|
|
10-03-2008, 08:55 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 6
Lấy cá»› báºn giải quyết việc nhà , Hữu Bằng từ chối lá»i má»i đến quán bar hát karaoke cùng dám bạn, dù đây là thói quen Æ°a thÃch của anh hà ng mấy năm rồi.
Tháºt ra, Hữu Bằng không thÃch uống rượu, cÅ©ng chẳng thÃch hát nhÆ° đám bạn bè và nhân viên dÆ°á»›i cấp tưởng lầm đâu . Bản thân kinh doanh nhà hà ng, tối ngà y tiếp xúc vá»›i tiệc tùng, đình đám, anh đã quá mệt má»i rồi . Tối nà o cÅ©ng đến quán bar tán dóc vá»›i bạn be, chẳng qua anh quá Ä‘á»—i dÆ° dã thá»i gian, không biết là m gì.
NgÆ°á»i ta xong việc ra, lo hối hả tất báºt chạy vá» vui vẻ vá»›i vợ con. Còn anh, hổng lẽ đêm nà o cÅ©ng vá» nhà chui và o phòng ôm chiếc TV , nghe bà và ba ca mãi bà i ca vá» hôn nhân, vá» gia đình, con cái.
Trốn cô Ä‘Æ¡n, trốn những lá»i ca cẩm của ná»™i, của ba bằng những cuá»™c vui đến tối mịt má»›i vá», Hữu Bằng biết mình Ä‘ang tá»± dối lòng . Sá»± tháºt, anh rất thÃch những giây phút được trở vá» nhà quây quần bên mâm cÆ¡m , nghe ná»™i và ba nhắc vá» quá khứ . Anh thÃch nghe ná»™i kể chuyện ba cÆ°ng mẹ, dù lần nà o bà nhắc đến chuyện nà y, anh cÅ©ng vá»™i nhắm mắt lắc đầu, bảo mình chẳng muốn nghe đâu.
Váºy là đã 14 năm rồi không gặp mẹ. Không biết bà bây giá» thế nà o rồi ? Máºp ốm ? Có còn xinh đẹp nhÆ° xÆ°a ? Bao nhiêu hình của mẹ, anh đã Ä‘em đốt hết rồi, nên bây giá» giÆ°Æ¡ng mặt mẹ , anh chỉ thá»ang nhá»› trong mÆ¡ hồ, mỠảo . Chỉ biết là mẹ xinh đẹp lắm , mẹ dịu dà ng nhân háºu lắm, chà Ãt là cho đến khi mẹ bá» ba mà theo ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó.
MÆ°á»i bốn tuổi, chÆ°a đủ trà khôn để hiểu hết chuyện Ä‘á»i, nhÆ° ng đủ Hữu Bằng hiểu hà nh Ä‘á»™ng mẹ là m là sai trái . Ngà y ngà y nhìn ba buồn Ä‘au bên ảnh mẹ , khoé mắt trÅ©ng sâu , cÆ¡m không muốn ăn, nÆ°á»›c không muốn uống, Hữu Bằng biết là ba đã yêu thÆ°Æ¡ng , đã nhá»› nhung, Ä‘au khổ vì mẹ biết bao.
Ngà y ngà y, những tiếng ngoại tình, phản bá»™i , theo trai, cắm sừng lên đầu... của ngÆ°á»i lá»›n cứ láºp Ä‘i lặp bên tai, là m lòng cáºu bé thiên vá» cuá»™c sống ná»™i tâm thêm nặng ná» Ä‘au Ä‘á»›n. Má»—i lần nghe ai nhắc đến mẹ là cáºu nghe xấu hổ , nghe căm háºn. Tại sao mẹ lại bá» ba, trong khi ba đã yêu thÆ°Æ¡ng, cÆ°ng chiá»u mẹ hÆ¡n trứng má»ng ? NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia có Ä‘iểm gì hÆ¡n ba được ? Lẽ nà o chỉ là dục vá»ng thấp hèn nhÆ° lá»i má»i ngÆ°á»i chê bai chỉ trÃch?
Má»™t ngà y , hai ngà y, những ngà y mẹ má»›i rá»i nhà , đêm nà o Hữu Bằng cÅ©ng khóc . Cáºu nhá»› mẹ cồn cà o gan ruá»™t , nhá»› không sao ngủ được . Ôm chiếc gối và o lòng, cáºu đã nguyện cầu, đã chá» mong mẹ quay trở lại . Ba cÅ©ng thế, ông đã nói vá»›i cáºu rằng . Ông không há» giáºn mẹ, cÅ©ng nhÆ° sẳn sà ng bá» qua tất cả . Mẹ Æ i ! Mau trở vá» Ä‘i. Bao nhiêu ngÆ°á»i trông mẹ, cả ná»™i cÅ©ng đêm ngà y thá» thẫn ngóng trông.
Thá»i gian lặng lẽ trôi Ä‘i, má»›i đó đã má»™t năm rồi, ná»—i nhá»› thÆ°Æ¡ng khắc khá»ai đã trở thà nh thù háºn trong lòng cáºu con trai 15 tuổi . Cáºu đã Ä‘em tất cả hình ảnh của con ngÆ°á»i mình yêu thÆ°Æ¡ng nhất ra đốt bá» vá»›i lá»i thá» sẽ háºn thù, sẽ không bao giá» tha thứ.
Chiá»u hôm đó Ä‘i là m trở vá», nhìn những hình ảnh thân thÆ°Æ¡ng bị đốt vụn thà nh tro, ba đã lặng ngÆ°á»i chết Ä‘iếng. Không nói má»™t lá»i cÅ©ng chẳng rầy con má»™t tiếng, ông bá» và o phòng nằm khóc. Hữu Bằng đến bên cha cảm thấy thÆ°Æ¡ng cha vô hạn, cáºu bảo :
- Ba Æ¡i ! Äừng buồn, cÅ©ng đừng tiếc thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà phản bá»™i ấy là m gì. Hãy quên Ä‘i, hãy cÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i vợ khác.
Nhẹ nắm tay con, ông cất giá»ng buồn buồn :
- Hữu Bằng ! Con còn nhá», chÆ°a thể hiểu được tất cả đâu . Cuá»™c Ä‘á»i ba, ngoà i mẹ của con ra, sẽ không còn yêu ai được. Trá»n kiếp nà y, ba sẽ ở váºy nuôi con, sẽ cho con tất cả tình cảm của má»™t ngÆ°á»i cha và lòng yêu thÆ°Æ¡ng của mẹ.
- Ba !
Ôm ông và o lòng, cáºu bé Hữu Bằng đã khóc.
CÅ©ng may, anh lanh trÃ, nghÄ© được cách "tiếp má»™c di hoa" tìm được Tịnh Nghi là m kẻ thế thân. Chứ không thì giỠđây cô Kim Tuyết nà o đó đã là vợ của anh rồi.
Tịnh Nghi sẽ nháºn lá»i là m vợ há» cho mình trong bao lâu nhỉ ? Hữu Bằng Ä‘á»™t nhiên lo sợ . Giá mà cô ả đồng ý là m vợ há» của anh đến già , đến chết nhỉ . Công bằng mà nói, thế gian nà y kiếm được má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ả chẳng dá»… đâu . Gan` gà n, bÆ°á»›ng bÆ°á»›ng hay trả lá»i nhÆ°ng cÅ©ng vui vui.
Mãi nghÄ©, và o đến nhà lúc nà o không biết , Hữu Bằng vui vẻ bÆ°á»›c vá»™i ra sau, hy vá»ng kịp bá»a cÆ¡m chiá»u.
Æ ! Chuyện gì thế nà y ? Hữu Bằng dừng chân ngÆ¡ ngác. Sao ná»™i má»™t góc, ba má»™t góc buồn thiu , mâm cÆ¡m lạnh tanh, lặng ngắt dá»n lên bà n. Cả con Sen cÅ©ng ngồi bó gối nÆ¡i góc cầu thang, mắt hoe hoe Ä‘á».
- Nội... Ba ! Chuyện gì thế ?
BÆ°á»›c vá»™i đến bên bà , Hữu Bằng lo lắng. Äôi mắt ngÆ°á»›c lên, bà nhìn anh má»™t cái u buồn rồi chuyển nhanh vá» phÃa ông Thái :
- Chuyện nà y con nói đi.
- Con không nói được đâu . - Ông Thái lắc đầu cháºm rãi - M a nói hay hÆ¡n.
- Ta là m sao mà nói được bây giá».
Giá»ng bà nghèn nghẹn . Hữu Bằng can`g lo sợ cuống cuồng :
- Có chuyện gì a ? Sao thái độ của nội và ba úp mở lạ lùng thế.
- Số là ... - Bà ngáºp ngừng rồi lắc đầu Ä‘au khổ - Ná»™i không nói được . Sen ! Hay là con nói Ä‘i.
- Dạ - ÄÆ°a tay quẹt ngang mắt, con Sen thút thÃt rồi khóc oà lên - Cáºu Bằng Æ¡i ! Em bé trong bụng cô Nghi bị mất rồi.
- Tưởng chuyện gì ? - Hữu Bằng thở phà o ra nhẹ nhõm - Ô ! Sao hả Sen ! Mà y vừa nói gì ?
Thấy má»i ngÆ°á»i đồng tròn xoe mắt nhìn mình kinh ngạc, Hữu Bằng giáºt mình chợt nhá»› . Anh đã có má»™t phản ứng không đúng vá»›i má»™t ngÆ°á»i cha nghe ti con mình bị mất.
- Dạ, con nói em bé trong bụng cô Nghi bị mất rồi . - Con Sen lặp lại.
- Hả ?
Chiếc cặp da trong tay bị buông cho rÆ¡i xuống đất , Hữu Bằng cố thể hiện má»™t sá»± buồn Ä‘au, mất mát . NhÆ°ng... phải buồn cỡ nà o má»›i đúng đây ? Äể có cảm giác tháºt , anh cố tưởng tượng ra mình vừa bị mất má»™t hợp đồng :
- Sao lại như thế chứ ?
- Tất cả cũng tại con . - Bà Thanh buồn rầu ngước mắt lên trách nhẹ - Con không cho Tịnh Nghi sỠdụng chung toilet nên mới ra nông nỗi.
Khốn kiếp ! Hữu Bằng mắng thầm trong bụng . Äúng là cay nhÆ° cà cuống chết Ä‘Ãt vẫn còn cay, khéo lá»±a lý do để anh bị ná»™i và ba trách móc.
- Con mau và o vá»›i vợ con Ä‘i, nhá»› lá»±a lá»i an ủi đó . Từ sáng đến giá», vì quá buồn rầu , nó không chịu ăn uống gì.
- Vâng . - Hữu Bằng gáºt đầu nhanh- Mà ba và ná»™i cÅ©ng đừng Ä‘au lòng quá . Sẩy mất thì thôi, mai mốt sanh đứa khác, lo gì.
Nói rồi không để ý đến vẻ mặt của ba và ná»™i , Hữu Bằng Ä‘i thẳng lên lầu, lòng thầm lo sợ . Liệu mình có Ä‘i sai nÆ°á»›c cá» không ? RÅ© được ná»—i lo cho ba và ná»™i , hay khiến há» phải phiá»n lòng ? Cuối cùng, má»i chuyện chỉ có ả Tịnh Nghi kia là được lợi.
Ãch xì... ách xì...
Vừa bước và o ph`ong, Hữu Bằng bỗng bị hắc hơi liên tục , tối tăm cảm mặt mà y . Có mùi gì lạ quá, tựa như mùi đà n bà đẻ.
- Sao váºy ? Cảm rồi à ?
Tiếng Tịnh Nghi văng vẳng . Hữu Bằng ngẩng đầu lên , giáºn đùng đùng khi nháºn ra cô ả Ä‘ang chá»…m chệ nằm dà i trên giÆ°á»ng nệm của mình, miệng nhồm nhoà n nhai trái ổi xanh to tÆ°á»›ng.
- Lại lên giÆ°á»ng tôi nằm hả ? Sao mà cô lì thế ?
- Không phải lì đâu . - Tịnh Nghi ngá»am má»™t miếng ổi to - Tình thế bắt buá»™c thôi . Tôi bị sẩy thai , dÄ© nhiên là phải nằm trên giÆ°á»ng rồi . Cứ năm phút má»™t lần, ná»™i và ba anh lại và o thăm , là m sao tôi xuống nằm ở salon được.
Hừ ! Cứng lá»i , Hữu Bằng không còn lý lẽ . ÄÆ°a tay ná»›i lá»ng cà vạt , anh gằn giá»ng :
- Cô cÅ©ng khéo chá»n lý do lắm đó . Äừng tưởng tôi không biết cô muốn lợi dụng cÆ¡ há»™i trả Ä‘Å©a tôi . Liệu hồn đấy !
Nhún vai không trả lá»i , Tịnh Nghi chấm mạnh trái ổi và o gói muối á»›t đặt trên đầu giÆ°á»ng. Hữu Bằng trông thấy , kêu lên hốt hoảng :
- Trá»i Æ¡i, trá»i ! Cô định báo hại cho kiến lên cắn tôi nữa , phải không ?
- Äừng lo . - Tịnh Nghi vẫn thản nhiên - Kiến không ăn muối đâu.
Lại không có lý do bắt bẻ . ChÆ°a kịp tìm ra lý do khác trả đòn, anh lại phải hắc hÆ¡i vì... má»™t mùi dâu , nó dÆ°á»ng nhÆ° được phát ra từ ngÆ°á»i của Tịnh Nghi.
- Cô xức thứ dầu quái quỷ gì mà hôi thế ?
- À ! Dầu Hồng Hoa . - Tịnh Nghi cÆ°á»i vui vẻ - Thứ dầu mấy bà đẻ hay xà i đó mà .
Trá»i đất Æ¡i! Hữu Bằng nghe kinh hãi . Trong Ä‘á»i anh sợ nhất mùi dầu nóng, kế tiếp là mùi Nhị Thiên ÄÆ°á»ng.
- Cô xuống mau, không khéo trây đầy giÆ°á»ng tôi đó.
Cốc... cốc... cốc...
Tiếng gõ cá»a chợt vang Ä‘á»™t ngá»™t, Tịnh Nghi và Hữu Bằng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi cả hai cùng nhau quýnh quáng . Ba và ná»™i và o đó... nằm xuống mau Ä‘i.
Tịnh Nghi vá»™i vã nằm xuốgn giÆ°á»ng, còn Hữu Bằng láºt Ä‘áºt chạy đến ngồi cạnh bên cô mà lòng đầy ghê sợ . Trá»i Æ¡i ! Mùi dầu nồng nặc quá, dá»… chừng Tịnh Nghi đã đổ cả chai dầu lên ngÆ°á»i váºy.
Chỉ kịp kéo chiếc chăn lên đắp ná»a thân ngÆ°á»i, cánh cá»a đã báºt mở ra. Ông Thái và bà Thanh há»›t hãi bÆ°á»›c và o :
- Xin lá»—i, vì gõ cá»a lâu quá không thấy Ä‘á»™ng tịnh gì , ná»™i sợ . - Nói đến đây, bà bá»—ng kêu lên hốt hoảng - Tịnh Nghi ! Cháu ăn ổi hả ?
- Dạ...
Tịnh Nghi còn lúng túng , Hữu Bằng đã giáºt mạnh trái ổi khá»i tay cô :
- Không có... Con ăn.
Nói rồi, thấy mắt nội vẫn chưa tin lắm , Hữu Bằng vội đưa trái ổi lên miệng cắn một miếng to , nhai rau ráu :
- Không hiểu sao , dạo nà y con thèm ăn chua quá.
Nhìn ông Thái má»™t cái, bà Thanh bÆ°á»›c lên nắm lấy tay Tịnh Nghi , ân cần há»i :
- Con thấy đỡ chưa ?
- Dạ , cám Æ¡n ná»™i , con đỡ nhiá»u rồi.
Tịnh Nghi trả lá»i vẻ yếu á»›t . Bà Thanh lại lấy chai Hồng Hoa dầu ra, đổ đầy lên chân Tịnh Nghi . - Con nhá»› phải thoa dầu thÆ°á»ng xuyên đó . Má»™t lần sẩy bằng ba lần sanh , không dá»… ngÆ°Æ¡i được đâu . Hữu Bằng ! Ná»™i giao chai dầu nà y cho cháu . Cứ cáhc ná»a tiếng thì thoa má»™t lần . Ráng Ä‘i con. Ngà y trÆ°á»›c , lúc mẹ con sanh con , bà nhá»› ba con phải thức suốt mấy ngà y lo săn sóc . Nói có mặt nó đây , bà không thèm bá»›t má»™t lá»i . Ngà y đó, cả bệnh viện ai cÅ©ng khen ngợi ba con cả.
- Ná»™i à ! - Nhón tay cầm lấy cả chai dâu , Hữu Bằng nhăn nhó - Con biết rồi , ná»™i đừng láºp Ä‘i lặp lại mãi thế , không khéo lại là m ba con buồn đấy.
- Hả ? Ờ... - Quay nhìn ông Thái cúi đầu lặng lẽ bÆ°á»›c ra khá»i phòng sau câu nói của mình, bà Thanh tặc lưỡi - Ná»™i lại quên nữa rồi . Tháºt tá»™i nghiệp ! Tho6i , con ráng lo săn sóc Tịnh Nghi , ná»™i ra vá»›i nó đây . Nói xong, bà đứng dáºy tất tả bÆ°á»›c Ä‘i , trên nét mặt hằn má»™t vẻ buồn thÆ°Æ¡ng ảm đạm.
- Hữu Bằng... - Bóng bà vừa khuất sau cánh cá»a , Tịnh Nghi láºp tức báºt dáºy há»i ngay - Mẹ của anh đâu rồi ? Sao ba anh lại buồn, má»—i khi nghe ai nhắc đến bà hả ?
- Không phải chuyện của cô . - Trừng mắt, Hữu Bằng ném trả trái ổi và o ngÆ°á»i Tịnh Nghi - Ä‚n lẹ Ä‘i, rồi mau dá»n giÆ°á»ng trả cho tôi đó.
Rồi lòng cÅ©ng quặn Ä‘au , Hữu Bằng bÆ°á»›c nhanh và o toilet . MÆ°á»i bốn năm rồi, ba vẫn không quên được ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà phản bá»™i kia . Vẫn hy vá»ng đợi chá» bà ta quay trở lại .Sao lại thế ? Sao ba không nghÄ© rằng , bà ta đã quên mất ông lẫn đứa con mình đã sanh ra nà y ? Giá» nà y , nÆ¡i góc biển chân trá»i nà o, bà ta Ä‘ang nhởn nhÆ¡, vui say ân ái bên ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó . Mà ... liệu có là ông ta không , hay là bà cÅ©ng bỠông ta nhÆ° từng bá» ba rồi ?
Vùi mạnh đầu và o chiếc khăn, Hữu Bằng chỉ muốn hét to lên . Trong phút chốc , chỉ muốn chạy ra mắng Tịnh Nghi cho hả giáºn.
NhÆ°ng tháºt ức lòng, khi anh trở ra, Tịnh Nghi đã ngủ say.
GÆ°Æ¡ng mặt bầu lên trông ánh đèn hồng, cô ngủ vô tÆ° nhÆ° đứa trẻ trên ghế salon . Chiếc giÆ°á»ng của anh đã được cô trải phẳng phiu , ngăn nắp , nhÆ°ng Hữu Bằng vẫn nghe bá»±c bá»™i , vẫN không tà i nà o ngủ được.
Ãch xì... Ãch xì...
Lại ngồi dáºy . Hữu Bằng pháºp phồng cánh mÅ©i . Tịnh Nghi không còn ở trên giÆ°á»ng , sao mùi dầu cứ nồng nặc váºy ? Trá»i Æ¡i ! Trên gối , trên chăn, nÆ¡i nà o cÅ©ng có . Ngồi dáºy bÆ°á»›c đến bà n là m việc , lấy quyển nháºt ký ra , Hữu Bằng ngồi luôn đến sáng.
- Nà y, Hữu Bằng ! Bao giá» thì cáºu đặt thẳng vấn Ä‘á» vá»›i ông ta hả ?
- Nhanh tay lên nhé, mảnh đất ấy vị trà ngon là nh lắm .Tôi nghe nói nhiá»u tay cÅ©ng dòm ngó, ngấm nghé lắm rồi.
- Còn phải nói, ngay trung tâm thà nh phố, xây dá»±ng mô hình cao ốc kết hợp siêu thị nhÆ° váºy là thuáºn lợi lắm . Bảo đảm lá»i không dÆ°á»›i má»™t tá»· đồng.
- Nè, tá»› thấy ngà y mai , nhân sinh nháºt con gái ông ta, cáºu bà n luôn là kịp . Äừng quên dắt vợ theo nhé ? Ông ta thÃch là m ăn vá»›i nhữngngÆ°á»i cÆ°ng vợ và ... sợ vợ nhÆ° ông ta lắm.
Những lá»i cố vấn của bạn be cứ vang mãi bên tai Hữu Bằng là m anh suy nghÄ© mãi . Lần đầu tiên tá»± lá»±c, được ba tin tưởng giao hết trách nhiệm quản lý tám nhà hà ng lá»›n . Hữu Bằng có má»™t kế hoạch riêng của bản thân mình.
Anh không ham phần lợi nhuáºn lá»›n lao , cÅ©ng không tham già u hÆ¡n nữa . Phần thu nháºp của tám nhà hà ng danh tiếng luôn đông khách đủ bảo đảm cuá»™c sống phong lÆ°u cho gia đình của anh rồi . Hữu Bằng chỉ muốn thá» sức , thá» tà i của mình thôi . Liệu anh có đủ bản lÄ©nh thuyết phục ông Trần đó chịu hợp tác vá»›i mình.
Mối quan hệ của ông và anh không thân thiết lắm,chỉ gặp nhau trên bà n tiệc và i lần . Liệu ông có tin tưởng cùng anh hợp tác má»™t kế hoạch lá»›n nhÆ° váºy , trong khi xung quanh ông có rất nhiá»u đối tác dạnh dà y kinh nghiệm, tên tuổi lừng lẫy hÆ¡n nhiá»u.
Ngà y mai nà y là cÆ¡ há»™i cuối cùng. Nắm chặt tá» thiệp má»i trong tay , Hữu Bằng biết rõ . Ngà y mai không chỉ có anh mà còn rất nhiá»u ngÆ°á»i sẽ ngá» lá»i , không khéo sẽ là má»™t cuá»™c đấu giá vá» quyá»n lợi nữa. Chao ! Sao anh hồi há»™p quá, có nên bá» cuá»™c trÆ°á»›c khi thất bại không ?
Không đâu . Hữu Bằng lắc đầu tá»± cÆ°á»i mình yếu bóng vÃa. XÆ°a nay anh tá»± tin và quyết đóan lắm mà , không thất bại được đâu . Ngà y mai, anh quyết định phải già nh thắng lợi cho bằng được . Liệu sá»± có mặt của Tịnh Nghi có giúp gì cho anh không ? Vợ của ai thì còn có thể hy vá»ng , chứ cô ả đừng hòng, không phá bỉnh đã là may lắm rồi . Hãy nghì vá» món quà đầy ấn tượng dan`h cho cô con gái lên tám của ông ta, có lẽ chắc ăn hÆ¡n.
- Cáºu chủ à ! Äến nhà rồi.
Mãi suy nghÄ©, đến nhà lúc nà o không biết . Äến khi được viên tà i xế nhắc nhở, Hữu Bằng má»›i giáºt mình chợt tỉnh. Xách chiếc cặp bÆ°á»›c lên lầu, quên cả việc ghé qua phòng thăm bà ná»™i , Hữu Bằng lại miên man nghÄ© vá» bản kế hoạch. ChÆ°a nháºn được lá»i má»i cá»™ng tác mà anh đã nghÄ© và o chi tiết.
- Ê ! VỠrồi hả ? Lại đây, tôi có cái nà y cho anh xem đây.
Vừa bÆ°á»›c và o phòng, chÆ°a kịp thở Hữu Bằng đã nghe giá»ng Tịnh Nghi rÃu rÃt . HÆ¡i liếc mắt nhìn vá» phÃa cô , anh lầm lì :
- Gì hả ?
Không trả lá»i anh, Tịnh Nghi kéo nhẹ sợi dáºy mình Ä‘ang cầm trên taỵ Ngay láºp tức, má»™t tấm mà n từ từ chạy ngang chia đôi giÆ°á»ng ngủ của anh là m thà nh hai phần bằng nhau . Hữu Bằng bá»±c dá»c :
- Lại muốn giở trò gì ? Hát cải lương à ?
- Không phải hát cải lÆ°Æ¡ng mà . - Tịnh Nghi cÆ°á»i khúc khÃch - NhÆ° váºy tiện hÆ¡n có thể ngủ thoải mái mà không sợ bên nà y nhìn thấy bên kia.
- Bên nà y nhìn thấy bên kia là sao chứ ? Ädôi mà y chau lại . - Hổng lẽ cô muốn nói rằng, tôi sẽ ngủ ná»a bên nà y, còn cô ngủ ná»a bên kia.
- Äúng váºy . - Tịnh Nghi cÆ°á»i hà há»ng - Äây là cách lưỡng toà n kỳ mỹ nhâ;t, tôi phải nghÄ© mãi má»™t ngà y má»›i ra đó.
- Không có ná»a bên nà y, ná»a bên kia gì cả . - Hữu Bằng cắt ngang giòng cảm hứng của Tịnh Nghi - Tôi sẽ ngủ trên giÆ°á»ng và cô trở vá» salon nhÆ° cÅ©.
- Không . Tôi không muốn ngủ salon đâu . - Tịnh Nghi lắc đầu nhanh - Ở dÆ°á»›i nóng và đau lÆ°ng lắm . Ngủ trên giÆ°á»ng ngon hÆ¡n nhiá»u.
Hữu Bằng không trả lá»i cô, bởi hÆ¡n má»™t tuần ngủ trên ghế salon tránh mùi đầu "Ä‘Ã n bà đẻ " của Tịnh Nghi , anh đã biết ná»—i khổ của ngÆ°á»i nằm co ro trên ghế salon. Máy lạnh chạy Ä‘á»u Ä‘á»u váºy mà lÆ°ng áo anh lúc nà o cÅ©ng đẫm đầy mồ hôi cả . Sáng ra thức dáºy, ngoà i cái khổ Ä‘au mình, còn gánh luôn cái cổ bị trặc , cứng ngắt không sao xoay được . Äó là chÆ°a kể lúc ngủ say, lỡ lăn ngÆ°á»i té "phịch " luôn xuống đấy , đầu Ä‘áºp "cạch" xuống ná»n gạch men má»™t cái nghe Ä‘au Ä‘iếng.
CÅ©ng nhÆ° Tịnh Nghi sau hÆ¡n má»™t tuần nằm trên chăn êm, nệm ấm đã so sánh được sá»± bất công má»™t trá»i má»™t vá»±c của nệm lò xo và ghế salon, nên bắt đầu giở quẻ.
- Äi mà ... - Tịnh Nghi kéo dà i giá»ng ra , năn nỉ - Cả cái giÆ°á»ng rá»™ng thênh thana nằm không hết , anh Ä‘Ã nh lòng nà o bất tôi ngủ trên ghế salon nhÆ° váºy... - NgÆ°ng má»™t chút, thấy Hữu Bằng vẫn lặng thinh, Tịnh Nghi nói tiếp - Nếu anh sợ cháºt , tôi sẽ dá»i cái mà n xÃt và o trong . Anh hai phần, tôi má»™t phần thôi, có được không ?
- Không được . - Hữu Bằng cháºm buông từng tiếng . Dầu biết ngủ trên ghế salon khổ lắm ,nhÆ°ng anh không thể nà o nằm cạnh Tịnh Nghi đâu . - Hãy từ bỠý nghÄ© Ä‘iên rồ kia Ä‘i nhé . Cả ban ngà y, cả lúc tôi Ä‘i vắng cÅ©ng cấm cô đặt chân lên giÆ°á»ng ngủ của tôi . Mau dẹp bá» cái mà n kia cho khuất mắt tôi.
Nói xong, bá» mặc thái Ä‘á»™ tiu nghỉu của Tịnh Nghi, Hữu Bằng bÆ°á»›c vá»™i và o toilet . Những dá»± tÃnh vá» kế hoạch phát triển khu chung cÆ° cao cấp lại hiện ra xâm chiếm toà n bá»™ ý nghÄ© của anh.
Mình sẽ tặng cho con gái ông Trần má»™t món quà đặt biệt , tháºt ấn tượng . NhÆ°ng biết mua món gì bây giá» nhỉ ? Ông ta già u quá, lại có bao ngÆ°á»i cầu cạnh . Có lẽ nên tặng cho cô bé má»™t nhẫn kim cÆ°Æ¡ng tháºt lá»›n.
Mình sẽ phải dắt ả Tịnh Nghi kia theo Æ° ? Hữu Bằng nghe vÆ°á»›ng báºn, anh tháºt chẳng thÃch sá»± có mặt của cô bên cạnh má»™t chút nà o. NhÆ°ng đám bạn thân đã cố vấn vá»›i anh rồi, ông Trần chỉ thÃch là m ăn vá»›i những ai dắt theo ngÆ°á»i đẹp bên mình. Mà Tịnh Nghi có đẹp không nhỉ Thá» so sánh cô vá»›i vợ má»™t và i ngÆ°á»i bạn trong giá»›i là m ăn , Hữu Bằng tạm an lòng . CÅ©ng không tệ lắm, chỉ sợ cách ứng xá» , ăn nói vụng vá» , quê mùa lố bịch của ả thôi . Qúy bà giá»›i thượng lÆ°u nhiá»u chuyện lắm , chuyên bÆ°Æ¡i móc khuyế t Ä‘iểm của nhau ra chê trách , dè bỉu thôi . Chà , gay go tháºt ! Phải huấn luyện gấp cho ả má»™t và i chiêu giao tiếp . BÆ°á»›c ra , thấy Tịnh Nghi hãy còn buồn hiu ngồi bên chiếc mà n bị tháo xuống, Hữu Bằng vui vẻ :
- Lại đây, tôi có tin mừng tặng cô đây.
- Tin gì ? - Mắt Tịnh Nghi sáng lên ngay - Có phải anh đã suy nghÄ© lại , đồng ý cho tôi ngủ trên giÆ°á»ng ?
- Quên chuyện cÅ© Ä‘i . - Nụ cÆ°á»i trên môi biến mất , Hữu Bằng cau có - Tôi muốn cô chuẩn bị tinh thần, ngà y mai Ä‘i dá»± sinh nháºt vá»›i tôi.
- Äi dá»± sinh nháºt vá»›i anh ?- Tịnh Nghi tá» vẻ nghi ngá» - Sao bá»—ng dÆ°ng đổi tÃnh thế nà y ? - À... Rồi nhÆ° chợt hiểu , cô gục gáºt đầu . - Hẳn là có dụng ý rồi , phải không ?
- Äừng nói nhiá»u. - Hữu Bằng bá»±c bá»™i - Nghe tôi dặn đây . Nhiệm vụ của cô ngà y mai là phải chá»n cho mình má»™t chiếc áo dạ há»™i tháºt đẹp, tháºt sang trá»ng, Ä‘eo tất cả nữ trang và o và nhá»› không được nói nhiá»u , ăn nhiá»u trong bữa tiệc . Còn bây giá» là má»™t số câu xã giao cô cần phải há»c thuá»™c lòng.
- Tôi chẳng hỠvà cũng chẳng đi đâu cả . Anh không phải sợ mất mặt đâu.
Nói rồi, cô cúi xuống lo xếp cái mà n cho ngay ngắn lại .Hữu Bằng giáºn dữ :
- Thế là ý gì đây ? Ngang ngạnh , bÆ°á»›ng bỉnh à ? Äừng quên tôi là ông chủ.
- Và tôi là má»™t nhân viên chứ gì ? Tịnh Nghi tiếp lá»i - Vâng, thÆ°a ông chủ, tôi là m sao quên được , khi ngà y mai đã đến kỳ hạn lãnh lÆ°Æ¡ng rồi.
- Thế sao cô còn dám cãi lá»i tôi ? Có muốn bị cắt lÆ°Æ¡ng không ?
Hữu Bằng nói với vẻ bỠtrên . Tịnh Nghi vẫn thản nhiên :
- Tôi không cãi lá»i anh. Không là m chẳng qua những việc anh vừa bảo tôi là m không nằm trong danh sách những việc tôi cần phải là m . Hợp đồng còn ghi rõ đây, ông có muốn xem lại không ?
Äúng là mồm năm miệng bảy . Hữu Bằng biết mình không tà i nà o cãi lại Tịnh Nghi, Ä‘Ã nh phải lùi má»™t bÆ°á»›c . Anh hạ giá»ng :
- Nếu váºy thì tôi sẽ trả thêm cho cô hai trăm ngà n cho riêng công việc giao tiếp nà y, được chứ ?
- Không được . - Tịnh Nghi vẫn bÆ°á»›ng bỉnh lắc đầu - XÆ°a nay, tôi vốn không quen giao tiếp nên dù rất ham tiá»n, tôi cÅ©ng Ä‘Ã nh từ chối.
- Không khó lắm đâu . - Hữu Bằng không hay mình Ä‘ang năn nỉ cô - Cô chỉ cần đến đó, tha hồ ăn uống và ngắm nhìn ngÆ°á»i đẹp.
- TÃnh tôi xÆ°a nay quen giữ vững láºp trÆ°á»ng, anh không cách nà o lay chuyển được đâu . Trừ khi...
Mỉm cÆ°á»i ranh mãnh , Tịnh Nghi bá» ngang câu nói, Hữu Bằng nôn nóng :
- Trừ khi thế nà o ?
- Trừ khi anh cÅ©ng thay đổi láºp trÆ°á»ng, đồng ý cho tôi được phép ngủ trên giÆ°á»ng.
Hất mặt lên, Tịnh Nghi nói với vẻ nắm chắc phần thắng trong tay.
- Äừng hòng.
Hữu Bằng hét to giáºn dữ .XÆ°a nay, anh không có thói quen nhượng bá»™.
- Váºy thì anh cÅ©ng đừng hòng bắt tôi cùng dá»± sinh nháºt gì gì đó . - Tịnh Nghi nheo má»™t con mắt lại - À ! Mà tôi cÅ©ng có thể Ä‘i để chiá»u lòng anh đó, nhÆ°ng sẽ giở quẻ giữa chừng. Ê mặt, đừng trách tôi không nói trÆ°á»›c.
- Tịnh Nghi !
Hữu Bằng trừng to đôi mắt , Tịnh Nghi cũng mở tròn đôi đồng tỠ. Một cuộc đấu nhãn bắt đầu.
Năm phút, sáu phút rồi 10 phút trôi qua trong căng thẳng . Ngoà i sá»± im lặng chỉ còn nghe tiếng đồng hồ tÃch tắc gõ nhịp Ä‘á»u . Không ngá» cô ả lại gan lỳ đến thế ? Hữu Bằng thoáng nao lòng . XÆ°a nay, chÆ°a má»™t ai dám thẳng thừng nhìn chòng chá»c anh nhÆ° cô váºy . Äám nhân viên chẳng kể là m gì . Các bạn anh thÆ°á»ng bảo vá»›i nhau rằng, thằng Bằng có cặp nhãn thần trông dữ lắm , chẳng thể nà o thắng ná»—i nó đâu. Váºy mà đôi mắt của Tịnh Nghi trong vắt nhÆ° mặt hồ sen, Ä‘en tuyá»n vá»›i đôi rèm mi cong vút lại chẳng biết sợ là gì, cứ mở to sáng quắc nhÆ° muốn thu trá»n hồn anh váºy.
Äôi mắt sao đẹp quá, can`g nhìn cà ng đẹp cà ng mê mẩn tâm hồn, để má»™t cái gì đó tháºt lạ là m lòng Hữu Bằng phải nao nao, để anh không thể nà o giáºn nổi . Äôi mắt dịu dần, dịu dần Ä‘i chá»›p liá»n mấy cái , Hữu Bằng gáºt đầu . Nháºn lá»i cô mà không hiểu vì sao hôm nay mình dá»… dà ng má»™t cách bất thÆ°á»ng.
- Những gì dặn đêm qua, còn nhớ đủ chứ ?
Vừa má»›i trả lá»i xong, lại bị há»i, Tịnh Nghi tức quá, hét lên :
- Nhá»› rồi . Sao anh cứ lẩm cẩm há»i Ä‘i há»i lại nhÆ° ông cụ váºy ? Có cần tôi lặp lại từ đầu không ?
- Không cần. - Khoát tay, quay ngÆ°á»i qua bấm cá»a mở xe, Hữu Bằng lại nói - Nhá»›, đừng nói nhiá»u.
- CÅ©ng không được ăn nhiá»u nữa chứ gì ?
Cắt ngang lá»i anh, Tịnh Nghi nhăn mặt ngáp má»™t cái dà i . Hữu Bằng Ä‘áºp mạnh xuống tay cô:
- Nà y, một lát và o trong không được ngáp đâu.
- Hả ? - Tịnh Nghi lại ngáp, mắt lá» Ä‘á» - Buồn ngủ quá, là m sao nÃn được . Ai bảo anh hồi đêm bắt tôi thức khuya quá là m gì ?
- Buồn ngủ cÅ©ng phải nÃn.
Bảo cô mà Hữu Bằng nghe buồn ngáp rồi . Hồi đêm nà y đâu phải mình cô, mà anh cÅ©ng thức táºn hai giá» sáng, để bắt cô há»c thuá»™c lòng những câu giao tiếp thông thÆ°á»ng trong giá»›i thượng lÆ°u :
- Xuống xe Ä‘i . - Tịnh Nghi nóng lòng - NgÆ°á»i ta Ä‘ang nhìn anh đó.
- Biết rồi . - Vuốt mặt, vùng thoát cơn buồn ngủ, Hữu Bằng hồi hộp - Chuẩn bị xong chưa ?
- Xong rồi. - Tịnh Nghi Ä‘eo ngay chiếc bóp lên vai, rồi nhi nhảnh mở cá»a xe bÆ°á»›c xuống.
- Ngồi yên đó . - Hữu Bằng gắt nhẹ - Äể tôi mở cá»a . Nhá»›, cặp tay tôi cho tình tứ nhé.
- Ừ.
Tịnh Nghi gáºt đầu, sá»a lại má»™t nếp nhăn trên áo . Chà ! Nhìn Hữu Bằng và o vai má»™t ngÆ°á»i chồng ga lăng cùng vợ, Tịnh Nghi thấy buồn cÆ°á»i quá . Ngồ ngá»™ là m sao ấy.
- À ! Chà o Hữu Bằng. Äức phu nhân Ä‘i dá»± sinh nháºt đó à ?
Từ phÃa đối diện, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khoát tay má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đi đến . Thấy Hữu Bằng, anh to kêu lên vui vẻ :
- Chà ! Äúng là có mắt tinh Ä‘á»i, phu nhân đẹp nhÆ° hoa háºu váºy.
- Anh quá khen thôi.
Nắm má»™t góc áo, Tịnh Nghi nhún nhẹ theo phong cách má»™t tiểu thÆ° thÆ°á»ng lÆ°u đầu thế ká»· mÆ°á»i chÃn, là m Hữu Bằng nghe thẹn quá trá»i . Sao mà điệu quá váºy ? Äá»™ng tác nà y, anh nhá»› mình đã chẳng há» dạy cho cô.
- Và o chứ ? - Thấy Hữu Bằng cứ đứng ngây ra đó, ngÆ°á»i bạn kêu lên - Tá»› tháºt chÆ°a thấy ai ngÆ¡ ngẩn trÆ°á»›c sắc đẹp của vợ nhÆ° cáºu cả.
- NgÆ°á»i ta lịch sá»± ga lăng váºy . - NgÆ°á»i vợ kế bên bây giá» cằn nhằn - Chẳng phải nhÆ° anh, tối ngà y sáng đêm không ngó ngà ng đến vợ con.
- Suỵt ! - Äặt ngón tay lên môi vợ, ngÆ°á»i thanh niên nháy mắt - Nên nhá»›, hợp đồng hôm nay quan trá»ng lắm.
- Dạ, cháu chà o chú ạ.
Từ sau cánh cá»a, ông Trần bảnh bao trong bá»™ veston trắng, cầu kỳ vá»›i chiếc cà vạt nâu Ä‘á», há»›n hở tiến ra đón khách . Hừu Bằng và ngÆ°á»i thanh niên đồng đứng thẳng lên, hÃt hÆ¡i cúi đầu chà o trang trá»ng, chÆ°a kịp nói câu gì, đã nghe giá»ng Tịnh Nghi vang lên trong vút .
Last edited by khungcodangcap; 18-11-2008 at 08:10 PM.
|
10-03-2008, 08:56 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 7
Không chỉ Hữu Bằng sợ Ä‘iếng hồn, mà cả ngÆ°á»i bạn đứng cạnh bên cÅ©ng tái xanh mặt mÅ©i . Vá»™i đứng nhÃch ra xa, anh ta kéo cô vợ và o sát lòng mình, nhÆ° ngầm nói vá»›i ông Trần rằng mình không dÃnh dáng gì đến cô gái vô duyên kia cả.
Cả thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, cả giá»›i thượng lÆ°u, ai cÅ©ng biết ông Trần sợ nhất cái chữ già . Năm mÆ°Æ¡i hai tuổi, nhÆ°ng ông không thÃch ngÆ°á»i ta gá»i mình bằng chú, dù kẻ ấy má»›i mÆ°á»i tám, hai mÆ°Æ¡i, ông cÅ©ng Ä‘á»u xÆ°ng anh tuốt . Bởi má»™t lý do rất dá»… thÆ°Æ¡ng, dá»… dà ng thông cảm, vợ của ông hãy còn quá trẻ, cô ấy năm nay hai mÆ°Æ¡i tám tuổi.
Ậy ! Äừng hiểu lầm, Xuân Hoa không phải là bồ nhÃ, cÅ©ng chẳng phải vợ bé của ông đâu . Cô là vợ chÃnh thức, cô vợ duy nhất trong Ä‘á»i mà ông cÆ°ng còn hÆ¡n châu báu trong Ä‘á»i . Bao nhiêu huyá»n thoại được truyá»n ra lan truyá»n khắp các giá»›i vá» sá»± cÆ°ng chiá»u Æ°u ái của ông dà nh cho vợ là m các vị phu nhân phải thèm thuồng, ganh tỵ . Mà Xuân Hoa thì có đẹp đẽ gì cho cam.
Nói chẳng ai tin, phải nhìn táºn mắt kìa . Lần đầu tiên gặp ông và phu nhân trong bà n tiệc, Hữu Bằng suýt tà đã phải buá»™t lên lá»i ngạc nhiên rồi . Tháºt không ngá» phu nhân của ông lại có nhan sắc tầm thÆ°á»ng thế, nếu không muốn bảo là bị xấu . Rụt rè, Ãt nói, cô chẳng biết gì vá» giao tiếp . Suốt buổi tiệc dà i cứ cúi đầu bối rối, má»—i lần nghe ai há»i đến, đôi má cứ Ä‘á» bừng lên e thẹn.
Thế nhÆ°ng vẻ quê mùa, kém cá»i của Xuân Hoa không là m ông xấu hổ chút nà o . Ngược lại, ông còn tỠý vui mừng và thÃch thú, cÆ°á»i lá»›n giữa bà n tiệc . Ông khoe rằng mình tháºt là diá»…m phúc má»›i cÆ°á»›i được má»™t cô vợ Ä‘oan trang thùy mị thế.
Không chỉ yêu thÆ°Æ¡ng, ông còn tá» vẻ sợ Xuân Hoa ra mặt . Chỉ cần má»™t cái chau mà y không đồng ý của cô là ông có thể bá» tất cả . Hợp đồng bạc tá»·, danh dá»± vá»›i bạn bè lúc đó vá»›i ông Ä‘á»u vô nghÄ©a . Chỉ có nụ cÆ°á»i của cô là tất cả vá»›i ông thôi.
Äá»i sao có chuyện lạ lùng thế nhỉ ? Không chỉ có mấy bà xì xầm ganh tỵ, mà cánh Ä‘Ã n ông vốn bà ng quang nhÆ° Hữu Bằng cÅ©ng phải xì xầm thắc mắc . Xuân Hoa có bùa phép gì khiến ông phải chết mê, chết mệt ?
Sau má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra dà i, má»i ngÆ°á»i được biết rằng Xuân Hoa vốn là má»™t nhân viên rất chạy việc của ông . Sá»± chu đáo, táºn tụy, nét dịu dà ng và nhân háºu của cô đã là m trái tim ông xao Ä‘á»™ng sau gần bốn mÆ°Æ¡i năm mê mải chốn thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Tuy kém ông đến ná»a tuổi Ä‘á»i, song bên ngoà i nhìn và o, tháºt ra không chênh lệch mấy . Thế nhÆ°ng ông vẫn luôn lo sợ, luôn là m cho mình trẻ xuống bằng cách mặc các mà u tháºt tÆ°Æ¡i, tháºt trẻ . Mái tóc nhuá»™m Ä‘en, Ä‘i đứng nhanh nhẹn chÆ°a đủ, ông còn bắt tất cả nhân viên trong công ty, từ lá»›n đến nhá» phải răm rắp gá»i mình bằng anh và bà thì bằng chị.
Nên câu chà o vừa qua của Tịnh Nghi khác nà o gáo nÆ°á»›c lạnh tạt và o mặt ông giữa mùa băng gÃa . XÆ°Æ¡ng quai hà m bạnh ra, đôi mắt tối xầm Ä‘i, ông áºm ừ cho qua lệ.
- Mừng sinh nháºt bé Trâm Nhi, em có món quà má»n tặng anh . Chúc cháu bé mau ăn, chóng lá»›n.
Cố tình nháºn mạnh chữ “anh†xoa dịu cÆ¡n tá»± ái giữa lòng ông, Hữu Bằng chÆ°a kịp xóa ấn tượng xấu, đã nghe Tịnh Nghi láu táu chen và o :
- Cháu cÅ©ng có món quà nhá» tặng bé Trâm Nhi đây . Tháºt không ngá» chú già mà có con nhá» thế.
- Thôi đủ rồi . - Không còn nhịn nổi, Hữu Bằng kéo mạnh tay Tịnh Nghi và o má»™t góc, hầm hầm giáºn dữ - Äã bảo nói Ãt thôi, sao cứ chen và o thế ? Có biết ông ta chỉ thÃch được gá»i bằng anh không ? Cứ chú chú, cháu cháu hoà i váºy ?
- Kêu ông bằng anh ư ? - Tịnh Nghi tròn đôi mắt - Ô …
- Ô, ô cái gì ! - Hữu Bằng trừng đôi mắt - Cái hợp đồng béo bở nà y coi nhÆ° bị cô phá há»ng mất rồi.
- Tôi đâu biết . - Cụp đôi rèm mi, Tịnh Nghi ân háºn - Xin lá»—i anh.
- Xin lá»—i thì được cóc khô gì . - Hữu Bằng thở Hắt ra - Cứ coi tôi chÆ°a gặp thá»i thôi . Mau biến Ä‘i tìm má»™t chá»— ngồi cho khuất mắt, đừng là m phiá»n tôi nữa.
Nói rồi, bá» mặc Tịnh Nghi đứng ngay gnÆ°á»i ra giữa đám đông xa lạ, Hữu Bằng bÆ°á»›c đến đám bạn quen . Không còn cÆ¡ há»™i tranh già nh, anh buồn bã rót má»™t ly rượu đầy uống cạn.
- KÃnh thÆ°a quý vị, sau phần cắt bánh là tiết mục khai quà . - Từ chiếc micro trên sân khấu, anh MC thu hút sá»± Chú ý của má»i ngÆ°á»i bằng chất giá»ng trầm ấm của mình - Trong tiết mục nà y, để tăng thêm phần thú vị, chủ nhân đã treo giải thưởng cho món quà ấn tượng nhất đêm nay . Phần thưởng sẽ là má»™t vòng bạch kim tháºt đẹp, nạm đầy kim cÆ°Æ¡ng, trị giá năm triệu đồng kèm theo má»™t yêu cầu, nghÄ©a là vị khách may mắn sẽ được quyá»n yêu cầu chủ nhân má»™t Ä‘iá»u kiện.
á»’ ! Phần thưởng tháºt là hấp dẫn, không phải là chiếc vòng tay mà chÃnh là lá»i yêu cầu béo bở kia là m hà ng trăm thá»±c khách xôn xao náo nức cả lên . Hữu Bằng đặt vá»™i ly rượu xuống bà n . Hy vá»ng chiếc nhẫn kim cÆ°Æ¡ng sáu cara của anh sẽ tạo được chút nà o ấn tượng.
- Xin má»i bé Trầm Nhi.
Từ trên bục cao, bé Trầm Nhi đẹp như một thiên thần trong chiếc áo đầm bằng voan trắng đang lần lượt tháo tung những món quà đặt đầy lên tấm thảm nhung.
- Bé có thÃch không ? - Anh MC cất giá»ng há»i má»—i khi có món quà được đặt lên bà n.
- Không thÃch.
Những cái lắc đầu kéo theo những tiếng thở phà o thââ€t vá»ng . ChÆ°a đến lượt mình, nhÆ°ng Hữu Bằng cÅ©ng thở dà i ra chán nản . Không hy vá»ng gì đâu, bởi món quà của anh chỉ là má»™t trong những chiếc nhẫn kim cÆ°Æ¡ng được đặt xuống bà n má»™t cách há» hững kia . Cô bé còn quá nhỠđể có thể nháºn biết được giá trị của những viên đá tròn chiếu ngá»i lấp lánh.
- A ! Äẹp quá, ba Æ¡i ! Mẹ Æ i ! Con búp bê nà y đẹp quá.
Cuối cùng, cô bé cÅ©ng tìm được món quà ấn tượng mà mình Æ°a thÃch . Äó chÃnh là má»™t con búp bê dá»… thÆ°Æ¡ng . Món quà chẳng là gì so vá»›i những viên kim cÆ°Æ¡ng lóng lánh kia, nhÆ°ng được cô bé thÃch vì nó có thể chÆ¡i được . Thế … chủ Nhân của món quà đó là ai nhỉ Những đôi mắt nhìn nhau tiếc rẻ, trách sao mình ngu ngốc, chẳng tìm hiểu kỹ tâm lý trẻ em.
- Má»™t lần nữa, chúng tôi xin lặp lại . Má»i chủ nhân của con búp bê lên sân khấu.
Tiếng nhạc ngÆ°ng bặt, ánh đèn pha lê rá»i vá» phÃa cầu thang soi rõ bóng má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang cháºm rãi bÆ°á»›c lên sân khấu . Là má»™t cô gái à ? Hữu Bằng hÆ°á»›ng mắt nhìn lên, bất chợt nghe tay chân lạnh hẳn . Ôi ! Tim nhÆ° không còn Ä‘áºp nữa trong lồng ngá»±c . Là m sao anh cố thể nà o ngỠđược … chủ nhân con búp bê vừa Ä‘oạt giải kia lại chÃnh là Tịnh Nghi được chứ ?
Cúi đầu chà o khán giả một lượt, Tịnh Nghi quay sang đứa bé . Nựng nhẹ má nó, cô vui vẻ :
- Em thÃch con búp bê nà y lắm hả ?
- Em thÃch lắm . - Trầm Nhi gáºt đầu - Mà chị Æ i ! Chị tên gì váºy ?
- Chị Tên Tịnh Nghi . Äể chị giúp em chÆ¡i nhé . Con búp bê không chỉ biết hát, nó còn biết nhảy đầm nữa đó.
- Tháºt không chị ?
Trầm Nhi háu hức Tịnh Nghi gáºt đầu, cầm con búp bê lên, báºt công tắc rồi đặt xuống bà n . Ngay láºp tức, má»™t Ä‘iệu nhạc Lambada vang lên rá»™n rả, con búp bê cÅ©ng nhún nhảy theo . Cặp mông của búp bê lắc lÆ° trong chiếc áo đầm rá»™ng tùng xòe, tháºt buồn cÆ°á»i, ngá»™ nghÄ©nh :
- Ô ! Hay quá, hay quá đi . - Vỗ tay, Trầm Nhi nhảy lên mừng rỡ - Chị Nghi ơi ! Em cám ơn chị lắm.
- Vâng ! Tháºt là má»™t khung cảnh tháºt dá»… thÆ°Æ¡ng, nhà nhãnh, phải không các bạn . - Thấy sân khấu bị Tịnh Nghi và bé Trầm Nhi chiếm dụng khá lâu, anh MC tế nhị chen lá»i - Má»™t lần nữa, để chúc mừng bé Trầm Nhi thêm má»™t tuổi vá»›i tháºt nhiá»u hạnh phúc, xin quý vị hãy tặng cho bé má»™t trà ng pháo tay tháºt lá»›n, tháºt nồng nà n . - NgÆ°ng má»™t chút, cho tiêâ€ng vá»— tay dịu dần Ä‘i, anh MC vui vẻ - Và bây giá» moâ€i là phần thú vị, hấp dẫn nhất chÆ°Æ¡ng trình đêm nay . Xin má»i chủ nhân lên tặng quà cho cô Tịnh Nghi.
Ãnh đèn phô- tô di Ä‘á»™ng . Ông Trần bÆ°á»›c lên sân khấu vá»›i vẻ mặt ngá»i hạnh phúc . Nắm lấy tay Tịnh Nghi, nhÆ° quên hết chuyện vừa qua, ông vui vẻ :
- Cám oi+n cô đã tặng cho con gái tôi má»™t món quà tháºt tuyệt vá»i.
- Cháu … à … tôi cảm ơn anh.
CÆ°á»i vui, Tịnh Nghi nháºn phần thưởng trong tiếng thở phà o thoát nạn cá»a Hữu Bằng . May mà cô ả kịp nhá»› ra, không gá»i ông Trần bằng chú nhÆ° lúc nãy.
- Không có chi . - Mát lòng vì tiếng anh, ông Trần hà o hứng - Và bây giỠđến lá»i yêu cầu của cô đây . Cô muốn ta là m Ä‘iá»u gì cho cô hả ?
Qủa là cÆ¡ há»™i bằng và ng . Nhiá»u cặp mắt ganh tỵ hÆ°á»›ng vá» phÃa Hữu Bằng . Dù không cố ý mà gÆ°Æ¡ng mặt anh bổng hất lên vá»›i vẻ tá»± hà o . Tịnh Nghi thông minh, nhạy bén, giá»i ứng xá», thế nà o cÅ©ng hiểu ý của anh đòi anh ký bằng được bản hợp đồng.
- Dạ. Tôi không có yêu cầu gì cả . Nhưng
Gì thế nà y ? ChÆ°a kịp mừng, tim Hữu Bằng lại giáºt thót lên lo sợ trong lồng ngá»±c, Tịnh Nghi lại má»™t lần nữa là m bản hợp đồng trợt khá»i tầm tay của anh rồi.
- Chỉ xin anh bá» qua, đừng giáºn . Lúc nãy ngoà i sân, tôi đã lỡ lá»i gá»i anh bằng chú.
Má»™t tiếng cÆ°á»i rồi nhiá»u tiếng cÆ°á»i lan rá»™ng dần ra, cả há»™t trÆ°á»ng trong phút chốc dáºy ầm lên tiếng cÆ°á»i giòn nhÆ° bắp nổ . Dù biết nhÆ° váºy là khiến nhã, là bất lịch sá»± vô vùng, nhÆ°ng cánh đông lại nghÄ© ai cÅ©ng cÆ°á»i, ông biết ai mà giáºn . HÆ¡n nữa, đây lại là má»™t chuyện quá buồn cÆ°á»i.
- Vợ cáºu tháºt hâm rồi đấy . - Anh bạn lúc sáng chứng kiến câu chuyện khÃch nhẹ và o hông Hữu Bằng, cÆ°á»i thú vị - Những lá»i nhÆ° váºy cÅ©ng nghÄ© ra.
Hừ ! TÃm mặt, Hữu Bằng chỉ muốn bÆ°á»›c lên tát cho Tịnh Nghui mấy cái, rồi há»i xem cô ăn cái gì mà ngu ngốc quá . Chuyện lúc sáng chỉ hai ngÆ°á»i biết, bây giá» nói thế, chẳng khác nà o bố cáo cùng bà n dân thiên hạ rằng : Ông Trần Æ¡i, ông Trần ! Ông quả tháºt là đã già rồi, sao cứ thÃch ngÆ°á»i ta gá»i bằng anh váºy ? Ngay bản thân anh còn cảm thấy giáºn lây thì nói gì ông Trần ?
Quả Tháºt, trên sân khấu, mặt ông Trần Ä‘ang tÃm dần Ä‘i, sượng ngắt . Nở nụ CÆ°á»i gượng gạo, ông cất giá»ng khà n khà n :
- Không có chuyện gì, tôi không thấy giáºn đâu . Gá»i bằng chú thì bằng chú, có sao đâu . Dù sao tôi cÅ©ng già rồi.
Äó chẳng qua chỉ là cách nói các ông thôi, nhÆ°ng Tịnh Nghi lại quá tháºt thà , quá ngu ngốc tin ngay :
- Vâng . Äúng váºy đó . Chú nói váºy, cháu yên tâm rồi . Già có gì xấu đâu mà phải sợ . Nên từ nay cháu Ä‘á» nghi, chú cứ để má»i ngÆ°á»i xÆ°ng hô cho đúng tuổi tác . Chứ … - Rùn vai, cô cÆ°á»i là lắc - Cháu nhÆ° vầy, phải gá»i chú bằng anh … nói tháºt, nghe kỳ cục quá.
- Ờ, Ỡ… - Ông Trần gáºt đầu, cÆ°á»i vui …
NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i, ai cÅ©ng thấy rõ xÆ°Æ¡ng quai hà m ông bạnh lại, chỉ có Tịnh Nghi là vô tình không nhìn thấy.
- Dạ, nhÆ° váºy là hết rồi . Cảm Æ¡n chú vá» phần thưởng . Xin chà o má»i ngÆ°á»i.
- Äược rồi . Xin má»i quý khách nháºp tiệc Ä‘i thôi.
Mất hẳn vẻ linh hoạt, vui vẻ lúc đầu, ông Trần ngượng nghịu bảo má»i ngÆ°á»i rồi bÆ°á»›c nhÆ° chạy xuống sân khấu, tìm má»™t cái bà n trong góc vắng, ngồi yên lặng lẽ.
Má»™t số thá»±c khách cầm theo ly rượu bÆ°á»›c đến gần ông . Há» Ä‘ang tranh thủ gạ gẫm ông ký hợp đồng đấy . Hữu Bằng nhÆ°á»›ng mắt nhìn theo trong tiếc rẻ . Cánh cá»a vốn cháºt ấy đã không còn lối cho anh đặt chân rồi . Nghe tức giáºn đùng đùng, anh bÆ°á»›c đến nắm tay Tịnh Nghi . Lôi cô ra khá»i kệ thức ăn, anh rÃt nhá» :
- Trá»i Æ¡i ! Tịnh Nghi ! cô ngu tháºt hay cố tình trả Ä‘Å©a tôi ? Äã biết tôi cần bản hợp đồng, sao cô cứ năm lần bảy lượt chá»c giáºn ông ta hả ?
- Ông ta lại giáºn à ? - Tịnh Nghi ngÆ¡ ngác - tôi chỉ nói sá»± tháºt thôi, có xúc phạm gì đến ông ấy đâu chứ ? Rõ rà ng, anh cÅ©ng thấy lúc nãy, ông ta đồng tình cùng vá»›i tôi lắm mà .
- Ngu ngốc ! - Dúi mạnh đầu Tịnh Nghi má»™t cái, Hữu Bằng thở hắt ra - Tôi tháºt hối háºn đã Ä‘em cô theo đấy.
- Bản hợp đồng đó quan trá»ng vá»›i anh lắm hả ?
Tay xoa xoa đầu chỗ bị dà đau, Tịnh Nghi tỠvẻ quan tâm . Hữu
Bằng xẳng giá»ng :
- Không quan trá»ng thì việc gì tôi phải hạ mình chấp nháºn cho cô được lên giÆ°á»ng chứ ? Há»i váºy cÅ©ng há»i, đúng là ngu ngốc quá . Lúc nãy, thay vì vá»› vẩn nói mấy lá»i chá»c tức ngÆ°á»i ta, cô đã có thể yêu cầu ông ta nháºn lá»i ký hợp đồng vá»›i tôi rồi.
- Ừ nhỉ ? - Tịnh Nghi cốc mạnh xuống trán mình - Tôi đúng là ngu ngốc quá . Xin lỗi anh.
- Lại xin lá»—i. - Hữu Bằng rùn nhẹ vai chán nản - Có lẽ trong Ä‘á»i cô, hai từ xin lá»—i là hai từ dá»… nói nhất thôi.
- Rồi tôi phải là m gì bây giỠđây ? - Tịnh Nghi lại kêu lên khi thấy Hữu Bằng dợm quay lÆ°ng - Äến xin lá»—i, năn nỉ giùm anh có Ä‘dược không ?
- Xin cô hai chữ bình yên . - Chấy hai tay lại, Hữu Bằng xá cô má»™t cái dà i - Là m Æ¡n đừng gây chuyện nữa, tìm má»™t góc, ăn cho no đợi tan tiệc rồi vá».
Nói rồi, Hữu Bằng quay lưng bỠđi ngay . Anh bạn lúc sáng lại bước lại gần :
- Vừa mắng cho má»™t tráºn à ? CÅ©ng đáng thôi . Y nhÆ° bà vợ tôi kìa, tối ngà y chỉ biết ăn diện, me nheo chẳng được tÃch sá»± gì.
Uống một hơi cạn ly rượu trên tay, Hữu Bằng mới quay đầu lại :
- Thế cáºu sao rồi ? Có cÆ¡ há»™i gì không ?
- Chút Ãt. - Anh ta nói không tá»± tin lắm.
- Ông Trần đã nháºn hồ sÆ¡ của tá»›, cÅ©ng nhÆ° đã nháºn của hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i nữa và hứa sẽ trả lá»i và o cuối buổi tiệc hôm nay.
- Váºy thì chúc mừng cáºu.
Chạm nhẹ ly rượu và o ly ngÆ°á»i bạn may mắn hÆ¡n mình, uống cạn rồi Hữu Bằng lại bá» sang bà n khác . Anh không muốn nghe hắn ta lải nhải vá» kế hoạch mà mình đặt bao kỳ vá»ng . Tất cả cÅ©ng tại Tịnh Nghi thôi, không thì Ãt ra trong phút nà y, anh cÅ©ng có được má»™t phần mÆ°á»i hy vá»ng nhÆ° bao nhiêu ngÆ°á»i váºy.
Mà Tinh Nghi đâu rồi nhỉ ? ÄÆ°a mắt và o giữa đám đông nhá»™n nhịp, Hữu Bằng không nhìn thấy cô đâu cả, anh chỉ nhìn thấy ông Trần . Ông Ä‘ang ngồi trên má»™t chiếc bà n trong góc vắng, cạnh xấp hợp đồng dà y cá»™m . Ông không xem, mà cÅ©ng chẳng cần phải xem đâu, hẳn bây giỠđây, hình ảnh ngÆ°á»i đối tác đã được ông quyết định rồi . Cầm lấy chiếc Ä‘Å©a, Hữu Bằng chá»n thức ăn má»™t cách vô hồn.
- Nà y, cáºu Ä‘oán xem, ai sẽ là ngÆ°á»i may mắn nhất đêm nay hả ? - NgÆ°á»i bạn lúc nãy lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt Hữu Bằng - Tá»› hồi há»™p quá, buổi tiệc sắp tà n rồi.
Không trả lá»i, Hữu Bằng hÆ°á»›ng mắt nhìn vá» phÃa ông Trần . Giá» quyết định đã đến, ông đứng lên khá»i ghế, má»™t đám đông láºp tức vây kÃn lấy ông . Hữu Bằng cÅ©ng theo chân ngÆ°á»i bạn bÆ°á»›c bÆ°á»›c và o, anh tháºt muốn chúc mừng ngÆ°á»i may mắn.
- Tôi đã xem qua các hợp đồng … - Ông Trần cất giá»ng từ tốn - Tất cả Ä‘á»u hay, Ä‘á»u hợp ý tôi, nhÆ°ng ngặt ná»—i, kế hoạch thì nhiá»u, mà tôi chỉ có má»™t mảnh đất thôi, nên mong các bạn thứ lá»—i, cÅ©ng đừng buồn khi tôi chỉ chá»n ông Thanh đây là ngÆ°á»i đôi tác.
- Khoan tuyên bố đã anh !
Má»i ngÆ°á»i chÆ°a kịp quay sang chúc mừng con ngÆ°á»i may mắn, đã nghe từ sau lÆ°ng mình giá»ng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vang trong trẻo.
- á»’ Xuân Hoa ! - Nghe giá»ng nói nà y ông Trần vá»™i đứng báºt dáºy ngay - Em có ý kiến gì chăng ?
Ô ! Thì ra là bà chủ . Nép mình sang bên nhÆ°á»ng lối cho má»™t thiếu phụ bÆ°á»›c và o, Hữu Bằng nghe khó chịu . Việc trá»ng đại nhÆ° váºy sao ông Trần có thể để Ä‘Ã n bà xen và o chứ ?
- Em không có ý kiến gì, chỉ xin anh đừng là m em khó xá» thôi . - Xuân Hoa bÆ°á»›c đến cạnh ông, ân cần nói - Bởi trÆ°á»›c anh, em đã lỡ hứa ky hợp đồng vá»›i ngÆ°á»i khác mất rồi.
Hứa vá»›i ngÆ°á»i khác Æ° ? Äám đông quay lại nhìn nhau trà n đầy hy vá»ng . Chỉ có Hữu Bằng là bất bình giúp ông Thanh . Sao lại vô lý thế ? Chuyệ.n hợp đồng đáng gÃa bạc tỉ, chỉ cần lá»i hứa của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thôi Æ° ? Ông Trần chắc chẳng Ä‘á»i nà o chấp nháºn đâu.
Nhưng hoà n toà n trái ngược với nhữ ng gì Hữu Bằng vừa nghĩ, ông Trần chẳng những không bực mình, mà còn vui mững ra mặt :
- á»’ ! Hay quá ! Em lỡ hứa rồi thì anh phải nháºn lá»i thôi . NgÆ°á»i đó là ai váºy ?
- Cám Æ¡n anh. - Xuân Hoa cÆ°á»i rạng rỡ rồi quay ra sau gá»i lá»›n - Trầm Nhi ! Dẫn chị ấy ra đây.
Chị Æ° ? Lại thêm má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà . Hữu Bằng chÆ°a kịp trá» môi dè bỉu đã vá»™ tròn đôi mắt . Trá»i hỡi ! Tỉnh hay mÆ¡ ? Anh đã say chÆ°a mà nhìn thấy ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c và o là Tịnh Nghi váºy hả ?
Là cô ta Æ° ? Ông Trần vụt sa sầm nét mặt khi nháºn ra ngÆ°á»i đối tác chÃnh là kẻ đã là m mất mặt ông.
- Là cô ta đó . - Xuân Hoa nhẹ gáºt đầu - Em biết giữa anh và cô ta có chút hiểu lầm, nhÆ°ng … em thÃch cô ta lắm, cả Trầm Nhi cÅ©ng váºy, phải không con ?
- Phải . - Trầm Nhi gáºt đầu, bà n tay nó nắm chặt tay Tịnh Nghi - Ba à ! Nháºn lá»i ký hợp đồng vá»›i chị Tịnh Nghi Ä‘i, chị ấy tốt lắm, cả buổi tối đút con ăn xúp đấy.
- Tịnh Nghi đút con ăn xúp sao ? - Äôi mà y giản nhanh, ông Trần sụp ngồi xuống cạnh Trầm Nhi, âu yếm nói - Thế con ăn được mấy chén nà o ?
ÄÆ°a hai ngón tay lên, Trầm Nhi nÅ©ng nịu :
- Hai chén láºn . Mà chị Nghi còn hứa … mai mốt sẽ ghé nhà đút con ăn cÆ¡m nữa . Ba biết không … - Ôm lấy cổ ông, nó chợt thì thầm - Lúc nãy, mẹ đã Ä‘Ã n cho chị Tịnh Nghi nghe đó.
- Tháºt sao ?
Ông Trần tá» vẻ bất ngá» . Trầm Nhi gáºt đầu :
- Tháºt mà . Cả con, cả me,, cả chị Tịnh Nghi đã có má»™t buổi tối tháºt tuyệt trên lầu đó ba . Ba … ký hợp đồng vá»›i chị Tịnh Nghi Ä‘i . Không thì … con và mẹ sẽ giáºn ba luông đấy.
- Äừng giáºn cục cÆ°ng … - Bế Trầm Nhi đứng dáºy, ông Trần vui vẻ - Con thừa biết, xÆ°a nay ba chÆ°a bao giá» dám cãi lịnh mẹ mà , huống hồ chi lại … thêm lịnh của cô công chúa nữa . Ký hợp đồng vá»›i Tịnh Nghi chứ gì … chuyện đó đâu khó gì.
- Ôi ! Ba tháºt tuyệt vá»i.
Reo lá»›n, hôn đánh chụt lên má ông má»™t cái, Trầm Nhi vuá»™t khá»i tay ông chạy đến bên Tịnh Nghi, vui vẻ :
- Chị Tịnh Nghi ơi ! Ba đồng ý rồi . Chị vui không hả ?
- Chị vui lắm . - Mỉm cÆ°á»i, Tịnh Nghi bÆ°á»›c đến gần ông - Cám Æ¡n chú đã cho cháu cÆ¡ há»™i tốt …
Lại chú ! Hữu Bằng giáºm chân kêu trá»i, tức nghẹn, Tịnh Nghi nhÆ° không hiểu ná»—i lo sợ của anh, ung dung nói :
- Cháu biết … chú không thÃch ngÆ°á»i khác gá»i mình bằng chú vì sợ gìa sẽ không xứng vá»›i cô, nhÆ°ng … cháu không nghÄ© váºy đâu . Vì qua tâm sá»± Vá»›i cô, cháu biết dù cháu, dù má»i ngÆ°á»i có kêu chú bằng gì, cô vẫn cứ yêu chú không thay đổi . Chú tháºt hạnh phúc bên cạnh má»™t ngÆ°á»i vợ dịu dà ng, nhân háºu và má»™t cô con gái đẹp tá»±a thiên thần . Cháu tháºt sá»± chúc mững và cầu mong những Ä‘iá»u tốt đẹp nhất sẽ đến vá»›i cô chú.
- Cám Æ¡n nhé Tịnh Nghi . - Xuân Hoa bÆ°á»›c lên nắm lấy tay Tịnh Nghi trìu mến - Nếu không có cháu, cô sẽ không bao giá» biết anh Trần yêu cô nhiá»u nhÆ° thế . Thấy anh ấy cứ bắt buá»™c má»i ngÆ°á»i gá»i bằng anh, cô cứ sợ, cứ thắc thá»m trong lòng, ngỡ anh ấy chê cô già … muốn tìm thêm má»™t cô bồ nhÃ.
- Không đâu … - Ông Trần vá»™i kêu lên - Äừng nghÄ© oan cho anh nhÆ° váºy . Anh không bao giá» có ý định … vá»›i mấy cô nhân viên đáng tuổi con mình.
- Không có ý định, mà cứ bắt ngÆ°á»i ta gá»i mình bằng anh, xÆ°ng em ngá»t sá»›t.
Xuân Hoa liếc yêu chồng . Ông Trần gãi tóc vụng vỠ:
- Thì … nhÆ° Tịnh Nghi nói đó … Tại anh sợ gìa, không xứng vá»›i em . Lẽ nà o vì chuyện nà y … mà cả năm nay em u sầu, Ãt buồn Ãt nói … bá» luôn thói quen đánh Ä‘Ã n, cÅ©ng nhÆ° không chịu đến công ty cùng anh nhÆ° trÆ°á»›c nữa ?
- Äúng váºy . - Xuân Hoa nhẹ Gáºt đầu - Nhìn anh cứ anh anh, em em vá»›i mấy cô nhân viên trẻ đẹp, em buồn tủi quá … Mặc cảm mình già , mình xấu nên chẳng dám Ä‘i đâu.
- Tá»™i nghiệp cho vợ anh chÆ°a - Vòng tay ô lấy Xuân Hoa, ông Trần xót xa - Sao em không chịu nói, cứ âm thầm Ä‘au khổ hả ? Nếu biết em ghen nhÆ° váºy, anh sẽ bắt nhân viên gá»i mình bằng bác, bằng ông hết …
- Bây giá» thì không cần nữa . - Vòng tay sang cổ ông, Xuân Hoa âu yếm - Äã hiểu được tình cảm của anh rồi, em vui lắm . Nên dù cho thiên hạ có gá»i anh bằng gì em cÅ©ng không sợ . Anh mãi mãi là chồng của em, là ba của bé Trầm Nhi.
- Chị Tịnh Nghi Æ¡i ! Sao hôm nay ba mẹ của em nói gì nhiá»u thế ? Em nghe mà chẳng hiểu được gì ?
Bé Trầm Nhi bá»—ng cất giá»ng trong veo cắt ngang dòng tâm sá»± của đôi vợ chồng già . Giáºt mình, sá»±c tỉnh, ngượng ngùng vì mình tâm sá»± giữa đám đông, Xuân Hoa Ä‘á» bừng đôi má . Nép sau lÆ°ng chồng , cô đấm tay và o vai ông túi bụi :
- CÅ©ng tại anh không . Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i em đó …
- Chẳng há» gì . - Nắm lấy tay Xuân Hoa, ông Trần ngẩn mặt tá»± hà o - Có thế, ngÆ°á»i ta má»›i hiểu vợ chồng mình là cặp vợ chồng hạnh phúc nhất trần gian . Tịnh Nghi ! Chú nói thế, cháu thấy đúng không nà o ?
- Dạ đúng ạ.
Tịnh Nghi gáºt đầu . Ông Trần lại tiếp tục :
- Nhá» cháu mà vợ chồng chú hiểu được nhau . Bản hợp đồng đó vá» tay cháu tháºt không oan má»™t chút nà o . Ông bạn gìa của ta nãy giá» nghe qua chắc hiểu rồi, không cần ta phải thanh minh, cÅ©ng không giáºn ta đâu.
Ngưng một chút, ông tiếp :
- Nà o, hợp đồng của cháu đâu, đưa ta xem nà o …
- Cháu không biết gì đâu . - Tịnh Nghi lắc đầu, lý lắc - Chuyện là m ăn, hợp đồng, xin chú hãy bà n cùng chồng cháu . Còn bây giỠ… cháu phải tìm cái gì để ăn đây . Nãy giá», chỉ lo đút bé Trầm Nhi, chÆ°a ăn gì cả.
- Không phải đâu … - Trầm Nhi ngây thơ cãi - Lúc đút em ăn, chị cũng đã ăn hết một chén xúp rồi mà .
- Suỵt ! Im Ä‘i . - Tịnh Nghi đặt má»™t ngón tay lên môi nói - kẻo má»i ngÆ°á»i lạ.i cÆ°á»i chị ham ăn bây giỠđó.
- Không có đâu . - Trầm Nhi lắc đầu - Ä‚n nhiá»u má»›i tốt, ba mẹ em vẫn thÆ°á»ng nói thế mà . Trông chị á»m nhách, ốm nhom … cần phải bồi dưỡng . Lại đây, để em dắt chị Ä‘i ăn . Có em, má»i ngÆ°á»i sẽ không mắng chị đâu . Chị thÃch ăn gì hả ? Má»™t cái đùi gà nÆ°á»›ng tháºt to có chịu không ?
- Chịu.
Năm tay Trầm Nhi, Tịnh Nghi chạy Ä‘i ngay, tiếng cÆ°á»i giòn nhÆ° cây gãy :
- Vợ của cáºu hồn nhiên quá.
Anh bạn lúc sáng lại nói nhÆ° ganh tỵ vá»›i Hữu Bằng, rồi lặng lẽ bá» Ä‘i ngay, nhÆ°á»ng chá»— cho ông Trần bÆ°á»›c xuống :
- Hữu Bằng ! Cáºu có má»™t cô vợ tháºt tuyệt vá»i . Tôi rất vui lòng cá»™ng tác vá»›i cáºu . Ngà y mai, đến công ty, ta bà n kỹ hÆ¡n nhé . Bây giỠ… thì cạn ly chúc mừng nhé.
- Vâng.
Chạm ly và o ly của ông mà hồn Hữu Bằng cứ lủng lÆ¡ ngÆ¡ ngác . Chuyện sao nhÆ° mÆ¡ nhÆ° tháºt, mÆ¡ hồ lẫn lá»™n … để anh không biết mình nên vui hay nên lo lắng nữa . Tịnh Nghi quả Khác ngÆ°á»i . Cô là m cách nà o để trở nên thân máºt vá»›i bà Xuân Hoa nhỉ ? Bà ấy xÆ°a nay nổi tiếng là khó gần gÅ©i và kiêu ngạo nhất giá»›i thượng lÆ°u ? Cả má»™t đêm dà i … Hữu Bằng cứ loay hoay tìm lá»i giải đáp, mặc cho những ly rượu và những lá»i chúc tụng rÆ¡i và o trống vắng …
Last edited by khungcodangcap; 18-11-2008 at 08:15 PM.
|
10-03-2008, 08:57 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 8
Cặp tay Tịnh Nghi bÆ°á»›c ra xe, Hữu Bằng nghe lòng vui phÆ¡i phá»›i. Cuối cùng, anh cÅ©ng má»i được kiến trúc sÆ° Minh Long thiết kế cho công trình vÄ© đại của mình. Chẳng bù cho 4 tiếng trÆ°á»›c đây, mặt anh còn tiu nghỉu, lòng chẳng còn chút hy vá»ng nà o.
Äặt chân và o là ng kinh doanh địa ốc, Hữu Bằng má»›i hay sá»± việc phức tạp hÆ¡n mình tưởng tượng nhiá»u, không dá»… dà ng nhÆ° việc Ä‘iá»u hà nh nhà hà ng, khách sạn của anh đâu. Ngà nh địa ốc không chỉ đòi há»i nhiá»u vốn, nó còn đòi há»i ngÆ°á»i kinh doanh phải co 1 kiến thức tổng hợp tháºt uyên thâm.
Chá»n địa Ä‘iểm thÃch hợp rồi, việc đầu tiên là phải má»i cho bằng được 1 kiến trúc sÆ° tên tuổi. Việc nà y quan trá»ng lắm, nó quyết định hÆ¡n tám mÆ°Æ¡i phần trăm thà nh công hay thất bại của ngÆ°á»i kinh doanh.
Theo hÆ°á»›ng dẫn của 1 số bạn bè kinh doanh nhiá»u kinh nghiệm, Hữu Bằng đã tìm đến nhà kiến trúc sÆ° Minh Long, ngÆ°á»i kỹ sÆ° đứng đầu trong giá»›i kiến trúc, từng Ä‘oạt giải cao trong các cuá»™c thi kiến trúc trên thế giá»›i. Chỉ má»—i 1 cái tên của ông thôi tòa nhà của anh chÆ°a xâ dá»±ng cÅ©ng đã có giá rồi.
NhÆ°ng đún vá»›i câu ngÆ°á»i Ä‘á»i thÆ°á»ng nói: "NgÆ°á»i tà i thÆ°á»ng có lắm táºt", nên việc má»i ông xem ra không dá»… 1 chút nà o. Phải hÆ¡n 3 lần hẹn, Hữu Bằng má»›i được ông dà nh cho 15 phút tiếp kiến. Chỉ vừ đặt vấn Ä‘á» chÆ°a kịp nói đến thù lao Hữu Bằng đã bị Ông lắc đầu từ chối.
- Xin lá»—i. Tôi dạo nà y báºn lắm, phải thiết kế hÆ¡n hai toà cao ốc.
Má»™t lần, 2 lần rồi 3 lần, cả ông Trần cÅ©ng bó tay trÆ°á»›c sá»± kêu ngạo của kiến trúc sÆ° Minh Long. Äà nh má»i ngÆ°á»i khác thôi. Hữu Bằng đã toan bá» cuá»™c... nếu nhÆ° ông Trần không kịp thá»i nhắc đến Tịnh Nghi.
Tịnh Nghị Mắt Hữu Bằng tròn xoe ngÆ¡ ngác. Anh không tin cô sẽ được việc đâu, chuyện hợp đồng hôm trÆ°á»›c chẳng qua là ... may mắn bất ngá» của anh thôi. Minh Long là 1 kiến trúc sÆ° lừng lẫy, lại vô cùng nguyên tắc và khó tÃnh. Äá»i nà o anh ta lại chịu là m ăn vá»›i 1 cô gái không tên tuổi chứ? Không hiểu sao, Hữu Bằng cứ nghÄ© rằng má»i Ä‘Ã n ông trên thế gian nà y Ä‘á»u giống nhÆ° mình. Chẳng thÃch là m ăn vá»›i Ä‘Ã n bà con gái.
- Không đâu, - Ông Trần cãi - Cáºu chá»› coi thÆ°á»ng Tịnh Nghị Cô ấy là 1 phụ nữ tuyệt vá»i, có khả năng thuyết phục má»i ngÆ°á»i nghe theo ý của mình. Không phải "đắc nhâm tâm" hay "nghệ thuáºt thà nh công" của bá»n thÆ°Æ¡ng nhân chúng ta, cô ấy có khả năng cảm hoá bằng chÃnh tấm lòng nhân háºu, bằng sá»± chân tình không mà u mè, kiểu cách của mình.
Không tin ông 1 chút nà o, nhưng nể tình và không để bị trách vỠsau, Hữu Bằng đồng ý sẽ thỠlần cuối bằng cách đưa Tịnh Nghi theo.
Lần nà y... theo ý kiến của cô, anh không xin hẹn trÆ°á»›c, cÅ©ng không đến gặp Minh Long ở công ty, mà đến thẳng nhà anh và o 1 chiá»u lặng gió.
- Kiến trúc sư không tiếp khách ngoà i giỠlà m việc đâu.
Cô ngÆ°á»i là m ra mở cá»a. CÅ©ng 1 phong cách vá»›i Minh Long, cô lắc đầu từ chối ngay 2 ngÆ°á»i khách lạ.
- Chúng tôi không phải là khách đến bà n chuyện là m ăn đâu. - Giơ cao lẵng trái cây lên, Tịnh Nghi vui vẻ - Chúng tôi là bạn đến thăm anh ấy với tư cách xã giao thôi.
- Tháºt à ?
Cô ngÆ°á»i là m tuy chÆ°a tin lắm nhÆ°ng vẫn mở rá»™ng cá»a. BÆ°á»›c đầu Tịnh Nghi đã thà nh công, để xem cô ấy là m cách gì để thuyết phục Minh Long... Tá»± nhiên... Hữu Bằng lại có cảm giác sợ Tịnh Nghi thà nh công, dù đó là điá»u anh cần. Cô ấy không thể hÆ¡n mình được.
- Xin ông bà vui lòng ngồi chá» ngoà i phòng khách. - Cô ngÆ°á»i là m chỉ tay và o ghế salon - Tôi và o thông báo.
- Váºy chị cứ tá»± nhiên.
Tịnh Nghi gáºt đầu, rồi mặc cho Hữu Bằng lịch sá»± ngồi ngay xuống, đôi mắt mở tròn, cô ngạc nhiên Ä‘i vòng quanh nhà , nhÆ° không hiểu là m sao ngÆ°á»i ta lại có thể là m nên 1 căn nhà đẹp tuyệt vá»i nhÆ° thế.
- Tịnh Nghi! Äừng tá»± tiện thế. Ngồi ngay và o ghế, ông ta sắp ra rồi đấy.
Thấy co cầm 1 chiếc bình cổ trên giá lên xem, Hữu Bằng lo lắng gá»i.
- Tôi chỉ xem 1 chút thôi. - Tịnh Nghi vẫn xoay tròn chiếc bình trên tay - Cái nà y có phải là bình cổ không hả ? Chẳng đẹp chút nà o... sao có ngÆ°á»i bảo là giá của nó cả cây và ng 1 cái.
- Cái cô cầm không phải 1 cây mà cả 10 cây đấy. - Hữu Bằng cÆ°á»i nhẹ - Kẻ là m rá»›t chẳng có tiá»n để Ä‘á»n đâu.
- Trá»i đất Æ¡i! Mắc dữ váºy sao? - Tịnh Nghi la lá»›n - Tháºt đúng là không tin nổi.
- Ai phá đồ tôi đó? - Vừa từ phòng sau Ä‘i lên, thấy có ngÆ°á»i cầm cái bình cổ của mình, Minh Long chau mà y không đồng ý.
- Dạ... em... - Tịnh Nghi đặt trả vá»™i chiếc bình lên kệ - Xin lá»—i anh... tại em lạ qúa, chÆ°a thấy bình cổ bao giá» nên tò mò xem thá». Nghe nói gÃa của nó lên đến 10 cây láºn . Äúng không anh?
- Äúng váºy. - Gáºt đầu, đôi mà y Minh Long hÆ¡i giãn ra - Äây là chiếc bình Ä‘á»i nhà Thanh đó. Mà ... cô là ai váºy? Sao bảo là khách quyen...
- Dạ... - Rùn vai, tN cÆ°á»i bẽn lẽn - Em nói gạt chị giúp việc thôi... Sá»± tháºt, em không quen anh mà chồng em... quen anh.
- Chồng của cổ - Quay đầu lại, đôi mắt Minh Long vụt sa sầm khi nháºn ra Hữu Bằng Ä‘ang ngồi trên ghế - Lại là ông. Tôi đã nói rồi, sao ông cứ tìm đến thế? Xin ông hãy vá» cho, tôi không có thói quen tiếp khách ngoà i giá» là m việc.
- á»’ không... không đâu. - Tịnh Nghi vá»™i kêu lên - Xin anh đừng giáºn. Hôm nay, chúng tôi đến đâu không bà n việc là m ăn, chỉ đến thăm anh thôi. Äây, có Ãt trái cây biếu anh chị.
- Tại sao lại Ä‘em trái cây đến thăm tôi - Minh Long gắt gá»ng - Tôi có bệnh đâu.
- Dạ không... không phải ý đó ạ . - Tịnh Nghi cà ng quýnh quáng, cầu cứu Hữu Bằng. NhÆ°ng anh vẫn bình thản ngồi yên. Chuẩn bị vá» thôi. Äã biết trÆ°á»›c chẳng kết qủa rồi.
- á»’! Có tiếng gì thế nhỉ ? - Tịnh Nghi Ä‘á»™t nhiên há»i lá»›n - Sao tá»±a nhÆ° tiếng con nÃt khóc.
- Hả - Minh Long cuống quýt - Má»i anh chị vá» ngay cho, con tôi lại khóc nữa rồi.
Nói xong, bỠmặc Hữu Bằng và Tịnh Nghi còn ở đó, Minh Long quay bước đi ngaỵ Tịnh Nghi cũng bước theo ông:
- Tiếng cháu khóc nghe lạ qúa, để tôI xem 1 chút nhé.
- Cô biết chăm sóc con nÃt Æ°?
Minh Long dịu giá»ng Ä‘i 1 chút. Tịnh Nghi cÆ°á»I hãnh diện:
- Còn phải nói. TôI là chuyên gia vá» chăm sóc con nÃt đấy.
Nói láo!
Hữu Bằng mắng thầm. Vì cảm thấy tò mò, muốn nhìn xem Tịnh Nghi sẽ đối phó ra sao vá»›i cái sinh váºt bé xÃu mà cô chÆ°a từng bế trong đôi tay kia, anh rón rén bÆ°á»›c theo.
- Trá»i đất Æ¡i! Chị là m gì váºy? - Vừa đặt chân và o phòng trẻ, Tịnh Nghi đã la to hốt hoảng - Uống sữa, chứ có phải uống thuốc đâ mà chị đè bé dữ váºy? Bé khóc cÅ©ng phải rồi.
- Tôi không muốn váºy đâu. – Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đẹp, ngÆ°á»›c đôi mắt thâm quầng lên trả lá»iv ẻ buồn bã - NhÆ°ng không đổ thì bé không chịu uống.
- Chị cho em mượn bé 1 chút nà o. – Tịnh Nghi Ä‘Æ°a tay bế gá»n lá»n đứa bé Ä‘ang khóc ngất và o lòng - Ô… ô… nÃn Ä‘i nà o, bé cÆ°ng. Äể chị dẹp hết mấy cái ly, cái muá»—ng là m bé sợ nà y Ä‘i nhé?
Má»™t tay dẹp gá»n má»› ly muá»—ng xuống chân bà n, 1 tay Tịnh Nghi lắc lÆ° đứa bé, miệng không ngừng đối đáp cùng nó:
- Ồ! Ngoan nà o bé cưng, chị cho bé xem cái nà y có đẹp không nhé?
Chùm chìa khóa chú há» trên tay Tịnh Nghi Ä‘ong Ä‘Æ°a qua lại, đứa bé nhìn theo rồi bá»—ng nhiên nÃn bặt. Bây giá», Minh Long má»›i trầm giá»ng kể:
- Bé đã 6 tháng tuổi rồi, cô xem đó, ốm còm nhom nhÆ° con ngÆ°á»it a 3 tháng váºy. Mà nhà thì… có khó khăn thiếu thốn gì. Sữa nháºp, bá»™t nháºp đủ các loại đủ cả, chỉ tại bé không chịu ăn thôi. Äến bữa ăn nà o tôiv à vợ tôi cÅ©ng phải đè ra mà đổ, khó còn hÆ¡n bị cá»±c hình tra tấn nữa. Sá»a ngon ngá»t váºy, mà bé sợ còn hÆ¡n là thuốc… cứ giãy khóc nấc lên không chịu uống.
- Trung tâm dinh dưỡng, các bác sÄ© danh tiếng, vợ chồng tôi cÅ©ng đã bế bé Ä‘i khám cả rồi. – Cô vợ chen và o bằng 1 giá»ng rầu rầu - Ai cÅ©ng bảo cÆ¡ thể bé bình thÆ°á»ng, không bệnh hoạn gì.
- Äúng là bé bình thÆ°á»ng, chẳng bệnh hoạn gì đâu. – Tịnh Nghi lè lưỡi trêu đứa bé - Chỉ tại anh chị không bei^ t cách cho bé ăn thôi. Bé còn nhá», chÆ°a biết phân biệt thuốc và sữa. Lần nà o cho ăn anh chị cÅ©ng quan trá»ng hoá, đè ép bé là m bé sợ tưởng mình sắp bị uống thuốc, nên chống cá»± lại thôi. Chị nói có đúng không hả bé?
Nói chữ bé, đầu Tịnh Nghi gáºt mạnh 1 cái là m đứa bé thÃch qúa báºt cÆ°á»i lên 1 tiếng. Minh Long mừng rỡ:
- Em Æ¡i! Con nó cÆ°á»i kìa.
- Em thấy rồi… Ôi! Cô đây dỗ bé khéo quá.
- Chuyên nghiệp mà .
Tịnh Nghi không khiêm tốn, vừa nói vừa khá»u khá»u đôi chân em bé, là m nó lại cÆ°á»i rồi bắt đầu e a, dẩu cái môi tháºt đáng yêu. Dôiv ợ chồng kến trúc sÆ° nhÆ° mê mẩn, quên hết thá»i gian bên đứa bé.
- Äể em giúp cho bé ăn cho.
Tịnh Nghi Ä‘á»™t nhiên quay đầu lại. NgÆ°á»i vợ lo sợ:
- Thôi bé đang vui, đừng là m bé khóc thét lên, khó dỗ lắm.
- Không khóc đâu. Tịnh Nghi vui vẻ lắc đầu - Chỉ xin chị pha giùm em 1 ly sữa má»›i loại sữa mà bé chÆ°a từng uống bao giá», cÅ©ng nhÆ° tìm giúp giùm em cái ly và cái muá»—ng má»›i bé chÆ°a nhìn thấy.
- Là m đi em. – Minh Long nóng lòng - Biết đâu… cô đây cho bé uống được.
- Dạ … - Cô vợ đứng dáºy và chợt ngầng ngừ - Các loại sữa ngoại đã cho bé uống thá» hết rồi, chỉ còn sữa “Cô gái Hà Lan†thôi. Sữa nà y rẻ, không biết có tốt không?
- DÄ© nhiên là tốt rồi. – Tịnh Nghi xen và o - Không những là “Cô gái Hà Lanâ€, mà là Vinamilk sữa của VN cÅ©ng tốt lắm. Chị cứ việc pha cho bé uống, đừng kén chá»n.
- Váºy cô chá» tôi 1 chút nhé.
Cô vợ bÆ°á»›c Ä‘i ngaỵ Minh Long thân máºt nói vá»›i Tịnh Nghi:
- Trông cô trẻ thế nà y, mà cô kinh nghiệm nuôi trẻ qúa. Cô được mấy bé rồi?
- Chưa. – Tịnh Nghi lắc đầu - Tôi chưa có chồng, sao có con được?
- Sao? Cô chưa có chồng à ?
Minh Long lạ lẫm. Hữu Bằng nghe ruột gan mình quặn thắt. Tịnh Nghi bây giỠmới nhớ, chối nhanh:
- Không. Em bảo là mới có chồng… chưa có con ạ.
- Váºy kinh nghiệm nà y, cô lấy từ đâu mà phong phú thế?
Minh Long tò mò. Tịnh Nghi đáp gá»n:
- Từ mẹ tôiv à các bà hà ng xóm. Nói tháºt anh nhẹ Hồi nhá», tôi từng giữ em mÆ°á»›n cho ngÆ°á»i ta đó.
Ôi trá»i Æ¡i! Hữu Bằng Ä‘Æ°a tay ôm ngá»±c nghe xấu hổ. Vinh dá»± gì nghá» vú em mà đi khoe chứ? Không khéo chút cảm tình vừa gây được sẽ bay khá»i lòng kiến trúc sÆ° Minh Long mất.
- Váºy sao? - NhÆ°ng giá»ng Minh Long không có vẻ gì coi thÆ°á»ng cả.
- Sữa tôi đã pha rồi đây, cô xem có được chưa.
NgÆ°á»iv ợ đã trở lên, tay cầm theo 1 ly sữa trông tháºt đẹp. Tịnh Nghi cầm lấy, vui vẻ trá»›t lưỡi cùng đứa bé:
- Em cưng… nhìn cái miệng chị nè… há ra… há ra… nà o… ừ… uống 1 miếng nha… ngon lắm đó….
Äứa bé đã chịu há miệng ra… nhÆ°ng không chịu nuốt.
- Nó không khóc anh à . – NgÆ°á»iv ợ vui mừng.
Tịnh Nghi cầm 1 con chó bằng nhựa lên:
- Nà o… bé nhìn xem con gì đây? Kiki đó… uống 1 miếng chi Ki khen nhé… Ùm… hoan hô bé…
Cứ thết… hết chó đến chim, đến thằn lằn, cắc ké, Tịnh Nghi dụ đứa bé uống cạn ly sữa trong sá»± vui mừng của đôi vá»+ chồng trẻ chÆ°a có kinh nghiệm nuôi con. Không chỉ thế, đút bé uống sữa xong, Tịnh Nghi còn dá»— cho bé ngủ nữa, tuyệt không có tiếng khóc nà o…
- Äến bữa ăn, anh chị cứ thoải mái vừa đùa vừa đút bé ăn. Äừng gây sức ép, tạo áp lá»±c, bé sợ sẽ bỠăn luôn đó.
Trao lại ly sữa đã cạn cho ngÆ°á»i vợ, Tịnh Nghi vui vẻ. Minh Long gáºt đầu:
- Äúng là kinh nghiệm qúy gÃa, không trãi qua không biết được đâu. Anh chị sẽ bắt chÆ°á»›c em. NhÆ°ng… giá mà được em thÆ°á»ng xuyên đến chÆ¡i thì… hay nhỉ ? Trong vấn Ä‘á» nuôi bé, anh chị chắc còn cần sá»± hÆ°á»›ng dẫn của em nhiá»u.
- á»’! Không có đâu. – Tịnh Nghi cÆ°á»i bẽn lẽn - NhÆ°ng nếu anh chị muốn t hì khi nà o rảnh, em sẽ ghé chÆ¡i. Em bé dá»… thÆ°Æ¡ng lắm . À! Còn nếu nhÆ° có gặp rắc rối gì, cứ gá»i Ä‘iện cho em. Cái gì em biết, em sẽ lhông giấu nghỠđâu.
- Váºy cho chị xin danh thiếp Ä‘i.
NgÆ°á»i vợ chìa tay Tịnh Nghi lắc đầu:
- Em không có. Äể em Ä‘á»c cho chị ghi nhé. Số Ä‘iện thoại của em là … Còn bây giá», trá»… qúa rồi, em xin phép phải vỠđây.
- Thôi chết! - Láºt đồng hồ lên xem Minh Long chợt kêu to hốt hoảng - Mãi nói mà khuya lúc nà o không biết. Hữu Bằng nãy giá» chắc nóng ruá»™t lắm rồi; mau ra vá»›i anh ấy Ä‘i thôi…
Nghe Minh Long nói thế, Hữu Bằng vội vã chuồn êm. Ra ngồi ghế salon, cầm tỠbáo lên, anh là m ra vẻ vô tình chẳng biết gì.
- Xin lỗi, vì để anh phải chỠlâu. – Bước đến gần Hữu Bằng Minh Long áy náy - Mong anh thông cảm, cháu bé quấy khóc…
- á»’! Không sao. Không có gì đâu anh đừng báºn tâm. – Äặt tá» báo xuống, Hữu Bằng sảng khoái - Tịnh Nghi mê em bé lắm, đến đâu gặp con nÃt là sán và o ngay.
- Cô ấy tuyệt vá»i lắm. – Minh Long không giấu sá»± thán phục lên ánh mắt - Sẽ là 1 ngÆ°á»i mẹ tốt cho con của anh sau nà y đấy. Và …
NgÆ°ng 1 chút, anh gãi tóc ngáºp ngừng:
- Nếu nhÆ° công trìn “TrÆ°á»ng Thiên†của anh không có gì Thay đổi thì tôi sẽ nháºn lá»i hợp tác.
- Anh nháºn lá»i hợp tác Æ°?
Hữu Bằng lắp bắp. Anh không ngá» kiến trúc sÆ° Minh Long lại nháºn lá»i dá»… dà ng nhÆ° thế. Má»™t lần nữa, Tịnh Nghi đã thắng anh rồi.
- Phải. Nháºn lá»i hợp tác vá»›i 1 Ä‘iá»u kiện…
Tha6 y Hữu Bằng cứ sững ngÆ°á»i ra, Minh Long cất giá»ng ồm ồm, Ä‘e dá»a.
- Vâng, Anh cứ nói, Ä‘iá»u kiện gì, chúng tôi cÅ©ng bằng lòng.
Hữu Bằng trang trá»ng. Minh Long gáºt đầu:
- CÅ©ng không khó lắm đâu. Chỉ cần cáºu thỉng thoảng chở Tịnh Nghi đến nhà chÆ¡i, để quân sÆ° giúp vợ chồng tôi chăm sóc bé.
- Vâng. – Hữu Bằng thở phà o ra - Tất nhiên rồi.
- Váºy ngà y maid dến công t y mình bà n tiếp nhé. – Minh Long ngáºp ngừng - Vì nhÆ° cáºu biết đó, mình không có thói quen là m việc ngoà i giá».
- Vâng. Chà o anh.
Hữu Bằng gáºt đầu nhÆ° cái máy. Tịnh Nghi quay lại nhoẽn miệng cÆ°á»i vá»›i Minh Long:
- Chà o anh, em vá»â€¦ Hôm nà o em đến, anh cho em xem những chiếc bình cổ của anh nhé.
- Hữu Bằng! Tôi đói bụng qúa. Hay là mình kiếm cái gì ăn đi nha.
Giá»ng Tịnh Nghi chợ vang lên, cắt ngang dòng hồi tưởng. Giáºt mình ngẩng đầu lên, Hữu Bằng má»›i hay, thì ra mãi nghÄ©, xe vá» gần đến nhà lúc nà o không biết. Và anh cÅ©ng chợt nhá»› ra rằng mình và Tịnh Nghi đã lỡ bữa cÆ¡m chiá»u hÆ¡n 4 tiếng rồi, bụng anh hiện cÅ©ng Ä‘ang đánh lô tô thổi kèn kê đói.
- Äị – Thấy Hữu Bằng cứ ngồi yên, Tịnh Nghi nà i nỉ - Tôi không bảo anh trả tiá»n đâu. Chầu nà y tôi bao.
- Sao hả ?
Hữu Bằng không sợ hao tiá»n, chỉ bá»±c mình cách nói của Tịnh Nghi thôi. Muốn chÆ¡i trá»™i hÆ¡n anh hả ? Con gái mà đòi bao. Äược thôi, nếu đã muốn thế thì anh dại gì mất tiá»n túi chứ?
- Cô bảo là bao tôi hả ?
- Ừ. – Tịnh Nghi gáºt đầu thẳng thắn, không có chút ngạc nhiên nà o - Mình ăn bún riêu nhé ? Tôi biết 1 quán ngon lắm đó.
- Bún riêu ư ?
Hữu Bằng cảm thấy bất ngá». Anh cứ ngỡ cô sẽ má»i mình và o 1 nhà hà ng sang trá»ng.
- Sao hả ? Không chịu ăn bún riêu à ? Thế anh thÃch ăn gì? cháo lòng hay hủ tiếu ?
- Gì cũng được.
Äã lỡ nháºn lá»id dể Tịnh Nghi chiê đãi, Hữu Bằng Ä‘Ã nh chiá»u theo quyết định của Tịnh Nghị Thú tháºt, anh cÅ©ng cảm thấy tò mò. Nếu nhÆ° nhá»› không lầm thì gần 10 năm rồi, anh chÆ°a được ăn món bún riêu dân dã đó . Suốt ngà y dá»± tiệc tùng ở nhà hà ng, anh nhÆ° quên hẳn mùi vị cÅ©ng nhÆ° tên gá»i của món bún riêu rồi.
- Váºy quẹo trái Ä‘i. Chạy qua ng~ tÆ° đèn Ä‘á», quẹo trái thêm 1 lần, đến cái quán đông đông thì dừng lại . – Tịnh Nghi sốt sắng chỉ Ä‘Æ°á»ng - Tôi đã ăn bún riêu nhiá»u quán lắm rồi, chỉ có quán nà y là ngon nhất đấy… Ê! Khoan đã… chạy từ từ thôi…
Xe vừa quẹo cua, Tịnh Nghi bỗng kêu lên:
- Tôi nghÄ© lại rồi, anh đừng Ä‘áºu xe trÆ°á»›c cá»a quán, má»i ngÆ°á»i sẽ là m lạ sẽ chú ý, khó chịu lắm. – Thấy Hữu Bằng chÆ°a hiểu, cô giải thÃch thêm - XÆ°a nay, chÆ°a có xe hÆ¡i nà o ghé ăn, nên há» sẽ ngạc nhiên. Äược rồi, anh cho xe quẹo và o hẻm nà y, Ä‘áºu lại Ä‘i… cởi cả áo vest ra nữa.
Là m theo lá»i Tịnh Nghi, Hữu Bằng không hiểu sao hôm nay mình bị nháºp bùa gì, sao bao nhiêu nguyên tắc của anh bay biến cả . Tổng giám đốc tám nhà hà ng lá»›n lại chui và o quán bún riêu, khách hà ng và đám nhân viên của anh rủi trông thấy, chẳng biết há» sẽ nghÄ© gì vá» anh nữa.
- Thôi… - Không để ý vẻ mặt sượng sùng khó chịu của Hữu Bằng, Tịnh Nghi nôn nao giục - Yên tâm Ä‘i. Vá»›i áo sÆ¡ mi, trông anh chẳng giống giám đốc 1 chút nà o, chỉ giống 1 viên chức bình thÆ°á»ng đến ăn bún riêu thôi.
- KhÔng cần pah?i khoác tay đâu. – Hữu Bằng kêu lên khi thấy Tịnh Nghi choà ng tay sang ngÆ°á»i mình 1 cácht á»± nhiên - Ở đây, đâu có ai mà đóng kic.h?
- Ờ hén! - Bá» tay ra khá»i ngÆ°á»i anh, Tịnh Nghi cÆ°á»i bẽn lẽn - Tôi quên mất, đóng kic.h riết rồi quen tay, cứ tưởng tháºt.
- Tưởng tháºt kiểu nà y, mai mốt dám cô tưởng mình là vợ tháºt của tôi thì chết mất.
Hữu Bằng nhÆ° ná»a đùa ná»a tháºt. Tịnh Nghi lè lưỡi rùn vai:
- Gì chứ, chuyện đó hổng dám tưởng đâu.
- Còn chưa biết chừng.
Äến trÆ°á»›c cá»a quán bún riêu, Hữu Bằng đừng chân ngÆ¡ ngác. Ôi chao! Không ngá» quán đông khách qúa, chẳng còn chiếc bà n nà o trống, cả ngÆ°á»i chạy bà n cÅ©ng chẳng thèm quan tâm đến khách, mạnh ai cứ việc kiếm chá»— ngồi, tháºt khác xa phong cách phục vụ của nhà hà ng luôn ân cần, săn đón…
- Hữu Bằng! Lại đây...
Tịnh Nghi đã già nh được 1 bà n trống của 1 đôi bạn sinh viên vừa đứng dáºy, tÃt trong góc cô vẫy tay gá»i lá»›n. Lách mình qua đám đông, Hữu Bằng bÆ°á»›c đến bên cô, cánh mÅ©i pháºp phồng. Mùi vị nà y, sao anh nghe quen quá.
- Ngồi đi.
Kéo chiếc ghế đẩu thấp lè tè, Tịnh Nghi vui vẻ bảo anh. Rồi hÆ°á»›ng mắt vá» phiá ngÆ°á»i chủ quán, cô hét to lanh lảnh:
- Dì Năm! Cho con 2 tô đặc biệt đi.
Có lẽ đã quen vá»›i thanh âm chói tai nà y, ngÆ°á»i chủ quán gáºt đầu rồi Æ°u tiên múc ngay 2 tô bún riêu Ä‘em đến, có 1 dÄ©a rau sống trụng nÆ°á»›c sôi bốc hÆ¡i nghi ngút, đúng theo thói quen của khách hà ng.
- Ä‚n Ä‘i. – Äẩy 1 tô đến trÆ°á»›c mặt Hữu Bằng, Tịnh Nghi má»i - Ngon lắm đó.
Cho tay và o ống Ä‘Å©a, Hữu Bằng ghê ghê nhì mà n sÆ¡n bạc thếch . Chắc chắn là có vạn con vi trùng trong đó. Sao Tịnh Nghi, sao má»i ngÆ°á»i ở đây chẳng ai quan tâm đến chuyện nà y váºy nhỉ ?
- Sao hổng ăn đi.
Cho 1 đũ to đùng và o miệng, Tịnh Nghi ngước nhìn anh lạ lẫm. Hữu Bằng lắc đầu:
- ÄÅ©a dÆ¡ qúa.
- Thế à ?
Tịnh Nghi cầm lấy đôi đũa của anh xem xét rồi bỠtrở và o ống đũa. Lựa 1 đôi còn mới hơn, cô xé 1 mảnh giấy vệ sinh mà chủ quán để trên bà n cho khách lau tay, lau mấy cái và o đôi đũa rồi cho ngay và o tô Hữu Bằng:
- Xong rồi đó, ăn đi, để nguội không ngon đâu.
Vẫn còn cảm thấy ghê, nhÆ°ng không lẽ ngÆ°á»i ta ăn mà mình cứ ngồi nhìn, Hữu Bằng e ngại gắp 1 miếng lên ăn thá».
Ngon qúa! CÆ¡n đói bị kÃch thÃch bởi vị chua là m Hữu Bằng quên hết sá»± Ä‘á»i. Anh gắp ăn nhanh nhÆ° chÆ°a từng được ăn bao giá» váºy. Äến lúc chợt nhá»›, ngẩng đầu lên, bắt gặp nụ cÆ°á»i nở trên môi Tịnh Nghi, anh thẹn qúa, buông luôn đôi Ä‘Å©a:
- - Thôi, không ăn nữa.
- Có còn gì trong đó mà đòi ăn chứ?
Tịnh Nghi ranh mãnh. Hữu Bằng nhìn xuống... má»›i hay tô bún đã bị mình ăn sạch hết rồi. Tịnh Nghi lại há»:
- Ăn nữa nhé ?
- Không. No lắm rồi.
Lắc đầu trong cÆ¡n thèm ăn chÆ°a thá»a mãn, Hữu Bằng rút khăn tay lau miệng. Tịnh Nghi không épâ€
- Váºy anh ngồi chÆ¡i, chá» tôi ăn thêm tô nữa nhé.
Nói rồi, cô giÆ¡ ngón tay lên, 1 tô bún vun đầy mang đến ngay láºp tức.
Rút Ä‘iếu xì gà châm lá»a, Hữu Bằng ngắm nhìn Tịnh Nghi ăn. Äúng là 1 cô gái khác thÆ°á»ng. Ông Trần đã nháºn xét không sai. Tịnh Nghi không kiểu cách, cô rất chân thà nh... chân thà nh ngay cả trong cách ăn uống của mình. Cứ nhìn cô ăn. Tháºt đó... chiếc miệng nhá» của cô cuốn những cá»ng rau trông má»›i ngho là m sao.
NgÆ°á»i nhÆ° Tịnh Nghi, thế gian nà y không nhiá»u đâu. Bên tai lại vang lá»in háºn xét của ông Trần, Hữu Bằng thầm ngạc nhiên không hiểu sao từ ác cảm ban đầu, ông lại chuyển sang thán phục Tịnh Nghi nhanh đến thế? Không lẽ chỉ vì chuyện chiếc già y?
Cái lý do khiến Tịnh Nghi trở nên thân thiết vá»›i Xuân Hoa cÅ©ng buồn cÆ°á»i, cÅ©ng hi hữu lắm thaỵ Nghe cô kể lại, Hữu Bằng đã ngồi cÆ°á»i gần ná»a tiếng đồng hồ. Thì ra... cÆ¡ há»™i giúp anh thắng được bản hợp đồng chỉ là 1 chiếc già y.
Hôm đó, khi anh buồn rầu bá» Ä‘i uống rượu thì Tịnh Nghi cÅ©ng nghe buồn không kém. Nép mình trong góc vắng, cô trách mình sao qúa tháºt thà , quá vụng vá», đã hại Hữu Bằng mất Ä‘i cÆ¡ há»™i. còn chÆ°a tìm ra cách giúp anh, bất chợt cô nghe bên tai mình dáºy lá»›n tiếng cÆ°á»i giòn của các bà . Chuyện gì thế nhỉ ? Cô tò mò ngÆ°á»›c mắt nhìn má»›i hay má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i má»™t ngÆ°á»o Ä‘Ã n bà . Bà tad dang lúng túng đứng giữa vòng ngÆ°á»i vá»›i 1 chiếc già y cao vừa bị đứt quai .
Last edited by khungcodangcap; 18-11-2008 at 08:27 PM.
|
10-03-2008, 08:58 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9
Chẳng có gì đáng để cÆ°á»i. Tịnh Nghi nghe lạ lẫm rồi thản nhiên tiến ra giữa vòng ngÆ°á»i, cúi nhặt chiếc già y lên xem xét. Thấy nó chỉ bị báºt Ä‘inh, cô tìm 1 thanh gá»— đóng cho nó dÃnh lại rồi trao nó cho bà :
- Của chị đây. Em đã sá»a rồi...
- Cám ơn...
Hà nh Ä‘á»™ng nhá», nhÆ°ng lại chinh phục được cảm tình ngÆ°á»id dối diện . Bởi bà ta không phải là 1 nhân váºt bình thÆ°á»ng của giá»›i thượng lÆ°u . Bà chÃnh là Xuân Hoa, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà huyá»n thoại bị nhiá»u kẻ ghét ghen, ganh tỵ.
Bà không đẹp bằng ai trong các qúy bà đến dá»± sinh nháºt hôm naỵ NhÆ°ng bà lại được chồng cÆ°ng chiá»u, yêu thÆ°Æ¡ng hÆ¡n tất cả . Nên bá» ngoà i vui vẻ nói cÆ°á»i, đám bà qúy tá»™c kia vẫn thầm ganh ghét, vẫn mong hạ nhục bà bằng má»i cách. Chuyện chiếc già y chẳng có gì, nhÆ°ng há» sẵn sà ng thổi phồng lên, chê trách bà là ngÆ°á»i vụng vá», thô kệch...
Thái độ chân thà nh của Tịnh Nghi đã là m bà cảm động . Chỉ 1 thoáng gặp nhau.
Bà đã nghe qúy mến, nghe thân thiết vá»›i cô nhÆ° đã quen thân tá»± bao giá» . Má»i cô lên lầu, sá»± chân thà nh cởi mở của Tịnh Nghi đã là m hai ngÆ°á»i thân thiết . Biết bà là vợ Ông Trần, cô buồn rầu kể vá» sá»± vụng vá», khiếm nhả của mình . Và cÅ©ng nhá» thế mà khiến vợ chồng bà hiểu được nhau hÆ¡n …
- Ê ! Uống nước không ?
Tịnh Nghi đã ăn xong, cô khá»u khá»u tay nhắc nhở . Giáºt mình ngẩng lên, nhìn ly trà tay cô, Hữu Bằng lắc đầu :
- Không.
- Váºy … tÃnh tiá»n rồi vá» hén . Dì Năm Æ¡i ! TÃnh tiá»n Ä‘i.
Uống á»±c má»™t hÆ¡i ly trà đá, Tịnh Nghi thét gá»i ngÆ°á»i chủ quán . Bản năng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khiến Hữu Bằng cho và o túi nói :
- Äể tôi.
- Cũng được.
Tịnh Nghi gáºt đầu ngay không khách sáo . Hữu Bằng quay há»i ngÆ°á»i chủ quán :
- Bao nhiêu ?
- 15 ngà n - Bà trả lá»i vui vẻ rồi quay sang Tịnh Nghi - Bạn trai của cháu hả ? Trông đẹp trai, bảnh bao, lịch sá»± quá … Dân là m việc hả ?
- Dạ … - Thấy má»i ngÆ°á»i chăm chú ngó mình, Tịnh Nghi cÅ©ng hứng chà nói luôn - Dạ ảnh là giám đốc … giám đốc nhà hà ng đó …
- Váºy sao ?
Má»i ngÆ°á»i cà ng tò mò, cà ng chăm chú nhìn hÆ¡n là m Hữu Bằng cuống cả chân tay . Xấu hổ quá, anh chỉ muốn chui ngay xuống đất . ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng anh mặt mủi thế nà y mà lại cặp bồ vá»›i má»™t cô gái lắm mồm lắm miệng, hay ăn vặt nhÆ° Tịnh Nghi Æ° ? . Lại còn theo cô ta chui và o quán bình dân nữa … Mau trả tiá»n rồi chuồn thôi . Quái ! NhÆ°ng tiá»n đâu mất tiêu rồi ? Túi quần, túi áo Ä‘á»u không thấy ! Thôi chết ! Cái bóp anh bá» trong áo veste . Là m sao bây giá» ? Bảo Tịnh Nghi cứu bồ Æ° ? Giữa bà n dân thiên hạ, mặt mÅ©i nà o …
- Anh sao thế ? Trả tiá»n mau rồi vá», dì Năm còn phải bán nữa.
- Cái bóp... tôi... bỠquên trong áo veste rồi.
Hữu Bằng ấp úng, Tịnh Nghi vụt cÆ°á»i xòa:
- Không sao, để tôi trả cho.
Không sao! Vá»›i cô đúng tháºt là không sao cả. NhÆ°ng vá»›i mình, Hữu Bằng biết má»i việc không Ä‘Æ¡n giản thế. Trong những ánh mắt tối sầm Ä‘i của má»i ngÆ°á»i, anh cảm nháºn được lá»i dè bỉu.
- Giám đốc gì nghèo mạt thế ? MÆ°á»i lăm ngà n cÅ©ng không trả nổi . Chắc dân du thủ du thá»±c nà o đâu, mượn cái mã bảnh trai Ä‘Ã o má»...
Tất cả cÅ©ng tại Tịnh Nghi lắm chuyện thôi. BÆ°á»›c vá»™i ra xe, anh lầm bầm mắng Tịnh Nghi . Tá»± nhủ lòng sẽ không bao giá» nghe theo lá»i cô nữa.
- Hữu Bằng! Một lát, anh nhớ xưng mình là ông chủ nhé, rồi cứ yên lặng, mặc tôi giải quyết.
Nghe Tịnh Nghi cứ lải nhải lặp đi lặp lại mỗi 1 câu, Hữu Bằng nhăn mặt:
- Biết rồi . Sao cứ nói mãi thế ? Tôi có điếc đâu.
Tịnh Nghi cÆ°á»i ngượng:
- Tại tôi lo lắng qúa thôi . Äi nà o . Nhà tôi là ... cái nhà có cánh cá»a mà u xanh đó.
Không trả lá»i, Hữu Bằng nhón chân bÆ°á»›c qua 1 ổ gà . Thầm ngạc nhiên cho cách ăn mặc và lối ứng xá» lạ Ä‘á»i của Tịnh Nghi . Phà m là m ngÆ°á»i, ai cÅ©ng có sÄ© diện, cÅ©ng thÃch mình hÆ¡n thiên hạ, chỉ có Tịnh Nghi là ... ngược Ä‘á»i thôi.
Chẳng ai nhÆ° cô, thÃch mặc quần áo cÅ© vá» nhà , bao nhiêu và ng vòn gnữ trang cÅ©ng Ä‘á»u cởi hết ra, tháºm chà cả là n da trắng mịn cÅ©ng tìm cách là m cho nó lấm lem, Ä‘en đủi.
Bao nhiêu việc ngáºp đầu, váºy mà mình lại ở đây, là m 1 việc vá»› vẩn là đưa cô nhân viên vá» thăm nhà .
Sao thế nhỉ ? Qủa là không hiểu nổi.
Äúng là không hiểu nổi tháºt, cả đêm qua và sáng nay nữa, Hữu Bằng cứ bâng khuâng cáºt vấn mình . Tại sao anh lại đòi Ä‘Æ°a Tịnh Nghi vá» thăm nhà , khi cô xin phép nghỉ 1 ngà y . Có tháºt vì anh không muốn cho cô nghỉ nhiá»u hÆ¡n 1 buổi ? Lý do nà y sao gượng gạo, khó thuyết phục anh đến thế ?
Anh chỉ biết là có 1 ná»—i tò mò xâm chiếm lấy mình, khi nghe Tịnh Nghi xin phép được vá» thăm nhà . Tá»± nhiên Hữu Bằng nghe tò mò quá . Anh muốn biết vá» cuá»™c sống riêng của Tịnh Nghi, muốn biết vá» cha mẹ, anh chị em, cÅ©ng nhÆ° bao nhiêu Ä‘iá»u khác vá» cô nữa mà không tiện há»i . Liệu những Ä‘iá»u đó có khác thÆ°á»ng giống cô không ?
- A! Chị Nghi vỠrồi...
- Chị Nghi!
Má»™t bầy con nÃt từ đâu bá»—ng túa ra quấn lấy chân Tịnh Nghi, hét lá»›n. Bà ng hoà ng sá»±c tỉnh, Hữu Bằng ngÆ¡ ngẩn nhìn đám trẻ con lem luôt nhảy cẫng reo mừng . Má»™t, 2, 3... 4... cả chục, chúng nó là em của Tịnh Nghi Æ° ? Hữu Bằng nghe kinh hãi!
- á»’! Cu Tý, bé Äà i... có cả Cu Tùng nữa... Trá»i Æ¡i! Chỉ má»›i mấy tháng mà mấy đứa lá»›n quá rồi . Äứng yên để chị Nghi tặng quà nghe . – Ôm 1 đứa và o lòng, Tịnh Nghi mi nó rồi cho tay và o túi lấy ra 1 bịch kẹo to chia cho cả bá»n - Mấy đứa dạo nà y ra sao hả ? Có ngoan không ? Có nghe lá»i cha mẹ không hả ?
- Có . Em có ạ...
- Em cÅ©ng ngoan nữa . Chỉ có cu Tùng là hÆ° thôi . Nó chá»i thỠđó chị Nghi.
- Coi . - Tịnh Nghi trừng mắt - Sao em hÆ° váºy . Chị đã dạy rồi... Không được chá»i thá».
- Xin lỗi chị Nghi , em không dám nữa.
Äứa bé tên cu T`ung vòng tay sợ hãi . Tịnh Nghi cho nó má»™t nắm kẹo đầy.
- Ừ, chị tin .- Rồi cô đứng dáºy cÆ°á»i cùng cả bá»n - Thôi , mấy đứa chÆ¡i Ä‘i, chị và o nhà thăm anh Nháºt Hà vá»›i bà Năm . Má»™t lát rảnh, sẽ ra chÆ¡i vá»›i mấy đứa.
- Vâng ạ.
Äám trẻ vâng lá»i tản Ä‘i ngay . Hữu Bằng tò mò :
- Chúng là em của cô à ?
- Không đâu . - Tịnh Nghi lắc đầu - Bá»n trẻ ở xóm . CHúng dá»… thÆ°Æ¡ng lắm. Tôi vẫn thÆ°á»ng tắm rá»a và chÆ¡i vá»›i chúng.
Äúng là dÆ° hÆ¡i quá . Hữu Bằng nhẹ nhún vai. Không hiểu Tịnh Nghi tìm đâu ra nhiá»u nhiệt tình và lòng bao dung đến thế ? Trong lúc anh và phần đông má»i ngÆ°á»i chỉ dùng thái Ä‘á»™ thá» Æ¡ và lãnh đạm đối xá» vá»›i những ngÆ°á»i không dÃnh dán đến mình . Thá»i buổi công nghiệp, kinh tế thị trÆ°á»ng , con ngÆ°á»i quá mệt má»i vá»›i cuá»™c Ä‘ua tranh , chẳng ai buồn quan tâm , để ý đến hà ng xóm láng giá»ng là m gì nữa.
- Và o nhà thôi.
Tịnh Nghi kéo nhẹ tay Hữu Bằng rồi cất giá»ng gá»i to :
- Nháºt Hà !
- Ôi , chị Hai !
Äang loay hoay nấu cÆ¡m sau bếp, nghe giá»ng Tịnh Nghi gá»i lá»›n, Nháºt hà mừng quá, chạy à o ra . Quên mất trên tay hãy còn cầm đôi Ä‘Å©a bếp, cáºu reo lên ôm lấy Tịnh Nghi, mừng rỡ :
- Sao chị lâu vá» váºy ? Em nhá»› chị quá.
- Chị cÅ©ng nhá»› em lắm .- Vá»— nhẹ vai em , Tịnh Nghi thổn thức vì mừng. Äẩy nó ra khá»i ngÆ°á»i mình, cô mắng - Là m gì m mÃt Æ°á»›t nhÆ° con gái váºy . Mau chà o ông chủ của chị Ä‘i.
- Dạ... - ÄÆ°a tay dụi mắt , Nháºt Hà bẽn lẽn bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Hữu Bằng - Em chà o anh . Má»i anh ngồi , để em Ä‘i pha nÆ°á»›c.
- Äược rồi.
Hữu Bằng ngồi xuống ghế, mắt đảo nhanh 1 lượt khắp nhà . Gá»n ghẽ, sạch sẽ lắm . Tuy nhà tranh vách đất, nhÆ°ng mát mẻ... tÆ°Æ¡m tất.
- Anh ngồi chơi, tôi phải và o thăm mẹ.
Tịnh Nghi quay bảo Hữu Bằng . Anh vá»™i đứng dáºy ngay:
- Tôi cũng muốn và o thăm bác.
- Váºy theo tôi.
Tịnh Nghi vui vẻ, nhảy chân sáo chạy Ä‘i . Äến bên chiếc giÆ°á»ng có ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ốm yếu Ä‘ang nằm, cô trìu mến gá»i:
- Mẹ Æ i! Con vá» rồi đây . Mẹ có khá»e không ?
Äôi rèm mi khẽ Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mở bừng mắt vui mừng:
- Ồ! Tịnh Nghi con vỠrồi hả ? Mẹ nhớ con qúa.
- Con cÅ©ng nhá»› mẹ lắm . – Ân cần Tịnh Nghi đỡ bà ngồi dáºy - Mẹ Æ i! Chân mẹ thế nà o rồi ?
- Em vừa chở mẹ Ä‘i táºp váºt lý trị liệu vá» . – Nháºt Hà bÆ°ng nÆ°á»›c lên vui vẻ chen và o - Bác sÄ© bảo mẹ khá hÆ¡n nhiá»u, chân bắt đầu có phản ứng và cảm giác . Nếu tiếp tục táºp sẽ hy vá»ng Ä‘i đứng được.
- NhÆ°ng tốn kém lắm con à . – Bà Năm ái ngại - Mẹ không muốn chữa trị nữa đâu . con di là m cá»±c khổ, hãy để dà nh tiá»n phòng thân . Mai mốt con còn phải lấy chồng.
- Con không lấy chồng đâu . – Tịnh Nghi cÆ°á»i giòn, nắn bóp chân cho mẹ – Mẹ đừng lo, cứ việc yên tâm trị bện, lÆ°Æ¡ng con bây giá» cao lắm . CÅ©ng phải... à , quên mất, xin giá»›i thiệu đây là ông chủ của con.
- Chà o bác!
Hữu Bằng vá»™i gáºt đầu . Bà 5 ngÆ°á»›c mắt lên rồi quýnh quáng gá»i Nháºt Hà :
- À... chà o cáºu . Trá»i Æ¡i! Nháºt Hà ... mau nhắc ghế, rót nÆ°á»›c má»i ông chủ của chị Hai con ngồi.
- Dạ không sao . – Hữu Bằng xua tay - Bác đừng báºn tâm.
Tịnh Nghi lấy chiếc túi ra trước mặt:
- Con có quà cho mẹ đây . Cả Nháºt Hà nữa, lại đây mau.
- Da.
Nháºt Hà chạy nhanh lại . Tịnh Nghi lấy ra 1 bá»™ dụng cụ y khoa:
- Cho em đó, có thÃch không ?
- Ôi, thÃch qúa! - Nháºt Hà nhảy cẫng lên reo lá»›n - Cám Æ¡n chị Hai... trá»i Æ¡i! Em mÆ¡ nó lâu rồi.
- Lương cao chắc là vất vả lắM phải không con ?
Vuốt tóc Tịnh Nghi, bà 5 đau xót.
Cô lắc đầu ngay:
- Dạ không đâu . Mẹ đừng lá» Công việc của con cÅ©ng nhà n hạ lắm . không tin, mẹ cứ há»i ông chủ của con.
- Có đúng váºy không anh ?
Nháºt Hà đeo thá» chiếc ống nghe và o tai . Hữu Bằng gáºt đầu, nghe dạ nao nao.
Bà 5 lại há»i:
- Con vỠchơi được mấy ngà y ?
ÄÆ°a mắt ngó Hữu Bằng, Tịnh Nghi trả lá»i buồn:
- Chỉ dược ná»a ngà y thôi, mẹ ạ.
- Ná»a ngà y thôi Æ° ? - Giá»ng Nháºt Hà đầy thất vá»ng - Sao mà Ãt váºy ?
- À... Tịnh Nghi! - Bá»—ng tốt bụng 1 cách khác thÆ°á»ng Hữu Bằng nói chen và o - Nếu muốn thì... cô cứ nghỉ hẳn cả 2 ngà y cÅ©ng được.
- Tháºt Æ° ? - Tịnh Nghi mừng rỡ - Sao hôm nay, anh bảo là báºn lắm...
- Ờ, thì...
ÄÆ°a tay gãi tóc . Hữu Bằng nghe khó nói . Bà 5 vui vẻ.
- Váºy mà con không hiểu Æ° ? chẳng qua ông chủ tốt bụng, rá»™ng rãi vá»›i con thôi.
- Váºy chị nghỉ luôn 2 ngà y nhé! - Mắt Nháºt Hà long lanh sáng - Tối nay, em sẽ kể chuyện nà y cho chị nghe.
- Chuyện gì ? - Tịnh Nghi nháy mắt - Có phải em của chị đã có ngÆ°á»i yêu không hả ?
- Chị đừng nói váºy . – Má Nháºt Hà á»ng Ä‘á» - NgÆ°á»i ta còn con nÃt, biết gì...
- Thôi . Nháºt Hà ! Con lo dá»n cÆ¡m cho chị con ăn rồi để nó Ä‘i . – Bà 5 bá»—ng chen và o - Äừng lợi dụng lòng tốt của ông chủ đây . Vá» thăm, thấy nhau, biết con khá»e mạnh là mẹ vui mừng rồi.
- Dạ.
Nháºt Hà ngoan ngoãn . Tịnh Nghi đứng dáºy:
- Äể chị phụ em . Xem hôm nay em đãi chị món gì nà - Rồi quay sang Hữu Bằng cô vui vẻ - Anh ra võng ngồi chÆ¡i, hôm nay ăn cÆ¡m vá»›i nhà tôi nhé ?
- Äược rồi.
Hữu Bằng gáºt đầu. Äợi Nháºt Hà dìu bà Năm nằm trở xuống giÆ°á»ng rồi bÆ°á»›c ra ngoà i . Sau anh có cảm tình vá»›i cáºu em trai của Tịnh Nghi nhiá»u qúa . Hiá»n là nh, ngoan ngoãn, rất có ná» nếp.
- Chỉ có rau muống luá»™c và đáºu hủ chiên thôi, chị Hai Æ¡i.
Nâng ly nÆ°á»›c lá»c lên uống, bất chợt nghe có tiếng thì thầm sau bức vách . Hữu Bằng tò mò theo dõi theo câu chuyện của 2 chị em:
- Chị đã bảo em ăn uống tá» tế hÆ¡n rồi, sao em hà tiện thế? - Giá»ng Tịnh Nghi không hà i lòng.
- Chị đi là m vất vả, em là m sao tiêu hoang phà cho đà nh . À, chị Nghi à ! Hôm nay có ông chủ của chị đến, để em chạy mua thêm món gì nhé.
- Thôi khá»i Ä‘i, em lấy cây chả lụa nà y cắt thêm ra, chị mua vá» cho mẹ đấy.
- Dạ... chị 2 nè! Há»c kỳ qua em lại được bầu là há»c sinh xuất sắc đó . Thầy chủ nhiệm bảo cứ Ä‘Ã nà y, năm sau em sẽ được nhà trÆ°á»ng cho sang nÆ°á»›c ngoà id u há»c đó.
- Ồ, hay quá!
- Nhưn gem đã từ chối thầy rồi.
- Sao thế ? - Tịnh Nghi chÆ°ng há»ng.
- Äi du há»c, dù có há»c bổng vẫn tốn kém lắm . HÆ¡n nữa, nếu em Ä‘i rồi ai lo cho mẹ ?
- Äừng lo . Tá»›i chừng đó chị sẽ xin nghỉ việc . Còn kinh phÃ, em đừng lo . Hổm rà y chị có dà nh dụm được chút it , định mua cho em chiếc xe gắn máy . Nếu em Ä‘i du há»c thì thôi không mua nữa . Ráng lên em.
- Chị 2! Chị hy sinh cho em nhiá»u qúa . – Giá»ng Nháºt Hà nghe nghèn nghẹn - Æ n nghÄ©a đó, em tháºt không biết lấy gì báo đáp!
- Khùng Ä‘iên! - Tịnh Nghi báºt cÆ°á»i giòn - Chị em mà em là m nhÆ° ngÆ°á»i dÆ°ng váºy, cứ nói câu Æ¡n nghÄ©a . Bá»™ muốn chị giáºn à ?
- Không có đâu . Mà ... chị Hai ơi! Ông chủ của chị đẹp trai mà tốt qúa . Chị có động lòng o hả ?
- Äá»™ng cái ná»—i gì! - Tịnh Nghi giãy nảy lên - Coi chừng tao vả cho 1 cái không còn cái răng ăn cháo bây giá» . Ông ta có vợ rồi.
- Tá»™i nghiệp chị 2! NhÆ°ng không sao . Mai mốt Ä‘i nÆ°á»›c ngoà i du há»c, em sẽ để ý chá»n cho chị 1 ông chồng ngoại kiá»u tháºt đẹp trai.
- Äây không ham của ngoại đâu . Mà thôi, đừng nói tầm báºy nữa. Chị Ä‘Æ°a cho em 5 triệu nữa đây, lo cho má và mua thức ăn kha khá và o . Em há»c nhiá»u, cần phải bồi dưỡng, đừng hà tiện qúa không có lợi cho sức khá»e đâu.
- Dạ.
Nằm trên chiếc võng Ä‘ong Ä‘Æ°a, lặng nghe lá»i tâm sá»± thì thầm, tâm hồn Hữu Bằng bá»—ng nhÆ° oà vỡ 1 cái gì tháºt lạ len lá»i và o trái tim anh, tá»±a nhÆ° là n nắng ấm của mùa xuân Ä‘ang nhẹ nhà ng đánh thức những cảm giác yêu thÆ°Æ¡ng bấy lâu yên ngủ . Äể anh nghe 1 ná»—i bồi hồi rung Ä‘á»™ng, ná»a nhÆ° là ná»—i xót thÆ°Æ¡ng niá»m thông cảm, ná»a lại giống vá»›i sá»± thán phục, trăn trở . Tịnh Nghi qủa là 1 cô gái khác thÆ°á»ng . cô không chỉ dịu dà ng, tinh tế, bao dung, đầy nhân háºu, còn là 1 ngÆ°á»i con gái đầy bản lÄ©nh, nghị lá»±c và rất lạc quan.
Gần gÅ©i cô bao ngà y, Hữu Bằng không bao giá» tin cô đã phải sống trong 1 hoà n cảnh khó khăn đầy bất hạnh thế nà y . Trong thái Ä‘á»™ kiêu kỳ, bÆ°á»›ng bỉnh đầy lòng tá»± trá»ng của cô, anh cứ ngỡ Ãt ra cô cÅ©ng xuất thân trong 1 gia đình khá giả, quen được cÆ°ng chiá»u, vòi vÄ©nh.
Ôi gì thế nà y ? - Chợt Ä‘áºp mạnh tay và o trán, Hữu Bằng giáºt mình hốt hoảng . MÃŒnh Ä‘ang nghÄ© tốt vá» Tịnh Nghi đó phải không ? Sao lại thế ? Lẽ nà o Tịnh Nghi đã chinh phục được ác cảm của nh cùng giá»›i nữ ? á»’! Không đâu . Hữu Bằng cắn mạnh xuống môi mình giáºn dữ . Äừng nhẹ lòng, non dạ thế . Äà n bà không Ä‘Æ¡n gỉan, đáng yêu và tốt bụng thế đâu . Tất cả chỉ là thủ Ä‘oạn tinh vi, là những mà n kịc được dá»±ng lên che mắt Ä‘Ã n ông . Chẳng phải ngà y xÆ°a mẹ của anh cÅ©ng thế . Bà đã dịu dà ng khả ái suốt 14 năm trá»i, còn Tịnh Nghi chỉ má»›i mấy tháng thôi . Ô! Sao mà anh ngây thÆ¡ váºy ?
Tắm xong, trở ra nồi chè cÅ©ng vừa chÃn tá»›i . Tịnh Nghi vui vẻ mu;c 2 ly Ä‘em má»i bà Thanh, ông Thái rồi múc đầy 2 ly khác Ä‘em lên lầu bồi dÆ°á»ng mình vá»›i Hữu Bằng.
Ôi! Nhìn 2 ly chè lạnh sóng sánh và ng Æ°Æ¡m hấp dẫn trên tay, Tịnh Nghi không khá»i nuốt nÆ°á»›c miếng nghe đánh á»±c 1 cái . Hữu Bằng sẽ thÃch lắm, món chè yến nấu vá»›i há»™t sen nà y ăn vừa mát, vừa giải cảm lại vừa là món anh thÃch nhất.
Suốt ngà y ra nhà hà ng phụ việc, vỠđến nhà đã mệt nhoà i, Tịnh Nghi không hiểu.
Tắm xong, trở ra nồi chè cÅ©ng vừa chÃn tá»›i . Tịnh Nghi vui vẻ múc hai ly Ä‘em má»i Bà Thanh, ông Thái rồi múc đầy hai ly khác Ä‘em lên lầu bồi dưỡng mình vá»›i Hữu Bằng.
Ôi ! Nhìn hai ly chè lạnh, sóng sánh và ng Æ°Æ¡m hấp dẫn trên tay, Tịnh Nghi không khá»i nuốt nÆ°á»›c miếng nghe đánh á»±c má»™t cái . Hữu Bằng sẽ thÃch lắm đây, món chè yến nấu vá»›i há»™t sen nà y ăn vừa mát, vừa giải cảm lại vừa là món anh thÃch nhất.
Suốt ngà y ra nhà hà ng phụ việc, vỠđến nhà đã mệt nhoà i, Tịnh Nghi không hiểu sao mình lại siêng nhÆ° váºy, xuống bếp lục đục già nh nấu chè vá»›i con sen nữa . Có lẽ vì bác ba bếp trưởng vừa dạy cho cô bà quyết nấu chè yến tháºt ngon … mà có lẽ cÅ©ng vì Hữu Bằng nữa.
Tuy anh không nói, nhÆ°ng Tịnh Nghi biết dạo nà y anh lo lắng lắm, bế tắc nữa . Không thì chẳng Ä‘á»i nà o anh chấp nháºn cho cô ra nhà hà ng phụ việc đâu . Tịnh Nghi vẫn còn nhá»› rõ, lần đó Hữu Bằng đã phản ứng quyết liệt ra sao, khi nghe cô Ä‘á» nghị anh cho mình ra nhà hà ng phụ việc.
- Cái gì ? Cho cô ra nhà hà ng phụ việc Æ° ? Có mà điên, mà loạn lên mất . Dẹp ngay ý tưởng hoang Ä‘Æ°á»ng nà y láºp tức.
Nhìn anh trợn mắt phùng má, Tịnh Nghi đã thôi không dám hy vá»ng, dù lòng thÃch lắm . Cho mãi đến tối hôm kia, khi cô Ä‘ang ngồi Ä‘á»c sách thì Hữu Bằng Ä‘á»™t nhiên bảo nhá» :
- Nà y, ngà y mai cô ra nhà hà ng phụ việc cho tôi nhé ?
- Hả ! Tháºt không đó ?
Không tin và o những gì mình nghe thấy, Tịnh Nghi ngây ngô há»i lại, là m Hữu Bằng tức giáºn, hét toáng lên.
- Sẳn sà ng thôi.
Äược lá»i nhÆ° cởi tấm lòng . Cả đêm Tịnh Nghi cứ nôn nao không sao ngủ được . Cô lo lắng lắm, không biết mình phải chá»n công việc gì cho vừa sức.
Chạy bà n hay phụ bếp ? suy nghÄ© mãi không ra, cô Ä‘em ý kiến nà y Ä‘i há»i Hữu Bằng, liá»n bị anh la cho má»™t tráºn :
- Nà y, cô ngớ ngẩn hay tâm thần thế ? Vợ của tổng giám đốc mà chạy bà n hay phụ bếp ư ? Nhiệm vụ của cô ra đó là là m … tổng giám đốc cho tôi.
- Là m … tổng giám đốc ư ? - Tịnh Nghi nghe tối tăm mặt mũi - Nhưng là m tổng giám đốc là là m gì ? Tôi đâu biết.
- Äúng là cô không biết, cÅ©ng chẳng là m được tÃch sá»± gì ở vị trà nà y. - Hữu Bằng cau có - Và … tôi sẽ chẳng bao giá» Ä‘Æ°a má»™t ngÆ°á»i ngá»› ngẩn nhÆ° cô ra đấy để là m mất mặt mình, nếu tình thế không cấp bách.
Äúng váºy, Tịnh Nghi gáºt đầu am hiểu . Má»™t mình trong coi quản lý tám nhà hà ng … vá»›i Hữu Bằng đã là chuyện khó khăn rồi . Huống chi lúc nà y, anh còn phải lo cho công trình má»›i.
Má»™t mình chạy tá»›i chạy lui, là m sao lo chu toà n được . Ở nhà hà ng thì lo lắng việc công trình . Äến công trình thì má»›i chợt nhá»› ra còn chÆ°a là m việc nà y việc ná» . Chuyện thất thoát dÄ© nhiên là không tránh khá»i.
Hữu Bằng gặp khó khăn, Tịnh Nghi cảm nháºn được Ä‘iá»u đó qua cách nói của Hữu Bằng . NhÆ°ng mãi sáng nay ra nhà hà ng nháºn việc, cô má»›i hay sá»± việc trầm trá»ng hÆ¡n mình đã tưởng nhiá»u.
Tiêu cá»±c nảy sinh, thủ qủy và kế toán thông đồng thụt két, thiệt hại lên đến hà ng trăm triệu . Vẫn dá»… giải quyết hÆ¡n chuyện nhà hà ng mất khách rất nhiá»u . Vì sao thế nhỉ, Hữu Bằng đã không hiểu, không tìm nổi nguyên nhân thì … Tịnh Nghi là m sao biết được.
Cả má»™t ngà y ngồi là m bù nhìn giữa nhà hà ng rá»™ng thênh thang, ngồi ngáp ruồi vá»›i đám nhân viên, Tịnh Nghi thấy lo cho Hữu Bằng quá . Cứ Ä‘Ã nà y, anh sẽ lao xuống vá»±c mất thôi . Bởi tuy không biết gì, Tịnh Nghi cÅ©ng mang máng hiểu, số vốn đầu tÆ° và o công trình “TrÆ°á»ng Thiên†của anh đã phình to hÆ¡n dá»± định ban đầu . Từ hai mÆ°Æ¡i lăm tá»·, nó đã vượt đến con số bốn mÆ°Æ¡i và nghe đâu nó sẽ còn tăng lên nữa.
Chuyện nà y sẽ chẳng thà nh vấn Ä‘á», nếu tám nhà hà ng của anh hoạt Ä‘á»™ng bình thÆ°á»ng . Thu nháºp của nó sẽ là nguồn vốn bổ xung, là tiá»n mặt giúp anh xoay trở tạm thá»i trong thá»i gian ông Trần không có mặt ở Việt Nam - hỠđã sang Thái Lan dể ký kết ná»™t công trình xây dá»±ng khác.
Thế mà đùng má»™t cái, không rõ nguyên nhân, cả tám nhà hà ng Ä‘ang kinh doanh tấp náºp của anh bá»—ng trở nên vắng vẻ khác thÆ°á»ng . Từ mức cố định bình quân má»—i ngà y hai tiệc trên má»—i nhà hà ng tuá»™t xuống mức không còn tiệc . Mấy trăm nhân viên, từ quản lý, bếp trưởng đến tiếp viên hÆ¡n má»™t tháng rồi chỉ biết ngồi không ngáp gió . Và sẽ còn ngồi ngáp gió dà i dà i … vì lúc nà y mở lịch ra, Tịnh Nghi thấy trá»n tuần nà y thá»i khóa biểu trống trÆ¡n.
Tiá»n mặt không còn, má»™t lúc phải trang trải hai nÆ¡i, Hữu Bằng Ä‘ang bÆ°á»›c và o cÆ¡ khủng hoảng . Giáºt đầu nà y và đầu kia … lá»— hổng cà ng lúc can`g to, liệu anh còn chịu Ä‘á»±ng được bao lâu nữa.
Cà ng nghe, cà ng nháºn thức được khó khăn của anh, Tịnh Nghi cà ng giáºn mình bất lá»±c . Sao cô không thể giúp được cho anh gì nhỉ ? Cái duy nhất bây giá» cô có thể là m là chăm sóc sức khá»e của anh thôi . Ly chè yến nà y là tấm lòng của cô muốn sẻ chia cùng anh cÆ¡n hoạn nạn, khó khăn nà y.
- Hữu Bằng ! Có món chè yến anh thÃch nhất đây.
Äẩy mạnh cá»a bÆ°á»›c và o, Tịnh Nghi cố lấy giá»ng thản nhiên, vui vẻ, bởi cô biết Hữu Bằng ghét nhất ai tá» ra thông cảm, tá»™i nghiệp mình.
á»’ ! Äã ngủ rồi à ? Thấy anh vẫn nằm yên trên giÆ°á»ng không đáp, cô lắc đầu, thầm lo ngại . Hữu Bằng quả là mệt má»i quá sức rồi, để cả áo quần giầy dép lên giÆ°á»ng ngủ, không phải thói quen của anh đâu . Ngà y thÆ°á»ng, dù vá» trá»…, dù mệt má»i cách mấy, anh cÅ©ng phải Ä‘i tắm rồi má»›i ngủ .
Last edited by khungcodangcap; 18-11-2008 at 08:38 PM.
|
10-03-2008, 08:59 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 10
Äặt nhẹ hai ly xuống bà n, Tịnh Nghi bÆ°á»›c lại cởi giùm Hữu
Bằng đôi giầy, lòng se sắt nhìn gÆ°Æ¡ng mặt anh hốc hác . Nghe đám nhân viên bảo lại, mấy ngà y nay anh bỠăn, bá» uống, tất báºt đến ngân hà ng, cầu cạnh xin vay vốn . Ngân hà ng có nháºn lá»i chÆ°a nhỉ ? Trong giấc ngủ sao nét mặt anh đăm chiêu quá ?
- Hữu Bằng Æ¡i ! Dáºy ăn chè rồi ngủ.
Cất giá»ng dịu dà ng, thấy Hữu Bằng vẫn nằm yên, Tịnh Nghi đặt thá» bà n tay xuống mặt anh rồi kêu to hốt hoảng :
- Trá»i ! Nóng quá . Hữu Bằng Æ¡i ! Dáºy Ä‘i, anh sốt rồi.
Một con mắt mở ra, Hữu Bằng ngước nhìn cô một cách vô hồn rồi nhắm lại ngay.
- Thôi nguy rồi !
Tịnh Nghi kêu to hốt hoảng . Hữu Bằng không phải ngủ, anh ấy mê vì bị sốt cao đấy . Là m sao ? Là m sao bây giá» ? Chạy gá»i con sen mau …
Chân chạy nhanh ra cá»a, chợt dừng Tịnh Nghi báºt cÆ°á»i mình ngá»› ngẩn . Chuyện có gì đâu mà hốt hoảng . Cảm nên sốt cao thôi, không có gì đâu, đừng là m kinh Ä‘á»™ng đến má»i ngÆ°á»i . Mình từng há»c y hai năm, những trÆ°á»ng hợp thế nà y, lẽ nà o không giải quyết được.
Nghĩ rồi chợt nhớ, Tịnh Nghi chạy pha vội một thau nước ấm . Nhẹ nhà ng cởi bỠáo và quần dà i của Hữu Bằng ra, cô ân cần lau mát cho anh.
- Không sao đâu . - Tịnh Nghi thì thầm - Má»i việc sẽ ổn mà … Tôi tin nhÆ° thế.
- Tháºt Æ° ?
Hữu Bằng chợt mở bừng mắt dáºy . Tịnh Nghi kêu to mừng rỡ :
- Ôi ! Anh đã tỉnh rồi …
- Äi là m vỠ… bổng chóng mặt quá … vá»™i leo lên giÆ°á»ng nằm nghỉ, không ngỠ…
Anh nói thanh minh cho sá»± bê bối của mình, rồi chóng tay ngồi dáºy.
- Ậy ! Nằm đó . - Tịnh Nghi cố đè anh nằm xuống - Không phải ngủ quên đâu, anh bị sốt cao nên mê man đó . NhỠtôi đắp nước nãy giỠ… không thì anh tiêu luôn rồi đó.
- Äắp nÆ°á»›c ?
ÄÆ°a tay lên trán … Bây giá» Hữu Bằng má»›i nháºn ra khắp ngÆ°á»i mình . Trên trán, nách và bẹn … dấp đần khăn nóng . Ôi ! Tá»± nhiên nghe xấu hổ, anh kéo má»n phủ lên ngÆ°á»i . Tịnh Nghi trợn mắt :
- Ê ! Anh là m gì váºy ? Sốt cao không được đắp mên đâu.
Biết thế, nhÆ°ng há»› hênh trÆ°á»›c mặt cô, Hữu Bằng nghe ngượng quá . Sợ Lại bị tốc ra đắp những cục nÆ°á»›c lên ngÆ°á»i, anh nói :
- Tôi lạ.nh quá !
- Lạnh à ? - Äặt tay lên trán anh, đôi nắt Tịnh Nghi chau lại - Trán vẫn còn nóng thế nà y …
- Không đâu . - Hữu Bằng vá» run ngÆ°á»i trong chăn - Tôi lạnh quá …
- Chắc là nóng lạnh rồi . - Tịnh Nghi gáºt đầu am hiểu, kéo chiếc khăn lên che kÃn cổ Hữ Bằng - Anh có mệt lắm không ?
- Không . - Hữu Bằng lắc đầu, dối lòng . Anh không thÃch biểu lá»™ Sá»± Yếu Ä‘uối của mình trÆ°á»›c mặt cô - Chỉ khát nÆ°á»›c thôi.
- á»’, đúng rồi ! - Vá»— mạnh xuống trán mình . Tịnh Nghi tá»± mắng - Sốt cao phải uống nÆ°á»›c nhiá»u, sao mà tôi quên được chứ ? Chắc tại lo cho anh quá nên lú lẫn thôi.
Nói rồi, cô tất báºt chạy Ä‘i ngay . Bóng cô vừa khuất, Hữu Bằng láºp tức tung chăn ra khá»i ngÆ°á»i dồn dáºp thở . Nóng quá ! Hừng há»±c lên mặt, khắp cả ngÆ°á»i . Mà Tịnh Nghi vừa nói gì thế nhỉ ? Lo cho mình Æ° ? Sao lại lo cho mình nhỉ ? Cúi nhặt cái khăn dÆ°á»›i thau nÆ°á»›c ấm lên, lau nhẹ Lên ngÆ°á»i, Hữu Bằng hình dung đến cảnh Tịnh Nghi đã dùng nó lau khắp ngÆ°á»i mình . Sao mà cô tốt thế ?
- Hữu Bằng ! Anh lại sốt à ?
Giá»ng Tịnh Nghi vang lá»›n sau lÆ°ng, Hữu Bằng quay đầu lại . Vẫn còn nghe ngượng nhÆ°ng anh không chối nữa, Tịnh Nghi bÆ°á»›c đến, đặt tay lên trán anh, hốt hoảng :
- Trá»i ! Nóng quá . Nằm xuống mau.
Ngoan ngoãn nhÆ° chú thá» con, Hữu Bằng nằm ngay xuống . Tịnh Nghi chạy Ä‘i thay má»™t thau nÆ°á»›c khác rồi vá»™i vã đắp những chiếc khăn lên khắp ngÆ°á»i anh.
CÆ¡n sốt hạ Ä‘i thấy rõ . Những chiếc khăn nhÆ° có phép nhiệm mà u thổi và o lòng Hữu Bằng những là n gió dịu dà ng . Êm Ä‘á»m quá ! Nó là m anh dá»… chịu vô cùng . Äã lâu lắm rồi, từ ngà y mẹ bá» nhà đi, anh có được cảm giác thân thÆ°Æ¡ng ấm ấp nà y.
Nó là m lòng anh nhÆ° má»m ra, tan vỡ, trong phút chốc nhÆ° quên hết chuyện Ä‘á»i, muốn yên bình là m chú mèo cạ đầu và o lòng tay dịu dà ng của cô chủ Nhá», tìm chút trìu mến, vuốt ve . Muốn rên lên Æ° á», muốn thú nháºn sá»± Yếu Ä‘uối của mình, muốn báºt khóc, muốn nói rằng … mình cô Ä‘Æ¡n biết mấy.
- Bớt rồi . Uống một miếng nước chanh nhé ?
Cùng vá»›i giá»ng nói ân cần là má»™t muá»—ng nÆ°á»›c đổ ngay và o miệng, Hữu Bằng chép môi, cảm nháºn . Trong Ä‘á»i, chÆ°a bao giá» anh được uống má»™t món nÆ°á»›c chanh ngon tuyệt vá»i đến thế.
- Anh thấy trong ngÆ°á»i sao rồi hả ? Có khá»e chút nà o không ?
Tịnh Nghi lại ân cần há»i . Hữu Bằng mở bừng mắt dáºy, nhìn những giá»t mồ hôi rịn ra khắp thái dÆ°Æ¡ng cô . Lòng trà n đầy xúc Ä‘á»™ng, anh nói giá»ng chân tình :
- Khá»e nhiá»u rồi . Cám Æ¡n cô.
- Không có chi . - Tịnh Nghi mỉm cÆ°á»i thở phà o ra - Anh tỉnh được là tôi mừng rồi . Uống nÆ°á»›c chanh nữa nhé ?
Hữu Bằng nhẹ gáºt đầu, bồi hồi đón từng muá»—ng nÆ°á»›c chanh từ tay cô . Tịnh Nghi trầm giá»ng :
- Chắc tại anh lo lắng quá . Tôi biết là mình không giúp được anh.
Giá»ng cô chân thà nh chia sẽ, Hữu Bằng bá»—ng muốn được tâm sá»± cùng cô tất cả ná»—i lo lắng Ä‘ang đè nặng lấy mình.
- Ná»™i và ba của anh đã biết chuyện nà y chÆ°a ? Chẳng lẽ trong tà i khoản của há» không có tiá»n để giúp anh Æ° ?
Nhẹ cắn môi mình, Tịnh Nghi há»i ngáºp ngừng . Hữu Bằng mỉm cÆ°á»i :
- Trong tà i khoản của ba và ná»™i tôi Æ° ? Chẳng những có mà có rất nhiá»u tiá»n nữa, hỠđủ sức giúp được tôi.
- Thế sao anh không nhỠhỠgiúp đỡ cho mình ?
Tịnh Nghi nghe ngạc nhiên nhiá»u . Hữu Bằng thở hắt ra :
- Vì … đây là , kế hoạch của riêng tôi . Tôi không muốn là m báºn tâm đến những ngÆ°á»i mà tôi yêu thÆ°Æ¡ng nhất Ä‘á»i mình, không muốn há» Lo lắng, không muốn là m sáo trá»™n cuá»™c sống yên bình của há», cà ng không thể phiêu lÆ°u và o số tiá»n dưỡng già của há» . - NgÆ°ng má»™t chút, thấy Tịnh Nghi nhÆ° còn chÆ°a hiểu, anh nói thêm - Thà nh công cÅ©ng chẳng nói gì, lỡ nhÆ° thất bại thì sao ? Há» già rồi, đâu thể sống những ngà y cÆ¡ cá»±c.
Thì ra thế, Tịnh Nghi vỡ lẽ . Sống mÅ©i cay cay, cô bá»—ng dÆ°ng muốn khóc . Không ngá» Hữu Bằng biết nghÄ© cho ngÆ°á»i khác quá . Không sao đâu, má»™t lần nữa Tịnh Nghi khẳng định vá»›i lòng, anh nhất định sẽ vượt qua khó khăn nà y . Cô nhất định phải tìm ra cách giúp anh mà …
“PhÆ°á»›c bất trùng lai, há»a vô Ä‘Æ¡n chÃâ€, lá»i ngÆ°á»i xÆ°a quả chẳng sai má»™t chút nà o . CÆ¡n sốt tưởng chỉ là má»™t triệu chứng thông thÆ°á»ng của cÆ¡n cảm lạnh, không ngá» lại là dấu hiệu đầu tiên của má»™t cÆ¡n bệnh hiểm nghèo, khó chữa : Sốt thÆ°Æ¡ng hà n.
Cầm bản xét nghiệm, Tịnh Nghi nghe chân tay rá»i rã . Cô không ngá» Hữu Bằng lại xui xẻo thế, phải nằm viện giữa lúc khó khăn, nguy khốn nhất.
Là m sao đây ? Lòng Tịnh Nghi rối rắm . Buông tay bá» mặt Æ° ? Không thể được . Hữu Bằng sẽ phá sản mất thôi . Bổng dÆ°ng cô thấy mình có trách nhiệm phải chèo chống con thuyá»n nà y qua cÆ¡n giông bảo.
Việc đầu tiên là phải cứu lấy tám nhà hà ng của anh, Ä‘Æ°a nó và o quỹ đạo cÅ© . Má»™t khi nguồn thu nháºp ổn định lại rồi thì má»i việc sẽ đâu và o đó.
NhÆ°ng tại sao nhà hà ng của anh lại bổng trở nên ế khách ? HÆ°á»›ng thoát của vấn Ä‘á» nằm ở đây . Suốt mấy đêm liá»n, Tịnh Nghi vắt óc suy nghÄ© mãi . Cô muốn Ä‘em vấn Ä‘á» nà y há»i ông Thái lắm . Vá»›i tuổi Ä‘á»i từng trải, vá»›i kinh nghiệm, ông sẽ nhìn nháºn vấn Ä‘á» má»™t cách chÃnh xác hÆ¡n.
NhÆ°ng mấy lần ấp úng lại thôi, nhá»› lá»i Hữu Bằng, cô không Ä‘Ã nh lòng là m ông phải báºn tâm, lo lắng . Ná»™i việc nằm bệnh viện đã là m ông và bà ná»™i phải lo lắng cuống cuồng rồi.
Nhất định có ẩn tình . Sao có chuyện cả tám nhà hà ng đồng vắng khách cùng má»™t lúc váºy ? Hệt nhÆ° khách hà ng đồn hẹn vá»›i nhau tẩy chay anh . Suy nghÄ©, suy nghÄ© mãi … cuối cùng, Tịnh Nghi cÅ©ng tìm ra cho mình mốt hÆ°á»›ng Ä‘iá»u tra thông minh nhất . Và đó cÅ©ng là lý do tại sao hôm nay cô có mặt ở đây, tại vá»±a hà ng bông, đầu mối bá» rau cải lá»›n nhất cho các nhà hà ng trong thà nh phố.
- Mấy tháng nay tá»± nhiên biến mất tiêu, tụi tao cứ tưởng mà y lấy chồng Äà i Loan rồi chứ ?
Vừa nhìn Tịnh Nghi các bà chủ hà ng liá»n buông lá»i trêu chá»c.
- Phải được nhÆ° mấy dì tưởng thì đỡ lắm . - Ngồi phịch xuống đất, Tịnh Nghi ca cẩm - Äằng nà y cháu phải và o bệnh viện lo cho mẹ.
- Tội dữ hôn . - Một bà tặc lưỡi - Bệnh tình thế nà o rồi ?
- Dạ, đỡ nhiá»u rồi . - Nhặt má»™t bắp cải lên, Tịnh Nghi ngáºp ngừng - Sáng mai dì cho cháu là m lại nhé ?
- Thấy mà y, tao cũng thương quá ! - Một bà thở dà i - Nhưng biết là m sao . Tám nhà hà ng của thằng Bằng, chổ mà y vẫn giao hà ng dẹp tiệm rồi . Tao là m sao thuê mà y được ?
- Ủa ! Sao váºy ? - Tịnh Nghi là m ra vẻ ngạc nhiên - Mấy tháng trÆ°á»›c hãy còn đắt lắm mà .
- Tao cÅ©ng đâu biết được . - Bà ta lắc đầu - Chắc là … tại há» hết thá»i rồi.
- Há»ng dám hết thá»i đâu . Bị ngÆ°á»i ta hại đó . - Má»™t bà ở vá»±a bông cải xen và o - Hôm qua tôi nghe con Liên bếp trưởng nhà hà ng Phong Phú khoe rằng : Bao nhiêu khách của Bình Minh Ä‘á»u bị nhà hà ng nó cÆ°á»›p hết rồi.
- Nhà hà ng Phong Phú nà o ? - Bà bán bên phải tò mò - Phải nhà hà ng má»›i khai trÆ°Æ¡ng hôm tháng trÆ°á»›c, có phát thiệp má»i ăn miá»…n phà cho tụi mình không ?
- Äúng rồi . - Bà nà y gáºt đầu - Cái ông “Phong Phú†đó không ngá» còn trẻ mà giá»i quá, má»›i đó đã già nh hết khách của “Bình Minh†rồi.
- Giá»i khỉ gì ? - Bà bán cải trá» môi - Dùng thủ Ä‘oạn đè bẹp ngÆ°á»i ta, đâu phải anh hùng hảo hán . Mà nà y, ông ta giở thủ Ä‘oạn gì mà ghê gá»›m váºy ?
- Có gì đâu . - Bà bán bông cải phe phẩy cái quạt - Ông ta chỉ cho đằng má»™t bà i báo cảnh giác vá»›i má»i ngÆ°á»i rằng hà n the là má»™t Ä‘á»™c chất có thể gây bệnh ung thÆ°.
- Củ rÃch . Chuyện đó cÅ© mà không biết . NhÆ°ng đăng báo nhÆ° váºy thì ảnh hưởng gì đến nhà hà ng Bình Minh chứ ?
- Ậy ! Äừng vá»™i nóng . - Bà ná» múa tay - Chiêu thứ hai má»›i Ä‘á»™c hÆ¡n nhiá»u . Con Liên bảo ông Phú đã cho nhân viên của mình má»—i ngÆ°á»i má»™t triệu đồng để tung tin rằng : Äể tạo Ä‘á»™ giòn trong các món ăn, nhà hà ng Bình Minh đã sá» dụng nhiá»u chất hà n the . Không chỉ thế, còn sá» dụng cả acid để hầm các thức ăn lâu nhừ khác . Nên nếu cứ dùng thÆ°á»ng xuyên ở nhà hà ng Bình Minh, khách hà ng không chỉ bị ung thÆ° mà còn bị mục bao tá» nữa.
- Trá»i ! Chuyện váºy cÅ©ng nghÄ© ra . Äúng là thâm Ä‘á»™c quá !
Thâm Ä‘á»™c tháºt . Nghe há» nói mà Tịnh Nghi run lên từng cháºp . Cô không ngá» bà máºt được phanh phui má»™t cách tình cá» và dá»… dà ng đến thế . Cà ng không ngá» ngÆ°á»i ta dùng những lá»i Ä‘á»™c ác Ä‘iêu đứng thế để hại nhau . Bấy lâu, cô cứ ngỡ chuyện thủ Ä‘oạn cạnh tranh sát hại nhau giữa thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng chỉ xảy ra trong phim truyện, sách báo thôi . Äúng là không bÆ°á»›c chân và o thì không tin nổi.
Là m cách nà o đánh tan dÆ° luáºn ? Ä‘Æ°a tay lên bóp trán, Tịnh Nghi biết bà i toán nà y không dá»… tìm ra đáp án . Vá»›i Hữu Bằng thì có thể, nhÆ°ng anh nằm bệnh viện mất rồi . Biết tìm ai giúp cô bây giá» ?
- Tịnh Nghi à ! Thôi mà y đừng rầu nữa.
Thấy Tịnh Nghi cứ ngồi yên, tay bóp trán đăm chiêu không nói câu nà o . Ngỡ cô lo lắng vì bị từ chối, má»™t bà bạn hà ng thÆ°Æ¡ng tình Ä‘áºp nhẹ vai cô :
- Sáng mai cứ đến đây, tao cho má»™t việc là m . Mà y vá»›i con Châu cùng Ä‘i giao hà ng cho “Phong Phú “, lÆ°Æ¡ng Ãt má»™t chút, nhÆ°ng có còn hÆ¡n không . Mà y đồng ý chứ ?
- Giao hà ng cho “Phong Phú†ư ?
Tịnh Nghi mững rỡ nháºn lá»i ngay . Äể là m gì, cô còn chÆ°a biết . NhÆ°ng có lẽ đáp án Ä‘ang nằm ở nÆ¡i nà y.
- Anh quyết định ra nhà hà ng tháºt sao ? - Cầm chiếc áo veste trao cho Hữu Bằng, Tịnh Nghi lo ngại - Má»i việc đã ổn cả rồi, anh cứ việc an tâm tịnh dưỡng.
- Tôi không thể nà o an tâm nổi . - Hữu Bằng mặc nhanh chiếc áo và o ngÆ°á»i - Má»™t khi chÆ°a táºn mắt nhìn thấy . Biết đâu, cô và má»i ngÆ°á»i nói gạt để tôi vui lòng tịnh dưỡng.
- Không ai thèm gạt anh đâu . Muốn đi thì cứ đi …
Bức bức mấy ngón tay, giá»ng Tịnh Nghi lo lắng . Có vẻ nhÆ° cô ấy không muốn cho mình Ä‘i váºy.
Hữu Bằng nháºn ra ngay thái Ä‘á»™ kỳ lạ của cô từ tối đến giá» khi nghe anh đòi ra nhà hà ng nắm tình hình . Chắc là tan tà nh , xÆ¡ xác lắm . Anh tháºt không dám hình dung đến cảnh hoang phế cô liêu của tám nhà hà ng, sau hÆ¡n ba tuần dà i bị anh bá» phế . Nằm trong bệnh viện, lòng anh cứ nóng nhÆ° hÆ¡ . Ngoà i những lúc sốt cao mê man chẳng biết gì, tâm thì anh luôn nghÄ© đến nhà hà ng và công trình “TrÆ°á»ng Thiên†đang xây dá»±ng còn dang dở . Không có anh nhÆ° rắn mất đầu, sá»± việc sẽ rối tinh lên . Thiệt hại, thất thoát … con số sẽ tăng đến vô giá»›i hạn . Ôi ! Chỉ má»›i nghÄ© đến thôi, anh đã nghe tối tăm mặt mÅ©i.
“Anh cứ yên tâm Ä‘i, đừng lo lắng . Tôi đã giải quyết má»i chuyện đâu đó ổn thá»a rồiâ€. Äó là câu trả lá»i của Tịnh Nghi má»—i khi nghe anh há»i đến . Lúc nà o cÅ©ng yên tâm, cÅ©ng ổn thá»a . Mà ổn thá»a, cách giải quyết nhÆ° thế nà o, cô lại không chịu nói, cứ quanh quẩn … vá»›i lý do : “Anh còn mệt lắm, hãy để tâm tÆ° dưỡng bệnh, đừng báºn lòng “.
Äừng báºn lòng ? Hừ ! Hữu Bằng báºt cÆ°á»i buồn . Tịnh Nghi tưởng anh là gá»— đá vô tÆ°, là ngÆ°á»i trái tim bằng thép hay sao chứ ? Tâm huyết má»™t Ä‘á»i của ná»™i, của ba để lại Ä‘ang có nguy cÆ¡ phá sản trong tay anh, là m sao mà anh không báºn lòng cho được.
Ngà y ngà y nằm trên giÆ°á»ng bệnh, nháºn sá»± chăm sóc của ná»™i và ba, nhìn há» vẫn vô tình, không biết gì đến nguy cÆ¡ phá sản, lòng Hữu Bằng thêm ray rứt . Thầm hối háºn cho tÃnh nông nổi hiếu thắng của mình.
Có lẽ Tịnh Nghi đã tìm ra cách giải quyết rồi chăng ? Trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, đôi khi Hữu Bằng thầm mÆ¡ đến Ä‘iá»u nà y . Biết đâu phép lạ đã xảy ra, Tịnh Nghi đã láºt ngược lại thế cá».
Không đâu . Hữu Bằng lại cÆ°á»i mình hy vá»ng hão . Cách giải quyết của Tịnh Nghi Æ° ? Ngoà i việc giải tán nhân viên đóng cá»a nhà hà ng ra, cô còn cách giải quyết nà o hay hÆ¡n nữa . Ôi ! Những nhà hà ng sang trá»ng, luôn rá»±c sáng ánh đèn của anh, giỠđây hẳn buồn thiu nằm im lìm trong bóng tối . Công trình “TrÆ°á»ng Thiên†của anh, giỠđây hẳn lặng lẽ Ä‘iêu tà n, ngổn ngang đất đá . Äám thợ, thầu không nháºn được lÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có ngÆ°á»i chỉ dẫn, hẳn đã nghÄ© từ lâu.
- Hữu Bằng ! Tôi là m tất cả cÅ©ng vì anh, vì hết cách rồi . - Xe chạy gần đến nhà hà ng, Tịnh Nghi bá»—ng cất giá»ng ngáºp ngừng - Anh đừng mắng tôi nghe.
Dứt dòng suy nghÄ©, Hữu Bằng quay nhìn Tịnh Nghi má»™t cái . Lòng se lại khi nháºn ra cô ốm Ä‘i nhiá»u . Những ngay anh nằm trong bệnh viện, má»™t mình cô đã phải chạy tá»›i chạy lui lo lắng rất nhiá»u . Äêm nà o, cô cÅ©ng đến canh chừng anh cho ná»™i và ba vá» ngủ . Của đáng tá»™i vì ngỡ cô là vợ tháºt nên hai ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ nháºn lá»i, cho đó là lẽ tất nhiên thôi.
Cô chăm sóc anh tháºt chu đáo, táºn tình, lo lắng cho anh nhÆ° thể anh là ngÆ°á»i thân ruá»™t thịt của cô . Bón từng muá»—ng nÆ°á»›c, thức thâu đêm canh cho anh từng chai nÆ°á»›c biển, Æ¡n nghÄ©a đó, anh còn chÆ°a cảm Æ¡n cô thì là m gì có việc rầy la mắng má».
- Còn chÆ°a biết chừng … - NhÆ°ng không quen biểu lá»™ tình cảm của mình trÆ°á»›c phái nữ, Hữu Bằng vá» nghiêm giá»ng, thÃch thú nhìn mặt cô tái dần Ä‘i.
á»’ ! Gì thế nà y ? Mình Ä‘ang ngủ mÆ¡ chÆ°a ? Vừa bÆ°á»›c xuống xe, chÆ°a kịp định thần, mắt Hữu Bằng đã hoa lên trÆ°á»›c muôn ánh đèn hoa rá»±c rỡ . Nhà hà ng “Bình Minh†của anh đây Æ° ? Sao sang trá»ng … sao má»›i lạ đến ná»—i anh phải ngỡ ngà ng ? Thá»±c khách lại ồn à o và o ra tấp náºp, sung túc đông đảo hÆ¡n lúc trÆ°á»›c rất nhiá»u lần :
- Chuyện nà y là thế nà o ?
Phút ngỡ ngà ng qua nhanh, Hữu Bằng nhìn Tịnh Nghi đầy thán phục :
- Cả bảy nhà hà ng còn lại … cũng … biến đổi thế nà y ?
- Vâng.
Tịnh Nghi gáºt đầu nhè nhẹ, vẻ sợ hãi vẫn in lên ánh mắt . Hữu Bằng nhÆ° không tin :
- Tất cả Ä‘á»u đổi má»›i Æ° ? Cô là m cách nà o mà tà i thế ?
- NhÆ°ng anh hứa là không la tôi chứ ? - Tịnh Nghi ấp úng - Lẽ ra tôi phải há»i ý kiến anh trÆ°á»›c khi là m, nhÆ°ng lúc đó anh Ä‘ang bệnh nên …
- Biết rồi, biết rồi … - Hữu Bằng gáºt đầu nôn nóng - Äừng dà i dòng nữa, chuyện thế nà o kể mau Ä‘i.
- Vâng . - Äến ngồi trên báºc tam cấp trÆ°á»›c nhà hà ng, cạnh Hữu Bằng, Tịnh Nghi cất giá»ng dịu dà ng …
Äẩy xe giao hà ng cho “Phong Phú†được hai ngà y . Vá»›i tÃnh cách xã giao cố hữu, Tịnh Nghi đã nắm rõ hết sá»± tình, cÅ©ng nhÆ° đã biết mặt viên giám đốc đẹp trai, trẻ tuổi nhÆ°ng gian manh đầy thủ Ä‘oạn kia.
Ngà y ngà y nhìn gã Ä‘i và o Ä‘i ra, nét mặt nhÆ¡n nhÆ¡n thá»a mãn vá»›i số lượng khách tăng dần, Tịnh Nghi nghe tức ứa gan, chỉ muốn chạy thẳng và o giữa tiệc, vung tay tát và o mặt gã rồi hét to vạch trần má»i âm mÆ°u thủ Ä‘oạn của gã vá»›i khách hà ng . Có má»™t lần không nhịn nổi, Tịnh Nghi đã từ nhà bếp bÆ°á»›c thẳng lên sân khấu, đứng cạnh gã rồi … kịp suy nghÄ© lại, cô thấy mình không nên là m thế.
Vá»›i danh pháºn vợ của Hữu Bằng, lá»i nói của cô bây giá» vô giá trị . Má»i ngÆ°á»i sẽ nghÄ© rằng, cô vì cạnh tranh vì ghen tức mà nói xấu gã thôi, không khéo lại là m mất mặt Hữu Bằng vì hà nh vi vô văn hóa.
Hát một bà i tặng thực khách, Tịnh Nghi lầm lũi trở vỠ. Phải là m cách nà o để cứu Hữu Bằng, cứu tám nhà hà ng của anh ? Suốt một đêm dà i không ngủ, cô cứ suy nghĩ mãi . Cuối cùng, quyết định đem chuyện nà y kể cho ông Thái biết.
Cô vẫn nhá»› lá»i Hữu Bằng căn dặn là không nên là m ông lo lắng, nhÆ°ng hết cách rồi, cô không thể bó tay chá» chết . Liệu khi anh hoà n toà n phá sản rồi, anh có giấu được ông ? Có cấm được ông đừng báºn tâm, lo lắng, hay là …sẽ lo lắng, báºn tâm hÆ¡n bây giá» gấp trăm lần . Giữa hai Ä‘iá»u nặng nhẹ, phút giây cấp bách nà y, cô Ä‘Ã nh phải chá»n.
Không nhÆ° cô đã tưởng, nhÆ° Hữu Bằng lo lắng dÆ° thừa, khi nghe chuyện nà y, ông Thái vẫn thản nhiên không má»™t chút báºn tâm, lo lắng, còn bảo : “Gặp khó khăn trong kinh doanh là chuyện thÆ°á»ng tình, nhÆ° con nÆ°á»›c khi lá»›n khi ròng, đâu thể lặng yên dáºp dá» chảy mãiâ€.
Vá»›i ông, vấn Ä‘á» giải quyết chẳng khó khằn gì, cÅ©ng không phải trả thù nhÆ° ý tưởng của Tịnh Nghi . Sau khi dạo má»™t vòng tham quan các nhà hà ng của thà nh phố, nháºn ra các nhà hà ng của mình đã quá cÅ© kỹ, lạc háºu, ông quyết định là m má»™t cuá»™c cách mạng . Tân trang lại mặt bằng, đồng thá»i cho trang trà ná»™i thất lại má»™t cách huy hoà ng, rá»±c rỡ hÆ¡n.
Mặt bằng tôn tạo xong, ông tổ chức má»™t cuá»™c há»p báo vá»›i các phóng viên tên tuổi, nhá» há» trung thá»±c viết lại cảm giác của mình sau khi tham quan má»™t vòng khu bếp của mình. Ông còn quyết định từ nay không mua thá»±c phẩm bình thÆ°á»ng ngoà i chợ nữa . Nhà hà ng của ông sẽ đổi má»›i tÆ° duy, dùng rau cải sạch, thá»±c phẩm sạch cao cấp do các siêu thị Cung cấp, giá cả sẽ cao hÆ¡n nhÆ°ng ông không ngại.
Khuyến mãi tháºt nhiá»u, tổ chức những phần thưởng tháºt giá trị, quảng cáo rầm rá»™ Trên Ä‘Ã i báo … Ä‘á»u là những nghệ Thuáºt cao cấp má»i kéo khách hà ng . Chỉ hai tuần lá»…, sau khi má»i chiêu thức được tung ra, nhà hà ng đã Ä‘oạt doanh thu ká»· lục, cao hÆ¡n doanh thu cÅ© gấp hai lần.
Äúng là cao tay ấn, là cách giải quyết của má»™t ngÆ°á»i dạn dà y kinh nghiệm . Nghe Tịnh Nghi kể mà mÅ©i Hữu Bằng cứ phồng to lên . Anh tá»± hà o vá» ba quá, lúc nà o cÅ©ng vững và ng nhÆ° tùng bách . Chuyện khó dÆ°á»ng nà o đến tay ông cÅ©ng Ä‘á»u hóa giải má»™t cách dá»… dà ng . Nếu anh không và o bệnh viện, nếu chuyện nà y không đến tai ông thì có lẽ … đến táºn giá» nà y, anh vẫn còn loay hoay, lúng túng nhÆ° con kiến bò quanh miệng chén không biết Ä‘Æ°á»ng nà o ra . NhÆ°ng còn má»™t Ä‘iá»u rất lạ, Hữu Bằng không hiểu nổi . anh thắc mắc :
- Ba tôi đã biết chuyện nà y từ lâu, thế sao lúc mới và o bệnh viện thăm tôi, ông cứ là m ra vẻ chẳng biết gì ?
- Tại tôi sợ anh la nên dặn bác giấu đấy mà .
Tịnh Nghi cÆ°á»i ngượng nghịu, Hữu Bằng lÆ°á»m cô má»™t cái dà i, nói mà không biết mắng hay khen.
- Cô là lém lắm đó . Nhưng đôi lúc cũng được việc ra trò . Chuyện nà y, dù sao cũng cám ơn cô.
- Tôi có công cáng gì đâu . - Tịnh Nghi khiêm tốn - Má»i việc Ä‘á»u do bác trai chu toà n cả, tôi chỉ là tà i lá»t phụ việc thôi.
- Không . - Hữu Bằng tháºt lòng - Trong việc nà y, công cô lá»›n nhất . Nếu không phát hiện được nguyên nhân nhà hà ng bị ế, ba tôi sẽ chẳng có được cách giải quyết triệt để thế đâu . - Rồi anh thở phà o ra - Việc nhà hà ng đã giải quyết xong . Bây giá» chỉ còn phải báºn tâm đến công trình xây dá»±ng “TrÆ°á»ng Thiên†. Nà y, cô không tiết lá»™ kế hoạch nà y cho ba tôi đấy chứ ?
- Không.
Tịnh Nghi lắc đầu . Hữu Bằng tỠvẻ hà i lòng :
- Äược lắm . Tôi định bao giá» xây dá»±ng xong, sẽ tạo cho ba tôi má»™t sá»± bất ngá» . Chà mấy ngà y nay nằm viện, chắc công trình đã ngừng thi công . NhÆ°ng không sao, tôi sẽ cho thi công lại.
- Anh có muốn đến thăm công trình không ? - Mắt Tịnh Nghi long lanh sáng.
- Bây giá» Æ° ? - Hữu Bằng láºt tay xem đồng hồ . Ngần ngừ giây phút, anh cÅ©ng nôn ruá»™t lắm . - Rồi anh báºt cÆ°á»i vui - Giá mà cô cÅ©ng giải quyết giúp giùm tôi chuyện công trÆ°á»ng nhÆ° ở nhà hà ng thì tôi sẽ biết Æ¡n cô lắm đấy.
- Thế à ?
Tịnh Nghi mỉm má»™t nụ cÆ°á»i ranh mãnh và o bóng tối . Hữu Bằng nổ máy xe, an ủi :
- Không sao đâu . Cô giúp tôi giải quyết chuyện ở nhà hà ng nhÆ° váºy cÅ©ng tốt lắm rồi.
Tịnh Nghi không trả lá»i, quay mặt ra cá»a xe ngắm nhìn những dãy đèn chá»›p tắt trên Ä‘Æ°á»ng . Hình dung đến vẻ vui mừng và ngạc nhiên của Hữu Bằng, khi đến công trình “TrÆ°á»ng Thiênâ€.
- Ồ … như thế nà y là sao nhỉ ?
Vừa bÆ°á»›c xuống xe, Hữu Bằng đã kêu lên ngÆ¡ ngác . Cả má»™t góc công trÆ°á»ng sáng rá»±c ánh đèn, các công nhân tăng ca Ä‘ang thi công mải miết . Tiếng máy dá»™ng cừ, máy trá»™n hồ ì ầm vang Ä‘á»™ng cả má»™t góc trá»i.
- Sao thế ? - Qúa đổi vui mừng, Hữu Bằng không ká»m chế nổi lòng mình, nắm tay Tịnh Nghi lắc mạnh - Lại cô nữa phải không ? mau kể tôi nghe, chuyện nà y là thế nà o đây ? Ngân hà ng đã chấp nháºn cho vay vốn rồi Æ° ? không đâu . Vô lý lắm . Má»™t mình cô không thể nà o xoay xở nổi . Nói mau, phép mà u nà o ?
Nghe anh há»i má»™t hÆ¡i dồn dáºp, Tịnh Nghi chỉ đứng yên cÆ°á»i mỉm . Tháºt lạ lùng, sao cô lại nghe vui sÆ°á»›ng, nghe hạnh phúc khi Hữu Bằng vui thế nhỉ ? Nhìn ánh mắt anh ngá»i sáng, môi anh nở cÆ°á»i tÆ°Æ¡i, cô lại có cảm giác nhÆ° ai đó vừa tặng cho mình bạc triệu.
- Nói Ä‘i . Sao cô cứ đứng im mà cÆ°á»i váºy ? Hữu Bằng lại giục cô - Muốn tôi chết vì tò mò Æ° ? Tịnh Nghi mau kể Ä‘i.
- Chuyện chẳng có gì đâu.
Ngước mắt lên già n giá cao . Lòng Tịnh Nghi hân hoan vui sướng . Nhớ lại nga `y hôm đó …
Cô Ä‘ang ngồi nhổ tóc cho ná»™i thì nháºn được Ä‘iện thoại của kiến trúc sÆ° Minh Long . Em bé bị á»m rồi, anh muốn nhá» cô đến nhà hÆ°á»›ng dẫn cách chăm sóc em bé cho chu đáo.
Ngồi đút cháo cho em bé mà tâm trà Tịnh Nghi cứ để đâu đâu . Mấy lần đút lộn cháo và o mũi em bé rồi, may mà nó không bị sặc.
- Tịnh Nghi ! Cô sao thế ? không được khá»e à ?
Minh Trâm tinh ý nháºn ra ngay . Nháºn lại chén cháo đút cho con, cô lo lắng há»i.
- Không . Em chỉ lo lắng quá thôi . - Thở ra má»™t hÆ¡i dà i, Tịnh Nghi đứng lên nói lá»i từ tạ - Xin lá»—i anh chị … em không thể ở chÆ¡i lâu hÆ¡n được.
- NhÆ°ng có chuyện gì thế ? Hữu Bằng đâu ? - Kiến trúc sÆ° Minh Long nhìn cô, vẻ quan tâm - Mấy ngà y nay cáºu ấy không xuất hiện ở công trÆ°á»ng ? có khó khăn à ?
Ngồi xuống cạnh chiếc nôi đứa bé, Tịnh Nghi thở ra má»™t hÆ¡i dà i buồn bã . Äắn Ä‘o giây phút, cô quyết định kể tất cả vá»›i Minh Long . Dù biết Hữu Bằng sẽ chẳng bằng lòng, nhÆ°ng phút giây nà y, cô tháºt chẳng biết san sẽ cùng ai cả . Äã là bạn của nhau rồi, Minh Long chắc không Ä‘Ã nh là m khó cô giây phút nà y.
- Có chuyện đó tháºt sao ? - Nghe xong đôi mà y Minh Long chau lại - Hữu Bằng tháºt tệ, có chuyệnn mà không kể tôi nghe . Cả cô cÅ©ng váºy, Hữu Bằng và o bệnh viện cÅ©ng không báo tôi má»™t tiếng để Tôi Ä‘i thăm cáºu ấy . bạn bè kiểu gì váºy ?
Cúi đầu, Tịnh Nghi cÆ°á»i ngượng nghịu :
- Thấy anh chị báºn bịu quá, em không dám là m phiá»n.
- Thế tôi cứ là m phiá»n cô đó thì sao ? - Minh Trâm lÆ°á»m yêu Tịnh Nghi má»™t cái dà i - Äã là bạn bè, khách sáo là m gì . Có khó khăn cứ nói ra, biết đâu anh Long sẽ có cách giúp cho.
- Dạ, váºy thì … - Äược lá»i nhÆ° mở tất lòng, Tịnh Nghi chá»™p ngay cÆ¡ há»™i - Nếu được, xin anh chị cho em mượn đỡ tám trăm ngà n.
- Tám trăm ngà n . Minh Long ngÆ¡ ngác - Äể là m gì chứ ?
- Dạ … - Tịnh Nghi cắn nhẹ môi - Em tạm thá»i đến công trÆ°á»ng trả lÆ°Æ¡ng tuần nà y cho công nhân.
- Rồi sao nữa ? - Nheo má»™t con mắt lại, Minh Long khôi hà i há»i.
Tịnh Nghi tháºt lòng :
- Sau đó, em cho há» tạm nghỉ, đợi anh Bằng phục hồi sức khá»e tÃnh sau . Còn … - NgÆ°ng má»™t chút, cô ngáºp ngừng khó nói - Số tiá»n trả bản vẻ cho anh, em xin tạm khất má»™t thá»i gian . Em biết anh là kiến trúc sÆ° danh tiếng, nhiá»u ngÆ°á»i cầu cạnh, em không dám, nhÆ°ng anh thông cảm …
- Không thông cảm được . - Lắc đầu, Minh Long nghiêm giá»ng - CÅ©ng nhÆ° không chấp nháºn cách giải quyết của cô đâu.
- Váºy à .
Cúi thấp đầu, Tịnh Nghi báºt khóc trong tiếng cÆ°á»i phá lên của Minh Long.
- Trá»i Æ¡i ! Tịnh Nghi … tôi chết cÆ°á»i mất vì cách giải quyết quá con nà của cô . Tám trăm ngà n, cô có biết số tiá»n đó không đủ trả cho má»™t nữa công nhân trong má»™t ngà y không ? Tạm đình chỉ công trình, rồi còn khất nợ tôi, cô nói dể dà ng cứ nhÆ° bán đồ hà ng váºy . Các nhà thầu thi công sẽ kiện cô vì tá»™i là m trá»… hợp đồng của há», thiệt hại lên đến hà ng tá»· đồng …
Last edited by khungcodangcap; 18-11-2008 at 08:42 PM.
|
|
|
| |