06-10-2011, 07:20 AM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Rất cảm Æ¡n vì những đóng góp cá»§a bạn...các bà i đả tá»± cá»§a bạn mình sẽ update qua Box truyện Sưu Tầm, mong nháºn được nhiá»u bà i viết cá»§a bạn. (Äịnh Thanks cái mà chả thấy nút thanks đâu)...hiii
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
07-10-2011, 01:38 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 596: Sinh tỠkhông do ngươi
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Nguyên bản giai nhân dung nhan nguyệt mạo! Trong nháy mắt gương mặt đã nhầy nhục máu thịt, lá»™ ra xương trắng nhìn tháºt dá»a ngưá»i, là m sao còn có thể nhìn thấy rõ gương mặt vốn có, má»™t nữ nhân mỹ lệ, có thế hạ độc thá»§ vá»›i mình như thế, thá» há»i phải cần tá»›i bao nhiêu quyết tâm...
Toà n trưá»ng sợ ngây ngưá»i, những ngưá»i vươn đầu ra khá»i cá»a hà ng cÅ©ng không rụt vá» nữa, Ä‘á»u khó thế tin nhìn má»™t mà n trước mắt, còn có nữ nhân Ä‘iên cuồng như thế...
“Äại tẩu!†Hải Uy và Mạc Thiếu Quân hầu như đồng thanh cả kinh kêu lên.
Thiên Dã Ä‘ang sợ ngây ngưá»i, chợt phản ứng, phát sinh má»™t tiếng bi thiết thảm tuyệt Ä‘au lòng: “Không!†Hắn giáºt lấy bà n tay còn Ä‘ang tá»± há»§y dung, liên tục há»i: “Vì sao phải là m như váºy, vì sao phải là m như váºy a…†hắn đã khóc không thà nh tiếng.
Lý Thu Hương quay gương mặt đã trở nên dị thưá»ng kinh khá»§ng, máu chảy không ngừng, phÃa trước đã bị nhiá»…m đỠmá»™t mảnh: “Ha ha...†Nà ng phát ra tiếng cưá»i há»i: “Thiên Dã, ngươi tin tưởng ta không?â€
“Ta tin, ta tin, ta vẫn Ä‘á»u tin., Ä‘á»u là lá»—i cá»§a ta, vừa rồi ta không nên do dá»±...†Thiên Dã kêu rên giẫm chân.
“Không! Äây không phải lá»—i cá»§a ngươi.†Lý Thu Hương lắc gương mặt máu me nhầy nhụa nói: “Tiá»n bối nói không sai, muốn trách chỉ tá»± trách ta, gá»i là tìm kiếm cảm giác an toà n chỉ là mượn cÆ¡, kỳ thá»±c là do ta tâm chà bất kiên, vẫn luôn muốn bò lên chá»— cao, má»›i đáng Ä‘á»i có hạ trà ng nà y.â€
“Äừng nói nữa, mau váºn công cầm máu.†Thiên Dã muốn đưa tay chặn lại gương mặt Ä‘ang chảy máu cá»§a nà ng, nhưng gương mặt nà ng đã bị trảo thà nh nát bấy, là m cho hắn có cảm giác không thể nà o xuống tay.
Lý Thu Hương lại lắc đầu, cưá»i nói: “Máu cá»§a ta bẩn, chảy sạch sẽ má»›i tốt, ta nghÄ© má»™t lần nữa là m ngưá»i.†Äáng tiếc gương mặt nà ng quá kinh khá»§ng, nhìn không ra là nà ng Ä‘ang cưá»i.
“Thu Hương tý!†Dưới Xuân Miên Lâu, má»™t nữ nhân phá»ng chừng có giao tình tốt vá»›i Lý Thu Hương, vừa định xông qua, lại bị lão bản nương kéo lại, trong mắt lão bản nương long lanh lệ nói: “Äể cho nà ng, đây là cÆ¡ há»™i cá»§a nà ng, không nên quấy rối.†Má»™t đám nữ nhân má»—i ngưá»i Ä‘á»u nức nỡ.
“Hải Uy, Thiếu Quân, mau giúp ta, giúp nà ng cầm máu.†Thiên Dã đã luống cuống tay chân, không biết nên hạ thá»§ từ đâu, Hải Uy và Mạc Thiếu Quân nhanh tay đà o đồ váºt bên trong túi trữ váºt, ba đại nam nhân láºp tức báºn rá»™n lu bù lên.
Quản Trung Giai và Úc Lan Äô không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn đầu sá» gây nên, đã thấy Ngưu Hữu Äức lạnh lùng đứng nÆ¡i đó, trên mặt không có chút biểu tình, hai ngưá»i thá»±c sá»± không lá»i gì để nói, ngưá»i nà y thá»±c sá»± không thể so sánh cùng ngưá»i khác a!
Äợi ba nam nhân là m xong, cả khuôn mặt Lý Thu Hương Ä‘á»u băng bó kÃn mÃt, Dược Thiên Sầu hừ lạnh má»™t tiếng, xoay ngưá»i bước Ä‘i nói: “Quản Trung Giai, chúng ta Ä‘i, sư tổ Âm Bách Khang cá»§a ngươi còn Ä‘ang chở ta.â€
Quản Trung Giai và Úc Lan Äô Ä‘á»u âm thầm cháºc lưá»i đưa mắt nhìn Lý Thu Hương, không nói má»™t lá»i Ä‘uổi theo Dược Thiên Sầu, ba ngưá»i Ä‘i trước, những cái đầu bên trong những cá»a hà ng vừa bị má»™t mà n chấn động thò ra, lại toà n bá»™ rụt trở và o.
“Tiá»n bối!†Thiên Dã chạy tá»›i, chặn ngang phÃa trước Dược Thiên Sầu, phác thông quỳ xuống khóc cầu nói: “Cầu tiá»n bối cho ta mang nà ng cùng Ä‘i! Nà ng đã tỉnh ngá»™ rồi!â€
“Nà ng ta hối háºn hay tỉnh ngá»™, có quan hệ gì tá»›i ta? Ngươi cùng cô ta Ä‘i, hay theo ta Ä‘i, hai tuyển má»™t, chÃnh ngươi tá»± nhìn mà là m, đừng cản đưá»ng cá»§a ta, tránh ra!†Dược Thiên Sầu tung ra má»™t cước trá»±c tiếp đá bay Thiên Dã sang bên đưá»ng.
Dưới ánh mắt nhìn trừng cá»§a má»i ngưá»i, Quản Trung Giai và Úc Lan Äô chợt phát hiện Ä‘i theo phÃa sau Ngưu Hữu Äức tháºt có chút mất mặt, không hẹn mà cùng đưa tay gãi gãi mặt, hai ngưá»i sá»ng sốt nhìn nhau, Dược Thiên Sầu Ä‘i và i bước, đột nhiên quay đầu lại nói: “Hai ngưá»i các ngươi thì sao? Là đi theo hai ngưá»i bá»n há», hay Ä‘i theo ta? CÆ¡ há»™i chỉ có má»™t lần, ta không có đủ kiên trì há»i thêm lần nữa.†Hắn há»i chÃnh là Hải Uy và Mạc Thiếu Quân.
Bên trong các cá»a hà ng lại có má»™t đống đầu ngưá»i thò ra, nhìn không chuyển mắt và o Hải Uy và Mạc Thiếu Quân, xem bá»n hắn sẽ là m như thế nà o, là đi theo hai ngưá»i kia, hay Ä‘i cùng Ngưu Hữu Äức? Bất quá má»i ngưá»i Ä‘á»u phá»ng chừng hai ngưá»i sẽ chá»n Ä‘iá»u sau, cÆ¡ há»™i như váºy tuyệt đối là có thể gặp mà không thể cầu, ngưu Hữu Äức là má»™t cao thá»§ thá»±c lá»±c chân chÃnh a! Ai có thể cá»± tuyệt mê hoặc như váºy?
Mê hoặc rất lá»›n! Thân là đương sá»± hai ngưá»i cà ng trà n đầy thể há»™i, ná»™i tâm giãy dụa không ngừng, má»™t bên là huynh đệ tốt ở chung nhiá»u năm, má»™t bên là cÆ¡ há»™i cải biến số pháºn, Ä‘i con đưá»ng nà o xác thá»±c khó có thể lá»±a chá»n.
Thiên Dã yên lặng bò lên, Ä‘i tá»›i bên cạnh hai ngưá»i, lá»™ vẻ sầu thảm cưá»i, trá»ng trá»ng vá»— vai hai ngưá»i nói: “Äi thôi! Cùng Ngưu tiá»n bối Ä‘i, cÆ¡ há»™i khó có được, hảo hảo nắm chặt.â€
“Äại ca!†Hải Uy giữ bà n tay trên vai.
Mạc Thiếu Quân cưá»i há»i: “Äại ca, váºy ngươi là m sao bây giá»?â€
Thiên Dã nhìn Lý Thu Hương Ä‘ang đứng má»™t mình, ấm áp cưá»i nói: “Có má»™t số ngưá»i nếu đã bá» qua má»™t lần, sẽ không thể bá» qua lần thứ hai, các ngươi hảo hảo theo Ngưu tiá»n bối, bảo trá»ng!†Nói xong đẩy hai ngưá»i ra, dứt khoát hởng Lý Thu Hương Ä‘i đến.
Hai ngưá»i nhìn nhau, bá»—ng nhiên gáºt mạnh đầu, cùng quay hưởng Dược Thiên Sầu cúc cung tháºt sâu, sau đó xoay ngưá»i lại hồ to: “Äại ca!†CÅ©ng không há» quay đầu lại Ä‘i nhanh tá»›i.
Má»i ngưá»i ồ lên, ý tứ hai ngưá»i rất rõ rà ng, chá»§ động buông tha cÆ¡ há»™i Ä‘i theo Ngưu Hữu Äức, má»i ngưá»i nhiá»u Ãt có chút bá»™i phục, nhưng lại nghÄ© là m như váºy có phải ngốc hay không? Thá» há»i ba ngưá»i giết Lam Phong cÅ©ng đã không còn đưá»ng lui, không có Ngưu Hữu Äức che chở, chỉ sợ không sống qua nối ngà y mai.
Dược Thiên Sầu yên lặng xoay ngưá»i lại, hà mắt nhìn chằm chằm ba ngưá»i, Quản Trung Giai và Úc Lan Äô Ä‘á»u khẽ lắc đầu, tÃnh tình Ngưu Hữu Äức vốn cÅ©ng không tốt! Dám bác mặt mÅ©i hắn như váºy, chỉ sợ ba ngưá»i kia sẽ gặp tao ương.
Thiên Dã quay ngưá»i lại, thần tinh dị thưá»ng kÃch động, nhưng vẫn trách cứ nói: “Các ngươi là m gì? Mau trở vá», trở lại!â€
Hải Uy sang sảng cưá»i nói: “Äại ca đừng khuyên, má»i ngưá»i là m huynh đệ nhiá»u năm như váºy, từ trong gió tanh mưa máu lăn ra đây, bá»—ng nhiên tan vỡ, ta sẽ rất không quen.â€
Mạc Thiếu Quân gáºt đầu nói: “Không sai, đại ca không muốn bá» qua tẩu tá» lần thứ hai, nhưng hai chúng ta cÅ©ng không muốn bá» qua đại ca, bằng không sẽ chung thân tiếc nuối.â€
“Các ngươi tháºt ngốc! Theo ta, Lam Hà nh Cung sẽ không bá» qua cho các ngươi.†Thiên Dã mang theo nước mắt cưá»i mắng.
Hải Uy và Mạc Thiếu Quân nhìn nhau cưá»i, Hải Uy sang sảng nói: “Sá»± tình ngà y sau hãy tÃnh, cùng lắm thì chết mà thôi, huống chi cÅ©ng không nhất định, ba huynh đệ chúng ta có thể tá»±a lưng nhau sống trong tu chân giá»›i cho đến bây giá», mạng vẫn rất cứng.â€
Lý Thu Hương trên mặt che vải trắng, đột nhiên ô ô khóc lên, ba ngưá»i còn Ä‘ang vô cùng kinh ngạc, đã thấy nà ng lên tiếng hô: “Các ngươi Ä‘i Ä‘i! Äi Ä‘i! Ta không cần các ngươi quản tá»›i ta, ta không đáng cho các ngươi như váºy, ta không muốn cùng các ngươi có bất luáºn quan hệ gì nữa.â€
Ba ngưá»i yên lặng không nói gì cháºm rãi Ä‘i qua, Thiên Dã nắm tay nà ng, cưá»i nói: “Äừng nói những lá»i ngu ngốc nữa, Ä‘i thôi!â€
Mấy ngưá»i chưa Ä‘i được mấy bước, Lý Thu Hương chợt giãy mạnh, trá»±c tiếp bước tá»›i cách Dược Thiên Sầu mấy thước, quỳ xuống liên tục dáºp đầu nói: “Tất cả Ä‘á»u là lá»—i cá»§a ta, ta không nên là m dÆ¡ pháp nhẵn tiá»n bối, cho nên sai lầm do má»™t mình ta gánh chịu, không có quan hệ gì vá»›i bá»n há», tiá»n bối coi như cho tá»›i bây giá» chưa thấy qua ta.â€
Nói vừa xong, trong túi trữ váºt dÃnh đầy máu tươi nÆ¡i thắt lưng lóe ra má»™t thanh phi kiếm, Lý Thu Hương cầm phi kiếm đưa lên ngang cổ cắt mạnh, rất là quyết tuyệt...
“Äừng…†ba ngưá»i Thiên Dã tuyệt vá»ng hô lên, muốn cứu cÅ©ng không còn kịp.
Các nữ nhân bên dưới Xuân Miên Lâu, vang lên má»™t tráºn kinh hô...
“Hừ!†Dược Thiên Sầu hừ lạnh một tiếng, bà n tay vung lên, lưỡi kiếm trong tay Lý Thu Hương vừa lưởt lên trên cổ, đột nhiên biến thà nh một đoà n bột bạc tiêu tán.
Má»i ngưá»i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cá»± ly xa tá»›i và i thước, không có bất luáºn thanh thế gì, đã Ä‘em phi kiếm chấn vỡ thà nh bá»™t phấn, giá như má»™t chiêu nà y dùng trên thân thể con ngưá»i, váºy sẽ có háºu quả gì? Giết ngưá»i trong vô thanh vô tức! Bá»n há» không biết, Dược Thiên Sầu dùng chiêu nà y trên thân ngưá»i sẽ không có chút hiệu quả nà o.
Ba ngưá»i Thiên Dã rất nhanh bay tá»›i, Lý Thu Hương quả thá»±c không chết không ngá»t, thoáng sá»ng sốt, lại bắn ngưá»i lên, đầu hưởng má»™t gốc đại thụ cách và i thước bên đưá»ng lao tá»›i., ba ngưá»i Thiên Dã vừa thò tay chụp tá»›i, chỉ còn chút xÃu nữa đã chụp ngay góc áo cá»§a nà ng, nhưng vẫn chụp hụt, Thiên Dã giẫm chân xuống đất, nghiêng ngưá»i chụp qua, lấy tay chá»™p tá»›i...
Tu vi cá»§a hắn vốn cao hÆ¡n Lý Thu Hương không Ãt, tuy rằng động tác cháºm má»™t chút, nhưng vẫn bắt được.â€Tê†má»™t tiếng, bắt ngay góc áo liá»n bị trá»±c tiếp xé rách, Lý Thu Hương đã quyết phải chết, lá»±c đạo rất mạnh, túm được y phục nhưng không kéo được ngưá»i nà ng, cả thân thể thẳng tắp đụng vá» phÃa thân cây...
Mẹ nó! Dược Thiên Sầu thá»±c sá»± không còn lá»i gì để nói, cấp tốc xuất chưởng vá»— vá» hướng thân cây, ngay trong nháy mắt Lý Thu Hương gần đụng và o thân cây đại thụ bá»—ng nhiên bắn ra má»™t cá»— khá»i trắng nồng Ä‘áºm, thân hình Lý Thu Hương xuyên và o trong khá»i trắng, đảo mắt lại lao ra đầu bên kia, đánh thăng và o trong cá»a hà ng đối diện.
Khá»i trắng dà y đặc giống như tÆ¡ lụa trắng, hưởng Dược Thiên Sầu cấp tốc phóng tá»›i, chui và o trong lòng bà n tay hắn, Thiên Dã há hốc mồm, là m sao còn dám do dá»±, trá»±c tiếp vá»t và o trong cá»a hà ng, bắt được bà n tay Ä‘ang đánh và o thiên linh cái cá»§a Lý Thu Hương, linh khà rót và o trong cÆ¡ thể nà ng, cấp tốc khống chế, hắn lắc mạnh vai nà ng hô: “Sao nà ng lại ngu như váºy!â€
Má»i ngưá»i nhìn Lý Thu Hương toà n thân đầy tro bụi, lại nhìn đại thụ bên ngoà i, cả đám trợn tròn mắt há hốc, chi thấy thân cây đại thụ, từ trên xuống dưới biến thà nh tro nguá»™i, nguyên lá cây xanh ngắt, cÅ©ng trở nên khô quắt, mất Ä‘i sáng bóng, mà thân đại thụ hiện ra má»™t lá»— hổng, hiển nhiên khi Lý Thu Hương lao qua đã lưu lại.
Toà n bá»™ má»i ngưá»i ngây ngốc nhìn chằm chằm, không biết đã xảy ra chuyện gì, nhất là khi Dược Thiên Sầu đánh ra má»™t chưởng lại thu hồi luồng khá»i trắng, cà ng là m má»i ngưá»i cảm thấy kỳ lạ.
Bên trong cá»a hà ng, Lý Thu Hương bị Thiên Dã ôm chặt thì thà o lầm bầm: “Khi ta sống không có tôn nghiêm, lẽ nà o muốn chết có tôn nghiêm má»™t chút, cÅ©ng khó khăn như váºy sao? Vì sao không cho ta chết?â€
“Muốn có tôn nghiêm, chết cÅ©ng không thể đổi được.†Dược Thiên Sầu đứng bên ngoà i nhà n nhạt nói: “Ta hai lần xuất thá»§ cứu ngươi, mạng cá»§a ngươi cÅ©ng đã không còn thuá»™c vá» chÃnh mình, mà là thuá»™c vá» ta, từ hôm nay trở Ä‘i, ngươi là ngưá»i cá»§a ta, sống hay chết không do ngươi là m chá»§.â€
Lá»i nà y vừa nói ra, nÆ¡i nÆ¡i vang lên tiếng than sợ hãi, ý tứ trong lá»i nói cá»§a Ngưu Hữu Äức ai cÅ©ng hiếu, Lý Thu Hương xem như khổ táºn cam lai, đã được vị Lạt Thù Phán Quan nà y tiếp nháºn, mặc dù lá»i nà y nói ra có chút quanh co, nhưng chỉ cần không phải kẻ ngu si Ä‘á»u nghe ra được...[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Chữ ký cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
07-10-2011, 01:38 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 597: Phong hồi lộ chuyển
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Khó tin nhất sợ rằng chÃnh là mấy ngưá»i Thiên Dã, Lý Thu Hương nhìn Dược Thiên Sầu, Thiên Dã phản ứng lại đầu tiên, mừng rỡ như Ä‘iên lắc mạnh Lý Thu Hương nói: “Còn không mau tạ Æ¡n Ngưu tiá»n bối, nhanh, nhanh!†Hắn kÃch động không biết nên nói gì má»›i tốt, trá»±c tiếp lôi kéo nà ng Ä‘i ra ngoà i, Hải Uy và Mạc Thiếu Quân cÅ©ng vui mừng Ä‘i theo, ba nam má»™t nữ song song quỳ xuống cùng dáºp đầu, lý Thu Hương nghẹn ngà o, muốn nói ra lá»i cảm tạ cÅ©ng không còn nói ra được.
Bên dưới Xuân Miên Lâu oanh oanh yến yến khóc thà nh má»™t mảnh, không biết vì vui mừng cho Lý Thu Hương mà khóc, hay vì số pháºn bi thảm cá»§a mình mà khóc..
“Ba ngưá»i các ngươi đã là m ra quyết định rá»i Ä‘i, đã không còn quan hệ gì vá»›i ta, còn bái ta là m gì?†Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm mấy ngưá»i Thiên Dã, nhà n nhạt.
Má»™t câu nói giống như sét đánh, bốn ngưá»i cứng ngắc, không biết nên là m thế nà o cho phải, đám nữ nhân Xuân Miên Lâu Ä‘á»u trở nên lặng lẽ, lẳng lặng nhìn bên nà y, Quản Trung Giai và Úc Lan Äô nhìn nhau, Ngưu Hữu Äức nà y cÅ©ng tháºt biết lăn qua lăn lại ngưá»i khác.
Ngưá»i bên trong các cá»a hà ng hai bên đưá»ng Ä‘á»u lắc đầu cưá»i khổ, ban đầu ba ngưá»i vì nữ nhân kia mà rá»i Ä‘i, bây giá» Ngưu Hữu Äức đã tiếp thu nữ nhân kia, rồi lại không tiếp thu ba ngưá»i bá»n há», nháo tá»›i nháo lui, là m sao cÅ©ng không thể ở chung má»™t chá»—.
“Tiá»n bối!†Lý Thu Hương run rẩy nói: “Ngà i cho bá»n há» thêm má»™t lần cÆ¡ há»™i!†Nhưng Dược Thiên Sầu lại cháºm rãi nhắm mắt lại, há» hững.
Ba ngưá»i Thiên Dã đưa mắt nhìn nhau, Ä‘á»u lá»™ ra má»™t tia cưá»i khổ, cả ba cháºm rãi đứng lên, Thiên Dã nhìn Lý Thu Hương nói: “Ba ngưá»i chúng ta vốn hai bà n tay trắng, rá»i khá»i cÅ©ng không có gì, bất quá có thể tìm được lối ra cho ngươi, chúng ta xem như cÅ©ng không uổng chuyến Ä‘i nà y, Thu Hương, cÆ¡ há»™i rất khó được, hảo hảo Ä‘i theo tiá»n bối, chúng ta Ä‘i thôi!†Thiên Dã bất đắc dÄ© nói vá»›i Hải Uy và Mạc Thiếu Quân, ba ngưá»i lặng lẽ xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
“Không!†Lý Thu Hương phát ra má»™t tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, quay nhìn Dược Thiên Sầu khấu đầu ba lần, không nói má»™t lá»i bắn ngưá»i lên, ngăn phÃa trước ba ngưá»i nói: “Thiên Dã, ngươi không thể ném ta mặc kệ, phải Ä‘i cùng nhau Ä‘i.â€
Lá»i nà y vừa nói ra, ở đây không có ai là không động dung, nữ nhân nà y vì muốn có má»™t lối ra tháºt tốt, lại lưu lạc đến nông ná»—i bán mình, hôm nay còn há»§y dung tá»± sát, khiến cho thảm liệt không gì sánh được, tháºt vất vả má»›i có cÆ¡ há»™i tốt, lại vì má»™t nam nhân không chút do dá»± buông tha, phần dÅ©ng khà và tÃnh tình nà y, là m má»™t đám ngưá»i dù ý chà sắt đá cÅ©ng phải nghiêm nghị khởi kÃnh, bằng và o Ä‘iếm ấy, dù nà ng từng bản thân trong thanh lâu, nhưng lúc nà y cÅ©ng không còn ai xem thưá»ng nà ng.
“Äại tẩu!†Hải Uy không nhịn được hô lên.
Mạc Thiếu Quân ha ha cưá»i nói: “Lần nà y đến đây tháºt giá trị, tìm vỠđược má»™t vị đại tẩu tốt.â€
Thiên Dã có chút kÃch động nắm lấy tay Lý Thu Hương, cố sức gáºt đầu nói: “Tốt, chúng ta cùng nhau Ä‘i.†Bốn ngưá»i nhìn nhau, yên lặng bước Ä‘i, hưởng thụ ánh mắt kÃnh trá»ng cá»§a má»i ngưá»i.
Má»™t đám nữ nhân Xuân Miên Lâu, má»—i ngưá»i phảng phất như lá»t và o sá»± cảnh tỉnh, cả đám ngây ra như phá»—ng, trong thần tinh hoảng hốt, ra vẻ Ä‘á»u hiểu được Ä‘iá»u gì, Ä‘au khổ già y vò, tháºm chà không tiếc bán mình truy cầu, rốt cục có đáng giá hay không? Thân là má»™t nữ nhân, còn có thứ gì hạnh phúc như Lý Thu Hương trước mắt? Lý Thu Hương chết qua má»™t lần, hiện tại đã tìm được Ä‘iá»u mà mình chân chÃnh mong muốn.
Má»™t đám nữ nhân như buồn mất mác vô cá»›, cả đám ngưá»i rÆ¡i nước mắt âm thầm, nhá»› lại hạnh phúc mà mình đã từng đơn giản buông tha! Ban đầu, các nà ng chỉ háºn không thể bầm thây Ngưu Hữu Äức thà nh vạn Ä‘oạn.
Ngưá»i nà y vì sao lòng dạ sắt đá như váºy, chà đạp mấy ngưá»i kia đến chết Ä‘i sống lại, lại còn nhất định muốn chia rẽ đôi uyên ương khổ mệnh kia, thế nhưng các nà ng chỉ có thể háºn trong lòng, muốn thu tháºp Ngưu Hữu Äức, dù cho các nà ng cùng tiến lên, cÅ©ng chưa từng có bản lÄ©nh đó.
Hôm nay các nà ng lại ước ao Lý Thu Hương, Ngưu Hữu Äức cho nà ng chết qua má»™t lần, giúp nà ng tìm vá» chÃnh mình, Æ¡ đây sẽ còn ai vì nà ng từng bản thân mà coi thưá»ng nà ng? Ai cÅ©ng có thể vững tin không nghi ngá» nà ng và Thiên Dã sẽ chân chân chÃnh chÃnh gần nhau suốt Ä‘á»i, có sá»± Ä‘au khổ trong lần chết Ä‘i sống lại nà y, dù cho tương lai phải đối mặt hiện thá»±c tà n khốc hÆ¡n nữa, hắn và nà ng vÄ©nh viá»…n không rá»i không xa, không bao giá» chia ly nữa, tuy rằng Lý Thu Hương đã há»§y dung, nhưng bắt đầu từ nay, nà ng thá»±c sá»± đã thoát ly biển khổ!
Không gì sánh được ước ao Lý Thu Hương, đồng mệnh nhưng không đồng váºn khÃ, hiện tại các nà ng thá»±c sá»± chỠđợi mình có thế gặp được má»™t Ngưu Hữu Äức như váºy trong số mệnh, nhưng Ngưu Hữu Äức có thể cứu rá»—i số mệnh các nà ng Ä‘ang ở nÆ¡i nà o?
Äầu đưá»ng an tÄ©nh, đột nhiên truyá»n đến má»™t tiếng hừ lạnh nói: “Muốn tá»›i thì tá»›i, muốn Ä‘i thì Ä‘i, xem Ngưu Hữu Äức ta là ai?â€
Xong! Trong lòng má»i ngưá»i đột nhiên toát ra má»™t chữ, xoát má»™t tiếng, tất cả ánh mắt lại táºp trung lên trên ngưá»i Ngưu Hữu Äức Ä‘ang đứng nhắm hai mắt.
Úc Lan Äô âm thầm cháºc lưỡi, Quản Trung Giai lại cảm giác trong lồng ngá»±c có má»™t ngá»n lá»a vô danh bốc lên, nhịn không được trừng mắt nhìn Ngưu Hữu Äức, thầm nghÄ©, đã bị ngươi lăn qua lăn lại thà nh như váºy, lẽ nà o ngươi còn không muốn buông tha bá»n há»? Muốn là m ngưá»i xấu thì trá»±c tiếp má»™t chút, còn quanh co lòng vòng, có ai giống như ngươi váºy, má»™t đám nữ nhân Xuân Miên Lâu, nhất thá»i liá»n khẩn trương lên lo lắng nhìn Ngưu Hữu Äức, trong lòng há» hầu như Ä‘á»u khẩn trương khẩn cầu, ngươi tha cho bá»n há» Ä‘i a!
Lão bản nương xinh đẹp từng trải qua hồng trần bách thái, trong lòng đột nhiên có cảm ngá»™, trên mặt không há» lo lắng, trái lại đôi mắt sáng lưu chuyển thần thái sáng láng, cưá»i dà i nhìn Ngưu Hữu Äức.
Thân thể bốn ngưá»i Thiên Dã cứng Ä‘á», cÅ©ng không Ä‘i được nữa, từ từ xoay ngưá»i lại, bá»n há» biết, chỉ bằng thá»§ Ä‘oạn vô cùng kỳ diệu vừa rồi cá»§a Ngưu Hữu Äức, đù hôm nay bá»n há» muốn ôm chút may mắn chạy trốn cÅ©ng chạy không thoát, ngưá»i ta muốn giết bá»n há», bất quá chỉ là nhấc tay mà thôi, có thể chạy trốn được Ä‘i đâu?
“Tiá»n bối, ngà i có thể buông tha cho chúng ta được không?†Thiên Dã cưá»i thảm.
Dược Thiên Sầu cháºm rãi mở mắt ra, nhìn chằm chằm bốn ngưá»i lạnh lùng nói: “Bốn ngưá»i các ngươi từng phản bá»™i ta má»™t lần, ta hy vá»ng bốn ngưá»i nhá»› kỹ, Ngưu Hữu Äức ta tuy rằng luôn lấy đức phục ngưá»i, phà m là má»™t chuyện không có khả năng xảy ra lần thứ hai, hi vá»ng cÆ¡ há»™i thứ hai nà y, các ngươi hảo hảo nắm chắc, cÅ©ng là cÆ¡ há»™i cuối cùng cá»§a các ngươi, nếu còn dám vi phạm, bảo chứng các ngươi ngay cÆ¡ há»™i hối háºn cÅ©ng không có.â€
“Chúng ta Ä‘i.†Dược Thiên Sầu ném ra má»™t câu nói vá»›i Quản Trung Giai và Úc Lan Äô đứng bên cạnh, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Hai ngưá»i còn Ä‘ang phẩm vị ý tứ trong lá»i nói cá»§a hắn, láºp tức bừng tỉnh hiểu ra, hai ngưá»i nhìn nhau cưá»i, nhìn bốn ngưá»i Thiên Dã lắc nhẹ đầu.
Trước khi rá»i Ä‘i, Quản Trung Giai nhìn bốn ngưá»i ngoắc tay nói: “Các ngươi còn phát ngây ra là m gì? Lẽ nà o không nghe Ngưu tiá»n bối nói, đã cho các ngươi cÆ¡ há»™i lần thứ hai sao? Còn sững sá» ra đó là m chi? Mau cùng Ä‘i a!â€
Quản Trung Giai vừa nói xong lá»i nà y, đột nhiên cảm giác trong lòng má»™t tráºn dá»… dà ng, cảm giác dá»… dà ng vô cùng sảng khoái, so vá»›i lúc tu vi mình nâng cao má»™t bước còn dá»… chịu hÆ¡n, tháºt không hiểu rõ là vì sao.
Hai ngưá»i theo Ngưu Hữu Äức cháºm rãi Ä‘i trước, không còn loại cảm giác mất mặt như trước đó, trái lại há» còn cảm thấy tháºt có mặt mÅ©i, cái gì gá»i là phong phạm cao thá»§? Hà nh vi cá» chỉ cá»§a ngưu nhân phÃa trước chÃnh là phong phạm cao thá»§!
Hạnh phúc tá»›i quá đột nhiên, bốn ngưá»i Thiên Dã kÃch động không biết nên nói gì má»›i tốt, trong ngồn ngữ cÅ©ng không cách nà o hình dung tâm tình lúc nà y cá»§a bá»n há».
“Không nên tiếp tục chá»c cho Ngưu tiá»n bối mất hứng nữa, mau cùng Ä‘i a!†Bên trong má»™t cá»a hà ng có má»™t thanh niên nhiệt huyết, Ä‘ang dùng sức xua tay hô to.
“Mau cùng Ä‘i a…â€
“Nhanh, Ä‘i a…â€
Tất cả má»i ngưá»i nhịn không được cùng hét lên, Tụ Bảo Bồn xuất hiện cảnh nhiệt huyết sôi trà o chưa từng có.
Má»™t mà n cố sá»± truyá»n kỳ không thể dá»± kiến, lại phát sinh ngay trước mắt má»i ngưá»i, trà n ngáºp nhiá»u Ä‘iá»u ngoà i dá»± Ä‘oán, tôn lại nhân tÃnh vốn có trong lòng ngưòi, lại nhìn thấy sá»± thăng trầm trong tu chân giá»›i, ôn lại chân tình mà má»i ngưá»i quên mất đã lâu, chợt như má»™ng, thoải mái pháºp phồng, quanh co, trong tuyệt vá»ng lại cho má»i ngưá»i xem tá»›i được kết cục trà n đầy chá» mong… má»i ngưá»i ôn lại chữ tình má»™t lát, lại kìm lòng không được bá»™c phát ra tiếng gá»i ầm Ä© ngay lúc nà y.
“Àm!†Trong tiếng gá»i ầm Ä© cá»§a má»i ngưá»i, đột nhiên xuất hiện tiếng đổ sụp vang rá»n, trên con đưá»ng bốc đầy bụi mù bốn phÃa, Ä‘em tình cảm còn chưa hoà n toà n phát tiết cá»§a má»i ngưá»i áp chết trở xuống, chỉ thấy cây đại thụ bị Lý Thu Hương xuyên qua, ầm ầm sáºp xuống, trong nháy mắt má»™t gốc đại thụ biến thà nh bụi phấn bay tung.
Má»i ngưá»i lại ngây ra lần nữa, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, lúc nà y má»›i hiểu được má»™t chưởng cá»§a Ngưu Hữu Äức có ý nghÄ©a gì, nguyên lai cây đại thụ kia đã bị má»™t chưởng cá»§a Ngưu Hữu Äức vá»— nát bấy, cho nên Lý Thu Hương không bị việc gì, hôm nay đại thụ vẫn đứng sừng sững, chỉ có hình không chất mà thôi, kết quả bị tiếng gá»i ầm Ä© cá»§a má»i ngưá»i là m chấn động, vì thế bị sụp đổ ngay tại chá»—..
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn qua Ngưu Hữu Äức Ä‘ang Ä‘i phÃa trước, hình dáng bước Ä‘i tháºt thong dong, bóng lưng trong bụi mù trà n ngáºp chợt như ẳn như hiện, cà ng hiển lá»™ phong phạm cao thá»§, cÅ©ng cà ng thêm thần bÃ..
Má»™t đám nữ nhân Xuân Miên Lâu, nước mắt còn chưa lau khô, ánh mắt lưng tròng nhìn chăm chú và o bóng lưng kia, trà n ngáºp sợ hãi và kÃnh ngưỡng, lão bản nương phong tư yểu Ä‘iệu, cắn mồi, thì thà o cưá»i mắng: “Ngưá»i xấu! Chuyện vô cùng đơn giản lại khiến cho phiêu đãng pháºp phồng, là m hại ngưá»i ta nháo tâm thá»i gian lâu như váºy.â€
Ngoà i miệng tuy rằng nói như váºy, kỳ thá»±c trong lòng nà ng là m sao không rõ, nếu như Ngưu Hữu Äức không là m nhiá»u trò như thế, Thiên Dã và Lý Thu Hương có thế tháºt sá»± trưá»ng cá»u bên nhau sao? Không ai biết! Hôm nay là m cho Lý Thu Hương chết mà sống lại, thoát thai hoán cốt, còn có thể đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh ngẩng cao đầu, hắn đã cho Lý Thu Hương tôn nghiêm muốn có, chuyện sau nà y phải xem chÃnh bản thân Lý Thu Hương mà thôi.
Mặt ngoà i lạnh lùng, nhưng ẩn giấu dụng tâm lương khổ, đủ độc ác, đủ quả Ä‘oán, đủ thá»§ Ä‘oạn, có trà tuệ, lại có năng lá»±c, đây má»›i là nam nhân chân chÃnh… lão bản nương trải qua thế gian bách thái, trong lòng âm thầm cấp cho Ngưu Hữu Äức má»™t đánh giá!
Thiên Dã cảm thấy cổ há»ng khô khốc, trong miệng chỉ phát ra được má»™t âm tiết giản đơn: “Äi!†Bốn ngưá»i hưng phấn gáºt đầu nhìn nhau, cÅ©ng không quan tâm tá»›i bụi mù là m dÆ¡ thân thể, bốn bóng ngưá»i lướt trên đưá»ng, Ä‘i qua khá»i bụi ngáºp trà n, Ä‘i theo phÃa sau ba ngưá»i trước.
“Ngưu Hữu Äức, các ngươi trở vá» cho lão nương!†Äá»™t nhiên má»™t thanh âm vang lên ngay đầu đưá»ng.
Ta kháo! Ai có lá gan lá»›n như váºy? Má»i ngưá»i quay đầu nhìn lại, bụi mù đã dần dần tiêu tán… chỉ thấy lão bản nương Xuân Miên Lâu Ä‘ang đứng ngay giữa đưá»ng, hai tay chống lên vòng eo đẫy đà , giống như má»™t ngưá»i đà n bà chanh chua Ä‘ang chá»i đổng, mắt hạnh trợn tròn trừng mắt nhìn mấy ngưá»i phÃa trước.
Má»i ngưá»i ồ lên, không muốn sống sao! Không ngá» dám thẳng hô kỳ danh cá»§a Lạc Thù Phán Quan Ngưu Hữu Äức? Ngà y hôm nay là m sao váºy, liên tiếp có chuyện ngoà i ý muốn xuất hiện?
Mấy ngưá»i phÃa trước sá»ng sốt, quay ngưá»i lại, Dược Thiên Sầu cà ng cảm thấy kỳ lạ, vẻ mặt ngạc nhiên, Quản Trung Giai vừa phẫn ná»™ quát: “Nhan VÅ©, ngươi muốn là m gì? Chán sống rồi sao!â€[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
07-10-2011, 01:39 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 598: TÃnh sổ
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Thần Tà i Phong...
Bên trong háºu đưá»ng Tụ Bảo Bồn, Âm Bách Khang má»™t thân hắc bà o nhắm mắt mà đứng, yên lặng dõi theo động tÄ©nh phÃa xa xa, chỉ nghe trong gió thỉnh thoảng truyá»n đến thanh âm huyên náo không ngừng, lúc thì im ắng dị thưá»ng. Âm Bách Khang cau mà y, mở mắt ra nói: “Như thế nà o còn chưa đến? Ngưu Hữu Äức nà y muốn giở cái trò quá»· gì?â€
Äứng ở bên cạnh, so vá»›i sư phụ có vẻ còn già hÆ¡n, trên mái tóc đã lất phất má»™t chút hoa râm, Tư Không Tuyệt cẩn tháºn nói: “Sư phụ, nếu không ngà i quay vá» trước, ta Ä‘i nghênh đón hắn, chỉ là má»™t tên Ngưu Hữu Äức mà thôi, đâu cần là m phiá»n ngà i chở lâu như thế.â€
Âm Bách Khang còn Ä‘ang do dá»±, thì có má»™t ngưá»i từ bên ngoà i chạy và o, hưởng Tư Không Tuyệt gáºt đầu, rồi nhìn sang Âm Bách Khang hà nh lá»… bẩm báo: “Sư phụ, vì Ngưu Hữu Äức xuất thá»§ can dá»±, cho nên đệ tá» Lam Hà nh Cung đã bị giết chết, hiện giá» Ngưu Hữu Äức Ä‘ang...â€
Gã đệ tá» truyá»n tin Ä‘em sá»± tình trải qua, rõ rà ng bẩm báo lên, sau khi nghe được tin tức, đệ tá» Lam Hà nh Cung bị giết chết, Âm Bách Khang thần tình mỉm cưá»i, Ä‘ang ảo tưởng ra phản ứng nổi giáºn lôi Ä‘inh cá»§a Bùi Phóng sau khi nghe được tin tức nà y, theo sau còn nghe Ngưu Hữu Äức bị nữ tá» thanh lâu Ä‘eo bám, thì không khá»i sá»ng sốt, cưá»i ha hả nói: “Có Ä‘iểm ý tứ, chúng ta Ä‘i nhìn xem nà o.â€
“Xuân Miên Lâu?†Tư Không Tuyệt dò há»i, chứng kiến sư phụ gáºt đầu, hắn không khá»i vá»™i và ng nói: “Sư phụ, bằng và o thân pháºn cá»§a ngà i thì không nên đến cái loại địa phương kia...â€
“Haizz!†Âm Bách Khang khoát tay chặn ngang lá»i cá»§a hắn, phi thưá»ng vui vẻ nói: “Tu vi Ngưu Hữu Äức chỉ sợ cÅ©ng không thấp hÆ¡n ta, hắn đến đó chÆ¡i được, thì ta còn phải băn khoăn cái ná»—i gì, coi như chỉ là đến xem náo nhiệt mà thôi.â€
“Nhưng thế nà y, có vẻ như là ngà i Ä‘ang Ä‘Ãch thân đến bái kiến hắn...†Tư Không Tuyệt khuyên nhá»§ nói.
Âm Bách Khang lắc đầu: “Giá» là thá»i gian nà o rồi, mà còn quan trá»ng đến lá»… nghi, Ä‘i nhìn xem thế nà o.â€
Sư phụ đã quyết định, hắn cÅ©ng không dám nà i nÄ© ngăn cản, đà nh phải cung kÃnh tuân mệnh. Âm Bách Khang thần tinh rạng rở, mang theo mưá»i tên Äá»™ Kiếp háºu kỳ cùng Ä‘i...
Quản Trung Giai nghÄ© mãi mà không hiểu, bình thưá»ng lão bản nương nà y là má»™t nữ nhân khôn khéo, má»—i cỠđộng nhá» cÅ©ng Ä‘á»u mê hoặc chúng nhân, chỉ có nà ng chiếm tiện nghi cá»§a ngưá»i ta, chứ không ai có thể chiếm được tiện nghi cá»§a nà ng, hôm nay thì ngược Ä‘á»i, chẳng lẽ nà ng buồn bá»±c, nên Ä‘ang muốn tá»± sát hay sao?
Lão bản nương không đáp, mà đảo mắt phóng cho hắn má»™t cái mị nhãn mê ngưá»i, khiến cho đám nam nhân đứng hai bên cá»a hà ng xem náo nhiệt, phải nuốt nước miếng ừng á»±c.
Quản Trung Giai bị nà ng phóng mị nhãn, trong lòng thầm mắng, đà n bà thúi, má»™t ngà y nà o đó sẽ Ä‘em ngươi đè lên trên giưá»ng, để cho ngươi biết sá»± lợi hại cá»§a bổn đại gia, tuy rằng suy nghÄ© Ä‘en tối, nhưng ngoà i miệng vẫn mang theo ba phần khà thế quát: “Nhan VÅ©, ngươi muốn là m gì?â€
Hóa ra nà ng tên Nhan VÅ©, ngưá»i dám kinh doanh cái loại mặt hà ng nay, phần lá»›n Ä‘á»u có giao tế khắp nÆ¡i, nếu kết giao cùng nà ng, thì đối vá»›i chÃnh mình sẽ có rất nhiá»u chá»— lợi! Dược Thiên Sầu giương mắt đánh giá Nhan VÅ©, lúc trước vẫn luôn duy trì phong phạm cao thá»§, còn không nhìn nà ng quá lâu! Lúc nà y má»›i thấy rõ rà ng, trong lòng cÅ©ng không khá»i khen thầm, quả nhiên là vưu váºt hiếm thấy trong tu chân giá»›i!
“Ta tìm hắn tÃnh sổ.†Nhan VÅ© nâng tay lên chỉ và o cây thông, không há» kiêng kị, chỉ thẳng vá» phÃa Dược Thiên Sầu.
Chúng nhân ồ lên, lão bản nương phong tao nà y tháºt đúng là không muốn sống nữa rồi, má»i ngưá»i tiếc háºn lắc đầu, chÃnh là thương tiếc cho cái tiá»n đồn háºu vểnh, dáng ngưá»i thướt tha kia nha, hy vá»ng Lạt Thù Phán Quan Ngưu Hữu Äức nà y sẽ hạ thù lưu tình! Nếu không, Tụ Bảo Bồn ngà y hôm nay sẽ vắng bóng Ä‘i má»™t phong cảnh tịnh lệ!
Quản Trung Giai đưa mắt nhìn sang Dược Thiên Sầu, theo sau quát lá»›n: “Ngưu tiá»n bối không quen biết ngươi, chá»› có hồ nháo, nếu chá»c giáºn Ngưu tiá»n bối, cái mạng nhá» cá»§a ngươi sẽ không giữ nổi đâu.â€
Ngay láºp tức nhìn sang Dược Thiên Sầu cưá»i ha hả nói: “Tiá»n bối đừng tÃnh toán cùng nữ nhân nà y, nà ng là ngưá»i buôn bán nên thỉnh thoảng vẫn hÆ¡i Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng.â€
Hắn cẩn tháºn khuyên can, dù sao khối thịt thÆ¡m kia mình chưa được cắn miếng nà o, nếu như nát bét thì quả thá»±c là đáng tiếc, bất quá, vá»›i tÃnh khà cố quái cá»§a Ngưu Hữu Äức, hắn cÅ©ng không dám dây dưa, nếu không khuyên giải được, hắn sẽ không cưỡng cầu, thịt có thÆ¡m đến mức nà o, Ä‘á»u không trá»ng yếu bằng tÃnh mạng cá»§a chÃnh bản thân mình, mặc dù đây là tổng đà Thiên Hạ thương há»™i, nhưng hắn dám khẳng định, Ngưu Hữu Äức nà y sẽ dám ra tay hạ sát mà không há» băn khoăn chút nà o.
Dược Thiên Sầu khoát tay, ra hiệu cho hắn không cần nói nhiá»u, theo sau, hÃp mắt cháºm rãi quay lại, Quản Trung Giai và Úc Lan Äô nhìn nhau cưá»i khổ, thầm nghÄ© bất hảo rồi, Ä‘oà n ngưá»i không có biện pháp, cÅ©ng theo trở vá», trong đám ngưá»i chỉ có Lý Thu Hương là lo lắng khôngyên, nà ng biết lão bản nương mặc dù trong lúc là m việc có chút Ä‘anh đá, nhưng đối vá»›i đám tá»· muá»™i các nà ng, nhiá»u Ãt vẫn là có chút quan tâm, trong lòng quả thá»±c không muốn nà ng xảy ra chuyện gì, nhưng dá»±a và o thân pháºn cá»§a mình, cÅ©ng không tá»›i phiên mình lên tiếng khuyên can.
Nhan VÅ© thấy Dược Thiên Sầu lạnh lùng Ä‘i tá»›i, trong lòng căng thẳng nhảy loạn lên, nếu như nói không sợ chÃnh là giả, nhưng nà ng không muốn buông tha cÆ¡ há»™i nháºn thức cùng Ngưu Hữu Äức lần nà y, trong lòng tuy căng thẳng cá»±c Ä‘iểm, nhưng ngoà i mặt vẫn bà y ra hình dáng Ä‘anh đá chanh chua, nhóm nữ nhân trong Xuân Miên Lâu, thì Ä‘ang thất sắc đưa mắt nhìn nhau, bà y ra diá»…n cảm khiếp đảm, không hiểu vì sao lão bản nương phải trêu chá»c và o cái nhân váºt khá»§ng bố như thế kia.
Dược Thiên Sầu chắp tay sau lưng Ä‘i tá»›i, thần tinh băng sương đứng ở phÃa đối diện Nhan VÅ©, đồng thá»i cÅ©ng nhìn thấy được ná»—i sợ hãi lóe lên ở trong đôi mắt cá»§a nà ng, trong khoang mÅ©i phát ra má»™t tiếngâ€hừ†lạnh, xoay vòng quanh ngưá»i Nhan VÅ©, không há» kiêng nế đánh giá thân hình cá»§a nà ng, khiến cho Nhan VÅ© Ä‘ang giả vá» bình tÄ©nh, cÅ©ng phải dá»±ng đứng lông gáy, cảm giác thân thể như muốn má»m nhÅ©n ra.
Theo sau, quay trở lại đứng đối diện cùng Nhan VÅ©, thản nhiên vươn tay ra nâng chiếc cằm má»m mại cá»§a nà ng lên, trà n đầy hứng thú nói: “Tìm ta tÃnh số? Ngươi không sợ ta ư?â€
Xung quanh lặng ngắt như tá», đại khà cÅ©ng không dám thở mạnh, trợn mắt lên nhìn cảnh tượng nà y, má»i ngưá»i không dám nghÄ© tá»›i, nữ nhân vưu váºt như thế kia, bá»—ng dưng biến thà nh má»™t bãi máu thịt bầy nhầy thì sẽ như thế nà o? Bầu không khà phi thưá»ng khẩn trương.
“Ta đã thấy nhiá»u nam nhân rồi, như thế nà o phải sợ ngươi chứ?†Tuy ngữ khà vô cùng thản nhiên, nhưng thân thế nà ng, lại Ä‘ang cứng Ä‘á», không dám nhúc nhÃch.
Dược Thiên Sầu trượt hai ngón tay đến bở vai trắng nõn cá»§a nà ng, vuốt ve nói: “Nói không sợ ta, mà sao toà n thân còn nổi da gà lên thế nà y.â€
Nói xong, chÃnh hắn cÅ©ng không nhìn được, khẽ cưá»i trá»™m trong lòng, thầm mắng má»™t câu, con mẹ nó! Äối diện vá»›i má»™t vưu váºt nhân gian hiếm thấy như thế, ai còn giả bá»™ cao thá»§ thì kẻ đó chÃnh là vương bát đản, dù sao lão tá» cÅ©ng không há» giả bá»™.
Nhan VÅ© nâng ngá»c thá»§ đánh bay bà n tay cá»§a Dược Thiên Sầu ra, hung hăng nói:’’ Ngươi là cao thá»§, mà sao lại không biết giữ phong phạm như thế.â€
Bất quá, nếu bảo trong lòng nà ng không sợ má»›i là gặp quá»· giữa ban ngà y, lão nương Ä‘á»u bị ngươi dá»a muốn vãi nước tiểu ra quần rồi đây nà y.
Bà n tay vừa bị đánh bay cá»§a Dược Thiên Sầu, lại nhẹ nhà ng chiếm hữu vòng eo thon gá»n cá»§a nà ng, cưá»i hắc hắc nói: “Không phải muốn tìm ta tÃnh sổ sao? TÃnh như thế nà o đây?â€
Dứt lá»i, Dược Thiên Sầu chỉ và o Xuân Miên Lâu nói tiếp: “Phải chăng là chúng ta Ä‘i lên phòng, đưa ngươi lên giưá»ng, rồi chúng ta cùng nhau thoát y, sau đó má»›i hảo hảo tÃnh toán!â€
“Không cần chiếm tiện nghi cá»§a lão nương.†Hai bở vai má»m mại cá»§a Nhan VÅ© khẽ run rẩy, đẩy Dược Thiên Sầu ra nÅ©ng nịu nói: “Là muốn tÃnh tiá»n.â€
“Cạnh!†Ván cá»a gian hà ng nà o đó truyá»n ra thanh âm trở mình, chúng nhân thiếu chút nữa đã rá»›t đồi con ngươi xuống đất, Ä‘á»u tưởng rằng bản thân mình đã nhìn lầm rồi, bầu không khà đang mà i Ä‘ao soà n soạt, bá»—ng dưng hai ngưá»i kia lại liếc mắt đưa tình, không thể tưởng tượng nổi ah! Bầu không khà đang khẩn trương, lúc nà y bá»—ng dưng biến thà nh có chút ám muá»™i! Nhất thá»i chúng nhân không tà i nà o thÃch ứng kịp thá»i.
Quản Trung Giai và Úc Lan Äô đưa mắt nhìn nhau, bá»n hắn không khá»i bá»™i phục sá»± can đảm cá»§a lão bản nương, không hổ là vưu váºt nhìn quen cảnh Ä‘á»i, ngay cả Ngưu Hữu Äức cÅ©ng phải nhấc tay đầu hà ng.
“TÃnh tiá»n?†Dược Thiên Sầu ngầng đầu lên nhìn chiêu bà i cá»§a Xuân Miên Lâu, hồ nghi nói: “Trước kia chúng ta chưa từng Ä‘i qua đây, Tụ Bảo Bồn cÅ©ng là lần đầu tiên viếng thăm, ta thiếu tiá»n cá»§a ngươi khi nà o?â€
“Ba ngưá»i bá»n hắn.†Nhan VÅ© vá»™i và ng chỉ vá» phÃa ba ngưá»i Thiên Dã, nói: “Ba ngưá»i bá»n hắn là tá»›i đây ăn chÆ¡i, hiện giá» bá»n hắn theo ngươi rá»i Ä‘i, ta không tìm ngươi tÃnh toán, thì phải tìm ai bây giá»?â€
Câu nói nà y khiến cho Dược Thiên Sầu không thá» phản bác được, ba ngưá»i Thiên Dã cÅ©ng mang thần tình vô cùng xấu hổ, lúc nà y Quản Trung Giai dở khóc đở cưá»i nói: “Nhan VÅ©, đừng quá pháºn như thế, ngươi bình thưá»ng thông minh lanh lợi, hôm nay ăn nhầm phải thứ gì sao?â€
“Quản gia, ngà i nói như vây là sai rồi.†Nhan VÅ© khoát tay chỉ vá» phÃa đám nữ nhân dưới lầu, nói: “Tý muá»™i chúng ta sống Ä‘á»u không dá»… dà ng gì, phải ném tôn nghiêm sang má»™t bên, mà là m sinh ý xác thịt, vốn đã nhiá»u ngưá»i xem thưá»ng chúng ta lắm rồi, đương nhiên, chút tiá»n ấy Quản gia tá»± nhiên sẽ không để và o trong mắt, nhưng đối vá»›i các tý muá»™i chúng ta mà nói, thì Ä‘á»u là phải dùng tôn nghiêm đế đồi lấy ah!â€
Theo sau quay sang nhìn Dược Thiên Sầu, than khổ: “Ngưu tiá»n bối ngươi đúng là cao nhân đương thá»i không sai, nhưng ngươi lại không biết xấu hổ mà thiếu tiá»n cá»§a nhóm tý muá»™i chúng ta dùng huyết lệ đổi lấy hay sao?â€
Lá»i nà y thiếu chút nữa đã là m cho Dược Thiên Sầu xấu hổ vô cùng.
Nhan VÅ© quay đầu lại nhìn Quản Trung Giai nói tiếp: “Quản gia, Xuân Miên Lâu chúng ta cho tá»›i bây giỠđến hạn ná»™p kim thuế, Ä‘á»u chưa từng thiếu nợ qua ná»a phân, theo lý thuyết, là phải được Thiên Hạ thương há»™i các ngà i bảo há»™, giúp chúng ta giải quyết món nợ cá»§a khách nhân muốn quỵt tiá»n má»›i đúng, nà o có gìống như ngà i, chÃnh ngà i phá quy cá»§ trước, sau nà y công việc kinh doanh cá»§a chúng ta sẽ phải là m như thế nà o đây?â€
“Ngươi...†Quản Trung Giai bị Nhan VÅ© chụp mÅ©, không thể phản bác được lá»i nà o.
Äúng lúc nà y, đột nhiên có ngưá»i quát: “Nói rất hay, từ hôm nay trở Ä‘i, sinh ý cá»§a Xuân Miên Lâu ở Tụ Bảo Bồn, không cần thu kim thuế nữa, sẽ miá»…n thuế!†Thanh âm trung khà mưá»i phần, cuồn cuá»™n mà đến, vang vá»ng trong khắp đất trá»i.
Ngưá»i dám nói lá»›n tiếng như váºy ở trong phạm vi cá»§a Tụ Bảo Bồn, hiển nhiên có thể nghÄ© ra được là ai! Quản Trung Giai sắc mặt đại biến, chúng nhân sôi nổi quay đầu nhìn vá» phương hướng thanh âm phát ra, Dược Thiên Sầu cÅ©ng là nhÃu mắt, đồng tá» hÆ¡i co rút lại...
Chỉ thấy phÃa đầu đưá»ng có hÆ¡n mưá»i ngưá»i Ä‘ang Ä‘i tá»›i, ngưá»i dẫn đầu thân mặc hắc bà o, dáng Ä‘i trầm ổn, Dược Thiên Sầu quét mắt nhìn Tư Không Tuyệt, có thể khiến cho Tư Không Tuyệt cung kÃnh thà nh cái dạng nà y, thân pháºn cá»§a ngưá»i dẫn đầu kia tuyệt đối không phải đơn giản, hÆ¡n nữa, dung mạo cá»§a ngưá»i nà y, ở trên bức há»a treo trong các phân há»™i cá»§a Thiên Hạ thương há»™i đã từng nhìn thấy qua, tuy rằng không có vẻ tiên phong đạo cốt giống như trong tranh vẽ, nhưng ngưá»i nà y ngoại trừ Âm Bách Khang ra, thì còn có thể là ai? Cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ Âm Bách Khang giá lâm rồi...[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
07-10-2011, 01:40 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 599: Trong túi hết tiá»n
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Âm Bách Khang đồng dạng cÅ©ng đánh giá Dược Thiên Sầu, sau khi xác nháºn hình dáng cá»§a hắn đúng như bức chân dung do phân há»™i truyá»n vá», trên mặt Âm Bách Khang liá»n hiện ra vẻ tươi cưá»i, cước bá»™ nhanh hÆ¡n, rá»i khá»i Ä‘oà n ngưá»i, Ä‘i tá»›i phÃa mục tiêu săn đón.
“Là Âm Bách Khang.†Có ngưá»i trẻ tuồi trừng mắt lên nhìn, nhịn không được khẽ kinh hô má»™t tiếng, bất quá hắn liá»n bị sư phụ đứng bên cạnh trách mắng:â€Chỉ bằng ngươi mà cÅ©ng dám gá»i thẳng tên úy… ra… không muốn sống nữa chăng?â€
Ngưá»i trẻ tuổi ngượng ngùng im lặng.
Lúc nà y hà o quang cá»§a Ngưu Hữu Äức nháy mắt bị Âm Bách Khang già nh lấy, ánh mắt cá»§a chúng nhân Ä‘á»u chăm chú nhìn lên trên ngưá»i cá»§a Âm Bách Khang, di động theo nhịp cước bá»™ cá»§a hắn, cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ đối vá»›i những ngưá»i ở đây mà nói, thì cÅ©ng chỉ được nghe ngưá»i ta truyá»n miệng nhau mà thôi, chưa bao giá» táºn mắt nhìn thấy.
Ngưá»i nà y bình thưá»ng cư ngụ trên Thần Tà i Phong, mặc dù chỉ gần ngay trong gang tấc, nhưng cÅ©ng không phải dá»… dà ng nhìn thấy được, trong ngà y thưá»ng, chúng nhân cÅ©ng hay dùng ánh mắt ngưỡng má»™ nhìn lên đỉnh núi, xuyên thấu qua tầng mây mù kia, mà tưởng tượng ra hình dáng cá»§a má»™t trong mưá»i đại cao thá»§ đương thá»i.
Những nhân váºt trong truyá»n thuyết cá»§a tu chân giá»›i, má»—i khi vừa xuất hiện thì sẽ là m chuyện tình kinh thiên động địa, khiến cho toà n bá»™ chúng nhân hoảng hốt không thôi, đợi khi chúng nhân chạy tá»›i địa phương nà o đó, để xem náo nhiệt, thì sá»›m đã không còn nhìn thấy bóng dáng cá»§a cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ đâu nữa, ngay cả cÆ¡ há»™i bà y tá» lòng ngưởng má»™, chúng nhân cÅ©ng Ä‘á»u không có, Thần Tà i Phong, tuy rằng chỉ là má»™t ngá»n núi quanh năm bao phá»§ mây mù, nhưng khi đã tiến và o đây, trong lòng các tu sÄ© Ä‘á»u cảm thấy nặng trịch, bởi vì nó chÃnh là nÆ¡i cư ngụ cá»§a má»™t vị cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ trong truyá»n thuyết ah! Trải qua năm tháng, dần dần khách nhân tá»›i đây buôn bán kinh doanh nhiá»u hÆ¡n, không cần phải dùng Ä‘iá»u luáºt ước thúc, há» Ä‘á»u ngoan ngoăn là m việc cá»§a riêng mình, không má»™t ai dám tá»›i đây nháo sá»±, đương nhiên, ngưá»i giống như Ngưu Hữu Äức cÅ©ng là hiếm thấy.
Mẹ kiếp! Lão vương bát đản nà y quả nhiên là nể tình, cư nhiên còn Ä‘Ãch thân đến đây nghênh đón cấp thể diện cho lão tá» ah! Dược Thiên Sầu cÅ©ng không keo kiệt, trên mặt bà y ra thần tinh tươi cưá»i, nhưng trong lòng nhiá»u Ãt vẫn là đang nén giáºn, đáng tiếc không có phương tiện dùng thân pháºn Dược Thiên Sầu để là m chuyện xấu, lãng phà ah! Danh hà o Ngưu Hữu Äức nà y dùng chưa bao lâu, mà đã nồi tiếng lẫy lừng, nếu đánh mất thì quả là đáng tiếc!
Nhan VÅ© ngẩn ra, tâm tình có chút lo lắng, bao nhiêu năm qua từng nghe rất nhiá»u truyá»n thuyết vá» ngưá»i nà y, không ngá» hôm nay lại gặp được ở đây, mặc dù biết đối phương không phải vì mình mà đến.
Cách Dược Thiên Sầu còn khoảng hÆ¡n mưá»i thước, liá»n đã thấy Âm Bách Khang cưá»i ha hả nói:â€Nghe phong thanh Ngưu huynh đến chÆ¡i. Âm má»— sá»›m đã quét dá»n nhà cá»a chỠđợi, nhưng mãi không thấy Ngưu huynh Ä‘i lên Thần Tà i Phong, má»— sốt ruá»™t khó nhịn, nóng lòng muốn gặp Ngưu huynh, nên đã đưá»ng đột chạy xuống đây, không quấy rầy nhã hứng cá»§a Ngưu huynh chứ?â€
Nói xong liếc mắt nhìn chiêu bà i Xuân Miên Lâu một cái.
Lá»i nói nà y tuy là khách khÃ, nhưng Âm Bách Khang Ä‘á»u cùng Ngưu Hữu Äức kếu bằng huynh đệ tương xứng, thì đã khiến cho chúng nhân âm thầm giáºt mình kinh ngạc không thôi, đám ngưá»i liếc mắt nhìn vá» phÃa Dược Thiên Sầu, nhãn tình kinh sợ cá»±c Ä‘iểm, không thể hoà i nghi, ngưá»i nà y nhất định cÅ©ng là má»™t vị cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ ah!
Dược Thiên Sầu cưá»i ha ha, Ä‘i lên phÃa trước ba bước, chắp tay đáp:â€Ã‚m huynh quá khách khà rồi, vốn định giải quyết xong má»™t chút chuyện nhá», liá»n sẽ lên núi quấy rầy Âm huynh và i hôm, không ngỠÂm huynh pháp giá thân lâm, là m cho ta có được sá»§ng ái mà lo sợ không thôi.â€
à cá»§a Dược Thiên Sầu chÃnh là muốn nói. Âm Bách Khang cÅ©ng là nhân váºt đương thá»i vá»›i sư phụ mình, mình và hắn xưng hồ huynh đệ tương xứng, nếu bị sư phụ biết được, chẳng hiểu sẽ có phiá»n toái gì không?â€
Hai ngưá»i đứng đối diện nhau, liếc mắt đánh giá đối phương má»™t cái, tâm tình hoan hỉ đồng thá»i cưá»i phá lên ha hả! Äối vá»›i Âm Bách Khang mà nói, nếu tin tức hắn có giao hảo cùng Ngưu Hữu Äức mà truyá»n Ä‘i ra ngoà i, đối vá»›i má»™t số ngưá»i, hẳn là sẽ gia tăng thêm nhiá»u áp lá»±c ah! Nhất là Ngưu Hữu Äức vừa má»›i vẽ lên trên mặt Bùi Phóng kia.
“Sư tổ!†Quản Trung Giai run run khom lưng hà nh lễ nói.
“Bái kiến tiá»n bối!†Úc Lan Äô, Nhan VÅ© và nhóm ngưá»i Thiên Dã cÅ©ng sôi nổi hà nh lá»…, lúc nà y tâm tình cá»§a nhóm ngưá»i Thiên Dã Ä‘ang phi thưá»ng kÃch động! Ngưu tiá»n bối quả nhiên không phải nhân váºt tầm thưởng, lại có thể khiến cho Âm Bách Khang cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ, Ä‘Ãch thân bước ra nghênh đón, nếu như là m thá»§ hạ cá»§a Ngưu Hữu Äức, tá»± nhiên sẽ được nhá» vả không Ãt ah!
Âm Bách Khang cưá»i hÃp mắt nâng tay lên, ý bảo má»i ngưá»i không cần Ä‘a lá»…, phong phạm cao thá»§ trưng bà y ra là không cần hoà i nghi, tiếp đó, ánh mắt khẽ lướt qua ngưá»i Lý Thu Hương, lúc trước hắn cÅ©ng nháºn được tin báo vá» chuyện cá»§a nà ng, trong lòng hiển nhiên là đã rõ rà ng.
“Bái kiến Ngưu tiá»n bối.†Tư Không Tuyệt dẫn đầu mưá»i tên Äá»™ Kiếp háºu kỳ, cÅ©ng hà nh lá»… nói.
“Chẳng hay chuyện gì đã lưu bước Ngưu huynh ở dưới nà y váºy?†Âm Bách Khang hiá»u rõ, nhưng vẫn cố tình há»i.
Dược Thiên Sầu khoát tay, ý bảo Âm Bách Khang chở má»™t chút, theo sau thần tinh trầm xuống, nhìn ba ngưá»i Thiên Dã quát:â€Ba ngưá»i các ngươi đã là m gì? Còn không Ä‘em tiá»n trả cho ngưá»i ta! Mẹ nó, nghe nói qua ăn cÆ¡m bá vương, nhưng lại chưa từng nghe thấy chuyện Ä‘i chÆ¡i thanh lâu cÅ©ng kiêu ngạo như thế, lão tá» gặp phải các ngươi, đúng là đã mất hết thể diện.â€
Âm Bách Khang chỉ im lặng mỉm cưá»i, nhưng đám ngưá»i Thiên Dã thì vô cùng hoảng sợ5 nhìn Nhan VÅ© ngượng ngùng há»i:â€Bao nhiêu tiá»n?â€
Nhan VÅ© cố gắng kiá»m chế tâm tình hoảng hốt cá»§a mình xuống, hôm nay hai vị cao thá»§ Hóa Thần háºu kỳ đại giá quang lâm, ngà y sau Xuân Miên Lâu nhất định là sẽ mượn ánh hà o quang mà là m ăn phát đạt, vốn bằng và o phần thế diện nà y sẽ không nên lấy tiá»n, nhưng Nhan VÅ© vẫn cắn răng, quay đầu nhìn và o trong Xuân Miên Lâu vẫy tay, má»™t nữ nhân bên trong rụt rè bước ra, hoảng sợ nói:â€Ba mươi ba khối thượng phẩm linh thạch, thêm mưá»i sáu khối trung phẩm linh thạch!â€
Nhan VÅ© phất tay, nữ nhân kia như được đại xa, nhanh chóng thoái lui, còn Thiên Dã thì không khá»i sá»ng sốt, có chút khó tin dò há»i:â€Ba ngưá»i chúng ta và o đây còn chưa là m gì, như thế nà o lại tÃnh ba mươi ba khối thượng phâm linh thạch, các ngươi không tÃnh sai đó chứ!â€
Nhan VÅ© thản nhiên cưá»i đáp:â€Má»™t khối linh thạch cÅ©ng không tÃnh hÆ¡n, cần phải biết các ngươi phá há»ng bà n ghê là m bằng Tá» Lân Má»™c tốt nhất, nếu các ngươi không biết giá, thì Ä‘i há»i thăm xem, liá»n sẽ hiểu ta không há» lừa gạt các ngươi.â€
“Ãch.†Thiên Dã giáºt mình, Tá» Má»™c Lân hắn đã từng nghe nói qua, cÅ©ng hiểu Nhan VÅ© không có lừa mình, hắn không dây dưa thêm nữa, mà rót thần thức nhìn và o trong túi trữ váºt cá»§a mình, phát hiện ra, bên trong chỉ còn hÆ¡n mưá»i khối thượng phẩm linh thạch, vì thế nhìn Hải Uy cùng Mặc Thiếu Quân, khẽ há»i:â€Chá»— nà y cá»§a ta không đủ, các ngươi còn chút linh thạch nà o hay không?â€
Nghe được câu nà y, hai ngưá»i bá»n hắn Ä‘á»u xấu hồ liếc mắt nhìn Thiên Dã, thầm nghÄ©, ngươi còn không hiểu trong túi chúng ta có bao nhiêu tiá»n hay sao? Kì thá»±c trong túi có bao nhiêu linh thạch, ba ngưá»i bá»n hắn Ä‘á»u hiếu phi thưá»ng rõ rà ng, lúc nà y, Mặc Thiếu Quân trá»±c tiếp Ä‘em túi trữ váºt ném sang cho hắn, Hải Uy cÅ©ng váºy, nhưng không nói là còn khoảng bao nhiêu tiá»n.
Thiên Dã vẻ mặt Ä‘au khổ, rót thần thức và o kiểm tra hai túi trữ váºt xong, phát hiện ra quả nhiên cÅ©ng giống như hắn, số lượng linh thạch cá»§a ba ngưá»i cá»™ng lại, vẫn chưa đủ trả cho Nhan VÅ©.
Lúc nà y, chẳng quản là ai cÅ©ng nhìn ra, trong túi cá»§a ba ngưá»i nà y không đủ tiá»n! Tán tu mà , phần lá»›n Ä‘á»u không có nguồn thu nháºp chÃnh, trong túi mà có nhiá»u tiá»n thì má»›i là chuyện lạ!
Ngay lúc nà y, Âm Bách Khang hÆ¡i liếc nhìn sang Tư Không Tuyệt, sau đó, hưởng Quản Trung Giai gáºt đầu, Quản Trung Giai nhanh chóng lấy ra túi trữ váºt, bước đến trước mặt Nhan VÅ© tÃnh tiá»n.
“Cháºm đã, đỠngưá»i khác thay ta trả tiá»n thanh lâu, thì ngà y sau ta là m sao có thể ngấng đầu lên nổi.†Dược Thiên Sầu khoát tay ngăn trở Quản Trung Giai, Ä‘i tá»›i phÃa ba ngưá»i Thiên Dã Ä‘oạt lấy túi trữ váºt, rót thần thức và o kiểm tra, hừ lạnh má»™t tiếng ném trở vá», theo sau hắn tá»± lấy ra má»™t khối linh thạch mà u tÃm chói lá»i, ném sang cho Nhan VÅ©.
Nhan VÅ© nhìn khối linh thạch mà u tÃm chói lá»i trong tay, nhìn không được khẽ kinh hô má»™t tiếng, tất cả ánh mắt cá»§a chúng nhân cÅ©ng Ä‘ang nhìn và o khối linh thạch nằm ở trong tay cá»§a nà ng.
Cá»±c Phẩm Linh Thạch trong truyá»n thuyết đây sao? Chúng nhân tuy Ä‘á»u không lên tiếng, nhưng trong lòng dáºy sóng không thôi, Tư Không Tuyệt đưa mắt nhìn sư phụ. Âm Bách Khang đồng tá» khẽ co rút, hai tay á»’m bụng, theo sau, rất nhanh đã khôi phục lại bình tÄ©nh.
“Äi thôi, đừng ở đây là m phiá»n sinh ý cá»§a ngưá»i ta nữa.†Dược Thiên Sầu quay sang đám ngưá»i Thiên Dã nói xong, liá»n xoay ngưá»i bước Ä‘i.
Cá»±c phẩm linh thạch tương đương vá»›i má»™t vạn thượng phẩm linh thạch, tùy tay ném cho Nhan VÅ©, Ä‘á»u không nhắc qua đến hai chữ thối tiá»n, hà nh động xa xỉn như thế nà y, quả nhiên là không phù há»p vá»›i tác phong thưởng ngà y cá»§a hắn.
“Thỉnh Ngưu tiá»n bối dừng bước.†Äá»™t nhiên Nhan VÅ© hô lá»›n.
Dược Thiên Sầu quay đầu lại nói:â€Là m sao? Chẳng lẽ má»™t khối Cá»±c Phẩm Lnih Thạch khôngbằng ba mươi ba khối thượng phẩm linh thạch sao?â€
Nhan VÅ© cưá»i dà i Ä‘i tá»›i, có chút ám muá»™i, Ä‘em khối Cá»±c Phẩm Linh Thạch nhét và o trong tay cá»§a Dược Thiên Sầu, nÅ©ng nịu nói:â€Tiá»n bối! Nhan VÅ© nà o dám thu tiá»n cá»§a tiá»n bối bao giá», thá»±c không dám giấu giếm, sở dÄ© muốn giữ chân tiá»n bối lại, vốn là bởi Nhan VÅ© có chuyện muốn nhở ngà i.â€
“Có chuyện cầu ta?†Dược Thiên Sầu giáºt mình, trong lòng hung hăng suy tÃnh, hoà i nghi xem chuyện nà y đến tá»™t cùng là có âm mưu gì, theo sau, bất thinh linh chi sang Âm Bách Khang, cưá»i ha hả nói:â€Chá»§ nhân cá»§a Thần Tà i Phong ở đây, muốn cầu chuyện gì cÅ©ng nên cầu hắn, ta năng lá»±c có hạn, không thể giúp ngươi được đâu.â€
Như thế nà o lại kéo ta và o? Âm Bách Khang ngẩn ra, cưá»i ha hả nói:â€Ngưu huynh nói lá»i nà y là quá khiêm nhưá»ng rồi, ngưá»i ta còn chưa nói chuyện gì, mà sao Ngưu huynh đã biết là không thể giúp được? Nếu không ngại, thì nghe ngưá»i ta nói xong, rồi đáp ứng hay từ chối cÅ©ng Ä‘á»u không muá»™n.."[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»