Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Sự việc cứ như kéo dài hàng mấy thế kỷ Y Sơn Cận vô tận thống khổ nhưng cuối cùng kỳ kinh bát mạch rốt cục cũng đã được đả thông toàn bộ , tiên âm linh lực cứ thế thuận lợi chảy xuôi khắp cả người y.
Tại trong khoảng thời gian này , Ngọc Tuyết Dung vẫn vận động cái eo nhỏ nhắn, cưỡi ở trên người Y Sơn Cận cưỡng gian hắn.Theo động tác càng ngày càng điên cuồng của nàng tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận đã trở nên thô to tại huyệt động của nàng đều đặn tiến nhập ,sự đụng chạm mang đến cho nàng khoái cảm vô cùng hưng phấn đồng thời nhiệt lệ cứ thế chảy ra rồi theo má ngọc một giọt lại một giọt tiếp tục lăn dài trên mặt Y Sơn Cận.
Y Sơn Cận giương miệng rộng kêu thảm thiết, không biết hắn đã phải uống bao nhiêu xử nữ lệ của nàng, liên tục theo yết hầu rót vào trong kinh mạch của y trợ giúp hắn khuếch trương kinh mạch , hơi chút giảm bớt đau nhức của thân thể .
Theo tiểu gia hỏa tiến nhập huyệt địa tốc độ càng lúc càng nhanh, Ngọc Tuyết Dung mỹ lệ khuôn mặt cũng trở nên càng thêm hồng nhuận kịch liệt thở gấp tiếng rên rỉ tràn ngập cả đại điện.
Khoái cảm cuối cùng cũng lên tới tột đỉnh, Ngọc Tuyết Dung đột nhiên hét lên một tiếng rồi nắm gục trên người Y Sơn Cận , ngọc thể tuyết trắng kịch liệt run rẩy, đã đạt tới rồi lần đầu tiên cao trào trong cuộc đời.
Động huyệt mềm mại cuồng loạn co rút ngâm chìm tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận trong biển nước thậm chí chảy cả ra ngoài đêm hai bắp đùi của y một mảnh ẩm ướt.Tất cả linh lực trong ngọc thể đều theo song tu công pháp vận chuyển,tiến vào huyệt Vĩ Lư, đại lực lượng chuyển rời vào tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận.
Trong lúc cực lạc cao trào , Ngọc Tuyết Dung đã thần trí đã trở nên mơ hồ, chỉ cảm thấy tất cả linh lực của mình đều điên cuồng dũng mãnh chuyển vào cái tiểu gia hỏa tai hại đã đem đến khoái cảm cho nàng kia.Đợi đên khi nàng dừng run rẩy một tia linh lực cuối cùng cũng tràn vào nó, ngọc thể nàng trở nên hư không , kinh mạch đến một điểm linh lực cũng không còn xót lại.
Ngọc Tuyết Dung tu luyện nhiều năm linh lực, vốn là dùng Băng Thiềm cung Vô thượng bí pháp tu luyện hiện tại nàng mạnh mẽ cưỡng gian hắn thế nào mà cơ thể Y Sơn Cận lại có thể tiếp thu ngồn linh lực này ?
"Muốn chết sao?" Y Sơn Cận trong lúc nửa hôn mê thầm nghĩ, trong lòng đau đớn hối vạn phần:"Sớm biết rằng sẽ bị thế này thì mình đã không tin tưởng cái gì thần tiên trong truyền thuyết rồi..." Nghĩ như vậy , hắn tại khóe mắt chảy ra một giọt bi thương phẫn uất.
Ngọc Tuyết Dung qua cơn cao trào, thần trí có chút thanh tỉnh,đột nhiên phát giác trong cơ thể linh lực không còn sót lại chút gì nhiều năm qua khổ tâm tu luyện thành quả hóa thành hư ảo, cũng kinh hãi không hiểu,nàng vô lực ôm lấy Y Sơn Cận đang hoan toàn trần truồng, một chút chua xót dấy lên ,một giọt châu lệ lại tuôn ra rớt vào trên mặt Y Sơn Cận .
Y Sơn Cận cũng cả người vô lực nhưng tiểu gia hỏa vẫn bành trướng cứng rắn tại huyệt động chặt hẹp vừa bị khai phá của Ngọc Tuyết Dung vươn cao ngạo nghễ.
Vốn tiểu gia hỏa đã rất khó chịu rồi ,hết lần này tới lần khác mật đạo chặt hẹp của Ngọc Tuyết Dung còn kịch liệt co rút lại.Theo động huyệt liên tục co rút đè ép tiểu gia hỏa rốt cục nhẫn nại chịu không nổi mãnh liệt điên cuồng nhảy dựng lên đem tinh dịch tích súc rất nhiều năm điên cuồng bắn vào thuần khiết động huyệt bên trong.
Xử nam tinh dịch, nóng bỏng mãnh liệt điên cuồng mà phun vào tử cung bên trong, Ngọc Tuyết Dung bị lực đạo bạo bắn tinh dịch đánh cho hôn mê, xích lõa cánh tay ngọc ôm chặt lấy Y Sơn Cận môi anh đào áp vào bên tai hắn, lên tiếng hét rầm lên:"A....a....A".Chỉ có ngắn ngủi dừng lại, nàng lại đạt tới lần cao trào thứ ha;tử cung bên trong cũng sinh ra lực hút mạnh như bão vũ, hình như muốn đem tất cả tinh dịch đều thu hết vào.(Ta kháo bựa vãi bất quá ta thích)
Y Sơn Cận trong cơ thể linh lực cũng bắt đàu ào ào tuôn ra , từ tiểu gia hỏa làm trung gian điên cuồng dũng mãnh tiến vào bên trong tử cung của nàng.Tức thì ngay tức khắc ngọc thể Ngọc Tuyết Dung tỏa ra quang mang lộng lẫy khiến cho hai tròng mắt Ân Băng Thanh sáng rực lên.
Cõ linh lực này thông qua việc tuần hoàn trong ký kinh bát mạch khắp cơ thể Y Sơn Cận đã thay đổi tính chất trộn lẫn vào nguyên dương cương hùng hậu, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Ngọc Tuyết Dung .Hứng khởi vừa tắt lại một lần nữa dâng lên nàng hưng phấn mà cưỡi trên thân thể Y Sơn Cận huy động eo nhỏ nhắn mãnh mẽ bạo gian hắn ;cảm giác được linh lực trong cơ thể mình cứ như một vòng tuần hoàn đều đem đến tinh thần nàng đại chấn, mơ hồ cảm giác được tu vi tinh tiến một cách thần kỳ.Nàng trong miệng khẽ rên rỉ, ngọc thể run rẩy, hạ phúc trận trận co rút, phun ra lượng lớn mật dịch, nhưng mà Kỳ kinh bát mạch mở rộng ra kinh người, linh lực tăng lên nhiều, mặc dù thân thể có chút mệt mỏi, nhưng tinh thần cùng khí tức linh lực tăng trưởng gấp bội.
Y Sơn Cận quả thật cảm giác rất vui sướng, theo linh lực tại trong kinh mạch lưu động, hắn dần dần cũng quên rồi việc ban đầu hư thân đau đớn như thế nào, hơn nữa tiểu gia hỏa bị mật đạo thuần khiết của nàng co bóp ra sao chỉ cảm thấy rất sảng khoái bởi vậy tiếng kêu thảm thiết cũng từ từ trở nên tiếng thét hân hoan vui sướng.
Ngọc Tuyết Dung tu luyện song tu công pháp quả nhiên thần diệu khó lường,dưới tác dụng của linh lực cự nhiên có thể làm cho tiểu gia hỏa của hắnvẫn giơ lên cao không héo,cho dù vốn xuất tinh cũng đã vài lần mà cũng chưa từng có gục ngã .
Đã có 49 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Trong quá trình Y Sơn Cận và Ngọc Tuyết Dung giao hoan ,, Ân Băng Thanh vẫn quỳ ở bên cạnh ngó xem hạ thể nóng bỏng giống như muốn khởi hỏa ,quả thực không thể chịu đựng được.
Mặc dù tu vi của nàng rất cao , ý chí cũng rất kiên cường, đúng là vẫn còn chịu được dục hỏa dày vò nhưng nhìn chính đồ đệ của mình bạo gian Y Sơ Cận lần lượt sảng khoái liên tục mấy lần , tâm lý nàng ghen ghét như chết đi sống lại,hận không thể bắt Ngọc Tuyết Dung, hung hăng bạt tai một cái trừng phạt nàng dám can đảm ở trước mặt chính mình phát ra âm thanh dâm đãng.(ghen tỵ đây mà )
Ác độc nhất chính là, dâm âm còn đang không ngừng làm dục hỏa của nàng bành trướng, khó chịu không thể tả được,cũng may rốt cục Ngọc Tuyết Dung xũng đạt đến tột cùng sảng khoái , ra sức vươn tay, đem Y Sơn Cận trên người đẩy đi xuống.
Ngọc Tuyết Dung mệt nhoái không còn sức bảo trì cơ thể té ngã rầm một cái trên đất, đầu đụng trúng một tảng đá, thét chói tai cơ hồ ngất đi!. Qua hơn nửa ngày, nàng mới phẫn nộ đứng lên, trừng lớn đôi mắt đẹp căm tức nhình sư phụ của mình, hồn nhiên không để ý lễ giáo thầy trò .
Lúc này, Ân Băng Thanh đã xé mở quần áo bò tới trên người rồi Y Sơn Cận rồi , nếu nàng có dũng khí ngay tại trước mặt đệ tử của chính mình đoạt nam nhân, còn có cái gì để nói đây?
Ngọc Tuyết Dung lúc này thần trí không rõ, cho dù huyệt động cùng tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận đã thoát ly ra, nhất thời cũng không có thể khôi phục thanh tỉnh,chứng kiến Ân Băng Thanh bò đến trên ngườ Y Sơn Cận, ghen ghét không thể chịu đựng được, bi phẫn lao về phía nàng nhào tới!
Ân Băng Thanh mặc dù đã lột quần lụa tuyết trắng nhào tới gần người Y Sơn Cận rồi lại có một chút thần trí thanh tỉnh, cố gắng đè nén dục hỏa xuống , do dự mà thả chậm động tác.Dù sao nàng rõ ràng đã tu luyện tiên khí mấy trăm năm, đột nhiên cứ như vậy chính mình động thủ phá hủy sự trong sạch, như thế nào cũng sẽ có điều do dự.
"Có muốn hay không cưỡi lên người hắn? Đem đồ vật xấu xí kia cho vào ta nơi này..." Ân Băng Thanh tinh thần như liệt hỏa dày vò, thống khổ không chịu nổi.Do dự một lúc cuối cùng tiên nhân thuần khiết đã kéo hănr quần lụa mỏng xuống, lộ ra nữ tử tối bí ẩn hai cánh hoa hồng của nữ tử, bộ lông rậm rạp, đen nhánh một mảnh, chớp động đen bóng .
"A!" Y Sơn Cận cả kinh quát to một tiếng, thất thanh kêu lên: "Mới vừa rồi đã bị cưỡng gian đau đớn đến như vậy rồi, của ngươi lông mao nhiều như vậy không phải đau đớn chết ta sao "
Trên thực tế, đau đớn hay không đau thì cũng không liên quan gì đến lông mao của các nàng, bất quá Y Sơn Cận nduf gì cũng là xử nam, có thể nói ra những lời nói hoang đường như vậy, cũng không có gì ngạc nhiên.
Ân Băng Thanh mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai, cuống quít lấy tay ngọc che đậy động huyệt của mình, không cho hắn chứng kiến chính mình địa phương tối bí ẩn.
Hóa ra là "Che đậy huyệt đạo ", Y Sơn Cận nghĩ đến nàng có trùm lông mao như thế nào hắn đều rõ ràng rồi, che đậy như vậy đâu còn nghĩa lý gì nưa?
Nhất là nàng lấy tay che lấp chỗ đó, tâm lú lại bị kích thích, không tự chủ được nhìn chằm chằm về phía huyệt động, nhẹ nhàng mà áp tiểu gia hỏa vào rồi bành trướng ra.( chảy máu mũi rùi )
Huyệt động thần bí của Ân Băng Thanh cứ như vậy mà tiếp xúc với tiểu gia hỏa của y, mà nó lại đang dính nhiễm tinh dịch cùng với xử nữ huyết của Ngọc Tuyết Dung trong cuộc cuồng chiến vừa rối nên cũng nhiễm tại hai cánh hoa thuần khiết của nàng luôn.
Cơ thể nàng đang nóng dục, bị tiểu gia cắm vào thì nổi lên một trận đau đớn. Ân Băng Thanh lúc này đột nhiên tâm hoảng vừa cuống quít lui về phía sau,vừa cúi đầu xuống nhìn, máu a, tinh dịch hòa mật nước tại huyệt động của nàng để lại một mảnh bừa bãi.
Ân Băng Thanh sống mấy trăm năm rùi có truyện gì trên đời mà nàng không biết, vừa nhìn biết ngay đây là chính tại trên người ái đồ của mình chảy xuống, không khỏi xấu hổ muốn chết, lập tức giơ ngọc thủ đến, ra sức hướng về đỉnh đầu Y Sơn Cận đánh tới.
Mặc dù nàng hiện tại cả người bủn rủn vô lực, nhưng lấy cường hãn lực lượng của người tu tiên địa, dù là chỉ dùng một điểm nhỏ cũng đủ để đem đầu của Y Sơn Cận đánh nát bấy!
"Hắn cưỡng gian ái đồ của ta vốn chính là tử tội; huống chi hắn còn muốn muốn phi lễ ta, vọng tưởng cướp sự thanh bạch của ta!" Ân Băng Thanh không hề có đạo lý đem tất cả tội lỗi đều đổ lên trên người Y Sơn Cận trên chỉ cần có thể giết hắn, ít nhất chính mình hiện tại sự thanh bạch có thể giữ lại rùi.
Nhưng ngay lúc Y Sơn Cận kề cận cái chết, Ngọc Tuyết Dung đã phẫn nộ đi lên, nhằm thẳng mái tọc đen dài của sư phụ mình, đem nàng mạnh mẽ từ trên người Y Sơn Cận kéo xuống sau lại cưỡi lên thân thể của hắn, giơ quyền hướng Ân Băng Thanh liên tục đánh đến.
Gọi nữa cũng vô dụng rồi, dâm hỏa đã nhập vào tâm, Ngọc Tuyết Dung lúc này mất đi lý trí, chỉ đem Ân Băng Thanh trở thành đại tình địch muốn chiếm đoạt nam nhân của nàng,huy quyền đánh loạn tới, lòng tôn kính với sư phụ cũng đã sớm bị gạt bỏ sang một bên.
Ân Băng Thanh đã trúng vài quyền, bất đắc dĩ cũng chỉ đành huy quyền đón đỡ, ngăn cản cơn mưa chưởng pháp từ chính ngọc thủ của ái đồ mình đánh tới.
Giờ khắc này, Tu Tiên giới hách hách nổi danh hai vị tuyệt sắc mỹ nữ đánh nhau cùng một chỗ, nếu như để người ta biết các nàng là vì tranh dành một người nam nhân mà trở mặt liều mình, đủ để cho tất cả bọn họ đều té xỉu.
''Trai cò đánh nhau, ngư ông hưởng lợi''Y Sơn Cận nhân cơ hội lén lút đứng lên, hướng về phía cửa bò đi. Nhưng không bò được vài bước, Ngọc Tuyết Dung đã tinh mắt lập tức phát hiện, lên tiếng thét chói tai: "Hắn đào tẩu rồi!"
Ân Băng Thanh ngọc thủ mềm nhũn, buông ra, quay đầu lại chứng kiến Y Sơn Cận nhằm hướng cửa bỏ trốn trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác mất mát, hình như cái gì trọng yếu nhất sắp mất đi vậy.
Hai thầy trò, đột nhiên đình chỉ nội chiến, đồng thời bay phác qua, nắm chặt Y Sơn Cận , đưa hắn đặt ở thân thể phía dưới.Theo sau, Ân Băng Thanh đột nhiên chém ra một quyền, đem ái đồ đánh bất tỉnh trên mặt đất, phẫn nộ địa kêu to: "Hắn là của ta!"
Trải qua một khắc cơ hồ mất đi Y Sơn Cận, nàng rốt cục nhận thức được rồi cái tầm quan trọng của nam hài xa lạ này: Nếu như không có hắn, chính mình sẽ bị dục hỏa thiêu thân mà chết!
Kế tiếp, Ân Băng Thanh phóng ra kết ấn luống cuống tay chân xé toàn bộ mình quần áo của chính mình chuẩn bị cùng Y Sơn Cận một hồi đại chiến oanh oanh liệt liệt .
Vốn nàng đã giải khai quần áo, hiện tại cởi sạch quần áo cũng rất dễ dàng. Thoáng qua lúc, một ngọc thể hoàn mỹ đến cực điểm đã hiện ra ở ngay trước mặt Y Sơn Cận .
Chứng kiến ngọc thể mỹ lệ đến như vậy, Y Sơn Cận không nhịn được nuốt nước bọt một cái "Ực". Nhưng mới vừa rồi bị Ngọc Tuyết Dung gian rất tàn nhẫn, xem nàng nụ cười dâm đãng hướng chính mình bò lại đây, hắn hốt hoảng kêu lên: "Ngươi muốn làm gì?"
Ân Băng Thanh hừ lạnh một tiếng, không chút khách khí đưa hắn ấn ngã xuống đất làm cho hắn nằm ngửa lên, chính mình cũng cảm thấy đỡ hổ thẹn hơn, mạnh mẽ bò tới rồi cưỡi trên ngừoi hắn.
Y Sơn Cận nhìn bộ lông đen nhánh của nàng, sắc mặt sợ đến trắng bệch: "Sẽ chết ! Nam nhân bị làm nhiều lần, sẽ bị hấp khô mà chết!
Ân Băng Thanh cười nhạt: "Nói bậy! Ta sống mấy trăm tuổi rồi , cho tới bây giờ chưa từng nghe qua loại sự tình này!"
"Mấy trăm tuổi?" Y Sơn Cận trừng to mắt nhìn nàng, chỉ cảm thấy tiên nữ mỹ lệ đến cực điểm này, phong tư tràn ngập hoàn mỹ nữ tính mãnh liệt mị lực, nhìn qua cũng bất quá đôi mươi, nghĩ không ra nàng đã mấy trăm tuổi rồi.
Y Sơn Cận run rẩy địa hét lớn: "Ta mới nhỏ như vậy, ngươi buông tha ta đi!"
Hắn bi thảm kêu lên cũng chỉ có thể làm cho Ân Băng Thanh mặt cười ửng đỏ. Mặc dù vốn là thẹn thùng xấu hổ, nhưng dục hỏa đã tràn ngập cơ thể, hiện tại đã không phải do chính nàng điều khiển nữa rùi.Hơn nữa, từ chính trong tay ái đồ đoạt lấy nam nhân này, làm nàng từ trước đến nay chưa có cảm giác thành tựu đến như vậy, chớp cái đã nâng tuyết đồn lên rùi mạnh mẽ ngồi ở giữa hông Y Sơn Cận, đem hai cánh hoa hướng tiểu gia hỏa của y dấn tới.
Y Sơn Cận tuyệt vọng đến cùng cực cảm giác được tiểu gia hỏa của mình bị nàng dùng mười ngón tay ngọc nắm chặt, hướng về chặt hẹp động huyệt dấn đi,quy đầu đã có thể cảm giác được động huyệt ấm áp ướt át thậm chí còn có thể cảm giác được mật đạo bên trong lớp lớp tầng lá mỏng, đã áp vào quy đầu ở phía trên.
Dựa vào kinh nghiệm trong trận đại chiến với Ngọc Tuyết Dung hắn biết chỉ cần tấm màng mỏng phái trong vỡ ra sẽ khiến cho cả người đau nhức, sống không bằng chết!
Một nghĩ tới đây, Y Sơn Cận không nhịn được cả người phát run, ngửa mặt lên trời bi phẫn hét lớn: "Trời ạ, cứ như thế này ta như thế nào sống a!"
Ngay lúc hắn tuyệt vọng giữa tiếng kêu gào thê thảm, thuần khiết mỹ lệ, thành thục gợi cảm đầy quyến rũ Ân Băng Thanh đã mạnh mẽ ngồi xuống, dùng chặt hẹp địa đạo ấm áp của nàng ăn tươi nuốt sống tiểu gia hỏa của hắn.Tấm màng xử nữ mỏng manh của nàng đã bị tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận công phá xé rách , máu tươi từ từ chảy xuống cùng xử nữ máu tươi của Ngọc Tuyết Dung hỗn độn một chỗ, không thể phân biệt được của riêng ai nữa rùi.
Đã có 59 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Tại giờ khắc này, nàng bi thương vũ hận nước mắt cũng chậm dãi nhỏxuống,, trong suốt như trân châu ,lăn dài trên mặt rùi chảy vào trong miệng Y Sơn Cận
Tối trân quý xử nữ tiên lệ, hơn nữa lại là do Tu Tiên giới nhất lưu cường giả, Băng Thiềm cung chủ chảy xuôi đi ra bên trong ẩn chứa linh lực tất nhiên không giống người thường,thật sự trân quý, tràn đầy trong miệng Y Sơn Cận, thiếu chút nữa đem yết hầu của hắn tắc lại(cường điệu tý cho rõ vẻ bi thương)
Luôn luôn ở tít trên cao, nắm giữ sinh tử của vô số người , giờ phú này lại cưỡng gian một nam hài, Ân Băng Thanh trong lòng đau khổ không sao chịu nổi. Thủ như ngọc nhiều năm trong sạch, cứ như vậy mà đánh mất, nhưng vốn là do chính mình cưỡng gian một nam hài hỏi làm sao mà nàng không thương tâm cơ chứ.. Nam hài nhỏ yếu như thế này, có tư cách gì cùng mình song tu luận đạo?
Nàng có thể tinh tường cảm giác được, hai cánh hoa của mình bị cái vật chết tiệt kia đâm vào thật sự đau đớn, cùng với máu tươi từ huyệt động là tiếng nước nhè nhẹ, thậm chí tiểu gia hỏa đó đánh vào mật đạo bên trong đầy chất lỏng còn phát ra tiếng rất nhỏ bất quá bằng thính giác của nàng sao lại không nghe thấy cơ chứ?
Một nghĩ tới đây, Ân Băng Thanh lại càng bi thống không thôi, châu lệ không nhịn được mà cứ từ trong ánh chảy ra.
Nàng tu vi thâm hậu, lại có song tu công pháp dẫn đạo, linh lực lẫn vào nước mắt , ngưng tụ thành băng châu, ba ba nện vào trên mặt Y Sơn Cận .Dạ minh châu trên mặt đất, như thật sự cùng trân châu hòa quyện vào nhau, tản ra quang mang sáng lấp lánh.Từng khôi băng châu đó cũng nhỏ không in vào miêng Y Sơn Cận, y cố sức nuốt xuống chỉ cảm thấy thân thể như có lửa nóng bùng lên.
Lấy hạ thể làm trung gian, Ân Băng Thanh ngọc thể tựa như hoàng hà vỡ đê mở ra một cái lỗ hổng lớn, linh lực như nước sông toàn bộ dũng mà đến, theo tiểu gia hỏa mạnh mẽ xâm nhập thân thể của hắn, lại một lần nữa trùng kích và cải tạo gân mạch của y.
Ân Băng Thanh trong cơ thể linh lực thâm hậu, vượt xa Ngọc Tuyết Dung mấy lần. Lúc này đồng loạt dũng mãnh chạy vào kinh mạch Y Sơn Cận , đem kinh mạch của hắn bành chướng mở rộng hăn lên,làm cho Y Sơn Cận đau đớn không chịu nổi, vừa một lần nữa nếm tư vị bị cưỡng gian đã đủ thồng khổ giò lại thế này hắn dù gì cũng chỉ là một nam hài sao có thể chịu nổi.
Hắn ngửa mặt lên trời gào lên như sói tru mà mỹ lệ uy nghiêm Băng Thiềm cung chủ nhân lại không thèm để ý vẫn cưỡi trên người hắn, ra sức cử động cái eo nhỏ nhắn, kịch liệt bạo gian hắn.
Nếu đã làm một lần, như vậy cứ mặc kệ theo tự nhiên đi. Ân Băng Thanh ôm ý nghĩ như vậy,cử động mềm mại mật đạo cùng tiểu gia hỏa của hắ kịch liệt đụng chạm, khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng dâng lên, đem tâm trí nàng cắn nuốt hết sạch.Dưới thân địa Y Sơn Cận càng kêu gào bi thảm càng làm nàng kích thích , động tác càng có xu huống kịch liệt hơn trước.
Một bên Ngọc Tuyết Dung xích lõa ngọc thể xụi lơ trên mặt đất, bị tiếng kêu rên cuồng hoan đánh thức, mở đôi mắt đẹp, mờ mịt nhìn sang bên này.Nàng thầm nghĩ sư phụ ngày thường băng thanh ngọc khiết, trang nghiêm, luôn luôn đối với người nào cũng uy nghiêm cung không màng tư tình nam nữ, lúc này lại mạnh mẽ bạo gian một nam hài, động tác thô lỗ cuồng bạo,dáng vẻ ưu nhã từ trước đến nay không biết đều vứt đi nơi nào rồi thì vô cùng kinh ngạc
Nàng nâng ngọc thủ giữ thật chặt đôi môi anh đào, kinh ngạc thở không ra hơi. Nàng ngoài ý muốn từ ngón tay của mình nếm phải một chút tinh dịch còn xót lại trong cuộc chiến với Y Sơn Cận vừa nãy.Tại hạ thể của nàng ngược lại không có một giọt tinh dịch nào tràn ra. Tử cung như có vòng xoáy thật lớn , không ngừng xoay tròn, mang đến cường đại hấp lực, đem mỗi một giọt tinh dịch tại mật đạo đều hút vào tử cung bên trong, rót đày vào máu, thuận theo mạch máu chảy khắp các nơi, trở thành một bộ phận cảu cơ thể nàng.
Cường đại hấp lực, hình như vốn là có ý thức vậy, thậm chí đem tinh dịch dình nhiễm ở bên ngoài hai cánh hoa cũng hút đi vào, làm cho cánh hoa nộn huyệt trở nên sạch sẽ.Điều này làm cho Ngọc Tuyết Dung không khỏi thán phục, Tạ Hi Yên lưu lại song tu công pháp, quả nhiên không giống người thường.
Trước mắt là một bức xuân cung đồ, khiến dục hỏa trong người nàng điên cuồng dâng lên, trong đầu một mảnh hỗn độn, cũng bất chấp suy nghĩ nhiều, chậm dãi đi tới, ôm lấy cổ Y Sơn Cận, bộ ngực kề sát hắn, mãnh liệt sự đụng chạm,nhằm phát tiết dục hỏa trong lòng.
Mặc dù cũng muốn đem Ân Băng Thanh đẩy xuống, tự mình đến cưỡng gian nam hài này, nhưng mới vừa rồi so quyền nàng đã biết, chính mình dù sao cũng không phải đối thủ của sư phụ.
Vì vậy, nàng chỉ có thể lấy lùi mà tiến, chuyển qua ngọc thể, cưỡi ở ngay trên mặt Y Sơn Cận , đem chính mình huyệt động nhắm ngay miệng hắn, sỗ sàng ngồi xuống.
Nhìn ngọc mông tuyết trắng mượt mà hướng về mặt mình ngồi xuống, Y Sơn Cận lớn tiếng đau đớn trách mắng: "Hạ lưu! Trời ạ, các ngươi quả thực là vô nhân đạo! Thiên lý ở đâu a!"
Đã có 50 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Y Sơn Cận ở chỗ này kêu gào "Thiên" nói "Lý", nhưng cũng không thay đổi được thực tế tàn khốc này . Thầy trò Ân Băng Thanh không quản hắn kêu gòa đến khản cả cổ vẫn tiến hành kịch liệt hoạt động cưỡng dâm hắn. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Song tu công pháp của Tạ Hi Yên quả thật thần diệu khó lường, Ngọc Tuyết Dung nộn huyệt truyền đến hấp lực, dĩ nhiên có thể đem đầu lưỡi Y Sơn Cận từ trong miệng hút ra, tự động dò xét vào nộn huyệt bên trong, lấy lấy lưỡi tiến công khiến cho Ngọc Tuyết Dung lớn tiếng thét chói tai, sảng khoái đến cùng cực, khóc không thành tiếng.
Ân Băng Thanh như kỵ sỹ ở trên người Sơn Cận rong ruổi, cảm giác được tiểu gia hỏa của hắn tại huyệt động dũng mãnh ra vào thì vô cùng sảng khoái cơ hồ đến phát điên.
Nàng nằm mơ cũng nghĩ không ra, trong cuộc sống lại có sự tình sung sướng đến như vậy. Nói như vậy,mấy trăm năm này chính mình chẳng phải là sống uổng phí rồi sao?
Khoái cảm mãnh liệt khiến nàng mê muội, , kịch liệt thở gấp , ngọc thủ vuốt ve cơ thể Y Sơn Cận , tuyết đồn liều mình trên dưới chớp lên, cùng ái đồ không hề thương xót tùy ý cưỡng gian chà đạp hắn.
Không biết cưỡng gian được bao lâu rồi, nàng rốt cục cũng đạt tới tột cùng khoái cảm , ngọc thể kịch liệt run rẩy, huyệt động co rút mãnh liệt, liều mình đè ép tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận, đồng thời sinh ra cường đại hấp lực, hình như muốn đem nó hút vào tử cung bên trong.
Y Sơn Cận cũng bắt đầu lớn tiếng kêu thảm thiết, nhưng đầu lưỡi lại hoàn cắm thật sâu ở huyệt động bên trong của Ngọc Tuyết Dung cứ như vậy ấm ữ không thể phát ra tiền kêu rên rõ ràng.
Mới vừa rồi Y Sơn Cận mặc dù rất thống khổ, nhưng cùng Ân Băng Thanh đụng chạm lâu như vậy, khoái cảm cũng đạt tới đỉnh rùi, tiểu gia hỏa mãnh liệt nhảy lên, đem luồng tinh dịch nóng rực bạo phóng vào sâu bên trong mật đạo.
Ân Băng Thanh kích động khóc rống lên, tiếng khóc có phần hưng phấn, có phần bi thương, còn có vũ hận mờ mịt. Nàng không biết chính mình mất đi xử nữ trinh tiết sẽ bị các đệ tử nhìn thành cái bộ dạng gì nữa, nhưng là giờ khắc này thật sự rất sảng khoái.Vì cảm giác sảng khoái này, tựa hồ nỗ lực cái gì cũng đều là đáng giá cả. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Y Sơn Cận đầu lưỡi tại huyệt động Ngọc Tuyết Dung liếm láp, không biết đã uống xong bao nhiêu mật ngọt rồi nữa, Ngọc Tuyết Dung cũng bởi vậy mà đạt tới cao trào, run rẩy địa ôm chặt sư phụ của mình, lên tiếng khóc rống lên.
Một đôi tuyệt sắc nữ tử, xích lõa ngọc thể ôm nahu tại một chỗ, cao vút ngọc vú cùng đỏ bừng đầu vú thân mật đụng chạm cũng đem đến cho các nàng một khoái cảm khác thường mà trước đây chưa từng có.
Tử mật đạo của Ân Băng Thanh linh lực dũng mãnh hướng về tiểu gia hỏa cua Y Sơn Cận tiến vào làm y quanh thân đau nhức, kinh mạch cơ hồ cũng sắp nổ tung.Linh lực ở bên trong thân thể của hắn nhanh chóng lưu động, theo hướng hắn bạo bắn địa tinh dịch chảy trở lại trong cơ thể Ân Băng Thanh , qua tử cung luyện hóa, rùi cùng nhau ồ ạt rót vào kinh mạch Ân Băng Thanh , chảy khắp các bộ vị.
Từ nay về sau sau ,một đôi thần tiên mỹ nữ tâm thần thật sâu đều đóng dấu ký ức về Y Sơn Cânk, ngọc thể bất cứ một bộ phận nào đều có tinh dịch của hắn chạy qua. Cho dù về sau các nàng tu luyện nhiều năm linh lực, cũng là từ trong cơ thể Y Sơn Cận vận chuyển tới được, bao hàm dương khí của hắn,khiến các nàng không thể nào phủ nhận được sự hữu dụng của nó. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Tiểu gia hỏa của Y Sơn Cận càng không ngừng bạo bắn tinh dịch, càng làm tâm lý Ân Băng Thanh kịch liệt sảng khoái rồi đột nhiên "Ách" một tiếng than nhẹ, ghé vào vai Ngọc Tuyết Dung ngất đi .
Ngọc Tuyết Dung ngẩn ra, mừng rỡ, nhanh chóng đem sư phụ từ trên người Y Sơn Cận đẩy xuống, chính mình chiếm cứ vị trí của nàng, ngọc mông nhấp nhổm, vội vàng hướng về phía hạ thể Y Sơn Cận ngồi xuống.
Do đã ướt đãm mật đào từ trước đó nên huyết động của nàng nhanh chóng nuốt sống tiểu gia hỏa của hắn. Đáng thương cho Y Sơn Cận, một chút công phu cũng không có, cứ như vậy thầy trò hai nàng liên tục cưỡng dâm, không chút nào thương xot.
Một lúc sau , Ân Băng Thanh mơ hồ tỉnh lại, chứng kiến ái đò của mình cưỡng gian Y Sơn Cận, ghen ghét được hai tròng mắt đều đỏ, lập tức bò đến trên người Y Sơn Cận , lấy tuyết đồn mượt mà nhắm ngay mặt Y Sơn Cận , nhanh chóng ngồi xuống. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Y Sơn Cận không tự chủ được ve vẩy đầu lưỡi thỏa mãn nàng, tâm lý bi hận sợ hãi, không biết các nàng đến tột cùng là cái dạng tà ma ác quỷ gì, đến đầu lưỡi của mình cũng bị các nàng bạo chiếm để dùng.
Đầu lưỡi hý lộng mật huyệt, lưỡi dài thô ra của y tại mềm mại ướt át huyệt khẩu đụng chạm mang đến sung sướng cảm giác cho Ân Băng Thanh .Nàng ngửa mặt lên trời thở dài, hưng phấn đến nỗi từng ngọn tóc đều phải đứng thẳng lên, nàng từ trước đến giờ căn bản không thể tưởng tượng được trên đời lại còn cái loại lạc thú này.
Mặc dù tử cung đã hấp thu hết toàn bộ tinh dịch, nhưng lại không cản được mật dịch từ trong huyệt động chảy ra, chảy tới trong miệng Y Sơn Cận . Một hương thơm thoang thoảng như cam tuyền truyền đên mũi Y Sơn Cận .Hăn bị các nàng cưỡng gian lâu như vậy, đã sớm khát nước, mặc dù cảm giác được khuất nhục, nhưng đều nuốt sạch mật dịch không bỏ xót một giọt nào.Thực tâm mà nói, tiên nữ thánh thủy mùi vị quả thật thơm ngọt , Y Sơn Cận cả đời còn không có uống qua đồ uống tốt đến như vậy .
Rất nhanh, hắn đã tùe bỏ cảm giác thẹn thùng, từng ngụm từng ngụm điên cuồng nhấm nháp tiên thủy này.Bởi vì tu luyện nhiều năm, pháp lực thâm hậu tinh thuần nên thánh thủy cảu Ân Băng Thanh địa đồ đệ cảu nàng cơ hồ tốt hơn nhiều lắm. Y Sơn Cận uống đã nghiện, chỉ cảm thấy vừa có thể giải khát vừa hợp mỹ vị, đầu lưỡi lại càng nhanh điên cuồng liếm láp, khiến cho Ân băng Thanh điên cuồng hét lên, đem càng nhiều thánh thủy trực tiếp đưa vào trong miệng hắn .
Một đôi thầy trò rất nhanh đạt đến cực lạc ,không tự chủ được lại ôm nhau tạimột chỗ, lầm bầm thở gấp than nhẹ. Cứ thế hai nàng liên tục đổ vị trí cho nhau ,cuối cùng Y Sơn Cận cũng hôn mê tiểu gia hỏa kinh hoàng đem tinh dịch không biết chiếu vào vị nào tiên nữ nào, bất tỉnh mờ mịt, tiến nhập vào trạng thái nửa hôn mê.
Bất quá quả thật là lãnh khốc, này một đôi thần tiên mỹ nữ tuyệt không có vì hắn té xỉu mà dừng tay. Song tu công pháp lập tức hấp dẫn tiểu gia hỏa, mạnh mẽ bắt nó cứng lên, mật đạo mãnh liệt nghiền ép nó, buộc nó lần lượt phun ra tinh dịch, tiến vào bên trong tử cung các nàng như tiến vào động không đáy. Truyện Mỹ Nhân Đồ copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Các nàng đều đã tĩnh tu nhiều năm, đã sớm có thể đạt tới "Ích cốc" địa cảnh giới, không ăn cơm căn bản không phải là vấn đề.Nhiều năm tu luyện, các nàng thân thể đã sớm tu luyện thuần khiết đến cực điểm, không hề tạp chất, so với phàm gian nữ tử tinh khiết hơn vô số lần.
Hiện tại, này một đôi tuyệt sắc thanh thuần mỹ nữ tình dục như điên cuồng, càng nhớ không nổi còn có sự tình ăn cơm, chỉ là liều mình cưỡng gian Y Sơn Cận,không chịu rời đi.
Ài! Ài! Thế và vẫn chưa cạn kiệt tinh lực, ta thật hâm mộ tên này quá!
Last edited by Trương đại thiếu gia; 15-08-2010 at 03:53 PM.
Đã có 54 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Biên:Ngạo Thiên
Dịch: Băng Như Ngọc
Nguồn: Tu Chân Giới (tuchangioi.com)
Rất nhanh, một ngày rôì lại một ngày cứ thế trôi qua. Trong động không có ánh nhật nguyệt, cũng không biết mặt trờ đã xuống núi hay chưa chỉ biết tại thần tiên động phủ này một đôi thần tiên mỹ nữ đang điên cuồng cưỡng gian Y Sơn Cận không ngừng nghỉ.
Y Sơn Cận cứ thế ngất đi rùi tỉnh lại, tỉnh lại rùi lại ngất đi, bồi hồi xen lẫn giữa cảm giác cực lạc cùng đau đớn bên trong. Trong miệng của hắn luôn hàm chứa hai cánh hoa cùng vơí trân quý mật hoa ào ạt tuôn ra, mạnh mẽ đút cho hắn uống.Tiên gia thánh thủy, bên trong bao hàm cường đại linh lực, đủ để kẻ khác kéo dài tuổi thọ, giải trừ tai bênh trân quý vô cùng ngươì bình thường cầu còn không được.Ấy vâỵ mà Y Sơn Cận lại được uống cho lo bụng hiệu quả về sau ắt phải kinh nhân chứ không nói chơi.
Cũng chính bởi vậy, Y Sơn Cận cũng thần kỳ đạt tới Ích cốc cảnh giới. Mặc dù không phải thật sự lúc nào cũng không cần ăn, nhưng chỉ uống nước mà không cần ăn cơm vẫn có thể giữ được mạng sống thì lại hoàn toàn là sự thật; đây có lẽ cũng là điều mà hắn từ trước đến giờ căn bản là không có cách nào tưởng tượng được.
Một ngày trôi qua , Y Sơn Cận ngất đi rùi tỉnh lại.
Một đêm qua đi, Y Sơn Cận tỉnh lại rùi ngất đi.
Mấy ngày mấy đêm cứ như thế, Ngọc Tuyết Dung và Ân Băng Thanh mạnh mẽ cưỡng gian Y Sơn Cận, hưng phấn ở trên người hắn dâm đãng mà giãy dụa với gào thét điên cuồng,không chút nào có dấu hiệu uể oải mà dừng lại.
Y Sơn Cận rốt cục cũng bi thương rơi lệ, hoàn toàn tuyệt vọng. Hai thầy trò Ân băng Thanh thể lực cường hẵn, hắn xem như bản thân cũng đã được lãnh giáo tới rồi. Hai mỹ nữ không ngừng điên cuồng cưỡng gian hắn, hồn nhiên không để ý đến thời gian cứ thế trôi qua dần.
Nhưng cũng nhờ thế mà tu vi các nàng cùng với Y Sơn Cận không ngừng tăng trưởng, so với bế quan tu luyện còn có hiệu nghiệm hơn gấp nhiều lần.
Cùng lúc đó, linh lực cũng lần lượt chảy vào thân thể Y Sơn Cận, trải đều các bộ vị, đem thân thể hắn cải tạo đến hoàn mỹ.Dựa vào tiềm năng thân thể thế này nếu Y Sơn Cận chịu khó tu luyện tiên pháp sẽ tiến triển rất nhanh,so với các tiên nhân phổ thông thì cường hãn hơn rất nhiều.
Trên thực tế, Tạ Hi Yên sáng tạo ra song tu công pháp này mục đích cũng rất sâu xa.Trừ có thể cho nữ nhân công lực trở nên tinh thuần, còn có thể làm cho nam nhân thân thể trở nên thích hợp với việc tu luyện tiên pháp, tương lai y thu dạy đồ đệ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Đáng tiếc cả đời hắn cũng không có thu đồ đệ , hiện tại Y Sơn Cận lại nghiễm nhiên trở thành người thí nghiệm đầu tiên.vào lúc này, Ân Băng Thanh và Ngọc Tuyết Dung căn bản cũng không có rảnh mà bận tâm đến việc thân thể hắn xảy ra biến hóa, chỉ tập trung cưỡi hắn,hưng phấn điên cuồng theo đuổi cực lạc khoái cảm.Song tu công pháp này một khi vận chuyển, sẽ không dừng lại được, thật sự so với việc bế quan tu luyện giống nhau, không tới khi tu luyện hoàn thành, vốn là không thể phá quan mà ra.
Các nàng điên cuồng đến độ thậm chí không thèm nghỉ, cứ như vậy không chút nào dừng lại mạnh mẽ cùng hắn song tu. Mà Y Sơn Cận cứ thế ngất một trận, tỉnh một trận,vừa rên rỉ được vài tiếng lại mê man bất tỉnh.( Ta Kháo dã man quá)
Càng về sau, hắn càng hôn mê nhiều mà tỉnh lại thì ít. Cuối cùng cũng bất tỉnh hoàn toàn, chỉ có tiểu gia hỏa là vẫn ngạo nghễ đứng thẳng , tùy ý hai mỹ nữ gian dâm đùa bỡn.
Cho dù là đang trong mộng, hắn cũng có thể cảm giác được bị các nàng cưỡng gian. Có khi mơ tới chính mình ở trên thảo nguyên vui sướng chạy nhảy thì bi hai mỹ nữ đuổi theo sau đó đem hắn đặt tại bãi cỏ, cưỡng gian hắn!
Có đôi khi, mơ tới chính mình ngự mây, điều khiển vân mà đi, phảng phất như thần tiên. Sau đó hai mỹ nữ thừa vân từ phía sau đuổi theo, đem hắn đặt tại đám mây, cưỡng gian hắn!
Bụng có đôi khi cảm giác đói, hắn mơ tới chính mình tại quán ăn thưởng thúc mỹ vị, sau đó bị hai mỹ nữ xông vào quán, đem hắn đặt tại trên bàn, cưỡng gian hắn!
Bất luận là mộng đang đọc sách, hay là tại chính phòng của mình ở trong nhà ngủ, cuối cùng kết quả đều là bị hai nàng mạnh mẽ xông tới, cưỡng gian hắn!
Cứ như vậy bất tỉnh không biết đã ngủ được bao lâu, đột nhiên một trận tiếng vang đưa hắn bừng tỉnh.
Y Sơn Cận mơ mơ màng màng mở mắt, nghe bên ngoài tiếng động lớn rõ ràng là âm thanh của pháo , mờ mịt thầm nghĩ: "Lễ mừng năm mới rồi a..."
Hắn tiến vào động phủ đã được mấy tháng, không biết trong nhà thế nào rồi.Cho dù bọn họ vào núi tìm , cũng tìm không được địa phương kỳ quái này. Cho dù tìm được rồi, khẳng định cũng đánh không lại hai thầy trò các nàng.
Hắn đang nghĩ thầm thì cảm giác được Ân Băng Thanh và Ngọc Tuyết Dung lại một lần đạt tới cao trào,mật đạo đem tiểu gia hỏa của hắn nuốt hết, kẹp chặt nghiền ép làm cho hắn hưng phấn mà hướng tử cung các nàng phun ra ra một lượng lớn tinh dịch, rùi lại trầm lắng thiếp đi.
Vậy là một năm đã tôi qua!!
Động phủ chỗ này vốn cách âm hiệu quả tốt lắm, sở dĩ sẽ có tiếng pháo truyền vào, là bởi vi Tạ Hi Yên kiến tạo tiên phủ , cố ý đem lễ mừng năm mới coi như cách tính thời gian.
Phàm nhân tính thời gian, vốn là một ngày một khắc đều tính toán. Mà tiên gia sống lâu hơn nhiều, một hồi bế quan chính là mấy năm thậm chí hàng trăm năm vài , bởi vậy Tạ Hi Yên mới dùng cách này để tính toán thời gian.
Mỗi khi đến lễ mừng năm mới, động phủ sẽ mở rộng thanh âm cấm chế, làm cho xa xa tiếng pháo âm thanh trực tiếp truyền đến nơi đây, nói cho động chủ là một năm trôi qua rồi.
Tới mùa hè, cũng sẽ như thế. Mưa to mưa tầm tả ở trong núi,cũng truyền thanh âm đồng dạng vào trong động.Cuồn cuộn tiếng sấm truyền tới ngọn núi, Y Sơn Cận bàng hoàng tỉnh lại, nghe bên ngoài có tiếng mưa rơi, mê mang thầm nghĩ: "Mùa hè đến rồi..."
Lúc này, hắn đột nhiên phát hiện chính mình hai tay giơ cao lên,hóa ra là hai thầy trò Ân Băng Thanh bắt được tay hắn, đặt trên bộ ngực các nàng, buộc hắn vuốt ve niết lộng các nàng.
Y Sơn Cận khóe mắt tràn ra một giọt nước mắt, lại trầm lắng hôn mê.
"Về không được nhà rồi a..." Hắn bi thương thầm nghĩ, ở nơi này sợ rằng như tại mười tám tầng Địa ngục là giống nhau, trọn đời không thể xoay người rồi.
Hắn cứ như vậy ngửa mặt lên trời, lấy tay và đầu lưỡi thỏa mãn dục vọng hai mỹ lệ tiên nữ. Có đôi khi hơi chút thanh tỉnh một ít, có thể cảm giác được chính mình tại các bộ vị ngọc thể hai nàng vuốt ve niết lộng , khiến các nàng hưng phấn mà thét chói tai, ngọc thể run rẩy đem mật đào rót vào miêng và trên tiểu gia hỏa của hắn.
Rôi tiếng pháo lại truyền đến, vậy là một năm nữa lại trôi qua rồi.
Bị cưỡng gian ba năm, không ngừng nghỉ, liên liên bất tận. Bó tay!
Last edited by Trương đại thiếu gia; 18-08-2010 at 09:45 AM.
Đã có 58 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia