NGUYÊN TÁC : CÁT NGÔ
DỊCH THUẬT: VĂN ĐÀN VIỆT NAM (WWW.******.VN)
CHƯƠNG 5 : SƯ NHÂN
NGƯỜI DỊCH: DUNG NHI
" Tốt lắm, nếu mọi người đã ăn xong rồi, chúng ta phải đi tới rừng cây phía trước, vì ngày mai tốt đẹp của chúng ta, chúng ta cần phải triển khai huấn luyện."
Thấy mọi người cơm nước xong, ta đứng lên vênh váo tự đắc nói: " Hai người các ngươi." Ta chỉ vào hai trung niên nữ tử: " Dọn dẹp đồ vật, người còn lại đi theo ta."
Ánh trăng làm bạn, chúng ta đi tới trước rừng cây.
" Mọi người ngồi xuống." Ta phất phất tay, tinh thần lực chậm rãi triển khai, công lực tụ vào hai mắt: " Các ngươi có nghĩ tới sẽ không bao giờ bị người nô dịch nữa? Điều này, ta có thể cho các ngươi. Các ngươi muốn báo thù cho người nhà? Ta cũng có thể cho các ngươi. Các ngươi không phải muốn trên đời này không còn nô lệ? Điều này, ta cũng có thể cho các ngươi!"
Một câu cuối cùng giống như một đạo sấm rền long trời lở đất đánh vào trong lòng mọi người, chế độ nô lệ đã có hơn hai ngàn năm lịch sự tại đế quốc, trong loài người đã có hơn năm ngàn năm thời gian, vô số người dưới chế độ tàn khốc này mà chết đi, bị nghiền ép, các thời hoàng đế cũng có vị từng nếm thử việc hủy bỏ đi chế độ nô lệ, nhưng vì thất bại mà chấm dứt, thậm chí còn có mấy vị hoàng đế bị người mưu sát.
Dưới sự vận dụng tinh thần lực xảo diệu cùng với câu nói long trời lở đất, ta thành công ảnh hưởng tới tâm thần của mọi người, ngay cả Vưu Lý huynh muội cũng không ngoại lệ.
" Tại sao chúng ta không liên thủ ra tay, ta là hoàng tử của đế quốc, cơ hội của ta so với các ngươi lớn rất nhiều, chỉ cần ta có quyền lực nhất định, ta có thể thay đổi hết thảy trước mắt, nhưng quyền lực không có khả năng từ trên trời rớt xuống, ta cần có người trợ giúp ta, các ngươi nguyện ý không?" Ta nhìn chằm chằm bọn họ nói.
" Ta nguyện ý." Người thứ nhất trả lời chính là Lỗ Vệ Tiên.
" Ta cũng nguyện ý!" Tiểu cô nương kia nhảy dựng lên.
" Ta cũng nguyện ý!"
Trên mặt ta hiện lên nụ cười: " Vậy là tất cả mọi người gia nhập, bây giờ ta phân tổ một chút, thiếu niên một tổ gọi là Tiềm Long Tổ, những người còn lại tạo thành một tổ gọi là Ngọa Hổ Tổ. Bây giờ các ngươi phải tăng mạnh lực lượng của chính mình, mặc dù trong các ngươi có người tuổi tác lớn chút, nhưng không có vấn đề gì, dưới sự trợ giúp của ta, các ngươi sẽ biến cường. Bây giờ ta truyền cho các ngươi hai loại tâm pháp, một loại võ công."
Tâm pháp là một loại tâm pháp nội gia Thiên Hành Kiện, loại tâm pháp này lúc tu luyện cực kỳ đặc thù, không phải tĩnh tọa tu luyện, mà là phải không ngừng vận động, trong vận động có thể tu tập loại tâm pháp này. Đây đương nhiên là ta tìm được từ cơ sở dữ liệu bên trong não. Một loại khác là kỹ xảo huyền bí phân ra làm hai, một là võ công Trảm Thiên Phủ, đây là loại công phu dùng chưởng, nhưng cũng có thể dùng trên binh khí. Mỗi người đều nghe rất chăm chú, có chỗ nào không hiểu thì hỏi ta, ngay cả Vưu Lý huynh muội, Lỗ Vệ Tiên và Sư nhân kia cũng gia nhập.
Ta nhìn thấy tất cả mọi người đã ghi nhớ và lĩnh hội tâm pháp, thì nhìn mọi người nói: " Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ tiến vào rừng cây chặt một ít cây cối, chúng ta phải xây phòng ở, yêu cầu các ngươi không ngừng vận hành Thiên Hành Kiện tâm pháp, khi đốn củi còn phải dùng võ công Trảm Thiên Phủ, búa ở trong trang, mọi người tự đi lấy. Bây giờ mọi người phân công nhau hành động đi."
Người của Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ lập tức đi làm việc, Lỗ Vệ Tiên cũng gia nhập hàng ngũ của bọn họ, cầm búa đi chặt cây.
Nhìn người của Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ đi vào rừng chặt cây cối, sau khi tu kiến xong phòng ốc giản dị, ta đi tới chỗ Bán Thú nhân.
Vưu Lý huynh muội kinh nghi nhìn ta, biểu hiện của ta làm cho bọn họ rất kinh ngạc. Ta cũng không giải thích với bọn họ, mà là trực tiếp nói với Sư nhân: " Ta cần lực lượng của Bán Thú nhân tộc, mà các ngươi thì cần thổ địa( đất đai), chúng ta song phương hợp tác đều có lợi."
" Sao ta có thể tin được ngươi, nhân tộc các ngươi luôn giỏi nhất là lừa gạt."
" Các ngươi cần chỉ là thổ địa mà thôi, điều này đối với ta không có gì tổn thất, ta có thể ban cho các ngươi càng nhiều thổ địa, các ngươi chỉ có thể tin tưởng ta, những người khác sẽ không hợp tác cùng các ngươi."
Trầm mặc, không nói gì.
Ta cũng không có nói sai, nhân tộc căn bản không xem Thú nhân tộc vào mắt, trong mắt họ Bán Thú nhân chỉ là cái máy làm việc mà thôi, một khi bắt được, thì đưa bọn họ vào một nơi cực khổ nhất để làm việc cực nhọc. Mấy trăm năm nay Bán Thú nhân tộc phái ra vô số sứ giả, muốn thần phục nhân tộc để đổi lấy thổ địa có điều kiện sinh tồn, nhưng nhân tộc chỉ trả lời chính là đem bọn họ toàn bộ biến thành nô lệ.
" Lúc ngươi đi ra, có gặp qua Tùng Hoa Giang bình nguyên không?" Ta dụ dỗ hắn.
Sư nhân gật gật đầu, trên mặt lộ ra thần sắc hâm mộ.
" Đó chính là lễ vật ta ban thưởng cho các ngươi."
Lỗ mũi của Sư nhân chợt lớn, hồng hộc thở hổn hển.
" Ta không có quyền lực đáp ứng ngươi."
" Nhưng ngươi có thể đem chuyện này nói cho người có quyền lực." Ta yên lặng nhìn hắn.
Sư nhân lại thở hổn hển, trên mặt âm tình biến ảo: " Ngày mai ta sẽ trở về."
" Đây là lệnh bài của đại nội thị vệ, ngươi cầm trước đi. Buổi sáng ngày mai ngươi lập tức đi về. Đây là ngọc bội của ta, ngươi có thể cầm nó đi gặp La Vũ tổng binh của Sơn Hải Quan, nói cho hắn biết ngươi là thị vệ của ta, để cho hắn bí mật phái người hộ tống ngươi đi Trường Bạch Sơn, sau khi trở lại ngươi cũng có thể đi tìm hắn, đương nhiên là ngươi phải bí mật đi gặp hắn, ngàn vạn lần không thể để cho người khác nhìn thấy. Ngày mai ta sẽ phái người đi thông tri cho La tổng binh, ta có một thị vệ là Sư tộc nhân sẽ đi tìm hắn. Sau khi trở về thì ngươi lập tức đi tới nơi này, mỗi ba ngày sẽ có một ngày ta ở đây." Ta ném cho hắn một lệnh bài và một ngọc bội( ngọc bội này là do La Vũ tổng binh làm lễ vật tặng cho ta.)
" Qua lại một lần ngươi phỏng chừng cần bao lâu thời gian?" Ta lại hỏi.
" Sẽ không vượt qua ba tháng."
" Có phải là ngươi trúng độc không?" Ta nhìn gương mặt Ba Khố hỏi.
" Không sai." Trong mắt Ba Khố lóe lên hận ý, phải biết rằng Ba Khố là hảo thủ của Sư tộc, nếu không phải bị ám toán trúng độc trước, công lực chỉ có thể phát huy một nửa, thì làm sao lại bị người bắt được.
Ta lại ném cho hắn một viên linh đan: " Đây là để giải độc, ta sẽ truyền Địch Độc Công cho ngươi, vận hành tối đa bảy lần là có thể giải độc."
Dưới ánh trăng, Sư nhân lẳng lặng ngồi dưới đất vận công khu độc, những người tuổi trẻ đang chặt cây tu kiến phòng ốc, mà ta đang đứng phía trước Sư nhân, đứng phía sau Vưu Lý huynh muội.
" Phàm là nhắc tới lịch sử của Nhật Bất Lạc đế quốc thì không thể không nhắc tới ngày này, kỷ nguyên 1616 ngày 16 tháng 10, Á Lực Sơn đại hoàng và Ba Khố quân đoàn trưởng trong tương lai gặp nhau trực tiếp thúc đẩy hoàn thành hiệp nghị giữa đại hoàng và Bán Thú nhân tộc, cũng bởi vậy đại hoàng đã có được trợ lực cường đại để giành được quyền lực của đế quốc." – " Đế Quốc Phong Vân" Long Đắc Công Nhiên bá tước thủ bút.
" Những quốc gia kẻ địch ngày sau khi nghe tin về Thần Phong Đặc Công Đội đã hoảng sợ mất mật chính là thành viên nòng cốt xuất thân từ một nhóm quân thiếu niên ngày hôm nay." – (Bí mật ẩn tàng tại địa hạ) Hồ Tại Nhật thủ bút.
Ngày thứ hai khi ta xuất hiện trước mặt Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ thì Ba Khố đã đi. Ta đưa mười kim tệ cho hai trung niên nữ tử vào thành mua một ít tài liệu kiến trúc, sau khi hai người bọn họ đã đi, ta mang người đi vào rừng cây, rừng cây này kỳ thật khá lớn, nhưng sau khi Tiềm Long và Ngọa Hổ Tổ cùng làm việc hăng hái, thì ở giữa đã có thêm một khối đất trống khá lớn.
Vì muốn cho bọn họ nhanh phát triển, ngày hôm qua ta phải trải qua việc tìm tòi trong não( kỳ thật là ta tìm tòi trong điện não sinh vật một phen).
Ta từ cơ sở dữ liệu tìm được một Tụ Nguyên Trận, bố trí trận cũng cần mười loại, mỗi một loại cũng có thể tụ tập vài loại năng lượng trong thiên địa, người có thể ở lại trong trận tu luyện thời gian lâu dài, người có công lực thuộc tính sẽ tăng trưởng rất nhanh.
Ta bày bảy trận, từng trận đều có năng lượng trong thiên địa, có kim, mộc, thủy, hỏa, thổ thuộc tính, cùng với ngũ hành hợp vận thì sinh ra điện thuộc tính, quang thuộc tính...sau đó ta đem phương pháp ra vào nói cho bọn họ.
Ta quy định người của Tiềm Long Tổ mỗi ngày chỉ có thể ở trong trận luyện tập hai giờ, Ngọa Hổ Tổ chỉ có thể luyện tập một giờ, mỗi ngày chỉ có thể luyện tập trong một trận( thời gian luyện tập quá dài thì thân thể không thể tiêu thụ).
Sau đó ta lại dạy luyện pháp Thái Ất Huyền Cương, để mỗi ngày khi bọn họ ở trong trận tu luyện Thái Ất Huyền Cương, lại dạy cho họ Tiềm Quy tâm pháp, để cho họ lúc đi ngủ thì có thể luyện tập Tiềm Quy tâm pháp( đặc điểm của nó chính là đang ngủ cũng có thể tu luyện, có thể mở rộng tinh thần lực, cũng có thể che giấu được công lực) Còn lại thì dùng thời gian luyện tập Thiên Hành Kiện và Trảm Thiên Phủ.
Tới giữa trưa, vài chiếc xe ngựa đi vào sơn trang, đều là tài liệu kiến trúc, Vưu Lý ca tiếp đón mọi người dời tài liệu xuống xe ngựa, sau đó dẫn mọi người xây dựng phòng ốc.
Ta và Vưu Lợi tỷ ngồi trong bóng râm, vừa ăn vừa nói chuyện. Sau bữa cơm chiều ta phải về hoàng cung một chuyến, tìm một thị vệ mà ta tin được ( kỳ thật dùng tinh thần lực kiểm tra tư duy đầu óc của hắn.) Bảo hắn suốt đêm đem thư của ta ra roi thúc ngựa đem tới Sơn Hải Quan, sau đó ta quay lại sơn trang, tiếp tục giám sát bọn họ luyện công...
Nửa tháng ung dung trôi qua, lúc này ta vẫn đang giám sát bọn họ luyện công, đây chính là hạch tâm lực lượng giúp ta giành lấy quyền lực.
Trong khoảng thời gian này, Lỗ Vệ Tiên có đi về thăm sư phụ vài lần, học thêm tuyệt kỹ của sư phụ, ai ngờ tại ngày thứ mười, không nhìn thấy sư phụ hắn nữa, chỉ để lại một tờ giấy, nói vết thương đã rất tốt, muốn ra đi tìm hiểu tình hình của kẻ địch. Kháo, tên cáo già này, chạy thật là nhanh, ta còn muốn kéo hắn làm giáo luyện đây a.
Ở trên núi nửa tháng cũng nên đi về hoàng cung. Ta mang theo Vưu Lý huynh muội cùng với Lỗ Vệ Tiên, chào từ biệt năm vị gia gia, xuống núi về cung.
Vào thành, khi đi trên đường phố thì nhìn thấy phía trước có một đám người vây quanh, lòng hiếu kỳ của ta khởi lên, liền vạch đám người tiến lên, nhìn thấy đó là người chết, trong lòng ta giật mình, chẳng lẽ là Trương lão đầu đã xảy ra chuyện.
" Vương bộ đầu, chuyện gì xảy ra?" Ta hướng một bộ đầu vừa đi ra hỏi.
" Là ngài, tiểu thiếu gia. Ai, đã chết mười mấy người rồi. Trước đó ngài nói với lão gia nhà ta là có người muốn tới kinh thành quấy rối, khi đó ta còn nghĩ là ai có lá gan lớn như vậy, bây giờ ta đã rõ ràng." Tinh quang trong mắt Vương bộ đầu chợt lóe.
" Là ai?" Ta cũng làm gan hỏi.
" Là người của Thừa Ma Hội, trong đám người chết có một người tên là Ngân Kiếm công tử, tại đất Tam Tương đã làm hại không ít nữ tử đàng hoàng, sau lại bí mật gia nhập Thừa Ma Hội, không nhìn thấy bóng dáng, không nghĩ ra lại chạy tới kinh thành, nếu không phải có người ra tay hạ độc thủ hủy hắn trước, không biết sẽ có khuê nữ nhà ai lại bị xui xẻo. Trong đó còn có một người là phó hội trưởng của Thừa Ma Hội, nghe nói là con tư sinh của hội trưởng, những người khác đều là người của Thừa Ma Hội. Xem ra Thừa Ma Hội muốn muốn làm lớn trong kinh thành một phen, ta phải gọi huynh đệ ta tới hỗ trợ."
" Ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa, ngươi đi làm việc trước đi."
Vương bộ đầu gật gật đầu, trong lòng nhiều suy nghĩ rời đi.
" Ngươi xem Vương bộ đầu có thể đấu qua được những người đó không?" Ta quay đầu lo lắng hỏi Vưu Lý.
" Yên tâm đi, Vương bộ đầu xuất sư từ thần bộ thế gia, bang phái đương kim trên giang hồ không ai mà không sợ bọn họ ba phần, lần này Thừa Ma Hội còn chưa kịp gây án gì trong khu vực của hắn, nếu không bị hắn bắt được, thì sẽ hủy diệt cả Thừa Ma Hội cho xem."
" Phải không, lợi hại như vậy, thần bộ thế gia kia rất có danh sao?"
" Thần bộ thế gia được hình thành từ 1500 năm trước, chọn lựa bộ đầu hợp cách từ các quốc gia, thuộc loại thế lực trung lập, không can dự chiến tranh đại lục. Danh bộ đầu của các quốc gia đương kim, một nửa xuất thân từ nơi bọn họ, còn một phần ba là xuất thân từ Thiết Bộ Môn. Mỗi bộ đầu người mang tuyệt kỹ, bình thường thì thâm tàng bất lộ, còn muốn nói về công phu thật sự, những hạng người hư danh trên giang hồ căn bản không phải là đối thủ của bọn họ. Lần này Vương bộ đầu theo dõi Thừa Ma Hội, chỉ sợ bọn họ phải chịu tội rồi."
Ngao, ta gật đầu, xem ra thế lực của bộ khoái thế gia thật không nhỏ.
" Được rồi, chúng ta mau nhanh hồi cung, ta còn có chuyện khác muốn làm." Ta lôi kéo ba người đi nhanh về hoàng cung.
" Phụ hoàng!" Đi vào Bình Tâm Cung nhìn thấy phụ hoàng đang ngồi, ta vội vàng nhảy vào trong lồng ngực của hắn, vừa dụi đầu vừa hôn: " Con rất nhớ cha!" Còn có việc muốn hắn hỗ trợ, tự nhiên phải cho hắn chút điểm ngon ngọt chứ.
" Tiểu tử kia, lại có chuyện gì cầu trẫm, nếu không trước kia lễ gặp mặt là nắm tay, bây giờ lại biến thành cái miệng nhỏ nhắn." Phụ hoàng xem thấu mưu đồ của ta, cố ý trêu ghẹo ta.
" Người ta nghĩ đến một chuyện tốt, nên muốn tìm cha làm dùm mà."
" Chuyện tốt gì mà con nghĩ tới để cho phụ hoàng tham gia?"
" Hôm nay trên đường con đã nhìn thấy thật nhiều cô nhi không nhà để về, lưu lạc trên đường cái thật đáng thương, phụ hoàng, chúng ta mở một viện cô nhi, thu dụng bọn họ có được hay không?" Ta bắt đầu triển khai kế hoạch của ta.
" Hoàng nhi, suy nghĩ của con thật tốt, nhưng con phải tính xem một năm tốn kém bao nhiêu, nếu nhiều quá có lẽ không được, trẫm đang tranh đoạt quyền lực kinh tế với Long Lực Đa Kỳ, ở lúc này không thể bận tâm tới con."
" Phụ hoàng, con đã tính rồi, sẽ không tốn hao nhiều lắm, một nhi đồng một năm chỉ cần tốn hai kim tệ, thiếu niên cũng chỉ cần ba kim tệ, nếu là năm mươi tiểu đồng, năm mươi thiếu niên, một năm nhiều nhất cũng chỉ cần ba trăm kim tệ, hơn nữa thiếu niên có thể làm việc, bọn họ cũng có thể giúp đỡ cô nhi viện, với lại người trong cô nhi viện còn có thể lên núi đốn củi, bắt chút thú nhỏ, chuyện này cũng có thể phụ giúp."
" Nếu nói như vậy, thì không có vấn đề, ta sẽ cho người tìm một căn đại viện cho con làm cô nhi viện."
" Cảm ơn phụ hoàng." Ta lại hôn phụ hoàng vài cái: " Vậy khi nào có thể có?"
" Ta sẽ cho người của Thành Kiến Ti tra thử, sáng mai có thể cho con."
" Còn phải đến sáng a! Mẫu hậu đâu cha?"
" Mẫu hậu con đang ngủ, một lát con trở lại đi."
" Được rồi, con đi ra ngoài trước."
Ta mang theo Lỗ Vệ Tiên trở về chỗ ở của hắn, vào trong phòng thì nhìn thấy Trương lão đầu đang ngồi trên ghế nhàn nhã uống trà.
" Trương lão, người chết ngoài đường là do ngươi hạ thủ phải không, ta vừa nhìn đã biết là người của Thừa Ma Hội, vậy mà ngay cả phó hội trưởng cũng bị giết chết."
Trương Chính Lực thở dài một hơi: " Là ta đã hạ thủ, bất quá hảo thủ của đối phương không có kẻ nào chết, kẻ chết đều là lâu la nhỏ."
" Không phải đã chết một phó hội trưởng sao?" Ta tò mò hỏi một tiếng.
" Tên kia chỉ dựa vào quan hệ mà lên, bản thân công lực cũng không cao, bất quá yêu thuật thật ra không kém."
" Ngươi không phải đi tìm hiểu tình hình kẻ địch hay sao, sao lại đi giết người?"
Trương Chính Lực không đáp lời của ta, ngược lại hướng Lỗ Vệ Tiên nói: " Vệ nhi, một thân tài nghệ của ta đã truyền hết cho ngươi, từ nay về sau ngươi đi theo tiểu Lôi đi. Không nghĩ tới thế lực của Thừa Ma Hội lại khổng lồ như vậy, lần này ta đi tốt xấu chưa rõ, ngày sau chỉ dựa vào bản thân ngươi, ngươi tự giải quyết cho tốt."
Lỗ Vệ Tiên chấn động: " Sư phụ, lần này người đi có chuyện gì?"
" Lần này vi sư đi, dò xét đầu não của đối phương, tùy thời ra tay, cho dù ra tay không giết được hắn, cũng phải làm cho hắn trọng thương." Trong mắt Trương Chính Lực tràn đầy hận ý.
" Vậy cần gì phải đi, đánh rắn không chết sẽ bị cắn ngược lại, hơn nữa ngươi còn thiếu ta một nhân tình, ngươi còn chưa trả, như vậy mà chết, ta không phải thiệt thòi."
Trương Chính Lực sững sờ, sau đó ôm quyền: " Tiểu Lôi, ngươi có chuyện gì thì cứ phân phó, sau khi ta làm xong chuyện của ngươi, sẽ làm chuyện của ta."
Ta hài lòng gật đầu: " Vậy mới đúng, ta cũng không có đại sự gì, chỉ là gần đây nhận không ít tiểu đệ, hy vọng ngươi thay ta huấn luyện bọn họ, tư chất của bọn họ tương đối tốt, không tốn bao nhiêu thời gian của ngươi, hai năm thế nào?"
Gương mặt Trương Chính Lực có vẻ khó xử: " Có thể ngắn một chút hay không, hai năm thật sự quá dài, ta sợ để lâu sinh biến."
" Có gì mà biến, ngươi không biết tình hình cụ thể của Thừa Ma Hội, hơn nữa Thừa Ma Hội vừa mới chết người, dám chắc bị vây trong trạng thái đề phòng rất cao, lần này ngươi đi nói không chừng còn có thể trúng cạm bẫy, không bằng trước tiên ngươi ở lại dạy dỗ đồ đệ của ngươi, thuận tiện dạy luôn tiểu đệ của ta."
Trương Chính Lực cau mày lâm vào trầm tư.
" Nói vậy tiểu Lỗ đã nói cho ngươi, ta là hoàng tử của đế quốc?"
Trương Chính Lực gật đầu: " Ta nghe Vệ nhi nói."
" Ta có thể thông qua lực lượng của hoàng gia thay ngươi tìm hiểu tin tức, như vậy so với ngươi tự đi sẽ an toàn hơn, tin tức cũng dễ tìm hơn ngươi, khi cần thiết ta còn có thể cho lực lượng của quan viên tham gia, còn có, ngươi giúp ta huấn luyện nhân mã cũng có thể trợ giúp ngươi một tay, nhiều lợi ích như vậy mà ngươi còn mặc kệ?"
" Được rồi, ta đáp ứng ngươi." Trương lão đầu cân nhắc, rốt cuộc gật đầu đáp ứng.
Trong lòng ta mừng rỡ, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên: " Tốt lắm, mọi người đi gặp người của ta đã."
Sau khi nhìn thấy người của ta trên Trấn Long Sơn, Trương lão đầu dở khóc dở cười: " Đây là người của ngươi? Đây không phải chỉ là một đám hài tử thôi sao."
Ta có điểm không phục: " La Tín Trường, ra khỏi hàng, hướng đạo sư của ngươi biểu diễn một chút thành quả luyện công, đi, chặt một thân cây."
Một thiếu niên từ Tiềm Long Tổ đi ra, cầm búa hướng vào rừng, huy động liên tục bảy búa, chặt đứt ngang một cây đại thụ.
Trương Chính Lực lấy làm kinh hãi, bảy búa này có lực đạo cường đại, bổ vào một điểm chính xác tuyệt vời, kinh người chính là cả bảy búa chém ra một hơi liên tục, ở giữa không dừng lại chút nào. Bảy búa này ngưng tụ thật sự, không có một búa nào là giả. Kỳ thật ba ưu điểm này cũng không làm người kinh ngạc, nhưng cả ba ưu điểm này, lại xuất hiện trên người một thiếu niên chưa tới mười lăm tuổi mới thấy kinh người.
Trương Chính Lực tự nhủ, cho dù lúc mình hai mươi tuổi, trong một lần công kích cũng chỉ có thể làm được hai ưu điểm trong đó mà thôi.
Ta hài lòng cười cười, nhìn Trương Chính Lực nói: " Trương đạo sư ngươi xem thế nào?"
" Ai, bây giờ ta không biết ngươi bảo ta tới làm gì, để cho ta làm đối thủ cho bọn họ hay sao." Trương Chính Lực cảm thấy mình cũng không giúp được gì.
" Bọn họ bất quá chỉ mới bắt đầu luyện công, trước kia không có trụ cột, ta cần ngươi dạy họ trụ cột vững chắc. Bọn họ không có kinh nghiệm thực chiến, điều này cũng cần ngươi chỉ đạo. Ta cũng không thể cả ngày ở chỗ này, một khi bọn họ luyện công xuất hiện nghi vấn gì thì cũng cần ngươi giải quyết."
" Không sai, tư chất những người này rất tốt." Trương lão đầu hài lòng nhìn: " Bọn họ luyện công đã bao lâu."
" Nửa tháng." Ta thuật miệng đáp, Trương lão đầu lảo đảo, thiếu chút nữa té trên mặt đất: " Nửa tháng mà bọn họ lại có công lực như vậy?"
" Là nửa tháng, không tin ngươi hỏi bọn hắn." Nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Trương lão đầu làm cho ta cảm thấy đắc chí.
" Bình thường họ luyện công phu gì thế?"
" Thái Ất Huyền Cương, Thiên Kiện Hành tâm pháp, Trảm Thiên Phủ."
" Đó là công phu gì vậy, có thể nói khẩu quyết cho ta nghe một chút không?"
Ta lập tức niệm một đoạn khẩu quyết.
Hít vào một hơi, Trương Chính Lực nói: " Thiên hạ còn có võ học như vậy, trước kia ta đúng là ếch ngồi đáy giếng. Thái Ất Huyền Cương có thể cao minh hơn Kim Huyền Khí của ta, còn uy lực của Trảm Thiên Phủ cũng có thể ngang bằng với Kim Huyền Trảm của ta. Tiểu Lôi, xem như ta phục ngươi rồi."
Vưu Lý huynh muội đứng bên cạnh mấy ngày nay cũng đã thấy nhiều, nên sớm đã chết lặng.
" Tiểu Lôi, ta có thể luyện công phu này không?" Trong mắt Trương lão đầu phát ra lửa hy vọng.
" Thêm hai năm thời gian huấn luyện." Ta nhanh chóng tăng lên điều kiện.
" Không có vấn đề!" Trương Chính Lực lần này sảng khoái đáp ứng.
" Hắc hắc." Xem ra Trương Chính Lực này có khuyết điểm, sau này ta có thể dùng một ít tuyệt kỹ dụ dỗ hắn ra sức cho ta.
" Tốt lắm, Trương lão, bây giờ ngươi có thể giảng giải cho bọn họ một chút trụ cột đi."
Cô nhi viện khai trương, ta ở trên đường cái tìm được không ít cô nhi không nhà, đưa bọn họ vào cô nhi viện, cũng đang âm thầm phát triển thành viên của Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ. Nhưng trước khi cho họ gia nhập, ta dùng tinh thần lực dò xét tư duy trong đầu bọn họ xem có bị thế lực khác khống chế hay không, để ngừa có nội gian tham gia. Phát hiện trong đó có ba người khả nghi, vì vậy ta tìm cớ đuổi ba người bọn họ ra khỏi cô nhi viện. Ta gọi những người gia nhập đầu tiên là đội một, còn những người gia nhập sau là đội hai.
Ta cũng không để cho thành viên của hai tổ vào cô nhi viện, ngược lại đưa người tới Trấn Long Sơn để luyện công, dẫu sao nơi đó người thưa thớt, còn có Tụ Nguyên Trận, luyện công mới dễ dàng tinh tiến.
NGUYÊN TÁC : CÁT NGÔ
DỊCH THUẬT: VĂN ĐÀN VIỆT NAM (WWW.******.VN)
CHƯƠNG 6 : KẾT MINH
NGƯỜI DỊCH: DUNG NHI
Ba tháng trôi qua, ta vẫn đang chờ đợi Ba Khố, hy vọng hắn có thể mang đến tin tức tốt cho ta.
Kỷ nguyên 1616 tháng 13 ngày 29, Trấn Long Sơn đã bắt đầu thời khắc giữ lấy địa vị trọng yếu trong lịch sử.
Khi ta đi vào doanh trại của Tiềm Long Đội và Ngọa Hổ Đội thì phát hiện có thêm mười mấy người, những người này chính là Bán Thú nhân mà ta chờ đợi suốt ba tháng nay.
" Ta là Trường Bạch Sơn Sư tộc tộc trưởng Ba Hách Tương, là cha của Ba Khố." Một Sư tộc nhân có tướng mạo cực kỳ uy mãnh nhìn thấy ta thì nói ngay, Ba Khố đứng ngay sau lưng hắn.
" Ta là Hổ tộc tộc trưởng Thư Mạn."
" Ta là Lang(sói) tộc tộc trưởng La Mạn Lan." Một Lang tộc nữ tử nói.
Ta tò mò đánh giá nàng một chút, nghe nói Lang tộc và Hồ tộc tộc trưởng từ trước tới nay luôn luôn do nữ tính đảm nhiệm, lần này xem ra không giả.
" Ta là Báo tộc tộc trưởng A Tạp Đa."
" Ta là Ngưu tộc tộc trưởng Mạt Cách Ni Ni."
" Ta gọi là Thu Lôi, Nhật Bất Lạc đế quốc hoàng tử, phía sau là thị vệ của ta. Bây giờ các ngươi có thể nói cho ta biết, ý kiến của các ngươi thế nào?" Ta trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
" Chúng ta toàn lực trợ giúp điện hạ đăng lên hoàng vị, một khi điện hạ đăng ngôi, sẽ đem Tùng Hoa Giang bình nguyên ban thưởng cho năm tộc chúng ta."
" Ta nói rồi, ta không phải muốn ngôi vị hoàng đế, mà là quyền lực, ngôi vị hoàng đế là hư, chỉ có quyền lực là thật."
" Vậy cứ như vậy, một lời đã định. Chúng ta phải lập chứng từ." Vị Sư tộc trưởng là người thanh thoát, tuyệt không dây dưa.
" Không có khả năng, ta không thể đưa cán cho người khác nắm trong tay, với lại các ngươi tin tờ giấy đó thật sao? Trong năm ngàn năm lịch sử đại lục, hiệp nghị giữa các quốc gia không có mấy ai là tuân thủ, đừng nói chi hiệp nghị giữa người với người."
" Chúng ta phải cam đoan." Ba Hách Tương thập phần kiên trì.
" Thực lực là cam đoan hết thảy, ta sẽ cho năm tộc các ngươi có thực lực càng cường đại hơn nhiều so với trước kia." Ta tỉnh táo nhìn bọn họ: " Theo ta được biết, tại chiến tranh lãnh thổ lần thứ ba, Bán Thú nhân tộc mất đi rất nhiều tuyệt kỹ, ta sẽ truyền cho các ngươi. Còn vấn đề trang bị vũ khí thì tạm thời ta không thể giải quyết, nhưng chuẩn bị cho mười mấy người các ngươi thì không thành vấn đề." Ta nhìn ra binh khí trên người bọn họ thật sự không được tốt lắm.
Nghe được ta muốn truyền tuyệt kỹ cho bọn họ, năm tộc tộc trưởng lần đầu động dung. Sau chiến tranh lãnh thổ lần thứ ba, Bán Thú nhân tộc bất luận là thực lực chỉnh thể hay là thực lực của mỗi người đều bị giảm xuống trên diện rộng, nguyên nhân là rất nhiều chiến sĩ vĩ đại đã chết trận trong chiến tranh, vì thế phần nhiều tuyệt học cũng bị thất truyền.
(Bất quá các tộc tộc trưởng thân thủ cũng có thể tranh hơn thua với cao thủ thiên hạ, đó là vì tuyệt kỹ của bọn họ có truyền thừa cực kỳ đặc thù, không bị thất truyền, nhưng đồng thời tuyệt kỹ của bọn họ nhân loại cũng không thể luyện).
Mặc dù cả ngàn năm qua, Bán Thú nhân tộc không ngừng tìm kiếm tuyệt học thất truyền, nhưng thu hoạch không nhiều lắm, cũng bởi vì thiếu thốn tuyệt học cho nên đã hạn chế tiến cảnh tăng lên thực lực của Bán Thú nhân tộc.
" Điện hạ, có thể nói cho chúng ta biết là tuyệt kỹ gì không?" Hổ tộc tộc trưởng Thư Mạn nhịn không được hỏi một tiếng.
" Dương Cường Quốc, ra khỏi hàng, biểu diễn cho các vị khách nhân xem tuyệt học Trảm Thiên Phủ của các ngươi."
Dương Cường Quốc của Tiềm Long Tổ cầm búa đi ra, không lấy thế, cũng không lấy hơi, chém ra đúng mười búa.
Năm tộc trưởng lại động dung, không vì tài nghệ của Dương Cường Quốc, nói thật ra, loại bản lãnh này năm tộc trưởng không để vào mắt, bọn họ động dung chính là tâm pháp vận búa: mười búa bổ ra không hề dừng lại, lực lượng cường đại, nhưng lại có thể giấu giếm kình lực, cho đến khi đánh đến mục tiêu mới có thể phát ra kình lực, xem thiếu niên kia cũng còn chưa đạt được tới tinh hoa, bởi vậy tâm pháp vận búa này cực kỳ kỳ dị.
Nhất là ba người Ngưu tộc, búa lớn chính là sở trường của họ, khi nhìn thấy tuyệt thế phủ kỹ( kỹ thuật búa) thì làm sao không làm cho bọn họ tâm động.
" Ta cam đoan truyền tuyệt kỹ cho các ngươi không hề kém Trảm Thiên Phủ này chút nào." Ta đinh ninh nói.
Năm vị tộc trưởng nhìn nhau vài lần, sau đó năm người đứng lên, do Ba Hách Tương nói: " Hiệp nghị thành lập."
Một trong những nguyên nhân mà hiệp nghị có thể thành lập chính là do ta có thể truyền cho bọn họ tuyệt kỹ, kỳ thật còn có một nhân tố trọng yếu, Ba Khố từng nói qua với năm vị tộc trưởng, Yêu Tinh nữ vương nói ta là hy vọng tương lai của Yêu Tinh bộ tộc, mà Yêu Tinh nữ vương trời sih có năng lực biết được tương lai, bởi vậy năm tộc trưởng tin tưởng ta cũng có thể mang đến hy vọng cho năm tộc, cũng bởi vậy mới thúc đẩy năm tộc mạo hiểm đi vào Trấn Long Sơn, nếu không chỉ bằng vào một tiểu hài tử mấy tuổi như ta, cho dù bọn hắn có lớn mật bao nhiêu, cũng không dám mạo hiểm với vận mệnh của năm tộc, đương nhiên ta hứa hẹn truyền tuyệt kỹ cho bọn hắn, cũng làm cho bọn họ quyết định chủ ý cuối cùng.
" Tốt lắm, bây giờ nói cho ta biết, lúc cần thiết các ngươi có thể vận dụng được bao nhiêu người?" Ta hỏi.
" Sư tộc chúng ta ba vạn."
" Ba vạn Hổ tộc chiến sĩ."
" Năm vạn Lang nhân, nếu có ngựa thì có thể trở thành Lang kỵ binh."
" Báo tộc ba vạn!"
" Ngưu tộc hai vạn!"
" Người của các ngươi không ít a."
" Có nhiều cũng không sánh bằng Nhân tộc các ngươi. Bao nhiêu đó còn không đủ hai mươi vạn binh lực, còn chưa đủ điền kẽ răng của Nhân tộc các ngươi, những binh lực này là do năm tộc chúng ta thật vất vả mới bảo tồn xuống tới." Trong miệng Ba Hách Tương tràn đầy mùi vì khổ sáp.
" Trường Bạch Sơn chỉ có năm tộc các ngươi sao?"
" Chỉ có năm tộc chúng ta đến đây, còn lại Mã tộc( ngựa), Hồ tộc( hồ ly), Hùng tộc(gấu), Hầu tộc(khỉ) còn chưa có tới, bọn họ không dám mạo hiểm như vậy." Lang tộc tộc trưởng La Mạn Lan rõ ràng nghe được ý tứ của ta.
" Vậy tại sao các ngươi lại mạo hiểm?"
Ba Hách Tương chỉ cười khổ, một lát sau mới nói ta nghe. Kỳ thật đứa con lớn nhất của Ba Hách Tương chủ trương không thể để cho tộc nhân mạo hiểm, những tộc khác cũng đều như thế. Nhưng nguy cơ của các tộc, tiếp qua trăm năm toàn tộc chỉ sợ cũng sẽ mất đi lực lượng sinh sôi nảy nở, nếu không phải như vậy, năm tộc này đại khái cũng sẽ không đi mạo hiểm.
" Như vậy đi, các ngươi từ xa đến cũng mệt nhọc rồi, trước hết hãy nghỉ ngơi một chút. Ngày mai ta sẽ truyền cho các ngươi một ít tuyệt kỹ."
Năm tộc trưởng gật gật đầu.
" Người của Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ lập tức tản ra chung quanh doanh trại, tiến vào trạng thái cảnh giới." Ta quát.
Mặt trời đỏ đậm nảy ra đường chân trời, tiếng chim thanh thúy bắt đầu quanh quẩn trong núi, sương sớm ngưng kết trên những cọng cỏ nhỏ, thiên địa hiện ra một hương vị mới. Nương theo một ngày mới bắt đầu, trên Trấn Long Sơn cũng xuất hiện một đám người đang luyện công.
Ta ngồi trước mặt Bán Thú nhân, bắt đầu truyền thụ võ học cho bọn họ: đầu tiên là khí công, truyền cho Sư tộc chính là Sư Vương khí công, Hổ tộc là Bạch Hổ khí công, Lang tộc là Băng Lang khí công, Báo tộc là Kim Báo khí công, Ngưu tộc là Mãng Ngưu khí công.
Mấy bộ tuyệt học này không chút thua kém mật học của các tộc, vũ kỹ là Cuồng Sư Nộ(quyền pháp), Sư Vương Thương, Sư Vương Trảm( có thể dùng cho kiếm, đao, búa...), Hổ Khiếu Đao, Nộ Hổ Trảm, Bạo Hổ Qua, Khiếu Lang Đao, Băng Lang Trảm, Lang Tâm Thương, Kim Báo Thương, Tấn Báo Đao, Thập Tam Báo Trảm, Liệt Địa Phủ, Chiến Thiên Trảm, Bôn Ngưu Quyền, ta phát hiện năm tộc này phân biệt thành ngũ hành, Báo là kim, Sư là mộc, Lang là thủy, Hổ là hỏa, Ngưu là thổ, bởi vậy ta cố ý truyền cho bọn họ Ngũ Hành Pháp Trận, trận này và Ngũ Hành Trận truyền lại bên ngoài thế tục không giống như nhau, uy lực lớn hơn thập bội, chỉ cần thân có ngũ hành lực, nhân số có chừng gấp năm lần là có thể bày trận.
( Nói cách khác mười người có thể bố thành hai Ngũ Hành Trận, mười lăm người có thể bố trí thành ba Ngũ Hành Trận).
Mặt khác ta bày ra Ngũ Hành Tụ Nguyên Trận( cộng lại là Ngũ Tọa Trận), để cho mười lăm Bán Thú nhân phân biệt tu luyện tại Ngũ Tọa Trận.
Ta có chút hâm mộ Bán Thú nhân tộc, bọn họ rất mạnh mẽ, thể chất cực tốt, ở trong Ngũ Hành Tụ Nguyên Trận có thể tu luyện không gián đoạn, vậy không giống ta, nhiều nhất ta chỉ có thể tu luyện được hai giờ( một ngày 32 giờ).
Ba ngày sau đó Bán Thú nhân thần thái sáng láng xuất trận, mừng rỡ phát hiện công lực mỗi người ít nhất gia tăng ba tầng.
Ba Hách Tương mở miệng: " Chúng ta không thể tiếp tục ở lại nơi này nữa, phải trở về Trường Bạch Sơn đem tuyệt nghệ truyền cho tộc nhân."
" Ta biết, các ngươi mau trở về đi thôi." Lực lượng của các ngươi càng mạnh mẽ, hy vọng của ta cũng càng lớn, ta thầm nghĩ trong lòng.
" Ngày sau làm sao để liên lạc?" Lang tộc tộc trưởng La Mạn Lan hỏi ngay chuyện mấu chốt.
" Trương lão, có thể phiền toái ngươi đi Trường Bạch Sơn một lần hay không."
Trương Chính Lực sửng sốt một chút: " Ta đi làm gì?"
Bán Thú nhân cũng cảm thấy mơ hồ.
Ta đưa cho Trương lão một trương phù và một tờ giấy: " Đây là Không Gian Đại Na Di Pháp Phù, khi tới nơi ở của Bán Thú nhân tộc, tìm một địa phương an toàn đem pháp phù này dùng chỉ đỏ treo lên, phía dưới pháp phù vẽ ra trên mặt đất Lục Tinh Ma Pháp Trận theo hình vẽ trên tờ giấy này. Trận này phát động toàn dựa vào Trương lão chú nhập ma lực vào Lục Tinh Ma Pháp Trận, khi ma pháp trận phát ra lam quang thì được rồi. Nơi này chỉ có Trương lão có pháp lực như thế, cũng chỉ có ngài mới có thể đảm nhiệm trách nhiệm này, cho nên ta chỉ nhờ Trương lão mà thôi."
Trương lão cười khổ gật đầu, nhận lấy pháp phù, bỏ vào trong người.
Sau đó ta xoay người nói với năm tộc trưởng: " Ta có thể trực tiếp xuyên qua ma pháp trận đi tới chỗ ở của các ngươi, lợi dụng phương pháp này, chúng ta có thể tự do trao đổi, pháp phù này ta dùng nguyên thần sở khắc, bởi vậy muốn vận chuyển trận này phải do ta tự mình phát động, mỗi lần xuyên qua, ta có thể mang theo mười người."
Ta giải thích với năm tộc trưởng để tránh hiểu lầm: " Chờ sau khi Không Gian Na Di này hoàn thành, ta có thể đi tới chỗ các ngươi bố trí Ngũ Hành Tụ Nguyên Trận, sẽ rất nhanh gia tăng thực lực của các ngươi." Ta lại hướng bọn họ bỏ thêm một miếng mồi.
" Vậy đa tạ điện hạ, thời gian đã không còn sớm, chúng ta phải lên đường trở về."
" Ta chuẩn bị cho các ngươi một ít trang bị, các ngươi mang theo đi thôi."
Ta hảo tâm nói, kỳ thật ta cũng không biết, Bán Thú nhân tộc mỗi một bộ tộc đều có thần khí trấn tộc, uy lực cực lớn, lần này sở dĩ bọn họ không mang theo trên người chính là vì sợ có nguy hiểm, làm cho thần khí bị thất lạc bên ngoài, bởi vậy đều đem thần khí trấn tộc để lại cho người kế thừa của bộ tộc, thậm chí hoàn toàn phân phó nếu trong vòng năm tháng bọn họ không trở về, thì do người kế thừa kế nhiệm tộc trưởng. Ta đã sớm chuyển vũ khí tới, Bán Thú nhân cũng không khách khí.
Ta lại đưa chưa mỗi người một bộ che đầu có thể che đầu: " Ta đã bố trí dưới núi một đội nhân mã, ước chừng có hơn trăm người, ta để cho bọn họ hộ tống các ngươi đi Trường Bạch Sơn. Bọn họ là người của tiêu cục, nhưng không có bối cảnh chính trị, để cho bọn họ bảo vệ các ngươi chỉ là vì che giấu thân phận của các ngươi, khi đi tới mục đích thì..." Ta làm ra một tư thế như chém đầu.
" Trương lão ngài đưa theo bốn huynh đệ của Tiềm Long Tổ, dọc theo đường đi cũng có thể chiếu cố cho bọn họ, chú ý đừng để người khác nhìn ra sơ hở. Đồ che này đưa cho huynh đệ năm tộc, để dùng che giấu tung tích."
Bán Thú nhân gật đầu, tiếp nhận nón che đầu đội lên.
" Ta nhìn thấy hy vọng." Trước khi đi Ba Hách Tương nói như thế.
" Hy vọng dựa vào chính mình đi tranh thủ, muốn dựa vào người khác thì tìm được chỉ có thể là ảo tưởng." Nhìn Ba Hách Tương xoay người, ta nói.
Trấn Long Sơn minh ước danh vang thiên cổ đã như vậy mà hạ màn.
Trong khoảng thời gian Trương lão rời đi, ngoại trừ ta để cho thành viên của Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ tu luyện võ học vừa gia tăng huấn luyện pháp thuật, đồng thời học tập kỹ xảo cao cấp- tâm phân tứ dụng, ngoài ra ta tìm được trong cơ sở dữ liệu kế hoạch huấn luyện bộ đội đặc chủng.
( Theo dõi, trinh sát, phản gián, ám sát, tập kích đêm, chống khủng bố, hạ độc, bức cung...).
Ta đem huấn luyện này làm công khóa bắt buộc mỗi ngày cho họ học tập, dù sao Thiên Hành Kiện tâm pháp có thể tu tập trong bất luận vận động nào, đương nhiên mỗi ngày cam đoan tu luyện Thái Ất Huyền Cương trong thời gian nhất định, mà ta một vài ngày về hoàng cung một lần, để ngừa cha mẹ lo lắng.
Thời gian một vài tháng cứ yên lặng như vậy trôi qua, nhưng có một ngày, chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.
" Điện hạ, Ngọa Hổ Tổ số 34, 35, 37, 38, 39 tại rừng rậm số bảy( rừng rậm đông bắc), đột nhiên mất tích, sau đó Tiềm Long Tổ số 2, 3, 4, 5 đi tìm kiếm cũng đã mất tích luôn. Bây giờ số 2 - 8 của Tiềm Long Tổ mộc, thủy, hỏa ba tổ đã mất tích tại địa điểm mai phục, số 1 - 10 của Tiềm Long Tổ kim đang theo truy tìm. Theo tình hình mà xem, đều là bị người đánh lén, địch nhân giống như tiến đến trên đầu, trên mặt đất chỉ có chút ít vết máu, có thể đều bị địch nhân bắt giữ rồi." Số 6 của Thổ tổ La Bồi Thành nói với ta, trên mặt vẫn mang theo mê hoặc.
Ta lấy làm kinh hãi, huấn luyện một nhóm người cũng không dễ dàng, nếu trong một lúc hao tổn mười một người, đối với ta thật sự là đả kích thật lớn. May là đối phương cũng không ác độc hạ sát thủ, ta vẫn còn có cơ hội.
" Triệu tập người của Thổ tổ, chúng ta lập tức đi ngay."
" Dạ." La Bồi Thành lĩnh mệnh đi.
Từ đỉnh đầu đánh lén, xem ra là Dực tộc. Ta đang muốn tìm các ngươi, các ngươi lại chính mình đưa tới cửa, trong lòng ta âm thầm nghĩ.
Không lâu sau, ta, Vưu Lý huynh muội, Lỗ Vệ Tiên cùng với năm người Thổ tổ chạy tới địa điểm xảy ra chuyện. Vừa lúc người của Kim tổ cũng đã trở lại.
" Kim Nhất, báo cáo một chút tình huống."
" Địch nhân biết bay, người bị bắt chỉ sợ là bị người đánh lén phía trên đỉnh đầu. Khu tụ tập của địch nhân ở hướng bắc phải đi thêm mười dặm, ở trên ngọn cây trong rừng rậm có một nhóm, ở trên vách núi đá còn có một nhóm, nhân viên cao cấp của địch nhân trụ trong sơn động, sơn động cực kỳ ẩn mật, ngoài cửa động dây leo che kín, không chú ý thì cực kỳ khó phát giác. Đại đa số có công lực bình thường, nhưng cũng có một nhóm người có công lực cao, phỏng chừng là chiến sĩ chuyên môn."
" Ta nhận thức chỗ chúng ta phát hiện cũng không phải là khu tụ tập chủ yếu của kẻ địch, ở chỗ đó địch nhân cũng không nhiều lắm. Bất quá đối phương vừa lúc ngăn trở đường đi của chúng ta, cho nên không thể đi tới tìm hiểu tiếp tục." Kim Nhị Lý Chức Điền bổ sung thêm.
" Tốt lắm, chúng ta đi xem, mọi người tạo thành Ngũ Hành Trận. Dực tộc hẳn là mộc thuộc tính, có thể kiêm thêm thổ thuộc tính, công kích phòng ngự là kim thuộc tính, dùng một phần nhỏ thủy thuộc tính, tốt lắm, bây giờ đi tới."
Nhóm bốn mươi người tiến sâu vào trong rừng rậm. Mà ta đem tinh thần chậm rãi mở ra, bắt đầu dò xét bốn phía.
Bỗng nhiên, ta chợt giơ lên tay trái, ra hiệu cho mọi người dừng lại.
Hiệu quả khổ luyện mấy tháng hiện ra, mọi người cơ hồ dừng lại trong nháy mắt. Tất cả cùng tìm địa phương ẩn thân, nhưng vẫn đang hình thành một tòa Ngũ Hành Trận.
Ta ra dấu phía trước có người, ta rõ ràng nhận thấy được ở ba cây đại thụ phía trước đang đứng ba người, đang canh gác tình hình chung quanh, phỏng chừng là lính canh. Ta ra mấy thủ thế, chỉ ra ba đại thụ có ba người ẩn thân, tiếp theo Mộc tổ số 3, 4, 5 thi triển mộc hệ công pháp che giấu hơi thở của chính mình, thân hình lặng lẽ lặn xuống dưới tàng cây ba người ẩn thân, mỗi người móc ra một ống thổi, bên trong có giấu một cây châm nhỏ như lông trâu, trên châm có tẩm thuốc tê kịch liệt, bị trúng châm có cảm giác như bị muỗi đốt, trong ba giây có thể làm cho cả con voi cũng ngã xuống ( ống thổi này có thể giấu trong miệng sử dụng).
Mộc tổ ba người ra thủ thế, đồng thời thổi ra thiết châm, ba người trên ngọn cây đồng thời từ trên cây rớt xuống, ba người Mộc tổ nhanh tay tiếp được ba người bị ngã quỵ, sau đó lại đưa lên ngọn cây đứng như vẫn đang canh gác.
Ta ra dấu, ra hiệu số 3, 4, 5 của Mộc tổ ở lại tiếp ứng, những người còn lại tiếp tục đi tới.
Trên đường chúng ta lại gặp phải mấy trạm canh gác, nhưng thiết trí cũng không nghiêm mật, bị chúng ta dễ dàng đi qua.
Phương xa nghe được một trận thanh âm huyên náo, chúng ta càng thêm cẩn thận, chậm rãi đi tới.
Cảnh tượng phía trước thật sự làm người kinh ngạc: một đám ba mươi mấy tiểu hài tử có cánh đang cầm trường thương chế tác bằng gỗ luyện tập múa thương. Cách đó không xa, gần trăm thiếu niên đang múa trường thương, bên cạnh còn lại là gần bốn trăm người trưởng thành đang luyện tập chiến trận. Trong nhóm người này có nam lẫn nữ.
Chúng ta hít vào một hơi, hay thật, có lẽ là toàn dân giai binh( toàn dân làm binh). Nếu theo như lời Kim Nhị, nơi này còn chưa phải là trú địa chủ yếu của bọn họ, như vậy lần này không thể chiến đấu, coi như là có thể thắng, cũng là thắng thảm, sẽ nghiêm trọng ảnh hưởng tới thực lực của ta, điều được không đủ bù đắp điều đã mất.
Ta ra hiệu cho người của Tiềm Long Tổ lưu lại giám sát, còn bốn người chúng ta đi vào chỗ ở của bọn họ.
Tìm một vòng cũng không phát hiện ra người của chúng ta bị bắt, xem ra nơi này không phải là chỗ ở chủ yếu của bọn họ, nói vậy người của chúng ta đã bị bọn họ đưa đến vị trí hạch tâm của bọn họ. Xem ra muốn cứu ra bọn họ thật là khó khăn không ít.
Người của Dực nhân lưu lại trong chỗ ở của bọn họ cũng không nhiều, ngoại trừ mấy người canh gác là nam nhân, người còn lại đều là nữ, các nàng đang bận rộn làm cơm chiều. Còn có vài người như đang có bệnh nằm nghỉ ngơi.
Kỳ thật chỗ ở của bọn họ có thể nhìn thấy không sót gì, căn bản không có đồ vật gì, đều chỉ dùng gỗ chế tác. Nhưng ta cẩn thận dò xét khắp nơi, thậm chí ngay cả lúc bọn họ làm cơm ta cũng cẩn thận quan sát.
Đợi một lát, cơm đã làm xong, một nữ nhân đi ra ngoài, gõ vào một cái chuông treo trên cây: " Đương, đương, đương" Tiếng chuông chậm rãi tán ra chung quanh, mọi người sôi nổi buông vũ khí trong tay ra, quay về chỗ ở bắt đầu ăn cơm. Nhưng bọn họ ăn cơm ở một chỗ trống trên mặt đất, mọi người tụ tập cùng một chỗ.
Lúc này có một lão đầu khiến cho ta chú ý, tóc xám trắng, gương mặt hồng nhuận uy nghiêm, cũng giống như những người khác cầm chén ăn cơm, nhưng bên cạnh hắn có tám, chín người che chở, mỗi người có công lực không sai biệt lắm với người của Tiềm Long Tổ. Ta hoài nghi lão nhân này đúng là người phụ trách nơi này.
Nhưng ta cũng không xuất hiện lúc đó, mà lợi dụng thời gian bọn họ ăn cơm ra dấu cho mọi người thối lui.
Sau khi lui về nông trang, ta để cho người thủ vệ chung quanh, còn tụ tập người của Tiềm Long Tổ và Ngọa Hổ Tổ đến thương nghị.
Ta để cho Kim Nhất nói lại tình huống cho mọi người, sau đó ta lại bỏ thêm vài câu: " Thực lực bộ phận nhỏ của địch nhân chúng ta đã hiểu rõ, đối nghịch thẳng với bọn họ thì không có khả năng thành công. Hôm nay triệu tập mọi người là muốn mọi người đưa ra chủ ý, làm sao cứu ra huynh đệ bị bắt giữ. Đầu tiên ta nói rõ trước là ta sẽ không để cho phụ hoàng thuyên chuyển thành vệ quân, ta không muốn có ai sinh ra coi trọng chỗ này."
" Không thuyên chuyển thành vệ quân, nhưng chúng ta có thể dùng thành vệ quân uy hiếp bọn họ, chúng ta uy hiếp nếu bọn họ không giao ra người của chúng ta, thì nói thành vệ quân đến cứu người, đem nơi ẩn thân của bọn họ công bố thiên hạ, xem bọn hắn có sợ không." Lỗ Vệ Tiên tự đắc nói.
Vưu Lý không khỏi ngầm gật đầu, xem ra Dực tộc sinh sống ở đây không biết bao nhiêu năm, nhưng lại không có ai biết được, nói vậy bọn họ cố gắng giữ bí mật, công phu ẩn nấp làm rất tốt, nhưng đây cũng phản ánh tâm tính bọn họ sợ bị người phát giác, bởi vậy dùng chuyện này uy hiếp bọn họ, có lẽ không sợ Dực tộc không chịu thả người.
Những người khác cũng sôi nổi đồng ý.
" Chẳng lẽ không có chủ ý gì khác sao?"
" Có thể âm thầm cứu ra bọn họ hay không?" Số 18 Ngọa Hổ Tổ nói.
" Khó khăn rất lớn, cơ hồ không có khả năng." Kim Nhất Kiều Trì Tang nói.
Kim Nhất là một nữ hài tử: " Đầu tiên chúng ta cũng không biết bọn họ bị nhốt ở nơi nào, nhưng có thể đoán là sâu trong rừng rậm. Tiếp theo chúng ta không biết thực lực của đối phương rốt cuộc có bao nhiêu. Thứ ba là địa hình chỗ nhốt người, phòng giữ thế nào chúng ta không có khả năng biết, điều này cũng cần phải chú ý những chuyện sẽ có thể phát sinh. Thứ tư, cho dù chúng ta thành công cứu người ra, nhưng địch nhân sẽ biết rất nhanh, bởi vì chúng ta xâm nhập vào trong trung tâm của địch nhân, căn bản không thể tức thời thoát thân, cuối cùng rất có thể bị người bắt giữ, thậm chí còn bị giết chết. Cuối cùng, cho dù chúng ta thành công bỏ chạy về đây, bởi vì chúng ta đã biết nơi ẩn thân của Dực tộc, thì họ sẽ tận lực cho cao thủ tinh nhuệ triển khai đuổi giết chúng ta để diệt khẩu. Như vậy cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, chúng ta cũng không thể tiếp tục ở lại nơi này."
" Ta cho rằng, trước tiên cần phải phóng hỏa để giảm uy thế của đối phương, sau đó lại uy hiếp đối phương thả người." Có người của Ngọa Hổ Tổ nói.
" Vậy không được, nếu không thể khống chế ngọn lửa, nếu lửa nhỏ, người ta không để ý tới ngươi, nếu lớn, một khi không chú ý có thể đốt mất cả rừng rậm, vậy huynh đệ chúng ta không cần cứu nữa, khẳng định đều biến thành heo quay rồi."
" Ha ha ha." Mọi người cười ha hả, hiện trường náo nhiệt lên, mọi người sôi nổi phát biểu ý kiến của mình, cung cấp biện pháp, vạch ra khuyết điểm của đối phương.
" Tại sao các ngươi cứ đánh đánh giết giết, dùng phương pháp hòa đàm nói chuyện không giải quyết được sao." Một tiểu cô nương mười một tuổi đứng lên lớn tiếng nói. Tiểu cô nương này chính là tiểu cô nương ta đã mua thêm tại chợ nô lệ.
" Làm sao mà hòa đàm?" Tinh thần ta rung lên, đây mới là đáp án mà ta muốn, nói đến cùng chẳng những ta không muốn đối địch với Dực tộc, ngược lại còn muốn mượn lực lượng của bọn họ.
" Theo ta được biết trong mấy chục năm gần đây, chưa từng có người nhắc qua ở tại Trấn Long Sơn có Dực tộc nhân. Bình thường chúng ta huấn luyện tại khu số bảy cũng rất thường xuyên, có không ít thợ săn từng xâm nhập vào địa phương sâu hơn cả mười dặm ở khu số bảy, cũng không nghe nói bọn họ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nhưng tại sao hôm này ở khu số bảy người của chúng ta lại bị Dực tộc nhân tập kích? Với lại chúng ta còn phát hiện ở gần mười dặm lại có Dực tộc nhân tập trung. Khoảng cách này vốn không an toàn, bọn họ có xác suất bị người phát hiện rất lớn, điều này đi ngược lại chuẩn tắc ẩn giấu của bọn họ." Trong phòng một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người đang nghe tiểu cô nương nói.
Tiểu cô nương ngừng lại, nhìn mọi người.
" Như vậy có ý nghĩa gì?" Vưu Lợi cố ý hỏi một câu để cổ vũ nàng tiếp tục nói.
" Điều này nói rằng trong nội bộ Dực tộc nhân đã xảy ra biến cố rất lớn, vì vậy đã bức cho bọn họ phải làm trái với chuẩn tắc. Sinh tồn của bọn họ dám chắc đã gặp phải khiêu chiến thật lớn, vì vậy họ phải làm thế. Chúng ta hoàn toàn có thể lợi dụng điểm này, thay bọn họ giải quyết cửa ải khó trước mắt để trao đổi con tin, đương nhiên chúng ta phải hứa hẹn không tiết lộ bí mật của bọn họ. Chúng ta cũng có thể đem một ít bí mật của chúng ta tiết lộ cho bọn họ để đổi lấy tín nhiệm." Tiểu cô nương nói xong thì ngồi xuống.
" Ngươi tên là gì?" Cô gái này xem ra không tệ, xem ra lúc ta mua nàng là quyết định đúng, để cho ta kiếm được bảo khố, tiểu cô nương là một nhân tài hiếm có.
" Ta gọi là Khang Tư Thản Kỳ Á, người của Khang Châu Gia Định phủ, năm nay mười một tuổi, cha mẹ đã mất." Cô gái nói xong lại ngồi xuống.
" Còn có ai có ý kiến gì không?"
Không có người trả lời.
" Tốt lắm, ta nói ý nghĩ của ta cho mọi người nghe một chút. Chúng ta cùng đối phương hòa đàm, nhưng không phải chúng ta chủ động đi tìm bọn họ, mà là để cho bọn họ chủ động tìm tới chúng ta, như vậy chúng ta sẽ có quyền chủ động. Nói đến cùng, đối với bọn họ mà nói, bí mật của bọn họ so với tù binh thì trọng yếu hơn. Chúng ta cũng không thể buông tha cho uy hiếp, lúc ấy đưa ra một chút uy hiếp thích hợp, sẽ làm đối phương có thể định chủ ý. Còn việc âm thầm cứu người thì tạm thời hãy khoan, để chúng ta biết địa điểm nhốt người mới có thể sử dụng."
" Còn làm sao để đối phương tin tưởng chúng ta sẽ không tiết lộ bí mật của bọn họ thì cũng không dễ giải quyết, nhưng vừa rồi Khang Tư Thản Kỳ Á cũng đã cung cấp ý kiến cho chúng ta. Ngoài ra còn có phương pháp, vừa rồi khi ta xem bọn họ thì phát hiện quần áo họ có thể mặc thì rất ít, đại đa số chỉ mặc da thú, còn có không ít người dùng lá cây, lương thực cũng phi thường ít, mỗi người chỉ có một chén cháo, chủ yếu là thịt thú, chỉ có thể miễn cưỡng lấp đầy bụng, thức ăn của bọn họ không có muối( rất khó nuốt), trong việc ăn uống cũng không có lá trà ( lúc ăn thịt nhiều mà không có lá trà thì sẽ gây bệnh cấp tính cho tá tràng), ta phỏng chừng dược phẩm của bọn họ cũng không nhiều lắm, đây là bởi vì đã lâu không có tiếp xúc giao dịch với bên ngoài. Sau này chúng ta có thể dùng việc này để cho bọn họ tìm được lợi ích thực tế, tiêu trừ lòng nghi ngờ của bọn họ."
Vưu Lý huynh muội khen ngợi gật đầu. Còn lại mọi người không ngừng bổ sung ý kiến, thảo luận chi tiết tỉ mỉ.
Ta đợi sau khi thảo luận xong, lại lên tiếng: " Từ ngày mai trở đi, mọi người phải tăng mạnh phòng bị, một nhóm người theo ta xuống núi mua sắm vật phẩm. Vì che giấu tai mắt của người, ta sẽ dịch dung cho mọi người, mọi người phân nhau mua đồ vật, không nên mua cùng một loại, để ngừa hữu tâm nhân nhìn thấy khởi lòng nghi ngờ, sau khi mua xong, phải chú ý có người theo dõi, dùng phương pháp ta dạy để thoát sự theo dõi, sau đó mới trở về nông trang. Bởi vì minh hữu của chúng ta cũng có thể có sự khó khăn như vậy, bởi vậy chúng ta cần phải mua nhiều một chút, còn như kinh phí ta sẽ hướng phụ hoàng tranh thủ, nói là cô nhi viện cần tiền."
" Điện hạ, ta cho rằng người ở lại thủ vệ nơi này vô cùng ít ỏi, mặc dù khả năng Dực tộc có thể xâm phạm cũng không lớn lắm, nhưng vạn nhất bọn họ tới, người lưu lại chỗ này có nguy hiểm." Khang Tư Thản Kỳ Á đưa ra nghi vấn.
" Không sai." Ta tán dương, nhìn nàng cười cười: " Trước khi ta đi ta sẽ bố Tụ Nguyên Trận, để chống đỡ nguy hiểm có thể xuất hiện. Sẽ phát cho các ngươi ba tín hiệu khói lửa, nếu có địch nhân đến các ngươi đốt lên thì chúng ta sẽ lập tức trở về."
" Còn có câu hỏi nào không? Nếu như không có mọi người nghỉ ngơi, ngày mai còn nhiều chuyện phải làm." Ta quét mắt nhìn, thấy không ai phát biểu: " Tốt lắm, mọi người nghỉ ngơi đi. Thành viên Mộc tổ cảnh giới nửa đêm đầu, thành viên Thủy tổ cảnh giới sau nửa đêm."