 |
|

20-03-2008, 12:07 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 6
CÅ©ng cái đám ngưá»i mà hai tháng trước đây đã tiá»…n chân Ãnh Sáng Ban Ngà y giỠđây lại tụ táºp tại quán Tivoli, bởi vì đêm nay là đêm thứ sáu mươi. Cho đến lúc nà y, há» vẫn không thống nhất vá» việc anh có hoà n thà nh được chuyến Ä‘i đúng hạn hay không. Ãã mưá»i giỠđêm mà cuá»™c cá độ vẫn còn tiếp diá»…n, mặc dù số tiá»n cuá»™c là anh sẽ thất bại ngà y cà ng tăng. Táºn trong thâm tâm mình, Má»™ng Trinh cÅ©ng không tin là anh sẽ trở vỠđúng hạn, mặc dù nà ng vẫn cứ đánh cuá»™c vá»›i Charley Bates hai mươi ounce và ng ăn bốn mươi là Ãnh Sáng Ban Ngà y sẽ vá» tá»›i đây trước lúc ná»a đêm.
ChÃnh nà ng là ngưá»i đầu tiên nghe thấy tiếng chó tru.
- Nghe kìa, - nà ng la lên - Ãúng là Ãnh Sáng Ban Ngà y rồi.
Ãám ngưá»i vá»™i vã ùa ra cá»a, nhưng khi cánh cá»a hai lá»›p để chống tuyết vừa được mở toang ra thì há» vá»™i và ng thụt lùi trở lại. Há» nghe tiếng chó rá»n rÄ© có vẻ hăm hở, tiếng chiếc roi đánh chó quất véo má»™t cái, và tiếng Ãnh Sáng Ban Ngà y thúc chó ầm Ä© buá»™c chúng phải là m má»™t việc trá»™i hÆ¡n hẳn những việc chúng đã là m là kéo cho chiếc xe trượt tuyết nằm hẳn lên cái sà n gá»—. Chúng lao qua cánh cá»a để ngá». Sương lạnh cÅ©ng ùa theo và o trong như má»™t đám khói trắng che phá»§ hết chỉ để lòi đất và lưng mấy con chó mà thôi. Ngay sau chúng, ở chá»— cần lái là Ãnh Sáng Ban Ngà y, cÅ©ng ngáºp trong sương tuyết đến táºn đầu gối.
CÅ©ng vẫn là Ãnh Sáng Ban Ngà y cá»§a hai tháng trước, tuy gầy Ä‘i và có vẻ mệt má»i, nhưng đôi mắt Ä‘en láy cá»§a anh lại lấp lánh sáng hÆ¡n lúc nà o hết. Vẫn chiếc à o trùm đầu phá»§ dà i đến đất gối là m anh trông cứ như má»™t ông thầy tu. Phần bị cháy phần bị ám vì lá»a và khói cá»§a những lần lá»a trại, bản thân chiếc áo cÅ©ng nói lên được cuá»™c hà nh trình. Bá»™ râu đã hai tháng chưa cạo bao lấy gương mặt anh. HÆ¡i nước từ hÆ¡i thở cá»§a anh trong suốt quãng đưá»ng bảy mươi dặm vừa qua cÅ©ng đã biết thà nh băng dÃnh đầy và o bá»™ râu đó.
Việc anh xuất hiện trong căn phòng tháºt ngoạn mục và giáºt gân, và anh hiểu Ä‘iá»u đó. Äây là cuá»™c Ä‘á»i anh, và anh Ä‘ang sống cuá»™c Ä‘á»i đó đúng và o giai Ä‘oạn sung mãn nhất cá»§a nó. Trong đám bạn bè cá»§a mình, anh là má»™t con ngưá»i vÄ© đại, má»™t vị anh hùng miá»n Bắc Cá»±c, má»™t ngưá»i vừa vượt qua hai ngà n dặm đưá»ng, nay lại lao và o phòng rượu dẫn theo cả chó, cả xe, cả thư tư, cả thổ dân, và tất cả những thứ lỉnh kỉnh cá nhân khác. Anh vừa láºp thêm má»™t chiến công sẽ là m cho khắp vùng sông Yukon ca ngợi tên tuổi mình: anh, Ãnh Sáng Ban Ngà y, vua cá»§a những kẻ vượt đưá»ng trưá»ng và điá»u khiển chó.
Anh ngạc nhiên má»™t cách thÃch thú khi nghe tiếng reo hò chà o đón mình vang lên và khi thấy má»i chi tiết quen thuá»™c cá»§a quán Tivoli vẫn còn đó - nà o là chiếc quầy dà i vá»›i dãy chai rượu, những bà n bà i, cái lò sưởi lá»›n, nà o là ngưá»i cân và ng, các nhạc công, cả đà n ông lẫn phụ nữ, Má»™ng Trinh, Celia, Nellie, rồi McDonald, Bettles, Billy Rawlins, Olaf Henderson, Doc Watson; tất cả má»i cái vẫn cứ y hệt như và o ngà y anh từ giã chúng váºy, mà cÅ©ng có vẻ như anh Ä‘ang ở đúng và o cái ngà y ấy nữa chứ. Sáu mươi ngà y Ä‘i không nghỉ qua các vùng hoang vu tuyết trắng vừa qua như xa lắc đầu rồi, như không há» có ấy. Tất cả chỉ như là má»™t chuyện nhá» nhặt trong thoáng giây. Anh phải liếc nhìn chiếc xe trượt tuyết vá»›i những túi đựng thư bằng vải thô để tá»± khẳng định chuyện sáu mươi ngà y qua anh đã vượt được hai ngà n dặm trên băng là có tháºt. Như thể trong mÆ¡, anh đưa tay bắt những bà n tay chìa vá» phÃa mình. Anh chợt cảm thấy hứng thú khôn cùng. Ãá»i tháºt tuyệt diệu và anh thấy yêu nó quá. Anh hÃt má»™t hÆ¡i dà i rồi la lên:
- Ngưá»i thắng bao và tá»› là ngưá»i chiến thắng, phải không nà o? Cố Ä‘i các bạn cố tri, ai uống gì cứ gá»i. Còn kia là thư cá»§a các bạn được đưa thẳng từ Dyea vá». Không có phỉnh phá» gì đâu. Cứ tháo dây rà ng ra rồi lá»™i cả và o mà lấy?
Má»™t chục đôi bà n tay vá»™i nắm lấy dây rà ng. Ngay lúc đó, anh chà ng thổ dân miá»n Hồ Le Barge, lúc nà y Ä‘ang lom khom tháo dây rà ng, bá»—ng đứng thẳng dáºy má»™t cách loạng choạng. Hắn đưa mắt nhìn chằm chằm chung quanh mình má»™t cách dữ tợn, bởi vì hắn Ä‘ang cảm thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó tháºt lạ lùng quá mức. Cái giá»›i hạn mà trước kia hắn không bao giá» ngá» tá»›i bây giá» má»›i giáng cho hắn má»™t cú rất mạnh. Hắn chợt run lẩy bẩy như má»™t kẻ bị bại liệt, đầu gối yếu hẳn và hắn từ từ khuy xuống, ngưá»i vắt ngang qua chiếc xe trượt tuyết đồng thá»i thấy trá»i đất tối xầm hẳn hại.
- Hắn kiệt sức đấy, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói - Có ông bạn nà o đưa giúp hắn và o giưá»ng ngá»§ Ä‘i! Kể ra hắn cÅ©ng khá đấy!
- Ãnh Sáng Ban Ngà y nói đúng đấy, - Doc Watson má»™t lúc sau cÅ©ng phán - Hắn bị kiệt sức hoà n toà n rồi.
Sau khi thư từ đã được giao cho ngưá»i cất, bầy chó đã được Ä‘em vá» chuồng cho ăn, Bettles lại bắt giá»ng cho má»i ngưá»i cùng hát vang bà i ca vui nhá»™n vá» Rá»… Cây De Và ng trong lúc hỠđứng dá»c theo quầy để uống rượu và thanh toán vá»›i nhau tiá»n cá độ.
Chỉ Ãt phút sau là Ãnh Sáng Ban Ngà y đã quay cuồng vá»›i Má»™ng Trinh trên sà n nhảy theo má»™t bản luân vÅ©. Anh đã thay tấm áo trùm đầu bằng má»™t cái nón lông thú và má»™t chiếc áo khoác may từ vá» chăn, đá văng đôi già y da Ä‘anh đóng cứng băng sang má»™t bên và cứ để nguyên cả vá»› mà nhảy. Ãnh Sáng Ban Ngà y- má»™t ngưá»i hùng già dặn trong cái vùng đất trẻ trung đó, cùng lúc lại trẻ hÆ¡n hầu hết bá»n há», đã sống giữa bá»n há» như má»™t sinh váºt đặc biệt, như má»™t con ngưá»i trên tất cả con ngưá»i, má»™t con ngưá»i hết sức ngưá»i và chỉ có thể là ngưá»i. Bởi váºy cÅ©ng chẳng lạ gì khi Má»™ng Trinh cứ để mặc cho anh ôm lấy mình hết Ä‘iệu nhảy nà y qua Ä‘iểu nhảy khác, dù trong lòng rất phiá»n muá»™n vì chuyện anh chỉ tìm thấy ở nà ng má»™t ngưá»i bạn tốt và má»™t ngưá»i nhảy giá»i thế thôi. Tuy váºy nà ng cÅ©ng được an á»§i đôi chút khi hiểu rằng anh cÅ©ng chưa yêu bất kỳ má»™t ngưá»i phụ nữ nà o khác. Nà ng thì cảm thấy yêu anh đến phát ốm, ấy thế mà anh lại nhảy vá»›i nà ng như rất sẵn lòng nhảy vá»›i bất kỳ má»™t ngưá»i phụ nữ nà o khác, cÅ©ng như sẵn lòng nhảy vá»›i bất kỳ ngưá»i đà n ông nhảy giá»i nà o mà trên cánh tay có cá»™t má»™t chiếc khăn tay để giả là m đà o theo quy ước.
Ãêm đó Ãnh Sáng Ban Ngà y đã nhảy vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông như thế. Những ngưá»i sống dá»c theo vùng biên thuỳ lúc đó thưá»ng hay thá» sức chịu đựng cá»§a nhau bằng cách cùng quay vòng vòng xem ai sẽ chóng mặt ngã xuống trước. Cuá»™c đỠsức vui nhá»™n bắt đầu khi Ben Davis, ngưá»i canh bà i bà i faro, tay cá»™t má»™t chiếc khăn sặc sỡ, bắt cặp vá»›i Ãnh Sáng Ban Ngà y trong Ä‘iệu vÅ© xoay vòng vùng Virginia. Davis rất Ä‘iêu luyện vá» cái ngón tay, vì trong khắp vùng sông Yukon nà y hắn đã cho rất nhiá»u ngưá»i mạnh mẽ phải Ä‘o ván rồi. Nhưng sau Ãt phút, rõ rà ng là hắn, chứ không phải Ãnh Sáng Ban Ngà y, đã bắt đầu loạng choạng. Nhưng há» vẫn cứ quay vòng thêm má»™t lúc nữa, rồi đột nhiên, Ãnh Sáng Ban Ngà y đứng khá»±ng lại, buông ngưá»i bạn nhảy ra, bước lùi lạ rồi lại tiếp tục xoay vòng, hai tay vẫy vẫy má»™t cách vô cá»›, hình như để chống đỡ thân mình cho thăng bằng trong không khÃ. Trong khi đó thì Davis bá»—ng mỉm cưá»i vừa ngÆ¡ ngác vừa hoảng hốt, ngưá»i đảo qua má»™t bên, nhưng vá»™i gượng lại để giữ thăng bằng, rồi bá»—ng ngã quay lÆ¡, đầu chúi xuống sà n gá»— đánh xầm má»™t cái. Lúc nà y Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn cứ quay vòng, ngưá»i hÆ¡i loạng choạng, và đưa tay chá»™p không khà liên tục. Bá»—ng nhiên, anh vồ lấy ngưá»i phụ nữ đứng gần anh nhất, rồi cùng nà ng chÆ¡i tiếp luôn má»™t Ä‘iệu luân vÅ©. Thế là anh lại láºp thêm má»™t kỳ tÃch nữa. Tuy đã mệt má»i phải Ä‘i suốt hai ngà n dặm trên băng và cả ngà y hôm đó lại phải chạy suốt bảy mươi dặm, anh vẫn có thể quay cho má»™t kẻ khá»e mạnh phải ngã lăn ra mà kẻ đó lại chÃnh là Ben Davis.
Ãnh Sáng Ban Ngà y yêu thÃch những tầm cao, và mặc dù trong cuá»™c sống hạn hẹp cá»§a mình có rất Ãt những tầm cao, anh luôn luôn muốn đạt đến cái tầm cao nhất mà anh được biết. Trong anh lúc nà o cÅ©ng sôi sục ước muốn là m chá»§, mà trong bất kỳ việc gì cÅ©ng váºy, từ việc váºt lá»™n vá»›i thiên nhiên, vá»›i con ngưá»i hoặc vá»›i Thần đỠđen trong các canh bạc. Cuá»™c sống nà y và tất cả má»i việc Ä‘á»i Ä‘á»u là má»™t canh bạc, mà anh lại là má»™t con bạc cho đến táºn chân răng. ChÆ¡i liá»u mạng và chá»™p thá»i cÆ¡ là thức ăn và nước uống hà ng ngà y. DÄ© nhiên không phải anh chÆ¡i má»™t cách hoà n toà n mù quáng, bởi vì anh luôn luôn váºn dụng trà óc, tà i năng và sức lá»±c và o cuá»™c chÆ¡i. Nhưng đằng sau cuá»™c chÆ¡i vẫn luôn luôn là Thần May Rá»§i, má»™t kẻ có lúc lại quay lưng lại vá»›i những ai Ä‘eo Ä‘uổi theo mình và huá»· diệt ngưá»i khôn trong khi đó lại ưu đãi bá»n khù khá». Thần May Rá»§i chÃnh là cái mà má»i ngưá»i Ä‘á»u mong muốn tìm cách chinh phục được Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng thế. Trong tất cả những cảnh Ä‘á»i mà anh đã trải qua, cuá»™c sống luôn luôn cất lên tiếng hát quyến rÅ© ngợi ca sá»± huy hoà ng cá»§a chÃnh nó, lúc nà o cÅ©ng rì rầm hối thúc, báo cho anh biết là anh có thể đạt được nhiá»u hÆ¡n cái những ngưá»i khác đạt được thắng trong khi kẻ khác thất bại, và đạt đến thà nh công trong khi kẻ khác thất bại, và đạt đến thà nh công trong khi há» phải chịu huá»· diệt.
Bởi váºy, lúc thì bằng những tiếng thì thầm xa vắng, lúc thì bằng những hồi kèn rá»™n rã, trong óc anh luôn luôn vang lên bản thông Ä‘iệp là và o má»™t lúc nà o đó, ở má»™t nÆ¡i nà o đó và bằng má»™t cách nà o đó, anh sẽ chinh phục được Thần May Rá»§i, là m chá»§ nó, cá»™t nó lại và đánh dấu nó để là m cá»§a riêng. Trong lúc chÆ¡i xì phé, tiếng thì thầm đó báo cho anh biết là anh phải rút được bốn con ách hoặc bà i cao nhất. Trong lúc dò tìm và ng, cÅ©ng tiếng thì thầm đó báo cho anh biết là có và ng ở chá»— rá»… cá» trên mặt đá bị giấu bởi đất cát và trên suốt dá»c đưá»ng Ä‘i. Trong những giây phút hiểm nguy nhà trên cạn dưới nguồn hay khi cạn lương thá»±c, thông Ä‘iệp ấy báo cho anh rằng ai đó có thể chết nháºn anh thì sẽ vượt qua được má»™t cách vẻ vang.
Ãnh Sáng Ban Ngà y lúc Ä‘ang nhảy luân y lại lâu lâu quay vòng ngược trở lại để hết chá»n mặt rồi tiến dần vá» phÃa quầy rượu. Nhưng tất cả những ngưá»i có mặt ầm lên phản đối. Há» không thể chấp nháºn cái lý thuyết cá»§a anh là há»… thắng thì sẽ bao rượu nữa. Tháºt là trái vá»›i táºp tục và thưá»ng và mặc dù nó phải ánh tinh thần vì bạn anh, cÅ©ng phải vì bạn mà nên chấm dứt chuyện đó. Ben Davis kêu rượu là hợp lý nhất và hắn phải trả tiá»n. HÆ¡n nữa, tất cả những ly rượu và những thứ khác mà Ãnh Sáng Ban Ngà y đã khoản đãi thì chá»§ quán phải chịu, bởi vì cứ má»—i lần anh đến chÆ¡i đêm ở đây thì quán lại bán được nhiá»u. Bettles là ngưá»i đã phát biểu Ä‘iá»u nà y, và tuy lá»i lẽ cá»§a hắn cụt ngá»§n và sai ngữ pháp đến độ chối tai, nó cÅ©ng vẫn được má»i ngưá»i tán thưởng.
Ãnh Sáng Ban Ngà y chỉ nhe răng cưá»i, rồi bước sang má»™t bên tiến đến bà n rulet và mua má»™t chồng thẻ mà u và ng dùng để chÆ¡i thay tiá»n. Mưá»i phút sau anh lại chá»— bà n cân để lÄ©nh tiá»n thắng. Hai ngà n đô-la tÃnh bằng và ng bụi được trút và o túi cá»§a anh và má»™t cái túi khác nữa má»›i chứa đủ.
Ãấy chỉ đơn thuần là má»™t cú may mắn thôi, nhưng nó lại là cái may cá»§a anh. Ãã cao hứng anh lại cà ng cao hứng thêm. Anh Ä‘ang sống và đêm nay là đêm cá»§a anh, anh quay lại phÃa những ngưá»i vá» phản đối anh vì lòng tốt vừa rồi và nói:
- Bây giá» thì ngưá»i thắng được quyá»n trả chứ?
Thế là ngưá»i ta đà nh đầu hà ng. Không có cách gì cưỡng lại Ãnh Sáng Ban Ngà y được má»™t khi anh đã cưỡi lên lưng cuá»™c sống, gò cương và thúc nó chạy.
Lúc má»™t giá» sáng, anh thấy Elijah Davis lùa Henry Finn và Joe Hines, anh thợ sẻ gá»—, vá» phÃa cá»a. Ãnh Sáng Ban Ngà y liá»n chặn há» lại.
- Ãi đâu cả thế nà y - anh vừa há»i vừa cố kéo há» trở lại quầy rượu.
- Ãi ngá»§ thôi, - Elijah trả lá»i.
Hắn là dân vùng New England, ngưá»i gầy gầy và lúc nà o cÅ©ng nhai thuốc. Trong gia đình, hắn là kẻ duy nhất đã bạo gan đáp lại cái tiếng gá»i cá»§a miá»n Tây vá»ng qua ngá»n Sa Mạc SÆ¡n đến táºn vùng đồng cá» và rừng rú.
- Phải ngá»§ thôi, - Joe Hines nói như xin lá»—i. - Sáng mai bá»n nà y phải lên đưá»ng rồi.
Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn cố nÃu kéo:
- Ãi đâu? Có việc gì váºy?
- Có gì đâu, - Elijah giải thÃch - Bá»n tá»› tÃnh Ä‘i thá» cái linh cảm cá»§a cáºu đấy mà , thá» kiếm xen có gì ở miệt phÃa bắc không. Cáºu có muốn Ä‘i vá»› bá»n tá»› không?
- Ãi là cái chắc - Ãnh Sáng Ban Ngà y khẳng định.
Nhưng Elijah chỉ há»i chÆ¡i thôi, cho nên cÅ©ng không quan tâm lắm đến việc nháºn lá»i cá»§a anh.
- Bá»n tá»› tÃnh dò tìm ở vùng sông Stewart - Elijah nói tiếp - Al Mayo bảo tá»› rằng lúc hắn xuôi dòng Stewart hắn thấy mấy doi cát có khả năng chứa và ng. Trong lúc sông còn đóng băng bá»n tá»› thá» Ä‘i kiểm tra xem sao. Ãnh Sáng Ban Ngà y, cáºu nghe và nhá»› Ä‘iá»u tá»› nói đây nà y, rồi có lúc ngưá»i ta sẽ chuyển qua đà o và ng và o mùa đông thôi. Lúc đó há» sẽ cưá»i cái việc cà o vá»c đất và o mùa hè cá»§a chúng mình cho mà coi.
Và o giai Ä‘oạn đó, những tay đà o má» thuá»™c vùng sông Yukon không dám mÆ¡ tưởng đến việc đà o và ng và o mùa đông, bởi vì từ lá»›p rong rêu và cá» trên mặt cho đến lá»›p đá ngầm nằm sâu dưới đất Ä‘á»u bị cái lạnh là m cho cứng lại và lá»›p sá»i cát cứng như đá granit ấy thách thức má»i thứ cuốc xẻng. Ãến mùa hạ, ngưá»i ta má»›i láºt lá»›p đất sá»i ấy lên được nhá» có sức nóng mặt trá»i là m cho nó má»m Ä‘i.
Lúc đó má»›i là mùa đà o và ng. Còn suốt mùa đông há» chỉ lo váºn chuyển thá»±c phẩm, Ä‘i săn hươu để chuẩn bị cho mùa hè. Trong những tháng lạnh giá tối tăm còn lại, hỠđà nh phải chÆ¡i vá»› vẩn cho hết thá»i gian ở những khu trại trung tâm lá»›n như trại thị trấn Vùng Cá»±c nà y hoặc trại Bốn Mươi Dặm.
- Chắc chắn là ngưá»i ta sẽ đà o cả mùa đông nữa - Ãnh Sáng Ban Ngà y đồng ý - Hãy cứ đợi tá»›i lúc đà o được má»™t khối lượng và ng lá»›n ở nguồn sông rồi xem. Lúc ấy các cáºu sẽ thấy được má»™t cách khai thác và ng má»›i mẻ. Lúc đó ai mà cản được há» Ä‘em cá»§i vỠđốt cho đất má»m ra cho dá»… đà o, rồi còn khoan hầm, rồi đà o dá»c theo các thá»› đá? Mà cÅ©ng chẳng cần phải là m vách việc gì cả. Ãất sá»i đà o lên không còn sợ rá»›t trở lại xuống hầm nữa mà cứ đứng đống ở đấy cho đến khi biến thà nh kem thì thôi. Hừ, lúc ấy há» còn đà o sâu xuống cả trăm foot để kiếm cho được nhiá»u và ng hÆ¡n nữa là đằng khác. Chắc chắn là tá»› sẽ Ä‘i vá»›i các cáºu đấy!
Elijah Elijah phá lên cưá»i rồi lại kéo các bạn mình Ä‘i vá» phÃa cá»a. Ãnh Sáng Ban Ngà y gá»i vá»›i theo:
- Gượm đã. Tớ nới nghiêm túc đấy.
Cả ba ngưá»i vá»™i quay lại nhìn anh, trên nét mặt há» lá»™ rõ vẻ vừa ngạc nhiên, vừa thÃch thú, lạ vừa nghi ngá».
- Thôi Ä‘i, cáºu cứ đùa mãi, - Finn nói. Hắn cÅ©ng là má»™t tay xẻ gá»—, má»™t con ngưá»i chừng má»±c lặng lẽ, quê ở bang Wisconsin.
- Chó và xe cá»§a tá»› để kia kìa, - Ãnh Sáng Ban Ngà y đáp lá»i. - Váºy là được hết thảy hai xe chia nhau mà chở đồ, tuy nhiên bù lại ta cÅ©ng phải Ä‘i cháºm lại mất má»™t quãng vì những chú chó ấy cÅ©ng đã mệt lắm rồi.
Cả ba ngưá»i Ä‘á»u rất vui, song há» vẫn còn bán tÃn bán nghi.
- Nà o, nhìn đây nà y, Ãnh Sáng Ban Ngà y, - Joe Hines buá»™t miệng nói - Bá»n tá»› không muốn cáºu đùa cợt đâu. Chuyện là m ăn đấy. Cáºu tháºt tình muốn Ä‘i vá»›i bá»n tá»› chứ?
Ãnh Sáng Ban Ngà y chỉ chìa tay ra bắt ta há».
- Thế thì cáºu nên Ä‘i ngá»§ thì hÆ¡n, - Elijah khuyên - Bá»n tá»› khởi hà nh lúc sáu giá» sáng, mà chỉ còn có bốn tiếng đồng hồ nữa để ngá»§ thì cÅ©ng chẳng nhiá»u nhặn gì.
- Hay là mình hoãn lại má»™t nà y để cáºu ấy nghỉ cho lại sức đã - Finn đỠnghị.
Rõ rà ng là lòng kiêu hãnh cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y bị xúc phạm.
- Không cần, - anh ta la lên - Chúng ta cứ lên đưá»ng lúc sáu giá». Các cáºu muốn tá»› đánh thức và o lúc mấy giá» nà o? Năm giá» nhé? ÃÆ°á»£c rồi, tá»› sẽ đánh thức các cáºu.
- Mà cáºu cÅ©ng nên ngá»§ má»™t chút Ä‘i, - Elijah khuyên má»™t cách nghiêm túc - Cáºu không thể cứ Ä‘i mãi được.
Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng có mệt, rất mệt là đằng khác. Ngay cả cái thân thể rắn như sắt thép cá»§a anh cÅ©ng phải công nháºn thế. Má»—i cÆ¡ bắp Ä‘á»u Ä‘ang la ó lên đòi nghỉ, Ä‘á»u rất hoảng hốt khi nghÄ© đến việc phải tiếp tục là m việc và bám đưá»ng. Tất cả sá»± phản kháng cá»§a cÆ¡ thể nà y như má»™t cÆ¡n sóng tác động mạnh và o đầu óc anh. Thế nhưng sâu lắng hÆ¡n lại là cuá»™c sống, là ngá»n lá»a cá»§a cuá»™c sống, như thách thức, như khinh bỉ, lại thì thầm và o tai anh rằng má»i ngưá»i chung quanh Ä‘ang đưa mắt nhìn anh chỠđợi, rằng đây là lúc phải lợi dụng thá»i cÆ¡ để láºp thêm kỳ tÃch và để biểu diá»…n cho sức mạnh biết thế nà o là sức mạnh. Rõ rà ng là cuá»™c sống Ä‘ang thì thầm cái giá»ng phỉnh phá» cÅ© rÃch cá»§a nó. Tiếp tay vá»›i cuá»™c sống ấy là rượu Whisky vá»›i tất cả những sá»± trÆ¡ trẽn kiêu căng nhảm nhà đến cùng cá»±c cá»§a nó.
- Thế các cáºu tưởng tá»› bị cách ly như váºy chưa đủ sao? - Ãnh Sáng Ban Ngà y nghiêm giá»ng há»i - Hừ, đã hai tháng rồi tá»› không được uống má»™t giá»t rượu, không được nhảy nhót, không được thấy má»™t ngưá»i nà o cả. Các cáºu cứ Ä‘i ngá»§ Ä‘i. Tá»› sẽ đánh thức các cáºu dáºy và o lúc năm giá» sáng.
Suốt đêm hôm đó, Ãnh Sáng Ban Ngà y cứ để nguyên vá»› mà ngá»§, và đến năm giá» sáng ngưá»i ta lại nghe anh Ä‘áºp ầm ầm lên cá»a phòng cá»§a những ngưá»i bạn là m ăn má»›i, miệng lại không ngá»›t hát vang cái Ä‘iệp khúc mà bạn bè đã theo đó đặt tên cho anh.
- Trá»i đã sáng bét ra rồi kìa, mấy ông bạn Ä‘i tìm linh cảm ở sông Stewart? Trá»i đã sáng bét rồi kìa! Trá»i đã sáng bét rồi kìa! Trá»i đã sáng bét rồi kìa
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:19 PM.
|

20-03-2008, 12:08 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 7
Lần nà y đưá»ng dá»… Ä‘i hÆ¡n. Mặt băng trên đưá»ng được nện chặt hÆ¡n, và há» không phải chạy thư nên chẳng cần gấp gáp là m gì. Má»—i ngà y không phải Ä‘i nhiá»u nên số giá» bám đưá»ng cÅ©ng Ãt.
Lúc phải chạy thư, Ãnh Sáng Ban Ngà y đã loại hết ba gã thổ dân. Còn những ngưá»i bạn là m ăn nà y hiểu rằng há» không được tá»± cho phép mình bị loại khá»i cuá»™c khi tá»›i những doi đất ở sông Stewart nên phải Ä‘i vá»›i tốc độ cháºm hÆ¡n. Tá»›i trại Bốn Mươi Dặm, há» dừng lại hai ngà y cho chó nghỉ ngÆ¡i. Ở trại Sáu Mươi Dặm, bầy chó cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y được giao cho má»™t ngưá»i khách thương giữ bởi vì, khác vá»›i anh, chúng không phục hồi sức lá»±c được sau cái chuyến chạy kinh khá»§ng từ Selrk vá» lại trại thị trấn Vùng Cá»±c. Bốn ngưá»i đà nh phải thắng má»™t bà y chó má»›i và o xe cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y rồi lên đưá»ng.
Ãêm hôm sau há» hạ trại trong vùng đảo ở cá»a Sông Stewart. Ãnh Sáng Ban Ngà y cứ nói mãi vá» việc chá»n địa Ä‘iểm để sau nà y xây dá»±ng thị trấn, và để mặc cho há» cưá»i nhạo, anh cứ đánh dấu chá»§ quyá»n cái vùng đảo cao có lắm cây ấy.
- Cứ giả dụ như kiếm được và ng trên sông Stewart Ä‘i, - anh bảo - Có thể là các cáºu sẽ lao và o kiếm ăn và cÅ©ng có thể không. Nhưng tá»› thì chắc. Tốt nhất là các cáºu cứ nghÄ© kỹ lại Ä‘i và cùng công ty vá»›i mình.
Nhưng hỠvẫn bướng bỉnh.
- Cáºu cÅ©ng giống hệt cái bá»n Harper và Joc Ladue, - Joe Hines nói - Bá»n chúng lúc nà o cÅ©ng chÆ¡i cái mà n đó. Cáºu biết cái bỠđất bằng phẳng dưới sông Klondike chá»— chân núi Da Hươu đấy chứ, cái lão lo việc đăng ký đất ở trại Bốn Mươi Dặm má»›i nói vá»›i tá»› là tháng trước há» cÅ©ng đánh dấu chá»§ quyá»n chá»— đó đấy. Lại còn lấy tên là thị trấn Harper và Ladue nữa chứ. Nghe tháºt **** cưá»i! Ha, ha, ha!
Elijah và Finn cÅ©ng hô hố cưá»i theo. Nhưng Ãnh Sáng Ban Ngà y lại rất nghiêm túc:
- Thế đấy? - Anh la lên - Ãúng là cái linh cản ấy đấy! Tá»› đã bảo các cáºu là nó Ä‘ang lá»n vá»n trong không khÃ, phải không nà o? Nếu như há» không cảm thấy Ä‘iá»u đó thì há» xin chứng nháºn quyá»n sở hữu cái bỠđất bằng đó là m gì? Ước gì tá»› sở hữu nó.
Cái vẻ tiếc nuối trong giá»ng nói cá»§a anh là m ba ngưá»i kia phá lên cưá»i.
- Cứ cưá»i Ä‘i rồi xem! Cái ngốc cá»§a các cáºu là ở chá»— đó. Các cáºu cứ nghÄ© rằng cách kiếm tiá»n duy nhất là đi tìm và ng. Ãể tá»› báo cho các cáºu biết, khi và ng được phát hiện các cáºu sẽ Ä‘i cà o đất và vá»c bùn chá»› gì, nhưng rồi các cáºu cÅ©ng chẳng còn được bao nhiêu đâu. Cứ thấy và ng ở các doi đất là các cáºu đã vá»™i cưá»i toáng lên rồi. Các cáºu nghÄ© là Thượng Ãế tạo ra và ng bụi là để thoả mãn những nhu cầu cấp bách cá»§a mấy tay hám và ng kỳ cá»±u mà ngốc nghếch như các cáºu. Rồi ra các cáºu cÅ©ng sẽ chỉ hưởng được và ng xấu mà thôi, mà cÅ©ng chỉ đà o được khoảng phân ná»a trữ lượng nằm trong đất là cùng, rồi lại mất đứt phân ná»a cái số đà o được ấy và o việc sà ng đãi cho mà coi. Thế nhưng kẻ thá»§ lợi nhiá»u nhất lại chÃnh là ngưá»i sở hữu cái phần đất đó, dá»±ng lên những công ty thương mại, thiết láºp các ngân hà ng…
Ãến đây thì ba ngưá»i kia lại phá lên cưá»i là m Ãnh Sáng Ban Ngà y không nói được nữa. Mở ngân hà ng ở cái vùng Alaska nà y. Cái ý đó má»›i tháºt Ä‘au đầu.
- Hừ, rồi mở các thị trưá»ng chứng khoán…
Há» lại cưá»i đến lăn lá»™n. Joe Hines lăn trên tấm áo ngá»§, cưá»i đến vỡ bụng.
- Rồi những tay đầu náºu vá» hà m má» sẽ đổ vỠđây mua lại hết tất cả các vùng lạch mà trước đó các cáºu chỉ biết có cà o bá»›i như những chú gà ngá» nghệch. Rồi há» sẽ dùng thuá»· lá»±c và o mùa hè, mùa đông thì dùng hÆ¡i nước nóng là m má»m đất.
- BÆ¡m hÆ¡i nước nóng xuống cho má»m đất? Quá lắm rồi. Ãnh Sáng Ban Ngà y pha trò hay tháºt! BÆ¡m hÆ¡i nước nóng xuống cho má»m đất? trong khi việc đốt cá»§i là m cho má»m đất cÅ©ng còn chưa thá» nghiệm, còn là má»™t giấc mÆ¡ ở trên trá»i!
- Cưá»i, mẹ các cáºu, cứ cưá»i Ä‘i? Rõ tháºt các cáºu có mắt mà cÅ©ng như mù. Các cáºu ngốc như má»™t lÅ© mèo con meo meo ấy. Tá»› nói cho các cáºu biết khi và ng đã được phát hiện trên dòng Klondike rồi thì Harper và Ladue sẽ thà nh triệu phú đấy. Mà nếu có và ng ở sông Stewart nà y thì các cáºu cứ nghển mặt ra mà xem Elam Harnish nà y. Lúc ấy mà các cáºu đến mình mở miệng xin xá» thì… anh thở má»™t hÆ¡i rõ dà i, vẻ chịu đựng. Hừ, mình cÅ©ng đà nh đưa các cáºu Ãt vốn liếng hoặc thá»±c phẩm hoặc cái gì đó mất thôi.
Ãnh Sáng Ban Ngà y có khả năng nhìn xa. Tầm nhìn đó đương nhiên rất hạn hẹp, nhưng má»™t khi anh đã nhìn cái gì thì anh luôn luôn nhìn nó ở tầm cỡ lá»›n. Ãầu óc anh rất tráºt tá»±. Sá»± tưởng tượng cảu anh rất thá»±c tế và anh chẳng khi nà o mÆ¡ má»™ng hão. Khi anh nghÄ© đến việc dá»±ng má»™t đô thị trên má»™t vùng đất hoang vu chỉ có cây và tuyết phá»§, anh đặt ná»n tảng đầu tiên là vùng đó phải có và ng đã má»›i nói chuyện dá»±ng đô thị được. Kế đó anh để ý tìm chá»— là m bến tà u, rồi chá»— cho nhà kho và xưởng cưa; rồi đến những nhu cầu khác cá»§a má»™t thà nh phố má» miá»n cá»±c Bắc. Nhưng tất cả chuyện đó lại cÅ©ng chỉ là m ná»n cho má»™t chuyện khác còn lá»›n lao hÆ¡n nữa, đó là để thoả mãn cái trò chÆ¡i cá»§a tÃnh khÃ. Rồi thì trong những con đưá»ng, những toà nhà , những liên hệ vá» con ngưá»i và kinh tế cá»§a cái đô thị trong mÆ¡ ấy sẽ cung cấp cho anh bao nhiêu là cÆ¡ há»™i. Ãấy chÃnh là má»™t canh bạc rá»™ng lá»›n hÆ¡n, mà ngưá»i chÆ¡i ngồi bên kia bà n là miá»n Nam, còn ngưá»i bên nà y là chùm ánh sáng xanh đỠphương Bắc, sát phạt nhau má»™t tráºn sống mái.
Canh bạc ấy nhất định phải lá»›n, lá»›n hÆ¡n bất kì má»i canh bạc nà o mà ngưá»i dân ở vùng sông Yukon có thể tưởng tượng nổi, và anh, Ãnh Sáng Ban Ngà y sẽ phải tham dá»± và o canh bạc đó.
Trong lúc chỠđợi, Chẳng có cái gì để chứng tá» có chuyện đó cả, ngoại trừ cái linh cảm, mà cái linh cảm đó Ä‘ang đến. CÅ©ng giống y như anh tố đến đồng cắc cuối cùng và o nước bà i xì phé tốt, bây giá» anh sẽ đặt toà n bá»™ cuá»™c Ä‘á»i và o canh bạc và ná»— lá»±c và o cái linh cảm là tương lai rồi sẽ dà nh cho anh má»™t má» và ng rất lá»›n ở thượng nguồn sông. Thế nên lúc nà o đây anh và ra ngưá»i bạn đồng hà nh, cùng vá»›i chó, xe trượt, già y Ä‘i tuyết, má»›i phải lá»™i ngược trên bá»™ mặt đóng băng cá»§a dòng sông Stewart, qua vùng hoang dã tuyết phá»§ trắng xoá nÆ¡i mà sá»± im lặng không cùng chưa bao giá» bị phá vỡ bởi tiếng ngưá»i, tiếng búa, hoặc tiếng súng bắn vá»ng từ xa.
Há» không thấy má»™t dấu hiệu nà o chứng tá» là có ngưá»i, mặc dù có má»™t lần há» Ä‘i qua má»™t chiếc xuồng chống bằng sà o dáng cục mịch nằm ẩn mình trên má»™t bỠđất cao bên cạnh sông. Ngưá»i giấu nó ở đó, đã không quay lại để lấy nó. Ãoà n ngưá»i thắc mắc má»™t chút rồi lại tiếp tục Ä‘i. Má»™t lần khác, há» chợt Ä‘i ngang qua má»™t là ng thổ dân, nhưng thổ dân ở đây đã bá» Ä‘i hết rồi. Rõ rà ng là há» theo đã theo các nhánh sông Stewart chạy ngược và o vùng núi cao để tìm hươu. Khi đã Ä‘i được hai trăm dặm ngược vá» phÃa bắc tÃnh từ sông Yukon, Ä‘oà n ngưá»i tá»›i má»™t nÆ¡i mà Elijah nhất định là chá»— có các doi đất mà Al Mayo đã nói đến. Há» dá»±ng trại để ở lâu, Ä‘em giấu lương thá»±c trên má»™t bỠđất cao để tránh bị chó ăn, rồi bắt tay và o việc ở ngay chá»— có các doi đất, cắt lá»›p băng đóng ở xung quanh cho tá»›i khi đụng đến lá»›p sá»i.
Cuá»™c sống cá»±c khổ và đơn giản. Sau khi ăn sáng, lúc ánh sáng xám đầu tiên vừa ló dạng là hỠđã bắt tay và o việc. Khi mà n đêm buông xuống, há» nấu nướng và là m má»™t số công việc thưá»ng nháºt khác rồi ngồi hút thuốc, đấu láo má»™t lúc trước khi cuá»™n mình và o những bá»™ áo đắp và ngá»§ thiếp Ä‘i trong những chùm ánh sáng xanh đỠBắc Cá»±c toả sáng trên đầu và các ngôi sao nhảy múa trong trá»i đêm lạnh lẽo. Thức ăn cá»§a há» tháºt đơn Ä‘iệu: bánh mì nướng có nhiá»u men, thịt muối, Ä‘áºu, lâu lâu má»›i thêm được món gạo nấu chung vá»›i má»™t nắm máºn khô. Há» không kiếm được thịt tươi vì tuyệt nhiên lúc nà y ở đây lại không có thú. Hiếm hoi lắm há» má»›i thấy dấu viết má»™t chú thá» chân bè hoặc má»™t chú chồn ecmin.
Trên những doi đất há» cÅ©ng tìm thấy và ng, nhưng số lượng không bõ công. Trong lúc Ä‘i tìm hươu để săn ở má»™t vùng cách đây Năm Mươi Dặm, Elijah xúc má»™t Ãt đất cát trên bá» mặt cá»§a má»™t con lạch lá»›n để đãi thá» thì được những hạt và ng lóng lánh. Thế là cả Ä‘oà n ngưá»i vá»™i thắng chó và o xe mang theo má»™t Ãt đồ rồi Ä‘i đến chá»— đó. ChÃnh ở đây, mà có lẽ là lần đầu tên trong lịch sá» vùng sông Yukon, việc đốt cá»§i cho đất má»m ra để dá»… đà o đã được thá» nghiệm. Ãó là sáng kiến cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y. Sau khi đã dá»n sạch lá»›p rêu và cá», há» lấy những cà nh vân sam khô để gầy má»™t đống lá»a.
Sau khi đốt được sáu tiếng đồng hồ, đất má»m ra được tám inch. Há» bổ đến ngáºp cuốc và o chá»— đó, và sau khi đã xúc hết lá»›p đất ấy ra, há» lại gầy má»™t đống lá»a khác. Sáng há» là m việc rất sá»›m và tá»›i khuya má»›i nghỉ. Cuá»™c thá» nghiệm thà nh công khiến há» rất phấn khởi. Sau khi đã đà o được sáu foot thì hỠđụng đến má»™t lá»›p đá sá»i cứng đã bị đông cứng. Lúc nà y tiến độ công việc có cháºm hÆ¡n, nhưng được cái là hỠđã há»c được cách dùng lá»a tốt hÆ¡n, và cứ má»—i lần như thế có thể là m má»m được từ năm đến sáu inch. Trong lá»›p đá sá»i nà y há» tìm thấy và ng bụi, nhưng nó chỉ dà y hai foot là lại đến lá»›p đất ở độ sâu mưá»i bảy foot há» lại chạm phải má»™t lá»›p sá»i đá có chứa và ng thô, cứ má»—i nÆ¡i đãi thá» thu được được từ sáu đến tám đô-la. Tiếc thay, lá»›p đá sá»i nà y chỉ dà y má»™t inh mà thôi. Dưới lá»›p đó lại là đất có lẫn những thân cây cổ xưa và những khúc xương hoá thạch cá»§a những quái váºt mà con ngưá»i đã quên mất rồi. Nhưng há» cÅ©ng đã tìm thấy và ng. Và ng thô. Váºy thì trên mặt lá»›p đá nằm sâu trong lòng đất hẳn là còn trữ lượng và ng còn nhiá»u nữa chứ? Váºy thì há» sẽ đà o cho đến lá»›p đá đó, cho dù nó có sáu đến bốn mươi foot cÅ©ng mặc. Há» chia là m hai ca, đà o hai hố, công việc tiến hà nh suốt ngà y lẫn đêm, khói từ những đống lá»a cứ liên tục bốc lên.
ChÃnh và o lúc nà y há» hết Ä‘áºu để ăn và Elijah được phái trở vá» trại chÃnh lấy thêm. Elijah là dân Ä‘i đưá»ng kỳ cá»±u và chịu đựng giá»i. Cuá»™c hà nh trình cả Ä‘i và vá» là má»™t trăm dặm, váºy mà hắn hứa là sẽ trở lại đây và o ngà y thứ ba, má»™t ngà y để Ä‘i vì chỉ có tay không còn hai ngà y để vá» vì phải mang nặng. Thế nhưng và o đêm ngà y thứ hai đã thấy hắn trở vá» rồi. Há» vừa nằm xuống định ngá»§ thì nghe tiếng chân hắn Ä‘i tá»›i.
- Có chuyện quá»· gì thế không biết? - Henry Finn há»i khi thấy chiếc xe trượt tuyết trống rá»—ng được kéo và o vùng lá»a sáng và bá»™ mặt cá»§a Elijah vốn đã dà i và nghiêm trá»ng nay lại cà ng dà i và nghiêm trá»ng hÆ¡n.
Joe Hines bá» thêm cá»§i và o đống lá»a, rồi cả ba ngưá»i mình khoác áo đắp túm tụm lại bên cạnh đó.
Bá»™ mặt râu ria cá»§a Elijah bám đầy băng, cả lông mà y cÅ©ng thế, đến ná»—i trong bá»™ áo lông thú trông hắn cứ như má»™t bức kà hoạ ông già Noel cá»§a vùng New England váºy.
- Các cáºu có nhá»› cái cây vân sam to lá»›n đứng đỡ má»™t đầu cái bỠđất cao chá»— mình giấu lương thá»±c ở gần bá» sông không?- Elijah mở đầu.
Sau đó hắn nhanh chóng kể lại cái thảm hoạ. Cái cây lá»›n đó, trông thì có vẻ rất cứng cáp và hứa hẹn sẽ đứng vững đến hà ng trăm năm, ngỠđâu lại bị mục ngầm. Không hiểu vì lý do gì mà rá»… cá»§a nó không còn bám chặt và o đất được nữa. Sức đè cá»§a bỠđất và tuyết đóng trên cà nh nặng quá sức chịu đựng cá»§a nó, và thế là sá»± thăng bằng mà nó đã duy trì được vá»›i môi trưá»ng xung quanh trong bấy lâu bị phá vỡ. Cái cây đổ đánh xầm xuống đất, là m cho bỠđất cÅ©ng đổ và phá vỡ luôn sá»± thăng bằng mà bốn con ngưá»i và mưá»i má»™t con chó từ trước tá»›i nay vẫn giữ được vá»›i thiên nhiên. Nguồn lương thá»±c thế là mất hết. LÅ© chồn gulo đã kéo đến chá»— lương thá»±c đó Cái gì không ăn được thì chúng phá cho hư hết.
- Chúng nó ăn hết thịt muối, máºn khô, đưá»ng và thức ăn cá»§a chó - Elijah báo cáo - Nói sai xin Chúa phạt, chúng nó gáºm thá»§ng hết các bao, các túi là m đổ vung vãi bá»™t, Ä‘áºu, gạo suốt từ Dan đến Beersheba. Tôi tìm thấy mấy cái bao rá»—ng nằm lăn lóc cách đây cả 1/4 dặm.
Trong má»™t phút không ai nói tiếng nà o. Tháºt là má»™t đại hoạ khi phải ở giữa má»™t nÆ¡i không có thú và o mùa đông Bắc Cá»±c mà lại mất hết lương thá»±c. Há» không hoảng hốt, Nhưng há» còn mải nhìn thẳng và o tình thế để suy xét. Joe Hiaes là ngưá»i đầu tiên lên tiếng:
- Chúng mình có thể đãi tuyết để thu lại Ä‘áºu và gạo… mặc dù cÅ©ng chỉ còn được tám đến mưá»i cân gạo là cùng. Rồi má»™t ngưá»i trong bá»n ta phải đánh xe vá» trại Sáu Mươi Dặm - Ãnh Sáng Ban Ngà y tiếp lá»i.
- Ãể tôi Ä‘i cho, - Finn nói.
HỠsuy nghĩ thêm một lúc nữa.
- Nhưng ba ngưá»i ở lại và bầy chó kìa sẽ lấy gì mà ăn đây? - Hines há»i.
- Chỉ còn có má»—i má»™t cách, - Elijah góp ý - Cáºu đánh chiếc xe còn lại, Joe, Ä‘i ngược dòng Stewart cho đến khi gặp thổ dân, rồi kiếm má»™t Ãt thịt đưa vá». Cáºu sẽ vỠđây trước khi Henry từ trại Sáu Mươi Dặm quay lại nhiá»u. Trong khi cáºu Ä‘i thì ở đây chỉ còn phải nuôi hai miệng ăn là mình và Ãnh Sáng Ban Ngà y mà thôi. Bá»n nà y sẽ ráng ăn dè.
- Sáng mai mình sẽ trở vá» chá»— giấu đồ đó đã tuyết để tìm xem còn có thể lấy lại được những gì? - Ãnh Sáng Ban Ngà y vừa nói vừa nằm xuống và cuá»™n mình và o trong tấm áo đắp. Anh nói thêm - Tốt hÆ¡n là đi ngá»§ để mai Ä‘i sá»›m. Hai cáºu mai nhá»› Ä‘em theo chó nhé, Elijah và tá»› sẽ Ä‘i rải ra hai bên xem có xua được con hươu nà o không.
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:19 PM.
|

20-03-2008, 12:08 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 8
Không ai để mất thá»i gian. Hines và Finn cùng vá»›i các con chó đã lên đưá»ng Ä‘i thẳng vá» trại cÅ© được hai ngà y rồi. HỠđã phải nhịn ăn bá»›t. Và o trưa ngà y thứ ba Elijah tá»›i chá»— há» báo cho biết là không thấy bóng dáng má»™t con hươu nà o cả. Ãêm đó Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng tá»›i vá»›i cùng má»™t ná»™i dung báo cáo như thế. Ngay khi tá»›i chá»— trại cÅ©, há» liá»n bắt tay và o việc sà ng lá»c chá»— tuyết xung quanh khu vá»±c cất giấu thá»±c phẩm má»™t cách hết sức cẩn tháºn. Công việc quả là khó, bởi vì há» thấy những hạt Ä‘áºu nằm vung vãi cách chá»— cất giấu đến cả trầm thước. Cả ngà y hôm sau, há» cÅ©ng tiếp tục công việc đó, nhưng kết quả tháºt đáng buồn. Bản lÄ©nh cá»§a bốn ngưá»i đã được chứng minh qua việc phân chia cái số thá»±c phẩm Ãt á»i mà há» vừa vá»›t vát được. Tuy nhá» nhoi nhưng phần lá»›n số thá»±c phẩm đó được dà nh cho Ãnh Sáng Ban Ngà y và Elijah. Hai ngưá»i sẽ ra Ä‘i vá»›i bầy chó, má»™t ngược lên và má»™t xuôi xuống dòng Stewart, như thế sẽ tiếp cáºn vá»›i nguồn lương thá»±c má»™t cách mau chóng hÆ¡n. Hai ngưá»i ở lại phải cố sống sót cho đến khi há» trở vá». HÆ¡n nữa, dù đám chó có phải chạy cháºm vì má»—i ngà y má»—i con chỉ được mấy ounce Ä‘áºu để ăn Ä‘i nữa thì khi cần há» vẫn có thể giết chó mà ăn thịt, còn những ngưá»i ở lại thì khi cần cÅ©ng chẳng đà o đâu ra thịt mà ăn. ChÃnh vì lý do nà y mà Ãnh Sáng Ban Ngà y và Elijah đã tình nguyện chịu phần bấp bênh hÆ¡n đó. Há» không thể tá» ra kém cá»i, mà há» thá»±c cÅ©ng chẳng muốn tá» ra kém cá»i nữa. Ngà y cứ thế trôi qua và mùa đông đã bắt đầu - má»™t cách khó nháºn biết được - lẫn và o trong mùa xuân phương Bắc lúc nà o cÅ©ng đến má»™t cách hết sức bất ngá». Mùa xuân năm 1896 Ä‘ang đến dần. Má»—i má»™t ngà y qua là mặt trá»i má»c ở phương nam hÆ¡i nghiêng vá» phÃa đông, ở lại trên bầu trá»i lâu hÆ¡n rồi lặn hÆ¡i chếch vá» phÃa tây má»™t chút. Khi tháng Ba chấm dứt và tháng Tư bắt đầu, Ãnh Sáng Ban Ngà y và Elijah lúc nà y rất gầy guá»™c và đói ăn, bắt đầu tá»± há»i không hiểu chuyện gì đã xảy ra vá»›i hai ngưá»i bạn kia. Cho dù há» có phải bị trá»… vì bất kỳ lý do gì chăng nữa thì lẽ ra hỠđã phải trở vỠđây lâu rồi. Không còn nghi ngá» gì nữa, hỠđã phải trở vỠđây lâu rồi. Không còn nghi ngá» gì nữa, hỠđã gặp phải tai hoạ rồi. HỠđã dá»± kiến trước trưá»ng hợp má»™t ngưá»i sẽ bị nạn nên đã phái hai ngưá»i Ä‘i hai hướng khác nhau. Tháºt là tuyệt vá»ng nếu cả hai ngưá»i ấy Ä‘á»u bị nạn.
Trong lúc vừa chỠđợi vừa hy vá»ng mong manh, Ãnh Sáng Ban Ngà y và Elijah cố tìm cách tồn tại cho bằng được. Tuyết chưa bắt đầu tan nên há» có thể há»›t tuyết ở chá»— thá»±c phẩm vung vãi lúc trước cho và o nồi, và o xô, và o cháºu để đãi để Ä‘un cho lá»ng ra. Ãợi cho nước lắng lại rồi gạn Ä‘i há» sẽ thu được má»™t lá»›p keo má»ng bám ở đáy nồi và cháºu. Trong lá»›p keo bá»™t nà y, đôi khi lẫn cả lá chè hoặc bã cà phê, cÅ©ng có bám cả đất và rác. Tuyết ở cà ng xa chá»— giấu thá»±c phẩm cà ng chưa Ãt bá»™t hÆ¡n, và khi há» Ä‘un nó lên thì chỉ thu được má»™t lá»›p keo ngay cà ng mong.
Elijah lá»›n tuổi hÆ¡n nên là ngưá»i đầu tiên ngã quỵ, hầu như suốt ngà y nằm chết dà trong tấm áo đắp bằng lông thú. Thỉnh thoảng há» bắn được má»™t con sóc và nhá» nó mà há» kéo dà i sá»± sống. Việc săn bắn nà y đổ cả lên Ãnh Sáng Ban Ngà y, và chuyện nà y cÅ©ng chẳng dá»… dà ng gì. Vì chỉ còn có ba mươi vòng đạn nên anh không dám bắn tráºt má»™t phát nà o. Mà khẩu súng cá»§a anh thuá»™c loại 45-90 nên muốn hạ được thú anh phải bắn và o đầu chúng, và cÅ©ng chỉ bắn được thú nhá» mà thôi. Thú rất hiếm, và có khi trong nhiá»u ngà y liá»n anh không thấy bóng dáng má»™t con nà o. Má»—i khi phát hiện được má»™t con là anh hết sức cẩn tháºn. Anh bám theo nó đến hà ng giỠđồng hồ. Có đến hà ng chục lần anh yếu tay run rẩy nên chỉ ngắm và o con váºt mà không dám bóp cò. Chỉ khi nà o chắc chắn tuyệt đối thì anh má»›i bắn. Mặc cho cái đói và dòng ham muốn cái khối sinh váºt lúc nà o cÅ©ng lÃt chÃt pháºp phồng kia có hà nh hạ anh đến thế nà o chăng nữa, anh cÅ©ng không chịu bắn phiêu má»™t phát đạn. Là kẻ sinh ra để đánh bạc, lúc nà y đây anh Ä‘ang chÆ¡i má»™t canh tháºt lá»›n. Tiá»n đặt là sinh mạng cá»§a anh, các con bà i là các viên đạn, và anh đã chÆ¡i như chỉ có những tay đại cá» bạc má»›i dám chÆ¡i, hết sức cẩn tháºn, há» sức cẩn tháºn, hết sức cảnh giác, và hết sức suy xét Kết quả là chưa bao giá» anh bắn tráºt. Cứ má»—i phát đạn là má»™t con sóc, và tuy có nhiá»u ngà y liá»n anh chẳng có gì để bắn, song phương châm bắn cá»§a anh vẫn không thay đổi.
Há» không bá» má»™t thứ gì trong con sóc bắn được ngay cả da cÅ©ng được nấu thà nh nước xúp, còn xương thì được giã thà nh mảnh nhỠđể nhai và nuốt. Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng Ä‘i lùng trong tuyết và đôi lúc cÅ©ng bắt gặp ba vạt dâu rêu. Những quả tốt nhất chứa hạt và má»ng nước, bên ngoà i có má»™t lá»›p vá» thô bao bá»c. Nhưng những quả dâu rêu mà anh tìm được lại là những quả đã má»c từ năm trước, bây giỠđã khô héo quắt queo, và chất dinh dưỡng cá»§a chúng coi như chẳng còn gì. Tốt hÆ¡n má»™t chút là những vá» cây non Ä‘em hầm trong má»™t tiếng đồng hồ, sau đó phải nhai tháºt lâu trước khi nuốt.
Khoảng cuối tháng Tư thì mùa xuân đến. Ngà y dà i ra. Dưới sức nóng cá»§a mặt trá»i, tuyết bắt đầu tan trong khi đó từ phÃa dưới những dòng nước nhá» bắt đầu rỉ lên. Gió từ đèo Chinoot thổi vá» suốt trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Những chú chim tuyết mình trắng toát từ phương nam bay vá», dừng lại đó má»™t ngà y, rồi lại tiếp tục cuá»™c hà nh trình vá» phương Bắc. PhÃa dưới chân bá» sông Ãnh Sáng Ban Ngà y tìm thấy má»™t bụi liá»…u tà hon Ä‘ang đơm nụ. Những nụ nà y khi Ä‘em hầm lên thì hình như có thể nuôi sống con ngưá»i được. Elijah đã hÆ¡i hÆ¡i hy vá»ng, nhưng liá»n thất vá»ng ngay khi biết Ãnh Sáng Ban Ngà y không còn tìm được má»™t bụi liá»…u nà o nữa.
Cây cối thêm nhá»±a sống, và hà ng ngà y những dòng nước nhá» rỉ lên nghe cà ng rõ trong lúc mặt đất lạnh cÅ©ng Ä‘ang sống lại. Tuy váºy, dòng sông vẫn cứ bị băng xiá»ng cứng. Trong những tháng Ä‘ang dà i, băng đã bị đóng cứng ở đó rồi, không thể ngà y má»™t ngà y hai mà mùa xuân có thể phá Ä‘i nổi. Và o khoảng ngà y 10 tháng Năm, băng đóng trên dòng Stewart, sau má»™t tiếng rắc dữ dá»™i, đã bị tách khá»i bá» và nâng cao lên ba foot, băng ở hạ nguồn sông Yukon chá»— dòng Stewart chảy và o bị tách ra khá»i bá» và trôi Ä‘i trước.
Và o ngà y 12 tháng Năm, hai ngưá»i bắt đầu Ä‘i trên băng xuôi theo dòng sông, mang theo áo đắp, má»™t cái xô, má»™t cái búa và khẩu súng quý báu. Mục Ä‘Ãch cá»§a há» là đến cho được nÆ¡i cất giấu chiếc xuồng chống bằng sà o mà hỠđã thấy lúc trước để khi sông hết đóng băng há» có thể cho xuồng trôi theo dòng đến trại Sáu Mươi Dặm. Há» Ä‘i rất cháºm chạp và khó nhá»c, bởi vì ngưá»i đã yếu sức mà lại thiếu lương ăn. Elijah cứ vấp ngã luôn không đứng dáºy nổi. Ãnh Sáng Ban Ngà y phải dùng hết sức dá»±ng hắn dáºy, váºy mà hắn cÅ©ng chỉ loạng choạng Ä‘i được má»™t Ä‘oạn như kẻ mất hồn rồi lại vấp ngã lần nữa.
Và o cái ngà y mà đúng ra há» phải đến chá»— giấu xuồng, Elijah hoà n toà n ngã quỵ. Khi Ãnh Sáng Ban Ngà y dá»±ng hắn dáºy hắn lại ngã ngay. Anh bèn cố dìu hắn Ä‘i, nhưng sức anh cÅ©ng đã yếu lắm rồi nên cả hai lại cùng ngã váºt ra. Kéo Elijah lại gần bá» sông. Ãnh Sáng Ban Ngà y dá»±ng tạm má»™t cái lá»u rồi bắt tay ngay và o việc săn lùng sóc. Bây giá» anh cÅ©ng hay vấp ngã. Ãến tối anh bắt gặp con sóc đầu tiên, nhưng anh không thể nhắm cho chÃnh xác được vì trá»i quá tối. Vá»›i sá»± kiên nhẫn cá»§a những ngưá»i sÆ¡ khai, anh đợi cho đến ngà y hôm sau, và sau má»™t tiếng đồng hồ rình ngắm, anh đã hạ được nó. Anh dà nh phần lá»›n thịt con sóc cho Elijah, còn mình chỉ ăn xương và các phần khó ăn khác.
Song sá»± chuyển biến hoá há»c cá»§a sá»± sống tháºt kỳ diệu nên khi hỠđã ăn xong sinh váºt bé nhỠđóm cái cục thịt tà teo biết nhúc nhÃch đó đã truyá»n và o thân thể há» cái khả năng cỠđộng, và giúp há» có thể loạng choạng Ä‘i hết những chặng đưá»ng còn lại Khi vừa đến chá»— giấu chiếc xuồng, cả hai ngưá»i cùng ngã gục và cứ thế nằm bất động trong má»™t thá»i gian rất lâu.
Ãối vá»›i má»™t con ngưá»i khá»e mạnh thì việc hạ chiếc xuồng từ chá»— cất giấu xuống mặt đất không phải là má»™t vấn đỠkhó, nhưng Ãnh Sáng Ban Ngà y đã phải mất mấy giá» liá»n má»›i là m được chuyện ấy. Rồi anh lại phải bá» ra nhiá»u giá» nữa, hết ngà y nà y qua ngà y khác, vừa lê mình quanh chiếc xuồng vừa dùng rêu để trét lại cho kÃn những mép nổi bị hở. Khi má»i việc đã xong, băng đóng trên sông vẫn chưa chịu thoát Ä‘i. Nó dâng cao thêm nhiá»u foot, nhưng không theo dòng thoát Ä‘i ra biển được. Trong lúc chỠđợi, còn má»™t việc khác phải là m, đó là chuẩn bị cho chiếc xuồng hạ thuá»·. Ãể là m việc nà y, Ãnh Sáng Ban Ngà y, dù Ä‘i không vững và vấp ngã liên tục, cÅ©ng phải cố bò trong tuyết lạnh hay trên mặt băng vỠđêm, cốt tìm bắn cho được má»™t con sóc nữa, hy vá»ng cái sức giúp con sóc nhảy nhót và kêu chà choé sẽ được chuyển thà nh sức lá»±c giúp anh nà ng và kéo chiếc xuồng đến bên mép băng bên bá» sông sẵn sà ng chá» dịp hạ thuá»·. Nhưng anh đã thất vá»ng.
Ãến táºn ngà y 20 tháng Năm băng đóng trên sông má»›i chịu chuyển dịch. Và o năm giá» sáng, các tảng băng bắt đầu trôi xuôi dòng ra biển, hết va và o bá» sông lại báºt ra, là m báºt rá»… những thân cây đưa được chiếc xuồng lên chá»— đỉnh bức tưá»ng băng, mÅ©i xuồng hÆ¡i nghếch ra ngoà i song chắc chắn.
Sau đó anh phải bò bằng cả hai tay lẫn hai chân, Ä‘i lấy tấm áo đắp bằng da thá», khẩu súng và cái xô Ä‘em chất lên xuồng. Anh không báºn tâm vá» cái búa, bởi vì như váºy thì anh sẽ phải bò thêm hai mươi foot Ä‘i rồi vá» nữa. Mà anh cÅ©ng chẳng cần gì đến nó nữa, bởi vì nếu có khi nà o cần phải dùng đến búa, anh cÅ©ng chẳng là anh không còn đủ sức để sá» dụng nó.
Việc di chuyển Elijah khó khăn hÆ¡n là anh đã dá»± kiến. Má»—i lúc má»™t và i inches rồi lại nghỉ lấy sức, cuối cùng anh cÅ©ng kéo được hắn qua phần đất bằng, ngược lên đống băng vỡ đến cạnh chiếc xuồng. Nhưng anh không là m sao đưa được hắn và o xuồng. Cái thân hình má»m oặt cá»§a Elijah khó nhấc lên hÆ¡n so vá»›i má»™t váºt cùng trá»ng lượng và kÃch thước nhưng rắn cứng. Ãnh Sáng Ban Ngà y không nâng hắn lên được bởi vì thân ngưá»i hắn cứ thụng xuống ở quãng giữa giống y như má»™t bao ngô không được nén chặt. Ãnh Sáng Ban Ngà y phải trèo và o trong xuồng rồi ra sức kéo Elijah lên nhưng vô vá»ng. Anh chỉ có thể đưa được phần đầu và vai cá»§a hắn lên được mép xuồng. Nhưng khi anh buông ra, đưa tay định nắm phần dưới cá»§a hắn để kéo tiếp và o thì ngưá»i Elijah lại gãy gáºp lại và đổ áºp xuống mặt băng.
Thất vá»ng. Ãnh Sáng Ban Ngà y bèn thay đổi chiến thuáºt. Anh giÆ¡ tay tát và o mặt hắn.
- Lạy chúa, cáºu là má»™t thằng đà n ông đấy chứ? - anh hét lá»›n - Tá»› bảo nà y, mẹ kiếp, nghe không há»?
Cứ má»—i lần "há»" như váºy là anh lại giÆ¡ tay tát và o má, và o mÅ©i, và o mồm Elijah, hy vá»ng cái Ä‘au sẽ là m linh hồn Ä‘ang lịm Ä‘i cá»§a hắn tỉnh táo lại và ý chà đã lạc mất cá»§a hắn trở vá». Mắt cá»§a hắn hấp háy mở ra.
- Nghe đây nà y! - Ãnh Sáng Ban Ngà y la lên giá»ng khà n khà n - Khi tá»› kéo được đầu cáºu lên mép xuồng thì cáºu phải rán bám lấy nó. Nghe chưa? lấy răng mà ngoạn và o ổ chèo cÅ©ng được nhưng phải bám lấy.
Mắt Elijah hấp háy rồi khép lại. Ãnh Sáng Ban Ngà y biết là hắn đã nghe. Anh lại cố kéo đầu và vai hắn đặt lên mép xuống.
- Bám lấy nà o! Mẹ kiếp, cứ ngoạm chặt lấy ổ chèo ấy! - anh vừa hét vừa đưa vội tay nắm lấy phần dưới của hắn.
Má»™t bà n tay cá»§a Elijah tuá»™t khá»i ổ chèo. Những ngón tay cá»§a bà n tay kia cÅ©ng bắt đầu ná»›i lá»ng nhưng Elijah vẫn tuân lệnh có dùng răng cắn chặt lấy ổ chèo. Khi Ãnh Sáng Ban Ngà y kéo lần thứ hai, mặt hắn chà lên mép xuồng vá» phÃa trước, mÅ©i, môi, cằm bị thá»› gá»— cạo trợt cả da. Cứ thế, mặt chúc xuống, hắn được Ãnh Sáng Ban Ngà y kéo dần và o cho đến khi hắn nằm vắt vẻo ngang ổ chèo, hai chân lòng thòng bên ngoà i. Như váºy là chỉ còn đôi chân nữa mà thôi, và Ãnh Sáng Ban Ngà y dá»… dà ng hất chúng và o trong xuồng. Vừa thở hồng há»™c anh vừa láºt hắn cho cho nằm ngá»a lại rồi đắp tấm áo ngá»§ lên mình hắn. Thế là chỉ còn có má»—i má»™t việc cuối cùng, đó là việc hạ thuá»· chiếc xuồng. Äây là công việc cần nhất mà cÅ©ng nặng ná» nhất vì buá»™c phải để Elijah nằm ở phÃa sau xuồng để xuồng khá»i láºt nhà o. Như váºy muốn nhấc xuống thì phải rán hết sức bình sinh. Ãnh Sáng Ban Ngà y gồng ngưá»i lên và bắt đầu. Có má»™t cái gì đó trong anh chợt đứt tung, bởi vì dù không biết đó là cái gì, ngay sau đó anh biết là mình Ä‘ang nằm vắt ngang ngưá»i trên Ä‘uôi xuồng nhá»n cạnh. Lần đầu tiên trong Ä‘á»i anh hiểu là mình đã bị kiệt sức hoà n toà n, không còn cỠđộng gì được nữa. Mà tháºt lạ thay, anh thấy mình cÅ©ng dá»ng dưng vá»›i tất cả chuyện ấy. Những ý niệm sắc cạnh như những lưới thép, và những hình ảnh rõ rà ng như tháºt hiện ra trước mắt anh.
ChÃnh anh, kẻ đã từng coi khinh cuá»™c sống trần trụi nà y, lại chợt thấy rằng từ trước đến giá» chưa lúc nà o anh lại chứng kiến cái trần trụi cá»§a cuá»™c sống nhiá»u đến như váºy. Lần đầu tiên trong Ä‘á»i anh đâm ra nghi ngá» cái bản chất tuyệt vá»i cá»§a mình. Trong má»™t lúc cuá»™c sống đâm ra phân vân và quên cả nói dối. Ngẫm cho cùng thì anh cÅ©ng chỉ là má»™t con má»t đất nhá» bé, hệt như những con má»t đất khác váºy, hệt như con sóc mà anh đã ăn thịt, hệt như những ngưá»i khác mà anh đã từng thấy thất bại rồi chết, như Joe Hines và Henry Finn rõ rà ng là đã thất bại hoặc chết rồi, hoặc như Elijah Ä‘ang nằm kia đã thất bại hoặc chết rồi, hoặc như Elijah Ä‘ang nằm kia, dưới đáy xuồng, mặt trầy trụa và mặc kệ sá»± Ä‘á»i.
Anh đã từng thấy ngưá»i và váºt chết. Bây giá» những cái chết đó, có đến hà ng chục hà ng chục, hiện ra trong óc anh. Anh thấy lại những cái chết nà y hệt như lúc chúng má»›i xảy ra ấy, váºy mà chúng vẫn không là m anh thấy rùng mình. Có gì đâu nà o? HỠđã chết rồi, chết lâu rồi, mà há» nà o có báºn tâm vá» việc đó đâu. HỠđâu còn phải nằm gác bụng lên má»™t chiếc xuồng mà chá» chết. Chết dá»… chịu tháºt dá»… chịu hÆ¡n anh đã tưởng nhiá»u, và , vì cái chết lúc nà y rất gần anh nên khi nghÄ© đến nó anh lại thấy vui vẻ.
Trong đầu anh, má»™t hình ảnh khác lại hiện ra. Anh thấy cái thà nh phố nhá»™n nhịp trong mÆ¡ cá»§a mình, cái đô thị và ng cá»§a miá»n Bắc Cá»±c, nằm phÃa trên sông Yukon, trên bá» cao và chạy dà i suốt dải đất bằng ấy. Anh thấy những con thuyá»n chạy bằng hÆ¡i nước được neo dá»c theo bá», cứ má»—i má»™t chá»— là ba chiếc xếp từ trong ra ngoà i. Anh thấy những xưởng cưa Ä‘ang hoạt động, và những toán chó nhiá»u con, kéo theo sau những chiếc xe trượt lá»›n gấp đôi, Ä‘ang chuyên chở đồ tiếp tế ra những chá»— đà o và ng. Rồi anh thấy cả những nhà chứa bà i, ngân hà ng, thị trưá»ng chứng khoán, rồi tất cả những hà ng hoá và tiá»n, những miếng thẻ thay tiá»n lúc chÆ¡i bà i, những váºn há»™i cá»§a má»™t canh bạc lá»›n hÆ¡n tất cả những váºn há»™i cá»§a má»™t canh bạc lá»›n hÆ¡n tất cả những anh. bạc mà anh đã từng thấy.
Tháºt là địa ngục, anh nghÄ©, khi cái linh cảm kia ngà y má»™t rõ hÆ¡n, khi chắc chắn sẽ có rất nhiá»u và ng đà o được mà lại phải ở ngoà i cuá»™c chÆ¡i. Cuá»™c sống như run lên, như cục cá»±a trong ngưá»i anh khi nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Nó lại bắt đầu cất lên cái tiếng lừa dối cÅ© kỹ. Trong lúc chỠđợi Ä‘iá»u đó anh phải rán váºn sức lên. Anh biết rõ tình trạng cá»§a mình. Nếu như ná»— lá»±c đầu tiên thất bại thì những ná»— lá»±c sau chắc chắn cÅ©ng sẽ thất bại. Anh phải gom hết tà n lá»±c và o má»™t ná»— lá»±c duy nhất, lấy hết sức đến độ sẽ không còn gì cho những ná»— lá»±c sau nữa.
Anh nâng Ä‘uôi xuồng lên, nâng vá»›i cả tâm hồn lẫn thể xác, sẵn sà ng huá»· hoại chÃnh bản thân anh, cả tâm hồn lẫn thể xác, trong cái ná»— lá»±c đó. Chiếc xuồng nhÃch lên. Anh có cảm giác là anh sắp ngất, nhưng anh vẫn cố nâng. Anh cảm thấy chiếc xuồng trượt Ä‘i, bắt đầu lao theo bá» băng dốc. Bằng tà n lá»±c cuối cùng, anh lao nhanh và o chiếc xuồng rồi rá»›t xuống má»™t cách thảm hại trúng và o đôi chân cá»§a Elijah. Anh không gượng dáºy được nữa, và trong lúc nằm đó, anh nghe và cảm thấy chiếc xuồng lướt trên mặt nước nhẹ nhà ng thoải mái.
Ãnh Sáng Ban Ngà y tỉnh lại và hiểu rằng anh đã thiếp Ä‘i. Nhìn mặt trá»i anh biết là đã ngá»§ được nhiá»u giá» rồi. Trá»i lúc nà y đã vá» chiá»u. Anh lê mình vá» phÃa Ä‘uôi xuồng và ngồi dáºy. Chiếc xuồng lúc nà y Ä‘ang trôi lênh đênh giữa dòng. Hai bá» sông phá»§ băng lấp lánh và có cây má»c, Ä‘ang lướt qua trước mắt anh. Gần chá»— anh có má»™t cây thông to lá»›n bị báºt gốc Ä‘ang trôi. Má»™t sá»± chuyển đổi cá»§a dòng nước mang chiếc xuồng lại sát thân cây thông. Bò ra phÃa trước, anh lấy sợi dây neo ở mÅ©i xuồng buá»™c và o má»™t nhánh rá»…. Thân cây thông, chìm sâu lưới mặt nước, trôi nhanh hÆ¡n chiếc xuồng, và sợi dây neo căng ra cùng lúc chiếc xuồng bị kéo hất vá» phÃa trước. Sau khi nhìn khắp chung quanh má»™t lượt để thấy bá» sông ngả nghiêng xiêu vẹo và mặt trá»i đánh Ä‘u như má»™t con lắc ở ngang trá»i, Ãnh Sáng Ban Ngà y đưa tay kéo chiếc áo đắp bằng ba thá» lên ngưá»i, nằm ngả xuống đáy xuồng và thiếp Ä‘i.
Anh lại lại và o những giấc mÆ¡ và suy nghÄ© cá»§a anh, liên tục bị ngắt ngang bởi những khoảng trống trong đó anh không ngá»§, không ngất Ä‘i mà cÅ©ng không nháºn biết được gì cả. Anh có cảm giác như các mẩu răng bánh xe Ä‘ang trượt trong đầu mình váºy. Cứ như thế, lúc nghÄ© được lúc không, anh duyệt lại tình hình. Anh vẫn còn sống, và hình như chắc sẽ được cứu sống, nhưng thế thì tại sao anh lại không chết khi nằm vắt mình ở Ä‘uôi xuồng khi còn ở trên bức tưá»ng băng nhỉ? Anh nhá»› lại cái ná»— lá»±c to lá»›n cuối cùng mà mình đã là m. Mà tại sao anh lại là m như thế chứ? Anh tá»± há»i. Chẳng phải là anh sợ chết. Anh không sợ Ä‘iá»u đó, chắc chắn thế. Rồi anh nhá»› đến cái linh cảm và cái số và ng lá»›n lao mà anh tin là sẽ tìm thấy, và anh hiểu rằng anh đã bị thôi thúc bởi cái ước muốn được chÆ¡i má»™t tay trong canh bạc lá»›n đó. Mà tại sao như váºy? Giả dụ như có được má»™t triệu đô-la Ä‘i nữa thì cÅ©ng để là m gì? Anh cÅ©ng sẽ chết Ä‘i thôi, cÅ©ng hệt như những kẻ chỉ kiếm đủ và ng để trang trải phà tổn đà o và ng mà thôi. Váºy thì tại sao nhỉ? Ãến đây sá»± suy nghÄ© cá»§a anh bị cắt ngang bởi những khoảng trống cà ng lúc cà ng nhiá»u đến ná»—i anh đà nh đầu hà ng cái mệt má»i dá»… chịu Ä‘ang lan dần khắp cÆ¡ thể.
Rồi anh tá»± ngồi báºt dáºy. Có má»™t cái gì đó nói thầm và o tai anh là anh phải thức váºy ngay. Ngay lúc đó anh nhìn thấy trại Sáu Mươi Dặm, cách xuồng không đầy trăm foot. Dòng nước đã đưa anh đến ngay cổng trái. Nhưng cÅ©ng dòng nước đó Ä‘ang kéo anh trôi tiếp vá» vùng hoang dã phÃa cuối sông. Anh không trông thấy ai cả. Ngoà i cá»™t khói từ má»™t ống khói bếp Ä‘ang bốc lên, hẳn là chá»— nà y đã bị bá» hoang. Anh cố thá» gá»i, nhưng đã hết hÆ¡i rồi. Má»™t tiếng rÃt khà n khà n lạ lùng lúc lúc lại há» há» thoát khá»i cổ há»ng. Anh đưa tay mò mẫm lấy khẩu súng, tá»±a bá lên vai và bóp cò. Báng súng giáºt ngược là m toà n thân anh Ä‘au nhừ như bị ai nện cho hà ng ngà n cú. Khẩu súng rá»›t xuống nằm ngang đầu gối anh. Anh cố nhấc nó lên vai lần nữa nhưng không được. Anh biết rằng anh phải hà nh động mau lẹ, và cảm thấy như mình sắp ngất Ä‘i. Cứ để khẩu súng nằm như váºy, anh bóp cò. Khẩu súng giáºt lui rá»›t ra ngoà i mạn xuồng. Nhưng ngay trước khi mắt anh tối sầm lại, anh kịp thấy cánh cá»a bếp mở ra và má»™t ngưá»i đà n bà nhìn ra ngoà i từ căn nhà ghép bằng những thân gá»— to lá»›n, lúc nà y như Ä‘ang nhảy loạn trong rừng cây xung quanh.
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:20 PM.
|

20-03-2008, 12:09 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 9
Mưá»i ngà y sau, Harper và Joe Ladue có mặt ở trại Sáu Mươi Dặm. Ãnh Sáng Ban Ngà y tuy còn hÆ¡i yếu, vẫn còn đủ sức để tuân theo sá»± thôi thúc cá»§a linh cảm, đã đổi má»™t phần ba chá»— đất cá»§a mình ở sông Stewart lấy má»™t phần ba đất ở sông Klondike cá»§a Harper và Joe Ladue. Há» tin là có và ng ở vùng phÃa Bắc, và Harper đã rá»i trại Sáu Mươi Dặm xuôi dòng theo má»™t chiếc xà lan chở đầy dụng cụ để đựng má»™t cái trạm nhỠở cá»a sông Klondike. Trước khi chia tay hắn khuyên Ãnh Sáng Ban Ngà y:
- Sao cáºu không thá» tìm ở chá»— sông Indian coi? Chá»— đó có nhiá»u ngòi rạch lắm, và và ng Ä‘ang đợi mình đến đãi đấy. Tá»› có linh cảm như thế. Thế nà o cÅ©ng tìm được nhiá»u và ng ở đó và con sông đó cÅ©ng sẽ chẳng còn xa xôi gì nữa đâu.
- Mà lại có nhiá»u hươu nữa chứ, - Joe Ladue nói thêm - Bob Henderson cÅ©ng đã lên đó được ba năm nay rồi. Hắn thá» sẽ có chuyện lá»›n xảy ra, suốt tháng chỉ sống bằng thịt hươu và mò tìm như má»™t thằng Ä‘iên váºy.
Ãnh Sáng Ban Ngà y quyết định thá» "chÆ¡i má»™t ván" trên sông Indian, theo cách nói cá»§a anh. Nhưng anh không thuyết phục nổi Elijah Ä‘i theo mình. Cái đói huá»· hoại tâm hồn hắn rồi, và cứ nghÄ© đến phải chịu đựng như váºy má»™t lần nữa là hắn lại thấy sợ.
- Mình chẳng thể rá»i thức ăn ra được, - hắn giải thÃch - Mình biết như váºy tháºt chẳng khác gì má»™t thằng ngốc, nhưng mình không đừng được. Ãiá»u duy nhất mình là m được lúc nà y là rá»i bà n ăn khi biết mình đã no đến căng bụng chẳng còn có thể chứa thêm được nữa. Mình sẽ vá» thị trấn Vùng Cá»±c ẩn náu má»™t thá»i gian cho đến khi cÆ¡n bệnh sợ đói nà y khá»i hẳn đã.
Ãnh Sáng Ban Ngà y nấn ná thêm Ãt ngà y nữa cho lại sức và để thu xếp số đồ đạc Ãt á»i cá»§a mình. Anh dá»± tÃnh sẽ Ä‘i gá»n nhẹ, tá»± mình vác má»™t bao đồ khoảng bảy mươi lăm cân, cả năm con chó cÅ©ng phải mang như váºy, theo kiểu thổ dân, má»—i con chịu ba mươi cân. Theo lá»i Ladue khuyên, anh dá»± tÃnh bắt chước Bob Henderson và chỉ sống bằng thịt săn được Khi chiếc tà u kéo chở trại cưa cá»§a Jack Kearns từ Hồ Linderman ghé lại trại Sáu Mươi Dặm, Ãnh Sáng Ban Ngà y gói ghém đồ đạc và đưa chó lên tà u, chuyển giấy xin chá»§ quyá»n đất mà anh đã chá»n cho Elijan nhá» vô sổ giùm. Cùng ngà y hôm đó, anh đáp tà u xuống cá»a sông Indian.
Vá» phÃa trên sông khoảng Bốn Mươi Dặm ở chá»— mà anh nghe ngưá»i ta gá»i là Lạch Thạch Anh, anh phát hiện ra dấu vết cá»§a Bob Henderson, rồi ở Lạch Úc Châu cách đó ba mươi dặm cÅ©ng thế. Nhưng hết tuần nà y sang tuần khác, Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn không gặp được hắn. Tuy váºy, anh lại gặp rất nhiá»u hươu, và anh cùng bầy chó được vá»— béo bằng thịt hươu. Trên má»™t số doi đất nổi, anh chỉ đãi được và ng đủ để trả công lao động mà thôi, nhưng khi thảy đất sá»i ở má»™t số con lạch có lẫn rất nhiá»u và ng bụi thì anh tin là còn rất nhiá»u và ng thô ở dưới đất chỉ đợi ngưá»i đà o lên mà thôi. Anh hay đưa mắt nhìn vá» rặng đồi phÃa bắc và tá»± há»i không hiểu và ng có từ đó mà đến không. Cuối cùng anh Ä‘i lần ngược Lạch Thuá»™c Ãịa đến táºn đầu nguồn rồi băng qua vách đá chắn Ä‘i xuống đến phụ lưu sông Klondike mà sau nà y ngưá»i ta gá»i là Lạch Hunker. Lúc còn ở trên vách đá, nếu anh cứ Ä‘i theo hướng má»m đồi lá»›n nằm ở phÃa bên phải anh thì anh đã xuống được đến khu mà Bob Henderson đặt tên là Ãáy Và ng và đã gặp được anh ta ở đó, Ä‘ang đãi được mẻ và ng lá»›n đầu tiên trên dòng Klondike. Thay vì váºy, Ãnh Sáng Ban Ngà y tiếp tục Ä‘i qua Lạch Hunker đến khu đánh cá mùa hè cá»§a thổ dân trên bá» sông Yukon.
Anh nghỉ lại nÆ¡i đây má»™t ngà y vá»›i má»™t ngưá»i da trắng có vợ thổ dân tên Carmack và anh vợ hắn là Skookum Jim, sau đó mua má»™t chiếc xuồng, chất bầy chó lên rồi cho chạy xuôi dòng Yukon vá» trại Bốn Mươi Dặm. Tháng Tám sắp qua Ä‘i, ngà y bắt đầu ngắn lại và mùa đông Ä‘ang vá». Tuy váºy, anh vẫn tin và o linh cảm cá»§a mình là và ng sắp xuất hiện rất nhiá»u trên vùng đất phương Bắc, và dá»± định sẽ rá»§ bốn, năm ngưá»i, hoặc tệ lắm cÅ©ng má»™t ngưá»i cùng anh chống xuồng ngược dòng trước khi mặt nước bắt đầu đóng băng để tìm và ng trong mùa đông. Nhưng dân ở trại Bốn Mươi Dặm chà ng ai tin tưởng gì ở cái vùng đất phương Bắc ấy cả. Ãối vá»›i há» những chá»— đà o được và ng vá» phÃa Tây cÅ©ng tốt chán rồi.
Thế rồi tá»± nhiên anh chà ng Carmack, Skookum Jim anh vợ hắn, và Cultus Charlie, má»™t thổ dân khác Ä‘i xuồng. đến trại Bốn Mươi Dặm đến thẳng chá»— nhân viên phụ trách đất Ä‘ai má» xin đăng ký chá»§ quyá»n ba mảnh đất và má»™t chá»— đã tìm được và ng ở Lạch Thịnh Vượng. Ãêm đó, tại Quán Dân Kỳ Cá»±u, há» giở và ng thô ra cho đám ngưá»i ở đó xem. Há» chỉ lắc đầu, nhe răng cưá»i tá» vẻ không tin tưởng. Trước kia hỠđã chứng kiến những vụ lưá»ng gạt như thế nà o rồi. Ãây rõ rà ng là ý đồ cá»§a Harper và Joe Ladue muốn dụ dá»— dần tìm và ng đổ xô đến vùng phụ cáºn cá»§a khu đất hỠđã đăng ký chá»§ quyá»n và có trạm mua bán cá»§a há». Mà Carmack là ngưá»i như thế nà o kia chứ? Chỉ là má»™t anh chà ng da trắng có vợ thổ dân. Mà đã có ai nghe thấy má»™t ngưá»i như váºy tìm thấy và ng bao giá» chưa? Và Lạch Thịnh Vượng là cái gì? Chỉ là má»™t cánh đồng hươu ăn, đổ ra chá»— trên sông Klondike má»™t Ä‘oạn và được những dân thổ công ở đây biết đến vá»›i cái tên Lạch Con Thá». Nếu như chÃnh Ãnh Sáng Ban Ngà y hoặc Bob Henderson đã đăng ký đất và cho há» thấy và ng thô thì há» sẽ tin ngay là có gì đây rồi. Nhưng đó lại là Carmack, tên da trắng có vợ thổ dân, Skookum Jim và Cultus Charlie. Không, không thể được! Như váºy là bắt há» tin tưởng má»™t cách quá đáng. ChÃnh Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng không tin, mặc dù anh không nghi ngá» gì cả là vùng đất phÃa Bắc có và ng. Chẳng phải là chỉ mấy ngà y trước đây thôi anh đã thấy Carmack Ä‘i lang thang vá»›i mấy ngưá»i bạn thổ dân cá»§a hắn, và không có cả đến cái ý nghÄ©a tìm và ng đấy sao? Thế nhưng và o mưá»i má»™t giỠđêm, lúc Ä‘ang ngồi ở mép giưá»ng tháo dây á»§ng, má»™t ý nghÄ© chợt đến vá»›i anh. Anh mặc áo và đội nón và o rồi trở lại Quán Dân Kỳ Cá»±u, Carmack vẫn còn ở đó, vẫn để và ng lóng lánh trên tay cho má»i ngưá»i xem. Há» vẫn chẳng tin tưởng gì, Ãnh Sáng Ban Ngà y bước lại bên Carmack và dốc cả túi và ng cá»§a hắn và o ống thá». Anh xem xét má»™t hồi lâu. Rồi lấy trong túi cá»§a mình ra má»™t Ãt ounce và ng tìm thấy ở thị trấn Vùng Cá»±c và trại Bốn Mươi Dặm, anh bá» nó và o má»™t ống thá» khác. Rồi anh lại xem xét và so sánh má»™t hồi lâu. Cuối cùng anh bá» phần và ng cá»§a mình và o túi, đưa trả lại Carmack chá»— và ng cá»§a hắn rồi giÆ¡ tay ra hiệu cho má»i ngưá»i im lặng.
- Tá»› muốn nói vá»›i các cáºu má»™t chuyện. Và ng trên nguồn sông đã xuất hiện rồi đấy. Rõ rà ng và chắc chắn là như váºy. Chưa bao giá» và ng bá» và o ống thá» cá»§a vùng nà y lại giống như váºy. Và ng nà y là loại và ng má»›i. Nó có nhiá»u bạc hÆ¡n. Các cáºu cứ nhìn mà u cá»§a nó thì biết. Chắc chắn là Carmack đã tìm thấy và ng rồi. Bây giá» có cáºu nà o đủ tin để Ä‘i theo tá»› không nà o?
Không ai tình nguyện cả. Thay và o đó chỉ có những tiếng cưá»i chế giá»…u.
- Chắc cáºu cÅ©ng có đất ở trên đấy chứ gì? - có ai đó há»i.
- DÄ© nhiên là có, - Ãnh Sáng Ban Ngà y trả lá»i - Tá»› còn có má»™t phần ba số đất cá»§a Harper và Ladue nữa kìa. Rồi cáºu sẽ thấy má»™t vạt đất cá»§a tá»› bán ra cÅ©ng còn được giá hÆ¡n tất cả cái số và ng gà bá»›i cá»§a cáºu ở vùng Lạch Bulô cho mà xem.
- Thôi cÅ©ng được Ä‘i, - má»™t ngưá»i tên Curly Parson nói xen và o, vẻ xoa dịu - Bá»n nà y biết là cáºu nổi tiếng ngay thẳng. Nhưng cáºu cÅ©ng có thể bị lưá»ng gạt như ai vá»›i cái trò bà y đặt cá»§a những kẻ lang thang như váºy. Tá»› há»i thẳng cáºu váºy chứ thằng cha Carmack nà y Ä‘i tìm và ng lúc nà o váºy? Cáºu có nói là hắn nằm ưá»n vá»›i bá»n thổ dân trong trại câu cá hồi, mà má»i ngà y kia đây thôi chứ nà o có lâu la gì.
- Ãnh Sáng Ban Ngà y nói đúng đó, - Carmack cắt ngang má»™t cách nóng nảy - Mà tôi cÅ©ng nói tháºt, tháºt Kinh Thánh ấy. Tôi không Ä‘i tìm và ng. Chẳng khi nà o tôi có ý nghÄ© ấy. Nhưng khi Ãnh Sáng Ban Ngà y Ä‘i rồi thì hôm đó Bob Henderson Ä‘i chiếc bè chở đồ đạc tá»›i. Anh ấy Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa trại Sáu Mươi Dặm, dá»± tÃnh sẽ ngược dòng Indian rồi vác cả bè lẫn đồ đạc vượt qua vách đá chắn ngang Lạch Thạch Anh và Ãáy Và ng…
- Ãáy Và ng là chá»— quỹ nà o váºy? - Curly Parson há»i.
Ở phÃa bên kia Lạch Thịch Vượng, tức là Lạch Con ThỠđấy, - Carmack tiếp tục nói - Nó là cái lạch lá»›n đổ và o sông Klondike ấy mà . Ãó là con đưá»ng bá»n tôi Ä‘i lên, nhưng lúc xuống thì lại băng qua vách đá, Ä‘i dá»c máy dặm theo má»m núi rồi xuống lạch Thịnh Vượng. Bod Henderson bảo tôi: "Ãi theo tá»› Ä‘i, Carmack, Ä‘i mà xà phần. Lần nà y thì tá»› đà o trúng rồi, ở chá»— Ãáy Và ng ấy. Tá»› tìm được bốn mươi lăm ounce và ng rồi đây nà y Thế là tôi xà ba mảnh đất ở Ãáy Và ng. Rồi bá»n tôi theo Lạch Thịnh Vượng trở vá» xem có kiếm được con hươu nà o không. Bá»n tôi có ngừng lại ở cái lạch đó để nấu ăn. Sau đó tôi lăn ra ngá»§ còn Skookum Jim tá»± nhiên muốn thá» kiếm và ng chÆ¡i. Chẳng là anh ấy đã thấy Bok Henderson là m rồi nên thá» bắt chước. Anh ấy Ä‘i đến má»™t gốc cây bulô. Anh ấy xúc đầy đất và o cháºu rồi đãi thì được má»™t đô-la và ng. Anh ấy liá»n gá»i tôi dáºy và tôi cÅ©ng đặt tên con lạch là Thịnh Vượng, cắm bảng đã tìm thấy và ng rồi quay vỠđây để đăng ký chá»§ quyá»n.
Carmack lo lắng nhìn xung quanh xem có ai tin mình không, nhưng chỉ thấy xung quanh mình hoà n là những gương mặt nghi ngá», trừ có má»—i Ãnh Sáng Ban Ngà y. Trong khi hắn kể chuyện anh để ý quan sát vẻ mặt hắn rất kỹ.
- Harperr và Ladue trả cho mà y bao nhiêu để phịa chuyện nà y ra váºy? - có ai đó há»i.
- Hai ngưá»i đó chẳng biết gì vá» chuyện nà y cả, - Carmack trả lá»i - Tôi nói tháºt có Chúa chứng giám. Tôi đã đãi được ba ounce và ng trong vòng có má»™t giỠđồng hồ.
- Và hiện tại thì số và ng đó kia kìa, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói - Tá»› nói vá»›i các cáºu rồi, ở cái xứ nà y chưa bao giá» có loại và ng như thế. Cứ nhìn mà u cá»§a nó thì biết.
- Có hÆ¡i tối hÆ¡n tháºt, - Curly Parson nói - Nhưng chắc thằng Carmack để chung và ng vá»›i mấy đồng đô-la bằng bạc chứ gì. Vả lại, nếu có gì thì tại sao Bob Henderson không tạt vỠđẻ đăng ký chá»§ quyá»n chứ?
- Anh ấy còn ở khu Ãáy Và ng mà , - Carmack giải thÃch - Còn bá»n tôi kiếm được anh ấy lúc quay trở lại.
Thay cho lá»i tán thưởng là cả má»™t trà ng cưá»i chế giá»…u. Ãnh Sáng Ban Ngà y nói:
- Có cáºu nà o mai canh ty vá»›i tá»› chống xuồng ra Lạch Thịnh Vượng không nà o?
Cũng chẳng có ai xung phong cả.
- Váºy thì ai là m cho tá»›, lương trả tiá»n mặt và trả trước, mai chống xuồng chuyển giùm tá»› khoảng má»™t ngà n cân thá»±c phẩm nà o?
Curly Parson và má»™t ngưá»i nữa tên Pát Monaha nháºn là m. Ãnh Sáng Ban Ngà y, theo cái thói quen là m liá»u cá»§a mình, trả lương trước cho há» và đặt mua những đồ dùng cần thiết. Thế là anh chẳng còn đồng nà o dÃnh túi. Khi đã bước ra đến cá»a Quán Dân Kỳ Cá»±u để Ä‘i vá», anh bá»—ng quay trở lại quầy rượu.
- Lại có thêm má»™t linh cảm nà o má»›i nữa hả? - có tiếng ngưá»i há»i.
- Ãúng váºy. Mùa đông năm nay trên dòng Klondike giá bá»™t mì sẽ lên rất cao. Cáºu nà o có thể cho tá»› mượn Ãt tiá»n nà o?
Ngay láºp tức cả chục ngưá»i trước kia đã từ chối theo anh Ä‘i Ä‘uổi ngá»—ng trá»i lúc nà y vây quanh anh chìa các túi và ng ra:
- Cáºu muốn mua bao nhiêu bá»™t mì nà o? - tay thá»§ kho cá»§a Công ty Thương mại Alaska há»i.
- Khoảng hai tấn.
Ãám ngưá»i chìa túi và ng ra cho Ãnh Sáng Ban Ngà y mượn không rụt tay lại, nhưng há» vẫn không ngăn nổi chuyện phá lên cưá»i khi nghe anh nói váºy.
- Cáºu là m gì cần đến những hai tấn váºy?- tay thá»§ kho há»i.
- Chú bé Æ¡i, - Ãnh Sáng Ban Ngà y trả lá»i - Chú chưa sống ở cái xứ sở nà y đủ lâu để hiểu hết má»i ngóc ngách cá»§a nó đâu. Tá»› tÃnh mở má»™t xưởng là m kim chỉ và dầu gá»™i đầu đấy.
Anh quay sang mượn tiá»n hết bên nà y rồi bên kia. Xong, anh lại thuê thêm sáu ngưá»i nữa, trả tiá»n ngay, để nhá» chuyển số bá»™t mì chất lên ba chiếc xuồng chống bằng sà o nữa. Lần nà y không những túi cạn sạch mà anh còn nợ ngáºp đầu nữa.
Curly Parson gục đầu xuống bà n vá»›i vẻ tuyệt vá»ng.
- Ãiá»u tá»› thắc mắc, - hắn rá»n rÄ©, - là không biết cáºu là m gì vá»›i cái đống bá»™t mì ấy đây chứ?
- Ãể tá»› nói cho các cáºu nghe theo thứ tá»± A, B, C hoặc 1, 2, 3 cho dá»… hiểu đây nà y, - Ãnh Sáng Ban Ngà y đưa má»™t ngón tay lên cao và bắt đầu đếm: Linh cảm thứ nhất: Và ng sắp xuất hiện rất nhiá»u ở vùng đất phÃa Bắc. Linh cảm thứ hai: Carmack đã lần ra nó rồi. Linh cảm thứ ba: Chẳng phải linh cảm gì ráo. Nó là điá»u chắc chắn phải đến. Nếu linh cảm má»™t và hai đúng thì giá bá»™t mì sẽ vá»t lên đến táºn trá»i. Linh cảm má»™t và hai mà đúng thì linh cảm ba cÅ©ng đúng nên tá»› phải theo; mà nếu tá»› đúng thì mùa đông năm nay bá»™t mì và và ng trị giá ngang nhau trên bà n cân. Tá»› nói cho các cáºu hay, má»™t khi các cáºu đá có linh cảm thì phải chÆ¡i cho đến cùng. Váºn may là cái gì nếu các cáºu không biết tóm lấy nó? Mà khi tóm lấy nó rồi thì phải lợi dụng nó cho đến cùng. Tá»› ở đây đã bao năm nay rồi chỉ để chá» cái linh cảm nà y đến đấy thôi. Mà giá» thì nó đã đến rồi. Hà hà , tá»› phải chÆ¡i cú nà y cho đến cùng. Thôi tá»› chà o các cáºu đây. Xỉn chà o.
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:21 PM.
|

20-03-2008, 12:09 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương 10
Ngưá»i ta vẫn không tin là sẽ tìm thấy và ng. Khi Ãnh Sáng Ban Ngà y cùng vá»›i các xuồng bá»™t đỗ lại chá»— cá»a sông Klondike, anh thấy cả dải đất bằng rá»™ng lá»›n đó vẫn hoang vắng. Ở sát mé sông, anh gặp thá»§ lÄ©nh Isaac và bá»™ lạc cá»§a ông ta hạ trại cạnh những già n phÆ¡i cá hồi. Có nhiá»u tay đà o và ng kỳ cá»±u cÅ©ng ở chung vá»›i há». Sau khi là m xong việc đà o và ng mùa hè ở Lạch Mưá»i Dặm, há» theo dòng Yukon tÃnh trở vá» thị trấn Vùng Cá»±c. Nhưng lúc còn ở trại Sáu Mươi Dặm, hỠđã nghe phong phanh vá» chuyện phát hiện được và ng ở vùng nà y nên ghé lại để xem. Lúc há» Ä‘ang quay trở vá» xuồng thì Ãnh Sáng Ban Ngà y tá»›i nÆ¡i. Và đang bốc dỡ bá»™t mì. Há» báo lại vá»›i anh vẻ rất bi quan.
- Cái cánh đồng hươu quá»· nà y ấy mà , - má»™t ngưá»i tên Long Jim Harney nói và ngừng lại để thổi cho nguá»™i nước trà đựng trong má»™t cái ca bằng thiếc - Cáºu chẳng nên dây và o nó mà là m gì, Ãnh Sáng Ban Ngà y ạ. Tháºt là thối, bá»n chúng tÃnh đánh lừa mình đấy mà . Âm mưu nà y là cá»§a bá»n Harper và Ladue. Thằng Carmack cò mồi cho bá»n chúng. Có ai đã từng nghe nói đến chuyện tìm và ng ở má»™t cánh đồng hươu rá»™ng ná»a dặm giữa hai bỠđá lá»™ thiên mà chỉ có Chúa má»›i biết được phải đà o sâu bao nhiêu má»i tá»›i được mặt đá ngầm bao giỠđâu?
Ãnh Sáng Ban Ngà y vừa gáºt đầu tá» vẻ thông cảm vừa ngẫm nghÄ© má»™t lúc. Sau cùng anh há»i:
- Thế các cáºu đã thỠđãi mẻ nà o chưa?
- Ããi cái con khỉ?- ngưá»i kia bá»±c mình trả lá»i - Bá»™ cáºu tưởng tá»› là con nÃt sao chá»›? Chỉ có mấy thằng chân ướt chân ráo ngốc nghếch má»›i chịu khó Ä‘i quanh cái cánh đồng ấy vét cho đầy má»™t rổ đất mà đãi thá». Tá»› thì chẳng là m cái chuyện ngốc nghếch ấy đâu. Chỉ cẩn nhìn qua tá»› cÅ©ng đủ biết vùng nà y chẳng có cái quái gì hết. Sáng mai bá»n nà y trở vá» thị trấn Vùng Cá»±c đây. Tá»› chẳng tin tưởng gì ở cái vùng đất phÃa Bắc nà y cả. Ãối vá»›i tá»› mấy nhánh thượng nguồn sông Tanana(l) là tốt quả rồi. Các cáºu nghe tá»› nói nà y, nếu và ng có xuất hiện thì nó sẽ xuất hiện ở vùng hạ lưu sông kia. Thằng Johnny nà y đây cÅ©ng đăng ký má»™t mảnh đất phÃa dưới chá»— bá»n Carmack cắm bảng đã tìm thấy và ng có má»™t, hai dặm thôi mà nó cÅ©ng chẳng tìm thấy gì ráo.
Johnny nghe thấy thế tỠvẻ bẽn lẽn.
- Tá»› cÅ©ng chỉ đăng ký chÆ¡i thôi mà , - hắn giải thÃch - Tá»› sẵn sà ng đổi mảnh đất chá»— vùng lạch đó để đổi lấy má»™t cân thuốc lá hiệu Ngôi Sao đấy.
- Thế tá»› đổi cho cáºu váºy, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói ngay - Mà nếu tá»› có đà o lên được hai ba mươi ngà n đô-la ở chá»— đó thì cÅ©ng đứng đến mè nheo đấy nhé.
Johnny toét miệng cưá»i vui vẻ. Hắn há»i:
- Thế thuốc đâu đưa đây.
- Ước gì tớ cũng đăng ký một miếng đất ở cạnh đó nhỉ, - Long Jim thở ra một cách buồn bã.
- CÅ©ng chưa muá»™n đâu mà - Ãnh Sáng Ban Ngà y trả lá»i.
- Nhưng từ đây đến đó đi cũng phải đến hai mươi dặm chứ bộ chơi à .
- Ãể mai tá»› lên tá»› sẽ xà phần cho cáºu, - Ãnh Sáng Ban Ngà y đỠnghị - Rồi cáºu lại đổi nó cho tá»› giống như thằng Johnny đã là m nhé. Các cáºu đến thằng Tim Logan mà lấy thuốc. Bây giá» nó Ä‘ang trông quầy rượu ở Quán Dân Kỳ cá»±u ấy. Cứ bảo nó cho tá»› vay mấy cân thuốc. Rồi các cáºu ghi tên các cáºu và o tỠđăng ký đất, đỠlà đã nhượng lại cho tá»› rồi ná»™p lại cho thằng Tim là xong.
- Váºy là m cho tá»› nữa nhé, - ngưá»i thứ ba trong bá»n Long Jim Harney cÅ©ng đỠnghị theo.
Váºy là vá»›i ba cân thuốc lá nhãn hiệu Ngôi Sao, Ãnh Sáng Ban Ngà y đã mua được ba mảnh đất, má»—i mảnh rá»™ng năm trăm foot ở vùng Lạch Thịnh Vượng. Bản thân anh có thể đăng ký xin má»™t mảnh riêng cho mình nữa, vì ba mảnh kia chỉ là đất nhượng lại.
- Vá» cái khoản thuốc lá đó, phải nói là cáºu chÆ¡i phóng tay tháºt, - Long Jim cưá»i nói - Bá»™ cáºu có hãng thuốc lá ở đâu đó hả?
- Không. Mình chỉ có linh cảm thôi!
Ãnh Sáng Ban Ngà y Ä‘ang ở căn lá»u riêng cá»§a mình thì Joe Ladue bước đến. Hắn vừa má»›i từ Lạch Thịnh Vượng vá». Lúc đầu hắn chẳng lá»™ vẻ quan tâm gì đến chuyện Carmack tìm thấy và ng cả, nhưng sau đó hắn hÆ¡i sinh nghi. Cuối cùng, hắn đỠnghị anh chia cho hắn má»™t phần đất vá»›i giá má»™t trăm đô-la.
- Tiá»n mặt chứ? Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i.
- DÄ© nhiên là tiá»n mặt. Ãây nà y.
Vừa nói Ladue vừa móc túi và ng ra. Ãnh Sáng Ban Ngà y cầm túi và ng trong tay như để xem nặng nhẹ má»™t cách lÆ¡ đãng, rồi cùng vá»›i vẻ lÆ¡ đãng đó anh cởi dây buá»™c và đổ má»™t Ãt và ng bụi ra lòng bà n tay. CÅ©ng giống như và ng cá»§a Carmack, và ng cá»§a Ladue xẩm mà u hÆ¡n bất kỳ thứ và ng nà o mà anh đã thấy. Anh bá» và ng và o túi, cá»™t lại và đưa trả cho Ladue.
- Tá»› nghÄ© cáºu cần và ng đó hÆ¡n mình, - Ãnh Sáng Ban Ngà y thăm dò.
- Chẳng cần đâu. Tá»› còn nhiá»u đây nà y - Ladue vá»™i trấn an anh.
- Cáºu đà o dược ở đâu váºy?
Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i như thể tình cá» váºy thôi. Ladue nghe câu há»i mà vẫn là m mặt tỉnh queo như má»™t thổ dân váºy. Nhưng ngay lúc ấy cả hai ngưá»i nhìn thẳng và o mặt nhau, và từ toà n bá»™ con ngưá»i cá»§a Ladue như nhợt loé lên má»™t cái gì đó rất khó nháºn biết. Thế nhưng Ãnh Sáng Ban Ngà y như đã nháºn biết Ä‘iá»u đó và đánh hÆ¡i thấy có gì bà ẩn trong mắt kẻ đối diện.
- Cáºu biết vá» vùng lạch đó rà nh hÆ¡n tá»›, - anh nói - và nếu như vá»›i những Ä‘iá»u cáºu biết vá» mảnh đất cá»§a tá»› mà cáºu ra giá má»™t trăm đô-la thì tá»› cÅ©ng dám ra má»™t cái giá tương tá»± dù tá»› chưa biết gì vá» nó cả.
- Váºy thì ba trăm đô-la chịu không?- Ladue đỠnghị vá»›i vẻ tuyệt vá»ng.
- Tá»› cÅ©ng vẫn chỉ nói vá»›i cáºu như váºy thôi. Cáºu có ra giá nà o Ä‘i nữa thì mảnh đất đó cÅ©ng trị giá vá»›i tá»› ngay như váºy mặc dù tá»› chưa biết tà gì vá» nó cả.
Cuối cùng Joe Ladue phải chịu thua. Hắn dẫn anh ra xa khá»i chá»— trại có bá»n Long Jim Harney Ä‘ang đứng và tiết lá»™ vá»›i anh má»i việc. Sau cùng hắn kết luáºn:
- Chắc chắn là có và ng đó. Tá»› chẳng cần dùng rá sà ng mà cÅ©ng chẳng cần đến máng đãi gì cả. Tá»› chỉ hốt đất ở chá»— bỠđá lá»™ thiên cho và o rổ đãi mà được cả túi và ng đấy. Má»›i hôm qua thôi chứ nà o phải lâu la gì. Tá»› cam Ä‘oan vá»›i cáºu là cứ nhổ báºt gốc cá» lên mà lắc cÅ©ng ra và ng nữa đấy. Nếu mà đà o đến mặt đá ngầm thì và ng nhiá»u. Nhưng cáºu cứ im lặng mà dò xem chá»— nà o có và ng, bởi vì cÅ©ng còn tuỳ từng khoảnh đất. Tá»› sẽ không ngạc nhiên nếu như má»™t và i khoảnh chứa đến cả năm chục ngà n đô-la và ng. Chỉ chết có má»™t ná»—i là đất đã bị chiếm hết rồi.
Má»™t tháng đã trôi qua mà Lạch Thịnh Vượng vẫn yên lặng. Có má»™t số ngưá»i cÅ©ng đến đó cắm đất nhưng phần lá»›n sau khi cắm đất xong lại quay vá» trại Bốn Mươi Dặm hay thị trấn Vùng Cá»±c cả. Cái số Ãt á»i còn lại tin chắc là sẽ tìm thấy và ng ở đó thì lại Ä‘ang báºn lo đốn gá»— cất nhà phòng mùa đông Ä‘ang tá»›i. Há» lui cui là m việc vá»›i nhau má»™t cách lặng lẽ, không há»i han ai mà cÅ©ng chẳng thổ lá»™ Ä‘iá»u gì vá»›i ai cả. Ãnh Sáng Ban Ngà y đã thỠđãi ở chá»— bá» lạch thuá»™c khu đất cá»§a Carmack và đã giÅ© rá»… cá» ra và ng thô, nhưng cả trăm lần thá» khác suốt vách đá dá»c Lạch Thịnh Vượng anh lại chẳng thấy gì cả. Bởi váºy lúc nà y anh rất muốn biết xem dưới mặt đá ngầm có gì không. Anh đã chú ý thấy bá»n bốn ngưá»i kia đà o hố sát bên bá» lạch và nghe tiếng há» xẻ gá»— để là m máng đãi. Không đợi được má»i anh cÅ©ng có mặt ở chá»— há» và o ngà y hỠđãi lần đầu tiên. Trong cái số đất mà má»™t ngưá»i trong bá»n hỠđà o lên sau năm tiếng đồng hồ; há» thu được tất cả mưá»i ba ounce rưỡi và ng. Ãó lấ và ng thô, có cục nhá» như đầu kim, có cục lá»›n trị giá đến mưá»i hai đô-la. Tất cả số và ng đó Ä‘á»u từ mặt đá ngầm mà ra. Ngà y hôm đó má»™t tráºn tuyết mùa thu bắt đầu rÆ¡i, và mùa đông Bắc Cá»±c thế là đã gần ká», nhưng Ãnh Sáng Ban Ngà y chẳng để ý gì đến vẻ ảm đạm xám xịt và lạnh lẽo cá»§a cái mùa thu ngắn Ä‘ang tà n đó cả. Anh chỉ mải nghÄ© đến Ä‘iá»u tưởng tượng trước kia cá»§a anh nay Ä‘ang thà nh sá»± tháºt: trên suốt dải đất bằng nà y rồi đây sẽ má»c lên thà nh phố và ng trong tuyết. Và ng đã được phát hiện trên mặt đá ngầm. Ãiá»u đó rất quan trá»ng vì nó khẳng định Ä‘iá»u Carmack đã nói trước kia. Ãnh Sáng Ban Ngà y cắm má»™t khoảnh đất cho riêng mình tiếp giáp vá»›i ba miếng đất mà trước kia anh đã đổi bằng ba cân thuốc lá. Sở hữu cá»§a anh bây giá» là má»™t mảnh đất liá»n nhau chạy dà i hai ngà n foot và rá»™ng suốt từ bỠđá lá»™ thiên bên nà y sang bỠđá lá»™ thiên bên kia.
Tối hôm đó, khi trở vá» trại cá»§a mình dá»±ng bên cá»a sông Klondike, anh thấy Kama, gã theo dân mà anh đã bá» lại ở Dyea. Kama Ä‘i xuồng đến chở theo chuyến thư cuối cùng trong năm. Hắn có khoảng hai trăm đô-la và ng bụi và Ãnh Sáng Ban Ngà y mượn ngay so tiá»n đó. Ãể đáp lại, anh hứa sẽ cắm má»™t mảnh đất riêng cho hắn, và hắn chỉ việc đăng ký khoảnh đất đó khi ghé và o thị trấn Bốn Mươi Dặm. Sáng hôm sau, khi Kama lên đưá»ng, Ãnh Sáng Ban Ngà y giao cho hắn má»™t lố thư đỠgá»i cho những tay đà o và ng kỳ cá»±u Ä‘ang ở phÃa dưới sông. Trong những lá thư nà y, anh hối thúc há» hãy mau mau lên chá»— nà y mà cắm đất. Mấy ngưá»i khác trên vùng Lạch Thịnh Vượng cÅ©ng gá»i theo Kama nhưng lá thư có ná»™i dung tương tá»±.
- Rồi ngưá»i ta sẽ đổ xô vỠđây má»™t cách vá»™i vã như chưa từng bao giá» như váºy cho mà xem, - Ãnh Sáng Ban Ngà y vừa cưá»i khanh khách vừa hình dung cái cảnh dân ở trại Bốn Mươi Dặm và ở thị trấn Vùng Cá»±c nhón nháo lên lên xuồng Ä‘ua nhau vượt hà ng trăm dặm ngược Sông Yukon lên đây, bởi vì anh biết rằng má»i ngưá»i sẽ tin lá»i anh má»™t cách không thắc mắc. Vá»›i những ngưá»i đầu tiên đổ xô tá»›i, khu Lạch Thịnh Vượng như sống dáºy, và thế là cuá»™c Ä‘ua đưá»ng dà i giữa bốc phét và sá»± tháºt bắt đầu, trong đó có những lá»i bốc phét dù có nhanh đến mấy chăng nữa cÅ©ng vẫn bị sá»± tháºt bắt kịp và qua mặt.
Những kẻ trước kia đã nghi ngá» chuyện Carmack đãi được bằng đó. Nhưng cÅ©ng chÃnh há» lại bốc phét đó chẳng bao lâu thì đã được không chỉ má»™t ounce mà đến năm ounce. Há» lại láºp tức bốc phét là được đến mưá»i ounce. Rồi khi hỠđãi cho má»i ngưá»i xem đúng sai thế nà o thì há» lại thu được đến hai mươi ounce. Cứ thế há» mạnh dạn bốc phét, nhưng sá»± tháºt lại muôn lượt vượt quá sá»± bốc phét cá»§a há».
Má»™t hôm và o tháng Chạp, Ãnh Sáng Ban Ngà y hốt đầy má»™t rổ đất ở chá»— mặt đá ngầm thuá»™c phạm vi đất cá»§a anh và đem vá» lá»u. Tại đây anh đã đốt má»™t đống lá»a để giữ cho nước đựng trong chiếc túi may bằng vải bố khá»i bị đông đặc. Anh ngồi xổm trước cái túi vải đựng nước đó và bắt đầu đãi. Trong rổ đãi hình như chỉ có đất và sá»i. Khi anh huÆ¡ rổ má»™t vòng, những váºt nhẹ hÆ¡n trôi ra khá»i thà nh rổ. Lâu lâu anh lại đưa tay cà o cà o và o rổ để hốt từng nắm sá»i cho ra ngoà i. Ãống đất cất trong rổ vÆ¡i dần. Khi chỉ còn má»™t Ãt bám ở đáy rổ, anh lắc mạnh cái rổ, nhắc lên cho ráo nước và nhìn qua xem có gì không. Toà n bá»™ đáy rổ như được phá»§ má»™t lá»›p bÆ¡. Cà ng lắc bao nhiêu thì nước bùn trong rổ cà ng cạn bấy nhiêu, và và ng cà ng rõ hÆ¡n, lóng lánh. Ãống và ng đó gồm và ng bụi, và ng thô, và ng cục cả nhá» lẫn lá»›n. Lúc đó chỉ có má»™t mình anh trong lá»u. Anh đặt chiếc rổ đãi xuống và suy nghÄ© má»™t hồi lâu. Sau đó anh rá»a cho tháºt sạch và đem cân thá» số và ng. Nếu cứ tÃnh mưá»i sáu đô-la ăn má»™t ounce thì chiếc rổ đó chứa tá»›i bảy trăm đô-la có lẻ. Tháºt là quá sức tưởng tượng cá»§a anh trước kia anh tÃnh cao lắm cÅ©ng chỉ đãi được khoảng hai mươi đến ba mươi ngà n đô-la má»™t mảnh đất là cùng. Bây giá» hoá ra má»™t mảnh đất như váºy cÅ©ng cho được Ãt nhất là ná»a triệu đô-la, dù cho và ng có nằm phân tán Ä‘i chăng nữa.
Cả ngay hôm sau và ngà y hôm sau nữa anh cÅ©ng không thèm quay lại đãi tiếp và ng ở chá»— đất cá»§a mình. Thay và o đó, anh đội mÅ©, Ä‘i găng tay và o và đeo trên lưng má»™t bá»™ đồ dùng Ä‘i đưá»ng bao gồm cả tấm áo đáp bằng da thá», rồi ra Ä‘i lang thang hết ngà y nay qua ngà y khác, qua đèo lá»™i suối để khảo sát toà n bá»™ vùng đất xung quanh đó.
Cứ ở má»—i con lạch là anh có quyá»n cắm má»™t mảnh đất, nhưng anh chá»n lá»±a rất cẩn tháºn. Chỉ khi đến con Lạch Hunker là anh chá»n má»™t mảnh. Anh thấy suốt từ nguồn trở xuống con Lạch Thịnh Vượng đã bị cắm hết rồi, ngay cả những rãnh, những khe đổ ra con lạch đó cÅ©ng Ä‘á»u bị chiếm cả. Tháºt ra Ãt hy vá»ng gì ở những rãnh và khe nà y. Chỉ những ai không kiếm nổi má»™t chá»— Lạch Thịnh Vượng má»›i phải đà nh đến căm đất ở đó. Trong tất cả những rãnh và khe nà y thì chá»— được ngưá»i ta chuá»™ng nhất là rãnh Adams, còn rãnh ngưá»i ta Ãt tra nhất là Eldorado chảy và o Lạch Thịnh Vượng ngay phÃa trên phần đất cá»§a Carmack. Ngay cả Ãnh Sáng Ban Ngà y khi nhìn thấy nó cÅ©ng chẳng ưa gì, song tuân theo linh cảm cá»§a mình, anh cÅ©ng sẵn sà ng bá» ra má»™t ná»a bao bá»™t mì để mua lại má»™t ná»a mảnh đất ở đó. Má»™t tháng sau, anh mua luôn cả phần đất tiếp giáp nó vá»›i giá tám trăm đô-la. Ba tháng sau, để ná»›i rá»™ng phần đất cá»§a mình, anh bá» ra bốn trăm đô-la để mua thêm má»™t mảnh thứ ba.
Rồi chẳng bao lâu sau, tháºt chẳng ai ngá» nổi, anh đã phải bá» ra má»™t trăm năm mươi ngà n đô-la để mua thêm má»™t phần đất thứ tư ở chÃnh ngay cái rãnh mà rất Ãt ngưá»i ưa chuá»™ng.
Trong suốt quãng thá»i gian kể từ cái ngà y anh đãi má»™t rổ đất được bảy trăm đô-la và ngồi xổm nghÄ© ngợi rất lâu Ä‘o, anh chẳng đụng đến cuốc xẻng nữa. CÅ©ng và o chÃnh cái đêm đãi và ng kỳ diệu đó, anh đã nói vá»›i Joe Ladue:
- Joe nà y, từ nay tá»› chẳng thèm đãi và ng là m chi cho khổ sở. Tá»› muốn dùng đầu óc tÃnh toán hÆ¡n. Tá»› sẽ Ä‘i trồng và ng. Chỉ cần cáºu có đầu óc và có Ãt lưng vốn gá»i là để là m hạt giống thì cáºu sẽ là m cho và ng đẻ ra và ng ngay. Lúc tá»› thấy ở đáy rổ có bảy trăm đô-la, tá»› hiểu ngay rằng thế là tá»› đã có đủ hạt giống rồi.
Lúc đó Joe Ladue há»i:
- Váºy chứ cáºu tÃnh trồng ở đâu?
Ãnh Sáng Ban Ngà y khoát tay chỉ và o toà n bá»™ khu vá»±c và những khe lạch nằm cả ở bên kia các vách đá:
- Ở kia kìa, - anh nói - Rồi các cáºu cứ chống mắt mà xem. Có cả hà ng triệu triệu đô-la ở đó cho những ai có thể thấy được chúng. Hồi chiá»u nay tá»› đã thấy được chúng khi bảy trăm đô-la đó từ đáy rổ nhìn lên tá»› mà hét lên rằng "Váºy là Ãnh Sáng Ban Ngà y cuối cùng đã tá»›i".
Chú thÃch:
(1) Tanana: con sông dà i 475 dặm ở phÃa Ãông và Trung tâm Alaska, chảy vá» phÃa Tây Bắc đổ và o sông Yukon.
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:21 PM.
|
 |
|
| |