Chương V
Nhà Tần (221 - 206 TrCN)
(Thá»i cá»§a pháp gia)
1. Tần Thủy Hoà ng
Ở trên tôi đã nói Ä‘á»i Chiến Quốc có má»™t thương nhân buôn cả vua. Thương nhân đó, Lã Bất Vi, có má»™t ngưá»i thiếp đẹp, khi biết nà ng bắt đầu có mang Ä‘em dâng nà ng cho má»™t công tá» cá»§a Tần là m con tin ở Triệu. Công tỠđó vá» Tần là m vua, phong cho Lã là m tể tướng. Sau nà ng hầu sinh con trai, vua Tần cho nối ngôi, tức Tần Thá»§y Hoà ng. Hồi Tần Thá»§y Hoà ng còn nhá», Lã nhiếp chÃnh. Lần đó là lần đầu tiên trong lịch sá» Trung Hoa, má»™t thứ dân con buôn được cầm quyá»n chÃnh như váºy. Không rõ ông ta buôn gì mà mau già u như váºy - có lẽ là buôn ngá»±a - nhưng ông ta có há»c chút Ãt, thÃch bá»n "thi, thư", chá»§ trương chÃnh sách hoà bình. Lá»›n lên Tần Thá»§y Hoà ng bãi chức ông ta mà dùng Lý Tư. Trong thá»i là m tể tướng, Lã bảo các môn khách chung nhau soạn bá»™ Lã Thị Xuân Thu, gần như má»™t sá» tư tưởng, há»c thuáºt cuối thá»i Chiến Quốc.
Tần Thá»§y Hoà ng tư cách tầm thưá»ng, tÃnh tình hung dữ, rất tin dị Ä‘oan. Các sá» gia Ä‘á»i sau Ä‘á»u theo Khổng há»c, rất chê ông ta, nhưng các sá» gia phương Tây nháºn ông là má»™t trong những vÄ© nhân cổ kim. Ông chỉ cầm quyá»n chưa đầy mưá»i lăm năm mà là m cho nước Trung Hoa thay đổi hẳn, thống nhất vá» má»i mặt, mở mang thêm bá» cõi, thà nh má»™t đế quốc lá»›n thá»i thượng cổ.
Ông cho rằng công đức cá»§a mình ngang vá»›i Tam Hoà ng NgÅ© Äế, nên thụ xưng là Hoà ng Äế, hiệu là Thá»§y Hoà ng, nghÄ©a là vị hoà ng đế đầu tiên, và muốn cho con cháu Ä‘á»i sau lấy danh hiệu: nhị thế, tam thế... cho đến vạn thế. Những danh từ xưng hô như trẫm, bệ hạ, Ä‘á»u do ông đặt ra.
2. Tổ chức hà nh chÃnh
Ông bắt vương tá»™c sáu nước mà ông đã chiếm, cả gia đình các đại thần cá»§a há» nữa, phải dá»i lại Hà m Dương, kinh đô cá»§a Tần, như váºy để há» bị bứng hết rế, không sai ngóc đầu lên được. Äất Ä‘ai cá»§a há» Ä‘em phát mãi hết.
Ông chia đất cá»§a sáu nước thà nh quáºn, huyện. Thá»i Thương Ưởng, Tần đã chia là m nhiá»u huyện, má»—i huyện là má»™t đơn vị hà nh chÃnh trá»±c thuá»™c triá»u đình, có má»™t viên quan thu thuế. Sau láºp thêm quáºn ở những miá»n má»›i chiếm được. Quáºn là má»™t quân khu lá»›n, nhất là ở những miá»n má»›i chiếm được. Vì muốn thống nhất quốc gia, vua Tần bắt huyện tuỳ thuá»™c quáºn, má»—i quáºn gồm nhiá»u huyện, viên chá»§ quáºn là má»™t võ quan. Sau tổ chức lại, má»—i quáºn gồm má»™t quáºn thú coi vá» dân sá»±, và má»™t quân uý coi vá» quân sá»±. Ở trên cả, có má»™t viên giám ngá»± sá» chỉ chịu trách nhiệm vá»›i nhà vua, như váºy không má»™t viên nà o chuyên quyá»n được, không thể thà nh má»™t ông chúa như trong thá»i phong kiến. Thá»i Tần Thá»§y Hoà ng, Trung Hoa chia thà nh 36 quáºn, cÅ©ng như tỉnh ngà y nay.
3. Trá»ng nông
Tần theo Pháp gia[1] khuyến khÃch binh, nông; ghét công, thương. Muốn nắm hết cái lợi thương nghiệp, triá»u đình đà y hết phú thương có những xưởng sản xuất sắt lại miá»n Thiểm Tây và miá»n Tứ Xuyên. Sá» chép coi hai trăm ngà n gia đình phú thương, tiểu thương bị đà y tại xứ Thục và miá»n An Dương, ở phÃa nam Lạc Dương ngà y nay, chắc là để là m ruá»™ng. Ngà y nay có nước cÅ©ng áp dụng chÃnh sách đó.
Nông dân được ưu đãi. Äất không còn là sở hữu cá»§a nhà vua nữa, mà cá»§a ngưá»i là m ruá»™ng. Ngưá»i chá»§ ruá»™ng có quyển bán ruá»ng và ai cÅ©ng có quyá»n mua. Chế độ đó gá»i là danh Ä‘iá»n, tạo nên má»™t giá»›i địa chá»§; bá»n đại địa chá»§ có những cÆ¡ sở rất lá»›n và dần dần thà nh má»™t giai cấp có quyá»n hà nh tương tá»± như các chư hầu nhá» thá»i trước, hoặc các lãnh chúa bên châu Âu thá»i trung cổ.
Năm hay mưá»i nhà há»p nhau thà nh má»™t liên gia, chịu chung trách nhiệm vá»›i nhau. Chế độ đó Ä‘em áp dụng ở khắp Trung Hoa cho tá»›i đầu Ä‘á»i Hán. Tráng Ä‘inh nà o cÅ©ng phải Ä‘i lÃnh tá»›i già . Gia đình nà o có ba ngưá»i đà n ông thì phải chia là m hai há»™. Hình luáºt tà n khốc hÆ¡n thá»i trước nhiá»u.
4. Thống nhất văn tá»±, đồ Ä‘o lưá»ng, tư tưởng
Thá»i Chiến Quốc, má»—i miá»n có má»™t ngôn ngữ, ngưá»i nước Yên không hiểu tiếng nước Sở, ngưá»i nước Triệu không biết tiếng nước Việt - mà ngà y nay cÅ©ng còn tình trạng ngưá»i Quảng Äong Ãt há»c không hiểu nổi tiếng Bắc Kinh - Má»™t viên quan Tần phải Ä‘i cai trị má»™t nước khác, không hiểu ngôn ngữ nước đó thì khó là m tròn nhiệm vụ được. Ngay đến chữ viết cÅ©ng váºy. Những gì thiên tá» nhà Chu thông báo cho các chư hầu Ä‘á»u viết bằng thứ chữ đại triện; nhưng thứ chữ đó không phổ biến và kẻ sÄ© các nước thưá»ng dùng má»™t lối chữ khác.
Vì váºy tể tướng Lý Tư nghÄ© tá»›i việc thống nhất ngôn ngữ và văn tá»±. Chúng ta không biết ông thống nhất ngôn ngữ ra sao; vá» văn tá»± thì ông giản dị hoá lối đại triện, quy định má»™t lối viết khác gá»i là tiểu triện, và lối nà y thà nh thông dụng trong toà n cõi Trung Hoa.
Ông lại thống nhất các đồ cân, lưá»ng (cả nông cụ, cà y bừa...), như váºy để dá»… tÃnh thuế và thu thuế. Thuế trả bằng lúa, phải dùng thuyá»n, xe chở lại các quáºn và kinh đô. Cho nên lại phải thống nhất khoảng cách giữa hai bánh xe (xe đồng quy), nếu không thì những xe quá lá»›n và o những đưá»ng nhá» không được.
Quan trá»ng nhất là thống nhất tư tưởng. Vá» Ä‘iểm nà y pháp gia (Lý Tư, Hà n Phi) chịu ảnh hưởng cá»§a Mặc Tá». Mặc Tá» trước kia đã chá»§ trương "thượng đồng", nghÄ©a là bắt dân phải tán đồng lẽ phải vá»›i ngưá»i trên, phải cùng má»™t quan niệm tốt xấu vá»›i ngưá»i trên. Không ai được có chá»§ trương riêng khác vá»›i chÃnh sách cá»§a triá»u đình. Tần ghét nhất bá»n nho sÄ©, triết gia mở trưá»ng tư dạy đạo lý, chỉ trÃch chiến tranh và hình pháp tà n bạo. Tần chỉ muốn nhồi nặn dân chúng cho thà nh dá»… bảo, rất có ká»· luáºt. Tư do tư tưởng, tá»± do ngôn luáºn là tá»™i nặng nhất. Tứ thư và ngÅ© kinh cá»§a đạo Nho bị coi là cá»±c kỳ phản động vì khiến dân nhá»› tiếc tráºt tá»± cÅ© cá»§a chế độ phong kiến. Năm 213 TrCN, theo đỠnghị cá»§a Lý Tư, Thá»§y Hoà ng ra lệnh "đốt sách và chôn nho": đốt hết các bản tứ thư, ngÅ© kinh và bách gia chư tá» trong dân gian, chỉ giữ lại má»™t bản tà ng trữ trong thư viện cá»§a triá»u đình. Các bá»™ sá» cá»§a lục quốc cÅ©ng phải đốt hêt, chỉ được giữ những sách vá» kỹ thuáºt, như sách thuốc, sách trồng trá»t, sách bói... Kẻ nà o không tuân lệnh mà lén lút giữ thì bị kết tá»™i là phản quốc. Có ngưá»i phải giấu sách và o trong tưởng, có ngưá»i lại ráng há»c thuá»™c lòng thư và kinh để truyá»n miệng lại Ä‘á»i sau. Năm chục năm sau (Ä‘á»i Hán) lệnh phần thư đó má»›i bãi bá», không ai có thể nhá»› đúng tứ thư, ngÅ© kinh cả. Còn bản cất trong thư viện triá»u đình thì đã bị đốt theo vá»›i Hà m dương trong cuá»™c cách mạng cá»§a nông dân cuối Ä‘á»i Tần.
Do đó mà sách Ä‘á»i Tiên Tần mất rất nhiá»u, cuốn nà o còn lại thì cÅ©ng bị thêm bá»›t, sá»a chữa, khó tin được là chÃnh xác; lại thêm nạn nguỵ thư: ngưá»i Ä‘á»i sau viết mà mượn tên ngưá»i Ä‘á»i trước, để cho tác phẩm cá»§a mình có giá trị, như bá»™ Quản Tá» chẳng hạn.
Số nhà Nho bị chôn sống ở Hà m Dương là 460 ngưá»i. Sau má»—i ngà y má»™t đông, Ä‘á»u bị đà y ra ngoà i biển.
Các trưá»ng tư bị dẹp hết. Dân muốn há»c thì phải há»c các quan (bác sÄ©) cá»§a triá»u đình, mà chỉ được dạy cho má»—i môn là pháp luáºt cá»§a quốc gia.
5. Xây cất
Thá»§y Hoà ng giao hết việc trị nước cho Lý Tư, mà để thì giá» Ä‘i kinh lý các miá»n, xây đưá»ng sá, tổ chức các trạm và xây cung Ä‘iện.
Những đưá»ng từ kinh đô Hà m Dương Ä‘i bốn phương Ä‘á»u rá»™ng, thẳng băng, có ba lối cho xe chạy, trồng cây hai bên lá», muốn váºy phải san núi, lấp thung lÅ©ng, tốn biết bao nhiêu nhân công! Theo Eberhard, đưá»ng rá»™ng 7 mét rưỡi, nhưng theo Tsui Chi thì là 75 mét. ÄÆ°á»ng đó chỉ để cho vua và quan lá»›n Ä‘i, còn dân chúng thì phải dùng đưá»ng mòn ở hai bên.
Khi chiếm được kinh đô má»™t nước chư hầu nà o, Thá»§y Hoà ng sai ngưá»i vẽ kiểu cung Ä‘iện cá»§a nước đó để vá» xây dá»±ng lại y hệt tại Hà m Dương, ở bên cung Ä‘iện cá»§a ông, thà nh má»™t dãy dà i cả mấy dặm. Bao nhiêu đồng trong thiên hạ gom cả vỠđể đúc những tượng nặng 24000 cân bà y trong cung đình.
Ngoà i ra, ở gần kinh đô, ông còn xây má»™t cung để nghỉ mát mùa hè, cung A Phòng, trên bá» sông Vị. Phải dùng 70 vạn tù nhân để cất, chở đá từ các núi phương bắc xuống, chở gá»— từ các rừng phương nam lên (coi bà i A Phòng cung phú cá»§a Äá»— Mục Ä‘á»i ÄÆ°á»ng).
Chưa hết, trong má»™t khoảng mà bán kÃnh dà i trên trăm cây số chung quanh kinh đô, còn xây thêm 270 cung Ä‘iện nữa. Bao nhiêu châu báu, nhạc công và vÅ© nữ cá»§a lục quốc, ông gom cả vỠđó để là m vui tai mắt cho ông. Tương truyá»n cuối Ä‘á»i Tần, kinh đô bị chiếm và đốt, ba tháng sau ngá»n lá»a má»›i tắt. Các vua Ai Cáºp, Babylone thá»i cổ cÅ©ng không xa xỉ hÆ¡n ông.
Công trình kiến trúc lá»›n nhất, tá»›i nay vẫn còn dấu vết là Vạn Lý Trưá»ng Thà nh. Sá»± thá»±c nhiá»u khúc thà nh đã được các nước Yên, Triệu, Nguỵ xây từ thá»i trước, nay ông chỉ cho nối lại, kéo dà i, cá»§ng cố thêm, để thà nh má»™t thà nh duy nhất dải cả ngà n cây số. Ba trăm ngà n chiến sÄ© vá»›i không biết bao nhiêu tá»™i nhân, quan lại phạm lá»—i, nho sÄ© không tuân lệnh đốt sách... phải là m khổ sai trong má»™t miá»n rừng núi trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, mùa đông thì lạnh buốt, nước đóng băng, mùa hè thì không khà nóng như nung, mù mịt cát bụi. Trên thà nh cất những đồn canh, và có đưá»ng rá»™ng chạy ngá»±a được giữa các đồn vá»›i nhau. Không biết bao nhiêu lá»i than thở, bao nhiêu nước mắt cá»§a thân nhân những ngưá»i đó, không vă, nhân thi sÄ© nà o chép lại hết được. Nhưng trong dân gian còn truyá»n lại ná»—i khổ cá»§a nà ng Mạnh Khương, thương nhá»› chồng, Ä‘i mưá»i ngà n dặm đưá»ng để thăm chồng bị bắt Ä‘i xây thà nh, đến nÆ¡i thì chồng nà ng đã chết rồi. Chung quanh chỉ là rừng núi và đá. Không biết kiếm xác chồng ở đâu, nà ng tuyệt vá»ng, khóc mấy ngà y mấy đêm, khóc tá»›i ná»—i chÃnh cái thà nh cÅ©ng phải má»§i lòng. Thà nh xây xong, giúp cho Trung Hoa ngăn được các rợ xâm lăng trong má»™t thá»i gian, chứ là m sao ngăn cản được má»™t cách vÄ©nh viá»…n. Há»… Trung Hoa suy, các rợ du mục thịnh lên thì há» lại vượt qua được trưá»ng thà nh, và o chiếm các cánh đồng phì nhiêu cá»§a Trung Hoa. Hiện nay thà nh nằm ở phÃa dưới biên giá»›i, không còn dùng và o việc gì nữa, ngoà i cái việc thu hút khách du lịch ngoại quốc[2].
6. Mở mang bỠcõi
Mới hoà n thà nh sự thống nhất Trung Quốc, chưa kịp củng cố ở trong, Thủy Hoà ng đã nghĩ đến việc mở mang bỠcõi ra nước ngoà i.
Các dân tá»™c du mục miá»n bắc gá»i chung là Hung nô vẫn là mối lo từ Ä‘á»i Thương, Chu; há» thưá»ng xâm lấn biên giá»›i, có chá»— sống lẫn lá»™n vá»›i ngưá»i Trung Hoa; đầu Ä‘á»i Tần hỠđã len lá»i và o Hà Nam, Thá»§y Hoà ng vá»™i chặn há» lại, sai Mông Äiá»m Ä‘em quân lên đánh, dồn há» vá» bắc, và đắp trưá»ng thà nh để ngăn há».
Yên ở phương bắc rồi, ông sai Äồ Thư Ä‘i đánh lấy Bách Việt, tức các tỉnh Chiết Giang, Quảng Äông, Quảng Tây, và má»™t phần Bắc Bá»™ nước ta, thá»i đó gá»i là Âu Lạc (An Dương Vương).
Váºy Thá»§y Hoà ng đã láºp được má»™t đế quốc lá»›n và o báºc nhất thế giá»›i và ngưá»i phương Tây, do những thương nhân chở lụa sang bán, đã biết danh nhà Tần, gá»i Trung Hoa là nước Tần.
Chỉ trong mưá»i mấy năm Thá»§y Hoà ng thá»±c hiện được bấy nhiêu công trình vá» ná»™i trị, tổ chức hà nh chÃnh, thống nhất ngôn ngữ, văn tá»±..., xây cất, đắp đưá»ng, mở mang cương vá»±c, đáng gá»i là vÄ© đại.
Nhưng dân chúng đã phải cá»±c khổ biết bao. Dân Tần vốn còn bán khai, gần như dã man, hung hãn, không có văn há»c, nghệ thuáºt (tá»›i năm 237 TrCN mà trong các buổi tế lá»…, vẫn còn dùng nhạc cụ rất thô sÆ¡ là những vò bằng đất), có thể chịu được sá»± thiếu thốn, lao khổ vì há» quen rồi, còn dân lục quốc đã văn minh, rất uất háºn dưới ách cá»§a Tần mà há» coi như má»i rợ, chỉ chá» cÆ¡ há»™i để nổi dáºy. Äó là má»™t nguyên nhân khiến Tần rất mau suy vong.
7. Thủy Hoà ng chết - Nhị Thế lên thay
Trong má»™t cuá»™c kinh lý, Tần Thá»§y Hoà ng đã bị Trương Lương (Tá» Phòng)[3] thuê võ sÄ© đón đưá»ng ám sát hụt ở Bác Lãng Sa. Trong má»™t cuá»™c kinh lý sau, năm 210 TrCN, ông bị bệnh, chết ở dá»c đưá»ng, ngưá»i ta phải chở lén thi thể ông vá» Hà m Dương, rồi má»›i tuyên bố cho dân biết, và chôn Thá»§y Hoà ng trong má»™t ngôi má»™ đã xây sẵn ở Ly SÆ¡n. Trong má»™ chứa rất nhiá»u châu báu, có má»™t bản đồ cá»§a má»™t trăm con sông, trên đó sông Hoà ng Hà , sông Dương Tá» và biển Äông Ä‘á»u bằng thuá»· ngân. Hầm má»™ ngà đêm Ä‘á»u thắp đèn đốt bằng dầu cá, má»™t loại cá đặc biệt giống hình ngưá»i. Quan tà i hạ rồi, ngưá»i ta nấu đồng để gắn phần má»™ và đặt má»™t cái máy để há»… có kẻ nà o lén và o đà o mả thì sẽ bị những mÅ©i tên từ má»i chá»— phát ra tá»± động bắn và o. Tương truyá»n lăng đó do 70 vạn ngưá»i xây cất trong nhiá»u năm.
Thá»§y Hoà ng băng rồi, thừa tướng Lý Tư và hoạn quan Triệu Cao là m di chiếu giả, không láºp thái tá» Phù Tô mà láºp thứ tá» Hồ Hợi lên ngôi, tức Nhị Thế Hoà ng Äế (Hoà ng đế Ä‘á»i thứ nhì).
Nhị Thế cÅ©ng hà khắc, tà n nhẫn như cha, giết nhiá»u vương tá», đại thần. Lý Tư bị Triệu Cao ghét, dèm pha, Nhị Thế giết cả ba há» (há» cha, há» mẹ, há» vợ) cá»§a Lý. Sau Triệu Cao lại giết Nhị Thế (207 TrCN), láºp con Phù Tô, tên Anh, lên thay. Vương tá» Anh (hay Tá» Anh) lên ngôi rồi giết Triệu Cao, tiếp theo là Tần mất nước. Nhà Tần trước sau chỉ được mưá»i bốn năm, từ vua tá»›i đại thần, không ngưá»i nà o không bất đắc kỳ tá». Thá»i cá»§a Pháp gia tháºt ngắn ngá»§i và hết sức bi thảm. Nhưng phải thừa nháºn rằng há» có công thống nhất Trung Quốc.
8. Nhà Tần chấm dứt - Hạng Vũ và Lưu Bang
Thá»§y Hoà ng vừa má»›i chết là các anh hùng ở thảo dã nổi lên. Chỉ trong và i tháng, có sáu cuá»™c nổi loạn, đáng kể là Trần Thắng ở đất Kỳ (An Huy ngà y nay), má»™t nông dân đầu tiên phất cá» khởi nghÄ©a, nhưng sá»›m thất bại; rồi tá»›i Hạng Tịch (cÅ©ng gá»i là Hạng VÅ©) ở đất Ngô (Giang Tô) và Lưu Bang ở đất Bái (cÅ©ng trong tỉnh Giang Tô ngà y nay);
Hạng VÅ© là dòng dõi tướng nước Sở, Lưu Bang ở trong giá»›i bình dân. Hạng VÅ© không có há»c, nhưng có sức mạnh (nhấc nổi cái đỉnh nặng 500 cân), giá»i chiến thuáºt, đáng gá»i là anh hùng. Lưu Bang cÅ©ng gần như vô há»c, là m đình trưởng (má»™t chức nhá» trong là ng) cho Tần, tham tà i, hiếu sắc, gặp thá»i loạn, thả má»™t bá»n tù, kết nạp được má»™t số lưu manh và nông dân, lá»±c lượng rất nhá», nhưng biết chiêu hiá»n đãi sÄ©, may mắn được và i anh tà i giúp đỡ: Tiêu Hà vá» việc tà i chÃnh (như tể tướng), Trương Lương là m mưu thần,[4] má»—i ngà y má»™t mạnh lên.
Má»›i đầu Hạng VÅ© và Lưu Bang Ä‘á»u lấy danh nghÄ©a là giúp má»™t háºu duệ cá»§a vua Sở (Sở Hoà i vương) để đánh Tần, hẹn vá»›i nhau ai và o được Hà m Dương (kinh đô Tần) trước thì được xưng vương, là m chá»§ Quan Trung (Tần). Lưu Bang và o được trước, vương tá» Anh xin hà ng. Nhà Tần chấm dứt. Lưu Bang nghe lá»i Trương Lương, vá»— vá» nhân dân, không cho quân lÃnh cướp bóc đốt phá.
Nhưng Lưu Bang tá»± lượng sức yếu hÆ¡n Hạng VÅ© nhiá»u (lúc đó Hạng VÅ© đã tá»›i Hà m Cốc, cá»a ngõ phÃa đông cá»§a Tần), nên đã nhưá»ng cho Hạng VÅ© và o Hà m Dương xưng vương. Và o Hà m Dương, Hạng vÅ© không nghe lá»i can cá»§a Phạm Tăng, giết vương tá» Anh, đốt cung Ä‘iện nhà Tần, cung A Phòng lá»a cháy ba tháng má»›i tắt, lại quáºt má»™ Tần Thá»§y Hoà ng lên để vÆ¡ vét và ng bạc châu báu.
Hạng tôn Sở Hoà i vương là m NghÄ©a đế, rồi lại giết Ä‘i, tá»± láºp là m Tây Sở Bá Vương (Bá vương nghÄ©a là vương là m bá chá»§ các vương khác), phong Lưu Bang là m Hán vương ở đất Ba Thục và đất Hán Trung (trên lưu vá»±c sông Hán, miá»n Thiểm Tây)... và cả chục tướng nữa, má»—i ngưá»i được là m vương má»™t miá»n nhá».
Lưu Bang và o Ba Thục, luyện táºp binh mã, khai khẩn đất hoang ngà y má»™t mạnh lên, tranh ngôi vua vá»›i Hạng VÅ©[5]. Hạng VÅ© vì nóng nảy hiếu sát, tá»± phụ, không chịu nghe lá»i Phạm Tăng, chống cá»± được năm năm, sau bị quân Lưu Bang vây chặt ở Cai Hạ.
Biết váºn mình sắp hết, Hạng VÅ© ná»a đêm dáºy uống rượu vá»›i ái cÆ¡ há» Ngu, xúc động, ứng khẩu hát:
Lá»±c bạt sÆ¡n há», khà cái thế!
Thì bất lợi há», truy bất thệ!
Truy bất thệ há», khả nại hà ?
Ngu há», Ngu há», khả nại hà ?
(Sức nhổ núi chừ, hùng khà trùm Ä‘á»i!
Thá»i chẳng gặp chừ, con "truy"[6] không chạy!
Con "truy" không chạy, còn biết là m sao?
Ngu ơi! Ngu ơi! Em rồi ra sao?)
Nà ng Ngu hát theo:
Äại vương ý khà táºn,
Tiện thiếp hà liêu sinh?
(Äại vương ý khà hết,
Tiện thiếp sống là m gì?)
Hai ngưá»i cùng khóc. Ngưá»i chung quanh cÅ©ng khóc. Rồi nà ng dùng gươm cá»§a Hạng VÅ©, tá»± đâm cổ chết.
Sáng sá»›m hôm sau, Hạng VÅ© lên ngá»±a cùng vá»›i 800 quân phá vòng vây, qua sông Hoà i, số quân theo kịp chỉ còn khoảng 100. Lạc đưá»ng, lại bị vây nữa. Má»™t mình Hạng VÅ© xông ra chém má»™t tướng và cả trăm quân Hán. Phá được vòng vây, chạy tá»›i Ô Giang (tỉnh An Huy), cùng đưá»ng, phải xuống ngá»±a, cầm gươm, má»™t mình giết được mấy trăm quân Hán nữa, trên ngưá»i bị hÆ¡n mưá»i vết thương, tá»± đâm cổ mà chết (31 tuổi) chứ không cho quân Hán bắt sống.
Vụ Cai Hạ và Ô giang đó vừa là má»™t thiên chiến sá» oai hùng, vừa là má»™t thiên tình sỠđẹp và cảm động, được Tư Mã Thiên chép lại trong bá»™ Sá» Ký bằng má»™t bút pháp rất cao, và được biết bao văn nhân thi sÄ© Ä‘á»i sau đưa và o tiểu thuyết, tuồng. Äoạn trên tôi chép theo Sá» Ký.
Cuộc Hán Sở (Hán vương và Sở vương) tranh hùng tới đây chấm dứt.
Lưu Bang thắng, lên ngôi thiên tỠ(202 TrCN), tức Hán Cao Tổ, rồi vỠcố hương ở đất Bái,bà y tiệc rượu say sưa với bà con, là ng xóm, ứng khẩu ca:
Äại phong khởi há», vân phi dương,
Uy gia tứ hải há», quy cố hương.
An đắc mãnh sÄ© há», thá»§ tứ phương.
(Gió lớn thổi chừ, may bay ngang,
Uy khắp trong nước chừ, vỠcố hương.
Sao được mãnh tướng chừ, giữ bốn phương.)
Khà phách cá»§a hai ngưá»i hiện rõ trong những bà i hát đó: má»™t kẻ là anh hùng tá»± phụ, lầm lỡ mà không tá»± trách lại trách thá»i bất lợi; má»™t kẻ là hạng tầm thưá»ng, gặp thá»i, được ngưá»i giúp mà nên má»™t cách bất ngá»,chỉ lo cố giữ địa vị để hưởng thụ.
*
Trong các Ä‘á»i trước, Thương và Chu đã có những cuá»™c cách mạng cá»§a Thà nh Thang, VÅ© vương (đổi mệnh trá»i, nghÄ©a là đổi ngôi vua), toà n là cá»§a quý tá»™c. Tá»›i cuối Ä‘á»i Tần má»›i bắt đầu có những cuá»™c cách mạng cá»§a nông dân, mà cuá»™c cách mạng cá»§a Lưu Bang là cuá»™c đầu tiên thà nh công (Trần Thiệp - cÅ©ng gá»i là Trần Thắng - chỉ là m vua được sáu tháng rồi bị Tần diệt).
Trong các Ä‘á»i sau, cho tá»›i thế ká»· chúng ta, hầu hết các cuá»™c cách mạng Ä‘á»u do nông dân cả, và má»™t số há»c giả phương Tây bảo không má»™t dân tá»™c nà o mà nông dân là m cách mạng nhiá»u như dân tá»™c Trung Hoa.
Tôi nháºn thấy Ä‘iá»u nà y nữa: cầm đầu những cuá»™c cách mạng cá»§a nông dân hầu hết là ngưá»i trong giá»›i bình dân, vô há»c hay rất Ãt há»c, tà i năng không có, tư cách tầm thưá»ng, và chỉ bá»n há» má»›i thà nh công; còn, hạng tà i cao, anh hùng cái thế thì thất bại như Hạng VÅ© vì nóng nảy, hiếu sát như trên đã nói; bá»n há»c rá»™ng, hiểu nhiá»u, sáng suốt, đức lá»›n, hồi xưa gá»i là kẻ sÄ© thì chỉ là m cố vấn, quân sư, mưu sÄ© được thôi, có lẽ há» khác nông dân vá» ngôn ngữ, lối suy tư, lối sống, tá»± xét không lôi cuốn nổi nông dân mặc dầu được nông dân trá»ng; rốt cuá»™c chỉ hạng như Lưu Bang là là m nên sá»± nghiệp lá»›n: nông dân nghe há» và há» biết nghe lá»i kẻ sÄ©. Váºy thì gây cách mạng là hạng bình dân mà cách mạng thà nh công được là nhá» kẻ sÄ©. Xưa như váºy mà nay cÅ©ng váºy.
---
[1] xem chương sau
[2] Trưá»ng thà nh ngà y nay không hoà n toà n như Ä‘á»i Tần, vì vá» sau đã được các triá»u Bắc Nguỵ, ÄÆ°á»ng, Minh đắp thêm. Nó bắt đầu từ Thanh Hải đến Triá»u Tiên, dà i 4500 dặm, cao từ 15 đến 30 thước, chân thà nh rá»™ng 25 thước.
[3] Sau Trương Lương giúp Lưu Bang (tức Hán Cao Tổ) diệt Tần; nhưng cũng như Phạm Lãi, công thà nh thân thoái, Trương không ham phú quý, bỠđi ở ẩn.
[4] Vá» sau được thêm Hà n TÃn nữa, cầm quân rất giá»i, Ä‘á»i gá»i mà tam kiệt
[5] Vì váºy Ba Thục thà nh đất phát cá»§a nhà Hán, cho nên sau nà y Khổng Minh khuyên Lưu Bị lui vá» Ba Thục.
[6] Truy là con tuấn mã tạp sắc
|