Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ Chương 102: Truyền thụ thần thông
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Trông thấy nụ cười của Phương Hàn, không hiểu sao trong nội tâm của Già Lam dâng lên một cổ hàn ý sâu sắc, cảm nhận được sự kiên định, quả quyết của hắn, còn có một cổ oán niệm dù chết cũng không sờn. Chính cổ oán niệm này là động lực để hắn tu luyện, khiến chắn chăm chỉ khổ luyện, tiến bộ thần tốc.
Đúng là một cái thiên đại nhân tình.
Một viên Âm Dương Vạn Thọ Đan tương đương với việc giúp đạt được Thần Thông Bí Cảnh, còn có sáu trăm năm thọ mệnh. Cho dù là Già Lam đối vơi đan dược này cũng có chút động tâm. Tuy nàng đã đột phá Thiên Nhân Cảnh có thọ mệnh tám trăm năm nhưng nàng cũng không ngại bản thân sống quá lâu. Tu đạo vốn là tranh đấu để sống lâu, sống thêm một năm là có thêm một năm cơ hội.
Rất nhiều cao thủ sau khi đột phá Thiên Nhân Cảnh, khổ tu triền miên, trải qua mấy trăm năm tu luyện, nước chảy đá mòn mà vẫn không thể đột phá, cuối cùng khí tán công tiêu, sinh mạng chấm dứt cũng không phải là chuyện hiếm.
Nhìn thấy Phương Hàn cứ vậy mà cho đi, thật sự là cho người ta có phần cảm khái, quyết tăm chiến thắng Hoa Thiên Đô của hắn, tự chặt đi đường lui của bản, thân, quyết tử đến cùng, Già Lam không nhịn được có chút tiếc nuối, bởi vì nàng biết rằng Phương Hàn dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa thì chuyện chiến thắng Hoa Thiên Đô là chuyện gần như không tưởng. Bất quá hiện tại nàng vẫn tiếp nhận nhân tình của Phương Hàn, Long Huyên là nhân vật trọng yếu trong Già Lam hội của nàng, một khi Long Huyên bước vào Thần Thông Bí Cảnh, trở thành chân truyền đệ tử thì sẽ góp phần gia tăng thực lực của Già Lam hội lên rất nhiều.
“Ta thay mặt Long Huyên nhận phần nhân tình này của đệ.” Già Lam tiếp nhận Âm Dương Vạn Thọ Đan, nắm tay nhẹ nhàng vung lên: “Chờ đệ học xong thần thông có thể đên Già Long Phong của ta, ta sẽ thay mặt Long Huyên tạ ơn đệ.”
“Không cần khách khí, đệ hiện tại đi theo trưởng lão đến Vũ Hóa thiên Cung sau đó sẽ đi bái phỏng Già Lam sư tỷ.” Phương Hàn gật đầu, biết mình lần này đã lập ra một mối bang giao không thể phá vỡ với Già Lam, sau này có một minh hữu vững chắc, chính thức xây dựng được chỗ dựa cho bản thân.
“Già Lam, Già Lam Phong của ngươi chưa bao giờ cho nam đệ tử tiến vào, nay lại mời hắn không sợ phá lệ sao?” Linh Tiêu ở một bên cười lạnh.
“Quy củ là do ta định ra, vì một hoàn Âm Dương Vạn Thọ Đan mà phá lệ thì có làm sao?” Già Lam thản nhiên nói.
“Ngươi nếu như có thể kéo Phương Thanh Tuyết vào Già Lam hội của mình, chờ khi chưởng giáo chí tôn vũ hóa phi thăng, thành tựu tiên nghiệp thì cũng có thể cùng Hoa sư huynh tranh đoạt ngôi vị chưởng giáo. Phương Hàn, ngươi ráng mà sống tốt mười năm của ngươi đi!” Linh Tiêu không hiểu vì sao lại trở nên chua ngoa, lạnh lùng, liếc nhìn Phương Hàn nói, “Ngươi hãy cố mà sống cho tốt.”
Nói xong thì cả người chìm trong tử khí, biến mất không thấy đâu, không biết là thi triển loại độn pháp nào.
“Linh Tiêu là người thân cận với Hoa sư huynh, đối với đệ khó chịu cũng là chuyện thường, không cần phải để ý tới hắn, bất quá hắn sẽ không âm thầm làm chuyện gì đối phó với đệ, đệ có thể yên tâm.” Già Lam thấy tình hình này thì quay nhìn Phương Hàn giải thích.
“Xem ra trước khi trở thành chân truyền đệ tử, đệ đã đắc tội với cả Trung Thiên Đô, Đông Linh Tiêu, Nam Vạn La rồi.” Phương Hàn nở nụ cười quỷ bí, “Bất quá Hoa Thiên Đô cũng dám đắc tội thì không sợ đặt tội thêm nhiều người.”
“Long Huyên sẽ chờ đệ ở Già Lam Phong.”
Sau khi nói chuyện xong thì Già Lam bước đi ra ngoài, bước mấy bước như là di hình hoán ảnh, chớp mắt đã không thấy đâu. Phương Hàn biết rõ những chân truyền đệ tử này tu luyện nhiều loại thần thông mạnh mẽ, thực lực hơn hắn rất nhiều.
“Đi thôi!”
Mấy trưởng lão im lặng quan sát một màn này, chuyện tranh đấu giữa những chân truyền đệ tử như Già Lam, Linh Tiêu thì những trưởng lão như họ cũng không dám tùy tiện nhúng tay vào. Thần thông của bọn họ không hơn những chân truyền đệ tử này, thân phận mặc dù có phần nhỉnh hơn so với các “lão dài hơi” nhưng vẫn kém hơn các lão đầu như Thiên Hình trưởng lão, Truyền Công trưởng lão.
Mà ngay cả phụ thân Kim Thạch Thai, Kim Liệt Nhật cũng không dám đắc tội với những đệ tử như Già Lam, Linh Tiêu.
Bất quá Phương Hàn trước mặt bọn họ cũng không chút uy phong nào.
Lập tức các trưởng lão dẫn đầu bay lên, Phương Hàn cũng bay theo sau.
Vũ Hóa Thiên Cung, một cung điện khổng lồ, huyền phù giữa tầng mây bên trên Vũ Hóa Sơn, mây mù bao phủ có cảm giác như cung của Thiên Đế, một cung điện chìm trong mây mù. Đây là lần đầu tiên Phương Hàn đến Vũ Hóa Thiên Cung, chứng kiến khí thế của tòa thành này, nội tâm hắn rung động mãnh liệt.
“Cần bao nhiêu pháp lực mới có thể duy trì được tòa thành này lơ lửng như vậy? Lực lượng của vạn mã có đủ không? Không, cả tòa thành rộng lớn như thế này, cần lực lượng ít nhất cũng phải gấp vạn lần, phải là cả lực lượng một ức mã mới đủ!”
Phương Hàn thầm tính toán cần bao nhiêu pháp lực, nhưng mà hắn hiện tại không thể hỏi Diêm, tuy Diêm chắc là biết rõ nhưng mà Diêm phải ẩn dấu, thi triển Đại Tịch Diệt Pháp, triệt để ẩn dấu.
Mấy vị trưởng lão cẩn thận đi vào Vũ hóa Thiên Cung, cẩn thận đi từng bước một. Mây trắng lửng lờ trôi, làm cho người ta có cảm giác như đang lơ lửng trên mây, liếc mắt nhìn xuống Vũ Hóa Sơn, tòa thành lớn nằm giữa bình nguyên, tất cả cảnh vật trong vạn dặm xung quanh đều thu vào trong tầm mắt, làm cho người có cảm giác đang đứng ở vị trí cao cao tại thượng, thống trị tất cả.
“Ở lâu trong Vũ Hóa Thiên Cung này có thể từ từ bồi dưỡng ra tiên khí chất tiên nhân a.” Phương Hàn thầm cảm thán, sống ở đâu thì tạo ra khí chất tương ứng với nơi đó.
Trong Vũ Hóa Thiên Cung, khắp nơi đều là đại điện, tần tầng lớp lớp, chồng lên nhau, cái sau cao hơn cái trước, tạo thành chín tầng, Phương Hàn có cảm giác như mình đi vào Thiên Cung, yết kiến Thiên Đế vậy.
“Đây là Chân Truyền Cung, là nơi truyền thụ thần thông cho các chân truyền đệ tử. Phương Hàn, ngươi vào đi, các đại trưởng lão đã nhận được tin tức rồi, đang chuẩn bị kiểm tra ngươi, chỉ cần cố gắng vượt qua vòng kiểm tra, cũng không có cạm bẫy gì cả. Xong xuôi họ sẽ tuyền thụ một môn thần thông cho ngươi, tặng cho ngươi một ngọn nui, từ đó về sau có thể khai sơn lập điện, chính thức trở thành chân truyền đệ tử.”
Mấy vị trưởng lão đưa Phương Hàn tới trước một tòa cung điện lạnh lẽo, trên cửa điejn có một tấm bảng viết ba chữ lớn Chân Truyền Cung, mạnh mẽ co hồn, khiến cho nội tâm rung động. Phương Hàn gật đầu, bước vào trong.
Bước từng bước tiến vào Chân Truyền Cung, Phương Hàn thầm trấn định tâm thần, mặc dù trong đầu hắn có khí chất của Hoàng Tuyền Đại Đế, phong ấn của Diêm nhưng khi vào đây trong chốc lát thần chí cũng có chút mơ hồ.
Vừa tiến vào Chân Truyền Cung, người hắn thấy đầu tiên chính là Truyền Công trưởng lão, vị trưởng lão này Phương Hàn đã thấy qua nhiều lần, tâm thần cảm thấy an tĩnh đi một chút. Bất quá bên cạnh Truyền Công trưởng lão còn có một vị trưởng lão khác, Phương Hàn chưa từng thấy qua người này. Vị trưởng lão này tóc đen tuyền, mặt trắng sáng sủa, bộ dáng như một thiếu niên.
Mặc dù vị trưởng lão này có bộ dáng như một thiếu niên nhưng khi nhìn thấy người này, trái tim Phương Hàn nhảy mạnh lên, giống như làm việc gì trái lương tâm, sợ bị trời biết được, sai thiên lôi trừng phạt.
“Không cần sợ hãi, ta tuy là người nắm giữ Thiên Hình Đại nhưng đối với việc Vũ Hóa Môn có thêm một chân truyền đệ tử cũng rất quan tâm.” Vị trưởng lão có bộ dáng thiếu niên lại có âm thanh trầm thấp, già nua.
“Thiên Hình Đài! Người này là Thiên Hình trưởng lão!” Phương Hàn lạnh cả người, chấp taym khom mình cúi lại hai người.
“Thiên Hình, ngươi thấy hắn như thế nào?” Truyền Công trưởng lão mở miệng hỏi.
Thiên Hình trưởng lão đảo mắt quan sát Phương Hàn từ trên xuống dưới, làm cho Phương Hàn có cảm giác như từng tấc da thịt trên cơ thể đều bị nhìn thấu, toàn thân, xương cốt, da thịt, nội tạng đều phơi bày ra dưới ánh mắt của Thiên Hình Trưởng lão. Đến khi Thiên Hình trưởng lão nhìn đến Thiên Môn trên đầu Phương Hàn, hắn co cảm giác như đầu mình bị người ta mở banh ra để nhìn ngó. Cũng may là hắn hiện giờ hắn đã dùng phong ấn, giấu kín hết ký ức về Hoàng Tuyền Đồ, Cửu Khiếu Kim Đan, nếu không thì chỉ một chút suy nghĩ đến cũng sẽ bị Thiên Hình trưởng lão phát hiện.
Thiên Hình trưởng lão cũng không có dừng lại lâu, sau khi thu ánh mắt về nói: “Truyền thụ thần thông cho hắn đi.”
“Ngươi đã kiểm tra thì tốt rồi.” Truyền công trưởng lão gật gật đầu, giờ tay lên, lập tức một quyền sách ngọc rơi xuống trước mặt Phương Hàn!
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Yasha
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ Chương 103: Thanh Đế Mộc Hoàng Công
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Đây chính là ngọc điển ghi lại thần thông của Vũ Hóa Tiên Môn.
Tâm thần Phương Hàn kích động, vội đưa hai tay ra nâng lên, nhìn thấy bên trên ngọc điển viết Xuân Phong Mộc Linh Thuật thì không khỏi ngẩn ra! Bằng vào trực giác của bản thân, Phương Hàn biết đây tuyệt đối không phải là loại thần thông uy mãnh như Tử Điện Âm Lôi Đao, Thiên Hàn Huyền Minh Kính, Bích Diễm Thất Tu Mang, Đại Tự Huyền Kim Kiếm Khí. Đây hình như là một loại thần thông mang tính phụ trợ.
“Xuân Phong Mộc Linh Thuật này là một tiểu thần thông trong đại pháp của Vũ Hóa Môn chúng ta, thu lấy linh khí của cỏ cây, luyện thành chân khí có thể dưỡng dục vạn vật, dùng để trị liệu, luyện đan dược, tăng cường thọ mệnh, dưỡng khí, không một loại công pháp nào sánh bằng. Hiện tại Vũ Hóa Môn chúng ta đệ tử đông đảo nhưng khuyết thiếu đan dược, ngươi tu luyện Xuân Phong Mộc Linh Thuật sau đó dùng chân khí luyện đan, mỗi tháng phải luyện chế một trăm hoàn Mộc Linh Đan rồi giao cho tiên khố của môn phái, để cho các đệ tử sử dụng. Chờ một năm sau, mộc linh khí của ngươi luyện đủ hỏa hầu thì lại truyền cho người Thiên Mộc Đại Pháp.”
Truyền Công trưởng lão tựa hồ thấy được vẻ không hài lòng của Phương Hàn, mỉm cười giải thích: “Một năm này là khảo nghiệm tâm tính của ngươi, môn phái nuôi dưỡng, truyền thụ công pháp cho ngươi là mong rằng ngươi có thể vì môn phái làm chút gì đó. Tất cả chân truyền đệ tử đề là như vậy. Đây là cũng là sự khác biệt giữa các môn phái Tiên Đạo và Ma Đạo. Trong môn phái Ma Đạo, thần thông càng cao thì có thể tùy ý đàn áp những người yếu kém hơn, mà trong các môn phái Tiên Đạo thì thần thông cao phải trợ giúp những người yếu hơn, năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn.”
“Đi đi! Trong Xuân Phong Mộc Linh Thuật này có ghi lại phương pháp luyện chế Mộc Linh Đan. Nhớ kỹ, mỗi tháng phải luyện chế một trăm viên Mộc Linh Đan để nộp vào tiên khố của môn phái. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì cũng đừng nghĩ đến chuyện học các loại thần thông khác.” Thiên Hình trưởng lão nói tiếp, “Ta chấp chưởng hình pháp của bổn môn, môn quy đối với các chân truyền đệ tử đặc biệt nghiêm khắc, hy vọng ngươi không làm trái môn quy, tránh phải lên Thiên Hình Thai chịu phạt.”
“Dạ!”
Phương Hàn vốn còn muốn hỏi xem có thể đổi lại một loại thần thông khác hay không, tỉ như Đại Tự Huyền Kim Kiếm Khí, Thuấn Sát Đại Pháp chẳng hạn, nhưng khi nghe hai đại trưởng lão nói thì hiểu rõ đối phương đã sắp đặt sẵn hết rồi. Thế là hắn cũng chỉ có thể kính cẩn cầm lấy điển tịch, lui ra ngoài.
Thấy Phương Hàn đã lui ra ngoài, Truyền Công trưởng lão đột nhiên hỏi: “Thấy sao?”
“Những lời này là ta muốn hỏi huynh.” Thiên Hình trưởng lão hỏi ngược lại.
“Hắn tu luyện thần thông Diêm La Kim Thân của Hoàng Tuyền Môn. Không biết có phải là do Phương Thanh Tuyết truyền thụ cho hắn không, xem ra Hoàng Tuyền Đồ lại xuất thế nữa rồi, tới tám chín phần là rơi vào tay của Phương Thanh Tuyết.” Truyền Công trưởng lão nhíu nhíu hàng lông mi trắng, nói.
“Đây cũng là kỳ ngộ của nó, xem ra lần đại hộ quần tiên này, Thanh Tuyết sẽ tỏa sáng, sánh ngang với Hoa Thiên Đô. Hoa Thiên Đô năm đó có được truyền thừa của Bàn Võ Tiên Tôn thì lập tức có được tài nghệ trấn áp quần hùng, giúp cho danh vọng của Vũ Hóa Môn chúng ta tăng lên rất nhiều.” Thiên Hình trưởng lão mỉm cười nói.
“Nhưng Hoàng Tuyền Môn còn rất nhiều dư nghiệt ẩn nấp trong nhân gian, trong đó không thiếu mấy lão ma công lực ngàn năm, thâm hậu kinh người. Hoàng Tuyền Đồ chính là ấn tín của Hoàng Tuyền Đại Đế, ai có được nó thì có thể nhất thống Hoàng Tuyền Môn, một lần nữa không phục uy thế của đệ nhất tông phái Ma Đạo . Một khi chuyện này truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng nhiều đến danh vọng của Vũ Hóa Môn ta. Hơn nữa sau này khi Phương Thanh Tuyết ra ngoài lịch lãm sẽ không được an bình. Thiên Hình, vật này không phải tầm thường, huynh cũng nên nói chuyện với Phương Thanh Tuyết đi.” Truyền Công trưởng lão nói.
“Thanh Tuyết vốn cao ngạo, kỳ ngộ sâu dày, cùng nàng nói chuyện ngược lại làm cho nàng cảm thấy phản cảm. Như vậy sẽ bức bách nàng đi vào Ma Đạo, vạn nhất bị Thiên Ma Tông lôi kéo thì Vũ Hóa Môn ta chẳng những tổn thất một nhân tài, còn có thể bị Ma Suất kia điên cuồng công kích, tuy Ma Suất không tính là gì nhưng cha của hắn, lão tử Ứng Tiên Thiên, cũng có chút khó đối phó. Huống hồ hiện nay Thanh Tuyết với Vũ Hóa Môn ta tình cảm sâu dày, chưởng giáo chí tôn đã cùng nàng nói chuyện nhiều lần, việc này cũng không cần quá để tâm đâu.” Thiên Hình trưởng lão lắc đầu nói, “Chân truyền đệ tử nào tính cách không cao ngạo? Tu vi cao tự nhiên không cam lòng ở dưới người khác, chỉ cần bọn họ không làm ra chuyện gì nguy hại đến môn phái thì cũng không cần quản giáo quá nghiêm, nếu không sẽ tạo ra tâm lý chống đối. Đệ tử Thần Thông Bí Cảnh cũng không phải tiểu hài tử, chuyện gì cũng cần chúng ta để tâm.”
“Thiên Hình huynh nói vậy cũng được, bất quá Phương Hàn này trước khi đột phá Thần Thông Bi Cảnh lại ước hẹn chiến đấu sinh tử cùng Hoa Thiên Đô, với tính tình của hắn thì nhất định không chỉ là nói cho có. Mà trong mười năm, dù cho hắn có cố gắng như thế nào thì cũng không có khả năng chiến thắng Hoa Thiên Đô. Hoa Thiên Đô hiện nay ngày tiến ngàn dặm, thực lực tăng tiến không ngừng, mười năm sau chỉ sợ là sẽ bước vào Trường Sinh Bí Cảnh. Khi đó sợ là ngay cả ta cũng không thắng được hắn, huống chi là Phương Hàn? Đến lúc đó huynh ra mặt hóa giả đi ha.” Truyền Công trưởng lão nói.
“Đương nhiên.” Thiên Hình trưởng lão gật đầu.
Rời khỏi Vũ Hóa Thiên Cung, Phương Hàn đột nhiên cảm thấy thân thể rung động, Diêm từ trong Tịch Diệt Đại Pháp tỉnh lại: “Hai đại trưởng lão này thật là lợi hại, thiếu chút nữa là bị bọn họ phát hiện. Nhất là Thiên Hình trưởng lão, thực là thâm bất khả trắc……”
“Diêm, thần thông Xuân Phong Mộc Linh thuật này tựa hồ không chút lợi hại. Ngươi xem ta có nên học hay không?” Phương Hàn đem ngọc điển đưa cho Diêm xem xét.
“Hừ! Cái Xuân Phong Mộc Linh Thuật này chỉ là một tiểu thần thông trong Thiên Mộc Đại Pháp của Vũ Hóa Môn mà thôi. Hấp thụ tinh hoa của cỏ cây, luyện thành chân khí cũng không có uy lực lớn để đối đầu với địch nhân, thích hợp để luyện đan dược, trị liệu. Xem ra Vũ Hóa Môn muốn ngươi làm sai vặt trong một năm rồi. Muốn chiến thắng được Hoa Thiên Đô thì thời gian với ngươi rất trọng yếu, làm sao có thể lãng phí một năm như thế này được?”
Diêm cười lạnh.
“Vậy bây giờ tính sao?”
“Trước luyện rồi nói sau.”
“Là sao? Ngươi không phải nói không thể lãng phí một năm sao?” Phương Hàn ngạc nhiên nói.
“Xuân Phong Mộ Linh Thuật là công pháp mang thuộc tính mộc. Sau khi ngươi cô đọng chân khí có thể tu luyện Thiên Mộc Đại Pháp. Thiên Mộc Đại Pháp của Vũ Hóa Môn cũng là nhất tuyệt công pháp, không kém gì Tử Điện Lôi Âm Đao của Phuơng Thanh Tuyết đâu.”
“Nhưng làm sao có thể tu luyện Thiên Mộc Đại Pháp? Một năm sau mới tu luyện sao?”
“Để ta.”
“Sao?”
“Ta sẽ truyền Thiên Mộc Đại Pháp cho ngươi. Tuy ta không có tu luyện Thiên Mộc Đại Pháp nhưng mà ta biết cách tu luyện nó.” Thanh âm của Diêm trở nên phiêu hốt, bất định, “Hơn nữa ta còn biết rõ Thiên Mộc Đại Pháp chính là từ thái cổ công pháp, Thanh Đế Mộc Hoàng Công. Thiên Mộc Đại Pháp của Vũ Hóa Môn cũng chỉ là một bộ phận của Thanh Đế Hoàng Mộc Công mà thôi, ta có hoàn chỉnh công pháp của Thanh Đế Mộc Hoàng Công.”
“Thanh Đế Mộc Hoàng Công!”
Phương Hàn mừng rỡ: “Đã như vậy thì ta còn lo sợ gì nữa?”
“Đích thật là không cần lo sợ gì cả, vốn ta không dạy thần thông cho ngươi là vì không nắm rõ Vũ Hóa Môn sẽ truyền cho ngươi công pháp nào. Hiện giờ đã biết rõ Vũ Hóa Môn truyền cho ngươi công pháp Xuân Phong Mộc Linh Thuật, ngươi tu luyện Thanh Đế Hoàng Mộc Công cũng không có vấn đề gì cả! Dù sao thì hai loại công pháp đồng nguyên, ngươi thi triển ra người khác thấy được cũng không nghi ngờ.” Diêm tựa hồ là chờ đến thời điểm này, “Đông Linh Tiêu tu luyện cũng là Thiên Mộc Đại Pháp, nhưng ngươi tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công, chân khí, pháp lực đều tinh thuần, mạnh mẽ hơn hắn một bậc.”
“Đi, chúng ta đi Già Lam Phong! Chắc là Già Lam sư tỷ sẽ cho ta vài chỗ tốt……” Phương Hàn vui vẻ nói.
“Ngươi đem Kim Quang Liệt Hỏa Kính cho ta ăn trước đã ……”
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Yasha
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ Chương 104: Tử Trúc Lâm
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Già Lam Phong
Phía tây Vũ Hóa Sơn có một nơi được đông đảo nữ đệ tử sùng kính, chính là nơi ở của hai trong năm đại chân truyền đệ tử Tây Già Lam cùng Bắc Dao Quang. Già Lam là thế lực lớn nhất trong hàng đệ tử, mà Bắc Dao Quang thì xuất quỷ nhập thần, rất nhiều chân truyền đệ tử chưa từng thấy qua mặt của Bắc Dao Quang, mà bình thường người này cũng không ở trên Dao Quang Phong.
Phương Hàn vận dụng thần thông, ngự khí phi hành tới Già Lam Phong.
Già Lam Phong là một ngọn núi đá màu lam nhạt, giống như ngọc bích. Vừa nhìn giống như tiên cảnh huyền bí, không giống như chốn nhân gian. Tuy đã thấy qua Vũ Hóa Thiên Cung nhưng khi thấy được Già Lam Phong Phương hàn cũng hâm mộ không thôi. Hắn tưởng tượng, sau này mình cũng phải tạo ra một ngọn núi như vậy, hảo hảo xây dựng, làm cho cả ngọn núi có được khí chất huyền ảo như vậy.
“Ai?”
“Không biết khu vực phụ cận Già Lam Phong không cho phép nam đệ tử phi hành sao?”
“A! Là Phương Hàn sư huynh, chúng ta ở đây chờ huynh đã lâu, Già Lam sư tủy cùng Long Huyên sư tỷ đang đợi huynh.” Phương Hàn ngự khí phi hành, khi tiếp cận Già Lam Phong thì thấy có mấy nữ đệ tử bay lên quát hỏi, khi thấy rõ đó là Phương Hàn thì vội vàng sửa lời, chào đón.
Phương Hàn nhìn lại, thì ra đó là mấy người Nguyệt Nhi và Dạ Vũ được hắn cứu khỏi đại đội Thiên Ma trong lần khảo hạch nội môn đệ tử. Bọn họ khi thấy Phương Hàn thì lộ vẻ rất thân thiết.
Tám người nữ đệ tử này mỗi người đều mặc một bộ linh khí pháp y, còn có một thanh phi kiếm, với trang bị như vậy thì khi đi ra ngoài hàng ma, hái thuốc cũng không sợ có chuyện gì ngoài ý muốn, an toàn hơn rất nhiều.
“Đại hội Sơn Hà Bảng vừa kết thúc các muội liền về Già Lam Phong sao?” Phương Hà đáp lời, hắn biết bản thân đã xây dựng được một mối quan hệ tốt đẹp với Già Lam Hội, sau này tu luyện, ra ngoài lịch lãm hay làm việc gì đều sẽ có nhiều chỗ tốt.
“Lần đại hội Sơn Hà Bảng này thành tích của chúng ta cũng rất tốt, mặc dù không tiến vào được mười thứ hạng đầu nhưng cũng được môn phái ban thưởng. Già Lam sư tỷ còn ban thưởng cho mỗi người một bộ linh khí pháp y.” Hư Nguyệt Nhi trả lời, đồng thời dẫn Phương Hàn, đáp xuống Già Lam Phong, “Ngược lại Phương Hàn sư huynh mới đáng nể, lần này tấn thăng thành chân truyền đệ tử, làm cho rất nhiều người kinh sợ đó.”
“May mắn thôi.” Phương Hàn khiêm tốn nói.
“Loại chuyện này sao có thể nói là do may mắn được?” Dạ Vũ cười, sau đó đổi sắc mặt, thấp giọng nói: “Sư huynh cũng phải cẩn thận, giữa chân truyền đệ tử cũng có tranh đấu. Căng thẳng, khốc liệt hơn so với nội môn đệ tử rất nhiều. Hơn nữa huynh lại đắc tội với Hoa sư huynh, rất nhiều chân truyền đệ tử nhìn huynh không vừa mắt.”
“Chuyện này ta biết.” Phương Hàn cười cười, dùng giọng lạnh lùng nói, làm cho người ta có chút sợ hãi, “Người không đụng ta thì ta sẽ không phạm người. Nếu người khác gây chuyện bất lợi với ta thì ta sẽ cho bọn họ biết thế nào là báo ứng.”
“Sư huynh lần này đến Vũ Hóa Thiên Cung được truyền cho công phu gì?” Hư Nguyệt Nhi hỏi.
“Xuân Phong Mộc Linh Thuật, một tiểu thần thông mà thôi, vì môn phái mà luyện đan một năm sau đó sẽ được truyền Thiên Mộc Đại Pháp.” Phương Hàn không chút e ngại, nói rõ ra.
“Sao lạ vậy, sao lại chỉ truyền cho huynh một tiểu thần thông như vậy? Còn muốn huynh luyện đan một năm? Dựa theo quy củ thì có truyền thụ cho huynh toàn bộ Thiên Mộc Đại Pháp cũng là chuyện bình thường mà. Phải biết rằng Phương Hàn sư huynh là kỳ tài, tự mình đột phá thần thông. Theo đạo lý thì đánh lẽ phải là trọng điểm bồi dưỡng của môn phái mới đúng chứ?” Hư Nguyệt Nhi ngạc nhiên nói.
“Có lẽ là vì đắc tội với Hoa Thiên Đô.” Dạ Vũ sờ sờ lên phi kiếm của mình.
Phương Hàn lạnh lùng cười, cũng không nói lời nào, đột nhiên có giọng nói vang vọng từ trên đỉnh núi truyền xuống, “Là Phương Hàn sư đệ sao? Lên dây đi.” Đúng là thanh âm của Già Lam.
Mọi người vội vàng bay lên, đi đến tầng cao nhất Già Lam Cung ẩn sâu trong mây mù. Đột nhiên một cổ pháp lực to lớn bao trùm lấy thân thể của mọi người, trực tiếp đưa họ vào trong một phòng luyện đan.
“Phòng luyện đan này thật là lớn.” Phương Hàn vừa trấn định lại thì thấy được một phòng luyện đan rộng lớn, ở giữa phòng có một lò luyện đa khổng lồ, cao chừng mười thân người, bên trên lấp lánh quang mang, xung quanh điêu khắc đủ các loại thần thú rồng, phượng, kỳ lân, vừa nhìn tưởng như một bức điêu khắc khổng lồ.
Lò luyện đan này chắc chắn là một kiện bảo khí cực phẩm.
Già Lam cùng Long Huyên đang đứng bên cạnh lò luyện đan, khi thấy Phương Hàn xuất hiện thì Long Huyên liền đứng thẳng lên, “Tạ ơn Phương Hàn sư huynh tặng đan dược, Long Huyên cả đời này sẽ không quên.”
“Ta chỉ là làm ra lựa chọn tốt nhất mà thôi.” Phương Hàn ngồi xuống, “Ân đức này không dám nhận.”
“Một hoàn Âm Dương Vạn Thọ Đan chính là kỳ vật trong thiên địa. Ân đức này cứ để ta nhận cho, bất quá Long nhi sau khi dùng xong còn cần thời gian chừng ba ngày ba đêm mới có thể luyện hóa hoàn toàn dược lực, luyện thành thần thông.” Già Lam vẫy tay, một thần châm màu bích lục hiện ra trong lòng bàn tay nàng, chính là Thiên Mộc Thần Châm thắng của Linh Tiêu.
“Truyền Công trưởng lão chỉ truyền cho đệ một tiểu thuật Xuân Phong Linh Mộc Thuật cũng không phải là chuyện ngoài dự liệu của ta. Bất quá Xuân Phong Mộc Linh Thuật là nền tảng để tu luyện Thiên Mộc Đại Pháp, đệ trước tiên tu luyện cô đọng linh mộc chân khí, sau đó sẽ tu luyện Thiên Mộc Chân Khí, cũng phải mất không ít thời gian. Lần này ta đánh cuộc với Linh Tiêu, thắng được Thiên Mộc Thần Châm của hắn, nó cũng vừa khéo có thể hỗ trợ đệ rất nhiều trong khi tu luyện. Đệ đem nó luyện hóa, dung nhập vào trong pháp lực của bản thân, có thể tiết kiệm được không ít thời gian, đồng thời còn có nhiều lợi ích khác nữa!”
Sau khi nói xong, Già Lam vung tay lên, Thiên Mộc Thần Châm bay lên rơi vào trong tay Phương Hàn.
Phương Hàn nhìn thần châm trong lòng bàn tay, nội tâm thầm vui mừng, biết rằng những gì mình làm giờ đã nhận được hồi báo rồi. Tuy hắn không biết Thiên Mộc Thần Châm là pháp bảo lợi hại như thế nào, nhưng Già Lam đã nói như vậy thì khẳng định có lợi ích lớn cho việc tu luyện của mình, sau này hỏi Diêm sẽ biết rõ thêm thôi.
Bất quá hiện Già Lam thực lực cao thâm khó dò, Diêm cũng không dám tùy ý xuất động.
“Về phương diện tu luyện, đệ có nghi vấn gì thì cứ đến hỏi ta. Đương nhiên đạo thuật đệ vẫn nên theo học Thanh Tuyết sư muội. Đợi sau này nàng xuất quang thì hãy thỉnh giáo nàng. Thanh Tuyết song tu tiên ma, lại thêm không rõ nàng từ đâu mà có được một kiện Bất Diện Điện Phù của Lôi Đế, thần thông cường hãn vô cùng. Lần này sau khi ra khỏi Tiểu Tiên giới, biết được chuyện đệ khiêu chiến với Hoa Thiên Đô hẳn sẽ rất cao hứng.” Già Lam nói chuyện, tựa hồ hiểu rất rõ tính cách của Phương Thanh Tuyết.
“Xin hỏi sư tỷ, Tiểu Tiên Giới là địa phương nào vậy?”
Phương Hàn hỏi.
“Tiểu Tiên Giới là địa phương thần bí nhất của Vũ Hóa Môn chúng ta, ta tuy cũng từng tu luyện ở nơi đó nhưng tình hình cụ thể thì cũng không rõ ràng, huống hồ đây là bí mật lớn nhất của Vũ Hóa Môn chúng ta, không tiện nói ra. Chờ đệ tu luyện đến cảnh giới nhất định, chưởng giáo nhất định sẽ để cho đệ vào đó tu luyện.” Già Lam cười nói, “Không biết đệ đã được phân ngọn núi nào chưa? Có cần ta giúp gì thì cứ nói một tiếng.”
“Còn chưa xác định, có lẽ phải chờ thêm mấy ngày nữa.”
“Uhm! Mỗi ngọn núi của một vị chân truyền đệ tử đều cần phải chờ Thiên Công trưởng lão sai sử thần ma kiên tạo mà ra, kiến tạo cung điện xong hết thì mới ban cho chân truyền đệ tử.” Già Lam gật gật đầu nói, “Bất quá mấy ngày này đệ tu luyện Xuân Phong Linh Mộc Thuật, ở địa phương khác hấp thu tinh hoa của của cỏ cây cũng rất khó luyện thành. Trên Già Lam Phong của ta có Tử Trúc Lâm, là nơi ta nuôi dưỡng linh căn, đệ có thể ở đây tu luyện, hấp thụ linh khí, nhất định có thể tăng tiến rất nhanh.”
“Đã như vậy thì xin cảm tạ sư tỷ.”
Phương Hàn nói.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Yasha
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ Chương 105: Thần thông bá đạo
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Tuyết trắng đầy trời, hàn khí bức người, khắp trời đất phủ một màu bạc lấp lánh, hoa tuyết phủ trắng đất trời bao la, nhưng trên Già Lam Phong một chút tuyết cũng không có, khí hậu ôn hòa như xuân, bất quá chỉ có vài luồng gió lạnh thấu xương thổi qua mà thôi. Dựa theo đạo lý thì núi càng cao càng lạnh nhưng mà trên Già Lam Phong thì khác hẳn, tựa hồ lúc nào cũng bảo trì tình huống như vậy, không bao giờ thay đổi. Phương Hàn cũng không biết là cái gì giúp duy trì khí hậu trên Già Lam Phong, đối với thực lực thâm bất khả trắc của Già Lam hắn càng thêm kính phục.
Mà Già Lam lại tự nhận là không bằng Hoa Thiên Đô khiến cho Phương Hàn thêm một lần nữa phải nhận thức lại lực lượng của Hoa Thiên Đô.
Lúc này Phương Hàn đang khoang chân ngồi trong Tử Trúc Lâm, tu luyện Xuân Phong Mộc Linh Thuật.
Tử Trúc Lâm này chỉ rộng chừng tám trăm mẫu, gió vi vu thổi xuyên qua những trúc ảnh lòa xòa, một mảng màu tím tràn ngập không gian. Cả thân trúc đều có màu tử kim, dùng nước có pha đan dược để chăm bón, cứng cỏi vô cùng, thậm chí có thể dùng để chế tạo phi kiếm cấp bậc linh khí. Cho dù là bảo đao, bảo kiếm thông thường đều không thể chặt gãy được những cây trúc này.
“Pháp lực vận chuyển, xuân phong hóa vũ, mộc linh thức tỉnh, luyện giả thành chân, tu chân chi môn!”
Dựa theo phương pháp tu luyện Xuân Phong Mộc Linh Thuật, Phương Hàn vận pháp lực, xảo diệu biến hóa thành một luồng xuân phong cuồn cuộn, rồi sau đó bay ra, đến bên các cây trúc, những cây trúc dường như cảm nhận được pháp lực tràn ngập ý cảnh xuân phong của Phương Hàn, rung động từng hồi để đáp lại.
Pháp lực hóa thành xuân phong, vuốt ve, dần thẩm thấm vào trong thân trúc giúp Phương Hàn hiểu được đặc tính của cỏ cây, pháp lực dần biến hóa, thành một dòng xoáy mãnh liệt, theo tiếng gió gào thét trở về trên người hắn.
Lập tức không khí xung quanh tràn ngập tinh hoa của cây cỏ màu tím xanh, dày đặc như tơ nhện hội tụ lên người Phương Hàn. Vốn pháp lực vô hình giờ đây có thêm màu tím xanh, tất cả hội tụ quay trở về nhập vào trong đầu của Phương Hàn.
Tầng thứ hai Thần Thông Bí Cảnh chính là đem pháp lực vô hình luyện thành chân khí, có thể thấy được, sờ được. Thần Thông Bí Cảnh, là tinh thần chuyển hóa thành pháp lực, mà khi pháp lực chuyển hóa thành chân khí thì là biểu hiện của sự tiến bộ.
Tinh thần từ vô hình vô chất chuyển thành pháp lực hữu chất mà vô hình, chân khí thì là hữu hình hữu chất! Cho nên mới gọi là “Chân” khí, trước khia Phương Hàn vận dụng pháp lực, giao đấu với thì mọi người chỉ thấy những luồng khí lưu vô hình cuồng mãnh, nhưng sau khi luyện thành chân khí thì mọi người đều có thể thấy được một luồng chân khí có màu tím xanh.
Thậm chí sau này đến khi chân khí trở nên hùng hậu thì có thể hóa thành cự mộc chính thức, trấn áp một phương, chống đỡ trời xanh.
Hiện Phương Hàn hấp thụ linh khí của cỏ cây, đem pháp lực bản thân luyện thành chân khí!
Sau khi pháp lực luyện thành chân khí, độ cứng rắn, sắc bén lại tăng thêm một bậc, nếu như trước đây Phương hàn có lực lượng kiềm chế một trăm thớt Huyền Hoàng Mã thì sau khi luyện thành chân khí có thể kiềm chế hai trăm thớt, thậm chí có thể mạnh hơn! Bất quá cái này cũng phải xem chân khí luyện được có phẩm chất như thế nào.
Nếu như Phương Hàn tu luyện ở nơi sơn dã bình thường thì lượng linh khí của cây cỏ cũng không đủ để sinh ra chân khí có phẩm chất cao, tốc độ tu luyện cũng sẽ rất chậm chạp, nhưng ở Tử Trúc Lâm này thì khác, ở đây mối một cây trúc đều có linh khí dồi dào gấp trăm ngàn lần cây cối bình thường.
Đây là Tử Trúc Lâm, là nơi tốt nhất để tu luyện mộc linh chân khí.
Tất cả các cây cỏ trong Tử Trúc Lâm đều không ngừng bị pháp lực hấp thu, càng ngày càng nhiều, sau khi cảm thấy pháp lực đã không thể tiếp nhận thêm được nữa thì Phương Hàn thu pháp lực về, đem mộc linh chân khí trải khắp các bộ phận của cơ thể, dựa theo theo phương pháp luyện thể của Xuân Phong Mộc Linh để làm cho nội tạng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đột nhiên, Phương Hàn cảm giác thân thể co hơi cứng lại một chút! Tựa hồ biến thành gỗ vậy.
Hắn bị dọa đến sợ giật cả mình, vội vàng ngừng tu luyện.
“Tử Trúc Lâm này đúng là phúc địa để tu luyện, làm ít mà thu được nhiều……” Khi Phương Hàn vừa mới giật mình dừng tu luyện thì một giọng nói vang lên trong đầu hắn.
“Diêm! Ngươi tỉnh lại lúc nào thế? Nhanh chỉ ta cách tu luyện Thanh Đế Hoàng Mộc Công, ngươi đã ăn Kim Quang Liệt Diễm Kính chưa, thực lực khôi phục được bao nhiêu rồi?” Phương Hàn vui vẻ trong lòng, biết rằng cứu tinh đã tới.
“Rất là ngon, thuần dương pháp bảo mà…. Nếu như ngươi có thể cho ta vài món thì tốt rồi, bất quá cái Kim Quang Liệt Diễm Kính này hơi yếu, vẫn còn kém Cửu Cung Kim Tháp và Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc rất nhiều, pháp lực của ta cũng không khôi phục được bao nhiêu.”
“Ngươi tham quá đi, lấy của ta một kiện pháp bảo, hiện giờ trên người ta không có một kiện pháp bảo nào, đó. Mà cái Xuân Phong Mộc Linh Thuật này có phương pháp luyện thể, có thể dùng song song với Diêm La Kim Thân không? Ta đang tu luyện tự nhiên cảm thấy toàn thân cứng ngắc lại như gỗ đá, không biết có phải là tẩu hỏa nhập ma không?”
Phương Hàn hiện tại cũng đã biết rất nhiều điều cấm kỵ trong tu luyện, sợ dị chủng chân khí xung đột, dẫn đến bị bại não, luyện thể không được, lại khiến thân thể hóa thành gỗ đá, cứng ngắc không thể động đậy. Hiện tại thân thể hắn cũng có chút cứng ngắc, hắn hoài nghi không biết có phải là xảy ra vấn đề khi luyện công hay không.
“Chuyện này cũng có phần nguy hiểm, ngươi cảnh giác như vậy cũng tốt, bất quá chuyện này đối với ngươi không phải không có chỗ tốt!” Diêm nghe được thắc mắc của Phương Hàn thì trầm tư trong giây lát rồi nói, “Kim khắc mộc, Diêm La Kim Thân chuyên khắc chế mộc chân khí, hiện tại thân thể ngươi có hơi chút cứng ngắc, phải vận dụng công pháp của Diêm La Kim Thân phá tan mộc linh chân khí trong cơ thể, cường hoành thôn phệ, cường hóa thân thể! Cứ tiếp tục như vậy thân thể ngươi sẽ càng ngày càng mạnh mẽ! Diêm La Kim Thân sẽ không ngừng tiến bộ, bất quá khi khí huyết tuần hoàn, đánh tan mộc linh chân khí thì sẽ vô cùng thống khổ, so với tắm vạc dầu thì còn đau đớn hơn rất nhiều! Ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt! Bây giờ ta sẽ truyền thụ Thanh Đế Mộc Hoàng Công cho ngươi!”
Khi thanh âm của Diêm vang lên, một luồng ý niệm bổng ồ ạt truyền vào trong đầu Phương Hàn. Phương Hàn liền cảm giác như bản thân trở về thời cổ đại, ở một vùng đất hoang vu xa xăm. Đột nhiên một cây cột màu xanh mộc thẳng lên, cao tới tận trời, giống như cột chống trời, sau đó gốc cây màu xanh dần biến thành một bức tượng hình người, khắp trời đất chỉ còn một màu xanh biếc.
Từng câu pháp ngôn, từng đạo phù chú, còn có rất nhiều lý giải, cảm ngộ truyền vào trong đầu của Phương Hàn.
“Thanh Đế Phù! Mộc Hoàng Phù!”
Phương Hàn dần dần hiểu được nền tảng của Thanh Đế Mộc Hoàng Công, đem toàn bộ pháp lực phân ra thành hai phần, dồn vào hai tay. Lập tức trên hai tay hắn xuất hiện hai khí phù! Hai khí phù này là do rất nhiều phù phú nhỏ gộp lại tạo thành, sinh sôi không ngừng, vận chuyển liên tục.
Cường đại hấp lực lấy Phương Hàn làm trung tâm mạnh mẽ hút lấy linh khí xung quanh.
Ba lý ba lạp!
Hơn mười cây trúc gần Phương Hàn nhất đột nhiên nổ tung, sau đó héo rũ, biến thành gỗ mục, không còn chút sinh khí! Sinh khí trong mấy cây trúc này trong nháy mắt đã bị hút hết, không còn sót một chút nào!
“Bá đạo như vậy!”
Phương Hàn giật nảy mình! Vừa định đứng lên thì thân thể đã hóa thành giống như đá gỗ, hoàn toàn mất đi năng lực hành động, liếc mắt nhìn xuống thì các dốt ngón tay, da dẻ trên người đều đã biến thành giống như thân trúc, cả cơ thể đã hóa mộc rồi.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Yasha
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ Chương 106: Tu luyện gian khổ
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
“Diêm La Kim Thân! Đánh tan mộc linh!”
Phương Hàn biết rõ, đây chính là thời điểm mấu chốt trước khi tẩu hỏa nhập ma, lập tức tập trung tin thần, thúc dục khí huyết tuần hoàn trong cơ thể, đánh sâu vào các đốt ngón tay, giải khai sự xơ cứng do mộc linh chân khí tạo ra! Nhưng mà khi vừa bắt đầu thì toàn thân đau đớn vô cùng, giống như vô số lưỡi cưa đang cắt vào thân thể, cắt rời từng bộ phận của cơ thể ra! Phương Hàn cảm giác thân thể mình tùy thời đều có thể phân liệt!
A a a a a……
Cảm nhận được sự thống khổ kịch liệt này, Phương Hàn vẫn kiên trì chịu đựng, ý niệm trong đầu càn thêm kiên cường, miệng không rên rỉ chút nào. Quả nhiên đúng như Diêm nói, dùng Diêm La Kim Thân đánh tan mộc linh chân khí thống khổ, đau đớn vô cùng, giống như tách rời từng bộ phận của cơ thể!
“Mỗi lần ngươi vận chuyển Thanh Đế Mộc Hoàng Công thì không khác gì tẩu hỏa nhập ma, đứng giữa lằn ranh sống chết, nguy hiểm vô cùng. Nhưng loại tu luyện như vậy cũng giúp tôi luyện ý chí của ngươi! Ý chí càng mạnh thì tinh thần càng cường đại, pháp lực càng mạnh. Chỉ có như vậy mới có thể khiến cho thực lực mạnh mẽ hơn. Loại tu luyện này rất gian khổ, nhưng nếu ngươi có thể chịu đựng được những thống khổ đó thì trên đời này còn có nỗi đau nào mà ngươi không chịu được?”
Thanh âm lạnh như băng của Diêm vang lên, không có chút cảm tình nào.
Phương Hàn lúc này cũng chỉ có thể yếu ớt đáp lại lời của Diêm, toàn lực vận chuyển Diêm La Kim Thân xung kích mộc linh chân khí! Mỗi khi đánh vào một đốt ngón tay, toàn thân Phương Hàn lại rung động, mỗi một tấc da thịt quặn đau kinh khủng, như bị cắt đứng từng khúc một, nhưng hắn biết rõ nếu mình ngừng vận chuyển thì khí huyết toàn thân sẽ cứng ngắc lại, càng ngày càng cứng lại, đến cuối cùng thì biến thành người gỗ.
Đúng là như vậy, mỗi lần tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công thì chẳng khác nào lâm vào cảnh tẩu hỏa nhập ma, cần phải có ý chí kiên cường, nghị lực to lớn, quyết không lùi bước mới có thể tu luyện, người bình thường căn bản không dám thử loại cảm giác này. Nhưng Phương Hàn vì chiến thắng Hoa Thiên Đô mà cái gì hắn cũng không sợ, không gì không dám làm.
Từng bước vận chuyển tinh thần, thúc dục khí huyết, phá tan chân khí.
Rốt cuộc sau ba ngày ba đêm, các đốt xương trên toàn thân Phương Hàn cũng đều đã bị bạo phá, cơ nhục toàn thân khai mở ra, mộc linh chân khí từ bên trong thoát ra rồi nhập vào hai đạo phù chú trên tay Phương Hàn.
“Cuối cùng cũng có thể từ trong tẩu hỏa nhập ma mà tỉnh lại!”
Phương Hàn đột nhiên đứng thẳng, thân thể chấn động, cơ nhục toàn thân rung động từng hồi, trận trận thư sướng truyền đến, không khí xung quanh bị chấn động tạo thành sóng khí, thổi tung các cây trúc héo rũ xung quanh, quay tròn xung quanh người hắn. Tất cả chì là thuần túy bằng vào lực lượng thân thể, không hề sử dụng chút pháp lực nào. Cùng lúc đó, Phương Hàn cảm thấy mộc linh chân khí cùng huyết nhục của bản thân dung hợp thành một, thân thể càng thêm cường đại hơn.
Khí huyết không ngừng tuần hoàn, bành trướng rộng ra như dòng Long Uyên hà, một luồng nguyên khí nhàn nhạt truyền vào trong đầu, hòa với pháp lực, làm cho pháp lực càng thêm thâm hậu.
Thành Đế Phù và Mộc Hoàng Phù trên tay tán đi, thần trí Phương Hàn vừa động, Thiên Môn liền mở ra, một luồng pháp lực từ Thiên Môn phóng ra ngoài, chân khí không còn vô hình vô sắc nữa mà mang theo màu tím xanh nhàn nhạt, giống như mây như khói, mờ mờ ảo ảo, thật giống như hương khói của quỷ thần ngưng kết lại.
“Ha!”
Pháp lực mạnh mẽ ngưng tụ lại, hóa thành một bàn tay thật lớn vỗ mạnh xuống mặt đất.
Mặt đất liền hiện ra một dấu chưởng ấn sâu chừng ba bốn xích. Phương Hàn cảm giác được chân khí bản thân lại tăng thêm, tăng ít nhất là một mã lực!
“Khi còn ở Thân Thể Cảnh muốn tăng thêm một mã lực không biết phải dùng bao nhiêu đan dược, rèn luyện bao nhiêu lâu mới được. Giờ đây đạt tới Thần Thông Bí Cảnh, phá vỡ trói buộc của cơ thể, lực lượng gia tăng không ngừng, đây mới là chỗ tốt của Thần Thông Bí Cảnh.
Phương Hàn tinh tế cảm thụ sự biến đổi của cơ thể.
“Ngươi hiện tại chẳng qua chỉ là đạt được một chút thành tựu nho nhỏ mà thôi. Để có thể đem pháp lực toàn thân chuyển hóa toàn bộ thành chân khí, bước vào Chân Nguyên Cảnh thì còn lâu lắm! Ngươi phải tập trung tu luyện đi! Đúng rồi, đưa Thiên Mộc Thần Châm cho ta, để ta ngâm nó trong Hoàng Tuyền Hà, chờ đến khi ngươi tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công có chút thành tựu rồi ta sẽ đem mộc khí của thần châm cho ngươi hấp thu! Hẳn là có thể rất nhanh đột phá Chân Nguyên Cảnh. Nếu không, vì sự bá đạo của Thanh Đế Mộc Hoàng Công mà ngươi đem cả rừng Tử Trúc Lâm này hút đến khô kiệt thì không biết phải nói thế nào với Già Lam.” Diêm tinh tế nói.
“Sau khi ngươi thôn phệ được Kim Quang Liệt Hỏa Kính, lực lượng cường đại hơn rất nhiều nhưng mà ta cũng chưa từng thử qua sức mạnh của bảo khí đó, hẳn là có thể dùng nó để luyện hóa vài đầu Thiên Ma đó.” Phương Hàn nghe Diêm nói vậy thì đem Thiên Mộc Thần Châm ném vào Hoàng Tuyền Hà, dòng nước lập tức lay động bao bọc lấy Thiên Mộc Thần Châm, đem mộc khí từ trong thần châm hút ra. Một kiện bảo khí chỉ trong chớp mắt đã bị hòa tan, có thể thấy được pháp lực của Diêm tăng lên rất nhiều.
“Tiếc sao? Kim Quang Liệt Hỏa Kinh đổi lấy công pháp Thanh Đế Mộc Hoàng Công, chuyện tốt như vậy thì cho dù là chưởng giáo của mười môn phái Tiên Đạo cũng tranh nhau làm.” Diêm cười khanh khách: “Chuyện ngươi nhanh chóng bước vào Chân Nguyên Cảnh mới là điều trọng yếu nhất. Hiện giờ cũng nên luyện chế một ít Mộc Linh Đan đi, không nên lãng phí thời gian, đem những thảo dược lấy được từ dưới lòng đất luyện chế đi. Hiện giờ cũng không nên hấp thu tinh hoa của cây cỏ để tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công.”
“Hảo, đẻ ta thử xem!”
Phương Hàn nghe lời Diêm, lấy từ trong Hoàng Tuyền Đồ ra vài miếng linh chi, phục linh, địa hoàng, chờ hơn mười loại linh dược xếp thành một đống trước mặt rồi mới vận chuyển Thanh Đế Phù, Mộc Hoàng Phù, mạnh mẽ hấp thu! Lập tức sợi sợi linh khí từ đống linh dược bốc lên, hội tụ, nhập vào trong lòng bàn tay hắn. Sauk hi dược khí bốc lên, đống linh dược liền biến thành bã thuốc, toàn bộ tinh hoa đều đã bị hút sạch.
“Ta là Thanh Đế, là hoàng đế của vạn mộc, điều lý mộc tính, linh khí hợp nhất!” Phương Hàn án theo phương pháp luyện chế Mộc Linh Đan, vận chuyển dược khí sau đó hội tụ thành một viên linh đan nhỏ ở trong lòng bàn tay.
Vốn Mộc Linh Đan cần phải dùng rất nhiều linh dược, tôi luyện ở trong lò đan, lây ra dược khí, rồi sau đó mới dùng pháp lực hấp thu, luyện thành đan dược.
Nhưng mà Thanh Đế Mộc Hoàng Công quá mức bá đạo, cưỡng chế thu lấy linh khí của dược vật, căn bản không cùng lửa thiêu đốt, cường hành thu lây! Thật giống như hoàng đế ra lệnh cho quần thần, vua muốn thần tử, thần không thể không tử. Trên thực tế thì Thanh Đế Mộc Hoàng Công khi luyện đến tầng cuối cùng, có thể điều khiển vạn mộc, thân là Mộc Hoàng, Thanh Đế, có thể điều khiển sinh cơ trong thiên địa, không gì không làm được.
Đây là là thần thông cực cao.
“Thanh Đế Mộc Hoàng Công vô cùng bá đạo, nhưng mà ngươi còn lâu mới có thể khống chế được vạn mộc, nắm giữ sinh tử.”
“Cái này ta tự biết mà, con đường tu luyện dài vô tận. Ta muốn bước vào Chân Nguyên Cảnh thì mất bao lâu?” Phương Hàn hỏi.
“Nhiều thì năm năm, ít thì ba năm. Bất qua ngươi hấp thụ Thiên Mộc Chân Khí của Thiên Mộc Thần Châm thì có lẽ nhanh hơn, trong vòng ba năm có thể luyện thành.” Diêm tính toán.
“Lâu như vậy sao?” Phương Hàn ngẩn ra.
Diêm lẳng lặng hỏi lại: “Ngươi cho rằng đơn giản vậy sao? Sau khi bước vào Thần Thông Bí Cảnh, cứ từng bước một tiến lên, bước sau khó gấp trăm lần bước trước, càng ngày càng khó. Cao thủ bình thường muốn tu thành chân khí thì phải mất chừng hai ba mươi năm mới có thể luyện thành. Một người tu luyện Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí thì phải tìm một mạch khoáng kim loại, ở đó tu luyện, hấp thu ngũ kim tinh khí, dung nhập vào pháp lực bản thân. Cả ngày ngồi tu luyện không ngừng, còn phải dùng các loại đan dược hóa giải các thương tổn kim khí gây ra đối vơi cơ thể. Nếu không phải ngươi dùng Cửu Khiếu Kim Đan, lại dùng Hoàng Tuyền Thánh Thủy luyện thành Diêm La Kim Thân thì việc tu luyện Thanh Đế Mộc Hoàng Công còn khó khăn hơn nhiều, chỉ sợ là khổ tu ba mươi năm mới có thể đạt tới Chân Nguyên Cảnh. Hắc hắc, mấy ngàn năm trước có rất nhiều cao thủ Thần Thông Bí Cảnh tu luyện cả năm sáu mươi năm mà vẫn chưa luyện thành chân khí, dần dần già yếu mà chết. Cho nên bây giờ ai cũng cố gắng gia nhập vào một môn phái, được cung cấp công pháp, nguyên liệu dùng để tu luyện để đẩy nhanh tốc độ.”
“Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí? Thuấn Sát Đại Pháp? Mấy cái đó ngươi có biết không?” Phương Hàn có vẻ chờ mông, nghe Diêm nói xong thì liền hỏi, không biết Diêm rốt cuộc biết được bao nhiêu loại kỳ công!
“Ta đương nhiên biết, thậm chí còn biết cả Tử Điện Âm Lôi Đao, Thất Tu Bích Diễm Mang, Thiên Hàn Huyền Minh Kính….. Tám đại thần thông của Vũ Hóa Môn ta đều biết hết! Bất quá cũng chỉ biết phần trung cấp công pháp của Vũ Hóa Môn mà thôi, các phần cao cấp công pháp có ghi lại phương pháp phi thăng thì ta không biết. Thần Thông Bàn Vũ Đại Lực mà Hoa Thiên Đô tu luyện ta cũng không biết.” Diêm trả lời gọn gàng dứt khoát: “Sau này khi người tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, sau đó đi lên tới tầng thứ sáu Vạn Pháp Quy Nhất thì muốn tu luyện bao nhiêu loại thần thông cũng được, thêm được một thần thông thì sau này ngưng tụ kim đan, hạt giống của thần thông sẽ càng lớn hơn, mạnh mẽ hơn, trực tiếp quyết định ngươi có bao nhiêu cơ hội để tiến vào Trường Sinh Bí Cảnh. Hoàng Tuyền Môn ta năm đó là đệ nhất tông phái Ma Đạo, có đủ loại thần thông? Trên thực tế ta cũng chỉ biết có ba mươi sáu loại thần thông! Mà Hoàng Tuyền Đại Đê năm đó kiêm tu chín mươi chín loại thái cổ thần thông!”
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Yasha