12-06-2011, 06:00 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 1: Hà m Dương Tây Tần(1).
Dịch: Nhu Nhi
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Hà m Dương, nằm cách Tần Xuyên 8 trăm dặm sâu trong ná»™i địa, nước chảy hướng nam, núi cao phÃa bắc, sÆ¡n thuá»· sáng lạng, từ xưa được gá»i là Hà m Dương. Từ lúc Tần Hiếu Công dá»i đô đến Hà m Dương, rồi Tần Thuá»· Hoà ng thống nhất Trung Nguyên, “lục vương tất, tứ hải nhất†(6 vua không còn, tứ hải thống nhất), kiến láºp nên đế quốc đầu tiên trong lịch sá» tại Hà m Dương. Cổ thà nh nà y từng trải qua chiến há»a, lại trải qua gió mưa trăm năm gá»™t rá»a, chỉ còn lại cung A Phòng đổ nát thê lương như muốn nói rằng nÆ¡i nà y cÅ©ng từng có má»™t thá»i huy hoà ng như thế.
Cách cung A Phòng không quá mưá»i dặm là hoà ng cung Tây Tần. Tây Tần láºp đô ở đây đã trăm năm, các Ä‘á»i quân vương luôn nêu cao tinh thần tiết kiệm, không phung phà xa hoa, tháºm chà má»™t nÆ¡i như hoà ng cung cÅ©ng xây dá»±ng giản dị tá»± nhiên, cá»™ng thêm tác phong nhanh nhẹn, Tây Tần luôn là má»™t quốc gia cưá»ng mạnh nhất, chỉ là khoảng 10 năm gần đây má»›i từ từ bị Triệu quốc Ä‘uổi kịp.
Mấy cá»— xe ngá»±a dừng lại ở trước cá»a má»™t toà biệt viện cách hoà ng cung không xa, thị vệ ở cá»a nhanh chóng buá»›c tá»›i vén rèm cá»a cá»— xe lên, cung kÃnh nói:
- Tiểu nhân cung nghiênh Tiết nguyên soái.
Từ trên xe bước xuống má»™t ngưá»i, chỉ thấy ngưá»i ná» tuổi không quá 40, thân hình không cao nhưng khà võ hiên ngang, mặc dù trên ngưá»i mặc trang phục bình thưá»ng nhưng cá» chỉ hà nh động lại toát ra sát khÃ, khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng và o y.
Ngưá»i ná» cưá»i, nói vá»›i thị vệ:
- Cám ơn ngươi.
Tên thị vệ cúi đầu nói:
- Có thể ra sức cho Tiết nguyên soái, đúng là phúc của tiểu nhân.
Ngưá»i nà y chÃnh là Binh mã đại nguyên soái Tiết Phương Trá»ng cá»§a Tây Tần. Ông ta từ 16 tuổi tòng quân, trong cuá»™c chiến vá»›i Hồ Man láºp được kỳ công, 19 tuổi đã là m tướng quân chỉ huy mấy vạn binh mã. Năm Tần Linh Vương thứ 18, Triệu quốc táºp trung hai đại doanh Bắc Cương và Tây Tuyến tổng cá»™ng hai mươi lăm vạn đại quân tiến công Tần quốc, Tây Tần không kịp đỠphòng, Tiết Phương Trá»ng thống lÄ©nh 3 vạn kỵ binh bôn tẩu 8 trăm dặm, kiên quyết vượt qua má»™t con đưá»ng mòn nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc, Ä‘i vòng qua quân Triệu công thẳng đến kinh thà nh, suýt chút nữa đã công hạ kinh thà nh Triệu quốc. Chá»§ tuá»›ng quân Triệu lúc đó là Trấn Bắc hầu Vương Liệt rÆ¡i và o đưá»ng cùng không thể là m gì khác hÆ¡n là lui binh. Má»™t tráºn chiến nà y đã giúp Tiết Phương Trá»ng danh trấn thiên hạ, gần như trở thà nh đệ nhất danh tướng Ä‘uÆ¡ng đại.
Tiết Phương Trá»ng cưá»i cưá»i vá»— và o vai thị vệ, xoay ngưá»i Ä‘i vá» phÃa cung ná»™i.
Thá»§ vệ trong cung cá»±c kỳ nghiêm máºt, ba bước má»™t nhóm lÃnh, năm bước má»™t trạm gác. Bá»n thị vệ sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, như Ä‘ang gặp đại địch. Tiết Phương Trá»ng lắc đầu cưá»i khổ, chuyện nà y cÅ©ng hết cách, Tần vương sau khi láºp háºu không bao lâu bắt đầu chỉnh đốn triá»u cương, dùng thá»§ Ä‘oạn sấm sét diệt trừ mấy đại thế gia trong triá»u. Tiết Phương Trá»ng hồi tưởng lại năm đó còn cảm thấy sợ hãi, các đại thế gia nà y vá»›i Triệu quốc Sở Vương Phương tam gia cÅ©ng giống nhau, Ä‘á»u là đại tá»™c truyá»n thừa trăm năm, thế lá»±c trong và ngoà i triá»u Ä‘á»u không nhá». Nếu không phải năm vạn thiết binh cá»§a Tiết Phương Trá»ng đến lúc tối háºu kịp thá»i đến thà nh Hà m Dương, e là Tần vương cÅ©ng không toà n mạng. Khoảng thá»i gian đó thà nh Hà m Dương máu chảy thà nh sông, số đầu ngưá»i treo ngoà i thà nh dà i đến gần muá»i dặm, sau ná»a tháng mùi máu tanh vẫn còn vương trong thà nh. Cho dù như váºy, háºu nhân cá»§a các thế gia vẫn còn không Ãt, sau ná»a năm thì có bốn năm nhóm ngưá»i muốn hà nh thÃch hoà ng thượng. Những thế gia đó gốc rá»… vững chắc trong dân gian, rất khó cắt đứt, không còn cách nà o khác là phải đầu tư công sức và o việc phòng bị.
Bá»n thị vệ thấy Tiết PhuÆ¡ng Trá»ng Ä‘i tá»›i, Ä‘á»u lá»™ vẻ mặt tôn kÃnh. Trên đưá»ng Tiết Phương Trá»ng Ä‘i, ngang qua ngưá»i nà o là ngưá»i đó cúi ngưá»i hà nh lá»…, tuyệt không há» có ý miá»…n cưỡng.
Tiết Phương Trá»ng hướng vá» má»i ngưá»i gáºt đầu tỠý, má»™t tiểu thái giám vá»™i và ng Ä‘i tá»›i, thi lá»… nói:
- Tiểu nhân Nhã Dịch An tham kiến Tiết nguyên soái.
Tiết Phương Trá»ng gáºt đầu nói:
- Tiểu An Tá», bản soái phụng lệnh Hoà ng thượng đến diện kiến, phiá»n ngươi và o thông báo má»™t tiếng.
Nhã Dịch An cưá»i nói:
- Hoà ng thượng Ä‘ang rất báºn, nhưng ngưá»i có dặn dò qua, nếu Tiết nguyên soái đến thì trá»±c tiếp tấn kiến, không cần thông báo.
Tiết Phương Trá»ng ngẩn ra, nói:
- Hoà ng thượng ở bên trong đang là m gì?
Nhã Dịch An cưá»i khổ nói:
- Cái nà y, Tiết nguyên soái đi và o là biết ngay.
Tiết Phương Trá»ng đối vá»›i biệt cung cÅ©ng có chút quen thuá»™c, rẽ qua hai ba lượt là đến ná»™i viện. Hai tiểu thái giám trước cá»a thấy ông ta tá»›i liá»n cúi ngưá»i hà nh lá»…, hoà n toà n không lên tiếng, chỉ là m Ä‘iệu bá»™ má»i và o.
Tần vương Trịnh Huỳnh Ä‘ang ngồi đối diện cá»a, đánh cá» vá»›i má»™t thanh y nữ tá», xem ra cÅ©ng sắp sá»a thua cuá»™c, hai ngón tay phải kẹp lấy má»™t quân cá» huÆ¡ huÆ¡ trong không trung, vẻ mặt rầu rÄ©, tay trái thì không ngừng gãi đầu.
Tiết Phương Trá»ng cưá»i thầm, ngà y thuá»ng Tần vương trên đại Ä‘iện uy nghiêm vô hạn, chúng đại thần Ä‘á»u câm như hến, chỉ có ở đây má»›i có thể nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ như thế nà y cá»§a y. Tiết PhuÆ¡ng Trá»ng nhẹ nhà ng Ä‘i ra phÃa trước, nhìn và o bà n cá», chỉ thấy cá» trắng cá»§a Tần vương đông má»™t Ãt tây má»™t Ãt, đã bị cá» Ä‘en đánh cho thất Ä‘iên bát đảo, sá»›m đã không còn chút hy vá»ng nà o, đổi lại là mình thì đã nháºn thua từ sá»›m rồi, không biết hoà ng thượng còn Ä‘ang giãy dụa cái gì nữa.
Thanh y nữ tá» thấy Tiết Phương Trá»ng tá»›i, đứng dáºy cúi ngưá»i nói:
- Nữ nhi bái kiến phụ thân.
Tần vương thoáng nhìn Tiết Phương Trá»ng, thở phà o nhẹ nhõm, nói vá»›i nà ng kia:
- Xảo Vân cô nương, Tiết nguyên soái đến rồi, hôm nay chúng ta dừng ở đây thôi.
Nữ tá» tên Xảo Vân nà y tuổi tác không lá»›n, ăn mặc rất tá»± nhiên, bá»™ y phục mà u xanh đơn giản, tóc cÅ©ng không vấn cao như những nữ tá» khác, chỉ là cá»™t má»™t cái Ä‘uôi ngá»±a bình thuá»ng, trên mặt cÅ©ng không tô son Ä‘iểm phấn, ngÅ© quan thanh tú, đôi mắt rất có linh khÃ, hai hà ng lông mi dà i xếch lên, lại thêm máy phần anh khà hà o hùng.
Nghe Tần vương nói thế, Xảo Vân không khá»i nhÃu mà y nói:
- Hoà ng thượng, ván cá» nà y đã định kết cục từ 20 nuá»›c trước, nếu ngà i cứ chÆ¡i cá» như váºy sau nà y chỉ e tiểu nữ tá» không thể phụng bồi.
Tiết Phương Trá»ng nhịn không được nói:
- Xảo Vân, không được vô lễ với hoà ng thượng.
Xảo Vân nà y là má»™t cô nhi ở má»™t thôn trang bị đạo tặc tiêu huá»· cách đây mưá»i năm được ông ta nháºn vá» nuôi, lúc đó nà ng chưa đến 8 tuổi. Tiết Phương trá»ng thấy nà ng còn nhá» không có thân thÃch, trong lòng tá»™i nghiệp nên đưa nà ng vá» phá»§. Không ngá» nữ tá» nà y thông minh không ai bằng, khiến cho phu nhân cá»§a Tiết Phương Trá»ng yêu thÃch nên nháºn nà ng là m nghÄ©a nữ, đổi tên thà nh Tiết Xảo Vân. Lúc trước Tần vương thưá»ng đến Tiết phá»§ cùng bà n luáºn quốc gia đại sá»± vá»›i Tiết Phương Trá»ng, nhìn thấy Tiết Xảo Vân cÅ©ng rất thÃch thú, xem nà ng như muá»™i muá»™i, thưá»ng đưa và o cung du ngoạn khắp nÆ¡i. Nhưng Tiết Phương Trá»ng lại có chút không thÃch nữ nhi nà y, ông ta luôn nghÄ© nghÄ©a nữ cá»§a mình còn nhá» tuổi mà tâm cÆ¡ lại rất thâm trầm, đặc biệt là chuyện Tiết Xảo Vân và hoà ng thượng kết bạn, Tiết Phương Trá»ng luôn cảm thấy là do nà ng cố ý. Nếu tháºt sá»± là váºy thì nữ tá» nà y quả tháºt đáng sợ, nên biết lúc đó nà ng chỉ má»›i mưá»i má»™t, mưá»i hai tuổi thôi.
Nhưng mà Tiết Phương Trá»ng không nói chuyện nà y cho bất cứ ai biết, Tiết Xảo Vân từ từ lá»›n lên, tình cảm thÃch thú đơn thuần cá»§a Tần vương đối vá»›i nà ng dần chuyển thà nh ái má»™, tháºm chà còn vì nà ng mà xây dá»±ng nên hà nh cung nà y. Ảnh hưởng cá»§a nà ng đối vá»›i Tần vương cÅ©ng cà ng lúc cà ng lá»›n, nhiá»u lần tham gia quân cÆ¡ đại sá»± cá»§a Tần quốc. Tiết Phương Trá»ng từng nhiá»u lần ngầm biểu thị vá»›i Tần vương, nhưng Tần vương không hỠđể mắt tá»›i. Tiết Phương Trá»ng mặc dù chÃnh trá»±c, nhưng không há» hồ đồ, biết Tần vương đã mê mẩn nà ng, không còn cách nà o khác là phải im lặng nghe theo.
Tần vương cũng không hỠđể ý chuyện Tiết Xảo Vân vô lễ, nói:
- ChÆ¡i cá» vá»›i nà ng tháºt là không có ý nghÄ©a, không biết gì là kỹ xảo hết, chỉ biết à o ạt chém giết, chẳng giống má»™t cô nương chÆ¡i cá» gì cả.
Tiết Xảo Vân vừa thu tháºp quân cá» vừa nói:
- Äạo đánh cá» chỉ luáºn thắng bại, tiểu nữ tá» chỉ vì cầu thắng, dÄ© nhiên phải dùng thá»§ Ä‘oạn. Nếu Hoà ng thượng thua rồi, có tìm lý do gì cÅ©ng vô Ãch thôi, ngược lại còn mất Ä‘i tôn nghiêm cá»§a vua má»™t nước.
Tiết Phương Trá»ng không nhịn được nữa, nói:
- Xảo Vân, con quá há»—n xược rồi, sao có thể ăn nói vá»›i Hoà ng thượng như váºy?
Tần vương suy nghÄ© má»™t chút, nhấc tay cản Tiết Phương Trá»ng, nói:
- Nà ng nói cũng có lý, thua tức là thua, cãi chà y cãi cối đúng là vô bổ.
Tiết Xảo Vân chỉ và o bà n cỠnói:
- Hoà ng thượng, trên bà n cỠnà y, đối thủ của Hoà ng thượng chỉ là tiểu nữ, nhưng nếu đây là thiên hạ, kẻ địch là Triệu quốc, mặc kệ đối phương đê tiện vô sỉ thế nà o, chỉ cần thắng bại đã định, kẻ thua cuộc còn viện được lý do nà o nữa?
Tần vương vỗ tay một cái nói:
- Không sai, ván cá» nà y tuy nhá», nhưng cÅ©ng có chá»— tuÆ¡ng đồng vá»›i việc tranh hùng thiên hạ. Từ xưa chỉ dùng thắng bại luáºn anh hùng, trẫm thua má»™t ván cá» có thể đánh lại, nếu chiến đấu vá»›i Triệu quốc thất bại thì là m gì còn cÆ¡ há»™i trở mình nữa.
Tiết Xảo Vân mỉm cưá»i nói:
- Hoà ng thượng thánh minh.
Thấy Tần vương rốt cuá»™c cÅ©ng hiểu được ý cá»§a mình, Tiết Xảo Vân cÅ©ng vui trong lòng. Vị hoà ng đế nà y trong lòng nuôi đại nghiệp, là má»™t anh hùng khà khái, nhưng lại có chút chÃnh trá»±c quá mức, chỉ nghÄ© đến chuyện đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh đánh bại đối thá»§, đúng lúc Tiết Xảo Vân mượn được ván cá» nà y để khuyên can.
Tiết Phương Trá»ng liếc mắt nhìn Tiết Xảo Vân, nghÄ©a nữ nà y quả nhiên bất phà m, thảo nà o có thể lấy được lòng tin cá»§a hoà ng thượng, chỉ có Ä‘iá»u để nữ tá» tham dá»± chÃnh sá»± dù sao cÅ©ng không phải là chuyện tốt.
Tần vương nói vá»›i Tiết Phương Trá»ng:
- Tiết khanh má»i ngồi. Trẫm triệu khanh tá»›i là vì chuyện cá»§a Triệu quốc, trước tiên muốn nghe khanh nói xem thế nà o.
Tiết Phương Trá»ng nói:
- Theo máºt thám hồi báo, Triệu quốc Ä‘ang âm thầm Ä‘iá»u động binh mã từ hai đại doanh Bắc Cương và Nam Tuyến tụ táºp vá» Tây Tuyến đại doanh, hà nh động nà y chỉ có khả năng là tiến công Äại Tần ta. Mấy năm nay cục diện chÃnh trị Triệu quốc ổn định, Sở Danh ÄÆ°á»ng dẫn đầu tam đại thế gia giữ vững triá»u chÃnh. Triệu vương chỉ là má»™t con rối, tuổi tác đã cao, e là sống chẳng còn bao lâu nữa. Còn Hồ Nam ở tái ngoại mưá»i năm trước bị Quách Hoà i đánh bại đến nay vẫn chưa gượng gáºy nổi, hôm nay lại rÆ¡i và o ná»™i loạn. Nam Tá» cà ng yếu á»›t không đáng kể. Có thể nói Triệu quốc hiện tại ná»™i không lo, ngoại không loạn, ba đại doanh có thể triệu táºp trên 30 vạn binh mã tấn công Äại Tần ta. Hoà ng thượng, Äại Tần phải sá»›m có phòng bị má»›i được.
Tần vương há»i:
- Äại Tần ta có thể triệu táºp bao nhiêu binh mã?
Tiết Phương Trá»ng nói:
- Hồ Man không đáng lo, đại quân Bắc Cương cá»§a chúng ta Ä‘á»u có thể dùng được, như váºy tÃnh ra cÅ©ng triệu táºp được khoảng 25 vạn binh mã.
Tiết Xảo Vân đột nhiên nói:
- Nghĩa phụ, hà i nhi có chuyện nà y không biết có nên nói hay không?
Tiết Phương Trá»ng nói thầm, ban đầu nháºn ngươi là m nghÄ©a nữ là do đám phụ nữ trong nhà nháºn, ta còn chưa đồng ý qua, ngoà i miệng thì nói:
- Xảo Vân, có gì thì cứ nói.
Tiết Xảo Vân nói:
- Chuyện Triệu quốc Ä‘iá»u động đại binh từ đâu mà nghÄ©a phụ biết được, đã có xác nháºn hay chưa?
Tiết Phương Trá»ng biến sắc, lạnh lùng nói:
- NguÆ¡i nói váºy là ý gì, không lẽ bản soái là loại ngưá»i nói dối lừa gạt ngưá»i khác sao?
Tiết Xảo Vân khẽ cưá»i nói:
- NghÄ©a phụ hiểu lầm hà i nhi rồi. NghÄ©a phụ ở Äại Tần nà y đức cao vá»ng trá»ng, hà i nhi từ trước đến nay muôn phần kÃnh trá»ng. Bất quá theo hà i nhi biết, các quan đạo cá»§a Äại Triệu hoà n toà n bình thưá»ng, cÅ©ng không có dấu hiệu Ä‘iá»u động quân đội. Äại quân Triệu quốc muốn tấn công chắc cÅ©ng không thể Ä‘i theo đưá»ng mòn nhá» hẹp được. Do đó hà i nhi có chút nghi ngá», muốn cùng nghÄ©a phụ tham khảo má»™t chút.
Tần vương cưá»i nói:
- Tiết khanh không cần quá lo, trẫm để Xảo Vân cô nương thay trẫm quản lý Thiên CÆ¡ các, những chuyện nà y Ä‘á»u là do Thiên CÆ¡ các hôm qua trình báo.
Tiết Phương Trá»ng trong lòng hoảng sợ, Thiên CÆ¡ các là má»™t tổ chức bà máºt mà Hoà ng thượng láºp ra, chuyên môn thu tháºp tin tình báo cá»§a Tần quốc và ba nuá»›c còn lại, vốn không để cho ngưá»i ngoà i tham dá»±. Tiết Xảo Vân đến cả chuyện nà y cÅ©ng chen và o được, xem ra sá»± tin tưởng cá»§a Hoà ng thuợng đối vá»›i nà ng đã vượt quá tưởng tượng rồi. Ông ta không khá»i lo lắng, sau nà y nếu nà ng và o cung, vá»›i tÃnh tình nà y tuyệt đối không cam tâm đứng dưới ngưá»i khác, Hoà ng thượng lại tin tưởng nà ng như váºy, địa vị cá»§a đương kim hoà ng háºu khó mà thoản mãn nà ng ta. Nếu như váºy thì cái há»a Lữ thị Ä‘á»i Hán e rằng lại tái diá»…n ở Tây Tần rồi.
Tiết Xảo Vân nói:
- NghÄ©a phụ, chuyện Triệu quốc Ä‘iá»u động Bắc Cương và Nam Tuyến đại doanh e là tin từ kinh thà nh truyá»n đến thôi. Thái uý Triệu quốc Sở Danh ÄÆ°á»ng đã thông qua Bá»™ binh ra không Ãt mệnh lệnh, nhưng tiểu nữ tá» Ä‘oán những mệnh lệnh nà y căn bản là chưa phát tá»›i các đại doanh, mà chỉ là m cho ngưá»i ngoà i xem thôi. ChÃnh xác mà nói, là là m cho những máºt thám cá»§a Äại Tần ta ở kinh thà nh xem.
Suy luáºn nà y cá»§a Tiết Xảo Vân đến Tần vương cÅ©ng không ngá», vừa nghe xong Tần vương vá»™i há»i:
- Xảo Vân, việc nà y là m sao nà ng biết?
Tiết Xảo Vân cưá»i khổ nói:
- Hoà ng thượng, ngà i không thấy tin tình báo lần nà y cá»§a Thiên CÆ¡ các thiếu rất nhiá»u hay sao? Mà đại quân Triệu quốc vẫn bất động, so sánh hai chuyện nà y, tiểu nữ tá» Ä‘oán là những mệnh lệnh đó Ä‘á»u do Sở Danh ÄÆ°á»ng bịa ra, dùng để đối phó vá»›i máºt thám Äại Tần chúng ta. Bây giá» nghÄ© lại, e là máºt thám Äại Tần đã tổn thất không Ãt rồi, sáng nay tiểu nữ tỠđã hạ lệnh, máºt thám Thiên CÆ¡ các tại Triệu quốc tạm thá»i ngừng hoạt động. NghÄ©a phụ, máºt thám trong quân đội Triệu quốc cÅ©ng mất không Ãt phải không?
Tần vương thấy Tiết Phương Trá»ng trầm mặc không nói, biết lá»i cá»§a Tiết Xảo Vân không sai, y không muốn để Tiết Phương Trá»ng mất mặt vá»™i nói:
- Tiết khanh, cho dù Triệu quốc Ä‘iá»u động binh mã là giả, nhưng hà nh động nà y cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không phải không có mục Ä‘Ãch, đến cuối cùng vẫn là muốn tấn công Äại Tần ta. Truyá»n ý chỉ cá»§a trẫm, các lá»™ đại quân bước và o trạng thái lâm chiến, quan binh Ä‘á»u không được vá» nhà thăm ngưá»i thân, nghe lệnh Ä‘iá»u động cá»§a Bá»™ binh bất cứ lúc nà o.
Tiết Phương Trá»ng buồn bá»±c nói:
- Thần lĩnh chỉ.
Tần vương nhìn má»™t luợt hai cáºn thần thân tÃn, đột nhiên thở dà i:
- Tuy địa vị cá»§a trẫm má»›i vững, nhưng cÅ©ng không coi Triệu quốc ra gì. Triệu quốc tuy già u có nhưng Triệu vương không quyết Ä‘oán, trong triá»u thế gia tranh già nh, quân thần đấu tranh nhau không ngá»›t. Trẫm nghÄ© là sau khi chỉnh đốn ná»™i bá»™ Äại Tần ta ổn thoả, sẽ khởi binh nhất thống thiên hạ. Bốn năm trước trẫm phái ngưá»i liên minh vá»›i Nam Tá» tấn công Triệu, không ngá» trước thì bị Phương Lệnh Minh cản trở, sau lại đến Sở Danh ÄÆ°á»ng để lá»™ thá»±c lá»±c, tiêu diệt toà n bá»™ gần 10 vạn đại quân Nam Tá», lại lệnh cho Thuá»· sư chỉ huy Tây tiến, ép cho Äại Tần ta không thể không lui binh. Hôm nay tam đại thế gia Triệu quốc bắt tay nhau, Sở Danh ÄÆ°á»ng vững và ng nắm giữ triá»u chÃnh, còn Phương Lệnh TÃn thân là Thừa tướng lại cam nguyện cúi đầu trước y, Sở Danh ÄÆ°á»ng nà y đúng là rất kỳ lạ.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
12-06-2011, 06:02 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 1: Hà m Dương Tây Tần(2).
Dịch: Nhu Nhi
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Huyết Long
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Tiết Phương Trá»ng cÅ©ng lắc đầu nói:
- Từ trước tá»›i nay Triệu vương giống như thùng rá»—ng kêu to, nhưng bây giá» Triệu quốc trên dưới má»™t lòng, quân lệnh ban ra ai nấy Ä‘á»u tuân thá»§, chỉ má»™t Ä‘iểm nà y thôi thì Äại Tần ta quả tháºt không bằng.
Tần vương hiểu rõ ý cá»§a y, mấy đại thế gia Tần quốc Ä‘á»u bị tru diệt, mà những tướng lÄ©nh từng chịu ân cá»§a các đại thế gia cÅ©ng không Ãt, mặc dù dưới oai nghiêm cá»§a Tần vương và Tiết Phương Trá»ng không dám là m loạn, nhưng bá»n há» Ä‘á»u vẫn còn dÃnh lÃu đến háºu nhân cá»§a các đại thế gia. Chỉ vì bá»n há» tay nắm binh quyá»n, không có chứng cứ xác thá»±c Tần vương cÅ©ng không thể tuỳ tiện hạ thá»§.
Tiết Xảo Vân đột nhiên nói:
- Tiểu nữ tỠcó một yêu cầu quá đáng, xin hoà ng thượng ân chuẩn.
Tần vương cưá»i nói:
- Xảo Vân cô nương cứ nói.
Tiết Xảo Vân nói:
- Tiểu nữ tỠmuốn tự mình đi đến kinh thà nh Triệu quốc một chuyến.
Tần Vương vừa nghe Tiết Xảo Vân muốn Ä‘i Triệu quốc, không khá»i cả kinh, láºp tức nói:
- Việc nà y tuyệt đối không thể.
Tiết Phương Trá»ng trong lòng rúng động, nữ nhi nà y ở lại Äại Tần sá»›m muá»™n cÅ©ng là má»™t cái hoạ, hiếm khi nà ng ta chịu rá»i Ä‘i, chi bằng thuáºn nước đẩy thuyá»n, vì váºy ho khan má»™t tiếng nói:
- Xảo Vân, vì sao con muốn đến Triệu quốc?
Tiết Xảo Vân nói:
- Hoà ng thượng, nghÄ©a phụ, hiểu biết cá»§a Xảo Vân vá»›i Triệu quốc chỉ nằm trong sách vở, mà máºt báo cá»§a Thiên CÆ¡ các đưa tá»›i thưá»ng có mâu thuẫn vá»›i nhau, tháºt khiến ngưá»i ta khó mà phán Ä‘oán. Binh pháp nói: biết ngưá»i biết ta má»›i có thể trăm tráºn trăm thắng. Triệu quốc ngà y nay cưá»ng thịnh, Äại Tần ta lỡ sÆ¡ ý má»™t chút là có thể thua không gỡ lại được. Vì váºy tiểu nữ tá» muốn đến đó, để có thể tìm hiểu Triệu quốc kỹ cà ng hÆ¡n.
Tần vương huơ tay lên nói:
- Không cần nói nữa, trẫm quyết không đồng ý.
Tiết Xảo Vân không chút nhượng bộ, nói:
- Xảo Vân cÅ©ng là con dân Äại Tần, ra sức giúp nước thì có gì không thÃch hợp? Tại sao đại vương lại ngăn cản tiểu nữ?
Tần vương sá»ng sốt, đột nhiên thở dà i:
- Xảo Vân, lẽ nà o nà ng không rõ tâm ý của trẫm sao?
Tiết Xảo Vân không ngá» Tần vương lại nói câu nà y trước mặt Tiết Phương Trá»ng, không khá»i đỠmặt lên, quay đầu qua hướng khác.
Tiết Phương Trá»ng thầm kêu không ổn, giả vá» không nghe thấy nói:
- Hoà ng thượng, Xảo Vân cÅ©ng chỉ có lòng trung quân báo quốc, hÆ¡n nữa nói cÅ©ng rất có lý, tin tình báo cá»§a máºt thám trong quân tại Triệu quốc cÅ©ng chỉ là bá» ngoà i thôi. Xảo Vân tâm tư tỉ mỉ, nó trấn thá»§ ở Triệu quốc sẽ có lợi rất nhiá»u cho Äại Tần ta.
Tiết Xảo Vân âm thầm cưá»i nhạt, nà ng hiểu rõ ngưá»i nghÄ©a phụ trên danh nghÄ©a ngà y cá»§a mình, Tiết Phương Trá»ng luôn luôn đỠphòng nà ng, trong lá»i vừa rồi cà ng có ý muốn nà ng đến Triệu quốc ở má»™t thá»i gian dà i. Nhưng nà ng cÅ©ng tháºt sá»± muốn đến Triệu quốc, nguyên nhân không gì khác ngoà i chuyện nà ng hiếu kỳ vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng. Má»™t ngưá»i chỉ là con cháu má»™t nhánh nhá» cá»§a má»™t thế gia đã xuống dốc lại có thể trở thà nh ngưá»i nắm quyá»n ở Triệu quốc, đúng là việc hiếm có ở thá»i đại nà y. Ngưá»i nà y văn võ song toà n, không chỉ am hiểu chÃnh trị, má»™t tráºn đánh vá»›i Nam TỠđã hiển lá»™ hết tà i hoa cá»§a y khiến Tiết Xảo Vân mở rá»™ng tầm mắt. Äể hiểu rõ chiến dịch lần nà y, Tiết Xảo Vân đã nghiên cứu tỉ mỉ tin tình báo từ các nÆ¡i đưa đến, phát hiện Sở Danh ÄÆ°á»ng mưu kế sâu xa, vì tráºn chiến nà y đã chuẩn bị hết năm năm, mà Tá» quốc hoà n toà n không hay biết gì. Có thể nói cuá»™c chiến Triệu – Tá» chưa bắt đầu đã biết được kết cục rồi. Tiết Xảo Vân cho rằng nếu không thể có má»™t sá»± hiểu biết tương đối triệt để đối vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng thì Äại Tần tuyệt không có cÆ¡ há»™i thắng ngưá»i nà y.
Tần vương nhìn Tiết Phương Trá»ng má»™t lát rồi nói:
- Tiết khanh, lẽ nà o khanh đã quên chuyện Lý Vạn SÆ¡n cá»§a Ma Môn cách đây ba năm sao? Xảo Vân vì chuyện nà y đã láºp kế hoạch rất lâu, đến cả đưá»ng lui cÅ©ng chuẩn bị rất ổn thoả, nhưng bá»n há» giết Lương Thượng Duẫn không quá má»™t ngà y liá»n rÆ¡i và o vòng vây cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, chỉ có má»™t mình Hách Liên Tuyết còn sống, có thể thấy được kinh thà nh Triệu quốc phòng thá»§ nghiêm ngặt. Huống hồ lần nà y Ä‘i xa ngà n dặm, Xảo Vân chỉ là má»™t nữ tá», trên đưá»ng Ä‘i nếu có gì sÆ¡ xuất thì phải là m sao?
Tiết Xảo Vân khẽ cưá»i nói:
- Hoà ng thượng nói váºy là không đúng rồi, nếu đám ngưá»i Lý Vạn SÆ¡n không ám sát đại thần Triệu quốc, thì Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không nhất định có thể phát hiện. Lần nà y Xảo Vân lên kinh thà nh chẳng qua chỉ để thăm dò chút tin tức, tá»± biết đỠphòng, chắc cÅ©ng không là m ngưá»i khác chú ý. Huống hồ Xảo Vân cÅ©ng không phải nữ nhi yếu Ä‘uối, mấy năm gần đây đã theo Khấu đại nương há»c được Ãt công phu phòng thân, năm ba đại hán bình thưá»ng có thể ứng phó được. Hoà ng thượng nếu lo lắng có thể cho Khấu đại nuÆ¡ng Ä‘i theo Xảo Vân.
Khấu đại nương mà Xảo Vân nói, Tần vuÆ¡ng cÅ©ng quen biết, Khấu gia vẫn luôn là ngưá»i á»§ng há»™ tuyệt đối Äại Tần Trịnh gia, nếu không có sá»± giúp đỡ to lá»›n cá»§a Khấu gia, Tần vương tá»± biết mình không có khả năng chống đỡ vá»›i quyá»n thần trong triá»u. Mà Khấu đại nương nà y chÃnh là đại tá»· cá»§a đại đương gia Khấu Hải Thiên, võ công không há» dưới Khấu Hải Thiên. Nếu không phải Khấu gia không có tiá»n lệ cho nữ nhân chấp chưởng gia môn, chắc nếu so năng lá»±c thì chức vị gia chá»§ Khấu gia không đến lượt Khấu Hải Thiên ngồi.
Tần vương thoáng yên tâm một chút, nhưng vẫn cố gắng khuyên Tiết Xảo Vân:
- Khấu đại nương thì dÄ© nhiên trẫm tin, nhưng Sở Danh ÄÆ°á»ng đó cÅ©ng không phải loại ngưá»i hiá»n là nh, năm đó Lý Vạn SÆ¡n và Hách Liên Tuyết liên thá»§ lại cÅ©ng không dưới Khấu đại nuÆ¡ng, hÆ¡n nữa còn rất nhiá»u đệ tá» Ma Môn, nhưng toà n quân vẫn bị diệt. Xảo Vân, trẫm thấy chuyện nà y quá nguy hiểm, nà ng nên từ bá» suy nghÄ© nà y Ä‘i.
Tiết Xảo Vân nói:
- Xảo Vân tâm ý đã quyết, đại vương không cần khuyên nữa. Xu thế thiên hạ hợp lâu rồi sẽ có tan, tan lâu rồi sẽ có hợp. Äất Trung Nguyên bị chia là m bốn đã kéo dà i liên tục mấy trăm năm, đại vương hùng tà i đại lược, so vá»›i Thuá»· Hoà ng đại đế cÅ©ng không kém bao nhiêu, đủ để trở thà nh má»™t minh quân nhất thống thiên hạ. Xảo Vân chịu Æ¡n tri ngá»™ cá»§a đại vương, luôn thấy không có gì báo đáp, xin đại vương an tâm cho Xảo Vân Ä‘i chuyến nà y.
Tần vương cưá»i nói:
- Xảo Vân, nếu nà ng tháºt muốn báo đáp trẫm, trẫm mong muốn nà ng dùng cách khác.
Tiết Xảo Vân cứng ngưá»i, vá»™i và ng ngăn câu nói nà y lại:
- Nói tá»›i chuyện Lý Vạn SÆ¡n, Xảo Vân tháºt có chút không hiểu. Năm đó Hách Liên Tuyết trở lại Hà m Dương, theo cách nói cá»§a y nhất định là có chuyện còn giấu diếm. Xảo Vân tá»± cho rằng kế hoạch cá»§a mình chu toà n, đám ngưá»i Lý Vạn SÆ¡n chỉ cần cẩn tháºn má»™t chút, Sở Danh ÄÆ°á»ng dù có bản lÄ©nh tá»›i trá»i, muốn tra tìm đến phá»§ ÄÆ°á»ng Cam Giang cÅ©ng phải mất năm ba ngà y, sao lại cho ngưá»i đến bao vây nhanh như váºy? HÆ¡n nữa theo máºt báo, Sở Danh ÄÆ°á»ng sá»›m đã có chuẩn bị, triệu táºp rất nhiá»u cao thá»§, bằng không chỉ dá»±a và o những binh sÄ© tầm thưá»ng thì là m sao chỉ má»™t mình Hách Liên Tuyết thoát ra? Trên ngưá»i y lại chỉ bị thương qua loa, chẳng lẽ không kỳ quặc lắm sao?
Tần vương thở dà i nói:
- Không lẽ trẫm không nghÄ© ra chuyện khác thưá»ng trong đó sao? Nhưng Ma Môn chá»›p mắt đã tổn thất nhiá»u cao thá»§ như váºy, sá»›m đã rất Ä‘au lòng phẫn ná»™, chỉ có thể trấn an mà thôi. Tuy Hách Liên Tuyết có Ä‘iểm đáng nghi, nhưng môn hạ đệ tá» cá»§a hắn bị chết ở Triệu quốc không còn má»™t ngưá»i, hôm nay Huyết Äao tông chỉ còn lại hắn lẻ loi má»™t mình, nếu nói hắn cấu kết vá»›i Triệu quốc thì cái giá phải trả tháºt quá đắt. Xảo Vân, tạm thá»i nà ng đừng nên truy cứu nữa.
Tiết Xảo Vân vẫn cảm thấy không đúng. Những ngưá»i trong Ma Môn Ä‘a phần Ä‘á»u bất đắc dÄ© má»›i góp sức cho Tần vương, lòng trung thà nh không so được vá»›i hoà thượng ở Linh SÆ¡n cổ tá»±, cà ng không thể so vá»›i Khấu gia Ä‘á»i Ä‘á»i bảo vệ Äại Tần. Tuy là có thể dùng được trong má»™t lúc, nhưng nếu có kẻ thù bên ngoà i dụ dá»—, rất khó nói bá»n há» có đâm ngược lại mình má»™t thương hay không. Tiết Xảo Vân vốn muốn khuyên Tần vương diệt trừ Ma Môn, chỉ để lại ngưá»i hữu dụng, nhưng Tần vương đã nói như váºy, nà ng không thể là m gì khác hÆ¡n, nói:
- Xảo Vân tuân lệnh.
Tần vương trầm mặc má»™t lúc lâu, y đã chứng kiến Tiết Xảo Vân trưởng thà nh, biết rõ nữ tá» nà y tÃnh tình rất cứng rắng, má»™t khi đã hạ quyết tâm là rất khó thay đổi, cách duy nhất là là m sao bảo vệ an toà n cho nà ng. Tần vương bất đắc dÄ© nói:
- Xảo Vân, tâm ý nà ng đã quyết, trẫm cÅ©ng sẽ không miá»…n cưỡng, nà ng tÃnh dùng thân pháºn gì và o kinh thà nh Triệu quốc?
Nữ tá» nà y xưa nay là m việc Ä‘á»u tÃnh toán xong xuôi má»›i hà nh động, nếu nà ng quyết định Ä‘i Triệu quốc, vá» mặt chi tiết chắc là đã có dá»± định ổn thoả.
Tiết Xảo Vân thấy ý Tần vương đã đồng ý, trong lòng vui mừng, mỉm cưá»i nói:
- Xảo Vân đã nghÄ© rồi, chuẩn bị dùng thân pháºn cháu gái bên ngoại nhà Hà n Chi Phong phu nhân tiến kinh.
Tiết Phương Trá»ng láºp tức phản đối nói:
- Không thể, Hà n Chi Phong là ngưá»i kiệt xuất nhất mà Äại Tần ta phái đến Triệu quốc, địa vị đến nay đã thà nh Triệu quốc trá»ng thần, loại thân pháºn nà y không thể tuỳ tiện đụng đến.
Tiết Xảo Vân nói vá»›i Tiết Phương Trá»ng:
- NghÄ©a phụ, lần nà y Xảo Vân cÅ©ng đã suy tÃnh rất kỹ rồi. Äịa vị Hà n Chi Phong ở Triệu quốc cao hÆ¡n lúc còn ở Äại Tần nhiá»u, vinh hoa phú quý đã hưởng hết, sợ rằng tâm đã sinh ý khác. Năm đó trước khi đám ngưá»i Lý Vạn SÆ¡n đến kinh thà nh, Xảo Vân từng sai ngưá»i thông báo Hà n Chi Phong, nhá» hắn hiệp trợ đám ngưá»i Lý Vạn SÆ¡n hà nh sá»±, nhưng hắn tìm má»i cách từ chối, viện cá»› Triệu vương ra lệnh cho hắn Ä‘i các nÆ¡i tuần tra, cứ thế rá»i khá»i kinh thà nh, ngưá»i như hắn nếu không kiá»m kẹp má»™t chút e rằng đến lúc đó hối háºn cÅ©ng đã muá»™n.
Tần vương trong lòng lại lo lắng, nói:
- Xảo Vân, tên Hà n Chi Phong nếu tháºt là váºy, nà ng đến phá»§ cá»§a hắn không phải cà ng nguy hiểm sao?
Tiết Xảo Vân nói:
- Không ngại, tâm tư ngưá»i nà y Xảo Vân cùng Ä‘oán được, hắn chỉ không muốn ra sức cho Äại Tần nữa, nhưng cÅ©ng không thể đầu nháºp Triệu quốc. ChÃnh vì hắn đã trở thà nh trá»ng thần Triệu quốc, cho dù hắn có thừa nháºn chuyện nà y vá»›i Triệu vương, thì những phần thưởng hắn nháºn được cÅ©ng chẳng đáng kể gì so vá»›i địa vị bây giá» cá»§a mình. Kẻ nà y cÅ©ng khá thông minh, sẽ không là m những chuyện ngu xuẩn như váºy. Xảo Vân đến phá»§ cá»§a hắn, chỉ cần không ép hắn đến mức không còn đưá»ng lui, hắn dÄ© nhiên sẽ hiếu khách chăm sóc, không để lá»™ ná»a Ä‘iểm tin tức.
Tần vương gáºt đầu nói:
- Váºy được rồi, chuyện nà y cứ là m theo ý nà ng.
Tiết Xảo Vân đứng dáºy cúi lạy nói:
- Äa tạ hoà ng thượng.
Tần vương cưá»i nói:
- Tạ Æ¡n trẫm là m chi? Nà ng là m việc vì Äại Tần, tháºt ra trẫm phải tạ Æ¡n nà ng má»›i phải.
Tiết Xảo Vân khẽ cưá»i nói:
- Xảo Vân không dám.
Tần vương trầm tư nói:
- Triệu quốc xa xôi ngà n dặm, mặc dù má»—i ngà y Ä‘á»u có tin máºt báo truyá»n đến, nhưng cÅ©ng như nà ng nói, trẫm cÅ©ng chỉ hiểu biết đại khái vá» bá»n há» thôi. Nhất là Sở Danh ÄÆ°á»ng, lúc kẻ nà y còn ở Nam Tuyến đại doanh, vì hắn chỉ là má»™t quan địa phương nên Thiên CÆ¡ các không coi trá»ng hắn, tháºt là đáng chết. Hôn nay hắn ở Triệu quốc má»™t tay che cả bầu trá»i, Triệu vương trở thà nh bù nhìn, nhưng trẫm không tin hoà ng thất Triệu quốc lại cam tâm như váºy. Mặc dù Triệu vương tuổi cao sức yếu, nhưng con hắn Triệu Khánh trẻ trung sung mãn, lại cá»±c kỳ bất mãn Sở gia. Xảo Vân, nà ng là má»™t trong những ngưá»i trẫm tin tưởng nhất, lần nà y nếu nà ng quyết ý Ä‘i Triệu quốc, trẫm mang tất cả những ngưá»i cá»§a Äại Tần ở kinh thà nh giao cho nà ng, nà ng có toà n quyá»n xá» trÃ, ly gián quân thần Triệu quốc. Khi cần thiết có thể phái BÃ ÄÆ°á»ng cao thá»§ đến giúp sức cho môn hạ cá»§a Triệu Khánh, toà n lá»±c phò trợ hắn đánh nhau vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng. Việc nà y bất kể thà nh bại Ä‘á»u có thể tạo ra sóng gió tại Triệu quốc, đối vá»›i Äại Tần ta chỉ có trăm lợi mà không có má»™t hại.
Tần vương đột nhiên lại cưá»i nói:
- Nhưng mà Xảo Vân nà ng chỉ được đứng sau rèm chỉ đạo thôi, nghe nói tên Triệu Khánh đó rất háo sắc, trẫm không muốn nà ng tự mình mạo hiểm.
Tiết Xảo Vân thấy Tần vương quyết Ä‘oán như váºy, không bị tình cảm nam nữ là m rối trÃ, không buồn mà lại lấy là m vui, khom ngưá»i nói:
- Tiểu nữ tỠtuân lệnh.
Tần vương đỡ nà ng dáºy, nói:
- Nhưng mà , Xảo Vân nà ng phải hứa với trẫm một chuyện.
Tiết Xảo Vân nghiêm mặt nói:
- Xin má»i hoà ng thượng nói, tiểu nữ tá» nhất định nghe theo.
-bÄÆ°á»£c, đây là nà ng nói đó.
Tần vương ha hả cưá»i to:
- Lần nà y từ Triệu quốc trở vá», trẫm nhất định sẽ cưới nà ng và o cung, không được từ chối nữa.
Tiết Xảo Vân ngẩn ra, trong lúc nhất thá»i chẳng biết trả lá»i thế nà o.
Tần vương có chút không hà i lòng, nói:
- Thế nà o, lẽ nà o trẫm lại không xứng với nà ng sao?
Tiết Xảo Vân cuống quÃt nói:
- Hoà ng thượng, tiểu nữ tỠtuyệt đối không có ý nà y, chỉ là ...
Tần vương hÆ¡i giáºn nói:
- Không cần phải nói nữa, lý do cá»§a nà ng trẫm đã nghe đủ rồi, cái gì thân thế đáng thương, còn nói bản thân mình là ngưá»i xui xẻo, hoà ng quyá»n cá»§a trẫm là nháºn từ trá»i, có trẫm bảo vệ nà ng, nà ng còn lo lắng gì nữa?
Vẻ mặt Tiết Xảo Vân lộ vẻ kỳ lạ, một lúc sau kiên quyết nói:
- Nếu lần nà y Xảo Vân có thể từ Triệu quốc trở vá» bình an, sẽ thuáºn theo ý cá»§a Hoà ng thượng.
Tiết Phương Trá»ng ở má»™t bên âm thầm kêu khổ, nhưng lại không biết dùng lý do gì khuyên can.
Tần vương vui mừng nói:
- Xảo Vân, nà ng định khi nà o lên đưá»ng?
Tiết Xảo Vân nói:
- Nếu Khấu đại nương chấp thuáºn việc nà y, Xảo Vân chuẩn bị năm ngà y sau lên đưá»ng.
Tần vương gáºt đầu nói:
- Tốt lắm, bên phÃa Khấu gia để trẫm nói thay nà ng, mấy ngà y nà y nà ng cứ nghỉ ngÆ¡i cho tháºt tốt, dù sao ngà n dặm xa xôi, trên đưá»ng cÅ©ng nên cẩn tháºn.
Tần vương lại căn dặn thêm và i câu rồi cùng Tiết Phương Trá»ng rá»i khá»i biệt viện.
Tiết Phương Trá»ng có chút không yên lòng, cho tá»›i nay y Ä‘á»u cho rằng Tiết Xảo Vân tiếp cáºn Hoà ng thượng là vì lấy lòng Hoà ng thượng, phải biết rằng vá»›i xuất thân cá»§a nà ng muốn và o cung là chuyện cá»±c kỳ khó khăn. Nhưng hôm nay thấy Hoà ng thượng rõ rà ng đã sá»›m có ý nà y, ngược lại Tiết Xảo Vân không há» tình nguyện, nếu nói nà ng lạt má»m buá»™c chặt cÅ©ng không đúng, Hoà ng thượng tình sâu nghÄ©a nặng vá»›i nà ng, là m như thế chỉ khiến hắn cà ng không vui mà thôi.
Tần vương không há» chú ý tá»›i vị danh tướng Äại Tần Ä‘ang Ä‘au đầu mệt óc bên cạnh mình, y cÅ©ng Ä‘ang khổ não vì chuyện nà y. Trước đây Tiết Xảo Vân đã từ chối y nhiá»u lần, y tháºt không rõ nữ tá» nà y Ä‘ang nghÄ© gì, lẽ nà o trên Ä‘á»i còn có nam tá» nà o thÃch hợp vá»›i nà ng hÆ¡n mình sao? Y hiểu rõ Tiết Xảo Vân, nữ tá» nà y tâm cÆ¡ thâm trầm, thá»§ Ä‘oạn cao minh, hÆ¡n nữa rất có dã tâm. Äối vá»›i Ä‘iểm nà y Tần vương cÅ©ng không lo lắng, bản thân mình Ä‘ang lúc tráng niêng, hÆ¡n nữa lại muốn nhất thống thiên hạ, có má»™t nữ tá» như váºy ở bên cạnh sẽ giúp đỡ được không Ãt việc. Theo lý mà nói thì mình chÃnh là sá»± lá»±a chá»n tốt nhất cá»§a nà ng, váºy thì nà ng còn do dá»± chuyện gì nữa?
Tần vương nhÃu nhÃu mà y, đột nhiên than thở:
- Tiết khanh, nghÄ©a nữ nà y cá»§a khanh tháºt là khó đối phó.
Tiết Phương Trá»ng cả kinh, nhất thá»i không biết nên khóc hay cưá»i, không nghÄ© tá»›i hoà ng thượng cÅ©ng có ngà y vì má»™t nữ tá» mà phiá»n muá»™n. Mặc dù ông ta lá»›n hÆ¡n Tần vương mưá»i mấy tuổi, nhưng hai ngưá»i có mối quan hệ rất tốt, lúc không có ngưá»i khác cÅ©ng thưá»ng cưá»i nói thoải mái. Thấy Tần vương như váºy, không nhịn được cưá»i nói:
- Hoà ng thượng đã có lòng, cứ việc ép cưới nà ng là được, không cần lo lắng cho mặt mũi của thần.
Tần vương lắc đầu nói:
- Má»™t cô gái như váºy là m sao có thể dùng thá»§ Ä‘oạn ép buá»™c được, trẫm nhất định phải để nà ng cam tâm tình nguyện, thể hiện bản lÄ©nh cá»§a trẫm.
Tiết Phương Trá»ng trong lòng không cho là đúng, bất quá y cÅ©ng không muốn bà n lại việc nà y, nhân tiện nói:
- Hoà ng thượng, lần nà y Xảo Vân đến Triệu quốc, các máºt thám cá»§a Bá»™ binh cá»§a thần có cần há»— trợ không?
Tần vương suy nghĩ một chút, nói:
- Không cần, tuy trẫm tin và o khả năng cá»§a Xảo Vân, nhưng Äại Tần chưa đến lúc được ăn cả ngã vá» không, ngưá»i trong Bá»™ binh chưa cần tham gia việc nà y, cứ ở má»™t bên quan sát thôi. Vạn nhất chuyến nà y Xảo Vân thất bại, các ngươi phụ trách đưa nà ng vá» là được rồi.
Tần vương ngước nhìn bầu trá»i, than thở:
- NghÄ© kỹ lại, tháºt ra trẫm cÅ©ng rất kỳ vá»ng và o chuyến Ä‘i nà y cá»§a Xảo Vân. Äại Tần ta trải qua ná»™i loại mấy năm trước, thá»±c lá»±c cá»§a Triệu quốc trên chúng ta. Danh tướng Vương Liệt trong triá»u tuy chưa già nhưng đã yếu, Quách Hoà i Ä‘ang lúc sung mãn, thống lÄ©nh tam đại doanh Ä‘á»u không phải những kẻ không có năng lá»±c. Cho dù quân đội Äại Tần ta chá»§ động xuất kÃch cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i thắng. Chỉ đà nh âm thầm xuất thá»§ để xem có là m nên được gì hay không.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 06:03 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 2: Tương phùng vô thưá»ng(1).
Dịch: Nhu Nhi
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Bầu trá»i tối tăm mù mịt, những hạt mưa bụi nhẹ nhà ng như là n sương mù bao phá»§ toà n bá»™ kinh thà nh.
Tiên Cư Các là má»™t toà tá»u lâu nằm ở gần cổng thà nh phÃa nam, tuy diện tÃch không lá»›n nhưng bà y trà trang nhã, thức ăn thanh đạm do đó cÅ©ng thu hút được không Ãt thá»±c khách. Nhưng cÆ¡n mưa thu dai dẳng oái ăm mấy ngà y nay khiến việc buôn bán trở nên ế ẩm tệ hại, chưởng quầy nhìn ra ngoà i con phố vắng hoe mặt mà y á»§ rÅ©.
Má»™t thanh niên gầy gò tay cầm chung rượu tá»±a ngưá»i và o cá»a sổ đăm chiêu đến xuất thần, mấy **** tiểu nhị cÅ©ng không buồn quấy rầy. Chà ng thanh niên nà y há» Phạm, là má»™t thầy đồ dạy tư ở gần đây, cÅ©ng là má»™t khách quen cá»§a quán. Tuy má»—i lần đến đây chỉ gá»i độc nhất má»™t bình rượu đục (rượu chưa lá»c) và hai ba món nhắm, trông chà ng ta có vẻ hÆ¡i nghèo túng, nhưng là ngưá»i có há»c thức, tâm địa lại tốt, đối vá»›i những há»c sinh có hoà n cảnh khó khăn chà ng ta Ä‘á»u miá»…n há»c phÃ, cho nên luôn được má»i ngưá»i tôn trá»ng.
Lúc nà y bà n tay cầm chung rượu cá»§a Phạm tiên sinh chợt rung lên, chà ng ta láºp tức quay vá» bà n ngồi xuống, uống má»™t hÆ¡i cạn sạch chung rượu, quÆ¡ lấy bình rượu cầm lên rót, lúc nà y má»›i phát hiện bình rượu trống không, tiểu nhị thấy váºy bước đến tươi cưá»i nói:
- Phạm tiên sinh, có muốn gá»i thêm má»™t bình không?
Phạm tiên sinh sá» tay và o túi tiá»n, Ä‘oán chừng vẫn còn đủ tiá»n liá»n gáºt đầu:
- Là m ơn.
Chợt nghe **** tiểu nhị ở ngoà i cá»a nói:
- Ba vị khách quan đến dùng cơm ạ, xin mau và o trong!
Ba ngưá»i khách bước và o cá»a, ngưá»i Ä‘i đầu chỉ khoảng mưá»i bảy mưá»i tám tuổi, khuôn mặt như ngá»c, hai mắt sáng rá»±c, khà vÅ© hiên ngang, trên ngưá»i mặc má»™t áo bà o mà u xanh nhạt cá»™t ngay thắt lưng, được may cắt rất vừa vá»›i cÆ¡ thể, rõ rà ng là má»™t thế gia công tá». Hai ngưá»i Ä‘i theo sau dưá»ng như là nô bá»™c cá»§a y, má»™t ngưá»i trông có vẻ là quản gia giÅ© giÅ© cây dù trong tay rồi giao cho tiểu nhị, nói:
- Cất giữ cho cẩn tháºn, nếu không cho dù ngươi bán thân cÅ©ng không Ä‘á»n nổi đâu.
Tiểu nhị đón lấy cây dù cảm thất rất nặng tay không khá»i kinh ngạc má»™t phen, lại thấy ở chuôi cây dù có khảm má»™t viên ngá»c bÃch to bằng ngón chân cái, trong lòng không nhịn được cảm thấy run run, biết lá»i nói cá»§a ngưá»i ná» không chỉ hù dá»a suông, vá»™i và ng tìm má»™t nÆ¡i dá»… quan sát đặt cây dù ở đó.
Thiếu niên cầm đầu có chút bất mãn nhìn qua ngưá»i quản gia nói:
- Trương Äắc Lợi, ngươi là m váºy là sao?
Ngưá»i tên Trương Äắc Lợi cẩn tháºn cưá»i là m là nh đáp:
- NgÅ© công tá», cây dù nà y vốn là váºt Nam Tá» tiến cống, cả phá»§ chỉ có ba cây, Ä‘á»u đã được đăng ký và o sổ, nếu lỡ là m mất thì tiểu nhân không biết phải ăn nói thế nà o vá»›i Lý quản sá»±.
Thiếu niên lưá»m hắn má»™t cái, không muốn tranh luáºn nữa, Ä‘i đến bà n cá»§a Phạm tiên sinh ngồi xuống trước mặt y, cưá»i nói:
- Nhược Thà nh à , má»›i rồi nhìn thấy tá»· phu sao đến cả chà o há»i cÅ©ng không có váºy?
Thiếu niên đó chÃnh là Sở Tranh, má»›i vừa tròn mưá»i bảy tuổi, còn Phạm tiên sinh chÃnh là biểu đệ Phạm Nhược Thà nh cá»§a Liá»…u Khinh Như. Vá» phần Liá»…u Khinh Như, nà ng đã cùng Sở Tranh là m lá»… thà nh thân, sau đó chÃnh thức bước chân và o nhà há» Sở. Luáºn tuổi tác thì Phạm Nhược Thà nh mặc dù lá»›n hÆ¡n Sở Tranh má»™t chút, nhưng Sở Tranh cứ gặp mặt y là tá»± xưng tá»· phu.
Phạm Nhược Thà nh không má»™t tà tình cảm trả lá»i:
- ÄÆ°á»ng đưá»ng là NgÅ© công tá» cá»§a Sở Thái Úy, má»™t thà y đồ dạy tư như ta không dám trèo cao.
Äúng lúc tiểu nhị Ä‘ang bưng rượu lên cho Phạm Nhược Thà nh nghe được câu nói nà y không ká»m được tay run run, bình rượu trên khay tức thì rÆ¡i xuống.
Sở Tranh phất ống tay áo má»™t cái, bình rượu Ä‘ang rÆ¡i xuống tạm thá»i ngừng lại, Âu Dương Chi Mẫn đứng ở sau lưng đưa tay ra bắt lấy bình rượu, mở nắp ra ngá»i má»™t hÆ¡i rồi nhăn mặt nói:
- Äây là cái quái gì thế? Tiểu nhị, mang rượu ngon nhất trong tiệm cá»§a ngươi ra đây.
Sở Tranh khoát tay nói:
- Không sao, má»™t bình rượu đục mừng tương phùng, ta và Nhược Thà nh đã lâu không gặp. Âu Dương, thay ta rót rượu, ta muốn kÃnh Nhược Thà nh má»™t chung.
Âu Dương Chi Mẫn “dạ†má»™t tiếng, quay ngưá»i qua nói nhá» mấy câu và o tai tiểu nhị, tiểu nhị mặt mà y tái mét không ngừng gáºt đầu.
Sở Tranh để Âu Dương Chi Mẫn rót rượu cho hai ngưá»i, rồi cầm chung lên nói:
- Nhược Thà nh, nói thế nà o chúng ta cÅ©ng là thân thÃch, nà o, ta uống trước má»™t chung.
Phạm Nhược Thà nh chần chừ một lúc, cảm thấy không có lý do gì để từ chối, bèn cầm chung rượu lên.
Sở Tranh uống cạn chung rượu, không ká»m được mặt tá» ra khó chịu. Phạm Nhược Thà nh há»i:
- Thế nà o? Ngũ công tỠuống không quen à ?
Sở Tranh thở hắt một hơi nói:
- Äây là rượu sao, sao lại có mùi hôi cá»§a bã váºy?
Phạm Nhược Thà nh cưá»i nói:
- Rượu nà y vốn được là m ra từ bã rượu, là m sao lá»t nổi và o miệng thế gia công tá» chứ!
Sở Tranh đặt ly rượu xuống, nhẹ nhà ng nói với Phạm Nhược Thà nh:
- Nhược Thà nh, ngươi cần gì phải như váºy. Ở Triệu quốc, Khinh Như chỉ có ngươi là ngưá»i thân, nếu nà ng biết ngươi sống như váºy sẽ rất Ä‘au lòng. Nà ng không an tâm vá» ngươi, hôm nay nà ng bảo ta đến tìm ngươi, mang đến má»™t Ãt quần áo và và i món ăn nà ng tá»± là m theo khẩu vị Nam Tá», có thá»i gian ngươi nên thưá»ng đến phá»§ thăm nà ng ấy.
Phạm Nhược Thà nh nháºn há»™p quà từ tay Âu Dương Chi Mẫn đưa sang, thản nhiên đáp:
- Äa tạ NgÅ© công tá» Ä‘Ãch thân đến đây, nhưng má»™t bá tánh bình thưá»ng như tôi sao có thể tá»± ý bước và o Sở phá»§, không cần phiá»n phức như váºy đâu.
Sở Tranh chỉ Trương Äắc Lợi nói:
- Äây là Trương quản sá»± trong phá»§, hôm nay ta đưa hắn tá»›i là vì việc nà y. Nếu ngươi muốn tìm Khinh Như thì cứ đến phá»§ nói muốn tìm hắn. Trương Äắc Lợi, ngươi nhá»› rõ vị Phạm tiên sinh nà y chưa? Sau nà y nếu để thiếu phu nhân vì chuyện nà y mà không vui ta sẽ há»i tá»™i ngươi.
Trương Äắc Lợi khom ngưá»i nói:
- Ngũ công tỠyên tâm, tiểu nhân nhớ rõ rồi.
Phạm Nhược Thà nh nhìn Sở Tranh, cầm bình rượu rót cho hai ngưá»i, nói:
- NgÅ© công tá» quan tâm biểu tá»· như váºy, Phạm Nhược Thà nh ta thấy mừng thay cho tá»· ấy, ta kÃnh NgÅ© công tá» má»™t chung.
Sở Tranh hÆ¡i né ngưá»i vá» phÃa sau nói:
- Xin miá»…n, rượu nà y ta tháºt sá»± không uống nổi chung thứ hai. Âu Dương, bảo tiểu nhị mang rượu lên, thêm và i món ăn thượng hạng nữa.
Phạm Nhược Thà nh cưá»i nói:
- NgÅ© công tá», ngươi vẫn không thoát khá»i cái thói cá»§a con nhà già u.
Sở Tranh nghĩ một lát rồi nói:
- Có lẽ váºy. Tháºt ra ta cÅ©ng là ngưá»i biết thÃch ứng vá»›i hoà n cảnh, nhưng ta không muốn đối xá» tệ vá»›i bản thân, có thể uống rượu ngon thì tá»™i gì phải uống rượu cặn. Nếu Nam Tá» Phạm gia vẫn còn, Nhược Thà nh ngươi cÅ©ng đâu có uống thứ rượu nà y đúng không?
Phạm Nhược Thà nh bình thản đáp:
- Nam TỠPhạm gia? Sớm đã là chuyện quá khứ.
Sở Tranh nói:
- Ngươi cÅ©ng biết Nam Tá» Phạm gia đã thà nh quá khứ, váºy sao ngươi không nghÄ© thoáng má»™t chút? Äừng mãi chấp nhất chuyện hai nước Tá» - Triệu nữa. Vá»›i há»c vấn cá»§a ngươi nhất định có thể kiếm được má»™t chức quan, là m quan cÅ©ng không nhất định là dốc sức vì Triệu quốc, cÅ©ng có thể coi như tạo phúc cho bá tánh mà . Ngươi xem trong các há»c sinh cá»§a ngươi có nhiá»u ngưá»i xuất thân nghèo khổ như váºy, cho dù ngươi không thu há»c phÃ, nhưng nếu bá»n há» cÆ¡m còn không có mà ăn thì ai còn tâm tư để Ä‘á»c sách? Chỉ dá»±a và o tấm lòng hiệp nghÄ©a má»™t mình ngươi thì giúp được mấy ngưá»i? Nếu ngươi tháºt lòng vì dân thì là m quan vẫn hÆ¡n.
Phạm Nhược Thà nh cưá»i lạnh:
- Nói đến là m quan, lệnh tôn Thái Uý đại nhân là cá»±c phẩm đương triá»u, nhưng trong thà nh lại còn bao nhiêu ngưá»i nghèo như váºy, không lẽ ông ta không thể giúp bá»n há» sao?
Sở Tranh than vãn:
- Gia phụ đã táºn lá»±c rồi, mấy năm nay ngươi có nghe nói trong kinh thà nh có ngưá»i đói chết ở đầu đưá»ng xó chợ không?
Phạm Nhược Thà nh nói:
- Không lẽ chỉ như váºy là đủ? Ãt ra cÅ©ng phải là m được đến mức trẻ được Ä‘i há»c, già được nuôi dưỡng chứ?
Sở Tranh nhịn không được phì cưá»i:
- Nhược Thà nh Æ¡i Nhược Thà nh, ngươi cÅ©ng là ngưá»i thông là u sá» sách, cái gá»i là trẻ được Ä‘i há»c già được nuôi dưỡng đó, qua các triá»u các đại có ai là m được chứ?
Phạm Nhược Thà nh cứng rắn đáp:
- Ãt nhất thá»i Nghiêu Thuấn từng là m được.
Sở Tranh mỉm cưá»i:
- Váºy ta há»i ngươi, vùng đất Nghiêu Thuấn cai quản bao lá»›n? Nhân khẩu bao nhiêu? Thá»i Nghiêu Thuấn dùng loại văn tá»± nà o viết sách, ngươi có từng nhìn thấy bút tÃch tháºt cá»§a danh gia nà o trước Ä‘á»i Thương không? Cái gá»i là trẻ được Ä‘i há»c là há»c từ ai trong Bách gia chư tá»?
(Bách gia chư tá» = từ chung chung cho tất cả các trưá»ng phái tư tưởng triết há»c trước thá»i Hán)
Phạm Nhược Thà nh nghẹn lá»i nhìn trân trối:
- Cái nà y…
Sở Tranh huơ đôi đũa tre trong tay, nói:
- Thá»i đại Nghiêu Thuấn chẳng qua chỉ là truyá»n thuyết, Bách gia chư tá» và những truyá»n thuyết nà y lại có Ä‘iểm bất đồng. Có ai biết được chân tướng chuyện nà y chứ, trừ khi có ngưá»i Ä‘i xuyên thá»i gian, quay vá» thá»i đại đó…
Sở Tranh bất giác nghĩ đến bản thân mình, thanh âm dần dần trầm xuống.
Phạm Nhược Thà nh có chút không phục:
- Nhưng ngươi nhìn xem những ngưá»i đó, áo không đủ mặc, cả ngà y vì sinh kế mà buồn phiá»n, tháºm chà phải bán con bá» vợ, Sở Thái Úy thân là má»™t quan chức rưá»ng cá»™t cá»§a quốc gia, NgÅ© công tá» ngươi thì ngà y ngà y ăn sung mặc sướng, không lẽ không thấy lương tâm cắn rứt sao?
Sở Tranh nhìn Phạm Nhược Thà nh cưá»i lạnh:
- Gia phụ báºn rá»™n chÃnh sá»± trăm công ngà n việc, ngươi là m sao hiểu được. Tục ngữ có câu không ra chợ không biết cá»§i gạo đắt. Nếu để ngươi cai quản má»™t huyện, ngươi có bản lÄ©nh để đảm bảo nhà nhà được no ấm không? Dân chúng không lâm và o cảnh lầm than đã là vạn hạnh rồi.
Phạm Nhược Thà nh nổi nóng:
- Phạm Nhược Thà nh ta tuy không có bản lÄ©nh nhưng Ãt ra có thể má»™t lòng vì dân, nhất định phải hÆ¡n Ä‘a số quan viên Triệu quốc.
Sở Tranh Ä‘áºp đôi đũa trong tay xuống bà n nói:
- Tốt, ngà y mai ta sẽ tiến cỠngươi là m quan phụ mẫu một huyện với Lại Bộ , xem xem ngươi có phải là loại ngông cuồng mạnh miệng hay không?
Phạm Nhược Thà nh láºp tức đáp:
- Má»™t lá»i đã định.
Lúc nà y mới sực tỉnh ngộ, bản thân đã mắc bẫy của Sở Tranh.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Nhược Thà nh, ngươi là đại trượng phu, không được nuốt lá»i.
Phạm Nhược Thà nh hừ một tiếng:
- Chẳng trách đưá»ng thăng quan tiến chức cá»§a Sở công tỠở kinh thà nh luôn rá»™ng mở, quả nhiên gian manh quá»· quyệt.
Âu Dương Chi Mẫn không nhịn được nói:
- Phạm tiên sinh, công tá» nể mặt thiếu phu nhân má»›i nhưá»ng nhịn ngà i và i phần, ngà i đừng quá đáng.
Phạm Nhược Thà nh lạnh lùng đáp:
- Không cần vị đại nhân nà y nhắc nhở, Phạm mỗ đương nhiên biết.
Sở Tranh trừng mắt nhìn Âu Dương Chi Mẫn một cái, nói:
- Nhiá»u chuyện.
Lúc nà y bên ngoà i cá»a tiệm thanh âm má»™t nữ nhân dịu dà ng truyá»n và o:
- Chá»§ quán, xin há»i phá»§ cá»§a Lại Bá»™ Thà nh đại nhân ở hướng nà o?
Sở Tranh và Phạm Nhược Thà nh nhìn ra ngoà i, trước cá»a quán có hai cá»— xe ngá»±a, thân xe dÃnh đầy bùn đất, rõ rà ng là đã Ä‘i má»™t Ä‘oạn đưá»ng dà i. Má»™t thiếu nữ có vẻ là nha hoà n tay cầm dù trúc, toà n thân Ä‘ang lạnh run cầm cáºp.
Chưởng quầy hơi bối rối:
- Cô nương, tôi chỉ là một tiểu dân, là m sao biết được nơi ở của đại nhân.
Trương Äắc Lợi bước tá»›i cuá»i nói:
- Ngưá»i cô nương há»i là Thà nh Phụng Chi Thà nh đại nhân phải không?
Nha hoà n kia đáp lá»i:
- Äúng váºy, không biết vị đại bá nà y có biết nÆ¡i ở cá»§a Thà nh đại nhân không?
Trương Äắc Lợi nói:
- Phá»§ cá»§a Thà nh đại nhân ở thà nh bắc, còn nÆ¡i nà y là thà nh nam, đưá»ng Ä‘i trong kinh thà nh phức tạp, nếu không có ngưá»i dẫn đưá»ng e là trong chốc lát rất khó tìm được.
Nha hoà n do dự nói:
- Là váºy sao? Vị đại bá nà y, không biết ông có thể dẫn đưá»ng cho chúng tôi không, đến được phá»§ Thà nh đại nhân tiểu thư nhà tôi nhất định sẽ háºu tạ má»™t số tiá»n lá»›n.
Trương Äắc Lợi dở khóc dở cưá»i, vốn định giáo huấn nà ng ta và i câu, nhưng nghÄ© lại mình sao lại Ä‘i tÃnh toán vá»›i trẻ con nên lắc đầu cưá»i đáp:
- Tại hạ còn việc quan trá»ng bên mình, xin lá»—i không thể giúp được.
Chưởng quầy muốn có thêm mối là m ăn nên nói:
- Cô nương, kinh thà nh rất rá»™ng lá»›n, trá»i mưa đưá»ng rất trÆ¡n trợt, Ä‘i từ thà nh nam tá»›i thà nh bắc cÅ©ng mất cả canh giá», hÆ¡n nữa trá»i mưa cà ng lúc cà ng to. Chi bằng cô nương và o tiểu **** nghỉ ngÆ¡i má»™t lát, mưa tạnh rồi Ä‘i cÅ©ng không muá»™n.
Nha hoà n ngước mắt lên nhìn trá»i, Ä‘i đến phÃa trước xe ngá»±a bà n bạc vá»›i ngưá»i ngồi trong xe và i câu, quay lại nói vá»›i chưởng quầy:
- Váºy được, **** gia, mau Ä‘i nấu chén canh gừng cho tiểu thư tôi trừ rét, rồi nấu thêm và i món ngon.
Sở Tranh cưá»i thầm, vị tiểu thư đó chắc là xuất thân phú quý, có thể là thân thÃch cá»§a Thà nh Phụng Chi, quay đầu lại nói vá»›i Phạm Nhược Thà nh:
- Ngưá»i ăn sung mặc sướng trên Ä‘á»i nà y đâu chỉ có ta, xem ra vị tiểu thư đó cÅ©ng thuá»™c dạng nà y.
Phạm Nhược Thà nh không trả lá»i, hai mắt chăm chăm nhìn ra ngoà i cá»a.
Sở Tranh nhìn theo hướng y đang nhìn, chỉ thấy nha hoà n lúc nãy và một trung niên bộc phụ cùng nhau dìu một nữ tỠbước và o. Nữ tỠnà y mặc một chiếc áo mà u xanh thẫm, dung mạo thanh tú thoát tục, cỠchỉ đoan trang, đôi mắt long lanh, rõ rà ng là khuê nữ đại gia.
Sở Tranh cưá»i ha hả, đưa tay ra huÆ¡ huÆ¡ trước mắt Phạm Nhược Thà nh, miệng lẩm bẩm:
- Hồn mau trở vá».
Phạm Nhược Thà nh đột ngá»™t giáºt mình, đỠmặt nói:
- Ngươi là m gì váºy?
Sở Tranh cưá»i đáp:
- Ta nhìn thấy có ngưá»i thần hồn Ä‘iên đảo nên muốn giúp hắn thôi.
Thanh y nữ tá» nghe thấy tiếng hai ngưá»i cưá»i nói liá»n đưa mắt nhìn qua, trong lòng cảm thấy kỳ lạ. Hai ngưá»i đó má»™t ngưá»i là thư sinh trông có vẻ nghèo khổ, còn má»™t ngưá»i lại là thế gia công tá», tuy hai ngưá»i ngồi chung trông chẳng phù hợp chút nà o, nhưng xem ra lại rất thân thiết vá»›i nhau.
Sở Tranh hạ thấp giá»ng cưá»i nói:
- Nhược Thà nh, nữ tỠđó đang nhìn ngươi.
Phạm Nhược Thà nh không nhịn được ngước nhìn nữ tỠkia một cái, đúng lúc nữ tỠđó cũng đang nhìn sang, y luống cuống không biết là m sao, chỉ đà nh cuối đầu xuống nói:
- Nói hươu nói vượn.
Sở Tranh không cưá»i nữa, thần sắc đột nhiên trở nên nghiêm trá»ng. Bá»™c phụ trung niên Ä‘i bên cạnh thanh y nữ tá» dưá»ng như có cảm giác, quay đầu nhìn vá» phÃa Sở Tranh. Sở Tranh chỉ cảm thấy đôi mắt đó tháºt thâm sâu khó lưá»ng, má»™t khà thế vô hình Ä‘ang ép hắn đến mức không thở được, là m hắn phải kinh ngạc. Ba năm nay Long tượng phục ma công tầng thứ năm cá»§a hắn đã đến cảnh giá»›i đại thà nh, mấy lần Ngô An Nhiên toà n lá»±c ra tay cÅ©ng không là m gì được hắn, không ngá» bá»™c phụ trung nhiên kia lại có khà thế áp đảo được hắn. Sở Tranh nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, những ngưá»i hắn từng gặp qua duy chỉ có Triệu MÃnh má»›i có khả năng thắng bá»™c phụ kia.
Nhưng thanh y nữ tá» nà y là ai? sao lại có má»™t nô bá»™c là cao thá»§ thư váºy? Sở Tranh đã không còn là tên ngốc má»›i đến kinh thà nh như ngà y nà o, bây giá» hắn hiểu rõ võ lâm cá»§a Triệu quốc như lòng bà n tay. Hắn biết những ngưá»i võ công cao nhất trong giang hồ chẳng qua cÅ©ng chỉ tương đương vá»›i sư phụ Ngô An Nhiên cá»§a hắn, từ lúc nà o đột nhiên xuất hiện má»™t cao thá»§ như váºy? Không lẽ trong thiên hạ có nhiá»u cao thá»§ đến váºy ư? Hắn chẳng lẽ là ếch ngồi đáy giếng?
Sở Tranh nheo mắt nhìn mấy ngưá»i kia đánh giá má»™t lượt, nói:
- Các ngưá»i là gì cá»§a Thà nh đại nhân?
Nha hoà n lúc nãy nghe giá»ng Ä‘iệu cá»§a Sở Tranh không có tà khách sáo nà o thì bÄ©u môi đáp:
- Ngươi là ai? Dá»±a và o cái gì vặn há»i bá»n ta?
Sở Tranh chỉ và o cấm vệ quân Ä‘ang tuần tra trên tưá»ng thà nh phÃa ngoà i cá»a sổ không xa, nói:
- Tại hạ há» Sở, là Thiên tướng cấm vệ quân, cấm vệ quân phụ trách phòng vệ thà nh ná»™i, đương nhiên có tư cách há»i các ngưá»i.
Thanh y nữ tỠđứng lên hà nh lễ:
- Thì ra là Sở tướng quân. Tiểu nữ tá» Tô Xảo Äồng, là cháu gái há» ngoại cá»§a Thà nh phu nhân.
- Tô Xảo Äồng?
Sở Tranh suy nghĩ rồi nói:
- Theo ta biết, Thà nh phu nhân không mang hỠTô, không lẽ có lý do gì khác sao?
Tô Xảo Äồng sắc mặt không thay đổi, đáp:
- Thà nh phu nhân là di nương (dì) cá»§a tiểu nữ, tiểu nữ lá»›n lên ở nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc, xưng hô giữa trưởng bối và tiểu bối không phân biệt rõ rà ng như gia đình phú há»™, khiến Sở tướng quân cưá»i chê.
Sở Tranh cưá»i nhẹ nói:
- Phong tư khà chất của Tô cô nương ở kinh thà nh nà y cũng chưa chắc có ai bì được, nói mình xuất thân nơi thâm sơn cùng cốc e chỉ là nói đùa mà thôi.
Tô Xảo Äồng lại hà nh lá»…:
- Tướng quân quá khen, tiểu nữ thẹn không dám nháºn. Tổ tiên cá»§a tiểu nữ cÅ©ng là thư hương thế gia, tiên tổ Tô Bình Nhân từng là m đến chức Tư đồ thá»i Háºu Hán, sau vì Hồ Man xâm nháºp Trung Nguyên, tiên tổ may mắn giữ được tÃnh mạng đà o thoát khá»i kinh thà nh, vì trốn tránh chiến loạn đã cùng và i ngưá»i đồng liêu ẩn cư trong Thương Lạc sÆ¡n, từ đó không mà ng thế sá»±, di phụ (dượng) cá»§a tiểu nữ, Thà nh đại nhân có thể nói là ngưá»i đầu tiên xuất thế là m quan trong mấy trăm năm qua cá»§a Thương Lạc sÆ¡n.
- Váºy Tô cô nương sao lại rá»i khá»i chá»— thế ngoại….rá»i khá»i Thương Lạc sÆ¡n đến kinh thà nh nà y?
Lẽ ra Sở Tranh muốn nói “thế ngoại đà o nguyênâ€, nhưng sau khi lịch sá» thay đổi, thi nhân Äà o Uyên Minh thá»i Äông Tấn cÅ©ng đã biến mất khá»i thế gian nay không còn tung tÃch, lúc nà y nói ra hai chữ “đà o nguyên†nữ tá» kia chưa chắc đã hiểu. Sở Tranh luôn thấy tiếc kiếp trước hắn không có bản lÄ©nh Ä‘á»c đến đâu nhá»› đến đó, nếu không thì bá»™ “Äà o hoa nguyên ký†lưu truyá»n thiên cổ đó đã có thể thuá»™c vá» hắn rồi.
Tô Xảo Äồng rưng rưng nước mắt:
- Lần nà y tiểu nữ tá» ra Ä‘i cÅ©ng vì bất đắc dÄ©, chỉ vì gia phụ qua Ä‘á»i, mẫu thân cÅ©ng vì bệnh nặng kéo dà i mà qua Ä‘á»i cách đây ba tháng. Nhà há» Tô chỉ còn má»™t mình tiểu nữ, đà nh phải đến kinh thà nh nương nhá» dì dượng.
Cà ng nói Tô Xảo Äồng cà ng nức nở.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 06:06 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 2: Tương phùng vô thưá»ng(2).
Dịch: Nhu Nhi
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Phạm Nhược Thà nh ở bên cạnh nhìn thấy có chút bất nhẫn, len lén kéo áo Sở Tranh. Sở Tranh mặc kệ y, quay ngưá»i qua nhìn bá»™c phụ trung niên từ trên xuống dưới, há»i:
- Tô cô nương, vị nà y là …
Không chá» Tô Xảo Äồng trả lá»i, bá»™c phụ trung niên đã lên tiếng:
- Lão thân là nghÄ©a mẫu cá»§a Xảo Äồng, há» Yến, ngưá»i khác Ä‘á»u gá»i lão thân là Yến đại nương.
- Yến đại nương…
Sở Tranh hừ má»™t tiếng, đột ngá»™t hữu chưởng Ä‘áºp má»™t cái và o mép bà n, cái bà n mang theo tiếng rÃt bay thẳng vá» phÃa chá»§ tá»› ba ngưá»i. Phạm Nhược Thà nh thất sắc la lên:
- Ngươi điên sao?
Yến đại nương thần sắc không thay đổi, đợi khi cái bà n ruợu đến gần mình má»›i dùng tả chưởng vạch má»™t ná»a vòng tròn trong không trung, nhẹ nhà ng đè lên trên cái bà n. Thế Lôi đình vạn quân lúc nà y bị triệt tiêu không còn tăm tÃch, đến cả chén, đũa, bình rượu trên bà n cÅ©ng không há» sứt mẻ gì.
Äám ngưá»i Tô Xảo Äồng chỉ thấy mắt hoa lên thì đã thấy Sở Tranh đứng ngay trên bà n, cưá»i nói:
- Hảo công phu, tiếp ta thêm một chiêu nữa.
Nói xong tung má»™t quyá»n đánh thẳng tá»›i Yến đại nương. Tốc độ cá»§a quyá»n nà y không há» nhanh, đến ngưá»i không biết võ công như Phạm Nhược Thà nh cÅ©ng nhìn thấy rất rõ rà ng, váºy mà Yến đại nương lại biến sắc, không dám lÆ¡ là má»™t khắc, bước qua trái má»™t bước bảo há»™ Tô Xảo Äồng, hữu chưởng hướng vá» Sở Tranh.
Quyá»n chưởng hai ngưá»i chạm và o nhau không gây ra má»™t tiếng động nà o, qua má»™t lúc má»›i nghe thấy tiếng “rắc rắc†vang lên, chỉ thấy bà n rượu tay Yến đại nương Ä‘ang ấn xuống nhanh chóng bị vỡ nát, chá»›p mắt đã biến thà nh má»™t đống gá»— vụn.
Sở Tranh nhẹ nhà ng hạ xuống đất. Khi nãy hai ngưá»i giao thá»§ xem ra tương đương nhau, nhưng Sở Tranh biết ngưá»i đà n bà há» Yến kia lúc nãy chỉ vì sợ là m tổn thương Tô Xảo Äồng, không dám toà n lá»±c ra tay, chỉ thá»§ thế đưa quyá»n lá»±c cá»§a hắn chuyển hết và o cái bà n xui xẻo kia, nếu tháºt sá»± ra tay Sở Tranh tá»± biết mình không phải là đối thá»§ cá»§a bà ta.
Tô Xảo Äồng trầm giá»ng nói:
- Vị tướng quân nà y, Xảo Äồng chỉ là má»™t nữ tỠđơn độc ngà n dặm xa xôi Ä‘i tìm ngưá»i thân, rốt cuá»™c đã mạo phạm chá»— nà o mà ngà i lại ra tay vá»›i nghÄ©a mẫu cá»§a ta? Không lẽ cấm vệ quân Ä‘á»u là những kẻ á»· thế hiếp ngưá»i váºy sao?
Tô Xảo Äồng chÃnh là Tiết Xảo Vân cá»§a Tần quốc, tuy ở Hà m Dương danh tiếng không lá»›n lắm, nhưng các trá»ng thần trong triá»u và không Ãt ngưá»i trong hoà ng cung ná»™i viện Ä‘á»u biết nà ng ta, cho nên sau khi xâm nháºp và o Triệu quốc thì đổi tên thà nh Tô Xảo Äồng, cùng xưng mẹ con vá»›i Khấu đại nương vừa đổi thà nh há» Yến. Nhưng nà ng ta không thể ngá» vừa bước chân và o kinh thà nh Triệu quốc thì Khấu đại nương đã bại lá»™ tung tÃch, thiếu niên kia là m sao nháºn ra được? HÆ¡n nữa võ công cá»§a y lại rất cao cưá»ng, rốt cuá»™c y là ai?
Sở Tranh phủi phủi quần áo, nói:
- Xin Tô cô nương bá»›t giáºn. Chỉ vì tại hạ không dám tin bên cạnh cô nương lại có má»™t cao thá»§ như thế nên cố tình thá» má»™t phen. Vị tiá»n bối nà y sợ không phải là há» Yến, mà là há» Khấu má»›i phải.
Võ công cá»§a ngưá»i đà n bà nà y trong thiên hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Sở Tranh có trá»±c giác, bà ta là ngưá»i cá»§a Khấu gia ở Tây Tần.
Khấu đại nương vá»™i vã giao thá»§ vá»›i Sở Tranh nên không thể che Ä‘áºy được khà chất tháºt cá»§a mình, tuy bà ta ăn mặc như má»™t ngưá»i tá»› già nhưng lúc nà y thần thái rất oai phong. Nghe Sở Tranh nói váºy, Khấu đại nưong cưá»i nhẹ nói vá»›i Tô Xảo Äồng:
- Vị tiểu tướng quân nà y hoà i nghi mẹ con chúng ta là ngưá»i cá»§a Tây Tần, cho rằng mẹ là truyá»n nhân cá»§a "Bất động minh sÆ¡n†Khấu gia.
Sở Tranh nói:
- Vãn bối tá»± thấy công phu cá»§a mình không tệ, nhưng so vá»›i tiá»n bối thì còn kém xa, ngoại trừ truyá»n nhân cá»§a những cao thá»§ thiên đạo hiện nay, vãn vối tháºt không nghÄ© ra còn có môn phái nà o có võ công cao thâm như váºy.
Yến đại nương xem thưá»ng nói:
- Äúng là kiến thức nông cạn, không lẽ chưa từng nghe nói đến võ lâm đệ nhất gia Yến gia cá»§a Háºu Hán sao?
Sở Tranh nhìn thấy bà ta trịnh trá»ng như váºy, đà nh phải lắc lắc đầu:
- Quả tháºt không biết.
Khấu đại nương nhẹ nhà ng nói:
- Ngươi là đồ đệ cá»§a ai, đến cả chuyện nà y cÅ©ng không biết? HÆ¡n nữa tâm pháp "Bất động minh sÆ¡n†căn bản không thÃch hợp nữ tá» tu luyện, lão thân sao có thể là ngưá»i cá»§a Khấu gia?
Chuyện nà y cÅ©ng không thể trách được Sở Tranh, trong đó còn có cả má»™t Ä‘oạn lịch sá». Võ lâm Háºu Hán quả tháºt có má»™t Yến gia hiệu xưng đệ nhất, nhưng những cao thá»§ xuất thế sau nà y danh tiếng lẫy lừng đã hoà n toà n chôn vùi danh tiếng cá»§a Yến gia. Vị truyá»n nhân cuối cùng cá»§a Yến gia bị bại dưới tay quốc sư Hồ Man, phút lâm chung vì không có truyá»n nhân nên đã mang độc môn tâm pháp cá»§a Yến gia giao cho Khấu gia Khấu Phá»§ Viá»…n. Khấu gia và Yến gia giao tình không phải bình thưá»ng, cho nên đến giá» vẫn còn ghi nhá»› tên tuổi Yến gia. Nhưng ở những nÆ¡i như Triệu quốc, những ngà y tháng huy hoà ng cá»§a thiên hạ đệ nhất gia đã sá»›m biến mất trong ký ức cá»§a má»i ngưá»i.
Thông qua lần giao thá»§ vừa rồi, Sở Tranh cảm nháºn được ná»™i công cá»§a Khấu đại nương thiên vỠâm nhu, so vá»›i “Bất động minh sÆ¡n†cương liệt cuồng mãnh trong truyá»n thuyết quả có Ä‘iểm bất đồng, nhưng khi nghe Khấu đại nương có ý hạ nhục sư môn, bất giác trầm mặt xuống nói:
- Sư môn cá»§a vãn bối thứ không thể nói ra. Nhưng Yến gia cao thâm tuyệt há»c như thế sao chưa từng thấy lưu truyá»n trên giang hồ?
Khấu đại nương buồn bã nói:
- Năm xưa khi Hồ Man xâm nháºp, quốc sư là Hô Thác NhÄ© sau khi đến Trung Nguyên đã khiêu chiến vá»›i các đại môn phái. Gia chá»§ Yến gia võ công tuy cao, nhưng vẫn chưa đạt tá»›i cảnh giá»›i thiên đạo, sau khi chiến đấu vá»›i Hô Thác NhÄ© đã táºn phế hết võ công, sau nà y lại nhìn thấy mấy cao thá»§ thiên đạo xuất thế, ý chà nguá»™i lạnh nên đã dắt theo con cháu mai danh ẩn tÃnh, tình cỠđến Thương Lạc sÆ¡n gặp được tiên tổ cá»§a Xảo Äồng là Tô Bình Nhân đại nhân, gia chá»§ và Tô đại nhân vốn đã quen nhau từ trước, cho nên đã cùng nhau sinh sống ở Thương Lạc sÆ¡n, hai trăm năm nay chưa từng hiện thân giang hồ.
Sở Tranh nói:
- Vá»›i võ công cá»§a tiá»n bối sao lại ăn mặc như má»™t bá»™c phụ? Như váºy tháºt không hợp vá»›i thân pháºn cá»§a ngưá»i.
Yến đại nương lạnh lùng đáp:
- Lần nà y lão thân đi cùng nghĩa nữ đến kinh thà nh, chỉ lo lắng cho an toà n của nghĩa nữ chứ không phải đi tuyên cáo Yến gia trùng xuất giang hồ, những tiểu tiết nà y để ý là m gì.
Sở Tranh nghe há» nói rất có tình có lý, tuy rằng trong lòng còn hoà i nghi nhưng cÅ©ng không tiện là m khó nữa. Huống chi nếu Tô Xảo Äồng tháºt sá»± là cháu cá»§a Thà nh Phụng Chi thì hắn cà ng không nên đắc tá»™i. Thà nh Phụng Chi và Quách Hoà i là hai vị trá»ng thần đắc lá»±c nhất cá»§a Hoà ng Thượng , bà cô còn trinh háºn Ä‘á»i Triệu MÃnh đối vá»›i Thà nh Phụng Chi cÅ©ng rất tÃn nhiệm. Sở Tranh không sợ ai hết, nhưng vừa nghÄ© đến Triệu MÃnh là có mấy phần khiếp vÃa.
Sở Tranh thi lễ một cái rồi nói:
- Yến tiá»n bối, Tô cô nương, lúc nãy đã đắc tá»™i nhiá»u. Chỉ vì tại hạ thân là thá»§ lÄ©nh cấm vệ quân, phụ trách phòng vệ kinh thà nh, Yến tiá»n bối và Tô cô nương lại bất phà m như váºy, xin tha thứ cho hà nh vi vô lá»… cá»§a tại hạ.
Tô Xảo Äồng thi lá»… đáp trả, nói:
- Tướng quân táºn tâm vá»›i chức trách, tiểu nữ sao có thể oán trách.
Khấu đại nương hừ một tiếng, nói:
- Tuy rằng ngà i mang trá»ng trách bên mình, nhưng cÅ©ng hÆ¡i lá»— mãng. Nếu lão thân toà n lá»±c ra tay thì ngà i có thể chịu đựng được bao lâu chứ?
Sở Tranh Ä‘ang muốn đáp lá»i, chợt nghe ngoà i cá»a **** truyá»n đến tiếng nhịp bước chân Ä‘á»u đặn, má»™t thanh âm hồn háºu cất lên:
- Äá»™i trưá»ng cung, lắp tên, quân ném thương, chuẩn bị thương.
Sở Tranh xoa xoa hai tay, ngại ngùng nhìn hai ngưá»i Yến - Tô cưá»i. Lúc nãy hắn cảm nháºn được Khấu đại nương thân mang tuyệt kỹ, đã ra dấu vá»›i Âu Dương Chi Mẫn, bảo gã đến thà nh môn phÃa nam Ä‘iá»u binh đến gần đó chá» lệnh. Không ngá» Trương Äắc Lợi lại nhát gan, Sở Tranh và Khấu đại nương vừa má»›i động thá»§ y đã chạy Ä‘i gá»i cấm vệ quân đến đây.
Một vị tướng quân mang áo giáp bước và o, hướng đến Sở Tranh thi lễ:
- Sở tướng quân, má»™t ngà n cấm vệ quân tháºp nhị doanh đã đông đủ, xin chá» lệnh tướng quân.
Sở Tranh kéo y qua má»™t bên nói nhá»:
- Là hiểu lầm thôi, hạ nhân cá»§a tiểu đệ chuyện bé xé ra to. Hôm khác tiểu đệ sẽ Ä‘Ãch thân đến tháºp nhị doanh tạ tá»™i vá»›i Tháºn An đại ca, sau đó má»›i các huynh đệ Ä‘i uống rượu.
Vị quân gia đó cưá»i nói:
- Sở tướng quân, ngà i nói váºy là không đúng rồi, chuyện nhá» nà y đâu cần phiá»n phức váºy, dù sao đám binh sÄ© nà y cÅ©ng cần phải luyện táºp thưá»ng xuyên. Tuy nhiên các huynh đệ cá»§a tháºp nhị doanh đã lâu không được gặp Sở tướng quân, hôm khác hạ quan sẽ đãi khách ở Vạn Hoa Lâu, Sở tướng quân nhất định phải đến dá»±, không có Sở tướng quân ngà i đến thì các cô nương ở Vạn Hoa Lâu đối vá»›i các huynh đệ chúng tôi rất lạnh nhạt.
Thông thưá»ng Sở Tranh hay má»i bá»n hỠđến Vạn Hoa Lâu uống rượu, sau khi đám ngưá»i Sở Tháºn An đến đó và i lần cảm thấy những cô nương ở đó so vá»›i Phiêu Hương Các cÅ©ng không kém, hÆ¡n nữa lại Ä‘iá»m đạm nho nhã, xinh đẹp quyến rÅ© đến táºn xương tá»§y, quả tháºt phong vị khác hẳn. Ngoà i ra bá»n há» luôn cảm thấy có gì đó không hợp vá»›i Phương Trung Thà nh, cho nên cả đám đã đổi sang Vạn Hoa Lâu là m nÆ¡i tụ há»p uống rượu.
Sở Tranh vá»— và o vai y cưá»i đáp:
- Tiểu đệ nhất định đến.
Vị quân gia đó tươi cưá»i thi lá»… vá»›i Sở Tranh rồi quay ngưá»i buá»›c ra ngoà i, đến trước cá»a y nói vá»›i đám quân sÄ©:
- Lần diá»…n táºp nà y tuy không được thông báo trước nhưng các huynh đệ là m rất tốt, triệt thu đội ngÅ© hồi doanh.
Khấu đại nương nhìn theo Ä‘oà n cấm vệ quân đã Ä‘i xa, trong lòng thầm kinh hãi. Äá»™i cấm vệ quân nà y ở Triệu quốc chỉ là quân đội hạng hai, nhưng có thể thấy bá»n hỠđược huấn luyện rất bà i bản, tuyệt không thể xem thuá»ng, nếu lúc nãy tháºt sá»± bị Sở Tranh ép phải động thá»§, bản thân mình có thể nhá» và o võ công đà o thoát nhưng Tô Xảo Äồng chắc chắn không thể thoát.
Khấu đại nương xem thưá»ng nói:
- Thì ra là muốn á»· đông hiếp Ãt, võ công cá»§a ngươi xem ra cÅ©ng không thấp, sao lại không có chút khà phách nà o cá»§a ngưá»i luyện võ thế?
Sở Tranh cưá»i đáp:
- Tiá»n bối võ công cao cưá»ng, vãn bối không phải là đối thá»§. HÆ¡n nữa vãn bối là mệnh quan triá»u đình chứ không phải ngưá»i trong võ lâm, dùng võ tranh thắng bại là hà nh động theo cảm tÃnh, không hợp vá»›i quân pháp.
Khấu đại nương nhất thá»i bị Sở Tranh là m cho nghẹn lá»i.
Sở Tranh nói với chưởng quầy:
- Mau dá»n thức ăn, mấy tên tiểu nhị cá»§a ngươi còn nấp ở ngoà i cá»a là m gì thế?
Chưởng quầy trong lòng run sợ, vị quân gia lúc nãy lão biết mặt, nhưng cÅ©ng chỉ là biết mặt váºy thôi, lão chưa có tư cách nịnh hót đến vị quân gia cấp cao như váºy. Còn những quân sÄ© ngà y thưá»ng hay đến quán cá»§a lão huênh hoang khoác lác cÅ©ng chỉ là lÃnh trong đội cung tiá»…n. Nhưng vị công tá» ngay trước mắt có thể dá»… dà ng triệu táºp cả ngà n ngưá»i đến trong chốc lát, lão không thể nà o ngỠđược tiểu **** cá»§a mình lại được tiếp đón má»™t vị khách quý như thế. HÆ¡n nữa nữ tá» kia xem ra lai lịch cÅ©ng không nhá», hình như là cháu cá»§a má»™t vị đại lão gia nà o đó. Chưởng quầy nghÄ© má»™t hồi thầm nhá»§ nhất định phải tìm vị Phạm tiên sinh kia há»i cho rõ lai lịch cá»§a hai vị khách quý nà y, để đám tiểu nhị ra ngoà i khoe khoang má»™t phen. Lúc nà y lão không dám cháºm trá»… láºp tức sai tiểu nhị dá»n dẹp dưới đất sạch sẽ rồi dá»n cÆ¡m nước ra.
Sở Tranh ôm quyá»n hướng vá» Tô Xảo Äồng:
- Tô cô nương, lúc nãy đã đắc tá»™i, hôm nay xin cho tiểu đệ là m chá»§ đãi khách, xem như là đá»n tá»™i.
Tô Xảo Äồng khéo léo từ chối:
- Sở tướng quân khách sáo rồi, tiểu nữ chỉ nghỉ ngÆ¡i trong chốc lát rồi sẽ láºp tức khởi hà nh ngay.
Sở Tranh cưá»i đáp:
- Tô cô nương xin đừng khách sáo, chúng ta Ä‘á»u không phải là ngưá»i ngoà i, gia phụ và Thà nh đại nhân Ä‘á»u là quan trong triá»u, Thà nh đại nhân và tiểu đệ cÅ©ng khá thân thiết, tÃnh ra tiểu đệ phải gá»i Tô cô nương má»™t tiếng tá»· tá»· má»›i đúng.
Tô Xảo Äồng chấn động, nói:
- Sở tướng quân há» Sở, chắc phải là ngưá»i cá»§a Sở gia, không biết lệnh tôn là …
Sở Tranh cưá»i đáp:
- Gia phụ há» Sở huý là Danh ÄÆ°á»ng.
Chưởng quầy Ä‘ang đứng bên cạnh nghe váºy choáng váng say xẩm mặt mà y, Thái Úy đại nhân! Trá»i ạ! Ngà y mai nhất định phải Ä‘i thắp hương, còn nữa, cái bà n đó cÅ©ng không cho phép ai ngồi nữa, sau nà y má»—i má»™t ngưá»i khách đến đây Ä‘á»u phải giá»›i thiệu cho há» biết công tá» nhà Thái Úy đại nhân đã từng dùng bữa ở đây, váºy thì Tiên Cư Các ở thà nh nam nà y sẽ nổi danh như cồn.
Tô Xảo Äồng nhẹ kêu a má»™t tiếng, nói:
- Thì ra Sở tướng quân là công tá» cá»§a Sở Thái Úy đương triá»u, tiểu nữ thất lá»… rồi.
Sở Tranh nãy giá» vẫn chưa há» báo danh, Sở gia lại đông con cháu, Tô Xảo Äồng vốn không để ý, lúc nà y biết được ngưá»i Ä‘ang đứng trước mặt là con trai cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, trong lòng Tô Xảo Äồng hiện lên má»™t cái tên: Sở Tranh!
Thiên CÆ¡ Các rất xem trá»ng Sở Danh ÄÆ°á»ng, do đó thu tháºp rất chi tiết những tư liệu vá» con cháu ông ta, Sở Tranh lại là ngưá»i được chú trá»ng nhất. Tình báo các nÆ¡i Ä‘á»u nói rằng Sở Tranh rất có thể chÃnh là tông chá»§ tiếp theo cá»§a Sở gia. Sở Danh ÄÆ°á»ng vì hắn mà đã Ä‘iá»u con trai trưởng và con trai thứ ba cá»§a mình rá»i khá»i kinh thà nh. Xưa nay thứ báºc lá»›n nhá» phân rất rõ, Sở Danh ÄÆ°á»ng lại xem trá»ng đứa con út nà y cá»§a mình như váºy, rõ rà ng không đúng vá»›i đạo lý thông thuá»ng. Tô Xảo Äồng cÅ©ng cảm thấy rất hứng thú vá»›i vị thiếu niên nhá» hÆ¡n mình và i tuổi nà y, chỉ tiếc Sở Tranh xưa nay hà nh sá»± kÃn đáo, mấy năm nay lần thể hiện xuất sắc duy nhất cá»§a hắn chÃnh là lần giết chết Lý Vạn SÆ¡n ở trước mặt Triệu Minh Äế. Chuyện đó được ngưá»i Ä‘á»i truyá»n tụng rất thần kỳ, tai mắt cá»§a Thiên CÆ¡ Các ở kinh thà nh cÅ©ng chỉ được nghe truyá»n tụng, khi viết máºt báo quả tháºt thấy rất hoang đưá»ng. Ưng ÄÆ°á»ng lại thuá»™c vá» Sở gia, ngoại trừ Vương gia và má»™t số Ãt ngưá»i trong hoà ng thất ra thì chẳng ai biết được chi tiết bên trong. Tô Xảo Äồng từng nghiên cứu những thông tin nà y khá lâu, phát hiện vị thiếu niên kia ngoại trừ cứ cách và i ngà y cùng đám cấm vệ quân trong doanh đến thanh lâu uống rượu ra, phần lá»›n thá»i gian Ä‘á»u ở Sở phá»§ hoặc quân doanh, không nhìn ra có chá»— nà o khác biệt vá»›i ngưá»i bình thưá»ng.
Không ngá» vừa đến kinh thà nh lại gặp được hắn, Tô Xảo Äồng thầm nghÄ©, chẳng trách lúc nãy cảm thấy ngưá»i nà y lại khắt khe gây khó dá»… cho mình như váºy, thì ra là hắn.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Tiểu đệ chỉ là kẻ ăn chÆ¡i lêu lổng dá»±a và o danh tiếng cá»§a phụ thân mà thôi, khiến Tô cô nương chê cưá»i.
Tô Xảo Äồng cưá»i lạnh trong bụng, ngươi cÅ©ng tháºt khiêm tốn lắm, nếu tháºt là váºy thì Sở Danh ÄÆ°á»ng đâu có xem trá»ng ngươi như thế, nhưng ngoà i miệng vẫn cưá»i đáp:
- Sở công tỠnói đùa rồi. Không biết vị nà y là ...?
Tô Xảo Äồng nhìn qua Phạm Nhược Thà nh, có câu ngưu tầm ngưu mã tầm mã, thanh niên gầy gò nà y trông có vẻ nghèo khổ, nhưng có thể ngồi cùng bà n vá»›i Sở Tranh thì nhất định không phải ngưá»i tầm thưá»ng.
Phạm Nhược Thà nh đỠmặt, Sở Tranh cưá»i đáp:
- Äây là thê đệ (em vợ) cá»§a tại hạ, Nam Tá» tà i tá» Phạm Nhược Thà nh, y kinh luân đầy bụng, tiểu đệ luôn rất bá»™i phục y.
Tô Xảo Äồng thi lá»…, nói:
- Thì ra là Phạm huynh, tiểu muội xin ra mắt.
Trong lòng lại có chút nghi hoặc, Sở Tranh thà nh thân rồi sao? Trong máºt báo không phải nói hắn chỉ có má»™t thị thiếp xuất thân từ Nam Tá» thôi sao? Sở Tranh gá»i Phạm Nhược Thà nh là Nam Tá» tà i tá», trừ khi chÃnh là đệ đệ cá»§a tiểu thiếp hắn?! Váºy ngưá»i tiểu thiếp đó lá»›n hÆ¡n hắn bao nhiêu tuổi?
Tô Xảo Äồng không ká»m được lại liếc nhìn Sở Tranh, trong bụng cưá»i thầm, nghe nói công chúa Triệu quốc Ä‘iên đảo vì hắn cÅ©ng lá»›n hÆ¡n hắn hai tuổi, không lẽ ngưá»i nà y thÃch lưu luyến tình cảm ấp vú mẹ, cho nên có sở thÃch đặc biệt?!
Sở Tranh sắp xếp má»i ngưá»i cùng ngồi xuống, nói:
- Tô cô nương, ngưá»i em vợ nà y cá»§a ta cÅ©ng là háºu nhân danh môn, tổ phụ (ông ná»™i) cá»§a hắn là Nam TỠđại nho gia Phạm Hiếu Äồng.
Tô Xảo Äồng kinh ngạc, Phạm gia không phải đã bị xá» trảm toà n gia rồi sao, vì sao vẫn còn háºu nhân trên Ä‘á»i?
Sở Tranh ra vẻ thá» Æ¡ há»i:
- Tô cô nương cũng biết Phạm gia ở Nam T�
Tô Xảo Äồng cưá»i nhẹ đáp:
- Tiểu nữ từ nhá» cách biệt thế sá»±, chuyện cá»§a Triệu quốc cÅ©ng không biết được bao nhiêu nói gì đến chuyện cá»§a nước khác. Tuy nhiên tổ tiên Phạm gia được ngưá»i Ä‘á»i xưng tụng là đại nho gia, há»c vấn cá»§a Phạm huynh dÄ© nhiên bất phà m, hôm khác nếu có cÆ¡ há»™i tiểu muá»™i xin được chỉ giáo.
Trong lòng Tô Xảo Äồng ngầm cảnh giác, ở gần thiếu niên nà y tháºt không thoải mái chút nà o, lúc nãy có thể là phản ứng cá»§a mình đã là m cho hắn nghi ngá».
Phạm Nhược Thà nh buồn buồn đáp:
- Lúc tổ tiên bị hoà ng đế Nam Tá» tru diệt, Nhược Thà nh tuổi hãy còn nhá», há»c vấn không bằng má»™t hai phần cá»§a tổ phụ, hai chữ "chỉ giáo" cá»§a Tô cô nương tháºt không dám nháºn.
Tô Xảo Äồng không dám thất thố nữa, cố ý tá» ra không biết tà gì chuyện cá»§a Phạm gia ở Nam Tá», nghe đến Ä‘oạn bi thương thì sụt sịt không ngừng.
Sở Tranh thấy không khà có chút buồn buồn liá»n chuyển chá»§ Ä‘á», giá»›i thiệu vá»›i Tô Xảo Äồng táºp tục cá»§a kinh thà nh, nói tá»›i nói lui, đột nhiên lại thăm dò Tô Xảo Äồng và i câu, Tô Xảo Äồng chỉ còn cách táºp trung toà n bá»™ tinh thần hết sức cẩn tháºn trả lá»i.
Sở Tranh thấy Tô Xảo Äồng nói năng cẩn tháºn trôi chảy đà nh phải thôi, lại thấy má»i ngưá»i ăn uống cÅ©ng sắp xong, liá»n nói vá»›i Tô Xảo Äồng:
- Lần đầu tiên Tô cô nương đến kinh thà nh chắc không quen thuá»™c đưá»ng sá, lát nữa tiểu đệ sẽ Ä‘Ãch thân đưa các vị đến phá»§ cá»§a Thà nh đại nhân.
Tô Xảo Äồng đáp:
- Không cần là m phiá»n Sở công tá», đã đến kinh thà nh rồi, tiểu nữ và nghÄ©a mẫu có thể tá»± Ä‘i được.
Sở Tranh cưá»i đáp:
- Tiểu đệ là kẻ nhà n rá»—i, hôm nay không có việc gì khác, hÆ¡n nữa tiểu đệ và Thà nh đại nhân đã lâu không gặp, đúng lúc muốn đến bái phá»ng.
Tô Xảo Äồng biết Sở Tranh còn nghi ngá» mình, giả vá» từ chối và i câu sau đó miá»…n cưỡng đồng ý.
Sở Tranh nói với chưởng quầy:
- Äiếm gia, tÃnh tiá»n.
Chưởng quầy hồn Ä‘ang mÆ¡ má»™ng viá»…n vông, tiểu nhị phải gá»i mấy lần lão má»›i nghe thấy, vá»™i và ng chạy đến cúi ngưá»i nói:
- Sở công tá» có thể đến tiểu **** dùng cÆ¡m là vinh hạnh cá»§a tiểu ****, tiểu nhân sao dám thu tiá»n cá»§a ngà i.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Äây là ta muốn tạ tá»™i vá»›i Tô cô nương, mau tÃnh tiá»n Ä‘i, Tô cô nương phải lên đưá»ng ngay.
Chưởng quầy nói thế nà o cÅ©ng không dám thu tiá»n, cứ đứng đó lải nhải không ngừng, Sở Tranh hết kiên nhẫn liá»n lấy ra và i đồng tiá»n lá»›n đặt lên bà n nói:
- Không cần thối, phần còn lại ghi sổ cho Phạm tiên sinh.
Nói xong Sở Tranh đứng dáºy nói vá»›i Tô Xảo Äồng:
- Tô cô nương, chúng ta lên đưá»ng thôi.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:08 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 3: Lại Bộ Thị Lang (1).
Dịch: Huyễn
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Tô Xảo Äồng từ biệt Phạm Nhược Thà nh xong xoay ngưá»i lên xe ngá»±a. Phạm Nhược Thà nh hai tay ôm quyá»n, lưu luyến sững sá» nhìn theo bóng lưng Tô Xảo Äồng khuất và o trong xe.
Sở Tranh ở phÃa sau y cưá»i khẽ châm chá»c:
- Là m gì mà ngây ngưá»i ra váºy? Thấy yểu Ä‘iệu thục nữ nhà ngưá»i ta nên Phạm quân tá» nổi lòng hảo cầu à ?
Phạm Nhược Thà nh ngÆ¡ ngác như vừa tỉnh má»™ng, cảm thấy mặt mà y nóng ran, lúng ta lúng túng không nói ra lá»i.
Sở Tranh ghé sát lá»— tai y nhá» giá»ng nói:
- Nể mặt Khinh Như ta nhắc nhở ngươi má»™t câu, nữ tá» nà y chỉ có thể đứng ngắm từ xa chứ không thể thân máºt ôm ấp trên giưá»ng, đây không phải loại nữ nhân ngươi có khả năng tiêu hóa được đâu.
Phạm Nhược Thà nh thấy lá»i chói tai cả giáºn nói:
- Xem ra chỉ có NgÅ© công tá» ngươi là có khả năng tiêu hóa được thôi nhỉ? Ta dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t thầy đồ nghèo, là m sao có thể sánh vá»›i công tá» cá»§a Thái Úy đương triá»u.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Ta quả tháºt không có ý nà y. Tô Xảo Äồng có thân pháºn không rõ rà ng, lai lịch còn phải đợi Ä‘iá»u tra má»›i biết được. HÆ¡n nữa, nà ng ta lại là cháu cá»§a Lại bá»™ Thị Lang Thà nh Phụng Chi, vá»›i bản lÄ©nh tà i năng ấy, tất sẽ mau chóng được các tiểu thư con nhà quan lại trong kinh thà nh đón chà o. Äến lúc đó, ngươi nếu tháºt vẫn còn lưu luyến nà ng ta, tốt nhất ngươi nên ra là m quan. Ngươi là má»™t kẻ ngay thẳng chÃnh trá»±c, vốn là điá»u tối kị cá»§a kẻ là m quan, nhưng nếu như chỉ tạm thá»i là m má»™t quan huyện, lại có ta và Sở gia háºu thuẫn, ngươi có thể xây dá»±ng danh tiếng cá»§a mình, Ãt ra như váºy ngươi còn có chút hy vá»ng.
Phạm Nhược Thà nh lặng im không nói gì.
Lúc nà y mưa đã tạnh, Âu Dương Chi Mẫn dẫn Há»a Vân câu đến cho Sở Tranh, Sở Tranh vá»— vá»— vai Phạm Nhược Thà nh mấy cái rồi xoay ngưá»i lên ngá»±a, thúc Há»a Vân câu chạy tá»›i trước xe ngá»±a cá»§a Tô Xảo Äồng. Chiếc xe ngá»±a nà y hiển nhiên do Tô Xảo Äồng thuê mướn giữa đưá»ng, tên xa phu thoạt trông có vẻ trung thá»±c, má»›i vừa rồi bị cấm vệ quân đột nhiên vây quanh ở Tiêu Cư Các, suýt chút nữa đã dá»a cho gã chết khiếp, đến táºn lúc nà y cả ngưá»i gã vẫn nhÅ©n ra, tay run lẩy bẩy ra roi đánh xe theo Sở Tranh Ä‘i vá» phÃa phá»§ cá»§a Thà nh Phụng Chi.
Tô Xảo Äồng trong lòng kiêng kỵ Sở Tranh, đợi đến khi xe bắt đầu chạy má»›i nhá» giá»ng nói vá»›i Khấu đại nương:
- Äại nương, má»›i vừa rồi...
Khấu đại nương ngắt lá»i nói:
- Vân nhi, ngươi hãy gá»i ta là nghÄ©a mẫu, ta cÅ©ng chỉ gá»i ngươi là Xảo Äồng, tên tiểu quá»· bên ngoà i kia giảo hoạt vô cùng, nhất thiết không thể nhắc tá»›i hai chữ "Khấu gia" ở trước mặt hắn.
Tô Xảo Äồng gáºt đầu, nói:
- Nghĩa mẫu, mới vừa rồi tên tiểu quỷ kia là m sao nhìn ra sơ hở của chúng ta?
Khấu đại nương trầm mặc một lát, nói:
- Xảo Äồng, con có thể nghe lá»i bà già nà y má»™t lần không? Lão thân khuyên con ngay láºp tức trở vá» Tây Tần, không nên tiếp tục Ä‘i và o kinh thà nh Triệu quốc nữa. Tên tiểu quá»· đó trong lòng đã sinh nghi, sau nà y chắc chắn sẽ theo dõi con nghiêm ngặt, việc con muốn là m ở kinh thà nh lại cà ng thêm khó khăn.
Tô Xảo Äồng cưá»i khổ nói:
- Lá»i cá»§a nghÄ©a mẫu con đương nhiên biết, tuy nhiên nếu cứ như váºy quay vá» Tần, con quả thá»±c là kẻ vô tÃch sá»±, hÆ¡n nữa còn là m cho Triệu quốc sinh ra nghi ngá» Thà nh Phụng Chi, không cẩn tháºn lại là m tổn thất máºt thám quan trá»ng nhất cá»§a Äại Tần ta ở Triệu. Hoà ng thượng dù có thương yêu con cỡ nà o Ä‘i nữa cÅ©ng sẽ phải trị tá»™i, nghÄ©a mẫu, tên đã lắp sẵn lên cung chúng ta không thể không bắn.
Khấu đại nương cÅ©ng biết lá»i Tô xảo Äồng là tháºt, không khá»i than thở:
- Con và ta vốn chỉ muốn yên lặng và o thà nh, ở trong Thà nh phá»§ ẩn trốn má»™t thá»i gian đợi thá»i cÆ¡ hà nh động. Äáng háºn thiên ý trêu ngươi, vừa và o thà nh đã đụng phải tên tiểu quá»· kia. Tiểu Nguyệt, cÅ©ng chỉ tại ngưá»i nhõng nhẽo, đáng nhẽ không nên dừng lại dùng cÆ¡m là m gì!
Nha hoà n tên Tiểu Nguyệt lúc nà y Ä‘ang rút ngưá»i lại ở má»™t góc xe, ná»a tiếng cÅ©ng không dám phản bác.
Tô Xảo Äồng nói:
- Việc đã đến nước nà y có trách Tiểu Nguyệt cÅ©ng vô dụng. NghÄ©a mẫu, tên Sở Tranh đó là m sao nhìn ra được võ công cá»§a ngưá»i váºy?
Tô Xảo Äồng nhất định phải minh bạch chuyện nà y. Nà ng vốn tá»± phụ thông minh, đến Triệu quốc lần nà y kế hoạch đã tÃnh toán cẩn tháºn không bá» sót Ä‘iá»u gì, trước khi Ä‘i và o kinh thà nh cá»§a Triệu quốc tháºm chà còn đến Thương Nhạc SÆ¡n sinh sống gần hai tháng. Thương Nhạc SÆ¡n có má»™t thôn nhá» khuất trong núi không phải do Tô Xảo Äồng bịa đặt, Ä‘Ãch thá»±c quả có má»™t nÆ¡i như váºy, thôn dân đã sá»›m bị Tần quốc ngầm giết sạch, hiện trong thôn chỉ còn hÆ¡n mưá»i há»™ gia đình, tất cả Ä‘á»u là ngưá»i Tần, năm xưa Tần quốc vì che dấu thân pháºn cho Thà nh Phụng Chi đã bá» bao công sức là m việc nà y. Hai tháng qua, Tô Xảo Äồng ở đó trau giồi táºp tục, ngôn ngữ Triệu quốc; ngay cả gia phả từ thá»i ông tổ cá»§a Tô gia cÅ©ng thuá»™c nằm lòng. Mặc dù nà ng biết Sở Tranh đã có lòng nghi ngá», nhưng vẫn quyết định ở lại, nhưng dù gì chăng nữa việc nà y cÅ©ng là m xáo trá»™n tÃnh toán ban đầu cá»§a nà ng. Theo lý mà nói, vá»›i võ công cá»§a Khấu đại nương căn bản không có khả năng bị ngưá»i ta nhìn ra dá»… dà ng như váºy, nhưng những chuyện tưởng không thể xảy ra thì cứ lần lượt xảy ra trước mắt, quả tháºt là m cho Tô Xảo Äồng phiá»n muá»™n không thôi.
Khấu đại nương sắc mặt xấu hổ, nói:
- Xảo Äồng, việc nà y nghÄ©a mẫu quả có chút sÆ¡ sẩy, nhưng ta cÅ©ng rất ngạc nhiên, không thể tưởng tượng được trong thiên hạ lại có nhân váºt như váºy.
Võ công vốn không phải là sở trưá»ng cá»§a Tô Xảo Äồng, Khấu đại nương nói xong nà ng cà ng thấy mù má», liá»n há»i:
- NghÄ©a mẫu, ngưá»i có thể nói rõ rà ng hÆ¡n má»™t chút được không?
Khấu đại nương đáp:
- Cho dù ta không thu thần ngưng khÃ, trong thiên hạ trừ phi ngưá»i có võ công ngang ta, những tên võ lâm bình thưá»ng căn bản không thể nhìn ra sá»± gì khác lạ. Má»›i vừa rồi khi và o **** ta cÅ©ng đã âm thầm dò xét cả tên chưởng quầy lẫn tên quản gia trung niên cá»§a thiếu niên kia, thế nhưng hai ngưá»i nà y Ä‘á»u là thưá»ng nhân, thế nà o Ä‘i nữa ta cÅ©ng không ngá» tá»›i tên thiếu niên Sở Tranh nà y... cháºc!
Tô Xảo Äồng nghi hoặc há»i:
- à cá»§a nghÄ©a mẫu là võ công cá»§a tên Sở Tranh đó sánh ngang vá»›i ngưá»i ư?
Khấu đại nương tuy có chút không cam lòng nhưng vẫn gáºt gáºt đầu.
Tô Xảo Äồng cả kinh nói:
- Sao có thể như thế được? Hắn bao nhiêu tuổi chứ? Không phải ngưá»i khác Ä‘á»u nói võ công cá»§a nghÄ©a mẫu đã đạt đến cảnh giá»›i thiên đạo không há» kém Khấu bá bá sao?
Khấu đại nương than thở:
- Xảo Äồng, tin đồn vÄ©nh viá»…n chỉ là tin đồn. Ta bình thưá»ng thÃch quản nhiá»u chuyện nên xuất đầu lá»™ diện nhiá»u má»™t chút, còn Hải Thiên lại say mê võ há»c không mà ng đến thế sá»±. Nếu muốn luáºn võ công, "Bất động minh sÆ¡n" tâm pháp cá»§a Khấu gia bác đại tinh thâm, ta không phải là đối thá»§ cá»§a Hải Thiên. "Bất động minh sÆ¡n" lại không thÃch hợp cho nữ tá» tu luyện, ta chỉ tu luyện võ há»c cá»§a Yến gia năm xưa, nói chung không được coi là truyá»n nhân cá»§a Khấu gia. Ở Äại Tần ngoại trừ Hải Thiên chà Ãt còn có hai ngưá»i có võ công cao hÆ¡n ta nhiá»u: má»™t là môn chá»§ cá»§a Ma Môn Hình Vô Phảng, hai là chá»§ trì cá»§a Linh SÆ¡n cổ tá»± Phà m Trần đại sư, ba ngưá»i nà y má»›i chân chÃnh là thiên đạo cao thá»§, còn ta vẫn chỉ lấp ló ở ngoà i cá»a cá»§a cảnh giá»›i nà y mà thôi.
Tô Xảo Äồng nói:
- Xảo Äồng mặc dù đối vá»›i võ công không hiểu biết nhiá»u, nhưng vừa rồi rõ rà ng nghÄ©a mẫu hoà n toà n chiếm được thượng phong, tại sao nghÄ©a mẫu lại nói tên Sở Tranh kia ngang tà i ngang sức vá»›i ngưá»i?
Khấu đại nương nói:
- Ta chỉ luáºn trình độ võ công cá»§a y đã hoà n toà n đạt đến cảnh giá»›i nhất đại tông sư, đâu có nói võ công cá»§a y hiện tại có thể sánh ngang vá»›i ta. Trong hà ng ngÅ© tông sư cao thá»§ cÅ©ng có chênh lệch, thá»±c tế mà nói nếu hai bên toà n lá»±c xuất thá»§, ta trong vòng ba mươi chiêu có thể đánh bại được y, nhưng nếu muốn giết y thì trừ phi y không chạy trốn, bằng không ta cÅ©ng đà nh bất lá»±c.
- Cho dù là thiên đạo cao thá»§ cÅ©ng có phân chia cao thấp. Trong lục đại thiên đạo cao thá»§ năm xưa, Trữ đại tiên sinh cá»§a Ma Môn và Hồ man quốc sư Hô Thác NhÄ© má»›i chân chÃnh có thá»±c lá»±c ngang nhau, bốn ngưá»i còn lại rốt cuá»™c chỉ có thể xem như nhân tà i má»›i xuất hiện, tổ tiên cá»§a Khấu phá»§ lúc xưa từng lưu lại bút ký trong đó đối vá»›i Trữ đại tiên sinh trà n ngáºp kÃnh ý, từng thừa nháºn nhiá»u lần được ông ta chỉ Ä‘iểm, cÅ©ng có nhắc đến việc mấy ngưá»i bá»n há» hà ng năm giao thá»§ cùng Hô Thác NhÄ© mấy lần, võ công có như thế má»›i không ngừng tinh tiến. Hải Thiên cÅ©ng từng nói qua vá»›i ta, y cho đến nay vẫn không nghiá»n ngẫm ra nhiá»u môn võ công tâm đắc cá»§a tổ tiên ghi lại trong võ thư để lại cho con cái Ä‘á»i sau, y hiểu được nếu còn muốn võ công tiến triển thì việc tiếp tục đóng cá»a khổ tu cÅ©ng vô dụng. Hình Vô Phảng và Phà m Trần hòa thượng hình như cÅ©ng nháºn ra Ä‘iểm nà y, thế nhưng ba ngưá»i bá»n há» võ công lại sà n sà n như nhau, cho dù ấn chứng võ công lẫn nhau cÅ©ng chỉ có tác dụng cố định. Khó trách võ lâm đồn rằng thiên đạo cao thá»§ chân chÃnh chỉ sinh ra ứng theo số kiếp.
- Mặc dù nghĩa mẫu thủy chung không thể tiến và o thiên đạo, nhưng một thân võ công nà y cũng do khổ luyện bốn mươi năm mới thà nh.
Khấu đại nương thì thà o nói tiếp:
- Không hiểu tên thiếu niên kia luyện công như thế nà o? Lẽ nà o trong chốn võ lâm tháºt sá»± có truyá»n công đại pháp?
- Truyá»n công đại pháp?
Tô Xảo Äồng há»i lại:
- Có phải là truyá»n toà n bá»™ ná»™i công cá»§a má»™t ngưá»i sang cho má»™t ngưá»i khác hay không?
Khấu đại nương đáp:
- Äó chỉ là truyá»n thuyết mà thôi, nghe nói thá»§ pháp nà y hung hiểm dị thưá»ng, trong lúc truyá»n công chỉ cần hÆ¡i vô ý thì cả ngưá»i thụ công lẫn ngưá»i truyá»n công Ä‘á»u có thể bị nổ banh xác, cho dù thà nh công, công lá»±c ngưá»i kia tối Ä‘a chỉ tăng được hai ba phần, hÆ¡n nữa chắc chắn sẽ có nhiá»u chá»— thiếu hụt, việc nà y ta cÅ©ng không rõ rà ng cho lắm. Nhưng tên thiếu niên kia ná»™i lá»±c tinh thuần, gần như chắc chắn là do khổ tu luyện thà nh, cà ng kỳ quái chÃnh là hắn lại luyện Long tượng phục ma công, công phu cá»§a Pháºt môn.
Tô Xảo Äồng hoảng sợ:
- NghÄ©a mẫu, ngưá»i có nhầm không thế?
Khấu gia có giao tình vá»›i Pháºt môn Tây Vá»±c, Khấu đại nương cÅ©ng biết sÆ¡ qua vá» Long tượng phục ma công, còn cao thá»§ Ma môn dạng như Hách Liên Tuyết đã nhiá»u lần giao đấu sinh tá» vá»›i Pháºt môn Tây Vá»±c, cho nên biết rõ rà ng môn võ công nà y hÆ¡n bà ta nhiá»u, bởi váºy Khấu đại nương có chút do dá»±:
- Chắc không có sai đâu, nhưng nếu như váºy thì cà ng không thể tưởng tượng nổi, tu luyện Long tượng phục ma công tiến triển cá»±c kỳ cháºm, Phà m Trần đại sư từng được xưng là kỳ tà i trăm năm khó gặp cá»§a Pháºt môn, cỡ tầm tuổi cá»§a thiếu niên kia cÅ©ng chỉ luyện được tá»›i tầng thứ ba, nếu Ä‘em ra so sánh vá»›i y thì quả tháºt có thúc ngá»±a Ä‘uổi theo cÅ©ng không kịp. Xảo Äồng, việc nà y có nên thông báo cho Phà m Trần biết hay không? Nếu ông ta biết khẳng định ông ta sẽ dẫn cả cá»u đại kim cương há»™ pháp láºp tức chạy đến kinh thà nh Triệu quốc.
Tô xảo đồng suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói:
- Không được, đám hòa thượng đó cả Ä‘á»i chỉ có má»—i má»™t mục tiêu là tuyên truyá»n giáo lý Pháºt môn cho thế nhân, đầu óc bá»n há» Ä‘á»u cứng ngắc chết cả rồi. Bá»n há» mà tá»›i kinh thà nh cá»§a Triệu quốc chưa biết chừng lại cà ng là m cho chuyện rối rắm phiá»n phức thêm. Sở Tranh là thế gia công tá» cá»§a Triệu quốc, chắc chắn sẽ không Ä‘i theo bá»n há», vá»›i tÃnh tình cố chấp cá»§a Phà m Trần, khẳng định sẽ xảy ra động thá»§, cá»u đại kim cương há»™ pháp dù có lợi hại đến đâu chẳng lẽ có thể địch nổi đại quân cá»§a Triệu quốc sao?
Khấu đại nương nghe thấy cÅ©ng có lý, cưá»i nói:
- Nếu váºy có chút đáng tiếc cho Pháºt môn Tây Vá»±c đó.
Tô Xảo Äồng bá»—ng nhiên nói:
- NghÄ©a mẫu, Pháºt môn Tây Vá»±c tha thiết muốn nhắm và o vùng Trung Nguyên mở rá»™ng Pháºt giáo, Hoà ng Thượng cÅ©ng đã đáp ứng, sau việc nà y sẽ giúp bá»n há» thá»±c hiện nguyện vá»ng đó. Có khi nà o tên Sở Tranh kia là quân cá» do Phà m Trần đặc biệt bồi dưỡng ở Trung Nguyên để giúp cho Pháºt môn không?
Khấu đại nương lắc đầu nói:
- Chắc là không phải. Long Tượng phục ma công cá»§a Linh SÆ¡n cổ tá»± không phải chuyện đùa, Hải Thiên cÅ©ng đã nhiá»u lần xem qua bà tịch Long tượng phục ma công, tu luyện môn công nà y quan trá»ng nhất là nghị lá»±c, cà ng vá» sau cà ng khó tiến triển, hÆ¡n nữa nghe đồn còn phải kết hợp vá»›i giáo lý Pháºt môn trong quá trình tu luyện, nếu ngưá»i trong thiên hạ Ä‘á»u vui lòng luyện thứ ná»™i công nà y, lão hòa thượng Phà m Trần chắc sẽ phải cưá»i đến méo miệng. Tên Sở Tranh kia chắc có được má»™t bản sao nà o đó cá»§a Long Tượng phục ma công, bằng không vá»›i tư chất cá»§a hắn chắc đã bị Phà m Trần phát hiện từ lâu, e rằng sẽ bắt ngay láºp tức bắt hắn vá» Linh SÆ¡n cổ tá»± láºp thà nh Pháºt sống mất.
Tô Xảo Äồng tưởng tượng cảnh Sở Tranh bị cạo trá»c đầu ngồi trên liên hoa bảo tá»a cho má»i ngưá»i cúng bái, nhịn không được hé miệng cưá»i.
Sở Tranh cÅ©ng không biết Tô Xảo Äồng trong lòng Ä‘ang gá»t trá»c đầu cá»§a hắn rồi ném hắn và o chùa, hắn vốn muốn nghe trá»™m hai ngưá»i nói chuyện, nhưng nghÄ© tá»›i lão thái thái võ công cao cưá»ng kia nên đà nh nhịn xuống, dứt khoát đóng vai quân tá» quang minh lá»—i lạc dẫn đưá»ng.
Tá»›i cổng Thà nh phá»§, đại môn cá»§a phá»§ vẫn đóng chặt. Âu Dương Chi Mẫn liá»n nhảy xuống ngá»±a Ä‘i lên báºc tam cấp nắm lấy cái Ä‘áºp cá»a nặng ná» Ä‘áºp và i cái.
Má»™t lát sau, đại môn cót két từ từ mở ra, má»™t tên hạ nhân ló ra nhìn nhìn Âu Dương Chi Mẫn và Sở Tranh, có vẻ không nháºn ra mặt hai ngưá»i hÆ¡i giáºn nói:
- Các ngươi là ai, Sao dám... vô lá»… như váºy? Có biết đây là phá»§ đệ cá»§a ai không?
Âu Dương Chi Mẫn nói:
- Äi bẩm báo vá»›i Thà nh đại nhân, NgÅ© công tá» cá»§a Sở phá»§ đến bái phá»ng.
Không ngá» gã hạ nhân kia lại cưá»i lạnh nói:
- Ngươi là hạ nhân ở phá»§ nà o mà dám chạy đến đây đùa giỡn? NgÅ© công tá» cá»§a Sở gia sẽ tá»›i Thà nh phá»§ ư? Ngay cả Thái Úy đại nhân còn chưa tá»›i đây. Ngươi mau cút Ä‘i, còn bát nháo là m loạn ta gá»i ngưá»i ra đó.
Äiá»u nà y cÅ©ng đúng vá»›i tình hình thá»±c tế, Sở Danh ÄÆ°á»ng có địa vị cao hÆ¡n Thà nh Phụng Chi nhiá»u, hÆ¡n nữa Thà nh Phụng Chi lại là ngưá»i cá»§a Hoà ng Thượng, Sở Danh ÄÆ°á»ng đương nhiên sẽ không đến Thà nh phá»§ bái phá»ng, vá» phần Sở Tranh thì cà ng không có khả năng tá»± nhiên lại mò đến đây.
Gã hạ nhân kia dứt lá»i liá»n muốn đóng cá»a lại. Âu Dương Chi Mẫn trong lòng tức giáºn giÆ¡ tay ngáng cháºn cá»a lại, cánh cá»a như được đúc bằng sắt không thèm nhúc nhÃch tà nà o. Y táºp võ vá»›i Ngô An Nhiên cÅ©ng đã lâu, hÆ¡n nữa Sở Tranh lúc rảnh rá»—i thưá»ng chỉ Ä‘iểm táºp luyện thêm cho hắn, sau và i năm kiên trì khổ luyện, võ công cá»§a Âu Dương Chi Mẫn hiện giá» cÅ©ng có thể liệt và o hà ng ngÅ© cao thá»§ phổ thông bình thưá»ng trên giang hồ.
Gã hạ nhân kia ra sức đẩy và i cái mà vẫn không được, trên trán lấm tấm mồ hôi, đột nhiên gã quay đầu và o trong viện hô to:
- Ngưá»i đâu mau tá»›i, có kẻ đến Thà nh phá»§ quấy rối đây nà y.
Ngay tức khắc bên trong có bảy tám ngưá»i chạy ra, cả đám vây Âu Dương Chi Mẫn và o giữa rồi bắt đầu chỉ chá» mắng chá»i.
Âu Dương Chi Mẫn bối rối quay đầu lại nhìn Sở Tranh, hôm nay Ä‘i ra ngoà i chá»§ yếu không nghÄ© tá»›i việc chuẩn bị danh thiếp, nếu là lúc bình thưá»ng y sẽ không do dá»± Ä‘áºp đám hạ nhân nà y má»™t tráºn, dù gì sau và i năm Ä‘i theo Sở Tranh kiêu ngạo cÅ©ng đã thà nh thói, nhưng trong xe kia vẫn có Tô cô nương Ä‘ang ngồi đó, nà ng lại là ngưá»i thân thÃch cá»§a Thà nh phá»§, thiếu gia không biết có trách tá»™i hay không nếu đánh đám hạ nhân nà y trước mặt nà ng.
Tô Xảo Äồng kéo mà n xe lên, giả vẻ mê muá»™i há»i:
- Sở công tá», không phải ngưá»i nói là có giao tình rất Ä‘áºm vá»›i dượng cá»§a tiểu nữ sao? Thế nà o lại...
Sở Tranh ha hả cưá»i nói:
- Quân tỠchi giao đạm như nước, mấy kẻ hạ nhân nà y sao hiểu được?
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê