Thần Ma Chi Chiến Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ -----oo0oo-----
Chương 3: Quy tắc của kiếm (2)
Người dịch: fishscreen
Biên tập: Kyon
Nguồn: TTV
Bầu trời sau lưng bọn họ sấm chớp đùng đùng, gió mạnh từng cơn. Dưới mây đen vần vũ, một ngọn núi cao vút tận mây đứng sừng sững ở phía xa, đó là nơi tia sét màu tím dày đặc nhất.
Một cây cờ màu đen to lớn từ giữa sườn núi vươn cao quá đỉnh núi, đón gió tung bay phần phật. Đó rõ ràng là cờ lớn của vương triều Trung Ương mới trỗi dậy.
Trên bảo tọa trong đại điện của vương triều Ni Cổ Lạp Tư, vẻ mặt của vương giả mặc áo bào bạc đã trở nên nghiêm trọng. Ánh mắt của hắn vượt qua lớp lớp tường cung điện, xuyên qua vô số không gian, trực tiếp nhìn vào trên đỉnh ngọn núi đen kịt sừng sững phía xa. Nơi đó có một tên cường giả kinh khủng đang đứng giữa không trung, áo choàng sau lưng phất phơ. Gần như cùng lúc đó ánh mắt của tâm ma cũng nhìn sang. Hai ánh mắt chạm vào nhau.
“Xẹt xẹt!”
Ánh mắt hai người giao nhau, ma thức to lớn khiến cho năng lượng trong hư không hỗn loạn. Nơi ánh mắt tiếp xúc, một chùm tia sét màu tím lập lòe bất định, tiếng sét vang khắp trời đất.
Ma thức của hai người chỉ tiếp xúc một chút ngắn ngủi liền phân ra.
Tại đầu cuối trời đất, tâm ma đứng trên đỉnh ngọn núi màu đen sừng sững trong hư không. Trên đầu từng tia sét tím lập lòe, mây đen xoay chuyển.
- Giết!
Tay phải của hắn giơ lên cao, áo choàng sau lưng bay phần phật, mái tóc dài như muôn vàn con rắn hung dữ dựng lên. Phía sau ngọn núi to lớn, Sát Lục ma quân và đại quân của A Tu La ma tộc thét lên, vòng qua ngọn núi tràn về phía thông đạo không gian dẫn đến vương triều Ni Cổ Lạp Tư.
“Ầm!”
Phương xa mây dày cuồn cuộn. Sau một tiếng rít, trên bầu trời bỗng xuất hiện một đoàn rồng lớn màu bạc vươn rộng hai cánh, từ không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư bay vút đến.
Những con rồng lớn màu bạc gầm lên, mở chiếc miệng rộng phun ra từng ngọn lửa có thể làm tan chảy cả sắt thép. Nơi chân trời, khói dày ngưng tụ thành một biển khói che lấp phân nửa lỗ thủng kia.
Dưới mặt đất, từng tên yêu ma cường đại của vương triều Trung Ương gầm thét vọt lên không, giết về phía đám rồng lớn màu bạc và kỵ sĩ rồng trên bầu trời.
Trên đỉnh núi, trong mắt tâm ma lóe lên ánh sáng lạnh. Tại đầu cuối mặt đất, đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư đang từ các hướng trong không gian đen kịt kia hội tụ lại. Tiếng rồng ngâm vang khắp trời đất, khí tức của rồng cường đại tỏa ra tràn ngập bốn phương.
Muốn phá vỡ một không gian to lớn như vậy, hơn nữa còn ngăn cản lực lượng của không gian quy tắc khép lại thì cần phải hao phí rất nhiều năng lượng. Cũng chỉ có tâm ma với Hấp Tinh đại pháp đạt đến tầng thứ chín mới có thể xem nhẹ sự tiêu hao này.
- Vương triều Ni Cổ Lạp Tư là thế lực đầu tiên khiêu khích bản tọa, lần này cứ chọn nó là đối tượng thứ nhất. Thái Huyền, nếu như Ni Cổ Lạp Tư đại đế sử dụng tinh anh của vương triều, các ngươi hãy tiến lên giúp đỡ A Tu La tộc và quân đoàn Sát Lục. Còn về phần Ni Cổ Lạp Tư đại đế… không cần lo lắng, chỉ cần hắn đứng dậy, ta sẽ tự mình đối phó với hắn.
- Vâng thưa chủ công!
Trên ngọn núi, Thái Huyền và một đám ma đầu Thái Cổ cúi đầu tuân lệnh. Phía sau dãy núi là chiến sĩ của quân đoàn Hủy Diệt trải dài từ đỉnh núi đến chân núi như đàn kiến. Khác với sự ồn ào của chiến trường phía trước, nơi này lại là một thế giới an tĩnh.
Áo choàng của tâm ma phất lên một cái, liền từ không trung chậm rãi hạ xuống đỉnh núi, khoanh chân ngồi xuống, hai mắt từ từ nhắm lại. Thái Huyền chợt phát hiện hắn đã chìm vào trong tu luyện.
Thái Huyền nhìn về phía trước, chỉ thấy đại quân từ trong vương triều Ni Cổ Lạp Tư tràn ra đã giao chiến với ba quân đoàn đi đầu của vương triều Trung Ương, hai bên chém giết thảm liệt với nhau. Khói dày nổi lên bốn phía, ánh lửa ngất trời, tiếng kêu thảm thiết và tiếng rồng ngâm đan vào với nhau.
Trên hai tròng mắt phản chiếu cảnh tượng đại quân chém giết phía xa, thần sắc của Thái Huyền lại bình tĩnh khác thường. Không ai biết tên cường giả đứng phía sau bá chủ Ma Giới mới quật khởi trên đỉnh núi giờ phút này đang nghĩ gì.
Cách Thái Huyền năm bước, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ ánh mắt nhìn về phương xa với vẻ phức tạp, đôi môi mím lại thật chặt. Mặc dù hôm nay đã quy thuận vương triều Trung Ương, phục tùng Trung Ương đại đế cường đại, nhưng trên bản chất Áo Lan Cổ Đại Nhĩ vẫn thuộc về tộc ma long, hơn nữa còn là một long tộc cao ngạo. Vương triều Ni Cổ Lạp Tư tại Ma Giới chính là đại biểu cho long tộc.
Đối với Ni Cổ Lạp Tư, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ có một sự sợ hãi gần như bản năng. Hành vi của nàng đã xem như phản bội Ni Cổ Lạp Tư đại đế, khi lần nữa đối mặt với vương triều cổ xưa này, nàng lại có cảm giác vừa sợ hãi vừa thân thiết.
Ánh mắt khẽ liếc nhìn Trung Ương đại đế ngồi xếp bằng trên núi đá màu đen, trong lòng Áo Lan Cổ Đại Nhĩ bình tĩnh lại. Ni Cổ Lạp Tư đại đế dĩ nhiên đáng sợ, nhưng vị Trung Ương đại đế quật khởi gần đây này lại khiến nàng còn sợ hãi hơn, đó là sự sợ hãi từ tận linh hồn.
Trung Ương đại đế không hề bảo Áo Lan Cổ Đại Nhĩ tham gia vào trận chiến phía trước, nhưng cũng không bảo nàng đừng đếm xỉa đến. Trung Ương đại đế hôm nay đã không còn là vương giả có thể đàm phán lúc trước, hắn đã trở nên âm trầm đáng sợ hơn nhiều.
Nửa ngày sau khi chiến tranh giữa vương triều Ni Cổ Lạp Tư và vương triều Trung Ương bộc phát, tin tức liền được đưa đến trong tay các thế lực cường đại của Ma Giới.
Bên trong chúng Ma điện.
- Chủ công, chúng ta có nên tham gia không?
Một tên Địa Ngục Quân Chủ ngẩng đầu nói với Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp tuấn tú phía trên Chúng Ma điện:
- Cuộc chiến này đã vượt khỏi chiến tranh vương triều thu thập tín ngưỡng, biến thành thành cấp bậc “chiến tranh hủy diệt”. Lần chiến tranh này rất có thể gây nên cảnh tượng giống như chiến tranh Ma Giới mấy trăm triệu năm trước.
- Không cần!
Phía trên đại điện, Đọa Lạc Chi Vương dường như vẫn luôn bận rộn dùng hình chiếu không gian qua lại vô số không gian, lúc này đột nhiên mở mắt ra. Tại khoảnh khắc mí mắt mở ra, từ sâu trong con ngươi tà dị dường như bắn ra vô số tinh vân lấp lánh:
- Cứ quan sát thêm một thời gian. Cho dù kết quả chiến đấu như thế nào, vòng thứ nhất chiến tranh giữa vương triều chúng ta tuyệt đối không thể nhúng tay vào.
Trong đại điện nhất thời trầm mặc. Bảy tên Địa Ngục Quân Chủ nhìn nhau một cái, sau đó cúi đầu xuống:
- Vâng thưa bệ hạ!
Tại không gian vương triều Ma Đế Hoàng.
Cuộc tập kích của chủ nhân Sát Lục gần như đã khiến cho toàn bộ gốc rễ của vương triều bị nhổ bật, tất cả các dãy cung điện đều bị hủy diệt, chỉ còn sót lại một đống gạch ngói vụn của cung điện. Muốn dọn dẹp những gạch ngói vụn này, sau đó xây dựng lại những dãy cung điện hoa lệ mới là một khối lượng công việc rất lớn.
Trong vương triều là cảnh tượng bận rộn. Vô số yêu ma và phù thủy như bầy ngựa qua lại trên mặt đất âm u, dọn dẹp gạch ngói vụn. Tại trung ương của cung điện vương triều ban đầu là một thần điện hoa lệ sừng sững trên mảnh đất tối tăm. Thần điện phát ra ánh sáng lấp lánh, trong đêm tối vô cùng nổi bật, nhìn từ xa giống như một viên kim cương lấp lánh khảm nạm trên mặt đất đen kịt này.
Sau chiến tranh, thần điện đặc biệt vốn thuộc về Hoàng này đã bị thuộc hạ của Ma Đế Hoàng dời từ Ma Giới thứ nhất đến giữa cung điện Ma Đế Hoàng. Chung quanh thần điện, những dây xích tím và pho tượng ác ma cao cấp dữ tợn vốn có đến mấy ngàn đã bị hư hại không ít, chỉ còn lại khoảng chừng phân nửa. Đây là tổn thất trong quá trình đi xuyên không gian.
Mặc dù như thế, đây vẫn là một tác phẩm xinh đẹp xuất phát từ tay của chư thần. Ngay cả Ma Đế Hoàng, tại khoảnh khắc nhìn thấy tòa thần điện này cũng không khỏi ngây người, chữ “không” vốn định thốt ra khỏi miệng lại nuốt trở về trong bụng, chuyển thành gật đầu tiếp nhận món thần vật bỏng tay này.
Vào giờ phút này, tất cả cường giả cao cấp của vương triều đều đang tụ tập trong thần điện. Tin tức vương triều Ni Cổ Lạp Tư và vương triều Trung Ương khai chiến truyền tới không gian Ma Đế Hoàng đã khiến cho toàn bộ vương triều chấn động.
Người khác có lẽ không biết nội tình của vương triều Trung Ương này, nhưng cường giả của vương triều Ma Đế Hoàng làm sao lại không biết một thân phận khác trong bóng tối của Trung Ương đại đế.
- Bệ hạ! Vương triều Ni Cổ Lạp Tư bị vương triều Trung Ương tập kích quy mô lớn. Chúng ta và vương triều Ni Cổ Lạp Tư đã thiết lập quan hệ đồng minh, hôm nay có nên xuất binh tương trợ hay không? Hơn nữa, hiện tại có lẽ cũng là thời cơ tốt nhất để đối phó với chủ nhân Sát Lục, kẻ đã nhân lúc chiến tranh đánh lén lãnh địa của vương triều chúng ta.
Đám yêu ma đứng trên sàn thần điện có khắc những đồ đằng màu vàng tối. Một tên yêu ma cường đại ở hàng đầu lên tiếng hỏi.
Bên trong thần điện, đám yêu ma đều mong đợi nhìn về Ma Đế Hoàng trên bảo tọa. Trong tòa thần điện hoa lệ này, thứ duy nhất không phù hợp chính là phía trên lại có hai bảo tọa song song. Một thế lực chỉ có duy nhất một chúa tể, ở bên cạnh Ma Đế Hoàng lại có một chỗ trống khác, rõ ràng là một sự bất kính rất lớn.
Trước khi vận chuyển thần điện từ Ma Giới thứ nhất đến đây, cũng không phải là không có người thử qua, nhưng toàn bộ cường giả của vương triều đều không ai có thể hủy diệt được bất kỳ bảo tọa nào trong số đó.
Ở phía trên, Ma Đế Hoàng dựa lưng vào bảo tọa, nhắm mắt không nói gì.
- Khi nào Ni Cổ Lạp Tư đại đế đứng lên khỏi bảo tọa của hắn, lúc đó chúng ta sẽ xuất binh tương trợ.
Giọng nói hùng hồn vang lên giữa thần điện tối tăm. Đám yêu ma bên dưới đều cung kính cúi đầu.
“Ni Cổ Lạp Tư, khi ngươi bị buộc phải tự mình ra tay, đó cũng chính là lúc ngươi diệt vong. Một kẻ thống trị thật sự, nếu bị bức đến mức như ngươi, cũng hoàn toàn mất đi tư cách của một kẻ thống trị, trái với quy tắc của mười ba đại đế chúng ta.” - Trong đại điện lóe lên một vệt sát khí lạnh lẽo, sau đó rất nhanh biến mất.
Lịch Ma Giới, năm xxx.
Thế lực mới quật khởi là vương triều Trung Ương phát động khiêu chiến với vương triều Ni Cổ Lạp Tư, khiến cho toàn bộ Ma Giới chấn động. Tất cả thế lực đều đang ngóng nhìn. Rất nhiều cường giả đều cho rằng chiến tranh sẽ kết thúc rất nhanh, vương triều Ni Cổ Lạp Tư sẽ dùng tốc độ như sấm sét dẹp loạn cuộc khiêu chiến đến từ thế lực mới trỗi dậy này, nhưng sự thật đã chứng minh tất cả mọi người đều sai.
Cuộc chiến tranh này kéo dài khoảng chừng một tháng. Bởi vì không gian hạn chế, chiến trường của hai bên vẫn bị giới hạn tại lỗ thủng không gian to lớn do tâm ma dùng năng lực mở ra. Với đại quân yêu ma đông hơn cả tỉ, lỗ thủng có lớn hơn nữa thì vẫn không đủ.
Chiến tranh vô cùng thảm liệt. Vương triều Ni Cổ Lạp Tư thương vong nặng nề, nhưng vương triều Trung Ương cũng tổn thất cũng không nhỏ. Là một vương triều đã tồn tại vô số năm, vương triều Ni Cổ Lạp Tư có ưu thế bẩm sinh được trời ưu ái. Cho đến khi Sát Lục ma quân xuất hiện, những vương triều khác mới phát hiện mình đã đánh giá thấp thế lực mới quật khởi này.
Vương triều Sát Lục là một vương triều hiển hách một thời. Vương triều này mặc dù giống như đóa hoa nửa đêm, khoảnh khắc hoa nở cũng là lúc tàn lụi, nhưng sức mạnh của nó thì đã được tất cả vương triều thừa nhận.
Mà vương triều Trung Ương tuyệt đối không chỉ là một thế lực mới trỗi dậy không có dã tâm, đây còn là sự trở lại của một vương triều đã từng có lên là “Sát Lục”.
Trên mặt đất rộng lớn mênh mông, đông đảo yêu ma thuộc về đại quân của hai vương triều chém giết lẫn nhau, không phân ngày đêm, đến chết mới thôi. Mỗi một khắc đều có lượng lớn yêu ma ngã xuống trong bụi bặm, cùng với vô số long tộc từ không trung rơi xuống. Tiếng kèn lệnh chiến tranh vang khắp trời đất, mà khói dày và ngọn lửa như sao trên trời chính là nhạc đệm duy nhất.
Muốn duy trì thông đạo không gian lớn như vậy cần phải hao phí rất nhiều năng lượng, còn người chịu đựng sự tiêu hao này không ai khác chính là Trung Ương đại đế.
Nhưng đám người Thái Huyền và Áo Lan Cổ Đại Nhĩ lại kinh ngạc phát hiện, theo thời gian trôi qua, cấp độ chiến tranh gia tăng, khí tức của Trung Ương đại đế chẳng những không trở nên yếu ớt, ngược lại càng lúc càng sâu không lường được.
“Y đang thu nạp năng lượng của cuộc chiến tranh này. Y đang trở nên mạnh hơn!” - Thái Huyền chợt hiểu ra.
Thần Ma Chi Chiến Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ -----oo0oo-----
Chương 3: Quy tắc của kiếm (3)
Người dịch: fishscreen
Biên tập: Kyon
Nguồn: TTV
Sát Lục ma quyết của tâm ma đã đạt đến một cấp bậc mà Thái Huyền khó có thể hiểu được. Nếu như nói hai tầng trước là xác ve, vậy thì bây giờ Sát Lục ma quyết đã thật sự phá kén chui ra.
Chiến tranh càng gia tăng, hai bên chém giết càng thảm liệt, năng lượng mà tâm ma có thể hấp thu được từ đó lại càng lớn. Là chủ nhân Sát Lục duy nhất khống chế khu vực này, tất cả năng lượng do chiến tranh và giết chóc gây nên đều dựa theo sát lục quy tắc bị hắn hấp thu.
Tâm ma an tĩnh ngồi trên đỉnh núi. Không chỉ là tu luyện, hắn còn đang từ từ hấp thu nguồn năng lượng mới: thần lực của giết chóc.
Tại Ma Giới lúc nào cũng có giết chóc, mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiêu năng lượng giết chóc tỏa ra. Những năng lượng này đều là chất dinh dưỡng của các chủ nhân Sát Lục.
Mà trong tất cả cuộc giết chóc, “chiến tranh vương triều” và “chiến tranh hủy diệt vương triều” là cuộc chiến có số lượng hai bên tham gia đến mấy trăm triệu, thậm chí là đến mấy tỉ. Đó là sự hấp dẫn mà các đời chủ nhân Sát Lục đều không thể từ chối. Năng lượng to lớn trong trời đất này, ngoại trừ chư thần thì chỉ có chủ nhân Sát Lục mới có thể hấp thu.
Sự tồn tại của Sát Lục hoàng đế Tháp Na Thác Tư là một sai lầm. Sự xuất hiện của hắn cũng có nghĩa là khi mỗi một đoàn năng lượng giết chóc xuất hiện đều sẽ bị chia làm hai phần, mà tâm ma chỉ nhận được một phần trong đó.
“Đồ nhát gan!” – Mặc dù nhắm nghiền hai mắt, ma thức cường đại của tâm ma vẫn trải rộng khắp cả chiến trường, nhưng cũng không cảm ứng được khí tức của Sát Lục hoàng đế Tháp Na Thác Tư đã chạy trốn kia.
Cảm ứng của các chủ nhân Sát Lục vô cùng nhạy bén. Mà đối với chủ nhân Sát Lục, một “bữa tiệc” chiến tranh vương triều chắc chắn là sự hấp dẫn không thể cự tuyệt.
Chỉ Chủ Thần mới có thể từ vô số không gian trong vũ trụ mênh mông, hấp thu lấy tất cả năng lượng do pháp tắc của mình khống chế. Mà kẻ ở gần cấp bậc Chủ Thần nhất, chủ nhân Sát Lục chỉ có thể hoàn toàn hấp thu tất cả năng lượng giết chóc trong một phạm vi đặc biệt, đồng thời còn có thể hấp thu từng tia năng lượng trong một phạm vi lớn hơn.
Phạm vi này và cường độ năng lượng giết chóc hấp thu được có liên quan đến cảnh giới của chủ nhân Sát Lục. Tu vi càng cao, năng lượng giết chóc trong trời đất có thể hấp thu lại càng nhiều. Mà năng lượng hút được bao nhiêu lại ảnh hưởng đến cảnh giới của chủ nhân Sát Lục. Cứ như vậy tuần hoàn.
“Thái Huyền, ngươi có thể dẫn quân đoàn Hủy Diệt xuất kích rồi!”- Tâm ma mở mắt ra, liếc nhìn tình thế giằng co phía trước, đột nhiên lên tiếng. Giọng nói nhàn nhạt trực tiếp vang lên trong lòng Thái Huyền.
- Vâng thưa chủ công!
Không hề do dự, Thái Huyền liền vung tay lên. Đám ma đầu Thái Cổ giống như mãnh hổ ra khỏi lồng, lập tức theo Thái Huyền từ sau núi tràn ra.
“Gào!”
Tiếng gầm vang khắp trời cao. Khớp xương toàn thân đám ma đầu Thái Cổ kêu lên lốp đốp, thân thể đột nhiên vươn cao, đồng thời từ nơi xương sống sau lưng mọc ra từng khúc xương màu đen sắc bén.
“Vù!”
Sau người, một chiếc đuôi nhọn như roi thép dùng sức vung một cái trong hư không, lưu lại một chuỗi hư ảnh. Đám ma đầu Thái Cổ đã hoàn toàn biến đổi hình tượng, từ phía trên ngọn núi nhảy vọt ra, sát khí kinh người trên người bọn họ khiến cho cả Sát Lục ma quân cũng phải kinh hãi, ào ào tránh lui.
Đám ma đầu Thái Cổ nhiều đến mấy ngàn vạn, trên người bọn họ không chỉ có sát khí kinh người và dục vọng khát máu như A Tu La ma tộc và Sát Lục ma quân, còn có thêm một phần căm hận mà những người khác không có. Chính sự căm hận giận này đã khiến cho đám ma đầu Thái Cổ trở nên càng đáng sợ hơn so với Sát Lục ma quân.
Những người này vốn đã sẵn sàng cho cái chết.
Trong không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư, trông thấy một quân đoàn khí tức cường đại kinh người bỗng từ phía sau chiến trường Ma Giới thứ nhất giết tới, đám rồng ma đều biến sắc, ngay cả vẻ mặt Ni Cổ Lạp Tư đại đế cũng cả kinh.
Chỉ vỏn vẹn quân đoàn Thâm Uyên, Sát Lục ma quân và A Tu La ma tộc đến từ vương triều Trung Ương cũng đã gây cho vương triều Ni Cổ Lạp Tư một áp lực lớn, lúc này lại xuất hiện một quân đoàn còn đáng sợ hơn. Tất cả rồng lớn trong lòng đều chìm xuống tận đáy.
Trên bảo tọa hình rồng, bàn tay của Ni Cổ Lạp Tư đại đế móc chặt vào tay vịn, trong đôi mắt bạc lóe lên ánh lửa.
oOo
Trái với giết chóc của Ma Giới, Thái Cổ lại tiến vào thời kỳ hòa bình lâu dài, không có chiến tranh, cũng không có sát phạt. Tất cả mọi người đều đắm chìm trong tu luyện không ngày không đêm, bao gồm cả Phong Vân Vô Kỵ.
Tiếng gió mênh mông. Trên đỉnh Kiếm các, Phong Vân Vô Kỵ ngồi xếp bằng trước dốc núi, áo bào trắng tung bay phần phật trong gió. Dưới dốc núi là các cường giả Thái Cổ không đếm hết đang ngồi xếp bằng, yên lặng tu luyện.
Cách một thời gian, Phong Vân Vô Kỵ đều sẽ tiến hành tu luyện trong thời gian dài, hoặc là bế quan, mà mỗi lần bế quan nhất định đều có tiến bộ cực lớn.
Sự hình thành của “Kiếm xá lợi” chính là một cơ hội, là kết quả của Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp sau khi năng lượng tinh thần đạt đến một mức độ nhất định. Sự hình thành của nó vốn không phải do dụng tâm. Từ sau khi dùng “Kiếm xá lợi” đánh bại Công Tôn Chỉ Thương, Phong Vân Vô Kỵ vẫn không có thời gian để gia cố nó, cho đến khi từ Vực Ngoại Thiên Ma Thiên trở về hắn mới quyết định tiến hành.
Trong không gian ý thức không ngày không đêm. Thời gian ở nơi này chậm lại đến ngàn vạn lần. Không gian ý thức tối tăm bị chia thành hàng trăm triệu. Tất cả ý thức đều tập trung vào công năng và phương hướng tiến hóa mà “Kiếm xá lợi” có thể diễn sinh ra, tiến hành suy diễn phức tạp.
Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp tầng thứ chín chính là cảnh giới Kiếm Thần. Tầng thứ chín này lại chia làm ba cấp, mà cấp thứ hai chính là “Kiếm xá lợi”. Còn về cấp thứ ba, Phong Vân Vô Kỵ cũng đã ẩn ước có một khái niệm.
Cấp thứ ba chính là “quy tắc của kiếm”.
Sự vận hành của vũ trụ là do vô số quy tắc tạo nên, mà trên quy tắc lại có pháp tắc. Chính hệ thống rõ ràng này đã duy trì vũ trụ vận hành một cách trật tự.
Bất kể ma công, thần công, đại pháp, chân khí, ma khí… tất cả công pháp đi đến cuối cùng đều phải quy về hai chữ “quy tắc”.
Kiếm có sắc bén đến đâu, kiếm nguyên có tinh túy và hùng hậu đến đâu, cuối cùng đều phải trở về với quy tắc tương thông với kiếm. Phong Vân Vô Kỵ gọi nó là “quy tắc của kiếm”.
Trong vũ trụ hư không mênh mông, số lượng quy tắc nhiều không kể xiết, nhất định sẽ có một quy tắc tương ứng với kiếm đạo.
Như vậy nếu tồn tại “quy tắc của kiếm”, nó sẽ như thế nào? Phong Vân Vô Kỵ chìm vào sâu trong suy nghĩ.
“Kiếm xá lợi” cũng không cần chuyên tâm nghiên cứu quá nhiều. Sự xuất hiện của nó đã giải quyết vấn đề chịu đựng của thân thể đối với tinh thần lực to lớn do Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp sản sinh ra, cũng đã giải quyết vấn đề giới hạn cao nhất của tinh thần lực mà một sinh vật có thể chứa đựng.
Chỉ cần trong cơ thể vận hành theo quỹ tích đặc biệt, hơn nữa gia cố thêm, “Kiếm xá lợi” sẽ không ngừng trở nên tinh túy, muốn suy diễn công năng của nó cũng không cần quá nhiều thời gian. Tại một ý nghĩa nào đó, sự củng cố “Kiếm xá lợi” cũng giống như gia tăng sức sống vậy.
Mà suy diễn “quy tắc của kiếm” thì lại khác. Là người nghiên cứu và sáng lập Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp, Phong Vân Vô Kỵ có thể đạt đến một cái trình độ cao hơn, thành tựu cảnh giới Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp tầng thứ mười hay không, điều này đã thoát khỏi “cấp bậc của công pháp”, tiến đến một cấp độ cao hơn, tiếp cận với quốc độ của thần.
“Nếu như tồn tại ‘quy tắc của kiếm’, vậy nó sẽ là loại quy tắc như thế nào?” - Phong Vân Vô Kỵ suy tư. Vấn đề bản nguyên này vang lên từ sâu trong biển ý thức, truyền khắp cả biển ý thức, dẫn đến từng trận hồi âm.
“Kiếm” dùng người làm gốc, cùng với nó là “đao”. Nhìn vào hình tượng, bản chất của kiếm càng gần với một “thứ sắc bén”.
Giữa trời đất có kiếm hữu hình, cũng có kiếm vô hình. Kiếm hữu hình dùng kim loại chế tạo. Kiếm vô hình lại thoát thai, hóa hình và đạt đến chất của nó.
Như vậy bản chất của kiếm là gì?
Phàm là “thứ sắc bén” dĩ nhiên có thể đả thương “người”. Một thứ có thể tạo thành thương tổn đối với những thứ khác, như vậy thứ đó đã có đủ tính chất của kiếm.
Một mảnh gỗ vót nhọn có thể xuyên qua ngón tay, nhìn vào điểm này thì nó đã có đủ đặc tính của kiếm. Còn một khối thép có hình dạng của kiếm, nhưng nếu như nó không lộ mũi nhọn ra, không có ý đả thương người, cũng chưa từng đả thương người, vậy thì nó cũng không phải là một thanh kiếm.
Phong Vân Vô Kỵ suy tư, dòng suy nghĩ càng trở nên rộng hơn.
Một cây búa và một thanh kiếm khác nhau ở chỗ nào? Là hình dáng sao?
Không phải. Khác biệt của hình dáng chỉ là bề ngoài, còn trên bản chất, bất kể là dùng búa hay dùng kiếm, kết quả do nó tạo thành đều như nhau, đó là “tổn thương”. Nhìn vào điểm này, một cây búa và một thanh kiếm đều không có gì khác nhau.
Chúng đều có đủ bản chất của kiếm.
Kiếm giả là vua trong binh khí. Từ một mức độ nào đó, sở dĩ kiếm được mệnh danh “vua trong binh khí” là bởi vì hình dáng của nó càng gần với thực chất của “binh”, đó là “tổn thương”.
Thông thường khi lần đầu nhìn thấy “thứ sắc bén” sẽ có thể gây ra cảm giác đau, đây là thứ mà những binh khí khác không có.
Đó là nguyên lý căn bản trong vũ trụ.
Khi một người nảy sinh ý định giết người khác, hoặc là nảy sinh sự thù địch với người khác, vậy tại thời khắc đó trong lòng người này đã có một thanh kiếm.
Chỉ cần là kiếm thì có thể tạo thành thương tổn. Lớn thì như va chạm giữa các hành tinh trong vũ trụ, nhỏ thì như đá vụn trên đỉnh núi lăn xuống va vào nhau, chỉ cần có “tổn thương” sinh ra thì chúng đều có đủ bản chất của kiếm.
Nếu như Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp tầng thứ chín tồn tại cảnh giới này, vậy đây chính là “quy tắc của kiếm”. Khả năng của nó chính là khống chế tất cả mọi thứ có bản chất của kiếm trong trời đất.
Ở trước mặt người nắm giữ “quy tắc của kiếm”, không một chiêu thức nào có “mục đích công kích” có thể phát ra và tạo thành tổn thương. Bất cứ sinh vật nào, khi trong lòng nó sinh ra sự thù địch và sát ý, nó sẽ lập tức rơi vào trong tay người nắm giữ “quy tắc của kiếm”.
Ngự vạn kiếm trong thiên hạ, trong trời đất không gì có thể “tổn thương”, đây chính là “quy tắc của kiếm”.
Đạt đến cảnh giới này, trong trời đất ngoại trừ bản thể của Chủ Thần thì không thứ gì có thể đả thương được.
Thần Ma Chi Chiến Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ -----oo0oo-----
Chương 4: Họa loạn Ma Giới. (1)
Người dịch: fishscreen
Biên tập: Kyon
Nguồn: TTV
Tại Ma Giới.
Sự gia nhập của quân đoàn Hủy Diệt khiến đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư liên tiếp tháo chạy, giết đến bọn chúng người ngã ngựa đổ. Từng con rồng lớn sợ hãi kêu lên, lui về phía sau.
Ni Cổ Lạp Tư đại đế vung tay lên. Hàng trăm vạn cường giả cấp Thiên Ma Hoàng trở lên liền từ trong những dãy cung điện bay ra. Nhưng rất nhanh, trong đại quân của vương triều Trung Ương còn có nhiều cao thủ hơn bay vút lên, chống lại những cường giả của vương triều Ni Cổ Lạp Tư.
Sau thời gian dài, tổn thất của hai bên đã đạt đến một mức độ kinh người. Trung tâm của chiến tranh cũng từ chung quanh lỗ thủng không gian do tâm ma mở ra dời đến trong không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư.
- Bệ hạ, chúng tôi đã không ngăn được nữa, đại quân của vương triều Trung Ương sắp tiến vào lãnh địa của vương triều…
Bên ngoài đại điện, một tên yêu ma cả người đầy vết thương, mặc một bộ chiến giáp sứt mẻ bước vào trong đại điện vương triều bẩm báo.
“Rắc rắc!”
Trên bảo tọa hình rồng, Ni Cổ Lạp Tư đại đế mặc áo bào trắng, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, hai tay dùng sức móc chặt vào ghế rồng. Trong tiếng giòn giã, những vết nứt lan ra khắp hai tay vịn hình đầu rồng trắng tinh như bạch ngọc. Lấy thân thể Ni Cổ Lạp Tư đại đế làm trung tâm, một cơn lốc từ trong đại điện cuốn ra:
- Lui ra…
Tại Ma Giới thứ nhất.
Gần như ngay khi Ni Cổ Lạp Tư đại đế chậm rãi đứng dậy khỏi bảo tọa, trên ngọn núi cao vút tận mây có những tia sét tím lượn quanh, tâm ma đang ngồi im bất động bỗng mở mắt ra, trong mắt loé lên một vệt sát khí rét lạnh.
“Bồng!”
Áo Lan Cổ Đại Nhĩ lẳng lặng đứng trên một khối đá màu tím đen nhô ra, chợt cảm thấy khóe mắt có một tấm áo choàng màu đen theo gió bay lên, cuộn lên mấy lần trong tầm nhìn, sau đó bỗng rút đi như thủy triều.
Trong tiếng tay áo bay phần phật, tâm ma chẳng biết lúc nào đã từ trên ngọn núi cao mấy ngàn trượng nhảy xuống. Hắn cũng không bay mà dọc theo thân núi lởm chởm băng qua những khối đá sắc nhọn nhô ra, từng bước nhảy ra xa mấy trăm trượng, chỉ trong thời gian vài lần hít thở đã xuất hiện ở ven rìa chiến trường.
Ở phương xa, từ hướng không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư bỗng vang lên tiếng ầm ầm.
“Ngao!”
Tiếng rồng ngâm lớn như đến từ vũ trụ Hồng Hoang vang lên, cắm thẳng vào trong linh hồn tất cả sinh linh. Một luồng khí tức của rồng vô hình như thủy triều trong chớp mắt khoách triển đến toàn bộ chiến trường.
Chiến trường vốn bùng cháy bỗng hóa thành lạnh lẽo. Trong xa xăm như có một con rồng lớn nhìn xuống tất cả yêu ma với góc độ của chúng thần. Trước mặt khí tức của rồng cường đại này, tất cả địa sinh vật đều có một cảm giác sợ hãi.
“Đùng!”
Phía xa có một tia chớp to lớn màu bạc từ trên trời giáng xuống trên cung điện vương triều Ni Cổ Lạp Tư. Tòa cung điện sừng sững đã tồn tại vô số năm kia liền nứt làm sáu phần, theo sáu phương hướng ầm ầm đổ xuống. Phía trên đống đổ nát có một bóng người màu bạc vọt lên không. Sau khi bay vút về phía trước chừng ngàn trượng, một đoàn ánh sáng chói mắt như mặt trời bỗng toả ra từ trong bàn tay đang giơ cao quá đỉnh đầu của bóng người kia.
Tại khoảnh khắc đoàn ánh sáng nóng rực toả ra, tất cả tiếng ồn ào trên chiến trường đều bị che lấp. Một loại lực lượng không thể chống cự như hải dương lan ra khắp cả không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư. Ánh sáng che lấp tất cả, làm cho bầu trời biến thành một nguồn sáng chói mắt. Tất cả yêu ma tiếp xúc với đoàn ánh sáng này đều không khỏi lùi ra.
“Ngao!”
Lúc ánh sáng như mặt trời bao trùm toàn bộ không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư, một tiếng rồng ngâm liền vang lên từ sâu trong không gian vương triều, lan đến tận Ma Giới thứ nhất. Tiếng rồng ngâm như đế vương kia khiến linh hồn đám yêu ma không ngừng run rẩy. Khí tức và uy thế của rồng cường đại khiến yêu ma của vương triều Trung Ương gần như bản năng sinh ra một tâm lý sợ hãi và trốn tránh. Đây là một loại áp lực tuyệt đối của yêu ma ở địa vị cao đối với yêu ma cấp thấp.
Ngay lúc yêu ma quân đoàn tiên phong của vương triều Trung Ương bị khí tức rồng hỗn độn kinh người của bản thể Ni Cổ Lạp Tư khiến người ngã ngựa đổ, kêu lên kinh hãi tránh lui, từ nơi ven rìa chiến trường phía sau, tâm ma không nói một lời, dùng bước chân thanh thoát, giống như chậm nhưng thực sự lại nhanh, dọc theo một đường thẳng vượt qua hơn nửa chiến trường, đi về hướng vương triều Ni Cổ Lạp Tư.
Nơi tâm ma đi đến, đám yêu ma trên chiến trường đang trốn tránh đoàn ánh sáng hủy diệt kia, thân thể giống như theo bản năng né qua, nhường ra một lối đi. Đám yêu ma còn chưa phát giác chuyện gì xảy ra, tâm ma đã dọc theo lối đi thẳng tắp này phóng qua thông đạo không gian. Áo choàng màu đen rộng thùng thình sau lưng hắn tung bay.
Khí tức của rồng và ánh sáng nóng rực khiến đám yêu ma kinh hãi đều không ngăn được bước chân của tâm ma. Ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào đoàn ánh sáng kia không hề chớp, trong hai tròng mắt đen kịt như nửa đêm thỉnh thoảng loé lên những chùm ánh sáng lãnh khốc.
“Ầm ầm!”
Ánh sáng chói mắt xuất hiện nhanh và biến mất cũng nhanh. Khi tâm ma vừa bước vào trong không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư, tất cả ánh sáng đã biến mất không tung tích. Cả một chiến trường lớn đều trở nên yên tĩnh, ngoại trừ vô số chiến sĩ long tộc thuộc về vương triều Ni Cổ Lạp Tư, tất cả chiến sĩ của vương triều Trung Ương đều đã hóa thành tro bụi.
Nhìn chiến trường trống rỗng, nhất thời chiến sĩ của vương triều Ni Cổ Lạp Tư lại không biết làm gì. Ni Cổ Lạp Tư đại đế đã rất lâu không tự mình ra tay.
Tuyệt kỹ Ni Cổ Lạp Tư đại đế vừa thi triển chính là “Ngân Sắc Kỳ Tích”.
Trong phạm vi nhất định, ngoại trừ long tộc, tất cả sinh vật khác đều bị diệt sạch, hoàn toàn xóa bỏ cả linh hồn. Nhưng chiêu này lại không có hiệu quả đối với tâm ma.
“Cộp!”
Tiếng bước chân giòn giã như giọt mưa rơi xuống đất đã thức tỉnh tất cả chiến sĩ của vương triều Ni Cổ Lạp Tư. Khi nhìn thấy bóng người tóc dài tung bay, cùng với áo choàng kêu lên phần phật, chiến sĩ vương triều ở bốn phương tám hướng liền hét lớn một tiếng, điên cuồng lao về phía tâm ma.
- Giết!
Trong đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư, ánh mắt của một đám cường giả vừa nhìn thấy bóng dáng của tâm ma, trong lòng không khỏi giật mình, con ngươi đột nhiên co lại. Một cảm giác nguy hiểm như bị rắn độc nhìn vào nhanh chóng dâng lên trong lòng, bàn chân vốn định bước ra liền thu trở về.
Trên ngọn núi phía xa, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ từ xa xa ngóng nhìn chiến trường, tay phải bất giác vươn ra như muốn ngăn cản thứ gì, nhưng được nửa chừng liền khựng lại giữa không trung, ngơ ngác đứng trên mỏm đá không nhúc nhích.
Nơi ven rìa không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư, tâm ma đưa mắt nhìn đám chiến sĩ vương triều Ni Cổ Lạp Tư từ bốn phương như thủy triều tràn tới, trong lòng cười lạnh một tiếng, bước chân không hề ngừng lại, nhẹ nhàng nhún vào một khối đá bay lên trời.
Trăm trượng, năm mươi trượng, hai mươi trượng, mười trượng, hai trượng. Khi còn cách hai trượng, tâm ma cười lạnh một tiếng, dòng xoáy ma khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, không thấy có bất kỳ động tác nào, “Hấp Tinh đại pháp” đã ra tay.
“Gào!”
Chỉ nghe một tiếng rít xuyên phá trời cao. Đại quân Ni Cổ Lạp Tư đang điên cuồng lao về phía tâm ma, sau mấy bước từng vòng từ xa đến gần bỗng lặng lẽ hóa thành tro bụi tiêu tán.
Trong hư không, một làn sóng vô hình lan về bốn phương. Nơi sóng gợn đi qua, từng hàng đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư ào ào ngã xuống, thân thể hóa thành phấn vụn bay vào hư không, tiêu tán không tung tích. Không chỉ như thế, cùng với thân thể bọn chúng biến mất, vô số dao động linh hồn cũng theo đó tan biến. Thứ mà Hấp Tinh đại pháp hấp thu không chỉ là năng lượng thân thể thuần túy, mà còn có linh hồn.
Chung quanh tâm ma trong nháy mắt đã xuất hiện một khoảng trống lớn, mà phía sau vẫn có chiến sĩ vương triều không ngừng vọt tới.
- Lui lại!
Trên bầu trời, cặp mắt màu bạc của Ni Cổ Lạp Tư đại đế đột nhiên co lại, một vệt sáng lạnh giận dữ lướt qua trong mắt. Một tiếng “xoẹt” vang lên, áo bào đế vương bằng tơ bạc vô cùng cứng chắc trong nháy mắt vỡ tan, thân thể Ni Cổ Lạp Tư bên dưới nhanh chóng bành trướng lên.
“Gào!”
Trong tiếng rồng ngâm rung trời, thân thể nhân loại của Ni Cổ Lạp Tư đại đế bỗng biến mất. Trên bầu trời vương triều Ni Cổ Lạp Tư, một hư ảnh rồng lớn màu bạc nhanh chóng ngưng tụ thành thực chất.
Trước mặt đối thủ như tâm ma, Ni Cổ Lạp Tư đại đế không dám chậm trễ chút nào, trực tiếp bỏ qua tất cả công pháp màu mè không thực tế, khôi phục lại bản nguyên là bản thể rồng bạc.
Mười sáu chiếc sừng bạc, đầu rồng dữ tợn, thân rồng cường hãn và to lớn nhất trong vũ trụ, cùng với ba đôi cánh rồng to lớn hoa lệ mọc ra từ sườn. Đây chính là bản thể của Ni Cổ Lạp Tư đại đế, cũng là chiến đấu hình thái mạnh nhất.
Ni Cổ Lạp Tư vốn là một rồng ma màu bạc sinh ra tại hỗn độn, trải qua thời gian dài đằng đẵng đã có đủ năng lực và thần thông. Đồng thời hắn cũng là một trong ba con rồng hỗn độn của long tộc cổ xưa nhất Ma Giới. Ở một mức độ nào đó, tộc rồng bạc bao gồm cả Áo Lan Cổ Đại Nhĩ đều là hậu duệ đời sau của Ni Cổ Lạp Tư.
Ni Cổ Lạp Tư vừa hiện ra bản thể, uy thế đến từ long tộc hỗn độn lập tức làm cho cả long tộc trong vương triều Ni Cổ Lạp Tư đều theo bản năng quỳ xuống. Đối mặt với người ở địa vị cao tuyệt đối, sự nghiêm ngặt của hệ thống long tộc thậm chí còn cao hơn huyết tộc. Lúc Ni Cổ Lạp Tư hiện ra bản thể, gần như không một long tộc nào có thể đứng vững. Đồng dạng, nơi thông đạo không gian, cường giả mạnh như A Tu La ma đế cũng cảm nhận được áp lực cực lớn từ linh hồn, nhất thời cảm thấy như đang gánh cả thái sơn bắc đẩu, vô cùng nặng nề, hành động cũng trở nên khó khăn.
Tại không gian Ma Đế Hoàng.
Trong thần điện hoa lệ, một giọng nói uy nghiêm vang vọng giữa đại điện:
- Có thể hành động rồi!
Gần như ngay khi Ni Cổ Lạp Tư đại đế khôi phục bản thể rồng hỗn độn, tại Ma Giới thứ nhất bỗng nhiên xuất hiện sáu cánh cổng truyền tống không gian màu đen. Binh sĩ từ trong những cánh cổng truyền tống màu đen dài mấy trăm trượng này nhanh chóng tràn ra bên ngoài.
- Quân đoàn Hủy Diệt dưới quyền theo ta!
Chuyện xảy ra đột ngột. Mặc dù hơi bất ngờ, nhưng Thái Huyền rất nhanh phản ứng lại, lập tức vung tay lên. Quân đoàn Hủy Diệt liền tạm thời chia ra một nửa binh lực giết về phía đại quân vương triều Ma Đế Hoàng đang tràn ra bên ngoài. A Tu La ma đế cũng hiểu ý, hét lớn một tiếng, chia ra một nửa tộc nhân chuyển sang giết về hướng đại quân của vương triều Ma Đế Hoàng. Quân đội hai bên nhanh chóng chém giết với nhau.
Phía trên sáu cánh cổng truyền tống màu đen bỗng mở ra một thông đạo không gian cao bằng một người. Bên trong thông đạo không gian đen ngòm kia tỏa ra một luồng khí tức vô cùng cường đại, nhanh chóng tiến đến gần Ma Giới thứ nhất.
A Tu La và Thái Huyền đều biến sắc, nhìn nhau một cái, sau đó thân hình chợt lóe lên, đã cầm đao xuất hiện phía trước thông đạo không gian kia.
Xuyên qua thông đạo không gian đen kịt, Thái Huyền trông thấy một bóng đen cao lớn đang bay nhanh đến. Tay phải của y vỗ một cái lên hông, một tiếng “cheng” vang lên, trường đao hẹp dài đã nằm gọn trong tay.
“Cẩn thận, là Ma Đế Hoàng!” - Thái Huyền nhanh chóng dùng thần thức nói với A Tu La. Vẻ mặt A Tu La cũng căng thẳng, không dám chậm trễ, một đoàn bóng đen liền hiện lên sau người, ánh sáng đen kịt lóe lên, bảy thanh ma binh đã lơ lửng phía sau.
“Ầm!”
Không hề do dự, Thái Huyền và A Tu La đồng thời ra tay. Hai luồng ánh đao hẹp dài đồng thời chém vào trong thông đạo màu đen.
Tại khoảnh khắc Thái Huyền và A Tu La xuất thủ, một vệt hư ảnh nhanh chóng từ trong thông đạo bắn ra, chỉ mấy bước đã xuất hiện sau người Thái Huyền và A Tu La. Áo bào phất một cái, bóng người kia liền nhanh như chớp bắn thẳng về phía Ni Cổ Lạp Tư đại đế và tâm ma trong khu vực vương triều Ni Cổ Lạp Tư. Người này chính là Ma Đế Hoàng.
Ngay khi Ma Đế Hoàng dùng lực lượng điều khiển không gian, vòng qua công kích của Thái Huyền và A Tu La, bay vào trong không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư như tia chớp, trong lòng tâm ma đột nhiên khẽ động, con ngươi hơi co rút lại. Không hề do dự, bàn chân hắn liền nhún một cái, người đã nhanh chóng vọt lên không.
“Gào!”
Tâm ma đứng giữa không trung, trong miệng phát ra một tiếng gầm thê lương như đến từ Hồng Hoang, khớp xương toàn thân kêu lên lách cách, bắp thịt nhanh chóng bành trướng lên.
“Ngao!”
Mặt đất chấn động. Yêu ma bốn phương kinh hãi nhìn lên không trung. Ở nơi đó, tâm ma đã thi triển ra “Ma Viên biến”, hóa thân thành một hung thú tuyệt thế là Thái Cổ Ma Viên.
Khí tức tàn bạo và sát khí khát máu tích lũy từ Hồng Hoang như sóng cả dâng trào, tràn ngập mỗi một góc trong không gian vương triều Ni Cổ Lạp Tư. Cặp mắt lớn đỏ tươi như đèn lồng treo cao giữa không trung. Trong lúc chuyển động, sát khí vô tận làm cho cường giả cấp Thiên Ma Thần cũng phải kinh hãi.
Thần Ma Chi Chiến Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ -----oo0oo-----
Chương 4: Họa loạn Ma Giới. (2)
Người dịch: fishscreen
Biên tập: Kyon
Nguồn: TTV
Thái Cổ Ma Viên là hung thú tuyệt thế do khí tức hung bạo của trời đất sinh ra. Nó vốn là một hung vật nghịch thiên, cường đại và tàn bạo trong vũ trụ, không hề có sự sợ hãi phát ra từ linh hồn đối với rồng hỗn độn như những sinh vật khác.
“Bình bình!”
Miệng mở rộng lộ ra hai chiếc nanh to lớn. Cánh tay to lớn đầy lông lá đấm vào ngực, tiếng động truyền đến vạn dặm. Biến hóa của tâm ma vẫn không dừng lại, bắp thịt sau hai vai nhô lên, hai khối thịt căng phồng, nhúc nhích như trái tim đang đập đều.
“Phụt!”
Hai chùm hoa máu nổ ra, sau lưng tâm ma đã hóa thân thành Thái Cổ Ma Viên bỗng xuất hiện bốn bóng đen to lớn, theo gió giãn ra, rõ ràng là hai đôi cánh ác ma to lớn. Trên đỉnh đầu Thái Cổ Ma Viên do tâm ma hóa thân còn có mười bốn chiếc sừng.
Đây rõ ràng là hình thái đặc biệt do tâm ma kết hợp bản thể ác ma của mình, hóa thân Ma Viên và hóa thân Sát Lục Chi Chủ diễn sinh ra. Một con Thái Cổ Ma Viên có sức lực kinh thiên, đồng thời hành động nhanh nhẹn, có thể bay được, còn có năng lực thao túng sát lục quy tắc thu nạp năng lượng giết chóc.
Bốn đôi cánh đen dùng sức rung lên, Thái Cổ Ma Viên do tâm ma hóa thân liền như sao băng bay về phía Ni Cổ Lạp Tư đại đế.
- Tuân theo khế ước nguyên thủy tại vũ trụ hỗn độn, theo chỉ dẫn Chủ Thần, long tộc bốn phương, khẩn cầu…
Tiếng ngâm xướng vang dội của Ni Cổ Lạp Tư đại đế đã rất nhanh, nhưng tốc độ của tâm ma còn nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt đã tiến đến gần Ni Cổ Lạp Tư đại đế trăm trượng, nhưng lại đụng phải một tầng kết giới của long tộc hỗn độn hiện lên trong hư không. Hào quang màu bạc tạo thành một hình cầu to lớn, bao bọc lấy thân rồng của Ni Cổ Lạp Tư đại đế.
Sự tồn tại của kết giới khí tức rồng chính là để phòng ngừa tình huống trong lúc ngâm xướng cấm chú của long tộc lại bị nhân vật cường đại như tâm ma cắt đứt.
- Khẩn cầu pháp tắc cổ xưa thống trị vũ trụ đen tối, lực lượng của hỗn độn, triệu hồi vũ trụ diệt thế…
Mỗi khi Ni Cổ Lạp Tư đại đế thốt ra một chữ, mặt đất lại chấn động mạnh hơn một phần. Bên dưới chân, những vết nứt to lớn nhanh chóng hiện lên trên mặt đất. Ở phía xa, bước chân của Ma Đế Hoàng cũng ngừng lại, sững sờ nhìn Ni Cổ Lạp Tư trên không trung.
Hắn nhận ra, đây là đòn hủy diệt của hỗn độn long tộc. Ánh sáng chết chóc phát ra sẽ tiêu diệt tất cả kẻ địch toàn bộ phương vị trong trong phạm vi trăm vạn dặm. Đây là năng lực cường đại nhất của long tộc hỗn độn Ni Cổ Lạp Tư đại đế, ngay cả Ma Đế Hoàng nhìn thấy cũng phải tránh lui chín mươi dặm.
Nhưng cấm chú của đòn hủy diệt cũng không thể hoàn thành. Ngay lúc Ni Cổ Lạp Tư chỉ còn thiếu tám chữ là có thể ngâm xướng xong cấm chú hủy diệt cực kỳ uy lực này, một tiếng động lớn bỗng vang lên, kết giới khí tức rồng tan vỡ, thanh âm giòn giã kia rõ ràng truyền vào trong tai tất cả yêu ma trên chiến trường.
Con ngươi của Ma Đế Hoàng mặc long bào màu đen nháy lên một chút, trên hai tròng mắt phản chiếu rõ ràng tình huống giữa không trung. Dưới tác dụng Hấp Tinh đại pháp của tâm ma, hình cầu do hào quang màu bạc đầy trời kết thành bỗng xuất hiện một vết nứt. Hào quang màu bạc to lớn như nước chảy từng luồng nhanh chóng tràn vào trong ma thân to lớn của tâm ma .
Dùng hai từ “nuốt trôi” cũng không đủ để hình dung một phần vạn tốc độ hấp thu của nó. Chỉ trong nháy mắt, Ni Cổ Lạp Tư khó khăn lắm mới thốt ra hai chữ, kết giới khí tức rồng đã hoàn toàn tan vỡ.
“Ầm!”
Một bàn tay to lớn từ phía dưới đánh vào chiếc đầu rồng to lớn của Ni Cổ Lạp Tư, cường hành khiến cho chiếc hàm rồng phải khép lại, cấm chú long tộc cũng sắp thành lại bại.
“Xoẹt!”
Ni Cổ Lạp Tư đại đế phản ứng cực nhanh, ngay khi bàn tay của Thái Cổ Ma Viên đánh vào hàm dưới, năm vuốt rồng cũng vươn ra đâm vào trong lồng ngực đối phương.
Vuốt rồng của Ni Cổ Lạp Tư chỉ đâm vào được nửa tấc thì không cách nào tiến lên được nữa, trên hai con ngươi màu bạc đầy vẻ kinh hãi:
- Ngươi… ngươi…
Tâm ma cười lạnh một tiếng:
- Nói cho ngươi biết, đây gọi là Hấp Tinh đại pháp.
Dứt lời, tâm ma liền phát động lực hút linh hồn của Hấp Tinh đại pháp. Linh hồn to lớn của Ni Cổ Lạp Tư liền hóa thành từng dòng năng lượng tinh thần thuần khiết nhanh chóng chảy vào trong đầu tâm ma, không ngừng tẩm bổ nguyên thần của hắn.
Tầng thứ mười của Hấp Tinh đại pháp chính là lực hút linh hồn. Đối với Đệ Nhất phân thần thì phải cần một quá trình dài đằng đẵng mới có thể đạt đến. Nhưng tâm ma lại là một tồn tại đặc biệt giống như Vực Ngoại Thiên Ma, vốn đã có năng lực cắn nuốt linh hồn của những linh thể tà ác khác, đây là một loại bản năng không cần tu luyện.
Những sinh vật như Thiên Ma, mặc dù cũng có năng lực cắn nuốt những thứ nhỏ yếu khác, nhưng loại năng lực này cũng không mạnh lắm, khi gặp phải đối thủ mạnh hơn mình thì không thể nào sử dụng. Còn tâm ma lại kết hợp bản năng này với Hấp Tinh đại pháp, từ đó sinh ra ma công bá đạo mà sinh linh khác không thể sánh bằng.
Giống như một đóa hoa thiếu nước lại bị phơi nắng, linh hồn Ni Cổ Lạp Tư nhanh chóng suy yếu đi. Linh hồn và thân thể vốn gắn bó chặt chẽ, dưới tình huống năng lượng linh hồn trôi mất, Ni Cổ Lạp Tư căn bản không thể làm ra bất kỳ phản kháng nào, toàn thân không ngừng run rẩy, lớp da rồng vốn nhẵn bóng rất nhanh xuất hiện tầng tầng nếp nhăn.
- Dừng tay!
Phía sau người vang lên một tiếng quát lớn, chính là Ma Đế Hoàng nhanh chóng bay tới, một quyền đánh vào giữa lưng tâm ma.
- Ngươi muốn cứu mạng hắn sao?
Tâm ma giơ tay phải lên, hóa chưởng thành đao cắt ngang qua. Sau đó hắn bỗng xoay người lại, một tay nâng chiếc đầu rồng to lớn của Ni Cổ Lạp Tư đang mở to hai mắt, khóe miệng nở một nụ cười lạnh tàn khốc khát máu.
Cũng không thấy tâm ma có bất kỳ động tác nào, luồng ánh sáng đen kịt do Ma Đế Hoàng tiện tay phát ra khi đến trước người hắn liền chia làm hai, bay sát qua bên người, sau trăm trượng lại phân giải thành ma khí thuần túy nhất lặng lẽ tiêu tán không tung tích.
Con ngươi Ma Đế Hoàng co lại một chút. Với tu vi của hắn rõ ràng nhìn ra được, tại khoảnh khắc công kích đến gần, hai lực hút đồng nguyên nhưng không tương đồng liền đẩy công kích do mình phát ra sang một bên, khiến cho nó lệch hướng ban đầu, mất đi sự chính xác. Công kích tuyệt học có cường đại hơn cũng chẳng có tác dụng gì.
“Đây là một kẻ vô cùng đáng sợ!” - Một ý niệm như tia chớp lướt qua đầu Ma Đế Hoàng. Liếc nhìn phía sau tâm ma, trông thấy thân thể không đầu da thịt nhăn lại của Ni Cổ Lạp Tư hóa thành một vệt sao băng từ không trung nặng nề rơi xuống, Ma Đế Hoàng biết kế hoạch ban đầu của mình đã thất bại.
Kẻ trước mặt này nắm trong tay công pháp cực kỳ bá đạo và quái dị, có thể tùy ý bẻ hướng công kích của đối phương. Dưới điều kiện tiên quyết này, gần như không có công kích gì thật sự hữu hiệu đối với hắn.
Dã tâm cường đại, thực lực cường đại, công pháp bá đạo, thuộc hạ trung thành, những thứ chỉ xuất hiện ở kẻ thống trị một phương, thậm chí nhòm ngó ngôi báu Ma Giới, Ma Đế Hoàng đều nhìn thấy trên người tên chủ nhân Sát Lục trước mắt này.
- Hừ, Ma Đế Hoàng, ngươi đúng là âm hồn không tan. Nơi nào có náo nhiệt, có lợi để mưu cầu thì đều có mặt ngươi. Nhưng lần này e rằng ngươi phải để lại ít đồ mới được.
Tâm ma cười lạnh một tiếng, một chưởng đánh vỡ chiếc đầu của Ni Cổ Lạp Tư đã bị hút đi linh hồn. Bốn chiếc cánh đen sau lưng rung lên, liền hóa thành một vệt sao băng bắn nhanh về phía Ma Đế Hoàng.
- Rút lui!
Ma Đế Hoàng vốn không có ý giao thủ với tâm ma, liền vung tay lên, muốn dẫn quân đội trở về không gian Ma Đế Hoàng.
- Đã quá muộn rồi!
Lời nói vừa dứt, sáu cột sét màu tím đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào sáu cánh cổng truyền tống. Trong tiếng răng rắc, sáu cánh cổng truyền tống toàn bộ vỡ vụn.
- Giết!
Vương triều Trung Ương nhanh chóng chia ra đông đảo binh lực, giết về phía đám chiến sĩ vương triều Ma Đế Hoàng bị giữ lại Ma Giới thứ nhất.
“Là một đại đế vương triều, bị bức đến mức phải sử dụng tuyệt học ẩn giấu, tất cả bí mật cũng lộ ra, đó chính là tại một sự thất bại. Ni Cổ Lạp Tư, chuyện này chỉ có thể trách bản thân ngươi thôi.” - Nhìn lướt qua chiếc đầu Ni Cổ Lạp Tư chết không nhắm mắt, Ma Đế Hoàng liền vung tay phá vỡ hư không, đồng thời phát ra một đoàn ma khí bao phủ lấy mấy trăm tướng lĩnh vương triều thực lực khá mạnh, sau đó không hề lưu luyến bay về phía không gian vương triều Ma Đế Hoàng.
- Gào!
Trong tiếng gầm, một bàn tay to lớn vươn thẳng vào trong hư không đuổi theo Ma Đế Hoàng.
“Ầm!”
Trong bóng tối vang lên tiếng hai bàn tay chạm vào nhau. Hư không rung động kịch liệt một chút. Nửa người trên của tâm ma lắc lư, bước chân loạng choạng, không khỏi lùi lại nửa bước.
Tâm ma thu hồi bàn tay, chỉ thấy trên bàn tay lông lá còn hiện một vết máu, mà vết máu này hiển nhiên không phải là của hắn.
“Ma Đế Hoàng này không thể khinh thường.” – Nhìn thông đạo không gian mà Ma Đế Hoàng bỏ chạy trong hư không, tâm ma trở nên yên tĩnh, trong mắt lộ ra vẻ suy nghĩ.
Sát Lục Chi Chủ, bản thể ác ma, Ma Viên biến thân, ba thứ kết hợp khiến cho lực lượng của tâm ma đạt đến một mức độ kinh khủng. Nhưng vừa rồi trong thông đạo không gian, sau khi vội vã đấu một chưởng với Ma Đế Hoàng, tâm ma lại phát hiện lực lượng của đối phương không hề kém hơn bao nhiêu, mặc dù có chút không bằng, nhưng hắn cũng không thể chỉ dùng lực lượng đơn thuần mà thắng được.
Mà vừa rồi, tâm ma lại dùng sức lực thuần túy cường hành khép lại hai chiếc hàm của Ni Cổ Lạp Tư đại đế đang ngâm xướng cấm chú.
“Ma Đế Hoàng này quả nhiên không đơn giản.” - Tâm ma thu tay lại, đồng thời bộ lông thật dài bên ngoài cơ thể nhanh chóng tróc ra, thân thể cũng không ngừng khô héo, khôi phục lại thân thể nhân loại ban đầu.
“Đùng!”
Một tia sét tím lướt qua tầng mây phía trên đỉnh đầu, gió mạnh nổi lên bốn phía, nhưng chiến trường rộng lớn lại yên tĩnh như chết.
- Hàng, nếu không thì giết!
Giọng nói lạnh như băng vang lên từ phía trên, theo tiếng gió thổi đi bốn phương.
“Keng keng!”
Một hồi lâu sau, long tộc mặc giáp bạc từ bốn phương ào ào quỳ xuống, vũ khí trong tay buông ra, từng thanh rơi xuống trên đất.
Trong chiến dịch này, Ni Cổ Lạp Tư đại đế đã chết trận trong tay Trung Ương đại đế, bại dưới Hấp Tinh đại pháp, vương triều Ni Cổ Lạp Tư diệt vong.
Toàn bộ Ma Giới đều chấn động.
Sau khi chinh phục vương triều Ni Cổ Lạp Tư, tâm ma lại ra lệnh cho Bội Lý Tư tiến hành sắp xếp binh lực của vương triều Ni Cổ Lạp Tư, phân biệt điều đến trong bảy quân đoàn lớn của vương triều. Còn về phần một số long tộc vẫn trung thành với Ni Cổ Lạp Tư đại đế, cùng với những long tộc không hàng, tổng cộng hơn hai trăm vạn, toàn bộ bị tâm ma hút hết linh hồn và năng lượng, hóa thành phấn vụn chết đi.
Dưới sự thống trị đàn áp của tâm ma, tất cả long tộc đều sợ hãi, căn bản không dám phản kháng.
Sau khi hoàn thành chiến dịch tiêu diệt vương triều Ni Cổ Lạp Tư, bước chân chinh phục Ma Giới của Trung Ương đại đế cũng không dừng lại. Lớn như mười ba vương triều, nhỏ như yêu ma bình thường, tất cả đều nằm trong hàng ngũ sát phạt.
“Người thuận ta thì sống, kẻ nghịch ta thì chết!” - Giọng nói của Trung Ương đại đế truyền khắp cả Ma Giới. Có điều khác với lúc trước khi hắn còn là Ma Đế, lần này người nghe chính là toàn bộ yêu ma của Ma Giới, chấn động của nó trước đây không thể nào so sánh được.
Minh chứng của những lời này chính là một vương triều bị tiêu diệt.
Chiến tranh không ngừng, sát phạt không thôi.
Bất kể là ma đầu Thái Cổ cùng chủng tộc hay là A Tu La ma quân tinh nhuệ, tất cả đều là công cụ trong mắt tâm ma. Không phân biệt chủng tộc, tất cả mọi thứ tồn tại đều chỉ vì một mục đích, đó là xưng bá Ma Giới.
Không lâu sau cuộc chiến giữa vương triều Ni Cổ Lạp Tư và vương triều Trung Ương, vương triều Áo Cổ Tư Đô và vương triều Khải Tát cũng khai chiến, mức độ chiến tranh vượt xa tất cả những lần trước đây. Trong một buối tối, mười hai vương triều còn lại cũng xảy ra hàng loạt trận chiến gần với “chiến tranh hủy diệt vương triều”.
Lịch Ma Giới, năm xxx, vô số đọa lạc thiên sứ của Địa Ngục đột nhiên tập kích vương triều Tát Cáp Lạp, một trong mười ba vương triều.
Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp đã rất lâu không di động bản thể, đột nhiên lại xuất hiện trong vương cung Tát Cáp Lạp, dùng “Khúc ca địa ngục của hàng tỉ ngôi sao” đánh chết Tát Cáp Lạp đại đế và hơn một trăm hai mươi cường giả yêu ma thuộc hạ của hắn. Vương triều Tát Cáp Lạp diệt vong.
Toàn bộ Ma Giới đều chấn động, không ai ngờ Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp lại đột nhiên hành động như vậy. Ma Giới chính thức chìm vào trong hỗn chiến vương triều, rất nhanh tất cả thế lực đều bị cuốn vào bên trong.
Trong một tháng sau khi Lộ Tây Pháp chinh phục vương triều Tát Cáp Lạp, số lượng yêu ma của Ma Giới chết đi đã đến hàng trăm triệu. Trong hỗn loạn, có một tin tức khác cũng không khiến cho bao nhiêu người chú ý.
An Đức Liệt, con trai thứ hai của một trong mười ba đại đế là Ma Đế Hoàng, đã dẫn một nhóm thuộc hạ phản bội vương triều Ma Đế Hoàng, tự lập thành một triều, thuộc địa là góc tây bắc Ma Giới thứ nhất. Có điều hoàng tử An Đức Liệt cũng không tuyên bố tham gia vào cuộc tranh bá Ma Giới. Cùng với hắn còn có danh tướng của vương triều Ma Đế Hoàng là yêu ma cao cấp Ám Cát Cổ Đức, sở hữu Tuyệt Đối lĩnh vực.
Vương triều tranh bá, số yêu ma chết không thể đếm hết. Ma Giới khắp nơi nổi lên khói lửa. Mà trong sự quật khởi của vương triều Trung Ương, chỉ riêng quân đoàn Hủy Diệt cũng đã chết đến trăm vạn, không cần nói đến những thế lực khác.
Phong Vân Vô Kỵ nguyên thần phân ba, Đệ Nhất phân thần chuyển sinh Ma Giới, mục đích làm hao tổn Ma Giới từ bên trong đã triển khai toàn diện.
Thần Ma Chi Chiến Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ -----oo0oo-----
Chương 5: Lần đầu giao dịch (1)
Người dịch: fishscreen
Biên tập: Kyon
Nguồn: TTV
Tại vương triều Trung Ương.
Trong những dãy cung điện chi chít khắp nơi, tại một tòa ma cung ở góc tây bắc Trung Ương ma điện, vô số yêu ma không ngừng qua lại như con thoi. Những tờ điều lệnh từ nơi này liên tục được phát ra ngoài, truyền đến toàn bộ đại quân của vương triều, sau đó được chấp hành một cách chính xác.
Chung quanh tòa cung điện có hình ác ma này là đông đảo yêu ma tay cầm trường kích, cảnh giác ngóng nhìn bốn phía. Ba bước một đồn, năm bước một trạm, đông đảo cường giả hoặc sáng hoặc tối thủ vệ chung quanh. Tòa cung điện này chính là nơi ở của Bội Lý Tư, cũng là nơi xử lý các loại tin tức trong cả vương triều.
Ma thức mặc dù có thần thông lớn, nhưng dù sao cũng không phải là vạn năng. Nó có thể dễ dàng nhân biết một đội quân nào đó ở ngoài vạn dặm, nhưng chưa chắc đã để ý đến hẻm núi mà đội quân đó vừa đi qua, có một con kiến ma ở phía sau một khối nham thạch đỏ rực, đang từ từ gặm nhấm thi thể của một ma thú.
Đây chính là lý do tồn tại bộ phận tin tức mà Bội Lý Tư chỉ huy.
Mười ba vương triều đã bị tiêu diệt ba, chỉ còn lại mười vương triều tồn tại. Nhưng Chủ Thần vẫn không hề truyền đạt mệnh lệnh nào. Rất nhiều cường giả đều từ trong đó đánh hơi được, các Chủ Thần có lẽ đã ngầm thừa nhận sự thay đổi của vương triều, chỉ cần cuối cùng vẫn tôn thờ Hắc Ám Chủ Thần, giết chóc có lớn cũng sẽ được Chủ Thần ngầm cho phép. Mặc dù chiến tranh lúc ban đầu cũng sẽ gây nên tổn thất đối với lực lượng tín ngưỡng của Chủ Thần.
Mỗi một ngày, mỗi một phút đều có chiến tranh. Chiến tranh giữa vương triều Trung Ương và vương triều khác, giữa vương triều Trung Ương và thế lực mới trỗi dậy khác. Thậm chí giữa vương triều Trung Ương và quân đoàn đọa lạc thiên sứ cũng từng xảy ra chiến tranh, cuối cùng đã chấm dứt sau thất bại của vương triều Trung Ương, nhưng quân đoàn đọa lạc thiên sứ cũng tổn thất không nhỏ. Hai bên dường như đều có ý kiềm chế, cũng không phát động chiến tranh lớn hơn.
“Bội Lý Tư, chiến tranh gần đây hãy cố gắng tránh xảy ra xung đột với quân đoàn đọa lạc thiên sứ. Tương lai nhất định sẽ phải đánh một trận với bọn chúng, không thể nào tránh khỏi, nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ. Ngươi hiểu chưa?” - Bên trong đại điện, Bội Lý Tư ngồi trước chiếc bàn có tạo hình hoa lệ, ngơ ngác xuất thần, trong đầu nhớ lại tình cảnh lúc gặp mặt Trung Ương đại đế.
Trên chiếc bàn cổ xưa hoa lệ chế tạo bằng kim loại cứng rắn bày đầy những xấp giấy thật dày. Ở phía dưới, hàng ngàn phù thủy áo bào đen chia làm mấy nhóm, nửa quỳ nửa ngồi trên mặt đất lạnh giá cứng rắn, toàn bộ tinh thần tập trung phân tích những tình báo trên chiếc bàn cao chưa đến ba thước trước người. Những tình báo rút gọn này cuối cùng đều sẽ đưa đến trước mặt Bội Lý Tư, chờ quyết định cuối cùng của hắn xem là hữu dụng hay vô dụng.
“Bệ hạ quả nhiên đã thay đổi rất nhiều, không còn đơn thuần chủ trương bạo lực nữa, đã có đủ năng lực nắm giữ đại cục. Ta vẫn là đã xem thường hắn.” - Bội Lý Tư suy nghĩ nhập thần, một cảm giác như đè nặng dâng lên trong lòng, hắn biết sau này mình phải cẩn thận hành sự.
“Đốp đốp!”
Chính giữa bàn của các nhóm phù thủy mặc áo bào đen có đặt những chậu than, tia lửa phát ra tiếng giòn giã, thanh âm này đã thức tỉnh Bội Lý Tư đang đắm chìm trong chuỗi biến hóa của tâm ma.
Đột nhiên lắc đầu một cái, Bội Lý Tư khôi phục tinh thần lại, ánh mắt liếc nhìn chung quanh, lạnh lùng nói:
- Các ngươi hãy tiếp tục xử lý những tin tình báo này, bản tọa ra ngoài một chuyến!
Dứt lời hắn liền thu dọn một số giấy tờ trên bàn, nhặt lấy mấy tờ trong số đó, bước ra bên ngoài. Sau khi ra khỏi cửa điện hắn liền quẹo trái, bước nhanh tới cửa Trung Ương ma điện.
- Thuộc hạ Bội Lý Tư tham kiến chủ công!
Chung quanh là sương mù lượn lờ, bên trong loáng thoáng có tiếng ma quỷ kêu gào. Bội Lý Tư trong lòng thấp thỏm bất an, quỳ xuống bên ngoài cửa lớn.
Trung Ương ma điện giống như đã hóa thành một không gian khác, khí tức lạnh lẽo vô tận theo sương mù từ nơi khe cửa tràn ra ngoài. Bội Lý Tư không khỏi rùng mình. Nếu như không cần thiết, hắn cũng không muốn tới gần đại điện này chút nào. Toàn bộ vương triều, tất cả yêu ma đối với Trung Ương đại đế đều sinh ra cảm giác sợ hãi từ sâu trong nội tâm, ngay cả đám yêu ma cường đại như A Long Tác, nếu không được triệu kiến thì cũng không muốn đi đến Trung Ương ma điện
Sau một hồi yên lặng, phía sau cánh cửa lớn đại điện vang lên giọng nói của tâm ma:
- Chiến tranh ở tiền tuyến xảy ra vấn đề gì sao?
- Bẩm chủ công, chiến sự ở tiền tuyến vô cùng thuận lợi. Trước mắt, chúng ta xem như đã chiếm cứ đông nam Ma Giới, tiếp giáp với quân đoàn đọa lạc thiên sứ, vương triều Áo Cổ Tư Đô và vương triều Khải Tát. Hiện giờ đã có rất nhiều cường giả lũ lượt gia nhập vào vương triều Trung Ương ta. Còn đám chiến sĩ rồng bạc vốn thuộc về vương triều Ni Cổ Lạp Tư, thuộc hạ cũng đã hoàn thành xếp lại biên chế, đoán rằng bọn chúng cũng sẽ không dám phản bội.
- Tốt lắm. Hãy phái toàn bộ quân đoàn chiến sĩ rồng của vương triều Ni Cổ Lạp Tư đến tiền tuyến chiến đấu. Sau này cũng như vậy, một khi hoàn thành thu nhận và sắp xếp, lập tức điều bọn chúng đến tiền tuyến, đến khi tất cả chết trận mới thôi.
- Vâng thưa chủ công!
Bội Lý Tư cung kính nói:
- Thuộc hạ còn có một chuyện cần bẩm báo. Lúc thuộc hạ xử lý chiến lợi phẩm thu được từ vương triều Ni Cổ Lạp Tư, trong lúc vô tình đã phát hiện một kẻ đến từ đại thứ nguyên.
- Đại thứ nguyên?
Bên trong ma điện chợt lóe lên hai vệt sáng lạnh, thân thể tâm ma từ trong bóng tối nhanh chóng hiện ra. Bên trong đại điện nhiệt độ giảm mạnh xuống, khí tức tà ác lạnh lẽo làm cho Bội Lý Tư bên ngoài cửa lớn không khỏi tâm thần chấn động, liền cúi đầu xuống thấp hơn.
- Đúng vậy thưa chủ công. Theo như những gì hắn nói, bọn họ chính là đến từ đại thứ nguyên thần bí, một không gian có đông đảo huyết tộc kỳ quái. Thuộc hạ tra xét một phen thì thấy tên kia đúng là một huyết tộc.
Bội Lý Tư nói:
- Ma Giới chúng ta và đại thứ nguyên luôn rất ít khi qua lại. Ngay cả ác ma lưu lạc trong hư không cũng rất ít đến đại thứ nguyên, kẻ đến trước giờ cũng chưa từng trở lại. Mặc dù Ma Giới chúng ta biết rất ít về huyết tộc, hơn nữa luôn có chút khinh thường, không xem trọng những huyết tộc này, nhưng thuộc hạ có đọc qua một số miêu tả về huyết tộc. Theo thuộc hạ biết, huyết tộc chưa chắc đã yếu như chúng ta tưởng tượng.
Bên trong đại điện, tâm ma từ trong tu luyện khôi phục tinh thần lại, khí tức đen tối từ trong cơ thể phát ra không ngừng dao động, trong con ngươi sáng ngời lộ ra vẻ suy tư:
- Ừ… huyết tộc kia có nói tại sao bọn chúng lại xuất hiện ở Ma Giới không?
- Tại cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, nghe nói các Chủ Thần và thủy tổ huyết tộc từng có hiệp nghị, nhưng huyết tộc trước kia cũng chưa bao giờ đến Ma Giới ta. Thuộc hạ cũng cảm thấy rất kỳ quái. Theo tên bá tước huyết tộc kia nói, hắn đến từ một gia tộc có tên là A Cổ Tư Thông tại đại thứ nguyên, chuyến này đến Ma Giới ta là để tìm một yêu ma gọi là Hủy Diệt Ma Thần nhằm thực hiện ước định.
Nói đến đây Bội Lý Tư cũng không khỏi nổi lên nghi ngờ:
- Theo như hắn nói, một phó lĩnh chủ của gia tộc A Cổ Tư Thông đã từng được một tên ma tộc cứu, lúc ấy hai bên liền ký kết một hiệp nghị liên minh. Một bên là gia tộc A Cổ Tư Thông nghe nói rất có địa vị tại huyết tộc, còn bên kia là Hủy Diệt Ma Thần gì đó.
- Điều khiến thuộc hạ không hiểu là, dựa theo tin tức thu được từ tên bá tước của gia tộc A Cổ Tư Thông kia, kẻ gọi là Hủy Diệt Ma Thần dưới trướng có trăm vạn cao thủ cấp Đế, ngàn vạn cao thủ cấp Hoàng. Điều này… tại Ma Giới ta, trăm vạn cao thủ cấp Ma Đế, ngàn vạn cao thủ cấp Ma Hoàng vốn chẳng là gì cả. Kẻ gọi là Hủy Diệt Ma Thần dù có thế lực lớn, nhưng chỉ cần một tên cao thủ cấp Thiên Ma Đế cũng có thể dễ dàng tiêu diệt tất cả những yêu ma cấp thấp thủ hạ của hắn. Một kẻ chẳng ra gì như vậy lại có thể gây dựng quan hệ với gia tộc A Cổ Tư Thông tại đại thứ nguyên, nếu như gia tộc A Cổ Tư Thông của huyết tộc thật sự là một gia tộc rất lớn như tên huyết tộc kia nói…
Sương mù lạnh lẽo vốn đều đặn phun ra từ bên dưới khe cửa ma điện cao trăm trượng, lúc này đột nhiên dao động kịch liệt một chút, loáng thoáng có gió lạnh thổi qua tóc mai bên tai của Bội Lý Tư. Bội Lý Tư giật mình, bất giác ngẩng đầu lên.
- Cái tên bá tước huyết tộc của gia tộc A Cổ Tư Thông kia ở đâu? Dẫn hắn đến đây!
Giọng nói của tâm ma như chuông lớn đánh thẳng vào trong biển ý thức của Bội Lý Tư.
- Vâng!
Mặc dù trong lòng có rất nhiều nghi vấn, nhưng Bội Lý Tư vẫn trung thành với nhiệm vụ của mình, liền đứng dậy đi ra ngoài đại điện.
Đợi khi Bội Lý Tư đi gọi tên bá tước huyết tộc kia, tâm ma bên trong Trung Ương ma điện lại rơi vào trầm tư. Những lời của Bội Lý Tư đã gợi lên một hồi ức của hắn.
Gia tộc A Cổ Tư Thông đúng là một gia tộc lớn của huyết tộc, cũng rất có địa vị. Mà Hủy Diệt Ma Thần kia không ai khác chính là hắn. Ban đầu hắn vốn chẳng biết gì về hệ thống lực lượng của Ma Giới, hoàn toàn là dựa theo hệ thống lực lượng của Thái Cổ nói lung tung một trận, không ngờ gia tộc A Cổ Tư Thông kia cũng tin là thật. Bây giờ nghĩ lại, nhất định là giữa huyết tộc và ma tộc rất ít khi qua lại, chẳng biết gì về nhau, cho nên mới không nhìn ra sơ hở lớn như vậy.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, tiếng bước chân bỗng từ phía xa truyền đến. Phía sau Bội Lý Tư, hai tên chiến sĩ của quân đoàn Thâm Uyên một trái một phải kẹp lấy tên huyết tộc kia xách tới nơi này.
“Bình!”
Hai tên yêu ma vực sâu vung tay một cái, ném tên huyết tộc bị xích sắt quấn quanh kia xuống trên đất.
- Chủ công! Thuộc hạ nghĩ, lúc vương triều chinh phạt bên ngoài, nếu như có thể kết thành liên minh với gia tộc A Cổ Tư Thông, mượn binh lực huyết tộc, có lẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Bội Lý Tư nói.
- Bản tọa tự có suy nghĩ, ngươi ra ngoài đi!
Bội Lý Tư ngẩn người, sau đó khôi phục tinh thần lại, cung kính nói:
- Vâng thưa chủ công!
Đợi Bội Lý Tư và hai tên yêu ma của quân đoàn Thâm Uyên rời đi, tâm ma còn chưa lên tiếng, tên huyết tộc bị xích sắt quấn trên đất kia bỗng nổ thành một đoàn khói đen, bên trong có vô số con dơi nhỏ miệng rộng đến khóe mắt bay khắp nơi, sau khi lượn một vòng trên không trung liền tụ lại phía trước mấy trượng, hóa thành một tên nhân loại dáng vẻ ưu nhã.
- Mễ Khai La Liệt tham kiến bệ hạ tôn kính của vương triều Trung Ương!
Tên huyết tộc kia khom người, hướng về phía Trung Ương đại điện ưu nhã thi lễ một cái, nói.
Bên trong đại điện, ma thức của tâm ma rõ ràng nhìn thấy được cẳng chân của tên bá tước huyết tộc này đang run rẩy kịch liệt với biên độ nhỏ, hiển nhiên trong lòng hắn không hề trấn định như biểu hiện bên ngoài.