17-03-2012, 01:10 AM
♥ ... Ä‘á»i ta có khi tá»±a lá cá» ... ♥ ღ ... ngồi hát ca rất tá»± do ... ღ
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: ..... má»™t góc nhá» bình yên.....
Bà i gởi: 1,600
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 1,142
Thanked 9,426 Times in 1,115 Posts
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
ChÆ°Æ¡ng 5: Chá»n lá»›p là má»™t kỹ thuáºt sống
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn: http://thanhdaocac.wordpress.com/
Năm ấy tôi nháºp há»c, Bắc Äại đại khái là có bốn lá»›p tá»± chá»n. Ngoại trừ những lá»›p chuyên ngà nh, má»—i ngÆ°á»i có thể chá»n những lá»›p khác nhau, miá»…n là tÃch đủ số tÃn chỉ là được. Tôi cầm quyển sách giáo khoa tháºt dà y, bắt đầu chá»n ra những lá»›p nà o không dá»… trượt. Thuáºn tiên mở sổ tay tân sinh viên ra, tra cứu thi cá» xá» phạt má»™t chút. Bắc Äại coi nhÆ° khó và o dá»… ra, để chiếu cố những sinh viên năng lục kém, sinh viên có trượt cÅ©ng chỉ cần năm sau há»c bù cho đủ tiêu chuẩn là được, sẽ không Ä‘Æ°a và o há»c bạ. Trong sổ tay sinh viên cÅ©ng khuyên chúng tôi không nên chá»n quá nhiá»u chÆ°Æ¡ng trình há»c, tránh tình trạng không đủ sức lá»±c dẫn đến thi trượt. Tôi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nghiêm túc tuân theo dạy bảo, chỉ cần theo được các môn chuyên ngà nh vá»›i tôi cÅ©ng đã đủ sầu rồi, chỉ cần trong bốn năm há»c tÃch đủ môn há»c là được.
Tôi quay đầu há»i mấy ngÆ°á»i khác: “Các cáºu có ai từng há»c tiếng Äức chÆ°a?â€
Bá»n há» cÅ©ng thà nh tháºt trả lá»i: “ChÆ°a từng, nhÆ°ng sau khi đăng kà khoa nà y, nghỉ hè cÅ©ng có Ä‘i há»c qua má»™t chút.â€
Tôi không thể tin cảm thán: “Các cáºu thi đại há»c xong còn há»c lá»›p mùa hè? Sao tá»› thi đại há»c xong láºp tức cảm giác nhÆ° nông nô được giải phóng, nhÆ°ng ngá»±a Ä‘iên hoang dã nha? Các cáºu quá đáng hổ thẹn!â€
Chu Lỵ cÆ°á»i cÆ°á»i: “Äại gia không sợ cạnh tranh quá kịch liệt sao? Không thể thua từ lúc má»›i xuất phát được. Nghe nói trong khóa nà y của chúng ta còn có ngÆ°á»i há»c ngoại ngữ từ nhá», mà chÃnh là tiếng Äức đó. Ngà y tháºt khó sống nha!â€
Tôi than thở: “Loại hà nh vi phạm tá»™i nà y tháºt là m ngÆ°á»i ta giáºn sôi! Trá»i ạ ~~ đụng ngay trở ngại.â€
Văn Äà o an ủi tôi: “Cáºu cÅ©ng đừng suy nghÄ© nhiá»u. Há»c tiếng Äức bốn năm, không phải há»c số há»c, không phải há»c tiếng Anh, chỉ phải chú tâm và o có má»—i tiếng Äức. Há»c tiếng chỉ cần chăm chỉ là được, má»—i ngà y dáºy sá»›m má»™t tiếng há»c từ, đảm bảo nói lÆ°u loát.â€
Tôi cúi đầu: “Sáng sá»›m má»—i ngà y… Äây chẳng phải giống hồi cấp ba sao? Tá»› không muốn…â€
NhÆ°ng không phải do má»™t mình tôi nói mà có thể dịch chuyển thủy triá»u.
Tầng nà y của chúng tôi toà n khoa ngoại ngữ, buổi sáng má»—i ngà y, má»™t đống con gái úp mặt trong phòng tắm luyện âm to âm nhá». NgÆ°á»i ngoà i nghe còn tưởng lá»t và o má» Ä‘Ã o quặng ngoà i ngoại thà nh, toà n tiếng ếch kêu thì thầm. Tôi cÅ©ng má»—i ngà y ngáºm nÆ°á»›c luyện táºp, nhÆ°ng không biết vì sao má»—i lần tôi Ä‘á»u nuốt hết nÆ°á»›c xuống, là m cho chÃnh mình buồn nôn. Lại còn thÆ°á»ng xuyên bị kÃch thÃch, bên cạnh thỉnh thoảng lại có tiếng nữ sinh hét lên: “Tá»› là m được rồi, là m được rồi. Cáºu nghe ¬, —-â€
Ai~, tháºt quá đả kÃch ngÆ°á»i ta, trà khôn của tôi đã kém ngÆ°á»i ta chẳng lẽ khà quản của tôi cÅ©ng không bằng ngÆ°á»i? Dá»±a và o cái gì mà ngÆ°á»i ta luyện được, tôi trong vòng má»™t tháng lại chẳng có chút tiến bá»™. Tôi quay và o cái gÆ°Æ¡ng trong phòng rá»a mặt, cố gắng mở miệng ra, bắt đầu quan sát kết cấu khoang miệng. Ngay lúc tôi mở mồm đến mức sắp tê dại, có ngÆ°á»i vá»— vá»— vai tôi, “Chà o Lâm Lâm!â€
Tôi khó khăn khép miệng lại, nhìn thấy trong gÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i Ä‘ang đứng cạnh tôi chÃnh là NhÆ° Äình. Tôi quay đầu chà o há»i: “Hi, tháºt khéo.â€
NhÆ° Äình cÆ°á»i cÆ°á»i, “Chúng ta ở cùng má»™t tầng lầu, váºy mà ngẩng đầu không gặp, cúi đầu không thấy. Cáºu vừa là m gì váºy? Tìm sâu răng à ?â€
Có cô má»›i sâu răng ấy! Mà nói lại, con sâu răng mặt mÅ©i thế nà o nha! Tôi cÆ°á»i cÆ°á»i: “Äâu có, đâu có, là a-mi-Ä‘an có chút viêm.â€
NhÆ° Äình lo lắng há»i: “Uống thuốc chÆ°a?â€
Tôi khoát khoát tay: “Không cần uống thuốc, uống nÆ°á»›c là được rồi. Khà trá»i Bắc Kinh tÆ°Æ¡ng đối khô, phải uống nhiá»u nÆ°á»›c.â€
“Ừ, phải nha. Cáºu và Khả DÆ° Ä‘á»u là ngÆ°á»i từ phÃa nam, má»›i tá»›i phÃa bắc cÅ©ng không dá»… dà ng thÃch ứng khà háºu bên nà y.†Cô ấy vừa rá»a nho vừa nói vá»›i tôi, “Các cáºu nên ăn nhiá»u hoa quả má»™t chút. Mình vừa mua được hoa quả ở siêu thị dÆ°á»›i lầu, rá»a xong sẽ mang cho Khả DÆ°. Cáºu ấy không hay mua hoa quả, má»—i lần Ä‘á»u chá» mình mua tá»›i má»›i ăn.â€
NgÆ°á»i Ä‘ang yêu tháºt kinh khủng, nói ba câu không thể không nhắc đến ông xã nhà ngÆ°á»i ta: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng có mua hoa quả, lần trÆ°á»›c mình thấy cáºu ta mua nho mà .â€
“Váºy sao? TrÆ°á»›c đây cáºu ấy không thÃch ăn hoa quả, ngại rá»a phiá»n phức, Ä‘Æ¡n giản là không mua là xong.†NhÆ° Äình bÄ©u môi.
Sát thủ mặt lạnh tháºt khó hầu hạ, tôi chÆ°a bao giá» coi ăn là phiá»n phức, cùng lắm thì không cần rá»a, ăn luôn là được. Tôi xấu hổ cÆ°á»i: “Cáºu ta là vì có cáºu rá»a, vì váºy có ý không rá»a để chá» cáºu Ä‘Æ°a cho đấy.â€
Thiên xuyên vạn xuyên, mã thà bất xuyên*. Lá»i nà y cá»±c kỳ chÃnh xác. NhÆ° Äình cÆ°á»i ngá»t ngà o, má lúm đồng tiá»n bên khóe miệng lại cà ng sâu. Tôi nghÄ© tá»›i lúm đồng tiá»n của Tiểu Tây, cÅ©ng tháºt là sâu, cÅ©ng ngá»t ngà o.
(*) xà i ngà n cách lẫn vạn cách vẫn không đánh được, nhưng đến cuối cùng lại chỉ có tuyệt kỹ nịnh hót (vỗ mông ngựa) là xà i tốt
NhÆ° Äình há»i tôi: “Cáºu quen biết DÆ° Khả nhÆ° thế nà o?â€
Nhìn, nhìn, bắt đầu thanh toán sổ sách. Tôi cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: “Tháºt ra tá»› vá»›i cáºu ấy cÅ©ng chẳng phải thân quen. Chúng tá»› ở cùng má»™t thị trấn nhá», Ä‘á»— Bắc Äại cÅ©ng chỉ có hai ngÆ°á»i, bố mẹ tá»› có việc nên không thể Ä‘i cùng nên nhá» cáºu ấy để ý đến tá»›. Chúng tá»› quen biết còn chÆ°a có mấy ngà y a.â€
“Không giống a, ha ha. Mình cảm thấy cáºu ấy biết cáºu đã lâu. Nghỉ hè khi mình đến nhà cáºu ấy, cáºu ấy nói không cho bố mẹ Ä‘i cùng, cÅ©ng không cho mình Ä‘i cùng. Không ngá» cuối cùng cáºu ấy sống chết không cho bố mẹ Ä‘i cùng tá»›i đây tháºt, nói là con trai lá»›n rồi Ä‘i cùng bố mẹ quá mất mặt.â€
Thế nà y là bà i ca gì nha? Là đang ám chỉ quan hệ hai ngÆ°á»i đã đến mức gặp bố mẹ chồng rồi chứ gì, hay là nói tôi chiếm tiện nghi PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhà các ngÆ°á»i, cùng hắn trên xe lá»a má»™t đêm. Tôi xin cô, cáºu ta cả buổi chỉ nhìn chằm chằm má»—i quyển “địa lý quốc giaâ€, lạnh nhÆ° băng, cả tối mà chẳng nói nhiá»u nhÆ° tôi vá»›i cô bây giá». Tôi có chút mất hứng nhÆ°ng ra vẻ vô tÆ° cÆ°á»i: “Ha ha.â€
Bá»—ng nhiên tôi nghÄ© đến má»™t câu nói kinh Ä‘iển: hầu hết thá»i gian, khi ngÆ°á»i ta Ä‘ang cÆ°á»i ha ha, ngÆ°á»i ta không tháºt sá»± Ä‘ang cÆ°á»i, trong lòng há» Ä‘ang tháºt sá»± muốn MLGB ngÆ°Æ¡i.
(MLGB: thể hiện ý không biểu đạt ra miệng hoặc ý mắng chá»i ngÆ°á»i)
Tôi còn chÆ°a xác định chá»n môn há»c nà o. Tháºt ra yêu cầu của tôi vá»›i mấy lá»›p há»c rất Ä‘Æ¡n giản: Ä‘iểm chuyên cần chiếm hÆ¡n 30% tổng Ä‘iểm, kiểm tra giữa kì chiếm 40% nhÆ°ng bà i cuối kì nhất định phải dÆ°á»›i 30% hoặc tháºm chà không nên kì vá»ng và o nó. Từ sau khi xem kết quả của bà i thi đại há»c, tôi phát hiện tÃnh phát huy Ä‘á»™t xuất của tôi quá lá»›n. Tôi không dám cam Ä‘oan ná»a năm sau ông trá»i có chiếu cô tôi nữa hay không, nhỡ may là m bà i thất bại, tôi còn có thể trông chá» và o Ä‘iểm chuyên cần và luáºn văn giữa kì. Tuy tôi cÅ©ng không có lòng tin gì nhiá»u và o luáºn văn giữa kì nhÆ°ng cái nà y Ãt ra có thể cháºm rãi là m, là m nhiá»u lần, không giống mấy cuá»™c thi, bạo phát ngay tức thì. Thứ duy nhất tôi chắc chắn nhất chÃnh là lên lá»›p. Äể không bị Ä‘uổi, tôi nhất định sẽ gió mặc gió, mÆ°a mặc mÆ°a, toà n lá»±c ứng phó.
Tôi ôm quyển sổ tay chá»n môn há»c dà y bịch, cùng Chu Lỵ chạy khắp các phòng há»c, nghe những khóa giá»›i thiệu môn há»c. Chỉ cần thầy giáo vừa tuyên bố chÆ°Æ¡ng trình há»c dùng phÆ°Æ¡ng pháp đánh giá, tôi liá»n bắt đầu ghi chép lại. Tháºt ra đăng kà khóa há»c bây giá» cạnh tranh nhÆ° tổng thống Mỹ tranh cá». Thấy giáo chuẩn bị đặc biệt cẩn tháºn cho bà i há»c đầu tiên, háºn không thể bên trên vừa nói hai câu đã là m bên dÆ°á»›i vá»— tay nhÆ° sấm dáºy. Thầy giáo xịn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có cách trò chuyện vui vẻ riêng, căn bản không cần lo lắng có sinh viên chá»n lá»›p của mình hay không, ngược lại còn lo sinh viên chá»n lá»›p của mình quá nhiá»u: má»™t phòng há»c tối Ä‘a là 300 chá»— ngồi, phÃa trÆ°á»›c bục giảng Ä‘á»u chen chúc cháºt chá»™i, tháºm chà trên cả hà nh lang ngoà i phòng há»c cÅ©ng có má»™t đống sinh viên đứng nghe, chỉ để nhìn thấy phong thái của giáo sÆ° trong truyá»n thuyết. Những thầy giáo nhÆ° thế nà y má»›i ở trong tiếng chuông báo hết giỠ“lÆ¡ đãng†nói: “Lá»›p nà y của tôi không có Ä‘iểm danh, không có chuyên cần, các em thÃch nghe thì nghe, không muốn thì tá»± há»c. Thanh niên mà , chuyện cần là m tÆ°Æ¡ng đối nhiá»u, há»c táºp, yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, tụ táºp, vân vân, không nhà n nhã nhÆ° chúng tôi. NhÆ°ng tôi tin khi các em nghe xong bà i giảng thứ hai sẽ tá»± giác Ä‘i há»c, bởi vì lá»›p nà y của tôi không chỉ đánh giá há»c vấn. Cách đánh giá của tôi rất Ä‘Æ¡n giản, chỉ cần má»™t cuá»™c thi cuối kỳ, đánh giá phân tÃch và trình bà y vá» Ä‘á» bà i là được.†Nói xong rất nhiá»u sinh viên ngồi nghe háºn không thể láºp tức chạy lên bục giảng thân thiết nắm tay thầy giáo, cÅ©ng muốn xin thầy tăng danh sách sinh viên, vì váºy mà lá»›p há»c cạnh tranh rất khốc liệt. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đối vá»›i tôi mà nói, hừ, trò cÆ°á»i, cái gì mà không chỉ Ä‘anh giá há»c vấn? Há»c vấn của tôi ngay cả tôi còn không đánh giá được rõ rà ng, là m gì có khả năng đánh giá những thứ khác nữa? TÃnh mạo hiểm quá cao. Gạch, gạch!
Tôi Ä‘ang cầm cuốn sách chá»n môn há»c dà y bịch đã trải qua nhiá»u lần sà ng lá»c, Ä‘i trên hà nh lang nhá», Chu Lỵ vẫn Ä‘i theo tôi nghe giá»›i thiệu khắp nÆ¡i: “Chu Lỵ, cáºu dá»± định chá»n lá»›p nà o? Nếu tá»› còn tiếp lục lá»c tiếp, sẽ chẳng còn lá»›p nà o có thể chá»n nữa. Không thể chá»n lá»›p Ä‘á»™ khó cao, không thể chá»n lá»›p kì thi chiếm tỉ lệ cao, không thể chá»n lá»›p thầy giáo quá khó coi, cáºu nói cứ tiếp tục thế nà y, có phải há»c kì nà y tá»› chỉ há»c má»—i môn chuyên ngà nh hay không a?â€
Chu Lỵ liếc đôi mắt nâu: “Sẽ không, tháºt ra tá»› nghỉ chỉ cần cáºu xuất ra nghị lá»±c và nhiệt tình nhÆ° bây giá», tùy tiện chá»n má»™t lá»›p Ä‘á»u có thể Ä‘á»— loại Æ°u. Tuyển chồng cÅ©ng chÆ°a đến mức nà y. Nếu không cáºu chá»n lá»›p tâm lý nhÆ° tá»› Ä‘i. Từ nhá» tá»› đã có hứng thú vá»›i tâm lý há»c, thầy Tôn Äông Äông cÅ©ng là thầy giáo nổi tiếng.â€
Tôi thở dà i: “Lại là lá»›p của giáo sÆ° nổi tiếng. Bây giá» tá»› mẫn cảm vá»›i từ nổi tiếng nà y. Sau nà y nghìn vạn lần đừng ở trÆ°á»›c mặt tá»› nhắc tá»›i bất cứ cái gì lên quan đến từ nổi tiếng nà y nữa.â€
Tôi chán nản cùng Chu Lỵ tới căn tin mua nước uống, không ngỠnhìn thấy Tiểu Tây! Tiểu Tây mặc áo phông mà u trắng, bên dưới mặc quần ca rô đi biển, dưới chân là đôi tông đi biển, toà n thân là trang phục đi biển.
Tôi kÃch Ä‘á»™ng chạy tá»›i trÆ°á»›c Tiểu Tây: “Hi, Tiểu Tây.â€
Äầu tiên Tiểu Tây sá»ng sốt, sau đó lá»™ ra má lúm đồng tiá»n khả ái: “Hi, sao lại ở đây a? DÆ° Khả đâu?â€
“PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả? Không biết, em vá»›i cáºu ta cÅ©ng không phải là má»™t. Em Ä‘ang chá»n lá»›p, anh thì sao?â€
Tiểu Tây nói: “À, anh và bạn há»c cÅ©ng đã nghe lá»›p nà y. Ngà y mai là cuối tuần. Buổi chiá»u chuẩn bị Ä‘i sông Bắc Mang chÆ¡i. Nghỉ hè phải Ä‘i thá»±c táºp, cÅ©ng chÆ°a có thá»i gia ra ngoà i chÆ¡i.â€
“A, tháºt không tệ nha.†Chỉ cần trong năm giây anh Ä‘Æ°a ra lá»i má»i vá»›i tôi, tôi láºp tức đồng ý. Tôi yên lặng đến ngược trong lòng, 5-4-3-2-1,9-1,8…
Chu Lỵ vá»— vá»— tôi: “NghÄ© cái gì váºy?â€
Tôi thất vá»ng nhìn Tiểu Tây má»™t chút: “Váºy các anh Ä‘i chÆ¡i vui vẻ nhé, nhá»› mua quà kỉ niệm vá» cho em.â€
Tiểu Tây cÆ°á»i:â€Nhất định rồi.â€
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» Chu Lỵ há»i tôi: “Soái ca kia là ai váºy?â€
Tôi là m bá»™ nghe không hiểu: “Soái ca nà o?â€
“Còn giả vá» vá»›i tá»›? Con mắt thì nhìn chòng chá»c. Vừa rồi nếu không phải tá»› cắt đứt cáºu thì mặt ngÆ°á»i ta cÅ©ng bị cáºu chá»c ra nÆ°á»›c rồi. Cáºu thÃch anh ta?â€
“Rõ rà ng nhÆ° váºy sao? Tá»› tưởng đã che dấu rất tốt a! Hắc hắc. Anh ấy là Tạ Äoan Tây. Bá»n tá»› Ä‘á»u gá»i anh ấy là Tiểu Tây, hÆ¡n chúng ta má»™t khóa, trÆ°á»›c đây là há»c sinh của trÆ°á»ng ở thị trấn bá»n tá»›. Năm thi đại há»c xếp thứ ba toà n tỉnh. Tiếc là năm ấy không quen biết anh ấy, nếu sá»›m biết anh ấy, tá»› đã cố gắng lấy hạng ba toà n tỉnh, bá»n tá»› sẽ môn đăng hỠđối, quần anh tụ há»™i rồi.â€
“Cái khỉ gì váºy, đừng tranh nhau là m tiểu tam chứ. NhÆ°ng anh chà ng kia quả tháºt đẹp trai, lá»™ mạn mạn kỳ tu viá»…n há»* nha!†Chu Lỵ rung đùi, đắc ý cÆ°á»i thầm.
* ÄÆ°á»ng tá»›i chân lý còn rất xa
“Dù có dà i tá»› cÅ©ng Ä‘i, Ä‘á»™ khó không cao nhÆ° váºy chứ…†Tôi cà ng nói cà ng không lo lắng. “Váºy cáºu nói xem anh ấy không tốt ở chá»— nà o, để tá»› có thêm chút lòng tin.â€
“Tá»› chỉ thấy có mặt anh ta, là m sao biết không tốt ở chá»— nà o? NhÆ°ng nếu phải nói, chÃnh là lông chân hÆ¡i dà i hÆ¡i dà y má»™t chút.â€
“Cái nà y sao tÃnh là không tốt, hÆ¡n nữa, cái con bé nà y, sao vừa nhìn đã nhìn thấy lông chân ngÆ°á»i ta hả?â€
“Tá»› phải sá» dụng thá»i gian hữu hạn để là m má»™t cuá»™c khảo sát toà n bá»™ chứ. Nghe nói ngÆ°á»i lông chân dà y thì nhu cầu ở phÆ°Æ¡ng diện nà o đó rất mãnh liệt, có má»™t số phụ nữ không chịu nổi, nhÆ° váºy sẽ giúp cáºu đạnh bại má»™t Ãt đối thủ cạnh tranh. NhÆ°ng tá»› cÅ©ng không biết cáºu có chịu được không?†Nói xong cô ấy bắt đầu hÃp mắt nhìn tôi.
Chá» tôi tiêu hóa xong lá»i nói của cô ấy, tôi giÆ¡ ngón cái lên: “DÅ©ng mãnh a! Không uổng công tá»› quen biết má»™t ngÆ°á»i nhÆ° cáºu, chúng ta kết nghÄ©a Ä‘i!â€
Chu Lỵ ha ha cÆ°á»i: “Cáºu cÅ©ng rất thú vị nha. Rất nhiá»u con gái nghe xong cái nà y nhất định sẽ há»n dá»—i đánh tá»› má»™t cái, rất dối trá, tháºt ra lại câm tâm tình nguyện nghe cái nà y. Cáºu đủ chân tháºt, đủ chân tháºt!â€
“Cái nà y ấy! Äây là má»™t khuyết Ä‘iểm khác của tá»›, nếu nhất định phải nói đến má»™t khuyết Ä‘iểm thì chÃnh là tá»› quá thà nh tháºt. Và dụ nhÆ° bây giá» tá»› nghÄ©, lá»›p há»c tá»› chá»n nhất định phải là lá»›p đối diện vá»›i lá»›p của Tiểu Tây. NhÆ°ng nhất định sẽ không chá»n cùng lá»›p vá»›i anh ấy, tuy nhÆ° váºy thì cÆ¡ há»™i tiếp xúc nhiá»u hÆ¡n nhÆ°ng tá»› gần nhÆ° chắc chắn lá»›p anh ấy chá»n Ä‘á»™ khó nhất định là level A, tá»› nhất định sẽ trượt. Tá»› nha, muốn thả lÆ°á»›i dà i bắt cá to, chá»n má»™t lá»›p đối diện hoặc tốt nhất là sát vách phòng há»c của anh ấy, tá»› sẽ có vô số lần gặp anh ấy.†Tôi đắc ý cÆ°á»i, nghÄ© rồi lại nghÄ©: “Nguy rồi, quên mất không há»i anh ấy chá»n lá»›p nà o. Tá»› gá»i Ä‘iện há»i má»™t chút.â€
Chu Lỵ không nhanh không cháºm nói: “Nếu cáºu theo Ä‘uổi rõ rà ng nhÆ° váºy, chị em đây nhất định sẽ ủng há»™ cáºu. NhÆ°ng cáºu cÅ©ng đừng có dá»a ngÆ°á»i ta chạy mất. Äừng để đến mức ngay cả bạn bè cÅ©ng không là m nổi. Tuy rằng con gái theo Ä‘uổi con trai cÅ©ng không Ãt nhÆ°ng phải xem lai lịch của ngÆ°á»i ta thế nà o. Xem Ä‘iá»u kiện của ngÆ°á»i ta, tá»› vẫn khuyên cáºu nên tÃnh toán kỹ hÆ¡n. Vừa rồi cáºu nói muốn thả lÆ°á»›i dà i bắt cá lá»›n, váºy không nên nóng lên đầu, còn thiếu má»™t nÆ°á»›c thông báo toà n thiên hạ, Chu Lâm Lâm thÃch Tạ Äoan Tây.â€
“Äược rồi. Hiện tại tá»› chÃnh thức má»i cáºu đảm nhiệm chức vụ quân sÆ° cho tá»›. Nhiệm vụ của cáºu là giúp đỡ tá»› trong vòng ná»a năm, không, trong vòng ba tháng bắt được Tiểu Tây. Kế hoạch của tá»› từ bé đến giá» chÆ°a từng vượt quá ba tháng.â€
“Tá»› có lợi gì? Tiá»n mối đâu?â€
“Tá»› giá»›i thiệu cho cáºu má»™t đại soái khác. Äã nói là kết nghÄ©a, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải chia ngá»t sẻ bùi chứ.â€
“Äẹp trai thế nà o?â€
Tôi nghÄ© lại má»™t chút: “Cái nà y má»—i ngÆ°á»i má»—i khác, thẩm mÄ© khác nhau, kết luáºn cÅ©ng không giống. Tá»› không dám nói ngÆ°á»i nà y đẹp trai kinh thiên Ä‘á»™ng địa, quá»· thân khiếp sợ, nhÆ°ng rất nhiá»u ngÆ°á»i nói soái ca nà y có khà chất của Won Bin. Cáºu tin tưởng con mắt của quần chúng hay con mắt sáng nhÆ° tuyết của tá»›.â€
“Váºy lúc nà o cáºu kéo cái ngÆ°á»i đến quần chúng cÅ©ng không rõ tá»›i để tá»› xem má»™t chút?â€
“Äược, không thà nh vấn Ä‘á»!†Tôi vá»— ngá»±c đảm bảo.
Tôi chạy đến trung tâm máy tÃnh, lên mạng len lén tra cứu địa Ä‘iểm há»c những lá»›p chuyên ngà nh của Tiểu Tây. Hắc hắc, không có cách biết lá»›p tá»± chá»n của ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng thá»i khóa biểu chuyên ngà nh thì công khai toà n bá»™!
Tôi Ä‘iá»u chỉnh lại toà n bá»™ tiêu chuẩn chá»n lá»›p tá»± chá»n:
A. Thá»i gian trùng vá»›i chÆ°Æ¡ng trình há»c của Tiểu Tây.
B. Vị trà địa là trùng vá»›i Tiểu Tây, tức là khi tôi tan há»c thì có thể thấy anh ấy bÆ°á»›c và o phòng há»c đó, hoặc anh ấy há»c xong tôi bÆ°á»›c và o phòng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên để tâm sá»± vá»›i anh má»—i ngà y.
C. Cách tổ chức thi của thầy giáo phù hợp với chỉ số thông minh của tôi.
D. Diện mạo thầy giáo không được quá có lỗi với sinh viên, đạo mạo trang nghiêm cũng không sao.
Ngoà i mục A hoặc B nhất định phải thá»a mãn, C là mục Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, D là mục kèm theo.
Cứ sà ng lá»c nhÆ° váºy, tôi Ä‘au Ä‘á»›n phát hiện, là má»™t sinh viên há»c tiếng Äức lại có hứng thú vá»›i nghệ thuáºt, chỉ có má»—i má»™t môn “nghệ thuáºt nÆ°á»›c Nga†để chá»n. Nó phù hợp vá»›i mục A, C của tôi, đúng là không dá»….
Xá bất đắc hà i tỠsáo bất trứ lang*. Mẹ nó, lên đi!
* NghÄ©a Ä‘en: muốn tóm được sói không ngại vứt bá» con của chÃnh mình. NghÄ©a bóng: muốn đạt được má»™t mục Ä‘Ãch nà o đó, hoặc thu được lợi Ãch cà ng lá»›n, thì cà ng phải trả má»™t giá đắt xứng đáng
Tà i sản của xCá»x
Chữ ký của xCá»x .....Äồi êm êm, cá» im im, ngủ yên yên, má»™ng Æ°á»›c rất hiá»n.....
.
.
.
.
.
.
.
x
17-03-2012, 01:16 AM
♥ ... Ä‘á»i ta có khi tá»±a lá cá» ... ♥ ღ ... ngồi hát ca rất tá»± do ... ღ
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: ..... má»™t góc nhá» bình yên.....
Bà i gởi: 1,600
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 1,142
Thanked 9,426 Times in 1,115 Posts
Cuá»™c sống sinh viên năm thứ nhất cứ nhÆ° váºy bắt đầu.
Từ khi bắt đầu Ä‘i há»c, tôi luôn thÃch những bà i giảng đầu tiên. Vì sao Æ°? Bởi vì thầy giáo sẽ không giảng những Ä‘á» tà i chÃnh, không nói Ä‘á» tà i chÃnh thì sẽ không phải Ä‘á»™ng não. Nhất là những môn chuyên ngà nh, thầy giáo nói tiếng Äức là loại ngôn ngữ thế nà o, ở Äức bá»n hỠđã gặp những chuyện thú vị gì, toà n những chuyện vặt vãnh mà nói suốt mấy giá». Tôi tháºt sá»± bá»™i phục sức thổ lá»™ của thầy giáo, chỉ háºn không thể dÃnh lên mặt chữ “đỉnh†hay “Äồng Mác†hay “đánh dấu†các loại, dÄ© nhiên tôi đặc biệt tán thà nh vá»›i thầy giáo: cả má»™t há»c kì ngà i cứ tiếp tục nhÆ° váºy Ä‘i.
NhÆ°ng trên thá»±c tế, từ bà i há»c thứ hai, chúng tôi láºp tức biến thà nh há»c sinh nhà trẻ. Má»i ngÆ°á»i bắt đầu vây quanh má»™t đống chữ cái luyện phát âm, thông thÆ°á»ng, má»™t chữ cÅ©ng phải xoắn xuýt cả ná»a ngà y trên lá»›p. Cà ng muốn chết hÆ¡n chÃnh là , trở lại kà túc xá, láºp tức phát hiện tầng ngoại ngữ Ä‘ang luyện táºp, nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u nghe được những âm tiết nhÆ° “A—â€, “B—â€, các loại từ vô nghÄ©a. Nếu có ngÆ°á»i và o tầng của chúng tôi còn tưởng Ä‘i nhầm và o bệnh viện tâm thần.
Tôi rất suy sụp nghÄ©: truyá»n thuyết kể rằng ngÆ°á»i từ Bắc Äại ra Ä‘á»u bị Ä‘iên, có phải xuất phát từ đây?
Cảm giác má»›i mẻ đối vá»›i trÆ°á»ng má»›i đã tiêu tan gần nhÆ° không còn, tháng đầu tiên vá»™i vã trôi qua.
Tôi bắt đầu quen vá»›i những hoạt Ä‘á»™ng Ä‘iên cuồng chiêu má»™ tân sinh viên của những câu lạc bá»™, quen vá»›i tiếng rao nhÆ° sấm của “chú bánh bao†gần cá»a siêu thị, cÅ©ng quen vá»›i cảm giác hy vá»ng cùng thất vá»ng má»—i lần tá»›i lá»›p “nghệ thuáºt nÆ°á»›c Ngaâ€. Tiểu Tây giống nhÆ° cứ có chuông má»›i bÆ°á»›c và o lá»›p. Mà thầy giáo của lá»›p “nghệ thuáºt nÆ°á»›c Nga†thì hình nhÆ° nghÄ© rằng không ra muá»™n mÆ°á»i phút sẽ bị lá»— vốn, ngay cả thá»i gian chà o há»i Tiểu Tây tôi cÅ©ng không có chứ đừng nói đến việc kéo gần khoảng cách.
Cứ má»™t tuần ba buổi, tôi dáºy tháºt sá»›m đến lá»›p máy tÃnh. Tháºt ra đối vá»›i máy tÃnh tôi cÅ©ng không có hứng thú gì, hÆ¡n nữa lại há»c lúc tám giá», nếu là trÆ°á»›c đây, sống chết tôi cÅ©ng không tá»›i đúng giỠđược. NhÆ°ng thầy giáo dạy lá»›p máy tÃnh tuổi còn trẻ, ở buổi đầu tiên đã nói: “Tháºt ra lá»›p máy nà y rất Ä‘Æ¡n giản, rất nhiá»u em sá» dụng còn giá»i hÆ¡n tôi. Tôi cÅ©ng lần đầu tiên lên lá»›p. Rất không may, lá»›p nà y lại bị sắp xếp và o buổi sáng, rất xin lá»—i má»i ngÆ°á»i. Vì váºy, nếu ai nghÄ© mình không có vấn Ä‘á» gì vá»›i máy tÃnh cÅ©ng không cần thiết phải Ä‘i há»c.â€
Mấy câu nà y thầy giáo liên tục nói suốt bốn buổi, số ngÆ°á»i đến lá»›p cà ng ngà y cà ng Ãt, cuối cùng chỉ còn lại 10 ngÆ°á»i. Phòng há»c vốn mấy trăm ngÆ°á»i thoáng má»™t cái rÆ¡i xuống con số nà y, thầy giáo dạy máy tÃnh cÅ©ng không ngá» lại cô Ä‘á»ng nhanh nhÆ° váºy, nhÆ°ng dù sao bát nÆ°á»›c hất Ä‘i không thể thu lại, sau đó ngoại trừ những ngÆ°á»i biến mất và những ngÆ°á»i không cần tá»›i Ä‘i há»c, thầy còn rất không may nhá»› kỹ tên của mÆ°á»i ngÆ°á»i còn lại, mà tôi là má»™t trong số mÆ°á»i ngÆ°á»i đó. Tôi là tá»± là m tá»± chịu nha. TrÆ°á»›c đây tôi nghÄ© thá»±c lá»±c của mình kém, không thể lấy chỉ số thông minh của ngÆ°á»i khác là m chuẩn, sau nà y khi tôi bắt đầu dao Ä‘á»™ng thì lại nghÄ© thầy giáo trẻ tuổi nhìn thấy số ngÆ°á»i giảm xuống theo cấp số nhân sẽ cảm thấy tổn thÆ°Æ¡ng thế nà o, nhất thá»i thÆ°Æ¡ng cảm, lại kiên trì thêm hai buổi nữa. Không ngá» mÆ°á»i ngÆ°á»i hiện tại lại trở thà nh mạng sống của thầy. Tháºt sá»± đâm lao thì phải theo lao a!
Thầy giáo giảng bà i bên trên, tôi ngồi bên dÆ°á»›i vẽ báºy: to be or not to be, that is the question.
Äang lúc tôi vẽ hăng say thì bá»—ng nhiên hai ngÆ°á»i xông và o phòng há»c. Tôi nhìn lên, kia chẳng phải là NhÆ° Äình và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả sao? Hô, tên nhóc PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nà y tháºt sá»± là bị nô dịch, đây rõ rà ng là lá»›p máy tÃnh của khoa văn, váºy mà cÅ©ng bị bạn gái ép đến loại lá»›p nà y. Thầy giáo cÅ©ng không ngá» mÆ°á»i ngÆ°á»i ná»n móng lại khuếch trÆ°Æ¡ng thêm hai ngÆ°á»i, hÆ°ng phấn đẩy mắt kÃnh, nói vá»›i hai ngÆ°á»i: “Các bạn đến muá»™n sao? Hoạt Ä‘á»™ng buổi tối tÆ°Æ¡ng đối phong phú, buổi sáng không dá»… rá»i giÆ°á»ng. Mau nhanh nhanh và o chá»—.â€
Thầy giáo chỉ Ä‘Æ¡n thuần là nghÄ© không kỹ hay là cố ý nói váºy a. ChÃn ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i đã bắt đầu che miệng cÆ°á»i. GÆ°Æ¡ng mặt NhÆ° Äình láºp tức trở nên hồng hồng, vừa nhìn thấy tôi đã nhÆ° nhìn thấy cứu tinh, hÆ°á»›ng vá» phÃa tôi ngồi xuống chá»— trống bên cạnh, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ngồi bên cạnh cô ấy. Hừ, tên nhóc nà y, dÃnh chặt nhÆ° thế thì tôi giá»›i thiệu cho Chu Lỵ thế nà o a! Chu Lỵ không là m quân sÆ° cho tôi thì tôi theo Ä‘uổi ông xã nhà tôi thế nà o a!
NhÆ° Äình nhẹ nhà ng nói vá»›i tôi: “Thầy giáo tháºt thÃch nói mò. TrÆ°á»›c đây mình chá»n má»™t lá»›p xã há»™i há»c, cùng thá»i gian vá»›i lá»›p nà y. Mình rất luyến tiếc lá»›p kia, nhÆ°ng không còn cách nà o khác, lá»›p máy tÃnh là bắt buá»™c của khoa văn, Ä‘Ã nh phải thông báo rút danh sách lá»›p kia. Ai~. Không ngá» buổi đầu tiên Ä‘i há»c lại ngủ quên, nghÄ© là quá mất mặt Ä‘Ã nh phải kéo DÆ° Khả Ä‘i là m bạn, ai ngá» lại tạo thà nh chuyện cÆ°á»i lá»›n thế nà y.â€
Thần kinh, lá»i nà y nói cho tôi nghe hay nói cho ngÆ°á»i bên cạnh cô nghe váºy. Äã trốn đến ba buổi, vì sao hôm nay Ä‘á»™t nhiên lại nghÄ© Ä‘i muá»™n sẽ mất mặt váºy. Lại còn trang Ä‘iểm kÄ© lưỡng nhÆ° thế, giống dáng vẻ Ä‘i muá»™n sao? Äã gặp thế nà o má»›i là đi muá»™n là m bá»™ ngủ quên chÆ°a? Äó là phải tóc dá»±ng đứng, quần áo mặc ngược, dép không cùng đôi. Tôi đã dùng cách nà y lừa vô số thầy cô. Cô muốn dùng con dao chặt thịt đùa giỡn trÆ°á»›c mặt Quan Công cầm đại Ä‘ao chắc. HÆ¡n nữa cô không thể không biết hệ của cô chÆ°a từng có ai tá»›i há»c nha. Sao tá»± dÆ°ng lúc nà y lại toe toét muốn tá»›i há»c váºy, không phải muốn khoe khoang PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả của cô trÆ°á»›c mặt tôi chứ? CÅ©ng không biết vì sao lại phải Ä‘á» phòng tôi nhÆ° thế, không phải vì tôi vá»›i cáºu ta cùng tá»›i nháºp trÆ°á»ng đấy chứ? Chẳng lẽ tôi có sức hút nà o khác mà tôi không biết?
Tôi cÆ°á»i cÆ°á»i: “Loại lá»›p há»c nà y những ngÆ°á»i chỉ số thông minh cao nhÆ° cáºu cÅ©ng không cần Ä‘i há»c, cáºu bảo PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhà cáºu giảng cho má»™t lần, nhất định sẽ qua hÆ¡n phân ná»a.â€
NhÆ° Äình lá»™ ra nụ cÆ°á»i giáºn dá»—i: “Äừng nói mò. DÆ° Khả sẽ chẳng giảng cho mình đâu.â€
Tôi run rẩy nổi da gà , lÆ°á»i nhác bình luáºn. Con gái nha, nghe cái gì cÅ©ng phải chá»n lá»i mà nghe. Vì sao cô ta không để ý đến tôi vừa khen bá»n há» thông minh, sau đó là m bá»™ khách khà nói IQ đâu có cao hay đại loại nhÆ° váºy, Ãt nhất tôi cÅ©ng hưởng thụ má»™t chút.
Thầy giáo giảng bà i đặc biệt buồn chán. Äại khái là không có kinh nghiệm giảng dạy, phÆ°Æ¡ng thức giảng bà i tháºt sá»± không dám khen tặng, quả tháºt là rất máy móc, máy móc cÅ©ng cho qua, nhÆ°ng sao có thể run run rẩy rẩy ngắt câu, biến “đưa và o má»™t lần†thà nh “đưa và o lần đầu†nha.
Không lâu sau, mà mắt tôi bắt đầu đánh nhau. Ai~, buổi sáng tám giỠđã Ä‘i há»c đúng là rất thảm. Tôi gáºp sách lại, láºp tức nằm úp sấp trên bà n ngủ. Ngay lúc Tiểu Tây Ä‘ang nói vá»›i tôi “chúng ta cÅ©ng nhau Ä‘i sông Bắc Mang Ä‘i†thì tôi cảm thấy có ngÆ°á»i bên cạnh đẩy tôi, tôi quay đầu tiếp tục ngủ. Sức lá»±c đẩy tôi cÅ©ng tăng lên. “Khốn!†Tôi căm tức mở mắt ra, thấy NhÆ° Äình trợn tròn mắt nhìn tôi. Tôi nhìn bốn phÃa, thì ra đã tá»›i giá» giải lao.
NhÆ° Äình há»i tôi: “Cáºu sao có thể ngủ a?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ở bên cạnh đáp: “Bởi vì cô ấy là đồ ngốc.â€
Tôi tức giáºn chuẩn bị không để ý đến mấy kẻ phá rối tiếp tục ngủ. NhÆ° Äình kéo tay áo tôi: “Lâm Lâm, cáºu đừng ngủ vá»™i ~~ mình thay Khả DÆ° há»i má»™t chút, mùng má»™t tháng mÆ°á»i cáºu có vá» nhà không. DÆ° Khả muốn vá», mình cÅ©ng muốn vá» cùng cáºu ấy thăm bác PhÆ°Æ¡ng. Mình đã lâu chÆ°a gặp bá»n há». NhÆ°ng DÆ° Khả nói cáºu ấy đã đồng ý vá»›i mẹ cáºu, bảo cáºu ấy chăm sóc cáºu.â€
Tôi nà o dám trở vá» a. Dù có trở vá», tôi đây có chết cÅ©ng chẳng dám Ä‘i cùng DÆ° Khả nhà cô a. Mẹ tôi bảo cáºu ta Ä‘Æ°a tôi tá»›i Bắc Kinh, oán niệm của cô cÅ©ng đã duy trì tá»›i má»™t tháng. Tôi dù có ngốc cÅ©ng không đến mức không có mắt nhÆ° thế. Tôi vá»™i và ng lắc đầu: “Mình không vá». mùng má»™t tháng mÆ°á»i vé tà u rất đắt. Các cáºu vá» Ä‘i, giúp tá»› chà o há»i bác PhÆ°Æ¡ng của cáºu và hiệu trưởng PhÆ°Æ¡ng.â€
(1/10: Quốc Khánh Trung Quốc)
Tôi nghe NhÆ° Äình nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Chu Lâm Lâm nói không vá». Chúng ta vá» Ä‘i. Mình đã lâu không gặp bác PhÆ°Æ¡ng, rất nhá»› bác ấy.â€
“Mình cÅ©ng không vá». Má»›i ra đây được má»™t tháng, hÆ¡n nữa có thể tháng sau bố mình sẽ đến Bắc Kinh công tác, đến lúc đó cáºu có thể gặp ông ấy.â€
“Mấy hôm trÆ°á»›c cáºu còn nói Äô Äô nhà cáºu đã sinh, muốn vá» xem mà .â€
“Mẹ mình có thể chụp ảnh gá»i cho mình. CÅ©ng chẳng phải chuyện gì lá»›n, cần gì phải Ä‘i qua Ä‘i lại.â€
“NhÆ°ng mình cÅ©ng rất muốn nhìn thấy cún con của Äô Äô.â€
“Lần sau Ä‘i.â€
Sau đó là một mảnh yên lặng. Tôi cũng ngủ tiếp.
Khi tôi tỉnh lại, thầy giáo đã chuẩn bị thu dá»n giáo án. Tôi bắt đầu thu dá»n sách vở, tạp chÃ, bút, đồ ăn vặt và mấy thứ lung tung và o trong túi. NhÆ° Äình cÆ°á»i nói: “Lâm Lâm, cái túi của cáºu tháºt là tốt, cái gì cÅ©ng có thể cho và o. Mình cÅ©ng muốn mua má»™t cái nhÆ° váºy.â€
Tôi nhìn túi của cô ta má»™t chút! Khiếp! Cái đó dùng để Ä‘i há»c sao? Xách má»™t cái túi GUCCI Ä‘i há»c. Tháºt sá»± là sụp đổ má»™t Ä‘á»i a!
Tôi nhếch miệng: “Cái túi nà y a, chá»— nà o cÅ©ng có. Chỉ 50 đồng thôi. Cáºu thÃch thì ngà y mai vừa vặn mình Ä‘i siêu thị sẽ mua cho cáºu má»™t cái. ThÃch mà u gì? Có hai mà u. Mà u Ä‘á» thẫm và mà u xanh lục. Da cáºu trắng, dùng Ä‘á» thẫm Ä‘i!â€
NhÆ° Äình vá»™i và ng lắc đầu: “Quá phiá»n cáºu. Lát nữa mình có thá»i gian sẽ Ä‘i. Cảm Æ¡n cáºu, Lâm Lâm.â€
Tôi đảo mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, trong đôi mắt cáºu ta cÅ©ng có ý cÆ°á»i. Tôi Ä‘á»™t nhiên nghÄ©, tôi cần gì phải cố ý chỉnh NhÆ° Äình. Tuy cô ta là tình đình của quân sÆ° của tôi, nhÆ°ng nếu nói tháºt thì NhÆ° Äình cô nÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng không cố ý chá»c tôi, vá»›i tôi không thù không oán, cùng lắm cÅ©ng chỉ vì PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả mà có lúc nói lòng vòng nói lắm chuyện chút thôi. Nếu tôi phản kÃch cô ta, có vẻ hÆ¡i lòng dạ hẹp hòi.
Tôi cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Nói đùa vá»›i cáºu thôi. Cái túi hà ng hiệu nà y rất hợp vá»›i cáºu. Nếu cái túi nà y của cáºu mà đeo trên tay tá»›, không chừng ngÆ°á»i ta còn tưởng tá»› mua hà ng giả ngoà i vỉa hè nha.â€
NhÆ° Äình vá»™i và ng nói: “Sao có thể nhÆ° váºy?â€
Tôi xem dáng vẻ nhÆ° trút được gánh nặng của cô ta, cảm thấy có chút buồn cÆ°á»i, lắc đầu chuẩn bị bá» Ä‘i.
Vừa Ä‘i được và i bÆ°á»›c, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã ở sau hô lá»›n: “Chá» má»™t chút.â€
Tức cÆ°á»i, cáºu bảo tôi đợi thì tôi sẽ đợi chắc. Tôi có dá»… dãi nhÆ° thế sao? Tôi tiếp tục Ä‘i vá» phái trÆ°á»›c. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘uổi theo, ngăn tôi lại: “Nghe không hiểu ngÆ°á»i ta nói gì sao?â€
“Cáºu không gá»i tên tôi, tôi sao biết cáºu Ä‘ang gá»i ai a? Có rắm nhanh phóng, tôi đây Ä‘ang vá»™i vá» ngủ tiếp.â€
“Cô là heo chắc, đã ngủ cả mấy tiết há»c, còn ngủ tiếp?†PhÆ°Æ¡ng Khả DÆ° có chút khó tin há»i tôi.
“Xin lá»—i, gần đây tôi đến kỳ sinh lý, ngÆ°á»i đặc biệt mệt má»i, giống nhÆ° mang thai, đặc biệt thÃch ngủ. Nếu ngà i có hứng thú, tôi sẽ nói tỉ mỉ hÆ¡n. Ngà i phân tÃch má»™t chút, miá»…n phải công kÃch tôi.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nghẹn lá»i má»™t lúc.
Tôi nói: “Không có việc gì thì tránh ra. Nếu không ngÆ°á»i cản giết ngÆ°á»i, pháºt cản giết pháºt.â€
Lúc nà y PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả má»›i nói: “Tháng sau bố tôi tá»›i Bắc Kinh, cô há»i xem mẹ cô có muốn gá»i gì lên đây hay không.â€
Lòng tôi dá»… chịu hÆ¡n má»™t chút. “Tôi muốn nhá» bố cáºu mang mấy món chao Ä‘áºu phụ thôn quê lên đây, ừ, bánh máºt mẹ tôi là m cÅ©ng là chÃnh hiệu, bảo bác ấy Ä‘em má»™t chút lên đây Ä‘i.†Tôi có ý dừng lại má»™t chút, thấy trên mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng không có gì biến hóa, nhất thá»i cảm giác thất bại rất mạnh. “Nói đùa vá»›i cáºu thôi. Không cần gá»i gì cả. Chẳng phải toà n cầu hóa rồi sao, ở Bắc Kinh cái gì cÅ©ng mua được. Cảm Æ¡n a.â€
(Món chao Ä‘áºu phụ: Ä‘áºu hủ ủ cho lên men)
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không đáp lại tôi, chỉ nói, “Mùng má»™t tháng mÆ°á»i cô định thế nà o? HÆ¡n mÆ°á»i ngà y nghỉ không vá» nhà chỉ ngủ thôi?â€
“Bingo!†Nói xong tôi láºp tức rá»i khá»i phòng há»c. Còn nói thêm gì nữa thì oán niệm của NhÆ° Äình lại tăng lên.
Tháºt ra Ä‘iá»u tôi quan tâm hÆ¡n chÃnh là 1/10 Tiểu Tây định là m gì.
Tà i sản của xCá»x
17-03-2012, 01:19 AM
♥ ... Ä‘á»i ta có khi tá»±a lá cá» ... ♥ ღ ... ngồi hát ca rất tá»± do ... ღ
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: ..... má»™t góc nhá» bình yên.....
Bà i gởi: 1,600
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 1,142
Thanked 9,426 Times in 1,115 Posts
Ở trÆ°á»ng mà không có máy tÃnh quả tháºt không tiện, hiện nay là m gì cÅ©ng phải cần đến Ä‘iện tá», là m má»™t cái Ä‘á» mục cÅ©ng phải chạy đến trung tâm máy tÃnh. Chá»— đó tuy rằng thu phà không đắt nhÆ°ng vẫn không bằng đóng 5 tệ ở ký túc xá để Ä‘á»™c hưởng, trung tâm máy tÃnh tháºt sá»± không tiện. ChÆ°a nói đến vừa là m vừa ăn đồ ăn vặt, chân thối của bá»n con trai bên cạnh cÅ©ng hun tôi đến mức không chịu nổi nữa. Tôi quyết định mua máy tÃnh.
NhÆ°ng loại ngÆ°á»i dốt đặc cán mai vá» máy tÃnh nhÆ° tôi đây tháºt sá»± đã gặp phải Ä‘á» bà i khó giải. Tuy Thung lÅ©ng Ä‘iện tá» và chợ Ä‘iện tá» xung quanh đây rất nhiá»u, nhÆ°ng tôi ngu ngốc vá» máy tÃnh, hoà n toà n xem không hiểu quảng cáo của ngÆ°á»i ta vá» CPU, ná»™i hạch ngoại hạch gì đó. Tôi há»i Chu Lỵ: “Chu Lỵ, cáºu mua máy tÃnh chÆ°a?â€
“Khi Ä‘á»— Bắc Äại, bố tá»› đã thưởng cho tá»› má»™t quyển sổ Ä‘iện tá» rồi. NhÆ°ng tá»› sợ má»›i vừa khai giảng đã mang theo má»™t quyển sổ Ä‘iện tá», quá khoe khoang.â€
“Khốn, cáºu trá»±c tiêp nói vá»›i tá»› nhÆ° váºy thì không khoe khoang chắc? Tá»› là m sao bây giá»? Chẳng lẽ ra thẳng Thung lÅ©ng Ä‘iện tỠở cá»a nam, Ä‘áºp tiá»n lên bà n: Ông chủ, bán cho tôi má»™t cái máy tÃnh a!â€
“CÅ©ng không tệ. Có khà phách, có cá tÃnh của ông chủ nhà quê, nhà già u má»›i nổi. Ha ha… Cáºu gá»i Tiểu Tây ca ca của cáºu ra giúp, còn có thể sáng tạo cÆ¡ há»™i gặp mặt, thÆ°á»ng xuyên qua lại má»i ăn cÆ¡m, trÆ°á»›c lạ sau quen.â€
“Cái nà y cÅ©ng không tệ nha. NhÆ°ng mà . Nếu ngÆ°á»i ta há»i tá»› có yêu cầu gì vá»›i máy tÃnh, tá»› lại nói không biết, lúc đó tá»± là m xấu mặt thì là m sao bây giá»?â€
“Trá»i ạ, cái nà y có gì đáng lo. Kiến thức vá» máy tÃnh luôn luôn là yếu Ä‘iểm của con gái, chuyện nà y lại cà ng thể hiện thà nh công của con trai. Không phải cà ng có chuyện để các ngÆ°á»i thảo luáºn CPU thế nà o, trò chÆ¡i nà o hay, chỉnh sá»a ảnh cấp tốc thế nà o sao?â€
Tôi nghÄ© cÅ©ng thấy có lý, IQ cao không nhất định phải cái gì cÅ©ng biết. Ngốc ngốc má»™t chút vá» máy tÃnh anh ấy cÅ©ng không nhìn ra tôi chỉ số thông minh thấp ha. Có khi còn nghÄ© là tôi ngốc ngốc đáng yêu không chừng a. NghÄ© váºy, tôi lấy di Ä‘á»™ng ra, bắt đầu soạn tin nhắn: “Tiểu Tây, cuối tuần nà y có rảnh không?†Khi viết xong, nghÄ© tin nhăn nà y quá bình thÆ°á»ng, lại đổi thà nh: “Tiểu Tây, cuối tuần là m Æ¡n có thể giúp em má»™t chút không?†Không được, quá khách sao. “Tiểu Tây, nhá» anh cuối tuần nà y sắp xếp công việc bá»›t chút thì giá» há»— trợ em.†Không được, quá nghiêm túc.
Suy nghÄ© cả ná»a ngà y, cuối cùng tôi gá»i Ä‘i má»™t tin nhắn: “Tiểu Tây, cuối tuần nà y có rảnh không?â€
Gá»i xong, tôi nhìn chằm chằm và o Ä‘iện thoại đến mức đôi mắt cÅ©ng xót lên, di Ä‘á»™ng lại má»™t chút Ä‘á»™ng tÄ©nh cÅ©ng không có. Tháºt vất vả má»›i có tiếng Ä‘á»™ng, mở ra nhìn, là 10086: tà i khoản của bạn còn lại 10 đồng. Tôi hoà n toà n sụp đổ, quyết định ra ngoà i chạy má»™t vòng rồi lại vá» nhìn.
Khi xuống tới tầng một, tôi cảm thấy chạy bộ là một chuyện tiêu hao đồ ăn, lại tiêu hao thể lực, lại không thể nâng cao chỉ số thông minh. Tôi chỉ quẹo trái đi siêu thị mua kem thôi.
ChÆ°a Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, tôi đã phát hiện Tiểu Tây đá má»™t quả bóng Ä‘i tá»›i từ phÃa đối diện. Tôi Ä‘ang suy nghÄ© mình nên là m bá»™ không nhìn thấy quay vá» chá» anh trả lá»i hay Ä‘i tá»›i bắt chuyện, tôi phải chà o há»i thế nà o đây. Không đợi tôi đấu tranh tÆ° tưởng xong, Tiểu Tây đã vẫy vẫy tay nói vá»›i tôi: “NghÄ© cái gì váºy, Lâm Lâm? Cúi đầu mà đi cần tháºn đâm và o ngÆ°á»i ta nha.â€
Tôi ngây ngô cÆ°á»i: “Em Ä‘ang nghÄ© má»™t Ä‘á» khó. ChÆ°a giải được. Ha ha.â€
Tiểu Tây đá quả bóng dÆ°á»›i chân, há»i tôi: “Bá»n em không phải là không cần há»c số há»c sao? Còn có Ä‘á» bà i gì là m khó em?â€
Tôi nghẹn lá»i trong chốc lát: “Äá» logic há»c, trên tạp chà em thấy má»™t Ä‘á» logic, nhà n nhà n không có việc gì là m nên xem má»™t chút. Có thá»i gian sẽ nói cho anh.†Nói xong chÃnh tôi cÅ©ng Ä‘á» mặt. Tạp chà của tôi chỉ có má»™t quyển “tri âmâ€, chẳng lẽ tôi còn nghiên cứu tiểu tam dùng loại axit nà o để hủy dung vợ cả?
Tiểu Tây vui vẻ trả lá»i: “Äược.†Mồ hôi trên trán lấp lánh dÆ°á»›i ánh mặt trá»i.
Tôi cÆ°á»i nói: “Em vừa gá»i tin nhắn cho anh, muốn há»i anh xem cuối tuần nà y có kế hoạch gì không. Em muốn mua má»™t cái máy vi tÃnh, nhÆ°ng má»™t chút cÅ©ng không hiểu, sợ bị lừa.â€
Tiểu Tây chỉ chỉ quả bóng, nói vá»›i tôi: “Vừa rồi Ä‘i đá bóng, anh không mang theo Ä‘iện thoại. Cuối tuần nà y chắc cÅ©ng không có chuyện gì, nhÆ°ng vá» máy tÃnh thì DÆ° Khả mạnh hÆ¡n a. Lúc đầu cáºu ấy muốn đăng kà khoa máy tÃnh, nhÆ°ng cáºu ta không có hứng thú há»c lên chuyên nghiệp nên má»›i đăng kà và o kinh tế.â€
“Ha? Còn có ngÆ°á»i không có hứng thú há»c lên chuyên nghiệp a?â€
“Suy nghÄ© má»—i ngÆ°á»i không giống nhau. Cáºu ấy nghÄ© nếu má»—i ngà y phải đối mặt vá»›i những loại sách chuyên môn, ép chÃnh mình tham gia các loại cuá»™c thi sẽ là m hứng thú của cáºu ta giảm xuống.â€
“Tháºt là quái nhân. NhÆ°ng cuối tuần cáºu ta hẳn la phải Ä‘i cùng NhÆ° Äình. Thôi, anh giúp em mua Ä‘i, Tiểu Tây.†Tôi năn nỉ.
“Em quen NhÆ° Äình?†Tiểu Tây có chút ngẩn ngÆ°á»i, sau đó nói rõ rà ng: “Không thà nh vấn Ä‘á», cuối tuần gặp lại.â€
Tôi nhÆ° nhặt được báu váºt chạy vá» kà túc xá, cÅ©ng quên luôn chuyện định Ä‘i mua kem.
Ngà y cuối tuần, tôi dáºy tháºt sá»›m, kèm theo đánh thức cả Chu Lỵ: “Chu Lỵ, Chu Lỵ, dáºy Ä‘i, tá»› sắp Ä‘i gặp ông xã tá»› rồi. Cáºu nhìn xem tá»› đã ăn mặc thanh khiết chÆ°a?â€
Chu Lỵ xoay ngÆ°á»i: “Chị hai, tháºt vất vả má»›i có má»™t ngà y cuối tuần, chị để em ngủ má»™t giấc yên ổn Ä‘i.â€
Tôi nhéo nhéo mặt Chu Lỵ: “Cáºu liếc mắt giúp tá»› má»™t cái, chỉ liếc mắt má»™t cái thôi. Thanh khiết chÆ°a?â€
Chu Lỵ mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngồi dáºy: “Là m gì có ai há»i xem ăn mặc đã thanh khiết hay chÆ°a nha? Ông xã nhà cáºu thÃch ngÆ°á»i thanh khiết sao?â€
“Diện mạo anh ấy gá»n gà ng nhÆ° thế, nhất định là thÃch ngá»c nữ.â€
“Còn ngá»c nữ nữa a? Cáºu đổi cái thắt lÆ°ng Ä‘i. Trang phục hiện tại của cáºu quá trẻ con, cho thêm hai bÃm tóc nữa thì nhÆ° há»c sinh trung há»c. Còn Ä‘i già y thể thao nữa. Cáºu Ä‘i dạo phố hay Ä‘i leo núi váºy?â€
“Váºy là m sao bây giá»?†Tôi lo lắng há»i Chu Lỵ.
Chu Lỵ đứng dáºy đến tá» của mình kéo ra má»™t cái váy liá»n mà u xanh, hoa chân múa tay trÆ°á»›c ngÆ°á»i tôi: “Mặc cái nà y Ä‘i. TrÆ°á»›c khi giảm béo tá»› đã mặc má»™t lần, bây giá» cÅ©ng không mặc nữa. Thắt lÆ°ng cÅ©ng ở trong cả đấy.â€
“Váºy già y thì sao?†Tôi giÆ°Æ¡ng mắt nhìn cô ấy.
Chu Lỵ nói: “Cái nà y chỉ có Ä‘i siêu thị mua má»™t đôi thôi. Cá»a hà ng gần đây còn chÆ°a mở đâu. Già y của tá»› cáºu nhất định sẽ bị rá»™ng.
Cứ nhÆ° váºy, sáng sá»›m tôi đã chạy đến siêu thị, mua đôi già y cao gót đầu tiên trong Ä‘á»i.
Cho đến khi má»i thứ đã chuẩn bị xong, tôi nhìn đồng hồ, đã đến giá» hẹn. Tôi thở sâu há»i Chu Lỵ: “Nhìn đã muốn tiếp cáºn chÆ°a?â€
“Tiếp cáºn, tiếp cáºn, có khà chất của áp trại phu nhân.â€
Tôi gáºt đầu Ä‘i xuống lầu. Nói tháºt, lần đầu tiên Ä‘i già y cao gót mà đi gặp ngÆ°á»i trong lòng là quá mạo hiểm. NhÆ°ng to gan có ăn, nhát gan chết đói, tôi quyết là m bằng bất cứ giá nà o. NhÆ° Äình ngÆ°á»i ta Ä‘i gầy cao gót nhÆ° Ä‘i già y thể thao, tôi sao lại không thể? Hừ.
Tôi xuống lầu trông thấy Tiểu Tây, Ä‘ang định vẫy tay ra hiệu lại nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả. Tôi thấp giá»ng há»i: “Sao cáºu cÅ©ng tá»›i?â€
Cáºu ta nhÃu mà y: “Tiểu Tây nói cô muốn mua máy vi tÃnh, gá»i tôi Ä‘i cùng tham khảo.â€
Tiểu Tây phụ há»a: “Äúng váºy, nhiá»u ngÆ°á»i tham khảo tốt hÆ¡n.â€
Khốn, vô duyên vô cá»› có thêm má»™t cái bóng đèn. “NhÆ° Äình đâu?†Tôi giả vá» giả vịt há»i.
“Không biết.†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả xoay ngÆ°á»i nói, “Äi thôi.â€
Vì váºy buổi hẹn hò hai ngÆ°á»i của tôi biên thà nh ba ngÆ°á»i đồng hà nh.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tôi than thở không thôi. Bá»n há» là hai ngÆ°á»i con trai, bÆ°á»›c Ä‘i vốn rất nhanh. Tôi lần đầu tiên Ä‘i cao gót, bÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c lại má»™t bÆ°á»›c, hÆ¡n nữa già y má»›i cá» xát rất Ä‘au. Từ Bắc Äại đến thung lÅ©ng Ä‘iện tá» vốn có mấy phút, tôi phải Ä‘i rồi lại dừng, còn thiếu nÆ°á»›c cởi già y Ä‘i chân không nữa thôi.
Tiểu Tây quay đầu lại nhìn tôi má»™t chút rồi há»i: “Lâm Lâm, sắc mặt em không tốt lắm, có phải không thoải mái hay không?â€
Tôi láºp tức tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: “Sao có thể? Bình thÆ°á»ng em Ä‘i đã tÆ°Æ¡ng đối cháºm rồi.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhìn tôi má»™t chút, rồi lại nhìn chân tôi má»™t chút, nói thầm: “Tá»± là m khổ.â€
Tôi háºn không thể cởi già y ném lên mặt cáºu ta, cân nhắc má»™t chút rồi nói vá»›i Tiểu Tây: “Tiểu Tây, nhÆ° váºy Ä‘i, em nghÄ© không cần nhiá»u ngÆ°á»i cùng Ä‘i mua máy tÃnh nhÆ° váºy đâu. Ba ngÆ°á»i chúng ta mua má»™t cái máy tÃnh, và o cá»a hà ng có khi ngÆ°á»i ta còn nói chúng ta muốn đánh cÆ°á»›p.â€
Tiểu Tây cÆ°á»i: “Sẽ không đâu, đã Ä‘i đến đây rồi, anh Ä‘i mua cùng em Ä‘i.â€
Tôi cố chấp nói: “Không cần, tháºt sá»± không cần. Em Ä‘i cùng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả là được.â€
Tiểu Tây có chút xấu hổ, gãi gãi đầu: “Váºy được rồi, anh vá» xem bóng đá. Khi mua được rồi thì nhắn tin cho anh.â€
Tôi gáºt đầu: “Vâng, nhất định. Là m phiá»n anh rồi, Tiểu Tây.â€
Nhìn Tiểu Tây má»™t mình bá» Ä‘i, trong lòng tôi cÅ©ng kỳ khó chịu. Vì sao đã Ä‘un nÆ°á»›c sôi rồi mà vịt Ä‘á»u bay mất? Quên Ä‘i, dù sao cÅ©ng còn hÆ¡n là để anh nhìn thấy bá»™ dạng kháºp khiá»…ng của tôi. Hôm nay tháºt quá thất sách, Ä‘i già y rÆ¡m còn tốt hÆ¡n là đi cao gót a.
Tôi thở dà i má»™t hÆ¡i, cởi già y cao gót ra, nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Chúng ta Ä‘i thôi.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả chỉ chỉ chân tôi: “Äi nhÆ° váºy a?â€
Tôi nổi giáºn, tâm tình uất ức vừa rồi cÅ©ng bùng nổ theo: “Äi thế nà y thì sao? Tôi muốn mát mẻ má»™t chút không được à ? Mất mặt cáºu chắc? Máºt mặt thì cáºu vá» Ä‘i. Hôm nay đã cố gắng là m đẹp, ông trá»i sao lại thÃch là m khổ tôi thế chứ?†Nói má»™t lúc, mắt tôi bắt đầu lên men.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả có chút luống cuống, cáºu ta không ngá» lần nà y tôi bạo phát hoà n toà n nhÆ° thế: “Tôi không có ý nà y. Tôi nói chân trần Ä‘i rất khó chịu, nhỡ may đứt chân có thể bị uốn ván, hay gì đó.â€
“Cáºu nguyển rủa tôi đấy à ? Váºy là m sao bây giá» a? Cáºu cõng tôi chắc? Câu cho là đang đóng phim à ? Cáºu nghÄ© cáºu là công tá» cao quý nhà ai? HÆ¡n nữa tôi cÅ©ng không phải cố bé lá» lem, tôi là cô gái kim cÆ°Æ¡ng xinh đẹp vô địch!†Tôi cà ng nói cà ng xa, đại khái là tức giáºn đến phát Ä‘iên rồi, nói cái gì cÅ©ng chẳng có chút liên quan.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vui vẻ: “Nói cái gì váºy chứ? Cô muốn tôi cõng cô thì cứ việc nói thẳng a. Cô không nói tôi sao biết cô muốn tôi cõng cô? Cô nói thẳng có khi tôi cÅ©ng cõng cô không chừng nha?â€
Cáºu ta khoác lác nhÆ° ÄÆ°á»ng Tăng niệm kinh trong Tây Du Ký. Lần đầu tiên tôi má»›i biết PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng biết ba hoa.
Tôi nhìn chằm chằm Phương Dư Khả, không nói gì.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bị tôi nhìn có chút hoảng hốt, sợ hãi há»i tôi: “Sao không nói gì?â€
Tôi hừ má»™t tiếng: “PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, cáºu có hai tÃnh cách à ? Sao bá»—ng nhiên từ sát thủ mặt lạnh biến thà nh ÄÆ°á»ng Tăng ngây thÆ¡ nhÆ° thế? Sau nà y khi cáºu thay đổi tÃnh cách thì báo cho tôi biết trÆ°á»›c má»™t tiếng để tôi còn chuẩn bị tâm lý, tôi sợ tâm hồn yếu Ä‘uối của tôi không chịu nổi loại đả kÃch nà y. Nhỡ may tôi không cẩn tháºn mà gầy hạc sÆ°Æ¡ng mai, cáºu Ä‘Ã nh lòng là m mẹ tôi thất vá»ng sao?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả buồn cÆ°á»i phản bác: “Tôi tâm thần phân liệt là m sao lợi hạ bằng cô a? TrÆ°á»›c mặt Tiểu Tây còn giả dạng nhÆ° tiên nữ không cần ăn uống, trÆ°á»›c mặt tôi lại nhÆ° phụ nữ chanh chua.â€
“Cái gì mà phụ nữ chanh chua? Cáºu nói ai là phụ nữ chanh chua?†Tôi chống hông há»i cáºu ta.
“Nhìn tÆ° thế của cô nhÆ° thế, chân không, tay chống thắt lÆ°ng, không giống phụ nữ chanh chua thì giống cái gì?â€
“Ãt nhất cÅ©ng phải là tiên nữ chân trần, tiên nữ, biết chÆ°a?â€
“Mẹ kế của tiên nữ thì có.â€
Tôi tức giáºn, rống lên vá»›i cáºu ta: “Cáºu Ä‘i mua già y cho tôi ngay!â€
Tháºt ra cách chá»— chúng tôi cãi vã không xa có má»™t siêu thị thá»i trang. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cầm đôi cai gót của tôi Ä‘i để so sánh kÃch cỡ. Má»™t lúc sau cầm má»™t đôi già y thể thao vá».
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vẫy vẫy đôi già y thể thao: “Tiên nữ, có cần tôi quỳ xuống thay già y cho cô hay không?â€
“Cái nà y không được. Công việc thần thánh nhÆ° thế phải để cho ông xã nhà tôi là m, không thể để cáºu trục lợi.†Tôi giáºt lấy đôi già y.
“Hừ! Ngay cả váy, cả quần, nay lại cả già y không phải Ä‘á»u là tôi mua sao?†Vẻ mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả rất thối.
Tôi vá»™i và ng rút má»™t tá» nhân dân tẹn chuẩn bị để mua máy tinh ra: “Trả cáºu, trả cáºu, cứ là m nhÆ° sợ tôi thiếu tiá»n cáºu váºy. CÅ©ng chẳng phải hà ng hiệu gì, cáºu có cần nhắc mãi thế không? Dù sao cáºu không mua quần áo trẻ con cho tôi là được.â€
Vẻ mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả lại cà ng thối. Cáºu ta nhét tiá»n và o trong túi xách của tôi, bốc há»a phừng phừng Ä‘i phÃa trÆ°á»›c.
Äi xong già y thể thao, tôi láºp tức có thể bÆ°á»›c Ä‘i nhÆ° bay. Tôi Ä‘uổi theo cáºu ta: “Äại ca, em nói đùa vá»›i đại ca thôi. Em đây không danh không pháºn, sao có thể để đại ca tiêu pha mua quần áo cho. Lần trÆ°á»›c cÅ©ng chỉ là tình cá» thôi, đúng không?â€
Sắc mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vẫn chÆ°a dịu lại: “Có danh pháºn má»›i có thể mua quần áo, váºy mua quần áo là chứng minh có danh pháºn sao? Tháºt là .â€
“Cáºu nói chuyện có nghe trá»ng Ä‘iểm không váºy?†Tôi cÅ©ng phát há»a, cáºu ta cÅ©ng chẳng phải ông xã nhà tôi, vì sao tôi phải dá»— dà nh cáºu ta nha. “Trá»ng Ä‘iểm của tôi là , trá»ng Ä‘iểm là —-†Trá»ng Ä‘iểm của tôi là cái gì nhỉ, tôi bị cáºu ta là m cho hồ đồ rồi.
Vẻ mặt cứng nhắc của PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả Ä‘á»™t nhiên nở nụ cÆ°á»i: “Cô xem cô Ä‘i, tÃnh tình sao vẫn hấp tấp nhÆ° váºy nha?â€
“Äừng có là m nhÆ° tôi rất thân quen vá»›i cáºu Ä‘i. Cái gì gá»i là vẫn hấp tấp nhÆ° váºy? TÃnh tình tôi rất tốt, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u nói năng nhá» nhẹ êm tai, luôn là thục nữ, bình thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta còn chê giá»ng nói tôi quá mức ôn hòa. Chỉ có cáºu má»›i thÃch gây sá»±, không thể trách tôi.â€
Miệng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng sắp kéo đến mang tai: “Ừ, trÆ°á»›c đây cô tháºt sá»± là thục nữ, tuyệt đối là thục nữ!â€
Tôi bị cáºu ta cÆ°á»i đến mức có chút hoảng hốt. Hồi ở phổ thông tôi cÅ©ng có lúc dÅ©ng mãnh, nhÆ°ng khi đó chúng tôi còn chÆ°a quen biết nha, cáºu ta sao lại cÆ°á»i nhÆ° cái gì cÅ©ng biết váºy. Tôi trừng mắt liếc cáºu ta: “Nà y, cÆ°á»i cái gì mà cÆ°á»i? Diện mạo tôi có chá»— nà o không giống thục nữ đâu?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả vẫn Ä‘ang cÆ°á»i: “Äầu tiên chúng ta bà n vá» việc cô có phải là nữ không, sau đó rồi má»›i chúng minh cô là má»™t thục nữ.â€
Tôi tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm: “Cáºu chứng minh Ä‘i chứng minh Ä‘i, chứng minh tôi không phải là nữ Ä‘i!†Những lá»i nà y hÆ¡i lá»›n tiếng má»™t chút, khiến cho ngÆ°á»i bên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u ghé mắt sang.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả có chút xấu hổ: “Cô cÅ©ng cởi mở quá nhỉ, giữa nÆ¡i công cá»™ng bảo tôi chứng minh cô là con gái.â€
Tôi rốt cuá»™c tức giáºn xoay lÆ°ng Ä‘i.
Äến trÆ°á»›c Thung lÅ©ng Ä‘iện tá», PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả há»i tôi: “Cô chủ yếu dùng máy tÃnh là m gì? Công dụng khác nhau thì chá»n lá»±a cÅ©ng khác nhau.â€
Tôi hì hì cÆ°á»i: “Äánh chữ.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ngẩng đầu nhìn trá»i, lúc lâu má»›i há»i tôi má»™t câu: “Xin há»i vị đồ ngốc nà y, ngoại trừ đánh chữ còn là m gì khác?â€
“Lên mạng.â€
“Xin nói cụ thể má»™t chút.â€
“Và dụ nhÆ° lên BBS, dạo diá»…n Ä‘Ã n, Ä‘á»c truyện online, viết thÆ° tình cho ông xã.†Tôi đếm đếm trên đầu ngón tay.
“Lại cụ thể má»™t chút, vị ông xã ấy là ?â€
(=]]~ Chuyện nà y liên quan đến việc mua máy tÃnh sao?)
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Tiểu Tây.†Nói xong má»›i phát hiện nói nhầm, láºp tức là m Ä‘á»™ng tác kéo phéc-mÆ¡-tua trên miệng: “Trá»i biết, đất biết, cáºu biết, tôi biết, biết chÆ°a?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên không nói gì, chỉ nhìn tôi chằm chằm. Tôi thấy sợ hãi trong lòng, bổ sung thêm: “Cùng lắm thì để NhÆ° Äình biết.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bất đắc dÄ© cÆ°á»i nói: “Chu Lâm Lâm, cô không cảm thấy giữa chúng ta lại có thêm má»™t chuyện bà máºt sao?†Không đợi tôi đáp lá»i, cáºu ta láºp tức bÆ°á»›c và o cá»a hà ng vi tÃnh.
Tà i sản của xCá»x
18-03-2012, 12:15 AM
♥ ... Ä‘á»i ta có khi tá»±a lá cá» ... ♥ ღ ... ngồi hát ca rất tá»± do ... ღ
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: ..... má»™t góc nhá» bình yên.....
Bà i gởi: 1,600
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 1,142
Thanked 9,426 Times in 1,115 Posts
Cách PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả há»i vá» máy tÃnh vá»›i cách cáºu ta nói chuyện vá»›i tôi là hai trạng thái hoà n toà n khác nhau. Phần lá»›n thá»i gian, cáºu ta nói chuyện vá»›i tôi không lạnh nhạt thì cÅ©ng ngôn ngữ Ä‘iên Ä‘iên, dáng vẻ chuyên nghiệp thà nh thục giống nhÆ° bây giá» là lần đầu tiên tôi nhìn thấy. Tôi cÅ©ng có thể tưởng tượng tên nhóc nà y sau nà y ra ngoà i là m việc sẽ là cái loại đức hạnh gì. Tất cả các phần cứng phần má»m cáºu ta Ä‘á»u Ä‘Æ°a ra câu há»i cặn kẽ. Chủ cá»a hà ng biết là ngÆ°á»i trong nghá» nên cÅ©ng không báo giá quá cao. Má»™t giá» sau, máy tÃnh được Ä‘Æ°a đến dÆ°á»›i tầng má»™t ký túc xá.
Tôi nói chuyện vá»›i bảo vệ để PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả có thể giúp tôi Ä‘Æ°a máy tÃnh lên lầu
Giống nhÆ° đã từng tá»›i ký túc xá của tôi, cáºu ta vừa và o là tá»›i thẳng phòng của tôi, bắt đầu đóng gói lắp đặt.
Mấy ngÆ°á»i khác trong ký túc xá cÅ©ng Ä‘á»u ở đó, vừa nhìn thấy có con trai lạ Ä‘i và o, thần kinh bát quái láºp tức tá»± Ä‘á»™ng dá»±ng lên.
Chu Lỵ kéo tôi đến má»™t bên: “Không phải cáºu ra ngoà i vá»›i Tiểu tây sao? Vì sao lại cùng ngÆ°á»i khác trở vá»? Khuôn mặt cáºu sao lại hồng nhÆ° thế? Các cáºu có phải có quan hệ gì không thể cho ngÆ°á»i khác biết không? Thẳng thắn được khoan dung, chống cá»± bị nghiêm trị.â€
VÆ°Æ¡ng Tiệp và Văn Äà o cÅ©ng vÆ°Æ¡n đến nghe tôi giải thÃch. Tôi biết loại cảm giác bát quái nà y có khẩu vị thế nà o —- đó là má»™t loại đạo đức bị khiển trách, lòng hiếu kỳ bị khiêu khÃch, là cảm giác ham muốn dòm ngó bị mở rá»™ng đến vô hạn. Tôi vô lÆ°Æ¡ng cÆ°á»i: “Vì sao mặt tá»› hồng? Cáºu cứ thá» khiêng má»™t chiếc máy tÃnh dÆ°á»›i trá»i nắng thì rõ. Vá» phần cáºu ta là ai? Ha ha, tá»› có trách nhiệm báo cho các cáºu biết: cáºu ta là ngÆ°á»i mà trong truyá»n thuyết nói rằng —-â€
Văn Äà o không chịu nổi nữa: “Cáºu cứ ba hoa thôi. NhÆ°ng rốt cuá»™c cáºu có cái váºn *** chó gì mà có thể quen biết soái ca nhÆ° thế?â€
Tôi là m bá»™ tức giáºn nói vá»›i Văn Äà o: “Cáºu không phải ngÆ°á»i cuồng văn há»c sao? Sao lại nói thô tục nhÆ° mẹ già của tá»› váºy? HÆ¡n nữa dá»±a và o cái gì tá»› không thể quen biết soái ca? Lại nói đến đây, ngÆ°á»i ta là hoa đã có chủ, các cáºu đừng có hái.â€
Má»i ngÆ°á»i thất vá»ng má»™t hồi, lá»a bát quái vừa má»›i bùng lên đã bị tôi dáºp tắt. NhÆ°ng Chu Lỵ vẫn không khuất phục há»i: “ChÃnh chủ của cáºu ta là ai a?â€
Tôi bÄ©u má»—i hất vá» phÃa bên phải ký túc xá: “ChÃnh là ký túc xá sát vách, tên NhÆ° Äình, diện mạo rất khá.â€
“Cái ngÆ°á»i có hai má lúm đồng tiá»n ấy hả?â€
Tôi gáºt đầu, chuẩn bị diệt nốt tro tà n của đống bát quái nà y.
Chu Lỵ nói: “Nếu là cô ta thì mặc kệ. Tá»› còn tưởng nói hoa có chủ chÃnh là cáºu chứ, tá»› thấy Ä‘á»i tá»› còn hy vá»ng. Cáºu nhÆ° váºy cÅ©ng có thể túm được má»™t soái ca, đây tháºt sá»± là sá»± cổ vÅ© rất lá»›n cho phần đông con gái Ä‘á»™c thân Ä‘ang khổ sở.â€
“Tố chất, chú ý tố chất! Tá»› nhÆ° thế nà y thì là m sao? Dù sao chá» tá»› tóm được Tiểu Tây tá»›i tay, tá»› sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên của Bắc Äại pose ảnh lên BBS.â€
“Hắc hắc, váºy cáºu rất có thể chỉ cần là m má»™t lần đã thà nh công. Hiện nay trên mạng mắng chá»i sinh viên rất hăng hái, mắng Bắc Äại lại cà ng oanh liệt. Ảnh của cáºu nhất định có thể được đăng lại vô số lần, tiêu Ä‘á» là <<Má»™t ngà y Ä‘iên cuồng của nữ sinh Bắc Äại, bạn trai không kham nổi sức ép bị bắt ủy thân tá»± cầu nhiá»u phúc>>.â€
Tôi bị chá»c cÆ°á»i ha ha, quay đầu lại thấy PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã bắt đầu cà i đặt các loại phần má»m. Cáºu ta há»i tôi: “Bình thÆ°á»ng dùng QQ hay MSN?â€
“QQ, ủng há»™ hà ng ná»™i!â€
“Bình thÆ°á»ng dùng outlook hay trá»±c tiếp gá»i tá»›i hòm thÆ° 163?â€
“Cái nà o tiện thì dùng cái đó Ä‘i. ChÆ°a bao giá» từng dùng outlook.â€
“Quen dùng chÆ°Æ¡ng trình duyệt web nà o?â€
“Tùy ý.â€
“Quen dùng chÆ°Æ¡ng trình media nà o?â€
“Tùy ý.â€
…
Tôi nghÄ© cáºu ta cố ý, cứ khoe khoang nữa Ä‘i.
VÆ°Æ¡ng Tiệp bên cạnh vừa nghe váºy, báºt ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Xin chà o, cáºu giúp tôi xem cái máy tÃnh được không? Gần đây lên mạng có chút lâu, tôi nghi bị trúng virut.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả gáºt đầu nói: “Diệt virut phải tốn chút thá»i gian, chá» tôi má»™t chút, tôi giúp cô ấy cà i thêm má»™t số chÆ°Æ¡ng trình.†Nói xong lại nói vá»›i tôi: “Bình thÆ°á»ng cô chỉ xem tiểu thuyết online thôi phải không? Có thể dùng thunderbolt hoặc BT, nhÆ°ng có chút hại cho máy tÃnh, vì váºy —†(ChÆ°Æ¡ng trình BT là cái gì? NhÆ°ng dù sao có vẻ hợp vá»›i bạn Sâu =]]~)
Tôi ngắt lá»i cáºu ta: “Nói cÅ©ng vô dụng, má»™t chút tôi cÅ©ng không hiểu. Cứ cà i má»™t cái dùng được là được.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không đếm xỉa đến tôi nữa, Ä‘i tá»›i bên máy tÃnh của VÆ°Æ¡ng Tiệp bắt đầu chuyển Ä‘i chuyển lại.
Khi cáºu ta trở vá» bắt đầu kiểm tra máy tÃnh của tôi thì BT cÅ©ng cà i đặt xong. Tốc Ä‘á»™ internet của Bắc Äại tháºt là nhanh nha. Tôi gõ má»™t địa chỉ, quay đầu nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Cáºu xem có phải rất Ä‘Æ¡n giản không? Cà i đặt xong là có thể lÆ°á»›t web.â€
Phương Dư Khả không để ý đến tôi, chỉ ngơ ngác nhìn mà n hình một chút, rồi lại nhìn tôi một chút.
Trên mà n hình, má»™t nam má»™t nữ trần trụi giãy dụa trên giÆ°á»ng, bá»™ pháºn then chốt nhìn không sót má»™t thứ gì. Tôi lại cà ng hoảng sợ, vá»™i vã đứng dáºy, con chuá»™t cÅ©ng bị hất xuống đất.
Trong máy tÃnh còn truyá»n đến tiếng “Come on!†và tiếng rên rỉ.
GÆ°Æ¡ng mặt tôi văn vẹo. Mấy ngÆ°á»i bạn cùng nghe tiếng Ä‘i vá» phÃa tôi. Lúc nà y tôi má»›i phản ứng lại, vá»™i và ng nhặt chuá»™t lên, định đóng mà n hình. NhÆ°ng tay tôi run quá lợi hại, không cách nà o bấm chÃnh xác cái nút hồng hồng kia.
Gã Ä‘Ã n ông trên mà n hình hoa hoa lệ lệ bắn ra, Ä‘oạn phim cÅ©ng kết thúc, dà i tổng cá»™ng má»™t phút mÆ°á»i giây.
Miệng tôi có chút khô, thanh thanh cổ: “Chẳng trách tải nhanh nhÆ° váºy, thì ra file nhá» nhÆ° váºy, rất nhanh, ha ha.â€
Phương Dư Khả không nói gì.
Lúc nà y tôi má»›i ý thức được lá»i vừa nói rất dá»… gây hiểu lầm: “à của tôi là , tôi vốn không biết là file nhá» nhÆ° váºy. CÅ©ng không phải, ý của tôi là tôi cÅ©ng không tiếc nuối, tôi cÅ©ng không muốn thá»i gian dà i hÆ¡n. A, cÅ©ng không phải, ý của tôi là , sau nà y tôi không bao giá» tải file film nhá» nhÆ° váºy nữa.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả rốt cuá»™c nhịn không được báºt cÆ°á»i.
“Äồ ngốc.†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÆ°á»i cÆ°á»i, vòng qua tôi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c máy tÃnh, chặn địa chỉ đó và o giúp tôi. Lại cúi đầu nói: “Chuyện nà y, có phải cÅ©ng là trá»i biết, đất biết, cô biết, tôi biết không?â€
Tôi gáºt đầu.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên hiếm khi nà o dịu dà ng nói: “Tình trạng nhÆ° váºy rất nhiá»u. Sau nà y đừng tùy tiện tải cái gì, muốn xem cái gì thì nói vá»›i tôi. Tôi tải rồi gá»i cho cô là được. TrÆ°á»›c đây tôi dùng MSN, giỠđổi thà nh QQ Ä‘i. Ai~.â€
Lá»— tai tôi có chút nóng nóng. TrÆ°á»›c đây cáºu ta ba hoa lắm lá»i, tôi Ä‘á»u biết cách phản ứng. Nay thoáng cái lại trở nên dịu dà ng nhÆ° váºy, tôi có chút thÃch ứng không kịp, huống hồ trá»ng tâm câu truyện lại vì Ä‘oạn phim vừa rồi.
Tôi sá» sá» mặt, sắp nóng cháy rồi. Vá»™i và ng tìm cá»› chạy và o phòng rá»a mặt hạ nhiệt.
Khi tôi quay lại PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đã đăng kà QQ xong. Cáºu ta vừa nhìn thấy tôi lại khôi phục lại vẻ sát thủ mặt lạnh: “Số QQ của cô?â€
Tôi viết dãy số xuống cho cáºu ta, cáºu ta thêm địa chỉ và o. Cái tên “Cô gái kim cÆ°Æ¡ng xinh đẹp vô địch†trở thà nh má»™t trong những bạn tốt của cáºu ta. Tôi nhìn tên của cáºu ta “Tim Ä‘áºp.â€
Ai~, tôi van cáºu đừng có đặt cái tên có tÃnh chất sá»± kiện nhÆ° váºy được không? Xem má»™t Ä‘oạn phim ấy là m cho cáºu tim Ä‘áºp đến mức ngay cả QQ cÅ©ng đặt thà nh thế nà y? Có lẽ sau nà y má»—i lần lên QQ sẽ nhá»› đến trò cÆ°á»i vừa rồi. Sỉ nhục nha, tháºt sỉ nhục nha!
Vì váºy tôi vô cùng dÅ©ng cảm nói: “Loại phim nà y tôi đã xem nhiá»u rồi, Ä‘Ã n ông con trai nhÆ° cáºu tim Ä‘áºp cái gì? Mau sá»a lại tên Ä‘i.â€
“Cô đừng có quan tâm, đây là tá»± do của tôi.†PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhá» nhen nói. “Ai đấy cÅ©ng biết xem phim X cÆ¡ đấy.â€
Tôi cảm giác da trâu của mình bị ngÆ°á»i ta chá»c bục, có chút xấu hổ, Ä‘Ã nh phải nói: “Tôi nói là loại chuyện nà y tôi đã thấy. Nam nữ hoan ái, cá nÆ°á»›c thân máºt thôi, là chuyện sá»›m hay muá»™n.â€
Chu Lỵ không biết Ä‘i tá»›i từ lúc nà o, vừa nghe được lá»i của tôi liá»n khó tin liếc tôi má»™t cái, rồi lại nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, rốt cuá»™c không nhịn được: “Lâm Lâm, buổi tối cáºu là m gì? Có phải xảy ra chuyện gì không? Cùng ai? NgÆ°á»i kia sao? NgÆ°á»i kia sao?†Cô ấy dùng cách thức của Quỳnh Dao, ôm lấy hai tay tôi lay lay.
Tôi bị cô ấy lay có chút choáng váng: “Cái gì, cái gì váºy? Cái gì cÅ©ng không xảy ra. Vừa má»›i xảy ra má»™t chuyện mà bình thÆ°á»ng không thể nà o xảy ra. Tá»› chỉ thuáºn tiện bình luáºn và i câu thôi.â€
“À.†Chu Lỵ có chút thất vá»ng, bá»—ng nhiên nhÆ° nghÄ© đến cái gì, nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, “Lâm Lâm là má»™t ngÆ°á»i rất truyá»n thống, cáºu đừng vì mấy câu vừa rồi của nó mà động lòng nha. Äúng không, Lâm Lâm?†Sau đó lại tá»± thay PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả trả lá»i: “NhÆ°ng cÅ©ng chẳng có ai sẽ Ä‘á»™ng lòng được vì nó đâu.â€
Tôi bị đánh bại hoà n toà n, giÆ¡ tay đầu hà ng nói: “Trá»i xanh a, xin cho con được chết toà n thây.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÆ°á»i cÆ°á»i không nói gì, chuẩn bị thu dá»n đồ đạc ra vá». Äể cảm Æ¡n cáºu ta lăn qua lăn lại ná»a ngà y giúp tôi, tôi quyết định má»i cáºu ta xuống căn tin ăn trÆ°a để cảm Æ¡n. Vừa Ä‘i đến cổng ký túc xá, tôi đã nghe thấy giá»ng nói quen tai: “DÆ° Khả, sao cáºu lại ở đây?†Tôi quay đầu lại nhìn, là NhÆ° Äình.
Trá»i xanh a, vì sao ngay cả toà n thây ông cÅ©ng không để cho tôi? Ông không biết loại gặp gỡ ngẫu nhiên nà y sẽ tạo thà nh oán niệm cà ng nhiá»u sao?
Tôi vá»™i và ng cÆ°á»i nói vá»›i NhÆ° Äình: “Chuyện nà y à , hôm nay mình mượn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả nhà cáºu dùng má»™t lát, mình không biết gì vá» máy tÃnh vì váºy phiá»n toái cáºu ta mua giúp mình. Còn chua kịp má»i cáºu ta má»™t bữa cÆ¡m nha. Cải lÆ°Æ¡ng không bằng bạo lá»±c, không bằng mấy ngÆ°á»i chúng ta cùng Ä‘i ăn má»™t bữa rau dÆ°a Ä‘i.â€
NhÆ° Äình ra vè bá»—ng nhiên hiểu ra: “A, DÆ° Khả rất lợi hại vá» máy tÃnh. Äi chứ, ăn ở đâu a? Mình cÅ©ng Ä‘ang định Ä‘i gá»i DÆ° Khả, mình chủ trì cho cáºu nhé.â€
“Chủ trì Ä‘i, chủ trì Ä‘i. Cáºu chủ trì mình cam tâm tình nguyện.†Tôi ha ha cÆ°á»i. Trong lòng tôi lại Ä‘ang Ä‘á»ng máu, vừa má»›i mua má»™t cái máy tÃnh lại đã bị ngÆ°á»i ta chủ trì, đây là cái pháºn gì nha. “Äịa Ä‘iểm tiểu thÆ° cáºu định là được.â€
“Äược, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là ngÆ°á»i phÃa nam, váºy chúng ta Ä‘i Tô Chiết Hối Ä‘i, cách đây cÅ©ng không xa. Bắt xe mất mÆ°á»i phút là đến.â€
Khốn! Tháºt sá»± chủ trì tôi đấy phải không? Äà n ông nhà cô cÅ©ng đáng giá quá Ä‘i, thá»i gian ná»a ngà y bằng tiá»n cÆ¡m ở Tô Chiết Hối? Tôi mạnh mẽ giả bá»™ cÆ°á»i: “Äược, váºy Ä‘i Tô Chiết Hối.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả bá»—ng nhiên nói: “Tôi đói bụng, tùy tiện ăn gì đấy Ä‘i, Ä‘i xa nhÆ° váºy là m gì? Trá»±c tiếp xuống căn tin là được. Tôi muốn nếm thá» cá hấp ở đó.â€
Không hổ là đồng hÆ°Æ¡ng nha, hiểu ý, rất hiểu ý. Tôi là m bá»™ khó xá»: “Váºy là m sao bây giá»? Mình thế nà o cÅ©ng được.â€
NhÆ° Äình nhìn PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả má»™t chút, sắc mặt có vẻ mất hứng, nhÆ°ng vẫn nói: “Váºy Ä‘i căn tin Ä‘i.â€
Vì váºy, ba chúng tôi Ä‘i xuống căn tin.
Giữa trÆ°a mÆ°á»i hai giá», căn tin rất náo nhiệt. Trong đám ngÆ°á»i đông nhÆ° váºy, tôi táºp tủng tìm má»™t đôi sắp ăn xong. Tôi nhìn bá»n há» chằm chằm, nhìn đến mức bá»n há» không chịu nổi nữa, cấp tốc ăn xong rồi rá»i khá»i bà n. Khi Ä‘i qua cô gái kia còn nói: “Không để ngÆ°á»i ta ăn cÆ¡m sao? Nhìn chằm chằm nhÆ° chÆ°a thấy cÆ¡m bao giá» váºy.†Tôi coi nhÆ° không nghe thấy, nhanh chóng rút ra má»™t chuá»—i chìa khóa vất lên bà n, tuyên bố chủ quyá»n của tôi vá»›i cái bà n. Tôi vẫy vẫy tay vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả và NhÆ° Äình ở xa xa, ra hiệu cho bá»n há» lại đây. NhÆ° Äình uyển chuyển Ä‘i tá»›i nhÆ° Ä‘i trên thảm Ä‘á».
Tôi chân chó chá» NhÆ° Äình ngồi xuống rồi nịnh ná»t há»i: “Muốn ăn gì?†Tháºt ra tôi rất muốn phỉ nhổ chÃnh mình. NgÆ°á»i ta diện mạo hÆ¡i cao quý chút thôi, là m gì tôi phải hèn hạ lấy lòng cô ta? Tôi giống nha hoà n lắm chắc? Tôi cÅ©ng chẳng là m gì có lá»—i vá»›i cô ta, nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ chiếm dụng PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ná»a ngà y thôi, có đến mức ấy không?
NhÆ° Äình nhẹ giá»ng nói: “Cái gì cÅ©ng được, chỉ cần không có hà nh không có gừng là được.â€
Khốn! Tất cả má»i thứ Ä‘á»u có hà nh và gừng, cô có biết không? Ngà i quả tháºt là không kén chá»n ha.
Ngay cả giá»ng nói của tôi cÅ©ng tháºt mượt mà , “Váºy cáºu chá» má»™t chút, mình xếp hà ng mua.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đứng dáºy, nói vá»›i tôi: “Tôi Ä‘i cùng cô. Má»™t mình cô sao bê được cho ba ngÆ°á»i?â€
“Hai ngÆ°á»i ngồi Ä‘i, tôi Ä‘i là được, chắc chắn mang vỠđầy đủ.†Tôi dùng chân cÅ©ng phải mang vỠđủ, nếu cáºu giúp tôi bê, vứt vị tiểu thÆ° nà y sang bên cạnh, cái nà y còn phải nói rõ rà ng nữa sao?
PhÆ°Æ¡ng DÆ°a Khả coi lá»i tôi nói nhÆ° và o tai nà y ra tai kia, không quay đầu lại Ä‘i đến trÆ°á»›c quầy bán vé.
Tôi nhìn sắc mặt NhÆ° Äình cá»±c kì xấu. Tôi không dám nhiá»u lá»›i, nhanh chóng xếp hà ng mua cÆ¡m. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả há»i tôi: “Cô muốn ăn gì?â€
“Tùy ý.†Tôi lơ đãng nói.
“Không có món gì tên là tùy ý.†Phương Dư Khả bắt bẻ.
Tôi Ä‘Ã nh phải chá»n mấy món không hà nh không gừng: canh cải má»™c nhÄ©, cần tây xà o bách hợp, khoai tây ngâm dấm, trứng xà o cà chua.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả liếc mắt nhìn tôi: “Cô tháºt sá»± đổi sang chủ nghÄ©a ăn chay sao?â€
“Nói nhảm, kia chẳng phải ngÆ°á»i nhà cáºu muốn ăn sao?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả có chút không vui: “Cô sao biết ngÆ°á»i nhà tôi muốn ăn gì?†Khi đến lượt, cáºu ta nói vá»›i đầu bếp: “Äầu bếp, cho hai đùi gà , má»™t phần thịt kho tà u, má»™t phần gà xà o xả á»›t, má»™t phần trứng xà o cà chua, má»™t phần canh cải má»™c nhÄ©.†Sau đó cáºu ta đút phiếu ăn và o máy.
Tôi rút phiếu ăn của cáºu ta ra: “Không phải đã nói tôi má»i sao?â€
“Tôi nói rồi, không quen để con gái má»i.â€
“Tôi không má»i cáºu, tôi má»i NhÆ° Äình, tiện thể cho cáºu ăn ké và i miếng thôi, được chÆ°a?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả không còn biện pháp nà o khác, cuối cùng phải thá»a hiệp.
Khi hai chúng tôi mang đồ ăn chá» lại bà n, NhÆ° Äình đã gần nhÆ° không chỠđược nữa, lại cÅ©ng không tiện nổi giáºn, Ä‘Ã nh phải nói: “DÆ° Khả, mình hÆ¡i khát, cáºu Ä‘i mua gì uống Ä‘i.â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả há»i tôi: “Cô uống gì? Cùng Ä‘i mua.â€
Tôi lắc đầu.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả đứng dáºy Ä‘i mua đồ uống.
NhÆ° Äình bắt đầu rút giấy ra lau bà n: “DÆ° Khả thÃch sạch sẽ, nhất định sẽ ngại bà n bẩn.â€
Tôi nghÄ© lại, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cÅ©ng từng lấy giấy lau mặt bà n trong nhà khách nhÆ° thế. NgÆ°á»i nhà nà y Ä‘á»u cuồng sạch sẽ. Vợ chồng, đúng là vợ chồng a, không phải ngÆ°á»i má»™t nhà không Ä‘i và o cùng má»™t cánh cá»a.
NhÆ° Äình thấy tôi không có phản ứng gì, Ä‘Ã nh phải nói tiếp: “Cáºu có thấy DÆ° Khả đối xá» vá»›i cáºu rất đặc biệt không?â€
Tôi không biết lá»i nà y là há»i dò hay há»i vặn hay nghi hoặc, nghÄ© là đáp sai sẽ cà ng dẫn tá»›i phiá»n tá»›i lá»›n hÆ¡n nữa, Ä‘Ã nh phải há»i ngược lại: “Cáºu nghÄ© sao?â€
“Mình nghÄ© cáºu ấy là má»™t ngÆ°á»i tốt, đối vá»›i ai cÅ©ng Ä‘á»u rất nhiệt tình.†NhÆ° Äình tiếp tục lau bà n của cô ta.
Ha ha, nếu PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả là ngÆ°á»i tốt, váºy thiên hạ chẳng có ai dám xÆ°ng là kẻ xấu rồi. NhÆ°ng cÅ©ng không thể đả kÃch nhÆ° váºy, tôi Ä‘Ã nh phải tiếp tục nói: “Phải không? Là ngÆ°á»i có thể tin cáºy chăng. Mẹ mình nhá» vả cáºu ta, có thể cáºu ta cÅ©ng có áp lá»±c. Ha ha. Cáºu ta đối xá» vá»›i ngÆ°á»i khác có được hay không, mình cÅ©ng không biết a. NhÆ°ng cáºu ta cÅ©ng có khà chất là m ngÆ°á»i tốt.†Nói xong, chÃnh tôi cÅ©ng thấy buồn nôn. Cái gì gá»i là có khà chất là m ngÆ°á»i tốt? Mắt sáng? MÅ©i cao? Răng trăng? Tôi bắt đầu cố gắng nở nụ cÆ°á»i.
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cầm đồ uống trở lại, Ä‘Æ°a NhÆ° Äình chai trà xanh, mua nÆ°á»›c khoáng cho tôi và cáºu ta. Äây là phân biệt giữa bạn gái và bạn bè nha. PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả há»i: “Hai ngÆ°á»i cÆ°á»i cái gì váºy?â€
(Sao bạn ấy thiếu I ốt thế nhỉ?)
NhÆ° Äình nhấp má»™t ngụm trà : “Lâm Lâm nói cáºu có khà chất là m ngÆ°á»i tốt.†Ai~, xem ra thục nữ là trá»i sinh, nếu tôi khát, tôi nhất định sẽ nhÆ° trâu uống nÆ°á»›c, sao có thể nhâm nhi từng ngụm nhá» nhÆ° thế?
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả buồn cÆ°á»i há»i tôi: “Từ đâu nhìn thấy là tôi có khà chất?â€
Tôi không cần nghÄ© ngợi: “Từ mắt kÃnh của cáºu nhìn ra, cáºu có khà chất và tiá»m năng là m ngÆ°á»i tốt, tuyệt đối nhÆ° váºy!â€
NhÆ° Äình cÆ°á»i cÆ°á»i: “DÆ° Khả, váºy cáºu bá» mắt kÃnh ra chÃnh là ngÆ°á»i xấu rồi.â€
“Tôi không thể tùy tiện tháo mắt kÃnh xuống, sợ tôi đẹp trai quá sẽ dá»a ngÆ°á»i.â€
Tự yêu mình đi, tự yêu mình đi, không tự yêu mình không được hay sao.
Ngoại trừ đôi mắt phòng bị của NhÆ° Äình, bữa cÆ¡m nà y coi nhÆ° tôi ăn tÆ°Æ¡ng đối vui vẻ. Äùi gà béo vừa vặn, thịt kho tà u mặn nhạt thÃch hợp. Tôi bá»—ng nhiên nhá»› ra gì đó, quay đầu há»i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả: “Không phải cáºu muốn ăn cá hấp sao?â€
PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả ngây ngÆ°á»i, má»™t lát sau má»›i nói: “Bán hết rồi, lần sau Ä‘i.â€
NhÆ° Äình ngang ngạnh há»i: “DÆ° Khả, cáºu đổi tÃnh ăn cá từ khi nà o váºy?â€
Phương Dư Khả không để ý đến cô ta.
Tôi cảm thấy giữa hai ngÆ°á»i từng tráºn gió lạnh, cứ nên chuồn Ä‘i cho an toà n.
Tà i sản của xCá»x
18-03-2012, 12:21 AM
♥ ... Ä‘á»i ta có khi tá»±a lá cá» ... ♥ ღ ... ngồi hát ca rất tá»± do ... ღ
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: ..... má»™t góc nhá» bình yên.....
Bà i gởi: 1,600
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 1,142
Thanked 9,426 Times in 1,115 Posts
Sinh viên tồi trÆ°á»ng Bắc Äại
Chương 9 : Hai túi đồ ăn vặt (một)
Tác giả: Phá Äầu
Chuyển ngữ: Sâu
Nguồn: http://thanhdaocac.wordpress.com/
Trở lại ký túc xá, trong phòng đã bà y tráºn đón địch. Chu Lỵ ra lệnh má»™t tiếng: “Äóng cá»a đánh chó.â€
Ba ngÆ°á»i láºp tức chồm tá»›i.
Tôi vá»™i và ng giÆ¡ cá» hà ng: “Mấy chị, em sai rồi. Em nhất định có má»™t nói má»™t, có hai nói hai. Xin các vị đại nhân minh giám, tha cho tiểu nữ.â€
Ba ngÆ°á»i ngồi nghiêm chỉnh, bắt đầu chÃnh thức xét há»i.
“Há» tên?†Văn Äà o đánh đòn phủ đầu.
“Chu Lâm Lâm.â€
“Không há»i tên cô.â€
“A, PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả.â€
“Quen biết đã bao lâu?â€
“ChÆ°a được má»™t tháng.â€
“Vì sao lại để con bé kêu NhÆ° Äình kia đắc thủ?â€
“… Hình nhÆ° hai nhà rất quen thuá»™c, cÅ©ng đã ra mắt bố mẹ.â€
“Tôi khuyên cô buông tha Tiểu Tây, chÃnh thức nÆ°Æ¡ng tá»±a cáºu ta.â€
“Vì sao?â€
“Thừa lá»i. Có tÃnh khiêu chiến má»›i có cảm giác thà nh công. Tá»› thấy NhÆ° Äình quần áo hà ng hiệu túi xách thá»i trang, đóng gói nhÆ° ngÆ°á»i nhá»±a, không khác gì ma-nÆ¡-canh trong tủ kÃnh. Nghe nói cô ta rất Ãt khi ngủ ở ký túc xá, ngay cả căn tin cÅ©ng chÆ°a từng đặt chân và o, bá»n tá»› Ä‘á»u nghi ngá» cô ta được bao nuôi. Äược bao nuôi thì thôi, dá»±a và o cái gì còn được má»™t soái ca bao nuôi nha? Không bằng cáºu được cáºu ta bao nuôi, bá»n tá»› cÅ©ng được nhá».†Chu Lỵ bất mãn bÄ©u môi.
“Cáºu nói đã cân nhắc chÆ°a? Hay là ngÆ°á»i ta được ông chủ bao nuôi, sau đó cô ta lại bao nuôi PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả thì sao?â€VÆ°Æ¡ng Tiệp tuôn ra tin tức kinh ngÆ°á»i. Äại khái là tin đồn trên Ä‘á»i Ä‘á»u xuất phát nhÆ° thế.
Tôi phất tay vá»›i mấy cô nà ng: “Mấy chị vì sao lại có hứng thú vá»›i soái ca nà y nhÆ° thể? ÄÆ¡n thuần vì thẩm mỹ hay vì có thù vá»›i NhÆ° Äình váºy?â€
“Cả hai.†Lần nà y đồng loạt đáp lá»i.
“Tháºt ra tá»› vốn muốn giá»›i thiệu cáºu ta cho Chu Lỵ. Văn Äà o cứ thầm mến thầy giáo của cáºu Ä‘i, ngÆ°á»i ta đã có gia đình rồi mà cáºu còn cố chấp nhÆ° thế, có giá»›i thiệu cho cáºu cáºu cÅ©ng không biết quý trá»ng; Tiệp Nhi cÅ©ng vứt sang má»™t bên, đừng ăn trong bát nhìn chằm chằm trong nồi nghÄ© đến táo trên cây.â€
Chu Lỵ dùng sức ôm tôi: “Chỉ có Lâm Lâm thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ta.â€
“NhÆ°ng tá»› nõi rõ trÆ°á»›c nha. Cáºu là m thiếp tá»› cÅ©ng không có ý kiến, nhÆ°ng sau nà y nghìn vạn lần đừng có nói vá»›i ngÆ°á»i ta tá»› đã giúp cáºu chuyện nà y. Nhỡ may có báo ứng thì sao.â€
“Cáºu yên tâm. Sét có đánh xuống tá»› sẽ đỡ giúp cáºu. HÆ¡n nữa, NhÆ° Äình tháºt sá»± là bạn gái PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả sao? Khi các cáºu Ä‘i ăn, khoảng cách giữa cáºu và PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả còn gần hÆ¡n vá»›i cô ta. Cõ lẽ NhÆ° Äình ngÆ°á»i ta là tình nguyện thì sao. Loại tiểu thÆ° nhÆ° cô ta rất khó hầu hạ.†Chu Lỵ phân tÃch cÅ©ng không sai.
“NhÆ° váºy Ä‘i, bây giá» cáºu gá»i Ä‘iện há»i NhÆ° Äình có phải bạn gái của cáºu ta hay không, nhÆ° váºy tá»› láºp tức sẽ có tinh thần gánh vác trách nhiệm.â€
“Tá»› có bệnh chắc? NgÆ°á»i ta nói phải thì tá»› phải nói thế nà o? Nói chúc các cáºu trăm năm hạnh phúc chắc?†Tôi tức giáºn há»i.
“TrÆ°á»›c tiên cáºu cứ thá» xem, gặp chiêu ra chiêu. Tá»› tin tưởng cáºu!â€
Bị ép buá»™c, tôi Ä‘Ã nh phải cầm lấy di Ä‘á»™ng gá»i cho sát thủ mặt lạnh.
Tiếng nhạc vang lên không bao lâu Ä‘iện thoại liá»n nháºn: “A lô, là ai váºy?â€
Sao, là con gái? Tiếng của NhÆ° Äình! Tôi không ngá» ngay chiêu thứ nhất đã trà n đầy tà khà nhÆ° thế. Sao có thể gặp chiêu tiếp chiêu a? Tôi Ä‘Ã nh phải bóp mÅ©i giả giá»ng: “Xin há»i là PhÆ°Æ¡ng tiên sinh phải không? Tôi là đại diện của công ty bảo hiểm.â€
Bên kia giá»ng nói lại cà ng nhẹ, “Thảo nà o DÆ° Khả đặt tên là đồ ngốc, hóa ra không ra nam không ra nữ nhÆ° thế…†ChÆ°a nói xong Ä‘iện thoại đã ngắt.
Tôi vừa nghe mặt đã tái Ä‘i, rÃt gà o vá» phÃa cái Ä‘iện thoại: “Cái gì gá»i là không ra năm không ra nữ? Äúng là ngÆ°u tầm ngÆ°u mã tầm mã mà , hai ngÆ°á»i Ä‘á»u muốn chứng minh tôi là con gái, tôi có chá»— nà o không giống con gái chắc?â€
Chu Lỵ ở bên cạnh vá»— vá»— vai tôi: “Nghe chuyện phải nghe trá»ng Ä‘iểm, Lâm Lâm, then chốt là cáºu bị đặt tên trên di Ä‘á»™ng ngÆ°á»i ta là đồ ngốc. Äây má»›i là điểm đáng giáºn. Cáºu giả giá»ng mÅ©i, ngÆ°á»i ta nói cáºu không ra nam không ra nữ cÅ©ng không cần tức giáºn nhÆ° thế, hÆ¡n nữa, tá»› vá»›i cáºu đã cùng tá»›i nhà tắm, là con gái, không thể giả được. Không phải bác gái ở cá»a nhà tắm cho phép cáºu lên tầng hai hay sao?†[Nhà tắm công cá»™ng ở Bắc Äại, tầng má»™t là phòng tắm nam, tầng hai là phòng tắm nữ]
Tôi lúc đầu còn chÆ°a phản ứng lại, còn định nói “coi nhÆ° cáºu có nghÄ©a khÃâ€, sau đó cà ng ngà y cà ng sà ng lá»c, chá» tôi suy nghÄ© cẩn tháºn, nhặt cái gối bên cạnh lên thì Chu Lỵ đã Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng chạy ra khá»i ký túc xá.
VÆ°Æ¡ng Tiệp phủi bụi bặm trên gối, bắt đầu sâu xa nói vá»›i tôi: “Lâm Lâm, nghiêm chỉnh má»™t chút, lên đại há»c để là m gì, trong đầu sao lại suy nghÄ© toà n những chuyện nà y?â€
Tôi vừa nghe những lá»i nà y, dÆ°á»ng nhÆ° phản xạ có Ä‘iá»u kiện mà cúi đầu. Khi há»c cấp ba, chủ nhiệm lá»›p tôi cÅ©ng nói vá»›i tôi nhÆ° thế: “Chu Lâm Lâm, tôi cÅ©ng không hiểu trong đầu em có cái gì nữa, nhìn em không có chút nghiêm chỉnh, tôi cÅ©ng không đặt mục tiêu đại há»c, nhÆ°ng em cÅ©ng phải há»c qua ba năm chÃnh quy nà y chứ? Em cÅ©ng biết trÆ°á»ng ta rất để mắt tá»›i những há»c sinh ná»a vá»i nhÆ° em, em bằng lòng để nhÆ° váºy sao?†Lá»i nà y nhÆ° tạt gáo nÆ°á»›c lạnh và o đầu tôi. Vì váºy tôi không ngừng ná»— lá»±c, chứng minh cho thầy giáo thấy tôi không phải há»c sinh ná»a vá»i, tôi là há»c sinh thoải mái biến đổi, lên xuống bất ngá»!
(=,.= há»c sinh dá»… kÃch Ä‘á»™ng thế nà y dá»… dạy, hô hô)
Tôi thì thầm vâng dạ nói: “Äúng váºy, kì thi giữa kì sắp tá»›i, mấy ngà y nhoáng má»™t cái, ná»a há»c kì đã qua…â€
VÆ°Æ¡ng Tiệp giáºt mình nhìn tôi, láºp tức ngắt lá»i: “Äúng váºy, ná»a há»c kì sắp qua, vì sao cáºu và Tiểu Tây má»™t chút Ä‘á»™ng tÄ©nh cÅ©ng không có? Lằng nhằng vá»›i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả cáºu có thể là m được chuyện gì sao? Cáºu không phải hứa vá»›i Chu Lỵ trong vòng ba tháng sao? CÅ©ng đã qua hai tháng rồi. Tá»› vốn trông cáºy và o 1/10 của cáºu có thể phong phú má»™t chút, đáng chế giá»…u, cáºu ngủ đến bảy ngà y! Tá»› tháºt sá»± háºn sắt không rèn được thà nh thép nha!â€
Tôi nhìn dáng vẻ muốn bóp cổ của cô ấy, an ủi ngược lại: “Cáºu vừa má»›i khuyên tá»› buông tha Tiểu Tây, sao giá» lại muốn tá»› và Tiểu Tây thà nh đôi váºy?â€
VÆ°Æ¡ng Tiệp là m bá»™ tức giáºn nói: “Váºy có thể là m gì bây giá»? Chu Lỵ tấn công PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, cáºu có phần không? Äể xem cái đồ nÆ°á»›c nguá»™i nhà cáºu đến bao giá» má»›i sôi a?â€
Tôi hắc hắc cÆ°á»i: “Váºy là m sao bây giá» a? Nghe nói 1/10 anh ấy Ä‘i Äại Liên. Vừa má»›i Ä‘i sông Bắc Mang đã Ä‘i Äại Liên. Có vẻ anh ấy thÃch biển rá»™ng. Tá»› cÅ©ng rất thÃch biển nha.â€
VÆ°Æ¡ng Tiệp hoà n toà n không còn biện pháp nà o vá»›i tôi: “ThÃch biển có Ãch cái rắm gì? Có thể là m hai ngÆ°á»i các cáºu cùng Ä‘i ngắm biển chắc? Nhỡ may Tiểu Tây Ä‘i cùng ngÆ°á»i khác thì sao? HÆ¡n nữa, cáºu đã gặp thằng con trai nà o không có việc gì cÅ©ng chạy ra biển chÆ°a? Nhất định là bị con gái dụ dá»— cùng Ä‘i xem mặt trá»i má»c mặt trá»i lặn, quá bằng thần tiên quyến lữ. Cáºu chuẩn bị khóc Ä‘i.â€
Tôi thoáng má»™t cái nghẹn há»ng. Hình ảnh đôi tình nhân trên bãi biển hay chiếu trên TV xoay quanh đầu tôi. NghÄ© đến anh ấy ôm vai ngÆ°á»i khác, vuốt ve mái tóc ngÆ°á»i khác, tay trong tay vá»›i ngÆ°á»i ta trong gió biển, đùa sóng biển, trong lòng tôi nhÆ° bị khoét mất má»™t miếng.
VÆ°Æ¡ng Tiệp thấy tôi không nói câu nà o, sợ là m tổn thÆ°Æ¡ng đến tôi, nhẹ giá»ng há»i: “Cáºu không sao chứ? Tá»› Ä‘oán mò thôi… Không phải cáºu đã Ä‘iá»u tra anh ấy không có bạn gái sao? Hay là lại gá»i Ä‘iện há»i PhÆ°Æ¡ng DÆ° Khả, há»i Tiểu Tây có bạn gái hay không?â€
Tôi chán nản nghiêm mặt nói: “Tá»› có bệnh chắc? Suốt ngà y há»i ngÆ°á»i nà y có bạn gái hay không, ngÆ°á»i kia có bạn gái hay không. Tá»› là hà ng ế sao? Nếu Tiểu Tây tháºt sá»± cùng bạn gái Ä‘i biển, tá»› sẽ, tá»› sẽ…â€
VÆ°Æ¡ng Tiệp vẫn không nhúc nhÃch chá» tôi nói ra “giết rồi tá»± sátâ€, “hiếp rồi giếtâ€, “giết rồi hiếpâ€, các loại lá»i nói hùng hồn. NhÆ°ng sợ là tôi đã là m cô ấy thất vá»ng rồi, tôi hung ác giáºm chân nói tiếp: “Nếu bá»n há» tháºt sá»± Ä‘i, tá»› sẽ má»—i ngà y hát “nghe biển†cho các cáºu nghe, phiá»n chết các cáºu.â€
(Nguyên văn là “đồng quy vu táºnâ€, “tiá»n dâm háºu sátâ€, “tiá»n sát háºu gianâ€, nghÄ©a cÅ©ng nhÆ° nhau ấy mà =]]~)
NhÆ°ng vừa má»›i bị VÆ°Æ¡ng Tiệp kÃch thÃch, tôi nghÄ© tôi phải áp dụng hà nh Ä‘á»™ng thá»±c tế má»›i được.
Tà i sản của xCá»x