14-10-2008, 02:01 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương VI
Bà Nghị chỉ tay quát thằng nhá» lấy nước. Bà uống má»™t há»›p dấp giá»ng rồi há»i chị Dáºu :
- Thế nà o mà y nghĩ tao nói có đúng hay không?
Chị Dáºu dÆ¡m dá»›m nước mắt :
- Vâng. Thưa hai cụ ý con cÅ©ng biết rằng cháu được sang đó nương nhá» hai cụ và cô Hai, tháºt là phúc cho nó lắm... Nhưng vì, nhà con thiếu hÆ¡n hai đồng tiá»n sưu, má»›i phải đến kêu cá»a cụ. Nếu chỉ có má»™t đồng, thì còn hÆ¡n má»™t đồng nữa, chúng con không biết chạy và o đâu được. Váºy xin hai cụ đón tay là m phúc...
Ông Nghị quát :
- Thiếu bao nhiêu mặc kệ mà y, kể lể gì? Mà y định bổ và o nhà tao đấy à ?
Chị Dáºu thèn lẹn nâng dải yếm sẽ chùi và o mắt.
Bà Nghị yên ủi:
- Thiếu má»™t đồng nữa thì xem trong nhà còn có cái gì đáng tiá»n, Ä‘em mà bán nốt Ä‘i váºy! Chứ đứa con gái sáu tuổi, bây giá» cho không cÅ©ng không đắt thay, ai động rồ mà trả mà y hÆ¡n....
- Thưa lại hai cụ, tháºt quả nhà con không còn cái gì đáng giá hai hà o.
Bà Nghị cưá»i nhạt :
- Sao bảo nhà mà y có con chó cái khôn lắm?
- À, thưa cụ có! Nhưng nó má»›i đẻ, con nó hãy còn non lắm, có bán cÅ©ng không ai mua. Nếu có ngưá»i mua cho, chúng con không phải bán con cháu.
- Nó đẻ mấy con? Con nó đả mở mắt chưa?
- Bẩm bốn con! Nó đả biết ăn cơm hai hôm nay... hay là xin cụ đỡ con hai đồng, lỠlã thế nà o con cũng xin vâng. Chỉ độ hai phiên chợ nữa, mấy con chó ấy cứng cát, bán được thì con xin nộp cụ.
Bà Nghị bĩu môi :
- Tiá»n tao có phải vá» hến mà tao quẳng ra cho mà y bây giá»? Dá»… tao hám lãi cá»§a mà y lắm đấy? Thôi.
Thế nà y nà y : Chó non tao cÅ©ng mua váºy. Bắt cả con chó cái và đà n con chó con sang đây, tao trả cho má»™t đồng nữa. Vá»›i con bé kia má»™t đồng là hai.. Thế là nhà mà y đủ tiá»n ná»™p sưu, lại khá»i nuôi chó, khá»i nuôi con. Sướng nhé!
Rồi bà Nghị vui vẻ nhìn mặt ông Nghị :
- Ấy tôi cứ hay thương ngưá»i thế đấy! Ngưá»i khác thì há» mặc kệ, ai hÆ¡i đâu? kêu lắm thì bã bá»t mép.
Chị Dáºu lại chứa chan nước mắt. Buồn rầu, chị sẽ ngồi xuống bá»±c cá»a và nói chầu lên :
- Vâng! Con cÅ©ng biết cụ có lòng thương nhà con má»›i thế. Chứ đà n chó vừa má»›i mở mắt, ai mua là m gì...? Nhưng, thưa cụ, giá chó bây giá» cÅ©ng không rẻ lắm, má»™t con chó cái, con Ä‘em ra chợ bán Ãt nhất cÅ©ng được đồng rưỡi. Còn bốn con chó con, nếu nuôi thêm và i phiên chợ nữa, thế nà o cÅ©ng được năm hà o má»™t con. Váºy là tất cả đến ba đồng rưỡi, cụ cho má»™t đồng thì thiệt con quá. Xin cụ trông lại!
Ông Nghị Ä‘áºp tay xuống sáºp :
- Ãem ngay Ä‘i chợ mà bán! Không nói lôi thôi! Mất thì giá»! Thá»i Tây bây giá», thì giá» là và ng bạc, không ai công đâu mặc cả vá»›i mà y.... Hừ! Vừa má»›i ngoen ngoẻn nói rằng 'bán không ai mua ', ngưá»i ta là m phúc mua cho, lại còn nhằng ngằng kêu rẻ! Rẻ thì Ä‘em ngay ra chợ mà bán. Ra ngay!
Chị Dáºu nhổm Ä‘Ãt toan đứng lên. Bà Nghị thẽ thá»t :
- Chúng bay cứ cái thói ấy, không trách chẳng ai buồn thương, khổ là đáng kiếp. Trong lúc thuế má ngặt ngòi, đồng bạc cho vay, lãi ngà y năm xu, ngưá»i ta đã phải bá» ra mà mua đà n chó má»›i mở mắt,
thế là ngưá»i ta là m Æ¡n cho mà y. Mà y tưởng ngưá»i ta không thể mua đâu được chó đấy chắc? Hay là chó cá»§a nhà mà y bằng và ng? Thôi, cho thêm hà o nữa, thế là vừa con, vừa chó, cả thảy được hai đồng
mốt. Bằng lòng không?
Chị Dáºu lại tần ngần ngồi xuống :
- Bẩm cụ, má»™t và i hà o ở cụ chẳng thắm và o đâu, nhưng, ở con thì nó lá»›n lắm. Xin cụ cho con lấy năm hà o nữa váºy.
Bà Nghị ra bộ dễ dãi :
- Con mẹ mà y cũng ghê gớm lắm! Thấy bở thì đà o mãi! Ừ, thì tao trả thêm một hà o. Là hai đồng hai.
Bằng lòng thì lên nói với ông giáo là m văn tự cho. Và phải trả ông ấy hai hà o giấy mực. Nghe không!
Chị Dáºu thất vá»ng :
- Thế thì con chỉ được hai đồng Ä‘em vá»...
Ông Nghị lại cáu :
- Chứ bao nhiêu nữa? Hai chục nữa nhé! Thôi, cho thế cÅ©ng đắt lắm rồi. Bán thì Ä‘i là m văn tá»±. Không bán thì vá». Vá» thẳng!
'Vá» thì đăm đầu và o đâu? Ãể chồng bị trói đến bao giá» nữa?... Thôi, trá»i đã bắt tá»™i, cÅ©ng đà nh nhắm mắt liá»u... ' Bên tai chị Dáºu, văng vẳng có tiếng như váºy. Nước mắt ứa ra, chị lại đứng dáºy vá»›i bá»™ mặt não nùng :
- Vâng con xin bán hầu hai cụ. NhỠcác cụ cho bảo ông giáo là m giấy giúp con!...
Bà Nghị dõng dạc gá»i xuống nhà dưới :
- Ãứa nà o lên nhà há»c má»i ông giáo xuống đây cho tao!
Ãồng hồ trên tá»§ thong thả đánh mưá»i má»™t tiếng. Giấy cót sổ ra xoe xòe.
Bà Nghị tươi cưá»i nói vá»›i ông Nghị :
- Sao bây giá» má»›i mưá»i má»™t giá»? Hay là đồng hồ nhà ta chạy sai?
Ông Nghị rung đùi, vuốt chồm râu tây cong vắt trên mép ngáºm tăm :
- Bà quê lắm! Ãồng hồ cá»§a Tây là m ra có bao giá» sai? Bây giá» mưá»i má»™t giá» là đúng. Nhà ta ăn cÆ¡m khi sá»›m.
Bóng nắng xuống thá»m gần má»™t hà ng gạch.
Xe lá»a 'má»™t giá»' toe toe hét còi.
Ông giáo kéo đôi giầy vá từ đầu nhà thá» Ä‘i sang. Trong tay đủ cả quản bút, lá» má»±c, giấy trắng vÃ
giấy thấm.
Vá»›i cái búi tóc ngất ngưởng trên đầu, vá»›i cái sức há»c chữ Nho bằng rưỡi quốc ngữ, ông ấy gá»i là thầy đồ thì đúng hÆ¡n. Chỉ vì vá» phần nhà chá»§ nuôi cÆ¡m, tiếng nuôi ông đồ không bằng tiếng nuôi ông giáo, cho nên ông ấy phải đổi sang ngạch 'thầy giáo', để dáºy mấy đứa trẻ há»c tam tá»± kinh và A B C, và viết văn tá»± cho những ngưá»i đến nhà ông Nghị cầm cố vay mượn. Và o nhà khách, ông giáo se sẽ đẩy thúng gạo nếp trên chiếc trà ng ká»· gá»— lát và lá»… phép ngồi và o chá»— đó.
Sau má»™t hồi để ý nghe lá»i ông Nghị dặn dò, ông giáo nghiêm trang cúi và o mặt bà n. Trịnh trá»ng ông ấy viết.
Cả nhà im lặng.
Năm phút, mưá»i phút, ná»a giá»... ông giáo ngẩng lên ngó mặt chị Dáºu :
- Chị kia, sang đây tôi Ä‘á»c cho nghe, rồi Ä‘iểm chỉ và o!
Dón dén, chị Dáºu đến cạnh trà ng ká»·. Ông giáo đằng hắng ba tiếng, rồi bằng giá»ng cắt nghÄ©a cho há»c trò, ông ấy Ä‘á»c :
'Tên tôi là Nguyá»…n Văn Dáºu, hai mươi sáu tuổi ở là ng Ãông xá, và vợ tôi là Lê thị Ãà o, hai mươi bốn tuổi, cÅ©ng ở là ng ấy, có mượn ông cá»§a ông bà Hoà ng thị Sẹo, năm mươi tám tuổi, vợ cả ông Nghị viên Trần Ãức Quế ở là ng Ãoà i thôn, má»™t đôi hoa tai bằng và ng nặng ba đồng cân, đáng giá hai chục đồng bạc. Hạn trong năm năm phải trả. Nếu không trả, chúng tôi xin chịu tá»™i bá»™i tÃn. 'Giấy nà y là m tại là ng Ãoà i thôn ngà y... tháng... năm...'
Chị Dáºu nghe rồi rẫy nẩy :
- Thưa ông, ông lầm rồi. Tôi bán con và chó, chứ có mượn hoa tai của bà đâu?
Ông Nghị rút vội cái tăm trong miệng mình, đặt ngang và o miệng tách nước :
- Không ai thèm đánh lừa chúng bay. Bây giá» luáºt má»›i nghiêm cấm cha mẹ bán con, cho nên văn tá»± phải viết như thế, chứ không nói con, nói chó và o được. Sau nà y, mà y cứ để cho con mà y ở mãi vá»›i cô hai, thì cái giá ấy tao cÅ©ng coi như không có. Nếu mà y trở mặt mà đem con vá», tao sẽ chiếu giấy bá» tù cả vợ lẫn chồng. Giấy là m như váºy, chỉ cốt giữ cho nhà mà y khá»i láºt nhà tao, chứ nhà tao không Ä‘á»i nà o thèm láºt nhà mà y. Thế là bao giá» tao cÅ©ng nắm đằng chuôi, chứ tao không cầm đằng lưỡi. Nghe không?
Dứt mạch diá»…n thuyết, ông Nghị bưng tách nước uống má»t há»›p lá»›n, súc miệng òng á»c mấy cái, rồi nhổ toẹt xuống ná»n nhà :
- Tùy đấy mà y có tin nhà ta thì Ä‘iểm chỉ và o Ä‘em vá» cho chồng mà y ký tên, và xin chữ lý trưởng nháºn thá»±c tá» tế. Rồi mang sang đây, thì tao sẽ giao tiá»n cho. Nếu mà y không tin thì thôi. Ãây tao không ép.
Hai hà ng nước mắt hòa vá»›i những giá»t mồ hôi thánh thót rÆ¡i xuống gò má, chị Dáºu cắm mặt đứng im. Má»™t lát sau, chị quả quyết :
- Con xin vâng theo lá»i cụ
Thế rồi chị giÆ¡ bà n tay buá»™c rẻ chìa hai ngón tay để cho ông giáo bôi má»±c và in và o bứa văn tá»±. Xong việc, chị gáºp bức văn tá»±, giắt và o dải lưng. Bước ra thá»m, chị nhặt lấy cái mê nón bị chó cắn rách. Ngần ngại, chị đặt mê nón lên đầu, cúi chà o vợ chồng ông Nghị và ông giáo. Bà Nghị căn vặn nhắc Ä‘i nhắc lại :
- Nhá»› lấy cái gì Ä‘áºy cho mấy con chó con, kẻo nó bị nắng.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
14-10-2008, 02:02 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương VIII
Vừa nói cáºu CÆ¡ vừa đùng chạy lại, giÆ¡ thẳng cánh tay tát đánh bốp và o mặt anh Dáºu má»™t cái.
Và , mắm môi, mắm lợi, cáºu thét :
- Mà y Ä‘i kiện Ä‘i, ông xem! Bây giá» vẫn chá»a ná»™p sá»u, còn chá»±c sinh sá»± vá»›i ông à ?
Anh Dáºu chết Ä‘iếng ngưá»i Ä‘i. Nước mắt chảy ra như mưa, anh sẽ Ä‘áºp đầu và o bức chấn song và kêu :
- Trá»i đất Æ¡i! - cha mẹ Æ¡i! Thân tôi sao mà nhục đến thế nà y? Nà o tôi có định kiện tong gì ai cho cam!
Chị Dáºu áºm á»±c muốn khóc, nhưng không khóc được. Những ngưá»i bên cạnh đứng rá»›t nước mắt.
Cáºu CÆ¡ vẫn nét mặt hầm hầm. Nắm chặt bà n tay, cáºu chÄ©a và o mặt anh chà ng khốn nạn :
- Mà y muốn vu vạ, bảo ông?
Luống cuống, chị Dáºu vá»™i đứng dáºy. Má»™t tay giÆ¡ bức văn tá»±, má»™t tay nắm lấy cổ tay cáºu CÆ¡ thê thảm, chị nói bằng giá»ng van lÆ¡n :
- Thôi, em xin ông quyá»n. Nhà em Ä‘au yếu, ông tha cho! Có phải đơn kiện đơn tong gì đâu? Ãây ông coi, cái văn tá»± cá»§a em bán con bé cháu để lấy tiá»n ná»™p sưu cho nhà em đấy mà .
Chừng muốn tá» ra mình là ngưá»i thạo chữ, cáºu CÆ¡ đón bức văn tá»±, trầm tÄ©nh xem hết từ đến cuối.
Rồi cáºu dịu giá»ng sẽ gắt :
- Nói láo! Cái giấy mượn đôi hoa tai bằng và ng đấy chứ, văn tự đâu mà văn tự.
Tà i sản của quykiemtu
14-10-2008, 02:03 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương IX
Hương trưởng, Tá»™c biểu, những ngưá»i vô sá»± lẻ tẻ đứng dáºy cố dìu Lý cá»±u vá» nhà . Chỉ còn mấy ông chức dịch đương thứ phải ở lại đây lo lắng việc thuế.
Chị Dáºu chá» cho tan cÆ¡n ồn à o, má»›i dám rón rén bước lại nói vá»›i lý trưởng
- Thôi con lạy ông! Xin ông hãy tạm tha trói nhà con má»™t lúc, để nhà con ký và o văn tá»±, con má»›i có tiá»n đóng sưu
Lý trưởng vẫn giáºn dữ:
- Ãừng lằng nhằng! Trói cÅ©ng ký được. Không phải tha.
- Bẩm ông, xin ông trông lại! Tháºt quả nhà con bị trói chặt quá, cánh tay quặt mãi ra đằng sau lưng, không sao ký được! Chứ nếu nhà con ký được thì đâu dám kêu van cho rác tai ông!
- ÃÆ°a văn tá»± đây ta xem!
Chị Dáºu sẽ sà ng nâng mảnh văn tá»± trao cho Lý trưởng, rồi im lặng chị nén lòng ngồi đợi ở cạnh câu lÆ¡n.
Mặt trá»i đã nghiêng sang phÃa sau đình.
Ãnh nắng luồn qua chấn song, thấp thoáng soi chá»— anh Dáºu.
Thằng Má»›i láºt Ä‘áºt quét dá»n cÆ¡m rau rÆ¡i vãi và mãnh bát, mảnh cháºu ném ở sà n đình.
Vợ nó cặm cụi ngồi dưới sân đình rá»a bát, rá»a mâm, vét vói những bát thịt thừa canh dở.
Mấy mụ đà n bà ngoại canh lần lượt lên đình nói vá»›i Thá»§ Quỹ dở sổ tÃnh thuế.
Lý trưởng đánh vần hết bức văn tá»±, liá»n thở hÆ¡i rượu và o mặt chị Dáºu :
- Chỉ cần chồng mà y lý và o văn tự thôi à ?
- Cụ Nghị bắt phải xin triện cá»§a ông nháºn thá»±c cho nữa. Nhưng con sợ ông, nên chưa dám nói.
Lý trưởng cưá»i nói khinh bỉ
- Triện của ông có phải củ khoai? Dễ ông đóng không cho mà y đấy chắc!
- Xin ông thương con... Nếu không có triện cá»§a ông, cụ Nghị lại không giao tiá»n.
- Má»™t đồng bạc! Nghe chá»a! Thế là ông thương mà y đấy, ngưá»i khác thì phải năm đồng.
- Lạy ông, ông xét lại cho. Con bán cả con lẫn chó mới được có hai đồng bạc.
Mặc kệ. Không biết, đủ một đồng bạc thì ông sẽ đóng triện cho.
Chị Dáºu vừa nói vừa khóc:
- Nếu ông không thương, con không lấy đâu được tiá»n ná»™p sưu
- Chẳng có tiá»n sưu thì chồng mà y ngồi tù.
Thất vá»ng, chị Dáºu rÅ© rượt ngồi im. Ãến lượt anh Dáºu năn nì thay vợ
- Thưa ông, con có muốn chi thế nà y! Trá»i là m váºn hạn Ä‘au yếu nên con phải chịu. Xin ông thương lại vợ chồng nhà con, má»™t đồng bạc con cÅ©ng xin vâng, nhưng con hãy khất ngà y mai đóng thuế con bắt nhà con cấy trừ hầu ông.
Chánh tổng phì cưá»i;
- Bây giá» lại có lối đóng triện cấy trừ nữa. Thôi cÅ©ng được! Ông Lý nháºn lá»i cho nó Ä‘i, đừng để chúng nó nói mãi Ä‘iếc tai
Lý trưởng là m bộ khó khăn
- Vâng! Tôi nghe lá»i cụ Chánh
Rồi bèn quay há»i chị Dáºu
- Mầy định cấy trả nhà tao bao nhiêu?
- Con xin cấy hầu ông một mẫu
- Ãồng bạc má»™t mẫu thế ra má»™t hà o má»™t sà o kia à ? Không được, phải má»™t mẫu rưỡi.
- Ông dạy thế nà o con cũng xin vâng
Chuyện êm, anh Dáºu được tạm thoát ly sợi thừng để đỠtên và o văn tá»±. Nhưng anh bị trói đã lâu cánh tay sưng lá»›n và bại liệt, các đầu ngón tay tê tái, bấm không biết Ä‘au, lóng ngóng mãi không viết được má»™t chữ.
Tà i sản của quykiemtu
14-10-2008, 02:03 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương X
Thoáng thấy mẹ vỠđến cổng thằng Dần mừng nhẩy chân sáo :
- U đi đâu từ lúc non trưa đến gi� Có mua được gạo hay không? Sao u lại vỠkhông thế?
Cái Tý ở trong cá»a bếp sa sả mắng ra :
- Ãã bảo u không có tiá»n, lại cứ nhằng nhằng nói mãi! Mà y tưởng ngưá»i ta dám bán gạo chịu cho nhà nà y sao? Thôi! Khoai chÃn rồi đây, để tôi đổ ra cho ông xÆ¡i, ông đừng là m tá»™i u nữa.
Rồi nó tất tả bồng em chạy ra trước thá»m, Ä‘on đả chà o mẹ :
- U đã vỠạ! Ông Lý cởi trói cho thầy con chưa hỠu? Cái nón của u là m sao bị rách tan tà nh thế ấy?
Tay u là m sao lại phải buộc rẻ thế kia?
Chị Dáºu không trả lá»i. ThÆ¡ thẩn, chị đón lấy con bé con và ngồi ghé và o bên mép chõng. Cái Tý xoa đầu cái Tỉu kể lể bằng giá»ng hú hà :
- Cô ả nà y hôm nay quấy lắm đấy u ạ! U Ä‘i khá»i nhà , cô ta cứ ra rả khóc không dứt miệng. Dá»— thế nà o cô ta cÅ©ng không nÃn cho. Ãặt ngồi xuống phản, cô ta lại nÃu lấy con và cố đứng lên. Con vừa đèo đẽo cắp cô ta ở sưá»n, lại vừa hì hục rá»a khoai, tra nồi, xin lá»a, dóm bếp. Cá»§i thì ướt chẩy ướt nhã, lì lụt mãi vẫn không cháy cho. Thế mà con cÅ©ng luá»™c được chÃn nồi khoai rồi đấy! U bảo con có ngoan không?
Chị Dáºu vẫn không nói gì. Buồn rầu, chị kéo 'chéo yếm' cà i trong dải lưng, vạch bầu vú nổi gân xanh lè, và bóp mạnh cổ vú, vắt những sữa chua xuống đất.
Thằng Dần lần thần đứng bên cạnh mẹ hau háu nhìn những tia sữa bằng hai con mát tiếc rẻ ngáºm ngùi.
Cái Tỉu vừa ngáºm vú mẹ vừa khóc lằng nhằng. Sữa trong vú chẩy ra không đủ sức nó nuốt. Nhả bên ná», nguáºp bên kia, bú bên nà y, lại sá» bên khác, con bé vần hai đầu vú giống như con mèo vá»n cái bong bóng bẹp hÆ¡i.
Mấy nét dăn dúm hiện trên sống mÅ©i và mấy tiếng xuýt xoa sè sẽ tá»± trong đầu lưỡi đưa ra, chị Dáºu chừng cÅ©ng rát ruá»™t vá» sá»± phà m ăn cá»§a con. Tuy váºy, chị vẫn hết sức nÃn nhịn, và vẫn luôn luôn vuốt tay và o vú, cố ý dồn cho sữa xuống.
Cạnh chõng, nghi ngút một đám khói bay.
Cái Tý lễ mễ bưng rổ khoai luộc ghếch và o chân cột, và dặn thằng Dần:
- Hãy còn nóng lắm đấy nhé! Em đừng mó và o mà bá»ng thì khốn.
Vừa nói, nó vừa tung tăng chạy đến rổ bát, lục lấy hai cái bát to và một đoi đũa, đem lại. Bới từ trôn rổ bới lên, nó gắp những mẫu khoai to xếp đầy hai bát. Bằng cái dáng bộ vui vẻ, nhẹ nhà nh nó đặt một bát lên chõng :
- Má»i u xÆ¡i khoai Ä‘i ạ!
Rồi nhanh nhảu, nó bưng má»™t bát, bước qua tấm phản cặp khênh, ngá»a cổ để lên bà n thá», và quay xuống, nó bảo thằng Dần:
- Bát nà y chị để phần thầy đấy nhé! Chốc nữa thầy vá» thầy ăn. Ãứa nà o ăn 'vèn' cá»§a thầy thì chị không cho Ä‘i chÆ¡i vá»›i chị.
Thằng bé không để tiếng nà o và o tai, nó cứ ngồi sán bên cạnh rổ khoai và nuốt nước rải ừng ực.
Cái Tý láºt Ä‘áºt chạy Ä‘i tìm cái quạt nan, để quạt cho khoai chóng nguá»™i.
Rổ khoai vừa Ä‘i hết khói, hai đứa xúm lại, lê la ngồi phệt dưới đất, má»—i đứa nhón lấy má»—i cá»§, không kịp bóc vá», chúng nó vừa thổi phù phù vừa cắn ngấu nghiến. Giống hai con cá»p trong chuồng bách thú vá»› miếng thịt bò tươi, đứa nà o đứa ấy nhai nuốt má»™t cách ngon là nh gá»n vẹn. Trừ ra khi gặp cá»§ nà o 'hà nháºy', đắng quá không thể nuốt được, chúng nó má»›i chịu nhổ Ä‘i, và khi bị cá»§ nà o nhiá»u sÆ¡, dai quá không thể nhai được, chúng nó má»›i chịu nhả bã.
Những sá»± hiếu thảo, ngoan ngoãn cá»§a hai đứa trẻ ngây thÆ¡ vô tình lá»™ ra từ nãy đến giá», hình như Ä‘á»u là những lưỡi dao găm cắt từng khúc ruá»™t chị Dáºu. Cà ng nhìn chúng nó, chị cà ng nước mắt ngắn dà i.
Ngạc nhiên, cái Tý thỠthẻ giục mẹ :
- U ăn khoai Ä‘i, để lấy sá»a cho em nó bú. Từ sáng đến giá», u chưa ăn gì, đói quá chịu là m sao được?
Chị Dáºu vẫn cứ rầu rÄ© nét mặt, những giá»t nước mắt rÆ¡i xuống cà ng mau.
Vá»›i vẻ mặt băn khoăn, cái Tý lại bưng bát khoai chìa táºn mặt mẹ :
- Nà y u ăn Ä‘i! Ãể mãi! U có ăn thì con má»›i ăn. U không ăn, con cÅ©ng không muốn ăn nữa.
Nể con, chị Dáºu cầm lấy má»™t cá»§, rồi chị lại đặt xuống chõng Vẻ nghi ngại hiện ra sắc mặt, con bé hóm hỉnh há»i mẹ má»™t cách thiết tha :
- Sáng ngà y ngưá»i ta đấm u có Ä‘au lắm không?
Chị Dáºu sẽ gạt nước mắt;
- Không đau, con ạ!
- Thế là m sao u cứ khóc mãi mà không ăn khoai? Hay là u thương chúng con đói quá? Không, chúng con không đói nữa đâu. Hai đứa ăn hết ngần kia cá»§ khoai thì no mòng bụng ra rồi, còn đói gì nữa? U cứ ăn Ä‘i, u cứ ăn hết bát khoai ấy Ä‘i! Nếu u không ăn, lấy đâu ra sá»a cho em nó bú?
Chị Dáºu vừa nói vừa mếu :
- Thôi u không ăn, để phần cho con. Con chỉ được ăn ở nhà bữa nay nữa thôi. U không muốn ăn tranh cá»§a con. Con cứ ăn cho tháºt no, không phải nhưá»ng nhịn cho u.
Cái Tý chưa hiểu hết ý câu nói cá»§a mẹ, nó xám mặt lại và há»i bằng giá»ng luống cuống :
- Váºy thì bá»a sau, con ăn ở đâu?
Ãiểm thêm má»™t giây nức nở, chị Dáºu ngó con bằng cách xót xa :
- Con sẽ ăn ở nhà cụ Nghị thôn Ãoà i
Cái Tý nghe nói giẫy nẩy, giống như sét đánh bên tai, nó liệng củ khoai và o rổ và òa lên khóc :
- U bán con tháºt đấy ư? Con van u, con lạy u, con còn bé bá»ng, u đừng Ä‘em bán con Ä‘i, tá»™i nghiệp. U để cho con ở nhà chÆ¡i vá»›i em con.
Thằng Dần cÅ©ng khóc tru tréo, bá» luôn rổ khoai đứng dáºy, ngoay ngoảy lắc cái mông Ä‘Ãt, nó nhắc lại câu đã nói sáng ngà y :
- Em không! Nà o! Em không cho bán chị Tý! Nà o! Nà o! Có bán thì bán cái Tỉu nà y nà y!
Chị Dáºu chỉ thổn thổn thức thức không nói thêm được câu gì. Bá»™ mặt sầu thảm dần dần ngã xuống, đối thẳng vá»›i mặt con bé đương bú.
Bên đám lông mà y cong rướm, mấy sợi tóc mai thả rá»§ xuống, hình như là n khói thuốc lá phá»›t phÆ¡ bay trước khuôn gương. Và trên cái gò má đỠbừng, và i dòng nước mắt thánh thót Ä‘uổi nhau, chẳng khác hạt sương buổi mai lánh Ä‘á»ng trong cánh hoa hồng má»›i nở.
Tà i sản của quykiemtu
14-10-2008, 02:04 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương XI
Gió chiá»u thổi đám tre tÆ¡i tả. Nắng Tây gay gắt soi đến ná»a thá»m. Thằng Dần cái Tý thôi không ăn khoai, lải nhải vừa van vừa khóc.
Cái Tỉu bú đã lưng dạ, há»›n hở ngảnh ra cưá»i đùa. Chị Dáºu lại cà ng rÅ© rợi. Chống tay lên trán, chị như nghÄ© ngợi phân vân. Má»™t lúc sau, chị đứng phắt dáºy vá»›i cái dáng Ä‘iệu quả quyết :
- Thôi, phải tá»™i vá»›i trá»i, mẹ chịu! Cảnh nhà đã thế, mẹ đà nh dứt tình vá»›i con!
Tức thì, chị chùi nước mắt và đi là m những việc mà chị cho là đau đớn.
Cái Tỉu lại báºu bên sưá»n cái Tý.
Con chó cái chúi đầu và o sợi xÃch sắt để cho bà chá»§ buá»™c và o cá»™t nhà .
Ãà n chó con phải bắt và o trong rổ thưa, trên có mẹt Ä‘áºy và có lạt chằng chắc chắn.
Cái việc xong hết chị lại đón cái Tỉu, cho nó bú thêm lúc nữa. Sau khi đã kéo chiếc chiếu thủng
rách trên phản trải xuống giữa nhà , chị đặt con nhá» và o chiếu và sai thằng Dần ngồi đó trông em. Chị lục tất cả quần áo cá»§a cái Tý và gói chung là m má»™t gói. Rồi má»™t tay nưng cổ chó con lên đầu, má»™t tay cầm sợi xÃch sắt định giắt luôn con chó cái ra cá»a, sụt sịt chị bảo cái Tý :
- Con hãy đội cái mê nón cho đỡ nắng, và con cắp lấy gói quần áo rồi sang bên cụ Nghị Quế với u?
Chừng như lúc nãy thấy bắt cả chó lá»›n, chó con, cái Tý vần tưởng những con váºt ấy sẽ Ä‘i thế mạng cho mình, cho nên nó đã vững dạ ngồi im. Bây giá» nghe mẹ giục nó phải Ä‘i, nó lại nhếch nhác mếu khóc :
- U nhất định bán con đấy ư? U không cho con ở nhà nữa ư? Khốn nạn thân con thế nà y. Trá»i Æ¡i! Ngà y mai con chÆ¡i vá»›i ai? Con ngá»§ vá»›i ai?
Chị Dáºu lại lã chã hai hà ng nước mắt.
- U van con, lạy con, con có thương thầy thương u, thì con cứ Ä‘i vá»›i u, đừng khóc lóc nữa, Ä‘au ruá»™t u lắm. Công u nuôi con sáu, bẩy năm trá»i, tốn kém bao nhiêu tiá»n cá»§a! Bây giá» phải Ä‘em con Ä‘i bán, u đã chết từng khúc ruá»™t rồi đây con ạ. Nhưng mà tiá»n sưu không có, thầy con Ä‘au ốm là thế, vẫn bị ngưá»i ta đánh trói, sưng cả hai tay lên kia... Nếu không bán con, thì lấy tiá»n đâu ná»™p sưu? Ãể cho thầy con khổ sở đến nước nà o nữa? Thôi u van con, u lạy con, con có thương thầy thương u, thì con cứ Ä‘i vá»›i u!
Cái Tý vẫn khóc rưng rức. Chị Dáºu cÅ©ng vừa đội rổ chó con vừa khóc nức nở, nhưng vẫn cố kiếm lấy những lá»i thấm thÃa xót xa để khuyên con.
Lâu lâu, cái Tý chừng như cÅ©ng hiểu những ná»—i Ä‘au lòng cá»§a mẹ, nó không khóc nữa. Lau sạch nước mắt, nó chạy đến chá»— cái Tỉu, cúi đầu táºn mặt con nà y, nó hôn má»—i má mấy cái, và nó lại mếu :
- Tỉu ở nhà nhé! Tỉu ở nhà với anh Dần nhé! Chị phải đi đây. Chị sang ở với cụ Nghị kia đây. Từ rầy trở đi, Chị không được ẩm Tỉu nữa. Bao giỠTỉu lớn, Tỉu sang bên ấy tìm chị, Tỉu nhé!
Rồi nó ôm lấy thằng Dần, rồi cũng hôn luôn hai má thằng ấy. Vừa nói nó vừa già n giụa nước mắt :
- Dần có thương chị không? Dần có nhá»› chị không? U bán chị rồi, Dần ở nhà chÆ¡i vá»›i Tỉu váºy. Nó khóc thì Dần dá»— nó, không được đánh nó đấy nhé. Bao giá» nó lá»›n, thì Dần rá»§ nó sang nhà cụ Nghị vá»›i chị. Thôi Dần ở nhà , chị phải Ä‘i vá»›i u đây chị không được vá» nữa đâu, Dần ạ!
Thằng Dần nÃu lấy áo chị và khóc rầm rÄ© :
- Chị phải ở nhà với em! Em không cho chị sang nhà cụ Nghị. Nếu chị sang nhà cụ Nghị, rồi thì em chơi với ai?
Cái Tý lại khóc hu hu. Nó cứ quấn quýt thằng Dần, không muốn rá»i ra. Ngảnh lại nhìn mặt chị Dáºu, nó nói bằng giá»ng năn nỉ :
- Con nhớ em quá! Hay là u hãy cho con ở nhà một đêm nay nữa, để con ngủ thêm với em để con nói chuyện với em. Sáng mai con xin đi sớm.
Chị Dáºu cà ng tá» ra bá»™ Ä‘au đớn :
- Thôi, u van con, u lạy con, con có thương thầy, thương u thì đi ngay bây giỠcho u. Nếu con chưa đi,
cụ Nghị chưa giao tiá»n cho, u chưa có tiá»n ná»™p sưu, ông Lý lại trói thầy con thêm má»™t đêm nữa, thì không khéo thầy con sẽ chết ở đình, chứ không sống được. Thôi, u van con, u lạy con, con có thương
thầy, thương u, thì con đi ngay bây giỠcho u.
Và chị cố kiếm cho được cái giá»ng ngon ngá»t để dá»— thằng Dần :
- Dần buông chị ra, Ä‘i con! Dần ngoan lắm nhỉ! U van Dần, u lạy Dần! Dần hãy để cho chị Ä‘i vá»›i u, đừng giữ chị nữa. Chị nó có Ä‘i, u má»›i có tiá»n ná»™p sưu, thầy Dần má»›i được vá» vá»›i Dần chứ! Sáng ngà y ngưá»i ta đánh trói thầy Dần như thế, Dần có thương không. Nếu Dần không buông chị ra, chốc nữa ông Lý và o đây, ông ấy trói nốt cả u, trói nốt cả Dần nữa đấy.
Thằng Dần vẫn sợ ông Lý, như đứa trẻ khác sợ ông ngoáo á»™p, nghe nói đến tên ông ấy nó đã mất vÃa Ä‘i rồi. Láºp tức nó rá»i vạt áo cái Tý và nó á»n ẻn dặn mẹ :
- Em chỉ cho chị Tý Ä‘i má»™t lúc thôi. Lấy tiá»n được rồi, u phải Ä‘em chị ấy vỠđây vá»›i em.
Chị Dáºu buá»™t miệng :
- Ừ...
Rồi hình như có ý hối vì mình đã nói dối trẻ con, tức thì chị lại nói chữa :
- Ừ, hễ cụ Nghị bằng lòng để cho chị con vỠnhà và i hôm, thì u lại đem nó vỠvới con.
Cái Tý vá»›i hai hà ng nước mắt dòng dòng, hôn hÃt các em lượt nữa, rồi lá»§i thá»§i nó đội mê nón trên đầu và cắp gói áo và o nách.
Chị Dáºu vừa dặn thằng Dần ngồi coi cái Tỉu, vừa cởi dây xÃch lôi con chó cái.
Con váºt ấy ở nhà chị Dáºu, tuy không là m 'tên lÃnh gác nhà ' như các bạn nó ở bà o những nÆ¡i già u
có, nhưng cÅ©ng là hạng 'tôi tá»›' cần dùng. Những lúc con cái chá»§ nhà đau dạ lạnh lòng!... Công việc'vệ sinh' trong nhà , pháºn sá»± nó phải gánh vác tất cả. Sá»± quan hệ giữa nó vá»›i chá»§ tuy chỉ có thế, song mà trá»i đã sinh nó là m má»™t loà i váºt 'giầu lòng trung thà nh' thì, ăn lương cá»§a chá»§, nó phải hết lòng mến chá»§, cÅ©ng như nó phải hết lòng vâng theo lá»i chá»§. Cái bản tÃnh ấy, khiến nó chỉ muốn 'là m việc' vá»›i chá»§ suốt Ä‘á»i, không muốn có ngà y 'hưu trÃ'. mặc dầu chá»§ vẫn coi nó là váºt hèn. Vì váºy, nay thấy chị Dáºu xÃch nó, lôi nó, đối vá»›i nó có vẻ khác hẳn má»i ngà y, hình như nó cÅ©ng biết rằng chá»§ nó sắp sá»a 'đổi' nó Ä‘i đâu hoặc là đem nó đến chá»— là m tình là m tá»™i gì đó. Khăng khăng ghì lại nhất định nó không chịu Ä‘i. Chị Dáºu cà ng kéo, nó cà ng tá» ra thái độ van lÆ¡n. Nếu có má»™t nhà 'đô/ng váºt tâm lý há»c' đứng ở cạnh nó lúc ấy, tất nhiên ngưá»i ta có thể Ä‘oán rằng: 'nó đương lạy chá»§, xin chá»§ cho nó ở lại thêm má»™t hạn nữa'.
Vô hiệu! Chá»§ nó cứ dùng cương quyá»n, Ä‘iệu nó sá»ng xệch ra đưá»ng.
Tuy váºy, nó vẫn còn mong chá»§ thương. Cho nên ra khá»i cổng rồi, nó cứ còn lăn, còn rẫy, còn ngoe
ngoảy đuôi, còn kêu hừng hực khi nghe tiếng mấy con chó con ăng ẳng ở trên đầu chủ.
Mặt trá»i đã xế. Bóng ngưá»i ngã xuống mặt ruá»™ng, dà i thưá»n thượt như bóng cây cau. Trâu bò không phải cầy chiá»u nghá»…u nghện theo đà n trẻ chăn ra các bá» ruá»™ng gáºm cá».
Vá»›i những tiếng thổn thức trong đáy tim và những giá»t nước mắt luôn Ä‘á»ng lại ở gò má, chị Dáºu cố sống cố chết, nhÅ©ng nhẵng dẫn con cà chó lẽo đẽo dưới ánh nắng mùa hè. Con vẫn lướt mướt khóc, chó vẫn ý ẳng kêu, chị vẫn nhất định giả câm giả Ä‘iếc, mong cho chóng đến nhà cụ Nghị.
Tà i sản của quykiemtu