Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1025: Kiếp trước của Phong Liệt
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Mặc dù chỉ là cái bóng thập nhị trảo thiên long cũng dấy lên tiếng xôn xao, vì nó phá vỡ cấm kỵ cổ xưa.
Chuyện xảy ra tiếp theo khiến người ta giật mình.
- Grao grao grao grao!!!
Trên thần đàn ngàn long hoàng cũng phát ra tiếng rồng ngâm tận mây xanh, như là đem tu vi toàn thân hóa thành tiếng rồng ngâm ù tai.
Trong ánh mắt kinh sợ của mọi người, một ngàn long hoàng miệng ra từng luồng máu màu khác nhau thấm vào người thập nhị trảo thiên long trên trời, khiến huyết sắc long ảnh mau chóng trướng lên.
Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng, huyết sắc long ảnh tăng trưởng đến vạn trượng mới ngừng lại, thân rồng khổng lồ uốn lượn như núi, huyết khí tận trời.
Một ngàn long hoàng như Sở Huyền, Long Nghịch bên dưới thì hao hết tinh huyết, thân hình chậm rãi tan biến đi.
Nhìn tình hình này, bất giác cảm xúc bi thương dâng lên trong lòng mỗi người. Họ nhìn huyết tế thần đàn, trong ánh mắt có tia kính nể, ngay cả Phong Liệt cũng thầm thở dài, tiêu trừ thù hận với Sở Huyền, Long Nghịch, lần này hai người thật sự chết rồi.
- Thần long khấp huyết thiên hàng huyền hoàng!
Long Chủ vẻ mặt túc mục hét lớn một tiếng, hai tay ngưng kết ra từng pháp quyết nhập vào người huyết long.
- Grao!!!
Thập nhị trảo thiên long dựng người dậy phát ra tiếng rồng ngâm xa xôi hướng không trung, tiếng rồng ngâm hóa thành cơn lốc đỏ bí ẩn xông thẳng tận trời, vọt hướng trời sao tử vong mênh mông bí ẩn, dần biến mất trong mắt mọi người.
Long Chủ bỗng nói với Phong Liệt:
- Phong Liệt, chuẩn bị tiếp dẫn huyền hoàng chi khí, rèn luyện huyền thiên!
Phong Liệt con ngươi co rút, nhưng lập tức kêu ra thanh trường kiếm dài bảy thước, màu ám kim nắm trong tay.
Ngay sau đó, chỉ thấy có vệt sáng vàng như từ chín tầng trời buông xuống thần đàn, hình như có tiếng sắt thép va nhau.
Dần dần ánh sáng vàng ngày càng gần, càng rực rỡ, xé rách trời đêm tối đen, ảnh chiếu trời đất một màu vàng rực.
Cùng lúc đó, khí thế cực kỳ sắc bén ập đến khiến mọi người nghẹt thở.
- Đây chính là huyền hoàng chi khí?
Phong Liệt con ngươi co rút, lòng kích động.
*Xoẹt!*
Ánh sáng vàng từ trên trời giáng xuống, bao phủ nguyên thần đàn, ánh sáng nặng nề thực chất này khiến thần đàn trầm xuống.
Phong Liệt cảm giác như có ngọn núi co đè lên người, khiên hắn run rẩy suýt ngã.
Phong Liệt ánh mắt sắc bén, đột nhiên hét lớn một tiếng:
- A, hắc ám pháp thân!
Phút chốc vô tận lực hắc ám vọt tới, thân hình hắn từ bảy thước bỗng cao đến mười trượng, đen như mực.
hắc ám pháp thân chính là chân chính thể pháp tắc, là từ Ma Long Hắc Ám Chi Thân tiến hóa, cũng là tiêu chí cường giả thánh hoàng cảnh.
Phong Liệt thi triển ra hắc ám pháp thân, dốc hết thiên long kình lan tràn toàn thân, cơ thể đứng thẳng tắp, từ từ nâng lên thần kiếm giơ ngang đầu, nghênh đón
huyền hoàng chi khí hùng hồn.
*Ầm!*
Huyền thiên chiến kiếm rung lên, uy nhiếp thần khí mênh mông xông lên trời cao.
Phong Liệt khống chế vô số khí thể vàng nhập vào Huyền Thiên, điên cuồng rèn luyện thân kiếm.
*Ong ong ong ong!*
Huyền Thiên chấn động liên tục trong tay Phong Liệt, liên miên bất tuyệt huyền hoàng chi khí nhập vào người, ở bên trong Huyền Thiên gột rửa, bụi đen không ngừng bay ra rơi rụng trên mặt đất.
Phong Liệt biết rõ những bụi đen này là tạp chất bên trong huyền thiên chiến kiếm, bị huyền hoàng chi khí dễ dàng dàng tiêu trừ, khiến Huyền Thiên biến càng lúc càng tinh thuần, càng lúc càng sắc bén.
Dần dần màu sắc Huyền Thiên thay đổi.
*Ầm!*
Huyền Thiên rung động, từ sắc ám kim biến thành vàng rực, uy nhiếp thần khí đột nhiên dâng lên, phong mang bức người.
*Ầm!*
Huyền Thiên lại biến thành màu vàng gần như trong suốt, ánh sáng vàng chí mắt, khí thế sắc bén như thủy triều tuôn ra bốn phương tám hướng, khiến phía xa cường giả các tộc ngoài vài chục ngàn dặm biến sắc mặt, liên tục lùi. Long Chủ ở không xa cũng nheo mắt, bay cách xa thần đàn.
Huyền hoàng chi khí, nói nó là năng lượng đến từ ngoài trời không bằng nói là quy tắc, quy tắc sắc bén.
Có huyền hoàng chi khí rèn luyện, huyền thiên chiến kiếm chẳng những bài trừ tạp chất, còn dính thuộc tính quy tắc sắc bén trong thiên địa, khiến phẩm cấp Huyền Thiên tăng lên, càng ngày càng gần với chí tôn thần khí.
Phong Liệt chống đỡ cực kỳ vất vã, nhưng hắn rất hưng phấn, kiềm không được muốn ngửa đầu hú dài.
Hắn sâu sắc cảm nhận được cảm giác khống chế lực lượng, rất muốn thử vung ra một kiếm có thể chém thế giới thành hai nửa không?
*Ầm!*
Thật lâu sau huyền thiên chiến kiếm lại xảy ra biến đổi.
Trường kiếm màu vàng gần như trong suốt hóa thành bóng sáng vàng nhạt thuần túy, trong tay Phong Liệt nó tựa như ánh sáng, như có như không, nhưng phong mang lên tận trời.
Phong Liệt cảm giác rõ rệt Huyền Thiên lại xuất hiện đột phá mặt chất.
Đúng lúc này, huyền hoàng chi khí trên trời như là đã dốc hết sức, biến mất, chỉ để lại trời sao mênh mông.
- Chí tôn thần khí, ha ha ha ha, đây mới là chân chính chí tôn thần khí, ha ha ha!
Phong Liệt nhìn thần khí trong tay, kiềm không được ngửa đầu cười dài.
Đột nhiên tiếng cười ngừng bặt, hắn kinh ngạc nhìn tay phải trống trơn, thần khí Huyền Thiên mới thăng cấp của hắn đã biến mất.
- Ủa? Thế...thế là sao?
Phong Liệt giật nảy mình.
Huyền thiên chiến kiếm không phải biến mất mà là dung nhập vào trong cơ thể hắn, bỗng dưng nhân kiếm hợp nhất.
Phong Liệt nhíu mày muốn điều tra rõ ràng, bỗng trong đầu hắn như gặp phải búa đập, *Ầm!* một tiếng khiến lý trí mơ hồ, cuối cùng chậm rãi ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
- Cha nó, phút mấu chốt như vậy tại sao hắn hôn mê chứ?
- …
Đám người nhìn nhau, biểu tình căng thẳng, ngay cả Nhân Hoàng, Long Chủ cũng nhíu mày bay hướng thần đàn.
Phong Liệt hôn mê dường như vô tình mở cánh cửa ksy ức, vô tận tin tức như thủy triều ùa vào đầu hắn, từng hình ảnh xa xôi mà chân thật hiện ra.
Trong thiên địa kỳ diệu này tồn tại đủ loại sinh mệnh, có cỏ cây núi lạ, có sâu cá chim muông, có người, rồng, thần, ma, các loại quái lạ bao gồm mọi thứ.
Trong ngủ say Phong Liệt hoảng hốt nằm mơ, trong mộng hắn thấy một sinh mệnh kỳ diệu vô cùng thần kỳ.
Hắn lấy thiên địa ngũ hành thành thân thể, thấy mặt đất sơn mạch làm tóc, ám hà dưới đất là máu, phun nuốt vũ trụ hỗn độn chi khí để tu thân, cướp lấy luân hồi căn nguyên chi lực để tu hồn.
Hắn là một tinh thần dạo chơi trong vũ trụ mênh mông, được người gọi là căn nguyên tinh.
Vốn trên căn nguyên tinh không tồn tại bất cứ sinh linh, mọi sinh mệnh tinh hoa chỉ thuộc căn nguyên tinh tinh hồn, cũng chính là Phong Liệt. Lúc này trong đầu hắn hỗn đọn chỉ biết dựa vào bản năng vận chuyển.
Không biết qua mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn năm trên căn nguyên tinh rốt cuộc sinh ra một ít sinh mệnh đơn giản, Phong Liệt cũng dần dần mở ra linh trí, thậm chí thức tỉnh rồi một thông thiên tạo địa đại thần thông kiếp.
Thần thông này liên kết với đại thiên đạo luân hồi, có thể cho Phong Liệt tùy ý cải tạo, hủy diệt, tuyển lựa bất cứ sinh mệnh trên tinh cầu.
Hắn ôm tâm tình đù chơi khiến những tộc quần sinh mệnh hơi cao đẳng là người long, thần, ma, thú trở thành nhân vật chính trên tinh cầu, đời này đến đời khác sinh sản vô tận.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1026: Kiếp trước của Phong Liệt (2)
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Đương nhiên, mỗi cách một đoạn thời gian, hắn sẽ triển một lần đại kiếp nạn, hủy diệt vô số thể sinh mệnh cường đại trên tinh cầu, lấy tinh hoa sự sống của họ lớn mạnh bản thân.
Cứ thế qua trăm ngàn vạn năm.
Bỗng một ngày sinh linh cường đại tung hoành vũ trụ vô địch giáng xuống căn nguyên tinh, tự xưng là Hồn Võ đại đế.
Hồn Võ đại đế chính là đến từ một tộc quần đỉnh cấp sinh mệnh tên gọi hồn tộc, y dựa vào thực lực mạnh mẽ nhẫn dắt tộc nhân chinh chiến vũ nội, đánh đâu thắng đó.
Nhưng lúc y giáng xuống căn nguyên tinh thì tuổi thọ đã cạn kiệt, hấp hối.
Ánh mắt đầu tiên thấy căn nguyên tinh thì Hồn Võ đại đế đã nhìn trúng tinh cầu đầy đủ nguyên khí, rất có linh tính, đặt quyết tâm phải cải tạo nó thành đế lăng của mình.
Tiếp theo không có gì khác thường, Hồn Võ đại đế và Phong Liệt xảy ra đại chiến dữ dội. Kịch chiến mười ngày mười đêm sau Phong Liệt bại trận, bị Hồn Võ đại đế từ tinh cầu rút ra hồn phách, bào chế một phen.
Cuối cùng hồn Phong Liệt bị chia thành ba, phần thứ nhất ẩn chứa đại thần thông kiếp, bị tế luyện thành một con rối.
Cái thứ hai có phần câu thông luân hồi chi lực bị tế luyện thành một tòa luân hồi chi môn đơn giản.
Cái thứ ba thì bị tế luyện thành một tấm bảo đò đặc biệt, căn nguyên thần đồ có công năng tu sửa căn nguyên tinh.
Làm xong những điều này, Hồn Võ đại đế lại cải tạo căn nguyên tinh đã mất đi sinh mệnh rồi thì chết.
Hồn Võ đại đế cho rằng y đã hoàn toàn tiêu diệt Phong Liệt, nhưng không biết hắn ở trong thân thể căn nguyên tinh ẩn nấp một tia ấn ký linh hồn, khiến hắn không chết.
Nhưng nếu Phong Liệt muốn hồi phục đỉnh thực lực thì cần thời gian rất dài.
Thời gian trôi qua, Phong Liệt chính mắt thấy trong trời đất vô số cường đại sinh mệnh mưu toan chạy ra khỏi trời sao tử vong rồi cuối cùng chết đi, hắn thì luôn yên lặng ẩn núp, bình tĩnh chờ ngày thực lực của mình hồi phục.
Nhưng gió mưa bất thường.
Thời gian lắng đọng, trong đế lăng dần sinh ra một ít sinh mệnh cực kỳ cường đại, bọn họ không kém gì hồn võ vệ dưới tay Hồn Võ đại đế, có được năng lực thông thiên triệt địa, thậm chí uy hiếp đến Phong Liệt chưa hồi phục thực lực.
Rốt cuộc có một ngày, trên tinh cầu một ít sinh mệnh cường đại muốn trốn mà thất bại, bắt đầu tĩnh tâm định hợp sức chế tạo một tuyệt thế thần khí, do đó một hơi phá trời sao tử vong, tìm được đường sống.
Còn tài liệu cần để chế tạo thanh thần khí độc nhất vô nhị, tự nhiên rơi vào tinh hạch căn nguyên tinh cường đại nhất trong thế giới này.
Vậy nên Phong Liệt yên lặng ẩn núp ngàn vạn năm lại chịu tai vạ.
Hắn bị vô số cường giả các tộc vây công mấy trăm năm sau cuối cùng một tên gọi là Nam Ly Vân dùng thần khí phá giới chùy đánh và luân hồi.
Cùng lúc đó, vì đạt được tinh hạch năng lượng của căn nguyên tinh, căn nguyên tinh bị đánh thành sáu phần, biến thành lục phương thế giới.
Giấc mơ kỳ diệu đến đây kết thúc, ý thức của Phong Liệt tỉnh táo lại.
- Không, đây không phải là mộng, chắc nó là sự thật rồi.
- Ha ha, ha ha ha ha, ta rốt cuộc đã hiểu.
- Hèn chi Nhân Hoàng lựa chọn lão tử khống chế Huyền Thiên.
- Hèn chi căn nguyên thần đồ sẽ ở trong tay ta hồi phục lại, cái tên Kiếp kia cũng giống hệt lão tử, chúng nó vốn chính là thuộc về lão tử.
Phong Liệt mở mắt ra, tia sáng lấp lánh, lòng sáng rõ, cho đến nay thắc mắc dưới đáy lòng mở ra hết.
Bắt đầu từ giờ phút này hắn hoàn toàn mở mắt nhìn thế giới này.
*Ầm! Ầm! Ầm!*
*Xèo xèo!*
- Giết, giết chết chúng!
- Trước tiên mang Phong Liệt rút đi, tiểu tử này không thể có chuyện gì!
- …
Phong Liệt vừa mới tỉnh lại thì tiếng đánh nhau đinh ti nhức óc truyền đến.
- A? Có chuyện gì vậy?
Hắn đứng bật dậy, tập trung nhìn, bị cảnh tượng trước mắt làm ngẩn ngơ.
Bây giờ hình như hắn vẫn ở trên huyết tế thần đàn thiên la hồ, nhưng lúc này thần đàn to lớn không chỉ có mình hắn mà còn đứng mấy chục vạn, mấy trăm vạn người, sinh linh các chủng tộc đều có hết.
Nhân Hoàng, Long Chủ, Nam Ly Vân, Hoàng Tử Nguyệt, Thủy Vô Khuyết, rồi vô số cường giả các tộc thần, ma, linh đều ở trên không trung thần đàn. Ai nấy mặt lạnh băng, cùng thi triển thần uy dốc sức ứng đối cường địch đến từ bốn phương tám hướng.
Kẻ địch của họ là hơn một ngàn cường giả mặc chiến giáp cổ xưa rải rác quanh thần đàn, số người không nhiều nhưng cảnh giới cao sâu, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Đặc biệt thần binh trong tay họ đều toát ra uy nhiếp thần khí hùng hồn, mỗi lần vung là sẽ có vô số sinh linh đến đi.
Trong thiên địa tiếng gầm rú vang tận mây xanh, tiếng hét thảm không dứt bên tai, tay chân đứt lìa bay đầy trời, mùi máu đậm đặc ập đến khiến người buồn nôn, đại chiến cực kỳ dữ dội.
- Mau nhìn kìa, Phong Liệt tỉnh rồi!
Phong Liệt tỉnh lại khiến đám người xung quanh chú ý, biểu tình mừng rỡ.
- Phong Liệt, ngươi không sao chứ?
Hoàng Tử Nguyệt ở không xa thấy Phong Liệt tỉnh lại thì mặt vui vẻ, định lao tới.
Nhưng nàng bị một ông lão gầy gò nghiêm nghị ngăn cách Phong Liệt mười trượng, không thể tới gần.
- Lão tổ!
Hoàng Tử Nguyệt quýnh lên, mong chờ nhìn ông lão.
Ông lão nhẹ lắc đầu, nói:
- Nha đầu, Nhân Hoàng có lệnh, bất cứ người nào đều không được đến gần Phong Liệt.
Phong Liệt liếc ông lão, thầm giật mình, ông lão chính là lão tổ đời thứ nhất Hoàng gia, Hoàng Phủ, cũng là nhân tài hàng đầu của Nhân Hoàng.
Một số lão già định tới gần Phong Liệt bị Hoàng Phủ phất tay cản, không ai đến gần hắn hơn mười trượng được.
Phong Liệt nhẹ gật đầu với Hoàng Tử Nguyệt biểu thị không có việc gì, hắn biết lúc này cũng không phải thời gian nhi nữ tình trường, bắt đầu quan sát tình hình chiến đấu xung quanh.
Một ngàn cường giả mặc áo giáp cổ xưa, tay cầm thần khí không cần hỏi cũng biết, là một ngàn hồn võ vệ sâu trong đế lăng, chỉ có Hồn Võ đại đế trong thế giới này mới tạo ra trận thế xa hoa như vậy.
Lấy ánh mắt của Phong Liệt có thể nhìn ra trong chiêu thức của một ngàn hồn võ vệ xen lẫn lực thời gian cùng không gian pháp tắc, đều là cường giả thiên nguyên cảnh.
Một bên nhóm căn nguyên đại lục trừ Nhân Hoàng, Long Chủ, Nam Ly Vân là cường giả thiên nguyên cảnh ra thì còn có ba thần tộc, ba thánh ma và một hỏa phượng khổng lồ cũng đạt đến thiên nguyên cảnh.
Chín cường giả thiên nguyên cảnh thêm vào ba trăm cường giả địa nguyên cảnh, đây chính là tổng số thực lực cao nhất của cường giả căn nguyên đại lục, nhưng so sánh với một ngàn hồn võ vệ cầm thần khí thì cách biệt quá xa, không đáng giá nhắc tới.
Lúc này mọi người co đầu rụt cổ trên bầu trời huyết tế thần đàn, hoàn toàn nằm trong trạng thái phòng ngự, tình hình cực kỳ không lạc quan.
Nhưng đám hồn võ vệ muốn trong khoảng thời gian ngắn tiêu diệt mọi người không phải chuyện dễ.
Long Chủ ở bên trên không trung thần đàn chính bốn mươi chín thiên tru lệnh sắp đợt ra ‘Thiên diễn tru thần đại trận' triệu hoán tổ long pháp thân. Tổ long dài vạn dặm vặn vẹo trên trời chặn lại chín phần thế công của một ngàn hồn võ vệ, còn lại một phần thì đám Nhân Hoàng chia nhau đỡ, miễn cưỡng chống chọi.
Tất nhiên phải có người chết, ngẫu nhiên một tia khí kình đánh vào thần đàn sẽ tạo thành đống lớn tử vong.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Phong Liệt nhìn tình hình chiến đấu, mắt chớp lóe.
Nếu dựa theo kiếp trước thì dù là hồn võ vệ hay sinh linh trên căn nguyên đại lục đều là kẻ địch của hắn.
Tuy nhiên đời này thì khác, nếu hắn đã thành nhân tộc, lại có các căn nguyên tinh Lý U Nguyệt, Sở Điệp thì không có khả năng đối địch cả tộc quần.
Hơn nữa tình thế hiện giờ, hắn và sinh linh trên căn nguyên đại lục cột vào trên một chiếc thuyền, cũng chỉ có cùng đám Nhân Hoàng, Long Chủ hợp tác mới đối kháng được với hồn võ vệ, sự tồn tại cường đại cùng thời với họ.
Phong Liệt giương mắt nhìn Nam Ly Phong đang kề vai chiến đấu với Nhân Hoàng, đáy mắt lóe sát khí.
Hắn nhớ rõ chính là tên này kiếp trước dùng phá giới chùy đánh hắn vào luân hồi, nếu không phải hắn là tinh hồn cường đại sớm ở thiên đạo luân hồi để lại ấn ký thì đã bị Hồn Võ đại đế hoàn toàn luyện hóa, hình thần đều diệt.
"Hừ, món nợ kiếp trước sau này sẽ tính với các ngươi, cứ để các ngươi sống lâu thêm chút."
Phong Liệt thầm hừ, chuyển tầm mắt, nếu tạm thời không định xuống tay thì tốt nhất là đừng đánh rắn động cỏ.
Ngay sau đó, hắn tâm ý động một lũ bóng sáng vàng hiện ra trong tay.
*Ầm!*
Uy nhiếp thần khí mênh mông ở trong thiên địa hình thành kinh thiên gió bão, cuốn sạch phạm vi mấy vạn dặm, khiến mọi người giật mình, tập trung nhìn lại.
Ngay cả một ngàn hồn võ vệ bên ngoài động tác khựng lại, nhìn chằm chằm Phong Liệt.
- Không biết thần khí kiếp trước dùng thân thể luyện chế này ở trong tay ta rốt cuộc có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực?
Phong Liệt ánh mắt sắc bén, khóe môi cong lên, thiên long kình trong người chậm rãi ngưng tụ trong kiếm, khí thế thoáng chốc tỏa định một người vượn chiến sĩ mặc giáp đen cách xa trên không trung.
Người vượn này là tên ở trong đế lăng suýt oanh sát Nam Ly Phong, gã có được thực lực trung kỳ thiên nguyên cảnh, tay cầm một đại côn ám kim uy lực vô cùng, mỗi một lần kích trên người tổ long pháp thân, khiến thân hình khổng lồ của tổ long khẽ run.
- Giết!
Phong Liệt quát lạnh, chiến kiếm bỗng vung ra.
*Xoẹt!*
Một thất luyện vàng dài ba vạn dặm vắt ngang không gian, ánh chiếu trong thiên địa một mảnh sắc vàng khiến người không dám nhìn gần.
Cùng lúc đó, hơi thở quy tắc sắc bén không gì sánh được tràn ngập trên không trung, khuếch tán bốn phương tám hướng.
Người vượn chiến sĩ mắt thấy thất luyện vàng chém đến thì vẻ mặt tức giận, mạnh vung ra thần khí đại côn va chạm.
*Phụt!*
Một tiếng trầm đụng kinh người truyền đến.
Trong ánh mắt không thể tin của người vượn chiến sĩ đại côn thần khí dễ dàng bị đứt thành hai đoạn.
Ngay sau đó, thân hình mạnh mẽ không thể phá vỡ của gã bị từ trên xuống dưới chém thành hai nửa, chậm rãi biến mất trong thiên địa.
- Ôi chao, điều này sao có thể?
- Phong Liệt chém giết một hồn võ vệ không thể chiến thắng? Trời ạ, dù là Long Chủ cũng làm không được!
- Huyền Thiên không uổng là chí tôn thần khí, uy lực mạnh quá đi!
- …
Phong Liệt vung ra một kiếm đem đường đường hồn võ vệ thiên nguyên cảnh chém chết vô hình, trên trời dưới đất mấy trăm vạn người nhìn thấy màn này con mắt trợn trừng, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin, ngay cả đám hồn võ vệ phía xa cũng ngơ ngác.
- Ha ha ha ha hảo, tuyệt, đây mới là chân chính huyền hoàng trảm thiên kiếm! Chúng ta cố gắng mấy năm nay xem như không có uổng phí, ha ha ha ha!
Trên không trung Long Chủ chủ trì đại trận phát ra tiếng cười to, trên mặt đám Nhân Hoàng cũng lộ vẻ vui sướng.
Có thể một kiếm hủy diệt cường giả thiên nguyên cảnh lĩnh ngộ thời gian và không gian pháp tắc, đây đương nhiên không phải thực lực của Phong Liệt, chủ yếu nhất là dựa vào Huyền Thiên vô địch, lực phá hoại cường đại không có gì không phá, mặc kệ thời gian cùng không gian lực lượng, trực tiếp chém chết mục tiêu.
Cường giả các tộc ngây ra một lúc rồi thanh thế hùng hồn, vẻ mặt xám xịt biến mất, chiến ý ngẩng cao, tiếng giết chấn thiên.
Đương nhiên, trong đó cũng có không ít lão già mắt sáng rực, ánh mắt nhìn Phong Liệt có tia tham lam.
Thần khí Huyền Thiên chỉ ở trong tay một tiểu tử sơ kỳ thánh hoàng cảnh mà đã phát huy ra uy lực như vậy, nếu rơi vào tay cường giả địa nguyên cảnh, thiên nguyên cảnh như họ thì chẳng phải là nghịch thiên ư?
Nếu không phải e dè thực lực của Nhân Hoàng và Long Chủ thì một số lão già đã sớm chịu không nổi muốn xuống tay với Phong Liệt rồi.
- Hắc hắc, không tệ, chỉ dựa vào thiên long kình của ta thúc đẩy Huyền Thiên mà đã có thể phát huy ra uy lực như vậy, nếu câu thông căn nguyên tinh hạch chi lực thì thật sự có thể chém rách trời sao tử vong.
Phong Liệt vuốt thân kiếm Huyền Thiên, cảm nhận hơi thở quy tắc sắc bén bên trong, khóe môi cong lên vừa lòng.
Những lão già này chỉ nhìn đến uy lực của Huyền Thiên nhưng không biết rằng trên đời này chỉ mình Phong Liệt hắn mới chân chính hợp với Huyền Thiên, đạt thành cộng minh. Nếu đổi làm người khác khống chế Huyền Thiên thì phát huy ra một phần uy lực của thần khí đã là đốt nhang vái rồi.
Đại chiến vẫn đang tiếp tục.
Phong Liệt giết chết một hồn võ vệ nhưng không khiến số còn lại lùi bước, ngược lại khiến chúng càng hung ác hơn.
Một ngàn hồn võ vệ chia thành mười tổ, kết thành cường đại sát trận hình dạng khác nhau, cực kỳ cường đại oanh tạc tổ long pháp thân trên thần đàn, xem ra quyết giết hết sinh linh trên căn nguyên đại lục, nếu không thì không chịu bỏ qua.
Phút chốc Long Chủ tăng lớn áp lực, biểu tình vô cùng nghiêm túc.
Gã dựa vào bốn mươi chín thiên tru lệnh bài và huyết tế thần đàn triệu hoán ra tổ long pháp thân đã tương đương với cường giả một chân bước chân vào bổn tọa chí tôn giơ tay nhấc chân đều có thể hủy diệt một phương thế giới, mỗi một lần hô hấp liền đánh lui thế công của mấy trăm tên hồn võ vệ cường đại.
Nhưng những hồn võ vệ cầm thần khí, hơn nữa phối hợp ăn ý, tiến lùi có trật tự. Đánh lui bọn họ không khó, nhưng tiêu diệt họ thì không được, điều này khiến Long Chủ bất đắc dĩ.
Nhân Hoàng thì đôi tay trần thuôn dài liên tục vung, từng chưởng ảnh mạnh mẽ ẩn chứa lực pháp tắc không ngừng vỗ ra, chuyên môn quấy nhiễu tiết tấu phối hợp giữa hồn võ vệ, khiến chiến trận của họ khó thể phát huy hiệu quả cường đại.
Còn lại bảy cường giả thiên nguyên cảnh căn nguyên đại lục cũng tự thi triển tuyệt học riêng, từng đại chiêu tung hoành không cần tiền giáng xuống người hồn võ vệ. Nếu không phải mọi người có điều e ngại thì đủ hủy diệt cả thiên long vực.
Trong đó Nam Ly Vân biểu hiện đặc biệt bắt mắt, mỗi lần gã vung phá giới chùy là sẽ khiến hư không rung động, tạo thành phiền phức không nhỏ cho một ngàn hồn võ vệ.
Còn về một ít cường giả địa nguyên cảnh, hoàng cảnh thì chỉ có nước cổ vũ ngoài luồng. Công kích của họ đối với những võ trang đầy đủ hồn võ vệ giống như gãi ngứa vậy, thậm chí tỏa định người ta còn khó khăn.
Tùy theo công kích mạnh mẽ của một ngàn hồn võ vệ, Long Chủ điều khiển tổ long pháp thân sắc mặt càng ngày càng tái, khí thế tổ long pháp thân cũng suy yếu, tình hình không lạc quan chút nào.
Nếu không có gì ngoài ý muốn thì sinh linh phe căn nguyên đại lục thất bại là chuyện sớm hay muộn. Khi tổ long pháp thân bị phá thì một ngàn hồn võ vệ chỉ cần xông pha liều chết một đợt liền đủ giết sạch mọi người.
Trong tình huống này Phong Liệt không có khả năng đứng ngoài nhìn.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Hắn nhoáng người lên đi tới trời cao, sóng vai chiến đấu với chín cường giả thiên nguyên cảnh Nhân Hoàng, Long Chủ.
Giờ phút này, đã chứng kiến uy lực một kiếm kinh thiên của Phong Liệt rồi thì không còn ai nghi ngờ thực lực của hắn nữa.
- Phong Liệt, giết sạch đám nhãi này!
- Phong Liệt, thiên đạo vạn quả cái đám người không người quỷ không quỷ này!
- Xì xà xì xầm...
- Phong Liệt! Phong Liệt....
Sinh linh các tộc bên dưới kêu gào rung trời, thanh thế dời núi lấp biến cuốn sạch thiên địa, khiến uy danh Phong Liệt vượt qua đám cường giả thiên nguyên cảnh Tưởng Văn Trác, Nhân Hoàng, làm hắn dở khóc dở cười.
- Phong Liệt, bây giờ ngươi có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực của Huyền Thiên?
Phong Liệt mới lên thì bên tai liên vang giọng của Nhân Hoàng, còn lại mấy cường giả thiên nguyên cảnh cũng liếc qua, hiển nhiên cực kỳ chú ý điều này.
Phong Liệt mỉm cười, tự tin nói:
- Mười phần.
- Mười phần?
Mặt Nhân Hoàng xẹt qua vui mừng, nói:
- Tốt, không uổng phí bổn hoàng khổ tâm.
Ba thần chủ thần tộc, hai thánh ma ma tộc và hỏa phượng to lớn nghe nói vậy mắt sáng lên khó giấu vui mừng.
Nếu Phong Liệt có thể phát huy ra mười phần uy lực Huyền Thiên thì nghĩa là khả năng chém rách trời sao tử vong tăng nhiều, so họ không vui cho được?
Nhưng Nam Ly Vân nheo mắt lại, nghi ngờ nói:
- A? Tiểu tử ngươi thật sự có thể phát huy ra mười phần uy lực Huyền Thiên? Không thể nào, muốn phát huy ra mười phần uy lực chí tôn thần khí thì ít nhất là sơ kỳ thiên nguyên cảnh mới đúng chứ? Ngươi chỉ là một thánh hoàng cảnh nho nhỏ.
Phong Liệt lạnh lùng liếc Nam Ly Vân, đè nén sát khí trong lòng, câu mâu nói:
- Ngươi làm không được không có nghĩ là người khác không thể!
- Ngươi!
Nam Ly Vân mắt lóe sát khí, bị cái tên thánh hoàng cảnh nho nhỏ chế nhạo làm lão sa sầm nét mặt.
Lão hừ lạnh nói:
- Hừ, tiểu tử, đừng tưởng rằng có thần khí trong tay thì thiên hạ vô địch, có tin bổn tọa xử lý ngươi không cần đụng một cây ngón tay không?
- Có cơ hội thì Phong ta thật muốn cùng Thiên Chủ đại nhân lĩnh giáo một phen.
Phong Liệt lạnh lùng cười, không hề sợ lời đầy uy hiếp của Nam Ly Vân.
Nam Ly Vân sắc mặt cực kỳ âm trầm, lạnh lùng nói:
- Nếu như ngươi có thể sống tiếp, có lẽ sẽ có cơ hội này.
Lúc này Nhân Hoàng liếc Nam Ly Vân, mất kiên nhẫn nói:
- Được rồi, bây giờ đại địch ngay trước mắt, nên lo làm sao vượt qua kiếp nạn này đi.
Nam Ly Vân khẽ hừ, tập trung đấu với cường địch phía xa.
Phong Liệt cười khẽ, không nói gì nhiều, hắn cẩn thận đánh giá chiến trận của hồn võ vệ.
Mười tòa chiến trận hình dạng khác nhau, có là hình thú, hình người, có từng thanh kiếm to, trường thương vn van, to đến mấy ngàn dặm, uy lực to lớn uy lực hoành đại, thế không thể đỡ, luân phiên đụng chạm vào tổ long pháp thân, tạo thành động tĩnh kinh thiên động địa.
Phong Liệt càng xem càng kinh ngạc, nếu mười đại trận cùng đụng mặt đất thì hắn khẳng định nó có thể đụng xuyên cả thế giới, không phải sức người chống đỡ được.
Nhân Hoàng vung đôi tay ngăn địch, đuôi mắt liếc Phong Liệt, do dự một chút thầm truyền âm hỏi.
"Phong Liệt, ngươi đã biết hết?"
Phong Liệt hiểu ý của Nhân Hoàng, đáp lời.
"Đúng vậy."
"Nếu thế thì bổn hoàng không định nói thêm cái gì, chỉ hy vọng ngươi lấy đại cục làm trọng, hơn nữa bây giờ ngươi không phải là đối thủ của Nam Ly Vân." Nhân Hoàng nói.
"A?"
Phong Liệt lòng máy động, hỏi.
"Không lẽ hiện tại ta thêm vào Huyền Thiên Kiếm cũng không phải là đối thủ của hắn?"
"Đúng vậy, lúc trước ngươi có thể giết chết hồn võ vệ đó chủ yếu là vì hắn sơ sẩy khinh địch, nếu không, bằng thực lực của ngươi muốn tỏa định khí thế của cường giả thiên nguyên cảnh là không thể nào. Cường giả thiên nguyên cảnh có vô số thủ đọn có thể tiêu diệt ngươi.
Nhân Hoàng cong lên khóe môi, không hề lưu tình đả kích hắn.
Phong Liệt hơi không phục nhưng cũng không nói gì nhiều.
Ngay sau đó, hắn không tin tà vung huyền thiên chiến kiếm chém lung tung hướng hồn võ vệ phía xa không kết trận.
*Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!*
Phong Liệt mỗi lần vung Huyền Thiên là trời đất rung theo, từng thất luyện vàng vô địch sắc bén không gì sánh được vắt ngang bầu trời, mạnh chém vào mười tòa chiến trận do hồn võ vệ tổ thành, uy nhiếp thần khí hùng hồn cuốn thiên địa quét bốn phương tám hướng.
Nhưng tình hình tiếp theo khiến Phong Liệt hơi bực mình.
Lúc trước hắn một kiếm giết chết người vượn chiến sĩ khiến tất cả hồn võ vệ chú ý, lúc này thấy Phong Liệt lại tấn công thì các hồn võ vệ biến sắc, không dám cứng rắn chóng lại kiếm khí của hắn, chạy tan tác.
Mấy hồn võ vệ thiên nguyên cảnh sớm lĩnh ngộ không gian pháp tắc viên mãn, tâm ý động là có thể tùy ý hiện trên không trung, muốn thoát khỏi tỏa định của Phong Liệt thật sự không khó.
Kết quả huyền thiên chiến kiếm đi qua đâu liền chém không khí thành mảnh vụn nhưng khó mà đụng đến phân nửa kẻ địch, liên tiếp hơn mười kiếm đều hụt hết.
Nhưng hắn không làm vô ích, dưới kiếm khí của hắn mười chiến trận hồn võ vệ kết thành không thể không giải tán ra, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào thống nhất tấn công tổ long pháp thân, giảm bớt nhiều áp lực cho Long Chủ.
"Đáng ghét, chênh lệch cảnh giới quá lớn đúng là không thể dễ dàng tiêu trừ."
Phong Liệt nhíu mày, niềm tin mới bành trướng giờ giảm vài phần, nhưng rất nhanh chân mày lại giãn ra.
"Hừ, cảnh giới đối với ngươi khác thì vấn đề lớn, nhưng đối lão tử lại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Chỉ cần cho ta một chút thời gian, một chút là được..."
Bên dưới mấy trăm vạn người thấy Phong Liệt vừa ra tay đã giết kẻ địch không kết thành trận đều hoan hô reo hò. Hoàng Tử Nguyệt, Thủy Vô Khuyết và rất nhiều người Phong Liệt quen biết ánh mắt nhìn hắn rất vui mừng, còn có hâm mộ và ghen tỵ.
Mọi người vốn cùng là tuổi trẻ thiên tài, nhưng vài chục năm ngắn ngủi Phong Liệt đã cùng cường giả trên đỉnh mây sóng vai chiến đấu, còn bọn họ chỉ có thể đứng trên mặt đất kêu gào trợ uy, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Chợt có tiếng khinh thường cười lạnh từ không xa truyền đến:
- Hừ, con kiến chính là con kiến, dù cho ngươi một thanh tạo hóa thần khí cũng chẳng làm nên chuyện gì. Bây giờ bổn tọa rất nghi ngờ Huyền Thiên ở trong tay ngươi đến cùng có thể làm nên chuyện hay không.
Người lên tiếng không ai khác hơn chính là Nam Ly Vân, từ đó thây ra lão già này rất hẹp hòi, không có chút phong độ cường giả.
Phong Liệt cười khẽ lắc đầu, không thèm tranh chấp với lão, lòng nén sát khí.
Thấy Phong Liệt phớt lờ mình, Nam Ly Vân rất tức giận nhưng không biết làm sao, Huyền Thiên thuộc về ai không phải do lão quyết định.
*Ầm ầm oành!*
Một tiếng phong lôi vù vang ập đến, hơi thở hủy thiên diệt địa bao phủ đất trời, khiến người nghẹt thở.
Phong Liệt giật mình, vội đưa mắt nhìn, chỉ thấy phía xa trên không trung tất cả hồn võ vệ bỗng nhiên lùi mấy vạn dặm.
Theo đó một bóng đen cao ngất dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Khiến tất cả giật mình là xung quanh người này mười vạn dặm vây quanh mênh mông vô tận thiên tai, núi lửa phun trào, núi sụp đất nứt, ám hà cuồn cuộn, bão tố thét gào vân vân, ngàn vạn tầng hủy thiên diệt địa thiên tai không ngừng hiện ra, biến ảo, chồng chất.
Tầng tầng thiên tai vòng quanh, thân hình cao ngất kia giống như viễn cổ ma thần, nhìn xuống thương sinh.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Phong Liệt lòng run lên, nheo mắt, hắn lập tức nhận ra bóng dáng giống mình y như đúc.
Lần đầu tiên gặp ở sâu trong đế lăng thì lòng hắn chỉ lấy làm kỳ, giờ thì biết rõ tên Kiếp này thật ra là kiếp trước mình cô đọng đạo cảnh hóa thân, nhưng bị Hồn Võ đại đế từ linh hồn kiếp trước bóc tách ra tạo thành một con rối.
"Nếu như có thể giải trừ cấm chế của Hồn Võ đại đế, thu lại Kiếp dung nhập vào trong thương sinh kiếp chủng của ta thì chắc sẽ khiến thực lực ta tăng vùn vụt. Tiếc rằng ta chưa hồi phục hoàn toàn ký ức, tạm thời không nghĩ ra thủ đoạn khắc chế nó."
Phong Liệt mắt chợt lóe, thầm lục tìm ký ức kiếp trước để tìm ra chút thủ đoạn thu phục Kiếp.
Thức tỉnh ký ức kiếp trước, một số thứ rải rác ùa vào óc, Phong Liệt bây giờ đã biết Kiếp chính là căn nguyên của phương này căn nguyên thế giới thiên địa đại kiếp nạn. Thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nó cũng là thủ đoạn công kích mạnh mẽ nhất của Phong Liệt kiếp trước, nhưng cuối cùng vẫn thua vào tay Hồn Võ đại đế.
Giờ Kiếp đến, cường giả các tộc trên thần đàn mặt tái nhợt, ngay cả cường giả siêu mạnh Nhân Hoàng, Long Chủ cũng nhíu mày, biểu tình cực kỳ trầm trọng.
Long Chủ giọng điệu nghiêm túc nói:
- Không ngờ cái tên này cũng tới gây rắc rối.
Một thần chủ của thần tộc khó hiểu hỏi:
- Long Chủ, nó chỉ là một con rối giết chóc mà thôi, không lẽ tổ long pháp thân cũng không thể ngăn cản nó ư?
Thần chủ này có tên là Đế Giang, chính là cường giả thiên nguyên cảnh gần vài chục vạn năm vừa mới thành đạo của thần tộc, mặc dù bản thân thực lực phàm nhập hóa, nhưng không biết gì về Kiếp.
Long Chủ lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Đúng vậy, dù tổ long pháp thân đã bước vào hàng nửa bước tạo hóa cảnh nhưng bản thân Kiếp chính là bổn tọa thần thông, hơn nữa lại dung hợp một tia bổn tọa căn nguyên chi lực của Hồn Võ đại đế, không phải tổ long pháp thân có thể ngăn cản.
Thần chủ Đế Giang biểu tình giật mình nói:
- A? Vậy nên làm sao đây? Không lẽ chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết ư?
Mắt thấy Kiếp mang theo tai kiếp ngập trời ngày càng gần, hơi thở hủy diệt càng lúc càng đậm đặc, mọi người rất nóng nảy, mắt chớp lóe.
Trước đó lão già bọn họ không quá e sợ thiên địa đại kiếp nạn, dù không qua kiếp thì muốn trốn không là chuyện khó, né mấy vạn năm chờ thiên địa đại kiếp nạn qua đi thì họ lại có thể tồn tại.
Nhưng lần này thiên địa đại kiếp nạn không giống trước kia, bởi vì sau khi thiên địa đại kiếp nạn qua đi, sự tồn tại vô địch trong tòa thiên quan đó sẽ thức tỉnh.
Đến lúc đó, mọi người sắp đối diện loại kết quả nào không ai biết trước được, khả năng lớn nhất là thành chút nguyên khí cho đại đế mới thức tỉnh.
Dần dần, bịa ti kiếp chấn nhiếp trong lòng đám lão yêu nghiệt đánh trống rút lui, định mang tộc nhân của mình trước tiên tránh thoát một kiếp này, ngủ đông đi, còn chuyện thoát khỏi giới này thì tạm gác lại về sau có thể sống mới tính tiếp.
Không đợi Phong Liệt đáp lời đám người còn lại đã ngay ra, cùng nhìn chăm chăm vào hắn.
Họ rất khó hiểu, tại sao Nhân Hoàng sẽ hỏi một thánh hoàng cảnh nho nhỏ? Ngay cả Long Chủ đỉnh thiên nguyên cảnh còn nói thẳng là không đối phó được Kiếp, không lẽ Phong Liệt nhỏ bé có cách gì ư?
Họ nhìn thấy diện mạo Phong Liệt thì lòng nổi lên nghi ngờ.
Nam Ly Vân mắt chợt lóe, nhìn Phong Liệt, lại nhìn Kiếp ở trên trời cao ngó xuống chúng sinh, nghi hoặc hỏi:
- Ủa? Sao tiểu tử này lớn lên giống Kiếp quá vậy? Giống đến bảy phần.
Đế Giang lấy làm lạ nói:
- Đúng rồi! Thật trùng hợp quá.
Bỗng con ngươi Nam Ly Vân co rút, nhìn hướng Nhân Hoàng, mắt lóe tia hoảng sợ, khó tin hỏi:
- Lăng Dung, không lẽ tiểu tử này là thân chuyển thế của tên kia?
Nhân Hoàng lạnh nhạt đáp lại:
- Đúng vậy, nếu không phải hắn là thân chuyển thế của sinh mệnh cường đại kia thì sao có thể phát huy ra ra uy lực của Huyền Thiên?
Nam Ly Vân mặt trầm xuống, mắt chớp lóe, không biết đang nghĩ gì, thỉnh thoảng liếc Phong Liệt.
Phong Liệt cảm nhận sát khí từ đáy lòng Nam Ly Vân, là hướng về hắn, không thể che giấu.
Nhưng hắn không quá để ý, bây giờ đang ở phút mấu chốt, chỉ cần Nam Ly Vân không ngu thì sẽ không có khả năng làm gì hắn.
Phong Liệt nói với Nhân Hoàng:
- Xin lỗi, ta cũng không có cách nào, Hồn Võ đại đế thiết lập cấm chế cực kỳ cường đại, giữa ta và nó không cảm nhận được chút liên kết.
Nhân Hoàng khẽ thở dài, nói:
- Xem ra chỉ có thể liều một lần. Phong Liệt, bắt đầu đi.
Phong Liệt nhíu mày, khó hiểu nhìn Nhân Hoàng, cô gái này chắc không định để hắn một mình đối kháng Kiếp đi? Đó chẳng phải là đi chịu chết à?
Dường như thấy ra Phong Liệt nghi ngờ, Nhân Hoàng giải thích:
- Ngươi chỉ cần mang mọi người trùng kích trời sao tử vong là được, còn Kiếp thì cứ giao cho chúng ta.
Phong Liệt do dự một chút, gật đầu:
- Được rồi.
Đúng lúc này, chỉ thấy phía xa Kiếp vung lên, *Ầm!* một tiếng bão tố hùng hồn mấy vạn dặm ập hướng tổ long pháp thân trên trời.
- Grao!
Tổ long pháp thân không cam lòng tỏa ra yếu thế, uốn lượn thân rồng khổng lồ đụng hướng bão tố.
*Ầm!*
Một tiếng vang thật lớn.
Chỉ thấy tổ long pháp thân nửa bước vào bổn tọa, trước công kích của hàng một ngàn hồn võ vệ sừng sững đã lâu vậy mà bị Kiếp vung ra bao tố nghiền thành phấn.
Cương khí loạn lưu mênh mông đánh bốn phương tám hướng, khiến trời sụp đất nứt, khung trời rơi rụng, cả thiên long vực sắp tan vỡ, tình hình khiến người sợ hãi.
- Trời ạ, tổ long pháp thân bị phá!
- Người đó là ai? Hình như hơi giống Phong Liệt, ngay cả đạo cảnh cũng cực kỳ tương tự.
- Hừ, tên này mạnh hơn Phong Liệt rất nhiều.
- Tiêu đời, tổ long pháp thân cũng không còn thì chúng ta làm sao đây? Không lẽ chờ chết ư?
- …
Nhìn hình ảnh kinh người đó, tất cả giật mình biến sắc mặt, thậm chí có nhiều người lộ vẻ tuyệt vọng.
Ngay cả tổ long pháp thân cường đại nhất còn không chịu nổi một kích của đối phương thì còn ai ngăn cản hắn lại? Nhân Hoàng? Long Chủ? Hình như chưa đủ đô.
- Ôi chao, cái tên mạnh quá.
Phong Liệt cũng hít ngụm khí lạnh, mắt sáng lấp lánh. Đời này dù hắn cũng lĩnh ngộ ra xuất thương sinh kiếp chi đạo, nhưng so với Kiếp đã đại thành thì tựa đom đóm cùng mặt trăng, không thể so bì được.
- Phong Liệt, bắt đầu đi! Chín người chúng ta hộ giá cho ngươi!
Nhân Hoàng bỗng quát to tới Phong Liệt, tay đánh ra cửu long đại ấn.
Ấn vừa xuất hiện trời đất chấn động, uy nhiếp thần khí hùng hồn tỏa ra khiến không khí dính đặc, đây chắc chắn là thần khí rồi, tượng trưng có quyền lực viễn cổ Nhân Hoàng, vô thượng thần khí Nhân Hoàng ấn.
Cùng lúc đó, Long Chủ, Nam Ly Vân, Đế Giang, tám cường giả thiên nguyên cảnh không cam tuột hậu, cùng lấy ra chiêu bài của mình, từng thần khí uy lực to lớn lấp lánh ánh sáng như mặt trời, sát khí tận mây, khiến mọi người tinh thần lắc lư, vô cùng rung động.
- Huyền thiên thần tháp!
Phong Liệt không do dự nữa, khẽ quát một tiếng, trong tay bóng sáng vàng đột nhiên hóa thành một tháp to màu vàng cao vạn trượng đứng sững ở không trung.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden