21-05-2011, 06:00 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Ôn Nhu NhâÌt Äao
TaÌc giả : Ôn ThuÌ£y An
ChÆ°Æ¡ng 6 – Má»™t ly rượu, ba mạng ngÆ°á»i
NgÆ°á»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tàng Thư Viện
Ôn Nhu háºn.
Từ trÆ°á»›c đến giá» nà ng chÆ°a từng gặp má»™t nam tá» nà o nhÆ° váºy, không há» tôn trá»ng nà ng, không há» xem trá»ng nà ng, tháºm chà có thể nói là không để nà ng và o mắt.
Nà ng cảm thấy rất ủy khuất.
Nà ng thấy dáng vẻ của đối phÆ°Æ¡ng bình thản ung dung, lông mà y sáng sủa, hà o hiệp tá»± cao, lại cà ng háºn thấu xÆ°Æ¡ng.
Bạch Sầu Phi lên tiếng:
- Cho dù kẻ đó là ai thì vẫn là má»™t nhân váºt không thể khinh thÆ°á»ng.
Triệu Thiết Lãnh nhìn Vương Tiểu Thạch nói:
- Xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là má»™t nhân váºt không thể khinh thÆ°á»ng. Äi theo ta, ta sẽ trá»ng dụng ngÆ°Æ¡i.
Vương Tiểu Thạch ôn hòa nói:
- NgÆ°Æ¡i khinh thÆ°á»ng ta cÅ©ng tốt, xem trá»ng ta cÅ©ng được, dù sao Ä‘á»u không quan trá»ng. Ta chÃnh là ta, ta sẽ không vì ngÆ°Æ¡i xem trá»ng mà thấy mình quan trá»ng, cÅ©ng sẽ không vì ngÆ°Æ¡i xem thÆ°á»ng mà tá»± khinh rẻ mình. Äấu tranh giữa Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng Kim Phong Tế VÅ© lâu, ai thắng ai thua ta cÅ©ng không quan tâm. Ta chỉ muốn biết má»™t việc.
Hắn chỉnh sắc mặt há»i:
- Có phải vì để phá hủy danh dá»± của Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng, cho nên ngÆ°Æ¡i cố ý mượn những kẻ giang hồ tạp kỹ, gánh hát và thÆ°Æ¡ng nhân nà y là m những chuyện thÆ°Æ¡ng thiên hại lý?
Triệu Thiết Lãnh nói:
- Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng muốn duy trì quy mô lá»›n nhÆ° váºy, nuôi sống nhiá»u thủ hạ nhÆ° váºy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải có những vụ buôn bán ngầm, chuyện nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, vốn không cần ta phải thêm và o. NhÆ°ng Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng tại Hồ Bắc quả tháºt rất có thanh danh, thế lá»±c lá»›n mạnh, nhiá»u võ lâm hảo hán quên mình phục vụ. Ta không dùng kế nà y, là m sao có thể khiến cho tuần phủ đại nhân vốn cấu kết vá»›i Lôi Tổn đổi cá», quay sang kết giao vá»›i Tô công tá», thanh trừ thế lá»±c của Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng. Huynh muá»™i há» Lệ, há» Äinh và Cố Hà n Lâm vốn không phải là kẻ tốt là nh gì, lại thêm chuyện lần nà y khiến cho toà n quân bị diệt, thế lá»±c của Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng tại vùng Hồ Bắc nà y sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ bị nhổ táºn gốc.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhÃu mà y nói:
- Những ngÆ°á»i đó đúng là đã tin lầm ngÆ°Æ¡i.
Chỉ thấy Lệ Äan và Lệ Tiêu Hồng nằm trên đất tá» vẻ giáºn dữ.
Triệu Thiết Lãnh cÆ°á»i lạnh nói:
- NgÆ°á»i tin lầm ta chÃnh là Lôi Tổn tổng Ä‘Æ°á»ng chủ, những kẻ nà y chỉ là uổng mạng mà thôi.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Nữ nhân nà y vẫn còn có chút nhân tÃnh, tá»™i không đáng chết.
Lệ Tiêu Hồng mặc dù bị khống chế huyệt đạo, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi trừng mắt mắng:
- Há» Triệu kia! Ta mặc kệ ngÆ°Æ¡i là há» Tiết hay là há» Triệu, ngÆ°Æ¡i là m những chuyện thất tÃn bá»™i nghÄ©a nà y, ta có thà nh quá»· cÅ©ng sẽ không tha cho ngÆ°Æ¡i!
Lệ Äan lại quát má»™t tiếng:
- Muá»™i tá»!
Sau đó y nhẹ giá»ng cầu khẩn:
- Triệu Ä‘Æ°á»ng chủ, xin ngà i giÆ¡ cao đánh khẽ, tha cho mạng chó của huynh muá»™i ta! Vá» sau chúng ta sẽ là m trâu là m ngá»±a, tùy ý cho ngà i sai khiến, quyết không sinh hai lòng.
Triệu Thiết Lãnh nói:
- Là m trâu là m ngá»±a à ? Trong Diêm La Ä‘iện cÅ©ng có chức vụ nà y, xuống đó là m cÅ©ng váºy thôi.
Lệ Äan vẫn năn nỉ:
- Triệu Ä‘Æ°á»ng chủ! Chuyện đêm nay ta nhất định sẽ không tiết lá»™ ná»a câu, nếu nhÆ° nói ra đảm bảo há» Lệ ta sẽ bị thiên lôi trừng phạt, không được chết tá» tế.
Triệu Thiết Lãnh nói:
- Ngươi vốn đã không chết tỠtế được.
Lệ Tiêu Hồng cả giáºn nói:
- Chết thì chết, cầu xin là m gì!
Lệ Äan cuống quÃt quát lên:
- Muá»™i tá», nếu ngÆ°Æ¡i còn nói lung tung đắc tá»™i vá»›i Triệu Ä‘Æ°á»ng chủ, ta sẽ không để ý đến ngÆ°Æ¡i nữa.
Lệ Tiêu Hồng lớn tiếng nói:
- Ca, huynh đúng là hết hy vá»ng rồi! Chẳng lẽ huynh nghÄ© đêm nay hai ta còn có thể sống hay sao?
Triệu Thiết Lãnh cÆ°á»i nói:
- Lệ Tiêu Hồng, ngÆ°Æ¡i lá»›n giá»ng là muốn gây ồn à o cho má»i ngÆ°á»i biết chuyện phải không? Äáng tiếc, trong nhà trá» nà y từ trên xuống dÆ°á»›i Ä‘á»u là ngÆ°á»i của ta, những kẻ khác đã bị giết sạch rồi.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Cái gì, ngay cả những ngÆ°á»i tà n táºt kia ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giết rồi?
Triệu Thiết Lãnh cÆ°á»i ha hả nói:
- Chuyện nà y thì không có. Những kẻ đó là dùng để ná»™p cho quan lÄ©nh công, cÅ©ng là chứng cứ phạm tá»™i của Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lúc nà y má»›i thở phà o, há»i:
- Trong ngăn tủ có một cái hòm, trong hòm là con trai một của Văn tuần phủ phải không?
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i đáp:
- Äây là phần mở đầu của ván cá» mà Tiết Tây Thần đã xếp đặt. Không có nó, Văn tuần phủ và đám cẩu quan chÆ°a chắc đã thay lòng đổi dạ. Còn nếu nhÆ° ngay cả công tá» của Văn thanh thiên mà Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng dám Ä‘á»™ng đến, tá»± nhiên sẽ thà nh kẻ địch.
Triệu Thiết Lãnh Ä‘i đến, vÆ°Æ¡n hai tay phá tan chiếc tủ gá»—, kéo ra má»™t cái hòm. Y hạ cổ tay vặn má»™t cái, ổ khóa láºp tức bị bẻ Ä‘i, sau đó tung má»™t cÆ°á»›c mở hòm ra.
Má»™t đứa trẻ mặt mà y thanh tú, mÅ©i nhá» phong phanh Ä‘ang nằm co lại trong hòm, giống nhÆ° chìm trong má»™ng không thể tỉnh lại. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vừa nhìn liá»n biết đứa trẻ nà y đã bị đánh thuốc mê, trên ngÆ°á»i không có gì khác thÆ°á»ng, có lẽ còn chÆ°a bị hạ Ä‘á»™c thủ. Äồng thá»i hắn cÅ©ng hiểu được vì sao trong tủ tối Ä‘en lại có tiếng hÃt thở cháºm rãi Ä‘á»u đặn nhÆ° váºy.
Triệu Thiết Lãnh cà ng tỠra phóng khoáng:
- Lần nà y đám Văn đại nhân và Luyện tổng binh nhất định sẽ rất hà i lòng.
Bạch Sầu Phi nói:
- Chắc hẳn Tô công tỠcũng rất hà i lòng đối với ngà i.
Triệu Thiết Lãnh cÆ°á»i nói:
- Tháºt ra tất cả Ä‘á»u nhá» Bạch huynh trợ giúp. Ta còn có má»™t chuyện lá»›n, phải là m xong má»›i xem là đại công cáo thà nh.
Ôn Nhu không nhịn được nói:
- Nói báºy, đại sÆ° huynh không phải là ngÆ°á»i nhÆ° thế, huynh ấy sẽ không bảo ngÆ°Æ¡i là m những chuyện nhÆ° váºy!
Triệu Thiết Lãnh không để ý đến nà ng, quay đầu nhìn huynh muội hỠLệ trên mặt đất, sau đó quay sang Vương Tiểu Thạch nói:
- NgÆ°Æ¡i hãy suy nghÄ© lại! Ta dá»n dẹp hai ngÆ°á»i bá»n chúng, sau đó sẽ nghe tin tốt của ngÆ°Æ¡i.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Không cần phải suy nghĩ.
Triệu Thiết Lãnh nhÃu mà y:
- Há»?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ta đã quyết định rồi.
Khuôn mặt Triệu Thiết Lãnh liá»n giãn ra:
- Cuối cùng thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng thức thá»i, rất có tiá»n đồ.
Dứt lá»i liá»n Ä‘i vá» phÃa Lệ Tiêu Hồng.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lách ngang má»™t bÆ°á»›c, chắn ở trÆ°á»›c ngÆ°á»i Lệ Tiêu Hồng, nói rõ rà ng từng chữ:
- Hôm nay ngÆ°á»i chết đã quá nhiá»u, ta không muốn thấy thêm ngÆ°á»i chết nữa. Huống hồ nữ nhân nà y cÅ©ng không đáng chết.
Triệu Thiết Lãnh hai mắt lóe sáng, nói một cách mỉa mai:
- Ả ta không đáng chết à ? Cả Ä‘á»i ả ta là m nhiá»u việc ác, vốn là tá»™i ác chồng chất. NgÆ°Æ¡i muốn là m há»™ hoa sứ giả sao?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Vừa rồi quyết định của ta chÃnh là : hôm nay quyết không để cho ngÆ°Æ¡i giết thêm ngÆ°á»i.
Triệu Thiết Lãnh lui má»™t bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a mắt nhìn VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch, gáºt đầu ba lần liên tục nói:
- Äược, được, được!
Vương Tiểu Thạch vẫn đối mặt với Triệu Thiết Lãnh, nhưng con ngươi thì lại liếc sang Bạch Sầu Phi, nói:
- Bạch huynh, huynh giúp bên nà o?
Bạch Sầu Phi khoanh tay lui lại bảy bước, nói:
- Äêm nay là lần thứ hai ta và ngÆ°Æ¡i gặp mặt. Ta cÅ©ng chỉ gặp Triệu Ä‘Æ°á»ng chủ bốn lần, buôn bán vá»›i y cÅ©ng đã xong. NgÆ°Æ¡i và y Ä‘á»u là bằng hữu của ta, ta sẽ không giúp ai cả.
Ôn Nhu chợt nhảy đến bên canh VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch, oán giáºn nói:
- Ta giúp ngươi…
Ôn Nhu còn chÆ°a dứt lá»i, Triệu Thiết Lãnh đã sấn đến, tung má»™t cÆ°á»›c quét ngã nà ng.
Ôn Nhu vừa ngã xuống, song quyá»n của Triệu Thiết Lãnh đã đến trÆ°á»›c mặt và ngá»±c VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch đã không còn tránh kịp.
Triệu Thiết Lãnh biết mình lại sắp giết thêm má»™t ngÆ°á»i.
Trong mắt y, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch đã là má»™t ngÆ°á»i chết.
Y cũng không sợ Tô công tỠtrách cứ.
Bởi vì những chuyện mà y đã là m, cá»™ng thêm hà nh Ä‘á»™ng sau nà y, đó Ä‘á»u là công lao rất lá»›n. Tô công tá» luôn luôn thưởng phạt rõ rà ng. Là m cho sÆ° muá»™i của Tô công tá» ngã, đó chỉ là chuyện cá»n con, sẽ không bị bất cứ háºu quả nà o. Y cÅ©ng chÆ°a từng có ý muốn giết nà ng.
Thân chà y còn cảm thấy hơi tiếc nuối.
Vương Tiểu Thạch là một nhân tà i, y nhìn ra được.
Nếu là nhân tà i mà y không thể sỠdụng, không bằng trước tiên đưa hắn và o trong quan tà i.
Y chỠnghe tiếng xương gãy của Vương Tiểu Thạch.
Tiếng xÆ°Æ¡ng mặt vỡ và tiếng xÆ°Æ¡ng ngá»±c vỡ không giống nhau. Tiếng xÆ°Æ¡ng mặt khá rõ, còn tiếng xÆ°Æ¡ng ngá»±c khá trầm, nếu so sánh thì tiếng xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n gãy vẫn giòn hÆ¡n má»™t chút.
Có Ä‘iá»u xÆ°Æ¡ng mặt gãy thì cà ng kÃch thÃch.
Triệu Thiết Lãnh đã đánh nát xÆ°Æ¡ng ngá»±c của rất nhiá»u ngÆ°á»i, cho nên y thÃch đánh và o mặt kẻ địch hÆ¡n.
Giống nhÆ° khi y đánh và o mặt Hoắc Äổng.
Äáºp nát xÆ°Æ¡ng mặt của má»™t ngÆ°á»i đã cùng y và o sinh ra tá», tÆ°Æ¡ng giao nhiá»u năm, trÆ°á»›c khi chết còn hiện lên vẻ nghi hoặc không dám tin, đối vá»›i Triệu Thiết Lãnh là chuyện vô cùng kÃch thÃch và khoái trá.
Y quả nhiên nghe được tiếng xương gãy.
Không phải xÆ°Æ¡ng mặt, cÅ©ng không phải xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n, mà là xÆ°Æ¡ng cổ tay.
Là âm thanh do cổ tay trái của y phát ra.
Giòn giã dễ nghe.
Tay phải của Vương Tiểu Thạch vẫn đặt trên thân kiếm.
Vá» kiếm cổ xÆ°a và tao nhã, nhìn không thấy thân kiếm. Chuôi kiếm dà i bằng má»™t phần ba thân kiếm, khảm những viên ngá»c tròn, hÆ¡i cong má»™t chút. Äầu cạnh có dạng lưỡi Ä‘ao, phát ra má»™t vệt sáng nhạt nhÆ° ngá»c bÃch. Thoạt nhìn giống nhÆ° má»™t thanh Ä‘ao và má»™t thanh kiếm nối liá»n vá»›i nhau.
Thế nhưng Vương Tiểu Thạch chưa hỠrút kiếm.
Hắn cũng không né tránh.
Bà n tay trái của hắn nhanh nhÆ° chá»›p chuẩn xác chặt và o trên cổ tay trái của Triệu Thiết Lãnh, “bặc†má»™t tiếng, cổ tay kia liá»n má»m nhÅ©n rÅ© xuống.
Năm ngón tay của Vương Tiểu Thạch co lại, giơ lên chặn đứng nắm tay phải của Triệu Thiết Lãnh.
Triệu Thiết Lãnh đột nhiên thu tay lại.
Y hung hăng trừng mắt nhìn Vương Tiểu Thạch.
Sau đó y dùng tay phải đỡ lấy tay trái, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, cÅ©ng không quay đầu lại.
Tiếng vỗ tay vang lên.
Là tiếng vỗ tay của Bạch Sầu Phi.
- Võ công giá»i!
Bạch Sầu Phi chân thà nh nói:
- Ta biết võ công của ngươi cao, nhưng không ngỠngươi có thể không động đến kiếm mà là m hắn bị thương. Ta còn tưởng rằng có thể từ kiếm pháp của ngươi dò xét được sư môn. Vừa rồi ngươi có ý để lại cho hắn một cái cổ tay, nếu không thì hắn chỉ còn một đôi chân để chạy trốn mà thôi.
Ôn Nhu nghe không hiểu.
Bởi vì nà ng không thấy rõ lắm.
Tráºn chiến vừa rồi diá»…n ra trong nháy mắt, tháºt sá»± quá nhanh.
- Tháºt ra ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy đối vá»›i Triệu Thiết Lãnh chỉ có lợi.
Bạch Sầu Phi nói:
- Nếu nhÆ° hắn không có chuyện gì, ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°á»i khôn khéo nhÆ° Lôi tổng Ä‘Æ°á»ng chủ sẽ không sinh nghi sao? Chuyện nà y cà ng khiến cho hắn thuáºn lợi lÄ©nh công hÆ¡n.
- NgÆ°á»i thâm trầm giống nhÆ° hắn, cho dù ta không đả thÆ°Æ¡ng, hắn cÅ©ng sẽ lo liệu ổn thá»a.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Chỉ là ta không thÃch hắn vì đạt được mục Ä‘Ãch mà giết quá nhiá»u ngÆ°á»i, gây quá nhiá»u nghiệp chÆ°á»›ng, cho nên muốn giáo huấn hắn má»™t chút.
- Äêm nay kẻ giết ngÆ°á»i nhiá»u nhất là ta chứ không phải hắn.
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- NhÆ° váºy đủ cho ngÆ°Æ¡i báºn rá»™n cả Ä‘á»i rồi.
Vương Tiểu Thạch nhún vai nói:
- Ta còn trẻ, ta không quan tâm.
Ôn Nhu dùng đôi mắt như nước mùa thu nhìn Bạch Sầu Phi, lại nhìn sang Vương Tiểu Thạch, bỗng nhiên nói:
- Quái nhân, quái nhân, một nhà quái nhân, một chỗ quái nhân, một cặp quái nhân.
Bạch Sầu Phi hất mà y há»i:
- Ôn cô nương sao lại đến cái nơi quái nhân nà y?
Ôn Nhu cho rằng Bạch Sầu Phi Ä‘ang há»i nà ng má»™t cách nghiêm túc, Ä‘iá»u đó Ãt ra cÅ©ng khiến cho nà ng có cảm giác được coi trá»ng, liá»n liếm liếm đôi môi Ä‘á» má»ng, đôi má hồng ẩn hiện, nói:
- SÆ° phụ và cha mẹ ta muốn ta đến kinh thà nh giúp sÆ° huynh. Ta trên Ä‘Æ°á»ng dạo chÆ¡i, tình cá» nghe nói nÆ¡i nà y có ngÆ°á»i bắt cóc trẻ con, ngay cả con cái của mấy viên đại quan cÅ©ng mất tÃch, vất vả lắm má»›i tra được đầu mối, mai phục trên nóc nhà , sau đó…
Bạch Sầu Phi trêu ghẹo:
- Sau đó bị ngÆ°á»i ta lôi cổ xuống.
Ôn Nhu chống tay lên chiếc eo nhá» nhắn, trừng mắt giáºn dữ nói:
- Hừ, lôi cổ ta xuống à ? Bản cô nương nếu là …
Vương Tiểu Thạch đột nhiên kêu lên:
- Cẩn tháºn…
Chỉ nghe má»™t tiếng “vùâ€, song cá»a sổ kêu lên lách cách.
Ôn Nhu chỉ cảm thấy trên đầu mát lạnh, má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy bổ đến. Trong lúc vá»™i và ng nà ng cÅ©ng quên sạch hết chiêu thức, luống cuống Ä‘Ã nh ra bảy tám chiêu. NgÆ°á»i ná» dùng má»™t tay kéo nà ng xuống, nằm sấp trên mặt đất.
Ãnh nến bá»—ng nhiên vụt tắt.
Tại khoảnh khắc trÆ°á»›c khi ánh nến vụt tắt, má»™t ngÆ°á»i khác đã quát khẽ bay lên nóc nhà .
Ãnh trăng mà u bạc ngã vá» phÃa tây, vừa vặn chiếu xuống lá»— hổng trên mái ngói, trong phòng không đến ná»—i hoà n toà n tối Ä‘en.
Ôn Nhu không biết đã xảy ra chuyện gì.
NgÆ°á»i ná» vẫn đè lên ngÆ°á»i nà ng.
HÆ¡i thở mãnh liệt của nam tá» truyá»n đến.
Ôn Nhu vốn Ä‘ang giãy dụa, muốn chá»i ầm lên, lúc nà y bá»—ng nhiên cÅ©ng hiểu chuyện yên tÄ©nh lại.
NgÆ°á»i trên nóc nhà giống nhÆ° má»™t tráºn khói nhẹ lÆ°á»›t xuống.
Ôn Nhu cảm thấy thân pháp của ngÆ°á»i nà y so vá»›i âm hồn còn nhẹ hÆ¡n.
NgÆ°á»i đè lên nà ng cÅ©ng đứng dáºy.
Vừa rồi nà ng cảm thấy giống nhÆ° bị má»™t ngá»n núi đè lên, lúc nà y má»›i được giải thoát.
Nà ng ngÆ¡ ngác đứng dáºy. NgÆ°á»i áo trắng nhÆ° âm hồn kia đã đốt sáng ngá»n nến.
Äêm nay ánh nến trong phòng đã tắt ba lần.
Lần đầu tiên là Ôn Nhu từ trá»i hạ xuống, ánh Ä‘ao lÆ°á»›t qua ánh nến, đứng trong vòng vây của má»i ngÆ°á»i.
Lần thứ hai là biến Ä‘á»™ng xảy ra, Triệu Thiết Lãnh và Bạch Sầu Phi gần nhÆ° đã giết hết ngÆ°á»i trong phòng, còn xuất hiện má»™t VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch.
Äây là lần thứ ba nến tắt.
Khi ánh nến sáng lên, cảnh tượng sẽ như thế nà o?
Ôn Nhu bá»—ng nhiên cảm thấy, má»—i lần ánh nến lại sáng Ä‘á»u giống nhÆ° vén lên mà n đêm dà y dặc, dùng đôi tay má»m mại đánh thức chÃnh mình.
Ãnh nến má» mịt lắc lÆ°, cÅ©ng giống nhÆ° ánh ban mai đánh thức bình minh.
Một cái ly.
Vương Tiểu Thạch đang nhìn một cái ly.
Cái ly cÅ©ng không có kỳ lạ, nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ là hoà n chỉnh hay vỡ vụn.
Nhưng cái ly nà y lại cắm và o trong cột nhà .
Miệng ly đã hoà n toà n ghim và o trong cá»™t, chỉ có đáy ly vẫn lá»™ ra má»™t Ä‘oạn nhá» không đến ná»a phần.
Cái ly nà y cÅ©ng không có gì đặc biệt, cÅ©ng là m bằng sứ trắng khảm hoa xanh, là loại ly mà ngÆ°á»i thÆ°á»ng hay dùng.
Cái ly là m bằng sứ, vốn là váºt dá»… vỡ. NhÆ°ng cái ly nà y nà y lại hoà n toà n cắm và o trong gá»—, không há» có má»™t vết rạn nà o.
Nếu có chá»— kì lạ thì đó là ven mép ly vẫn còn dÃnh mấy sợi tóc mà u Ä‘en, má»™t mảnh vải trắng nhá», còn có má»™t chút vết máu. Ôn Nhu bá»—ng nhiên trở nên thông minh.
Nà ng rốt cuộc đã hiểu rõ.
NgÆ°á»i đẩy ngã nà ng là Bạch Sầu Phi vẫn luôn há» hững.
NgÆ°á»i bay lên nóc nhà tìm địch là VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch có vẻ hÆ¡i ngá» nghệch kia.
Nà ng bất giác vuốt vuốt tóc mai, lại thấy Bạch Sầu Phi giống nhÆ° chẳng có việc gì há»i:
- NgÆ°á»i đâu?
Vương Tiểu Thạch vẫn nhìn chăm chú và o cái ly:
- Äi rồi.
Bạch Sầu Phi lại há»i:
- LÃ ai?
Lông mà y của Vương Tiểu Thạch vẫn chưa hỠgiãn ra:
- Ta chỉ thấy bóng ngÆ°á»i lóe lên, hÆ¡i cao và gầy má»™t chút, nhìn không rõ, Ä‘uổi không kịp.
Lần nà y đến phiên Bạch Sầu Phi sững sốt. Vá»›i khinh công của VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch mà còn Ä‘uổi không kịp, xem ra võ công của kẻ địch quả tháºt không tầm thÆ°á»ng.
Ôn Nhu nhìn má»™t bên mặt Bạch Sầu Phi, chỉ thấy phần mÅ©i đầy đặn, viá»n mắt hõm sâu, xÆ°Æ¡ng mà y nhô cao, tá»±a nhÆ° má»™t khuôn mặt được nặn ra, nhÆ°ng dáng vẻ của hắn lại giống nhÆ° hoà n toà n không để ý.
Ôn Nhu cà ng háºn.
NhÆ°ng cho dù nà ng có háºn đến đâu, cÅ©ng hiểu được má»™t việc, đó là có ngÆ°á»i ám toán bá»n há».
Sợi tóc nÆ¡i mép ly chÃnh là của mình.
Mảnh và i trắng kia là một góc khăn trên đầu Bạch Sầu Phi.
Trên mi trái của Vương Tiểu Thạch có một vệt máu nhỠđỠtươi.
NgÆ°á»i kia dùng má»™t cái ly uống rượu ra tay ám toán, lại có thể từ má»™t góc Ä‘á»™ nhÆ° váºy dá»± định má»™t lần ám sát ba đại cao thủ.
Ôn Nhu đương nhiên cũng xem mình là cao thủ.
NhÆ°ng cho dù nà ng đánh giá mình cao tá»›i đâu, lần nà y cÅ©ng không dám coi thÆ°á»ng kẻ địch, bởi vì chỉ cần má»™t cái ly nho nhá», thiếu chút nữa đã lấy mạng ba ngÆ°á»i ở đây.
Bạch Sầu Phi lẩm bẩm:
- Hay cho một cái ly.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch dùng ngón tay chạm và o đáy ly, nhẹ nhà ng giống nhÆ° sợ thức tỉnh má»™t ngÆ°á»i mà mình yêu mến:
- NgÆ°á»i dùng ly là m ám khÃ, chẳng biết liệu có thể cÅ©ng giá»i thÆ°Æ¡ng pháp hay không?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vừa nói ra, Bạch Sầu Phi liá»n giáºt mình:
- Chẳng lẽ là hắn?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu đồng thá»i há»i:
- Ai?
Bạch Sầu Phi vội nói:
- Má»™t ngÆ°á»i.
Vương Tiểu Thạch quẹt vết máu trên mi, nhìn một chút, sau đó đưa và o miệng mút mút, đột nhiên vui vẻ nói:
- Ai da!
Lần nà y đến phiên Bạch Sầu Phi và Ôn Nhu cùng há»i:
- Sao thế?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Máu của ta tháºt ngá»t.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng cÆ°á»i nói:
- Ngươi đi mà nói với dơi và nữ quỷ hút máu ấy!
Ôn Nhu ngầm giáºn nói:
- Có phải ngươi muốn ám chỉ ta là nữ quỷ hút máu?
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Váºy chẳng phải ta Ä‘ang tá»± mắng mình là dÆ¡i mắt mù hay sao?
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u nở nụ cÆ°á»i.
Trong tiếng cÆ°á»i, vẻ mặt Bạch Sầu Phi vẫn không thay đổi, Ä‘á»™t nhiên lên tiếng:
- Lại có ngÆ°á»i đến rồi.
Vương Tiểu Thạch nói tiếp:
- Lần nà y cÅ©ng không phải má»™t ngÆ°á»i.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
22-11-2011, 03:58 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
ChÆ°Æ¡ng 7: NgÆ°á»i trong má»™ng
NgÆ°á»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Ôn Nhu vừa nghe, mà y liá»…u liá»n dá»±ng lên, lại muốn rút Ä‘ao.
Bạch Sầu Phi vội nói:
- Lần nà y là ngÆ°á»i của quan nha.
Ôn Nhu ngẩn ngÆ°á»i, phản ứng đầu tiên chÃnh là há»i:
- Äến bắt chúng ta sao?
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Cô đã phạm pháp sao?
Ôn Nhu lại ngẩn ra:
- Là đến bắt các ngÆ°á»i à ?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch giải thÃch:
- Äây chắc là do Triệu Thiết Lãnh đã an bà i từ trÆ°á»›c. Có Ä‘iá»u đám nha sai quan binh nà y đến, nÆ¡i nà y không thể ở lại được nữa.
Bạch Sầu Phi nói:
- Cho nên chạy vẫn là thượng sách.
Chợt nghe tiếng chó sủa, tiếng vó ngá»±a cùng vá»›i tiếng ngÆ°á»i huyên náo, lần nà y ngay cả Ôn Nhu cÅ©ng nghe thấy rõ rà ng.
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Lúc nà y không chạy còn đợi khi nà o?
Ba ngÆ°á»i nhìn nhau má»™t cái. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhảy lên khá»i mái nhà bị phá. Ôn Nhu lao ra ngoà i cá»a sổ. Bạch Sầu Phi lại lÆ°á»›t ra ngoà i cá»a chÃnh. Ngay lúc nà y, Bạch Sầu Phi Ä‘á»™t nhiên dùng ngón tay búng má»™t phát và o đáy ly rượu.
Y vá»a búng tay, ly rượu láºp tức vỡ thà nh hai ná»a.
Trong hai mảnh sứ vỡ nà y có má»™t mảnh bắn vá» phÃa Lệ Äan, còn má»™t mảnh bay vá» phÃa Lệ Tiêu Hồng, thế bắn rất mạnh nhanh nhÆ° ánh chá»›p.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lúc nà y đã nhảy lên nóc nhà , chợt nghe tiếng gió, thân hình liá»n trầm xuống rÆ¡i đến chá»— huynh muá»™i há» Lệ Ä‘ang nằm sấp, vẫn giữ tÆ° thế đầu dÆ°á»›i chân trên, quÆ¡ tay má»™t cái bắt được má»™t mảnh sứ vỡ.
Má»™t mảnh khác lại rÃt lên bắn thẳng đến, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch không kịp phản ứng, tay áo còn bị mảnh sứ vỡ cắt rách má»™t Ä‘Æ°á»ng, sau đó ghim và o trán của Lệ Äan.
Lệ Äan kêu lên má»™t tiếng, láºp tức tắt thở.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhịn không được trong lòng giáºn dữ:
- Vì sao ngÆ°Æ¡i phải Ä‘uổi táºn giết tuyệt nhÆ° váºy?
Bạch Sầu Phi khoan thai nói:
- Lòng dạ của ngÆ°Æ¡i quá má»m yếu.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nghe xong cà ng giáºn hÆ¡n:
- Äây không phải là vấn Ä‘á» lòng dạ má»m yếu hay không, mà là không cần thiết thì việc gì phải giết ngÆ°á»i?
Bạch Sầu Phi vẫn ung dung như cũ:
- Tha cho bất cứ kẻ nà o ở đây, ngà y sau chuyện nà y truyá»n ra ngoà i, Lôi Tổn và Tô Má»™ng Chẩm Ä‘á»u sẽ không bá» qua cho chúng ta. NgÆ°Æ¡i nghÄ© xem má»m yếu nhÆ° váºy có đáng hay không?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vẫn háºm há»±c.
Chợt nghe Ôn Nhu ở bên ngoà i kêu lên:
- Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i là m gì trong đó, còn không ra à ?
Bạch Sầu Phi dÆ°á»ng nhÆ° không muốn tiếp tục xung Ä‘á»™t vá»›i VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch, chỉ nói:
- Cô ta ở bên ngoà i hô to gá»i nhá» nhÆ° váºy, chắc muốn kéo hết bá»™ khoái cả thà nh đến đây thì má»›i vừa lòng.
Lệ Tiêu Hồng cố sức ngầng đầu lên, đôi mắt lóe lên vẻ háºn thù.
Bạch Sầu Phi phất phất tay, nói:
- Thôi được, ta sẽ không giết nữ nhân nà y, hi vá»ng cô ta sẽ không là m uổng công ngÆ°Æ¡i đã ra tay cứu giúp.
Dứt lá»i liá»n phi thân ra ngoà i.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhìn sang Lệ Tiêu Hồng, lại nhìn những xác chết nằm ngổn ngang, thở dà i má»™t tiếng. Lúc nà y tiếng ngÆ°á»i la ngá»±a hà ầm Ä© đã đến gần, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch để lại má»™t câu:
- Cô không nên là m chuyện thương thiên hại lý nữa.
Hắn đá má»™t cái hóa giải huyệt đạo bị phong bế của Lệ Tiêu Hồng, sau đó phi thân ra ngoà i cá»a sổ.
Ba bóng ngÆ°á»i lao nhanh dÆ°á»›i ánh trăng,.
NgÆ°á»i mặc đồ trắng là VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch. Quần áo của hắn giản dị, mà u sắc nhu hòa nhÆ° mà u của ánh trăng.
NgÆ°á»i mặc đồ gấm là Bạch Sầu Phi. Vải vóc trên ngÆ°á»i y cao quý hoa lệ, lÆ°á»›t Ä‘i dÆ°á»›i ánh trăng cà ng là m nổi báºt sá»± hà o hoa phú quý.
NgÆ°á»i mặc đồ Ä‘á» thẫm là Ôn Nhu. Bá»™ đồ bó Ä‘á» thẫm ven rìa có thêu những con bÆ°á»›m và ng thanh tú, tấm che mà u hoa hồng dán trên vai má»m, cặp mắt long lanh, đôi hạt châu sáng ngá»i rÅ© xuống dÆ°á»›i và nh tai, là m xao Ä‘á»™ng cánh hoa trắng dán và o trên tai khi sáng khi tối, cá»™ng thêm đôi lông mà y minh mẫn thanh tú.
Vương Tiểu Thạch nhịn không được quay sang nhìn nà ng.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng nhìn nà ng, bên khóe miệng dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t nét cÆ°á»i ngạo nghá»….
Ôn Nhu biết bá»n há» lén nhìn nà ng.
Cho dù võ công của nà ng không cao bằng hai ngÆ°á»i bá»n há», nhÆ°ng vá» chuyện phân biệt “có ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn mình hay khôngâ€, nà ng tá»± tin là vô địch.
VỠđiểm nà y nam nhân có vẻ ngu ngốc hơn so với nữ nhân.
Ôn Nhu rất cao hứng, ánh mắt ngáºm cÆ°á»i của nà ng cố ý chỉ nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, mặt ngẩng lên, lông mà y cau lại, cố gắng hÃt và o tháºt sâu sau đó từ từ thở ra. Là m nhÆ° váºy có thể khiến cho khuôn mặt thanh tú, vẻ đẹp u sầu ẩn chứa sầu trong nụ cÆ°á»i, cùng vá»›i vóc dáng cao gầy và tÆ° thái xinh đẹp của nà ng cà ng trở nên nổi báºt. Äiểm nà y rất quan trá»ng. Ôn Nhu luôn chê mÅ©i mình không được cao lắm, dáng vẻ dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không được trang nghiêm lắm, hÆ¡n nữa nà ng cảm thấy tay chân mình đầy đặn, nhÆ°ng bá»™ ngá»±c trưởng thà nh lại không thể so vá»›i đám chị dâu hay dì.
Nà ng biết hai nam tỠđồng hà nh nà y không nhịn được muốn nhìn nà ng, trong lòng đắc ý, bÆ°á»›c chân cÅ©ng lÆ°u loát hÆ¡n. Vừa rồi nà ng Ä‘uổi theo hai nam tá» nà y rất vất vả, hiện giá» lại giống nhÆ° hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘ang Ä‘uổi theo nà ng váºy.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên nà ng không phát giác ra hai nam tá» nà y cố ý cháºm lại để đợi nà ng, cho dù có biết nà ng cÅ©ng sẽ không thừa nháºn.
Má»›i vừa lÆ°á»›t ra khá»i nhà trá», tại khu rừng bên cạnh há» gặp phải má»™t thi thể, đó là má»™t trong những ngÆ°á»i của Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng canh gác bên ngoà i bị Triệu Thiết lãnh giết chết. Ôn Nhu nhất thá»i vô ý giẫm phải thi thể, liá»n kêu lên má»™t tiếng, láºp tức những mÅ©i tên, ánh lá»a và tiếng thét Ä‘á»u chuyển sang hÆ°á»›ng nà y. Nếu không nhá» Bạch Sầu Phi và VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch má»—i ngÆ°á»i má»™t bên cắp lấy Ôn Nhu, liên tiếp nhún ngÆ°á»i mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám cái, rất có thể bá»n hỠđã chạm trán vá»›i quan binh rồi.
Ôn Nhu bị kéo đi, không dám kêu tiếng nà o, nhưng vẫn mạnh miệng:
- Sợ cái gì chứ? Ta không có giết ngÆ°á»i, cÅ©ng không có phóng há»a, nếu bá»n há» Ä‘uổi đến ta còn muốn đòi phần thưởng nữa kìa.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi Ä‘á»u mặc kệ, vẫn dìu nà ng lÆ°á»›t Ä‘i.
Lúc nà y quan binh đã ở xa, ba ngÆ°á»i má»›i từ từ cháºm lại.
Ôn Nhu vuốt vuốt mái tóc mây. Nà ng biết cái tư thế nà y của mình rất dịu dà ng đáng yêu.
Bạch Sầu Phi chợt há»i:
- Bên tóc mai của cô có phải là nguyệt quế hoa?
Ôn Nhu sỠlên tóc mai, chỉnh lại nguyệt quế hoa một chút, liếc Bạch Sầu Phi nói:
- Äúng thì sao?
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i má»™t tiếng, quay sang VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nói:
- Ta nói mà , quả nhiên là nguyệt quế hoa.
Vương Tiểu Thạch không rõ lắm:
- Nguyệt quế hoa là gì?
Bạch Sầu Phi tự đắc nói:
- Lần trÆ°á»›c Nguyệt Tiên và Loan Há»· cÅ©ng Ä‘eo cái nà y trên đầu. Ta có há»i qua, nhÆ°ng mấy cô gái nhá» kia Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i không trả lá»i. Bây giá» há»i má»›i biết được là nguyệt quế hoa.
Vương Tiểu Thạch vẫn không rõ ý của Bạch Sầu Phi:
- Nguyệt Tiên và Loan Hỷ là ai?
- Äúng rồi.
Bạch Sầu Phi nói:
- Ở mấy chá»— nhÆ° Nghênh Xuân hiên, Phượng HÆ°Æ¡ng các trên sông Tần Hoà i, các kỹ nữ lá»›n nhá» mÆ°á»i ngÆ°á»i thì có đến bảy tám ngÆ°á»i trên đầu Ä‘á»u Ä‘eo món đồ chÆ¡i vừa rẻ lại thịnh hà nh nà y, không ngá»â€¦
Lá»i còn chÆ°a dứt, Ôn Nhu đã bÄ©u môi, lÆ°á»›t lên phÃa trÆ°á»›c VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi, để lại phÃa sau má»™t là n gió thÆ¡m.
Bạch Sầu Phi nháy mắt vá»›i VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch, cÆ°á»i cÆ°á»i.
Vương Tiểu Thạch lắc lắc đầu.
Bạch Sầu Phi há»i:
- Ngươi muốn lên đến nơi nà o?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch trả lá»i:
- Kinh thà nh.
Bạch Sầu Phi lại há»i:
- Äến đó là m gì?
Vương Tiểu Thạch đáp:
- Tìm váºn may.
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i:
- NgÆ°Æ¡i có bằng hữu hay thân thÃch gì ở đó không?
Vương Tiểu Thạch đáp:
- Không có.
Bạch Sầu Phi lại cÆ°á»i há»i:
- Ngươi muốn đến kinh thà nh để là m gì? Muốn phát tà i hay muốn nổi danh?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ta cÅ©ng không biết. Ta có bản lÄ©nh, cÅ©ng có chà lá»›n, không thể cứ sống uổng cả Ä‘á»i nhÆ° váºy.
Hắn ngẫm nghĩ lại bổ sung:
- Có Ä‘á»u nếu nhÆ° phải sống đạm bạc, váºy thì cÅ©ng không sao.
Bạch Sầu Phi nói:
- NgÆ°Æ¡i có biết không, trên Ä‘á»i nà y có rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng giống ngÆ°Æ¡i, có chà nhÆ°ng vẫn phải sầu não cả Ä‘á»i.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch không láºp tức trả lá»i, tháºt lâu má»›i nói:
- Ta vẫn muốn thỠmột phen.
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Váºy thì tốt.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch há»i lại:
- Thế còn ngươi?
Bạch Sầu Phi nói:
- Ta à ? Ta thì sao chứ?
Vương Tiểu Thạch nghiêm túc nói:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng có bản lÄ©nh cao cÆ°á»ng. NgÆ°Æ¡i định Ä‘i đâu và là m gì?
- Ta vá»›i ngÆ°Æ¡i cùng Ä‘Æ°á»ng, cùng lý tưởng.
Trong vẻ uể oải của Bạch Sầu Phi vẫn ẩn chứa sự cao ngạo:
- Ta cÅ©ng đến kinh thà nh tìm váºn may. Vì ta không muốn kiếm cÆ¡m dÆ°á»›i thế lá»±c của phân Ä‘Æ°á»ng chủ bên ngoà i Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng, cho nên má»›i là m má»™t vụ để kiếm ngân lượng, sau đó đến kinh thà nh má»™t lần xem thá» có chá»— nà o chứa chấp được không.
Y dừng một chút mới nói:
- NgÆ°á»i muốn thể hiện mình nhất định phải đứng ở nÆ¡i có ánh sáng. Hoa tÆ°Æ¡i trong bóng tối thì cÅ©ng không bằng má»™t ngá»n lá»a nhá» nhoi.
Vương Tiểu Thạch vui vẻ nói:
- Váºy chúng ta có thể cùng Ä‘i, trên Ä‘Æ°á»ng không lo tịch mịch rồi.
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Ngươi đương nhiên là không lo tịch mịch, chỉ e lúc ngươi gặp khó khăn thì ta sẽ bay đi mất.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lại tưởng tháºt:
- á»’, tháºt váºy sao?
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Không phải tên ta là Bạch Sầu Phi sao? Nếu nhÆ° tên ta là Bạch Ngạ Phi,váºy thì sẽ bay mất lúc ngÆ°Æ¡i đói bụng.
Lúc nà y VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch má»›i biết mình quá nghiêm túc, liá»n nói:
- NgÆ°Æ¡i có bay mất ta cÅ©ng sẽ không trách ngÆ°Æ¡i. Có Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i không thể lại gạt ta, giống nhÆ° vừa rồi nói là không giết ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại…
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Chuyện đã qua đừng nhắc lại nữa.
Vương Tiểu Thạch nhìn kỹ đối phương, nhịn không được nói:
- Lúc ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i lên quả tháºt không có vẻ ngạo mạn khó gần.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng không ngá» VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lại Ä‘á»™t nhiên nói nhÆ° váºy, liá»n đáp lá»i:
- Nếu ai đó cả ngà y Ä‘á»u cÆ°á»i, muốn cao ngạo cÅ©ng là m không nổi.
Bá»—ng nhiên má»™t tráºn gió kéo đến, Ôn Nhu vá»›i đôi má lúm đồng tiá»n trên mặt nhÆ° má»™t đóa hồng lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c mặt bá»n há», cÆ°á»i nói:
- Hai nam nhân nói chuyện gì mà thì thầm thân máºt nhÆ° váºy?
Nà ng thấy hai tên nà y không chịu đến nháºn lá»—i vá»›i mình, lại không muốn má»™t mình ở vùng đồng ná»™i dÆ°á»›i ánh trăng, vì váºy quyết định dùng tấm lòng quảng đại tha thứ cho bá»n hắn. Nà ng lại há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i Ä‘oán xem bản cô nÆ°Æ¡ng muốn tá»›i nÆ¡i nà o? Äoán được sẽ má»i các ngÆ°Æ¡i ăn kẹo.
Nà ng quay sang Vương Tiểu Thạch:
- Ngươi nói trước đi!
Vương Tiểu Thạch đà nh phải đáp:
- Mông Cổ.
Ôn Nhu Ä‘Ã nh há»i Bạch Sầu Phi:
- Äến phiên ngÆ°Æ¡i!
Bạch Sầu Phi ngẫm nghÄ© má»™t cách nghiêm túc, sau đó trả lá»i:
- Nghênh Xuân hiên bên sông Tần Hoà i.
Bá»n hỠđúng là đi đến bá» sông, nhÆ°ng không phải sông Tần Hoà i mà là dòng Hán Thủy cuồn cuá»™n.
Bá»n há» phải ngồi thuyá»n Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng thủy, sau đó lại lên Ä‘Æ°á»ng bá»™ thẳng đến kinh thà nh, lá»™ trình nà y Ãt nhất cÅ©ng phải mất mÆ°á»i ngà y ná»a tháng.
Ba ngÆ°á»i kết bạn cùng Ä‘i, đến chiá»u hôm sau thì tá»›i bến đò phÃa nam. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bá»n há» cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói, trêu đùa lẫn nhau, đã trở nên thân cáºn hÆ¡n nhiá»u. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu cảm thấy Bạch Sầu Phi tháºt ra cÅ©ng không phải cao ngạo khó gần, nhÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng rất cao tay, có khi vì đạt được mục Ä‘Ãch mà không từ thủ Ä‘oạn, tháºm chà lục thân không nháºn. Bạch Sầu Phi và VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch thì cảm thấy Ôn Nhu ngây thÆ¡ hồn nhiên, hà nh Ä‘á»™ng không suy nghÄ©, nhÆ°ng tÃnh tình thiện lÆ°Æ¡ng, hiếu kỳ, hÆ¡n nữa còn rất bÆ°á»›ng bỉnh. Ôn Nhu và Bạch Sầu Phi lại cảm thấy VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch tháºt thà chân thà nh, có sao cÅ©ng được, nhÆ°ng khi nghiêm túc thì lại rất đáng sợ, vô cùng cố chấp. Ba ngÆ°á»i bất giác hiểu nhau hÆ¡n rất nhiá»u.
NhÆ°ng có má»™t cảm giác, ba ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy chỉ hiểu rõ đối phÆ°Æ¡ng má»™t phần, còn má»™t phần lại khó tìm ra, giống nhÆ° phÃa sau của mặt trăng khó có thể quan sát được.
Rốt cuộc đó là gì?
Là thiện hay là ác?
Trong Ä‘á»i có và i bằng hữu, có thể vì hứng thú hợp nhau, thá»i thế Ä‘Æ°a đẩy nên kết là m tri giao. NhÆ°ng và o thá»i khắc quan trá»ng, tÃnh tình tháºt sá»± của đối phÆ°Æ¡ng lại có thể là m ngÆ°á»i ra kinh ngạc, có thể là m ngÆ°á»i ta hoà i nghi, có thể là m ngÆ°á»i ta không thể nà o tiếp nháºn.
Nói không chừng đây má»›i chÃnh là bản tÃnh tháºt sá»± của bá»n há».
Trên Ä‘Æ°á»ng hoa lá»±u nhÆ° lá»a Ä‘á», hòe liá»…u thà nh bóng râm, núi xa nÆ°á»›c gần dà y đặc nhÆ° sÆ°Æ¡ng khói.
Khi đến bến đò, bá»n há» liá»n thuê má»™t chiếc thuyá»n, chuẩn bị sáng mai lên Ä‘Æ°á»ng. Bạch Sầu Phi nói:
- Chúng ta Ä‘i Ä‘Æ°á»ng thủy thì thong thả hÆ¡n má»™t chút, dù sao cÅ©ng không vá»™i. Thông lệ khi Ä‘i thuyá»n là : thuáºn gió thì Ä‘i, ngược gió thì dừng. Còn nhÆ° không có gió, nhìn sông uống trăng cÅ©ng rất là sảng khoái.
Ôn Nhu lại nói:
- Bản cô nương không tán thà nh.
Bạch Sầu Phi nói:
- Váºy má»i cô Ä‘i Ä‘Æ°á»ng bá»™, chúng ta Ä‘i Ä‘Æ°á»ng thủy.
Ôn Nhu giáºn dữ, hạt châu nhá» khảm và o khuyên tai và ng Ä‘ung Ä‘Æ°a bên dÆ°á»›i tai, chiếc vòng và ng trên cổ tay cÅ©ng kêu leng keng:
- Bạch Sầu Phi, ngÆ°Æ¡i nói váºy là ý gì?
Vương Tiểu Thạch vội nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng sợ trên giÆ°á»ng không tiện sao?
Hắn vốn định giúp Ôn Nhu tìm lá»i giải thÃch, nhÆ°ng trong lòng nôn nóng, chữ “thuyá»n†(chuán) lại nói nhầm thà nh chữ “giÆ°á»ng†(chuáng), chuyện nà y cà ng gây há»a thêm.
Ôn Nhu khá»±ng ngÆ°á»i, giáºn dữ chỉ tay nói:
- Äám chết tiệt mồm mép các ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i đừng có đắc ý, bản cô nÆ°Æ¡ng sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết tay!
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Bạch Sầu Phi thÆ°á»ng trêu chá»c nà ng, nà ng cho rằng câu nói vừa rồi của VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÅ©ng nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa còn liá»u lÄ©nh hÆ¡n.
Vương Tiểu Thạch cà ng quýnh lên, bắt đầu cà lăm:
- Ôn cô nÆ°Æ¡ng, ta không không không phải phải phải có có ý nà y… ta, ta là muốn cùng cùng vá»›i cô trên trên giÆ°á»ng…
Chữ “giÆ°á»ng†nà y vốn là chữ “trÆ°á»ng†(cháng - yuán cháng có nghÄ©a là “giảng hoà â€), VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch trong lòng hoảng hốt lại nói sai. Äến lúc nà y Ôn Nhu giáºn tháºt, cho rằng đối phÆ°Æ¡ng chiếm tiện nghi ra mặt, cổ tay trắng liá»n vung lên tát cho VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch má»™t cái giòn giã.
Lẽ ra với võ công của Vương Tiểu Thạch, không có lý gì không tránh được.
Nhưng Vương Tiểu Thạch lại tránh không được.
Hắn bị một cái tát nà y khiến cho ngẩn ra một hồi.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng không ngăn cản, chỉ cÆ°á»i ha hả.
Ôn Nhu hất mái tóc Ä‘en, xoay ngÆ°á»i nhảy lên bá», lẩm bẩm nói:
- Các ngươi không có ai tốt cả, toà n khi dễ ta.
Vương Tiểu Thạch muốn lên bỠđuổi theo nhưng Bạch Sầu Phi lại ngăn cản:
- Äừng nóng! Cô ta bá» Ä‘i không có chá»— náo nhiệt, cÅ©ng sẽ trở vá» thôi.
Vương Tiểu Thạch cảm thấy trên mặt vẫn còn nóng rát:
- Cô ấy… cô ấy hiểu lầm ta rồi. Ta là m sao có thể nói những lá»i khinh bạc nhÆ° váºy?
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i nói:
- Cho dù có nói thì đã sao? Cô ta xinh đẹp đáng yêu nhÆ° váºy, không muốn lên giÆ°á»ng thì má»›i không phải là nam nhân.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vẫn rất ấm ức, cả buổi má»›i nói được ra lá»i:
- NhÆ°ng mà … ta quả tháºt không nói những những lá»i đó.
- Nói ra cũng có sao.
Bạch Sầu Phi ung dung nói:
- Cô ta nổi tÃnh tiểu thÆ° cÅ©ng chẳng có gì ghê gá»›m. Thế nà o? Không lẽ ngÆ°Æ¡i chỉ nói chÆ¡i chứ chẳng tháºt sá»± là m gì, cô ta đã ra tay đánh ngÆ°á»i còn chÆ°a đủ nữa sao? Yên tâm! Yên tâm! Äến đêm không có chá»— ngủ trá» cô ta sẽ trở vá» thôi.
Vương Tiểu Thạch cảm thấy hơi ủy khuất, nhìn dòng sông ngơ ngác nói:
- Hi vá»ng cô ấy không rá»i khá»i là tốt rồi.
Bạch Sầu Phi từ bên cạnh quan sát Vương Tiểu Thạch, trong lòng như có suy nghĩ, nói:
- Không có đâu…
Äá»™t nhiên y im bặt, dùng khuá»·u tay thúc và o vai VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch ngẩn ra. Chợt nghe Bạch Sầu Phi thấp giá»ng nói má»™t cách nghiêm túc:
- Nhìn kìa!
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhìn vá» phÃa xa, trông thấy má»™t đám tỳ nữ vú em các loại Ä‘ang vây quanh má»™t cô gái mặc y phục mà u xanh lá, bÆ°á»›c lên má»™t chiếc thuyá»n hoa mỹ gần đó.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch chỉ thoáng nhìn, Ä‘á»™t nhiên tất cả má»i ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u biến mất. Hắn chỉ nhìn thấy má»™t mỹ nhân mặc y phục mà u xanh nhạt, dáng vẻ thÆ°á»›t tha bÆ°á»›c lên thuyá»n. Từ xa xa chỉ loáng thoáng nhìn thấy cô gái kia mặt mà y thanh tú, mếm mại yêu kiá»u, má»—i cá» Ä‘á»™ng là má»™t tÆ° thái khác nhau. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vừa nhìn thoáng qua, trong lòng đã cảm thấy xốn xang, lại nhìn sà ng dÆ°Æ¡ng liá»…u khói má», núi xanh nhÆ° tranh vẽ, khắp nÆ¡i Ä‘á»u thấy cảnh phong tình.
Những tay chèo trên chiếc thuyá»n kia đã bắt đầu chống thuyá»n ra sông, Ä‘i đến Ä‘Æ°á»ng đê tránh gió, tìm má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh Ä‘áºu lại. Bảy tám đại hán trên thuyá»n không ngừng thét to, liên tục vung mái chèo.
Bạch Sầu Phi nói:
- Có nhìn thấy không?
Vương Tiểu Thạch lẩm bẩm:
- Không ngá» thế gian nà y lại có nhiá»u cô gái xinh đẹp nhÆ° váºy, Ôn nữ hiệp là má»™t, cô gái nà y là má»™t… A!
Nói đến đây, hắn mới nhớ mình hơi thất thố.
Bạch Sầu Phi buồn cÆ°á»i nói:
- Hà , ngÆ°Æ¡i nhìn cái gì váºy? Chỉ thấy tuyệt đại giai nhân, không thấy…
Giá»ng nói của y trầm xuống, thần thái lại bắt đầu kiêu ngạo:
- Ta thấy chiếc thuyá»n kia có Ä‘iểm không bình thÆ°á»ng.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch giáºt mình, trong lòng bắt đầu hÆ¡i lo lắng cho cô gái yếu Ä‘uối kia:
- Thế nà o?
Giá»ng Ä‘iệu của hắn lại hÆ¡i chút không tin, nghi ngá» Bạch Sầu Phi cố ý là m ra vẻ quan trá»ng.
Cặp mắt Bạch Sầu Phi nhÆ° chim Æ°ng nhìn chằm chằm và o chiếc thuyá»n Ä‘áºu ở phÃa xa, ánh mắt giống nhÆ° hai lưỡi dao sắc bén có thể cắt và ng phá đá:
- Hầu hết những ngÆ°á»i chèo thuyá»n và i năm trên sông, mái chèo hạ xuống Ä‘á»u không là m bắn bá»t nÆ°á»›c lên, tay cầm chèo còn phải biết mượn sức nÆ°á»›c. Vá»›i loại thuyá»n quan nà y, thÆ°á»ng chỉ có những ngÆ°á»i lão luyện má»›i dám nháºn thuyá»n. Vừa rồi ta nhìn những tay chèo thuyá»n đó, thứ nhất là hai mắt sáng ngá»i hữu thần, cánh tay đầy cÆ¡ bắp, tÆ° thế trầm ổn, thoạt nhìn đã biết là ngÆ°á»i có võ công; thứ hai là đám ngÆ°á»i nà y không biết mượn sức nÆ°á»›c, hạ chèo là m bá»t nÆ°á»›c bắn lên cao, rõ rà ng là những kẻ má»›i và o nghá»; ba là da của bá»n há» quá trắng, so vá»›i những kẻ Ä‘i thuyá»n dầm mÆ°a dãi nắng hoà n toà n khác biệt; hÆ¡n nữa bá»n há» còn thÆ°á»ng liếc nhìn nhau, lại Ä‘áºu thuyá»n tại má»™t nÆ¡i hoang vắng, nhất định là có mÆ°u đồ.
Y nói từng chữ từng câu:
- Xem ra, đêm nay, thuyá»n nà y sẽ gặp phải tai Æ°Æ¡ng.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch còn Ä‘ang nghÄ© vá» cô gái xinh đẹp tao nhã kia, không nhịn được há»i:
- Chúng ta có nên qua cảnh báo không…
Ãnh mắt Bạch Sầu Phi dần dần trở nên giống nhÆ° má»™t con sói hoang Ä‘ang rình mồi trong núi sâu, nói má»™t cách hùng hồn:
- Không.
Tà i sản của CÆ°á»ng Thuần Khiết
Chữ ký của CÆ°á»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 03:59 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
ChÆ°Æ¡ng 8: NgÆ°á»i đẹp trên sông.
NgÆ°á»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hán Thủy tÄ©nh mịch, yên ả nhÆ° gÆ°Æ¡ng. Bóng thuyá»n, bóng núi, bóng đèn, bóng cây phản chiếu dÆ°á»›i lòng sông.
NhÆ°ng không có bóng ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i hầu hết đã ngủ rồi, chỉ còn và i ngá»n đèn nhá» thê lÆ°Æ¡ng treo cao trên lầu.
Äèn Ä‘uốc hai bên bá» sông toát lên vẻ cô Ä‘Æ¡n lạnh lẽo. Ôn Nhu vẫn không trở vá».
Xa xa có ngÆ°á»i quăng lÆ°á»›i, lặng lẽ nhÆ° tiếng thở nhẹ nhà ng khi Ä‘ang ngủ.
Trên lầu có ngÆ°á»i thổi sáo, là m bạn vá»›i trăng, cô quạnh nhìn dòng sông.
Ôn Nhu, Ôn Nhu, cô đã đi đâu?
Vương Tiểu Thạch hơi lo lắng.
“Chúng ta cần phải nhẫn nại.†– Và o lúc nhá nhem tối, Bạch Sầu Phi đã nói vá»›i hắn nhÆ° váºy: “Ta thấy khách trên thuyá»n nà y cÅ©ng có lai lịch, không phải bình thÆ°á»ng. Äêm nay đám chèo thuyá»n giả trang nà y nhất định sẽ Ä‘á»™ng thủ. Chúng ta quan sát má»™t chút rồi hãy ra tay. Nói không chừng mục tiêu của những tên hèn hạ nà y không chỉ là chiếc thuyá»n đó, biết đâu còn nhắm đến những thuyá»n lân cáºn nhÆ° chúng ta.â€
Bạch Sầu Phi chủ trương chỠđợi.
Vương Tiểu Thạch lăn qua lăn lại, cũng không biết đang nghĩ gì, trong lòng luôn cảnh giác, thủy chung không thể chìm và o giấc ngủ.
Xa xa vang lên tiếng mõ canh đầu.
Bá»—ng nhiên, mạn thuyá»n hÆ¡i trầm xuống.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch biết cao thủ đã đến, liá»n xoay ngÆ°á»i báºt dáºy.
Má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t nhanh qua cá»a sổ.
Hai tay VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch liá»n phá tan song cá»a, má»™t tay nắm chặt cổ ngÆ°á»i tá»›i, má»™t tay vÆ°Æ¡n vá» phÃa sau đầu đổi phÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i ná» kêu lên má»™t tiếng, muốn giãy dụa nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch đã giữ chặt y.
NÆ¡i tay VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch chỉ cảm thấy má»m mại ôn nhu, còn có hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của xá» nữ. Cánh tay đụng phải ngá»±c ngÆ°á»i kia, trong lòng liá»n run lên, khuá»·u tay bất giác lá»ng ra. NgÆ°á»i ná» giáºn giữ quát lên:
- Buông tay ra! Äồ chết bầm, mau bá» tay ra!
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vừa nghe liá»n giáºt mình, vá»™i và ng buông tay, nói:
- Sao lại là cô?
Cô gái kia xoay ngÆ°á»i lại, mái tóc Ä‘en vốn cá»™t chặt xõa ra, khuôn mặt vừa vui vừa giáºn khẽ cau lại nhÆ° má»™t đóa hải Ä‘Æ°á»ng tÃm. Äây không phải Ôn Nhu thì là ai?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, còn Ôn Nhu thì lại giống nhÆ° sắp khóc, giáºm chân tát cho hắn má»™t cái.
Lần nà y Vương Tiểu Thạch cũng không tránh được.
Äây là lần thứ hai hắn bị Ôn Nhu tát.
Ôn Nhu thấy dáng vẻ ngây ngốc của hắn, nhịn không được phì cÆ°á»i.
Cảnh đêm bên sông nhÆ° say lòng. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhìn nụ cÆ°á»i phong tình của nà ng đến ngây dại. Ôn Nhu hình nhÆ° cÅ©ng phát giác ra, mặt bắt đầu nóng lên, may mà dÆ°á»›i ánh trăng không nhìn thấy được sắc mặt của nà ng, nhÆ°ng má»™t cô gái xinh đẹp thẹn thùng lại cà ng rung Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i nhất thá»i ngẩn ra bên cạnh khoang thuyá»n, Ä‘á»u nhìn xuống mÅ©i chân của mình. Xa xa có tiếng kéo lÆ°á»›i, loáng thoáng còn có thể phân biệt được tiếng cá nhảy khi lÆ°á»›i rá»i khá»i nÆ°á»›c.
Äúng lúc nà y, trên dòng sông không sóng, an bình nhÆ° má»™ng bá»—ng vang lên má»™t tiếng kêu thảm.
Chuyện đầu tiên VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch là m chÃnh là tìm Bạch Sầu Phi.
Bạch Sầu Phi không có trên thuyá»n.
- Há»ng rồi!
Ôn Nhu vá»™i há»i:
- Chuyện gì?
Trên chiếc thuyá»n lá»›n hoa lệ kia đã vang lên tiếng chiến đấu.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Không có thá»i gian nữa. Chúng ta hãy Ä‘i trÆ°á»›c rồi nói sau!
Hắn và Ôn Nhu cÅ©ng không giá»i bÆ¡i lá»™i, Ä‘Ã nh phải từ thuyá»n nhảy lên bá», lại từ bỠđê vòng qua sau đó nhảy lên thuyá»n lá»›n.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu lÆ°á»›t đến gần thuyá»n lá»›n, chợt thấy trên thuyá»n có má»™t ngÆ°á»i bay ra, kêu lên má»™t tiếng rÆ¡i và o trong nÆ°á»›c, sau đó không còn nổi lên. Hai ngÆ°á»i Ä‘ang muốn lÆ°á»›t và o thuyá»n lá»›n, bá»—ng nhiên lại thấy má»™t ngÆ°á»i bị đá bay ra, quá» quạng ngã và o lòng sông, dÆ°á»ng nhÆ° còn giãy dụa trong nÆ°á»›c má»™t chút, sau đó im lìm không tiếng Ä‘á»™ng.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu vừa lên khoang thuyá»n, lại thấy má»™t ngÆ°á»i bay ra. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch Ä‘Æ°a má»™t tay đón lấy, trông thấy ngÆ°á»i nỠăn mặc nhÆ° thuyá»n phu, giữa đôi lông mà y có má»™t vệt tÃm Ä‘en, ngÅ© quan trà n máu đã tắt thở.
Ôn Nhu cất bÆ°á»›c và o khoang thuyá»n.
Má»™t ngÆ°á»i từ trÆ°á»›c mặt lao ra, gần nhÆ° đâm sầm và o nà ng.
Ôn Nhu láºp tức rút Ä‘ao.
NgÆ°á»i ná» vung má»™t tay đè chặt chuôi Ä‘ao của nà ng.
Tay của Ôn Nhu đang đặt trên chuôi đao.
NgÆ°á»i ná» lại chụp lấy tay nà ng.
Ôn Nhu cảm giác được hÆ¡i thở mãnh liệt của nam tá», khà tức nà y nà ng cÅ©ng không xa lạ gì.
Chợt nghe ngÆ°á»i ná» trầm giá»ng nói:
- Cô không được rút Ä‘ao. Hiện giá» ta đã nổi sát tÃnh, sợ rằng sẽ không nhịn được.
Lúc ngÆ°á»i ná» nói chuyện thì tay kia vẫn Ä‘ang giữ chặt má»™t ngÆ°á»i khác, lúc nà y y vung tay má»™t cái ném ngÆ°á»i bị bắt kia ra ba trượng. Ãnh trăng nhoáng qua, trông thấy đó lại là má»™t hán tỠăn mặc theo kiểu thuyá»n phu, “à o†má»™t tiếng rÆ¡i và o trong dòng sông. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lúc nà y cÅ©ng đã nhảy lên khoang thuyá»n.
Hắn phát giác có má»™t ngÆ°á»i dán chặt và o Ôn Nhu.
Hắn láºp tức muốn ra tay.
Hắn cÅ©ng không biết vì sao còn chÆ°a phân rõ là địch hay bạn đã muốn hạ sát đối phÆ°Æ¡ng. Äây là chuyện chÆ°a há» có từ khi hắn xuất đạo đến nay.
Hắn còn chÆ°a xuất chiêu, ngÆ°á»i nỠđã lên tiếng:
- Ngươi cũng tới rồi, tốt lắm.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nháºn ra giá»ng nói của ngÆ°á»i ná».
Bạch Sầu Phi.
Hắn đột nhiên cảm thấy vừa đau lòng vừa vui mừng.
Trong khoang thuyá»n lúc nà y có và i chiếc đèn dầu được thắp lên.
Má»™t ngÆ°á»i cầm đèn bÆ°á»›c ra.
Má»™t chiếc đèn sa che gió mà u ngá»c lÆ°u ly.
Bà n tay dÆ°á»›i đèn má»m mại nhÆ° cánh hoa lan. Má»™t tay nà ng cầm đèn, má»™t tay che ngá»n lá»a. DÆ°á»›i ánh đèn và ng dịu Ä‘ung Ä‘Æ°a chiếu rá»i, tÆ° thái tuyệt thế đó cà ng khắc sâu và o lòng khó thể quên.
Vương Tiểu Thạch đưa mắt nhìn, trông thấy một cô gái xinh đẹp tóc mây tung bay, ánh mắt như nước mùa thu, có một vẻ dịu dà ng đặc biệt, lại có một vẻ tiêu hồn.
Phần áo nÆ¡i cổ vai nà ng rá»i ra, lại khoác cẩm bà o của Bạch Sầu Phi, thấp thoáng hiện lên chiếc áo má»ng mà u xanh nhạt. Äôi mắt của nà ng so vá»›i đèn còn sáng hÆ¡n, tá»±a nhÆ° má»™t hồ nÆ°á»›c sâu xao Ä‘á»™ng giấc má»™ng của lòng ngÆ°á»i. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch chỉ nhìn má»™t cái đã cảm thấy mình nhÆ° Ä‘ang trong má»™ng, mÆ¡ thấy ngÆ°á»i trong má»™ng, khi tỉnh dáºy thì lại phát hiện không cần nằm má»™ng nữa, hóa ra đó không phải là má»™ng mà tháºt sá»± má»™t cô gái ôn nhu xinh đẹp nhÆ° váºy Ä‘ang cầm đèn đánh thức mình.
Ôn Nhu nhìn thấy cô gái nà y, dÆ°á»›i ánh đèn chiếu rá»i lại có má»™t vẻ dịu dà ng giống nhÆ° tên của mình. Lúc còn nhá» nà ng đã từng mÆ¡, sau nà y mình sẽ là má»™t tiểu thÆ° khuê các lá ngá»c cà nh và ng khiến ngÆ°á»i ta yêu thÃch. NhÆ°ng nà ng cà ng lá»›n lên, cà ng xinh đẹp thanh tú thì lại tÃnh tình lại cà ng cứng cá»i, cà ng bÆ°á»›c Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng tiêu diêu tá»± tại của các anh hùng hiệp khách. Nhìn cô gái trÆ°á»›c mắt, nà ng lại cảm thấy đó là má»™t bản thân khác của mình, nhÆ°ng đã sá»›m má»—i ngÆ°á»i má»—i ngả rồi. Cô ấy là cô ấy, mình là mình, chỉ có trong giấc má»™ng tiếc nuối má»›i có thể gặp được nhau. Ôn Nhu má»›i gặp cô gái nà y, liá»n cảm thấy mình là ban ngà y, còn đối phÆ°Æ¡ng má»›i đúng là đêm tối.
Vì váºy, Ôn Nhu, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và cô gái kia Ä‘á»u cất tiếng há»i:
- Các ngÆ°á»i là …
Sau đó ba ngÆ°á»i bá»n há» không hẹn mà cùng nhìn vá» phÃa Bạch Sầu Phi.
Bạch Sầu Phi nhún vai nói:
- Ta cũng không biết.
Y chỉ và o má»™t tên thuyá»n phu bị khống chế huyệt đạo nằm trên đất, trong tay vẫn còn cầm Ä‘ao:
- Có lẽ hắn sẽ nói cho chúng ta biết.
Cục diện đã bị Bạch Sầu Phi khống chế.
Ban đầu y cùng VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch ở trên thuyá»n, chỉ đợi có biến Ä‘á»™ng sẽ láºp tức ra tay.
Có Ä‘iá»u chiếc thuyá»n kia vẫn không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Tiếng mõ canh đầu vừa vang lên, Bạch Sầu Phi chợt nhá»› tá»›i má»™t chuyện, láºp tức giáºt mình: “Không hay rồi! Trên thuyá»n không có Ä‘á»™ng tÄ©nh không có nghÄ©a là bên trong không xảy ra chuyện. Äám ngÆ°á»i có mÆ°u đồ kia vốn là lẻn và o thuyá»n, hÆ¡n nữa lại là ngÆ°á»i từng trải, nếu nhÆ° có ác ý thì tuyệt đối có thể ra tay mà không kinh Ä‘á»™ng đến cà nh cây ngá»n cá».â€
Bạch Sầu Phi cÅ©ng không gá»i VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch, láºp tức lÆ°á»›t lên bá», lại từ trên bá» nhảy lên thuyá»n lá»›n. Y vừa và o khoang thuyá»n liá»n ngá»i được mùi máu tÆ°Æ¡i nồng Ä‘áºm, trong lòng trầm xuống, quả nhiên phát hiện và i tên nô bá»™c toà n thân đẫm máu, đúng là bị ngÆ°á»i sát hại khi còn Ä‘ang mÆ¡.
Bạch Sầu Phi thầm háºn mình đến cháºm má»™t bÆ°á»›c, lại nghe trong khoang có má»™t giá»ng nữ trong trẻo nhÆ° băng tuyết vang lên:
- NgÆ°á»i mà các ngÆ°Æ¡i muốn hại là ta, giết ngÆ°á»i vô tá»™i thì còn gì là anh hùng hảo hán?
Chợt nghe má»™t giá»ng nói trầm trầm cÆ°á»i cợt cất lên:
- Chúng ta không phải là anh hùng, cÅ©ng không muốn là m ra vẻ anh hùng. Mệnh lệnh của Thất Thánh là chặn giết ngÆ°Æ¡i, có Ä‘iá»u nếu ngÆ°Æ¡i biết nghe lá»i, có thể chỉ bảo ngÆ°Æ¡i mua vui chứ không bắt ngÆ°Æ¡i chết.
Chỉ nghe cô gái kia hừ lạnh má»™t tiếng, sau đó là những tiếng ồn à o thô tục của đám ngÆ°á»i kia, cùng vá»›i và i tiếng kêu hoảng sợ.
Bạch Sầu Phi cúi gần đến trÆ°á»›c cá»a sổ nhìn và o, trông thấy bên trong có sáu bảy đại hán Ä‘ang vây quanh ba bốn cô gái, cÆ°á»i đùa cợt nhã. Trong đó có má»™t cô gái mặc áo rá»™ng bằng sa má»ng mà u xanh nhạt, lá»™ ra má»™t góc áo lót viá»n hoa mà u xanh sẫm sát ngÆ°á»i, bá»™ ngá»±c lá»™ ra má»™t ná»a, là n da nõn nà , mịn mà ng sáng bóng, xinh đẹp Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i khiến bá»n đại hán Ä‘á»u nhìn trợn mắt. NhÆ°ng nà ng chỉ nhếch môi cÆ°á»i, dù khi Ä‘ang ngủ gặp phải biến cố lá»›n, khuôn mặt vẫn toát ra vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị không há» sợ hãi.
Chỉ nghe má»™t gã đại hán cÆ°á»i hì hì nói:
- Thất Thánh sá»›m đã ngầm theo dõi há» Triệu kia của “Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ngâ€. Há» Triệu mấy ngà y nay Ä‘á»u bám lấy ngÆ°Æ¡i, không biết là có chủ ý quái quá»· gì. Chẳng biết ma xui quá»· khiến thế nà o mà hắn lại chạy trối chết nhÆ° bị ma Ä‘uổi váºy. Nói cách khác, đêm nay việc thay phiên nhau vui vẻ vá»›i ngÆ°Æ¡i vốn còn không tá»›i phiên chúng ta, nhÆ°ng hiện giá» thì lại rất tiện. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng mong có ngÆ°á»i tá»›i cứu ngÆ°Æ¡i… mấy tên vô dụng mà ngÆ°Æ¡i Ä‘em theo Ä‘á»u đã trúng phải thuốc mê mà chúng ta thêm và o cÆ¡m tối, tất cả Ä‘á»u ngủ nhÆ° heo, giúp cho ta không cần tốn nhiá»u sức để Ä‘Æ°a chúng đến Tây Thiên.
Cô gái kia cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng:
- Mê Thiên Thất Thánh danh lừng thiên hạ, không ngá» huynh đệ dÆ°á»›i tay hắn lại là m những chuyện bỉ ổi vô liêm sÄ© nhÆ° váºy.
Má»™t ngÆ°á»i kêu lên quái gở, nói:
- Ai da! Các ngÆ°á»i xem kìa, con nhóc nà y miệng lưỡi tháºt sắc bén, lại còn mắng chúng ta .
Má»™t ngÆ°á»i khác lại nói vá»›i giá»ng khó nghe:
- Äại tiểu thÆ°! Chúng ta cÅ©ng biết trên thuyá»n của ngÆ°Æ¡i có và i nhân váºt bản lÄ©nh, trên giang hồ cÅ©ng có tiếng tăm, nhÆ°ng chúng ta là so đầu óc chứ không so sức lá»±c. NgÆ°Æ¡i đã lên phải thuyá»n tặc, váºy thì đừng trách tặc gian.
Một tên đạo tặc nóng ruột kêu lên:
- Giả lão đại! Con ả nà y ta cà ng nhìn cà ng thÃch, tháºt sá»± là trong lòng ngứa ngáy, tay cÅ©ng ngứa, toà n thân Ä‘á»u ngứa. Huynh để cho cho ta lên trÆ°á»›c, ta sẽ nhá»› kỹ ân đức của huynh.
Lại có má»™t ngÆ°á»i nói vá»›i giá»ng khà n khà n:
- NgÆ°Æ¡i thì vai vế gì? Kiếp sau má»›i đến phiên ngÆ°Æ¡i. Hay là Giả lão đại lên trÆ°á»›c, chúng ta dá»±a theo bối pháºn từng ngÆ°á»i theo sau.
Hán tỠnóng ruột kia gà o lên:
- Váºy sao được? Con ả nà y nhìn yếu nhÆ° cá»ng bún, giá»i lắm thì chỉ tiếp được và i ngÆ°á»i, sao đến phiên ta nổi? Rõ rà ng là muốn gạt lão tá». Nếu vừa rồi lúc “khai trÆ°Æ¡ngâ€, lão tá» cứ cho má»—i ngÆ°á»i má»™t Ä‘ao, không để ngÆ°á»i sau thì giỠđã không có chuyện của chúng ta nữa rồi.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i vang. Má»™t ngÆ°á»i nói:
- Không có cách nà o, ai bảo ngươi là lão út?
Má»™t ngÆ°á»i khác nói:
- Gạt ngÆ°Æ¡i thì sao? Chừa má»™t phần cho ngÆ°Æ¡i vui vẻ, ngÆ°Æ¡i đã giống nhÆ° trên Ä‘Æ°á»ng nhặt được má»™t cục nguyên bảo lá»›n rồi. Nếu không có dÆ°, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể ôm lấy mà sÆ°á»›ng má»™t mình.
Còn có má»™t ngÆ°á»i nói:
- Chuyện nà y không thể được. Con ả nà y cà ng nhìn cà ng thấy đẹp, và ng bạc châu báu ta không muốn, chỉ muốn ả ta thôi.
Tên còn lại đỠnghị:
- Không bằng chúng ta hãy bốc thăm, ai rút được thì Ä‘á»™c chiếm. Má»™t miếng đùi gà , tám tên ăn mà y, má»—i ngÆ°á»i má»™t ngụm thì chẳng còn gì... không bằng để cho từng ngÆ°á»i tìm váºn may, nhÆ° váºy là công bằnh nhất.
Má»™t ngÆ°á»i lẩm bẩm nói:
- Cũng tốt, lỡ may rút không trúng thì còn có mấy con nha đầu kia, nữ nhân thì vẫn là m ấm gối được.
Lão út kia phụ há»a:
- Äược, được.
Tên hỠGiả kia lại nói:
- Không được. Nếu không theo bối pháºn thì cÅ©ng phải theo thứ hạng. Còn nếu bối pháºn và thứ hạng Ä‘á»u không theo, váºy thì chúng ta cứ theo tuổi tác, ai lá»›n tuổi, đạo hạnh cao thì lên đầu.
Má»™t ngÆ°á»i khác lại nói:
- Tại sao lại là lớn mà không phải nh�
NgÆ°á»i vừa rồi Ä‘á» nghị rút thăm lại nói:
- Không bằng để cho đại tiểu thÆ° tá»± mình lá»±a chá»n tri ká»· của nà ng, váºy chắc không ai phản đối.
- Äúng, đúng.
Thế là sáu tên đại hán xấu xà cùng vây quanh cô gái kia, tranh nhau nói:
- Tiểu thư, cô thấy ai tốt hơn?
- Ta đây nà y. Ta rất có bản lÄ©nh, các cô nÆ°Æ¡ng trong lầu Mẫu ÄÆ¡n Ä‘á»u không rá»i được ta ná»a bÆ°á»›c.
- Äừng tìm mấy tên mặt trắng, ta là ngÆ°á»i có lÆ°Æ¡ng tâm, ta rất hiểu lòng cô.
Ãnh mắt trong veo nhÆ° nÆ°á»›c của cô gái kia đảo qua đám đạo tặc xấu xÃ, khiến cho linh hồn của sáu gã nhÆ° bay bổng trên mây, nói:
- Ta ngưỡng má»™ nhất là anh hùng, các ngÆ°á»i ai có công phu giá»i thì má»›i là anh hùng.
Bạch Sầu Phi ở bên ngoà i nghe được khẽ “ồ†má»™t tiếng, không ngá» vị tiểu thÆ° dáng vẻ con nhà phú quý nà y gặp phải tuyệt cảnh vẫn bình tÄ©nh ứng biến nhÆ° váºy.
Lão út kia kêu lên:
- Tốt! Luáºn võ thì luáºn võ, lão tá» cÅ©ng không sợ…
Giả lão đại kia lại vung tay tát hắn một cái, mắng:
- Con ả nà y tháºt thâm Ä‘á»™c, muốn chúng ta trÆ°á»›c tiên tá»± giết lẫn nhau. NgÆ°Æ¡i còn phụ há»a cái gì?
Cô gái kia bình thản cÆ°á»i nói:
- Cái gì chứ? Tá»± giết lẫn nhau à ? Ta chỉ là má»™t cô gái yếu á»›t, những ngÆ°á»i Ä‘i theo không chết thì cÅ©ng không thể cá» Ä‘á»™ng, các ngÆ°á»i còn sợ cái gì? Ta thấy các ngÆ°á»i anh hùng, kÃnh trá»ng sá»± dÅ©ng cảm của các ngÆ°Æ¡i, cho nên chỉ muốn xem bản lÄ©nh của các ngÆ°á»i má»™t chút, cÅ©ng không bảo các ngÆ°á»i tá»± giết lẫn nhau. Nếu nhÆ° các ngÆ°á»i sợ, váºy không cần so tà i nữa, ai là lão đại thì cứ chiếm tiện nghi.
Hán tỠvừa rồi đỠnghị lại nói:
- Có tiện nghi sợ gì không chiếm! Con mẹ nó, ai không dám luáºn võ thì hãy đứng sang má»™t bên! Chúng ta có thể thua trên nắm tay, không thể thua trong mắt Ä‘Ã n bà .
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hét lên phụ há»a. Mắt thấy bá»n chúng muốn Ä‘á»™ng thủ, Bạch Sầu Phi thầm nghÄ© đây cÅ©ng là chuyện tốt. Hắn Ä‘ang muốn tiếp tục nhìn xem cô gái yếu Ä‘uối nà y là m cách nà o để đối phó vá»›i đám cÆ°á»ng đạo hữu dÅ©ng vô mÆ°u, nhÆ°ng lại giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt kia, chợt nghe bên trong có ngÆ°á»i quát khẽ:
- Ai?
Bạch Sầu Phi trong lòng thầm hổ thẹn. Y quá táºp trung và o đám ngÆ°á»i trong khoang thuyá»n, đến ná»—i đã quên mất chuyện bên mình, bị ngÆ°á»i phát hiện. Chuyện nà y có thể nói là chÆ°a bao giá» xảy ra.
Tên ná» quát to má»™t tiếng. Tiếng thứ hai còn chÆ°a phát ra, Bạch Sầu Phi đã lÆ°á»›t tá»›i, má»™t ngón tay móc và o cổ há»ng của hắn. Má»™t tiếng “rắc†vang lên, xÆ°Æ¡ng cổ của tên ná» láºp tức gãy nát. Lúc năm ngÆ°á»i trong khoang thuyá»n xông ra, chỉ nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i ngã và o trong nÆ°á»›c.
Năm ngÆ°á»i vừa lao ra đã trông thấy đồng bạn chết thảm, còn chÆ°a phát ra tiếng nà o, ngón tay của Bạch Sầu Phi đã đâm và o trên ấn Ä‘Æ°á»ng của má»™t tên khác. Tên ná» kêu thảm má»™t tiếng, chÃnh là tiếng kêu mà VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu nghe được. Äến khi hai ngÆ°á»i bá»n há» nhảy lên chiếc thuyá»n lá»›n nà y, trong số bảy tên kia đã có năm tên chết dÆ°á»›i chỉ của Bạch Sầu Phi, thi thể bị đá rÆ¡i xuống sông, còn má»™t tên bị Bạch Sầu Phi khống chế.
Còn lại lão út vốn ở trong khoang thuyá»n trông coi cô gái kia. Nghe tiếng chiến đấu bên ngoà i, hắn nhịn không được vÆ°Æ¡n cổ ra ngoà i cá»a sổ nhìn quanh. Lúc nà y cô gái kia chợt kêu lên má»™t tiếng. Lão út muốn quay lại nhìn, đầu còn chÆ°a lui và o trong cá»a sổ, cô gái kia đã kéo mà n trúc xuống kẹp lấy đầu của hắn. Trong lúc hắn còn Ä‘ang luống cuống tay chân, cô gái kia rút ra má»™t con dao sắc trong tay áo, đâm má»™t nhát và o ngá»±c hắn.
Cô gái kia một dao đắc thủ, sắc mặt trắng bệch, vuốt vuốt ngực lùi lại mấy bước.
Lão út kêu lên một tiếng, không thể ngỠlại mất mạng dưới dao của một cô gái không biết võ công.
Lúc nà y Bạch Sầu Phi đã tóm lấy Giả lão đại Ä‘i và o khoang thuyá»n, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu cÅ©ng theo và o.
Tà i sản của CÆ°á»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:01 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
ChÆ°Æ¡ng 9: Tiếng gió ánh trăng, bóng ngÆ°á»i ca múa
NgÆ°á»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Cục diện trên thuyá»n đã được bình ổn. Trong số năm tỳ nữ đã chết mất má»™t ngÆ°á»i, bốn ngÆ°á»i còn sống Ä‘á»u bị dá»a đến thất thần. Tám gã gia nô bảo vệ bị trúng thuốc mê, chết mất sáu ngÆ°á»i, chỉ còn lại hai ngÆ°á»i, phải dùng nÆ°á»›c giá»™i và o mặt, vuốt da xát mÅ©i má»™t lúc má»›i từ từ thức tỉnh.
Ngược lại ngÆ°á»i đẹp kia vẫn rất bình tÄ©nh, gá»i và i tỳ nữ chia ra cứu ngÆ°á»i và đốt đèn lên. Nà ng trÆ°á»›c tiên vái tạ Bạch Sầu Phi, sau đó nhẹ nhà ng Ä‘i và o phòng trong, thay đổi má»™t bá»™ áo váy mà u da cam. Sau khi má»i ba ngÆ°á»i ngồi ghế, nà ng ngồi ở vị trà chủ tá»a, bảo ngÆ°á»i hầu chuẩn bị tiệc để tạ Æ¡n ba ngÆ°á»i Bạch Sầu Phi, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu.
Bạch Sầu Phi thấy nà ng phân phó ngÆ°á»i hầu thu dá»n cục diện, xá» lý thi thể, chuẩn bị tiệc rượu, thu xếp tất cả má»™t cách trấn tÄ©nh ung dung, giống nhÆ° sá»± tình hung hiểm vừa rồi chẳng há» xảy ra, trong lòng biết nà ng có định lá»±c và năng lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại không biết võ công. Nhìn tÆ° thái dịu dà ng của nà ng, yếu Ä‘uối má»ng manh, đôi mắt Ä‘en láy xinh nhÆ° má»™ng, giữa đôi lông mà y thoáng hiện lên vẻ lo lắng, nói năng đúng má»±c hà m chứa phong tình, lúc cÆ°á»i lại lá»™ ra vẻ ngây thÆ¡, Bạch Sầu Phi và VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cà ng nháºn định nà ng không phải là con gái nhà bình thÆ°á»ng.
Cô gái kia xin há»i há» tên, sau đó cảm Æ¡n ba ngÆ°á»i:
- Äêm nay nếu không có ba vị, tiểu nữ cÅ©ng không biết sẽ ra sao, chỉ cầu được chết cho nhanh. Äại ân đại đức nà y tiểu nữ sẽ ghi nhá»› suốt Ä‘á»i.
Nà ng nói vá»›i cả ba ngÆ°á»i, nhÆ°ng lúc nói chuyện lại dịu dà ng liếc nhìn Bạch Sầu Phi má»™t cái. Bạch Sầu Phi chỉ cảm thấy đôi mắt của nà ng nhÆ° mÆ¡ mà ng, vừa sâu lắng, vừa Ä‘en láy, lại vừa ôn nhu.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÆ°á»i nói:
- Lần nà y cÅ©ng không phải do chúng ta cứu. Ta vá»›i Ôn nữ hiệp hiểu lầm nên đánh nhau má»™t tráºn. Nếu không nhá» Bạch huynh phát hiện sá»›m, e rằng…
Hắn không ở ngoà i khoang thuyá»n nhìn thấy chuyện xảy ra bên trong nhÆ° Bạch Sầu Phi, cho nên cÅ©ng không hiểu rõ lắm tình huống thế nà o, chỉ biết là má»™t cô gái đối mặt vá»›i bảy tên cÆ°á»ng đạo tà n ác dâm ô, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là vô cùng hung hiểm.
Bạch Sầu Phi đột nhiên nói:
- Bảy tên nà y Ä‘á»u là kẻ hung tà n, gian dâm cÆ°á»›p bóc khắp nÆ¡i, sau đó tụ táºp vá»›i nhau quy thuáºn dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Mê Thiên Thất Thánh, danh xÆ°ng là “Thất Sátâ€. Bảy tên nà y cùng nhau ra tay vá»›i chiếc thuyá»n của cô, hiển nhiên đã sá»›m có mÆ°u tÃnh, không biết là vì nguyên nhân gì?
Cô gái kia thản nhiên cÆ°á»i nói, nói:
- Cái gì mà “Thất Sát†chứ, dÆ°á»›i tay của ân công cÅ©ng giống nhÆ° bá»n chuá»™t nhắt không chịu nổi má»™t chiêu.
Bạch Sầu Phi tá»± đắc cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Vừa rồi ta ở ngoà i cá»a sổ, nghe bá»n chúng nói hình nhÆ° là có quan hệ vá»›i cả Mê Thiên Thất Thánh và Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng. Mê Thiên Thất Thánh là má»™t bang phái thần bÃ, láºp nghiệp từ kinh thà nh, nanh vuốt vÆ°Æ¡n khắp các tỉnh, thế lá»±c không thể xem thÆ°á»ng. Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng lại là thiên hạ đệ nhất Ä‘Æ°á»ng, ngay cả thiên tá» cÅ©ng phải nhÆ°á»ng nhịn và i phần, không biết là m sao lại có quan hệ vá»›i Thất Sát nà y?
Cô gái kia cÆ°á»i nhẹ nói:
- Tôi không biết nhiá»u vá» chuyện trên giang hồ lắm.
Nà ng tiếp tục nói:
- Công tá» sao không tìm Giả Thiên Cừu há»i má»™t chút.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch há»i:
- Ai là Giả Thiên Cừu?
Bạch Sầu Phi nói:
- Giả Thiên Cừu chÃnh là tên đầu lÄ©nh đạo tặc vừa bị bắt.
Y bổ sung một câu:
- Ta mặc dù biết bá»n chúng là Thất Sát, nhÆ°ng tên của bá»n chúng thì không biết má»™t ai.
Cặp mắt Vương Tiểu Thạch sáng rực lên:
- Ta cũng không biết.
Ôn Nhu không rõ nà y hai nam nhân nà y có ý gì, nhÆ°ng nà ng hiểu rằng biết nhiá»u hÆ¡n má»™t chút thì sẽ được ngÆ°á»i khác tôn kÃnh, liá»n nói:
- Ta thì có nghe nói qua.
Bạch Sầu Phi báºt thốt lên:
- á»’?
Ôn Nhu nhếch cặp môi Ä‘á» má»ng nói:
- Giả Thiên Cừu là một trong Thất Sát.
Bạch Sầu Phi há»i tiếp:
- Còn gì nữa không?
Ôn Nhu trong lòng hơi luống cuống:
- Hắn là một nam nhân.
Bạch Sầu Phi tiếp tục há»i:
- Rồi sao nữa?
Ôn Nhu bá»±c mình, sẵng giá»ng mắng:
- Hắn là má»™t tên khốn khiếp tá»™i ác tà y trá»i.
Bạch Sầu Phi vẫn tiếp tục há»i:
- Hắn đã là m chuyện gì sao?
Cô gái kia liếc Bạch Sầu Phi, sau đó vừa cÆ°á»i vừa nhìn Ôn Nhu, bá»—ng nhiên tiếp tục câu chuyện:
- Vá»›i loại ngÆ°á»i xấu xa nhÆ° Giả Thiên Cừu, bình thÆ°á»ng những cô gái của danh môn chÃnh phái là m sao lại ghi nhá»› những việc ác mà hắn đã là m? Chỉ ở những nÆ¡i chợ búa dân gian má»›i có thể nghe ngóng được những chuyện xấu xa nà y. Ôn nữ hiệp không nhá»› kỹ, ngược lại cà ng tá» ra là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c.
Ôn Nhu không suy nghÄ© liá»n nói:
- Äúng thế.
Nà ng quay sang cô gái kia xinh đẹp cÆ°á»i nói:
- Tá»· tá»· cÅ©ng xem nhÆ° có chút kiến thức. Tá»· tên là gì váºy?
Cô gái kia chỉnh lại trang phục nói:
- Tôi há» Äiá»n, gá»i là Äiá»n Thuần.
Ôn nhu nói:
- á»’, tên là Äiá»n Äiá»n Thuần, tháºt thú vị.
Cô gái kia khoát tay cÆ°á»i nhẹ nói:
- Không phải, tôi gá»i là Äiá»n Thuần, há» Äiá»n, tên Thuần.
Ôn Nhu thấy mái tóc Ä‘en của cô gái kia dÆ°á»›i ánh đèn kia má»m mại và mượt mà nhÆ° thác nÆ°á»›c, lông mà y kẻ Ä‘en cùng vá»›i hai Ä‘iểm Ä‘en kịt trong đôi mắt, tất cả Ä‘á»u Ä‘en nhánh đến mức có thể phản chiếu cả hình ảnh của ngá»n đèn dầu, liá»n hâm má»™ nói:
- Tóc của tá»· tháºt Ä‘en.
Nà ng lại không nói đến cặp mắt sáng như sao của đối phương.
Äiá»n Thuần nở nụ cÆ°á»i, nà ng dùng ngón tay nhÆ° cá» cói vuốt tóc, tÆ° thái nhÆ° má»™t thác nÆ°á»›c xinh đẹp Ä‘ang chảy xuống:
- Lúm đồng tiá»n của muá»™i muá»™i nhÆ° hoa váºy.
Ôn Nhu cÆ°á»i cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i còn hÆ¡n cả chân thà nh:
- Tỷ nói xem ta là hoa gì?
Cặp mắt Äiá»n Thuần ẩn chứa ý cÆ°á»i, nói:
- Như một đóa hoa khiên ngưu.
Lần nà y Ôn Nhu cÆ°á»i lên khanh khách, vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Tá»· Ä‘ang cÆ°á»i ta miệng lá»›n sao?
- Không có.
Äiá»n Thuần nói:
- Tháºt ra, tất cả loà i hoa đẹp khi nở rá»™ Ä‘á»u giống nhÆ° muá»™i váºy.
Ôn Nhu thÃch thú nói:
- Äúng rồi! TrÆ°á»›c kia trong sân nhà ta trồng rất nhiá»u hoa, có…
Bạch Sầu Phi chợt ngắt lá»i:
- Hoa khiên ngưu, cô đã “ba hoa†xong chưa thế?
Ôn Nhu nghe có ngÆ°á»i gá»i nà ng là “hoa khiên ngÆ°uâ€, hÆ°ng phấn đến mức quên luôn cả giáºn, nhÆ°ng thấy Bạch Sầu Phi cắt ngang hứng thú của nà ng, nhịn không được lÆ°á»m hắn má»™t cái.
Bạch Sầu Phi không để ý tá»›i nà ng, chỉ nói vá»›i Äiá»n Thuần:
- Äiá»n cô nÆ°Æ¡ng! Ta muốn mượn nÆ¡i nà y của cô để thẩm vấn má»™t ngÆ°á»i. Nếu nhÆ° cô thấy không Ä‘Ã nh lòng, ta mang vá» thuyá»n mình thẩm vấn cÅ©ng được.
Äiá»n Thuần liếc mắt qua, trên má trái nhuá»™m ánh đèn. Trong lòng Bạch Sầu Phi láºp tức hiện lên bốn chữ “xinh đẹp dịu dà ngâ€.
Äiá»n Thuần đáp:
- Không sao cả.
Bạch Sầu Phi liá»n tóm Giả Thiên Cừu đến, vừa thả tay xuống, Giả Thiên Cừu liá»n nhÅ©n ra nằm sấp trên đất. Ôn Nhu trừng mắt há»i:
- Äây chÃnh là Thất Sát lão đại Giả Thiên Cừu hung ác sao?
Bạch Sầu Phi sầm mặt, lạnh lùng trầm giá»ng nói:
- Hắn đúng là Giả Thiên Cừu không việc xấu nà o không là m, chỉ là đã chết mà thôi.
Y dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© gì đó, lại nói:
- NgÆ°á»i có hung ác đến đâu, sau khi chết thì cÅ©ng chẳng là m tổn thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nà o được nữa.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch liếc nhìn xác chết trên đất, liá»n há»i:
- Ngươi không giết hắn chứ?
Bạch Sầu Phi đáp:
- Không có.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lại há»i:
- Ngươi đã khống chế huyệt đạo của hắn chứ?
Bạch Sầu Phi nói:
- Cho nên hắn cũng không tự giết mình được.
Vương Tiểu Thạch đẩy mà mắt của xác chết trên đất lên, lại căng miệng hắn ra quan sát, sau đó nói:
- Hắn là chết vì trúng độc.
Bạch Sầu Phi nói:
- Có lẽ hắn đã ngáºm Ä‘á»™c dược trong kẽ răng của từ trÆ°á»›c.
Ôn Nhu hiển nhiên không thÃch nhìn cái xác chết nà y:
- Khó coi chết đi được.
Äiá»n Thuần nói:
- Có lẽ Giả Thiên Cừu không muốn bị ép lá»™ ra bà máºt gì đó, bị Bạch đại hiệp bắt nên Ä‘Ã nh phải ngáºm Ä‘á»™c tá»± sát.
Bạch Sầu Phi nhìn nhìn xác chết trên đất, nhÃu mà y rồi lại giãn ra, nhún vai nói:
- CÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh giải thÃch nhÆ° váºy thôi.
Giả Thiên Cừu vừa chết, manh mối liá»n bị cắt đứt. Bạch Sầu Phi đã từng nghe Triệu Thiết Lãnh nói còn có má»™t chuyện lá»›n phải là m, không biết có phải chuyện nà y hay không? Chuyện nà y có quan hệ gì vá»›i Äiá»n Thuần? Triệu Thiết Lãnh bị thÆ°Æ¡ng rá»i Ä‘i, Mê Thiên Thất Thánh vì sao lại phái thủ hạ đến cÆ°á»›p Äiá»n Thuần?
Thế là bốn ngÆ°á»i bắt đầu nói chuyện vá»›i nhau. Lúc nà y bá»n há» má»›i biết Äiá»n Thuần là thiên kim của má»™t cái hoạn quan trong kinh, lần nà y vá» thăm ngÆ°á»i thân, trên Ä‘Æ°á»ng lại gặp phải chuyện nà y. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Ôn Nhu biết Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng vì để củng cố thế lá»±c nên đã tìm má»i cách cấu kết vá»›i mệnh quan triá»u đình, xem ra Äiá»n Thuần có thể là vô tình bị cuốn và o. HÆ¡n nữa ngay cả “thế lá»±c thứ ba†Mê Thiên Thất Thánh trong kinh thà nh hình nhÆ° cÅ©ng có ý nhúng tay và o chuyện nà y.
Trong kinh thà nh hẳn là rất náo nhiệt.
Bốn ngÆ°á»i nói chuyện hai canh giá», vô cùng hợp ý, chỉ tiếc là gặp nhau quá muá»™n. Äiá»n Thuần cÅ©ng Ä‘ang muốn trở vá» kinh, bên cạnh nà ng đã tổn thất mấy ngÆ°á»i, để tránh phiá»n toái tất cả Ä‘á»u phản đối báo quan. Ôn Nhu Ä‘á» nghị chi bằng kết bạn đồng hà nh, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nà ng có thể dá»… dà ng bảo vệ Äiá»n Thuần.
Äiá»n Thuần quý trá»ng nhìn Ôn Nhu Ä‘ang rất cao hứng, cÆ°á»i nói:
- Äược, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i có muá»™i muá»™i bảo vệ, tá»· tá»· đây có thể hoà nh hà nh không sợ ai rồi.
Ôn Nhu bÆ°á»›c qua để cho mái tóc Ä‘en của Äiá»n Thuần ká» sát ngÆ°á»i mình, nà ng vốc má»™t nhúm tóc má»m lên, kiêu ngạo nói:
- Có muá»™i đây, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà y tá»· không cần sợ gì cả.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch trông thấy nụ cÆ°á»i dịu dà ng xinh đẹp của Äiá»n Thuần, chiếc cằm nhá» nhắn thanh tú, khi cÆ°á»i lại mang theo vẻ ngây thÆ¡, cùng vá»›i Ôn Nhu trong nét đẹp lại có khà khái, gống nhÆ° má»™t đôi tri âm tri ká»· trăng tròn hoa thắm, là m nổi báºt lẫn nhau. Hắn nhìn cảnh nà y, trong lòng cÅ©ng bắt đầu má»m Ä‘i.
Äiá»n Thuần liếc Bạch Sầu Phi má»™t chút, lại quay sang VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÆ°á»i nói:
- Không biết trên Ä‘Æ°á»ng có thể phiá»n hai vị hay không?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch khẽ mỉm cÆ°á»i:
- Kết bạn cùng đi, cầu còn không được.
Nà ng quay đầu nhìn Bạch Sầu Phi.
Bạch Sầu Phi lại thong thả Ä‘i đến đầu thuyá»n nhìn ánh trăng.
Lòng sông trăng sáng.
Nước sông cuồn cuộn.
Khi sắp đến hừng đông, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi trở vá» thuyá»n của mình nghỉ ngÆ¡i. Ôn Nhu thì ở lại trên thuyá»n lá»›n ngủ má»™t cách say sÆ°a. Äiá»n Thuần lại lặng lẽ đứng lên, ngồi trÆ°á»›c bà n trang Ä‘iểm, sá» lên chiếc gÆ°Æ¡ng đồng in bóng má»™t khuôn mặt nhÆ° u hồn hồ tiên.
Khuôn mặt xinh đẹp dịu dà ng nà y không có nụ cÆ°á»i. Nà ng Ä‘oan chÃnh, nghiêm trang, tháºm chà hÆ¡i lo lắng, tháo xuống má»™t chiếc kẹp Ä‘en hoà n toà n cùng mà u vá»›i tóc.
Nà ng dùng ngón tay mảnh khảnh và móng tay nhỠdà i nhẹ nhà ng cạo một miếng kẹp tóc ra.
Kẹp tóc má»™t đầu bằng, còn má»™t đầu lại nhá»n. MÅ©i kim có mà u lam nhạt, thỉnh thoảng dÆ°á»›i ánh đèn chiếu rá»i lại lóe lên má»™t phiến ánh sáng bảy mà u nhÆ° má»™ng ảo.
Nà ng lại tháo xuống má»™t chiếc trâm cà i trên búi tóc, vặn mở đầu trâm, Ä‘em mÅ©i kim mà u lam đã từng thần không biết, quá»· không hay đâm má»™t chút và o sau đầu Giả Thiên Cừu cẩn tháºn nhét và o trong trâm, sau đó lại soi gÆ°Æ¡ng, nở má»™t nụ cÆ°á»i mê nhân.
Nà ng khẳng định má»™t chuyện: trừ khi là cao sạch hết tóc của Giả Thiên Cừu, kiểm tra kỹ cà ng, nếu không thì không ai có thể tìm được má»™t lá»— kim tháºt nhá» kia. Nà ng hoà n toà n yên tâm.
Sau đó nà ng thong thả bÆ°á»›c ra bên ngoà i khoang thuyá»n.
Cá» lau chÆ°a trắng hết, nÆ¡i vịt trá»i dừng chân có tiếng nÆ°á»›c vá»— lặng lẽ. Ãnh trăng sáng trong nhÆ° chiếu rõ má»i sá»± thế gian.
Tất cả má»i sá»±, kể cả y phục của nà ng, khuôn mặt của nà ng, tâm tình của nà ng.
Bá»n há» cùng ở trên má»™t thuyá»n, kết bạn cùng Ä‘i, cùng nhau ăn, cùng nhau uống, cùng nhau cÆ°á»i, cùng nhau tranh cãi, cùng nhau Ä‘Ã m luáºn vá» những truyá»n thuyết trên giang hồ, cùng nhau bà n vá» những câu chuyện không rõ thá»±c hÆ° trong chốn võ lâm.
Bạch Sầu Phi dÆ°á»ng nhÆ° không còn cao ngạo nhÆ° lúc trÆ°á»›c, nhÆ° chÃnh y đã nói: “Má»™t ngÆ°á»i cÆ°á»i nhiá»u, váºy thì ngạo mạn không nổi nữaâ€. Có thể là bởi vì mấy ngà y nay y cÆ°á»i nhiá»u hÆ¡n má»™t chút.
Äiá»n Thuần lại cà ng dịu dà ng xinh đẹp. Có đôi khi nà ng lại cùng những ngÆ°á»i bạn má»›i quen nà y hà nh xá» nhÆ° má»™t nữ hiệp. Nà ng có thể uống, Bạch Sầu Phi và VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch Ä‘á»u uống không lại nà ng. Nà ng cÅ©ng có thể đổ xúc xắc, hà o hứng giống nhÆ° lão bản nÆ°Æ¡ng của má»™t đổ phÆ°á»ng váºy.
Có Ä‘iá»u phần lá»›n thá»i gian nà ng chỉ ở má»™t bên, chá»›p đôi mắt lung linh nhÆ° nÆ°á»›c, cÆ°á»i má»™t cách dịu dà ng.
Có đôi khi nà ng lại mỉm cÆ°á»i nhìn Ôn Nhu. Ôn Nhu thÆ°á»ng mang theo vẻ hồn nhiên của thiếu nữ, ồn à o nhÆ° má»™t con cá đáng yêu nhÆ°ng cÅ©ng dá»… tổn thÆ°Æ¡ng.
Vương Tiểu Thạch thì sao?
Vương Tiểu Thạch lại yên lặng nhìn tất cả.
Hắn chân thà nh tham gia, chân thà nh kết giao, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên cảm giác được chuyến Ä‘i giang hồ dÆ°á»ng nhÆ° đã nắm được má»™t chân lý. Có những vị tông sÆ° khi còn trẻ, dÆ°á»›i trăng thanh gió mát, trong thuyá»n trên sông, há»™i ngá»™ vá»›i nhau. Cho dù năm đó có phải giúp nhau trong hoạn nạn, sống dá»±a và o nhau, hay là cá quay vá» nÆ°á»›c, không còn thấy chu du trong thiên hạ, nhÆ°ng há» cÅ©ng đã trải qua má»™t quãng thá»i gian ở cùng vá»›i nhau, vui vẻ náo nhiệt, không gì ngăn cách.
Có má»™t buổi tối, ánh trăng vẫn chiếu và o lòng sông, chiếu lên khuôn mặt ngÆ°á»i. Ôn Nhu cÆ°á»i nói:
- Äến kinh thà nh rồi, các ngÆ°á»i muốn là m gì?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không nói gì.
Ôn Nhu lại chỉ định đối tượng.
- Ngươi nói trước đi!
Nà ng chỉ và o Vương Tiểu Thạch.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch khẽ cÆ°á»i:
- Äi tìm váºn may.
Bạch Sầu Phi ngẩng đầu nhìn trăng:
- Äi gây dá»±ng sá»± nghiệp má»™t phen.
Äiá»n Thuần bá»—ng nhiên nói khe khẽ:
- Không có công danh sự nghiệp thì không được sao?
Bạch Sầu Phi kiên quyết nói:
- Nam nhi không thể tạo nên sá»± nghiệp, danh lừng thiên hạ, váºy thì sống có ý nghÄ©a gì?
Äiá»n Thuần hÆ¡i buồn bã ngẩng đầu lên, trong lòng nhÆ° mất mát:
- Sống vui vẻ bình an không phải rất tốt sao?
- Äó là cách nghÄ© không có chà khÃ.
Bạch Sầu Phi chắp tay hiên ngang nói:
- Ta thì không. Äối vá»›i ta, bình lặng là thống khổ. Äánh cá, đốn củi, là m ruá»™ng, dạy há»c, không bằng cứ nhắm mắt xuôi tay, cần gì phải hồ đồ sống qua ngà y.
Vương Tiểu Thạch lại nói:
- Ta chỉ muốn thá» má»™t lần. Có danh tiếng ngà n thu, công lao vạn thế hay không, ta Ä‘á»u không quan tâm. NhÆ°ng nếu không thá» má»™t lần đã bá», trong lòng vẫn có chút tiếc nuối. Cô thì sao? Cô đến kinh thà nh là m gì?
- Tôi à ?
Äiá»n Thuần cÆ°á»i thuần khiết:
- Tôi không phải đến kinh thà nh, tôi chỉ trở vỠnhà .
Nà ng chá»›p mắt, nhÆ° những vì sao từ bầu trá»i Ä‘en rÆ¡i xuống trong mắt nà ng:
- VỠnhà là tâm nguyện của tôi. Muội muội thì sao?
Ôn Nhu ngẫm nghĩ, bỗng nhiên hơi ngượng nghịu, lại đỠmặt lên.
- Lấy chồng à ?
Äiá»n Thuần trêu chá»c.
Ôn Nhu sẳng giá»ng:
- Tỷ đó, tỷ mới đúng là muốn lấy chồng đến phát điên rồi.
Äiá»n Thuần lại nói:
- á»’, muá»™i Ä‘á»i nà y không lấy chồng sao?
Ôn Nhu thẹn đỠmặt nói:
- Ta phải tìm được sÆ° huynh rồi má»›i tÃnh.
Nhá»› tá»›i Ôn Nhu có má»™t vị sÆ° ca danh lừng thiên hạ là Tô Má»™ng Chẩm, VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cảm thấy sau cổ hÆ¡i ngứa. Bạch Sầu Phi cÅ©ng cảm thấy có chút ngượng ngáºp, vì váºy nói:
- Äiá»n cô nÆ°Æ¡ng, đứng trÆ°á»›c cảnh đẹp ngà y là nh nhÆ° váºy, cô có thể Ä‘Ã n má»™t bản không?
Äiá»n Thuần nghiêng đầu, cÆ°á»i há»i:
- Là m sao công tỠbiết tôi biết đánh đà n?
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngón tay xinh đẹp nhÆ° váºy, không biết đánh Ä‘Ã n má»›i là chuyện lạ.
Äiá»n Thuần nói:
- Ai nói váºy, mÆ°á»i ngón tay nà y của tôi còn có thể giết ngÆ°á»i đó.
Dứt lá»i nà ng nhẹ nhà ng đứng dáºy. Bạch Sầu Phi vẫn cÆ°á»i trêu chá»c:
- Ta tin, ta tin.
Äiá»n Thuần lấy ra má»™t chiếc Ä‘Ã n cổ nhÆ° bị cháy sém, búng lên dây Ä‘Ã n và i cái. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch báºt thốt lên:
- Äà n tốt.
Äiá»n Thuần khẽ cÆ°á»i. Tiếng Ä‘Ã n nhÆ° nÆ°á»›c chảy phát ra từ mÆ°á»i ngón tay lả lÆ°á»›t, nhÆ° giang sÆ¡n tuế nguyệt, nhân sinh đằng đẵng, Ä‘Æ°á»ng dà i xa xăm, bá» cõi mênh mông. Bạch Sầu Phi nhịn không được khẽ khen má»™t tiếng:
- Äà n tháºt hay.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhất thá»i hứng thú, liá»n móc ra má»™t ống tiêu là m bằng trúc tÆ°Æ¡ng phi, hòa tấu cùng vá»›i tiếng Ä‘Ã n.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng nhịn không được bắt đầu nhảy múa. DÆ°á»›i ánh trăng, tay áo của y tung bay nhÆ° muốn theo gió trở vá», hát má»™t ca khúc quen thuá»™c dá»… dà ng nháºn ra khi vừa nghe tiếng Ä‘Ã n tiếng tiêu.
Biết năm trăm năm quan niệm mới
Khi đến ngà n năm lại thấy xưa *
* TrÃch từ “luáºn thơ†của Triệu Dá»±c thá»i nhà Thanh.
Bạch Sầu Phi nhÆ° theo lá»i nhạc tan và o trong gió.
Trên sông, dÆ°á»›i trăng, trong gió, tại thuyá»n, má»™t tiêu má»™t Ä‘Ã n, say sÆ°a ca múa, hứng hết ý vẫn còn. Ca khúc đã dừng, ba ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn nhau cÆ°á»i. Ôn Nhu nhÆ° tiếc nuối nói:
- Tiếc là ta không biết nhảy múa hay tấu nhạc, không biết gì cả. Tá»· tá»· tháºt là giá»i.
Äiá»n Thuần an ủi nà ng:
- Muội có thể ca hát mà .
Ôn Nhu trá» cặp môi Ä‘á» má»ng nói:
- Không được. Lúc nhá» trong nhà , ta má»›i mở miệng hát hai câu thì chim sÆ¡n ca trong lồng đã bị bệnh hai ngà y. Ta mà mở miệng và ng ra hát, các ngÆ°á»i sẽ đánh Ä‘Ã n không nổi, tiêu thổi không lên, khiêu vÅ© thì nhất định sẽ nhảy xuống sông.
Nà ng vừa nói xong, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i lá»›n.
Äêm nay, sắc gió, ánh trăng, tiếng ca, Ä‘iệu múa và nụ cÆ°á»i vui vẻ Ä‘á»u lÆ°u lại phong tình không dứt.
Ngà y hôm sau, khi Bạch Sầu Phi và VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch từ thuyá»n của bá»n há» Ä‘i lên thuyá»n lá»›n Ä‘áºu bên bá», phát hiện những ngÆ°á»i hầu và rÆ°Æ¡ng hòm trên thuyá»n Ä‘á»u đã biến mất, chỉ còn lại Ôn Nhu vẫn Ä‘ang ngủ say sÆ°a.
Äiá»n Thuần cÅ©ng không thấy nữa.
Chỉ lưu lại một mảnh giấy trắng như có vệt nước mắt nhỠlên, trên giấy không viết chữ nà o.
Tà i sản của CÆ°á»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:02 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
ChÆ°Æ¡ng 10: NgÆ°á»i và cá
NgÆ°á»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Nếu nhÆ° bốn ngÆ°á»i đã quen ở cùng vá»›i nhau, có má»™t ngà y bá»—ng nhiên thiểu mất má»™t ngÆ°á»i, sẽ có cảm giác gì?
Äừng nói là má»™t ngÆ°á»i, cho dù là má»™t chiếc nhẫn, ban đầu Ä‘eo lên sẽ có chút không quen, nhÆ°ng má»™t khi đã quen rồi, tháo nó xuống thì sẽ cảm thấy nhÆ° mất Ä‘i thứ gì đó.
Huống hồ đó không phải chiếc nhẫn mà là một cô gái.
Một cô gái hồn nhiên, ôn nhu đa tà i, còn hay thẹn thùng, lại có đôi khi nôn nóng.
Có má»™t ngà y nà ng đã bá» Ä‘i, ngay cả ná»a câu cÅ©ng không lÆ°u lại.
Ba ngÆ°á»i còn lại sẽ có cảm giác gì?
Ôn Nhu nhịn không được lẩm bẩm nói:
- Äiá»n Thuần nà y nghÄ© gì váºy? Không thèm từ biệt má»™t câu, cả bóng dáng cÅ©ng không thấy. Sao cô ấy có thể là m váºy?
Vương Tiểu Thạch trong lòng cũng khó chịu, chỉ nói:
- Có lẽ cô ấy có việc gấp, hoặc là có ná»—i khổ tâm nên má»›i bá» Ä‘i. Tháºt ra chúng ta cÅ©ng không gấp lên Ä‘Æ°á»ng. Có những chuyện má»i ngÆ°á»i có thể cùng nhau xá» lý, có ná»—i khổ tâm cÅ©ng có thể nói ra.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch vừa giải thÃch giúp nà ng, vừa bác bá» lý do có thể thông cảm cho nà ng, nhÆ°ng vẫn không nhịn được giúp nà ng tìm cá»›:
- Thế nhÆ°ng có má»™t số chuyện, nhiá»u ngÆ°á»i e rằng lại không tiện. Äã có khổ tâm, nà o có thể nói cho ngÆ°á»i khác biết chứ.
Hắn rất nhanh phát hiện Bạch Sầu Phi cÅ©ng không đáp lá»i, hÆ¡n nữa sắc mặt âm trầm, tại bá» sông yên tÄ©nh thả câu.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÅ©ng đến chá»— thuyá»n phu mượn cần câu, dây câu, lưỡi câu và sá»t cá, sau đó ngồi bên cạnh Bạch Sầu Phi câu cá.
Ôn Nhu thì lại không có tâm tình tốt nhÆ° váºy.
Nà ng lên bỠđi dạo qua chợ xem náo nhiệt.
Tháºt lâu Bạch Sầu Phi vẫn không câu được cá, cần câu của VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÅ©ng chÆ°a từng Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Bạch Sầu Phi không nói gì. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÅ©ng không nói gì. Hai ngÆ°á»i chỉ ngồi câu cá.
Trên bá» ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i, rá»™n rà ng hối hả, vô cùng náo nhiệt. Hai ngÆ°á»i chỉ lẳng lặng ngồi bên đê, buông câu xuống nÆ°á»›c.
Trên bá» liá»…u xanh theo gió lay Ä‘á»™ng, rÅ© xuống lòng sông, xa xa là những dãy núi trùng Ä‘iệp, tháp trắng in bóng dÆ°á»›i sông, trá»i xanh mây trắng, nắng sá»›m nhÆ° tranh vẽ. Hai ngÆ°á»i vẫn không nói câu nà o.
Äến buổi trÆ°a, Ôn Nhu tay tay xách nách mang má»™t đống thứ thú vị, vui vẻ phấn khởi trở vá», liá»n muốn giục thuyá»n nhổ neo.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch há»i:
- Không chỠthêm một lát sao?
Bạch Sầu Phi cũng không quay đầu lại, chỉ nói:
- Không chá».
Mặt trá»i chiếu và o trên áo hoa của y, có má»™t cảm giác rất yên bình.
Ba ngÆ°á»i dùng bữa trong khoang thuyá»n, có má»™t Ä‘Ä©a cá chép giấm Ä‘Æ°á»ng. Ôn Nhu cÆ°á»i há»i:
- Äể ta Ä‘oán xem là ai câu.
Nà ng dùng chiếc đũa chỉ và o Vương Tiểu Thạch:
- LÃ ngÆ°Æ¡i.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lắc đầu. Nà ng nhÃu mắt nghiêng đầu, con ngÆ°Æ¡i xoay chuyển, lại chỉ và o Bạch Sầu Phi:
- Nhất định là ngươi.
Bạch Sầu Phi lại không trả lá»i.
Ôn Nhu buông đũa xuống, trỠmôi ảo não nói:
- Cả hai Ä‘á»u không đúng, chẳng lẽ con cá tá»± mình nhảy lên bá», tá»± Ä‘á»™ng nhảy và o chảo sao?
Vương Tiểu Thạch nhanh chóng liếc Bạch Sầu Phi một cái, nói với Ôn Nhu:
- Không phải ta, cÅ©ng không phải y, là do nhà thuyá»n mua.
Ôn Nhu lúc nà y mới nghĩ thông, cảm thấy khó hiểu:
- Ồ? Các ngươi ngồi câu cả buổi, chẳng lẽ không câu được gì sao?
Dứt lá»i nà ng liá»n ăn má»™t cách nồng nhiệt không hỠđể ý đến ai.
Bạch Sầu Phi há»›p má»™t ngụm rượu nhá», quay sang há»i VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch:
- Sao ngươi cũng không câu được gì?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch há»i lại:
- Ngươi thì sao?
Bạch Sầu Phi nói:
- Lưỡi câu của ta không có mồi, đương nhiên cá sẽ không mắc câu.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ta không phải đi câu cá.
Bạch Sầu Phi há»i:
- Không đi câu cá, chẳng lẽ là bị cá câu?
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÆ°á»i:
- Ta chỉ là đi xem cá.
Hắn nói:
- Cá trong nÆ°á»›c ung dung tá»± tại, việc gì phải câu nó lên? Chúng ta cÅ©ng không phải nhất định phải ăn nó bằng được. Nếu nhÆ° kẻ du ngoạn trong nÆ°á»›c là ngÆ°á»i, kẻ buông câu là cá thì sao?
Bạch Sầu Phi nói:
- NhÆ°ng hiện tại rõ rà ng chúng ta là ngÆ°á»i, còn bá»n chúng là cá. NgÆ°á»i trên Ä‘á»i nà y khi sinh ra đã phân nghèo hèn và phú quý, cÅ©ng phân thông minh và ngu dốt, may mắn và bất hạnh. Äến ngà y sau kẻ yếu bị kẻ mạnh ức hiếp, đó là chuyện dÄ© nhiên. Nếu nhÆ° đổi lại cá là ngÆ°á»i, ngÆ°á»i là cá, cá cÅ©ng sẽ câu ngÆ°á»i lên. Nếu ta và ngÆ°Æ¡i đã không phải là cá, cá Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ gặp nạn. Chuyện Ä‘á»i phần lá»›n Ä‘á»u nhÆ° thế.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch nhìn những nam nữ quần áo sắc sỡ qua lại nhÆ° con thoi trên bá», lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Chúng ta không phải cá sao? Trá»i vốn Ä‘ang nuôi má»™t vạc lá»›n cá, chỉ xem bao lâu thì muốn bắt má»™t con lên nấu mà thôi.
Bạch Sầu Phi hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nhưng khi ta đã hạ lưỡi câu xuống thì sẽ muốn câu được cá. Nếu như bị cá kéo rơi xuống nước, hoặc là bị cá câu, đó không phải vì tay ta không đủ vững, mồi ta không đủ ngon, mà là vì ta vốn có thà nh ý, không muốn câu nó, để cho nó lặn.
Lá»i còn chÆ°a dứt, Ôn Nhu đã gắp cho hắn má»™t cái đầu cá lá»›n và o chén.
Ôn Nhu cÆ°á»i nói:
- Các ngÆ°Æ¡i cứ ngÆ°á»i vá»›i cá, không biết có phải ở trên đê câu cá gặp phải ngÆ° tiên, mê mỹ nhân ngÆ° rồi không. Nà o, trÆ°á»›c tiên ăn đầu cá rồi hãy nói sau!
Bạch Sầu Phi nhìn và o trong chén, chỉ thấy chiếc đầu cá đặt xuôi trong chén đang dùng ánh mắt mà u xám nhìn y trừng trừng.
Kinh thà nh cÅ©ng khá gần, má»i ngÆ°á»i quyết định lên bá» Ä‘i bằng Ä‘Æ°á»ng bá»™. Ba ngÆ°á»i dùng hai trăm bảy mÆ°Æ¡i lượng bạc mua ba con tuấn mã bốn chân khá»e mạnh, Ä‘á»u do Bạch Sầu Phi trả tiá»n. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch Ä‘i qua dắt ngá»±a. Ôn Nhu nói vá»›i Bạch Sầu Phi:
- Không bằng thuê kiệu mà đi. Trá»i nóng nhÆ° váºy, chẳng khác nà o Ä‘em ngÆ°á»i ta phÆ¡i nắng đến cháy da.
Bạch Sầu Phi bực mình nói:
- ThÃch thì cô tá»± Ä‘i mà thuê. Giang hồ sÆ°Æ¡ng gió cÅ©ng không phải nÆ¡i để cho đại tiểu thÆ° cô Ä‘i tìm vui.
Ôn Nhu mở to đôi mắt đẹp, sẳng giá»ng nói:
- Hai đại nam nhân các ngươi chẳng lẽ nhẫn tâm để cho một cô gái bị gió thổi, nắng chiếu, dầm mưa, nhuốm bụi sao?
Bạch Sầu Phi lạnh lùng nói:
- Cô ăn mặc nam không ra nam, nữ không ra nữ, lúc có tiện nghi thì xem là nữ, lúc có khoái hoạt thì nháºn là nam, còn muốn ta coi cô nhÆ° đại cô nÆ°Æ¡ng chân yếu tay má»m sao?
Ôn Nhu bị nghẹn há»ng hai lần, không nhịn được giáºn dữ nói:
- Có chuyện gì vá»›i ngÆ°Æ¡i thế? Mấy ngà y qua mặt cứ Ä‘en nhÆ° Ä‘Ã n huyá»n, ai đắc tá»™i vá»›i ngÆ°Æ¡i? Nói cho ngÆ°Æ¡i biết, bản cô nÆ°Æ¡ng không phải quen bị sỉ nhục, cÅ©ng không quen để cho ngÆ°á»i ta trút giáºn.
Bạch Sầu Phi cÆ°á»i lạnh nói:
- Ta cÅ©ng không quen hầu hạ đại tiểu thÆ°. Cô thÃch là m gì thì cứ là m, chúng ta cần phải cưỡi ngá»±a lên Ä‘Æ°á»ng.
Ôn Nhu nghe xong, trong lòng lại cà ng thấy ủy khuất:
- NgÆ°Æ¡i không hầu hạ đại tiểu thÆ°, nhÆ°ng lại sẵn lòng hầu hạ Äiá»n tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhỉ? NgÆ°á»i ta không để lại chữ nà o đã bá» Ä‘i, đúng là tháºt khó cho ngÆ°Æ¡i ca múa. NgÆ°á»i ta không tiếp nháºn tình cảm của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã sầm mặt cả và i ngà y. Nếu có gan thì cứ nhảy xuống sông cho thống khoái, cần gì ra vẻ ở trÆ°á»›c mặt ta, còn gì là bản sắc nam nhi.
Nghe những lá»i nà y của nà ng, Bạch Sầu Phi quả tháºt nhịn không được, đúng là trúng và o vết thÆ°Æ¡ng của y, vì váºy lá»›n tiếng nói:
- Ta thÃch hầu hạ ai thì mặc ta, không mượn cô xen và o. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch muốn giữ cô lại còn ta thì không. Cô có thể quấn quýt si mê hắn, Ä‘i theo đến chân trá»i góc biển, chẳng liên quan gì đến ta.
Ôn Nhu nghe xong quả tháºt nhÆ° bị đâm và o xÆ°Æ¡ng tủy, giáºn đến mặt Ä‘á» cả lên, oán háºn nói:
- Há» Bạch kia, ngÆ°Æ¡i giá»i lắm, cứ đắc ý Ä‘i! Ta sẽ Ä‘i má»™t mình, chúng ta gặp lại ở kinh thà nh.
Bạch Sầu Phi thản nhiên nói:
- Tốt, xin cứ tá»± nhiên! Ta không tiá»…n. Tiểu Thạch Äầu cÅ©ng đã vá» kìa, có muốn kéo hắn Ä‘i chung không?
Ôn Nhu giáºn đến ngân ngấn nÆ°á»›c mắt, láºp tức nhảy lên lÆ°ng ngá»±a, Ä‘oạt lấy dây cÆ°Æ¡ng, đánh ngá»±a chạy Ä‘i. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch không rõ ná»™i tình, chỉ ngá»› ra tại chá»—, nhìn bóng dáng của nà ng dần xa đến xuất thần.
Một lúc sau, Bạch Sầu Phi mới quay sang Vương Tiểu Thạch áy náy nói:
- Tiểu Thạch Äầu, chuyện nà y là do ta không tốt, khiến cô ấy giáºn bá» Ä‘i.
Vương Tiểu Thạch hơi thất hồn lạc phách nói:
- Cô ấy... cô ấy liệu có trở vỠkhông? Cô ấy một mình đến kinh thà nh sao?
Bạch Sầu Phi lẩm bẩm:
- Ta không biết.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cho rằng Ôn Nhu cÅ©ng nhÆ° lần trÆ°á»›c tại bá» Hán Thủy, cuối cùng sẽ lén trở vá».
Nhưng không có.
Ôn Nhu không quay lại.
Bá»n há» không láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng, ở lại chỠđợi hai ngà y, kết quả vẫn nhÆ° váºy.
Bạch Sầu Phi đà nh phải cùng Vương Tiểu Thạch cưỡi ngựa và o kinh thà nh.
Trong kinh thà nh có tất cả những thứ thú vị, có hầu hết những cÆ¡ há»™i, có đánh bạc má»™t lần ném xuống ngà n và ng, có mỹ nhân nụ cÆ°á»i nghiêng thà nh, có những thứ chỉ xuất hiện trong tưởng tượng, cÅ©ng có những thứ khiến ngÆ°á»i ra hoà n toà n không tưởng được.
Thà nh thị lá»›n nà y là cá»™i nguồn của sức sống, lồng hấp của tuổi già ; là mảnh đất của công danh, cÅ©ng là vá»±c sâu của tá»™i ác; là nÆ¡i anh hùng đắc chÃ, danh sÄ© hà i lòng, cÅ©ng là nÆ¡i chà sÄ© nản lòng, hảo hán chùn chân.
Từ xÆ°a đến nay có biết bao anh hùng hảo hán, văn nhân dị sÄ© đến nÆ¡i nà y, muốn mai kia thà nh danh, thi triển thân thủ, má»™t bÆ°á»›c lên mây, áo gấm vinh quy, nhÆ°ng ngÆ°á»i thà nh công thì Ãt, còn ngÆ°á»i thất bại thì nhiá»u.
Có lẽ vì nhÆ° váºy, thà nh công má»›i cà ng đáng quý hÆ¡n.
CÅ©ng vì nhÆ° váºy, tinh anh các nÆ¡i tụ táºp tại kinh thà nh, muốn bÆ°á»›c chân lên cao, ngoại trừ năng lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i còn phải xem thá»i thế, nhá» và o váºn may.
Tất cả anh hùng Ä‘á»u do thá»i thế tạo thà nh. Những kẻ ngông cuồng trong thiên hạ, chẳng qua cÅ©ng chỉ nghịch thế mà đi. Kẻ nghịch thế nghịch thá»i, thÆ°á»ng thÆ°á»ng không chỉ là m nhiá»u công Ãt mà có khi còn tốn công vô Ãch. Nghịch thế ná»a bÆ°á»›c khó Ä‘i, những ngÆ°á»i cÆ¡ trà trong thiên hạ Ä‘á»u biết tiên Ä‘oán thá»i thế. NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng cho rằng ngÆ°Æ¡i là nghịch thế, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chỉ cần Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, đợi khi thá»i thế Ä‘á»™t biến, ngÆ°Æ¡i sẽ trở thà nh ngÆ°á»i biết trÆ°á»›c tất cả, chiếm được tiên cÆ¡. Có rất nhiá»u ngÆ°á»i nhao nhao dá»±a dẫm và o nÆ¡i thuáºn thế, kết quả là thá»i thế chợt đổi, lại trở thà nh công dã trà ng.
Ai biết thá»i thế hôm nay hÆ°á»›ng vá» bên nà o, ngà y mai lại đứng ở bên đâu?
Ai biết hôm nay Ä‘i má»™t bÆ°á»›c, xem ra là đưá»ng cùng, nhÆ°ng sau mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám bÆ°á»›c bá»—ng nhiên lại trở thà nh má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống?
Ai biết con Ä‘Æ°á»ng hôm nay là đưá»ng chết hay là đưá»ng sống?
Ai có thể biết rõ thà nh bại của ngà y mai?
Bạch Sầu Phi không biết. Vương Tiểu Thạch cũng không biết.
Cho nên bá»n hỠđã đến kinh thà nh ná»a năm vẫn còn thất bại.
Thế gian có rất nhiá»u chuyện, cho dù là ngÆ°á»i thông minh tuyệt đỉnh cÅ©ng phải mất thá»i gian tìm tòi, tÃch lÅ©y kinh nghiệm, trải qua giáo huấn của thà nh bại, má»›i có thể tìm được hi vá»ng, có má»™t ngà y trở nên thuần thục.
Bạch Sầu Phi và VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch là ngÆ°á»i tà i giá»i.
Má»™t ngÆ°á»i tà i giá»i chung quy sẽ có má»™t ngà y nở mà y nở mặt. “NgÆ°á»i tà i giá»iâ€, bản thân nó đã bao gồm có thể là m được những chuyện mà ngÆ°á»i khác không thể. Thế nhÆ°ng “ngÆ°á»i tà i giá»i†cÅ©ng có thể bị xem nhẹ, bị lao Ä‘ao, không được coi trá»ng, cÅ©ng phải trải qua quá trình gian nan, có tà i nhÆ°ng không gặp thá»i.
Bá»n há» có má»™t thân bản lÄ©nh, nhÆ°ng Ä‘i tá»›i cái nÆ¡i lạ lẫm nà y cÅ©ng không thể dá»±a và o giết ngÆ°á»i để vang danh. Nếu bá»n há» là m váºy, ngoại trừ bị nha sai Ä‘uổi bắt, tháºm chà còn có thể bị cao thủ trong cung đình truy lùng, hoà n toà n không có lợi Ãch gì. Bá»n há» biết “Lục Phân Bán Ä‘Æ°á»ng†và “Kim Phong Tế VÅ© lâu†trong thà nh luôn đấu tranh quyết liệt, nhÆ°ng đó là má»™t thế giá»›i khác, không liên quan đến hai ngÆ°á»i bá»n há».
Bá»n há» mặc dù không toại nguyện, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i ở cùng vá»›i nhau, cùng nhau trải qua rất nhiá»u mÆ°a gió, đã trở thà nh tri giao.
Tri giao là gì?
Tri giao là ngÆ°á»i lúc gian nan khổ cá»±c khiến cho ngÆ°Æ¡i vui vẻ, tăng than khi ngÆ°Æ¡i lạnh, Ä‘Æ°a tuyết khi ngÆ°Æ¡i nóng, có khi cÅ©ng sẽ thêu và i đóa hoa trên gấm, nhÆ°ng nhất định không bao giá» tặng sai. Tặng than trong tuyết tuy quan trá»ng, nhÆ°ng thêu hoa trên gấm cÅ©ng vô cùng cần thiết. *
* Tặng than trong tuyết: và vá»›i việc giúp ngÆ°á»i khi Ä‘ang cần.
Thêu hoa trên gấm: và vá»›i việc là m cho sá»± váºt cà ng đẹp hÆ¡n.
Tri giao cÅ©ng sẽ không yêu cầu đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»n đáp Ä‘iá»u gì.
Bởi vì chỉ cần là tri giao, sẽ không đòi há»i bất cứ thứ gì.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi cùng đến kinh thà nh, cùng bị ngÆ°á»i ở nÆ¡i nà y ruồng bá», cÅ©ng dần dần quen thuá»™c vá»›i nÆ¡i nà y, cùng nhau chán nản ngã lòng, cùng nhau say ở đầu Ä‘Æ°á»ng.
Bá»n há» cÅ©ng thu hoạch được không Ãt kinh nghiệm, quan biết được khá biết ngÆ°á»i.
Cho đến khi bạc trên tay Bạch Sầu Phi đã sắp dùng hết.
Cho đến một ngà y mưa.
Bạch Sầu Phi mới vừa tại sạp hà ng bán và i bức tranh chữ. Y viết chữ rất tốt, cũng vẽ tranh rất đẹp, nhưng y lại không có tiếng tăm.
Không có tiếng tăm, tranh chữ phải bán rẻ.
Muốn sống sót thì phải có tiá»n. Bạch Sầu Phi thà rằng bán tranh, cÅ©ng không muốn Ä‘i là m những vụ mua bán không cần tiá»n vốn.
TrÆ°á»›c khi trở vá» nhà trá» Äại Quang Minh, y Ä‘i đến Hồi xuân Ä‘Æ°á»ng tìm VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch hiện Ä‘ang là m thầy thuốc trong Hồi Xuân Ä‘Æ°á»ng. Hồi Xuân Ä‘Æ°á»ng là má»™t hiệu thuốc lâu Ä‘á»i. Thỉnh thoảng hắn cÅ©ng giúp ngÆ°á»i bệnh nối xÆ°Æ¡ng chữa thÆ°Æ¡ng, rất có công hiệu, được chủ tiệm khen ngợi. Äối vá»›i VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch, đây cÅ©ng là má»™t kiểu “bán nghệâ€, nhÆ°ng so vá»›i “bán kiếm†thì vẫn tốt hÆ¡n.
Bạch Sầu Phi kẹp mấy cuốn tranh chữ, khi đến Hồi Xuân Ä‘Æ°á»ng thì VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÅ©ng vừa nghỉ ngÆ¡i. Hai ngÆ°á»i nhÆ° ngà y thÆ°á»ng muốn Ä‘i đến tiệm ăn Nhất Äắc gá»i mấy Ä‘Ä©a thức ăn, cá»™ng thêm má»™t bầu rượu, bà n văn luáºn võ nói chuyện thiên hạ. Äây là lúc bá»n há» vui vẻ ung dung nhất sau khi đến kinh thà nh.
NhÆ°ng sau khi hai ngÆ°á»i bá»n há» gặp mặt, mÆ°a lại bắt đầu rÆ¡i.
Ban đầu chỉ là hai ba hạt, vá» sau cà ng trở nên dà y đặc. Bầu trá»i u ám giống nhÆ° má»™t tấm lÆ°á»›i chụp xuống, ngay cả chim bay cÅ©ng hoảng sợ dừng chân, ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nhao nhao bá» chạy. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi biết sắp mÆ°a lá»›n, tiện ăm Nhất đắc lại ở chợ TrÆ°á»ng Äồng, còn nÆ¡i nà y là phố Khổ Thủy, là nÆ¡i dân nghèo nhà dá»™t, không có chá»— tránh mÆ°a.
Hai ngÆ°á»i dùng tay áo che đầu, chui và o trong má»™t trang viên đổ nát nhÆ° bị cháy. Chá»— đó mặc dù đầy gạch tà n gá»— mục, cá» dại má»c đầy, nhÆ°ng vẫn còn và i miếng ngói che chÆ°a sáºp, có thể là m nÆ¡i tạm thá»i tránh mÆ°a.
Hai ngÆ°á»i cháºt váºt chạy và o trong đống hoang tà n nà y, vá»™i và ng lau nÆ°á»›c Ä‘á»ng trên vạt áo, lại sợ tranh chữ bị Æ°á»›t. Bạch Sầu Phi cởi khăn xuống lau khô vệt nÆ°á»›c. VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch cÅ©ng đến giúp. Bên ngoà i cÆ¡n mÆ°a cà ng lúc nà ng nặng hạt, bên trong cÅ©ng cà ng lúc cà ng u ám. Trong lòng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u ảm đạm, thoáng hiện lên má»™t cảm giác mất mát.
Äây có phải là tâm tình chán nản?
Bá»n há» lại vì mấy tấm tranh chữ có thể đổi lấy má»™t chút bạc nhá» mà khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm giác được suy nghÄ© của đối phÆ°Æ¡ng, cùng cÆ°á»i khổ.
Nụ cÆ°á»i nà y tháºt ra không há» cay đắng, chỉ có phần cam chịu.
Anh hùng khi mắc nạn không thÃch nói vá» khó khăn, không giống nhÆ° ngÆ°á»i thÆ°á»ng khi thất bại là bắt đầu than thân trách pháºn.
Cho nên bá»n há» Ä‘Ã nh phải tìm lá»i để nói.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch lau Ä‘i bá»t nÆ°á»›c trên tóc, cÆ°á»i nói:
- Tráºn mÆ°a nà y tháºt lá»›n.
Bạch Sầu Phi ngÆ°á»›c đầu lên nhìn sắc trá»i:
- Chắc cũng phải một lúc lâu mới tạnh.
Bá»—ng nhiên há» trông thấy bốn ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÆ°a chạy đến.
PhÃa trÆ°á»›c đống hoang tà n nà y là má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá», má»™t bên là trúc khô và đầm lau sáºy, còn má»™t bên là khu nhà ở của dân nghèo. Con Ä‘Æ°á»ng nhá» nà y có má»™t cái tên rất đẹp, gá»i là hẻm “TÆ°á»›ng Quânâ€.
Bốn ngÆ°á»i nà y từ bên góc tÆ°á»ng chạy tá»›i, vì tránh mÆ°a nên có vẻ rất vá»™i và ng. Bạch Sầu Phi cÅ©ng không lấy là m lạ.
Bốn ngÆ°á»i tiến và o trong khu đổ nát, hai ngÆ°á»i ở lại lối và o dò xét, còn hai ngÆ°á»i Ä‘i và o trong.
Trong hai ngÆ°á»i tiến đến, có má»™t ngÆ°á»i rất cao lá»›n uy mãnh, tÆ°á»›ng mạo Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, ánh mắt sáng ngá»i nhìn lÆ°á»›t qua VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi má»™t cái.
NgÆ°á»i còn lại bá»—ng bắt đầu ho.
Ho rất kịch liệt.
Y dùng khăn tay che miệng lại, ho đến mức eo cÅ©ng khom xuống, cả ngÆ°á»i cÅ©ng giống nhÆ° co rút lại. Những ngÆ°á»i nghe được tiếng ho của y Ä‘á»u cảm thấy thÆ°Æ¡ng tâm.
NgÆ°á»i cao lá»›n uy mãnh muốn đến giúp y lau quần áo bị Æ°á»›t.
Thanh niên đang ho lắc đầu.
Khăn trắng trên tay y đã nhuá»™m má»™t vệt Ä‘á» tÆ°Æ¡i, trong cặp mắt nhÆ° tro tà n lại phảng phất có hai đốm lá»a.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch thấp giá»ng nói vá»›i Bạch Sầu Phi:
- Bệnh của y hẳn là không nhẹ.
Bạch Sầu Phi nói:
- Chúng ta cũng sắp bị bệnh rồi.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch há»i:
- Bệnh gì?
Bạch Sầu Phi nói:
- Bệnh nghèo.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i. Bạch Sầu Phi nói:
- Chẳng trách có ngÆ°á»i nói là “nghèo đến chết ngÆ°á»iâ€. Nếu cứ tiếp tục nghèo nhÆ° váºy, không nói những thứ khác, ý chà cÅ©ng bị hao mòn hết rồi.
Vương Tiểu Thạch nói:
- NgÆ°á»i ta nói trong kinh thà nh rồng nằm hổ phục, xem ra rất nhiá»u hổ chỉ có thể nằm, rất nhiá»u rồng còn Ä‘ang ẩn nấp.
Lúc nà y thanh niên kia đã ngừng ho, có Ä‘iá»u lồng ngá»±c vẫn không ngừng nhấp nhô, cháºm rãi Ä‘i đến bên cạnh VÆ°Æ¡ng Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi. Ba ngÆ°á»i giống nhÆ° xếp thà nh hà ng ngang, cùng nhìn cÆ¡n mÆ°a má» mịt Ä‘an thà nh má»™t phiến tối tăm bên ngoà i.
Mưa vẫn rơi.
RÆ¡i tháºt lá»›n.
Tà i sản của CÆ°á»ng Thuần Khiết
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , âåëèêèé , áåòàëèíê , àâòîêðåäèò , ãîðÿùèé , ôn nhu chi kiếm 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao , ôn nhu nhất Ä‘ao 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao pdf , Ôn nhu nhẤt Äao 4vn , êåðàìîãðàíèò , ïðîáëåìû , ñïàðòàê , ôîòîøîïà , on nhu nhat dao , on nhu nhat dao 4vn , on nhu nhat dao chuong 6 , on nhu nhat dao phan 2 , on nhu thap nhat dao , onthuyan , truyen on nhu nhat dao , xem phim on nhu nhat dao , ýêîëîãèÿ , ðîñãîññòðàõ