Tập 1: 100m, 4 giây!
Chương 6: Thi vào trường cao đẳng Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Converter: Cẩm Y Vệ
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập: hunter_vn
Nguồn: 4vn.eu
Tác phẩm đầu tay xin các huynh đệ tỷ muội chỉ giáo.....
Trước kì thi vào trường cao đẳng một tháng, hầu như toàn bộ tinh lực của La Phong đều dồn vào việc ôn tập. Theo tiến trình ôn tập, cùng với việc lần lượt trắc nghiệm các bài thi mẫu, lòng tin thi đỗ vào trường cao đẳng của La Phong càng ngày càng lớn!
"Nếu như thi vào Học viện quân sự Giang Nam, nắm chắc."
La Phong tự nhủ.
**************
Mùng 7 tháng sáu, ngày đầu tiên của kỳ thi vào trường cao đẳng. Ở Hoa Hạ thời gian bắt đầu kỳ thi vào trường cao đẳng là mùng 7 tháng sáu, kỳ thi diễn ra trong ba ngày, cùng thời kì Đại niết bàn lúc trước là giống nhau.
Khu Nghi An, Trường Trung Học Số 1.
Địa điểm thi là 3 trường Trung học, dựa theo trường thi an bài, bản thân La Phong thi ở Trường Trung Học Số 1.
"Con gái, cố lên!"
"Yên tâm đi, cha."
"Điềm Điềm, đừng tự làm bản thân chịu áp lực quá lớn a."
...
Trường Trung Học Số 1, ngoài cổng trường, tập trung một lượng đông đảo thí sinh thi vào trường cao đẳng cùng người nhà, mà ở ngoài cổng Trường Trung Học Số 1, cũng đứng một loạt cảnh sát cầm trong tay súng thật đạn thật.
"Tiểu Phong a, trong thời gian thi, tâm tính cần thả lỏng. Chúng ta cho dù không đỗ vào được đệ nhất trường quân đội, nhưng vào đệ nhị trường quân đội cũng dễ dàng!" Phụ thân La Hồng Quốc nhìn nhi tử mình, cười a a nói .
La Phong mỉm cười gật đầu.
"Tít — tít—" theo hướng còi xe vang lên, chỉ thấy một chiếc xe hơi toàn thân màu đen,tối tân, tràn ngập quý tộc khí chất - s600,cùng với một lượng cảnh sát dùng xe máy hộ tống chậm rãi hướng Đại môn Trường Trung Học Số 1 đi tới, thí sinh và người nhà xung quanh lập tức tránh về hai bên, mọi ánh mắt đều tập trung vào chiếc xe đang đi tới.
Một chiếc s600 mới nhất, gia tốc từ 0 đến khi tốc vận tốc đạt 100km/h, chỉ cần 1.6 giây, cực hạn tốc độ đạt được là 500 km/h. Đương nhiên điểm tính năng ấy không tính là gì, xe hơi s600 được làm theo mẫu của thời kì đại niết bàn, nhưng cái hấp dẫn người ta nhất chính là tất cả lịch sử về nó.
Chỉ thấy từ trên xe bước xuống ba người, cười nói hướng cửa trường học đi đến.
"Bên trái đầu trần(hoặc đầu trọc ta để cho tiện), chính là Cục trưởng Cục cảnh sát Nghệ An khu chúng ta a."
"Bên phải chính là Lưu lão sư, Lưu chủ nhiệm đi."
" Vậy ở giữa, nhất định là tổng chỉ huy phụ trách an toàn trường thi - Võ giả." Chỉ thấy bên ngoài trường thi đại lượng người nhà, thí sinh ồn ào nghị luận, tuyệt đại đa số ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người của một người ở trung tâm, trong ánh mắt ẩn chứa hưng phấn, sùng bái, hiếu kỳ.
Cho tới hôm nay, nhân loại chiến đấu cùng quái thú,chính là một mực duy trì liên tục.
Mà người thường chính là cấm ly khai khu vực biên giới thành thị, còn Võ giả môn, đó là tồn tại có thể đối diện cùng quái thú chém giết. Tất cả xã hội nhân loại đối với Võ giả môn, cũng là phi thường cảm kích, đó chính là cảm kích bọn họ vì nhân loại làm ra cống hiến vĩ đại như vậy. Người thường tự nhiên rất sùng bái võ giả.
Võ giả, chính là những người có địa vị cao nhất trong xã hội nhân loại hiện tại.
"Đó chính là võ giả a." Phụ thân La Phàm - La Hồng Quốc cũng trông thấy người nọ, "Mỗi lần tổ chức kỳ thi vào trường cao đẳng, tổng chỉ huy an toàn của trường thi đều là mời võ giả đảm đương."
"Võ giả."
La Phong nhìn sang, võ giả kia có một loại cảm giác khiến người ta nhìn liền cảm thấy tim đập nhanh, ánh mắt của hắn cũng giống như con mắt lạnh lẽo của độc xà, trên đường đi cũng không nói cười tùy tiện. Đối mặt Cục trưởng cục cảnh sát cùng Lưu chủ nhiệm, vị võ giả này chỉ là thản nhiên gật đầu, căn bản là không thèm để ý.
"Ở tương lai không xa, ta cũng sẽ trở thành võ giả!" La Phong trong lòng thầm nói.
"Kẹt kẹt.... "
Đại môn Trường Trung Học Số 1 từ từ mở ra.
"Vào trường thi rồi." Lập tức truyền đến từng đợt âm thanh.
"Tiểu Phong, vào trường thi rồi. Ngươi mau vào đi thôi." Phụ thân La Phàm, La Hồng Quốc liền nói. Bên cạnh, mẫu thân Cung Tâm Lan cũng nói: "Mau đi đi, mẹ đợi lát nữa trở về nấu cơm, ba của ngươi cùng đệ đệ sẽ ở tại đây chờ ngươi thi xong."
"Ân."
La Phong mỉm cười gật đầu.
Đệ đệ La Phàm Hoa ngồi ở xe lăn, đưa quả đấm của mình về phía La Phong, cười nói, "Nhất định phải nỗ lực lên a!"
"Nỗ lực lên." La Phong cũng đưa nắm đấm lên.
Lập tức La Phong quay đầu, cùng đám thí sinh trải qua kiểm tra, lần lượt đi qua cổng trường.
******
Trường thi, trong phòng thi, giấy chứng thi cùng căn cước đặt ở trên mặt bàn cho giám thị kiểm tra, mà bài thi thì đã bắt đầu được phát rồi.
"Năm 2056, thành phố Giang Nam, kỳ thi vào trường Cao đẳng, bài thi A - Khoa học tự nhiên" — phía trên bài thi viết rõ ràng.
"Bài thi đầu là Khoa học tự nhiên!"
Trông thấy đề thi trước mặt, ánh mắt La Phong đảo qua, lại nhìn một chút mấy cái đại đề mục cuối cùng, tựa hồ từng đọc qua, "Lần này đề thi hẳn là không tính khó, đề mục cũng không khó. Ta khoa học tự nhiên không phải là thế mạnh, chỉ có thể cẩn thận nghiêm túc làm bài, tận lực làm sẽ không làm mất điểm được."
La Phong lúc này bắt đầu vùi đầu vào làm bài.
...
Thi vào trường cao đẳng tổng cộng có ba lần thi, theo thứ tự là Khoa học tự nhiên, Văn khoa và cuối cùng là thi Số học. Mỗi môn đều được tối đa 250 điểm, tổng điểm tối đa cả 3 bài thi là 750 điểm.
Khoa học tự nhiên là chỉ vật lý, hóa học, sinh vật ba môn tổng hợp lại.
Văn khoa là giá trị ngữ văn, lịch sử, địa lý bốn môn tổng hợp lại.
Số học tự nhiên chính là môn Số học(hay còn gọi là Toán học ko hiểu dịch vậy có đúng không).
Nhân loại sau thời kì Đại niết bàn, đặc biệt nhân loại cùng quái thú chiến đấu duy trì liên tục, không ngừng, khiến người ta liều mạng nghiên cứu trong 2 lĩnh vực khoa học kỹ thuật và võ đạo. Điều này càng làm mọi người cảm giác được rõ ràng tính quan trọng của Số học. Bất luận muốn tính toán cái gì, sinh vật, vật lý... hay bất kể lĩnh vực gì, muốn có kêt quả cao, đều phải có cơ sở số học vững chắc.
Chính vì vậy.
Ở Trung học, vai trò của Số học là rất quan trọng. Mà La Phong về văn khoa hơi kém một chút, nhưng Số học lại là ưu thế.
******
Mùng bảy tháng sáu - thi Khoa học tự nhiên.
Mùng tám tháng sáu - thi Văn khoa.
Đảo mắt, đã là mùng 9 tháng 6.
...
Bên trong trường thi, bài thi Số học vừa được phát xong.
"Nhanh như vậy đã thi Số học rồi." La Phong hít sâu một hơi, "Khoa học tự nhiên, bài thi không khó, bất quá ta làm bài hẳn là không sai. Bài thi Văn khoa ta cũng làm bình thường! Nói cách khác, Khoa học tự nhiên và Văn khoa hai bài thi, thành tích hẳn là đều ở trong phạm vi chấp nhận được. Phần thi Số học chỉ cần cố gắng không để mất quá nhiều điểm, tuyệt đối có thể đỗ vào Giang Nam đệ nhất Học viện Quân sự."
"Nỗ lực!"
Sau đó, La Phong bắt đầu cúi đầu làm bài.
Toàn bộ phòng thi một mảnh an tĩnh, không ít thí sinh đích lông mày đều nhíu lại, hiển nhiên đề thi tương đối khó. Hàng năm kỳ thi vào trường cao đẳng, đề Số học đều giống nhau độ khó cũng không phải là thấp. Dù sao đây cũng là chọn lựa nhân tài nghiên cứu khoa học kỹ thuật trong tương lai.
"Quả là khó a." La Phong cũng cảm nhận được độ khó đề thi, "So với năm trước còn muốn khó hơn! Bất quá... Càng khó càng tốt!"
Đề mục đơn giản, những thí sinh Số học so với mình kém hơn, cũng có khả năng thi được 220 điểm, bản thân phỏng chừng cũng chỉ có thể đạt 230 điểm. Ưu thế rất nhỏ.
Mà nếu quả đề mục khó.
Bản thân có thể chỉ có thể thi 210 điểm, nhưng là những thí sinh kém hơn so với mình, có thể chỉ đạt 150 điểm mà thôi. Như vậy ưu thế trái lại rất lớn.
"Ba!" Chỉ nghe đến một tiếng vang giòn.
Lão sư giám thị lập tức nhìn lại, chỉ thấy một gã thí sinh, dĩ nhiên, rảnh tay đã bẻ gẫy bút bi cứng rắn cầm trên tay, hắn cau mày,cắn chặt răng, cúi đầu gắt gao nhìn chằm chằm bài thi, hiển nhiên đề thi Số học năm nay quá khó. Sau đó hắn ném hai nửa bút gẫy đang cầm trong tay sang một bên, lấy ra một chi bút bi khác, tiếp tục giải bài thi.
"Xem bộ dạng các thí sinh, hẳn đề thi Số học năm nay rất khó a." Lão sư giám thị trong lòng thầm nghĩ.
Chính xác như thế , toàn bộ trường thi hầu như mỗi thí sinh đều nhíu mày suy tư, không ít thí sinh gấp gáp đến độ nước mắt đều rớt xuống.
Đối với những thí sinh cơ sở Số học hơi kém, chỉ cảm thấy... Cái này đề sẽ không có, cái kia đề cũng sẽ không có, điều thứ ba đề sẽ không... Thấy bài thi như vậy, những thí sinh này hầu như biết rằng đã rớt.
******
Một giờ sau, trong phòng thi.
Thời gian thi Số học tổng cộng là hai tiếng rưỡi đồng hồ.
Bây giờ La Phong đã làm xong hết phần đề trắc nghiệm và đề điền vào chỗ trống , chỉ còn lại phần tính toán nữa. Trong bài thi Số học, đề trắc nghiệm và điền chỗ trống dễ lấy điểm, nhưng đúng hết cũng chỉ là 90 điểm. Mà phần tính toán còn lại, bao gồm 5 đề mục lớn. Điểm của 5 đề mục này là 160 điểm, dù sao chỉ có đạt điểm cao phần tính toán, mới phát hiện được năng lực cũng như tài năng về số học của thí sinh.
"Thật đúng là khó a, phần điền vào chỗ trống ta có hai cái chỗ trống tính không ra." La Phong hít sâu một hơi, "Phía dưới là phần tính toán, đây mới là trọng điểm. Một đề đưa ra nếu làm đúng, chênh lệch giữa các bài thi là ba mươi, bốn mươi điểm!"
Trong năm đề mục của phần thi tính toán, bốn đề trước đều có thang điểm 30, còn đề cuối cùng là 40 điểm.
"Ân?" La Phong ở đề tính toán đầu tiên liền gặp khó khăn.
Ở trên giấy nháp, La Phong không ngừng tính toán và tự hỏi.
"Được rồi, ở đây hơi thay đổi một chút, đổi vế ngược lại, không phải có thể chuyển hoán thành phương trình cần tìm sao?" La Phong nhãn tình sáng lên, xoát! Xoát! Xoát! Chỗ khó này vừa nghĩ đã thông, liền viết ra đã rất dễ dàng, vui vẻ, nhẹ nhàng thở một hơi hoàn toàn đem đề đầu viết ra, vừa cẩn thận kiểm tra một lần.
"Ân,đề thứ nhất thành công." La Phong nhìn một chút đồng hồ đeo trên cổ tay trái, trong lòng vừa động, "Đề thứ nhất đã tốn hao của ta 20 phút? Phải làm nhanh hơn nữa mới được."
La Phong lại cúi đầu xem đề thứ hai.
Thoạt nhìn, La Phong cảm giác rất dễ, lập tức tiến hành tính toán.
"Ân, không đúng."
La Phong phát giác, cách nghĩ bản thân căn bản là không đúng, lập tức nhíu mày tự hỏi, thời gian theo đó chầm chậm trôi qua, La Phong không ngừng đi sâu nghiên cứu đề này, "Được rồi, phải là như vậy. Bất quá sau khi chứng minh, nghiệm chứng sao đây?" La Phong lúc này đầu óc không ngừng gấp rút tự hỏi.
"Nhanh, nhanh, nhanh, không thể lãng phí nhiều thời gian ở đề này được. Rốt cuộc phải chứng minh như thế nào?" La Phong trong lòng càng thêm lo lắng.
Lúc này
Đồng hồ đeo trên tay trái La Phong , chữ số biểu hiện nhịp của tim bắt đầu tăng lên.
120... 125... 130... 140... 150...
"Còn thiếu một chút nữa, đề này nhất định là có thể chứng minh rồi, sẽ có thêm nữa 30 điểm. Ở đây rốt cuộc nên như thế nào?" La Phong đã cuống lại càng thêm cuống lên, làm bài thi là phải biết phân phối thời gian, đặc biệt là phần thi tính toán, mỗi một đề có điểm số rất lớn. Mỗi một thí sinh thi vào trường cao đẳng, muốn đạt thành tích tốt bài thi Số học nhất thiết 5 đại đề mục này không thể sai quá nhiều.
Lúc này, sự chú ý của La Phong hoàn toàn rơi vào đề mục của phần thi tính toán, căn bản không chú ý tới chỉ số trên đồng hồ đeo tay.
160... 170... 180...
La Phong cảm giác được tim đập nhanh hơn, chính là hắn chỉ lo lắng, hồi hộp do thời gian làm bài thi sắp hết đem lại, tịnh không có để ý tới vấn đề khác.
"Đông! Đông! Đông!" La Phong đột nhiên cảm giác được tim mình giống như bị người đánh, nhãn thần bừng tỉnh, lúc này mới giật mình tỉnh giấc, "Ta làm sao vậy? Tim thế nào có thể đập nhanh như vậy." La Phong cúi đầu nhìn đồng hồ đo nhịp tim trên cổ tay trái -230!
Mấy chữ số này làm La Phong sắc mặt đại biến. Từ khi mười hai tuổi, năm ấy sau khi hôn mê, mua đồng hồ đeo tay này, cho tới bây giờ La Phong chưa có bao giờ thấy chỉ số vượt quá 180.
"Thật là khó chịu." La Phong cảm thấy tim đập phảng phất như muốn theo trong lồng ngực nhảy ra, toàn thân máu huyết chuyển dời qua tim không ngừng bành trướng co rút lại, đại lượng tiên huyết( theo bản HV) bắt đầu động khởi, từng đạo năng lượng vô hình dũng mãnh tiến nhập sâu vào trong não La Phong, nhất thời, một trận đau nhức đầu theo đó truyền đến.
"A! La Phong nhịn không được phát ra âm thanh.
"Vị thí sinh này, ngươi làm sao vậy?" Giám thị lập tức chạy tới, hắn khiếp sợ khi trông thấy La Phong như vậy.
Bây giờ thấy La Phong, sắc mặt đỏ lên, phảng phất giọt máu giống nhau, trên trán, trên cánh tay gân xanh bạo khởi, có thể thấy rõ từng nhịp đập, cả người trông rất dữ tợn.
"Không, không, không nên, giảm bớt, giảm bớt a." La Phong dự cảm có điều không ổn, trong lòng rống giận, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm đồng hồ đeo tay.
"236... 242... 251... !"
Đông! Đông! Đông!
Trái tim đã phảng phất giống một cái đại cổ, sinh ra từng đợt trầm thấp tiếng vang, máu bắt đầu cấp tốc động khởi hơn nữa.
Từ hai mắt đã không còn thấy rõ, chỉ kịp nhận ra chữ số 268 trên đòng hồ, đầu óc đã trở lên vô cùng đau nhức, La Phong cả người trong nháy mắt rơi vào hôn mê, trong thời gian đó, loáng thoáng nghe được một đạo âm thanh cuối cùng:
"Vị thí sinh này, vị thí sinh này, tỉnh dậy, tỉnh dậy, tỉnh dậy. Mau, mau gọi xe cứu thương!"
Last edited by Thương Long; 31-07-2010 at 10:04 AM.
Đã có 182 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Ngọc
Tập 1: 100m, 4 giây!
Chương 7: Kết quả
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Converter: Cẩm Y Vệ
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập: hunter_vn
Nguồn: 4vn.eu
"Leng keng, leng keng. . ." Những tiếng chuông vang lên liên tiếp trong khuôn viên Trường Trung Học Số 1 của khu Nghi An, nguyên là ở bên ngoài trường thi hoặc là ngồi ở trên mặt cỏ, hoặc là ngồi ở ven đường , người nhà của các thí sinh đang đợi vô cùng lo lắng, lập tức tất cả đều đứng lên. Hướng qua hàng rào bảo vệ nhìn vào trong sân trường.
Các thí sinh ồn ào ra khỏi trường thi.
Thành phố Giang Nam, năm 2056, kỳ thi vào trường cao đẳng, chính thức kết thúc.
Tiếp sau đó, điều thì sinh cần làm là đợi một tuần sau để trường cao đẳng chấm bài thi và công bố kết quả.
"Hạo Bạch." Một người trung niên đầu hói, thoạt nhìn có vẻ nho nhã đứng ở cửa trường học, hướng về phía nhi tử của mình đang ra khỏi cổng trường thi hô lớn.
Hạo Bạch vừa cười vừa đi tới.
"Bài thi thế nào?" Người trung niên cười hỏi.
Trương Hạo Bạch lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Lần này bài thi chỉ có thể nói là tạm được, bất quá đề Số học thật đúng là rất khó, theo như phần đề trắc nghiệm, điền vào chỗ trống và phần tình toán, nan đề rất nhiều. Đặc biệt phần tính toán. . . Năm đại đề mục, ta chỉ là làm được hai. Ba cái đề mục còn lại, ta chỉ có thể tận lực làm được một sồ phần nhỏ, chắc là cũng có thể lấy thêm một ít điểm mà thôi."
Năm đại đề mục Số học năm nay,chính là khảo nghiệm tư duy thí sinh, tự nhiên là dựa theo cấp bậc càng về sau càng khó.
"Nga?" Phụ thân Trương Hạo Bạch - Trương Trạch Long cau mày nói: "Xem ra, lần này điểm thi Số học của ngươi sẽ tương đối thấp a."
"Không có việc gì. Cha! Khó, là toàn bộ thí sinh đều khó. Cũng không phải riêng mình ta." Trương Hạo Bạch cười nói:" Đề mục Số học tương đối khó, nhưng cuối cùng điểm chuẩn trúng tuyển hệ chính quy chẳng phải sẽ hạ xuống sao. Ta đậu vào trường quân đội, chắc hẳn là không thành vấn đề."
"Nga, được rồi."
Trương Trạch Long nhất thời cười nói:"Lúc trước, chúng ta chờ các ngươi thi xong ở cửa trường học biết được một chuyện. Trong trường học các ngươi có một thí sinh rất nổi tiếng tên là La Phong đúng không? Đang trong quá trình làm bài thi, chỉ còn một chút thời gian là kết thúc, liền hôn mê ngay trong phòng thi."
"Hôn mê tại phòng thi?" Trương Hạo Bạch hai con mắt mở lớn, "Cha, ngươi nói là La Phong?"
"Đúng vậy, La Phong được xe cứu thương chở đi như vậy, rất nhiều người ở đây đều thấy được." Trương Trạch Long gật đầu nói:"Ngươi nghe thấy không, xung quanh rất nhiều phụ huynh đang cùng nhi tử nói về chuyện này đó sao?"
"La Phong ngất xỉu?"
Trương Hạo Bạch ngay lập tức quan sát xung quanh, hai tai cũng căng ra cẩn thận nghe ngóng, quả nhiên rất nhiều phụ huynh đang cùng nhi tử của mình bàn luận về thi sinh ngất xỉu trong phòng thi, Trương Hạo Bạch nghe được rất rõ ràng, không ít người đang nghị luận về La Phong.
"Ha ha, tên tiểu tử nghèo này, mi cũng có ngày hôm nay a. Ha ha." Trương Hạo Bạch nhịn không được cười ha hả.
"Cha, là ngươi không biết đó, tiểu tử kia trong thời gian ở trường học, bình thường luôn gây phiền phức cho ta." Trương Hạo Bạch phẫn hận nói, "Ỷ vào thực lực mạnh hơn ta, mọi chuyện đều áp chế ta. Tiểu tử, ngươi cũng có ngày này sao?" Trương Hạo Bạch trong lòng vui sướng vạn phần, hắn với La Phong, có thể nói là oán khí lớn tới cực điểm.
Trên thực tế, cho tới giờ La Phong căn bản cũng không có để ý tới tên Trương Hạo Bạch này, vấn đề chính là bản thân là Trương Hạo Bạch tự làm mình trở thành đối đầu với La Phong, trở thành đối thủ của Lla Phong mà thôi,thành tích học tập cùng với võ lực của La Phong, tự nhiên làm hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Ha ha, tiểu tử loại này, cũng chưa tứng thấy qua ah . Áp lực tâm lý lớn một chút, đã chịu đựng không nổi. Không quản tới hắn nữa. Đi, sư thúc ngươi biết ngươi ngày hôm nay kết thúc kỳ thi vào trường cao đẳng, đã tự mình đặt tiệc rượu chúc mừng ngươi rồi. Đi, nhanh lên." Trương Trạch Long cười nói.
"Sư thúc?" Nhãn tình Trương Hạo Bạch nhất thời sáng lên.
Trương gia bọn họ sở dĩ có thể xem như là đệ nhất phú gia ở Nghệ An khu, cũng là nhờ sư thúc của hắn, bởi vì. . .
Sư thúc hắn chính là Võ giả!
*********************
"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"
Ngụy Văn mới từ trường thi đi ra, ở trước mặt ba mẹ mình, thoáng một cái đã trở nên nóng nảy, "A Phong, hắn làm sao có thể ở trong phòng thi khẩn trương tới mức hôn mê? Không có khả năng. Cái khác không nói, nhưng tâm lý, tố chất của A Phong, cho dù ở Cực hạn võ quán cũng được lão sư khen ngợi không thôi."
Ngụy Văn cùng La Phong, có thể nói không phải là huynh đệ ruột thịt, nhưng còn thân thiết hơn cả ruột thịt.
"A Văn a, điều này còn có thể là giả sao? Chính là ta tận mắt tháy đó. Cha của hắn, còn có đệ đệ ngồi xe đẩy của hắn nữa, lúc đó đã vội vàng cùng nhau tới bệnh viện rồi." Phụ thân Ngụy Văn không ngừng giải thích.
"Bệnh viện? Phải là bệnh viện gần nhất. Cha, mẹ, Ngụy Văn ta đi trước xem thử, bữa trưa đợi lát nữa ta về rồi ăn."
Cũng bất chấp nói nhiều làm gì, Ngụy Văn đã đem tất cả đồ dùng đi thi đưa cho ba mẹ, ngay lập tức hướng về phía bệnh viện chạy đi.
. . .
Nghệ An khu, bên trong bệnh viện dân sự.
La Phong đang cố gắng tươi cười cùng phụ thân, đệ đệ đang từ phòng chờ của bệnh viện đi vào, lúc này phụ thân La Hồng Quốc cùng đệ đệ La Phàm Hoa đều có chút lo lắng La Phong đã gặp phải áp lực quá lớn.
"Cha, ta không sao, đi, chúng ta về ăn cơm." La Phong bộ dạng rất thản nhiên nói, tuy rằng bản thân cũng có chút không cam lòng, nhưng bản thân hắn cũng biết, sự tình đã xảy ra không thể thay đổi được, điều có thể làm bây giờ là tiếp nhận nó mà thôi!
"La Phong, La Phong." Xa xa truyền đến tiếng gọi.
La Phong ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy xa xa một đạo nhân ảnh đang hướng về phía cổng bệnh viện chạy tới, đúng là huynh đệ tốt của hắn, Ngụy Văn.
Thấy Ngụy Văn dáng vẻ vội vã chạy tới, y phục đều ướt đẫm mồ hôi, La Phong có chút cảm động, lập tức trong lòng khẽ động, liền hỏi: "A Văn, bài thi số học, ba đại đề mục cuối cùng của phần thi tính toán thế nào, có khó không?" Căn bản bản thân hắn chưa kịp làm ba đề muc cuối cùng này, nếu như chúng vô cùng khó, như vậy trong tuyệt đại đa số thí sinh, người có thể giải được hẳn không nhiều.
Tự đánh giá các bài thi của mình, La Phong cảm thấy còn hy vọng.
"Thật khó a." Ngụy Văn gật đầu nói, "Năm nay đề số học phi thường khó, năm đại đề mục phần tính toán, hình như ba đại đề đầu có thể dễ dàng kiếm điểm, còn lại hai đại đề mục rất khó a."
"Hoàn hảo." La Phong thầm nhủ trong lòng .
Mình còn có một tia hi vọng. . .
*********************
Sau khi kết thúc kỳ thi vào trường cao đẳng, 8 giờ tối ngày 16 tháng sáu, có thể thông qua điện thoại, internet tiến hành tra điểm thi vào trường cao đẳng, hơn nữa, đồng thời cũng có thể biết điểm số, chỉ tiêu khoa chính quy sẽ lấy là bao nhiêu.
Ngày 16 tháng sáu, hơn bảy giờ tối.
Trong nhà La Phong, trong phòng ngủ của hai huynh đệ La Phong, La Phàm Hoa, nhưng chỉ có một người là La Phong, hắn đang ngồi ở trước laptop của mình, nhấp chuột trong tay mở ra một trang Web mới, tra điểm thi sẽ bắt đàu lúc 8 giờ tối, nhưng có thể sẽ sớm hơn một chút
"Như ta đây, sợ rằng không đậu vào Giang Nam đệ nhất Học viện quân sự được rồi."
"Bất quá, bài thi Số học, ta đã làm tốt phần đề trắc nghiệm và điền vào chỗ trống, cùng với hai đại đề mục đầu của phần đề tính toán. Tuy rằng đề mục thứ hai ta không có làm ra hết, còn thiếu một chút nữa thôi. Nhưng chắc chắn cũng sẽ được thêm một ít điểm." La Phong trong lòng thầm nghĩ lại, "Nếu như vận khí tốt, bài thi Số học cũng có thể được hơn 120 điểm."
La Phong chờ đợi: " Thi Văn khoa, thi Khoa học tự nhiên, đều làm bình thường. Nếu như vận khí tốt, hẳn là có thể thi đậu vào khoa chính quy."
"Chỉ cần đạt được điểm chuẩn của khoa chính quy là có thể được nhận vào một trong hai Học viện quân sự lớn nhất khu rồi."
Trong hai trường này, đệ nhất Học viện quân sự đương nhiên là tốt nhất, bất quá sẽ lấy điểm rất cao. La Phong hắn đã không còn hi vọng nữa.
Bất quá đệ nhị Học viện quân sự, dựa theo bản thân La Phong đánh giá bài thi của mình, còn có một điểm hi vọng.
"Ân?" La Phong nhãn tình lập tức sáng lên.
Tra điểm thi vào trường cao đẳng đã có thể bắt đầu rồi.
"Lão Thiên, xin ngươi giúp đỡ a, giúp ta đậu vào khoa chính quy đi. Chỉ cần đậu vào khoa chính quy, là có thể tiến vào đệ nhị Hoc viện quân sự rồi." La Phong trong lòng thấp thỏm không yên, tất cả đề tập trung vào quá trình tra điểm, nhập vào họ tên, số căn cước, số báo danh, sau đó kích chuột vào ô “Tra cứu”
Xoát!
Màn hình laptop lóe sáng, sau đó hiện ra một bảng kết quả tra cứu.
Thí sinh: La Phong
Giớ tính: nam
Giấy căn cước số: 426123203806083211
Số báo danh: 5878643567890766
Văn khoa: 216
Khoa học tự nhiên: 223
Số học: 118
Tổng điểm: 557
Điểm chuẩn khoa chính quy: 561
*********************
Ps: mọi người đề phiếu đi nào.
Last edited by tieu_thusinh; 25-07-2010 at 06:56 PM.
Lý do: thẻ Spoiler luôn là thẻ ngoài cùng thì sẽ tránh bị lỗi
Đã có 188 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Ngọc
Converter : Daitri_Giangu
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập : maison
Nguồn: 4vn- http://4vn.eu/forum
"557 điểm, còn điểm chuẩn của khoa chính quy là 561?" La Phong hít vào thật sâu.
Chỉ thiếu bốn điểm! Chỉ vì thiếu mất bốn điểm này mà mình phải bỏ lỡ cơ hội vào học tại học viện quân sự.
Mười hai năm khổ công đèn sách không ngờ lại bị kết quả như vậy.
"Không thể vào học tại học viện quân sự thì chỉ thôi không học tại học viện quân sự nữa. Cũng chưa đến mức trời sụp" La Phong dừng mắt chăm chú, tay phải giơ lên xuất chưởng thành đao rồi chém ngang về phía trước. Chưởng đao bay cực nhanh khiến cho không khí dao động mà đột nhiên rung lên phát ra những âm thanh chấn động lòng người. " Lần hôn mê này làm cho thực lực của ta tăng lên rất nhiều!"
"Có lẽ thể chất của mình bây giờ đã đạt tới tố chất thân thể của Võ giả. Có thể vượt qua được đợt 'kiểm tra dự bị Võ giả' "
"Cho dù vẫn còn thiếu nhưng cũng không nhiều. Nếu mình thật sự cố gắng luyện tập thêm một hai tháng thì cũng có thể vượt qua được kì 'kiểm tra dự bị Võ giả' ."
Khả năng thích ứng của La Phong rất lớn, lần thi trượt vào khóa chính qui trường cao đẳng này làm hắn rất choáng váng. Nhưng mà 'Hôn mê' lại làm cho thể chất của hắn lại tăng lên lần nữa khiến hắn vẫn tự tin!
Dù sao thì địa vị của một học viên tốt nghiệp trường quân sự thì còn xa mới bằng một Võ giả!
"Ca!" La Phong mở cửa đi ra phòng khách.
Trong phòng khách, bố mẹ La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan cùng với chú em La Hoa đồng loạt quay đầu nhìn, trong mắt cả ba đều thấy rõ sự quan tâm. Cung Tâm Lan đứng lên đi thẳng tới chỗ La Phong: "Tiểu Phong, lần này thi trượt trường cao đẳng không thể trách con được. Có trách thì chỉ là bệnh đau đầu kia. Đã bao năm không phát tác ai dè lại xảy ra đúng lúc thi chứ"
"Anh, anh vẫn chưa mềm xương đó chứ?" Cậu em La Hoa ngồi trên xe lăn cố ý trêu ghẹo.
Trong khi La Phong tìm kết quả ở trong phòng thì bố mẹ cùng cậu em cũng thông qua máy tính để bàn của cậu em La Hoa kiểm tra kết quả thi vào trường cao đẳng. Thấy điểm thi của La Phong vào trường cao đẳng chỉ kém vẻn vẹn có bốn điểm là đạt điểm chuẩn. Tuy rằng bọn họ có chút thất vọng, nhưng mà lại càng lo lắng cho La Phong.
La Phong cười: "Đương nhiên không đau rồi. Bố mẹ cũng đừng trách móc gì căn bệnh đau đầu này. Nói đúng ra thì con còn phải cảm tạ nó cơ?"
"Cảm tạ?"
"Cảm tạ?"
"Cảm tạ?"
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan và cả chú em đang ngồi xe lăn La Hoa cũng ngây người. Kì thi vào trường cao đẳng này chính là chuyện lớn trong đời. Tại sao La Phong bị căn bệnh đau đầu làm hỏng kì thi vào trường cao đẳng lại còn muốn cảm tạ nó?
"Bố mẹ, em" La Phong mỉm cười nói: "Khi còn bé con cũng hai lần bị đau đầu đến hôn mê. Trên thực tế thì sau hai lần tỉnh lại con đều thấy sức mạnh tăng lên không ít, chạy lại càng nhanh hơn. Lần này . . . Cũng như vậy! Con cảm giác là tố chất thân thể của mình so với trước thì mạnh hơn rất nhiều, không biết chừng còn có thể vượt qua được kì 'kiểm tra dự bị Võ giả' ."
"Cái gì?" Ba người La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa nhìn nhau.
"Anh, thật hay đùa đó?" La Hoa nhịn không được mà hỏi.
"Đương nhiên là thật rồi" La Phong mỉm cười: "Sau khi vượt qua kì kiểm tra dự bị Võ giả thì có thể xin tham gia 'kiểm tra thực chiến của Võ giả'. Con rất tin vào năng lực thực chiến của mình, năm nay biết đâu có thể trở thành một Võ giả!"
Ông bố La Hồng Quốc, bà mẹ Cung Tâm Lan và cậu em La Hoa, cả ba người đều bị tin tức này làm chấn động.
Võ giả a!
Cái này nói lên điều gì? Nó tiêu biểu cho một nhóm siêu nhân trong toàn thể nhân loại, nó tương ứng với đặc quyền! Nó tượng trưng cho những khoản tiền kếch xù! Là đại diện cho địa vị cao cao tại thượng! Hơn nữa một khi trở thành Võ giả thì cũng mang đến cho gia đình đủ các thứ ưu đãi. So với trở thành một học viên xuất sắc của trường quân sự thì hẳn là tốt hơn nhiều.
"Nhà của chúng ta sẽ có một Võ giả?" Chú em La Hoa nhịn không được kêu to lên: "Ha ha, anh, em sùng bái anh"
"Tiểu Phong, tốt." La Hồng Quốc cũng hưng phấn vỗ vai La Phong bả vai, "Trở thành Võ giả rất tốt, tốt nghiệp trường quân sự so với trở thành Võ giả có thấm vào đâu?"
Bây giờ toàn thể xã hội loài người đều rất sùng bái, rất kính trọng đối với Võ giả.
Nhìn thấy bố mẹ và chú em vui vẻ như vậy, La Phong cười ha hả: "Bố mẹ, có điều chưa vượt qua được kì kiểm tra thì cũng không thể đắc ý quá sớm"
"Một Võ giả mười tám tuổi?" La Hoa không khỏi hưng phấn đích kêu toáng lên:
"Nếu anh của mình thực sự trở thành Võ giả mười tám tuổi thì đó thật sự là rất, rất. . . hiếm có ! ! !"
Năm giờ sáng hôm sau, trời hãy còn lờ mờ.
La Phong đã rời khỏi nhà đến võ quán Cực Hạn.
"Lúc này mới có ít người” Sau khi đi vào võ quán Cực Hạn, La Phong phát hiện khắp Võ quán từ đường đi đến các bãi cỏ cũng chỉ có thể nhìn thấy khoảng chừng gần trăm người. Nên biết là đệ tử Võ quán đến hơn ba bốn vạn người.
"Khi võ sư của Võ quán đứng lớp thì đều là buổi tối. Buổi tối mới là lúc Võ quán nhiều người nhất"
La Phong thẳng đường đi đến lớp của đệ tử cao cấp.
"Rì rì ~~" có tiếng âm thanh trầm trầm vọng đến.
"A?"
La Phong không khỏi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe thể thao màu trắng có vẻ rất sang trọng đang chậm rãi chạy vào Võ quán. La Phong không khỏi nín thở nhìn kỹ: "Là xe thể thao Aston Martin? Lại còn là đời mới nhất, đắt tiền nhất THR-191 có chức năng bay?"
Cậu em rất thích xe thể thao, lúc ở nhà cũng hay khen đời xe THR-191 này với La Phong.
"Là Aston Martin a."
"Là đời 191 đây, loại này có chức năng bay" Trong Võ quán, mấy tốp đệ tử thưa thớt đều bị chiếc xe này thu hút đến "Một chiếc xe này giá đến 3600 vạn tệ hoa hạ"
Đúng lúc này, xe thể thao dừng lại ở cửa lớp học đệ tử cao cấp. Cửa xe mở ra, từ bên trong một người tóc ngắn màu đỏ rực mặc quần áo luyện võ rộng thùng thình bước xuống, màu tóc này thì đúng là nhuộm rồi. Ánh mắt người đó đảo quanh một vòng thoáng qua đám đệ tử bình thường của Võ quán, dừng lại một chút trên người La Phong rồi sau đó không nói gì mà đi thẳng vào lớp học.
"Là Võ giả." Mắt La Phong sáng lên.
Ánh mắt của Võ giả vừa rồi cũng khiến La Phong cảm thấy áp lực. Đây là ánh mắt của người đã từng trải qua nhiều lần chém giết sinh tử đầy ý chí sắt thép.
"Trước giờ mình chưa từng thấy Võ giả này đến Võ quán? Ông ấy đến Võ quán làm gì?" La Phong cũng đi vào phòng luyện võ của để tử cao cấp trên tầng ba.
Trong phòng luyện võ mở rộng cửa hoàn toàn trống rỗng, chẳng thấy bóng ai.
Bây giờ mới có hơn năm giờ sáng, cho dù là buổi tối lúc nhiều người nhất thì trong này bình thường cũng không vượt qua hai mươi người chứ đừng nói đến lúc sáng sớm .
"Ta muốn xem rốt cuộc thì thực lực của mình đạt tới đâu rồi." La Phong đi tới cắm đầu dây điện của máy đo lực cú đấm vào ổ cắm điện rồi lại mở máy đo tốc độ cách đó xa xa.
Đứng ở trước máy đo lực đấm.
"Bắt đầu nào!"
La Phong hít sâu một hơi, tụ khí vào đan điền. Một lực mạnh mẽ dồn qua đan điền phát ra, rồi sau đó cả người đột nhiên bật lên phảng phất như một đại mãng xà. Một lực đạo mạnh mẽ xuyên thấu qua cánh tay, truyền xuống nắm đấm. Sau đó La Phong vung tay như chớp, đột nhiên 'Bình' một tiếng nện xuống đầu đo.
"Tích, tích, tích!" Máy đo lực đấm phát ra ba tiếng liên tục.
La Phong sáng mắt lên. Lúc bình thường thì máy đo lực đấm không phát ra loại âm thanh này. Đó là âm thanh thể hiện một tình huống —— quyền lực đã vượt qua 1000kg.
"Ân?" La Phong nhìn chằm chằm màn hình máy đo lực đấm đang hiện lên —— '1089 kg' .
"Nhiều như vậy?"
La Phong mừng như điên. Yêu cầu tố chất thân thể của Võ giả là lực đấm phải đạt tới 900kg. Lúc trước mình đã đạt là 809kg, không ngờ bây giờ đã đạt tới 1089 kg. Lập tức tăng hơn hai trăm tám mươi kg. Quá đủ tư cách tham gia tuyển chọn.
"Ha ha."
La Phong hưng phấn vung hai tay ra quyền như chớp. Cả người lắc lư hai bên chỉ nghe được âm thanh “bình” “ bình” không ngừng. Dường như trong nháy mắt La Phong đã xuất hơn hai mươi quyền. Mà màn hình trên máy đo lực đấm cũng không ngừng hiện ra dãy số —— '956kg, 989kg, 923kg, 965kg. . .' .
"Giờ thì đi kiểm tra tốc độ một lần" La Phong quay đầu đi đến đường chạy "Chỉ cần tốc độ của mình vượt qua, hơn nữa tốc độ phản ứng thần kinh của mình lúc trước đã đạt tiêu chuẩn . Như vậy lần kiểm tra dự bị Võ giả liền nhất định vượt qua!"
La Phong điều chỉnh nhịp thở.
Vù!
Cả người phảng phất như đạn ra khỏi nòng đột nhiên bắn ra, nhanh chóng vượt
qua đường chạy.
. . .
Trên tầng bốn của lớp dạy đệ tử Cao cấp, nam nhân tóc đỏ đang cười nói chuyện cùng với một trung niên tóc đen bóng loáng.
"Nghiêm La, đã lâu chúng ta không gặp ." Trung niên đầu bóng loáng mỉm cười nói: "Đã ba năm rồi sao, tiểu gia hỏa non nớt ngày nào hôm nay cũng đã nổi tiếng như cồn( nv: đại danh đỉnh đỉnh). Ta nghe nói ngươi vừa mới kiếm được gần một trăm triệu địa cầu tệ, chậc chậc. Nhìn ngươi như vậy mà ta lại thấy mình đã già rồi"
"Chỉ là vận khí tốt mà thôi." Nam nhân đầu đỏ cười nói: "Giang ca, lúc trước huynh . . ."
"Tích, tích, tích!"
Từ tầng dưới vọng lên âm thanh yếu ớt nhưng cũng đủ khiến hai người kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau.
"Máy đo lực đấm ở tầng dưới chỉ khi đạt ít nhất lực một ngàn cân thì mới phát ra âm thanh này" Trung niên đầu bóng kinh ngạc nói: "Mới hơn năm giờ sáng đã có người đến luyện quyền, hơn nữa một quyền đã vượt hơn một ngàn kg, chẳng lẽ là Dương Võ sao?"
"Đi xem thì sẽ biết ?"
Vù! Vù!
Một áo đen, một áo trắng, hai người hóa thành hai đạo ảo ảnh đi thẳng theo cầu thang trong nháy mắt đã từ tầng bốn đi vào phòng luyện võ tầng ba.
Trung niên áo đen đầu bóng và nam nhân áo trắng tóc ngắn đứng cạnh nhau nhìn vào trong phòng luyện võ. Lúc này La Phong đang đứng ở đường chạy rồi sau đó bật người lướt qua.
"28. 1m/s." Trung niên áo đen đầu bóng loáng cùng thanh niên áo trắng tóc đỏ cùng liếc mắt chứng kiến con số trên màn hình máy đo tốc độ.
"Này La Phong, quyền lực vượt qua 1000 kg, tốc độ không ngờ đạt tới 28. 1 thước một giây." Trung niên tóc đen đầu bóng loáng hơi giật mình.
"Giang ca, tiểu gia hỏa này tuổi còn trẻ mà không ngờ đạt tới yêu cầu tố chất thân thể của Võ giả" Thanh niên tóc đỏ kinh ngạc nói, trung niên tóc đen đầu bóng loáng gật đầu nói: "Ân, hắn là La Phong, là đệ tử tương đối có tài trong Võ quán chúng ta. Năm nay cũng vừa mới mười tám tuổi!"
"Mười tám tuổi? Nhỏ như vậy?" Thanh niên tóc đỏ không khỏi sáng mắt lên.
Còn lúc này, nhìn thấy hai người đi vào không khỏi khiến La Phong. Thanh niên tóc đỏ là Võ giả đi xe thể thao tới, còn trung niên áo đen đầu hói là quán chủ Giang Niên của võ quán Cực Hạn, là nhân vật quyền lực lớn nhất. Theo quy chế của võ quán Cực Hạn thì mọi đệ tử đều phải gọi là 'giáo quan’.
"Giáo quan!" La Phong lập tức hành lễ.
"Lại đây." Giáo quan Giang Niên cười lớn, "Không nghĩ tới La Phong ngươi chạy quá nhanh, đã đạt tới yêu cầu tố chất của Võ giả. Ta giới thiệu cho ngươi, vị này chính là đàn anh Nghiêm La của ngươi. Nghiêm La, ta nói tên của ngươi cho hắn, không có việc gì chứ?"
"Không có việc gì." Nghiêm La nhìn La Phong, gật gật đầu: "Tiểu gia hỏa này còn trẻ như vậy mà đã đạt được yêu cầu tố chất thân thể của Võ giả. Có lẽ sau này hắn cũng có thể gặp lại ta"
Giang Niên nhìn về phía La Phong, cười nói: "La Phong, ngươi mười tám tuổi, năm nay là thi vào trường cao đẳng rồi. Cho dù kì thi năm nay thế nào thì đến trường lại có tác dụng gì? Ngươi bây giờ cứ an tâm chuẩn bị 'kiểm tra thực chiến Võ giả' được rồi. A, đúng rồi. ngày mùng một tháng bẩy ngươi sẽ đến Hội quán Cực hạn ở thành Dương Châu để tiến hành 'kiểm tra dự bị Võ giả', với thực lực bây giờ của ngươi thì sẽ rất dễ dàng vượt qua"
"Thi vào trường cao đẳng?" Nghiêm La đứng bên cạnh cười: "Đừng đi đại học mà lãng phí thời gian. Tài năng của ngươi không tệ, cho dù làm chuyện gì cũng phải toàn tâm toàn ý. Toàn bộ tinh lực của ngươi bây giờ nên dồn vào con đường võ đạo. Tiểu tử, đến khi trở thành Võ giả thì gia nhập võ quán Cực Hạn của chúng ta, lúc này mới có tiền đồ."
Hai vị đại Võ giả này, địa vị cũng cực cao, đối với cái gọi là phú hào, quan viên trong xã hội đều tỏ ra khinh thường.
Còn đối với người mới bước vào hàng ngũ Võ giả, hơn nữa tuổi còn rất nhỏ như La Phong thì bọn họ lại rất hy vọng.
Việc của ngộ đã xong, tiếp theo chờ khối châu âu he he
Converter : hunter_vn
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập : hunter_vn
Nguồn: 4vn- http://4vn.eu/forum
"Nghiêm La Phàm nói rất đúng!" Giang Niên trông thấy La Phong như vậy, cũng rất xem trọng nói:"La Phong, tốc độ tiến bộ của ngươi rất nhanh, ở trong Cực hạn võ quán Nghệ An khu chúng ta, ngươi hôm nay hẳn xem như là người có tiến bộ nhanh nhất rồi! Chưa đầy 16 tuổi tiến nhập vào chúng ta Cực hạn võ quán, hiện mới 18 tuổi mà thân thể tố chất đã đạt được yêu cầu của Võ giả cảnh giới. Nếu như ngươi đi học đại học, lãng phí tinh lực vào việc học ở trường đại học, hơn nữa lại lãng phí bốn năm thời gian, đó mới thật sự là phung phí tài năng a!"
"Ngươi phải biết rằng, từ năm 16 tuổi đến 30 tuổi, chính là khoảng thời gian thực lực đề thăng nhanh nhất, phỏng chừng càng về sau sẽ càng khó a." Giang Niên nghiêm túc nói.
Bốn năm học Đại học, đó cũng là quãng thời gian tu luyện một Võ giả dễ dàng cực tốc đề thăng võ lực của mình.
Lãng phí bốn năm tiếp thụ văn hóa, giáo dục, đối với Võ giả mà nói, chính là đại tội.
"Ách. . ." La Phong có chút không rõ.
Lão Thiên a, xem ra chính mình cao khảo thất bại, cũng không hẳn tính là chuyện xấu a.
"La Phong a, chờ ngươi chính thức trở thành Võ giả, gia nhập Cực hạn võ quán của ta, thế nào?" Giang Niên mỉm cười nói: "Chỉ cần ngươi trở thành Võ giả của Cực hạn võ quán, ta Cực hạn võ quán, sẽ ở địa phương tốt nhất, an bài một tòa đại biệt thự riêng tặng cho ngươi, đương nhiên, tòa biệt thự này chính là không cho phép ngươi bán đi. Hơn nữa mỗi tháng còn nhận hai vạn Hoa Hạ tệ, là tiền lương Võ quán trả cho ngươi."
" Biệt thự? Hai vạn đồng tiền lương?" La Phong hít sâu một hơi.
Hai vạn đồng không tính là cái gì, chính là một đại biệt thự riêng đã quá xa xỉ rồi.
Hiện nay, toàn bộ quốc gia Hoa Hạ, tổng cộng mới có Lục Đại nhân loại căn cứ, cũng chính là Lục Đại thành phố. Đất đai vì thế là vô cùng trân quý đích, một tòa biệt thự chính là cần phải nộp một đại lượng xa xỉ thuế. Hiện nay, giá phòng phổ thông đều phải từ mấy vạn, có khi lên đến hơn mười vạn 1 mét vuông, điều này cũng dẫn đến hệ quả tất yếu, tuyệt đại đa số dân chúng bình thường đều là thuê phòng ở.
Giá phòng phổ thông đã mắc như vậy, biệt thự cao tầng, các dãy biệt thự liên hợp, hơn thế giống như khu hào trạch phú gia, một mét vuông đều phải có giá hơn mười vạn Hoa Hạ tệ.
Mà để có một tòa biệt thự riêng, ở thời đại này hôm nay, quốc gia đều là rất hạn chế, không phải cứ có tiền là có thể sống ở trong biệt thự. Chỉ khi có tiền, có quyền, có đặc thù địa vị và có tài năng mới có thể được vào biệt thự ở. Đồng thời còn muốn đem đại lượng xa xỉ thuế, cũng như biệt thự giá cả một mét vuông khẳng định là lên tới hơn trăm vạn.
"Một biệt thự riêng biệt, dù cho là hơi nhỏ một chút, cũng phải tầm ba trăm mét vuông, giá cũng có hai ba ức rồi." La Phong một trận rung động, "Tuy rằng không cho phép bán đi, chính là người một nhà đều ở trong biệt thự, trong đời cũng chỉ có được một lần cơ hội như vậy a."
Hai ba ức,đó là khái niệm gì?(mỗi ức là 100 triệu)
Ngay cả phụ Thân Hạo Bạch, cũng là một phú hào, nhưng sợ rằng toàn bộ gia sản đều không bằng giá của tòa biệt thự này.
"La Phong. Cực hạn võ quán của ta phúc lợi, so với việc gia nhập đặc thù quân đội quốc gia cũng không kém bao nhiêu." Giang Niên cười nói, "Võ giả trong quân đội quốc gia, ngoài việc được hưởng phúc lợi, nhưng so với chúng ta còn có thêm một đặc quyền "Sát nhân giấy phép", tùy vào tình hình thực tế đưa quyết định giết người. Đương nhiên bọn họ cũng không dám giết người bừa bãi, khi trở về vẫn cần phải trình bày tất cả với đại diện của tổ chức."
" Giấy phép Sát nhân?" La Phong đã sớm nghe nói qua, Võ giả của quốc gia đích xác có cái đặc quyền như vậy.
"Bất quá, chúng ta cực hạn Võ quán cũng là có đặc quyền, nếu như có người mạo phạm ngươi, ngươi có thể báo lại Võ quán, sau khi Vvõ quán kiểm chứng là thật, thông qua Cục an toàn Giang Nam thành phố, trực tiếp tới bắt người đó."Giang Niên mỉm cười, "Gia nhập chúng ta Võ quán, tiền tài, địa vị, cái gì đều có! Ngươi có thể an tâm truy cầu cực hạn của thân thể, cực hạn võ đạo!"
Giang Niên hướng Nghiêm La Phàm bên cạnh nói: " Vị tiểu huynh đệ của ta đây Nghiêm huynh đệ, trước đó không lâu đã liệp sát một đầu quái thú, kiếm được gần một ức tiền Địa cầu, đổi lại, chính là hơn ba tỷ Hoa Hạ tệ a. Với thiên phú của ngươi, hảo hảo nỗ lực, tương lai có thể giống như Nghiêm huynh đệ, cũng không phải không có khả năng."
La Phong hoàn toàn kinh hãi.
Lão Thiên a . . .
Giết một đầu quái thú, đã kiếm nhiều như vậy? Rốt cuộc quái thú bị giết có cái gì đẳng cấp?
"La Phong, hảo hảo nỗ lực. Thiên phú của ngươi thực sự rất tốt, đừng bỏ mặc nó a." Giang Niên mỉm cười vỗ vỗ vai La Phong.
"Tiểu tử, nghìn vạn lần đừng buông lỏng, ta tin tưởng tương lai ngươi cũng có khả năng trở thành một chiến tướng cấp võ giả. Đến lúc đó tiền tài, địa vị, mỹ nhân. Cái gì cũng có!" Nghiêm La Phàm mỉm cười, "Đến lúc đó, ta chính là sẽ rất rất vui lòng cùng ngươi cùng đi săn quái thú a. Ha ha. . ." Nói xong, Giang Niên cùng Nghiêm La Phàm hai đại võ giả vừa cười vừa dời đi.
La Phong đứng ở trung tâm phòng luyện võ, trong đầu một trận rối loạn.
Bất kể là huấn luyện viên Giang Niên, hay thần bí hồng phát thanh niên Nghiêm La Phàm, La Phong đều cảm giác được khi bọn họ nói cười đều tồn tại một loại ý tứ! Tùy tiện, liều lĩnh!
"Liều lĩnh?" La Phong trên mặt dần dần hiện lên dáng tươi cười, "Được rồi, thân nam nhi trên đời cũng nên một phen xông pha, tạo dựng sự nghiệp! Thế giới đệ nhất cường giả đã từng nói qua, không muốn làm tướng quân không phải là binh sĩ, không muốn trở thành đệ nhất Võ giả, căn bản sẻ không có Võ giả chi tâm!"
"Con người ta sống cả đời, bó chân bó tay, còn gì ý nghĩa nữa?"
"Đúng, phải tạo dựng một phen đại nghiệp kinh thiên động địa!"
18 tuổi, đúng là tuổi mà con người ta dần dần xác định được mục tiêu của bản thân trong cuộc sống. Sau khi gặp mặt cùng huấn luyện viên Giang Niên với thần bí Võ giả Nghiêm La Phàm, suy nghĩ của La Phong đã hoàn toàn thay đổi.
"Xông pha!"
"Thế giới đệ nhất Hồng cường giả, đệ nhị cường giả Lôi Thần, lần lượt sáng lập Cực hạn võ quán, Lôi điện võ quán. Ngay cả ngũ đại cường quốc, đều phải cùng bọn họ bình đẳng đối đãi. Bọn họ có thể làm được. . . Chẳng lẽ không thể có người thứ 3 làm được sao?" La Phong mỉm cười ra khỏi phòng luyện võ.
Nam nhi chí tại bốn phương!
Tuổi trẻ chính là tài sản vô giá!
Tuổi trẻ đại biểu cho thời gian không hạn lượng! Tất cả bản thân cần phải làm là nỗ lực, phấn đấu!
********
Ngày 28 tháng 6, buổi sáng, bầu trời quang đãng.
La Phong cùng Ngụy Văn hai người đang trên đường tới Trường Trung Học Số 3, Nghệ An khu, hôm nay là ngày nhận bằng tốt nghiệp và đăng kí nguyện vọng sau khi thi.
"A Phong, ngươi thật sự cho ta cùng đi tham gia Chuẩn võ giả khảo hạch?" Ngụy Văn nhịn không được kinh hô một tiếng.
"Ân, mùng 1 thang 7, ta sẽ đi Dương Châu thành Tổng bộ Cực hạn võ quán —Cực hạn hội quán, chính là nơi tiến hành Chuẩn võ giả khảo hạch." La Phong mỉm cười nói.
Phía trước đã là trường học.
La Phong trông thấy vườn trường phía trước , trong đó từng tốp ba, tốp năm học sinh tụ tập, cảm giác mình tâm tình có chút cải biến: "Ân? Trước đây, bản thân ta cũng một thành viên trong bọn họ, chính là hiện tại, ta tựa hồ cảm giác được, ta cùng bọn họ đã là người của hai cái thế giới khác nhau rồi. Bọn họ lên cao đẳng, đại học, về sau nỗ lực công tác, cưới vợ sinh con."
"Mà ta cùng bọn họ, con đường ta lựa chọn lại khác biệt." La Phong và Ngụy Văn tiến vào trường học, sau đó tách ra đi tới lớp của mỗi người.
Đi trên hành lang Giáo Học Lâu.
"Sư huynh."
"La Phong sư huynh." Một lượng nhỏ vẫn còn là học sinh cấp ba, nhiệt tình hướng La Phong chào hỏi.
"Nghe nói La Phong trong thời gian thi vào trường cao đẳng, ngất xỉu ngay tại phòng thi."
"Thực sự là rất đáng tiếc, ngất xỉu ngay trong phòng thi a." Một đám người thấy La Phong xa xa đi tới, thấp giọng nghị luận.
La Phong tố chất thân thể đã đạt được Võ giả cấp bậc, thính lực phi thường tốt, vẫn nghe được rõ ràng những gì đám học sinh kia nghị luận.
Tầng 3, phòng học số 5, chỗ này là lớp La Phong.
"La Phong tới rồi."
"Phong sư huynh." Trong lớp đã đến không ít bạn học, nhiệt tình chào hỏi.
La Phong cười gật đầu.
Đại đa số bạn học cũ cùng La Phong quan hệ không tệ, cũng có bộ phận tương đối khó chịu với La Phong, tuy rằng tỏ vẻ niềm nở, bất quá trong đó vẫn còn có một số bạn học cũ ở hai bên góc lớp thấp giọng nghị luận: "La Phong trước đây thành tích tốt như vậy, lại là Võ quán cao cấp học viên. Không nghĩ tới lần này đi thi không ai ngờ rằng ngất xỉu ở tại trường thi. Thực sự là vận khí không tốt a."
"Đó là số mệnh, có thể trách ai đây?"
Trước đây, La Phong chính là người xuất sắc nhất lớp!
Thành tích học tập văn hóa tốt, vũ lực lại cường hãn, mà hôm nay vị thiên tài này lại vấp ngã a, những việc kiểu này rất tự nhiên bọn họ trong lòng sẽ có một trận khoái ý! Mặc dù nói, bọn họ cùng La Phong giao có tình không tệ, nhưng con người ta đều như vậy. Khi thấy một người quá khứ xuất sắc hơn mình đột nhiên sa sút, thất bại, trong lòng vui sướng, thầm nghĩ —ngươi cũng có ngày hôm nay a!
"Phát bằng tốt nghiệp rồi, phát bằng tốt nghiệp rồi. Còn có đơn ghi nguyện vọng, tất cả mọi người đến lĩnh a." Ba gã trong Ban cán bộ lớp mang bằng tốt nghiệp và đơn ghi nguyện vọng đi lên bục giảng.
"Vương Duẫn."
"Lưu Hạ Long."
Ban cán bộ lớp ở trên bục giảng lần lượt gọi tên từng người lên nhận.
"La Phong!" Sau tiếng gọi này, phòng học thoáng cái yên tĩnh trở lại, hầu như mọi người ánh mắt đều đổ dồn trên người La Phong.
La Phong thi vào cao trung ngất xỉu, mọi người đều biết.
Mà La Phong đi thi, phải biết rằng số giấy căn cước, số báo danh cũng không phải là bí mật, nên sớm có học sinh tra qua, đã biết điểm thi mà La Phong đạt được, chỉ còn thiếu 4 điểm nữa là đỗ vào khoa chính quy thôi.
"La Phong!" Trưởng lớp Cù Lâm đem bằng tốt nghiệp cùng đơn ghi nguyện vọng đưa cho La Phong.
"A Phong, A Phong, đi thôi." Ngụy Văn đang đứng ở lớp hô lớn.
"Chờ ta một chút." La Phong tiện tay dùng lực một chút , xuy xuy ….. đem đơn ghi nguyện vọng vo viên lại, tùy ý ném vào thùng rác.
Nguyên lớp đang ầm ĩ ngay lập tức an tĩnh lại!
Các học sinh trong lớp thoáng ngây ngẩn cả người, đơn ghi nguyện vọng sau khi thi a, ai dám ném đi?
Nhất thời có một nữ sinh tên Ma Tước kinh ngạc hô: "La Phong, ngươi thế nào đem chí nguyện thư được cấp ném đi? Ngươi không làm đơn nguyện vọng sao?"
" Thế nào, La Phong sẽ chịu đi học nghề sao, hay là ôn tập lại, sang năm thi tiếp." Lập tức có tiếng nghị luận vang lên.
Đứng ở cửa lớp Ngụy Văn không khỏi trừng mắt: "Đi học nghề? Ôn thi lại? Các ngươi cũng nghĩ như thế? A Phong ngay sau đây sẽ đi tiến hành Chuẩn Võ giả khảo hạch, cần cái gì chó má học nghề, ôn tập?"
"Bớt nói nhảm, đi thôi."
La Phong nắm lấy Ngụy Văn lôi đi, hai người đồng thời ly khai.
Nguyên bản lớp đích đang yên lặng các học sinh nhất thời kinh hô, xôn xao đứng lên, cái gì? Chuẩn Võ giả khảo hạch?
"La Phong, hắn tham gia Chuẩn Võ giả khảo hạch? Thiệt hay giả, sẽ không lợi hại như vậy chứ."
"Phỏng chừng Ngụy Văn chỉ khoác lác mà thôi, La Phong mới năm ngoái trở thành cao cấp học viên, làm sao có thể năm nay đã tiến hành Chuẩn võ giả khảo hạch."
Trong tiềm thức, những học sinh này cũng khó có thể tin tưởng thân thể La Phong đạt được Võ giả tố chất yêu cầu.
Võ giả a. . .
Đó là siêu nhiên tồn tại a.
*************
Last edited by Tiểu Ngọc; 26-07-2010 at 10:57 AM.
Đã có 181 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Ngọc
Tập 1: 100m, 4 giây!
Chương 10:Kì Thi Dự Bị Võ giả
Converter : Daitri_Giangu
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập : maison
Nguồn: 4vn- http://4vn.eu/forum
"Bố mẹ, con phải đến trung tâm 'Hội quán Cực Hạn' trong thành phố, trưa nay có thể không về ăn cơm" La Phong húp vội bát cháo lớn, rồi quay sang nói với ba người: "Cả nhà hôm nay cứ chờ tin tốt của con nhé. Sau khi kiểm tra xong là con sẽ gọi điện đấy"
Bà mẹ Cung Tâm Lan cười cười liếc nhìn La Hồng Quốc: "Hồng Quốc, nghe rõ chưa, ông nhớ mang theo điện thoại di động. Đừng để khi con trai gọi cho ông cũng không nổi"
"Bố nhất định mang theo điện thoại di động." La Hồng Quốc cười ha hả.
"Vâng, con đi đây"
La Phong nháy mắt với cậu em La Hoa, La Hoa bèn giơ ngón tay cái lên cười hắc hắc.
Từ sáng sớm, La Phong đã rời tiểu khu Nam Ngạn đi dọc đường 11 đến bến xe Trung an, rồi sau đó chuyển đường số 1 để đến khu vực trung tâm thành phố Dương Châu. Sau khi rời bến thì đi bộ thêm chừng mười phút mới đến trụ sở của võ quán Cực hạn trong thành phố Dương Châu —— hội quán Cực Hạn.
Từ lúc ra khỏi nhà mới hơn sáu giờ, nhưng khi La Phong đến nơi thì đã gần tám giờ sáng.
"Đây là tiểu khu Minh Nguyệt danh tiếng đó sao?" La Phong đứng ở bên ngoài cổng lớn tiểu khu yên tĩnh. Tiểu khu này gọi là tiểu khu Minh Nguyệt, còn hội quán Cực Hạn cũng nằm trong tiểu khu này.
"Vị tiên sinh này, đây là tiểu khu Minh Nguyệt, không được đến gần"
Chỉ thấy ngay cổng tiểu khu có sáu người mặc quân phục trang bj súng ống đầy đủ. Xem quân phục của họ có thể nhận ra . . . những người này không phải là cảnh sát, mà là thuộc về quân đội. Trong đó một gã quân nhân hô lớn với La Phong: "Tiên sinh, xin lùi lại phía sau. Một khi ngươi vượt qua vạch vàng thì chúng ta có quyền bắn chết ngươi!"
"Giống hệt như lời đồn a." La Phong thầm than trong lòng.
Tiểu khu Minh Nguyệt đại bản doanh võ quán Cực Hạn tại thành phố Dương Châu!
Trong này không chỉ có hội quán Cực Hạn, đồng thời cũng là nơi gia đình các võ giả của võ quán Cực Hạn sinh sống.
"Nghe đồn ở trong này đều là Võ giả cùng người nhà của họ! Ngay cả cảnh sát cũng không được quyền xông vào." La Phong thầm than trong lòng.
"Các vị." La Phong đứng ở cổng tiểu khu cửa mở miệng: "Ta là đệ tử cao cấp của võ quán Cực Hạn La Phong. Lần này đến đây để dự kiểm tra dự bị Võ giả"
Ngày mùng một hàng tháng thì Hội quán Cực Hạn đều tiến hành kì kiểm tra dự bị Võ giả.
"A?"
Một lão giả tóc hoa râm từ tiểu khu đi ra đến bên cạnh chỉ huy đám bảo vệ, trong tay lão đang cầm một chiếc máy tính: "Chàng trai, cậu tới quá sớm, vẫn chưa tới tám giờ. Còn trẻ thế này mà đã tham dự kì kiểm tra dự bị Võ giả, tiền đồ thực không kể xiết a. Ân, đưa chứng minh thư của cậu với chứng nhận đệ tử cho ta kiểm tra nào"
La Phong đưa chứng minh thư cùng thẻ học viên.
"Rẹt!"
Chứng minh thư và thẻ học viên cao cấp lần lượt được cắm vào đầu đọc. Trên màn hình máy tính liên tiếp hiện lên thông tin.
"Mười tám tuổi?" Lão giả tóc hoa râm kinh ngạc nhìn thoáng qua La Phong, cười khanh khách mà rằng: " Mười tám tuổi mà dám đến dự kiểm tra dự bị Võ giả quả là không tệ. Hy vọng hôm nay cậu có thể vượt qua"
"Cám ơn lão tiên sinh." La Phong cũng nói.
"Cho cậu ấy vào đi" Lão giả tóc hoa râm vẫy tay.
Lập tức cánh cửa tiểu khu tự động mở ra thì đồng thời một quân nhân cầm súng báng gập tiến đến sát người La Phong: "Tiên sinh, ta sẽ dẫn cậu đến hội quán Cực Hạn. Mong tiên sinh sau khi vào tiểu khu không đi lại lung tung! Cậu chỉ có quyền vào hội quán Cực Hạn, không được đến khu tập thể gia đình Võ giả. Nếu trái với quy định, cho dù tôi không ra tay thì anh em tuần tra trong tiểu khu cũng sẽ động thủ" Quân nhân này nói xong còn nở nụ cười với La Phong.
"Được" La Phong mỉm cười gật đầu, trong lòng thất kinh. . .
Quốc gia và võ quán Cực Hạn đích thực là có quan hệ hợp tác. Ít nhất thì nòng cốt của võ quán Cực Hạn là trọng điểm phải bảo vệ.
"Trời, toàn là biệt thự độc lập" La Phong liếc mắt nhìn qua. Ngoại trừ giữa tiểu khu là một tòa nhà của hội quán Cực Hạn đứng cao sừng sững, còn các nơi khác đều san sát đầy hấp dẫn các biệt thự độc lập. Hơn nữa trong các biệt thự còn có hòn giả sơn, hồ nhỏ lẫn thảm cỏ.
Sau khi đưa La Phong đến trung tâm tiểu khu Minh Nguyệt vào tới hội quán Cực Hạn thì quân nhân kia cũng quay lại cổng.
"Tiên sinh, ngài đến dự kiểm tra dự bị Võ giả?" Một cô gái duyên dáng trong đại sảnh Hội quán tươi cười nói: "Tiên sinh, mời ngồi đằng kia. Đến mười giờ sáng thì sẽ cùng những người khác cùng tiến hành kiểm tra dự bị Võ giả"
La Phong gật gật đầu, đi sang bên mé đại sảnh hội quán. Ở đây có một quầy rượu nhỏ với một người phục vụ và một người điều chế rượu.
"Ân?" La Phong nhìn lướt qua, trong quầy rượu nhỏ đã có ba người ngồi .
Trong đó hai người đang nói chuyện , người còn lại ngồi trên sô pha trầm lặng suy nghĩ.
"Nhìn xem bên kia biệt thự san sát, đúng là ích lợi giành cho Võ giả gia nhập võ quán Cực Hạn" Một thanh niên áo trắng hưng phấn nói: "Chỉ cần trở thành Võ giả rồi gia nhập võ quán Cực Hạn đã có thể được phân phối miễn phí một cái. Hơn nữa về sau có thể ở đó . . . Chậc chậc, ngươi xem như vậy chẳng phải quá dễ chịu sao"
"Tiểu khu của Võ giả đương nhiên phải khác tiểu khu thông thường rồi. Có người mới đến" Cả ba người cũng thấy La Phong, La Phong khẽ gật đầu với họ rồi ngồi xuống trên một ghế sô pha bên cạnh.
Mọi người không quen biết nhau cho nên cũng không nói chuyện với nhau.
Một lúc sau có ba người liên tiếp đến. Cả ba người này La Phong cũng không biết. Nhưng mà nhìn qua thì tuổi ba người cũng khá lớn, phỏng chừng đã vượt qua ba mươi tuổi, thậm chí có người còn hơn bốn mươi tuổi.
"Ha, La Phong!" Một âm thanh vang dội vọng tới.
La Phong kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tráng sĩ gầy gò trên mặt có một vết sẹo dữ tợn đã đi tới: "Cậu cũng đến tiến hành kiểm tra dự bị Võ giả?"
"Dương ca?" La Phong lập tức đứng lên nghênh đón.
"Sau khi lặn không sủi tăm hơn một tháng trời thì ta mới đến thí nghiệm một lần. Đáng tiếc —— tốc độ của ta kiểm tra chỉ đạt một giây có 24. 9 mét. Như vậy còn kém một chút a, không vượt được!" Dương Võ bất đắc dĩ nói. Kỳ thật thì với quyền lực, tốc độ phản ứng thần kinh của Dương Võ đã sớm đạt, chỉ còn tốc độ là điểm yếu.
Chẳng qua năm nay tốc độ của Dương Võ cũng dần tiến bộ. 24. 9 mét và 25 mét kỳ thật chênh lệch không quá lớn. Nếu gặp lúc có phong độ thì thành tích có thể là 25 thước .
"Tin tưởng lần này Dương ca nhất định vượt qua" La Phong cười nói.
"Cậu họ Dương này mấy lần kiểm tra đều không qua được. Ta xem lần này cũng đợi thôi" Bên cạnh vọng đến một giọng dõng dạc.
La Phong nhìn sang thấy người nói là một tráng sĩ râu quai nón. Dương Võ lập tức trừng mắt: "Họ Đồng kia, ngươi còn nói ta. Vậy không phải ngươi cũng hai lần không qua được kì kiểm tra sao? Ta xem ra với tốc độ phản ứng thần kinh của ngươi thì e là còn phải khổ luyện thêm hai ba năm nữa"
"Im lặng" Một tiếng quát lạnh lùng từ giữa đại sảnh vọng đến.
Tám người có mặt lập tức đều quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một trung niên mặc áo luyện công rộng thùng thình nhìn thoáng qua bọn họ rồi nói: "Đi, theo ta lên lầu lập tức tham dự kiểm tra dự bị Võ giả. Nhớ kỹ sau khi lên lầu phải có phép tắc. Hôm nay lão bằng hữu tổng giáo quan thành Dương Châu cũng đến nên đừng gây chuyện."
"Vâng" Cho dù là tráng sĩ râu quai nón đầy kiêu ngạo, hay là Dương Võ, kể cả La Phong thì tất cả mọi người đều cung kính đáp lời.
"Lão bằng hữu Tổng giáo quan?" Trong lòng La Phong không khỏi thầm đoán.
Phải biết là trong thành Dương Châu có một trụ sở hội quán Cực Hạn cùng mười hai điểm võ quán Cực Hạn . Mỗi Quán chủ của võ quán Cực Hạn được gọi là giáo quan. Còn Quán chủ của tổng bộ hội quán Cực Hạn được gọi là Tổng giáo quan.
Sau khi vào thang máy thì trung niên mặc áo luyện võ rộng thùng thình bấm nút số '6' .
"Cạch!" Thang máy đi đến tầng sáu.
Lao xao!
Cửa thang máy mở, đập vào mắt là một phòng luyện võ siêu lớn. Trong phòng luyện võ đang quây quần mười mấy người, trong đó có giáo quan Giang Niên mà La Phong đã biết.
"Lại đây, không nói chuyện nữa" Một trung niên tóc bù xù mở miệng nói, cả mười mấy người trong phòng luyện võ cùng quay đầu nhìn về phía tám người La Phong. Dưới cái nhìn chăm chú của mười mấy người thì đám tám người La Phong đều cảm thấy trong lòng căng thẳng. Bọn họ biết . . . thông thường xuất hiện trong hội quán Cực Hạn, ngoại trừ nhân viên phục vụ thì chỉ còn Võ giả .
Nói cách khác, cả mười mấy người này đều là Võ giả! Dù sao đây cũng là đại bản doanh võ quán Cực Hạn của thành Dương Châu.
"Chuẩn bị thiết bị kiểm tra" Trung niên tóc dài bù xù căn dặn.
Trên internet La Phong đã thấy trung niên tóc dài bù xù này rồi. Người này là Quán chủ hội quán Cực Hạn trong thành Dương Châu tức là Tổng giáo quan 'Ổ Thông' .
"Tất cả đưa chứng minh thư cho ta" Võ giả dẫn đường cho đám tám người La Phong nhận chứng minh thư từ tay bọn họ rồi đến đưa cho Tổng giáo quan 'Ổ Thông' trong tay, cười nói: "Sếp, hôm nay không thiếu ai. Đủ tám người!"
"Ân." Ổ Thông tiện tay rút lấy một chứng minh thư quẹt qua đầu đọc của thiết bị kiểm tra đã mở sẵn.
Xoẹt!
Màn hình thiết bị sáng lên ánh sáng trong suốt. Trên màn hình trong suốt hiện lên các thông tin cá nhân.
"Người thứ nhất, Đồng Quan." Tổng giáo quan lãnh đạm nói: "Tiến hành kiểm tra quyền lực. Các ngươi là người quân đội cũng đến võ quán Cực Hạn của ta để kiểm tra, thật thú vị."
La Phong đứng bên nghe vậy không khỏi tươi cười, võ quán Cực Hạn chính là do đệ nhất cường giả thế giới sáng lập, các Võ quán phân bổ khắp toàn cầu. Kiểm tra của Võ quán Cực Hạn có độ tin cậy cao, chất lượng tốt. Thành tích kiểm tra được các quốc gia và các lãnh thổ trên toàn thế giới công nhận.
Ngay cả quân đội hoặc là một vài gia tộc có truyền thống tu luyện cũng thích đến võ quán Cực Hạn tiến hành kiểm tra.
"Thí nghiệm quyền lực." Tổng giáo quan ra lệnh.
"Vâng "
Tráng sĩ râu quai nón liền tiến lên một bước, lập tức trợn trừng hai mắt. Tay trái che trước mặt, quả đấm tay phải vẽ một đường vòng cung nện xuống đầu đo. Đầu đo khẽ rung, trên màn hình máy đo lực đấm lập tức hiện lên con số —— '986kg' .
"Đạt, người tiếp theo, La Phong." Tổng giáo quan lại tiện tay đưa chứng minh thư của người thứ hai quét qua đầu đọc. Khi nhìn thông tin nhân thân lưu lại trên màn hình thì không khỏi kinh ngạc nói: "A, mười tám tuổi? Lão Giang, đây là khu Nghi An của lão sao. Chà, bây giờ lại mọc đâu ra một tiểu tử tài năng như vậy"
"Ha ha." Giáo quan Giang Niên đứng bên không khỏi vui sướng cười đắc ý.
"Không có thực lực thì khó nói lắm" Trong hơn mười người Võ giả bên cạnh thì có một lão giả rất mập mạp chế nhạo cười nói: "Nói không chừng là tới lúc gặp chuyện thì lại không có thực lực."
Giáo quan Giang Niên liếc liếc mắt: "Sao vậy, ghen tị à? Khu Bắc Bưu các lão không có được thiên tài như vậy sao. La Phong, cho mọi người nhìn thấy thực lực đệ tử khu Nghi An chúng ta"
"Vâng, giáo quan" La Phong tiến lên một bước đáp lớn rồi sau đó đi thẳng đến máy đo lực đấm.