Hồi 99
Ngá»c Phiến Lang Quân
Phạm Thù thầm nghĩ :
- “Thế má»›i được chứ! Chẳng lẽ bao nhiêu ngà y theo dõi lại chẳng thu được kết quả nà o sao? Ngá»c Phiến Lang Quân! Má»™t nam tá» có chiếc quạt ngá»c! Lần nà y thì không còn lầm lạc nhÆ° tại DÆ°Æ¡ng gia trang nữa!â€
Hắn vá» vẻ thản nhiên buông gá»n má»™t tiếng ạ, nhÆ° để tá» cho lão già biết hắn chú ý nghe câu chuyện của lão, lão má»›i thấy hứng, tiếp tục kể.
VÆ°Æ¡ng lão đầu không cần ai há»i cứ kể luôn :
- Tiểu tá» há» Hầu đó, bá» ngoà i thì trông nhÆ° ngÆ°á»i và o trạc hai mÆ°Æ¡i hÆ¡n, nhÆ°ng tháºt ra hắn còn lá»›n tuổi hÆ¡n thuá»™c hạ vì hắn luôn luôn mang mặt nạ da ngÆ°á»i, vì hắn có dáng dấp của hạng thanh niên, nên ai ai cÅ©ng lầm tưởng hắn trẻ trung lắm! Äến lão chủ nhân cÅ©ng phải lầm, hà huống kẻ khác? Có má»™t hôm hắn sÆ¡ suất thế nà o quên mang mặt nạ, thuá»™c hạ má»›i bất ngá» trông thấy gÆ°Æ¡ng mặt thiệt của hắn. Trá»i! Má»™t gÆ°Æ¡ng mặt đáng tởm lạ! Không thể đếm tất cả những vết xẹo chằng chịt trên gÆ°Æ¡ng mặt của hắn! Thuá»™c hạ thoáng trông thấy liá»n rùng mình không dám nhìn nữa!
Bạch Thiếu Huy há»i gấp :
- Lão chủ nhân của ngươi không biết lai lịch hắn?
Vương lão đầu đáp :
- Ban sÆ¡, lão chủ nhân chẳng biết gì vá» hắn. Mãi đến sau nà y, ngÆ°á»i má»›i khám phá ra hắn là má»™t tên dâm tặc, vì cái tánh dâm dáºt đó bị ngÆ°á»i khác hủy diệt dung mạo, cho nên hắn luôn mang mặt nạ thà nh thá» ai cÅ©ng lầm hắn là má»™t trang thanh niên, gia dÄ© hắn cÅ©ng cúc xung táºn tụy nên có vẻ khả ái lắm! Sau khi bị thuá»™c hạ bắt gặp hắn trong thá»±c trạng rồi hắn sợ thuá»™c hạ mách lại vá»›i lão chủ nhân, láºp tức trốn khá»i sÆ¡n môn, trÆ°á»›c khi trốn, hắn có lấy trá»™m mấy pho sách quý dạy cách chế luyện Ä‘á»™c dược cÅ©ng nhÆ° giải dược. Lão chủ nhân vì cái việc đó, tức uất, sanh bệnh, ngÆ°á»i nằm liệt giÆ°Æ¡ng đến lúc chết! Bắt đầu từ ngà y há» Hầu rá»i sÆ¡n môn, giang hồ có thêm má»™t nhân váºt vừa xuất hiện, lấy ngoại hiệu là Văn HÆ°Æ¡ng giáo chủ!
Phạm Thù lại há»i :
- Rồi ÄÆ°á»ng chủ chúng ta bá» qua, không Ä‘i tìm hắn?
Vương lão đầu tiếp :
- Năm năm sau, khi ÄÆ°á»ng chủ luyện thà nh bản lÄ©nh hữu dụng thì Văn HÆ°Æ¡ng giáo chủ bá»—ng dÆ°ng mất tÃch, không còn ai gặp lại hắn trên giang hồ nữa.
Phạm Thù liá»n nghÄ© :
- “Có lẽ chÄ©nh là lúc Văn HÆ°Æ¡ng giáo chủ gặp mẹ HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, cùng nhau ẩn nấp trong tòa địa thất! CÅ©ng vì váºy mà giang hồ cho là lão mất tÃch!â€
Hắn vá» gáºt đầu :
- À! Sá»± tình là nhÆ° thế! DÄ© nhiên lão ấy mất tÃch rồi ÄÆ°á»ng chủ là m sao tìm được!
VÆ°Æ¡ng lão đầu bÆ°á»›c đến gần Phạm Thù má»™t chút, thấp giá»ng há»i :
- Äá»™i trưởng có biết võ công của ÄÆ°á»ng chủ do ai truyá»n dạy chăng?
Phạm Thù ngạc nhiên :
- Ta là m gì biết được tÆ°á»ng táºn nhÆ° ngÆ°Æ¡i?
VÆ°Æ¡ng lão đầu cà ng hạ giá»ng thấp hÆ¡n :
- ChÃnh vị Tổng giám Phân cung truyá»n cho ÄÆ°á»ng chủ đó!
Tổng giám Phân cung? Chức vị nà y hẳn phải cao hÆ¡n Phân cung chủ, nhÆ°ng nhân váºt nà o đảm nhiệm chức vụ đó?
Bạch Thiếu Huy muốn biết lắm song nghÄ© khó mở miệng há»i, chà ng sợ VÆ°Æ¡ng lão đầu nghi hoặc. Thế để lão cao hứng nói ra, chứ há»i nhiá»u quá lão sẽ có cảm tưởng là bị há»i cung đâm nghi ngá», rồi không chịu khai sá»± tháºt.
VÆ°Æ¡ng lão đầu cÆ°á»i mÆ¡n, tiếp :
- Còn má»™t việc nữa, có lẽ Äá»™i trưởng chÆ°a được biết!
Phạm Thù lắc đầu :
- Tự nhiên rồi! Ta không rà nh việc trong Phân cung bằng ngươi, ngươi biết gì cứ nói ta nghe, đừng ngại!
VÆ°Æ¡ng lão đầu là m ra vẻ thần bÃ, lắc lắc đôi vai rồi thấp giá»ng thốt :
- Nghe nói, ÄÆ°á»ng chủ của chúng ta là nghÄ©a nữ của Tổng giám Phân cung, từ ngà y láºp ra Phân cung nà y. Tổng giám Ä‘Æ°a ÄÆ°á»ng chủ đến đây trao trá»ng trách cai quản má»i việc lá»›n nhá».
Phạm Thù biết lão đã nói hết những gì lão hiểu vá» ÄÆ°á»ng chủ của lão rồi, hắn khoát tay :
- Äược! Ta hứa không há» thuáºt lại vá»›i ÄÆ°á»ng chủ những gì ngÆ°Æ¡i đã nói vá»›i ta. Cứ yên trÃ, hiện giá» ngÆ°Æ¡i hãy ra ngoà i kia, khi nà o cần, ta gá»i!
Vương lão đầu miệng thì vâng mà chân còn dán chặt tại chỗ, chưa chịu quay mình bước đi, lão còn dặn dò :
- Xin Äá»™i trưởng nhá»› nhé, thuá»™c hạ xem Äá»™i trưởng nhÆ° ngÆ°á»i rất thân má»›i dám thổ lá»™ can trÆ°á»ng, nếu ÄÆ°á»ng chủ hay được, thuá»™c hạ sẽ không còn đất dung thân đấy!
Phạm Thù mỉm cÆ°á»i :
- Yên trÃ, ta đã hứa là giữ lá»i, vả lại có việc gì quan trong lắm, đâu cần phải mách lại vá»›i ÄÆ°á»ng chủ?
Hắn vá»— và o vai VÆ°Æ¡ng lão đầu, cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tiếp nối :
- NgÆ°Æ¡i đã có nhã ý xem ta nhÆ° ngÆ°á»i thân, ta lại xem ngÆ°Æ¡i nhÆ° ngÆ°á»i ngoà i được sao? Lần nà y, bắt được hai tên gian tế, ta sẽ ghi công trá»n vẹn cho ngÆ°Æ¡i, và hết lòng van xin ÄÆ°á»ng chủ cất nhắc cho ngÆ°Æ¡i nhá»!
Vương lão đầu cúi rạp mình xuống :
- Má»i sá»± xin nhá» Äá»™i trưởng Ä‘á» bạt, thuá»™c hạ quyết chẳng quên Æ¡n.
Rồi lão Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i bÆ°á»›c ra ngoà i.
Loại thuốc mê của VÆ°Æ¡ng lão đầu, không là m bằng chất bá»™t thuốc đó đặt trong những bao nhá», dùng bao nhúng luôn trong rượu, thuốc ngấm ra nhá» váºy mà rượu không biến mà u, má»—i bao nhúng được mÆ°á»i lần. Hiện tại Bạch Thiếu Huy lấy bao thuốc, nhúng và o má»™t chén rượu chà ng vừa rót ra, rồi cạy miệng Lục Ä‘á»™i trưởng, đổ và o má»™t ná»a chén còn ná»a chén chà ng đổ và o miệng Dao Năng.
Xong việc đó, chà ng nhìn Phạm Thù mỉm cÆ°á»i :
- GiỠthì mình đi được rồi!
Phạm Thù cÆ°á»i khổ :
- Kế của đại ca tuyệt vá»i tháºt, rất tiếc chúng ta chẳng hiểu gì vá» Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nÆ°á»›c bÆ°á»›c, luôn cả những ngÆ°á»i ở đây, tiểu đệ chỉ sợ mình bị lá»™ hình tÃch mất!
Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Äiá»u đó chẳng quan hệ gì cả. Chúng ta chỉ cần lÆ°u ý, dè dặt từng việc, nháºn xét kỹ rồi tùy cÆ¡ hà nh sá»±, thiết tưởng chúng ta cÅ©ng có thể đối phó vá»›i má»i diá»…n tiến bất ngá»!
Chà ng bÆ°á»›c đến cá»a cao giá»ng nói :
- Các anh em và o đây, mang hai tên nà y cùng đi!
Mang hai ngÆ°á»i chỉ cần bốn đại hán cÅ©ng đủ là m công việc đó, bốn tên vâng má»™t tiếng bÆ°á»›c và o nhà , chia nhau khiên Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng ra khá»i quán.
Phạm Thù sá»a dáng cho tháºt oai, bÆ°á»›c theo chúng. Hắn liếc mắt xem con Tiểu Bạch Ä‘ang ở đâu, nháºn ra nó vẫn còn ngồi nguyên dÆ°á»›i chiếc ghế của hắn lúc đầu, không há» bá» Ä‘i đâu cả. Hắn khen thầm con chó rất khôn, hắn vô cùng khâm phục Hạo Thiên Cẩu có tà i huấn luyện chó, biến con váºt thà nh má»™t cá»™ng sá»± viên rất đắc lá»±c, tiếc má»™t Ä‘iá»u là nó không nói được tiếng ngÆ°á»i. NhÆ°ng không nói được, lắm lúc cÅ©ng là má»™t cái hay chứ nói được mà bép xép nhÆ° VÆ°Æ¡ng lão đầu chỉ hại cho chủ nhân chứ Ãch gì?
Hắn khen nó thông linh vô cùng, vì vừa rồi trÆ°á»›c khi giả vá» bị mê mang vì Ä‘á»™c dược, hắn đã dặn nó, bất cứ sá»± tình xảy ra nhÆ° thế nà o, chỉ nằm im đừng kêu la nhúc nhÃch. Nó đã là m đúng nhÆ° hắn dặn dò.
Hắn bÆ°á»›c đến bên cạnh con chó, cao giá»ng thốt :
- Con váºt nà y xem ra có chá»— dùng được, váºy ta mang nó cùng theo luôn vá» Phân cung!
Hắn vừa thốt vừa cúi xuống, xoa tay lên mình Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nghển cao đầu vẫy đuôi, như mừng rỡ với đỠnghị của Phạm Thù.
Phạm Thù mỉm cÆ°á»i, quay lại phÃa sau, gá»i to :
- Dao Năng đâu? Hãy dắt con chó nà y theo ta!
Bạch Thiếu Huy cÆ°á»i thầm, trông thấy Phạm Thù đóng kịch cÅ©ng khá lắm, chà ng vâng má»™t tiếng, bÆ°á»›c tá»›i tròng sợi dây da và o cổ dắt Ä‘i.
Phạm Thù hết sức khó khăn, thầm nghĩ :
- “Äi, là phải vá» Phân cung, nhÆ°ng Phân cung ở đâu? Là m sao Ä‘i được?â€
Bạch Thiếu Huy trông thần sắc Phạm Thù, biết hắn Ä‘ang lo lắng gì rồi, định thốt mấy tiếng trấn an hắn, song hắn cÅ©ng có tà i ứng biến đúng lúc, hắn vẫy tay cho bá»n đại hán Ä‘ang chá» lịnh.
- Các anh em cứ đi trước, ta và Dao Năng đi sau, phòng ngừa bất trắc!
Tám tên đại hán vâng má»™t tiếng, bốn tên khiêng hai mạng, bốn tên kia Ä‘i kèm há»™ tống, phÃa sau có Bạch Thiếu Huy và Phạm Thù Ä‘oạn háºu, Tiểu Bạch Ä‘i kèm.
Từ Vinh và Dao Năng là đôi vệ sĩ của Lục đội trưởng, Dao Năng đâu thì Từ Vinh đấy, nên lúc đó Từ Vinh đi bên cạnh Dao Năng.
Loanh quanh từ chân núi theo các con Ä‘Æ°á»ng mòn, khi lên cao, khi xuống thấp, lần lần Ä‘oà n ngÆ°á»i lên tá»›i đỉnh.
Phạm Thù thầm nghĩ :
- “Äỉnh nà y có thể là Thần Nữ Phong đây!â€
Con Ä‘Æ°á»ng nà y phải trải qua má»™t cây cầu trúc, qua khá»i cầu trúc, có bốn đại hán váºn y phục xanh, mang Ä‘ao đứng gác trông thấy Lục Ä‘á»™i trưởng, nghiêng mình cung kÃnh chà o.
Phạm Thù nháºn ra, y phục của bốn đại hán nà y, đồng dạng vá»›i bá»n Ä‘i theo hắn, chúng cÅ©ng có mang Ä‘inh bà i thêu hai chữ Thần Long nhÆ° bá»n Ä‘i vá»›i hắn, nhÆ°ng chẳng biết chúng thuá»™c Ä‘á»™i má»™t hay Ä‘á»™i hai.
Hắn chỉ gáºt đầu chà o rồi Ä‘i qua luôn.
Từ đó Ä‘i tá»›i, con Ä‘Æ°á»ng không còn khúc khuá»·u nữa, cát trải Ä‘á»u, chân bÆ°á»›c rất êm, rá»™ng vừa đủ cho hai con ngá»±a sóng vó cùng chạy, con Ä‘Æ°á»ng cát rất dà i, dà i từ đỉnh núi xuống chân dÄ© nhiên là phÃa đối diện.
Äi không bao lâu, Ä‘oà n ngÆ°á»i tiến đến má»™t khu đất rá»™ng, có cây cao, có nhà ngang dãy dá»c. NÆ¡i đó là Phân cung Vu SÆ¡n.
Tám đại hán đi trước, không dừng chân nơi nà o cả, cứ đi thẳng đến một tòa kiến trúc to lớn.
Phạm Thù và Bạch Thiếu Huy nháºn ra tòa kiến trúc đó là má»™t ngôi miếu cổ, được sá»a sang lại là m cÆ¡ sở của chúng.
Mặt trÆ°á»›c tòa kiến trúc có ba khung cá»a, khung giữa lá»›n hÆ¡n hai khung bên, sÆ¡n mà u Ä‘á», lúc đó cá»a đóng kÃn.
Cá»a bên tả có hai võ sÄ© váºn áo xanh đứng canh, mang Ä‘ao sắc, cá»a bên hữu cÅ©ng có hai võ sÄ© mang Ä‘ao, nhÆ°ng lại váºn y phục Ä‘en.
Phạm Thù a khẽ một tiếng thầm nghĩ :
- “Trông ra tình hình, thì bá»n đứng bên tả thuá»™c Thần Long Ä‘Æ°á»ng, bá»n đứng bên hữu thuá»™c Thần CÆ¡ Ä‘Æ°á»ngâ€.
Hai võ sÄ© đứng bên cá»a tả, trông thấy Phạm Thù liá»n nghiêng mình chà o cá»±c kỳ cung kÃnh.
Thế là đoà n ngÆ°á»i đã đến Phân cung Vu SÆ¡n rồi. Äã đến nÆ¡i tất phải và o, và o là cả má»™t vấn Ä‘á», rất có thể Phạm Thù và Bạch Thiếu Huy bị lá»™ hà nh tÃch.
Phạm Thù bối rối vô cùng. Nhưng chẳng lẽ vỠđến “nhà †lại không và o?
Hắn cố lấy can đảm, ngang nhiên bÆ°á»›c qua ngưỡng cá»a.
Bên trong là má»™t con Ä‘Æ°á»ng hà nh lang, bên tả có má»™t dãy phòng Ä‘á»™ bảy tám gian, có lẽ phòng ngủ của bá»n thuá»™c hạ Thần Long Ä‘Æ°á»ng.
Táºn đầu hà nh lang có má»™t cá»a ngách, qua khá»i cá»a ngách đó, đến má»™t tòa tiểu viện, đến táºn thá»m tòa tiểu viện, tám tên đại hán mang hai tá»™i phạm là Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng tháºt dừng chân lại.
Phạm Thù dù sao cũng còn non tuổi giang hồ, chưa thuộc rà nh quy củ của các Bang, Hội, hiện tại hắn chẳng biết xỠtrà như thế nà o cho hợp tình hợp lý.
NhÆ°ng đã có Bạch Thiếu Huy, chà ng nhanh mắt trông và o tiểu viện, trông thấy nÆ¡i đầu trong đại sảnh có má»™t chiếc ghế bà nh, trÆ°á»›c ghế bà nh có hai ghế nhá», trên cao má»™t chút tại trung Æ°Æ¡ng có má»™t tấm biển nêu lồng lá»™ng ba chữ Thần Long Ä‘Æ°á»ng.
Nhìn tấm biển, nhìn chiếc ghế bà nh, chà ng biết ngay nÆ¡i đây là cÆ¡ sở trị sá»± của ÄÆ°á»ng chủ.
Chà ng dùng phép truyá»n âm nháºp máºt bảo Phạm Thù :
- Hiá»n đệ bÆ°á»›c tá»›i thá»m, xÆ°ng tên, tuyệt đối không nên ngang nhiên bÆ°á»›c và o.
Phạm Thù cảm thấy thẹn vì kiến thức không bằng Bạch Thiếu Huy. Hắn y lá»i chà ng bÆ°á»›c đến gần thá»m tiểu viện, cao giá»ng báo trình :
- Thuá»™c hạ là Lục TrÆ°á»ng Sinh, xuất ngoại hà nh sá»±, nay trở vá» Phân cung, xin phục lịnh ÄÆ°á»ng chủ!
Hắn vừa buông dứt câu nói, từ bên trong má»™t thiếu nữ váºn áo xanh bÆ°á»›c ra thốt :
- Lục Ä‘á»™i trưởng hãy và o đại sảnh chá» má»™t chút, cho tiểu tỳ thông báo vá»›i ÄÆ°á»ng chủ.
Phạm Thù bước và o đại sảnh, vòng tay :
- Là m nhá»c cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ hết sức áy náy!
Thiếu nữ áo xanh rót một chén trà , mang đến, đoạn tiếp :
- Lục đội trưởng dùng trà , chỠmột chút nhé!
Thiếu nữ đặt chén trà lên bà n, trước chiếc ghế thứ nhất.
Chà ng thầm nghĩ :
- “Nà ng đặt chén trà nÆ¡i đó, tức là mình thuá»™c Ä‘á»™i thứ nhất, và chiếc ghế đó hẳn là dà nh cho mình. Mình cứ ngồi, chắc chắn chẳng sai lầm đâu!â€
Hắn liá»n ngồi và o chiếc ghế đó.
Hắn ngồi xuống xong, thiếu nữ lại cúi đầu chà o và lui và o trong.
Không lâu lắm, má»™t ngÆ°á»i từ trong bÆ°á»›c ra, ngÆ°á»i đó có gÆ°Æ¡ng mặt dà i, ốm, váºn chiếc áo xanh tay cầm má»™t chiếc quạt nan bằng ngá»c, thần thái hết sức văn nhã.
Phạm Thù đã nghe Dao Năng tiết lá»™ tại quán, ÄÆ°á»ng chủ há» Hà n, tên Khuê, ngoại hiệu Ngá»c Phiến Lang Quân, hiện tại ngÆ°á»i nà y cầm chiếc quạt, nhÆ° váºy đúng là ÄÆ°á»ng chủ rồi, mà ÄÆ°á»ng chủ là Ngá»c Phiến Lang Quân Hà n Khuê rồi!
Hắn đứng lên, nghiêng mình cung kÃnh thốt :
- Thuá»™c hạ xin bái kiến ÄÆ°á»ng chủ!
Song phÆ°Æ¡ng đứng cách nhau không xa lắm, Phạm Thù nháºn thấy đôi mắt của ÄÆ°á»ng chủ sáng lạ lùng, ẩn Æ°á»›c có sát khà là nh lạnh.
Hắn lại nghĩ :
- “Tên nà y không phải tay hiá»n, mình phải cẩn tháºn má»›i được!â€
Ngá»c Phiến Lang Quân Ä‘Æ°a mắt nhìn ra bên ngoà i má»™t thoáng Ä‘oạn cất giá»ng lạnh lùng :
- Lục đội trưởng tân khổ quá! Có lẽ đã bắt được hai tên đó rồi chứ?
Y vừa thốt vừa bước đến chiếc ghế bà nh, ngồi xuống.
Phạm Thù vâng một tiếng :
- Thuá»™c hạ may mắn thà nh công trong sứ mạng do ÄÆ°á»ng chủ giao phó!
Ngá»c Phiến Lang Quân Hà n Khuê tiếp :
- NgÆ°Æ¡i có há»i tên há» chúng chăng?
Phạm Thù lắc đầu :
- Không. Chúng chỉ cho biết là thừa lúc rá»—i rảnh, đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch du sÆ¡n ngoạn cảnh, chúng muốn lên đỉnh Thần Nữ Phong, sau đó chúng bị đánh thuốc mê, đến bây giá» chÆ°a tỉnh!
Ngá»c Phiến Lang Quân rùn vai :
- Chúng bị hạ mê dược dễ dà ng như thế à ?
Phạm Thù cảm thấy mồ hôi lạnh rịn ở lòng bà n tay, tuy nhiên hắn bình thản đáp :
- Thoạt đầu, bá»n thuá»™c hạ ẩn mặt, để cho má»™t VÆ°Æ¡ng lão đầu tiếp chúng, hạ Nháºp Khẩu Mê và o trà , cho chúng uống, chất trà đắng quá, chúng không uống, bắt buá»™c VÆ°Æ¡ng lão đầu phải thuyết phục chúng dùng rượu, đến lúc đó má»›i bị hạ mê dược.
Hắn nhá» Bạch Thiếu Huy chỉ dạy cách thức biến giá»ng nói và nhại đúng vá»›i ngÆ°á»i mình giả mạo, nên hắn đóng vai Thiên Lang Sát Lục TrÆ°á»ng Sinh cÅ©ng khá lắm, dù sao thì hắn cÅ©ng thấy khó khăn vô cùng, vì phải giữ gìn ý tứ từng ly từng chút.
Ngá»c Phiến Lang Quân hừ lạnh :
- Bảo chúng đưa hai tên đó và o đây!
Phạm Thù kêu khổ, thầm nghĩ :
- “Nguy rồi! Y muốn tá»± há»i cung, nhÆ° váºy tất phải là m cho hai tên đó tỉnh lại, chúng tỉnh lại là hắn và Bạch Thiếu Huy lá»™ hình tÃch mất! Thế nà y mình phải tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng rồi!â€
NghÄ© nhÆ° váºy rồi, Phạm Thù liá»n quay mình ra hÆ°á»›ng bên ngoà i dõng dạc gá»i :
- Các anh em đâu, mang chúng và o đây!
Vừa lúc đó Bạch Thiếu Huy dùng phép truyá»n âm nháºp máºt bảo hắn :
- Phạm đệ hãy bình tÄ©nh! Nếu chÆ°a phải lúc cần thiết tuyệt đối không nên vá»ng Ä‘á»™ng!
Bốn đại hán, theo lịnh của Phạm Thù, khiên Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng và o, đặt chúng xuống ná»n, nghiêng mình chà o ÄÆ°á»ng chủ rồi lui ra ngoà i!
Ngá»c Phiến Lang Quân quắc mắt nhìn cả hai nằm bất Ä‘á»™ng, lâu lắm không nói tiếng nà o.
Phạm Thù biết ÄÆ°á»ng chủ là tay lợi hại, ngầm chuẩn bị, đôi tay nắm chặt giấu trong hai ống tay áo, mặt ngoà i giữ vẻ trầm tÄ©nh, bên trong ngÆ°ng tụ chân khÃ, váºn dụng đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c, sẵn sà ng ứng phó má»i diá»…n tiến.
Thá»i khắc trôi qua, trầm trá»ng, không gian lắng Ä‘á»ng khó thở vô cùng.
ÄÆ°á»ng chủ nhìn cả hai má»™t lúc, tá»± lẩm nhẩm :
- Kỳ quái tháºt, ta chÆ°a từng trông thấy hai tên nà y!
Phạm Thù thốt nhanh :
- Chúng từ Xuyên Tân đến đây, thuá»™c hạ theo sát, tuyệt đối không lầm ngÆ°á»i!
Ngá»c Phiến Lang Quân trầm giá»ng :
- Dù chúng là ai cÅ©ng mặc, đã lá»t và o vùng Thần Nữ Phong là phải bị xá» tá».
Äá»™t nhiên y Ä‘Æ°a tay lên, phóng ra hai đạo chỉ phong, nhắm đúng tá» huyệt của Lục Ä‘á»™i trưởng và Dao Năng.
Phạm Thù ghê sợ sá»± tà n ác của ÄÆ°á»ng chủ, giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt, không lý do chÃnh đáng, nhất là không há»i han má»™t lá»i!
Nếu y muốn há»i, cứ là m cho cả hai tỉnh lại, Ä‘iá»u đó có khó khăn gì?
Tuy nhiên, y giết chết Lục TrÆ°á»ng Sanh và Dao Năng, là có lợi cho hắn và Bạch Thiếu Huy, hắn phải mừng hÆ¡n là tiếc thÆ°Æ¡ng cho chúng.
Hắn vá» kinh hãi, há»i má»™t câu :
- ÄÆ°á»ng chủ không há»i cung chúng!
Chừng nhÆ° Ngá»c Phiến Lang Quân không thÃch nói nhiá»u, y không lÆ°u ý đến câu há»i của Phạm Thù, lạnh lùng thốt :
- Bảo bá»n thuá»™c hạ mang hai xác chết đó ra ngoà i. Còn các ngÆ°Æ¡i, chắc phải nhá»c mệt lắm, phần việc tuần phòng đêm nay, hãy để cho bá»n nhị Ä‘á»™i Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng là m cho!
Buông dứt câu nói, y đứng lên lui và o háºu sảnh.
Phạm Thù thở phà o nhẹ nhõm, việc lo ngại đầu tiên tại Phân cung, kể nhÆ° đã qua rồi, hắn vâng má»™t tiếng vá»›i theo Ngá»c Phiến Lang Quân, Ä‘oạn bÆ°á»›c ra cá»a quát :
- Và o đây mấy tên mang chúng đi!
Bốn đại hán bước và o khiêng hai xác chết trở ra.
Phạm Thù vẫy tay cho bốn đại hán còn lại ra lịnh :
- ÄÆ°á»ng chủ cho phép, các ngÆ°Æ¡i hôm nay nghỉ ngÆ¡i, còn Dao Năng và Từ Vinh thì theo ta, ta có việc sai khiến!
Äợi cho bốn đại hán Ä‘i rồi, Bạch Thiếu Huy nhìn Từ Vinh trầm giá»ng :
- Äi chứ! Äá»™i trưởng có việc phân phó chúng ta thi hà nh, sao ngÆ°Æ¡i còn đứng đó?
Cả hai không biết Ä‘Æ°á»ng, tá»± nhiên phải để cho Từ Vinh Ä‘i trÆ°á»›c.
Từ Vinh cấp tốc chuyển mình, bÆ°á»›c Ä‘i ngay. Bạch Thiếu Huy theo sát hắn, Phạm Thù Ä‘oạn háºu.
Ra khá»i Thần Long Ä‘Æ°á»ng, theo con Ä‘Æ°á»ng hà nh lang thẳng đến cá»a tả, ra ngoà i cÅ©ng theo hÆ°á»›ng tả, đến má»™t tòa tiểu viện khác, tòa tiểu viện đó có ba gian phòng, không rá»™ng lắm.
Phạm Thù lại nghĩ :
- “NÆ¡i đây là cÆ¡ sở của Thiên Lang Sát Lục TrÆ°á»ng Sanh nếu y có vợ con thì tháºt là khó xá»!â€
PhÃa trÆ°á»›c Từ Vinh và Bạch Thiếu Huy đã và o nhà rồi. Bá»—ng từ bên hữu, má»™t giá»ng nói nhá» khô khan vá»ng ra :
- Lục lão ca đã vỠđấy à ?
Tiếp theo câu nói, má»™t gÆ°Æ¡ng mặt và ng xuất hiện có đôi mà y ngắn lông, giữa đôi mà y có vết xẹo Ä‘ao trông nhÆ° má»™t con mắt thứ ba, váºn chiếc áo mà u xanh.
Phạm Thù chợt tỉnh ngộ, chưa kịp nói gì, Từ Vinh đi đầu đã cất tiếng chà o :
- Thuá»™c hạ kÃnh mừng Tôn Ä‘á»™i trưởng.
Thì ra Phạm Thù nháºn được đối phÆ°Æ¡ng là Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng, ngoại hiệu Tam Nhãn Thần, Äá»™i trưởng đệ nhị Ä‘á»™i trong Thần Long Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»›i quyá»n sai khiến của Ngá»c Phiến Lang Quân.
Bạch Thiếu Huy đóng vai Dao Năng cũng nghiêng mình chà o như Từ Vinh đã là m.
Phạm Thù bÆ°á»›c tá»›i vòng tay Ä‘iểm nụ cÆ°á»i, thốt :
- Tiểu đệ đã vỠđây, Tôn huynh vẫn ăn ngon ngủ kỹ chứ!
Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng báºt cÆ°á»i ha hả :
- Tá»± nhiên rồi! Äệ ăn ngon ngủ kỹ, trong khi Lục huynh tân khổ, kể ra cÅ©ng chẳng khoái gì! Huynh xuống núi lần nà y, há»c đâu được cái lối khách sáo hÆ¡i lạ đấy? Chừng nhÆ° ăn nói văn hoa hÆ¡n trÆ°á»›c!
Y không đợi Phạm Thù đáp tiếng nà o, tiếp nối ngay :
- Lão ca xuất ngoại hà nh sự lại trở vỠnhanh thế, chắc đã thà nh công chứ?
Phạm Thù giáºt mình, Ä‘oán là đối phÆ°Æ¡ng có nghi ngá» gì đấy, nên má»›i há»i nhÆ° váºy, hắn gáºt đầu thốt :
- Má»i việc Ä‘á»u nhá» VÆ°Æ¡ng lão đầu là m há»™, thà nh ra khá»i phà lá»±c và phà thì giá» nên trở vá» sá»›m!
Giá»ng nói của Lục TrÆ°á»ng Sanh nghe ồ ồ nhÆ° tiếng thác nÆ°á»›c đổ xuống triá»n. Phạm Thù cố gắng nhại theo, nhÆ°ng khó là m cho giống hệt nổi.
Tam Nhãn Thần Tôn Nhất PhÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tay vá»— vai Phạm Thù, cÆ°á»i lá»›n :
- Nghe nói hai tên đó đã đánh bại bá»n hòa thượng Thiếu Lâm, váºy mà lão ca bắt được chúng, đáng phục lắm!
Phạm Thù nghe cái vá»— vai đó khá mạnh, hắn cau mà y, nhÆ°ng lấy lại thản nhiên liá»n, cÆ°á»i nhẹ đáp :
- Thì... mình cứ cố gắng hết sức mình, thi hà nh lịnh thượng cấp, may mà thà nh công...
Hắn đổi Ä‘á», đổi luôn giá»ng :
- ÄÆ°á»ng chủ vừa bảo, việc tuần phòng đêm nay, do Tôn huynh đảm nháºn đấy!
Tam Nhãn Thần kinh ngạc :
- Lục lão ca đừng đùa chứ! Äêm nay đúng là phiên của lão ca mà !
Phạm Thù chỉnh sắc mặt :
- ÄÆ°á»ng chủ vừa Ä‘Ãch thân bảo vá»›i tiểu đệ nhÆ° váºy! Äêm nay, đệ nhất Ä‘á»™i được nghỉ, bù lại công tác vừa rồi, để cho đệ nhị Ä‘á»™i của Tôn huynh thay thế. Nếu Tôn huynh không tin, cứ há»i ÄÆ°á»ng chủ.
Tam Nhãn Thần cÆ°á»i khanh khách :
- Äược rồi, được rồi! Nếu có lịnh ÄÆ°á»ng chủ tiểu đệ phải tiếp phiên chứ sao! Äệ nhất Ä‘á»™i cá»±c khổ, vất vả, thì đệ nhị Ä‘á»™i phải thay, đó là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên mà !
Y dợm quay mình bước ra ngoà i.
hết: Hồi 99, xem tiếp: Hồi 100