29-08-2008, 09:08 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 107 : Cứu chủ nhân bại lộ hà nh tung
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Cưu Ma Trà thấy Hư Trúc trúng Hoả diệm Ä‘ao đã không việc gì mà luồng lá»±c đạo hất ngược lại còn là m cho cưá»m tay mình Ä‘au ê ẩm thì kinh hãi, bụng bảo dạ:
- Gã tiểu hoà thượng nà y dù có luyện được công phu Kim chung thiết bố sam cũng không thể chịu nổi được đòn của mình mà tại sao hắn không việc gì? Chắc là trong lần áo tăng bà o hắn còn mặc một thứ hộ thân bảo giáp gì đây.
Lão nghÄ© váºy, liá»n đổi thế chiến đánh tá»›i tấp và o Hư Trúc. Lão dùng những chiêu thức thá»±c lợi hại như Ãại trà vô định chỉ, Khá» phiên não chỉ tịch diệt trảo, Triá»u hoa trảo, liên tiếp sáu bảy thứ thần công Thiếu Lâm, nhằm đánh và o mắt, mÅ©i, cổ há»ng Hư Trúc.
Cưu Ma Trà đánh rất rát khiến cho Hư Trúc chân tay luống cuống phải lùi lại liá»n.
Nhưng Hư Trúc phóng chiêu Hắc hổ thâu tâm trong phép La Hán quyá»n ra chống đỡ cÅ©ng là m cho Cưu Ma Trà phải lùi lại ná»a bước. Vì thế mà những chiêu thức biến ảo thần diệu cá»§a lão không sao chạm được đến ngoà i da đối phương.
Chỉ trong khoảnh khắc Cưu Ma Trà đã trao đổi đến mưá»i sáu mưá»i bảy chiêu khác nhau mà toà n những môn võ há»c Thiếu Lâm.
Quần tăng theo dõi cuá»™c chiến đấu giữa hai ngưá»i Ä‘á»u hoa mắt lên và ai cÅ©ng nghÄ© thầm:
- Lão nà y tự xưng kiêm thông cả bảy mươi hai tuyệt kỹ phái Thiếu Lâm, quả là không nói ngoa.
Còn Hư Trúc đối chá»i vá»›i lão chỉ có má»™t môn La Hán quyá»n, nhất là khi bị đối phương ra đòn chá»›p nhoáng nhà sư cà ng rối trÃ, không lúc bình tÄ©nh mà biến chiêu được. Y giở Ä‘i giở lại chỉ có má»—i chiêu Hắc hổ thâu tâm! Quyá»n pháp y lại vụng vá», dù là tay võ sư tầm thưá»ng cÅ©ng nhìn ra không nÃn cưá»i được.
Má»™t bên rất linh xảo, má»™t bên lại quá vụng vá» tháºt là hai cái thái cá»±c. Thế mà tay tuyệt xảo cÅ©ng không thắng nổi tay vụng vá».
Luồng kình lá»±c trong chiêu Hắc hổ thâu tâm cá»§a Hư Trúc má»—i lúc má»™t gia tăng. Hai ngưá»i má»—i lúc má»™t xa nhau thêm. Bên tay Cưu Ma Trà đã cách xa trước mặt Hư Trúc đến hÆ¡n má»™t thước.
Bây giá» Cưu Ma Trà đã phát giác thế quyá»n cá»§a Hư Trúc ngoà i ná»™i lá»±c thâm háºu ra, có ẩn hiện công phu Tiểu vô tướng công. Lão còn biết thêm công phu Tiểu vô tướng công cá»§a đối phương thâm háºu hÆ¡n mình. Có Ä‘iá»u y xá» dụng chưa được tinh xảo nên không biết phát huy uy lá»±c đến tá»™t độ. Lão nghÄ© rằng nếu cứ tranh đấu thế nà y mãi thì khó lòng thá»§ thắng được.
Giữa lúc ấy, Cưu Ma Trà lại thấy Hư Trúc lại sá» chiêu Hắc hổ thâu tâm đánh tá»›i. Ãá»™t nhiên lão hạ thấp tay xuống ra chiêu cầm nã và nắm được tay Hư Trúc. Ãó chÃnh là má»™t chiêu trong phép Cầm long thá»§. Tay trái lão nắm được ngón tay út cá»§a Hư Trúc còn tay phải nắm được ngón tay cái cá»§a y. Lão liá»n váºn toà n lá»±c vặn mạnh má»™t cái.
Cầm nã thá»§ pháp nà y vô cùng xảo diệu, há»… ngón tay mình đụng và o bất cứ bá»™ vị nà o trong thân thể đối phương thì dÃnh chặt chẳng khác keo sÆ¡n.
Ngón tay cái và ngón tay út Hư Trúc bị hai bà n tay Cưu Ma Trà nắm chặt và vặn mạnh nên không còn cách nà o ra chiêu Hắc hổ thâu tâm để giải khai được.
Giữa lúc ngón tay Hư Trúc bị Ä‘au đớn kịch liệt thì tá»± nhiên y ra chiêu Thiên SÆ¡n chiết mai thá»§ tay phải chuyển Ä‘i má»™t vòng rồi láºt ngược lại nắm lấy cổ tay trái Cưu Ma TrÃ.
Cưu Ma Trà nắm được hai ngón tay đối phương đã tưởng mình đắc thắng ngỠđâu chÃnh cổ tay mình đột nhiên lại bị má»™t luồng lá»±c đạo rất quái dị nắm lấy. Võ công lão rất uyên thâm nhưng môn Thiên SÆ¡n chiết mai thá»§ nà y quá ná»a là do Thiên SÆ¡n Ãồng Má»— tá»± sáng chế ra, nên lão hoà n toà n không hiểu lai lịch.
Cưu Ma Trà còn Ä‘ang kinh hãi thì cảm thấy cổ tay trái mình như bị lồng và o má»™t chiếc Ä‘ai sắt, không còn cách nà o cá»±a quáºy cho thoát ra được.
May mà Hư Trúc trong lòng hoang mang chỉ mong sao giải thoát được cho mình, không nghÄ© gì đến chuyện phản công đối phương. Sở dÄ© y nÃu lấy cổ tay Cưu Ma Trà là chỉ để giữ lão không vặn tay mình được. Nên lúc y ra tay quên không nắm lấy huyệt mạch môn đối phương mặc dầu nó chỉ cách đó có ba phân.
Cưu Ma Trà đã phát huy được nội lực từ từ để tụ lại rồi đột nhiên giựt mạnh một cái toan là m cho Hư Trúc phải toạc hổ khẩu.
Hư Trúc cảm thấy tay tê nhức. Y sợ Cưu Ma Trà gỡ được tay ra rồi tất dùng thá»§ pháp lợi hại nà o để đánh lại mình liá»n váºn động ná»™i lá»±c cho luồng Bắc minh chân khà trong ngưá»i tuôn cuá»™n nổi lên.
Cưu Ma Trà ba lần váºn kình lá»±c mà không thoát được thì trong lòng không khá»i kinh hãi. Lão liá»n giÆ¡ tay phải lên thà nh phát chưởng Ä‘áºp và o đầu Hư Trúc.
Trong lúc vội và ng cấp bách, lão không sỠdụng được võ công phái Thiếu Lâm, nên phát chưởng nay lại thi triển công phu của bản môn ở nước Thổ Phồn.
Ãòn nà y gần quá thế đánh mãnh liệt.
Hư Trúc thấy cơ nguy, vung tay trái lên, ra chiêu theo phép Thiên Sơn lục dương chưởng để giải khai.
Cưu Ma Trà phóng chưởng đầu không ăn thua liá»n phát chưởng thứ hai ra.
Hư Trúc vẫn thi triển Lục dương chưởng liên tiếp phóng ra để hoá giải được thế công của đối phương.
Quần tăng đứng coi thấy cổ tay trái Cưu Ma Trà bị Hư Trúc nắm giữ và nhất định không chịu buông ra. Lão đã dùng tay phải đánh luôn mấy đòn mà không sao trúng được và o đầu Hư Trúc, thì ai nấy Ä‘á»u lấy là m kỳ và cÅ©ng hÆ¡i yên dạ.
Lúc nà y hai ngưá»i đứng sát nhau tranh đấu. Má»—i phát chưởng phóng ra chỉ cách chừng bảy tám tấc. Cà ng đứng gần nhau chưởng lá»±c cà ng mãnh liệt, quần tăng nghe chưởng cá»§a Cưu Ma rÃt lên veo véo tạt và o mặt rát như dao cứa.
Tuy má»i ngưá»i Ä‘ang trong Ãại hùng bảo Ä‘iện mà cảm thấy gió lạnh căm căm tá»±a hồ như ở trên đỉnh núi tuyết. Bốn mặt cuồng phong thổi vèo chẳng khác nà o sóng biển dồn dáºp. Chưởng lá»±c tán ra bốn phÃa khiến cho chúng tăng má»—i lúc má»™t thêm rét cóng.
Háng tăng lữ tầm thưá»ng trong chùa Thiếu Lâm sau không chịu nổi Ä‘á»u co ngưá»i vá» phÃa sau đứng sát và o tưá»ng.
Các vị lão tăng và o hà ng chữ Huyá»n tuy không sợ chưởng phong xâm nháºp cÆ¡ thể, nhưng cÅ©ng phải váºn ná»™i lá»±c để chống chá»i.
Hư Trúc hồi ở trên cung Linh Thứu vì muốn giải trừ Sinh tá» phù cho quần hùng ba mươi sáu động bảy mươi hai đảo đã nghiên cứu những đồ phổ khắc trên tưá»ng đá nhà máºt thất nên môn Thiên SÆ¡n lục dương chưởng cá»§a y rất là tinh nhuệ. Bao nhiêu thế biến ảo Ä‘á»u đã thuá»™c lòng và đã hiểu đến chá»— ảo diệu cá»§a nó. Ãáng tiếc chưa bao giá» y dùng đến để đối phó vá»›i ngưá»i khác, nên việc sá» dụng chưa được linh hoạt và thuần thục.
Trước đây Hư Trúc ở trước mặt Ãồng Má»— cùng Lý Thu Thá»§y tuy đã sá» dụng thi triển những môn há»c nà y nhưng lúc đó lại chưa được táºp luyện. Bây giá» là lần thứ nhất y má»›i Ä‘em ra quyết đấu sinh tá» cùng má»™t tay cao thá»§ hạng nhất là Cưu Ma TrÃ. Tuy ná»™i lá»±c y cao thâm, chưởng pháp y mãnh liệt, song y chỉ váºn dụng đến hai ba thà nh công lá»±c mà thôi.
Chưởng lá»±c Cưu Ma Trà má»—i lúc má»™t ghê gá»›m hÆ¡n mà Hư Trúc lại chỉ mong tá»± bảo vệ cho mình được an toà n, chứ không dám nghÄ© đến chuyện phản kÃch. Chưởng nà o y phóng ra cÅ©ng toà n là thế thá»§.
Bản ý cá»§a Hư Trúc không phải là để bắt Cưu Ma TrÃ. Y yên trà rằng võ công cá»§a đối phương cao hÆ¡n mình gấp đến mưá»i lần mà và nghÄ© thầm:
- Lão má»›i dùng có má»™t tay để công kÃch mình mà đã ghê gá»›m đến thế. Giả tá»· y dùng cả hai tay thì mình phải mất mạng ngay đương trưá»ng.
NghÄ© váºy, Hư Trúc phải liá»u chết giữ chặt cổ tay trái đối phương là có ý để cho tay trái lão không ra chiêu được. Không ngỠý nghÄ© thô sÆ¡ và tá»± ty mặc cảm bây giá» lại hoá ra đắc dụng.
Cưu Ma Trà chỉ còn một tay là tự do cỠđộng được, nên những thế chưởng liên hoà n vô cùng biến hoá và tuyệt diệu không thể thi triển được. Còn Hư Trúc vốn chưởng pháp không được thuần thục cho lắm thì y sỠdụng một chưởng lại giản tiện hơn là song chưởng.
Trưá»ng hợp đặc biệt nà y khiến chưởng pháp Cưu Ma Trà đáng lẽ phát huy được mưá»i thà nh mà lại chỉ còn năm. Trái lại Hư Trúc chỉ phát huy được hai ba thà nh thì lại tiến thêm được đến bốn năm thà nh.
Trong khoảng thá»i gian chừng cháy tà n nén hương hai bên trao đổi đã đến mấy trăm chiêu và vẫn ở và o tình thế dằng co, không phân thắng bại.
Huyá»n Từ, Thần Quang, Huyá»n Ãá»™, Long Mãnh, Triết La Tinh cùng các vị cao tăng Ä‘á»u nhìn thấy rõ tình trạng hai bên chẳng ai ăn ai.
Cưu Ma Trà tay trái bị nắm giữ, không thể nà o giá»±t ra được, nhưng Hư Trúc cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì. Tay trái sá» dụng và o thế chống đỡ chỉ có lá»±c lượng phản kÃch.
Hai bên Ä‘á»u được Ä‘iểm ná» há»ng Ä‘iểm kia. Cuá»™c tá»· đấu dằng dai và ly kỳ nà y đến các vị cao tăng biết nhiá»u hiểu rá»™ng cÅ©ng chưa từng thấy trưá»ng hợp tương tá»± bao giá».
Ngoà i ra Ä‘a số quần tăng lấy là m kinh dị hoà i nghi. Vì Hư Trúc vẫn luôn luôn ở trong chùa từ nhỠđến lá»›n. Chuyến nà y là lần thứ nhất y dá»i khá»i chùa Ä‘i xa má»›i trong vòng má»™t năm trá»i mà không hiểu y đã há»c được má»™t bản lãnh ghê hồn từ đâu Ä‘em vá».
Ai nấy còn ngạc nhiên hÆ¡n nữa là Hư Trúc đã nắm được địch nhân mà sao không chế phục nổi? Còn Cưu Ma Trà thì má»—i phát chưởng mãnh liệt có thể là m cho ngưá»i ta phải bong gân gãy xương. Cả những tay cao thá»§ tuyệt luân chỉ sÆ¡ hở má»™t chút mà bị trúng má»™t chưởng lão cÅ©ng phải Ä‘oạn khà chết ngay láºp tức.
Trước cục diện nà y, giả tá»· má»™t nhà sư chùa Thiếu Lâm bất luáºn là ai, muốn viện trợ Hư Trúc thì chỉ khẽ ra má»™t đòn cÅ©ng không phải là để trả thù rá»a háºn, quyết chà hạ sát đối phương, nên ai cÅ©ng giữ danh dá»± cho môn phái, không can thiệp và o. Nếu má»™t nhà sư nà o ra tay hại sát Cưu Ma Trà thì danh dá»± phái Thiếu Lâm xưa nay lừng lẫy giang hồ sẽ bị tổn thương vô cùng!
Quần tăng tuy trong lòng xao xuyến, tay ướt đẫm mồ hôi mà chỉ đứng yên theo dõi cuộc tỷ đấu.
Hai bên lại trao đổi hơn một trăm chiêu nữa.
Hư Trúc dần dần giảm bá»›t mối lo. Ãồng thá»i những chá»— tinh diệu vá» phép Thiên SÆ¡n lục dương chưởng cÅ©ng má»—i lúc má»™t thuần thục hÆ¡n. Bây giá» trong mưá»i chiêu chỉ có chÃn chiêu giữ thế thá»§ và đã có thể phản kÃch được má»™t chiêu.
Cưu Ma Trà đối vá»›i đòn phản kÃch cá»§a đối phương cÅ©ng phải ra chiêu chống đỡ và do đó thế công cá»§a lão đã bắt đầu giảm bá»›t.
Kể ra thì tình trạng nà y cũng chưa đem lợi thế gì mấy cho Hư Trúc, nhưng cà ng vỠsau, lợi điểm mỗi lúc một lớn hơn.
Lại qua má»™t thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m, Hư Trúc đã có thể phản công đến tám trong mưá»i chiêu và các nhà sư chùa Thiếu Lâm đã bá»›t lo lắng và khấp khởi mừng thầm.
Từ lúc Cưu Ma Trà xuất hiện, Thần Quang Thượng Nhân có những mối tâm tình mâu thuẫn nhau. Lão mong rằng Cưu Ma Trà huá»· diệt được oai danh phái Thiếu Lâm. Mặt khác lão lại không muốn cho má»™t nhà sư dị tá»™c và o Trung Nguyên hoà nh hà nh, chẳng còn uý kị gì ai. Lão không đủ lá»±c lượng để đả bại Cưu Ma TrÃ, bây giá» thấy Hư Trúc dằng co được vá»›i đối phương ở và o tình thế bất phân thắng bại thì lão lại mong cả hai con cá»p cùng chết hết. Lão tá»± đặt mình và o địa vị má»™t ngư ông trước cò trai kìm hãm nhau để thá»§ lợi. Dù Ba La Tinh không truyá»n thụ tuyệt kỹ khác cá»§a phái Thiếu Lâm, thì chỉ ba thứ bà quyết vá» Ban Nhược chưởng, Ma Ha chỉ, Ãại Kim Cương quyá»n lão đã ghi nhá»› và o lòng rồi vá» nghiên cứu kỹ lại, luyện táºp đúng phép, cÅ©ng có thể trở nên má»™t tay cái thế võ lâm. Lão tin và o trà tuệ thông minh cá»§a mình có thể Ä‘em ba môn võ công nà y biến cải thà nh huyá»n diệu hÆ¡n má»™t cách rõ rà ng. Và như váºy lão sẽ sáng chế ra ba môn tuyệt kỹ đặc biệt cho phái Thanh Lương để thà nh ông thá»§y tổ ba môn tuyệt nghệ nà y.
Ba La Tinh lại Ä‘i theo má»™t ý nghÄ© riêng. Thá»i gian hắn ở Tà ng kinh các chùa Thiếu Lâm nghiên cứu bao nhiêu võ công bà quyết truyá»n Ä‘á»i cá»§a các vị cao tăng chùa Thiếu Lâm để lại. Hắn cà ng nghiên cứu cà ng thấy võ há»c bao la tinh thâm ảo diệu vô cùng, rồi Ä‘i đến chá»— say mê sách vở. Hôm nay sư huynh hắn là Triết La Tinh đến đón hắn dá»i khá»i chùa để vá» Thiên Trúc, hắn tá»± biết rằng trà nhá»› cá»§a hắn tuy chỉ được má»™t phần nhá» xÃu vá» võ công phái Thiếu Lâm để trở vá» cố hương đã lấy là m mừng. Hắn thấy sách vở Thiếu Lâm rất là phong phú, má»™t khi đã ra khá»i sÆ¡n môn thì từ đây không bao giá» còn có duyên trở lại nghiên cứu nữa nên hắn rất lấy là m tham tiếc. Bây giá» hắn được xem cuá»™c đấu giữa Hư Trúc và Cưu Ma TrÃ, nháºn thấy ná»™i lá»±c hai ngưá»i rất cao cưá»ng mà chiêu thức lại cà ng kỳ tuyệt, lão tá»± biết mình chưa bằng má»™t bên nà o.
Ba La Tinh có biết đâu là những chiêu thức mà Hư Trúc Ä‘ang sá» dụng thá»±c ra đâu có phải là võ công phái Thiếu Lâm. Lão lại thấy nhà sư tuổi má»›i ngoà i hai mươi mà đã ghê gá»›m đến thế thì tá»± than mình bôn ba muôn dặm và o được Tà ng kinh các đâu có phải chuyện dá»… dà ng? Lão má»›i thuá»™c được và i pho kinh chép vá» võ há»c, tuy không đến ná»—i hai bà n tay trắng trở vá» cố hương nhưng chá»— lão nhá»› được chắc không phải là những môn chân chÃnh quý trá»ng. Hắn chỉ lo từ đây vá» sau suốt Ä‘á»i phải hối háºn vô cùng.
Ta nên biết rằng võ há»c cÅ©ng mênh mông không biết đến đâu là bá» bến, khác nà o những môn cầm, kỳ, thư,hoạ, cà ng nghiên cứu thì cà ng say mê. Mình há»c đến hết Ä‘á»i vẫn còn có ngưá»i cao thâm hÆ¡n.
Ba La Tinh là vị cao tăng đại tà i trà ở nước Thiên Trúc. Lúc đầu hắn đến chùa Thiếu Lâm vá»›i ý định ăn cắp võ kinh Ä‘em vá» mở mang võ há»c nước Thiên Trúc. Hắn thấy võ há»c chùa Thiếu Lâm như biển không bá» thì Ä‘em lòng quyến luyến không muốn bá» Ä‘i nữa.
Lúc nà y Hư Trúc tá»· đấu vá»›i Cưu Ma TrÃ, tuy phần tiến công cá»§a nhà sư nước Thổ Phồn hãy còn nhiá»u hÆ¡n phần thế thá»§, song ná»™i lá»±c lão má»—i lúc cà ng thêm mãnh liệt. Song má»—i chiêu Hư Trúc tấn công là Cưu Ma Trà phải cố gắng lắm má»›i chống đỡ được.
Nguyên Hư Trúc từ lúc trong lòng bá»›t ná»—i lo âu, đột nhiên phát triển má»™t chiêu thức đặc biệt. Chiêu thức nà y không phải ở trong phép Thiên SÆ¡n lục dương chưởng mà là má»™t thá»§ pháp mà Lý Thu Thá»§y đã dạy y nÆ¡i hoang vắng để đối phó vá»›i Ãồng Má»—. Tuy nó là má»™t chiêu nhưng có tám thế bà ẩn lợi hại vô cùng.
Hôm ấy Ãồng Má»— phải phà rất nhiá»u tâm huyết má»›i giải khai được. Dù Cưu Ma Trà võ há»c uyên thâm, cÆ¡ biến hÆ¡n ngưá»i nhưng lúc thảng thốt phải tiếp chiêu nà y má»™t cách gượng gạo, còn Hư Trúc chiếm được thượng phong thì tinh thần cà ng phấn khởi. Y liá»n ra chiêu thứ hai mà Ãồng Má»— đã dạy y để đối phó vá»›i Lý Thu Thá»§y.
Ta nên nhá»› rằng Ãồng Má»— và Lý Thu Thá»§y Ä‘á»u là những tay cao thá»§ tuyệt đỉnh trong phái Tiêu Dao, chiêu thức nà o cá»§a hai ngưá»i nà y cÅ©ng cá»±c kỳ lợi hại. Nó còn là những chiêu thức hiểm độc mong hạ sát bằng được đối phương, vì hai ngưá»i đà n bà nà y đã chồng chất trong lòng mấy chục năm thù háºn và lại biết rõ trình độ ghê gá»›m cá»§a đối phương.
Bá»n cao tăng cùng Huyá»n Từ thấy Hư Trúc má»—i lúc má»™t sá» chiêu hiểm độc thì tuy tình thế trở nên sáng sá»§a hÆ¡n nhưng há» không khá»i chau mà y. Nguyên các tăng lữ đệ tá» phái Thiếu Lâm từ mấy trăm năm nay không có má»™t ngưá»i đà n bà nà o, trải bao nhiêu triá»u đại toà n theo đưá»ng lối dương cương. Ãồng thá»i võ công cá»a Pháºt chỉ cốt ý ra tay để kiá»m chế đối phương chứ không phải để giết ngưá»i, trái ngược hẳn vá»›i những chiêu thức cá»§a Ãồng Má»— và Lý Thu Thá»§y.
Có Ä‘iá»u ngẫu nhiên Hư Trúc lại xen và o má»™t chiêu Thiên SÆ¡n lục dương chưởng vừa hoà bình vừa uy mãnh phù hợp vá»›i bản ý cá»§a chùa Thiếu Lâm, nhưng đó chỉ là số Ãt, còn phần nhiá»u là những chiêu thức thâm độc.
Những ngưá»i bà ng quan theo dõi cuá»™c đấu Ä‘á»u chá»™t dạ lẩm bẩm:
- Nếu chiêu nà y mà đánh và o mình thì chẳng những bị mất mạng mà còn bị chết một cách cực kỳ thảm khốc.
Trước khi quần tăng sinh lòng kinh hãi ngấm ngầm, Cưu Ma Trà đã phát giác ra tình thế cá»±c kỳ bất lợi cho mình. Lão đã ba lần váºn động kình lá»±c muốn giá»±t ra khá»i tay Hư Trúc để tiện thi triển tuyệt kỹ Hoả diệm Ä‘ao, nhưng lão gia tăng kình lá»±c thì chỉ lá»±c cá»§a Hư Trúc cà ng mạnh thêm. Lão không biết ná»™i lá»±c cá»§a đối phương cao thâm đến mức độ nà o?
Trước tình thế nguy cấp, trong lòng lão sát khà nổi lên bừng bừng. Tay trái lão phóng luôn ra ba chưởng veo véo.
Hư Trúc vung tay lên hoá giải. Cưu Ma Trà rụt tay vá» rút lưỡi Ä‘ao truá»· thá»§ trong bÃt tất ra nhằm đâm và o bả vai Hư Trúc.
Hư Trúc chỉ há»c những chiêu thức tay không, đột nhiên y thấy bạch quang lấp loáng. Lưỡi Ä‘ao truá»· thá»§ trong tay địch nhân phóng tá»›i. Y không biết chống đỡ cách nà o, liá»n vung tay lên chụp xuống cổ tay trái Cưu Ma TrÃ.
Ãây là má»™t chiêu cầm nã thá»§ pháp trong phép Thiên SÆ¡n chiết mai thá»§. Thá»§ pháp nà y đã mau lẹ vô cùng lại rất trúng Ä‘Ãch. Ba ngón tay Hư Trúc chạm và o cổ tay đối phương rồi, ngón cái và ngón út rÃt chặt lại.
Giữa lúc ấy luồng kình lá»±c trong lòng bà n tay Cưu Ma Trà xô ra, lưỡi Ä‘ao truá»· thá»§ rá»i khá»i tay lão mà cả hai tay Hư Trúc Ä‘á»u nắm giữ lấy cổ tay đối phương, không tránh được.
Sá»™t má»™t tiếng rùng rợn. Lưỡi Ä‘ao truá»· thá»§ đã cắm pháºp và o vai Hư Trúc ngáºp đến chuôi.
Quần tăng đứng xem la lên một tiếng kinh hoảng:
- Úi chao!
Rồi trong đám đông đột nhiên có bốn nhà sư vung trưá»ng kiếm lên, thanh quang lấp loáng Ä‘á»u nhằm đâm và o cổ há»ng Cưu Ma TrÃ.
Bốn nhà sư cùng nhảy xổ ra và đồng thá»i động thá»§. Bốn thanh trưá»ng kiếm nhằm cả và o má»™t phương vị. Kiếm pháp cá»±c kỳ mau lẹ, hiểm độc vô cùng.
Cưu Ma Trà váºn lá»±c và o hai chân, toan nhảy lùi vá» phÃa sau để tránh. Cưu Ma Trà vẫn không nhúc nhÃch nhưng cảm thấy cổ há»ng bị Ä‘au nhói lên. MÅ©i bốn thanh trưá»ng kiếm đã đâm và o da y.
Bốn nhà sư đồng thanh quát lên:
- Quân mặt dầy nà y! Nộp mạng đi!
Thanh âm nhẹ nhà ng và trong trẻo tựa hồ như từ miệng thiếu nữ phát ra.
Hư Trúc nhìn lại bốn nhà sư thì té ra là Mai, Lan, Trúc, Cúc tứ kiếm đã ăn mặc trá hình. Trên đầu các cô đội mÅ© nhà sư để che kÃn má»› tóc mây, mình mặc áo tăng bà o theo kiểu chùa Thiếu Lâm.
Hư Trúc cực kỳ kinh hãi la lên:
- Không được hạ sát y!
Mai kiếm đáp:
- Dạ! Dạ!
Nhưng mũi kiếm vẫn kỠvà o cổ Cưu Ma Trà .
Cưu Ma Trà cưá»i ha hả nói:
- Chùa Thiếu Lâm chẳng những á»· và o nhiá»u ngưá»i để thá»§ thắng mà còn dấu diếm đà n bà con gái. Té ra mấy trăm năm danh dá»± là thế nà y đây! Bây giá» ta má»›i biết!
Hư Trúc trong lòng hoang mang khôn xiết, không biết là m thế nà o được, bất giác buông cổ tay Cưu Ma Trà ra.
Cúc kiếm xoay tay lại rút lưỡi đao truỷ thủ trên vai y ra. Máu tươi phun lên như suối.
Cúc kiếm thò tay và o bá»c lấy ra má»™t tấm khăn để buá»™c vết thương cho y.
Còn ba cô Mai, Lan, Trúc vẫn chà mÅ©i kiếm và o cổ Cưu Ma TrÃ.
Hư Trúc ấp úng há»i:
- Các... các ngươi đến đây là m chi?
Cưu Ma Trà tay phải vung thần công Hoả diệm đao lên một cái.
Choang! Choang! Choang! Ba thanh trưá»ng kiếm cá»§a Mai, Lan, Trúc bị gãy ná»a.
Ba cô giáºt mình kinh hãi nhảy lùi ra xa hÆ¡n trượng. Các cô nhìn lại ba thanh kiếm chỉ còn lại má»™t khúc.
Cưu Ma Trà ngá»a mặt lên trá»i nổi má»™t trà ng cưá»i rá»™ rồi quay sang há»i Huyá»n Từ:
- Phương trượng sư huynh! Bây giỠsư huynh nói như thế nà o đây?
Huyá»n Từ sắc mặt xám xanh đáp:
- Nguyên do vụ nà y lão tăng vẫn chưa hiểu ra sao. Cần phải Ä‘iá»u tra rõ rệt rồi theo giá»›i luáºt bản tá»± xá» trÃ. Minh vương cùng các vị sư huynh đưá»ng xa mệt nhá»c, lão tăng xin má»i quý vị ra nhà khách dùng trai đã.
Cưu Ma Trà nói:
- Như váºy thì phiá»n nhiá»…u cho sư huynh quá!
Lão nói xong chắp tay thi lễ.
Huyá»n Từ đáp lá»… rồi, Cưu Ma Trà tay đương chắp bá»—ng phóng ra hai bên. Lão ngấm ngầm váºn thần công Hoả diệm Ä‘ao.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Mai, Lan, Cúc, Trúc bốn cô la hoảng vì chiếc tăng mạo trên đầu không gió mà rá»›t xuống để lá»™ những mái tóc Ä‘en nhánh. Ãồng thá»i có hà ng trăm món tóc rá»›t theo mÅ© xuống.
Nguyên Cưu Ma Trà phóng thần công Hoả diệm Ä‘ao lướt qua để láºt tăng mạo cá»§a bốn cô đồng thá»i dư lá»±c thần công nà y còn há»›t đứt vô số tóc rá»›t xuống lả tả.
Ãánh rá»›t tăng mạo thì chẳng có gì là khó, nhưng luồng chân khà vô hình cắt đứt được bấy nhiêu tóc thì tháºt là kỳ. Có thể nói rằng luồng chân khà nà y sắc như Ä‘ao kiếm. Xem thế đủ biết ná»™i lá»±c Cưu Ma Trà đã đến má»±c siêu quần.
Cưu Ma Trà trổ tà i như váºy chẳng những để khoe bản lãnh cho má»i ngưá»i phải nhá»›n nhác mà còn ngụ ý cắt tóc chứ không giết ngưá»i ra Ä‘iá»u nhân nghÄ©a. Ãồng thá»i lão là m lá»™ thân hình bốn thiếu nữ ra khiến cho các nhà sư hết cãi.
Huyá»n Từ vẻ mặt cá»±c kỳ khó chịu miá»…n cưỡng cất tiếng má»i:
- Nà o! Xin thỉnh các vị sư huynh.
Bá»n Thần Quang, Long Mãnh, Dung Trà cùng tăng chúng thấy trong chùa Thiếu Lâm có bốn cô thiếu nữ thì có ai là không kinh dị. Ãừng nói là chùa Thiếu Lâm, đến chùa thưá»ng cÅ©ng không thể dung thứ những vụ phản bá»™i giá»›i luáºt nà y.
Ai nấy Ä‘á»u đứng dáºy và được nhà sư chuyên việc tiếp khách má»i ra nhà khách thụ trai.
Những tân khách vừa xoay mình chưa bước ra khá»i đại Ä‘iện thì Mai kiếm lại lên tiếng, nói vá»›i Hư Trúc:
- Thưa chá»§ nhân! Chị em bá»n thuá»™c hạ lén đến đây để há»™ vệ chá»§ nhân, xin chá»§ nhân miá»…n trách cho.
Lan kiếm tiếp lá»i:
- Nhà sư Duyên Căn kia vô lá»… vá»›i chá»§ nhân, chị em bá»n thuá»™c hạ phải đánh cho y má»™t tráºn nhừ tá», y má»›i biết thân. Không ngá» lão hoà thượng bên Tây Vá»±c nà y lại dám đả thương chá»§ nhân.
Hư Trúc ủa! Một tiếng rồi tỉnh ngộ, lẩm bẩm:
- Té ra sở dÄ© Duyên Căn kÃnh cẩn mình là vì y đã bị mấy cô nà y uy hiếp. Thế thì chúng giả là m sư ẩn thân trong chùa đã lâu rồi.
Nhà sư bất giác dáºm chân nói:
- Các ngươi lộn xộn quá!
Y nói xong chạy đến trước tượng Pháºt Như Lai quỳ xuống khấn:
- Ãệ tá» kiếp trước tá»™i nghiệp đã nhiá»u, kiếp nà y lại không giữ giá»›i luáºt thanh quy để gây ra mối tai hoạ tà y đình cho bản tá»±. Ãệ tá» kÃnh cẩn xin phương trượng trách phạt tháºt nặng cho.
Cúc kiếm nói:
- Thưa chá»§ nhân! Chá»§ nhân chẳng nên là m hoà thượng nữa cho nhá»c mình, chi bằng chúng ta vá» cả núi Phiêu Diá»…u là hÆ¡n. NÆ¡i đây cÆ¡m canh lạt lẽo lại bị ngưá»i quản thúc, còn có chi là thú vị?
Trúc kiếm cÅ©ng trá» và o Huyá»n Từ:
- Lão hoà thượng! Nếu lão có Ä‘iá»u mạo phạm đến chá»§ nhân chúng ta thì bốn chị em chúng ta không nể đâu. Váºy lão phải cẩn tháºn đấy!
Hư Trúc vội quát lên:
- Các ngươi không được vô lá»…. Sao lại đến chùa rắc rối? Trá»i Æ¡i! Phải câm miệng lại ngay!
Nhưng bốn cô má»—i cô nói má»™t Ä‘iá»u vá»›i giá»ng lưỡi coi Huyá»n Từ chẳng và o đâu.
Tăng chúng chùa Thiếu Lâm nhìn nhau kinh hãi, rồi lại liếc nhìn mấy cô gái thì thấy cô nà o cÅ©ng như cô nấy: mặt mÅ©i đầy đặn, xinh đẹp, hoạt bát mà đá»u chẳng biết sợ trá»i sợ đất là gì, song chẳng ai biết lai lịch bốn cô ra sao.
Nguyên bốn cô nà y là con má»™t nhà nghèo ở chân núi Ãại Tuyết, má»™t bà mẹ sinh hạ bảy cô rồi sau cùng sinh tư ra bốn cô nà y. Nhà nghèo không đủ sức nuôi, bà mẹ Ä‘em và o rừng tuyết bá». Gặp lúc Ãồng Má»— hái thuốc ở núi Ãại Tuyết để chế luyện Cá»u chuyển hùng xà hoà n, mụ theo tiếng trẻ khóc lại xem thấy bốn đứa nhá» vừa bằng nhau và tướng mạo giống nhau thì lấy là m kỳ thú, liá»n Ä‘em vá» cung Linh Thứu nuôi cho khôn lá»›n rồi truyá»n thụ võ công. Bốn cô nà y tuy mang danh là thị tỳ cá»§a Ãồng Má»— mà thá»±c ra mụ coi bốn cô như con đẻ và được mụ rất thương yêu. Bốn cô chưa từng ra khá»i núi Phiêu Diá»…u nên chẳng hiểu gì vá» nhân tình thế cố mà cÅ©ng chẳng biết phân biệt thứ báºc trong loà i ngưá»i. Suốt Ä‘á»i các cô chỉ biết nghe lệnh Ãồng Má»—. Ãến khi Hư Trúc lên thay là m chá»§ nhân cung Linh Thứu thì các cô lại hết mình phụng sá»± Hư Trúc. Nhưng Hư Trúc ôn hoà khiêm tốn, không oai nghiêm như Ãồng Má»—, thà nh ra các cô không sợ y mấy, tâm ý bốn cô linh cảm như nhau nên những ý nghÄ© dông cà n cÅ©ng nổi lên như nhau.
Huyá»n Từ nói:
- Trừ các vị sư huynh sư đệ và o hà ng chữ Huyá»n thì ở lại còn bao nhiêu tăng chúng khác từ hà ng chữ Tuệ trở xuống ai vá» phòng nấy!
Chúng tăng đồng thanh đáp:
- Dạ!
Rồi lục tục Ä‘i ra. Chỉ trong khoảng khắc, trên Ãại hùng bảo Ä‘iện chỉ còn lại hÆ¡n ba mươi vị lão tăng và o hà ng chữ Huyá»n, Hư Trúc cùng sư phụ là Tuệ Luân và bốn cô gái tại cung Linh Thứu.
Tuệ Luân hoà thượng tiến má»™t bước đến trước Pháºt tượng quỳ xuống nói:
- Ãệ tá» không biết phương châm giáo hối để dưới cá»a Pháºt nảy ra tên nghiệt đồ nà y. Cúi xin phương trượng trá»ng phạt cho.
Trúc kiếm cưá»i hÃch hÃch nói:
- Bản lãnh cá»§a ngươi thấp kém thế nà y mà cÅ©ng đòi là m sư phụ chá»§ nhân ta ư? Ãêm hôm kia ngưá»i che mặt đã trói ngươi trên cây tùng là nhị tá»· ta đó. Ta nói thiệt cho ngươi hay: võ công ngươi còn tầm thưá»ng lắm!
Hư Trúc ngấm ngầm la hoảng:
- Chết rồi! Tháºt là chết rồi! Mấy cô nà y trêu cợt cả đến sư phụ ta!
Lại nghe Lan kiếm cưá»i nói:
- Duyên Căn bảo ta ngươi là sư phụ chủ nhân ta, nên ta đến thỠngươi chơi. Bữa nay mà tam muội ta không nói thì e rằng vĩnh viễn ngươi không biết ai đã chơi ngươi vố đó. Thú quá! Thú quá!
Rồi các cô cưá»i rá»™.
Huyá»n Từ liá»n lên tiếng:
- Bốn vị sư đệ Huyá»n Tâm, Huyá»n Quý, Huyá»n Niệm, Huyá»n TÄ©nh lại xin bốn vị nữ thà chá»§ đừng nói cà n và đừng có vá»ng động.
Bốn nhà sư già khom hông thi lễ đáp:
- Dạ!
Rồi quay lại nói với bốn cô gái cung Linh Thứu:
- Phương trượng đã hạ pháp chỉ xin bốn vị đừng nói nhăng, là m cà n.
Mai kiếm cưá»i đáp:
- Nhưng chúng ta lại cứ thÃch nói nhăng và ưa là m cà n thì ngươi là m gì được bá»n ta?
Bốn nhà sư đồng thanh đáp:
- Váºy thì bá»n bần tăng đà nh đắc tá»™i vá»›i các vị váºy!
Dứt lá»i, bốn vị phất áo tăng bà o má»™t cái trùm lên trên bà n tay đưa tay ra nắm lấy tay bốn cô. Huyá»n Tâm sá» chiêu Cầm long thá»§, Huyá»n Quý sá» chiêu Hổ trảo công, Huyá»n Niệm sá» chiêu Ưng trảo lá»±c, Huyá»n TÄ©nh sá» chiêu Thiếu Lâm cầm nã tháºp bát đả. Bốn chiêu nà y tuy khác nhau nhưng Ä‘á»u là những môn võ tinh diệu phái Thiếu Lâm.
Trong bốn cô thì ba cô Ä‘á»u bị Cưu Ma Trà chặt đứt mất trưá»ng kiếm, Cúc kiếm liá»n vung trưá»ng kiếm lên để há»™ vệ cho ba cô chị. Ba cô Mai, Lan, Trúc cÅ©ng vung kiếm gẫy, hoà vá»›i kiếm quang cá»§a Cúc kiếm đánh ra.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
29-08-2008, 09:08 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 108 : Phạm thanh tu thà y trò chịu tội
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Tứ kiếm ở cung Linh Thứu nghe chá»§ nhân quát tháo thảy Ä‘á»u sá»ng sốt. Tay kiếm ra chiêu ác liệt má»›i được ná»a vá»i Ä‘á»u phải kém xa bốn vị cao tăng và o hà ng chữ Huyá»n mà lúc lâm địch phải mất tiên cÆ¡ nên bị bốn vị nhà sư bắt ngay.
Mai Kiếm cố sức dẫy dụa mà không sao thoát được liá»n tức giáºn nói:
- Vì chúng ta tuân lệnh chá»§ nhân nên má»›i nể mặt các ngưá»i. úi chao! Ãau chết mất! Các ngươi là m gì mà ghê gá»›m thế?
Lan Kiếm cũng la lên:
- Thằng trá»c nà y! Mau buông ta ra!
Nhà sư nắm giữ cô nà y là Huyá»n Quý đại sư đầu tóc bạc phÆ¡, tuổi đã ngoà i bảy chục mà nà ng gá»i là thằng trá»c.
Trúc Kiếm nói:
- Ngươi mà không buông tay thì ta chá»i bá»›i tam đại nhà ngươi lên bây giá».
Cúc Kiếm thét lên:
- Ta phải nhổ nước miếng và o mặt ngươi!
Rồi cô nhổ nước miếng và o mặt Huyá»n TÄ©nh.
Huyá»n TÄ©nh né đầu tránh khá»i rồi xiết tay tháºt mạnh.
Cúc Kiếm đau quá la ó om sòm.
Ãại hùng bảo Ä‘iện là nÆ¡i thánh địa trang nghiêm bá»—ng trở nên má»™t trưá»ng oanh kêu yến mắng.
Huyá»n Từ nói:
- Bốn vị nữ thà chủ hãy bình tĩnh lại, đừng có nóng nảy! Nếu bốn vị còn la ó thì các sư đệ sẽ điểm và o á huyệt đó.
Bốn cô nghe nói đến điểm á huyệt biết là không phải chuyện đùa chỉ bĩu môi ra không dám nói gì nữa.
Bốn vị đại sư liá»n buông tay bốn cô ra chỉ đứng má»™t bên để giám thị.
Huyá»n Từ nói:
- Hư Trúc! Ngươi đem những việc đã qua đầu đuôi thế nà o nói ra hết không được giấu diếm một chút nà o cả.
Hư Trúc đáp:
- Ãệ tá» xin thà nh tâm bẩm lại.
Rồi y kể từ chuyện vâng sứ mạng xuống núi đưa thư, giữa đưá»ng gặp Diệp nhị nương bắt, rồi gặp Huyá»n Nạn, Tuệ Phương cùng chúng tăng, kế đến vụ Ä‘i má»™t nước mà phá được thế cá» bà hiểm trở nên chưởng môn nhân phái Tiêu Dao.
Hư Trúc tiếp tục kể vụ Huyá»n Nạn bị chết vá» chất kịch độc cá»§a Ãinh Xuân Thu, bị A Tá» cho ăn mặn phá giá»›i.
Sau y kể đến gặp Thiên SÆ¡n Ãồng Má»— trong trưá»ng hợp nà o? Là m sao phải chui và o hầm nước đá trong Hoà ng cung nước Tây Hạ? Y là m chá»§ nhân cung Linh Thứu trong trưá»ng hợp nà o?
Ãoạn nà y quả tình rất phức tạp mà Hư Trúc mồm miệng lại vụng vá» nên nói ấp úng mãi mất rất nhiá»u thì giá». Tuy y nói lê thê không được rõ rà ng gãy gá»n cho lắm, nhưng không bá» sát chá»— nà o. Ãoạn ở trong hầm nước đá phạm và o sắc giá»›i vá»›i má»™ng trung nữ lang, y lại cà ng lắp bắp vừa nói vừa thở. Chúng tăng cà ng nghe cà ng lấy là m kỳ vì biết rõ là tên tiểu đệ tá» nà y gặp những chuyện kỳ ngá»™ trước nay chưa từng nghe thấy trong võ lâm.
Má»i ngưá»i vừa thấy thá»§ pháp Hư Trúc kịch đấu vá»›i Cưu Ma Trà bây giá» nghe y thuáºt chuyện thì không còn hoà i nghi gì nữa.
Ai cũng tự nhủ:
- Nếu không có chuyện trong mình y thâu thái được thần công cá»§a ba tay ghê gá»›m là Vô Nhai Tá», Ãồng Má»— và Lý Thu Thá»§y lại má»™t phen nghiên cứu những tuyệt kỹ võ công trên những vách đá nhà hầm cung Linh Thứu thì là m sao chống được vá»›i Ãại Luân Minh Vương là má»™t tay tuyệt thế thần thông?
Hư Trúc nói xong đến trước tượng Pháºt gáºt đầu lia lịa nói:
- Ãệ tá» là kẻ ngu muá»™i lại không giữ được luáºt thanh quy. Má»™t khi gặp phải tà ma, thà nh ra tâm thần bất định phạm và o huân giá»›i ăn mặn, tá»u giá»›i, sát giá»›i, sắc giá»›i, phản bá»™i bản môn, táºp luyện võ công bà ng môn tà đạo lại gây ra vụ bốn vị cô nương và o gây rối chống thanh tu khiến cho thanh danh ba môn phái thương tổn. Ãệ tá» nghÄ© mình tá»™i ác ngáºp đầu, trừng phạt đến đâu cÅ©ng không xứng đáng khẩn cầu phương trượng từ bi.
Y cà ng nói cà ng thấy đau đớn trong lòng rồi khóc rống lên.
Mai Kiếm và Cúc Kiếm hắng giá»ng má»™t tiếng toan khuyên y đừng là m hoà thượng nữa, nhưng Huyá»n Tam, Huyá»n TÄ©nh hai vị lão tăng dÆ¡ ngón tay ra cách lần áo nắm lấy huyệt môn cá»§a hai cô. Hai cô không sao đà nh ngừng lại không dám nói gì nữa. Nhưng mắt các cô cÅ©ng đảo lòng trắng ra lưá»m nguýt hai nhà sư vừa rá»§a thầm:
- Nhà sư chết đâm nà y! Thầy chùa thối tha kia!
Huyá»n Từ trầm ngâm hồi lâu rồi nói:
- Các vị sư huynh sư đệ! Những cuá»™c tao ngá»™ cá»§a Hư Trúc thá»±c đã khác thưá»ng. Vụ nà y có quan hệ đến thanh danh ngà n Ä‘á»i cá»§a bản tá»± nên má»™t mình bản toà không dám chuyên quyá»n tác chá»§. Váºy xin các vị há»™i đồng châm trước.
Huyá»n Sinh vốn tÃnh nóng nảy, lá»›n tiếng nói:
- Khải bẩm phương trượng! Hư Trúc tuy tá»™i tình quá nặng, nhưng công lao y không phải là nhá». Giả tá»· y gặp lúc nguy cấp mà không có y ra tay để ngăn chặn lão Phiên tăng thì bản tá»± liệu còn có đất mà đứng được trong võ lâm không? Phiên tăng đã bảo chúng ta phải giải tán để gia nháºp và o những chùa Thanh Lương, Phổ TÄ©nh. Ãó là những sá»± vô cùng nhục nhã. Nay nhá» có má»™t mình Hư Trúc mà cứu vãn được. Theo ý kiến cá»§a tiểu tăng thì bắt y và o Viện Ãạt Ma nghiên cứu võ nghệ hối cải tá»™i trước và từ đây không cho ra khá»i chùa, không được há»i đến việc ngoà i, thế là đÃch đáng.
Nên biết rằng được và o Viện Ãạt Ma để nghiên cứu võ công phải là những hà ng tăng lữ đáng kÃnh nhất. Nếu ngưá»i võ công không đến mức tuyệt cao thì không đủ tư cách. Hiện giá» các vị cao tăng hà ng chữ Huyá»n cÅ©ng chỉ được có tám vị và o Viện Ãạt Ma mà thôi. ChÃnh Huyá»n Sinh cÅ©ng được đứng trong hạng nà y. Thế thì việc y đỠnghị cho Hư Trúc và o Viện Ãạt Ma không phải là trừng phạt mà là tưởng thưởng rất háºu.
Thá»§ toà giá»›i luáºt viện là Huyá»n Tịch lên tiếng:
- Kể vá» võ công y thì có thể cho và o Viện Ãạt Ma được. Nhưng lại là những võ công cá»§a bà ng môn thì liệu Viện Ãạt Ma chùa Thiếu Lâm có thể dung nạp được không? Huyá»n Sinh sư đệ! Sư đệ đã nghÄ© kỹ chi tiết nà y chưa?
Quần tăng nghe nói Ä‘á»u cùi đầu ngẫm nghÄ© và đá»u cho là lá»i đỠnghị cá»§a Huyá»n Sinh chưa được thoả đáng.
Huyá»n Sinh lại há»i:
- Theo ý kiến sư huynh thì nên thế nà o?
Huyá»n Tịch đáp:
- á»’! Việc nà y ta không thể quyết định được. Hư Trúc vừa có công lại vừa có tá»™i. Có công thì nên khen thưởng, có tá»™i thì phải trừng phạt. Bốn vị cô nương mà đến bản tá»± đây cải trang thà nh sư, tuyệt không phải là bản ý Hư Trúc. Váºy vụ nà y chúng ta chỉ cần thuyết minh vá»›i các vị Cưu Ma TrÃ, Thần Quang là đủ. Các vị ấy tin như váºy là xong mà không tin thì thôi. Chúng ta không có Ä‘iá»u chi để thẹn mặt hổ lòng, và cÅ©ng không cần ngưá»i dị nghị má»™t cách sai lầm. Nhưng Hư Trúc phản bá»™i bản môn há»c võ ngưá»i ngoà i thì chùa Thiếu Lâm e rằng khó lòng dung tha y được.
Huyá»n Tịch nói váºy rõ rà ng tỠý muốn khu trục Hư Trúc ra khá»i chùa. Ãó là má»™t sá»± trừng phạt rất nặng ná» trong Pháºt giáo.
Quần tăng nghe nói ai cũng kinh hãi.
Huyá»n Tịch lại nói:
- Hư Trúc á»· mình bản lãnh cao cưá»ng lại phạm nhiá»u giá»›i luáºt nên phế bá» võ công rồi hãy Ä‘uổi ra khá»i sÆ¡n môn. Nhưng võ công y luyện trước cá»§a bản phái đã bị ngưá»i ngoà i hoá giải. Công phu trong ngưá»i y hiện nay không phải là cá»§a bản môn thì chúng ta không được quyá»n tước bá».
Hư Trúc nghe thá»§ toà giá»›i luáºt viện sắp Ä‘uổi mình ra khá»i chùa thì khóc sướt mướt nói:
- Trước đức Bồ Tát, xin các vị mở lượng từ bi trá» cho đệ tá» má»™t đưá»ng để hối lá»—i trở vá» chÃnh đạo. Bất luáºn hình phạt nặng đến đâu đệ tá» cÅ©ng xin cam tâm thá» lãnh, miá»…n là đừng trục xuất đệ tá» ra khá»i sư môn.
Các vị lão tăng đưa mắt nhìn nhau không biết quyết định thế nà o nhưng nghe lá»i Hư Trúc cÅ©ng biết là y thà nh khẩn hối lá»—i, đúng như câu buông lưỡi Ä‘ao đồ tể, có thể láºp tức thà nh Pháºt hay là bể khổ mênh mông rồi cÅ©ng có lúc và o bá». Cá»a Pháºt vốn là cá»a từ bi phổ độ cho chúng sinh. Ãối vá»›i những kẻ cùng hung cá»±c ác, chấp mê không tỉnh còn tìm trăm phương ngà n kế để cứu vá»›t, để cảm hoá. Huống chi Hư Trúc đã ra khá»i đưá»ng mê muá»™i quay vá» chÃnh đạo. HÆ¡n nữa y là đệ tá» xuất gia từ thuở nhá», nà o nỡ tuyệt đưá»ng không cho y quay vá» Ä‘iá»u thiện.
Chùa Thiếu Lâm thuá»™c vá» Thiá»n Tông, trước nay chuyên giảng vá» giác ngá»™. Giả tá»· không có ngưá»i ngoà i thì chúng tăng nghÄ© tá»›i công lao y quyết không đến ná»—i phải trục xuất. Nhưng sá»± việc trước mắt chẳng những liên quan đến Cưu Ma TrÃ, Triết La Tinh, má»™t bá»n Hồ tăng mà còn dÃnh lÃu đến chùa Thanh Lương, Phổ Ãá»™ ở Trung Nguyên. Há» ngồi cả đấy mà không trách phạt Hư Trúc không nghiêm ngặt thì tất thiên hạ sẽ coi phái Thiếu Lâm không còn uy tÃn gì nữa. Há» sẽ phao đồn chùa Thiếu Lâm chỉ nghiêng vá» phái đảng, không đếm xỉa đến thị phi, chỉ giảng võ công mà không quan tâm đến giá»›i luáºt. Những truyá»n thuyết nà y đồn đại trong ngoà i thì thanh danh phái Thiếu Lâm sẽ bị huá»· diệt.
Giữa lúc ấy, má»™t vị lão tăng do hai đệ tá» nâng đỡ từ háºu viện Ä‘i ra. Lão chÃnh là Huyá»n Ãá»™.
Huyá»n Ãá»™ bị chưởng lá»±c cá»§a Cưu Ma Trà đả thương, phải vá» tăng phòng Ä‘iá»u dưỡng. Lão vẫn quan tâm đến kết quả cuá»™c tranh đấu ngoà i đại Ä‘iện và phái đệ tá» luân lưu báo tin và o.
Huyá»n Ãá»™ được tin Cưu Ma Trà đã tạm thá»i rút lui. Quần tăng Ä‘ang chất vấn Hư Trúc và có ý trách phạt rất nặng ná».
Nhà sư già phải ôm vết thương ra ngoà i Ãại hùng bảo Ä‘iện nói:
- Phương trượng! Cái mạng già của lão là do Hư Trúc cứu cho. Ta có câu nà y chẳng biết nên nói hay chăng?
Huyá»n Ãá»™ cao niên hÆ¡n hết, võ công cÅ©ng cao thâm.
Huyá»n Từ phương trượng đối vá»›i lão cá»±c kỳ cung kÃnh vá»™i nói:
- Xin sư huynh hãy ngồi xuống từ từ nói ra cho khá»i đụng đến thương thế.
Huyá»n Ãá»™ nói:
- Cứu cái mạng già nà y chẳng kể và o đâu. Nhưng hiện giá» hãy còn sáu việc lá»›n chưa giải quyết được ổn thoả. Nếu lưu Hư Trúc ở lại chùa thì rất có bổ Ãch bằng Ä‘uổi y Ä‘i thì khó lắm đấy!
Huyá»n Tịch há»i:
- Sáu việc lớn mà sư huynh muốn nói đây thì việc thứ nhất là Cưu Ma Trà chưa rút lui, thứ hai là Ba La Tinh trộm võ kinh của bản tự, ba là tân bang chúa Cái Bang Vương Tinh Thiên muốn là m minh chủ võ lâm. Còn ba việc nữa sư huynh muốn nói những việc gì?
Huyá»n Ãá»™ thở dà i đáp:
- Ãó là tÃnh mạng cá»§a bốn vị sư đệ Huyá»n Bi, Huyá»n Khổ, Huyá»n Thống, Huyá»n Nạn.
Lão vừa đỠcáºp đến bốn nhà sư nà y thì quần tăng chấp tay niệm:
- A di đà Pháºt!
Nên nhá»› rằng Huyá»n Khổ chết vá» tay Kiá»u Phong. Huyá»n Thống, Huyá»n Nạn bị Ãinh Xuân Thu ám hại. Chỉ vì những kẻ đối đầu quá mạnh mà những mối thù lá»›n nà y chưa trả được. Còn hung thá»§ sát hại Huyá»n Bi đại sư thì chưa biết là ai?
Má»i ngưá»i chỉ hay rằng trước ngá»±c Huyá»n Bi bị đòn Kim Cương chỉ mà chết. Kim Cương chỉ lại là má»™t trong bảy mươi hai môn tuyệt kỹ cá»§a phái Thiếu Lâm. Trước ai nấy Ä‘á»u ngá» cho Má»™ Dung Phục, nhưng lúc gặp há»i thì y không thừa nháºn. HÆ¡n nữa xem y đáng báºc quân tá» nghÄ©a hiệp, quang minh lá»—i lạc, chứ không phải là kẻ tiểu nhân ngấm ngầm ám hại Huyá»n Bi.
Chiêu Kim Cương chỉ hạ sát Huyá»n Bi nà y cho dù không phải y nữa thì tất cÅ©ng còn ngưá»i khác.
Huyá»n Từ nói:
- Bần tăng là m phương trượng bản tá»± đối vá»›i sáu việc lá»›n nà y không việc nà o có thể thu xếp được, tháºt lấy là m xấu hổ, nhưng võ công Hư Trúc Ä‘á»u là võ há»c cá»§a phái Tiêu Dao, chẳng lẽ... chẳng lẽ việc lá»›n cá»§a chùa Thiếu Lâm...
Huyá»n Từ nói đến đây rồi ngừng lại, nhưng quần tăng cÅ©ng hiểu ý cá»§a lão là Hư Trúc tuy võ công cao cưá»ng nhưng toà n là công phu biệt phái. Dù y có đứng ra để giải quyết những việc lá»›n nà y thì những báºc thức giả cÅ©ng cho là phái Thiếu Lâm hà nh sá»± ở ngưá»i tất không tránh khá»i những Ä‘iá»u hổ nhục cho bản môn. Dù có dấu nhẹm Ä‘i nữa, ngưá»i ngoà i chẳng ai biết nhưng các báºc cao tăng đắc đạo khi nà o lại tá»± dối mình và dối ngưá»i bao giá»?
Chúng tăng yên lặng hồi lâu rồi Huyá»n Ãá»™ lại há»i:
- Theo ý kiến phương trượng thì thế nà o?
Huyá»n Từ đáp:
- Chúng ta đã được thừa hưởng cÆ¡ nghiệp cá»§a tổ tiên dù bữa nay gặp đại nạn, theo ý kiến lão tăng thì nên noi gương chÃnh đạo mà hà nh sá»±. Thà là m viên ngá»c vỡ chứ không chịu là m viên ngói là nh. Nếu tất cả sư đệ Ä‘á»u gắng sức hết lòng giữ được danh dá»± cho chùa Thiếu Lâm thì đó là phúc ấm cá»§a các báºc tổ tôn. Chùa Thiếu Lâm mấy năm nay đã tạo phúc cho thiên hạ không phải là Ãt. Thiên duyên đã thâm háºu thì dù có phải nhất thá»i toả chiết, nhưng quyết không đến ná»—i tan tà nh. Sau nà y vẫn có hy vá»ng phục hưng.
Huyá»n Từ nói bằng má»™t giá»ng hoà bình song đầy vẻ chÃnh khÃ.
Quần tăng nghe Huyá»n Từ nói xong đến khom lưng kÃnh cẩn đáp:
- Phương trượng tháºt là cao kiến! Bá»n bần tăng xin tuân theo pháp chỉ.
Huyá»n Từ quay lại nói vá»›i Huyá»n Tịch:
- Sư đệ! Nhá» sư đệ thi hà nh giá»›i luáºt cho bản tá»±.
Huyá»n Tịch đáp:
- Xin vâng!
Rồi quay lại bảo bá»n tri khách tăng:
- Má»i Ãại Luân Minh Vương cùng các vị cao tăng và o cho.
Tri khách tăng kÃnh cẩn vâng lá»i.
Huyá»n Ãá»™ và Huyá»n Sinh ngấm ngầm thở dà i. Tuy hai vị lão tăng nà y có ý che chở Hư Trúc, nhưng lá»i nói cá»§a phương trượng đã lấy nghÄ©a cả là m trá»ng nên không dám vì quyá»n lợi nhất thá»i mà năn nỉ cho y nữa, sợ là m tổn thương đến bản tá»±.
Má»i ngưá»i ai cÅ©ng biết rằng: Nếu tha tá»™i cho Hư Trúc thì thắng mà hoá bại, còn theo công giữ phép thì dù có bại vẫn còn giữ được thanh danh.
Hư Trúc cÅ©ng tá»± biết việc nay khó lòng vãn hồi được, dù khóc lóc năn nỉ cÅ©ng bằng vô Ãch mà thôi. Y nghÄ© thầm:
- Ai cÅ©ng lấy danh dá»± bản tá»± là m trá»ng. Mình đã là m nên tá»™i thì phải ráng mà chịu, không nên tá» vẻ khiếp nhược rụt rè trước mặt ngưá»i ngoà i để há» coi thưá»ng má»™t vị hoà thượng Thiếu Lâm.
Lát sau bá»n Cưu Ma TrÃ, Thần Quang, Triết La Tinh kéo và o đại Ä‘iện.
Một hồi chuông nổi lên. Các nhà sư hà ng chữ Tuệ, chữ Hư, chữ Trà xếp thà nh đội theo thứ tự. Kéo và o đứng hai bên hà nh lang.
Huyá»n Từ chắp tay tuyên bố:
- Thưa Ãại Luân Minh Vương cùng liệt vị sư huynh! Trong hà ng đệ tá» chùa Thiếu Lâm vá» hà ng chữ Hư có Hư Trúc đã phạm và o huân giá»›i, tá»u giá»›i, sát giá»›i, sắc giá»›i là bốn Ä‘iá»u giá»›i luáºt rất nghiêm. Y lại còn Ä‘i há»c võ công phái khác, tá»± chuyên nháºn chức chưởng môn nhân má»™t phái ngoà i. Thá»§ toà giá»›i luáºt viện là Huyá»n Tịch phải chiếu luáºt trừng trị không khoan dung!
Bá»n Cưu Ma Trà và Trần Quang nghe Huyá»n Từ tuyên bố như vạy Ä‘á»u lấy là m ngạc nhiên.
Các nhà sư kia thấy Mai, Lan, Trúc, Cúc, bốn thiếu nữ ăn mặc giả nhà sư chỉ cho là Hư Trúc oa tà ng thiếu nữ và phạm và o sắc giá»›i mà thôi. Không ngá» phương trượng tuyên bố tá»™i trạng còn nặng hÆ¡n thế nhiá»u.
Phổ Ãá»™ chỉ cho là Hư Trúc lá»›n máºt dám là m Ä‘iá»u cà n rỡ. Còn Ãạo Thanh đại sư lá»›n tuổi má»›i xuất gia ở chùa riêng rất thông suốt nhân tình thế cố mà tÃnh nết lại khoan dung, hiá»n háºu, rất ưa là m việc phúc đức, tiến ra nói:
- Phương trượng sư huynh! Bốn vị cô nương kia mà y rá»§ mà lưng ngay, cổ nhá» mÅ©i thẳng, hiển nhiên là ngưá»i xá» nữ giữ mình như ngá»c. Vừa rồi mấy cô cùng Ãại Luân Minh Vương động thá»§ lại dùng toà n kiếm công cá»§a gái đồng trinh. Chúng ta đã là ngưá»i há»c võ chỉ nhìn qua đã biết. Vị tiểu sư huynh Hư Trúc đây hoặc giả có những hà nh vi phạm đến hai chữ sắc giá»›i mà bị khép tá»™i tưởng cÅ©ng là quá nặng rồi!
Huyá»n Từ đáp:
- Ãa tạ sư huynh có lòng chỉ Ä‘iểm. Nhưng Hư Trúc phạm sắc giá»›i không những chỉ nói vá» bốn vị cô nương nà y mà thôi. Y còn quy đầu phái khác là m chá»§ nhân cung Linh Thứu trên núi Ãại Tuyết SÆ¡n. Bốn cô nà y là thị tỳ cho chá»§ cÅ© cung Linh Thứu, lén và o bản tá»± là có ý phụng thị chá»§ má»›i mà Hư Trúc không biết. Chùa Thiếu Lâm sÆ¡ hở việc phòng phạm, tá»± lấy là m xấu hổ, nên không bắt tá»™i Hư Trúc.
Ãồng Má»— tuy bản lãnh cao cưá»ng nhưng chưa há» bước chân và o đất Trung nguyên mà mụ chỉ giao thiệp vá»›i các đảo chúa động chúa ở hải ngoại vá» khá»i Tây Vá»±c. Vì thế nên quần tăng không đến cung Linh Thứu là m gì? Chỉ có Cưu Ma Trà ở nước Thổ Phồn là đã nghe ngưá»i ta nói tá»›i, nhưng cÅ©ng không hiểu rõ gốc ngá»n.
Ãạo Thanh đại sư nói:
- Ãã váºy thì ngưá»i ngoà i chẳng nên nói ra nói và o là m chi nữa.
Bá»n Cưu Ma TrÃ, Triết La Tinh và Thần Quang Thượng Nhân tuy có ác ý vá»›i chùa Thiếu Lâm, nhưng thấy Huyá»n Từ chà công vô tư, không bênh vá»±c những Ä‘iá»u tá»™i lá»—i. Hư Trúc phạm phải những giá»›i luáºt gì, ngưá»i ngoà i vốn chẳng ai hay, mà đại sư cÅ©ng Ä‘em ra tuyên bố công khai, nên há» rất Ä‘em lòng kÃnh phục.
Huyá»n Tịch tiến ra má»™t bước dõng dạc nói:
- Hư Trúc! Những lá»i phương trượng đã chỉ rõ tá»™i nghiệt, ngươi Ä‘á»u công nháºn cả chứ? Có muốn giải thÃch gì nữa không?
Hư Trúc đáp:
- Ãệ tá» xin thừa nháºn hết. Ãã phạm tá»™i trá»ng đại, xin cam nguyện đại sư thúc chiếu luáºt trừng trị, đệ tá» không có Ä‘iá»u gì để mà giải thoát.
Quần tăng nghe y nói Ä‘á»u xao xuyến trong lòng, đưa mắt nhìn Huyá»n Tịch để chá», lão tuyên bố:
- Hư Trúc phạm và o bốn giá»›i luáºt: Huân, Tá»u, Sắc, Sát phải xá» má»™t trăm côn. Ngươi có chịu phục không?
Hư Trúc nghe xỠđánh đòn một trăm côn, hình phạt nà y không phải là nhẹ. Nhưng y cũng chịu nổi, vội đáp:
- Ãa tạ sư thúc từ bi. Hư Trúc nà y xin tâm phục.
Huyá»n Tịch lại nói:
- Ngươi chưa được chưởng môn phương trượng và sư phụ cho phép đã Ä‘i há»c võ nghệ bà ng môn. Phạt ngươi phải phế bá» toà n thể võ công phái Thiếu Lâm và từ hôm nay không được là đệ tá» bản phái nữa, ngươi có tâm phục không?
Hư Trúc trong lòng chua xót, nhưng biết rằng vụ nà y không thể vãn hồi được nữa liá»n đáp:
- Tá»™i đệ tá» tháºt là đáng chết. Ãại sư thúc xá» như váºy rất là công minh, chÃnh trá»±c.
Những nhà sư các phái khác vừa thấy Hư Trúc tá»· đấu cùng Cưu Ma Trà đá»u dùng Vi Ãà chưởng và La Hán quyá»n Ä‘á»u là võ công phái Thiếu Lâm và đã trổ oai thần, là m cho đối phương phải khốn đốn. Nhưng há» chưa biết võ công Hư Trúc thá»±c ra chẳng những chỉ thuá»™c phái Thiếu Lâm mà thôi.
Cưu Ma Trà tá»± xưng thông suốt hết cả bảy mươi hai môn tuyệt kỹ phái Thiếu Lâm mà thá»±c ra lão chỉ hiểu qua vá» chiêu thức bá» ngoà i, còn vá» ná»™i công phái nà y thì lão biết rất Ãt. Vừa rồi Hư Trúc cùng lão tá»· đấu đã thi triển công phu Tiểu vô tướng công thì dÄ© nhiên lão biết rồi. Nhưng vá» Bắc Minh chân khÃ,Thiên sÆ¡n lục dương chưởng, Thiên sÆ¡n chiết mai thá»§ cao thâm thế nà o, lão cÅ©ng chỉ cho là võ công cá»§a phái Thiếu Lâm. Bây giá» lão nghe Huyá»n Tịch tuyên bố phế võ công phái Thiếu Lâm cá»§a Hư Trúc thì mừng thầm, lẩm bẩm:
- Các ngươi có vạn lý trưá»ng thà nh mà tá»± huá»· Ä‘i tức là bá» mối lo tâm phúc cho ta thì còn gì hay hÆ¡n nữa?
Mấy vị cao tăng như Giác Hiá»n, Ãạo Thanh, thì la thầm trong bụng:
- Thực là đáng tiếc! Thực là đáng tiếc!
Huyá»n Tịch lại nói:
- Hư Trúc! Ngươi đã là m chưởng môn nhân phái Tiêu Dao, chá»§ nhân Cung Linh Thứu thì phải xuất giáo hoà n tục không được là m Pháºt môn đệ tá». Bắt đầu từ hôn nay ngươi không còn là tăng lữ chùa Thiếu Lâm nữa. Bản toà xá» trà như váºy ngươi có phục không?
Hư Trúc không cha không mẹ, và o chùa ăn ở từ hồi còn là đứa nhá» thÆ¡ ngây và được nuôi dưỡng cho đến khi thân lá»›n. Vá» Pháºt pháp tuy y chưa lÄ©nh há»™i được nhiá»u, nhưng chùa Thiếu Lâm là nÆ¡i là nÆ¡i gá»i thân độc nhất trên Ä‘á»i cá»§a y, bị trục xuất thì trong lòng thê thảm vô cùng! Nước mắt tuôn ra như mưa. Y nằm phục xuống đất khóc má»™t hồi rồi nghẹn ngà o đáp:
- Tại chùa Thiếu Lâm đây từ Phương Trượng đại sư trở xuống, các hà ng đại sư thúc, cùng các sư bá, sư thúc, sư phụ đối vá»›i đệ tá» Ä‘á»u có ân thâm nghÄ©a trá»ng. Ãệ tá» là kẻ bất hiếu tháºt phụ lòng các vị đã giáo hối cho.
Ãạo Thanh đại sư không thể nhịn được nữa lại năn nỉ:
- Phương trượng sư huynh! Huyá»n tịch sư huynh! Theo chá»— lão tăng nhìn nháºn thì vị tiểu sư huynh đây đã ra khá»i bến mê, quay vỠđạo pháp là thá»±c tâm muốn hối cải. Sao các vị không mở đưá»ng sám hối cho y?
Huyá»n Tịch đáp:
- Lá»i chỉ Ä‘iểm cá»§a sư huynh tháºt chà lý. nhưng cá»a Pháºt mênh mông, chá»— nà o y chẳng dung thân được. Hư Trúc! Chúng ta phạt ngươi phải ra khá»i chùa nà y, không phải có ác tâm đâu. Trong thiên hạ thiếu gì am tá»± trang nghiêm. Tá»· như Thần Quang Thượng nhân trước kia có và o chùa Thiếu Lâm đâu mà ngà y nay cÅ©ng trụ trì chùa Thanh Lương và là m rạng rỡ Pháºt môn, tháºt đáng là m gương cho ngươi đó. Nếu ngươi còn có ý niệm xuất gia đầu Pháºt thì nay hoà n tục rồi, sau vẫn có thể xin và o nÆ¡i am chiá»n khác để thà phát quy y, bái cao tăng là m thầy, thanh tỉnh thân thế, mở rá»™ng phép mà u, để tá»›i giác ngạn được.
Những lá»i nói vá» sau cá»§a Huyá»n Tịch cà ng ân cần hiá»n từ, đầy vẻ khuyên răn.
Hư Trúc bùi ngùi thi lễ nói:
- Lá»i nói cá»§a đại sư thúc, đệ tá» khi nà o dám sai tấc lòng.
Huyá»n Tịch lại nói:
- Tuệ Luân nghe đây!
Tuệ Luân chắp tay tiến ra mấy bước rồi quỳ xuống.
Huyá»n Tịch nói:
- Tuệ Luân! Ngươi là nghiệp sư cá»§a Hư Trúc, trá»… nải Ä‘iá»u huấn hối khiến cho đồ đệ chưa sạch tam nghiệp, lục căn đến ná»—i gây ra tai vạ ngà y nay. Bần tăng phạt đòn ngươi ba mươi đại côn rồi cho và o giá»›i luáºt viện quay mặt và o tưá»ng ba năm để sám hối. Ngươi có phục không?
Tuệ Luân run lên đáp:
- Ãệ tá» xin tâm phục.
Hư Trúc nói:
- Ãại sư thúc! Ãệ tá» xin lãnh thay ba mươi côn cho sư phụ.
Huyá»n Tịch gáºt đầu nói:
- Váºy thì Hư Trúc phải chịu má»™t trăm ba mươi côn. Chưởng hình đệ tỠđâu? Lấy côn ra chá» lệnh. Lúc nà y Hư Trúc còn là nhà sư chùa Thiếu Lâm phải thi hà nh hình pháp cho nghiêm minh, không được phóng túng. Sau khi Hư Trúc ra khá»i chùa nà y, y là chưởng môn phái khác, không can dá»± gì đến bản tá»± nữa và những ngưá»i bản phái từ trên xuống dưới Ä‘á»u phải kÃnh nể y.
Bốn tên chưởng hình đệ tỠlãnh mạng đi ra. Lát sau chúng trở lại đại điện, trong tay mỗi tên cầm một cây TỠmi côn.
Huyá»n Tịch toan hạ lệnh dụng hình thì đột nhiên má»™t nhà sư hốt hoảng chạy và o trong Ä‘iện, tay cầm má»™t táºp danh thiếp giÆ¡ cao hai tay lên đưa cho Huyá»n Từ nói:
- KÃnh bẩm phương trượng! Quần hùng ở Hà Sóc đến bái sÆ¡n.
Huyá»n Từ liếc mắt nhìn táºp danh thiếp thấy có tá»›i ngoà i ba chục chiếc mà tên đỠtoà n là những báºc anh hùng hà o kiệt nổi tiếng ở phương Bắc. Trong đám nà y có nhiá»u ngưá»i đã tham dá»± và o cuá»™c anh hùng đại há»™i tại Tụ Hiá»n trang.
Ãại sư tá»± há»i:
- Những vị anh hùng nà y đến đây một cách đột ngột không hiểu vì việc gì?
Bá»—ng nghe ngoà i chùa có tiếng ngưá»i xôn xao, quần hà o đã và o tá»›i cá»a Ä‘iện. Huyá»n Từ liá»n bảo Huyá»n Sinh:
- Huyá»n Sinh sư đệ mau ra nghênh tiếp liệt vị và o đây!
Ãại sư lại nói:
- Liệt vị sư huynh! Vì có khách giá lâm, váºy việc thanh lý môn há»™ tạm hoãn lại má»™t chút để tá» lá»… kÃnh khách.
Huyá»n Từ nói xong láºp tức đứng lên ra trước thá»m đại Ä‘iện đứng chá».
Chá»›p mắt đã thấy quần hùng khu Hà Sóc kẻ cao ngưá»i thấp lục tục tiến và o và đang được Huyá»n Sinh cùng tri khách tăng đón tiếp đưa và o đến trước đại Ä‘iện.
Bá»n Huyá»n Từ, Huyá»n Tịch, Huyá»n Sinh tuy là những tay võ công cao cưá»ng, má»—i khi gặp võ lâm đồng đạo Ä‘á»u ra chiá»u niá»m nở thân cáºn.
Lúc nà y, đột nhiên thấy nhiá»u vị anh hùng tá»›i nÆ¡i, tuy gặp lúc thanh lý môn há»™, đầu óc cá»±c kỳ trầm trá»ng nhưng gặp quý khách thì tinh thần phấn khởi.
Quần tăng chùa Thiếu Lâm ra ngoà i hà nh đạo kết giao bạn hữu rất nhiá»u. Trong bá»n quần hùng đến đây có nhiá»u vị chÆ¡i thân vá»›i các đại sư hà ng chữ Huyá»n, chữ Tuệ. Má»i ngưá»i gặp nhau tay bắt mặt mừng, kể lại chuyện cÅ©. Chá»§ đón khách và o đại Ä‘iện rồi đưa đến giá»›i thiệu cùng bá»n Cưu Ma TrÃ, Triết La Tinh.
Thần Quang, Long Mãnh Ä‘á»u là những tay có uy danh rất lá»›n, quần hà o ngưá»i thì biết mặt, kẻ nghe tên.
Huyá»n Từ Ä‘ang muốn há»i quần hùng đến có chuyện chi thì tri khách tăng lại và o bẩm:
- Có mấy chục nhân váºt võ lâm ở đạo SÆ¡n Ãông và Hoà i Nam đến bái sÆ¡n.
Huyá»n Tâm ra nghênh tiếp và o đại Ä‘iện. Má»™t hán tá» Ä‘en đủi lá»›n tiếng nói:
- Vương bang chúa ở Cái Bang má»i bá»n ta Ä‘i coi cuá»™c đại há»™i náo nhiệt mà chÃnh y lại chưa đến là nghÄ©a là m sao?
Một thanh âm bé nhỠcất lên đáp:
- Lão huynh là m chi mà nóng váºy? Chúng mình đã đến đây thì hãy coi chuyện nhiệt náo nà y má»™t lúc đã, vá»™i gì? DÄ© nhiên chúng mình là hạng thấp kém thì phải đến trước, còn những báºc to đầu bao giá» há» chả bệ vệ đến sau.
Huyá»n Từ niá»m nở nói:
- Các vị không hẹn mà đá»u giá lâm tệ tá»± tháºt là má»™t Ä‘iá»u vinh hạnh lá»›n. Sá»± tiếp đãi có chá»— nà o khiếm khuyết xin liệt vị miá»…n thứ cho!
Quần hà o đồng thanh đáp:
- Phương trượng bất tất phải khách khÃ.
Tà i sản của nguoidoi123
29-08-2008, 09:09 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 109 : Chùa Thiếu Lâm phụ tỠtrùng phùng
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Lúc ấy những tay hà o kiệt từng giao hảo vá»›i chư tăng chùa Thiếu Lâm, đã nói lý do đến chùa cho má»i ngưá»i biết.
Nguyên quần hùng tiếp được anh hùng thiếp cá»§a Bang chúa Cái Bang là Vương Tinh Thiên. Trong thiếp nói phái Thiếu Lâm và Cái Bang là hai phái ngang hà ng ở Trung Nguyên, chứ không phái nà o tuỳ thuá»™c phái nà o. Vương Tinh Thiên má»›i nháºm chức Bang chúa Cái Bang và có ý muốn láºp má»™t vị minh chá»§ giữa các phái võ ở Trung Nguyên, đồng thá»i đặt ra má»™t quy định để các bạn đồng đạo phải tuân theo. Vương Tinh Thiên ước định ngà y rằm tháng sáu thân hà nh đến chùa Thiếu Lâm để thương thuyết cùng Huyá»n Từ phương trượng vá» vụ nà y.
Quần hùng vừa nói vừa lấy anh hùng thiếp đưa ra. Lá»i lẽ trong thiép tuy rất khiêm tốn, nhưng ngụ ý rằng ngưá»i đáng vị minh chá»§ võ lâm phi hắn thì không còn ai xứng đáng nữa. Như váºy Vương Tinh Thiên đến chùa Thiếu Lâm đã có má»™t ý định rõ rệt, Hắn á»· mình có võ công siêu việt có thể đánh bại quần tăng chùa Thiếu Lâm để áp đảo oai phong lừng lẫy mấy trăm năm cá»§a phái nà y.
Tuy trong thiếp không nói gì đến chuyện má»i quần hùng tá»›i chùa Thiếu Lâm để chứng kiến cuá»™c tá»· đấu, nhưng các nhân váºt võ lâm ai là không hiếu động? Ãối vá»›i cuá»™c tranh hùng nảy lá»a nà y giữa hai phái lá»›n là Cái Bang và Thiếu Lâm thì còn ai nhịn được mà chẳng tá»›i nÆ¡i quan sát? Vì thế nên chẳng ai bảo ai, há» Ä‘á»u lục tục kéo đến.
Chẳng bao lâu, quần hùng từ mặt Lưỡng Hồ, Giang Nam đến quần hùng ở Xuyên Thiểm, sau nữa hà o kiệt ở Lưỡng Quảng Ä‘á»u có mặt tại chùa Thiếu Lâm.
Quần hùng hai mặt Nam Bắc cách xa kể hà ng trăm dặm mà trong má»™t ngà y lục tục đến hết. Xem thế đủ biết bá»n Cái Bang chuẩn bị từ lâu, hỠđã gá»i anh hùng thiếp Ä‘i các nÆ¡i trước đây má»™t hai tháng.
Huyá»n Từ cùng các vị lão tăng tuy ngoà i miệng không nói gì, nhưng trong lòng cá»±c kỳ phẫn háºn và vô cùng lo lắng.
CỠđộng nà y cá»§a Cái Bang thiệt là vô lá»…. Mấy hôm trước Vương Tinh Thiên đã cho ngưá»i đưa thư đến nói vá» việc lá»±a chá»n minh chá»§ võ lâm. Trong thư còn có nói hắn sẽ thân hà nh đến bái sÆ¡n để kÃnh cẩn nghe lá»i phương trượng Huyá»n Từ giáo hoá. Hắn không định rõ nháºt kỳ và cÅ©ng không đỠcáºp đến chuyện má»i anh hùng thiên hạ. Thế mà quần hùng đột nhiên tá» táºp đến nÆ¡i, khiến cho chùa Thiếu Lâm phải má»™t phen bối rối, không kịp chuẩn bị.
Cái Bang phát động công cuá»™c nà y đã lâu, thế mà ngưá»i phái Thiếu Lâm giao du rất rá»™ng trên chốn giang hồ cÅ©ng chưa từng nghe biết gì hết. Thế là chưa khai diá»…n cuá»™c tá»· thà mà phái Thiếu Lâm đã lâm và o tình trạng kém thế.
Hà nh động cá»§a Cái Bang dưá»ng như đã nắm chắc phần thắng. Sở dÄ© há» không nói rõ má»i quần hùng đến tham dá»± là vì há» muốn tránh tiếng tá»± đưa mình lên địa vị chá»§ nhân võ lâm. Nhưng cứ má»™t việc há» gá»i thiếp cho các anh hùng khắp thiên hạ thì cÅ©ng chẳng khác gì hỠđã má»i má»i ngưá»i.
Quần tăng chùa Thiếu Lâm thầm nghĩ:
- Cái Bang không má»i bá»n mình phó ước tại tổng đà n cá»§a há» mà há» tá»± đến đây là ngoà i mặt tá» ra kÃnh lá»… vá»›i ta mà kỳ thá»±c là để ta không kịp chuẩn bị.
Huyá»n Sinh tÃnh tình nóng nảy, láºp tức quay vá» phÃa ngưá»i bạn thân ở Hà Bắc là Thần Ãà n Tá» Gia Cát Trung nói:
- Gia Cát lão nhị! Ông bạn được tin nà y sao không báo cho bần tăng hay. Váºy tan cuá»™c giao tình chúng ta mươi năm đến đây là sổ toẹt.
Gia Cát Trung mặt đỠbừng lên, vá»™i giải thÃch:
- Lão phu... má»›i nháºn được thiếp ba bữa trước đây, bá» cả cÆ¡m nước chưa kịp ăn, đã Ä‘i suốt ngà y đêm tá»›i đây ngay. Hai con tuấn mã mệt quá bị chết ở dá»c đưá»ng chỉ vì sợ lỡ kỳ hạn, không kịp đến tiếp tay cho lão trá»c đầu thối tha. Thế mà lão trá»c đầu còn trách ta nữa ư?
Huyá»n Sinh báºt cưá»i, dịu giá»ng:
- Ông bạn đến đây là có lòng tốt lắm rồi!
Gia Cát Trung nói:
- Cái gì lòng tốt vá»›i chả lòng tốt? Võ công phái Thiếu Lâm cá»§a nhà lão đã cao cưá»ng rồi thì ca ca đây reo hò trợ oai cÅ©ng là được chứ sao?
Huyá»n Sinh nghe lão nói váºy biết lão rất chân thà nh, chỉ vì không đủ thì giỠđể báo tin sá»›m. Nhà sư lại Ä‘i há»i các vị anh hà o thì ra ai ở xa Cái Bang gá»i thiếp trước, ai ở gần há» gá»i thiếp sau. Rút cục ai cÅ©ng phải mải miết thượng lá»™, ngá»±a không dừng vó đến nÆ¡i má»›i kịp. Vì thế bao nhiêu bạn bè phái Thiếu Lâm Ä‘á»u không kịp đưa tin. Bá»n Cái Bang định bà n kế hoạch rất vừa vặn, tÃnh đúng nháºt trình khiến không má»™t ai có thể tá»›i sá»›m má»™t ngà y trước được.
Quần tăng chùa Thiếu Lâm nghÄ© tá»›i cách bố trà cá»§a Cái Bang thì bá»n nà y có má»™t kế hoạch hoà n bị rồi má»›i hà nh động. Bang chúa cùng bang chúng Cái Bang chưa tá»›i nÆ¡i, quần hùng đã đến trước má»™t lúc. Thế là há» Ä‘oạt được tiên cÆ¡, tá» cho thiên hạ biết không phải há» gây sá»±, má»i ngưá»i lo rằng bá»n há» còn nhiá»u mưu mẹo lợi hại khác nữa.
Hôm ấy là ngà y rằm tháng sáu, tiết trá»i nóng ná»±c. Quần tăng chùa Thiếu Lâm vừa ứng phó vá»›i việc Thần Quang Thượng Nhân, bá»n Triết La Tinh, kế tiếp đến là việc Cưu Ma Trà tá»· đấu, rồi cuá»™c thẩm vấn Hư Trúc Ä‘á»u đã khiến cho má»i ngưá»i hao tổn tinh thần.
Ãá»™t nhiên quần hùng tứ phương lại nhất tá» kéo đến trong chùa. Tuy tăng lữ rất đông nhưng sá»± việc xảy ra má»™t cách bất thình lình nên ai nấy không khá»i cuống quÃt. May mà thá»§ toà tri khách viện Huyá»n TÄ©nh đại sư là má»™t ngưá»i tháo vát nhanh trà và váºt liệu trong chùa tÃch trữ đã nhiá»u nên cuá»™c tiếp đãi quần hà o không đến ná»—i khiếm khuyết.
Bá»n Huyá»n Từ nghênh tiếp tân khách rất là báºn rá»™n, không rảnh lúc nà o để thương nghị đại sá»±. Ai nấy trong lòng Ä‘á»u hoang mang.
Bỗng nghe tri khách tăng báo và o:
- Trấn Nam Vương Ãoà n Ä‘iện hạ nước Ãại Lý đã giá lâm.
Huyá»n Từ mừng thầm trong bụng, vá»™i dẫn quần tăng ra nghênh tiếp.
Ngà y trước Huyá»n Bi đại sư bị trúng Kim Cương chỉ mà chết. Ai cÅ©ng ngá» cho há» Má»™ Dung ở Cô Tô đã hạ độc thá»§. Chùa Thiếu Lâm muốn triệu táºp má»™t cuá»™c anh hùng đại há»™i để bà n kế đối phó. Huyá»n Từ viết thư sai phái hai nhà sư Tuệ Chân và Tuệ Thiá»n đã đến nước Ãại Lý để má»i há» Ãoà n tham dá»± và o cuá»™c đại há»™i nà y.
Quốc vương Ãại Lý nháºn được thiếp má»i liá»n phái ngá»± đệ Ãoà n ChÃnh Thuần dẫn bá»n Phạm Hoa, Hoa Hách Cấn, Ba Thiên Thạch, Ãổng Tư Qui đến chùa Thiếu Lâm. Không ngá» trung gian xảy vụ Kiá»u Phong đại náo Tụ Hiá»n trang, nên cuá»™c anh hùng đại há»™i chưa khai mạc được, rồi việc nà y cÅ©ng bị buông trôi.
Quần hùng hồi ấy Ä‘á»u cho Kiá»u Phong má»›i phải là tay đối đầu lợi hại cá»§a võ lâm Trung Nguyên. Do đó mà tấm lòng thù háºn Nam Má»™ Dung bị xoay hướng nhằm và o cả Bắc Kiá»u Phong.
Nhà Tống cùng rợ Khất Ãan có mối cừu háºn truyá»n Ä‘á»i. Còn nước Ãại Lý thì ở mãi táºn miá»n Nam Cương hẻo lánh và không Ä‘i lại giao thiệp gì nÆ¡i Khất Ãan. Quần hùng Trung Nguyên sở dÄ© có cuá»™c tá» chiến vá»›i Kiá»u Phong chỉ vì phát giác ra ông là giòng giống Khất Ãan.
Há» Ãoà n tuy là ngưá»i Hán nhưng đã thà nh láºp ra má»™t nước riêng biệt, nên chẳng có ý muốn gây thù hằn vá»›i nước Liêu, rồi không tham dá»± và o cuá»™c tranh chấp vá»›i Kiá»u Phong. Sau Ãoà n ChÃnh Thuần bị Ãoà n Diên Khánh uy hiếp sắp chết đến nÆ¡i, may được Kiá»u Phong cứu cho, từ đó Ãoà n ChÃnh Thuần rất cảm Æ¡n Kiá»u Phong.
Sau khi xong việc ở Trung Nguyên, đáng lẽ Ãoà n ChÃnh Thuần trở vá» Ãại Lý ngay. Nhưng y lại được tin từ Ãại Lý đưa đến cho hay ngưá»i con trai yêu quý độc nhất cá»§a mình là Ãoà n Dá»± bị Cưu Ma Trà bắt Ä‘em và o Trung Nguyên. Ãoà n ChÃnh Thuần vừa kinh hãi vừa lo buồn, Ä‘i khắp tứ xứ để nghe tin tức con mình.
Trong khi đó Ãoà n ChÃnh Thuần tiện đưá»ng tìm đến những nhân tình cÅ© là Tần Hồng Miên, Nguyá»…n Tinh Trúc. Y bản tÃnh phong lưu lãng mạn, há»… vui đâu là chầu đấy, không nhá»› đến việc quay vá» nữa. Vì thế mà mấy tháng trá»i y vẫn còn la cà ở Trung Nguyên.
Má»™t hôm Ãoà n ChÃnh Thuần nghe tin tân bang chúa Cái Bang là Vương Tinh Thiên muốn cùng phái Thiếu Lâm tranh Ä‘oạt ngôi minh chá»§ võ lâm. Y nghÄ© rằng lúc nà y chùa Thiếu Lâm nhất định náo nhiệt vô cùng, tá»›i đây may ra nghe được tin tức cá»§a con mình, nên láºt Ä‘áºt đến ngay.
Nguyá»…n Tinh Trúc cÅ©ng theo y đến vì mụ không muốn phân ly tình lang, đồng thá»i mụ cÅ©ng muốn Ä‘i do thám tin tức A Tá»... Mụ nghe tin chùa Thiếu Lâm không tiếp đà n bà con gái, liá»n cải dạng nam trang Ä‘i theo Ãoà n ChÃnh Thuần.
Huyá»n Từ má»i bá»n Ãoà n ChÃnh Thuần và o trong đại Ä‘iện đưa Ä‘i giá»›i thiệu vá»›i quần hùng. Ngưá»i thứ nhất được giá»›i thiệu là Ãại Luân Minh Vương Cưu Ma Trà nước Thổ Phồn.
Ãoà n ChÃnh Thuần đột nhiên biến sắc chắp tay nói:
- Khuyển tá» là Ãoà n Dá»± được Minh Vương quá yêu cho cùng Ä‘i Ãông du. Dá»c đưá»ng chắc gã đã được Minh Vương giáo huấn rất nhiá»u, Ãoà n má»— cảm kÃch vô cùng và xin có lá»i từ tạ.
Cưu Ma Trà tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ không dám!
Rồi hắn nghiêm nghị lắc đầu nói:
- Chao ôi! Tháºt là đáng tiếc!
Ãoà n ChÃnh Thuần lo lắng, trống ngá»±c đánh thình thình tưởng là Ãoà n Dá»± đã gặp chuyện bất trắc, vá»™i há»i lại:
- Minh Vương nói váºy là có ý gì?
Tuy y gặp biến cố đã nhiá»u nhưng ngà y đêm vẫn lo lắng vá» sá»± an nguy cá»§a con mình, tâm thần há»—n loạn, giá»ng nói lạc hẳn Ä‘i.
Cưu Ma Trà đáp:
- Tiểu tăng đến Thiên Long bảo tá»±, được bái kiến Khô Vinh đại sư, Thiên Nhân phương trượng cùng lệnh huynh, thấy vị nà o cÅ©ng tâm nhãn bình thản, nhà n hạ, vẻ mặt uy nghiêm hiá»n hoà . Thiệt là những báºc cao sÄ© đắc đạo. Trấn Nam Vương oai danh lừng thiên hạ mà sao cưng chiá»u công tá» chẳng khác gì tÃnh khà phụ nhân?
Ãoà n ChÃnh Thuần trấn tÄ©nh lại nghÄ© thầm:
- Dá»± nhi nếu đã gặp chuyện bất trắc thì trong lòng mình hoang mang cÅ©ng bằng vô Ãch, lại khiến cho lão Phiên tăng nà y coi thưá»ng.
Y nghÄ© váºy, liá»n nói:
- Sót thương con cái là lẽ thưá»ng cá»§a loà i ngưá»i. Nếu ngưá»i Ä‘á»i chẳng ai sinh con, đẻ cái nâng niu thì loà i ngưá»i Ä‘i đến chá»— tuyệt diệt. Bá»n tại hạ là ngưá»i phà m tục và vá»›i Minh Vương ở trong cõi sạch hết lòng trần và đã thà nh má»™t báºc cao tăng từ bi đức độ thế nà o được?
Cưu Ma Trà tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Tiểu tăng khi vừa thấy lệnh lang tướng mạo phi thưá»ng, tưởng sau nà y là m rạng rỡ Ãoà n môn và là má»™t minh quân đạo đức ở nước Ãại Lý, xứng đáng là má»™t vị phúc tÃch cho bá»n lê dân cõi Thiên Nam mấy chục vạn dặm.
Ãoà n ChÃnh Thuần khiêm nhượng nói:
- Không dám!
Y lẩm bẩm:
- Thằng trá»c nà y tháºt khả ố, mình đã ruá»™t nóng như lá»a đốt mà hắn toà n nói dá»nh dà ng.
Cưu Ma Trà lại thở dà i nói:
- Hỡi Æ¡i! Thá»±c là đáng tiếc! NgỠđâu vị Ãoà n quân nà y phúc trạch không được dồi dà o...
Ãoà n ChÃnh Thuần nghe hắn nói váºy không khá»i biến sắc.
Cưu Ma Trà lại tá»§m tỉm cưá»i nói tiếp:
- Lệnh lang vừa đến Trung Nguyên nhìn thấy má»™t vị cô nương xinh đẹp rồi từ đó theo Ä‘uổi quần hồng. Bao nhiêu hùng tâm, tráng trà trong đầu óc Ä‘á»u tiêu ma hết sạch. Vị cô nương kia Ä‘i đâu là lệnh lang theo Ä‘i tá»›i đó. Ai cÅ©ng cho chà ng là kẻ du tá» bướm ong, là hạng tỠđệ đơn bạc không chịu chăm lo chÃnh nghiệp. Như váºy chẳng đáng tiếc ru?
Bá»—ng nghe có tiếng cưá»i hÃch hÃch phát ra. Lạ ở chá»— ai cÅ©ng nghe rõ là thanh âm má»™t thiếu phụ. Má»i ngưá»i nhìn vá» phÃa phát ra tiếng thì lại là má»™t hán tá» trung niên mặt mÅ©i xấu xa.
Nguyên ngưá»i nà y là Nguyá»…n Tinh Trúc, mẹ ruá»™t A Châu. Lúc nà y mụ cải dạng nam trang, từ hình dung cho đến cá» chỉ, chá»— nà o cÅ©ng giống, không như bốn chị em Tứ Kiếm ở cung Linh Thứu để lá»™ chân tướng cho ngưá»i trông thấy. Có Ä‘iá»u mụ lãng tÃnh quên Ä‘i, buá»™t miệng nói ra, thanh âm mụ dịu dà ng, uyển chuyển chứ không được ý tứ như A Châu lúc đã cải trang là giở giá»ng ồn ồn cá»§a đà n ông.
Nguyá»…n Tinh Trúc thấy má»i ngưá»i chăm chú nhìn mình, mụ má»›i đúng giá»ng thổ khà n nói:
- Tiểu hoà ng tá» Ãoà n gia nước Ãại Lý đúng là gia há»c uyên nguyên, tướng môn hổ tỠđâu có thể thế được.
Ãoà n ChÃnh Thuần Ä‘i tá»›i đâu phong tình Ä‘i tá»›i đó, tiếng tăm đã đồn đại khắp giang hồ. Bây giá» Ãoà n Dá»± say mê Ä‘iên đảo Vương Ngá»c Yến, quần hùng nghe mụ mai mỉa bằng câu gia há»c uyên nguyên cùng tướng môn hổ tá» thì không khá»i nhìn nhau mỉm cưá»i.
Ãoà n ChÃnh Thuần cÅ©ng cưá»i ha hả ra chiá»u phóng khoáng, nhìn Cưu Ma Trà đáp:
- Thằng nhỠđó hư quá...
Cưu Ma Trà ngắt lá»i:
- Ãâu phải y hư? Như váºy là y ngoan lắm đấy chứ!
Ãoà n ChÃnh Thuần biết Cưu Ma Trà dùng tiếng ngoan chế diá»…u mình phong lưu lãng mạn nên con cÅ©ng giống Ä‘a tình, nhưng không lấy thế là m tức, há»i ngay:
- Không hiểu hiện giỠy ở phương nà o? Nếu Minh Vương biết thì xin chỉ bảo cho!
Cưu Ma Trà lắc đầu đáp:
- Ãoà n công tá» không thể nà o phá vỡ được ải ái tình để thoát ra ngoà i. Ngà y đêm y tương tư rầu rÄ©, thân hình tiá»u tuỵ. Lúc tiểu tăng gặp chà ng thì ngưá»i chà ng chỉ còn là nắm da bá»c xương, mặt bá»§ng da và ng. Bây giá» y còn sống hay chết khó mà biết được.
Ãoà n ChÃnh Thuần đột nhiên nhá»› lại lúc con mình còn ở nước Ãại Lý đã Ä‘em lòng yêu tha thiết má»™t cô gái quê mùa là Má»™c Uyển Thanh nhưng vì âm dương lầm lỡ, Má»™c Uyển Thanh là con tư sinh cá»§a mình đã khiến cho tâm thần gã bị Ä‘au khổ rất nhiá»u. Nếu bây giá» gã còn quyến luyến đứa em gái cùng cha khác mẹ đó thì tháºt là nát bét.
Ãoà n ChÃnh Thuần Ä‘ang lá»™ vẻ ưu tư thì đột nhiên má»™t nhà sư tuổi trẻ tiến ra kÃnh cẩn thi lá»… nói:
- Vương gia bất tất phải lo phiá»n! Ãoà n tam đệ tinh thần cá»±c kỳ sáng suốt, thân thể cÅ©ng vẫn khoẻ mạnh.
Ãoà n ChÃnh Thuần đáp lá»…, trong lòng lấy là m kỳ. Ông thấy ngưá»i nà y ăn mặc theo kiểu tăng nhân và o hà ng tiểu bối chùa Thiếu Lâm và không hiểu tại sao y lại kêu Ãoà n Dá»± bằng tam đệ, liá»n há»i lại:
- Gần đây tiểu sư phụ mới gặp gã hay sao?
Nhà sư tuổi trẻ nà y chÃnh là Hư Trúc. Y toan Ä‘em việc gặp Ãoà n Dá»± ở cung Linh Thứu thuáºt lại thì đột nhiên thanh âm Ãoà n Dá»± vang lên:
- Gia gia! Hà i nhi ở đây. Gia gia! Ngá»c thể vẫn khang cưá»ng chứ?
Vừa dứt lá»i, má»™t ngưá»i thân pháp mau lẹ tuyệt luân xẹt và o trong Ä‘iện, nhảy xổ tá»›i trước mặt Ãoà n ChÃnh Thuần. Chà ng chÃnh là Ãoà n Dá»±.
Nguyên Ãoà n Dá»± ná»™i công thâm háºu, mắt tinh tai thÃnh. Chà ng vừa đến cổng chùa đã nghe tiếng phụ thân cùng Hư Trúc đối đáp, trong lòng nóng nảy liá»n thi triển phép Lăng Ba Vi Bá»™ để tiến và o.
Cha con Ãoà n ChÃnh Thuần ôm lấy nhau xiết ná»—i vui mừng.
Ãoà n ChÃnh Thuần thấy con mình tuy có vẻ phong sương nước da Ä‘en hÆ¡n ngà y còn ở Ãại Lý, nhưng tinh thần cá»±c kỳ tráng kiện, thân pháp mau lẹ phi thưá»ng chứ không phải nắm da bá»c xương, hình dung tiá»u tuỵ, mặt bá»§ng da và ng... như lá»i Cưu Ma Trà vừa nói.
Ãoà n Dá»± ngoảnh lại nhìn Hư Trúc nói:
- Nhị ca! Nhị ca lại là m hoà thượng rồi ư?
Hư Trúc quỳ trước tượng Pháºt hà ng ná»a ngà y thà nh tâm sám hối. Nhưng y vừa thấy Ãoà n Dá»± láºp tức nhá»› đến Má»™ng Trung cô nương bất giác mặt đỠra đến mang tai ra chiá»u bẽn lẽn vô cùng, không dám mở miệng nói gì.
Cưu Ma Trà vừa thấy Ãoà n Dá»± nhảy và o, lão nghÄ© ngay:
- Anh chà ng say mê Vương Ngá»c Yến nà y mà xuất hiện thì hẳn Vương Ngá»c Yến cÅ©ng gần đâu đây. Nếu không thì chùa Thiếu Lâm có xảy ra việc tà y trá»i, ai mà dẫn dụ được anh chà ng si tình nà y lên núi Thiếu Thất? Nhưng Vương Ngá»c Yến lại có mối thâm tình vá»›i biểu ca nà ng, nà ng nhất quyết chẳng dá»i xa Má»™ Dung Phục. Thế thì chắc gã cÅ©ng đến cả đây. NghÄ© váºy lão liá»n ngưng tụ chân khà và o huyệt mạch Ä‘an Ä‘iá»n lên tiếng gá»i to:
- Má»™ Dung công tá»! Ãã lên núi Thiếu Thất sao không và o chùa lá»… Pháºt?
Quần hùng thá»™n mặt ra tá»± há»i:
- Má»™ Dung công tỠđã đến rồi ư? Sao mình chưa thấy hình tÃch gì mà lão Phiên tăng nà y đã biết trước?
Há» có biết đâu là Cưu Ma Trà chỉ phá»ng Ä‘oán chứ tháºt tình lão cÅ©ng chưa nghe thanh âm cá»§a Má»™ Dung Phục.
Không ngỠngoà i cổng chùa vẫn chẳng thấy động tĩnh gì.
Lâu lâu chỉ nghe tiếng dá»™i từ đằng xa vá»ng lại:
- Má»™ Dung công tá»! Ãã lên núi Thiếu Thất sao không và o chùa lá»… Pháºt?
Cưu Ma Trà giáºt mình nghÄ© thầm:
- Té ra lần nà y mình đoán sai rồi, nếu quả Mộ Dung Phục đến Thiếu Thất thì không khi nà o gã nghe tiếng mình mà không đáp lại.
Lão ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ha hả toan nói mấy câu đánh trống lấp thì bá»—ng má»™t thanh âm quái gở vang lên:
- Má»™ Dung công tá» cùng Ãinh lão quái Ä‘ang chiến đấu ác liệt. Chá» công tá» giết được lão quái rồi sẽ lên núi Thiếu Thất lá»… Pháºt.
Ãoà n ChÃnh Thuần và Ãoà n Dá»± vừa nghe tiếng sắc mặt đã hÆ¡i biến đổi vì chÃnh là thanh âm ác Quán Mãn Doanh Ãoà n Diên Khánh.
Lần trước cha con chà ng lá»t và o tay đệ nhất ác nhân nà y, suýt phải bá» mạng. Chuyến nà y lại gặp ở đây.
Ãoà n ChÃnh Thuần nghÄ© ngay: nếu xảy cuá»™c tá»· đấu vá»›i lão thì quyết không địch lại rồi. Dù có thoát chết thì tiếng anh hùng thiên hạ bấy lâu cá»§a mình cÅ©ng bị mất hết.
Ãoà n ChÃnh Thuần trong lòng xao xuyến, tÃnh kế đối phó. Nếu trốn Ä‘i cho thoát thân thì tá» ra khiếp nhược, còn chi là thanh danh. Ông đà nh mặc kệ để xem sá»± việc xảy ra thế nà o rồi sẽ tuỳ cÆ¡ ứng biến.
Giữa lúc ấy Ãoà n Diên Khánh mình mặc áo bà o xanh, chống gáºy trúc chạy thẳng và o trong Ä‘iện. Theo sau lão là Vô ác Bất Tác Diệp Nhị Nương, Hung Thần ác Sát Nam Hải Ngạc Thần, Cùng Hung Cá»±c ác Vân Trung Hạc. Cả bá»n tứ đại ác nhân Ä‘á»u đã đến nÆ¡i.
Huyá»n Từ phương trượng đối vá»›i tân khách, bất luáºn thiện ác Ä‘á»u theo đúng lá»… nghi đón tiếp.
Thi lá»… xong Ãoà n Diên Khánh quay sang Ãoà n ChÃnh Thuần gáºt đầu.
Nam Hải Ngạc Thần vừa thấy Ãoà n Dá»± cÅ©ng ở đây thì mặt thẹn đỠbừng, quay gót toan trốn.
Ãoà n Dá»± cưá»i há»i:
- Nà y đồ nhi! Gần đây mạnh giá»i chứ?
Nam Hải Ngạc Thần nghe chà ng kêu mình bằng đồ nhi, biết là không thể trốn tránh được, lão hằm hằm tức giáºn văng tục:
- Mẹ kiếp! Lại gặp gã sư phụ thối tha nà y! Ngươi còn chưa chết ư?
Quần hùng nghe hắn nói lốp bốp Ä‘á»u không khá»i ngạc nhiên vì thấy ngưá»i hắn vẻ mặt hung dữ mà con ngưá»i nho nhã như Ãoà n Dá»± lại kêu bằng đồ nhi đã lấy là m kỳ. ChÃnh miệng hắn cÅ©ng kêu Ãoà n Dá»± bằng sư phụ mà ngôn từ vô lá»…, tục tằn nên lại cà ng lấy là m lạ hÆ¡n nữa.
Diệp Nhị Nương trong tay bồng đứa nhá» chừng hai tuổi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Ãinh lão tiên Ä‘ang đại trổ thần thông đánh Má»™ Dung công tỠđến ná»—i thất Ä‘iên bát đảo. Thá»§ Ä‘oạn cá»§a y tháºt là hiếm có. Chúng mình ra coi chÆ¡i!
Ãoà n Dá»± la lên:
- Ãi chà !
Rồi nhảy vá»t ra ngoà i Ä‘iện.
Cưu Ma Trà đoán quả không sai. Ãoà n Dá»± khi rá»i khá»i cung Linh Thứu rồi liá»n Ä‘i theo Má»™ Dung Phục cùng Vương Ngá»c Yến.
Hôm ấy chà ng ở núi Phiêu Diá»…u ra Ä‘i vá» phÃa Ãông chừng sáu trăm dặm thì gặp bá»n Má»™ Dung Phục.
Bá»n Bao Bất Ãồng tuy có ý chán ghét chà ng, nhưng không tiện công nhiên khu trục không cho Ä‘i theo.
Dá»c đưá»ng, bá»n ngưá»i nà y được tin Cái Bang cùng phái Thiếu Lâm tranh Ä‘oạt ngôi minh chá»§ võ lâm. Má»™ Dung Phục đã có ý kết nạp anh hùng thiên hạ để mưu đồ cuá»™c hưng Yên phục quốc sau nà y, liá»n cùng bá»n Ãặng Bách Xuyên ngấm ngầm thương nghị nếu Cái Bang cùng phái Thiếu Lâm tranh đấu và cả hai phe cùng Ä‘i đến chá»— Ä‘iêu tà n thì há» Má»™ Dung ở giữa thá»§ lợi không chừng Ä‘oạt được ngôi minh chá»§ võ lâm và ra hiệu lệnh cho hà o kiệt trên chốn giang hồ thì tháºt là má»™t cÆ¡ duyên rất tốt cho công cuá»™c dá»±ng cá» khởi nghÄ©a, không nên bá» lỡ.
Không ngá», vừa Ä‘i tá»›i chân núi Thiếu Thất lại gặp Ãinh Xuân Thu.
Mấy tháng nay, Ãinh Xuân Thu mở rá»™ng môn phái thu nạp rất nhiá»u đồ đệ. Bất luáºn hắc đạo lục lâm hay bà ng môn yêu tà , ai đến quy đầu lão cÅ©ng thu nạp ngay. Má»›i trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i mà bá»n giặc cướp ở Trung Nguyên theo đông như kiến. Há» tranh nhau nghênh tiếp ở dá»c đưá»ng.
Má»™ Dung Phục và Ãinh Xuân Thu đã cùng nhau tá»· đấu mấy phen Ä‘á»u không phân cao thấp. Chuyến nà y gặp lại nhau đây, Má»™ Dung Phục thấy đối phương quá đông thì không khá»i ngấm ngầm chá»™t dạ.
Nhất Tráºn Phong Phong Ba ác chẳng biết sợ trá»i sợ đất là gì. Gã chỉ nói và i ba câu rồi xông và o đánh nhau vá»›i bá»n môn đồ phái Tinh Tú.
Ãoà n Dá»± không hiểu võ công, muốn cùng Vương Ngá»c Yến tránh Ä‘i xa. Nhưng Vương Ngá»c Yến lại băn khoăn vá» sá»± yên nguy cá»§a biểu ca nà ng, không chịu bá» Ä‘i.
Bá»n môn đồ phái Tinh Tú à o à o như triá»u dâng, xông và o bao vây bá»n Má»™ Dung Phục.
Ãoà n Dá»± thi triển phép Lăng Ba Vi Bá»™ lảng tránh bá»n môn đồ phái Tinh Tú để chạy và o gặp phụ thân.
Bây giá» chà ng đột nhiên nghe Diệp Nhị Nương nói: Má»™ Dung Phục bị Ãinh Xuân Thu đánh cho xiểng liểng liá»n lẩm bẩm:
- Âu là ta phải chạy mau ra để cõng Vương cô nương thoát cơn nguy hiểm nà y.
NghÄ© váºy rồi chà ng chạy vụt Ä‘i.
Ãinh Xuân Thu đã sát hại hai vị cao tăng là Huyá»n Thống, Huyá»n Nạn, thà nh kẻ đại thù cá»§a phái Thiếu Lâm. Quần tăng chùa Thiếu Lâm có giết được hắn má»›i cam tâm. Bây giá» há» nghe nói kẻ thù đã lên núi Thiếu Thất thì nhốn nháo cả lên.
Huyá»n Sinh hô lá»›n:
- Bữa nay ai nấy phải cố gắng bắt sống Ãinh lão quái để báo thù cho hai vị sư huynh là Huyá»n Thống, Huyá»n Nạn.
Huyá»n Từ dõng dạc nói:
- Ngưá»i ta ở xa đến, mình phải tiên lá»…, háºu binh!
Quần tăng dạ ran.
Huyá»n Từ lại nói:
- Các vị sư huynh! Liệt vị bằng hữu! Chúng ta hãy ra cả ngoà i kia xem những chiêu tuyệt cao của phái Tinh Tú cùng nhà Mộ Dung tỷ đấu nên chăng?
Quần hùng nghe lá»i Huyá»n Từ như được gãi và o chá»— ngứa, há» chỉ chỠđại sư nói câu nà y. Những trang thiếu niên anh hà o tÃnh tình nóng nảy, nhưng địa vị thấp hÆ¡n, được lá»i liá»n chạy Ä‘i trước như ong vỡ tổ. Theo sau là bốn đại ác nhân, hảo hán các nÆ¡i, há» Ãoà n nước Ãại Lý rồi đến cao tăng các chùa lục tục rảo bước Ä‘i ra.
Bá»—ng nghe tiếng khà giá»›i chạm nhau chát chúa vang lên không ngá»›t. Các nhà sư Thiếu Lâm và o hà ng chữ Tuệ Ä‘á»u lấy binh khà đưa cho các vị sư thúc, sư bá. Quần tăng theo thứ tá»± những chữ Huyá»n, Tuệ, Hư, Trà đá»u cầm binh khÃ, Ä‘i và o hà ng đội kéo ra khá»i chùa.
Tà i sản của nguoidoi123
29-08-2008, 09:10 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 110 : Ãại náo Thiếu Lâm Tá»±
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Má»i ngưá»i vừa ra đến cá»a sÆ¡n môn, má»™t nhà sư chạy đến báo tin:
- Bá»n môn đồ phái Tinh Tú có đến dư ngà n ngưá»i, Ä‘ang ở lưng chừng núi, bao vây bá»n Má»™ Dung công tá» và đang chiến đấu kịch liệt.
Huyá»n Từ gáºt đầu chạy lại đứng trên má»™t tấm thạch bà n cúi nhìn thì chỉ thấy đầu ngưá»i lố nhố Ä‘en ngòm có đến dư ngà n.
Tiếng reo hò dáºy đất theo chiá»u gió đưa lên:
- Bữa nay Tinh Tú lão tiên thân hà nh đốc chiến thì đánh đâu mà chẳng được? Bá»n ngươi chẳng qua là mấy tên yêu ma, tiểu quá»· mà dám cả gan ngang bướng chống đối thì to gan thiệt!
- Tinh Tú lão tiên bữa nay lên núi Thiếu Thất, chỉ phóng đầu ngón tay út ra cũng đủ là m cho chùa Thiếu Lâm phải sụp đổ.
Ãó là bá»n thuá»™c hạ phái Tinh Tú, má»—i tên nói má»™t Ä‘iá»u. Chúng chưa há»c võ đã há»c lối siểm nịnh sư phụ trước. HÆ¡n ngà n con ngưá»i xổ ra bao câu ton hót. Núi Thiếu Thất tưởng chừng như vang lên những bà i ca xưng tụng công đức.
Chùa Thiếu Lâm xây dá»±ng hà ng mấy trăm năm nay, những câu niệm Nam Mô A Di Ãà Pháºt trước Pháºt tượng cả ngà n năm cÅ©ng chưa có bao giá» rầm rá»™, ồn à o bằng lúc nà y há» ca tụng Ãinh Xuân Thu.
Ãinh Xuân Thu vuốt chòm râu bạc ra chiá»u đắc ý. Cặp mắt lim dim, tá»±a hồ chuếnh choáng hÆ¡i men.
Huyá»n Sinh váºn chân khà và o huyệt Ä‘an Ä‘iá»n, cất tiếng ra lệnh:
- Quần tăng chùa Thiếu Lâm hãy kết thà nh La Hán đại tráºn!
Năm trăm nhà sư đồng thanh hưởng ứng:
- Bà y La Hán đại tráºn!
Rồi áo đỠphất phÆ¡, bóng Ä‘en chuyển động. Năm trăm nhà sư chùa Thiếu Lâm, đội nà y kéo vá» phÃa Ãông, đội kia chạy qua ngả Tây, tản mạn ra khắp má»™t vùng núi.
Quần hùng từng nghe danh La Hán đại tráºn cá»§a phái Thiếu Lâm nhưng từ hÆ¡n trăm năm nay phái nà y chưa có chuyện gì phải thi thố vá»›i ngưá»i ngoà i nên chỉ có các nhà sư bản phái là biết, còn ngưá»i ngoà i chẳng má»™t ai hay.
Lúc nà y há» thấy quần tăng, y phục bất đồng, kẻ Ä‘en ngưá»i Ä‘á», kẻ và ng ngưá»i xám. Khà giá»›i cÅ©ng không giống nhau. Nà o Ä‘ao, nà o kiếm, nà o trượng, nà o móc. Ngưá»i nà o cÅ©ng chạy như bay. Chỉ trong chá»›p mắt đã vây bá»n ngưá»i phái Tinh Tú và o giữa.
Kể vá» nhân số thì phái Tinh Tú đông hÆ¡n tăng lữ chùa Thiếu Lâm, nhưng số nhiá»u là ngưá»i má»›i ra nháºp thà nh má»™t toán quân ô hợp, chiến đâu đơn độc, mạnh ai nấy đánh. Nếu láºp thà nh mặt tráºn hợp lá»±c tấn công thì bá»n chúng chân tay lÃnh quýnh, chẳng biết đưá»ng nà o mà hà nh động.
Bây giá» tiếng ca tụng lão tiên giảm bá»›t Ä‘i nhiá»u.
Huyá»n Từ phương trượng cất tiếng nói:
- Ãinh tiên sinh phái Tinh Tú giá lâm núi Thiếu Thất chỉ là cừu địch vá»›i phái Thiếu Lâm mà thôi. Váºy các lá»™ anh hùng xin đứng bà ng quan để coi võ thuáºt Trung Nguyên kháng cá»± vá»›i cao nhân miá»n Tây xem thế nà o, nên chăng?
Anh hùng các lá»™ Hà Sóc, Giang Nam, Xuyên Thiểm, Hồ Quảng Ä‘á»u la ó:
- Tinh Tú lão quái là m hại võ lâm. Chúng ta đã là chá»— nghÄ©a khà thì phải coi hắn là kẻ thù chung, tru diệt bè lÅ© má»i rợ cá»§a hắn Ä‘i.
Quần hùng Ä‘á»u rút binh khà ra muốn chung lưng đấu cáºt vá»›i phái Thiếu Lâm để kháng địch.
Bá»n Má»™ Dung Phục, Ãặng Bách Xuyên đã giết được hÆ¡n hai mươi tên môn đồ phái Tinh Tú. Bây giá» há» có ngoại viện đến, Ä‘á»u tạm thá»i dừng tay không chiến đấu nữa.
Ãám thuá»™c hạ phái Tinh Tú cÅ©ng không tiến lên Ä‘uổi đánh nữa.
Ãoà n Dá»± hết chuồn qua bên Ãông lại xông sang mé Tây và đã tìm đến đúng bên Vương Ngá»c Yến, chà ng nói:
- Vương cô nương! Nếu tình thế mà gặp nguy hiểm thì tại hạ lại cõng cô nương ra đi.
Vương Ngá»c Yến đỠmặt lên đáp:
- Ta chưa bị thương mà cũng không bị điểm huyệt... tự mình ta đi cũng được.
Nà ng quay sang nhìn Mộ Dung Phục rồi nói tiếp:
- Biểu ca ta võ nghệ cao cưá»ng, thừa sức bảo vệ cho ta. Ãoà n công tá»! Công tá» có thể tuỳ tiện Ä‘i đâu thì Ä‘i.
Ãoà n Dá»± nghe nà ng nói như váºy không khá»i buồn tá»§i, nghÄ© thầm:
- Ta có võ công gì đâu, là m sao sánh với biểu ca nà ng được?
Nhưng bảo chà ng bỠra đi thì chà ng cũng không thể nà o dứt tình được.
Chà ng ngượng ngùng nói:
- Cái đó... à ! Vương cô nương! Gia gia tại hạ cũng đã đến đây, hiện ở ngoà i kia.
Vương Ngá»c Yến đã trải bao phen cùng Ãoà n Dá»± qua cÆ¡n hoạn nạn, đã Ä‘i cùng chà ng trên những quãng đưá»ng dà i. Thá»i gian hai ngưá»i ká» cáºn nhau không phải là Ãt. Song trước nay Ãoà n Dá»± không bao giỠđỠcáºp đến chuyện gia đình trước mặt nà ng mà chà ng cÅ©ng chưa từng nói đến thân thế mình bao giá».
Trước mặt Ãoà n Dá»±, Vương Ngá»c Yến là má»™t vị thiên tiên, còn chà ng tá»± coi mình như kẻ phà m tục dưới trần gian. Váºy trong con mắt má»™t thiên tiên thì vương tôn công tá» hay thứ dân cÅ©ng váºy thôi, nà o có phân biệt gì? Chà ng cho là dù mình có kể đến bá phụ hiện là m hoà ng đế nước Ãại Lý và phụ thân chà ng là hoà ng thái đệ Trấn Nam Vương thì cÅ©ng chỉ là má»™t cách khoa trương gia thế hòng mỹ nhân để mắt tá»›i.
Ãoà n Dá»± còn biết rõ Vương Ngá»c Yến để hết tình ý và o Má»™ Dung Phục. Phần mình chỉ thỉnh thoảng được nghe má»™t và i câu khách sáo, nhìn má»™t cái chau mà y hay má»™t nụ cưá»i cÅ©ng là phước lá»›n tà y đình rồi nên tuy chà ng hết lòng ái má»™ nà ng mà chẳng bao giá» chà ng dám nghÄ© đến chuyện kết duyên Tần Tấn. Hoặc giả có ra chăng nữa thì chỉ ở trong giấc mÆ¡.
Vương Ngá»c Yến thấy Ãoà n Dá»± đã mấy phen hi sinh để cứu mình, nà ng cÅ©ng biết rõ chà ng rất thà nh tâm vá»›i mình nên Ä‘em lòng cảm kÃch. Còn vá» con ngưá»i chà ng thì chẳng bao giá» nà ng để và o lòng. Có khi bà n đến võ công thì Ãoà n Dá»± lại chẳng hiểu gì. Nà ng biết rõ chà ng chỉ là má»™t con má»t sách và hiểu được má»™t bá»™ pháp xảo diệu mà thôi. Bây giá», nà ng nghe chà ng nói đến gia gia chà ng đã tá»›i nÆ¡i cÅ©ng hÆ¡i động tÃnh hiếu kỳ, liá»n há»i:
- Phải chăng lệnh tôn từ nước Ãại Lý qua đây? Cha con công tá» gặp mặt nhau rồi phải không?
Ãoà n Dá»± cả mừng đáp:
- Ãúng đó! Vương cô nương! Tại hạ muốn dẫn cô nương đến yết kiến gia phụ được không? Gia phụ được thấy cô nương chắc ngưá»i hà i lòng lắm.
Vương Ngá»c Yến hai má á»ng hồng đáp:
- Ta không đi.
Ãoà n Dá»± há»i:
- Tại sao cô nương không muốn yết kiến gia phụ?
Chà ng không thấy nà ng trả lá»i, liá»n nói thêm:
- Vương cô nương! Bái huynh tại hạ là Hư Trúc cũng ở đây. Hiện y đang là m hoà thượng. Tại hạ còn có một tên đồ đệ nữa. Thiệt là một dịp náo nhiệt đáo để.
Vương Ngá»c Yến giương cặp mắt trong như nước hồ thu ra chiá»u kinh ngạc.
Nà ng tá»± há»i:
- Ngươi đã không biết võ công còn thu đồ đệ cái gì? Chẳng lẽ thu đồ đệ để dạy ngũ kinh chăng?
Rồi nà ng không khá»i mỉm cưá»i.
Ãoà n Dá»± thấy Vương Ngá»c Yến mỉm cưá»i thì trong lòng sung sướng vô cùng.
Chà ng nói tiếp:
- Vương cô nương! Ãồ đệ tại hạ là Nam Hải Ngạc Thần. Hắn còn có cái ngoại hiệu là Hung Thần ác Sát. Võ công hắn cÅ©ng và o báºc khá.
Vương Ngá»c Yến tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Ngưá»i văn nho gì mà lại có cái ngoại hiệu khó nghe thế?
Nguyên nà ng tưởng Ãoà n Dá»± là chà ng thư sinh thì đồ đệ chà ng cÅ©ng phải là má»™t gã thiếu niên ham há»c.
Ãoà n Dá»± cưá»i đáp:
- Văn nho đâu mà văn nho? Hắn chẳng văn nho chút nà o!
Tuy chà ng hiện ở giữa vòng vây phái Tinh Tú, nhưng được nghe Vương Ngá»c Yến cưá»i nói dịu dà ng thì dù là việc tà y trá»i chà ng cÅ©ng không để ý đến.
Quần tăng chùa Thiếu Lâm đã xuất động và đã bà y xong La Hán đại tráºn rất oai hùng. Tả hữu nương tá»±a nhau, mặt trước mặt sau liên lạc vá»›i nhau dá»… dà ng.
Mấy tên đồ đệ phái Tinh Tú từ phÃa Tây xông và o. Chúng má»›i giao phong trong chá»›p mắt đã bị thương tá»›i tấp.
Ãinh Xuân Thu nói:
- Các ngươi hãy tạm đình không được vá»ng động.
Rồi lão cất cao thanh âm lên nói:
- Huyá»n Từ phương trượng! Phái Thiếu Lâm các vị tá»± xưng là thá»§ lãnh võ lâm Trung Nguyên, nhưng ta xem ra không chịu nổi má»™t tráºn.
Bá»n đệ tá» cÅ©ng phụ hoạ luôn:
- Phải rồi! Tinh Tú lão tiên đã tá»›i đây thì bá»n sư mô chùa Thiếu Lâm sẽ chết hết không còn chá»— mà chôn.
- Võ lâm thiên hạ Ä‘á»u do ở phái Tinh Tú mà ra. Chỉ có võ công phái Tinh Tú má»›i đáng là ngôi chÃnh thống, còn ngoà i ra Ä‘á»u là tà ma ngoại đạo.
- Các ngươi không há»c võ công phái Tinh Tú thì toà n là hạng tà ma quá»· quái và phải hoạ vong thân.
Ãá»™t nhiên có ngưá»i kéo gân cổ lên nói:
- Tinh Tú lão tiên đức ngang trá»i đất, oai vang bốn bể, cổ kim không ai bì kịp.
Háng ngà n ngưá»i nhao lên phụ hoạ. Tháºm chà có kẻ khua chiêng đánh trống. Có ngưá»i thổi tiêu thổi địch, tháºt là rầm rá»™.
Quần hùng số đông chưa được gặp phong cảnh phái Tinh Tú kết thà nh Ä‘oà n, nên ai cÅ©ng kinh hãi mà lại báºt cưá»i.
Tiếng chiêng trống, đồng la, hoà lẫn vá»›i tiếng tiêu, địch Ä‘ang nhá»™n nhịp, bá»—ng từ dưới chân núi có tiếng ngưá»i ngá»±a vá»ng lại. Tiếng vó ngá»±a má»—i lúc má»™t rõ hÆ¡n và chỉ trong chá»›p mắt đã thấy bốn lá cá» và ng từ sưá»n núi Ä‘i ra.
Bốn con ngá»±a chạy tá»›i. Ngưá»i cưỡi ngá»±a cầm cá» tung bay trước gió. Hai lá cá» bên trái đỠsáu chữ:
Cái Bang tổng bang chúa Vương
Hai lá bên phải viết sáu chữ:
Cực Lạc phái chưởng môn Vương
Bốn con ngá»±a Ä‘i lên sưá»n núi rồi gò cương đứng lại.
Gã kỵ mã xuống ngá»±a sút lấy bốn cây cá», tìm chá»— đất cao nhất trên sưá»n núi để leo lên. Cả bốn kỵ mã nà y Ä‘á»u ăn mặc theo kiểu bang chúng Cái Bang, lưng Ä‘eo túi vải, tay cầm cá» hiệu không nói câu gì.
Quần hùng la lên:
- Cái Bang bang chúa Vương Tinh Thiên đã đến!
Vương Tinh Thiên là nhân váºt thế nà o trừ bá»n Cưu Ma TrÃ, Triết La Tinh, Ãinh Xuân Thu, Má»™ Dung Phục mấy ngưá»i còn ngoà i ra không ai thấy mặt. Việc y tiếp nhiệm ngôi bang chúa Cái Bang và Cá»±c Lạc là phái nà o không ai biết cả nên ai cÅ©ng có cảm giác kinh hãi.
Cá» và ng vừa dá»±ng lên xong, má»™t Ä‘oà n ngá»±a theo sưá»n núi Ä‘i lên. Ãi đầu là hÆ¡n trăm tên đệ tá» sáu túi, theo sau ba bốn chục tên bảy túi, mưá»i tên tám túi. Bá»n Cái Bang Ä‘á»u lặng lẽ không ai nói gì, tung mình nhảy xuống ngá»±a, chia là m hai hà ng đứng thị láºp.
Bá»—ng lại nghe tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p. Hai con tuấn mã sắc xanh, sóng hà ng Ä‘i lên. Con mé tả do má»™t thiếu nữ áo tÃa cưỡi. Thiếu nữ ngưá»i rất xinh đẹp nhưng cặp mắt lá» má» không ánh sáng.
Nguyá»…n Tinh Trúc vừa trông thấy đã buá»™t miệng cất tiếng gá»i:
- A Tá»!
Mụ lại quên mình đã cải dạng nam trang nên thanh âm vẫn để nguyên giá»ng đà n bà .
Ngưá»i cưỡi ngá»±a mé hữu mình mặc áo cẩm bà o, nét mặt trÆ¡ như xác chết.
Những tay biết nhiá»u hiểu rá»™ng trong quần hùng vừa nhìn thấy đã hiểu ngay gã Ä‘eo mặt nạ, không muốn để ai nhìn rõ chân tướng mình. Song chẳng ai hiểu vì lẽ gì gã lại dấu bản tướng.
Có ngưá»i Ä‘oán:
- Xem ra gã là má»™t nhân váºt nổi tiếng trong võ lâm mà cố ý đổi tên là Vương Tinh Thiên, gã sợ lá»™ diện má»i ngưá»i biết rõ ngá»n ngà nh. Ãã là m đến bang chúa Cái Bang thì có lý đâu lại là hạng vô danh tầm thưá»ng được?
Có kẻ đoán:
- Chắc gã sợ không nắm được phần thắng. Nếu có bị thua vá» tay quần tăng chùa Thiếu Lâm thì gã che mặt rút lui khá»i bẽ bà ng.
Có ngưá»i lại Ä‘oán:
- Hay gã là Kiá»u Phong, trước đã là m bang chúa Cái Bang, bây giá» trở lại nắm quyá»n Ä‘iá»u hà nh muốn đến gây sá»± vá»›i phái Thiếu Lâm cùng quần hùng nên phải che dấu chân tướng?
Bá»n Cưu Ma Trà mấy ngưá»i tuy đã biết chân tướng gã, nhưng lúc nà y thấy gã ngồi trên yên ngá»±a, khà độ hiên ngang, oai phong lẫm liệt. Cặp mắt đã có tinh thần không ra chiá»u khiếp nhược như mấy tháng trước thì trong lòng cÅ©ng lấy là m kỳ.
Ãinh Xuân Thu đã bị bại vá» tay gã nên lại cà ng ngấm ngầm đỠphòng. Chuyến nà y hắn đến chùa Thiếu Lâm đã dắt sẵn hai thứ pháp bảo cá»±c kỳ lợi hại cá»§a phái Tinh Tú, đợi chá» cho đến lúc Vương Tinh Thiên cùng quần tăng Thiếu Lâm chiến đấu kịch liệt sẽ đột nhiên đánh lén trong khi bất ý để trừ má»™t tên đại địch.
Ãinh Xuân Thu định chỠở trên sưá»n núi để Vương Tinh Thiên và phái Thiếu Lâm đánh nhau trước rồi má»›i nhảy ra thá»§ lợi. Không ngá» lại gặp phải bá»n Má»™ Dung Phục, Phong Ba ác xông tráºn khiêu chiến ngay. Kế đến quần tăng phái Thiếu Lâm kéo ra. Sau cùng Vương Tinh Thiên má»›i đến, rồi chÃnh hắn lâm và o thế kình địch vá»›i phái Thiếu Lâm trước tiên.
A Tá» nghe tiếng mẫu thân hô hoán nhưng lúc nà y nà ng Ä‘ang có việc quan trá»ng trong mình chưa muốn há»™i diện vá»›i mẫu thân để phải nói chuyện dông dà i vá» gia đình.
Nà ng liá»n giả vá» không nghe tiếng và bảo Vương Tinh Thiên:
- Tinh Thiên ca! Chá»— nà y đông ngưá»i lắm nhỉ? Tiểu Muá»™i nghe há» la cái gì Tinh Tú lão tiên, đức ngang trá»i đất, oai vang bốn bể... có phải thằng nhãi Ãinh Xuân Thu dẫn đám quân tôm tép cá»§a hắn đến đây rồi không?
Du Thản Chi đáp:
- Ãúng đó! Bá»n môn hạ cá»§a hắn quả đông tháºt.
A Tá» vá»— tay cưá»i nói:
- Thế thì hay lắm! Ta đỡ được một phen phải gian nan lặn lội hà ng ngà n dặm để tìm đến phái Tinh Tú.
Lúc nà y bang chúng Cái Bang Ä‘i bá»™ Ä‘ang cáºp ráºp chạy lên núi, toà n là hạng đệ tá» ba túi đến năm túi. Chúng bà y thà nh đội ngÅ© đứng ở phÃa sau Du Thản Chi cùng A Tá».
A Tá» giÆ¡ bà n tay nhá» nhắn vá» phÃa sau vẫy má»™t cái.
Hai tên đệ tá» Cái Bang Ä‘á»u móc trong bá»c ra má»™t cuá»™n gì sắc tÃa tung ra trước gió. Nguyên là hai lá cá» lá»›n bằng Ä‘oạn tÃa.
Hai gã cầm cá» ná»™i lá»±c rất thâm háºu. Tay vung ra, hai lá cá» lá»›n mở tung ra thẳng băng trên không tá»±a như có cán. Trên má»—i lá cá» Ä‘á»u thêu sáu chữ đỠnhư máu:
Tinh Tú phái, chưởng môn Ãoà n.
Hai lá cá» vừa mở ra, bá»n thá»§ hạ phái Tinh Tú nhốn nháo cả lên. Bá»n môn đồ Ãinh Xuân Thu thi nhau la ó:
- Chưởng Môn phái Tinh Tú là Ãinh lão tiên, tứ hải vang danh. Sao lại còn há» Ãoà n nà o là m chưởng môn được?
- Bá»n nà y giả mạo không biết giÆ¡ mặt!
- Chức vị chưởng môn có lý nà o tự phong lên được?
- Con tiểu yêu nà y dám tự xưng là chưởng môn bản phái? Sao không băm vằm nó ra?
Các tăng lữ cÅ©ng như quần hùng thấy thêm má»™t vị chưởng môn nhân phái Tinh Tú nữa xuất hiện thì vừa kinh hãi vừa mừng thầm. Ai nấy cho là bá»n tà ma phản đối nhau, khuynh nhau còn gì hay bằng.
A TỠvỗ tay ba cái rồi dõng dạc nói:
- Các đệ tá» phái Tinh Tú nghe đây! Theo lá» luáºt cá»§a bản phái nhân váºt nà o có võ công cao cưá»ng được lên là m chưởng môn. Trong bản phái ngưá»i có võ công cao cưá»ng vừa là tổ sư vừa là chưởng môn. Ná»a năm trước đây, Ãinh Xuân Thu cùng ta tá»· đấu. Hắn đã bị ta đánh cho xiểng liểng và phải quỳ xuống đất dáºp đầu lạy ta mưá»i tám lạy, tôn ta lên là m sư phụ rồi hai tay dâng chức chưởng môn nhân cho ta má»™t cách rất cung kÃnh. Chẳng lẽ hắn chưa thông báo cho các ngươi hay sao? Ãinh Xuân Thu! Mi tháºt là lá»›n máºt! Ãã là đại đệ tá» bản phái đáng lý mi phải nêu gương cho bá»n sư đệ, sao lại dám là m việc khi sư, diệt tổ, lừa dối bá»n đà n em?
Thanh âm nà ng trong trẻo nhưng rất rõ rà ng, ai cũng nghe rõ từng chữ một.
Má»i ngưá»i nghe nà ng nói Ä‘á»u rất lấy là m kỳ. Coi ngưá»i nà ng chỉ là cô bé Ä‘ui mù mà sao lại là m chưởng môn được?
Ãoà n ChÃnh Thuần và Nguyá»…n Tinh Trúc nhìn nhau kinh hãi. Hai ngưá»i Ä‘á»u biết cô con gái mình là môn hạ Ãinh Xuân Thu phái Tinh Tú, tÃnh nết cá»±c kỳ cổ quái Ä‘iêu ngoa, song võ công cÅ©ng tầm thưá»ng thôi. Hai ngưá»i không hiểu sao nà ng dám phản thầy lên là m sư phụ. Nà ng đã vuốt râu hùm thì vụ nà y khó lòng thu lại được.
Hiện giá» nước Ãại Lý vẻn vẹn chỉ có mấy ngưá»i đến núi Thiếu Thất thì kháng cá»± lại vá»›i phái Tinh Tú là m sao được để cứu nà ng thoát hiểm?
Ãinh Xuân Thu lại là tay nham hiểm thâm độc. Sư huynh và sư phụ hắn cÅ©ng mất mạng vá» tay hắn. Ngà y ná» Du Thản Chi đánh nhau vá»›i hắn bị thua. Sau gã lá»™t cái đầu sắt ra, máu thịt bầy nhầy ai trông cÅ©ng phải khiếp sợ rồi gã tá»± xưng là Vương Tinh Thiên, chưởng môn phái Cá»±c Lạc. Ãinh Xuân Thu tưởng gã là sư trưởng tên đầu sắt Du Thản Chi.
Lúc nà y Ãinh Xuân Thu lại chạm trán gã trên núi Thiếu Thất, hà ng ngà n hà ng vạn con mắt trông và o, mà A Tá» ngang nhiên mang cá» hiệu chưởng môn phái Tinh Tú trưng ra thì hắn không còn nhịn là m sao được. Nếu hắn không cùng Vương Tinh Thiên quyết má»™t tráºn tá» chiến thì tất hắn không còn chá»— nà o mà dung thân nữa.
Ãinh Xuân Thu giáºn như Ä‘iên lên nhưng ngoà i mặt vẫn cưá»i ha hả ra vẻ ôn hoà nói:
- Tiểu A Tá»! Chưởng Môn nhân bản phái ai giá»i là được giữ. Câu đó quả đã không sai. Ngươi muốn ròm rá» ngôi chưởng môn tất có bản lãnh ghê gá»›m lắm! Váºy hãy tá»›i đây tiếp ta ba chiêu được không?
Ãá»™t nhiên trước mắt hắn hoa lên, cách chừng ba thước đã xuất hiện má»™t ngưá»i, chÃnh là Du Thản Chi.
Du Thản Chi xuất hiện đột ngá»™t, Ãinh Xuân Thu mắt tinh là thế mà cÅ©ng không nhìn rõ gã đến từ lúc nà o?
Hắn giáºt mình kinh hãi, lùi lại má»™t bước dà i, xa đến năm thước mà vẫn thấy Du Thản Chi chỉ cách mình ba bước. Nhưng kỳ ở chá»— là hắn cất bước trước mà sao đối phương lại đến trước hắn và không lá»™ hình tÃch gì. Thế thì võ công hắn ghê gá»›m vô cùng khiến ai cÅ©ng phải khiếp sợ.
Ãinh Xuân Thu đã từng bị gã đánh thua, trong lòng vốn đã khiếp sợ, bây giá» hắn thấy mình mặc áo và ng bay phất phá»›i và bá»™ mặt xác chết đưa ra, hắn không kịp mở miệng chất vấn:
- Ta muốn cùng A Tá» tá»· thÃ. Sao ngươi lại chen và o?
Hắn xoay tay nắm một tên đệ tỠliệng tới.
Du Thản Chi ứng biến thần tốc. Láºp tức gã cÅ©ng xoay tay chụp lấy má»™t tên đệ tá» Cái Bang và o hà ng năm túi đứng cách gã chừng má»™t trượng.
Du Thản Chi chụp ở trên không mà đột nhiên tên đệ tá» kia phải vá»t lên không rồi gã lại dÆ¡ tay đẩy tên đó vá» phÃa trước.
Tên đệ tá» năm túi nà y biến thà nh thứ ám khà khổng lồ vá»t lại trước mặt Ãinh Xuân Thu.
Tên đệ tá» phái Tinh Tú do Ãinh Xuân Thu liệng tá»›i còn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không thì đụng và o tên đệ tá» Cái Bang đánh binh má»™t tiếng.
Ngưá»i đứng ngoà i xem thấy hai luồng kình lá»±c mạnh ghê gá»›m Ä‘á»u nghÄ© thầm:
- Hai tên đệ tỠnà y đụng nhau tất phải gãy xương nát thịt mà chết.
NgỠđâu hai tên vừa chạm nhau bá»—ng nghe có tiếng vù vù rồi tiếp theo trong mÅ©i má»i ngưá»i Ä‘á»u ngá»i thấy mùi khét lẹt, buồn nôn.
Quần hùng nÃn thở lùi lại, có ngưá»i dÆ¡ tay lên bịt mÅ©i, có ngưá»i uống thuốc giải và đá»u biết Ãinh Xuân Thu cùng Vương Tinh Thiên Ä‘á»u dùng chất âm độc phóng và o mình tên đệ tá».
Hai tên đệ tá» vừa chạm và o nhau đã nhá»§n ra té lăn xuống đất không nhúc nhÃch vì chúng bị chết cả rồi.
Ãinh Xuân Thu và Du Thản Chi trao đổi chiêu nà y không phân cao thấp và trong lòng Ä‘á»u ngấm ngầm sợ hãi lùi lại ba thước.
Cả hai bên lại xông và o nắm một tên đệ tỠliệng ra. Hai tên nà y đụng nhau trên không cũng phát ra mùi tanh lè và chết mất mạng.
Nguyên cả hai tay địch thá»§ Ä‘á»u sá» môn Há»§ thi độc, má»™t môn võ công âm độc cá»§a phái Tinh Tú.
Tuy há» nắm lấy ngưá»i sống để liệng ra, nhưng kỳ thá»±c lúc tay há» vừa nắm lấy, tên đệ tỠđó phải chết ngay và chất độc đã chạy khắp thân thể xác chết. Nếu đối phương dùng tay để gạt tất nhiá»…m phải thi độc. Dù lấy khà giá»›i để gạt, chất thi độc cÅ©ng qua binh khà để truyá»n và o tay ngưá»i. Tháºm chà đối phương có muốn né tránh hay phóng chưởng cách không cÅ©ng khó lòng tránh được độc khà xâm nháºp và o mình.
Du Thản Chi từ ngà y theo A Tá» táºp võ công phái Tinh Tú gã tiến bá»™ rất mau. Gã nghÄ© thầm:
- Nếu muốn A Tá» xưng hùng mà mình không có má»™t bản lãnh phi thưá»ng thì tất có má»™t ngà y kia sẽ bị lá»™ hà nh tung. Gã liá»n dẫn nà ng đến má»™t nÆ¡i hoang vắng, yêu cầu nà ng trình diá»…n võ công bản môn cho gã xem. Nà ng trình diá»…n từng môn và tưá»ng thuáºt cách rèn luyện.
Ngoà i miệng Du Thản Chi nói là để chữa những chá»— sai lầm cho A Tá» mà thá»±c ra chÃnh A Tá» là sư phụ gã. Gã há»c lén võ công phái Tinh Tú đồng thá»i há»c cả môn Há»§ thi độc nà y.
A Tá» tuy là má»™t cô gái tinh ranh nhưng hai mắt Ä‘ui mù, không nhìn rõ nét mặt Du Thản Chi. HÆ¡n nữa, chÃnh tai nà ng nghe thấy Vương Tinh Thiên, chưởng môn phái Cá»±c Lạc đã đánh bại được Ãinh Xuân Thu. Dù nà ng có thông minh tuyệt đỉnh cÅ©ng không thể biết được Vương công tá» kia có võ công quán thế lại chÃnh là Du Thản Chi đã há»c lén được võ nghệ cá»§a mình.
Lúc trình diá»…n A Tá» nói ra chiêu nà o, Du Thản Chi lại theo đúng phép mà diá»…n thá». Vì trong ngưá»i gã đã có chất hà n độc cá»§a con băng tằm, lại biết ná»™i công cá»§a Dịch Cân kinh. Ãồng thá»i gã kiêm tinh những môn sở trưá»ng cả hai phái chÃnh tà . Ná»™i lá»±c gã đã phi thưá»ng thì chiêu thức nà o do y há»c được phóng ra cÅ©ng mạnh đến gãy cây, vỡ đá, oai lá»±c vô cùng!
A TỠmắt không nhìn thấy, chỉ nghe bằng tai và rất khâm phục gã.
Du Thản Chi cÅ©ng truyá»n thụ cho nà ng má»™t Ãt phép vá» tu luyện ná»™i công trong Dịch Cân kinh và bảo đó là công phu nháºp môn cá»§a phái Cá»±c Lạc.
A Tá» theo gã luyện táºp, tuy không tiến bá»™ nhiá»u nhưng cÅ©ng thấy thân thể nhẹ nhà ng, gân cốt linh hoạt. Nà ng cho là gặp dịp rá»—i rãi táºp thêm sẽ có thần hiệu.
Tà i sản của nguoidoi123
29-08-2008, 09:12 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 111 : Du Thản Chi đại chiến Ãinh Xuân Thu
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
A Tá» bản tÃnh hiếu động. Nà ng chỉ ở nÆ¡i hẻo lánh trong chốn thâm sÆ¡n, táºp luyện võ công được và i tháng đã thấy khó chịu và bắt Du Thản Chi đưa Ä‘i nay đây mai đó.
Bao nhiêu công phu cá»§a A Tá» hiểu biết thì Du Thản Chi đã há»c được đến tám chÃn phần. Gã không giữ nà ng được lâu hÆ¡n nữa, đà nh phải đưa ra ngoà i.
Hai ngưá»i Ä‘i đến má»™t toà cổ miếu. Bá»—ng nghe hai gã đệ tá» Cái Bang nói chuyện vá»›i nhau vá» việc Cái Bang chá»n ngưá»i láºp là m bang chúa trên núi Phục Ngưu trong má»™t ngà y sắp tá»›i. A Tá» nghe lá»m được rất đỗi mừng thầm. Láºp tức nà ng ra tay kiá»m chế hai tên đệ tá» Cái Bang, bức chúng phải nói tháºt. Chúng tiết lá»™ là Kiá»u Phong bị bức bách phải bá» ngôi bang chúa. Hai vị trưởng lão Truyá»n Công và Chấp Pháp cÅ©ng kế tiếp nhau qua Ä‘á»i. Cái Bang ở má»™t tình trạng như rắn không đầu, lâm và o bước đưá»ng suy vi. Các vị trưởng lão đứng trước tình thế nà y phải định kỳ lá»±a chá»n má»™t ngưá»i bang chúa, chẳng lẽ để má»™t bang lá»›n nhất thiên hạ bị tan rã.
A Tá» cùng Tiêu Phong ở vá»›i nhau lâu ngà y. HÆ¡n nữa lúc nà ng dưỡng thương, Tiêu Phong sá»›m tối ká» cáºn đã kể cho nà ng hay những chuyện cÅ© trên chốn giang hồ. Vì thế mà A Tá» am hiểu rất kỹ vá» những lá» lối cầm quyá»n Cái Bang. Nà ng biết rằng muốn lên địa vị bang chúa thì trước hết phải là má»™t đệ tá» Cái Bang, nên nà ng cưỡng bách hai tên đệ tá» năm túi nà y thu nà ng và Du Thản Chi và o bang. Hai gã cÅ©ng là ngưá»i có khà phách, thấy A Tá» cưỡng bách má»™t cách vô lý, chúng không chịu khuất phục. Nhưng A Tá» dùng đủ hình phạt thâm độc cá»§a phái Tinh Tú khiến chúng không chịu nổi. Lúc chúng chỉ còn thoi thóp thở, đà nh ưng lá»i xin cho A Tá» và Du Thản Chi gia nháºp Cái Bang.
Ãúng kỳ hẹn, A Tá» cùng Du Thản Chi đến núi Phục Ngưu. Lúc nà y võ công Du Thản Chi đã đến má»±c phi thưá»ng, bá»n Tống trưởng lão, Huỳnh trưởng lão, Trần trưởng lão bì thế nà o được. Má»›i tiếp chiến và i hiệp, Du Thản Chi đã đánh bại quần hùng má»™t cách dá»… dà ng và lên tiếp nháºn chức bang chúa Cái Bang.
Bang chúng Cái Bang thấy võ công y cao thâm không biết đến đâu mà lưá»ng thì ai cÅ©ng vui mừng kÃnh phục và cho là được má»™t vị bang chúa có triển vá»ng chấn hưng cho bổn bang ngà y thêm hưng thịnh.
Trong Cái Bang có má»™t nhân váºt túc trà đa mưu tên gá»i Tháºp Phương Tú Tà i Toà n Quan Thanh. Hắn là má»™t Ãà chúa tám túi, trông nom phân đà Ãại TrÃ. Má»™t tay hắn váºn trù kế hoạch mà đã khiến được bang chúng Cái Bang bá»™i phản Tiêu Phong. Sau há» tìm đủ bà ng chứng xác thá»±c Tiêu Phong là ngưá»i nước Liêu thì Cái Bang phản ông không phải là chuyện sai lầm. Nhưng ngà y hắn đứng ra xách động bang chúng, bắt luôn cả Truyá»n Công và Chấp Pháp trưởng lão nên bị má»i ngưá»i oán ghét. Huống chi trong thâm tâm quần chúng Cái Bang vẫn nghÄ© tá»›i Æ¡n đức cá»§a Tiêu Phong.
Sau đó bá»n Tống trưởng lão và Ngô trưởng lão liá»n mượn thế cất chức Ãà chúa phân đà Ãại Trà cá»§a Toà n Quan Thanh và giáng luôn ba cấp, chỉ còn đứng và o hà ng đệ tá» năm túi.
Du Thản Chi lên nháºm chức Bang chúa rồi, Toà n Quan Thanh chụp lấy cÆ¡ há»™i nà y cấu kết vá»›i A Tá», nghÄ© những cách tiêu sầu giải muá»™n cho nà ng. Sau hắn đưa ra đỠnghị tranh Ä‘oạt ngôi võ lâm minh chá»§ ở Trung Nguyên vá»›i phái Thiếu Lâm để cho Vương Tinh Thiên trở thà nh võ lâm đệ nhất nhân trong thiên hạ.
A Tá» vốn hiếu thắng, tuy mắt Ä‘ui mù vẫn không thay đổi tÃnh nết. Toà n Quan Thanh đưa ra đỠnghị nà y rất hợp ý nà ng.
Du Thản Chi thì võ lâm minh chá»§ hay gì gì nữa gã cÅ©ng không mà ng, nhưng A Tá» nói sao thì gã là m váºy. Thế rồi Toà n Quan Thanh trù tÃnh kế hoạch cá»±c kỳ tháºn trá»ng, hắn cho đưa thiếp Ä‘i má»i các vị anh hùng thiên hạ khắp nÆ¡i đồng thá»i đến tụ táºp tại chùa Thiếu Lâm và o ngà y rằm tháng sáu. Váºy kẻ nắm then chốt trong vụ Thiếu Lâm cùng Cái Bang tranh Ä‘oạt minh chá»§ chÃnh là Toà n Quan Thanh.
Lúc bang chúng Cái Bang kéo đến núi Thiếu Thất, Toà n Quan Thanh đã được thăng bốn cấp lên chức trưởng lão chÃn túi tháºt là má»™t sá»± bất ngá» cho hắn.
Toà n Quan Thanh thấy bá»n thuá»™c hạ phái Tinh Tú tụ táºp cả ở đầu núi đã biết trước rằng thế nà o Ãinh Xuân Thu cùng A Tá» cÅ©ng xảy cuá»™c khiêu chiến, hắn liá»n nghÄ© kế cho Du Thản Chi.
Ãinh Xuân Thu vừa mở miệng nói láºp tức gã tiến ra động thá»§ để tránh cho A Tá» khá»i lâm và o tình trạng khó xá».
Du Thản Chi cùng Ãinh Xuân Thu hai ngưá»i động thá»§.
Ãinh Xuân Thu biết đối phương là tay lợi hại nên vừa keo đầu lão đã thi triển Há»§ thi độc là má»™t trong những môn âm độc nhất cá»§a phái Tinh Tú.
Muốn thi triển công phu nà y thì má»—i chiêu phải hy sinh má»™t tên đệ tá». Bất luáºn đối phương né tránh hay đỡ gạt Ä‘á»u khó lòng thoát khá»i kịch độc. Dù là báºc võ công cao minh đến đâu cÅ©ng không có cách nà o tránh được trừ phi thi triển khinh công tuyệt đỉnh nhảy lùi ra xa ngoà i mưá»i trượng má»›i mong khá»i bị chất độc nhiá»…m và o mình. Và như váºy thì lúc đối phương ra chiêu phải láºp tức chạy trốn ngay má»›i kịp. Nhưng như thế thì cuá»™c đấu không còn lý do để tồn tại nữa.
Ãinh Xuân Thu không ngá» Du Thản Chi đã được A Tá» chỉ bảo công phu nà y, đà nh tiếp tục hy sinh tÃnh mạng đệ tá» Cái Bang để chống lại.
Hai ngưá»i má»—i khi liệng ra má»™t tên đệ tá» xong, láºp tức lùi lại ba bước, rồi lại liệng tên khác ra...
Những tiếng binh binh vang lên không ngá»›t. Chỉ trong khoảnh khắc hai bên đã liệng ra má»—i bên chÃn tên và mưá»i tám xác chết nằm lăn dưới đất, sắc mặt xanh lè trông gá»›m khiếp và thê thảm vô cùng.
Bá»n đệ tá» phái Tinh Tú cá»±c kỳ kinh hãi, tranh nhau chen chúc lùi và o má»™t bên, chỉ sợ sư phụ tóm được. miệng chúng vẫn không ngá»›t ca tụng công đức, nhưng nói run run, lá»i ca tụng đã nhạt phèo nà o phải vui vẻ gì mà cổ vÅ©.
Quần hùng Cái Bang thấy bang chúa đột nhiên thi triển môn võ công âm độc, tuy là ở trong trưá»ng hợp bất đắc dÄ©, nhưng há» cÅ©ng cá»±c kỳ khó chịu, nghÄ© thầm:
- Bản bang xưa nay hướng vá» hà nh vi lấy nhân nghÄ©a là m gốc, thế mà sao bang chúa đứng trước quần hùng thiên hạ lại thi thố môn võ công đê hèn tà n ác nà y? Như váºy chẳng hoá ra là m nhÆ¡ danh tiên tổ và cÅ©ng là đồng loại phái Tinh Tú ư?
Có ngưá»i lại nghÄ© rằng:
- Giả tá»· cá»±u bang chúa Kiá»u Phong thì ông ta quyết dùng chÃnh đạo chống chá»i vá»›i tà thuáºt cá»§a Tinh Tú lão quái.
Ãinh Xuân Thu liệng ra liên tiếp chÃn tên đệ tá» và lùi lại đã đến ba trượng.
Du Thản Chi cũng lùi lại ba trượng, thế là hai bên cách nhau tới sáu trượng.
Ãinh Xuân Thu xoay lại toan túm lấy tên thứ mưá»i, nhưng tay lại chụp và o chá»— không. Lão quay đầu nhìn lại thì thấy bá»n đệ tá» mình đã tránh xa.
Bỗng nghe đánh véo một tiếng.
Du Thản Chi đã liệng ngưá»i thứ mưá»i tá»›i.
Thế là Ãinh Xuân Thu tá»± đà o lá»— để chôn mình. Trong lòng hắn vừa kinh hãi vừa tức giáºn. Gặp tình thế cấp bách hắn tung mình nhảy lùi và o giữa đám đông.
Bá»n đệ tá» Cái Bang nhảy xổ lại. Bá»n đệ tá» phái Tinh Tú muốn bá» trốn cÅ©ng không kịp nữa. Bảy tám gã la là ng vì bị xác chết liệng trúng. Xác chết nà y độc địa vô cùng.
Nó vừa động và o, bảy tám ngưá»i nà y láºp tức mặt Ä‘en xạm lại, nằm lăn dưới đất, dẫy đà nh đạch mấy cái rồi chết ngay láºp tức.
A Tá» cưá»i ha hả ra chiá»u đắc ý, nói:
- Ãinh Xuân Thu! Vương bang chúa là há»™ pháp cá»§a chưởng môn nhân phái Tinh Tú. Ngươi hãy hạ y Ä‘i rồi sẽ cùng ta là chưởng môn nhân động thá»§ cÅ©ng chưa muá»™n. Bây giá» tình trạng thế nà o đây? Ngươi thua hay là ngươi được?
Ãinh Xuân Thu vừa căm giáºn vừa buồn bã, vì sá»± thất bại nà y thá»±c không phải do công phu kém cá»i gây ra. Cứ coi cách Vương Tinh Thiên liệng xác chết thì gã tuy mạnh, nhưng mấy lần Ä‘á»u dùng má»™t thá»§ pháp giống nhau, không có chi là biến ảo tà i tình. Như váºy đủ tá» gã chỉ há»c được chút Ãt công phu nông cạn cá»§a bản môn do A Tá» truyá»n cho mà thôi. Hắn thấy mình bị thua oan, tức mình lẩm bẩm:
- Sở dÄ© ta thua đòn nà y là vì bá»n môn hạ phái Tinh Tú khiếp đảm sợ chết, không được gan dạ như bá»n đệ tá» Cái Bang. Ãằng mình chúng rút lui để tránh ra xa, còn bên kia quần hùng Cái Bang khẳng khái tuân theo nghÄ©a cả, lúc lâm nguy cÅ©ng không trốn tránh.
Lão nghÄ© má»™t lúc dưá»ng như tìm ra má»™t kế gì, liá»n ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ha hả.
A TỠchau mà y nói:
- Ngươi cưá»i ư? Thế mà ngươi còn cưá»i được thì tháºt là tuồng vô sỉ. Ta nghÄ© rằng ngươi không còn có chi đáng cưá»i nữa.
Ãinh Xuân Thu vẫn tiếp tục cưá»i hoà i.
Ãá»™t nhiên, tiếng gió nổi lên ầm ầm. Tám chÃn tên đệ tá» phái Tinh Tú bị hắn nắm lấy liệng vá» phÃa Du Thản Chi như ná» liên châu.
Du Thản Chi không biết xá» chiêu Liên châu há»§ thi độc. Gã chỉ nắm được ba tên đệ tá» Cái Bang liệng ra. Ãến chiêu thứ tư thì không kịp đón đỡ.
Trước tình thế cấp bách. Gã nhảy vá»t lên không tránh được thi độc do Ãinh Xuân Thu liệng tá»›i, chứ không chịu chạy lùi vá» phÃa sau và như váºy tức là gã chưa thua chiêu nà y.
Ãinh Xuân Thu chỉ mong gã né tránh rồi hắn giÆ¡ tay trái ra phÃa trước ngá»±c mình vẫy má»™t cái.
Bá»—ng nghe A Tá» rú lên má»™t tiếng kinh hoảng rồi nhà o ngưá»i vá» phÃa Ãinh Xuân Thu.
Những ngưá»i bà ng quan thấy váºy ai cÅ©ng cả kinh thất sắc.
Nên biết rằng những tay võ công cao cưá»ng dù công phu Cầm long công, Không hạc công có cao thâm đến đâu thì cÅ©ng chỉ bắt được địch nhân, hoặc Ä‘oạt được Ä‘ao kiếm trong khoảng cách nhau nhiá»u lắm là bốn, năm thước. Những tay cao thá»§ tuyệt đỉnh có dùng Vô hình thần quyá»n đả thương đối phương cÅ©ng không thể váºn ná»™i lá»±c phóng tá»›i ngưá»i cách xa ngoà i hai trượng được.
Lúc nà y Ãinh Xuân Thu đứng cách A Tá» có đến bảy, tám trượng, thế mà hắn vẩy tay má»™t cái đã hất tung được A Tá» dá»i khá»i lưng ngá»±a rồi hút vá» bắt lấy. Váºy thì võ công hắn cao không biết đến đâu mà lưá»ng.
Quần hùng đứng bà ng quan thiếu gì tay cao thá»§, nhưng coi cái vẫy tay cá»§a Ãinh Xuân Thu thì ai cÅ©ng tá»± cảm thấy mình hãi còn kém hắn xa lắm. Ngưá»i nà o không kinh hãi cÅ©ng phải khâm phục.
Quần hùng có hiểu đâu rằng Ãinh Xuân Thu mà bắt được A Tá» thiệt ra không phải hắn trông cáºy và o ná»™i lá»±c cá»§a mình mà đã dá»±a và o má»™t trong ba thứ bảo bối cá»§a phái Tinh Tú tên là Nhu ty sách.
Nhu ty sách nà y chế bằng thứ tÆ¡ cá»§a má»™t loại tằm sống trên tuyết gần bá» bể Tinh Tú. Giống tuyết tằm nhá» hÆ¡n băng tằm và không có chất độc. Nó nhả ra má»™t thứ tÆ¡ dai, bá»n khác thưá»ng. Chỉ má»™t sợi cÅ©ng khó lòng dứt đứt. Có Ä‘iá»u tuyết tằm không biết kéo kén và nhả tÆ¡ rất Ãt. Ai may thì gặp chứ không thể tìm mà được.
Ngà y ná», A TỠđã dùng má»™t thứ lưới cá trong suốt để bắt Lăng Thiên Lý đến, y xấu hổ tá»± vẫn mà chết. Cái lưới đó cÅ©ng có pha chút Ãt tÆ¡ tuyết tằm.
Sợi dây Nhu ty sách nà y cá»§a Ãinh Xuân Thu toà n thể bằng tÆ¡ tuyết tằm. Thứ tÆ¡ nà y rất nhá» mà sáng vô hình, dưới ánh sáng mặt trá»i khó có ngưá»i nhìn thấy được.
Lúc Ãinh Xuân Thu liệng chÃn tên đồ đệ ra thì đồng thá»i hắn vung Nhu ty sách vá» phÃa A Tá». ChÃn độc thi kia liệng ra là cốt để bắt buá»™c Du Thản Chi phải tránh không che chở cho A TỠđược và đó cÅ©ng là cách là m cho ngưá»i ngoà i rối mắt, ai cÅ©ng chỉ chăm chú để ý nhìn và o gã, nên không phát giác hắn quăng Nhu ty sách bắt A Tá».
Khi A Tá» phát giác ra ngưá»i nà ng vướng và o Nhu ty sách rồi liá»n bị Ãinh Xuân Thu giáºt Ä‘i ngay.
Tuy nói Ãinh Xuân Thu bắt được A Tá» là nhỠở bảo bối. Nhưng má»™t sợi Nhu ty sách nhá» không trông thấy mà liệng ra tá»›i bảy, tám trượng và không để quần hùng quần hùng phát giác thì chiêu thức nà y và công lá»±c ấy cÅ©ng không phải hạng cao thá»§ bình thưá»ng có thể là m được.
Ãinh Xuân Thu tay trái nắm lấy lưng A Tá», rồi tiện đà điểm huyệt nà ng luôn, đồng thá»i sợi Nhu ty sách đã rút và o trong tay áo rồi.
Liệng thây, quăng dây, vẩy tay, bắt ngưá»i bấy nhiêu động tác chỉ trong má»™t tiếng cưá»i ha hả là xong. Lão bắt xong A Tá» rồi mà tiếng cưá»i chưa dứt.
Du Thản Chi ngưá»i còn lÆ¡ lá»ng trên không đã thấy A Tá» bị bắt thì kinh hãi vô cùng. Gã nhảy vá» phÃa trước thì sáu xác chết đã lướt qua dưới chân gã rồi.
Gã vừa đáp chân xuống đất đã phóng má»™t phát chưởng thá»±c mạnh nhằm Ãinh Xuân Thu đánh tá»›i.
Ãinh Xuân Thu đưa tay trái vá» phÃa trước, giÆ¡ A Tá» ra để đón lấy chiêu chưởng tan bia vỡ đá cá»§a đối phương phóng tá»›i.
Lúc nà y Du Thản Chi tuy võ công cao cưá»ng nhưng kinh nghiệm lâm địch chưa có má»™t chút gì. Gã thấy phát chưởng cá»§a mình sắp đánh gãy xương, bong gân A Tá» thì hốt hoảng quá láºp tức thu chưởng lá»±c vá».
Nhưng gã đã váºn toà n lá»±c để ra chiêu, lúc cấp bách thu vá» thế nà o được.
Thá»±c ra, ngưá»i võ công và o hạng bình thưá»ng cÅ©ng biết gặp trưá»ng hợp nà y chỉ cần xoay chưởng lá»±c nghiêng chếch ra phÃa khác thì không đến ná»—i là m A Tá» bị thương. Nhưng Du Thản Chi đối vá»›i A Tá» Ä‘em lòng kÃnh yêu rất má»±c, nên vừa thấy thế nguy gã hấp tấp thu chưởng lá»±c vá» ngay. CỠđộng nà y chẳng khác nà o đưa luồng chưởng lá»±c để tá»± đánh và o ngá»±c mình. Gã loạng choạng ngưá»i Ä‘i, oẹ lên má»™t tiếng rồi ói máu tươi ra.
Giả tá»· gã chỉ là tay công lá»±c tầm thưá»ng thì động tác nà y là mình tá»± giết mình. May gã đã táºp luyện Dịch cân kinh đến chá»— thà nh tá»±u nên tuy gã rất Ä‘au đớn vá» phát chưởng nà y, nhưng không đến ná»—i bá» mạng.
Du Thản Chi muốn từ từ hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, song Ãinh Xuân Thu khi nà o chịu dung tha cho gã kịp thở. Lão đánh luôn ra bốn chưởng.
Du Thản Chi chưa kịp đỠtụ chân khà và o huyệt Ä‘an Ä‘iá»n, đà nh vung chưởng ra để đón bốn phát chưởng cá»§a đối phương. Má»—i phát lại là m cho gã há»™c máu má»™t lần. Gã liên tiếp đón bốn phát chưởng, miệng ói bốn ngụm máu Ä‘en.
Ãinh Xuân Thu vẫn không chịu nhân nhượng chút nà o, đánh luôn phát chưởng thứ năm, muốn kết quả tÃnh mạng đối phương ngay tức khắc.
Bá»—ng phÃa bên có mấy ngưá»i quát lá»›n:
- Ãinh lão quái! Không được hà nh hung. Hãy tiếp ta má»™t chiêu.
Huyá»n Từ, Long Mãnh, Ãạo Thanh, mấy vị cao tăng cùng bao nhiêu tay nghÄ©a hiệp không nỡ để Vương Tinh Thiên, bang chúa Cái Bang chết vá» tay Ãinh Xuân Thu, vừa quát vừa toan ra tay cá»± lại.
Không ngá» phát chưởng thứ năm cá»§a Ãinh Xuân Thu vừa đánh ra thì Du Thản Chi cÅ©ng đã đánh trả được má»™t chưởng.
Ãinh Xuân Thu rung ngưá»i lên lùi lại má»™t bước.
Bá»n cao nhân tinh mắt nhìn thấy chiêu nà y đã là m cho Ãinh Xuân Thu cÅ©ng bị má»™t đòn nặng, nên dừng bước lại không ra cứu viện nữa.
Nguyên Du Thản Chi sau khi thổ ra mấy hụm ứ huyết rồi thấy hÆ¡i thở khoan khoái. Ãến phát chưởng thứ năm thì chất kịch độc băng tằm hoà lẫn vá»›i lá»±c lượng dịch cân váºn ra.
Ná»a năm trước, Ãinh Xuân Thu đã giao thá»§ cùng Du Thản Chi và đã không địch nổi chưởng lá»±c cá»§a gã rồi. Trong vòng ná»a năm nay ná»™i lá»±c cá»§a gã tăng tiến rất nhiá»u thì chưởng lá»±c cá»§a Ãinh Xuân Thu địch sao lại được. Nếu hắn không chiếm được tiên cÆ¡, đánh Du Thản Chi bị thương trước là m cho ná»™i lá»±c gã giảm Ä‘i mất nhiá»u thì phát chưởng vừa rồi còn đẩy lão phải lui lại đến năm bước.
Ãinh Xuân Thu hÆ¡i thở nhá»™n nhạo, hắn chẳng chịu cam tâm, váºn đến mưá»i thà nh công lá»±c, quát lên má»™t tiếng tháºt to, râu tóc đứng dá»±ng cả lên, hắn vung chưởng đánh ra.
Du Thản Chi tiến lên một bước vừa đón chưởng lực của lão vừa la lên:
- Mau buông tha Ãoà n cô nương ra!
Gã đánh liá»n ra bốn chưởng. Má»—i phát chưởng phóng ra gã lại tiến thêm má»™t bước. Gã tiến năm bước thì tá»›i trước mặt Ãinh Xuân Thu. Gã chỉ vá»›i tay ra má»™t cái là có thể Ä‘oạt được A Tá».
Ãinh Xuân Thu nhìn thấy cái mặt trÆ¡ như xác chết không khá»i ghê rợn. Nhưng hắn tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Ta lại muốn xá» dụng Há»§ thi độc nữa đây! Ngươi phải đỠphòng cho cẩn tháºn!
Ãinh Xuân Thu nói xong, tay trái dÆ¡ A Tá» lên khẽ đưa ra.
Du Thản Chi vội kêu lên:
- Chớ! Chớ! Chớ có là m thế!
Giá»ng gã run lên ra chiá»u kinh hãi đến cá»±c Ä‘iểm.
Nên biết rằng nếu Ãinh Xuân Thu lại thi triển Há»§ thi độc thì A Tá» láºp tức biến thà nh xác chết. Ãinh Xuân Thu là ngưá»i thông minh cÆ¡ biến vô cùng. Hắn thấy đối phương ra chiá»u hoảng hốt thì hiểu ngay, bụng bảo dạ:
- Té ra mi lại điên đảo thần hồn vì con bé thối tha nà y rồi. Chà chà ! Thế thì hay lắm!
Hắn bắt được A Tá» muốn xá» tá» nà ng ngay để khá»i lo cái hoạ tranh ngôi chưởng môn nhân phái Tinh Tú. Nhưng bây giá» hắn thấy tình trạng Du Thản Chi thì lại thay đổi ý nghÄ© muốn dùng A Tá» là m con tin để uy hiếp gã Vương Tinh Thiên nà y là má»™t tay võ công cao thâm hÆ¡n hắn.
Quyết định như váºy, hắn há»i:
- Ngươi có muốn cho ả nà y chết không?
Du Thản Chi vội la lên:
- Ngươi... ngươi... buông tha nà ng ra! Cái đó... nguy hiểm lắm!
Ãinh Xuân Thu cưá»i ha hả nói:
- Ta giết ả thì dá»… quá, không cần tốn má»™t chút hÆ¡i sức. Tha ả là m chi? ả là tên phản đồ cá»§a bản phái. Hạng ngưá»i không còn biết đến tôn trưởng là gì, chẳng giết ả thì còn giết ai?
Du Thản Chi nói:
- Ãây là ... A Tá» cô nương. Bất luáºn thế nà o ngươi cÅ©ng đừng giết nà ng. Ngươi đã bắn mù hai mắt nà ng. Ta xin ngươi buông tha nà ng ra, ta sẽ háºu tạ.
Gã nói ấp úng tá» ra rất quan thiết đến A Tá», chẳng còn gì là thể thống má»™t vị bang chúa Cái Bang hay chưởng môn nhân phái Cá»±c Lạc chút nà o.
Ãinh Xuân Thu nói:
- Ngươi muốn ta tha ả cÅ©ng chẳng khó gì, chỉ cần ngươi thuáºn theo ta mấy Ä‘iá»u kiện mà thôi.
Du Thản Chi đáp ngay:
- ÃÆ°á»£c được! Dù là trăm ngà n Ä‘iá»u kiện ta cÅ©ng ưng chịu.
Ãinh Xuân Thu gáºt đầu nói:
- Thế thì hay lắm! Ãiá»u thứ nhất là ngươi láºp tức phải lạy ta là m sư phụ và từ đây trở nên đệ tá» phái Tinh Tú.
Du Thản Chi không ngần ngừ gì nữa, láºp tức quỳ hai gối xuống nói ngay:
- Trăm lạy sư phụ! Ãệ tá»... là Vương Tinh Thiên xin bái kiến sư phụ!
Gã tự nhủ:
- Ta vốn là đệ tỠngươi từ trước thì bây giỠcó lạy ngươi lần nữa cũng chẳng sao.
Quần hùng thấy gã quỳ xuống Ä‘á»u la ó om sòm. Toà n thể bang chúng Cái Bang từ hà ng trưởng lão trở xuống chẳng má»™t ai là không căm phẫn. Há» nghÄ© rằng:
- Bang mình là bang lá»›n nhất thiên hạ, nổi tiếng hà o hiệp mà bang chúa lại Ä‘i lạy Tinh Tú lão quái là m sư phụ thì còn ra thế nà o? Bá»n ta không thể thá» hắn là m bang chúa được nữa.
Bá»—ng nghe chuông, trống, đà n, sáo nổi lên vang lừng. Bá»n môn đồ phái Tinh Tú lá»›n tiếng hoan hô, ca tụng Tinh Tú lão tiên râm ran cả má»™t góc trá»i. Tiếng hoan hô ca tụng không thể nói xiết được, tưởng chừng như mặt trăng, mặt trá»i cÅ©ng không sáng láng bằng Tinh Tú lão tiên! Trá»i đất cÅ©ng không rá»™ng bằng lão tiên! Từ thuở Bà n Cổ khai thiên láºp địa đến giá», không có ngưá»i thứ hai nà o uy đức to tát bằng lão tiên. Cả đến đức Khổng Tá», đức Như Lai hay Vương Mẫu, Lão Quân cÅ©ng còn thua lão tiên cá»§a chúng.
A Tá» bị Ãinh Xuân Thu bắt được, Ãoà n ChÃnh Thuần cùng Nguyá»…n Tinh Trúc nhìn nhau thất sắc nhưng tá»± biết bản lãnh mình không địch nổi Tinh Tú lão quái và khó lòng cứu được con gái mình thoát khá»i tay hắn. Khi thấy Vương Tinh Thiên chịu vì con gái mình mà quỳ lạy thá» kẻ thù thì hai ngưá»i cà ng thêm sá»ng sốt.
Nguyá»…n Tinh Trúc vừa kinh hãi vừa mừng thầm, khẽ bảo Ãoà n ChÃnh Thuần:
- Lang quân coi đó! Tình nghÄ©a cá»§a y thâm trá»ng là thế. Còn lang quân... liệu có bằng ngưá»i ta trong muôn má»™t không?
Ãoà n Dá»± liếc mắt nhìn Vương Ngá»c Yến lẩm bẩm:
- Mình đối vá»›i Vương cô nương có má»™t mối tình thắm thiết đã tưởng là hết lòng vá»›i nà ng. Nhưng bây giá» so vá»›i Vương Tinh Thiên thì hãy còn kém xa. Y má»›i phải là thánh hiá»n trên trưá»ng tình. Giả tá»· Vương cô nương bị Tinh Tú lão quái bắt được, liệu mình có chịu quỳ gối để năn nỉ không?
NghÄ© tá»›i đây, đột nhiên chà ng cảm thấy mạch máu căng thẳng, nổi lòng hăng hái, dù có phải vì nà ng mà muôn thác cÅ©ng cam lòng. Thế thì chịu nhục trước mặt má»i ngưá»i đã thấm và o đâu?
Bất giác chà ng buột miệng la lên:
- Chịu lắm! Chịu lắm!
Vương Ngá»c Yến lấy là m kỳ há»i:
- Công tỠbảo chịu cái gì?
Ãoà n Dá»± đỠmặt lên ấp úng:
- Ồ! Cái đó...
Du Thản Chi dáºp đầu lạy luôn má»™t hồi rồi đứng lên thấy Ãinh Xuân Thu vẫn nắm lấy A Tá» mà da mặt nà ng co rúm lại ra chiá»u thống khổ vô cùng.
Gã vội nói:
- Sư phụ! Sư phụ mau tha nà ng ra.
Ãinh Xuân Thu cưá»i lạt đáp:
- Con tiểu nha đầu nà y lá»›n máºt là m cà n. Khi nà o tha ả má»™t cách dá»… dà ng như thế được? Trừ phi ngươi Ä‘em công chuá»™c tá»™i là m mấy việc nà y cho ta.
Du Thản Chi nói:
- Dạ! Dạ! Sư phụ muốn đệ tá» láºp công lao gì?
Ãinh Xuân Thu đáp:
- Ngươi ra khiêu chiến vá»›i Huyá»n Từ phương trượng và giết y Ä‘i!
Du Thản Chi ngần ngừ nói:
- Ãệ tá» vốn không thù oán. Cái Bang tuy muốn tranh già nh ngôi thứ vá»›i phái Thiếu Lâm nhưng đệ tá» mong rằng giải quyết má»™t cách êm thắm không xảy cuá»™c giết ngưá»i đổ máu thì hÆ¡n.
Ãinh Xuân Thu sa sầm nét mặt, tức giáºn nói:
- Mi dám phản kháng mệnh lệnh sư phụ! Té ra mi lạy ta là m sư phụ chỉ là giả dối!
Du Thản Chi chỉ mong cho A Tá» bình yên thoát hiểm. Gã còn đếm xỉa gì đến đạo nghÄ©a giang hồ hay những dư luáºn thị phi.
Gã đáp ngay:
- Vâng! Vâng! Có Ä‘iá»u võ công phái Thiếu Lâm rất cao thâm, đệ tá» chỉ biết hết sức mà là m... Nếu sư phụ... thá»§ tÃn thì đừng gia hại A Tá» cô nương.
Ãinh Xuân Thu hững hỠđáp:
- Giết Huyá»n Từ hay không hoà n toà n ở ngươi, còn giết A Tá» hay không là quyá»n cá»§a ta.
Ãinh Xuân Thu cố ý gây mối hiá»m khÃch giữa Cái Bang và phái Thiếu Lâm để hai bên xảy cuá»™c ác chiến cho hắn ở giữa thá»§ lợi.
Du Thản Chi quay lại lớn tiếng hô:
- Huyá»n Từ phương trượng chùa Thiếu Lâm! Phái Thiếu Lâm là má»™t môn phái đứng đầu các phái võ, Cái Bang cÅ©ng là má»™t bang lá»›n nhất trên chốn giang hồ. Trước đây hai bên đứng ngang hà ng ở Trung Nguyên, không bên nà o lệ thuá»™c bên nà o. Bữa nay chúng ta tá»· đấu để phân cao thấp. Ai thắng thì là m minh chá»§ võ lâm mà kẻ thua thì phải phục tùng hiệu lệnh cá»§a minh chá»§, không được phản kháng.
Gã vừa nói vừa đảo mắt nhìn quần hùng một lượt đoạn nói tiếp:
- Liệt vị anh hùng, hảo hán khắp thiên hạ! Bữa nay các vị Ä‘á»u tụ táºp ở chân núi Thiếu Thất nà y. Vị nà o không phục cứ việc tiến ra, cùng võ lâm minh chá»§ khiêu chiến.
Gã nói như váºy là đã tá»± đặt mình lên địa vị minh chá»§ võ lâm.
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîñàëîí , àêâàðèóìíûå , âèðòóàëüíûå , çíàêîìñòâ , êèòàéñêèé , êîíòîðà , ìåðñåäåñ , ìîñýíåðãîñáûò , íóäèçì , ìóçûêà , luc mach than kiem , ñàëàòû , ñàéòîâ , ñëîâàðü , ñïîðòèâíûå , æèçíü , øêîëüíèöû