|
|
15-10-2008, 03:13 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 6
Sally Beecham trèo lên ngồi và o chiếc xe Jeep Ä‘en của Call, chiếc xe không sáng sủa nhÆ°ng anh mua không bao lăm tiá»n, chiếc xe được trang bị cái máy tá»i có dây cáp tháºt lá»›n ở phÃa trÆ°á»›c, vá» xe loại to rá»™ng, mui bằng nhá»±a Ä‘en loại tốt, ở Dawson không có cái xe quay được cả 4 bánh nà o so nổi vá»›i xe nà y. Cáºu con trai còn vị thà nh niên của chị, Jimmy, và các bạn há»c ở trung há»c của cáºu hi vá»ng chị và Call thà nh đôi thà nh Ä‘Å©a để Jimmy có thể lái thá» chiếc xe xem nó chạy ra sao.
Sally cÅ©ng hi vá»ng chị sẽ thà nh đôi thà nh Ä‘Å©a vá»›i anh vì chị quá mê anh. Vả lại má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết anh già u.
- Äã xong chÆ°a cô em? - Call há»i.
Cô phải đổi phiên vá»›i Betty Yisdale để được nghỉ tối thứ Bảy và là m bù cho Betty đêm khác và o tuần sau, nhÆ°ng nếu má»i việc diá»…n ra theo đúng kế hoạch của chị đã vạch thì việc đổi phiên nà y rất xứng đáng.
- Chỉ đợi em lấy áo khoát nữa thôi - Sall Ä‘i và o phòng ngủ trong ngôi nhà nhá», sÆ°á»n gá»— của chị nằm trên Ä‘Æ°á»ng Nữ Hoà ng, lấy áo khoác trong tủ, dừng lại trÆ°á»›c tấm gÆ°Æ¡ng soi má»™t lát để sá»a lại mái tóc Ä‘en uốn cong và kiểm tra kÄ© xem trong răng có dÃnh son tô môi không rồi bÆ°á»›c ra hà nh lang.
Tối nay trông Call rất bảnh bao râu cạo sạch mái tóc nâu Ä‘en còn Æ°á»›t vì má»›i tắm xong. Lạy Chúa anh đẹp trai quá và cặp mắt... chỉ nhìn đến là chị rụng tim. Và o mùa hè có má»™t lần chị thấy anh ở trần, thân hình anh tháºt đẹp rám nắng và gầy ngá»±c nở bắp thịt cuồn cuá»™n, lÆ°ng rắn chắc gân guốc, hai bà n tay anh to tÆ°á»›ng, cô nghÄ© hai bà n tay chắc tuyệt vá»i lắm.
Có lẽ đêm nay chị sẽ thấy có đúng như thế không!?
Khi Call dẫn Sally ra xe, chị cÆ°á»i và anh cÆ°á»i đáp lại, nhÆ°ng anh hình nhÆ° hÆ¡i lÆ¡ đãng.
Chị nháºn thấy suốt buổi tối anh có thái Ä‘á»™ nhÆ° thế, thoạt tiên khi ăn tối ở phòng Bonanza ở khách sạn Eldorado, rồi khi ngồi trên xe trở vá» nhà chị cÅ©ng thế. Chị Æ°á»›c chi được ngồi sát và o anh nhÆ°ng sợi dây an toà n không để cho chị nhÃch ngÆ°á»i xa khá»i chá»— ngồi, mà chị biết anh không thÃch tháo dây ra vì anh cứ nhá»› đến chuyện tại nạn xe hÆ¡i đã là m cho vợ con anh chết.
Cuối cùng chị há»i:
- Anh có khoẻ không đấy? Anh im lặng suốt buổi tối.
- Tôi báºn suy nghÄ©.
- VỠchuyện gì?
Anh liếc nhanh nhìn chị từ sau tay lái:
- ÄÆ°a cô và o giÆ°á»ng.
Chị hồi hộp, cơ thể nóng bừng, cơ quan giữa hai chân cấn cái khó chịu, chị với tay để trên đùi chân anh bóp nhẹ và nói:
- Em cũng đang nghĩ đến chuyện ấy, Call à .
Äến ngã tÆ° anh rẽ xe rồi dừng lại trÆ°á»›c nhà chị tắt máy. Anh nắm tay chị đẩy nhẹ ra khá»i chân anh và quay qua phÃa chị.
- Tôi đang nghĩ... tôi rất muốn ngủ với cô... Tôi không... tôi nghĩ tôi chưa chuẩn bị.
Chị cảm thấy hÆ¡i nóng trong ngÆ°á»i tan biến nhÆ° quả bong bóng xẹp hÆ¡i:
- Chúng ta cứ vui vẻ, từ từ mà tiến, cứ tiến đến má»™t cách thoải mái. Chắc anh biết ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói chuyện vá»›i ái tình cÅ©ng nhÆ° việc Ä‘i xe đạp, khi đã biết Ä‘i ngÆ°á»i ta không bao giá» quên được.
Anh nhìn chị, cặp mắt xanh sắc sảo, rồi nghiêng ngÆ°á»i qua hôn chị rất nhẹ. Chị thÃch cảm giác dịu dà ng của đôi môi anh, môi dÆ°á»›i dầy và gợi dục. Chị hôn anh lại và tin thế nà o anh cÅ©ng yếu lòng. Thế nhÆ°ng anh ngồi lui.
- Hai ngà y nữa tôi sẽ gá»i cô.
- Äược thôi - Chị cố giữ cho giá»ng nói không có vẻ thất vá»ng - Không sao - Chị mở cá»a định bÆ°á»›c xuống nhÆ°ng Call đã đứng ở đấy trÆ°á»›c khi chân chị chạm mặt đất.
- Tôi xin lá»—i Sally, tôi tháºt ân háºn.
- Äừng ân háºn - Vì tá»± ái, cô vÆ°Æ¡n thẳng hai vai - Anh không phải là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông duy nhất ở Dawson, Call à , chắc anh hiểu ý tôi rồi?
Anh gáºt đầu:
- Phải tôi hiểu ý cô muốn nói gì.
Chị chà o anh và đi và o nhà , ngôi nhà yên lặng, các phòng còn phảng phất mùi bắp cải chị đã nấu để ăn tối, Jimmy Ä‘i chÆ¡i vá»›i bạn và chắc đến khuya má»›i vá».
Buổi tối còn sá»›m, chị tức tối vá» chuyện Call Ä‘á» nghị rồi ná»a chừng bá» kế hoạch, chị nhìn cái Ä‘iện thoại trên tÆ°á»ng gần lò lá»a ở nhà bếp.
Có lẽ Farley ở nhà , anh ta không đẹp mã, không giống nhÆ° Call nhÆ°ng anh ta luôn luôn là m cho chị vui lòng, chị nghÄ© đến tÃnh năng nổ của anh ta trên giÆ°á»ng và chị cÆ°á»i khi nghÄ© đến chuyện ấy. Có lẽ chị sẽ là m cho anh ta ngạc nhiên.
Sall đưa tay nhấc điện thoại.
Khi chiếc xe jeep đã chạy và o bóng tối rồi, Call đấm tay xuống vô lăng. Chó đẻ tháºt, anh là m quái gì thế nà y? Anh đã tá»± hứa vá»›i mình đêm nay anh sẽ Ä‘i hà nh lạc kia mà , anh đã quyết định sẽ sống lại cuá»™c Ä‘á»i thế tục lại kia mà , thế nhÆ°ng anh đã xin lá»—i Sally và quay vá».
Anh có thể tá»± nhủ chÃnh vì Susan, vì anh cảm thấy là m thế là không trung thà nh vá»›i vợ mặc dù vợ chết đã nhiá»u năm rồi, nhÆ°ng anh biết nói thế là không đúng sá»± tháºt, trong cuá»™c hôn nhân của há» tình dục không phải là vấn Ä‘á» quan trá»ng. Ãt ra không quan trá»ng đối vá»›i Susan, Call thÆ°á»ng có nhu cầu vá» tình dục cao, nhÆ°ng Susan không xem vấn Ä‘á» nà y là quan trá»ng mà chị chỉ nghÄ© đến vấn Ä‘á» con cái thôi. Há» có những Ä‘iểm chung các vấn Ä‘á» khác, có những giấc mÆ¡ và mục Ä‘Ãch giống nhau khiến há» gắn bó vá»›i nhau, vì anh là loại Ä‘Ã n ông không lừa dối vợ nên anh đã lấy công việc để quên bá»›t những nhu cầu vá» tình dục.
Không phải vì thế mà anh việc cá»› để là m việc 16 giá»/ngà y. Từ khi tai nạn xảy ra, vì buồn chán và vì cảm giác có tá»™i cho nên anh sống Ä‘á»i Ä‘á»™c thân, nhÆ°ng trong mấy tháng vừa qua anh vượt qua những cảm giác ấy và bắt đầu há»™i nháºp và o cuá»™c sống lại.
Sá»± tháºt là vợ anh chết, anh sống Ä‘á»™c thân lại. Anh sẵn sà ng dấn thân và o tình dục không bị rà ng buá»™c, nhÆ°ng anh không muốn hưởng tình dục vá»›i Sally Beecham, anh muốn hưởng tình dục vá»›i Charity Sinclair, mà đây là vấn Ä‘á» khó khăn không dá»… gì giải quyết.
Call Ä‘Æ°a tay lên vuốt tóc, Charity không phải là gái bán bar dá»… dà ng tằng tịu vá»›i anh vô Ä‘iá»u kiện, cô cÅ©ng không phải là gái li dị chồng nhảy từ tay ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y sang tay ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác để tìm thú vui nhất thá»i. Charity là cô gái hà ng xóm, đủ tiêu chuẩn để xuất hiện trên các tấm biển quảng cáo khắp nÆ°á»›c Mỹ.
Dĩ nhiên có thể anh sai lầm.
NghÄ© đến chuyện nà y máu lại chảy rần rần trong ngÆ°á»i anh. Anh không cảm thấy ham muốn là m tình vá»›i Sally má»™t chút nà o hết mà anh cứ nghÄ© đến chuyện có thể tình cá» Charity là m tình vá»›i anh. Dù sao Sally mặc áo cổ tháºt thấp để lá»™ bá»™ ngá»±a trắng ngà đầy đặn nhÆ°ng anh vẫn không thấy thÃch.
Trái lại sáng nay khi anh nhìn thấy đôi môi gợi dục của Charity, phán đoán bộ ngực khêu gợi của cô dưới là n áo sơ mi lấm bùn, anh muốn kéo cô nằm xuống đất, anh đã muốn tuột áo quần cô ra, muốn cho và o trong cô.
- Lạy Chúa Jesus - Call lẩm bẩm khi rẽ xe khá»i Ä‘Æ°á»ng Hunler để chạy và o con Ä‘Æ°á»ng gồ ghỠđến suối Ngá»±a chết.
Trở lại vá»›i thế giá»›i tháºt, anh gặp nhiá»u vấn Ä‘á» khó khăn chứ không phải nhÆ° anh tưởng. Sau 4 năm sống Ä‘Æ¡n côi bây giá» anh mÆ¡ tưởng đến má»™t phụ nữ là m cho anh hà i lòng vừa ý. Có thể anh lo sợ sau má»™t thá»i gian dà i không là m tình anh sẽ không còn khả năng ấy, nhÆ°ng suy nghÄ© lại anh thấy không đúng thế. Äúng nhÆ° Sally nói, Ä‘Ã n ông không ai quên chuyện là m tình nhÆ° thế nà o đâu.
Thôi, nếu Sally không được thì có nhiá»u phụ nữ khác ở Dawson lo gì. Cô gái tóc Ä‘á» bồi bà n ở quán Klondike Kate không được sao? Toby đã Ä‘á» nghị giá»›i thiệu cho anh, cáºu ta nói cô gái rất chịu chÆ¡i, cô ta muốn gặp anh và cô sẵn sà ng Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh trong tháng Bảy, cô chỉ cần vui chÆ¡i trong thá»i gian nà y thôi.
Dù là m gì thì là m Ä‘iá»u mà anh không muốn là đừng vÆ°á»›ng và o chuyện tình cảm vá»›i cô tóc Ä‘á» hay vá»›i bất kì ai, là m tình vá»›i má»™t phụ nữ trong ngôi nhà sát bên cạnh nhà anh là chuyện sẽ rất lôi thôi.
Lôi Thôi, đó chÃnh là tên lót của Charity Sinclair.
Sáng chủ nháºt, Call vẫn cảm thấy ngÆ°á»i bất ổn. Ngồi xuống trÆ°á»›c máy vi tÃnh, anh đánh thÆ° Ä‘iện tá». Ná»a tá tin nhắn đợi anh trả lá»i, trong đó có tin của ngÆ°á»i em trai. Zach sống ở Los Angeles, nhÆ°ng anh định hè nà y sẽ đến Miá»n Bắc sống và i tuần. Call trả lá»i em trai hãy đến nhanh cho anh bá»›t cô Ä‘Æ¡n, nhÆ°ng đã từ hai tháng nay vẫn không thấy Zach hồi âm.
Anh nghÄ© sá»± mong má»i em trai đến chÆ¡i là má»™t dấu hiệu tốt, vì nhÆ° thế có nghÄ©a là anh thá»±c sá»± Ä‘ang trở lại vá»›i cuá»™c sống hiện hữu.
Tiếp theo, anh xem trong bảng danh sách dà i gồm các trò chÆ¡i Ä‘iện tá» của công ty Inner Dimensions đã gá»i đến cho anh và o sáng thứ Sáu. Bảng danh sách quảng cáo phần má»m trò chÆ¡i Ä‘iện tá» King Cobra, công ty hy vá»ng đây là trò chÆ¡i ăn khách nhất khi được tung ra thị trÆ°á»ng.
Còn có má»™t bức thÆ° Ä‘iện tá» của Peter Held nữa. Anh chà ng rất phấn khÃch vì công việc anh Ä‘ang tiến hà nh rất khả quan, đó là tăng khả năng lÆ°u trữ thông tin và o Ä‘Ä©a cứng. Nếu ý đồ nà y thá»±c hiện được thà nh công, thì đây là má»™t cuá»™c cách mạng trong kỹ nghệ máy tÃnh. Äây là khái niệm mà Call đã nghÄ© ra cách đây 4 năm. Sau khi Susan chết, anh bá» dở chÆ°Æ¡ng trình, khi ấy đối vá»›i anh chẳng có gì quan trá»ng hết.
Rồi sau đó má»™t tháng, ngÆ°á»i hợp tác vá»›i anh trong chÆ°Æ¡ng trình phiêu lÆ°u nà y, Frank Mc Guire, đã chết vì bệnh tim, và Call đã dẹp kế hoạch sang má»™t bên. Mãi cho đến cách đây 6 tháng, anh má»›i nghÄ© đến chÆ°Æ¡ng trình nà y lại, nhÆ°ng khi anh đã hồi sinh, thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên anh phải là m cho những ngÆ°á»i đã từng cá»™ng tác vá»›i mình hồi sinh.
Anh gá»i thÆ° Ä‘iện tá» cho Peter, cho phép anh ta tuyển ngÆ°á»i phụ tá để giúp việc, rồi Ä‘á» cáºp đến công việc cho đến cuối thÆ°. Công việc bây giá» nhẹ nhà ng chứ không bá» bá»™n lút óc nhÆ° cách đây 4 năm. Gá»i thÆ° xong, anh tắt máy tÃnh.
- Bữa ăn sáng đã xong rồi, ông Call. Bánh kếp và trứng – Toby đứng nÆ¡i ngưỡng cá»a, vạt áo sÆ¡ mi kéo ra ngoà i quần, mái tóc Ä‘á» rối bù, cặp mắt Ä‘á» và sÆ°ng húp. Chà ng trai có vẻ đã hưởng buổi tối thứ bảy đầy đủ hà o hứng hÆ¡n Call nhiá»u.
- Cám ơn, tôi đến ăn bây giỠđây.
Anh Ä‘i đến nhà bếp, nhÆ°ng không thể không dừng lại trÆ°á»›c cá»a sổ. Cặp ống nhòm còn nằm trên chiếc bà n cổ có chân tiện hình móng chân thú. Anh cảm thấy mình là đồ nhìn lén Ä‘Ã n bà , nhÆ°ng anh không sao cưỡng lại ý muốn lấy chiếc ống nhòm lên để nhìn qua bên nhà hà ng xóm.
Anh phân vân không biết nếu Charity biết anh theo dõi cô thì cô sẽ nói gì, và anh không khá»i nghÄ© khi cô nổi nóng, cặp mắt toé lá»a, trông cô tháºt hấp dẫn biết bao. Anh thấy cô đã mặc quần áo, Ä‘i ra sau nhà , chẻ củi để nhóm lá»a.
Anh cÆ°á»i, nếu anh may mắn, có thể cô sẽ cho anh những giây phút giải trà vui chÆ¡i. Anh nhìn cô là m việc má»™t lát, ngạc nhiên khi thấy cô là m việc rất gá»n gà ng, khéo léo. Khi anh Ä‘Æ°a ống nhòm xuống thì bá»—ng thấy phÃa bên mép kÃnh ống nhòm có cái gì nhúc nhÃch Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Anh bèn chÄ©a ống nhòm qua phÃa ấy.
CÆ¡ bắp sau cổ anh bá»—ng căng cứng. Má»™t con gấu lá»›n mà u nâu Ä‘ang di chuyển từ từ trong ống kÃnh, và lần nà y con váºt đúng là con gấu.
Call chúp lấy khẩu súng cỡ 45-70 trên giá súng trên tÆ°á»ng, rồi tông cá»a chạy ra.
Charity Ä‘Æ°a cao cái rìu nhá» bổ xuống trên khúc củi đã chẻ, để có những miếng củi nhá» mà nhóm lá»a, vì hôm nay là chủ nháºt, ngà y nghỉ cuối trÆ°á»›c khi bắt đầu công việc má»™t tuần, cho nên cô muốn nhóm lò lá»a tháºt lá»›n.
Cô tìm khúc gá»— khác để chẻ nhá», nhÆ°ng vừa vung rìu lên bá»—ng cô nghe có tiếng Ä‘á»™ng ở bên phải, cô bèn quay qua nhìn. Cô thấy bụi cây Ä‘á»™ng Ä‘áºy rồi vẹt ra hai bên, và má»™t con gấu lá»›n có lông mà u nâu bÆ°á»›c ra từ giữa hai bụi thông. Cô nhấp nháy mắt, không tin và o mắt mình. Cô hoảng sợ nhìn con váºt cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa cô, dáng Ä‘i thong thả của nó là m cho cô lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, cái đầu lông lá của nó lắc qua lắc lại.
Nó không phải là chồn, cô nghÄ©, hai tay bóp chặt và o cán rìu, lưỡi rìu rất sắc là vÅ© khà duy nhất của cô. Cô Ä‘Æ°a chiếc rìu lên má»™t lát, nhÆ°ng cô nghÄ© vá»›i con gấu to lá»›n nhÆ° thế nà y thì cái rìu nà y rõ rà ng vô dụng. NghÄ© thế, cô bèn hÃt và o má»™t hÆ¡i rồi định bá» chạy.
- Ôi Lạy Chúa! Cô đừng có chạy.
Giá»ng của Call vang đến tai cô, ngăn cô lại không cho cô chạy.
- Cứ đứng yên tại chỗ và chú ý đến con gấu.
Cô liếc mắt thấy anh ở trên Ä‘Æ°á»ng phân ranh giữa hai vùng đất của há», khẩu súng trên hai tay. Con gấu cÅ©ng thấy anh, nên nó dừng lại, ngẩng đầu lên. Call Ä‘Æ°a súng lên vai, bắn bay trên đầu con gấu. Anh bắn lên không thêm má»™t phát nữa rồi phát thứ 3.
Con gấu gầm gừ, hai chân sau nặng nỠquay lui, rồi bỠchạy lên đồi, tung bụi lên và biến mất và o rừng.
Charity đứng yên tại chá»— run lẩy bẩy, nhìn Call Ä‘i vá» phÃa cô, mặt cau có nhÆ° đám mây che khuất mặt trá»i lúc sắp có giông.
- Trá»i Æ¡i, cô Ä‘iên sao? Khi gặp gấu hay những con thú to lá»›n khác, cô đừng có chạy.
Cô nuốt nÆ°á»›c bá»t, vì quá sợ, cô không thể dùng lá»i châm biếm ý nhị để trả lá»i. Nên cô thà nh tháºt đáp:
- Tôi nghĩ, hoặc là ngất xỉu hoặc là chạy trốn thôi. Tôi không biết sẽ như thế nà o.
- Báºy! – Anh dá»±a khẩu súng và o gốc cây, rồi dìu cô ngồi xuống bên cạnh khẩu súng – Hãy dá»±a đầu giữa hai chân cô.
Cô ngồi xuống, mặt tái mét, ngÆ°á»i run run, cho nên Call phải Ä‘Æ°a tay lên gáy cô, nhè nhẹ đè đầu cô xuống, cô tháºt không ngá» tay anh nhẹ nhà ng đến thế.
- Lạy Chúa, cô là m gì ở đây thế? Cô nhÆ° thá»i nam châm vô bổ lôi kéo tai hoạ đến.
Cô ngẩng đầu lên tháºt nhanh, bá»—ng cảm thấy choáng váng. Call đè đầu cô xuống lại.
- Thì… tôi… - Cô trả lá»i, mặt vẫn úp giữa hai chân - sống ở đây chứ là m gì, bá»™ anh quên rồi sao. – Cô từ từ ngẩng đầu lên, cảm thấy bá»›t choáng váng - Gấu và má»i ngÆ°á»i… - Cô nhìn xoáy và o mặt anh, ánh mắt muốn nói “kể cả anhâ€, Ä‘á»u phải chấp nháºn thá»±c tế mà thôi
Anh nhìn cô, cặp mắt xanh gay gắt, rồi quay nhìn khu vực xung quanh nhà .
- Nếu cô quyết ở đây, thì tốt hÆ¡n là không nên để rác xung quanh nhà , vì rác sẽ má»i gá»i gấu đến. Chắc Maude đã nói cho cô biết rồi.
Cô cau mà y:
- Tôi không để rác quanh nhà . Có thể tôi mới tới đây, nhưng tôi không muốn chết.
- Váºy thì cái gì ở đây? – Anh hất đầu chỉ vá» phÃa cái bao nhá»±a Ä‘en để bên cạnh cây thông, không xa chá»— sau nhà mấy – Tôi thấy cái bao ấy có vẻ là bao rác.
Charity đứng dáºy, lảo đảo bÆ°á»›c tá»›i để xem cái bao gì. Cô mở cái bao, cái bao chỉ buá»™c lá»ng lẻo thôi.
- Bữa ăn sáng và thức ăn thừa và o trưa thứ Sáu, nhưng tôi cứ nghĩ là gã ta đã đốt hết với rác quét ở trong kho rồi. Chắc là gã quên.
Call nhìn lên ngá»n đồi vá» phÃa Bắc khu đất của Lily Rose, nhÆ°ng nhà của Buck nằm khuất ở đằng xa Ä‘Æ°á»ng nà y, từ chá»— há» không thấy được.
- Phải, chắc gã đã quên.
- Nó có quay lại không?
- Buck hay con gấu?
Cô chép môi đáp:
- Con gấu.
- Hôm nay thì không. Hy vá»ng không.
- Nó là loại gấu xám lớn Bắc cực phải không?
- Gấu đen.
- Chắc là gấu nâu xám. Nó không có mà u đen mà có mà u nâu.
Anh lắc đầu như thể anh không tin nổi cô.
- Gấu Ä‘en có nhiá»u mà u khác nhau. Gấu lá»›n mà u xám là chủng loại khác. Cô phải há»c há»i cho biết gấu nà o thuá»™c chủng loại nà o và há»c cách phản ứng khi gặp loại nà o.
- Tôi không biết anh muốn nói gì?
- Tôi muốn nói vá»›i gấu Ä‘en cô phải quyết liệt má»›i được. Còn gấu lá»›n nâu xám thì việc tốt nhất là cô nằm xuống, co ngÆ°á»i lại, giả vá» nhÆ° chết. Có thể con gấu cà o cấu cô má»™t chút, nhÆ°ng Ãt ra cô không bị nó giết… thông thÆ°á»ng không ai bị giết.
Cô dựa lưng và o gốc cây thông, mặt tái mét trở lại.
- Cũng hay đấy chứ.
Call thở dà i chán nản:
- Mẹ kiếp, Charity, cô không biết gì hết vỠcuộc sống ở đây hay sao?
- Äáng ra tôi phải tìm hiểu cho rõ hÆ¡n má»›i được.
- Tôi không tin một phụ nữ như cô, đơn thân độc mã lên đây là m gì. Cô đến một mình phải không? Không chồng, không bạn trai, phải không?
Cô đứng thẳng ngÆ°á»i lên, cảm thấy bá»±c tức:
- Tôi không cần chồng để là m công việc tôi muốn là m. Có lẽ tôi nên tìm hiểu vá» thú váºt ở đây nhiá»u hÆ¡n và tìm hiểu má»™t Ãt vá» lịch sá» vùng nà y, nhÆ°ng không phải vì thế mà ngăn cấm tôi đến đây.
- Vùng nà y khắc nghiệt, nhiá»u chuyện không hay thÆ°á»ng xảy ra ở đây. chắc có lẽ vì cô không thấy, nhÆ°ng bây giá» cô đã thấy hết rồi đấy. Váºy tại sao cô không nháºn lá»i Ä‘á» nghị của tôi, bán nhà đất ở đây Ä‘i, quay vá» quê hÆ°Æ¡ng xứ sở của cô?
Quay vá» quê hÆ°Æ¡ng xứ sở. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng dùng lá»i nói hay ho để khuyên cô, chẳng hạn nhÆ° “hãy ngoan lên cô emâ€. Cô gay gắt đáp lại:
- Anh muốn nhÆ° thế phải không? Muốn tôi bán nhà ở đây, quay vá» quê hÆ°Æ¡ng, rồi anh sẽ được sống cách biệt, riêng tÆ°, anh khá»i phải lo nhà hà ng xóm là m ồn, anh khá»i mắc công cứu kẻ khá» dại thoát khá»i con gấu nguy hiểm. Anh khá»i nghÄ© vá»â€¦
Bỗng anh bước tới gần cô khiến cô dừng nói há hốc mồm kinh ngạc, anh đẩy cô dựa lưng và o thân cây, mắt long lanh. Anh đáp:
- Phải, tôi sẽ khá»i lo vá» những chuyện quái đản do cô gây nên, và má»—i khi thấy cô, tôi khá»i nghÄ© đến chuyện tôi muốn hôn và o đôi môi khêu gợi của cô. Tôi khá»i phải băn khoăn thắc mắc không biết có nên luồn tay xuống dÆ°á»›i áo có hình con gấu trúc để sá» ngá»±c cô và áp môi và o đấy để thưởng thức hÆ°Æ¡ng vị của ngÆ°á»i cô.
Cô chÆ°a kịp thốt ra lá»i thì anh đã áp môi và o môi cô. Äôi môi của anh cứng cáp, nóng hổi, ham hố, áp mạnh và o môi cô nhÆ° cái khuôn dấu đóng và o, rồi ná»›i ra lá»ng hÆ¡n. Anh thưởng thức nhẹ nhà ng chứ không vồ váºp nhÆ° má»›i đầu. Hai bà n tay anh rắn chắc, rám nắng hÆ¡n mặt cô, nghiêng đầu cô ra sau để hôn cho được lâu hÆ¡n và cô thấy lá» má» bá»™ râu quanh hà m anh. Miệng cô hé ra rên rỉ và lưỡi anh luồn và o trong miệng cô. Khi lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, cô cảm thấy lưỡi anh trÆ¡n láng và nóng hổi, và cô thấy cả ngÆ°á»i cô run lên ngây ngất.
Ôi lạy Chúa. NgÆ°á»i cô nóng bừng, run rẩy. Anh để hai tay lên vai cô, bấu chặt má»™t lát rồi lần ra sau cổ cô. Cô nghe Call rên lên.
Anh áp mạnh và o ngÆ°á»i cô, đè cô sát và o thân cây. Cô cảm thấy anh cÆ°Æ¡ng cứng dÆ°á»›i phéc mÆ¡ tuya quần jeans. Anh Ä‘Æ°a hai tay ôm mông cô, nâng cô lên kéo sát và o anh thêm nữa.
Cô hÃt và o phổi mùi vị của anh, giống nhÆ° gá»— thông và khói thông, mùi vị Ä‘Ã n ông. Anh hôn cô kiểu mà đà n bà nà o cÅ©ng phải thÃch, cái kiểu là m cho cô đê mê, hai chân bủn rủn, anh hôn nhÆ° thể anh muốn hÃt thở không khÃ.
Cô ngá»a đầu ra sau, anh hôn má»™t bên cổ, kéo nụ hôn ẩm Æ°á»›t nóng hổi xuống dÆ°á»›i cuống há»ng, rồi kéo lên môi cô lại. Lưỡi há» xoắn lấy nhau nhịp nhà ng, môi há» hình nhÆ° được tạo ra vừa vặn nhau. Nụ hôn kéo dà i, dà i mãi cho đến khi trà óc mụ Ä‘i, cô không suy nghÄ© gì được. Bảo anh ta dừng lại, giá»ng nói trong cô cất lên, nhÆ°ng Ä‘iá»u cô nghÄ© đến là Jeremy không hôn cô nhÆ° thế nà y. Jeremy không là m cho cô cảm giác lâng lâng nhÆ° thế nà y, không có lần nà o trong suốt hai năm há» cặp bồ vá»›i nhau. Không ai là m cho cô có cảm giác nhÆ° thế nà y.
Và cô không muốn giây phút nà y chấm dứt.
Trà óc cô hình nhÆ° mất quyá»n kiểm soát, mặc cho cÆ¡ thể là m gì thì là m. Dục vá»ng cuồn cuá»™n dâng lên nhÆ° sÆ°Æ¡ng mù ngấm và o huyết quản. Cô mò mẫm tay tìm nút áo sÆ¡ mi của anh, vì quá vá»™i và ng muốn sá» anh nên cô đã là m đứt má»™t hạt nút. Cô giáºt hai tà áo ra rồi luồn tay và o trong, úp hai bà n tay thoa lên bá»™ ngá»±c của anh.
Các bắp thịt nÆ¡i ngá»±c anh cứng ngắc, đám lông ngá»±c mà u nâu loăn xoăn dÆ°á»›i ngón tay cô, và cÆ¡ bắp cuồn cuá»™n chạy dà i xuống táºn bụng, cái bụng phẳng. Call rên lên trong há»ng và rùng mình.
Môi anh vẫn gắn và o môi cô. Anh kéo vạt áo sÆ¡ mi của cô lên, đặt tay lên cặp nịt vú trắng có viá»n đăng ten, rồi chuồi bà n tay và o dÆ°á»›i chiếc nÆ¡ nhỠở phÃa trên nịt vú.
- Ông Call ơi! Ông đâu rồi? Call! Có chuyện gì phải không?
Cô giáºt mình khi anh nhả môi cô ra và chá»i thá» nho nhá». Anh kéo áo cô xuống, tay lóng cóng, rồi bÆ°á»›c lên đứng trÆ°á»›c mặt cô, che chắn cho cô. Cô đứng phÃa sau anh và trÆ°á»›c thân cây.
- Không có chuyện gì đáng lo hết, Toby! - Giá»ng anh nghe gay gắt. Cô phân vân không biết chà ng trai có để ý không.
- Tôi nghe có tiếng súng - Toby đáp - NhÆ°ng tôi Ä‘ang nấu trong bếp nên không quan tâm là m gì. Rồi tôi Ä‘i và o phòng khách, thấy cá»a trÆ°á»›c mở. Khi tôi thấy khẩu súng không có trên giá, tôi sợ có chuyện gì không hay xảy ra.
- Cô hà ng xóm của chúng ta, cô Sinclair, đụng đầu vá»›i con gấu Ä‘en đầu tiên – Call nhìn cô, đợi cô sá»a sang lại nhanh, thấy cô không nhếch nhác lắm, bèn lôi cô ra khá»i thân cây. Charity Sinclair, giá»›i thiệu vá»›i cô đây là Toby Jenkins. Toby là bếp trưởng kiêm phụ bếp bên nhà tôi, và kiêm luôn là m các công việc lặt vặt. Ãt nhất cáºu ấy cÅ©ng là m vá»›i tôi cho đến khi và o đại há»c và o mùa thu. Toby, đây là cô Sinclair, lân gia má»›i của chúng ta.
- Rất sung sướng được gặp Madam, thưa Madam. Tôi nghe ông Mose đã bán nhà , tôi có ý định sang chà o Madam.
- Hãy quên câu thÆ°a Madam Ä‘i – Charity nói – Nói thế tôi thấy già quá, gá»i Charity là được rồi.
Cáºu gáºt đầu mỉm cÆ°á»i. Cáºu còn nhá», chừng 19 đôi mÆ°Æ¡i, mái tóc Ä‘á» Ä‘áºm, dà y, mặt lốm đốm tà n nhang, nhÆ° John Kenedy khi nhá», trông cáºu ta rất hấp dẫn và tÃnh tình có vẻ dá»… thÆ°Æ¡ng. Cô phân vân không biết khi cáºu ta đến, cáºu ta có thấy chuyện xảy ra giữa hai ngÆ°á»i không. Rồi bá»—ng cô thấy cái áo sÆ¡ mi của Call trặc nút ra và mất má»™t há»™t, cô cảm thấy mặt phừng phừng nóng.
Call đằng hắng giá»ng:
- Toby, cáºu vá» trÆ°á»›c, hai phút nữa tôi sẽ vá».
- Vâng, thÆ°a ông. Tôi đã dá»n bữa ăn sáng chỠông – ÄÆ°a tay vẫy chà o tạm biệt, chà ng trai quay vá» nhà .
Khi Charity quay qua phÃa Call, cô thấy anh nhìn cô, mặt quạu quạu, vẻ khó thÆ°Æ¡ng nhÆ° nhiá»u lần trÆ°á»›c.
- Tôi không muốn chuyện như thế xảy ra.
Ôi lạy Chúa. Rõ rà ng anh ân háºn vì đã là m thế và thái Ä‘á»™ của anh là m cô bối rối.
- Tôi cÅ©ng không muốn. Tôi không quen thói… thói… Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra – Cô nhìn xuống bà n chân, rồi nhìn vá» phÃa suối - Chắc vì sợ quá mà ra, phải không? NgÆ°á»i ta nói khi gặp chuyện nguy hiểm, chúng ta thÆ°á»ng trở lại vá»›i bản năng sÆ¡ khai nhất.
Cô đánh bạo nhìn anh, thấy hà m xai anh căng cứng. Anh đáp:
- Phải, chắc thế.
Cô quay mặt nhìn chỗ khác, cố không nghĩ đến chuyện hỠvừa là m.
Cô không phân vân tá»± há»i nếu khi anh Ä‘ang hôn mà Toby không đến thì chuyện gì sẽ xảy ra.
- Anh nên vá» Ä‘i – Cô nói, rồi cÆ°á»i vá»›i anh - Bữa ăn sáng Ä‘ang chá» anh và tôi phải là m việc.
Khi cô định quay Ä‘i, thì mặt trá»i hiện ra sau đám mây, chiếu xuống gò má và chiếc cằm chẻ của anh. Anh không nhúc nhÃch khi cô nắm cái bao nhá»±a Ä‘á»±ng rác và bÆ°á»›c đến cái thùng rác bằng sắt nặng ná», chÃnh cái thùng rác nà y đã là m mồi cho con gấu xuất hiện.
Cô thấy anh bÆ°á»›c đến lấy khẩu súng, mấy ngón tay nắm quanh báng súng vá»›i vẻ tá»± nhiên, chứng tá» anh rất thà nh thạo trong việc dùng thứ vÅ© khà nà y. Anh không Ä‘i liá»n nhÆ° cô tưởng, trái lại, anh đứng nhìn, đợi cho đến khi cô đã và o nhà anh má»›i Ä‘i.
|
15-10-2008, 03:14 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 7
Sáng thứ hai, cô và bà Maude có kế hoạch là m việc vá»›i máy dò kim loại. Cô đã xem các máy nà y trong băng video vá» khai thác và ng, máy có nhiá»u loại hình và nhiá»u kÃch cỡ, cái máy cô dùng là loại của hãng Garrett Crossfire, máy bằng sắt giống nhÆ° cái dÄ©a hình trái xoan, cán dà i nhÆ° cán chổi. Trong khi Buck bá»a củi tá»™ng đầy các thùng ở dÆ°á»›i mái hiên, thì Maude giảng giải cho cô cách sá» dụng.
- Cô dùng máy nà y để tìm quặng ở dÆ°á»›i suối hay trong cát sạn dá»c theo bá» suối, nếu may mắn, cô có thể tìm ra những cục và ng ở trong lòng suối đã khô, vì dòng nÆ°á»›c thay đổi trên nhiá»u năm rồi. Máy nà y có thể tìm ra những cục và ng nhá» bằng đầu kim găm. Biết đâu… cô sẽ gặp may mà tìm được mạch và ng.
Maude mang máy ra ngoà i nhà kho, Ä‘i vá» phÃa ngá»n đồi ở phÃa sau kho, để trình bà y cho cô biết cách sá» dụng máy, nhÆ°ng trà óc của cô để táºn đâu đâu, thay vì theo dõi lá»i giảng giải của Maude, tâm trà cô cứ tưởng tượng lại cảnh gặp Call và o sáng hôm qua.
Cuối cùng Maude há»i:
- Cô cho tôi biết có chuyện gì xảy ra và o ngà y cuối tuần được không? Từ khi tôi đến đây, trông cô cứ để tâm và o chuyện gì nhÆ° con gấu chú ý miếng xÆ°Æ¡ng váºy?
Cô cố lấy giá»ng tá»± nhiên để trả lá»i bà ta:
- Thú tháºt là sáng Chủ nháºt tôi đã thấy má»™t con gấu, nó Ä‘i và o trong sân và tôi sợ gần chết.
- Chuyện xảy ra như thế nà o?
- Tôi Ä‘oán là có ngÆ°á»i trong chúng ta để bao rác trong sân. May cho tôi, ông Hawkins Ä‘uổi nó Ä‘i.
Maude lắc đầu:
- Ông ấy tháºt tà i, cứ khi nà o có chuyện gì cần đến là ông ta xuất hiện ngay.
- Bà nói tháºt đúng. Thú tháºt khi ông ta xuất hiện và o sáng chủ nháºt, tôi rất mừng.
- Hai ngÆ°á»i cãi nhau nữa, phải không?
Cô cố sức để giữa vẻ mặt khá»i biến sắc.
- Äúng nhÆ° bà nói. Sau khi con váºt chạy Ä‘i, ông ta há»i tôi nguyên nhân khiến cho con gấu đến đây. Khi tôi không đáp được, ông ta khuyên tôi bán nhà ở đây rồi vá» lại quê quán.
Cô nghÄ© đến những chuyện xảy ra sau đó, những nụ hôn nóng bá»ng, ngá»t ngà o, dà i bất táºn, cứ là m cho cô bất ổn và mất ngủ suốt ná»a đêm, và cứ chăm chú nhìn và o cán chiếc máy dò kim loại.
- NhÆ° tôi đã nói, đừng lÆ°u tâm đến Call là m gì cho mệt. Vì buồn phiá»n nên anh ta hay cau có nhÆ° con gấu bị gai đâm và o móng chân, vết thÆ°Æ¡ng lòng trầm trá»ng đã là m cho anh ta thế đấy, nhÆ°ng từ mấy tháng nay anh ta có vẻ đã nguôi ngoai nhiá»u.
- Bà nói sao? Có chuyện gì xảy ra cho anh ấy à ?
- Tôi không phải là ngÆ°á»i hay bép xép, nhÆ°ng tôi nghÄ© cô cÅ©ng nên biết chuyện của anh ấy, vì hai ngÆ°á»i chắc sẽ thÆ°á»ng trò chuyện vá»›i nhau. Theo chá»— tôi biết thì anh ta đến đây sau khi mất vợ và đứa con gái 3 tuổi.
Tim cô đau nhói.
- Vợ và con gái anh ta bị chết à ?
Bà gáºt đầu:
- Tôi nghe nói bị tai nạn xe hÆ¡i. Hẳn là Call đã yêu há». Anh bá» công việc, bá» chức vụ lãnh đạo công ty ở California, đến mua khu đất rá»™ng lá»›n bên cạnh đây, xây nhà để ở. Anh ấy đã lá»›n lên ở Miá»n Bắc nà y. Ảnh đến đây để chữa vết thÆ°Æ¡ng lòng.
Charity cảm thấy nghẹn ngà o, cô thÆ°á»ng phân vân không biết vì lý do gì mà lúc nà o anh mắt của Call cÅ©ng có vẻ gay gắt. Bây giá» cô má»›i hiểu là vì anh quá Ä‘au Ä‘á»›n.
- Ôi bà Maude, chuyện khủng khiếp quá, tôi không tưởng tượng ra được ná»—i Ä‘au khổ của ngÆ°á»i ta khi mất cả gia đình nhÆ° thế. – NhÆ°ng nghÄ© đến cảnh thân máºt của cô đối vá»›i bố và các chị em của cô, cô có thể Ä‘oán ra được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n của anh.
- Tôi thấy cô rất tuyệt cho anh ấy. TrÆ°á»›c ngà y cô đến đây và trÆ°á»›c khi hai ngÆ°á»i cãi lá»™n nhau, anh ấy thÆ°á»ng ngồi miết trong nhà hay Ä‘i thất thiểu má»™t mình quanh rừng. NhÆ° tôi đã nói, mấy tháng vừa qua, anh ta đỡ hÆ¡n. Thỉnh thoảng có vá» thà nh phố má»™t lần, thuê Toby là m việc cho ảnh. Thế nhÆ°ng, chÃnh cô má»›i Ä‘em lại sức sống trong mắt ảnh. Tôi thÆ°á»ng nghÄ© chÆ°a bao giá» tôi thấy ai có đôi mắt lạnh lùng, thiếu sức sống nhÆ° thế. Bây giá» khi ảnh nhìn cô, cặp mắt ánh lên sức sống, cặp mắt sáng long lanh nhÆ° và ng 24 cara.
Charity nghÄ© đến chuyện ấy, cô nghÄ© khi Call nhìn cô và o sáng chủ nháºt, mắt anh không có vẻ gì lạnh lùng hết. Tháºt váºy, đôi mắt anh long lanh rá»±c sáng.
- Tôi thực sung sướng khi nghe bà nói thế.
- NhÆ° tôi đã nói, tôi thÆ°á»ng không có tánh bép xép – Bà nhìn cô nhÆ° thể bà biết chuyện xảy ra giữa cô và Call và o sáng ấy. DÄ© nhiên nói thế nghe cÅ©ng kỳ cục. NhÆ°ng nhiá»u lúc Maude có vẻ nhÆ° có khả năng đánh hÆ¡i rất tà i.
Charity lại chú ý đến cái máy dò kim loại, nhÆ°ng tâm trà cô cứ nghÄ© vá» Call và vá» chuyện đã gây cho anh Ä‘au khổ. Nếu những Ä‘iá»u bà Maude nói là đúng thì quả anh Ä‘ang bắt đầu vượt qua được ná»—i sầu muá»™n trong lòng, thì có lẽ cô có thể giúp anh được.
- Tôi chÆ°a cám Æ¡n anh ấy vì đã cứu tôi khá»i con gấu. Có lẽ tôi phải cám Æ¡n ảnh má»›i được.
- Có lẽ má»i ảnh ăn bữa cÆ¡m tối ở nhà , tôi không tin Toby có thể là m đầu bếp giá»i.
- Dù tôi có má»i, chắc chi ảnh đã đến.
- Có thể không.
- Tôi sợ má»i ảnh mình sẽ mất tÆ° cách.
Maude đưa tay và o túi áo sơ mi bằng vải len, lấy ra cái ống vố cán ngắn, đưa và o giữa hai hà m răng.
- Không. Má»i ảnh không có gì mất tÆ° cách hết.
Charity nghÄ© vá» chuyện má»i Call ăn cÆ¡m tối. Cô sẽ má»i. NhÆ°ng sau khi cÆ° xá» vá»›i anh không được tế nhị, cô cảm thấy không thể nhìn mặt anh được. Lạy Chúa, cô gần nhÆ° xé rách áo anh! ChÆ°a bao giá» cô không kiá»m chế được mình để có hà nh Ä‘á»™ng quá liá»u lÄ©nh và quá man rợ nhÆ° thế, nhÆ°ng chắc anh không biết Ä‘iá»u nà y. Nếu cô Ä‘i sang nhà anh, có lẽ anh sẽ nghÄ© cô cố dụ dá»— anh.
Cô than thở trong lòng, cảm thấy bối rối vô cùng. Thế nhÆ°ng, cô nghÄ© đến anh, không thể nà o xua ra khá»i đầu óc được những nụ hôn nóng bá»ng say sÆ°a. May thay, cô có nhiá»u công việc phải là m để khá»i suy nghÄ© mông lung.
Há» sá» dụng máy dò tìm kim khÃ, Ä‘i từ từ dá»c theo bá» suối. Sau đó há» dò tìm theo Ä‘Æ°á»ng ô vuông và o sâu trong đất. Và o các buổi chiá»u, khi trá»i ấm hÆ¡n, há» sá» dụng máy vét, thay phiên nhau để cầm ống hút. Buck nói vá»›i cô:
- NÆ¡i tốt nhất để tìm và ng là ở giữa các lá»›p đá của lòng suối. Và ng nằm lá»t và o trong các chá»— đá nứt li ti, chúng nằm kẹt và o đấy hà ng trăm năm… cho đến khi có ngÆ°á»i tìm thấy và hút ra.
- Còn và ng cục thì sao? Chỗ nà o tốt nhất để tìm ra loại và ng nà y?
Cặp mắt gã nhìn xuống hai đầu vú của cô:
- Cô có thể tìm thấy và ng cục ở nhiá»u nÆ¡i khác nhau. Chúng có nhiá»u kÃch cỡ và hình thể, và ng nà y rất nhá».
Charity tảng lá» không để ý đến lá»i nói bóng gió của gã, cô biết gã nói nhÆ° thế là cốt là m cho cô bất an.
Buck lại chăm chú và o máy vét.
- Và ng hầu hết Ä‘á»u nằm trong đá của lòng suối, trong cát Ä‘en, mịn, hay cô có thể tìm ra và ng trong đất phù sa, hà ng năm và ng nà y trôi xuống, ngÆ°á»i ta có thể tìm ở trong sá»i. Máy dò tìm kim loại là m việc nà y rất tốt.
NhÆ°ng là m mãi há» vẫn không tìm ra được cục và ng nà o hay cái gì hết. Nếu hỠđã vét được cái gì, thì cái ấy sẽ mắc và o tấm lÆ°á»›i thép và các khÃa của thùng chứa cát sạn. Cô đã há»c được cách chùi sạch cái thùng chứa, nghÄ©a là tháo rá»i từng bá»™ pháºn ra, cẩn tháºn chùi sạch lÆ°á»›i và các khÃa, rồi ráp lại nhÆ° cÅ©. Là m công việc nà y lâu và phải chịu khó, cho nên chỉ má»™t tuần là m má»™t lần thôi.
Sáng thứ Năm, khi cô Ä‘ang sá» dụng máy dò tìm và ng dá»c theo bá» suối, thì bá»—ng cô thấy xuất hiện đôi già y leo núi của Ä‘Ã n ông. Cô Ä‘Æ°a mắt từ từ nhìn lên, từ hai ống chân dà i rắn chắc dÆ°á»›i lá»›p vải quần jeans, lên chiếc thắt lÆ°ng da đã sá»n mòn, lên cái bụng phẳng rồi bá»™ ngá»±c nở nang. Cô ngạc nhiên chăm chú nhìn Call Ä‘ang Ä‘i tá»›i, cô liá»n tắt máy dò kim khÃ.
- Chà o! – Cô lúng túng cất tiếng.
Anh đằng hắng giá»ng, cô phân vân không biết anh có lúng túng nhÆ° cô không.
- Tôi thấy cô là m việc dá»c bá» suối. Tôi nghÄ© tôi còn nợ cô lá»i xin lá»—i vá» chuyện… xảy ra ngà y hôm nỠ– Anh nhìn qua đầu cô, rồi nhìn và o mặt cô lại – Tôi thÆ°á»ng không tấn công phụ nữ yếu Ä‘uối, tôi hy vá»ng tôi không là m cho cô sợ hãi.
Sáng hôm đó có rất nhiá»u chuyện đã xảy đến cho cô, nhÆ°ng cô không biết có phải anh muốn xin lá»—i cô vá» chuyện anh hôn cô say đắm không.
- Äừng xin lá»—i là m gì, chuyện xảy ra cÅ©ng do lá»—i của tôi nhÆ° của anh váºy. Tại sao chúng ta không xem đây là chuyện xảy ra do bốc đồng không đến đâu hết.
Anh gáºt đầu, dợm quay Ä‘i, nhÆ°ng cô nói tiếp khiến anh dừng lại:
- Thực ra tôi có ý định qua nhà anh đấy. Tôi chưa cám ơn anh vỠchuyện anh cứu tôi, nếu anh không xuất hiện đúng lúc, thì chắc tôi đã là m mồi cho con gấu rồi.
Anh nhếch mép cÆ°á»i ná»a miệng:
- Tôi không tin nhÆ° thế, cô khá»i phải sợ chuyện ấy. Hầu nhÆ° lúc nà o gấu cÅ©ng bá» Ä‘i, để yên cho ngÆ°á»i. Cô chỉ cần phán Ä‘oán đúng đắn má»™t chút là được, và hãy cẩn tháºn má»—i khi nó đến gần thôi.
Cô nhìn chăm chăm và o mặt anh, những Ä‘Æ°á»ng nét lồi lõm nhÆ° tạc, cái cằm vuông và đôi hà m rắn chắc. Nét mặt có vẻ khác và o sáng hôm ấy, nhÆ°ng cô không thể nghÄ© ra được sá»± khác nhau ở chá»— nà o.
- Anh cạo râu - Bá»—ng cô thốt ra lá»i, lòng cảm thấy ngu ngốc ngay khi vừa buá»™t miệng nói xong.
Môi anh cong lên, cô nhá»› kiểu đôi môi anh cong lên nhÆ° thế khi áp mạnh và o môi cô, bá»—ng nhiên cô cảm thấy ngÆ°á»i nóng ran.
- Thỉnh thoảng tôi có cạo râu một lần, cô tin hay không thì tuỳ.
- Trông anh tuyệt lắm!
Lạy Chúa, tháºt thế. Nếu trÆ°á»›c đây cô thấy anh đẹp trai thôi, thì bây giá» cô thấy anh quá hấp dẫn.
- Tháºt không? – Anh há»i, má hÆ¡i á»ng hồng - Váºy chắc tôi phải luôn luôn duy trì vẻ ngÆ°á»i nhÆ° thế nà y má»›i được – Anh nhìn xuống chiếc máy dò kim loại – Máy hoạt Ä‘á»™ng ra sao? Äã tìm ra cái gì chÆ°a?
- ChÆ°a. Tôi nghÄ© là tôi sá» dụng máy nà y chÆ°a thà nh thạo, nhÆ°ng ngà y mai chúng tôi sẽ chùi sạch thùng chứa cát sạn. Hy vá»ng chúng tôi sẽ tìm thấy và ng trong đó.
Anh gáºt đầu, rồi quay mặt vá» phÃa nhà mình nhÆ° muốn cáo biệt. Hay có thể ná»a muốn ra vá», ná»a muốn nán lại.
Cô thu hết can đảm, Ä‘Æ°a ra lá»i má»i:
- Tôi vẫn thấy mang Æ¡n anh vá» việc anh cứu tôi. Tôi má»i anh ăn bữa tối được không?
- Má»i ăn tối à ?
- Bữa ăn tối của xóm giá»ng má»i thôi. Nếu anh không có chÆ°Æ¡ng trình gì thì tôi má»i anh, tôi định má»i anh và o tối mai.
Anh có vẻ phân vân, ngần ngừ một lát rồi đáp:
- Äược rồi, tôi… tốt, tối mai được đấy.
- Anh không tấn công tôi nữa chứ? – Cô trêu anh để là m cho anh cảm thấy thoải mái, và anh có vẻ hÆ¡i hà i lòng tháºt.
- Trừ phi cô yêu cầu, còn không thì thôi.
Cô cÆ°á»i, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i có vẻ không được tá»± nhiên. DÄ© nhiên cô có thể tin mình. Có tin được không? Cô đáp:
- Váºy anh nhất trà tối mai sang ăn tối nhé. Bảy giá»?
- Tốt. Bảy giỠtôi sẽ có mặt – Anh dợm bước đi vỠnhà .
- Nhân thể há»i anh chuyện nà y - Cô nói theo - Tại sao lúc nà o anh cÅ©ng biết tôi Ä‘ang là m việc ở đây?
Anh quay nhìn cô, nhoẻn miệng cÆ°á»i, đáp:
- á»ng nhòm, ngÆ°á»i thợ rừng giá»i cần phải biết các chuyện xảy ra quanh mình.
Cô há hốc miệng, thốt lên:
- á»ng nhòm! Anh đã dùng ống nhòm để quan sát tôi à ?
Call bước tiếp:
- Ở đây ngÆ°á»i ta rất cần ống nhòm - Anh quay đầu lui – Cô nên sắm má»™t chiếc mà dùng.
Charity mở miệng, nói lắp bắp cái gì đấy, rồi bá»—ng nhiên cô ngáºm miệng, đứng sững vá»›i vẻ giáºn dữ. á»ng nhòm. Cô nhìn anh biến mất dÆ°á»›i con Ä‘Æ°á»ng mòn, hết sức bối rối, đến ná»—i không thốt ra được lá»i nguyá»n rủa nà o.
Gần trÆ°a thứ Sáu, Call má»›i ngồi và o máy tÃnh, trÆ°á»›c đó vì cần luyện táºp thân thể má»™t chút và cần đầu óc minh mẫn nên anh và Smoke Ä‘i bá»™ và o rừng ở phÃa sau nhà . Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i dạo, anh cứ nghÄ© đến Charity và chuyện cô má»i ăn tối, đáng ra anh không nên nháºn lá»i má»i, nên nghÄ© ra cái cá»› nà o đấy để từ chối. Cuối cùng, anh phải Ä‘Ã nh nháºn lá»i má»i, chứ biết sao.
Bây giá» quá trá»… rồi, không thể khÆ°á»›c từ được nữa. Vả lại, đây không phải là chuyện lá»›n, cô ta là hà ng xóm của anh, lịch sá»± vá»›i xóm giá»ng cÅ©ng chẳng sao, đây là cÆ¡ há»™i cho anh trổ tà i xã giao, sau nhiá»u năm sống cuá»™c Ä‘á»i ẩn cÆ°, anh đã để cho tà i nà y mai má»™t phần nà o. Bây giá», anh phải là m việc.
Call mở máy tÃnh, là m hiện ra các tin nhắn bằng thÆ° Ä‘iện tá». Má»™t của Arthur Whitcomb ở công ty Inner Dimenssons và má»™t bức khác của Harry Turner ở công ty American Dynamics, nÆ¡i mà trÆ°á»›c đây Call là m Chủ tịch Há»™i đồng Quản trị cho đến ngà y anh bá» Ä‘i, anh trả lá»i các câu há»i của há», góp và i ý kiến, rồi chuyển sang bức thÆ° của Peter Held ở Seattle.
Chà ng trai Ä‘ang ở trong tình trạng mất hÆ°ng phấn. Anh ta nói có má»™t tên Ä‘i săn chất xám đã ghé lại gặp anh ta và o sáng sá»›m hôm ấy, gã Ä‘á» nghị thuê ảnh vá»›i số lÆ°Æ¡ng lá»›n không tin nổi. Anh ta cho biết ngoà i số tiá»n lÆ°Æ¡ng háºu hÄ©nh, gã còn dà nh cho anh nhiá»u lợi tức vô kể.
“Ông có thấy tôi ngon là nh không?†- Bức thÆ° Ä‘iện tá» viết. DÄ© nhiên Peter từ chối, không nháºn công việc ngÆ°á»i ná» Ä‘á» nghị, anh ta đã hưởng phần trăm ở Công ty Mega Tech rồi. Nếu kỹ thuáºt mà anh ta Ä‘ang triển khai có kết quả tốt nhÆ° há» mong muốn, anh ta sẽ già u bạc triệu.
Call viết thÆ° trả lá»i cho nhà hoá há»c.
“Cáºu đùa phải không? Cáºu sẽ không chịu Ä‘á»±ng nổi công việc nhà n nhã nhÆ° thế đâu. chỉ trong má»™t tuần thôi là cáºu chán mứa. Sá»± tháºt là nhÆ° thếâ€.
Peter là ngÆ°á»i giống nhÆ° Call trÆ°á»›c đây: tham vá»ng và muốn thá»±c hiện năng lá»±c phong phú của mình. Tốt nghiệp đại há»c Yale vá»›i loại Æ°u, Peter Held thông minh, sáng tạo, ngÆ°á»i duy nhất Call nghÄ© có thể thay thế được Frank McGuire mà thôi. ChÃnh Peter, má»™t trong những môn đồ của Frank, đã tiếp xúc vá»›i Call cách đây sáu tháng vá»›i Ä‘á» nghị là m sống lại chÆ°Æ¡ng trình lÆ°u trữ dữ liệu và o Ä‘Ä©a cứng.
Má»›i đầu Call từ chối, nhÆ°ng Peter cứ nà i nỉ. Anh ta quả quyết có thể là m cho chÆ°Æ¡ng trình thà nh công, đến ná»—i Call cuối cùng bằng lòng, tháºm chà còn chia cho anh ta phần trăm béo bở. Call không biết phải chăng anh xuất hà ng triệu dùng và o việc nghiên cứu là chỉ vì lợi nhuáºn do kế hoạch mang lại, hay chỉ vì để xem chà ng trai có là m được việc hay không.
Call ngồi tá»±a ngÆ°á»i ra ghế, dù lý do gì Ä‘i nữa thì Peter cÅ©ng đã là m việc cáºt lá»±c và đạt rất nhiá»u tiến bá»™ khả quan. Call không biết kẻ nà o trong số đối thủ của anh đã Ä‘á» nghị thu dụng Peter và phải chăng há» lo sợ chÆ°Æ¡ng trình Ä‘ang phát triển của anh.
Tối thứ Sáu đến, ngà y hôm ấy trá»i xanh lÆ¡ tháºt đẹp, rải rác và i đám mây bạc nhẹ nhà ng trôi, gió chỉ thoang thoảng thôi. Khi há» chùi rá»a thùng chứa, há» thấy kết quả không chỉ má»™t nhúm bông và ng thôi, mà còn có sáu cục và ng nhá» lóng lánh. Buck không tá» vẻ ngạc nhiên gì hết, nhÆ°ng Charity cảm thấy rất sung sÆ°á»›ng.
Maude nói như thế là có dấu hiệu rất tốt, và nếu Charity muốn bán, cô có thể đem bán ở các tiệm kim hoà n ở Dawson City.
Charity không bán.
Cho dù những tháng ở Yulkhôngn thăng trầm ra sao, Charity luôn luôn nhớ đến cái ngà y cô tìm được những cục và ng đầu tiên, mặc dù chúng nhỠbé.
Khi cô dá»n bà n ăn trong nhà bếp, tinh thần cô rất phấn khởi. Cô dá»n trên chiếc bà n sÆ¡n xanh những chiếc muá»—ng và đĩa, nÄ©a, dao đã mua ở cá»a hà ng tổng hợp và o hôm đầu tiên cô đến thà nh phố. Trong khi chùi dá»n ngôi nhà , cô đã tìm thấy cây đèn dầu nhá» bằng thuá»· tinh cổ rất đẹp, và má»™t chai dầu còn vừa đủ rót đầy và o bầu cây đèn. Cây đèn được thắp lên để giữa bà n sáng rất đẹp, bên cạnh cây đèn, cô để má»™t cà nh thông và xếp quanh dÆ°á»›i chân cà nh thông nhiá»u quả thông.
Cô nhìn đồng hồ tay, bảy giá» kém hai phút. Má»™t lát sau cô nghe có tiếng gõ cá»a nhè nhẹ. Cô đã mong anh đến đúng giá», Call Hawkins không phải là loại ngÆ°á»i đến trá»….
Cô chà hai lòng bà n tay rịn mồ hôi lên chiếc váy len dà i mà u xanh nÆ°á»›c biển cô thÆ°á»ng mặc vá»›i đôi già y cao cổ dùng và o lúc lá»… há»™i, đôi già y bằng da Ä‘en má»m mại. Cô mặc chiếc áo vải mà u trắng có thêu hoa xanh nhỠở phÃa trÆ°á»›c, ngay trên đầu chiếc váy, và mang chiếc thắt lÆ°ng da rá»™ng bản quanh eo.
Lòng lo lắng, cô mở cá»a. Call cÅ©ng có vẻ lo lắng.
- Sau khi nói với cô vỠchuyện cái ống nhòm, tôi cứ sợ không được cô đón tiếp.
Cô cÆ°á»i:
- Tôi cứ nhớ chuyện xảy ra và o buổi sáng với con gấu, nên tôi nghĩ có thể dùng ống nhòm để là m thiên thần canh gác.
Anh nhếch mép cÆ°á»i:
- Bây giá» tôi là thiên thần. Tôi thÃch là m thần bảo há»™ hÆ¡n là ác thần. – Anh và o nhà , đầu gần chạm và o khung cá»a. Ngôi nhà có vẻ nhá» ngay khi anh đóng cá»a và cô nháºn ra anh tháºt khổng lồ, gầy nhÆ°ng cao, vai rá»™ng, thể chất rất cứng cáp.
- Tôi mang cho cô món quà - Anh nói.
- Tháºt Æ°?
Anh Ä‘Æ°a cho cô quà tặng, cô nháºn cái váºt thông có vẻ nhÆ° cái bình phun ở trong má»™t cái há»™p bằng da.
- Bình phun tiêu. Tôi nghÄ© cái nà y rất có Ãch cho cô.
- Bình phun tiêu à ? Tôi nghe bình phun dầu ô liu và phun bơ, chứ chưa khi nà o…
Anh phá ra cÆ°á»i. Hai hà m răng trắng và thẳng, còn cái miệng thì… đừng nhìn thế, cô tá»± nhủ, đừng nghÄ© đến cái miệng.
- Tôi xin lá»—i - Anh nói, vẫn cÆ°á»i khúc khÃch – Tôi quên việc cô không biết nhiá»u vá»â€¦ - Anh cố giữ mặt nghiêm trang trở lại – Äáng ra tôi phải nói cho cô biết cái xịt tiêu dùng để bảo vệ mình tránh khá»i bị gấu tấn công. Má»—i khi cô Ä‘i chÆ¡i núi, cô buá»™c sẵn cái bình xịt nà y và o thắt lÆ°ng.
Thấy anh cÆ°á»i cô, cô muốn nổi Ä‘iên, nhÆ°ng cô nghÄ© đến chuyện trong 4 năm qua chắc anh hiếm có nụ cÆ°á»i và không có hoà n cảnh để cÆ°á»i.
Cô đưa cái bình lên xem.
- SỠdụng nó như thế nà o?
- Chỉ đè xuống là nó phun ra. Chỉ dùng nó khi gặp trÆ°á»ng hợp bị con gấu tấn công, cô đợi cho tá»›i khi nó đến gần chỉ cách cô chừng 6 mét, cô Ä‘Æ°a ống phun lên và phun và o mặt nó.
- Anh có đùa không đấy? Chắc anh trêu chá»c tôi lại, phải không?
Anh lắc đầu:
- Tôi nói tháºt đấy, thá» danh dá»± của ngÆ°á»i hÆ°á»›ng đạo – Anh Ä‘Æ°a lên hai ngón tay.
Hướng đạo sinh? Cô biết ở Canada có phong trà o nà y và cô tin chắc anh là hướng đạo sinh.
- Bây giá» xin anh nói tháºt cho tôi biết: Có phải tôi có thể dùng bình phun tiêu nà y để bảo vệ khi bị gấu tấn công không?
Call cố nÃn cÆ°á»i:
- Tháºt mà , tôi không nói đùa đâu. Ãt ra tôi đã sá» dụng rồi.
- Anh đã gặp trÆ°á»ng hợp nhÆ° thế nà y rồi à ?
- Tôi chỉ mới dùng một lần, nhưng thà nh công rực rỡ. Khi bụi tiêu phun và o mặt con gấu lớn nâu xám, nó cao chạy xa bay tức khắc.
Lạy Chúa lòng là nh, anh chà ng nà y đã đối diện vá»›i con gấu lá»›n nâu xám vá»›i bình phun. Cô nhìn và o cặp hà m xai bạnh, rắn chắc và nghÄ© đến Max Mason, bá»—ng cô tin chuyện anh nói là tháºt.
Cô cÆ°á»i toe toét, để bình phun xuống trên chá»— trÆ°á»›c đây dùng là m quầy bếp: má»™t tấm ván có phủ vải dầu lên trên.
- Thế thì công dụng của nó có Ãch lợi tháºt. Chắc anh biết ở bang Yukon nà y ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói: ngà y trÆ°á»›c bình phun tiêu quý hÆ¡n bó hoa…
Anh cÆ°á»i, Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh nhà :
- Nhà trông tuyệt đấy chứ – Anh mặc chiếc quần jeans má»›i, cái áo dà i tay tròng qua đầu, có Ä‘Æ°á»ng vạch mà u xanh nÆ°á»›c biển chạy ngang vai.
Anh lại cạo râu, và lần đầu tiên cô thấy anh há»›t tóc. Tóc không cắt ngắn, nhÆ°ng cÅ©ng tỉa quanh gá»n gà ng. Trông anh đẹp trai, cÆ°á»ng tráng và rất hấp dẫn. Bá»—ng cô tá»± há»i phải chăng việc má»i anh đến ăn tối là má»™t việc là m hoà n toà n thÃch hợp.
- Tôi biết nhà nà y xuống cấp trầm trá»ng – Anh nói – Cô đã sá»a sang lại quá tốt.
- Cám Æ¡n. Tôi thÃch là m, rất vui.
Anh có cầm trong tay kia cái gì nữa, anh để xuống bà n.
- Tôi còn Ä‘em đến chai rượu vang. Tôi hy vá»ng cô thÃch vang Ä‘á».
- Tôi thÃch vang Ä‘á». Nói chung là tôi thÃch rượu vang.
- Tôi cũng thế.
- Và thÃch Martini nữa. Tôi thÃch Martini nhÆ°ng chÆ°a bao giá» uống. Chắc rượu nà y sẽ là m cho tôi gây ra những việc mà sáng mai phải ân háºn.
Anh nhướng mắt, cặp mắt xanh biếc.
- Tôi ghi nhá»› Ä‘iá»u nà y. Lần sau tôi sẽ mang má»™t chai Kettle One.
Cô đỠmặt, nhưng cô vẫn cố giữ vẻ thản nhiên.
Call nhìn cái xoong trên lò lá»a sôi sùng sục, cô nghÄ©, má»—i lần anh nhìn cô là cô cảm thấy mình hÆ¡i giống cái xoong ấy.
- Thơm quá. Món gì thế?
- Không có gì lạ, chỉ thịt bò hầm thôi. Tôi còn là m Ãt bánh qui. - Bá»—ng cô sá»±c nhá»›, liá»n chạy đến lò lá»a. - Äồ chết … tiệt. – Cô Ä‘Æ°a tay định giở nắp xoong ra, nhÆ°ng anh đã nhanh tay chụp lấy cổ tay cô.
- Cẩn tháºn chứ. – Anh từ tá» thả tay ra, nhÆ°ng cô vẫn cảm thấy mấy ngón tay dà i, mạnh nhÆ° còn nằm yên trên cổ tay cô.
Cảm thấy như thế không hay đâu nhé.
Cô nắm cái nắp xoong lôi ra, Ä‘au khổ khi thấy bánh đã cháy Ä‘en ở phÃa dÆ°á»›i.
- Tôi không quen nấu nướng trên lò đốt củi. Bà Maude lo việc nấu ăn.
- Tôi đói rồi, món gì đối vá»›i tôi chắc cÅ©ng ngon hết. Tại sao tôi không mở rượu vang trong khi cô xem món thịt hầm chÃn chÆ°a?
Charity gáºt đầu, bÆ°á»›c đến bếp lò.
Call nhìn cô hà ng xóm nhá» nhắn tóc và ng là m việc. Hai tay cô hÆ¡i run run, các cá» Ä‘á»™ng vụng vá» hÆ¡n thÆ°á»ng ngà y. Cô bị căng thẳng, nhÆ°ng anh cÅ©ng thế.
Ãt ra cÅ©ng ba lần anh định sai Toby sang, viện cá»› tà o lao để khá»i sang nhà cô ăn tối. Ngoại trừ mối quan hệ xác thịt ra, anh không muốn dÃnh dáng đến Ä‘Ã n bà và sau chuyện xảy ra giữa há» và o hôm chủ nháºt vừa qua, anh sợ mối quan hệ của anh vá»›i cô sẽ Ä‘i xa khá»i vấn Ä‘á» xác thịt.
Ngay cả lúc anh còn sống cuá»™c sống bồng bá»™t trÆ°á»›c khi lấy vợ, anh cÅ©ng không để cho phụ nữ lôi anh theo con Ä‘Æ°á»ng há» muốn. Thế mà bây giá» cô hôn anh nhÆ° nụ hôn của thiên thần, và là nụ hôn dịu ngá»t đầy tá»™i lá»—i. Nếu khi anh Ä‘ang hôn mà Toby không xuất hiện, chắc anh dám đè cô ra rồi.
DÄ© nhiên, vì anh đã 4 năm không là m tình. Có lẽ chuyện nà y tá»± nhiên thôi. Anh muốn cô. Tháºt báºy. Thái Ä‘á»™ cô đáp lại, cÅ©ng rõ rà ng là cô muốn anh. Anh cần trở lại vá»›i cuá»™c sống bình thÆ°á»ng và bao gồm cả cuá»™c sống tình dục.
Anh muốn là m tình với Charity Sinclair.
Call đã tiên Ä‘oán cô không có đồ mở chai, nên anh Ä‘em theo đồ mở để mở chai rượu ngon của hãng Stevie. Michelle. Cái nút chai văng ra phát lên tiếng bốp nho nhá». Anh há»i:
- Cô ở đâu đến?
- Manhattan. – Cô quay khá»i nồi thịt hầm, cằm hếch lên má»™t chút. – Tôi là biên táºp viên cho má»™t nhà xuất bản lá»›n. Có lẽ anh cho thế là buồn cÆ°á»i phải không?
Anh để chai rượu xuống bà n.
- Tôi nghÄ© chuyện nà y tháºt quá lạ. Tôi khen cô quá can đảm khi bá» việc để đến đây nhÆ° thế nà y.
Charity thở dà i, lấy cái thìa gỗ khuấy nồi thịt.
- Tôi thÆ°á»ng ao Æ°á»›c tá»›i đây, tôi nhá»› lúc nà o tôi cÅ©ng mong thế, tôi mÆ¡ thế cả Ä‘á»i. Tôi biết vá» lịch sá» của phong trà o Ä‘i tìm và ng và hÆ¡n thế nữa, tôi muốn há»c cách tìm và ng.
- Cơn sốt tìm và ng à ? Vì muốn tìm và ng mà cô đến đây phải không?
- Không hẳn - Cô nhìn ra ngoà i cá»a sổ phòng khách, nhìn dãy núi tuyết phủ trên đỉnh chạy dà i đến táºn ở phÃa bên kia con suối. Buổi tối đã đến, nhÆ°ng mùa nà y ở đây ngà y dà i đến gần 18 giá». Còn nhiá»u giá» nữa trá»i má»›i tối - Chuyện nà y khó nói. Giống nhÆ° chá»— ngứa cần phải gãi, nhÆ° có cái gì đấy thôi thúc. Tôi phải đến – Cô lắc đầu – Tôi biết nói ra nghe rất kỳ quái, ngay cả tôi cÅ©ng không hiểu nổi tôi.
Trông cô có vẻ buồn chán và anh nháºn thấy cô ao Æ°á»›c đến đây từ lâu rồi. Cô gá»i là má»™t giấc mÆ¡. DÄ© nhiên là giấc mÆ¡ kỳ cục, nhÆ°ng anh phải khâm phục sá»± can đảm của cô khi thá»±c hiện cho được giấc mÆ¡ nà y.
- Äêm nay trông cô đẹp quá. – Anh nói.
Thay vì mặc quần jeans, cô mặc váy len dà i trông yểu Ä‘iệu xinh xắn, mái tóc và ng bóng láng chải ngay thẳng, buá»™c gá»n trên đầu. Anh muốn tháo hết kim găm để lồng tay và o trong tóc, để xem mái tóc cô mịn mà ng ra sao.
NgÆ°á»i anh căng thẳng, anh thầm chá»i thá» vì ham muốn, anh muốn quên món thịt, lôi cô và o lòng hôn cô. Anh còn muốn là m chuyện khác nữa.
- Tôi mÆ¡ đến vùng nà y - Cô nói - Tôi muốn tìm hiểu thú váºt và đất Ä‘ai ở đây, chỉ trong trang sách thôi, mình không hiểu biết đầy đủ.
- Äúng, tôi cÅ©ng nghÄ© thế. – Anh rót rượu ra hai cái ly thuá»· tinh cô để trên bà n trÆ°á»›c mặt anh, Ä‘Æ°a cho cô má»™t ly, rồi nâng ly chúc mừng – Chúc mừng món thịt hầm Klondike và tình xóm giá»ng.
Cô cÆ°á»i toe toét:
- Chúc bánh cháy và bắt đầu cuộc sống mới.
Call cÆ°á»i, hai ngÆ°á»i cùng uống.
Món thịt hầm ngon và há» chuyện trò dá»… dà ng chứ không nhÆ° anh lo sợ lúc đầu. Cô nói cho anh nghe vá» bố và các chị em của cô, vá» công việc biên táºp của mình ở New York.
- Tôi biên táºp những cuốn tiểu thuyết phiêu lÆ°u mạo hiểm - Cô nói - Của Clive Cussler, Stephen Coontes, Dale Brown, truyện nhiá»u táºp vá» Max Maason, Grim Reaper… đại loại nhÆ° thế. Tôi thÃch Ä‘á»c, nhất là loại sách nhÆ° thế – Cô nghiêng đầu chỉ vá» phÃa cái kệ sách được láºp lên bằng tấm ván thông để trên hai hòn đá granit. Kệ đã gần đầy loại tiểu thuyết bìa má»ng – Tôi mua qua bÆ°u Ä‘iện. Nói chuyện nà y tôi má»›i nhá»› là tôi chÆ°a xem hòm thÆ° ở bÆ°u Ä‘iện, chắc tuần nà y thế nà o cÅ©ng có má»™t số sách má»›i được gá»i đến.
- Tôi cÅ©ng thÃch Ä‘á»c, trong mấy năm vừa qua tôi đã dà nh nhiá»u thì giỠđể Ä‘á»c sách. – Call kể cho cô nghe anh đã đến bang Yukon nà y 4 năm rồi, sau khi anh thôi chức chủ tịch há»™i đồng quản trị American Dynamics ở Silicon Valley.
- Công ty nà y chuyên phát triển phần má»m phức tạp trong máy tÃnh. TrÆ°á»›c đó tôi đã có công ty sản xuất trò chÆ¡i Ä‘iện tá». Khi Ä‘ang còn là sinh viên ở Berkeley, tôi đã nghiên cứu vá» lãnh vá»±c nà y rồi. NgÆ°á»i bạn cùng phòng của tôi và tôi đã nghÄ© ra trò chÆ¡i Ä‘iện tá» có tên là Warriors and Maidens (Chiến tranh và thiếu nữ), trò chÆ¡i nà y sau đó là khởi đầu cho loạt trò chÆ¡i Ä‘iện tá» có nhan Ä‘á» Black Knight Fantasy (chuyện ngÆ°á»i hiệp sÄ© áo Ä‘en).
Mắt cô tròn xoe trên miệng ly:
- Anh là ngÆ°á»i sáng tạo ra trò chÆ¡i Warrions and Maiden à ? – Cô há»i mặt lá»™ vẻ kinh ngạc.
- Má»™t trong số hai tác giả, ngÆ°á»i kia là Richard Gill, lúc ấy chúng tôi là m ra chỉ để giải trà cho vui mà thôi. Chúng tôi nghÄ© ra trò chÆ¡i… và phần còn lại, nhÆ° ngÆ°á»i ta nói, thuá»™c vá» lịch sá» của máy tÃnh.
- Tôi không tin nổi chuyện nà y. Tôi thÃch trò chÆ¡i ấy.
Câu chuyện tiếp tục vui vẻ. Call không đỠnghị chuyện gì quá cá nhân và Charity cũng không.
Nhiá»u năm nay bây giá» anh má»›i có được má»™t bữa tối vui vẻ nhÆ° thế nà y, nhÆ°ng khi mà n đêm buông xuống, khi ánh mặt trá»i má» dần và lá»a trong lò nhá» ngá»n, tá»a hÆ¡i ấm khắp phòng, ánh lá»a và ng dịu, thì sá»± căng thẳng bắt đầu gia tăng giữa hai ngÆ°á»i.
Charity đẹp và khêu gợi, là cô gái toà n mỹ, mặt hoa da phấn, Ä‘iểm chút tà n nhang trên mÅ©i. Vá»›i đôi má hồng hà o và đôi môi gợi dục, cô là hình ảnh của ngÆ°á»i tình lý tưởng của Ä‘Ã n ông. Anh muốn kéo cô lên giÆ°á»ng, và hẳn là ý muốn đó đã hiện ra trên mặt anh.
Äiá»u ham muốn hiện ra rõ rà ng nhất dÆ°á»›i lá»›p quần jeans của anh. Không giống nhÆ° lần hẹn hò buồn tẻ vá»›i Sally, bây giá» anh ham muốn cô suốt cả buổi tối. Thái Ä‘á»™ của anh trở nên khó chịu. Anh muốn là m tình vá»›i Charity, và chỉ muốn thế thôi, bất kỳ chuyện gì nằm ngoà i việc là m thoả mãn dục tÃnh Ä‘á»u không phải thuá»™c kế hoạch của anh.
Chắc Charity nháºn ra thái Ä‘á»™ thay đổi của anh, vì cô cÅ©ng thay đổi thái Ä‘á»™.
- Trá»i khuya rồi - Cô gái đứng lên khá»i ghế nệm dà i và nhìn ra cá»a. – Cả hai chúng ta cần Ä‘i ngủ.
Không còn nhiá»u cÆ¡ may cho anh. NgÆ°á»i anh phần thì muốn ra vỠđể tránh khá»i sá»± cám dá»— Ä‘ang thôi thúc anh tiến tá»›i, cà ng hiểu biết cô bao nhiêu, anh cà ng tin rằng cô không thuá»™c loại Ä‘Ã n bà sẵn sà ng là m tình bất cứ lúc nà o, phần khác trong anh lại muốn lôi cô và o căn phòng bé nhá» và dùng cái giÆ°á»ng sắt cÅ© kỹ của Mose.
Thế nhÆ°ng, anh cám Æ¡n bữa ăn tối rồi ra cá»a. Khổ thay là khi anh ra đến cá»a, anh mở miệng nói lên những lá»i mà anh không có ý định nói:
- Hồi nãy cô nói cô muốn tìm hiểu vá» thú váºt và đất Ä‘ai ở đây, nếu cô muốn tìm hiểu thì… tôi có thể chỉ cho cô xem.
Cô cắn môi dÆ°á»›i, anh nhá»› môi cô ngá»t ngà o biết bao. Dục vá»ng dâng lên mãnh liệt trong lòng anh đến ná»—i anh phải bặm chặt tay để giữ mình khá»i Ä‘Æ°a tay ôm lấy cô.
- Tôi không muốn là m phiá»n anh.
Anh nhướn cao chân mà y.
- Lo lắng nhÆ° thế hÆ¡i trá»… rồi phải không? Cô dá»n đến ở bên hông nhà tôi, cô chạy máy vét sạn tìm và ng ầm ầm, cô đã quấy rầy sá»± yên tÄ©nh của tôi. - Không kể đến chuyện cô đã là m cho tôi rạo rá»±c trong ngÆ°á»i. Tại sao dừng lại ở đây?
Môi cô mÃm lại:
- Thôi được rồi, nếu thế thì tôi chấp nháºn lá»i Ä‘á» nghị của anh, để anh dẫn Ä‘i xem và i nÆ¡i. Khi nà o chúng ta bắt đầu?
Anh nghÄ© đến chuyện sẽ mất nhiá»u thì giá» vá»›i cô, nghÄ© đến cảnh phải chống chá»i sá»± ham muốn của mình nhÆ° bây giá», anh rủa thầm. Mẹ kiếp, bây giá» quá trá»… rồi, không rút lui được.
- Ngà y mai hay chủ nháºt cô không là m việc, phải không? Tại sao chúng ta không Ä‘i buổi sáng? Chúng ta leo đến cái hồ nhá» tôi biết, không xa mấy.
- Hay đấy… nếu anh hứa không coi đây là cuộc tranh tà i vỠsức chịu đựng. Tôi không biết có đủ sức để theo kịp anh không.
- Tôi thấy cô có vẻ có sức khoẻ tốt. – Anh không rá»i mắt khá»i thân hình cô, lá»a dục dâng lên bừng bừng. Anh đằng hắng giá»ng - ÄÆ°á»ng không xa đâu mà sợ.
Charity cÆ°á»i:
- Äược rồi, váºy thì … ngà y mai.
Anh gáºt đầu, rồi lại bốc đồng Ä‘á» nghị, khiến cho anh lại ân háºn nữa:
- Chúng ta sẽ ăn sáng tại nhà tôi trước khi đi. Sáu giỠcó sớm không?
- Và o thứ Bảy à ? Anh có đùa không? Sáng thứ Bảy và Chủ nháºt tôi thÆ°á»ng dùng để ngủ – Cô thở dà i – NhÆ°ng tôi đã muốn Ä‘i xem địa hình, nên chắc phải cố gắng thôi. - Váºy thì 6 giá». – Anh đứng nÆ¡i ngưỡng cá»a má»™t lát, muốn cô, nhÆ°ng anh nghÄ© phải vỠ– NhÆ° tôi đã nói, cám Æ¡n bữa ăn tối. Chúc ngủ ngon, Charity.
- Chúc ngủ ngon, Call.
Anh đóng cá»a, giáºn mình vì không hôn cô. Anh cảm thấy khổ sở kinh khủng.
|
15-10-2008, 03:16 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 8
Sáu giá» sáng ngà y cuối tuần tháºt quá sá»›m. Charity trở ngÆ°á»i, kéo gối để lên đầu. NhÆ°ng cô đã nói vá»›i Call cô sẽ sang nhà anh, cô rất muốn gặp anh, rất muốn xem nhà anh ra sao.
Äêm qua tháºt hết sức thú vị. Call là má»™t ngÆ°á»i quý phái hoà n toà n. Anh rất dá»… thÆ°Æ¡ng, duyên dáng, cÆ°á»i luôn miệng chứ không phải nhÆ° lần đầu há» má»›i gặp nhau, mặc dù chÆ°a khi nà o anh nói đến cuá»™c sống riêng tÆ° của mình.
Charity không hối thúc, dù sao thì há» cÅ©ng má»›i là m bạn vá»›i nhau, nhá» chuyện xảy ra và o hôm chủ nháºt vừa rồi, nhÆ°ng mối liên hệ ban đầu nà y vẫn còn tình trạng căng thẳng. Tuy nhiên, đêm qua cứ má»—i lần cặp mắt xanh của anh nhìn cô là cô thấy ngay lá»a dục loé lên hừng há»±c. Cặp mắt hừng há»±c ấy là m cho cô choáng váng, bụng co thắt vì ham muốn, khiến cho cô muốn chấp nháºn những gì anh Ä‘á» nghị.
Äêm qua quả cô đã có tà i giả vá» lãnh đạm, cô tá»± nhủ, anh chỉ là xóm giá»ng. Cô biết Æ¡n anh đã cứu cô khá»i con gấu, nhÆ°ng khi đêm cà ng khuya, cô cà ng nghÄ© đến anh. Cô cứ nghÄ© đến miệng anh, nhá»› cảnh đôi môi nóng hổi ấy chà mạnh lên môi cô.
Khi ăn xong, nếu anh không vá», chắc có lẽ cô đã má»i anh ở lại.
Chúa đã phù há»™ cho mình tránh khá»i loại gấu dã man, và khá»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có đôi mắt đẹp, Ä‘au Ä‘á»›n vì nghịch cảnh.
ChÆ°a bao giá» cô quá si mê má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o, hay cô tin chắc rằng si mê Ä‘Ã n ông là má»™t sai lầm kinh khủng. Call vẫn còn Ä‘au Ä‘á»›n vì mất vợ con. Bốn năm là thá»i gian dà i, nhÆ°ng có ngÆ°á»i Ä‘au buồn suốt Ä‘á»i. Call chắc chÆ°a tÃnh chuyện láºp gia đình lại đâu, và cô cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện trăm năm vá»›i Ä‘Ã n ông.
Charity thở dà i, vùng dáºy khá»i giÆ°á»ng, mặc và o chiếc quần lót dà i bằng lụa cô đặt hà ng theo catalog của nhà hà ng Winter Silks, rồi mặc quần jeans ra ngoà i. Call Hawkins, thân hình mảnh khảnh, rắn rá»i, cặp mắt nẩy lá»a và những nụ hôn cháy bá»ng, là ngÆ°á»i rất nguy hiểm, chÆ°a bao giá» cô gặp ngÆ°á»i nà o nhÆ° anh.
Thế nhÆ°ng cô vẫn cảm thấy si mê anh má»›i lạ chứ. Trong lúc mặc quần áo, cô cứ nghÄ© mãi đến anh, cô mặc áo tròng tay cụt, cổ trái tim, khoác ngoà i áo sÆ¡ mi len dà y ấm, rồi tá»™ng hết cả hai và o trong cái quần jeans. Mái tóc buá»™c theo kiểu Ä‘uôi ngá»±a, cô chụp cái áo khoác trên lÆ°ng ghế nệm dà i rồi Ä‘i ra cá»a. Äến phút cuối cùng cô má»›i nhá»› cái bình phun tiêu, cô chạy và o lấy cái bình trên quầy, bÆ°á»›c nhanh ra khá»i hiên nhà , Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng dá»c bên suối.
Cô chÆ°a gõ cá»a, Call đã mở cá»a ra.
- Cô chỉ trá»… 5 phút thôi - Anh nói nhá» - Vá»›i phụ nữ, tôi xem nhÆ° đúng giá».
- Thực ra, đối với phụ nữ như thế là sớm 15 phút.
Anh cÆ°á»i:
- Má»i và o.
Ngôi nhà nằm bên đám cây tuyết tùng, sÆ°á»n gá»—, không to lá»›n, nhÆ°ng có vẻ vững và ng, khang trang và đồ đạc đắt tiá»n. Chiếc ghế nệm dà i và các ghế dá»±a ở phòng khách được bá»c da mà u bÆ¡ nhạt, bà n đóng bằng gá»— óc chó đánh láng bóng, sà n nhà lát gá»— rá»™ng và thảm trải ná»n nhà thêu hoa văn.
Anh dẫn cô Ä‘i xem quanh nhà má»™t vòng, chỉ cho cô thấy buồng ngủ dà nh cho khách có phòng tắm riêng, và phòng trang Ä‘iểm gần nÆ¡i cá»a và o.
Rất ấn tượng.
Äủ tiện nghi.
So với nhà của Mose Flanagan, nói thế tức là đánh giá chưa đúng mức.
Há» không nán lại trong phòng ngủ của chủ nhân, nhÆ°ng khi thấy cái giÆ°á»ng ngủ có kÃch cỡ rá»™ng lá»›n, cô cảm thấy ngÆ°á»i hÆ¡i rạo rá»±c. Vá»›i tấm ván đầu giÆ°á»ng bằng gá»— láng lẩy, chiếc chăn len Ä‘á»™n lông vịt mà u cam nâu có viá»n da lá»™n và những chiếc gối da lá»™n cùng mà u, chiếc giÆ°á»ng trông rất khêu gợi. Trên tÆ°á»ng có treo nhiá»u tranh ảnh lồng khung, hầu hết là tranh vẽ phong cảnh núi non sông ngòi của Miá»n Bắc được trong theo thuáºt trong đá. Cô nháºn thấy không có bức ảnh gia đình nà o treo trong phòng hết.
Call dẫn cô và o nhà bếp, mặt quầy Ä‘á»u lát đá granit đẹp và đồ dùng trong bếp Ä‘á»u dùng inox.
- Khà Propan à ? – Cô há»i, nhìn lò sưởi vá»›i ánh mắt ghen tị.
- Phải. Ở phÃa sau có bồn chứa má»™t ngà n galon khà đốt. Công ty A One cứ hai tháng đến đổ đầy bồn má»™t lần. Tôi không thÃch bồn cạn khÃ.
Anh dẫn cô qua khu vực ăn sáng, anh kéo ra một trong 4 cái ghế dựa nơi chiếc bà n gỗ óc chó.
- Äói không? – Anh há»i.
- Trước đây tôi không bao giỠăn sáng như thế nà y, nhưng khi đến đây, bà Maude cứ bắt phải ăn, nên bây giỠquen, tôi thấy đói rồi.
- Tốt. Tôi là m bánh kếp và thịt heo hun khói, có cà phê trong bình, tách trên tủ chén bát.
- Tôi nghĩ anh có Toby là m đầu bếp kiêm phụ bếp kia mà - Cô rót cà phê ra hai tách.
- Äúng thế, nhÆ°ng vì ác thần ốm, nên tôi cho anh ta nghỉ cuối tuần.
Cô cÆ°á»i.
- Thá»±c ra thì khi tôi không cần Toby, cáºu ta vá» nghỉ cuối tuần vá»›i mẹ ở Dawson.
- Cáºu ấy trông có vẻ dá»… thÆ°Æ¡ng đấy chứ.
- Cáºu ấy tuyệt lắm. Chúng tôi gặp nhau khi bÆ¡i thuyá»n và o mùa hè. Năm há»c 12 trung há»c, cáºu ta gặp khó khăn, bị bắt vì uống rượu và đánh lá»™n, mất há»c bổng để theo đại há»c. Bây giá» phải tá»± túc mà há»c, nên cháºt váºt lắm. Mùa thu nà y cáºu ta sẽ Ä‘i há»c ở Calgary. Tôi nghÄ© chắc cáºu ta sẽ lo há»c.
Anh không nói cho Toby tiá»n để trả há»c phÃ, nhÆ°ng Charity Ä‘oán anh đã cho.
HỠăn sáng, bữa ăn rất ngon, hai ngÆ°á»i nói đủ thứ chuyện. Sau đó, cô giúp anh rá»a bát Ä‘Ä©a và bá» và o má»™t máy rá»a.
- TrÆ°á»›c khi chúng ta Ä‘i - Cô nói – Anh có thoả mãn tÃnh tò mò của tôi, muốn biết ngôi nhà lá»›n bằng sắt nằm tiếp vá»›i nhà chÃnh nà y dùng là m gì được không?
- Tôi dẫn cô Ä‘i xem có sao đâu. – Anh bÆ°á»›c tá»›i nắm tay cô. Bà n tay anh rắn chắc, mạnh bạo khiến cô cảm thấy rần rần trong cánh tay. Anh dẫn cô Ä‘i qua cá»a nhà bếp và o má»™t căn phòng lá»›n có trải thảm, vách áp gá»—, anh báºt đèn lên. Ãnh đèn neon báºt sáng, cả căn phòng sáng trÆ°ng.
- Anh dùng máy phát điện suốt ngà y à ?
- Khá»i cần máy phát Ä‘iện, nhà nà y dùng năng lượng mặt trá»i. Hệ thống biến năng lượng mặt trá»i ra ánh sáng đặt ở phÃa sau mái nhà .
Cô nhướng mà y:
- Tất cả Ä‘á»u dùng tiện nghi khoa há»c hiện đại.
- Cô nói đúng. Tôi đã nói tôi thÃch sá»± yên tÄ©nh mà . – Anh dẫn cô Ä‘i và o căn phòng có áp ván ở xa hÆ¡n - Äây là phòng là m việc của tôi, phần còn lại ngôi nhà nà y là nhà xe, nhÆ°ng tôi là m việc ở đây.
- Anh là m việc à ?
Anh nhếch mép cÆ°á»i thÃch thú:
- Bộ cô tưởng tôi ngồi cả ngà y để xem tivi qua vệ tinh hay sao?
Với thân hình rắn chắc, anh không phải là loại công tỠbột.
- Tôi tưởng anh đã nghỉ hÆ°u. Anh đòi mua nhà tôi vá»›i giá gấp 3 lần giá tôi mua, cho nên tôi nghÄ© anh có tiá»n. Tôi cứ hình dung ra cảnh anh Ä‘i chÆ¡i suốt ngà y.
Anh ngồi xuống chiếc ghế da Ä‘en sau cái bà n gá»— óc chó, báºt nút mở máy tÃnh, má»™t trong ba máy kê trong phòng.
- Thá»±c ra, tôi chỉ má»›i là m việc lại từ năm ngoái thôi. Tôi thấy không là m việc chán lắm. Tôi là m cố vấn cho công ty Inner Dimensions, công ty trò chÆ¡i Ä‘iện tá» trÆ°á»›c đây tôi có cổ phần. Tôi tiếp xúc vá»›i công ty American Dynamics. Công ty nà y tôi lãnh đạo trÆ°á»›c ngà y tôi từ bá», và cách đây 6 tháng tôi bắt đầu tiếp tục những chÆ°Æ¡ng trình tôi đã nghiên cứu trÆ°á»›c khi tôi bỠđến đây.
Cô vuốt bà n tay trên mặt bà n láng bóng:
- Và dụ như chương trình gì?
- TrÆ°á»›c khi tôi rá»i San Jose, tôi yểm trợ má»™t công ty nhá» có tên Datatron. Công ty nà y chỉ có má»™t số Ãt nhân viên và suốt nhiá»u năm trá»i há» không là m được cái gì quan trá»ng. Cách đây mấy tháng, tôi bắt đầu tham gia lại, đầu tÆ° và o má»™t số vốn nữa. Tôi thuê hai láºp trình viên trẻ tuổi có nhiá»u ý kiến rất sáng tạo. – Anh gõ con chuá»™t. Trang Web vá» Datatron hiện lên trên mà n hình, biểu hiện của công ty là má»™t chữ D ba chiá»u, quay tròn vá»›i mà u và ng nhạt và xanh.
- Công ty là m gì?
- Datatron thu tháºp thông tin trên mạng Internet tìm ra các tin tức vá» thị trÆ°á»ng. Bằng cách dùng phần má»m của máy tÃnh để tìm ra mạng, máy sẽ lÆ°u lại các dữ liệu vá» sản phẩm quan trá»ng hay là công ty quan trá»ng của thị trÆ°á»ng.
- Hay quá nhỉ - Cô nói, mắt nhìn và o mà n hình – Máy hoạt động như thế nà o?
Call di động con chuột là m hiện ra trang web khác.
- Bây giá» ta chỉ lấy má»™t việc tháºt Ä‘Æ¡n giản để là m và dụ thôi, nhÆ° cần câu cá chẳng hạn. Chỉ trong vòng và i giá», Datatron có thể tìm ra bất cứ cái gì ngÆ°á»i ta muốn biết vá» sản phẩm nà y. Ai sản xuất ra chúng, ai mua chúng, loại cần nà o bán chạy nhất, những công ty nà y sá» dụng loại quảng cáo gì. DÄ© nhiên đây chỉ là má»™t và dụ thôi, sản phẩm có thể Ä‘Æ¡n giản hay cá»±c kỳ phức tạp. NhÆ°ng tiá»n chi phà Datatron đòi rất lá»›n, và các công ty trả tiá»n để có các tin tức nà y sẽ tiết kiệm được hà ng triệu đô la vá» công sức và thá»i gian.
- Và có tin tức nà y bằng cách cà i máy lấy thông tin trên trang Web.
- Äúng thế.
- Giống như công việc gián điệp.
Anh cÆ°á»i:
- Cô gá»i thế cÅ©ng được, nhÆ°ng chúng tôi duy trì hoạt Ä‘á»™ng trong phạm vi giá»›i hạn hợp pháp. Thá»±c ra vừa rồi chúng tôi bị phê bình nghiêm khắc vá» vấn Ä‘á» nà y, tôi nghÄ© có ngÆ°á»i không thÃch việc chúng tôi biết công việc há» Ä‘ang là m.
Cô nhìn bà n tay to tướng rám nắng di động con chuột. Cô nói.
- Tôi nghÄ© là tôi cÅ©ng không thÃch nhÆ° thế.
- Há» không thể là m gì được chúng tôi. Chừng nà o mà chúng tôi không chá»c thủng qua bức tÆ°á»ng lá»a của há», là công việc của chúng tôi hoà n toà n hợp pháp.
Charity quay mắt khá»i bà n tay to khoẻ, nhìn lên mặt anh.
- Giá»ng nói anh nghe có vẻ nhÆ° anh tá»± hà o vá» việc nà y.
Anh cÆ°á»i:
- Thú tháºt vá»›i cô, công việc nà y là đứa con yêu quý của tôi. Tháºt vui khi thấy công việc hoạt Ä‘á»™ng trở lại.
- Ra thế – Cô thấy rõ Ä‘iá»u nà y nhiá»u hÆ¡n anh tưởng, nhÆ°ng Call không nói vá» vợ hay vá» tai nạn khiến cho anh phải đến đây, và Charity không há»i. – NhÆ° váºy… anh vừa là ngÆ°á»i thợ rừng má»™c mạc, vừa là nhà doanh nghiệp phức tạp. Tôi tá»± há»i con ngÆ°á»i nà o tháºt là ngÆ°á»i của anh?
Nụ cÆ°á»i trên môi anh tắt hẳn, ánh mắt gay gắt cô thÆ°á»ng thấy trÆ°á»›c đây xuất hiện trên mắt anh, cô Æ°á»›c chi rút lại lá»i nói ấy.
- Tôi quan tâm đến việc kinh doanh từ khi còn há»c trung há»c, nhÆ°ng nhiá»u lúc tôi Æ°á»›c sao đừng sáng tạo ra trò chÆ¡i Ä‘iện tỠấy, đừng thà nh công trong việc nà y, đừng đến Hoa Kỳ, nếu tôi ở lại đây thì chắc má»i việc khác rồi.
Cô biết anh nghÄ© gì. Cô bắt đầu nháºn thấy đôi mắt tối sầm xuống, cô biết nhÆ° thế tức là anh đã quay vá» quá khứ, nhá»› đến vợ con. Cô Ä‘au Ä‘á»›n vì ná»—i Ä‘au mà anh không che dấu được.
Charity Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh phòng là m việc. Giống nhÆ° các nÆ¡i khác trong nhà , đồ đạc ở đây cÅ©ng rất đẹp: bà n ghế bằng gá»— óc chó láng bóng, ná»n nhà trải thảm dà y mà u nâu nhạt, trang thiết bị hiện đại nhất. NhÆ°ng cÅ©ng nhÆ° các nÆ¡i khác trong nhà , căn phòng là m việc trông ảm đạm, lạnh lùng, nhÆ° thể chủ nhân muốn xoá hết quá khứ và chỉ sống vá»›i hiện tại.
Khi cô nhìn lên bức vách có kệ sách chất đầy trò chÆ¡i Ä‘iện tá», bá»—ng mắt cô sáng lên và cô dừng lại. Ở trên kệ có treo mà n hình rá»™ng chừng 1m3 và cặp bút Ä‘iá»u khiển gắn và o phÃa dÆ°á»›i.
- Tốt thôi - Cô trêu chá»c - Bây giá» thì tôi biết anh là m gì suốt ngà y rồi.
Vẻ mặt anh tươi tỉnh trở lại, bớt vẻ căng thẳng.
- Äúng là tôi thÆ°á»ng dùng phần lá»›n thì giá» trong ngà y để chÆ¡i trò chÆ¡i Ä‘iện tá». Hiện giá» tôi Ä‘ang gá»i cho Inner Dimension thông tin phản hồi vá» má»™t trò chÆ¡i có tên là King Cobra.
Mắt cô sáng lên:
- Chúng ta chơi được không?
Anh lắc đầu:
- Không được. Hôm nay không được, tôi đã hứa Ä‘Æ°a cô đến xem vùng nà y, váºy tôi phải thá»±c hiện lá»i hứa chứ. – Anh mở cá»a văn phòng là m việc, đợi cô bÆ°á»›c ra.
Charity quay mặt nhìn lui với vẻ tiếc nuối bà n chơi game.
- Thôi được rồi, nhÆ°ng anh phải giữ lá»i hứa đấy nhé. Anh có vẻ không có nhiá»u thì giỠđể chÆ¡i vá»›i tôi, chúng ta sẽ chÆ¡i và o má»™t đêm nà o đấy gần đây.
Call thay đổi sắc mặt, mắt sáng lên, anh đáp.
- Vâng, chúng ta sẽ chơi và o một đêm gần đây.
Bụng Charity thắt lại. Cô nghÄ© anh không nói đến trò chÆ¡i máy tÃnh.
Có cái gì đã xảy ra, cô không biết chắc là cái gì.
Khi há» ra khá»i nhà , Call lại thay đổi thái Ä‘á»™. Äang vui vẻ đấy, anh trở nên ủ rÅ©. Hà m xai căng ra, và cứng Ä‘á», mắt cau có. Cô không biết lý do tại sao anh thay đổi thái Ä‘á»™ nhÆ° thế, nhÆ°ng nét mặt của anh là m cho cô không dám há»i.
Cô Æ°á»›c chi cô đừng chấp nháºn Ä‘i chÆ¡i núi vá»›i anh nhÆ° thế nà y, và cô nghÄ© chắc anh cÅ©ng Æ°á»›c chi đừng Ä‘á» nghị dẫn cô Ä‘i chÆ¡i. Thế nhÆ°ng, cô vẫn tiếp tục Ä‘i, cô giả vá» nhÆ° cô Ä‘i đâu đó mà không có anh.
Má»›i đầu, Ä‘Æ°á»ng lên dốc còn dá»…. Con Ä‘Æ°á»ng ngoằn nghèo qua rừng ở phÃa sau nhà Call, dốc lên hÆ¡i xuôi, chạy loanh quanh qua núi, phong cảnh hiện ra trÆ°á»›c mắt cô tháºt đáng kinh ngạc, vì núi chạy bao quanh thung lÅ©ng vá»›i những hòn núi toà n đá cứng và trên đỉnh phủ tuyết, trông nhÆ° chiếc vÆ°Æ¡ng miện. Äi xa hÆ¡n nữa, con Ä‘Æ°á»ng dẫn há» sâu và o rừng, hÆ°Æ¡ng thông dịu dà ng phảng phất bao quanh há». Chim giẻ cùi kêu vang trên cà nh cây và nô Ä‘ua nhau trên đầu há».
Äâu đâu cảnh váºt thiên nhiên cÅ©ng Ä‘á»u đẹp, và mặc dù Ä‘Æ°á»ng Ä‘i có bùn và i chá»—, nhÆ°ng việc leo lên vẫn không khó. Cô nhìn tấm lÆ°ng rá»™ng của Call, nhìn lại chân dà i của anh bÆ°á»›c thoăn thoắt, cô Æ°á»›c chi há» leo núi vá»›i thái Ä‘á»™ vui vẻ nhÆ° hồi sáng khi hỠở trong nhà .
Thay vì vui vẻ như hồi sáng, bây giỠanh khác hẳn, mặt quạu quỠkhó thương.
Charity thở dà i, Ä‘i nhanh hÆ¡n để rút ngắn khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i cứ ná»›i rá»™ng dần ra.
Call nhìn lui:
- Nhanh lên, cô đi tụt ra sau xa quá.
Há» lên gần đến đỉnh đồi. Lên đến đỉnh, há» Ä‘i xuống dốc để đến cái hồ nằm dÆ°á»›i thung lÅ©ng hẹp, má»c đầy thông.
Call đợi cho đến khi Charity theo kịp, anh lại Ä‘i tiếp, anh muốn đến đấy cho tháºt nhanh, rồi Ä‘Æ°a cô vá» nhà cho rồi. Anh muốn trách mình vì đã tình nguyện dẫn cô Ä‘i chÆ¡i.
Mẹ kiếp, đà n bà đã là m cho anh nổi điên, chỉ nhìn cô leo lên đồi cũng đủ là m cho anh thấy ham. Anh đã ham từ khi ăn sáng, lúc nhìn cô liếm nước xi rô ở môi dưới, cái môi dưới quá khêu gợi. Rồi khi hỠchuẩn bị đi, anh giúp cô mang cái ba lô nhỠlên vai, và anh sơ ý để cho hai đầu vú cô cà và o ngực anh, khiến cho anh thèm rõ dãi.
Anh đã để cho cô xem phòng là m việc của anh, anh Æ°á»›c chi không để cho cô xem, và cô đã là m cho anh ngạc nhiên vì cô muốn xem. Susan không bao giá» quan tâm đến công việc của anh. Cô ấy là phụ nữ ná»™i trợ, là ngÆ°á»i mẹ, và anh đã thÃch thế.
Còn Charity Sinclair thì không nhÆ° thế, cô đã Ä‘i hà ng ngà n dặm đến vùng hoang dã để phiêu lÆ°u. Thế nhÆ°ng, anh không khá»i khâm phục cô vì đã dám thá»±c hiện cho kỳ được Ä‘iá»u mình mÆ¡ Æ°á»›c.
Call vừa Ä‘i vừa cau mà y, nghÄ© đến Charity, cau mà y vì anh không muốn nghÄ© mà vẫn phải nghÄ© đến cô. Khi Call lên đến đỉnh, quay nhìn lui, bá»—ng anh không thấy Charity đâu hết. Tim anh nhÆ° muốn ngừng Ä‘áºp, rồi anh thấy cô hiện ra sau má»™t tảng đá lá»›n nằm trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, anh mừng rỡ đến ná»—i gần nhÆ° choáng váng.
Cô bÆ°á»›c đến, đứng trÆ°á»›c mặt anh, hai má á»ng hồng, mái tóc và ng xoã xuống óng ánh hai bên mặt vì ráng sức để Ä‘i cho kịp anh.
- Tốt, đến rồi – Cô thả cái ba lô nhỠxuống đất bên cạnh chân - Nếu anh muốn chứng tỠcặp chân anh dà i hơn chân tôi, anh đã chứng minh rõ rà ng rồi đấy. Nếu anh muốn chứng tỠcho tôi thấy anh có thể leo lên đồi nhanh gấp đôi tôi, thì anh cũng đã hoà n thà nh ý đồ tốt đẹp. Tôi tưởng chuyến đi vui vẻ. Nhưng hoá ra không. Tôi đi xuống lại.
Cô quay ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c, Call rủa mình. Anh bÆ°á»›c nhanh đến nắm lấy cô.
- Khoan đã, mẹ kiếp. Cô không thể đi xuống một mình được đâu.
- Ai nói tôi không Ä‘i được? Tôi thÆ°á»ng Ä‘i bá»™ leo núi và o buổi sáng.
Anh quay mặt Ä‘i chá»— khác, lòng cảm thấy tá»™i lá»—i. Sá»± tháºt đúng nhÆ° thế và cả hai Ä‘á»u biết. Anh Ä‘Æ°a tay cà o má»› tóc phủ trÆ°á»›c trán ra sau. Anh đáp.
- Cô nói đúng. Tôi xin lá»—i. Äáng ra tôi không nên Ä‘i nhanh nhÆ° thế. Tôi không có ý định chứng tá» cái gì hết. Tôi chỉ … tôi không muốn…
- Anh ghét tôi ghê lắm phải không?
Ghét cô à ? không Ä‘á»i nà o.
- Tôi không ghét cô chút nà o hết. Tôi chỉ…
- Cái gì, Call? Anh chỉ cái gì?
- Tôi chỉ… tôi say mê cơ thể cô, và tôi nghĩ đó là một sai lầm.
Cô nhấp nháy mắt nhìn anh.
- Tại sao? Tôi có gì sai trái à ?
- DÄ© nhiên không. Cô đẹp, thông minh và hấp dẫn nhÆ°ng… Charity nà y, tôi có nhiá»u chuyện mà cô không hiểu đâu, những chuyện mà nếu là cô, chắc cô cÅ©ng có những hà nh Ä‘á»™ng khác Ä‘á»i.
Cô có vẻ suy nghÄ© má»™t lát rồi há»i:
- Chuyện như chuyện gì chẳng hạn?
- Như chuyện… cô biết không… từ lâu tôi không là m tình. Khi tôi ở gần cô, gần bên cô, tôi nghĩ vỠchuyện đó, nghĩa là tôi muốn cô.
Cô cÆ°á»i, bá»›t căng thẳng má»™t chút:
- Tôi nghĩ anh đã quá khen.
Anh thở dà i:
- Äúng là tôi khen cô nhÆ°ng thá»±c ra tôi chỉ muốn Ä‘Æ°a cô và o giÆ°á»ng thôi. Ngoà i chuyện ấy ra, tôi không muốn có mối liên hệ gì khác.
Charity cau mà y:
- Váºy anh chỉ muốn hà nh dục nhanh, và muốn hà nh dục vá»›i tôi, có phải anh muốn nói nhÆ° thế không?
Äúng là anh muốn nói nhÆ° thế, nhÆ°ng anh ghét vẻ mặt cô khi cô nói Ä‘iá»u ấy
- Phải, tôi nghÄ© nhÆ° váºy.
Cô đưa đầu mũi già y leo núi đạp và o chiếc ba lô, ngước mắt nhìn anh.
- Tôi biết chuyện vợ con anh, Call à . Tôi biết hỠchết vì tai nạn xe hơi cách đây 4 năm, vì thế mà anh vỠlại bang Yukon nà y.
Ruá»™t anh thắt lại Ä‘au Ä‘á»›n, anh phải hÃt mạnh và o phổi cho bá»›t Ä‘au. Äáng ra anh phải nghÄ© đến chuyện cô sẽ biết chứ. Có lẽ anh nên nói cho cô nghe má»›i phải, nhÆ°ng anh không thÃch nói vá» quá khứ, ngay cả khi đã sau 4 năm rồi.
Charity cứ nhìn và o mặt anh.
- Nếu tôi gặp hoà n cảnh giống nhÆ° anh, chắc có lẽ tôi cÅ©ng cảm thấy nhÆ° thế - Cô nói tiếp khi thấy anh không nói gì – Có lẽ tôi cÅ©ng không muốn gian dÃu vá»›i ai nữa. Anh tảng lá» không để ý đến ánh mắt thÆ°Æ¡ng hại của cô, anh ghét cảnh ngÆ°á»i ta tá» lòng thÆ°Æ¡ng xót anh, đấy là lý do khiến anh sống ẩn cÆ°. Anh cố là m ra vẻ thản nhiên, lên tiếng gay gắt nói.
- Vì cô biết nhiá»u rồi, nên chắc cô hiểu tại sao tôi hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế. Tôi nghÄ© chắc cô không bằng lòng ân ái trong má»™t đêm.
Charity lắc đầu:
- Kiểu ấy không hợp với tôi.
- Tôi cũng nghĩ thế.
- Nhưng tôi nghĩ không phải vì thế mà chúng ta bỠdỡ cuộc đi chơi nà y.
Anh cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n trong lòng. Anh đã hứa chỉ cho cô xem địa thế, dạy cho cô má»™t Ãt cách để sống ở đây, và kỳ lạ thay, anh cảm thấy bình tÄ©nh hÆ¡n. Cô sẽ không là m tình vá»›i anh, anh khá»i cần lo vá» việc anh sẽ Ä‘i sâu và o mặt tình cảm vá»›i cô, anh có thể quên Charity và tìm ngÆ°á»i khác, ngÆ°á»i nà o mà anh giữ xa má»™t khoảng cách. Có lẽ cô tóc đó ở quán Klondike Kate.
Anh hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi thở ra:
- Bây giỠchúng ta đã khai thông không khà rồi, tôi thấy không có lý do gì ta phải dừng lại. Tôi đã hứa chỉ cho cô xem địa hình, nếu cô vẫn còn muốn xem hồ, thì hồ không còn ở xa đây đâu.
Cô có vẻ ngần ngừ như anh:
- Tôi nghÄ© chúng ta nên đến xem hồ… vì chúng ta gần đến nÆ¡i rồi. NhÆ°ng theo tôi thì bây giá» tôi phải dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Anh nghÄ© đến Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng cong queo đến hồ, anh lắc đầu.
- Không được đâu, nhÆ°ng tôi hứa tôi sẽ Ä‘i cháºm lại.
- Và trong khi Ä‘i, anh sẽ nói cho tôi nghe vá» cây cối và thú váºt chứ?
Anh gáºt đầu:
- Nói vỠnhững gì cô muốn biết.
- Äược rồi. Váºy ta Ä‘i tiếp.
Call nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, nhìn xuống mái tóc và ng bị gió nhẹ thổi đến bay loà xoà xuống hai má, nghÄ© khuôn mặt trông dịu dà ng biết bao, thế mà ẩn chứa bên dÆ°á»›i sức mạnh và sá»± cÆ°Æ¡ng quyết dÆ°á»ng nà o, khiến anh cảm thấy có cái gì nghẹn ngà o nÆ¡i ngá»±c.
“Cô tóc Ä‘á»â€, anh tá»± nhủ.
“Cô tóc Ä‘á»â€, nhanh chóng thôi.
Rốt cuá»™c lại, cuá»™c Ä‘i chÆ¡i núi được vui vẻ. Ãt ra cÅ©ng cho đến khi há» vỠđến chân đồi. Cái hồ đẹp nhÆ° lá»i của Call đã nói, mặt hồ trong xanh nhÆ° tấm gÆ°Æ¡ng phản chiếu những ngá»n núi cao, đỉnh phủ đầy tuyết, đầy thông chạy quanh hồ. Lần đầu tiên cô thấy má»™t con nai lá»›n Bắc Mỹ và con nai con ở phÃa bên kia hẻm núi sâu, chúng ở má»™t Ä‘oan xa đồi an toà n cho há». Call nói
- Không biết cô có tin hay không, chứ loà i nai lá»›n là loà i nguy hiểm nhất ở trong rừng, ngay cả con cái nhÆ° con nà y. Nó cân nặng hÆ¡n má»™t ngà n pound và giữa nó vá»›i con của nó có má»™t luồng hÆ¡i vô hình nối hai mẹ con vá»›i nhau. Nếu ngÆ°á»i nà o đến ở giữa chúng, luồng hÆ¡i sẽ bị cắt đứt và con nai mẹ tưởng nai con gặp nguy hiểm, nó sẽ là m đủ cách để bảo vệ con nó.
Charity nghĩ đương đầu với con nai mẹ nổi điên xem ra cũng nguy hiểm như với con gấu tấn công mình.
- Chúng trông đẹp quá, đẹp mộc mạc. Ước chi tôi có mang theo máy ảnh.
- Chúng ở xa quá, chụp ảnh không rõ đâu, trừ khi máy ảnh có kÃnh chụp từ xa. Äừng lo, ở đây có nhiá»u nai lá»›n nà y lắm, không chóng thì chầy, cô cÅ©ng sẽ chụp được.
HỠăn trưa trên một tảng đá lớn bằng phẳng ở bên hồ, chuyện trò vui vẻ thoải mái như hồi sáng sớm.
- Hồ trong ná»™i địa thÆ°á»ng rất đẹp – Call nói - Má»—i khi tôi thấy bá»±c bá»™i là tôi lái chiếc thuá»· phi cÆ¡ đến đây chÆ¡i hai hôm. Ở đây Ä‘i chÆ¡i bằng phÆ°Æ¡ng tiện nà y là tiện nhất.
Cô quay mắt khá»i cảnh hồ, há»i anh:
- Anh có thuỷ phi cơ à ?
Anh gáºt đầu, cắn miếng bánh xăng uých nhân thịt bò rán, há» chỉ mang theo có thế để dùng và o bữa trÆ°a.
- Chiếc Dehavilland Beaver. Tôi đã bay từ năm 14 tuổi. Bố tôi cứ nhất quyết tôi và em trai tôi phải há»c bay, vì ở đây chỉ có phÆ°Æ¡ng tiện nà y má»›i Ä‘i đây đó dá»….
- Tôi chưa bao giỠđi máy bay hạ cánh trên nước. Chắc khoái lắm.
Anh nhún vai nhÆ° thể anh chẳng thấy khoái gì hết khi Ä‘i thuá»· phi cÆ¡, và bá»—ng thái Ä‘á»™ anh trở nên khó chịu, buồn rầu. Khi há» xem hồ xong, xuống núi, và Call Ä‘Æ°a cô vá» táºn nhà , anh lại có vẻ ủ rÅ©, xa cách.
Cô định má»i anh và o nhà uống tách cà phê, nhÆ°ng trông anh buồn bã, nên cô thôi không má»i, để anh đứng ở báºc cấp dÆ°á»›i hiên, và cô Ä‘i lên nhà má»™t mình.
- Tôi xin lá»—i vá» những chuyện đã xảy ra hồi nãy - Anh nói, khiến cô má»›i bÆ°á»›c lên má»™t cấp đã phải dừng lại – Äáng ra tôi không nên là m nhÆ° thế vá»›i cô má»›i phải.
- Anh đã Ä‘á»n bù rồi. Hôm nay tôi há»c được rất nhiá»u chuyện.
- Nếu cô cần gì, cô biết chỗ tìm tôi rồi.
Giá»ng anh nhÆ° kết thúc ngà y vui chÆ¡i, khiến cô Ä‘au nhói nÆ¡i tim.
- Cám ơn - Cô đáp.
Call quyết định giữ khoảng cách giữa anh vá»›i cô, quyết định xa lánh cô. Lần đầu tiên Charity nháºn ra cô không muốn chuyện nhÆ° thế nà y xảy ra.
Anh dợm bÆ°á»›c ra vá».
- Call nà y?
Khi anh quay lui nhìn cô, Charity đưa tay sỠvà o mặt anh.
Äứng trên báºc thá»m, cô cao ngang đầu anh. Cô không là m sao nÃu nổi nghiêng đầu tá»›i trÆ°á»›c, hôn lên má anh.
- Cám ơn buổi đi leo núi.
Anh nhìn cô má»™t hồi tháºt lâu, rồi gáºt đầu quay Ä‘i. Charity nhìn anh mãi cho đến khi anh Ä‘i khuất trên con Ä‘Æ°á»ng dá»c theo suối.
|
15-10-2008, 03:17 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9
- Bữa ăn sáng dá»n rồi - Toby nói vá»›i Call, cáºu thò đầu qua cá»a phòng là m việc mở rá»™ng – Tôi là m bánh quế… món ông thÃch nhất, và tôi có mua loại xirô Saskatoon ông thÃch.
- Toby, nhá» cáºu mà vợ cáºu sẽ rất đảm Ä‘ang cho mà xem - Call cà u nhà u, xô ghế đứng dáºy mặc dù anh không thấy đói.
Toby cÆ°á»i toe toét. Call Ä‘i trÆ°á»›c cáºu ta và o nhà bếp, ngồi xuống bà n ăn. Toby lại chăm sóc anh nhÆ° vú em. Gần má»™t tuần nay, Call khó tÃnh, gắt gá»ng, và không ngủ được. Toby thấy mắt anh thâm quầng và tÃnh tình khó chịu.
Call cà o tay lên tóc trong khi Toby để lên bà n trước mặt anh đĩa bánh quế giòn và ng bốc hơi, rồi ngồi xuống chỗ bên kia bà n.
- Váºy… chuyện vá»›i ngÆ°á»i đẹp bên hà ng xóm ra sao rồi?
Call vừa cắn miếng thịt heo muối, nghe cáºu ta nói thế, anh gần bị sặc.
- Chẳng có gì lạ. Cô ta ở đấy. Tôi ở đây. Thế thôi. – Call quyết giữ tình trạng nà y nhÆ° thế. Äể giữ cho được quyết định nà y, anh không gặp Charity từ tuần trÆ°á»›c, tháºm chà không lấy ống nhòm để xem cô Ä‘ang là m gì. Vì thế mà anh không nghÄ© đến cô, mà ôi, chỉ được má»™t và i giá» thôi.
Lạy Chúa cứu thế, cô là m cho anh nổi điên, và không đến gần anh.
- Cô ta tháºt tuyệt, ông Æ¡i. – Toby vừa nói, vừa ăn bánh quế – Tôi tá»± há»i không biết cô ấy bao nhiêu tuổi.
Call nhìn lên, thấy Toby có vẻ quan tâm đến chuyện nà y.
- Quá già đối vá»›i cáºu, váºy hãy quên Ä‘i.
- Nà y, tôi thÃch phụ nữ lá»›n tuổi, cô ấy trông tháºt quá hấp dẫn.
Äúng là quá hấp dẫn, Call nghÄ©, cố quên cảm giác ngây ngất khi hôn cô ấy.
- Nếu ông không thèm để ý đến cô, có lẽ tôi…
- Tôi đã nói cáºu hãy quên Ä‘i rồi mà , - Call đáp nhanh, rồi ngÆ°á»›c mắt nhìn Toby vừa toét miệng cÆ°á»i.
- Tôi đã nghĩ như thế.
Call chỉ cà u nhà u rồi ăn tiếp. Vừa Ä‘Æ°a thức ăn và o miệng, thì bá»—ng Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng reo. Call xô ghế đứng dáºy, Ä‘i và o phòng là m việc để nghe Ä‘iện thoại.
- Chà o ông chủ, xin lá»—i phải là m phiá»n ông
Anh nháºn ra giá»ng nói từ bên kia đầu giây.
- Peter hả? Có chuyện gì thế?
- Chúng tôi Ä‘ang gặp chuyện rắc rối, Call à … – Peter không bao giá» Ä‘iện thoại. Call cảm thấy lo sợ – Äêm qua đã xảy ra hoả hoạn ở phòng thà nghiệm.
- Có trầm trá»ng không?
- Trầm trá»ng. Căn phòng gần nhÆ° tiêu huá»·, sở cứu hoả đã là m việc quá tuyệt nếu không, chắc nhà đã bị thiêu rụi.
Call nghe giá»ng của Peter có vẻ thất vá»ng. Anh nói:
- Chúng ta có bảo hiểm, anh khá»i lo vá» việc nà y. Công việc nghiên cứu của anh ra sao rồi?
Peter thở dà i trong máy điện thoại.
- Chúng tôi hoà n thà nh công việc tốt đẹp. Tôi đã sao hồ sÆ¡ lÆ°u trữ công trình nghiên cứu cất trong tủ sắt chống lá»a. Chúng tôi chỉ cần bắt đầu lại là được.
- Anh có biết tại sao xảy ra hoả hoạn không?
- Theo sở cứu há»a thì vì do cháºp Ä‘iện, nhÆ°ng há» Ä‘ang còn Ä‘iá»u tra. Vá»›i các hoá chất và váºt liệu dá»… cháy, căn phòng cháy nhÆ° pháo bông đốt mừng ngà y 4 tháng Bảy. Mẹ kiếp, chúng ta sắp hoà n thà nh các công trình tiến bá»™ má»›i quan trá»ng. Bây giá» thì phải xây dá»±ng lại phòng thà nghiệm và Chúa má»›i biết bao lâu má»›i xong.
Call suy nghĩ một lát.
- Phải mất má»™t thá»i gian. Có thể bây giá» chúng ta thiết láºp phòng thà nghiệm ở đâu đấy.
Peter cất cao giá»ng há»i.
- Ông nghĩ như thế à ?
- Äể tôi xem có biện pháp gì không. Peter, tôi sẽ gá»i lại cho anh sau.
Ba ngà y tiếp theo hình nhÆ° Call ôm riết máy Ä‘iện thoại. Äến cuối ngà y thứ tÆ°, anh đã thu xếp để sá» dụng nhà bếp ở phÃa sau nhà hà ng ăn uống của ngÆ°á»i Trung Hoa bị phá sản. Căn nhà có mặt quầy bằng sắt Inoc, có nÆ°á»›c, có khà đốt, những thứ căn bản để thiết láºp phòng thà nghiệm. Peter sung sÆ°á»›ng vô cùng.
- Theo tôi thì chúng ta phải thay đổi tên cho rồi. – Peter nói nho nhá».
- Ồ thế sao?
- Có lẽ lấy cái tên gì cho phù hợp vá»›i mặt hà ng của công ty Ä‘Ä©a vi tÃnh Mega Tech, Wontons và Chowmein.
Call cÆ°á»i khúc khÃch:
- Äể tôi suy nghÄ© rồi cho ý kiến.
- Cám Æ¡n, Call – Peter nói, giá»ng nghiêm trang – Ông đừng lo, việc nà y sẽ yên thôi, tôi hứa vá»›i ông nhÆ° thế.
Há» chấm dứt câu chuyện, Call gác máy. Anh phân vân không biết có phải vì cháºp Ä‘iện mà gây nên hoả hoạn hay vì nguyên nhân gì khác. Nếu có, Ä‘á»™i Ä‘iá»u tra nguyên nhân hoả hoạn có lẽ sẽ tìm ra được manh mối. Còn bây giá», anh không để mất thì giá» quý báu và o việc lo lắng chuyện nà y nữa.
Anh chụp cái áo vét rồi ra khá»i nhà , anh không quen thói ở trong phòng là m việc lâu nhÆ° thế nà y. Vì anh sẵn sà ng Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i má»i thá» thách, anh sẽ không để mình rÆ¡i và o cạm bẫy lần nữa.
Ãt ra chuyện rắc rối của Peter cÅ©ng giúp anh khá»i nghÄ© đến Charity. Anh Æ°á»›c sao có thêm chuyện rắc rối gì nữa xảy đến.
Thêm má»™t tuần nữa trôi qua, Charity vẫn không thấy bóng dáng của Call đâu hết. Chuyện nà y là m cho cô cảm thấy bá»±c bá»™i chứ không nhÆ° cô nghÄ© trÆ°á»›c đây. Cô biết anh muốn gì ở cô - Ä‘iá»u duy nhất anh muốn. Cô đã nói vá»›i anh, cô không phải loại ngÆ°á»i ngủ vá»›i Ä‘Ã n ông má»™t đêm rồi thôi. Và tháºm chà có xảy ra việc nhÆ° thế Ä‘i nữa, thì cô nghÄ© là vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhÆ° Call, chuyện ngủ má»™t đêm thôi chắc là không đủ.
Thế nhÆ°ng, mặc dù cô đã cố gắng hết sức mà cÅ©ng không thể xua Ä‘uổi được hình ảnh anh ra khá»i đầu. Cô tức tối, cáu kỉnh, không định tâm để là m được việc gì. Lạy chúa, Æ°á»›c gì cô đừng gặp anh.
Nhưng nếu cô không gặp anh thì chắc cô đã bị con gấu ăn thịt rồi.
Cuối tuần thứ ba đến. Khi ấy là cuối tháng Sáu, trá»i nắng suốt ngà y và ban đêm khô hạn ấm áp, mặc dù tuyết vẫn còn vÆ°Æ¡ng má»™t Ãt trên các đỉnh núi.
Và o chiá»u thứ Sáu, khi cô và Maude chùi rá»a thùng chứa cát sá»i xong, hai ngÆ°á»i Ä‘i lên đồi vá» nhà , Maude nói vá»›i cô:
- Äá»™ nà y cô hay gắt gá»ng, đừng có vì nhá»› nhung anh chà ng hà ng xóm khó tÃnh kia mà bản tÃnh nhÆ° thế chứ.
Charity cố giữ vẻ mặt bình tÄ©nh, cô há»i:
- Bà nói vá» Call phải không? Tại sao tôi phải nhá»› nhung anh ta? Tôi đâu có thÃch anh ta.
Maude cÆ°á»i:
- Trước đây thỉnh thoảng tôi cũng nghĩ vỠông chồng quá cố của tôi như thế, nhưng lúc nà o tôi cũng thương yêu ông ấy.
Charity thở dà i.
- Thôi được rồi, có lẽ tôi có nhá»› anh ấy đôi chút tháºt. – Không phải đôi chút đâu, cô nhá»› anh rất nhiá»u, tháºm chà còn nhá»› cảnh anh nhìn cô qua ống nhòm. Cô nghÄ© chắc anh không là m thế nữa, anh không muốn là m việc gì có dÃnh dáng đến cô.
- Có lẽ cô nên má»i anh ăn thêm bữa nữa.
- Tôi không má»i đâu.
- Tại sao không?
Cô ngần ngừ, không muốn tiết lá»™ chuyện lòng của mình ra, nhÆ°ng nghÄ© lại, cô thấy Maude là ngÆ°á»i bạn duy nhất của cô ở đây, cho nên cô nghÄ© cô có thể tin bà được. Cô nói:
- Vì Call đã nói toạc ra ý muốn của ảnh là ảnh chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u thôi. Mặc dù cô nghÄ© là không nên nói tháºt ra là m gì, nhÆ°ng cô vẫn kể cho Maude nghe câu chuyện giữa cô và Call khi hai ngÆ°á»i Ä‘i đến cái hồ trong núi.
– Tôi không phải là ngÆ°á»i xem nhẹ tình dục, Maude à , tôi không nghÄ© thế.
- Có lẽ anh ấy không xem nhẹ đâu, có thể anh ấy nghĩ như thế thôi.
- Bà không khuyên tôi ngủ với anh ấy chứ?
- Tôi không nói cô nên hay không nên. Cô là ngÆ°á»i lá»›n, mà theo chá»— tôi nháºn xét, cô còn là ngÆ°á»i thông minh, cô có quyá»n là m chuyện gì mà cô thấy là đúng. NhÆ°ng tôi nghÄ©, nếu Call cho cô là loại ngÆ°á»i chỉ ngủ qua đêm rồi thôi, thì chắc anh ấy không mến má»™ cô nhÆ° thế đâu.
- Thôi, bây giá» tôi thấy chẳng có gì quan trá»ng nữa. Rõ rà ng là anh ta không muốn gặp tôi và nếu tôi không gặp anh ấy thì chắc có lẽ hay hÆ¡n.
- Tuỳ cô thôi, - Maude đáp, nhưng bà có vẻ không tin.
- Tôi muốn Ä‘i hóng mát - Charity nói, lấy cái áo gió móc nÆ¡i hiên nhà - Tôi định chụp và i tấm ảnh để gá»i cho các chị em tôi và cho bố tôi. Hôm nay trá»i đẹp, tôi sẽ leo lên ngá»n đồi phÃa sau nhà trÆ°á»›c khi hết ngà y. Bà và Buck coi sóc công việc được chứ?
- DÄ© nhiên rồi. Tôi sẽ nói ông ấy chùi rá»a dá»n vén cái kho kia, chúng ta sẽ dùng cái nhà kho ấy để chứa đồ đạc, kẻo kho chÃnh không đủ chá»—. Cô Ä‘i má»™t mình có được không?
Charity cÆ°á»i:
- Tôi sẽ mang theo cái bình phun tiêu.
Nhá» Call mà cô cảm thấy an tâm khi Ä‘i chÆ¡i trong rừng. Ngà y nà o cô cÅ©ng có Ä‘i má»™t vòng, khi thì hÆ°á»›ng nà y, khi thì hÆ°á»›ng khác để tìm hiểu cảnh váºt thiên nhiên. Cô đã khám phá ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng má»›i, và hôm nay cô muốn Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng đó. Cô mừng khi thấy hình nhÆ° bà Maude hiểu được ý đồ của cô.
Charity Ä‘i lấy máy ảnh và cái ba lô nhá» mà cô đã mua dÆ°á»›i phố và o tuần trÆ°á»›c, rồi leo lên ngá»n đồi ở phÃa sau nhà .
Maude xem đồng hồ. Charity Ä‘i lâu hÆ¡n má»i khi. Suốt hai tuần qua, ngà y nà o cô cÅ©ng Ä‘i bá»™ má»™t vòng, nhÆ°ng thÆ°á»ng cô vá» nhà sau chÆ°a đầy má»™t giá». Hôm nay cô Ä‘i nhÆ° thế đã gần hai giá», nên Maude cảm thấy lo.
Bà nhìn lên đồi, không thấy có bóng dáng ngÆ°á»i nà o Ä‘i xuống hết. Maude đã quá mệt không thể Ä‘i tìm Charity được, mà nhá» Buck thì bà không muốn, bà không muốn giao cho Buck cái nhiệm vụ sung sÆ°á»›ng được Ä‘i tìm cô chủ vá» nhà .
Vả lại, bà đã có ý rất hay trong óc rồi.
Maude không muốn xen và o công việc của ngÆ°á»i khác, không muốn là m mai mối, nhÆ°ng thỉnh thoảng có và i trÆ°á»ng hợp bà muốn thúc đẩy há» tiến tá»›i. Vá»›i Charity thì bà đã hiểu rõ, nhÆ°ng còn Call bà phải thúc đẩy anh ta má»›i được. Bà đi qua nhà Call, lên thá»m, gõ và o cá»a.
Bà gõ lại lần nữa, cứ sợ anh không có ở nhà , nhÆ°ng bá»—ng cánh cá»a mở ra, Call xuất hiện, hà m xai nghiến chặt, râu không cạo, mắt cau có nhÆ° bà thÆ°á»ng thấy trÆ°á»›c đây. Bà nghÄ©: đến tìm anh ta là đúng. Bà thấy Call còn có vẻ khổ sở hÆ¡n Charity nhiá»u, linh cảm cho bà biết lý do tại sao trông anh nhÆ° thế.
Call ngạc nhiên khi thấy bà Maude, anh cố lấy vẻ bình tĩnh chà o bà .
- Chà o bà Maude.
- Chà o Call buổi chiá»u. Xin lá»—i đến quấy rầy anh nhÆ°ng tôi quá lo cho Charity, nên…
- Charity à ? – Anh nhìn qua vai bà sang bên nhà của Mose. – Có chuyện gì váºy? Cô ấy khoẻ chứ?
- Rất khoẻ, nhÆ°ng cô ấy Ä‘i bách bá»™ cách đây hai giá» rồi mà chÆ°a thấy vá». Tôi thấy lo sợ cho cô ấy.
Anh vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i thẳng lên, khiến anh trông có vẻ cao hÆ¡n thÆ°á»ng ngà y. Anh há»i.
- Bà để cho cô ấy đi một mình sao?
- Từ hôm anh dẫn cô ấy Ä‘i xem hồ đến giá», ngà y nà o cô cÅ©ng Ä‘i leo núi, có lẽ cô ấy không để ý đến thá»i gian. Nếu đầu gối tôi không yếu, chắc tôi đã Ä‘i tìm cổ rồi. Tôi định nhá» Buck, nhÆ°ng…
- Äể tôi Ä‘i tìm cô ấy - Anh bá»—ng cắt ngang lá»i bà và bà nghÄ© anh không muốn để cho Buck Ä‘i tìm Charity – Tôi sẽ dẫn con Smoke Ä‘i theo. Có lẽ nó sẽ đánh hÆ¡i tìm ra được lối cô ấy Ä‘i.
- Tôi đã nghÄ© thế nà o anh cÅ©ng có ý định ấy, cho nên tôi có mang theo cái nà y - Äấy là cái áo sÆ¡ mi ngắn bằng vải mà Charity thÆ°á»ng mặc để ngủ.
Call đưa tay lấy cái áo, khi mấy ngón tay anh cầm cái áo, tay anh run run. Maude vỗ vỗ lên lưng bà n tay anh, nghĩ một bà già như bà , lắm lúc bà cũng có mưu mẹo khôn ngoan.
- Chắc cô ấy Ä‘i không xa đây - Maude nói - Cô thÆ°á»ng Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng sau nhà thôi, nhÆ°ng chắc anh biết trên Ä‘Æ°á»ng ấy có nhiá»u Ä‘Æ°á»ng rẽ dẫn Ä‘i lung tung, có nhiá»u nÆ¡i Ä‘Æ°á»ng dốc trÆ¡n trợt. Nếu cô ấy té xuống hay là …
Vẻ mặt anh đanh lại:
- Bà đừng lo, tôi sẽ tìm ra cô ta.
Maude đứng đợi anh Ä‘i và o nhà lấy áo và chỉ mấy phút sau là quay ra, anh huýt gió gá»i con Smoke rồi cả hai lên Ä‘Æ°á»ng và bà thủng thỉnh quay vá».
|
15-10-2008, 03:18 PM
|
|
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 10
Äồ Ä‘Ã n bà mắc dịch. Không được tÃch sá»± gì hết ngoà i việc gây rắc rối. Äồ bÆ°á»›ng bỉnh, tá»± do quá trá»›n, tá»± ý dấn thân và o vòng nguy hiểm. Có lẽ cô ta Ä‘i lạc rồi, chắc không tìm ra Ä‘Æ°á»ng vá» nhà , hay có thể bị thÆ°Æ¡ng Ä‘ang nằm đâu đó vì chân gãy hay gãy gì đấy.
Mồ hôi vã ra trên trán, loại mồ hôi lo sợ, khủng khiếp hơn thứ mồ hôi vì leo lên cái dốc thẳng đứng, nếu có gì không hay xảy ra thì sao? Nếu mà …
Call cố xua Ä‘uổi ý nghÄ© không hay ấy Ä‘i, ý nghÄ© khiến anh nhá»› lại tai nạn đã xảy đến cho Susan và Amy, nhá»› lại tiếng gõ cá»a ở căn há»™ gia đình anh thuê tại hồ Tahoe, cảnh ông cảnh sát trưởng đứng nÆ¡i ngưỡng cá»a mặt buồn xo, mÅ© cầm tay trÆ°á»›c mặt anh.
Nhưng chuyện nà y khác trước, anh tự nhủ. Charity không phải là Susan và anh đang đi tìm cô. Anh có mang theo cái xách dụng cụ sơ cứu, nếu cô bị thương anh sẽ cứu chữa rồi đưa cô vỠnhà an toà n.
Anh bá» con Ä‘Æ°á»ng chÃnh để Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng nhánh thứ nhất, nhÆ°ng Ä‘i đã xa mà Smoke vẫn không đánh hÆ¡i được cô, mặc dù đã có ngá»i cái áo ngủ của cô rất kỹ. Con chó không phải loại chó đánh hÆ¡i, nhÆ°ng nó thÃch Charity, ngà y nà o Ãt ra nó cÅ©ng chạy sang nhà cô má»™t lần, và Call tin rằng nếu cô ở gần đâu đây, thế nà o con chó cÅ©ng tìm ra được dấu vết của cô.
Ná»a giá» trôi qua anh má»›i tìm được dấu vết của cô. Call thấy dấu già y phụ nữ còn má»›i trong trên con Ä‘Æ°á»ng hÆ¡i khuất tịch, anh và con Smoke liá»n Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng ấy. Má»™t lần anh mất dấu vết của cô, tim anh Ä‘áºp thình thịch vì lo sợ, nhÆ°ng Smoke chạy tá»›i trÆ°á»›c và nó có vẻ nhÆ° biết nÆ¡i nó phải đến. Call cầu nguyện sao nó đừng chạy theo con sóc hay là con thá» lang.
Anh nhá»› con gấu đã và o sân nhà Charity, và hình ảnh cô hoảng sợ hiện ra trÆ°á»›c mắt anh khiến anh cà ng lo lắng thêm. Rồi anh nhá»› bình phun tiêu và những Ä‘iá»u anh đã dạy cho cô. Trá»i đất, anh nhá»› má»i thứ vá» cô. Anh đã nghÄ© đến Charity má»™t ngà n lần trong ba tuần qua, nghÄ© đến cô khi anh không muốn nghÄ©.
Ngay cả khi ở vá»›i cô tóc Ä‘á», anh cÅ©ng nghÄ© đến cô.
Call xua Ä‘uổi những ká»· niệm không được vui ấy Ä‘i để táºp trung và o công việc tìm kiếm cô. Anh chú ý quan sát dấu chân trên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng dấu già y biến mất ở khu vá»±c đá nhô lên mặt Ä‘Æ°á»ng. Khi Smoke chạy lui phÃa anh chứ không chạy tá»›i trÆ°á»›c nữa, sá»± lo lắng tăng lên gấp bá»™i trong lòng anh.
Cô ta ở đâu đây thôi, anh tự nhủ, hãy bình tĩnh, mình sẽ tìm ra cô, và khi tìm được, anh sẽ vặn cổ cô cho mà xem.
Charity Ä‘Æ°a máy ảnh nhắm và o con sóc đất nhá» rất dá»… thÆ°Æ¡ng chạy ngang trên Ä‘Æ°á»ng và bấm máy. Cô chụp gần hết cuốn phim thứ hai. Hôm nay cô chụp được nhiá»u hình ảnh rất đẹp, chụp được toà n cảnh các đỉnh núi phủ tuyết, chụp cảnh ngôi nhà dÆ°á»›i thung lÅ©ng vá»›i dải nÆ°á»›c chảy óng ánh ở phÃa trÆ°á»›c nhà . Cô chụp cảnh các cánh rừng thông xanh tÆ°Æ¡i, êm ả nÆ¡i cô vừa Ä‘i qua và chụp được rất nhiá»u sóc và chim chóc.
Má»›i cách đây má»™t giá», cô đã khám phá ra cánh đồng cá» nhá» nà y, hoa dại má»c đầy trên đồng, và cô không ngần ngại tháo già y ra. Äi chân không trên cá» xanh non khắp cánh đồng, cô cảm thấy hai chân mát rượi. Äi khắp nÆ¡i, cô quay vá» chá»— cô để đôi già y và bÃt tất, ở trÆ°á»›c má»™t thân cây bị đổ.
Äã đến lúc phải vá» nhà , cô đã Ä‘i lâu quá rồi, nhÆ°ng máy ảnh còn hai pô nữa, cô phải chụp cho xong. Cô muốn gá»i ảnh vá» gấp cho bố và các chị em cô xem. Cô nghÄ© thế nà o há» cÅ©ng khen cảnh ở đây đẹp. cô vặn cho máy nhảy lên pô thứ 35, nhắm máy và o má»™t cà nh thông có nhiá»u mấu rất mỹ thuáºt, nhÆ°ng chÆ°a kịp bấm máy thì bá»—ng cô nghe có tiếng cà nh cây gãy ở phÃa sau. Cô giáºt mình nhìn lui, bá»—ng cô cÆ°á»i vì con Smoke xuất hiện, nó chạy đến phÃa sau cô, lưỡi thè ra, Ä‘uôi ve vẩy.
- Chà o Smoke – Cô quỳ xuống, ôm cổ nó, vuốt đám lông dà y, mà u đen bạc – Mà y ra đây là m gì thế nà y, hả?
- Tôi muốn há»i cô câu ấy đấy. – Call lên tiếng, anh từ trong đám cây hiện ra, mặc chiếc quần jeans bạc mà u và áo sÆ¡ mi vải bông dệt chéo. Lạy Chúa, trông anh tuyệt quá. Cao và hÆ¡i cau có, rất đẹp trai mặc dù râu không cạo, thế mà không nhá»› anh sao được. Phải, cô nhá»› anh, nhÆ°ng mãi đến bây giá», cô cứ giả vá» không nhá»› nhung gì hết.
Anh Ä‘i đến phÃa cô, lần đầu tiên cô chú ý đến cặp hà m xai rắn rá»i, thịt ở hai má anh co lại.
- Tôi tìm cô khắp nơi. Cô đi đâu thế hả?
Cô bước lui một bước, cặp mắt cau có và bộ mặt dữ tợn của anh là m cô sợ.
- Tôi… tôi chụp ảnh. Ngà y hôm nay trá»i đẹp, ấm áp, và tôi.. tôi…
- Cô có biết bà Maude lo sợ nhÆ° thế nà o không? – Anh thả cái ba lô xuống đất, bÆ°á»›c tiếp đến phÃa cô. – Bà ấy sợ có chuyện gì nguy hiểm xảy đến cho cô, bà ấy nghÄ© có lẽ cô lạc Ä‘Æ°á»ng hay bị thÆ°Æ¡ng tÃch gì rồi. Có lẽ cô bị thÆ°Æ¡ng nằm ở đây, không ai giúp đỡ. – Anh Ä‘Æ°a tay, nắm hai cánh tay trên của cô, kéo mạnh cô và o ngÆ°á»i anh. – Bà ấy sợ muốn chết được. Tại sao cô nhẫn tâm đến thế?
Charity nhấp nháy, nhìn anh rồi đáp.
- Tôi đã nói với bà ấy tôi đi bộ chơi một vòng. Có lẽ tôi đi hơi lâu một chút, nhưng tôi không ngỠbà ấy quá lo như thế.
- Bà ấy rất lo – Anh nắm lấy cô giữ đứng yên, hai ngÆ°á»i gần chạm nhau – Bà ấy rất Ä‘au khổ.
Vẻ mặt anh có cái gì đấy đáng để ý. Sợ, cô nghĩ thế, sợ cho cô.
- Bà Maude lo lắm à ? – Cô há»i nho nhỠ– Hay là anh lo?
Cặp mắt xanh nhìn cô đăm đăm, hai cánh tay anh lần xuống ôm quanh eo cô rồi kéo cô sát và o ngÆ°á»i anh.
- Tôi lo – Anh đáp rồi hôn cô.
Miệng anh dữ dội, ham hố, như thể anh muốn nhắc nhở cho cô biết anh đang hôn cô, rồi nụ hôn bớt hung hăng, dịu dà ng êm ái và Charity cảm thấy ngây ngất, say sưa. Cô rên lên, áp mình và o sát anh, hai tay ôm cứng quanh sau cổ anh. Anh đưa lưỡi sâu và o trong miệng cô, khiến cô bủn rủn cả tứ chi, da nổi da gà .
Ôm lấy mặt cô trong hai tay, anh hôn cô cách nà y rồi hôn cách khác, hôn không ngớt.
- Anh đã cố tránh chuyện nà y - Anh vừa hôn vừa nói – Anh đã là m đủ thứ chuyện để xa lánh em. – Anh cắn má»™t bên cổ cô, lÆ°á»›t môi hôn xuống táºn xÆ°Æ¡ng đòn gánh, hôn cô nhÆ° Ä‘iên. - Lạy chúa cứu thế, còn em thì thế nà o?
Cô không biết nhÆ° thế nà o, cô chỉ biết cô cÅ©ng say sÆ°a nhÆ° anh. Há» tiếp tục hôn nhau, hôn mãi. Cô không biết có ai thÃch hôn nhiá»u nhÆ° anh không, hay là có ai hôn thắm thiết nhÆ° thế nà y không. Anh hôn lên môi cô lại, hôn tá»›i tấp là m cô bủn rủn chân tay. Hai tay luồn và o dÆ°á»›i cái áo len của cô, anh đẩy áo lên, mở móc trÆ°á»›c cái nịt ngá»±c, áp tay lên vú cô khiến cô thở hổn hển.
Cô nghe tiếng Call rên rỉ.
Charity ôm cứng anh, hôn anh cÅ©ng ác liệt nhÆ° anh hôn cô. Má»™t đêm vá»›i anh, má»™t buổi chiá»u, không thà nh vấn Ä‘á» nữa. Cô phải ngủ vá»›i anh, cô muốn anh quá trá»i nhÆ° anh đã muốn cô.
- Lạy Chúa, em muốn anh ngay từ khi mới thấy anh.
Những nụ hôn nồng cháy lại tiếp tục diá»…n ra, những nụ hôn quái ác là m cho cô mất trÃ. Chiếc áo của anh trạc ngá»±c, cô đẩy ra khá»i hai vai anh, lÆ°á»›t hai tay lên bá»™ ngá»±c cứng rắn của anh. Anh gầy, rắn chắc, bắp thịt cuồn cuá»™n, má»—i khi anh nhúc nhÃch, các cÆ¡ bắp co thắt cứng ngắc. Cô Ä‘Æ°a tay thoa lên đám lông ngá»±c mà u nâu rồi vuốt những cÆ¡ bắp cuồn cuá»™n trên bụng anh.
Trông anh có vẻ khoan khoái. Anh lại hôn cô và tiếp theo đó, cô chỉ biết cô Ä‘ang nằm dÆ°á»›i anh trên cái áo sÆ¡ mi của anh lót trên cá» xanh má»m mại. Hai tay anh thoa bóp khắp ngÆ°á»i cô, nhÆ°ng nhẹ nhà ng êm ái.
Charity rên lên vì sung sướng.
- Tốt thôi, em bé à . Anh không là m em đau đâu.
Cô không sợ… mà ngược lại. Cô muốn hai tay anh sá» khắp nÆ¡i, miệng anh hôn khắp nÆ¡i, muốn anh và o trong cô, muốn anh ôm ghì lấy cô để cô không biết chá»— nà o dừng và chá»— nà o bắt đầu. Cô cảm thấy mình nhÆ° thể đã biết hoá thà nh ngÆ°á»i khác, thà nh má»™t sinh váºt hoang dã mà cô không biết. NhÆ° thể thân xác cô là của ai xa lạ, vừa má»›i khai quáºt lên mà cô không kiểm soát được.
- Lạy Chúa cứu thế - Bắp thịt anh cứng Ä‘á». Cô lá» má» nháºn thấy trong óc hình ảnh anh.
Charity réo tên anh, ôm cứng cổ anh, không thể tin được cô đạt đến cá»±c đỉnh nhanh quá nhÆ° thế. Cô cảm thấy sức mạnh của anh đè trên cô và cảm thấy khoái lạc trà n ngáºp ngÆ°á»i cô, là m rung Ä‘á»™ng toà n thân cô.
Hai ngÆ°á»i nằm bất Ä‘á»™ng má»™t hồi tháºt lâu. Âm thanh duy nhất trong rừng là tiếng gió rì rà o qua cây lá, là hÆ¡i thở dồn dáºp của há» và tiếng Ä‘áºp của hai trái tim.
Cô đỠmặt khi anh đưa cái quần lót cho cô trước và quần jeans sau, cô bèn mặc vội và o.
Cô không nhìn anh. Hai má cô nóng bừng và chiếc nịt vú mà u hồng có viá»n đăng ten vẫn còn nằm dÆ°á»›i đất. Cô bèn lấy lên, nhét và o túi quần.
Charity nuốt nÆ°á»›c bá»t, quay mặt nhìn anh, cô nhoẻn miệng cÆ°á»i.
- Em…á»â€¦em nghÄ© chúng ta không tránh được chuyện nà y, vì anh quá mừng khi tìm ra em bình anh vô sá»±.
Anh lắc đầu, mắt nhìn đăm đăm và o mặt cô.
- Anh cũng nghĩ thế.
- Chỉ vì quá thèm khát mà ra.
Anh nhún vai, đôi vai rá»™ng, và cô muốn anh mặc áo và o cho rồi, để cô khá»i nhá»› lại cảnh cÆ¡ bắp trên ngÆ°á»i anh co thắt Ä‘Ã n hồi dÆ°á»›i tay cô.
- Thế là ta đã là m tình chỉ trong một đêm.
Anh ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt xanh nhÆ° bầu trá»i của anh là m cho cô bối rối.
- Nếu em chú ý thì mặt trá»i vẫn còn.
- Ở đây mặt trá»i luôn luôn còn. Chuyện nà y có dÃnh dáng đến cái gì không?
Anh mặc áo và o, bỗng cô ước chi anh cứ để ngực trần.
- Có dÃnh dáng đến thá»±c tế là đêm chÆ°a đến.
Cô nhÆ°á»›ng cao mà y và há»i.
- Anh không … anh không há»i em nghÄ© vá» anh ra sao?
- Anh vừa nói đến chuyện em nghÄ© vá» anh ra sao rồi đấy. Nếu em tin chuyện vừa xảy ra chỉ là chuyện khởi Ä‘á»™ng cho vui, thì em hãy suy nghÄ© lại Ä‘i. Nếu anh không sợ bà Maude sẽ gá»i cảnh sát lên đây tìm chúng ta, khi thấy chúng ta chÆ°a vá», thì chắc anh sẽ bắt đầu lại, ngay ở đây.
- Nhưng anh nói… chúng ta đã nói…
- Anh biết chúng ta đã nói gì. Bây giá» lo đến chuyện ấy hÆ¡i trá»… rồi – Anh nhìn cô, nói tiếp, giá»ng trầm nho nhá» - Vả lại, anh không tin chỉ má»™t đêm ở vá»›i em là đủ.
Cô cảm thấy khoan khoái dá»… chịu, nhÆ° váºy là chuyện xảy ra giữa há» chÆ°a xong. Cô nhìn anh, cÆ°á»i miá»…n cưỡng.
- Em cũng không tin.
- Äược rồi – Call nắm tay cô – Hôm nay thứ Sáu, chúng ta còn hai ngà y cuối tuần trÆ°á»›c mắt. Có lẽ đến thứ hai thì chúng ta cho nhau đầy đủ.
- Có lẽ – Cô đáp.
Nhưng Charity không tin và khi nhìn anh mắt rực sáng của anh, cô nghĩ Call cũng không tin.
Call thức giấc khi ánh sáng ban mai chiếu xiên qua mà n che phòng ngủ. Anh nằm ngá»a trên chiếc giÆ°á»ng sắt cÅ© trong nhà của Mose Flanagan. Cái giÆ°á»ng quá cháºt, hai chân gác lên thanh ngang cuối giÆ°á»ng, thá»c qua tấm ván có hình trang trà theo dạng cuá»™n ở chân giÆ°á»ng. Charity Ä‘ang ngủ, nằm vắt trên ngá»±c anh, mái tóc và ng xoã trên hai vai anh.
Má»—i lần cô hÃt thở, anh cảm thấy bá»™ ngá»±c cô đầy đặn, nhá»› lại lúc cặp vú nằm trong hai tay anh. Sau khi ghé và o nhà anh má»™t lát, để cho Maude và Buck có thì giá» hoà n tất công việc mà vá» nghỉ cuối tuần, và để lấy há»™p bao cao su mà anh đã mua trÆ°á»›c ngà y định vui chÆ¡i vá»›i Sally, rồi Ä‘i sang nhà Charity.
NhÆ° anh đã nói, đêm ân ái của há» chÆ°a bắt đầu, và khi trá»i tối, anh muốn dà nh cả đêm để hưởng cảnh mây mÆ°a đầy đủ cung cách, chứ không vá»™i vã nhÆ° cảnh là m tình trên cánh đồng cá» và o lúc chiá»u. Cảnh là m tình trên đồng cá» không phải là không tuyệt diệu. Tháºt váºy, cảnh ân ái buổi chiá»u đã diá»…n ra rất cuồng nhiệt anh chÆ°a từng thấy, nhÆ°ng Ä‘em so vá»›i cảnh là m tình trong đêm qua ở nhà cô thì chẳng nghÄ©a lý gì.
Anh Ä‘Æ°a tay vuốt lên vai trần của Charity, nắm má»› tóc mây loà xoà trên má cô lên, rồi thả xuống cho chúng chảy qua các kẽ ngón tay để thưởng thức sá»± má»m mại của nó, và ngắm mà u và ng óng ánh của nó. Mặc dù hỠđã là m tình hầu nhÆ° suốt đêm, nhÆ°ng khi thức dáºy, anh vẫn còn ham muốn.
Susan không thÃch là m tình buổi sáng. NhÆ°ng anh nghÄ© chắc Charity không quan ngại khi bị thức dáºy để là m tình, và anh nghÄ© chắc cô cÅ©ng thÃch là m tình buổi sáng nhÆ° anh. Khi anh nâng nhẹ cô lên để cô nằm trên anh, cô nhúc nhÃch, thở dà i nho nhá». Anh vuốt tay lên cái mông tròn rắn chắc của cô, rồi hai ngÆ°á»i lại tiếp tục cuá»™c mây mÆ°a.
Sau khi đã thoả mãn, cô nằm yên tại chỗ bên anh, đầu gục xuống dưới cằm anh, hai tay ôm quanh cổ anh và từ từ ngủ lại.
Sáng thứ bảy, ái ân má»™t đêm thôi thế là xong. Anh cầu sao chuyện tình trong má»™t đêm sẽ đầy đủ cho anh, nhÆ°ng chắc không được thế. Anh muốn là m tình vá»›i cô theo các kiểu anh nghÄ© ra. Äây chỉ là dục vá»ng, thuần dục vá»ng, nhÆ°ng anh vẫn sợ. Vá»›i cô gái tóc Ä‘á», hầu nhÆ° anh không có ý nghÄ© nhÆ° thế. Sau 4 giá» vá»›i cô ta, anh chỉ giải quyết xong vấn Ä‘á» sinh lý và không mấy vui khi ý thức được rằng không có ngÆ°á»i phụ nữ nà o khác có thể già nh chá»— của Charity Sinclair trong huyết quản của anh.
Tình hình nà y có lẽ anh sẽ đợi thá»i gian má»›i giải quyết được. Anh nghÄ©: Cứ để má»™t và i tuần rồi sẽ biết. Anh nhá»› lại những ngà y còn là sinh viên, có nhiá»u lúc anh đã sống vá»›i má»™t cô gái đến hai tuần má»›i có thể dứt khoát được. NhÆ°ng đấy là thá»i gian anh chÆ°a có vợ, trÆ°á»›c khi anh trở thà nh chồng, trÆ°á»›c khi có Susan và Amy.
NghÄ© đến vợ con, là anh cảm thấy nhÆ° có cái gì đâm qua tim anh Ä‘au nhói. Anh xua Ä‘uổi ngay láºp tức những ká»· niệm vá» há» ra khá»i trà óc mình, để nó khá»i thâm nháºp và o ngÆ°á»i anh, khiến anh phải thá» nguyá»n lại là sẽ không gian dÃu vá»›i phụ nữ.
NghÄ© thế, anh bèn đẩy nhẹ Charity ra khá»i ngá»±c anh, nhếch ngÆ°á»i ra khá»i cô rồi bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng. Anh mặc áo quần, ra khá»i phòng, đóng cá»a lại và ra vá».
Là m tình vá»›i Charity là má»™t chuyện, nhÆ°ng anh cÅ©ng phải có những trò tiêu khiển khác nữa. Äã đến lúc anh phải tiêu khiển. Quá giỠấy rồi. Anh phải gác chuyện ân ái sang má»™t bên để là m những công việc khác nữa.
Anh phải là m cho cô hiểu như thế mới được.
Call nhìn lui ngôi nhà , cô xua Ä‘uổi Æ°á»›c muốn ở lại vá»›i cô, cất chân bÆ°á»›c tiếp vá» phÃa nhà mình.
Sáng đó Charity thức dáºy trÆ°a. Má»—i là n da thá»› thịt trên ngÆ°á»i cô ê ẩm má»™t cách thú vị, cô cảm thấy ngÆ°á»i sảng khoái má»™t cách mà từ nhiá»u năm nay cô không có được. Call đã là m cho cô có được cảm giác ấy. Charity thÆ°á»ng thÃch tình dục. Jeremy là m cho cô cảm thấy bá»±c bá»™i vá» chuyện nà y má»—i khi hỠở vá»›i nhau.
- Em tham lam quá – Anh ta đã nói thế. – Em là m cho anh cảm thấy không đủ sức, và anh nghÄ© quả nhÆ° anh không đủ sức tháºt. Có lẽ em nên uống thuốc Prozac hay thuốc gì đấy cho ngÆ°á»i hạ hoả bá»›t.
Anh ta là m nhÆ° thể chuyện nhu cầu vá» tình dục của cô là bất thÆ°á»ng. NhÆ° thể cô đòi há»i anh ta quá nhiá»u.
Lúc nà o anh ta cÅ©ng tá» ra mình phải là m cho xong việc nà y việc ná». Tình dục đối vá»›i anh ta chỉ là thứ yếu, chỉ là công việc sau khi các công việc quan trá»ng khác đã là m xong.
NhÆ°ng Call không có thái Ä‘á»™ nhÆ° thế. Call Hawkins là ngÆ°á»i có máu nóng, Ä‘am mê chuyện chăn gối, là ngÆ°á»i tình khéo léo và Ãch ká»·, xong tráºn nà y là bà y tráºn khác. Có lẽ vì thế mà cô đáp ứng rất nhiệt tình, rất say sÆ°a nhÆ° anh. Chỉ cần anh nhìn cô đắm Ä‘uối là cô rá»±c lá»a, chỉ đụng đến là cô bừng cháy.
Thế cũng hơi bực đấy.
Charity thở dà i mở mắt, lăn qua phÃa bên chá»— anh nằm không thấy anh, cô ngạc nhiên gá»i.
- Call Æ¡i? – Không có anh trong phòng ngủ, và trong phòng tắm cÅ©ng không. Kéo chiếc áo dà i bằng vải bông sát và o ngÆ°á»i, cô Ä‘i ra phòng khách, hy vá»ng thấy anh ở đó.
Lò than bùn lá» má» Ä‘á». Cô bá» thêm than, rồi đóng cánh cá»a sắt nặng lại, cố không lÆ°u tâm đến cảm giác lạnh lẽo nÆ¡i bụng. Call muốn chuyện tình trong má»™t đêm thôi. Cô đã cho anh Ä‘iá»u mà anh mong muốn.
Cô ngồi phịch xuống ghế nệm dà i, bà n tay run run vuốt tóc, tay kia mân mê lá»›p vải bá»c trên ghế có diá»m mà u xanh ô liu.
Mà y chỉ trách mà y thì có, chứ đừng hòng trách ai, cô nghe có tiếng nói nho nhá» trong cô cất lên. Từ đầu, Call đã thà nh tháºt nói rồi, anh muốn là m tình nhÆ°ng không bị rà ng buá»™c. Sá»± kiện diá»…n ra đúng nhÆ° Ä‘iá»u hỠđã cam kết.
Cô thở dà i, đứng dáºy, Ä‘i và o bếp. Cô không muốn ăn, bây giá» mà nhóm lá»a trong lò lên, quả là má»™t việc bá»±c mình, cho nên cô đổ nÆ°á»›c và o cái xoong nhôm, Ä‘em nấu trên lò than bùn để pha cà phê. Ngồi đợi cho cà phê chảy hết trong bình lá»c cÅ©ng hÆ¡i lâu, nhÆ°ng hôm nay là thứ Bảy, và Call thì đã vá» rồi, cô có khối thì giá».
Cô nghÄ© đến khoái lạc vừa rồi, cô tá»± há»i không biết tại sao anh bá» vá» má»™t cách dá»… dà ng đến thế. Cô nghÄ© chắc là vì quá khứ cứ ám ảnh anh, cái quá khứ Ä‘au Ä‘á»›n không bao giá» rá»i bá» anh, loại Ä‘au Ä‘á»›n mà chắc anh phải là m gì đấy để lãng quên.
Charity vÆ°Æ¡n thẳng ngÆ°á»i. Bất kỳ Call định là m gì Ä‘i nữa, thì anh vẫn là con ngÆ°á»i khác vá»›i trÆ°á»›c khi cô gặp anh. Maude cÅ©ng nháºn thấy nhÆ° thế. Charity tin rằng cô là nguyên nhân gây ra sá»± thay đổi đó, cho nên bây giỠđể cho anh trở vá» lại vá»›i tình trạng cÅ© nhÆ° trÆ°á»›c đây, là điá»u không nên.
Call đã nói: Chúng ta có cả hai ngà y nghỉ cuối tuần trÆ°á»›c mắt. NhÆ°ng má»›i chỉ sau má»™t đêm mà anh đã bá» Ä‘i. Charity vÆ°Æ¡n vai, quay ngÆ°á»i Ä‘i và o phòng tắm. Cả hai ngà y nghỉ cuối tuần, anh đã nói thế. Tốt, cô muốn nhắc cho anh nhá»› Ä‘iá»u ấy. Nếu không có gì xảy ra, thì cô sẽ có hai ngà y hai đêm để là m tình say sÆ°a vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bạo nhÆ° nhân váºt trong tiểu thuyết của Max Mason. Chà , không biết Call có giống nhân váºt nà y chút nà o không?
Nếu may mắn hÆ¡n má»™t chút, biết đâu anh còn ngon là nh hÆ¡n nhân váºt tưởng tượng nà y nữa.
Charity mở nước vòi sen, từ khi thợ ống nước ráp máy nước nóng và o, vòi sen hoạt động rất tốt, chỉnh miệng vòi, rồi bước và o ngay giữa vòi nước.
Nếu anh ruồng rẫy cô, chắc cô chết mất. Cô cầu sao anh vui vẻ đón tiếp cô… nhưng chắc cô phải trổ tà i thuyết phục một chút. Dù chuyện xảy ra thế nà o đi nữa, cô cũng không chịu bỠcuộc. Trong lúc gội xà phòng trên tóc, Charity phân vân không biết khi Call thấy cô đi lên tầng cấp trước hiên nhà anh, anh sẽ là m gì?
Sáng thứ Bảy trôi nhanh. Äã đến cuối tháng Sáu nên trá»i bắt đầu ấm áp. Xen kẽ vá»›i những ngà y mÆ°a, có nhiá»u ngà y nắng ráo, trá»i trong xanh, mặt trá»i phÆ°Æ¡ng Bắc sáng sủa.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áèëüÿðä, äíåâíèê, áóòåðáðîäû, chao dai vang, dầu gá»™i cặp beaver, doc truyen kat martin, mat troi luc nua dem, ñìàéëèê, ôîòîïðèêîëû, tác giả kat martin, truyen cua kat martin, truyen kat martin |
| |