Bồ là bàn nhậu có mồi
Vợ là cơm ngụi đáy nồi hẩm hiu
Bồ là nơi tỏa lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình
Bồ là rượu quí trong bình
Vợ là nước ở ao đình thấy ghê
Nhìn bồ con mắt phê phê
Nhìn vợ con mắt ghê ghê nó gờm gờm
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu than
Bồ giận quì lạy thắp nhan
Vợ giận bị mắng bị phan cây liền
Một khi túi hãy còn tiền
Bồ ôm thắm thiết hôn liền lấy anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là liều, vợ là nhà
Gió to lều sập, cái nhà vẫn còn y nguyên.