Giáo sư giảng về tác hại của rượu:
- Các anh nhìn đây! Trên bàn là 2 chiếc cốc. Một cốc đựng nước lã, cốc thứ hai, nhìn màu, ai cũng biết, rượu nguyên chất. Tôi làm một thí nghiệm nhỏ.
Bỏ một con giun vào cốc nước lã. Giun bơi lội tung tăng, ra chiều thích thú lắm. Lại cho nó vào cốc rượu. Chú giun chỉ giãy lên vài cái rồi lặng lẽ ra đi.
Cả hội trường im phăng phắc. Giáo sư, mặt đầy thoả mãn, hỏi:
- Mọi người đã thấy rõ tác hại của rượu chưa?
Không ai nói gì.
- Nếu không ai phản đối, tôi sẽ sang ví dụ tiếp theo.
Cuối hàng ghế có một chú lè nhè:
n Cám ơn giáo sư. Chân thành cảm ơn ngài. Có một điều mà bấy lâu nay tôi vẫn không sao giải thích được. Cách đây 10 năm, tôi không hề biết uống rượu. Bụng tôi đầy giun. Còn bây giờ, cuối cùng tôi đã hiểu nguyên nhân ra đi của những chú giun trong bụng!
Hai thằng bạn gặp nhau, một thằng khoe mình có tài đếm tít.
Cậu kia không phục, chỉ vào bầy kiến lúc nhúc trước mặt:
- Đố mày chỗ kia có bao nhiêu con kiến?
- 10,004 con.
- Làm sao mày có thể biết được?
n Đơn giản thôi, tao đếm số chân rồi chia cho 6
Sau khi kẻ lạ mặt trên giường vợ nhảy qua cửa sổ trốn thoát, ông chồng hầm hầm sắp xếp quần áo bỏ đi. Bà vợ khóc lóc kéo tay áo ông phân trần:
n Anh nghe em nói đã. Đầu tiên hắn hỏi xin em một mẩu bánh. Em thương tình cho hắn chỗ còn thừa từ tối hôm qua. Thế rồi thấy áo quần hắn rách rưới bẩn thỉu quá, em bèn cho hắn bộ quần áo anh đã không mặc từ 8 năm nay. Trong lúc hắn ăn, em thấy đôi giầy của hắn há hết cả mõm ra, thế là em lấy cho hắn đôi giầy mà anh đã vứt được 5 năm nay trong nhà kho. Hắn cám ơn em rồi bỏ đi. Nhưng trước khi đi hắn quay lại hỏi em: "Còn cái gì mà ông chồng bà bỏ không dùng nữa không?"
Cương đọc chuyện Vova, cảm thấy rất khâm phục, một lần đi cùng bạn gái vào rừng, cũng tỉ mẩn đặt tay lên rốn cô bạn. Được một hồi, phát biểu:
- Trước đây anh cứ tưởng rốn em lồi cơ đấy!
n Trời, nãy giờ anh vẫn cho đấy là rốn à?
Người ta phát hiện ra Cương là một thiên tài từ ngày Cương còn bé tí tẹo. Chẳng những Cương là một thần đồng về âm nhạc, một tài năng thiên phú về ngoại ngữ, Cương còn nổi tiếng là nhanh trí và thông minh. Một lần bà hiệu trưởng phát hiện ra Cương đang ngồi bàn đầu của một lớp 4 thì rất ngạc nhiên, hỏi cô giáo đang dạy:
- Tôi vừa đặc cách cho cậu bé này học lớp 2 nhưng tại sao nó lại ngồi ở đây?
- Dạ, bởi vì nó thông minh lắm và cứ nằng nặc đòi vào học lớp 4 chị ạ.
Và để cho bà hiệu trưởng thấy Cương thông minh thế nào, cô giáo hỏi Cương:
- Việc gì con người làm khi đứng 2 chân còn con chó làm khi đứng 3 chân?
- Việc bắt tay ạ.
- Bố em có cái gì mà mẹ em thích nhất?
- Tiền ạ.
Quả nhiên bà hiệu trưởng há hốc mồm ra kinh ngạc và thì thầm với cô giáo: "Cho nó lên học lớp 5, mấy câu hỏi đó tôi cũng không trả lời được".