15-10-2008, 06:13 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 6
Gặp thá»i may, NhÆ¡n Quà cưới vợ
Vì lánh nạn, tiểu thơ gá duyên
Nói vá» Nguyện nhÅ© mẫu mang Kim Huê chạy trốn, Ä‘i chưa được mấy dặm đã má»i mệt quá chừng, khá thương cho tiểu thÆ¡, đà o tÆ¡ liá»…u yếu, chưa từng ra khá»i khuê môn, nay đưá»ng bá»™ xông pha nên hai chân Ä‘au rát, mặt mÅ©i đỠphừng. Ráng chạy má»™t hồi nữa, Kim Huê kêu nhÅ© mẫu mà nói rằng:
- Ta Ä‘i không đặng, xin hãy tạm nghỉ cho bá»›t má»i đã.
Nhủ mẫu ngó trước mà nói:
- May lắm, trước mặt có miếu Äông Cô kia, hãy chạy ráng tá»›i đó sẽ nghỉ.
Hai ngưá»i cùng ráng Ä‘i má»™t hồi nữa. Lúc ấy NhÆ¡n Quà nghỉ trong miếu sắp ra Ä‘i, xảy thấy hai ngưá»i đà n bà xăm xăm chạy đến thì nghÄ© thầm rằng: "Có khi ngưá»i nhà Liá»…u viên ngoại theo bắt ta đây." Nói rồi chạy trở vô miếu chui xuống dưới gáºm thần tượng mà nằm.
Khi ấy Liêu Kim Huê cùng Nguyện nhÅ© mẫu và o miếu, thấy bốn phÃa không ai. Nguyá»…n nhÅ© mẫu má»›i nói vá»›i tiểu thÆ¡ rằng:
- Tiểu thÆ¡ có lòng từ thiệt, thấy Tiết Lá»… nghèo nà n lạnh lẽo, nên động lòng thương mà cho áo, chẳng dè lầm phải cái hồng y, đến ná»—i lão gia ngó thấy, tưởng tiểu thÆ¡ có tư tình, nên má»›i ra ná»—i nước nà y, nay tôi cùng tiểu thÆ¡ Ä‘i lánh nạn, song không có bà con thân thÃch, thì biết trú và o đâu?
Kim Huê nói:
- Tại tôi là m cho nhÅ© mẫu cÅ©ng phải cá»±c, như tôi có thác cÅ©ng cam lòng, khá thương cho Tiết Lá»… là ngưá»i vô can, cÅ©ng vì tôi mà mang há»a, không biết có trốn khá»i đặng chăng?
Hai ngưá»i cùng nhau bà n bạc, NhÆ¡n Quà ở dưới bà n thần tượng nghe đặng rõ rà ng thì nghÄ© thầm rằng: "Té ra tiểu thÆ¡ thấy ta cÆ¡ hà n thì thương xót mà cho áo nên lụy đến thân, mà ra cá»±c khổ như váºy, thôi để ta ra lạy tạ Æ¡n ngưá»i, dầu có thác nữa, ta cÅ©ng đà nh chịu." Nói rồi chui ra, quì trước mặt tiểu thÆ¡ mà nói rằng:
- Tiểu thÆ¡ thương kẻ nghèo nà n mà cho áo, vì tôi không rõ, nên tôi mặc ra ngoà i để cho lão gia ngó thấy mà là m lụy đến tiểu thÆ¡, Ä‘á»u là tá»™i tôi cả, xin tiểu thÆ¡ dung thứ.
Kim Huê thấy NhÆ¡n Quà quì trước mặt mình mà nói thì hổ thẹn mưá»i phần. NhÅ© mẫu liá»n đỡ NhÆ¡n Quà dáºy mà há»i rằng:
- Quan nhơn quê quán ở đâu?
Nhơn Quà thưa:
- Tiểu tỠở Tiết gia trang, vì cha mẹ mất sá»›m, gia tà i tan hết, nghèo khổ vô cùng, nên má»›i phải Ä‘em thân Ä‘i là m mướn, không dè lại là m đến há»a nà y.
Nguyện má má nói:
- Việc nà y cÅ©ng vì tiểu thÆ¡ thương quan nhÆ¡n lạnh lẽo, nên má»›i sanh ra cá»±c khổ chừng nà y, nay không chá»— dá»±a nương, may gặp quan nhÆ¡n đây, xin đưa bá»n ta vá» SÆ¡n huyệt tạm ở Ãt ngà y, đợi chừng việc an, sẽ Ä‘á»n Æ¡n ấy, có đặng cùng chăng?
Nhơn Quà thưa:
- Tôi mang Æ¡n tiểu thÆ¡ rất lá»›n, dẫu khô xương nát thịt cÅ©ng chưa đủ báo Ä‘á»n, song tôi nhà cá»a không có, giưá»ng chiếu cÅ©ng không, má»™t mình ở nÆ¡i hang hổ, tôi e tiểu thÆ¡ khó bá» chịu đặng. Vả kẻ qua ngưá»i lại, lo cho miệng thế gian, xin tiểu thÆ¡ xét lại.
Nhũ mẫu nói:
- Quan nhÆ¡n phân rất phải, song hiện nay tiểu thÆ¡ không chốn nương thân, váºy cÅ©ng phải tùy quyá»n má»›i đặng.
Nói rồi day lại há»i Kim Huê:
- Tiểu thơ nghĩ thế nà o?
Kim Huê nói:
- Ta nay tứ cố vô thân, cÅ©ng phải tùng quyá»n như váºy, rồi sau sẽ tÃnh.
Nhũ mẫu nói:
- Tiết Lễ sợ ở nơi hang hổ không được phân biệt, nên có ý ngại ngùng, đó cũng là lòng thiệt thà của Tiết Lễ. Song ta coi Tiết Lễ ngà y nay tuy bần hà n, nhưng cũng có ngà y xuất đầu lộ diện. Vạy ta muốn chủ trương đem việc chung thân của tiểu thơ mà hứa cho y thì có lệ an đặng, tiểu thơ nghĩ thế nà o?
Liá»…u Kim Huê nghe nói thì nghÄ© thầm rằng: "Ngay khi ta cho áo cÅ©ng đã có ý nà y, đây nhÅ© mẫu nhắc đến thì rất hợp tâm." NghÄ© rồi cúi đầu không nói, nhÅ© mẫu thấy váºy biết ý liá»n nói vá»›i NhÆ¡n Quà rằng:
- Quan nhÆ¡n vì ở chung trong hang không đựoc phân biệt, váºy ta muốn Ä‘em việc chung thân cá»§a tiểu thÆ¡ mà hứa vá»›i quan nhÆ¡n, chẳng hay ý quan nhÆ¡n thế nà o?
Nhơn Quà nghe nói hoảng kinh mà thưa rằng:
- NhÅ© mẫu chá»› phán Ä‘iá»u ấy, mà thêm nặng tá»™i cho tiểu tá». Vả tiểu thÆ¡ là nhà nh và ng lá ngá»c, còn tiểu tá» là kẻ nghèo nà n, việc ấy không nên, xin nhÅ© nương xét lại.
Nhũ mẫu nói:
- Quan nhÆ¡n nói sai, việc nhÆ¡n duyên là do nÆ¡i trá»i định, bần phú có kể chi, xin đừng từ chối nữa.
NhÆ¡n Quà không nghe, cứ khăng khăng má»™t má»±c mà từ chối hoà i. NhÅ© mẫu thấy váºy nổi giáºn mà nói rằng:
- Ngưá»i thiệt là ngưá»i táng táºn lương tâm, tiểu thÆ¡ ta vì ngươi mà chút nữa thiệt mạng, nay trốn ra đây không chá»— gởi mình, muốn để ở vá»›i ngươi, lại toan bá» xua Ä‘uổi thiệt không phải là lòng ngưá»i!
Nhơn Quà nói:
- Tôi thiệt không dám bụng ấy, song nay nhÅ© nương trách quá lá»i, váºy thôi xin vâng lệnh.
Nhũ mẫu nói:
- Nay quan nhÆ¡n đã theo y lá»i, thì phải Ä‘em tiểu thÆ¡ vá» San cốc.
NhÆ¡n Quà vâng lá»i, rồi lại gần tiểu thÆ¡ mà nói rằng:
- Từ đây vỠđến hang còn xa xôi lắm, e tiểu thÆ¡ Ä‘i không nổi, váºy tôi xin ra sức cõng tiểu thÆ¡ cho đỡ má»i, tiểu thÆ¡ nghÄ© thế nà o?
Nhũ mẫu nói luôn rằng:
- Tốt lắm! Äặng váºy thì tốt lắm!
Còn Kim Huê thì nghÄ© thầm rằng: "Nay ta đã gá nghÄ©a vá»›i y, cÅ©ng chẳng há» gì mà thẹn, vả đưá»ng xa như váºy, ta Ä‘i bá»™ chắc cÅ©ng không xong."
Khi ấy NhÆ¡n Quà cõng tiểu thÆ¡ mà chạy như tên, nhÅ© mẫu không sao theo kịp, NhÆ¡n Quà liá»n cặp nhÅ© mẫu qua tay tả mà chạy, giây phút đã đến hang. Liá»…u tiểu thÆ¡ bước xuống, Ä‘i ngay và o dá»n dẹp sạch sẽ, rồi kêu nhÅ© mẫu mà nói rằng:
- Ta coi đây không có gạo, váºy hãy đưa tiá»n cho ngưá»i Ä‘i mua vá» dùng đỡ.
NhÅ© mẫu lấy ra má»™t lượng bạc đưa cho NhÆ¡n QuÃ. NhÆ¡n Quà tiếp lấy Ä‘i mua đồ.
Nói vá» Vương Máºu Sanh, nhÆ¡n Ä‘i buôn bán vá» ngang qua thấy hai ngưá»i đà n bà ở đó thì nghÄ© thầm rằng: "Chá»— hang nà y là cá»§a Tiết đệ mình ở đã lâu, nay sao lại có hai ngưá»i đà n bà nà o ở đó?" Còn đương suy nghÄ©, bá»—ng đâu NhÆ¡n Quà đi chợ vá», anh em gặp nhau mừng rỡ. Máºu Sanh há»i:
- Hiá»n đệ vá» bao giá», và có hai ngưá»i đà n bà nà o đó?
Nhơn Quà nói:
- Xin ca ca và o đây, rồi tôi kể chuyện cho mà nghe.
Máºu Sanh liá»n quảy gánh bước và o. NhÆ¡n Quà để đồ xuống, láºt Ä‘áºt kêu Kim Huê mà nói rằng:
- Ngưá»i nà y là kết nghÄ©a anh em vá»›i tôi, tiểu thÆ¡ nên ra chà o Ä‘i.
Kim Huê bước ra thi lá»… rồi NhÆ¡n Quà má»›i thuáºt lại các việc cho Máºu Sanh nghe, Máºu Sanh mừng rỡ nói rằng:
- Nay em thá»i váºn đã thông, phước tinh phụ giúp, hôm nay cÅ©ng là ngà y tốt, phải tÃnh việc thà nh thân Ä‘i.
Nhơn Quà nói:
- Ca ca ôi! Tôi nay không có má»™t váºt chi thì là m sao mà tÃnh đặng.
Máºu Sanh nói:
- Việc ấy không khó, để ta vỠsắm sữa đem qua.
Nhũ mẫu nói:
- Äây là hai lượng bạc, xin nhá» ngưá»i mang vá» tri biện giùm.
Máºu Sanh lãnh bạc nói vá»›i NhÆ¡n Quà rằng:
- Äể ta vá» sá»a soạn, biểu ná»™i nhÆ¡n tôi Ä‘em qua trước.
Nói rồi ra Ä‘i. Máºu Sanh vỠđến nhà , kêu vợ thuáºt các chuyện. Mao Thị nghe nói mừng rỡ láºt Ä‘áºt sá»a soạn đồ Ä‘i trước, đến nÆ¡i NhÆ¡n Quà ra đón và o. Mao thị cùng tiểu thÆ¡ tương kiến, chuyện vãn trong hồi lâu, rồi cùng nhau Ä‘i sá»a soạn sắp dặt. Còn Máºu Sanh Ä‘i mua đồ vá» ghé nhà lấy thêm giưá»ng, ghế, má»n, gối, chén, dÄ©a Ä‘em đến. Lại có Ä‘em theo hai lượng bạc là m lá»… mừng. NhÆ¡n Quà tiếp lấy bạc, cảm Æ¡n vợ chồng Máºu Sanh. Rồi đó Máºu Sanh thay áo Ä‘i gánh nước, quÆ¡ cá»§i, còn nhÅ© mẫu thì dá»n dẹp cổ bà n, sắp đặt đâu đó, kế trá»i vừa tối. NhÆ¡n Quà thay đổi y phục ra là m lá»… trá»i đất, tối trở và o dá»n dẹp, vợ chồng Ä‘i nghỉ.
Từ đó, NhÆ¡n Quà nhá» có 300 lượng bạc cá»§a tiểu thÆ¡ mà tiêu dùng, được mấy tháng đã gần hết, vợ chồng ngồi bà n luáºn vá» việc là m ăn. NhÆ¡n Quà nói:
- Thôi, để mai ta là m việc nà y sẽ có tiá»n xà i.
Bữa sau NhÆ¡n Quà đi kiếm tre Ä‘em vá». Kim Huê thấy váºy há»i "Phu quan dùng tre là m gì?" NhÆ¡n Quà nói:
- PhÃa bên kia núi nhiá»u chim nhạn lắm, ta tÃnh sắm cung tên để bắn nhạn bán lấy tiá»n.
NhÆ¡n Quà vừa là m xong bá»—ng thấy hai con nhạn bay qua. NhÆ¡n Quà lắp tên, chá» nhạn kêu, bắn má»™t mÅ©i nhằm yết hầu liá»n sa xuống (bắn cách ấy gá»i là khai khẩu nhạn). Kim Huê thấy mừng rỡ vô cùng.
Từ đó, má»—i ngà y NhÆ¡n Quà đi bắn nhạn bán được đủ tiá»n chi dụng trong nhà . Ngà y kia NhÆ¡n Quà lại đến chân núi để bắn, gặp hai con nhạn bay qua, vừa muốn giÆ¡ cung lên bắn, bá»—ng nghe tiếng ngưá»i kêu tên mình mà nói rằng: "Bắn như váºy, cÅ©ng chưa giá»i, để ta bắn nhạn sống cho mà coi." NhÆ¡n Quà nghe kêu day lại coi, thấy má»™t ngưá»i đầu đội mão tứ sắc, mình mặc áo có lãng y, oai phong lẫm liệt, tướng mạo đưá»ng đưá»ng. NhÆ¡n Quà không biết là ai, má»›i há»i rằng:
- Phép bắn nhạn sống là m sao, bắn cho ta coi th�
Tướng ấy nói:
- Äại ca quên tiểu đệ rồi sao?
NhÆ¡n Quà đứng nhìn hoà i cÅ©ng không nhá»›, má»›i há»i:
- Váºy chá»› ngừoi là ai?
Tướng ấy nói:
- Tiểu đệ là bạn đồng há»c vá»›i ca ca, tên là Châu Thanh đây mà .
NhÆ¡n Quà nghe nói mừng rỡ, ném cung tên chạy lại mà há»i rằng:
- Châu hiá»n đệ Æ¡i, váºy chá»› Châu hiá»n đệ đó sao? Anh em má»›i xa cách mấy năm mà nhìn không biết, anh thiệt mau quên quá. Váºy chá»› hiá»n đệ ở đâu mấy năm nay?
Châu Thanh nói:
- Em mấy năm nay có ngưá»i ở Giang Nam rước là m giáo sư, nay nghe huyện Long Môn có treo bảng chiêu binh nên em tÃnh vỠđầu quân. Còn ca ca võ nghệ cao cưá»ng sao chẳng Ä‘i để láºp công trạng.
NhÆ¡n Quà liá»n thuáºt những sá»± nghèo khổ cho Châu Thanh nghe và há»i rằng:
- Em vỠđây, thì ngụ ở đâu?
Châu Thanh nói:
- Em ở nhà cá»§a kế mẫu em tên là Uông má má, không ngá» anh lại nghèo đến bá»±c nà y. Nay em muốn anh cùng Ä‘i đầu quân để kiến công láºp nghiệp, chẳng biết ca ca nghÄ© thế nà o?
Nhơn Quà nói:
- Em nói phải lắm, song anh mắc có vợ, má»™t là không tiá»n chi dụng, hai là khó chốn nương thân, thì anh còn Ä‘i sao đặng?
Châu Thanh há»i:
- Anh có vợ rồi sao? Em mừng cho, song em tưởng nam nhi chi chÃ, công danh là việc trá»ng. Nếu anh chịu cùng Ä‘i vá»›i em, thì lá»™ phà khá»i lo và em còn dư Ãt lượng bạc, xin để nhà cho chị tiêu dụng.
Nhơn Quà nói:
- Cám Æ¡n hiá»n đệ hảo tâm như váºy thì chắc là đặng.
Châu Thanh mừng rỡ, liá»n lấy ba lạng bạc giao cho NhÆ¡n Quà và hẹn rằng:
- Anh vá» sá»a soạn ngà y mai sẽ thượng lá»™.
NhÆ¡n Quà tiếp bạc, từ giã Ä‘i vá».
Tà i sản của Cánh gà nướng
Chữ ký của Cánh gà nướng
15-10-2008, 06:17 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 7
Nơi San cốc, vợ chồng than thở
Huyện Long Môn, huynh đệ đầu quân
Nói vá» NhÆ¡n Quà nháºn tiá»n cá»§a Châu Thanh tặng rồi từ giã vá» nhà , thuáºt chuyện cho vợ nghe. Kim Huê nghe xong mừng mừng tá»§i tá»§i, mà nói vá»›i NhÆ¡n Quà rằng:
- Nay phu quân đi đầu quân, may nhỠơn vua lộc nước lưng đeo soái ấn, là m vinh dự cho cha mẹ tổ tông, đó là việc hay lắm, song chẳng biết phu quân đi mấy năm sẽ v�
Nhơn Quà nói:
- Như ta xuống đó mà đắc dụng ta sẽ vá» liá»n.
Kim Huê nói:
- Nay phu quân Ä‘i cÅ©ng lâu năm mà thiếp có thai nghén, không biết sanh gái hay trai, váºy phu quân để danh tá»± lại, đặng sau đặt tên cho con.
Nhơn Quà nói:
- Như sanh con gái, thì ta chẳng nói là m chi, bằng sanh con trai cứ lấy tên cái núi nà y là Äinh Sanh mà đặt cÅ©ng đặng.
Nhơn Quà kêu nhũ mẫu mà dặn rằng:
- Khi tôi Ä‘i rồi, ở nhà tiểu thÆ¡ có ưu phiá»n, xin nhÅ© mẫu tìm lá»i khuyên giải.
Nhũ mẫu nói:
- Xin quan nhơn cứ an lòng, việc đó có tôi.
Kim Huê gạt nước mắt mà nói:
- Xin phu quân Ä‘i đưá»ng phải giữ gìn thân thể cho lắm.
Rồi đó hai ngưá»i cùng chứa chan hà ng lệ mà từ biệt ra Ä‘i. NhÆ¡n Quà lại tuốt qua nhà Vương Máºu Sanh mà thuạt lại các chuyện Ä‘i đầu quân, và ngá» lá»i ký thác. Vợ chồng Máºu Sanh rất mừng mà nói rằng:
- Xin hiá»n đệ cứ an lòng mà đi cho đặng công thà nh danh toại, còn việc nhà đã có anh chị đây chu cấp, em chá»› có lo.
NhÆ¡n Quà từ tạ vợ chồng Vương Máºu Sanh, rồi thẳng qua nhà Uông má má.
Äến nÆ¡i, Châu Thanh ra đón và o thÆ¡ phòng, dá»n rượu, thịt thế đãi. Hai ngưá»i ăn uống rồi Châu Thanh nói:
- Khi em là m giáo sư, có đặng nhiá»u y phục, váºy để Ä‘em ra cho ca ca thay đổi.
Nói rồi lấy rương ra, NhÆ¡n Quà lá»±a lấy bá»™ sắc trắng mặc và o, coi oai phong lẫm liệt, tướng mạo đưá»ng đưá»ng. Äoạn Châu Thanh sá»a soạn hà nh lý, lạy từ Uông má má ra Ä‘i.
Hai ngưá»i Ä‘i bảy tám bữa má»›i tá»›i huyện Long Môn, lúc đó trá»i vừa tối, anh em và o quán nghỉ ngÆ¡i và má»—i ngưá»i là m má»™t văn trạng.
Rạng ngà y, hai ngưá»i cầm văn trạng đến phá»§ nha đầu nạp, quân sÄ© mang văn trạng và o nạp giữa công án. Trương SÄ© Quà xem thấy tên Châu Thanh, 18 tuổi, quê ở Phú Giang Châu, huyện Long Môn, thì nghÄ© thầm rằng: "Ngưá»i nà y 18 tuổi, mà đã đến đầu quân, chắc là hảo há»›n." Bèn dạy đòi Châu Thanh và o. Châu Thanh và o ra mắt, SÄ© Quà há»i:
- Ngưá»i đến đầu quân, chẳng hay võ nghệ thế nà o?
Châu Thanh nói:
- Tôi há»c binh thÆ¡ đồ tráºn là u thông, mưá»i tám ban võ nghệ Ä‘á»u biết, song thưá»ng dùng cặp giản.
SÄ© Quà truyá»n Châu Thanh ra giá binh khà lấy giản múa thá» coi. Châu Thâu vâng lịnh, múa má»™t bà i tả lang hữu chiến, như rồng dỡn nước, tá»±a cá»p đăng san. SÄ© Quà xem thấy cả đẹp nói rằng:
- Phép giản cá»§a ngươi giá»i lắm, nay ta lá»±a 12 tên Kỳ bà i, còn thiếu bốn tên, váºy cho ngươi sung và o chức đó.
Châu Thanh tạ ơn.
Trương SÄ© Quà xem đến trạng thứ nhì thấy tên Tiết NhÆ¡n Quà quê ở SÆ¡n Tây, phá»§ Giang Châu, huyện Long Môn. SÄ© Quà thất kinh nghÄ© thầm: "Quân sư Ä‘oán má»™ng như thần, còn bệ hạ chiêm bao thấy mặc đồ trắng, cầm cây Phương Thiên há»a kÃch chưa biết có phải không để ta đòi và o xem cho biết." Liá»n dạy quân đòi cho NhÆ¡n Quà và o ra mắt. SÄ© Quà thấy quả mặc đồ trắng thì nghÄ© thầm: "Thiệt ứng má»™ng hiá»n thần chẳng sai, nếu ta dung nạp ngưá»i nà y, ắt bao nhiêu công lao rồi vá» tay y hết." NghÄ© rồi há»i:
- Ngươi biết cung mã gì không?
Nhơn Quà thưa:
- Cung mã tôi trắm thước bắn nhắm, và mưá»i tám ban võ nghệ Ä‘á»u tinh thông cả.
SÄ© Quà há»i:
- Ngươi quen dụng binh khà gì?
Nhơn Quà nói:
- Tôi thiện dụng cây Phương Thiên há»a kÃch.
SÄ© Quà giả bá»™ giáºn nạt rằng:
- Äồ cẩu đầu dám cả gan! Äao phá»§ quân! Mau dẫn ra viên môn xá» trảm!
Äao phá»§ liá»n bắt NhÆ¡n Quà trói lại. NhÆ¡n Quà thất kinh há»i.
- Tôi có tội gì, mà lại bắt chém?
Châu Thanh cũng ra nói:
- Ngưá»i nà y anh em bạn thiết vá»›i tôi, xin lão gia sanh phước cho.
Sĩ Quà nói:
- Ta là m tổng binh phụng mệnh vua qua đây, cái tên ta còn không ai biết tới mà Nhơn Quà lại phạm đến tên ta.
Châu Thanh nói:
- Vì ngưá»i không biết xin lão gia lượng thứ.
SÄ© Quà nháºm lá»i và nói vá»›i NhÆ¡n Quà rằng:
- Ta nghÄ© có Châu Thanh mà dung tá»™i cho ngươi. Quân sÄ© đâu, hãy Ä‘uổi ra khá»i viên môn.
Châu Thanh kêu rằng:
- Ca ca! Nay ca ca không được lục dụng, mà phải trở vá», thôi em cÅ©ng chẳng ở là m chi, vá» vá»›i ca ca má»™t thể.
Nhơn Quà nói:
- Nay em là m chức Kỳ bà i quan, phải buổi kiến công láºp nghiệp, còn anh có vợ con bó buá»™c, tuy Ä‘i mà chẳng an lòng, nay đã không dùng, ta lại vá» nhà đi bắn nhạn.
Châu Thanh nói:
- Thôi đã rá»§i váºy, để chá» há»™i khác, anh sẽ sá»a tên, chắc ngưá»i phải thâu dụng.
Nói rồi cùng nhau từ giã ra Ä‘i. Ngà y ấy SÄ© Quà vá» phá»§, thuáºt chuyện lại cho các con nghe,ai nấy Ä‘á»u khen là diệu kế.
Nói vá» NhÆ¡n Quà khi ra vá» trong lòng tức giáºn, vừa Ä‘i vừa nghÄ© không dè Ä‘i lạc đưá»ng. Lúc đó, mặt trá»i chen lặn hai bên, cây cối mịt mù, không có nhà cá»a gì hết. NhÆ¡n Quà cứ ngó phÃa trước mà đi hoà i, đến má»™t chá»— thôn trang, qua má»™t cái cầu ván thấy có tòa nhà lá»›n, đèn Ä‘uốc sáng trưng, tiêu thiá»u inh á»i. NhÆ¡n Quà nghÄ© rằng: "Nhà nà y chắc có hỉ sá»±." Bèn lại gần xem, rồi kêu tên ngưá»i nhà mà nói rằng: "Nay tôi Ä‘i lỡ đưá»ng trá»i tối, xin cho ngụ đỡ má»™t đêm." Mấy ngưá»i trang khách nói:
- Äể tôi và o bẩm cho trang chá»§ hay đã.
Giây lâu chạy ra nói:
- Trang chá»§ cho má»i ngươi và o.
Nhơn Quà và o ra mắt trang chủ mà thưa rằng:
- Tôi lỡ đưá»ng tá»›i đây, đến phiá»n quà xá. Chẳng hay tôn tánh đại danh ngưá»i là gì?
Trang chủ nói:
- Ta há» Phà n tên là Hồng Hải, nhà tuy già u có, song thưá»ng giữ thiện tâm.
Nói rồi sai gia Ä‘inh dá»n rượu thịt tiếp đãi. Giây lâu gia Ä‘inh bưng lên má»™t mâm rượu thịt ê há». Viên ngoại nói:
- Ta nay có việc đãi không đặng trá»n lá»…, xin quan nhÆ¡n dùng thiệt tình cho.
NhÆ¡n Quà tạ Æ¡n, bèn ngồi lại ăn uống, cứ má»—i chén hai miếng, ăn không biết mấy chục chén. Phà n Hồng Hải thấy NhÆ¡n Quà ăn uống quá mạnh, thì ngồi ngó sững. NhÆ¡n Quà day lại thấy Phà n viên ngoại ngó sững, có ý không vui lại rưng rưng nước mắt thì nghÄ© thầm rằng: "Có lẽ ông nà y thấy mình ăn nhiá»u quá, nên Ä‘em lòng phiá»n muá»™n chi đây." NghÄ© rồi liá»n để đũa xuống, không ăn nữa. Hồng Hải nói:
- Ta thấy quan nhơn sức lực mạnh mẽ nên ta ngó xem, hay là quan nhơn thấy ta rưng rưng nước mắt, không ăn nữa sao? Số là nhà ta có việc buồn rầu, chớ chẳng phải nghi kỵ chuyện chi, xin cứ ăn uống cho no đủ.
NhÆ¡n Quà há»i:
- Viên ngoại có việc chi, có thể cho tôi được biết chăng?
Hồng Hải đáp:
- Lão phu năm nay 55 tuổi, hiếm hoi có chút con gái, tên là Tú Huê, tà i mạo song toà n, năm nay vừa hai chục tuổi, vợ chồng lão coi như ngá»c báu trên tay. Nay vô cá»› mà phải đưa cho ngưá»i, nên lão lấy là m rầu rÄ© lắm.
Nhơn Quà nói:
- Khi tôi Ä‘i đến cá»a, thấy trương đăng kết thái, biết nhà có chuyện vui mừng. Nay viên ngoại gả chồng cho lịnh ái, cÅ©ng là hỉ sá»±, sao lại nói những câu dị kỳ váºy?
Hồng Hải nói:
- Vốn quan khách chưa rõ, chá»› việc nà y có phải vợ chồng lão bằng lòng đâu! Nguyên cách đây chừng ba chục dặm, tá»›i núi Phong Há»a, có ba tên cưá»ng đạo chiếm cứ xưng vương, giết ngưá»i cướp cá»§a. Nay nó gởi thÆ¡ cho lão, biểu phải gả con gái cho nó, bằng không nó sẽ tà n sát hết. Lão nghÄ© tà i hèn sức yếu, đà nh gắng gượng mà xuôi theo, đêm nay cho nó đến cưới, nên lão nghÄ© đến mà sầu thảm vô cùng.
NhÆ¡n Quà nghe nói, nổi giáºn mà há»i rằng:
- Sao viên ngoại không bẩm quan địa phương, đặng bắt nó mà là m tội.
Phà n viên ngoại nói:
- Ba tên cưá»ng đạo nà y dữ lắm, quan địa phương đã nhiá»u lần chinh tiểu, Ä‘á»u bị nó đánh thua cả.
NhÆ¡n Quà nổi giáºn nói:
- Xin viên ngoại chá»› phiá»n, để đêm nay tôi bắt chúng nó, mà trừ hại cho lương dân.
Phà n viên ngá»ai nói.
- Không xong đâu, xin quan khách ăn uống rồi Ä‘i nghÄ©, đừng há»a hổ bất thà nh, mà lại là m liên lụy cho lão.
NhÆ¡n Quà cưá»i rằng:
- Nếu viên ngoại có sợ liên lụy để tôi ra chỠngoà i, rồi bắt chúng nó cho mà coi.
Hồng Hải nghÄ© thầm rằng: "Thế ngưá»i nà y thá»§ Ä‘oạn cao cưá»ng lắm sao?" NghÄ© rồi đổi buồn là m vui mà nói rằng:
- Như quan khách cứu đặng con tôi, thiệt Æ¡n bằng trá»i biển.
Nhơn Quà nói:
- Xin viên ngoại cứ an tâm, biểu trang khách giữ phá»§ môn, để tôi ra đón nÆ¡i trang kiá»u mà bắt.
Viên ngá»ai nói:
- Như váºy thì tốt lắm!
NhÆ¡n Quà há»i:
- Váºy chá»› quà trang có binh khà gì không?
Hồng Hải chưa kịp nói, đã có ngưá»i trang khách thưa rằng:
- Tôi có cây giáo tốt lắm, để đưa cho trang khách coi.
Nói rồi đi lấy đem ra. Nhơn Quà cầm coi rồi nói:
- Äồ nà y dùng không đặng. Uống nhẹ đã gãy liá»n.
Lại ngưá»i nữa nói:
- Nhà tôi có cây Ä‘ao bằng sắt nặng lắm, phải kêu mấy ngưá»i lại khiêng má»›i đặng.
Nói rồi vỠkhiêng đao đến. Nhơn Quà cầm uốn một cái, cong vòng như lưỡi câu, mà nói rằng:
- Những đồ nà y Ä‘á»u vô dụng hết.
Má»™t ngưá»i trang khách nữa nói:
- Hay chỉ cây kÃch dưới nhà , coi có đặng không?
Hồng Hải nói:
- Cây kÃch ấy cá»§a ông Phà n Khoái truyá»n lại, tám chÃn ngưá»i khiêng không nổi, khách quan dùng sao đặng.
Nhơn Quà nói:
- Nếu là đồ binh khà của ông Phà n Khoái để lại thì tôi dùng đặng, xin chỉ thỠcho coi.
Hồng Hải cùng trang khách dẫn NhÆ¡n Quà xuống dưới nhà cá»§i. NhÆ¡n Quà thấy cây kÃch chôn xuống đất, còn lưỡi thì chống lên trình nhà , dà i má»™t trượng bốn thước, và toà n bằng sắt. NhÆ¡n Quà tay tả đỡ trình nhà , tay hữu lúc lắc cây kÃch nhổ lên quăng xuống đất, rồi biểu trang Ä‘inh kiếm cây cá»™t khác thế vô, xong rồi NhÆ¡n Quà cầm lấy cây kÃch coi mà nói rằng:
- Cây nà y không nặng không nhẹ, tháºt là vừa dùng.
Hồng Hải nói:
- Quan khách cầm nổi cây kÃch đó, hèn chi mấy món kia là vô dụng.
Nói rồi bà y tiệc rượu ăn uống. Rồi đó NhÆ¡n Quà mà i dÅ©a cây kÃch lại, cầm ngồi ở thÃnh Ä‘uá»ng, và truyá»n cho trang khách canh giữ môn phá»§.
Ná»a đêm nghe tiếng pháo nổ, nhạc đánh vang trá»i, biếtt là cưá»ng đạo đã đến. NhÆ¡n Quà bèn cầm kÃch chạy ra thấy đèn Ä‘uốc sáng trưng, lâu la kéo đến rần rần rá»™ rá»™. NhÆ¡n Quà nạt lá»›n:
- Bây phải là quân cưá»ng đạo ở Phong Há»a san chăng?
Nói vá» ba tướng chiếm Phong Há»a san. Äại đại vương tên Lý Khánh Hồng, Nhị đại vương là Khương Hưng Bá, Tam đại vương là Khương Hưng Bổn ở nhà giữ san trại, còn Khương Hưng Bá đưa Lý Khánh Hồng xuống nghinh thân, vừa Ä‘i đến cầu ván, nghe thấy tiếng nạt thì thất kinh ngó lên, thấy má»™t tướng mặc giáp trắng, cầm cây kÃch đứng ở trên cầu. Khánh Hồng nổi giáºn mắng rằng:
- Mà y không nghe anh em ta ở Phong Há»a san, còn đến đây mà nạp mạng sao?
Nói rồi cầm đại đao tới chém. Nhơn Quà đỡ ra một cái mạnh quá, là m cho Khánh Hồng chân tay bủn rủn, bị Nhơn Quà nắm dây lưng kéo xuống kêu gia đinh đem dây trói lại.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 06:19 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 8
Phà n viên ngoại gặp nạn được rể hiá»n
Tiết Nhơn Quà đánh giặc kết bạn tốt
Nói vá» Nhị đại vương là Khương Hưng Bá, thấy Khánh Hồng bị bắt, liá»n cầm giáo đâm Tiết NhÆ¡n QuÃ. NhÆ¡n Quà lấy kÃch gạt mạnh má»™t cái, Hưng Bá chịu không nổi té nhà o xuống ngá»±a, trang Ä‘inh bắt trói Ä‘iệu vá». Còn bao nhiêu lâu la thất kinh, chạy vá» báo vá»›i Tam đại vương Khương Hưng Bổn.
Khi ấy NhÆ¡n Quà cùng trang Ä‘inh Ä‘em hai tên cưá»ng đạo vỠđến cá»a. Phà n Hồng Hải mừng rỡ nói rằng:
- Xin ân nhân hãy trị tội chúng nó.
Nhơn Quà nói:
- Hãy Ä‘em hai thằng nà y trói ở thÃnh đưá»ng, để tôi đến sà o huyệt, bắt luôn thằng nữa, sẽ trị luôn thể.
Hồng Hải y lá»i. Nói vá» Khương Hưng Bổn ở nhà giữ san trại, xảy thấy lâu vá» báo rằng: "Äại vương cùng Nhị đại vương đến Phà n gia trang nghinh hôn, bị tướng mặc giáp trắng bắt hết." Hưng Bổn nghe báo cả giáºn, cầm thương lên ngá»±a, kéo lâu la xuống núi, má»›i Ä‘i được hai ba dặm, bá»—ng thấy lâu la đến báo: "Tướng giáp trắng đã đến đây." Hưng Bổn liá»n giục ngá»±a ra mắng rằng:
- Cẩu đầu tặc, phải đem hai anh ta trả lại đây, kẻo tánh mạng không còn.
Nhơn Quà nạt rằng:
- Ta quyết đến táºn sà o huyệt mà giết lÅ© ngươi để trừ hại cho muôn dân trăm há».
Hưng Bổn cả giáºn giục ngá»±a đâm NhÆ¡n QuÃ. NhÆ¡n Quà lấy kÃch ra đỡ, gà i Hưng Bổn xuống đất bắt sống.
Lâu la thấy ba tướng Ä‘á»u bị bắt, bèn quì xuống đất xin hà ng, xin tôn NhÆ¡n Quà lên là m đầu đảng, NhÆ¡n Quà nói:
- Ta đưá»ng đưá»ng dÅ©ng sÄ©, há là m Ä‘iá»u vô sỉ ấy sao? Nay ta không giết các ngươi là m gì, song phải vá» thiêu há»§y sÆ¡n trại, cải tà quy chÃnh, kiếm kế khác là m ăn, nếu còn giữ thói ấy, ta sẽ giết hết.
Chúng lâu la nghe nói, Ä‘á»u kéo nhau vá» trại, phân phát tà i sản, thiêu há»§y sÆ¡n trại, rồi phân Ä‘i tứ tán.
Còn NhÆ¡n Quà dẫn Hưng Bổn vá» nhà Hồng Hải. Hồng Hải kêu trang Ä‘inh, truyá»n Ä‘em ba tên cưá»ng đạo ra Ä‘áºp chết. NhÆ¡n Quà cản lại và há»i ba ngưá»i rằng:
- Ngà y nay bị bắt, các ngươi đã biết hối chưa?
Ba ngưá»i Ä‘á»u thưa:
- Như đại nhơn tha tội, anh em tôi xin cải tà qui chánh.
Nhơn Quà nói:
- Như ba ngươi khứng cùng ta kết là m anh em, xuống Long Môn đầu quân, thì ta sẽ tha.
Ba ngưá»i Ä‘á»u nói:
- Äại nhÆ¡n rá»™ng Æ¡n như váºy, váºy bá»n tôi đâu dám chối từ.
NhÆ¡n Quà liá»n mở trói tha cho ba ngưá»i rồi cùng nhau thi lá»…. Phà n Hồng Hải nói:
- Äể lão phu sắm lá»… váºt, rồi bốn vị đến trước bà n thá» Quan Äế mà là m lá»….
Bốn ngưá»i vâng lá»i. Là m lá»… xong, Hồng Hải đặt tiệc ăn mừng. Khi mãn tiệc Hồng Hải trở vô phòng thì vợ là Viện Quân nói rằng:
- Thiếp coi NhÆ¡n Quà tướng mạo Ä‘oan trang, chắc có tà i tướng soái, ý thiếp muốn gả Tú Huê cho y, phu quân tÃnh lẽ nà o?
Hồng Hải nói:
- Hợp ý ta lắm!
Bèn ra nói với Nhơn Quà rằng:
- Vợ chồng lão nhá» Æ¡n ân nhân rất trá»ng, nay muốn cho tiểu nữ cùng ân nhân gá nghÄ©a, chẳng hay tôn ý thế nà o?
Nhơn Quà thưa:
- Tôi đã có vợ con, thiệt không dám vâng mệnh.
Hồng Hải nói:
- Nếu ân nhân có lòng hạ cố, dầu con lão là m tiểu thiếp, lão cũng vui lòng.
Anh em ba ngưá»i Khưng Hưng Bá cÅ©ng hết sức tán thà nh. NhÆ¡n Quà chối từ không đặng, phải thưa rằng:
- Viên ngoại có lòng đoái thương, tôi xin vâng chịu, xong tôi còn mắc lo việc công danh, việc ấy xin hoãn lại.
Hồng Hải nói:
- Váºy thì ân nhân để váºt chi là m tin!
NhÆ¡n Quà cởi giây lưng ngÅ© sắc dâng cho Hồng Hải, Hồng Hải tiếp lấy Ä‘em và o phòng giao cho Tú Huê, và thuáºt lại các việc cho vợ con nghe.
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 06:21 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 9
Phà n Tú Huê kết duyên dũng sĩ
Tiết Nhơn Quà hai thứ đầu quân
Khi ấy Nhơn Quà thưa với Hồng Hải rằng:
- Thưa nhạc phụ, lòng con chà quyết công danh láºp nghiệp. Nay con xin từ giã Ä‘i đầu quân.
Hồng Hải nói:
- Nếu hiá»n tế láºp đặng công danh rồi, chẳng nên trá»… việc nghi gia nghi thất.
NhÆ¡n Quà vâng lá»i, bốn anh em từ biệt ra Ä‘i. Khi đến huyện Long Môn Ä‘á»u tả văn trạng đầu quân. Tiết NhÆ¡n Quà cải tên là Tiết Lá»….
Qua bữa sau, bốn ngưá»i đồng nạp văn trạng, dâng đến án đưá»ng, Tương Hưá»n xem rồi đòi và o. Ba ngưá»i đấu võ Ä‘á»u tinh thông. Trương Hưá»n mừng rỡ liá»n cho lãnh chức kỳ bà i. Ba ngưá»i đồng tạ Æ¡n, đòi sắc phục kỳ bà i đứng lại má»™t bên. Trương Hương xem đến văn trạng cá»§a Tiết Lá»…, truyá»n quân sÄ© đòi và o. Tiết Lá»… và o, Trương hưá»n trông thấy Tiết NhÆ¡n QuÃ, nổi giáºn kêu tả hữu bắt Ä‘em chém. Tiết Lá»… nói lá»›n rằng:
- Tôi có tội chi mà xỠtrảm?
Trương Hưá»n nói:
- Ta vâng chỉ chiêu binh là việc kiết, sao ngươi dám mặc đồ trắng mà đi đầu quân, sao lại không tội?
Lý Khánh Hồng, Khương Hưng Bá, Khương Hưng Bổn đồng tâu xin tha tá»™i cho Tiết Lá»…. Trương Hưá»n nói:
- Ta vì ba tên kỳ bà i nà y mà tha thứ cho ngươi.
Nói rồi truyá»n kẻ tả hữu Ä‘uổi ra khá»i viên môn. NhÆ¡n Quà bị Ä‘uổi ra, buồn bá»±c vừa Ä‘i vừa than thở.
Khi ấy Lý Khánh Hồng, Khương Hưng Bá và Khương hưng Bổn chạy theo kêu rằng:
- Ca ca ôi! Nay bốn anh em ta xuống đầu quân, mà quan không dùng ca ca, thì mấy em còn ở lại là m gì? Chi bằng kéo nhau vá» núi Phong há»a là m thảo khấu còn hÆ¡n.
Nhơn Quà nói:
- Ba em nghÄ© váºy là lầm, lần nà y các em có chốn xuất thân, còn tÃnh vá» núi là m gì? Vả anh đã đầu quân hai lượt, không đắc dụng, đó là số pháºn cá»§a anh, các em hãy ráng láºp công, chừng nà o có dịp sẽ tấn cá» anh vá»›i thiên tá» thì chẳng hay hÆ¡n sao?
Ba ngưá»i vâng lá»i, cùng nhau từ giã. Khi NhÆ¡n Quà ra vá», Ä‘i chừng bảy tám dặm đến má»™t chá»— núi non hiểm trở, cây cối ráºm rì, dưới chân núi có tấm bia đá đỠchữ như vầy: Äây là núi Kim Tuyá»n, có con cá»p trắng dữ lắm ai Ä‘i ngang phải đỠphòng. NhÆ¡n Quà coi rồi cưá»i mà rằng: "Súc nghiệt dám rối nhiá»…n nhÆ¡n dân hà nh khách, để ta chỠđây, coi xem mi ra thế nà o!"
Tà i sản của Cánh gà nướng
15-10-2008, 06:22 PM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 10
Núi Kim Tuyá»n, Giảo Kim trao lịnh tiá»…n
Huyện Long Môn, Nhơn Quà lại đầu quân
Nói vá» Tiết NhÆ¡n Quà muốn chỠđể giết cá»p dữ, mà trừ hại cho dân, chẳng dè nằm ngá»§ quên Ä‘i mất. Äến quá giá» ngá», bá»—ng nghe tiếng kêu cứu. NhÆ¡n Quà giá»±t mình thức dáºy, thấy má»™t ngưá»i sắc phục trắng chạy trước, sau lưng có con cá»p trắng Ä‘uổi theo. NhÆ¡n Quà thấy liá»n chạy theo bắt cẳng con cá»p đè đầu xuống, vùng vẫy không nổi. NhÆ¡n Quà láºt mặt con cá»p lên móc hết hai con mắt mà nói rằng: "Loà i nghiệt súc! Mi hại ngưá»i đã lắm, nay gặp ta, ta móc mắt mi cho mi biết." Nói rồi thả ra. Cá»p Ä‘au quá há»™c lên rồi chạy tuốt và o rừng.
Khi ấy NhÆ¡n Quà bước ra há»i:
- Chẳng hay ông danh tánh là chi?
Ngưá»i ấy đáp:
- Ta là Lá»— quốc công Trình Giảo Kim, vâng chỉ Ä‘i các tỉnh đốc lương, Ä‘i ngang qua đây rá»§i gặp đồ súc nghiệt, may gặp tráng sÄ© cứu khá»i, ta rất cảm Æ¡n. Tráng sÄ© là ngưá»i có tà i, sao không xuống huyện Long Môn mà đầu quân?
Nhơn Quà nói:
- Trình lão thiên tuế thứ tá»™i, chẳng dám giấu gì thiên tuế, tôi đã hai lần đầu quân, chẳng hiểu vì cá»› gì mà Trương Hưá»n tổng binh không dụng, nên má»›i trở vỠđây mà gặp cứu thiên tuế.
Giảo Kim nổi giáºn nói:
- SÄ© Quà vâng chỉ Ä‘i chiêu má»™ anh hùng, sao ngưá»i bá»±c nà y mà không dung. Nay ta giao cho ngươi cây Kim bà i lịnh tiá»…n, ngươi cầm xuống đó, va phải thâu dụng tức thì.
Nói rồi Ä‘i liá»n.
NhÆ¡n Quà được lịnh tiá»…n, lại trở xuống Long Môn. Nói quân sÄ© và o thông báo. SÄ© Quà đòi và o. NhÆ¡n Quà quì dâng lịnh tiá»…n và thuáºt lại các việc. SÄ© Quà nghe nói nghÄ© rằng: "Sá»± đã như vầy, ta yếm ẩn NhÆ¡n Quà không được nữa." Liá»n sanh má»™t kế, nói vá»›i Tiết Lá»… rằng:
- Ngưá»i hai lượt đến đầu quân, chẳng phải là ta chẳng muốn dung, vì ta thương ngươi vô cá»› bị hại, nên tìm đưá»ng mà yếm ẩn cho, không dè ngươi cứ đâm đầu và o lưới chết. Số là trước đây vua chiêm bao, thấy má»™t ngưá»i bạch bà o giáp rượt theo vua mà bắt, lại có Ä‘á»c bà i thÆ¡ rằng:
Gia trụ diêu diêu nhứt điểm hồng,
Phiêu phiêu tỠhạ ảnh vô tông.
Tam Tuế hà i đồng thiên lượng giá,
Sanh tâm tất đoạt tổ Kim long.
Sĩ Quà tiếp rằng:
- Quân sư bà n bà i thÆ¡ ấy, cho là có ngưá»i há» Tiết tên NhÆ¡n QuÃ, quê ở SÆ¡n Tây, muốn Ä‘oạt thiên hạ. Nên cho ta ra đây chiêu binh, dò xét tên ngươi mà trừ Ä‘i cho tuyệt háºu há»a, lòng ta hiếu sanh, muốn tìm đưá»ng cứu ngưá»i, nên mấy lần khước từ không dùng. Nay có lịnh tiá»…n cá»§a Lá»— quốc công, ta tưởng lại khó cứu ngươi nữa.
Nhơn Quà tưởng thiệt hoảng kinh, lạy lục mà thưa rằng:
- NhỠơn lão gia nói rõ, xin lão gia sanh phước cứu cho.
Sĩ Quà nói:
- Ngưá»i muốn ta cứu khá»i, thì phải nghe ta dặn, mà xưng tên là Tiết Lá»…, chá»› đừng nói đến chữ NhÆ¡n Quà mà chết oan. Nay tiá»n dinh hiện có chữ Nguyệt còn thiếu má»™t tên Há»a đầu quân, ngươi hãy lãnh đỡ chức đó, chừng láºp được công trạng chi, ta sẽ bảo tấu giùm cho đặng láºp công chuá»™c tá»™i.
NhÆ¡n Quà lạy tạ lãnh chức, khi ấy bốn tên kỳ bà i là : Châu Thanh, Ly Khánh Hồng, Khương Hưng Bá, Khương Hưng Bổn cÅ©ng xin đổi sang là m há»a đầu quân. SÄ© Quà ưng cho và dặn dò không được kêu tên là Tiết NhÆ¡n Quà mà chết. Mấy ngưá»i vâng lịnh, Ä‘em nhau đến dinh là m việc.
Nói vá» Trình Giảo Kim Ä‘i thâu lương rồi, vá» kinh và o tâu cho vua hay. Vương Quân Kha đốc tạo chiến thuyá»n xong rồi, cÅ©ng vá» triá»u phục chỉ.
Kế và i ngà y Trương SÄ© Quà dâng biểu vá» triá»u tâu rằng: "Thần vâng chỉ ra Long Môn chiêu binh, nay đã đủ mưá»i muôn. Mà không thấy có ứng má»™ng hiá»n thần Tiết NhÆ¡n QuÃ, váºy xin thiên tỠđịnh Ä‘oạt." Thái Tôn xem biểu rồi, phán há»i Từ Máºu Công rằng:
- Nay SÄ© Quà đã tuyển đủ mưá»i muôn binh, mà không có ai tên là Tiết NhÆ¡n QuÃ, váºy biết tÃnh lẽ nà o?
Máºu Công tâu:
- SÄ© Quà đã tuyển đủ mưá»i muôn binh thì tá»± nhiên có NhÆ¡n Quà ở đó, song SÄ© Quà không biết, nên tâu váºy đó thôi.
Thái Tôn nói:
- Nếu đã có hiá»n thần, thì ta định ngà y dấy binh, song ngặt Tần vương huynh chưa mạnh, thì biết là m sao?
Máºu Công tâu:
- Váºy hãy cho Huất Trì Cung thay lãnh soái ấn, chừng Thúc Bảo hết bịnh sẽ trả lại váºy.
Thái Tôn nghe lá»i. Ngà y hôm sau, Thái Tôn dẫn các quan văn võ tá»›i phá»§ Tần Quỳnh. Hoà i Ngá»c ra tiếp giá và o trung đưá»ng. Thái Tôn há»i:
- Ngự điệt! Bịnh vương huynh bữa nay thế nà o?
Hoà i Ngá»c tâu:
- Bịnh nghiêm đưá»ng tôi không đặng khá.
Thái Tôn bèn và o thăm xem sao. Hoà i Ngá»c Ä‘i dẫn đưá»ng. Trình Giảo Kim, Từ Máºu Công, Huất Trì Cung cÅ©ng theo vua Ä‘i và o. Hoà i Ngá»c mở trướng ra kêu:
- Gia gia! Có bệ hạ đến thăm bịnh.
Thúc Bảo giả đò mê vừa tỉnh há»i rằng:
- Ai và o thăm?
Hoà i Ngá»c thưa:
- Có bệ hạ đến thăm gia gia đó.
Thúc Bảo mở mắt thấy thiên tá», liá»n tâu rằng:
- Xin bệ hạ dung cho kẻ hạ thần, vì bịnh nặng không thể chầu bệ hạ đặng.
Tâu rồi, ở trên giưá»ng là m lá»…. Thái Tôn nói:
- Trẫm miễn lễ, vương huynh hãy nằm mà nghĩ. Nay trẫm đến thăm coi bịnh tình vương huynh có bớt hay chăng?
Thúc Bảo tâu:
- Bệ hạ đến há»i thăm, khiến bụng tôi vui mừng chẳng xiết, tôi vị bị thương tâm mà thà nh bịnh, huyết mạch Ä‘á»u hết, trong mình nhức má»i, miệng hằng thổ huyết, tôi sợ không mạnh đặng.
Vua Thái Tôn nói:
- Xin vương huynh chớ lo nghĩ gì, thì bịnh mới mau hết.
Huất Trì Cung bước và o nói:
- Lòng tôi Ä‘ang hoà i vá»ng lão Nguyên soái, ngà y nay há»™ giá đến đây, xin kÃnh há»i thăm căn bịnh.
Thúc Bảo nói:
- Xin cám ơn tướng quân.
Nói rồi day lại với Thái Tôn rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, chẳng hay việc chinh đông sá»a soạn sao rồi?
Thái Tôn nói:
- Sá»a sá»an Ä‘á»u xong hết, song bịnh vương huynh chưa là nh, không ai chưởng chấp binh quyá»n, nên chưa định ngà y xuất binh.
Thúc Bảo nói:
- Chinh đông là việc lá»›n, để trì hoãn tôi e chẳng nên, váºy xin bệ hạ lá»±a má»™t ngưá»i giữ chức Nguyên soái thay tôi.
Thái Tôn nói:
- Thế thì phải lắm, song ấn vương soái còn nÆ¡i vương huynh, vương huynh hãy giao lại cho ta, đặng ta lá»±a ngưá»i giữ đỡ, chừng vương huynh mạnh rồi, theo sau đến nước Cao Ly ta sẽ giao lại cho vương huynh, chẳng hay vương huynh tÃnh sao?
Thúc Bảo tâu:
- Bịnh tôi rất nặng, mưá»i phần chết chÃn, còn tưởng chi ấn soái nữa, nhưng mà con tôi là Hoà i Ngá»c, tuổi tuy còn nhá» mà có tà i trÃ, võ nghệ lại cao cưá»ng, giữ ấn Nguyên soái đặng.
Thái Tôn nói:
- Ngá»± Ä‘iệt còn nhá», mấy vị lão huynh ắt chẳng chịu là m thuá»™c hạ, biết tÃnh là m sao?
Thúc Bảo nói:
- Váºy chá»› bệ hạ tÃnh cho ai chưởng chấp?
Thái Tôn nói:
- Giao cho Huất Trì vương huynh.
Thúc Bảo tâu:
- Tôi đã liệu con tôi chưởng quản đặng, xin bệ hạ chớ lo ngại.
Thái Tôn nói:
- Nếu vương huynh buồn lòng chẳng an, thôi để trẫm gả Ngân Trang công chúa cho ngự điệt.
Thúc Bảo cả mừng, liá»n dạy Hoà i Ngá»c lạy tạ Æ¡n vua. Rồi đó Thúc Bảo kêu rằng:
- Huất Trì tướng quân lại đây, tôi có và i lá»i muốn nói vá»›i tướng quân.
Huất Trì láºt Ä‘áºt chạy lại, Thúc Bảo ho má»™t tiếng ra những Ä‘á»m Ä‘á», nhè mặt Huất Trì phun lên. Huất Trì tránh không kịp, vấy đầy nÆ¡i mặt, Trình Giảo Kim trông thấy cưá»i ngất. Thúc Bảo giả ý nói:
- Xin lão tướng quân miễn chấp, ấy là bởi tôi hôn mê bất tỉnh.
KÃnh Äức tức giáºn vô cùng, song nghÄ© đến chuyện soái ấn thì lại dằn lòng mà há»i rằng:
- Lão tướng dạy tôi việc chi?
Thúc Bảo nói:
- Tướng quân muốn là m Nguyên soái, váºy chá»› tướng quân có hiểu đạo là m tướng chăng?
KÃnh Äức nói:
- Tôi tuy bất tà i, song cÅ©ng biết đặng má»™t và i Ä‘iá»u.
Thúc Bảo nói:
- Váºy thì xin nói cho ta nghe thá».
KÃnh Äức nói:
- Há»… đạo là m tướng, ngưá»i có công thì thưởng, ngưá»i có tá»™i thì phạt, dinh trại bá»n chắc, Ä‘ao thương cho tinh nhuệ, đội ngÅ© cho chỉnh tá», phá tráºn cho có thế, và bằng chẳng hay thá»§ thắng thì phải giục ngá»±a tháo lui, ấy là đạo là m tướng đó!
Thúc Bảo nạt lớn rằng:
- Ngươi nói cái gì báºy bạ váºy? Ai dạy ngươi đạo là m tướng đưá»ng ấy?
Giảo Kim cưá»i lá»›n mà nói:
- Tần ca ca dạy bảo ngươi, ngươi phải quì xuống, lấy đạo thầy trò mà thỠgiáo.
KÃnh Äức cá»±c chẳng đã, phải dằn lòng quì xuống. Thúc Bảo nói:
- Phà m là m tướng, phải an dịnh láºp trại, cao thì ngá»±a vây khốn, thấp thì giữ nước lên, chá»— khô thì phải phòng há»a hoạn, trà mưu Ä‘á»u là việc binh mã, truyá»n binh yếu cho đồng lòng, núi cao không nên lên trước, thà nh không chá»› khá xông và o, chiến tướng trở ngá»±a vá» chá»› khá chạy theo, ấy là và i Ä‘iá»u sÆ¡ lược, cÅ©ng đủ biết đạo là m tướng, ngưá»i khá nhá»› lấy và o lòng.
KÃnh Äức nói:
- NhỠơn Nguyên soái chỉ giáo, ngà n năm tôi chẳng dám quên ơn.
Thúc Bảo nói:
- Hãy tiếp lấy soái ấn đi!
KÃnh Äức hai tay vá»›i lấy. Thúc Bảo nạt rằng:
- Ấn soái nà y là của chúa thượng giao cho ta, ngươi sao dám lấy?
Giảo Kim nói:
- Chá»› khá giáºn ca ca ta!
KÃnh Äức nổi giáºn đứng dáºy ra ngoà i. Thúc Bảo cầm ấn soái giao cho vua Thái Tôn, vua Thái Tôn lại giao cho Từ Máºu Công. KÃnh Äức Ä‘i ra nÆ¡i tam đưá»ng ngồi nói lên rằng: “Ta coi ngươi không sá»›m thì muá»™n ắt cÅ©ng phải chết, mà còn diá»…u võ dương oai, thiệt là đáng ghét!â€
Tà i sản của Cánh gà nướng