Tiên Hà Phong Bạo
Tác giả: Khoái Xan Điếm
Chương 6 : Hồi phục (1)
Nhóm dịch : Sói già
Nguồn: Sưu tầm
- Thật tốt quá, chỉ cần ta có thể trở lại hiện thực là có thể nhanh chóng tấn chức luyện thể nhị trọng.
Từ Huyền vô cùng hưng phấn không gì sánh được.
Tiện đà, hắn chuẩn bị nếm thử Long Xà Cửu Biến đệ tam biến, lại gặp phải ngăn trở cực lớn.
- Đệ tam biến vượt qua cảnh giới hiện thực của ngươi hai tầng, độ khó sẽ hơn gấp bội.
Tàn hồn kiếp trước cười nói.
- Hơn nữa, thân thể ngươi trong hiện thực cũng sắp thức tỉnh rồi…
Lời vừa dứt, Từ Huyền liền cảm giác thân hình chính mình chợt phiêu hốt đi.
Bá!
Sau một khoảnh khắc, hắn bay nhanh qua tầng không gian không rõ giới hạn, từ Ký Ức Tinh Hải phản hồi lại trong đầu chính mình.
Ký Ức Tinh Hải của Từ Huyền chỉ là một dòng nước nhỏ, so sánh với Ký Ức Tinh Hải của kiếp trước, quả thật là chênh lệch giữa bụi bặm và vũ trụ.
Ngay sau đó, Từ Huyền cảm thấy tối sầm trước mặt, ý thức trở về thân thể.
- Đã trở về rồi sao?
Từ Huyền hít sâu một hơi, chậm rãi mở mắt.
Từ Ký Ức Tinh Hải của kiếp trước lại lần nữa trở về hiện thực, chính mình còn là thiếu niên để người khác khi dễ nữa sao?
Hắn không khỏi chờ mong trong lòng…
Trong lòng hắn không khỏi chờ mong…
Từ Huyền hít sâu vào một hơi, chậm rãi mở mắt ra/
Trong quá trình này, cảm quan trở về thân thể và hiện thực, một chút ký ức kiếp trước phiêu xa không rõ ràng liên quan cũng như mộng bừng tỉnh.
Thế nhưng từ lúc Từ Huyền tập trung tinh thần, trong đầu hiện lên một ngôi sao sáng sủa, bộ phận ký ức trước mười sáu tuổi lại hiện lên rõ ràng.
Sau khi thanh tỉnh, Từ Huyền nằm trên giường nhà mình.
Nói là giường, kỳ thật là một tấm ván gỗ đặt trên một tầng cây cỏ, phủ lên trên là một tấm chăn đơn cũ nát.
Trong phòng, ngoại trừ một bộ y phục làm từ vỏ cây ra thì không còn những đồ dùng khác. Ở góc tường có vài tầng mạng nhện tinh minh, một vài tia nắng chiếu xuyên qua khe hở của ngói nhà chiếu xuống mặt đất.
Đây chính là gian phòng của hắn, ngôi nhà rách nát của hắn.
- Tê!
Thân thể hắn hơi khẽ động, lập tức truyền đến một trận đau nhức, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Xem ra, ngày ấy tại quáng địa của Đại Từ gia, Hồn Mặc thạch bạo tạc, cho dù chỉ là một tia dư ba cũng khiến Từ Huyền thụ thương không nhẹ.
- Bộ thân thể này thực sự quá yếu đuối, xem ra ta phải cố gắng rèn luyện hơn nữa.
Từ Huyền cười khổ, lẩm bẩm nói.
Chính vào lúc này, một trận tiếng bước chân nhỏ truyền đến.
- Ca ca, ngươi tỉnh rồi!
Một thanh âm thanh thúy như tiếng chuông truyền đến, người tới là một thiếu nữ, ước chừng mười bốn tuổi, mắt ngọc mày ngài.
- Huệ Lan?
Từ Huyền nhìn về phía thiếu nữ có chút kinh hỉ.
- Ca ca, nếu như ngươi đau nhức thì cứ khóc đi, như vậy sẽ dễ chịu hơn một chút.
Từ Huệ Lan thấy mồ hôi trên trán ca ca mình chảy thành dòng, nàng vội vã tiến lên dùng khăn lau mồ hôi, động tác rất nhẹ nhàng.
Muội muội Huệ Lan thiên sinh lệ chất, thanh thuần động nhân. Chỉ là hôm nay nhìn qua có vẻ đơn bạc gầy gò, sắc mặt lộ vẻ tái nhợt.
Từ Huyền đột nhiên thấy muội muội, có chút kinh hỉ, thần sắc chợt biến đổi:
- Huệ Lan, không phải ngươi ở trên trấn học luyện trận cùng Hồ lão nhân sao, thế nào đã trở về? Còn nữa, ta đã nằm bao lâu?
- Ca ca, ngươi đã nằm một ngày đêm trên giường, dược sư nói rằng ít nhất nửa tháng nữa ngươi mới có thể xuống giường được.
Từ Huệ Lan nói đến đây, hai tròng mắt hơi sưng đỏ.
- Nửa tháng?
Từ Huyền nhíu mày, lại lơ đễnh.
Hỏi tiếp, Từ Huyền mới biết được sau lúc bạo tạc đó, người hắn bị thương nặng, mời dược sư tới chữa bệnh, kê đơn hao hết những thứ trong nhà sở hữu, cuối cùng tạo thành một khoản nợ lớn.
Hiện giờ trong nhà tràn ngập nguy cơ, Huệ Lan học tập ở trên trấn xa xa chỉ có thể trở về hỗ trợ mẫu thân làm việc, phụ giúp chi phí.
Về phần phụ thân, làm việc quần quật cả ngày ở bên ngoài.
Nghe xong muội muội thuật lại, Từ Huyền âm thầm xấu hổ tự trách mình. Tất cả chuyện này đều bởi vì chính mình cố ý đi công tác tại quáng địa tdg, kết quả không giúp được gì mà còn liên lụy tới gia đình.
- Ca ca, ngươi không cần tự trách, ta trở về cùng mẫu thân bện áo cà sa, còn có thể miễn cưỡng duy trì sinh kế, ngươi an tâm tĩnh dưỡng đi.
Từ Huệ Lan lau khô khóe mắt ướt át.
Thanh âm của hai người kinh động đến Từ mẫu đang bện áo cà sa ở bên ngoài.
- Huyền nhi, cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi.
Mẫu thân Vương Vũ đi vào, trong tay còn cầm kim châm, thấy nhi tử tỉnh lại như thoát khỏi một gánh nặng.
Bện áo cà sa là một cách sống thủ công nhất của Tu giới, dùng Vân Linh tí kém nhất bện thành áo cà sa cho người phú quý sử dụng.
Thường thường cứ nửa tháng một lần sẽ bán được một kiện áo cà sa bán thành phẩm, sau đó giao cho chủ thuê đổi lấy một ít Linh nguyên tệ.
Mà áo cà sa bện thành thành phẩm, sau được Luyện Trận sư luyện trận qua thì chỉ có nhà giàu hoặc các tiên sĩ cao cao tại thượng mới đủ tư cách mặc.
- Ca ca, ta bón cho ngươi ăn.
Từ Huệ Lan bưng một chén canh từ trong phòng ra, tự mình bón cho hắn ăn.
Từ Huyền vốn định tự uống, vết thương trên người hắn cũng không quá nghiêm trọng như trong tưởng tượng. Chỉ là yêu cầu này lại bị muội muội cự tuyệt.
Uống hết chén canh xong, muội muội lại cho hắn uống thuốc, vị thuốc đông y đắng ngắt. Từ Huyền đoạt lấy uống một ngụm cạn luôn, thẳng thắn quyết đoán.
Từ Huệ Lan nao nao, cảm giác lần này ca ca tỉnh lại có chút biến hóa không rõ ràng.
…
Chờ mẫu thân và muội muội đều bận rộn.
- Nửa tháng? Thương thế ta nặng như vậy sao?
Từ Huyền khoanh chân ngồi trên giường, khóe miệng không khỏi cong lên.
Nghĩ đến bộ bí quyết thổ nạp trong mộng kia, thân thể trong hiện thực liền biến hóa theo. Vì vậy suốt một ngyaf đêm này, thương thế của hắn đã nhanh liền hơn vài phần.
Hắn từ từ nhắm mắt lại, ý cảnh của bí quyết thổ nạp tầng thứ nhất dung nhập vào trong đầu.
Chỉ là trong khoảng nửa khắc, tầm thần của Từ Huyền đã dung nhập vào tiết tấu hô hấp kỳ lạ không đồng đều kia.
Tạp niệm trong lòng như mây mù dần dần bay xa.
Không tới một hồi, hắn hoàn toàn nắm giữ bí quyết thổ nạp tầng thứ nhất.
Dưới xúc tiến của bí quyết thổ nạp tầng một, khí huyết trong cơ thể hắn đi thẳng một đường, tinh khí tràn đầy, thương thế khôi phục nhanh hơn rất nhiều.
Ngay sau đó, hô hấp của hắn lại phát sinh biến hóa cực nhỏ, tiến nhập vào bí quyết thổ nạp tầng hai.
Toàn bộ quá trình hầu như không có bất kỳ trở ngại nào.
Bí quyết thổ nạp tầng hai, hoàn thành nhanh chóng như nước chảy thành sông.
- Quả nhiên.
Từ Huyền hiểu rõ, không giấu vẻ hưng phấn trong đôi mắt.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Tiên Hà Phong Bạo
Tác giả: Khoái Xan Điếm
Chương 7 : Hồi phục (2)
Nhóm dịch : Sói già
Nguồn: Sưu tầm
Bí quyết thổ nạp tầng hai lưu lại trong không gian ý thức, hắn đã nắm giữ được áo nghĩa và tinh túy từ lâu, dung nhập vào tâm linh. Hiện thực tu luyện như nước chảy thành sông, không có bất kỳ trở ngại nào.
Theo vận hành của bí quyết thổ nạp tầng hai, khí huyết trong cơ thể Từ Huyền càng lúc càng tinh tiến, tăng cường.
Cứ như vậy, duy trì liên tục tròn nửa ngày.
- Ca ca, khí sắc của ngươi thoạt nhìn khá tốt, dược sư nói ngươi còn phải ở trên giường hai tháng, ta không tin.
Sau một lúc Từ Huệ Lan lại bê thuốc vào, nàng cảm giác rất kinh ngạc.
- Để ta tự mình!
Từ Huyền nâng bát lên húp hai ba ngụm hết chén thuốc, thẳng thắn dứt khoát.
- Có muốn ăn gì hay không?
Từ Huyền ngồi trên giường, sờ vào thắt lưng của chính mình, vẻ mặt có chút đói khát. Hắn tu luyện bí quyết thổ nạp suốt một ngày đêm, trong bụng sớm đã trống rỗng.
Nếu không phải sợ quá mức kinh hãi thế tục, hắn chuẩn bị xuống giường.
Từ Huệ Lan trương cái miệng nhỏ lên… dáng vẻ này đâu phải bệnh nhân a?
Dược sư nói hắn còn phải ở trên giường nửa tháng nữa, quả thật là có quỷ. Từ Huệ Lan vội vã đi vào trong phòng lấy một chén cơm ra cho Từ Huyền, thêm ít rau dưa nữa.
Vừa nâng bát cơm lên, Từ Huyền ngửi thấy một mùi thơm kỳ dị, cảm giác thèm ăn tăng nhiều.
- Đây là linh lương?
Từ Huyền thất kinh, thần sắc hơi trầm xuống.
Đương nhiên hắn hiểu rõ, lấy điều kiện của nhà mình căn bản không có khả năng ăn linh lương.
Linh lương là một loại thực phẩm của Tu giới, chỉ có linh điền mới có thể trồng ra. Nếu như gia đình giàu có ăn linh lương mà lớn lên, cho dù không có khả năng tu luyện nhưng thể chất so vẫn mạnh mẽ hơn người quanh năm tu luyện.
- Ừm, ca ca bị thương, cần vật đại bổ, trước ta học trên trấn tích được chút Linh nguyên tệ, mua một túi linh lương nhỏ.
Từ Huệ Lan hơi cúi đầu thấp giọng nói.
Từ Huyền trầm mặc trong chốc lát, trong lòng hiểu rõ ý tốt của muội muội, cũng không từ chối, ăn như rồng cuốn, một hơi hết sạch.
- Linh lương giá cả như nào rồi?
Từ Huyền ăn xong còn thuận tiện hỏi giá hàng của Tu giới hiện giờ.
- Ừm, ngay cả linh lương thứ phầm cũng tới năm Linh nguyên tệ một cân.
Từ Huệ Lan thu thập xong lại bắt đầu đi bện áo cà sa.
Từ Huyền ngồi trên giường, ánh mắt mơ hồ lóe sáng, trong lòng trầm ngâm: ta sở hữu toàn bộ ký ức kiếp trước trước mười sáu tuổi, trong đó có rất nhiều ký ức học thức và hữu dụng, không tin không thể kiếm được chút Linh nguyên tệ.
Ta nhất định phải để cả nhà đều có thể ăn linh lương.
Tiếp theo hắn bắt đầu tu luyện bi quyết thổ nạo, ăn cơm chiều xong, tinh lực mười phần, tu luyện làm ít hưởng nhiều.
Bí quyết thổ nạp có tiết tấu kỳ dị khiến thân thể hắn bị kích thích. Tinh, khí, huyết đều tràn đầy dị thường, vận hành trong cơ thể rất nhanh.
Hô!
Từ Huyền thở ra một hơi, trực tiếp nhảy xuống khỏi giường.
Khí huyết hoàn toàn sung mãn, vết thương trong có thể dũng đã được hồi phục bảy tám phần.
- Bí quyết thổ nạp này thật là kỳ diệu.
Từ Huyền không kinh động muội muội và mẫu thân, không muốn tạo chuyện quá mức kinh hãi thế tục, lại đi về giường.
Đêm đó, Từ Huyền tiến nhập vào mộng, lại lần nữa tiến nhập Ký Ức Tinh Hải kia.
- Lẽ nào ta chỉ có thể tiến nhập vào đây ở trong mộng.
Từ Huyền đứng trên ngôi sao sáng sủa duy nhất, thản nhiên nói.
- Hiện giờ lực lượng tinh thần của ngươi còn chưa đủ cường đại, còn không thể tự chủ tiến nhập vào đây.
Hư ảnh sứt mẻ nhìn lướt qua, rõ ràng hơn lần trước một it.
Từ Huyền gật đầu, ngồi trên ngôi sao sáng rực tu luyện bí quyết thổ nạp tầng ba, cảm thấy có chút tiến triển. Cuối cùng sau một hồi ủ rũ, hắn liền tiến nhập mộng đẹp.
Ngày thử hai tỉnh lại, tinh thần Từ Huyền chấn hưng, hét nhẹ một tiếng liền bay xuống giường.
Cử động này đều khiến Từ mẫu và muội muội sợ hãi.
- Không được! Ca ca phải tĩnh dưỡng trên giường vài ngày nữa.
Từ Huệ Lan và Từ mẫu bị kinh hoảng vội vã ngăn cản.
Dù sao dược sư kia cũng đã nói qua, Từ Huyền ít nhất phải nằm trên giường nửa tháng.
Từ Huyền vô cùng bất đắc dĩ, hiện giờ trong nhà quẫn bách, thương thể của chính mình đã tốt hơn, sao có thể ăn không ngồi rồi tiếp?
Cũng may, ngay chiều hôm đó, Từ mẫu mời dược sư trong thôn tới.
Vị dược sư già này vẻ mặt đầy nếp nhăn, chân tay khô gầy, đưa ta bắt mạch Từ Huyền, sau đó nắn tứ chi hắn.
Một luc ssau, lão dược sư già nhíu mày.
- Dược sư, lẽ nào Huyền nhi xảy ra chuyện?
Từ Huyền thấp thỏm bất an nói.
- Không phải xảy ra vấn đề mà thương thế của hài tử này so với trong tưởng tượng của ta tốt hơn rất nhiều, hồi phục nhanh hơn vài lần.
Lão dược sư có chút buồn bực nói, sắc mặt hơi xấu hổi.
Trước đây hắn chuẩn đoán Từ Huyền phải ở trên giường tĩnh dưỡng nửa tháng.
Thế nhưng hiện giờ bệnh nhân đã sinh long hoạt hổ ngay trước mắt hắn.
- Ngươi đang nói, thương thế của ca ca trên cơ bản đã bình phục rồi sao?
Từ Huệ Lan vui mừng, hai mẹ con đều có chút hưng phấn.
- Không chỉ như vậy, ta còn phát giác khí mạch của hắn dường như mạnh hơn bình thường vài phần, tựa hồ có chút khác thường.
Lão dược sư chau mày, hiện giờ không nghĩ ra chuyện gì, nhìn xong bệnh nhân liền cáo từ, không muốn ở chỗ này thêm chút nào nữa.
Khi Từ Huyền vui vẻ đứng ở trước mặt, đối với hắn chính là châm chọc lớn nhất.
May mà hắn chỉ là một dược sư nông thôn gà mờ, ỷ vào kinh nghiệm phong phú có thể giải quyết đại bộ phận chứng bệnh, nếu không có thể nhìn ra được một ít mánh khóe.
Từ Huyền buông ra một hơi thở, một là lão dược sư không thấy được mánh khóe gì, hai là rốt cục chính mình không cần nằm trên giường nữa.
Sau khi dược sư cất bước đi, cả nhà vô cùng sung sướng.
Một nhà ba người ăn điểm tâm, tuy rằng là một ít cơm rau dưa nhưng rất hòa thuận vui vẻ.
- Ôi, cả nhà ăn mới ấm áp hạnh phúc làm sao.
Một thanh âm nam tử bén nhọn truyền từ bên ngoài vào.
Từ Huyền nhướng mày, chủ nhân thanh âm này rất quen thuộc, chỉ là…
Bên ngoài phòng có hai người tiến vào.
Trong đó người thanh niên lên tiếng lưng hùm vai gấu, thân hình bưu hãn, so với Từ Huyền lớn hơn gấp đôi, đôi mắt híp lại thành một đường.
- Từ Tiểu Hổ, ngươi đến đây làm gì?
Muội muội Từ Huệ Lan hừ lạnh một tiếng.
Từ Tiểu Hổ chính là nhi tử của quáng địa quản sự Từ Đại Hổ, hai cha con giống nhau đều cao to hung hãn, tuổi không đến mười tám đạt được luyện thể nhị trọng, ở trong thôn cũng thuộc vào diện tương đối ưu tú.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Tiên Hà Phong Bạo
Tác giả: Khoái Xan Điếm
Chương 8 : Khí Thần chấn nhiếp
Nhóm dịch : Sói già
Nguồn: Sưu tầm
Từ lúc nhỏ, Từ Huyền đi học trong thôn vẫn bị Từ Tiểu Hổ ức hiếp.
Hơn nữa đối phương lại là nhi tử của Từ Đại Hổ, lúc này nhìn thấy Từ Tiểu Hổ, Từ Huyền cảm giác vô cùng chán ghét. Thế nhưng sau khi tiếp thu ký ức của kiếp trước, lúc này hắn đối mắt với Từ Tiểu Hổ không kinh hoảng chút nào.
- Tiểu nha đầu, lần này thiếu gia Từ Nguyên nhà chúng ta đi tuần tra, vừa lúc đến nhà người nhìn.
Từ Tiểu Hổ nịnh nọt cung nghênh thiếu niên mặc thanh bào vào trong phòng.
Đều là người cùng thôn, đương nhiên Từ Huyền nhận biết vị thiếu gia Từ Nguyên này.
Trong Dương Mẫu thôn không lớn không nhỏ chủ yếu có ba dòng họ: DƯơng, Từ , Trâu.
Ba dòng họ lớn cũng là ba cỗ thế lực của Dương Mẫu thôn: Đại Dương gia, Đại Từ gia, Đại Trâu gia.
Chỉ có ba nhà này trong Dương Mẫu thôn là tài đại khí thô, giàu có viễn siêu những gia đình giàu có bình thường.
Mà Từ Nguyên này chính là công tử Đại Từ gia.
Ánh mắt Từ Huyền sắc bén chú ý tới kiện thanh sam trên người Từ Nguyên, chất liệu vô cùng tinh vi, vô dùng trơn mượt.
Đây dĩ nhiên là một kiện áo cà sa.
Cho dù là áo cà sa hạng thấp kém trên thành phố thì giá trí cũng hơn một nghìn Linh nguyên tệ, tương đương với mấy tháng thu nhập của Từ Huyền gia.
Các áo cà sa đều có kỳ hiệu chống lạnh chịu nhiệt như nhau. Mà nghe đồn một ít áo cà sa đẳng cấp cao còn không để nước lửa xâm phạm, đao thương không thể gây thương tích, thậm chí có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
- Ha ha.
Từ Nguyên hiền lành nói:
- Huệ Lan a, ta thay mặt gia phụ tới đây tuần tra, thuận tiện thăm ngươi luôn. Về phần nợ của nhà ngươi thiếu không cần phải gấp gáp, chỉ cần nửa năm có thể trả hết nợ là được.
Chỉ là khi ánh mắt của hắn rơi xuống khuôn mặt thanh thuần tú lệ của Huệ Lan thoáng hiện lên một tia tham dục, cũng lập tức thu liễm.
- Nửa năm? Không phải lúc trước ngươi nói là nửa tháng sao?
Đôi mắt Từ Huệ Lan trong trẻo nhưng lạnh lùng, nàng đối với Từ Nguyên công tử luôn căm thù tới tận xương tủy nhưng lại không dám đắc tội.
Nàng cũng không cho rằng đối phương vô duyên vô cớ cấp chỗ tốt cho mình.
- Huệ Lan, ca ca ngươi thụ thương, để cho ngươi tới nhà ta vay tiền, Từ công tử phải khuyên can trước mặt lão gia mãi, còn để kỳ hạn trả nợ hoãn tới nửa năm sau.
Từ Tiểu Hổ vội vã tiếp lợi, bộ dáng nịnh nọt.
- Chút việc nhỏ ấy hà tất phải nói đến.
Từ Nguyên cười rất ôn hòa, phối hợp với khuôn mặt trắng nõn vô hại:
- Được rồi Huệ Lan, ngày mai là sinh nhật ta, ngươi có thể qua không?
Sinh nhật?
Từ Huyền lạnh lùng, thầm mắng: tên ngụy công tử Từ Nguyên này, lúc sinh nhật muốn Huệ Lan đi tới nhà hắn.. rõ ràng không có ý tốt.
- Không được, yến hội của nhà giàu, ta bần gia tiểu nữ không dám trèo cao.
Từ Huệ Lan cũng băng tuyết thông minh, lập tức cự tuyệt.
- Vậy quên đi.
Từ Nguyên chỉ lưu lại thất vọng nhàn nhạt, sau đó rời đi.
- Nha đầu không biết phân biệt tốt xấu, ngươi chọc công tử tức giận. Trong nửa tháng mà ngươi không trả sạch nợ…hừ…
Từ Tiểu Hổ lộ vẻ hung quang trên mặt, hung hăng trừng mắt nhìn một nhà ba người, uy hiếp nói.
Mẫu thân Từ thị bị dọa tới sắc mặt tái nhợt.
Từ Huệ Lan cũng có chút sợ hãi trong lòng, nàng biết nếu như tới kỳ hạn mà không thể trả nợ sẽ có hậu quả gì.
- Ha ha, hình như ca ca ngươi đã bình phục hơn rất nhiều, đã lâu không luận bàn rồi.
Từ Tiểu Hổ nhìn lướt qua Từ Huyền, ánh mắt lộ ra quang mang hung ác.
Nếu đổi lại là ngày xưa, Từ Huyền bị hắn khi dễ như vậy nhiều khả năng sẽ kinh hoàng.
Nhưng xưa đâu bằng nay.
- Trong nửa tháng, ta sẽ trả đủ lại Linh nguyên tệ cho Đại Từ gia, còn ngươi tên cho săn Đại Từ gia này… mau cút cho ta!
Từ Huyền hoành tay trước ngực, thanh âm mạnh mẽ hữu lực.
- Cái gì?
Từ Tiểu Hổ chấn động toàn thân, sắc mặt tái nhợt.
Hắn chẳng bao người nghĩ tới thiếu niên luôn bi chính mình ức hiếp lại dám lớn tiếng chống đối chính mình.
Đối phương chưa bao giờ dám tạo nên thanh thế lớn như vậy.
- Cút!
Từ Huyền chỉ dùng một thanh âm cực kỳ hững hờ nói.
Bí quyết thổ nạp kỳ dị được vận chuyển, khí huyết trong cơ thể hắn dâng trào, âm thanh mạnh mẽ mười phần, thần quang trong mắt tỏa ra run sợ người.
Trong lúc hoảng hốt, hắn phảng phất như hóa thành phiến tinh không sừng sững trong mộng, giống như nam tử kia.
Cút!
Một chữ vô cùng đơn giản giống như băng nhận giữa trời đông giá rét, tỏa ra hàn ý lạnh lùng vô cùng.
- Ngươi… ngươi …
Từ Tiểu Hổ đỏ mặt lên, nhất thời bị khí thế chấn nhiếp.
Trong lòng hắn kinh hãi không chịu nổi: rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao ta lại bị tiểu mao đầu này dọa thành như thế.
Đây vẫn còn là tiểu tử yếu đuối bị hắn khi dễ trước đây sao?
- Tiểu Hổ, còn không mau đi.
Đúng lúc này, bên ngoài phòng truyền đến thanh âm của Từ Nguyên công tử.
- Tiểu tử, ngươi chờ đấy, lần gặp mặt sau ta sẽ đánh cho ngươi quỳ xuống đất xin tha thứ…
Từ Tiểu Hổ mang theo ánh mắt oán hận mà phẫn nộ rời đi.
Mãi cho tới khi ra khỏi cửa Từ gia, hắn vẫn không thể hiểu được vì sao chính mình bị tiểu tử kia chấn nhiếp.
Lấy cấp bậc của hắn há có thể hiểu được huyền diệu trong bộ công pháp thể tu Long Xà Cửu Biến truyền từ xa xưa.
Từ Huyền phát âm rõ ràng từng chữ một, vận chuyển khí huyết và tinh thần toàn thân sản sinh ra thanh thế, cho dù phàm sĩ luyện thể tam trọng cũng phải động dung.
…
- Đây là… ca ca của ta sao?
Từ Huệ Lan kinh ngạc nhìn về phía Từ Huyền.
Vào giờ khắc này nàng phát hiện ra, ca ca quật cường trong trí nhớ xảy ra biến hóa mà khó có thể nói bằng lời.
Nghĩ tới đôi mắt lạnh lẽo của Từ Huyền, khí thế hùng hồn của hắn, Từ Huệ Lan quả thật có chút không thể tin được.
Trong mơ hồ, hình tượng ca ca ở đáy lòng nàng tựa hồ cao hơn ngày xưa vài phần.
- Trong nửa tháng, muốn trả hết chỗ nợ nần này khó hơn lên trời a… hiện giờ ngươi còn lại đắc tội Từ Nguyên công tử.
Từ mẫu Vương Vũ cười khổ nói.
- Mẫu thân, muội muội, các người yên tâm. Ta dám gọi nhịp cùng bọn họ thì tự nhiên có năng lực, trong vòng nửa tháng sẽ trả hết chỗ nợ này.
Từ Huyền trấn định nói.
Tối hôm qua khi hấp thu ký ức, hắn mơ hồ tìm ra được đường lối kiếm tiền.
Cùng ngày, hỗ trợ mẫu thân làm việc nhà xong, Từ Huyền đi tới hậu viện nhà mình.
- Trong hiện thực ta tu luyện bí quyết thổ nạp phụ trợ đã có kỳ hiệu như vậy, nếu như chân chính tu luyện bí quyết luyện thể thì sẽ thế nào?
Từ Huyền kiềm chế hưng phấn trong lòng, thân thể bắt đầu vận hành bí quyết thổ nạp.
Sau khi tiến nhập vào tráng thái của bí quyết thổ nạp xong, tâm thần phiêu đãng dung nhập vào tiến tấu kỳ lạ kia, khí huyết trong cơ thể như nước suối bắt đầu khởi động.
Thế nhưng bí quyết thổ nạp chỉ là phụ trợ trong Long Xà Cửu Biến, pháp quyết chủ thể chân chính là chín chữ tinh túy của cửu biến.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Tiên Hà Phong Bạo
Tác giả: Khoái Xan Điếm
Chương 9 : Linh xà chi vũ
Nhóm dịch : Sói già
Nguồn: Sưu tầm
Từ Huyền đứng trước sân nhà mình, bắt đầu thử nghiệm bí quyết chữ Nhu đầu tiên trong Long Xà Cửu Biến.
Mỗi chiêu thức của Long Xà Cửu Biến đều cổ quái vô cùng, nhiều động tác trong đó vượt qua cực hạn của nhân loại.
Tỷ như động tác thứ chín trong đệ nhất biến chữ Nhu, tổ hợp cùng một chỗ, người thường dù có học tập mười ngày nửa tháng cũng khó hoàn thành.
Thế nhưng khi Từ Huyền thử nghiệm những động tác này lại không gặp bất kỳ trở ngại nào, nhanh chóng nắm giữ bí quyết. Từ lúc có được Ký Ức Tinh Hải, hắn lĩnh ngộ được tinh túy và áo nghĩa, hiện giờ chỉ cần trùng tu lại mà thôi.
- Hô…
Từ Huyền dần dần nhập thần, thân thể hơi khom, tứ chi, cổ, đầu, bàn tay, thậm chí cả mắt vả miệng đều làm ra một ít động tác cổ quái.
Những động tác này nếu như để không thì nhìn sẽ không được tự nhiên. Nhưng nếu những chiêu thức này nối liền với nhau thì có một loại cảm giác lưu sướng dị thường.
- Ha ha!
Từ Huệ Lan không nhịn được bật cười.
- Thế nào, lẽ nào những động tác này không tốt sao?
Từ Huyền hơi trầm xuống.
- Hì hì, cũng không phải xấu xí, chỉ là nhìn có chút cổ quái, có chút giống…
- Giống cái gì?
- Có chút giống như khiêu vũ, một đại nam nhân đang khiêu vũ, ha ha…
Nói xong lời cuối, Từ Huệ Lan ôm bụng cười ngặt nghẽo.
- Khiêu vũ? Vậy muội thử xem.
Từ Huyền lơ đễnh, đạm nhiên cười nhẹ.
Toàn bộ áo nghĩa của đệ nhất biến Nhu tự quyết của Long Xà Cửu Biến đều nằm trong chữ Nhu, thân thể cần độ mềm dẻo và dai rất lớn.
- Thử thì thử, ai sợ ai?
Từ Huệ Lan hừ nhẹ nói.
Từ Huyền bày ra động tác để nàng học.
Kết quả, Từ Huệ Lan vừa thử, ngay cả một động tác cũng không làm đúng tiêu chuẩn.
- Khiêu vũ sao? Hình như thân thể nữ hài tử càng thích hợp với khiêu vũ hơn mới đúng.
Từ Huyền bày ra tư thái ngay thẳng.
- Đây… vì sao có khả năng?
Từ Huệ Lan á khẩu không trả lời được, nàng luôn nhớ kỹ từ nhỏ ca ca không khéo léo bằng nàng.
Cũng không phải do Từ Huyền ngốc mà do khéo tay là ưu thế trời sinh của nữ tử.
Nói đến điểm ấy phải nhắc tới một điểm, trước đây Từ Huệ Lan ở trên trấn còn học qua luyện trận với một vị Luyện Trận sư.
Vị Luyện Trận sư kia nói rằng, Từ Huệ Lan thận trọng thông minh vượt xa người thường, trên phương diện luyện trận có thiên phú rất cao, chính vì vậy thu nàng làm học đồ.
Chỉ là sau lần quáng địa bạo tạc, gia đình quẫn khốn, Từ Huệ Lan phải trở về giúp đỡ mẫu thân may áo cà sa để duy trì sinh kế.
…
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, đệ nhất biến chữ Nhu đã hoàn thành.
Những động tác này yêu cầu độ khó cực cao, nhưng sau khi đánh một lượt lưu loát xong, thân thể hắn có vẻ hài hòa dị thường, nhỏ nhắn mềm mại giống như linh xà múa.
Từ Huyền chỉ cảm thấy tứ chi và thân thể có chút trướng lên.
Nhưng đồng thời một dòng điện như nước ấm chảy xuôi qua tứ chi bách hải.
- Hô!
Từ Huyền thiếu chút nữa hừ nhẹ, loại cảm giác này thực sự quá kỳ diệu và sảng khoái.
Loại dòng điện kỳ diệu như dòng nước ấm chỉ chớp mắt lướt qua cùng lúc Từ Huyền đánh xong Long Xà Cửu Biến đệ nhất biến.
Thân thể Từ Huyền lập tức dừng loại, cảm giác điện chạy khắp người như nước ấm có ba phần tê dại, ba phần tiêu hồn, bốn phần nhẹ nhàng vui vẻ.
Loại cảm giác này khiến hắn phảng phất như rơi vào ảo giác hồi lâu.
Mơ hồ cảm nhận được điện lưu kỳ dị kia, lan ra toàn thân kích thích thân thể.
- Tiếp tục!
Ánh mắt Từ Huyền mơ hồ lóe sáng, lại một lần nữa luyện tập Nhu tự quyết.
Bởi vì có ý thức lưu trong không gian cho nên chiêu thức đệ nhất biến càng thêm hoàn mỹ.
Mỗi khi Từ Huyền làm đẩy đủ chín động tác bí quyết chữ Nhu một mạch liền sản sinh ra loại cảm giác kỳ dị này.
Thể chất của hắn cũng bởi vậy mà sản sinh một ít biến hóa.
Rốt cục, sau hai canh giờ.
Toàn thân Từ Huyền đầy mồ hôi đón lấy ánh nắng chiều ngả phía tây, bằng vào trạng thái hoàn mỹ đánh liền động tác một mạch lưu loát.
Trong suốt quá trình này, thân thể của hắn giống như linh xà, đến khi tia mặt trời cuối cùng mai một, tứ chi, thân, người, mắt, đầu đều cẩn thận hoàn thành động tác như mây trôi nước chảy.
Từ Huệ Lan thấy một màn này, cái miệng không khỏi mở lớn, trong lòng có một loại chấn động vô danh.
Vào đúng khoảnh khắc thái dương hoàn toàn xuống núi.
Nàng phảng phất như thấy được ánh hoàng hôn chiếu lên một con linh xà đang khiêu vũ, một tia sáng cuối cùng lụi tàn, nghênh tiếp là một mảnh thiên địa hôn ám.
…
- Thành công rồi.
Từ Huyền kinh hỉ trong lòng, cảm giác dòng nước ấm như điện giật ngày càng mãnh liệt hơn, chảy xuôi khắp tứ chi bách hải, xua tan uể oải trên người vài phần.
- Ca ca, vũ bộ này ngươi học từ đâu vậy, thật không ngờ nó dễ nhìn như thế.
Từ Huệ Lan kích động hỏi, hai mắt sáng lấp lánh như sao.
- Vũ bộ?
Từ Huyền thiếu chút nữa ngã ngửa, hắn nhấn mạnh:
- Đây là chiêu thức luyện thể.
- Hì hì, ta biết rồi.
Từ Huệ Lan che miệng cười nói, lại không nhịn được thêm vào một câu:
- Nào có chiêu thức luyện thể ôn nhu như vậy.
Từ Huyền trợn mắt lên, không thèm giải thích nữa.
Trên thực tế, giai đoạn đầu tiên của Long Xà Cửu Biến là rèn đục sự mềm dẻo, đến hậu kỳ sẽ dần chuyển sang cương mãnh.
Thử nghĩ, nếu như thân thể không có đủ sự mềm dẻo, vậy khi tu tập chiêu thức cương mãnh rất dễ tạo thành tổn thương đối với thân thể, quanh năm suốt tháng sẽ lưu lại ám tật, không thể tránh được.
Quan trọng hơn là, thân thể nếu có đủ mềm dẻo thì sau này cơ sở sẽ vững chắc, tiềm lực đột phá càng nhiều hơn.
Đại đa số luyện thể phàm sĩ của thế gian ban đầu lấy việc kiên cường làm phương thức tu luyện, ưu điểm là phương pháp đơn giản, uy lực lớn dẫn đến về sau tiến triển càng thêm khó khăn, bị ràng buộc vô hình.
Từ Huyền sáng tỏ quá trình tu luyện Long Xà Cửu Biến, uy lực của mấy biến sau tuyệt đối là kinh hãi thế tục!
Vào ban đêm, Từ phụ kéo lê thân thể uể oải về gia môn.
- Phụ thân đã về.
Từ Huyền vội vã đứng lên.
Từ phụ thấy bộ dáng vui vẻ của nhi tử cũng vô cùng kinh ngạc, sau khi hỏi xong mới yên lòng.
Chỉ là sau khi biết được buổi sáng nay Từ Huyền và Từ Tiểu Hổ có xung đột, đầu tiên Từ phụ âm thầm nghi hoặc sau đó chau mày.
- Trong vòng nửa tháng trả hết nợ nần, quả thật quá khó…
Từ phụ chau mày ủ dột ca thán.
- Phụ thân yên tâm, trong nửa tháng ta nhất định có thể nghĩ ra biện pháp trả hết nợ nần.
Từ Huyền nói lời thề son sắt.
Thế nhưng đối với lời nói của hắn Từ phụ và Từ mẫu đều tỏ thái độ bình thường, không để ở trong lòng.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Tiên Hà Phong Bạo
Tác giả: Khoái Xan Điếm
Chương 10 : Đột phá nhị trọng (1)
Nhóm dịch : Sói già
Nguồn: Sưu tầm
Trong lúc ăn cơm tối, Huệ Lan bưng trà lên cho Từ phụ, đấm lưng cho phụ thân.
- Phụ thân, ta có một vấn đề.
Đột nhiên Từ Huyền nói.
- Nói đi.
Từ phụ đạm nhiên nói.
- Hài nhi muốn biết, Luyện Thể kỳ… có đệ thập trọng hay không?
Từ Huyền cẩn thận nói.
- Luyện thể thập trọng, quyết không buông tha.
Thanh âm của thiếu niên kiếp trước cực kỳ khắc sâu trong lòng Từ Huyền, không thể xóa nhòa.
Sở dĩ hỏi phụ thân vấn đề này bởi vì trước đây phụ thân là người nổi bật trong thôn, thành tựu thậm chí còn vượt qua Từ Đại Hổ, chỉ là bởi vì một lần ngoài ý muốn mà trở thành tàn phế, cuối cùng lưu lạc đến nông nỗi này.
Về tầm mắt, Từ Huyền tin tưởng phụ thân tuyệt đối vượt lên trên đám luyện thể phàm sĩ trong thôn.
- Luyện thể thập trọng?
Từ phụ nhướng mắt lên, thần quang trong mặt chợt lạnh lùng, khí thế bức người nói:
- Ngươi nghe ai nói vậy?
Cách cách!
Chén trà trong tay Từ phụ rơi xuống đất, nhất thời hóa thành một mảnh nát bấy, nước trà văng khắp nơi.
Đột nhiên trong gian phòng dâng lên một bầu không khí áp lực, một cỗ lửa giận vô danh hiện lên trên mặt Từ phụ.
Từ Huyền không dám nhìn thẳng vào mắt phụ thân, hắn ý thức được vấn đề của chính mình có chút ngu xuẩn.
- Luyện khí chỉ có cửu trọng, loại vấn đề này ngay cả Huệ Lan cũng biết, ngươi đi học bao nhiêu lâu trên trường mà còn hỏi như vậy sao? Nếu lần sau còn dám đề xuất vấn đề ngu xuẩn này nữa thì coi chừng ta chặt đứt cái chân chó của ngươi.
Đột nhiên Từ phụ quát lớn.
Luyện thể chỉ có cửu trọng?
Từ Huyền chấn động tâm thần, hoảng hốt bất định.
Hắn dung nhập vào ký ức kiếp trước của thiếu niên kia, cả tình cảm và nhân sinh trong đó, cùng với luyện thể thập trọng trong truyền thuyết.
Về phần rốt cuộc có luyện thể thập trọng hay không, Từ Huyền cũng không rõ ràng lắm.
Bởi vì hắn chỉ có bộ phận ký ức trước mười sáu tuổi.
Ngay cả Long Xà Cửu Biến cũng chỉ có chín tầng đối ứng với luyện thể cửu trọng.
Mà lúc này từ Từ phụ biết được, trên thế gian căn bản không có luyện thể thập trọng.
Chẳng lẽ ký ức kiếp trước có sai lầm?
Rốt cuộc, ai đúng ai sai?
Từ Huyền không khỏi ngưng trọng trong lòng.
Luyện thể thập trọng có thật hay không, Từ Huyền không thể truy cứu, dù sao chuyện này còn tương đối xa vời.
Việc cần làm lúc này là giải quyết nợ của gia đình trong vòng nửa tháng.
Còn nữa, Từ Huyền phải đề thăng thực lực trong khoảng thời gian ngắn, như vậy mới có thể sống yên ổn trong làng.
Mặc dù buổi sáng, hắn bằng vào khí thế tạm thời chấn nhiếp Từ Tiểu Hổ nhưng trong lòng Từ Huyền vô cùng rõ ràng, luận về thực lực chân chính. Từ Tiểu Hổ kia đã sớm bước vào luyện thể nhị trọng, bản thân lại thiện đấu hung ngoan.
Nếu không có lực lượng mạnh mẽ chân chính, chung quy sẽ không thể thay đổi số phận bị khi dễ.
Sau bữa cơm tối.
Từ phụ làm ra một quyết định:
- Ngày mai ta sẽ chuyển tới linh điền của Đại Dương gia thu gặt linh lương, ít nhất mười ngày sẽ không về.
- Đại Dương gia?
Từ Huyền nghe vậy không khỏi biến sắc:
- Nghe nói Đại Dương gia đối đãi với nông công rất hà khắc, lượng làm việc một ngày rất nhiều, bình thường có nông công té xỉu…
Bên trong Dương Mẫu thôn có một vài linh điền trồng linh lương chất lượng kém.
Những linh lương này có rễ rất cứng cỏi, cắm sâu vào đất, thu gặt rất khó khăn.
Về phần những linh lương này, cho dù loại kém phẩm chất nhất thì người bình thường cũng chỉ có thể nếm thử. Chỉ có loại phú hộ và tiên sĩ địa vị cao thương mới có năng lực ăn hàng ngày.
- Các ngươi không cần lo lắng, thế nào ta cũng là luyện thể tứ ngũ trọng trung giai phàm sĩ.
Từ phụ làm ra quyết định, người trong gia đình không thể phủ quyết.
Thậm chí, Từ phụ không ở nhà đi suốt đếm tới công trường Đại Từ gia. Dù mới đến nửa ngày cũng có thể sớm khởi công, kiếm thêm càng nhiều Linh nguyên tệ.
Hiện nay nguồn thu nhập trong nhà có hơn một nửa là đến từ Từ phụ. Thứ hai là Từ mẫu và Từ Huệ Lan bện áo cà sa, nhưng tiến độ rất chậm, thường thường mất tới nửa tháng mới hoàn thành một kiện bán thành phẩm.
Chỉ người duy nhất không có thu nhập chính là Từ Huyền vừa mới thương thế lành lặn.
Nghĩ tới đây, Từ Huyền nắm chặt song quyền lại, thần quan trong mắt chợt lóe.
Hắn nhắm mắt lại, tâm thần dung nhập vào trong ngôi sao sáng trong đầu, lựa chọn tin tức ký ức khổng lồ kia.
Ký ức kiếp trước mười sáu tuổi, dù chỉ là một bộ phận cũng nhiều hơn Từ Huyền đời này vài lần.
Hắn kiếp trước thiên phú kinh người, chỉ nhìn qua là không thể quên được, hơn mười tuổi bước vào phàm sĩ đi tới cánh cửa Tiên môn.
Trong Tiên môn, Từ Huyền kiếp trước ngoại trừ tu luyện Long Xà Cửu Biến gia truyền mà còn học rất nhiều kiến thức khác liên quan.
Rất nanh, Từ Huyền tòm được một Linh Phương phổ trong đoàn ký ức.
Bên trong ngọc giản này ghi chép linh hoa cỏ mộc trong thiên hạ.
Ngọc giản cùng loại ghi chép thông tin về học thức Tu giới còn có không ít.
Thế nhưng đối với một phàm sĩ bình thường, muốn tiếp xúc học thức cao tầng trong Tu giới có thể nói vô cùng khó.
Từ Huyền bắt đầu liều mạng hấp thu tin tức trong đó.
Trong quá trình này, hắn phát hiện có mấy thức linh hoa cỏ mộc trong đó, tựa hồ ở gần Dương Mẫu thôn.
- Thật tốt quá.
Từ Huyền bình tĩnh trong lòng, mừng thầm:
- Những linh hoa dị thảo này, dù có mọc ở bên ngoài nhưng đối với phàm sĩ không hiểu học thức Tu giới mà noi thì là đồ không đáng giá.
Vào ban đêm, Từ Huyền cũng không nhàn rỗi, đi vào viện tử của chính mình, bắt đầu tu luyện Long Xà Cửu Biến tầng hai.
Ký ức hai đời khiến hắn hiểu rõ đề cao thực lực bản thân mới là vương đạo!
Đệ nhị biến chữ Chiết, áo nghĩa chính là thân thể, bốn chân nguyên bản đặt trên cơ sở mềm dẻo đạt được một cao độ mới.
- Động tác của đệ nhị biến này so với đệ nhất biến khó hơn nhiều.
Từ Huyền hít sâu một hơi, trong đầu hồi ức lại chi tiết chính mình tu luyện ở kiếp trước.
Những chiêu thức động tác này khiến các bộ vị lưng, cổ tay, chân, đều tạo thành một thế cực hạn.
Cho dù là vũ nữ chân chính, muốn làm ra động tác tiêu chuẩn như vậy chỉ sợ cũng không làm nổi, đừng nói đến làm những động tác này liền thành một mạch.
Thế nhưng Từ Huyền đã có cơ sở đệ nhất biến chữ Nhu, lại tu luyện thành công bí quyết thổ nạp tầng hai.
Cho dù động tác đệ nhị biến có khó khăn đến mức nào cũng không tạo thành nhiều trở ngại đối với Từ Huyền.
Chỉ trong chốc lát, thân thể Từ Huyền, từ đầu, vai, đến thắt lưng, éo, chân… bắt đầu vặn vẹo quái dị.
Trong đó một vài động tác có chút khoa trương, nếu để người ngoài nhìn thấy chắc chắn sẽ kinh hãi.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx