10-12-2010, 12:51 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Thanh Sắc Äại Lục
Tác giả: Trần Phi
Quyển 6
Chương 101: Tìm ra vấn đỠ(thượng)
Nhóm dịch: Äịa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Buổi sáng sá»›m, mặt trá»i vừa má»›i hé rạng, ở đây là m việc cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối nhẹ nhà ng, Gia Cát Long Phi ngồi nhà m chán ở háºu viện trong trÆ°á»›ng phòng, không khá»i tưởng niệm đến Tiên nhi, bất quá trong đầu lại ẩn hiện thân ảnh hai tà i nữ CÆ¡ Ngữ Yên cùng Má»™ng Vân Yên .
"CÆ¡ Ngữ Yên đó đúng là mỹ nhân, hoà n hảo nà ng tháºt sá»± không tá»›i tìm ta gây phiá»n toái, nếu không bây giá»..." Gia Cát Long Phi tá»± nhủ, bất quá trong lòng lại có chút mâu thuẫn, hắn có khi còn nghÄ© CÆ¡ Ngữ Yên tìm đến gây phiá»n phức cho hắn, để hắn gặp lại dung nhan tá»±a thiên tiên của nà ng, vẻ đẹp đó là m cho ngÆ°á»i ta vÄ©nh viá»…n say mê.
"Ai, nói cho cùng, nữ nhân đúng là là m cho ngÆ°á»i ta Ä‘au đầu a."
"Triệu Ngá»c nhi mấy ngà y qua cÅ©ng không thấy nói đến chuyện bức há»a, xem ra nà ng đã ngầm đồng ý, bản thân là m hình tượng ngÆ°á»i phát ngôn cho Tây Tá» ná»™i y Ä‘iếm chúng ta, kết quả nà y ta cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, dù sao tiện nghi Ä‘á»u là ta, mặc kệ nó!" Gia Cát Long Phi lẩm bẩm và i câu, mục quang vừa chuyển, liá»n thấy đối diện trÆ°á»›ng phòng tiên sinh vẫn Ä‘ang nghiêm túc là m trÆ°á»›ng(ghi sổ), cÅ©ng không trông nom hắn có lÆ°á»i biếng hay không.
"Uy, ta nói tiên sinh nghe nà y, tiên sinh suốt ngà y nhìn các khoản chữ số đó không má»i mệt sao?" Gia Cát Long Phi ánh mắt linh lợi vừa chuyển, gục ở trên bà n sách há»i, bất quá não đại Ä‘ang xoay chuyển cá»±c nhanh.
"Ta là do Triệu gia má»i tá»›i, thu tiá»n của ngÆ°á»i ta, phải thay ngÆ°á»i là m việc, có mệt hay không? Ta cÅ©ng phải dưỡng gia(nuôi gia đình) a." TrÆ°á»›ng phòng tiên sinh cÅ©ng không ngẩng đầu lên đáp lại, tay vẫn tiếp tục ghi ghi chép chép, bất quá trong lòng dẫy lên má»™t tia lo sợ, cây bút trong tay cÅ©ng có chút run rẩy.
"Tiên sinh nói cÅ©ng có lý. Bất quá ta nhìn tá»›i nhìn lui, cÅ©ng giống nhau, cần gì sao Ä‘i sao lại, má»™t lần không cẩn tháºn, sẽ dá»… dà ng là m lá»—i."
"Còn nữa, tiên sinh cả ngà y cứ ôm khÆ° khÆ° trÆ°á»›ng bản(quyển sổ), cÅ©ng không cho ta nhìn, giúp ngÆ°Æ¡i? Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i sợ trÆ°á»›ng mục xảy ra vấn Ä‘á» gì, bị phát hiện a !" Gia Cát Long Phi nheo hai mắt, ánh mắt tinh minh nhìn chằm chằm trÆ°á»›ng phòng tiên sinh, trong lòng tá»± nhiên có tÃnh toán .
Chỉ thấy bút lông trong tay trÆ°á»›ng phòng tiên sinh lại nhẹ nhà ng run lên, nét mặt tá»±a hồ lá»™ ra má»™t chút hoảng hốt, nhÆ°ng rất nhanh bình tÄ©nh lại, ha hả cÆ°á»i nói: "Tiểu huynh đệ, ta cÅ©ng không phải khoe khoang, ta đã là m trÆ°á»›ng(thầy ký) hai mÆ°Æ¡i mấy năm, chÆ°a từng có sai sót, chá»› nói chi là xảy ra vấn Ä‘á» gì."
"TrÆ°á»›ng mục nà y quá nhiá»u, số lượng rối rắm, ta sợ ngÆ°Æ¡i không có kinh nghiệm, cà ng giúp cà ng loạn ." TrÆ°á»›ng phòng tiên sinh vừa nói, vừa ngẩng đầu nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, rồi lại trầm xuống.
"Nga, xem ra tiên sinh vẫn là lão đạo từng trải a! Tiên sinh đã lợi hại nhÆ° thế, tại sao không là m giả trÆ°á»›ng bản(sổ sách), kiếm Ãt bạc là m của riêng a? Dù sao trÆ°á»›ng mục số lượng rất nhiá»u, chúng ta không ăn rút quá nhiá»u, căn bản sẽ không bị ngÆ°á»i ta phát hiện."
"Tiên sinh thấy ta nói có đúng hay không ?" Gia Cát Long Phi nhÃu mà y, xuất ra ngữ khà kinh ngÆ°á»i.
TrÆ°á»›ng phòng tiên sinh vừa nghe hắn nói, nhất thá»i thân thể chấn Ä‘á»™ng, mãnh liệt sặc sụa hai tiếng, vá»™i và ng cầm lấy chén trà bên cạnh uống má»™t ngụm, nét mặt khác thÆ°á»ng nói: "Gia Cát quản gia, lá»i đó ngà n vạn không thể nói lung tung, nếu nhÆ° bị Äại tiểu thÆ° nghe được, rất dá»… dà ng hiểu lầm, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Äại tiểu thÆ°, tại sao có thể nói ra lá»i lẽ đại nghịch bất đạo nhÆ° váºy? Loại chuyện đó có thể là m sao?" TrÆ°á»›ng phòng tiên sinh chẳng biết tại sao, khẩn trÆ°Æ¡ng đứng lên, bút lông trong tay đã rá»›t xuống từ lúc nà o. Nhìn cá» Ä‘á»™ng bịt tai trá»™m chuông của lão, giống nhÆ° là đang muốn che dấu Ä‘iá»u gì.
"Ha ha, không nên nghiêm túc nhÆ° váºy! Chỉ nói đùa mà thôi, chỉ đùa má»™t chút, ở đây tháºt sá»± quá buồn bá»±c... Tiên sinh lại không để cho ta là m trÆ°á»›ng, ta ngồi ở má»™t bên, rất buồn ngủ a."
"Ta đúng là nhà n đắc phát hoảng(rảnh rá»—i đến mức bị khùng), má»›i nói đùa má»™t câu, tiên sinh nghe thấy hãy coi nhÆ° chÆ°a nghe, ngà n vạn lần không nên nhá»› ở trong lòng." Gia Cát Long Phi Ä‘Æ°a tay duá»—i thân, nhÆ°ng ánh mắt vẫn chăm chú quan sát sá»± biến đổi trên khuôn mặt trÆ°á»›ng phòng tiên sinh, trong lòng liá»n có mấy phần tÃnh toán.
"Nếu nhÆ° Gia Cát quản gia cảm thấy buồn bá»±c, váºy thì nên Ä‘i ra ngoà i thay đổi không khà má»™t chút, nếu nhÆ° Äại tiểu thÆ° có há»i, ta sẽ nói ngÆ°Æ¡i đã Ä‘i đại tiểu tiện rồi." Sắc mặt trÆ°á»›ng phòng tiên sinh khôi phục lại sá»± bình tÄ©nh, hắn cố vui vẻ nói.
"Chủ ý đó cÅ©ng không tệ, váºy thì phiá»n toái tiên sinh rồi! Ta cÅ©ng Ä‘ang muốn Ä‘i ra ngoà i má»™t chút?" Gia Cát Long Phi nghe váºy, không khá»i nhÃu mà y, trong lòng thầm nghÄ©, lão hồ ly nà y, quả nhiên không Ä‘Æ¡n giản, sÆ¡ hở má»™t chút đã muốn Ä‘uổi khéo ta Ä‘i ra ngoà i, bất quá ngÆ°Æ¡i đã muốn ta rá»i Ä‘i, ta sẽ thuáºn theo. Dù sao ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trốn không thoát khá»i lòng bà n tay của ta, ta sở hữu đầu óc buôn bán hiện đại, đối phó vá»›i ngÆ°Æ¡i không phải là dá»… nhÆ° trở bà n tay.
Tháºt ra, ngay từ lúc má»›i và o trÆ°á»›ng trÆ°á»›c phòng, hắn cÅ©ng đã chuẩn bị má»i việc, nhất định sẽ là m cho trÆ°á»›ng phòng tiên sinh nà y chân chÃnh lòi ra cái Ä‘uôi, bất quá, bây giá» thá»i cÆ¡ chÆ°a tá»›i, vì là m trÆ°á»›ng phòng tiên sinh buông lá»ng cảnh giác, hắn cÅ©ng không bá»™c lá»™ mình quá sá»›m.
"Ta đi đây..."
"Tiểu thÆ° tá»›i, tiên sinh phải nhá»› giúp ta đó..." Gia Cát Long Phi quay đầu nói má»™t tiếng, liá»n bÆ°á»›c vá»™i ra ngoà i cá»a.
Vừa má»›i ra khá»i cá»a trÆ°á»›ng phòng, lại chạm mặt má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó cÅ©ng không lạ, chÃnh là vân gia - vẻ mặt Ä‘ang bối rối.
"Vân gia, hôm nay sao tá»›i đây sá»›m nhÆ° váºy?" Gia Cát Long Phi phất phất tay, nhiệt tình chà o há»i.
"A, là A Phi... Không, bây giá» phải gá»i là Gia Cát quản gia..." Vân gia miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói, ngoà i cÆ°á»i nhÆ°ng trong không cÆ°á»i, đáy mắt còn mang theo và i phần cảnh giác.
"Vân gia chê cÆ°á»i ta rồi, ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°Æ¡i, ta là m sao dám xÆ°ng quản gia! NgÆ°Æ¡i má»›i là Triệu phủ Äại quản gia, tất cả chúng ta Ä‘á»u nghe theo ngÆ°Æ¡i, nếu có chuyện gì phân phó, ta vạn mã không từ..." Gia Cát Long Phi khiêm nhÆ°á»ng nói, hắn tá»± nhiên biết thân pháºn vân gia ở Triệu phủ, mà ngay cả Triệu Ngá»c nhi cÅ©ng đối vá»›i hắn tôn trá»ng mấy phần.
"Thế nà o không dám a! Bây giá» bá»n nha hoà n nô tà i trong Triệu phủ, lấy sá»± vẻ vang của ngÆ°Æ¡i, ai cÅ©ng tưởng tượng muốn được nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ban thưởng danh há» của mình, trở thà nh quản sá»±, giống nhÆ° Ô Nha(quạ Ä‘en) bay lên đầu cà nh biến phượng hoà ng." vẻ mặt Vân gia âm trầm, là m cho ngÆ°á»i ta nhìn tháºp phần không thoải mái.
Gia Cát Long Phi liếc Vân gia má»™t cái, trong lòng biết hắn mặt ngoà i Ä‘ang khen mình, thá»±c tế thầm coi khinh mình là m thiếp thân quản gia Triệu Ngá»c nhi, thân pháºn cÅ©ng chỉ là nô tà i hèn má»n, đồng thá»i cÅ©ng cảnh cáo mình, không nên quá kiêu ngạo.
"Vân gia, xem ngà i nói kìa, ta nhiá»u lắm chỉ là Ô Nha, hầu tá» nà o dám xÆ°ng vÆ°Æ¡ng trong núi lão hổ?" Gia Cát Long Phi cÆ°á»i cÆ°á»i, lạnh nhạt đáp.
Vân gia nghe váºy, thần sắc hốt biến, nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, hÆ¡i thở trầm trá»ng, tá»±a hồ biết hắn ở trong tối soi mình, nhÆ°ng cÅ©ng không ra mặt vạch trần ngay, dù sao hắn bây giá» cÅ©ng là ngÆ°á»i tâm phúc bên cạnh Triệu Ngá»c nhi, nhất thá»i còn chÆ°a đụng được, cÆ°á»i xấu hổ má»™t tiếng, nói: "Ta xem Gia Cát quản gia có việc, ta cÅ©ng không quấy rầy nữa, ta và o trÆ°á»›ng phòng nhìn sổ sách má»™t chút."
"Váºy được, vân gia má»i..." Gia Cát Long Phi tránh Ä‘Æ°á»ng, cung thỉnh nói, ánh mắt đảo quanh má»™t vòng ở trên ngÆ°á»i Vân gia, hai ngÆ°á»i vừa rồi má»™t phen "Äấu pháp", hiển nhiên hắn chiếm thượng phong, Vân gia nà y hắn đã có Ä‘iá»u đánh giá nhất định.
Vân gia gáºt đầu, cÅ©ng không khách khÃ, vung tay áo và o trÆ°á»›ng phòng.
"Nhìn trÆ°á»›ng mục(sổ sách)? Chỉ hy vá»ng nhÆ° thế..." Gia Cát Long Phi ý vị thâm trÆ°á»ng nói thầm má»™t câu, liá»n từ cá»a sau hóa hà nh chạy ra ngoà i.
Äi tá»›i Ä‘Æ°á»ng cái Hà m thà nh, Gia Cát Long Phi nhất thá»i cảm thấy thần tình khà sảng, nhẫn nhịn và i ngà y rồi, rốt cục có thể phóng túng má»™t lần.
Trên Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i, xe ngá»±a không dứt, hai bên tiểu thÆ°Æ¡ng tiểu phiến(ngÆ°á»i bán hà ng rong) mở bà y bán đồ, chung quanh hét to, cá»a hà ng đón khách và o, cung khách ra, là m cho cả Hà m thà nh trở thà nh địa phÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ phi thÆ°á»ng náo nhiệt.
Gia Cát Long Phi Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a mắt dò xét bốn phÃa, Ä‘ang suy nghÄ© nên mua thứ gì là m quà , thăm há»i Tiên nhi.
"Các vị đại thúc đại tá»·, lão gia thẩm thẩm, xin hãy thÆ°Æ¡ng tình, mua ta, để ta chôn cất phụ thân của ta." Äá»™t nhiên má»™t thanh âm mảnh mai vang lên, hấp dẫn chú ý Gia Cát Long Phi.
Theo hÆ°á»›ng thanh âm nhìn lại, chỉ thấy má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng mÆ°á»i ba, bốn tuổi, Ä‘ang quỳ gối má»™t bên Ä‘Æ°á»ng, trÆ°á»›c ngá»±c treo má»™t tấm bảng, viết "Mại thân táng phụ(*)" bốn chữ to, quần áo trên ngÆ°á»i rách nát cÅ© bẩn, khuôn mặt nhá» nhắn dÆ¡ dáy, nhÆ°ng mÆ¡ hồ có thể thấy được mấy phần thanh tú, bá»™ dáng Ä‘iá»m đạm đáng yêu, không khá»i là m Gia Cát Long Phi nhá»› lại má»™t ký ức, khi đó ở thanh lâu cùng đấu giá 'Tiên nhi' cÅ©ng có và i cô bé bị tranh già nh chạc tưởi cô bé nà y.
---(*) bán mình chôn cha.
"Gần đây có phải ta đã hÆ¡i má»m lòng hay không? Luôn dá»… dà ng thÆ°Æ¡ng cảm ngÆ°á»i khác, thế gian nà y có bao nhiêu ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng đây?" Gia Cát Long Phi cÆ°á»i khổ, suy nghÄ© má»™t chút, liá»n Ä‘i tá»›i bên cạnh tiểu cô nÆ°Æ¡ng, ngồi xổm xuống nói: "Mua ngÆ°Æ¡i phải mất bao nhiêu tiá»n đây?"
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng thấy Gia Cát Long Phi muốn mua mình, chá»›p chá»›p song nhãn to Ä‘en, nói: "Bá»n há» nói chỉ cần ba mÆ°Æ¡i lượng bạc, sẽ giúp chôn cất cha muá»™i, nhÆ°ng không ngÆ°á»i nà o nguyện ý, bá»n há» Ä‘á»u nói quá mắc."
"Ba mÆ°Æ¡i lượng bạc chôn cất má»™t ngÆ°á»i? Äánh cÆ°á»›p à ... Cao nhÆ° váºy?" Gia Cát Long Phi nhÃu mà y, ba mÆ°Æ¡i lượng bạc cÅ©ng đủ để má»™t nhà ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng chi tiêu mấy tháng .
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng thấy thế, vá»™i và ng nói: "Äại ca, xin ngÆ°Æ¡i hãy thÆ°Æ¡ng xót mua muá»™i Ä‘i, muá»™i có thể giặt y phục múc nÆ°á»›c nấu cÆ¡m, việc gì cÅ©ng có thể là m, nhá» cáºy đại ca đấy, giúp muá»™i nhé?" Vừa nói, nÆ°á»›c mắt đã tà tách rÆ¡i xuống, là m Æ°á»›t đẫm cả khuôn mặt nhá» nhắn bẩn thỉu .
"Äược rồi, được rồi, đừng khóc nữa..." Gia Cát Long Phi vừa thấy nÆ°á»›c mắt, tâm đã má»m nhÅ©n, thầm thở dà i, coi nhÆ° ta là m má»™t việc thiện váºy, Miếu thần nói kiếp trÆ°á»›c của ta là m quá nhiá»u chuyện thất đức, cho nên kiếp nà y má»›i xui xẻo quấn thân, thôi thì là m nhiá»u việc thiện má»™t chút tÃch tÃch âm đức váºy.
Gia Cát Long Phi suy nghÄ©, từ trong lòng ngá»±c móc ra ba mÆ°Æ¡i lượng bạc, nhét và o trong tay tiểu cô nÆ°Æ¡ng, liá»n chuẩn bị đứng dáºy rá»i Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên má»™t bà n tay nhá» bé kéo chéo áo hắn lại.
"Äại ca, đợi đã..." Tiểu cô nÆ°Æ¡ng có chút khẩn trÆ°Æ¡ng lên tiếng.
"không phải bạc đã cho muá»™i sao? Nhanh chóng Ä‘i chôn cất cha muá»™i Ä‘i, nhá»› kỹ, chỉ Ä‘Æ°a cho bá»n há» mÆ°á»i lượng bạc thôi, còn dÆ° lại, tá»± mình chiếu cố bản thân."
"Äại ca, không phải ngÆ°Æ¡i mua muá»™i sao? Muá»™i nên Ä‘i theo đại ca má»›i đúng..." Tiểu cô nÆ°Æ¡ng vừa nghe, không khá»i cả kinh nói, không nghÄ© tá»›i Gia Cát Long Phi cho bạc, lại không mang nà ng Ä‘i cùng.
__________________
- Äao:
- sống dà y hai tấc, lưỡi má»ng nhÆ° lá, tuyệt chẳng phải thần binh, từ quân khố mà xuất, trong tay tiểu binh mà uống huyết tinh chiến trÆ°á»ng.
- NgÆ°á»i, không xuất từ danh gia, chẳng phải thiếu niên anh tuấn, chỉ là nông phu miá»n biên viá»…n, vì háºn đầu quân, vì sinh tồn chiến đấu. Hạo khà từ thô tục mà thà nh, giấc mÆ¡ từ chết chóc mà tá»›i.
- Nhấc vò rượu Phần mà uống, dâng tÃnh mạng cho huynh đệ mà đi, mÆ¡ mà ng đâu biết ai, chỉ nhá»› Ä‘ao vung lên, huyết lệ mịt mù, vốn háºn mà chẳng háºn, vốn sinh mà diệt, vốn nhá»› mà quên lãng.
- LÃ Ä‘ao.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
10-12-2010, 12:58 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Thanh Sắc Äại Lục
Tác giả: Trần Phi
Quyển 6
Chương 102: Tìm ra vấn đỠ(hạ)
Nhóm dịch: Äịa Ngục Môn
Nguồn: Sưu Tầm
"Chân là của muá»™i, muá»™i thÃch Ä‘i cùng ta váºy sao." Gia Cát Long Phi thuáºn miệng nói.
"Váºy, Äại ca ở chá»— nà y chá» muá»™i, muá»™i sẽ láºp tức trở lại..." Tiểu cô nÆ°Æ¡ng vừa nói, vừa sải bÆ°á»›c chân nhá» gầy co giò chạy Ä‘i.
Gia Cát Long Phi cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, cÅ©ng không đứng lại chá» tiểu cô nÆ°Æ¡ng, nghiêm khắc mà nói, hắn căn bản không muốn mua nà ng, chỉ là thiện tâm bất chợt nổi lên mà thôi. Hắn Ä‘i đến trÆ°á»›c má»™t tiểu Ä‘iếm bán thủy quả(nÆ°á»›c trái cây), mua Ãt nÆ°á»›c trái cây, rồi lại Ä‘i sang cá»a hà ng phấn son, mua má»™t há»™p phấn, lúc nà y má»›i sải bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa Tây Tá» ná»™i y Ä‘iếm, không há» nghe thấy phÃa sau dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t thanh âm kêu gá»i.
Gia Cát Long Phi Ä‘i và o ná»™i y Ä‘iếm, giá» phút nà y trong Ä‘iếm vừa lúc không có ai, Tiên nhi má»™t thân má»™t mình cúi đầu là m việc, không phát giác hắn đến. Hắn lén lút Ä‘i tá»›i, lấy tay trung đồ che kÃn mặt, sau đó trầm giá»ng nói: "Mỹ nữ, ta tá»›i rồi..."
Tiên nhi Ä‘á»™t nhiên nghe tiếng, giáºt mình, gấp gáp ngẩng đầu, thấy thân ảnh trÆ°á»›c mắt hết sức quen thuá»™c, liá»n nói: "Là Long Phi sao?"
"Oa, Tiên nhi, nà ng quá thông minh..." Gia Cát Long Phi cÆ°á»i ra mặt, Ä‘em đồ mua được Ä‘Æ°a cho Tiên nhi nói: "Vừa rồi trên Ä‘Æ°á»ng ta tiện tay mua vá», ăn thủy quả nhiá»u má»™t chút, tốt cho da, bôi nhiá»u phấn, có thể nhiếp mê cà ng nhiá»u nam nhân."
"Vừa tá»›i đã không đứng đắn, mấy ngà y qua Ä‘i đâu?" Tiên nhi trách giáºn má»™t tiếng, có chút tả oán nói, mấy ngà y không thấy Gia Cát Long Phi, trong lòng hốt hoảng không yên, giá» phút nà y nhìn thấy hắn, lo lắng bá»—ng nhiên biến mất.
"Äừng nói nữa, thiếu chút nữa ta đã không còn mạng tá»›i gặp nà ng rồi." Gia Cát Long Phi tháºp phần khoa trÆ°Æ¡ng đáp.
"Tại sao váºy? Mau nói cho ta má»™t chút..." Tiên nhi căng thẳng trong lòng, còn tưởng rằng Gia Cát Long Phi đã xảy ra chuyện gì.
"Ta rất lo lắng, CÆ¡ Ngữ Yên nà ng ta thủy chung nhÆ° má»™t bóng ma trong lòng ta." Gia Cát Long Phi cÆ°á»i nói.
"A? Váºy nà ng ta đã tìm đến ngÆ°Æ¡i? Có phải nà ng đã gá»i ngÆ°á»i đánh ngÆ°Æ¡i?" Tiên nhi cả kinh, vá»™i và ng nhìn trên dÆ°á»›i Gia Cát Long Phi, còn tưởng rằng hắn bị thÆ°Æ¡ng tổn chá»— nà o.
"Không phải, không phải, chỉ là CÆ¡ Ngữ Yên không tá»›i gây phiá»n phức vá»›i chúng ta, khiến ta buồn bá»±c ..."
"Nhìn nà ng sốt ruá»™t kìa, không có gì đâu! Chỉ nói giỡn thôi..." Gia Cát Long Phi cố ý trêu chá»c, xem ra Tiên nhi đã coi hắn là ngÆ°Æ¡i thân nhất yêu duy nhất.
"NgÆ°Æ¡i tên bại hoại, là m ta sợ muốn chết, hứ..." Tiên nhi thấy Gia Cát Long Phi cÆ°á»i nhìn mình, đôi bà n tay trắng nhÆ° phấn đấm nhẹ lên ngá»±c hắn và i cái, trừng mắt nói.
"Nói cho nà ng biết một tin tức tốt, bây giỠta ở trong Triệu phủ đã thăng chức rồi." Gia Cát Long Phi hưng phấn nói.
"Có ý gì?" Tiên nhi sá»ng sốt má»™t chút, không hiểu.
"Hiện tại ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là quản gian phòng sá»± Triệu phủ, tên tuổi vang dá»™i. Bất quá Ä‘iá»u đó cÅ©ng chÆ°a là gì... Ta là ngÆ°á»i hiện đại, mục tiêu của ta không chỉ có thế..." Gia Cát Long Phi dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý, bất quá ánh mắt lại có vẻ tháºp phần sâu xa.
"Nhìn nà ng đẹp nhÆ° váºy có nên thưởng ..."
"Äã mấy ngà y trôi qua, cÅ©ng không biết CÆ¡ Ngữ Yên có tá»›i đây gây phiá»n toái hay không..." Tiên nhi mặc dù lạnh nhạt nói, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng âm thầm vì Gia Cát Long Phi mà cao hứng, trên mặt hiện lên nụ cÆ°á»i vui vẻ.
Ngay khi hai Ä‘ang ngÆ°á»i nói chuyện, má»™t bóng ảnh nhá» nhắn xinh xắn Ä‘á»™t nhiên xông và o ná»™i y Ä‘iếm, nhìn thấy Gia Cát Long Phi Ä‘ang khua tay múa chân, thao thao bất tuyệt, liá»n vá»™i và ng tiến lên kéo góc áo của hắn nói: "Äại ca, rốt cuá»™c đã tìm được ngÆ°Æ¡i."
Gia Cát Long Phi cùng Tiên nhi đồng thá»i sá»ng sốt, hoà n hồn nhìn lại, chỉ thấy trÆ°á»›c mắt là má»™t cô bé mặc quần áo cÅ© rách, bá»™ dáng tú khà .
"Là m sao muá»™i theo tá»›i đây?" Gia Cát Long Phi cả kinh há»i lại, tiểu cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mắt không phải là cô bé vừa rồi mình Ä‘Æ°a cho ba mÆ°Æ¡i lượng bạc đó sao?
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng tá»±a hồ chạy Ä‘uổi rất vá»™i, hÆ¡i thở dồn dáºp, nhÆ°ng song nhãn tháºp phần linh Ä‘á»™ng mê nhân, nà ng vừa Ä‘i và o ná»™i y Ä‘iếm, thì khủng hoảng bất an, giống nhÆ° đã là m chuyện xấu xa váºy, nhìn chằm chằm và o Gia Cát Long Phi. Äiá»u nà y là m cho Tiên nhi đứng bên lá»™ ra vẻ tò mò há»i: "Long Phi a, tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y là ai váºy? Xem bá»™ dáng tá»±a nhÆ° Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i tiến và o."
"Là cô bé ta má»›i gặp qua trên Ä‘Æ°á»ng, phụ thân cô bé đã chết, không có bạc an táng, ta nhất thá»i má»m lòng Ä‘Æ°a cho nà ng ba mÆ°Æ¡i lượng bạc, nhÆ°ng lại không muốn tháºt sá»± mua nà ng, cho nên bá» Ä‘i, không nghÄ© tá»›i, nà ng tháºt sá»± theo tá»›i đây." Gia Cát Long Phi cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, giải thÃch. Hắn nhìn tiểu cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang kéo chéo áo của mình, trong lòng chua xót, bất quá cÅ©ng cảm thấy má»™t tráºn nhức đầu.
"NgÆ°Æ¡i nha, đúng là không có lÆ°Æ¡ng tâm, ngÆ°á»i ta vừa má»›i mất Ä‘i phụ thân..."
"Cứu ngÆ°á»i phải cứu đến cùng, tiểu cô nÆ°Æ¡ng đáng yêu nhÆ° thế mà cÅ©ng nhẫn tâm bỠở trên Ä‘Æ°á»ng." Tiên nhi là nữ hà i tá», tâm tÆ° vốn má»m má»ng, dù sao nà ng cÅ©ng có má»™t Ä‘oạn thá»i gian Ä‘au buồn, không khá»i thở dà i, trợn mắt nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, bÆ°á»›c nhanh Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt tiểu cô nÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không để ý đến sá»± bẩn thỉu trên ngÆ°á»i nà ng, nhẹ nhà ng vuốt đầu cô bé má»m nhẹ há»i: "Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, muá»™i tên là gì? Ä‚n cÆ¡m hay không?"
"Còn chÆ°a... Muá»™i gá»i là Thủy dung..." Tiểu cô nÆ°Æ¡ng cúi đầu, nói quanh nói co, toà n thân run run má»™t hồi.
"Muá»™i không phải sợ, sau nà y muá»™i hãy cùng tá»· tá»· ở đây có được hay không?" Tiên nhi ôn nhu nói, vừa má»›i nghe Gia Cát Long Phi nói đến tình cảnh gặp gỡ Thủy dung, là m cho nà ng không khá»i liên tưởng đến tình cảnh vong quốc nô lệ của mình, Ä‘á»™ng lòng trắc ẩn, lại thấy tiểu cô nÆ°Æ¡ng bá»™ dáng khá thanh tú, đặc biệt là ánh mắt Ä‘en nhánh kia, mang theo và i phần linh tÃnh.
Thủy dung từ từ ngẩng đầu, nhìn Gia Cát Long Phi một chút, rồi lại nhìn Tiên nhi, tựa hồ không biết là m sao.
"Tiên nhi, nà ng tháºt sá»± muôn chứa cô bé?"
"Ta rất thÃch nó, dù sao cÅ©ng do ngÆ°Æ¡i bá» tiá»n ra mua, ta sẽ để nà ng ở bên cạnh ta phụng bồi, ngÆ°Æ¡i thÆ°á»ng xuyên không có ở đây, những nữ công kia buổi tối cÅ©ng phải trở vá», ta má»™t mình cÅ©ng rất lẻ loi..." Tiên nhi nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, thần thái mang theo mấy phần ngượng ngùng, bất tri bất giác đã nói ra lá»i trong lòng .
Gia Cát Long Phi suy nghÄ© má»™t chút, gáºt đầu nói: "NhÆ° váºy cÅ©ng tốt, sinh ý bây giá» trong Ä‘iếm cÅ©ng khá tốt, mấy ngÆ°á»i phải báºn bụi nhiá»u việc, thêm má»™t trợ thủ cÅ©ng tốt, dù sao cô bé đã không còn phụ mẫu, chúng ta giúp cô bé váºy."
Vừa nói, Gia Cát Long Phi ngồi xổm xuống, nhìn Thủy dung nhẹ nói: "Tốt rồi, muội không phải sợ, sau nà y hãy cùng vị tỷ tỷ nà y sống chung được chứ ?"
Thùy dung nghe váºy, dùng sức gât đầu, lại nhìn Tiên nhi má»™t cái, mang theo và i phần ngây thÆ¡ nói: "Hảo, Tạ Tạ ca ca. Vị tá»· tá»· nà y tháºt xinh đẹp, Thủy dung rất thÃch."
Tiên nhi không khá»i mỉm cÆ°á»i, lại cà ng vui mừng sỠđầu cô bé, trong lòng dẫy lên má»™t niá»m vui khó tả.
"Xem ra mỹ nữ chÃnh là mỹ nữ, mị lá»±c không bao giá» mất, chỉ má»™t lát mà đã nháºn chủ rồi." Gia Cát Long Phi đứng lên, cÆ°á»i khản nói, hắn cÅ©ng không ngá» tá»›i cô bé nà y cÅ©ng khá đáng yêu.
"NgÆ°Æ¡i nha, lại không đứng đắn rồi." Tiên nhi bị Gia Cát Long Phi trêu nhÆ° thế, khuôn mặt Ä‘á» hồng, không khá»i trừng mắt nhìn hắn má»™t cái. Lúc nà y má»›i Ä‘i tá»›i bên cạnh cái bà n, cầm mấy khối bánh bao Ä‘Æ°a cho Thủy dung nói: "Ta biết muá»™i Ä‘ang đói bụng, nhanh ăn Ä‘i."
"Äa tạ tá»· tá»·." Thủy dung gáºt đầu, cô bé cầm lấy má»™t cái bánh bao bắt đầu ăn từng miếng từng miếng, trên mặt xuất hiện nụ cÆ°á»i vui sÆ°á»›ng, xem ra nà ng tháºt sá»± rất đói bụng .
"Từ từ ăn thôi, trên bà n còn nhiá»u..." Gia Cát Long Phi cùng Tiên nhi thấy bá»™ dạng Thủy dung nhÆ° lang thôn hổ yết, không khá»i vui mừng nói, nói xong, hai ngÆ°á»i nhìn nhau cùng cÆ°á»i má»™t tiếng.
"Äược rồi, thá»i gian không còn sá»›m, ta cÅ©ng nên vá», Ä‘oán chừng mấy ngà y nữa lại không thể tá»›i đây được, chuyện trong Ä‘iếm Ä‘Ã nh phải nhá» nà ng rồi. Có thá»i gian nà ng hãy trở lại xưởng sản xuất bên kia nhìn qua, còn nữa, nói vá»›i các nà ng má»™t câu, nhất định phải bảo đảm chất lượng áo ngá»±c... Chá» thêm má»™t thá»i gian ngắn nữa, ta sẽ tăng tiá»n công cho các nà ng ấy..." Gia Cát Long Phi thông báo.
"Äi nhanh nhÆ° váºy sao?" Tiên nhi có chút mất mác nói.
"Không có biện pháp, là ta trá»™m ra ngoà i, còn phải thế Triệu Ngá»c nhi tra sổ, nà ng nhá»› kỹ, nhất định phải chiếu cố kỹ đến mình." Gia Cát Long Phi áy náy cÆ°á»i cÆ°á»i, phất phất tay rá»i Ä‘i.
Vừa nói, cùng Tiên nhi Ä‘Æ°a tiá»…n, hắn Ä‘i ra khá»i tiểu Ä‘iếm.
"Tá»· tá»·, Äại ca ca đến tá»™t cùng là ai ? Hắn má»™t hÆ¡i Ä‘Æ°a ra ba mÆ°Æ¡i lượng bạc giúp muá»™i, nhất định là ngÆ°á»i có tiá»n." Thủy dung thấy bá»™ dạng thân thiết của Tiên nhi, không khá»i lôi kéo tay nà ng há»i.
"Hắn..." Tiên nhi than nhẹ, nhìn bóng lÆ°ng Gia Cát Long Phi dần xa, mang theo và i phần mê võng, mấy phần u buồn, mấy phần say đắm nói: "Hắn là ngÆ°á»i là m cho ngÆ°á»i ta chán ghét, rồi lại là m cho ngÆ°á»i ta tưởng niệm. Ở trong lòng ta hắn là má»™t ngÆ°á»i rất lợi hại, sau nà y hắn nhất định sẽ là má»™t ngÆ°á»i có tiá»n..."
Thủy dung chá»›p chá»›p đôi mắt to Ä‘en nhánh, hiển nhiên chÆ°a thấu hiểu lá»i Tiên nhi, nhÆ°ng nà ng sẽ nhá»› kỹ những lá»i Gia Cát Long Phi đã nói, dá»… nghe nhÆ° lá»i Tiên nhi tá»· tá»·, cứ nhÆ° váºy, trong tâm linh nho nhá» của nà ng đã có thêm má»™t phần tÃn niệm bất chấp...
Gia Cát Long Phi ra khá»i tiểu Ä‘iếm, nhanh chóng trở lại Triệu phủ, hắn không chút lo lắng tiến và o trÆ°á»›ng phòng, lại thấy bên trong không có bóng ngÆ°á»i, thầm nghÄ©, "Kì quái, trÆ°á»›ng phòng tiên sinh đã chạy Ä‘i đâu? Chẳng lẽ cÅ©ng há»c mình lÆ°á»i biếng trốn việc? Nếu hiện tại tiểu thÆ° Ä‘i và o, không phải cả hai Ä‘á»u bị mắng sao?"
"Hay lắm, nếu lão không có ở đây, ta cÅ©ng nên là m chánh sá»± rồi... CÅ©ng tốt, giúp tiểu thÆ° tìm lại công đạo, coi nhÆ° báo đáp nà ng đã trợ giúp chuyện tiểu Ä‘iếm." Gia Cát Long Phi cÆ°á»i tà nhìn quanh, thấy bốn bá» vắng lặng, liá»n vá»™i và ng đóng cá»a gá»— trÆ°á»›ng phòng .
Sau khi đóng cá»a tháºt kỹ, hắn nhanh chóng từ trên bà n trÆ°á»›ng phòng tiên sinh tìm ra sổ sách ghi chép tháng nà y, cẩn tháºn láºt xem từng trang má»™t, xem qua má»™t lần đã hiểu rõ.
Tà i sản của minhchinh555
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của minhchinh555
10-12-2010, 01:01 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Thanh Sắc Äại Lục
Tác giả: Trần Phi
Quyển 6
ChÆ°Æ¡ng 103: Chá»— dá»±a cÆ°á»ng đại (thượng).
Nhóm dịch: Äịa Ngục Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi đóng cá»a tháºt kỹ, hắn nhanh chóng từ trên bà n trÆ°á»›ng phòng tiên sinh tìm ra sổ sách ghi chép tháng nà y, cẩn tháºn láºt xem từng trang má»™t, xem qua má»™t lần đã hiểu rõ.
Mặt ngoà i các khoản mục tá»±a hồ không có vấn Ä‘á» gì, sổ ngạch trÆ°á»›c sau cÅ©ng không xuất hiện chá»— nà o mâu thuẫn, nhÆ°ng rất nhanh, Gia Cát Long Phi đã tìm ra đầu mối, hắn phát hiện các khoản trÆ°á»›ng mục của từng tháng, có và i Ä‘Æ¡n đặt hà ng xuất từ má»™t gia Ä‘iếm, hÆ¡n nữa giá thu mua của gia Ä‘iếm đó tá»±a hồ thấp hÆ¡n bình thÆ°á»ng má»™t chút, cÅ©ng khá rõ rà ng.
"Xem ra Triệu Ngá»c nhi nói không sai, hóa hà nh quả tháºt có vấn Ä‘á»..." Gia Cát Long Phi vuốt cằm tá»± nhủ, rất hiển nhiên, hiện tại hóa hà nh đã bị là m sai lệch vá» vấn Ä‘á» tà i chÃnh, mặc dù má»—i lần số lượng không lá»›n, nhÆ°ng tÃch tiểu thà nh đại, Ä‘á»™c dược mạn hình còn cà ng kinh khủng hÆ¡n so vá»›i Ä‘á»™c dược huyết phong.
"Bất quá, điểm nà y cũng chưa thể nói ra vấn đỠgì, muốn cho trướng phòng tiên sinh lão hồ ly dó thò đuôi chuột, còn biết ai chỉ thị hắn nữa, sợ rằng còn phải tốn một phen công phu."
"Triệu Ngá»c Nhi a Triệu ngá»c nhi, cha ngÆ°Æ¡i bây giá» ngã bệnh trên giÆ°á»ng, trÆ°á»›ng phòng lại sảy ra chuyện lá»›n nhÆ° váºy, xem ra ngÆ°Æ¡i lại phải nhức đầu mấy ngà y rồi. Ta lần nà y có thể giúp ngÆ°Æ¡i giải quyết đại phiá»n toái, ngÆ°Æ¡i có nên lấy thân báo đáp hay không a?" Gia Cát Long Phi dâm đãng cÆ°á»i cÆ°á»i má»™t tiếng, bất quá trong lòng lại có chút trầm trá»ng.
"Hay lắm, bắt tay là m việc thôi, vấn Ä‘á» nà y có thể rất phiá»n toái, không biết có tác Ä‘á»™ng đến ai?" à dâm chỉ trong chốc lát, Gia Cát Long Phi liá»n bắt đầu Ä‘á»™ng thủ, má»™t lần nữa sao chép lại sổ sách thà ng nà y, bất quá hắn chỉ thay đổi má»™t chút, chợt nhìn, tuyệt đối sẽ không dá»… dà ng bị phát hiện.
"Ta đây lấy độc công độc."
"Xem ra sắp có kịch vui để xem rồi." Gia Cát Long Phi giống nhÆ° tá»±a sÆ¡n quan hổ đấu, hắn cÆ°á»i to hạ bút, trên mặt không khá»i lên nụ cÆ°á»i gian tà .
NhÆ°ng đúng lúc nà y, trÆ°á»ng phòng tiên sinh cÅ©ng từ bên ngoà i trở vá», thấy cảu phòng đóng kÃn, trong lòng chợt gấp gáp. Hắn rõ rà ng rà ng mình đã để cá»a khi Ä‘i ra ngoà i, nhÆ°ng hiện tại thấy không đúng lắm, lão vá»™i và ng bÆ°á»›c nhanh và o phòng.
Chỉ thấy trên ngá»±c Gia Cát Long Phi Ä‘ang úp má»™t quyển sách, hai mặt nhằm nghiá»n, vẻ mặt nhà n nhã năm "chÆ¡i" ở trên ghế, hai chân gác lên mặt bà n, thở tháºt sâu, tá»±a hồ Ä‘ang mÆ¡.
TrÆ°á»›ng phòng tiên sinh thấy thế, lúc nà y mÆ¡i thở phà o nhẹ nhõm, Ä‘i tá»›i bên cạnh bà n, nhìn sổ sách má»™t chút, tá»±a hồ không có ai Ä‘á»™ng và o, liá»n thả lá»ng tâm thần.
Äợi trÆ°á»›ng phòng tiên sinh tÄ©nh tâm trở lại, từ từ ngồi lại và o bà n ghi sổ, Gia Cát Long Phi Ä‘á»™t nhiên mở miệng nói.
"A, tiên sinh, ngÆ°Æ¡i vá» lúc nà o váºy?" Gia Cát Long Phi nhìn nhÆ° ná»a mÆ¡ ná»a tỉnh, hai tay xoa xoa đôi mắt nháºp nhèn, thấy trÆ°á»›ng phòng tiên sinh an vị ở trÆ°á»›c mặt, không khá»i má» miệng dò há»i. Bất qua trong lòng của hắn đã có tÃnh toán, xem ra hết thảy đã trong tầm tay của hắn.
"Ta má»›i nghe Vân gia tá»›i đây thông báo, hôm nay lại có má»™t món tiá»n hà ng Ä‘Æ°a đến, ta liá»n Ä‘i ra ngoà i kiểm định. Hiện tại vừa má»›i trở vá»."
"Bây giá» sắc trá»i cÅ©ng không còn sá»›m, ngÆ°Æ¡i có nên trở vá» không." TrÆ°á»›ng phòng tiên sinh ý vị hà m xúc nói.
"Äúng nga, ta thiếu chút nữa cÅ©ng quyên, váºy ra Ä‘i trÆ°á»›c đây." Gia Cát Long Phi nhìn sắc trá»i ngoà i đại môn má»™t chút, huy vÅ© hai cánh tay tê dại, không khá»i gáºt đầu, nói má»™t tiếng, trong nháy mắt hắn đã rá»i khá»i trÆ°á»›ng phòng, bất quá trên mặt lại hiện lên nụ cÆ°á»i ngoà i ý muốn.
Nhìn thân ảnh Gia Cát Long Phi dần dần biến mất, trÆ°á»›ng phòng tiên sinh lá»™ ra mấy phần cÆ°á»i lạnh, nói: " Ta còn tưởng rằng hắn ta lợi hại cỡ nà o, thì ra chỉ là con tép mà thôi, chỉ lÆ°á»i biếng trốn việc, xem ra Vân gia đã quá lo lắng vá» hắn rồi." Vừa nói, liá»n vung tay áo ngồi lại vị trà là m việc, tiếp tục công việc ghi chép tÃnh toán....
Thu phong viện.
Ãnh trăng nhà n nhạt chiếu má» xuống viện, má»™t bóng hình xinh đẹp đứng dÆ°á»›i tán cây hòe, nét mặt ảm nhiên, tá»±a hồ ngÆ°á»i đẹp Ä‘ang có tâm sá»±. Trong nhãn mâu mỹ lệ mang theo và i phần u buồn, mấy phần Æ°u thÆ°Æ¡ng, là m cho ngÆ°á»i đứng nhìn tan nát cõi lòng.
Nà ng sâu kÃn thở dà i, soay ngÆ°á»i khẽ tá»±a và o thân cây, má»™t chiếc lá khô và ng nhẹ rÆ¡i, vừa đúng rụng trÆ°á»›c mắt nà ng, cháºm rãi mở chưởng ngá»c hứng lấy, rồi nhẹ nhà ng thổi hÆ¡i, chiếc lá mảnh mai lại bay lên không trung.
"Các đạo bá»™ hà nh nguyệt, mỹ nhân sầu yên không....Không biết mỹ nhân vì sao mà buồn váºy?" Äá»™t nhiên má»™t thanh âm lanh lảnh vang lên, nhÆ°ng giá»ng nói mang theo và i phần trêu trá»c.
Triệu Ngá»c Nhi ngoái đầu nhìn lại, thấy ngÆ°á»i, ná»—i buồn không khá»i tiêu tán, khẽ lá»™ ra nụ cÆ°á»i nhạt, nói: "Câu thÆ¡ thê mỹ nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i lại thay đổi nó."
"Ta còn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i không thể cÆ°á»i đó? Suốt ngà y sầu mi khổ kiểm, rất dá»… biến lão..." Gia Cát Long Phi trêu đùa, mấy ngà y gần đây, cả ngà y Triệu ngá»c nhi luôn Æ°u sầu, thân thể cÅ©ng tháºp phần tiá»u tụy, xem ra bệnh tình Triệu lão gia gây cho nà ng áp lá»±c rất lá»›n. Bất quá bằng nà ng má»™t nữ nhân nho nhá», phải chống đỡ cả sản nghiệp Triệu gia, hÆ¡n nữa trong phủ cÅ©ng có rất nhiá»u mâu thuẫn, dÆ°á»›i sá»± an bà i của ngÆ°á»i khác, sản sinh rất nhiá»u phân tranh, gánh nặng đó ai có thể cảm thông cho nà ng.
DÄ© nhiên, trong mắt Gia Cát Long Phi, trong lòng tá»± nhiên cÅ©ng hiểu mấy phần, hắn biết, Triệu Ngá»c nhi bây giá» cần nhất là má»™t đôi cánh, má»™t đôi cánh mạnh mẽ, mà bản thân mình cÅ©ng nên ở trong thá»i khăc gian nan nhất cho nà ng má»™t Ä‘iểm trợ giúp.
"Nếu để cho ta biến lão, có thể đổi lấy má»™t chút an bình, ta cÅ©ng cảm thấy đáng giá ." Triệu Ngá»c nhi thở dà i nói, thân thể phụ thân cà ng ngà y cà ng sấu, Nhị di thái luôn tìm nà ng gây chuyện, là m cho nà ng phiá»n lòng vô cùng, không còn tâm tÆ° chú ý đến bản thân, đối mặt nhiá»u việc vặt nhÆ° váºy, đầu óc nà ng thiếu chút nữa đã nổ tung trong má»› lá»™n xá»™n.
"Rất nhiá»u chuyện, không thể chỉ nhìn mặt xấu, có khi cÅ©ng phải coi trá»ng mặt khác, tá»· nhÆ°, nhìn..." Gia Cát Long Phi ý vị thâm trÆ°á»ng nói, bất quá cÅ©ng không dám báºt cÆ°á»i.
"Sao nà o..." Triệu Ngá»c nhi kiá»u mị trợn mắt nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, thấy hắn không có vẻ đứng đắn, liá»n trách giáºn má»™t tiếng, há»i: "Chuyện tra sổ thế nà o rồi? TrÆ°á»›ng mục có vấn Ä‘á» gì lá»›n không, nÆ¡i đó mà xảy ra chuyện, sẽ kéo theo rất nhiá»u chá»— phiá»n loạn, đây chÃnh là cá»™i nguồn..."
"Äã có đầu mối rồi, trÆ°á»›ng mục thoạt nhìn không thà nh vấn Ä‘á», sai lệch không nhiá»u, bên trong tá»± nhiên không khác biệt quá lá»›n, nhÆ°ng hóa hà nh má»—i tháng luôn luôn có và i Ä‘Æ¡n đặt hà ng đến từ má»™t gia Ä‘iếm, hÆ¡n nữa giá tiá»n nháºp hà ng chúng ta khá thấp, ta cảm thấy được nÆ¡i đó tá»±a hồ có vấn Ä‘á» rất lá»›n."
"Váºy thì rất bình thÆ°á»ng a, rất nhiá»u gia Ä‘iếm má»™t tháng Ä‘á»u có và i bút Ä‘Æ¡n đặt hà ng vá»›i chúng ta..." Triệu Ngá»c nhi suy nghÄ© má»™t chút, không giải thÃch được há»i.
"Thoạt nhìn rất bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng nếu so sánh tÆ°Æ¡ng đối, ngÆ°Æ¡i sẽ minh bạch. Những gia Ä‘iếm khác Ä‘á»u nháºn tiá»n trÆ°á»›c rồi má»›i ra hà ng, mà gia Ä‘iếm còn đó lại Ä‘Æ°a hà ng trÆ°á»›c rồi má»›i nháºn bạc, hÆ¡n nữa giá tiá»n còn tiện nghi rất nhiá»u..."
"Nếu lợi nhuáºn hóa hà nh dá»±a và o chênh lệch giá bán, trong đó liên quan đến tiá»n hà ng, váºy là vấn Ä‘á» rất lá»›n rồi..." Gia Cát Long Phi gáºt đầu, hai mắt bắn ra quang mang tinh minh.
"Có gì khác nhau sao?" Triệu Ngá»c nhi lắc đầu, lá»™ ra vẻ không rõ, các khoản đó từ trÆ°á»›c đến giá» Ä‘á»u do Triệu lão gia xem qua, nà ng tá»± nhiên cÅ©ng không hiểu quá nhiá»u, hÆ¡n không cÅ©ng không có kinh nghiệm gì.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vấn đỠđó rất khác lạ, trÆ°á»›c hết từ ngoà i mặt mà nói, đầu tiên nếu nhÆ° chúng ta ra hà ng trÆ°á»›c nháºn tiá»n, mà giá tiá»n cùng loại sản phẩm lại cá»±c kỳ tiện nghi, đối phÆ°Æ¡ng hiển nhiên có thể bán ra vá»›i giá tiá»n rất cao, nhÆ° váºy vô hình trung sẽ sinh ra giá cả chêch lệch, mà tổn thất của hóa hà nh dÄ© nhiên không chỉ ở số giá chênh lệch, nếu xuất ra số lượng lá»›n, số tiá»n bên trong nhất định cÅ©ng rất lá»›n. Tiếp theo, ta hoà i nghi đối phÆ°Æ¡ng căn bản không há» giao trả tiá»n, tất cả Ä‘á»u do trÆ°á»›ng phòng tiên sinh ở bên kia là m báºy, những con số ghi trên sổ sách hiển nhiên chỉ là con số, không có giá trị tiá»n mặt. Äó chÃnh là má»™t loại thủ Ä‘oạn lừa gạt ngÆ°á»i. Sau khi ta Ä‘em so sánh trÆ°á»›c sau sổ sách và i lần, cÅ©ng không phát hiện vấn Ä‘á» gì, các con số thì không sao nhÆ°ng thá»±c tế trÆ°á»›ng mục chêch lệch rất lá»›n, ta nghÄ© mấu chốt trong đó ở mặt nà y." Gia Cát Long Phi phân tÃch nói, đối vá»›i ngÆ°á»i gây dá»±ng sá»± nghiệp nhiá»u lần nhÆ° hắn, tá»± nhiên ở phÆ°Æ¡ng diện nà y rất có kinh nghiệm.
"Hóa ra là nhÆ° váºy? Ta hiểu được, cÅ©ng đã so sánh, so sánh và i lần, nhÆ°ng tra lại không tim ra vấn Ä‘á»? TrÆ°á»›ng phòng tiên sinh tháºt sá»± đáng háºn..." Triệu Ngá»c nhi mặt liá»n biến sắc, không khá»i cả giáºn mắng.
"NgÆ°Æ¡i trÆ°á»›c hết không nên gấp gáp, ta nghÄ© ở đây còn liên lụy đến rất nhiá»u vấn Ä‘á», tháºm chà so vá»›i suy nghÄ© của ta và ngÆ°á»i còn phức tạp hÆ¡n nhiá»u. Bằng kinh nghiệm của ta, cảm giác vị trÆ°á»›ng phòng tiên sinh đó cÅ©ng không có gan lừa gạt, dù sao những hóa hà nh xuất nháºp Ä‘á»u cần nhá» ngÆ°á»i Triệu gia phê Ä‘iá»u, vá» khoản tiá»n hà ng, lại cà ng phải được quá mấy vị quản sá»± thẩm tra."
"Ta nghÄ© trÆ°á»›ng phòng tiên sinh được ngÆ°á»i khác chỉ thị, nếu không bằng lá»±c lượng cá nhân mình hằn rất khó là m được." Gia Cát Long Phi thở dà i, ánh mắt lại có vẻ kiên định.
"Äược ngÆ°á»i khác chỉ thị? Ai? A Phi có phải ngÆ°Æ¡i đã biết Ä‘iá»u gì đúng không?" Triệu Ngá»c nhi có chút kinh ngạc kêu lên, nà ng hiển nhiên biết Triệu phủ hiện tại Ä‘ang xuất hiện mâu thuẫn, tá»± nhiên cÅ©ng chú ý.
Tà i sản của minhchinh555
10-12-2010, 01:02 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Thanh Sắc Äại Lục
Tác giả: Trần Phi
Quyển 6
ChÆ°Æ¡ng 104: Chá»— dá»±a cÆ°á»ng đại (hạ).
Nhóm dịch: Äịa Ngục Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Gia Cát Long Phi gáºt đầu, ngá»a đầu nhìn ánh trăng má» nhạt má»™t chút, nói: "MÆ°á»i lăm rất nhanh đã đến, nhÆ°ng mà trăng tròn ngÆ°á»i khó vẹn toà n, Äại tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i hiểu ý của ta chứ. NgÆ°Æ¡i cần phải chuẩn bị a."
Triệu Ngá»c nhi rất thông minh, nà ng cúi đầu trầm ngâm má»™t hồi, đôi mi thanh tú không khá»i nhÃu lại nói: "Có phải ngÆ°Æ¡i hoà i nghi bên trong Triệu phủ có tặc? HÆ¡n nữa thân pháºn ngÆ°á»i nà y rất cao..."
"Äúng..." Gia Cát Long Phi gáºt đầu.
"Là ai? NgÆ°Æ¡i mau nói cho ta biết..." Triệu Ngá»c nhi mặc dù đã có chuẩn bị, bất quá vừa nghe Gia Cát Long Phi đáp, nà ng lại cà ng cả kinh, bởi vì cÆ°á»›p nhà khó phòng, vấn Ä‘á» trong đó liên quan tÆ°Æ¡ng đối phức tạp, nà ng là ngÆ°á»i hiểu chuyện, trong lòng lại cà ng loạn thà nh má»™t mảng.
"Hiện tại ngÆ°Æ¡i không nên rối loạn tráºn cÆ°á»›c. Mặc dù ta còn chÆ°a dám khẳng định, nhÆ°ng ta cảm thấy trÆ°á»›ng phòng tiên sinh đó cùng vân gia quan hệ khá máºt thiết, từ trÆ°á»›c đến giá» khi mà hai ngÆ°á»i nói chuyện Ä‘á»u rất kÃn kẽ, tá»±a hồ có cất dấu bà máºt bên trong..." Gia Cát Long Phi suy nghÄ© má»™t chút nói.
"Vân gia? NgÆ°Æ¡i nói vân gia? Äiá»u nà y sao có thể? Hắn đã ở Triệu gia chúng ta mÆ°á»i mấy năm, vẫn trung thà nh cảnh cảnh, là m sao có thể là m ra chuyện nhÆ° váºy được?" Triệu Ngá»c nhi lắc đầu, có chút không tin.
"Tri nhân tri diện bất tri tâm(biết ngÆ°á»i biết mặt không biết lòng), lòng tham của con ngÆ°á»i là vô đáy, ta cÅ©ng rất yêu tiá»n a, bất quá yêu... NgÆ°Æ¡i hÆ¡n!" Gia Cát Long Phi cố ý dừng giá»ng nói má»™t chút, bất quá thấy Triệu Ngá»c nhi hiện tại tâm sá»± nặng ná», nà ng Ä‘ang lâm và o trầm tÆ°, tá»± nhiên không hỠđể ý câu nói theo sau của hắn.
"Ta không thể tưởng tượng Vân gia có thể là m ra chuyện nhÆ° váºy, hắn tháºt sá»±..." Triệu Ngá»c nhi hai mắt ảm đạm vô sắc, hai hà ng lông mà y lại cà ng nhÃu chặt, tá»±a hồ khó có thể tiếp thu.
"Äúng váºy, ta cÅ©ng không nghÄ© đến, bất quá con ngÆ°á»i là động váºt phức tạp... Có lẽ chuyện cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy... Äại tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i ngẫm lại mà xem, bây giá» ai xem ngÆ°Æ¡i không vừa mắt nhất, ai má»—i ngà y luôn cùng ngÆ°Æ¡i ồn à o, gây phiá»n mâu thuẫn, duá»›i tình huống hiện tại ai muôn nhìn ngÆ°Æ¡i suy sụp nhất..." Gia Cát Long Phi ý vị thâm trÆ°á»ng nói.
"Nhị di thái... Chẳng lẽ là Nhị di thái..." Triệu Ngá»c nhi vô ý thức đáp.
"Váºy thì đúng rồi, nếu nà ng muốn ngÆ°Æ¡i suy sụp, ngÆ°Æ¡i nói nà ng có thể Ä‘Ã o khóe bên cạnh hết thảy của ngÆ°Æ¡i hay không, sau đó để ngÆ°Æ¡i không cách nà o chống đở lại được? Bất quá đây cÅ©ng chỉ là suy Ä‘oán của ta, nhÆ°ng có má»™t buổi tối, ta Ä‘au bụng, phải Ä‘i nhà xÃ, tình cá» nhìn thấy Vân gia cùng Nhị di mang len lén từ trong háºu Ä‘Æ°á»ng má»™t trÆ°á»›c má»™t sau Ä‘i ra... Bởi vì đêm khuya nhân tÄ©nh, bá»n há» nói chuyện vá»›i nhau mặc dù không lá»›n, không rõ rà ng, nhÆ°ng ta cÅ©ng đã nghe được câu cuối cùng bá»n há» nói, chÃnh là sổ sách(trÆ°á»›ng bản)."
"NgÆ°Æ¡i nghÄ©, ở nÆ¡i nà y buổi tối nguyệt hắc phong cao(trăng tối gió lạnh), hai ngÆ°á»i bá»n há» lén lút nhà n thoại, ở phÃa sau háºu Ä‘Æ°á»ng Ä‘Ã m luáºn, lại liên quan đến sổ sách, có thể thấy được bá»n há» không muốn ngÆ°á»i biết chuyện, nếu không cÅ©ng quá khó có thể tưởng tượng ra." Gia Cát Long Phi xuất ra ngữ khà kinh ngÆ°á»i..
"Cái gì? Tháºt sá»± còn có chuyện nhÆ° váºy?"
"A Phi, ngÆ°Æ¡i nói, Nhị di thái thông đồng vân gia cùng nhau tÃnh kế hãm hại ta? Bá»n há» cùng nhau..."
"Tá»± ngÆ°Æ¡i đã có câu trả lá»i rồi, đây là ta vừa nghÄ© tá»›i, cÅ©ng là chuyện có khả năng nhất... Bất kể ngÆ°Æ¡i có tin hay không, nhất định phải Ä‘á» phòng. Bởi vì không sợ má»™t vạn, chỉ sợ vạn nhất..." Gia Cát Long Phi căn dặn má»™t câu, hắn biết Triệu Ngá»c nhi tâm địa tÆ°Æ¡ng đối thiện lÆ°Æ¡ng, đặc biệt tin tưởng ngÆ°á»i khác, ở nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện mỠám, rất dá»… dà ng bị ngÆ°á»i khác ám toán.
"Nhị di thái nà ng... Triệu gia chúng ta đối sá» vá»›i nà ng không tệ, nà ng tại sao phải là m nhÆ° váºy?" Triệu Ngá»c nhi vốn tưởng rằng Nhị di thái chỉ là ngÆ°á»i thÃch được nuông chiá»u, không nghÄ© tá»›i nà ng cÆ° nhiên lại âm hiểm ác Ä‘á»™c nhÆ° váºy.
"Tối Ä‘á»c phụ nhân tâm(Ä‘á»™c nhất chÃnh là tâm Ä‘Ã n bà ), nhất là tâm oán phụ, phụ thân ngÆ°Æ¡i bây giá» lại không thể sinh dục, nà ng đã theo nhiá»u năm nhÆ° váºy, lại không thể hồng hạnh kết quả, nhÆ°ng chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn ngÆ°Æ¡i cùng đệ đệ của ngÆ°Æ¡i thuáºn lý thà nh chÆ°Æ¡ng trở thà nh ngÆ°á»i thừa kế Triệu gia, nà ng tá»± nhiên không cam lòng, chỉ cần nghÄ© nhÆ° thế, hết thảy không phải trở nên Ä‘Æ¡n giản sao? Huống chi cha ngÆ°Æ¡i bây giá» ngã bệnh trên giÆ°á»ng, nà ng tá»± nhiên đã gặp cÆ¡ há»™i tốt." Gia Cát Long Phi nói tiếp, trong lòng cÅ©ng không khá»i lo lắng thay nà ng. Xem ra phá»ng Ä‘oán của bản thân rất có thể trở thà nh sá»± tháºt...
"A Phi, nghe ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế, ta rất sợ, hy vá»ng phá»ng Ä‘oán của ngÆ°Æ¡i không thà nh sá»± tháºt ..."
"NgÆ°Æ¡i nói ta nên là m gì bây giá»? Bây giá» phụ thân còn nằm ở trên giÆ°á»ng bệnh, trong nhà lại sảy ra chuyện lá»›n nhÆ° váºy, ta tháºt sá»± hữu tâm vô lá»±c rồi..." Triệu Ngá»c nhi nhu nhược mỉm cÆ°á»i nói thán, tá»±a hồ sá»± việc đã vượt qua hết thảy khẳ năng cua nà ng.
"Ai, không nghÄ© tá»›i chuyện lại phức tạp nhÆ° thế. Xem ra ngÆ°Æ¡i ... Hãy nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút Ä‘i." Gia Cát Long Phi nặng ná» thở dà i, hắn cảm giác Triệu Ngá»c nhi má»i mệt vô lá»±c, thân ảnh trÆ°á»›c mặt cÅ©ng lá»™ ra vẻ cá»±c kỳ Ä‘Æ¡n bạc.
"Äúng a, ta mệt chết Ä‘i được, bất quá đó cÅ©ng là sứ mạng của ta, ta là ngÆ°á»i Triệu gia ." Triệu Ngá»c nhi má»i mệt đứng thẳng, ngay cả nói chuyện cÅ©ng lá»™ ra vẻ vô lá»±c.
"Ta biết ngÆ°Æ¡i rất mệt má»i, ngÆ°Æ¡i bây giá» Ä‘ang cần chÃnh là má»™t đôi cánh cÆ°á»ng đại, ở thá»i khắc ngÆ°Æ¡i bất lá»±c nhất, sẽ trợ giúp ngÆ°Æ¡i, ủng há»™ ngÆ°Æ¡i, đứng ở phÃa sau của ngÆ°Æ¡i."
"Ta nghÄ© ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i mượn đôi vai, nếu ngÆ°Æ¡i mệt má»i, có thể dá»±a và o bá» vai của ta nghỉ ngÆ¡i má»™t chút... Ngà n vạn lần không được ngã xuống, nếu không sẽ không còn ai có thể cứu vãn. Ta cÅ©ng hy vá»ng hết thảy má»i chuyện Ä‘á»u không phải sá»± tháºt." Gia Cát Long Phi chỉ chỉ bở vai rá»™ng của mình, trịnh trá»ng nói. Hà nh Ä‘á»™ng ôn tình cùng lá»i nói thân thiết nhÆ° thế tá»± nhiên có diệu dụng vô cùng, đồng thá»i cÅ©ng giúp Triệu Ngá»c nhi biến thà nh kiên cÆ°á»ng. Nà ng thẹn thùng ngẩng đầu nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, trên khuôn mặt khuôn xinh đẹp vẫn nặng ná» u sầu, bất quá đã lá»™ ra má»™t tia vui mừng.
"Ta cÅ©ng không biết ngÆ°Æ¡i ở trong lòng ta có địa vị thế nà o. Bất quá vừa nhìn thấy ngÆ°Æ¡i, lòng vốn hoảng loạn, nhÆ°ng chốc lát biến thà nh kiên cÆ°á»ng, giống nhÆ° táºn đáy lòng dâng lên má»™t cá»— lá»±c lượng cÆ°á»ng đại." Triệu Ngá»c nhi lẳng lặng nói, hai mắt ảm đạm bắn ra má»™t tia thần thái.
"Ta cần có má»™t đôi cánh, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i luôn ở đây ta phÃa sau cho ta mượn lá»±c." Triệu nhi mà không nói hai lá»i, vẻ mặt Ä‘iểm hồng dá»±a và o bả vai Gia Cát Long Phi, trong lúc bất chợt nà ng cảm nháºn được má»™t tráºn thÆ° thái, trong lòng vô cùng dá»… chịu. Có lẽ Gia Cát Long Phi cho nà ng cảm giác không chỉ là má»™t loại lá»±c lượng, còn là má»™t loại cảm giác an toà n nhìn không thấu.
"Tháºt ra chỉ cần ngÆ°Æ¡i gả cho ta, ta vÄ©nh viá»…n có thể là m chá»— dá»±a của ngÆ°Æ¡i, vì ngÆ°Æ¡i che gió che mÆ°a, cùng ngÆ°Æ¡i giải quyết khó khăn gặp phải trÆ°á»›c mắt..." Gia Cát Long Phi thâm tình nói. Hắn cÅ©ng rung Ä‘á»™ng, trong lòng tá»± thị kÃch tình mênh mông. Mà Triệu Ngá»c nhi Ä‘ang tá»±a và o bả vai hắn, lúc nà y ná»™i tâm gợi lên những gợn sóng khổng lồ.
"NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i đừng nói nhảm..." Triệu Ngá»c nhi giả vá» hết sức tức giáºn, băng lãnh trách cứ, bất quá đầu của nà ng cÅ©ng không cách dá»i bả vai Gia Cát Long Phi, trong lòng biến hóa phiên giang đảo hải. Trong khoảng thá»i gian ngắn, nà ng tháºm chà không dám Ä‘i nghÄ© vấn Ä‘á» nhÆ° váºy, tâm bình khà hòa lắng xuống. Nà ng cÅ©ng không biết mình nên lá»±a chá»n thế nà o.
"Ta cÅ©ng có chút thÆ°Æ¡ng hắn... Chỉ tiếc thân pháºn của chúng ta..." Triệu Ngá»c nhi tá»± nhủ ở trong lòng, nếu nà ng tháºt sá»± nói ra, Gia Cát Long Phi có lẽ sẽ xem xét đến việc Ä‘i thi lấy công danh, dù sao Má»™ng Vân Yên trÆ°á»›c kia cÅ©ng nói vá»›i hắn nhÆ° váºy.
"Yên tâm đi, có ta ở đây, ta nhất định sẽ giúp ngươi."
"Chuyện nà y ngÆ°Æ¡i hãy an tâm giao cho ta, cố gắng chiếu cố cha ngÆ°Æ¡i tháºt tốt, hai ngà y nữa, ta sẽ là m hão hồ ly trong trÆ°á»›ng phòng lá»™ ra cái Ä‘uôi của hắn, sau đó chúng ta có thể nhân cÆ¡ há»™i uy hiếp hắn, bắt hắn nói ra chủ mÆ°u, nhÆ° váºy chúng ta sẽ có chứng cá»› để ép bức Nhị di thái cùng vân gia hiện ra nguyên hình." Gia Cát Long Phi nói lên suy nghÄ© của mình.
"A Phi, ta tháºt sá»± không biết phải cảm tạ ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o cho phải? Má»—i lần khi gặp thá»i Ä‘iểm khó khăn nhất, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u chủ Ä‘á»™ng Ä‘i ra há»— trợ, còn giúp ta rất nhiá»u chuyện, ta..." Triệu Ngá»c nhi cảm kÃch khôn cùng, trong mắt đã có chút Æ°á»›t át.
"NgÆ°Æ¡i cái gì? Có phải muốn lấy thân báo đáp hay không ? Việc đó thì ta không cần suy nghÄ©, láºp tức có thể đáp ứng ngÆ°Æ¡i." Gia Cát Long Phi trêu đùa, trong lòng bốc há»a, chỉ thấy hai tay hắn đồng thá»i hoạt Ä‘á»™ng, Ä‘em Triệu Ngá»c nhi ôm tháºt chặc và o trong lồng ngá»±c, lá»— mÅ©i ngá»i ngá»i mùi thÆ¡m nhà n nhạt phát ra từ trên ngÆ°á»i nà ng .
"NgÆ°Æ¡i..." Triệu Ngá»c nhi kiá»u mi á»ng Ä‘á», toà n thân không khá»i tê dại, nà ng có thể rõ rà ng cảm giác được sá»±u ấm áp mà Gia Cát Long Phi mang đến, còn có hô hấp trầm trá»ng của hắn.
Triệu Ngá»c nhi vốn định lên tiếng phản kháng, nà ng không muốn bị ngÆ°á»i khác nhìn thấy, bị đồn đãi, bất quá không khà lại vô cùng say mê, lòng của nà ng giống nhÆ° áng mây, cứ mặc chúng trôi Ä‘i, nà ng nhắm hai mắt lại, trong khoảng thá»i gian ngắn cÅ©ng không biết nên nói cái gì cho phải.
"Ta cái gì? Äược rồi, mau trở vá» ngủ Ä‘i, trá»i đã cuối thu rồi, tiết khà xe lạnh, đứng lâu ngoà i nà y hÆ° thân, Triệu gia sau nà y còn phải dá»±a và o ngÆ°Æ¡i chống đở đó? Nếu ngÆ°Æ¡i mệt má»i suy sụp, Triệu gia nên là m thế nà o bây giá»?"
Tà i sản của minhchinh555
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của minhchinh555
10-12-2010, 01:04 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Thanh Sắc Äại Lục
Tác giả: Trần Phi
Quyển 6
Chương 105: Nữ nhân động tâm.
Nhóm dịch: Äịa Ngục Môn
Nguồn: Sưu Tầm
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu nhÆ° có thể ta sẽ giúp ngÆ°Æ¡i bồi dưỡng đệ đệ của ngÆ°Æ¡i, hắn mặc dù không đủ khôn khéo, nhÆ°ng sau nà y là m trợ thủ cho ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng rất được việc..." Gia Cát Long Phi liếc mắt nhìn, Triệu Ngá»c nhi dÆ°á»›i ánh trăng má» nhạt, gÆ°Æ¡ng mặt của nà ng vẫn rất thanh tú mỹ lệ, bất quá có vẻ hÆ¡i gầy, là m cho ngÆ°á»i ta kìm lòng không được sinh ra má»™t loại cảm giác thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c. Mặc dù hạ thân của hắn đã sá»›m bà nh trÆ°á»›ng, bất quá trong lòng không có bất kỳ má»™t tia vô sỉ, khinh nhá»n.
Gia Cát Long Phi vốn định hÆ°á»›ng đôi môi tiên diá»…m Æ°á»›t át của Triệu Ngá»c nhi hôn má»™t cái, bất quá sau khi đấu tranh tÆ° tưởng rốt cục cÅ©ng nhịn được xúc Ä‘á»™ng, hắn cÅ©ng không muốn phá hÆ° không khà hiện tại, hắn cÅ©ng biết nếu hắn hôn nà ng, chắc chắn Triệu Ngá»c nhi cÅ©ng không phản kháng, dù sao tâm tÆ° Triệu Ngá»c nhi Ä‘ang rất há»—n loạn, tình cảm của nà ng bất bịnh, không phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Nà ng mặc dù không phải là ngÆ°á»i cố chấp, bất quá sống ở hoà n cảnh nhÆ° váºy, nà ng cÅ©ng biết cái gì gá»i là môn đăng há»™ đối. Mà đáng thÆ°Æ¡ng Gia Cát long phi không có thân pháºn, lại không có địa vị, ngÆ°á»i hiện đại vừa má»›i Ä‘i tá»›i cái thế giá»›i nà y còn lạ nÆ°á»›c lạ cái, mặc dù rất có thể sau nà y hắn sẽ có má»™t tiá»n cảnh quang vinh, bất quá hiện tại chỉ là nói suông, dù sao lúc nà y hắn vẫn chỉ có hai bà n tay trắng.
Gió thu âm lãnh, hai ngÆ°á»i ôm ấp, cảm nháºn sá»± yên lặng, sâu trong ná»™i tâm cÅ©ng đồng thá»i cảm nháºn được sá»± ấm áp, bất quá sá»± ấm áp lại trong khung cảnh bình lặng.
"Cám ơn ngươi..."
"Äệ đệ của ta cÅ©ng chỉ có thể nhá» ngÆ°Æ¡i trông nom mà thôi." Triệu Ngá»c nhi gáºt đầu, ánh mắt trong suốt lóe lên, nà ng từ từ thoát ra khá»i vòng tay Gia Cát Long Phi, lúc nà y má»›i doanh thân bÆ°á»›c Ä‘i. Äi và i bÆ°á»›c, nà ng lại nhịn không được quay đầu lại nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, trong đáy mắt toát ra thần sắc khó có thể miêu tả, có lẽ nà ng không biết ná»™i tâm bản thân nà ng rốt cuá»™c dạng gì...
Gia Cát Long Phi nhìn bóng lÆ°ng Triệu Ngá»c nhi rá»i Ä‘i, thầm than, đúng là má»™t cô gái kiên cÆ°á»ng , nếu ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng đối mặt vá»›i chuyện tình phức tạp nhÆ° váºy, sợ rằng đã sá»›m chống đở không nối rồi, nhÆ°ng nà ng còn có thể giữ vững bản thân, coi nhÆ° là kỳ nữ. Bất quá má»›i vừa rồi cÆ¡ há»™i tháºt tốt, tháºt sá»± hối háºn bản thân mình không biết nắm chặc.
"Bất quá, cÅ©ng phải nói, nếu nhÆ° lần nà y ta tháºt sá»± giúp nà ng vượt qua cá»a ải khó, để cho nà ng lấy thân báo đáp, yêu cầu đó cÅ©ng không coi là quá đáng."
"Ta nghÄ© bệnh tình Triệu lão rất có thể là do Nhị di thái giở trò quá»·, lão cÅ©ng không thể nà o ngã bệnh lâu nhÆ° váºy..."
"Bất quá đó chỉ là giả thiết, không thể nói lung tung, nếu không có thể sẽ gặp đại phiá»n toái, tốt nhất vẫn nên yên lặng theo dõi kỳ biến..." Gia Cát Long Phi lẩm bẩm tÃnh toán, bất quá sắc mặt lại có vẻ trầm trá»ng . Mặc dù hắn bây giỠđã dá»±a và o Triệu Ngá»c nhi tấn chức Triệu phủ quản sá»±, bất quá chức vụ quản sá»± đó cÅ©ng không phải chức vị quan trá»ng gì, cÅ©ng không có bất kỳ thá»±c quyá»n nà o, nếu muốn Ä‘i đối mặt vá»›i Vân gia cùng Nhị di thái, hắn tá»± nhiên cảm thấy vô cùng nhức đầu, đặc biệt là Vân gia kia - ngÆ°á»i có ánh mắt gian hoạt, trong lòng hắn có chút lo lắng. Nếu Triệu Ngá»c nhi đã nháºn định trong đó có âm mÆ°u, nà ng cÅ©ng không dám đại Ä‘á»™ng Ä‘iá»u gì, dù sao Triệu lão gia bây giá» còn Ä‘ang bị bệnh ở trên giÆ°á»ng, muốn hạ má»™t tên tâm phúc trong Triệu phủ, phải cần hết thảy chứng cá»› rõ rà ng.
"Nếu đã đáp ứng nà ng, ta cÅ©ng phải suy nghÄ© biện pháp đối ứng... Có thể coi là duyên pháºn giữa chúng ta."
"Là má»™t ngÆ°á»i ngÆ°á»i hiện đại, nếu ta để thua lão hồ ly, thì tháºt là quá mất mặt a..." Gia Cát Long Phi cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, lúc nà y má»›i xoay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng gian phòng của mình Ä‘i vá», bóng ảnh của hắn ở dÆ°á»›i ánh trăng được kéo ra rất dà i.
Äêm đã sâu, bốn phÃa an tÄ©nh không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy nhất phân trống rá»—ng.
Trở lại gian phòng, Gia Cát Long Phi vứt bỠđôi giầy, nhìn đồ đạc trong phòng còn rất lạc háºu, cÆ°á»i khổ má»™t cái. Hắn dứt khoát phiên thân úp sấp trên giÆ°á»ng, muốn yên tÄ©nh má»™t chút, bất quá ngay khi quay đầu, hắn vừa hay nhìn thấy trên đầu giÆ°á»ng có 'áo ngá»±c' CÆ¡ Ngữ Yên đã thá» qua, dÆ°á»ng nhÆ° còn mang theo má»™t cổ mùi thÆ¡m đặc biệt, trong lòng không khá»i bốc nhiệt, toà n thân cao thấp máy Ä‘á»™ng.
"Nữ nhân a nữ nhân... Là m nam nhân tháºt đúng là mạng khổ..." Gia Cát Long Phi thở dà i, chuyển dá»i ánh mắt, vốn định từ trong ba lô trên giÆ°á»ng lấy ra Ä‘iá»u thuốc, bất quá sau khi tìm kiếm kỹ cà ng, hắn má»›i phát hiện bao thuốc mang theo đã sá»›m xà i hết, bây giá» duy nhất còn dÆ° lại chỉ là má»™t số dược váºt cứu tế cùng cái báºt lá»a loại bình thÆ°á»ng.
Gia Cát Long Phi bất đắc dÄ© lắc đầu, xoay ngÆ°á»i lại, ánh mắt thâm thúy nhìn xuyên cá»a gá»— bên cạnh cá»a sổ, xa xăm nhìn ra thế giá»›i bên ngoà i.
Gia Cát Long Phi má»i mệt ngáp má»™t cái tháºt dà i, ngay lúc ngẩn ngÆ°á»i, hai mắt của hắn do mệt má»i nên đã có chút mông lung.
"A Phi..." Thanh âm Triệu Ngá»c nhi Ä‘á»™t nhiên truyá»n tá»›i, nà ng bổng nhiên đẩy cá»a Ä‘i đến.
"Sao ngÆ°Æ¡i lại tá»›i đây?" Gia Cát Long Phi đứng lên, trông thấy trang phục trên ngÆ°á»i Triệu Ngá»c nhi vô cùng gợi cảm, tháºt sá»± là m ngÆ°á»i ta mở rá»™ng tầm mắt. Ná»a ngÆ°á»i trên của nà ng chỉ mặc má»™t bá»™ vải má»ng, có thể rõ rà ng thấy cái yếm hồng bên trong, mà ná»a ngÆ°á»i dÆ°á»›i chỉ mặc má»™t cái quần ngắn mà u Ä‘en, lá»™ ra chân ngá»c bóng loáng, lấp lóe quang mang tá»±a nhá»c thạch.
"Ta muốn ngÆ°Æ¡i ... Chẳng lẽ ta không thể tá»›i sao?" Triệu Ngá»c nhi xuất ra ngữ khà kinh ngÆ°á»i, nà ng vÅ© mị Ä‘ung Ä‘Æ°a chân ngá»c, địa phÆ°Æ¡ng thần bà mÆ¡ hồ ẩn hiện.
Gia Cát Long Phi thấy váºy, kinh ngạc nói không ra lá»i, hắn không ngá» tá»›i Triệu Ngá»c nhi nói thay đổi liá»n thay đổi ngay, trong lúc bất chợt nà ng lại biến thà nh ngÆ°á»i chủ Ä‘á»™ng, phóng khoáng vÅ© mị, yêu kiá»u mê nhân.
"NgÆ°Æ¡i yêu thÃch ta sao?" Triệu Ngá»c nhi từ từ Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Gia Cát Long Phi, Ä‘Æ°a tay vuốt ve mái tóc Ä‘en nhánh, nhẹ nhà ng há»i.
"ThÃch, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thÃch..."
"Ta rất yêu ngÆ°Æ¡i..." Gia Cát Long Phi không há» suy nghÄ© đáp lại, nÆ°á»›c miếng trong miệng đã sá»›m chảy giá»t.
"Tháºt sao? NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± yêu thÃch ta..."
"Ta cÅ©ng rất thÃch ngÆ°Æ¡i, tháºt ra ta sá»›m đã yêu ngÆ°Æ¡i..."
"Vì cảm tạ ngÆ°Æ¡i giúp đã ta, ta quyết định lấy thân báo đáp..." Triệu Ngá»c nhi nhẹ nhà ng nói hai câu, Ä‘á»™t nhiên kÃch tình nhÆ° lá»a. Nà ng Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a môi thÆ¡m ra trÆ°á»›c.
"Nà y... Có tháºt không?" Gia Cát Long Phi khó tin ngây dại, chỉ thấy khuôn mặt Triệu Ngá»c nhi Ä‘á» bừng phÃa trÆ°á»›c, môi anh Ä‘Ã o khẽ nhếch, hÆ°á»›ng hắn nghênh đón.
"Oa, Triệu Ngá»c nhi ta tá»›i... Thì ra đó chỉ là má»™t giấc xuân má»™ng... Chỉ tiếc má»™t chút nữa là ..." Gia Cát Long Phi mở mắt, tỉnh lại, không tá»± chủ được lắc lắc cái đầu, lúc nà y hắn má»›i phát hiện mình vừa má»›i nằm mÆ¡, trên miệng hắn đã đầy nÆ°á»›c miếng ác tâm.
"Má»™ng xuân khôn cùng, nhÆ°ng mà còn chÆ°a chiếm được tiện nghi, đã tỉnh lại... Tức tháºt." Gia Cát Long Phi oán thán và i câu, Ä‘Æ°a tay lau Ä‘i nÆ°á»›c miếng ác tâm, lại ngÆ¡ ngác nhá»› lại hình bóng Triệu Ngá»c nhi trong giấc má»™ng, suy tÆ° kết cục cuối cùng của giấc xuân má»™ng vừa rồi.
"Ai, tình huống bây giá», là m sao buổi tối còn có thể mÆ¡ mà ng đây, bất quá đối vá»›i ta mà nói, má»™t nam nhân bình thÆ°á»ng hÆ°ng khà bừng bừng Ä‘ang trong thá»i kỳ trưởng thà nh, ban đêm gặp xuân má»™ng, cÅ©ng là rất bình thÆ°á»ng..." Gia Cát Long Phi tá»± nhủ.
Mặc dù cảm thấy có chút má»i mệt, bất quá đại não vẫn rất thanh tÄ©nh, là do mất ngủ nghiêm trá»ng.
Hắn bất đắc dÄ© lắc đầu, mở to hai mắt, lại không ngừng nghÄ© ngÆ¡ih, trong lúc bất tri bất giác, hắn nhá»› lại cuá»™c sống trÆ°á»›c kia, nhá»› lại cha mẹ chà thân, hắn Ä‘á»™t nhiên có má»™t cổ mất mác, cảm giác chua xót, tháºt sá»± rất muốn trở lại thế giá»›i hiện đại, bất quá việc đó rất không có khả năng, lá»i của Miếu thần Ä‘á»™t nhiên xuất hiện văng vẳng trong đầu hắn, hắn đã có chút mê man. Tâm nguyện cuối cùng kiếp trÆ°á»›c cuá»™c là cái gì? Ta nên là m nhÆ° thế nà o để hoà n thà nh nó, nếu hoà n thà nh, váºy thì má»™t truyá»n kỳ sắc thái lịch sá» có thể cÅ©ng sẽ thay đổi theo ta hay không.
"Tâm nguyện kiếp trÆ°á»›c rốt cuá»™c là cái gì đây?" Gia Cát Long Phi gõ đầu, hắn tháºt sá»± hối háºn lúc đó vá»ng Ä‘á»™ng. Bất quá ở trong lòng Gia Cát Long Phi, mÆ¡ Æ°á»›c nam nhân không phải là phao tẫn thiên hạ mỹ nữ, có được vô hạn tà i phú, thì là gì, nhÆ°ng nếu tháºt sá»± muốn hoà n thà nh hai việc đó, đó là chuyện khó khăn cở nà o, cÅ©ng không phải hắn là ngÆ°á»i hiện đại có thể là m được. Bất quá rất có thể đó là mục tiêu cuối cùng, hắn phải kiên trì... Huống chi, ở thá»i đại nà y, hắn tháºt sá»± hoa tâm đã yêu rất nhiá»u mỹ nữ, sâu trong ná»™i tâm, nữ nhân nà o hẵn cÅ©ng yêu, không muốn bá» qua ai, Ä‘iá»u đó cÅ©ng là chuyện bất đắc dÄ©. Dù sao trong cuá»™c sống hạng ngÆ°á»i gì cÅ©ng có, hắn phải Ä‘i tranh thủ.
"Nữ nhân a nữ nhân..." Gia Cát Long Phi nhai lại câu vừa nói, trong lúc bất chợt hắn cảm thấy có chút Ä‘au đầu, khà huyết trầm trá»ng, má»™t cổ lá»±c lượng khó có thể bà i tiết, trầm muá»™n cà ng là m cho hắn cảm thấy bị đè nén. Äá»™t nhiên hắn giáºt mình nghÄ© tá»›i má»™t vấn Ä‘á» suy tÆ° đã lâu mà hắn không muốn đối mặt. Hắn tháºt lòng đã yêu rất nhiá»u nữ nhân, sau tất cả những tình cảm rà ng buá»™c, hắn có thể vứt bá» các nà ng rá»i Ä‘i sao? Mà các nà ng cÅ©ng giống nhÆ° hắn, có thể bá» qua tình cảm khắc sâu, để hắn rá»i Ä‘i? Äáp án nhất định là không thể, con ngÆ°á»i có tình, khác vá»›i Ä‘á»™ng váºt, bất quá nếu hắn tháºt sá»± hoà n thà nh nguyện vá»ng kiếp trÆ°á»›c, thay đổi váºn mệnh, không phải sẽ trở vá» thá»i đại thá»±c tế sao, đó là vấn Ä‘á» mâu thuẫn cỡ nà o a.
Tà i sản của minhchinh555
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
ãèäðîìåòöåíòð , gia cat long phi , ìåòàëëîïðîêàò , îáðàçåö , ôàêòû , ôîìåíêî , sac hiep , sac hiep 4vn , than sắc đại lục , thanh sac dai luc , thanh sac dai luc 4vn , thanh sac dai luc fill , thanh sac dai luc full , thanh sắc đại lục , thanhsacdailuc , thannh sac dai luc , truyen sac hiep nang , truyen thanh sac dai luc , øàíñîí