Có điều, thân thể tôi giờ đây bắt đầu không cử động theo ý tôi muốn nữa. Điều này làm tôi lo lắm, vì tôi đã để lỡ rất nhiều bài tập ở nhà rồi, mà đáng lẽ ra phải làm 5 tiếng mỗi ngày mới kịp
Không, không phải chuyện ấy, có cái gì đó trong cơ thể tôi như đang bắt đầu gãy vụn. Tôi sợ !
Tim tôi nhiều lúc cảm giác như bị bóp nghẹn.
Tôi muốn luyện tập. tôi muốn chạy.
Tôi muốn học.
Tôi muốn viết chữ thẳng hàng, ngăn nắp.
"Namida no Toka-ta " là một bài hát phải nói là rất hay. Tôi rất thích bài hát này. Trưa nay, khi ngồi ăn ở trong trường, tôi đã được nghe bài này, điều đó khiến thức ăn trở nên ngon hơn, thật tuyệt.
__________________________________________________ _
Thêm một chút khám phá về cô em gái bé nhỏ của tôi.
Lần này, tôi đã để ý nó rất kĩ mỗi khi bên cạnh, và tôi bắt đầu nhận ra rằng, nó mới thực sự dễ thương làm sao, lý do ư, nhiều lắm, ví như có lần khi chúng tôi cùng đi tới trường, đứa em trai thì cứ cắm cúi đi bỏ mặc bọn tôi phía sau, còn nó thì cất bước cùng tôi, không nhanh và cũng không chậm hơn.
Lại nữa, có lần khi chúng tôi cùng đi qua cầu, nó đã giữ cặp cho tôi và bảo, "Bám vào thanh vịn ấy, cẩn thận nhá".
Có thể, nó sợ tôi lại ngã lần nữa.