Trở trời, tôi nhức đầu quá phải nghỉ làm buổi chiều. Về nhà, tôi bảo vợ: "Em này, nếu có điện thoại, bảo anh đi vắng," sau đó tôi leo lên giường ngủ.
Vừa chợp mắt, nghe thấy vợ trả lời điện thoại: "...không,... anh ấy đang ở nhà...", tôi mở mắt bực bội gắt: "Đã bảo là đi vắng cơ mà!"
"Nhưng đây không phải điện của anh," vợ tôi trả lời.
Chuyện sự thật ở quê tôi: Có một anh lái xe đi đường lên miền núi đâm vào một chiếc xe ngựa. Anh chàng người dân tộc vác súng kíp ra doạ bắn nếu không bồi thường. Anh lái xe bèn bảo: "Cất súng đi, vào đây lập Biên bản rồi ra Uỷ ban giải quyết ". Anh chàng kia nghe nói Biên bản, Uỷ ban hoang mang bèn ngồi chờ anh lái xe lập biên bản. Sau một hồi hí hoáy viết anh lái xe đọc Biên bản cho anh chàng kia nghe:
Ngày tháng năm , vào hồi x giờ, ngựa đi đường ngựa, xe đi đường xe, ngựa đâm phải xe, xe thì chết ngay, ngựa còn giẫy giẫy một lúc mới chết. Kết luận ngựa phải đền cho xe 3.000.000 Đ.
Anh người dân tộc nghe cũng phải vì xe nó chết ngay thật mà ngựa một lúc sau nữa mới chết, nghĩ đền 3.000.000 Đ thì bằng 2 con ngựa nên trốn luôn.
Thiếu nữ nọ tảo hôn lấy chồng vào tuổi vị thành niên. Lo lắng cho con gái vào đêm tân hôn, bà mẹ cẩn thận dạy dỗ, đảm bảo con gái có thể nói được các bước để trở thành đàn bà từ A đến Z. Vẫn chưa thấy yên tâm, bà bảo: "Đêm nay, mẹ ở phòng bên cạnh. Có gì thắc mắc con nhớ ghé sang hỏi."Nhập phòng một phút, cô gái sang hỏi mẹ : "Mẹ, anh ấy có mùi lạ lạ. Con thấy thế nào ấy."
- "à, mẹ quên chưa dạy con. Đàn ông ai cũng có mùi thế. Đến khi quen rồi, lâu lâu không gần mùi ấy thì cảm thấy khó ở lắm."
Vài phút sau, cô gái lại sang hỏi : "Mẹ, anh ấy sao nặng thế. Con thấy khó chịu quá."
"à, đàn ông ai cũng nặng thế. Bao giờ quen rồi, đêm nào ngủ chỉ ôm mấy cái gối không là y như rằng trằn trọc không ngủ được."
Một lúc sau, cô gái lại sang hỏi : "Khiếp quá, anh ấy lông lá kinh lên được!"
"Gớm, sắp được làm đàn bà rồi còn làm bộ! Rồi mày còn nhiều bằng mười lần nó ấy chứ!"
Nhà nọ tuy giàu nứt đố đổ vách nhưng bà mẹ luôn mồm dặn con:
- Có ai hỏi thì con cứ nói là nhà ta nghèo lắm nhé!
Vâng lời mẹ, hôm cô giáo bảo kể về gia đình mình, cậu khiêm tốn viết:
n Nhà em nghèo lắm, bố em nghèo, mẹ em nghèo, cả những người hầu hạ nhà em cũng rất nghèo...
1.Anh bộ đội ở tuổi ngoại tứ tuần. Nghỉ phép một tuần về quê cưới vợ. Trả phép lên đơn vị, cả tiểu đội xúm vào hỏi:
- Thế nào? Ra làm sao? Kể anh em nghe.
Anh ôm mặt khóc hu hu:
n ôi sướng lắm!!! Biết thế tao cưới từ khi 17 tuổi.