Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 27-04-2008, 07:14 PM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
:::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương
Hồi 6

Máu nhuộm phân dàn Cái Bang

Chỉ trong vòng má»™t tháng mà đã biết bao nhiêu tay cao thá»§ võ lâm phải mất mạng bởi tay kiếm quán tuyệt từ miá»n hải đảo xa xôi bước chân vào Trung Nguyên.
Khách giang hồ võ lâm, không ai không biết cảnh thảm sát đẫm máu cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải. Là má»™t gã trung niên, lúc nào cÅ©ng trang phục bạch y, tóc xõa dài xuống hai bá» vai để che khuất má»™t phần nào diện mạo khắt khe vá»›i cái thẹo dài má»™t bên má. Gã chỉ vá»›i má»™t thanh trưá»ng kiếm mà đã khuấy động võ lâm Trung Nguyên.
Những cuộc thảm sát đẫm máu không ai có thể quên được, mà những vụ điển hình nhất như:
- - Bêu đầu Song Hùng Äại Hiệp Hàm Chưởng và Hàm Lập tại thị trấn mà gã Ä‘i qua đầu tiên.
- Tàn sát Mã gia trang của Mã Thanh Sơn trang chủ.
- Giết chết Không Äá»™ng Tứ Lão dưới chân núi Phú Hữu.
Và còn nhiá»u vụ khác cÅ©ng như những nạn nhân đầu tiên cá»§a gã trên bãi biển.... Há»… nghe Thiên Thá»§ Kiếm là khách giang hồ phải e dè, lo sợ, bởi vì hắn ta giết theo tùy hứng không ai rõ chá»§ đích như thế nào. Vá»›i má»™t kiếm pháp lạ lùng, há»… địa phương nào có nhân vật hữu danh là hắn tìm tá»›i gây sá»± và giết chết.
Ngưá»i ta chỉ ghi nhận có má»™t Ä‘iá»u là há»… gặp đối phương tài cao thì hắn có vẻ thích thú và sau má»—i trận chiến thắng, hắn chỉ nói má»™t mình:
- Ta sẽ làm bá chủ võ lâm. Mộng ta sẽ thành....
Rồi hắn cất tiếng cưá»i sang sảng và Ä‘i đến địa phương khác....
Thá»i gian lại âm thầm trôi qua....
Một tháng....
Hai tháng....
Và mùa thu cÅ©ng qua nhanh, lá vàng thôi rụng, mây thu thôi lÆ¡ lững, nắng thu thôi ươm nhẹ, gió thu thôi hiu hắt mà tất cả nhưá»ng lại cho mùa hạ ngá»± trị mang gió gào nắng cháy, cây lá khô cằn và ngưá»i ngưá»i mệt má»i. Nhưng dầu mùa thu hay mùa hạ, sá»± khá»§ng khiếp cá»§a tay kiếm miá»n hải đảo vẫn mang đến cho võ lâm thêm hãi hùng.
Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải.
Chính hắn! Hắn đã làm rung động giá»›i võ lâm mà ngay cả trước đây, há» run sợ khi nghe bốn chữ 'Lãng Tá»­ Trầm Khá, nhưng giỠđây há» quên Ä‘i. Há» lo cho cái nguy gần ká» vì sá»± xuất hiện cá»§a gã áo trắng Thiên Thá»§ Kiếm thật bất chợt khôn lưá»ng.
Hắn giết, hắn say máu, cứ thế hắn hành động. Hắn thích giết kẻ tiếng tăm, mà những ai cản ngăn hắn thì hắn cÅ©ng chẳng bao giá» tha chết. Lưỡi kiếm thoát ra khá»i vá» là có máu đổ, có ngưá»i chết không cần đến lý do.
Ba tháng rồi, kể từ ngày hắn đặt chân vào đất liá»n, ngưá»i chết càng nhiá»u. Chỉ có ba tháng mà tên tuổi hắn chẳng má»™t ai mà không biết. Nhiá»u tay hành hiệp đã ngăn cản hắn, nhưng không khuất phục được lưỡi kiếm cá»§a hắn, nên lại phải lãnh cái chết não ná».
Rồi đến chiá»u hôm nay....
Ngoài thị trấn Thiểm Tây, mộ gã áo trắng tóc xõa, một ngựa một kiếm phi nhanh vỠhướng tây là nơi cơ sở của phân đàn Cái Bang tại địa phương này, do Khất cái Lỗ Phi Tử coi sóc.
Lá»— Phi Tá»­ trước đây là ngưá»i đứng đầu trong hàng trưởng lão Cái Bang và võ công cá»§a ông ta được liệt vào hàng nhất, nhì cá»§a Cái Bang. Có thể nói còn hÆ¡n cả bang chá»§ đương thá»i là Cá»­u Chỉ Thần Cái Mặc VÅ©.
Ngoài tài xử dụng 'đả cầu bổng pháp', Lỗ Phi Tử còn nổi danh trên giang hồ bởi những tuyệt chiêu của chiếc câu liêm là món binh khí lão xử dụng khi gặp đại địch. Cả vùng Thiểm Tây rộng lớn nhưng ai cũng nghe danh Khất Cái Câu Hồn Liêm Lỗ Phi Tử.
Bóng chiá»u nghiêng nghiêng, in hình ngưá»i kỵ mã và con tuấn mã, thả nước kiệu Ä‘i đến trước phân đàn Cái Bang ở Thiểm Tây.
Con ngựa bạch đã dừng lại.
Gã áo trắng nhẹ nhàng nhảy xuống khá»i lưng ngá»±a. Gã móc dây cương vào má»™t cành cây rồi thong thả tiến vào dãy nhà cÅ© kỹ trước mặt.
Má»™t vòng tưá»ng cao rêu phong phá»§ dày đặc bao bá»c dãy nhà.
Gã đứng nhìn rồi nhếnh mép cưá»i:
- Ta cứ vào! Tức thì gã tung ngưá»i nhảy bay qua thành tưá»ng cao rÆ¡i vào bên trong. Khi thân ngưá»i vừa đứng yên liá»n có tiếng quát:
- Äạo tặc! Giữa ban ngày ban mặt mà ngươi định đột nhập cướp cạn sao?
Gã áo trắng quắc mắt nhìn đối phương, cất tiếng cưá»i rồi nói:
- Hừ! Ai là đạo tặc?
- Ngươi! - Chết! Tiếng 'chết' vừa thoát ra khá»i miệng gã, tức thì bóng kiếm loáng lên cùng vá»›i những tiếng hét hãi hùng:
- Ã! Ã! Ã!....
Nhìn lại chỉ còn bốn cái xác của bốn đệ tử Cái Bang đang nằm quằn quại, lịm chết dần trên vũng máu. Gã áo trắng lại tiến vào. Nhưng trước mặt gã đã có hơn mươi đệ tử Cái Bang với cấp đẳng khá cao trong Cái Bang.
Gã áo trắng chỉ quát lên:
- Hãy động thá»§! Tức thì tay gã chá»™p vào chuôi kiếm thì hai mươi tên đệ tá»­ Cái Bang cÅ©ng lập tức xoay quanh hắn thành hai vòng tròn, má»—i vòng tròn gồm mưá»i ngưá»i. Tức nhiên thành hai lá»›p ngưá»i vây gã áo trắng vào giữa.
Gã áo trắng lại buông chuôi kiếm, đứng khoanh tay tá»± đắc cất giá»ng ngạo mạn:
- Một trận pháp của Cái Bang?
Một đệ tử Cái Bang thuộc hàng bảy túi quát lại:
- Äúng! - Cho ta biết danh trận được không?
- Ta không hẹp hòi, đây là 'Nhị Thập Tử tru diệt trận.
- Danh trận thật cao ngạo, không biết thực chất của nó có làm khó dễ cho ai không?
- Hãy phá trận đi rồi sẽ biết.
- Tốt lắm.
- Cứ việc.
- Xem đây! Tức thì gã rút kiếm đâm má»™t mÅ©i kiếm vào đệ tá»­ bảy túi chá»§ trận rồi lập tức rút lại đứng yên. Trong khi đó vị đệ tá»­ bảy túi vẫn không đánh trả mà chỉ bước xéo ná»­a bước, tức thì má»™t ngá»n bổng từ phía sau đập vút tá»›i, từ hạ bá»™ cá»§a gã áo trắng vút lên, và thế công cá»§a trận pháp bắt đầu chuyển động.
Ngá»n kiếm trong tay gã áo trắng lại sá»­ dụng nhắm vào hai vị trí khác nhau cá»§a trận pháp. Nhưng lần này không phải má»™t chiếc gậy tấn công gã, mà má»™t lượt mưá»i cây gậy thi thố chiêu thức sát thá»§.
Trước thế công dÅ©ng mãnh ấy, gã áo trắng liá»n vung kiếm chống đỡ má»™t cách tài tình, không má»™t chút mảy may sÆ¡ hở nào.
Bóng gậy chợt dứt hẳn, nhưng bóng ngưá»i cá»§a vòng ngoài và vòng trong xoay ngược chiá»u nhau. Gã áo trắng thá»§ bá»™ đứng nhìn chăm chăm vào từng bước chân cá»§a má»—i ngưá»i, đôi mày nhíu lại, thân hình vẫn bất động. Rồi hai tay gã chập lại nắm chặt chuôi kiếm trong khi miệng gã hét lên:
- Chết! Má»™t vị trưởng lão cưá»i gằn, giá»ng gay gắt:
- Lãnh giáo tuyệt chiêu mà các hạ ra vào phân đàn và sát hại đệ tá»­ Cái Bang như chốn không ngưá»i. Các hạ coi phân đàn này là chá»— để các hạ tung hoành chắc?
Cùng vá»›i tiếng hét, thân hình gã ngã ra, má»™t chân há»ng khá»i mặt đất còn má»™t chân chịu chặt dưới đất như cá»™t trụ, rồi thân hình gã quay tròn má»™t vòng vá»›i tay kiếm lập lòe. Tức thì má»™t vòng ngưá»i ngã bật ra ngoài vá»›i tiếng la hãi hùng và máu đổ, thân rÆ¡i.
'Nhị Thập Tá»­ Tru Diệt trận' giỠđây chỉ còn có mưá»i ngưá»i. Há» bàng hoàng sá»­ng sốt trước thần chiêu quái kiếm cá»§a gã áo trắng.
Há» Ä‘ang còn sá»­ng sá» thì giá»ng nói chết chóc cá»§a gã áo trắng cất lên:
- Tất cả phải chết! Chưa đợi cho gã dứt câu, tất cả mưá»i đệ tá»­ Cái Bang còn lại đồng hét lên má»™t tiếng:
- Giết! Giết! Giết! Mưá»i chiếc bóng vun vút ra chiêu, nhưng chiêu thức chưa được trá»n vẹn thì miệng hỠđã hét lên:
- Ã....! Ã....! Ã....! Mưá»i thân ngưá»i lại gục ngã chồng lên mưá»i thân ngưá»i lúc trước. Máu lại ngập thêm. Thật khá»§ng khiếp hãi hùng.
Gã áo trắng không buồn nhìn lại, liá»n lắc ngưá»i đứng sừng sững ở giữa cá»­a đại sảnh cá»§a phân đàn Cái Bang.
Liá»n khi đó bốn vị trưởng lão Cái Bang phân đàn cÅ©ng xuất hiện giữa đại sảnh. Má»™t vị cất giá»ng trầm trầm há»i:
- Các hạ là ai? Äến đây làm gì mà gây chết chóc thảm khốc cho đệ tá»­ cá»§a phân đàn như thế này?
Gã áo trắng từ từ bước vào trong rồi gằn giá»ng nói:
- Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải đến tìm Khất Cái Câu Hồn Lỗ Phi Tử.
- Phân đàn chủ của chúng tôi?
- Äúng! - Xin các hạ cho biết lý do?
- Äể lãnh giáo tuyệt chiêu cá»§a cái câu liêm thành danh cá»§a Lá»— Phi Tá»­.
- Ta vẫn hành động như thế! - Biết rằng ba chữ Thiên Thá»§ Kiếm hÆ¡n ba tháng nay đã làm cho giang hồ võ lâm khiếp đảm. Nhưng phân đàn Cái Bang sẵn sàng đón tiếp các hạ trên má»i hình thức.
Thiên Thá»§ kiếm bá»—ng cưá»i lá»›n rồi nói:
- Khí khái! Khí khái lắm! Äây có lẽ là phân đàn Cái Bang Thiểm Tây.
- Chính chúng tôi! - Hảo võ công! Hảo võ công! Cho ta thỉnh giáo?
- Chúng tôi không có tài, nhưng cÅ©ng xin tiếp các hạ vá»›i tận lá»±c để các hạ khá»i thấy thá»i gian quá dài, khi phải chỠđợi Phân đàn chá»§ cá»§a chúng tôi.
- Lỗ Phi Tử đi vắng sao?
- Hiện giỠchưa có mặt, nhưng sẽ gặp các hạ trong chốc lát.
- ÄÆ°á»£c! Hãy động thá»§! Nói xong lập tức Thiên Thá»§ Kiếm hoành bá»™ thá»§ thế, đôi mắt bá»—ng sáng lên. Trong khi đó, tứ trưởng lão vá»™i chiếu theo tứ hướng bao vây Thiên Thá»§ Kiếm. Những ngưá»i này không xá»­ dụng đả cẩu bổng mà má»—i ngưá»i xá»­ dụng má»—i vÅ© khí thành danh cá»§a há».
Äại trưởng lão Uông Äức Ngá»c xá»­ dụng lưỡi Ä‘ao lá»›n. Nhị trưởng lão Lâm Thúc Cần chuyên vá» thiết chùy. Tam trưởng lão Hồ Äức Hà vá»›i chiếc roi thành danh mưá»i năm qua, và Tứ trưởng lão Khâm Hoàng, thuá»™c vào hàng cao thá»§ võ lâm, đã nên danh vì ông xá»­ dụng cây Ä‘oản côn như cây gậy cá»§a Cái Bang.
Bốn vị trưởng lão không còn khách sáo mà cùng vào trận một lượt, vì hỠbiết địch thủ của hỠlà kẻ đã gây ra biết bao nhiêu hãi hung từ ba tháng nay. Hơn nữa chính đối phương vừa ra tay đã giết hơn mấy chục mạng đệ tử Cái Bang, nên thù hận hỠđã sôi sục tuy ngoài mặt hỠvẫn lấy lễ tiếp đãi.
Tứ trưởng lão cũng vội ngưng thần chiến đấu.
Khâm Hoàng là vị trưởng lão nóng nảy nhất, nên lập tức xử dụng đoản côn với các chiêu thế đặc biệt được phối hợp đả cẩu bổng pháp của Cái Bang, tung ngay một sát chiêu đánh bạt vào tay kiếm của Thiên Thủ Kiếm.
Gã này liá»n rút ná»­a vòng kiếm chém vút vào đầu Ä‘oản côn thì cùng lúc đó ba vị trưởng lão kia cÅ©ng không chần chá» gì nữa. Há» liá»n xá»­ dụng những tài nghệ suốt má»™t Ä‘á»i kinh nghiệm Ä‘em ra chiến đấu khốc liệt vá»›i địch nhân.
Trước bốn vị trưởng lão vá»›i bốn binh khí khác nhau, vá»›i lưỡi Ä‘ao loang loáng nhằm các đại huyệt cá»§a địch nhân tấn công tá»›i tấp, rồi ngá»n thiết chùy xé gió vi vu vụt tá»›i những đòn thật khá»§ng khiếp hợp cùng ngá»n roi từ phía ngoài tấn công bằng những đòn xa thật lợi hại.
Với khí thế hung hãn của bốn vị trưởng lão, nhưng Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải vẫn ung dung tránh né bằng một thân pháp ma quỉ làm cho những đòn đánh hụt của bốn vị trưởng lão đôi lúc lại tự gây khó khăn cho nhau.
Qua một lúc như nhằm quan sát thực lực đối phương, Thiên Thủ Kiếm chợt nhích mép rồi hét lớn:
- Hãy coi chừng! Vừa cảnh cáo đối phương, Thiên Thá»§ Kiếm bá»—ng cất ngưá»i lên thì thiết chùy cá»§a Nhị trưởng lão Lâm Thúc Cần và chiếc roi cá»§a Tam trưởng lão Hồ Äức Hà rít gió phá»§ chụp vào ngưá»i Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải.
Hắn vẫn giữ thế vá»t lên, nhưng đột nhiên nghiêng ngưá»i, tay trái vá»›i má»™t thức cầm nã trảo tuyệt diệu chụp trúng ngay đầu roi cá»§a Hồ Äức Hà, và thân hình hắn đột nhiên trầm xuống nặng ngàn cân, kéo vụt xuống thình lình khiến thân hình Hồ Äức Hà bay tá»›i.
Trong khi đó thiết chùy cá»§a Lâm Thúc Cần xé gió đập tá»›i má»™t cách nhanh chóng. Vá»›i sá»± tính toán thật chính xác nên khi thân hình cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm chìm xuống, thì thân hình cá»§a Tam trưởng lão Hồ Äức Hà bị sức kéo bay tá»›i thật hãi hùng. Và bất ngá» là đúng lúc thiết chùy cá»§a Nhị trưởng lão Lâm Thúc Cần vụt tá»›i.
Má»™t tiếng 'bá»™p' vang lên khô khan, máu và óc trắng cùng tóc văng ra tung tóe. Toàn thân cá»§a Tam trưởng lão Hồ Äức Hà như chiếc chong chóng quay Ä‘i, vá»t ra phía ngoài nằm dài chết lịm.
Lợi dụng vÅ© khí địch để giết địch bằng má»™t thế 'chá»™p' và 'kéó thật khéo léo và chính xác đã làm cho ba vị trưởng lão hết sức kinh hoàng. Ngưá»i bàng hoàng bối rối nhất chính là Nhị trưởng lão Lâm Thúc Cần. Ông ta khá»±ng lại vài giây ngỡ ngàng. Nhưng chính trong giây phút sÆ¡ hở, sững sá», vì không ngá» chính thiết chùy cá»§a mình lại đập chết Tam trưởng lão Hồ Äức Hà, nên Nhị trưởng lão Lâm Thúc Cần quên khuấy mất địch nhân cá»§a mình. Thế nên khi nghe Thiên Thá»§ Kiếm hét:
- Chết! Tức thì ánh kiếm nhoáng lên, giăng chớp tứ phía phủ đếnNhị trưởng lão Lâm Thúc Cần. Nhị trưởng lão giật mình quay mạnh thiết chùy vụt vào đối phương, nhưng thiết chùy chưa chạm tới địch thì ông ta đã la hoảng:
- á»i chao! Tức thì lưỡi kiếm đã xuyên qua tim Nhị trưởng lão Lâm Thúc Cần, máu tuôn ra như xối và thân hình ông ta từ từ ngã qụy xuống chết dần.
Chỉ trong má»™t chiêu hai thức, đã có hai trưởng lão phải bá» mạng nên Äại trưởng lão và Tứ trưởng lão, sau giây phút thất thần này, cả hai Ä‘á»u tức giận, phóng mình tá»›i hét:
- Thiên Thá»§ Kiếm hãy nạp mạng đây! Tiếng hét vừa dứt, Äại trưởng lão Uông Äức Ngá»c múa thanh Ä‘ao to lá»›n chém vù vù tấn công Bảo Vương Hải, hợp cùng cây Ä‘oản côn cá»§a Tứ trưởng lão Khâm Hoàng đập tả, đánh hữu tấn công địch không ngừng. Tứ trưởng lão Khâm Hoàng hợp lá»±c cùng Äại trưởng lão tấn công Bảo vương Hải liên hồi, nhưng vá»›i má»™t thân pháp ảo diệu, hắn Ä‘á»u tránh thoát những sát chiêu cá»§a nhị vị trưởng lão thật tài tình.
Trong khi hai vị trưởng lão gần như phát Ä‘iên, tức vì nóng lòng báo thù cho hai vị trưởng lão đã chết, nên Ä‘ao pháp và Ä‘oản côn chiêu thức cÅ©ng vì thế mà ào ạt tấn công địch quên phần dá»± thá»§. Những chiêu công sát bí hiểm nhất cá»§a hai vị trưởng lão Ä‘á»u được mang ra xá»­ dụng tận lá»±c để phản công.
Chính trong sá»± xá»­ dụng toàn những chiêu công mà quên phần thá»§, nên má»™t khi công mà không hại được đối phương là Ä‘iá»u tối nguy cho chính bản thân.
Khai thác trong phương diện này, lưỡi Ä‘ao cá»§a Äại trưởng lão Uông Äức Ngá»c vá»›i chiêu thức 'Thiên Long bát hảí chém vút từ trái sang phải và từ dưới lên trên, nhằm tấn công từ trung bá»™ và thượng bá»™ đối phương vá»›i tất cả sức lá»±c, nên lưỡi Ä‘ao như Ä‘iện chá»›p lấp lánh vút qua thật kinh khá»§ng.
Nhưng đối thá»§ lại là Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, má»™t nhân vật chỉ trong ba tháng làm cho giang hồ nổi sóng, vá»›i má»™t kiếm pháp quái dị, kinh hồn nên cho dầu Ä‘ao pháp cá»§a Äại trưởng lão Uông Äức Ngá»c có hiểm hóc bao nhiêu cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a hắn.
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải khi thấy lưỡi Ä‘ao vút tá»›i, hắn dùng chân làm trụ, ngưá»i ngả ra phía sau, tay kiếm cầm chéo án ngữ trước ngá»±c, tức thì lưỡi Ä‘ao chém ngang qua trước mặt gã như ánh sao chá»›p lóe lên.
Chính trong giây phút này, thân hình hắn như chiếc lò xo vụt bật lên, lưỡi trưá»ng kiếm lại như chá»›p giăng tạt ngang vào ngưá»i Äại trưởng lão thật ác liệt.
- Phá»±t! Má»™t đưá»ng máu vá»t ra từ giữa thân mình cá»§a Äại trưởng lão Uông Äức Ngá»c. Äôi mắt ông ta mở trừng trừng, miệng há ra và má»™t vòi máu cÅ©ng vá»t tuôn ra. Thân hình lảo đảo rồi ngã qụy nằm chắn lên lưỡi Ä‘ao to bản chết lịm.
Chỉ còn lại một mình Tứ trưởng lão Khâm Hoàng, quá tức giận nên đôi mắt đỠngầu. Lão gầm lên:
- Chết! Cùng vá»›i tiếng hét, lão phóng ngưá»i vào, quật Ä‘oản côn vào phía sưá»n trái cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, nhưng lưỡi kiếm cá»§a Bảo Vương Hải nhanh hÆ¡n chá»›p, đâm trúng vào cưá»m tay cá»§a Khâm Hoàng vá»›i tiếng quát:
- Rơi! Tức thì chiếc đoản côn của Tứ trưởng lão rơi ngay trên mặt đất. Tuy nhiên, lão không ngừng bộ, lập tức theo đà phóng tới, dùng chiếc đầu theo chiêu thức 'Hắc ngư nhập thạch' nhằm đánh vào ngực Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải thật bất ngỠvà nguy hiểm. Nhưng Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải phản ứng quá nhanh, hắn bước xéo nửa bước, dùng khửu chủy nhằm 'Hạ cam huyệt' của đối phương đánh thốc ngang để đẩy chiếc đầu của Tứ trưởng lão Khâm Hoàng chệch sang một bên. Và lưỡi kiếm như con thần long uốn vòng đánh thốc ngay cổ của vị Tứ trưởng lão này.
- Phập! Thật kinh khá»§ng, trá»n chiếc đầu liá»n rá»i khá»i cổ lăn lông lốc trên mặt đất, trong khi thân hình cá»§a Tứ trưởng lão Khâm Hoàng ngã nhào vá»›i vòi máu từ nÆ¡i cổ phun ra lai láng.
Thật hãi hùng thay.
Toàn khách sảnh im lìm bất động.
Những đệ tá»­ còn lại cá»§a phân đàn Cái Bang đứng sá»­ng sốt chưa biết phải hành động ra sao, thì bá»—ng có tiếng hú lanh lảnh từ đàng xa vá»ng lại.
Äệ tá»­ phân đàn Cái Bang nhôn nhao lên:
- Phân đàn chá»§ đã vá» tá»›i! Vừa lúc đó, má»™t bóng ngưá»i từ ngoài bay vào giữa khách sảnh thì những đệ tá»­ Cái Bang Ä‘á»u hô lá»›n:
- Kính mừng Phân đàn chá»§! Ngưá»i này chưa nói gì thì Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải đã nhích lên ba bước cất giá»ng nói sang sảng:
- Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải hân hạnh được gặp Phân đàn chá»§ Câu Hồn Liêm Lá»— Phi Tá»­! Ngưá»i má»›i tá»›i chính là Phân đàn chá»§ Câu Hồn Liêm Lá»— Phi Tá»­. Phân đàn chá»§ Lá»— Phi Tá»­ đưa mắt nhìn má»™t vòng vá»›i tia nhìn sáng rá»±c rồi đáp lá»i:
- Các hạ từ miá»n hải đảo, có gì thù oán mà đến đây sinh sá»±, sát hại môn đồ Cái Bang?
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải cất tiếng cưá»i ngạo mạn đáp:
- Ta tá»›i đây để lãnh giáo tuyệt chiêu cá»§a chiếc Câu liêm cá»§a Phân đàn chá»§! - Nhưng tại sao ngươi lại tàn sát những ngưá»i này?
- Kém tài ắt là chết! Äó là luật giao đấu cá»§a ta! - Luật cá»§a kẻ mạnh?
- Äúng! - Ngươi còn gì phải nói?
- Muốn động thá»§ vá»›i ngươi ngay bây giá»! - ÄÆ°á»£c! Tức thì Phân đàn chá»§ Lá»— Phi Tá»­ lấy chiếc câu liêm ra cầm nÆ¡i tay quay từng vòng, gió cuốn vù vù. Äá»™t nhiên Lá»— Phi Tá»­ hét lá»›n má»™t tiếng:
- Coi đây! Tức thì chiếc câu liêm như muôn ngàn chiếc tá»a ra chá»™p lấy Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải.
Trong khi đó, Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải cÅ©ng lập tức vung trưá»ng kiếm. Chỉ nghe tiếng 'véo véó là muôn ngàn cánh tay cầm kiếm tá»§a ra.
Nhiá»u tiếng 'Keng! Keng! Xẹt! Xẹt!' vang lên khi hai ngưá»i quần nhau má»—i lúc má»™t nhanh. Rồi đột nhiên hai bóng ngưá»i vá»t ra hai nÆ¡i đứng im lìm.
Lúc quay lại ghìm nhau, thì vạt áo cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải bị chiếc câu liêm móc rách má»™t đưá»ng nhá». Còn Lá»— Phi Tá»­ đã thấy má»™t đưá»ng máu nhá» rịn đỠphía sau lưng.
Sau mấy giây nhìn nhau, hai ngưá»i lại nhập vào quay tít như hai cái bóng vá»›i tiếng xé gió, kiếm phong ào ạt tràn ra tứ phía. Những tuyệt chiêu sát thá»§ được tung ra, nhằm triệt hạ đối phương.
- Phá»±t!.... Há»±!....
Sau hai tiếng khô khan, hai bóng ngưá»i từ trên cao đáp xuống cách xa nhau hai trượng.
Há» Ä‘á»u đứng sừng sững im lặng quay lưng vá» nhau.
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải quay ngưá»i lại trước rồi từ từ cho kiếm vào vá», cất tiếng âm lạnh:
- Ta đi đây! Trong khi đó, Phân đàn chủ Câu Hồn Liêm Lỗ Phi Tử từ từ quay lại nhìn theo với cặp mắt kinh ngạc buông rơi chiếc câu liêm, chỉ tay vỠphía trước, miệng lắp bắp:
- Sẽ.... có.... kẻ.... giết.... ngươi....
Tức thì thân lão ngã nhào vá»›i đưá»ng máu tuôn trào giữa sá» nhuá»™m tràn mặt lão.
Äệ tá»­ Cái Bang tuy còn, nhưng Ä‘á»u là những ngưá»i kém tài nên đành nhìn theo kẻ thù uất hận, chá» ngày trả thù mối hận này. Há» Ä‘á»u nhào tá»›i ôm lấy Lá»— Phi Tá»­ gào thét thảm thê trong ná»—i uất ức, trong không khí tang tóc bao trùm cả phân đàn Cái Bang bởi ngông ý cá»§a kẻ bạo tàn....


Nguồn: vnthuquan.net
Tài sản của baba4

  #7  
Old 27-04-2008, 07:14 PM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
3 phiếu

:::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương
Hồi 7

Äại quyết đấu trong sa mạc

Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải!.
Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải!.
Những tiếng này khi có ngưá»i nhắc tá»›i, như nhắc nhở những hãi hùng khá»§ng khiếp Ä‘ang bao trùm võ lâm. Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, má»™t tay kiếm quán tuyệt từ miá»n Hải đảo xa xôi vá»›i con thuyá»n ma rẽ sóng trong má»™t đêm hãi hùng đầy bão táp mưa sa, để đặt chân vào miá»n đất Trung Nguyên, gây nên bao kiếp sát cho võ lâm miá»n Trung Nguyên. Những địch thá»§ cá»§a hắn lần lượt gục ngã dưới thanh trưá»ng kiếm cá»§a hắn. Vá»›i kiếm pháp tuyệt luân, hắn đã tung hoành khắp nÆ¡i. Nên chỉ trong ba tháng ngắn ngá»§i, ai ai trong giá»›i võ lâm Ä‘á»u nghe biết danh hắn.
Không phải võ lâm Trung Nguyên hết ngưá»i tài danh, song trên cuá»™c hành trình hải hồ đây đó, hắn chưa gặp phải tay kình địch. CÅ©ng vì thế mà hắn, Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, vẫn kiêu ngạo trên những chiến thắng đầy hoa má»™ng làm bá chá»§ võ lâm trong má»™t mai này cá»§a hắn.
Rồi hôm nay, má»™t sáng tinh sương giữa mùa hè nóng bức. Vài giá»t sương đêm qua còn rÆ¡i Ä‘á»ng trên cành lá ngá»n cá», Ä‘ang lấp lánh bởi những tia nắng đầu tiên cá»§a má»™t ngày le lói chiếu vào. Những tiếng chim rừng Ä‘ua hót líu lo trong má»™t vùng trá»i tá»± do bát ngát. Má»™t vài chú nai con ngÆ¡ ngác, thoát chạy dẫm lá khô nghe xào xạc khi thoáng thấy bóng ngưá»i Ä‘i trên đưá»ng dẫn tá»›i xa mạc Tích Khê.
Sa mạc này mênh mông, song vẫn có lối Ä‘i men rừng để xuyên qua bên kia trong má»™t ngày đưá»ng. Khi những tia nắng đầu tiên ấy rá»i chiếu vạn vật, thì nÆ¡i sa mạc Tích Khê đã có má»™t Ä‘oàn ngưá»i thuá»™c thành phần cao thá»§ võ lâm vá»›i nhiá»u môn phái cá»§a hai đạo hắc bạch Trung Nguyên rầm rá»™ nhưng lầm lÅ©i tiến bước.
Bỗng một lão sư lên tiếng:
- Thật không ngá» ngày nay tại Trung Nguyên này lại bị Ä‘e dá»a vì má»™t tay kiếm từ Hải đảo. Ngày trước Ma Sư Thạch Äầu này chỉ ngán có Lãng Tá»­ Trầm Kha chứ đâu có sợ Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải.
Có nhiá»u tiếng cưá»i hô hố vang lên. Rồi má»™t ngưá»i mặc trang phục đỠchói vá»›i thân hình lùn tịt, cất tiếng the thé:
- Hôm nay tất cả chúng ta hiện diện đủ mặt, đủ lá»±c lượng để thị Oai. Dạo ná», chúng ta hạ cướp chuyến bảo tiêu cá»§a Cá»­u Khúc Ma Quân, thì Huyết Vân Lão Nhi này tin tưởng rằng ngày hôm nay chúng ta sẽ diệt được tên Thiên Thá»§ Kiếm.
Yêu Äạo SÄ© Lá»™, má»™t ngưá»i trong bá»n tiếp lá»i:
- Phải diệt cho được hắn, tất nhiên chúng ta sẽ làm cho võ lâm khiếp sợ và tiếp tục, chúng ta sẽ tiêu diệt tên Lãng Tử Trầm Kha nếu hắn còn bén mảng vào võ lâm.
Huyết Vân Lão Nhi gục gặc đầu tán đồng:
- Hay! Hay lắm! Hiện chúng ta là má»™t Ä‘oàn gồm có nhiá»u đại diện cá»§a các môn phái, mặc dù không ai công nhận nhưng thá»±c tế ta có:
Lão Yêu Äạo SÄ© Lá»™ cá»§a Không Äá»™ng, Ma Sư Thạch Äầu cá»§a Thiếu Lâm, Phiên Tăng cá»§a Mông Cương, Song Thương Uyên Ương cá»§a Äiểm Thương, Song Qá»§y Nhị Trùng và Huyết Vân Lão Nhi này nữa.
Lão cất tiếng cưá»i:
- Khà.... Khà.... Khà.... với lực lượng này thì làm gì không thành công....
Vừa Ä‘i má»—i ngưá»i thêm má»—i lá»i, má»—i ý, cho đến trưa. Mặt trá»i lên gần tá»›i đỉnh đầu, nÆ¡i sa mạc nóng gắt như lò lá»­a thêu đốt da ngưá»i, mặc dù Ä‘oàn ngưá»i này toàn là cao thá»§ võ lâm, nhưng dưới ánh nắng trong bãi sa mạc cÅ©ng phải khó chịu, mồ hôi nhá»… nhãi. Há» không còn nói chuyện nhiá»u như trước mà lầm lÅ©i tiến nhanh, mong thu ngắn con đưá»ng cát cháy mênh mông....
Bá»—ng, tất cả Ä‘oàn ngưá»i Ä‘á»u đứng khá»±ng lại vì má»™t bóng trắng từ phía trước Ä‘i lại. Bóng trắng Ä‘i như lướt chạy trên mặt cát, chỉ trong nháy mắt là ngưá»i này đã đến trước mặt Ä‘oàn ngưá»i trong sa mạc. Mặc dù ánh nắng như thiêu đốt, nhưng ngưá»i áo trắng này vẫn đầu trần tóc xõa dài phá»§ xuống vai. Lưng mang má»™t thanh trưá»ng kiếm vá»›i y phục màu trắng chói chan.
Gã áo trắng đến trước mặt Ä‘oàn ngưá»i này liá»n đứng lại, rồi hất hàm há»i:
- Qúy vị đây có phải là Ä‘oàn ngưá»i gồm nhiá»u phe phái võ lâm có ý Ä‘i tìm ta phải không?
Lão lùn Huyết Vân Lão Nhi liá»n bước tá»›i há»i:
- Các hạ là ai mà có giá»ng hách dịch thế?
Gã áo trắng cất tiếng cưá»i quái dị rồi há»i lại:
- Thế quý vị đây không biết ta là ai ư?
Huyết Vân Lão Nhi hét lên:
- Hãy xưng danh nếu không thì đừng trách bá»n ta ra tay! Gã áo trắng cưá»i gằn:
- Qúy vị muốn nghe?
- DÄ© nhiên! - Äể làm gì?
- Äể giết ngươi! - Giết ta?
- Äúng! - Tại sao lại giết ta?
- Ngươi muốn biết nguyên nhân ư?
- Chứ sao! Huyết Vân Lão Nhi đưa mắt nhìn đồng bá»n rồi cất tiếng cưá»i the thé nham hiểm:
- Ngươi cũng là kẻ võ lâm?
- Äúng! - Ngươi có bao giá» giết ngưá»i chưa?
- Rất nhiá»u! - Rất nhiá»u?
- Äúng! Nghe giá»ng nói cứng rắn cá»§a gã áo trắng, nên Huyết Vân Lão Nhi hÆ¡i thận trá»ng. Lão há»i giá»ng nhẹ nhàng hÆ¡n:
- Nhưng má»—i lần các hạ giết ngưá»i, các hạ có cho nạn nhân biết lý do không?
- Có chứ! - Nhưng lý do có chính đáng không?
Gã áo trắng cất tiếng cưá»i lá»›n rồi nói:
- Thế nào là chính đáng?
Huyết Vân Lão Nhi chưa biết trả lá»i sao cho phải thì giá»ng âm lạnh cá»§a gã lại vang lên:
- GiỠđây ta muốn giết tất cả quý vị! - Giết chúng ta?
- Äúng! Gã áo trắng cưá»i gằn tiếp:
- Lý do, ta thích giết các ngươi! Huyết Vân Lão Nhi bước lui má»™t bước há»i gấp:
- Ngươi là ai?
Gã áo trắng nói gằn từng tiếng:
- Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải! - Là ngươi?
- Äúng! Chính ta.
Gã áo trắng cất tiếng trầm trầm:
- Các ngươi đây là kẻ tầm thưá»ng mà ôm má»™ng lá»›n, nên hôm nay các ngươi phải chết để xuống diêm vương chiêm nghiệm má»™ng cá»§a má»—i ngưá»i các ngươi.
Gã nói dứt lá»i liá»n quát:
- Hãy động thủ! Thân hình gã chớp động, bóng kiếm lóe lên thì đã có tiếng la thất thanh:
- Ã!....
Sá»± kinh ngạc tá»™t cùng đến vá»›i má»i ngưá»i, vì chỉ má»›i có má»™t chiêu đầu tiên, đã có má»™t quỉ trong Song Quá»· Nhị Trùng ngã nhào ra đất chết tốt. Còn lại má»™t quỉ, gã tức Ä‘iên ngưá»i, liá»n xông vào tấn công vá»›i má»™t thế liá»u mạng, vá»›i hy vá»ng mạng đổi mạng. Nhưng ánh kiếm liá»n chá»›p lên, gã quỉ thứ hai đã dãy dụa trên vÅ©ng máu tức thì. Vá»›i ánh kiếm lạ lùng, bá»n ngưá»i còn lại không còn chần chá» nữa, nên lập tức tấn công sau tiếng hô cá»§a Huyết Vân Lão Nhi.
Ngưá»i áo xám bá»—ng cất giá»ng cưá»i vang. Vừa cưá»i vừa nói:
- Hối hận! Ha! Ha! Ha! Hối Hận! Tiếng binh khí chạm nhau. Tiếng chưởng phong ào ạt bá»§a không gian ngùn ngụt. Bóng ngưá»i quay cuồng theo chiêu sát thá»§. Rồi tiếng ngưá»i la. Từng thây ngưá»i ngã đổ, từng dòng máu bắn vá»t ra. Từng vÅ©ng máu lai láng trên mặt cát. Từng đàn chim quạ bay lượn trên không, đánh nhau kêu lên những tiếng inh á»i như Ä‘ang chỠđợi để tranh giành những xác chết sau khi cuá»™c chiến kết thúc. Tám cái xác ngưá»i má»›i lúc nãy còn ôm má»™ng bá vương giỠđây phải làm mồi cho chim quạ nÆ¡i giữa bãi sa mạc mênh mông này.
Gã áo trắng đứng sừng sững như thiên thần ngắm nhìn những nạn nhân cá»§a hắn má»™t lần cuối, rồi cất tiếng cưá»i cao ngạo và nhún ngưá»i lao Ä‘i. Nhưng hắn bá»—ng đứng dừng hẳn lại, dõi mắt nhìn má»™t bóng xám từ phía trước mặt hắn Ä‘i ngược lại vá»›i má»™t lối khinh công tuyệt kỹ làm hắn phải sá»­ng sốt nhá»§ thầm:
- Tuyệt diệu! Tuyệt diệu! à nghÄ© cá»§a gã vừa dứt là bóng ngưá»i áo xám cÅ©ng đã tá»›i trước mặt gã. Ngưá»i áo xám đưa mắt nhìn tám cái xác nằm ngổn ngang trên bãi cát rồi quắc mắt nhìn gã áo trắng.
Ngưá»i áo xám há»i:
- Các hạ giết những ngưá»i này?
Gã áo trắng hất mái tóc xõa tung, quắc mắt nói:
- Việc này các hạ không nên há»i.
- Tại sao?
- Chỉ sợ phiá»n toái cho các hạ.
- Phiá»n toái?
- Äúng! - Nhưng ta muốn biết.
- Các hạ không hối hận?
Dáng bực tức hiện trên nét mặt xương xẩu, với đôi mắt đầy sát khí, gã áo trắng quát thật to:
- Im! Ngưá»i áo xám ngưng cưá»i há»i ngay:
- Ngươi bảo ta?
- Chứ bảo ai?
- Ngươi sợ ta cưá»i?
- Bậy! - Vậy ta cứ cưá»i.
Thế là ngưá»i áo xám cất tiếng cưá»i sang sảng làm cho gã áo trắng càng thêm giận dữ hét to:
- Ngươi là ai?
Ngưá»i áo xám ngưng tiếng cưá»i, rồi há»i:
- Ngươi muốn biết tên ta?
- Äúng! Ngưá»i áo xám giá»ng chế diá»…u:
- Vậy, ngươi chưa biết ta là ai?
- Nếu ta biết ta há»i ngươi làm gì?
Ngưá»i áo xám giá»ng thêm mỉa mai:
- Chuyện như vậy mà ngươi không hiểu được vậy mà ngươi mộng lớn bá chủ võ lâm.
Ngưá»i áo trắng tức Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải nghe vậy liá»n giật thốt lên há»i ngay:
- Vậy ngươi biết ta?
Ngưá»i áo xám nặng giá»ng:
- Ta hiểu là Ä‘iá»u dÄ© nhiên, má»™t kẻ chỉ má»›i ba tháng gây chấn động võ lâm Trung Nguyên vá»›i má»™ng lá»›n mang từ miá»n Hải đảo, theo chiếc ma thuyá»n đạp sóng, đặt chân vào đất liá»n trong má»™t đêm mưa gió bão bùng. Äể rồi từ đó, ngươi cậy vào kiếm pháp tuyệt luân mà giết bừa nhân tài Trung Nguyên.
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải bây giá» má»›i cất tiếng cưá»i the thé nói:
- Nhà ngươi rành rẽ lắm. Như vậy, danh tánh nhà ngươi không phải tầm thưá»ng. Ngươi hãy tá» rõ cho ta tưá»ng coi.
Ngưá»i áo xám gằn giá»ng như nung cÆ¡n nóng giữa sa mạc vào trưa hè sôi bá»ng:
- Danh ta thật tầm thưá»ng, nhưng....
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải kiếm cướp lá»i:
- Nhưng thế nào?
Ngưá»i áo xám tiếp:
- Nhưng đáng lý ngươi phải há»c thuá»™c lòng lúc vào Trung Nguyên.
Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải hét lên:
- Ngươi hãy khai danh đi.
- Ngươi cần nghe?
- Phải! - ÄÆ°á»£c, hãy nghe đây.
- Ngươi nói ngay đi.
Ngưá»i áo xám gằn từng tiếng:
- Lãng Tử Trầm Kha.
- Chính ngươi?
- Äúng! Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải bước lui má»™t bước, đôi mắt ngạc nhiên nhìn trừng trừng vào ngưá»i Lãng Tá»­ Trầm Kha. Hắn nhìn má»™t cách chăm chú từ đầu tá»›i chân như nhìn má»™t quái vật rồi gật gù lá»›n tiếng nói:
- Phải, má»™t khi nhận biết Lãng Tá»­ Trầm Kha thì ngá»n quá»· kiếm đã Ä‘oạt lìa thân xác nạn nhân. Vì vậy hình dáng chính thức cá»§a Lãng Tá»­ Trầm Kha ít có ai được rõ. Không ngá», thật không ngá» là má»™t kẻ che khuất mặt mày thì còn ai biết được.
Bảo Vương Hải vừa nói xong là cất tiếng cưá»i ngạo nghá»…. Nhưng Lãng Tá»­ Trầm Kha cÅ©ng cất tiếng cưá»i tiếp theo. Tiếng cưá»i cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải the thé như âm ma qá»§y quái thì tiếng cưá»i cá»§a Lãng Tá»­ Trầm Kha sang sảng âm ma vang thánh thót lanh lảnh.
Hai tiếng cưá»i càng lúc càng lá»›n như ôm quyện lấy nhau, như bức phá nhau. Vì hai kẻ đã dùng ná»™i công phổ vào tiếng cưá»i và đã dùng ná»™i công đấu nhau bởi âm thanh như bức phá nhau. Qua má»™t lúc hai tiếng cưá»i đã đổi giá»ng mấy lượt, nhưng cÅ©ng chưa bên nào ngưng tiếng.
Giữa sa mạc mênh mông vá»›i ánh nắng thiêu đốt thân ngưá»i, vậy mà hai kẻ cao thá»§ cứ cưá»i như xé nắng, làm cho cát bụi bay tung từng đợt. Lúc đầu thì ít, càng lâu càng nhiá»u như má»™t trận gió lốc cuốn qua thật khá»§ng khiếp.
Bá»—ng ánh nắng mặt trá»i vụt tắt. Mây Ä‘en kéo đến ngùn ngụt. Từng cÆ¡n gió ào ạt thổi đến. Trá»i sắp sá»­a nổi cÆ¡n mưa giữa lúc Ä‘ang cÆ¡n nắng cháy gắt gao. Há» cÅ©ng không lạ gì khí hậu bất chợt thay đổi giữa sa mạc này. Há» vẫn không ngừng cuá»™c đấu ná»™i lá»±c bằng âm thanh hãi hùng.
Nhưng lúc này những luồng gió mạnh mang hÆ¡i nước ùn ùn kéo tá»›i. Những lằn chá»›p ngoằn ngoèo rạch ngang vùng mây Ä‘en vá»›i những tiếng nổ chát chúa. Rồi cÆ¡n mưa chợt đổ tuôn nặng há»™t. Những hạt mưa to như nắm tay gõ Ä‘á»u trên mặt cát, như đập nát thân xác cá»§a kẻ vong mạng bởi trưá»ng kiếm cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm. CÆ¡n mưa lại dầy thêm, mây thấp xuống. Nước mưa rÆ¡i thật nhiá»u. Äến lúc này tiếng cưá»i cá»§a hai kẻ Ä‘ang cố tâm sát phạt nhau đột nhiên chấm dứt. Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải liá»n ngồi phịch xuống mặt cát trong cÆ¡n mưa để Ä‘iá»u sức. Trong khi đó Lãng Tá»­ Trầm Kha vẫn đứng sừng sững giữa cÆ¡n mưa bất động.
Má»™t khắc thá»i gian trôi qua....
Cơn mưa vẫn không suy giảm....
Bỗng Lãng Tử Trầm Kha hét trong mưa:
- Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải, hãy rút kiếm ra để xây mộng bá vương. Nếu không.... Kha.... Kha.... Kha.... đừng trách ta xuống tay độc ác. Một khắc trôi qua, ngươi đã đủ công lực chiến đấu.
Cùng lúc này, trong cÆ¡n mưa, Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải vụt đứng lên, nước mưa đã làm cho mái tóc dài chấp lại như má»™t con qá»§y đội mồ giữa cÆ¡n mưa. Äôi mắt sáng rá»±c cá»§a Bảo Vương Hải như rá»i từng tia vào chiếc mặt đã che kín bởi chiếc nón rá»™ng vành mà nước mưa tuôn như cái máng xối. Tay kiếm miá»n Hải đảo đột nhiên rút phắt thanh trưá»ng kiếm ra khá»i vá», vẽ thành má»™t vòng ánh bạc. Hai tay Ä‘á»u cầm vào chuôi kiếm. MÅ©i kiếm chênh chếch, hất hàm giá»ng chát chúa:
- Hãy rút kiếm ra! Mặc dù dưới cơn mưa tầm tã, nhưng Lãng Tử Trầm Kha vẫn lầm lì. Chàng mở giải nón rồi đột nhiên liệng vút chiếc nón rộng vành như ánh chớp nhắm vào Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải.
Chiếc nón bay đi nhanh như ánh sao xẹt nhắm vào giữa đỉnh đầu Thiên Thủ Kiếm chém xả xuống. Hắn lập tức đưa mũi kiếm nhích lên, tung một chiêu nhằm chém nát chiếc nón. Nhưng vừa khi đó, chiếc nón như có con mắt đột nhiên chao đi và quay vòng, bay ngược vào tay Lãng Tử Trầm Kha. Một chiêu đầu mà chém không trúng cái nón của đối phương tung đến, nên Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải vừa tức giận, vừa giật mình trước thủ pháp xử dụng hấp lực tuyệt diệu của đối phương.
Hắn gằn giá»ng:
- Hãy xem kiếm pháp của ta.
Lập tức hắn tiến lên ba bước, lưỡi trưá»ng kiếm rung rinh và chiêu pháp tung ra như muôn ngàn ánh chá»›p, nhằm tấn công vào đối phương.
Riêng Lãng Tá»­ Trầm Kha sau khi thu hồi chiếc nón lại, chàng lặng lẽ bá» chiếc nón sang má»™t bên, thì đã thấy ánh kiếm muôn trùng phá»§ tá»›i ngưá»i. Chàng liá»n xá»­ dụng thân pháp linh động rá»i vị trí và đồng thá»i ngá»n kiếm cÅ©ng rá»i khá»i vá» ra chiêu nghinh địch.
Hai tay tuyệt kiếm gặp nhau, những chiêu thế vô cùng phức tạp Ä‘á»u được Ä‘em ra xá»­ dụng. Hai bóng ngưá»i có lúc quyện vào nhau như bóng má» chập chá»n trong muôn ngàn ánh bạc cá»§a lưỡi kiếm, và cÅ©ng có lúc giãn ra đứng sừng sững gầm gừ nhau trong đôi khắc.
Thật là một trận đấu hãi hùng....
Từ miá»n Hải đảo mang má»™t kiếm pháp qá»§y mị vào Trung Nguyên để giỠđây gặp tay kình địch cÅ©ng vá»›i kiếm pháp qá»§y quái, cùng tá»­ chiến chính giữa sa mạc hoang vu.
CÆ¡n mưa càng lúc càng nhiá»u. Gió lại nổi lên nhiá»u hÆ¡n, má»™t trận bão nhá» giữa sa mạc hoang vu thật bất ngá». Nhưng trận quyết đấu giữa hai đại cao thá»§ hai miá»n vẫn không vì thế mà ngưng Ä‘á»ng. Ngược lại, má»—i lúc trận đấu lại càng ghê gá»›m hÆ¡n. Khách bàng quang chỉ còn thấy trong lá»›p mưa mù, hai bóng ngưá»i cùng ánh kiếm mập má», không còn phân biệt bóng nào là ai cả.
Hai tay kiếm này, từ trước tá»›i đến nay ná» cÅ©ng đã trải qua nhiá»u trận đấu, nhưng chưa trận đấu nào gay go và kéo dài như hôm nay.
Thật là kỳ phùng địch thủ....
Rồi cơn mưa bớt hột....
Nhưng gió cuốn vẫn xé rít qua sa mạc Tích Khê như âm ma quá»· quái rợn ngưá»i.
CÅ©ng trong lúc này, đột nhiên hai đấu thá»§ vụt cất mình lên giữa không trung. Ãnh kiếm chá»›p lòe rung rinh rồi hai bóng ngưá»i tách ra xa đứng xây lưng lại vá»›i nhau.
Chợt trên chiếc áo trắng cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, má»™t đưá»ng máu thắm vắt ngang qua bả vai trái làm hắn lồng lá»™n quay phắt lại gầm lên:
- Hừ! ÄÆ°á»£c lắm hãy tiếp chiêu.
Tức thì thân hình hắn như ánh chá»›p cùng trưá»ng kiếm tấn công má»™t loạt liên thế vào Lãng Tá»­ Trầm Kha.
Thá»i gian lại cứ lặng lẽ trôi qua....
Rồi cả vùng sa mạc sắp sửa chìm vào bóng tối, mà hai kẻ quyết đấu vẫn chưa phân thắng bại.
Chiếc áo cá»§a Lãng Tá»­ Trầm Kha bị chém đứt mất má»™t khoảng nÆ¡i cánh tay và rách má»™t đưá»ng nÆ¡i bắp đùi nhưng chưa vào da thịt nên chưa thấm máu.
Nhưng bá»™ đồ trắng cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải đã thấm máu nhiá»u chá»— và nhiá»u chá»— khác rách nát bởi đưá»ng kiếm quái dị cá»§a Lãng Tá»­ Trầm Kha gây nên, càng làm cho hắn thêm tàn tạ. CÅ©ng vì vậy mà lòng chiến đấu cá»§a hai tay cao thá»§ càng ác liệt hÆ¡n.
Bỗng Lãng Tử Trầm Kha chợt nói:
- Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, kiếm pháp cá»§a miá»n Hải đảo chỉ có thế thôi sao?
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải vá»›i giá»ng tức giận:
- Tới đây đã gần nửa ngày, vẫn chưa kết thúc trận đấu mà.
- Vậy thì hãy kết thúc đi là vừa.
- ÄÆ°á»£c lắm! Liá»n vá»›i câu nói là hai bóng ngưá»i ghim trưá»ng kiếm chỉa vào nhau mà cùng tìm chá»— sÆ¡ hở cá»§a đối phương để tấn công.
Há» cứ thế mà lê bước ngang chạy dài trong bãi sa mạc gió bão Ä‘ang rít lên từng hồi. Hai ngưá»i chạy dài má»™t khoảng thật xa rồi lại chạy lui mà thế kiếm ghìm nhau chưa xuất chiêu.
Cứ thế há» ghìm nhau qua má»™t khắc thá»i gian.
Äá»™t nhiên há» cùng hét lên:
- Chết! - Chết! Lập tức hai ngưá»i cùng cất mình bay vút lên cao, hai thanh kiếm xuất chiêu lập lòe như muôn ngàn ánh bạc giăng mắc. Há» như dính chặt nhau trên không trung rồi cùng rá»i nhau đứng lại im lìm trên mặt cát.
Lúc này chỉ nghe gió rít, cát bay. Những hạt mưa đảo lá»™n trong không gian theo từng đợt sóng ào ạt. Tiếng gió hú má»—i lúc má»™t nhiá»u. Ãnh sáng cÅ©ng sắp má» dần nhưá»ng cho màn đêm phá»§ đến.
Sa mạc mênh mông lúc này mới thấy hoang vu lạnh vắng mịt mù.
Những xác chết đã sắp chôn vùi trong cát phủ.
'Huỵch' Toàn thân Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải bỗng ngã nhào trên cát. Một vạt áo trắng phía trước ngực ướt đẫm máu đào, hòa cùng nước mưa nhuộm đỠcả thân hắn.
Thanh trưá»ng kiếm đã từng gây khiếp đảm cho võ lâm trong ba tháng qua, giỠđây đã rá»i khá»i tầm tay, Ä‘ang bị cát phá»§ dần dần.
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, trên vẻ mặt mang nét uất hận kinh hoàng và hối tiếc lẫn lá»™n. Hắn gượng chống tay chá»—i dậy miệng vẫn còn nói giá»ng van lÆ¡n:
- Các hạ Lãng Tá»­ Trầm Kha, tôi có má»™t Ä‘iá»u muốn nhá» các hạ. Không biết các hạ có vui lòng giúp cho má»™t kẻ sắp xa lià cõi Ä‘á»i này không! Lãng Tá»­ Trầm Kha từ nãy giá», sau má»™t tuyệt chiêu cá»§a kiếm pháp, đã hạ sát được đối phương sau má»™t cuá»™c đấu gay go nhưng cÅ©ng giúp cho chàng được nhiá»u kiến thức vá» kiếm pháp má»›i lạ cá»§a miá»n Hải đảo, Ä‘ang đứng tần ngần sau khi tra kiếm vào vá». Nên khi nghe đối phương há»i vậy, chàng cÅ©ng động tính tò mò, chưa bao giá» chàng gặp trưá»ng hợp đối thá»§ lúc sắp chết vì độc chiêu cá»§a mình lại nhá» mình giúp. Vì thế chàng liá»n bước tá»›i nói ngay:
- Tôi không hẹp hòi gì cả. Mặc dù các hạ cùng tôi đối địch cách đây vài giá», nhưng giỠđây tôi xem các hạ như kẻ sắp chết trăn trối. Và nếu Ä‘iá»u kiện nhá» tôi không quá khả năng, tôi sẽ cố gắng làm tròn cho vui má»™t linh hồn.
Thiên Thủ Kiếm sắc mặt tái dần cố gắng nói:
- Tôi bất tài đành khuất phục trước qá»§i kiếm cá»§a các hạ, song vá»›i kiếm pháp cá»§a Hải đảo Phù SÆ¡n chúng tôi, tôi tin là bá chá»§ võ lâm. Nên nếu các hạ không sợ chết và để chứng tá» lá»i tôi nói là đúng và dá»±a vào tài năng cá»§a các hạ, thì tôi nhá» các hạ đến gặp dưỡng phụ, cÅ©ng là sư phụ cá»§a tôi nÆ¡i đó.
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải nói má»™t hÆ¡i dài nên mệt lả, hắn ôm chặt vết máu chá»±c tuôn trào rồi cố gắng lấy ra má»™t chiếc vòng đá nạm hai con rồng tranh châu thật sắc sảo đưa cho Lãng Tá»­ Trầm Kha. Hắn nói vá»›i giá»ng yếu á»›t:
- Các hạ cầm chiếc vòng đá này, Ä‘i đến bá» biển Nam vào ba ngày tá»›i đây, các hạ sẽ gặp những ngưá»i trên ma thuyá»n và há» sẽ đưa các hạ đến Hải đảo Phù SÆ¡n.
Lãng Tá»­ Trầm Kha liá»n há»i:
- Dưỡng phụ các hạ là ai?
Thiên Thá»§ Kiếm vá»›i giá»ng đứt quãng:
- Dưỡng phụ tôi là Bá Hầu Viên Thiết Khải.
Lãng Tá»­ Trầm Kha bá»—ng mở lá»›n đôi mắt sáng ngá»i, giá»ng kinh ngạc há»i lại:
- Bá Hầu Viên Thiết Khải?
- Äúng vậy.
Trầm Kha chợt nhìn xa xôi như tìm thấy hình ảnh đau buồn uất hận nào đó nên chàng rít lên:
- Ta sẽ gặp! Ta sẽ tìm gặp! Trong khi đó, Thiên Thá»§ Kiếm giá»ng thật yếu á»›t:
- Các hạ nhận lá»i chứ?
Lãng Tử Trầm Kha gật đầu:
- ÄÆ°á»£c, ta sẽ gặp! và ta sẽ giết Bá Hầu Viên Thiết Khải.
Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải cố nhích mép cưá»i, giá»ng nhá» dần:
- Các hạ.... cứ đi.... xin giã biệt....
Nói xong là Thiên Thá»§ Kiếm gục xuống lịm dần vào cõi chết. Bảo Vương Hải vá»›i danh hiệu Thiên Thá»§ Kiếm từ đây bị xóa tên trong giang hồ võ lâm và cÅ©ng đã bá»›t Ä‘i má»™t mối Ä‘e dá»a vì mưu đồ thôn tính võ lâm. Nhưng cÅ©ng từ đây giang hồ sẽ tìm biết nhân vật nào đã hạ sát được Bảo Vương Hải.
Rồi không một sự việc gì bí mật trong chốn võ lâm cả.
Cho đến khi võ lâm biết được Lãng Tá»­ Trầm Kha tái xuất giang hồ và đã giết chết Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải, thì huyá»n thoại Lãng Tá»­ Trầm Kha lại càng thêm rắc rối lạ lùng.
Mưa lại nặng hạt....
Gió càng lúc càng mạnh.
Tiếng gió hú hoang vu cứ vang vang trong sa mạc.
Lãng Tử Trầm Kha nhìn lại những xác chết sắp bị cát phủ kín một lần chót rồi lẩm bẩm:
- Ta phải tới Hải đảo Phù Sơn để trả mối gia thù.
Chàng bá»—ng cất tiếng cưá»i sang sảng. Tiếng cưá»i vang vang tan dần trong sa mạc mênh mông. Những cÆ¡n gió lốc bốc mạnh.
Bóng chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha lao Ä‘i như ánh ma trÆ¡i chập chá»n giữa cÆ¡n bão lốc vá» nÆ¡i sa mạc mênh mông, như tiá»…n đưa, như cố chôn vùi những nạn nhân cá»§a những cuá»™c ân oán nÆ¡i giang hồ võ lâm mà kẻ nào mạnh sẽ là kẻ chiến thắng.


Nguồn: vnthuquan.net
Tài sản của baba4

  #8  
Old 27-04-2008, 07:16 PM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương
Hồi 8

Cuồng phong nghịch trận

Tin Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải đã bị giết chết trên sa mạc Tích Khê chỉ má»›i qua hai ngày, mà đã loan truyá»n khắp võ lâm.
Sá»± xuất hiện cá»§a Bảo Vương Hải đã má»™t thá»i gian gây chấn động võ lâm, thì cái chết cá»§a hắn cÅ©ng lại làm xôn xao dư luận cá»§a giá»›i này.
Ai đã giết hắn? Nhân vật nào có đủ tài ba đè bẹp kiếm pháp lạ lùng cá»§a tay kiếm miá»n Hải đảo đó? Những câu há»i ấy đương nhiên được đặt ra để rồi có nhiá»u lá»i giải đáp. Nhưng những lá»i giải đáp Ä‘á»u kể lể như má»™t huyá»n thoại do những kẻ không chứng kiến giá» phút cuối cùng cá»§a Bảo Vương Hải, giỠđây cÅ©ng tá»± nhận đã nhìn thấy tận mắt cái chết hãi hùng đó.
Có má»™t Ä‘iá»u chính xác là má»i ngưá»i Ä‘á»u trả lá»i thật đúng nhân vật đã giết chết Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải. Há» không ngần ngại trả lá»i ngay nếu có ai há»i:
- Nhân vật nào đã giết hắn?
Câu trả lá»i vá»›i giá»ng sợ hãi và kính phục:
- Lãng Tử Trầm Kha.
Và cứ như vậy tin đồn đãi chỉ trong hai ngày mà má»i nÆ¡i Ä‘á»u nghe biết.
Nhưng nếu có há»i hỠđã gặp chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha chưa thì tất nhiên hỠấp úng không biết phải trả lá»i ra sao.
Thật lạ lùng! Má»™t nhân vật kinh khiếp như vậy mà giang hồ võ lâm chỉ nghe tiếng chứ chưa biết mặt. Và chính Ä‘iểm này đã thêm phần bàn tán lúc những tay giang hồ hắc bạch hai đạo hợp nhau trong tá»­u Ä‘iếm hay lúc trà dư để tâm sá»±, Ä‘á»u đỠcập tá»›i nhân vật Lãng Tá»­ Trầm Kha.
HÆ¡n nữa, tin tức Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải vừa má»›i chết hai ngày nay thật đúng là tin sốt dẻo nên há» Ä‘á»u phải bàn tán.
Mặt trá»i chưa cao hẳn mà những khách sảnh, tá»­u Ä‘iếm Ä‘á»u đã có nhiá»u thá»±c khách ngồi bàn nhắm rượu thịt, chá» dùng cÆ¡m trưa.
Tại Phượng Hoàng đại tá»­u lầu, má»™t ngôi đại khách Ä‘iếm vá»›i hai gian lầu có nhiá»u phòng rá»™ng rãi và nÆ¡i đây tập trung hầu hết những tay giang hồ mã thượng, những vương tôn công tá»­ muốn có rượu ngon đồ nhắm tốt Ä‘á»u ghé lại Phượng Hoàng đại tá»­u lầu này.
Gian phòng ở dưới nhà Ä‘á»u đã chật ních thá»±c khách, tiếng ồn ào huyên náo vang rá»™n lên. Äá»§ má»i hạng thá»±c khách, nhưng Ä‘a số Ä‘á»u thuá»™c hạng trung lưu.
Những thá»±c khách sang trá»ng hay những tay giang hồ võ lâm muốn tìm má»™t chá»— ngồi yên lặng lịch sá»± hÆ¡n Ä‘á»u lên trên lầu. Tuy thức ăn thức nhắm có phần cao giá hÆ¡n, nhưng lúc nào khách cÅ©ng đông đảo.
Phượng Hoàng đại tá»­u lầu này được xây cất cạnh bên giòng sông mà ánh nước lúc nào cÅ©ng xanh lÆ¡. HÆ¡n nữa chá»§ nhân đại tá»­u lầu đã cho trồng nhiá»u cây hoa làm cho quanh vùng tá»­u lâu tá»a lạc thêm rá»±c rỡ huy hoàng.
Những bụi liá»…u rÅ© lá, soi mình dưới dòng sông lững lá». Những cánh hoa Ä‘a sắc Ä‘a màu rải rác khắp nÆ¡i, nên ngồi trên gian lầu cá»§a Phượng Hoàng đại tá»­u lầu, thá»±c khách cảm thấy thoải mái khi nhìn xuống giòng sông và hoa viên đầy muôn hoa. Những con thuyá»n xuôi giòng làm cho nước xanh thêm phần linh động.
Bên cạnh cá»­a sổ gian lầu là má»™t cái bàn nhá» vá»›i má»™t thá»±c khách Ä‘ang trầm ngâm nhắm rượu. Từ lúc gã Ä‘i vào đây, ngoài mấy tiếng gá»i thức ăn, thì gã vẫn im lìm suy tư.
Trên bàn ngoài chiếc nón rá»™ng vành và thanh trưá»ng kiếm để cạnh, tuyệt nhiên không có má»™t gói hành lý nào.
Gã vào phòng dưới lầu đã làm cho má»i ngưá»i nÆ¡i đây chú ý tá»›i gã vì chiếc nón rá»™ng vành cá»§a gã vẫn để nguyên trên đầu, che khuất cái mặt cá»§a gã.
Gã khoan thai Ä‘i lên lầu và tá»›i cái bàn cạnh cá»­a sổ. Lúc đó gã má»›i mở cái nón rá»™ng vành và thanh kiếm để trên bàn. Cùng lúc đó có nhiá»u lá»i bàn tán:
- Gã áo xám này trông lập dị quá! - Nhưng gã đẹp trai oai dÅ©ng! Trông gương mặt lạnh lùng nhưng phong sương đó là yếu tố hấp dẫn bá»n con gái.
- Gã cũng có thanh kiếm báu, không hiểu tài nghệ ra sao hay chỉ để lừa bịp thiên hạ.
Còn nhiá»u, nhiá»u lá»i bình phẩm xì xào mà gã áo xám vẫn nghe thấy nhưng phá»›t lá», ngồi nhắm rượu nhìn ra giòng sông hững há».
Má»™t cái bàn bên cạnh gã vá»›i năm sáu ngưá»i thuá»™c giá»›i giang hồ võ lâm cao thá»§ Ä‘ang bàn tán có vẻ sôi nổi.
Gã áo xám nghe hỠnói với nhau:
- Hồ đạo hữu, theo ý lão thì Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải ắt chết bởi tay Lãng Tử Trầm Kha.
Ngưá»i được gá»i là Hồ đạo hữu lên tiếng:
- Chính đệ cũng được nghe Bá Tri Nhân Cù Thính kể lại một cách rõ ràng.
Má»™t ngưá»i khác xen vào:
- Nhưng Bá Tri Nhân kể thế nào?
Hồ Tất Cầm sốt sắng nói:
- Cù Thính là ngưá»i giang hồ ai cÅ©ng biết tài lão ấy.
Má»™t ngưá»i nữa tiếp lá»i:
- Tài ấy là tài nói phải không?
Hồ Tất Cầm mỉm cưá»i gật đầu:
- Äúng vậy! Vì má»i chuyện gì trên giang hồ dù bí mật đến đâu lão ta cÅ©ng biết rõ ngá»n nguồn, vì thế giang hồ đặt tên cho lão là 'Bá Tri Nhân'. Chuyện năm núi mưá»i non, tận đâu đâu rồi lão cÅ©ng tá» rõ. Nên có nhiá»u ngưá»i cầu cạnh lão khi cần nghe biết Ä‘iá»u gì. Mà má»—i lần cầu cạnh lão, đố quý huynh đệ biết cần phải có Ä‘iá»u kiện gì không?
Má»i ngưá»i trong bàn nhìn nhau thì Hồ Tất Cầm tiếp:
- Hễ cầu cạnh lão thì lão buộc phải có một vật gì quý hay không quý, miễn lão thích là được để trao đổi.
Má»™t ngưá»i há»i xen vào:
- Nếu không có vật gì thì sao?
- Nếu không có vật trao đổi thì đổi bằng một thức võ, một chiêu kiếm chẳng hạn.
- Ồ! Hồ Tất Cầm đắc ý nói tiếp:
- Có má»™t Ä‘iá»u mà ít ngưá»i biết là lão Bá Nhân Tri Nhân Cù Thính như con chim trá»i, nay đây mai đó nên gặp lão không phải là dá»…. Nhưng có Ä‘iá»u quan trá»ng là nếu không có vật gì để trao đổi thì biết cách nói khích là có bao nhiêu lão cÅ©ng nói hết ruá»™t gan.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i vang lên.
Có má»™t ngưá»i nói:
- Có lẽ Hồ huynh cũng dùng thuật khích tướng để Cù Thính kể chuyện Lãng Tử Trầm Kha phải không?
- Äúng vậy! - Lão ấy nói như thế nào, Hồ huynh kể lại cho tất cả má»i ngưá»i ngồi đây nghe xem có đúng như lá»i đồn đãi cá»§a má»—i ngưá»i không?
Hồ Tất Cầm chợt há»i:
- Nhưng quý huynh đệ Ở nơi đây có ai nhìn thấy dung mạo của chàng Lãng Tử Trầm Kha bao giỠchưa?
Tất cả Ä‘á»u ngÆ¡ ngác đáp:
- Chưa! - Chưa bao giá»! Rồi má»™t ngưá»i lại há»i:
- Còn Hồ huynh đã rõ danh mạo của y chưa?
Hồ Tất Cầm lắc đầu:
- Cũng chưa như quý huynh đệ.
Rồi Hồ Tất Cầm lại tiếp:
- Nhưng chính Cù Thính đã chứng kiến vụ đấu kiếm tử chiến kinh khiếp ấy.
- Chắc vậy sao?
- Thì Cù Thính đã nói vậy và kể lại lúc đó lão ta có mặt tại sa mạc Tích Khê nữa.
Vừa lúc đó có tiếng chân ngưá»i chạy rầm rầm lên trên lầu, nên câu chuyện phải dừng lại và má»i ngưá»i Ä‘á»u đưa mắt nhìn vá» phía thang lầu.
Sáu gã áo lục má»›i vào liá»n vây lão già bị chúng Ä‘uổi vào giữa. Má»™t gã trong bá»n liá»n quát lá»›n:
- Này lão già! Ngươi không sao chạy thoát được đâu.
Hai ngưá»i mặc trang phục bằng màu xanh lục, tóc dài phá»§ xõa xuống đến vai Ä‘ang cố rượt má»™t lão già chạy phía trước. Nhưng hình như lão già này không có ý trốn thoát mà có ý đùa giỡn vá»›i hai tên Ä‘uổi theo sau.
Lão già vừa chạy lên lầu vừa kêu to:
- á»i mẹ Æ i! Ngưá»i ta cố giết tôi đây này. Cứu! Cứu! Cứu! Lão vừa chạy vừa kêu, chạy càn vào phòng đầy thá»±c khách.
Những thá»±c khách nÆ¡i đây gồm vương tôn công tá»­ thì sợ hãi lo lắng. Còn những tay khách giang hồ võ lâm thì khó chịu, nên khi lão vừa đến trước bàn có hai cô gái, cÅ©ng là nữ khách võ lâm, nên hai nàng liá»n rá»i chá»— ngồi chận ngay hai tên áo lục lại và quát lá»›n:
- Äồ súc sinh, ban ngày mà bây dám ăn hiếp ngưá»i đến thế sao?
Hai tên áo lục bị ngưá»i cản không truy Ä‘uổi lão già được nên căm giận đứng lại không nói má»™t lá»i. Hai tên này nhìn nhau ra hiệu rồi lập tức vung kiếm chém nhanh vào hai cô gái này.
Lối tấn công bất ngá» này đã làm cho hai cô gái phải hoảng hốt tung ngưá»i nhảy lên không đồng thá»i cÅ©ng rút trưá»ng kiếm để đối phó. Nhưng thân hình hai cô gái chưa chấm đất thì hai tiếng kêu thất thanh kinh hoàng vang lên:
- Ã! - á»i! Cùng lúc đó hai bóng lục cÅ©ng từ trên cao đáp nhẹ xuống cùng vá»›i hai thân hình đẫm máu lảo đảo cá»§a hai cô gái đã bị hai tên áo lục chém trá»ng thương.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhốn nháo lên trước kiếm pháp lạ lùng tinh vi cá»§a hai tên áo lục và những tay hiệp khách sắp sá»­a ra tay thì từ ngoài cá»­a sổ sáu bóng ngưá»i áo lục bay vào.
Cứ má»—i cá»­a sổ là có hai bóng ngưá»i vụt qua. Ngay cả chá»— cá»­a sổ nÆ¡i bàn cá»§a gã áo xám ngồi cÅ©ng có hai tên áo lục bay vút vào. Song gã áo xám vẫn ngồi im lìm.
Lão già vẫn cưá»i ha hả giá»ng đùa cợt:
- Mấy thằng này thấy tao giỡn rồi làm quá phải không? GiỠđây chúng bay giết ngưá»i phải Ä‘á»n mạng đấy.
Vừa nói lão vừa cưá»i bước tá»›i trước mặt bá»n chúng. Bá»n này lập tức vung kiếm tấn công vào ngưá»i lão.
Bá»—ng có nhiá»u tiếng hét lên:
- Bá»n này quá lắm phải giết hết chúng Ä‘i.
- Lão hữu Bá Äồng Nhi, mấy con chuá»™t nhắt ấy mà lão để chúng lá»™ng vậy à?
Rồi nhiá»u tiếng nói vang lên, nhưng khi bá»n sáu tên má»›i tá»›i hiệp vá»›i hai tên trước thá»§ kiếm thì má»i ngưá»i lại yên lặng. Những tay võ công thượng thặng lo ngại vì kiếm pháp cá»§a bá»n này thật là quá»· mị.
Má»™t tên trong bá»n áo lục lá»›n tiếng hô:
- Sát! Lập tức chúng cùng xông lên tấn công vào lão già bị Ä‘uổi tức là Bá Äồng Nhi cùng những ngưá»i công khai ra mặt ngăn cản bá»n chúng.
Một cảnh náo loạn xảy ra tại phòng thực khách nên nào là bàn ghế, chén bát bay đổ tứ tung.
Những ngưá»i sợ sệt đã lanh chân chạy khá»i lầu nên giỠđây chỉ còn lại những ngưá»i có võ công.
Cuá»™c há»—n chiến trong khoảnh khắc cÅ©ng gây nên bao nhiêu thiệt hại cho chá»§ quán. HÆ¡n nữa, đã có nhiá»u ngưá»i bị kiếm pháp lạ lùng cá»§a bá»n ngưá»i áo lục hạ sát.
Thây ngưá»i ngã đổ.
Máu thắm tuôn tràn.
Trước cảnh há»—n độn này, gã áo xám liá»n vận công quát thật to:
- Tất cả hãy ngừng tay! Tiếng hét cá»§a chàng áo xám như xoáy vào tai cá»§a má»i ngưá»i. Há» Ä‘á»u tá»± động dạt ra.
Chàng áo xám từ từ xông tới. Chàng nhìn từng tên áo lục quát:
- Các ngươi từ đâu tới đây?
Một tên áo lục giận giữ gằn tiếng:
- Từ Ma Thuyá»n! Hai tiếng 'Ma Thuyá»n' làm má»i ngưá»i hiện diện như rúng động dạt lui thêm mấy bước nữa.
Chàng áo xám nhếch mép gắt:
- Kiếm pháp Phù SÆ¡n lạ lùng lắm! Tên áo lục nét mặt ngạc nhiên há»i:
- Tại sao ngươi hiểu kiếm pháp của chúng ta?
- Chưa phải lúc ngươi há»i! - Phách lối! Gã áo Xám lắc đầu coi thưá»ng:
- Rồi các ngươi sẽ biết.
- Biết gì?
- Biết cái chết để Ä‘á»n mạng cho những ngưá»i bị bá»n ngươi vừa giết! Gã áo lục cất tiếng cưá»i ha hả, thì lão già Bá Äồng Nhi vụt bước tá»›i cất tiếng nói vá»›i gã áo xám:
- Chuyện này do lão nên để lão lấy mạng bá»n này.
Gã áo Xám giá»ng bình thản:
- Lão bá cứ để đó cho tôi.
Nhưng vừa lúc đó sáu tên vừa má»›i tá»›i đã phóng kiếm tấn công gã áo xám như muôn ngàn ánh chá»›p phá»§ giăng, và hai tên lúc trước cÅ©ng đã tấn công lão già Bá Äồng Nhi.
Gã áo xám vẫn ung dung né tránh sáu ngá»n kiếm cá»§a sáu tên áo lục mà chưa phản công má»™t chiêu nào. Thân ảnh cá»§a chàng chập chá»n len lá»i xuyên qua muôn ngàn ánh kiếm chá»›p giăng rồi cất giá»ng thảnh thót:
- Bá»n ngươi còn thua xa Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải. Ha.......ha.......ha! Tiếng má»™t tên áo lục the thé:
- Ngươi.......đã hạ sát thiếu chủ?
Gã áo xám cất giá»ng cưá»i vang vang rồi quát:
- Chết đây.......
Tiếng chàng vừa dứt tức thì ngá»n trưá»ng kiếm cá»§a chàng đã ra khá»i vá» như con thần long rít trong gió vá»›i những tiếng hét hãi hùng:
- Ã....... Ã....... Ã.......
á»i....... á»i....... á»i.......
Sáu tên áo lục cùng một lúc ngã gục im lìm, máu me lênh láng chết ngay tại chỗ.
Gã áo xám đã đứng im lìm và lưỡi kiếm của gã đã cắm vào vỠtự lúc nào rồi.
Trong khi đó lão già Bá Äồng Nhi bị hai tên áo lục tấn công thật nguy. Lão liá»n quay ngưá»i lại như định chạy thì hai tên áo lục phóng ngưá»i Ä‘uổi theo. Tức thì lão già dừng bá»™ thật đột ngá»™t và hai chân lão liá»n xá»­ dụng ngá»n nghịch cước, đá liên hoàn phản kích vá»›i sức mạnh ghê hồn gây nên tiếng cước phong ào ạt.
- Rốp! Rốp! Hai tiếng kêu khô khan vang lên, tức thì cả khuôn mặt cá»§a hai tên áo lục Ä‘á»u dập nát nhừ tá»­, cả thân hình bay vút vào bức tưá»ng ngã xuống chết liá»n.
Gã áo xám chợt há»i:
- Lão bá có phải là Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi vang danh thiên hạ đó không?
Lão già mặt bỗng đỠnhư e thẹn, ấp úng đáp:
- Cái đó....... Cái đó.......
Lão vừa nói tá»›i đó vụt phóng ngưá»i vá»t qua cá»­a sổ chạy bay xuống đưá»ng, nhưng tiếng lão còn vang lại:
- Cái đó....... là do thiên hạ gán cho lão chứ lão có xưng danh gì đâu.
Gã áo xám thấy lạ lùng cÅ©ng chá»™p chiếc nón rá»™ng vành, bay ngưá»i qua cá»­a sổ Ä‘uổi theo lão.
Trong lúc đó má»i ngưá»i định ùa Ä‘uổi theo thì từ tay gã áo xám quăng ngược lại má»™t gói Ä‘en làm má»i ngưá»i Ä‘á»u né tránh.
Gói Ä‘en bay rÆ¡i vào trong. Má»i ngưá»i ùa lại mở ra xem thì ra là má»™t gói bạc vàng.
Một vị lão nhân nói:
- Má»™t hiệp khách có kiếm pháp thật phi thưá»ng mà lòng lại nhân hậu. Hay là.......
Má»™t vị khác tiếp lá»i:
- Hay là Lãng Tử Trầm Kha?
Nhiá»u tiếng nói theo:
- Có thể lắm! Vì kiếm pháp cá»§a chàng hiệp khách này thật chưa ai thấy bao giá».
Rồi nhiá»u lá»i bàn tán.......
Nhưng cuối cùng há» cÅ©ng không quyết Ä‘oán giải đáp cho câu trả lá»i. Há» lại lo dùng số bạc mà chàng áo xám ném vào để lo bồi thưá»ng cho chá»§ quán cÅ©ng như lo an táng cho kẻ xấu số tại nÆ¡i đây.
CÅ©ng từ đây, câu chuyện 'Ma Thuyá»n' được giang hồ nhắc nhở luôn trong má»—i câu chuyện. Và chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha như má»™t đỠtài lá»›n để hỠđỠcập, luận bàn đến.
Nhưng hỠđâu có biết.......
Lúc này.......
Chàng áo xám chính là Lãng Tá»­ Trầm Kha Ä‘ang băng mình Ä‘uổi theo lão già danh trấn giang hồ vá»›i tánh tình trẻ trung kỳ dị là Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi.......
Vừa chạy một đoạn bỗng nghe tiếng 'á' ở một bỠrừng nên chạy vụt đến thì thấy một tên áo lục bị vỡ mặt nằm chết sõng soải bên gốc cây.
Chàng lẩm bẩm:
- Ngá»n nghịch cước cá»§a Bá Äồng Nhi lợi hại thật.
Rồi chàng băng ngưá»i vá» hướng trước mặt. Bá»—ng chàng hít ngá»­i trong hÆ¡i gió, miệng lẩm bẩm:
- Phía trước có bỠbiển! Chàng nói như tự nhắc nhở:
- 'Ma Thuyá»n' đích thị là đậu ở đây rồi.
Vừa dứt lá»i, là bóng chàng như vệt khói băng vút vá» hướng bá» biển.
Äi hÆ¡n mưá»i dặm đưá»ng thì bá» cát trắng đã hiện ra, sóng nước xanh rá»n vá»— vào ghá»nh đá tung bá»t trắng xóa. Má»™t bá» biển im lặng nhưng thật mÆ¡ má»™ng, nhưng ai có ngá» nÆ¡i đây Ä‘ang ẩn che má»™t sá»± ghê rợn.
Ãnh nắng trưa như soi rõ từng ghá»nh đá, từng đợt sóng, từng hạt cát lấp lánh. Bá» biển này tiếp giáp vá»›i má»™t khu rừng âm u. Nên chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha phải vượt ra ngoài bá» rừng má»›i nhìn thấy hết giải cát trắng chạy dài dá»c mé nước.
ÄÆ°a mắt quan sát, chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha chợt reo lên:
- á»’! Cạnh ghá»nh đá phía xa kia rồi! Chàng vừa băng mình tá»›i vừa lẩm bẩm:
- Chắc Bá Äồng Nhi Ä‘ang choảng nhau vá»›i bá»n 'Ma Thuyá»n'.
Chỉ trong nháy mắt chàng đã tá»›i chá»— há» Ä‘ang đánh nhau như dá»± Ä‘oán cá»§a chàng. Trầm Kha vẫn núp sau má»™t mô đá thật lá»›n nhìn trận chiến má»™t cách thích thú. Miệng chàng suýt mấy lần cưá»i lá»›n trong khi đôi mắt chàng chăm chú theo dõi trận đấu.
Bá Äồng Nhi vừa hoa quyá»n vừa la om sòm:
- Ấy! Ấy! Cứ đập nữa đi xem có trúng lão không nào?
Lão vừa la vừa nhảy lăng xăng nhưng vá»›i má»™t bá»™ pháp tuyệt diệu làm bá»n ngưá»i vây đánh lão Ä‘á»u đánh hụt vào không khí.
Thỉnh thoảng nghe lão hét lên khoái chí:
- Nhào nè! Tức thì má»™t tên áo lục bị ngá»n nghịch cước cá»§a lão đá bay ra xa, nhưng lão chỉ xá»­ dụng má»™t phần chân lá»±c nên không gây chết chóc cho chúng. Hình như Bá Äồng Nhi lấy trận chiến làm trò đùa nên lão tá» vẻ thích thú và hăng say.
Bá»—ng có mấy con còng ở dưới mé biển chạy vụt lên, Bá Äồng Nhi thích thú reo lên:
- Ồ! Tao bắt mày để dành tối nay thắp đèn chơi! Miệng nói thì tay chộp vào mấy con còng đang chạy lăng xăng mà quên đi kẻ địch đang tấn công lão.
- Bùng! Má»™t ngá»n chưởng đánh trúng vào Bá Äồng Nhi làm thân hình lão bay vá»t Ä‘i nhưng hai tay lão vẫn nắm chắc hai con còng nÆ¡i hai tay.
- Phịch! Thân lão rÆ¡i trên bãi cát má»™t tiếng nặng ná», miệng rỉ máu tươi. Lão chưa kịp đứng dậy thì bá»n áo lục nhất tỠđổ xô lại định kết liá»…u mạng lão. Nhưng má»™t tiếng quát lên:
- Hãy khoan! Tiếng quát chưa dứt, tức thì bóng chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha từ nãy giá» vẫn núp sau mô đá theo dõi trận đấu, đã đứng sừng sững chắn trước mặt Bá Äồng Nhi.
Chàng há»i ngay bá»n áo lục:
- Các ngươi là ngưá»i trên Ma Thuyá»n?
Một tên áo lục đáp:
- Äúng! Rồi sao?
Chàng nhếch mép giá»ng bình thản:
- Nhá» Ma Thuyá»n các ngươi đưa vá» Phù SÆ¡n đảo.
Tên áo lục càng ngạc nhiên:
- Sao....... tại sao nhà ngươi biết Phù Sơn đảo chúng ta?
Chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha liá»n lấy chiếc vòng đá mà Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải đã trao cho chàng, đưa ra cho bá»n áo lục xem. Tất cả bá»n chúng Ä‘á»u ngÆ¡ ngác rồi ôn tồn há»i:
- Xin lỗi....... các hạ là ai mà có chiếc vòng này?
Chàng đưa cho hỠxem kỹ chiếc vòng rồi nói:
- Các ngươi đã nhận ra chiếc vòng chứ?
- Vâng, đã nhận ra! - Của Thiên Thủ Kiếm Bảo Vương Hải?
- Dạ đúng! Của thiếu chủ chúng tôi.
- Nhưng tại sao các hạ có được chiếc vòng này?
Lãng Tử Trầm Kha cất chiếc vòng rồi nói:
- Bảo Vương Hải đã chết.
Tất cả bá»n áo lục giá»ng kinh ngạc đồng thốt lên:
- Äã chết! Lãng Tá»­ Trầm Kha giá»ng chắc nịch:
- Äúng! Tên áo lục bước đến trước mặt Trầm Kha há»i:
- Nhưng chết trong trưá»ng hợp nào?
- Ta chưa tiết lộ cho các ngươi biết ngay được! - Tại sao?
- Theo lá»i dặn cá»§a Bảo Vương Hải thì câu chuyện này chỉ kể lại cho dưỡng phụ và sư phụ cá»§a ngưá»i đã chết nghe mà thôi.
Nhận thấy những thắc mắc hiện trên nét mặt cá»§a bá»n chúng nên chàng há»i gằn:
- Các ngươi có tin chăng?
Một tên áo lục đáp:
- Dĩ nhiên chúng tôi phải tin các hạ dựa vào di vật của thiếu chủ chúng tôi, nhưng.......
Hắn ngập ngừng thì chàng há»i ngay:
- Nhưng thế nào? Ngươi cứ nói! Tên áo lục nói mau:
- Chúng tôi muốn được biết đại danh của các hạ.
Chàng mỉm cưá»i nói ngay:
- Lãng Tử Trầm Kha! - Lãng Tử Trầm Kha?
Thấy bá»n chúng cùng kinh ngạc, nên chàng há»i:
- Các ngươi không tin à?
Tên áo lục xua tay lia lịa nói nhanh:
- Có bao giỠchúng tôi không dám tin, song bốn tiếng Lãng Tử Trầm Kha đã làm cho Trung Nguyên tôn sùng. Thành thử đứng trước sự tôn sùng ấy mà giỠđây chúng tôi mới biết nên chỉ ngạc nhiên thôi.
Lúc này lão già Bá Äồng Nhi cÅ©ng xen vào:
- Ngạc nhiên là phải! Ngay đến lão đây mà lão cÅ©ng còn kinh ngạc. Không ngá» ngưá»i đứng trước mặt đây là Lãng Tá»­ Trầm Kha cÆ¡ mà.
Chàng quay lại há»i lão già Bá Äồng Nhi:
- Tại sao vậy lão bá?
- Tại vì nhân vật Lãng Tử Trầm Kha nổi danh với qủy kiếm, nhưng chưa ai được thấy diện mạo mà không ngỠchính là đại hiệp đây.
Chàng xua tay lia lịa, mỉm cưá»i nói:
- Lão bá, xin lão bá đừng gá»i tiểu Ä‘iệt là đại hiệp, tiểu Ä‘iệt không dám nhận vậy đâu.
Bá Äồng Nhi đưa tay chùi giòng máu nÆ¡i khóe miệng rồi nói:
- Hay, hay lắm, vậy chúng ta làm bạn với nhau chứ?
Lãng Tử Trầm Kha lại xua tay nói:
- á»’! Không được đâu, vậy thì vô lá»… quá! Bá Äồng Nhi gắt lên:
- Vậy chứ phân xử làm sao đây?
Lãng Tử Trầm Kha vừa đỡ lão dậy vừa nói:
- Tiểu Ä‘iệt phải gá»i bằng lão bá bá má»›i phải! Bá Äồng Nhi la lên:
- Không được! Không được! Chàng há»i nhanh:
- Tại sao không được? Vậy chứ lão bá phân xử ra sao?
Lão cưá»i khì nói:
- Ngươi còn phụ thân, phụ mẫu không?
Chàng lắc đầu buồn buồn:
- Không.
Bá Äồng Nhi cưá»i mÅ©i giá»ng kể lể:
- Ta cũng vậy. Không còn ai thân thích nên.......
Lãng Tá»­ Trầm Kha há»i ngay:
- Nên thế nào hả lão bá?
Giá»ng lão cÅ©ng buồn buồn cất giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u:
- Nếu ngươi không chê ta, thì....... thì chúng ta kết thân cùng sống chết có nhau.
Chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha vá»›i cuá»™c sống cô đơn không ngưá»i thân thích, từ lúc chàng gặp lão Bá Äồng Nhi, chàng thấy mến lão. Nên khi nghe lão đỠnghị vậy chàng nhận lá»i ngay nên chàng nói:
- Thế thì hay lắm! Lão liá»n chận lá»i:
- Ta lớn làm đại ca, ngươi nhỠlàm tiểu đệ.
Chàng xua tay:
- Không được đâu.
- Chứ sao nữa! Hay là.......
- Hay là thế nào?
- Ta làm tiểu đệ vì võ nghệ ta kém hơn ngươi và ngươi làm đại ca.......
Lãng Tử Trầm Kha la lên:
- Loạn! Loạn mất! Bá Äồng Nhi há»i gấp:
- Cái gì loạn? Cái gì loạn?
- Lão bá phân xử như thế thì tiểu điệt là kẻ loạn lễ giáo rồi.
- Vậy thì thế nào?
- Chỉ có cách này.......
- Cách nào?
- Lão bá là thúc thúc, tiểu điệt là....... tiểu điệt.......
Bá Äồng Nhi lại sắp sá»­a cãi lại thì chàng cướp lá»i, giá»ng cứng rắng:
- Nếu lão bá không chịu thì tiểu điệt xin kiếu từ.
Chàng nói xong liá»n bước Ä‘i ngay.
Bá Äồng Nhi gượng Ä‘au chạy theo:
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c, lão chịu ngay! Gá»i gì cÅ©ng được.......
Lãng Tá»­ Trầm Kha lại há»i:
- Vậy thúc thúc vui lòng nhận tiểu điệt chứ?
Lão cưá»i mếu máo:
- Vui lòng....... thì....... thì vui lòng.
Từ lúc nãy đến giá», Lãng Tá»­ Trầm Kha và lão Bá Äồng Nhi cứ mải mê chuyện trò, nên bá»n áo lục vẫn đứng im lặng theo dõi, đến lúc này tên áo lục má»›i lên tiếng:
- Thưa các hạ, các hạ có ý định vá» Phù SÆ¡n đảo ngay hôm nay để gặp Äảo Chá»§ cá»§a chúng tôi không?
Chàng gật đầu:
- ÄÆ°á»£c! Thế thì tốt lắm.
Vậy thì xin các hạ đợi giây lát.
- Trong khi tên áo lục ra lệnh cho đồng bá»n Ä‘i lấy mấy chiếc xuồng dấu sau mấy ghá»nh đá, thì Lãng Tá»­ Trầm Kha lại quay sang nói vá»›i Bá Äồng Nhi.
Chàng há»i lão:
- Bây giá» tiểu Ä‘iệt phải Ä‘i gặp Äảo Chá»§ đảo Phù SÆ¡n thì thúc thúc muốn như thế nào?
Bá Äồng Nhi đáp ngay:
- Thúc thúc cùng đi với.
- Sợ phiá»n thúc thúc đấy.
- Như vậy ta được vui hơn chứ.
- Äó là tùy ý thúc thúc.
- ÄÆ°á»£c! Cho thúc thúc ra thăm Phù SÆ¡n đảo má»™t phen cho biết thêm địa nhân kiệt.
- Thúc thúc thương thế khá»i rồi chứ?
- Khá»i từ lúc nãy vì thúc thúc đã uống linh dược rồi.
- Nhưng tiểu Ä‘iệt xin thưa vá»›i thúc thúc má»™t lần nữa là sẽ có nhiá»u phiá»n toái đến vá»›i thúc thúc nếu thúc thúc có ý định cùng Ä‘i vá»›i tiểu Ä‘iệt ra Phù SÆ¡n đảo.
Lão vui vẻ bỠhai con còng vào túi áo, nói:
- Lão cất hai con còng này ra ngoài đảo, bắt thêm mấy con ở đó để cho chúng cắn nhau xem chơi.
Chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha nhìn vẻ hồn nhiên và ý tưởng giản dị cá»§a lão Bá Äồng Nhi mà đành mỉm cưá»i lắc đầu, nhìn ra sóng bể rạt rào mênh mông.
Tài sản của baba4

  #9  
Old 27-04-2008, 07:17 PM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
:::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương
Hồi 9

Lâu đài trên hải đảo

Con thuyá»n buồm to lá»›n âm thầm rẽ sóng lướt nhanh trên mặt đại dương mênh mông.
Một ngày, Hai ngày, Ba ngày....
Rồi năm ngày trôi qua.
Con thuyá»n vẫn rẽ sóng đại dương mải miết lướt nhanh.
Giữa lòng đại dương bát ngát mênh mông, những cánh buồm to lá»›n màu xanh lục lá»™ng gió đẩy con thuyá»n lướt trên sóng nước vá»›i tốc độ thật nhanh chóng mà không cần sức sức ngưá»i chèo.
NÆ¡i đầu mÅ©i thuyá»n, chàng Lãng Tá»­ Trầm Kha Ä‘ang dõi mắt nhìn xa xôi. Chợt má»™t bàn tay đặt trên bá» vai chàng vá»›i giá»ng ôn tồn thân mật cất lên:
- Tiểu Ä‘iệt à, thúc thúc có lá»i muốn nói vá»›i tiểu Ä‘iệt.
Chàng vá»™i quay ngưá»i lại chá»›p đôi mắt sáng quắc đáp:
- Có Ä‘iá»u gì xin thúc thúc cứ dạy.
Lão Bá Äồng Nhi vẫn Ä‘á»u giá»ng:
- Äảo chá»§ Phù SÆ¡n đảo là Bá Hầu Viên Thiết Khải không phải là tay dá»… dãi, dá»… đối phó đâu. Tiểu Ä‘iệt nên hoạch định má»™t kế hoạch để đối phó chứ bất cập thì trở tay không kịp đấy.
Chàng lại nhìn xa xôi, giá»ng mÆ¡ hồ:
- Vá» Ä‘iểm này tiểu Ä‘iệt đã tiên liệu. HÆ¡n nữa kiếm pháp kỳ ảo cá»§a Phù SÆ¡n đảo cố phụ tiểu Ä‘iệt đã có đỠcập đến. Chỉ sợ rằng trên hải đảo có nhiá»u cạm bẫy nên chúng ta phải đỠphòng cẩn thận hÆ¡n mà thôi.
Lão Bá Äồng Nhi gật gù rồi chợt há»i:
- à! Tiểu Ä‘iệt có biết tá»›i bao giá» thuyá»n cập bến hải đảo Phù SÆ¡n không?
Trầm Kha nhướng mắt vá» nÆ¡i cuối thuyá»n nhìn gã áo lục Ä‘ang chăm chú giữ tay lái, rồi quay lại nói vá»›i Bá Äồng Nhi:
- Theo bá»n này cho biết thì tá»›i sáng mai chiếc thuyá»n này sẽ tá»›i Phù SÆ¡n đảo.
- Không hiểu đêm nay bá»n chúng có âm mưu gì không?
- Tiểu Ä‘iệt tin chắc bá»n chúng chưa dám hành động gì đâu. Chúng phải đợi sau khi gặp đảo chá»§ cá»§a chúng, lúc ấy những biến cố má»›i xảy ra.
- Thúc thúc hoàn toàn tin tưởng nÆ¡i tiểu Ä‘iệt. Bốn tiếng 'Lãng Tá»­ Trầm Khá đã làm cho má»i ngưá»i nghe danh, nhưng chưa nghe ai đã diện kiến cùng tiểu Ä‘iệt. Như vậy đủ nói lên sá»± tính toán chu đáo vá» những hành động cá»§a tiểu Ä‘iệt.
Giá»ng lão ta xúc động tiếp:
- Thật không ngá» những ngày còn lại trong cuá»™c Ä‘á»i lão đây lại hân hạnh được quen biết má»™t danh tài quán thế, cùng lão đây bên nhau thân tình. Vậy là lão cảm thấy hạnh phúc vô vàn lắm rồi.
Lãng Tá»­ Trầm Kha nhìn vào má»› tóc bạc như mây cá»§a lão mà nghe lòng nao nao. Chàng nhẹ giá»ng:
- Tiểu Ä‘iệt cÅ©ng tứ cố vô thân, may được thân tình cá»§a thúc thúc thì tiểu Ä‘iệt cÅ©ng đỡ thấy cô quạnh tâm hồn. Tiểu Ä‘iệt chỉ mong sao thúc thúc mãi mãi cùng tiểu Ä‘iệt lê gót giang hồ, để rồi má»™t ngày nào đó, tiểu Ä‘iệt trả xong mối gia thù, thì tiểu Ä‘iệt sẽ dừng chân cùng thúc thúc sống cảnh Ä‘iá»n viên ẩn dật.
Lão Bá Äồng Nhi ôm choàng lấy chàng cảm động:
- ÄÆ°á»£c vậy là trá»n vẹn ước mÆ¡ cá»§a thúc thúc lắm rồi. Thúc thúc sẽ Ä‘em má»i khả năng để góp sức cùng tiểu Ä‘iệt sá»›m tiêu diệt kẻ thù. Tuy biết rằng khả năng tài ba cá»§a thúc thúc không tá»›i đâu, song vá»›i ý chí cương quyết thì thế nào trá»i cao cÅ©ng soi thấu cho lòng thành.
Chàng cương quyết:
- Bá Hầu Viên Thiết Khải là kẻ thù quan trá»ng, tiểu Ä‘iệt quyết đòi nợ máu trong chuyến Ä‘i này.
Bá Äồng Nhi vá»™i chận lá»i:
- Chuyện ấy dĩ nhiên là phải làm, song tiểu điệt chớ vội hung nộ mà hư đại sự.
Chàng liá»n gật đầu rồi cùng Bá Äồng Nhi song song Ä‘i vào khoang thuyá»n tâm sá»± cho ngày giá» trôi qua, đợi con thuyá»n ma này cập bến hải đảo.
Con thuyá»n vẫn hiên ngang Ä‘i vá» hải đảo sau bao ngày phiêu lưu gây náo động Trung Nguyên má»™t thá»i gian.
'Ma Thuyá»n' hai tiếng này nằm trong sá»± hãi hùng trước đây ba tháng cá»§a miá»n lục địa. Con thuyá»n đồ sá»™ uy nghi mà phút chốc trong ngôn ngữ đã gán ghép thành con thuyá»n ma. Và giỠđây, chỉ có hai ngưá»i đặt chân trên Ma Thuyá»n này để tá»›i Hải đảo xa xôi trong sá»± thù hận, oán trả.
Một đêm nữa lại trôi qua.
Cảnh rạng đông trên biển cả không má»™t ai mà không ghi nhá»› khi đã nhìn thấy má»™t lần. Từ phương đông, mặt trá»i như đội lòng đại dương để chui lên vá»›i vầng cong đỠối và những tia nắng đầu tiên lấp lánh trên muôn ngàn sóng bạc. Rồi mặt trá»i cứ từ từ Ä‘i lên. Ãnh hồng đổi sang màu vàng rồi nắng gắt gao dá»i xuống. Những vầng mây nÆ¡i phương đông trong giây phút đầu tiên lúc mặt trá»i ló dạng cÅ©ng nhuá»™m màu hồng, chỠđón như tô Ä‘iểm cho mặt trá»i thêm uy nghi rạng rỡ.
Lãng Tá»­ Trầm Kha cÅ©ng như lão Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi mải mê ngắm cảnh rạng đông mà vẫn chưa hay biết con thuyá»n đã Ä‘i vào gần Phù SÆ¡n đảo từ lúc nào.
Bỗng có tiếng tên áo lục đứng bên cạnh nói:
- Phù SÆ¡n hải đảo xuất hiện trước mặt; chỉ trong giây lát nữa chúng ta sẽ lên bá».
Hai ngưá»i nghe tiếng nói, quay nhìn theo hướng tay chỉ cá»§a tên áo lục, thì trước mặt há» không mấy xa, má»™t hòn đảo khá lá»›n nằm đơn độc giữa vùng nước trá»i bao la. Trên đảo đầy cây cối um tùm xanh thẫm.
Con thuyá»n Ä‘i thêm má»™t quãng nữa thì má»™t tên áo lục kéo lên má»™t cá» hiệu để thông báo vá»›i hải đảo. Phút chốc từ trong đảo, má»™t làn khói màu lục vụt lên trên không rồi loãng dần.
Những cánh buồm được cuốn lại. Giá» này những tay chèo má»›i dùng những mái chèo đẩy mạnh con thuyá»n từ từ tiến vào má»™t bãi đậu. Con thuyá»n tuy to lá»›n song chá»§ nhân hải đảo cho đào má»™t vùng thật sâu nên thuyá»n dầu lá»›n vẫn cập sát bỠđược.
Chiếc neo được buông xuống lòng nước thì trên bỠđã xuất hiện má»™t số ngưá»i cÅ©ng mặc toàn áo quần xanh lục, tóc xõa dài phá»§ xuống bá» vai, im lặng đón chá».
Má»™t tên áo lục nói vá»›i Trầm Kha và Bá Äồng Nhi:
- Má»i nhị vị theo chúng tôi.
Nói xong là hắn bước Ä‘i trước. Trầm Kha và Bá Äồng Nhi liá»n bước theo sau.
Trầm Kha tuy bước theo tên áo lục nhưng thị giác cá»§a chàng không bá» sót má»™t chi tiết nào cá»§a vùng đất vừa Ä‘i qua. Chàng quan sát từng rừng cây chi chít và con đưá»ng xuyên qua, quanh co như Ä‘i trong rừng rậm.
Chàng chợt nhíu mày thầm nghĩ:
- Một trận đồ án khá phức tạp.
à nghÄ© vừa chợt hiện lên, thì lá»i nói cá»§a tên áo lục cÅ©ng vừa thốt ra:
- Nhị vị đi sát theo chúng tôi nếu không sợ lạc bước mà nguy hiểm.
Trầm Kha liá»n há»i hắn:
- Äảo chá»§ hiện có mặt nÆ¡i đây chứ?
Tên áo lục vừa bước đi vừa đáp:
- Vâng! Hiện Äảo chá»§ chúng tôi còn Ä‘ang đợi nhị vị.
Qua má»™t rừng cây chính giữa là trận đồ án ngữ, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn thấy má»™t giải đất rá»™ng mênh mông vá»›i cá» và hoa chen chúc như má»™t hoa viên rá»™ng lá»›n. Chính giữa, ba gian nhà hình bán nguyệt được kiến trúc toàn bằng đá trắng cá»§a hải đảo này.
Những gian nhà Ä‘á»u im lìm, cá»­a Ä‘á»u đóng kín.
Bá Äồng Nhi đưa mắt nhìn chung quanh rồi cất tiếng:
- Hừ! Kiến trúc công phu lắm.
Trầm Kha cÅ©ng gật đầu tiếp lá»i:
- Lối kiến trúc này là kỹ thuật riêng biệt cá»§a dân miá»n Hải Äảo này má»›i có lý.
Bá Äồng Nhi há»i lại ngay:
- Tại sao vậy?
Trầm Kha chỉ vào những cá»™t trụ, những bức vách chạm trổ những cảnh sinh hoạt cá»§a dân miá»n duyên hải chuyên vá» ngư nghiệp và há»™i hè, chứ tuyệt nhiên không thấy má»™t hình ảnh nào vá» má»™t môn phái cá»§a giang hồ võ lâm.
Chàng giải thích:
- Thúc thúc nhìn kỹ những hình ảnh này sẽ hiểu ngay. Hơn nữa vật dụng kiến trúc này chắc là cả trăm năm rồi.
Chàng cố ý dừng lại để tên áo xanh lục Ä‘i xa má»™t quãng, rồi chàng nhá» giá»ng nói vá»›i lão Bá Äồng Nhi:
- Äảo chá»§ hiện thá»i là Bá Hầu Viên Thiết Khải, lão ta gốc là ngưá»i ná»™i địa sao lại làm chúa đảo cá»§a Phù SÆ¡n đảo này. Chuyện này e có Ä‘iá»u gì bí ẩn bên trong.
Bá Äồng Nhi gật đầu:
- Lão này hai mươi năm vá» trước, ngang nhiên bằng những thá»§ Ä‘oạn ma giáo, đã hoành hành ngang dá»c trong võ lâm. Rồi không hiểu vì lý do gì lão lại ra ẩn cư nÆ¡i miá»n Hải đảo này.
Vừa lúc đó, hỠđến trước một cánh cửa lớn của đại sảnh cũng xây bằng đá trắng như một cung điện vua chúa.
Má»™t tên áo lục khác hướng dẫn Trầm Kha và Bá Äồng Nhi vào má»™t gian khách sảnh phía bên trái.
Vừa bước vào thì đã nghe tiếng nói:
- á»’! Nhị vị từ miá»n lục địa xa xôi hôm nay quá bước tá»›i đây, thật là hân hạnh cho Phù SÆ¡n Äảo này.
Cùng vá»›i tiếng nói là má»™t lão già tóc cÅ©ng xõa dài xuống bá» vai mặt Ä‘en đúa, râu ria má»c xồm xàm bước ra.
Trầm Kha vừa thá»§ lá»… chào há»i thì lão tiếp:
- Äáng lý Äảo chá»§ chúng tôi là Bá Hầu Viên Thiết Khải đích thân đón tiếp nhị vị, song vì có việc cần kíp nên tôi là Phó Äảo chá»§ Thần Quyá»n Lá»— Tấn hân hạnh được đón tiếp nhị vị. Có phải nhị vị đây đại danh là Lãng Tá»­ Trầm Kha và Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi chăng?
Trầm Kha giá»ng bình thản:
- Vâng! Thúc thúc tôi là Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi thuá»™c vào hàng tiá»n bối như Phó Äảo chá»§ đây. Còn tôi là kẻ hậu sinh đâu có dám nhận hai chữ đại danh mà Phó Äảo chá»§ ban tặng.
Thần Quyá»n Lá»— Tấn cất tiếng cưá»i khàn khàn nói:
- Các hạ khiêm tốn quá! Từ ngoài hải đảo xa xôi này, chúng tôi vẫn được tin tức nơi lục địa, và bốn tiếng 'Lãng Tử Trầm Khá đã làm cho chúng tôi mãi hâm mộ.
Má»™t tiếng trả lá»i khô khan cá»§a Trầm Kha đã làm cho lão Phó Äảo chá»§ khá»±ng lại và thối lui hai bước. Lão há»i tiếp:
- Thiếu chá»§ chúng tôi chết trong trưá»ng hợp nào?
Lão ta ngừng thoáng một chút rồi tiếp:
- Äảo chá»§ chúng tôi rất chú trá»ng vá» tin tức cá»§a thiếu chá»§ Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải. Không biết các hạ có thể kể rõ cho chúng tôi được tá» tưá»ng vá» thiếu chá»§ cá»§a chúng tôi chăng?
Lãng Tá»­ Trầm Kha nhếch mép cưá»i nhẹ rồi lấy chiếc vòng đá cá»§a Bảo Vương Hải đưa cho Lá»— Tấn. Chàng nói:
- Äây là di vật cá»§a Thiên Thá»§ Kiếm Bảo Vương Hải.
Nét mặt cá»§a Thần Quyá»n Lá»— Tấn chợt nhíu lại thoáng nét hãi hùng. Tay lão hÆ¡i run run khi cầm lấy cái vòng đá. Lão quan sát thật kỹ càng rồi giá»ng ngượng ngạo:
- Äúng là sở hữu vật cá»§a thiếu chá»§ chúng tôi. Nhưng.... thiếu chá»§ chúng tôi đã.... chết rồi sao?
- Äúng! Lãng Tá»­ Trầm Kha thoáng suy nghÄ© rồi đáp:
- Câu chuyện này tôi chỉ kể cho má»™t ngưá»i duy nhất nghe mà thôi.
- Ai?
- Bá Hầu Viên Thiết Khải.
Thần Quyá»n Lá»— Tấn lấy lại bình tÄ©nh cất giá»ng cưá»i thật to nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Sáng mai Äảo chá»§ chúng tôi xin tiếp nhị vị. Xin nhị vị vui lòng đợi cho.
Bá Äồng Nhi bước tá»›i định mở lá»i vá»›i nét mặt giận dữ, nhưng Trầm Kha đã nắm lấy tay lão và nói nhanh vá»›i Thần Quyá»n Lá»— Tấn:
- Thúc thúc tôi và tôi xin chỠđợi Äảo chá»§ để làm tròn lá»i hứa vá»›i ngưá»i đã chết. Bây giá»....
Thần Quyá»n Lá»— Tấn tiếp lá»i:
- Bây giá» má»i nhị vị uống chén trà rồi chúng tôi đưa vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Trầm Kha từ chối khéo:
- Äã trải qua sáu ngày lênh đênh trên biển cả, vả lại chúng tôi không quen vá»›i sóng nước đại dương nên hiện giá» thật mệt má»i. Vậy xin Phó Äảo chá»§ cho chúng tôi được phép vá» phòng nghỉ ngÆ¡i để sáng mai chúng tôi xin há»™i kiến cùng Äảo chá»§.
Lão Phó Äảo chá»§ chợt há»i:
- Bữa cơm trưa và tối nay nhị vị có thể cùng chúng tôi dùng với nhau chứ?
Trầm Kha nói ngay:
- Vì còn qúa mệt má»i nên xin Phó Äảo chá»§ cho chúng tôi được dùng tại phòng. Không phải chúng tôi đòi há»i song có ý kiến như vậy. Xin Phó Äảo chá»§ vui lòng cho.
Thần Quyá»n Lá»— Tấn xoa xoa hai tay vào nhau nói nhanh:
- Ồ! Nếu nhị vị muốn thế lẽ nào chúng tôi còn ép uổng. Vậy xin nhị vị cứ an tâm. Qúi vị cần gì chúng tôi sẽ hầu tiếp.
Lão liá»n vá»— tay ba cái, tức thì từ phía trong hai nàng thị nữ toàn sắc phục bằng lụa trắng bước ra cúi đầu ứng hầu. Lão ta ra lệnh cho hai nàng này:
- ÄÆ°a nhị vị thượng khách này vá» gian phòng khách đặc biệt để nhị vị an nghỉ! Hai nàng liá»n quay gót Ä‘i liá»n.
Trầm Kha và Bá Äồng Nhi cÅ©ng bước liá»n theo, sau khi từ giã lão Phó Äảo chá»§ Thần Quyá»n Lá»— Tấn.
Lão đứng nhìn theo bóng hai ngưá»i khuất sau cánh cá»­a phía xa má»›i đưa chiếc vòng đá lên ngắm nhìn má»™t lần nữa rồi lẩm bẩm:
- Hai tay cá»™t trụ Trung Nguyên đã ra tá»›i đây, ắt hẳn cái chết cá»§a Thiếu chá»§ phải có nhiá»u uẩn khúc.
Giá»ng cưá»i cá»§a lão thật âm hiểm vang lên.... vang lên.... càng lúc càng lá»›n....
Trong khi đó....
Sau khi vào phòng đặc biệt dành riêng cho thượng khách. Trầm Kha và Bá Äồng Nhi cùng ở chung trong má»™t phòng và rất hài lòng vá» gian phòng thật đầy đủ tiện nghi này. Nên khi hai cô gái hầu ra khá»i phòng, Bá Äồng Nhi liá»n nói vá»›i Trầm Kha:
- Phòng này vua chúa lắm! Thượng hạng khách sạn ở lục địa cũng chưa bằng.
Trầm Kha gật đầu:
- Lối kiến trúc nơi đây thật là một văn minh riêng biệt. Những gian phòng này kiến trúc lâu lắm rồi, nhưng giỠđây chúng ta đang ở vẫn thấy thích thú và thoải mái với lối bố trí và trang trí thật là mỹ thuật.
Thế rồi má»™t già, má»™t trẻ hàn huyên vá»›i nhau. Vá»›i sá»± tận tình hầu hạ cá»§a hai cô gái nên thá»i gian trôi qua rất mau vá»›i hai lần dùng bữa cÆ¡m chính vá»›i những món thượng đẳng cá»§a miá»n biển.
Màn đêm đã bao trùm cả vạn vật. Thế mà hai vị thượng khách cá»§a Hải đảo vẫn ở mãi trong gian phòng không chịu ra khá»i cá»­a.
Lãng Tá»­ Trầm Kha quay qua nói vá»›i Bá Äồng Nhi:
- Chúng ta cứ mãi ở trong phòng tất nhiên bá»n chúng sẽ ráo riết canh gác má»i động tÄ©nh cá»§a chúng ta đấy.
Bá Äồng Nhi có ý bá»±c bá»™i:
- Thật bá»±c bá»™i quá Ä‘i thôi. Äã đến Hải đảo này mà không được chạy má»™t hồi quan sát cho thá»a thích.
Trầm Kha cưá»i đùa:
- Thúc thúc quên rằng chung quanh Hải đảo này mấy nẻo Ä‘á»u có má»™t trận đồ án ngữ cả sao?
Bá Äồng Nhi nhún vai:
- Nói vậy chúng ta là tù nhân đấy à?
- Không hẳn thế.
- Chứ thế nào?
- Nếu phá được trận đồ.
Lão Cuồng Phong Nghịch Cước Bá Äồng Nhi hằm hằm:
- Nếu thế thì chúng ta tìm lão Viên Thiết Khải mà há»i tá»™i! Trầm Kha lắc đầu:
- Thúc thúc đừng nóng nảy, chúng ta đã im lặng chịu đựng gần một ngày rồi. Hãy kiên nhẫn chỠđợi thêm một đêm nữa hẵng hay.
- Nhưng nhất định là lão có mặt ở đây.
- Äó là Ä‘iá»u dÄ© nhiên.
- Nếu biết vậy tại sao tiểu điệt lại chịu ở trong hoàn cảnh này.
- Tại sao không?
- Không sợ hỠkhi dể mình sao?
- Äiá»u đó không quan trá»ng.
- Chứ việc gì quan trá»ng?
- Những âm mưu trong đầu óc cá»§a lão Äảo chá»§.
- Nhưng cứ ngồi đây thì làm sao biết được! Trầm Kha chợt mỉm cưá»i rồi há»i:
- Vậy bây giỠthúc thúc định đi thám thính phải không?
- Äúng! Lão nói xong xoa xoa đôi tay vào nhau cưá»i thích chí. Nhưng Trầm Kha liá»n nói:
- Hãy nán lại vài canh nữa đã.
Bá Äồng Nhi nhìn bầu trá»i vá»›i ánh sao thưa, qua khung cá»­a sổ chép miệng:
- Thôi cũng được.
Trầm Kha liá»n lên tiếng gá»i má»™t nữ hầu để nhá» mang cho má»™t bình trà thật ngon. Sau khi cô hầu Ä‘i rồi, chàng nói vá»›i Bá Äồng Nhi:
- Thúc thúc đợi ngưá»i ta mang trà ngon để nhắm là sẽ thấy thá»i gian qua thật nhanh, chứ thúc thúc đứng đếm sao trá»i thì nôn nóng lắm.
Bá Äồng Nhi quay phắt vào gắt gá»ng:
- Thật là bá»±c tức quá! Äang chạy nhảy bay vá»t bá»—ng nhiên ngồi tù nÆ¡i căn nhà này.
Trầm Kha cưá»i an á»§i lão:
- Vì chúng ta muốn vậy chứ nào ai dám để thúc thúc ngồi tù chứ.
Buông thân ngưá»i rÆ¡i phịch xuống ghế, Bá Äồng Nhi nói:
- Ước gì bây giá» chạy ra mé biển bắt còng, bắt cua vui đùa thì thú biết chừng nào! Nghe giá»ng lão tha thiết, Trầm Kha không thể nín cưá»i liá»n nói:
- Thật thúc thúc quả là khác ngưá»i! Lão ta định phản đối thì có tiếng gõ cá»­a. Bá Äồng Nhi bá»±c tức há»i:
- Ai đó?
Có tiếng cô gái hầu trả lá»i:
- Thưa có trà ngon.
Trầm Kha liá»n tiếp:
- Cứ mang vào.
Cánh cá»­a bật mở, cô gái hầu áo trắng trịnh trá»ng mang vào khay trà mùi hương thÆ¡m ngát. Cô ta đặt khay trà trên bàn định rót ra thì Trầm Kha bảo:
- Cô cứ để đó cho chúng tôi.
Chàng nhìn cô nói tiếp:
- Äêm cÅ©ng đã quá khuya rồi! Cô cứ Ä‘i nghỉ Ä‘i, cám Æ¡n cô nhiá»u lắm.
Nàng hầu lí nhí nói:
- Dạ.... không có gì.... nhị vị có cần gì cứ sai bảo.
Trầm Kha mỉm cưá»i lập lại:
- Bây giỠđã quá khuya, chắc chúng tôi không cần gì nữa đâu, cô cứ vỠphòng mà nghỉ.
Bấy giỠcô gái hầu mới cúi đầu chào lễ phép quay ra.
Äợi cô gái ra khá»i phòng, Trầm Kha liá»n rót tra ra hai chung, nhìn nét mặt không vui cá»§a Bá Äồng Nhi má»i:
- Thúc thúc uống trà này đi sẽ thấy vui vẻ ngay.
Lão bưng chung trà và nhìn Trầm Kha vá»›i ánh mắt nghi ngá», rồi từ từ nhắm từng ngụm trà.
Trầm Kha liá»n há»i:
- Thúc thúc thấy thế nào?
- Ngon! Ngon lắm! Thế rồi Trầm Kha đưa từ chuyện này đến chuyện khác, làm sao cho Bá Äồng Nhi quên hẳn thá»i gian mà hàn huyên tâm sá»± vá» những dÄ© vãng oai hùng cá»§a lão.
Tiếng mõ sang canh ba lại rÆ¡i trong đêm trưá»ng vắng lặng. Thế mà những câu chuyện giữa Trầm Kha và Bá Äồng Nhi vẫn chưa chấm dứt.
Bá»—ng có tiếng chân ngưá»i chạy bên ngoài.
Trầm Kha ngưng câu chuyện, lắng tai nghe ngóng.
Trong Khi đó Bá Äồng Nhi cất tiếng há»i chàng:
- Khuya quá rồi, không biết có chuyện gì vậy?
Trầm Kha chưa kịp trả lá»i thì cánh cá»­a phòng vụt mở tung. Má»™t bóng ngưá»i lảo đảo, ôm cánh tay đẫm máu ngã nhào vào trong phòng.
Nhanh như chá»›p, thân hình cá»§a Bá Äồng Nhi nhảy ra cá»­a sổ mất dạng. Trong khi đó Trầm Kha bước đến xem xét ngưá»i bị thương.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt má»™t trang hảo há»›n, ướt đẫm mồ hôi, da mặt hÆ¡i xanh nhìn chàng mệt nhá»c:
- Qúi đại hiệp.... từ nơi lục địa tới?
Trầm Kha gật đầu thay cho câu trả lá»i thì ngưá»i này tiếp:
- Tôi là Äàm Du long, cận tướng cá»§a Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ đã từ lâu bị bá»n Bá Hầu Viên Thiết Khải cướp Ä‘oạt Phù SÆ¡n Äảo này từ hÆ¡n năm năm nay....
Máu nÆ¡i tay gã chảy nhiá»u nên gã mệt nhá»c nhăn mặt. Thấy vậy Trầm Kha liá»n Ä‘iểm luôn mấy huyệt đạo để cầm máu, đồng thá»i chàng lấy má»™t hoàn thuốc nhét vào miệng gã, gã vá»™i nuốt nhanh xuống không chút do dá»±.
Äỡ mệt phần nào, gã tiếp tục kể:
- Äêm nay chúng tôi từ nÆ¡i bên kia giòng sông lạnh mang hết lá»±c lượng quyết chiến vá»›i bá»n chúng để chiếm lại hải đảo.
Vẫn chăm chú nghe gã kể, Trầm Kha quan sát nét mặt, lá»i nói Ä‘á»u tin chắc là gã này không dối trá nên chàng há»i:
- Nhưng tại sao đêm nay qúi vị mới tiến đánh?
Gã này tức Äàm Du Long nói ngay:
- Hôm nay, chúng tôi được tin nhị vị là hai nhân vật đại hiệp xuất chúng từ nÆ¡i lục địa ra hải đảo này, nên chúng tôi quyết liá»u mạng đến đây để kính nhá» nhị vị giúp sức tiêu diệt Viên Thiết Khải.
Trầm Kha gật gù rồi há»i:
- Như vậy qúi vị có hiểu rõ lực lượng của Viên Thiết Khải ra sao không?
Äàm Du Long đáp ngay:
- Äã năm năm nay theo dõi, chắc chắn chúng tôi phải biết tưá»ng tận lá»±c lượng cá»§a chúng chứ.
- Thế phương cách áp dụng để tấn công đêm nay của qúi vị như thế nào?
- Dạ thưa đại hiệp, chúng tôi chia làm ba cánh quân tiến vào đánh cung điện này.
Rồi gã kể tiếp:
- Cánh thứ nhất là cánh quân tiá»n sát do chính tôi hướng dẫn chẳng may bị bá»n phục kích xạ tiá»…n. Tôi bị thương nhưng cố gắng chạy đến đây để liên lạc vá»›i nhị vị đại hiệp....
Trầm Kha ngắt lá»i:
- Thế những bạn đồng hành cá»§a Äàm tướng công hiện giỠở đâu?
- Dạ, hỠđang giao chiến với quân canh của Viên Thiết Khải.
- Còn hai cánh quân kia?
- Cánh thứ hai do công chúa Chiêu Nhã Quyên hướng dẫn đánh từ cánh tả. Cánh thứ ba do chính Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ vá»›i tể tướng Mạc Phú Hùng đánh phía hậu.
- Với chiến thuật chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy thì chắc chắn qúi vị sẽ thành công.
Äàm Du Long lắc đầu:
- Vì uất hận, chúng tôi quyết liá»u mạng cùng bá»n Viên Thiết Khải má»™t mất má»™t còn. Chứ thật ra chúng tôi chưa có ngưá»i đủ tài khống chế Viên Thiết Khải và Lục kỳ nhân trận pháp. CÅ©ng vì thế, chúng tôi liá»u mạng đưá»ng đột vào đây để xin nhị vị ra tay trợ giúp. Æ n này toàn dân và Äảo Vương Phù SÆ¡n Äảo xin ghi tạc ngàn Ä‘á»i.
Trầm Kha xua tay, chưa kịp đáp lá»i thì từ ngoài Bá Äồng Nhi đã bay vá»t vào miệng cưá»i vui vẻ nói:
- Tiểu điệt ơi! Vui quá là vui.
Trầm Kha há»i gấp:
- Chuyện gì vậy thúc thúc?
- á»’! Thúc thúc choảng nhau vá»›i bá»n môn hạ Viên Thiết Khải.
- Thế tại sao thúc thúc lại vào đây?
- Báo cho tiểu Ä‘iệt biết để khá»i lo lắng.
- Thế bây giỠthúc thúc định thế nào?
Bá Äồng Nhi chưa kịp đáp thì đã nghe tiếng ồn ào bên ngoài Giá»ng ồ ồ khàn khàn cá»§a Phó Äảo chá»§ Thần Quyá»n Lá»— Tấn vang lên:
- Má»™t địch nhân thuá»™c bá»n Chiêu Thế Sá»­ đã bị xạ tiá»…n bị thương chạy vá» hướng này mà.
Có nhiá»u tiếng ngưá»i nhao nhao lên.
Trong khi đó, trong phòng Trầm Kha nói thật khẽ vá»›i Bá Äồng Nhi:
- Bây giỠthì thúc thúc tự do.
Rồi chàng chỉ Äàm Du Long nói tiếp:
- Äây là Äàm tướng công thuá»™c lá»±c lượng tấn công bá»n Viên Thiết Khải, vậy thúc thúc cùng vị này tiếp ứng các nÆ¡i Ä‘i. Còn để tên Lá»— Tấn cho tiểu Ä‘iệt.
Äàm Du Long chen lá»i:
- Äiểm cần nhất là phải liên lạc ngay vá»›i Äảo vương chúng tôi để cho ngưá»i biết tin.
Không để cho Trầm Kha kịp nói, Bá Äồng Nhi nắm lấy tay Äàm Du long nói:
- Vậy hãy đi với lão, nơi đây giao cho tiểu điệt của ta.
Dứt lá»i, lão cùng Äàm Du Long phóng ngưá»i vá»t ra cá»­a sổ lẫn vào đêm tối.
Cùng lúc đó có tiếng gõ cá»­a. Trầm Kha vá»™i lấy chiếc nón rá»™ng vành đội vào, cầm thanh trưá»ng kiếm ung dung mở cá»­a phòng bước ra. Lúc đó, trước cá»­a phòng, nÆ¡i ngoài sân Phó Äảo chá»§ Thần Quyá»n Lá»— Tấn cùng vá»›i mưá»i mấy tên môn đồ đã đứng đợi sẵn nÆ¡i đó.
Äến trước mặt Lá»— Tấn, vá»›i giá»ng mỉa mai, Trầm Kha cất giá»ng cứng rắn:
- Hứ! Ná»­a đêm có chuyện gì mà Phó Äảo chá»§ đưa môn hạ đến vây nÆ¡i trú ngụ cá»§a chúng tôi vậy?
Lá»i lẽ cá»§a Trầm Kha đã làm cho lão Phó Äảo chá»§ khó phân giải nên lão nói ngay:
- à! Vì vừa rồi có một tên địch xâm nhập vào đây đã bị chúng tôi truy nã nên hắn ta chạy vỠnơi đây.
- Thế sao tôi chẳng thấy?
- Thật vậy chăng?
- Chứ Phó Äảo chá»§ nghi ngá» tôi dấu trong phòng chăng?
Lão ta ấp úng:
- Cái đó.... cái đó cũng có thể....
Trầm Kha bá»—ng cất tiếng cưá»i rồi há»i lại:
- Phó Äảo chá»§ nhất quyết kẻ bị truy nã Ä‘ang ở trong phòng này?
- Äúng! - Bây giá» Phó Äảo chá»§ muốn gì?
- Lục soát phòng này để bắt địch nhân.
- Nếu không có thì sao?
- Äiá»u đó chưa chắc! - Vậy tôi có má»™t Ä‘iá»u kiện.
- Äiá»u kiện?
- Äúng vậy! - Äiá»u kiện gì?
Bước thêm má»™t bước nữa Trầm Kha gằn giá»ng:
- Kẻ nào vào lục soát nếu không bắt được địch nhân trong phòng sẽ ắt phải rÆ¡i đầu! Thần Quyá»n Lá»— Tấn giá»ng ngạc nhiên:
- Ngươi dám hạ sát ư?
Vá»›i giá»ng âm trầm chàng quát:
- Kể cả ngươi nữa! Râu tóc dá»±ng đứng, Thần Quyá»n Lá»— Tấn tức giận quát to:
- To gan! To gan! Hải đảo này không phải là nơi dễ dàng để cho ngươi phách lối.
- Ngươi cứ hành động.
Lão Phó Äảo chá»§ quay qua phía môn hạ ra lệnh:
- Hãy lục soát! HÆ¡n mưá»i mấy tên môn hạ cá»§a lão liá»n ùa vào phòng lục soát. Nhưng má»™t lát sau, bá»n này Ä‘á»u lấm lét trở ra.
Trầm Kha chiếu đôi mắt sáng ngá»i quát:
- Ta đã bảo trước! Vậy các ngươi hãy lãnh cái chết.
Dứt lá»i, tức thì ánh kiếm lập lòe vá»›i thân ảnh tuyệt vá»i cá»§a chàng nhoáng lên thì hàng loạt tiếng hét kinh hồn cá»§a bá»n môn hạ cá»§a lão Phó Äảo chá»§ rống lên thảm khốc.
Phịch! Phịch! Phịch!....
Thân ngưá»i ngã gục trên vÅ©ng máu đào.
Phó Äảo chá»§ Thần Quyá»n Lá»— Tấn thật không ngá» chàng có thể dám hạ sát vá»›i những tuyệt chiêu. Chỉ trong nháy mắt mằ hÆ¡n mưá»i mấy tên môn hạ có võ công khá cao phải thiệt mạng má»™t cách dá»… dàng.
Lão ngẩn ngưá»i, rồi sá»± tức giận lẫn kinh sợ hòa hợp làm râu tóc lão tua tá»§a ra. Lão gầm lên:
- Chủ đích của các ngươi đến hải đảo này để gây thù oán?
Trầm Kha gằn từng tiếng:
- Äúng! - Nếu vậy Thiếu chá»§ BảoVương Hải....
Trầm Kha chặn lá»i:
- Chính ta đã siêu độ cho hắn.
- Chính ngươi?
- Không sai! - Vậy tại sao ngươi không nói sự thật ấy?
- Ta muốn nói với lão Viên Thiết Khải.
- Tại sao?
- Vì ta phải giết lão ấy.
- Ngông cuồng! - Nếu ngươi cho ta ngông cuồng thì ngươi hãy nói cho ta biết lão Viên Thiết Khải đang trú ngụ nơi nào.
Lá»— Tấn cưá»i ha hả đáp:
- Chuyện ấy không khó.
- Vậy ngươi cứ nói! - Chỉ sợ ngươi không dám đến gặp Äảo chá»§! - Äừng dài dòng, hãy nói Ä‘i! - NÆ¡i 'Phong Tá»­ Cốc' cuối dòng sông lạnh.
- Vậy ta đi đến đấy ngay.
Vừa nói chàng định dợm ngưá»i phóng Ä‘i. Nhưng lão Phó Äảo chá»§ hét lên:
- Ngươi không Ä‘i được dá»… dàng như vậy đâu! Trầm Kha đứng lại giá»ng âm trầm:
- Vậy ngươi muốn gì?
ÄÆ°a mạng ngươi cho ta.
Cất tiếng cưá»i sang sảng chàng đáp:
- Mạng ta hay xác ngươi?
Chàng vừa dứt lá»i là Lá»— Tấn đã bước chân phải tá»›i trước má»™t bước, xá»­ dụng thế 'kỳ cổ' thành ra 'thần quyá»n' phóng trái đấm thôi sÆ¡n vào mặt đối phương.
Nhưng nhanh như cắt, Trầm Kha liá»n nghiêng ngưá»i xoay ná»­a vòng tránh đòn. Tức thì Lá»— Tấn không chậm trá»… liá»n xá»­ dụng ngá»n 'ảo loan chửú rồi 'khoa hổ' vung quyá»n trái đánh ngược ra sau, đồng thá»i quyá»n phải như ánh chá»›p cuốn gió, đánh vòng từ phải sang trái và từ thấp lên cao thật nguy hiểm nhắm vào trung bá»™ cá»§a Trầm Kha mà tấn công.
Má»™t lần nữa Trầm Kha giữ bá»™, dùng thiên cân trụ giữ chặt hai chân vá»›i mặt đất, trong khi đó thân ngưá»i chàng bật ngá»­a vá» sau gần sát mặt đất để cho song quyá»n cá»§a Lá»— Tấn đánh hụt vào khoảng không. Lập tức như chiếc lò xo, thân hình chàng bật nhanh dậy, đánh vút hữu quyá»n vào yết hầu cá»§a Lá»— Tấn theo thế 'thám mã' nhanh như ánh Ä‘iện xẹt.
Há»±c! Ngá»n quyá»n cá»§a Lãng Tá»­ Trầm Kha đánh nhằm vào cánh tay trái cá»§a Lá»— Tấn, thay vì vào yết hầu, vì lão lanh lẹ nghiêng ngưá»i tránh né nhưng vẫn bị trúng đòn.
Thân hình lão ta chao Ä‘i mấy lượt má»›i đứng im. Lão ta liá»n rút đôi Ä‘oản Ä‘ao cầm chặt nÆ¡i tay rồi quát:
- Lỗ Tấn này muốn biết tài kiếm pháp của ngươi.
Trầm Kha bước ngang ba bước đáp:
- Ta chỉ sợ khi ngươi thấy ánh kiếm là hồn ngươi đã lìa khá»i xác.
- Äừng phách lối! Hãy xem đôi Ä‘oản Ä‘ao cá»§a ta.
Tức thì, hai ngá»n Ä‘oản Ä‘ao cá»§a lão ta lấp lánh theo cánh tay quyá»n tá»›i tấp tấn công Trầm Kha.
Chỉ trong phút chốc, hai thân ngưá»i trở thành hai chiếc bóng chập chá»n quyện vá»n vá»›i nhau....
Rồi bỗng nhiên một tiếng võ khí chạm nhau:
- 'Rẻng'! Tức thì má»™t ngá»n Ä‘oản Ä‘ao cá»§a Lá»— Tấn bị đánh văng khá»i tay lão. Tuy nhiên, lão vẫn không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, liá»n phóng luôn ngá»n Ä‘oản Ä‘ao còn lại trong tay vào giữa ngá»±c Trầm Kha.
Vá»›i khoảng cách thật gần nhau, nên ngá»n Ä‘oản Ä‘ao thật nguy hiểm tá»™t cùng cho Trầm Kha.
Chỉ thấy ánh Ä‘oản Ä‘ao chá»›p lên, thì thân ngưá»i Trầm Kha ngã nghiêng, đồng thá»i trưá»ng kiếm cá»§a chàng cÅ©ng loáng lên ngoằn ngoèo cùng vá»›i tiếng la kinh hồn:
- Ã!.... á!.... á!....
Tiếng la vừa dứt, đã thấy Trầm Kha cũng đã tra kiếm vào vỠvà đứng sừng sững như thiên thần.
Trong khi đó, lão Phó Äảo chá»§ Thần Quyá»n Lá»— Tấn hai tay ôm lồng ngá»±c và bụng vá»›i máu me ướt đẫm lảo đảo. Lão thá»u thào:
- Qủy.... kiếm....
Lão nói được hai tiếng, rồi thân ngưá»i lão ngã phịch xuống đất chết trên vÅ©ng máu đào....
Trầm Kha hú lên má»™t tiếng dài, băng ngưá»i vá» cuối giòng sông lạnh....
Tiếng hò hét giao đấu của môn hạ Viên Thiết Khải và binh tướng Chiêu Thế Sử vẫn tiếp diễn vang vang....


Nguồn: vnthuquan.net
Tài sản của baba4

  #10  
Old 27-04-2008, 07:18 PM
baba4 baba4 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 46
Thá»i gian online: 24 phút 24 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
::Trần Thanh Vân:::

Quỷ Kiếm Vương
Hồi 10

Lục kỳ nhân quái trận

Từ lúc cùng Äàm Du Long băng ngưá»i Ä‘i tiếp viện và liên lạc vá»›i Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­, lão Bá Äồng Nhi vui mừng như được cÆ¡ há»™i tung hoành cho thoải mái, bởi vì má»™t ngày phải tá»± giam mình ở trong căn phòng nhá».
Äể mặc cho Trầm Kha giải quyết lão Phó Äảo chá»§ Thần Quyá»n Lá»— Tấn và ná»™i bá»n, lão ta cứ việc lao mình vá» phía hậu tập cá»§a cung Ä‘iện này, nÆ¡i mà cánh quân cá»§a Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ Ä‘ang đụng độ vá»›i môn hạ cá»§a Viên Thiết Khải.
Há»… gặp môn hạ cá»§a há» Viên, Bá Äồng Nhi cứ thẳng tay đả thương, tàn sát như trút bá»±c dá»c lên đầu chúng.
HÆ¡n nữa, mục đích mà Bá Äồng Nhi và Äàm Du Long phải làm là cố gắng liên lạc để tiếp viện cùng cánh quân cá»§a Äảo Vương.
Vì thế hai ngưá»i không ra mặt giao đấu cùng môn hạ há» Viên mà chỉ hạ sát trong trưá»ng hợp bị phát giác buá»™c lòng phải giao đấu.
Tuy nhiên, môn hạ cá»§a Viên Thiết Khải Ä‘á»u được huấn luyện thành từng toán chỉ huy, nghÄ©a là chừng mưá»i ngưá»i, đã có má»™t tên chỉ huy và kiểm soát trong vùng trách nhiệm đã được giao phó.
Cho nên, Bá Äồng Nhi và Äàm Du Long phải mất khá nhiá»u thá»i gian để thanh toán và tìm đưá»ng liên lạc.
Khi vừa qua hết phạm vi lâu đài hÆ¡n má»™t trăm dặm, là má»™t cánh đồng cá» xanh mượt chạy dài quanh chân núi cao. Mé bên kia là má»™t lòng vá»±c sâu, mà ở dưới đáy toàn là đá nhá»n lởm chởm.
Bá»—ng Äàm Du Long chỉ tay vá» phía mé vá»±c thẳm nói:
- Bá đại hiệp, hình như có tiếng đánh nhau phía kia rồi.
Bá Äồng Nhi cưá»i nói:
- Ta nghe rồi, hãy lại đó mau.
Vừa nói hai ngưá»i vun vút lao Ä‘i....
Càng tới gần, tiếng binh khí, tiếng la hét càng tỠrõ.
Rồi trước mặt hai ngưá»i là má»™t bãi chiến trưá»ng khốc liệt. Äã có nhiá»u ngưá»i chết. Thây ngưá»i nằm ngổn ngang, máu đổ Ä‘á»ng thành vÅ©ng.
Môn đồ cá»§a Viên Thiết Khải và binh lính cá»§a Chiêu Thế Sá»­ Ä‘ang giao đấu kịch liệt, má»—i bên Ä‘á»u có ngưá»i chết.
Äá»™t nhiên Äàm Du Long chỉ tay vá» phía trước nói lá»›n:
- Nguy rồi! Nguy rồi! Bá Äồng Nhi há»i gấp:
- Chuyện gì?
- Äảo Vương chúng tôi sắp sá»­a bị 'Lục Kỳ Nhân' vây đánh kia rồi.
ÄÆ°a mắt nhìn vá» phía trước, Bá Äồng Nhi cÅ©ng vừa nhìn thấy má»™t lão nhân trong bá»™ cẩm bào vua chúa Ä‘ang chuẩn bị để đối phó vá»›i sáu lão già trang phục sáu màu sắc khác nhau, Ä‘ang lừ lừ tiến đến trước mặt vị lão nhân.
Bá Äồng Nhi há»i Äàm Du Long:
- Vị lão nhân đó có phải là Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ chăng?
Äàm Du Long đáp ngay:
- Äúng vậy! Rồi chỉ má»™t vị trung niên quắc thước Ä‘ang ngồi cạnh tảng đá, thân hình đầy máu như bị ná»™i thương và ngoại thương rất nặng Äàm Du Long nói nhanh:
- Ngưá»i bị thương đó là tể tướng Mạc Phú Hùng.
Vừa lúc đó má»™t trong sáu lão già nói lá»›n vá»›i Äảo Vương:
- Chiêu Thế Sử, năm năm qua ngươi chuẩn bị binh tướng để tràn qua 'giòng sông lạnh' để mưu đồ ngu xuẩn à?
Chiêu Thế Sử nạt lớn:
- Câm mồm! Bá»n ăn cướp chúng bay sẽ chết.
Sáu tên cùng cất tiếng cưá»i ngạo nghá»….
Trong lúc đó, Bá Äồng Nhi cÅ©ng cất tiếng cưá»i vá»›i bá»n chúng nhưng tiếng cưá»i cá»§a lão thật to và vang chói lên, làm bá»n sáu lão này ngưng bặt tiếng cưá»i.
Một lão quát:
- Ai?
Tức thì Bá Äồng Nhi nhún mình nhảy vá»t đến trước mặt bá»n này. Lão nói rổn rảng:
- Ta đây! Có gì mà phải ngạc nhiên.
Lão già áo vàng đã nói từ lúc nãy đến giá», có lẽ là lá»›n nhất trong bá»n sáu lão quái này lên tiếng nói:
- Không ngỠđêm nay lại có lão già ngông cuồng dám hỗn láo với Lục Kỳ Nhân này.
Lại cất tiếng cưá»i ngặt nghẽo, Bá Äồng Nhi không đáp lá»i lão áo vàng. Tức thì lão ta quát:
- Ngươi cưá»i cái gì?
Bá Äồng Nhi ngưng tiếng cưá»i diá»…u cợt:
- Cưá»i là cưá»i bá»n ngươi quá sức kiêu ngạo, coi trên thế gian này như không ngưá»i.
Lão áo vàng đáp gắt:
- Chứ còn ai làm gì nổi chúng ta?
- á»’! Bá»n chúng bay chỉ được hiếp ngưá»i thôi chứ tài ba gì.
Trong khi Bá Äồng Nhi đối đáp vá»›i lão áo vàng thì Äàm Du Long đã đến bên cạnh Äảo Vương nhá» to trình bày má»i sá»±.... nên khi nghe Bá Äồng Nhi xem thưá»ng bá»n Lục Kỳ Nhân, Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ lên tiếng cảnh cáo:
- Bá đại hiệp! Sáu lão quái này là 'Lục Kỳ Nhân' vá»›i võ công kỳ quái đã ngang dá»c võ lâm giang hồ, đại hiệp phải nên lưu ý cho lắm má»›i được.
Bá Äồng Nhi quay sang Äảo Vương:
- Xin Ä‘a tạ lá»i nhắc nhở cá»§a Äảo Vương, nhưng.... lão phu đây thích đùa giỡn vá»›i mấy ông bạn già này.
Nghe Bá Äồng Nhi nói thế, sáu lão quái tức giận tá»™t cùng đồng hét lên the thé:
- Lão kia hãy nộp mạng đây.
Quát xong lão đã phi thân tá»›i rồi tức thì tung chưởng tấn công đối phương. Cùng lúc đó Bá Äồng Nhi cÅ©ng đẩy song chưởng ra nghinh địch.
Nhưng chưởng lá»±c cá»§a hai ngưá»i sắp chạm vào nhau, thì lão Bá Äồng Nhi bá»—ng thâu song chưởng lại, nhảy sang má»™t bên và xoay tay nhắm ngang ngưá»i đối phương tấn công luôn.
Lão già áo vàng quả thật lợi hại, khi nào lão ta chịu để cho chưởng của đối phương tấn công tới. Chỉ thấy lão ta thấp thoáng một cái đã tránh được thế chưởng của đối phương và thân hình lão ta nhanh như chớp, quay ngay trở lại phản công luôn một chưởng vừa nhanh, vừa mạnh như sấm sét.
Bá Äồng Nhi thấy vậy chỉ cất tiếng cưá»i và đồng thá»i dùng thân pháp cá»§a lão vá»›i bước Ä‘i thật kỳ lạ đã tránh thoát chưởng lá»±c cá»§a lão áo vàng má»™t cách dá»… dàng.
Tên áo vàng kinh ngạc cùng giận dữ quát:
- Lão kia ngươi là ai?
Bá Äồng Nhi tá» vẻ khinh khi, bỉu môi má»™t cái rồi đáp:
- Ta là ai à? Ngươi sợ lúc chết không biết ai giết mà ân hận phải không? Nếu vậy ta nói ngay.
Lão áo vàng chận lá»i quát thật lá»›n:
- Hãy nói Ä‘i để rồi chết! - ÄÆ°á»£c, Bá Äồng Nhi này sẵn sàng.
Lão áo vàng bước lui má»™t bước giá»ng càng kinh ngạc:
- Ngươi là.... Bá Äồng Nhi.... Cuồng Phong Nghịch Cước?
- Ủa! Chứ ta nói láo với ngươi sao?
- Nhưng từ lâu ngươi ở lục địa mà?
- Thì hôm nay ta ra viếng Phù Sơn đảo để gặp ngươi đây.
- Vậy thì ngươi phải chết! - Ta chá»! Tức thì lão quay sang năm lão quái đồng bá»n ra lệnh:
- Lục Kỳ Nhân chúng ta hãy cho thằng già này nếm mùi 'Quái trận' Lão già áo vàng vừa dứt lá»i tức thì năm lão già kia liá»n bá»§a vây Bá Äồng Nhi vào giữa. Bá Äồng Nhi không má»™t chút nao núng còn cưá»i đùa:
- Hay lắm! Hãy ra tay đi.
Lão vừa dứt lá»i, tức thì má»™t luồng chưởng phong từ phía lão già áo vàng ập tá»›i cuồn cuá»™n. Bá Äồng Nhi thấy vậy vá»™i vận song chưởng lên phản kích vá»›i mưá»i thành công lá»±c.
Sở dÄ© ngay chưởng đầu tiên mà Bá Äồng Nhi đã xá»­ dụng như vậy vì lão muốn áp đảo tinh thần đối phương ngay từ phút đầu. HÆ¡n nữa đối phương đông nhân số Nói xong lão quay sang năm lão già từ lúc nãy tá»›i giá» vẫn đứng im lìm quan sát. Hắn hét to:
- Tam tam! nên phải làm khiếp đảm đối phương để chiếm thượng phong trong lúc đối phương còn hoang mang.
- Ầm! Hai luồng chưởng phong chạm nhau chấn động gây nên má»™t tiếng nổ vang rá»n. Bá Äồng Nhi vẫn đứng yên mỉm cưá»i nhìn lão già áo vàng bị đẩy lui ba bước dài.
Thật ra công lá»±c cá»§a tên áo vàng này cÅ©ng khá thâm hậu song lão không ngá» ngay ngá»n chưởng đầu đã bị Bá Äồng Nhi xá»­ dụng hiểm độc như vậy, làm cho lão khiếp đảm.
Lão già áo vàng vô cùng tức giận, liá»n hét lên như sấm động:
- Lão ma đầu kia! Ngươi đừng có ở trước mặt ta mà dương oai diệu võ nữa. Chỉ vì ngươi quá ngông cuồng mà bắt buộc ta phải cho ngươi biết lợi hại của 'Lục Kỳ Nhân' này như thế nào. Ngươi có chết đi cũng đừng oán trách ta.
Tức thì có hai lão già nữa bước ra từ hai góc lên ba bước rồi thân hình cả ba lão già này rung động liên tiếp. Các khớp xương của những lão này kêu lên răng rắc.
Äồng thá»i, ba lão kia lại cho hai bàn tay xuống đất, thân hình lá»™n ngược, nghÄ©a là hai tay thành hai chân và hai chân thành hai tay.
Rồi sáu lão già này đồng hét lên những tiếng quái dị và hai vòng tròn bởi sáu lão quái này chuyển động má»—i lúc má»™t nhanh bao quanh Bá Äồng Nhi.
Bá Äồng Nhi thá»§ bá»™ và đưa mắt quan sát. Lão nhận thấy hai vòng tròn này xoay ngược chiá»u vá»›i nhau có lúc thật nhanh, có lúc lại chầm chậm. Lão thấy vậy ngạc nhiên vô cùng liá»n nghÄ© thầm:
- Äể ta xem thá»­ bá»n ngươi giở trò quái khỉ gì ra coi nào.
Chỉ trong nháy mắt, tiếng răng rắc của ba lão già ở vòng tròn phía trong đã dứt, chỉ thấy lớp áo của ba lão này lép xẹp lại như còn treo ở trên giá áo vậy, và bắp thịt của chúng không biết biến đi đâu mất.
Äến lúc này Bá Äồng Nhi má»›i giật mình, lão chưa kịp suy nghÄ© gì thì tiếng cưá»i quái dị như tiếng cú rúc cá»§a ba lão này thoát ra thật khó chịu và cùng má»™t lúc từ ba phía, ba lão này đồng giÆ¡ thẳng hai tay ra nhằm Bá Äồng Nhi ập vào. Nhưng vì ba lão quái này cùng Ä‘ang di chuyển thật nhanh nên sáu cánh tay, lúc này như hàng ngàn cánh tay, làm thành má»™t hàng rào tấn công vào Bá Äồng Nhi.
Không dám chậm trá»…, Bá Äồng Nhi vá»™i xá»­ dụng hữu chưởng nhằm vào lão áo vàng và tả chưởng nhằm lão kế tiếp đẩy ra vá»›i sức cuồng phong cuồn cuá»™n.
- Bùng! Bùng! NgỠđâu, chỉ thấy hai lão này thân mình chao Ä‘i mấy cái, tức thì chưởng lá»±c cá»§a Bá Äồng Nhi bị gạt sang má»™t bên ngay, và hai lão quái thân hình như khúc gá»— cứ thế mà xông tá»›i.
Äã không đánh dạt được hai lão quái này mà còn bị má»™t lão phía sau lưng chá»™p tá»›i thật nguy hiểm. Trong giây phút hiểm nghèo này, Bá Äồng Nhi không còn cách nào hÆ¡n liá»n xá»­ dụng ngá»n cuồng phong nghịch cước thành danh cá»§a lão.
Ngá»n cước bất chợt tung ra vá»›i cước phong vù vù nhằm đúng ngay giữa mặt cá»§a lão già phía sau.
- Rốp! Tức thì thân hình cá»§a lão già phía sau, bất chợt bị ngá»n nghịch cước kinh hồn đá trúng ngay mặt, văng tuá»™t ra xa. Cả khuôn mặt cá»§a lão dập nát chết liá»n trên vÅ©ng máu, trong khi thân hình cá»§a lão vẫn lép xẹp và bốc lên má»™t mùi hôi thối vô cùng.
Bá Äồng Nhi cÅ©ng vá»™i phóng ngưá»i Ä‘i thoát ra khá»i vòng vây, đưa mắt nhìn lão quái đã chết rồi hét lên:
- Há»§ thi công! Thật là tà đạo! Lão lại đứng thá»§ bá»™, trong khi năm lão già còn lại như năm chiếc bóng vây phá»§ Bá Äồng Nhi như cÅ©. Nhưng vừa lúc này, hai lão xá»­ dụng Há»§ thi công lại tấn công hai mặt tiá»n và hậu, trong khi đó hai phía tả và hữu do hai lão khác xá»­ dụng lối Ä‘i ngược đầu cÅ©ng ập vào tấn công. Những tiếng hét quái dị vang lên cùng má»™t lúc, tức thì từ bốn mặt, bốn lão quái cùng tấn công má»™t lượt.
Bá Äồng Nhi cùng hét lên má»™t tiếng lá»›n rồi thân hình lão ta chợt quay tít và ngón nghịch đảo cước liên hoàn như ánh sao xẹt liên tiếp tung ra vá»›i sức mạnh vô cùng kinh hồn và thật chuẩn đích.
- Rốp! Rốp! Rốp! Rốp! Bốn tiếng khô khan vang lên, tức thì bốn xác lão quái Ä‘á»u theo số phận cá»§a lão quái lúc đầu. Tuy nhiên, chỉ có hai lão xá»­ dụng 'Há»§ thi công' là nát mặt chết liá»n tại chá»— và thân hình cÅ©ng xông lên mùi hôi thối nồng nặc.
Còn hai lão Ä‘i ngược bằng hai tay, thì đôi chân đã gãy lìa, chỉ còn lá»§ng lẳng Ä‘au đớn. Nhưng trong giây phút này, hai lão bị gãy đôi chân như hai con rắn bay vụt lên, hai tay lão quái như bốn con rắn nhắm ngay đôi mắt cá»§a Bá Äồng Nhi tấn công.
Trong lúc quá bất ngá», Bá Äồng Nhi không thể ngỠđược hai lão già này có thể liá»u lÄ©nh xá»­ dụng tàn lá»±c để tấn công đến từ hai phía tả hữu cá»§a lão. Tuy bất ngá», nhưng suốt má»™t Ä‘á»i tung hoành trong chốn võ lâm để được thành danh cho đến nay, Bá Äồng Nhi đã trải qua bao nhiêu trận đụng độ nguy hiểm và đã dày dặn kinh nghiệm cÅ©ng như ứng biến hữu hiệu lúc nguy nan.
CÅ©ng vì thế, Bá Äồng Nhi tuy giật mình song má»™t ý niệm lóe lên trong đầu óc nên lão vẫn đứng nguyên bá»™. Trong khi đó, từ hai bên tả hữu, hai thân hình hai lão quái vá»›i bốn cánh tay như bốn con mãnh xà xuất động phóng tá»›i như ánh chá»›p.
Äợi khi những cánh tay chỉ cách đầu lão trong gang tấc, lúc này, Bá Äồng Nhi liá»n hụp xuống và chao ngưá»i thoát khá»i vị trí như má»™t làn khói.
Cũng trong lúc này, hai tiếng la kinh hoàng vang lên:
- Ã! Ã! Bá Äồng Nhi vụt quay ngưá»i lại thì má»™t cảnh tượng hãi hùng trên vÅ©ng máu.
Bởi vì hai lão quái dùng toàn lá»±c đưa vào hai cánh tay, dùng đòn sát thá»§ quyết đâm cho nát mặt Bá Äồng Nhi, song từ hai phía đối diện nhau, hai lão quái đã gãy lìa đôi chân nên khi Bá Äồng Nhi hụp xuống chao ngưá»i thoát Ä‘i, thì hai lão này không thể ká»m hãm được sức tấn công và cÅ©ng không sao đổi hướng được vì chân đã gãy Ä‘au đớn. Nên bốn cánh tay cá»§a hai lão quái cứ thế mà lao tá»›i, Ä‘á»u ghim vào đôi mắt cá»§a nhau thật khá»§ng khiếp.
Khi hai thân hình rơi xuống, bốn cánh tay còn dính chặt vào đôi mắt của đối phương. Thế là hai lão đành chết thảm một cách hãi hùng.
Chỉ trong khoảnh khắc, Bá Äồng Nhi đã loại năm trong sáu lão quái trong 'Lục Kỳ Nhân'.
Bàng hoàng trước những cái chết thảm khốc cá»§a đồng bá»n, lão còn lại hét lên má»™t tiếng và ập vào tấn công Bá Äồng Nhi.
Lần này lão quái vẫn xử dụng lối võ công lộn ngược đầu đi bằng hai tay, song hai tay của lão này đi thật nhanh. Càng lúc càng nhanh không còn nhận được thân hình rõ ràng của lão ta nữa.
Bá Äồng Nhi không dám sÆ¡ hở. Lão đứng im lìm định thần tập trung nhãn lá»±c để xác định vị trí cá»§a đối phương.
Nhưng lão này vẫn như chiếc bóng quay tròn làm cho Bá Äồng Nhi ngÆ¡ ngác. Chính trong giây phút này, lão quái như cái lò xo bật ngưá»i lên hai ngón tay thành song chỉ, nhắm tấn công vào đôi mắt cá»§a Bá Äồng Nhi Ä‘ang còn đứng lưỡng lá»±, chưa phân biệt được hư ảo.
Vá»›i kinh nghiệm từ hai lão trước, Bá Äồng Nhi chỉ còn cách bước xéo bá»™ thật lá»›n để né tránh.
Lão này tấn công hụt mục tiêu, nên lại tiếp tục chiến thuật đi bằng hai tay thật nhanh cố ý làm hoa mắt đối phương và bất ngỠtấn công bằng song chỉ.
Äã má»™t lần thoát khá»i độc chiêu cá»§a đối phương, Bá Äồng Nhi chợt nhíu mày đứng im lìm, mặc cho đối phương thân hình như cái bóng chạy chung quanh lão má»—i lúc má»™t nhanh. Nhanh đến ná»—i bóng lão quái như má»™t vòng ánh bạc bao quanh Bá Äồng Nhi thành má»™t vòng tròn.
Äến lúc này, bá»—ng Bá Äồng Nhi cưá»i má»™t tiếng lá»›n rồi thân hình lão cÅ©ng lá»™n ngược Ä‘i bằng hai tay. Thấy vậy, lão quái vá»™i bật ngưá»i lên, nhưng khithân hình lão quái vừa đứng lên thì hai cái chân cá»§a Bá Äồng Nhi liên hoàn vút Ä‘i.
Chỉ nghe hai tiếng khô khan:
- Bốp! Bốp! Tức thì thân hình lão quái cuối cùng trong bá»n 'Lục Kỳ Nhân' như con diá»u đứt dây bay Ä‘i hÆ¡n má»™t trượng rÆ¡i 'bịch' xuống trước mặt Äảo Vương, thành cái xác không hồn vá»›i chiếc mặt bể nát và lồng ngá»±c gãy cả xương.
Lúc này Bá Äồng Nhi đã đứng lên thì Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ cùng các cận tướng cá»§a vị Äảo Vương chạy đến thi lá»… và mừng rỡ khôn xiết.
Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ nói vá»›i Bá Äồng Nhi:
- Lục Kỳ Nhân là má»™t trở ngại lá»›n lao mà binh tướng chúng tôi không có cách nào trừ khá»­ được từ năm năm nay. Nay nhá» Bá đại hiệp ra tay trừ khá»­, Äảo Vương tôi và toàn thể dân hải đảo ghi Æ¡n Bá đại hiệp muôn Ä‘á»i.
Bá Äồng Nhi xua tay lia lịa:
- Äừng đừng! Äảo Vương đừng nói vậy, được choảng nhau vá»›i mấy lão quái dị thế này là lão phu đây thích chí lắm rồi. Äừng bao giá» nói Æ¡n vá»›i nghÄ©a mà lão buồn lòng lắm.
Äảo Vương mỉm cưá»i tiếp lá»i:
- Bá đại hiệp hào sảng dậy vậy chúng tôi xin lãnh ngá»c ý cá»§a Bá đại hiệp.
Giữa lúc đó thì trận chiến tại nÆ¡i này cÅ©ng đã chấm dứt, tất cả môn hạ cá»§a Viên Thiết Khải Ä‘á»u tá»­ thương bởi 'loạn tiá»…n trận' được chuẩn bị thật chu đáo cá»§a Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­.
Cận tướng Äàm Du Long liá»n nói vá»›i Bá Äồng Nhi:
- Không biết lúc này Trầm đại hiệp đã thanh toán tên Lỗ Tấn chưa? Sao không thấy tăm dạng?
Vá»›i nụ cưá»i tin tưởng, Bá Äồng Nhi cương quyết:
- Äàm tướng công cứ yên lòng! Tiểu Ä‘iệt cá»§a lão tánh tình cẩn trá»ng. Mà nói vá» võ công thì lão đây còn thua xa tiểu Ä‘iệt cá»§a lão nhiá»u lắm.
Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ nghe nói thế thì vui mừng ra mặt. Ông ta liá»n nói:
- Nếu vậy thì Phù SÆ¡n Äảo này sẽ thoát khá»i sá»± chiếm Ä‘oạt cá»§a tên ma đầu.
Bá»—ng vị tể tướng Mạc Phú Hùng khập khá»…nh bước đến gần bên Äảo Vương góp ý:
- Bẩm Äảo Vương, Bẩm đại hiệp.... gần đây, chúng tôi được tin Viên Thiết Khải đã rá»i cung Ä‘iện và Ä‘ang tu luyện má»™t võ công đặc dị gì đó.... nếu lão ấy thành công thì nguyện ước cá»§a chúng ta có hình thành được chăng hay phải muôn Ä‘á»i uất hận?
Bá Äồng Nhi an á»§i:
- Chuyện gì phải đến sẽ đến, bây giỠchúng ta tiến vỠphía cung điện để còn liên lạc với mấy cánh quân của qúi vị nữa chứ.
Äảo Vương Chiêu Thế gật đầu rồi ra lệnh:
- Tể Tướng lo thanh toán nÆ¡i đây! Còn ta và Äàm cận tướng cùng theo Bá đại hiệp nhập cung.
Rồi Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ lo lắng:
- Không biết công chúa của ta đã tiến vào cung điện hay chưa. Ta lo lắng qúa.
Cận tướng Äàm Du Long liá»n tâu:
- Bẩm Äảo Vương, công chúa Chiêu Nhã Quyên Ä‘a mưu túc trí và võ công cao cưá»ng thì không đến ná»—i nào đâu.
Chiêu Thế Sử thở phào đáp:
- Ta mong má»i như thế! Vị Äảo Vương lại đưa mắt quan sát những xác ngưá»i chết ngổn ngang và than:
- Äã nhiá»u binh sÄ© anh dÅ©ng cá»§a ta phải xả thân để đánh Ä‘uổi bá»n ma đầu cướp đất. Há» hy sinh mà vẫn vui lòng, nên ta cảm phục vô ngần.
Rồi ông ta lại tiếp:
- Tại sao lại có những kẻ xâm lăng như vậy để gây cảnh chết chóc tang thương. Thật lòng ngưá»i man trá qúa.
Thấy Äảo Vương bi lụy nên Äàm Du Long vá»™i nói:
- Bẩm Äảo Vương, trong hoàn cảnh hiện tại chúng ta cần tiếp ứng để liên lạc, chỉ huy cho thống nhất để tiêu diệt cho bằng hết bá»n ma đầu. Vậy xin Äảo Vương tiến lên.
Äảo Vương Chiêu Thế Sá»­ gật đầu:
- Phải! Phải lắm! Rồi ông ta quay sang Bá Äồng Nhi:
- Bây giỠchúng ta tiến vào cung điện chứ Bá đại hiệp?
Bá Äồng Nhi cất tiếng cưá»i sang sảng:
- Äi! Vừa dứt lá»i cả Ä‘oàn ngưá»i lao Ä‘i vun vút....
Trên đưá»ng tiến vá» cung Ä‘iện, những toán quân cá»§a Viên Thiết Khải như rắn không đầu, Ä‘á»u bị tàn sát bởi lòng căm phẫn hận thù cá»§a nhóm ngưá»i Chiêu Thế Sá»­.
Há» tiến vá» cung Ä‘iện vá»›i bầu nhiệt huyết, vá»›i lòng hân hoan trước cảnh vật đã xa lìa há» hÆ¡n năm năm trá»i lá»t vào trong tay bá»n ma đầu. Bá»n tà đạo đã manh tâm dùng vÅ© lá»±c chiếm Ä‘oạt hòn đảo thân yêu cá»§a há», phá tan má»™t triá»u đình cá»§a má»™t tiểu vương quốc trên má»™t hải đảo má»™ng mÆ¡.
HỠsung sướng dang tay bước tới để tiếp nhận.
Và má»™t niá»m hân hoan Ä‘ang đến vá»›i há»....


Nguồn: vnthuquan.net
Tài sản của baba4

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êàðàîêå, èíòåðüåðà, ïóãà÷åâà, ñóâåíèðû, ñòèðàëüíûå, quy kiem vuong


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™