Sau thời gian hai năm, Huyền Tinh cũng đã đi qua rất nhiều địa phương.
Hắn ban đầu là muốn tìm hiểu xem, trên tinh cầu này có nguyên liệu luyện khí hay không, nhưng mà không nghĩ tới thời gian lâu như vậy mà một ít nguyên liệu có giá trị cũng chưa tìm được, cùng lắm cũng chỉ có vài khối huyền thiết kém phẩm chất, dùng cái này để luyện khí giỏi lắm cũng chỉ ra một kiện pháp khí trung phẩm, ngay cả bảo khí cũng luyện chế không được, nghĩ lại kiếp trước của mình linh khí pháp bảo cũng có gần mười kiện, nhưng bây giờ lại thảm hại thế này.
Chính mình còn muốn có một không gian giới chỉ, nhưng mà muốn luyện chế không gian giới chỉ phải có Không Minh thạch, mà Không Minh thạch tại tu chân giới cũng là một loại khoáng vật quý hiếm, xem ra hiện tại mình khó mà kiếm được trang bị rồi.
Hơn hai năm qua ngay cả một người tu chân giới cũng chưa từng gặp qua, Huyền Tinh còn có rất nhiều vấn đề cần thỉnh giáo bọ họ. Mà ngay cả bản thân cũng bắt đầu hoài nghi tinh cầu này có hay không có người tu chân.
Đang hành tẩu trên sơn đạo, đột nhiên cảm giác không trung có một đạo quang mạng, khẽ nhìn lại thấy rất giống người tu chân đang ngự kiếm phi hành. Bỗng có thể gặp được người tu chân, Huyền Tinh vô cùng kích động hướng về phía quang ảnh đuổi theo.
Rốt cục cũng gặp được người tu chân rồi, người kia là một nam tử, nhìn qua còn rất trẻ, mặc trường bào màu lam, vừa tìm kiếm chung quang vừa tỏ ra lo lắng vô cùng.
Huyền Tinh đi tới nghe thấy hắn nói thầm:” như thế nào đuổi tới nơi này lại không thấy tăm hơi đâu cả? như vậy thì xong đời rồi, đã hứa với sư huynh rồi, bây giờ phải làm sao chứ.” Vừa nói vừa tìm kiếm.
Huyền Tinh thấy bộ dáng của hắn không khỏi phát cười, một người Kim Đan Kỳ tu chân cũng hải hước như tiểu hài đồng, nhìn hắn tức giận dậm chân, càng gây chú ý cho Huyền Tinh.
“ Vị đạo hữu này, xin hỏi ngươi đang làm cái gì vậy”
Lúc này người kia mới phát hiện có người tới bên cạnh mình, tức khắc toàn thân phát lạnh, có người đến bên cạnh mình cũng không biết, may là người này đối với mình không có ác ý, nếu gặp phải cừu gia vậy hậu quả… hắn cũng không dám nghĩ tiếp.
“ A, vị huynh đệ này, ta đang đuổi theo con bạch điêu, nhưng mà đuổi tới chỗ này thì mất dấu, cũng không e huynh đệ chê cười, ta cùng sư huynh đánh cuộc rằng ta sẽ chắc chắn bắt được con bạch điều trở về, nhưng mà bây giờ xem ra không được rồi, số ta thật khổ a, trở về phải mất với hắn một tháng rượu rồi, không được, lần sau như thế nào ta cũng phải thắng hắn một lần, gần đây nhất ngay cả nhà của ta cũng thua cho hắn.” người kia vẻ mặt đau khổ nói.
Huyền Tinh thật vất vả mới gặp được người tu chân giới, nhưng mà không ngờ tính tình lại… bất quá vẫn còn kiên nhẫn nghe hắn nói tào lao.
“ Ai.. ta thật không có ý tứ, ta có đặc điểm là nói không ngừng, huynh đệ ngươi đừng cười nha, ta gọi là La Tỏa, còn huynh đệ?” người kia a a cười nói.
Huyền Tinh sau khi nghe được tên của hắn thiếu chút nữa phì cười, người cũng với tên thật là hợp ah, La Tỏa, cho dù là cả tu chân giới ước chừng cũng không có mấy người tên như vậy.
“ ta gọi là …Huyền …Tinh” Huyền Tinh cố nén cười mới nói được mấy tiếng này.
Nhìn Huyền Tinh, La Tảo cũng minh bạch hiểu là tại sao, bởi vì lần đầu tiên ai nghe được tên của hắn đều có phản ứng như này, có người thậm chí trực tiếp ôm bụng mà cười, Huyền tinh như vậy đã là rất giỏi rồi.
Tuy nhiên La Tảo đối với việc này sớm đã không thèm để ý tới
“ Há, Huyền Tinh, tên rất hay, nhìn ngươi tu luyện thời gian cũng chưa được nhiêu, nếu không khách khí có thể gọi ta một tiếng lão ca đi, thế nào?” La Tảo dùng ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm Huyền Tinh.
“ Được, cứ vậy đi, ta sau này sẽ gọi người là La đại ca.” Huyền Tinh bây giờ cũng gần như hơn hai mươi tuổi, gọi hắn một tiếng đại ca cũng không có hại, hơn nữa chính mình còn muốn từ miệng hắn tìm hiểu thêm chút tin tức nữa.
“ ha ha, ta rốt cục có một huynh đệ rồi, huynh đệ người nên cùng ta trò chuyện tâm giao nha, mấy sư huynh mỗi lần gặp ta đều không có thoải mái cùng ta trò chuyện, bọn họ đều là chăm chú tu luyện, ngươi nói coi muốn vậy phải chăm chỉ tu luyện sao, ngươi xem ta này, ta bình thường cũng không có tu luyện chăm chỉ như vậy nhưng cũng có thể đạt tới Kim Đan Kỳ rồi, bọn họ thật sự là không biết hưởng thụ mà, bớt chút thời giant tu luyện đi uống rượu, coi mỹ nữ, huynh đệ ngươi không biết đó thôi, bên ngoài mỹ nữ thật sự là không ít đâu, nhìn vóc người họ, ngắm da thịt họ, hắc hắc… làm cho người ta có cảm giác quả thực là tuyệt vời. Nga, được rồi, huynh đệ, đệ như thế nào lại ở chỗ này?” La Tỏá sau một hồi trên trăng dưới đất cuối cùng cũng có một câu coi như đứng đắn.
Trên trán Huyền Tinh đã lấm tấm mồ hôi rồi, người này như thế nào có thể nói chuyện như vậy chứ? Từ huynh đệ nói tới tu luyện, từ tu luyện kéo sang mỹ nữ, thật sự là hết nói hắn rồi.
“ nga, đệ là một người mới tu, vẫn một mình tu luyện, đệ cũng vừa mới xuất quan, huynh là người tu chân đầu tiên mà đệ gặp, cho nên đệ mới tới đây gặp huynh.” Huyền Tinh đáp.
“ nga, nguyên lai đệ cũng bế quan, ta đoán tất cả các ngươi đều yên tĩnh mà bế quan tu luyện. Nói vậy đệ đối với tình huống trên tinh cầu chắc không hiểu rõ lắm, không bằng đệ theo ta tới môn phái chúng ta đi? Thuận tiện tới làm khách luôn, sư phụ của huynh đối xử với khách nhân tốt lắm, tới đó huynh sẽ nói cho đệ một chút tình huống đặc thù.”
“ Nga, cũng được, đệ đã làm phiền quý phái rồi.” Huyền Tinh sảng khoái đáp ứng.
“ Vậy bạch điêu kia coi như là không tìm được rồi, chúng ta đi thôi.” La Tảo nói xong xuất ra phi kiếm, người cũng phi thân lên.
Huyền Tinh bây giờ căn bản là không có phi kiếm, cho nên không thể làm gì khác hơn là nói:” La đại ca, đệ bây giờ vẫn chưa có pháp bảo nào cả, chúng ta hay là đi bộ trở về thôi.”
La Tảo con mắt mở to nhìn chằm chằm vào Huyền Tinh, “ huynh đệ, không nghĩ tới ngươi so với ta còn thảm hơn a, ta như này cũng còn có hắc phi kiếm, ai, pháp bảo quả khó mà có được, quên đi, chúng ta đi bộ vậy”.
Huyền Tinh nghe La Tảo nói mà có chút hồ đồ, pháp bảo tốt quả thật khó mà có được, nhưng mà hạ phẩm bảo khí màu đen như của La Tảo tại tu chân giới vẫn còn rất nhiều, cho dù là linh khí kiếp trước mình cũng có rất nhiều, như thế nào La Tảo lại nói pháp bảo hiếm có chứ? Bất quá bây giờ trước tiên phải đi tới môn phái của bọn họ sau đó mới hỏi hắn rõ ràng mọi việc.
Hai người tu vị đều là Kim Đan Kỳ, vì vậy tốc độ đi bộ cũng là tương đương nhau, mỗi bước đều là vài thước, mất gần ba canh giờ rốt cục cũng tới so môn của La Tảo.
“ Tới rồi, Huyền Linh phái chúng ta ở chỗ này, đi thôi, ta dẫn người đi vào. “ khi bọn hắn còn đứng trước vách núi ,La Tảo mở miệng nói, đến bây giờ Huyền Tinh mới biết môn phái của La Tảo là Huyền Linh phái.
Huyền Tinh cẩn thận dụng thần thức dò xét một chút, phát hiện trước mắt có một mê trận, bất quá cũng chỉ là trận pháp bình thường.
Được La Tảo dẫn đường nên rất nhanh đã tiến vào bên trong Huyền Linh phái.
Huyền Linh phái chiếm diện tích cũng tương đối lớn, phương viện trăm mẫu quanh ngọn núi cũng nằm trong trận pháp bảo hộ Huyền Linh phái, linh khí bên trong cũng có thể coi là sung túc, nhưng cũng chỉ hơn một chút so với sơn cốc Huyền Tinh phát hiện.
“ Tiểu lục, hôm nay ngươi dẫn ai tới vậy.” bọn họ vừa vào đã nghe thấy một giọng nam tử truyền đến.
“ sư phụ, đệ tử hôm nay dẫn một vi khách nhân tới, đây là huynh đệ Huyên Tinh, đây là sư phụ ta.” Câu cuối cùng La Tảo nói với Huyền Tinh. Huyền Tinh cũng phát hiện được người nói chuyện, bởi vì cảnh giới của chính mình cũng đạt tới Phân Thần Kỳ vì vậy có thể nhìn ra tu vị người này là Nguyên Anh Kỳ.
“ Ha ha, Huyền Tinh, hoan nghênh ngươi tới Huyền Linh phái, ta chính là Thanh Tùng chưởng môn Huyền Linh phái, đi, vào trong đại điện trò chuyện nào.” Thanh Tùng vui mừng cùng Huyền Tinh đi vào, chính mình ở phía trước dân đường .
“ Đêm nay đã làm phiền quý phái rồi.” Huyền Tinh cùng La Tảo đi theo sau Thanh Tùng. Huyền Tinh rất kỳ quái, một chưởng môn mà tu vi cũng chỉ ở Nguyên Anh Kỳ, bất quá chờ một lúc tin rằng sẽ có đáp án thôi.
Last edited by minhchinh555; 31-03-2009 at 11:53 PM.
Dịch: Sunflower Biên dịch: Độc Hiệu đính: Lee Nguồn: ***************.org
Tiến vào trong đại điện, người hầu đã mang ít hoa quả lên mời Huyền Tinh.
“ Huyền Tinh, đừng khách khí, lại đây nếm thử đi, chút trái cây này chính là đặc sản của Huyền Linh phái chúng ta, ngoài chỗ này ra không chỗ nào có hết.” Thanh Tùng chưởng môn mỉm cười nhìn Huyền Tinh nói.
Huyền Tinh cũng không khách khí, liền đem một quả màu đỏ to bằng nắm tay trẻ con cho vào trong miệng.
Một cảm giác thanh khiết lan tỏa toàn thân, hương thơm đầy miệng, quả này thật sự là ngon, cho dù là kiếp trước mình cũng chưa ăn qua loại quả nào ngon như lần này.
Huyền Tinh lại tiếp tục cầm một quả cho vào miệng, liên tục ăn tới năm quả mới ngừng lại. La Tảo ở bên cạnh thèm thuồng nhìn Huyền Tinh, rốt cuộc rất nhanh nhẹn cũng cầm lấy một quả cho vào trong miệng.
“ Thật không có ý tứ, mấy quả này ăn ngon quá đi, chính ta cũng không khống chế được mà ngừng a, đã khiến cho Thanh Tùng chưởng môn phải chê cười rồi.” Huyền Tinh khách khí nói.
“ Không có việc gì, quả Cam Lâm này thật sự là quả ngon, nó từ khi khai hoa kết quả tới khi chín cũng phải mất trăm năm, đối với việc tu luyện của chúng ta cũng có nhiều chỗ hữu dụng, sử dụng nó chúng ta có thể ổn định cảnh giới.” Thanh Tùng chưởng môn vẫn như trước cười a a giải thích.
“ Đúng vậy huynh đệ, lần này đệ phải khẩu phục rồi, cam lâm quả này hiện tại cũng là thời điểm chín, đệ hãy ở lại chỗ này chút ít thời gian đi.” La Tảo nói như vậy, kỳ thật cũng là nghĩ tới việc ăn nhiều quả Cam Lâm một chút, bình thường sư phụ hắn sẽ không tùy tiện cho bọn hắn ăn, La Tảo trước mặt Thanh Tùng cũng thành thật hơn nhiều.
Huyền Tinh bây giờ cũng đã minh bạch về sự trân quý của quả Cam Lâm, ở tu chân giới linh quả có thể gia tăng công lực chân nguyên mặc dù ít nhưng vẫn còn có thể mua được, còn linh quả có thể ổn định tu vị cảnh giới lại phi thường hiếm có.
“Đa tạ chưởng môn đã cho Huyền Tinh trọng lễ như vậy.” từ điểm này có thể nhìn thấy Thanh Tùng chưởng môn không phải người ích kỉ, hắn rất biết cách thu phục lòng người.
Tiếp theo bọn họ lại hàn huyên một ít chuyện về những chủ đề bình thường.
“ Thanh Tùng chưởng môn, ta muốn hỏi một chút, tinh cầu này của chúng ta người tu chân có nhiều hay không? Thực lực cao nhất đã đạt tới cảnh giới nào rồi?” Huyền Tinh nói ra nghi vấn lớn nhất trong lòng mình, bởi vì chính hắn hơn hai năm qua cũng chỉ gặp qua La Tảo là người tu chân đầu tiên, hơn nữa Thanh Tùng mới chỉ là Nguyên Anh Kỳ đã có thể là chưởng môn, điều này không bình thường chút nào.
“ Trên tinh cầu này chỉ có ba đại môn phái, Huyền Linh phái chúng ta là một trong ba môn phái đó. Hôm nay người có tu vi cao nhất cũng chỉ là Xuất Khiếu sơ kỳ, nhưng cũng chỉ có một người, còn về Nguyên Anh kỳ thì cũng không vượt quá mười người.” Thanh Tùng vừa nói ra Huyền Tinh không thể tin vào sự thật này.
Một cái tinh cầu tu chân giới mà Nguyên Anh kỳ cũng không vượt quá mười người, còn Xuất Khiếu kỳ càng thê thảm hơn, cũng chỉ có một mà thôi!
“ Không phải như vậy chứ? Chẳng lẽ lại có lại có sự tình này sao?” Huyền Tinh nghi hoặc nói.
Thanh Tùng thở dài nói: “Trước kia vốn không phải như vậy, việc này là phát sinh từ ngàn năm trước.”
“Bích Nguyên tinh chúng ta tại tu chân giới có một vị trí tương đối là hẻo lánh, nhưng tình hình không giống như ngày nay, mặc dù địa điểm có chút xa xôi, nhưng Bích Nguyên tinh chúng ta cũng còn có không ít người đã độ kiếp phi thăng. Toàn bộ sự thay đổi này là do sự kiện phát sinh ngàn năm trước. Theo điển tích ghi lại lúc ấy tu chân giới có ba đại siêu cấp môn phái là Thanh Hư Tông, Huyền Minh Tông, Thiên Linh Tông. Năm đó người tu chân Bích Nguyên tinh chúng ta rất đoàn kết, chính vào lúc ấy có một người hữu duyên nhặt được một kiện tiên khí, kết quả là bị một vị trưởng lão của Thiên Linh Tông phát hiện, vì vậy bị đuổi giết tới Bích Nguyên tinh chúng ta, Bích Nguyên tinh chúng ta có người đoạt được tiên khí, dựa vào cái gì chúng ta phải giao cho Thiên Linh Tông chứ? Vì vậy toàn bộ cao thủ của Bích Nguyên tinh chúng ta cùng hợp sức đánh cho người kia bại và phải chạy đi, nhưng mà Thiên Linh Tông không chịu bỏ qua lại phái người tới, chính là tới hai vị tán tiên, lúc đó Bích Nguyên tinh chúng ta cũng chỉ có một tán tiên mà thôi, vì vậy bọn họ đã chiếm toàn bộ ưu thế, rồi tất cả Nguyên Anh kỳ đệ tử của Bích Nguyên tinh chúng ta cũng đi đối kháng Thiên Linh Tông, mặc dù chúng ta so với Thiên Linh Tông chỉ kém một tán tiên, nhưng mà tán tiên thật sự là đáng sợ a, chúng ta tham chiến cơ hồ toàn bộ mọi người đều chết đi, mà kiện tiên khí kia cuối cùng cũng bị cướp, người có thực lực của Bích Nguyên tinh chúng ta cơ hồ không còn, còn lại đều là đệ tử có tu vị dưới Nguyên Anh kỳ, bởi vì các trưởng bối trong môn phái mất đi, vì vậy các pháp quyết tu luyện cũng đều thất truyền theo, chỉ có pháp quyết tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, tiếp theo thì phải dựa vào bản thân mà tìm tòi thôi. Cái này cũng là đòn trí mạng, nhưng Thiên Linh Tông làm việc quá tuyệt tình rồi, bọn họ trước khi rời đi đã đem toàn bộ truyền tống trận của Bích Nguyên tinh hủy đi, từ đó về sau chúng ta không thể đi khỏi Bích Nguyên tinh, càng không thể có được đầy đủ pháp quyết tu luyện nữa.”
Nghe Thanh Tùng kể xong toàn bộ, Huyền Tinh cuối cùng cũng đã hiểu tại sao bây giờ tinh cầu này hay nói ngươi tu chân Bích Nguyên tinh lại ít như vậy. Bởi vì bình thường người tu chân thu nhận đệ tử đều là truyền trước pháp quyết tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, đây cũng là phương pháp phòng ngừa những ai căn cơ không đủ lại tùy tiện tiếp tục tu luyện, hơn nữa phương pháp truyền thụ đều là khẩu thuật hoặc người có tu vi cao thâm có thể trực tiếp đem pháp quyết khắc vào trong đầu. Rất ít người đem pháp quyết của mình viết ra, cái này cũng là nguyên nhân tạo thành việc Bích Nguyên tinh không có pháp quyết tu luyện đoạn sau như bây giờ.
Đồng thời đã hiểu rõ hết thảy, chính mình đối với tam đại môn pháp càng cảm thấy thống hận.
Không nói oán hận trước kia của mình đối với tam đại môn phái.
Tại tu chân giới tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào đi phá hủy truyền tống trận, nhất là Tinh tế truyền tống trận. Tại tu chân giới có một quy củ bất thành văn là nếu người nào phá hủy truyền tống trận ,vậy tu chân giới bất luận là ai cũng sẽ có thể quần công. Cho dù là tán tiên cũng không dám đi phá hủy một cái truyền tống trận.
Nhưng Thiên Linh Tông lại có thể làm như vậy!
Bất quá cẩn thận suy nghĩ lại, Huyền Tinh cũng hiểu được tại sao Thiên Linh tông lại phải làm như vậy.
Tiên khí! Tại tu chân giới là một bảo vật cao cấp khó gặp, cho dù là tán tiên cũng sẽ liều mạng đi cướp đoạt. Nếu một tu chân giả Nguyên Anh kỳ có được một kiện tiên khí thì cho dù là cao thủ Hợp Thể kỳ cũng không làm gì được hắn. Trong truyền thuyết của tam đại siêu cấp môn phái đều có một kiện trấn môn chí bảo là tiên khí, tam phái thủy chung từ khi thành lập tại tu chân giới tới khi đạt vị trí đỉnh cao đều không tách rời khỏi tiên khí, bởi vậy có thể thấy được sự trân quý của tiên khí.
Vì tiên khí mà những người này chết đi đây cũng là chuyện bình thường, Thiên Linh Tông là một trong tam đại siêu cấp môn phái, cao thủ có rất nhiều, nhưng mà tiên khí lại chỉ có một kiện, nếu có thể có nhiều hơn một kiện Thiên Linh Tông đối với việc tốt như vậy khó có thể bỏ qua. Cho nên bọn họ mới không tiếc làm đối địch với cả Bích Nguyên tinh
Còn việc có hay không phá hủy truyền tống trận, nếu không đem truyền tống trận phá hủy đi, vậy việc Thiên Linh Tông bọn họ đoạt được kiện tiên khí rất nhanh sẽ truyền tới tu chân giới, đến lúc đó bọn họ sẽ có thêm nhiều phiền toái, mặt khác hai đại phái kia nhất định cũng sẽ chú ý tới việc này.
Hủy diệt truyền tống trận của một tinh cầu xa xôi trong tu chân giới sẽ không khiến cho nhiều người chú ý, bởi vì loại tinh cầu này rất ít người tu chân đi tới. Đem truyền tống trận hủy diệt đi thì người tu chân trong tinh cầu đó cũng không đi khỏi Bích Nguyên tinh được. Mà muốn lập lại một cái truyền tống trận cần phải có người tu vị đạt tới Độ Kiếp kỳ, mà lúc ấy Bích Nguyên tinh ngay cả người có tu vị Nguyên Anh kỳ cũng không còn thì đừng nói tới người đạt Độ Kiếp kỳ. Chờ bọn họ có người tu luyện tới thời điểm Độ Kiếp kỳ cũng phải mất mấy ngàn năm nữa, đến lúc đó cho dù việc này có truyền ra ngoài cũng không có nhiều người tin tưởng, sự việc mấy ngàn năm trước ai có thể làm rõ ràng thật giả được.
Cho nên đối với cách làm này của Thiên Linh tông đổi lại là người khác cũng sẽ giải thích được.
Nhưng Huyền Tinh sẽ không nghĩ như vậy, phá hủy truyền tống trận là tội không thể tha được.
Đừng nói tới việc bản thân mình cũng rất thù hận Thiên Linh Tông.
Chính mình sau này đối với tam đại siêu cấp môn phái phải hảo hảo chiếu cố mới được.
Last edited by minhchinh555; 31-03-2009 at 11:54 PM.
Truyền tống trận bị hủy thì cũng đồng nghĩa là mình trong thời gian ngắn không thể tiến vào tu chân giới rồi, chẳng lẽ bản thân phải tu luyện tới Độ Kiếp kỳ sao? Nghĩ tới điểm này đủ khiến Huyền Tinh nhức đầu rồi, mật độ linh khí nơi này để tu luyện ít tới mức đau lòng, muốn tu luyện tới Độ Kiếp kỳ không biết phải mất bao lâu thời gian đây.
“ Thanh Tùng chưởng môn, xin hỏi Bích Nguyên tinh chúng ta có nhiều tinh thạch hay không?” Huyền Tinh hỏi về vấn đề này.
“ Tinh thạch? Có một chút, nhưng mà ít tới mức có thể đếm được. Với lại toàn bộ đều là hạ phẩm mà thôi. Sao vậy? Nếu cần Huyền Linh phái chúng ta vẫn có thể tặng ngươi một ít.” Thanh Tùng còn tưởng rằng Huyền Tinh phải có tinh thạch chứ, nhưng vẫn hào phóng muốn đưa cho Huyền Tinh một ít.
Mặc dù có thể đoán được đáp án nhưng khi nghe vậy cũng không khỏi một trận thất vọng.
Huyền Tinh lần trước được Tiện Nghi sư phụ truyền cho một trận pháp Cấm Thiên, trong đó cũng có nói về truyện tống trận, đối với việc bố trí cái truyền tống trận này yêu cầu về tu vi cũng không cao chỉ cần tu vi Kim Đan kỳ cũng có thể làm được. Nhưng mà nó lại phải cần cực phẩm tinh thạch cùng với một trăm lẻ tám viên thượng phẩm tinh thạch.
“ Vậy nơi này có thể có một khối cực phẩm tinh thạch cùng với một trăm lẻ tám viên thượng phẩm tinh thạch không?” Huyền Tinh thăm dò hỏi.
Thanh Tùng nghe thấy thế mày không khỏi nhíu mày. “ Chúng ta bây giờ cũng chỉ có mấy ngàn viên trung phẩm tinh thạch, thượng phẩm tinh thạch cũng chỉ có hơn mười viên. Còn cực phẩm tinh thạch thì chỉ có trong truyền thuyết mà thôi, chúng ta cũng chưa từng thấy qua, ta nghĩ hai phái kia cũng có tình trạng như vậy. Ngươi muốn những thứ này để làm gì chứ?”
“ Thật không dám dấu diếm, ta có học sơ qua về trận pháp của truyền tống trận, chỉ cần tu vi đạt tới Kim Đan kỳ là có thể lập trận nhưng mà phải cần những vật này.” Huyền Tinh cười khổ giải thích.
“ Chỉ cần là Kim Đan kỳ đã có thể bố trận? Vậy thật tốt quá, Bích Nguyên tinh chúng ta có hy vọng rồi, ha ha…” Thanh Tùng kích động nói.
Đích xác, Bích Nguyên tinh đã hơn ngàn năm không cùng tu chân giới tiếp xúc rồi bây giờ đột nhiên nghe được tin tức này nên cũng khó tránh khỏi kích động như thế.
“ Huyền Tinh, ta đại biểu cho các đồng đạo tu chân cả Bích Nguyên tinh thỉnh cầu ngươi giúp chúng ta thành lập truyền tống trận.” Thanh Tùng trực tiếp quỳ xuống, nghiêm trang nhìn Huyền Tinh nói. Hắn biết rõ bây giờ chỉ có Huyền Tinh mới có thể tạo ra truyền tống trận. Có vậy bọn họ mới có thể có hy vọng sớm tiến vào tu chân giới.
Huyền Tinh nghe được lời thỉnh cầu của hắn cũng rất khó sử. Không có tinh thạch thì bố trận như thế nào?
“ Thanh Tùng chưởng môn, người làm cái gì vậy. Người mau đứng lên đi, ta khẳng dịnh sẽ tận lực mà làm, chỉ là vấn đề tinh thạch…” Huyền Tinh vội vàng tránh sang một bên. Câu nói tiếp theo cũng không có nói hết nhưng đứng bên cạnh Thanh Tùng, La Tảo cũng hiểu Huyền Tinh muốn nói gì.
Bây giờ Thanh Tùng cũng ý thức được sự việc không dễ giải quyết. Bọn họ có vài phái, cho dù đem hết toàn lực cũng nhất định không có đủ một trăm lẻ tám khối thượng phẩm tinh thạch, lại chưa nói đến cực phẩm tinh thạch trong truyền thuyết kia.
“ Huyền Tinh ngươi cứ yên tâm. Bây giờ ta đi tới hai phái kia thương lượng việc này, dù cho ba phái chúng ta không có đủ một trăm lẻ tám viên thượng phẩm tinh thạch thì chúng ta cũng sẽ tiếp tục tìm kiếm, Bích Nguyên tinh lớn như vậy hẳn là có thể đủ a. Vấn đề là cực phẩm tinh thạch có chút phiền toái.” Thanh Tùng lập tức tỏ vẻ bọn họ nguyện ý xuất ra thượng phẩm tinh thạch.
“ Bây giờ chỉ có thể như vậy thôi, chúng ta cứ cố hết sức đi.” Huyền Tinh cũng muốn sớm tiến vào tu chân giới cho nên dù Thanh Tùng không nói hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp.
“ Huyền Tinh ta bây giờ phải đi tìm bọn họ thương lượng việc này, ngươi ở lại Huyền Linh phái nghỉ ngơi đi. Tiểu lục tử, ngươi hãy chiếu cố Huyền Tinh nhé.” Thanh Tùng nói xong vội vã đi.
“ La đại ca, sư phụ của ngươi sao lại gọi ngươi là tiểu lục tử chứ?” Huyền Tinh đối với điểm này cảm thấy rất hứng thú.
La Tảo kiềm chế vẻ mặt đang đỏ bừng, ấp úng mãi mới nói được “Bởi vì trong đám sư huynh đệ ta đứng hàng thứ sáu mà cũng là người nhỏ tuổi nhất cho nên sư phụ của ta vẫn gọi ta như vậy.”
“Nga, nguyên lai là như vậy.” Huyền Tinh lúc này cũng biết ý tứ của việc lớn như vậy còn bị gọi là tiểu lục tử.
“ Huynh đệ, đi. Ta đưa ngươi đi thăm Huyền Linh phái chúng ta, giới thiệu ngươi với mấy vị sư huynh của ta.” La Tảo kéo Huyền Tinh đi ra phía ngoài.
Dọc theo đường đi La Tảo không ngừng giới thiệu, bất quá hắn nói cũng không quá, đem Huyền Linh phái có thể so với tiên cảnh rồi, cũng may Huyền Tinh bây giờ đang ở Huyền Linh phái nếu không còn tưởng rằng La tảo là người từ tiên giới mất.
Cuối ngày La Tảo lại đưa Huyền Tinh tới giới thiệu mấy vị sư huynh của hắn, bất quá mấy vị sư huynh của hắn đều rất cổ quái, cùng bọn họ một chỗ Huyền Tinh cảm giác không quen, cũng may đối với La Tảo còn có cảm giác tốt một chút, Huyền Tinh phát hiện mình đã coi La Tảo như là một vị bằng hữu rồi.
Trước kia bản thân hắn cũng có rất nhiều bằng hữu huynh đệ, nhưng đến khi cha mẹ hắn bị hại lúc đó cũng không có người nào tiếp tục muốn cùng hắn gặp gỡ. Trước sự cường đại của tam đại môn phái, bọn họ đã lựa chọn tự bảo vệ bản thân.
Vì thế Huyền Tinh đã bị thương tâm trong thời gian dài, nhưng hắn cũng rõ mọi người đều là tự tư mà thôi. Ngày thường còn xưng huynh gọi đệ, đến khi mình gặp khó khăn cũng không có người nào nguyện ý giúp đỡ mà phải tự dựa vào bản thân.
Nhưng mà Huyền Tinh cũng không có trách bọn họ. Tam đại môn phái ai ai cũng không dám đắc tội, chỉ là từ này về sau hắn không còn dễ dàng tin tưởng người khác.
“ Huynh đệ, hôm nay ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi đi, phỏng chừng ngày mai sư phụ ta sẽ chở về.” La Tảo đem Huyền Tinh tới trước cửa một gian phòng khách nói.
“ Ân, hy vọng là có thể đủ số tinh thạch này.” Bây giờ Huyền Tinh cũng là tự an ủi bản thân mình.
La Tảo đi rồi Huyền Tinh một mình đi vào trong phòng, nằm ở trên giường nhớ tới tâm sự của mình.
Nếu bản thân hắn không có tâm sự gì thì cho dù là ở nơi này đến khi phi thăng cũng được.
Nhưng hắn phải rời đi, nhớ tới năm đó cha mẹ vì bản thân mình đã bị tam đại môn phái giết, đã phải không ngừng khống chế sát ý trong lòng! Cha mẹ đã chết, cho dù có giết chết hết bọn họ cũng không hóa giải được mối hận trong lòng!
Mặc dù bản thân hắn tự bạo đã gây cho bọn họ một ít tổn thất, nhưng Huyền Tinh biết rõ về tam đại môn phái, tổn thất này căn bản không đủ để tạo thành bất kỳ uy hiếp nào.
Bây giờ trong lòng Huyền Tinh chỉ có oán hận đối với tam đại môn phái! Cho nên hắn nhất định phải tiến vào tu chân giới cho bọn họ hứng lấy một đả kích lớn! Nếu có thể thì đem bọn chúng nhổ tận gốc!
Còn một điểm chính là Thanh Tùng hôm nay thỉnh cầu mình vì bọn họ mà thành lập truyền tống trận, chứng kiến bộ dạng như vậy của Thanh Tùng, Huyền Tinh cũng biết được khó khăn của Bích Nguyên tinh. Huyền Tinh bây giờ cảm thấy một loại áp lực, hy vọng của Bích Nguyên tinh cũng ở trên người mình rồi.
Pháp quyết tu luyện Huyền Tinh bây giờ cũng có mấy bộ, dù sao bản thân hắn cũng đã từng là người có tu vi Đại Thừa kỳ nên việc nắm giữ vài môn pháp tu luyện cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng cho dù bây giờ có truyền cho đám người Thanh Tùng cũng không được, vì tu luyện tại Bích Nguyên tinh quá khó khăn không có pháp bảo hay linh đan thì đừng có trông cậy vào việc độ kiếp thành công nữa.
Việc không vui này Huyền Tinh cũng không có suy nghĩ nhiều, vì vậy tĩnh tâm nghiên cứu thứ mà Tiện Nghi sư phụ truyền thụ cho hắn.
Sáng sớm ngày thứ hai Thanh Tùng đã trở về rồi, đồng thời trở về với hắn còn có hai người nữa, một nam một nữ.
"Huyền Tinh, trước tiên ta giới thiệu một chút. Hai vị này là Minh Nguyệt tông chưởng môn Liễu Nguyệt cùng Nhật Tinh phái chưởng môn Lôi Viêm. Đây là Huyền Tinh mà ta nhắc tới với các ngươi.” Thanh Tùng để bọn họ tự bản thân giới thiệu một chút.
“ Huyền đạo hữu tuổi còn trẻ đã đạt tới tu vi Kim Đan kỳ, tương lai thành tựu nhất định so với chúng ta còn lớn hơn nha.” Minh Nguyệt tông Liễu Nguyệt mỉm cười khen Huyền Tinh.
“ Ngươi chính là Huyền Tinh, tương lai Bích Nguyên tinh chúng ta phải chông cậy vào ngươi rồi.” Lôi Viêm lúc này cũng nói thật to.
“ Vãn bối nhất định sẽ cố hết sức.” Huyền Tinh vội nói.
“ Lần này ba phái chúng ta liên hợp một chút, thượng phẩm tinh thạch cộng lại cũng có bốn mươi bảy khối, cực phẩm tinh thạch thì không có rồi. Xem ra chúng ta lần này phải đi ra ngoài tìm kiếm.” Thanh Tùng nhíu mày nói.
Huyền Tinh đối với kết quả này cũng không cảm thấy thất vọng lắm, ngày hôm qua hắn đã ý thức được nơi này quả thật là nghèo.
“ Chúng ta hãy chia ra tìm kiếm đi, như vậy tốc độ cũng nhanh hơn một chút." Huyền Tinh đưa ra ý kiến của chính mình.
“Như vậy cũng tốt, Huyền Linh phái ta phụ trách mặt Đông. Minh Nguyệt tông phụ trách tìm kiếm phương Bắc, Nhật Tinh phái phụ trách hướng Tây đi còn Huyền Tinh ngươi đi về hướng Nam nhé. Bất quá ngươi chỉ có một người, chúng ta sẽ bảo vài môn phái nhỏ cùng tìm kiếm ở phía Nam, thế nào như vậy được chứ?” Thanh Tùng phân chia rõ ràng.
“ Hay lắm! cứ như vậy đi, bây giờ chúng ta trở về chuẩn bị một chút, không cần biết tìm được hay không cứ mười năm lại hội họp ở chỗ này.” Liễu Nguyệt đồng ý, hơn nữa lo lắng tới việc thượng phẩm tinh thạch không phải trong thời gian ngắn là có thể tìm được, cho nên đưa ra chủ ý như vậy.
Last edited by minhchinh555; 31-03-2009 at 11:55 PM.
Hải dương vô tận, ngoài khơi bọt biển biển bị cuồng phong thỏi bay cao mấy trượng.
Ở trong hoàn cảnh sóng gió này có một người chạm rãi phi hành.
Người này chính là Huyền Tinh, hắn đang ngự kiếm phi hành. Vốn dĩ hắn không có bất kỳ pháp bảo nào, nhưng mà Thanh Tùng cuối cùng cũng tặng hắn một phi kiếm hạ phẩm bảo khí, cái này làm cho La Tảo thèm đỏ mắt. Trong lòng Huyền Tinh cũng không khỏi cười khổ, không nghĩ tới bản thân cũng có ngày như vậy.
Đại bộ phận phía nam của Bích Nguyên tinh đều là hải dương, gần một năm qua Huyền Tinh đã đem toàn bộ phần đất liền tìm kiếm một lần cũng không tìm được một khối thượng phẩm tinh thạch, cũng chỉ tìm được một ít hạ phẩm tinh thạch cùng vài khối trung phẩm tinh thạch, nhưng bản thân căn bản không có để ý tới đám tinh thạch có phẩm chất kém này, cho nên cũng không có thu lượm, hôm nay Huyền Tinh đang chuẩn bị tiến vào trong hải vực tìm kiếm coi có thu hoạch được gì không.
Gió biển táp tới tấp làm cho Huyền Tinh hô hấp có chút khó khăn, lảo đảo phi hành tại không trung. Cứ như vậy cũng không có biện pháp, Huyền Tinh quyết định tiến vào đáy biển tìm kiếm xem sao.
Cũng may tu vi bản thân đã đạt Kim Đan kỳ, có thể hô hấp từ bên trong cơ thể, cho dù ở trong nước mười ngày nửa tháng cũng không có việc gì, chỉ có là bản thân bây giờ cũng chỉ có thể tiến sâu xuống một trăm năm mươi thước mà thôi, xuống sâu hơn chút nữa là không chịu được áp lực của nước.
Đáy biển cũng có núi non, còn có rất nhiều san hô, thực vật bằng tảo, bên cạnh đó thỉnh thoảng còn có đàn cá bơi lượn, Huyền Tinh cho tới lúc này cũng chưa từng xuống đáy biển lần nào, lần này lại là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên hắn đối với đáy biển hết sức tò mò.
Có một ít con cá không sợ Huyền Tinh đang bơi ngay bên cạnh, thỉnh thoảng lại ngáp một ngụm hơi nước.
Cứ như vậy Huyền Tinh đã trải qua hơn một tháng vừa du ngoạn vừa tìm kiếm tinh thạch.
Ngày hôm nay Huyền Tinh vẫn như trước đang tìm kiếm nơi đáy biển, bỗng cảm giác nước biển ở phía sau dao động dữ dội, dựa vào trực giác Huyền Tinh vẫn không quay đầu lại mà trực tiếp lao về phía trước trăm thước.
Lúc này Huyền Tinh mới quay đầu đánh giá phía sau mình, đập vào mắt là một hải quái*( quái vật biển) thể tích khổng lồ có đến mười thước dài ,năm thước dày, mình nó trơn nhẵn, trên trán có một cái sừng, những cái khác so với kình ngư(cá voi) không khác biệt lắm, chỉ là cái đầu nó quá lớn.
Hải quái kia thấy công kích không có trúng Huyền Tinh, vì vậy vẫn không dừng lại mà ngay lập tức vọt tới hướng về Huyền Tinh
Huyền Tinh không biết tại sao nó lại công kích mình, nhìn thấy nó quay lại tiếp tục công kích mình, vội vàng né sang một bên.
Thế là Huyền Tinh cùng với hải quái một người chạy phía trước một quái đuổi theo sau không thôi, cũng có vài lần Huyền Tinh suýt nữa bị hải quái đánh trúng.
Huyền Tinh bị truy đuổi như vậy một thời gian dài khiến trong lòng cũng rất tức giận, bị một con súc sanh ép bức mình tới mức này. Mình vốn có thể giết chết nó, nhưng lại không có ý muốn làm thương tổn tới nó, nhưng mà nó hình như cảm thấy mình rấy sợ nó không bằng.
Xuất phi kiếm mà Thanh Tùng tặng cho mình ra, nhằm thẳng hải quái đâm tới. Nhưng ngay lập tức xảy ra chuyện ngoài ý muốn, phi kiếm sau khi chạm tới da vây của nó cũng không có tạo thành bất kỳ thương tổn nào.
Huyền Tinh nhìn cái này biết là có phiền toái rồi, không nghĩ tới da vây hải quái lại trơn tuột như vậy.
Kỳ thật cũng tại pháp bảo của Huyền Tinh cấp bậc không đủ cao, nếu là thượng phẩm bảo khí là có thể đả thương hải quái kia rồi.
Nếu mình mà không phá được phòng ngự thân thể của nó thì chỉ còn cách là tìm cho ra điểm yếu của nó mà thôi, con mắt hẳn là nơi yếu nhất của nó, hải quái tiếp tục nhằm Huyền Tinh phóng tới, Huyền Tinh đem phi kiếm nhằm vào con mắt nó công kích tới, cũng không có nghĩ tới hải quái lại nhắm mắt lại, ngay trước khi phi kiếm chạm tới mắt nó thì hai mắt nó đã nhắm lại rồi.
Huyền Tinh hiện tại rất buồn bực, vừa rồi là mình nhân lúc nó không có phòng bị mà ra tay còn không có thành công, bây giờ một chiêu cũng khó mà đạt được hiệu quả như mình mong muốn rồi.
Cứ như vậy một người một thú vừa chạy vừa đuổi như mèo vờn chuột.
Huyền Tinh bây giờ cảm thấy thật bất lực, bản thân mình đang dưới đáy biển phải chống lại áp lực của nước biển, lại còn phải chiến đấu với thủy quái**, nhưng mà thủy quái lại không phải chịu áp lực này, thời gian càng kéo dài bản thân mình sẽ không duy trì được nữa, đến lúc đó sẽ phải rời khỏi chỗ này, trong khoảng thời gian truy đuổi này Huyền Tinh tin tưởng mình hoàn toàn có thể chạy trốn thành công.
Ít nhất là không có gì nguy hiểm tới tánh mạng, vậy phải đem toàn lực cùng nó chiến đấu thôi, nếu bị con thủy quái này đánh bại thì tâm lý quả thật không tốt lắm a!
Phi kiếm công kích liên tục vào con mắt thủy quái, nhưng cũng không có tạo ra nửa điểm thương tổn với nó, còn bản thân thì lại trúng thương một ít, tuy nhiên không nghiêm trọng lắm, vết thương cũng rất nhỏ, chỉ cần sử dụng chân nguyên là có thể mxử lý xong miệng vết thương
Hiện tại Huyền Tinh bắt đầu hoài nghi hải quái này có phải là linh thú hay không nữa, nhưng xem phương thức công kích của nó căn bản không giống linh thú. Quái thú bình thường cũng có thể bức mình tới mức này, nếu là ở kiếp trước thì tuyệt đối sẽ không dám tin như vậy, nhưng mà hiện tại bản thân mình đang trải nghiệm qua cảm giác này. Xem ra chuyện gì cũng không thể nhìn từ góc độ bên ngoài a, quái thú này đã giúp cho Huyền tinh một bài học.
Một người một thú cứ như vậy chẳng biết đã giằng co bao nhiêu lâu, nhưng mà ai cũng không thể làm gì được nhau cả.
Huyền Tinh lúc này cảm giác lực bất tòng tâm rồi, không thể cứ tiếp tục như vậy mãi được.
Trong lúc thủy quái gần đuổi tới thì Huyền Tinh cố ý tạo chút sơ hở, thủy quái nhìn thấy sơ hở liền mở cái miệng rộng hơn hai thước với hàm răng sắc bén vọt tới, Huyền Tinh ngay khi thủy quái công kích thì toàn lực vòng ra phía sau nó, chuẩn bị ở phía sau cho nó một ít hảo sự.
Ngay khi Huyền Tinh chuẩn bị công kích thì “ ầm!” Huyền Tinh lập tức bắn ngược ra xa hơn trăm thước.
“ phốc…” một ngụm máu tươi phun ra, Huyền Tinh kinh ngạc nhìn về phía hải quái. Nguyên lai ngay khi bản thân chuẩn bị công kích nó thì nó đã sử dụng cái đuôi công kích ngược lại mình!
Cùng nó giao thủ lâu như vậy cũng không có thấy nó sử dụng cái đuôi công kích mình lần nào, không có nghĩ tới nó để lại chiêu này làm mình bị trọng thương, đối với con thủy quái này Huyền Tinh hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Huyền Tinh còn chưa kịp trị thương thì con thủy quái kia đã xông tới, Huyền Tinh bị nó đánh trọng thương đã khơi dậy chiến ý trong lòng hắn.
Vừa tránh né công kích của thủy quái, lại còn phải nghĩ ra biện pháp đối phó nó, tuyệt đối không thể để bị trong thương tiếp, vừa rồi đã bị trong thương, trong thời gian ngắn phải trả lại cho nó mới được.
Cuối cùng Huyền Tinh cũng nghĩ ra một biện pháp nhưng tương đối nguy hiểm, đó chlà ngay ở trước mặt thủy quái, toàn lực công kích vào trong cơ thể nó, nhưng mà độ nguy hiểm cũng rất cao, rất có thể chính mình bị hàm răng sắc bén của nó cắn phải.
Liều thôi! Nhiều nhất là thụ thương, tin tưởng bản thân cho dù bị cắn trúng một cái vẫn có thể chạy trốn.
Thủy quái lại tiếp tục xông tới. Nhưng lần này Huyền Tinh không có tránh né, ngay trong lúc thủy quái chuẩn bị cắn tới thì Huyền Tinh cũng động thủ, đem cửu tầng chân nguyên truyền vào trong phi kiếm, liều mạng xông tới miệng thủy quái.
Nhưng cùng lúc ấy, Huyền Tinh cũng bị răng của thủy quái cắn trúng phần vai, thủy quái bị đau liều mạng dãy dụa. Trong lúc thủy quái gào thét Huyền Tinh mới thoát khỏi mồm nó. Vừa rồi đầu mình hình như ở trong miệng thủy quái thì phải! Nghĩ đến đó trong lòng y cũng sợ sệt vô cùng, vốn cho rằng mình cùng lắm là bị cắn vào tay hoặc chân, không ngờ cuối cùng lại cho đầu của mình vào trong mồm thủy quái! Bản thân cũng cảm thấy mình thật điên cuồng, hay có thể nói là ngu ngốc.
Hiện tại thương thế của Huyền Tinh đã rất nặng rồi, nước biển quanh người cũng biến thành màu đỏ. Bất quá so với thủy quái Huyền Tinh còn tốt hơn một chút.
Chỉ thấy thân hình thủy quái không ngừng chao đảo, máu tươi đã nhuốm đỏ gần trăm dặm chung quanh.
Huyền Tinh sau khi cầm máu lại, liền quan sát con thủy quái kia.
Thủy quái sau một lúc lảo đảo đã bắt đầu ổn định lại, nhưng mà lần này nó không có nhằm hướng Huyền Tinh xông tới, mà là hướng lúc trước Huyền Tinh đã phát hiện ra nó.
Muốn chạy?
Làm bản thân mình thảm như vậy, bây giờ không phải lúc chính mình khi dễ nó sao?
Nhằm hướng vệt máu của thủy quái mà đuổi theo.
Last edited by minhchinh555; 31-03-2009 at 11:56 PM.
Thủy quái di động với tốc độ phi thường nhanh, hơn nữa chân nguyên của Huyền Tinh đã hao phí trong thời gian dài, bây giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng theo sau.
Hải quái tựa hồ biết con ngừời ghê tởm kia đang truy đuổi mình, vì vậy tốc độ nó vốn đã nhanh lại tăng lên cực hạn. Huyền Tinh vốn đang miễn cưỡng phát hiện được thân ảnh nó, nhưng mà ngay lập tức thân ảnh to lớn của thủy quái đã biến mất trong tầm mặt của mình
Bât quá thủy quái lại quên một điểm quan trọng, nó hiện tại đang chảy máu!
Những nơi nó đi qua toàn bộ nước biển bị nhiễm đỏ, bằng vào điểm này Huyền Tinh vẫn có thể nắm bắt được phương hướng của nó. Đuổi gần một canh giờ, Huyền Tinh lại đi tới nơi lần đầu tiên gặp thủy quái, nhưng mà thủy quái cũng không thấy đâu cả, chung quanh nước biển màu sắc cũng bình thường, Huyền Tinh khẳng định nó chạy trốn tới chỗ này rồi mất tung tích, bởi vì mình đuổi tới chỗ này thì không còn chút dấu vết nào.
Vốn Huyền Tinh ngay từ đầu đã không có ý định giết nó, nhưng mà nó lại bức mình tới mức này, đối với chính mình là một sự sỉ nhục, chỉ có đem nó giết chết mới có thể hả cơn giận trong lòng.
Thật vất vả mới có thể làm nó bị thương nặng, bây giờ đối phó với nó là thời cơ tốt nhất.!
Vì vậy mới tập trung tìm kiếm dấu vết xung quanh, có một địa phương làm cho Huyền Tinh chú ý. Nơi này có một thông đạo rộng mấy trăm thước, ở giữa thông đạo lại có rất nhiều vật đổ ngã.
Huyền Tinh tin rằng thủy quái vẫn chỉ ở vài dặm xung quanh, nhưng mà bản thân lại không thể xác định được, đem phi kiếm xuất ra, cẩn thận tiến vào trong thông đạo.
Tiến vào bên trong, Huyền Tinh phát hiện nơi này có không gian rất lớn, lớn như là một cái sơn động bình thường, tiếp tục phi hành vào sâu, không bao lâu thì thấy phía trước nước có chút màu hồng. Hiện giờ Huyền Tinh có thể khẳng định thủy quái chính là trốn ở chỗ này, hơn nữa còn cách không xa, Huyền Tinh đối với thủy quái cũng không dám khinh thường, cẩn thận nhằm hướng phía trước mà tiến.
“ hống…ô…” âm thanh tru lên thống khổ của hải quái kia lọt vào tai Huyền Tinh, xem ra con thủy quái kia bị thương không nhẹ. Cơ hội của mình cũng lớn hơn một chút.
Rốt cục cũng đã tìm thấy nó, cơ thể vẫn cao lớn như trước nhưng mà không ngừng lắc lư, bởi vì không ngừng xoay tròn mà xung quanh nó hình thành một cái lốc xoáy nổi lên cuồn cuộn, cự thạch dưới đất cũng bị thân hình khổng lồ đè vỡ nát.
Nhìn cảnh tượng trước mắt Huyền Tinh không khỏi than thầm, nếu chính mình bị nó đánh chúng ước chừng cũng không chịu nổi.
Thủy quái đang trong trạng thái điên cuồng căn bản không có phát hiện Huyền Tinh đã tới gần nó.
Đây chính là cơ hội hiếm có, Huyền Tinh nắm chặt phi kiếm đồng thời chuẩn xác đem phi kiếm nhắm hướng con mắt thủy quái công tới. Thủy quái lần này không còn may mắn nữa, nó vốn đang đau đớn như mất đi lý trí, như thế nào có thể phòng bị Huyền Tinh đánh lén chứ?
“ hống…” một dòng máu màu đỏ phun ra, một con mắt thủy quái đã bị chọc mù, việc này càng làm nó nổi điên, thân thể to lớn không ngừng lắc lư, không ngừng nhằm xung quanh công kích, máu tươi tung tóe.
Huyền Tinh đánh lén thành công, còn chưa kịp cao hứng thì mình đã bị nước biển xoáy mạnh cuồng liệt cuốn vào, thân hình không ngừng nhằm phía ngoài trôi ra.
Nhưng chính vì vậy mà bị thủy quái đang nổi giận phát hiện, thủy quái biết người trước mắt đã đả thương mình, cũng không có để ý tới vết thương đau đớn trên người nữa mà nhằm hướng Huyền Tinh vọt tới.
Huyền Tinh bây giờ kêu khổ không ngừng, bản thân chân nguyên đã tiêu hao gần như không còn, cũng không có nghĩ tới thủy quái bị thương như vậy vẫn còn muốn đuổi theo mình.
Trong khi hắn nghĩ như vậy nhưng lại không nghĩ rằng với năng lực của mình hiện tại thì sao có thể đối phó với ba đại phái đây?
Huyền Tinh bây giờ ngược lại không có khẩn trương như trước, tin tưởng là nó đã trúng hai kiếm của mình chảy nhiều máu như vậy hẳn là sẽ không kiên trì được bao lâu nữa, mình chỉ cần cùng nó duy trì như vậy là không sao rồi.
Quả nhiên, đúng như chính mình tiên đoán, thủy quái truy đuổi một hồi thì tốc độ càng ngày càng chậm đi, Huyền Tinh bây giờ càng dễ dàng hơn rồi, phỏng chừng một lúc nữa là nó tiêu háo hết thể lực thôi, một con quái thú bình thường có thể có thể lực như vậy cũng không phải bình thường.
“ hô…” Huyền Tinh thở dài một cái, ngay vừa rồi thủy quái đã không còn đuổi theo hắn nữa, mà nằm yên không nhúc nhích như là đã chết, bất quá từ trong miệng né không ngừng thở ra, không khó để biết nó còn sống.
Huyền Tinh bây giờ rất mốn khoanh chân ngồi xuống khôi phục lại ít chân nguyên, nhưng bên cạnh còn có một quả lừu đạn, vạn nhất nó còn chút tinh lực cho mình một chưởng, chính mình tới lúc đó có hối hận cũng không kịp.
Cẩn thận đi tới bên cạnh thủy quái sử dụng phi kiếm đâm về hướng con mắt còn lại của thủy quái, không có nghĩ tới thủy quái vẫn còn có thể di động, nhưng mà nó cũng không có tránh được nhát kiếm này, bây giờ Huyền Tinh đã hoàn toàn yên tâm rồi, hai mắt nó đã mất, đối với mình một điểm uy hiếp cũng không có nữa rồi.
Tìm được một chỗ tương đối bí mật khoanh chân ngồi xuống, linh khí trong nước biển cũng tương đối là sung túc, Huyền Tinh lúc này cũng không vội tu luyện khôi phục chân nguyên, mà cẩn thận xem bộ pháp nguyên anh Cửu biến do Tiện Nghi sư phụ truyền cho, bộ pháp quyết này chính mình vẫn chưa có tu luyện qua, bây giờ dã cảm giác được tu vị bản thân sắp đột phá Kim Đan trung kỳ rồi, không thể cứ như vậy tiếp tục được nữa, nếu tu luyện xuất Nguyên Anh vậy bản thân không thể tu luyện pháp quyết này được nữa rồi.
Nhớ lại những chú ý về việc tu luyện cửu biến nguyên anh, đọc khẩu quyết, dựa theo phương pháp mà vận chuyển chân nguyên theo lộ tuyến.
Huyền Tinh có thể cảm nhận rõ ràng bên trong cơ thể chân nguyên được chia làm ba bộ phận, một bộ phận chân nguyên trải qua sự vận động thì trở về đan điền, một bộ phận khác thì tiến vào trong trái tim, lục phủ ngũ tạng, không ngừng cường hóa các công năng lục phủ ngũ tạng bản thân, mà bộ phận chân nguyên cuối cùng lại tiến vào cốt cách cùng các tế bào toàn thân, không ngừng cường hóa thể chất bản thân.
Cứ như vậy Huyền Tinh chìm trong su tu luyện huyền diệu.
Khoảng nửa tháng sau Huyền Tinh mới chấm dứt tu luyện, cận thẩn kiểm tra tu vị của mình, Kim Đan sơ kỳ.
Huyền Tinh có chút lờ mờ khó hiểu, dựa theo cảm giác của chính mình thì lần này hắn phải tiến vào cảnh giới Kim Đan trung kỳ mới đúng, không nghĩ tới vẫn là Kim Đan sơ kỳ, hơn nữa Kim Đan trước kia lớn bừng như hạt đậu mà bây giờ lại bé bằng hạt gạo.
Chẳng lẽ đây là chỗ kỳ lạ của cửu biến nguyên anh? Cảm thụ một chút chân nguyên bản thân, Huyền Tinh cười vui vẻ, chân nguyền bây giờ so với trước kia còn tinh thuần gấp mười lần, tin rằng mình bây giờ có gặp Nguyên Anh kỳ tu chân giả chiến đấu cũng không xuống hạ phong.
Bây giờ chính mình đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất, cũng nên tiếp tục tìm kiếm tinh thạch.
Từ trong sơn động đi ra phát hiện thủy quái kia vẫn còn chưa có chết, vẫn còn ở chỗ cũ lặng lẽ di động.
Huyền Tinh lại cảm thấy thủy quái thật là mạnh.
Huyền Tinh cũng không có để ý tới nó nữa, đem hai mắt nó chọc mù cũng đã phát tiết hết cơn giận trong lòng, trừng phạt nó như vậy cũng là đủ rồi, để cho nó tiếp tục sống đi.
Có thể thấy được bản tính Huyền Tinh vẫn còn rất lương thiện.
Ngay khi đi ngang qua thủy quái, không có nghĩ tới nó lại vội vã nhằm hướng cuối đông bơi tới, Huyền Tinh không biết nó tại sao lại làm vậy.
Chẳng lẽ nơi này có bảo bối gì?
Last edited by minhchinh555; 31-03-2009 at 11:58 PM.