Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #101  
Old 10-06-2008, 07:00 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 99

Ngá»c Phiến Lang Quân




Phạm Thù thầm nghĩ :
- “Thế má»›i được chứ! Chẳng lẽ bao nhiêu ngày theo dõi lại chẳng thu được kết quả nào sao? Ngá»c Phiến Lang Quân! Má»™t nam tá»­ có chiếc quạt ngá»c! Lần này thì không còn lầm lạc nhÆ° tại DÆ°Æ¡ng gia trang nữa!â€
Hắn vá» vẻ thản nhiên buông gá»n má»™t tiếng ạ, nhÆ° để tá» cho lão già biết hắn chú ý nghe câu chuyện của lão, lão má»›i thấy hứng, tiếp tục kể.
VÆ°Æ¡ng lão đầu không cần ai há»i cứ kể luôn :
- Tiểu tá»­ há» Hầu đó, bá» ngoài thì trông nhÆ° ngÆ°á»i vào trạc hai mÆ°Æ¡i hÆ¡n, nhÆ°ng thật ra hắn còn lá»›n tuổi hÆ¡n thuá»™c hạ vì hắn luôn luôn mang mặt nạ da ngÆ°á»i, vì hắn có dáng dấp của hạng thanh niên, nên ai ai cÅ©ng lầm tưởng hắn trẻ trung lắm! Äến lão chủ nhân cÅ©ng phải lầm, hà huống kẻ khác? Có má»™t hôm hắn sÆ¡ suất thế nào quên mang mặt nạ, thuá»™c hạ má»›i bất ngá» trông thấy gÆ°Æ¡ng mặt thiệt của hắn. Trá»i! Má»™t gÆ°Æ¡ng mặt đáng tởm lạ! Không thể đếm tất cả những vết xẹo chằng chịt trên gÆ°Æ¡ng mặt của hắn! Thuá»™c hạ thoáng trông thấy liá»n rùng mình không dám nhìn nữa!
Bạch Thiếu Huy há»i gấp :
- Lão chủ nhân của ngươi không biết lai lịch hắn?
Vương lão đầu đáp :
- Ban sÆ¡, lão chủ nhân chẳng biết gì vá» hắn. Mãi đến sau này, ngÆ°á»i má»›i khám phá ra hắn là má»™t tên dâm tặc, vì cái tánh dâm dật đó bị ngÆ°á»i khác hủy diệt dung mạo, cho nên hắn luôn mang mặt nạ thành thá»­ ai cÅ©ng lầm hắn là má»™t trang thanh niên, gia dÄ© hắn cÅ©ng cúc xung tận tụy nên có vẻ khả ái lắm! Sau khi bị thuá»™c hạ bắt gặp hắn trong thá»±c trạng rồi hắn sợ thuá»™c hạ mách lại vá»›i lão chủ nhân, lập tức trốn khá»i sÆ¡n môn, trÆ°á»›c khi trốn, hắn có lấy trá»™m mấy pho sách quý dạy cách chế luyện Ä‘á»™c dược cÅ©ng nhÆ° giải dược. Lão chủ nhân vì cái việc đó, tức uất, sanh bệnh, ngÆ°á»i nằm liệt giÆ°Æ¡ng đến lúc chết! Bắt đầu từ ngày há» Hầu rá»i sÆ¡n môn, giang hồ có thêm má»™t nhân vật vừa xuất hiện, lấy ngoại hiệu là Văn HÆ°Æ¡ng giáo chủ!
Phạm Thù lại há»i :
- Rồi ÄÆ°á»ng chủ chúng ta bá» qua, không Ä‘i tìm hắn?
Vương lão đầu tiếp :
- Năm năm sau, khi ÄÆ°á»ng chủ luyện thành bản lÄ©nh hữu dụng thì Văn HÆ°Æ¡ng giáo chủ bá»—ng dÆ°ng mất tích, không còn ai gặp lại hắn trên giang hồ nữa.
Phạm Thù liá»n nghÄ© :
- “Có lẽ chÄ©nh là lúc Văn HÆ°Æ¡ng giáo chủ gặp mẹ HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, cùng nhau ẩn nấp trong tòa địa thất! CÅ©ng vì vậy mà giang hồ cho là lão mất tích!â€
Hắn vỠgật đầu :
- À! Sá»± tình là nhÆ° thế! DÄ© nhiên lão ấy mất tích rồi ÄÆ°á»ng chủ làm sao tìm được!
VÆ°Æ¡ng lão đầu bÆ°á»›c đến gần Phạm Thù má»™t chút, thấp giá»ng há»i :
- Äá»™i trưởng có biết võ công của ÄÆ°á»ng chủ do ai truyá»n dạy chăng?
Phạm Thù ngạc nhiên :
- Ta làm gì biết được tÆ°á»ng tận nhÆ° ngÆ°Æ¡i?
VÆ°Æ¡ng lão đầu càng hạ giá»ng thấp hÆ¡n :
- Chính vị Tổng giám Phân cung truyá»n cho ÄÆ°á»ng chủ đó!
Tổng giám Phân cung? Chức vị này hẳn phải cao hơn Phân cung chủ, nhưng nhân vật nào đảm nhiệm chức vụ đó?
Bạch Thiếu Huy muốn biết lắm song nghÄ© khó mở miệng há»i, chàng sợ VÆ°Æ¡ng lão đầu nghi hoặc. Thế để lão cao hứng nói ra, chứ há»i nhiá»u quá lão sẽ có cảm tưởng là bị há»i cung đâm nghi ngá», rồi không chịu khai sá»± thật.
VÆ°Æ¡ng lão đầu cÆ°á»i mÆ¡n, tiếp :
- Còn má»™t việc nữa, có lẽ Äá»™i trưởng chÆ°a được biết!
Phạm Thù lắc đầu :
- Tự nhiên rồi! Ta không rành việc trong Phân cung bằng ngươi, ngươi biết gì cứ nói ta nghe, đừng ngại!
VÆ°Æ¡ng lão đầu làm ra vẻ thần bí, lắc lắc đôi vai rồi thấp giá»ng thốt :
- Nghe nói, ÄÆ°á»ng chủ của chúng ta là nghÄ©a nữ của Tổng giám Phân cung, từ ngày lập ra Phân cung này. Tổng giám Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng chủ đến đây trao trá»ng trách cai quản má»i việc lá»›n nhá».
Phạm Thù biết lão đã nói hết những gì lão hiểu vá» ÄÆ°á»ng chủ của lão rồi, hắn khoát tay :
- Äược! Ta hứa không há» thuật lại vá»›i ÄÆ°á»ng chủ những gì ngÆ°Æ¡i đã nói vá»›i ta. Cứ yên trí, hiện giá» ngÆ°Æ¡i hãy ra ngoài kia, khi nào cần, ta gá»i!
Vương lão đầu miệng thì vâng mà chân còn dán chặt tại chỗ, chưa chịu quay mình bước đi, lão còn dặn dò :
- Xin Äá»™i trưởng nhá»› nhé, thuá»™c hạ xem Äá»™i trưởng nhÆ° ngÆ°á»i rất thân má»›i dám thổ lá»™ can trÆ°á»ng, nếu ÄÆ°á»ng chủ hay được, thuá»™c hạ sẽ không còn đất dung thân đấy!
Phạm Thù mỉm cÆ°á»i :
- Yên trí, ta đã hứa là giữ lá»i, vả lại có việc gì quan trong lắm, đâu cần phải mách lại vá»›i ÄÆ°á»ng chủ?
Hắn vá»— vào vai VÆ°Æ¡ng lão đầu, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tiếp nối :
- NgÆ°Æ¡i đã có nhã ý xem ta nhÆ° ngÆ°á»i thân, ta lại xem ngÆ°Æ¡i nhÆ° ngÆ°á»i ngoài được sao? Lần này, bắt được hai tên gian tế, ta sẽ ghi công trá»n vẹn cho ngÆ°Æ¡i, và hết lòng van xin ÄÆ°á»ng chủ cất nhắc cho ngÆ°Æ¡i nhá»!
Vương lão đầu cúi rạp mình xuống :
- Má»i sá»± xin nhá» Äá»™i trưởng Ä‘á» bạt, thuá»™c hạ quyết chẳng quên Æ¡n.
Rồi lão Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i bÆ°á»›c ra ngoài.
Loại thuốc mê của VÆ°Æ¡ng lão đầu, không làm bằng chất bá»™t thuốc đó đặt trong những bao nhá», dùng bao nhúng luôn trong rượu, thuốc ngấm ra nhá» vậy mà rượu không biến màu, má»—i bao nhúng được mÆ°á»i lần. Hiện tại Bạch Thiếu Huy lấy bao thuốc, nhúng vào má»™t chén rượu chàng vừa rót ra, rồi cạy miệng Lục Ä‘á»™i trưởng, đổ vào má»™t ná»­a chén còn ná»­a chén chàng đổ vào miệng Dao Năng.
Xong việc đó, chàng nhìn Phạm Thù mỉm cÆ°á»i :
- GiỠthì mình đi được rồi!
Phạm Thù cÆ°á»i khổ :
- Kế của đại ca tuyệt vá»i thật, rất tiếc chúng ta chẳng hiểu gì vá» Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nÆ°á»›c bÆ°á»›c, luôn cả những ngÆ°á»i ở đây, tiểu đệ chỉ sợ mình bị lá»™ hình tích mất!
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Äiá»u đó chẳng quan hệ gì cả. Chúng ta chỉ cần lÆ°u ý, dè dặt từng việc, nhận xét kỹ rồi tùy cÆ¡ hành sá»±, thiết tưởng chúng ta cÅ©ng có thể đối phó vá»›i má»i diá»…n tiến bất ngá»!
Chàng bÆ°á»›c đến cá»­a cao giá»ng nói :
- Các anh em vào đây, mang hai tên này cùng đi!
Mang hai ngÆ°á»i chỉ cần bốn đại hán cÅ©ng đủ làm công việc đó, bốn tên vâng má»™t tiếng bÆ°á»›c vào nhà, chia nhau khiên Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng ra khá»i quán.
Phạm Thù sá»­a dáng cho thật oai, bÆ°á»›c theo chúng. Hắn liếc mắt xem con Tiểu Bạch Ä‘ang ở đâu, nhận ra nó vẫn còn ngồi nguyên dÆ°á»›i chiếc ghế của hắn lúc đầu, không há» bá» Ä‘i đâu cả. Hắn khen thầm con chó rất khôn, hắn vô cùng khâm phục Hạo Thiên Cẩu có tài huấn luyện chó, biến con vật thành má»™t cá»™ng sá»± viên rất đắc lá»±c, tiếc má»™t Ä‘iá»u là nó không nói được tiếng ngÆ°á»i. NhÆ°ng không nói được, lắm lúc cÅ©ng là má»™t cái hay chứ nói được mà bép xép nhÆ° VÆ°Æ¡ng lão đầu chỉ hại cho chủ nhân chứ ích gì?
Hắn khen nó thông linh vô cùng, vì vừa rồi trước khi giả vỠbị mê mang vì độc dược, hắn đã dặn nó, bất cứ sự tình xảy ra như thế nào, chỉ nằm im đừng kêu la nhúc nhích. Nó đã làm đúng như hắn dặn dò.
Hắn bÆ°á»›c đến bên cạnh con chó, cao giá»ng thốt :
- Con vật này xem ra có chỗ dùng được, vậy ta mang nó cùng theo luôn vỠPhân cung!
Hắn vừa thốt vừa cúi xuống, xoa tay lên mình Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nghển cao đầu vẫy đuôi, như mừng rỡ với đỠnghị của Phạm Thù.
Phạm Thù mỉm cÆ°á»i, quay lại phía sau, gá»i to :
- Dao Năng đâu? Hãy dắt con chó này theo ta!
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i thầm, trông thấy Phạm Thù đóng kịch cÅ©ng khá lắm, chàng vâng má»™t tiếng, bÆ°á»›c tá»›i tròng sợi dây da vào cổ dắt Ä‘i.
Phạm Thù hết sức khó khăn, thầm nghĩ :
- “Äi, là phải vá» Phân cung, nhÆ°ng Phân cung ở đâu? Làm sao Ä‘i được?â€
Bạch Thiếu Huy trông thần sắc Phạm Thù, biết hắn Ä‘ang lo lắng gì rồi, định thốt mấy tiếng trấn an hắn, song hắn cÅ©ng có tài ứng biến đúng lúc, hắn vẫy tay cho bá»n đại hán Ä‘ang chá» lịnh.
- Các anh em cứ đi trước, ta và Dao Năng đi sau, phòng ngừa bất trắc!
Tám tên đại hán vâng một tiếng, bốn tên khiêng hai mạng, bốn tên kia đi kèm hộ tống, phía sau có Bạch Thiếu Huy và Phạm Thù đoạn hậu, Tiểu Bạch đi kèm.
Từ Vinh và Dao Năng là đôi vệ sĩ của Lục đội trưởng, Dao Năng đâu thì Từ Vinh đấy, nên lúc đó Từ Vinh đi bên cạnh Dao Năng.
Loanh quanh từ chân núi theo các con Ä‘Æ°á»ng mòn, khi lên cao, khi xuống thấp, lần lần Ä‘oàn ngÆ°á»i lên tá»›i đỉnh.
Phạm Thù thầm nghĩ :
- “Äỉnh này có thể là Thần Nữ Phong đây!â€
Con Ä‘Æ°á»ng này phải trải qua má»™t cây cầu trúc, qua khá»i cầu trúc, có bốn đại hán vận y phục xanh, mang Ä‘ao đứng gác trông thấy Lục Ä‘á»™i trưởng, nghiêng mình cung kính chào.
Phạm Thù nhận ra, y phục của bốn đại hán này, đồng dạng vá»›i bá»n Ä‘i theo hắn, chúng cÅ©ng có mang Ä‘inh bài thêu hai chữ Thần Long nhÆ° bá»n Ä‘i vá»›i hắn, nhÆ°ng chẳng biết chúng thuá»™c Ä‘á»™i má»™t hay Ä‘á»™i hai.
Hắn chỉ gật đầu chào rồi đi qua luôn.
Từ đó Ä‘i tá»›i, con Ä‘Æ°á»ng không còn khúc khuá»·u nữa, cát trải Ä‘á»u, chân bÆ°á»›c rất êm, rá»™ng vừa đủ cho hai con ngá»±a sóng vó cùng chạy, con Ä‘Æ°á»ng cát rất dài, dài từ đỉnh núi xuống chân dÄ© nhiên là phía đối diện.
Äi không bao lâu, Ä‘oàn ngÆ°á»i tiến đến má»™t khu đất rá»™ng, có cây cao, có nhà ngang dãy dá»c. NÆ¡i đó là Phân cung Vu SÆ¡n.
Tám đại hán đi trước, không dừng chân nơi nào cả, cứ đi thẳng đến một tòa kiến trúc to lớn.
Phạm Thù và Bạch Thiếu Huy nhận ra tòa kiến trúc đó là một ngôi miếu cổ, được sửa sang lại làm cơ sở của chúng.
Mặt trÆ°á»›c tòa kiến trúc có ba khung cá»­a, khung giữa lá»›n hÆ¡n hai khung bên, sÆ¡n màu Ä‘á», lúc đó cá»­a đóng kín.
Cửa bên tả có hai võ sĩ vận áo xanh đứng canh, mang đao sắc, cửa bên hữu cũng có hai võ sĩ mang đao, nhưng lại vận y phục đen.
Phạm Thù a khẽ một tiếng thầm nghĩ :
- “Trông ra tình hình, thì bá»n đứng bên tả thuá»™c Thần Long Ä‘Æ°á»ng, bá»n đứng bên hữu thuá»™c Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ngâ€.
Hai võ sÄ© đứng bên cá»­a tả, trông thấy Phạm Thù liá»n nghiêng mình chào cá»±c kỳ cung kính.
Thế là Ä‘oàn ngÆ°á»i đã đến Phân cung Vu SÆ¡n rồi. Äã đến nÆ¡i tất phải vào, vào là cả má»™t vấn Ä‘á», rất có thể Phạm Thù và Bạch Thiếu Huy bị lá»™ hành tích.
Phạm Thù bối rối vô cùng. Nhưng chẳng lẽ vỠđến “nhà†lại không vào?
Hắn cố lấy can đảm, ngang nhiên bước qua ngưỡng cửa.
Bên trong là má»™t con Ä‘Æ°á»ng hành lang, bên tả có má»™t dãy phòng Ä‘á»™ bảy tám gian, có lẽ phòng ngủ của bá»n thuá»™c hạ Thần Long Ä‘Æ°á»ng.
Tận đầu hành lang có má»™t cá»­a ngách, qua khá»i cá»­a ngách đó, đến má»™t tòa tiểu viện, đến tận thá»m tòa tiểu viện, tám tên đại hán mang hai tá»™i phạm là Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng thật dừng chân lại.
Phạm Thù dù sao cũng còn non tuổi giang hồ, chưa thuộc rành quy củ của các Bang, Hội, hiện tại hắn chẳng biết xử trí như thế nào cho hợp tình hợp lý.
NhÆ°ng đã có Bạch Thiếu Huy, chàng nhanh mắt trông vào tiểu viện, trông thấy nÆ¡i đầu trong đại sảnh có má»™t chiếc ghế bành, trÆ°á»›c ghế bành có hai ghế nhá», trên cao má»™t chút tại trung Æ°Æ¡ng có má»™t tấm biển nêu lồng lá»™ng ba chữ Thần Long Ä‘Æ°á»ng.
Nhìn tấm biển, nhìn chiếc ghế bành, chàng biết ngay nÆ¡i đây là cÆ¡ sở trị sá»± của ÄÆ°á»ng chủ.
Chàng dùng phép truyá»n âm nhập mật bảo Phạm Thù :
- Hiá»n đệ bÆ°á»›c tá»›i thá»m, xÆ°ng tên, tuyệt đối không nên ngang nhiên bÆ°á»›c vào.
Phạm Thù cảm thấy thẹn vì kiến thức không bằng Bạch Thiếu Huy. Hắn y lá»i chàng bÆ°á»›c đến gần thá»m tiểu viện, cao giá»ng báo trình :
- Thuá»™c hạ là Lục TrÆ°á»ng Sinh, xuất ngoại hành sá»±, nay trở vá» Phân cung, xin phục lịnh ÄÆ°á»ng chủ!
Hắn vừa buông dứt câu nói, từ bên trong một thiếu nữ vận áo xanh bước ra thốt :
- Lục Ä‘á»™i trưởng hãy vào đại sảnh chá» má»™t chút, cho tiểu tỳ thông báo vá»›i ÄÆ°á»ng chủ.
Phạm Thù bước vào đại sảnh, vòng tay :
- Làm nhá»c cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ hết sức áy náy!
Thiếu nữ áo xanh rót một chén trà, mang đến, đoạn tiếp :
- Lục đội trưởng dùng trà, chỠmột chút nhé!
Thiếu nữ đặt chén trà lên bàn, trước chiếc ghế thứ nhất.
Chàng thầm nghĩ :
- “Nàng đặt chén trà nÆ¡i đó, tức là mình thuá»™c Ä‘á»™i thứ nhất, và chiếc ghế đó hẳn là dành cho mình. Mình cứ ngồi, chắc chắn chẳng sai lầm đâu!â€
Hắn liá»n ngồi vào chiếc ghế đó.
Hắn ngồi xuống xong, thiếu nữ lại cúi đầu chào và lui vào trong.
Không lâu lắm, má»™t ngÆ°á»i từ trong bÆ°á»›c ra, ngÆ°á»i đó có gÆ°Æ¡ng mặt dài, ốm, vận chiếc áo xanh tay cầm má»™t chiếc quạt nan bằng ngá»c, thần thái hết sức văn nhã.
Phạm Thù đã nghe Dao Năng tiết lá»™ tại quán, ÄÆ°á»ng chủ há» Hàn, tên Khuê, ngoại hiệu Ngá»c Phiến Lang Quân, hiện tại ngÆ°á»i này cầm chiếc quạt, nhÆ° vậy đúng là ÄÆ°á»ng chủ rồi, mà ÄÆ°á»ng chủ là Ngá»c Phiến Lang Quân Hàn Khuê rồi!
Hắn đứng lên, nghiêng mình cung kính thốt :
- Thuá»™c hạ xin bái kiến ÄÆ°á»ng chủ!
Song phÆ°Æ¡ng đứng cách nhau không xa lắm, Phạm Thù nhận thấy đôi mắt của ÄÆ°á»ng chủ sáng lạ lùng, ẩn Æ°á»›c có sát khí lành lạnh.
Hắn lại nghĩ :
- “Tên này không phải tay hiá»n, mình phải cẩn thận má»›i được!â€
Ngá»c Phiến Lang Quân Ä‘Æ°a mắt nhìn ra bên ngoài má»™t thoáng Ä‘oạn cất giá»ng lạnh lùng :
- Lục đội trưởng tân khổ quá! Có lẽ đã bắt được hai tên đó rồi chứ?
Y vừa thốt vừa bước đến chiếc ghế bành, ngồi xuống.
Phạm Thù vâng một tiếng :
- Thuá»™c hạ may mắn thành công trong sứ mạng do ÄÆ°á»ng chủ giao phó!
Ngá»c Phiến Lang Quân Hàn Khuê tiếp :
- NgÆ°Æ¡i có há»i tên há» chúng chăng?
Phạm Thù lắc đầu :
- Không. Chúng chỉ cho biết là thừa lúc rỗi rảnh, đến đây với mục đích du sơn ngoạn cảnh, chúng muốn lên đỉnh Thần Nữ Phong, sau đó chúng bị đánh thuốc mê, đến bây giỠchưa tỉnh!
Ngá»c Phiến Lang Quân rùn vai :
- Chúng bị hạ mê dược dễ dàng như thế à?
Phạm Thù cảm thấy mồ hôi lạnh rịn ở lòng bàn tay, tuy nhiên hắn bình thản đáp :
- Thoạt đầu, bá»n thuá»™c hạ ẩn mặt, để cho má»™t VÆ°Æ¡ng lão đầu tiếp chúng, hạ Nhập Khẩu Mê vào trà, cho chúng uống, chất trà đắng quá, chúng không uống, bắt buá»™c VÆ°Æ¡ng lão đầu phải thuyết phục chúng dùng rượu, đến lúc đó má»›i bị hạ mê dược.
Hắn nhá» Bạch Thiếu Huy chỉ dạy cách thức biến giá»ng nói và nhại đúng vá»›i ngÆ°á»i mình giả mạo, nên hắn đóng vai Thiên Lang Sát Lục TrÆ°á»ng Sinh cÅ©ng khá lắm, dù sao thì hắn cÅ©ng thấy khó khăn vô cùng, vì phải giữ gìn ý tứ từng ly từng chút.
Ngá»c Phiến Lang Quân hừ lạnh :
- Bảo chúng đưa hai tên đó vào đây!
Phạm Thù kêu khổ, thầm nghĩ :
- “Nguy rồi! Y muốn tá»± há»i cung, nhÆ° vậy tất phải làm cho hai tên đó tỉnh lại, chúng tỉnh lại là hắn và Bạch Thiếu Huy lá»™ hình tích mất! Thế này mình phải tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng rồi!â€
NghÄ© nhÆ° vậy rồi, Phạm Thù liá»n quay mình ra hÆ°á»›ng bên ngoài dõng dạc gá»i :
- Các anh em đâu, mang chúng vào đây!
Vừa lúc đó Bạch Thiếu Huy dùng phép truyá»n âm nhập mật bảo hắn :
- Phạm đệ hãy bình tÄ©nh! Nếu chÆ°a phải lúc cần thiết tuyệt đối không nên vá»ng Ä‘á»™ng!
Bốn đại hán, theo lịnh của Phạm Thù, khiên Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng vào, đặt chúng xuống ná»n, nghiêng mình chào ÄÆ°á»ng chủ rồi lui ra ngoài!
Ngá»c Phiến Lang Quân quắc mắt nhìn cả hai nằm bất Ä‘á»™ng, lâu lắm không nói tiếng nào.
Phạm Thù biết ÄÆ°á»ng chủ là tay lợi hại, ngầm chuẩn bị, đôi tay nắm chặt giấu trong hai ống tay áo, mặt ngoài giữ vẻ trầm tÄ©nh, bên trong ngÆ°ng tụ chân khí, vận dụng đủ mÆ°á»i thành công lá»±c, sẵn sàng ứng phó má»i diá»…n tiến.
Thá»i khắc trôi qua, trầm trá»ng, không gian lắng Ä‘á»ng khó thở vô cùng.
ÄÆ°á»ng chủ nhìn cả hai má»™t lúc, tá»± lẩm nhẩm :
- Kỳ quái thật, ta chưa từng trông thấy hai tên này!
Phạm Thù thốt nhanh :
- Chúng từ Xuyên Tân đến đây, thuá»™c hạ theo sát, tuyệt đối không lầm ngÆ°á»i!
Ngá»c Phiến Lang Quân trầm giá»ng :
- Dù chúng là ai cÅ©ng mặc, đã lá»t vào vùng Thần Nữ Phong là phải bị xá»­ tá»­.
Äá»™t nhiên y Ä‘Æ°a tay lên, phóng ra hai đạo chỉ phong, nhắm đúng tá»­ huyệt của Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng.
Phạm Thù ghê sợ sá»± tàn ác của ÄÆ°á»ng chủ, giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, không lý do chính đáng, nhất là không há»i han má»™t lá»i!
Nếu y muốn há»i, cứ làm cho cả hai tỉnh lại, Ä‘iá»u đó có khó khăn gì?
Tuy nhiên, y giết chết Lục TrÆ°á»ng Sanh và Dao Năng, là có lợi cho hắn và Bạch Thiếu Huy, hắn phải mừng hÆ¡n là tiếc thÆ°Æ¡ng cho chúng.
Hắn vá» kinh hãi, há»i má»™t câu :
- ÄÆ°á»ng chủ không há»i cung chúng!
Chừng nhÆ° Ngá»c Phiến Lang Quân không thích nói nhiá»u, y không lÆ°u ý đến câu há»i của Phạm Thù, lạnh lùng thốt :
- Bảo bá»n thuá»™c hạ mang hai xác chết đó ra ngoài. Còn các ngÆ°Æ¡i, chắc phải nhá»c mệt lắm, phần việc tuần phòng đêm nay, hãy để cho bá»n nhị Ä‘á»™i Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng làm cho!
Buông dứt câu nói, y đứng lên lui vào hậu sảnh.
Phạm Thù thở phào nhẹ nhõm, việc lo ngại đầu tiên tại Phân cung, kể nhÆ° đã qua rồi, hắn vâng má»™t tiếng vá»›i theo Ngá»c Phiến Lang Quân, Ä‘oạn bÆ°á»›c ra cá»­a quát :
- Vào đây mấy tên mang chúng đi!
Bốn đại hán bước vào khiêng hai xác chết trở ra.
Phạm Thù vẫy tay cho bốn đại hán còn lại ra lịnh :
- ÄÆ°á»ng chủ cho phép, các ngÆ°Æ¡i hôm nay nghỉ ngÆ¡i, còn Dao Năng và Từ Vinh thì theo ta, ta có việc sai khiến!
Äợi cho bốn đại hán Ä‘i rồi, Bạch Thiếu Huy nhìn Từ Vinh trầm giá»ng :
- Äi chứ! Äá»™i trưởng có việc phân phó chúng ta thi hành, sao ngÆ°Æ¡i còn đứng đó?
Cả hai không biết Ä‘Æ°á»ng, tá»± nhiên phải để cho Từ Vinh Ä‘i trÆ°á»›c.
Từ Vinh cấp tốc chuyển mình, bước đi ngay. Bạch Thiếu Huy theo sát hắn, Phạm Thù đoạn hậu.
Ra khá»i Thần Long Ä‘Æ°á»ng, theo con Ä‘Æ°á»ng hành lang thẳng đến cá»­a tả, ra ngoài cÅ©ng theo hÆ°á»›ng tả, đến má»™t tòa tiểu viện khác, tòa tiểu viện đó có ba gian phòng, không rá»™ng lắm.
Phạm Thù lại nghĩ :
- “NÆ¡i đây là cÆ¡ sở của Thiên Lang Sát Lục TrÆ°á»ng Sanh nếu y có vợ con thì thật là khó xá»­!â€
Phía trÆ°á»›c Từ Vinh và Bạch Thiếu Huy đã vào nhà rồi. Bá»—ng từ bên hữu, má»™t giá»ng nói nhá» khô khan vá»ng ra :
- Lục lão ca đã vỠđấy à?
Tiếp theo câu nói, một gương mặt vàng xuất hiện có đôi mày ngắn lông, giữa đôi mày có vết xẹo đao trông như một con mắt thứ ba, vận chiếc áo màu xanh.
Phạm Thù chợt tỉnh ngộ, chưa kịp nói gì, Từ Vinh đi đầu đã cất tiếng chào :
- Thuộc hạ kính mừng Tôn đội trưởng.
Thì ra Phạm Thù nhận được đối phÆ°Æ¡ng là Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng, ngoại hiệu Tam Nhãn Thần, Äá»™i trưởng đệ nhị Ä‘á»™i trong Thần Long Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»›i quyá»n sai khiến của Ngá»c Phiến Lang Quân.
Bạch Thiếu Huy đóng vai Dao Năng cũng nghiêng mình chào như Từ Vinh đã làm.
Phạm Thù bÆ°á»›c tá»›i vòng tay Ä‘iểm nụ cÆ°á»i, thốt :
- Tiểu đệ đã vỠđây, Tôn huynh vẫn ăn ngon ngủ kỹ chứ!
Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng bật cÆ°á»i ha hả :
- Tá»± nhiên rồi! Äệ ăn ngon ngủ kỹ, trong khi Lục huynh tân khổ, kể ra cÅ©ng chẳng khoái gì! Huynh xuống núi lần này, há»c đâu được cái lối khách sáo hÆ¡i lạ đấy? Chừng nhÆ° ăn nói văn hoa hÆ¡n trÆ°á»›c!
Y không đợi Phạm Thù đáp tiếng nào, tiếp nối ngay :
- Lão ca xuất ngoại hành sự lại trở vỠnhanh thế, chắc đã thành công chứ?
Phạm Thù giật mình, Ä‘oán là đối phÆ°Æ¡ng có nghi ngá» gì đấy, nên má»›i há»i nhÆ° vậy, hắn gật đầu thốt :
- Má»i việc Ä‘á»u nhá» VÆ°Æ¡ng lão đầu làm há»™, thành ra khá»i phí lá»±c và phí thì giá» nên trở vá» sá»›m!
Giá»ng nói của Lục TrÆ°á»ng Sanh nghe ồ ồ nhÆ° tiếng thác nÆ°á»›c đổ xuống triá»n. Phạm Thù cố gắng nhại theo, nhÆ°ng khó làm cho giống hệt nổi.
Tam Nhãn Thần Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tay vá»— vai Phạm Thù, cÆ°á»i lá»›n :
- Nghe nói hai tên đó đã đánh bại bá»n hòa thượng Thiếu Lâm, vậy mà lão ca bắt được chúng, đáng phục lắm!
Phạm Thù nghe cái vá»— vai đó khá mạnh, hắn cau mày, nhÆ°ng lấy lại thản nhiên liá»n, cÆ°á»i nhẹ đáp :
- Thì... mình cứ cố gắng hết sức mình, thi hành lịnh thượng cấp, may mà thành công...
Hắn đổi Ä‘á», đổi luôn giá»ng :
- ÄÆ°á»ng chủ vừa bảo, việc tuần phòng đêm nay, do Tôn huynh đảm nhận đấy!
Tam Nhãn Thần kinh ngạc :
- Lục lão ca đừng đùa chứ! Äêm nay đúng là phiên của lão ca mà!
Phạm Thù chỉnh sắc mặt :
- ÄÆ°á»ng chủ vừa đích thân bảo vá»›i tiểu đệ nhÆ° vậy! Äêm nay, đệ nhất Ä‘á»™i được nghỉ, bù lại công tác vừa rồi, để cho đệ nhị Ä‘á»™i của Tôn huynh thay thế. Nếu Tôn huynh không tin, cứ há»i ÄÆ°á»ng chủ.
Tam Nhãn Thần cÆ°á»i khanh khách :
- Äược rồi, được rồi! Nếu có lịnh ÄÆ°á»ng chủ tiểu đệ phải tiếp phiên chứ sao! Äệ nhất Ä‘á»™i cá»±c khổ, vất vả, thì đệ nhị Ä‘á»™i phải thay, đó là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên mà!
Y dợm quay mình bước ra ngoài.
hết: Hồi 99, xem tiếp: Hồi 100
Tài sản của danangcity

  #102  
Old 10-06-2008, 07:07 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 100

Mê nữ



Phạm Thù cÆ°á»i nhẹ :
- Phiá»n Tôn huynh khó nhá»c má»™t đêm nhé!
Thốt xong câu đó hắn phát giác ra mình đã tá» lá»™ chất tÆ° văn quá, không hợp vá»›i cái giá»ng ồ ồ thô tục của con ngÆ°á»i mà hắn Ä‘ang giả dạng. NhÆ°ng đã lỡ rồi thì biết làm sao hÆ¡n? Vả lại Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng đã Ä‘i xa rồi, rất có thể là y không nghe được câu nói của hắn.
Cứ theo tình hình thì Äệ nhị Ä‘á»™i trưởng cÆ° trú trong gian nhà bên hữu, vậy thì gian nhà bên tả này thuá»™c vá» Äệ nhất Ä‘á»™i trưởng.
Từ Vinh Ä‘i trÆ°á»›c, kế đến là Bạch Thiếu Huy trong lốt Dao Năng, sau cùng là Phạm Thù trong lốt Lục TrÆ°á»ng Sanh, cùng bÆ°á»›c vào gian phòng bên tả.
ÄÆ°a mắt quan sát má»™t vòng quanh gian phòng, Phạm Thù nhận ra nÆ¡i đây đúng là chá»— cÆ° ngụ của Lục TrÆ°á»ng Sanh, vá»›i nhiá»u vật dụng có dấu hiệu của há» Lục. Phía sau gian phòng có má»™t vuông sân lá»™ thiên nhá», cạnh vuông sanh có má»™t dãy nhà nhá» hÆ¡n dãy trÆ°á»›c, cÅ©ng có ba gian phòng. NÆ¡i đó là chá»— cÆ° ngụ của hai vệ sÄ© của Lục TrÆ°á»ng Sanh và hai vệ sÄ© của Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng.
Từ Vinh đã lên đèn trong phòng rồi.
Äèn lên là đến bữa ăn tối, Từ Vinh và Dao Năng ăn bên ngoài, còn phần Lục TrÆ°á»ng Sanh thì có má»™t lão bà mang thức ăn vào tận phòng.
Phạm Thù vừa ăn vừa suy nghÄ© vá» những hành Ä‘á»™ng sắp tá»›i, lúc bà lão dá»n đồ ra thì Từ Vinh và Bạch Thiếu Huy bÆ°á»›c vào. Phạm Thù vẫy tay :
- Ta chẳng còn việc gì cần các ngươi, cứ đi nghỉ đi.
Cả hai nghiêng mình chào, Ä‘oạn bÆ°á»›c ra ngoài. Äêm vừa qua Phạm Trù thức trắng nên bây giá» hắn nghe mệt má»i lạ lùng, lập tức ngồi xuống giÆ°á»ng nhắm mắt dưỡng thần.
Äêm xuống dần dần, canh má»™t qua, canh hai đến. Ngồi trong phòng, Phạm Trù bá»—ng thấy Bạch Thiếu Huy lách vào rồi nói :
- Phạm đệ, dậy thôi, chúng ta còn phải tìm Hương Hương chứ.
Phạm Trù nhảy xuống giÆ°á»ng há»i :
- Mình tìm chỗ nào đây đại ca?
Bạch Thiếu Huy nói :
- Ngá»c Phiến Lang Quân bắt nàng Ä‘i, dá»c Ä‘Æ°á»ng còn xÆ°ng nàng là em gái để đánh lạc hÆ°á»›ng của chúng ta, cÅ©ng là che mắt tổ chức. Huynh trông thấy phía sau có má»™t tòa lầu màu hồng, có thể y an trí nàng trong đó.
Phạm Thù lại há»i :
- Thế là mình phải hành động ngay trong đêm nay?
Bạch Thiếu Huy trầm ngâm :
- à của ngu huynh muốn nhÆ° vậy, nhÆ°ng chúng ta chÆ°a thuá»™c Ä‘Æ°á»ng nên huynh định Ä‘i làm cuá»™c dá» thám trÆ°á»›c, quan sát địa thế xong thì cứu nàng cÅ©ng không muá»™n. Vì nếu hắn muốn hại nàng thì đã hại từ lâu rồi chứ không để đến bây giỠđâu.
Phạm Thù gật đầu :
- Tính như đại ca thật là chu đáo, còn Từ Vinh?
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Huynh đã điểm huyệt ngủ của hắn, hắn còn ngủ say dài dài.
Cả hai ra khá»i phòng, dè dặt tung mình lên mái nhà, Ä‘Æ°a mắt nhìn ra bốn phía thì chỉ thấy má»™t bầu không khí yên tÄ©nh, dÆ°á»ng nhÆ° chẳng có ai tuần tra xung quanh cả.
NhÆ°ng ở phía sau tòa tiểu viện Thần Long Ä‘Æ°á»ng thì dÆ°á»ng nhÆ° có bóng ngÆ°á»i.
Phạm Thù nói :
- NgÆ°á»i trên lầu kia chÆ°a ngủ, hay là mình đợi thêm má»™t lúc nữa?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i :
- Nếu đợi mãi mà trá»i sáng thì sao? Hiện tại đã gần canh ba rồi, thá»i gian còn lại cho chúng ta rất ngắn nên phải hành Ä‘á»™ng gấp thôi. Äèn sáng nhÆ° vậy thì ta ở trong tối nhìn ra càng rõ.
Dứt lá»i, chàng vá»t mình nhảy vào má»™t góc tối tăm trong Thần Long Ä‘Æ°á»ng, Phạm Thù thấy thế cÅ©ng bám sát theo sau.
Lại nghe ngóng má»™t lúc, cả hai bò lần đến chá»— có bóng đèn, nhún chân nhảy lên đứng vào thành cá»­a sổ, chá»c thủng lá»›p giấy bồi rồi nhìn vào trong.
Bên trong là một gian phòng trang trí cực kỳ hoa lệ, có một thiếu nữ đang ngồi xem sách, chính là Hương Hương.
Phạm Thù quay mặt lại nhìn Bạch Thiếu Huy nhÆ° ngầm há»i phải làm sao.
Bạch Thiếu Huy suy nghĩ một chút rồi nói :
- Phạm đệ cứ vào đi, xem kỹ xem có phải là nàng không? Nhớ dò xét thái độ của nàng nữa nhé.
Phạm Thù trố mắt :
- Tiểu đệ vào ư?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i :
- Chứ còn ai nữa? Nàng có cảm tình vá»›i Phạm đệ, nếu đệ vào thì nàng sẽ không kêu la làm kinh Ä‘á»™ng má»i ngÆ°á»i. Còn nếu không phải nàng thì ngu huynh sẽ có cách.
Phạm Thù đỠmặt :
- Äại ca cứ đùa tiểu đệ mãi.
Bạch Thiếu Huy nghiêm sắc mặt :
- Ngu huynh nói thật đó. Thần sắc của nàng không giống như bị mê dược, chỉ có Phạm đệ xuất hiện thì nàng mới chịu thổ lộ tâm tư mà thôi.
Chàng đưa ra một viên thuốc sửa sắc diện, nói :
- Mau đổi gÆ°Æ¡ng mặt lại nhÆ° cÅ© Ä‘i rồi vào, thá»i gian không còn nhiá»u đâu.
Phạm Thù chụp lấy viên thuốc chà sát khắp mặt mày, tuy nhiên hắn còn ngần ngại, há»i :
- Biết nói gì với nàng đây?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i :
- Thì tùy cơ mà nói, đôi trai gái yêu nhau thì cần gì ai dạy cách nói chuyện thế nào?
Rồi chàng nghiêm giá»ng :
- Cần nhất là phải há»i nàng tại sao nàng lại tin Ngá»c Phiến Lang Quân là bào huynh?
Phạm Thù gật đầu, lập tức nhảy vào trong. Bạch Thiếu Huy cÅ©ng tìm chá»— ẩn thân, chuẩn bị đối phó vá»›i má»i tình huống bất lợi.
Thấy có ngÆ°á»i nhảy vào phòng, thiếu nữ ngẩng mặt lên nhìn, Phạm Thù nhận ra đó quả là HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng. Nàng nhíu mày nhìn hắn má»™t lúc rồi má»›i há»i :
- Ngươi... ngươi là...
Phạm Thù nói :
- Tại hạ là Phạm Thù, cô nương quên tại hạ rồi sao?
Hương Hương cắn môi suy nghĩ :
- Ta quên mất rồi... dÆ°á»ng nhÆ° là ta đã từng gặp ngÆ°Æ¡i...
Phạm Thù thầm nghĩ :
- “Cứ tình hình này thì có thể nàng đã trúng mê dược của Ngá»c Phiến Lang Quân, chứ không tỉnh táo nhÆ° đại ca suy Ä‘oán. NhÆ°ng lạ thật, nếu trúng mê dược thì tại sao sắc mặt nàng vẫn thanh thản nhÆ° vậy?â€
Hắn kiên nhẫn nhắc lại :
- MÆ°á»i hôm trÆ°á»›c đây, cô nÆ°Æ¡ng xuất ngoại, mua sắm các vật dụng. Tại hạ Ä‘á»™ng tính hiếu kỳ nên theo dõi vào tận thạch thất, gặp lịnh Ä‘Æ°á»ng nên bị linh Ä‘Æ°á»ng chế ngá»±...
HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, ngắt lá»i :
- Ta nhớ ra rồi, nhưng việc đó cách đây mấy năm rồi mà.
Phạm Thù thầm kêu khổ, cách đây má»›i có mÆ°á»i hôm mà nàng nghÄ© là đã mấy năm. Hắn thở dài :
- Rồi cô nương sao lại ở đây?
Hương Hương đỠmắt rơi lệ, nói :
- Năm đó mẹ ta bị cừu nhân sát hại, ta lại bị ngÆ°á»i cÆ°á»›p Ä‘i, may nhá» gặp lại bào huynh nên ngÆ°á»i cứu ta vỠđây.
Phạm Thù lại lắc đầu kêu khổ.
HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng lại há»i :
- Còn ngươi? Sao ngươi lại ở đây?
Phạm Thù làm ra vẻ thản nhiên :
- Xuôi ngược giang hồ mãi nên tại hạ đâm chán, cuối cùng vỠđầu dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của bào huynh cô nÆ°Æ¡ng. Äêm nay nhân rá»—i rảnh nên thăm viếng cô nÆ°Æ¡ng vậy mà.
Hương Hương thoáng thẹn thùng nói :
- Hay lắm! Vậy ngày mai ta sẽ nói với đại ca ta...
Phạm Thù giật mình khoát tay :
- Äừng! Tại hạ lén đến thăm cô nÆ°Æ¡ng mà cô nÆ°Æ¡ng nói vá»›i lệnh huynh thì khác nào tố cáo tại hạ? ÄÆ°á»ng chủ mà nổi giận lên thì sẽ Ä‘uổi tại hạ mất.
Hương Hương gật đầu :
- Cũng được, ngươi không muốn thì ta không nói đâu.
Phạm Thù nghiêng mình :
- Äêm đã khuya rồi, tại hạ xin cáo từ.
Hương Hương thoáng buồn :
- Ngươi vẫn đến thăm ta chứ?
Phạm Thù gật đầu :
- Nếu có dịp thì tự nhiên tại hạ sẽ đến ngay.
Hắn quay mình vá»t qua cá»­a sổ.
HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng nhìn theo, gÆ°Æ¡ng mặt trầm trầm nhÆ° có chiá»u suy nghÄ©.
Vì nàng mở cá»­a rá»™ng nên ánh sáng bên trong hắt ra ngoài khá nhiá»u, Bạch Thiếu Huy và Phạm Thù sợ lá»™ nên dè dặt len lén theo vùng tối mà Ä‘i. Äến bá» tÆ°á»ng, cả hai dừng lại nghe ngóng, không dám vượt lên ngay.
Phạm Thù thấp giá»ng nói :
- Äại ca, anh nghe hết rồi chứ?
Bạch Thiếu Huy gật đầu, chàng đưa ngón tay lên miệng, ra hiệu cho Phạm Thù im lặng.
Từ nÆ¡i chân tÆ°á»ng, cả hai còn nhìn rõ khung cá»­a sổ của HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, ánh đèn hắt ra sáng rá»±c.
Lâu lắm nàng mới đóng cửa sổ lại, rồi một lúc sau nữa thì đèn cũng tắt.
Trong thá»i gian dừng lại nÆ¡i chân tÆ°á»ng, Bạch Thiếu Huy đã lại cải trang cho Phạm Thù thành Lục TrÆ°á»ng Sanh. Cả hai tung mình qua bá» tÆ°á»ng, nhÆ°ng chÆ°a kịp đáp xuống thì đã thấy có má»™t vệt sáng xanh từ mặt đất xẹt thẳng lên không trung, cao hÆ¡n bảy tám trượng.
Äã có kinh nghiệm giang hồ nên Bạch Thiếu Huy biết ngay Phân cung Ä‘ang bắn tín hiệu báo Ä‘á»™ng. Lập tức chàng nắm tay áo Phạm Thù, cả hai dè dặt đáp xuống cạnh má»™t ngôi nhà vùng phụ cận.
Phạm Thù há»i :
- Lửa gì vậy đại ca?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Phân cung có tín hiệu, dÆ°á»ng nhÆ° có kẻ Ä‘ang Ä‘á»™t nhập vào đây.
Phạm Thù giục :
- Vậy thì ta nên trở vỠgấp.
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Không vá»™i! NÆ¡i này cÅ©ng gần phòng chúng ta, nếu có gặp bá»n ngÆ°á»i trong Phân cung thì Phạm đệ có thể nói là vì thấy báo Ä‘á»™ng nên vá»™i vã đến đây. Phạm đệ vẫn Ä‘ang trong vai Äá»™i trưởng mà.
Phạm Thù cÆ°á»i nhẹ :
- Äại ca nói phải.
Bạch Thiếu Huy nói khẽ :
- Cẩn thận, có ngÆ°á»i.
Má»™t bóng ngÆ°á»i từ đầu tÆ°á»ng lao ra. Bạch Thiếu Huy không chá» cho đối phÆ°Æ¡ng đáp xuống đất đã tung mình lên vÆ°Æ¡n tay ra chụp lấy, chiêu thức đó là “Vân Long Tam Chiết†của Côn Lôn, Phạm Thù vô cùng thán phục.
Bạch Thiếu Huy lướt đến cạnh Phạm Thù nói :
- Theo cách ăn mặc của ngÆ°á»i này thì dÆ°á»ng nhÆ° hắn không phải là ngÆ°á»i trong Phân cung. Hắn bị thÆ°Æ¡ng khá nặng đó.
Phạm Thù há»i :
- Mình có nên cứu hắn không?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Cứu ngÆ°á»i trong lúc lâm nguy là việc của chúng ta mà, Ä‘Æ°a hắn vá» phòng rồi hãy tính.
Cả hai cùng chạy vá» phòng. Äặt ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng lên giÆ°á»ng, Phạm Thù nói :
- Äại ca, đệ có mang thuốc Kim Sang.
Bạch Thiếu Huy nói :
- Phạm đệ hãy ra ngoài, nhảy lên nóc nhà quan sát chung quanh. NgÆ°á»i trong Phân cung thấy đệ đứng trên nóc nhà thì sẽ nghÄ© rằng đệ Ä‘ang tìm gian tế mà không lục soát phòng của mình.
Phạm Thù gật đầu bước ra.
Bạch Thiếu Huy nhìn xuống nạn nhân, thấy y vận y phục màu tro, tuổi Ä‘á»™ ngÅ© tuần, vừa ốm vừa nhá», mặt biến màu đất, răng cắn chặt.
Nơi vai tả của có dính một con hồ điệp cánh vàng, chế tạo cực kỳ tinh xảo, máu bê bết đầy mình.
Bạch Thiếu Huy nhìn qua lắc đầu lẩm bẩm :
- Ãm khí của ÄÆ°á»ng gia ở Tứ Xuyên, thật là cá»±c Ä‘á»™c, xem ra nếu không có thuốc giải thì trong vòng ná»­a khắc ngÆ°á»i này phải chết.
Chàng thầm nghĩ :
- “Thì ra trong Vu SÆ¡n phân cung có cả cao thủ ÄÆ°á»ng giaâ€.
Chàng chợt nhá»› lại lá»i tiết lá»™ của Dao Năng, vị ÄÆ°á»ng chủ Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng mang há» ÄÆ°á»ng.
Chất Ä‘á»™c do ÄÆ°á»ng gia chế ra thì chỉ có há» ÄÆ°á»ng má»›i có thuốc giải, trên giang hồ ai trúng phải thì chỉ biết bó tay chá» tắt thở mà thôi. NgÆ°á»i này còn thoi thóp, xem ra chỉ vừa má»›i trúng ám khí, chỉ tiếc là chàng lá»±c bất tòng tâm.
Äá»™t nhiên có tiếng gió lạ nổi lên, rất nhẹ, mÆ°á»ng tượng nhÆ° có ngÆ°á»i vào phòng.
hết: Hồi 100, xem tiếp: Hồi 101
Tài sản của danangcity

  #103  
Old 10-06-2008, 07:13 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 101

Vì nghÄ©a cứu ngÆ°á»i




Bạch Thiếu Huy kinh hãi quay nhanh mặt nhìn ra ngoài cửa, trông thấy Phạm Thù tiến vào.
Hắn vừa Ä‘i vừa cÆ°á»i thốt :
- Äại ca nói đúng đấy! Tiểu đệ lên nóc nhà đứng má»™t lúc, thấy bốn năm võ sÄ© Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng từ xa chạy đến, chúng gặp tiểu đệ cúi đầu chào rồi bá» Ä‘i liá»n.
Bạch Thiếu Huy gật đầu thở dài :
- Không sợ chúng lục soát nữa, nhưng lại sợ cho tánh mạng nạn nhân.
Phạm Thù trố mắt :
- Hắn đã sao? Chết rồi?
Bạch Thiếu Huy lại thở dài :
- Chết thì chÆ°a chết, nhÆ°ng không phÆ°Æ¡ng cứu chữa, tình trạng của hắn gần nhÆ° tuyệt vá»ng.
Phạm Thù há»i gấp :
- Hắn bị thương chỗ nào?
Bạch Thiếu Huy vẫn thở dài :
- Cần gì phải bị thÆ°Æ¡ng ở chá»— nhược? Trúng phải ám khí có tẩm Ä‘á»™c của há» ÄÆ°á»ng thì cầm nhÆ° quá»· vô thÆ°á»ng đã trao lịnh truy hồn của Diêm chúa rồi, còn trông mong gì nữa? Trừ khi tìm được thuốc giải của chính há» ÄÆ°á»ng chế luyện.
Phạm Thù cÆ°á»i nhẹ :
- Tưởng sao, chứ như thế thì đại ca cứ yên trí đi, nếu còn hơi thở là tiểu đệ cứu được.
Bạch Thiếu Huy nhìn sững hắn :
- Phạm đệ có thuốc giải?
Phạm Thù Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Làm gì có thuốc giải? Tiểu đệ có quen biết gì đến ngÆ°á»i trong há» ÄÆ°á»ng mà có thuốc giải? Lúc tiểu đệ hạ sÆ¡n, gia sÆ° có tặng cho má»™t chiếc vòng bằng sừng con tê ngÆ°u, vòng đó có hiệu năng tiêu trừ bách Ä‘á»™c trên giang hồ, đặt chiếc vòng nÆ¡i vết thÆ°Æ¡ng, dù chất Ä‘á»™c có mãnh liệt đến đâu thì cÅ©ng chỉ trong vòng má»™t khắc thá»i gian sẽ bị chiếc vòng sừng tê hút trá»n. Sau đó dùng Kim Sang dược đắp lên chá»— vết thÆ°Æ¡ng, rồi cho uống thêm mấy viên thuốc nữa là không còn lo ngại gì cả.
Phương pháp chữa trị theo hắn vừa nói giản dị quá, Bạch Thiếu Huy mừng rỡ vô cùng.
Chàng cÆ°á»i nhẹ :
- Vậy thì Phạm đệ hãy bắt tay vào việc ngay đi! Tranh thủ được phút giây nào, có lợi trong phút giây đó.
Phạm Thù lấy chiếc vòng bằng sừng ra cầm một tay, bấm xé một chéo áo của nạn nhân, cột quanh chiếc ám khí hình hồ điệp, giật mình.
Ãm khí theo đà tay của hắn bật khá»i lá»›p da thịt, bày ra má»™t mÅ©i châm to bằng sợi lông Ä‘uôi trâu, dài Ä‘á»™ bốn phân, màu xanh.
NÆ¡i trúng ám khí, máu Ä‘en rỉ ra, chảy thành dòng nhá» nhÆ° Ä‘Æ°á»ng chỉ.
Bạch Thiếu Huy lắc đầu lè lưỡi :
- Máu biến màu Ä‘en là chất Ä‘á»™c rất mạnh. ÄÆ°á»ng gia dụng Ä‘á»™c quả là lợi hại bậc nhất giang hồ.
Phạm Thù đặt chiếc vòng quanh chỗ bị thương rồi đứng lên, uốn cơ lưng một chút, nói :
- Trong má»™t khắc thá»i gian, chất Ä‘á»™c bị chiếc vòng hút hết thì tá»± nó sẽ nhả vết thÆ°Æ¡ng ra, rÆ¡i xuống. Khi đó ta hãy dịt thuốc và cho uống mấy viên tá»± bên trong là khá»i hẳn.
Bạch Thiếu Huy trầm ngâm một chút :
- Äá»™c dược của há» ÄÆ°á»ng, trừ há» ra trên thế gian này không ai có thuốc giải. Chạm phải Ä‘á»™c của há» là cầm chắc mạng vong, không phÆ°Æ¡ng cứu chữa. Chiếc vòng Tỵ Äá»™c Tê của Phạm đệ quả là má»™t thần vật vô giá.
Phạm Thù cÆ°á»i nhẹ :
- Năm xÆ°a gia sÆ° vân du đến vùng Tây Tạng gặp má»™t vị Äại Lạt Ma tặng cho chiếc vòng này. Cách sá»­ dụng đại ca đã biết rồi, còn phÆ°Æ¡ng pháp giải trừ chất Ä‘á»™c do nó hút thì cÅ©ng chẳng khó khăn gì lắm, chỉ cần tìm má»™t chén sữa ngÆ°á»i, ngâm nó trong sữa, má»™t khắc thá»i gian sau thì nó sẽ nhả hết chất Ä‘á»™c, mình dùng lại được nhÆ° thÆ°á»ng.
Bạch Thiếu Huy mơ màng :
- Sữa ngÆ°á»i đâu có sẵn nÆ¡i này.
Phạm Thù cÆ°á»i mỉm :
- Cần gì phải gấp, khi nào xong công việc nÆ¡i này, ta lại ra Ä‘i, dá»c Ä‘Æ°á»ng lÆ°u ý tìm má»™t sản phụ nào đó, mua lại má»™t tý sữa rồi ngâm nó, Ä‘á» phòng còn có dịp dùng đến.
Rồi hắn trầm giá»ng há»i :
- Việc cứu Hương Hương thì đại ca đã có chủ ý gì chưa?
Bạch Thiếu Huy thổi tắt ngá»n đèn, thấp giá»ng :
- Việc đó nghĩ cũng khó khăn lắm...
Phạm Thù lo ngại :
- Phải! Không dá»… dàng nhÆ° mình tưởng, cứ trông vào tình trạng của nàng thì dù thấy nàng không có vẻ gì khác lạ nhÆ°ng tiểu đệ tin chắc nàng đã bị Ngá»c Phiến Lang Quân hạ mê dược. Hiện tại nàng mất cả ký ức, mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ những việc đã qua, chẳng khác nào ngÆ°á»i từ cung trăng vừa má»›i rÆ¡i xuống.
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Lại má»™t vấn Ä‘á» thêm cho chúng ta nữa đó. Chúng ta phải tìm cách giải trừ mê dược trong ngÆ°á»i nàng, cho nàng phục hồi ký ức, sau đó má»›i có thể thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i nàng. Mà thuốc giải thì chỉ có Ngá»c Phiến Lang Quân có thôi.
Phạm Thù trầm ngâm một lúc :
- Khó! Khó thật! NhÆ°ng nếu cần thì chúng ta bắt buá»™c phải dùng đến biện pháp chế ngá»± Ngá»c Phiến Lang Quân, bức bách y trao thuốc giải cho chúng ta...
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i khổ :
- Sá»± tình đâu có Ä‘Æ¡n giản nhÆ° Phạm đệ tưởng. Theo ngu huynh nhật xét thì Ngá»c Phiến Lang Quân không phải tay vừa, muốn chế ngá»± y thì phải vất vả lắm. Vả lại má»™t khi xuất thủ rồi, ta sẽ làm kinh Ä‘á»™ng toàn thể nhân số tại Phân cung, là Ä‘iá»u mà ta cần tránh, tránh đến lúc không thể nào tránh được nữa má»›i dám thá»±c hành. HÆ¡n nữa dù chúng ta may mắn chế ngá»± được y nhÆ°ng y không bằng lòng trao ra thuốc giải thì làm sao? Giết y Æ°? Y chết Ä‘i, không có thuốc giải thì Ä‘á»i của HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng cầm nhÆ° vứt Ä‘i rồi.
Chàng nói tiếp :
- SÆ° phó của y là tay chuyên dụng Ä‘á»™c, có thể bảo là kẻ đối đầu lợi hại của há» ÄÆ°á»ng, loại Ä‘á»™c nào của y dùng chỉ có má»™t mình y là có phÆ°Æ¡ng pháp giải trừ mà thôi. Do đó chúng ta không thể bạo Ä‘á»™ng.
Phạm Thù ngây ngÆ°á»i :
- Vậy mình phải làm sao? Äại ca hẳn có chủ trÆ°Æ¡ng chứ?
Bạch Thiếu Huy trầm giá»ng :
- Thoạt tiên ngu huynh chỉ tưởng Ngá»c Phiến Lang Quân là má»™t tên dâm tặc, thấy HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng có nhan sắc thì Ä‘á»™ng tà niệm nên bắt nàng hầu thá»a mãn dục tánh. NhÆ°ng thá»±c ra thì y có má»™t mÆ°u đồ khác biệt.
Phạm Thù lại há»i :
- Äại ca thấy thế nào?
Bạch Thiếu Huy trầm giá»ng :
- Ngá»c Phiến Lang Quân có tâm cÆ¡ sâu hiểm vô cùng, chỉ nhìn vẻ lạnh lùng tàn khốc của y cÅ©ng đủ hiểu y cÆ°á»›p HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a vỠđây, bịa chuyện anh em cho nàng tin dÄ© nhiên phải có má»™t ẩn ý gì đó. Do vậy muốn cứu HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng thì mình phải tìm hiểu mục đích của y.
Phạm Thù chú ý :
- Mình làm sao biết được?
Bạch Thiếu Huy tiếp nối :
- Không khó khăn gì cả, đã gá»i huynh muá»™i vá»›i nhau thì tất há» sẽ nói vá»›i nhau đủ chuyện không giấu diếm gì. Y sẽ nhân lúc nói chuyện vá»›i nàng mà tìm hiểu lần lần những Ä‘iá»u muốn biết, có lẽ y định khai thác nÆ¡i nàng má»™t Ä‘iá»u cÆ¡ mật nào đó.
Phạm Thù gật đầu :
- Äại ca có lý.
Bạch Thiếu Huy tiếp :
- Làm cái việc khai thác đó thì y không thể vá»™i vàng, y phải từ từ tiến hành, má»—i ngày má»™t chút cho đến khi nào HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng hoàn toàn tin tưởng thì y má»›i đặt vấn Ä‘á» then chốt há»i nàng. Mà anh em trong má»™t nhà không lúc nào thân mật vá»›i nhau bằng trong lúc ăn tối. Sau bữa, anh em nói chuyện vá»›i nhau trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ. Cho nên ngu huynh định tìm cách nào dá»± thính được câu chuyện giữa há» sau bữa cÆ¡m tối. Nếu biết được má»™t mình có thể Ä‘oán mÆ°á»i, biết được ẩn ý của y rồi mình sẽ trù liệu việc giải cứu HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng.
Phạm Thù băn khoăn :
- Vậy là mình phải ở lại thêm má»™t vài ngày Æ°? Cái vai trò Äá»™i trưởng này tiểu đệ chẳng thấy thích tí nào cả.
Cả hai bàn luận thêm một lúc nữa.
Phạm Thù đốt ngá»n đèn lên rồi bÆ°á»›c lên giÆ°á»ng, nhìn chá»— thÆ°Æ¡ng tích của lão nhân, thấy chiếc Tỵ Äá»™c Tê đã rá»›t xuống má»™t bên mình lão. Hắn lấy Kim sang dược dịt vết thÆ°Æ¡ng rồi cho lão uống thêm mấy viên thuốc.
Không lâu lắm lão già ốm nhỠmở đôi mắt ra.
Phạm Thù mừng rỡ gá»i Bạch Thiếu Huy :
- Äại ca, lão đã tỉnh lại rồi.
Bạch Thiếu Huy tặc lưỡi :
- Phạm đệ thấp giá»ng má»™t chút chứ.
Lão nhân nhìn cả hai, cất giá»ng hết sức yếu á»›t :
- Hai vị đã cứu lão phu? Lão phu trúng độc rất nặng, tưởng đã táng mạng rồi.
Phạm Thù cÆ°á»i :
- Chất Ä‘á»™c đã trừ rồi, chỉ trong khoảnh khắc thôi các hạ sẽ khôi phục bình thÆ°á»ng.
Lão nhân nhìn y phục của cả hai, há»i :
- Các vị là ngÆ°á»i trong Phân cung?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Phải, tại hạ là Dao Năng, còn vị này là Lục Ä‘á»™i trưởng của bá»n tại hạ. Bằng hữu tên há» là chi?
Lão nhân biến sắc mặt, mấy sợi râu chuá»™t của lão rung rung, lão chõi tay ngồi dậy nhếch nụ cÆ°á»i lạnh :
- Lão phu Ä‘i không giấu tên, vá» không giấu há», có ngại gì chẳng dám cho các vị biết. Lão há» Äài tên LÆ°Æ¡ng, giang hồ tặng cho ngoại hiệu Phi Thá»­. Các vị cứu tỉnh lão có lẽ định khai thác má»™t sá»± gì chăng? Äiá»u đó thì các vị đừng vá»ng tưởng.
Bạch Thiếu Huy Ä‘iá»m nhiên :
- Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm thì Äài bằng hữu là ngÆ°á»i trong Nam Bắc bang. Bằng hữu cứ yên trí, bá»n tại hạ không có ý há»i cung bằng hữu đâu.
Äài LÆ°Æ¡ng chá»›p chá»›p đôi mắt :
- Nếu không định há»i cung lão phu thì hai vị còn cứu làm gì?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i nhẹ :
- Chẳng có dụng ý nào cả, thấy ngÆ°á»i lâm nạn thì Ä‘á»™ng lòng trắc ẩn mà tá»± nhiên cứu, không hÆ¡n không kém. Hiện tại bằng hữu đã trở lại trạng thái bình thÆ°á»ng rồi đó, không tin thì hãy thá»­ vận khí mà xem.
Äài LÆ°Æ¡ng cá»­ Ä‘á»™ng chân tay, ngầm vận chân khí chuyển qua các kinh mạch, thấy khoan khoái nhÆ° cÅ© thì vụt nhảy xuống giÆ°á»ng, gật đầu thốt :
- Äúng là chất Ä‘á»™c đã được giải trừ trá»n vẹn.
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Nếu Äài bằng hữu có ý nghi ngá» thì có thể ra Ä‘i thong thả ngay bây giá», không ai ngăn cản đâu.
Äài LÆ°Æ¡ng sá»­ng sốt, trố mắt nhìn chàng nói :
- Các vị nói thật ư?
Phạm Thù nóng nảy :
- Chúng ta đã nói rõ nhÆ° vậy thì bằng hữu còn há»i gì nữa? Chúng ta không há» có ẩn ý, bằng hữu cứ yên trí ra Ä‘i, có Ä‘iá»u nên lÆ°u tâm dè dặt bên ngoài, nếu để há» gặp lại thì phiá»n lắm đấy.
Äài LÆ°Æ¡ng lại nhìn cả hai, Ä‘oạn vòng tay, nghiêng mình :
- Vậy lão phu xin vô phép.
Thốt xong lão quay mình, từ từ Ä‘i ra cá»­a, bất thình lình vá»t vào khoảng đêm má».
Phạm Thù sôi giận :
- Mình ra công cứu lão thế mà lão bá» Ä‘i không má»™t tiếng tạ Æ¡n, con ngÆ°á»i vô tình đến thế là cùng.
Bạch Thiếu Huy Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Lão sẽ trở lại, Phạm đệ đừng lo.
Phạm Thù ngạc nhiên :
- Lão trở lại làm gì?
Bạch Thiếu Huy tiếp :
- Nhìn thần sắc lão thì ngu huynh biết lão có tính Ä‘a nghi, phàm Ä‘a nghi là phải tìm hiểu. Hiện lão Ä‘ang thắc mắc vá» hành Ä‘á»™ng của anh em ta đó, thế nào lão cÅ©ng quay trở lại, há»i cho ra lẽ.
Äúng vậy, bên ngoài có tiếng gió lạ phất qua, Phi Thá»­ Äài LÆ°Æ¡ng đã trở lại, lão tiến thẳng vào phòng.
Phạm Thù trầm giá»ng :
- Äài bằng hữu trở lại chắc có Ä‘iá»u gì muốn chỉ giáo.
Äài LÆ°Æ¡ng dặng hắng mấy tiếng, vòng tay hÆ°á»›ng thẳng đến cả hai :
- Lão phu chỉ muốn lãnh giáo hai vị má»™t Ä‘iá»u chứ nào dám chỉ giáo Ä‘iá»u chi.
Phạm Thù há»i :
- Bằng hữu nói đi, tại hạ sẵn sàng giải thích nếu không ngoài tri thức của tại hạ.
Äài LÆ°Æ¡ng chỉnh sắc mặt :
- Vừa rồi lão phu trúng phải loại ám khí “Hồ Äiệp Hồi Phong†phi tiêu của ÄÆ°á»ng Trấn Càn, mà Ä‘á»™c dược do há» ÄÆ°á»ng chế ra thì chỉ có há» má»›i biết phÆ°Æ¡ng pháp giải trừ, chẳng hay hai vị làm cách nào cứu được lão phu?
Phạm Thù hừ một tiếng :
- Thế ra bằng hữu nghi ngá» là tại hạ vâng lịnh há» ÄÆ°á»ng, vá» phóng Ä‘á»™c rồi giải Ä‘á»™c để mua chuá»™c cảm tình chứ gì?
Phi Thá»­ Äài LÆ°Æ¡ng lắc đầu :
- Lão phu không có ý đó.
Phạm Thù lại lấy chiếc Tỵ Äá»™c Tê ra, Ä‘Æ°a cho Äài LÆ°Æ¡ng thấy Ä‘oạn lạnh lùng thốt :
- Tại hạ dùng chiếc vòng sừng này trừ Ä‘á»™c cho các hạ, chứ có cần gì đến thuốc giải của há» ÄÆ°á»ng?
Äá»™t nhiên Äài LÆ°Æ¡ng bật cÆ°á»i, vòng tay hÆ°á»›ng sang :
- Nếu lão phu Ä‘oán không lầm thì hai vị không phải là ngÆ°á»i trong Phân cung Vu SÆ¡n.
Phạm Thù thoáng giật mình :
- Các hạ bằng vào đâu mà dám quyết đoán như thế?
Äài LÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lá»›n :
- Nếu là ngÆ°á»i trong Phân cung thì nhất định không cứu lão phu.
Phạm Thù hừ lạnh :
- Các hạ trở lại đây chỉ để há»i má»—i việc đó thôi sao?
Äài LÆ°Æ¡ng thoáng Ä‘á» mặt :
- Lục Ä‘á»™i trưởng đừng lầm. Cứ theo chá»— lão phu nhận xét thì hai vị không phải là ngÆ°á»i trong Phân cung, vì vậy lão phu trở lại, tá» cho hai vị biết má»™t việc khó khăn vừa vấp phải, tá»± mình không giải quyết nổi.
Lão dừng lại má»™t chút rồi nghiêm giá»ng tiếp :
- Hai vị có sẵn sàng giúp lão phu giải quyết việc khó khăn đó chăng?
Bạch Thiếu Huy Ä‘iá»m nhiên thốt :
- Xin các hạ cho nghe, nếu có thể giúp được thì tại hạ sẽ không từ khước.
Äài LÆ°Æ¡ng đã hai lượt Ä‘á» quyết há» không phải là ngÆ°á»i trong Phân cung mà há» không phủ nhận cÅ©ng không thừa nhận, vậy đúng là há» mặc nhận rồi. Lão thấy phấn khởi hÆ¡n nên giãi bày liá»n :
- Không giấu gì hai vị, vâng lịnh thượng cấp đến Phân cung Vu SÆ¡n, lão phu cùng Ä‘i vá»›i má»™t ngÆ°á»i bằng hữu há» Tôn tên Tra Quý ngoại hiệu Äịa Hành, không ngá» vào đến Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng thì anh em lão phu bị lá»™ tung tích. Tôn Tra Quý bị bắt, còn lão phu tuy chạy khá»i nhÆ°ng cÅ©ng trúng phải má»™t mÅ©i Hồ Äiệp Hồi Phong châm của ÄÆ°á»ng Trấn Càn...
Bạch Thiếu Huy há»i :
- Các hạ vào Phân cung để làm gì?
Äài LÆ°Æ¡ng đáp :
- Mang bức thÆ° của Quân sÆ° trao tận tay má»™t ngÆ°á»i trong đây.
Phạm Thù nóng nảy :
- Các hạ định nhỠanh em tại hạ việc gì?
Äến bây giá» hắn má»›i dùng hai tiếng anh em, bởi đối phÆ°Æ¡ng đã biết rõ cả hai không phải là ngÆ°á»i trong Phân cung.
Bạch Thiếu Huy cũng nói :
- Có lẽ các hạ muốn nhá» anh em tại hạ giải cứu cho ngÆ°á»i bằng hữu?
Äài LÆ°Æ¡ng lắc đầu :
- Không hẳn đúng nhÆ° vậy, nhÆ°ng nếu giải cứu cho Tôn Tra Quý được thoát nạn thì càng hay. Tuy nhiên việc đó không cần thiết lắm, bởi Tra Quý vốn có quen biết vá»›i ÄÆ°á»ng Trấn Càn, chắc lão ấy không xá»­ ác vá»›i há» Tôn đâu.
Phạm Thù lại há»i :
- Vậy thực sự các hạ muốn anh em tại hạ tiếp trợ như thế nào?
Äài LÆ°Æ¡ng tiếp :
- Phong thÆ° dÄ© nhiên anh em lão phu đã trao tận tay ngÆ°á»i nhận, nhÆ°ng vì sá»± tình diá»…n biến cấp bách quá nên không thể chỠđợi lấy thÆ° hồi âm, mà không có thÆ° phúc đáp thì làm sao phục lịnh Quân sÆ° khi trở vá» căn cứ? Muốn có thÆ° phúc đáp thì phải trở lại tìm ngÆ°á»i đó, nhÆ°ng toàn Phân cung đã được báo Ä‘á»™ng rồi, làm thế nào lão phu trở lại Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng cho lá»t?
Lão dừng lại một chút rồi tiếp :
- Lão phu nghĩ đến hai vị, bởi ngoài hai vị ra, còn ai giúp được lão phu?
Phạm Thù nhìn Bạch Thiếu Huy má»™t thoáng rồi há»i :
- NgÆ°á»i nhận thÆ° là ai?
Äài LÆ°Æ¡ng đáp :
- Phó Ä‘Æ°á»ng chủ Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng, há» Tiết tên Äạo Lăng.
Bạch Thiếu Huy tưởng mình nghe một tiếng sấm nổ ngang đầu, chàng thầm nghĩ :
- “NghÄ©a phụ làm sao lại đảm nhận chức vị Phó Ä‘Æ°á»ng chủ tại Phân cung Vu SÆ¡n?â€
Chàng giữ vẻ thản nhiên, há»i :
- Có phải là Tiết thần y không?
Äài LÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i :
- Chính lão! Tiết thần y vốn là má»™t lão hữu của Bang chủ, gần đây Bang chủ được tin, hiện há» Tiết ở tại Phân cung Vu SÆ¡n, đảm nhận chức vụ Phó Ä‘Æ°á»ng chủ Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng. Bang chủ lấy làm lạ, cho ngÆ°á»i tìm hiểu nguyên nhân thì má»›i biết Tiết phu nhân đã bị chúng quản thúc làm con tin, bắt buá»™c Thần Y phải gia nhập tổ chức để bảo toàn an ninh cho phu nhân.
Bạch Thiếu Huy nghe nghÄ©a mẫu bị kẹt trong tay chúng thì lo lắng vô cùng, chàng vá»™i há»i :
- Quý Bang chủ sai phái các hạ và Tôn bằng hữu mang thÆ° tá»›i chắc có cái ý muốn cứu Tiết thần y thoát khá»i nÆ¡i này, nhÆ°ng chẳng hay quý Bang chủ có nghÄ© tá»›i số phận của Tiết phu nhân chăng?
Äài LÆ°Æ¡ng lắc đầu :
- Äiá»u đó thá»±c tình lão phu không được rõ. Lão phu chỉ biết Bang chủ và Tiết thần y là chá»— quen thân nhau từ nhiá»u năm trÆ°á»›c, còn nhÆ° việc mang thÆ° đến đây là do lịnh của Quân sÆ°. Giả sá»­ có việc cứu ngÆ°á»i thì chỉ có Quân sÆ° được biết mà thôi. Các hạ có thể tìm gặp Tiết thần y há»i lại việc đó xem thế nào, có lẽ trong thÆ° có Ä‘á» cập đến.
Bạch Thiếu Huy trầm ngâm một chút đoạn gật đầu nói :
- Các hạ muốn có thư phúc đáp, thiết tưởng cũng không khó khăn gì, anh em tại hạ sẽ giúp cho.
Äài LÆ°Æ¡ng vòng tay đáp tạ.
hết: Hồi 101, xem tiếp: Hồi 102
Tài sản của danangcity

  #104  
Old 10-06-2008, 07:21 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 102

Dùng giả phá chân



Lão già tuổi giang hồ thừa kinh nghiệm nên chỉ nhìn thoáng qua cả hai là biết há» không phải ngÆ°á»i trong Phân cung, lại còn biết được Phạm Thù tuy đóng vai Äá»™i trưởng nhÆ° vẫn phải theo tên vệ sÄ© mà hành Ä‘á»™ng.
Lão thầm há»i cả hai là ai, có lai lịch thế nào, lão muốn há»i tận tÆ°á»ng, song thấy bất tiện quá đành thôi.
Lão nhìn ra ngoài cá»­a nhÆ°ng cá»­a đóng, lão ức Ä‘á»™ thá»i gian, nghÄ© có lẽ đêm đã xuống khuya rồi nên vòng tay cáo biệt, hẹn đêm mai trở lại lấy thÆ° phúc đáp.
Lão tha thiết khẩn cần Bạch Thiếu Huy và Phạm Thù cố gắng giúp lão cho được việc.
Bạch Thiếu Huy vội khoát tay :
- Các hạ hãy khoan! Sá»± canh phòng trong Phân cung rất nghiêm mật, không phải ai cÅ©ng có thể tùy tiện ra vào, huống chi các hạ vừa làm kinh Ä‘á»™ng chúng, chúng càng tăng cÆ°á»ng hệ thống phòng thủ đêm nay. Nếu các hạ trở ra rất có thể bị chúng ám hại. Chi bằng các hạ tạm thá»i cứ ở đây vá»›i anh em tại hạ, đợi má»™t hai ngày, chúng ta cùng hoạch định phÆ°Æ¡ng pháp giải cứu bằng hữu há» Tôn, xong việc của các hạ rồi, anh em tại hạ cÅ©ng rá»i khá»i nÆ¡i này luôn.
Äài LÆ°Æ¡ng giật mình :
- Hai vị...
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Các hạ đã tá» ra thành thá»±c, anh em tại hạ còn dám giấu diếm lai lịch sao? Tại hạ là Bạch Thiếu Huy, còn đây là nghÄ©a đệ của tại hạ, tên Phạm Thù. Sở dÄ© anh em tại hạ đến được nÆ¡i đây là nhá» ngÆ°á»i trong quý bang là Hạo Thiên Cẩu Thạch tiá»n bối cho mượn con chó rất tinh khôn, nó đã dẫn Ä‘Æ°á»ng cho anh em tại hạ.
Chàng thuật lại tình hình đã qua cho Äài LÆ°Æ¡ng rõ.
Vừa đến lúc đó, có tiếng chân ngÆ°á»i vang lên bên ngoài.
Bạch Thiếu Huy cấp tốc Ä‘Æ°a tay ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i im lặng, thấp giá»ng nói :
- Có ngÆ°á»i đến.
Bên ngoài, Tam Nhãn Thần Tôn Nhất Phương cất tiếng oang oang :
- Lục huynh đã đi ngủ chưa?
Bạch Thiếu Huy dùng Truyá»n Âm Nhập Mật, bảo Phạm Thù :
- Phạm đệ cứ gá»i hắn vào đây.
Chàng Ä‘Æ°a tay chỉ vá» phía sau giÆ°á»ng, bảo Äài LÆ°Æ¡ng :
- Các hạ chịu phiá»n ẩn mình nÆ¡i đó má»™t lúc.
Äài LÆ°Æ¡ng gật đầu, bÆ°á»›c Ä‘i liá»n.
Phạm Thù cao giá»ng :
- Tôn huynh tuần phòng cá»±c khổ quá! Má»i Tôn huynh vào phòng đàm đạo.
Hắn quát :
- Dao Năng ra mở cửa mau lên.
Bạch Thiếu Huy vâng một tiếng, bước đến rút then, kéo cánh cửa vẹt qua một bên.
Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c vào, nhìn Dao Năng há»i :
- Ngươi cũng chưa đi ngủ à?
Bạch Thiếu Huy nghiêng mình :
- Vừa rồi Lục Ä‘á»™i trưởng trông thấy tín hiệu, sợ ÄÆ°á»ng chủ đòi đến dạy việc bất ngá» nên bảo tiểu nhân ở đây chá» sai khiến.
Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khanh khách :
- Lục lão ca khéo sốt sắng thái quá, đó không phải là tín hiệu khẩn cấp thì mình cần gì phải chuẩn bị.
Thì ra ở đây có nhiá»u loại tín hiệu, chỉ vì cả hai không biết rõ nên lo ngại, chuẩn bị sẵn sàng ứng phó má»i diá»…n biến.
Phạm Thù há»i :
- Có việc gì thế hở Tôn huynh?
Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i :
- Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng phát hiện hai tên gian tế, má»™t tên bị bắt, còn tên kia chạy thoát nhÆ°ng trúng phải ám khí của ÄÆ°á»ng lão, nhÆ° vậy là xong rồi, thế mà há» vẫn phóng tín hiệu thông tri toàn Phân cung nhÆ° thÆ°á»ng.
Y bước đến chiếc bàn đặt tại trung tâm.
Phạm Thù lại há»i :
- Tôn huynh có biết ngÆ°á»i bị bắt là ai không?
Tôn Nhất Phương càu nhàu :
- Nào ai biết được? Cái lão há» ÄÆ°á»ng tóm được rồi thì chẳng nói năng gì cả, còn muốn xua Ä‘uổi bá»n Ä‘á»™i viên của của tiểu đệ Ä‘i nÆ¡i khác.
Phạm Thù chú ý :
- Rồi ngÆ°á»i đó bị giữ tại Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng?
Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng nhìn Phạm Thù cÆ°á»i ha hả :
- Lục huynh quá chén rồi sao? Có lẽ say lắm nên má»›i quên hết quy củ của Phân cung. Phàm những kẻ Ä‘á»™t nhập vào Thần Nữ Phong, trừ ra bị giết tại chá»— không nói, chứ đã bị bắt thì Ä‘á»u bị nhốt tại Thiên Lao...
Má»™t tiếng bịch vang lên, chận ngang câu nói của y. Tiếng bịch đó do thân hình y ngã xuống ná»n, phát ra không lá»›n lắm.
Phạm Thù giật mình, trố mắt trông thấy Bạch Thiếu Huy đứng cạnh y, lúc đó mới hay chính chàng đã hạ thủ.
Tuy nhiên hắn vẫn há»i :
- Äại ca chế ngá»± y?
Bạch Thiếu Huy gật đầu, gá»i :
- Äài bằng hữu có thể ra đây được rồi.
Äài LÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c ra, nhìn Tam Nhãn Thần, bất giác giật mình kêu lên :
- Các hạ chế ngự hắn vô ích...
Phạm Thù chá»›p mắt, Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i, day qua Bạch Thiếu Huy :
- Äại ca định tạo thêm má»™t việc giả mạo nữa?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Äài bằng hữu sẽ biến thành hắn, nhÆ° chúng ta đã trở thành Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng. Hắn có hai mÆ°Æ¡i tám võ sÄ© tùy sai, biết sá»­ dụng chúng sẽ là má»™t sá»± viện trợ rất đắc lá»±c cho ta, không biết sá»­ dụng chúng thì sẽ là má»™t trở ngại lá»›n...
Äài LÆ°Æ¡ng giỠđây đã thấu đáo tâm tÆ° của Bạch Thiếu Huy và Phạm Thù nên không còn khách sáo nữa, lấy giá»ng thân mật thốt :
- Bạch lão đệ có ý kiến tuyệt diệu đó! Nếu lão phu giả mạo Tam Nhãn Thần thì chúng ta nắm trá»n thá»±c lá»±c của Thần Long Ä‘Æ°á»ng.
Phạm Thù nhìn xuống Tôn Nhất Phương :
- Mình sẽ an trí hắn ở đâu đây?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i nhẹ :
- Hắn là má»™t ác tinh trên giang hồ, giết ngÆ°á»i không tanh máu nên ngu huynh đã Ä‘iểm vào tá»­ huyệt của hắn.
Phạm Thù thoáng giật mình :
- Nhưng ít nhất mình cũng phải giấu xác hắn ở nơi nào chứ?
Trong khi đó, Äài LÆ°Æ¡ng không để mất má»™t phút nào, cởi y phục của Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng ra mặc vào mình, vất bá» y phục của lão.
Bạch Thiếu Huy lấy chiếc lá» Ä‘á»±ng Tiêu Hình tán do Hoa Äại Cô trao cho chàng ngày trÆ°á»›c, rắc trên ngÆ°á»i Tam Nhãn Thần má»™t nhúm nhá», không đầy má»™t khắc thá»i gian, xác của hắn đã hóa thành má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c vàng sá»n sệt.
Phạm Thù chẳng hiểu chất bá»™t đó là loại thuốc gì, lấy làm lạ há»i :
- Thuốc gì mà lợi hại vậy đại ca?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Äó là Tiêu Hình tán, má»™t loại thuốc bí chế của Ma giáo.
Rồi chàng lại lấy thuốc cải sá»­a dung mạo, sá»­a cho Äài LÆ°Æ¡ng biến thành Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn mỉm cÆ°á»i :
- Bây giỠthì bằng hữu có thể trỠvỠphòng mình an nghỉ được rồi. Chúc bằng hữu làm một giấc yên lành.
Äài LÆ°Æ¡ng lấy gÆ°Æ¡ng soi mặt, buá»™t miệng tán :
- Bạch lão đệ có cái thuật cải sửa dung mạo khéo thật. Có thể nói là vỠthuật này thì Hắc Thánh Du Long Tang đại hiệp cũng không hơn Bạch lão đệ nổi.
Bỗng lão giật mình thầm nghĩ :
- “Hay là thanh niên này chính là môn đệ của lão Tang?â€
Bạch Thiếu Huy Ä‘iểm nhẹ má»™t nụ cÆ°á»i :
- Nghá» má»n, bất quá chỉ tập tành cho có vá»›i ngÆ°á»i Ä‘á»i, đáng gì đâu mà Äài bằng hữu quá khen.
Äài LÆ°Æ¡ng trầm ngâm :
- Bạch lão đệ cải sửa dung mạo ta, biến thành Tôn Nhất Phương thế này thì chắc có chủ trương gì rồi chứ?
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Không! ChÆ°a có chủ trÆ°Æ¡ng gì cả, bất quá ngá»™ biến phải tùng quyá»n, tạo má»™t đảm bảo nhất thá»i cho Äài bằng hữu lÆ°u lại đây mà không phải đáng ngại lắm.
Chàng dặng hắng một tiếng rồi tiếp :
- Tại hạ từng gặp Tiết thần y một vài lần, giữa hai bên tuy không thân nhưng cũng chẳng sơ. Ngày mai chúng ta sẽ tìm cách gặp lão, chứ bây giỠthì khuya rồi, không còn làm gì kịp nữa, mình nên nghĩ là hơn. Phải giữ gìn công lực đầy đủ hầu ứng phó với địch hữu hiệu.
Äài LÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i cái lốt má»›i, bÆ°á»›c sang phòng Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng.
Phần Bạch Thiếu Huy chàng trở vá» nÆ¡i ngủ của chàng, nhẹ nhàng giải khai huyệt đạo cho Từ Vinh rồi tá»± chàng cÅ©ng cởi bỠáo ngoài lên giÆ°á»ng nằm nghỉ.
Nhưng chàng không ngủ được như dự định.
Ngủ sao được khi biết Tiết thần y Ä‘ang ở quanh đây, và nghÄ©a mẫu còn bị chúng quản thúc làm con tin để ức chế nghÄ©a phụ cam tâm phục vụ chúng? Sá»± quản thúc nghÄ©a mẫu chắc chắn sẽ làm Ä‘au lòng bà không ít. Äừng nói chi chúng đối xá»­ tốt hay xấu, chỉ cần biết là xa nhà, xa chồng nhá»› con thì bà đã khổ đến bá»±c nào rồi.
Chàng tủi hận đã há»c má»™t thân võ công mà chỉ có hai vị nghÄ©a phụ, nghÄ©a mẫu cÅ©ng không bảo há»™ được vẹn toàn, để đến ná»—i ngày tàn của hai ngÆ°á»i thân yêu phải nhuá»™m màu Ä‘en tối.
Xúc Ä‘á»™ng tâm tình chàng khóc, chàng Ä‘au buồn, thao thức mãi đến khi bình minh. Chàng nhìn sang Từ Vinh, thấy hắn còn thiêm thiếp trong giấc má»™ng nên nhắm mắt cho tâm tÆ° lắng Ä‘á»ng, giấu cái vẻ bi thÆ°Æ¡ng qua má»™t đêm dài.
Qua má»™t lúc thì Từ Vinh thức dậy, nhảy xuống giÆ°á»ng bận áo rồi gá»i :
- Dao Năng! Ngủ gì mà nhÆ° chết thế? Thức dậy Ä‘i, chuẩn bị đổi ban, hôm nay đến phiên Äệ nhất Ä‘á»™i chúng ta đấy nhé, có lẽ Ä‘á»™i trưởng Ä‘ang chá» anh em ta đó.
Bạch Thiếu Huy vỠú á»› mấy tiếng, ngáp dài tỠý còn ngái ngủ rồi má»›i nhảy xuống giÆ°á»ng vận áo, Ä‘oạn theo Từ Vinh đến phòng Phạm Thù.
Có lẽ Phạm Thù cũng thức trắng đêm như Bạch Thiếu Huy, lúc đó hắn đang ngồi nơi bàn.
Bạch Thiếu Huy sợ Phạm Thù chưa biết lỠlối tại đây nên vội lên tiếng nhắc khéo :
- Äá»™i trưởng có muốn đích thân Ä‘iá»u khiển cuá»™c tuần tra quanh căn cứ chăng?
Chàng lại còn chớp mắt ra hiệu thêm.
Phạm Thù gật đầu :
- Ta phải đi quan sát một vòng mới được chứ.
Hắn vẫy tay :
- Các ngươi đi trước đi.
Bạch Thiếu Huy và Từ Vinh bước ra, Phạm Thù theo sau. Dĩ nhiên Từ Vinh là tên hướng đạo trong những cuộc tuần sát khu vực.
Bên ngoài đã có hai mÆ°Æ¡i sáu võ sÄ© xếp thành hàng chỠđợi, tất cả Ä‘á»u dắt Ä‘ao nÆ¡i hông, thấy Äá»™i trưởng đến vá»™i nghiêng mình chào.
Phạm Thù gật đầu rồi nhìn qua Dao Năng và Từ Vinh, khoát tay.
Từ Vinh thầm nghĩ :
- “Ngày thÆ°á»ng Äá»™i trưởng luôn Ä‘i trÆ°á»›c, sao hôm nay lại sai ta và Dao Năng mở Ä‘Æ°á»ng?â€
Bất giác hắn ngẩng mặt nhìn Bạch Thiếu Huy, chàng lập tức ra hiệu cho hắn cứ tiến tá»›i, đừng há»i han thắc mắc gì cả.
Phạm Thù lấy dáng điệu ung dung theo sau cả hai, hai mươi sáu võ sĩ đoạn hậu.
Vừa đi Bạch Thiếu Huy vừa nghĩ :
- “Bá»n võ sÄ© này xem ra tên nào tên nấy cÅ©ng có thân pháp nhanh nhẹn, hẳn chúng đã được huấn luyện hết sức thuần thụcâ€.
Äi đến đâu Bạch Thiếu Huy cÅ©ng lÆ°u ý ghi nhá»› má»—i Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng. Chàng nhận ra Thần Long Ä‘Æ°á»ng ở vá» phía tả Phân cung, vậy thì dÄ© nhiên phía hữu thuá»™c vá» Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng.
NhÆ°ng bên tả, quyá»n hạn tuần sát của Äệ nhất Ä‘á»™i cÅ©ng nhÆ° Äệ nhị Ä‘á»™i chỉ nằm trong vòng ba dãy nhà, còn dãy thứ tÆ° và thứ năm thì đã có má»™t Ä‘á»™i khác, vận y phục vàng đảm nhận phần canh phòng.
Suy theo tình trạng đó, Bạch Thiếu Huy biết ngay vùng phụ trách của bá»n áo vàng là nÆ¡i trú ngụ của Phân cung chủ.
Chẳng rõ bên trong có mai phục cơ quan nào, hay có một cuộc bố trí ngầm, chứ trông bên ngoài thì sự canh phòng nơi đây chẳng có gì cẩn mật cho lắm, bất quá chỉ lưa thưa vài tên võ sĩ đi tới đi lui vậy thôi.
Với một hệ thống canh phòng như vậy thì nếu có cuộc đột nhập nào vào Phân cung, chắc chắn trong Phân cung chẳng thể trở tay kịp. Mấy tên võ sĩ lưa thưa kia có làm gì ngăn chặn nổi một cuộc đột nhập?
Tuy nhiên, làm gì có kẻ gan lỳ dám vào đây? Bởi còn ai không nghe cái oai của Hoán Hoa cung mà dám tìm đến gây sự?
Vả lại muốn vào Phân cung phải vượt qua bao nhiêu Ä‘Æ°á»ng dài, trải qua nhiá»u khu rừng, nhiá»u ngá»n núi dá»c Ä‘Æ°á»ng, lại có bá»n cao thủ Hành SÆ¡n và Thiếu Lâm trấn giữ tại những nÆ¡i hiểm yếu, có chắc gì qua lá»t nổi mấy nÆ¡i đó mà hòng tiến vào Phân cung?
Äi quanh má»™t vòng trong phạm vi phụ trách, Phạm Thù trở vá» gian nhà dành cho Äá»™i trưởng.
Äài LÆ°Æ¡ng, trong cái lốt Tam Nhãn Thần Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng, bÆ°á»›c ra đón hắn, lão bật cÆ°á»i ha hả :
- Lục lão ca đã v�
Phạm Thù cÆ°á»i, chào lại.
HỠdắt tay nhau cùng bước vào nhà.
Bạch Thiếu Huy và Từ Vinh chưa được lịnh cho vào hay trở vỠphòng nên còn đứng tại ngưỡng cửa.
Một lúc lâu, Phạm Thù lên tiếng :
- Dao Năng vào đây.
Bạch Thiếu Huy vâng má»™t tiếng, bÆ°á»›c vào trong nhà, cao giá»ng nói :
- Äá»™i trưởng có Ä‘iá»u chi phân phó?
Phạm Thù thấp giá»ng há»i :
- Mình làm sao hở đại ca?
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i nhẹ :
- Khó khăn bao nhiêu mình cÅ©ng phải có kế hoạch. Bây giá» Äài bằng hữu hãy mô tả sÆ¡ lược tình thế nÆ¡i cÆ° ngụ của Tiết thần y, tá»± nhiên tại hạ sẽ có cách đến đó, và có thể Ä‘i ngay bây giá».
Tiếng tại hạ của chàng dÄ© nhiên hÆ°á»›ng vá» Phi Thá»­ Äài LÆ°Æ¡ng.
Phạm Thù mừng rỡ :
- Thì ra đại ca đã có chủ trương rồi.
Äài LÆ°Æ¡ng tả rõ nÆ¡i cÆ° ngụ của Tiết thần y cho Bạch Thiếu Huy nghe.
Chàng chú ý nghe, không bá» sót má»™t chi tiết nhá», sau cùng bÆ°á»›c đến chiếc bàn cạnh cá»­a sổ, lấy giấy bút thảo ngay má»™t phong thÆ°.
Phạm Thù gật đầu cÆ°á»i nhẹ :
- Äại ca có sáng kiến đó.
Bạch Thiếu Huy cÅ©ng cÆ°á»i :
- Ngoài phương cách đó chẳng còn gì khác hơn được.
Chàng lấy má»™t phong bì, viết bên ngoài mấy chữ “Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ tá»± tay mở xemâ€.
Äoạn chàng bá» thÆ° vào phong bì, dán lại, Ä‘Æ°a tay vào trong mình lấy ra má»™t chiếc bình sành. Cầm chiếc bình và phong thÆ° nÆ¡i tay chàng hÆ°á»›ng sang Phạm Thù nói :
- Ngu huynh Ä‘i đây. Äã có Äài bằng hữu bên cạnh, Äài bằng hữu là ngÆ°á»i lão luyện giang hồ, thừa tâm cÆ¡ đối phó vá»›i má»i bất trắc, chẳng có gì đáng ngại lắm xảy ra trong lúc ngu huynh Ä‘i vắng đâu.
Äài LÆ°Æ¡ng vòng tay hÆ°á»›ng sang Bạch Thiếu Huy :
- Vạn sự xin nhỠBạch lão đệ lo liệu.
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Äài bằng hữu lại khách sáo nữa rồi.
Chàng bÆ°á»›c Ä‘i liá»n.
Äã thuá»™c Ä‘Æ°á»ng, chàng Ä‘i thẳng tá»›i má»™t tòa nhà ở tận phía Tây rồi dừng chân lại.
Nơi đó có hai đại hán vận áo màu tro, hông dắt đao, trông thấy chàng thì cùng nhau bước ra nói :
- Dao lão ca, có việc gì không?
Bạch Thiếu Huy vòng tay chào, Ä‘oạn Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Tiểu đệ vâng lịnh thượng cấp đến cầu kiến Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ.
Má»™t trong hai đại hán há»i :
- Dao lão ca có lịnh bài không?
Bạch Thiếu Huy giật mình, song làm tỉnh mỉm cÆ°á»i đáp :
- Lịnh bài thì không, nhÆ°ng có thÆ° của ÄÆ°á»ng chủ đây, các đại huynh nhìn bút tích ÄÆ°á»ng chủ cÅ©ng có thể tin được tiểu đệ chứ?
Chàng đưa cao phong thư lên.
Một đại hán có vẻ nghi ngỠ:
- Dao lão ca cầm cái bình gì đó?
Bạch Thiếu Huy nhún vai :
- ÄÆ°á»ng chủ chỉ phân phó tiểu đệ mang thÆ° và chiếc bình này đến cho Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ, còn nhÆ° bình Ä‘á»±ng gì hay để làm gì thì tiểu đệ biết sao được?
Tên đứng bên trái nhìn những vật trong tay chàng má»™t thoáng rồi mỉm cÆ°á»i nói :
- Theo quy củ thì phải có lịnh bài chiếu khán má»›i được cho vào, nhÆ°ng Dao lão ca có thÆ° tín của Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ thì tưởng cÅ©ng nên hưởng ngoại lệ.
Bạch Thiếu Huy thản nhiên :
- Nếu hai đại huynh muốn có lịnh bài thì để tiểu đệ trở vá» lấy lịnh bài, có Ä‘iá»u phí thì giá» thôi.
Äại hán bên tả cÆ°á»i :
- Chá»— anh em vá»›i nhau, há»i má»™t chút cho có lệ vậy mà, xin đừng giận nhau nhé. Dao lão ca cứ vào Ä‘i.
Bạch Thiếu Huy vá» nghiêm giá»ng :
- Äại huynh nói thế cÅ©ng có lý, mà cÅ©ng chẳng có lý. Anh em là anh em, nhÆ°ng ở đây tiểu đệ vì nhiệm vụ mà đến chứ có phải vì việc riêng tÆ° của chúng ta mà đến đâu?
Thốt xong chàng ngang nhiên bước vào.
Sá»± canh phòng bên Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ng có phần nghiêm mật hÆ¡n bên Thần Long Ä‘Æ°á»ng, cứ má»—i góc nhà, má»—i khúc quanh, hành lang, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng lại có các đại hán áo tro đứng canh. Tuy nhiên chàng cÅ©ng qua lá»t được mấy chá»— có võ sÄ© túc trá»±c.
Qua khá»i ngưỡng cá»­a đó, chàng phải Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nữa má»›i đến má»™t tòa nhà khác.
TrÆ°á»›c cá»­a tòa nhà đó có hai võ sÄ© cÅ©ng mặc áo tro đứng canh, trông nhÆ° hai vị môn thần ở những ngôi Ä‘á»n miếu.
Bạch Thiếu Huy tiến thẳng đến, Ä‘iá»m nhiên nói :
- Tiểu đệ vâng lịnh thượng cấp đưa thư đến đây.
Hai võ sĩ đó không biết mặt Dao Năng nên bảo :
- ÄÆ°a thÆ° đây cho bá»n ta mang vào.
Bạch Thiếu Huy bình tĩnh nói :
- Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ dặn trao tận tay Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ, tiểu đệ chẳng dám phiá»n hai đại huynh đâu.
Vũ sĩ bên tả lắc đầu :
- Thế thì không được! NgÆ°Æ¡i hãy để phong thÆ° lại đây, bá»n ta mang vào cho. Không có lịnh của ÄÆ°á»ng chủ thì dù cho là ai cÅ©ng không được ngang nhiên vào đây.
Bạch Thiếu Huy giật mình, thầm nghĩ :
- “Thì ra bá»n các ngÆ°Æ¡i vâng lịnh túc trá»±c tại đây để giám thị nghÄ©a phụ taâ€.
Chàng trầm mặt, cÆ°á»i lạnh :
- ThÆ° do Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ thảo ra, ngÆ°á»i bảo tiểu đệ mang đến đây, dặn dò phải diện kiến Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ. Nếu các vị không cho tiểu đệ vào là các vị có ý khinh rẻ tiểu đệ quá, nhÆ°ng khinh rẻ tiểu đệ cÅ©ng chẳng nói làm chi, các vị cÅ©ng không tránh khá»i cái tá»™i khinh rẻ luôn Thần Long Ä‘Æ°á»ng chủ.
Võ sĩ bên tả lạnh lùng :
- Bất cứ ai cÅ©ng chẳng được vào nếu không có lịnh của ÄÆ°á»ng chủ, đó là quy củ, bá»n ta chẳng thể bá» quy củ Ä‘i mà dành ngoại lệ cho ngÆ°Æ¡i được. Bá»n ta cứ lịnh mà thi hành, ngoài ra có lá»—i phải gì thì chẳng cần biết đến.
Bạch Thiếu Huy sôi giận, hét lên :
- Các ngÆ°Æ¡i thật to gan, dám miệt thị ÄÆ°á»ng chủ của ta? Ta sẽ tìm gặp ÄÆ°á»ng chủ của các ngÆ°Æ¡i mà há»i cho ra lẽ.
Chàng cố ý hét to, cốt gây kinh động đến bên trong nhà.
Quả nhiên từ bên trong có bốn võ sÄ© áo tro khác lao ra, trầm giá»ng gắt :
- Kẻ nào ở đâu đến gây huyên náo?
Bạch Thiếu Huy nhìn qua bá»n chúng thầm nghÄ© :
- “Thì ra bá»n chúng mai phục rất đông ngÆ°á»i ở đây, thảo nào mà Phi Thá»­ Äài LÆ°Æ¡ng và Äịa Hành Tôn Tra Quý chẳng thất bạiâ€.
Tên võ sĩ bên tả đưa tay chỉ Bạch Thiếu Huy nói :
- Tên ấy! Hắn nói vâng lịnh Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ mang thÆ° đến cho Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ.
Trong bốn tên võ sÄ© má»›i xuất hiện, má»™t tên cÆ°á»i lạnh :
- Nếu là ngÆ°á»i trong Thần Long Ä‘Æ°á»ng thì làm gì lại đứng đây hét vang lên thế?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Vì các vị này không cho tiểu đệ vào, tiểu đệ vâng lịnh Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ mang thÆ° đến, phải trao tận tay Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ má»›i được.
Vừa lúc đó, má»™t giá»ng lanh lảnh vang tá»›i :
- Kẻ nào đó?
Bốn võ sĩ mừng rỡ nói :
- Hay quá! Hay quá! Cam quản sá»± đã ra đây, hãy để cho ngÆ°á»i quyết định.
hết: Hồi 102, xem tiếp: Hồi 103
Tài sản của danangcity

  #105  
Old 10-06-2008, 07:29 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 103

Một cuộc trùng phùng




Bạch Thiếu Huy ngẩng mặt nhìn lên, trông thấy một lão nhân vận một chiếc áo dài màu tro đang từ từ bước tới.
Hai võ sĩ cản cửa vội nghiêng mình, thốt :
- Thần Long Ä‘Æ°á»ng sai ngÆ°á»i mang thÆ° tá»›i.
Bạch Thiếu Huy bước tới, nghiêng mình trước lão nhân :
- Tiểu nhân Dao Năng, vâng lịnh ÄÆ°á»ng chủ mang thÆ° tá»›i trao tận tay Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ, hai vị này cố tình ngăn trở không cho tiểu nhân vào.
Cam quản sá»± lạnh lùng nhìn Bạch Thiếu Huy má»™t lúc rồi trầm giá»ng nói :
- Thư đâu?
Thoáng nhìn qua lão nhân, Bạch Thiếu Huy biết ngay lão được sai phái đến đây để đảm nhiệm giám sát nghÄ©a phụ chàng, dÆ°á»›i tay lão có má»™t số võ sÄ© tùy sai, nhÆ° vây hẳn lão đủ thẩm quyá»n định Ä‘oạt má»i việc tại đây. Chàng lấy phong thÆ° Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c mặt lão nhÆ°ng không buông tay, nói :
- Xin Cam quản sá»± hiểu cho, ÄÆ°á»ng chủ phân phó, phong thÆ° này phải được chính Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ mở ra Ä‘á»c.
Cam quản sá»± Ä‘Æ°a ánh mắt nghiêm lạnh nhìn lên phong bì, thấy rõ hàng chữ bên ngoài, nhận đúng là tá»± tích của Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ nên khẽ gật đầu nói :
- Theo ta.
Lão quay mình trở vào trong.
Bạch Thiếu Huy đắc ý, bÆ°á»›c theo lão liá»n.
Vừa Ä‘i, lão nhân vừa há»i :
- Chiếc bình trên tay ngươi đựng thuốc gì thế?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Tiểu nhân có biết gì đâu? ÄÆ°á»ng chủ trao phong thÆ° và chiếc bình, bảo mang đến cho Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ. Tiểu nhân cứ mang Ä‘i chứ chẳng nghe ÄÆ°á»ng chủ nói gì thêm.
Lão nhân không há»i nữa, Ä‘Æ°a Bạch Thiếu Huy qua khá»i khách sảnh, đến tận má»™t gian phòng êm tịnh, đứng bên ngoài cá»­a cao giá»ng thốt :
- Tiết phó Ä‘Æ°á»ng phủ! Có ngÆ°á»i từ Thần Long Ä‘Æ°á»ng vâng lịnh thượng cấp mang thÆ° đến đây.
Bên trong, má»™t giá»ng già thốt ra :
- Cam huynh cứ tự tiện vào.
Bạch Thiếu Huy nghe đúng là âm thinh của nghĩa phụ Tiết thần y thì xúc động vô cùng.
Cam quản sự kính cẩn đẩy nhẹ cửa bước vào, Bạch Thiếu Huy theo sát phía sau.
Trong phòng, trên một chiếc ghế bành, một lão nhân vận áo màu lam có dệt hoa đang ngồi nghiêm chỉnh, trông thấy Cam quản sự bước vào vội đứng lên.
Cam quản sự bước tới, nghiêng mình chào :
- Thuá»™c hạ xin bái kiến Phó Ä‘Æ°á»ng chủ. Vì Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ sai Dao Năng mang thÆ° đến đây nên thuá»™c hạ mạn phép Ä‘Æ°a hắn vào, cho hắn trao thÆ° tận tay Phó Ä‘Æ°á»ng chủ.
Tiết thần y bình tÄ©nh há»i :
- Cam huynh đã xem qua rồi chứ?
Cam quản sự cung kính lắc đầu :
- Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ dặn dò rằng thÆ° này phải được chính tay Phó Ä‘Æ°á»ng chủ mở xem, thuá»™c hạ đâu dám vô lá»…?
Trông thấy Tiết thần y, Bạch Thiếu Huy xúc Ä‘á»™ng vô cùng. Äã hÆ¡n ná»­a năm rồi còn gì, giỠđây chàng nhận ra nghÄ©a phụ có vẻ già hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, tóc Ä‘iểm sÆ°Æ¡ng đã ngã màu bạc, chừng nhÆ° lÆ°ng còng hÆ¡n má»™t chút, nét mặt vẫn từ tÆ°á»ng nhÆ° lúc nào nhÆ°ng thoang thoảng có nét buồn man mác.
Chàng bước tới, kính cẩn dâng thư :
- Bổn Ä‘Æ°á»ng Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ sai tiểu nhân đến đây, trÆ°á»›c hết há»i thăm sức khá»e của Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ, sau dâng má»™t phong thÆ°, xin Phó Ä‘Æ°á»ng chủ thu nhận.
Tiết thần y tiếp phong thư, từ từ mở phong bì, rút ra một mảnh giấy, trên giấy có mấy hàng chữ :
“Trong lần xuất ngoại vừa qua, tiểu đệ vô ý nhặt được má»™t chiếc bình, chừng nhÆ° chiếc bình Ä‘á»±ng má»™t loại thuốc giải mê thì phải. Theo cuá»™c thí nghiệm của tiểu đệ thì loại thuốc giải mê có phần công hiệu hÆ¡n thứ giải dược của tiểu đệ, nhÆ°ng cố nghiên cứu mãi tiểu đệ cÅ©ng chẳng biết thứ giải dược đó chế luyện bằng dược thảo nào. Vì vậy tiểu đệ mạo muá»™i gởi má»™t viên đến đại huynh nhá» nghiên cứu xem. Sá»± tình này cần được giữ gìn hết sức bí mật, xin đại huynh hiểu choâ€.
Bên dÆ°á»›i có ghi “Hàn Khuê dâng hoànâ€.
Nét bút đẹp tuyệt vá»i, nhÆ° rồng bay phượng múa.
Cam quản sá»± đứng bên cạnh Tiết thần y, tuy cách xa xa nhÆ°ng vẫn Ä‘á»c rõ được nhÆ° thÆ°á»ng.
Khi lão Ä‘á»c đến Ä‘oạn “phải hết sức giữ gìn bí mậtâ€, lão giật mình nghÄ© thầm :
- “Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ tâm tách Ä‘á»™c ác, lại được sá»± chở che của Tổng giám, mình dù tiếp được mật lịnh của cấp trên giám thị Tiết thần y song đã lỡ phát giác ra Ä‘iá»u bí mật này, nếu vạn nhất Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ phát giác ra thì chắc mạng mình không còn nữaâ€.
Lão không dám nhìn vào phong thư nữa, đưa mắt nhìn sang Bạch Thiếu Huy.
Lúc đó Bạch Thiếu Huy Ä‘ang cúi gằm đầu chá» lịnh Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ, nhá» vậy mà Cam quản sá»± không trông thấy thần sắc của chàng buồn khổ vì nghÄ©a phụ.
Bạch Thiếu Huy cúi gằm đầu, tất nhiên không trông thấy Cam quản sá»± Ä‘á»c trá»™m thÆ°, nhÆ° vậy Cam quản sá»± nhẹ lo rồi, lão thở phào mấy lượt.
Tiết thần y Ä‘á»c xong thÆ°, thần sắc có vẻ khác thÆ°á»ng. Lão Ä‘á»c qua mấy lượt nữa rồi khẽ cau mày ngẩng mặt nhìn lên há»i :
- Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ bảo ngÆ°Æ¡i mang thuốc đến?
Trong giá»ng nói của Tiết thần y dÆ°á»ng nhÆ° ông đã phát giác ra Ä‘iá»u gì rồi.
Bạch Thiếu Huy mừng thầm, cung kính hai tay trao chiếc bình ra.
Tiết thần y lại há»i :
- Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ còn dặn dò Ä‘iá»u gì riêng chăng?
Bạch Thiếu Huy nghiêng mình :
- Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ chỉ dặn dò tiểu nhân trao tận tay Phó Ä‘Æ°á»ng chủ những vật này, ngoài ra còn bảo tiểu nhân chá» lấy thÆ° hồi âm.
Cam quản sự thấy đã đến lúc mình rút lui nên vội nghiêng mình nói :
- Nếu Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ không còn gì phân phó thì thuá»™c hạ xin cáo từ.
Tiết thần y gật đầu :
- Cam huynh tự tiện!
Cam quản sự nghiêng mình chào lượt nữa, đoạn lui ra ngoài.
Äợi lão khuất dạng, Bạch Thiếu Huy bÆ°á»›c tá»›i gần Tiết thần y hÆ¡n, kêu khẽ :
- Gia gia! Con là Thiếu Hoa đây.
Tiết thần y biến sắc :
- Ngươi! Ngươi đừng lên tiếng nữa, bên ngoài chúng nghe đấy.
Lão dặng hắng mấy tiếng, khá»a lấp câu đối đáp của hai cha con, Ä‘oạn cao giá»ng :
- Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ muốn có thÆ° hồi âm thì ngÆ°Æ¡i hãy theo lão phu vào trong phòng đợi má»™t chút, để lão phu làm má»™t chút thá»±c nghiệm. Lão phu chỉ sợ mình không thu thập được kết quả gì.
Lão cầm phong thư và chiếc bình quay mình trở vào phía hậu.
Bạch Thiếu Huy vừa vâng một tiếng lớn vừa bước theo sau lão. Nơi Tiết thần y đưa chàng vào chính là gian phòng luyện thuốc của lão, có đủ dụng cụ như tại một nhà bào chế chuyên nghiệp.
Sau khi đóng của phòng lại rồi, Tiết thần y thở phào mấy tiếng đoạn thốt :
- Không ngỠcon lại tìm đến tận nơi này, con can đảm quá.
Bạch Thiếu Huy quỳ xuống lụy đổ dầm dỠ:
- Gia gia! Nhìn thấy cảnh gia gia bị chúng uy hiếp như thế này, con đau lòng vô cùng.
Dù đã biết Tiết thần y không phải cha thân sinh song tình thÆ°Æ¡ng không kém ruá»™t thịt, chàng vẫn giữ được sá»± kính yêu nhÆ° ngày nào. Vả lại muốn xÆ°ng hô khác ngày xÆ°a cÅ©ng chẳng biết xÆ°ng hô làm sao cho gói ghém trá»n tình thÆ°Æ¡ng sanh dưỡng đạo đồng.
Tiết thần y ảm đạm gượng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Äứng lên Ä‘i con, con nghe ai nói là ta Ä‘ang ở đây? Ta vẫn được hỠđối xá»­ tá»­ tế, có ai hà hiếp ta đâu?
Bạch Thiếu Huy đưa mắt kinh ngạc nhìn lão, lão gật đầu tiếp nối :
- Äúng vậy con ạ, chẳng có ai uy hiếp ta hết, con khéo tin lá»i đồn đại trên giang hồ thì thôi vậy. Song ta không trách, vì con còn nhá» tuổi, tánh tình nông nổi, nghe ai nói cÅ©ng dá»… tin lắm. Con quá tin rồi mạo hiểm, xem cái chết nhÆ° không, chính Ä‘iá»u đó làm ta lo ngại cho con sau này.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp :
- Phong thÆ° của Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ khá»i nói ta cÅ©ng biết là công tác của con. Con đã làm má»™t việc mạo hiểm trên chá»— tưởng của ta, vậy hiện giá» khi sá»± việc còn chÆ°a bị phát giác thì con hãy mau mau rá»i khá»i nÆ¡i này, nếu chậm trá»… thì hậu quả không biết nhÆ° thế nào mà lÆ°á»ng được.
Bạch Thiếu Huy cÅ©ng biết là nghÄ©a phụ sợ chàng lÆ°u luyến ở lại rồi bị chúng hãm hại nên má»›i tìm lá»i trấn an, còn giục chàng mau mau rá»i khá»i Thần Nữ Phong, vì chàng đã lá»t vào sào huyệt của bá»n lợi hại. NhÆ°ng chàng đến đây có mục đích riêng, rồi nhân gặp Äài LÆ°Æ¡ng má»›i biết chuyện nghÄ©a phụ chứ đâu phải đến đây tìm nghÄ©a phụ? Bây giá» lão khuyên chàng nên Ä‘i gấp, chàng chÆ°a đạt được mục đích thì làm sao mà Ä‘i được?
Chàng há»i :
- Thế gia gia chưa biết tin là mẫu thân cũng bị chúng bắt rồi sao?
Tiết thần y làm gì không biết việc đó? Vì có biết, vì lo sợ cho sá»± an toàn của vợ mà lão má»›i tạm thá»i chấp nhận chức vị hữu danh vô thá»±c này, cho chúng an tâm mà không làm khó dá»… vợ lão.
Tiết phu nhân đã bị chúng quản thúc từ lâu, vì bà mà lão bằng lòng chế luyện Duyệt Phục Ä‘Æ¡n cho chúng chứ chẳng phải bà bị bắt má»™t sá»›m má»™t chiá»u đây.
Lão há»i :
- Con nghe ai nói thế?
Bạch Thiếu Huy kêu lên :
- Gia gia không nên giấu con, con đã biết hết rồi. Bây giá» con chỉ muốn biết mẹ con hiện bị giam cầm ở nÆ¡i nào rồi sẽ liệu cách cứu mẹ con thoát khá»i sá»± quản thúc của chúng.
Tiết thần y thở dài :
- Con đã gia nhập Nam Bắc bang?
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Không, chừng như gia gia có biết Bang chủ Nam Bắc bang?
Tiết thần y không thừa nhận, cũng không phủ nhận, chỉ nói :
- Äêm qua có ngÆ°á»i mang đến cho ta má»™t phong thÆ° nói là của Nam Bắc bang chủ. Trong thÆ°, ngÆ°á»i viết bảo rằng ba hôm nữa sẽ sai Quân sÆ° đến nghinh đón ta, ngÆ°á»i lại nhắc nhở đến Ä‘oạn giao tình giữa ta và ngÆ°á»i hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c. NhÆ°ng theo ta nghÄ© thì Ä‘iá»u đó khó tin lắm.
Bạch Thiếu Huy vá»™i há»i :
- Gia gia nghi ngỠở điểm nào?
Tiết thần y đáp :
- Trên giang hồ thiên hạ lừa gạt nhau thì nhiá»u chứ ít có việc đối xá»­ thành thật vá»›i nhau lắm. Dù ngÆ°á»i nào có quen biết vá»›i ta nhÆ°ng chắc gì đã thành thật ra tay giải cứu ta má»™t cách vô tÆ°? Có lẽ hỠđịnh lợi dụng ta để chế luyện cho há» má»™t loại thuốc gì nên má»›i tranh giành chiếm Ä‘oạt ta chứ tá»± nhiên thì chẳng ai lại nghÄ© đến ta má»™t cách quá tha thiết nhÆ° vậy.
Bạch Thiếu Huy giục :
- Thì giỠcấp bách lắm, con phải tạm cáo biệt gia gia, gia gia cho con biết hiện giỠmẹ con bị giam tại địa phương nào đi?
Tiết thần y trầm buồn, thấp giá»ng :
- Con hãy nghe lá»i ta, mau mau rá»i khá»i Thần Nữ Phong, còn việc của mẹ con thì chẳng có gì đáng ngại lắm đâu. Ta biết mẹ của con được đối xá»­ tá»­ tế lắm, còn phần ta thì cÅ©ng thế, chúng hết sức kính trá»ng ta, ta muốn gì chúng cÅ©ng chiá»u theo. Dù sao Ä‘i nữa thì ta cÅ©ng đủ sức chu toàn cho bản thân và mẹ con, con hãy thận trá»ng phần con, chỉ cần con được an toàn thì chúng ta vui rồi. Con xảy ra Ä‘iá»u gì thì đúng là con gây ra ân hận tủi buồn cho chúng ta đó.
Bạch Thiếu Huy há»i :
- Nhưng gia gia sẽ ở lại đây bao lâu nữa?
Tiết thần y đáp :
- Chúng có giao hẹn vá»›i ta rằng khi nào ta chế luyện xong cho chúng ba loại thuốc thì chúng sẽ để ta ra Ä‘i thong thả. Cho đến nay thì ta đã luyện xong Duyệt Phục Ä‘Æ¡n, còn hai loại nữa. Hiện tại chúng an trí ta tại đây vá»›i cái danh vị há» là Phó Ä‘Æ°á»ng chủ để ta nghiên cứu chế luyện hai loại thuốc còn lại cho chúng.
Bạch Thiếu Huy lại há»i :
- Gia gia có thể tin tưởng nơi chúng chăng?
Tiết thần y cÆ°á»i khổ :
- Dù không tin tưởng cÅ©ng chẳng biết làm sao hÆ¡n. Mình đã ở trong tay ngÆ°á»i ta rồi, ngÆ°á»i ta nói sao mình phải nghe vậy, con ạ.
Bạch Thiếu Huy mơ màng :
- Rất có thể mẹ con hiện giỠđang bị giam tại Thiên lao trong Phân cung này...
Tiết thần y lắc đầu :
- Mẹ con không có mặt ở đây đâu, gia gia thÆ°á»ng tiếp nhận thÆ° của mẹ con, từ ngày thÆ° được viết đến khi thÆ° đến tận tay ta phải trải qua ít nhất cÅ©ng trên mÆ°á»i hôm.
Lão giục :
- NhÆ°ng thôi, chúng ta đã nói nhiá»u rồi, con hãy liệu rá»i gấp nÆ¡i này.
Bạch Thiếu Huy thầm nghÄ©, có lẽ nghÄ©a phụ chàng không muốn nói sá»± thật, tuy nhiên theo tình hình thì chàng có thể Ä‘oán được là nghÄ©a phụ ít nhất cÅ©ng trong thá»i gian chế thuốc, vẫn được chúng để cho an toàn. Còn nhÆ° việc tìm tung tích nghÄ©a mẫu chắc cÅ©ng không khó khăn gì. Vì chàng hiện là má»™t Há»™ pháp trong Hoán Hoa cung, lại có Phù lịnh của Hoán Hoa cung chủ, có nÆ¡i nào thuá»™c quyá»n chi phối của Hoán Hoa cung mà chàng chẳng vào lá»t bằng cách này hoặc cách khác?
Chàng yên trí phần nào vá»›i suy luận đó, liá»n thốt :
- Gia gia an lòng, sá gì má»™t khu vá»±c nhá» má»n nhÆ° Phân cung Vu SÆ¡n này mà gia gia lo ngại cho con. Con muốn vào lúc nào, ra lúc nào tùy ý gia gia ạ. Còn má»™t Ä‘iá»u này, con xin tá» vá»›i gia gia...
Tiết thần y chÆ°a biết rằng trong thá»i gian xa nhà Bạch Thiếu Huy đã há»c được Cá»­u Chuyển huyá»n công, hiện võ công của chàng tinh tiến ngoài chá»— tưởng của lão, nên khi nghe chàng nói lá»›n lối quá, lão giật mình, song cÅ©ng không trách chàng đại ngôn, chỉ há»i :
- Con còn Ä‘iá»u gì muốn nói?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Theo ý con, gia gia nên kéo dài thá»i gian luyện thuốc cho chúng, càng lâu càng có lợi. Con xin hứa là trong vòng má»™t tháng, con sẽ có cách cứu mẹ con thoát khá»i sá»± quản thúc của chúng.
Tiết thần y càng giật mình, bán tín bán nghi, lão thở dài :
- Chúng bảo chế luyện thuốc cho chúng, lại toàn thứ thuốc hại ngÆ°á»i, ta thành tâm chế luyện thì có khác nào ta làm ác cho chúng? Do đó ta đã trì hoãn đến ngày nay, nếu không thì đã hoàn thành từ lâu rồi.
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Gia gia làm vậy là phải lắm.
Chàng nhìn lão lưu luyến vô cùng :
- Gia gia bảo trá»ng, con xin tạm biệt.
Nhá»› ra Ä‘iá»u gì, Tiết thần y khoát tay :
- Con khoan đi đã.
Rồi lão há»i :
- Ta muốn biết chủ trương của con thế nào?
Bạch Thiếu Huy lộ vẻ quả quyết :
- Con chỉ xin gia gia hãy đặt trá»n niá»m tin nÆ¡i con, thế nào con cÅ©ng cứu được mẹ thoát nạn. Nếu không có chủ trÆ°Æ¡ng thì làm sao con dám khoe khoang vá»›i gia gia chứ? Hiện tại thá»i gian cấp bách nên con không thể dẫn giải cho gia gia hiểu được, bởi muốn rành rẽ thì ít nhất cÅ©ng ná»­a hôm, má»™t ngày, con xin gia gia cứ yên tâm là được.
Tiết thần y trầm ngâm nói :
- Thá»±c lá»±c của Hoán Hoa cung không phải tầm thÆ°á»ng, con lại Ä‘Æ¡n thân Ä‘á»™c thế, làm sao đối phó vá»›i chúng nổi?
Bạch Thiếu Huy mỉm cÆ°á»i :
- Dù chúng có lợi hại gấp mấy lần Ä‘i nữa, con cÅ©ng có cách cứu mẹ nhÆ° thÆ°á»ng, gia gia yên trí.
Tiết thần y trầm ngâm một chút :
- Äược rồi, ta tin con, tuy nhiên cÅ©ng phải hết sức cẩn thận con ạ. Bây giá» con chá» ta viết thÆ° hồi âm nhé.
Viết xong lão trao cho Bạch Thiếu Huy, Ä‘Æ°a chàng ra ngoài khách sảnh rồi cao giá»ng thốt :
- NgÆ°Æ¡i vá» trình lại vá»›i Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ, ta sẽ cố gắng làm việc đó, xin ÄÆ°á»ng chủ an tâm chỠđợi ít hôm.
Bạch Thiếu Huy nghiêng mình, cÅ©ng cao giá»ng :
- Xin cáo biệt Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ, tiểu nhân sẽ trình lại vá»›i Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ những gì Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ dặn dò.
Chàng bước ra ngoài.
Cam quản sá»± đón sẵn, gặp chàng lão nở má»™t nụ cÆ°á»i, vẫy vẫy tay :
- NgÆ°á»i anh em há» Dao, hãy thÆ° thả má»™t tí.
Bạch Thiếu Huy vẩy vẩy bức thÆ° nÆ¡i tay, cốt cho má»i ngÆ°á»i trông thấy rồi nói :
- Cam quản sá»± gá»i tiểu nhân, có ý muốn xem bức thÆ° hồi âm của Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ chăng?
Cam quản sự khoát tay :
- Không! Không cần! Tại hạ nào dám xem nhưng loại thư như thế?
Bạch Thiếu Huy trầm giá»ng :
- Vậy Cam quản sự muốn gì?
Cam quản sự dặng hắng mấy tiếng :
- NgÆ°á»i anh em trở vỠđó, nếu Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ có há»i thì xin nói rằng tại hạ vừa trông thấy bút tích của Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ liá»n Ä‘Æ°a ngÆ°á»i anh em vào gặp Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ ngay, lúc Tiết phó Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘á»c thÆ° thì tại hạ đứng bên ngoài rất xa nhé.
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Cam quản sự đã dạy, tiểu nhân nào dám chẳng vâng.
Cam quản sá»± vá»— vá»— vai chàng, Ä‘iểm nụ cÆ°á»i ve vuốt, thốt :
- Tại hạ biết ngÆ°á»i anh em rất được Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ tín nhiệm, từ nay vá» sau tại hạ còn nhỠđến ngÆ°á»i anh em rất nhiá»u.
Bạch Thiếu Huy vỠgiật mình :
- Tiểu nhân đâu dám nhận sự khen tặng quá đáng của Cam quản sự?
Rồi chàng mỉm cÆ°á»i, tiếp :
- Xin Cam quản sá»± cho phép tiểu nhân vá», có lẽ Hàn Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘ang đợi tiểu nhân đấy.
Cam quản sự gật đầu :
- Äược! Äược! NgÆ°á»i anh em cứ Ä‘i, mình còn gặp nhau nữa mà.
Bạch Thiếu Huy nghiêng mình chào lão rồi phóng chân bước nhanh. Dĩ nhiên lượt vỠthì chẳng có ai dám ngăn đón cả.
Vá» gần đến phòng chàng đã thấy Từ Vinh và hai võ sÄ© vận áo xanh Ä‘eo Ä‘ao Ä‘ang đứng xuôi tay tại thá»m. Hai võ sÄ© áo xanh này thuá»™c Äệ nhị Ä‘á»™i của Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng.
Chàng đi tới, gật đầu chào cả ba rồi bước thẳng vào phòng Phạm Thù.
Phạm Thù nghe tiếng chàng từ bên ngoài vá»ng vào khi chàng chào bá»n Từ Vinh nên lên tiếng há»i to :
- Phải Dao Năng đã vỠđấy chăng?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Vâng, tiểu nhân đã vỠđây.
Rồi bÆ°á»›c vào phòng, trong phòng Phạm Thù và Äài LÆ°Æ¡ng Ä‘ang đàm đạo.
Phạm Thù thấp giá»ng :
- Sao đại ca Ä‘i lâu thế, tiểu đệ và Äài bằng hữu hết sức lo sợ.
Äài LÆ°Æ¡ng hấp tấp há»i :
- Bạch lão đệ có gặp Tiết thần y chăng? Lão có thái độ như thế nào?
Bạch Thiếu Huy đáp :
- Tiết thần y cho tại hạ biết Nam Bắc bang gửi thư, báo tin là trong ba hôm trở lại sẽ sai vị Quân sư của quý Bang đến nghinh đón lão...
Äài LÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ mừng rỡ :
- Thật vậy hở Bạch lão đệ?
Bạch Thiếu Huy Ä‘iá»m nhiên :
- Tại hạ chỉ nghe Tiết thần y bảo thế, chứ chẳng hỠtrông thấy bức thư mà biết sự tình thế nào.
Äài LÆ°Æ¡ng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i :
- Ba hôm nữa, hôm qua là một, hôm nay là hai, ngày mai là ba rồi.
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Chắc Tiết thần y không Ä‘i được đâu, vì hiện tại ngÆ°á»i đảm nhận chức vụ Phó Ä‘Æ°á»ng chủ là vì Tiết phu nhân Ä‘ang bị chúng quản thúc. Nếu ngÆ°á»i bá» Ä‘i thì phu nhân sẽ bị chúng sát hại...
Äài LÆ°Æ¡ng quả quyết :
- Nếu Quân sÆ° đến đây thì bất cứ sụ gì quan trá»ng đến đâu cÅ©ng không thành vấn Ä‘á». Äừng nói là má»™t Tiết thần y, má»™t Tiết phu nhân, cho dù mÆ°á»i, trăm, ngàn Tiết thần y, Tiết phu nhân thì Quân sÆ° cÅ©ng cứu thoát được nhÆ° thÆ°á»ng.
Phạm Thù trố mắt :
- Quân sư của bằng hữu lợi hại đến thế à?
hết: Hồi 103, xem tiếp: Hồi 104
x
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò, ãëàìóð, íàðàùèâàíèå, îòêðûòêè, òåëåâèçîðû, phim hac thanh than tieu



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™