|
|
14-08-2008, 09:57 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 6 Bước đầu cuộc sống phiêu lưu
- Em có biết con panh-goanh không? Biết à ? Ừ, loà i chim cánh cụt ở Bắc Băng DÆ°Æ¡ng ấy, ngÆ°á»i ta bảo rằng nó có má»™t bản năng huyá»n bà để tìm vá» tổ cÅ©.
Äó là những lá»i mở đầu của má»™t câu chuyện mà anh Ba thủy thủ đã kể cho tôi nghe cách đây hai năm. GiỠđây, giá»ng nói ấm áp của anh lại nhÆ° văng vẳng bên tai tôi.
Äã mấy hôm liá»n, chiá»u nà o tôi cÅ©ng thấy trong ngÆ°á»i gai gai sốt. Äể được nghỉ ngÆ¡i và yên tÄ©nh má»™t mình, tôi ôm nóp mò và o nằm trong ngôi miếu cô hồn. Tôi chỉ nằm đó từ trÆ°a đến chạng vạng thôi. Ban đầu, cÅ©ng có hÆ¡i rá»n rợn. NhÆ°ng qua ngà y thứ hai thì tôi đã quen Ä‘i, chẳng nhÆ°ng không có gì đáng sợ mà lại còn thấy rất dá»… chịu. Trong ngôi miếu vắng vẻ nà y, tôi không bị ai quấy rầy, tha hồ ngủ, và khi thức dáºy, tôi có thể ngồi tá»± do hà ng giá» miên man đắm chìm trong những ý nghÄ© và hình ảnh lá»™n xá»™n lục ra từ trong má»› hồi ức rối tinh của mình.
Lần nà y, khi tôi cá»±a mình ngồi dáºy, nhìn ra ngoà i thì không thấy bóng mặt trá»i chiếu Ä‘á» rá»±c hạ xuống bên kia bá» kênh nhÆ° má»i hôm nữa, mà là má»™t bóng trăng xanh lạnh ngắt thấp thoáng sau cà nh Ä‘a, Ä‘ang chiếu những tia sáng yếu á»›t xuống bên thá»m miếu.
Có lẽ đã khuya lắm. Äêm vắng vẻ quá. CÆ¡n sốt dữ dá»™i ban chiá»u đã váºt tôi nằm mê man đến táºn giá» nà y. Äầu nhức nhÆ° búa bổ, miệng đắng ngắt, và má»™t cÆ¡n khát cháy khô cổ há»ng lại bắt đầu đến già y vò hà nh hạ tôi. Giá tôi Ä‘ang nằm ở nhà thì mở mắt ra đã thấy có má tôi ngồi má»™t bên. Có lẽ má tôi sẽ đỡ tôi ngồi dáºy, nâng cốc nÆ°á»›c chanh đến táºn miệng tôi, và tôi còn chá» xem má tôi lo lắng thế nà o, còn chá» xem má tôi xuýt xoa an ủi dá»— dà nh má»™t lúc rồi tôi má»›i uống cÅ©ng nên... Cuá»™c sống trôi nổi trong mấy tháng gần đây đã dạy khôn cho tôi nhiá»u rồi. “Mà y hãy tá»± lo lấy cho mà y trÆ°á»›c đã. Äừng có nghÄ© đến việc cáºy ai nÆ°á»›c rót cÆ¡m dângâ€. Tôi cố sức đứng dáºy, lảo đảo Ä‘i ra bá» kênh. Chao ôi, là n nÆ°á»›c lấp loáng ánh trăng lá» Ä‘á» trôi nhẹ dÆ°á»›i kênh kia má»›i trong và mát là m sao! Tôi cúi xuống vốc những giá»t và ng vỡ vụn và o lòng hai bà n tay, uống lấy uống để, tưởng chừng nhÆ° mình có thể uống cạn cả con kênh nà y thì má»›i hả được cÆ¡n khát. Những là n nÆ°á»›c mát vả và o mặt, và o gáy là m cho tôi dần dần tỉnh hẳn. Tôi lò dò trở và o ngôi miếu, ngồi tá»±a lÆ°ng và o tÆ°á»ng, thở dốc.
“Mau mau tìm cách trở lại nhà thôi!â€
“Thà nh phố quê hÆ°Æ¡ng mà y giặc đã chiếm rồi, mà y còn vá» là m sao được chứ?â€
“Ước gì mình có được đôi cánh nhÆ° những con chimâ€.
Những câu tá»± nhủ và tá»± há»i mình cứ vẩn lên trong đầu óc tôi. Äá»™t nhiên, tôi bá»—ng nhá»› tá»›i câu chuyện anh Ba thủy thủ đã kể cho tôi nghe vá» bản năng huyá»n bà của loà i chim cánh cụt :
“Những nhà sinh váºt há»c trên thế giá»›i đã chứng minh Ä‘iá»u đó... Há» buá»™c những mảnh đồng nhá», ghi ngà y tháng và hòn đảo sinh trưởng của những con chim bắt được. Há» mang nó Ä‘i rất xa, xuống táºn vùng Nam Băng DÆ°Æ¡ng và thả chúng ra. Thế mà má»™t hai năm sau, ngÆ°á»i ta lại bắt được những con chim đó đúng ở trên các hòn đảo cÅ©...â€
Giá»ng nói ấm áp, đầy hấp dẫn của ngÆ°á»i thủy thủ vui tÃnh và nhiá»u mÆ¡ má»™ng xÆ°a kia khiến cho tôi lúc nà o cÅ©ng hong hóng chá» nghe, lại văng vẳng bên tai. Tôi ngồi nhìn ra ánh trăng soi lá» má», thấy dần dần hiện lên quang cảnh nhá»™n nhịp của các bến váºn hà dá»c theo đôi bá» sông trắng của con sông Tiá»n Giang. Trên cầu tà u lục tỉnh, anh ngồi tá»±a lÆ°ng và o má»™t trụ buá»™c Ä‘á»i [1], tay cầm tẩu thuốc lá; những là n khói má»ng xanh xanh từ trong tẩu thuốc lá chÆ°a kịp bay lên đã tan mất ngay theo gió. Tôi ngồi bên anh, từ trên sà n cầu qua những khe ván đóng hở, có thể nhìn thấy ngay dÆ°á»›i chá»— mình ngồi những thanh Ä‘Ã sắt bắt chéo và o nhau trong má»™t mà u tối âm u, và sâu hÆ¡n má»™t chút, dÆ°á»›i kia dòng nÆ°á»›c lao nhanh nhÆ° cắt lúc nà o cÅ©ng giáºn dữ réo à o à o, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nhổ phăng những chiếc cá»™t tà u bằng thép to tÆ°á»›ng mà lôi dìm xuống đáy sâu.
- SÆ°á»›ng nhỉ, anh nhỉ! Äược nhÆ° con chim cánh cụt ấy thì bá»n trẻ chúng em không bao giá» sợ lạc! - Tôi huÆ¡ tay nói nhÆ° váºy.
- Äó là má»™t con chim đáng thÆ°Æ¡ng!
- Vì cánh nó quá ngắn phải không anh?
- Ừ cÅ©ng có thể... NhÆ°ng không hẳn nhÆ° váºy đâu. Anh muốn nói vá»›i em má»™t vấn Ä‘á» khác kia...
NgÆ°á»i thủy thủ trẻ có khuôn mặt sạm nắng rất đẹp, mái tóc lúc nà o cÅ©ng bồng lên vì sóng gió đại dÆ°Æ¡ng, đăm đăm nhìn vá» chá»— vạch ngang của dòng sông Cá»u Long lòa nhòa gắn liá»n mặt nÆ°á»›c vá»›i chân trá»i. Anh im lặng má»™t lúc; sau khi đã hút mấy hÆ¡i khói thuốc dà i, giá»ng anh bắt đầu trầm hẳn xuống, nhÆ° nói vá»›i mình :
- Cuá»™c sống của con ngÆ°á»i phải đâu chỉ thu hẹp trên mảnh đất vùng quê! Äã Ä‘Ã nh quê hÆ°Æ¡ng là nÆ¡i gắn bó vá»›i cuá»™c Ä‘á»i mình nhất, nhÆ°ng khi ngÆ°á»i ta còn trẻ tráng, phải bay nhảy hoạt Ä‘á»™ng, Ä‘i đây Ä‘i đó chứ. Lúc nà o cÅ©ng chạnh nghÄ© vá» quê hÆ°Æ¡ng, đó là báo hiệu của tuổi già ... Không phải vì có đôi chim cánh cụt mà con panh-goanh không Ä‘i xa được đâu. Nó là má»™t con chim không có cánh ở tâm hồn. Nó nhÆ° má»™t ông cụ già lÆ°ng má»i gối chùn, lúc nà o cÅ©ng muốn tìm vá» nằm xuống ở quê hÆ°Æ¡ng!
Chiá»u chiá»u, sau giá» há»c, thầy giáo tôi thÆ°á»ng dắt há»c trò ra sông Cá»u Long táºp bÆ¡i. Trên cầu tà u lục tỉnh ấy, tôi đã gặp và quen anh. Anh là m thủy thủ trên má»™t chiếc tà u rất lá»›n, có ba ống khói to tÆ°á»›ng sÆ¡n mà u xanh da trá»i. Lâu lâu, tà u anh lại cáºp bến má»™t lần. Gặp anh và i báºn, tôi đã thấy gắn bó vá»›i anh rồi. Mà anh thì cÅ©ng rất mến tôi. Bởi tôi hay há»i đủ má»i thứ chuyện trên trá»i dÆ°á»›i đất, lung tung, mà anh cÅ©ng lấy là m thÃch thú má»™t thằng bé tò mò, lúc nà o gặp anh cÅ©ng đặt ra những câu há»i, khiến anh phải nhồi rất nhiá»u thuốc lá và o tẩu má»›i tìm ra lá»i giải đáp. Tôi má»i anh vá» nhà tôi chÆ¡i. Ba má tôi cÅ©ng rất quý anh thủy thủ vui tÃnh, biết nhiá»u chuyện lạ nà y. Lần nà o anh đến chÆ¡i, ba má tôi giữ anh ở lại ăn cÆ¡m. Những hôm ấy, nhà tôi rá»™n lên tiếng nói, tiếng cÆ°á»i, vui nhÆ° có cá»—. Quan hệ máºt thiết giữa anh và tôi khiến ba má tôi xem anh nhÆ° ngÆ°á»i trong há» hà ng.
Cuá»™c Ä‘á»i anh lênh đênh nhiá»u năm khắp các mặt biển, trên nhiá»u chiếc tà u của những công ty hà ng hải khác nhau. Anh đã Ä‘i qua Ấn Äá»™ DÆ°Æ¡ng, vượt kênh Ä‘Ã o Xuy-ê ra Äịa Trung Hải, men theo bá» Äại Tây DÆ°Æ¡ng lên táºn cảng LÆ¡ Ha-vrÆ¡... Gần khắp mặt biển Thái Bình DÆ°Æ¡ng, cảng nà o anh cÅ©ng có tá»›i. Anh biết rất nhiá»u thà nh phố, nhiá»u giống ngÆ°á»i... Chỉ có những xứ ở bên kia tây bán cầu là anh chÆ°a đặt chân tá»›i thôi. Trong những mẩu chuyện anh kể, tôi nghe quen nhiá»u tên giống ngÆ°á»i, tên vùng đất, hải cảng, tên thủ đô, thà nh phố quan trá»ng trên hầu khắp các lục địa mà tôi đã há»c say mê trong các bà i địa dÆ° ở trÆ°á»ng...
- Em coi bá»™ thÃch phiêu lÆ°u lắm hả? - Có lần anh há»i tôi nhÆ° váºy.
- Phiêu lưu là sao, anh?
Anh nhoẻn miệng chÆ¡i, báºp báºp cái tẩu thuốc lá là m cho khói bốc xanh um nhÆ° má»™t ống khói tà u, hạ thấp giá»ng :
- Ờ, phiêu lÆ°u là nay đây mai đó. Trên rừng, dÆ°á»›i biển, đồng ruá»™ng, núi cao... bất cứ chá»— nà o mình cÅ©ng Ä‘i tá»›i. Cà ng Ä‘i thì cà ng gặp nhiá»u chuyện lạ, khiến cho mình say mê... Thôi, bao giá» em lá»›n lên, em sẽ biết!
Năm ngoái, anh Ä‘i đâu bên Thái Lan vá», mang cho gia đình tôi nhiá»u thứ. Quà tặng ba tôi là chiếc há»™p thuốc bằng bạc chạm: quà tặng má tôi là má»™t ông Pháºt bằng đồng to hÆ¡n nắm tay, ngồi dim mắt trên tòa sen... Và “suy Ä‘i nghÄ© lại chẳng biết gì hÆ¡n - anh vá»— vá»— vai tôi - anh mua tặng em má»™t chiếc địa bà n!â€
Chiếc địa bà n bé bằng quả trứng, có cây kim đồng quay quay chỉ vá» phÆ°Æ¡ng bắc, giỠđây lại hiện ra to tÆ°á»›ng, lồng và o khung trăng và nh vạnh Ä‘ang treo lÆ¡ lá»ng giữa trá»i kia. Nó là “điá»m báo trÆ°á»›c†(nhÆ° lá»i má tôi thÆ°á»ng nói chăng?) Hay cái váºt bé nhá», xinh xắn mang trong lòng nó mÅ©i tên chỉ Ä‘Æ°á»ng cho những kẻ viá»…n du không may lạc lối trong sÆ°Æ¡ng mù, bão tố, giữa rừng ráºm, đồng hoang... từ khi cầm nó và o tay, số mệnh đã khiến cho tôi phải rÆ¡i và o cuá»™c sống lênh đênh nà y chăng? Tôi ngoẹo đầu và o vách, nhắm mắt lại, tưởng nhÆ° nghe lại giá»ng hát quen thuá»™c của ngÆ°á»i thủy thủ trẻ Ä‘ang vẳng đến từ má»™t chá»— thẳm xa nà o:
XÆ°a kia có má»™t con tà u nhá»
Nó chưa hỠlướt sóng ra khơi...
Nà y hỡi những chà ng thủy thủ
Äang xông pha trên ngá»n sóng cao vá»i!
Chà , tôi lại khát nữa đây... Tiếng mạch Ä‘áºp trong tai tôi ù ù hay tiếng gió thổi giữa trùng dÆ°Æ¡ng. Tôi chóng mặt quá, cứ buồn nôn. Tôi Ä‘ang nằm đây hay Ä‘ang đứng trên con tà u lắc lÆ° nhồi theo sóng? Giá»ng nam trầm của anh Ba thủy thủ cứ dáºp dá»nh Ä‘Æ°a tiếng hát bè cao của tôi chồm chồm bay vút ra xa... “XÆ°a kia có má»™t con tà u nhá»... Nó chÆ°a há» lÆ°á»›t sóng ra khÆ¡... Æ¡... iâ€. Má»™t lượn sóng thần cao vút nhÆ° núi hiện lên ở chân trá»i, băng băng chạy tá»›i trong tốc Ä‘á»™ nhanh khủng khiếp, rồi chồm qua phủ mất con tà u và cuốn tôi Ä‘i... trôi mãi... trôi mãi... Tôi cà ng vùng vẫy thì cà ng thấy bị chìm sâu xuống đáy, má»—i lúc má»™t ngạt thở đến không còn đủ sức chịu Ä‘á»±ng được. Rồi tôi không còn biết gì nữa...
- Thằng bé tỉnh dáºy rồi! - Giá»ng mừng rỡ của má»™t chị nà o đó dịu dà ng nói bên tai tôi.
Tôi từ từ mở mắt ra, thấy mình còn Ä‘ang nằm trong ngôi miếu. Má»™t chị cứu thÆ°Æ¡ng mặc chiếc áo bà ba mà u lục Ä‘ang ngồi bên cạnh, bà n tay mát rượi của chị hãy còn đặt trên vầng trán nóng nhÆ° lá»a đốt của tôi. Chung quanh tôi, la liệt những thÆ°Æ¡ng binh. Má»™t anh bị thÆ°Æ¡ng ở đầu quấn đầy băng trắng, Ä‘ang tá»±a lÆ°ng và o chân bệ thá» hút thuốc lá, mỉm cÆ°á»i nhìn tôi. Ãnh nắng trá»i chiếu rá»i nghiêng bên mặt anh má»™t quầng sáng loá. Tiếng súng nổ ran xa xa. Lâu lâu, má»™t trà ng đại bác không biết từ đâu bắn tá»›i ùng oà ng... ùng oà ng... nổ dữ dá»™i ngoà i Ngã Ba Kênh. Không khà sặc sụa mùi lá»a cháy nhà và mùi thuốc súng cay nồng nồng.
- Tây đến rồi, hả anh? - Tôi há»i anh thÆ°Æ¡ng binh Ä‘ang mỉm cÆ°á»i nhìn tôi. Tôi cố chống tay ngồi dáºy, nhÆ°ng lại run run khuỵu xuống.
Cả ngÆ°á»i tôi rã rá»i mệt má»i nhÆ° vừa qua má»™t tráºn ốm lâu ngà y. Qua lá»i kể của chị cứu thÆ°Æ¡ng tôi má»›i hay rằng giặc Pháp bắt đầu tấn công và o vùng nà y từ sáng sá»›m. Chúng cho quân xÃch hầu [2] ăn mặc giả thÆ°á»ng dân mò và o, toan bắt sống mấy anh tá»± vệ ở đầu trạm canh, nhÆ°ng ta đã cảnh giác phát hiện kịp. Tà u bay giặc ném bom đốt cháy xóm chợ từ lúc giữa trÆ°a. Hiện giá», chúng còn Ä‘ang ở bên đầu cầu con lá»™ Cái Chanh...
- Cha chả! Lúc khiêng các anh bị thương và o đây, thấy chú nằm mê man, thỉnh thoảng cứ hét lên, tôi lo quá!... Cạy mồm cạy miệng mãi mới nhét được mấy viên thuốc cảm cho chú đấy! Lại hát lảm nhảm những gì gì... Nà y, nhà chú ở đâu?
- Em không có nhà ! - Tôi đáp.
- Coi bá»™ thằng bé nà y chÆ°a tỉnh hẳn đâu. Xem nhÆ° nó còn mê đấy! - Anh thÆ°Æ¡ng binh ban nãy thong thả nói nhÆ° váºy và cầm Ä‘iếu thuốc lá hÃt má»™t hÆ¡i dà i, thản nhiên nhÆ° má»™t ngÆ°á»i nhà n nhã Ä‘ang ở nhà mình. Rồi anh lại nói - Chị pha cho nó má»™t cốc sữa Ä‘i, nó sẽ tỉnh ngay. Lấy há»™p sữa trong ba-lô tôi đấy. Tôi chÆ°a cần đến...
Chị cứu thÆ°Æ¡ng loay hoay bÆ¡m đèn cồn Ä‘un nÆ°á»›c. Tôi ngồi dáºy, Ä‘Æ°a đôi mắt mệt má»i nhìn các anh thÆ°Æ¡ng binh Ä‘ang nằm thiêm thiếp trên những tấm đệm bê bết dấu máu chÆ°a khô. Má»™t anh bị mảnh đạn đại bác cắt giáºp ống chân, những bắp thịt đùi cứ giáºt giáºt khiến anh cá»±a ngÆ°á»i nhăn nhó theo, nhÆ°ng tuyệt nhiên không há» nghe anh rên má»™t tiếng.
Tôi uống hết cốc sữa. Quả thấy ngÆ°á»i tỉnh táo lại ngay, nhÆ°ng miệng hãy còn khô và đắng lắm, cứ thèm uống nÆ°á»›c. Và o lúc gần tối thì giặc Pháp đã vượt được sông Cái Chanh. Äạn súng máy bắn và o khu chợ bay vèo vèo trên nóc miếu. NgÆ°á»i ta bắt đầu Ä‘Æ°a thÆ°Æ¡ng binh xuống xuồng chuyển Ä‘i từ lúc ngá»›t tiếng tà u bay.
Tôi ngỠý muốn theo xuồng Ä‘Æ°a các anh thÆ°Æ¡ng binh Ä‘i. NhÆ°ng các ông cụ già bÆ¡i xuồng không cho. Và chị cứu thÆ°Æ¡ng cÅ©ng bảo rằng tôi chÆ°a khá»e hẳn. Chị cho tôi má»™t gói Ä‘á»™ mÆ°Æ¡i viên thuốc cảm và má»™t đòn bánh tét, lại ân cần khuyên tôi “nên vá» nhà mà nghỉ, muốn theo các anh thì còn nhiá»u dịp, lúc nà o chả đượcâ€.
Rõ rà ng là không ai ngá» rằng tôi là má»™t thằng bé sống không nhà . Chả nhẽ má»—i chốc lại Ä‘em chuyện mình ra kể lể vá»›i má»i ngÆ°á»i sao? Nhất là để cầu lấy má»™t lòng thÆ°Æ¡ng! Không! Tôi không thể là m nhÆ° váºy được. Mà ngÆ°á»i ta Ä‘ang báºn tÃu tÃt kia, bao nhiên chiến sÄ© bị thÆ°Æ¡ng phải chuyển Ä‘i, giặc đã đổ bá»™ qua sông, xóm chợ cÅ©ng cháy rồi. Má»™t thằng bé lÆ°u lạc nhÆ° tôi, đâu phải là đáng báºn tâm đối vá»›i há»?
Sá»± tình đã đến nÆ°á»›c nà y thì tôi cÅ©ng mặc, tá»›i đâu hay đó. Tôi bẻ má»™t số cà nh cây là m gáºy cầm tay, Ä‘i dá»c theo bá» kênh. Con dao găm còn nằm gá»n trong chiếc túi da Ä‘eo cồm cá»™m, ló cán ra bên trong túi áo vét-tông của tôi đây.
Hai bá» kênh, nhà nà o cÅ©ng đóng chặt cá»a. Bà n ghế, lu mái [3] nháºn lổm ngổm dÆ°á»›i mÆ°Æ¡ng. Má»™t con chó đứng giữa Ä‘Æ°á»ng thấy tôi Ä‘i tá»›i, cụp Ä‘uôi lủi và o bá» dáºu. Khi tôi qua rồi, con váºt vắng chủ bèn chạy sủa duá»—i theo ăng ẳng sau lÆ°ng tôi má»™t lúc.
Äêm đó, tôi và o nằm trong má»™t chòi rẫy bá» hoang giữa đồng. Kinh nghiệm đã dạy tôi nên tránh các Ä‘Æ°á»ng giao thông thủy bá»™ quan trá»ng trong khi giặc sắp tấn công đến nÆ¡i. Cả ngà y hôm sau, tôi cứ nhằm vá» hÆ°á»›ng những chòm cây có nhà ở mà đi tá»›i. Bây giá», cÆ¡n sốt đã lui rồi. Nhá» mấy viên thuốc cảm và đòn bánh tét của chị cứu thÆ°Æ¡ng, tôi đã có thể tiếp tục Ä‘i được từ sáng đến chiá»u, cho tá»›i khi gặp má»™t dòng sông nÆ°á»›c đặc nhÆ° mà u cà phê chắn ngang trÆ°á»›c mắt.
Tôi không biết mình Ä‘ang Ä‘i tá»›i chốn nà o đây? Dá»c bá» sông xa xa, ngÆ°á»i ta bắt đầu đốt lên nhiá»u đống lá»a. Trá»i không gió. những ngá»n lá»a cháy thẳng, trông nhÆ° mà u trắng, rá»±c rỡ giữa cảnh trá»i tà . Má»™t là n ánh sáng tai tái, lá» má» phảng phất trên mặt nÆ°á»›c. Cây cối ngả dần sang mà u Ä‘en, biến thà nh những hình thù kỳ dị, nhÆ° những con quái váºt dÆ°á»›i sông trèo lên chồm chá»—m ngồi bên bá». Trên má»™t doi đất, có đám ngÆ°á»i xúm xÃt ngồi dÆ°á»›i chòm cây khô ánh lá»a chiếu qua vai những cái bóng quay lÆ°ng vá» mé sông, vá»n qua vá»n lại trên những chiếc xuồng ghếch mÅ©i kéo lên bãi bùn bên dÆ°á»›i chá»— há» ngồi khiến cho những chiếc xuồng kia trông nhÆ° Ä‘á»™ng Ä‘áºy muốn bò lên bãi. Hình nhÆ° những ngÆ°á»i ngồi đó Ä‘ang bà n cãi vá» chuyện giặc Pháp có dám tiến sâu và o vùng nà y hay không. Tôi bÆ°á»›c đến gần, nhìn và o há» xem há» Ä‘ang là m gì.
Äá»™t nhiên, hai chân tôi bá»—ng khá»±ng lại... Kìa! Ông cụ già bán rắn Ä‘ang ngồi giạng chân bên đống lá»a. Con chó săn nằm sát bên chân chủ, mõm ngóc lên, Ä‘uôi vẫy qua vẫy lại. Thằng bé Ä‘en trÅ©i cầm sà o nhảy lên bá» dạo trÆ°á»›c thì ngồi đối diện vá»›i bố, Ä‘ang dùng những đầu ngón chân láºt ngá»a má»™t con rùa nhá». Con rùa bị hất và o lá»a, bốn chân bÆ¡i bÆ¡i trong không khÃ, cổ vÆ°Æ¡n ra dà i ngoẵng. Mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cởi trần, váºn quần đùi Ä‘en, cao to nhÆ° ông cụ già bán rắn, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy mặt Ä‘á» lá»±ng ngồi bình thản, ngắm con rùa lắc lÆ° cái mai, cố dịch ra xa luồng nóng hừng há»±c từ trong đống lá»a phả ra. Má»™t ngÆ°á»i rung rung đôi vai cÆ°á»i hé... hé... hÆ¡i rượu từ cái mồm há hốc bay ra nồng nặc. Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc quần áo Ä‘en, ngồi xế bên ngoà i má»™t chút, nhÆ° hai cái bóng, mắt âu sầu nhìn ra sông.
Tôi đánh bạo bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c nữa. Con chó săn tức thá»i chồm lên, sủa oang oang. Má»i ngÆ°á»i chÆ°a kịp ngẩng lên thì con váºt tinh khôn đã phóng tá»›i ngoạm và o túi áo vét tông của tôi.
- Luốc! Yên nà o! - Ông cụ già quát lên.
Con chó săn buông túi áo tôi ra, lùi vá» bên chân chủ nhÆ°ng mõm vẫn nghếch lên hÆ°á»›ng vá» phÃa tôi, hai cánh mÅ©i bóng nhẫy luôn luôn Ä‘á»™ng dáºy.
- Ông Æ¡i! Có phải cái nà y của ông không? - Tôi móc chiếc túi da beo ra, chìa vá» phÃa ông cụ già bán rắn.
Ông cụ già ngÆ°á»›c nhìn lên, sá»ng sốt. Hai mắt ông dán chặt và o chiếc túi vằn hoa trên tay tôi. Thằng bé bá» con rùa nằm đấy, nhảy đến chá»™p ngay chiếc túi tưởng đã mất rồi. Nó nhe răng, cÆ°á»i nhÆ° mếu :
- Biết thế nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i nhặt được mà ! TÃa cứ bảo rÆ¡i dÆ°á»›i kênh!
Tôi Ä‘ang nhìn ông lão hay nhìn và o ngá»n lá»a, tôi cÅ©ng không biết nữa. Tôi bắt đầu kể :
- Hôm trá»i nổi dông, khi ông xuống thuyá»n chèo Ä‘i rồi, cháu bắt gặp cái túi nà y nằm ở chá»— gốc cây bã Ä‘áºu. Cháu nghÄ© là của ông. Cháu nhặt lên, chạy theo gá»i mãi mà gió lá»›n quá, ông không nghe...
Ông cụ già bán rắn lặng lẽ đứng lên. Tôi hÆ¡i lùi chân lại má»™t bÆ°á»›c. Những ngÆ°á»i ngồi chung quanh đống lá»a cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn ông. Không thấy ông nói gì. Äá»™t nhiên ông xốc tá»›i, dang hai cánh tay đại bà ng ra, cắp lấy hai chân tôi, nâng bổng cả ngÆ°á»i tôi Ä‘Æ°a lên ngang mặt ông. Äầu lắc qua lắc lại, hà m râu cá» và o bắp vế tôi sà o sạo, ông cất tiếng cÆ°á»i ha hả. Con chó săn nhảy cỡn chung quanh đống lá»a, sủa ăng ẳng mấy tiếng, lại lao tá»›i liếm chiếc túi da beo trên tay thằng bé.
- Tốt lắm, chú em! Qua cảm Æ¡n chú em Ä‘a! - Giá»ng mừng rỡ của ông lão vang âm rất xa trong đêm tối. Ông ôm tôi quay má»™t vòng rồi má»›i chịu buông tôi ra, đỡ tôi và o ngồi cạnh đống lá»a.
Ông giáºt chiếc túi da beo trên tay thằng bé, tung lên tung xuống mấy cái trong lòng bà n tay to lá»›n của mình, Ä‘oạn nghiêng ngÆ°á»i và o gần đống lá»a, tháo miệng túi cầm ra từng món, săm soi [4] mãi.
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vá»— đánh bốp và o vai ông cụ già :
- Bác Hai! Váºt đã tìm chủ trở vá» thì ta phải là m má»™t cái gì chứ?
Ông lão cÆ°á»i khà khà :
- Rồi khắc có ngay! Khắc có ngay mà !
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngồi nhÃch lên bên tôi. Má»™t bà há»i :
- Em từ ngoà i chợ Thới Bình vô đây à ?
- Cháu không biết Thới Bình. Cháu từ trên Chắc Băng xuống đây...
- Ủa, váºy em Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nà o?
- Cháu cÅ©ng không biết... Cháu cứ theo Ä‘Æ°á»ng mòn lá»™i qua rẫy, lần mò Ä‘i mãi váºy thôi!
- Nghe nói Tây vô Chắc Băng rồi phải không? Äằng mình bá» trống cho nó vô à ?
- Có đánh chứ! Äánh nhau suốt ngà y...
Tôi lần lượt kể lại chuyển những ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng binh trong miếu và chị cứu thÆ°Æ¡ng mặc chiếc áo bà ba mà u lục... Những ngÆ°á»i ngồi xung quanh đống lá»a vừa hút thuốc lá vừa lắng nghe chăm chú. Thỉnh thoảng há» lại “à †lên má»™t tiếng và đưa mắt nhìn nhau, mỉm cÆ°á»i. Không biết há» trao đổi vá»›i nhau những ý nghÄ© gì.
- Thế ba má chú em đâu rồi? - Ông cụ già gõ cái nõ tẩu và o gót chân để trút tà n thuốc lá ra, chợt há»i tôi.
- Nhà cháu ở táºn bên kia sông Tiá»n Giang. Cháu lạc mất ba má cháu đã lâu rồi.
- Ở Tiá»n Giang à ? Vùng xã nà o? - Ông trố mắt há»i.
- Dạ, ở Mỹ Tho!
- Ờ! Mỹ Tho! Qua cũng có biết...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngồi cạnh tôi chép miệng :
- Khổ thân thằng bé! Bây giá» em tÃnh Ä‘i dâu?
Tôi cầm vá» cây khô ném nhẹ và o đống lá»a. Tôi lúng túng không biết đáp ra sao. NhÆ°ng tá»± nhiên tôi bá»—ng ngÆ°á»›c lên, nói rắn rá»i :
- Äi đâu cÅ©ng được. Cháu không sợ gì cả. Cháu còn trẻ tráng... Ä‘i được tá»›i đâu, cháu Ä‘i tá»›i đó! Ở đâu mà chả thÃch...
Tôi không biết chÃnh tôi Ä‘ang nói, hay anh Ba thủy thủ hóa thân và o tôi thốt ra câu ấy. Chắc là bá»™ mặt nghênh nghênh là m ra vẻ tá»± hà o của tôi có gì buồn cÆ°á»i lắm hay sao, mà khi tôi vừa dứt tiếng, má»i ngÆ°á»i ngồi chung quanh tôi Ä‘á»u cÆ°á»i rá»™ lên.
- ÄÆ°a tay chú mà y cho tao coi nà o!
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chụp phăng bà n tay tôi, nắn nắn các ngón tay và ká» và o ánh lá»a ngắm nghÃa lòng bà n tay tôi.
- Chú mà y có số lênh đênh... và sẽ chịu khổ nhiá»u. NhÆ°ng rồi tất sau nà y sẽ khá. Lần đầu tiên tao má»›i nghe má»™t thằng nhóc nói y nhÆ° giá»ng ngÆ°á»i lá»›n đấy! Khá lắm! Khá lắm!
Ông cụ già bán rắn hÆ¡i ngá»a đầu ra, mắt nhìn và o khoảng không trÆ°á»›c mặt, miệng ngáºm tẩu thở ra những hÆ¡i khói thuốc lá đặc sệt. Ông khẽ gáºt gù, quay lại ngó và o tay tôi. Tôi cảm thấy rân rân, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang bị những tia mắt của ông sá» và o khắp ngÆ°á»i mình váºy.
Thằng bé Ä‘en trÅ©i đã chạy xuống mé sông, mò và o thuyá»n cầm lên chai rượu tổ bố và cái bát sà nh to tÆ°á»›ng. Äám Ä‘Ã n ông nhịp nhịp đùi, vung tay lên nhao nhao :
- Nà o, chúng ta mừng cho bác Hai!
- Vô tá»u bất thà nh lá»…!
- Lá»… gì váºy?
- Lá»… ra mắt của chú bé nà y... Chúng ta Ä‘á»u cùng hỠ“lênh đênh†cả!
Ông cụ già bán rắn rót rượu ra bát, Ä‘Æ°a mắt há»i tôi :
- Nhấp môi má»™t tÃ, được chứ?
Tôi cÆ°á»i và lắc đầu. Ông nâng bát rượu lên, tợp má»™t ngụm nhá» [5] rồi trao chuyá»n tay cho những ngÆ°á»i ngồi quanh đống lá»a.
Thằng Cò - tôi còn nhớ tên nó trong lần gặp trước, cầm tay tôi kéo lại gần nó. Nó rủ rỉ nói và o tai tôi :
- Mà y ăn gì chưa?
- Ăn rồi! - Tôi đáp.
- Có rùa và ng ngon lắm! Còn mấy con dÆ°á»›i thuyá»n. Chốc nữa nÆ°á»›ng cho mà y ăn.
Vừa lúc đó, con chó bá»—ng chồm lên sủa oang oang. Trong tiếng chó sủa dữ dá»™i bất thình lình, tôi nghe có tiếng con váºt gì kêu “ché... ét... ché... ét†ở ngoà i bóng tối.
- A ha, Võ Tòng! Cả tháng nay không gặp!
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông búng đầu ngón tay canh cách và o cổ chai rượu, lắc lắc đôi vai, khá» khà hát:
Võ Tòng mà đả hổ
Tại Kiến Dương Cang
Gặp anh thá»i giữa Ä‘Ã ng...
Con chó nhe nanh, lông gáy dựng lên, hai chân trước chồm chồm ra bóng tối sủa dữ dội.
- Luốc! Yên nà o!
Ông cụ già quát một tiếng. Con chó săn tiu nghỉu lùi lại ngoan ngoãn nằm xuống bên chân chủ.
Tôi nắm chặt tay thằng Cò, hãi quá. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cổ lá»™ hầu, Ä‘en nhÆ° cá»™t nhà cháy, cởi trần, cao cao lêu nghêu Ä‘ang hiện ra trong ánh lá»a. Hai hố mắt ông ta sâu hoắm, và từ trong đáy hố sâu thẳm đó, má»™t cặp tròng mắt trắng dã, long qua long lại, sắc nhÆ° dao. Mái tóc hung hung nhÆ° bá»m ngá»±a phủ dà i xuống gáy. Bá»™ ngá»±c chắc nịch của ông ta Æ°á»›t đẫm mồ hôi. DÆ°á»›i lá»›p mồ hôi bóng nhÆ° mỡ đó, có hình má»™t con rồng cuá»™n khúc xanh lè thÃch chà m bằng những nét tinh vi, pháºp phồng theo hÆ¡i thở của ông ta. Con rồng xanh vÆ°Æ¡n vây ôm chặt má»™t quả tim, giữa có những chữ gì lấp loáng mồ hôi trông không rõ. Chá»— gò má bên phải, năm cái sẹo dà i sả xuống từ thái dÆ°Æ¡ng vắt đến cổ, nhÆ° đầu móng cá»p cà o. Má»™t con gì giống nhÆ° khỉ, hai tay dà i nguá»u ngoà o, sắc lông Ä‘en tuyá»n, chỉ trừ chá»— hai gò má là có má»c hai chòm lông trắng, Ä‘ang ngồi vắt vẻo trên vai con ngÆ°á»i kinh dị ấy.
- Lâu nay có là m được con thịt nà o khá không, ông chúa sÆ¡n lâm? - Má»™t ngÆ°á»i quay mặt ra, há»i.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông má»›i đến thở phà o má»™t tiếng, thả con váºt xuống đất, tháo cánh ná» Ä‘eo bên lÆ°ng ra, ngồi và o bên đống lá»a nói trống không :
- Tà m tạm và i con heo rừng. HÆ¡n tháng nay còn phÆ¡i cái da beo đóng mốc ở lá»u. Tây đánh gần tá»›i, thiên hạ chạy tứ tán, bán cho ai?
- Là m má»™t há»›p rượu đón gió Ä‘i, chú! - Ông cụ già bán rắn nghếch râu lên má»i.
- Không bán được da thì ta phÆ¡i thịt nháºu. Lo gì!
- Bảo “Tiểu Äồng†hầu rượu xem! Cho nó hầu rượu Ä‘i, Võ Tòng!
Võ Tòng búng và o miệng bát má»™t cái, tức thá»i con váºt Ä‘Æ°a hai tay dà i nguá»u ngoà o ra bÆ°ng cái bát nâng lên ngang mặt lắc lÆ° Ä‘i đến chìa ra trÆ°á»›c mặt ông cụ già . Ông cụ già cầm chai rót thêm rượu và o đầy bát và hất hà m vá» phÃa Võ Tòng.
Tôi há»i thằng Cò :
- Con gì lạ váºy?
- Con vượn bạc má. Khôn lắm Nó tên là Tiểu Äồng. Không nói được, nhÆ°ng nó biết nghe tiếng ngÆ°á»i.
Thằng Cò cứ ngó chăm chăm và o con váºt, coi bá»™ thÃch lắm. Con vượn bạc má đứng thẳng hai chân sau lên nhÆ° ngÆ°á»i. Hai tay nó bÆ°ng bát rượu Ä‘i thẳng đến chá»— Võ Tòng, Ä‘Æ°a lên má»i chủ. Tiểu Äồng nhe răng kêu “ché... ét, ché... étâ€, rồi bắt đầu Ä‘i vòng quanh đống lá»a má»i rượu từng ngÆ°á»i. Con chó săn gừ từ mấy tiếng, vì sợ chủ nên phải nằm yên chứ coi bá»™ nhÆ° nó chỉ chá»±c chạy ra cắn má»™t miếng và o đùi con vượn thì má»›i hả. Äến chá»— hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mặc quần áo Ä‘en, Tiểu Äồng nghiêng dầu cúi xuống chà o, là m cho những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thÃch chà cÆ°á»i rá»™ lên. Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lắc đầu quầy quáºy, xua tay từ chối, nhÆ°ng con vượn bạc má không chịu Ä‘i, cứ đứng giáºm chân kêu “ché... ét, ché... étâ€. Cho đến khi má»—i bà phải cầm bát rượu lên nhấp môi má»™t Ãt, Tiểu Äồng má»›i chịu bÆ°ng bát Ä‘i má»i ngÆ°á»i khác.
- Chú định Ä‘i đâu mà thả ngược lên vùng nà y váºy? - Ông cụ già bán rắn há»i Võ Tòng.
- Quần áo rách hết rồi. Nghe Tây sắp đến, Ä‘i đón kiếm má»™t bá»™ ka-ki mặc chÆ¡i! - Võ Tòng đáp cháºm rãi.
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vá»— tay đánh bốp :
- Nà y! Lấy được súng vỠbán cho anh em đi săn kiếm thịt ăn với nhé!
Võ Tòng nhếch môi cÆ°á»i. Những vết sẹo ở gò má bên phải nhăn nhúm lại, thấy rất dá»… sợ.
- Súng để bắn giặc chứ có súng đâu thừa mà đi săn! Nhất định là tôi sẽ kiếm được. Chỉ lấy quần áo thôi. Còn súng thì phải để cho anh em tự vệ chứ.
Chợt thấy tôi gáºt đầu tỠý đồng tình, Võ Tòng dừng lại chỉ và o tôi :
- Chú bé nà y, xem không phải là ngÆ°á»i cánh ta?
Ông cụ già bán rắn gáºt gù, thò tay cầm má»™t cái que khô cá»i và o đống lá»a :
- NhÆ°ng nó sẽ là ngÆ°á»i cánh ta. Chốc nữa, tôi sẽ Ä‘Æ°a nó theo tôi... Bà nhà tôi hẳn là phải mừng lắm!
Má»™t bầy chim đêm bay vút qua trên đầu chúng tôi. Tiếng Ä‘áºp cánh rà o rà o mất hút trong vòm trá»i nhấp nháy những vì sao xanh biếc.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] XÃch.
[2] Thám báo.
[3] Chum vại.
[4] Ngắm nghÃa cách trìu mến.
[5] Theo tục lệ vùng nà y, bao giá» chủ má»i cÅ©ng uống trÆ°á»›c, để chứng tá» rằng rượu không có chất Ä‘á»™c.
Xem tiếp chương 7
|
14-08-2008, 10:00 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 7 Gia đình bố nuôi tôi
- Tá»›i nhà rồi. Dáºy! Dáºy lên nhà , An Æ¡i!
Tôi nghe tiếng thằng Cò gá»i, giáºt mình mở mắt ra. Bà n tay nó hãy còn Ä‘áºp Ä‘áºp mấy cái lên vai tôi, khiến tôi tỉnh hẳn ngÆ°á»i. Tôi giụi mắt mấy cái, bà ng hoà ng má»™t lúc má»›i nhá»› ra là mình đã ngủ dÆ°á»›i thuyá»n từ khuya đêm qua cho tá»›i bây giá».
Thằng Cò đã bò ra trÆ°á»›c mÅ©i loay hoay cầm sợi thừng buá»™c thuyá»n và o gần gốc cây má»c dá»±a bá».
Tôi Ä‘Æ°a mắt ngó lên. Má»™t mái lá»u nhá», tiá»u tuỵ, nép dÆ°á»›i bóng cây trà m vá» trắng phản chiếu ánh bình minh nhÆ° tô phấn. Chung quanh nhà má»c đầy những cây bình bát đại, lá xanh um. Sau những bình cây bát đại là má»™t khoảng rá»™ng trống, và nhìn thẳng và o trong xa, chỉ thấy toà n lau sáºy mịt mùng. Trên khoảng sân rá»™ng trÆ°á»›c nhà , má»™t và i con bÆ°á»›m đất bay đây đó. Bên góc sân, má»™t dá»c da trăn và da rắn vắt trên cây sà o phÆ¡i. Luồng gió ban mai thổi nhẹ qua, Ä‘ong Ä‘Æ°a những tấm da khô trông nhÆ° má»™t bầy rắn quấn và o cây sà o Ä‘ang cá»±a quáºy.
Con Luốc nhảy phốc lên sân, sủa mấy tiếng mừng rỡ. Má»™t bà già cao lá»›n, hÆ¡i gầy, tóc bá»›i cao hình bánh lái, mặc chiếc áo bà ba vải Ä‘en kiểu xÆ°a, từ trong lá»u bÆ°á»›c ra, chạy đến cúi xuống vuốt ve con chó. Khi thấy trong thuyá»n có thằng bé lạ, bà bèn buông con chó, ngÆ°á»›c lên há»i :
- Chú em nà o đây?
Thằng Cò Ä‘Æ°a tay cho tôi nắm để bÆ°á»›c lên bá», vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Anh em với con đấy, má à .
- Con nuôi của tôi đấy! Bà nó dắt con lên nhà đi. - Ông lão gác mái chèo lên mui, đứng sau lái thuyá»n nói vá»ng lên.
Bà lão mỉm cÆ°á»i nhìn tôi. Tôi không biết nói gì, chỉ ngượng nghịu cúi đầu chà o.
* * * * *
... Ở vùng Phong Mỹ, ai cÅ©ng khen anh Hai là má»™t thanh niên hiá»n là nh, chịu khó. Anh mồ côi cha mẹ từ lúc mÆ°á»i tuổi, phải ở đợ cố công cho tên địa chủ Khá. Mãi đến năm gần ba mÆ°Æ¡i tuổi anh vẫn chÆ°a lấy được vợ. NgÆ°á»i tá Ä‘iá»n ấy giá»i trai, khá»e đến ná»—i có thể dùng hai tay nắm hai sừng trâu ghì xuống đất, con trâu vùng vẫy thế nà o, cÅ©ng không cất đầu lên được. “Bao giá» mà y là m cho tao đúng hai mÆ°Æ¡i năm, trừ hết số nợ cha mẹ mà y còn thiếu tao ngà y xÆ°a, tao sẽ cho mà y má»™t số tiá»n cÆ°á»›i vợ. Tao sẽ cho vợ chồng mà y má»™t vuông đất là m ná»n nhà , và cho mÆ°á»›n má»™t Ãt ruá»™ng, là m ăn riêng vá»›i nhau...†Lâu lâu, tên địa chủ già nổi tiếng keo kiệt nhất vùng lại bảo vá»›i ngÆ°á»i đầy tá»› trung thà nh của lão má»™t lần nhÆ° váºy.
Má»—i lần nghe nhÆ° váºy, anh Hai lại cố sức là m lụng ngà y đêm cho vừa lòng chủ, bao nhiêu ná»—i vất vả trong anh thảy Ä‘á»u tan nhÆ° mây mù dÆ°á»›i ánh mặt trá»i.
Äến năm anh Hai ba mÆ°Æ¡i tuổi, không thấy tên địa chủ nói gì, anh bèn nhắc lại lá»i hứa đó.
- Váºy sao? - Tên địa chủ kêu lên và cÆ°á»i lá»›n - Váºy mà tao tưởng mà y không tÃnh chuyện lấy vợ, ra ở riêng nữa chứ! Mà đã có con nà o bằng lòng lấy mà y chÆ°a?
- Bẩm ông chủ, có rồi ạ! - Anh Hai mừng rỡ đáp.
- Thế con đó có đui què, mẻ sứt gì không?
- Bẩm ông chủ, không ạ!
- Nó cấy gặt, là m lụng được chứ?
- Bẩm ông chủ, được ạ!
Tên địa chủ Khá ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :
- Thôi được. NhÆ°ng mà y phải dắt nó vá» cho tao xem ngÆ°á»i ngợm ra sao đã. Không lại vá»› phải thứ cá lá»t giá», gà lá»t bá»™i [1], quặt quẹo ốm Ä‘au, vá» phải nuôi báo cô thì khổ cho mà y!
Anh Hai bÆ¡i xuồng suốt đêm, đến nhà ngÆ°á»i yêu báo tin vui đó. Hai anh chị quen biết nhau đã mấy năm nay. Chị Hai cÅ©ng là con nhà cố nông, mồ côi, được ngÆ°á»i dì mang vá» nuôi từ bé...
Khi tên địa chủ già trông thấy ngÆ°á»i con gái xứ Cao Lãnh khá»e mạnh, có hai hà ng mi phá»›t cong trên cặp mắt to Ä‘en, có đôi vai nở rá»™ng, Ä‘ang nghiêng cúi chà o hắn, hắn Ä‘Æ°a tay lên giụi mắt mấy cái. Hắn ngồi sững sá» hồi lâu không nói gì cả.
Hai anh chị lo quá, lẳng lặng bÆ°á»›c ra đứng ngoà i thá»m, không biết mình đã trót vô ý, sÆ¡ xuất Ä‘iá»u gì để ông chủ phải pháºt lòng chăng? Hồi lâu, tên địa chủ má»›i đằng hắng má»™t tiếng, gá»i anh Hai và o, cho ngồi xuống má»™t bên góc phản, thong thả bảo :
- Thôi được! Cứ bảo nó ở lại đây. Má»i việc sẽ lo liệu... Tao, tao sẽ cho ngÆ°á»i đến bà n vá»›i dì nó... Rồi đâu khắc và o đấy thôi!
Anh Hai mừng cuống lên, chắp hai tay vái dà i toan lui ra. Nhưng ông chủ anh đã vẫy tay, ra hiệu cho anh ngồi lại đó.
- Việc cưới xin của mà y thì... hãy thong thả. Rồi tao sẽ liệu cho...
- Vô cùng đội ơn ông chủ!
- Bây giỠmà y và o ngay trong chòi ruộng, coi giữ bầy trâu hai mươi con trong đó thay cho thằng Bé. Bảo thằng Bé vỠlo việc ngoà i nà y, nghe chưa?
Anh Hai và o coi giữ bầy trâu đã hÆ¡n ná»a tháng. Chiá»u chiá»u anh ngồi trên lÆ°ng trâu ngóng hÆ°á»›ng nhà chủ, nóng ruá»™t nhÆ° lá»a đốt. NgÆ°á»i đầy tá»› hầu hạ chủ suốt hai mÆ°Æ¡i năm không lạ gì tÃnh háo sắc của ông chủ nổi tiếng ấy. Má»™t tay lão đã vùi dáºp bao nhiêu Ä‘á»i thiếu nữ. Có nhiá»u ngÆ°á»i con gái tá Ä‘iá»n trẻ, đẹp, bÆ°á»›c và o nhà lão rồi không trở vá» nhà cha mẹ nữa, mà nằm vÄ©nh viá»…n dÆ°á»›i nấm má»™ giữa đồng...
Một đêm, giữa lúc khuya, anh nghe trâu khua sừng lộp cộp, ngỡ trộm và o dắt trâu, anh chụp con dao rựa nhảy ra.
- Anh Hai ơi! Nguy rồi, anh Hai ơi! - Thằng Bé kêu lên trong tối.
Tay anh Hai cầm con dao run bần báºt. Linh tÃnh báo cho anh biết đã có Ä‘iá»u nguy biến xảy ra cho ngÆ°á»i yêu anh rồi...
Ngay lúc anh Hai vừa ra khá»i nhà đi và o chòi ruá»™ng, tên địa chủ Khá gá»i chị Hai và o, ngon ngá»t dá»— dà nh, bảo chị nếu Æ°ng thuáºn thì hắn sẽ cÆ°á»›i chị là m hầu thứ ba. Vợ cả hắn còn nằm liệt ở nhà thÆ°Æ¡ng tỉnh từ năm nà y qua năm khác. Vợ thứ hắn thì Ä‘ang trông coi má»™t đồn Ä‘iá»n xa... “Mà y chỉ gáºt đầu má»™t cái tức khắc lên bà â€. Chị Hai sụp lạy hắn, xin tha cho chị vá». Hắn hết dá»— dà nh rồi dá»a nạt. Hắn đã dùng gáºy, dùng roi mây đánh chị thâm tÃm khắp mình mẩy, và lôi nhốt chị trong nhà kho bá» trống vá»›i má»™t vò nÆ°á»›c lã. Rồi hắn lại mò xuống dụ dá»—, đánh Ä‘áºp, nhÆ°ng hÆ¡n mÆ°á»i ngà y vẫn không xoay chuyển được lòng chị. Chị Hai cứ nằm khóc, và hết khóc lại ngóng ra khe vách, trông chá» ngÆ°á»i yêu má»™t cách tuyệt vá»ng. Tên địa chủ cấm tiệt bá»n tôi trai tá»› gái trong nhà không được hé môi vá»›i ai. Thằng Bé ngà y nà o cÅ©ng lén lún đút và o cá»a cho chị má»™t nắm cÆ¡m.
Ngoà i thằng Bé ra, bây giá» chỉ còn có con thằn lằn chắt lưỡi trên vách và con cóc nghiến răng ngoà i thá»m thÆ°Æ¡ng cho cảnh ngá»™ của chị thôi.
Äã khuya mà ai còn chèo thuyá»n ngoà i sông hát hò là m chi cho lòng chị Hai thêm Ä‘au nhÆ° muối xát:
Một tiếng nhục anh để đó, hai tiếng nhục anh để đó, ba tiếng nhục anh ra đi...
Con cá xếp vi chỠkhi nước chảy,
Cần câu gãy, ơi hỡi cần câu,
Anh thương em không ngớt đoạn sầu
Biết em có nhớ thuở ban đầu gặp nhau...
Chị Hai ôm mặt khóc nấc lên. Chỉ còn có lấy cái chết để bảo toà n trinh tiết, Ä‘á»n đáp lại mối tình của ngÆ°á»i yêu thôi. Chi thò tay ra lá»— vách thủng, vá»›i lấy sợi thừng ải máng bên ngoà i...
Thằng Bé ngủ bên hè vá»±a lúa gần đó. Tiếng khóc của ngÆ°á»i thiếu nữ xấu số đã khiến nó nhiá»u đêm không chợp mắt. Nó thÆ°á»ng trở dáºy đứng bên ngoà i vách nhà kho nghe chị khóc, và lòng nặng trÄ©u xót thÆ°Æ¡ng má»™t cách bất lá»±c, nó chỉ biết lặng lẽ cúi đầu, thất thểu dÆ°á»›i ánh trăng Ä‘i vá», nó không sao ngủ được... Tình cá» thằng Bé đã bắt gặp bà n tay run rẩy thò ra nÃu sợi dây thừng. Nó chạy đến giáºt phăng sợi thừng ném ra xa, và trong giây phút đứng trÆ°á»›c ná»—i Ä‘au khổ tá»™t cùng của những ngÆ°á»i nghèo cÅ©ng bị áp bức nhÆ° nhau, nó không còn nghÄ© đến cái gáºy quất đến quằn ngÆ°á»i và những tráºn đòn khủng khiếp của lên địa chủ, nó nhắm mắt chạy băng đồng ra chòi ruá»™ng của anh Hai...
Khi anh Hai và thằng Bé vỠđến nhà kho thì trăng đã lặn. Anh sá» soạng vá»— vá»— và o vách gá»i mấy tiếng. Không bên trong Ä‘á»™ng cá»±a gì. Chiếc khóa to tÆ°á»›ng nghiến kẽo kẹt trong hai bà n tay nóng rục lá»a của ngÆ°á»i chồng chÆ°a cÆ°á»›i. Anh không bẻ nổi khóa.
- Cạy mẹ cá»a Ä‘i, anh! - Thằng Bé trao cho anh con dao mà anh vừa ném bên vách.
Äêm lặng nhÆ° tá». Tiếng dao nạy cá»a nghiến và o ổ khóa nghe rợn ngÆ°á»i. Mấy con chó chạy ra, gặp ngÆ°á»i nhà chúng không sủa, nhÆ°ng con nà o con nấy cứ nhảy chồm chồm, kêu Æ° á» ngạc nhiên trÆ°á»›c má»™t việc kỳ lạ mà chúng chÆ°a từng chứng kiến trong ngôi nhà nà y. Chiếc khóa báºt ra. Anh Hai đạp cá»a lao và o. Anh vấp phải má»™t thân ngÆ°á»i má»m nhÅ©n nằm trên ná»n gạch. Anh run run cúi xuống bế thốc lên tay. Chị Hai hãy còn thoi thóp. CÆ¡n xúc Ä‘á»™ng dữ dá»™i đã là m chị ngất Ä‘i.
- Chết rồi, anh Hai ơi! Ông chủ xuống kìa! - Thằng Bé đứng bên ngoà i kêu lên.
Khi anh Hai bế chị Hai ra sân thì tên địa chủ Khá đã cầm gáºy lững thững bÆ°á»›c tá»›i.
- BỠnó xuống! Kìa! Tao bảo mà y bỠnó xuống!
- Bẩm ông chủ...
- Câm mồm ngay!
- Xin ông thương vợ chồng chúng tôi...
- Vợ mà y à ?
- Bẩm ông chủ...
- Có bỠxuống không?
- Ông chủ nỡ nà o...
- Nỡ nà o! Nỡ nà o! Nỡ nà o! - Tên địa chủ nén giá»ng rÃt lên, và hắn phang gáºy xối xả, Ä‘áºp và o đầu và o mặt anh, Ä‘áºp và o cả cái thân hình má»m nhÅ©n trên tay tên đầy tá»› dám cưỡng lệnh hắn.
Anh Hai quay lÆ°ng ra hứng đòn cho ngÆ°á»i vợ chÆ°a cÆ°á»›i Ä‘ang thiêm thiếp trong tay mình. Sức ngÆ°á»i dù khá»e đến đâu cÅ©ng có hạn thôi. Anh lảo đảo ngã khuỵu xuống. NhÆ°ng anh vẫn còn đủ sức đặt chị Hai nằm đấy, vá»› con dao quay lại.
Tên địa chủ Khá hét ầm lên, ba chân bốn cẳng chạy lên nhà . Anh Hai không đuổi theo. Anh ném con dao và o lưng nó và quay lại cõng chị Hai chạy đi.
Trống mõ chung quanh nổi lên nhÆ° nhái kêu. Anh Hai chÆ°a ra khá»i nhà hÆ¡n trăm thÆ°á»›c thì bị bắt.
Con dao không kịp cắm và o lÆ°ng tên địa chủ dâm ác. Nó chỉ má»›i cứa đứt má»™t lằn dà i hÆ¡n gang tay... Và anh Hai bị đóng trăn [2] chịu má»™t tráºn đòn thù đến chết Ä‘i sống lại không biết mấy lần, trÆ°á»›c khi ra tòa Ä‘á»n tá»™i “cÆ°á»›p Ä‘oạt và cố ý sát thÆ°Æ¡ng nhà chủ†mất hai mÆ°Æ¡i năm tù khổ sai.
Ở tù được năm năm, anh Hai trốn ra, dắt chị Hai xuống một chiếc xuống để mặc cho nước cuốn trôi đi.
Äôi vợ chồng cải tên đổi há», nổi trôi từ vùng nà y sang vùng khác. Từ những nghá» hạ bạc nhÆ° đóng đáy, câu cá sấu trên sông Cá»u Long mênh mông, đến trèo cau, trèo dừa ở Bến Tre, nÆ¡i ngÆ°á»i Ä‘i có thể bÆ°á»›c suốt ngà y dÆ°á»›i những vÆ°á»n dừa tà u lá ken nhau, trên đầu không lá»t xuống má»™t bóng nắng, đến nghá» Ä‘i là m ruá»™ng thuê cho những tên địa chủ ác bá già u nứt đố đổ vách của tỉnh Sóc Trăng, Bạc Liêu... hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là m tất. Äứng trên các cánh đồng, nhìn bốn mặt chân trá»i, chỉ thấy lúa và ng gợn lên mênh mông nhÆ° biển, mà hai vợ chồng không đủ nồi gạo nấu cháo trong lá»u. Ban đêm phải bò ra những đống lúa cao nhÆ° núi do tay mình là m ra, lấy trá»™m má»™t Ãt thóc Ä‘em vá», rồi lấy cán dao cà lúa cho ra gạo. Không dám xay giã đã Ä‘Ã nh, tháºm chà đến đèn cÅ©ng không dám thắp, sợ tằn khao [3] thấy chá»— nà o có ánh sáng là sẽ mò tá»›i...
Cho đến khi chị Hai sinh thằng Cò thì tai há»a lại bay đến trong gia đình đôi vợ chồng nghèo. Những tên tỠđịa chủ [4] thấy chị Hai xinh đẹp, liá»n láºp mÆ°u phao vu cho chồng chị là m cá»™ng sản để định bắt anh Ä‘Ã y Ä‘i chết rục xÆ°Æ¡ng ở Côn Äảo, hòng chiếm Ä‘oạt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lam lÅ© nhÆ°ng có nhan sắc và duyên dáng kia. May thay, anh Hai đã phát hiện kịp, vá»™i và ng thủ tiêu hết tang váºt chúng định gán ghép, rồi bồng con dắt vợ xuống thuyá»n Ä‘ang đêm trốn Ä‘i...
- Và o rừng ở thôi! - Chị Hai lau nÆ°á»›c mắt, quả quyết bảo chồng nhÆ° váºy.
Má»™t chiếc thuyá»n nát, má»™t con dao rá»±a, má»™t con chó gầy gò, ngồi bên mẻ lá»a hun khói Ä‘uổi muá»—i, Ä‘uổi bá» mắt trÆ°á»›c mÅ©i thuyá»n, ngÆ°á»i nông dân cùng Ä‘Æ°á»ng nà y chèo Ä‘Æ°a vợ con và mấy giạ lúa ăn, lúa giống cuối cùng, má»—i ngà y má»™t Ä‘i sâu và o rừng ráºm.
Hai vợ chồng che má»™t túp lá»u bên cây trà m Ä‘á»™c chiếc, để lấy nÆ¡i là m phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng tìm vá». Và há» ra sức khai phá... Há» là m đủ các thứ nghỠđể sinh sống qua ngà y. Ở giữa chá»— mịt mùng sÆ°Æ¡ng lam chÆ°á»›ng khÃ, chung quanh chỉ còn nghe tiếng vượn hú, tiếng beo gầm, dù phải chịu Ä‘á»±ng không biết bao gian nan cÆ¡ cá»±c, nhÆ°ng cuá»™c sống hỠđược thảnh thÆ¡i dá»… chịu hÆ¡n lúc còn chung đụng vá»›i những con ngÆ°á»i đã cầm váºn mệnh há» trong tay trÆ°á»›c kia.
NhÆ° thế đó! Sức khá»e của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tháºt thà chỉ biết nai lÆ°ng ra là m lụng, và sắc đẹp của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nghèo trung trinh là mối bất hạnh đã dắt tai há»a và o cái gia đình cố nông nà y. Chồng thì bị bóc lá»™t đến cùng kiệt sức lá»±c, vợ thì luôn bị Ä‘e dá»a cưỡng bức... Còn bá»n ăn trắng mặc trÆ¡n, không là m gì Ä‘á»™ng đến móng tay, thì vẫn mâm cao cá»— đầy, lên xe xuống ngá»±a, muốn cho ai sống thì sống, muốn bắt ai chết thì chết! Sao trá»i nỡ bất công là m váºy?
... Äó là câu chuyện vá» nguồn gốc gia đình của ông Hai bà Hai - gia đình bố mẹ nuôi tôi - mà tôi được biết qua nhiá»u lần kể của bà : má»—i lúc bà kể má»™t quãng, có khi không ra đầu ra Ä‘Å©a gì, có khi Ä‘oạn trÆ°á»›c nói thà nh Ä‘oạn sau. Cả không gian và thá»i gian lẫn lá»™n đã chìm và o lá»›p sÆ°Æ¡ng mù ký ức trong những năm cÆ¡ cá»±c đầu tắt mặt tối, lần lần được bà khÆ¡i dáºy, má»—i lúc lại hiện lên rõ nét trÆ°á»›c mắt tôi.
Cuá»™c sống chung quanh tôi giỠđây đã khác xa vá»›i những bà i há»c ở nhà trÆ°á»ng đế quốc trÆ°á»›c kia biết bao nhiêu!
- Con ở đây vá»›i tÃa má! TÃa má nghèo lắm, chẳng có gì đâu. NhÆ°ng con cứ tin rằng cuá»™c sống của con không đến ná»—i nhÆ° cuá»™c Ä‘á»i Ä‘au khổ của tÃa má ngà y xÆ°a! - Má nuôi tôi má»™t hôm đã bùi ngùi cầm tay tôi nói nhÆ° váºy.
Tôi đẩy má nuôi tôi ra, nước mắt chảy già n giụa mà không biết rằng mình đang khóc. Tôi bảo bà :
- Äánh chết cha thằng Tây và bá»n chủ Ä‘iá»n kia thì hết khổ thôi. Bây giá» không phải nhÆ° ngà y xÆ°a nữa... Bây giá» mình đã Ä‘á»™c láºp rồi, má không biết à . Má đừng ngồi đây gá»i trá»i. Trá»i là m gì có mà gá»i.
Má nuôi tôi ngả ngÆ°á»i ra sau, nhìn tôi bằng cặp mắt vừa ngạc nhiên vừa có phần lo sợ cho tôi. NhÆ°ng rồi bà cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, gáºt gáºt đầu. Không biết bà có hiểu ý tôi muốn nói gì không? Mà bà là m sao hiểu được, vì chÃnh tôi cÅ©ng chÆ°a nói ra được má»™t cách rà nh rá»t những ý nghÄ© sôi sục vừa má»›i thà nh hình trong đầu óc thÆ¡ bé của tôi kia!
Má nuôi tôi Ä‘Æ°a tay lau má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt còn Ä‘á»ng trên má tôi. Lần đầu tiên, tôi nhìn thấy giá»t lệ mình long lanh trong suốt, lăn rÆ¡i trong bà n tay nhăn nheo của má»™t bà lão nghèo đã cúi đầu gánh chịu không biết bao nhiêu ná»—i bất hạnh gần suốt cả Ä‘á»i ngÆ°á»i. Có phải giá»t nÆ°á»›c mắt nà o cÅ©ng là biểu hiện của ủy mị và hèn yếu đâu!
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Bội là một thứ giỠkhông đáy, cùng để úp nhốt gà vịt.
[2] Cùm chân.
[3] Cai Ä‘iá»n.
[4] Bá»n địa chủ có chức pháºn trong việc cai trị là ng xã.
Xem tiếp chương 8
|
14-08-2008, 10:01 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 8 Äi câu rắn
Má nuôi tôi là má»™t ngÆ°á»i thuá»™c khá nhiá»u chuyện cổ tÃch và biết hầu hết má»i cung cách là m ăn của những ngÆ°á»i nông dân nghèo ở khắp má»i vùng Nam bá»™. Có Ä‘iá»u là trong tất cả những mẩu chuyện bà kể, chuyện nà o cÅ©ng pha đượm Ãt nhiá»u tÃnh chất thần bÃ, và bà tin tưởng má»™t cách ngây thÆ¡ ở “mệnh trá»iâ€. Dù váºy tôi cÅ©ng thÃch nghe, thÃch gợi cho má nuôi tôi kể để tôi nghe say mê...
Thằng Cò thì giống mẹ ở chá»— còn hay mê tÃn dị Ä‘oan. Nó là má»™t đứa chúa sợ ma! Bao giá» nghe kể chuyện trong lúc ban đêm, mặc dù đã lá»›n tÆ°á»›ng nhÆ° váºy mà lúc nà o nó cÅ©ng nhảy và o lòng má, ngồi rụt lại nhÆ° má»™t đứa trẻ con. TÃa nuôi tôi hiá»n là nh, Ãt nói. Ông thÆ°á»ng ngồi lặng lẽ đánh những sợi dây gai hoặc giÅ©a lưỡi câu, miệng không rá»i cái tẩu thuốc lá hình thù kỳ dị là m bằng má»™t gốc á»›t hiểm [1] rừng.
Má nuôi tôi kể cho chúng tôi nghe đủ thứ chuyện. Từ những chuyện “cá bống hai hang, cá trê hai ngạnh, tôm cà ng hai râu†rất ngây ngô, trẻ con, sang chuyện săn nai, săn khỉ qua rừng, qua chuyện cuá»™c Ä‘á»i chú Võ Tòng - con ngÆ°á»i kỳ dị mà tôi đã được gặp má»™t đêm tối ở bá» sông - đến chuyện ma cá sấu, ma cá»p, ma nam... mà ngÆ°á»i nghe yếu bóng vÃa, dù là ngÆ°á»i lá»›n Ä‘i nữa, cÅ©ng không dám bÆ°á»›c ra xa nhà đi đái. DÆ°á»ng nhÆ° chuyện nà o thằng Cò cÅ©ng đã nghe mẹ kể rồi. Nó chẳng chú ý mấy, chỉ hong hóng, chá»±c nghe bà quên mất má»™t Ä‘oạn nà o đó, thì láºp tức chen và o bổ sung ngay, rồi lại nheo mắt nhìn tôi nhÆ° muốn nói: “Thấy chÆ°a, má tao còn không nhá»› bằng tao đấy. Mà y ở chợ vô đây, rồi còn phải há»c tao nhiá»u!†Cái thằng Ä‘en trÅ©i, cổ dà i ngoằng nhÆ° cổ cò ma, nhiá»u lúc tá» ra “ta đây†má»™t cách khinh khỉnh, dá»… ghét. Ngoà i mặt tôi từng tá» ra không phục, nhÆ°ng trong bụng tôi vẫn chịu là nó khôn ranh, hiểu biết hÆ¡n tôi nhiá»u. Nó dạy tôi cách hiểu các thứ bẫy, đặc tÃnh của nhiá»u con thú, và nó đã dắt tôi Ä‘i gần thuá»™c hết các lối ngoắt ngoéo trong rừng.
- TÃa Æ¡i! Äể con dắt thằng An Ä‘i câu rắn má»™t đêm, nghe tÃa!
Má»™t buổi chiá»u, Ä‘á»™t nhiên thằng Cò hứng lên, Ä‘á» nghị vá»›i bố nhÆ° váºy. TÃa nuôi tôi bị con cá ngát đâm và o bắp chân, hôm nay chân còn sÆ°ng tÆ°á»›ng, chÆ°a Ä‘i được. Ông há»i :
- Äi không có tao, thằng An thì chÆ°a biết gì, liệu má»™t mình mà y có là m nên trò trống gì không đấy! Thôi, để lúc khác con ạ!
Má nuôi tôi liá»n can thiệp ngay :
- Nó là m được mà ! Ông thì lúc nà o cÅ©ng chê á»ng chê eo thằng bé. Äể không có ông, coi nó có là m được không!
Thằng Cò nhướng mắt nhìn tôi. Thế là hai đứa tôi bắt tay ngay và o việc chuẩn bị cho buổi câu đêm.
Chúng tôi dắt con Luốc Ä‘i dá»c theo mé nÆ°á»›c, rình Ä‘áºp những con cá thòi lòi biển. Những con cá thòi lòi to bằng ngón chân cái, cặp mắt ốc nhồi má»c trên đầu giống nhÆ° hai há»™t mồng tÆ¡i, há»… nghe bÆ°á»›c chân chúng tôi đến gần là y nhÆ° chúng giÆ°Æ¡ng cái kỳ ngÅ© sắc trên lÆ°ng thà nh má»™t cánh buồm, phóng bay trên mặt nÆ°á»›c. Giống cá gì mà tinh nhÆ° quá»·! Bay trên mặt nÆ°á»›c nhÆ° cá thia lia, lặn cÅ©ng giá»i, bÆ¡i cÅ©ng giá»i còn nhảy trên bá» thì tháºt không thua gì má»™t con ếch. Váºy mà rốt cục hai đứa cÅ©ng Ä‘áºp được gần mÆ°á»i con. Riêng phần con Luốc, nó cÅ©ng rình chá»™p được năm sáu con. Váºy là tà m tạm đủ khoản mồi câu rồi.
TÃa nuôi tôi Ä‘i cà nhắc đến ngồi trên má»™t gốc cây cắt ngang giống nhÆ° má»™t cái đòn sù sì đặt bên cạnh bếp lá»a, xem chúng tôi chuẩn bị mồi câu. Thằng Cò muốn chứng minh lá»i khen của má, hay cố “biểu diá»…n†cho tôi phục nó thì không biết, mà nó là m coi thạo lắm. Nó dùng hai ngón tay banh há»ng con cá, nhét và o há»ng má»—i con má»™t quả á»›t hiểm chÃn.
- Ê nÆ°á»›ng Ä‘i máºy, An! - Nó bảo tôi.
- Là m sao nướng đây?
- Lấy cái que xiên bụng nó, kê lên than nướng chứ còn là m sao? Nướng mồi mà cũng không biết!
Nó vót nhá»n đầu cái que, xóc ngang con cá mồi, trao cho tôi. Tôi đặt lên than hồng má»™t chốc, con thòi lòi ngáºm quả á»›t bèn nhe mồm ra, lÆ°ng vểnh cong; từ trong há»ng con cá và ng rá»™p đó mỡ bắt đầu chảy ra, nhểu xuống than cháy nghe xèo xèo. Tôi nuốt nÆ°á»›c miếng đánh á»±c má»™t cái :
- Eo ôi! Thơm quá!
Thằng Cò cÆ°á»i lá»›n :
- Mình ngá»i mùi cá nÆ°á»›ng còn phát thèm, huống gì con rắn!
- Ừ, thứ mồi nà y nhạy lắm! Äêm nay, hai đứa bay Ãt ra cÅ©ng kiếm được năm bảy con cỡ bắp chân... Cái thứ mồi nhái sống gặp nÆ°á»›c bÆ¡i lom xom thì chỉ tổ quến cá lóc tá»›i phá mất! - TÃa nuôi tôi cÆ°á»i hà hà . Khói thuốc lá vá»n quanh đôi mắt to, sáng lóng lánh. Ông vui vẻ nói tiếp - Thằng An má»›i ra nghỠđêm đầu tiên, đừng có xách giá» vá» không đấy con ạ!
Ông kéo thúng gai đến bên chân, cầm lên vuốt từng sợi gai, sau đó lại rút cái giÅ©a giắt bên vách ra giÅ©a lại những chiếc lưỡi câu lụt [2]. Tôi há»i :
- TÃa không đánh gai lại cho săn à , tÃa?
Thằng Cò cÆ°á»i hì hì :
- Váºy mà mà y cái gì cÅ©ng khoe giá»i! Tưởng cái gì trong sách của mà y cÅ©ng có đó! Hứ! TÃa Æ¡i, đừng bà y cho nó nghe tÃa!
TÃa nuôi tôi vá»— vá»— đầu thằng Cò :
- Nó không biết thì phải bảo cho nó chứ. Có ai mẹ đẻ ra không há»c mà biết được!
Ông cầm má»™t cuá»™n gai Æ°á»›c chừng bốn năm mÆ°Æ¡i sợi, to nhÆ° cổ tay tôi, toà n là những sợi gai rá»i nhau, dà i hÆ¡n thÆ°á»›c, thong thả buá»™c chùm hai đầu lại, má»™t đầu buá»™c và o chiếc lưỡi câu thép có ngạnh rất sắc. Ông vừa cuốn chùm gai vòng quanh cổ tay là m nhÆ° bá»™ con rắn quấn, vừa giảng giải :
- Rắn không có tay có chân, nhÆ°ng nó khá»e nhá» sức quấn của xÆ°Æ¡ng sống. Con trăn bắt nai, quấn con mồi siết chặt mãi, bao giá» má»m, giáºp hết xÆ°Æ¡ng, nó má»›i nuốt. Thứ rắn rằn ri cóc, có con to cỡ bắp vế, ở dÆ°á»›i nÆ°á»›c nó còn khá»e hÆ¡n con trăn! Khi mắc câu, nó cuốn dây câu và vặn mình xoay vòng siết lại mãi, dây to đến mấy cÅ©ng phải đứt... NhÆ°ng loà i váºt là m sao khôn hÆ¡n ngÆ°á»i được! Äây An, con xem đây! Toà n là những sợi gai rá»i. Há»… bắt đầu quấn thì gai má»›i bắt đầu săn. Cà ng quấn cà ng săn. Má»™t lúc, thấy chÆ°a đứt, nó bèn xoay ngược lại. Tức thá»i cuá»™n gai lại tháo ra. Cứ thế quấn và tháo ra suốt đêm, chùm gai câu vẫn trÆ¡ nguyên, không đứt má»™t sợi!
Khi tÃa nuôi tôm tôi kiểm tra tất cả những cuá»™n gai và ướm xong từng lưỡi câu rồi, ông bèn bảo chúng tôi Ä‘i dằn bụng cho no, kẻo thức khuya mau đói lắm. Chúng tôi ăn cÆ¡m xong thì má nuôi tôi đã ôm nóp, đèn soi, mác và má»™t cái giá» tre to tÆ°á»›ng bá» xuống xuồng rồi.
Tôi chạy ra, há»i :
- Cần câu đâu, má?
- á»i! Cần kéo gì, con?
Thằng Cò báºt cÆ°á»i lá»›n :
- Cần câu gởi bà Thủy [3] ở ngoà i sông. Ra ngoải lấy.
Thằng Cò giục tôi Ä‘i, nhÆ°ng tôi chÆ°a muốn Ä‘i. Tôi cứ luẩn quẩn theo má nuôi tôi há»i đủ thứ, nhÆ°: khi rắn mắc câu rồi thì là m sao bắt, rủi bị nó cắn có là m sao không?
TÃa nuôi tôi bảo :
- Cứ đi đi. Có thằng Cò, đừng ngại. Nó sẽ bảo cho...
Và ông bÆ°ng cái mẻ hun [4] đặt xuống trÆ°á»›c mÅ©i xuồng ngÆ°á»›c mắt lên trông ánh chiá»u sắp lụn :
- Äi bây giá», ra đến chá»— câu thì vừa!
Tôi ngồi bơi mũi, thằng Cò ngồi bơi lái. Nước từ trong rừng U Minh theo các con lạch nhỠđổ ra kênh, chảy à o à o như một thứ nước mà u cà -phê đặc, cuồn cuộn thoát ra sông.
Bây giá», mặt trá»i đã lặn và o những đám mây Ä‘á» thẫm cuối dải rừng xa. Xuồng chúng tôi lÆ°á»›t qua má»™t quãng sông, hai bên bá» lau sáºy má»c ráºm rịt. TrÆ°á»›c mắt tôi dần dần mở ra má»™t mảng trá»i và ng rá»±c. Ãnh sáng lấp lánh mà u bụi và ng kim loại tá»a thà nh những Ä‘Æ°á»ng dà i rẻ quạt chạy tháng lên không. Má»™t bầy cò nối Ä‘uôi nhau bay theo hình mÅ©i tên, trông mệt má»i vá»™i và ng, những đầu cánh trắng nặng ná» nhún lên nhún xuống quạt gió lÆ°á»›t Ä‘i cứ nhÆ° vÆ°Æ¡ng vÆ°á»›ng những tia và ng hấp hối khiến chúng không bay mau được. Xuồng vẫn trôi băng băng. Má»™t lúc lâu, qua khá»i cánh đồng ngáºp tÃm má»™t mà u hoa lục bình, chúng tôi bắt đầu chui và o vòm cây Ä‘en thẳm nhÆ° má»™t cái hang. Trá»i đã tối, những cà nh lá dại Ä‘an nhau thà nh má»™t tấm trần kÃn mÃt, không để má»™t tia sáng nhá» lá» má» của má»™t bóng sao nà o lá»t xuống được. Tối nhÆ° bÆ°ng mắt. Cái mẻ hun đặt trÆ°á»›c mÅ©i xuồng cứ phả khói mù mịt khiến tôi gần nhÆ° ngạt thở. Tôi khom ngÆ°á»i chồm tá»›i, thổi phù phù mấy cái và o những dầu củi ngún [5] lem nhem. Lá»a phá»±c cháy lên những ngá»n má»ng nhÆ° lụa Ä‘á», chao qua chao lại. Ãnh lá»a soi sáng hai bên cà nh lá ráºm rịt, vụt kéo trở vá» những mảng mà u xanh lục, Ä‘á», và ng, lốm đốm của những hình hoa lá bị nhấn chìm trong bóng tối Ä‘en ngòm. Tôi vừa thấy mình đỡ hãi hÆ¡n má»™t chút, bá»—ng kêu lên :
- à hị! Cái gì nhÆ° rắn... Nhiá»u quá, Cò Æ¡i!
- Rắn đâu mà rắn, máºy? Bá»™ rắn tá»›i nạp mạng cho tụi mình hả?
- Ờ... á»... không phải!
Tôi đã kịp nháºn ra. Rá»… cây mốc thếch quấn và o nhau trông nhÆ° những nùi rắn Ä‘ang chen nhau lặn xuống nÆ°á»›c, đầu khuất dÆ°á»›i nÆ°á»›c rồi mà khúc mình còn mắc trên bá». Má»™t tiếng “u... u... ụt†nổi lên Ä‘á»™t ngá»™t, vang dá»™i cả khu rừng. Con chim ụt to tÆ°á»›ng, lông rằn rục, từ trong bóng tối cháºp chá»n lao vèo ngang qua đầu chúng tôi, luồng gió từ đôi cánh rá»™ng quạt ra má»™t mùi tanh, lá»m lợm, ngá»i thấy phát buồn nôn. Tiếng “u... u... ụt†của con chim đêm kinh tởm vá»ng rá»n trên mặt nÆ°á»›c nhÆ° Ä‘uổi theo sau lÆ°ng chúng tôi, cà ng là m cho chiếc xuồng nhÆ° sợ hãi trôi nhanh.
- Chắc con chim ụt đánh hÆ¡i mồi nÆ°á»›ng của mình, hắn ra muốn nhà o vô xuồng kiếm chác hở máºy, Cò? - Tôi nói vu vÆ¡ cho đỡ tẻ.
- Tao biết đâu được!
- Cò mà không biết được “chim†à ?
- Không bỡn đâu nhá! Äừng có nói lảng. Tại mà y nên bây giá» má»›i chỉ Ä‘i tá»›i đây. Không thì xuồng đã ra tá»›i sông lâu rồi.
Tôi lặng thinh, không dám ừ, cÅ©ng tại mình cứ luẩn quẩn theo bên ba má nuôi há»i linh tinh, chứ nhÆ° Ä‘i sá»›m hÆ¡n, có lẽ bây giỠđỡ phải sợ rừng tối. Bụng tôi cứ hồi há»™p nhÆ° thế nà o ấy. Sợ không ra sợ, lo không ra lo.
Vì tôi ngồi bÆ¡i mÅ©i cạnh mẻ hun, xông hÆ¡i lá»a nóng má»™t lúc, nên mồ hôi vã ra Æ°á»›t cả trán. Muốn thò tay và o ngoà i be xuồng vốc nÆ°á»›c lên rá»a mặt mà không dám. Tay tôi cứ thò xuống lại rụt lên mấy lần.
- Cái gì lóc bóc nhÆ° cá ăn tÃa váºy, Cò?
- Tôm tÃt búng đấy, chứ có rắn đâu mà sợ máºy? Thằng nhát quá!
Tôi nghe nó nói, có phần vững bụng hÆ¡n, bèn thò tay xuống khoát nÆ°á»›c lên rá»a mặt. Ừ, cá ăn tÃa thì nghe phải giống nhÆ° nồi cÆ¡m sôi kia. Má nuôi tôi có kể rồi, bà còn dặn tôi phải chú ý Ä‘á» phòng. Cá trê Ä‘i từng Ä‘Ã n, bÆ¡i đặc cả nÆ°á»›c, quẫy móng lách tách lục ục nhÆ° nÆ°á»›c cÆ¡m sôi, lăm tăm má»™t quãng dà i trên sông. Äi chà i mà gặp cá ăn tÃa, quăng chà i xuống, khi kéo lên nếu gặp loại chà i cÅ© bở bở, có thể đứt tung chà i. “NhÆ°ng nguy hiểm nhất là rắn. Rắn hổ đất cứ bÆ¡i theo trên mặt nÆ°á»›c để ăn bá»t nhá»›t cá. Äó là những con rắn Ä‘ang luyện ná»c, mình gầy đét, chỉ còn xÆ°Æ¡ng bá»c da. Nó nhịn ăn khoảng ba tháng mÆ°á»i ngà y, chỉ lá»™i nuốt nhá»›t cá trê. Rắn Ä‘ang luyện ná»c, cắn ai thì chỉ có trá»i xuống cứu...†Má nuôi tôi nói nhÆ° váºy.
Chúng tôi đã ra khá»i vòm cây tối Ä‘en ban nãy. Và i ngôi sao le lói má»c lÆ°a thÆ°a. Bá» trà m khô đứng im lìm dÆ°á»›i ánh sao xanh biếc. Cà nh cây trắng ngoằn ngoèo nhÆ° đám bạch xà ngóc cổ lên trá»i hứng uống mù sÆ°Æ¡ng trong chuyện Ä‘á»i xÆ°a. Dòng sông Ä‘en ngòm, ghê rợn. Cây cối hiện hình ma quái, ẩn ấn hiện hiện trong lá»›p sÆ°Æ¡ng giăng bà ng bạc. Cây Ä‘á»t chiếc [6] tròn tròn nhÆ° ngôi má»™. Cây trà m quấn dây tÆ¡ hồng nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bồng con đứng xõa tóc, tay vẫy vẫy. Cây dừa nÆ°á»›c, lá nhá»n hoắt nhÆ° hai hà ng gÆ°Æ¡m giắt dà i theo sống lá tua tủa, chÄ©a mÅ©i nhá»n lên Ä‘e dá»a trá»i. Ban ngà y trông chẳng ra là m sao. Äêm tối, nhìn cái gì cÅ©ng đâm ra sá» sợ.
Muỗi vu vu từ bỠbay ra đuổi theo xuồng như những đám mây.
- Bơi ngược gió lên cái vịnh trên kia đi, An! Không thì nó... - Thằng Cò chưa nói hết câu đã phun nước miếng phèo phèo.
- Nó chui vô miệng mà y hở?
- Ụa... Ụa...
- Tao há»i nó chui vô mấy con rồi?
Thằng Cò á»±... á»±... khạc nhổ rồi phun tiếp liá»n mấy cái, không đáp. Hai tay nó mắc giữ cây giầm kìm lái, nó cởi trần mà lại không thể buông giầm để dùng tay Ä‘áºp muá»—i được thà nh ra ngÆ°á»i nó cứ phải uốn éo, vặn qua vặn lại cho muá»—i đỡ đốt. Tôi gác giầm mÅ©i lên xuồng, chạy đến vuốt vuốt khắp mình cho nó. Eo ôi, hai bà n tay nhá»›t nhợt, Æ°á»›t đầy máu.
- Cố chịu Ä‘á»±ng và i trăm thÆ°á»›c nữa! - Thằng Cò cÆ°á»i hì hì. Hà m răng nó trắng Ä‘á»u nhÆ° hạt ngô non, ánh lên trong đêm tối.
Xuồng bÆ¡i ngược nÆ°á»›c nghe ồ ồ, Ä‘i cháºm nhÆ° rùa. Hồi lâu mÅ©i xuồng từ từ rẽ và o bá», lủi vô má»™t đám nÆ°á»›c dừa tối Ä‘en. Thằng Cò đứng lên đằng sau lái, cầm giầm chống xuồng Ä‘i len lách trong những lùm dừa nÆ°á»›c có những chiếc bẹ khô ai đốn từ Ä‘á»i nà o, nhô lên chÆ¡m chởm. Má»™t lát sau, tôi sốt ruá»™t quá bèn há»i :
- Tá»›i chá»— câu chÆ°a, máºy?
- Tá»›i rồi. Tao còn chá»n chá»— nà o ngon sẽ xuống mồi. Äây thôi. Äược rồi.
Nó cho xuồng Ä‘áºu lại bên má»™t tà u lá má»c nghiêng nghiêng :
- Thôi, sắp sá»a mồi Ä‘i! Thắp đèn lên.
- Có đây.
- Mà y coi tao là m đây, coi mà bắt chước.
Nó vá»›i tay kéo tà u lá dừa quặt xuống, buá»™c chùm gai và o giữa sống lá. Tôi soi đèn, tay cầm con mồi. Nó là m thoăn thoắt, coi bá»™ thà nh thạo lắm. Con mồi câu nÆ°á»›ng bị lưỡi câu móc suốt từ đầu đến gần chót Ä‘uôi, còn chừa ra má»™t tà đuôi cho rắn dá»… nhầm. Nó kéo cong tà u lá xuống, vừa đủ cho mồi treo lÆ¡ lá»ng cách mặt nÆ°á»›c non gang tay.
- Biết để là m gì không? Thế nà y thì cá lóc hết phương chồm lên phá mồi. Hì hì! Mà y chống xuồng thay tao, để tao ngồi mũi buộc câu cho.
Tôi giẩu môi hứ một tiếng :
- Không. Äể tao buá»™c. Tao buá»™c được... Tưởng thứ gì khó kia!
Nó ngẫm nghĩ một chốc :
- Thôi được! Cho mà y là m thỠmột cái thôi nhá!
Tôi cÆ°á»i cÆ°á»i :
- Ừ, mà hễ chừng có rắn mắc câu, tao sẽ giao cho mà y bắt!
Hơn chục con mồi đã xuống rồi. Thằng Cò thở ra một hơi dà i khoan khoái :
- Vái trá»i pháºt cho trúng bữa câu!
- Lần nà o mà y cũng khấn thế à ?
- Không. Vì bữa nay có mà y. Trúng má»™t bữa câu, để cho mà y thấy, mà y lác mắt chÆ¡i váºy mà ... Thôi, bây giá» ta ngủ Ä‘i.
Nó nói xong, láºp tức chui và o nóp. Tôi ngồi bên mẻ hun, quạt cho đỡ muá»—i. HÆ¡i nÆ°á»›c bốc lên là nh lạnh. Im lặng quá. Không có má»™t tiếng vạc sà nh kêu cho đỡ buồn. Lâu lắm, má»›i nghe có bầy cá heo [7] lục ục lẹc ẹc bâu dÆ°á»›i lÆ°á»n xuồng ăn rêu. Rồi bầy cá cÅ©ng lá»™i Ä‘i. Chỉ còn tiếng lách bách của hai bà n tay tôi Ä‘áºp muá»—i.
Thằng Cò cá»±a quáºy rá»™t roạt trong nóp rồi chui ra :
- Mà y không ngủ h� Ngồi đãi muỗi sao, An?
- Không!
- Sao coi mà y buồn váºy?
- Tao nhớ nhà ... - Tôi thở ra, không nói nữa.
Thằng Cò tiu nghỉu, bèn nói lảng.
- Mà y đừng sợ nhá! Äể chừng bắt được con rắn bá»±, tao bẻ răng nó cho mà y coi. Ờ, mà muá»—i nhiá»u Ä‘a!
Nói xong, nó lần lÆ°ng móc ra má»™t cái vá» diêm. Nó rút ra má»™t que, đút và o phân ná»a, Ä‘oạn nó đóng bao diêm lại. Má»™t tay cầm vá» diêm, má»™t tay cầm đầu que diêm phÃa ngoà i, nó bắt đầu kéo ra kéo vô nghe két... két... kÃt... kÃt...
- Là m cho muỗi sợ. Nó tưởng dơi. Hì... hì...
Tôi cÅ©ng cÆ°á»i theo nó và lần mò tá»›i ngồi bên, coi trò chÆ¡i lý thú của nó bà y ra. Quả tháºt, muá»—i nghe két... két... kÃt... kÃt, sợ gặp Ä‘Ã n dÆ¡i, vo ve dần bay Ä‘i hết. Tôi ngồi dá»±a và o lÆ°ng thằng Cò má»™t lúc, thiu thiu buồn ngủ. Thằng Cò ngáp má»™t hồi, tay buông cái vá» bao diêm ra. Hai đứa ôm nhau nằm còng queo giữa xuồng.
Äầu canh hai, trăng từ từ má»c lên bên kia dải rừng, to nhÆ° má»™t cái nong. Tôi mở mắt ra, sá» tay thấy sÆ°Æ¡ng thấm Æ°á»›t khắp ngÆ°á»i. Trong lá»›p sÆ°Æ¡ng đục nhá» nhá», vầng trăng Ä‘á» nhÆ° má»™t cái lòng Ä‘á» trứng khổng lồ. Cà ng lên cao, trăng cà ng bé lại. Nhìn qua be xuồng, thấy nÆ°á»›c gợn lăn tăn... Tôi vừa thiu thiu chợp mắt lại, bá»—ng nghe thằng Cò vụt nhổm dáºy :
- Dáºy mau! Dáºy mau! DÃnh má»™t con rồi.
- Tao vừa thức đây mà . Có thấy quái gì đâu?
- Mà y biết cái con khỉ gì! - Nó quát tôi.
Tôi láºp tức đánh diêm thắp ngá»n đèn soi. Tay tôi run quá, tim cứ Ä‘áºp thình thình. Thằng Cò ấn cây giầm và o tay tôi, ra hiệu cho tôi chống xuồng tá»›i. Nó cầm cái mác trong tay, má»™t tay Ä‘Æ°a đèn lên soi phÃa trÆ°á»›c. Ô, kia rồi! Tà u lá dừa nÆ°á»›c bị ai kéo cứ dáºp lên dáºp xuống, là m nÆ°á»›c bắn tung toé. Tiếng dây câu nghiến kìn kịt trong tiếng lá dáºp xuống nÆ°á»›c nghe kinh quá!
Tôi kêu “oái†má»™t tiếng, đứng chết sững. Má»™t con rắn rằn ri cóc to cỡ bắp chân ngÆ°á»i lá»›n Ä‘ang vung vẫy uốn mình lên quấn lấy chùm dây câu. Cái miệng nó há ra, đầy răng chÆ¡m chởm. chá»— ngạch lưỡi câu mắc bên mép, máu chảy giá»t giá»t xuống nÆ°á»›c. Má»—i lần con rắn vặn mình cố siết cho đứt chùm dây câu, da nó nở ra, vồng lên nhÆ° gai mÃt. Thằng Cò buông mác, thò tay nắm Ä‘uôi con rắn. Con rắn tháo ra, quấn má»™t khúc và o tay thằng Cò. Thằng Cò chá»™p ngang lÆ°ng con rắn, bà n tay nó bé quá tuá»™t ra vì không nắm hết. Con rắn cà ng gồng mình siết chặt cổ tay thằng Cò. Mồ hôi tÆ°Æ¡m ra Æ°á»›t trán, chảy ròng ròng xuống má, nó báºm môi, cứ mặc thế, ngá»a ngÆ°á»i ra sau lôi nguyên con rắn mắc câu và o xuồng.
- Coi chừng nó cắn chết à , Cò! - Tôi thè lưỡi nhÃch ra xa.
- Cắn quái gì nữa! Mà thứ rắn nà y cắn cÅ©ng nhÆ° chó cắn thôi. ÄÆ°a miệng giá» lại đây, mau mau Ä‘i!
Tôi kê miệng giá» lại hứng con rắn. Thằng Cò ghé răng cắn chót Ä‘uôi con rắn má»™t cái [8], con rắn Ä‘au quá vá»™i tháo khá»i cổ tay thằng Cò, tuá»™t gá»n và o lòng giá». Thằng Cò má»™t tay Ä‘áºy nắp, má»™t tay chụp cái mác chặt hai đầu sống lá. Cả khúc sống lá chùm dây câu và con rắn đảo lá»™n, quẫy soà n soạt trong giá».
- Hì.. hì... Da con nà y lá»™t ra phÆ¡i, bán bá»™n tiá»n. Mai chúng mình bảo má nấu nồi ca-ri ăn chÆ¡i!
Con rắn to nhÆ°ng cái đầu nó chỉ bé bằng quả bà ng thôi. Hai con mắt đục lừ lừ nhìn ngá»n đèn soi. Thằng Cò hé nắp giá» chá»™p cổ con rắn tháo lưỡi câu ra, lôi khúc sống lá dÃnh chùm dây câu ra khá»i giá» rồi thong thả Ä‘áºy nắp, gà i chốt lại.
- Äể tao thá» con rắn cho mà y coi! - Nói xong, nó thá»c má»™t ngón tay và o mắt giá» gãi gãi lên lÆ°ng con rắn. Khi con rắn quay ngoắt lại toan mổ và o ngón tay thì thằng Cò đã rụt ngón tay ra rồi.
- Cu cáºu bị á»›t cay, sÆ°ng cả miệng đấy, mà y thấy không? Váºy, mình má»›i dá»… bẻ răng. Mà nó cÅ©ng chẳng cắn mổ gì được nữa...
Tà u lá đằng kia rung lên sà n sạt. Thằng Cò reo lên :
- SÆ°á»›ng rồi! DÃnh má»™t con nữa rồi!
Tôi chụm chân nhảy đồm độp trên xuồng, là m chiếc xuồng nghiêng qua lắc lại tà nữa là chìm.
- Ấy là nhỠmình buộc chùm dây câu và o sống lá, phải không Cò? Chứ đến cần câu to bằng cây tre đi nữa thì nó vẫn nhổ được và lôi đi tuốt tuột, mà y nhỉ!
- Con nà y của mà y đó, An nhá! Của mà y buộc câu mà !
- Ừ, tao là m cÅ©ng được, khó gì máºy! NhÆ°ng mà ... con nà y mà y cứ bắt nữa Ä‘i, Cò ạ. Äể tao xem mà y bắt và i tráºn nữa đã. Chừng có con khác mắc câu, tao bắt thá» cho mà y coi, có được không?
Tà u lá Ä‘ang bị kéo ghì xuống nÆ°á»›c bá»—ng báºt tung trở lên.
- Thôi chết cha rồi, An ơi! Mà y buộc là m sao mà nó mới kéo có mấy cái đã tuột luốt rồi!
Tôi không biết nói ra sao, tay buông giầm rÆ¡i xuống xuồng cái Ä‘á»™p, nhìn theo những giá»t nÆ°á»›c từ trên tà u lá đổ xuống ròng ròng, tiếc ngẩn tiếc ngÆ¡.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Giống á»›t trái nhá», rất cay, quả từng chùm.
[2] Nhụt, cùn.
[3] Nữ thần cai quản các sông ngòi, theo mê tÃn của nông dân.
[4] Mãnh nồi vỡ để đốt củi, ủ trấu và o cho thà nh khói, xua muỗi và bỠmắt.
[5] Cháy ngầm, vừa bén cháy.
[6] Cây thấp thÆ°á»ng má»c ở bá» sông, lá có vị chát, ăn nhÆ° rau sống.
[7] To hÆ¡n ngón chân cái, Ä‘uôi Ä‘á», mình và ng xen kẽ nhiá»u sá»c ngang xanh, không vảy, rất đẹp, chứ không phải là cá heo lá»›n ở biển.
[8] Chá»— yếu của loà i rắn là ở chót Ä‘uôi. NgÆ°á»i Ä‘i rừng lỡ bị con trăn hoặc những con rắn to quấn, cứ cắn và o chót Ä‘uôi, nó sẽ tháo ra ngay.
Xem tiếp chương 9
|
14-08-2008, 10:03 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9 Äi lấy máºt
Buổi sáng, đất rừng tháºt là yên tÄ©nh. Trá»i không gió, nhÆ°ng không khà vẫn mát lạnh. Cái là nh lạnh của hÆ¡i nÆ°á»›c sông ngòi, mÆ°Æ¡ng rạch, của đất ấm và dưỡng khà thảo má»™c thở ra từ bình minh. Ãnh sáng trong vắt, hÆ¡i gợn má»™t chút óng ánh trên những đầu hoa trà m rung rung, khiến ta nhìn cái gì cÅ©ng có cảm giác nhÆ° là nó bao qua má»™t lá»›p thủy tinh.
TÃa nuôi tôi Ä‘i trÆ°á»›c, bên hông lủng lẳng chiếc túi da beo, lÆ°ng mang cái gùi bằng tre Ä‘an đã trát chai [1], tay cầm chà gạc [2]. Lâu lâu, ông vung tay lên má»™t cái, Ä‘Æ°a con dao rừng rất sắc phạt ngang má»™t nhánh gai và dùng cái mẩu cong ở đầu lưỡi dao dà i có đến sáu bảy tấc ấy lôi phăng nhánh gai chắn Ä‘Æ°á»ng vứt ra má»™t bên để lấy lối Ä‘i. Thằng Cò Ä‘á»™i cái thúng to tÆ°á»›ng, trong thúng đụng má»™t vò nÆ°á»›c, mấy gói cÆ¡m nắm và cái áo Æ°á»›t mồ hôi nó vừa cởi ra cuá»™n lại, trên thúng úp chiếc nón lá rách. Tôi Ä‘i chen và o giữa, quảy tòn ten má»™t cái gùi bé mà má nuôi tôi đã bÆ¡i xuồng Ä‘i mượn của nhà ai ngoà i xóm bìa rừng từ chiá»u hôm qua. Con Luốc chạy tung tăng sục sạo trong các bụi cây.
Lần đầu tiên tôi theo tÃa nuôi và thằng Cò Ä‘i “ăn ong†đây! Mấy hôm trÆ°á»›c, má nuôi tôi đã kể tỉ mỉ cho tôi nghe cách gác kèo ong thế nà o, nhÆ°ng tôi vẫn chÆ°a hình dung được “ăn ong†ra sao. Những Ä‘iá»u má nuôi tôi kể, trong các sách giáo khoa không thấy nói. Khoa há»c tá»± nhiên ở trÆ°á»ng chỉ má»›i cho tôi má»™t khái niệm chung chung vá» xã há»™i loà i ong, vá» những lợi Ãch của con ong, đại khái váºy thôi. Hiển nhiên từ những thá»i xa xôi thuở con ngÆ°á»i ăn lông ở lá»— cho đến ngà y nay, ngÆ°á»i ta vẫn Ä‘i tìm lấy máºt rừng bằng cách theo dấu Ä‘Æ°á»ng bay của những con ong vá» tổ. NgÆ°á»i ta phải khó nhá»c lắm má»›i Ä‘Æ°a được con ong rừng vá» nuôi thà nh con ong nhà , vì nhÆ° thế, việc lấy máºt sẽ dá»… dà ng và bảo đảm hÆ¡n.
Trong kho tà ng kinh nghiệm của những nhà nuôi ong trên thế giá»›i ghi chép trong các sách vở mà tôi được nghe thầy giáo tôi kể, không thấy có nÆ¡i nà o nói đến việc lấy máºt bằng cách gác kèo nhÆ° má nuôi tôi đã bảo cho tôi nghe vừa rồi.
- Thôi, dừng lại nghỉ má»™t lát. Bao giá» thằng An đỡ mệt, ăn cÆ¡m xong hẵng Ä‘i! - TÃa nuôi tôi ra lệnh cho chúng tôi nhÆ° váºy.
Quả là tôi đã mệt tháºt. TÃa nuôi tôi chỉ nghe tôi thở đằng sau lÆ°ng ông thôi mà biết chứ ông có quay lại nhìn tôi đâu! Chúng tôi đã bÆ¡i xuồng Ä‘i từ lúc gà vừa gáy rá»™ canh tÆ°. Thằng Cò thì coi bá»™ chÆ°a thấm tháp gì. Cặp chân của nó nhÆ° bá»™ giò nai, lá»™i suốt ngà y trong rừng còn chả mùi gì nữa là !
TÃa nuôi tôi ngồi tá»±a lÆ°ng và o má»™t gốc cây ngái, nhồi thuốc lá và o tẩu. Con chó săn trung thà nh bao giá» cÅ©ng nằm bảo vệ bên chân chủ. Thằng Cò bÆ°ng vò nÆ°á»›c ra, ngá»a cổ ká» miệng và o vò uống nÆ°á»›c ừng á»±c. Bá»—ng nó đặt vò nÆ°á»›c xuống, thúc và o lÆ°ng tôi.
- Äố mà y biết con ong máºt là con nà o?
Há»i xong, nó Ä‘Æ°a tay trá» lên phÃa trÆ°á»›c mặt. Tôi đảo mắt nhìn khắp nÆ¡i vẫn không thấy gì. Rừng cây im lặng quá. Má»™t tiếng lá rÆ¡i lúc nà o cÅ©ng có thể khiến ngÆ°á»i ta giáºt mình. Lạ quá chim chóc chẳng nghe con nà o kêu. Hay vẫn có tiếng chim ở má»™t nÆ¡i xa lắm, vì không chú ý mà tôi không nghe chăng?
Cao quá đầu tôi má»™t vá»›i tay, có những chấm Ä‘en không nhúc nhÃch. Äó là ruồi xanh Ä‘ang bay đứng. Óng ánh lÆ°á»›t những lá bông súng dÆ°á»›i vÅ©ng kia là con chuồn chuồn bay ngang vá»›i những cánh má»ng và dà i. Bé nhÆ° hạt khế, cứ lắc lÆ° lắc lÆ° từ đất nhoi lên và đáp và o má»™t cà nh ngải khô trên đầu tÃa nuôi tôi là điệu bay của con mối cánh.
- Chịu thua mà y đó! Tao không thấy con ong máºt đâu cả.
Thằng Cò nghe tôi chịu thua, nó bèn vênh mặt lên cÆ°á»i, quay sang tôi :
- Bây giá» mà y cứ nhìn kỹ và o khoảng cách giữa hai nhánh trà m cao kia! Ờ! Äúng rồi. Nhìn má»™t chá»— trống ấy thôi nhá. Nó tá»›i liá»n bây giá»!
Äã lâu lắm mà sao tôi chÆ°a thấy gì cả. Tôi vừa toan đứng dáºy thì tÃa nuôi tôi đã đến cầm tay tôi trá» lên :
- Äó, con thấy nó chÆ°a?
- Thấy rồi!
Tôi kêu khe khẽ. Ờ, phải rồi. Phải hết sức tinh mắt, thÃnh tai má»›i tìm được những tay sứ giả của bình minh nà y. Má»™t con... hai con... ba con... Rồi má»™t Ä‘Ã n mÆ°á»i mấy con bay nối nhau nhÆ° má»™t xâu chuá»—i hạt cÆ°á»m, trong những tầng xanh cây lá, có má»™t cái chấm nâu Ä‘en cỡ đầu Ä‘Å©a vụt qua rất nhanh. Trên những ngá»n trà m cao, Ä‘ang lÆ°á»›t qua má»™t Ä‘Ã n li ti nhÆ° nắm trấu bay, phát ra những tiếng kêu eo... eo... eo... eo... Tiếng kêu tháºt nhá», không chú ý theo dõi thì không thể nà o nghe được.
Chúng tôi giở những nắm cÆ¡m vắt ra. Ä‚n xong, bấy giá» bóng nắng má»›i bắt đầu lên. Gió cÅ©ng bắt đầu thổi rao rao theo vá»›i khối mặt trá»i tròn Ä‘ang tuôn ánh sáng và ng rá»±c xuống mặt đất. Má»™t là n hÆ¡i nhè nhẹ tá»a lên phủ má» những bụi cây cúc áo, rồi nhè nhẹ tan dần theo hÆ¡i ấm mặt trá»i. Phút yên tÄ©nh của rừng ban mai dần dần biến Ä‘i.
Chim hót lÃu lo. Nắng bốc hÆ°Æ¡ng hoa trà m thÆ¡m ngây ngất. Gió Ä‘Æ°a mùi hÆ°Æ¡ng ngá»t lan ra, phảng phất khắp rừng. Mấy con kỳ nhông nằm vÆ°Æ¡n mình phÆ¡i lÆ°ng trên gốc cây mục, sắc da lÆ°ng luôn luôn biến đổi từ xanh hóa và ng, từ và ng hóa Ä‘á», từ Ä‘á» hóa tÃm xanh... Con Luốc Ä‘á»™ng Ä‘áºy cánh mÅ©i, rón rén mò tá»›i. Nghe Ä‘á»™ng tiếng chân con chó săn nguy hiểm, những con váºt thuá»™c loại bò sát bốn chân, to hÆ¡n ngón chân cái kia, liá»n quáºt chiếc Ä‘uôi dà i chạy tứ tán. Con núp chá»— gốc cây thì biến thà nh mà u xám vá» cây. Con Ä‘eo trên tấm lá ngái thì biến ra mà u xanh lá ngái.
Chúng tôi tiếp tục Ä‘i tá»›i má»™t cái trảng rá»™ng. Giữa vùng cá» tranh khô và ng, gió thổi lao xao, má»™t bầy chim hà ng nghìn con vá»t cất cánh bay lên. Chim áo già mà u nâu, chim manh manh má» Ä‘á» bóng nhÆ° mà u thuốc đánh móng tay, lại có bá»™ lông xám tro Ä‘iểm những chấm trắng chấm Ä‘á» li ti rất đẹp mắt... Những con chim nhá» bay vù vù kêu lÃu rÃu lượn vòng trên cao má»™t chốc, lại đáp xuống phÃa sau lÆ°ng chúng tôi.
- Chim đẹp quá, Cò ơi! - Tôi tặc lưỡi, kêu lên.
- Thứ chim cỠnà y mà đẹp gì!
- Ở đây chim nhiá»u quá. Bữa nà o tụi mình Ä‘i bắn má»™t bữa Ä‘i.
- Thứ đồ bá», không ăn thua gì đâu. Mà y mà gặp “sân chim†thì mà y sẽ biết...
Nó nói cách lÆ¡ là nhÆ° váºy rồi cứ cắm cúi Ä‘á»™i cái thúng Ä‘i. Tôi muốn há»i vá» cái “sân chimâ€, nhÆ°ng vì tá»± ái và nghÄ© nếu mình gặp cái gì cÅ©ng há»i thì nó sẽ khinh mình dốt, bèn im ỉm Ä‘i tá»›i.
Lá»™i qua mấy vÅ©ng lầy sâu quá gối, chúng tôi đã đến chá»— lấy máºt.
TÃa nuôi tôi ngồi xuống, dáng rất ung dung. ông tháo miệng túi da beo ra, bá» cái tẩu và o. Rồi ông xé mảnh giấy nháºt trình cÅ©, cuá»™n má»™t Ä‘iếu thuốc lá to bằng ngón chân cái, báºt lá»a lên đốt hút.
- Sắp lấy máºt Ä‘a, nà y An! - Thằng Cò trá» Ä‘iếu thuốc lá to tổ bố Ä‘ang cháy nhÆ° cây Ä‘uốc kia, bảo tôi.
Tôi chẳng há»i gì thêm, cứ lặng thinh. Nó cÅ©ng không thèm chú ý đến vẻ mặt khó đăm đăm của tôi, cứ nắm tay tôi lôi Ä‘i, lại còn khoát tay ra hiệu bảo tôi Ä‘i tháºt khẽ. Tôi nhìn theo ngón tay nó trở lên má»™t kèo ong gác trên cây trà m thấp. Tổ ong kia rồi!
Sá»± mừng rỡ là m tôi quên phắt cái bá»±c mình vừa qua. Tôi lại há»i :
- Sao biết nó vỠcây nà y mà gác kèo?
- Thằng mau quên hé! Váºy chá»› mấy bữa nay, má nói gì cho mà y nghe đó? - Nó chà nh môi ra cÆ°á»i hì hì, trông cái miệng thấy ghét quá.
Tôi ngắm nhìn tổ ong nhÆ° cái thúng, lúc nhúc không biết bao nhiêu ong, dần dần nhá»› lại lá»i má nuôi tôi kể.
“... Rừng thì mênh mông, biết bao nhiêu cây! Má»™t cây còn biết bao nhiêu nhánh? Biết con ong sẽ đóng tổ ở cây nà o, nhánh nà o? Có phải bạ chá»— nà o nó cÅ©ng gởi máºt đâu! NhÆ°ng là m nghá» nà o rồi khắc phải thạo nghỠấy con ạ! - Má nuôi tôi Ä‘Æ°a mắt trông ra những cánh rừng trà m lá» má» khuất sau những bụi cây bình bát dại má»c quanh hè, ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi nói tiếp - Gió thổi có hạng, cây tốt cÅ©ng có vùng. Chá»n được vùng rừng tốt, biết rằng đến mùa xuân trà m sẽ kết nhiá»u hoa, mình má»›i định chá»— gác kèo. Phải xem hÆ°á»›ng gió, tÃnh trÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng bay của ong máºt. Äó là những chá»— “ấmâ€, cây dà y, không bị ngá»n gió thốc thẳng và o và Ãt khi có những dấu chân ngÆ°á»i Ä‘i bắt rắn, nguá»á»‰ Ä‘i đốn củi lá»™i đến...
- Kèo là gì, hở má?
- Ờ, kèo cÅ©ng là nhánh trà m thôi. Nó to cỡ cổ tay, mang nhiá»u nhánh con tua túa và o quãng giữa. Mình chặt lấy má»™t khúc dà i hÆ¡n thÆ°á»›c tây, má»™t đầu có cái nhánh con dùng là m cái mấu. Chá»n được vùng rồi, còn phải chá»n cây cây nà o vừa kÃn, vừa im, có Ãt nhiá»u bóng nắng kia. Con ong không thÃch đóng chá»— rợp. Ở những nÆ¡i đó, bao giá» máºt cÅ©ng chua, dá»… bị ẩm. Gác chiếc kèo chênh chếch lên cây trà m xong, phải “rá»a†[3] bá»›t những nhánh chung quanh để khi lấy máºt khá»i vÆ°á»›ng. Kèo chặt và o khoảng giữa tháng MÆ°á»i má»™t. Những cÆ¡n mÆ°a muá»™n sẽ rá»a hết mùi sắt ở hai đầu kèo bị dao rá»±a chặt, và nhánh kèo cÅ©ng đủ thá»i gian khô Ä‘i, cÅ© Ä‘i, giống vá»›i những nhánh khô khác trên cây. Kèo nà o còn mùi sắt của con dao má»›i chặt thì con ong máºt chúa kỵ, nó không bao giỠđóng tổ đâu...
- Coi bộ cũng không khó lắm hở má?
Má nuôi tôi vò đầu tôi, cÆ°á»i rất hiá»n là nh. Tôi cÅ©ng cÆ°á»i theo. Bà dặng hắng, nói :
- Chẳng dá»… đâu, con ạ! Nhiá»u nguá»i trở thà nh “dân ăn ong†[4] đã năm mÆ°á»i năm trong nghá», váºy mà gác kèo xong tá»›i mùa máºt, mang gùi lên lÆ°ng và o rừng, lại mang gùi không trở vá».
- Ủa! Tại sao váºy, má?
- Äịnh không đúng chá»—, Ä‘oán sai hÆ°á»›ng gió chứ sao!...â€
Mắt tôi vẫn không rá»i tổ ong lúc nhúc trên cây trà m thấp kia.
TÃa nuôi tôi đã Ä‘i lần tá»›i, đứng phÃa trên hÆ°á»›ng gió. Ông hÃt má»™t hÆ¡i cho Ä‘iếu thuốc Ä‘á» lên, và từ từ Ä‘Æ°a đầu khói cháy lại gần tổ ong. Quả tháºt! Thảo nà o ngÆ°á»i ta hay nói “nhÆ° ong vỡ tổâ€! Ong vỡ tổ là lúc nà y đây. Không biết cÆ¡ man nà o là ong. Chúng bay vù vù, Ä‘en ngòm, loạn xạ, thà nh má»™t vầng Ä‘en nhÆ° cái chiếu.
Bỗng thằng Cò kêu “oái†một tiếng, hai tay vò trán lia lịa.
- Có ong sắt, tÃa Æ¡i! Nó đánh con má»™t vết đây nè!
Tôi nhanh trà ngược hÆ°á»›ng gió chạy ra xa để tránh bầy ong, và nhân thể bứt vá»™i và ng má»™t nắm cá» tranh và sáºy khô Ä‘Æ°a lại cho tÃa nuôi tôi :
- TÃa Æ¡i, đốt nó Ä‘i, tÃa!
TÃa nuôi tôi mỉm cÆ°á»i, khoát khoát tay :
- Äừng! Không nên giết ong, con à ! Äể tÃa Ä‘uổi nó cách khác...
TÃa nuôi tôi mở túi da beo, lấy vôi bôi chá»— vết ong đốt trên trán cho thằng Cò. Äoạn ông mở gói giấy, lấy ra cục a ngùy - thứ thuốc dẻo quánh, mà u và ng xỉn mà tôi đã thấy dạo trÆ°á»›c - véo má»™t miếng gắn và o đầu má»™t cá»ng sáºy. Ông bảo tôi báºt lá»a lên, rồi đốt cháy miếng thuốc. Khói vị thuốc bắc hôi quá! Tôi chóng mặt oẹ oẹ luôn mấy cái tưởng đã nôn rồi. TÃa nuôi tôi cầm cá»ng sáºy có gắn miếng thuốc bốc khói Ä‘Æ°a lên kê và o gần tổ ong. Bầy ong hốt hoảng nối nhau bay mất không còn má»™t con.
Trên nhánh kèo khô còn trÆ¡ lại cái tà n ong sáp trắng to bằng chiếc nón, nặng trÄ©u những máºt và ng. TÃa nuôi tôi rÆ°á»›n chân lên, gượng nhẹ đỡ nhánh kèo xuống. Ông vắt máºt và o cái gùi của tôi, còn sáp thì ném và o cái thúng của thằng Cò.
Thấy tôi vét má»™t tà máºt dÃnh chá»— miệng gùi Ä‘Æ°a lên mÅ©i, thằng Cò cÆ°á»i hì hì :
- Cho mà y ăn thả cá»a! Cứ uống no Ä‘i. Chỉ sợ mà y say không Ä‘i được thôi!
Mặt nó nhăn nhó, mấy vệt vôi trăng trắng bôi và o giữa trán dúm dó lại coi nhÆ° mặt há».
- Mà y có thấy khỉ ăn á»›t chÆ°a hở Cò? - Tôi há»i nó.
- Ờ! Cho mà y cÆ°á»i tao... Chốc nữa, trá»i xui đất khiến, gặp con ong lá»— nó táng cho mà y má»™t vệt, rồi mà y sẽ biết.
Từ sáng sá»›m đến lúc gần vá» chiá»u, tÃa nuôi tôi đã gỡ hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i kèo ong. Máºt đầy cả hai gùi. Tôi mang gùi máºt óc ách đằng sau lÆ°ng mà vẫn cảm thấy nhẹ tênh, và tiếc cái gùi bé quá.
- Má»™t tổ nữa kia, tÃa Æ¡i!
- Thôi để mai. Chà , năm nay máºt trúng lắm! Sáng mai phải mang và i thùng thiếc nữa má»›i lấy hết máºt. Mình má»›i lấy chÆ°a được ná»a số kèo đã gác mà ! - TÃa nuôi tôi vừa nói vừa Ä‘Æ°a bà n tay dÃnh đầy máºt ra cho con chó săn liếm.
Chúng tôi tháo gùi, đặt đồ lá» xuống bên má»™t gốc cây. Cần phải nghỉ, ăn cÆ¡m cho lại sức trÆ°á»›c khi trở vá»...
- TÃa Æ¡i! Ở đây có gấu không, tÃa? - Tôi há»i.
- Rừng nà y không có gấu đâu. Con sợ à ?
- Không! Con há»i thế thôi. Gấu nó hay ăn máºt lắm. Có gấu, nó sẽ lấy hết máºt của mình chứ!
- Ừ, nhÆ°ng mà ăn máºt thì chẳng lo. ăn là m sao hết được máºt rừng U Minh nà y! Chỉ lo... nó ăn con ong thôi!
- Gấu cũng ăn con ong à ?
- Không! Những con khác kia. Chuồn chuồn nà y, bá» ngá»±a nà y, nhện nà y... và còn bao nhiêu thứ chim chóc khác nữa. Cả con ó rằn cÅ©ng ăn ong. Chỉ và i con ó rằn là có thể nÃch trụi má»™t tổ ong ấy!
- Thế ong không đốt há»ng nó à ?
- Äốt thế nà o được? Chim ó khôn lắm. Äá»›p má»™t cái và o má», là nó lừa lá»±a cắn nát cái kim ở Ä‘Ãt ong ngay? Còn nhÆ° con chuồn chuồn thì nó chá»™p ngang cổ ong, bá»™ răng khá»e nhÆ° hai lưỡi kéo thép của nó xén đầu con ong là m cho đầu rÆ¡i tức khắc, nó không ăn hai cánh đâu, chỉ nhai nuốt khúc mình thôi!
Tôi ngồi nhìn lên kèo ong, thấy nó cÅ©ng giống nhÆ° những tổ ong rừng vẽ trong sách váºy thôi. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u khác là không phải ngẫu nhiên mà nó đóng trên má»™t cà nh cây nà o đó. ChÃnh tÃa nuôi tôi đã định sẵn cho chúng nó má»™t nÆ¡i vỠđóng tổ... Theo nhÆ° lá»i thầy giáo của tôi bảo, ngÆ°á»i La Mã xÆ°a kia nuôi ong trong những cái tổ bằng đồng hình chiếc vại, có đục thủng nhiá»u hà ng lá»— con vòng quanh miệng, quanh đáy. NgÆ°á»i Má»… Tây CÆ¡ là m tổ nuôi ong bằng đất nung, nhÆ° má»™t cái ống có hai cái loa hai đầu, giữa lÆ°ng ống đắp má»™t hình đầu ngÆ°á»i nho nhá» là m váºt trang trÃ, dùng hai sợi thừng treo lên cà nh cây. NgÆ°á»i Ai Cáºp nuôi ong trong những tổ bằng sà nh, hình ống dà i, xếp chồng lên nhau, đặt trên bãi cá». Ở Phi Châu ngÆ°á»i ta đục ruá»—ng má»™t khúc thân cây, vÃt kÃn hai đầu, chỉ chừa má»™t lá»— khoét nho nhá» cho ong ra và o, treo lên bằng má»™t Ä‘oạn dây nhá» có mấu, Ở xứ Tây Âu, tổ ong lại lợp bện bằng rÆ¡m đủ kiểu, hình thù khác nhau... Không có nÆ¡i nà o, xứ nà o có kiểu tổ ong hình nhánh kèo nhÆ° vùng U Minh nà y cả...
Những con ong vẫn nối nhau bay Ä‘i bay vá» trên tổ, trÆ°á»›c mặt chúng tôi kia. Con nà o cÅ©ng lượn má»™t vòng tròn trÆ°á»›c khi đáp xuống. NgÆ°á»i ta bảo rằng đó là điệu vÅ© báo hiệu của loà i ong.
- TÃa Æ¡i! Ong chỉ lấy máºt chung quanh đây thôi à ?
- Ờ, có khối hoa rừng nà y! Con thấy không, hễ con ong lượn một vòng trước khi đáp xuống, là báo hiệu nơi khai thác gần đây, còn nó lượn hình số 8 là báo hiệu nơi khai thác ở xa đây...
- Sao tÃa biết? - Tôi ngạc nhiên, trố mắt há»i.
- Äể ý xem lâu ngà y thì biết.
- Thế mà con nghe ngÆ°á»i ta nói rằng con ong lượn hình tròn là báo hiệu chỉ Ä‘Æ°á»ng bay đến nÆ¡i lấy máºt còn nó lượn hình số 8 là báo hiệu đến chá»— lấy phấn hoa...
- Báºy! Báºy! Nhầm rồi. Nó chỉ báo hiệu nÆ¡i khai thác gần hay xa thôi. Còn lấy phấn hoa nhồi sáp hay lấy máºt gì thì cÅ©ng là lấy thôi. Quan trá»ng đối vá»›i con ong là đưá»ng bay xa hay gần biết chÆ°a!
Tôi ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lúc lâu...
- Ê, bá»™ mà y còn nhá»› nhà sao mà buồn váºy, An? - Thằng Cò vừa giở nắm cÆ¡m ra vừa há»i tôi.
- Không, tao choáng váng một chút thôi mà ! - Tôi đáp.
TÃa nuôi tôi nhìn lên bóng nắng, bảo :
- Thôi liệu dằn bụng Ä‘i... rồi còn vá», các con.
Chúng tôi ngồi ăn cÆ¡m dÆ°á»›i má»™t bụi cây trà m râm mát. Bóng nắng nghiêng nghiêng rá»i chếch xuống chá»— tôi ngồi. Mấy con gầm ghì sắc lông mà u xanh Ä‘ang tranh nhau vá»›i bầy vẹt má» Ä‘á», già nh mổ những quả chÃn trên cây bồ Ä‘á». Lâu lâu, và i ba trái quá và ng rụng rÆ¡i lá»™p bá»™p, lăn và o cạnh chân tôi nhÆ° những hòn bi.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Một loại dầu nhựa cây.
[2] Dao Ä‘i rừng của ngÆ°á»i KhÆ¡-me.
[3] Chặt sạch.
[4] Những ngÆ°á»i chuyên nghá» lấy máºt (danh từ của vùng rừng U Minh hạ, mạn Cà Mau).
Xem tiếp chương 10
|
14-08-2008, 10:05 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
ChÆ°Æ¡ng 10 Trong lá»u ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cô Ä‘á»™c giữa rừng
Quá đỠđèn má»™t chút thì xuồng chúng tôi vỠđến nhà . Má nuôi tôi nghe giầm khua dÆ°á»›i bến, cầm đèn bÆ°á»›c ra, con Luốc chÆ°a kịp phóng lên bá», tôi đã bô bô khoe vá»›i má nuôi tôi :
- Máºt nhiá»u lắm má Æ¡i, ra đây mà khiêng!
Má nuôi tôi “ừ†một tiếng, soi đèn ngó xuống xuồng.
Chúng tôi ì ạch khiêng hai gùi máºt và thúng sáp ong lên nhà rồi, mà vẫn không thấy bà tá» vẻ gì quan tâm đến kết quả chuyến thu hoạch của tÃa con chúng tôi lắm. Tôi tiu nghỉu ngồi xuống chõng, bao nhiêu câu sắp sá»a kể cho má nuôi tôi nghe vá» chuyện Ä‘i lấy máºt lý thú ngà y hôm nay tan biến Ä‘i đâu mất cả.
- Chú Võ Tòng có đến tìm ông đấy! - Má nuôi tôi nói vá»›i tÃa nuôi tôi - Chú không chỠđược, đã vá» từ cháºp tối. Có chuyện gì váºy, ông?
- Nà o có gặp chú đâu mà biết?
- Ắt có chuyện gì quan trá»ng. Cứ thấy bá»™ mặt của chú thì tôi Ä‘oán nhÆ° váºy. Tôi gạn há»i mấy lần, chú cứ áºm à áºm ừ... Cha chả, chú nhặt được ở đâu má»™t cái quần tây, ống ngắn ngủn mặc chà tá»›i ná»a ống chân lại còn Ä‘eo lưỡi lê nữa chứ!
TÃa nuôi tôi cÆ°á»i khà khà , gáºt gù :
- Hôm ná» tưởng chú nói đùa, hóa ra tháºt! Bà thấy chú có mang súng ống gì không?
- Có. Chú dặn tôi, há»… ông vá» thì bảo ông lên nhà chú chÆ¡i. ắt có việc gì đấy. Khổ quá, cứ dặn Ä‘i dặn lại mãi. Tôi há»i “có chuyện gì hệ lắm không†[1] thì chú lại bảo chẳng có việc gì!
- Có thể là ...
- Việc gì thế ông?
- Tôi đã biết đâu. Äể gặp chú xem đã...
- Thôi mặc các ông. Tôi chẳng hÆ¡i đâu... Chuyện gì cÅ©ng bô lô ba la nói hết vá»›i má»i ngÆ°á»i, mà vợ con trong nhà há»i đến cứ áºm à áºm ừ...
Má nuôi tôi bấy giá» má»›i quay sang há»i thằng Cò vá» vết ong đốt. Bà nÆ°á»›ng má»™t củ gừng, bảo nó nhai nuốt và trùm má»n lại cho nó ra mồ hôi.
- May mà không gặp ong lỗ! Thằng An nhớ coi chừng dưới chân dưới cẳng đấy!
- Con biết rồi! - Tôi đáp.
- Äạp nhầm tổ ong lá»—, nó đốt cho má»™t vết thì thấy tám ông trá»i! Mà y cÆ°á»i há»? Nó đốt trâu còn phải rống, chạy cong Ä‘uôi đãy con ạ.
TÃa nuôi tôi bảo má nuôi tôi :
- Bà liệu thổi nắm cÆ¡m bây giá» Ä‘i. Nghỉ ngÆ¡i má»™t chốc khoảng ná»a đêm tôi Ä‘i đấy. Chà máºt con nhiá»u lắm... Äi sá»›m má»™t chút, ghé qua nhà chú Võ Tòng xem có chuyện gì...
- Sáng mai hẵng Ä‘i, tÃa à ! - Thằng Cò đã trùm má»n kÃt mÃt còn hé thò đầu ra, nói lắp bắp.
- Sốt rồi phải không? - TÃa nuôi tôi há»i - Con ở nhà thôi. Ngà y mai chÆ°a Ä‘i được đâu. Äể thằng An Ä‘i vá»›i tÃa thôi!
Khuya đêm đó, hai tÃa con tôi bÆ¡i xuồng ra Ä‘i, Thằng Cò phải ở nhà nên nó bèn kiếm cá»› gỡ. Nó cứ rịt con Luốc lại không cho theo tôi: nó bảo không cho nó Ä‘i thì phải để con Luốc ở nhà chÆ¡i vá»›i nó cho có bạn!
Xuồng ra tá»›i sông, tôi há»i tÃa nuôi tôi :
- Không Ä‘i lối cÅ© sao, tÃa?
- Lên nhà Võ Tòng đã. Rồi cÅ©ng có kênh Ä‘i tắt ra chá»— lấy máºt hôm qua. Kênh rạch chằng chịt trong rừng, Ä‘i lối nà o chẳng được.
Chúng tôi lặng lẽ bÆ¡i xuồng Ä‘i rất lâu. Tá»›i đã thấm mệt và bắt đầu buồn ngủ. TÃa nuôi tôi nghe tôi ngáp, bảo tôi cứ ngủ Ä‘i, để má»™t mình ông bÆ¡i cÅ©ng được. Tôi vừa đặt giầm lên xuồng, chÆ°a kịp chui và o nó thì đôi mắt đã dÃp lại rồi.
Chắc tôi ngủ má»™t giấc lâu lắm thì phải. Khi tôi mở mắt rá, thấy xuồng buá»™c lên má»™t gốc cây trà m. Không biết tÃa nuôi tôi Ä‘i đâu. Nghe có tiếng ngÆ°á»i nói chuyện rì rầm bên bá». “A! Thế là đến nhà chú Võ Tòng rồi!†Tôi ngồi dáºy, giụi mắt trông lên. Ãnh lá»a bếp từ trong má»™t ngôi lá»u chiếu qua khung cá»a mở, soi rõ hình nhÆ°ng khúc gá»— xếp thà nh báºc thang dà i xuống bến. Tôi bÆ°á»›c ra khá»i xuồng, lần theo báºc gá»— mò lên. Bá»—ng nghe con vượn bạc má kêu “ché... ét, ché... ét†trong lá»u, và tiếng chú Võ Tòng nói: “Thằng bé của anh nó lên đấy!â€
- Và o đây An! - TÃa nuôi tôi gá»i.
Tôi bÆ°á»›c qua mấy báºc gá»— trÆ¡n tuá»™t, và dừng lại trÆ°á»›c cá»a. Con vượn bạc má ngồi vắt veo trên má»™t thanh xà ngang, nhe răng dá»a tôi. TÃa nuôi tôi và chú Võ Tòng ngồi trên hai gá»™c cây [2]. TrÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i, chá»— giữa lá»u, có đặt má»™t cái bếp cà -rà ng lá»a cháy riu riu, trên cà -rà ng bắc má»™t chiếc nồi đất Ä‘áºy vung kÃn mÃt.
Chai rượu đã vÆ¡i và má»™t Ä‘Ä©a thịt khô nÆ°á»›ng còn bà y trên ná»n đất ngay dÆ°á»›i chân chủ và khách, bên cạnh hai chiếc ná» vắt chéo lên nhau.
- Ngồi xuống đây, chú em! - Chú Võ Tòng đứng dáºy, lôi má»™t gá»™c cây trong tối đặt bên bếp lá»a.
Chú cởi trần, mặc chiếc quần ka-ki còn má»›i, nhÆ°ng đã coi bá»™ đã lâu không giặt (chiếc quần linh Pháp có những sáu túi). Bên hông, chú Ä‘eo lủng lẳng má»™t lưỡi lê nằm gá»n trong vá» sắt, đúng nhÆ° lá»i má nuôi tôi dã tả. Lại còn thắt cái xanh-tuya-rông [3] nữa chứ! Tôi không sợ chú Võ Tòng nhÆ° cái đêm đã gặp chú lần đầu tiên ở bá» sông, mà lại còn có đôi chút cảm tình xen lẫn vá»›i ngạc nhiên hÆ¡i buồn cÆ°á»i thế nà o ấy.
TÃa nuôi tôi ngó tôi, cÆ°á»i cÆ°á»i nhấc cái tẩu thuốc lá ở miệng ra.
- Ngủ đẫy giấc rồi à ? TÃa thấy con ngủ say, tÃa không gá»i. Thôi, đã dáºy rồi thì ngồi đây chÆ¡i!
- Nhai báºy má»™t miếng khô nai Ä‘i, chú em. Cho đỡ buồn miệng mà ! - Chú Võ Tòng nhặt trong lá»a ra má»™t ra má»™t thá»i khô nÆ°á»›ng to nhất đặt và o tay tôi.
Con vượn bạc má lại kêu ché... ét ché... ét... ở phÃa trên đầu tôi. Tôi cứ mặc kệ nó, vừa xé miếng thịt khô Æ°á»›p muối sả nÆ°á»›ng thÆ¡m phúc cho và o mồm nhai, vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh ngôi nhà lá»u. Trên vách lá»u đóng đầy mồ hóng Ä‘en sì, má»™t chùm xÆ°Æ¡ng sá» khỉ Æ°á»›c chừng và i mÆ°Æ¡i cái treo lủng láng cạnh những đầu con nhá» nồi khô, những chân tay khỉ, tay chân vá»c [4] xâu từng đôi má»™t, gác trên Ä‘oạn sà o nhá». Mùi lông khét xông khói lâu ngà y từ trong má»› lổn nhổn ấy tá»a ra, cùng vá»›i má»™t là n khói gì mùi hăng hắc, mà u xanh xanh bay ra từ chiếc nồi Ä‘áºy kÃn vung sôi ục ục. trên bếp cà -rà ng, khiến tôi có má»™t thứ cảm giác rợn rợn không tả được. DÆ°á»ng nhÆ° những cái bóng lặng lẽ ngồi bên bếp đây Ä‘ang sống lùi lại từ cái thá»i kỳ loà i nguá»i má»›i tìm ra lá»a váºy.
... Không ai biết tên tháºt của gã là gì. MÆ°á»i mấy năm vá» trÆ°á»›c gã má»™t mình bÆ¡i má»™t chiếc xuồng nát đến che lá»u ở giữa khu rừng đầy thú dữ nà y. Gã sống Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c má»™t mình, đến con chó là m bạn cÅ©ng không có. Hồi ấy, rừng nà y còn nhiá»u hổ lắm. Má»™t mình gã đã giết hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i con hổ. Má»™t buổi trÆ°a gã Ä‘ang ngủ trong lá»u, có con hổ chúa mò và o, từ ngoà i sân phóng má»™t cái phủ lên ngÆ°á»i gã. Bất thần gã tỉnh dáºy. Gã vá»› luôn cái mác thông bên ngÆ°á»i, cÅ©ng không kịp ngồi dáºy nữa, cứ nằm ngá»a thế mà xóc mÅ©i mác lên đâm thẳng má»™t nhát và o hà m dÆ°á»›i con hổ chúa, hai chân gã đá thốc lên bụng nó, không cho con ác thú kịp chụp xuống ngÆ°á»i. Con hổ chúa lá»™n vòng, rÆ¡i xuống đất. Lưỡi mác đâm từ hà m dÆ°á»›i thấu lên táºn óc, là m nó không há há»ng được, nhÆ°ng vẫn còn cố vá»›t cái tát cuối cùng, để lại trên mặt gã má»™t hà ng sẹo khủng khiếp chạy từ thái dÆ°Æ¡ng xuống cổ. Không biết có phải do đấy mà gã mang tên “Võ Tòng†hay không? Chứ theo nhÆ° má»™t và i ông lão Ä‘a sá»±, thì ngà y xÆ°a gã là má»™t chà ng trai hiá»n là nh, ở táºn má»™t vùng xa lắm. Gã cÅ©ng có gia đình Ä‘Ã ng hoà ng nhÆ° ai. Vợ gã là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trông cÅ©ng xinh mắt. Chị ấy lúc chá»a đứa con đầu lòng cứ kêu thèm ăn măng. Gã Ä‘Ã n ông hiá»n là nh, qúy vợ hết má»±c bèn liá»u xách dao đến bụi tre đình là ng xắn má»™t mụt măng. Khi vá» qua ngang bá» tre nhà tên địa chủ, tên nà y bắt gã bá» mụt măng xuống và vu cho gã lấy trá»™m măng tre của hắn. Gã má»™t má»±c cãi lại, nhÆ°ng tên đại địa chủ quyá»n thế nhất xã ấy cứ vung ba-toong [5] đánh lên đầu gã. “Äánh đâu thì còn nhịn được, chứ đánh lên đầu là nÆ¡i thá» phụng ông bà ... thì số mà y tá»›i rồi!†Lưỡi dao trên tay gã không cho phép tên địa chủ ngang ngược kia giÆ¡ tay đánh ba-toong lên đầu gã đến cái thứ hai. Nhát dao chém trả và o mặt đã gà tên bóc lá»™t và hống hách nà y nằm gục xuống vÅ©ng máu. NhÆ°ng gã không trốn chạy. Gã Ä‘Æ°á»ng hoà ng xách dao đến ném trÆ°á»›c nhà việc [6], bó tay chịu tá»™i. Sau mÆ°á»i năm tù Ä‘Ã y, gã trở vá» là ng cÅ© nghe tin vợ đã là m lẽ tên địa chủ kia, và đứa con trai Ä‘á»™c nhất mà gã chÆ°a biết mặt thì đã chết từ khi gã còn ngồi trong khám lạnh.
NgÆ°á»i trong xã vốn ghét tên địa chủ hống hách, khấp khởi chá» xem cuá»™c rá»a thù bằng máu lần thứ hai. NhÆ°ng hỠđã thất vá»ng. Gã chỉ kêu trá»i má»™t tiếng rồi cÆ°á»i nhạt bá» là ng ra Ä‘i. Những ngÆ°á»i Ä‘a sá»± quả quyết rằng chÃnh gã đã mang tên “Võ Tòng†từ lúc xách dao đến nhà việc chịu tá»™i. Còn nhÆ° những chữ bùa xanh lè xăm rằn ri trên ngÆ°á»i gã, và gã trở nên má»™t ngÆ°á»i giá»i võ từ lúc nà o, thì có kẻ nói đó là dấu vết trong những năm gã ở tù, lại có ngÆ°á»i bảo đó là má»›i có từ lúc gã Ä‘i giang hồ. HÆ¡n mÆ°á»i năm sống trÆ¡ trá»i giữa rừng mặc dầu cÅ©ng có nhiá»u ngÆ°á»i đánh tiếng mối mai cho gã, nhÆ°ng tuyệt nhiên Võ Tòng không để mắt tá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà o nữa. Ở trong rừng lâu năm chầy tháng, gã ngà y cà ng trở nên kỳ hình dị tÆ°á»›ng. NhÆ°ng ai cÅ©ng mến gã ở cái tÃnh tình chất phác tháºt thà , lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng giúp đỡ má»i ngÆ°á»i mà không há» nghÄ© đến chuyện ngÆ°á»i ta có Ä‘á»n đáp lại mình hay không. Äiá»u đó, má nuôi tôi quả quyết, nói má»™t cách chắc chắn nhÆ° váºy...
Chú Võ Tòng vẫn ngồi đó, đối diện vá»›i tÃa nuôi tôi, bên bếp lá»a. TÃa nuôi tôi tay cầm má»™t chiếc ná» lên ngắm nghÃa; báºt thá» sợi dây ná» trên đầu ngón tay nghe pÆ°ng... pÆ°ng... rồi lại đặt xuống.
Chú Võ Tòng rót rượu ra bát uống má»™t ngụm, trao bát sang cho tÃa nuôi tôi, và nói :
- Con dao găm của anh Hai cùng vá»›i cánh ná» nà y, thừa là m nên chuyện. Mình thì cần gì tá»›i súng? Mấy thằng nhát gan má»›i cần súng, vì súng ở xa cÅ©ng bắn được mà ! Phải không anh Hai? Tôi cho rằng súng dở lắm, Ä‘á»™ng tá»›i thì kêu ầm Ä©. Tôi ghét tiếng nổ lắm. NhÆ° cái báºn tôi là m vừa rồi đấy Tách má»™t tiếng, chết ngay thằng giặc Pháp râu xồm, mà cái thằng đứng cách năm sáu thÆ°á»›c không hay biết gì cả. Tá»›i chừng tôi mò ra tháo cây tiểu liên nghe Ä‘á»™ng sá»™t soạt, nó má»›i quay lại thấy tôi, liá»n bắn tôi má»™t phát súng “mút†nhÆ°ng trượt. Tiếng súng của nó bắn ra mà cha con chúng nó hoảng lên, hò hét chạy lung tung má»›i buồn cÆ°á»i chứ! Tôi xách cây tiểu liên bay và o rừng, chá» tối mò trở ra. May sao cái thây thằng râu xồm còn nằm thẳng cẳng để, đợi tôi đến lá»™t há»™ bá»™ quần áo ka-ki... Hê... hê... hê! Khi lá»t lòng mẹ, nó chui ra nhÆ° thế nà o thì chết nhÆ° thế ấy... cho được thủy chung nhÆ° nhất! Tôi chỉ lấy cái quần để che chá»— xấu xa của con ngÆ°á»i thôi, anh Hai à . Còn cái áo và khẩu tiểu liên, tôi biếu cho anh em lÃnh đằng mình.
Trong giá»ng nói bỡn cợt của Võ Tòng có pha đượm má»™t nói buồn chua chát, khiến tôi vừa ngồi nghe vừa nhìn bếp lá»a cháy riu riu mà không khá»i bùi ngùi.
- Chú em cầm há»™ cái lá» muối chá»— vách kia Ä‘Æ°a giùm qua chút! - Chú Võ Tòng đổi giá»ng, vui vẻ bảo tôi.
Khi tôi cầm lá» muối lên thì thấy chú đã ngồi xổm xuống cạnh bếp, tay mở nắp vung trên nồi ra. Trong nồi má»™t thứ thuốc gì Ä‘ang sôi cuồn cuá»™n, Ä‘en nhánh và dẻo quánh nhÆ° nhá»±a tráng Ä‘Æ°á»ng, tá»a lên má»™t là n khói má»ng xanh xanh, mùi hăng hắc. Võ Tòng không quay lại, chỉ vá»›i tay nhón lấy mấy hạt muối trong lá» tôi cầm đến. Chú bá» má»™t hạt muối và o món thuốc Ä‘en nhánh Ä‘ang sôi, hạt muối nổ tách má»™t tiếng bắn ngay ra khá»i nồi.
- Äược rồi đấy! - Chú Võ Tòng nói xong, bá» nốt những hạt muối còn lại và o nồi, rồi xoa tay đứng dáºy.
Tiếng nổ lách tách bắn xa giòn tan chung quanh nồi thuốc. Bây giá» chú má»›i đến bên vách rút ra má»™t bó tên tre đã vót sẵn, cầm từng chiếc tên nhúng đầu nhá»n và o nồi thuốc vừa xoay lăn, cho thuốc quấn nhiá»u lá»›p và o đầu mÅ©i tên. Xong má»™t chiếc, chú xếp ra trên cái nong. Và chú tiếp tục cầm má»™t chiếc tên khác, Ä‘ua lên nheo mắt ngắm, nắn nắn lại cho tháºt ngay trÆ°á»›c khi nhúng và o nồi thuốc để là m lại nhÆ° lần trÆ°á»›c. Tôi đứng xem ngÆ°á»i thợ săn áo thuốc [7] tẩm thuốc Ä‘á»™c và o đầu tên má»™t cách say sÆ°a, đến ná»—i không dám thở mạnh.
Và o khoảng cuối canh năm thì ngót năm mÆ°Æ¡i mÅ©i tên tre đã tẩm thuốc xong và lá»›p áo ngoà i đầu tiên cÅ©ng vừa khô mặt. Nắn thấy không còn dÃnh tay, chú Võ Tòng chá»n ra hai muối chiếc giắt và o má»™t bao tên là m bằng ống nứa khô.
- Chỉ sầy da má»™t tÃ, đủ chết ngay anh Hai ạ! NhÆ°ng thuốc nà y có thể uống được. Äau bụng quằn quại, nuốt và o má»™t tà là khá»i ngay láºp tức đấy. Äau mấy cÅ©ng khá»i!
Tôi nghe mà phát lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Tôi không thể nÃn được buá»™t miệng nói :
- Lỡ trong mồm, trong dạ dà y, hay trong ruột bị lở loét gì mà nuốt và o thì bỠmạng, chú ạ!
Võ Tòng chăm chú nhìn tôi một lúc, rồi còn lớn :
- Chú em nói ngẫm cÅ©ng đúng. NhÆ°ng mà .. những ngÆ°á»i nghèo, những ngÆ°á»i không ăn báºy, Ãt khi Ä‘au mồm và đau dạ dầy lắm!
Bên ngoà i, trá»i rạng dần. Äã nghe má»™t và i tiếng chim rừng rÃu rÃt gá»i nhau trở dáºy đón bình minh trên những ngá»n cây chung quanh lá»u. Chú Võ Tòng trao chiếc ná» và ống tên thuốc cho tÃa nuôi :
- Cứ tình hình nà y thì chúng nó sẽ mò tá»›i đây thôi. Tôi quý anh Hai là báºc can trÆ°á»ng, nên má»›i dám chá»n mặt gá»i và ng. Chứ những mÅ©i tên Ä‘á»™c nà y mà lá»t và o tay má»™t ngÆ°á»i hèn nhát, thì nó sẽ gây nhiá»u tác hại đấy. Sở dÄ© tôi không dám nói vá»›i bà chị, là còn e bà chị ngại Ä‘iá»u nguy hiểm, biết đâu sẽ ngăn trở công việc của chúng ta.
TÃa nuôi tôi vá»™i đỡ lá»i :
- Chú phòng xa nhÆ° váºy cÅ©ng phải. Äà n bà nhà tôi còn mê tÃn dị Ä‘oan, tin có trá»i có pháºt. NhÆ°ng vá» cái gan dạ thì... chú cứ tin lá»i tôi, bả [8] không thua anh em ta má»™t bÆ°á»›c nà o đâu!
- Váºy thì tôi có lá»—i vá»›i chị Hai quá! - Võ Tòng nói cách thà nh tháºt - Hôm nà o tôi sẽ sang chÆ¡i, ta là m má»™t bữa rượu để tôi tạ lá»—i vá»›i bà chị của tôi má»›i được.
Tôi đã bÆ°á»›c xuống cởi dây buá»™c xuồng mà con vượn bạc má còn chạy theo ra cá»a nhe răng nháy nhó, dá»a tôi. TÃa nuôi tôi dáºp Ä‘áºp tay và o lÆ°ng chú Võ Tòng :
- Xin Ä‘a tạ chú! Äa tạ chú!
- Có gì đâu anh Hai. Vì nghĩa chung mà !
TÃa nuôi tôi lÆ°ng Ä‘eo ná», hông buá»™c ống tên bÆ°á»›c xuống xuồng. Tôi cầm giầm bÆ¡i nhÆ°ng còn ngoái lên, nói vá»›i :
- Chà o chú ạ! Hôm nà o chú sang chơi, nhớ mang theo một con nai hay một con heo rừng be bé, chú nhá!
- Ờ thể nà o cÅ©ng có chứ! Chú nuôi đầy rừng, muốn con cỡ nà o chú bắt cho đúng con cỡ ấy! - Chú Võ Tòng vẫy vẫy tay, cÆ°á»i lá»›n má»™t thôi dà i.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Có chuyện gì quan trá»ng lắm không.
[2] Thân cây cắt ngắn để nguyên cả vá», dùng là m ghế ngồi, tá»±a nhÆ° cái đòn.
[3] Thắt lưng da to bản.
[4] Một loại khỉ tay dà i nhưng không phải vượn.
[5] Gáºy chống.
[6] Nơi là m việc của cấp xã ngà y trước.
[7] Tráng quanh má»™t lá»›p má»ng.
[8] Bà ấy.
Xem tiếp chương 11
|
|
|
| |