Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 09-07-2008, 09:23 AM
phong131 phong131 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Ha Noi
Bài gởi: 7
Thá»i gian online: 3 giá» 5 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Arrow

Phần 4. Duy trì tăng trưởng bá»n vững và công bằng
V. Tình trạng “lưỡng thểâ€: Ná»n kinh tế Việt Nam hiện nay
Äể đạt được những mục tiêu phát triển đầy tham vá»ng cá»§a mình, ná»n kinh tế Việt Nam phải có khả năng tiếp tục tăng trưởng cao và công bằng trong vài thập ká»· tá»›i. Kinh nghiệm phát triển cá»§a các nước trong khu vá»±c cho thấy đây là má»™t nhiệm vụ vô cùng khó khăn vì trên thá»±c tế, má»›i chỉ có má»™t vài nước Äông à thá»±c hiện được Ä‘iá»u này. Như được minh há»a trong Hình 1, các nước Äông Nam Ã, và tương tá»± như vậy, hầu hết các nước thu nhập trung bình trên thế giá»›i thưá»ng tăng trưởng chậm lại sau khi vượt qua ngưỡng thu nhập trung bình thấp. Vì vậy, các nhà lãnh đạo cá»§a Việt Nam cần tá»± há»i: Làm thế nào để Việt Nam tiếp tục duy trì được nhịp độ tăng trưởng như hiện nay ?
Rõ ràng rằng, để có thể đạt được mục tiêu duy trì tốc độ tăng trưởng trong những thập ká»· tá»›i, việc đầu tiên cần làm là nhận dạng những khu vá»±c có tiá»m năng tăng trưởng cao nhất, sau đó tạo má»i Ä‘iá»u kiện tốt nhất để các khu vá»±c này tiếp tục phát triển. Phần IV này sẽ chỉ ra rằng khu vá»±c FDI và dân doanh trong nước là “động cÆ¡ song đôi†cá»§a ná»n kinh tế Việt Nam. Äây là hai khu vá»±c kinh tế có nhiá»u tiá»m năng nhất trong việc giúp Việt Nam duy trì được tốc độ tăng trưởng má»™t cách lâu dài. Thế nhưng chính phá»§ Việt Nam vẫn chưa thá»±c sá»± tạo được Ä‘iá»u kiện thuận lợi để hai khu vá»±c này (đặc biệt là khu vá»±c dân doanh trong nước) tiếp tục thành công. Thay vào đó, như phần này sẽ chứng minh, chính sách công nghiệp cá»§a Việt Nam lại luôn luôn ưu ái khu vá»±c - mà theo tất cả những phân tích khách quan nhất - kém cạnh tranh nhất, tạo ít công ăn việc làm má»›i nhất, và có tốc độ tăng trưởng chậm nhất. Nếu như ví cuá»™c Ä‘ua tranh kinh tế như má»™t giải vô địch bóng đá thì chính sách này cá»§a nhà nước tá»±a như việc trong khi mục tiêu là “đoạt cúp vàng†thì huấn luyện viên lại chỉ cho ra sân những cầu thá»§ kém nhất cá»§a mình.
Trong vòng hai mươi năm qua, đặc trưng cÆ¡ bản nhất cá»§a ná»n kinh tế Việt Nam là tình trạng “lưỡng thểâ€, hay nói má»™t cách bóng bẩy - “má»™t ná»n kinh tế - hai thể chếâ€. Äây là chiến lược nhằm duy trì địa vị thống trị cá»§a khu vá»±c kinh tế nhà nước, đồng thá»i mở cá»­a cho đầu tư nước ngoài và cho phép sá»± trá»—i dậy cá»§a khu vá»±c dân doanh vô cùng năng động. Chiến lược “lưỡng thể†này có thể đã là Ä‘iá»u cần thiết để đảm bảo sá»± á»§ng há»™ vá» mặt chính trị cho cải cách. Theo nghÄ©a này, nó đã rất hiệu quả: hiện nay, khu vá»±c dân doanh và đầu tư nước ngoài chiếm tá»›i 90% tăng trưởng công nghiệp cá»§a Việt Nam và là nguồn tạo ra hầu hết việc làm má»›i cho ná»n kinh tế.
1. Các nguồn tăng trưởng
Những ngành nào Ä‘ang tạo ra tăng trưởng cho Việt Nam? Những ngành quan trá»ng nhất như công nghiệp chế tạo, sản xuất và phân phối Ä‘iện, khí và nước, xây dá»±ng, khách sạn, nhà hàng và má»™t số dịch vụ khác đóng góp gần 75% tăng trưởng cá»§a Việt Nam. Từ năm 2000, công nghiệp chế tạo, sản xuất và phân phối Ä‘iện, khí và nước, xây dá»±ng chiếm tá»›i 45% tăng trưởng thá»±c, trong khi nông nghiệp và khai khoáng chỉ chiếm chưa tá»›i 1/6 tăng trưởng thá»±c. Thương mại, vận tải, tài chính giáo dục và y tế cÅ©ng có những đóng góp đáng kể (khoảng 26% trong tổng tăng trưởng sản lượng) . Hầu hết những ngành tăng trưởng nhanh này Ä‘á»u sá»­ dụng lao động có kỹ năng và công nghệ cÅ©ng như vốn nước ngoài.
Lưu ý rằng việc má»™t khu vá»±c nào đó tăng trưởng chậm không có nghÄ©a là khu vá»±c ấy không quan trá»ng. Duy trì được nhịp độ tăng trưởng cá»§a khu vá»±c nông nghiệp sẽ làm cho quá trình đô thị hóa chậm lại, giúp cho tăng trưởng trở nên cân bằng hÆ¡n, và cải thiện tính bình đẳng giữa các vùng miá»n. Tốc độ di cư từ nông thôn ra thành thị chậm lại cÅ©ng giúp giải tá»a áp lá»±c cho các đô thị, và Ä‘iá»u này đến lượt nó giúp tăng cưá»ng sá»± ổn định xã há»™i. 58 Bên cạnh đó, nông nghiệp cÅ©ng là má»™t nguồn xuất khẩu và thu ngoại tệ quan trá»ng cá»§a Việt Nam. Tuy nhiên, khu vá»±c công nghiệp và dịch vụ vá»›i tốc độ tăng trưởng cao hÆ¡n vẫn đóng góp nhiá»u hÆ¡n cho GDP.
2. Những xu thế chủ yếu
Có lẽ không ai nghi ngỠvỠđóng góp to lớn của FDI đối với tăng trưởng kinh tế của Việt Nam. Bảng 1 cho thấy doanh thu của các doanh nghiệp nước ngoài tăng trung bình 30%/năm trong giai đoạn 2001-05 theo giá hiện hành (xuất khẩu ngoài dầu thô của các doanh nghiệp nước ngoài cũng tăng trung bình 26%/năm kể từ năm 2000). 59 Thành tích đầy ấn tượng này của các doanh nghiệp FDI chỉ kém mỗi khu vực dân doanh trong nước. Giá trị sản xuất do khu vực này tạo ra đã tăng 4 lần (theo giá hiện hành) trong vòng 5 năm qua, tức là tốc độ tăng trưởng trung bình đạt khoảng 34%/năm. Tốc độ tăng trưởng của khu vực nhà nước tuy thấp nhất nhưng cũng rất khả quan, đạt mức 16%/năm theo giá hiện hành. Trong giai đoạn này, lạm phát dao động trong khoảng 5-7%.
Liệu các khu. vá»±c tăng trưởng nhanh có duy trì được tốc độ tăng trưởng hay là chúng sắp “hết hÆ¡iâ€? Câu trả lá»i là khác nhau cho các loại hình sở hữu khác nhau. Khu vá»±c nước ngoài là nÆ¡i hấp thụ phần lá»›n nguồn cung ứng lao động có kỹ năng và nguyên vật liệu thô cá»§a Việt Nam. CÅ©ng như sản lượng dầu má» hiện nay Ä‘ang giảm sút, nếu như nguồn cung lao động có kỹ năng bị cạn kiệt và không được “tiếp tế†kịp thá»i thì nhiá»u khả năng là tăng trưởng cá»§a khu vá»±c kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài sẽ chậm lại. Tất nhiên là các doanh nghiệp nước ngoài có thể nhập khẩu lao động có kỹ năng từ bên ngoài, nhưng vá»›i chi phí cao hÆ¡n. 60 Má»™t hạn chế nữa cá»§a việc nhập khẩu lao động nước ngoài là nếu chẳng may vì má»™t lý do nào đó ná»n kinh tế tăng trưởng chậm lại và hợp đồng lao động cá»§a ngưá»i nước ngoài bị chấm dứt thì những lao động này sẽ vá» nước hay di chuyển đến má»™t nước khác, để lại sau lưng rất ít kinh nghiệm và tri thức. Äiá»u này đã xảy ra ở Thái -lan vào những năm 1990. Äào tạo lao động địa phương là má»™t giải pháp khả dÄ© thế nhưng việc này đòi há»i phải có thá»i gian. Bên cạnh đó, lao động sau khi được đào tạo lại có thể bị các doanh nghiệp khác lấy mất. Chính vì những lý do này mà chính phá»§ cần há»— trợ hay cho ngưá»i lao động vay tiá»n để đầu tư phát triển kỹ năng. Trong khi dòng FDI vẫn tiếp tục chảy vào Việt Nam, chứng tá» rằng quan tâm cá»§a các nhà đầu tu nước ngoài đối vá»›i Việt Nam thá»±c sá»± sâu sắc và ngày má»™t nhiá»u hÆ¡n thì cÅ©ng nên nhá»› rằng sá»± bùng nổ FDI cÅ©ng đã từng xảy ra và chấm dứt ở nhiá»u nÆ¡i khác trong khu vá»±c Äông Nam Ã. Việt Nam cần rất tỉnh táo trước những Ä‘iá»u kiện cần thiết để duy trì FDI, đặc biệt là trong việc cung cấp Ä‘iện và lao động có kỹ năng. Hiện nay, ở cả hai lÄ©nh vá»±c này Việt Nam Ä‘á»u Ä‘ang thất bại.
Khu vá»±c dân doanh lại gặp phải những vấn đỠkhác. Các doanh nghiệp dân doanh thưá»ng có quy mô nhá», hoạt động kinh doanh đơn giản, và khả năng có hạn trong việc tiếp cận thông tin thương mại và công nghệ. Bên cạnh đó, đất Ä‘ai và tài chính là những khó khăn thưá»ng trá»±c cá»§a nhiá»u doanh nghiệp dân doanh, mặc dù tốc độ tăng trưởng tín dụng cá»§a Việt Nam trong những năm qua luôn rất cao. Các doanh nghiệp dân doanh thưá»ng phàn nàn rằng ngân hàng thưá»ng chỉ cho há» vay ngắn hạn và ít khi đồng ý cho há» vay dài hạn. Trừ phi những vấn đỠnày được giải quyết, bằng không tốc độ tăng trưởng rất nhanh cá»§a khu vá»±c dân doanh kể từ năm 2000 sẽ bị chậm lại vì cÆ¡ há»™i cho các doanh nghiệp nhá» suy giảm, đồng thá»i chỉ có má»™t số ít doanh nghiệp dân doanh có khả năng phát triển thành những doanh nghiệp lá»›n. Nếu các doanh nghiệp dân doanh không sá»›m trở thành những nhà cung ứng đáng tin cậy cho các doanh nghiệp FDI thì hệ quả có thể là tốc độ tăng trưởng cá»§a cả hai khu vá»±c này Ä‘á»u bị suy giảm. Việc trở thành các nhà cung ứng tại chá»— cho các doanh nghiệp nước ngoài sẽ giúp các doanh nghiệp dân doanh nối kết được vào mạng lưới cung ứng toàn cầu, đồng thá»i có cÆ¡ há»™i được làm việc vá»›i những tiêu chuẩn chất lượng và môi trưá»ng kinh doanh quốc tế. Sá»± tồn tại cá»§a má»™t mạng lưới dầy đặc các nhà cung ứng địa phương cÅ©ng là má»™t nhân tố thúc đẩy thu hút đầu tư nước ngoài vào Việt Nam. Tuy nhiên, cho đến thá»i Ä‘iểm này, các nhà đầu tư nước ngoài vẫn phàn nàn rằng các nhà cung ứng trong nước còn quá nhá» và công nghệ quá lạc hậu để có thể thá»±c hiện được vai trò rất quan trá»ng này.
Má»™t khía cạnh tích cá»±c nữa cá»§a đầu tư dân doanh là nó có xu hướng phân phối rá»™ng rãi và đồng Ä‘á»u hÆ¡n so vá»›i đầu tư cá»§a nhà nước và nước ngoài. So vá»›i các DNNN và FDI thì các doanh nghiệp dân doanh phản ứng nhanh nhạy hÆ¡n trước các cÆ¡ há»™i má»›i cá»§a thị trưá»ng tại chá»—, má»™t phần là do há» hiểu và gần gÅ©i thị trưá»ng hÆ¡n, nhưng phần khác là vì các DNNN và FDI lá»›n thưá»ng không quan tâm đến những cÆ¡ há»™i nhá». Như vậy, má»™t khu vá»±c dân doanh lá»›n mạnh sẽ góp phần phát triển nông thôn. Chẳng hạn như doanh nghiệp dân doanh sẽ là cầu nối hiệu quả giữa ngưá»i nông dân và thị trưá»ng thế giá»›i, và qua đó giúp ngưá»i nông dân cải thiện chất lượng và Ä‘a dạng hóa sản phẩm. Khả năng tạo công ăn việc làm ở khu vá»±c nông thôn là tiá»n đỠthen chốt để có thể thu hẹp phần nào khoảng cách thành thị - nông thôn và giảm bá»›t sức ép di cư cho thành phố.
Sá»± tăng trưởng cá»§a khu vá»±c nhà nước tuy khả quan nhưng phụ thuá»™c gần như hoàn toàn vào tài trợ cá»§a nhà nước vá» cả quy mô vốn và mức vốn trung bình trên má»™t công nhân.61 Trong năm 2005, tá»· lệ vốn/lao động cá»§a các DNNN cao gấp 3 lần so vá»›i các doanh nghiệp dân doanh. Thế nhưng doanh số trung bình do má»™t công nhân tạo ra ở DNNN lại chỉ cao hÆ¡n 44% so vá»›i khu vá»±c dân doanh. So vá»›i khu vá»±c FDI, mức vốn trung bình trên 1 lao động cá»§a khu vá»±c nhà nước cao hÆ¡n khoảng 70%, thế nhưng doanh số bình quân cá»§a má»™t lao động lại tương tá»± nhau. Thêm vào đó, lao động tại các DNNN có trình độ kỹ năng cao hÆ¡n so vá»›i lao động ở khu vá»±c dân doanh. Như vậy, mặc dù có lợi thế hÆ¡n hẳn cả vá» vốn và kỹ năng lao động nhưng các DNNN không biến được lợi thế này thành sá»± vượt trá»™i vá» năng suất. Nguyên nhân cÆ¡ bản cá»§a tình trạng kém hiệu quả này là các DNNN thưá»ng được hưởng lợi thế độc quyá»n, ít phải cạnh tranh bình đẳng vá»›i các khu vá»±c khác (đặc biệt là trong việc thá»±c hiện các hợp đồng vá»›i nhà nước) và hệ thống khuyến khích yếu. Hiện nay, nhiá»u DNNN vẫn còn muốn tiếp tục được bảo há»™ và ưu đãi vá» vốn, đất Ä‘ai, địa vị trên thị trưá»ng, và hợp đồng vá»›i nhà nước. Mặc dù đây là má»™t cách để khởi đầu, nhưng nếu cứ tiếp tục mãi như thế, thì đây cÅ©ng đồng thá»i là má»™t con đưá»ng chắc chắn dẫn tá»›i thất bại.
Bảng 5: Vốn, doanh thu, và lao động của các DN Việt Nam theo loại hình sở hữu (2005)62
Nhà nước Ngoài nhà nước Nước ngoài Tổng
Lao động (nghìn) 2.041 2.982 1.221 6.244
Vốn (nghìn tỷ đồng) 1.451 705 528 2.684
Doanh thu (nghìn tỷ đồng) 838 853 502 2.159
Vốn/lao động * 711 236 432 430
Doanh thu/lao động * 411 286 411 346
Doanh thu/vốn 0,58 1,21 0,95 0,80
Tốc độ tăng trưởng, 2001-05
Lao động -1% 22,4% 25,7% 12,2%
Vốn 15,3% 44,4% 18,5% 21,0%
Doanh thu 16,2% 34,5% 29,7% 24,5%
Từ Bảng 5 cÅ©ng có thể thấy rằng tốc độ tăng trưởng việc làm ở khu vá»±c dân doanh và FDI rất cao. Cứ sau 3 đến 3,5 năm thì số lượng tuyển dụng cá»§a khu vá»±c dân doanh và FDI lại tăng gấp đôi. Má»—i năm có thêm 1,1 triệu ngưá»i tham gia vào lá»±c lượng lao động. Tính đến cuối năm 2005, khu vá»±c FDI và dân doanh có 4,2 triệu lao động. Äiá»u này có nghÄ©a là từ năm 2006 cho tá»›i 2008 - 2009, nếu tốc độ tăng trá»ng việc làm tiếp tục như hiện nay thì hÆ¡n 100% lá»±c lượng lao động sẽ được thu hút bởi khu vá»±c doanh nghiệp chính thức - và Ä‘iá»u này xảy ra trước khi có sá»± bùng nổ vá» FDI trong hai năm 2006 và 2007. Vì nhiá»u việc làm ở khu vục thành thị không nằm trong khu vá»±c chính thức nên lao động từ vùng nông thôn (vốn có mức lương thấp) sẽ bị kéo vá» các thành phố, khiến cho tốc độ đô thị hóa tăng đáng kể. Các thành phố cá»§a Việt Nam phải chuẩn bị sẵn sàng cho sá»± di chuyển cá»§a hàng triệu ngưá»i nhập cư trong vài năm tá»›i. Như sẽ được thảo luận ở phần sau, các thể chế đô thị và kế hoạch đầu tư chưa sẵn sàng cho nhiệm vụ khó khăn này. 63
3. Chiến lược “những đỉnh cao chỉ huy†của nhà nước
Má»™t mục tiêu trong chính sách công nghiệp cá»§a Việt Nam là thúc đầy sá»± xuất hiện cá»§a các doanh nghiệp lá»›n, tạo ra được nhiá»u công ăn việc làm, có trình độ cao vá» công nghệ, và có năng lá»±c cạnh tranh quốc tế. Vá» mặt lý thuyết, việc các doanh nghiệp này là nhà nước hay tư nhân không quan trá»ng. Äiá»u thá»±c sá»± quan trá»ng là má»i công ty, không phân biệt loại hình sở hữu, phải được đánh giá dá»±a trên mức độ đạt được các mục tiêu trên. Trong khi chính phá»§ Việt Nam luôn khẳng định chính sách khuyến khích cả ba khu vá»±c kinh tế cùng phát triển thì trên thá»±c tế, má»™t phần lá»›n tín dụng và đầu tư được ưu ái dành cho khu vá»±c nhà nước. Tuy nhiên, nếu số liệu thống kê công nghiệp là chính xác thì tá»· trá»ng sản xuất công nghiệp cá»§a khu vá»±c nhà nước liên tục sụt giảm so vá»›i khu vá»±c dân doanh và FDI (xem Hình 10). Nếu như vào năm 2001, khu vá»±c nhà nước còn chiếm khoáng 1/3 sản lượng công nghiệp thì đến năm 2006, tá»· lệ này đã giảm xuống dưới 20%. HÆ¡n nữa, khu vá»±c công nghiệp nhà nước cÅ©ng có tốc độ tăng trưởng thấp, và vì vậy trong năm 2006 chỉ đóng góp được khoảng 12% cho tổng mức tăng trưởng sản phẩm công nghiệp cá»§a toàn ná»n kinh tế.
Khu vá»±c nhà nước hầu như không tạo thêm được việc làm má»›i. Bên cạnh đó, trừ má»™t số ngoại lệ, các DNNN hầu như không xuất khẩu các sản phẩm chế tạo; và đối vá»›i những doanh nghiệp xuất khẩu được nhá» trợ cấp cá»§a nhà nước thì không chắc là liệu chúng thá»±c sá»± có năng lá»±c xuất khẩu, hay chỉ đơn thuần là chuyến tiá»n đóng thuế cá»§a ngưá»i dân sang túi cá»§a ngưá»i tiêu dùng nước ngoài. Hình 11 cho thấy đóng góp cá»§a khu vá»±c kinh tế nhà nước trong tồng giá trị gia tăng cá»§a khu vá»±c doanh nghiệp không những giảm vá» mặt tương đối mà còn có tốc độ thua xa khu vá»±c FDI và dân doanh trong nước. Tất cả những con số này cho thấy khu vá»±c FDI và dân doanh trong nước Ä‘ang phát triển rất năng động đã dần trở thành động lá»±c chính cá»§a ná»n kinh tế, trong khi khu vá»±c kinh tế nhà nước Ä‘ang thất bại trong việc đạt được những mục tiêu đỠra ban đầu.
Chính phá»§ Việt Nam chá»§ trương xây dá»±ng những tập Ä‘oàn kinh tế nhà nước quy mô lá»›n, hoạt động Ä‘a ngành. Äây là má»™t ná»— lá»±c nhằm khai thác lợi thế kinh tế theo quy mô và cải thiện cÆ¡ cấu quản lý. Má»™t mục đích khác cá»§a ná»— lá»±c này là đỠduy trì sá»± “độc lập và tá»± chủ†64 vá» mặt kinh tế thông qua việc “kiểm soát thị trưá»ng ná»™i địaâ€. 65 Mặc dù những phát biểu này còn dừng lại ở mức độ đại cương, nhưng chúng cho thấy má»™t sá»± bất cập vá» hoạch định chính sách trong bối cảnh cá»§a ná»n kinh tế toàn cầu vào đầu thế ká»· 21. Ná»n kinh tế thế giá»›i Ä‘ang ngày càng phát triển trong mối quan hệ phụ thuá»™c lẫn nhau, trong đó nhiá»u công ty cá»§a nhiá»u quốc gia cùng nhau xây dá»±ng nên các chuá»—i cung ứng toàn cầu. Äối vá»›i cá nhân doanh nghiệp và toàn bá»™ ná»n kinh tế, việc tham dá»± vào chuá»—i cung ứng toàn cầu này không há» là má»™t sá»± Ä‘e dá»a đối vá»›i tính độc lập và tá»± chá»§ vá» kinh tế, mà trái lại, là cách duy nhất để trở nên cạnh tranh và hiện đại hoá. Trước thá»±c tế là má»—i sản phẩm, từ giày dép cho đến máy tính cá nhân Ä‘á»u là sản phẩm tập thể cá»§a rất nhiá»u công ty trong chuá»—i cung ứng, việc “kiểm soát thị trưá»ng ná»™i địa†nên được hiểu như thế nào? Trong thế giá»›i ngày nay, mô hình công nghiệp hoá thay thế nhập khẩu đã trở nên hết sức lạc hậu, và như đã nói ở trên, các quy tắc cá»§a WTO không cho phép các hoạt động bảo há»™ thương mại. Má»™t lần nữa, mặc dù vá» mặt lý thuyết, sở hữu nhà nước không ngăn cản má»™t công ty trở nên hiệu quả và cạnh tranh, nhưng trên thá»±c tế các ná»n kinh tế mạnh nhất trong khu vá»±c (trừ Sing-ga-po) hầu như không có khu vá»±c nhà nước. Thế nhưng có ai chê Hàn Quốc hay Nhật Bản đánh mất sá»± “độc lập và tá»± chủ†kinh tế đâu!
Việc nhấn mạnh vai trò cá»§a các tập Ä‘oàn kinh tế có tính hướng ná»™i là má»™t dấu hiệu cho thấy Việt Nam Ä‘ang Ä‘i theo chiến lược công nghiệp cá»§a các nước Äông Nam Ã, trong đó các tập Ä‘oàn tư nhân và nhà nước tích tụ vốn nhá» vị thế độc quyá»n trên thị trưá»ng ná»™i địa (thưá»ng được bảo há»™ chặt chẽ). Mặc dù các tập Ä‘oàn cá»§a In-đô- nê-xia, Ma-lay-xia, Thái-lan, và Phải-lip-pin có tăng trưởng vá» mặt quy mô và phạm vi, nhưng chỉ có má»™t vài tập Ä‘oàn thành công trong việc xâm nhập thị trưá»ng quốc tế đối vá»›i những sản phẩm công nghệ cao. Phần đông trong số chúng tiếp tục phụ thuá»™c nặng ná» vào thị trưá»ng ná»™i địa vá»›i những sản phẩm có giá trị gia tăng thấp hay vào những hoạt động đầu cÆ¡ tài chính. Việc hình thành nhiá»u tập Ä‘oàn kinh tế có mối liên kết ngang còn tạo ra những nhóm đặc quyá»n, đặc lợi, mà vá» sau chính những nhóm đặc quyá»n đặc lợi này lại quay lại thao túng chính phá»§ và ngăn cản quá trình tá»± do hoá, công nghiệp hoá, và nâng cao năng lá»±c cạnh tranh cá»§a đất nước. Có dấu hiệu ngày càng trở nên rõ ràng là Việt Nam Ä‘ang dẫm vào vết xe đổ này cá»§a má»™t số nước Äông Nam Ã.
Các nước Äông à theo Ä‘uổi má»™t chiến lược khác hẳn. Khả năng tiếp cận thị trưá»ng ná»™i địa không phụ thuá»™c vào loại hình sở hữu mà phụ thuá»™c vào kết quả sản xuất kinh doanh. Các tập Ä‘oàn kinh tế đã từng là má»™t mô hình được khuyến khích ở Hàn Quốc, thế nhưng chính phá»§ kiên quyết sá»­ dụng các “phép thử†vá» hiệu quả và năng lá»±c cạnh tranh trên thị trưá»ng xuất khẩu đối vá»›i các tập Ä‘oàn này. Kết quả là, các doanh nghiệp Hàn Quốc không trở nên tá»± mãn và không sá»­ dụng thế lá»±c chính trị cá»§a mình để cản trở những chính sách và những dá»± án đầu tư công nhằm tăng cưá»ng năng suất cho toàn ná»n kinh tế. Ở Äài Loan, DNNN giữ vị trí thống trị ở các ngành công nghiệp thượng nguồn như hóa chất, sợi tổng hợp, và đúc kim loại. Trên thá»±c tế, những DNNN này ở Äài Loan cÅ©ng phải cạnh tranh để cung cấp các yếu tố sản xuất cho doanh nghiệp tư nhân vá»›i mức giá cạnh tranh. Những DNNN ở Äài Loan được thành lập để khuyến khích xuất khẩu và tăng cưá»ng năng lá»±c cạnh tranh cho ná»n kinh tế (như trong mô hình Äông Ã), chứ không phải để tích luỹ vốn trên cÆ¡ sở được hưởng độc quyá»n trên thị trưá»ng ná»™i địa (như trong mô hình Äông Nam Ã).
4. Äối diện vá»›i thách thức từ Trung Quốc
Má»™t câu há»i không thể né tránh khi thảo luận các vấn đỠkinh tế cá»§a Việt Nam là làm thế nào để cạnh tranh vá»›i Trung Quốc. Câu trả lá»i ngắn gá»n (và duy nhất) là không má»™t quốc gia nào có thể cạnh tranh má»™t cách đối đầu vá»›i Trung Quốc vá» các sản phẩm tiêu dùng được sản xuất đại trà. ÄÆ¡n giản là vì lợi thế theo quy mô cá»§a Trung Quốc quá lá»›n. Chiến lược cá»§a Việt Nam vì vậy phải là “nhanh nhạy hÆ¡n và thông minh hÆ¡n†Trung Quốc. Äiá»u này đồng nghÄ©a vá»›i việc Việt Nam cần phải nhanh chóng tiến lên các bậc thang cao hÆ¡n trong chuá»—i giá trị toàn cầu được miêu tả ở phần đầu cá»§a bài viết này. Hiện nay, phần lá»›n các doanh nghiệp cá»§a Việt Nam còn chưa xâm nhập vào được quá trình sản xuất toàn cầu (mặc dù công bằng mà nói, nhiá»u doanh nghiệp cá»§a Trung Quốc cÅ©ng như vậy.) Có lẽ lợi thế lá»›n nhất cá»§a Việt Nam trong cuá»™c cạnh tranh vá»›i Trung Quốc là vá»›i quy mô nhá» hÆ¡n, Việt Nam có thể tiến hành cải cách nhanh hÆ¡n. Äồng thá»i, là ngưá»i Ä‘i sau, Việt Nam có thể há»c được nhiá»u bài há»c vô giá từ thành công cÅ©ng như thất bại cá»§a những ngưá»i Ä‘i trước, Việt Nam phải có khả năng đảo ngược những xu thế sai lầm được phân tích ở Phần II và III thì má»›i có hy vá»ng thá»±c hiện bước “nhẩy vá»t†qua mặt Trung Quốc. CÅ©ng phải nói ngay rằng, chừng nào khoảng cách giữa chất lượng đại há»c cá»§a Việt Nam và Trung Quốc chưa được thu hẹp má»™t cách cÆ¡ bản thì ước muốn “qua mặt†Trung Quốc chỉ thuần túy là má»™t niá»m hy vá»ng không có cÆ¡ sở.
Tài sản của phong131

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #7  
Old 15-07-2008, 10:17 AM
phong131 phong131 is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Ha Noi
Bài gởi: 7
Thá»i gian online: 3 giá» 5 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Arrow Phần cuối

Phần V. Khuyến nghị chính sách
VI. Äiá»u kiện tiên quyết: Quyết tâm chính trị
Phân tích ở phần trên cho thấy quỹ đạo phát triển cá»§a Việt Nam gần giống vá»›i quỹ đạo cá»§a các nước Äông Nam à hÆ¡n là các nước Äông Ã. Sá»± thá»±c là trong má»™t số khía cạnh nhất định, Việt Nam thậm chí còn Ä‘ang tiến gần tá»›i vết xe đổ cá»§a các nước Äông à và Äông Nam à trước thá»i kỳ khá»§ng hoảng 1997-1998 và cá»§a Trung Quốc hiện nay. Các nhà lãnh đạo cá»§a Việt Nam cần nhìn nhận những xu thế này như những lá»i cảnh báo cấp thiết vá» nhu cầu phải có những thay đổi chính sách thá»±c sá»±. Mặc dù có những tín hiệu không khả quan nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a là quỹ đạo phát triển cá»§a Việt Nam trong tương lai là má»™t Ä‘iá»u gì đó có tính “định mệnhâ€, không thể thay đổi được. Việt Nam có nhiá»u thuận lợi so vá»›i Thái-lan, In-đô-nê-xia, Phi-líp-pin, trong số những thuận lợi này phải kể đến tính gắn kết xã há»™i cao và truyá»n thống văn hóa mạnh mẽ, trong đó bao gồm cả tính hiếu há»c và tinh thần chuá»™ng cái má»›i. Việt Nam không bị chia rẽ vì những lý do dân tá»™c hay tôn giáo mà nhiá»u nước Äông Nam à là nạn nhân. Vá»›i những thuận lợi to lá»›n này, có lẽ hÆ¡n ai hết, Việt Nam ở vị thế có thể tá»± kiểm soát được vận mệnh kinh tế cá»§a mình.
Má»™t trong những nhận định cá»§a bài phân tích này là những chính sách Việt Nam cần thá»±c hiện trong thá»i gian tá»›i đã trở nên tương đối rõ ràng. Nhiá»u nước Ä‘i trước cÅ©ng đã từng gặp phải những thách thức cá»§a Việt Nam hiện nay, và Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là, bài há»c từ sá»± thành công hay thất bại cá»§a những nước này sẽ là nguồn tham khảo hữu ích cho Việt Nam. Rõ ràng là rào cản lá»›n nhất trên con đưá»ng phát triển cá»§a Việt Nam và các nước Äông Nam à không phải là những khó khăn mang tính kỹ thuật, mà là quyết tâm chính trị. Chính sách đất Ä‘ai là má»™t ví dụ cụ thể. Nhà nước có thể sá»­ dụng thuế bất động sản để chống đầu cÆ¡, giảm giá đất, đồng thá»i tăng ngân sách quốc gia. Thế nhưng đến thá»i Ä‘iểm này, Luật thuế bất động sản sau má»™t số lần bị trì hoãn nay má»›i được đưa vào trong danh mục dá»± kiến xây dá»±ng luật cá»§a Quốc há»™i Khoá XII. (Má»™t câu há»i nổi lên là những đại biểu dân cá»­ trong Quốc há»™i và những “đầy tá»› cá»§a nhân dân†trong chính phá»§ Ä‘ang phục vụ cho lợi ích cá»§a ai, vì rằng tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy rằng đầu cÆ¡ trên thị trưá»ng đất Ä‘ai đã vượt ra khá»i tầm kiểm soát, đồng thá»i nhà nước cÅ©ng Ä‘ang cần bổ sung nguồn thu.) Nói má»™t cách ngắn gá»n, quyết tâm chính trị - được hiểu như là ý chí thá»±c hiện bằng được những quyết sách tuy khó khăn vá» mặt chính trị nhá» có lợi cho quốc kế dân sinh - là chất xúc tác cần thiết cho cải cách ở Việt Nam.
Các nhà lãnh đạo cá»§a Việt Nam đã từng tạo được quyết tâm chính trị mạnh mẽ để thay đổi sức ỳ cá»§a nguyên trạng. Äại há»™i Äảng VI nhất trí vá» nhu cầu cấp bách phải cải cách kinh tế. Vào thá»i Ä‘iểm đó, vượt qua khá»§ng hoảng kinh tế và bảo vệ sá»± tồn vong cá»§a Äảng là nhiệm vụ quan trá»ng số má»™t. Từ đó đến nay, nguy cÆ¡ cá»§a khá»§ng hoảng đã dần bị đẩy lùi, trong khi đó má»™t số nhóm đặc quyá»n đặc lợi đã dần được hình thành vá»›i những mục tiêu không phù hợp vá»›i mục tiêu chung cá»§a quốc gia vá» công nghiệp hoá và hiện đại hoá. Sá»± đồng thuận vá» cải cách cá»§a năm 1986 không còn nữa. Có vẻ như việc xây dá»±ng má»™t sá»± đồng thuận má»›i để đẩy mạnh cải cách và tăng trưởng chỉ khả thi khi bóng dáng cá»§a khá»§ng hoảng Ä‘ang tá»›i gần. Chính phá»§ trước hết phải tá»± nhận thức được yêu cầu tiếp tục cải cách, để từ đó có thêm ý chí và quyết tâm chống lại những lá»±c lượng phản đối cải cách.
Bài viết này không có ý xem nhẹ việc cải thiện năng lá»±c có tính kỹ thuật cá»§a chính phá»§. Ngày nay, chính phá»§ Ä‘ang gặp phải má»™t sá»± thiếu hụt đáng lo ngại vá» nguồn nhân lá»±c và đây là má»™t vấn đỠcó tính hệ thống. Từ trước đến nay, những tiêu chuẩn không liên quan nhiá»u đến năng lá»±c thá»±c sá»± như lòng trung thành, thâm niên, lý lịch gia đình v.v. thưá»ng được sá»­ dụng như là những căn cứ chá»§ yếu trong việc tuyển dụng và cất nhắc trong hệ thống nhà nước. Vì vậy, giá»›i trẻ Việt Nam có má»™t cảm nhận rõ ràng rằng hệ thống nhân sá»± cá»§a nhà nước không trá»ng dụng ngưá»i tài. Những hiện tượng này rất phổ biến ở các nước Äông Nam Ã, và hậu quả cá»§a chúng đối vá»›i sá»± phát triển kinh tế xã há»™i thì quả thá»±c khó lưá»ng hết được. Trái lại, những hiện tượng này lại không thấy xuất hiện ở những nước Äông à thành công nhất. Những nước này Ä‘á»u cố gắng sao cho những sinh viên xuất sắc nhất cá»§a các trưá»ng đại há»c luôn coi việc tiến thân trong hệ thống nhà nước là má»™t trong những lá»±a chá»n hàng đầu. Chính phá»§ những nước này tìm má»i cách để tuyển được ngưá»i tài, sau đó trả há» má»™t mức lương tương xứng vá»›i mức lương há» có thể nhận được ở các khu vá»±c khác. Ở đây cÅ©ng vậy, cần có má»™t quyết tâm chính trị mạnh mẽ để Ä‘oạn tuyệt vá»›i sức trì kéo cá»§a nguyên trạng.
Má»™t số tên tuổi có uy tín ở Việt Nam, trong đó bao gồm Äại tướng Võ Nguyên Giáp và Giáo sư Hoàng Tụy đã báo động vá» tình trạng tê liệt vai trò quản lý cá»§a nhà nước. 66 Cả hai Ä‘á»u cho rằng các cÆ¡ quan cá»§a Äảng, cá»§a nhà nước, các cÆ¡ sở nghiên cứu khoa há»c và đào tạo Ä‘ang đứng trước sá»± xâm thá»±c cá»§a các nhóm lợi ích lợi dụng những cÆ¡ quan, tổ chức này để làm giàu cá nhân và bành trướng ảnh hưởng. Má»™t số vụ việc được Thanh tra chính phá»§ dÅ©ng cảm đưa ra ánh sáng gần đây là những minh chứng thêm cho sá»± thoái hoá cá»§a hệ thống quản lý và hành chính nhà nước. 67 Tình trạng này cho thấy, Ä‘e dá»a lá»›n nhất cá»§a chính phá»§ đến từ sá»± thất bại cá»§a chính nó.
VII. Khuyến nghị chính sách
Bài viết này cho rằng sá»± thành công cá»§a Äông à có được chá»§ yếu là nhá» phản ứng ưu việt cá»§a nó trước sáu lÄ©nh vá»±c chính sách. Äể tránh “cái bẫy Äông Nam Ævà không lặp lại sai lầm cá»§a Trung Quốc đòi há»i má»™t hệ thống chính sách đồng bá»™ và nhịp nhàng trong cả sáu lÄ©nh vá»±c này, và những chính sách này cần được phản ánh trong Chiến lược Phát triển Kinh tế - Xã há»™i 10 năm 2011-2020 Ä‘ang được soạn thảo. Nếu được thá»±c hiện má»™t cách hiệu quả thì những chính sách này sẽ giúp Việt Nam thá»±c hiện được mục tiêu tăng trưởng nhanh, đồng thá»i đảm bảo được công bằng xã há»™i.
1. Giáo dục
1. Cần công khai các ngân sách nhà nước dành cho giáo dục: Cuá»™c khá»§ng hoảng hiện nay trong giáo dục không phải là hậu quả cá»§a việc thiếu đầu tư mà má»™t phần là do sá»± lãng phí và kém hiệu quả trong chi tiêu giáo dục. Tăng cưá»ng tính minh bạch là má»™t bước thiết yếu đầu tiên để cải thiện hệ thống giáo dục. Thứ nhất, nếu phụ huynh há»c sinh và báo chí có những hiểu biết đầy đủ hÆ¡n vá» cách thức phân bổ ngân sách giáo dục thì há» có thể thá»±c hiện chức năng giám sát má»™t cách hiệu quả hÆ¡n. Chính quyá»n trung ương khi ấy cÅ©ng có thể quy trách nhiệm cho chính quyá»n địa phương và lãnh đạo nhà trưá»ng má»™t cách dá»… dàng hÆ¡n. Thứ hai, sá»± minh bạch sẽ giúp chính phá»§ thành công hÆ¡n trong việc huy động nguồn tài trợ từ khu vá»±c tư nhân và thiện nguyện vì khi ấy các nhà tài trợ sẽ có cÆ¡ sở để tin rằng đồng tiá»n đóng góp cá»§a mình được sá»­ dụng má»™t cách hiệu quả.
2. Thá»±c hiện má»™t cuá»™c cách mạng trong giáo dục đại há»c: Tình trạng khá»§ng hoảng trong giáo dục đại há»c là má»™t trở ngại cÆ¡ bản cho sá»± tiếp tục phát triển cá»§a Việt Nam, và vì vậy, những trở ngại này cần phải được giải quyết má»™t cách mạnh mẽ, càng sá»›m càng tốt. Thá»±c tế là chính phá»§ Việt Nam biết phải hành động như thế nào. Quyết định 14 kêu gá»i má»™t cuá»™c “cải cách toàn diện†đối vá»›i hệ thống giáo dục đại há»c, trong đó bao gồm những cải cách then chốt cần thiết để thổi má»™t luồng sinh khí má»›i vào hệ thống. Tuy nhiên, tiến độ thá»±c hiện quyết định này Ä‘ang quá chậm chạp. Nếu tốc độ cải cách giáo dục vẫn chậm chạp như hiện nay thì ngay cả việc Ä‘uổi kịp các nước Äông Nam à cÅ©ng đã là má»™t cái đích xa vá»i, còn nói gì đến việc Ä‘uổi kịp các nước Äông Ã.
Nếu không cải thiện được kết quả cá»§a giáo dục đại há»c thì Việt Nam sẽ không thể tận dụng được má»™t cách trá»n vẹn lợi ích cá»§a đầu tư nước ngoài. Việt Nam đã thành công trong việc thu hút được má»™t số nhà đầu tư hàng đầu thế giá»›i trong lÄ©nh vá»±c công nghệ cao như Intel, Canon, Nidec, và Foxconn. Äây là má»™t cÆ¡ há»™i ngàn vàng để Việt Nam chuyển đổi và vượt lên chiếm lÄ©nh những ngành có giá trị gia tăng cao hÆ¡n. Äể có thể tận dụng tốt cÆ¡ há»™i này, Việt Nam cần đào tạo má»™t số lượng lá»›n lao động có kiến thức và công nhân có kỹ năng để cung cấp cho những nhà đầu tư nước ngoài cÅ©ng như các doanh nghiệp trong nước. Nếu không thì có lẽ Việt Nam sẽ rÆ¡i vào hoàn cảnh tương tá»± như Ma-lay-xia - chịu thua trong cuá»™c cạnh tranh vá»›i các quốc gia có lao động tay nghá» cao hÆ¡n vá»›i chi phí thấp hÆ¡n. Ngay ở Việt Nam hiện nay thì tình trạng mặt bằng lương gia tăng nhanh chóng, cùng vá»›i sá»± thiếu hụt lao động và công nhân liên tục chạy từ nÆ¡i này sang nÆ¡i khác đã làm nhiá»u nhà đầu tư tiá»m năng phải cân nhắc kỹ trước khi đầu tư vào Việt Nam.
2. Cơ sở hạ tầng và đô thị hóa
1. Giải quyết tình trạng thiếu năng lượng: Äể đảm bảo tình trạng thiếu Ä‘iện không ngày má»™t xấu Ä‘i, Việt Nam cần nhanh chóng thá»±c hiện ngay má»™t số hành động. Thứ nhất, tăng đầu tư cho các nguồn năng lượng ngoài thá»§y Ä‘iện và cải thiện hệ thống phân phối. Yêu cầu EVN chấm dứt việc đầu tư nguồn nhân lá»±c và tài lá»±c khan hiếm cá»§a mình vào các hoạt động có tính đầu cÆ¡, không nằm trong nhiệm vụ kinh doanh chính như viá»…n thông và bất động sản (xem khuyến nghị 3.1. ở dưới). Thứ hai, khuyến khích đầu tư cá»§a tư nhân trong và ngoài nước, đồng thá»i xây dá»±ng má»™t môi trưá»ng Ä‘iá»u tiết minh bạch và hiệu quả hÆ¡n để tạo động cÆ¡ và sá»± an tâm cho các nhà đầu tư tư nhân.
2. Thành lập Há»™i đồng thẩm định đầu tư công độc lập: Việt Nam Ä‘ang lãng phí rất nhiá»u tiá»n cá»§a vào các hạng mục đầu tư công kém hiệu quả. Má»™t trong những nguyên nhân cá»§a tình trạng này là do quá trình ra quyết định đầu tư công (cá»§a chính quyá»n địa phương và các bá»™ ngành chá»§ quản và chịu ảnh hưởng cá»§a các nhóm lợi ích) không được đánh giá má»™t cách thá»±c sá»± khách quan. Hệ quả là các nhà lãnh đạo quốc gia không thể tin tưởng hoàn toàn vào tính chính xác cá»§a các lý do biện há»™ cho các dá»± án đầu tư. Chính phá»§ cần thành lập má»™t á»§y ban đặc biệt, chịu trách nhiệm trá»±c tiếp trước Thá»§ tướng, có nhiệm vụ đánh giá, thẩm định má»™t cách toàn diện và khách quan các dá»± án có quy mô vượt quá má»™t ngưỡng nhất định nào đó. Kết luận cá»§a Há»™i đồng thẩm định này sau đó cần được công bố má»™t cách công khai.
3. Ãp dụng thuế bất động sản: Thuế bất động sản là má»™t công cụ chính sách giúp nhà nước đối phó vá»›i tình hình đất Ä‘ai hiện nay. Mức thuế suất nên được ấn định ở má»™t tá»· lệ vừa phải, không thấp quá để có tác dụng ngăn chặn hành vi đầu cÆ¡ và khuyến khích chá»§ sở hữu bất động sản sá»­ dụng chúng vào mục đích sản xuất và sinh lợi. Tuy nhiên, mức thuế này cÅ©ng không nên cao quá khiến những ngưá»i đóng thuế tìm cách tránh và trốn thuế bằng nhiá»u hình thức, trong đó không loại trừ những hình thức làm tha hoá cán bá»™ thu thuế và rối loạn ká»· cương phép nước. Có lập luận cho rằng mức thuế cao quá có thể tác động má»™t cách tiêu cá»±c tá»›i ngưá»i nghèo. Tuy nhiên, đây chỉ là vấn đỠkỹ thuật và có thể giải quyết được bằng cách thiết kế má»™t cấu trúc thuế thích hợp. Hiệu lá»±c thi hành là má»™t yêu cầu quan trá»ng đối vá»›i má»i sắc thuế nói chung và thuế bất động sản nói riêng. Äể tăng cưá»ng hiệu lá»±c thi hành, việc quản lý và doanh thu thuế nên được giao cho chính quyá»n địa phương. Khi ấy, chính quyá»n địa phương sẽ có động cÆ¡ thu đủ thuế để sá»­ dụng vào những mục đích dân sinh ở địa phương.
Việc đánh thuế lợi vốn trên giao dịch bất động sản nhu Luật thuế Thu nhập cá nhân bắt đầu có hiệu lực từ 1/1/2009 có thể sẽ không giúp chấm dứt tình trạng đầu cơ. Thực tế là, khi không có cơ hội đầu tư hấp dẫn khác thì thuế lợi vốn có thể khuyến khích giới đầu cơ tiếp tục giữ tài sản và không thực hiện giao dịch.
4. Minh bạch hóa các quy định vỠđất Ä‘ai: Hiện nay, thị trưá»ng bất động sản cá»§a Việt Nam bị coi là má»™t trong những thị trưá»ng kém minh bạch nhất thế giá»›i. Báo chí đã đưa tin vá» nhiá»u trưá»ng hợp trong đó nhiá»u doanh nghiệp đã lợi dụng mối quan hệ cá»§a mình vá»›i chính quyá»n địa phương để chiếm được những mảnh đất có giá trị thị trưá»ng rất cao vá»›i má»™t mức giá rất thấp. Cần Ä‘oạn tuyệt vá»›i cÆ¡ chế “xin-cho†bằng cách yêu cầu đấu thầu công khai quyá»n sá»­ dụng đất. Chế độ hai giá - giá thị trưá»ng và giá quy hoạch cá»§a nhà nước - cÅ©ng cần phải loại bá» vì đây là má»™t nguồn gốc cá»§a tham nhÅ©ng.
5. Äầu tư thá»a đáng cho các thành phố: Liệu TP. Hồ Chí Minh sẽ trở thành má»™t Manila hay má»™t Seoul thứ hai? Hiển nhiên là nếu những xu thế hiện tại tiếp tục được duy trì thì thành phố lá»›n nhất cá»§a Việt Nam sẽ có nguy cÆ¡ nhiá»…m phải những căn bệnh tương tá»± như nhiá»u thành phố khác ở khu vá»±c Äông Nam Ã. Äể tránh định mệnh Ä‘en tối này, chính phá»§ Việt Nam cần cho phép TP. Hồ Chí Minh Ä‘iá»u hành các hoạt động cá»§a mình như các thành phố hiện đại khác trên thế giá»›i, trong đó quyá»n lá»±c được tập trung trong tay Uá»· ban Nhân dân, đồng thá»i buá»™c chính quyá»n thành phố phải chịu trách nhiệm đối vá»›i các quyết định cá»§a mình. Việt Nam cÅ©ng phải thừa nhận rằng sá»± phát triển ổn định và liên tục cá»§a các tỉnh trong Vùng kinh tế trá»ng Ä‘iểm miá»n Äông Nam Bá»™ không đơn thuần là vấn đỠriêng cá»§a vùng, mà hÆ¡n thế, là vấn đỠcá»§a cả quốc gia để từ đó phân bổ nguồn lá»±c cho vùng này má»™t cách hợp lý và sá»­ dụng chúng má»™t cách hiệu quả để phục vụ cho mục đích dân sinh cá»§a cả khu vá»±c cÅ©ng như cá»§a quốc gia.
3. Năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp
1. Giải tán các tổng công ty và thận trá»ng vá»›i các tập Ä‘oàn: Các TCT được thành lập để khai thác lợi thế kinh tế theo quy mô và để nâng cao năng lá»±c cạnh tranh. Thế nhưng cho đến nay, mặc dù cả hai mục tiêu này Ä‘á»u không đạt được nhưng các TCT vẫn tồn tại như má»™t tập hợp lá»ng lẻo các doanh nghiệp thành viên quy mô nhá» vá»›i công nghệ lạc hậu và hướng ná»™i. Những cải cách thá»±c sá»± chỉ có thể xảy ra khi những doanh nghiệp này được dẫn dắt bởi các doanh nhân thá»±c thụ, hoạt động dưới áp lá»±c cá»§a cạnh tranh, khi mua bán - sáp nhập công ty được thá»±c hiện trên cÆ¡ sở thương mại, và khi tồn tại cÆ¡ chế đào thải má»™t cách dứt khoát các doanh nghiệp không có năng lá»±c cạnh tranh. Tất cả những Ä‘iá»u kiện này hoặc không tồn tại hoặc không thể thá»±c hiện được trong hệ thống TCT hiện nay.
Sở dĩ phân tích này đỠxuất một chính sách mạnh mẽ và dứt khoát như vậy là do việc chuyển TCT thành tập đoàn cũng không phải là giải pháp đúng đắn vì những vấn đỠkể trên của mô hình TCT vẫn được chuyển giao gần như nguyên vẹn sang mô hình tập đoàn.
2. Há»— trợ khu vá»±c dân doanh: Bài viết này đã chỉ ra rằng mặc dù chính phá»§ Việt Nam luôn tuyên bố cam kết há»— trợ khu vá»±c dân doanh, nhưng trên thá»±c tế khu vá»±c nhà nước vẫn tiếp tục nhận được rất nhiá»u ưu ái, bao gồm khả năng tiếp cận đất Ä‘ai và vốn trong khi khu vá»±c dân doanh vẫn tiếp tục phải chịu sá»± nhÅ©ng nhiá»…u cá»§a quan chức và đối xá»­ bất công cá»§a hệ thống chính quyá»n, đặc biệt là cá»§a hải quan và thuế vụ. Chính phá»§ Việt Nam cần loại bá» sá»± bất bình đẳng này bằng cách đảm bảo rằng nguồn lá»±c sẽ được phân bổ cho những ai có khả năng sá»­ dụng chúng má»™t cách hiệu quả nhất. Tất cả các doanh nghiệp bất kể quy mô, loại hình, sở hữu Ä‘á»u phải công bố kết quả kiểm toán do những công ty kiểm toán độc lập và có uy tín thá»±c hiện.
3. Thành lập Hệ thống Sáng tạo Quốc gia: Công viên công nghệ cao và các trưá»ng đại há»c nghiên cứu là các cấu phần cá»§a má»™t hệ thống sáng tạo quốc gia, nhưng tá»± thân chúng thì vẫn chưa đủ. Việt Nam cần nhanh chóng thành lập Há»™i đồng Sáng tạo Quốc gia bao gồm các quan chức chính phá»§ (hiện Ä‘ang làm việc hay đã vá» hưu), các doanh nhân xuất sắc, và các há»c giả trong và ngoài nước để xây dá»±ng má»™t kế hoạch sáng tạo quốc gia và sau đó tổ chức thá»±c hiện kế hoạch này.
4. Hệ thống tài chính
1. Giảm lạm phát: Phân tích cá»§a bài viết này đã chỉ ra rằng lạm phát ở Việt Nam là kết quả cá»§a những chính sách sai lầm cá»§a chính phá»§, chá»§ yếu xuất phát từ sá»± yếu kém trong quản lý - Ä‘iá»u hành kinh tế vÄ© mô và hoạt động đầu tư công kém hiệu quả. Chính phá»§ Việt Nam cần phải tái lập sá»± kiểm soát vá» các chính sách kinh tế vÄ© mô. Äể hoạch định chính sách má»™t cách thích hợp trong bối cảnh môi trưá»ng vÄ© mô cá»§a Việt Nam đã trở nên hết sức phức tạp đòi há»i phải có má»™t đội ngÅ© các chuyên gia kỹ trị. Có vẻ như trong chính phá»§ hiện nay Ä‘ang thiếu các chuyên gia như vậy má»™t cách trầm trá»ng, hay giả sá»­ có má»™t nhóm chuyên gia như vậy thì tiếng nói cá»§a há» cÅ©ng không đến được tai công chúng cÅ©ng như những nÆ¡i cần đến.
Lạm phát không chỉ là má»™t thách thức vá» kinh tế, mà nó còn là má»™t thách thức vá» chính trị. Sá»± ổn định vá» kinh tế vÄ© mô sẽ giúp cải thiện hình ảnh và tính chính trá»±c cá»§a nhà nước trong con mắt cá»§a doanh nghiệp và ngưá»i dân. Nếu tình trạng lạm phát vẫn tiếp diá»…n hoặc trở nên xấu Ä‘i thì chắc chắn sá»± bất mãn cá»§a ngưá»i dân sẽ dâng cao đến độ gây bất lợi cho hoạt động Ä‘iá»u hành và uy tín cá»§a chính phá»§.
2. Biến Ngân hàng Nhà nước Việt Nam thành má»™t ngân hàng trung ương thá»±c thụ: Cải cách khu vá»±c ngân hàng ở Việt Nam đã có nhiá»u tiến bá»™. Tuy nhiên, những thành tá»±u này sẽ không thể bá»n vững khi thiếu má»™t ngân hàng trung ương thá»±c thụ, có thẩm quyá»n và khả năng Ä‘iá»u tiết, giám sát hệ thống ngân hàng, đồng thá»i Ä‘iá»u hành chính sách tiá»n tệ trong bối cảnh cá»§a ná»n kinh tế thị trưá»ng giỠđây đã trở nên phức tạp và tinh vi hÆ¡n rất nhiá»u. Äiá»u này chỉ có thể trở thành hiện thá»±c khi ngân hàng trung ương phải được độc lập trên các phương diện cÆ¡ bản, bao gồm độc lập vá» mặt tài chính, nhân sá»±, công cụ, và mục tiêu. Có như vậy cÆ¡ quan này má»›i có khả năng sá»­ dụng quyá»n hạn và công cụ cá»§a mình để Ä‘iá»u hành chính sách tiá»n tệ, giải quyết vấn đỠlạm phát và mất ổn định vÄ© mô má»™t cách hiệu quả. CÅ©ng cần nói thêm là tính độc lập này phải được tạo lập và duy trì bởi những cấu trúc thể chế thích hợp . Kinh nghiệm và mô hình ngân hàng trung ương cá»§a nhiá»u nước đã phát triển sẽ là những bài há»c quý cho Việt Nam trong quá trình xây dá»±ng má»™t ngân hàng trung ương vững mạnh.
5. Hiệu lực của Nhà nước
1. Loại bá» những chính sách hoang đưá»ng: Các quyết định chính sách ở các nước Äông à thưá»ng ra Ä‘á»i trên cÆ¡ sở hiểu biết và phân tích kỹ lưỡng thá»±c trạng vấn Ä‘á». Má»™t dấu hiệu cho thấy Việt Nam Ä‘ang còn thiếu phẩm chất này, đó là việc các nhà hoạch định chính sách cá»§a Việt Nam hay đưa ra những chính sách có tính “hoang đưá»ngâ€, được hiểu là những chính sách tồn tại trên giấy tá» nhưng hầu như lại không có tác dụng gì trên thá»±c tế. Có nhiá»u nguyên nhân dẫn đến sá»± thất bại cá»§a những chính sách này: có thể là chúng không được tài trợ, không khả thi, hay đơn giản là định hướng sai ngay từ đầu. Chính sách cung cấp dịch vụ y tế miá»…n phí cho tất cả trẻ em dưới 6 tuổi là má»™t ví dụ. Mặc dù vá» mặt lý thuyết đây là má»™t chính sách đáng trân trá»ng, nhưng trên thá»±c tế nhà nước không thể đủ tiá»n để tài trợ cho chính sách này. Kết quả là các bậc phụ huynh vẫn tiếp tục phải trả các khoản phụ phí ở phòng khám hay bệnh viện nếu như há» muốn con em mình được khám chữa má»™t cách đầy đủ và kịp thá»i. Chính sách bảo hiểm xã há»™i tá»± nguyện cho nông dân là má»™t ví dụ khác cá»§a chính sách phi thá»±c tế.
2. Nâng cao năng lá»±c kỹ trị: Chính phá»§ cần xây dá»±ng má»™t đội ngÅ© các nhà phân tích và hoạch định chính sách tinh hoa bằng cách từ bá» hệ thống nhân sá»± hiện nay để chuyển sang chế độ trá»ng dụng hiá»n tài.
3. Nhu cầu phân tích và thảo luận có tính phê phán trong ná»™i bá»™ chính phá»§: Các nhà lãnh đạo cá»§a Việt Nam không thể đưa ra những quyết định chính sách đúng đắn trừ phi hỠđược cung cấp những phân tích khách quan và toàn diện vá» tình hình cÅ©ng như những giải pháp lá»±a chá»n. Những phân tích này chỉ nổi lên từ những cuá»™c thảo luận có tình phê phán trên tinh thần xây dá»±ng. Vì vậy, chính phá»§ cần tích cá»±c khuyến khích những tiếng nói phản biện và phê phán có tính xây dá»±ng, đồng thá»i chấp nhận những ý kiến khác biệt.
4. Äẩy mạnh giám sát từ bên ngoài: Chính phá»§ chỉ có thể hiện thá»±c hóa mục tiêu tăng cưá»ng chịu trách nhiệm bên trong hệ thống và đấu tranh chống tham nhÅ©ng nếu như báo chí có được má»™t không gian rá»™ng lá»›n hÆ¡n để có thể tham gia vào các phân tích khách quan đối vá»›i các chính sách và công chức cá»§a chính phá»§.
5. Tăng cưá»ng tính chịu trách nhiệm cá»§a các nhà tài trợ: Các đối tác phát triển quốc tế cá»§a Việt Nam cần được khuyến khích để đóng má»™t vai trò có tính xây dá»±ng hÆ¡n trong các thảo luận chính sách. Vá»›i tư cách là nhà tài trợ Ä‘a phương lá»›n nhất, Ngân hàng Thế giá»›i có má»™t trách nhiệm đặc biệt trong việc chấm dứt hành vi tiếp tay hay biện há»™ cho những chính sách hoang đưá»ng. Vá»›i những lá»i ca ngợi má»™t chiá»u, cá»™ng đồng các nhà tài trợ là má»™t trong những nguyên nhân làm xói mòn năng lá»±c phân tích chính sách má»™t cách duy lý cá»§a Việt Nam trong thập ká»· vừa qua. Viện trợ nước ngoài đã tạo nên má»™t môi trưá»ng khuyến khích các trung tâm và viện nghiên cứu cá»§a nhà nước biến ưu tiên cá»§a các nhà tài trợ và nhận được dá»± án tài trợ má»›i thành ưu tiên.cá»§a chính mình thay vì nhiệm vụ vốn có cá»§a chúng là thá»±c hiện các phân tích chính sách có liên quan và đưa ra khuyến nghị cho chính phá»§.
6. Theo Ä‘uổi định hướng cải cách mạnh mẽ trong chiến lược 10 năm 2011-2020: Chính phá»§ Việt Nam Ä‘ang soạn thảo chiến lược kinh tế xã há»™i 10 năm cho giai Ä‘oạn 2010-2020. Äể thành công, chiến lược cá»§a Việt Nam trong giai Ä‘oạn này phải tập trung cao độ để Ä‘i theo con đưá»ng phát triển cá»§a các nước Äông Ã. Khi thá»±c hiện những chính sách cần thiết để duy trì tăng trưởng và đạt được má»™t mức độ công bằng chấp nhận được, chính phá»§ Việt Nam sẽ có thể bẻ lái ná»n kinh tế Ä‘i theo hướng cá»§a các nước Äông Ã, đồng thá»i tránh khá»i “cạm bẫy†cá»§a các nước Äông Nam Ã. Những thay đổi cần thiết hoàn toàn có tính khả thi và nằm trong tầm vá»›i cá»§a chính phá»§. Tuy nhiên, thay đổi không há» dá»… dàng. Nếu như những cÆ¡ há»™i hiện tại được tận dụng chỉ để biện minh cho sá»± thụ động và bất động trong chính sách thì trong tương lai, Việt Nam sẽ khó có lại những cÆ¡ há»™i vàng như hiện nay, đồng thá»i cÅ©ng không đáp ứng được kỳ vá»ng chính đáng cá»§a nhân dân vá» sá»± phát triển cá»§a đất nước.
6. Công bằng
1. Cải thiện chất lượng giáo dục: Thất bại cá»§a giáo dục đại há»c (và thậm chí cá»§a giáo dục cÆ¡ sở và phổ thông) trên thá»±c tế được “giải quyết†bằng cách các gia đình khá giả tá»± thân vận động để đưa con em mình ra nước ngoài du há»c. Thế nhưng đây không thể là giải pháp cho má»™t đất nước vá»›i gần 90 triệu dân. Äể đảm bảo công bằng vá» cÆ¡ há»™i há»c tập và phát triển cho má»i ngưá»i, hệ thống giáo dục trong nước phải được cải thiện má»™t cách cÆ¡ bản. Dưá»ng như Ä‘ang tồn tại má»™t sá»± đánh đổi giữa số lượng há»c sinh nhập há»c ngày càng đông vá»›i chất lượng giáo dục ngày càng xuống cấp. Vá»›i cấu trúc dân số như hiện nay, lượng há»c sinh đến tuổi Ä‘i há»c ở các cấp trong thá»i gian tá»›i sẽ tương đối ổn định, và do đó hệ thống giáo dục có cÆ¡ há»™i để tăng cưá»ng chất lượng mà không phải chịu sức ép quá tải. Äiá»u này sẽ tạo cÆ¡ há»™i cho con em cá»§a những gia đình bình thưá»ng cạnh tranh vá»›i những gia đình khá giả hÆ¡n.
2. Cải thiện chất lượng y tế: Tá»· lệ tá»± trang trải chi phí y tế cá»§a ngưá»i Việt Nam cao hÆ¡n so vá»›i ngưá»i dân ở các nước trong khu vá»±c. Hệ thống y tế cá»§a Việt Nam hiện nay đã bị “tư nhân hóa†theo nghÄ©a nhiá»u bác sÄ© kiếm sống bằng cách kê những đơn thuốc hay thậm chí tiến hành những phẫu thuật không cần thiết. Chi phí y tế và không có thu nhập khi gia đình có ngưá»i ốm là nguyên nhân quan trá»ng nhất đẩy các há»™ ở mức cận nghèo xuống dưới ngưỡng nghèo. Bảo hiểm y tế “tá»± nguyện†vừa không hấp dẫn vá»›i ngưá»i tham gia bảo hiểm, vừa không bá»n vững vá» mặt tài chính đối vá»›i các tổ chức cung ứng dịch vụ bảo hiểm. Nhà nước phải dành ưu tiên cao nhất cho việc cung cấp đủ y, bác sÄ©, các thiết bị y tế và nguồn tài chính cần thiết cho các trung tâm y tế ở cấp cÆ¡ sở. Các bệnh viện và phòng khám phải được theo dõi và Ä‘iá»u tiết bởi cả nhà nước và các hiệp há»™i nghá» nghiệp. Nhà nước cÅ©ng phải áp dụng các tiêu chuẩn y tế cao hÆ¡n.
3. Cải thiện khả năng sở hữu nhà cho ngưá»i dân ở thành thị: Nhà nước cần nhanh chóng có giải pháp cho tình trạng giá nhà đất cao má»™t cách phi lý ở các đô thị. Giá nhà đất quá sức chịu đựng sẽ khiến dân di cư đổ dồn vá» các khu nhà ổ chuá»™t, chấp nhận chịu cảnh lụt lá»™i, mất vệ sinh, ô nhiá»…m, và kém an ninh. Äiá»u này tất yếu dẫn tá»›i sá»± gia tăng sá»± bất mãn vá» mặt tinh thần và bệnh tật vá» mặt thể chất. Vì hầu hết lượng tăng dân số xuất hiện ở khu vá»±c đô thị hay ven đô nên để đảm bảo sá»± công bằng cho những ngưá»i dân di cư này, chính phá»§ cần tạo cho há» có cÆ¡ há»™i được hưởng má»™t cuá»™c sống chấp nhận được.
4. Trợ cấp cho hoạt động đào tạo nghá»: Khi công nhân mất việc không phải vì lá»—i cá»§a há» mà vì sá»± biến động cá»§a nhu cầu thị trưá»ng thá»i thì cÆ¡ há»™i được đào tạo lại sẽ giúp há» giảm thá»i gian và chi phí cải thiện tay nghá», tăng cưá»ng kỹ năng, thậm chí chuyển sang công việc má»›i. Chính sách này cÅ©ng đóng vai trò như má»™t tấm lưới an sinh giúp ngưá»i công nhân giảm bá»›t chi phí do thất nghiệp. Chính sách này cÅ©ng Ä‘em lại cho lao động phổ thông cÆ¡ há»™i má»›i để cải thiện kỹ năng và nâng cao mức thu nhập.
5. Tiếp tục nâng cấp cÆ¡ sở hạ tầng nông thôn: Rất nhiá»u nghiên cứu đã chỉ ra rằng độ co giãn cá»§a cầu lao động trong nông nghiệp tương quan vá»›i số lượng và chất lượng cá»§a hệ thống thá»§y lợi. Thế nhưng hệ thống thá»§y lợi ở Việt Nam lại Ä‘ang xuống cấp do hoạt động sá»­a chữa và bảo dưỡng không được đầu tư đúng mức. Trong khi quy mô canh tác cần được mở rá»™ng khi ngưá»i nông dân tiếp tục chuyển sang khu vá»±c phi nông nghiệp thì sức sống cá»§a kinh tế nông thôn sẽ phụ thuá»™c vào sá»± phát triển cá»§a mạng lưới giao thông và dịch vụ. Trong thá»i gian tá»›i, nông thôn vẫn tiếp tục là nÆ¡i sinh sống cá»§a đại bá»™ phận ngưá»i dân Việt Nam và vì vậy cần được đầu tư thích đáng vá» CSHT để ngưá»i nông dân có thể tăng được năng suất và giá trị cho các sản phẩm nông nghiệp. Những biện pháp nâng cấp này không phải là đầu tư xây dá»±ng má»›i các khu công nghiệp hay cảng biển cho má»—i tỉnh mà bao gồm việc nâng cấp hệ thống giao thông, liên lạc, bảo quản, chế biến sau thu hoạch để kết nối khu vục nông thôn vá»›i thị trưá»ng rá»™ng lá»›n hÆ¡n.
Thông qua việc cung cấp cho dân chúng những “hàng hóa công†mà chỉ nhà nước má»›i có thể cung ứng, nhiá»u ngưá»i dân sẽ có cÆ¡ may cải thiện kỹ năng và thu nhập mà không phải tá»± trả thêm quá nhiá»u tiá»n. Trong xã há»™i lúc nào cÅ©ng có những ngưá»i già, ngưá»i bệnh hay tàn tật, ngưá»i sống ở những vùng xa xôi, hẻo lánh - nói chung là những ngưá»i cần sá»± quan tâm và trợ giúp đặc biệt. Tuy nhiên, đại Ä‘a số ngưá»i dân Việt Nam cÅ©ng sẽ được hưởng lợi từ những khuyến nghị chính sách được nêu lên trong bài tiết này.
——————
66 Xem Võ Nguyên Giáp “Kiểm Ä‘iểm vụ PMU18 và báo cáo Äại há»™i X†ở địa chỉ; http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/In...23&Channe1ID=3 . Xem thêm Hoàng Tụy, “Năm má»›i, chuyện cÅ©â€
67 Xem “Äụng vào đơn vị nào cÅ©ng thấy sai phạm†tại địa chỉ:
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/In...58&ChannelID=3
Tài sản của phong131

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
áàëòèéñêèé, àêâàðèóìíûå, çîîôèëû, ìåáåëü, íàëîãè, îáó÷åíèå, ïîñóäà, õåíòàé



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™