19-12-2010, 09:40 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 6: HUYỄN HỒN KHÚC
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Backhaus không hổ là báºc thầy piano của thế giá»›i, sai khi nháºn thấy Chu Dáºt Tà i đã nắm giữ được tất cả các thao tác đối vá»›i phÃm Ä‘Ã n, khóe miệng mỉm cÆ°á»i giở tay hắn lên, sau đó ngồi xuống bên cạnh Chu Dáºt Tà i nói: "Sá»± hiểu biết của cáºu đối vá»›i piano đã có chút tiến bá»™ rồi, kế tiếp để ta Ä‘Ã n cho cáºu nghe má»™t khúc nhạc"
Chu Dáºt Tà i Ä‘á»™t nhiên ngồi thẳng lÆ°ng lên, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm và o hai tay của Backhaus, tinh thần táºp trung cao Ä‘á»™.
Äúng lúc nà y, giá»ng nói của hệ thống gian trá lại vang lên: "Mở ra công năng há»c táºp “mô phá»ngâ€."
CÅ©ng đồng thá»i ngay lúc đó, hai tay của Backhaus nhÆ° tinh linh di chuyển, tiếng Ä‘Ã n vang lên. Mà giá» khắc nà y, bản thân Chu Dáºt Tà i lại xuất hiện má»™t sá»± quá»· dị, bất luáºn là cách đánh Ä‘Ã n hay Ä‘á»™ng tác nà o của Backhaus cÅ©ng nhÆ° khúc nhạc đánh ra, tất cả Ä‘á»u khắc sâu và o trong linh hồn hắn, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i chÆ¡i Ä‘Ã n không phải là Backhaus mà là bản thân Chu Dáºt Tà i.
Khúc nhạc rất hay, thuá»™c trÆ°á»ng phái cổ Ä‘iển, Æ°u mỹ êm tai, khiến cho ngÆ°á»i nghe có cảm giác Ä‘ang ở trên má»™t mảnh thảo nguyên lá»›n tòan má»™t mà u xanh, bên tai còn nghe đựơc tiếng dê kêu, tiếng côn trùng, tiếng ca hát của mục đồng, còn có tiếng gió thổi, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m phảng phất của cây cá» xanh tÆ°Æ¡i, đây không phải là âm nhạc Ä‘Æ¡n thuần nữa rồi.
"Äây má»›i đúng là báºc thầy!", lắng nghe âm nhạc tuyệt vá»i phát ra, trong lòng Chu Dáºt Tà i không ngừng cảm thán. Lúc nà y, âm thanh từ từ nhá» lại rồi ngừng hẳn, Backhaus đứng lên, vừa cÆ°á»i vừa nói: "Cáºu trai trẻ, hãy Ä‘em khúc nhạc mà ta vừa Ä‘Ã n cho cáºu nghe, đánh lại cho ta nghe nà o"
Chu Dáºt Tà i không khách khÃ, thân thể thẳng lên, mÆ°á»i ngón tay nhẹ nhà ng đặt lên phÃm Ä‘Ã n, âm thanh vang lên. Có lẽ là do hệ thống mở ra công năng há»c táºp “mô phá»ng†nên khúc nhạc của Chu Dáºt Tà i đánh nghe cÅ©ng không đến ná»—i, tổng thể cảm giác nghe cÅ©ng đựơc.
Thế nhÆ°ng Backhaus lại nói: "Cáºu vẫn chÆ°a hiểu rõ đựơc chân lý của piano, hãy đánh lại má»™t lần nữa nà oâ€
Chu Dáºt Tà i gáºt đầu Ä‘Ã n tiếp, má»™t lần rồi lại tiếp má»™t lần. Má»™t tiếng, hai tiếng thá»i gian... đã trôi qua.
Cứ nhÆ° váºy cho đến tiếng đồng hồ thứ tÆ° thì Chu Dáºt Tà i đầu chảy đầy mồ hôi, cà ng Ä‘Ã n cà ng khó nghe, ngay cả đến bản thân hắn cÅ©ng không thể chịu Ä‘á»±ng được âm thanh khó chịu hắn đánh ra nữa. Ngay lúc nà y thì Backhaus bảo hắn dừng lại.
Nhẹ nhà ng thở phà o má»™t hÆ¡i, Chu Dáºt Tà i thầm nghÄ©: "Xem ra muốn trở thà nh báºc thầy chân chÃnh tháºt không dá»… dà ng chút nà oâ€
"Cáºu trai trẻ, ta muốn cáºu Ä‘Ã n thêm lần nữa†, nhìn thấy Chu Dáºt Tà i nghỉ ngÆ¡i được má»™t lúc, Backhaus lại vừa cÆ°á»i vừa nói.
Chu Dáºt Tà i nghe xong chóang váng đến muốn ngất xỉu, tuy nhiên hắn vẫn rất nhanh Ä‘iểu chỉnh lại tÆ° thế, ngồi thẳng lÆ°ng lên, mÆ°á»i ngón cháºm rãi đặt lên trên phÃm Ä‘Ã n. Tuy ngà y thÆ°á»ng Chu Dáºt Tà i cứ hi hi ha ha, có chút bất cần Ä‘á»i nhÆ°ng đến thá»i khắc mấu chốt thì hắn tuyệt không qua loa.
Có thể được báºc thầy piano nhÆ° Backhaus Ä‘Ãch thân chỉ dạy, đây là điá»u mà bao nhiêu thiên tà i âm nhạc thiết tha mÆ¡ Æ°á»›c, nếu nhÆ° tham sống sợ chết, miệng đầy tiếng oán than thì không chỉ có lá»—i vá»›i bản thân mà còn có lá»—i vá»›i ông trá»i đã ban tặng cÆ¡ há»™i ngà n và ng nà y.
Sau khi nghỉ ngÆ¡i xong, cảm thấy mÆ°á»i ngón tay bá»›t Ä‘au, Chu Dáºt Tà i cÅ©ng mÆ¡ hồ cảm giác được tà i nghệ của bản thân đã từ từ tiến bá»™, nhÆ°ng muốn Ä‘Ã n đựơc má»™t cách tá»± nhiên giống nhÆ° Backhaus thì khó nhÆ° lên trá»i. Tuy nhiên khi hắn chuẩn bị xong tÆ° thế, mÆ°á»i ngón đụng tá»›i phÃm Ä‘Ã n thì má»™t sá»± tá»± tin bá»—ng nhiên dâng lên trong linh hồn hắn, hắn liá»n không do dá»± đánh Ä‘Ã n. Thế nhÆ°ng khi hắn chÆ¡i đến phân ná»a khúc nhạc thì sá»± tá»± tin kia lại biến mất, thay và o đó là má»™t nụ cÆ°á»i khổ. Ôi, vẫn không thể nà o tá»± nhiên nhÆ° Backhaus đựơc.
Backhaus vá»— vá»— và o vai Chu Dáºt Tà i: "Tâm không chuyên thì là m sao có thể Ä‘Ã n cho tốt đựơc. Nếu nhÆ° cáºu cứ muốn chÆ¡i tốt và lấy ta ra so sánh, nhÆ° váºy thì, cáºu trai trẻ Æ¡i, suốt Ä‘á»i cáºu cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không đạt được, và cầm nghệ của cáºu cÅ©ng chỉ có giá»›i hạn thôi. Tại sao cáºu cứ phải cố gắng Ä‘Ã n cho giống ta váºy? Tại sao cáºu không biến phÃm Ä‘Ã n trở thà nh má»™t bá»™ pháºn cÆ¡ thể không thể thiếu chứ? Tại sao cáºu không dá»±a theo tÆ° tưởng và cảm tình của bản thân để lÄ©nh há»™i ná»™i tâm của mình? Nếu nhÆ° phần đánh Ä‘Ã n thì dù có khó khăn nhÆ° thế nà o ta cÅ©ng có thể dạy cáºu nhÆ°ng vá» mặt ngá»™ tÃnh cùng thiên phú thì ta là m sao có thể dạy cho cáºu được?"
Lá»i của Backhaus nói ra khiến cho ngÆ°á»i trong má»™ng tỉnh giấc, tâm tình của Chu Dáºt Tà i không ngừng kÃch Ä‘á»™ng. Äúng váºy, tại sao lại cứ Ä‘em khúc nhạc mình đánh ra so vá»›i khúc nhạc của Backhaus chứ? Tại sao không dùng cái tâm của mình mà chÆ¡i Ä‘Ã n? Tại sao không dùng cái tâm của mình cảm thụ phÃm Ä‘Ã n chứ? Lấy lại bình tÄ©nh má»™t chút, đợi cho sá»± Ä‘au nhức ở mÆ°á»i ngón tay qua Ä‘i, sau khi tiến và o trạng thái tốt nhất Chu Dáºt Tà i bắt đầu chÆ¡i tiếp.
Tiá»ng Ä‘Ã n vang lên, dÆ°á»ng nhÆ° hắn quên hết tất cả, chỉ còn mừơi ngón tay chuyển Ä‘á»™ng mà thôi, tất cả tâm tÆ° đã hòa theo khúc nhạc. Khi tiếng Ä‘Ã n dứt hẳn, giai Ä‘iệu của nó dÆ°á»ng nhÆ° vẫn còn Ä‘á»ng bên tai hắn.
Kế tiếp Backhaus lại chÆ¡i thêm mấy khúc nhạc nữa, và đồng dạng cÅ©ng bảo Chu Dáºt Tà i chÆ¡i lại. NhÆ°ng lần nà y, Chu Dáºt Tà i không há» lãng phà thá»i gian nữa, chỉ cần Backhaus chÆ¡i má»™t lần thì hắn là có thể dùng chÃnh phong cách của bản thân hòan mỹ chÆ¡i lại khúc nhạc đó. Không thể không nói, Chu Dáºt Tà i ở phÆ°Æ¡ng diện nà y có ngá»™ tÃnh rất cao, con ngÆ°á»i đầy tiá»m lá»±c.
Backhaus rất thoả mãn vá»›i thà nh tÃch của Chu Dáºt Tà i: "Không thể không nói, cáºu là ngÆ°á»i há»c trò có ngá»™ tÃnh nhất mà ta đã từng dạy. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cà i nà y cÅ©ng nhá» má»™t phần và o sá»± trợ giúp của công năng há»c táºp “mô phá»ng†của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục. Bây giá» xin cáºu hãy chú ý, ta sắp sá»a tấu má»™t khúc nhạc mà ta đã dốc hết tâm huyết nhiá»u năm sáng tạo ra “Huyá»…n Hồn Khúcâ€"
Backhaus lại ngồi xuống trÆ°á»›c Ä‘Ã n piano, trên mặt nghiêm túc dị thÆ°á»ng, tiếng Ä‘Ã n yếu á»›t theo ngón tay ấn xuống bắt đầu phát ra. Không giống vá»›i những khúc nhạc vừa rồi, đây là má»™t khúc nhạc pha trá»™n rất nhiá»u loại phong cách, có cái bóng của phong cách hiện đại, có vết tÃch của phong cách cổ Ä‘iển, còn có phong cách lãng mạn. Äây là má»™t khúc nhạc mang tòan bá»™ phong cách hiện đại và cổ kim, không há» giống vá»›i bất kỳ trÆ°á»ng phái nà o. Khúc nhạc Backhaus sáng tạo ra nà y đúng là có phong cách chÆ°a từng xuất hiện trên thế gian.
Âm thanh tuyệt diệu vang lên, giống má»™t sợi dây nối liá»n vá»›i tâm linh của Chu Dáºt Tà i, cầm Ä‘á»™ng tâm Ä‘á»™ng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang nói vá»›i hắn vá» má»™t cố sá»± thê lÆ°Æ¡ng, lát sau âm thanh lại biến đổi, giống nhÆ° gió ấm áp thổi qua, trong ná»™i tâm linh hồn nhÆ° có dòng nứơc xiết chảy qua rồi hòa và o đại dÆ°Æ¡ng mênh mông.
Má»™t loại cảm tình chÆ°a từng có xuất hiện trong ná»™i tâm của Chu Dáºt Tà i, đó là ở sâu trong má»™t góc linh hồn của hắn, trong tiếng Ä‘Ã n du dÆ°Æ¡ng nhÆ° có váºt gì nhẹ nhà ng chạm và o, tâm thần của Chu Dáºt Tà i đã tiến nháºp má»™t loại cảnh giá»›i huyá»n diệu không giải thÃch đựơc, quá khứ, tÆ°Æ¡ng lai và hiện tại hòa là m má»™t thể, các loại tình cảm Ä‘á»u chảy cả và o tâm hồn của hắn: tình thân, tình yêu, tình bạn, tình thế gian, tình vạn váºt… đủ loại tâm tình trà n tá»›i, cÅ©ng giống nhÆ° nắng hạn gặp mÆ°a rà o, tẩy rá»a thân thể cùng tâm linh của hắn.
GiỠkhắc nà y, nước mắt, cũng nhẹ nhà ng rơi xuống.
Trong lòng của Chu Dáºt Tà i mÆ¡ hồ thấy được sá»± cá»±c hạn của nhân sinh, sá»± cá»±c hạn của cầm đạo, đó là má»™t loại cảnh giá»›i chỉ cần bứơc và o má»™t bứơc vÄ©nh viá»…n sẽ không muốn bứơc ra.
Chu Dáºt Tà i nhÆ° ngẩn ngÆ¡, toà n bá»™ linh hồn của hắn đã hòa theo tiếng Ä‘Ã n của Backhaus. Trong lúc vô thức, ngón tay của đặt và o phÃm Ä‘Ã n, từng tiếng từng tiếng thanh thúy vang lên bên lá»— tai của hắn. Hắn dÆ°á»ng nhÆ° thấy đựơc quá khứ của bản thân, nÆ°á»›c mắt từng giá»t nhá» xuống. Trong tiếng Ä‘Ã n tuyệt diệu, hắn mÆ¡ hồ cảm nháºn được chân lý là m ngÆ°á»i.
Trong tiếng Ä‘Ã n du dÆ°Æ¡ng, hắn đã đựơc truyá»n thừa tinh thần âm nhạc của Backhaus, đồng thá»i hiểu được thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i của Backhaus, khà chất cao quý, nho nhã lá»… Ä‘á»™ và các lá»… nghi của quý tá»™c, ngòai ra còn có những ngoại ngữ mà Backhaus tinh thông.
Thông qua công năng há»c táºp thần kỳ của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục đã là m cho tinh thần của hai ngÆ°á»i và o giá» khắc nà y nối liá»n má»™t chá»—. Backhaus tinh thông các ngoại ngữ Anh, Pháp, Äức, Nga, Latin, dÆ°á»›i sá»± trợ giúp của công năng há»c táºp “mô phá»ng†đã khắc sâu và o đầu của Chu Dáºt Tà i, dÆ°á»ng nhÆ° trá»i sinh hắn ra đã biết nói các ngôn ngữ nà y rồi váºy.
Äây là tinh thần hòa hợp, cÅ©ng là sá»± cá»™ng minh của linh hồn của hai ngÆ°á»i, không chỉ có Chu Dáºt Tà i lÄ©nh há»™i sở há»c suốt Ä‘á»i của Backhaus, ngựơc lại Backhaus cÅ©ng váºy.
CÅ©ng không biết trải qua bao lâu, khi tiếng Ä‘Ã n dừng lại, hai ngÆ°á»i vẫn còn Ä‘ang ở trong ảo cảnh do tiếng Ä‘Ã n tạo ra, chÆ°a thể thóat ra.
"Cá»±c hạn của piano, cÅ©ng giống nhÆ° mục tiêu trong cuá»™c Ä‘á»i, nhÆ° váºy con ngÆ°á»i khi còn sống tại sao không thể nhÆ° giống nhÆ° piano Æ°u vinh hoa quý, không buồn, không vui, không giáºn dữ, không căm phẫn, chỉ má»™t mục tiêu vì nghệ thuáºt chứ?" Backhaus đứng lên, thi lá»… vá»›i Chu Dáºt Tà i má»™t cái, đây là cảm tình xuất phát từ ná»™i tâm: "Cáºu trai trẻ đáng mến, có thể trong hoà n cảnh nÆ¡i đây kết bạn đựơc vá»›i má»™t thân sÄ© nhÆ° cáºu, là vinh hạnh lá»›n nhất đối vá»›i William Backhaus ta. Con ngÆ°á»i vốn nhÆ° Ä‘Ã n, khúc nhạc tá»±a nhÆ° số pháºn, chúng ta tá»™i gì phải Ä‘em những Ä‘á»an không vui vẻ để ở trong lòng, vì sao không dà nh thá»i gian Ä‘i lÄ©nh há»™i những Ä‘á»an nhạc Æ°u mỹ khiến ngÆ°á»i nghe phải Ä‘á»™ng lòng chứ?"
Chu Dáºt Tà i vá»™i vã đứng lên, miệng muốn mở ra nói thì trÆ°á»›c mắt cảnh váºt lại Ä‘á»™t nhiên biến đổi, tiếp đó hắn thấy bản thân Ä‘ang ở nÆ¡i chá»n lá»±a giao dịch.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:41 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 7: NGHI HOẶC
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Chu Dáºt Tà i còn chÆ°a kịp phản ứng gì thì giá»ng nói của hệ thống quá»· quái lại vang lên: "NgÆ°á»i sá» dụng đã cùng vong hồn William Backhaus giao dịch thà nh công, thá»i gian sá» dụng hết 12 tiếng, trong đó thá»i gian mở ra công năng há»c táºp "mô phá»ng" là 9 tiếng, bị trừ 2 Ä‘iểm công đức. Tại Sà n Äịa Ngục được chuyển đến nÆ¡i tiến hà nh giao dịch để mặt đối mặt giao dịch, trừ 2 Ä‘iểm công đức, hiện tại ngÆ°á»i sá» dụng chỉ còn 5 Ä‘iểm công đức. Chú ý, xin ngÆ°á»i sá» dụng hãy mau chóng là m chuyện tốt để có đựơc nhiá»u công đức và có thêm nhiá»u quyá»n hạn giao dịch, tÃch lÅ©y cà ng nhiá»u Ä‘iểm công đức cà ng mau thăng cấp."
Chu Dáºt Tà i lúc nà y tháºt có ý nghÄ© muốn giết ngÆ°á»i, cái hệ thống nà y gian trá nhÆ° quá»·, xem ra bản thân phải cố gắng tìm hiểu thêm vá» công năng của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục nà y, nếu không thì có ngà y bị nó chÆ¡i chết.
Tuy nghÄ© váºy nhÆ°ng đối vá»›i năng lá»±c thần kỳ của Sà n Giao Dịch Äịa Nguc nà y, hắn cÅ©ng đã lÄ©nh há»™i nên khóe miệng cÅ©ng có chút mỉm cÆ°á»i.
Láºp tức, tâm tình của Chu Dáºt Tà i lại trở nên cá»±c Ä‘á»™ lo lắng, bản thân trÆ°á»›c năm 19 tuổi vất vả lắm má»›i tÃch lÅ©y được 10 Ä‘iểm công đức, thoáng cái đã bị hệ thống trừ Ä‘i phân ná»a, mặc dù là ai gặp phải chuyện nhÆ° váºy thì tâm tình cÅ©ng Ä‘á»u không tốt cả.
NghÄ© đến bản thân trÆ°á»›c đây Ä‘á»c tiểu thuyết trên internet có má»™t số sủng váºt nếu không phải có năng lá»±c mạnh mẽ vô địch thì cÅ©ng là vô địch pháp bảo, tuy nhiên cái hệ thống chết tiệt nà y lại cứ má»™t lòng má»™t dạ lấy Ä‘i Ä‘iểm công đức của chủ nhân.
Hừ, sớm muộn gì có một ngà y, bổn đại gia sẽ cho ngươi muốn trừ cũng trừ không đựơc!
Kỳ thá»±c Chu Dáºt Tà i cÅ©ng hiểu rõ tại sao hệ thống lại đặt ra nhiá»u quyá»n hạn hạn chế nhÆ° váºy, Ä‘iá»u đó cÅ©ng là tốt cho hắn. Nếu nhÆ° là m cho bản thân tá»± do giao dịch tại Sà n Giao Dịch Äịa Ngục thì còn gì thú vị nữa, ngay khi cả biến thà nh ngÆ°á»i cá»±c kỳ cÆ°á»ng đại thì cÅ©ng đâu có ý nghÄ©a gì.
Bình tÄ©nh lại má»™t chút, hắn lúc nà y má»›i phát hiện ra bản thân đã ở tại Sà n Giao Dịch Äịa Ngục nà y 12 tiếng đồng hồ, không biết thế giá»›i bên ngoà i ra sao nữa?
"Nên trá» ra ngoà i thôi" Sà n Giao Dịch Äịa Ngục đã giá»›i hạn chỉ có bản thân hắn má»›i có thể sá» dụng, tùy thá»i tùy chá»— cÅ©ng có thể tiến đến. Vá» phần cùng vá»›i những vong hồn khác giao dịch thì để lần sau và o hãy là m. HÆ¡n nữa, Ä‘iểm công đức của bản thân cÅ©ng không nhiá»u cho lắm, tối Ä‘a chỉ còn có thể giao dịch má»™t lần nữa thôi.
"Chúc mừng chủ nhân giao dịch thà nh công, đạt đựơc tuyệt kỹ piano của vong hồn Backhaus. Nếu nhÆ° chủ nhân muốn đạt được nhiá»u tuyệt kỹ từ những vong hồn khác thì xin chủ nhân hãy mau chóng thăng cấp.", giá»ng nói từ máy lại phát ra, Chu Dáºt Tà i mồm miệng muốn chá»i nhÆ°ng vẫn ngáºm ngùi im lặng.
Chu Dáºt Tà i thầm mắng “con quá»· keo kiệt", tiếp đó má»›i nói rằng: "Ta muốn rá»i khá»i Sà n Giao Dịch Äịa Ngục"
"Chủ nhân không dá»± định giao dịch nữa sao?", giá»ng nói phát ra từ máy có chút tiếc nuối há»i.
"Không, đợi lần sau Ä‘i!" Chu Dáºt Tà i phất phất tay, khẳng định đáp trả.
DÆ°á»›i sá»± trợ giúp của hệ thống, Chu Dáºt Tà i trở vá» vá»›i cuá»™c sống hiện thá»±c quen thuá»™c của hắn.
"Ôi," khi Chu Dáºt Tà i Ä‘i rồi, giá»ng nói của hệ thống lại vang lên: "Sao lại quên nói cho chủ nhân phÆ°Æ¡ng pháp ra và o Sà n Giao Dịch Äịa Ngục chứ? Và cÅ©ng không giải thÃch rõ vá» thá»i gian của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục nà y so vá»›i bên ngoà i ra sao. Thôi kệ, chá» lần sau trở lại thì hãy nói. HÆ¡n nữa lần sau chủ nhân muốn và o đây cÅ©ng phải đúng ngà y cá»±c âm, thôi không quản nữa, nếu nhÆ° chủ nhân thá»±c sá»± tìm không được phuÆ¡ng pháp và o thì sẽ cưỡng chế Ä‘Æ°a và o và khấu trừ Ä‘iểm công đức váºy, nếu mà nhÆ° váºy thì không chừng chủ nhân sẽ Ä‘iên mất", giá»ng nói phát ra có và i phần trêu chá»c!
Gió bên bá» sông vẫn thổi mạnh và lạnh lẽo nhÆ°ng tâm tình của Chu Dáºt Tà i lúc nà y lại cảm thấy nhẹ nhà ng và thá»ai mái hÆ¡n bao giá» hết.
"Không biết thá»i gian trong thế giá»›i hiện thá»±c đã trôi qua bao lâu rồi nhỉ?" Chu Dáºt Tà i vừa thì thà o vừa móc cái Nokia 5200 trong túi ra, nhìn và o thá»i gian trên mà n hình, ngà y 21/11 8:40 phút. Khi thấy đựơc mấy con số nà y, Chu Dáºt Tà i sợ ngây ngÆ°á»i.
Từ khi hắn tiến và o Sà n Giao Dịch Äịa Ngục và trở ra cho đến khi cầm lấy Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng lên xem thì thá»i gian chỉ mất có 1 9 phút 17 giây.
Trá»i ạ, lẽ nà o đây là điá»u trong truyá»n thuyết đã nói, trên trá»i má»™t ngà y, dÆ°á»›i đất má»™t năm? Tuy rằng không đến ná»—i khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy nhÆ°ng thá»i gian đối láºp đúng là gấp mấy chục lần.
Sau má»™t lúc khiếp sợ, trên mặt của Chu Dáºt Tà i lại nở nụ cÆ°á»i. Lúc nà y tâm tình của hắn cảm thấy rất sung sÆ°á»›ng, là chủ nhân của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục, có thể gặp gỡ các nhân váºt truyá»n kỳ từ cổ chà kim, tháºm chà còn có thể há»c được tuyệt kỹ cả Ä‘á»i của bá»n há». Nếu nhÆ° bản thân có thể há»c đựơc nhiá»u tuyệt kỹ của nhiá»u nhân váºt truyá»n kỳ nÆ¡i đây thì sẽ trở nên nghịch thiên cỡ nà o?.
"Ngụy Lam, cô chỠđó, Chu Dáºt Tà i ta sá»›m muá»™n gì cÅ©ng cho cô biết lá»±a chá»n của cô là sai lầm cỡ nà o", chìm đắm trong ảo cảnh bản thân công thà nh danh toại và tưởng tượng việc xuất hiện trÆ°á»›c mặt cô ngÆ°á»i yêu cÅ© của thì không biết khuôn mặt cô ta sẽ thế nà o?
Quỳ xuống sám hối với hắn hay là cầu xin tha thứ?
"Là m thế nà o để có thể kiếm được tháºt nhiá»u Ä‘iểm công đức đây?", sau má»™t lá»at ý nghÄ© "sâu xa", Chu Dáºt Tà i trở lại vá»›i mục tiêu của bản thân. Muốn sống tốt hÆ¡n và mạnh mẽ hÆ¡n so vá»›i ngÆ°á»i khác thì Sà n Giao Dịch Äịa Ngục là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất của hắn, chỉ có thu hoạch cà ng nhiá»u công đức thì má»›i có thể giao dịch đựơc vá»›i cà ng nhiá»u vong hồn.
Äiá»u chỉnh lại má»™t chút tâm tÆ°, Chu Dáºt Tà i rá»i khá»i bá» sông. Hắn không Ä‘i trở vá» nÆ¡i ở của hắn mà là nhắm hÆ°á»›ng trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng Ä‘i tá»›i. Thá»i gian má»™t tháng tạm nghỉ đã hết, ngà y mai hắn sẽ phải trở lại trÆ°á»ng há»c táºp. Tuy nhiên con ngÆ°á»i u buồn và thất bại của Chu Dáºt Tà i đã mất , hiện tại hắn là má»™t Chu Dáºt Tà i hòan tòan má»›i mẻ.
Dần dần, Chu Dáºt Tà i Ä‘i và o má»™t khu náo nhiệt, nhìn ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘i lại cùng vá»›i cảnh tượng phồn vinh, hắn nhÆ° có cảm giác vừa má»›i đựơc sinh ra lần nữa.
"Phải tìm kiếm tất cả các cÆ¡ há»™i để là m chuyện tốt, tuy nhiên phải là m sao để có thể có được nhiá»u Ä‘iểm công đức đây?" Chu Dáºt Tà i cúi đầu thì thà o. Hiển nhiên hắn phải suy nghÄ© rồi, nếu vẫn nhÆ° trứơc đây là m mấy chuyện tốt "nhá» bé" thì tháºt không biết đến ngà y tháng năm nà o má»›i có đủ Ä‘iểm công đức để thăng cấp nữa. Không lẽ phải cứu cả nhân loại sao?
Còn có má»™t Ä‘iểm Chu Dáºt Tà i không giải thÃch được, đó là chiếc nhẫn công đức nà y được tổ tiên hắn xem nhÆ° bảo váºt và truyá»n lại cho các thế hệ sau. Không biết chừng cÅ©ng có thể có má»™t Ä‘á»i nà o đó đã may mắn mở ra nó, nếu không thì má»™t chiếc nhẫn xấu xà chả có giá trị gì sao lại đựơc xem là gia truyá»n chi bảo đựơc?
Chu Dáºt Tà i trong thóang chốc mÆ¡ hồ hiểu ra tại sao bản thân hắn có thể may mắn mở đựơc Nhẫn Công Äức, ngoại trừ hắn là ngÆ°á»i tốt ra thì cái quan trá»ng nhất là hắn đã vô tình gặp được hiện tượng cá»±c âm ngà n năm hiếm thấy.
"Nhất định phải tìm hiểu cho rõ cái hiện tượng cá»±c âm kia có hà m ý gì?" Chu Dáºt Tà i ngẩng đầu lên, sau đó bứơc tiếp vá» hÆ°á»›ng của trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:41 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
ChÆ°Æ¡ng 8: ÄÂY MỚI LÀ BẠN THÂN
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
TrÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng là má»™t trong mÆ°á»i trÆ°á»ng nổi tiếng, sinh viên có thể và o há»c trÆ°á»ng nà y nếu không phải có tà i năng giá»i giang thì cÅ©ng là phú quý vô ngần.
Chu Dáºt Tà i đúng là dá»±a và o khả năng của bản thân vượt qua hà ng rà o cản của cuá»™c thi, bÆ°á»›c chân được và o trÆ°á»ng đại há»c nổi tiếng lâu Ä‘á»i nà y.
Tại phòng 010 lầu hai có tiếng ngÆ°á»i thở phì phò, đây là phòng của Chu Dáºt Tà i trong ký túc xá. Hiện tại, phòng 010 còn có ba ngÆ°á»i nữa, đó là lão đại DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ©, lão nhị VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá», lão tam Lý Hà i, bá»n há» Ä‘ang ngồi ở bên giÆ°á»ng buồn phiá»n phun khói thuốc.
DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© có tuổi tác lá»›n nhất, thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i rất trầm mặc Ãt nói, nhÆ°ng hắn lại được ba ngừơi khác rất tôn trá»ng, là m việc rất già dặn, có thể nói là rất, rất cẩn tháºn.
Câu châm ngôn của hắn là : là m ngÆ°á»i phải thà nh tháºt, là m việc phải kiên định.
VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» thân hình cao lá»›n vạm vỡ, cÆ¡ thể giống nhÆ° đựơc chế tạo ra từ sắt thép váºy, khiến cho ai nhìn và o cÅ©ng biết được hắn là má»™t gã váºn Ä‘á»™ng viên Ä‘iển hình. Hắn là há»™i viên của Há»™i Võ Thuáºt Cổ Truyá»n trong trÆ°á»ng, trong trÆ°á»ng cÅ©ng là má»™t trong những nhân váºt phong vân.
Câu châm ngôn của hắn là : Quyá»n hoà nh vô địch, danh khắp thiên hạ.
Lý Hà i thì có thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i rất cÆ¡ trÃ, cÅ©ng có thể nói hắn là má»™t nhân váºt tinh quái, rất giá»i vá» quan sát. Tuy nhiên khuyết Ä‘iểm duy nhất của ngÆ°á»i nà y chÃnh là giống vá»›i đại Ä‘a số Ä‘Ã n ông khác, mê rượu háo sắc.
Vì váºy, câu châm ngôn của hắn là : Phải cÆ°a cho đựơc VÆ°Æ¡ng Tá» Vi, hoa háºu của khoa âm nhạc, lấy vá» là m vợ. Tuy nhiên cái má»™ng tưởng nà y của hắn chỉ là má»™ng tưởng, nói ngoà i miệng cho vui thôi.
Trong phòng 010 lúc nà y, không khà có chút nặng ná».
Chu Dáºt Tà i Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a phòng ngủ liá»n cảm giác được bầu không khà khó chịu từ trong phòng truyá»n ra, trong lòng không khá»i tá»± há»i: "Lẽ nà o bá»n hỠđã xảy ra chuyện gì? Cái miệng của Lý Hà i thÆ°á»ng ngà y cứ nói bô lô bô la, không biết có phải tại hắn không? Xem ra trong thá»i gian ta vắng mặt thì đã gặp phiá»n phức đây, tháºt không biết chuệyn gì?"
Äúng lúc nà y, VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» cÆ¡ bắp nhịn không được nữa, mở miệng kêu to lên: "Lão đại, lão tam, các ngÆ°á»i nói Ä‘i, gần má»™t tháng rồi mà chúng ta cÅ©ng không tin tức gì vá» lão tứ, ngà y mai đã hết kỳ nghỉ rồi, theo lý thuyết mà nói thì lão tứ phải trở vá» rồi chứ. Lão tam, trong chúng ta ngÆ°Æ¡i là ngừơi cÆ¡ trà nhất, hãy nói cho nhị ca nà y biết má»™t chút rốt cục lão tứ có phải đã gặp chuệyn không may?"
Nghe đến đó, trong lòng của Chu Dáºt Tà i cảm thấy ấm áp: "Vẫn là bạn cùng phòng đầy nghÄ©a khÃ, còn quan tâm tá»›i ta", Ä‘ang muốn đẩy cá»a bÆ°á»›c và o thì nghe được Lý Hà i nói: "Chuyện nà y rất khó nói, ai mà gặp chuyện thê thảm giống nhÆ° lão tứ váºy thì Ä‘á»u cảm thấy tuyệt vá»ng cả. Tuy nhiên chuyện chắc cÅ©ng không đến mức nguy hiểm đâu, còn vá» việc tại sao lão tứ còn chÆ°a trở vỠđây thì chúng ta phải ..."
"Còn phải chăng gì nữa, theo ta thấy thì ba anh em chúng ta cứ lao thẳng tá»›i nhà hắn để nhìn xem cái tên không nghÄ©a khà kia vì cái gì lại quên anh em của hắn?" VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» không đợi cho Lý Hà i nói hết ngắt lá»i, xong hắn nhìn vá» phÃa DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© Ä‘ang ngồi im lặng ở bên cạnh nãy giá» nói: "Lão đại, lúc nà y anh còn cố tá» ra vẻ bình tÄ©nh, hãy mau cho ý kiến Ä‘i."
DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© là m và i ngao, sau đó quăng Ä‘i tà n thuốc trong tay rồi Ä‘á»™t nhiên đứng lên, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nói gì đó. Ãnh mắt hắn nhìn vá» phÃa cá»a phòng, cả ngÆ°á»i hắn giống nhÆ° bị Ä‘iện giáºt, run rẩy má»™t chút, thần tình kÃch Ä‘á»™ng Ä‘Ãch quát to: "Lão... lão tứ... ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i vỠđây lúc nà o váºy?"
"Gì!", Lý Hà i cùng VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» cùng quay đầu lại, ngạc nhiên lắp bắp nói: "Lão... lão tứ..."
Chu Dáºt Tà i nhìn thấy rất cảm Ä‘á»™ng, tuy nhiên hắn không phải là ngÆ°á»i giá»i vá» việc Ä‘em cảm tình biểu đạt ra ngoà i nên cÆ°á»i hì hì nói: "Tháºt xin lá»—i các anh em, đã là m cho các ngÆ°á»i lo lắng, lão tứ nà y từ nay vá» sau đảm bảo sẽ không là m cho các anh em lo lắng nữa"
Từ sau khi cha mẹ và bà bà qua Ä‘á»i thì có mấy ai quan tâm đến và lo lắng cho hắn, trên Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng còn có cả trăm cuá»™c gá»i nhỡ của bá»n há», có thể thấy được trong lòng bá»n há» tháºt sá»± rất quan tâm đến mình.
DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© là ngÆ°á»i trÆ°á»›c hết phục hồi tinh thần lại, trong miệng thì thà o: "Trở vá» là tốt rồi, trở vá» là tốt rồi..."
Chu Dáºt Tà i là má»™t ngừơi rất nặng cảm tình, nhìn thấy sắc mặt của đám ngừơi DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© liá»n biết trong mấy ngà y nay, bá»n há» Ä‘Ãch thá»±c đã hao tốn không Ãt tâm tÆ°, trong bất giác liá»n cảm thấy hổ thẹn, đồng thá»i cÅ©ng rất cảm Ä‘á»™ng: "Kỳ thá»±c, trên thế giá»›i nà y có bạn thân tháºt quá tốt, tháºt cảm Æ¡n, các anh em"
"Ha ha ha..." VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» Ä‘á»™t nhiên ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i to, hắn kÃch Ä‘á»™ng đến ná»—i không thể dùng lá»i biểu hiện tâm tình vui sÆ°á»›ng của hắn lúc nà y.
Chỉ có Lý Hà i, hắn rất giá»i vá» quan sát nên phát hiện ra sá»± biến hóa nÆ¡i Chu Dáºt Tà i, bất luáºn là khà chất hay là lá»i nói Ä‘á»u có khác vá»›i trÆ°á»›c đây. TrÆ°á»›c đây Chu Dáºt Tà i nói chuyện luôn luôn rất sáng khá»ai và mau mắn nhÆ°ng hiện tại, hắn từ đầu đến chân lại tản mát ra má»™t loại khà chất cao quý, cái nà y không phải do cố gắng tu táºp mà sinh ra, dÆ°á»ng nhÆ° nó rất tá»± nhiên.
"Lão tứ, ta có cảm giác ngÆ°Æ¡i thay đổi rất nhiá»u, muốn ta nói nhÆ° thế nà o..." Lý Hà i Ä‘i hai vòng quanh Chu Dáºt Tà i, ánh mắt nhìn kỹ hắn đánh giá, đồng thá»i cÅ©ng không quên Ä‘em ngón tay đặt lên cằm, biểu hiện nhÆ° Sherlock Homes váºy.
Chu Dáºt Tà i trong lòng máy Ä‘á»™ng, thầm nghÄ©: "Lẽ nà o lão tam đã phát hiện ra cái gì rồi?". Phải biết rằng Sà n Giao Dịch Äịa Ngục kia rất quá»· dị ly kỳ, tuyệt đối không thể cho ngừơi nà o biết đựơc, dù có là bạn thân nhất thì cÅ©ng tuyệt không thể để cho bá»n há» biết đến. Cái nà y cÅ©ng không phải là hắn Ãch ká»·, mà cái loại chuyện nà y thì có nhiá»u ngừơi biết cÅ©ng chẳng là chuyện tốt gì.
"Bốp!", má»™t bà n tay hung hăng vá»— mạnh và o trên vai của Chu Dáºt Tà i, má»™t cổ lá»±c đạo mạnh mẽ hầu nhÆ° là m cho hắn muốn té ngã. VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» lên tiếng: "Ta nói lão tam ngÆ°Æ¡i đừng có mà ở đó Ä‘oán mò nữa, chỉ cần lão tứ bình an trở vá» là tốt rồi, chúng ta nên tạ Æ¡n Thựơng đế thì đúng hÆ¡n"
"Äúng váºy, mặc kệ lão tứ có biến hóa ra sao thì cÅ©ng là anh em tốt của chúng ta" Lý Hà i không xem xét Chu Dáºt Tà i nữa, gáºt đầu đồng ý nói: "Tuy nhiên cÅ©ng phải nói, nếu nhÆ° ta không hiểu rõ lão tứ thì ta còn tháºt cho rằng hắn là công tá» con nhà già u hay là lãnh đạo của táºp Ä‘oà n nà o đó chứ?" "
Chu Dáºt Tà i rốt cuá»™c thở phà o má»™t hÆ¡i, nếu Lý Hà i cứ quấn hắn không tha thì hắn tháºt đúng là không có cách nà o giải quyết. Thấy mấy ngÆ°á»i anh em tin tưởng mình nhÆ° váºy lại là m hắn cảm Ä‘á»™ng không thôi.
Bầu không khà trong phòng nhanh chóng thay đổi, vui vẻ hẳn lên. Bốn ngÆ°á»i ngồi xuống, ká» vai sát cánh tâm sá»±. Câu chuyện tá»± nhiên xoáy quanh vá» Chu Dáºt Tà i, ba ngừơi luân phiên tra há»i hắn, há»i hắn má»™t tháng vừa rồi đã là m gì.... Chu Dáºt Tà i cứ thế lá»±a lá»i mà đáp, không lẽ nói tháºt là hắn sống vất vÆ¡ vất vưởng thá»i gian qua sao.
Má»™t lúc sau thì VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» mượn cá»› Ä‘i ra ngoà i, sau đó trở vá» vá»›i mấy bình rượu trên tay cùng mấy thứ ăn vặt, bầu không khà trong phòng nhất thá»i lại dâng cao hÆ¡n.
"Cụng ly nà o, chúc mừng lão tứ đã trở vá», hôm nay không say không vá»." Lý Hà i giÆ¡ cái ly lên nói lá»›n
"Cạn"
"Cạn."
"Cạn."
... ...
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:42 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 9: HIỆN TƯỢNG CỰC ÂM
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Rượu đủ cơm no, mấy anh em lại tiếp tục trò chuyện.
Äá»™t nhiên, DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© nhÆ°á»›ng mà y, dÆ°á»ng nhÆ° có lá»i gì muốn nói, do dá»± má»™t chút, mở miệng nói: "Lão tứ, con bé Ngụy Lam kia đúng tháºt là không tốt."
Bầu không khà trong phòng ngủ Ä‘á»™t nhiên lại biến đổi. Lý Hà i, VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» trầm mặc chuyển ánh mắt nhìn vá» phÃa Chu Dáºt Tà i. Chu Dáºt Tà i thá»i gian vừa qua không ở trong trÆ°á»ng, mấy ngÆ°á»i đôi khi cÅ©ng thÆ°á»ng thấy bạn gái của hắn Ä‘i cùng cái tên goị là Hồng công tá», ôm ôm ấp ấp, ngÆ°á»i sáng suốt nhìn và o thì biết ngay đây là chuyện gì!
Vì việc nà y, ba ngừơi bá»n hỠđã cùng Ngụy Lam xảy ra má»™t chút xung Ä‘á»™t.
Vốn cÅ©ng không muốn nhắc tá»›i chuyện Ä‘au lòng của Chu Dáºt Tà i nhÆ°ng lại sợ hắn không biết, bị cô gái kia lừa gạt nên má»›i mượn rượu nói ra.
Chu Dáºt Tà i tá»± nhiên hiểu rõ ý của mấy ngừơi, kỳ thá»±c ngừơi biết trÆ°á»›c nhất việc nà y chÃnh là bản thân hắn. Gáºt đầu muốn trả lá»i nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên ánh mắt của hắn nhìn và o DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© khi, chân mà y nhÃu lại há»i: "Lão đại, vết thÆ°Æ¡ng trên tay bị khi nà o váºy?."
DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© vá»™i kéo tay áo phủ xuống che Ä‘áºy vết thÆ°Æ¡ng, ha ha cÆ°á»i: "À, không cẩn tháºn té bị thÆ°Æ¡ng thôi.", đồng thá»i, hắn còn liếc mắt cho bá»n Lý Hà i.
VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» bá»—ng nhiên đứng lên, hung hăng giÆ¡ má»™t cÆ°á»›c đá bay chai rượu, giáºn dữ hét: "Cái gì mà té bị thÆ°Æ¡ng, đó là lão đại không nhịn nổi Ä‘i tìm tên khốn Hồng Công Tá» kia nói cho ra lẽ mà bị thÆ°Æ¡ng. Tháºt xui xẻo lúc đó ta không có mặt, bằng không thì ta giết chết đôi cẩu nam nữ kia"
"Lão đại, chuyện có đúng là nhÆ° thế không?" Ãnh mắt của Chu Dáºt Tà i nhìn chăm chăm và o mặt DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© , má»™t cá»— phẫn ná»™ trong lòng sắp bá»™c phát.
Äúng váºy, cô ta có thể đá ta, có thể thÆ°Æ¡ng tổn ta, ta Ä‘á»u có thể cho qua, nhÆ°ng tuyệt đối ta sẽ không dá»… dà ng bá» qua nếu cô ta là m hại anh em của ta. Äây không phải là sá»± tức giáºn nhất thá»i mà là nguyên tắc sống của Chu Dáºt Tà i.
"Nà o nà o, chúng ta tiếp tục uống rượu Ä‘i, đừng nói đến mấy cái chuyện không vui nữa, quá khứ thì đã là quá khứ, thôi bá» Ä‘i" DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© cÆ°á»i ha ha nói.
VÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng Tá» cÅ©ng biết mình nói sai rồi, hiện tại cÅ©ng không biết nên nói thêm gì nữa?
Chu Dáºt Tà i hiểu rõ bá»n hỠđúng là kiêng kỵ đối vá»›i quyá»n thế của Hồng Thiếu Hoa nên cÅ©ng không muốn là m lá»›n chuyện nà y, dù sao bá»n há» Ä‘á»u xuất thân từ gia đình bình thÆ°á»ng và cÅ©ng không phải kẻ ngốc, đối vá»›i nà y mấy thứ chuyện nà y vẫn hiểu rất rõ.
Má»™t ngÆ°á»i không quyá»n không thế muốn cùng công tá» của má»™t táºp đòan đối nghịch thì không thể nghi ngá» là đang muốn chết.
Chu Dáºt Tà i khóe miệng cÆ°á»i quá»· dị thì thà o: "Hồng Thiếu Hoa, Ngụy Lam, mối thù nà y xem nhÆ° chúng ta đã kết rồi"
Ngà y hôm sau, Chu Dáºt Tà i tỉnh lại, má»i u buồn trong lòng Ä‘á»u đã biến mất, tâm tình chÆ°a bao giá» cảm thấy thá»ai mái nhÆ° váºy. Dụi mắt má»™t chút rồi nhìn quanh phòng, vừa nhìn thì hắn bị giáºt mình.
Ãnh nắng cÅ©ng đã gá»i và o giÆ°á»ng của bá»n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng VÅ© nhÆ°ng bá»n há» lại biến Ä‘i đâu không biết. Hắn cÅ©ng nghÄ© đến bá»n há» và o lá»›p há»c nhÆ°ng tại sao lại không đánh thức hắn để cùng Ä‘i, hoặc là nhìn thấy hắn ngủ ngon quá nên không là m phiá»n hắn? Dù sao thì cÅ©ng há»c đại há»c, lên lá»›p Ãt má»™t hai buổi cÅ©ng chẳng ảnh hưởng gì.
Chu Dáºt Tà i xuống giÆ°á»ng Ä‘i và o toilet. Sau khi vệ sinh tắm rá»a xong, trở ra thay má»™t bá»™ đồ má»›i.
Chu Dáºt Tà i cảm giác tinh thần toà n thân thá»ai mái, muốn Ä‘i dạo khuôn viên trÆ°á»ng má»™t chút.
Dù sao cÅ©ng đã nghỉ há»c gần má»™t tháng, trong lòng cÅ©ng có má»™t chút tưởng niệm vá» cảnh sắc trong trÆ°á»ng.
Khuôn viên của trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng rất lá»›n, không chỉ có má»™t cái hồ nhá» mà còn có má»™t cánh rừng không nhá» trong nó nữa. Chu Dáºt Tà i bÆ°á»›c Ä‘i cháºm rãi trên Ä‘Æ°á»ng nhá» của khuôn viên, không há» có ngừơi nà o. Có lẽ là bởi vì Ä‘ang trong thá»i gian lên lá»›p nên không có ngừơi Ä‘i lại.
Hắn vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© cho tÆ°Æ¡ng lai của bản thân. Sà n Giao Dịch Äịa Ngục kia khẳng định còn ẩn chứa rất nhiá»u thứ mà hắn còn chÆ°a biết, tất cả còn Ä‘ang chá» hắn khám phá, tuy nhiên việc nà y không vá»™i được. Lúc nà y Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là phải hòan thà nh sá»± giao dịch vá»›i Backhaus.
Hệ thống của Sà n Giao Dịch Äịa Ngục kia rất vô tình, Chu Dáºt Tà i đã chiêm ngưỡng. Nếu nhÆ° không hòan thà nh đựơc ná»™i dung giao dịch thì chắc chắn sẽ bị nó nghiêm phạt. Vá» phần sẽ nghiêm phạt thế nà o thì trong lòng Chu Dáºt Tà i Ä‘oán rằng có thể là trừ Ä‘i Ä‘iểm công đức, nhÆ°ng tình huống tháºt sá»± ra sao thì hắn căn bản chả há» biết gì.
NhÆ°ng đối vá»›i việc nghiêm phạt thì Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không muốn gặp phải. Äiểm công đức chỉ có thể dá»±a và o là m chuyện tốt má»›i có thể kiếm đựơc, là m hÆ¡n hai trăm chuyện cÅ©ng chÆ°a chắc có thể giao dịch đựơc má»™t lần. Váºy phải là m sao để kiếm đựơc tháºt nhiá»u Ä‘iểm công đức đây?
Äây là má»™t vấn Ä‘á» rất Ä‘au đầu. Tuy nhiên cà ng là m cho Chu Dáºt Tà i Ä‘au đầu hÆ¡n đó chÃnh là sá»± giao dịch vá»›i Backhaus. Tuy rằng Backhaus chỉ yêu cầu hắn Ä‘em "Huyá»…n Hồn Khúc" trở lại nhân gian mà thôi, nhÆ°ng thế nà o má»›i có thể xem nhÆ° là đã Ä‘em nó trở lại nhân gian?
Theo nhÆ° lá»i của Backhaus nói thì khúc nhạc "Huyá»…n Hồn Khúc" là ông ta viết cho con gái của ông, lẽ nà o muốn hắn Ä‘Ãch thân Ä‘i đến nứơc Äức để Ä‘Ã n cho con gái ông ta nghe. à nghÄ© nà y cÅ©ng không thông vì Chu Dáºt Tà i căn bản không biết con gái của Backhaus là ai và đang ở đâu? Cho dù có biết thì hắn cÅ©ng chẳng có tiá»n đâu mà bay đến Äức.
"Chẳng lẽ là muốn ta Ä‘em nó công bố vá»›i má»i ngÆ°á»i?" Chu Dáºt Tà i thầm nghÄ©, song lại lắc đầu. Äang trong lúc do dá»± thì nghe được tiếng nói truyá»n tá»›i.
"Ha ha, đối với các em mà nói thì "hiện tượng cực âm" đúng là rất khó lý giải..."
Lá»i nói nà y không thể nghi ngá» là đối vá»›i Chu Dáºt Tà i có lá»±c mê hoặc tháºt lá»›n. Hắn láºp tức nhìn vá» hứơng tiếng nói phát ra thì thì đựơc má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đứng trong má»™t phòng há»c, đó là ngÆ°á»i mà hắn đã từng thấy trên TV ngà y hôm qua, Giáo sÆ° Hoa. Rất nhanh hắn đã bị lá»i giảng giải của giáo sá» Hoa hấp dẫn.
"Äồi vá»›i từ cá»±c âm mà nói thì nó xuất phát từ phong thủy há»c: âm dÆ°Æ¡ng dung hợp má»›i có thiên địa vạn váºt. Câu nà y có trong nhiá»u sách lý luáºn phong thủy. Nói cách khác, toà n bá»™ sá»± váºt Ä‘á»u do âm dÆ°Æ¡ng kết thà nh, nhÆ° váºy thế nà o là âm và thế nà o là dÆ°Æ¡ng? Kỳ thá»±c má»—i tháng Ä‘á»u có ngà y cá»±c âm, mặt trăng hiện ra thì đó đã là âm, mặt trăng không có thì tức là dÆ°Æ¡ng, nhìn chung là nhÆ° váºy. Äối vá»›i hiện tượng cá»±c âm ngà n năm khó gặp tối hôm qua, tôi chỉ có thể đứng ở góc Ä‘á»™ khoa há»c để giảng giải, bởi vì ngà y hôm qua lúc 8:15 phút, chÃn hà nh tinh trong thái dÆ°Æ¡ng hệ trong phút chốc sẽ hình thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng, và dá»±a theo sá»± váºn hà nh của mặt trăng thì lúc đó mặt trăng Ä‘ang xuất hiện ở phÃa tây nÆ°á»›c Mỹ, nhÆ°ng vì sao nó lại bất thình lình xuất hiện trong mắt má»i ngÆ°á»i chúng ta? HÆ¡n nữa so vá»›i mặt trăng bình thÆ°á»ng chúng ta nhìn thấy thì cà ng kỳ lạ hÆ¡n bởi vì nó không có mà u trắng bạc mà là mà u tÃm bạc, đây Ä‘Ãch thá»±c là má»™t chuyện rất khó hiểu, khoa há»c căn bản không thể giải thÃch Ä‘iá»u bà ẩn nà y. Vá» phần có phải là phép thuáºt của quá»· thần hay không thì chúng ta không cần phải bà n đến... Äược rồi, ngà y hôm nay đến đây thôi, tan há»c." Giáo sÆ° Hoa cầm lấy xấp giấy tá» trên bà n rồi Ä‘i ra ngoà i.
Vá» phần tại sao giáo sÆ° Hoa không giảng tiếp thì đó là do Bá»™ Giáo Dục chỉ định, không đựơc Ä‘á» cáºp vá» mấy chuyện quá»· thần, mê tÃn trong chÆ°Æ¡ng trình dạy.
Cho đến khi sinh viên ùn ùn rá»i khá»i lá»›p thì Chu Dáºt má»›i hồi phục tinh thần lại, thì thà o tá»± nói: "Xem ra giáo sÆ° Hoa nà y cÅ©ng không phải giống nhÆ° ta đã nghÄ© là không có thá»±c há»c"
Lắc đầu, dá»± định trở vá» phòng ngủ thì có tiếng gá»i truyá»n tá»›i.
"Ah, Chu Dáºt Tà i, anh ở chá»— nà y là m gì thế?" Má»™t giá»ng nói dá»… nghe vang lên, tiếp đó má»™t cá»— hÆ°Æ¡ng thÆ¡m cÅ©ng bay tá»›i, nhìn lại thì thấy má»™t cô gái Ä‘ang Ä‘i tá»›i phÃa hắn.
Lâm Ngá»c Nhiên, má»™t cô gái có tÆ°á»›ng mạo cÅ©ng không đẹp lắm nhÆ°ng rất dá»… nhìn, cùng Chu Dáºt Tà i là sinh viên năm nhất nhÆ°ng há»c không cùng khoa. TrÆ°á»›c đó không lâu khoa âm nhạc và khoa ngoại ngữ có tổ chức má»™t chuyến Ä‘i dã ngá»ai nên Chu Dáºt Tà i có gặp mặt má»™t lần.
"Chà o bạn Lâm, tìm tôi có việc gì không?" Chu Dáºt Tà i dùng ánh mắt quái dị nhìn cô gái Ä‘ang Ä‘i tá»›i gần hắn, có chút nghi hoặc, bá»n há» tuy rằng coi nhÆ° quen biết nhÆ°ng cÅ©ng không phải là thân gì cho lắm, chỉ gặp nhau má»™t lần mà thôi.
"Cuối tuần nà y anh cần phải biểu hiện tốt má»™t chút nhé, tôi tin tưởng anh có thể là m được." Lâm Ngá»c Nhiên mỉm cÆ°á»i vá»›i hắn, nói tiếp: "Tháºt không phải, tôi còn có chút việc, lúc rãnh chúng ta nói chuyện nhiá»u hÆ¡n nhé."
"Cái gì mà biểu hiện tốt chứ, chuyện gì váºy?" Chu Dáºt Tà i muốn há»i cho rõ rà ng nhÆ°ng má»™t cô bạn khác Ä‘á»™t nhiên xông tá»›i chen và o giữa bá»n há».
Cô ta kéo tay Lâm Ngá»c Nhiên: "Ngá»c Nhiên, nhanh Ä‘i, khoa ngoại ngữ của chúng ta gặp phiá»n phức rồi... Bạn tinh thông năm thứ tiếng, tuyệt đối có thể giúp khoa chúng ta giải quyết chuyện phiá»n toái nà y.", không đợi cho Lâm Ngá»c Nhiên trả lá»i, liá»n lôi Ä‘i luôn.
"Thá»±c sá»± là má»™t cô gái kỳ quái", lắc đầu, Chu Dáºt Tà i định trở lại phòng của mình. Hắn có tác phong, chuyện không quan trá»ng, không nghÄ© ra thì sẽ bá» không nghÄ© và quan tâm nữa.
Tuy nhiên Ä‘i đựơc và i bÆ°á»›c thì lại ngừng lại: "Dù sao cÅ©ng rãnh rá»—i, hay Ä‘i tá»›i khoa ngá»ai ngữ nhìn xem má»™t chút váºy?"
Vừa má»›i kết thúc giá» há»c, khuôn viên trÆ°á»ng liá»n đầy ngÆ°á»i.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
19-12-2010, 09:43 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 01: ÄỊA NGỤC MỞ RA
Chương 10: NÓI MẤY CÂU CÓ 500,000 TỆ
Dịch: tieungunhi
Nguồn : TTV
Äi tá»›i khoa ngoại ngữ, Chu Dáºt Tà i liá»n lấy là m ngạc nhiên vì hắn nhìn thấy má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘ang bu quanh trÆ°á»›c khoa nhÆ°ng không há» gây ra chút tiếng ồn nà o.
Chu Dáºt Tà i chân mà y nhÃu lại, đây chÃnh chuyện chÆ°a bao giá» phát sinh qua. HÆ¡n nữa cái quan trá»ng nhất chÃnh là ánh mắt của gần nghìn ngÆ°á»i hầu nhÆ° Ä‘á»u táºp trung và o hai ngÆ°á»i.
Má»™t ngÆ°á»i Chu Dáºt Tà i có biết, đó chÃnh là cô gái ban nãy bị kéo Ä‘i, Lâm Ngá»c Nhiên. Còn má»™t ngÆ°á»i khác thì là ngừơi ngoà i, không phải sinh viên của trÆ°á»ng. Trong lòng Chu Dáºt Tà i có chút máy Ä‘á»™ng khi nhìn thấy hắn, tháºt không biết tại sao lại có cảm giác thân thiết đối vá»›i hắn.
Äây là má»™t cảm giác thân thiết rất kỳ quái, dÆ°á»ng nhÆ° lá»ai cảm giác thân thiết nà y từ trong góc sâu của linh hồn vá»ng lại.
Äi tá»›i gần đám ngÆ°á»i, Chu Dáºt Tà i nghe được mấy ngÆ°á»i trong đó bà n bạc: "NgÆ°Æ¡i nói xem, ngÆ°á»i đó từ nÆ¡i nà o đến váºy mà sao nói thứ tiếng gì lạ hoắc, cả khoa ngoại ngữ không có ai có thể giao tiếp đựơc vá»›i hắn"
"Ngươi nhìn xem, cô gái kia sắp không xong rồi, quê đến nỗi đỠcả khuôn mặt" Một sinh viên khác đắc ý nói, xem ra tên nà y chắc là có thù óan gì với sinh viên của khoa ngoại ngữ đây, hắn đang thầm mong cho đối phương xấu mặt.
"Nói ra cÅ©ng tháºt kỳ quái, trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng của chúng ta tốt xấu gì cÅ©ng là má»™t trong mÆ°á»i trÆ°á»ng danh tiếng trong nÆ°á»›c, chất lượng giảng dạy của khoa ngoại ngữ cÅ©ng là cao nhất trong các khoa, hầu nhÆ° loại ngôn ngữ nà o cÅ©ng có dạy. Äây quả tháºt là chuyện không may mắn của khoa ngoại ngữ, tá»± dÆ°ng lại gặp tên ngá»ai quốc kia, hắn cứ lÃu rÃu mà chẳng có ai hiểu hắn nói gì cả? Nhìn Ä‘i, mau nhìn, cô gái kia sắp sá»a bại tráºn rồi, không có khả năng thì đừng phÆ¡i mặt ra, tháºt mất hết mặt mÅ©i"
"Hừ, nhá» tiếng chút xÃu, cô gái đó chúng ta đắc tá»™i không nổi đâu, nếu nhÆ° để cho đám Ä‘Ã n ông của khoa ngoại ngữ nghe được thì ngÆ°Æ¡i không bị bá»n chúng lá»™t da rút xÆ°Æ¡ng thì không xong. Theo ta đựơc biết thì bên Hiệp há»™i Võ thuáºt có má»™t tên cÆ¡ bắp Ä‘ang tiến công cô ta đấy, nếu nhÆ° để cho hắn biết chúng ta bêu xấu nữ thần của hắn thì xin lá»—i ta cứu không đựơc ngÆ°Æ¡i" Má»™t sinh viên khác vá»™i và ng thấp giá»ng cảnh báo.
Tên bêu xấu ngÆ°á»i vừa rồi hÃt sâu má»™t hÆ¡i vá»™i và ng im miệng. Tên cÆ¡ bắp của Hiệp há»™i võ thuáºt hung danh đã sá»›m lan xa, ngay cả mấy sinh viên quyá»n quý cÅ©ng không dám đắc tá»™i vá»›i hắn.
Chu Dáºt Tà i mỉm cÆ°á»i sau khi nghe đựơc mấy lá»i bà n tán, tiếp đó hắn lại phát hiện ra chuyện đúng nhÆ° bá»n hỠđã nói. Lâm Ngá»c Nhiên tuy rằng đã rất ná»— lá»±c lôi hết ngôn ngữ mà bản thân sở hữu ra nói nhÆ°ng hiển nhiên cô nà ng đã thất bại, xấu hổ đến Ä‘á»™ mặt Ä‘á» lên, cuối cùng cô nà ng lắc đầu thừa nháºn không thể.
Äứng ở phÃa sau Lâm Ngá»c Nhiên chÃnh là má»™t nhóm sinh viên của khoa ngoại ngữ, còn có mấy ngÆ°á»i giáo sÆ°, nhìn thấy Lâm Ngá»c Nhiên lui xuống, sá»± thất vá»ng của há» không cần nói cÅ©ng biết.
"Ngá»c Nhiên, anh ta rốt cuá»™c nói thứ tiếng gì thế?" Cô gái vừa rồi kéo tay Lâm Ngá»c Nhiên Ä‘i nhá» giá»ng há»i, tuy nhiên Chu Dáºt Tà i vẫn nghe rõ rà ng.
"Có chút giống nhÆ° tiếng Äức, tuy nhiên lại không phải. Có thể là tiếng Pháp, nhÆ°ng nghe cÅ©ng giống tiếng Nga, cà ng nghe nữa thì cà ng giống tiếng Ã" Ãnh mắt của Lâm Ngá»c Nhiên có chút hiếu kỳ, vẫn nhìn chằm chằm và o ngừơi ngá»ai quốc kia, cuối cùng thở dà i: "Mình thá»±c sá»± nghe không hiểu anh ta nói thứ tiếng gì nữa?"
Có mấy nam sinh viên nóng nảy của khoa, lá»a giáºn bốc lên hung hăng nhìn chằm chằm và o ngÆ°á»i ngá»ai quốc: "Bá»™ nhà ngÆ°Æ¡i không có việc gì là m hả, tá»± dÆ°ng lại chạy đến đây đùa giỡn là m mất hết mặt mÅ©i của chúng ta, có muốn chúng ta dần ngÆ°Æ¡i má»™t tráºn không?"
Thần sắc của ngÆ°á»i ngoại quốc vẫn nhÆ° cÅ©, tuy rằng nghe không hiểu mấy nam sinh viên nói cái gì nhÆ°ng cÅ©ng có thể Ä‘oán ra được không phải lá»i tốt đẹp gì, tuy nhiên ngay từ nhá» hắn đã đựơc giáo dục nghiêm khắc vá» lá»… nghi của quý tá»™c cho nên hắn luôn luôn tá» ra bá»™ dáng thân sÄ© và mỉm cÆ°á»i. Ngay cả khi gặp phải chuyện phiá»n tóai hắn cÅ©ng sẽ nhÆ° váºy. Khi nghe được mấy lá»i kia thì hắn nhẹ nhà ng nhìn vá» mấy ngÆ°á»i Ä‘ang tức giáºn gáºt đầu mỉm cÆ°á»i, ánh mắt cÅ©ng rất bình thÆ°á»ng, không cao ngạo, không xem thÆ°á»ng.
"Chỉ có ngÆ°á»i thụôc các gia tá»™c cổ xÆ°a ở Châu Âu thì má»›i có năng lá»±c và trình Ä‘á»™ nhÆ° váºy." Chu Dáºt Tà i nháºn được truyá»n thừa của Backhaus nên liá»n nháºn ra được loại khà chất nà y, vinh nhục không sợ hãi ngÆ°á»i má»›i là quý tá»™c chân chÃnh. HÆ¡n nữa ngừơi ngá»ai quốc nà y rất anh tuấn và còn rất trẻ, trong đôi mắt mà u lam của hắn toát ra thần tình có hÆ¡i không ổn, hiển nhiên là hắn Ä‘ang gặp má»™t phiá»n toái rất lá»›n.
Tuy rằng rất tò mò vá» thân pháºn của ngÆ°á»i nà y và tại sao hắn lại có mặt ở đây nhÆ°ng Chu Dáºt Tà i cÅ©ng không muốn trÆ°á»ng mình mất thanh danh nên có dá»± định tiến lên giúp đỡ, và nhân tiện cÅ©ng có thể kiếm chút công đức.
"Két...."
Tiếng xe thắng gấp là m bánh xe cá» xát vá»›i mặt đất chói tai nhất thá»i vang lên bên tai Chu Dáºt Tà i. Má»™t chiếc hÆ¡i hà ng hiệu có rèm che nÆ¡i cá»a sổ xuất hiện trứơc mắt má»i ngÆ°á»i, không kiêng nể gì cả cứ tung hoà nh xông thẳng và o trong đám đông.
Tiếng mắng chá»i trong đám ngÆ°á»i vang lên.
"Ê, ngÆ°Æ¡i có biết lái xe không hả, không nhìn thấy có ngÆ°á»i đứng đây sao? Äụng đại gia bị thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i bồi thừơng nổi không? Nếu nhÆ° gây ra án mạng thì ngÆ°Æ¡i sẽ Ä‘i tù má»t gông đấy"
"Bá»™ ngÆ°Æ¡i cho là xe đắt tiá»n thì không cần quan tâm đến sinh mạng ngÆ°á»i khác hả? Cha mẹ của ngÆ°Æ¡i dạy ngÆ°Æ¡i thế nà o váºy? Äừng tưởng rằng có được chút tiá»n thì đã là trên hết nhé."
Chu Dáºt Tà i có thể hiểu được sá»± phẫn ná»™ của đám sinh viên, Ä‘Ãch thá»±c tên lái xe quả là quá khi dá»… ngÆ°á»i.
"Két!", lại má»™t chiếc xe hÆ¡i dà i hiệu Bingley xa hoa có rèm che nÆ¡i cá»a sổ ngừng lại, cá»a xe mở ra, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khoảng ba mÆ°Æ¡i tuổi bÆ°á»›c xuống xe. Khi hắn vừa bÆ°á»›c ra thì trong nháy mắt những tiếng la mắng đầy trá»i kia láºp tức dừng lại.
"Là hắn?" Chu Dáºt Tà i liếc mắt thì liá»n nháºn ra ngÆ°á»i nà y, hắn ở bên ngoà i so vá»›i trên TV cà ng có khà chất hÆ¡n.
Sau má»™t phút im lặng, trong đám ngÆ°á»i lại vang lên tiếng kinh hô, vô số nam nữ sinh viên ai cÅ©ng Ãch Ä‘á»™ng vạn phần.
"Ah! Äó là Trần Thiên Vu, má»™t trong mÆ°á»i ngÆ°á»i già u có nhất trong nÆ°á»›c, là má»™t doanh nhân trẻ nhất trong giá»›i, ôi, tháºt đẹp trai. Có ngÆ°á»i nói tà i sản của ông ta có thể mua hết cả thà nh phố Thâm Hải nà y" Má»™t nữ sinh viên liá»n nói ra thân pháºn của ngừơi vừa xuống xe.
Trong hà ng lá»at tiếng ca ngợi, Trần Thiên Vu cÅ©ng không có chút nà o đắc ý. Ãnh mắt của hắn vá»™i và ng đảo qua má»i ngÆ°á»i, rốt cuá»™c dừng lại trên ngÆ°á»i của ngừơi ngoại quốc, vẻ kÃch Ä‘á»™ng trên mặt láºp tức lá»™ ra.
Má»™t Ä‘oà n nam nữ khoảng mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i chia ra hai bên Ä‘i theo sát phÃa sau hắn tiến vá» phÃa ngÆ°á»i ngoại quốc.
"Bá»n há» chẳng lẽ là đến tìm ngÆ°á»i ngoại quốc kia sao?" Má»™t sinh viên cÆ¡ trà liá»n nói ra phán Ä‘oán của hắn.
Chỉ thấy Trần Thiên Vu Ä‘i tá»›i trứơc mặt ngÆ°á»i ngá»ai quốc kia, sau đó dùng má»™t loại ngữ khà rất thân thiết và lấy lòng nói: "Hoan nghênh Edward thiếu gia đến thà nh phố Thâm Hải, tôi xin đại biểu cho cả táºp đòan Trần thị chà o đón ngà i. Xin há»i Edward thiếu gia lần nà y đến đây có cần tôi trợ giúp gì không?"
Lá»i nói rất thà nh khẩn, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt hắn là cha hay chú gì của hắn váºy. Äây là lá»i nói của má»™t nhân váºt chỉ bằng má»™t câu có thể Ä‘iên đảo thị trÆ°á»ng tà i chÃnh sao?
Nhiá»u ánh mắt kinh ngạc, nghi vấn, hoà i nghi... đồng thá»i hÆ°á»›ng đến Trần Thiên Vu và ngÆ°á»i ngoại quốc kia. NgÆ°á»i ngoại quốc rốt cục là có thân pháºn nhÆ° thế nà o mà có thể là m cho Trần Thiên Vu của táºp Ä‘oà n Trần Thị bá» qua thể diện và tôn nghiêm nhÆ° thế?
Thẳng đến lúc nà y, má»i ngÆ°á»i má»›i Ä‘á»™t nhiên phát hiện, ngÆ°á»i ngoại quốc há» xem thÆ°á»ng kia không chỉ có khà chất cao quý mà tÆ° thế đứng cÅ©ng rất Æ°u nhã và miệng thì toát ra nụ cÆ°á»i mê ngÆ°á»i. Hắn đứng nÆ¡i nà o thì dÆ°á»ng nhÆ° toà n bá»™ ánh mắt Ä‘á»u táºp trung và o hắn. Nụ cÆ°á»i trên mặt lá»™ ra má»™t loại thần thái khiến ngÆ°á»i khác không thể không nhìn.
Chỉ có tại các gia đình già u có đầy quyá»n lá»±c má»›i có thể nuôi dưỡng ra được má»™t ngÆ°á»i hoà n mỹ không sứt mẻ nhÆ° váºy.
Edward dùng ánh mắt đầy trà tuệ nhìn đối tác hợp tác của gia tá»™c, mỉm cÆ°á»i gáºt đầu nói: "IllÄc!", tuy nhiên trong lòng hắn lại có má»™t cảm giác vô lá»±c dấy lên.
Lần nà y bởi vì rá»i khá»i nhà quá vá»™i vã nên Edward cÅ©ng không mang ngừoi phiên dịch theo. Tại phi trÆ°á»ng loay hoay gần 1 tiếng đồng hồ, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng tìm được mục tiêu của chuyến Ä‘i nà y - trÆ°á»ng đại há»c Thanh DÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng khi đến được mục tiêu thì hắn má»›i phát hiện ra vấn Ä‘á», không ai hiểu hắn nói gì. Nóng lòng, hắn gặp ngÆ°á»i là há»i, cứ hết ngừơi nà y đến ngÆ°á»i khác và cuối cùng lâm và o tình cảnh nhÆ° hiện tại.
Khi nhìn thấy đối tác hợp tác của gia tá»™c thì hắn nghÄ© bản thân rốt cuá»™c cÅ©ng đã thoát ly khổ hải, nhÆ°ng nà o ngá» Trần Thiên Vu lại xổ má»™t trà ng ngôn ngữ hắn chẳng hiểu gì là m cho hắn hầu nhÆ° muốn ngất. Äiá»u cà ng là m cho hắn tuyệt vá»ng chÃnh là Trần Thiên Vu cÅ©ng không có mang đến ngÆ°á»i phiên dịch cho hắn.
"Không, tuyệt đối không thể tiếp tục nhÆ° váºy." Trong lòng Edward thầm nói bởi vì thá»i gian của hắn ở đây không được nhiá»u lắm, nếu nhÆ° không thể tìm được ngÆ°á»i phiên dịch thì mục tiêu hắn muốn tìm kiếm sẽ cà ng má» mịt, không manh mối.
Trong lòng cà ng nóng nhÆ° lá»a đốt thì Edward lại cà ng khó bảo trì đựơc khà chất cao quý của bản thân, hắn Ä‘i bên cạnh Trần Thiên Vu rồi nói má»™t trà ng khiến không ai hiểu gì.
Edward phẫn ná»™, Trần Thiên Vu cÅ©ng cảm giác vô lá»±c, nghe không hiểu được lá»i của đối phÆ°Æ¡ng thì biết phải là m sao đây?
Nếu nhÆ° bởi vì chuyện nà y mà ảnh hưởng đến sá»± hợp tác sau nà y giữa bá»n há» thì không ổn. Trần Thiên Vu trong lòng nóng nhÆ° lá»a đốt. NgÆ°á»i khác không biết nhÆ°ng hắn biết rõ, 75% cổ phần của táºp Ä‘oà n Trần thị đã bà máºt rÆ¡i và o trong tay của gia tá»™c ngÆ°á»i đứng trứơc mắt nà y.
Äắc tá»™i vá»›i má»™t gia tá»™c nhÆ° váºy thì háºu quả hắn không thể gánh nổi. Edward nà y đại biểu cho thế lá»±c cùng tà i phú.
Một ngừơi kế thừa gia tộc như Edward thì chỉ với một câu nói thôi có thể là m cho hắn bước lên thiên đà ng, đồng dạng cũng có thể là m cho hắn rơi và o địa ngục.
Äá»™t nhiên, ánh mắt của Trần Thiên Vu chuyển nhìn vỠđám sinh viên trÆ°á»›c mắt, cất cao giá»ng nói: "Nếu bạn sinh viên nà o có thể nghe hiểu được ngôn ngữ của Edward thiếu gia đây và giúp Trần má»— phiên dịch má»™t chút thì Trần má»— sẽ thưởng cho 100,000... à không, 500,000 tệ."
Tiá»n đối vá»›i Trần Thiên Vu mà nói chỉ là má»™t dãy số mà thôi, cái quan trá»ng là phải giải quyết đựơc vấn Ä‘á» phiá»n toái trÆ°á»›c mắt.
Không có âm thanh đáp lại, chỉ có bầu không khà im lặng.
500,000 tệ đối vá»›i bất luáºn sinh viên nà o mà nói thì Ä‘á»u là má»™t khoản tiá»n rất lá»›n. Äây là cÆ¡ há»™i ngà n năm có má»™t, chỉ cần có thể há»— trợ phiên dịch và nói mấy câu thì sẽ có ngay.
Sá»± mê hoặc của số tiá»n 500,000 tệ tháºt lá»›n nhÆ°ng vẫn không có ai dám lên tiếng. Rõ rà ng hôm nay trÆ°á»ng đại há»c danh tiếng lâu Ä‘á»i nà y phải mất hết mặt mÅ©i rồi, vì không ngừơi nà o có thể nghe hiểu được ngôn ngữ của Edward.
Hiện tại không riêng gì Edward và Trần Thiên Vu nóng lòng, các sinh viên cÅ©ng váºy, ngay cả hiệu trưởng Triệu Minh Hùng bên trong phòng là m việc cÅ©ng nóng hết ruá»™t gan.
Ai có thể giải quyết vấn Ä‘á» trị giá 500,000 tệ nà y đây? Äây là tiếng lòng của má»i ngÆ°á»i.
"Tôi nghÄ© tôi có thể nghe hiểu lá»i anh ta nói." Má»™t giá»ng nói bình thản từ trong đám ngÆ°á»i truyá»n ra.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Nhan VÅ©
Từ khóa được google tìm thấy
aáîðò , địa ngục binh dai , Ä‘ia nguc giao dich , di nguc giao dich , dia nguc dao dich , dia nguc giao dich , dia nguc ngao binh dai , giao dich dia nguc , hóa vÅ© kỵ sÄ© , san giao dich dia nguc , tiet giao dai vu , ðàñêðàñêè