Thông Thiên Đại Thánh Tác giả :Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 6: Nội ngoại kiêm tu.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chương 6: Nội ngoại kiêm tu.
Võ công của Vương Thiên Lôi là hắn học được ở trong quân đội. Năm mười bốn tuổi Vương Thiên Lôi cũng được coi là một tráng đinh, phải gia nhập quân đội để làm nghĩa vụ. Mà võ học trong quân đội các quốc gia cũng không giống nhau. Võ công Vương Thiên Lôi học được là võ học của Đại Tấn. Tuy nhiên võ học trong quân đội của các quốc gia đều có một điểm chung, vô cùng thô thiển nhưng lại có tính thực dụng tương đối cao.
Mà theo như nhận thức của Cẩu Đản Tử, thì chỗ tốt lớn nhất mà Vương Thiên Lôi đạt được không phải trên phương diện võ học mà chính là kiến thức. Bản thân sinh ra một thôn sơn dân dã, cách biệt với thế giới bên ngoài. Tuy có nhiều thiếu thốn, nhưng tin tức, kiến thức chính là sự thiếu hụt quan trọng nhất.
Vương Thiên Lôi đi lính vài năm, tuy vô cùng ngắn ngủi nhưng điều đó cũng đủ để cho hắn trau dồi một lượng kiến thức, tin tức vô cùng phong phú. Tuy hắn học võ công thô thiển, nhưng ba năm trong quân đội, điều đó cũng đủ khiến hắn trở thành người có hiểu biết nhất nhì trong thôn.
Đạo lý này tựu giống với kiếp trước của Cẩu Đản Tử, kiến thức chủ yếu của người dân trong thôn sơn dân dã chủ yếu do những thôn dân đi lính phục viên mang về.
Trong quân đội, người người đến từ khắp mọi nơi trên đất nước. Dạng người gì cũng có, bởi vậy mà lượng tin tức mang lại cũng đủ các thể loại. Tuy có một số tin tức có chút hoang đường thế nhưng đối với thế giới này chỉ là điều bình thường. Vương Thiên Lôi học được cũng rất nhiều, tỷ như tri thức về địa lý, tên gọi của hoàng đế hiện tại là gì, quân đội hắn tham gia là gì. Đặc biệt võ công mà hắn tu luyện hiện giờ cũng đều học từ trong quân đội.
Đại Lực Kim Cương khí công, Hùng Ma quyền, Chiến Đao cửu thức cùng Phá Sát Thiên Quân quyền pháp.
Đại Lực Kim Cương khí công tuy là pháp môn tu luyện thô thiển, nhưng cũng có thể tu luyện ra nội lực. Mà Đại Lực Kim Cương khí công phối hợp với Chiến Đao Cửu Thức cùng Phá Sát Thiên Quân quyền pháp thì hiển lộ ra uy lực không tầm thường. Dùng cho chiến trận là điều vô cùng thích hợp. Về phần Hùng Ma quyền thì là công pháp có tác dụng luyện thể.
Nội luyện khí, ngoại luyện gân cốt. Đây chính là câu nói truyền lưu trong chốn võ lâm. Đồng thời đây cũng là kiến thức cơ bản nhất. Võ công ở thế giới này coi trọng chính là nội ngoại kiêm tu. Nội công và ngoại công đều trọng yếu đối với người luyện võ, thiếu một thứ cũng không được. Luyện ngoại công không luyện nội công thì cũng chỉ có thể tu luyện được bề ngoài mà thôi. Luyện nội công mà không tu luyện ngoại công thì kết quả cuối cùng chỉ có thể tu luyện ra một ít nội khí, hơn nữa cũng không thể nào áp dụng vào thực chiến được.
Luyện nội khí hay còn gọi là luyện nội công, tựa như Đại Lực Kim Cương khí công. Luyện ngoại công, chính là dùng quyền pháp, các loại vũ khí, tựa như Hùng Ma Quyền. Mà Hùng Ma quyền và Đại Lực Kim Cương khí công đều mà những võ công thô thiển, lưu truyền rộng rãi trong quân đội Đại Tấn.
Đương nhiên cái đó cũng chỉ là lý thuyết mà thôi. Chân chính tu luyện thì phức tạp hơn rất nhiều.
Muốn tu luyện ngoại công thì ngoài việc phải tu luyện quyền pháp ra thì nếu như muốn có một chút thành tựu thì cần đại lượng dược liệu để cho ngươi tẩy luyện gân cốt. Những dược liệu này cũng vô cùng trân quý, thường nhân căn bản không cách nào có được. Coi như có phúc phận đoạt được thì cũng không phải phối phương cùng cách điều chế các loại dược liệu đó. Những thứ này đều là cơ mật của các thế gia đại tộc, tông môn đại phái.
Ngoại trừ những thế gia đại phiệt, tông môn đại phái ra thì những môn phái nhỏ cũng năm giữ được một ít phương thuốc luyện chế thuốc phụ trợ cho việc tu luyện nội công, ngoại công. Có điều những phối phương mà bọn họ có thì ngoài giang hồ cũng có, những phối phương này cũng không phải là vô cùng trân quý.
Vương Thiên Lôi cảm thấy vô cùng bất ngờ chính là cậu em vợ của mình lại vô cùng nhiệt tình đối với võ công. Chỉ là Vương Thiên Lôi cũng không có suy nghĩ gì nhiều, ai mà có thể nghi ngờ một hài tử ba tuổi xem hắn có mưu đồ gì cơ chứ.
Hơn nữa Vương Thiên Lôi cũng muốn lấy lòng vợ mình mà tận lực chỉ dạy cậu em vợ này. Tất cả những gì hắn biết điều dạy hết cho Cẩu Đản Tử cả. Lấy kiến thức của Vương Thiên Lôi thì một đứa trẻ ba tuổi có cái bản lĩnh gì cơ chứ, có thể học được những cái gì chứ? Nhưng hắn vẫn tận tình dậy bảo hết mực.
Cẩu Đản Tử học xong rồi lại theo Vương Thiên Lôi tu luyện quyền pháp. Sau một tháng hắn có thể cảm ứng được kinh mạch trong cơ thể có một dòng khí đang lưu chuyển. Phải biết rằng hắn chỉ mới là đứa trẻ ba tuổi, mà ở độ tuổi này chính là thời điểm tốt nhất để đặt nền móng tu luyện. Sau khi vượt qua được bước thứ nhất, thì những bước tu luyện tiếp theo vô cùng đơn giản.
Không tồi, chỉ là hắn không thể tùy tiện tu luyện. Niên kỷ hắn còn quá nhỏ, thân thể còn chưa có hoàn toàn trưởng thành. Cái này giống với hệ thống đào tạo đệ tử của các thế gia cùng đại tông môn. Phàm là những hài tử hai, ba tuổi là bắt đầu tu luyện nội công, tạo dựng nền tảng. Đợi đến khi bảy tám tuổi thì mới bắt đầu tu luyện quyền pháp.Trước khi bắt đầu tu luyện quyền pháp thì trước tiên cần phải đoán cốt, dịch cân, đồng thời còn cần phải dùng dược liệu để tẩy tủy toàn thân. Điều này Vương Thiên Lôi cũng đề cập qua, mà Cẩu Đản Tử cũng nhớ kỹ mọi thứ, không bỏ sót một thứ nào.
Đương nhiên, ngoại trừ một số công pháp luyện quyền cơ bản ở ngoài ra thì đoán cốt cũng tốt, dịch cân cũng được. Nhưng những môn công pháp này đều là bí mật của các tông môn thế gia. Người thường muốn tu luyện thì với xuất thân như Cẩu Đản Tử nếu không phải đoạt được kỳ ngộ căn bản đừng nghĩ tới việc học được.
Nhưng hắn có Thái Cực quyền. Ở kiếp trước, Cẩu Đản Tử cũng không có nhiều sở thích, một trong những số sở thích của hắn chính là Thái Cực Quyền.
Vương Bác, hay cũng chính là kiếp trước của Cẩu Đản Tử cũng là một trong những vận động viên đi thi đấu của công ty, tự nhiên hắn cũng được tu luyện Thái Cực quyền một cái cách bài bản. Mà ngay cả khẩu quyết tâm pháp hắn cũng đã thuộc lòng lòng. Tuy rằng lúc đó hắn không có hứng thú đới với những thứ này, nhưng hắn tham gia cũng là vì muốn vuốt mông ngựa cấp trên mà thôi.
Hiện tại đột nhiên lại chạy tới một thế giới mới, Cẩu Đản Tử cũng không cần phải nịnh bợ, vuốt mông ngựa ông sếp nữa thế nhưng Thái Cực Quyền của hắn cũng không phải vì thế mà mất đi.
Thái Cực Quyền ở kiếp trước của Cẩu Đản Tử được xưng là quyền pháp nội gia, tuy lúc đó Cẩu Đản Tử không có luyện ra được cái gì. Nhưng, đến thời điểm này Cẩu Đản Tử lại nhìn ra được vài điểm vị đạo.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả :Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 7: Thái Cực, cũng là một môn công pháp.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chương 7: Thái Cực, cũng là một môn công pháp.
Đặc biệt khi Cẩu Đản Tử tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công luyện ra được một ít nội khí. Hơn nữa cảm giác lại vô cùng rõ ràng. Mỗi khi Cẩu Đản Tử tu luyện Thái Cực Quyền, căn bản không cần hắn điều động thì cơ thể Cẩu Đản Tử cũng tự động hấp thu nội khí, vận chuyển dọc theo Thái Cực Quyền, chậm rãi lưu chuyển xuyên suốt cơ thể. Mà lộ tuyến lưu chuyển cũng không giống như Đại Lực Kim Cương khí công.
Đơn giản nói một chút, trong thời gian Cẩu Đản Tử tu luyện Thái Cực Quyền nội khí trong cơ thể lưu chuyển theo lộ tuyến phức tạp hơn Đại Lực Kim Cương khí công rất nhiều. Mà theo kiến thức ở thế giới này, lộ tuyến vận hành càng phức tạp thì chức tỏ môn nội công tâm pháp đó càng cao cấp.
Thời gian đầu, khi chưa tu luyện ra nội khí thì Cẩu Đản Tử tu luyện Thái Cực Quyền rất bình thường, mười tám thức Thái Cực Quyền có thê nói là du sơn ngoạn thủy, thoáng cái là luyện xong. Thế nhưng khi hắn tu luyện ra nội khí, lúc tu luyện Thái Cực Quyền, nhiều nhất chỉ có thể luyện được năm thức đầu. Nếu còn tiếp tục tu luyện thì nội khí liền rối loạn, nếu không dừng lại thì chắc chắn bị choáng váng đầu óc, đứng cũng không vững, một thân khí lực phảng phất giống như bị rút sạch.
Lúc đầu, Cẩu Đản Tử có chút sợ hãi, nhưng là sau vài lần thử nghiệm, Cẩu Đản Tử lại phát hiện ra tuy rằng khí lực bản thân bị rút sạch nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là khôi phục lại toàn bộ. Không những thế so với lúc trước tinh thần càng thêm tinh thuần, cảm giác sung mãn hơn trước rất nhiều. Tối trọng yếu chính là nội khí trong cơ thể sản sinh ra biến hóa không tưởng tượng được. Tuy rằng biến hóa này không nhiều nhưng so với nội khí mà Đại Lực Kim Cương khí công tu luyện ra cứng cỏi hơn rất nhiều. Đương nhiên đây chỉ là cảm giác của hắn, mà nội khí trong cơ thể Cẩu Đản Tử quá ít nên hắn cũng không chân chính nhận được được rõ tình huống như thế nào.
- Lẽ nào, đây là ngoại khí trong truyền thuyết?
Trong lòng Cẩu Đản Tử thầm vui mừng, hắn tu luyện Thái Cực Quyền càng thêm chăm chỉ. Sau một thời gian tu luyện mười tám thức Thái Cực Quyền, Cẩu Đản Tử cải biến phương pháp tu luyện của chính mình. Mà mười tám thức Thái Cực Quyền đối với Cẩu Đản Tử bây giờ vẫn còn quá miễn cưỡng, hắn tu luyện trong một thời gian rất lâu nhưng vẫn luôn luôn chỉ có thể tu luyện được đến thức thứ năm. Mà trong lúc nội khí vận hành, Cẩu Đản Tử luôn luôn có một loại cảm giác không trọn vẹn. Cũng chính vì điều này mà Cẩu Đản Tử buông tha việc tu luyện trọn vẹn mười tám thức Thái Cực Quyền, mà quyết định tu luyện tám thức đơn giản Thái Cực Quyền.
Nhắc tới chỗ tốt của Thái Cực Quyền được truyền lưu ở kiếp trước của Cẩu Đản Tử chính là có thể cải thiện sức khỏe của con người. Mà ở kiếp trước cũng có rất nhiều người tu luyện Thái Cực Quyền, già, trẻ, gái trai, ai ai cũng tu luyện. Mà mười tám thức đơn giản Thái Cực Quyền này, ở kiếp trước được truyền lưu trong toàn dân, bởi vì mười tám thức đơn giản này rất dễ học, mà yêu cầu cũng không cao. Không những thế hiệu quả cũng không khác gì với mười tám thức Thái Cực Quyền chính thống.
Sau khi tu luyện mười tám thức đơn giản Thái Cực Quyền thì Cẩu Đản Tử cũng có thể quán thông nội khí trong cơ thể một cách tuần hoàn, không có bị đứt quãng như trước nữa. Lúc tu luyện sau, Cẩu Đản Tử cảm thấy cơ thể thư thái, khí lực dường như mạnh hơn rất nhiều.
Cuộc sống hằng ngày của Cẩu Đản Tử ở sơn thôn vẫn vô cùng nhàn nhã, suốt ngày chỉ có ăn với chơi. Lão Độc Nhãn sau khi xuất hiện ở đám cưới tỷ tỷ hắn thì cũng không có xuất hiện lần thứ hai. Ngoại trừ Vương Thiên Lôi vào những lúc nông nhàn cùng tráng niên trong thôn ra ngoài luyện công thì mấy dặm xung quanh thôn cũng không có xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn. Cuộc sống của Cẩu Đản Tử cứ như thế trôi qua hằng ngày.
Người ta thường nói, tu luyện nội khí là một chuyện vô cùng khô khan và buồn tẻ. Thế nhưng Cẩu Đản Tử kiếp trước cũng học được tĩnh nhẫn nại, cho nên hắn đối với việc này cũng không có cảm thấy buồn tẻ một chút nào.
Mỗi ngày kiên trì tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công hai canh giờ. Sau đó Cẩu Đản Tử lại tiếp tục đánh ra mười tám thức cơ bản Thái Cực Quyền. Mỗi lần tu luyện xong, toàn thân Cẩu Đản Tử đều nhễ nhại mồ hôi, thế nhưng hắn cảm giác được lực lượng toàn thân càng thêm mạnh mẽ, lực lượng tăng lên rất ít nhưng nhiêu đó thôi cũng là điều đáng vui mừng rồi.
- Hắc, cáp, hắc, cáp.....!
Tiếng vỗ tay vang lên từ bắc thôn truyền ra rất xa, rất xa. Thậm chí có thể nghe được tiếng cười nói ở trong đó nữa. Loại âm thanh trong thôn cũng không phải là điều gì đáng ngạc nhiên. Cũng giống như Cẩu Đản Tử, mỗi ngày tại bãi đất trống sau thôn, có rất nhiều tiểu hài tử hiếu động đứng từ xa tò mò theo dõi, hoan hô, cổ vũ giống như đang xem một bộ hài kịch.
Tráng niên trong thôn lúc đầu cũng có để ý, trong lúc tu luyện thỉnh thoảng cũng không được tập trung. Nhưng dần già mọi người cũng quen. Dù sao tất cả mọi người đều là người cùng thôn, những hài tử này đều là hương thân trong thôn, cũng có người là con cháu. Cho nên mọi người cũng không có ý tứ đuổi đám hài tử này đi.
Trong lòng những tráng niên này cũng rất muốn những người khác trong thôn đến vây xem, không thể mỗi ngày đều là đám hài tử xấu xa đến quấy rầy được. Thỉnh thoảng trong thôn có một vài đại cô nương, hay tiểu cô nương đi qua mà cả đám tráng niên đều đồng thanh gầm rú, ai cũng muốn âm thanh của mình to hơn của người khác.
- Tuổi trẻ thực là tốt!
Ngồi ở trên chiếc ghế, Cẩu Đản Tử than nhẹ một tiếng, vô ý thức sờ nắm tay chân của mình mà cảm thán:
- Đáng tiếc, tuổi ta còn quá nhỏ, có lẽ phải qua hai ba năm nữa mới có thể gia nhập cùng bọn họ được.
Thời gian trôi qua rất mau, những người trong thôn đến bãi đất trống ở phía bắc thôn tu luyện càng ngày càng nhiều. Ban đầu chỉ là một ít tráng niên, những chủ lực trong việc săn bắn. Dần dần cũng xuất hiện một ít trung niên nhân và thân ảnh thiếu niên. Người ít tuổi nhất cũng bảy tám tuổi.
Cẩu Đản Tử cũng muốn gia nhập cùng với bọn họ, nhưng quả thật hắn còn quá nhỏ. Chỉ có thể ngồi ở bên cạnh mà xem thôi.
- Cẩu Đản Tử, mẹ ngươi gọi về ăn cơm!
Cẩu Đản Tử đang háo hức theo dõi mọi người luyện tập thì nghe được có người từ phía sau gọi hắn.
- Đã biết!
Cẩu Đản Tử kêu lên, hắn nhanh chóng nhảy xuống ghế. rồi ôm chiếc ghế chạy về nhà.
- Uy! Ngươi chờ ta một chút!
Cẩu Đản Tử chạy được một đoạn thì Nhị Nha ở phía sau gọi hắn. Nhị Nha so với Cẩu Đản Tử lớn hơn một chút, năm nay cũng năm tuổi rồi. Nhà Nhị Nha cũng nằm sát vách nhà Cẩu Đản Tử, quan hệ hai nhà cũng không tệ.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả :Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 8: Nhị bá.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chương 8: Nhị bá.
- Mụ mụ ta gọi về ăn cơm, nhà ngươi chưa đến giờ ăn, ngươi chạy theo làm gì!
Cẩu Đản Tử ôm theo chiếc ghế, càng chạy càng nhanh. Bản thân Cẩu Đản Tử vốn là một trung niên ba mươi sáu tuổi, tuy hiện tại hắn chỉ là một hài tử ba tuổi nhưng Cẩu Đản Tử cũng không nghĩ rằng mình sẽ cùng với những tiểu hài tử khác phát sinh quan hệ gì, khiến cho hắn thực sự giống như một đứa trẻ ba tuổi.
- Cẩu Đản Tử, ngươi sao vẫn chẳng thay đổi vậy! Mẫu thân nhờ Nhị Nha gọi ngươi về, mà ngươi cũng không chờ nó được một chút xíu sao!
Trước cửa nhà Chu gia, mẫu thân Cẩu Đản Tử vừa thấy hắn ôm ghế chạy về, nhìn Nhị Nha phía sau hổn hển đuổi theo thì không khỏi mở miệng oán giận nói.
Cẩu Đản Tử không nói lời nào, chạy thẳng vào trong nhà. Hắn đặt cái ghế vào vị trí rồi ngồi lên đó, chờ ăn. Nhìn tiểu tử này làm bộ dáng không có lương tâm, mẫu thân Cẩu Đản Tử định quát mắng nhưng lại thôi. Hôm nay trong nhà có khách, cũng không phải là thời điểm thích hợp để dạy dỗ tiểu vương bát đản này.
- Đến, Nhị ca uống!
Đã lâu rồi không có ngửi thấy mùi thịt rượu, lẫn lộn như vậy, mùi thơm quanh quẩn bên mũi Cẩu Đản Tử làm hắn nuốt nước bọt thèm thuồng.
Thịt, hôm nay có thịt. Nhà có khách, dĩ nhiên lại có thịt. Ngồi trên ghế, Tam cẩu tử và Cẩu Đản Tử nhìn chằm chằm vào bát thịt kho tàu trên bàn không chớp mắt, nước giãi chảy xuống tòng tòng.
- Lão tứ lại đây. Đến đây cho Nhị bá ôm cái nào!
Nhìn thấy dáng dấp tham lam của hai tiểu hài tử, khách nhân cười ha ha.
- Cảm ơn Nhị bá!
Cẩu Đản Tử thập phần nhu thuận, mỗi một câu đều được Nhị bá tán tưởng.
- Lão đệ a, Cẩu Đản Tử nhà ngươi cũng không tồi a, thực sự rất thông minh!
Nhị bá vuốt vuốt đầu Cẩu Đản Tử, rồi nhìn Chu lão đầu nói:
- Thế nào! Chuyền lần trước ta và ngươi bàn bạc, đã có quyết định rồi chứ!
Nhắc tới điều này, Chu lão đầu vui vẻ, tươi cười. Hắn uống cạn chén rượu trước mặt rồi nói:
- Hài tử này còn nhỏ, chờ nó lớn thêm một chút nữa đã!
- Cũng đúng! Dù sao thì Cẩu Đản Tử cũng chỉ mới có ba tuổi. Qua năm nay là bốn tuổi rồi. Ý ngươi thế nào!
- Tiểu từ này từ nhỏ đã tỏ ra thông minh, cũng rất nhu thuận, không gây ra rắc rối gì. Có đại ca chiếu cố nó ta cũng an tâm!
Lão Chu đầu đắc ý cười nói.
Lỗ tai Cẩu Đản Tử vô cùng thính, hắn rất nhanh biết được câu chuyện của hai người liên quan đến mình. Quả nhiên sau một hồi, Cẩu Đản Tử cũng biết được Nhị bá là huynh đệ ruột thịt của phụ thân. Nhị bá kiếm ăn ở Thanh Dương, cách thôn năm mươi dặm.
Thanh Dương, đây là danh tự Cẩu Đản Tử mới nghe qua lần đầu. Thanh Dương vốn mà một trấn nhỏ nhưng đối với những người trong sơn thôn dân dã thì cuộc sống ở trấn Thanh Dương cũng đã vô cùng đáng ngưỡng mộ rồi.
Nhị bá Cẩu Đản Tử ở trấn Thanh Dương cũng quan hệ tương đối rộng, lão thấy Cẩu Đản Tử, lão tứ của đệ đệ mình thông minh lanh lợi nên mới đề nghị để Cẩu Đản Tử vào trấn làm học đồ. Vận khí tốt một chút thì có thể học được một cái nghề, sau này có được thu nhập hỗ trợ cuộc sống trong gia đình. Dù sao lão Chu đầu cũng có tới năm người con, bốn nam, một nữ. Nữ thì đã đi lấy chồng không nói, nhưng đối với một gia đình sơn thôn dân dã với vài mẫu đất cằn cỗi cũng rất khó đảm bảo cuộc sống trong gia đình.
Lão Chu đầu nghe được sự gợi ý của Nhị ca, cũng đồng ý. Chỉ là lão tứ tuổi còn quá nhỏ, cho nên hắn muốn đợi một thời gian nữa.
- Trấn Thanh Dương?
Cẩu Đản Tử nhồm nhoàm ăn cơm nhưng cái tai vẫn không quên vểnh lên hóng chuyện.
Đối với Cẩu Đản Tử, việc được đến trấn Thanh Dương làm học đồ là một sự kiện đáng mong đợi. Thế nhưng chuyện này cũng chỉ dạo qua đầu hắn vài vòng rồi tan biến. Cẩu Đản Tử cũng không quá để ý đến nó. Bây giờ toàn bộ tâm tư của hắn đều đặt trong võ học hết rồi.
Ánh nắng mùa đông vô cùng ấm áp, chiếu lên người rất thoải mái, Cẩu Đản Tử ngồi trên ghế trước hiên nhà, toàn thân đắm chìm trong ánh nắng ấm áp, nhẹ nhàng hô hấp.
Xa xa, quần sơn trông giống như một con cự long đang nằm nghỉ mát trên mặt đất. Còn có một tòa cự sơn hiên ngang sừng sững. Chỉ riêng phong cảnh này thôi cũng đủ để Cẩu Đản Tử xác định, ở đây, tuyệt đối không phải là Địa Cầu. Trên Địa Cầu, làm gì có được ngọn cự sơn nào hùng tráng như vậy.
Độ cao này so với mặt nước biển ít nhất cũng phải ngoài vạn mét. Cảnh sắc như vậy, vô luận là ở đâu đi chăng nữa cũng không thể nào nhìn thấy.
Ngày hôm nay, toàn thân Cẩu Đản Tử là một bộ quần áo bông mới. Đây cũng là lần đầu tiên từ khi hắn sinh ra cho tới nay Cẩu Đản Tử có một bộ quần áo mới cho riêng mình để mặc. Còn bình thường hắn toàn mặc đồ cũ của tam cẩu tử, thậm chí là nhị cẩu tử.
Năm nay khác với mọi năm, Chu Hoa đi lấy chồng, nàng muốn mua tặng cho hai đệ đệ mỗi người một bộ quần áo bông mới. Từ lúc gả cho Vương Thiên Lôi, cuộc sống của Chu Hoa so với ở nhà khá khẩm hơn rất nhiều.
Không thể không nói, Vương Thiên Lôi là một người có năng lực. Năng lực này không phải chỉ thể hiện trên phương diện lực lượng của hắn. Đương nhiên, đó cũng là phương diện kiệt xuất nhất Vương Thiên Lôi.
Vương Thiên Lôi cũng là một người thông minh, tuy mới trở về thôn sơn một thời gian ngắn. Nhưng Vương Thiên Lôi nhanh chóng trở thành một thợ săn đứng đầu trong thôn, cũng là người đứng đầu các tráng niên trong thôn. Trên thực tế, tất cả mọi người trong thôn đều phục hắn. Mà những gì đang xảy ra hiển hiện trong mắt Cẩu Đản Tử khiến hắn cảm thấy giống như mình đang đọc một bộ tiểu thuyết trên internet vậy. Từ khi Vương Thiên Lôi trở về, thợ săn trong thôn cũng thường xuyên săn bắt được con mồi. So với trước đây thì nhiều hơn gấp năm sáu lần. Chính vì thế mà cuộc sống trong thôn cũng khấm khá hơn, tráng niên trong thôn cũng khỏe mạnh hơn trước rất nhiều.
Vương Thiên Lôi còn thống nhất toàn bộ hộ dân săn bắn trong thôn thành một tổ chức. Sau mỗi đợt đi săn, da thuộc của mỗi con thú Vương Thiên Lôi đều cùng mọi người mang đến trấn Thanh Dương để bán. Hiện tại con mồi săn được nhiều hơn, hơn nữa số lượng mãnh thú săn được cũng rất nhiều, so với trước đây các hộ săn đều tự mình hành động thì thu hoạch nhiều hơn rất nhiều. Mà cuộc sống sinh hoạt của các hộ săn cũng vì thế mà được đề cao lên không ít.
Hơn nữa, trong thời gian luyện công ở bãi đất trống phía bắc thôn, Vương Thiên Lôi dần dần huấn luyện các hộ săn bắn chiến đấu phối hợp tổ đội, thậm chí còn diễn luyện một ít trận pháp thô thiển mà hắn học được trong quân đội. Mấy tháng qua, vào trong núi săn bắn, các hộ dân thu hoạch được nhiều hơn, thương vong cũng giảm thiểu. Trên thực tế, tổng cộng chỉ có mấy người có vận khí không tốt. Mà bọn họ thụ thương không phải do mãnh thú tấn công mà do ở trong núi không được có tập trung nên trượt chân bị thương.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả :Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 9: Tác dụng của ngoại khí.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chương 9: Tác dụng của ngoại khí.
Nhìn Vương Thiên Lôi làm tất cả những việc này, Cẩu Đản Tử giống như đang xem một bộ phim xuyên việt về thời nguyên thủy vô cùng sống động. Đôi khi Cẩu Đản Tử còn cho rằng Vương Thiên Lôi và mình giống nhau, đều là người xuyên việt.
Vương Thiên Lôi có bản lĩnh như vậy, Chu Hoa tự nhiên cũng nương tựa ở phía sau hắn mà cảm thấy hạnh phúc. Nàng so với ngày trước thì xinh đẹp, tư nhuận hơn rất nhiều. Đặc biệt hơn là một tháng trước nàng đã hoài thai một tiểu hài tử, Vương Thiên Lôi cũng vì sắp được làm cha mà chăm sóc nàng càng thêm chu đáo. Trong nhà có việc gì nặng đều không cho nàng làm, thành ra Chu Hoa cả ngày rãnh rỗi không có việc gì. Vì thế mà nàng may hai kiện áo bông cho hai đệ đệ của mình. Dù sao thì hai đệ đệ cũng là do nàng chăm sóc lúc còn nhỏ, nhưng tình cảm tự nhiên là không có giống nhau. Đặc biệt là Cẩu Đản Tử, từ nhỏ rất nhu thuận, hiểu chuyện. Chu Hoa thật muốn nhi tử của mình sau này cũng được như thế.
Cũng vì tình cả giữa hai tỷ đệ vô cùng thân thiết nên Cẩu Đản Tử thường xuyên chạy sang nhà tỷ tỷ ăn chực. Thuận tiện Cẩu Đản Tử cũng đào một ít tin tức có giá trị từ Vương Thiên Lôi.
Mấy tháng qua, Cẩu Đản Tử hoàn toàn đắm chìm trong võ học. Tuy rằng chỉ học được võ học thô thiển cơ bản nhất, nhưng nhiêu đó cũng đủ để Cẩu Đản Tử nghiên cứu trong một thời gian khá lâu.
Đại Lực Kim Cương khí công đã tu luyện đến giai đoạn bình cảnh, cường độ thân thể của một hài tử ba tuổi như Cẩu Đản Tử cũng chỉ có thể dung nạp một lượng nội khí hữu hạn. Mà nội khí hắn tu luyện được cũng chưa đủ để có thể tu luyện Hùng Ma quyền.
Chỉ là gần đây, Cẩu Đản Tử tu luyện Thái Cực Quyền lại có một phát hiện ngoài ý muốn, Thái Cực Quyền tựa hồ có công năng luyện thể. Cẩu Đản Tử nhận ra điều này bởi vì khí lực của hắn dần dần bền bỉ hơn rất nhiều.
Điều này cùng với công năng mà Vương Thiên Lôi nói khi tu luyện Hùng Ma Quyền có phần tương tự. Chỉ là biên độ tăng trưởng, hoàn toàn không có rõ ràng như Hùng Ma quyền.
Trên thực tế, Cẩu Đản Tử cảm giác được lực lượng trong thân thể tăng trưởng một cách đáng kể cũng không phải do tu luyện Thái Cực Quyền mà do hắn tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công.
Đương nhiên, thế giới này tu luyện võ học là nội ngoại tương hợp. Tu luyện nội khí mà một người trong quá trình tu luyện nội khí có thể tăng cường thể chất. Mà loại hiệu quả này phải chờ tới khi nội khí của ngươi thâm hậu, đạt đến hỏa hầu nhất định mới có tác dụng. Mà nội công càng thâm hậu thì thân thể càng đạt được chỗ tốt. Đại Lực Kim Cương khí công tuy chỉ là võ công thô thiển trong quân đội, coi như là tu luyện tới cảnh giới cao thâm nhất thì cũng khó có thể khiến cho thân thể sản sinh ra cái gì tốt.
Hiện tại trong cơ thể Cẩu Đản Tử thiếu nội khí một cách thương cảm, căn bản là không thể nào sử dụng được. Dựa theo lẽ thường thì nội khí ít ỏi như vậy, cũng không làm cách nào để vận dụng được. Còn việc có lợi cho thân thể, nằm đó mà mơ vậy.
Tuy nhiên vẫn có một chút tác dụng nho nhỏ, Đại Lực Kim Cương khí công trong cơ thể Cẩu Đản Tử dần dần bắt đầu săn sóc thân thể hắn một cách ân cần. Không chỉ có cơ thể mà còn có cốt cách, huyết quản, thậm chí là kinh mạch. Nếu như người khác biết đươc khẳng định sẽ há to mồm kinh ngạc. Chuyện này này thực không thể nào tưởng tượng được.
Cẩu Đản Tử xác định được, hắn có thể làm được điểm này cũng không phải do mình là thiên tài mà hoàn toàn là do Thái Cực Quyền. Thái Cực Quyền tựa hồ đối với nội khí có tác dụng chiết xuất chuyển hóa. Sau khi tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công, Cẩu Đản Tử lại đánh một bộ Thái Cực Quyền đơn giản hóa, điều này không chỉ giúp cho nội khí Đại Lực Kim Cương khí công trở nên cứng cỏi mà có thể thay đổi tính chất của nó, do đó nội khí tu luyện được từ Đại Lực Kim Cương khí công không hề giống với nội khí bình thường.
Thân thể khẽ giật, Cẩu Đản Tử chậm rãi từ trên ghế đứng dậy. Bầu trời hôm nay rất ấm áp, phơi nắng vô cùng thoải mái, chỉ là nếu như cứ phơi nắng như vậy, cái gì cũng không nói nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy trống vắng. Đôi khi trở nên khó chịu hơn so với trước đây. Cuối cùng không thể không đứng dậy vận động.
Nhà họ Chu nằm ở phía tây thôn sơn, nhà dựa lưng vào một sườn núi nhỏ. Đi qua sườn núi nhỏ sau lưng nhà là một vách núi cao trăm tượng. Vách núi này cũng không có điểm gì đặc biệt, ngoại trừ một ít loại động vật bò sát thì ngay cả vượn, khỉ muốn bò lên trên đó cũng là cả một vấn đề. Trên vách núi, có một mỏm đá trụi lủi, cũng không có bất kỳ một loại cây cỏ hay côn trùng nào. Do đặc điểm nơi đây mà cũng chẳng có ai thèm đến đây làm gì, cũng không hề có chuyện người trong thôn đến đây. Tại vách đá dựng đứng ở sườn núi, có một cái ao nhỏ, diện tích ước chừng trăm mét vuông, bụi cây rậm rạm, cao chừng một thước. Cẩu Đản Tử đang cẩn thận đi trong bụi cây rậm rạp này. Bản thân Cẩu Đản Tử cũng chỉ là một hài tử ba bốn tuổi nên nếu như không để ý thì cũng rất khó có thể phát hiện ra được. Hơn nữa ở đây luôn không có người nào đi đến. Cẩu Đản Tử cũng không sợ sẽ có người phát hiện.
Đây chính là địa điểm Cẩu Đản Tử luyện công hằng ngày. Đứng ở giữa bãi đất trống, Cẩu Đản Tử ngồi dưới đất tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công hai canh giờ. Lúc Cẩu Đản Tử tĩnh tọa tỉnh lại thì mặt trời cũng đã ngả về chiều. Cẩu Đản Tử đứng dậy, chậm rãi đánh ra một bộ Thái Cực Quyền. Bộ Thái Cực Quyền đơn giản hóa này chỉ có tám thức mà thôi, ở kiếp trước nhiều nhất hai phút là hắn có thể đánh xong. Thế nhưng hiện tại chỉ đánh tới thức thứ năm thôi Câu Đản Tử cũng đã tốn mất nửa cảnh giờ. Mà khi Cẩu Đản Tử đánh tới thức thứ năm thì hai tay hắn như đan xen vào nhau trở thành một thể, mà có lúc hai tay Cẩu Đản Tử giống như đang ôm một thạch cầu nặng nghìn cân. Mà bản thân Cẩu Đản Tử cũng thấm đẫm mồ hôi. Lúc này đã là xế chiều, Cẩu Đản Tử vẫn đang chậm rãi đánh ra thức thứ sáu Kim Kê Độc Lập, sau đó đến thức thứ bảy, cuối cùng là thức thứ tám. Đánh xong tám thức Thái Cực Quyền, Cẩu Đản Tử thả lỏng cơ thể, toàn thân sớm đã ướt đẫm mồ hôi.
- Ai! Hôm nay không biết có được ăn cơm không, khẳng định lại bị mắng nữa cho mà xem!
Thở phào một cái, ngẩng đầu nhìn sắc trời, màn đêm cũng dần buông xuống. Cẩu Đản Tử không khỏi nói thầm trong lòng. Người dân trong sơn thôn một ngày mỗi ngày hai bữa. Bữa cơm tối không sai biệt lắm thì chính là lúc hắn tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công xong. Mà nội khí Cẩu Đản Tử tu luyện được cần phải tôi luyện ngay mới có tác dụng, cho nên Cẩu Đản Tử mới đánh thêm một bộ Thái Cực Quyền. Bằng không để một lúc sau, hiệu quả sẽ kém đi rất nhiều.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thông Thiên Đại Thánh Tác giả :Xà Thôn Kình -----oo0oo-----
Chương 10: Ly hỏa tâm pháp.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chương 10: Ly hỏa tâm pháp.
- Ai! Tất cả đều tại nha đầu Nhị Nha kia, mới có tý tuổi mà suốt ngày chỉ biết đuổi theo nam oa tử. Sau này nàng lớn lớn, không biết có như vậy không nữa.
Tu luyện nội khí cốt lõi cần phải tích lũy, từ lý luận này thì ánh nắng vào sáng sớm có hiệu quả tốt nhất cho việc tu luyện. Chỉ là điều này chỉ đúng khi là nội công của ngươi đạt tới trình độ thâm hậu. Như Đại Lực Kim Cương khí công mà nói thì loại nội lực thô thiển này, cho dù có tu luyện vào thời gian sáng sớm đi chăng nữa cũng chẳng có khác biệt gì. Bởi vì loại nội công thô thiển này cũng không có yêu cầu thiên địa khí quá mức tinh thuần cho nên có thể tu luyện lúc nào cũng được.
Khi Cẩu Đản Tử chạy từ sau núi về nhà, hắn đã nghe thấy tiếng lão nương đang chửi bới. Cẩu Đản Tử chỉ biết cười khổ mà tiếp tục chạy vào trong nhà.
- Cẩu Đản Tử, ngươi lại đi chạy loạn, ngay cả cơm cũng không biết về nhà ăn. Đây là lần thứ mấy rồi hả. Ngươi lần sau nếu còn như vậy nữa thì đừng mong vào nhà. Hiện tại ngươi càng lúc càng kỳ cục, nếu như chạy loạn khắp nơi, không may bị cẩu lang bắt đi thì không ai có khả năng cứu được ngươi đâu.
Trong lúc lão nương đang không ngừng lải nhải thì Cẩu Đản Tử đứng ở trước cửa nhà mình, cúi đầu gật liên tục, tiếp thu giáo huấn. Đợi lão nương mắng xong, nàng lại hung hăng giơ tay đánh cho hắn mấy phát vào mông. Phát tiết xong tâm tình, lão lương chỉ vào mâm cơm nói:
- Còn không mau ăn cơm.
Cẩu Đản Tử được đại xá, hắc hắc cười nhẹ hai tiếng rồi lủi vào trong phòng.
- Thằng nhỏ này, càng lúc càng khiến người khác lo lắng!
Nhìn thân ảnh Cẩu Đản Tử, lão nương đứng ở đằng sau nhìn hắn mà mỉm cười.
- Ăn từ từ, ăn từ từ, đừng thế chứ..... Ngươi có đói thì cũng đừng có dùng tay, dùng đũa mà gắp!
Chu Hoa hiện giờ đã mang bầu bảy tháng, nàng ngồi đối diện với Cẩu Đản Tử nhìn hắn đang ăn như lang như hổ trong lòng vừa bực mình, lại vừa buồn cười. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, đệ đệ của mình từ nhỏ luôn nhu thuận, nghe lời không gì sánh được. Thế mà mấy tháng qua lại càng lúc càng không nghe lời, không có việc gì toàn chạy loạn khắp núi. Không chỉ có chạy loạn khắp nơi , mỗi lần hắn về nhà đều là toàn thân đầy mồ hôi. Hỏi hắn thì kêu là đi luyện võ. Mọi người nghe vậy cũng cho là Cẩu Đản Tử nói dối, hắn nhỏ như vậy thì luyện võ cái rắm gì. Cũng không biết hắn làm cái gì, gọi hắn về nhà ăn cơm hắn cũng không nghe. Cuối cùng phải để cho mẫu thân bực tức, nóng nảy. Chỉ cần về nhà trễ là sẽ không cho ăn cơm. Chiêu này thời gian đầu cũng rất tốt, thế nhưng về sau, Cẩu Đản Tử lại thể hiện sự thông minh của mình. Dĩ nhiên lão nương không cho ăn cơm thì lại chạy đến nhà tỷ tỷ của mình ăn chực.
- Tỷ! Ăn ngon, ăn ngon thật. Cũng là tỷ làm cơm ngon. Mẫu thân làm cơm không ngon bằng tỷ!
Cẩu Đản Tử vừa ăn, vừa nịnh bợ Chu Hoa. Chỉ vài câu thôi cũng khiến cho tâm tình Chu Hoa vốn đang tức giận cũng phải hòa hoãn lại. Dù sao thì nàng cũng đang mang thai, tức giận quá cũng không tốt.
- Tiểu tử nhà ngươi! Tuổi không lớn mà lại hiểu chuyện như vậy. Ăn thì ăn đi, còn nói cái rắm gì nữa!
Vương Thiên Lôi ngồi cách đó không xa, trong tay cầm một quyển sách, thấy Cẩu Đản Tử nói vậy thì bất mãn đối với cậu em vợ này của mình.
- Hắc hắc, tỷ phu. Ngươi đang xem cái gì đó?
Từ một tháng trước, Cẩu Đản Tử bắt đầu đến ăn chực nhà tỷ tỷ mình. Cẩu Đản Tử phát hiện quyển sách Vương Thiên Lôi cầm trong tay ngoài bìa có bốn chữ " Ly Hỏa Tâm Pháp".
Từ tên bìa quyển sách, Cẩu Đản Tử có thể kết luận đây là một quyển bí tịch võ học. So với lần đầu tiên nhìn thấy quyển sách này, hiện tại Cẩu Đản Tử đã bình tĩnh hơn rất nhiều, không có kích động như trước nữa.
Chính vì quyển sách này, Cẩu Đản Tử mới suốt ngày chạy sang nhà tỷ tỷ ăn chực. Đầu tiên khi Cẩu Đản Tử nhìn thấy bốn chữ trên bìa sách, Cẩu Đản Tử liền rón rén tới gần Vương Thiên Lôi nhìn trộm vài lần. Đọc thoáng qua văn tự và đồ hình trong quyển sách, Cẩu Đản Tử xác định đây là một quyển bí tịch nội công, hơn nữa so với Đại Lực Kim Cương khí công mà Vương Thiên Lôi dạy cho mọi người thâm ảo hơn không ít.
Từ đó về sau, Cẩu Đản Tử luôn luôn không về nhà ăn cơm bữa tối. Suốt ngày chạy sang nhà tỷ tỷ ăn chực, mà cơm nước là giả, vì bí tịch đến là thật.
Vương Thiên Lôi tuy rằng đối với bản "Ly Hỏa Tâm Pháp" này coi trọng như bảo bối, bình thường đều khư khư giữ chặt. Thế nhưng hắn lại có một thói quen, đó là mỗi buổi tối trước khi ăn cơm đều đem ra xem xét vài lần. Đây cũng chính là điều Cẩu Đản Tử chờ đợi.
Đúng như Cẩu Đản Tử nghĩ, Vương Thiên Lôi đối với mình tự nhiên không có đề phòng. Một đứa trẻ ba bốn tuổi, cái gì cũng không hiểu. Để cho hắn nhìn thì cũng không thể hiểu được gì. Nhờ thói quen này của Vương Thiên Lôi mà Cẩu Đản Tử chỉ mất một tháng để ghi nhớ toàn bộ văn tự khẩu quyết của bộ công pháp Ly Hỏa Tâm Pháp này. Quyển bí tịch cũng chỉ có hơn hai mươi trang, hơn nữa văn tự trên đó đều là chữ hán. Thế nhưng hiện giờ Cẩu Đản Tử vẫn chưa dám tu luyện, bởi vì đồ hình trong đó Cẩu Đản Tử vẫn chưa có nhớ hết.
Đã có một thời gian tu luyện Đại Lực Kim Cương khí công, Cẩu Đản Tử tự nhiên hiểu được, lộ tuyến vận hành nội khí trăm triệu lần không được xảy ra bất kỳ sai sót nào. Nếu tu luyện không cẩn thận, nhẹ thì tẩu hòa nhập ma, nặng thì đi đời nhà ma. Cẩu Đản Tử cho dù có tự tin với bản lĩnh của mình nhưng cũng không thể nào nhớ hết được đồ hình. Tuy rằng đại khái có thể nhớ hết, nhưng Cẩu Đản Tử cũng không dám bảo chứng mình có thể nhớ hết một trăm phần trăm.
Cho nên, Cẩu Đản Tử luôn tận dụng mọi cơ hội để có thể kiểm tra lại những đồ hình kia mình đã nhớ chính xác hay chưa.
Về phần câu nói:
- Tỷ phu, ngươi lại xem cái gì đó?
Vấn đề này Cẩu Đản Tử cũng đã hỏi rất nhiều lần, chỉ là mỗi lần Vương Thiên Lôi đều chỉ nói có hai chữ:
- Không biết!
Trước đây, hắn nghe thế luôn luôn " A" lên một tiếng, sau đó cũng không hề hỏi han gì nữa.
Chỉ là ngày hôm nay, lại không giống với những ngày khác, bởi vì Cẩu Đản Tử chỉ còn mỗi một đồ hình nữa cần phải xác định lại cho chính xác. Sau khi ăn cơm xong, Cẩu Đản Tử lại lẻn đến bên cạnh Vương Thiên Lôi, lén lén nhìn quyển sách trước mặt Vương Thiên Lôi, đôi mắt phát sáng nói với Vương Thiên Lôi:
- Tỷ phu, ngươi không biết sách này là sách gì, vì sao mỗi ngày đều đem nó ra đọc?
- Bởi gì lão tử không biết chữ!
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế