06-08-2011, 12:33 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
TrÃch:
Nguyên văn bởi
Yến Linh Äiêu
20 còn thiếu là do lão I thống và lão Intead nháºn rồi mà chưa giao. Lão phong lưu còn lưu ảnh ko thì đưa cho anh em đả nốt Ä‘i. Bản lưu ảnh hôm trước ta xóa mất rồi
lão ý đưa ta rồi, ta đang là m, mấy hôm nữa thì trả :0 (15):
Tà i sản của TiAnO
Chữ ký cá»§a TiAnO Ngưá»i Ä‘i má»™t ná»a hồn tôi mất
Má»™t ná»a hồn tôi đứng chá»i thá».
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a TiAnO
06-08-2011, 01:53 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Äà Nẵng
Bà i gởi: 194
Thá»i gian online: 2 ngà y 9 giá» 58 phút
Thanks: 481
Thanked 42 Times in 27 Posts
mi cho ta 1 tháng mà , còn 5 ngà y nữa láºn
để tối nay bắt đầu đua
Tà i sản của insteak
Chữ ký cá»§a insteak Má»nh đã trở lại
Lợi hại gấp 0.5 lần
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a insteak
06-08-2011, 02:47 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 291: Ba gã quản sự.
Chương 291: Ba gã quản sự.
Gã đạo sÄ© mặc lam bà o hạ xuống má»™t tảng đá tháºt lá»›n phÃa xa, quan sát đám tu luyện giả, xem xét kỹ ba ngưá»i, môi khẽ mấp máy nhưng cho dù có thÃnh tai cÅ©ng không thể nghe thấy thanh âm.
Ba ngưá»i nà y Ä‘á»u có tu vi sư giai, trong đó má»™t ngưá»i có tu vi sư giai háºu kỳ, hai ngưá»i còn lại là sư giai trung kỳ, ba ngưá»i Ä‘á»u khà định thần nhà n, trông lại có và i phần phong phạm cá»§a báºc cao nhân.
NghÄ© đến bá»n há» hẳn là quản sá»± do Thiên Hà Tông phái đến để tuyển nháºn tán nhân.
Ãnh mắt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khẽ nhúc nhÃch, nguyên thần phóng xuất, liá»n biết nguyên do, xung quanh ba ngưá»i vốn có má»™t tầng cách âm bằng nguyên lá»±c, bất quá việc nà y đối vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không có nhiá»u tác dụng, lá»i đối thoại cá»§a ba ngưá»i má»—i câu Ä‘á»u lá»t và o tai hắn.
“Ngô sư huynh, lần nà y ngưá»i không Ãt a! Lần chá»n ngưá»i năm năm trước tháºm chà má»™t trăm ngưá»i cÅ©ng không được a.â€
Tên thanh niên sắc mặt trắng nõn hơi kinh ngạc nói.
“Năm năm trước, náo loạn vẫn còn, ngưá»i có tu vi hÆ¡i yếu Ä‘á»u tìm cách tránh xa, cho dù có nháºp và o các môn phái thì cÅ©ng bị đưa Ä‘i là m pháo hôi, hiện nay náo loạn đã được dẹp yên, thêm nữa khi và o các môn phái có khả năng thu được nhiá»u tà i nguyên cho tu luyện, tá»± nhiên ngưá»i đến đây gia nháºp phải nhiá»u hÆ¡n.â€
Äứng giữa ba ngưá»i chÃnh là trung niên nhân nhìn qua khoảng hÆ¡n bốn mươi, liếc mắt nhìn đông đảo tu luyện giả phÃa dưới, ánh mắt sáng như Ä‘uốc.
“Nhiá»u ngưá»i mà thôi, không hẳn đã chá»n được, lần trước tuy rằng nhân số không nhiá»u lắm, thế nhưng bởi vì lý do náo loạn, dám Ä‘i lại du đãng trên đại lục nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút Ä‘iểm bản lÄ©nh, hÆ¡n trăm ngưá»i thế nhưng chỉ má»™t phần năm số đó là hợp cách, ta xem lần nà y ngưá»i tuy nhiá»u, thế nhưng tháºt giả lẫn lá»™n trong đó cÅ©ng không Ãt, chỉ sợ cÅ©ng không tuyển được bao nhiêu.â€
Má»™t ngưá»i khác khoảng hai sáu, hai bảy tuổi, chÃnh là thanh niên cao gầy khinh thưá»ng nói.
Thanh niên mặt trắng lãnh đạm nhìn má»™t chút xuống phÃa dưới đông đảo tu luyện giả, lắc đầu nói:
“Lẽ nà o tháºt muốn dá»±a theo lá»i trưởng lão phân phó mà là m? Nói váºy, ta xem ở đây có khoảng hai ba mươi ngưá»i hợp cách chỉ tÃnh là không tệ mà thôi.â€
Thanh niên cao gầy khinh miệt nhìn phÃa dưới nói:
“Như váºy là bắt buá»™c phải nháºn má»™t lÅ© phế váºt và o phái hay sao? Lãng phà tà i nguyên không nói, còn là m cho ngưá»i ta nhìn thấy mà khó chịu!â€
Thấy váºy trung niên nhân sắc mặt thay đổi, không đồng ý nói:
“Trưởng lão tuy rằng phân phó xuống chúng ta thà rằng thiếu mà tốt còn hÆ¡n, vô dụng thì phải Ä‘uổi Ä‘i, thế nhưng cÅ©ng không nên coi thưá»ng những ngưá»i tu luyện cấp thấp nà y, các ngươi chá»› quên rằng ba mươi năm trước chúng ta tuyển nháºn chÃnh là Lý Thái sư đệ, hôm nay đã đạt tá»›i đại sư giai sÆ¡ kỳ, chỉ dùng ba mươi năm là đã vượt lên trước chúng ta đã có sáu bảy mươi năm khổ tu, Lý Thái sư đệ lúc má»›i nháºp môn cÅ©ng chỉ có tu vi vệ giai háºu kỳ a.â€
Thanh niên mặt trắng hơi có vẻ bất bình nói:
“Lý Thái sư đệ cÅ©ng coi như kỳ nhân Ä‘i. Rõ rà ng chỉ là tứ nguyên môi thể chất thế nhưng nháºp môn lại được trưởng lão nhìn trúng. Kiểm tra lại nguyên môi má»›i phát hiện ra là ngưá»i ẩn tÃnh "thá»±c ngÅ© nguyên môi". Ba mươi năm trước nếu không có ba ngưá»i chúng ta tuyển nháºn, lại thêm trưởng lão không tiếc tâm huyết bồi dưỡng chỉ sợ Lý Thái sư đệ hiện tại hẳn là đang ở nhà là m ruá»™ng a.â€
Cao gầy thanh niên chỉ hừ nhẹ má»™t tiếng không nói gì. Tá»±a hồ Lý Thái không được hảo cảm cho lắm, đối vá»›i lá»i nói hai vị đồng môn sư huynh đệ không đồng ý nhưng cÅ©ng không thể phản bác. Äà nh phải coi như không.
“Dư sư đệ hay là chúng ta hạ thấp tiêu chuẩn má»™t chút, cấp cho những ngưá»i đã đạt vệ giai trung kỳ và sÆ¡ kỳ má»™t lần cÆ¡ há»™i có thể nháºp môn.â€
Trung niên hỠNgô trưng cầu ý kiến nói.
Bởi vì chuyện Lý Thái là m tâm tình có chút khó chịu, thanh niên cao gầy vừa nghe Ngô sư huynh coi trá»ng chÃnh mình như váºy. Trên mặt nhất thá»i lá»™ vẻ tươi cưá»i gáºt đầu nói:
“Tất cả Ä‘á»u do Ngô sư huynh định Ä‘oạt.â€
“Tốt lắm! Chúng ta ba ngưá»i cùng nhau xem xét...â€
Trung niên há» Ngô còn nói tiếp, bất quá Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không hứng thú lắng nghe. Thu hồi nguyên thức, nhìn thoáng qua gã đại hán bên cạnh. HÆ¡i lui má»™t bước.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đứng ở phÃa sau Hùng Thiên Bình. HÆ¡i nhắm mắt giống như Ä‘ang nháºp định. Trên ngưá»i hÆ¡i khống chế nguyên lá»±c ổn định tại sÄ© giai sÆ¡ kỳ mạnh hÆ¡n má»™t chút. NghÄ© đến chỉ cần bảo trì trạng thái nà y nháºp môn hẳn là không thà nh vấn đỠgì.
Ba gã quản sá»± Thiên Hà Tông cÅ©ng không vá»™i bắt đầu, mà ngồi lại tảng đá phÃa trên bắt đầu nháºp định, chà Ãt nhìn qua là như thế.
Qua ước chừng hai thá»i thần, lại có không Ãt tán nhân từ bốn phương tám hướng vá»t tá»›i, sÆ¡ qua có nhiá»u hÆ¡n hai trăm ngưá»i.
Ngay lúc đông đảo tu luyện giả không nhẫn nại được nữa thì tảng đá lá»›n phÃa trước đột nhiên sáng má» chợt lóe, tảng đá tháºt lá»›n tá»± nhiên biến mất không thấy tung tÃch, thay và o đó là má»™t tòa đình bát giác mà u đỠthắm, phÃa sau đình là má»™t dãy nhà cao cá»a rá»™ng, phÃa sau cá»a là má»™t con đưá»ng mòn báºc thang trải dà i Ä‘i tá»›i, cuá»™n qua trong lòng núi, liếc mắt không thấy đầu táºn cùng.
Ba gã quản sá»± không động đột nhiên hiện ra trước mặt má»i ngưá»i khoảng ba trượng, ánh mắt ba ngưá»i hữu thần nhìn quét qua toà n trưá»ng, không Ãt tu luyện giả Ä‘á»u vô thức tránh né ánh mắt cá»§a há», ai cÅ©ng phảng phất như thấy mình bị nhìn thấu tất cả.
Thanh niên cao gầy há» Dư cùng thanh niên mặt trắng bên cạnh liếc mắt nhìn nhau má»™t cái, ngưá»i sau là m má»™t động tác thá»§ thế, thanh niên há» Dư cÅ©ng liá»n mở miệng nói:
“Nếu tất cả đã tá» tụ tại đây, mục Ä‘Ãch tất nhiên là hiểu rõ, đơn giản chÃnh là tiến và o bổn phái để tìm được cÆ¡ há»™i tu luyện tốt hÆ¡n. Lát nữa khi Ngô sư huynh giảng giải quy tắc, các ngưá»i cần phải nghe cho cẩn tháºn, nếu không nghe minh bạch mà rá»›t tuyển váºy chỉ có thể tá»± mình hối háºn mà thôi.â€
Chúng tu luyện giả còn đang trong bộ dáng tản mạn lúc nà y cũng là m ra bộ dáng chăm chú lắng nghe, chỉ sợ thiếu mất một câu một chữ.
Ngô sư huynh nhìn lướt qua má»i ngưá»i, gáºt đầu nói:
“Bản tông từ mấy trăm năm trước tá»›i nay, cứ cách năm năm lại hướng bên ngoà i tuyển nháºn má»™t Ãt đệ tá», tuy má»—i lần tiêu chuẩn có khác nhau, nhưng đại thể phương hướng là như nhau, má»i ngưá»i hẳn cÅ©ng đã nghe nói, bây giá» cÅ©ng không nói tá»· mỉ nhiá»u nữa, phÃa dưới ai chưa đến sÄ© giai tu vi hoặc giáp ngÅ© nguyên môi thỉnh ra khá»i hà ng.â€
Nói vừa xong trong đám ngưá»i láºp tức có chút rối loạn.
Thá» nhìn tá»±a hồ muốn Ä‘em ngưá»i phù hợp yêu cầu tìm ra, chỉ chốc lát liá»n Ä‘i ra bốn nam hai nữ.
“Các ngươi Ä‘i theo Dư sư đệ, hắn phụ trách xét duyệt các ngươi!â€
Trung niên há» Ngô vừa nói rồi liếc nhìn đám ngưá»i.
Thanh niên cao gầy chạy tá»›i trước mặt sáu ngưá»i, tay ném ra, má»™t cây khô má»™c trong nháy mắt lá»›n lên, ước chừng bằng má»™t thân cây thì dừng lại.
“Các ngươi Ä‘i lên Ä‘i, ta mang các ngươi đến chá»— tiến hà nh trắc thÃ, không hợp cách ngưá»i ta sẽ Ä‘em các ngươi Ä‘uổi vá».â€
Thanh niên cao gầy phất tay ra hiệu nói.
Sáu gã tu luyện giả đối mặt nhìn nhau, cÅ©ng không có nhiá»u do dá»± liá»n cùng nhau bước lên khô má»™c, thanh niên cao gầy láºp tức theo sau bước lên trên, không động Ä‘áºy, khô má»™c liá»n hướng chân trá»i bay Ä‘i, tạo thà nh má»™t đạo ánh sáng má» rồi dần dần tiêu thất.
“Không biết trong chư vị không có thá»±c ngÅ© nguyên môi, xin má»i ra khá»i hà ng, trắc thà không tồi thì có thể trá»±c tiếp gia nháºp và o bản phái, lại có các trưởng lão Ä‘Ãch thân chỉ đạo, may mắn tháºm chà có thể được thu nháºn là m môn đồ.â€
Trung niên há» Ngô vá»›i bá»™ dáng mong đợi nhìn má»i ngưá»i nói.
Ná»a ngà y trá»i không có ngưá»i nà o bước ra khá»i hà ng, tất cả má»i ngưá»i mắt to trừng mắt nhá», Ngô sư huynh cÅ©ng chưa từ bỠý định, lấy ra ma thạch chuyên dụng để trắc thà hết má»™t lượt cÅ©ng không có kết quả, tiếc nuối lắc đầu, lại nói:
“PhÃa dưới má»i những ngưá»i đã đạt sÄ© giai sÆ¡ kỳ bước ra ngoà i, các ngươi Ä‘i theo Trần sư đệ Ä‘i, chỉ cần trắc thà xác nháºn nguyên lá»±c thuá»™c tÃnh bình thưá»ng, thân pháºn không có vấn đỠliá»n có thể gia nháºp bản phái trở thà nh đệ tá» má»›i, còn lại phà m những ai đã đạt vệ giai trung kì cÅ©ng có thể lưu lại, do ta trắc thÃ, nếu có thể vượt qua cÅ©ng có thể gia nháºp bổn môn là m đệ tá» thá»±c táºp, sau ba năm nếu có thể đạt được sÄ© giai liá»n có thể trở thà nh đệ tá», ngưá»i chưa đạt đến vệ giai trung kỳ xin má»i ly khai, trở lại hảo hảo tu luyện, năm năm sau trở lại tái trắc thÃ.â€
Lá»i nà y kết thúc, những ngưá»i không đạt tức thì mặt tối sầm lại, rất nhanh liá»n có ngưá»i xoay bước nhanh chóng rá»i Ä‘i, vẻ mặt cá»±c kỳ thất vá»ng, nếu không có khả năng gia nháºp môn phái, năm năm nữa há» có thể tiến bá»™ đến đâu, trở lại thì bẽ mặt, không bằng xen lẫn trong đám thưá»ng nhân là m má»™t cao thá»§ còn hÆ¡n.
Không Ãt tu luyện giả vệ giai trung kỳ cÅ©ng ly khai, đối vá»›i việc trắc thà bá»n há» căn bản là không ôm chút hy vong nà o, chỉ sợ qua trắc thà là rất Ãt không có mấy ai, bình thưá»ng chỉ có ngưá»i tà i, có thiên phú má»›i có hi vá»ng qua ngưỡng cá»a sÄ© giai mà thôi.
Äá»™ khó quá lá»›n, tưởng tượng là có thể hiểu.
“Ha ha, tháºt tốt quá, lão tá» nhất định sẽ thông qua trắc thÃ!â€
Hùng Thiên Bình cưá»i lá»›n, hướng nhìn phÃa Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, vui vẻ vá»— vai nói:
“Lâm huynh cÅ©ng là ngưá»i sảng khoái a, có thể trá»±c tiếp gia nháºp và o môn phái, vá»›i ngươi mà nói khẳng định là không thà nh vấn Ä‘á».â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lá»™ nét tiếu ý, đại hán nà y tuy có vẻ lá»— mãng nhưng cÅ©ng không phải là ngưá»i xấu, kỳ thá»±c có khi còn hợp vá»›i khẩu vị cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, sở dÄ© hắn là m bá»™ lãnh đạm là vì Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không phải thá»±c tâm gia nháºp và o môn phái nà o, nói không chừng má»™t ngà y nà o đó gặp lại những ngưá»i cùng mình có quan hệ máºt thiết sợ là lại thêm và o liên lụy, huống hồ vá»›i thá»±c lá»±c tu vi cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng đã sá»›m vượt lên trước những ngưá»i ở đây nhiá»u lắm, tâm tình cÅ©ng trở lên vô cùng trầm ổn.
Chỉ chốc lát, giữa sân chỉ còn lại có hÆ¡n hai mươi ngưá»i, phân biệt là m hai bên, má»™t bên ước chừng hÆ¡n năm mươi ngưá»i, bên kia chỉ còn lại chÃn ngưá»i.
Bên chÃn ngưá»i tá»± nhiên là ngưá»i đạt tu vi sÄ© giai sÆ¡ kỳ trở lên, hÆ¡n năm mươi ngưá»i còn lại tu vi cÅ©ng đạt tá»›i vệ giai trung kỳ trở lên.
“Trần sư đệ, ngưá»i trước tiên dẫn theo chÃn ngưá»i nà y Ä‘i!â€
Vị Ngô sư huynh nhìn lại chÃn ngưá»i, cảm giác có chút bất đắc dÄ©, mấy trăm ngưá»i dá»± tuyển cư nhiên chỉ có chÃn ngưá»i có thể trá»±c tiếp thông qua, may là đã hạ thấp tiêu chuẩn má»™t chút bằng không lúc nà y chưa chắc đã chá»n được và i ngưá»i.
Năm mươi ngưá»i còn lại phải đợi trắc thà nhìn chÃn ngưá»i kia vá»›i vẻ mặt ước ao, nếu chÃnh mình cÅ©ng có sÄ© giai tháºt tốt biết bao, dù gì được miá»…n trắc thà ai mà lại không muốn đây.
Trên thá»±c tế, chÃn ngưá»i nà y không phải được miá»…n trắc thà hoà n toà n, nhưng cÅ©ng là tương đối đơn giản hÆ¡n, chỉ cần kiểm tra thá» má»™t chút có hay không thá»±c sá»± và o sÄ© giai, nguyên lá»±c thuá»™c tÃnh có hay không bình thưá»ng, chỉ cần không có ma tÃnh khà tức, vá» phần thân pháºn lại cà ng đơn giản hÆ¡n vì vá»›i thá»±c lá»±c Thiên Hà Tông tra cứu thân pháºn cá»§a má»™t kẻ tu luyện quả thá»±c là má»™t chuyện rất đơn giản.
ChÃn ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đứng trên pháp khà hình quạt cá»§a thanh niên mặt trắng há» Trần bay và o sâu trong Thiên Hà Tông.
Lúc nà y những ngưá»i còn lại có hay không vượt qua trắc thÃ, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»± nhiên không thể quan tâm, đương nhiên hắn cÅ©ng chẳng thèm quan tâm đến, chỉ là đối vá»›i Hùng Thiên Bình hÆ¡i chút để ý, tên đại hán nà y nhìn qua rất là thuần phác, tùy tiện nhưng tâm cảnh tu luyện lại vô cùng kiên định, không ai sánh bằng. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng mong hắn có thể vượt qua trắc thà thuáºn lợi tiến và o Thiên Hà Tông.
ÄÆ°á»ng xá so vá»›i tưởng tượng tháºt là khác xa, quan sát xuống phÃa dưới, Thiên Hà Tông mở mang tháºt là rá»™ng lá»›n, vô số sÆ¡n lâm nhìn vô táºn, xanh um tươi tốt, cảm giác tháºt mạnh, xác thá»±c là má»™t nÆ¡i tu luyện tuyệt hảo.
Trong sá»± buồn chán, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thú vị quan sát tám ngưá»i cùng mình đến đây.
Năm nam, ba nữ, ngoại trừ má»™t gã thiếu niên cùng má»™t hoà ng y nữ tá» vá»›i bá»™ dáng hồn nhiên ngây thÆ¡, những ngưá»i còn lại Ä‘á»u có bá»™ dáng ngoà i ba mươi, còn hai lão giả, trong đó có má»™t lão giả nhìn qua chà Ãt cÅ©ng ngoà i sáu mươi, má»™t lão gả khác thì đã ngoà i năm mươi.
Lão giả khoảng sáu mươi tuổi là ngưá»i có tu vi cao nhất trong Ä‘oà n, đạt được sÄ© giai háºu kỳ tu vi, chỉ còn cách sư giai có má»™t bước mà thôi.
Thế nhưng má»™t bước nà y cÅ©ng là cách xa cả ngà n dặm, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không khá»i lắc đầu, trước đây nếu không phải bản thân gặp kỳ ngá»™, hấp thu dịch thể mà u tÃm từ gã u linh Kỳ Ão kia, vá»›i thể chất song nguyên môi cá»§a chÃnh mình, chỉ sợ là đến tuổi tác như lão giả kia cÅ©ng khó có thể đạt tá»›i vệ giai...
Äúng lúc nà y má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên từ xa truyá»n đến, tất cả má»i ngưá»i đứng trên pháp khà nhất thá»i tá» vẻ lo lắng...
Tà i sản của TiAnO
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a TiAnO
06-08-2011, 02:48 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 292: Nháºp phái.
Chương 292: Nháºp phái.
Âm thanh vang vá»ng cà ng lúc cà ng lá»›n, uy thế là m cho lòng ngưá»i kinh sợ.
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang nghi hoặc thì đột nhiên phÃa trước xuất hiện má»™t mà n sương mù hÆ¡i má»ng, là m cho tầm nhìn giảm xuống không Ãt.
Thanh niên trắng trẻo mạnh mẽ tăng tốc, pháp khà như mÅ©i tên mà u hồng, chỉ chốc lát đã bay qua khá»i đám sương mù.
Má»™t dòng thác đảo ngược cá»±c lá»›n xuất hiện trước mắt tất cả má»i ngưá»i, sương mù trước đó chÃnh là do thác nước nà y hình thà nh.
Thác nước cao hÆ¡n trăm trượng trên đỉnh vách núi chảy ngược, mãi cho đến Ä‘iểm cuối cùng cá»§a vách núi vẫn tiếp tục chảy ngược dòng, không có Ä‘iểm dá»±a là m cho dòng nước không thể tụ táºp má»™t chá»—, hóa thà nh mưa bụi tản ra xung quanh.
Cảnh tượng kì quái như váºy khiến cho chÃn ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngạc nhiên không thôi.
Thác nước chảy ngược vẫn như cÅ© "chảy" lên cao mấy trượng vượt qua vách núi, nhất thá»i trước mắt đột nhiên sáng ngá»i, núi non trùng Ä‘iệp, rừng ráºm um tùm, rất nhiá»u con suối to nhá» xuyên qua, nguyên khà so vá»›i trước đó mạnh hÆ¡n và i phần.
Trong đó có ba đỉnh núi nhô hẳn lên, so với những đỉnh núi khác cao hơn mấy lần, thân núi cũng cực kỳ to lớn rộng rãi.
Thanh niên trắng trẻo dừng pháp khÃ, xoay ngưá»i nhìn chÃn ngưá»i nói:
“NÆ¡i đây là trung tâm cá»§a Thiên Hà Tông, cÅ©ng là nÆ¡i tông phái tÄ©nh tu, nhìn qua bên kia còn rất xa, ba ngá»n núi kia là tượng trưng cá»§a bản tông, hai bên trái phải là Äại Thiên Phong và Tiểu Thiên Phong, đỉnh tối cao ở giữa là Thiên Kiá»u Phong, đỉnh núi do hai vị nguyên lão cá»§a bản phái Thiên Kiá»u Lão Nhân tÄ©nh tu ở đó, nếu các vị thá»±c sá»± và o được bản phái thì có thể tu luyện tại Tiểu Thiên Phong, còn nếu như tiến và o được đại sư giai thì Äại Thiên Phong sẽ là nÆ¡i tu luyện sau nà y.â€
Nói đến đây thanh niên da dẻ trắng trẻo ngừng lại, nhìn vá» phÃa đỉnh Thiên Kiá»u Phong khẽ cưá»i má»™t cái nói:
“Nếu ai may mắn đạt được tu vi Äại sư giai có thể có được má»™t chá»— cho riêng cho bản thân tu luyện tại Thiên Kiá»u Phong, tu vi cà ng cao thì địa vị trên đỉnh Thiên Kiá»u Phong cà ng cao.â€
Bên ngoà i ba ngá»n núi cao nhất có chừng hai ba trăm ngá»n núi to nhá» khác bao vây xung quanh. Äất Ä‘ai cá»±c kỳ rá»™ng lá»›n, thế nhưng khoảng cách giữa các ngá»n núi nhìn qua cảm giác như không xa cho lắm. Nhưng là hÆ¡n diện tÃch hÆ¡n má»™t trăm dặm vá»›i con mắt bình thưá»ng thì có thể dùng rá»™ng lá»›n vô biên để hình dung.
Vừa má»›i tiến và o nÆ¡i nà y, láºp tức nhìn thấy rất nhiá»u ngưá»i Ä‘i qua Ä‘i lại, tất cả Ä‘á»u là đệ tá» cá»§a Thiên Hà Tông, đại Ä‘a số Ä‘á»u có tu vi sÄ© giai trung háºu kỳ.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thá»±c sá»± hÆ¡i cảm thán. Thá»±c lá»±c cá»§a Thiên Hà Tông so vá»›i Cá»± Kiếm sÆ¡n trang trước kia rõ rà ng mạnh hÆ¡n má»™t chút, chỉ là đệ tá» sÄ© giai quá nhiá»u. HÆ¡n nữa má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t thân sáo trang giống nhau, tất cả Ä‘á»u rất xa hoa.
Hiển nhiên Thiên Hà Tông cÅ©ng không quá xa xỉ như váºy. Ngưá»i chưa đột phá tiến và o sư giai, chỉ dá»±a và o thá»±c lá»±c bản thân mà có thể phi hà nh, Ä‘iá»u nà y tuyệt đối không có khả năng, chỉ có thể mượn pháp khà há»— trợ phi hà nh.
Thanh niên trắng trẻo không bay vá» phÃa ba ngá»n núi cao nhất. Mà là bay thẳng vá» phÃa sưá»n má»™t ngá»n núi phÃa tây, nhanh chóng tiến tá»›i trước cá»a má»™t động phá»§ rồi hạ xuống bên ngoà i.
“Lá»— sư huynh có ở bên trong hay không?â€
Thanh niên trắng ưèo hô lớn.
Trong động phá»§ láºp tức truyá»n đến âm thanh cá»±c kỳ thô lá»—:
“Bên ngoà i chÃnh là Trần sư huynh tuyển nháºn đệ tỠđó sao?â€
“Äúng váºy!â€
“Và o Ä‘i! "Vi tâm tráºn" đã được mở ra!â€
ChÃn ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nao nao, không biết có ý gì.
Thanh niên trắng trẻo ung dung nhìn chÃn ngưá»i, không có nhiá»u tình cảm giải thÃch:
“Các vị không cần lo lắng, tiếp sau đây chÃnh là hạng mục trắc thà vá»›i các vị, rất đơn giản các vị chỉ cần tiến và o bên trong vi tâm tráºn mà Lá»— sư huynh đã mở ra, má»™t khi và o trong tráºn pháp nà y thì các vị sẽ không thể nói dối, lúc đó Lá»— sư huynh sẽ há»i các vị mấy vấn Ä‘á». Các vị chỉ cần trả lá»i những vấn đỠnà y mà kết tráºn không báo động gì, lúc đó coi như các vị đã thông qua kiểm tra, sau nà y chÃnh là đệ tá» cá»§a bản môn rồi.â€
ChÃn ngưá»i khẽ gãi đầu, lão giả lá»›n tuổi Ä‘i trước má»™t bước, má»™t lúc sau nhẹ nhà ng bước ra ngoà i, đến ngưá»i tiếp theo...
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng là ngưá»i thứ sáu bước và o trong, khi tiến và o kết tráºn trong lòng hÆ¡i buồn cưá»i, loại kết tráºn nà y mà hữu dụng đối vá»›i hắn thì đúng là gặp quá»· rồi.
Vị Lá»— sư huynh có khuôn mặt cá»±c kỳ bưu hãn, má hõm sâu, đôi mắt hổ lấp lánh hữu thần, má»™t thân tu vi đã đạt tá»›i sư giai háºu kỳ, đại khái khoảng trên dưới 8 tinh đạo sư.
Nhìn thấy ngưá»i nà y Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng luôn luôn có má»™t loại xung động muốn cưá»i lá»›n, bất quá hắn vẫn nhịn xuống.
“Quy cá»§ ta không muốn nói nhiá»u nữa, ngươi ở bên ngoà i lâu như váºy hẳn là đã biết cả, ta đặt ra năm câu há»i, ngươi cứ theo đó mà trả lá»i, nếu như không có Ä‘iện quang từ tráºn pháp táºp kÃch ngươi, váºy thì ngươi chÃnh là đệ tá» má»›i cá»§a bản môn, có thể hưởng thụ tất cả đãi ngá»™ cá»§a má»™t đệ tá» bình thưá»ng, ngươi đã rõ rà ng hay chưa?â€
Lá»— sư huynh lạnh lùng nhìn và o Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, máy móc nói.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng gáºt đầu, sâu trong đôi mắt hiện lên má»™t tia quang mang mà u và ng khó có thể phát hiện ra...
ChÃn ngưá»i theo thứ tá»± hoà n tất kiểm tra, toà n bá»™ đã thông qua, không gặp vấn đỠgì ngoà i ý muốn, thân pháºn và thuá»™c tÃnh nguyên lá»±c Ä‘á»u không có vấn Ä‘á».
Thanh niên trắng trẻo khẽ gáºt đầu, rất thá»a mãn nhìn chÃn ngưá»i, đối vá»›i việc cả chÃn ngưá»i Ä‘á»u không gây cho hắn phiá»n phức rất thá»a mãn, thanh niên trắng trẻo định dẫn đám ngưá»i hướng vá» phÃa trước bay Ä‘i, đột nhiên xa xa hiện lên má»™t đạo quang mang mà u trắng, má»™t thanh niên cá»±c kỳ xấu xà từ trên trá»i hạ xuống.
“Hầu sư huynh!â€
Thanh niên trắng trẻo nhướng mà y, ngoà i dự liệu nói.
Ngưá»i má»›i đến có miệng ngá»n, thân hình thấp bé, bất quá má»™t thân tu vi không kém, đã đạt tá»›i sư giai háºu kỳ, trên ngưá»i mÆ¡ hồ tá»a ra má»™t tia quang mang mà u xanh, dưá»ng như hắn có pháp bảo lợi hại nà o đó.
“Trần sư đệ, mấy ngưá»i nà y chÃnh là đệ tá» má»›i nháºp môn hay sao?â€
Gã Hầu sư huynh bước lên mấy bước trá»±c tiếp há»i, ánh mắt nhìn chằm chằm và o đám ngưá»i giống như nhìn đồ váºt nà o đó, chỉ là khi đảo mắt qua ba nữ tá», trên mặt hiện lên má»™t tia tinh quang.
“Äúng váºy, sư đệ Ä‘ang định dẫn há» tá»›i chá»— hai ngưá»i Dư sư huynh và Ngô sư huynh.â€
Thanh niên trắng trẻo vá»›i vẻ mặt đỠphòng nhìn gã Hầu sư huynh trả lá»i.
Äôi mắt nhá» cá»§a gã Hầu sư huynh đảo vòng quanh rồi nói:
“Trần sư đệ, ngươi cÅ©ng đã biết rồi đó, sư huynh ta Ä‘ang thiếu ba ngưá»i trợ giúp thôi nguyên chế phù, không bằng trong chÃn ngưá»i nà y chá»n ra ba ngưá»i đến chá»— ta được không?â€
Thanh niên trắng trẻo vá»™i trả lá»i:
“Sư huynh, việc nà y không phải là sư đệ ta có thể là m chá»§ được, má»—i má»™t đợt tuyển đệ tá» má»›i Ä‘á»u cần phải đưa đến chá»— chưởng môn sư huynh tá»± mình phân phối cấp cho các đệ tá» quản sá»±.â€
Khuôn mặt Hầu sư huynh nhất thá»i tối sầm lại, nhá» giá»ng nói:
“Trần sư đệ, ngươi không nói ta không nói, ai có thể biết được cÆ¡ chứ, những kẻ phà m phu tục tá» nà y cùng lắm chỉ có sÄ© giai mà thôi, sau nà y là m sao có thà nh tá»±u gì cÆ¡ chứ, không bằng hiện tại đưa đến chá»— ta giúp việc, sau nà y hiển nhiên không thiếu chá»— tốt cho bá»n há»!â€
Lá»i nà y vừa má»›i nói ra, trên mặt cả chÃn ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘á»u lá»™ ra vẻ chán ghét, gã Hầu sư huynh nà y rõ rà ng là muốn lấy mấy ngưá»i trong bá»n há» mang vá» là m nô lệ, âm hiểm đến cá»±c độ.
Biểu tình cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thá»±c tế lại là ngưá»i nhạt nhẽo nhất, chỉ cần và o được Thiên Hà Tông, còn đối vá»›i hắn đến đâu Ä‘i nữa cÅ©ng không có nhiá»u khác biệt, nếu như theo vị Hầu sư huynh nà y Ä‘i mà nói, rất nhanh hắn sẽ dà nh cho vị Hầu sư huynh má»™t Ä‘iá»u kinh há»· tháºt lá»›n, rốt cuá»™c là ai là m nô lệ cho ai hiển nhiên còn cần phải suy xét.
“Vạn vạn không thể, sư đệ tuyệt đối không là m chuyện mỠám như thế nà y, mong sư huynh thứ lá»—i.â€
Thanh niên trắng trẻo kiên quyết chối từ, nói xong liá»n dẫn theo chÃn ngưá»i láºp tức rá»i Ä‘i.
Tinh quang trong mắt gã Hầu sư huynh chợt lóe lên:
“Trần sư đệ, năm nay sắp sá»a đến thá»i Ä‘iểm ban phát đại sư Ä‘an theo định kỳ rồi, chung quy chỉ có năm danh ngạch mà thôi, nếu như là sư huynh ta trợ giúp ngươi váºy thì ngươi nói xem mình có thêm bao nhiêu phần trăm thà nh công a?â€
Thanh niên trắng nõn không có bao nhiêu biểu tình nói:
“Có thể Ä‘oạt được "đại sư Ä‘an" hay không còn cần phải dá»±a và o bản lÄ©nh cá»§a sư đệ!â€
Biểu tình trên mặt Hầu sư huynh dần dần trở nên xám xịt, tay hÆ¡i hÆ¡i run run chÃnh là có ý tứ muốn động thá»§. Trần sư đệ hÆ¡i kinh hãi, có chút sợ hãi.
Vị Hầu sư huynh nà y chÃnh là trưởng tôn cá»§a má»™t trong năm đại gia tá»™c tu luyện cá»§a Nam Xuyên Giá»›i, tuy rằng bá» ngoà i nhìn qua chỉ má»›i tầm ba mươi tuổi mà thôi, thế nhưng má»™t thân tu vi đã đạt tá»›i sư giai háºu kỳ, hÆ¡n nữa bối cảnh thân pháºn, coi như là chưởng môn sư huynh cÅ©ng phải nể mặt hắn ba phần.
Nghe nói vị Hầu sư huynh nà y đã từng đả thương rất nhiá»u sư huynh đệ tư chất bình thưá»ng, sau đó gia tá»™c cá»§a hắn đúng ra cho và i tên quản sá»± trong phái không Ãt chá»— tốt, sá»± tình cứ như váºy được giải quyết sạch sẽ.
“Hầu sư đệ như thế nà o không và o trong hà n xá cá»§a sư huynh ta ngồi xuống nói chuyện a!â€
Thanh âm thô lá»— từ trong động phá»§ truyá»n ra ngoà i, chỉ thấy hiện ra má»™t đạo quang mang mà u và ng, Lá»— sư huynh đã ra ngoà i động khẩu.
Gã Hầu sư huynh Ä‘ang định động thá»§ thì thấy Lá»— sư huynh, láºp tức thu lại thần sắc ngoan độc, cưá»i cưá»i nói:
“Vừa vặn Ä‘i ngang qua mà thôi, thuáºn tiện đến chá»— Lá»— sư huynh ôn chuyện cÅ©.â€
Lá»— sư huynh hướng ánh mắt vá» phÃa thanh niên trắng trẻo đánh mắt, thanh niên trắng trẻo láºp tức hiểu ý, thôi động pháp khÃ, mang theo chÃn ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rá»i Ä‘i.
Má»™t đưá»ng bay Ä‘i ước chừng thá»i gian hai chung trà , rốt cuá»™c cÅ©ng đã bay tá»›i má»™t sÆ¡n cốc bằng phẳng, lại chá» tiếp hÆ¡n ná»a canh giá», má»›i thấy thanh niên cao gầy mang theo sáu ngưá»i có giáp ngÅ© nguyên môi trở vá».
Mà Ngô sư huynh lại cà ng cháºm hÆ¡n, phải đợi tiếp hai canh giá» má»›i nhìn thấy hắn mang theo bảy ngưá»i thông qua trắc thà thong dong mà đến.
Hùng Thiên Bình có xuất hiện trong nhóm ngưá»i, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhìn thấy gã đại hán nà y thông qua trắc thÃ, không tránh khá»i hiện lên nét vui mừng.
Ba gã quản sá»± má»™t lần nữa tụ táºp, trao đổi vá»›i nhau và i câu, thanh niên cao gầy tá»±a hồ như có chuyện gì đó muốn là m, Ä‘i trước má»™t bước, chỉ để lại hai ngưá»i trung niên há» Ngô và thanh niên trắng trẻo.
Nhìn đám ngưá»i thông qua kiểm tra, trên mặt vị Ngô sư huynh hiện lên nét bất đắc dÄ©, lần nà y tổng cá»™ng số ngưá»i tuyển chá»n được chỉ có hai mươi hai ngưá»i, so vá»›i năm trước còn Ãt hÆ¡n hai ngưá»i, lá»±c lượng cá»§a tu luyện giá»›i cà ng ngà y cà ng bạc nhược, tất cả tá»±a hồ như bắt nguồn từ chiến loạn bệnh táºt nhiá»u năm nay tại Kỳ Äông đại lục, không Ãt ngưá»i còn chưa kịp tiếp xúc vá»›i đại đạo chân võ thì đã má»™t mệnh ô hô.
Không có cÆ¡ sở, là m sao có thể phát triển, nếu như không há» giải quyết được từ căn bản cuá»™c sống cá»§a ngưá»i thưá»ng như táºt bệnh, chiến tranh... thì sợ là tu luyện giá»›i cà ng ngà y cà ng tiếp cáºn vá»›i Ä‘iểm hoà ng hôn. Vị Ngô sư huynh nghÄ© tá»›i đây không khá»i vô ý thức lắc lắc đầu.
Ba đội ngÅ©, tổng cá»™ng lại là hai mươi hai ngưá»i, dưới sá»± dẫn dắt cá»§a Trần sư đệ và Ngô sư huynh, phi hà nh tá»›i má»™t trong ba ngá»n núi cao nhất chÃnh là Tiểu Thiên Phong.
Tiểu Thiên Phong chÃnh là đại Ä‘iện cá»§a môn phái, thông thưá»ng tất cả má»i vụ sá»± trong môn phái Ä‘á»u được quyết định ở đây, còn Äại Thiên Phong và Thiên Kiá»u Phong là trá»ng địa dà nh cho tu luyện, ngưá»i ra và o trong đó thông thưá»ng là môn đồ cá»§a các trưởng lão tu vi thâm háºu, tạp vụ hoặc đệ tá» bình thưá»ng không được phép tùy tiện ra và o.
Trên thá»±c tế, vô luáºn là môn phái nà o Ä‘i nữa, tu vi cá»§a chưởng môn thông thưá»ng Ä‘á»u rất thấp, nhiá»u nhất là đại sư giai sÆ¡ kỳ, bình thưá»ng ngưá»i tiến và o đại sư giai thì cÅ©ng chỉ là tư chất tương đối mà thôi, thế nhưng đối vá»›i sắp xếp sá»± vụ trong môn phái lại rất linh hoạt, so vá»›i việc tiếp tục tu luyện trong vô vá»ng, không bằng nháºn lấy trá»ng trách quản lý má»i chuyện trong môn phái.
Ngưá»i có tư chất cao thưá»ng táºp trung và o tu luyện, không có thá»i gian đảm nháºn chức vụ chưởng môn, tầm bảo, lịch lãm, chế thuốc, luyện khà má»›i là việc mà há» muốn là m, không ngừng là m tu vi bản thân tăng lên, trở thà nh lá»±c lượng trung kiên cá»§a môn phái, đó má»›i chÃnh là điá»u mà há» muốn.
Vừa và o cá»a đại Ä‘iện, bên trong sá»›m đã có bốn năm tên môn nhân chỠđợi, nhìn qua phá»ng chừng đã chá» khá lâu.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng phát hiện ra năm ngưá»i bên trong đại Ä‘iện, có tá»›i ba ngưá»i mang theo má»™t miếng giáp nhá» mà u xanh trên bá» vai phải, mặt trên có khắc rõ nét hai chữ Thiên Hà , chỉ có má»™t gã trung niên nhân mang theo miếng giáp trên bá» vai bên trái, ngưá»i còn lại chÃnh là má»™t lão giả ăn mặc so vá»›i bốn ngưá»i kia hoà n toà n khác nhau, trên ngưá»i không có chữ Thiên Hà nà o. Và o trong đại Ä‘iện vị Ngô sư huynh và thanh niên trắng nõn há» Trần má»›i lá»™ ra hai chữ Thiên Hà trước ngá»±c. Trước đó đám ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chứng kiến các đệ tá» qua lại chỉ khắc hai chữ Thiên Hà bên ngoà i Ä‘ai lưng mà thôi, xem ra ngưá»i nà o được khắc hai chữ Thiên Hà và o bá»™ pháºn cà ng cao trên y phục thì chứng minh địa vị cá»§a ngưá»i đó trong môn phái cà ng cao.
“Ngô Cưá»ng, lần nà y cÅ©ng chỉ có và i ngưá»i như thế nà y hay sao?â€
Lão giả lông mà y trắng nhÃu mà y lại há»i.
Sau khi Ngô Cưá»ng thi lá»… cá»±c kỳ tiêu chuẩn má»›i cung kÃnh nói:
“Hồi bẩm sư thúc, lần nà y là do đệ tá» mở rá»™ng thêm Ä‘iá»u kiện má»›i được chừng nà y ngưá»i.â€
Tà i sản của TiAnO
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a TiAnO
06-08-2011, 02:48 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 293: “Sư tổ†tu vi không bằng chÃnh mình.
Chương 293: “Sư tổ†tu vi không bằng chÃnh mình.
Bạch mi lão giả thất vá»ng, nhìn lướt qua đám ngưá»i má»›i, má»™t cá»— nguyên lá»±c mạnh mẽ láºp tức trà o ra bao quanh.
Nét mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i đổi, Vô Tung Quyết và Äấu Luyện đồng thá»i váºn chuyển, Ä‘em cá»— nguyên lá»±c Ä‘ang dò xét chÃnh mình ngăn cản má»™t cách xảo diệu.
Vị bạch mi lão giả nà y có tu vi không bằng chÃnh mình, ước chừng chỉ ở đại sư giai trung kỳ tu vi, khả năng rất lá»›n là ngÅ© tinh đại đạo sư. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i hÆ¡i yên tâm, nếu là gặp gỡ phải linh hồn giai, váºy thì quả thá»±c mắc phải không Ãt phiá»n toái rồi.
Dò xét xong, trên nét mặt già nua cá»§a bạch mi lão giả tối sầm lại, rất là thất vá»ng, bất quá vẫn là mạnh mẽ giữ vững tinh thần nói:
“Các ngươi, hai ngưá»i Ä‘i ra, theo ta trở vá» núi!â€
Bạch mi lão giả nói nghe chừng có chút hà m hồ, thế nhưng lại là m cho má»i ngưá»i Ä‘á»u rất rõ rà ng hắn rốt cuá»™c chỉ chÃnh là ai, má»™t gã thiếu niên cùng vá»›i má»™t thiếu nữ vá»›i vẻ mặt mừng rỡ đứng dáºy.
Hai ngưá»i nà y trùng hợp là hai ngưá»i có niên ká»· nhá» nhất trong đám ngưá»i, thiếu niên chÃnh là ngưá»i cùng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trong nhóm chÃn ngưá»i, mà thiếu nữ kia lại là má»™t ngưá»i giáp NgÅ© nguyên môi, bất quá so vá»›i năm ngưá»i khác có chút không giống, NgÅ© Hà nh nguyên môi cá»§a nà ng chỉ thiếu má»™t chút mà thôi, cách chân chÃnh giáp ngÅ© nguyên môi chỉ là má»™t bước ngắn, ngoà i ra tư chất cÅ©ng được coi như là đáng quý rồi.
Nói vá» niên ká»·, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trong hai mươi hai ngưá»i coi như là Ãt tuổi, tuyệt đối có thể xếp trước 5, bất quá tư chất cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘Ãch thá»±c không ra gì, Ä‘iá»u nà y là không cần phải ngụy trang.
Bạch mi lão giả đối vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn là có chút hứng thú, nhưng sau khi tra xét cẩn tháºn, tư chất ngưá»i nà y quá kém, chỉ là song nguyên môi mà thôi, có thể đạt đến tu vi hiện tại sợ là gặp gỡ được kỳ ngá»™ gì đó, bằng không vệ giai cÅ©ng khó có thể bước và o.
“Từ sư thúc. Ngà i chá»n hai ngưá»i nà y?â€
Trung niên nhân mặt chữ Ä‘iá»n, bên vai trái có hai chữ Thiên Hà , ngữ khà vô cùng kÃnh trá»ng dò há»i.
Bạch mi lão giả gáºt gáºt đầu nói:
“Äúng là hai ngưá»i, những ngưá»i khác các ngươi chá»n Ä‘i!â€
Lúc nà y trên mặt ba ngưá»i có khắc hai chữ Thiên Hà trên bá» vai phải Ä‘á»u thả lá»ng. Trong đó có má»™t gã trung niên mang dáng dấp thư sinh tiến lên trước nói:
“Còn lại năm ngưá»i giáp ngÅ© nguyên môi Ä‘á»u thuá»™c vá» Lưu Thá»§y Phong chúng ta.â€
“Dá»±a và o cái gì? Lần trước Lưu Thá»§y Phong các ngươi lấy tám ngưá»i, Thanh Vân Phong chúng ta má»›i thu được có ba ngưá»i. Lần nà y còn muốn lôi kéo 5 ngưá»i khá nhất, Ä‘iá»u nà y không phải hÆ¡i quá đáng má»™t chút hay sao! Ta phản đối.â€
Lão giả mặc áo mà u và ng láºp tức phản bác nói. Tâm tình có vẻ cá»±c kỳ kÃch động.
Thư sinh trung niên nhân hừ lạnh một tiếng nói:
“Không sai. Lần trước chúng ta là thu và o tám ngưá»i. Nhưng là Mã sư huynh ngươi cÅ©ng đừng quên. Tu vi cá»§a tám ngưá»i nà y như thế nà o. Ngưá»i cao nhất cÅ©ng chỉ là vệ giai háºu kỳ. Còn Thanh Vân Phong các ngươi lại thu ba cái sÄ© giai háºu kỳ, sao bây giá» không nói ra.â€
Một gã trung niên nhân, bộ dạng như một gã nông dân bên cạnh vẫn không nói gì, lúc nà y mới vui mừng mở miệng:
“Ngá»c Äiá»n Phong chúng ta còn không có nói gì, các vị lại trước tranh lấy Ä‘i. Lần trước Ngá»c Äiá»n Phong chúng ta má»™t ngưá»i cÅ©ng không có!â€
Lão giả mặc áo và ng khinh miệt cưá»i nói:
“Äiá»n sư đệ, Naá»c Äiá»n Phong các ngươi từ trước đến nay Ä‘á»u là trông giữ dược viên (nÆ¡i trồng dược thảo), thu tháºp dược thảo. Mấy ngưá»i các ngươi không chịu thu nháºn môn hạ chứ không phải chúng ta tranh mất cá»§a ngươi a.â€
Nói đến đây. Ngoại trừ hai ngưá»i đã được bạch mi lão giả lá»±a chá»n thu nháºn trước đó, trên mặt hai mươi ngưá»i còn lại Ä‘á»u là nao nao. Má»i ngưá»i tiến phái tá»± nhiên là để tu luyện. Ở dưới Ä‘iá»u kiện tốt hÆ¡n đỠcao tu vi bản thân. Nếu như chưa đến lúc hết hy vá»ng thì cho dù là ai Ä‘i nữa cÅ©ng không muốn đến địa phương đà o đất trồng cây.
Trung niên thư sinh cũng lắc đầu nói:
“Äiá»n sư huynh, chÃnh ngươi há»i mấy ngưá»i má»›i xem có ai nguyện ý Ä‘i vá»›i ngươi hay không, chỉ cần là có ngưá»i nguyện ý thì ngươi cứ việc chá»n, nếu là toà n bá»™ Ä‘á»u nguyện ý chúng ta cùng vá»›i Mã sư huynh láºp tức dẹp đưá»ng hồi phá»§.â€
Trung niên nhân vá»›i bá»™ dáng nông dân hừ má»™t tiếng nhưng không nói lá»i nà o, thá»±c tế nhìn hai mươi ngưá»i không biết nói thế nà o, hắn rất rõ rà ng đệ tá» má»›i không ngưá»i nà o nguyện ý Ä‘i Ngá»c Äiá»n Phong, từ trước đến nay môn phái có quy định đệ tá» má»›i nháºp môn có ba năm quan sát, trong thá»i gian nà y, không được ép buá»™c đệ tá» là m môn hạ cá»§a ai đó, dà nh cho các đệ tá» không gian tá»± do tiến hà nh tu luyện, ba năm sau má»›i tiến hà nh phân phối.
Tuy nói là các chá»§ phong Ä‘á»u có thể Ä‘i lá»±a chá»n ngưá»i má»›i, nhưng nếu há» cá»± tuyệt mà nói, chá»§ phong không được mạnh mẽ ép buá»™c ngưá»i.
Trên thá»±c tế, Ngá»c Äiá»n Phong khuyết thiếu ngưá»i không chỉ có các môn nhân đệ tá» má»›i, mà là khuyết thiếu tháºt nhiá»u vá» nhân thá»§, cho dù là đệ tá» cÅ© sau khi xác định chuyện tu luyện là vô vá»ng vá» sau, cÅ©ng rất Ãt ngưá»i nguyện ý tiến nháºp Ngá»c Äiá»n phong, mà đa số là lá»±a chá»n công việc khác, lấy má» cÅ©ng tốt, chế phù cÅ©ng được, dù cho là đi nghiên cứu cổ văn, cÅ©ng không có ngưá»i nà o nguyện ý Ä‘i thu tháºp dược thảo, Ä‘Ãch thá»±c là chuyện không có gì béo bở để vá»›t vát.
Lão giả mặc áo và ng thấy Äiá»n sư huynh tá»±a hồ muốn mở miệng nói cái gì đó, liá»n cướp Ä‘oạt trước má»™t bước nói:
“Ngá»c Äiá»n Phong các ngươi ngoại trừ trông giữ thảo dược ra, má»—i ngà y chỉ có thể là m cá», tưới nước, lại thêm Ä‘iá»u kiện tu luyện sinh hoạt thấp đến kinh ngưá»i, nÆ¡i đó lại rất gần vá»›i chá»— cá»§a Sở sư thúc, mà tÃnh tình cá»§a Sở sư thúc không tốt cho lắm, nếu như qua bên đó thì quả là không tốt chút nà o.â€
Trung niên nhân há» Äiá»n, cắn răng nói:
“Nguyện ý Ä‘i Ngá»c Äiá»n phong xin má»i ra khá»i hà ng!"
Bầu không khà an tÄ©nh có phần không tá»± nhiên, bạch mi lão nhân hÃp mắt vuốt chòm râu cÅ©ng đứng má»™t bên xem kịch vui.
“Ta nguyện ý!â€
Ngay tại lúc trung niên nhân há» Äiá»n thất vá»ng thì má»™t đạo thanh âm thô lá»— truyá»n đến, gã đại hán vóc ngưá»i vô cùng lá»±c lưỡng đứng dáºy.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cảm thấy có chút kỳ quái, không nghÄ© tá»›i ngưá»i nà y cư nhiên cam tâm tình nguyện là m loại sá»± tình nà y, kỳ thá»±c Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rất muốn nháºn phần công việc tồi tệ nà y, nhưng là bây giỠđúng ra sợ là rất bắt mắt, cho nên má»›i cháºm chạp không bước ra.
Mã sư huynh cùng vá»›i thư sinh trung niên nhân hÆ¡i sững sá», hiển nhiên không ngá» tá»›i sẽ có ngưá»i thá»±c sá»± nguyện ý Ä‘i trông nom vưá»n dược thảo.
Bạch mi lão nhân nhìn thoáng qua đại hán Hùng Thiên Bình, ánh mắt có vẻ tán dương, không nói gì liá»n duá»—i tay ra, má»™t mảnh lá cây trong nháy mắt mang theo hai ngưá»i vừa chá»n xong, không má»™t tiếng động liá»n rá»i Ä‘i.
“Cung tiá»…n sư thúc!â€
Ba gã chấp sá»± cùng vá»›i chưởng môn láºp tức cùng đồng thanh kêu lên.
Bên trong má»™t môn phái, địa vị cá»§a nguyên lão chÃnh là siêu nhiên, các chức vị khác tuy rằng cÅ©ng là có quyá»n lá»±c, nhưng là địa vị lại giống nhau không phân biệt nhiá»u.
Vốn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng dá»± định đứng lên lại thay đổi chá»§ ý, tốt nhất không nên nổi báºt thì hÆ¡n, lúc nà y đứng ra nhất định sẽ bị tất cả má»i ngưá»i ở đây nhá»› kỹ.
Bạch mi lão giả Ä‘i rồi, sá»± tranh chấp giữa ba gã chấp sá»± trở nên cà ng thêm không kiêng nể gì, tranh cãi ầm Ä© ná»a ngà y ai cÅ©ng không chịu nhưá»ng má»™t bước.
Äiá»u nà y là m cho chưởng môn Phương Thiên Minh cá»±c kỳ phiá»n toái, liá»n nói:
“Các vị không nên tranh cãi, lần nà y tuyển nháºn ngưá»i má»›i nhiá»u như váºy, và i vị chá»§ phong khác cÅ©ng không có ở đây, cÅ©ng không thể Ä‘em má»i ngưá»i má»›i nà y chia thà nh hai ná»a phân cho các ngươi a, tiếp tục do ta đến phân phối từng ngưá»i Ä‘i, không nên tranh cãi.â€
“Dạ, chưởng môn sư huynh!â€
Nhìn thấy chưởng môn có chút mất hứng, ba ngưá»i Ä‘á»u e ngại hầu như đồng thanh nói.
Sau đó lại có hai cái chấp sá»± đến đây, nhóm ngưá»i má»›i cho rằng rất nhanh có thể chia ra, ai ngá», năm ngưá»i chấp sá»± cùng vá»›i chưởng môn lại là thương nghị công việc khác, tạm thá»i Ä‘em bá»n há» quên mất.
Äại sá»± mà sáu ngưá»i thương nghị, thá»±c tế cÅ©ng không cần bà máºt gì đó, vì váºy trước mặt đám đệ tá» má»›i thu nháºn không há» che lấp nói chuyện ầm Ä©.
Nhưng mà , Ä‘oạn đối thoại giữa sáu ngưá»i nà y lại khiến cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»na vô cùng kinh hãi, Kỳ Äông đại lục hiện tại nhìn như bình thản, nhưng lại là sóng ngầm cuá»™n trà o mãnh liệt, nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u giá»›i nghiêm, còn có yêu trùng bá»™ tá»™c tà n sát bừa bãi, vô cùng bắt ổn, ngưá»i cá»§a các môn phái Ä‘á»u cảm thấy bất an, trở nên vô cùng nhạy cảm.
Câu chuyện mà sáu ngưá»i thảo luáºn chÃnh là má»™t gã trưởng lão cá»§a Cá»u Tiá»n SÆ¡n đạo minh, thá»±c lá»±c gần nhất vá»›i tứ đại môn phái đã bị giết chết, mà ngưá»i giết chết vị trưởng lão đó chÃnh là má»™t trưởng lão cá»§a môn phái khác, vì nguyên nhân nà y là m cho má»™t số môn phái trong Nam Xuyên Giá»›i đã nổ ra và i cuá»™c xung đột vá»›i Äại Hạ quốc.
Lại có má»™t ngưá»i má»›i đến đứng ra giải thÃch rõ rà ng má»i chuyện, đám ngưá»i thảo luáºn tá»›i hÆ¡n má»™t canh giá» sau má»›i chấm dứt, hai mươi đệ tá» má»›i đứng ngây ngưá»i cả canh giá», chỉ có Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng là chăm chú lắng nghe, nắm chặt tất cả các cÆ¡ há»™i để lý giải hiện trạng cá»§a Kỳ Äông đại lục.
Cuối cùng, hai mươi tân nhân lần lượt được phân Ä‘á»u cho năm ngưá»i chấp sá»± mang Ä‘i.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cùng vá»›i má»™t gã trung niên nhân sÄ© giai trung kỳ bị phân tá»›i Linh Nguyệt Phong, ngá»n núi nà y tá»±a hồ đối vá»›i tân nhân mà nói hứng thú cÅ©ng không phải rất lá»›n.
Má»™t gã thanh niên chấp sá»±, dùng má»™t pháp khà hình hồ lô, Ä‘em Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cùng vá»›i trung niên nhân rá»i khá»i đại Ä‘iện, bay ước chừng ná»a canh giá», tá»›i má»™t ngá»n núi u nhã, ngá»n núi nà y mặc dù không to lá»›n rá»™ng rãi như ba ngá»n núi chÃnh giữa thế nhưng cÅ©ng không phải là nhá», trong vòng chu vi và i trăm dặm xung quanh Ä‘á»u là cây cối tốt tươi, nguyên khà nồng Ä‘áºm.
Má»™t đưá»ng không nói chuyện, cho đến tiếp cáºn ngá»n núi thanh niên chấp sá»± má»›i nói:
“Hai vị nếu được chưởng môn phân phối đến Linh Nguyệt Phong thì chÃnh là Thiên Hà Tông Linh Nguyệt tiên tá» môn hạ đồ tôn, Linh Nguyệt tiên cô cÅ©ng là Gia sư, mà ta lại là sư thúc cá»§a các ngươi, sư phụ các ngươi Ä‘ang bế quan bên trong, bốn năm sau má»›i có thể xuất quan.â€
Sắc mặt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng và nam tá» trung niên không thay đổi, chỉ là khẽ gáºt đầu, thanh niên chấp sá»± tán dương liếc mắt nhìn hai ngưá»i, láºp tức tăng tốc hướng phÃa dưới bay Ä‘i.
Tại sưá»n núi bên ngoà i động phá»§ vừa má»›i hạ xuống, bên trong động vang lên má»™t thanh âm nhẹ nhà ng phiêu đãng, cá»±c kỳ êm tai dá»… nghe.
“Là Thiên nhi sao!â€
“Äúng váºy, sư phụ, Thiên nhi mang theo ngưá»i má»›i mà chưởng môn chỉ định tá»›i gặp sư phụ.â€
“Ai, thá»±c sá»± là là m phiá»n Phương chưởng môn rồi!â€
Má»™t nữ tá» mặc xiêm y tÆ¡ lụa mà u và ng nhạt cháºm rãi Ä‘i ra, thân hình như thi như há»a, tuyệt vá»i không gì sánh được, danh xưng tiên tá» kia quả thá»±c đối vá»›i nà ng cá»±c kỳ thÃch hợp, nhìn qua nà ng giống như má»™t thiếu phụ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi mà thôi.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng và nam tá» trung niên Ä‘á»u lặng ngưá»i Ä‘i, hiển nhiên không ngá» tá»›i sư tổ cá»§a mình lại còn trẻ đến như váºy.
“Hai vị đây là Gia sư Linh Nguyệt tiên tá», còn không mau tham kiến sư tổ!â€
Thanh niên chấp sự với ngữ khà mệnh lệnh nói.
Trá»i, tu vi còn không cao bằng lão tá», trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thầm hò hét, cá»±c kỳ phiá»n muá»™n, nhưng ngoà i miệng vẫn rất ‘thà nh tháºt' lên tiếng:
“Sư tổ!â€
Vị Linh Nguyệt tiên cô nà y nhiá»u nhất chỉ có tu vi đại sư giai trung kỳ. Trải qua nhiá»u năm trôi dạt, hiện tại Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã có tu vi đại sư giai đỉnh cấp, hÆ¡n nữa căn cÆ¡ cá»±c kỳ vững chắc, lần trước trùng quan thất bại lại là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng biến đổi tháºt lá»›n, hÆ¡n nữa còn thêm thể chất song nguyên linh đặc thù kỳ dị, nếu là so sánh vá»›i linh hồn giai sÆ¡ kì có thể nói là tương xứng.
PhÃa sau Linh Nguyệt tiên tá» có má»™t nữ tá» thanh xuân tuổi chừng hai bốn hai năm, bá»™ quần áo mà u xanh phiêu dáºt linh khà trà n đầy, chỉ là biểu tình trên mặt lại băng lãnh không gì sánh được.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhìn mỹ nữ siêu cấp như Tân Tây à thà nh quen, vì váºy lá»±c miá»…n dịch đối vá»›i mỹ nữ thá»±c sá»± rất cao.
Thanh niên chấp sự lại giới thiệu:
“Vị nà y chÃnh là sư tá»· cá»§a ta Má»™ Dung San, cÅ©ng chÃnh là sư thúc cá»§a các ngươi!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cà ng nghẹn khuất kêu má»™t tiếng:
“Sư thúc!"
Không chỉ là kêu má»™t tiếng, mà còn muốn kêu sao cho cung kÃnh ngưỡng má»™, độ khó tháºt ra là rất lá»›n, cÅ©ng may Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hiện tại có tâm cảnh khá cao, ngược lại không có vì váºy mà lá»™ ra sÆ¡ hở gì, phải biết rằng là m cho má»™t ngưá»i lá»›n Ä‘i gá»i má»™t đứa bé là sư thúc, còn muốn cho ngưá»i ta nghe có cảm giác tá»± nhiên, tuyệt đối không phải là chuyện dá»… dà ng, không có tu vi nhất định thì khó có thể là m được.
Linh nguyệt tiên tá» nhìn hai ngưá»i, vung tay lên, hai bá»™ trang phục xuất hiện ở trước mặt hai ngưá»i, má»™t thân đạo bà o thanh sÆ¡n lục thá»§y, má»™t cái túi trữ váºt bên hông, mặt trên có khắc hai chữ Thiên Hà , má»™t phi hà nh pháp khà hình dáng như mảnh lá cây, mấy tỠđạo phù cùng vá»›i má»™t cái Linh Nguyệt trưá»ng kiếm, tuyệt đối là má»™t bá»™ trang bị nháºp môn tiêu chuẩn đạo tông, chỉ là nếu so vá»›i trang bị thông thưá»ng cá»§a môn phái thì có vẻ như hÆ¡i sa hoa má»™t chút.
Tà i sản của TiAnO
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a TiAnO