 |
|

10-03-2008, 06:45 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 6
Dù Ä‘Ãch thân trưởng công an nắm tay ân cần nói lá»i thông cảm , dù đám đông dân chúng và hai gã thanh niên côn đồ lá»±c lưỡng kia Ä‘á»u đã nói lá»i xin lá»—i , vẫn không là m Triệu Vỹ vui lên được.
Anh không thuá»™c hạng ngưá»i thù dai hay cố chấp , cÅ©ng chẳng oán trách giáºn há»n sá»± hiểu lầm là m mất mặt mình giữa đám đông. Äà dà u nét mặt , chẳng buồn nói chuyện vá»›i ai , chỉ vì anh Ä‘ang áy náy vá»›i lòng và tá»± trách mình thôi. Má»™t chút thù háºn trẻ con cá»§a anh vá»›i cô bé bán bánh tiêu , vô tình đã hại má»™t ngưá»i.
Cô gái ấy tháºt đáng thương ! ÄÆ°a mắt nhìn nạn nhân cá»§a mình gục đầu và o thân cổ thụ bên đưá»ng âm thầm khóc. Triệu Vỹ ngạc nhiên thầm há»i : Sao thế gian nà y lại có ngưá»i đẹp dưá»ng kia ?
Ä‚n chÆ¡i đã nhiá»u. Ngưá»i đẹp không phải Triệu Vỹ chưa từng gặp . Nhưng quả tháºt vẻ đẹp nà y lần đầu tiên anh má»›i nhìn thấy. Cô có gương mặt trái xoan , hiá»n từ nhân háºu như Äức Mẹ đồng trinh. Äôi mắt buồn vá»›i đôi rèm mi cong vút , chưa khóc đã là m cảm động lòng ngưá»i rồi ,nói chi lúc nà y hồ thu lại sóng sánh khoé thu ba. Chao ôi là cồn cà o gan ruá»™t .
Chiếc mÅ©i cao vừa phải , thon thon trên bá» môi má»ng Ä‘á». Cô mặc áo bà ba , mái tóc buông dà i kẹp gá»n thả sau lưng. ChÆ¡n chất quê mùa nhưng sao đà i các lạ . Äể má»™t kẻ chuyên nhìn phụ nữ bằng ná»a con ngươi phải thốt lên lá»i thán phục - Cô đẹp quá !
Cô không nói, không trách má»™t tiếng nà o , dù biết rõ Triệu Vỹ là ngưá»i đã giúp cho tên cướp chạy thoát. HÆ¡n mưá»i phút rồi , cô chỉ biết khóc thầm cam chịu .
Vô tình thôi , sao Triệu Vỹ nghe ray rứt quá ! Muốn nói má»™t câu gì để an á»§i , động viên cô , nhưng lạ là m sao , lá»i lẽ như bay biến cả , để lại trong phút chốc kẻ hà o hoa phong nhã lại biến thà nh tên lóng ngóng vụng vá» .
- Cô gì Æ¡i , đừng khóc nữa , dù sao tên cướp kia cÅ©ng chạt rồi. Khóc hoà i cÅ©ng váºy thôi , chẳng giải quyết được gì đâu... Gom hết can đảm, cuối cùng Triệu Vỹ cÅ©ng nói được má»™t câu. TrÆ¡n tru quá ! Anh như ngạc nhiên trước cách nói văn vẻ cá»§a mình.
Còn cô gái , không hay nãy giá» Triệu Vỹ còn Ä‘ang đứng cạnh bên mình. Nghe giá»ng anh , cô bất ngá» ngẩng lên , rồi lẳng lặng bá» Ä‘i nhanh. Triệu Vỹ vá»™i Ä‘uổi theo :
-Nà y... cô.. cô Æ¡i , cô Ä‘i đâu váºy? Tôi xin lá»—i , tháºt tình tôi không biết tên cướp đã giáºt túi đồ cá»§a cô. Cô nói Ä‘i , trong túi đồ đó có những gì , tôi sẽ Ä‘á»n lại cho cô. Äầy đủ cả .
Giá»ng nói chân thà nh quá , ánh mắt lại trà n đầy vẻ quan tâm lo lắng. Cô gái như cảm thấy an tâm , cất giá»ng rụt rè :
- Anh không phải Ä‘á»n đâu , cÅ©ng đừng báºn tâm , hãy là m việc cá»§a anh Ä‘i !
- Coi sao được - Triệu Vỹ đã Ä‘uổi kịp cô , anh thà nh tháºt - Nghe má»i ngưá»i bảo, cô ở dưới quê lên thà nh phố tìm việc mưu sinh có phải không ?
Äôi mắt cụp xuống, cô gái không phá»§ nháºn. Triệu Vỹ nói thêm :
- Váºy cô có bà con thân thÃch gì không ? ÄÆ°a địa chỉ đây , tôi kiếm há»™ cho. ÄÆ°á»ng thà nh phố coi váºy chứ ngoằn ngoèo , rắc rối lắm. Ủa? Sao cô khóc ? Tôi nói sai ư ?- Thoáng thấy cô gái báºt khóc nức nở , Triệu Vỹ hốt hoảng há»i nhanh .
- Anh nói không sai - Cô xoắn xoắn chiếc khăn tay - Nhưng địa chỉ bà con , đã bị tên cướp lấy đi rồi.
- Tháºt sao? - Há»i rồi Triệu Vỹ má»›i nháºn ra , chẳng những tên cướp lấy Ä‘i địa chỉ , mà hắn còn lấy Ä‘i tất cả áo quần, tiến bạc cá»§a cô. Trước mắt anh , giỠđây cô gái chỉ còn hai bà n tay trắng. Tặc lưỡi , anh nhìn cô đầy thông cảm - Rồi cô tÃnh sao ?
- Tôi cÅ©ng chưa biết nữa. À, hay là ... - Cô gái chợt ngáºp ngừng - Nếu có thể , anh cho tôi mượn tạm Ãt tiá»n trở vá» quê. Anh cứ ghi địa chỉ, tôi hứa sẽ trả đủ cho anh - Cô nói thêm khi thấy đôi mà y cá»§a Triệu Vỹ khẽ cau.
- TÃnh như cô cÅ©ng tiện. Váºy quê cô ở đâu , có xa không ?
- Dạ , tôi ở Cà Mau , vùng U Minh Hạ .
- Cà Mau ? Không nén nổi ngạc nhiên , Triệu Vỹ tròn đôi mắt lạ lùng - Xa như thế mà cô cũng...
Biết là m sao ? Má»™t tiếng thở dà i khẽ thoát ra khá»i lồng ngá»±c. Nước măt lăn dà i , nghÄ© đến cảnh tình tá»™i nghiệp cá»§a mình. Cha mất, mẹ già , lại phải nuôi đà n em nheo nhóc. Mùa mà ng thất bát , lại thiếu nợ tứ tung. Buá»™c lòng lắm mẹ cô má»›i bán Ä‘i đôi bông cưới , hy vá»ng cô và o thà nh phố kiếm được má»™t việc là m ổn định , giúp đỡ gia đình. Váºy mà ... Trá»i Æ¡i , mặt mÅ©i miệng mồm nà o cô trở vá» nói vá»›i mẹ cô đây ?
- Tôi... tôi...- Lại xúc phạm cô ư ? - Thấy cô lại khóc , Triệu Vỹ lúng túng - Tôi xin lỗi !
- Anh không phải xin lá»—i hoà i như váºy - Nhẹ dùng tay lau nước mắt , cô gái ngẩng đầu lên - Tôi đã suy nghÄ© lại, có lẽ tôi sẽ không vá» quê nữa. Cảm Æ¡n anh ! - Nói xong rồi cô bá» Ä‘i nhanh.
Triệu Vỹ vội đuổi theo :
- Sao váºy ? Cô giáºn tôi ư ? Tôi chỉ há»i váºy thôi , chứ tiá»n hả ? Cô muốn bao nhiêu cÅ©ng có - Vá»™i vã , Triệu Vỹ cho tay và o túi lấy ra xấp tiá»n to . Quýnh quáng anh là m nó vương vãi ra đầy đất trước đôi đồng tá» mở hết cỡ cá»§a cô gái dân quê. Lần đầu tiên được nhìn thấy số tiá»n nhá»u như váºy. - Äó , cô lấy hết Ä‘i - Triệu Vỹ chÄ©a nắm tiá»n đến trước mặt cô - Không phải trả lại đâu.
- Cảm Æ¡n anh - như sợ hãi , cô bước thụt lùi - Tôi không nháºn đâu. bây giá» tôi phải Ä‘i .
- Cô Ä‘i đâu váºy ? Äịa chỉ ngưá»i bà con cô đánh mất rồi mà - Không an tâm , Triệu Vỹ Ä‘uổi theo cô - Sao cô không vá» quê? Lúc nãy cô tÃnh váºy tiện lắm mà .
Äôi mắt chợt buồn , cô không trả lá»i anh.
- Có phải...? - Chợt hiểu , Triệu Vỹ bá» lưng chừng câu há»i. Tá»± nhiên anh thấy tá»™i nghiệp cô. Thân gái bÆ¡ vÆ¡ có má»™t mình. Cô biết vỠđâu giữa thà nh phố rá»™ng thênh thang khi mà n đêm buông phá»§ ? - Cô Ä‘i tìm phòng trá» phải không ? Tôi tìm giúp cô nghe ?
Chiếc đầu vừa gáºt lại lắc tháºt nhanh. Triệu Vỹ biết cô nghÄ© đến Ä‘iá»u gì. Anh nhẹ mỉm cưá»i :
- Cô an tâm , phòng trá» nà y không tốn tiá»n cÅ©ng chẳng đòi giấy rá» gì.
- Có tháºt không ?- Bán tÃn bán nghi , cô gặng há»i. Gương mặt ngÆ¡ ngác trông đẹp lạ.
- Tháºt , vì nó là cá»§a tôi mà - Triệu Vỹ cưá»i giòn , dá»±ng chiếc xe ngã chá»ng qoeo trên mặt Ä‘áºt cá»§a mình lên.
- Nhà anh ư ? Ôi !- Bước chân bỗng chựng , cô lắc đầu nhanh - Tôi không đi đâu.
- Không phải nhà tôi , chỉ là một căn gác xép bỠhoang lâu ngà y không dùng đến. An tâm đi , tôi không gạt cô đâu .
Gương mặt Triệu Vỹ rất tháºt sau câu nói. Không còn cách nà o hÆ¡n , cô đà nh phải leo lên xe cho anh chở Ä‘i nhanh
Chiếc xe phóng như bay , suýt mấy lần là m cô gái đứng tim dù Triệu Vỹ đã cố tình giảm tốc độ , chạy cẩn tháºn đà ng hoà ng. Bà n tay cô vụng vá» mấy lần chạm và o lưng , là m Triệu Vỹ nghe lòng nhẹ dâng lên má»™t cảm giác nao nao kỳ lạ .
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:23 PM.
|

10-03-2008, 06:47 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 7
Lần đầu tiên và o bếp là m cÆ¡m , nên Äinh Äang thấy sá»± việc quan trá»ng vô cùng. HÆ¡n bốn tiếng đồng hồ loay hoay dá»n dẹp , hết khuân qua, dá»n lại mấy chục lần rồi mà cô vẫn chưa ưng ý. Dưá»ng như cái bếp đặt bên trái thì hợp vá»›i phong thá»§y hÆ¡n.
Căn gác xép chỉ vá»n vẹn bốn thuá»›c bá» ngà n , bảy thuá»›c bá» dà i. Bằng ga ra nhà cô thôi mà sao cô thấy rá»™ng rãi quá , để cô tÃnh nát cả đầu vẫn không sao là m cho gian nhà lạnh lẽo trở nên ấm cúng.
Nói váºy chứ cÅ©ng đỡ lắm rồi , chẳng bù cho hôm qua , lúc má»›i dá»n nhà , cô đẫ tưởng mình không sao sống nổi. Bụi bặm , gián , nhện , mùi tanh tưởi cứ như má»™t đống đồ phế thải. CÅ©ng nhá» dì Ba vá»›i bà Bảy ra công dá»n dẹp , căn nhà má»›i tạm coi được vầy đây.
Chẳng tiện nghi , chẳng sang trá»ng , nhưng Äinh Äang thấy thÃch lắm. Bây giá» cô má»›i cảm nháºn hết sá»± thoải mái , niá»m hạnh phúc tá»™t cùng cho hai chữ tá»± do. Ä‚n giá» nà o , ngá»§ giá» nà o , muốn là m gì tùy thÃch. Ôi ! Tuyệt vá»i thay.
Nồi cÆ¡m bắt đầu sôi trên bếp , đưa tay mở nắp , Äinh Äang chống cằm mÆ¡ mà ng nhìn bong bóng nước sôi ùng ục trong nồi mà hình dung đến bữa cÆ¡m lát nữa đây cá»§a mình. Chắc là ngon lắm , dù thức ăn chỉ là hai cái trứng gà chiên.
Äinh Äang không hiểu sao từ lúc ra Ä‘á»i tá»± láºp , cô hết hẳn chứng biếng ăn. Bữa cÆ¡m đối vá»›i cô không còn tẻ nhạt , chán chưá»ng nữa , mà bá»—ng trở nên quan trá»ng lạ. Gần đến bữa cô đã biết đói cồn cà o , nghe nước bá»t tứa ra đầy lưỡi má»—i khi mùi thức ăn xá»™c và o mÅ©i. Bây giá» , má»—i bữa cô đã ăn được ba chén đầy lem lẻm. Chà ! Ba mà biết được chuyện nà y , chắc là mừng khá»i nói.
- Äinh Äang , Äinh Äang à ! Má»™t ngưá»i đà n bà chợt há»›t hả chạy và o là m cắt ngang luồng suy tưởng cá»§a Äinh Äang. Cô ngẩng lên , nháºn ra bà là thÃm Tư , ngưá»i đã cho mình thuê nhà vá»›i giá rẻ , liá»n nhoẻn miệng cưá»i :
- ThÃm Tư , Ä‘i đâu váºy? Ä‚n cÆ¡m chưa ?
- Chưa ! - Hà o hển thở , tay cháºn ngá»±c , bà như vừa chạy qua má»™t Ä‘oạn đưá»ng dà i.
- Chưa thì lát nữa ở lại ăn cÆ¡m vá»›i cháu - Äon đả kéo ghế , Äinh Äang má»i bà ngồi. Không hiểu sao linh tÃnh báo cho cô biết rằng bà muốn báo cho cô hay má»™t chuyện gì hÆ¡i rắc rối.
Quả nhiên , sau khi ngồi xuống ghế , uống một hớp nước lấy lại tinh thần , bà e dè cất tiếng :
- Äinh Äang à , tháºt là không may. Chắc là ta phải lấy lại căn nhà .
- Sao váºy? - Như nghe má»™t chuyện động trá»i , mặt Äinh Äang tái mét - ThÃm sợ con không trả tiá»n nhà có phải không ? ThÃm đừng lo , để con trả tiá»n cho thÃm liá»n mà - Nói xong , cô xăng xái đến bên chiếc túi đệm để sát góc nhà , rút đại má»™t xấp tiá»n. Vừa đếm đủ số hai trăm ngà n , cô vừa mắng mình ngu. Khi không lại đóng kịch nghèo khổ vá»›i thÃm Tư, vá» hẹn lần, hẹn lá»±a tá»›i tháng rồi má»›i đóng tiá»n , báo hại...
- Không phải - Äẩy xấp tiá»n trả lại cô , thÃm Tư lắc đầu vá»›i vẻ mặt buồn thiu - Không phải vấn đỠtiá»n bạc. Ông chá»§ muốn lấy lại nhà .
- Chú Tư ư ? Thôi được rồi, để cháu Ä‘i năn nỉ chú váºy .
- Không phải ! Không phải chú Tư mà y. Ông ấy không phải là chủ của căn gác xép nà y.
- Váºy ông chá»§ là ai ?
- Là má»™t ngưá»i già u có - Äến nước nà y , thÃm không giấu Äinh Äang nữa. Bằng má»™t giá»ng buồn hiu , tá»™i nghiệp , bà cho cô biết. Căn gác xép nà y vốn thuá»™c vá» quyá»n sở hữu cúa ông chá»§ Äạt , má»™t thương gia già u có đầy lòng nhân háºu. Ông đã mua giùm má»™t ngưá»i nghèo vá»›i giá cao để giúp đỡ ông nà y , khi ông ta muốn từ bá» thà nh phố trở vá» Ä‘oà n tụ vá»›i vợ con.
Bao năm qua căn gác xép bá» hoang , không ngưá»i ở , thấy váºy , vợ chồng bà không có nÆ¡i nương tá»±a , ông má»›i cho mượn tạm ở nhá». Rồi thá»i gian trôi , nhá» dè xẻn , biết là m ăn , vợ chồng bà dần khá giả , táºu được căn nhà ở mặt tiá»n. Thấy căn nhà bá» không cÅ©ng uổng, bà kêu ngưá»i cho mướn.
Ai dè, vừa cho cô mướn xong , cáºu chá»§ kêu có việc cần lấy lại.
- Cáºu ấy lấy lại để ở ư ? - Nghe thất vá»ng , Äinh Äang xụ mặt. Giấc mÆ¡ vá» cuá»™c sống tá»± láºp cá»§a cô phút chốc sụp đổ tan tà nh. Dù muốn dù không cÅ©ng phải trả thôi.
- Äừng buồn nữa cháu, để từ từ rồi thÃm...
- ThÃm Tư Æ¡i , thÃm nói vá»›i ngưá»i ta chưa ? Cháu lấy lại nhà đây - Lá»i an á»§i bị cắt ngang bởi má»™t giá»ng nói đà n ông ồm ồm đáng ghét .
- Dạ... Dạ rồi.
Nhìn thÃm Tư hối hả chạy Ä‘i , có vẻ như sợ ngưá»i Ä‘ang đứng ngoà i cá»a lắm. Äinh Äang bá»—ng cảm thấy ức lòng. Là m cái gì mà dữ váºy ? Muốn lấy lại nhà cÅ©ng thư thả chứ , từ từ đợi ngưá»i ta tìm được nhà đã chứ ? Bá»™ già u là ngon là ngon lắm sao. Äinh Äang đứng báºt dáºy bước ra cá»a , cô muốn mắng cho cáºu chá»§ kia má»™t tráºn.
- Con biết , nhưng thÃm cÅ©ng thông cảm giùm con , tình cảnh Tuyết Ngân tá»™i nghiệp lắm. Con phải...
Giá»ng nói nghe quen quá ! Cố Ä‘oán không ra , Äinh Äang vạch lẹ tấm mà n rồi sững ngưá»i ra như hóa đá. Sao lại là Triệu Vỹ ? Vô tình hay cố ý đây ?
PhÃa bên kia , Triệu Vỹ cÅ©ng nghe động quay lại. Nháºn ra cô , đôi mắt anh tối sầm Ä‘i giáºn dữ. Quá»· ám hay sao ấy chứ ?
- Hừ !
- Hừ !
Không hẹn mà cả hai đồng chá»›p mắt lưá»m nhau má»™t cái dà i thù háºn. CÆ¡ há»™i tốt. Triệu Vỹ nghÄ© thầm trong lúc Äinh Äang nhếch môi cưá»i nghÄ© đến cảnh là m anh thua thảm hại. Triệu Vỹ à , nhà ngươi không tà i nà o lấy lại được nhà đâu .
- Cô ta đây hả thÃm Tư ? - Vá» như không quen biết , Triệu Vỹ quay sang thÃm Tư há»i tỉnh.
- Dạ phải - Nhẹ gáºt đầu , thÃm lo lắng đưa mắt nhìn Triệu Vỹ vá»›i Äinh Äang , sao há» lại gá»m nhau như kẻ thù từ muôn kiếp váºy ? -Tình cảnh cá»§a Äinh Äang tá»™i nghiệp lắm.
- Váºy sao ? - Khẽ xoa cằm , Triệu Vỹ há»i giá»ng mỉa mai - Tháºt cô Äinh Äang đây hoà n cảnh ngặt nghèo đến thế sao ? ba mẹ cô chết cả rồi hả ?
- Chết cái đầu anh đó. Äồ mất dạy ! Trừng mắt , Äinh Äang như muốn ăn tươi nuốt sống Triệu Vỹ ngay và o bụng cá»§a mình. Dám trù ẻo ba ngưá»i ta hả ? ba cá»§a ngươi chết thì có. Lầm thầm nguyá»n rá»§a anh , Äinh Äang như quên mất chÃnh cô đã dá»±ng chuyện nà y kể cho bà Bảy , dì Ba và má»i ngưá»i nghe.
- Kìa, Äinh Äang , sao con dám chá»i cáºu chá»§- ThÃm Tư hoảng hốt nắm tay cô - Cáºu ta chỉ há»i thăm thôi mà .
- ThÃm không biết đấy thôi , cô ta nổi nóng vì sợ cháu láºt tẩy đó - Vẫn thản nhiên , Triệu Vỹ cưá»i vui vẻ - Tháºt cô ta không nghèo , cÅ©ng chẳng đáng thương má»™t chút nà o. Äặt Ä‘iá»u thảm não, Ä‘oạn trưá»ng như váºy , ả chỉ muốn gạy thÃm và má»i ngưá»i thôi. ChÃnh mắt con đã thấy , lần ấy tại sân gol. ả đã trắng trợn gạt má»™t lúc hai trăm mấy chục ngà n.
Sá»± tháºt hiển nhiên rồi , Äinh Äang cứng há»ng , chưa kịp tìm ra lá»i đối lại , cô đã nghe thÃm Tư chưng há»ng
- Váºy sao ? Nhưng... có khi nà o cáºu nhầm Äinh Äang vá»›i ai không ? Má»™t đứa bé ngoan như nó , Ä‘á»i nà o...
- Äúng váºy đó thÃm Tư , con Ä‘á»i nà o là m mấy chuyện tiểu nhân , bỉ ổi, vô liêm sỉ ấy - Thấy thÃm Tư còn chưa dao động , Äinh Äang chạy đến bên bà tấn công thêm - Chỉ tại ngưá»i ta sợ con vạch chuyện xấu xa cá»§a mình , rồi đặt Ä‘ièu , kiếm chuyện thôi .
- Nè , ăn nói cho đà ng hoà ng một chút - Triệu Vỹ vỗ mạnh xuống bà n , quắc mắt - Ai có chuyện gì xấu mà sợ cô vạch trần chứ ?
- Thì cái chuyện ngưá»i ta đồng lõa cùng tên cướp , giáºt đồ ngưá»i bị bắt vỠđồn đó - Nhịp nhịp chân Äinh Äang chun mÅ©i cưá»i đắc thắng.
Nhớ cái bạt tai cô bé tát mình giữa chợ , Triệu Vỹ tức điên lên , anh quát lớn :
- Còn dám nhắc nữa à , ranh con có tin tao sẽ lột da mà y không ?
- Tin sao không ? Äinh Äang chẳng chút sợ hãi - Má»™t khi quê rồi, chuyện gì ngưá»i tacungx dám là m mà . Ủa? Mà sao ông cảnh sát thả anh ra sá»›m váºy ? Hối lá»™ ông ta bao nhiêu hả ? Có lá»— vốn không ?
- Nà y - Không lẽ lao lên bóp cổ con nhá» trước mặt thÃm Tư , Triệu Vỹ đà nh phải nhịn. Nhịn mà giáºn tÃm ngưá»i , chân tay run bắn lên.
- Äinh Äang , em hiểu lầm rồi , Triệu Vỹ không phải là đồng bá»n cá»§a kẻ cướp đâu - Má»™t ngưá»i con gái đẹp bá»—ng xuất hiện kịp thá»i cứu nguy cho Triệu Vỹ - Anh ấy là ngưá»i tốt , em đừng trách oan ảnh mà tá»™i nghiệp.
Ai mà vô duyên váºy ?Quay đầu lại định mắng cho giá»ng nói kia má»™t tráºn , đôi mắt Äinh Äang chợt tròn to ngá»› ngẩn. Có nằm mÆ¡ không ? Cô tá»± há»i mình , sao cô gái giống ngưá»i bị giáºt mất đò ghê. Lắp bắp , Äinh Äang há»i nhá» :
- Là chị à ?
Cô gái nhẹ gáºt đầu trong lúc Triệu Vỹ hỉnh mặt lên cưá»i tá»± đắc. Trong tráºn chiến nà y , tá»· số đã được quân bình.
- Phải ! Và bây giỠthì bé hiểu lý do nà o anh lấy nhà rồi chứ ? Bé có chịu đi chưa ?
Hợp lý rồi, nhưng không hiểu sao Äinh Äang vẫn còn thấy ấm ức trong lòng. Cô không thể chấp nháºn thua má»™t cách dá»… dà ng như váºy được. Tá»± nhiên cô hét to :
- Tôi không đi !
- A... A...- Má»™t con mắt nheo lại. Triệu Vỹ khôi hà i - Äịnh giở trò ngang hả bé ?
- Hổng phải ngang. Nhưng ai biểu anh không nói sá»›m , báo hại tôi dá»n đã Ä‘á»i .
- Chuyện không có gì ầm Ä©. Bé đã bá» công dá»n nhà dùm anh , anh sẽ trả tiá»n . Dá»… thôi mà - Vừa nói , Triệu Vỹ vừa móc xấp tiá»n dằn xuống bà n trước mặt Äinh Äang .
- Tôi không phải là đây tá»› cá»§a anh - Hất mạnh tay cho xấp tiá»n rÆ¡i xuống đất , Äinh Äang hất mặt lên - Tôi không Ä‘i đó , anh là m gì tôi hả ?
- Chuyện nà y... - Không ngá» tình huống lại đẩy đến nông ná»—i nà y , thÃm Tư nhẹ nhún vai bất lá»±c. Äứng giữa đà ng biết binh ai bá» ai chứ ?
- Thôi , thôi đừng cãi nữa - Cuối cùng thì cô gái đà nh phải đứng ra dà n xếp - Tôi có cách như vầy , anh Vỹ và Äinh Äang nghe thá» có được không ?
- Chị không được bênh hắn đâu đó - Lừ lừ mắt , Äinh Äang ngồi xuống ghế. Triệu Vỹ cÅ©ng trừng mắt vá»›i cô má»™t cái dà i.
- Tháºt ra má»™t mình tôi ở cÅ©ng dư thừa và buồn chán lắm , cả má»™t căn nhà - Cô gái mỉm cưá»i , cất giá»ng thanh tao - nếu anh đòng ý thì tôi và Äinh Äang cùng ở. Không thì... tôi sẽ Ä‘i ngay , tôi không thể để cô bé ấy ra Ä‘i vì mình được .
- Nếu chị Ä‘i , em cÅ©ng sẽ Ä‘i theo chị , trả nhà nà y lại cho hắn - Nắm tay cô gái, Äinh Äang cho Triệu Vỹ ra rìa - Bá»™ trên Ä‘á»i nà y , chỉ mình hắn có nhà cho thuê sao . Bên kia lá»™ cÅ©ng có má»™t căn cho thuê , giả rẻ lắm.
Chẳng ưng bụng cho Äinh Äang ở lại chút nà o , nhưng ngưá»i đẹp đã mở lá»i , lẽ nà o từ chối , Triệu Vỹ đà nh phải ngáºm bồ hòn là m ngá»t mà trong bụng tức anh ách , anh gáºt đầu đồng ý , lòng tá»± nhá»§ lòng , sẽ có dịp dạy cho con bé kia má»™t bà i há»c ra trò .
Bánh bao hôm nay tốt mối mở hà ng , nên năm chục bánh lấy hồi chiá»u giá» chỉ còn vá»n vẹn trong nồi ba cái. Ngóng nhìn ra đưá»ng , thấy ngưá»i xe tấp náºp , Äinh Äang biết lúc nà y còn sá»›m lắm. Chắc khoảng bảy giá» mấy tám giá» thôi.
Thá»± thưởng cho mình má»™t cái bánh bao , Äinh Ä‘ang rút chân lên ghế. Vừa ăn vừa nghÄ© mông lung. Há»ng biết giá» nà y ba thế nà o ? Có Ä‘i kiếm cô không ? Chắc ông đã lục tung chợ Tân Bình lên rồi. Không biết cô ở đâu ông hẳn là lo lắm .
Äừng lo nghe ba - Chợt thấy nhá»› ba vô hạn. Äinh Äang tá»± nhá»§ , ngà y mai sẽ gá»i Ä‘iện vá» cho ông được an lòng. Chắc chắc ba sẽ há»i hiện nay cô là m nghá» gì ? Liệu có nên nói cho ông biết mình bán bánh bao không nhỉ ? Chắc là không , vì ông sẽ phản đối ngay. Dù cô có cho ông biết bán bánh bao khoẻ lắm . Má»—i ngà y năm chục ngà n lá»i , cô sống khoẻ ru .
Váºy thì... Nhai nhai miếng bánh trong miệng , Äinh Äang nhá»§ lòng sẽ dối cha , sẽ bảo vá»›i ông mình Ä‘ang sang má»™t sạp mỹ phẩm trong siêu thị . Như váºy , ông vừa ý hÆ¡n .
Không nghÄ© đến cha , Äinh Äang bá»—ng nghÄ© đến Tuyết Ngân , cô gái từ trên trá»i rÆ¡i xuống , bất ngá» trở thà nh bạn đồng hà nh cá»§a cô mấy hôm nay . Nhắc má»›i nhá»› , má»›i thấy lạ . Thiệt trên Ä‘á»i , cô chưa thấy ai dịu dà ng , hiá»n thục như cô ta váºy .
Äẹp ngưá»i , đẹp nết , lại giá»i giang , siêng năng. Từ lúc bước và o nhà đến giá» , Tuyết Ngân dà nh hết má»i việc là m , chẳng cho cô mó tay và o . Chắc tại chị thấy cô rá» rà , cháºm chạp , trái tai chướng mắt quá .
Chị dá»n dẹp rất nhanh , nấu nướng lại tà i tình. Thức ăn chẳng có gì mà chị nấu ngon như sÆ¡n hà o hải vị. báo hại cô ngà y nà o bụng no căng rồi cÅ©ng ráng ăn thêm má»™t chén . Chắc mai mốt máºp thù lù, ba hêt nhìn ra nổi .
Chị vẫn còn thất nghiệp , dù cô đã táºn tình giá»›i thiệu các mối là m ăn cá»§a mình vá»›i Tuyết ngân . Từ bánh tiêu đưá»ng, tháºm chà cả lò bánh bao , miếng cÆ¡m trong miệng cô cÅ©ng sẵn sà ng nhả ra giúp . Nhưng Tuyết Ngân không giống cô , giống má»i ngưá»i ở đây chút nà o . Rất hay mắc cỡ , chị không dám rao , cÅ©ng không dám ra ngồi đâu đưá»ng bán thuốc lá như bà Bảy .
Chị bảo mình biết may , dá»± định và o đây mua má»™t bà n máy may , may vá sống qua ngà y. Nhưng rá»§i quá, toà n bá»™ số tiá»n má»™t triệu đồng cá»§a mẹ bán đôi bông cưới đã bị tên cướp giáºt Ä‘i rồi. Biết tÃnh sao ?
Äinh Äang thương chị lắm , nếu không phải giả nghèo khổ che mắt thế gian , cô đã lấy tiá»n cho chị mua máy may rồi. Má»™t triệu đồng , số tiá»n đó đối vá»›i cô không đáng là bao nhiêu. Nhưng... Má»™t ánh đèn pha từ đâu rá»i thẳng và o mắt cô. Äinh Äang cắt ngay nguồn suy tư. Ngẩng đầu lên , thay vì mắng má»™t câu , cô lại thụp xuống núp ngưá»i sau cá»™t đèn, Triệu Vỹ lại chở má»™t cô gái đẹp sau xe .
Căn nhà nà y, sau khi bá» ra má»™t ngà y trá»i thám thÃnh , Äinh Äang biết rõ chỉ có má»—i tên Triệu Vỹ ở thôi . Chẳng có cha mẹ , hèn gì hắn không tá»± tung rá»± tác .
Chỉ có má»™t Ä‘iá»u rất lạ , Äinh Äang Ä‘oán mãi không ra , đó là nghá» nghiệp cá»§a tên Triệu Vỹ. Hắn là m gì mà ban ngà y không bao giá» có mặt ở nhà . Äêm má»›i vá» , lại ăn diện như diá»…n viên Ä‘iện ảnh. Ngưá»i yêu cá»§a hắn cÅ©ng váºy , má»—i bữa má»™t cô , cô nà o cÅ©ng đẹp. Bá»™ há» hổng biết ghen sao chứ ?
Sao há»ng biết ghen , là ngưá»i chứ có phải cá» cây đâu ? Má»™t lần dì Ba đã nói như váºy vá»›i cô rồi . Chắc tại há» há»ng biết thôi .
Chà ! Tá»± nhiên Äinh Äang nghe nóng sôi gan , tá»™i nghiệp cho mấy cô gái quá , bị gạt cÅ©ng không hay. Mình phải cứu ngưá»i má»›i được . Quên mất lá»i hứa vá»›i dì Ba , Äinh Äang Ä‘u ngưá»i qua bức tưá»ng rà o , thoăn thoắt leo và o . Không sợ Triệu Vỹ bắt gặp đâu. Cô tìm được má»™t lùm cây kÃn đáo ẩn thân rồi .
Lại chiêu cÅ© không sai , gặp con gái ngưá»i ta ôm ấp như Ä‘iên , hôn cuồng dại. Máu nóng trà o dâng , Äinh Äang móc túi lấy má»™t cá»ng thun và má»™t viên bi giấy , nhắm ngay lá»— tai Triệu Vỹ , cô ghiến răng bắn mạnh.
Má»™t tiếng bóc vang lên. Không nhìn thấy nhưng Äinh Äang biết mình bắn trúng bởi tiếng kêu Ä‘au đớn cá»§a anh. Nhoẻn miệng cưá»i, cô hình dung đến vẻ mặt sững sá» , ngÆ¡ ngác cá»§a cô gái .
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:24 PM.
|

10-03-2008, 06:48 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 8
Suy nghÄ© , suy nghÄ© mãi , cuối cùng Äinh Äang cÅ©ng nghÄ© ra cách lưỡng toà n để giúp Tuyết Ngân. Theo " Tôn tẩn binh thư " cô đặt tên cho kế sách cá»§a mình là " Tiếp má»™c di hoa " hay " Kim Thiá»n thoát xác ".
Ngà y hôm qua , tranh thá»§ lúc Tuyết Ngân ngá»§ trưa ,Äinh Äang lén ra chợ mua hai chỉ và ng bốn số chÃn. Biết không thể đưa trá»±c tiếp , cô dá»± định Ä‘em chiếc nhẫn và ng bá» ngay trước cá»a , vá» như cá»§a ai đó đánh rÆ¡i .
Ban đầu Äinh Äang dá»± định chÃnh bản thân mình sẽ nhặt được , sẽ la lên và sẽ chia cho Tuyết Ngân má»™t ná»a. Nhưng... sau nghÄ© lại , nó thấy là m như váºy không tá»± nhiên cho lắm. Äể Tuyết Ngân nhặt được dá»… thuyết phục hÆ¡n .
Nên sáng nay , vừa ngá»§ dáºy , Äinh Äang đã Ä‘em chiếc nhẫn ra bá» ngay trước cá»a. Äể y như tháºt và dá»… nhìn ra , cô đặt chiếc nhẫn ngay cá»a ra và o. Má»™t lát , khi quét nhà , thế nà o Tuyết Ngân cÅ©ng sẽ nháºn ra. Chà , không hiểu khi cầm chiếc nhẫn trên tay , gương mặt chị thế nà o ? Chắc mừng lắm. NghÄ© đến niá»m vui mình mang đến cho chị , Äinh Äang thấy lòng ngáºp đầy bao hạnh phúc. Tháºt , chẳng vui sướng gì bằng được giúp đỡ má»i ngưá»i .
- Con bé nà y , sáng ngá»§ dáºy sao không lo rá»a mặt , còn ngồi đây cưá»i tá»§m tỉm ? Có gì vui hả ? - Cầm cây chổi bước ra , thấy Äinh Äang ngồi thu lu trước cá»a , nở miệng cưá»i tươi rói , Tuyết Ngân thấy lạ dừng chân há»i.
Chị ấy ra rồi , tá»± nhiên Äinh Äang nghe tim mình Ä‘áºp mạnh. Cố là m ra vẻ tá»± nhiên , cô đứng dáºy ngó mông lung :
- Nắng hôm nay đẹp quá , em muốn táºp thể dục cho thư giãn tinh thần .
- Chà , siêng dữ váºy sao ? - Không nghi nghá» , Tuyết Ngân cắm cúi quét sân. Äinh Äang cÅ©ng thở phà o ra thoát nạn , mắt nhìn chăm chú chiếc nhẫn và ng Ä‘ang lấp lánh ánh mặt trá»i. Có thể và o nhà được rồi , nhưng chẳng hiểu sao , cô lại muốn chứng kiến cảnh Tuyế Ngân nhặt đươc chiếc nhẫn và ng quá . Chà ! Lúc đó , cô sẽ vá» chạy lại , vá» săm soi chiếc nhẫn như lần đầu trông thấy và ng váºy. Cô còn bắt chị phải chia cho mình phân ná»a .
Ôi ! Bà n chân cá»§a Tuyết Ngân dẫm lên chiếc nhẫn rồi , chị không thấy sao mà còn dùng chổi quét mạnh nó nữa ? Tim Äinh Äang thắt lại , sót ruá»™t khi thấy chiếc nhẫn bị nhát chổi cá»§a Tuyết Ngân hất ra đưá»ng lăn lông lốc .
Vô lý quá ! Nhẫn má»›i toanh , và ng choé dưới ánh nắng mặt trá»i , là m chói mắt cô nãy giá» , sao Tuyết Ngân không thấy chứ ? Hồi há»™p nhìn ra đưá»ng , Äinh Äang cứ sợ má»™t ai đó Ä‘i ngang tình cá» trông thấy rồi nhặt mất.
- Chị Ngân à , chân chị dÃnh gì ghê váºy ? -Thấy Tuyết Ngân dợm bước quay và o , Äinh Äang vá»™i kêu lên. Hy vá»ng khi nhìn xuống , đôi mắt chị sẽ tình cá» quét lên chiếc nhẫn.
- Có gì đâu - Vẫn vô tình , Tuyết Ngân ngơ ngác .
- Có mà - Kiên trì , Äinh Äang láºp lại - Chà , sáng sá»›m ai Ä‘em gì đó đến đổ trước nhà mình - Má»™t lần nữa cô bắt Tuyết Ngân nhìn xuống đất.
- Em sao váºy Äinh Äang ? Quáng gà hẳ ? Có gì đâu ? - Tuyết Ngân quay hẳn ngưá»i và o . Cùng lúc , sau lưng cô bá»—ng xuất hiện má»™t ngưá»i. Vừa bước đến hắn đã nhìn thấy chiếc nhẫn , liá»n cúi ngưá»i nhặt lấy.
- Ê ! Không được , chiếc nhẫn cá»§a tôi mà - Không kịp suy nghÄ© , Äinh Äang phóng vá»t ngưá»i qua chiếc cổng rà o , suýt lấn té cả Tuyết Ngân. Song nhanh như váºy cÅ©ng không kịp , chiếc nhẫn đã nằm gá»n trong tay ngưá»i má»›i đến rồi. Khôi hà i , hắn nhướng mắt ngó Äinh Äang :
- Chim trá»i cá nước , ai bắt được nấy ăn. Sao bé lại nháºn cá»§a mình cách vô lý váºy ?
Triệu Vỹ ! Lại bị tên đáng ghét nà y phá đám rồi , đôi mắt tối sầm lại , Äinh Äang cắn nhẹ môi định cách. Cô biết , nếu không khéo , chiếc nhẫn sẽ mất như chÆ¡i .
- Không nói nhiá»u , trả nhẫn đây - Thừa lúc Triệu Vỹ bất cẩn , Äinh Äang định nước liá»u giáºt đại. Nhưng... chẳng những không lấy được nhẫn , bà n tay cô còn bị tóm luôn trong bà n tay âm cá»§a anh.
- Lại giở trò ngang như cua hả ?
- Ư ! - Giáºt mạnh tay mình lại , thổi phù phù mấy ngón bị kẹp Ä‘au , Äinh Äang như muốn khóc - Ngang hồi nà o , nhẫn cá»§a tôi chứ bá»™ .
- Nhẫn cá»§a bé sao không cất trong nhà , lại Ä‘em ra đưá»ng để chứ !Xoay xoay chiếc nhẫn trong ngón tay , Triệu Vỹ nheo nheo mắt. Tháºt ra , anh không cần chiếc nhẫn , anh chỉ thÃch trả thù, ăn miếng trả miếng vá»›i cô thôi .
- Tại...- Không thể lá»™ bà máºt trước Tuyết Ngân , Äinh Äang nói đại - Tại tôi nhìn thấy trước chứ bá»™.
- Váºy tôi nhặt trước thì sao ? Chia đôi hả ?
Tá»± nhiên bị mất Ä‘i má»™t ná»a , oan ức quá, Äinh Äang hét lá»›n :
- Tôi không chịu.
- Váºy bé chịu sao ?
- Trả cho tôi hết.
- Chắc bé là vua quá - Mỉm cưá»i nhìn mặt Äinh Äang đỠgay , Triệu Vỹ Ä‘eo luôn chiếc nhẫn và o tay. Cúi sát mặt cô , anh gằn từng tiếng - Anh lấy hết bé à .
- Anh ngon... - Äinh Äang bá»—ng quên mất thân pháºn nhá» bé cá»§a mình. Cô nắm lấy cổ áo anh lay mạnh - Tôi thách anh Ä‘i được nếu không chịu trả.
- A...a... định đánh lá»™n hả? - HÆ¡i bất ngá» , song thÃch thú , Triệu Vỹ tròn đôi mắt như cưá»i.
- Thôi, thôi, đừng chá»c nó nữa anh Vỹ à ! - Thấy trò đùa có nguy cÆ¡ trở thà nh cãi nhau tháºt , Tuyết Ngân nhẹ giá»ng xen và o - Cho tôi can Ä‘i , gì mà như oan gia tá»± kiếp nà o , cứ gặp là gây. Äinh Äang , em buông anh Triệu Vỹ ra , ảnh chỉ đùa vá»›i em thôi.
- Trả chiếc nhẫn ra thì em buông - Äinh Äang cà ng siết chặt tay , và Triệu Vỹ thì hà o hển nói trong là n hÆ¡i bị nghẹn :
- Không trả , giá»i thì giết anh Ä‘i.
- ÄÆ°á»£c lắm , anh tưởng tôi không dám hả ? - Nghiến răng , Äinh Äang dùng hết sức bình sinh siết chặt tay. Mặt Triệu Vỹ cà ng lúc cà ng đỠbừng lên.
- Trá»i Æ¡i , tôi tháºt không ngá» , hai ngưá»i chẳng ra gì cả , Ä‘i già nh nhau cá»§a thiên hạ như váºy - Túng quá , Tuyết Ngân đà nh phải đánh thẳng và o lòng tá»± trá»ng cá»§a hai ngưá»i. Thà xúc phạm còn hÆ¡n khoanh tay nhìn há» chết.
- Em có già nh cá»§a thiên hạ đâu , chỉ có hắn thôi - Câu nói xúc phạm có hiệu lá»±c tức thá»i , buông tau khá»i cổ Triệu Vỹ , Äinh Äang ngẩng cao đầu vẻ tá»± hà o. Nhẫn cá»§a cô mua mà , chỉ có Triệu Vỹ má»›i tham lam già nh giáºt ngoà i đưá»ng thôi.
- Tôi mà thèm mấy thứ rác rưởi nà y à ? - Tá»± ái trước ngưá»i đẹp , Triệu Vỹ nói như gây.
- Không thèm mà già nh - Không bá» qua cÆ¡ há»™i , Äinh Äang nói móc má»™t câu - Nói mà không biết mắc cỡ.
- Ai mà già nh? Tại ngang quá ngưá»i ta má»›i là m cho bõ ghét thôi.
- Ai biết được , có ngưá»i miệng nói váºy nhưng bụng nghÄ© khác thì sao. Dù gì cÅ©ng là và ng , bá»™ giấy sao mà không tham chứ.
- Thôi, thôi , đừng cãi nữa - Thấy tráºn chiến lại sắp bùng lên , Tuyết Ngân chen và o - bây giá» tôi há»i, cả hai ngưá»i Ä‘á»u không tham , Ä‘á»u không muốn già nh chiếc nhẫn phải không ?
- Phải - Chẳng hẹn mà Triệu Vỹ và Äinh Äang đồng kêu lên má»™t lượt. ÄÆ°a mắt nhìn nhau , như hổ dữ chỉ chá» chá»±c cÆ¡ há»™i giết nhau thôi
- Váºy thì... Triệu Vỹ , anh đưa chiếc nhẫn cho tôi... - Tuyết Ngân chợt chìa bà n tay đẹp ra trước mặt Triệu Vỹ.
- Cô trao cho Äinh Äang ư ? Tháºt chẳng công bằng chút nà o - Như đứa bé bị xá» tá»™i oan , Triệu Vỹ kêu lên uất ức trong nụ cưá»i đắc thắng cá»§a Äinh Äang.
- Anh đừng lo , tôi không đưa nhẫn cho Äinh Äang đâu - Ngưng má»™t chút nhìn vẻ ngÆ¡ ngác cá»§a hai ngưá»i , Tuyết Ngân nhẹ mỉm cưá»i - Tôi sẽ Ä‘em đến đồn cảnh sát , nhá» há» trả cho ngưá»i bị mất.
-Hay lắm - Bằng lòng ngay với cách giải quyết của Tuyết Ngân , Triệu Vỹ trao chiếc nhẫn.
- Không được , em không chịu như váºy đâu - Giáºt chiếc nhẫn trong tay Tuyết Ngân. Äinh Äang lắc đầu.
- Bây giá» thì cô biết ai tham rồi chứ gì ? Nhẹ nhún vai , Triệu Vỹ cưá»i nói vá»›i Tuyết Ngân bằng thái độ kẻ bá» trên.
- Äinh Äang à , đừng váºy em, - Nhẹ đặt tay lên vai cô , Tuyết Ngân ôn tồn - Hãy nghÄ© đến tâm trạng cá»§a ngưá»i là m rÆ¡i chiếc nhẫn. Biết đâu đây là toà n bá»™ gia tà i cá»§a há» , cÅ©ng như chị váºy. Tá»™i nghiệp lắm ! Trả lại há» Ä‘i em !
- Trả lại Ä‘i , nếu em muốn anh sẽ cho bé chiếc nhẫn khác y như váºy - Ra vẻ cao thượng , Triệu Vỹ hạ nốc ao Äinh Äang .
- Phải rồi, trả lại Ä‘i em- Nhìn Äinh Äang tháºt cảm thông , Tuyết Ngân gáºt đầu khuyến khÃch - Thà nghèo cho sạch rách cho thÆ¡m em à .
mất chiếc nhẫn , Äinh Äang không tiếc. Cô có thể mua lại chục chiếc khác dá»… dà ng. Nhưng... mang tiếng tham trước mặt má»i ngưá»i , cô là m sao chịu nổi. Còn Tuyết Ngân nữa, tá»± nhiên Äinh Äang thấy giáºn chị vô cùng. Tên Triệu Vỹ nói báºy thì thôi , lẽ nà o chị cÅ©ng binh hắn , lên án cô. Cô là m váºy cÅ©ng chỉ vì mốn giúp chị thôi mà . Lẻ loi , tá»§i thân quá , cô đứng khóc má»™t mình, há»n căm nhìn nụ cưá»i đắc thắng nở trên môi Triệu Vỹ.
- Ngoan Ä‘i cưng - lau nước mắt cho Äinh Äang , Tuyết Ngân gỡ nhẹ chiếc nhẫn ra khá»i tay cô rồi trao cho Triệu Vỹ - Phiá»n anh Ä‘em chiếc nhẫn nà y đến công an , tôi sẽ dá»— Äinh Äang .
- Khoan đã - Äinh Äang chợt thét Ä‘uổi theo Triệu Vỹ - Anh không thể má»™t mình đến đồn cảnh sát đâu .
- Sao chứ ? Dừng chân nÆ¡i ngạch cá»a , đôi mà y Triệu Vỹ khẽ chau - Bé lại muốn giở trò gì ?
- Chẳng giở trò gì , chẳng qua tôi không tin anh - Bước lên má»™t bước ,Äinh Äang tỉnh như không - Tôi sợ có ngưá»i động lòng tham xà i mất hai chỉ và ng thay vì Ä‘em ná»™p cho cảnh sát .
- Äừng nói báºy nghe , không ai bỉ ổi váºy đâu - Tá»± ái , mặt Triệu Vỹ đỠgay .
Äinh Äang nhẹ nhún vai :
- Là m sao mà biết được , lòng ngưá»i vốn khó lưá»ng mà .
- ÄÆ°á»£c rồi , bé có thể yên tâm , anh sẽ bảo viên cảnh sát ghi biên nháºn - Cố nén giáºn ,Triệu Vỹ từ tốn nói .
- Không cần thế , chỉ cần anh chở tôi theo đến đồn cảnh sát , táºn mắt thấy , tôi sẽ tin anh láºp tức .
- Dư hơi - Không muốn chở cô theo , Triệu Vỹ lắc đầu.
Äinh Äang cưá»i nhẹ :
- Tôi biết chắc anh từ chối mà . Bởi lẽ tá» bên nháºn đó anh sẽ bá» tiá»n ra mua cá»§a viên cảnh sát .
- Vì hai chỉ và ng ư ? Tháºt buồn cưá»i. Thá» Ä‘em mưá»i cây và ng ra đây bà y ra trước mắt , coi Triệu Vỹ có thèm không? - Muốn hết to câu ấy và o mặt Äinh Äang lắm , nhưng sợ Tuyết Ngân bảo mình phách lối , khoe cá»§a , Triệu Vỹ đà nh im lặng. Nhịn bé Ä‘i , dù sao bị mất cá»§a cÅ©ng Ä‘au lòng lắm - ÄÆ°á»£c thôi , nếu bé muốn , xin má»i lên xe. Nhưng nói trước , chỉ chở đến đồn cảnh sát , không chở vỠđâu .
- Tôi biết kêu xÃch lô mà - Như đắc ý ,Äinh Äang bước đến leo lên chiếc moto cá»§a Triệu Vỹ ngồi gá»n lá»n trong tiếng thở dà i bất lá»±c cá»§a Tuyết Ngân . Thiệt không biết hai ngưá»i há» còn gây đến bao giá» .
- Ngồi chắc chưa? - Äá» máy quyết là m cho Äinh Äang má»™t phen xanh máu mặt .
- Rồi - Hý há»ng , Äinh Äang chẳng có chút hốt hoảng nà o dù Triệu Vỹ đã bất thần cho xe vá»t manh. Gương mặt kênh kênh tá»± đắc , cô nghÄ© đến chuyện mình sẽ là m , sẽ nói khi đến đồn cảnh sát .
- Ồ ! Triệu Vỹ , là anh hả ? - Vừa mới xỠTriệu Vỹ hôm kia , ông trưởng công an vẫn còn quen mặt. Ông vồn vã chà o ngay khi Triệu Vỹ mới đến bà n : - Có chuyện gì ?
- Tôi nhặt được hai chỉ và ng , Ä‘em đến nhá» các anh trả lại ngưá»i bị đánh rÆ¡i giùm - Nhẹ đặt chiếc nhẫn xuống bà n, Triệu Vỹ ngạc nhiên nhìn Äinh Äang cưá»i tươi rói . Quái , cô bé lại có mưu đồ gì nữa chứ ?
- À , được rồi , anh ngồi Ä‘i , tôi sẽ trao cho anh biên nháºn. Còn cô bé nà y - Bây giỠông trưởng đồn má»›i để ý đến sá»± có mặt cá»§a Äinh Äang - bạn gái cá»§a anh à ?
- á»’ ! Không dám đâu - Như dẫm phải lá»a , Triệu Vỹ giãy nảy lên .
- Váºy... là em gái hả ? - Viên trưởng công an vừa viết vừa cưá»i .
- Dạ không phải - Bước lên má»™t bước , vá»›i thái độ và gương mặt cá»§a đứa bé ngoan , Äinh Äang lá»… phép - Dạ thưa bác , cháu chỉ là nạn nhân thôi. Cháu đến đây xin bác nháºn lại hai chỉ và ng .
- Hả ? - Cây viết rá»i khá»i tay , ông trưởng công an tròn xoe đôi mắt - Tôi có nghe lầm không nhỉ ?
- Dạ bác không nghe lầm - Rất tháºt thà ngây thÆ¡ , Äinh Äang láºp lại lần nữa - Quả tháºt , chiếc nhẫn đó cá»§a cháu. Cháu đánh rÆ¡i , anh ấy nhặt được nhưng không chịu trả .
- Cô bé nói láo đó , xin anh đừng tin lá»i - Sau má»™t phút bất ngá» , Triệu vỹ chen và o - Cô bé cÅ©ng như tôi , tình cá» nhặt được chiếc nhẫn thôi .
- Dạ cháu không nói dối , chiếc nhẫn đó là cá»§a cháu . Cháu vừa má»›i mua hôm qua. Không tin bác có thể coi hóa đơn - Vừa nói , cô vừa móc túi lấy ra má»™t tá» hóa đơn nhà u nát và má»™t há»™p đựng nữ trang mà u Ä‘á».
- Tiệm và ng Kim Phượng - Cúi nhìn tá» hóa đơn rồi nhìn và o chiếc nhẫn , viên trưởng công an gáºt đầu - Cùng má»™t hiệu , Triệu Vỹ , anh nhặt được chiếc nhẫn ở đâu ?
- Ở trước cá»a nhà cháu ạ - Äá mắt chá»c quê Triệu Vỹ , Dinh Äang nhẹ giá»ng - Cháu đã hết lá»i xin lại nhưng anh ta nhất định không cho .
- Không phải không cho , nhưng là m sao tôi tin được đó là cá»§a bé chứ ? - Chống chế , Triệu Vỹ cãi má»™t cách vụng vá» - Tiệm và ng Kim Phượng bán bao nhiêu là và ng , há»ng lẽ nhẫn nà o có đóng dấu cÅ©ng cá»§a bé sao ?
- Nhưng... Bác à ! - Bà lá»i , Äinh Äang quay sang cầu cứu ông trưởng công an - Bác xá» Ä‘i , chiếc nhẫn nà y tháºt sá»± cá»§a cháu mà .
- Váºy... - Nhìn thẳng và o mắt cô , viên trưởng công an đằng hắng há»i - Cháu đánh rÆ¡i nhẫn lúc nà o ?
- Cháu không đánh rÆ¡i , cháu Ä‘em ra để ở đó mà - Nói xong câu nà y , Äinh Äang nhịp nhịp chân , thÃch thú nhìn mặt ông trưởng công an Ä‘ang hoang mang.
- Äó , anh thấy cô bé nói láo má»™t cách trắng trợn không ? Ai Ä‘á»i và ng Ä‘em ra để ngoà i sân chứ ? - Ngỡ Äinh Äang há»› má»™t câu ,Triệu Vỹ trừa cÆ¡ xông lên .
- Cháu không nói láo , cháu Ä‘em và ng ra để ở đó tháºt mà - Chẳng chút bối rối , Äinh Äang như nắm chắc phần thắng trong tay .
- Tháºt khó tin - Viên trưởng công an nhÃu mà y - Ai lại Ä‘em và ng ra bá» ngoà i sân chứ ?
- Tại cháu có lý do mà - Tròn vo hai mắt , Äinh Äang vô tư nói .
- Lý do , lý do gì? - Chẳng những viên trưởng công an muốn biết mà Triệu Vỹ cũng nóng lòng muốn nghe.
- Má»™t lý do bà máºt mà cháu chỉ có thể nói vá»›i má»™t mình bác - Bẻ mấy ngón tay ,Äinh Äang khoái chà nhìn mặt Triệu Vỹ tái dần. Hẳn anh cÅ©ng biết mình sắp thua đên nÆ¡i rồi .
- Không được - Triệu Vỹ la to .
Äinh Äang hỉnh mặt lên :
- Sao không được ?
- Anh Tân à , cô bé nà y ma mãnh lắm , cô bé sẽ gạt anh - Chẳng thèm trả lá»i cô , Trệu Vỹ quay nói vá»›i ông trưởng công an .
- À... - Chun mÅ©i lại , Äinh Äang châm dầu và o lá»a - Anh dám bảo mình thông minh hÆ¡n bác Tân hả ? Trá»i Æ¡i , ngưá»i ta là cảnh sát trưởng mà .
- Thôi được rồi , tôi tá»± biết giải quyết mà , hai ngưá»i đừng cãi nữa - Bị chê kém thông minh , viên trưởng công an nghe tá»± ái , ông hất mặt bảo Triệu Vỹ - Anh có thế ra ngoà i.
- Nhưng mà tôi...- Không an tâm lắm , Triệu Vỹ toan thông báo thêm cho ông biết mánh lá»›i cá»§a Äinh Äang. Nhưng ông đã trừng đôi mắt :
- Bây giỠanh giải quyết hay tôi giải quyết đây ?
- Dạ... - Äà nh phải Ä‘i ra , Triệu Vỹ háºm há»±c lắm. Nghiến răng , anh thầm Ä‘e dá»a ngó Äinh Äang. Tất cả nợ cô vay ,anh sẽ trả má»™t lần.
ÄÆ°a tay vẫy chà o chá»c tức Triệu Vỹ xong , Äinh Äang quay đầu lại nhìn ông trưởng công an. Vẻ chanh chua , Ä‘anh đá láºp tức biến mất trong con ngưá»i cô. Vá»›i má»™t giá»ng chân tình cởi mở , cô kể ông nghe hoà n cảnh tá»™i nghiệp cá»§a Tuyết Ngân và kế sách cá»§a mình. Cô còn nhỠông là m cố vấn , gợi ý cho mình nữa .
Tháºt không ngá» , nghe Äinh Dang kể xong , đôi mắt ông hoe hoe Ä‘á». Quý hóa thay những tấm lòng nhân háºu. Suy nghÄ© trẻ con nông cạn , nhưng trái tim lại rá»™ng mở vô cùng. Trong mợt phút , ông chỉ muốn thay mặt Tuyết Ngân cảm Æ¡n con bé . Nhưng... là đà n ông , ông chỉ có thể đặt tay lên vai cô , láºp Ä‘i láºp lại má»—i má»™t từ :
- Tốt , tốt lắm...
Kế sách ư ? Bất ngá» và cấp bách như váºy , tạm thá»i ông chưa nghÄ© ra , nên hẹn má»™t ngà y gần nhất sẽ đến nhà cô. Còn bây giá» , chẳng má»™t phút nghi ngá» , ông trả chiếc nhẫn cho Äinh Äang.
- Dạ thưa bác con vá» - Há»›n hở vì thắng Triệu Vỹ má»™t đòn to. Äinh Äang tung tăng như chim sáo bay ra cá»a , hình dung đến vẻ mặt cau có đất bá»±c dá»c cá»§a anh khi nhìn thấy ánh và ng lấp lánh trên tay cô.
Nhưng... đưá»ng đông phố rá»™ng , má»i mắt tìm vẫn không thấy bóng Triệu Vỹ đâu. Biết anh vì tư thù mà bá» mặc mình. Äinh Äang trá» môi thầm mắng : Äúng là bụng dạ tiểu nhân. Không thèm chấp .
Rồi đưa tay vẫy má»™t chiếc xÃch lô vừa trá» tá»›i , nói địa chỉ , cô leo lên Ä‘i luôn , không buồn trả giá. Chiếc xÃch lô vừa khuất dạng , Triệu Vỹ bước ngay ra từ con hẻmn há». Nheo mắt vô hình vá»›i Äinh Äang , anh bước lẹ và o công an phưá»ng. Tân có trả nhẫn cho cô không ? Tại sao Äinh Äang lại Ä‘em và ng ra bá» trước nhà ? Bà máºt gì ? Lòng anh bá»—ng nôn nao , náo nức. Tháºt muốn biết vô cùng .
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:27 PM.
|

10-03-2008, 06:48 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 9
Tiếng ồn à o chợt dáºy lên trước cá»a đã là m Äinh Äang giáºt mình thức giấc . ÄÆ°a mắt nhìn lên , thấy đồng hồ má»›i chỉ sáu giá» , cô cáu kỉnh mắng thầm. Ai mà vô duyên vây ? Không biết hồi mình hồi đêm bán ế , phải thức táºn mưá»i má»™t giá» sao ?
Quyết tâm bảo vệ sức khá»e cho mình , Äinh Äang tung chăn qua đầu ngá»§ tiếp nhưng không được. Tiếng ồn à o cứ dáºy lên tháºt gần. Dưá»ng như là ngay trong nhà cô .
Bình tâm lại , lắng nghe ,Äinh Äang bắt đầu nháºn ra giá»ng Tuyết Ngân. Như có chuyện gì vui , chị cưá»i nghe giòn giã. Lại có cả giá»ng dì Ba và bà Bảy. Quái ? Nhóm chợ sao mà ai cÅ©ng nói cưá»i nghe sang sảng .
Không thể bá»±c mình vá»›i những con ngưá»i ấy , Äinh Äang đà nh phải báºm môi , dùng tay là m nút bịt kÃn tai mình lại , cầu mong giấc ngá»§ sẽ mau chóng đến .
Bá»—ng , cô báºt nhanh dáºy như chiếc lò xo. Có ù tai không nhỉ ? Sao văng vẳng giữa tiếng ồn à o , có cả tiếng cưá»i giòn cá»§a tên Triệu Vỹ .
Äúng hắn tháºt sá»± rồi. Báºt tung khá»i giưá»ng , chân chưa tìm ra dép , Äinh Äang đã vá»t tá»›i cá»a buồng. Mắt toé lá»a hung hăng , cô trút tất cả há»n căm lên đâu Triệu Vỹ :
- Dư hÆ¡i lắm sao mà má»›i sáng ra đã đến chá»±c nhà ngưá»i ta váºy ?
- Có lẽ thế - Chá»…m chệ trên chiếc ghế , Triệu Vỹ cưá»i tươi trong ánh mắt gần như hốt hoảng cá»§a dì Ba và bà Bảy , Tuyết Ngân cÅ©ng váºy , chị chạy đến bên , nắm tay Äinh Äang nói vá»›i vẻ chẳng bằng lòng :
- Kìa Äinh Äang , em đừng nói váºy .
- Sao không nói chứ ? Vẫn còn bá»±c vì giấc ngá»§ dở dang , Äinh Äang dà u dà u nét mặt - Bá»™
là ngon lắm sao ? Bá»™ có tiá»n rồi muốn là m gì thì là m hả ? Triệu Vỹ , anh ra khá»i nhà tôi láºp tức .
- ÄÆ°á»£c thôi - Nhẹ nhún vai , Triệu Vỹ đứng lên. Dưá»ng như hôm nay anh thá» là sẽ không thèm gây vá»›i cô .
- Ậy, khoan đã cháu , chấp nhất con nÃt là m gì - Dì Ba vá»›i má»™t thái độ săn đón , ấn anh ngồi xuống ghế .
- Dạ , con Ä‘á»i nà o chấp nhất con nÃt chứ. Mỉm cưá»i , Triệu Vỹ ngồi xuống ghế. Bà Bảy quay sang Äinh Äang :
ÄinhÄang , qua xin lá»—i cáºu Vỹ má»™t tiếng Ä‘i con .
- Xin lá»—i ? Chắc trá»i xáºp quá - Không phục , Äinh Äang hét lá»›n - Là m mất giấc ngá»§ cá»§a con , hắn má»›i phải là ngưá»i xin lá»—i .
- Váºy... anh xin lá»—i vì đã vô tình là m mất giấc ngá»§ cá»§a bé . Thưa bà con , chuyện xong rồi , tôi xin phép ra vá» .
- Tháºt là áy náy - Tuyết Ngân bước ra tiá»…n anh - Triệu Vỹ , tôi tháºt không biết lấy gì để cám Æ¡n anh .
- Không cần phải cám ơn , dù sao máy may đó cũng cũ rồi , bán được nó cho cô là phước cho tôi lắm rồi .
Máy may ? Bây giá» Äinh Äang má»›i nhìn thấy cái bà n máy may nằm lù lù sát góc nhà . Thì ra... hèn gì... Chợt hiểu ra , Äinh Äang hét lá»›n :
- Triệu Vỹ , anh chở bà n máy đến à ?
- Äúng đó con. Cáºu Vỹ đây tháºt tốt bụng - Thay Triệu Vỹ , bà Bảy trả lá»i - Chẳng những bán rẻ , cho trả góp mà còn chở tá»›i nhà nữa .
- Ngon là nh gì , máy cÅ© xì - Trá» môi rồi má»›i nhá»› , Äinh Äang há»i nhanh - Là m saoanh biết chị Ngân cần máy may mà chở tá»›i chứ ?
- Bé quên rồi sao ? ChÃnh bé đã kể vá»›i anh nghe ở đồn cảnh sát đó - Nheo nheo mắt , Triệu Vỹ như trêu ngươi , như thông báo. Bà máºt cá»§a cô đã không còn là bà máºt vá»›i anh rồi.
Thì ra... ông trưởng công an đã bán đứng mình , Äinh Äang nghe giáºn sôi gan. Chẳng nói chẳng rằng, cô đùng đùng quay lưng bá» và o buồng. Không phải để ngá»§ mà để thay bá»™ đồ . Cô quyết gặp ông há»i cho ra lẽ. Äể Triệu Vỹ phá»—ng tay trên cá»§a cô rồi , ông tÃnh sao ?
Thế là từ nay , giữa xóm nghèo lụp xụp có thêm một tiệm may . Một tiệm may có bảng hiệu đà ng hoà ng và tương đối khang trang .
Mình cÅ©ng có công trong đó nữa . Äứng nép sau cây cá»™t , nhìn bà Bảy , dì Ba lăng xăng bà y lá»… váºt lên bà n chuẩn bị cÅ©ng khai trương , lòng Äinh Äang bá»—ng dấy lên niá»m tá»± hà o . Nếu kể đến chuyện nà y , công đầu tất nhiên phải thuá»™c vá» cô . Triệu Vỹ chỉ ăn ké thôi .
Nhá»› lại hôm đó , cô đã giáºn đùng đùng , xá»™c thẳng và o công an phưá»ng. Bất chấp bác Tân Ä‘ang giải quyết má»™t đơn thưa , chẳng nể nang gì , cô à o à o đến bên bà n hét lá»›n :
- Bác Tân , bác là ngưá»i lá»›n , lại mang danh là trưởng công an nữa , sao chẳng uy tÃn chút nà o.
Lúc đó , chẳng những má»™t ngưá»i dân ngồi chá» thụ lý tái sanh , mà mấy anh cảnh sát , lÃnh cá»§a bác Tân cÅ©ng Ä‘á»u hồn siêu phách tán. Dám mắng ông trưởng công an phưá»ng giữa đám đông , tá»™i chẳng nhẹ đâu .
Nhưng... Bác Tân chẳng giáºn , cÅ©ng chẳng Ä‘áºp bà n trợn mắt lên như má»i ngưá»i tưởng . Nhìn cô tháºt dịu dà ng , bác ôn tồn nói :
- Äinh Äang , ngồi Ä‘i cháu !
- Cháu không ngồi - Vung mạnh tay , mặt cô đằng đằng sát khà - Bác trả lá»i Ä‘i , sao bác lại kể chuyện nà y cho Triệu Vỹ nghe ? Bác chẳng biết giữ lá»i hứa như váºy dân là m sao tin tưởng được .
- Khoan nổi nóng - Vẫn ôn tồn , bác Tân cháºm rãi - Ngồi xuống , nghe bác nói . Chuyện gì cÅ©ng có nguyên nhân mà .
- Ờ , ngồi xuống Ä‘i , nghe bác nói thá» - Như cảm thông vá»›i thái độ nhẫn nhịn cá»§a ông trưởng công an phưá»ng , nhiá»u cái gáºt đầu theo phụ há»a .
- ÄÆ°á»£c váºy bác nói Ä‘i ! - Nể lòng đám đông . Äinh Äang kéo mạnh chiếc ghế ngồi xuống . Mặt cô kênh kênh .
- Triệu Vỹ đã đến đây khi cháu vừa Ä‘i khá»i...
Bằng má»™t giá»ng trầm và bằng má»™t thái độ kiên nhẫn, ông kể cho cô nghe cuá»™c gặp gỡ cá»§a mình vá»›i Triệu Vỹ . Rằng anh đã tức lồng lá»™n ra sao khi biết ông tin lá»i mà trả nhẫn cho cô. Vá»›i tất cả tà i hùng biện và những chứng cá»› có được , anh Ä‘em danh dá»± cá»§a mình ra bảo đảm vá»›i ông : Äinh Äang chÃnh tháºt là đứa bé hư , cô đã gạt ông rồi .
Nhưng dù cho anh có nói bao lâu , bao nhiêu lần Ä‘i nữa , trái tim ông vẫn tin tấm lòng cô nhân háºu hÆ¡n ngưá»i. Trong má»™t phút không ká»m chế được , để bảo vệ cô trước anh , ông đã buá»™c kể ra cái bà máºt mà cô dặn ông phải giữ kÃn.
Nghe xong, chẳng khác gì ông , Triệu Vỹ cÅ©ng đã sững ngưá»i ra bất động. Bà ng hoà ng quá, anh không tin cô tốt dưá»ng kia cÅ©ng không thể phá»§ nháºn câu chuyện phi lý nhưng hợp tình nà y .
Và cuối cùng , cũng như ông , anh hoà n toà n bị tấm lòng kia chinh phục . Ngồi và o bà n với ông , anh tìm ra một cách lưỡng toà n .
Äó là má»™t hôm , đến chÆ¡i nhà Tuyết Ngân , anh vá» há»i cô xem có biết ai cần mua máy may không ? Anh có má»™t chiếc đã cÅ© cần bán gấp. Chỉ có má»™t trăm ngà n thôi , lại sẵn sà ng cho trả góp .
Không biết đó là mưu tÃnh cá»§a Triệu Vỹ nên tuyết Ngân chẳng há» nghi ngá» gì . Äi tìm bà Bảy và dì Ba, cô nhá» há» mượn giúp mình má»™t trăm ngà n để mua bà n máy. Chuyện chỉ có váºy thôi.
Äúng là kế tốt chẳng chê và o đâu được. Xụ mặt xuống , Äinh Äang thầm phục Triệu Vỹ thông minh. Nhưng... không giúp được Tuyết Ngân , cô ấm ức trong bụng lắm.
Và để giải tá»a ná»—i ấm ức nà y , bác Tân lại có má»™t kế lưỡng toà n chi mỹ. Bảo cô trao số tiá»n má»™t triệu ( bán chiếc nhẫn )cho mình , bác vỠđại diện cho phưá»ng Ä‘em xuống táºn nhà cho Tuyết Ngân vay không lấy lãi vá»›i mục Ä‘Ãch " Xóa đói giảm nghèo ". Chưa hết , bác còn gợi ý cho chị mua má»™t tá»§ kiếng , đặt bảng hiệu đà ng hoà ng. Theo bác, tiệm có khang trang thì khách má»›i đông. Do dá»± , đắn Ä‘o , cuối cùng rồi Tuyết Ngân cÅ©ng gáºt đầu. Thế là tiệm may " Thương Yêu " được khai trương vá»›i ná»—i vui mừng , háo hức pha lẫn chút tá»± hà o cá»§a khu phố. Xóm bình dân rồi cÅ©ng có được má»™t tiệm may khang trang , khá ra trò. Có thua gì các dãy nhà sang trá»ng.
- Tuyết Ngân ! Tôi Ä‘em khách xá»™p đến khai trương tiệm cô nè... Giá»ng Triệu Vỹ chợt vang chát chúa ngoà i hiên là m cắt ngang luồng suy nghÄ© cá»§a Äinh Äang. Ngẩng đầu lên , nháºn ra anh , cái mÅ©i cô tá»± nhiên chun lại. Thiệt trong Ä‘á»i Äinh Äang chưa ghét ai bằng ghét Triệu Vỹ.
Cô cà ng ứa gan hÆ¡n khi nháºn ra , hôm nay anh Ä‘i vá»›i ba cô gái đẹp. Cô nà o cÅ©ng ôm khư khư cái túi vải to. Nếu may chắc má»—i nà ng cÅ©ng hÆ¡n chục bá»™.
- Dạ, mấy chị cứ tá»± nhiên coi catolo lá»±a kiểu Ä‘i - Ra dáng má»™t bà chá»§ , Tuyết Ngân Ä‘on đả má»i chà o.
- À ! Cứ để há» tá»± nhiên Ä‘i. Äể tôi giá»›i thiệu nghe , Thu Hồng , Cẩm Tuyết , Như Như Ä‘á»u là bạn tôi.
- Xạo quá ! - Không chá»§ ý mà Äinh Äang buá»™t thà nh lá»i , thu hút sá»± chú ý vá» phÃa mình.
Sợ cô lại kiếm chuyện gây gá»— vá»›i Triệu Vỹ trong ngà y khai trương sẽ bị xui. dì Ba láºt Ä‘áºt bụm miệng lôi cô và o góc nhà .
- Không được kiếm chuyện. Hôm nay là ngà y khai trương của Tuyết Ngân đó !
- Con biết rồi - Kéo dà i giá»ng , Äinh Äang phụng phịu.
- Biết thì tốt , ở đây không có chuyện cá»§a mà y , ra sau phụ má»i ngưá»i dá»n bếp Ä‘i. - Như vẫn chưa tin , bà Bảy tìm cách Ä‘uổi khéo cô.
Không dám cãi lá»i bà Bảy , đà nh phải ra sau nhưng Äinh Äang ức trong lòng lắm. Lẽ nà o để Triệu Vỹ là m ngưá»i hùng trong mắt má»i ngưá»i , tá»± tung tá»± tác , ngang nhiên nói dối? Bởi cô biết rất rõ rà ng ba cô gái kia không đơn thuần là bạn gái cá»§a hắn đâu.
Từng bán bánh bao và theo dõi anh nên Äinh Äang biết rất rõ , cả ba cô Ä‘á»u là ghệ cá»§a anh , Äinh Äang bá»—ng thấy tức như thể Triệu Vỹ Ä‘ang gạt chÃnh mình. Dù gì cÅ©ng cùng là pháºn gái vá»›i nhau , cô nỡ lòng nà o nhìn ngưá»i chết mà không cứu.
Hẹn má»™t lúc ba ngưá»i yêu , không phải Triệu Vỹ không biết chết , không biết tôn trá»ng há». Là m như váºy , chẳng qua anh chÆ¡i má»™t nước bà i là m vừa ý ba cây model nà y , chẳng mấy chốc , hết thảy khách sá»™p Sà i Gòn sẽ nưá»m nượp đến xếp hà ng , tha hồ cho cô chặt đẹp.
Trong ba cô gái , có lẽ Như Như là ngưá»i Triệu Vỹ thÃch nhiá»u hÆ¡n. Bởi ngoà i nét đẹp trá»i ban , cô còn má»™t tà thông minh , lém lỉnh. Và Triệu Vỹ đã nhá»§ lòng chá»n cô là ngưá»i yêu chÃnh thức nếu như... nếu như trá»i đừng cho anh gặp Tuyết Ngân .
Dù so dung mạo , so model cô chẳng là m sao bằng được ba ngưá»i đẹp cá»§a anh. Nhưng rất lạ... Triệu Vỹ chẳng hiểu vì sao đôi mắt mình cứ theo dõi cô từ nãy giá».
Có má»™t cái gì rất lạ , rất nao lòng từ cá» chỉ Ä‘oan trang thùy mị cá»§a cô. Từ ánh mắt , nụ cưá»i đến dáng uyển chuyển bước Ä‘i , không là m dáng. Tất cả Ä‘á»u hà i hòa , đồng bá»™ khiến cô có má»™t sức hút lạ kỳ.
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:29 PM.
|

10-03-2008, 06:50 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 10
Anh Vỹ, má»i anh và o bà n dùng vá»›i tụi em bữa cÆ¡m thanh đạm. - Cúng kiếng đã xong, Tuyết Ngân bước lên dịu dà ng má»i Triệu Vỹ sau khi đã má»i bà Bảy, dì Ba và má»i ngưá»i an tá»a.
- ÄÆ°á»£c rồi, không phải khách sáo đâu. - Ngước mắt lên, chưa kịp tạo má»™t ấn tượng nà o cùng ngưá»i đẹp, Triệu Vỹ đã thấy tay áo cá»§a mình bị lay nhè nhẹ. Giá»ng Thu Hồng muốn khóc đến nÆ¡i:
- Anh Vỹ! Anh nói đi, có phải là anh yêu em trước không?
- Không phải! Em má»›i là ngưá»i được anh yêu trước, bá»n há» chỉ là kẻ đến sau thôi. Phải không anh Vỹ? - Tay áo bên kia lại bị lay nhẹ. Cẩm Tuyết kéo dà i giá»ng cá»§a mình.
- Anh... - Không tìm được từ gỡ rối, Triệu Vỹ thấy vô cùng xấu hổ, chỉ muốn chui ngay xuống đất. Trá»i Æ¡i! Lá»i lẽ nà o giải thÃch vá»›i Tuyết Ngân đây? Chưa gì đã tạo cho nà ng ấn tượng không tốt. Bồ bịch, lăng nhăng như váºy, là m sao nà ng chấp nháºn anh cho được.
- Anh sao hả?
- Nói Ä‘i chứ! Trong ba đứa tụi em đây, ai má»›i là ngưá»i yêu cá»§a anh? - Như chẳng thông cảm cho ná»—i khổ cá»§a anh, Thu Hồng và Cẩm Tuyết cứ kéo tay nheo nhéo. Trong khi Như Như từ nãy đến giá» vẫn đứng yên trong góc, đôi mắt mở to nhìn anh giáºn dữ.
- Tháºt tình thì... anh chưa yêu ai cả. Các em chỉ là em gái, là bạn cá»§a anh thôi - Suy nghÄ© mãi, Triệu Vỹ thấy chỉ có cách nà y là hay nhất, là có thể cứu mình thôi. Vừa xoa dịu ba nà ng, vừa lấy được lòng Tuyết Ngân.
- Khốn nạn! Anh là tên sở khanh, đểu giả nhất mà tôi biết đó. - Khẽ khà ng vạch đám đông, đến trước mặt Triệu Vỹ, Như Như bình tÄ©nh nói sau khi vung tay tát mạnh và o mặt anh - Thu Hồng, Cẩm Tuyết, bá»™ mặt khốn nạn cá»§a hắn đã lá»™ rõ rồi, hai bạn còn luyến tiếc gì mà chưa chịu Ä‘i chứ? - Quay sang hai ngưá»i bạn cá»§a mình, cô cất giá»ng chân tình.
- Phải rồi đó. Mình đi thôi Thu Hồng.
- Äi thì Ä‘i chứ. Äồ sở khanh, đểu giả!
- Hừ! - Ba cô gái bỠđi nhanh, mặc kệ những tiếng xì xầm vang lên sau lưng mình.
- Anh Vỹ, anh không sao chứ? - Nhẹ nhà ng, Tuyết Ngân há»i anh đầy vẻ quan tâm.
- À, không sao, không sao. - Sượng sùng xoa bên má vẫn còn in dấu năm ngón tay cá»§a Như Như, Triệu Vỹ cưá»i giả lả mà nghe cay như xát á»›t trong lòng. Quái, là m sao mà ba nà ng biết được? Lại nhè ngay lúc....
Ba mảnh giấy vuông vuông đồng má»™t cỡ bá»—ng từ trên bà n bay xuống đất theo cái phất tay cá»§a Tuyết Ngân. Thoáng nghi ngá», Triệu Vỹ cúi xuống nhặt lên xem. Tháºt không sai! Cả ba tá» Ä‘á»u cùng nét chữ, cùng má»™t ná»™i dung. Như nhát búa giáng xuống đầu anh không nhân nhượng.
"Triệu Vỹ là tên sở khanh, từ lâu đã lợi dụng cả ba ngưá»i.
Ký tên,
Ngưá»i hà o hiệp".
Ngưá»i hà o hiệp nà o nhỉ? Triệu Vỹ cau mà y cố Ä‘oán. Trong đám bạn cá»§a anh, chẳng có ai viết chữ xấu thế nà y. Nhưng không ngoại lệ việc chúng nhá» ngưá»i viết thế. Ai váºy nhỉ? Äồng há»™i đồng thuyá»n, lẽ nà o chúng phá anh?
Không. Trực giác như báo cho Triệu Vỹ biết, bạn của mình không là m thế. Cho dù có, là m sao chúng biết sáng nay anh hẹn cùng lúc ba nà ng.
- Ui da! - Má»™t cái gì đó giúi mạnh và o lưng nóng hổi. Quay mặt qua, chưa kịp hiểu việc gì, Triệu Vỹ đã thấy mà u cà ry nhuá»™m và ng chiếc áo má»›i cá»§a mình. Cạnh bên là con nhá» Äinh Äang, cô bé Ä‘ang tròn xoe đôi mắt, nói lá»i xin lá»—i mà như cố nén nụ cưá»i. - Xin lá»—i, tôi không cố ý.
Cô bé cố ý đó! Triệu Vỹ Ä‘á»c rõ Ä‘iá»u nà y trong mắt Äinh Äang. Nhưng ... mệt má»i quá, anh chẳng hÆ¡i đâu gây vá»›i cô bé. Toà n bá»™ tâm trÃ, Triệu Vỹ táºp trung dà nh để đối phó kẻ má»›i phá mình. Dù hắn là ai? Ở nÆ¡i nà o anh cÅ©ng quyết tìm ra.
=====
Chỉ cần nghe tiếng xe, không cần nhìn Äinh Äang cÅ©ng biết là Triệu Vỹ. Cả tuần nay, chẳng biết mắc phong gì mà sáng nà o hắn cÅ©ng đến, cÅ©ng xách theo má»™t túi đầy quà , khi bánh, khi nho há»™p. Toà n đồ xịn.
Chẳng tốt là nh gì! Äinh Äang thừa hiểu anh muốn gì mà . Chẳng qua là lấy lòng cô thợ may xinh đẹp tên Tuyết Ngân thôi. Hừ! Äỉa mà đòi Ä‘eo chân hạc. Tháºt chẳng biết tá»± lượng sức chút nà o. Còn vênh vênh cái mặt.
Äể phá bÄ©nh, Äinh Äang nhiá»u lần nói rõ ý định cá»§a Triệu Vỹ cho Tuyết Ngân nghe. Nhưng chị cứ cưá»i cứ lắc đầu bảo cô quá nhạy cảm thôi. Triệu Vỹ chỉ đến chÆ¡i vá»›i tư cách má»™t ngưá»i bạn bình thưá»ng. Cả dì Ba, bà Bảy cÅ©ng binh cho hắn nữa. Há»i có tức không?
Song, nói gì thì nói, Äinh Äang cÅ©ng không để tên Triệu Vỹ gạt gẫm Tuyết Ngân đâu. Bá» mặc thau đồ Ä‘ang giặt, cô hầm hầm mặt Ä‘i lên quyết là m con kỳ đà cản mÅ©i. Kệ, mặc cho Tuyết Ngân hay ai nói cô vô duyên, mất lịch sá»± cÅ©ng được.
- á»’, Äinh Äang, sáng nay em đẹp quá! - Äang thao thao bất tuyệt vá»›i Tuyết Ngân, vừa nhìn thấy cô, Triệu Vỹ nịnh ngay.
- Há»ng dám đẹp đâu! - Nghe ứa gan, Äinh Äang trá» dà i môi, nhão giá»ng - Là m sao bằng....
Bá» ngang câu nói, đôi mắt cô chợt dừng lại bó hồng tươi trên bà n máy Tuyết Ngân Ghê gá»›m tháºt! CÆ¡n giáºn bất chợt bùng lên, cô nghiến răng nghe trèo trẹo. Tên cáo già nà y, dám dùng chiêu "nhá» hoa ngỠý thay lòng" cùng ngưá»i. Ai hổng biết hoa hồng tượng trưng cho tình yêu chứ?
Hừ! không nói, không rằng, Äinh Äang bước lại cầm bó hoa, thẳng tay ném mạnh ra đưá»ng, cùng lúc má»™t chiếc xe tải lá»›n chạy ngang qua. Trong chá»›p mắt, bó hoa đẹp chỉ còn là má»™t đống bầy nhầy.
- Äinh Äang, em lại gì váºy? Sao lại quẳng bó hoa Ä‘i? - Giáºn Tuyết Ngân gắt.
- Vì em thÃch! - Phá»§i phá»§i tay, Äinh Äang hà i lòng nhìn bó hoa bị luồng xe dáºp vùi. NghÄ© đến cảm giác cá»§a Triệu Vỹ, cô hả dạ là m sao.
- Vì em thÃch? Em có biết hoa cá»§a ai không mà giám quẳng ra đưá»ng chứ? - Giáºn dá»—i, Tuyết Ngân quay ngưá»i Ä‘i không nhìn cô.
- Sao không biết! - Äi vòng ra trước mặt Tuyết Ngân, cô cất giá»ng ôn tồn - Hoa đó là cá»§a gã sở khanh tặng cho chị chứ gì? Äáng bao nhiêu, nếu chị thÃch ngà y mai em sẽ mua cho chị bó bá»± hÆ¡n.
- Em tháºt là ngang quá Ä‘i - Hẩy tay cô ra khá»i tay mình, Tuyết Ngân dà u dà u mặt - Chị không thèm nói chuyện vá»›i em nữa.
- Äừng mà Tuyết Ngân - Äinh Äang nhẹ nắm tay chị ân cần - Là m như váºy em chỉ muốn tốt cho chị thôi. Em không muốn chị bị ngưá»i ta gạt. - Ngưng má»™t chút cô nói thêm - Cho chị biết, hắn vốn là cáo già , là hạng sở khanh tầm cỡ đấy.
- Äinh Äang, dưá»ng như có chút hiểu lầm, em đã quá thà nh kiến vá»›i anh. - Vá»›i má»™t vẻ cam chịu rất đáng thương, Triệu Vỹ cất giá»ng buồn buồn - Em nói váºy oan cho anh quá.
- Oan! - Chỉ và o mÅ©i mình, Äinh Äang nheo nheo mắt - Con nhá» nà y mà thèm nói oan cho anh hả? Anh tưởng ai cÅ©ng tiểu nhân, ti tiện như anh sao?
- Anh không nói thế, anh chỉ...
--Chỉ tại tôi đặt Ä‘iá»u, dá»±ng chuyện chứ gì? Hừ! Ba cô gái hôm nà o suýt đánh nhau già nh tình yêu đó, chắc cÅ©ng do tôi bá» tiá»n ra mướn ngưá»i ta vỠđóng kịch để hại anh quá. à anh muốn nói váºy chứ gì?
- Ờ thì tại...
- Ờ thì tại anh lăng nhăng, bay bướm, tÃnh bắt má»™t lượt ba con cá, không ngá» vuá»™t hết. - Chẳng để Triệu Vỹ kịp mở lá»i, Äinh Äang lại quay sang nói vá»›i Tuyết Ngân - Chị nghe rồi chứ? Liệu những hạng ngưá»i như váºy chị có đáng kết bạn không?
- Tuyết Ngân, tôi không có. Tháºt mà ... Chỉ tại há» yêu tôi, yêu má»™t cách đơn phương má»›i váºy thôi. Nếu cô không tin, tôi xin thá»...
- Thôi đừng thá». Rá»§i trúng giá» linh chết uổng lắm. - Lại cắt ngang lá»i, Äinh Äang tặc lưỡi, lắc đầu như chê trách - Tháºt không ngá», Triệu Vỹ à , ngoà i bản chất sở khanh ra anh còn là kẻ miệng lưỡi Ä‘iêu ngoa, mồm mép nữa. Thứ con trai mà đi nói xấu ngưá»i yêu như anh váºy, hết sà i rồi.
- Tôi đã bảo không phải rồi, sao cô dai váºy? - Bị xúc phạm nặng ná» trước mặt Tuyết Ngân, Triệu Vỹ phát khùng, nổi quạu - Äừng tưởng tôi nhịn rồi là m tá»›i chứ?
- Ai tưởng chứ? Lạ lùng chưa? - ThÃch chà trước thái độ giáºn dữ cá»§a anh, Äinh Äang phá lên cưá»i giòn giã - Váºy là anh vẫn khẳng định, cả ba cô gái hôm ná» chỉ là bạn gái chứ gì?
- Phải - Triệu Vỹ cụt ngủn.
- Thôi được - Như nhưá»ng anh má»™t bước, Äinh Äang ngây thÆ¡ há»i - Váºy anh cho tôi biết. Khi má»™t ngưá»i con trai hôn lên môi ngưá»i con gái, há» là bạn hay yêu?
- Äinh Äang, - Xấu hổ, Tuyết Ngân gắt - Em há»i gì kỳ váºy?
- Kỳ gì đâu? Em chỉ hÆ¡i thắc mắc váºy mà . Triệu Vỹ, anh nói Ä‘i, là bạn hay yêu váºy?
- Là ngưá»i yêu. - Thoáng nghi ngá», Triệu Vỹ đáp e dè - Há»i là m gì chứ?
--Äể chắc ăn thôi, kẻo ngưá»i ta lại chối - Má»™t con mắt khẽ nheo, Äinh Äang cưá»i châm chá»c - Bởi hÆ¡n má»™t lần rồi, tôi thấy anh hôn lên môi chị Như Như đó.
- Äừng nói báºy nghe - Äá» mặt, Triệu Vỹ nạt bừa - Hồi nà o chứ?
- Thì hồi bữa đó, anh quên rồi sao? Bị viên bi bắn trúng vai Ä‘au như váºy mà không nhá»› hả?
- À! Thì ra...
- Thì ra anh bị tôi rình coi đó mà - Äôi mắt sáng long lanh như hồi tưởng, Äinh Äang tá»§m tỉm cưá»i - Chị Ngân à , chị há»ng biết đâu, tên Triệu Vỹ nà y ghê lắm, còn dám....
- Thôi, Äinh Äang, em đừng nói báºy, chị không nghe nữa đâu. - Không đủ can đảm nghe tiếp, Tuyết Ngân vụt chạy nhanh, mặt đỠbừng xấu hổ.
Còn Triệu Vỹ, anh chỉ muốn chết ngay láºp tức sau câu nói cá»§a Äinh Äang. Xấu hổ, trá»i Æ¡i xấu hổ nà o bằng? Mặt mÅ©i nà o anh gặp Triệu Vỹ vá»›i má»i ngưá»i đây? Sao mà xúi quẩy quá, kiếp trước có thù gì mà kiếp nà y cô bé cứ theo là m con quá»· ám anh hoà i váºy?
Äúng là khắc tinh chiếu mạng mà . Chuyện như váºy cÅ©ng biết, cÅ©ng dám nói ra. Äúng là trên thế gian nà y chỉ tồn tại duy nhất con bé. Ngây thÆ¡ hay ma mãnh? Có trá»i má»›i biết. Còn anh, anh chỉ có thể Ä‘á»c được ba chữ "Äáng Ä‘á»i chưa" sáng ngá»i ngá»i trong mắt cô bé.
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:33 PM.
|
 |
|
| |