|
|
19-07-2008, 09:24 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 5
Hai chục tiêu đầu uổng mạng theo
Ãnh trăng soi và o mặt thấy ngÆ°á»i nà y nÆ°á»›c da và ng á»ng, lại có chòm râu dê. Lâm Bình Chi định thần nhìn kỹ lại thì chÃnh là thi thể Sá» tiêu đầu. Chà ng liá»n lá»›n tiếng gá»i:
- Gia gia! Gia gia lại đây mà coi!
Cả Lâm Chấn Nam lẫn Thôi, Lý tiêu đầu cùng nghe tiếng gá»i chạy đến. Lâm Chấn Nam cÆ°á»i lạt nói:
- LÅ© chuá»™t nhắt nà y lá»›n máºt thiệt.
Rồi ông lá»›n tiếng há»i:
- Ông bạn là cao nhân phÆ°Æ¡ng nà o đã quang lâm phủ Phúc Châu? Nếu phải là anh hùng hảo hán thì sao không xuất hiện, tá»™i gì phải lén lút, nấp nánh mà lòm trò cÆ°á»i nhÆ° váºy?
Ông kêu luôn hai lần, nhÆ°ng bốn bá» lặng ngắt, không má»™t tiếng cÆ°á»i. Thôi tiêu đầu khẽ nói:
- Chân tay ngÆ°á»i nà y tháºt là thần tốc phi thÆ°á»ng. Chúng ta chỉ và o nhà trong khoảnh khắc mà ở ngoà i nà y hắn đã là m nên lắm chuyện.
Lâm Chấn Nam nói:
- Chắc bá»n nà y không phải chỉ có má»™t ngÆ°á»i đâu.
Ông Ä‘á»™ng tâm cầm đèn lồng Ä‘i soi lại vÆ°á»n rau, để Ä‘iá»u tra vết chân, nhÆ°ng bên cạnh huyệt chôn xác chết vì mấy phen khai quáºt, má»i ngÆ°á»i xéo qua xéo lại , không thể phân biệt được vết bà n chân nữa. Thôi tiêu đầu lại nói khẽ:
- Tổng tiêu đầu! Lão gia coi vụ nà y ra sao?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Lão gia há» Tát và cô gái bán rượu kia nhất định đến đây để chạm trán chúng ta. Có Ä‘iá»u chÆ°a rõ giữa há» và hai hán tá» Tứ Xuyên có phải cùng má»™t phe không thì ta chÆ°a dám chắc.
Lâm Bình Chi nói:
- Gia gia nói DÆ° quán chủ chùa Tùng Phong phái bốn ngÆ°á»i đến đây... Bá»n nà y cÅ©ng bốn ngÆ°á»i... chẳng biết có đúng là bốn ngÆ°á»i nà y không?
Câu nà y khiến cho Lâm Chấn Nam tỉnh ngá»™. Ông ngẩn ngÆ°á»i ra trầm ngâm má»™t lúc rồi nói:
- PhÆ°á»›c Oai tiêu cục đối vá»›i phái Thanh Thà nh đầy đủ lá»… số, má»™t lòng kÃnh nể chÆ°a bao giá» có chuyện xÃch mÃch vá»›i há». Thế mà DÆ° quán chủ lại phái ngÆ°á»i đến trả oán chúng ta là nghÄ©a gì?
Bốn ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau, không ai nói gì. Sau má»™t lúc lâu. Lâm Chấn Nam má»›i lên tiếng:
- Hãy Ä‘em thi thể Sá» tiêu đầu vá» nhà mình đã rồi sẽ tÃnh. Có Ä‘iá»u vá» tiêu cục thì đừng ai tiết lá»™ vụ nà y ra để Ä‘á»™ng đến quan nha rất là phiá»n nhiá»…u.
Ông tra kiếm và o vỠđánh "cách" một tiếng rồi nói tiếp:
- Lâm má»— rất lịch sá»± vá»›i má»i ngÆ°á»i, không muốn đắc tá»™i vá»›i bạn bè, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là kẻ khiếp nhược để ai đánh cÅ©ng chịu đâu.
Thôi, Lý hai vị tiêu đầu đưa mắt nhìn nhau nghĩ bụng:
- Tổng tiêu đầu đã đến lúc nổi giáºn rồi đây.
Lý tiêu đầu lớn tiếng nói:
- Tổng tiêu đầu thá» nghÄ© mà coi. Ãịch nhân dù có lợi hại, nhÆ°ng PhÆ°á»›c Oai tiêu cục của chúng ta không Ä‘á»™ng chạm gì đến há» mà hỠđến gây sá»±, tất mình phải trả Ä‘Å©a. Nuôi quân ngà n ngà y chỉ dùng trong má»™t lúc. Hết thảy anh em xin hết sức tiến lên, không thể để là m tổn hại đến oai danh của tiêu cục được.
Lâm Chấn Nam gáºt đầu nói:
- Ãúng thế! Xin Ä‘a tạ tấm lòng sốt sắng của anh em.
Bốn ngÆ°á»i ruá»—i ngá»±a vá» thà nh. ChÆ°a tá»›i tiêu cục, xa xa đã trông thấy ngoà i cổng lá»›n ánh lá»a sáng rá»±c và có đông ngÆ°á»i tụ táºp. Lâm Chấn Nam xúc Ä‘á»™ng tâm linh, giục ngá»±a tiến lại. Bá»—ng nghe mấy ngÆ°á»i nói:
- Tổng tiêu đầu đã vỠkìa!
Lâm Chấn Nam lại nhìn thấy hai ngá»n cá» bá» dÆ°á»›i đất. ChÃnh là hai lá cá» gấm treo ở trÆ°á»›c cá»a tiêu cục đã gẫy cá»™t và bị ngÆ°á»i ta quẳng xuống đó. Lâm Chấn Nam thấy cá»™t cá» không đứt tiện, hiển nhiên không phải nhát dao chặt mà là do chưởng lá»±c chấn Ä‘á»™ng mạnh là m gẫy.
Hai cá»™t cá» nà y Ä‘Æ°á»ng kÃnh rá»™ng má»™t xÃch mà kẻ đối đầu dùng chưởng lá»±c đánh gẫy được thì đủ biết võ công há» khiến ngÆ°á»i nghe phải thấy kinh hãi. Lâm Chấn Nam quay lại nhìn thấy hai Ä‘oạn gốc cá»™t cá» còn lại Ä‘á»u cao đến hai trượng thì bụng bảo dạ:
- NgÆ°á»i nà y muốn đánh gãy cá»™t cá» tất phải ở trên cao đánh xuống. NgÆ°á»i còn lÆ¡ lá»ng ở trên không, không có Ä‘iểm tá»±a để phát huy ná»™i lá»±c mà đánh ra phát chưởng nà y thì không phải chuyện dá»….
VÆ°Æ¡ng phu nhân không giắt binh khà bên mình, liá»n rút lấy thanh trÆ°á»ng kiếm ở sau lÆ°ng trượng phu.
Chát chát hai tiếng! Bà chặt hai cá»™t cá» xếp và o má»™t đống rồi chạy ra cổng chÃnh.
Lâm Chấn Nam nói:
- Thôi tiêu đầu! HỠchặt hai cột cỠnà y là có ý gây chuyện với Phước Oai tiêu cục. Chà ! Nhưng không phải chuyện dễ đâu.
Thôi tiêu đầu đáp:
- Dạ!
Lý tiêu đầu lớn tiếng thóa mạ:
- Mẹ kiếp! Quân giặc cướp chó má đê hèn thừa lúc Tổng tiêu đầu vắng nhà lén đến giở trò bần tiện.
Lâm Chấn Nam nhìn Lâm Bình Chi vẫy tay. Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o tiêu cục, bá»—ng nghe Thôi tiêu đầu cÅ©ng Ä‘ang lên tiếng thóa mạ:
- Quân cÆ°á»ng đạo chó má! Loà i đê tiện xấu xa!...
Cha con tiến và o sÆ°Æ¡ng phòng phÃa đông thì thấy VÆ°Æ¡ng phu nhân đã rải hai lá cá» gấm lên mặt bà n.
Lâm Chấn Nam vừa ngó thấy không nhịn được nữa nổi giáºn đùng đùng. Má»™t lá cá» thêu con sÆ° tá» và ng, hai mắt bị khoét Ä‘i còn lại hai lá»— thủng. Còn lá nữa thêu bốn chữ PhÆ°á»›c Oai tiêu cục thì chữ "oai" đã bị cắt Ä‘i. Lâm Chấn Nam dù công phu hà m dưỡng cao thâm đến đâu cÅ©ng không thể nhịn được. Ông Ä‘áºp mạnh tay xuống bà n. Mấy tiếng "rắc rắc" vang lên! Chiếc bà n bát tiên bằng gá»— lê đã bị gãy má»™t chân.
Lâm Bình Chi trước nay chưa từng thấy phụ thân nổi nóng như bữa nay. Chà ng run lên nói:
- Gia gia Æ¡i!... Vụ nà y Ä‘á»u do hà i nhi gây nên vạ lá»›n.
Lâm Chấn Nam lớn tiếng:
- Há» Lâm chúng ta đã giết ngÆ°á»i là giết, chứ có cần gì? Gia gia có gặp hạng ngÆ°á»i nà y cÅ©ng phải hạ thủ giết Ä‘i.
VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Giết ai váºy?
Lâm Chấn Nam nói:
- Bình nhi nói lại cho mẫu thân nghe đi!
Lâm Bình Chi liá»n Ä‘em chuyện ban ngà y Ä‘i săn giết gã hán tá» Tứ Xuyên thế nà o, đến đêm Sá» tiêu đầu và Trần Thất mất mạng, tình hình thế nà o kể lại. Còn vụ Bạch Nhị và Trịnh tiêu đầu bị chết Ä‘á»™t ngá»™t ở trong tiêu cục thì VÆ°Æ¡ng phu nhân đã biết rồi.
Vương phu nhân nghe nói tiêu cục lại bị chết thêm hai nhân mạng, bà không kinh hãi mà chỉ phẫn nộ.
Bà đáºp bà n lá»›n tiếng:
- PhÆ°á»›c Oai tiêu cục há để kẻ khác đến táºn nÆ¡i lăng nhụ. Chúng ta phải táºp hợp má»i ngÆ°á»i sáng mai lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Tứ Xuyên đến chất vấn phái Thanh Thà nh vá» vụ nà y. Ta sẽ má»i cả gia gia cùng mấy vị thúc thúc, ca ca cùng Ä‘i.
Nguyên VÆ°Æ¡ng phu nhân tÃnh nóng nhÆ° lá»a ngay từ thuở nhá». Hồi bà còn là má»™t cô khuê nữ, Ä‘á»™ng má»™t tà là rút Ä‘ao chém ngÆ°á»i. Bà ở phái Kim Ä‘ao, má»™t phái sức mạnh, thế lá»›n tại Lạc DÆ°Æ¡ng. Ai cÅ©ng nể mặt phụ thân bà là Kim Ãao vô địch VÆ°Æ¡ng Nguyên Bá, đồng thá»i cÅ©ng nhÆ°á»ng nhịn bà mấy phần.
Hiện nay cáºu con bà đã lá»›n bấy nhiêu mà máu nóng ngà y trÆ°á»›c của bà vẫn chÆ°a giảm sút.
Lâm Chấn Nam nói:
- Kẻ đối đầu là ai, hiện giá» còn chÆ°a biết rõ, vị tất đã phải là ngÆ°á»i phái Thanh Thà nh. Ta coi chừng bá»n chúng không phải chỉ đánh gãy hai cá»™t cá» và giết hai vị tiêu sÆ° là đã chịu thôi đâu...
VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i xen và o:
- Bá»n chúng còn muốn là m gì nữa?
Lâm Chấn Nam Ä‘Æ°a mắt nhìn Lâm Bình Chi. VÆ°Æ¡ng phu nhân liá»n hiểu ý trượng phu, trống ngá»±c đánh thình thình, sắc mặt biến đổi. Lâm Bình Chi nói:
- Vụ nà y do hà i nhi gây ra. Báºc đại trượng phu đã là m việc gì phải tá»± mình gánh lấy trách nhiệm. Hà i nhi... quyết không sợ há».
Chà ng còn nhá» tuổi chÆ°a từng lịch duyệt trong công việc trá»ng đại. Miệng chà ng tuy nói là không sợ mà thá»±c ra trong lòng khiếp đảm. Giá»ng nói run run tố cáo lòng chà ng rất nao núng.
Vương phu nhân nói:
- Hừ!
Trừ phi chúng giết chết được má trước, nếu không thì đừng hòng động đến một sợi lông của hà i nhi.
Lá cá» PhÆ°á»›c Oai tiêu cục dá»±ng lên đã ba Ä‘á»i, chÆ°a bao giá» chịu để mất chút oai phong. Bà quay lại nói vá»›i Lâm Chấn Nam:
- Mối căm háºn nà y mà không trả xong thì chúng ta còn là m ngÆ°á»i được nữa Æ°?
Lâm Chấn Nam gáºt đầu đáp:
- Bây giá» ta phái ngÆ°á»i Ä‘i tra xét khắp nÆ¡i trong thà nh ngoà i thà nh xem có tên nà o lạ mặt trên chốn giang hồ lảng vảng ở đây không. Ãồng thá»i phái thêm ngÆ°á»i Ä‘iá»u tra cả trong ngoà i tiêu cục nữa. Nà ng cùng Bình nhi ở đây chá» ta, đừng để gã chạy loạn lên.
Vương phu nhân đáp:
- Ãược! Tiểu muá»™i hiểu rồi.
Cả hai vợ chồng cùng biết rõ, địch nhân tiến thêm hai bÆ°á»›c nữa là hạ thủ đến con mình. Lúc nà y địch ở trong bóng tối mà mình ở ngoà i ánh sáng. Lâm Bình Chi chỉ ra ngoà i PhÆ°á»›c Oai tiêu cục má»™t bÆ°á»›c là láºp tức gặp há»a sát thân.
Lâm Chấn Nam ra nhà đại sảnh để triệu táºp các tiêu sÆ° trong tiêu cục đặng phái ngÆ°á»i Ä‘i thám thÃnh tuần tra.
Bá»n tiêu sÆ° được tin cá»™t cá» PhÆ°á»›c Oai tiêu cục bị kẻ địch đến phá hủy thì chẳng khác gì má»—i ngÆ°á»i bị má»™t cái tát mạnh và o mặt. Ai nấy căm háºn kẻ thù, nên đã võ phục Ä‘Ã ng hoà ng mình giắt binh khà để chá» Tổng tiêu đầu hạ lệnh là láºp tức hà nh Ä‘á»™ng.
Lâm Chấn Nam thấy trong tiêu cục từ trên xuống dÆ°á»›i đồng tâm hợp lá»±c kháng địch thì cÅ©ng yên lòng được má»™t chút. Ông quay và o ná»™i Ä‘Æ°á»ng dặn Lâm Bình Chi lần nữa:
- Bình nhi! Mẫu thân ngÆ°Æ¡i mấy bữa nay trong mình thấy khó ở, lại gặp lúc địch đến nÆ¡i. Váºy đêm đến ngÆ°Æ¡i ngủ trên giÆ°á»ng ngoà i phòng chúng ta để bảo vệ cho mẫu thân.
VÆ°Æ¡ng phu nhân cÆ°á»i nói:
- Hà hà ! Tiểu muội muốn gã....
Bà đang nói giở câu, chợt tỉnh ngá»™ biết trượng phu bảo cáºu con há»™ vệ cho mình là giả mà hai vợ chồng phải ở gần đặng bảo há»™ cho chà ng má»›i là chuyện thá»±c. Cáºu con bảo bối nà y tÃnh tình cao ngạo. Nếu bảo chà ng để song thân há»™ vệ cho thì không chừng chà ng ấm ức tá»± mình ra Ä‘i tìm địch nhân khiêu chiến, và chà ng sẽ gặp nguy hiểm vô cùng. Bà nghÄ© váºy liá»n đổi giá»ng:
- Phải đấy! Bình nhi! Mấy bữa nay má má bị chứng tê thấp chân tay bủn rủn. Gia gia ngÆ°Æ¡i phải trông nom toà n cục không thể suốt ngà y ở nhà vá»›i má má được. Nếu địch nhân xông và o ná»™i Ä‘Æ°á»ng thì e rằng má má không chống nổi mất.
Lâm Bình Chi nói:
- Váºy hà i nhi ở luôn bên cạnh má má là xong.
Tối hôm ấy Lâm Bình Chi ngủ trên giÆ°á»ng ngoà i phòng song thân. Vợ chồng Lâm Chấn Nam bá» ngá» cá»a phòng, để binh khà ngay bên gối, mình không cởi áo, chân không bá» già y, chỉ đắp lên ngÆ°á»i má»™t tấm chăn má»ng đặng chá» xem có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì là láºp tức vá» ra nghênh địch. Ãêm hôm ấy bình yên vô sá»±.
Sáng sá»›m hôm sau có ngÆ°á»i đứng ngoà i cá»a sổ khẽ cất tiếng gá»i:
- Thiếu tiêu đầu! Thiếu tiêu đầu!
Lâm Bình Chi thức đến quá ná»a đêm má»›i ngủ. Bây giá» chà ng Ä‘ang ngon giấc, chÆ°a tỉnh dáºy. Lâm Chấn Nam há»i:
- Chuyện gì váºy?
NgÆ°á»i đứng bên ngoà i ấp úng:
- Con ngựa của thiếu tiêu đầu... chết mất rồi...
Trong tiêu cục chết má»™t con ngá»±a là chuyện rất thÆ°á»ng. NhÆ°ng Lâm Bình Chi rất quý con bạch mã nà y.
Tên mã phu phụ trách trông nom con ngá»±a đó thấy nó chết thì trong lòng hoang mang vô cùng hốt hoảng chạy và o nói. Lâm Bình Chi Ä‘ang lúc mÆ¡ mà ng chợt nghe nói ngá»±a chết liá»n ngồi nhá»m dáºy, dụi mắt nói:
- Ãể ta Ä‘i coi!
Lâm Chấn Nam biết là có chuyện rắc rối liá»n chạy theo chà ng ra tầu ngá»±a thì thấy con bạch mã nằm lăn ra trên đất chết tá»± bao giá». Trên mình nó cÅ©ng không có thÆ°Æ¡ng tÃch chi hết. Lâm Chấn Nam há»i:
- Ban đem có nghe thấy tiếng ngựa hà hoặc động tĩnh gì không?
Tên mã phu đáp:
- Không thấy chi hết.
Lâm Chấn Nam dắt tay cáºu con nói:
- Hà i nhi bất tất phải thÆ°Æ¡ng tiếc là m chi. Gia gia bảo ngÆ°á»i Ä‘i kiếm cho hà i nhi má»™t con tuấn mã khác hay hÆ¡n.
Lâm Bình Chi vá»— vá» thây ngá»±a. Chà ng bần thần sa lệ. Ãá»™t nhiên má»™t tên chạy hiệu hốt hoảng chạy tá»›i, lÃu lưỡi nói:
- Tổng.. tổng tiêu đầu! Nguy rồi! Nguy to rồi! Các vị tiêu đầu Ä‘á»u bị ác quá»· bắt mất hồn Ä‘i rồi!
Lâm Chấn Nam và Lâm Bình Chi há»i giá»±t giá»ng:
- Sao?
Tên chạy hiệu đáp:
- Chết rồi! Chết hết rồi!
Lâm Bình Chi tức giáºn há»i:
- Cái gì mà chết hết rồi?
Chà ng túm ngực gã lắc mạnh luôn mấy cái. Gã chạy hiệu lắp bắp:
- Thiếu... Thiếu tiêu đầu... chết rồi.
Lâm Chấn Nam nghe gã nói "Thiếu tiêu đầu chết rồi" thì trong lòng cảm thấy có Ä‘iá»u bất tÆ°á»ng. Ông phiá»n muá»™n tức tối vô cùng, nhÆ°ng nếu vì thế mà chá»i mắng gã thì tá» ra mình khiếp nhược. Bá»—ng nghe bên ngoà i có tiếng xôn xao. Má»™t ngÆ°á»i há»i:
- Tổng tiêu đầu đâu? Mau bẩm báo cho lão gia biết.
NgÆ°á»i khác nói:
- Con ác quỷ nà y lợi hại đến thế! Là m... thế nà o bây gi�
Lâm Chấn Nam lớn tiếng:
- Ta ở đây! Có chuyện gì váºy?
Hai vị tiêu đầu, ba tên chạy hiệu nghe tiếng chạy tới. Một vị tiêu đầu nói:
- Tổng tiêu đầu! Những anh em mà chúng ta phái Ä‘i chẳng má»™t ai trở vá».
Lâm Chấn Nam lúc trÆ°á»›c nghe tiếng ngÆ°á»i nói đã Ä‘oán là có ngÆ°á»i chết. NhÆ°ng tối hôm qua phái Ä‘i Ä‘iá»u tra vừa tiêu sÆ° vừa chạy hiệu cả thảy hai mÆ°Æ¡i ba ngÆ°á»i. Chẳng lẽ toà n quân chết hết cả? Ông vá»™i há»i:
- Có ngÆ°á»i chết Æ°? Chắc há» còn thám thÃnh chÆ°a vá» báo cáo đấy.
Vị tiêu sư kia lắc đầu đáp:
- Ãã phát hiện ra mÆ°á»i bảy xác chết...
Lâm Chấn Nam và Lâm Bình Chi đồng thanh la hoảng:
- MÆ°á»i bảy xác chết Æ°?
Vị tiêu đầu kia vẻ mặt khủng khiếp đáp:
- Ãúng thế. Trong mÆ°á»i bảy xác chết nà y có cả TrÆ°Æ¡ng tiêu đầu, Tiá»n tiêu đầu, Ngô tiêu đầu. Thi thể hãy còn để ngoà i đại sảnh.
Lâm Chấn Nam không nói gì nữa chạy thẳng ra đại sảnh. Ông thấy bao nhiêu bà n ghế xếp và o hết.
MÆ°á»i bảy xác chết bà y cả ra đó. Lâm Chấn Nam đã má»™t Ä‘á»i từng trải phong ba mà nay Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy tình trạng nà y, hai tay ông run bần báºt. Ãầu gối bủn rủn cÆ¡ hồ đứng không vững, ông lắp bắp há»i:
- Vi.. Vi... Vi tiêu...
Cổ há»ng khô kiệt nói không ra tiếng nữa. Bá»—ng nghe ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng có tiếng ngÆ°á»i nói:
- Hỡi ôi! Cao tiêu đầu là ngÆ°á»i trung háºu, không ngá» cÅ©ng bị ác quá»· đòi mạng Ä‘em Ä‘i.
Bốn năm tên hà ng xóm đặt xác ngÆ°á»i lên cánh cá»a khiêng và o. NgÆ°á»i Ä‘i đầu đã đứng tuổi nói:
- Bữa nay tiểu nhân vừa mở cá»a thấy ngÆ°á»i nà y chết ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng, nháºn ra là má»™t vị tiêu đầu trong quý cục. Chắc y trúng tà hay mắc bệnh ôn dịch mà tạ thế, nên Ä‘Æ°a và o đây.
Lâm Chấn Nam chắp tay nói:
- Xin đa tạ! Xin đa tạ!
Rồi ông quay lại bảo một tên chạy hiệu:
- Ngươi đưa mấy vị lân bang đây đến phòng thủ quỹ bảo y tặng mỗi vị ba lạng bạc.
Mấy ngÆ°á»i hà ng xóm thấy xác chết đầy nhà không dám ở lại lâu, liá»n tạ Æ¡n Ä‘i ra.
Má»™t lúc sau lại có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thi thể bai vị tiêu sÆ° nữa đến. Lâm Chấn Nam kiểm Ä‘iểm nhân số thì tối hôm qua phái Ä‘i hai mÆ°Æ¡i ba ngÆ°á»i mà bây giỠđã thấy hai mÆ°Æ¡i xác chết, chỉ còn Chữ tiêu sÆ° là chÆ°a thấy phát hiện. Biến diá»…n khủng khiếp xảy ra trong khoảnh khắc. Ông vừa quay vá» sÆ°Æ¡ng phòng phÃa đông uống chén trà nóng, ruá»™t rối nhÆ° tÆ¡ vò, thủy chung không trấn tÄ©nh lại được. Lâm Bình Chi chạy đến cá»a phòng nói:
- Gia gia! Có Uông sÆ° gia và Phà Ãầu nhi trong huyện đến viếng gia gia.
Lâm Chấn Nam lúc nà y không muốn tiếp khách, nhÆ°ng lại nghÄ© đến trong tiêu cục xảy ra nhiá»u án mạng, quan đã phái ngÆ°á»i đến chẳng thể không đả Ä‘á»™ng gì đến có kẻ báo thù sinh sá»± chi hết. Ông chỉ nói đại khái là bị bệnh ôn dịch hoà nh hà nh mà các tiêu đầu hà ng mấy năm liá»n bôn tẩu bên ngoà i nên dá»… nhiá»…m phải bệnh nà y.
Lão hỠPhà cũng nói xen và o:
- Tổng tiêu đầu! Chẳng phải là tiểu nhân lắm chuyện, nhÆ°ng tiểu nhân xem chừng tổng tiêu đầu nên má»i thầy bói, thầy cúng đến coi thá» xem trong phủ đệ có Ä‘iá»u gì không được bình yên, chẳng hạn nhÆ° gặp phải sao Thái Tuế, hay là tiêu cục Ä‘á»™ng Táo quân, hẳn có chá»— nà o không ổn đó.
Uông gia sư cũng theo hùa:
- Phà đầu nhi nói phải đó! Tổng tiêu đầu! Quý tiêu cục chạy hà ng ở bên ngoà i chẳng thể nà o tránh khá»i có chuyên đả thÆ°Æ¡ng nhân mạng. Con ngÆ°á»i ta cÅ©ng tam suy lục vượng. Không chừng năm nay xung khắc vá»›i tuổi tổng tiêu đầu nên ma quá»· thừa cÆ¡ quấy nhiá»…u. Tưởng nên má»i các hòa thượng đạo sÄ© đến láºp Ä‘Ã n giải oan thà thá»±c cầu để tai qua nạn khá»i.
Lâm Chấn Nam chỉ ấm á»› cho xuôi chuyện. Ông sai ngÆ°á»i và o trÆ°á»›ng phòng lấy trăm lạng bạc chia cho hai ngÆ°á»i. Phi đầu nhi từ chối không nháºn. Hắn cÆ°á»i nói:
- Tổng tiêu đầu cÅ©ng là ngÆ°á»i nhà . Bá»n tại hạ đến đây không phải để tra án thì khi nà o dám thò tay ra lấy tiá»n. HÆ¡n nữa trong má»™t ngà y mà xảy ra hÆ¡n hai chục nhân mạng. Bá»n tại hạ dù có muốn gáng má»™t phần trách nhiệm cÅ©ng không thể lấy tiá»n bạc nà y được. Có đúng thế không? Ha ha ha...
|
19-07-2008, 09:35 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 6
Cái chết bà ẩn của Hoa tiên sinh
Lâm Chấn Nam trong lòng tức giáºn bụng bảo dạ:
- Mi bất quá là tên bá»™ khoái nhá» má»n mà bữa nay muốn thừa cÆ¡ giáºu đổ bìm leo yêu sách ta Ä‘iá»u nà y Ä‘iá»u ná». Lâm Chấn Nam nà y chẳng ra gì cÅ©ng nổi tiếng anh hùng má»™t thá»i thì dù có giết má»™t tên bá»™ khoái cÅ©ng chỉ nhÆ° giết con kiến mà thôi.
Lâm Chấn Nam còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì Uông sÆ° gia cÆ°á»i nói:
- Phà huynh đệ ăn nói không khá»i có Ä‘iá»u lá»— mãng. Lâm tổng tiêu đầu chẳng nên trách y là m chi. Vụ nà y bảo là lá»›n thì không phải là lá»›n nhÆ°ng nói là nhá» cÅ©ng không phải là nhá». Quan trên nhất định bắt Ä‘iá»u tra, song tổng tiêu đầu bất tất phải lo ngại. Vá» công sá»± tiểu đệ đã có biện pháp, chỉ cần là m má»™t tá» phúc trình nói là ôn dịch phát tác thì việc lá»›n cÅ©ng hóa nhá».
Lâm Chấn Nam đáp:
- Phải! Phải! NhÆ° váºy thì chẳng phiá»n phức gì đến ai nữa.
Rồi ông sai ngÆ°á»i và o lấy má»™t trăm lạng bạc Ä‘em ra. Bây giá» Uông, Phà hai gã thấy món tiá»n khá lá»›n má»›i vừa lòng. Chúng nháºn lá»… cám Æ¡n rồi ra vá».
Lâm Chấn Nam Ä‘Æ°a khách ra cổng ngoà i thấy hai cây cá» bị gẫy táºn gốc thì trong lòng rất là phiá»n não. Cho đến bây giỠđịch nhân đã hạ sát hÆ¡n hai chục ngÆ°á»i trong tiêu cục mà chÆ°a xuất đầu lá»™ diện cÅ©ng chÆ°a chÃnh thức khai chiến hay tá» rõ thân thế. Ông quay lại ngá»ng đầu lên nhìn tấm biển trên cổng Ä‘á» bốn chữ và ng PhÆ°á»›c Oai tiêu cục, xuất thần hồi lâu, miệng lẩm bẩm:
- Phước Oai tiêu cục lừng danh trên chốn giang hồ đã mấy chục năm, không ngỠnay lại bị thất bại ở trong tay mình.
Bá»—ng nghe ngoà i Ä‘Æ°á»ng có tiếng vó ngá»±a vang lên. Mấy con ngá»±a Ä‘ang từ từ Ä‘i đến. Lâm Chấn Nam quay lại thì thấy bốn con ngá»±a, trên lÆ°ng có ngÆ°á»i nằm ngang chứ không có ngÆ°á»i cưỡi. Trong lòng đã Ä‘oán ra được mấy phần, ông liá»n nhẩy vá»t lại coi thì quả thấy trên lÆ°ng ngá»±a bốn xác chết nằm ngang chÃnh là bốn vị tiêu sÆ° Triệu, Chu, Phùng, Tưởng mà hôm qua đã phái Ä‘i rượt theo Sá» tiêu đầu. Chắc những ngÆ°á»i nà y bị giết ở dá»c Ä‘Æ°á»ng rồi hung thủ đặt xác lên lÆ°ng ngá»±a. Những con ngá»±a nà y thuá»™c Ä‘Æ°á»ng lối tá»± ý quay vá».
Lâm Chấn Nam tra xét bốn xác chết thì trong mình những ngÆ°á»i nà y tuyệt không có thÆ°Æ¡ng tÃch chi hết. Khà giá»›i và tiá»n bạc mang theo hãy còn đủ cả không mất váºt gì. Ông vừa sai ngÆ°á»i Ä‘em thi thể bốn vị tiêu sÆ° và o nhà đại sảnh thì chợt thấy má»™t tên hà nh khất áo quần lam lÅ© cõng má»™t ngÆ°á»i trên lÆ°ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cổng. Lâm Chấn Nam coi quần áo ngÆ°á»i nà y nháºn được là Chá» tiêu đầu miệng lẩm bẩm:
- Thế là thi thể má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘em vá» hết rồi.
Ông liá»n vẫy tay bảo tên chạy hiệu đứng bên trông coi chá»— nà y rồi trở gót Ä‘i và o. Bá»—ng nghe Chá» tiêu đầu la lên:
- Tổng... Tổng tiêu đầu... Hắn bảo thuộc hạ...
Lâm Chấn Nam vừa kinh hãi vừa mừng thầm, cất tiếng há»i:
- Chá» hiá»n đệ! Hiá»n đệ chÆ°a chết Æ°?
Rồi ông quay lại ôm Chá» tiêu đầu lên thì thấy lão hai mắt nhắm nghiá»n, miệng lắp bắp:
- Hắn bảo thuộc hạ... VỠnói với tổng tiêu đầu... là thiếu tiêu đầu...
Lâm Chấn Nam há»i ngay:
- Hắn nói Bình nhi là m sao?
Chá» tiêu đầu thá»u thà o đáp:
- Nếu thiếu tiêu đầu... muốn... muốn... muốn...
Lão nói luôn ba chữ "muốn", bá»—ng thấy ngÆ°á»i dãy lên Ä‘Ã nh đạch mấy cái rồi tắt thở.
Lâm Chấn Nam buông tiếng thở dà i, hai hà ng châu lệ lã chã tuôn rơi, rớt xuống mình chỠtiêu đầu.
Ông ôm thi thể lão chạy và o sảnh Ä‘Æ°á»ng rồi nói:
- Chá» hiá»n đệ! Nếu ta không báo thù cho hiá»n đệ thì chẳng là m ngÆ°á»i nữa. Có Ä‘iá»u đáng tiếc...
Ãáng tiếc là ... Hỡi ôi! Hiá»n đệ vá»™i Ä‘i quá, chÆ°a kịp nói rõ danh tÃnh kẻ thù.
Thá»±c ra ở trong tiêu cục, Chữ tiêu đầu chẳng có chi sở trÆ°á»ng hÆ¡n ngÆ°á»i mà cÅ©ng chẳng có thâm tình gì đặc biệt vá»›i Lâm Chấn Nam. Có Ä‘iá»u lúc nà y trong lòng ông xúc Ä‘á»™ng quá mà không ngăn được giá»t lệ. Ông sa lệ vì căm phẫn nhiá»u hÆ¡n là vì Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Bá»—ng thấy VÆ°Æ¡ng phu nhân đứng trÆ°á»›c cá»a sảnh Ä‘Æ°á»ng, tay trái ôm lưỡi kim Ä‘ao, tay phải trá» ra sân, lá»›n tiếng thóa mạ:
- Những tên cẩu cÆ°á»ng đạo đê hèn kia chỉ biết lén lút phóng tên ngầm hại ngÆ°á»i. Nếu phải là anh hùng hảo hán chân chÃnh sao không Ä‘Æ°á»ng hoà ng tá»›i PhÆ°á»›c Oai tiêu cục mở má»™t cuá»™c tá» chiến minh bạch. Cái kiểu tháºp thò nhÆ° Ä‘Ã n chuá»™t nhắt thì ngÆ°á»i trong võ lâm ai mà coi được?
Lâm Chấn Nam khẽ há»i:
- NÆ°Æ¡ng tá»! NÆ°Æ¡ng tá» có thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì không?
Ông vừa há»i vừa đặt thi thể Chá» tiêu đầu xuống đất. VÆ°Æ¡ng phu nhân lá»›n tiếng đáp:
- Nà o có thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì đâu? Những quân cẩu cÆ°á»ng đạo nà y sợ 72 Ä‘Æ°á»ng "Phách tà kiếm", 108 Ä‘Æ°á»ng "Phiên thiên chưởng" của nhà há» Lâm. Chúng lại gá»m cả mÆ°á»i tám mÅ©i "TÃch VÅ© tiến" của chúng ta nữa.
Tay phải bà cầm lấy chuôi Ä‘ao vạch lên không má»™t Ä‘Æ°á»ng quát to:
- Hắn còn sợ cả lưỡi kim đao nà y trong tay lão nương nữa.
Ãá»™t nhiên trên nóc nhà có tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i nhạt. "Véo"! Má»™t thà ám khà bắn xuống đánh "choang" má»™t tiếng. ám khà đã bắn trúng kim Ä‘ao.
VÆ°Æ¡ng phu nhân cảm thấy cánh tay tê chồn, nắm Ä‘ao không vững, vung tay phải má»™t cái. Hai Ä‘iểm sáng bạc vá»t lên nóc nhà vá» phÃa đông. Tiếp theo ánh thanh quang lấp lánh, ông rút thanh trÆ°á»ng kiếm cầm tay. Hai chân vừa Ä‘iểm xuống ngÆ°á»i đã vá»t lên nóc nhà . Ông ra chiêu "Tảo đãng quần ma". Ãnh kiếm vá»t ra nhÆ° hoa bay đâm vá» phÃa địch nhân vừa phóng ám khÃ. Lâm Chấn Nam mấy bữa nay gặp bao nhiêu Ä‘iá»u buồn bá»±c, thủy chung vẫn chÆ°a thấy mặt địch nhân. Ông hết sức bình sinh phóng chiêu nà y không còn dè dặt chút nà o. NgỠđâu kiếm phóng ra lại đâm và o quãng không. Trên nóc nhà chẳng có má»™t bóng ngÆ°á»i nà o. Lâm Chấn Nam lún thấp ngÆ°á»i xuống nhảy vá»t lại góc mái nhà hÆ°á»›ng đông mà vẫn chẳng thấy tung tÃch địch nhân đâu.
Lúc nà y VÆ°Æ¡ng phu nhân và Lâm Bình Chi Ä‘á»u tay cầm binh khà nhảy lên tiếp ứng. VÆ°Æ¡ng phu nhân bị địch nhân phóng ám khà đánh rá»›t kim Ä‘ao. Bà cáu giáºn đến cá»±c Ä‘iểm quát lên nhÆ° sấm:
- Cẩu tặc tá»! Mi có giá»i thì chÆ°á»ng mặt ra quyết má»™t tráºn tá» chiến. Nếu còn lén lút tháºp thò thì chỉ là quân chó lá»™n giống, không biết hổ thẹn là gì.
Rồi bà quay sang há»i Lâm Chấn Nam:
- Quân chó má chạy trốn rồi Æ°? Chúng là những nhân váºt thế nà o?
Lâm Chấn Nam lắc đầu khẽ đáp:
- Ãừng là m khinh Ä‘á»™ng ngÆ°á»i khác.
Ba ngÆ°á»i ở lại trên nóc nhà tìm khắp má»™t lượt nữa rồi má»›i nhảy xuống sân. Lâm Chấn Nam khẽ nói:
- Tháºt là đáng thẹn! Hai mÅ©i "TÃch vÅ© tiến" của ta bị địch nhân bắt lấy Ä‘em Ä‘i rồi mà mình chÆ°a kịp trông thấy sau lÆ°ng hắn. Thân pháp hắn quả là xuất quá»· nháºp thần.
VÆ°Æ¡ng phu nhân giáºt mình kinh hãi há»i:
- Có chuyện ấy ư?
Lâm Chấn Nam há»i lại:
- Hắn dùng ám khà để đánh rớt kim đao của nương t�
Vương phu nhân đáp:
- Không biết quân chó má đó đã dùng ám khà gì?
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tìm khắp trong sân mà chẳng thấy có ám khà chi hết, chỉ thấy dÆ°á»›i gốc cây quế còn vô số mảnh gạch vụn rất nhá» tan ra đó. Hiển nhiên địch nhân dùng má»™t hòn gạch là m ám khà liệng xuống. Thanh kim Ä‘ao trong tay VÆ°Æ¡ng phu nhân mà bị má»™t viên gạch nhá» bé phóng tá»›i đã phát huy kình lá»±c ghê gá»›m đến thế thì tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta phải khủng khiếp. VÆ°Æ¡ng phu nhân nổi nóng đùng đùng, thóa mạ không tiếc lá»i:
- Quân chó má! Quân đê hèn!...
Bà đang mắng chá»i bá»—ng trông thấy những mảnh gạch vụn dÆ°á»›i gốc cây quế thì lòng căm phẫn bất giác biến thà nh mối khủng khiếp. Bà đứng ngẩn ngÆ°á»i ra hồi lâu không nói gì nữa rồi chạy và o trong sÆ°Æ¡ng phòng. Bà chá» cho ông chồng cùng cáºu con và o rồi đóng cá»a há»i:
- Võ công địch nhân tháºt là ghê gá»›m! Chúng ta không phải là địch thủ vá»›i hắn. Bây giá» biết là m... thế nà o...
Bà định nói "là m thế nà o cho được" nhÆ°ng cảm thấy nói nhÆ° váºy không khá»i tá» ra khiếp nhược, nên dừng lại không nói nữa. Lâm Chấn Nam nói:
- Việc đã đến nhÆ° thế nà y thì chỉ còn cách Ä‘i cầu viện các bằng hữu. Trong võ lâm ngÆ°á»i ta giúp nhau trong cÆ¡n hoạn nạn là dá»± rất thÆ°á»ng.
Vương phu nhân nói:
- Bạn hữu võ lâm giao tình thâm háºu cùng chúng ta dÄ© nhiên không phải là Ãt, nhÆ°ng bản lãnh cao thâm hÆ¡n chúng ta thì lại chẳng được mấy ngÆ°á»i. Còn những ngÆ°á»i kém cá»i chúng ta có má»i đến cÅ©ng chẳng Ãch gì.
Lâm Chấn Nam nói:
- Tuy nÆ°Æ¡ng tá» nói thế là phải, nhÆ°ng nhiá»u ngÆ°á»i thì ý kiến rá»™ng. Má»i hỠđến để cùng nhau tÃnh toán cÅ©ng hay hÆ¡n chứ.
Vương phu nhân nói:
- Thôi thế cÅ©ng được! NhÆ°ng lang quân định má»i những ai?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Chúng ta má»i những ngÆ°á»i ở gần trÆ°á»›c. TrÆ°á»›c hết chúng ta kêu những tay hảo thủ trong tiêu cục ở ba nÆ¡i:
Hà ng Châu, Nam XÆ°Æ¡ng, Quảng Châu vá». Tiếp theo má»i những đồng đạo võ lâm các tỉnh Lâm, Triết, áo Cống, tá»· nhÆ° Trần lão quyá»n sÆ° ở Ung Châu, Thanh phong kiếm Cao Nhất Long ở Tuyá»n Châu, Thiết quải Hoắc Trung, Hoắc nhị ca ở ThÆ°Æ¡ng Châu Ä‘á»u nên phát thiếp đến má»i.
Vương phu nhân chau mà y nói:
- Tin mình cầu viện nà y đồn đại ra ngoà i giang hồ thì tiếng tăm Phước Oai tiêu cục tất bị tổn thương.
Lâm Chấn Nam hất hà m há»i:
- Phải chăng năm nay nÆ°Æ¡ng tá» ba mÆ°Æ¡i chÃn tuổi?
Vương phu nhân ra vẻ khó chịu đáp:
- Hừ! Cái đó mà còn há»i đến niên canh nữa Æ°? Tiểu muá»™i thuá»™c vá» con hổ, lang quân còn không biết bao nhiêu tuổi hay sao?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Váºy ta phát thiếp má»i nói là để mừng ngà y sinh nháºt bốn mÆ°Æ¡i tuổi của nÆ°Æ¡ng tá».
VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Váºy sao lại tăng gia tiểu muá»™i lên má»™t tuổi, là m thế chẳng già thêm ngÆ°á»i Ä‘i hay sao?
Lâm Chấn Nam lắc đầu đáp:
- NÆ°Æ¡ng tỠđã già thế nà o được? Trên đầu còn chÆ°a có má»™t sợi tóc bạc. Ta nói má»i ngà y sinh nháºt để cho những bạn hữu thân tình không ai Ä‘em lòng ngá» vá»±c. Khách đến, rồi mình sẽ lá»±a những ngÆ°á»i thân thiết nói kÃn cho há» biết thì không tổn hại đến oai danh tiêu của cục.
Vương phu nhân nghẹo đầu ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Ãược rồi! Lang quân là m thế nà o tùy ý, nhÆ°ng mừng tiểu muá»™i cái gì?
Lâm Chấn Nam ghé tai khẽ đáp:
- Mừng nương tỠsang năm sinh một thằng con to lớn.
Vương phu nhân hứ một tiếng rồi đỠmặt lên nói:
- Lang quân chẳng đứng đắn chút nà o cả. Bây giỠmà còn nói chuyện tâm tình nà y ư?
Lâm Chấn Nam cÆ°á»i ha hả Ä‘i và o phòng việc để sai ngÆ°á»i viết thiếp má»i bạn hữu. Thá»±c ra trong lòng ông cÅ©ng xao xuyến vô cùng. Ông nói mấy câu đùa giỡn chẳng qua là để giảm bá»›t mối lo sợ cho bà vợ mà thôi. Ông nghÄ© thầm trong bụng:
- Nước ở xa thì là m sao mà cứu được đám cháy ở gần. Trong đêm nay ta e rằng xảy chuyện khủng khiếp, chỠbạn hữu tới nơi thì chẳng hiểu Phước Oai tiêu cục có còn tồn tại trên thế gian nà y nữa không?
Lâm Chấn Nam vừa Ä‘i tá»›i cá»a phòng việc thì thấy hai tên nô bá»™c vẻ mặt cá»±c kỳ hoảng hốt. Má»™t tên lúi lưỡi nói:
- Tổng.. tổng... tiêu đầu!... Cái nà y... lại nguy rồi...
Lâm Chấn Nam há»i ngay:
- Chuyện chi váºy?
Tên nô bộc đáp:
- Vừa rồi trưởng phòng tiên sinh kêu Lâm Phúc Ä‘i mua quan tà i. Y... vừa ra đến đầu Ä‘Æ°á»ng sắp nghẹo sang Ä‘Æ°á»ng khác thì ngã lăn ra chết liá»n.
Lâm Chấn Nam há»i:
- Có việc ấy Æ°? NgÆ°á»i gã đâu rồi?
Tên nô bộc đáp:
- Còn ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng.
Lâm Chấn Nam nói:
- Ra đem thi thể gã vỠđây.
Ông lẩm bẩm:
- Giữa ban ngà y ban mặt mà địch nhân dám lá»™ng hà nh gây ra án mạng thì tháºt là lá»›n máºt, cà n rỡ đến cùng cá»±c.
Hai tên nô bá»™c thấy chủ bảo ra Ä‘Æ°á»ng Ä‘em xác Lâm Phúc thì "dạ! dạ!" mấy tiếng nhÆ°ng chÆ°a Ä‘i ngay.
Lâm Chấn Nam há»i:
- Sao váºy?
Tên nô bộc đáp:
- Tổng... tiêu đầu ra mà coi...
Lâm Chấn Nam biết lại xảy ra chuyện gì rồi. Ông dặng hắng má»™t tiếng Ä‘i ra ngoà i cổng lá»›n thì thấy ba tên tiêu sÆ°, năm tên chạy cá» sắc mặt xám Ä‘en ra chiá»u khủng khiếp đến cá»±c Ä‘iểm. Lâm Chấn Nam há»i:
- Lại có chuyện chi váºy?
Ông không chá» trả lá»i cÅ©ng đã biết rồi vì nhìn thấy ngoà i cổng lá»›n trên phiến đá xanh có ngÆ°á»i lấy vết máu tÆ°Æ¡i viết tám chữ "Ra khá»i cổng mÆ°á»i bÆ°á»›c là phải chết". Cách cổng chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c lại vạch má»™t Ä‘Æ°á»ng máu rá»™ng Ä‘á»™ hÆ¡n má»™t tấc. Lâm Chấn Nam há»i:
- HỠviết những chữ nà y từ lúc nà o? Chẳng lẽ không một ai trông thấy hay sao?
Một tên tiêu sư đáp:
- Vừa rồi Phúc Lâm chết ở đầu Ä‘Æ°á»ng hẻm, cả nhà chạy xúm xÃt đến coi thì ngoà i cổng không có má»™t ngÆ°á»i lạ nà o cả. Chẳng hiểu ai đã đùa giỡn viết những chữ naỳ từ lúc nà o?
Lâm Chấn Nam cất cao giá»ng lá»›n tiếng nói dÆ°á»ng nhÆ° để ngÆ°á»i nà o nấp ở gần đó cÅ©ng nghe tiếng:
- Lâm má»— không muốn sống nữa rồi thá» ra khá»i cổng ngoà i mÆ°á»i bÆ°á»›c xem có chết không?
Ông nói rồi rảo bÆ°á»›c Ä‘i ra. Hai tên tiêu sÆ° đồng thá»i la lên:
- Tổng tiêu đầu.
Lâm Chấn Nam vẫy tay má»™t cái rồi khoa chân bÆ°á»›c qua Ä‘Æ°á»ng máu. Ông coi Ä‘Æ°á»ng máu và chữ viết còn Æ°á»›t chÆ°a khô, tiện chân ông dà những chữ Ä‘i trông không còn rõ nữa rồi má»›i quay trở và o cổng lá»›n ngó ba tên tiêu sÆ° nói:
- Ãây là trò ngoáo á»™p hăm ngÆ°á»i. Chúng ta đã từng bôn tẩu giang hồ quen rồi thì còn sợ gì nữa.
Lâm Chấn Nam ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Ba vị huynh đệ! Ba vị hãy Ä‘i mua quan tà i rồi đến chùa Tây Ninh bên Tây Vá»±c má»i hòa thượng vá» cúng mấy ngà y.
Ba tên tiêu sÆ° thấy tổng tiêu đầu bÆ°á»›c qua Ä‘Æ°á»ng máu mà vẫn bình yên vô sá»± liá»n vâng lá»i, tay cầm khà giá»›i, sóng vai Ä‘i ra cổng.
Lâm Chấn Nam trông bá»n há» Ä‘i khá»i má»™t lúc rồi má»›i quay trở và o. Ông và o đến phòng việc ngó trưởng phòng là Hoà ng tiên sinh nói:
- Hoà ng phu tá»! Phu tá» viết thiếp má»i bạn hữu thân tình đến dá»± lá»… mừng thá» phu nhân.
Hoà ng tiên sinh há»i lại:
- Dạ! Không hiểu má»i đến ngà y nà o?
Bá»—ng nghe có tiếng bÆ°á»›c chân rất gấp. Má»™t ngÆ°á»i chạy tá»›i nÆ¡i. Lâm Chấn Nam vừa ngoảnh đầu ra lại nghe đánh huỵch má»™t tiếng. NgÆ°á»i đó ngã lăn xuống đất. Lâm Chấn Nam chạy thẳng vá» phÃa phát ra tiếng Ä‘á»™ng thấy má»™t trong ba vị tiêu đầu vâng mệnh Ä‘i mua quan tà i là Ãịch tiêu đầu nằm lăn ra đó. NgÆ°á»i hắn Ä‘ang giãy giụa. Lâm Chấn Nam Ä‘Æ°a tay ra nâng dáºy há»i:
- Ãịch huynh đệ là m sao váºy?
Ãịch tiêu đầu đáp:
- Bá»n há» chết... rồi... Thuá»™c hạ chạy trốn vỠđây...
Lâm Chấn Nam há»i gấp:
- Ãịch nhân là hạng ngÆ°á»i nà o?
Ãịch tiêu đầu ấp úng đáp:
- Không... biết... không biết...
Hắn giãy lên mấy cái nữa rồi chết liá»n.
Chỉ trong khoảnh khắc má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục Ä‘á»u hay tin. VÆ°Æ¡ng phu nhân cùng Lâm Bình Chi từ ná»™i Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra Ä‘á»u nghe má»i ngÆ°á»i lẩm bẩm câu "Ra khá»i cổng mÆ°á»i bÆ°á»›c là phải chết". Lâm Chấn Nam nói:
- Ãể ta cõng thi thể hai vị tiêu đầu vá».
Trưởng phòng là Hoà ng tiên sinh nói:
- Tổng... tổng tiêu đầu... không Ä‘i được. Bây giá» treo giải thưởng tất có ngÆ°á»i mạnh dạn Ä‘i ra.
Rồi y lớn tiếng tuyên bố:
- Ai đi cõng thi thể hai vị tiêu đầu sẽ được thưởng ba chục lạng bạc.
Hoà ng tiên sinh rao ba lần mà không thấy ai lên tiếng. VÆ°Æ¡ng phu nhân Ä‘á»™t nhiên la gá»i:
- ồ! Bình nhi đâu rồi? Bình nhi!... Bình nhi!...
Mấy tiếng sau bà gá»i lÃu cả lưỡi lại. Má»i ngÆ°á»i thấy Lâm Bình Chi mất tÃch má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, Ä‘á»u cất tiếng gá»i rối cả lên:
- Thiếu tiêu đầu! Thiếu tiêu đầu!...
- Bình nhi! Bình nhi!...
Bỗng nghe tiếng Lâm Bình Chi ở ngoà i cổng vang lên:
- Tại hạ ở đây mà !
Má»i ngÆ°á»i cả mừng chạy ra cổng thì thấy Lâm Bình Chi Ä‘ang từ góc Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i. Hai vai chà ng cõng hai xác chết, chÃnh là hai vị tiêu đầu chết ở ngoà i Ä‘Æ°á»ng. Lâm Chấn Nam và VÆ°Æ¡ng phu nhân hấp tấp chạy ra, tay cầm binh khÃ, bÆ°á»›c qua Ä‘Æ°á»ng máu há»™ vệ Lâm Bình Chi Ä‘Æ°a vá». Các tiêu sÆ°, những tên chạy cỠđồng thanh reo hò:
- Thiêu tiêu đầu nhá» tuổi mà anh hùng can đảm hÆ¡n ngÆ°á»i.
Lâm Chấn Nam cùng VÆ°Æ¡ng phu nhân trong lòng rất đắc ý. VÆ°Æ¡ng phu nhân lên giá»ng trách con:
- Hà i tá»! Là m việc lá»— mãng nhÆ° váºy không nên. Hai vị tiêu đầu nà y tuy là chá»— thân tình nhÆ°ng hỠđã chết rồi, mình mạo muá»™i nhÆ° váºy tháºt là nguy hiểm.
Lâm Bình Chi tuy ngoà i miệng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i mà trong bụng khó chịu không thể tả được. Chà ng nói:
- Hà i nhi trong lúc bồng bá»™t không nhẫn nại được, giết má»™t ngÆ°á»i mà khiến cho bao nhiêu ngÆ°á»i mất mạng. Nếu hà i nhi còn tham sống sợ chết thì là m ngÆ°á»i sao được.
Trong háºu Ä‘Æ°á»ng có tiếng ngÆ°á»i la gá»i:
- Hoa sư phó không hiểu tại sao cũng chết rồi.
Lâm Chấn Nam quát há»i:
- Cái gì váºy?
Quản sự trong tiêu cục là Lâm Thông sắc mặt lợt lạt, hốt hoảng chạy lại nói:
- Tổng tiêu đầu! Hoa sÆ° phó ra cổng sau Ä‘i mua rau, má»›i ra khá»i cổng chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c đã bị chết liá»n.
Ngoà i cổng sau cũng có tám chữ máu kia.
Hoa sÆ° phó là ngÆ°á»i nấu bếp trong tiêu cục, nấu nÆ°á»›ng rất khéo, nhất là những món đông qua chung, tao ngÆ°, nhục bì, vân thôn lại cà ng nổi tiếng ở Phúc Châu. Lâm Chấn Nam cần đến hắn trong cuá»™c má»i má»c các quan nha và phú thÆ°Æ¡ng. Lúc nà y ông nghe tin Hoa sÆ° phó cÅ©ng bị giết hại lại cà ng chấn Ä‘á»™ng tâm thần, bụng bảo dạ:
- Hắn là má»™t tên đầu bếp tầm thÆ°á»ng, chẳng phải tiêu sÆ° mà cÅ©ng không phải hạng chạy cá». Theo lá» luáºt giang hồ thì lúc cÆ°á»›p tiêu không được sát hại phu xe, phu kiệu, hay phu khuân vác. Thế mà địch nhân hạ thủ má»™t cách tà n Ä‘á»™c nhÆ° váºy, hay là chúng định giết sạch cả PhÆ°á»›c Oai tiêu cục nà y chăng?
Ông nhìn má»i ngÆ°á»i nói:
- Anh em bất tất phải hoang mang. Chà ! Những quân cÆ°á»›p đạo chó má nà y chỉ nhân lúc ngÆ°á»i ta không kịp Ä‘á» phòng để hạ thủ. Các vị đã nhìn thấy vừa rồi thiếu tiêu đầu và vợ chồng ta Ä‘Ã ng hoà ng ra khá»i cổng lá»›n mÆ°á»i bÆ°á»›c nà o có thấy những tên cẩu cÆ°á»ng đạo dám là m gì đâu ?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vâng dạ, công nháºn là Lâm Chấn Nam nói đúng nhÆ°ng không ai dám ra khá»i cổng ná»a bÆ°á»›c. Lâm Chấn Nam và VÆ°Æ¡ng phu nhân nhìn nhau vẻ mặt buồn rầu, Ä‘Ã nh chịu bó tay không biết là m thế nà o.
Tối hôm ấy, Lâm Chấn Nam cắt đặt các tiêu sÆ° phòng thủ các tiêu cục. NgỠđâu lúc ông chống kiếm Ä‘i tuần tra thì hai mÆ°Æ¡i mấy tên tiêu sÆ° Ä‘á»u ngồi xúm xÃt trong sảnh Ä‘Æ°á»ng. DÄ© nhiên không có ngÆ°á»i nà o canh giữ bên ngoà i. Há» sợ quá đến ná»—i không ai dám ra sân Ä‘i tiểu má»™t mình. Lâm Chấn Nam nghÄ© thầm:
- Ãịch nhân quả là ghê gá»›m. Trong tiêu cục đã chết bao nhiêu ngÆ°á»i rồi, chÃnh mình cÅ©ng chẳng có lúc nà o yên tâm thì trách bá»n há» khiếp nhược thế nà o được?
Ông nghÄ© váºy liá»n kiếm lá»i an ủi và sai ngÆ°á»i lấy rượu thịt Ä‘em ra cho hỠăn uống.
|
19-07-2008, 09:38 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 7
Lâm Chấn Nam khám phá Tồi tâm chưởng
Má»i ngÆ°á»i trong lòng phiá»n muá»™n chẳng ai muốn nói năng gì. Há» lặng lẽ ngồi uống rượu giải sầu. Chẳng bao lâu, mấy ngÆ°á»i say quá lăn ra ngủ.
Sáng sá»›m hôm sau, mấy nhà trồng trá»t ở trong là ng mé tây gánh rau Ä‘Æ°a đến cho tiêu cục.
PhÆ°á»›c Oai tiêu cục nhiá»u ngÆ°á»i, nguyên vá» rau dÆ°a, má»—i ngà y ăn hết hai gánh lá»›n má»›i đủ. TrÆ°á»›c nay PhÆ°á»›c Oai tiêu cục Ä‘á»u lấy rau của những ngÆ°á»i nà y. Hai ngÆ°á»i đến bán rau lấy tiá»n rồi cáo từ ra vá». Má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục không ai nói gì, đứng tụ táºp ở cổng sau để coi Ä‘á»™ng tÄ©nh. Há» thấy hai nhà nông quẩy gánh không vá» ra khá»i cổng và i chục bÆ°á»›c vẫn chÆ°a xảy ra chuyện gì khác lạ thì bụng bảo dạ:
- Câu "Ra khá»i cổng mÆ°á»i bÆ°á»›c là phải chết" chuyên để đối vá»›i ngÆ°á»i trong tiêu cục, không ai can dá»± đến ngÆ°á»i ngoà i.
Hai ngÆ°á»i bán rau Ä‘i lẫn và o vá»›i bá»n khách qua Ä‘Æ°á»ng. Ãá»™t nhiên có ngÆ°á»i la hoảng. Rồi những ngÆ°á»i đó tá»›i tấp tránh Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục xa xa trông thấy hai ngÆ°á»i bán rau đã té nhà o xuống Ä‘Æ°á»ng. Hai chiếc đòn gánh vứt bá» má»™t bên.
TrÆ°á»ng hợp nà y xảy ra nữa, PhÆ°á»›c Oai tiêu cục mang tiếng là tòa nhà khủng khiếp đồn đại khắp phủ Phúc Châu. Từ đây cả tòa tiêu cục rá»™ng lá»›n không má»™t ai dám bén mảng tá»›i nữa.
Ná»a đêm hôm ấy, bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p vang lên. Mấy ngÆ°á»i kỵ mã ở trong tiêu cục đã chạy Ä‘i. Lâm Chấn Nam mở cuá»™c Ä‘iá»u tra thì đó là năm tên tiêu sÆ° thiếu nhẫn nại trÆ°á»›c cục diện nguy hiểm, không từ biệt mà bá» Ä‘i.
Lâm Chấn Nam lắc đầu thở dà i nói:
- Lúc gặp đại nạn ai nấy tìm Ä‘Æ°á»ng mà chạy. Lâm má»— nà y không đủ lá»±c lượng chiếu cố cho anh em.
Váºy ai muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i.
Ãám tiêu sÆ° còn ở lại mồm năm miệng mÆ°á»i mạt sát năm tên tiêu sÆ° vừa bá» Ä‘i là những hạng ngÆ°á»i không nghÄ©a khÃ.
Dè đâu chiá»u hôm ấy, năm con ngá»±a lại Ä‘eo năm xác chết vá». Năm tên tiêu sÆ° muốn thoát ly hiểm địa lại hóa ra những ngÆ°á»i Ä‘i ná»™p mạng trÆ°á»›c tiên.
Lâm Bình Chi nhìn xác chết năm tên tiêu sÆ°, căm phẫn vô cùng. Chà ng cầm trÆ°á»ng kiếm xông ra ngoà i cổng, đứng ngoà i Ä‘Æ°á»ng máu ba bÆ°á»›c lá»›n tiếng nói:
- Báºc đại trượng phu mình là m mình chịu. Gã há» DÆ° nà o đó ngÆ°á»i ở Tứ Xuyên chÃnh do tay Lâm Bình Chi nà y hạ sát, không can thiệp gì đến ngÆ°á»i khác. Muốn báo thù thì cứ ra đây, dù Lâm má»— có bị phân thây ra là m muôn Ä‘oạn cÅ©ng chẳng oán háºn gì. Bằng bá»n mi sát hại những ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện thì đâu phải là anh hùng hảo hán? Bá»n mi thẳng thắn ra đây giết Lâm Bình Chi Ä‘i là phải còn không dám chÆ°á»ng mặt ra thì chỉ là những quân trá»™m cÆ°á»›p vô liêm sỉ, hay là loà i rùa Ä‘en đê tiện.
Chà ng la mỗi lúc một lớn tiếng. Sau chà ng cởi áo phanh ngực ra vỗ bụng nói:
- Ta đây Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng tấm thân nam tá» coi cái chết tá»±a nhÆ° lông hồng. Bá»n mi đâm cho ta má»™t nhát Ä‘ao có hay hÆ¡n không? Can chi mà sợ hãi đến ná»—i không dám nhìn mặt ta? Bá»n mi tháºt là quân chó má, giống tiểu súc sinh.
Những ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng thấy chà ng hai mắt Ä‘á» má»ng vừa vá»— ngá»±c vừa la hét, nên chẳng ai dám lại gần tiêu cục, chỉ đứng Ä‘Æ°á»ng xa mà nhìn.
Vợ chồng Lâm Chấn Nam nghe cáºu con la hét Ä‘á»u chạy ra ngoà i cổng. Mấy bữa nay hai ông bà vừa buồn rầu vừa căm phẫn không biết đến đâu mà kể, tưởng chừng nhÆ° tức đến bể bụng. Bây giá» thấy Lâm Bình Chi gá»i địch nhân ra khiêu chiến, hai ngÆ°á»i cÅ©ng lá»›n tiếng thóa mạ. Bá»n tiêu sÆ° ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Ai nấy Ä‘á»u ngấm ngầm bá»™i phục gan dạ của ba ngÆ°á»i. Há» nghÄ© thầm:
- TrÆ°á»›c nay tổng tiêu đầu vốn là báºc anh hùng, phu nhân cÅ©ng là nữ trung hà o kiệt, cái đó đã Ä‘Ã nh.
NhÆ°ng thiếu tiêu đầu được nuôi dưỡng chiá»u chuá»™ng lại nhá» tuổi mà cÅ©ng không biết sợ trá»i đất, kêu địch nhân ra mà thóa mạ má»›i thiệt là ghê gá»›m.
Bá»n Lâm Chấn Nam ba ngÆ°á»i giÆ¡ tay dáºm chân chá»i bá»›i hà ng ná»a ngà y mà bốn bá» vẫn yên lặng nhÆ° tá». Lâm Bình Chi lại gầm lên:
- Bá»n mi nói cái gì ra khá»i cổng mÆ°á»i bÆ°á»›c là phải chết? váºy ta ra thêm mấy bÆ°á»›c nữa, thá» xem các ngÆ°Æ¡i có là m gì được không?
Dứt lá»i chà ng lại tiến thêm ra ngoà i mấy bÆ°á»›c nữa. Chà ng cầm ngang thanh trÆ°á»ng kiếm đứng ngạo nghá»… nhìn bốn mặt. VÆ°Æ¡ng phu nhân nói:
- Những quân cẩu cÆ°á»ng đạo kia! Bá»n mi chỉ quen khinh khi ngÆ°á»i hiá»n là nh mà khiếp sợ kẻ hung dữ.
Chắc bá»n mi không dám gây chuyện vá»›i con ta.
Bà kéo tay Lâm Bình Chi và o trong cổng.
Lâm Bình Chi tức giáºn đến Ä‘á»™ toà n thân run bần báºt. Chà ng và o phòng nằm rồi nhÆ°ng không nhẫn nại được, úp sấp mặt xuống giÆ°á»ng khóc hu hu. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói: biết con chẳng ai bằng cha. Lâm Chấn Nam biết cáºu con vừa rồi ra cổng kêu địch nhân thóa mạ là nhân sá»± căm phẫn bồng bá»™t trong lúc nhất thá»i, nhÆ°ng dầu sao chà ng cÅ©ng còn nhá» tuổi chÆ°a hết tÃnh con nÃt. Ông xoa đầu chà ng nói:
- Hà i nhi gan dạ không nhá», chẳng hổ là con trai nhà há» Lâm. Ãịch nhân không dám chÆ°á»ng mặt ra thì chúng ta biết là m thế nà o được? Hà i nhi hãy ngủ Ä‘i má»™t giấc đã.
Lâm Bình Chi khóc má»™t hồi rồi thần trà lÆ¡ mÆ¡ Ä‘Æ°a hồn và o cõi má»™ng. Tối hôm ấy ăn cÆ¡m chiá»u xong, chà ng nghe phụ thân nói chuyện khẽ vá»›i mẫu thân vá» mấy tên tiêu sÆ° trong tiêu cục có ý kiến kỳ dị muốn Ä‘Ã o Ä‘Æ°á»ng hầm theo ngả sau mà chuồn. ÃÆ°á»ng hầm hỠđịnh Ä‘Ã o ra ngoà i giá»›i tuyến mÆ°á»i bÆ°á»›c là thoát chết. Chúng cho là nếu còn ở tiêu cục thì sá»›m muá»™n gì cÅ©ng đến lượt há» phải uổng mạng.
VÆ°Æ¡ng phu nhân cÆ°á»i lạt nói:
- Nếu há» Ä‘Ã o được Ä‘Æ°á»ng hầm thì kệ há». Chỉ sợ... chỉ sợ...
Tuy bà chÆ°a dứt lá»i, nhÆ°ng cha con Lâm Chấn Nam cÅ©ng biết bà ý muốn nói chỉ sợ chúng cÅ©ng mất mạng nhÆ° năm tên tiêu đầu đã được ngá»±a Ä‘em xác vá», nghÄ©a là tá»± Ä‘em tÃnh mạng dâng cho địch nhân. Lâm Chấn Nam trầm ngâm má»™t chút rồi nói:
- Ta thá» ra coi nếu có Ä‘Æ°á»ng lối đó mà thoát được thì để bá»n há» Ä‘i hết cÅ©ng phải.
Ông ra ngoà i một lúc rồi quay và o phòng nói:
- Bá»n ngÆ°á»i đó nói cho vui miệng mà thôi, thá»±c tình cÅ©ng chẳng má»™t ai dám ra tay Ä‘Ã o hầm.
Ãêm hôm ấy ba ngÆ°á»i Ä‘i ngủ sá»›m. Má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục Ä‘á»u phó thác cho mệnh trá»i, chẳng ai dám Ä‘i tuần phòng canh gác nữa. Lâm Bình Chi ngủ đến ná»a đêm bá»—ng thấy có ngÆ°á»i khẽ vá»— vai mình.
Chà ng ngồi nhổm dáºy, thò tay rút lấy trÆ°á»ng kiếm ở dÆ°á»›i gối. Bá»—ng nghe tiếng mẫu thân nói:
- Bình nhi! Ta đây mà !
Lâm Bình Chi nghe mẫu thân lên tiếng, chà ng má»›i yên dạ cất tiếng gá»i:
- Má má!
Vương phu nhân khẽ nói:
- Gia gia ngÆ°Æ¡i ra Ä‘i hà ng ná»a ngà y mà không thấy trở vá». Chúng ta phải Ä‘i kiếm y coi.
Lâm Bình Chi giáºt mình kinh hãi há»i:
- Gia gia Ä‘i đâu váºy?
Vương phu nhân đáp:
- Ta cũng không biết.
Hai ngÆ°á»i tay cầm binh khà lén lén ra khá»i phòng. TrÆ°á»›c hết ngó và o sảnh Ä‘Æ°á»ng thấy đèn lá»a sáng trÆ°ng. MÆ°á»i mấy tên tiêu sÆ° Ä‘ang ngồi đánh bạc. Mấy ngà y liá»n lúc nà o há» cÅ©ng hồi há»™p trong lòng. Sau há» thấy chẳng là m gì được liá»n không nghÄ© tá»›i chuyện sống chết nữa. VÆ°Æ¡ng phu nhân giÆ¡ tay ra hiệu cho Lâm Bình Chi rồi trở gót Ä‘i luôn.
Hai mẹ con tìm kiếm khắp nÆ¡i, thủy chung vẫn không thấy tăm tÃch Lâm Chấn Nam đâu cả thì trong lòng má»—i lúc má»™t thêm kinh hãi. Hai mẹ con Lâm Bình Chi lẹ bÆ°á»›c Ä‘i tìm kiếm khắp nÆ¡i mà không dám lên tiếng vì sợ má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục Ä‘ang lúc hoang mang mà bây giá» lại nghe tin tổng tiêu đầu mất tÃch tất há» náo loạn lên, khó bá» vãn hồi được. VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i cáºu con:
- Bình nhi! Lúc sau cùng ngươi còn thấy gia gia ở đâu?
Lâm Bình Chi toan trả lá»i thì Ä‘á»™t nhiên trong gian phòng chứa binh khà ở mé tả có tiếng lách cách vang lên. Trên chấn song cá»a sổ còn có ánh đèn sáng lá»t ra. Chà ng vá»™i vá»t đến bên cá»a sổ, chá»c thủng giấy dán nhìn và o trong. Bá»—ng chà ng mừng quá cất tiếng gá»i:
- Gia gia! Té ra gia gia ở trong đó.
Lâm Chấn Nam Ä‘ang cúi lom khom, quay mặt và o vách, nghe tiếng gá»i liá»n ngoảnh đầu ra. Lâm Bình Chi thấy vẻ mặt phụ thân cá»±c kỳ khủng khiếp thì lòng chà ng hồi há»™p vô cùng. Nét mặt Ä‘ang há»›n hở vui mừng láºp tức ngay thuá»—n ra. Miệng há hốc mà không thốt nên lá»i.
VÆ°Æ¡ng phu nhân đẩy cá»a tiến và o thì thấy máu chảy chan hòa đầy mặt đất. Trên ba tấm ghế kê liá»n và o nhau có má»™t ngÆ°á»i nằm, toà n thân trần nhÆ° nhá»™ng. Ngá»±c và bụng Ä‘á»u bị mổ ra. Bà nhìn lại nét mặt tá» thi thì nháºn ra là Hoắc tiêu đầu.
Nguyên ban ngà y Hoắc tiêu đầu đã cùng bốn vị tiêu đầu nữa cưỡi ngá»±a trốn Ä‘i rồi sau ngá»±a lại Ä‘Æ°a xác vá».
Lúc nà y Lâm Bình Chi cÅ©ng đã chạy và o phòng chứa binh khÃ. Chà ng xoay tay đóng chặt cá»a phòng lại.
Lâm Chấn Nam móc trong ngực xác chết lấy ra một trái tim đầm đìa những máu rồi nói:
- Trái tim nà y bị chấn Ä‘á»™ng vỡ thà nh tám, chÃn mảnh. Quả nhiên là ... Quả nhiên là ...
Vương phu nhân nói tiếp:
- Quả nhiên là "Tồi tâm chưởng" của phái Thanh Thà nh.
Lâm Chấn Nam gáºt đầu rồi không nói gì nữa.
Bây giá» Lâm Bình Chi má»›i hiểu rõ là má»™t mình phụ thân lẻn và o phòng kÃn nà y mổ tá» thi để Ä‘iá»u tra nguyên nhân cái chết của ngÆ°á»i bị hại. Lâm Chấn Nam lại nói:
- HỠnói là những ma quỷ gì quấy nhiễu, ta vẫn không tin. Bây giỠxem tới trái tim nà y là sự thực trăm phần trăm, chẳng còn nghi ngỠgì nữa.
Ông gói tá» thi và o trong tấm vải dầu đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c. Ãoạn ông xách gói lên liệng và o góc tÆ°á»ng, bụng bảo dạ:
- Trong tiêu cục đã chết nhiá»u ngÆ°á»i lắm rồi thì dù có thấy má»™t xác chết bị mổ bụng cÅ©ng chẳng có chi là lạ. Ãoạn ông lau tay và o vải dầu cho cho sạch vết tÃch rồi cùng vợ con trở vá» phòng ngủ. Lâm Chấn Nam há»i vợ:
- NÆ°Æ¡ng tá»! Kể đối đầu vá»›i mình đúng là tay cao thủ phái Thanh Thà nh rồi. Theo ý nÆ°Æ¡ng tá» thì ta nên là m thế nà o?
Lâm Bình Chi trong lòng căm phẫn đáp ngay:
- Vụ nà y do hà i nhi gây ra. Sáng mai hà i nhi lại ra khiêu chiến, quyết má»™t tráºn sống mái vá»›i kẻ thù. Nếu hà i nhi không địch nổi hắn thì để hắn giết chết Ä‘i là xong chuyện.
Lâm Chấn Nam lắc đầu nói:
- NgÆ°á»i nà y phóng ra chưởng mà là m bể trái tim đối thủ thà nh bảy, tám miếng mà ngoà i thân thể kẻ bị nạn không để lại má»™t chút dấu vết nà o. Váºy võ công của hắn cao cÆ°á»ng không biết đến đâu mà kể. Chắc phải là nhân váºt số nhất số nhị của phái Thanh Thà nh. Nếu hắn định giết ngÆ°á»i thì đã giết rồi, bất tất phải chỠđến ngà y nay. Ta xem chừng chá»— dụng tâm của địch nhân còn thâm Ä‘á»™c tà n ác hÆ¡n thế. Quyết hắn không chịu Ä‘em ba ngÆ°á»i nhà ta giết chết má»™t cách mau lẹ đâu.
Lâm Bình Chi há»i:
- Váºy gia gia tÃnh thế nà o?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Quân cẩu tặc mặt giầy khác nà o mèo già bắt được chuá»™t rồi. Hắn còn hà nh tá»™i đủ thứ để giỡn chÆ¡i kỳ cho đến khi con chuá»™t phải nát tim vỡ máºt rồi sợ quá mà chết, hắn má»›i vừa lòng.
Lâm Bình Chi tức giáºn nói:
- Nếu hắn nắm chắc được chúng ta thì ra hắn coi Phước Oai tiêu cục của mình không và o đâu hay sao?
Lâm Chấn Nam thở dà i đáp:
- Quân chó má nà y quả là coi Phước Oai tiêu cục không và o đâu.
Lâm Bình Chi lại há»i:
- Không chừng hắn sợ má»™t trăm lẻ tám Ä‘Æ°á»ng "Phiên thiên chưởng" của gia gia. Nếu không thì sao thủy chung hắn chẳng dám xuất đầu lá»™ diện giao thủ má»™t cách Ä‘Æ°á»ng hoà ng mà chỉ nhắm lúc ngÆ°á»i ta không phòng bị để ngấm ngầm hại ngÆ°á»i?
Lâm Chấn Nam lắc đầu đáp:
- Bình nhi! "Phiên thiên chưởng" của ta chuyên dùng để đối phó vá»›i những quân trá»™m cÆ°á»›p trong hắc đạo thì có thừa, nhÆ°ng so vá»›i công phu "Tồi tâm chưởng" thì thá»±c tình còn cao hÆ¡n ta gấp mÆ°á»i. Ta... trÆ°á»›c nay chẳng chịu phục ai, song thấy trái tim Hoắc tiêu đầu thì... hỡi ôi!
Lâm Bình Chi thấy phụ thân lá»™ vẻ Æ°u phiá»n khác hẳn lúc bình thÆ°á»ng, chà ng không dám nói gì nữa.
Vương phu nhân nói:
- Báºc đại trượng phu cần biết Ä‘Æ°á»ng lui tá»›i. Kẻ đối đầu đã lợi hại nhÆ° váºy thì chúng ta hãy tạm lánh Ä‘i là hÆ¡n.
Lâm Chấn Nam gáºt đầu nói:
- Ta cÅ©ng tÃnh thế.
Vương phu nhân nói:
- Váºy chúng ta khởi hà nh Ä‘i Lạc DÆ°Æ¡ng ngay đêm nay. Hay ở chá»— mình đã biết rõ lai lịch địch nhân.
NgÆ°á»i quân tá» sau mÆ°á»i năm hãy trả thù cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Lâm Chấn Nam nói:
- Ãúng thế! Nhạc trượng kết bạn khắp thiên hạ, nhất định sẽ tìm được quyết định cho chúng ta. Bây giá» hãy thu tháºp Ãt đồ tế nhuyá»…n rồi láºp tức đăng trình.
Lâm Bình Chi há»i:
- Gia gia! Chúng ta Ä‘i rồi thì bao nhiêu ngÆ°á»i trong tiêu cục nhÆ° rắn không đầu biết là m thế nà o?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Ãịch nhân không thù oán gì vá»›i há». Váºy chúng ta Ä‘i rồi thì má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục lại được thái bình vô sá»±.
Lâm Bình Chi bụng bảo dạ:
- Gia gia nói váºy tháºt là đúng lý. Sở dÄ© địch nhân sát hại bấy nhiêu ngÆ°á»i trong tiêu cục thá»±c ra cÅ©ng chỉ vì má»™t cá nhân ta.
Ta mà bá» Ä‘i cho thoát thân thì địch nhân quyết không là m khó dá»… đến bá»n tiêu sÆ° và bá»n chạy cá» nữa. Chà ng liá»n quay vá» phòng mình thu tháºp đồ tế nhuyá»…n. Từ thuở nhá», Lâm Bình Chi chÆ°a bao giá» ra khá»i nhà , chà ng nghÄ© bụng:
- Phen nà y Ä‘i Lạc DÆ°Æ¡ng, không chừng địch nhân cho má»™t má»› lá»a đốt cháy sạch PhÆ°á»›c Oai tiêu cục thì bao nhiêu quần áo cùng đồ chÆ¡i của mình cÅ©ng ra tro hết.
Chà ng tiếc rả những thứ nà y không chịu bá» lại, thứ kia cÅ©ng muốn mang Ä‘i. Chà ng nhét đầy đồ váºt và o hai cái bao lá»›n mà thấy trong phòng mình hãy còn rất nhiá»u món. Tay trái chà ng vá»› lấy con ngá»±a bằng ngá»c đặt trên bà n, tay phải cuốn lấy tấm da báo hoa mà chÃnh chà ng đã đánh chết được rồi lá»™t da lấy. LÆ°ng chà ng Ä‘eo bá»c chạy đến phòng song thân. VÆ°Æ¡ng phu nhân trông chà ng không khá»i báºt cÆ°á»i há»i:
- Ãây là chúng ta tạm thá»i lánh nạn chứ có phải dá»n nhà đi chá»— khác đâu, mang là m chi nhiá»u cho mệt?
Lâm Chấn Nam buông một tiếng thở dà i, miệng lẩm bẩm:
- Mình đây tuy là nhà võ há»c gia truyá»n, nhÆ°ng con được nuôi dưỡng sung sÆ°á»›ng từ thuở nhá». Ngoà i chuyện hắn há»c được chút Ãt võ công thì chẳng khác gì con em những nhà phú quý thông thÆ°á»ng.
Bữa nay thốt nhiên gặp đại nạn, gã ứng biến một cách hoang mang thì trách gã thế nà o được?
Bất giác ông nổi lòng thương yêu, bảo chà ng:
- Bên ngoại tổ ngÆ°Æ¡i thứ gì cÅ©ng có, bất tất phải mang Ä‘i nhiá»u đồ váºt. Chúng ta chỉ cầm Ä‘em theo Ãt và ng bạc cùng châu báu đáng tiá»n. ở đây Ä‘i Giang Tây, Hồ Nam Ä‘á»u có phân cục, lo gì dá»c Ä‘Æ°á»ng không có cÆ¡m ăn? Váºy những bá»c Ä‘em theo cà ng nhẹ cà ng tốt. Trong mình nhẹ được phần nà o thì lúc Ä‘á»™ng thủ tiện lợi phần ấy.
Lâm Bình Chi không sao được Ä‘Ã nh bá» bao xuống. VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Chúng ta cưỡi ngá»±a qua cổng chÃnh Ä‘i Ä‘Ã ng hoà ng hay là đi cá»a sau lén lút ra ngoà i?
Lâm Chấn Nam ngồi trên ghế thái sÆ°. Hai mắt nhắm lại, ông kéo má»™t hÆ¡i thuốc dà i bằng cán Ä‘iếu kêu ro ro má»™t hồi tháºt lâu rồi mở mắt nói:
- Bình nhi! NgÆ°Æ¡i bảo Ä‘i báo tin cho má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục từ trên xuống dÆ°á»›i để há» thu xếp đến sáng mai nhất tá» rá»i khá»i nÆ¡i đây. Ãồng thá»i ngÆ°Æ¡i bảo thủ quỹ lấy tiá»n bạc phân phát cho hết thảy má»i ngÆ°á»i. Chá» bao giá» hết tai nạn ôn dịch ai nấy lại trở vá».
Lâm Bình Chi tuy trong miệng vâng lá»i phụ thân mà trong lòng rất lấy là m kỳ. Chà ng không hiểu tại sao phụ thân Ä‘á»™t nhiên thay đổi chủ ý. VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Lang quân bảo cả nhà tản đi hết thì lấy ai mà trông nom tiêu cục?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Không cần để ai hết. Nơi đây đã có ma quỷ hung dữ quấy nhiễu thì còn ai dám và o đây chịu chết nữa? Vả lại ba chúng ta đi rồi thì còn ai chịu ở lại?
Lâm Bình Chi liá»n ra khá»i phòng Ä‘i báo tin. Láºp tức má»i ngÆ°á»i trong tiêu cục Ä‘á»u nhốn nháo cả lên.
Lâm Chấn Nam chá» cho cáºu con ra khá»i phòng rồi bảo vợ:
- NÆ°Æ¡ng tá»! Cha con ta đổi y phục thà nh những tên chạy cá». Còn nÆ°Æ¡ng tá» thì cải trang là m má»™t tên bá»™c phụ. Ãến sáng, hÆ¡n má»™t trăm ngÆ°á»i Ä‘á»u chùm dúm ra Ä‘i. Bên địch những kẻ võ công cao cÆ°á»ng bất quá chỉ má»™t hai ngÆ°á»i thì há» biết Ä‘uổi ai?
Vương phu nhân vỗ tay nói:
- Kế ấy tuyệt diệu!
Rồi bà đi lấy hai bá»™ áo chạy cá» dÆ¡ bẩn. Bà chá» Lâm Bình Chi trở vá» phòng Ä‘Æ°a cho hai cha con mặc và o. Còn bà tá»± mình mặc bá»™ quần áo vải xanh đầu quấn má»™t tấm khăn vải hoa mầu lam. Trừ nÆ°á»›c da trắng nõn rõ rà ng bà biến thà nh má»™t mụ bá»™c phụ quê kệch. Lâm Bình Chi thấy mình mặc bá»™ quần áo lem luốc hôi hám thì trong lòng rất khó chịu nhÆ°ng cÅ©ng không là m sao được. Trá»i vừa há»ng sáng, Lâm Chấn Nam sai mở cổng lá»›n rồi nhìn má»i ngÆ°á»i nói:
- Năm nay trá»i váºn mình bất lợi, trong tiêu cục quá»· sứ hoà nh hà nh. Váºy anh em hãy tạm lánh má»™t thá»i gian. Vị nà o muốn theo Ä‘i bảo tiêu thì qua phủ Hà ng Châu, hoặc phủ Nam XÆ°Æ¡ng quy đầu phân cục Triết Giang, Giang Tây. LÆ°u tiêu đầu, Dịch tiêu đầu ở những nÆ¡i đó tất hoan nghênh các vị. Chúng ta Ä‘i thôi.
Thế là dÆ° má»™t trăm ngÆ°á»i Ä‘ang đứng cả ở ngoà i sân lục tục lên ngá»±a chạy thẳng ra cổng lá»›n. Lâm Chấn Nam khóa cổng lại rồi hô lên má»™t tiếng. MÆ°á»i mấy con ngá»±a nhảy vá»t qua Ä‘Æ°á»ng máu. Số đông là m nên mạnh dạn, chẳng má»™t ai sợ hãi gì hết. Ai cÅ©ng nghÄ© rằng rá»i xa tiêu cục sá»›m được lúc nà o an toà n lúc ấy.
Vó ngá»±a dồn dáºp lao thẳng vá» phÃa cá»a bắc. Số đông bá»n nà y không tÃnh toán gì cả, thấy ngÆ°á»i chạy vá» hÆ°á»›ng bắc thì cÅ©ng chạy theo.
Lâm Chấn Nam ra đến đầu Ä‘Æ°á»ng liá»n Ä‘Æ°a tay ra hiệu cho phu nhân cùng Lâm Bình Chi dừng lại.
Ông khẽ bảo hai ngÆ°á»i:
- Ãể cho há» chạy vá» phÃa bác rồi chúng ta quay xuống phÃa nam.
VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Mình Ä‘i Lạc DÆ°Æ¡ng sao lại chạy vá» phÃa nam?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Ãịch nhân tất Ä‘oán biết chúng ta sang Lạc DÆ°Æ¡ng, há» nhất định cháºn ngoà i cá»a bắc. Chúng ta vá» chạy vá» phÃa nam rồi sẽ vòng quay trở lại phÃa bắc thà nh. ÃÆ°á»ng vòng tháºt xa để cho bá»n cẩu tặc kia có chẹn Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng uổng.
Lâm Bình Chi lên tiếng:
- Gia gia!
Lâm Chấn Nam há»i:
- Có chuyện chi váºy?
Lâm Bình Chi không trả lá»i, sau má»™t lúc chà ng lại gá»i:
- Gia gia!
VÆ°Æ¡ng phu nhân há»i:
- Ngươi muốn nói gì sao không nói đi?
Lâm Bình Chi nói:
- Hà i nhi muốn Ä‘i thẳng ra cá»a bắc. Quân chó má kia đã sát hại bấy nhiêu ngÆ°á»i của chúng ta. Mình không cùng hắn liá»u má»™t phen sống chết thì sao hả được ná»—i căm giáºn nà y?
Vương phu nhân nói:
- Thù lá»›n dÄ© nhiên phải báo. NhÆ°ng cái bản lÄ©nh nhá» má»n của ngÆ°Æ¡i chống là m sao lại được "Tồi tâm chưởng" của địch?
Lâm Bình Chi hằn há»c đáp:
- Nhiá»u lắm chẳng qua cÅ©ng nhÆ° Hoắc tiêu đầu là cùng. Mình để hắn đánh bể trái tim thì thôi chứ sao?
Lâm Chấn Nam sắc mặt xám xanh nói:
- Ba Ä‘á»i há» Lâm nhà ta nếu ai cÅ©ng nói "cái dÅ©ng của kẻ thất phu' nhÆ° ngÆ°Æ¡i thì PhÆ°á»›c Oai tiêu cục chẳng cần chỠđến ngÆ°á»i gây hấn, tá»± mình cÅ©ng tan vỡ rồi.
Lâm Bình Chi thấy phụ thân nổi giáºn, không dám nói nữa, lặng lẽ Ä‘i theo song thân Ä‘i vá» phÃa nam. Ba ngÆ°á»i ra khá»i cá»a thà nh rồi rẽ sang ngả tây nam. Sang sông Giang Mân rồi qua Nam Ä‘Ã i, Nam tá»±, vượt núi Cát Linh đến vịnh Vinh Thái. Suốt má»™t ngà y trá»i dong ruổi ngá»±a không dừng vó. Khi tìm đến má»™t nhà khách Ä‘iếm để ngủ trá» thì ba ngÆ°á»i đã mệt nhoà i. May dá»c Ä‘Æ°á»ng không xảy ra sá»± gì.
Ăn cơm tối xong, Lâm Chấn Nam mới thở phà o một cái khẽ nói:
- Bây giá» có thể thoát khá»i tay ác tặc rồi.
Vương phu nhân nhìn Lâm Bình Chi nói:
- Hà i nhi! Mình không đè nén được phẫn khà thì sao phải là hảo hán. Mối thù nà y không trả được cà ng không phải là hảo hán.
Lâm Bình Chi nói:
- Ãúng thế! Hà i nhi thấy rõ chúng vẫn sợ hãi gia gia. Nếu không thì sao thủy chung chúng vẫn không dám kéo đến nhà khiêu chiến?
Lâm Chấn Nam lắc đầu đáp:
- Tiểu hà i tá»! NgÆ°Æ¡i không biết trá»i cao đất dà y là gì? Ngủ Ä‘i thôi!
Sáng sá»›m hôm sau ba ngÆ°á»i trở dáºy rồi. Lâm Chấn Nam lên tiếng gá»i:
- Ãiếm gia! Ãiếm gia!
NhÆ°ng trong khách Ä‘iếm yên lặng nhÆ° tá» không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, ông lại ra cá»a gá»i:
- Ãiếm gia! Ãiếm gia...
|
19-07-2008, 09:40 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 8
Cuộc tỷ đấu giữa phe Thanh Thà nh và Tiêu cục
Bá»—ng thấy trong sân có má»™t ngÆ°á»i nằm. Ông nhìn lại thì ra tên Ä‘iếm tiểu nhị đã dẫn má»i ngÆ°á»i và o phòng tối hôm qua.
Lâm Chấn Nam giáºt mình kinh hãi chạy ra ngoà i coi thì tên tiểu nhị nà y đã chết rồi. Ông sá» và o ngÆ°á»i gã thấy lạnh cứng và tắt thở từ lâu. Ông coi cái chết của gã cÅ©ng giống nhÆ° những ngÆ°á»i bị chết vá» Ä‘á»™c thủ của "Tồi tâm chưởng". Lâm Chấn Nam trống ngá»±c đánh thình thình chạy vá»™i ra ngoà i nhÆ°ng chẳng thấy má»™t ai. Ông đẩy cá»a phòng thì thấy vợ chồng chủ Ä‘iếm cùng đứa con nhá» bốn năm tuổi Ä‘á»u nằm chết trên giÆ°á»ng.
Bỗng nghe Vương phu nhân la lên:
- Nguy to rồi! Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u bị chết hết!
Lâm Chấn Nam quay đầu lại nhìn thấy bà vợ cùng cáºu con mặt xám ngắt. Các cá»a buồng phòng khách đã mở ra. Những khách trá» trong phòng, ngÆ°á»i thì chết trên giÆ°á»ng. Kẻ chết lăn dÆ°á»›i đất. Cả má»™t tòa khách Ä‘iếm rá»™ng lá»›n, trừ ba ngÆ°á»i nhà ông ra còn bất luáºn là chủ hay khách trá» chẳng má»™t ai sống sót. Ngoà i Ä‘Æ°á»ng đã có tiếng ngÆ°á»i xôn xao. Chợ sá»›m bắt đầu há»p rồi.
Lâm Chấn Nam giục Vương phu nhân và Lâm Bình Chi:
- Chúng ta phải đi mau.
Ông chạy ra tà u ngá»±a thì lừa ngá»±a Ä‘á»u chết hết. Trong đó có cả ba con ngá»±a của nhà ông. Lâm Chấn Nam mở cá»a háºu để vợ con chạy ra trÆ°á»›c. Ông ra sau, xoay tay khép cá»a lại rồi ba ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa tây nam.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i được hÆ¡n hai chục dặm rồi rẽ và o má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá». ÃÆ°á»ng nà y ngoằn nghèo và gáºp ghá»nh khó Ä‘i. Ba ngÆ°á»i lại Ä‘i hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i dặm nữa má»›i đến má»™t quán cÆ¡m nhá» liá»n và o ăn lót dạ.
Lâm Bình Chi nghĩ đến trong nhà khách điếm vừa qua đầy xác chết, tay chà ng bưng bát cơm lên và một miếng mà không nuốt được. Chà ng đặt bát cơm xuống bà n nói:
- Má má! Hà i nhi không ăn được.
VÆ°Æ¡ng phu nhân chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn chà ng má»™t cái chứ không trả lá»i. Miệng bà lẩm bẩm tá»±a hồ nói để mình nghe:
- Bá»n mình ba ngÆ°á»i Ä‘á»u là ngÆ°á»i chết cả rồi. Ãã không đấu nổi vá»›i ngÆ°á»i thì thôi. Sao có kẻ đến giết ngÆ°á»i nhiá»u nhÆ° váºy mà cÅ©ng không nghe thấy má»™t chút tiếng Ä‘á»™ng.
Lâm Chấn Nam thở dà i sÆ°á»n sượt. Ông ăn hết ná»a bát cÆ¡m rồi nói:
- "Tồi tâm chưởng" của phái Thanh Thà nh là má»™t chưởng pháp không phát ra tiếng Ä‘á»™ng. Ta thÆ°á»ng nghe nói lúc há» phóng chưởng không có lấy má»™t chút tiếng gió. NgÆ°á»i trúng chưởng không kịp rên lên má»™t tiếng.
Tháºt là má»™t công lá»±c âm nhu tà n Ä‘á»™c vô cùng.
Lâm Bình Chi há»i:
- Muốn luyện được đến công phu nà y phải mất bao lâu?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Ta xem chừng không khổ luyện ba bốn chục năm thì chẳng thể nà o có luồng nội lực mạnh đến thế được.
Lâm Bình Chi vỗ bà n đứng lên nói:
- Nhất định là Tát lão đầu rồi! Hà i nhi.. hà i nhi đã có lòng tốt bênh vực cho cháu gái hắn. NgỠđâu...
Rồi hai hà ng nÆ°á»›c mắt nhá» giá»t... Lòng chà ng buồn bá»±c đến cá»±c Ä‘iểm. Lâm Chấn Nam vừa tiếp tục ăn cÆ¡m vừa đáp:
- Ta cÅ©ng nghÄ© là hắn. Hừ! Hắn giết ngÆ°á»i trong tiêu cục của ta còn có thể nói đến vì chuyện trả thù.
NhÆ°ng hắn giết bao nhiêu ngÆ°á»i trong khách Ä‘iếm thì vì lẽ gì?
Vương phu nhân nói:
- Thanh Thà nh được kể và o hà ng danh môn đại phái, thế mà hỠgây ra những chuyện nà y thì chẳng những là kẻ thù riêng của Phước Oai tiêu cục chúng ta mà thôi, hỠcòn là công địch của cả võ lâm nữa.
Lâm Chấn Nam gáºt đầu nói:
- Cà ng hay! Cà ng hay! Bá»n chúng ngông cuồng tá»± đại, hà nh Ä‘á»™ng trái đạo, sau nà y tất gặp báo ứng.
Hà i tá»! Ä‚n hết bát cÆ¡m đó Ä‘i.
Lâm Bình Chi lắc đầu đáp:
- Hà i nhi không ăn được.
Lâm Chấn Nam lá»›n tiếng gá»i:
- Nhà hà ng ra tÃnh tiá»n!
Ông kêu hai lần không có ngÆ°á»i đáp. VÆ°Æ¡ng phu nhân cÅ©ng la lên:
- Chủ quán! Chủ quán...
Vẫn không có phản ứng chi hết. VÆ°Æ¡ng phu nhân đứng phắt dáºy, vá»™i và ng mở bá»c lấy kim Ä‘ao ra cầm tay, xăm xăm chạy và o háºu Ä‘Æ°á»ng thì thấy hán tá» bán cÆ¡m nằm lăn dÆ°á»›i đất. Trên ngưỡng cá»a cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nằm ghé và o đó. Mụ nà y chÃnh là vợ hán tá». Hai vợ chồng nhà nà y vừa trÆ°á»›c đây má»™t khắc còn bÆ°ng cÆ¡m canh ra mà bây giá» Ä‘á»™t nhiên gặp phải Ä‘á»™c thủ hạ sát. VÆ°Æ¡ng phu nhân để tay và o mÅ©i hán tá» thì gã đã tắt thở rồi. Ngón tay bà chạm và o môi gã thấy hãy còn nóng.
Lúc nà y cha con Lâm Chấn Nam cÅ©ng cầm trÆ°á»ng kiếm Ä‘i vòng quanh phạn Ä‘iếm má»™t lượt để lùng xét hung thủ. Quán cÆ¡m nhá» nà y tá»±a lÆ°ng và o núi. Gần đó chỉ có má»™t khu rừng trúc, chứ không má»™t nhà láng giếng nà o cả. Ba ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c cá»a quán nhìn ra xa, tuyệt không thấy tông tÃch gì.
Ãá»™t nhiên VÆ°Æ¡ng phu nhân hừ má»™t tiếng, trá» tay vá» phÃa trÆ°á»›c run lên nói:
- Lang quân coi kìa.
TrÆ°á»›c phạn Ä‘iếm có má»™t vạch Ä‘á» bằng máu. Bên Ä‘Æ°á»ng máu cÅ©ng viết tám chữ: "Ra khá»i cá»a mÆ°á»i bÆ°á»›c là phải chết" viết bằng máu. Có Ä‘iá»u chữ "chết" sau cùng má»›i viết xong má»™t ná»a. Chắc là cha con há» Lâm từ phÃa trong Ä‘i ra tìm kiếm, hung thủ chÆ°a viết xong đã phải tránh Ä‘i.
Má»›i trong khoảnh khắc mà ngÆ°á»i kia đã vạch Ä‘Æ°á»ng máu viết chữ máu, Lâm Chấn Nam không kịp trông thấy tông tÃch, thì thân pháp hắn mau lẹ không thể tưởng tượng được.
Lâm Chấn Nam cầm ngang thanh trÆ°á»ng kiếm lá»›n tiếng gá»i:
- Ông bạn phái Thanh Thà nh kia! Lâm má»— ở đây chá» chết. Má»i ông bạn ra đây tÆ°Æ¡ng kiến.
Ông kêu luôn mấy câu thì chỉ thấy tiếng dội trong khe núi vang lên: "Ra đây tương kiến, ra đây tương kiến". Dư âm văng vẳng hồi lâu. Ngoà i ra không có tiếng nà o khác.
Quán cÆ¡m nhá» nà y nằm âm thầm dÆ°á»›i chân núi, bốn mặt cây cối ráºm rạp. NÆ¡i đây lại hoang vắng không có ngÆ°á»i qua lại. Ba ngÆ°á»i biết đại địch vẫn quanh quẩn gần đây dòm ngó mình và chá»— nà y là nÆ¡i há» lá»±a chá»n để hạ thủ. Tuy trong lòng ba ngÆ°á»i cùng hồi há»™p nhÆ°ng không ai khiếp sợ.
Lâm Bình Chi xông qua Ä‘Æ°á»ng máu lá»›n tiếng kêu:
- Lâm Bình Chi nà y lÆ°á»›t qua huyết tuyến lần nà y là lần thứ hai. Bá»n mi ra giết ta Ä‘i! Những quân cÆ°á»ng đạo, những quân chó má kia! Ta chắc bá»n mi không dám chÆ°á»ng mặt ra mà chỉ chui rúc, lén lút ngấm ngầm hà nh Ä‘á»™ng đê tiện nhÆ° những quân đầu trá»™m Ä‘uôi cÆ°á»›p hạng bét trên giang hồ.
Ãá»™t nhiên trong rừng trúc nổi lên má»™t trà ng cÆ°á»i dõng dặc.Lâm Bình Chi vừa hoa mắt lên đã thấy má»™t ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt. Chà ng chÆ°a kịp nhìn kỹ đã vung trÆ°á»ng kiếm đâm tá»›i. Chà ng ra chiêu "Tảo đãng quần ma" nhằm đâm và o trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng nhanh nhÆ° chá»›p.
NgÆ°á»i kia khẽ né mình Ä‘i má»™t cái liá»n tránh khá»i.
Lâm Bình Chi lại cầm kiếm quét ngang.
NgÆ°á»i kia lại cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng rồi quay sang mé tả Lâm Bình Chi.
Lâm Bình Chi liá»n phóng tay trái đánh ra má»™t chưởng. Ãồng thá»i chà ng xoay trÆ°á»ng kiếm lại đâm đối phÆ°Æ¡ng.
Lâm Chấn Nam cùng VÆ°Æ¡ng phu nhân Ä‘á»u cầm binh khà đã chạy tá»›i nÆ¡i, thấy cáºu con Ä‘á»™t nhiên ra mấy chiêu mà kiếm pháp cùng chưởng pháp của chà ng Ä‘á»u đúng phép tắc. Lúc nà y tuy gặp cÆ°á»ng địch mà chà ng vẫn không rối loạn chút nà o, hai ngÆ°á»i liá»n lùi lại hai bÆ°á»›c.
Lâm Bình Chi chứa chất mối căm há»n đã lâu, chà ng thi triển ngay Tịch Tà kiếm pháp đánh liá»u mạng không kể gì đến thân mình nữa.
NgÆ°á»i kia hai tay không chỉ né tránh chứ không trả đòn. Hắn chá» Lâm Bình Chi phóng ra ngoà i hai chục chiêu rồi má»›i cÆ°á»i lạt nói:
- "Tịch Tà kiếm pháp" bất quá nhÆ° váºy mà thôi.
Hắn đưa tay ra búng đánh "choang" một tiếng...
Lâm Bình Chi bị toạc hổ khẩu tay Ä‘au quá, thanh trÆ°á»ng kiếm rá»›t xuống đất.
NgÆ°á»i kia vung chân lên đá Lâm Bình Chi lăn long lóc mấy vòng.
Vợ chồng Lâm Chấn Nam sóng vai ra đứng trÆ°á»›c che cho cáºu con. Cặp mắt trừng trừng nhìn ngÆ°á»i kia thì thấy hắn mình mặc áo xanh, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm. Bá»™ mặt xanh lè oai phong lẫm liệt. Hắn là má»™t thiếu niên chừng hai mÆ°Æ¡i ba, hai mÆ°Æ¡i bốn tuổi. Hắn đứng trÆ¡ không lá»™ vẻ gì cả.
Lâm Chấn Nam há»i:
- Tôn tÃnh đại danh các hạ là gì? Phải chăng ở phái Thanh Thà nh?...
NgÆ°á»i kia cÆ°á»i lạt đáp:
- PhÆ°á»›c Oai tiêu cục nhà ngÆ°Æ¡i là cái thá gì mà dám há»i há» tên ta. Có Ä‘iá»u bữa nay ta đã đến đây để báo thù thì cÅ©ng nói cho ngÆ°Æ¡i hay. Lão gia quả là ngÆ°á»i phái Thanh Thà nh.
Lâm Chấn Nam trỠmũi kiếm xuống đất gác tay trái lên lưng tay phải nói:
- Tại hạ đối vá»›i DÆ° quán chủ chùa Tùng Phong má»™t niá»m kÃnh cẩn. Hà ng năm phái tiêu đầu đến Thanh Thà nh Ä‘Æ°a lá»… số chÆ°a từng khiếm khuyết bao giá». Năm nay DÆ° quán chủ còn định phái bốn đệ tỠđến Phúc Châu. Tại hạ không hiểu có chá»— nà o đắc tá»™i vá»›i các hạ?
Gã thanh niên kia ngẩng đầu lên nhìn trá»i cÆ°á»i khẩy má»™t hồi rồi má»›i nói:
- Ãúng thế! SÆ° phụ tại hạ quả có phái bốn tên đệ tá» tá»›i Phúc Châu, tại hạ là má»™t ngÆ°á»i trong bá»n nà y.
Lâm Chấn Nam nói:
- Nếu váºy thì hay quá! Không hiểu cao tÃnh đại danh các hạ là gì?
Gã thanh niên không muốn trả lá»i, nhÆ°ng rồi gã cÅ©ng đằng hắng má»™t tiếng lạnh lùng đáp:
- Tại hạ há» Vu tên gá»i Nhân Hà o.
Lâm Chấn Nam gáºt đầu nói:
- Té ra các hạ là má»™t trong bốn vị đại đệ tỠở chùa Tùng Phong. Tháºt là anh hùng hà o kiệt! Không trách môn "Tồi tâm chưởng" cao thâm đến thế! Giết ngÆ°á»i không thấy máu. Tại hạ rất lấy là m bá»™i phục.
Năm chữ "giết ngÆ°á»i không thấy máu" chÃnh là tôn chỉ vá» môn tuyệt kỹ "Tồi tâm chưởng" của phái Thanh Thà nh. Vu Nhân Hà o vừa nghe Lâm Chấn Nam nói huỵch toẹt ra liá»n nghÄ© bụng:
- Thằng cha nà y đã biết chá»— tinh yếu vá» tuyệt kỹ của bản môn thì hắn không phải là hạng tầm thÆ°á»ng.
NhÆ°ng gã không khá»i lấy là m đắc ý vì tiếng tăm mình có ngÆ°á»i biết đến. Lâm Chấn Nam nói:
- Vu anh hùng chẳng quản Ä‘Æ°á»ng xa có lòng chiếu cố mà Lâm má»— chÆ°a kịp đón tiếp, tháºt là thất kÃnh.
Vu Nhân Hà o nói móc:
- Hiá»n công tá» của tôn giá võ nghệ cao cÆ°á»ng đã nghinh tiếp rồi. Y hạ sát cả cáºu con yêu của sÆ° phụ tại hạ, nhÆ° váºy còn chÆ°a đáng kể là thất kÃnh thì hà tất tôn giá phải quan tâm.
Lâm Chấn Nam nghe nói bất giác thấy lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Ông tưởng cáºu con mình có vô tình ngá»™ sát má»™t tên đệ tá» tầm thÆ°á»ng phái Thanh Thà nh thì còn có thể nhá» má»™t nhân váºt có địa vị cao trong võ lâm đứng ra Ä‘iá»u giải để bồi tá»™i vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, hoặc còn có đất để xoay sở. Không ngá» ngÆ°á»i đó lại chÃnh là cáºu con ruá»™t rất cÆ°ng chiá»u của Tùng Phong quán chủ DÆ° Thượng Hải. Ãã xảy ra chuyện nà y thì chỉ có má»™t Ä‘Æ°á»ng là liá»u má»™t cuá»™c sinh tá», chứ không còn lối thoát nà o khác. Ông vung thanh trÆ°á»ng kiếm, Ä‘á»™t nhiên ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả nói:
- Tháºt đáng buồn cÆ°á»i! Vu thiếu hiệp đã khéo nói giỡn.
Vu Nhân Hà o trợn tròng trắng mắt lên há»i:
- Tại hạ nói gì mà bảo nói giỡn?
Lâm Chấn Nam đáp:
- Lâm má»— lâu nay vẫn ngưỡng má»™ DÆ° quán chủ võ nghệ thông thần, gia giáo nghiêm cẩn. Trên chốn giang hồ chẳng ai không kÃnh phục. Khuyển tá» có giết ngÆ°á»i thì chẳng qua là má»™t tên vô lại rượu chè bê bối, trêu cợt lÆ°Æ¡ng gia phụ nữ. Gã đã bị khuyển tá» hạ sát thì đủ biết võ công gã tầm thÆ°á»ng đến thế nà o. Con ngÆ°á»i nhÆ° gã mà bảo là DÆ° công tá», con DÆ° quán chủ thì ai nghe được? Vu thiếu hiệp nói váºy chẳng là đùa giỡn Æ°?
Vu Nhân Hà o xịu mặt xuống không biết trả lá»i ra sao.
Nguyên thiếu niên bị Lâm Bình Chi giết chết ở trong quán rượu kia đúng là con trai nhá» của DÆ° Thượng Hải tên gá»i DÆ° Nhân Ngạn. Mẫu thân gã là tiểu thiếp thứ tÆ° của DÆ° Thượng Hải nên được lão Ä‘em lòng sủng ái. Từ thuở nhá» DÆ° Nhân Ngạn được mẫu thân cÆ°ng chiá»u không chịu luyện võ, chỉ rong chÆ¡i lu bù. DÆ° Nhân Ngạn thÆ°á»ng lừa dối phụ thân lấy tiá»n đánh bạc hoặc chÆ¡i bá»i, rượu, Ä‘iếm.
Lần nà y DÆ° Thượng Hải phái ngÆ°á»i đến Phúc Kiến, DÆ° Nhân Ngạn thấy mình quanh quẩn ở trên núi Thanh Thà nh mãi cÅ©ng chán. Gã liá»n năn nỉ mẫu thân xin phụ thân cho Ä‘i Phúc Kiến để thêm phần lịch duyệt tăng tiến kiến thức là giả, dụng ý của gã chỉ là đến những nÆ¡i phồn hoa đô há»™i để chÆ¡i bá»i phóng túng má»™t phen cho thá»a thÃch. DÆ° Thượng Hải cÅ©ng biết DÆ° Nhân Ngạn là má»™t tên vô dụng nhất trong đám con lão. Nếu xẩy cuá»™c đấu tranh tá»· võ thì dù ai nói thế nà o lão cÅ©ng chẳng cho Ä‘i để phái Thanh Thà nh khá»i mất mặt vì gã. NhÆ°ng chuyến nà y Ä‘i Phúc Châu chỉ là đáp lá»… PhÆ°á»›c Oai tiêu cục nên lão má»›i Æ°ng cho. NgỠđâu dá»c Ä‘Æ°á»ng DÆ° Nhân Ngạn ăn chÆ¡i, cá» bạc Ä‘Ã ng Ä‘iếm Ä‘á»u bình yên vô sá»±. Gã xuống tá»›i Phúc Châu má»›i bị chết dÆ°á»›i lưỡi Ä‘ao trủy thủ của Lâm Bình Chi.
Vu Nhân Hà o đối vá»›i anh chà ng sÆ° huynh nà y trong lòng cÅ©ng chẳng thÃch gì nhÆ°ng mẫu thân gã được sÆ° phụ Ä‘em lòng sủng ái nên hắn không dám đắc tá»™i vá»›i gã. Lúc nà y nghe Lâm Chấn Nam nói mấy câu mỉa mai chua cay cảm thấy khó mà đối đáp được.
Ãá»™t nhiên trong rừng trúc có tiếng nói vá»ng ra:
- Tục ngữ có câu: "Song quyá»n khôn địch bốn tay" tháºt là phải lắm! Khi ở trong quán rượu Lâm thiếu tiêu đầu thống lãnh hai mÆ°Æ¡i bốn tên tiêu đầu bao vây DÆ° sÆ° đệ để tấn công...
Hắn vừa nói vừa từ trong rừng chạy ra. NgÆ°á»i nà y cái đầu nhá» xÃu, tay phe phẩy cái quạt giấy nói tiếp:
- Nếu tay cầm Ä‘ao thÆ°Æ¡ng mà động thủ hẳn hoi thì còn nói gì? Dù PhÆ°á»›c Oai tiêu cục có đông ngÆ°á»i, song thá»±c tình mà nói toà n là đồ vô dụng. NhÆ°ng Lâm thiếu tiêu đầu đã bá» thuốc Ä‘á»™c và o rượu cho DÆ° sÆ° đệ uống, rồi lại phóng ra đến mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám thứ ám khÃ. Ha ha! Con rùa đó tháºt là độc ác!
Bá»n ta vì hảo ý mà đến bái phá»ng. NgỠđâu bị ngÆ°á»i ta Ä‘á»™t nhiên ám toán.
Lâm Bình Chi bị Vu Nhân Hà o đá má»™t cÆ°á»›c té lá»™n Ä‘i, chà ng hầm hầm tức giáºn bò dáºy đứng má»™t bên, định chá» phụ thân đối đáp mấy câu xong, sẽ nhảy xổ và o đấu nữa. NgỠđâu tên ma đầu mặt choắt kia lại còn nói bá» thuốc Ä‘á»™c và o rượu gì gì nữa. Chà ng tức quá không chịu được liá»n quát lên:
- Mi nói thúi lắm! Ta vá»›i hắn đã không thù oán lại chÆ°a từng biết mặt, nhất là lại không biết hắn là ngÆ°á»i phái Thanh Thà nh thì mÆ°u đồ sát hại hắn là m khỉ gì?
Gã kia vội giơ quạt lên xua lia lịa nói:
- Thúi lắm! Thúi lắm! Không ngá»i được! Mi đã không thù không oán vá»›i DÆ° sÆ° đệ, thì sao lại mai phục bên ngoà i quán rượu hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tên vừa tiêu đầu vừa chạy cá»? DÆ° sÆ° đệ ta thấy mi trêu cợt con gái lÆ°Æ¡ng gia, nổi cÆ¡n bất bình đánh mi ngã lăn ra, chỉ cho mi má»™t bà i há»c rồi tha mạng liá»n. Thế mà chẳng những mi không cảm Æ¡n, lo chuyện báo đáp, lại còn sai bá»n tiêu đầu chó má xúm và o đánh DÆ° sÆ° đệ...
Lâm Bình Chi tức nhÆ° vỡ máºt, lá»›n tiếng thét lên:
- Té ra bá»n Thanh Thà nh chúng bay toà n là quân vô lại ngang chÆ°á»›ng, không kể gì đến lã phải trái.
Gã kia cÆ°á»i há» há» nói:
- Con rùa đê tiện kia! Mi thóa mạ ngÆ°á»i ta chăng?
Lâm Bình Chi tức giáºn quát lên:
- Ta thóa mạ mi thì đã sao?
Gã kia gáºt đầu đáp:
- Mi cứ thóa mạ cho sướng miệng đi! Chẳng có gì liên can đến ta hết! Ta chẳng lấy thế là m quan tâm.
Lâm Bình Chi nghi gã nói mấy câu nà y rất đỗi ngạc nhiên, vì nó ra ngoà i sự tiên liệu của chà ng.
Ãá»™t nhiên chà ng nghe đánh vù má»™t tiếng. Có ngÆ°á»i vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt chà ng. Chà ng toan vung tay trái lên đánh ra nhÆ°ng đã cháºm mất rồi.
Một tiếng bốp vang lên. Má bên phải Lâm Bình Chi bị cái tát tai rất nặng. Mắt chà ng nẩy đom đóm, cơ hồ ngất đi.
Gã kia cá» Ä‘á»™ng cá»±c kỳ mau lẹ. Gã phóng chưởng tát xong lui vá» chá»— cÅ©, Ä‘Æ°a tay lên sá» má, là m mặt giáºn quát há»i:
- Thằng lá»i kia! Sao mi dám Ä‘á»™ng thủ đánh ngÆ°á»i ta? úi chà ! Ãau quá! Ä‘au quá! Ha ha!...
VÆ°Æ¡ng phu nhân thấy con bị sỉ nhục, liá»n vung Ä‘ao chém gã kia bằng má»™t chiêu "Dã hoa siêu thiên" vừa chuẩn Ä‘Ãch vừa mãnh liệt.
Gã kia vá»™i né mình Ä‘i. Lưỡi Ä‘ao chém trượt vá» mé hữu chỉ còn cách gã không đầy bốn tấc. Gã giáºt mình kinh hãi liá»n cất tiếng mắng:
- Lại mụ mặt dầy nà y nữa! Giá»i thiệt!
Gã không dám khinh địch, thò tay ra sau lÆ°ng rút lấy cây nhuyá»…n tiên. Gã chá» VÆ°Æ¡ng phu nhân phóng chiêu Ä‘ao thứ hai tá»›i nÆ¡i má»›i vung nhuyá»…n tiên lên phản kÃch.
Lâm Chấn Nam biết cục diện bữa nay không còn cách nà o thu xếp được nữa liá»n chống kiếm tiến ra nói:
- Phái Thanh Thà nh muốn láºt đổ PhÆ°á»›c Oai tiêu cục là việc rất dá»… dà ng. NhÆ°ng trong võ lâm sẽ có công luáºn ai phải ai quấy. Xin má»i Vu thiếu hiệp!
Vu Nhân Hà o nắm lấy vỠkiếm, rút kiếm ra đánh soạt một tiếng rồi đáp:
- Xin má»i Lâm tổng tiêu đầu!
Lâm Chấn Nam bụng bảo dạ:
- Ta từng nghe "Tùng phong kiếm pháp" của phái Thanh Thà nh vừa mãnh liệt vừa mau lẹ. Sở dĩ kêu bằng Tùng phong kiếm pháp vì nó vừa cứng vừa mạnh như cây tùng lại nhẹ như gió thoảng. Ta phải chiếm tiên cơ mới mong thủ thắng được.
Ông không khách khà nữa Ä‘iểm mÅ©i kiếm xuống rồi quét ngang má»™t cái. ánh bạch quang rần rần vá»t ra.
Ãó là chiêu "quần tà tịch địch" trong Tịch Tà kiếm pháp.
Vu Nhân Hà o thấy thế kiếm cá»±c kỳ hung mãnh, gã không dám đỡ gạt, lạng ngÆ°á»i Ä‘i tránh khá»i.
Lâm Chấn Nam chưa sỠchiêu đến độ chót đã phóng ra chiêu thứ hai là chiêu "Phô quỳ quyết mục".
Mũi kiếm nhằm đâm và o hai mắt đối phương.
Lúc nà y ánh mặt trá»i chênh chếch chiếu và o rừng trúc, tuy ánh nắng chÆ°a mãnh liệt nhÆ°ng nó chiếu và o mÅ©i kiếm lấp loáng chẳng khác ánh và o trong gÆ°Æ¡ng là m cho gã hoa mắt lên.
Vu Nhân Hà o la thầm:
- Há»ng mất!
Gã nhảy lùi lại phÃa sau. Trống ngá»±c đánh thình thình. Chiêu kiếm vừa rồi xuýt là m cho gã bị nguy hiểm.
Lâm Chấn Nam lại phóng chiêu kiếm thứ ba đâm tá»›i. Vu Nhân Hà o giÆ¡ kiếm lên đỡ đánh choang má»™t tiếng. Cánh tay cả hai ngÆ°á»i cùng chấn Ä‘á»™ng.
Lâm Chấn Nam mừng thầm nghĩ bụng:
- Mình tưởng kiếm pháp phái Thanh Thà nh ghê gá»›m thế nà o, té ra chỉ có váºy thôi.
Mấy bữa nay PhÆ°á»›c Oai tiêu cục bị đối phÆ°Æ¡ng gây nên cuá»™c náo loạn thần sầu quá»· khốc, nên ông vẫn nÆ¡m ná»›p lo sợ. Bây giỠông đã biết con mình giết đúng phải con trai DÆ° Thượng Hải thì ngoà i cách liá»u mạng chiến đấu không còn Ä‘Æ°á»ng lối nà o khác.
Lâm Chấn Nam hăng hái xông và o thà nh ra uy lực vỠkiếm pháp đã tăng lên mấy phần.
Vu Nhân Hà o lại nghĩ bụng:
- Tý lực của thằng cha nà y ghê gớm lắm!
Vừa rồi gã đá Lâm Bình Chi lăn lá»™n Ä‘i, đã tưởng Lâm Chấn Nam cÅ©ng chẳng có chi đáng kể. NgỠđâu võ thuáºt của hai cho con tuy cùng má»™t lối gia truyá»n, nhÆ°ng công lá»±c cách xa nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Vả kinh nghiệm lâm địch của Lâm Chấn Nam so vá»›i Vu Nhân Hà o còn cao hÆ¡n nhiá»u.
Ãến chiêu thứ chÃn, Vu Nhân Hà o má»›i sá» chiêu "Tùng Ä‘Ã o ẩn ẩn" để gạt chiêu thức của đối phÆ°Æ¡ng đánh tá»›i, rồi má»›i ra chiêu phản kÃch.
Lâm Chấn Nam quát lên:
- Giá»i lắm!
Ông vung kiếm chém tới. Hai thanh kiếm chạm nhau đánh choang một tiếng rùng rợn.
Hai ngÆ°á»i cùng cảm thấy cánh tay tê nhức và đá»u lùi lại má»™t bÆ°á»›c.
|
19-07-2008, 10:16 PM
|
|
Nghịch Thiên Quá»· Äế
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 405
Thá»i gian online: 22 giá» 5 phút 5 giây
Thanks: 3
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9
Trong phạn điếm thiếu nữ ra oai
Vu Nhân Hà o khoa trÆ°á»ng kiếm khoanh thà nh Ä‘Æ°á»ng vòng tròn rồi Ä‘á»™t nhiên đâm tá»›i. ánh kiếm lóe ra nhiá»u Ä‘iểm. MÅ©i kiếm đâm và o bảy tám chá»—.
Lâm Chấn Nam không biết đối phương đâm và o chỗ nà o, nên không dám vung kiếm lên gạt mà chỉ lùi lại một bước.
Vu Nhân Hà o thu kiếm vỠtoan đâm nữa. Không ngỠLâm Chấn Nam ra chiêu rất mau lẹ. Ông nhân một giây đối phương còn trù trừ để tấn công.
Má»™t bên là tay lão luyện ghê gá»›m, má»™t đằng chiêu kiếm rất tinh kỳ. Hai ngÆ°á»i chợt tiến chợt lui, qua lại hÆ¡n hai chục chiêu mà vẫn chÆ°a phân thắng bại.
Bên kia VÆ°Æ¡ng phu nhân cùng gã PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà động thủ. Bà mấy lần gặp nguy hiểm. Thanh kim Ä‘ao bị cây nhuyá»…n tiên quấn lấy. Má»›i đánh có và i chiêu mà hai lần suýt nữa bà bị rá»›t mất binh khÃ.
Lâm Bình Chi thấy mẫu thân Ä‘uối thế quá rồi, chà ng vá»™i và o phạn Ä‘iếm chụp lấy chiếc ghế dà i đẩy mạnh vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng Nhân TrÃ.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà cÆ°á»i nói:
- Lâm thiếu tiêu đầu mà cũng đánh kiểu vô lại đó ư?
Gã cầm cây nhuyễn tiên vung lên rồi quất xuống đánh chát một tiếng.
Lâm Bình Chi bị má»™t roi đánh trúng lÆ°ng khá nặng Ä‘au thấu xÆ°Æ¡ng, cÆ¡ hồ không đứng vững. NhÆ°ng chà ng biết nếu mình mà ngã ra là cả hai mẹ con tất bị uổng mạng. Chà ng nghiến răng chịu Ä‘au lại giÆ¡ ghế lên nhằm Ä‘áºp xuống đầu PhÆ°Æ¡ng Nhân TrÃ.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà né ngÆ°á»i Ä‘i tránh khá»i.
Lâm Bình Chi giáºn nhÆ° Ä‘iên lại nhảy xổ và o. Ãá»™t nhiên chân chà ng lảo đảo, không hiểu đã bị quấn và o cái gì. Láºp tức chà ng ngã lăn ra.
Bá»—ng nghe có tiếng ngÆ°á»i quát:
- Nằm xuống.
Má»™t chân đạp lên ngÆ°á»i chà ng. Tiếp theo trên lÆ°ng cảm thấy má»™t mÅ©i nhá»n dà và o.
Lâm Bình Chi thấy cát bụi mù mịt. Ãồng thá»i mẫu thân chà ng thét lên:
- Ãừng giết y! Ãừng giết y!
Chà ng lại nghe Phương Nhân Trà quát:
- Cả ngươi cũng nằm xuống!
Nguyên giữa lúc hai mẹ con Lâm Bình Chi đấu vá»›i PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà thì sau lÆ°ng có má»™t ngÆ°á»i lén tá»›i Ä‘Æ°a chân ra quét ngang khiến cho Lâm Bình Chi bị té nhà o. NgÆ°á»i nà y liá»n rút Ä‘ao trủy thủ ra dà và o lÆ°ng chà ng.
VÆ°Æ¡ng phu nhân không địch nổi PhÆ°Æ¡ng Nhân TrÃ, tâm thần bà bối rối, Ä‘ao pháp cÅ©ng sÆ¡ hở, liá»n bị cây nhuyá»…n tiên của đối phÆ°Æ¡ng quấn và o chân trái. Gã giáºt mạnh má»™t cái rồi buông ra khiến bà ngã xuống tức khắc.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà chạy lại Ä‘iểm huyệt đạo hai ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i gạt ngã Lâm Bình Chi chÃnh là hán tá» há» Giả đã Ä‘á»™ng thủ đánh nhau vá»›i hai tên tiêu đầu trong quán rượu nhá» ngoà i thà nh Phúc Châu tên gá»i Giả Nhân Ãạt. Gã cÅ©ng là đệ tá» phái Thanh Thà nh, võ công được kể và o hà ng thứ nhất.
Ngà y thÆ°á»ng Giả Nhân Ãạt vẫn bầu bạn vá»›i DÆ° Nhân Ngạn. Hai ngÆ°á»i ăn uống vá»›i nhau. Cả những lúc đánh bạc, Ä‘Ã ng Ä‘iếm cÅ©ng kẽo kè nhau. Gã được DÆ° Nhân Ngạn o bế, cùng nhau đến tỉnh Phúc Kiến.
Giả Nhân Ãạt cùng PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà kiá»m chế được mẹ con Lâm Bình Chi rồi, từ từ tiến đến phÃa sau Lâm Chấn Nam.
Lâm Chấn Nam thấy vợ con Ä‘á»u bị địch nhân hạ rồi thì trong lòng kinh hãi vô cùng. Ông vung kiếm đâm veo véo luôn mấy nhát.
Phương Nhân Trà la lên:
- Vu hiá»n đệ! Con rùa nà y định chuồn đó.
Vu Nhân Hà o tá»· đấu đến bây giỠđã dần dần mò ra Ä‘Æ°á»ng kiếm của đối phÆ°Æ¡ng. Gã thi triển "Tùng phong kiếm pháp" má»—i lúc má»™t mau lẹ. Những luồng bạch quang lấp loáng bao vây lấy Lâm Chấn Nam và o trong vòng ánh kiếm.
Lâm Chấn Nam thấy mình bị ba ngÆ°á»i bao vây không còn lối rút lui. Ông cố trấn tÄ©nh tâm thần, thấy chiêu nà o gạt chiêu ấy.
Ãá»™t nhiên mắt ông hoa lên tưởng nhÆ° có hà ng mÆ°á»i mấy thanh kiếm từ bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng phóng đến tá»›i tấp. Ông vá»™i vung kiếm thà nh Ä‘Æ°á»ng vòng tròn để bảo vệ thân thể.
Vu Nhân Hà o quát lên:
- NÃ y!
Ãầu gối bên phải Lâm Chấn Nam bị trúng kiếm nhủn ra, chân phải khụy ngay xuống, ông láºp tức nhảy vá»t lên.
Vu Nhân Hà o phóng kiếm ra đâm. Mũi kiếm đã trỠngược và o trước ngực ông.
Bá»—ng nghe Giả Nhân Ãạt lá»›n tiếng reo:
- Vu hiá»n đệ! Chiêu "LÆ°u tinh cản nguyệt" của hiá»n đệ tháºt là tuyệt diệu.
Xem chừng ai đã là đệ tá» phái Thanh Thà nh thì tuy không sỠđược chiêu nà y nhÆ°ng thấy ngÆ°á»i ta phóng ra liá»n biết ngay láºp tức.
Lâm Chấn Nam buông tiếng thở dà i, liệng thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Ä‘i nói:
- Các ngươi hạ thủ chúng ta mau lẹ đi!
Bỗng ông thấy sau lưng đau nhói, thì ra bị Phương Nhân Trà dùng cán quạt điểm huyệt. Gã vừa điểm huyệt vừa nói:
- Cái gì mà mau lẹ với chẳng mau lẹ? Trong thiên hạ sao lại có chuyện dễ dà ng thế được? Ngươi phải lên núi Thanh Thà nh để yết kiến sư phụ ta đã.
Lâm Chấn Nam nghĩ bụng:
- Bá»n chúng cùng nhau đến Phúc Kiến để chết mất con trai sÆ° phụ, dÄ© nhiên chúng cá»™t ba ngÆ°á»i nhà mình lại Ä‘Æ°a vá» Tứ Xuyên phục mạng sÆ° phụ. Chúng chÆ°a hạ sát bá»n mình ngay thì chuyện Ä‘i Thanh Thà nh nà y Ä‘Æ°á»ng xa muôn dặm, biết đâu chẳng có cÆ¡ há»™i thoát thân?
Giả Nhân Ãạt tay trái nắm lấy sau lÆ°ng Lâm Bình Chi nhấc bổng chà ng lên rồi vừa tát và o mặt chà ng hai cái tháºt mạnh vừa thóa mạ:
- Con thá» nà y! Bắt đầu từ bữa nay, má»—i ngà y lão gia đánh mi 18 lần suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng từ đây lên đến núi Thanh Thà nh tỉnh Tứ Xuyên, đánh cho cái bá»™ mặt xinh đẹp của mi biến thà nh mặt con chó.
Lâm Bình Chi biết mình đã lá»t và o tay địch nhân thì rồi đây sẽ bị chúng hà nh hạ, lăng nhục so vá»›i chết còn Ä‘au khổ gấp ngà n lần.
Lúc nà y ngÆ°á»i chà ng không nhúc nhÃch được. Ãang còn giáºn nhÆ° Ä‘iên lên chà ng ngáºm má»™t búng nÆ°á»›c miếng nhổ mạnh qua. Hai ngÆ°á»i chỉ cách nhau chừng hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c, Giả Nhân Ãạt không kịp né tránh.
"Bép" một tiếng! Nước miếng trúng và o mũi gã.
Giã Nhân Ãạt tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm, liá»n quáºt mạnh Lâm Bình Chi xuống đất rồi vung chân đá và o lÆ°ng chà ng mấy cái.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà cÆ°á»i nói:
- Ãủ rồi! Thế là đủ rồi! NgÆ°Æ¡i đá chết gã thì vá» phúc trình vá»›i sÆ° phụ là m sao? Thằng lá»i nà y bất quá chỉ nhÆ° má»™t cô gái. Gã không chịu nổi những thoi quyá»n cÆ°á»›c của ngÆ°Æ¡i đâu.
Giả Nhân Ãạt tức giáºn vô cùng.
Ta nên biết võ nghệ Giả Nhân Ãạt đã tầm thÆ°á»ng mà nhân cách lại đê hèn. SÆ° phụ đã chẳng Æ°a gì gã mà anh em đồng môn Ä‘á»u khinh thÆ°á»ng gã. Trên núi Thanh Thà nh chỉ còn má»™t mình DÆ° Nhân Ngạn là má»™t Ä‘iểm tá»±a vững nhÆ° núi của gã. Thế mà Lâm Bình Chi đâm chết má»™t Ä‘iểm tá»±a đó rồi thì là m gì gã chẳng căm háºn thấu xÆ°Æ¡ng?
Giả Nhân Ãạt nghe PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà nói váºy, gã không dám đá nữa, chỉ nhổ bãi rãi và o mặt Lâm Bình Chi cho hả giáºn.
Phương Nhân Trà lại nói:
- Chúng ta ăn cÆ¡m đã rồi hãy Ä‘i. Giả sÆ° đệ! Phiá»n sÆ° đệ Ä‘i nấu cÆ¡m.
Giả Nhân Ãạt đáp:
- Ãược rồi!
Gã đối vá»›i vị sÆ° huynh nà y không dám trái lá»i bao giá». Huống chi lần nà y DÆ° Nhân Ngạn bị hại giữa lúc có gã Ä‘i kèm bên. Má»™t là gã không đủ sức bảo vệ cho DÆ° Nhân Ngạn, hai là lúc lâm nguy gã lại bá» trốn thoát thân. Nhất định gã sẽ bị sÆ° phụ trừng trị. Gã liá»n năn nỉ hai gã há» PhÆ°Æ¡ng và há» Vu để khi vá» chùa Tùng Phong chúng sẽ che Ä‘áºy cho gã. Ãừng nói bảo gã thổi cÆ¡m mà dù có bắt gã là m việc gì khó khăn gấp mÆ°á»i, gã cÅ©ng chẳng dám chối từ.
Giả Nhân Ãạt liá»n chạy nhanh và o bếp bắc nồi thổi cÆ¡m.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà và Vu Nhân Hà o Ä‘em ba ngÆ°á»i nhà Lâm Chấn Nam và o trong phạn Ä‘iếm liệng xuống đất. Vu Nhân hà o nói:
- PhÆ°Æ¡ng sÆ° ca! Từ đây vá» núi Thanh Thà nh, Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi, cần Ä‘á» phòng bá»n chúng bá» trốn. Võ công lão nà y không phải tầm thÆ°á»ng. SÆ° ca hãy nghÄ© má»™t kế hoạch để giữ cho chắc.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà cÆ°á»i đáp:
- Cái đó dá»… lắm! Ãể ăn cÆ¡m xong rồi chặt gân tay ba ngÆ°á»i bá»n chúng Ä‘i rồi lấy cây nhuyá»…n tiên của ta mà xuyên và o xÆ°Æ¡ng tỳ bà của bá»n chúng nhÆ° má»™t xóc cua thì chúng còn chạy Ä‘Æ°á»ng trá»i.
Lâm Chấn Nam nghe PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà nói váºy cÆ¡ hồ ngất Ä‘i. Ông nghÄ© bụng:
- Nếu chúng mà chặt gân tay thì từ nay thà nh ra phế nhân. Dù dá»c Ä‘Æ°á»ng có trốn thoát được nhÆ°ng sống cÅ©ng chẳng còn sinh thú gì nữa. Gã há» PhÆ°Æ¡ng nà y nhá» tuổi mà gã là m việc tháºt là độc địa.
Lâm Bình Chi lớn tiếng thóa mạ rồi la lên:
- Bá»n mi có giá»i thì giết ta Ä‘i! Còn dùng những cách ma quá»· để hại ngÆ°á»i thì chỉ là những hà nh Ä‘á»™ng Ä‘e hèn của hạng mạt lÆ°u trên chốn giang hồ.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà cÆ°á»i há»nh hệch nói:
- Vu sÆ° đệ! Thằng lá»i lá»™n giống nà y còn mở miệng thóa mạ má»™t câu nữa thì ta sẽ tìm phân trâu thay cho phân chó nhét và o miệng nó.
Câu nà y quả nhiên công hiệu. Lâm Bình Chi tuy phẫn uất đến ngất Ä‘i mấy lần nhÆ°ng chà ng Ä‘Ã nh ngáºm miệng không dám thóa mạ má»™t câu nà o nữa.
Phương Nhân Trà nói hết câu nà y đến câu khác để mỉa mai chơi.
Vu Nhân Hà o cặp lông mà y nhăn tÃt lại mà nghe chứ không nói câu nà o. Thỉnh thoảng gã lại nở má»™t nụ cÆ°á»i. Trong lòng gã Ä‘ang mải nghÄ© vá» cuá»™c đấu kiếm vá»›i Lâm Chấn Nam vừa rồi. Từng chiêu má»™t diá»…n ra trong đầu óc gã.
Hồi lâu Giả Nhân Ãạt Ä‘em cÆ¡m canh lên nói:
- Ở đây đến con gà mái cÅ©ng không có. Chúng ta cắt lấy miếng thịt đùi thằng lá»i kia nấu ăn có được không?
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà biết gã đùa liá»n đáp:
- Ãược lắm! Thằng nhá» lá»™n giống nà y thịt trắng và má»m chắc còn ngon hÆ¡n thịt bò thui. Có Ä‘iá»u đáng tiếc là đây không có rượu.
Bỗng nghe trong bếp có thanh âm thiếu nữ trong trẻo vang lên:
- Các vị lão gia muốn thứ rượu gì nơi đây cũng có!
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u sá»ng sốt ngoảnh nhìn vá» phÃa sau thì thấy má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng áo xanh từ trong bếp Ä‘i ra.
Tay cô bưng một chiếc khay gỗ. Trên khay đặt một hồ rượu và ba cái chén.
Cô nà y cúi đầu xuống nhưng nhìn cũng rõ bộ mặt rỗ sà rỗ sứt.
Hai gã PhÆ°Æ¡ng, Vu cảm thấy có Ä‘iá»u kinh dị tá»± há»i:
- Cô bé nà y ở đâu đến?
Giả Nhân Ãạt cà ng khiếp sợ hÆ¡n. Gã nháºn ra cô nà y chÃnh là thiếu nữ bán rượu ngoà i cá»a bắc thà nh Phúc Châu. DÆ° Nhân Ngạn nhân trêu cợt mà phải vạ. Sao bây giá» Ä‘á»™t nhiên cô lại xuất hiện ở trong phạn Ä‘iếm đồng không mông quạnh nà y?
Gã liá»n đứng lên trá» và o mặt cô gái ấp úng há»i:
- Sao cô... Cô cũng đến đây?
Thiếu nữ vẫn cúi đầu khẽ nói:
- Rượu có rồi nhưng chưa có thức nhắm.
Vừa nói vừa đặt khay rượu xuống bà n. Giả Nhân Ãạt nhắc lại:
- Ta há»i: sao cô cÅ©ng đến chốn nà y?
Rồi vươn tay ra nhằm chụp xuống cánh tay cô bé.
Thiếu nữ hÆ¡i nghiêng mình Ä‘i tránh khá»i chiêu trảo của Giả Nhân Ãạt rồi đáp:
- Bá»n tiểu nữ bán rượu là m kế sinh nhai. Các vị lão gia muốn uống rượu ở địa phÆ°Æ¡ng nà o thì tiểu nữ cÅ©ng tá»›i đó hầu hạ.
Giả Nhân Ãạt tuy võ công không cao thâm gì mấy nhÆ°ng cÅ©ng là đệ tá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng chùa Tùng Phong.
Thế mà thiếu nữ chỉ nhẹ nhà ng né tránh má»™t cái đã thoát khá»i thì dÄ© nhiên cô cÅ©ng là con nhà võ.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà nhìn Vu Nhân Hà o má»™t cái rồi há»i:
- Hay lắm! Cô nương bán thứ rượu gì?
Thiếu nữ đáp:
- Tiểu nữ có đủ: Hạc đỉnh hồng, Tỷ sương và Thất khổng lưu huyết.
Cô vừa nói vừa nâng hồ rượu lên rót và o chén để trÆ°á»›c mặt ba ngÆ°á»i. Rượu Ä‘á» nhÆ° máu, quả nhiên có chá»— khác thÆ°á»ng.
Giả Nhân Ãạt cả giáºn quát lên:
- Té ra mi cùng thẳng lá»i tai thỠđầu cừu kia đồng bạn vá»›i nhau.
Gã xoay tay lại nhằm thiếu nữ quét ngang một cái.
Thiếu nữ vòng tay trái ra, lùi lại phÃa sau má»™t bÆ°á»›c.
Giả Nhân Ãạt quét ngang không trúng thì bị mất thể diện vá»›i sÆ° huynh sÆ° đệ. Gã gầm lên má»™t tiếng, vá»t mình nhảy xổ lại, mÆ°á»i đầu ngón tay Ä‘Æ°a ra nhằm chụp tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c thiếu nữ. Chiêu nà y tháºt là vô lại. Gã là đệ tá» môn phái có danh tiếng, không nên sá» dụng chiêu số đê tiện nà y má»›i phải. NhÆ°ng gã vốn là kẻ vô hạnh mà đối vá»›i thiếu nữ bán rượu gã lại không coi và o đâu, nên gã ra tay chẳng úy kỵ gì.
Thiếu nữ tức giáºn nghiêng ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°a bà n tay trái ra đẩy và o lÆ°ng gã, cô mượn phép "Tá lá»±c đả lá»±c" rồi thuáºn thế hất mạnh ra ngoà i.
Giả Nhân Ãạt không tá»± chủ được, ngÆ°á»i bị bắn văng Ä‘i. Miệng gã thét lên be be.
"Chát" má»™t tiếng vang lên. Ãầu óc gã đụng phải ba cây trúc. Sức báºt lại của ba cây trúc rất mạnh. Gã cong ngÆ°á»i Ä‘i má»™t chút rồi láºp tức bị hất văng lên không.
NgÆ°á»i Giả Nhân Ãạt còn lÆ¡ lá»ng trên không, gã chỉ sợ bị hất xuống má»™t cách khủng khiếp thì mất thể diện vá»›i anh em. Gã vá»™i ra chiêu "Lý ngÆ° đả đình" muốn đặt hai chân xuống đất.
Không ngá» sức hất của cây trúc báºt ngược trở lại khó biết Ä‘Æ°á»ng mà mò phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Gã không sá» thế "Lý ngÆ° đả đình" thì còn khá, nhÆ°ng vừa sá» chiêu nà y biến thà nh đầu chúc xuống, chân chổng lên trá»i rồi rá»›t thẳng xuống đất đánh binh má»™t tiếng, gãy mất bảy tám cái răng. Gã lồm cồm đứng dáºy. Ãầu và mặt bê bết toà n máu tÆ°Æ¡i và tro bụi.
Giả Nhân Ãạt tức quá ngoắc miệng ra mà thóa mạ rồi rút lưỡi Ä‘ao trủy thủ nhảy lại đâm thiếu nữ.
Thiếu nữ né ngÆ°á»i Ä‘i rồi lại đẩy ra hất và o má»™t cái, tức là vẫn mượn phép "Tá lá»±c đả lá»±c". Lần nà y nà ng nhằm đúng cái ao nhá» bên rừng trúc hất lại đánh "bõm" má»™t tiếng. Bá»n nÆ°á»›c bắn lên tung tóe.
Giả Nhân Ãạt bị hất xuống ao. Ãồng thá»i lưỡi trủy thủ của gã rá»i khá»i tay bay lên cao mấy trượng, lúc Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không ánh và ng lấp loáng trông rất đẹp mắt.
Thiếu nữ tung mình nhảy ra giơ tay đón lấy lưỡi trủy thủ.
Giả Nhân Ãạt vẫn ngoác miệng ra mà thóa mạ. Gã không thóa mạ còn khá, vừa mở miệng thóa mạ thì lại uống nÆ°á»›c và o bụng. Ao nà y nguyên là chá»— nÆ°á»›c có lẫn cả phân cùng nÆ°á»›c tiểu của chủ nhân phạn Ä‘iếm dùng để tÆ°á»›i rau. Giả Nhân Ãạt nuốt và o thá»±c là đau khổ.
PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà và Vu Nhân Hà o chỉ ngồi bà ng quang. Chúng thấy Giả Nhân Ãạt rá»›t xuống ao cÅ©ng không lại cứu viện. PhÆ°Æ¡ng Nhân Trà chá» cho thiếu nữ giÆ¡ tay bắt được lưỡi trủy thủ rồi má»›i lạnh lùng nói:
- Phái Hoa SÆ¡n cùng phái Thanh Thà nh chúng ta vốn không thù oán mà hai vị sÆ° trưởng vẫn giao hảo vá»›i nhau. Thế mà cô nÆ°Æ¡ng má»i chúng ta uống rượu Hạc Ä‘Ãnh hồng, Tá»· sÆ°Æ¡ng, Thất khổng lÆ°u huyết thi e rằng có Ä‘iá»u quá đáng.
Thiếu nữ sá»ng sốt má»™t chút rồi cÆ°á»i khanh khách nói:
- Nhỡn lá»±c của các hạ ghê gá»›m tháºt! Sao biết tiểu nữ ở phái Hoa SÆ¡n?
Phương Nhân Trà đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng vừa ra hai chiêu "Thuáºn thủy thôi chu" có cả CÆ°Æ¡ng kình lẫn Nhu kình, đúng là chÃnh truyá»n của Nhạc đại chưởng môn phái Hoa SÆ¡n. Oai danh phái Hoa SÆ¡n lừng lẫy trên chốn giang hồ. Nhỡn lá»±c tại hạ tuy kém cá»i song cÅ©ng nháºn ra được.
Thiếu nữ nói:
- Các hạ đừng tâng bốc tiểu nữ. Tiểu nữ biết các hạ là PhÆ°Æ¡ng đại gia, má»™t tay cao thủ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng chùa Thanh Tùng. Còn vị nà y là Vu tam gia, má»™t anh hùng hà o kiệt trong bốn vị đại đệ tá». Má»i các vị uống rượu Ä‘i.
Phương Nhân Trà nói:
- Gặp phái Hoa SÆ¡n, bá»n tại hạ vẫn phải nhượng bá»™ tránh xa. Xin cô nÆ°Æ¡ng cho biết hiệp danh. Nếu không thì tệ sÆ° phụ há»i đến, bá»n tại hạ biết Ä‘Æ°á»ng nà o mà trả lá»i?
Thiếu nữ cÆ°á»i đáp:
- Các hạ cứ nói con xú nha đầu phái Hoa SÆ¡n là được. Chắc trong thiên hạ không có ngÆ°á»i thứ hai nà o tÆ°á»›ng mạo xấu xa nhÆ° tiểu nữ.
Lúc nà y Giả Nhân Ãạt ở dÆ°á»›i ao dÆ¡ dáy lóp ngóp bò lên. Gã không ngá»›t nôn oẹ và tiếp tục thóa mạ. NhÆ°ng gã khuyết mất cả răng, nói năng không được rõ rà ng, giá»ng nói ấm á»› nghe tháºt buồn cÆ°á»i.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn.eu, åãèïòà, åâðîñïîðò, àëüäåáàðàí, äíåâíèê, biet viet kiem, êàáèíû, èãðîìàíèÿ, ïíåâìàòè÷åñêîå, ïîäàðêè, ïîðíîãàëåðåè, îñòðîâ, îòêðûòêè, ïðåäñêàçàíèÿ, ñàëàòîâ, nguồn: vietkiem.com, ñìåøàðèêè, ñòðîèòåëüñòâå, òî÷êà, phim teu ngao giang ho, tiếu ngạo giang hồ, tieu dao giang ho 4vn, tieu ngao giabg ho 4vn, tieu ngao giang ho, tieu ngao giang ho 4eu, tieu ngao giang ho 4vn, việt kiếm.com, viet kiem, viet kiem.com, vietdiem .com, vietkeim, vietkiem, vietkiem com, vietkiem kim dung, vietkiem net, vietkiem.com, vietkiem.com forum, vietkiem.com/, vietkiem.net, vietkiemcom, www.vietkiem.com |
| |