12-09-2008, 07:53 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương VI
CÅ©ng như Quý ròm, sau khi lướt mắt qua bức máºt thư, cặp lông mà y nhá» Hạnh liá»n nhÃu lại.
Tiểu Long và Mạnh thì thuá»—n mặt đứng nhìn nhau. Hai đứa vốn không quen suy luáºn rắc rối nên gặp những tình huống kỳ lạ như thế nà y chỉ biết trông cáºy và o hai bá»™ óc Ä‘iện tá» cá»§a Quý ròm và nhá» Hạnh.
NhỠHạnh nghĩ ngợi một lát rồi vỗ vỗ trán:
- Hạnh nghi đây chỉ là một trò đùa!
- Một trò đùa? - Quý ròm ngạc nhiên.
- Ừ! Chứ chẳng lẽ bá»n ngưá»i bà ẩn đó lại chá»n nhạc Trịnh Công SÆ¡n để là m máºt hiệu?
- Biết đâu được!
Quý ròm nhún vai, rồi nó thở dà i nói thêm:
- Nhưng ngay cả như váºy tôi cÅ©ng đà nh chịu thua! Gì chứ nhạc là tôi dốt nhất trên Ä‘á»i!
Mạnh liếc ông anh:
- Bây giá» tÃnh sao chứ? Chẳng lẽ đứng đây hoà i?
Quý ròm trầm ngâm một hồi rồi tặc lưỡi:
- Vá» nhà đi! Vá» nhà rồi tÃnh!
Nghe váºy, Tiểu Long mừng rÆ¡n:
- Äúng rồi đó! Vá» nhà đi tắm biển!
Rồi sợ Quý ròm và nhỠHạnh phản đối, nó vội và ng bổ sung:
- Tắm biển sẽ giúp cho đầu óc tỉnh táo, sáng suốt! Biết đâu nhá» váºy mình sẽ nghÄ© ra được manh mối gì đó!
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a Tiểu Long giống hệt như những mẩu quảng cáo trên ti-vi. Quý ròm mỉm cưá»i nhìn bạn:
- Manh mối gì đó là manh mối gì hở mà y?
Cú há»i vặn cá»§a Quý ròm là m Tiểu Long lúng túng. Nó đưa tay quệt mÅ©i:
- Thì tao chỉ nói váºy thôi!
Sá»± ngượng ngáºp cá»§a Tiểu Long khiến Quý ròm động lòng. Nó không trêu nữa, mà quay mình tiến ra cổng.
Nhưng má»›i Ä‘i được và i bước, Quý ròm đã nghe nhá» Hạnh gá»i giáºt:
- Quý ơi, gượm đã!
- Gì váºy Hạnh?
- Quý đặt chiếc há»™p lại chá»— cÅ© rồi hẵng vá»! - Nhá» Hạnh đột nhiên đỠnghị.
- Sao váºy? - Quý ròm tròn xoe mắt.
Nhá» Hạnh bước lại cạnh Quý ròm, hạ giá»ng:
- Nếu như đây là hoạt động trong bóng tối cá»§a bá»n tá»™i phạm thì mình không nên là m mất dấu!
- Là sao? - Quý ròm nhăn nhó - Hạnh nói gì tôi không hiểu!
- Äây nè! - Nhá» Hạnh nghiêm trang giải thÃch - Cái câu " Gá»i nắng trên vai em gầy" có má»™t Ä‘iá»u gì đó rất bất thưá»ng, nói tóm lại là rất khó hiểu. Nó chẳng có vẻ gì là má»™t câu đố. Lần nà y Hạnh không tin là tụi mình có thể suy Ä‘oán được ý nghÄ©a cá»§a bức máºt thư nà y!
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi! - Mạnh đứng bên cạnh thình lình chen ngang.
Quý rom cau mặt định nạt thằng em nhưng nhá» Hạnh lại nói tiếp nên nó đà nh ngáºm miệng, dá»ng tai nghe:
- Vì váºy theo Hạnh cách hay nhất là âm thầm theo dõi bá»n ngưá»i giấu mặt nà y!
- Biết hỠở đâu mà theo dõi? - Mạnh lại vá»t miệng.
- Tất nhiên mình không biết hỠở đâu, tháºm chà cÅ©ng không biết há» là ai! - Nhá» Hạnh gáºt đầu - Nhưng nếu mình cứ quanh quẩn ở tòa Bạch dinh nà y, trước sau gì cÅ©ng phát hiện ra há»!
- Äúng thế! - Quý ròm mau mắn - Äằng nà o bá»n há» cÅ©ng theo những chỉ dẫn trong cuốn sổ lưu niệm ở chùa Pháºt nằm để mò đến đây!
Äang nói, Quý ròm bá»—ng giương mắt ngó nhá» Hạnh:
- Ủa, nói như váºy chẳng lẽ tụi mình phải túc trá»±c ở đây để canh chừng bá»n há» hay sao?
- Tốt nhất là nên như thế! - Nhá» Hạnh nheo nheo mắt - Không những mình mai phục ở đây mà còn phải giữ nguyên má»i thứ ở tình trạng cÅ©! Có như váºy mình má»›i lần theo dấu vết cá»§a hỠđược! Nếu chiếc há»™p bị lấy mất, nghÄ©a là đưá»ng dây bị đứt, bá»n há» buá»™c phải thay đổi cách thức hoạt động và thế là bá»n mình hết đưá»ng theo dõi!
Quý ròm nhanh :Dng bị ý kiến của nhỠHạnh thuyết phục. Nó nhìn Mạnh và Tiểu Long, thở dà i:
- Nếu thế tụi mình đà nh ở lại đây váºy!
- Thế còn vụ tắm biển? - Tiểu Long kêu lên - Không đi tắm biển nữa hay sao?
- Tắm biển hả? - Quý ròm tằng hắng - Vụ đó để... từ từ tÃnh!
Biết đã đến tình thế nà y, có nằn nì nữa cÅ©ng vô Ãch, Tiểu Long đà nh ngáºm miệng là m thinh. HÆ¡n nữa, tá»± trong thâm tâm, nó cÅ©ng muốn giáp mặt vá»›i những ngưá»i trong tổ chức bà máºt kia để xem thá» há» là ai và hỠđịnh âm mưu gì.
Sau khi bà n bạc kế hoạch, Tiểu Long và Mạnh lại kê vai đẩy tảng đá nghiêng qua má»™t bên cho Quý ròm đặt chiếc há»™p và o vị trà cÅ©. Xong, bá»n trẻ bắt đầu tản ra Ä‘i lòng vòng trong sân, hệt như những ngưá»i Ä‘ang ngoạn cảnh. Chỉ những kẻ nà o tinh ý má»›i nháºn thấy những vị khách tham quan trẻ tuổi nà y không buồn tham quan những gì trưng bà y trong nhà . Chúng chỉ Ä‘i loanh quanh ngoà i trá»i, mặt mà y nom có vẻ vô tư nhưng mắt lại lấm lét liếc vá» phÃa tảng đá xanh, thấp thá»m chỠđợi.
NhỠHạnh đi bên cạnh Quý ròm, chốc chốc lại thì thầm:
- Hồi hộp quá, Quý ơi!
Quý ròm bụng dạ cũng đang nơm nớp. Nhưng nó cố là m cứng:
- Có gì đâu mà hồi hộp!
Rồi nhớ đến một câu trong bộ phim Tam Quốc mới xem cách đây mấy bữa trên ti-vi, nó nhún vai:
- Äịch đến đã có tướng ngăn, sợ gì!
Câu nói nhuốm vẻ trịnh trá»ng cá»§a Quý ròm khiến nhá» Hạnh phì cưá»i:
- Tướng cá»m rá»m còm ròm như Quý mà ngăn được ai!
Quý ròm nóng mặt:
- Ngăn được hay không kệ tôi! Nên nhá»› cái vụ rình ráºp nà y là do Hạnh bà y ra chứ không phải tôi à !
Sá»± nhắc nhở nghiêm khắc cá»§a Quý ròm là m nhá» Hạnh lúng túng. Nó cÅ©ng không hiểu tại sao mình lại xao xuyến đến thế. Khi vạch ra kế hoạch mai phục, tâm trà nó chẳng gợn chút băn khoăn, cÅ©ng không cả lo lắng. Nhưng đến khi rảo tá»›i rảo lui chá» bá»n ngưá»i bà máºt kia xuất hiện, trống ngá»±c nó lại Ä‘áºp thình thịch.
Tiểu Long chẳng phấp phổng như hai bạn mình. Nó không tin bá»n ngưá»i kia có thể phát hiện được sá»± theo dõi kÃn đáo cá»§a tụi nó. ÄÆ°Æ¡ng đầu trá»±c tiếp nó má»›i ngán, chứ kẻ ở trong tối ngưá»i ở ngoà i sáng như hiện nay, nó cảm thấy không có gì đáng sợ. Vì váºy, trái ngược vá»›i vẻ mặt căng thẳng cá»§a nhá» Hạnh và Quý ròm, nó chắp tay sau lưng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui vá»›i vẻ nhà n nhã cá»§a má»™t ngưá»i gác bá» ngoà i tai má»i phiá»n nhiá»…u cá»§a cuá»™c Ä‘á»i.
Trong bá»n, tóm lại, chỉ có thằng Mạnh là hà o hứng nhất. Nó lảng vảng khắp nÆ¡i, cặp mắt nhá»›n nha nhá»›n nhác trong khi đó nét mặt lại cố tá» ra nghiêm trá»ng như thể ta đây là má»™t Ä‘iệp viên gạo cá»™i và đang phải thá»±c hiện má»™t sứ mạng vô cùng trá»ng đại.
Thỉng thoảng liếc nhìn Mạnh, nhá» Hạnh dù Ä‘ang lo lắng cÅ©ng phải cưá»i thầm. Vẻ háo hức cá»§a Mạnh khiến nó giống như Ä‘ang đóng phim hÆ¡n là đang thi hà nh má»™t nhiệm vụ bà máºt. Äã mấy lần nhá» Hạnh tÃnh kêu Mạnh lại nhắc nhở nhưng cuối cùng lại thôi. Mặc nó! - Hạnh nghÄ© - Dù sao cÅ©ng chẳng ai biết nó Ä‘ang là m trò gì!
Nhưng mặc cho bá»n trẻ dà y công sắp đặt, suốt cả buổi sáng vẫn chẳng xảy ra chuyện gì đặc biệt.
Khách tháºp phương lÅ© lượt kéo nhau và o Bạch dinh đủ cả già trẻ lá»›n bé, nhưng hầu hết Ä‘á»u Ä‘i ngang qua tảng đá xanh má»™t cách há» hững.
Thỉnh thoảng má»™t đôi thanh niên nam nữ lững thững đến chá»— gốc sứ và tá»±a lưng và o tảng đá đứng nói chuyện thì thầm, chốc chốc lại cưá»i rúc ra rúc rÃch khiến bá»n Quý ròm căng mắt canh chừng nhưng rốt cuá»™c chẳng phát hiện được Ä‘iểm gì khác lạ. Có hai, ba đôi như thế, hỠđến và đi má»™t cách ngẫu nhiên. Tảng đá chỉ là nÆ¡i để há» tá»±a lưng cho đỡ má»i.
Äến gần trưa thì Tiểu Long hết chịu nổi. Nó nhăn nhó nhìn Quý ròm:
- Äói bụng quá!
Nhá» Hạnh thừa cÆ¡ há»™i liá»n hùa theo:
- Hạnh cÅ©ng váºy! Hạnh nghe bao tá» réo nãy giá»!
Quý ròm nheo mắt:
- Nó réo bò... bò... bò bÃp-tết chứ gì?
Quý ròm định nói "bò viên" nhưng sợ nhá» Hạnh đòi nghỉ chÆ¡i nên cuối cùng đà nh sá»a lại thà nh "bò bÃp-tết".
Nhưng nhỠHạnh thừa biết Quý ròm định giở trò gì. Nó gà tay lên trán Quý ròm:
- Bộ Quý không sợ xe đụng sứt móng hả?
- Sợ chứ! - Quý ròm toét miệng cưá»i - ChÃnh vì sợ nên ná»a chừng tôi đã đổi thà nh "bò bÃp-tết", Hạnh không thấy sao?
Lối phân bua cà khịa của Quý ròm là m nhỠHạnh tức điên. Nó đang định lên tiếng cự nự thì Mạnh đã láu táu chen ngang:
- Váºy bây giá» tÃnh sao? Chạy vá» nhà ăn trưa chứ?
Quý ròm lắc đầu:
- Ăn ngay tại đây!
- Ăn tại đây? - Mạnh trố mắt - Cơm đâu mà ăn?
- Ăn bánh mì.
- Bánh mì?
- Ừ! Mà y chạy đi mua đi!
Nghĩ đến mẩu bánh mì khô khốc, Mạnh nhăn nhó:
- Sao mình không vá» nhà ăn trưa? Ä‚n xong, mình trở lại đây liá»n!
Quý ròm nghiêm giá»ng:
- Nhỡ trong khi mình vắng mặt, bá»n ngưá»i kia mò đến đây thì sao? Có phải là há»ng bét cả má»i thứ không?
Trước lý lẽ vững chắc cá»§a ông anh, Mạnh thôi không giằng co nữa. Nó cầm tiá»n trên tay Quý ròm, ba chân bốn cẳng chạy vù ra cổng.
Thế là trưa đó, cả bá»n ngồi trên băng đá trước sân Bạch dinh, cặm cụi gặm bánh mì.
Theo thói quen, ăn xong Quý ròm chỉ muốn lăn đùng ra ngá»§. Nhưng hôm nay, nó phải cố chống lại thói quen tệ hại cá»§a mình. Ngá»§ trong khi Ä‘ang thi hà nh nhiệm vụ thì tháºt chẳng còn ra thể thống gì!
Khác vá»›i Quý ròm, bá»n Tiểu Long, nhá» Hạnh và Mạnh đứa nà o đứa nấy Ä‘á»u tỉnh như sáo. Nuốt xong má»—i đứa má»™t ổ bánh mì, chúng ngồi Ä‘ong đưa chân, vừa trò chuyện vừa không ngừng đảo mắt quan sát ngưá»i ra kẻ và o.
Nhưng suốt cả buổi trưa, vẫn chẳng có động tĩnh gì chung quanh tảng đá.
Buổi chiá»u cÅ©ng váºy. Khách tham quan thay nhau ra vô hết lượt nà y đến lượt khác, vẫn chẳng có ai buồn Ä‘oái hoà i đến tảng đá vô tri bên gốc sứ.
Mạnh bắt đầu phà n nà n:
- Biết váºy hồi trưa chạy vá» nhà ăn cÆ¡m rồi đánh má»™t giấc có phải khá»e hÆ¡n không!
Mạnh vừa nói xong, từ ngoà i cổng bá»—ng tiến và o ba ngưá»i thanh niên dáng Ä‘iệu có vẻ vá»™i vã. Ba ngưá»i nà y còn trẻ, trạc hai mươi, hăm hai tuổi, ăn váºn bình thưá»ng nhưng thái độ rất đáng ngá».
Vừa bước qua khá»i cổng, hỠđã chia nhau Ä‘i ba ngả, dáo dác lùng sục.
Quý ròm khẽ bóp tay Tiểu Long, nói qua hơi thở:
- Äây rồi!
Tiểu Long gáºt đầu và thu nắm tay quệt mÅ©i để nén hồi há»™p.
Nhá» Hạnh cÅ©ng pháºp phồng không kém. Nó tá»± động xÃch sát và o ngưá»i Tiểu Long, mắt vẫn nhìn chằm chằm và o ba ngưá»i thanh niên lạ mặt kia.
Mạnh dÄ© nhiên cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì. Chà ng Ä‘iệp viên gạo cá»™i nuốt nước bá»t liên tục. Chẳng hiểu cổ chà ng khô khốc là do ăn bánh mì hay do mạch máu Ä‘ang căng thẳng.
Nhưng ba ngưá»i thanh niên vừa xuất hiện kia chẳng mảy may để ý đến bá»n trẻ. Há» rảo má»™t vòng quanh tòa Bạch dinh rồi dưá»ng như chẳng thu lượm được kết quả gì, há» tụ táºp lại trước thá»m dinh bà n tán má»™t hồi rồi kéo nhau và o bên trong.
- Mình và o theo không? - Tiểu Long há»i Quý ròm.
- Không cần! Cứ canh chừng tảng đá xanh là chắc ăn nhất!
Mạnh liếm môi:
- Nhưng chắc gì đây là bá»n ngưá»i mà mình muốn tìm?
- Äúng là há» rồi! - Nhá» Hạnh chá»›p mắt - Không thể nà o sai tráºt được!
Bá»n trẻ má»›i trao đổi vá»›i nhau dăm, ba câu đã thấy ba ngưá»i thanh niên quay trở ra. Lần nà y há» lại chụm đầu thì thầm khá lâu. Má»™t ngưá»i vừa nói vừa vung tay, vẻ sôi nổi. Má»™t ngưá»i thì nhún vai ra dáng thất vá»ng. Ngưá»i thứ ba dưá»ng như chẳng lưu tâm nhiá»u đến câu chuyện, cứ nói má»™t, hai câu lại ngoảnh cổ nhìn ra ngoà i. Trong má»™t lần như váºy, ánh mắt anh ta dá»™t ngá»™t dừng lại chá»— băng đá bá»n Quý ròm ngồi khiến đứa nà o đứa nấy xanh mặt, tưởng tông tÃch đã bị phát giác. Nhưng rồi có lẽ cho rằng bốn đứa nhóc tì nà y không phải là mối Ä‘e dá»a đáng sợ mà chỉ là khách du lịch bình thưá»ng, anh ta liá»n đảo mắt nhìn Ä‘i chá»— khác.
Nhưng rồi Quý ròm chưa kịp hoà n hồn, tiếng hét cá»§a ngưá»i thanh niên má»™t lần nữa khiến trái tim nó muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c:
- Tìm thấy rồi! Hóa ra nó ở ngay trước mặt mình!
Vừa nói anh tra vừa nhảy phóc xuống khá»i báºc thá»m. Bá»n trẻ Ä‘iếng hồn đưa mắt nhìn nhau như ngầm bảo nhau hãy đỠphòng má»i bất trắc. Tiếng Tiểu Long váºn "ná»™i công" kêu "răng rắc" cà ng khiến không khà khẩn trương tá»™t độ.
Nhưng ngưá»i thanh niên không tiến vá» phÃa bá»n trẻ. Sau khi phóng ngưá»i xuống sân, anh ta Ä‘i xăm xăm lại chá»— tảng đá xanh. Hóa ra anh ta phát giác ra tảng "đá không Ä‘á»" chứ không phải phát giác ra những "cái Ä‘uôi" Ä‘ang theo dõi mình.
Cả bốn cái miệng cùng thở hắt ra, tẽn tò. Nhá» Hạnh phải cố lắm má»›i khá»i phì cưá»i. Rõ rà ng cả bá»n Ä‘á»u biết ba anh chà ng kia Ä‘i tìm tảng đá, váºy mà khi nghe tiếng reo "tìm thấy rồi", đứa nà o đứa nấy sợ cuống cả ngưá»i, quên béng mất Ä‘iá»u quan trá»ng đó.
Hai thanh niên kia cÅ©ng láºp tức chạy bổ lại chá»— tảng đá. Và cÅ©ng như bá»n Quý ròm hôm trước, cả ba bu quanh "mục tiêu", loay loay "nghiên cứu" cả buổi. Chỉ có má»™t Ä‘iểm khác biệt là trong khi cặm cụi "nghiên cứu" tảng đá há» không ngá» có má»™t bá»n nhóc cÅ©ng Ä‘ang cặm cụi "nghiên cứu" há».
Cuá»™c "nghiên cứu" cá»§a hai phe kéo dà i hà ng tiếng đồng hồ, rốt cuá»™c chẳng phe nà o đạt kết quả như ý muốn. Bá»n Quý ròm ngắm nghÃa đối phương đã Ä‘á»i vẫn chẳng Ä‘oán ra bá»n ngưá»i nà y là ai, hà nh động bà ẩn cá»§a há» nhằm mục Ä‘Ãch gì. Còn bá»n ngưá»i ná» hì hục săm soi đến tháo mồ hôi há»™t cÅ©ng chẳng hiểu tảng đá xanh nà y là "ai" và ngưá»i ta bảo há» tìm đến "nó" nhằm để là m chi!
Äến xế chiá»u thì ba ngưá»i thanh niên tá» ra má»i mệt. Há» nhìn nhau, lắc đầu chán nản rồi lục tục tuôn ra cổng.
Tiểu Long thì thà o:
- Bám theo chứ?
- Chá» má»™t chút! - Quý ròm cÅ©ng thì thà o trả lá»i - Äuổi theo ngay rất dá»… bị chú ý!
Không đứa nà o phản đối lá»i cảnh giác cá»§a Quý ròm. Cả bá»n ngồi nán lại trên băng đá thêm má»™t lúc. Äến khi ba ngưá»i thanh niên khuất dạng sau cổng rà o chừng má»™t, hai phút, bá»n Quý ròm má»›i đứng dáºy rón rén ra theo.
Äang Ä‘i sè sẹ từng bước má»™t, chợt nghe tiếng xe nổ máy, Quý ròm liá»n buá»™t miệng la hoảng "Bá» xừ rồi!" và láºp tức lao vụt ngưá»i ra cổng.
Nhưng đã trá»…. TÃt đằng xa ba ngưá»i thanh niên cỡi trên hai chiếc cúp mà u xanh Ä‘ang phóng vút vá» phÃa Bãi Trước, bóng há» má»—i lúc má»™t má» dần và trong thoáng mắt không còn thấy đâu nữa.
Trả Lá»i Vá»›i TrÃch Dẫn
Tà i sản của conanbmt
12-09-2008, 07:58 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương VII
NhỠHạnh buồn bã:
- Thế là công toi!
Tiểu Long nhìn Quý ròm, giá»ng trách móc:
- Khi nãy nghe lá»i tao bám theo ngay là được rồi!
- ÄÆ°á»£c cái mốc xì! - Äang tiếc đứt ruá»™t vì "vồ" hụt ba "con mồi", lại bị bạn bè nói nặng nói nhẹ, Quý ròm đổ quạu - Chẳng lẽ nghe lá»i mà y là có thể chặn bắt được bá»n ngưá»i kia?
Câu nói hóc búa cá»§a Quý ròm là m Tiểu Long cứng há»ng. Ừ nhỉ, nếu bám sát theo há», mình cÅ©ng đâu là m gì được! Nếu ra mặt cản đưá»ng, chắc chắn sẽ bị bá»n há» quần cho tÆ¡i tả. Quý ròm, Mạnh và nhá» Hạnh lâm tráºn nếu không chết cÅ©ng bị thương. Còn Tiểu Long, mình nó "khiêu vÅ© giữa bầy sói", e khó bỠđương cá»±. Nhưng nếu không công khai lá»™ diện, cÅ©ng chẳng cách nà o truy Ä‘uổi hỠđược. Má»™t bên chạy xe gắn máy, má»™t bên đứng đợi xÃch-lô, bá»n Quý ròm chưa kêu được xe, đối phương đã cao chạy xa bay từ Ä‘á»i tám hoánh rồi!
Tiểu Long còn đang lúng túng thì Mạnh đã nhanh nhẩu lên tiếng "cứu bồ":
- Nhưng nếu chạy ra sá»›m, mình đã ghi được số xe cá»§a há»!
- Ừ hén! - Nhá» Hạnh gáºt gù.
Còn Quý ròm, lần đầu tiên nó không nạt ná»™ thằng em. Thằng nà y quanh năm chỉ khoái coi phim hình sá»±, hóa ra cÅ©ng há»c lóm được và i ba mánh khóe! Quý ròm nghÄ© bụng và khịt khịt mÅ©i:
- Thế nà o sáng mai bá»n kia cÅ©ng quay trở lại! Lúc đó mình sẽ tìm cách ghi số xe cá»§a há»!
Thấy ông anh không phản đối ý kiến cá»§a mình, Mạnh khoái chà cưá»i toe.
Niá»m sung sướng cá»§a Mạnh kéo dà i trên suốt đưá»ng vá». Và chỉ thá»±c sá»± tắt ngấm khi đặt chân qua cá»a.
Cô Tư đón bá»n trẻ bằng cái lắc đầu ngán ngẩm:
- Các cháu đi đứng thế nà y thì cô chết mất!
Bá»n trẻ biết lá»—i, ngáºm miệng riu rÃu bước và o nhà .
- Cô cứ tưởng các cháu chết Ä‘uối đâu ngoà i biển cả rồi! - Cô Tư tiếp tục than thở - Báo hại cô phải chạy nháo nhà o khắp các bãi tắm để há»i han, tìm kiếm!
Sá»± lo lắng tá»™i nghiệp cá»§a cô khiến bá»n trẻ cảm thấy vô cùng bứt rứt.
Quý ròm len lén nhìn cô, cố thanh minh:
- Nhưng tụi cháu đâu có đi tắm biển! Tụi cháu chỉ xuống Bạch dinh chơi thôi!
- Các cháu Ä‘i Bạch dinh hay Hắc dinh là m sao cô biết được! - Cô Tư xẳng giá»ng, vẻ bất bình, nhưng rồi cảm thấy thái độ cá»§a mình hÆ¡i cứng rắn, cô liá»n dịu giá»ng - Lần sau Ä‘i đâu, nhất là không vá» trưa, các cháu phải báo cho cô biết!
Khi cô Tư chuyển từ trách cứ qua căn dặn có nghÄ©a là sóng gió đã qua. Bốn cái miệng láºp tức "dạ" rân và bốn bá»™ mặt ỉu xìu láºp tức tươi tỉnh trở lại.
Sáng hôm sau, trước khi ra khá»i nhà , Quý ròm xin phép cô đà ng hoà ng.
- Bữa nay các cháu định Ä‘i đâu? - Cô há»i.
- Dạ, tụi cháu lên thăm ngá»n hải đăng ạ!
Quý ròm không dám nói tháºt là đi xuống Bạch dinh, sợ cô thấy bá»n nó ngà y nà o cÅ©ng lẩn quẩn ở Bạch dinh sẽ đâm ra nghi ngá» mà gạn há»i lôi thôi.
- Thế trưa có vỠăn cơm không đấy?
- Dạ, không ạ!
Cô Tư tỠvẻ ngạc nhiên:
- Hải đăng ở ngay sau nhà ta đây thôi, đâu có xa xôi gì, sao các cháu không vỠtrưa?
Quý ròm đà nh gãi đầu, phịa:
- Dạ, thăm ngá»n hải đăng xong, tụi cháu còn Ä‘i thăm... ThÃch Ca pháºt đà i nữa ạ!
Äến đây thì cô Tư không thắc mắc nữa. ThÃch Ca pháºt đà i ở xa lắc xa lÆ¡, tÃt vá» hướng cù lao Bến Äình nên bá»n trẻ không vá» trưa là chuyện đương nhiên.
- Các cháu đi chơi vui vẻ nhé! - Cuối cùng, cô nói.
Vốn ngán nhai bánh mì nên chuyện Quý ròm bảo không vá» trưa khiến Mạnh tức anh ách. Trước mặt mẹ, nó không tiện phá ngang kế hoạch cá»§a Quý ròm nhưng đến khi ngồi trên xÃch-lô, nó quay sang cằn nhằn ông anh:
- Bữa nay chỉ có mỗi chuyện "cóp" số xe chứ có việc quái gì đâu mà phải ở lại trưa?
- Sao mà y biết không có việc quái gì? - Quý ròm hừ mùi - Nhỡ bá»n kia loay hoay suốt cả buổi sáng vẫn không tìm ra chiếc há»™p Ä‘en giấu dưới tảng đá thì sao?
- Thì há»... vá»! - Mạnh ấp úng.
Quý ròm nhếch mép:
- Thế nếu há» không vá» mà quyết định ở lại tìm đến chiá»u thì sao?
Lần nà y thì Mạnh ngồi im không đáp.
Nhưng sá»± lo xa cá»§a Quý ròm bất ngá» trở nên vô Ãch. Và o Bạch dinh chá» gần hai tiếng đồng hồ vẫn không thấy ba ngưá»i thanh niên hôm qua xuất hiện, nhá» Hạnh chá»™t dạ bèn kêu Tiểu Long và Mạnh bẩy tảng đá lên.
Và hoà n toà n đúng như nó linh cảm, chiếc há»™p Ä‘en đã biến mất tá»± Ä‘á»i nà o.
Quý ròm Ä‘ang chống tay lên đầu gối lom khom dòm, báºt kêu:
- BỠxừ rồi!
Tiểu Long vai vẫn đỡ tảng đá, nghe váºy ngoảnh cổ há»i:
- Chuyện gì thế?
Quý ròm xuôi xị:
- BỠtảng đá xuống đi! Chiếc hộp mất tiêu rồi!
NhỠHạnh vỗ vỗ trán:
- Như váºy hỠđã quay trở lại đây tối hôm qua!
- Tháºt không hiểu nổi! - Quý ròm mÃm môi - Tại sao há» lại phải hà nh động và o ban đêm? Sáng nay há» quay lại cÅ©ng được kia mà !
- Hay là hỠđã bắt đầu nghi ngá» hà nh tung cá»§a bá»n mình? - Mạnh vừa nói vừa rụt cổ.
- Không phải đâu! - Nhá» Hạnh lắc đầu - Chắc chắn tối hôm qua, há» không ngừng suy nghÄ© vá» bà máºt cá»§a tảng đá xanh. Và khi Ä‘oán ra bà máºt đó có thể nằm bên dưới tảng đá, há» liá»n nôn nóng quay ngay trở lại đây để kiểm tra sá»± ức Ä‘oán cá»§a há»!
Tiểu Long bán tÃn bán nghi:
- Là m sao Hạnh có thể biết rõ như váºy?
- ÄÆ¡n giản thôi! - Nhá» Hạnh đẩy gá»ng kÃnh trên sống mÅ©i - Có phải chÃnh tụi mình khi khám phá ra ý nghÄ©a cá»§a ba chữ "nhà không Ä‘en", đã vá»™i và ng kêu xÃch-lô chở ngay đến Bạch dinh không chần chá» lấy má»™t phút hay không?
- Äúng! - Tiểu Long thừa nháºn.
- Thì há» cÅ©ng thế thôi! - Nhá» Hạnh mỉm cưá»i - Suy từ mình ra há» thì biết ngay chứ gì!
Quý ròm đưa hai tay lên trá»i, chán nản thở ra:
- Thế nà y thì rõ rà ng là công toi! Từ nay đừng hòng sỠđược ngón chân út của hỠnữa!
Mạnh liếm môi:
- Hay là mình đi báo công an?
- Công an ai ngưá»i ta tin mình! Ãt ra cÅ©ng phải có cái số xe là m bằng chứng! Äằng nà y toà n nói chuyện đâu đâu!
- Sao lại chuyện đâu đâu? - Mạnh phản ứng - Mình sẽ chỉ cho các anh công an xem bà i thÆ¡ trên vách và hà ng chữ bà hiểm trong cuốn sổ lưu niệm ở chùa Pháºt nằm!
Quý ròm nhún vai:
- Thứ nhất, giá» nà y chưa chắc dòng chữ trong sổ lưu niệm và bà i thÆ¡ trên vách đã còn như cÅ©. Có thể bá»n ngưá»i kia đã xóa Ä‘i rồi! Thứ hai, nếu tất cả vẫn còn nguyên thì chiếc há»™p Ä‘en đã bị lấy mất. Các anh công an mò tá»›i đây thì tịt. Thế là các anh quay sang "Ä‘iá»u tra" mình!
- Äiá»u tra mình ư? - Mạnh kêu lên - Vá» tá»™i gì má»›i được kia chứ?
- Thì vá» tá»™i phịa chuyện và tạo chứng cá»› giả để trêu chá»c cÆ¡ quan thi hà nh pháp luáºt!
- Nhưng mình còn nhá»› "máºt mã" trong chiếc há»™p Ä‘en kia mà ! Mình sẽ Ä‘á»c cho há» nghe để há»... tiếp tục Ä‘iá»u tra!
- Thôi đi ông tướng! - Quý ròm nheo nheo mắt - Công an chẳng bao giỠtin và o những chuyện vớ vẩn như thế nà y đâu! Tội phạm gì mà toà n thơ với nhạc!
Tiểu Long đứng nghe hai anh em tranh cãi một hồi đã thấy sốt ruột. Nó quệt mũi, đỠnghị:
- Nếu đã quyết định không đi báo công an thì đi tắm biển quách!
Quý ròm lừ mắt nhìn bạn:
- Mà y lúc nà o cÅ©ng chăm chăm má»—i chuyện tắm biển! Cứ là m như không được tắm biển thì ai nấy Ä‘á»u chết lăn đùng ra ấy!
- Thì tụi mình đi Vũng Tà u là để tắm biển mà lại! - Tiểu Long nhăn mặt phân trần.
Bá»™ tịch cá»§a Tiểu Long khiến Quý ròm báºt cưá»i:
- Thôi được rồi, muốn tắm thì tắm! Nhưng...
Tiểu Long nÃn thở:
- Còn "nhưng" gì nữa?
- Thế mà còn đấy! - Quý ròm tặc lưỡi, rồi nó cố tình kéo dà i giá»ng - "Nhưng" chuyện nà y nè: Mình sẽ lấy đồ tắm ở đâu ra?
- Tưởng gì! - Mặt Tiểu Long hơn hớn - Chạy vỠnhà lấy!
- Không được! - Quý ròm thở dà i - Không thể vỠnhà trong ngà y hôm nay được!
Lá»i phán cá»§a Quý ròm là m Tiểu Long chưng há»ng:
- Sao lại không được? Ai cấm mình vỠnhà ?
- Chẳng ai cấm! - Quý ròm dang hai tay - Nhưng trước khi ra khá»i nhà mình đã báo vá»›i cô Tư là sẽ Ä‘i suốt ngà y thì mình không nên quay vá» lúc nà y. Hôm qua mình không nói là không vá», rốt cuá»™c mình Ä‘i luôn, hôm nay mình nói là đi luôn, ná»a chừng lại quay vá», như váºy trông chẳng ra cái ôn gì cả!
Mạnh bức tóc:
- Nhưng nếu không vỠnhà cũng không đi tắm biển thì biết đi đâu cho hết ngà y hôm nay?
Câu chất vấn của ông em khiến ông anh ngớ ra:
- Tao cũng chẳng biết!
- Thôi thì Ä‘i loanh quay trong thà nh phố váºy! - Nhá» Hạnh hiến kế - Biết đâu nhá» váºy mình lại tình cá» giáp mặt vá»›i bá»n kia!
à kiến cá»§a nhá» Hạnh khiến vẻ tiu nghỉu trên mặt bá»n trẻ láºp tức biến mất. Mạnh hăng hái:
- Ừ, biết đâu đấy!
Tiểu Long cũng giục giã:
- Váºy thì Ä‘i ngay bây giá» Ä‘i!
Bá»n trẻ kéo ra đưá»ng.
- Kêu xÃch-lô chứ? - Quý ròm gợi ý.
- Äâu việc gì gấp mà phải Ä‘i xÃch-lô! - Tiểu Long hắng giá»ng - Thả bá»™ tà tà vui hÆ¡n!
Rồi sợ đỠnghị cá»§a mình không được á»§ng há»™, nó láºt Ä‘áºt nói thêm:
- Và cÅ©ng dá»… nhìn thấy bá»n kia hÆ¡n!
Chẳng ai phản đối ý kiến cá»§a Tiểu Long. Tất cả lững thững kéo nhau men theo đưá»ng Quang Trung Ä‘i ngược vá» phÃa Bãi Trước.
Vừa Ä‘i vừa nhìn nhá»›n nhác, bá»n trẻ lang thang đến trưa trá» trưa tráºt, rảo qua không biết bao nhiêu ngả đưá»ng vẫn chẳng thấy bóng dáng cá»§a ba ngưá»i thanh niên kia đâu.
Äến khi lết bá»™ hết nổi, cả bá»n tấp vô bên đưá»ng mua mấy ổ bánh mì rồi kéo nhau ra bãi biển thuê ghế bố nằm nghỉ.
Nằm nhìn sóng nước lăn tăn, Quý ròm thở ra:
- Äúng là mò kim đáy bể!
NhỠHạnh an ủi:
- Biết đâu chiá»u nay mình sẽ gặp bá»n há» thì sao!
- Dễ gì!
Quý ròm đáp, vẻ vô vá»ng. Và suốt buổi chiá»u hôm đó, sá»± tháºt đã đứng vá» phÃa nó. Nằm nghỉ đến hai giá», cả bá»n lại đứng lên Ä‘i tiếp và cÅ©ng như ban sáng, những gì gặt hái được chỉ là những tiếng thở dà i ngán ngẩm:
Quý ròm và nhá» Hạnh, hai đứa đầu trò, lại là những kẻ má»i mệt trước tiên.
NhỠHạnh ngó Quý ròm, gióng tiếng:
- Giá» sao?
Quý ròm nhanh nhẩu:
- Kêu xÃch-lô vá» chứ sao!
Mạnh và Tiểu Long dai sức hÆ¡n nhưng sau má»™t ngà y lông bông vô tÃch sá»± ngoà i đưá»ng, nghe nói được ngồi xe vá», đứa nà o đứa nấy mừng rÆ¡n.
Lúc leo lên xÃch-lô, Mạnh quay qua Quý ròm định mở miệng cà khịa cái kế hoạch bị thất bại thảm hại cá»§a ông anh nhưng thấy Quý ròm Ä‘ang cau mà y nghÄ© ngợi, nó đà nh dẹp ngay ý định trêu chá»c cá»§a mình. May cho Mạnh, Quý ròm Ä‘ang bá»±c bá»™i vì để sổng đối phương khiến cuá»™c theo dõi lâm và o bế tắc, nếu Mạnh ngứa miệng trêu ghẹo chắc sẽ bị ông anh mắng cho té tát!
Quý ròm vẫn giữ bá»™ mặt lầm lì cho đến táºn nhà . Sau má»™t ngà y lếch thếch rã cẳng, nó đã cáu. NghÄ© đến chuyện ba gã thanh niên lạ mặt kia đã lá»t và o tay mình lại còn thoát ra, nó cà ng cáu hÆ¡n.
Tối đó, cơm nước xong, Quý ròm không và o phòng ngay mà rủ nhỠHạnh ra đứng trước hiên hóng mát.
- Giá» tÃnh sao Hạnh? - Nhá» Hạnh vừa bước ra lan can, Quý ròm đã sốt ruá»™t há»i.
- Sao là sao?
- Bá»n ngưá»i kia ấy! Là m sao tìm được há» bây giá»?
- Chịu! - Hạnh khẽ lắc đầu - Tụi mình chỉ còn ở VÅ©ng Tà u có bốn ngà y. Vá»›i thá»i gian Ãt á»i như váºy, chẳng thể là m gì được!
Câu trả lá»i cá»§a nhá» Hạnh khiến Quý ròm rầu rÄ©:
- Chẳng lẽ tụi mình phải bỠcuộc nữa chừng sao?
NhỠHạnh không đáp. Nó cũng chẳng biết đáp như thế nà o.
Quý ròm lại nói, giá»ng lo lắng:
- Thế nhỡ bá»n ngưá»i nà y Ä‘ang có âm mưu phá hoại gì đó thì sao? Như thế sẽ có bao nhiêu là ngưá»i chết!
Giả thuyết cá»§a Quý ròm là m nhá» Hạnh xanh mặt. Nó rùng mình há»i lại:
- Quý dá»±a và o đâu mà đoán như váºy?
- Tôi chẳng dá»±a và o đâu cả! - Quý ròm liếm môi - Nhưng vá»›i bá»n ngưá»i tháºp thò như thế nà y, chuyện gì cÅ©ng có thể xảy ra!
Nhá» Hạnh lại im lặng nhưng nó thấy sá»± việc đã trở nên nghiêm trá»ng. Trước đây, nó chẳng bao giá» nghÄ© đến chuyện đó. Nó Ä‘inh ninh đây chỉ là má»™t bá»n trá»™m cướp. Nó không nghÄ© đây là má»™t tổ chức phá hoại Ä‘ang liên lạc vá»›i nhau để bà n tÃnh kế hoạch đặt bom đặt mìn như nó vẫn nhìn thấy trong chương trình thá»i sá»± quốc tế trên ti-vi thì sao nhỉ?
Tư lá»± má»™t hồi, nhá» Hạnh khẽ đẩy gá»ng kÃnh trên sống mÅ©i, chép miệng nói:
- Nếu váºy, tụi mình phải bắt đầu lại từ mẩu giấy trong chiếc há»™p Ä‘en!
Quý ròm ngơ ngác:
- Bắt đầu từ lá»i nhạc cá»§a Trịnh Công SÆ¡n ấy ư?
- Äúng váºy.
- Nhưng bắt đầu như thế nà o?
- Hạnh cũng chẳng biết! Nhưng dù sao đó vẫn là đầu mối duy nhất mà tụi mình có được!
Quý ròm thở hắt ra:
- Thế thì gay quá!
Nhá» Hạnh đưa tay vá»— vá»— trán má»™t hồi rồi đột ngá»™t há»i:
- Ở đây có sân khấu ca nhạc nà o không nhỉ?
Quý ròm ngẩn ngưá»i định há»i "Chi váºy? " nhưng rồi sá»±c hiểu ra, nó liá»n chạy bay và o trong nhà , gá»i giáºt giá»ng:
- Mạnh ơi, Mạnh!
Mạnh đang ngồi đánh cỠvới Tiểu Long, ngẩng lên:
- Gì váºy?
- Ở đây có nơi nà o biểu diễn ca nhạc không?
- Có.
Quý ròm sáng mắt:
- Có hả? Gần đây không?
- Ở dưới phố! - Mạnh vừa đáp vừa nôn nóng nhìn và o bà n cá» - Äể tối mai em dẫn anh Ä‘i!
- Không được! Tao muốn Ä‘i ngay bây giá»!
Mạnh tỠvẻ ngạc nhiên trước thái độ vội vã của ông anh:
- Äi ngay bây giá»?
Tiểu Long cũng không nén được thắc mắc:
- Là m gì gấp váºy? Äi lòng vòng suốt cả ngà y mà chưa ngán sao?
- Tao có biết quái gì ca nhạc đâu! - Quý ròm nhún vai - Tao chỉ muốn Ä‘iá»u tra xem ở đó ngưá»i ta có hát bà i "Hạ trắng" không thôi!
Không đợi Quý ròm giục đến lần thứ hai, chỉ vừa nghe đến hai tiếng "Ä‘iá»u tra", Mạnh đã đẩy bà n cá» qua má»™t bên, xô ghế đứng lên:
- Váºy thì Ä‘i!
Trả Lá»i Vá»›i TrÃch Dẫn
Tà i sản của conanbmt
12-09-2008, 07:59 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương VIII
Sân khấu ca nhạc được thiết kế ngoà i trá»i vá»›i vòng rà o bao quanh. Những chiếc bà n con bà y ngay trên bãi cá». Khách mua vé và o xem được phục vụ nước giải khát tại chá»—, tất nhiên là phải trả tiá»n.
Khi bá»n Quý ròm đến, chương trình má»›i rục rịch bắt đầu.
Tiểu Long nghiêng ngưá»i vá» phÃa Quý ròm, há»i khẽ:
- Nếu có ca sĩ nà o đó hát bà i "Hạ trắng" thì sao?
Quý ròm hạ giá»ng, tháºn trá»ng đáp:
- Thì ca sÄ© đó là ngưá»i liên lạc cá»§a bá»n há»! Mình phải kÃn đáo theo dõi!
Tiểu Long không há»i nữa. Nó ngồi im dá»ng tai chỠđợi.
Nhưng hai, ba ca sĩ nối tiếp nhau ra vô mà chẳng có ai ca bà i “Hạ trắng". HỠtoà n hát nhạc trẻ, biểu diễn với điệu bộ nhún nhảy.
Tá»›i ngưá»i thứ năm thì Tiểu Long đã thấy sốt ruá»™t. Äã mấy lần, nó quay sang Quý ròm định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Chỉ có Mạnh là không ká»m chế nổi. Nó cất giá»ng là u bà u:
- Biết váºy khá»i mò tá»›i đây cho nhá»c xác!
Quý ròm quay lại:
- Kiên nhẫn chút đi! Biết đâu bà i "Hạ trắng" nằm ở cuối chương trình...
Äang nói, Quý ròm bá»—ng đỠra, miệng há hốc. Cả bá»n nhạc nhiên ngoảnh cổ nhìn theo ánh mắt cá»§a Quý ròm và khi nhác thấy ba ngưá»i thanh niên hôm qua Ä‘ang lững tiến ra cổng, đứa nà o đứa nấy giáºt thót như thể có má»™t luồng Ä‘iện chạy qua ngưá»i.
Tiểu Long định thần lại trước tiên. Nó khẽ hô:
- Äuổi theo chứ?
Cả bá»n như choà ng tỉnh, láºt Ä‘áºt đứng cả dáºy, dợm phóng theo ba bóng ngưá»i trước mắt.
Chợt có tiếng kêu:
- Ê, ê! Khoan đã!
Bá»n trẻ chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì ngưá»i phục vụ từ trong bóng tối bước ra, từ tốn nhắc:
- Các cháu chưa trả tiá»n nước!
Sá»± cố bất ngá» khiến bá»n trẻ tẽn tò nhìn nhau. Quý ròm nhìn bốn ly nước ngá»t Ä‘ang uống dở trên bà n, ná»a cưá»i ná»a mếu há»i:
- Bao nhiêu váºy chú?
- Mưá»i ngà n.
Không ngá» chỉ trong má»™t tÃch tắc trì hoãn đó, má»i sá»± đâm ra há»ng bét. Khi bá»n trẻ trả tiá»n xong và chạy theo ra tá»›i cổng, ba ngưá»i thanh niên đã biến mất tá»± bao giá».
Quý ròm ra đứng giữa đưá»ng, nhìn ngược nhìn xuôi má»™t hồi vẫn chẳng thấy tông tÃch đối phương đâu, liá»n vò đầu bứt tai:
- Lại sổng nữa! Tức ơi là tức!
NhỠHạnh nhìn Tiểu Long:
- Vừa rồi Long có nghe thấy tiếng xe nổ máy không?
- Không! - Äang nói, Tiểu Long bá»—ng ngáºp ngừng - Nhưng cÅ©ng có thể có mà tôi không nghe! Tiếng nhạc ồn quá!
- Há» và o lúc nà o sao mình chẳng biết! - Mạnh há»i bâng quÆ¡.
NhỠHạnh chép miệng:
- Tại bất ngỠnên mình không để ý đó thôi! Nếu chịu khó quan sát, chắc chắn mình đã phát hiện ra hỠtừ trước!
- Nhưng tại sao há» lại đột nhiên tá»›i chá»— nà y? - Mạnh chá»™t dạ - Hay là há» cố tình theo dõi ngược lại bá»n mình?
Tiểu Long mÃm môi:
- Dám lắm!
- Không có đâu! - Nhá» Hạnh lắc đầu - Mục tiêu cá»§a há» cÅ©ng như mình thôi! Há» Ä‘i tìm ngưá»i hát bà i "Hạ trắng" để bắt liên lạc!
- Thế sao hỠbỠv�
Nhá» Hạnh trầm ngâm má»™t lát rồi cháºm rãi giải thÃch:
- Có thể sau khi nghe và i ba bà i, hỠđã tá»›i gặp ban tổ chức để tìm hiểu danh sách những bà i hát sẽ được trình diá»…n tiếp theo. Khi không thấy bản "Hạ trắng" trong chương trình, há» quyết định ra vá». Nhưng nếu quả như váºy, thế nà o tối mai há» cÅ©ng quay lại!
Trong khi Quý ròm gáºt gù thán phục tà i suy luáºn cá»§a nhá» Hạnh thì Tiểu Long hồi há»™p thăm dò:
- Thế còn tụi mình?
- Tụi mình sao?
- Bây giỠtụi mình vỠchứ?
- Hẳn nhiên rồi.
- Và mãi đến tối mai tụi mình mới quay lại đây chứ?
- Hẳn nhiên luôn! - Nhá» Hạnh đáp, giá»ng pha trò - Nhưng tại sao Long lại há»i kỹ thế?
- Tôi há»i như váºy chỉ vì... chỉ vì...
Thấy Tiểu Long cà lăm cả buổi, Quý ròm tức mình vá»t miệng:
- Chỉ vì tôi muốn biết ngà y mai có thì giỠrảnh để đi bơi không chứ gì?
- Thì đại khái là váºy!
Bị Quý ròm nói trúng ngay tim đen, Tiểu Long đáp với vẻ bẽn lẽn.
- Äúng thì nói đúng đại cho rồi! Còn bà y đặt "đại khái"!
Quý ròm lại tiếp tục trêu nhưng lần nà y thì Tiểu Long nhe răng cưá»i hì hì. Mồm mép nó thua xa Quý ròm, nó chẳng dại gì dây và o thằng còm nhá»m còm nhom nà y. Miá»…n ngà y mai được bông nhông xuống biển là thÃch rồi! Tiểu Long nhá»§ bụng và tối đó nó cứ thao thức mong cho trá»i :Dng sáng.
Nhưng sáng hôm sau, cả bá»n nằm ngá»§ thẳng cẳng đến trưa. Lết bá»™ suốt má»™t ngà y, tối lại còn mò Ä‘i "xem ca nhạc", thân thể rã rá»i nên mặc cho cô Tư mấy lần và o kêu dáºy ăn sáng, cả bá»n cứ nằm ưá»n ra, chẳng thèm nhúc nhÃch.
Tá»›i giá» cÆ¡m trưa, bá»n trẻ má»›i lục tục bò dáºy chạy Ä‘i đánh răng rá»a mặt.
Cô Tư lắc đầu:
- Rong chÆ¡i cho lắm và o! Dù sao các cháu cÅ©ng phải biết giữ gìn sức khá»e chứ!
Bá»n trẻ chỉ mỉm cưá»i và lặng lẽ ngồi và o bà n, cắm cúi ăn. Chẳng lẽ nói cho cô biết là hôm qua cả bá»n phải bá» sức lùng sục ba gã thanh niên khả nghi kia?
Cô Tư lại há»i:
- Thế hôm qua các cháu có đi tắm biển không?
- Dạ có ạ! - Quý ròm cưá»i cưá»i - Thăm ThÃch Ca pháºt đà i xong là tụi cháu nhảy xuống biển ngâm mình suốt cả buổi chiá»u!
- Thế các cháu đã ngán chưa?
- Ngán gì ạ?
- Ngán tắm biển ấy!
- Dạ, ngán lắm rồi ạ!
Quý ròm vừa nói vừa đưa mắt liếc vá» phÃa Tiểu Long, thấy thằng nà y mặt nhăn mà y nhó như Ä‘ang nhai phải bốn, năm hạt sạn trong miệng. Trong khi đó, Mạnh và nhá» Hạnh phải cố lắm má»›i khá»i phì cưá»i. Tháºm chà chúng còn cẩn tháºn đưa tay lên che miệng, sợ bất thần phun cÆ¡m ra như bữa trước.
Cô Tư chẳng hay biết những sá»± cố xảy ra vá»›i bá»n trẻ. Thỉnh thoảng cô há»i những câu oái ăm khiến Quý ròm phải phịa hết câu nà y đến câu khác. Những đứa kia thì hồi há»™p vểnh tai nghe, lăm lăm tư thế "cứu bồ" nếu Quý ròm chẳng may sÆ¡ sẩy.
Cho đến khi rút và o phòng ngá»§, bá»n trẻ má»›i thở phà o. Tiểu Long vẫn chưa nguôi ấm ức. Nó nói trổng trổng:
- Có ngưá»i là m ảo thuáºt hay ghê!
Biết Tiểu Long ám chỉ mình, Quý ròm hừ giá»ng:
- Xiên xỠgì đó mà y?
- Tao đâu có nói mà y! - Giá»ng Tiểu Long giáºn dá»—i - Tao chỉ nói đứa nà o đặt chân đến VÅ©ng Tà u đã ba ngà y mà chưa há» biết nước biển mặn nhạt thế nà o, đã váºy còn la ngán nữa!
- Long không nên trách Quý! - Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, nhá» Hạnh liá»n vá»™i và ng can thiệp - Nếu Quý không nói váºy, cô Tư sẽ thắc mắc há»i tá»›i há»i lui, rốt cuá»™c lá»™ chuyện hết!
Quý ròm mỉm cưá»i:
- Ngốc Æ¡i là ngốc! Tụi mình chẳng thá»a thuáºn ngà y hôm nay Ä‘i tắm biển là gì! - Rồi nó giở giá»ng châm chá»c - Lát chiá»u mà y sẽ tha hồ... uống nước biển đầy bụng, chả ai già nh vá»›i mà y đâu!
Bá»n trẻ cãi qua cãi lại má»™t hồi rồi thi nhau tót lên giưá»ng nằm ngá»§. Tiểu Long đã thôi há»n giáºn Quý ròm. Nó nằm mÆ¡ mà ng đến những giây phút lặn hụp trong sóng nước.
Khoảng ba giá» chiá»u, bá»n trẻ kéo nhau thả bá»™ ra Bãi Dứa. Tiểu Long to con nhất được phân công xách túi đựng mấy bá»™ đồ tắm và dăm chai nước ngá»t.
Lẽ ra bá»n trẻ mặc sẵn đồ tắm ở nhà , như váºy gá»n hÆ¡n, nhưng Tiểu Long luôn mồm hối thúc nên cả bá»n đà nh nhét đồ tắm và o túi xách Ä‘em theo.
Nhưng khi đến Bãi Dứa, bá»n trẻ lại ngần ngừ không biết có nên thay đồ xuống tắm hay không. Chiá»u cuối tuần, bãi biển đông nghẹt ngưá»i từ các nÆ¡i đổ vá», lúc nhúc cả trên bá» lẫn dưới nước.
Tiểu Long háo hức là thế, váºy mà bây giá» cÅ©ng than thầm trong bụng. Bãi biển có má»™t khúc ngắn ngá»§n mà ngưá»i ngợm như nêm thế nà y, lấy chá»— đâu mà bÆ¡i vá»›i lá»™i!
- Hay là tụi mình ra Bãi Sau tắm! - Mạnh gợi ý.
Tiểu Long tặc lưỡi:
- Chiá»u cuối tuần thì bãi nà o cÅ©ng váºy thôi!
- Khác nhau xa chứ! - Mạnh gân cổ - Bãi Dứa hẹp như cái lá»— mÅ©i còn Bãi Sau rá»™ng mênh mông! Có nhét cả thà nh phố xuống biển thì Bãi Sau vẫn còn thừa chá»— cho bá»n mình!
- Váºy thì Ä‘i! - Nhá» Hạnh đặt tay lên vai Mạnh - Nhưng Bãi Sau ở chá»— nà o, có gần đây không?
- Gần xịt hà ! - Mạnh hăm hở chỉ tay lên đỉnh dốc - Äi thẳng theo hướng nà y, qua khá»i MÅ©i Nghinh Phong là tá»›i nÆ¡i!
Thế là bá»n trẻ lục tục kéo nhau theo Mạnh.
Dốc không cao lắm nhưng Ä‘i má»™t lát, nhá» Hạnh đã thấy má»i chân. Nó cứ hÃt hà luôn miệng:
- Sao lâu quá váºy? Gần tá»›i chưa?
- Còn chút xÃu nữa hà ! - Mạnh trấn an.
Pho tượng trắng khổng lồ đột ngột hiện ra sau một khúc quanh. Tiểu Long reo lên:
- A, tượng Chúa!
- Không phải tượng Chúa đâu! - Mạnh cưá»i - Äây là tượng thánh George!
- Sao em biết? - Nhá» Hạnh há»i.
Mạnh chớp mắt:
- Trong bản đồ du lịch VÅ©ng Tà u ngưá»i ta ghi váºy!
NhỠHạnh trầm ngâm một lát rồi khẽ lắc đầu:
- Có thể trong bản đồ ngưá»i ta ghi sai! Chị có Ä‘á»c má»™t tà i liệu cá»§a má»™t tác giả ngưá»i Pháp. Ông ta khẳng định đây là tượng chúa Jésus!
Thấy nhỠHạnh đem tà i liệu nà y tà i liệu nỠra là m bằng chứng. Mạnh hết ham cãi. Nó gãi đầu:
- Nhưng Thánh hay Chúa gì cÅ©ng là ngưá»i má»™t nhà cả thôi!
Nhá» Hạnh không để ý đến câu nói vá»›t vát cá»§a Mạnh. Nó nheo mắt nhìn lên pho tượng lấp lóa nắng chiá»u trên đỉnh núi, miệng xuýt xoa:
- Äẹp quá hén!
Thấy nhá» Hạnh trầm trồ khen pho tượng, Mạnh vá»t miệng khoe:
- Pho tượng nà y có thể trèo lên được! Hôm nà o em dẫn chị leo lên đó chơi!
- Em chỉ đùa! - NhỠHạnh khịt mũi - Pho tượng cao to như thế, có bắc thang cũng chưa chắc trèo lên được, nói gì trèo tay không!
Mạnh vênh mặt:
- Chị chả biết gì hết! Pho tượng có cầu thang trong ruột! Em đã leo lên đó cả ngà n lần rồi!
- Ôi, hay quá! - Tiểu Long hà o hứng - Váºy hôm nà o tụi mình trèo lên đó chÆ¡i Ä‘i!
- Mai Ä‘i! - Mạnh vui vẻ - Sáng mai ăn cÆ¡m xong, em sẽ dẫn má»i ngưá»i lên đó!
-Nhưng cầu thang trong ruột pho tượng dẫn lên tới đâu? - NhỠHạnh chợt thắc mắc.
- Dẫn lên tá»›i cánh tay pho tượng! - Mạnh đáp - Ngay chá»— vai pho tượng có trổ má»™t cái bao lÆ¡n, đứng chá»— vai pho tượng có thể nhìn thấy toà n bá»™ Bãi Sau. Thấy ngưá»i ta Ä‘i Ä‘i lại lại, bé tẹo như má»™t bầy kiến, trông vui lắm!
Nhưng lúc nà y nhá» Hạnh chẳng còn lòng dạ nà o quan tâm đến lá»i quảng cáo "trông vui lắm" cá»§a Mạnh. Nó ngẩn ngÆ¡ há»i lại:
- Trên vai pho tượng có một cái bao lơn ư?
Mạnh chưa kịp đáp thì Quý ròm nãy giá» vẫn im thin thÃt bá»—ng thảng thốt kêu lên:
- Bá» xừ rồi! Có váºy mà hổm rà y mình nghÄ© không ra!
Nhá» Hạnh mỉm cưá»i nhìn bạn:
- Quý cÅ©ng nghÄ© như váºy hả?
- Chứ còn gì nữa! - Quý ròm mÃm môi, giá»ng quả quyết - Chắc chắn là váºy rồi!
NhỠHạnh mặt tươi hơn hớn:
- Váºy bây giá» tụi mình phải leo lên đó ngay!
- Leo lên đâu?
Tiểu Long và Mạnh ngÆ¡ ngác há»i, nãy giá» cả hai chẳng hiểu Quý ròm và nhá» Hạnh đối đáp những gì.
Quý ròm nheo mắt:
- Leo lên pho tượng chứ leo lên đâu?
- Leo lên pho tượng? - Tiểu Long ngạc nhiên - Sao bảo là ngà y mai mình mới leo lên đó!
Quý ròm gá»n lá»n:
- Ngà y mai thì há»ng bét!
Nhá» Hạnh từ tốn giải thÃch:
- Nếu trên vai pho tượng có má»™t cái bao lÆ¡n để khách du lịch leo lên đứng ngoạn cảnh thì rất có thể đó là địa Ä‘iểm mà bá»n ngưá»i bà máºt kai muốn ám chỉ qua lá»i nhạc cá»§a Trịnh Công SÆ¡n!
Äến lúc nà y, Tiểu Long và Mạnh má»›i sá»±c nhá»› đến câu "Gá»i nắng trên vai em gầy" được ghi trên mảnh giấy giấu trong chiếc há»™p Ä‘en. Ừ nhỉ, những chữ "trên vai em gầy" trong câu "máºt mã" bà hiểm nà y chắc là có liên quan đến cái bao lÆ¡n trên vai pho tượng khổng lồ kia! Mạnh nghÄ© và không băn khoăn nữa, có cầm tay Tiểu Long vá»™i và ng rảo bước.
Có má»™t và i ngưá»i khách cÅ©ng định leo lên pho tượng. Khi bá»n Tiểu Long đến nÆ¡i, đã thấy bóng ngưá»i lấp ló ở bên trong. Bá»n trẻ liá»n hối hả nối Ä‘uôi nhau Ä‘i và o.
Lòng pho tượng không rá»™ng như nhá» Hạnh hình dung. Chiếc cầu thang xoắn vừa đủ cho má»™t ngưá»i Ä‘i lá»t. Mạnh Ä‘i trước, Tiểu Long Ä‘i Ä‘oạn háºu, cả bá»n lần theo tay vịn leo dần lên cao.
Äúng như Mạnh quảng cáo, cầu thang dẫn lên má»™t bao lÆ¡n vuông vức được thiết kế trên vai pho tượng. Äứng trên đó có thể nhìn bao quát cả vùng biển quanh MÅ©i Nghinh Phong.
Vừa nhô đầu lên bao lơn, Tiểu Long đã xuýt xoa:
- Mát quá! Mát quá!
Rồi đảo mắt một vòng, nó reo lên:
- Ôi, đẹp quá! Xem biển đổi mà u kìa!
Quả tháºt, nhìn từ trên cao, biển không tuyá»n má»™t mà u xanh như nhìn từ dưới đất. Tùy theo độ nông sâu và có bị mây che hay không mà từng vùng biển có mà u Ä‘áºm nhạt khác nhau, chá»— thì mà u rêu, chá»— xanh da trá»i, chá»— mà u tÃm than, tháºm chà có vùng biển ánh lên mà u hổ phách. Cứ chốc chốc biển lại đổi mà u, lung linh, lóng lánh, hợp vá»›i mà u trá»i thà nh má»™t cảnh quan huyá»n ảo và kỳ vÄ©.
Nhưng tiếng reo cá»§a Tiểu Long chỉ đánh động những ngưá»i khách lạ đứng quanh đó. Và i ngưá»i ngoảnh đầu nhìn theo tay chỉ cá»§a nó. Còn bá»n Quý ròm, nhá» Hạnh và Mạnh thì đầu óc Ä‘ang để hết và o việc dò tìm những dấu vết khả nghi.
- Äây rồi! - Mạnh báºt kêu khẽ.
Ba đứa kia láºt Ä‘áºt xúm lại, và theo cái nháy mắt ra hiệu cá»§a Mạnh, cả bá»n ngẩng đầu nhìn lên bức vách đối diện, nÆ¡i có má»™t bà i thÆ¡ được chép nắn nót, nét chữ nghiêng nghiêng.
Nhá» Hạnh nheo mắt Ä‘á»c:
Chúng ta bỠtrần gian lên xứ mộng
Vai ká» vai âu yếm giữa mây trá»i
Thương tượng đá một mình trên đỉnh núi
Biết bao giỠcó bạn để thà nh đôi
Rồi mai đây ta trở vỠmặt đất
Chẳng thể nà o quên kỷ niệm hôm nay
Nụ hôn nồng trao gá»i lúc chia tay
Mùi hương ấy muôn Ä‘á»i anh vẫn nhá»›!
Bà i thơ là m nhỠHạnh đỠmặt. Nó thò tay cốc đầu Mạnh một cái và trợn mắt mắng, quên cả cảnh giác:
- Bà i thÆ¡ tầm báºy tầm bạ nà y mà em dám kêu là "máºt mã" hả?
- Ai mà biết! - Mạnh xoa đầu, nhăn nhó phân trần - Hôm trước ở trong chùa cÅ©ng thÆ¡, bữa nay ở đây cÅ©ng thÆ¡, là m sao em biết thÆ¡ nà o là "thÆ¡ máºt mã", thÆ¡ nà o là thÆ¡... tầm báºy?
- Hạnh tầm báºy thì có! - Quý ròm cưá»i cưá»i, trêu - Anh VÅ© cá»§a tôi cÅ©ng là m cho chị Ngần cả khối thÆ¡ như thế nà y, chẳng lẽ là thÆ¡ tầm báºy hết sao?
Nhá» Hạnh phá»›t lá» sá»± châm chá»c cá»§a Quý ròm, quay sang Mạnh, dịu giá»ng dá»— dà nh:
- Thôi đừng có là m bá»™ xoa tá»›i xoa lui trên đầu nữa! Chị cốc nhẹ há»u đâu có Ä‘au! - Rồi nó chép miệng giải thÃch - Äây là thÆ¡ cá»§a má»™t đôi trai gái nà o đó, hiểu chưa hả ngốc? Ngưá»i ta lên đây chÆ¡i rồi đỠthÆ¡ là m ká»· niệm chứ máºt mã máºt miếc gì!
Mạnh chừng hiểu ra. Nó bỠtay xuống, chớp chớp mắt:
- Nhưng bà i thơ nà y cũng hay đấy chứ?
- Hay gì mà hay! - Nhá» Hạnh "xì" má»™t tiếng và quay mặt Ä‘i - ThÆ¡ gì hôn hÃt thấy mà ghê!
Bá»™ tịch cá»§a nhá» Hạnh khiến Quý ròm báºt cưá»i. Nó định giở trò nghịch ngợm trêu thêm nhá» Hạnh má»™t, hai câu nhưng chưa kịp mở miệng, nụ cưá»i trên môi nó đột ngá»™t tắt ngấm. Nó vừa nhác thấy chá»— bức vách Tiểu Long vừa xÃch ra có hai hà ng chữ lá» má». Nhưng Ä‘iá»u đó không quan trá»ng. Cái là m cho tim nó Ä‘áºp thình thịch là hình vẽ kế hà ng chữ. Äó là hình vẽ má»™t con chim hải âu Ä‘ang tung cánh. Từ nãy đến giá», Tiểu Long đứng che mất chá»— đó nên không đứa nà o nhìn thấy và nếu thằng máºp nà y không vô tình nhÃch qua thì Quý ròm lẫn nhá» Hạnh cÅ©ng đà nh bó tay.
Tiểu Long, nhá» Hạnh và Mạnh nhanh :Dng phát hiện ra vẻ sá»ng sốt cá»§a Quý ròm và theo hướng mắt cá»§a nó, ba đứa láºp tức nháºn ra dấu hiệu quen thuá»™c kia và cùng "ồ" lên má»™t tiếng.
Bốn cái đầu liá»n chụm và o bức vách và bốn đôi môi cùng mấp máy:
Mây trắng vỠxuôi hai cây số
Äầm rồng hang cá»p chá»› xông vô!
Trong khi Tiểu Long lắc đầu, Quý ròm khịt mũi, nhỠHạnh vỗ vỗ trán thì Mạnh khẽ bước lui ra sau, lẩm bẩm:
Lần nà y thì chắc chắn không phải là thÆ¡ tầm báºy, mà là thÆ¡... tầm phà o!
Tà i sản của conanbmt
12-09-2008, 08:06 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương IX
Thằng Mạnh bảo hai câu thÆ¡ tìm thấy trên vai pho tượng là thÆ¡ tầm phà o không phải không có lý. Bằng chứng là hai đứa thuá»™c loại thông minh tuyệt đỉnh như Quý ròm và nhá» Hạnh nhăn mà y nhÃu trán suy nghÄ© đến nát óc vẫn chẳng hiểu hai câu thÆ¡ nói gì.
Quý ròm loay hoay cả buổi vẫn không khám phá ra ý nghÄ©a cá»§a bức máºt mã, Ä‘ang bá»±c mình, lại bị Mạnh cứ tò mò sau lưng há»i dò:
- Hai câu thÆ¡ kia nói gì váºy? Anh đã nghÄ© ra chưa?
Quý ròm đâm quạu, gắt om:
- Mà y có im cái miệng lại Ä‘i không! Mà y cứ theo quấy rầy hoà i như váºy thì bố ai mà nghÄ© được Ä‘iá»u gì!
Thấy ông anh quát tháo ghê quá, Mạnh rụt cổ và thè lưỡi nhìn Tiểu Long. Từ lúc đó trở Ä‘i, biết thân biết pháºn, Mạnh không dám hó hé ná»a lá»i. Tiểu Long cÅ©ng câm như hến.
Nhưng dù chẳng bị ai "quấy rầy", Quý ròm vẫn tắc tị. Nhá» Hạnh cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì. Nó cứ Ä‘i loanh quanh giữa bốn vách bao lÆ¡n, tay vá»— muốn sói trán, chốc chốc lại ngẩng đầu nhìn lên những đám mây là m như lá»i giải đáp nằm đâu trên đó và sắp sá»a tụt xuống váºy.
Một lát, Quý ròm buột miệng:
- Thôi, xuống!
- Xuống đâu? - Tiểu Long giáºt mình há»i.
- Thì xuống đất chứ xuống đâu! Chẳng lẽ ở hoà i trên nà y đến tối?
Thế là cả bá»n lÃu rÃu dắt nhau leo xuống. Rốt cuá»™c, trèo tá»›i :Dt vót trá»i xanh rồi mà chẳng đứa nà o ngắm cảnh được bao lăm!
Xuống tá»›i mặt đất, Tiểu Long má»›i rụt rè há»i Quý ròm:
- GiỠsao mà y?
- Sao là sao?
Tiểu Long liếm môi:
- Tụi mình tiếp tục đi... tắm biển chứ?
- DÄ© nhiên rồi! - Rồi Quý ròm nheo mắt chá»c - Sao tá»± dưng mà y há»i váºy? Hay là mà y đổi ý, không muốn Ä‘i tắm biển nữa?
- Không, không! Vẫn đi chứ! - Tiểu Long hốt hoảng - Tao có đổi ý đổi iếc gì đâu!
Thái độ cuống cuồng cá»§a Tiểu Long khiến tụi bạn ôm bụng cưá»i bò. Quý ròm cÅ©ng nhe răng khỉ ra cưá»i. Bấy giá», Tiểu Long má»›i biết mình bị lỡm. Nó tÃnh là m mặt ngầu vá»›i Quý ròm nhưng nghÄ© đến phản ứng quýnh quáng vừa rồi cá»§a mình, không nhịn được, cuối cùng nó cÅ©ng báºt cưá»i theo.
Bãi Sau chiá»u cuối tuần cÆ¡ man ngưá»i là ngưá»i. Khi bá»n trẻ đổ dốc tá»›i nÆ¡i, những chiếc dù đủ mà u đã trà n ngáºp bãi biển. Nhưng đúng như Mạnh nói, so vá»›i Bãi Dứa, Bãi Sau rá»™ng lá»›n hÆ¡n nhiá»u. Äây là bãi tắm lá»›n nhất VÅ©ng Tà u, kéo dà i từ chân núi đến táºn khu rừng thông nằm tÃt dưới xa kia.
Rảo dá»c theo bãi cát má»™t hồi, bá»n trẻ đã tìm được cho mình má»™t khúc biển tương đối rá»™ng rãi.
Tiểu Long nôn nóng khoát tay:
- Tụi mình đi thay đồ đi chứ!
Các phòng thay quần áo có vòi tắm nước ngá»t nằm san sát nhau dá»c theo bãi tắm.
Tiểu Long hăng hái Ä‘i đầu. Nó dẫn cả bá»n xông và o phòng thay quần áo gần nhất. Lúc Ä‘i ra, nó cÅ©ng hùng dÅ©ng phóng xuống bãi trước tiên, tay huÆ¡ huÆ¡ má»› quần áo vừa thay ra.
Thấy hay hay, thằng Mạnh cũng bắt chước là m theo. Một tay cầm quần một tay cầm áo, nó vừa chạy vừa vung vẩy loạn xị.
Quý ròm quay sang nhỠHạnh định giục bạn chạy theo nhưng vẻ mặt thẩn thỠcủa nhỠHạnh khiến nó trố mắt.
- Hạnh sao thế? - Quý ròm lo lắng - Trúng gió hả?
- Không.
- Chứ sao mặt mà y Hạnh đỠđẫn thế kia?
NhỠHạnh chớp chớp mắt:
- Tá»± dưng Hạnh có cảm giác Hạnh sắp nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u gì đó!
Lá»i lẽ mÆ¡ hồ cá»§a nhá» Hạnh là m Quý ròm nhăn mặt. Nhưng nó liá»n nhá»› ra:
- VỠhai câu thơ trên vai pho tượng ấy ư?
- Ừ.
Quý ròm nÃn thở:
- Hạnh nghÄ© ra Ä‘iá»u gì thế?
- Hạnh cÅ©ng chẳng rõ! - Nhá» Hạnh bối rối - Nhưng hình như Hạnh vừa thoáng thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó. Và điá»u nà y có liên quan đến hai câu thÆ¡ hiểm hóc kia!
Quý ròm nhăn mặt:
- Nhưng Ä‘iá»u đó là điá»u gì?
- Hạnh bảo là Hạnh không nhớ mà ! Hạnh đang cố nhớ lại thôi, nhưng vẫn chưa nhớ ra được!
Quý ròm hÃt hà :
- Hay là Hạnh vừa thoáng thấy ba anh chà ng hôm n� Ừ, dám hỠđang lảng vảng ở đâu đây lắm à !
- Không phải đâu! - NhỠHạnh lắc đầu - Hạnh nhìn thấy cái khác cơ!
- Khổ quá! - Quý ròm vò đầu bứt tai - Hạnh cứ "cái nà y" với "cái khác" hoà i thì bố ai mà biết đó là cái cóc khô gì!
Nhá» Hạnh mỉm cưá»i:
- Thì để từ từ cho Hạnh nhớ! Là m gì mà Quý hò hét om sòm thế!
Äang nói, nhá» Hạnh chợt buá»™t miệng "à " má»™t tiếng khiến cặp mắt Quý ròm sáng trưng:
- Hạnh nhớ ra rồi hả?
- Ừ.
- Cái gì váºy? - Quý ròm há»i dồn.
- Äó là hai chữ "Bạch Vân"! - Nhá» Hạnh nuốt nước bá»t - Mà "bạch vân" có nghÄ©a là "mây trắng"!
Không đợi nhá» Hạnh nói tiếp, Quý ròm gáºt gù:
- Trong khi đó, câu thÆ¡ trên vai pho tượng lại là "Mây trắng vá» xuôi hai cây số, đầm rồng hang cá»p chá»› xông vô". Như váºy rất có thể có mối liên quan giữa hai chuyện nà y?
- Ừ! - Nhá» Hạnh gáºt gù.
Quý ròm nhÃu mà y:
- Nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng là Hạnh nhìn thấy hai chữ "Bạch Vân" đó ở đâu?
- Hạnh không nhớ! - NhỠHạnh nhún vai, vẻ bất lực - Nhưng chắc chắn là Hạnh vừa mới thoáng thấy đây thôi!
- Chắc đây là tên của một nhà hà ng hay khách sạn nà o đó!
Quý ròm vừa lẩm bẩm vừa đảo mắt nhìn và o trong bá», nÆ¡i hà ng loạt nhà hà ng, quán nước, khách sạn, phòng mát-xa... ken dà y. Quý ròm căng mắt dò dá»c từng bảng hiệu. Thôi thì đủ thứ tên: Hải Yến, Thùy Dương, Tân Tiến, Bạch Long, Hồng Äà o, Ngá»c Lan, v.v... nói chung, hầu như tất cả những từ ngữ mỹ miá»u nhất Ä‘á»u táºp trung tại đây, trừ hai chữ... "Bạch Vân"!
Dòm má» con mắt, Quý ròm quay sang nhá» Hạnh, nghi ngá» há»i:
- Hay là khi nãy Hạnh trông thấy chữ "Bạch Long" lại nhớ lộn thà nh "Bạch Vân"?
- Lộn sao được mà lộn! Hạnh nhớ là "Bạch Vân" rõ rà ng!
- Trá»i Æ¡i là trá»i! - Quý ròm ôm đầu rên rỉ - Váºy sao khi vừa trông thấy "nó", Hạnh không nói ngay mà đợi đến bây giá» má»›i cắm đầu nhá»› tá»›i nhá»› lui?
- Khi má»›i nhìn thấy chữ "Bạch Vân", Hạnh không để ý! - Nhá» Hạnh phân trần - Lúc đó Hạnh đâu có nghÄ© "nó" lại dÃnh dáng tá»›i hai câu thÆ¡ lưu lại trên pho tượng kia! Phải má»™t lát sau Hạnh má»›i có cảm giác ngá» ngợ...
- Hạnh Æ¡i, Quý Æ¡i, lẹ lên chứ! Là m gì như rùa bò váºy!
Tiếng Tiểu Long kêu réo cắt đứt câu chuyện cá»§a nhá» Hạnh và Quý ròm. Cả hai ngoảnh lại, thấy Mạnh Ä‘ang ngồi chá»…m chệ trên chiếc ghế xếp kê dưới má»™t tán dù xanh xanh đỠđá», Tiểu Long đứng kế bên Ä‘ang bắt tay lên miệng là m loa chÄ©a vá» phÃa Quý ròm và nhá» Hạnh.
- Thôi, xuống bÆ¡i rồi tÃnh! - Quý ròm khịt mÅ©i nói - Biết đâu sau khi uống và i ngụm nước Hạnh sẽ nhá»› ra!
Nhá» Hạnh "xÃ" má»™t tiếng rồi ngúng nguẩy bá» chạy vá» phÃa chiếc dù sặc sỡ.
- Chiếc dù ở đâu đẹp váºy? - Nhá» Hạnh há»i Tiểu Long.
- Em thuê đấy! - Mạnh vá»t miệng khoe - Em thuê chiếc dù nà y vá»›i bốn chiếc ghế hết hai chục ngà n!
Nhá» Hạnh đặt bá»™ đồ dà i lên chiếc bà n nhá», nháy mắt vá»›i Mạnh:
- Bây giỠem đi thuê giùm chị chiếc phao đi!
- Bộ chị không biết bơi hả?
- Biết! Nhưng ra biển chị sợ lắm!
- Nếu biết bÆ¡i thì chị thuê chiếc phao nhá» nhá» thôi! - Mạnh chỉ tay và o má»™t chiếc phao Ä‘ang dáºp dá»nh trước mặt - Thuê má»™t chiếc như chiếc nà y nè!
Nhá» Hạnh nhìn theo tay chỉ cá»§a Mạnh và bất giác nó hÃt và o má»™t hÆ¡i cặp mắt láºp tức đóng Ä‘inh và o chiếc phao Ä‘ang được má»™t chú nhóc mÃm môi mÃm lợi kéo chạy trên mặt nước.
- Sao, chiếc phao nà y được không? - Không thấy nhá» Hạnh trả lá»i, Mạnh quay sang há»i.
Nhưng lần nà y nhỠHạnh cũng chẳng ừ hỠgì. Mắt nó vẫn dán chặt và o chiếc phao như bị thôi miên.
- Chị sao thế? - Mạnh chột dạ.
Nhá» Hạnh mấp máy môi như ngưá»i má»™ng du:
- B... a... ạch... V... ân...
- Chị nói gì? - Mạnh nghe không rõ.
NhỠHạnh chỉ tay và o chiếc phao trước mặt:
- Em Ä‘á»c giùm chị, xem có phải trên chiếc phao nà y ngưá»i ta viết hai chữ "Bạch Vân" không?
- Trá»i, tưởng gì! - Mạnh thở ra - Phao nà o mà chẳng có chữ! Ngưá»i ta là m váºy để khá»i lá»™n đó mà !
NhỠHạnh liếm môi:
- Nhưng đúng là hai chữ "Bạch Vân" chứ?
- Phao nà y thì đúng là phao "Bạch Vân"! - Mạnh nhún vai - Nhưng "Bạch Vân" thì sao?
Äúng lúc đó, Quý ròm trá» tá»›i. Nghe loáng thoáng câu chuyện, nó hấp tấp há»i:
- Sao, Hạnh nhớ ra hai chữ "Bạch Vân" ở đâu rồi hả?
Nhá» Hạnh gáºt đầu trá» tay ra phÃa trước:
- Hóa ra khi nãy lúc Ä‘i dá»c bãi biển, Hạnh đã nhìn thấy hai chữ nà y trên những chiếc phao!
Quý ròm nhìn xuống nước. Lúc nà y nó má»›i phát hiện má»i chiếc phao bÆ¡i Ä‘á»u được sÆ¡n chữ trắng. Có lẽ đó là tên cá»§a ngưá»i cho thuê phao. Äã Ä‘i tắm biển nhiá»u lần nhưng Quý ròm chẳng bao giỠđể ý đến chi tiết đó. Lướt vá»™i qua những chiếc phao kẻ tên Hoa, BÃch Hà , Và ng, Thịnh, Liá»…u... ánh mắt Quý ròm tìm thấy ngay chiếc phao mang tên "Bạch Vân" nhá» Hạnh chỉ. Nó vòn phát hiện thêm má»™t chiếc phao "Bạch Vân" khác Ä‘ang dáºp dá»nh gần đó.
Quý ròm nuốt nước bá»t:
- Giá» sao?
- Há»i thằng bé xem nó thuê phao ở đâu!
NhỠHạnh nói trổng mà như ra lệnh.
Quý ròm liá»n phóng xuống nước, rượt theo thằng nhá» lúc nà y đã kéo chiếc phao ra xa bá».
Tiểu Long đứng cách đó má»™t quãng, chẳng biết ất giáp gì, thấy Quý ròm bông nhông xuống nước, liá»n hà há»ng reo lên:
- Bắt đầu tắm hén?
Nhưng nó má»›i nhấp nhổm chưa kịp lao mình xuống nước, nhá» Hạnh đã gá»i giáºt:
- Gượm đã, Long ơi!
Tiểu Long ngỡ ngà ng:
- Chuyện gì nữa váºy?
NhỠHạnh đưa tay ngoắt:
- Lại đây nói cái nà y cho nghe nè!
Tiểu Long tiến lại, giá»ng bất bình:
- Hạnh lúc nà o cũng ưu tiên cho thằng ròm kia! Sao nó tắm được mà tôi không tắm được?
- Äừng có nói bá láp! - Nhá» Hạnh nhăn mặt - Ai bảo Long là Quý Ä‘i tắm?
Rồi trước cặp mắt ngÆ¡ ngác cá»§a Tiểu Long và Mạnh, nhá» Hạnh nghiêm nghị trình bà y sá»± suy luáºn cá»§a mình đồng thá»i giải thÃch vá» nhiệm vụ quan trá»ng cá»§a Quý ròm. Äến lúc nà y, hai ông nhóc má»›i ngá»› ra:
- Ủa, như váºy là chiếc phao kia có liên hệ máºt thiết vá»›i bá»n tá»™i phạm hả?
- Hạnh chỉ Ä‘oán váºy thôi! Không biết có đúng không! - Nhá» Hạnh tặc lưỡi - Nhưng dù sao hai chữ "Bạch Vân" kia cÅ©ng đáng nghi lắm!
Äang lúc đó, Quý ròm đã và o tá»›i, ngưá»i ướt như chuá»™t lá»™t.
- Sao? - Nhá» Hạnh hồi há»™p há»i.
- Ở trên kia!
Quý ròm nói ngắn gá»n rồi quà y quả bước Ä‘i. Ba đứa kia láºp tức bám theo, mặt mà y dáo dác.
Vừa len lá»i giữa rừng ngưá»i vừa láo liên quan sát, bá»n trẻ tìm ra ngưá»i chá»§ những chiếc phao "Bạch Vân" không mấy khó khăn.
Ngồi dưới chiếc dù xanh cÅ© kỹ, nhiá»u chá»— đã ngả mà u trắng bợt là má»™t ngưá»i đà n bà đứng tuổi, mặt mà y nom có vẻ hiá»n là nh, phúc háºu, kế bên chân là ba chiếc phao Ä‘ang nằm chồng lên nhau, chỠđợi khách thuê. Bên hông cá»§a má»—i chiếc phao Ä‘á»u phÆ¡i lồ lá»™ hai chữ "Bạch Vân" kẻ bằng sÆ¡n trắng.
Nhác thấy bốn đứa trẻ tháºp thò bước tá»›i, ngưá»i đà n bà mỉm cưá»i niá»m nở:
- Thuê phao hả các cháu?
- Dạ, không ạ!
Quý ròm ấp úng đáp rồi nháy mắt ra hiệu cho đồng bá»n lảng ra xa.
Khi đã thoát ra khá»i tầm mắt cá»§a ngưá»i đà n bà cho thuê phao, Quý ròm khẽ hạ giá»ng:
- BỠxừ rồi tụi mà y ơi!
- Gì váºy? - Ba cái miệng cùng há»i.
- Tao nghi ngưá»i phụ nữ nà y chẳng liên quan gì đến ba tên thanh niên kia!
- Em cÅ©ng có cảm tưởng như váºy! - Mạnh đồng tình - Bà ta chẳng có vẻ gì là đầu trá»™m Ä‘uôi cướp cả!
Tiểu Long nhÃu mà y:
- Váºy chẳng lẽ Hạnh Ä‘oán sai?
Nhá» Hạnh không nói gì. Nó nhìn Ä‘i đâu đó, vẻ lÆ¡ đãng. Thấy váºy, Mạnh cầm tay nhá» Hạnh, giáºt giáºt:
- Thế nà o chị Hạnh? Chị có nghÄ© như váºy không?
- Ừ.
Nhá» Hạnh "ừ" gá»n lá»n, cặp mắt mÆ¡ mà ng, Mạnh nhăn mặt:
- Ừ là sao?
NhỠHạnh quay lại, chớp chớp mắt:
- Ừ là chị cũng nghĩ như em chứ là sao!
Mạnh thộn mặt ra:
- NghÄ©a là chị công nháºn là lần nà y chị đã Ä‘oán sai?
- Không! - Nhá» Hạnh lắc đầu - Chị đâu có bảo ngưá»i đà n bà cho thuê phao là đồng đảng cá»§a bá»n kia!
- Là sao? Em chẳng hiểu gì cả! - Mạnh vò đầu - Thế hai chữ "Bạch Vân" kia có ý nghĩa gì?
Nhá» Hạnh cháºm rãi, vẻ cân nhắc:
- Có thể đây là má»™t địa Ä‘iểm mà bá»n kia muốn nhắc tá»›i...
Nó mới nói tới đây, Quý ròm như bừng tỉnh, đột ngột kêu lên:
- Thôi rồi! Äi ngay! Phải Ä‘i ngay má»›i kịp!
Nói xong, chưa để ai kịp há»i tá»›i há»i lui, Quý ròm đã quay mình chạy thẳng má»™t mạch. Ba đứa kia không biết là m gì hÆ¡n là co cẳng chạy theo.
Tiểu Long Ä‘uổi bén gót Quý ròm, láºt Ä‘áºt há»i:
- Äi đâu đây?
Quý ròm chỉ tay vá» phÃa trước, vẫn không giảm tốc độ:
- Chạy tới rừng thông dưới kia!
- Có gì chá»— đó váºy?
- Tao cũng chẳng biết!
- Trá»i đất! Váºy chạy tá»›i đó là m chi? - Tiểu Long chưng há»ng, đôi chân cháºm hẳn lại.
Quý ròm tặc lưỡi:
- Mà y có nhớ câu thơ "Mây trắng vỠxuôi hai cây số" trên vai pho tượng không?
- Nhá»›. MÃ sao?
Quý ròm khịt mũi:
- Câu đó có nghÄ©a là từ chá»— ngưá»i đà n bà cho thuê phao "Bạch Vân" Ä‘i xuôi thêm hai cây số nữa sẽ gặp má»™t cái gì đó. Mà đi xuôi tức là đi vá» phÃa rừng thông, hiểu chưa?
Tiểu Long gáºt gù:
- Thì ra váºy!
Nhưng nó vẫn không ká»m được băn khoăn:
- Nhưng gặp "một cái gì đó" là gặp cái gì?
- Bố ai biết được cái đó là cái gì! - Quý ròm nhún vai - ChÃnh vì váºy nên tụi mình má»›i phải chạy tá»›i đó tìm hiểu!
Tiểu Long không há»i nữa. Nó bặm môi chạy miết, phút chốc đã vượt lên trước Quý ròm.
Ở đằng sau, Mạnh vừa chạy vừa phải đợi nhỠHạnh nên vẫn cách Quý ròm một quãng xa.
Chạy má»™t hồi tá»›i rừng thông, Tiểu Long và Quý ròm bắt đầu Ä‘i cháºm lại. Trong khi Tiểu Long vẫn tỉnh queo thì Quý ròm ôm ngá»±c thở hổn ha hổn hển. Nó tưởng như trái tim nó văng mất đâu ở dá»c đưá»ng.
Mạnh và nhá» Hạnh trá» tá»›i, thấy Quý ròm đứng tá»±a lưng vô gốc cây, liá»n nhướn mắt há»i:
- Sao đứng đây?
- Không đứng đây thì đứng đâu? Mệt gần chết!
Quý ròm đáp, giá»ng xụi lÆ¡. Rồi nó nhìn quanh:
- ÄÆ°á»£c hai cây số chưa nhỉ?
Mạnh quay đầu nhìn ngược lại, ước lượng khoảng cách rồi chép miệng gáºt gù:
- Khoảng hai cây! Nếu tráºt thì chỉ tráºt chút xÃu thôi!
Quý ròm khoát tay:
- Váºy tụi mình tản ra Ä‘i tìm Ä‘i!
- Tìm cái gì và tìm ở đâu? Ở đây chỉ toà n cây là cây, có gì đâu mà tìm?
Mạnh gãi đầu há»i lại ông anh. Mặc dù trên đưá»ng chạy tá»›i nÆ¡i, nó đã được nhá» Hạnh cắt nghÄ©a tỉ mỉ tại sao cả bá»n phải dẫn xác xuống rừng thông, nhưng trước mệnh lệnh cá»§a Quý ròm, nó vẫn cảm thấy nhiệm vụ cá»§a cả bá»n rất đỗi mÆ¡ hồ.
- Nếu ở đây chỉ toà n cây thì tìm trên cây ấy! - Quý ròm hắng giá»ng - Biết đâu tụi mình chả tìm thấy má»™t dấu vết nà o đó ở trên cây!
Khoảng mưá»i măm phút sau, lá»i nói cá»§a Quý ròm không còn là sá»± phá»ng Ä‘oán.
Äang láo liên dòm dá» các thân cây, Tiểu Long chợt hét toáng lên:
- Äây rồi! Äây rồi tụi mà y Æ¡i!
Cả bá»n láºp tức nhà o lại chá»— Tiểu Long. Sững sững trước mặt nó là má»™t cây thông cổ thụ cao lá»›n, tà ng lá ráºm rạp che mát cả má»™t khoảng đất rá»™ng. Cách mặt đất khoảng hai mét, thân cây bị vạt mất má»™t mảng to bằng cuốn táºp để lá»™ ra các thá»› gá»— trắng. ChÃnh cái mảng trắng đặc biệt nà y đã thu hút sá»± chú ý cá»§a Tiểu Long.
Bá»n trẻ nhón gót hồi há»™p nhìn chăm chăm và o hình vẽ con chim hải âu Ä‘ang xòe cánh trên chá»— vá» cây bị gá»t. Lần nà y, ngoà i biểu tượng quen thuá»™c kia, bức máºt mã cá»§a bá»n ngưá»i giấu mặt không há» có má»™t chữ nà o. PhÃa dưới cánh chim chỉ có má»™t mÅ©i tên chỉ hướng.
Theo hướng mÅ©i tên, bá»n trẻ thoáng rùng mình khi nhìn thấy má»™t tòa nhà hoang phế thấp thoáng ẩn hiện đằng sau khu rừng. Vẻ Ä‘iêu tà n, tịch mịch cá»§a tòa nhà khiến đứa nà o đứa nấy không rét mà run.
Trả Lá»i Vá»›i TrÃch Dẫn
Tà i sản của conanbmt
12-09-2008, 08:12 PM
TỠSỹ 4vn
Tham gia: May 2008
Äến từ: TPHCM
Bà i gởi: 206
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 2 Times in 2 Posts
Chương X
Bá»n trẻ đứng chôn chân tại chá»— má»™t lúc lâu, không ai nói vá»›i ai má»™t tiếng nà o.
Những ngà y vừa qua, cả bá»n hăm hở truy lùng dấu vết cá»§a bá»n ngưá»i bà máºt, từ chùa Pháºt nằm, Bạch dinh đến pho tượng Chúa trên MÅ©i Nghinh Phong, lang thang trên các đưá»ng phố ban ngà y, xông và o sân khấu ca nhạc ban đêm... nhưng quả tháºt chưa rợn như tòa nhà kỳ bà nà y.
Tiểu Long phá tan sá»± im lặng trước tiên. Nó ngá» nguáºy đầu và thu nắm tay quệt mÅ©i:
- Nơi nà y vắng quá!
Tiểu Long nói trổng không nhưng đứa nà o cÅ©ng biết là nó ám chỉ tòa nhà . Hai đứa nhát gan nhất bá»n là Quý ròm và nhá» Hạnh đưa mắt nhìn nhau, vẻ nÆ¡m ná»›p. Äã váºy, Mạnh còn đế thêm:
- Äây chắc là tòa lâu đà i ma!
- Äừng nói bá láp! Là m gì có ma vá»›i quá»·!
Quý ròm sầm mặt, có vẻ nó muốn tá»± trấn an hÆ¡n là trách móc thằng em chuyên nói Ä‘iá»u xúi quẩy. Rồi nó quay sang nhá» Hạnh:
- GiỠsao Hạnh?
- Sao là sao?
- Xông vô hay v�
Trong thâm tâm, Quý ròm muốn bá» vá» quách. Vá» nhà nằm tÃnh kế khác, khi nà o tháºt an toà n đâu và o đó rồi má»›i quay trở lại thám thÃnh. Nhưng nó không muốn tá»± miệng mình đưa ra đỠnghị đó, sợ Tiểu Long và nhất là thằng Mạnh lẻo mép kia châm chá»c, chế nhạo.
Quý ròm là m bá»™ há»i nhá» Hạnh, hy vá»ng nhá» Hạnh vốn chẳng bạo dạn gì hÆ¡n mình sẽ nhanh nhẩu kêu gá»i cả bá»n rút lui. Nà o ngá» nhá» Hạnh trả lá»i trá»›t quá»›t:
- Xông vô chứ! Chẳng lẽ cất công tới đây rồi lại bỠv�
- Bộ Hạnh không sợ ma sao?
Äang lá»™n ruá»™t trước câu trả lá»i ngoà i dá»± liệu cá»§a nhá» Hạnh, Quý ròm buá»™t miệng há»i, quên béng mất trước đây chưa tá»›i má»™t phút nó vừa nạt ná»™ thằng Mạnh vá» ba cái chuyện ma quá»· "bá láp".
- Ma quá»· gì ở đây! Tòa nhà nà y chỉ là sà o huyệt cá»§a bá»n ngưá»i kia thôi!
Nhá» Hạnh đáp, giá»ng cố trấn tÄ©nh. Nó không tin ma quá»·, nhưng khung cảnh vắng vẻ cá»§a tòa nhà vẫn khiến lồng ngá»±c nó không ngá»›t pháºp phồng.
- À, đúng rồi! - Mạnh lại bô bô - Äây chỉ là ngưá»i ta thôi! Ma gì mà biết vẽ đưá»ng, biết là m thÆ¡, lại thuá»™c cả nhạc Trịnh Công SÆ¡n nữa!
Mạnh đúng là đứa a dua. Khi nãy bảo có ma, bây giá» bảo không có ma, quay ngoắt 1800 váºy mà nó cứ tỉnh khô, không đỠmặt má»™t tà ti.
Nhưng đang lúc "tình hình căng thẳng", Quý ròm không thèm chấp. Nó khụt khịt mũi:
- Váºy tụi mình xông đại vô hén?
Không đứa nà o trả lá»i nhưng tám bà n chân tá»± động nhÃch lên.
Tòa nhà dần dần hiện rõ trong tầm mắt bá»n trẻ. Vẻ âm u kỳ bà cá»§a nó vẫn không giảm, ngược lại cà ng tăng thêm. Cả bá»n vẫn lặng lẽ nhÃch tá»›i, tháºn trá»ng và cháºm chạp.
Äá»™t nhiên, Quý ròm sá»±c nhá»› má»™t chuyện, liá»n tái mặt thì thà o:
- Dừng lại! Dừng lại đã!
- Gì váºy? - Ba cái miệng cùng nÃn thở, há»i.
Quý ròm nuốt nước bá»t:
- Tụi mà y có nhớ câu thơ thứ hai trên vai pho tượng không?
Tiểu Long, nhá» Hạnh và Mạnh liá»n cau mà y và khi nhá»› ra câu thÆ¡ mà Quý ròm nhắc tá»›i, đứa nà o đứa nấy biến hẳn sắc mặt. Bây giá» bá»n trẻ má»›i thấy hết sá»± Ä‘e dá»a khá»§ng khiếp cá»§a câu thÆ¡ "Äầm rồng hang cá»p chá»› xông vô". Bất giác, cả bá»n cảm giác như ai Ä‘ang thổi và o gáy mình và không hẹn mà cùng nhất loạt quay đầu lại. Nhưng chẳng đứa nà o thấy gì, ngoà i những lá thông rÆ¡i má»—i lúc má»™t dà y.
- Tháºt là vô lý! - Nhá» Hạnh vá»— vá»— trán, lẩm bẩm.
- Chị lại phát hiện ra Ä‘iá»u gì má»›i nữa hả? - Mạnh tò mò há»i.
NhỠHạnh buột miệng theo ý nghĩ:
- Những máºt hiệu tụi mình từng khám phá trước đây chứng tỠđây là đầu mối liên lạc cá»§a má»™t băng đảng bà máºt. Nhưng nếu váºy thì tại sao hai câu thÆ¡ trên vai pho tượng lại có ý dá»a dẫm? Chẳng lẽ chúng lại Ä‘i Ä‘e dá»a đồng bá»n cá»§a chúng?
Nghe nhá» Hạnh phân tÃch, cả bá»n Ä‘á»u thuá»—n mặt ra. Ừ nhỉ, tại sao lại vô lý như thế được? Mạnh lắp bắp lên tiếng:
- Hay là câu thơ nà y là dà nh cho tụi mình?
- Dà nh cho tụi mình? - Tiểu Long ngạc nhiên.
- Ừ! - Mặt Mạnh méo xệch - Có nghÄ©a là sá»± theo dõi cá»§a tụi mình đã bị phát hiện từ lâu! Và bá»n chúng Ä‘ang định giăng lưới tóm cổ tất cả những đứa mình!
Câu nói cá»™ng thêm thái độ sợ sệt cá»§a Mạnh khiến ba đứa kia hoảng vÃa đưa mắt lấm lét nhìn quanh.
- Không phải đâu! - Nhá» Hạnh cưá»i gượng gạo - Nếu định giăng lưới tụi mình chẳng khi nà o bá»n chúng lại hăm he trước như thế!
Quý ròm nhún vai:
- Nhỡ đó là kế khÃch tướng thì sao?
Chất vấn cá»§a Quý ròm là m nhá» Hạnh cứng há»ng. Ừ, có thể lắm! Biết đâu bá»n chúng cố tình là m như váºy để khiêu khÃch, để dụ cho tụi mình tức khà xông vô!
NhỠHạnh đang loay hoay chưa biết nên quyết định thế nà o thì Mạnh đã vội và ng đỠnghị:
- Hay là mình đi báo công an?
- Em hở ra má»™t tà là báo công an! - Nhá» Hạnh lưá»m Mạnh - Nhỡ xông và o đó, chẳng tìm thấy gì, chỉ là căn nhà hoang thì há» sẽ nghÄ© thế nà o vá» tụi mình?
Lần trước đỠnghị báo công an, bị Quý ròm chế giễu, lần nà y lặp lại đỠnghị đó lại bị nhỠHạnh phản bác, Mạnh chán nản là m thinh, không thèm ý kiến ý cò gì nữa.
Tiểu Long liếm môi:
- Váºy bây giá» tÃnh sao?
- Theo Hạnh thì tụi mình cứ lại gần quan sát! - Nhá» Hạnh đẩy gá»ng kÃnh trên sống mÅ©i, giá»ng dứt khoát - Mình dò xét tháºt cẩn tháºn, khi nà o khám phá được âm mưu gì cụ thể, lúc đó hãy Ä‘i báo công an!
Cả bá»n lại lẳng lặng tiến vá» phÃa tòa nhà . Quý ròm cố bước tháºt khẽ. May mà lá thông êm như nhung, không phát ra những âm thanh rà o rạo như những loại lá khô khác.
Tòa nhà bây giỠđã ở ngay trước mắt. Bá»n trẻ đã có thể nhìn thấy vẻ tiêu Ä‘iá»u, hoang vắng cá»§a nó qua những bức tưá»ng ố và ng, loang lổ nước mưa, những chân tưá»ng lấm tấm rêu và dãy hà ng rà o xiêu vẹo bao quanh.
Tiểu Long nhìn cánh cổng rà o đổ ngoặt qua má»™t bên, ngần ngừ há»i:
- Và o chứ?
- Ừ! - Hạnh khẽ gáºt đầu.
Từng đứa má»™t, bá»n trẻ lần lượt lá»t và o trong sân.
Cá»a trước cá»§a tòa nhà không đóng, chỉ khép há». Äằng sau cánh cá»a há»› hênh ấy hẳn có nhiá»u bà máºt cÅ©ng như bao nhiêu là cạm bẫy. NghÄ© váºy nên chẳng đứa nà o có ý định xá»™c và o nhà .
Cả bá»n còn Ä‘ang phân vân thì Quý ròm khoát tay:
- Vòng ra phÃa sau!
Tòa nhà khá dà i, trổ rất nhiá»u cá»a hông, nhưng tất cả những cánh cá»a nà y Ä‘á»u đóng im ỉm.
PhÃa sau là má»™t khu vưá»n nhá», lá khô rụng đầy, chứng tỠđã lâu rồi không có ai sống ở đây.
- Chẳng thấy gì khả nghi cả! - Mạnh thì thầm.
Tiểu Long đưa mắt nhìn vá» phÃa hà nh lang đằng sau tòa nhà :
- Mình và o đó thỠcoi!
Quý ròm nhớn nhác:
- Nguy hiểm lắm!
- Chẳng có ai trong đó đâu! - Tiểu Long quệt mÅ©i, giá»ng trấn an, chả rõ nó trấn an Quý ròm hay trấn an chÃnh nó.
Quý ròm liếc nhỠHạnh:
- Sao Hạnh?
- Và o đại Ä‘i! - Nhá» Hạnh mÃm môi - Nhưng phải hết sức cảnh giác!
Nhá» Hạnh nói vừa dứt câu, má»™t tiếng "bịch" vang lên sau lưng khiến đứa nà o đứa nấy giáºt bắn ngưá»i, vá»™i và ng quay đầu lại.
Nhưng bá»n trẻ chẳng nhìn thấy gì. Không gian vẫn u tịch không má»™t bóng ngưá»i.
- Chắc có ai chá»i mình! - Mạnh rùng mình nói.
- Báºy!
Tiểu Long gạt phắt, và nó đảo mắt nhớn nhác nhìn quanh.
- Äây nè! - Tiểu Long bá»—ng chỉ tay và o má»™t trái mÃt héo nằm lăn lóc trên mặt đất - Chỉ là má»™t trái mÃt rụng!
Trước phát hiện "quan trá»ng" cá»§a Tiểu Long, bá»n trẻ thở phà o và nhanh :Dng lấy lại tinh thần.
Rồi sau má»™t thoáng nhìn nhau có tÃnh cách há»™i ý lần cuối, Tiểu Long rón rén Ä‘i trước, ba đứa kia tháºp thò Ä‘i sau, cả bá»n nÃn thở men theo dãy hà nh lang phÃa sau, lần mò và o bên trong tòa nhà .
Sau khi vượt qua má»™t khung cá»a vòm không cánh, cả bá»n lá»t và o má»™t gian phòng ngổn ngang đồ đạc. Xoong nồi, tá»§ lá»›n, tá»§ nhá», ghế gãy chân, bà n gãy cẳng cùng trăm thứ hầm-bà -lằng khác chất thà nh đống, chá»ng chÆ¡, bừa bãi. Mùi mốc meo bốc lên sặc mÅ©i. Có lẽ đây là kho chứa đồ cÅ© đã bá» hoang nhiá»u năm.
Nhà kho thông qua má»™t gian phòng khác bằng má»™t cánh cá»a khép há». Liếc mắt qua khe hở, thấy bên kia tối om om, Mạnh nÃu tay Tiểu Long:
- Và o không?
Tiểu Long không hé răng, có lẽ sợ bị kẻ địch phát giác. Nó chỉ trả lá»i bằng má»™t cái hất đầu.
Thế là nó tiếp tục Ä‘i trước, ba đứa kia lẽo đẽo bám sát sau lưng, cả bá»n đẩy cá»a bước sang phòng bên. Cánh cá»a lâu ngà y không tra dầu mỡ, đụng và o là "cót ca cót két", nên Tiểu Long không dám xô mạnh. Nó chỉ mở he hé vừa đủ má»™t thân ngưá»i lá»t qua.
Ãnh sáng mù má» khiến bá»n trẻ phải dá» dẫm từng bước.
Äang khoa chân sá» soạng, Tiểu Long bá»—ng kêu "á" má»™t tiếng và chưa kịp hiểu ra chuyện gì, cả ngưá»i nó đã lá»t tõm xuống phÃa dưới.
Tiếng kêu thất thanh đầy kinh hoà ng cá»§a Tiểu Long khiến ba đứa kia dá»±ng ngược tóc gáy. Nhưng cÅ©ng như Tiểu Long, chưa rõ Ä‘iá»u gì Ä‘ang xảy ra cÅ©ng chưa biết phải phản ứng như thế nà o, cả bá»n đột nhiên cảm thấy như Ä‘ang đặt chân và o khoảng không và trong nháy mắt, tất cả Ä‘á»u rÆ¡i nhà o xuống hố.
"Thôi thế là hết Ä‘á»i rồi!", bá»n trẻ kinh hãi nhá»§ bụng và nhắm mắt chá» những mÅ©i chông nhá»n xuyên qua ngưá»i.
Nhưng bá»n trẻ không rÆ¡i thẳng xuống đáy hầm. Má»™t tấm lưới căng lưng chừng đã giữ tất cả lại và nhốt chặt bá»n trẻ ở đó.
Mạnh quỠquạng trong bóng tối:
- Ai đây?
- Tao.
- Anh Long hả?
- Ừ.
- Anh là m gì mà ngá» nguáºy lung tung thế?
- Tao đang tìm cách thoát ra!
Mạnh khịt mũi:
- Thoát quái thế nà o được! Một mớ bùng nhùng như thế nà y!
- Ừ! - Tiểu Long thở dà i - Phen nà y xem như chết cả nút rồi!
- Tại thằng Mạnh cả thôi! - Quý ròm thình lình lên tiếng, giá»ng háºm há»±c - Miệng nó ăn mắm ăn muối, lại nói toà n Ä‘iá»u xúi quẩy! Nó bảo "giăng lưới" thì y như rằng có "lưới giăng"!
- Tại anh vá»›i chị Hạnh chứ bá»™! - Mạnh gân cổ cãi - Em đã bảo Ä‘i báo công an mà hai ngưá»i cứ cản!
- Thôi đừng cãi nhau nữa! - Tiểu Long xen lá»i - Chết đến nÆ¡i rồi mà còn gây gổ!
- Là m gì mà chết? - Mạnh giáºt thót.
- Lần tá»›i sà o huyệt bà máºt cá»§a ngưá»i ta, ai mà để cho mình sống! - Giá»ng Tiểu Long rầu rÄ© - Ngưá»i ta sẽ bá» từng đứa mình vô bao tải ném hết xuống biển ấy chứ lại!
- Thế thì mẹ em biết đâu mà tìm! - Mạnh bá»—ng dưng mất hết vẻ láu lỉnh thưá»ng ngà y, giá»ng nó bắt đầu sụt sịt.
- Im nà o! - Nhá» Hạnh suỵt khẽ - Hình như có ngưá»i Ä‘ang Ä‘i đến!
Cả bá»n láºp tức nghiêng tai nghe ngóng. Cả Mạnh Ä‘ang nức nở cÅ©ng im bặt.
Quả nhiên có tiếng chân lao xao trên miệng hầm. Không phải má»™t, mà dưá»ng như có rất nhiá»u ngưá»i Ä‘ang chuyển động.
Bá»n trẻ ngóc cổ nhìn lên, nÃn thở chỠđợi.
Äá»™t nhiên ánh sáng trà n ngáºp cả căn phòng, như thể má»i cánh cá»a Ä‘á»u được mở toang cùng má»™t lúc.
Cả bá»n vá»™i và ng đưa tay dụi mắt và khi định thần lại, đứa nà o đứa nấy Ä‘á»u nghệt mặt ra. Lố nhố trên miệng hầm khoảng má»™t chục thanh niên, có cả các cô gái. Há» Ä‘ang nhìn bá»n Quý ròm bằng vẻ mặt tươi cưá»i pha chút chế giá»…u.
- á»i trá»i! - Má»™t ngưá»i giả vỠôm mặt kêu lên - Dám mặt đồ tắm để Ä‘i là m nhiệm vụ cÆ¡ đấy! Ghê tháºt!
Má»™t ngưá»i khác nói:
- Mà sao các bạn trẻ nà y không và o cá»a trước nhỉ Nếu và o đà ng hoà ng theo cá»a trước thì đâu đến ná»—i bị treo toòng teng thế nà y!
Những lá»i châm chá»c, trêu ghẹo thi nhau trút xuống khiến bá»n trẻ đỠmặt. Quên mất cảnh "tháºp tá» nhất sinh", "nghìn cân treo sợi tóc", Tiểu Long sầm mặt:
- Muốn giết thì cứ giết! Bá»n nà y không chịu để ai là m mất danh dá»± đâu đấy!
Lá»i lẽ hung hăng cá»§a Tiểu Long khiến các cô gái cưá»i khúc khÃch:
- á»i chà chà , oai gá»›m! Tháºt chả hổ là Mèo Rừng, má»›i đùa tà tẹo đã xù lông... mèo lên rồi!
Má»™t anh trông chững chạc, vẻ như thá»§ lÄ©nh cá»§a bá»n kia, đưa tay xuống hầm, mỉm cưá»i bảo:
- Ná»™i quy cá»§a bá»n ta không có khoản "giết ngưá»i"! Thôi, các em nắm lấy, bá»n ta kéo lên cho!
Ba anh thanh niên đứng quanh đó liá»n bắt chước thá»§ lÄ©nh, chìa tay xuống chá»— bá»n trẻ.
Chẳng biết là m sao hÆ¡n, sau má»™t thoáng ngáºp ngừng, bá»n Quý ròm đà nh phải đưa tay nhỠđối thá»§ kéo lên khá»i hầm.
Cho đến lúc nà y, bá»n trẻ vẫn chưa xác định được bá»n ngưá»i đứng trước mặt thuá»™c hạng ngưá»i nà o trong xã há»™i. Tá»™i phạm thì không ra tá»™i phạm, mà ngưá»i đà ng hoà ng thì chẳng ai lại hà nh tung bà máºt, giấu giấu giếm giếm như thế. Tiểu Long đứng loay hoay bên miệng hầm, hai tay nắm chặt, phân vân không biết có nên quáºt ngã má»™t và i ngưá»i để cướp đưá»ng tháo chạy hay không. Nó liếc chung quanh, thấy các chà ng trai cô gái trông như sinh viên nà y ai nấy Ä‘á»u ung dung, vui vẻ và hiá»n là nh, chẳng ai có vẻ gì sắp sá»a treo cổ bá»n nó lên xà nhà cả, vì váºy nó không quyết định được nên đối phó như thế nà o cho hợp lẽ.
- Thôi, các em lên nhà trên Ä‘i! - Anh chà ng thá»§ lÄ©nh nói - Dù sao tìm được đến chá»— nà y trong má»™t thá»i gian ngắn như thế cÅ©ng đã xuất sắc lắm rồi!
Nói xong, anh quay mình Ä‘i trước. Nhóm ngưá»i kia rùng rùng kéo theo. Bá»n trẻ khẽ đưa mắt nhìn nhau rồi cÅ©ng cháºm chạp cất bước, bụng nghi hoặc và lo lắng.
- Nhưng thá»a thuáºn vá»›i nhau là chỉ cá» ba ngưá»i dò tìm thôi, sao ở đây lại thừa ra má»™t ngưá»i? - Anh chà ng thá»§ lÄ©nh đột ngá»™t há»i, chân vẫn không ngừng bước.
Câu há»i trổng trổng, không nhằm và o ai nhưng Quý ròm biết ngay là há»i bá»n nó. Nó liá»n khụt khịt mÅ©i trá» và o Mạnh, đáp bừa:
- À, thằng nà y là em bà con! Nó đi theo chơi!
Anh chà ng thá»§ lÄ©nh dưá»ng như định há»i thêm gì đó nhưng đã kịp tá»›i phòng khách, anh quay lại bá»n Quý ròm, vẫy tay:
- Và o đây!
Quang cảnh trong phòng khách khiến bá»n trẻ sững sá». Hoà n toà n trái ngược vá»›i vẻ âm u, tà n tạ ở bên ngoà i tòa nhà , cÅ©ng không giống chút gì vá»›i vẻ bụi bặm, ẩm mốc cá»§a những gian phòng cÅ© kỹ phÃa sau, phòng khách được bà y biện tháºt trang nhã. Sau nhà được lau chùi sạch sẽ, bà n ghế ngăn nắp và trên tưá»ng trang hoà ng những tấm tranh sặc sỡ, vui mắt. Những cánh cá»a khi nãy đóng kÃn bây giỠđã mở rá»™ng giúp căn phòng thêm sáng sá»§a và thoáng đãng.
Bức chạm má»™t con chim hải âu Ä‘ang xòa cánh treo ngay trên vách tưá»ng mé Tây. Kế bức tưá»ng là má»™t chiếc bà n dà i bà y la liệt các chai nước ngá»t và các đĩa bánh trái.
- Ngồi và o đây các em!
Anh chà ng thá»§ lÄ©nh chỉ tay và o dãy ghế dá»c theo chiếc bà n, niá»m nở má»i.
Những ngưá»i chung quanh tá»± động ngồi xuống ghế, vui vẻ nói cưá»i không chút khách sáo.
Riêng bá»n trẻ vẫn đứng. Tiểu Long liếc Quý ròm:
- Sao mà y? Ngồi không?
- Tao cũng chẳng biết! - Quý ròm gãi đầu - Nói chung tao chả hiểu gì cả!
Tiểu Long nhìn sang Hạnh:
- Sao đây Hạnh?
NhỠHạnh cắn môi:
- Hạnh đang đoán xem...
- Ngồi Ä‘i các em! Äừng ngại!- Anh chà ng thá»§ lÄ©nh lại lên tiếng - Dẫu sao các em cÅ©ng là những đại biểu ưu tú cá»§a nhóm Mèo Rừng, mặc dù anh không hiểu tại sao các anh bên đó lại cá» Ä‘i những ngưá»i nhá» tuổi như váºy!
Bá»n trẻ lại ngÆ¡ ngác nhìn nhau.
- Thưa anh... - Quý ròm ấp úng.
- Ngồi đi đã! - Anh chà ng thủ lĩnh khoát tay.
Bá»n trẻ đà nh nhăn nhó ngồi xuống. Nhưng vừa chạm mông và o ghế, Quý ròm đã sốt ruá»™t nhổm ngay dáºy.
- Anh Æ¡i! - Nó gãi gãi cổ - Nhóm Mèo Rừng là nhóm gì váºy hở anh?
Anh thủ lĩnh nheo mắt nghịch ngợm:
- Chà , câu há»i má»›i hay là m sao! Chẳng lẽ đó không phải là tên cá»§a nhóm du khảo cá»§a các em hay sao?
Tới phiên nhỠHạnh ngạc nhiên:
- Nhóm du khảo nà o ạ?
- Thì nhóm du khảo của Nhà văn hóa Thanh Niên thà nh phố Hồ Chà Minh chứ nhóm du khảo nà o! Chẳng lẽ còn một nhóm du khảo nà o nữa?
Tiểu Long đưa tay quệt mũi:
- Như váºy là các anh nhầm rồi! Tụi em chẳng thuá»™c nhóm du khảo nà o cả! Tụi em chỉ là những há»c sinh Ä‘i nghỉ mát thôi!
Câu nói cá»§a Tiểu Long khiến những ngưá»i chung quanh ồ lên. Anh thá»§ lÄ©nh nhìn bá»n trẻ bằng ánh mắt ná»a tin ná»a ngá»:
- Thế sao các em lại tìm được đến chỗ nà y?
- Tụi em tình cá» nhìn thấy những câu thÆ¡ kỳ lạ trên vách chùa Pháºt nằm, thế là tụi em lần theo! - Nhá» Hạnh chá»›p mắt giải thÃch, nó không quên đưa tay đẩy gá»ng kÃnh Ä‘ang trá»… xuống trên sống mÅ©i - Tụi em cứ nghÄ© đây là âm mưu Ä‘en tối cá»§a má»™t băng tá»™i phạm nà o đó!
- Ha ha! - Má»™t ngưá»i báºt cưá»i - Những ngưá»i anh em tháºt là già u tưởng tượng!
NhỠHạnh đỠmặt:
- Tại tụi em nhìn thấy hình vẽ con chim hải âu chứ bộ!
- Mà những băng xã há»™i Ä‘en trong phim Ä‘á»u có những dấu hiệu đáng ngá» như thế! - Mạnh hùng hổ tiếp lá»i.
Anh chà ng thá»§ lÄ©nh mỉm cưá»i:
- Hải Âu là tên của nhóm tụi anh!
Mạnh liếm môi:
- Không phải là nhóm tội phạm chứ ạ?
- Tất nhiên rồi! - Anh thá»§ lÄ©nh nhăn mặt - Nhóm Hải Âu táºp hợp những hướng dẫn viên du lịch tình nguyện cá»§a VÅ©ng Tà u, hầu hết là những sinh viên khoa Văn, khoa Sá» Äịa và khoa Ngoại ngữ Ä‘ang theo há»c tại các trưá»ng đại há»c hoặc đã tốt nghiệp. Những lúc rảnh rá»—i hoặc trong những dịp hè, nhóm tụi anh tình nguyện hướng dẫn du khách thăm các danh lam thắng cảnh nhằm giá»›i thiệu những giá trị lịch sá» và văn hóa cá»§a tỉnh nhà ...
- Thế còn những bức máºt thư? - Quý ròm nóng nảy cắt ngang.
- À, - Mắt anh thá»§ lÄ©nh sáng lên - đó là trò chÆ¡i tìm kho báu giữa nhóm tụi anh vá»›i nhóm du khảo Mèo Rừng. Cách đây hai năm nhân má»™t cuá»™c gặp gỡ, nhóm Hải Âu kết nghÄ©a vá»›i nhóm Mèo Rừng. Hai bên thống nhất đặt là m má»™t cái cúp bạc đánh dấu sá»± ra Ä‘á»i cá»§a tình hữu nghị. Chỉ có má»™t chiếc cúp nên nhóm nà o cÅ©ng già nh giữ. Rốt cuá»™c, hai bên thá»a thuáºn má»—i nhóm thay phiên nhau giữ cúp má»™t năm. Năm sau, đến lượt nhóm kia. Nhưng nhóm kia muốn lấy được chiếc cúp phải qua được "trò chÆ¡i máºt thư" do đối phương bố trÃ. Äịa Ä‘iểm xuất phát cá»§a trò chÆ¡i được quy định bắt đầu từ chùa Pháºt nằm. Không ngá» năm nay nhóm Mèo Rừng chưa lần ra được chá»— nà y thì các em lại bất ngá» tá»›i trước...
Äến đây thì bá»n trẻ dần dần hiểu ra đầu Ä‘uôi câu chuyện. Bốn cái miệng láºp tức thở phà o, ná»—i lo lắng và nghi kỵ đè nặng tâm trà nãy giá» thoáng mắt đã bay biến đâu mất.
- Nhưng còn tòa nhà nà y? - Mạnh thắc mắc - Các anh tìm ở đâu ra một "tòa lâu đà i" ma quái khiến tụi em cứ sởn tóc gáy lên như thế?
- Tòa nhà nà y trước đây bá» hoang. Hình như chá»§ nhân cá»§a nó Ä‘i vượt biên. Má»™t công ty ở thà nh phố Hồ Chà Minh xin thà nh phố VÅ©ng Tà u cấp cho hỠđể há» là m nhà nghỉ cho công nhân. Vá» sau, công ty nà y là m ăn thua lá»—, há» không đưa công nhân đến đây, cÅ©ng chẳng có kinh phà tu bổ. Có lẽ hỠđịnh cứ để váºy chá» phát mại nên tòa nhà cà ng ngà y cà ng tà n tạ, hoang phế. Gần đây, thà nh phố VÅ©ng Tà u quyết định thu hồi lại những cÆ¡ sở váºt chất không sá» dụng hoặc sá» dụng không hiệu quả. Thế là tòa nhà nà y được lấy lại và giao cho Äoà n thanh niên là m địa Ä‘iểm sinh hoạt. Nhóm Hải Âu cá»§a tụi anh cÅ©ng chỉ má»›i tá»›i đây quét dá»n trong hai, ba ngà y nay thôi, chưa đâu và o đâu cả...
Anh chà ng thá»§ lÄ©nh má»›i kể tá»›i đó thì đằng trước nhà bá»—ng vang lên những tiếng chân thình thịch và nhoáng má»™t cái, ba bóng ngưá»i đã vá»t và o như cÆ¡n lốc, kèm theo má»™t trà ng cưá»i khoái trá:
- Rốt cuá»™c thì tụi nà y cÅ©ng lá»t và o được "đầm rồng hang cá»p"! Ha ha!
Bá»n trẻ đảo mắt trông ra, chợt sững ngưá»i khi nháºn ra ba ngưá»i thanh niên hôm ná».
Ba ngưá»i thanh niên cÅ©ng kịp phát hiện ra bá»n Quý ròm Ä‘ang ngồi lẫn giữa nhóm Hải Âu. Ngưá»i thanh niên đứng dáºy giữa xoáy cặp mắt sáng và o giữa bá»n trẻ, tặc tặc lưỡi:
- Chà chà ! Tưởng các cô cáºu nà y là ai, té ra là ngưá»i cá»§a nhóm Hải Âu cá» Ä‘i theo dõi! ChÆ¡i váºy là phạm luáºt à nghen!
Nghe váºy, bá»n Quý ròm giáºt nảy ngưá»i, biết rằng hà nh tung cá»§a bá»n nó đã bị ba anh chà ng "mèo rừng" nà y phát giác từ lâu.
- Phong, Thà nh, Cưá»ng, ngồi xuống Ä‘i đã! - Anh chà ng thá»§ lÄ©nh nhóm Hải Âu kêu tên từng ngưá»i - Các bạn hiểu lầm rồi! ChÃnh tụi nà y lúc đầu cÅ©ng tưởng các bạn trẻ nà y là ngưá»i cá»§a các bạn đấy!
- Các bạn đừng có kể chuyện cổ tÃch! Là m gì có sá»± hiểu lầm kỳ quặc như váºy được! - Ba ngưá»i thanh niên vừa nói vừa nhanh nhẹn ngồi và o bà n.
Anh chà ng thá»§ lÄ©nh Hải Âu cưá»i cưá»i, không nói gì. Äợi cho ba ngưá»i kia ngồi đâu và o đấy, anh má»›i cháºm rãi kể lại cuá»™c phiêu lưu ngẫu nhiên cá»§a bá»n Quý ròm.
- Ãi chà chà ! - Nghe xong câu chuyện, anh thanh niên mắt sáng buá»™t miệng kêu lên - Nếu thế thì các bạn nhá» nà y đúng là cứu tinh cá»§a bá»n nà y rồi! ChÃnh vì tưởng các bạn là ngưá»i cá»§a nhóm Mèo Rừng, nhóm Hải Âu má»›i mở toang cá»a thết tiệc, chứ nếu há» vẫn đóng cá»a im ỉm, giả ma giả quá»· như lúc đầu khiến bá»n nà y chá»™t dạ đột nháºp và o cá»a sau, có khi bá»n nà y lá»t xuống hầm là m trò cưá»i cho há» rồi!
Anh thanh niên ngồi bên trái gáºt gù báºt ngón tay lên:
- Dù sao cÅ©ng phải thừa nháºn các em thông minh hÆ¡n bá»n nà y má»™t báºc! Các em đã ngồi ở đây cả buổi rồi mà bá»n nà y bây giá» má»›i tá»›i Ä‘Ãch!
- Chưa tá»›i Ä‘Ãch đâu! - Anh thá»§ lÄ©nh nhóm Hải Âu hắng giá»ng - Các bạn phải tìm ra chá»— giấu chiếc cúp thì má»›i gá»i là tá»›i Ä‘Ãch!
Ba anh thanh niên thuá»™c nhóm Mèo Rừng nghe váºy liá»n xô ghế đứng lên:
- Äã váºy thì bá»n nà y phải tìm ra chiếc cúp trước! Tìm chưa ra thì dứt khoát không đụng đến đồ ăn thức uống trên bà n!
Trước cặp mắt theo dõi cá»§a nhóm Hải Âu và bá»n Quý ròm, ba ngưá»i thanh niên Ä‘i từ góc nhà nà y đến góc nhà khác, láo liên tìm kiếm. Nhưng suốt mưá»i lăm phút sục sạo, xá»™c và o cả các gian phòng phÃa sau, há» vẫn chẳng phát hiện được manh mối gì.
Nhá» Hạnh đột nhiên chỉ tay và o chân giá gá»— đặt bánh trên bà n, há»i anh thá»§ lÄ©nh nhóm Hải Âu:
- Chiếc cúp kia lớn bằng cái chân giá nà y không?
Câu há»i miệng cá»§a nhá» Hạnh khiến những ngưá»i trong nhóm Hải Âu giáºt thót. Anh thá»§ lÄ©nh vá»™i nháy mắt ra hiệu cho nhá» Hạnh nhưng đã trá»…. Anh thanh niên mắt sáng cá»§a nhóm Mèo Rừng rảo nhanh lại bà n và tươi cưá»i thò tay nhấc chiếc đĩa gá»— đựng chiếc bánh bông lan ra khá»i giá.
Hóa ra đó là một chân giá rỗn, bên trong lấp lánh quả cầu tròn gắn trên đầu chiếc cúp bạc.
Anh thủ lĩnh nhóm Hải Âu thở dà i:
- Lại cũng là các em!
- Em đâu có biết các anh giấu chiếc cúp trong đó! - NhỠHạnh áy náy phân trần.
Anh thanh niên mắt sáng má»™t tay nhấc chiếc cúp bạc lên, tay kia đẩy đĩa bánh bông lan tá»›i trước mặt bá»n Quý ròm, giá»ng hà o hứng:
- "Mưu sá»± tại nhân, thà nh sá»± tại thiên" mà ! Äừng trút phẫn ná»™ lên đầu các bạn nhá»! Và đây là phần thưởng cho công lao cá»§a những ngưá»i thông minh!
Cùng lúc đó, hà ng trà ng pháo tay của nhóm Hải Âu vang lên:
- Äúng rồi, đúng rồi! Äây là công lao cá»§a các bạn nhá» chứ không phải cá»§a nhóm Mèo Rừng!
- Nhưng đó là những thà nh viên tương lai của nhóm Mèo Rừng! - Anh thanh niên mắt sáng khoa tay trên đầu - Tụi nà y sẽ kết nạp các em đây và o nhóm du khảo của Nhà văn hóa Thanh Niên!
- Không dám Mèo Rừng đâu! - Nhóm Hải Âu phản kÃch - Các bạn nhỠđây sẽ là thà nh viên cá»§a nhóm Hải Âu VÅ©ng Tà u!
- Nhóm Mèo Rừng!
- Nhóm Hải Âu!
Äúng lúc đó, Quý ròm đứng lên, miệng nhồm nhoà m bánh.
- A, đại diện cho các bạn nhỠđây rồi! - Cả hai nhóm Ä‘á»u reo lên - Sao, các em sẽ gia nháºp nhóm nà o, Mèo Rừng hay Hải Âu?
- Tụi em không biết ạ! - Giá»ng Quý ròm bồn chồn - Tụi em sẽ quyết định sau! Bây giá» tụi em phải chạy ra bãi biển đã!
- Là m gì vội thế? Các em đã kịp ăn uống gì với các anh chị đâu!
Dạ, không được đâu ạ! - Miệng Quý ròm méo xệch - Tụi em bỠquên quần áo đồ đạc ngoà i bãi biển lâu lắm rồi! Bây giỠphải chạy ra xem sao!
Câu nói cá»§a Quý ròm khiến ba đứa kia tái mặt. Cả bá»n liá»n hấp tấp đứng lên:
- Tụi em phải đi ạ!
- Äúng rồi, tụi em phải Ä‘i!
Rồi không đợi má»i ngưá»i kịp nÃu kéo, bá»n trẻ vá»™i vã lao vụt ra cá»a, bên tai còn văng vẳng những tiếng gá»i vá»›i theo:
- Nhớ đấy! Các em là Mèo Rừng!
- Äừng quên các em là Hải Âu đấy nhé!
Tiểu Long vừa chạy vừa là u bà u:
- Hải Âu hay Mèo Rừng gì cũng được, miễn là hôm nay đừng hụt thêm một dịp tắm biển nữa!
Mạnh động viên:
- Äừng lo! Sắp tá»›i Ä‘Ãch rồi!
- Chưa tá»›i Ä‘Ãch đâu! - Quý ròm cưá»i cưá»i nhái giá»ng anh thá»§ lÄ©nh nhóm Hải Âu - Các bạn phải tìm cho ra quần áo đồ đạc rồi dẫn bạn Tiểu Long Ä‘i "uống nước biển", sau đó dẫn bạn Hạnh Ä‘i ăn... há»§ tiếu bò viên, lúc đó má»›i gá»i là tá»›i Ä‘Ãch!
Nói xong, nó co giò phóng lẹ, mặc tiếng gầm gừ cá»§a Tiểu Long và tiếng la oai oái cá»§a nhá» Hạnh phÃa sau.
Sà i Gòn - 1995
Nguyá»…n Nháºt Ãnh
Tà i sản của conanbmt