Đại Ma Vương Tác giả: Nghịch Thương Thiên Chương 1014:Thời gian không còn nhiều nữa Dịch: neopunk1
Biên tập: donquichotte
Nguồn: TTV
Thời Không Chủ thần nghe Hàn Thạc đáp ứng thì khuôn mặt già nua kia liền nở nụ cười nhẹ nhàng. Đột nhiên cái thế giới do ông ta tạo ra chợt trở nên bình lặng trở lại. Trên bầu trời dần hiện ra một thông đạo kỳ dị muôn màu muôn sắc trải thẳng tới trước hai thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc mới dừng lại.
Hàn Thạc dõi mắt nhìn vào trong thông đạo thì phát hiện ra nơi đó có ánh quang mang không ngừng bắn khắp nơi, lực lượng hỗn loạn trong không gian va chạm lẫn nhau như muốn xé nát tất cả những gì trong đó.
Một luồng khí tức cổ xưa dần dần tán phát ra.
- Đi theo ta, ta dẫn ngươi tới nơi này. - Đột nhiên khuôn mặt già nua tại thế giới này của Thời Không Chủ thần chợt biến mất. Trong thông đạo kỳ dị muôn màu sắc kia thoáng ẩn hiện một bóng hình lọm khọm, thanh âm như từ bóng hình đó nói với Hàn Thạc.
Linh hồn thần hồn vừa máy động thì lập tức phát giác ra được khí tức cổ xưa này chính phát ra từ bóng hình hiện ra trong thông đạo.
Hàn Thạc do dự một chút rồi liền cười tiêu sái, bước chân đi vào thông đạo kỳ dị kia.
Hai thân ngoại hóa thân vừa đi vào thông đạo thì lực lượng hỗn loạn trong không gian chợt phóng tới khiến cho thân thể Hàn Thạc vặn vẹo đủ mọi chỗ. Không đợi cho hắn kịp chuẩn bị, một luồng quang mang chói mắt chợt bạo phát rồi lực lượng không gian tạo ra áp lực khiến cho cả hai thân thể của Hàn Thạc bị hút vào trong đó.
Một lúc sau Hàn Thạc xuất hiện trên một đám mây trắng dầy đặc. Trước mặt hắn là một lão già lọm khọm đang mỉm cười nhẹ giọng nói với hắn:
- Cảm tạ ngươi!
Hàn Thạc lập tức ý thức được lão già này chính là Thời Không Chủ thần, vì trên người ông ta hắn cảm thấy một cỗ lực lượng kinh hồn giống như của ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa mà hắn đã từng giao lưu. Tự nhiên hắn biết đó chính là lực lượng của thần cách.
- Không cần khách khí, nếu như ta có thể đạt tới cảnh giới đó, ta sẽ góp chút sức. - Hàn Thạc cười cười hứa hẹn.
Hai thân ngoại hoá thân trước đây bị tách ra, nay lợi dụng lực lượng không gian đã nhập lại thành một.
- Đây không phải là thế giới do lão tạo ra à? - Hàn Thạc không còn cảm giác được sự khác thường trong lực lượng không gian mà lại có thể cảm nhận được sự tồn tạo của nguyên tố, vì thế hắn biết được mình đã đi khỏi thế giới do ông ta sáng tạo ra.
- Đương nhiên không phải là thế giới ta tạo ra.
Thời Không Chủ thần mỉm cười rồi đưa tay chỉ về phía trước nói:
- Ngươi xem đó là gì vậy?
Giữa mê vụ dầy đặc có một cổ thành nguy nga sừng sững. Chung quanh cổ thành sấm sét chói lòa, gió bão giông tố không ngừng, đủ loại lực lượng Tử vong, Hủy diệt, Quang minh va chạm lẫn nhau tạo ra thành tầng tầng kết giới mắt thường khó lòng thấy được để bao bọc lấy tòa cổ thành kia.
Thoáng nhìn thì tòa cổ thành kia dường như là vật có sinh mệnh vậy. Nó di động không ngừng giữa mê vụ. Đi tới đâu, sấm sét chói mắt, thiên hỏa thiêu đốt bám chặt lấy nó. Đủ loại lực lượng của vũ trụ này va chạm lẫn nhau tạo thành kết giới với quang mang muôn màu sắc xinh đẹp dị thường.
- Thiên Không thành. - Hàn Thạc hít một hơi sâu rồi trầm giọng nói.
- Không sai, chính là Thiên Không thành.
Thời Không Chủ thần gật đầu, vẻ mặt già nua trở nên nghiêm trọng:
- Tòa thành này là do chính bà ta tạo ra, không ngừng di động hấp thu lấy đủ hệ lực lượng trên vũ trụ này. Thiên Không thành di động đến đâu thì sẽ phá hủy hết tất cả mọi vật chất chắn đường. Từ khi bà ta trầm tịch tới nay đã có năm sáu vị diện bị Thiên Không thành nghiền nát rồi.
- Bà ta vì sao lại làm như vậy? - Hàn Thạc ngạc nhiên hỏi.
Bao nhiêu vị diện bị Thiên Không thành nghiền nát như vậy thì là lực lượng cỡ nào cơ chứ? Bà ta bị trọng thương trầm tịch bên trong mà vẫn có thể lợi dụng Thiên Không thành để phá hủy vị diện. Vậy bà ta rốt cuộc cường đại cỡ nào chứ hả?
- Thần cách do bọn ta chưởng quản cần phải có lực lượng tín ngưỡng. Điểm này ta nghĩ bọn Nội Tư Đặc hẳn đã từng nói cho ngươi biết. Lực lượng tín ngưỡng đến từ tất cả các sinh mạng của vị diện. Nếu như tất cả các sinh mệnh cấp thấp của vị diện bị biến mất thì bọn ta sẽ không thể tiếp tục giành được lực lượng tín ngưỡng. Đến khi đó thì thần cách sẽ thoát ly khỏi sự chưởng quản của chúng ta để trở về Thiên Không thành.
Thời Không Chủ thần thở dài, mở miệng đầy vẻ u ám:
- Cho dù bà ta bị trầm tịch trong Thiên Không thành vẫn nắm lấy quyền chủ động, áp bức bọn ta, thủy chung vẫn xiết chặt họng bọn ta, mãi sống dưới sự ám ảnh của bà ta.
Kết giới do các hệ lực lượng đang va chạm lẫn nhau khá giống với mười hai đại Thần cách Chủ thần.
- Kết giới bảo vệ Thiên Không thành bao gồm tất cả lực lượng của vũ trụ này. Các lực lượng kết giới đang xung kích lẫn nhau vô cùng kiên cố. Lực lượng thần cách của mười hai người bọn ta cũng không thể đột phá kết giới được, chỉ đành trơ mắt nhìn nó phá hủy từng vị diện một mà chẳng làm được gì.
Thời Không Chủ thần lắc đầu cười khổ rồi than thở:
- Điều mà bọn ta có thể làm chính là ra sức mang đi hết tất cả sinh mạng trên bề mặt vị diện để bảo vệ bọn chúng. Chỉ có điều rất nhiều sinh mạng không tình nguyện bỏ đi, và cũng không tin rằng thế giới bọn họ sẽ đột nhiên bị hủy diệt. Cho dù bọn ta dùng lực lượng thần điện ràng buộc bọn ho, cũng có rất nhiều người không tin, thậm chí còn hoài nghi tín ngưỡng của bọn ta, phản kháng lại sự ràng buộc của bọn ta, rốt cuộc rồi cũng bị tiêu diệt khi vị diện bùng nổ.
- Bao nhiêu năm nay, đã có biết bao sinh mạng bị tiêu diệt như vậy. Lực tín ngưỡng của bọn ta càng lúc càng ít đi. Theo hướng này thì cho dù bà ta không ra thoát khỏi Thiên Không thành cũng bức tử được toàn bộ chúng ta.
- Quả nhiên là âm độc. - Hàn Thạc la lớn. Rốt cuộc rồi cũng hiểu rõ vì sao mười hai đại Thần cách Chủ thần phải gấp rút xây dựng thần điện ở các vị diện rồi vì lực lượng tín ngưỡng mà không ngừng tranh đoạt chém giết lẫn nhau.
- Ngươi có lẽ còn chưa biết, trọng tâm của mỗi vị diện còn chứa một cỗ lực lượng khổng lồ. Đến khi vị diện đó bùng nổ thì cỗ lực lượng kia sẽ phóng ra ngoài, sau đó bị Thiên Không thành hấp thu lấy, càng khiến bà ta hồi phục nhanh hơn.
Nhiều năm nay, mỗi lần có vị diện bị phá hủy là bà ta sẽ khôi phục lại được một phần. Hiện giờ hẳn đã khôi phục được một phần ba lực lượng rồi.
Thời Không Chủ thần hít một hơi rồi nói tiếp:
- Cho nên bà ta vừa quản lý được giấc ngủ là đã bắt đầu chuẩn bị thu thập bọn ta.
- Vì sao vậy? - Hàn Thạc nghi hoặc lên tiếng hỏi.
- Bởi vì phương hướng di chuyển của Thiên Không thành chính là Chúng Thần đại lục. - Thời Không Chủ thần nhẹ nhàng lên tiếng.
Lời này vừa nói ra đã khiến sắc mặt Hàn Thạc biến đổi. Chúng Thần đại lục chính là cơ sở sinh tồn của mười hai đại Thần cách Chủ thần, cũng là nơi có lực lượng mạnh mẽ nhất của vũ trụ này. Nếu như Chúng Thần đại lục cũng bị Thiên Không thành phá hủy, vậy thì khi lực lượng vị diện bị phá hủy phóng ra, được bà ta hấp thu lấy thì mười hai đại Thần cách Chủ thần còn lối thoát sao?
- Cứ nghĩ như vậy thì biết ngay cỗ lực lượng trên vị diện của Chúng Thần đại lục so với của tất cả vị diện bị phá hủy từ trước đến giờ còn nhiều hơn. Một khi Chúng Thần đại lục sụp đổ, bà ta có được cỗ lực lượng kia thì sẽ hồi phục được thêm một phần ba, đến khi đó vị diện này nào ai còn là đối thủ bà ta. - Thời Không Chủ thần lên tiếng có chút tuyệt vọng.
- Chúng ta còn bao nhiêu thời gian? - Hàn Thạc nhíu mày, ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.
- Chiếu theo tốc độ di chuyển của Thiên Không thành thì thêm hai trăm ba chục năm nữa là nó sẽ tới được Chúng Thần đại lục. Bọn ta cần phải nội trong khoảng thời gian này đánh phá được kết giới, cần phải chuẩn bị cho kỹ trước lúc đó. Chúng Thần chi chiến cũng phải kết thúc trong thời gian này, bằng không ai cũng không thoát khỏi bàn tay của bà ta. - Thời Không Chủ thần khó khăn lắm mới nói được lời này.
- Thật là một đề tài nghiêm trọng ha! - Một luồng hỏa diễm lướt tới, ngọn lửa vặn vẹo một hồi rồi hiện ra một người đàn ông da thịt đỏ ửng, cả người như đang bị liệt hỏa thiêu đốt, hỏa nguyên tố quyện trên người hắn ta không hề tiêu tán, còn nóng hơn so với mặt trời.
- Tra Lý Tư, ngươi cũng đến rồi à. - Thời Không Chủ thần nhìn thấy người đàn ông bộ dáng như đang bị thiêu đốt này vẫn lộ ra nét mặt lãnh đạm.
- Phí Nhĩ Nam Đa, còn tưởng ngươi trốn đâu rồi chứ, thì ra không phải là không quan tâm tới Thiên Không thành.
Hỏa Chủ thần Tra Đặc Lý Tư cười tươi rói liếc mắt nhìn Hàn Thạc rồi niềm nở nói:
- Ồ, ngươi là Hàn Thạc à? Ta đã muốn gặp ngươi từ lâu, không ngờ lại gặp ngươi ở đây. Thế nào, nhìn thấy Thiên Không thành càng lúc càng đến gần có cảm tưởng gì không?
Còn chưa thấy mặt Tra Đặc Lý Tư thì sau khi lời nói phát ra hắn đã đột nhiên di chuyển đến bên cạnh Hàn Thạc. Sóng nhiệt khủng bố cũng theo đó xông tới. Tấm thân này của Hàn Thạc do hai thân ngoại hóa thân bị ép xoắn lại với nhau cũng có chút thiếu điều chịu không nổi, khiến hắn có cảm giác như bị lọt vào biển sâu.
Hàn Thạc hơi thối lui về sau một chút rồi vừa đưa mắt nhìn Thiên Không thành không ngừng chuyển động, vừa thản nhiên lên tiếng:
- Binh đến thì tướng ngăn, còn làm sao chứ?
- Cũng vẫn chịu được à.
Khoé miệng Tra Đặc Lý Tư đầy nét châm biếm, nhìn chằm chằm Hàn Thạc, cơ hồ hơi thất vọng. Hắn quay đầu nhìn Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa rồi nhíu mày nói:
- Bao nhiêu năm nay ngươi vẫn chưa tìm ra biện pháp nào à? Nếu có thể đẩy Thiên Không thành đi vũ trụ nào khác, có lẽ bọn ta sẽ không lâm vào tình thế bị động kiểu này.
- Nếu ta có lực lượng này thì đã sớm đi trước một bước rời bỏ vũ trụ này rồi, và cũng mặc kệ sống chết của các ngươi. - Phí Nhĩ Nam Đa dường như cũng không nể mặt hắn ta lắm, hờ hững mở lời châm biếm.
Một giọt nước trong suốt khổng lồ chợt xuất hiện bên cạnh Hàn Thạc. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì giọt nước trong suốt đó đã bao bọc lấy hắn. Thủy hệ lực lượng trói chặt Hàn Thạc, mặc cho hắn giãy dụa kiểu nào cũng không thể thoát ra khỏi nó.
Một người phụ nữ xinh đẹp mỹ lệ với khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện từ trong hư không. Da thịt nàng ta trong suốt, trên người còn phát ra một cỗ hàn khí lạnh thấu xương. Nàng ta liếc mắt nhìn Hàn Thạc đang cực lực giãy dụa bên trong giọt nước rồi sầm mặt nói:
- Bọn ta đem tất cả hy vọng đặt trên người kẻ đó, có phải là hơi quá mạo hiểm rồi không. Lực lượng cỡ hắn nếu muốn trong hai trăm ba chục năm mà đánh phá được kết giới của Thiên Không thành thì quả thật là kẻ khờ nằm mộng.
- Mạn Nhu, nếu ngươi có cách thì đừng ngại thử phá kết giới một phen. Nếu như ngươi có biện pháp thì Nội Tư Đặc ta sau này sẽ nghe lời của ngươi. - Tử khí thâm trầm dồn dập kéo tới rồi ba người Nội Tư Đặc, Cổ Lạp Đa và Ám Mông từ trong không trung xuất hiện, vừa đi vừa phát ra giọng điệu châm chọc Thủy nữ thần.
Thủy nữ thần Mạn Nhu nhíu mày nhìn Nội Tư Đặc, sau đó lạnh lùng hừ một tiếng rồi thu hồi lại giọt nước đang cầm tù Hàn Thạc.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Tình
Đại Ma Vương Tác giả: Nghịch Thương Thiên Chương 1015:Chủ thần tề tựu Dịch: neopunk1
Biên tập: donquichotte
Nguồn: TTV
Vừa ra khỏi giọt nước là chân tay Hàn Thạc lập tức khôi phục được hành động. Hắn hít một hơi rồi trầm mặt nhìn Thủy hệ nữ thần Mạn Nhu, nhưng cũng không lập tức trở mặt.
Lúc ở Hắc Ám thần vực hắn đã từng giao đấu với Ám Mông, biết rằng chưa dung hợp hoàn toàn thân ngoại hóa thân thì sẽ không phải là đối thủ của Thần cách Chủ thần. Mạn Nhu đột nhiên xuất hiện, lại còn dùng phương thức đánh lén cầm cố hắn trong giọt nước, hắn không thể giãy thoát ra ngoài cũng là chuyện bình thường. Mạn Nhu hẳn là không thích hắn lắm, vừa tới đã lợi dụng Thủy hệ thần lực cầm tù hắn, cho dù là không có ý giết hắn nhưng lại rắp tâm làm nhục hắn.
Hàn Thạc hiểu rõ lúc này không phải là lúc phát tác, chỉ đành ngấm ngầm nhớ kỹ hành động của Mạn Nhu ngày hôm nay, đợi khi bản thể của hắn tại Ma Ẩn cốc thoát thai hoán cốt rồi mới tính toán tới.
Thủy hệ Chủ thần Mạn Nhu, Hỏa hệ Chủ thần Tra Đặc Lý Tư, còn thêm ba người Ám Mông, Cổ Lạp Đa, Nội Tư Đặc đến đây khẳng định không phải là ngẫu nhiên. Hàn Thạc để ý một chút thì phát hiện ra trên người Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa không ngừng phóng ra lực lượng, trong không gian mù mịt tạo ra một không gian đạo muôn màu muôn sắc.
Rõ ràng là kẻ đang triệu tập các Chủ thần từ mọi khu vực chính là Thời Không Chủ thần.
Từng người một xuất hiện không không gian đạo giữa hư không. Tiếp đó, các Chủ thần khác lần lượt từ trong không gian đạo bước ra, tụ tập tại khu vực đặc biệt này.
Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã, Quang Minh thần A Tư Đình Tư, Sinh Mệnh nữ thần Lai Na, Thuỷ hệ nữ thần Mạn Nhu, Phong hệ nữ thần Bách Lệ Nhi, Hỏa hệ Chủ thần Tra Đặc Lý Tư, Lôi Điện Chủ thần Lãng Tư Lạc, Đại Địa Chủ thần Bách Cách Sâm, Hắc Ám Chủ thần Ám Mông, Tử Vong Chủ thần Nội Tư Đặc, Hủy Diệt Chủ thần Cổ Lạp Đa, Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa, tổng cộng mười đại Thần cách Chủ thần đều tề tựu nơi này.
Quang Minh thần A Tư Đình Tư vừa đến đã cười híp mắt liếc nhìn Hàn Thạc rồi gật đầu nói:
- Hay lắm, cũng hay là vẫn còn đứng ở phe đối lập.
Hàn Thạc biết hắn nói gì. Năm xưa khi Quang Minh thần hậu thuẫn thần thể của Cam Đạo Phu đã từng cảnh cáo hắn, muốn hắn không đụng đến Cổ Nhĩ, đã từng nói nếu Hàn Thạc động đến Cổ Nhĩ là sẽ trở thành kẻ địch của hắn ta. Đáng tiếc là Hàn Thạc vẫn đường ta ta cứ đi, giết chết Cổ Nhĩ tại Hỗn loạn ma đô (Thâm Cốc). Nếu không phải đạo thần ấn của hắn ta kịp thời xuất hiện, thì thần hồn của Cổ Nhĩ đừng hòng trốn thoát.
- A Tư Đình Tư, cho dù Hàn Thạc không đụng tới hắn thì hắn cũng chỉ có đường chết.
Thời Không Chủ thần nhíu mày nói:
- Cổ Nhĩ không ngờ cầm tù Mạch Kim Lợi bao nhiêu năm, hắn có kết cuộc ngày nay cũng là chuyện đương nhiên.
- Ha ha, Phí Nhĩ Nam Đa nhà ngươi chẳng lẽ phải tự mình ra tay sao?
A Tư Đình Tư cười ngất nói:
- Dựa vào lực lượng thần cách của ngươi mà giết chết Cổ Nhĩ tự nhiên là dễ như trở bàn tay, nhưng ngươi làm như vậy có phải là hơi quá phận một chút không?
- Ai nói ngươi là ta phải tự mình ra tay?
Phí Nhĩ Nam Đa nhướng mày nói:
- Tạp Lôi du hành thời không bao lâu nay đã sớm đạt tới cảnh giới Chủ thần. Hàn Thạc không giết Cổ Nhĩ thì khi Tạp Lôi trở về Ảo Không thành cũng sẽ tìm Cổ Nhĩ thanh toán. Hừ, không phải chỉ có người của ngươi mới có thể đạt tới cảnh giới Ngụy Chủ thần đâu.
Tạp Lôi là thành chủ của Ảo Không thành, nghe nói đã đạt tới cảnh giới Thượng vị thần hậu kỳ từ rất nhiều năm trước. Sau đó tu luyện bước vào con đường du hành thời không, biến mất một khoảng thời gian thật lâu, sau khi trở về Ảo Không thành năm năm trước, thực lực đã vững vàng nằm ở cảnh giới Ngụy Chủ thần.
- Hả? Ngươi nói Tạp Lôi hả, ngươi cho rằng hắn có thể giết Cổ Nhĩ sao?
Quang Minh thần cười khẩy nói:
- Thân thể Cổ Nhĩ đã được ta bồi đắp lại rồi, nếu ngươi đứng một phía với Hàn Thạc thì rõ ràng là tính đối địch với ta. Cứ xem đi, đến lúc Chúng thần chi chiến, ngươi cứ xem Cổ Nhĩ làm sao giết chết Tạp Lôi. À à, đừng nói ta không cảnh báo ngươi trước, lực lượng của Cổ Nhĩ đã khôi phục như cũ rồi.
- Ta cũng đang mong chờ đây. - Phí Nhì Nam Đa lạnh lùng lên tiếng, rồi sau đó không thêm lời gì nữa, chỉ nhìn về phía Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã, đường như đang đợi nàng ta nói gì đó.
- Phí Nhĩ Nam Đa cũng đã nói rồi, thời gian của chúng ta rất cấp bách.
Áo Nhĩ Sắt Nhã nhìn khắp mọi người một vòng, đến khi thấy họ đều chú ý mới tiếp tục:
- Chỉ còn thời gian hơn hai trăm năm. Vận Mệnh chi cảnh của ta vẫn còn thiếu nhiều lực lượng thần hồn. Chắc hẳn lúc gần đây các ngươi cũng cảm giác được hấp lực khổng lồ đến từ Thiên Không thành. Nếu không có thần hồn bổ sung Vận Mệnh chi cảnh, không cần đợi đến bà ta ra khỏi Thiên Không thành, thì thần cách của bọn ta cũng có thể không chịu khống chế mà bay thẳng vào Thiên Không thành. - Nghe Vận Mệnh nữ thần nói vậy, ai nấy đều trầm nét mặt. Phí Nhĩ Nam Đa cùng A Tư Đình Tư cũng không đấu khẩu với nhau nữa.
- Bố Lai Ân, ta biết bản thể của ngươi ở Ma Ẩn cốc vẫn đang tụ tập được một cỗ lực lượng của Chúng Thần đại lục mà bọn ta không thể vận dụng được. Trong thời gian hai trăm năm, ngươi có thể tiến bộ thêm một bước không? - Áo Nhĩ Sắt Nhã đột nhiên quay đầu nhìn Hàn Thạc rồi hỏi.
- Áo Nhĩ Sắt Nhã, hắn thật sự có thể phá kết giới của Thiên Không thành à? - Sinh Mệnh nữ thần Lai Na chen miệng vào.
Nghe nói vậy, ánh mắt mọi người đều tập trung giám sát Vận Mệnh nữ thần và Hàn Thạc, xem ra ai nấy đều để tâm tới chuyện này.
- Ngoài hắn ra, ta nghĩ không ra có ai khác trong vũ trụ này có thể giúp bọn ta.
Áo Nhĩ Sắt Nhã thản nhiên lên tiếng:
- Năm đó kẻ kia có thể đột phá trở ngại của hai vũ trụ để đến nơi này, Bố Lai Ân khẳng định cũng có thể khai mở kết giới của Thiên Không thành. Đây chính là lối thoát duy nhất của bọn ta.
- Chính ta cũng không chắc lắm.
Hàn Thạc xoa xoa tay cười khổ:
- Trong thời gian trăm năm, ta quả thật có thể tiến triển thêm một bước, nhưng ta không biết sau khi tiến đến bước đó thì có thể phá vỡ kết giới này hay không.
- Ngươi làm được mà.
Áo Nhĩ Sắt Nhã quát nhỏ một tiếng rồi nói:
- Năm xưa khi bà ta tạo ra kết giới của Thiên Không thành đã bị trọng thương, cho nên kết giới này không phải là hoàn mỹ. Từ sau khi ngươi đến Chúng thần đại lục, ta đã ngầm quan sát ngươi. Mỗi lần thực lực đề cao một cảnh giới là sẽ tăng vọt hẳn. Đến cảnh giới kế tiếp thì lực lượng của ngươi sẽ không thua kém mấy người bọn ta. Lực lượng đặc biệt kia của ngươi không thuộc về vũ trụ này, chắc là có thể khai mở Thiên Không thành.
- Bọn ta đều sẽ là đối thủ của bà ta sao? - Phong hệ nữ thần lẩm bẩm có chút bi quan.
- Có thể sẽ có người hoàn toàn biến mất khỏi vũ trụ này, nhưng bọn ta vẫn còn một hy vọng.
Áo Nhĩ Sắt Nhã trầm trọng quét mắt nhìn mọi người rồi trịnh trọng nói:
- Nếu như bọn ta ngay cả liên thủ vẫn không uy hiếp được bà ta, ta nghĩ bà ta đã sớm ra khỏi Thiên Không thành rồi, sẽ không đợi đến bây giờ.
Nghe Áo Nhĩ Sắt Nhã nói vậy, tất cả các Chủ thần đều gật đầu đồng ý với ý nghĩ của nàng ta.
- Xin giới thiệu với mọi người một người bạn mới.
Áo Nhĩ Sắt Nhã nhíu mày rồi nhìn sang Phí Nhĩ Nam Đa đề nghị:
- Phiền ngươi mang Hàn Hạo đến đây đi.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Tình
Đại Ma Vương Tác giả: Nghịch Thương Thiên Chương 1016:Cái đích ngắm của mọi người Dịch: neopunk1
Biên tập: donquichotte
Nguồn: TTV
Phí Nhĩ Nam Đa gật đầu rồi cũng không biết ông ta thi triển lực lượng thời không gì, trong không gian thông đạo sáng loè kia chợt thấy Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo trên mặt đầy nét ngạc nhiên bước ra.
- Phụ thân, người làm sao lại ở đây? - Hàn Hạo nghi hoặc đưa mắt nhìn mọi người chung quang rồi lập tức tập trung vào Hàn Thạc, đoạn thuận thế đi về phía bên đó, lẳng lặng đứng cạnh hắn.
Hàn Hạo vừa xuất hiện đã khiến sắc mặt đám Thần cách Chủ thần hơi biến đổi. Bọn họ có lẽ đều biết Tiểu Khô Lâu đã hình thành thần cách mới tại Vùng đất hỗn loạn, nhưng lại chưa hề thấy bản thể của hắn. Hàn Hạo vừa tới đã khiến bọn họ lập tức kinh ngạc, nhìn chằm chằm lấy hắn.
Hàn Thạc không hề trả lời Tiểu Khô Lâu mà chỉ không vui quay sang Áo Nhĩ Sắt Nhã vừa lên tiếng:
- Ngươi muốn Hàn Hạo đến đây làm gì? Chuyện này liên quan gì đến hắn?
Khai mở Thiên Không thành là chuyện vô cùng nguy hiểm, trong lòng Hàn Thạc cũng chỉ muốn đem tất cả nguy cơ ôm vào mình mình, không hề muốn Tiểu Khô Lâu theo hắn mạo hiểm.
- Trên người hắn có thần cách, chỉ cần là Thần cách Chủ thần thì đều phải có nghĩa vụ đối phó với bà ta.
Áo Nhĩ Sắt Nhã không chút động lòng tới lời lẽ lạnh lùng của Hàn Thạc mà chỉ thản nhiên nói:
- Ta nghĩ nếu quả thật bà ta ra khỏi Thiên Không thành, Hàn Hạo cũng khó lòng thoát khỏi cái chết. Để hắn tới đây chính là nghĩ tốt cho hắn mà thôi.
- Không sai, chỉ cần là Chủ thần sở hữu thần cách, là đương nhiên phải liên hợp với nhau. - Bên phe Quang Minh thần lập tức lên tiếng cười ha hả đồng ý.
Hàn Thạc hừ một tiếng rồi cũng không phát biểu gì thêm, nét mặt chỉ lộ vẻ không vui, âm trầm đứng đó.
- Chúng Thần chi chiến không thể cứ tiếp tục dây dưa mãi. Lần này mọi người đều tụ tập ở đây, chúng ta hãy mang quy tắc của Chúng Thần chi chiến trình bày lại một lần đi. Ài, dù sao lần này cũng có thêm hai người.
Áo Nhĩ Sắt Nhã ngưng một lúc rồi tiếp tục mở miệng:
- Chúng ta chỉ có thể chỉ dẫn bọn họ về mặt đại cục mà thôi, không thể tự mình tham gia vào Chúng Thần chi chiến. Điểm này ta nghĩ mọi người hẳn đã hiểu rõ rồi.
Áo Nhĩ Sắt Nhã nhìn hai cha con Hàn Thạc rồi nhíu mày nói:
- Thần cách Chủ thần có quy củ của Thần cách Chủ thần. Nếu Chúng Thần chi chiến không nói quy củ thì đối với mọi người cũng chẳng có gì tốt. Hai vị không có vấn đề gì chứ?
- Không thành vấn đề. - Hàn Thạc nhún vai cười nói. Hàn Hạo chẳng nói chẳng rằng, thấy Hàn Thạc trả lời đành phải không tình nguyện mà gật đầu.
Chúng Thần chi chiến không có lực lượng của Thần cách Chủ thần là vì lực lượng bọn họ quá siêu việt so với của mọi người. Một khi Thần cách Chủ thần tự mình tham dự thì cuộc diện sẽ vì thực lực quá chênh lệch mà thay đổi. Lực lượng chênh lệch quá xa sẽ khiến Chúng Thần chi chiến hoàn toàn hỗn loạn.
Tất cả sinh mạng trên mọi vị diện ở vũ trụ này đều chịu sự chỉ dẫn của thần linh ở Chúng Thần đại lục. Thần cách Chủ thần cũng cần đám thủ hạ này để mưu cầu lợi ích cho bản thân. Nếu bọn họ làm bậy, giết sạch hết toàn bộ thủ hạ của đối phương, vậy thì cuối cùng Chúng Thần đại lục có thể sẽ trở thành một khu tử vực.
Ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa tự ra tay thì có thể giết sạch toàn bộ ba đại thần vực Quang Minh, Sinh mệnh, Thủy. Ba đại Chủ thần Quang Minh, Sinh mệnh, Thủy nếu muốn báo thù cũng có thể dễ dàng diệt tuyệt tất cả thần linh trên ba đại thần vực Hắc Ám, Tử Vong và Hủy Diệt.
Nếu bọn họ cứ mặc kệ làm càn như thế thì ai cũng chẳng được gì tốt cả. Kết quả cuối cùng sẽ là thần linh trên Chúng Thần đại lục bị giết sạch, thần cách trong tay của mười hai đại Thần cách Chủ thần cũng chẳng còn dùng được, không cách nào khống chế được sinh mệnh trên các vị diện, không thể tiếp tục duy trì lực lượng tín ngưỡng, thần cách của tất cả đều sẽ mất hết khả năng khống chế, thật không phải là trò đùa.
Thấy Hàn Thạc đã đáp ứng, Hàn Hạo cũng đành gật đầu chấp nhận. Áo Nhĩ Sắt Nhã trầm ngâm một hồi rồi mới tiếp tục nói:
- Cuối cùng khai chiến thế nào, dùng phương pháp nào để khai chiến ta đều mặc kệ, lo cũng không được! Nhưng hôm nay mọi người đều đến, hẳn đã biết thời gian cấp bách, hy vọng có thể mở màn chiến đấu nhanh một chút.
- Áo Nhĩ Sắt Nhã, tên tiểu tử này làm sao hình thành được thần cách vậy? Thần cách của bọn ta đều được bà ta ban cho, chẳng lẽ thần cách có thể tự hình thành được sao? - Thủy hệ nữ thần Mạn Nhu nhìn Hàn Hạo một cách cổ quái rồi lên tiếng hỏi.
Mạn Nhu nói câu này khiến đám Chủ thần đều nhìn về phía Hàn Hạo, vẻ mặt ai nấy đều lộ nét nghi hoặc, không rõ hắn rốt cuộc làm thế nào hình thành thần cách.
Người chấp chưởng Vận Mệnh thần vực cũng chỉ lắc đầu nói:
- Việc này ta cũng không rõ lắm. Lực lượng thần cách của hắn vô cùng đặc biệt, hắn sinh ra đã có hình dạng đặc biệt, khiến ta cũng không hiểu rõ được.
- Thời gian cấp bách lắm, xin tiễn các vị trở về thôi. - Phí Nhĩ Nam Đa thấy bọn họ ai nấy đều nghi hoặc nhìn chằm chằm Hàn Hạo, còn sắc mặt Hàn Thạc thì càng lúc càng khó coi, liền chủ động mở ra liên tiếp mấy không gian thông đạo, ý bảo đám Thần cách Chủ thần kia hãy đi cho mau một chút.
Người đầu tiên bỏ đi là Vận Mệnh nữ thần Áo Nhĩ Sắt Nhã, theo sát phía sau là Quang Minh thần, Sinh Mệnh nữ thần. Qua thêm một hồi thì đã có thêm vài đại Thần cách Chủ thần theo không gian thông đạo biến mất. Chỉ có năm người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa, Hàn Thạc, Hàn Hạo là còn ở lại.
- Ta nghĩ chúng ta nên bàn luận một chút. - Sau khi đám người kia biến mất, Nội Tư Đặc vừa cười vừa đưa mắt nhìn Phí Nhĩ Nam Đa.
- Ta sẽ phân phó cho kẻ dưới giúp đỡ các ngươi tạo ra không gian đại truyền tống trận, để cho Tử Vong thần vực, Hắc Ám thần vực, Hủy Diệt thần vực, Thời Không thần vực và Vùng đất hỗn loạn được nối liền với nhau. Cả ba tòa thành của Thời Không thần vực ta đã sớm chuẩn bị kỹ rồi. Chỉ cần làm không gian đại truyền tống trận cho tốt thì cho dù khi các ngươi khai chiến với Sinh Mệnh, Thủy thần vực có gì đi nữa thì bọn họ cũng có thể hội tụ với các ngươi. - Phí Nhĩ Nam Đa liếc mắt nhìn Nội Tư Đặc rồi thản nhiên lên tiếng.
- À à, vậy quá tốt rồi. Chỉ cần có ưu thế này, bên bọn ta có thể tự tiến thối được.
Nội Tư Đặc cười gật đầu rồi mới nhíu mày nói tiếp:
- Nhưng bọn ta không định lập tức ra tay với Quang Minh thần vực.
- Vậy là ra tay với phe nào đây? - Hàn Thạc ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
- Vận Mệnh thần vực!
Cổ Lạp Đa lạnh mặt lại rồi cười gằn:
- Bao nhiêu năm nay, không phải là giương mắt nhìn bọn ta tàn sát lẫn nhau thì cũng khiến các đại thần vực bọn ta loạn chiến với nhau không ngừng đúng không? Hừ hừ, lần này dù sao cũng đã nói là Vận Mệnh thần vực cũng tránh né không được. Nếu đã như vậy thì để cho ả ta nếm thử mùi vị này đi!
Hàn Thạc giật mình, vô cùng kinh ngạc nhìn ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa. Ngay cả Phí Nhĩ Nam Đa, Hàn Hạo cũng loé mắt nhìn. Dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc, Hàn Hạo, Phí Nhĩ Nam Đa, ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa vẫn cùng gật đầu, ý bảo bọn họ không hề nói đùa.
- Cũng tốt, ta vốn chuẩn bị đề nghị đánh Vận Mệnh thần vực trước.
Phí Nhĩ Nam Đa hít một hơi sâu rồi tròng mắt rỗng tuếch tựa hồ như có thêm chút thần sắc.
- Bao nhiêu lần thần chiến ở Chúng Thần đại lục này, chỉ có một thần vực không chịu ảnh hưởng là Vận Mệnh thần vực của Á Nhĩ Sắt Nhã. Bao nhiêu năm qua, không ai biết được Vận Mệnh thần vực tích trữ được bao nhiêu lực lượng. Hừ, vì sao mỗi lần thần chiến thì Vận Mệnh thần vực đều có thể được miễn tránh. Lần này có được cơ hội, đương nhiên phải trả giá một chút chứ!
Hàn Thạc lấy làm ngạc nhiên, không ngờ ngay cả Phí Nhĩ Nam Đa cũng ôm chút tâm tư này. Xem ra sự bảo hộ bao năm nay từ Vận Mệnh nữ thần đối với thần vực của mình đã khiến kẻ khác khá bất mãn.
Ba người Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa đưa mắt nhìn nhau rồi đột nhiên bật cười ha hả. Cười xong Nội Tư Đặc mới nói:
- Xem ra mọi người đều nghĩ tới chuyện này rồi. Nếu là vậy, chúng ta bàn luận kỹ các vấn đề chi tiết một chút. À, Bố Lai Ân, ừm, à, phải là Hàn Thạc chứ. Bọn ta có thể cần lực lượng của Vùng đất hỗn loạn ngươi giúp đỡ. Không biết từ khi nào mà số lượng cao thủ ở Vùng đất hỗn loạn của các ngươi đã lên cao như vậy...
Nơi này dường như không có khái niệm gì về thời gian. Mấy người bàn bạc không biết bao lâu, sau khi đã vạch định ra được kế hoạch đại khái thì đồng thời chia tay dưới sự tống tiễn của Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa.
Vừa bước chân vào không gian thông đạo thì nơi Hàn Thạc trở ra chính là bầu trời của Vùng đất hỗn loạn, còn bên dưới chính là thành thị duy nhất của Vùng đất hỗn loạn, Hỗn loạn ma đô.
Hàn Hạo cũng không cùng đi với hắn mà yêu cầu Phí Nhĩ Nam Đa đưa hắn ta cùng Cổ Lạp Đa tới Hủy Diệt thần vực. Liệp thần giả là thứ người thuộc về loại phản bội Thần cách Chủ thần. Thần cách Chủ thần không thể thu hoạch được lực lượng tín ngưỡng gì từ trên người bọn chúng, còn sự tồn tại của bọn chúng cũng có chút cần thiết. Thần cách Chủ thần không cần đến bọn chúng nhưng Hàn Hạo lại cần.
Hàn Thạc không vội trở về Ma Ẩn cốc mà sau khi thân ngoại hóa thân tới được Hỗn loạn ma đô, liền tìm tới ngay hai người Tát Lạp Tư, Ngoã Tây Tư để bọn họ chuẩn bị chu đáo tiếp đãi người của Thời Không thần vực.
Tạp Lôi tới sau Hàn Thạc không bao lâu. Hắn vừa tới Hỗn loạn ma đô là đã mời ngay hai người Tát Lạp Tư, Ngoã Tây Tư tới. Tạp Lôi sau khi xuất hiện ở trong vùng quang mang chói chang bên ngoài Hỗn loạn ma đô, liền đi vào, tự báo tên tuổi rồi tìm hai người Tát Lạp Tư, Ngoã Tây Tư bàn chuyện xây dựng không gian đại truyền tống trận ở Hỗn loạn ma đô.
- Tát Lạp Tư, hai người các ngươi phối hợp vớp Tạp Lôi, sớm ngày xây không gian ma pháp trận ở đây. - Thấy Tạp Lôi tới mau như vậy, Hàn Thạc cũng không nói nhiều, sắp xếp qua một câu với Tát Lạp Tư rồi khởi hành tới Ma Ẩn cốc.
Thời gian mười năm chớp mắt đã lại qua. Trong khoảng thời gian này, bên trong Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt, Vùng đất hỗn loạn đã có thêm rất nhiều không gian ma pháp trận. Sau khi trải qua mười năm chỉnh sửa, mấy đại thần vực đã mài đao thật sắc chuẩn bị sẵn sàng.
Hàn Thạc ở Ma Ẩn cốc có thể sử dụng siêu cấp Ma pháp kính để liên lạc với ba đại Chủ thần Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt bất cứ lúc nào. Trong khoảng thời gian này, hắn đã kết hợp được lực lượng trong tay với lực lượng của Nội Tư Đặc, Ám Mông, Cổ Lạp Đa, Phí Nhĩ Nam Đa, định trong thời gian gần kề chính thức công kích Vận Mệnh thần vực.
Nhưng trong giờ phút quan trọng này, thông qua siêu cấp Ma pháp kính, Hàn Thạc lại thu được một tin tức từ phía Tiểu Khô Lâu: lực lượng liên minh của Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy thần vực không ngờ đã bắt đầu công kích Vận Mệnh thần vực trước bọn họ.
Quang Minh, Thủy, Sinh Mệnh, ba đại thần vực trải qua mười năm lặng lẽ chuẩn bị, đã tập hợp lực lượng trong tay kết hợp với nhau, một mực chuẩn bị tấn công phe Hàn Thạc, nào hay trong giờ phút tối hậu lại đột nhiên thay đổi, vượt khỏi dự định của mọi người, không ngờ trực tiếp giết tới Vận Mệnh thần vực.
Cùng lúc đó, bốn đại thần vực Đại Địa, Phong, Lôi Điện, Hỏa cũng chính thức tuyên bố tạo thành liên minh. Bốn đại thần vực cùng nhau hành động, đưa lực lượng kết hợp với nhau, thừa lúc cao thủ của Quang Minh, Thủy, Sinh Mệnh ba đại thần vực không có ở nhà, liền ra tay với bọn họ.
Chúng Thần chi chiến đã chính thức mở màn một cách đặc biệt.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Tình
Đại Ma Vương Tác giả: Nghịch Thương Thiên Chương 1017:Chia chác Dịch: neopunk1
Biên tập: donquichotte
Nguồn: TTV
Trong Ma Ẩn cốc, bản thể Hàn Thạc ẩn náu dưới lòng đất thâm sâu, tiếp tục dùng Huyền Âm khí để tôi luyện, còn thân ngoại hóa thân thì triệu tập cao thủ trong cốc để bàn đối sách.
Đòn công kích đột ngột của ba đại thần vực Quang Minh, Thủy, Sinh Mệnh có phần vượt khỏi dự liệu của Hàn Thạc. Hắn cần phải chỉnh lý các lực lượng trong Vùng đất hỗn loạn một cách nhanh nhất thì mới có thể đối phó với các biến cố có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Còn chưa kịp cho hắn sắp xếp rõ ràng việc trong cốc thì trên không gian trong cốc lại bị vặn vẹo kỳ lạ. Từ bên trong hiện ra Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa. Hắn vừa tới đã đưa mắt nhìn về phía Hàn Thạc đang bị đám người đẹp quây quần, rồi mới mỉm cười nói:
- Ta nghĩ bọn ta nên đi tới bầu trời Vận Mệnh thần vực xem xét, có lẽ hiểu rõ thêm phương pháp hoạt động của lực lượng từ Vận Mệnh kính. Ta dẫn ngươi đi xem.
Đám người Bác Lan Tư, lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ trong cốc trợn tròn mắt nhìn Phí Nhĩ Nam Đa đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt đầy nét nghi hoặc. Đến khi nghe Hàn Thạc giải thích rõ thân phận của Phí Nhĩ Nam Đa, lại càng khiến đám người Hàn gia trong cốc kinh hãi vô cùng.
Sự tồn tại thần bí nhất ở Chúng Thần đại lục chính là lão già Thời Không Chủ thần này, không ngờ lại tự mình tới Ma Ẩn cốc, còn khách khí mời Hàn Thạc cùng đi Vận Mệnh thần vực. Điều này cho thấy địa vị hiện giờ của Hàn Thạc đã tới cấp bậc cỡ nào rồi.
- Đợi một chút được không? - Sau khi giải thích xong thân phận của Phí Nhĩ Nam Đa, Hàn Thạc mới cười cười lên tiếng.
Phí Nhĩ Nam Đa gật đầu, hoà hoãn cười nói:
- Không gấp, ta đợi ngươi.
Ông ta nói lời này khiến đám người Hàn gia càng thêm kinh hãi. Bọn Bác Lan Tư, Tư Tháp Tác Mỗ ai nấy đều không chỉ nhìn với ánh mắt kinh ngạc mà còn có cả sự sùng bái trong đó. Trong ánh mắt mấy nàng Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ đầy nét nóng bỏng, cơ hồ muốn nuốt lấy Hàn Thạc.
Hàn Thạc cười cười rồi mang chuyện trong cốc sắp xếp một hồi, rồi cũng không để Phí Nhĩ Nam Đa đợi bao lâu, cùng theo ông ta đi vào thông đạo.
Trên bầu trời Vận Mệnh thần vực, Hàn Thạc cùng Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa đứng sừng sững giữa tầng mây mù, nhìn xuống vùng đất bao la của Vận Mệnh thần vực. Phía dưới chi chít những điểm nho nhỏ như vô vàn con kiến đang di động. Đây đều là đám thần linh trên Chúng Thần đại lục.
Từ trên không nhìn xuống, đám thần linh này như từng con kiến nhỏ xíu. Trong lòng Hàn Thạc cùng Phí Nhĩ Nam Đa thì bọn người này cũng như kiến mà thôi, phẩy phẩy tay là có thể giết sạch cả đám.
- Ngươi xem, Vận Mệnh kính ở phía trên thần điện, những đường bé tí đó ứng với vết tích Vận Mệnh của đám người phía dưới. - Phí Nhĩ Nam Đa chỉ về phía một thần linh bình thường khó lòng phát giác được từ trên Vận Mệnh thần vực để giải thích với Hàn Thạc.
Quả nhiên, từ góc độ của Hàn Thạc và Phí Nhĩ Nam Đa, phát hiện phía trên Vận Mệnh thần điện lơ lửng một tấm kính khổng lồ. Trong kính còn có từng sợi nhỏ li ti như tóc đang xen lẫn nhau, sợ rằng có tới cả mấy tỷ sợi. Bên trong có một khu vực nhỏ đang loé lên ánh quang mang, có Sinh Mệnh đang dao động kịch liệt trong đó.
Tấm Vận Mệnh kính khổng lồ kia dường như đang soi tới hơn phân nửa sinh mạng tại Vận Mệnh thần vực. Năng lượng dao động kỳ dị từ Vận Mệnh thần điện truyền từ bên dưới lên trên, tạo ra sự biến động của Vận Mệnh kính.
Mỗi khi có một thần linh chết đi trong cuộc chiến bên dưói, thì trong Vận Mệnh kính lại có một sợi trở nên thô và dài hơn một chút, khiến cho các đường sợi chi chít trong Vận Mệnh kính co rút thật chặt, tạo thành một mạng lưới càng lúc càng thắt chặt.
Một vòng sáng to cỡ nắm tay không ngừng phát ra ánh quang mang muôn màu sắc, hơn nữa còn chuyển động từ từ. Bên trong vòng sáng có chứa hấp lực mãnh liệt, dường như muốn rút đi những sợi tơ trên kính nhập vào vòng ánh sáng.
- Vòng sáng di động đó ứng với Thiên Không thành. Cái đó là do Áo Nhĩ Sắt Nhã tận lực biểu lộ ra. Ngươi xem, càng đến gần Thiên Không thành thì các sợi đó lại càng hơi bị lay động, chịu phải ảnh hưởng của Thiên Không thành.
Phí Nhĩ Nam Đa thở nhẹ rồi lên tiếng than:
- Chỉ bất quá là mục đích của nó không chỉ là đối với đám thần linh bình thường của Chúng Thần đại lục. Mặc dù nó có ảnh hưởng tới đám kia, nhưng bọn họ căn bản không cảm ứng được. Chỉ có mười hai người bọn ta mới có thể cảm ứng được hấp lực của nó. Thần cách của bọn ta theo hấp lực càng lúc càng tăng của nó đã không còn chịu nổi khống chế nữa.
- Vận Mệnh kính dùng phương pháp nào để cản trở hấp lực của nó với các ngươi? - Hàn Thạc nhíu mày rồi chăm chú nhìn kỹ Vận Mệnh kính.
- Ngươi để ý xem, mỗi khi bên dưới có một thần linh bị chết, dưới tác dụng của Vận Mệnh kính, lực lượng thần hồn của họ sẽ bị tuôn ra, sợi tơ tương ứng sẽ trở nên thô và dài hơn, mạng lưới kia cũng sẽ trở nên càng lúc càng chặt hơn, càng lúc càng dầy hơn. Áo Nhĩ Sắt Nhã có năng lực để di chuyển quỹ tích vận mạng của đám thần linh chết đi kia, bện thành một mạng lưới khổng lồ để chống lại hấp lực của Thiên Không thành. Tấm lưới kia càng dầy thì tác dụng chống lại hấp lực của Thiên Không thành đối với lực lượng thần cách của bọn ta càng lớn. - Phí Nhĩ Nam Đa chỉ chỉ về hướng vòng ánh sáng phía Thiên Không thành rồi kiên nhẫn giải thích với Hàn Thạc.
Nghe ông ta nói vậy, Hàn Thạc mới nhìn kỹ một chút liền thấy ngay chuyện như vậy. Cứ mỗi lần có một tên thần linh bên dưới bị chết là tấm lưới vốn thưa thớt hơn trước kia lại trở nên chặt hơn, lực lượng đặc biệt liền phóng ra từ trong đó trung hòa ngay một phần hấp lực đến từ Thiên Không thành.
Hàn Thạc gật đầu nói:
- Không ngờ lực lượng Vận Mệnh lại có tác dụng như vậy, khó trách ai nấy đều nói trong mười hai đại thần cách lực lượng thì thần bí nhất chính là lực lượng Vận Mệnh.
Hắn chần chừ một chút rồi đột nhiên lên tiếng:
- Tấm lưới do Áo Nhĩ Sắt Nhã bện ra có phải cũng sẽ làm tăng lực lượng của nàng ta không?
Khó trách Hàn Thạc hỏi như vậy, nếu Áo Nhĩ Sắt Nhã có thể lợi dụng thông qua lực lượng thần hồn của con người để tạo thành một tấm lưới có tác dụng như vậy, điều này cho thấy rõ tấm lưới này kỳ diệu vô cùng. Nàng ta nếu ngay cả lực lượng thần kỳ của Thiên Không thành vẫn có thể trung hòa vậy không biết nó còn tác dụng gì khác không?
Nghe Hàn Thạc hỏi vậy, Phí Nhĩ Nam Đa chần chừ một chút, trầm mặc một hồi rồi mới để lộ thần sắc quái dị, lắc đầu nói:
- Điều này ta cũng không rõ. Nhưng ta nghĩ nó có thể có tác dụng khác đó.
- Những năm gần đây, lực lượng Vận Mệnh của Áo Nhĩ Sắt Nhã càng lúc càng mạnh. Đám người Nội Tư Đặc hoài nghi thần hồn do Chúng Thần chi chiến tạo ra, ngoại trừ giúp bọn ta trừ đi hấp lực của Thiên Không thành ra, cũng tạo ra thành tựu cho Áo Nhĩ Sắt Nhã. Bọn họ ngầm đoán nàng ta khẳng định có chuyện gì đó giấu bọn ta. Nhưng bọn ta đều cần tấm lưới kia để trung hoà hấp lực của Thiên Không thành. Cho nên ai nấy dù đều có nghi vấn này trong lòng, nhưng không ai đối mặt chứng thực với nàng ta cả, chỉ có thể giấu sự hoài nghi trong lòng mà thôi.
Nghe Phí Nhĩ Nam Đa nói vậy, Hàn Thạc liền giật mình, ngầm gật gật đầu, trong lòng phỏng đoán mười một đại thần cách Chủ thần kia hẳn cũng đã có chút khúc mắc trong lòng, nhưng bọn họ đều phải dựa vào tấm lưới kia của Áo Nhĩ Sắt Nhã để cản lại hấp lực của Thiên Không thành. Về mặt này thì bọn họ coi như phải cầu cạnh Vận Mệnh nữ thần, cho nên dù trong lòng có phần nghi hoặc cũng không dám nhắc tới trước mặt Áo Nhĩ Sắt Nhã.
- Ta nghĩ Quang Minh thần A Tư Đình Tư sở dĩ ra tay trước nhắm vào Vận Mệnh thần vực, hẳn là có nguyên nhân gì đó về mặt này rồi. À à, ba người Nội Tư Đặc cũng bất mãn từ sớm. Dù sao mỗi kỳ Chúng Thần chi chiến bên Vận Mệnh thần vực đều không tham dự, dường như cái gì tốt đẹp đều để Áo Nhĩ Sắt Nhã chiếm hết. Lần này vì nàng ta nói Vận Mệnh thần vực cũng không tránh khỏi nên bọn họ nắm lấy cơ hội, nhân dịp đem sự bất mãn trong lòng phát tiết ra hết. - Phí Nhĩ Nam Đa vừa cười hả hê vừa nói, xem bộ dạng ông ta hẳn biết bất mãn trong lòng chất chứa không ít.
- Ta nghĩ về mặt thần hồn lần này cần được bổ sung nhiều, bằng không Áo Nhĩ Sắt Nhã cũng không để đám thủ hạ bị hy sinh đâu.
Hàn Thạc chần chừ một chút rồi mở lời suy đoán:
- Ai biết được đây?
Phí Nhĩ Nam Đa cười nói:
- Nhưng nếu lần này Áo Nhĩ Sắt Nhã vẫn còn muốn dùng ánh mắt bàng quang đứng ngoài cuộc như trước, ta nghĩ bọn A Tư Đình Tư, Nội Tư Đặc sẽ chửi thẳng con mẹ nó ngay. Bao nhiêu năm nay vì hao tổn trong Chúng Thần chi chiến mà đám thủ hạ bọn họ phát triển không nổi. Cao thủ cảnh giới Ngụy Chủ thần căn bản chẳng được vài tên.
- Lợi hại quá. Lực lượng của Vận Mệnh thần vực quả nhiên mạnh mẽ, không ngờ chặn được liên quân ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy! - Hàn Thạc hơi nheo mắt nhìn về phía đám người như kiến bên dưới rồi ngạc nhiên hô lên.
Nhưng khiến hắn giật mình chính là hành động tiếp đó. Phe Vận Mệnh thần vực bên dưới không ngờ trực tiếp hành động, đưa ra bảy lão bà tay cầm Tinh la bàn. Bảy lão bà này đều ở cảnh giới Thượng vị thần hậu kỳ. Không ngờ bảy người bọn họ hợp lại dùng Tinh la bàn trong tay tạo thành phương vị thất tinh, trực tiếp dẫn thiên ngoại chi quang đánh xuống. Trong nháy mắt giết hết đám thần linh này tới đám thần linh khác của ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy.
- Lực lượng thừa từ quỹ tích vận chuyển thuộc về tinh thần vũ trụ. Bảy kẻ kia theo Áo Nhĩ Sắt Nhã nhiều năm, cho dù vĩnh viễn không đạt tới cảnh giới Ngụy Chủ thần, nhưng có sự trợ giúp của lực lượng Tinh la bàn, một mình độc đấu thì cũng không lại một tên Ngụy Chủ thần tài ba. Nhưng nếu cả bảy liên thủ thì cho dù đám Thần cách Chủ thần bọn ta thu thập chúng cũng có chút phiền phức.
Phí Nhĩ Nam Đa hừ một tiếng rồi nói:
- Áo Nhĩ Sắt Nhã thì ra đã tính toán kỹ rồi. Trong tay nắm lực lượng dữ dằn như vậy mà trước giờ chưa hề để lộ ra. Ai nấy đều cho là tại đại lục lực lượng Quang Minh thần vực là mạnh nhất. Lần này Áo Nhĩ Sắt Nhã thật đã giáng cho A Tư Đình Tư một cái bạt tai trời giáng!
Từ trước đến giờ người ngoài đều cho rằng lực lượng của Quang Minh thần vực là mạnh mẽ nhất. Năm xưa lúc ba đại thủ vệ của Quang hệ nam chinh bắc chiến, các đại thần vực đều phải né tránh. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn tam đại thần vệ đã tạo ra danh tiếng là thủ hạ mạnh nhất của Thần cách Chủ thần. Nhưng cho dù lúc ba đại thủ vệ Quang hệ thực lực mạnh nhất cũng chưa hề tới Vận Mệnh thần vực diễu võ dương oai.
Mọi người đều cho rằng ba đại thủ vệ chịu lời ước thúc của Quang Minh thần A Tư Đình Tư, nể mặt Vận Mệnh nữ thần mà không tới Vận Mệnh thần vực gây chuyện. Xem thế này thì sợ rằng sự thật không phải như vậy.
Xem ra, phỏng chừng A Tư Đình Tư biết Vận Mệnh thần vực thực lực hùng mạnh, năm đó không để ba tên thủ vệ tới Vận Mệnh thần vực sinh chuyện thị phi. Bảy lão bà tay cầm Tinh la bàn kia ra tay, thật khó lòng nói được là ba tên đại thủ vệ kia không đánh lại bỏ chạy thục mạng khỏi Vận Mệnh thần vực.
Hàn Thạc kinh ngạc nhìn ra sự cường đại của Vận Mệnh thần vực. Nhìn bên dưới thì thấy chỗ nào Tinh la bàn quét qua thì từng mảng lớn thần linh bị biến mất. Lực lượng thần hồn liên tục bị biến mất giữa thiên địa. Hắn chợt động tâm niệm, nghĩ ra cách đem Vạn Ma Đỉnh ra hấp thu lấy lực lượng thần hồn, không biết có thể lợi dụng nó để chia chác chút gì từ trên Vận Mệnh kính không?
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Tình
Đại Ma Vương Tác giả: Nghịch Thương Thiên Chương 1018:Đục nước béo cò Dịch: neopunk1
Biên tập: donquichotte
Nguồn: TTV
Vừa nảy sinh ý nghĩ này là Hàn Thạc đã có chút kềm lòng không nổi. Từ sau vụ biến hóa kỳ diệu của ma đầu trong Vạn Ma đỉnh thành mười ba thân ngoại hóa thân, Vạn Ma đỉnh đã không còn ma đầu gì để dùng. Nếu muốn phát huy ra lực lượng mạnh nhất của Vạn Ma đỉnh, thì số lượng cùng chất lượng của ma đầu là quan trọng nhất.
Mắt nhìn thấy từng tên thần một bị tiêu diệt, sợi tơ trên Vận Mệnh kính càng lúc càng dầy, co lại càng lúc càng chặt, Hàn Thạc đã không còn nhẫn nại được, nghĩ cách làm sao để tranh đoạt thần hồn từ trong tay Vận Mệnh nữ thần. Chỉ là sợi tơ trong Vận Mệnh kính lại ứng với sợi Vận Mệnh, tạo thành một tấm lưới lớn với công dụng chống lại diệu dụng từ Thiên Không thành. Nếu như hắn lợi dụng Vạn Ma đỉnh thu thập lấy một phần lực lượng thần hồn, có thể sẽ làm giảm đi lực lượng của tấm lưới kia, làm tăng lên hấp lực hiện giờ của Thiên Không thành, ngay cả mười hai đại Thần cách Chủ thần cũng phải chịu ảnh hưởng.
Như vậy sợ rằng Hàn Thạc sẽ lập tức trở thành cái gai trước mắt tất cả Thần cách Chủ thần, thậm chí sẽ trực tiếp động thủ với hắn. Chính vì nguyên nhân này mà Hàn Thạc mới không nói gì với Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa, chỉ lẳng lặng tính toán trong lòng, chưa dám hành động. Nhưng ý niệm này tóm lại là không chịu sự khống chế, phía dưới nhiều thần hồn như vậy chính là một cám dỗ chí mạng với Hàn Thạc, khiến hắn thật muốn tranh đoạt lấy một phần trong tay Vận Mệnh nữ thần để tự mình sử dụng.
Trong lòng đang loay hoay tính toán, đột nhiên Hàn Thạc hạ quyết tâm nghĩ tới cách mượn cớ để ra tay. Từ lòng đất Ma Ẩn cốc, một đạo ô quang phóng ra như sấm sét đánh về phía Vận Mệnh thần vực. Vùng đất hỗn loạn cách Vận Mệnh thần vực không bao xa, Vạn Ma đỉnh vừa ra khỏi đã tăng tốc độ tới cực hạn, chỉ trong chốc lát đã tới khu vực trung tâm giao chiến của Vận Mệnh thần vực.
Vạn Ma đỉnh ẩn giấu thực lực, cẩn thận lượn tới lượn lui ngay trung ương chiến trường, lén lút hấp thu số thần hồn vừa chết. Chỉ trong chốc lát đã có trên trăm thần hồn bị Vạn Ma đỉnh thu thập. Trong lòng Hàn Thạc thầm vui mừng, một mặt thì nói chuyện với Thời Không Chủ thần Phí Nhĩ Nam Đa, một mặt không để lộ ra nét gì nhìn về phía vùng ô quang nhàn nhạt để theo dõi Vạn Ma đỉnh dần dần thu thập thần hồn.
Bảy lão bà kia vừa ra tay, lực lượng quả thật khá đáng sợ. Theo tình hình này, sợ rằng ba đại thần vực Quang Minh, Thủy, Sinh Mệnh căn bản sẽ không tạo ra thương hại gì lớn lao đối với Vận Mệnh thần vực.
- Ngươi xem, kỳ này kẻ chết đều là người của ba đại thần vực. Tổn thất của phe Vận Mệnh thần vực không lớn lắm. - Hàn Thạc cúi đầu nhìn xuống dưới, dùng lời nói của mình dẫn dụ sự chú ý của Phí Nhĩ Nam Đa, khiến ông ta không để ý tới hắn đang động thủ động cước.
- Chưa chắc.
Phí Nhĩ Nam Đa cười nói:
- A Tư Đình Tư sao lại không biết Vận Mệnh thần vực mạnh cỡ nào chứ. Hắn dám để thủ hạ tới Vận Mệnh thần vực sinh sự trước, nhất định đã có thủ đoạn. Bằng không theo tâm cơ của A Tư Đình Tư thì sẽ không làm chuyện mình không nắm chắc. Huống chi lần này kéo tới không phải chỉ có Quang Minh thần vực. Thủy thần vực, Sinh Mệnh thần vực cũng không phải là đám dễ đối phó. Ba đại thần vực liên thủ nhau đối phó với Vận Mệnh thần vực sẽ không chịu thiệt thòi đâu.
Lời nói của Thời Không Chủ thần chưa dứt thì tình hình bên dưới đột nhiên đã có biến đổi.
Đằng sau phe Quang Minh thần vực, Thủy thần vực, Sinh Mệnh thần vực đột nhiên xuất hiện thêm mấy Ngụy Chủ thần. Bọn họ vốn nãy giờ vẫn bàn bạc cách làm sao đối phó với bảy lão bà này. Hiện giờ vừa xuất hiện đã lập tức đánh tới phía bảy lão bà. Trong đó có một người tên Cổ Nhĩ chính là một trong các Quang thủ vệ của Quang Minh thần vực. Dưới lực lượng của Quang Minh thần, hắn đã được trùng sinh, vẫn mặc bộ chiến giáp hoàng kim, oai phong lẫm liệt.
Ngoại trừ chiến thần Cổ Nhĩ của Quang Minh thần vực ra, còn có cả Ngụy Chủ thần của Sinh Mệnh thần vực cũng như một nàng mỹ nữ Ngụy Chủ thần xinh đẹp vô cùng của Thủy thần vực. Nàng ta cứ như không có xương cốt gì cả phóng người vào vòng chiến. Cũng không biết nàng ta dùng thế công gì mà bên cạnh bảy lão bà kia đột nhiên xuất hiện một đầm nước trôi lơ lửng trên không, bao phủ lấy bọn họ.
Ngoài ra còn có một nam nhân tu luyện Sinh Mệnh lực lượng, miệng lớn tiếng tung hô tán tụng Sinh Mệnh nữ thần. Lực lượng Sinh Mệnh dập dờn trên chiến trường. Tất cả đám cao thủ đang hấp hối chưa chết bên phen Quang Minh, Thủy, Sinh Mệnh thần vực, trong chốc lát đã hồi phục lại nét sôi động, khôi phục lại lực chiến đấu lúc có uy thế nhất.
Gia nhập vòng chiến không phải chỉ có ba Ngụy Chủ thần này mà còn có hai cao thủ cảnh giới Ngụy Chủ thần khác. Cả hai một trái một phải vây công lấy bảy lão bà, ngăn cản lại lực lượng của Thiên ngoại tinh trận, từng bước ép dần tới phía bảy lão bà kia. Mồi lần bảy lão bà thối lui một bước là bên phe Vận Mệnh thần vực lại có thêm nhiều thần linh bị giết, lấy lại được uy thế lúc trước. Sau khi các Ngụy Chủ thần của ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy ra tay, lực phòng ngự của Vận Mệnh thần vực đã dần dần có xu hướng chịu đựng không nổi. Lần này đây cuộc chiến giữa hai phe mới có phần cân bằng lực lượng, thậm chí bên ba đại thần vực Quang Minh, Sinh Mệnh, Thủy còn chiếm được chút thượng phong. Nhìn thấy cuộc chiến bên dưới như dầu sôi lửa bỏng vậy, tâm tình Hàn Thạc càng vui mừng, muốn cho bọn họ chém giết nhau máu chảy thành sông. Nơi nào có thần linh chiến đấu, đến lúc không ai để ý thì trên chiến trường lại xuất hiện một đạo ô quang nhàn nhạt, đứng ngay chỗ giữa hai bên giao chiến bay qua bay lại, chính Vạn Ma đỉnh đang tóm lấy từng thần hồn một.
Có cả ba trăm thần hồn trong lúc còn chưa hay biết gì đã bị thu vào trong Vạn Ma đỉnh. Sau khi Vạn Ma đỉnh đoạt được bao nhiêu lực lượng thần hồn đó thì càng lúc lại càng sống động, dần dà rồi cũng không trốn trốn tránh tránh nữa. Sau khi hút lấy thần hồn thì lại càng trở nên hung hãn tham lam hơn. Chỗ nào có ô quang xoẹt qua là thần hồn bị tiêu tán, chỉ kịp kêu một tiếng là đã biến mất tiêu vào trong đỉnh, không thấy gì hết.
- Mẹ nó, kiểu này sớm muộn gì cũng bị phát hiện. - Hàn Thạc thấy hành động của Vạn Ma đỉnh có chút khác lạ như vậy liền thầm chửi một tiếng, ráng tìm cách cho nó an phận một chút.
Ngay lúc đó, từ trong Vận Mệnh thần điện phát ra một âm thanh kỳ lạ. Vận Mệnh kính đang lơ lửng trên Vận Mệnh thần điện chợt loé lên, bên trong hiện ra hình ảnh Vạn Ma đỉnh. Hàn Thạc ngầm bảo không xong rồi, biết ngay trò vặt của mình đã bị Vận Mệnh nữ thần phát hiện.
- Hai vị, mời tới thần điện một chuyến. - Một luồng ba động linh hồn mạnh mẽ phát ra từ trong thần điện, rõ ràng là lời nói do Vận Mệnh nữ thần phát ra.
Phí Nhĩ Nam Đa vẫn còn chưa hiểu tình cảnh thế nào, chỉ nhíu mày nhìn về hướng Vận Mệnh thần điện. Hàn Thạc do dự một chút rồi cũng kiên trì theo sau Phí Nhĩ Nam Đa đi vào Vận Mệnh thần điện.
- Áo Nhĩ Sắt Á, ngươi muốn ta xuống đây làm gì? - Phí Nhĩ Nam Đa vẫn còn chút không vui lên tiếng.
- Bọn ngươi giao chiến, chúng ta ở trên xem xét không được à? Chuyện này đâu có ngược lại hiệp định của chúng ta đâu? - Phí Nhĩ Nam Đa giương mắt nhìn Áo Nhĩ Sắt Á trong Vận Mệnh thần điện.
Bên trong Vận Mệnh thần điện không biết sử dụng vật liệu gì tạo thành, cứ như là hình ảnh thu nhỏ của ngân hà vậy, có rất nhiều ngôi sao sáng loáng di chuyển lấp lóa. Đứng trong thần điện, Hàn Thạc có ảo giác như thân mình đang đứng giữa biển sao trời.
Áo Nhĩ Sắt Á vẫn không trả lời Phí Nhĩ Nam Đa mà chỉ dùng ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Hàn Thạc rồi nhíu mày nhẹ giọng nói:
- Hàn Thạc, ngươi lại gây phiền phức cho ta sao?
Lời này vừa phát ra khiến Phí Nhĩ Nam Đa khựng lại, ông ta kỳ quái nhìn sang Hàn Thạc rồi hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- Ngươi tự mình xem đi! - Áo Nhĩ Sắt Á thò tay phất ra một đạo dị quang. Trong thần điện liền có một tấm gương phát ra chuyện Vạn Ma đỉnh đang làm. Các động tác nho nhỏ của Vạn Ma đỉnh làm ra khi thu thập linh hồn hiện rõ mồn một trong kính. Hàn Thạc có muốn lật lọng cũng không được.
Thấy cái trò nho nhỏ của mình bị phát hiện, hắn liền xấu hổ cười nói:
- À, lực lượng thần hồn nhiều như vậy, ta chỉ muốn thu thập một chút thôi, hẳn là không ảnh hưởng gì tới ngươi mà.
- Vận Mệnh kính của ngươi có thể hấp thu lực lượng thần hồn. Ma khí của ta cũng có thể làm như vậy. Ngươi là cá voi trong biển cả, còn ta chỉ là tôm tép hút chút nước mà thôi. Hà hà, thu thập được số thần hồn kia, ma khí của ta cũng sẽ mạnh hơn một chút, thực lực tăng cao cũng sẽ giúp được các ngươi mà, lại có thể khiến ta mau đạt tới cảnh giới ngươi đang mong đợi. Hầy, ta làm vậy ngươi không để bụng chứ hả?
- Hàn Thạc, chuyện này không tốt lắm đâu! - Phí Nhĩ Nam Đa lộ vẻ cổ quái, trầm ngâm một chút rồi mới nhẹ giọng lên tiếng.
- Đám thần hồn này có thể khiến Vận Mệnh kính hình thành một mạng lưới ngăn cản hấp lực của Thiên Không thành. Chỉ có thế thì Thần cách Chủ thần mới có thể nhẹ nhõm một chút. Mặc dù ngươi không có thần cách, nhưng trên người Hàn Hạo cũng có thần cách. Ngươi chẳng lẽ ngay cả tính mạng đứa con của mình cũng mặc kệ sao? - Áo Nhĩ Sắt Á rõ ràng vẫn có chút không vui.
“Ngươi cho rằng thần cách của Hàn Hạo giống các ngươi à? Thần cách của hắn căn bản không chịu chút ảnh hưởng nào.”
Hàn Thạc thầm phản bác trong đầu, ngoài miệng đương nhiên sẽ không nói lời này mà chỉ cười nói:
- Ta vốn định thu thập một chút xem xem. Mấy cái thứ đó ta cũng có phần không kềm chế được. Hà hà, ta sẽ quản lý nó cho kỹ, thật ngại quá.
- Nếu như ma khí của ngươi có thể đối kháng với ảnh hưởng của Thiên Không thành thì ta sẽ không ngại để ngươi thu lấy một phần thần hồn. Nhưng nếu như ma khí của ngươi tạm thời không có tác dụng với nó thì ta hy vọng ngươi đừng làm mấy cái trò này nữa. Vì chúng ta đều là người một nhà, ngươi nên thu tay lại đi! - Vận Mệnh nữ thần nhìn chăm chú Hàn Thạc, giọng trở nên nghiêm trọng.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Tình