Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 6 : Cửu Cảnh Tiên Thiên
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
Cửu Cảnh Tiên Thiên, chính là cảnh giới tiên thiên mà tu sĩ có được thực lực thâm sâu, dựa vào đó mà phân chia cấp bậc, căn cứ vào chân nguyên trong cơ thể để quyết định thực lực.
Nếu là sư xuất danh môn, khi bươc vào cảnh giới tiên thiên, đạt đến cửu cảnh, theo lẽ thường thì cần mấy viên linh đan để hỗ trợ bước vào cảnh giới này, tuy nhiên, có thể đạt được cảnh giới này dĩ nhiên không ai cũng có thể tự nhiên mà được.
Ngay cả môn nhân của Vô Thượng Nguyên Dương Tông , từ tiên thiên sơ cảnh mà bước tới cửu cảnh, cũng cần nhiều năm tháng, vì dù sao đi nữa quá trình này cần phải có công pháp hợp lý hoặc là thiên phú siêu quần, bên cạnh đó cũng cần phải tích lũy một quá trình hấp thụ linh khí lâu dài để từ đó tự hành vận chuyển thành chân nguyên trong cơ thể.
Đảo mắt đã qua mấy tháng thời gian ở khu vực này, trừ Sở Dật hạ thủ giết chết con Man Giác Huyệt mãng, sau đó liên tục giết chết thêm bảy em như vậy, sau lần kinh nghiệm đầu tiên giết quái vật... Sở Dật làm " công việc " cũng có chút thành quả hơn. Càng không tốn nhiều sức và linh thạch.
Trừ lần đó ra, Sở dật liên tục không ngừng hao tổn để lấy và tìm kiếm linh thạch, tính đến nay trong tính toán của Sở Dật, khoảng thời gian ở đây tự bản thân hắn cũng tiêu tốn hơn hai ngàn hạ phẩm linh thạch.
Thời gian hắn ngày đêm " làm việc ", dốc lòng khổ tủ, trong nửa năm, Sở Dật hắn từ tiên thiên sơ cảnh mà đã đạt tới tiên thiên bát cảnh, đây là thành tích cũng đủ làm cho môn nhân của cửu đại môn phái phải ghen tị với tốc độ tu luyện.
Hơn nữa, khi nhắc đến lão chưởng quỹ tán tu đã cấp cho hắn "Tam Nguyên Liệt Hỏa Quyết", đã nói phải mất hơn nửa cuộc đời mới đạt được tới tiên thiên ngũ cảnh, nhưng mà hiện tại, thật là buồn cười hắn đã đạt tới tiên thiên bát cảnh, dù sao cũng do lượng tinh thạch mà hắn " đào bới " được.
Từ góc độ là người hiện đại ở địa cầu nhận thức của Sở Dật ở tu chân giới này , hắn là một người biết ăn chơi " linh thạch".
Cũng giống như ở địa cầu, không có tiền thì ngươi đừng nghĩ sờ tới chai Lafite Rothschild 82 năm tuổi, rút xì gà Cu Ba ra nhé, ở Huyền Nguyên Tinh , không có linh thạch , ngươi đừng nghĩ đặt chân vào con đường tư chân..... ha ha không có tiền thì khổ đó.
Theo cảnh giới tăng tiến, chân nguyên trong cơ thể ngày càng tăng trương, Sở Dật hôm nay tế động "Liệt hỏa chưởng" đã có thể một chưởng đánh chết Man Giác Huyệt Mãng, dĩ nhiên hắn chỉ muốn lấy được linh dịch của Man Giác Huyệt Mãng mà thôi, một lần nữa Sở Dật hướng " Liệt Viêm Chỉ " là biến tướng của " Liệt Viêm Chương" sau cải biên.
Đã kéo dài hơn một tháng, không thấy xuất hiện thêm Man Giác Huyệt Mãng ở đây, mà trong lúc này linh thạch ở khu vực này cũng hao tốn rất nhiều, cộng thêm cảnh giới bát tiên thiên muốn trùng kích đến tiên thiên cửu cảnh, thì cần phải hao tổn một lượng linh khí lớn. Đó là lý do khiến Sở Dật không thể tiếp tục hoạt động ở khu vực này nữa.
Sau một lúc gom góp lại toàn bộ linh thạch tổng cộng có 64 trung phẩm linh thạch, dựa vào ánh mắt của chuyên gia đào mộ kết luận, khu vực huyệt động phía trước tuyệt đối sẽ có nhiều linh thạch đang "vui mừng" chờ hắn đến " thịt luộc ".
Vui mừng cũng có nhưng hơn nữa nguy hiểm lại càng cao, bất quá với việc tăng trưởng tu vi bản thân , thì độ khoái cảm của hắn lại càng lên cào, thật đúng là " Phú Quý Hiểm Trung Cầu " Sở Dật nói.
Có cơ hội thì phải nắm thật chắc, mình mới bước được nửa đường trên con đường tu chân, trừ cách mạo hiểm ra thì khó tìm được cách khác để tăng tu vi bản thân lên.
Huyền Nguyên Tinh tồn tại hơn trăm vạn tu sĩ, chỉ có thực lực quyết định tất cả thôi. Cố lên nhé.....
Sở Dật sau khi chuẩn bị ổn thoảm bắt đầu chuẩn bị tiến vào khu vực huyệt động tiếp theo,nhưng một vật xuất hiện ngoài ý muốn, khiến cho cước bộ hắn dừng lại.
Viên thạch châu ở trên cổ Sở Dật đột nhiên phát sáng, mắt nhìn thấy cái vật mà đem hắn đến Huyền Nguyên Tinh, một vật " Tội khôi họa thủ " một lần nữa xuất hiện bạch quang trong trí nhớ của hắn. Khiến cho Sở Dật tâm tình bây giờ khó mà hình dung được.
- Này hạt châu khốn khiếp này, phát sáng không lẽ lại muốn truyền tống mình đến một địa phương xa lạ khác ?? Hay là , nó đem mình về địa cầu ....
Sở Dật bây giờ tâm tình đúng là rất kích động , lại bất an, thấp thỏm, tiểu tâm dực dực đem hạt châu đặt ở giữa hai ngón tay, ngưng thần chăm chú nhìn biến hóa của hạt châu.
- Lục mang tinh trận ?? Tại sao trì trệ không thấy ?
Chừng một hồi lâu thời gian , thạch châu bắt đầu có biến hóa chẳng qua là tia sáng dần dần mờ đi, cũng không có biến hóa khác, điều này hiển nhiên Sở Dật đã gặp lần đầu tiên cũng giống như vậy.
Đang trong lúc Sở Dật nghi ngờ, đột nhiên một cỗ uy nghiêm lanh lẽo, phảng phất một âm thanh trong lòng hắn như một bàn tay ma lực khiến cho hắn chấn động.
- Tiểu tử, không cần nhìn ngó lung tung nữa, Bổn Tôn hao phí khí lực đêm ngươi truyền tống đến Huyền Nguyên Tinh, cũng không phải lãng phí thời gian đâu.
- Ngươi là ai ?. Đây là bản năng phản xạ đầu tiên của Sở Dật.
Âm thanh ma lực lại lần nữa vang lên trong longg Sở Dật, khoan thai nói :
- Tiểu tử ngươi chính là... ở địa cầu Bổn tôn không lấy được linh khí... Ở nơi này, ta tên là.. Bạch Khởi !
- Bạch Khởi.... Sở Dật trong mắt sáng lên hai luồng tinh quang, trong lòng tức giận, nhưng kinh ngạc thì nhiều hơn.
- Lão tử không quản người là Bạch Khởi, hay là Hắc khởi gì đó, ngươi đem lão tử đến nói địa phương quỷ quái này, còn đầu mặt mũi mà ló đầu lên..... ta Đ....C...M ngươi....!
Tích tụ ức chế mấy năm qua, Sở Dật cưỡng mãnh xả hơi " Chửi bới ", ước chừng được mười phút đồng hồ, Sở Dật mắng đủ, thở một hơi, đem thạch châu trên tay định bóp nát, ra vẻ muốn nói
- Mắng ngươi cũng đủ rồi, lão tử nói nhảm với ngươi làm gì nữa, một là đập nát thạch châu hai là ném đi.
Bạch Khởi âm thanh thâm trầm hướng về Sở Dật , trong đan điền hắn chấn vang, nhưng không có chút hỏa khí nào. Nói :
- Tiểu tử, nếu ngươi phá hủy thạch châu này, thì đừng hy vọng quay về cố quê của ngươi....
- Cái gì ??
Sau khi nghe lời đó, Sở Dật lập tức bỏ ngay ý nhiêm đập nát thạch châu, mang theo giọng nghi vấn nói :
- Người nói là quay về địa cầu ?
- Địa cầu . Bạch Khởi đơn giản nói.
- Cần điều kiện như thế nào ?. Sở Dật không ngu đến nỗi việc như vậy đâu có thể dễ dàng được.
- Không khó, chừng nào ngươi có thể tu luyện đến Hóa Thần Kỳ, là có thể xuyên không , trở về cố quê của ngươi....
- Hóa Thần Kỳ.....
Nghe được lời ấy, Sắc mặt Sở Dật trở lên khó coi hơn, trải qua mấy năm ở Huyền Nguyên Tinh, hắn cũng rất hiểu rõ được rằng, Hóa Thần Kì là ý vị như thế nào.
Tu chân giới được phân chia làm chín đại cảnh giới , từ lúc sơ nhập tu chân là tiên thiên chi cảnh, theo tứ tự tiếp theo là : Trúc Cơ, Khai Quang, Dung Hợp, Linh Tịch, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hóa Thần......
Về việc đạt tới cảnh giới Hóa thần thì đây cũng là cảnh giới tồn tại trong truyền thuyết , ít nhất là ở Huyền Nguyên Tinh là như vậy.
Mà Sở Dật biết ở Huyền Nguyên Tinh có chín đại môn phái, tìm không ra cũng chỉ có khoảng hai mươi em tu vi Hóa Thần Kỳ.
Bạch Khởi nói, giống như đập một gậy đập cho Sở Dật cao hứng về nhà mà phải bỏ đi ý nghĩ đó ngay lập tức.
- Đã như vậy, hạt châu này, không, cũng không có tác dụng nữa.
Thanh âm của Bạch Khởi lại lần nữa vang lên trong đầu Sở Dật :
- Tiểu tử, ngươi đừng làm bộ không muốn sông chết nữa, bổn tôi nói cho ngươi phương pháp, hơn nữa cũng không khó, tự nhiên có biện pháp, chỉ có Hóa Thần Kỳ mà thôi, được bổn tôn giúp đừng nói cảnh giới nhỏ bé đó, hừ hừ,ngươi tu luyện đến cảnh giới cao hơn cũng chẳng phải là việc không thể được.
- Chỉ bằng người, hừ.
Sở Dật hừ lạnh một tiếng, cũng khinh thường đáp lại :
- Ngươi một mực xưng là bổn tôn, sao lại bị vây hãm trong hạt châu nhỏ bé như vậy, ngươi dựa vào đâu, đinh lừa gạt ta ah . " Tiểu tử ", ngươi giúp ta thoát khốn phải không, để cho ta tin ngươi ah ?
Trải qua một phen nói chuyện, với cơ trí của Sở Dật, đem thần thức câu thông cùng với ý đồ của đối phương phân tích, khiến cho Bạch Khởi thủy chung âm trầm bình thản như vậy mà phải mấy phần kinh ngạc.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết
Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 7 : Tu Thần Chi Pháp
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
Chương 7 : Tu Thần Chi Pháp
Tu Thần Chi Pháp
- Không hổ là người bổn tôn lựa chọn, tuy nói là tư chất kém một chút, nhưng đầu óc thật là giảo hoạt, như vậy cũng chính là người bổn tôn muốn tìm, tiểu tử, ngươi đoán không lầm, bổn tôn muốn ngươi trợ giúp để thoát ra khỏi Hồng Mông châu, nhưng mục đích là để báo thù, bổn tôn nói cho ngươi biết là không giống như ngươi tưởng tượng đâu, có nhiều chỗ tốt....
- Nói nghe một chút.... Sở Dật đối khách làm chủ nói.
- Có bổn tôn giúp, trong vòng trăm năm, ngươi có thế đạt tới tu vi Hóa Thần Kỳ, như vậy có đủ không ? Người đã sơ nhập tu chân, trăm năm đạt tới Hóa Thần Kỳ ý vị như thế nào, người cũng nên biết rõ ràng....
Ở trong tay là quyển Tu Chân Tập Tập, có mười sáu chứ đầu tiên có viết :
- " Mười năm tiên thiên , trăm năm kim đan, ngàn năm nguyên anh, hóa thần tùy duyên."
Mười sáu chữ này có thể nói là một ngữ đạo tẫn tiễn tu luyện trên con đường tu chân đầy khó khăn, cũng làm cho Sở Dật với lời nói của Bạch Khởi "Trăm năm hóa thần" sinh ra cảm giác nghi hoặc.
- Nếu ngươi muốn cầu cạnh ta, cũng không ai nói như ngươi đâu, không có chút thành ý nào.
- Tiểu tử, ngươi cũng không phải chịu thua thiệt, cũng được, bổn tôn hôm nay truyền Tu Thần Lục Thiên Quyết cho ngươi, còn đây là tu thần chi pháp, cùng không quá khó khăn với ngươi, pháp quyết này có thể giúp ngươi , một bước lên trời.....
- Tu Thần Lục Thiên Quyết ?
- So với công pháp thiên cấp như thế nào ?
Sở Dật nghe đối phương nói khoa trương như thế, nghi hoặc hỏi/
- So với thiên cấp công pháp ? Nói đùa, căn bản là không thể so sánh được tu thân chi pháp với tu tiên chi pháp , ha ha đúng là một trời một đất....
- Như thế nào là tu thần ?
Sở Dật không hiểu hỏi lại.
- Tu tiên và tu thần cần phải có điều kiện, tu tiên có thành , lại vừa tu thần...
- Vậy ta như thế nào mà tu được ?
- Được Tu Thần Lục Thiên Quyết có thể tu được !
- Nếu không phải vì lấy được Tu Thần Lục Thiên Quyết, bổn tôn làm sao lại bị rơi vào tình trạng như ngày hôm nay, tiểu tử ngươi thật là còn nhăn nhó nửa ngày, thật là...
Sở Dật hỏi những vấn đề tu thần khiến cho Bạch Khởi có chút tâm sự, giọng không khỏi khẽ thở dài nói.
- Nghe lời ngươi nói ý là, vì ngươi tranh đoạt Tu Thần Lục Thiên Quyết nên mới bị vây khốn trong Hồng Mông châu, cũng tức là ngươi cũng chưa tu luyện qua pháp quyết này ?
Sở Dật nghe xong, chân mày nhíu lại hỏi.
- Ngươi nói đúng phân nửa.
Bạch Khởi âm thanh không giống như lúc trước, thâm trầm và lạnh mang theo sắc thái nhớ nhung nói.
- Bổn tôn không phải là bị vây trong Hồng Mông châu, mà là kí thân ở trong đó, về phần Tu Thần Lục Thiên Quyết bổn tôn quả thật chưa từng tu luyện quá, ngay cả khi thân thể tồn tại cũng chưa từng luyện qua.
- Vậy ta chẳng phải là người đâu tiên thí nghiệm !
Bạch Khởi cả giận nói
- Tiểu tử, nếu ngươi không nguyện ý, bổn tôn tuyệt đối không ép buộc, ngươi có thể tu luyện tu tiên chi pháp cả đời này cũng được.
- Ta nói này, Bạch đại thúc, không phải như vậy mà đã có kết luận, đây là ta chỉ hỏi qua một chút, chứ ta có nói là không học đâu.
Sở Dật bình tâm tĩnh khí nói.
- Ta trước tiên tu luyện thủ một chút, hy vọng ta có thể đạt tu vi hóa thần để trở về địa cầu, ngươi cũng thể miễn đi được tai kiếp thoát khỏi Hồng Mông châu, ngươi thấy thế nào ?
- Nghe cho kỹ, bổn tôn truyền cho ngươi Tu Thần Lục Thiên Quyết....
Một hồi sau....
- Đồ chơi này... tu luyện khó khăn nga.
Sở Dật sau khi được Bạch Khởi truyền cho Tu Thần Lục Thiên Quyết, hắn không chút biểu lộ sắc thái vui mừng nào, mà ngược lại chân mày nhíu lại thật là khó khăn.
- Nếu ta theo Tu Thần Lục Thiên Quyết để tu luyện, cần tiêu hao lượng linh thạch lớn hơn tu sĩ bình thường gấp mười mấy lần, ta ở khu mỏ động ba năm trời, miễn cưỡng cũ tu luyện đến cảnh giới tiên thiên, mà theo pháp quyết Tu Thần Lục Thiên Quyết cùng so sánh với pháp quyết tu tiên , thì muốn tốc độ tu luyện nhanh, mà không có đủ linh thạch, thì quả là....
- Đúng vậy, đây chính là vấn đề, nhưng không phải là không có phương pháp giải quyết..
Bạch Khởi thanh âm lần nữa chấn trong đầu Sở Dật.
- Ở Huyền Vân tinh, ở động phủ bổn tôn mặc dù chỉ là tam đại động phủ không lớn, nhưng ở bên trong cũng tích trữ đủ linh thạch cho ngươi đạt tới cảnh giới Hóa Thần.
- Còn có chuyện tốt như vậy sao !
Sở Dật không chút nào tiếp nhận được cả giân nói tiếp
- Động phủ ở nơi nào ?
- Cái này.... Bạch Khởi lung túng nói tiếp : U huyền cốc
- Hảo, địa danh này nghe quen tai, hình như ta có nghe qua.
- Không phải là ở Vô Thượng Nguyên Dương Tông ở trong tông môn sao.. Cửu đại môn phái, ngươi cho rằng một tiên thiên như ta, có thể đi vào đó ah, Mặc dù có thể đi được, nhưng với tu vi bây giờ, như thế nào mà nội môn của Vô Thượng Nguyên Dương Tông lại không có người canh gác....
- Cái này thì phải dựa vào nỗ lực của ngươi.
Bạch Khởi nói tiếp..
- Lúc trước bổn tôn cùng ngươi câu thông thần thức, đã làm ta hao tổn nhiều lực lượng, trong một thời gian ngắn không thể khôi phục được, tiểu tử, ngươi cần phải bảo hộ viên Hồng Mông châu này ....
Căn bẳn không cho Sở Dật có cơ hội oán giận, khẽ chớp động quang mang mầu trắng từ Hồng Mông châu một lần nữa biến thành một hạt châu rách nát, cho dù Sở Dật kêu nhiều lần, cũng không thấy thanh âm vang lên.
--------------------
Mười ngày sau, trong khu hầm mỏ âm u, thanh âm Sở Dật vang lên, một ngọn lửa mầu hồng từ lòng bàn tay bay ra.
- Liệt viêm chưởng
Sức mạnh của thần nguyên lực được phát ra, ngọn liệt diễm hung mãnh như có sinh mạng, tốc độ oanh phi cực nhanh, đồng kim hóa thiết, nhiệt độ cực cao trong nhá mắt hóa chảy khối nhăm thach, một chương bất ngờ oanh kích sâu hơn hai thước lõm xuống.
Thành quả này khiến Sở Dật hết sức giật mình, phải biết rằng trước khi đem chân nguyên lực chuyển hóa thành thần nguyên lực, thì một chưởng của hắn cũng không đặt được thành quả như vậy, mà hơn nữa lúc đó hắn đang ở tiên thiên bát cảnh.
Nhưng mà hiện nay, bởi vì Tu Thần Lục Thiên Quyết môn công pháp tu thần này, khiến cho tu vi tích lũy của hắn có sự biến chuyênr bất ngờ, từ khi chuyển hóa chân nguyên lực thành thần nguyên lực, thì cảnh giới bát tiên thiên thực lức hắn quay ngược lại tiên thiên sơ cảnh.
Nhưng tiên thiên sơ cảnh bây giờ, lại vượt xa cảnh giới bát tiên thiên, chỉ cần một chưởng vừa rồi, khiến cho sự hoài nghi của Sở Dật đã tan biến hoàn toàn.
Bất kể Bạch Khởi có ý đồ gì, nhưng khi hắn truyền Tu Thần Lục Thiên Quyết công pháp này, cũng đủ làm cho Huyền Nguyên Tinh hơn trăm tu sĩ điên cuồng với công pháp tuyệt đỉnh này.
Ha ha, cái gì trấn môn pháp quyết, tiên thiên công pháp của Cửu đại môn phái, với Tu Thần Lục Thiên Quyết thì trước mắt cũng không thèm ngó tới. đây không thể dùng hai từ Chênh lệch để mà so sánh cấp bậc, mà là sự cách biệt một trời một vực giữa tu tiên và tu thần.
Đối với việc vận dụng thần nguyên lực, hiện tại Sở Dật cũng chưa quen cho lắm, bất quá, sau vài ngày vận chuyển thần nguyên lực, hắn bắt đầu có nhiều cảm nhận và thuần thục hơn, mặc dù tu vi bị tụt xuống tiên thiên sơ cảnh. nhưng so với tiên thiên bát cảnh lúc trước hay cửu cảnh tiên thiên thì không thể dùng độ dài mà so sánh được nữa rồi.
Trải qua lần biến cố này, Sở Dật dứt khoát vứt bỏ kế hoạch đi tìm linh thạch trong huyệt động, nhất là sau khi cảm nhận được sức mạnh của thần nguyên lực.
Nếu như đổi lại , là chưa có công pháp Tu Thần Lục Thiên Quyết, thì hắn cũng không ôm mộng giầu sang và hung hiểm để đi vào sâu hơn khu hầm mỏ.
Nhưng hôm nay, hắn đã tu luyện công pháp vượt xa thiên cấp công pháp, là Tu Thần Lục Thiên Quyết, Sở Dật không cần vì một ít linh thạch mà mạo hiểm như vậy nữa, mà là cần phải tập trung để xây dựng nền móng cho công pháp mới này.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Diệt Thuần Khiết
Tu Thần
Tác Giả: Phong Khởi Nhàn Vân
Quyển 1: Mỏ Quặng Xuất Cường Giả
Chương 8 : Bách Niên Thí Tuyển
Dịch: Đại Ma Vương
Nguồn: thangioi.com
Bách Niên Thí Tuyển
Ba năm, ở bên trong khu mỏ động không thấy mặt trời, Sở Dật từ một thợ mỏ nho nhỏ khổ cực tu luyện thành một tu sĩ, mặc dù cấp bậc là thấp nhất ở Huyền Nguyên Tinh nhưng cũng vượt qua chín thành dân số tồn tại ở đây.
Đây cũng là lý do tại sao mà vô số người bình thường muốn bước vào cánh cửa tu chân, không tiếc hết thảy mà đặt chân ở chỗ này, để trở thành một tu sĩ, cho tới bây giờ ở Huyền Nguyên Tinh từ bình dân một bước lên trời đây chính là cơ hội tốt nhất.
Ra khỏi khu mỏ động, Sở Dật dùng mấy viên ngũ chúc hạ phẩm linh thạch đổi hơn ngàn văn tệ, chạy thẳng tới tửu lầu.
Đã lâu không được uống Bách Linh Nhưỡng, Sở Dật quay người gọi tiểu nhị vào.
- Gần đây tuyển chọn ngoại môn đệ tử vào ngày nào ?
Nếu nói là ngoại môn thí tuyển, thì đối với thợ mỏ ở đây chính là phúc lợi lớn nhất của Vô Thượng Nguyên Dương Tông tuyển chọn, cách một khoảng thời gian, tại đây sẽ tổ chức một lần, đến lúc đó người của Vô Thượng Nguyên Dương Tông sẽ đến để lựa chọn những ai có tư chất không tầm thường hoặc là những mỏ dân đã tu luyện tới cảnh giới tiên thiên, từ đó sẽ trở thành ngoại môn đệ tử của Vô Thượng Nguyên Dương Tông.
Cũng đừng xem thường thân phận Ngoại môn đệ tử, những ai phàm đã được lựa chọn thì nhất định có nhiều cơ hội để tu luyện cao hơn, không giống như những tán tu, tu luyện không có định hướng. Mà trong khi đó lại không bị người khác khi dễ, lại có chỗ dựa vững chắc, và hơn nữa lại được cấp cho đan dược và linh thạch tu luyện, được tranh tài cũng nhau,.....
Dĩ nhiên, Vô Thượng Nguyên Dương Tông là một trong cửu đại môn phái lớn, việc thu nhận đệ tử tự nhiên là nghiêm khắc, ở đây mỏ dân ai cũng có thể có cở hội, nhưng nếu là công linh chưa đủ ba năm không thu, tuổi trên ba mươi tuổi không thu, không hợp pháp nhãn người kiểm tra loại....
Tiểu nhị nhận lấy mười văn tệ của Sở Dật, mặt mày hớn hở cười nói :
- Vị gia này, ngài hỏi thật là đúng lúc nha, ngày mai sau giờ ngọ, ở phía nam thử luyện trường sẽ tổ chức tuyển chọn ngoại môn đệ tử, đều là những đại nhân vật ở Vô Thượng Nguyên Dương Tông đứng ra tuyển chọn, nếu đủ điều kiện của mấy vị đó, thì con đường đắc đạo thành tiên , cũng chẳng mấy chốc ah.
Sở Dật bị câu nói của tiểu nhị làm hiếu kỳ, ném cho hắn thêm chút tiền hỏi tới.
- Ngươi nói những đại nhân vật đó là nhưng ai vậy ?
Tiểu nhị nhận được chỗ tốt của Sở Dật, tiến lại gần nhỏ giọng nói :
- Ta cũng nghe người huynh đệ cùng tộc làm việc ở thử luyện trường nói, năm nay có vị kim đan chân nhân, đều là môn nhân đời thứ hai của Vô Thượng Nguyên Dương Tông đến để khảo hạch....
- Kim Đan Chân Nhân !
Sở Dật nghe vậy trong lòng cuồng chấn, hắn cũng không phải là tay mơ lần đầu tiên tới Huyền Nguyên Tinh, tự nhiên rõ ràng kim đan chân nhân đại biểu cho giai tầng như thế nào.
Nhìn xem cả trăm vạn tu sĩ trên Huyền Nguyên Tinh, có thể tu thành kim đan đạt danh hiệu chân nhân, tuyệt không phải một bước là có thể tới được, tu tiên gian nan, tu chân lại càng khó khăn, có thể thấy được một tia hy vọng..
Sau khi tiểu nhị rời đi, Sở Dật ngẫm nghĩ một phen, rồi chìm vào giâc ngủ êm ái, sáng sớm dậy từ tửu lậu chạy thẳng tới khu phường thị phái nam là khu đất rộng của thí luyện trường .
Khi Sở Dật đến thử luyện trường, bên ngoài đã đứng một hàng người dài như đuôi rồng, ít nhất cũng có mấy ngàn người.
- Làm sao mà nhiều người như vậy nhỉ ?
Trong lòng tự nhủ một tiếng, Sở Dật vội vàng đứng vào hàng kế tiếp, trong ấn tượng của hắn, ở khu mỏ tuyển ngoại môn đệ tử đến bây giờ cũng không vượt quá trăm người, chẳng lẽ hôm nay vì có kim đan chân nhân tới.
Đứng trước mặt Sở Dật là một hán tử mặt mũi khôi ngô, cao hai thước, thân hình rắn chắc, lực lượng cơ thể phát ra mạnh mẽ, đôi mắt hữu thần, hiển nhiên là một tên tôi luyện ngoại công gân cốt cứng chắc như vậy chắc cũng có chút thành quả nhất định.
- Huynh đê, ngươi mới tham gia thử luyện trường này phải không, cũng khó khăn lắm đấy.
Sở Dật nhàn nhạt cười nói, hán tử nở nụ cười hàm trực cũng làm cho Sở Dật có mấy phần hảo cảm, cùng xếp hàng đợi liền cùng nhau nói chuyện phiếm.
Với tư tưởng của nền giáo dục xã hội hiện đại, cũng là nhân tài, cùng đại hán tán gẫu vỡi nhau vô cùng thành thục, phảng phất như bằng hữu nhiều năm không gặp, từ miệng hán tử Sở Dật cũng biết nhiều thông tin hơn của lần thử luyện này.
Thì ra là năm nay chính là Vô Thượng Huyền Dương Tông cách trăm năm tổ chức đại thử luyện một lần, để thu nhận ngoại môn đệ tử, đồng thời năm nay điều kiện thử luyện cũng phóng khoáng hơn rất nhiều.
Trong tu chân giới có câu nói, năm nay chính là năm " Tiên duyên niên ", tuyển trạch năm nay, sẽ khiến cho tông phái mang nhiều đại hưng đến.
Tuy nói có chút hư vô mờ ao, nhưng sự thực bây giờ là vậy, chính vì thế Vô Thượng Huyền Dương Tông tổ chức tuyển chọn lại có sự xuất hiện của các cao nhân tiền bối, mà cơ hồ lần tuyển chọn này lại trở thành lần " Đại thí tuyển " vào tông môn.
Hơn nữa cùng với bất đồng của người tuyển chọn là, Đại thỉ tuyển năm nay chọn ra một vạn đệ tử, trong đó chọn ra hai mươi tên may mắn, sẽ được môn nhân đời thứ hai của Vô Thượng Nguyên Dương Tông trực tiếp thu nhận làm đệ tử, trực tiếp tiến vào nội môn đệ tử. Đây chính là sự khác biệt lớn nhất của lần tuyển chọn năm nay.
Tên hắc hán tử này là Thiết Ngưu, chính là con trai người thợ săn, chỉ vì trong nhà phải nuôi quá nhiều muội muội, mà hắn trời sinh thuộc dòng chư bát giới, ăn khoogn đủ no, nên phải chạy tới khu mỏ này làm việc, thời gian cũng được ba năm, Thiết Ngưu bởi vì trời sinh thần lực, nên công việc ở khu mỏ với hắn quá đơn giản không như thường nhân bình thường, ở chỗ này cuộc sống của hắn cực kỳ dễ chịu hơn so với hắn ở nhà.
- Thiết Nưu, ngươi đã kiếm được nhiều tiên tài như vậy tại sao lại muốn tu tiên ?
Nghe được Sở Dật hỏi, Thiết Ngưu một đại hán có cá tính ngang tàng, hai mắt ửng đo, đôi tay bóp chắc vang lên tiếng " Răng Rắc... nói
- Ta muốn báo thù.....
Thì ra vào thời điểm năm ngoái, Thiết Ngưu kiếm được nhiều văn tệ mang về quê hương, muốn hiếu kính với cha mẹ, nhưng không nghĩ thôn quán hắn khi trở về đã là một đống phế tích.
Hỏi thăm mới biết, chính là một vị hoàn khổ vương tôn quý tộc vào núi săn thú, nhìn thấy muội tử hắn xinh đẹp đã nổi lòng lang dạ thú......
Những thợ san trong núi huyết tính nổi lên, cả thôn hơn mười hộ đi ra, muốn đem tên hoàn khố đó bắt lại, nhưng cũng chưa từng nghĩ lại đem họa sát thân, tên hoàn khố ra lệnh cho thủ hạ là cao nhân tàn sát hết, còn chưa nói ngay cả trẻ em và phụ nữ cũng bị hắn đem thịt luộc hết. Thật là dã man con ngan.
- Ngươi biết tên hoàn khố vương tôn kia tên họ gì không ?
- Biết ! hắn họ Đoàn, ta đã hỏi thăm được, hắn là trưởng tôn hoàng đế của thịnh Đường quốc....
- Xem ra, ngươi muốn báo thù, nên đặt chân lên con đường tu chân cũng là lụa chọn duy nhất.
Sở Dật và Thiết Ngưu gặp gỡ cảm thán một tiếng, tâm khởi đông tình, tay phải vỗ lên bả vai Thiết Ngưu nói:
- Thiết Ngưu huynh đệ, ngươi có tin tưởng ta không ?
Mặc dù mới quen biết chưa quá nửa canh giờ, Thiết Ngưu đối với Sở Dật cũng có hảo cảm, công thêm mới vừa rồi đem nỗi lòng dấu kín nói ra cho Sở Dật nghe, tự nhiên sinh ra một cảm giác tri kỷ.
Hai tay lau nước mắt , miệng lộ ra nụ cười hớp mạnh, một chưởng vỗ vào bả vai Sở Dật cười hắc hắc nói :
- Tin, ta tin tưởng ngươi.
- Mình đi tới Huyền Nguyên Tinh này đã qua bốn năm, nhưng ngay cả bằng hữu nói chuyện cũng không có, Thiết Ngưu tính tình thoải mái, lại đơn thuần, đáng để thâm giao bằng hữu, dù sao sau này ở Vô Thượng Huyền Dương Tông, cũng sẽ là người bạn đồng môn, có thể chiếu cố cho nhau.
Tâm niêm vừa động, Sở Dật lấy từ trong ngực ra năm viên trung phẩm thổ linh thạch, lặng lẽ nhét vào ngực Thiết Ngưu nói:
- Vạn nhất bị trượt, người cũng đừng lo lắng, tiền tài thần thông, dùng cái này để hiếu kính quan khảo hạch, cũng có thể có một đường cơ hội.
Trung phẩm linh thạch giá trị không phải như hạ phẩm linh thạch so sanh, lấy một đổi một trăm, huống chi linh thạch Sở Dật đưa lại mang thêm ngũ hành thuộc tính, giá trị tất không phải bình thường.
Lần này Đại thí tuyển khảo hạch được phân làm hai vòng, chỉ cần thông qua vòng một là được chọn, thứ nhất là do kim đan chân nhân trực tiếp tới trước mặt để chọn , thứ hai là do quan khảo hạch thông qua hình thức đặc biệt để tuyển chọn, đây chính là cách mở của tuyển chọn năm nay, từ xưa có câu nói , tiền bạc có thể sai khiến được ma quỷ, ngay cả người tu chân cũng khó mà tránh khỏi tục lệ này.
Con đường tu chân và tư nguyên luôn đồng hành cùng nhau, với điểm này Sở Dật vô cùng khắc sâu trong tâm trí.
Nếu so sanh với nhau, một người có thiên tư trắc tuyệt, lại tu luyện vô thượng công pháp, có danh sư chỉ điểm, có thể nói là vô cùng may mắn, nhưng nếu không có tư nguyên tu chân bên canh, thì cũng vô ích.
Người phàm tham lam chính là vàng bạc tài bảo , người tu chân tham chính là linh thạch luyện tài, linh đan pháp bảo, nhưng về bản chất thì không thay đổi.
Đây cũng là nguyên cớ tại sao Sở Dật lại dặn dò Thiết Ngưu.
Thiết Ngưu ở khu mỏ cũng đã ba năm có thừa, tự nhiên rõ ràng năm viên trung phẩm linh thạch có giá trị như thế nào, đôi mắt chớp chớp, khước từ nói:
- Sở Ca, cái này ta không thể nhận được.
Không nghĩ tới Thiết Ngưu một kẻ trời sinh thần lực, lúc này lại từ chối Sở Dật, rồi hời hợt đem năm viên trung phẩm linh thạch đẩy lại ngực Sở Dật. Sở Dật nhàn nhạt cười nói tiếp:
- Ngươi kêu ta một là " Sở Ca ", ta đem những thứ này coi như là lễ ra mắt, bất quá ta cũng nói luôn, nếu thật muốn cùng làm huynh đệ, ngươi nhất định phải thông qua khảo hạch lần này, nếu không ta vào Vô Thượng Nguyên Dương Tông, ta với ngươi không biết bao lâu mới có thể gặp lại.
Thiết Ngưu tâm tình hàm trực không gia, nhưng cũng không phải là không hiểu, nghe Sở Dật nói vậy, cũng không hề cự tuyệt nữa, chân nhận gật đầu nói :
- Sở Ca, ta hiểu rồi.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Diệt Thuần Khiết