Hậu Tinh Thần Biến - Quyển 6 -= Vô Danh Không Gian =-
Chương 22: Kết quả ngoài ý muốn[tiếp theo...]
Nguồn: 2T Dịch: NGDTH
Triệu Vân Hưng xuất hiện để cho cục diện càng thêm hỗn loạn, người của Tiên ma yêu giới thấy hắn gia nhập rốt cuộc cũng bắt đầu bạo động, người của thành chủ phủ toàn bộ lâm vào cảnh khủng hoảng, vô số cao thủ của thành chủ phủ đều tập trung ở nơi này, một mảng hỗn chiến bắt đầu.
Bạch Hổ Thành này là thành trì đã xuất hiện không biết bao nhiêu năm rồi, trải qua không biết bao nhiêu thời gian, có trăm vạn thành trì của tiên đế cấp bậc, đây là lần đầu tiên lâm vào cảnh hỗn loạn.
Hỗn chiến một hồi, cao thấp lập tức phân hiện, Triệu Vân Hưng đã sớm ngờ tới có ngày hôm nay, nên cộng đồng người tiên ma yêu giới đều để cho hắn bí mật huấn luyện, từ lúc bắt đầu hỗn loạn cho tới giờ, người của bên Triệu Vân Hưng phối hợp so với người của thành chủ phủ muốn tốt hơn nhiều, dần dần khống chế được thế cục.
Thế lực hai bên hỗn chiến, Lý Thanh Minh mang theo người của mình chuẩn bị thật tốt, vì còn có Bạch Vạn Kiếm để cho bọn họ phải đề phòng. Liễu Nhất Minh ba người đều ở chổ Lý Thanh Minh, nếu Bạch Vạn Kiếm có hành động bất thường, bọn họ lập tức có thể đối phó.
Mã Thiên Lý lúc này đã không còn bộ dáng nhàn hạ như vừa rồi nữa, mấy trăm tiên đế chín cấp của thành chủ phủ đã được hắn điều động tới, sau khi hỗn chiến bộc phát, những tiên đế không thể chiến đấu được nữa đều tập trung lại phía sau.
Sau khi Huống Thiên Minh đánh chết hơn bốn mươi đế cấp cao thủ bao vây, trược tiếp hướng Mã Thiên Lý bay tới, hơn ba mươi cao thủ chín cấp bên cạnh Mã Thiên Lý không dám đón đỡ, vừa rồi hình dáng của bốn mươi người kia bọn họ đều thấy trong mắt.
“Bồng!” Huống Thiên Minh không có đánh được tới trên người của Mã Thiên Lý, đã bị mấy hộ pháp đội viên cuối cùng sử dụng thân thể chắn trước mặt, ngạnh kháng công kích của Huống Thiên Minh, nên Mã Thiên Lý một phen thoát mạng.
“Không có nghĩ cái dạng thành chủ như vậy lại còn có người trung tâm với hắn!” Hồng Quân có chút lắc đầu, hắn không biết, Mã Thiên Lý bình thường rất được lòng người, nếu không hắn cũng không có khả năng lên làm thành chủ, khi lên làm thành chủ mới lộ ra bộ mặt của mình, Bạch Hổ Thành chia làm nhiều cổ thế lực như vậy, tất cả đều do dục vọng quyền lợi của hắn mà tạo thành.
“Có thể lên làm thành chủ, tất nhiên hắn rất có tài năng, mấy người tận tâm trung thành với hắn không có gì gọi là đáng ngạc nhiên!” La Băng nhàn nhạt nói, nàng đã từng có địa vị rất cao, đối với chuyện này cảm thấy rất bình thường.
“Ta đã quên, nàng chính là Tu La Đế quân, nắm trong tay vô số tánh mạng người tu ma a!” Hồng Quân nhếch miệng cười, nhưng lại nhận ở La Băng một trận liếc mắt.
“Cha chả, lão Huống, ngươi không nên tranh giành với ta, người kia là của ta!”
Trong khi Tôn Ngộ Không còn đối chiến cùng với số cao thủ chín cấp, thì Huống Thiên Minh đã tìm tới Mã Thiên Lý, mắt thấy mình sắp thua đến nơi, Tôn Ngộ Không rốt cuộc cũng xuất ra tuyệt chiêu.
“Kinh Thiên liên hoàn tái liên hoàn côn!”
Một tiếng quát bạo nộ truyền ra xa, kim bổng trong tay Tôn Ngộ Không biến thành hai, hai biến thành bốn, rồi nhanh chóng biến thành bảy mươi hai kim bổng, bắt đầu từ Kinh Thiên thất thập nhị côn, tới Kinh Thiên nhất côn, cùng nhau nện xuống, đồng thời Tôn Ngộ Không phát động chính mình lĩnh vực đặc biệt, chế trụ tốc độ của đám cao thủ chín cấp.
“Bạo bạo bạo!”
Tôn Ngộ Không liên tục hét vài tiếng, sau khi Kinh Thiên nhất côn chấm dứt, ngay sau đó là Kinh Thiên tam côn, Kinh Thiên cửu côn, rồi tiếp tục cho tới Kinh Thiên thất thập nhị côn, sau đó kim bổng mới bay trở về tay hắn.
Chiêu “Kinh Thiên liên hoàn tái liên hoàn côn” này hạ xuống, mấy trăm thước xung quanh Tôn Ngộ Không không còn một người nào, Hồng Quân đã thấy gần ngàn đạo nguyên khí màu xám tiến nhập vào không trung, dưới một chiêu này, Tôn Ngộ Không không chỉ giết hơn bốn mươi cao thủ chín cấp vây quanh, mà ngay cả toàn bộ hộ pháp đội viên thành chủ mang theo đều bị giết sạch sẽ.
Hai mắt lóe lên kim quang, Tôn Ngộ Không cầm trong tay côn bổng, trong mắt người của thành chủ phủ hắn đã hóa thành ma quỷ, tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn hắn, lần công kích này của hắn so với rung động vừa rồi Huống Thiên Minh gây cho mọi người còn muốn lớn hơn.
“Cha chả, cấp lão Tôn nhận lấy cái chết!” đã đánh chết nhiều người như vậy, mà chiến ý của Tôn Ngộ Không chỉ có thỏa mãn chút ít, kim bổng hướng Mã Thiên Lý mà đánh tới.
“Ài, xem ra ta thật sự đã già rồi, cái chuyện kinh khủng này có điểm thụ không được!”
Triệu Vân Hưng cùng với tất cả mọi người đều đồng dạng trợn mắt, há hốc mồm. Chỉ có Hồng Quân cùng với La Băng là còn vẻ mặt bình tĩnh nhất.
“Triệu tướng quân, ngài không già, đặc biệt không thể thua những người tuổi trẻ như bọn hắn!” Hồng Quân mỉm cười truyền âm cho Triệu Vân Hưng, vừa rồi hắn thở dài, bị Hồng Quân nghe được trong đó có chút đau đớn.
Triệu Vân Hưng con mắt sáng ngời, kỳ thật trong lòng Triệu Vân Hưng là phi thường tranh cường, chỉ là rất ít khi hắn biểu lộ ra ngoài, lúc trước trên chiến trường nếu không phải vì tranh cường, nhục mắng thượng thiên của Minh vương triều, thì cũng đã không chết thảm.
“Ha ha, Hồng Quân ngươi nói không sai, ở chỗ này, ta một chút cũng không già!”
Triệu Vân Hưng căn bản không cần thần khí mà Hồng Quân cho hắn, hai quyền hắn chính là vũ khí, hơn nữa, với thân thể cứng rắn, hướng tới đám người hộ pháp mà phóng đi, không một người nào chống đở được lão tướng quân này.
“Triệu tướng quân cố lên, Mã Thiên Lý còn chưa có chết, ngài còn có cơ hội!” Hồng Quân vỗ tay cười to, Tôn Ngộ Không vẫn đang vất vả với đám người đang vây quanh Mã Thiên Lý, dụng thân chống đỡ công kích của hắn, giết bọn họ thì dễ, chỉ là chưa thể giết được Mã Thiên Lý.
“Chư vị đại nhân, mời các vị ra tay cứu giúp, nếu ta chết, bọn họ cũng sẽ không buông tha các ngươi!” Mã Thiên Lý trong lòng thập phần oán hận ba mươi mấy tiên đế chín cấp này khoanh tay một bên đứng nhìn, mặc kệ hắn chết sống ra sao, chỉ là bây giờ mạng sống của hắn phụ thuộc vào họ, nên chỉ có thể mềm mỏng cầu khẩn.
“Thành chủ đại nhân, địch nhân thực lực cường đại, ngươi cũng thấy được, hơn tám mươi đồng đạo của chúng ta bây giờ cả xác cũng không còn, chúng ta thật là không có biện pháp!”
Hơn ba mươi cao thủ chín cấp này đã sớm thối lui qua một bên, bọn họ đều lo lắng tình huống của chính mình, bởi vì bọn họ tin tưởng, nếu bọn họ đầu hàng, Triệu Vân Hưng sẽ không gây khó khăn cho bọn họ, Triệu Vân Hưng cùng với bọn họ lại không có mâu thuẫn trực tiếp nào.
“Lên!”
Triệu Vân Hưng rốt cuộc cũng tới được gần nơi Mã Thiên Lý đang đứng, lúc này Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh vừa đánh chết tên hộ vệ cuối cùng của Mã Thiên Lý, một đạo ngân quang xuyên qua giữa hai người bọn họ, trong nháy mắt xuyên qua thân thể Mã Thiên Lý, Mã Thiên Lý không cam lòng, hai mắt trừng to, rồi ngã xuống mặt đất.
“Này…”
Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh đồng thời quay đầu lại nhìn về phía Triệu Vân Hưng, chỉ thấy hắn mỉm cười thu hồi thanh trung phẩm thần kiếm mà Hồng Quân đã cấp cho hắn, trên thân kiếm còn lưu lại vết máu màu xám, kế tiếp xoay người đi về bên cạnh Hồng Quân cùng La Băng.
Hậu Tinh Thần Biến - Quyển 6 -= Vô Danh Không Gian =-
Chương 23: Bạch Vạn Kiếm
Nguồn: 2T Dịch: NGDTH
Không có người chỉ đạo binh lính lập tức tiêu tán, một số thế lực nhỏ của tiên đế vốn thuộc thành chủ phủ còn sót lại hầu như sụp đổ. Mã Thiên Lý vừa chết, mấy trăm tiên đế chín cấp bên ngoài đều chạy trốn sạch sẽ.
Bên trong còn một ít tiên đế sống sót đều giống nhau, điên cuồng đào thoát, có thể bảo toàn tính mạng mới là chuyện quan trọng nhất. Nhưng bọn họ đã quên, người của tiên ma yêu giới như thế nào có thể buông tha cho họ, vừa rồi một phen giết chóc đã làm gợi lên tình cảnh tranh đấu của họ lúc còn sống, làm kích lên ý chí cao ngất và khát vọng chiến đấu mãnh liệt, nên hôm nay đối với những tiên đế thất trận này bọn họ không có chút nào gọi là hạ thủ lưu tình, thẳng tay tàn sát bọn người này.
Tàn quân của thành chủ phủ đã mất đi ý chí, nhân số lại không bằng người của Triệu Vân Hưng bên này, vậy cục diện không còn có thể gọi là chiến đấu nữa, mà rõ ràng là đồ sát, ba mươi mấy tiên đế chín cấp vốn hộ vệ bên cạnh Mã Thiên Lý, cũng là không có chút động tác nào, lãnh đạm nhìn tràng cảnh giết chóc vô tình đang diễn ra.
Sau nửa canh giờ, ngoại trừ ba mươi mấy tiên đế chín cấp này, toàn bộ người của thành chủ phủ vong mạng, từ lúc Mã Thiên Lý mang theo binh lính tới gây khó dễ Triệu Vân Hưng, tới khi chấm dứt bất quá chỉ mới ba canh giờ, hơn sáu ngàn tiên đế đã biến mất.
Kể ra nơi này so với tiên ma yêu giới, Tu La giới giết chóc càng thêm tang khốc, dù sao ở tiên ma yêu giới hay là Tu La giới, đế cấp cao thủ rất ít khi chết trận, so với nơi này bất đồng, trong tầng không gian này tất cả đều là đế cấp cao thủ, chỉ cần phát động chiến đấu, nhất là đại quy mô thế lực chiến đấu, đều chết trận không ít cao thủ đế cấp, nhưng kinh hoàng giống như trận đánh hôm nay, trước giờ đều chưa có.
Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh trở lại bên cạnh mấy người Hồng Quân, vẻ mặt buồn bực, giết nhiều người như vậy, hai người đều nghĩ mình sắp giết được Mã Thiên Lý, không nghĩ tới lại bị Triệu Vân Hưng chiếm tiện nghi, phải nói là thật sự chiếm tiện nghi, người của thành chủ phủ chỉ chú ý đến đại danh tiếng của hai người Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh, đối với Triệu Vân Hưng, căn bản không có chú ý tới vị đầu lĩnh thế lực đông thành này, đây cũng là lý do Triệu Vân Hưng dễ dàng ra tay, nhưng lại ra tay ngay trước mũi của hai người bọn họ.
“A a, Băng nhi, xem ra chúng ta không có ai thắng a, không thể tưởng được Triệu tướng quân tuy lão nhưng vẫn còn tráng kiện như vậy, làm cho cương thi hoàng cùng với thiên tài chiến đấu của chúng ta xem ra còn thua kém a.”
“Đúng vậy, ta vốn nghĩ có thể thắng ngươi một lần yêu cầu, nhưng lại để cho lão tướng quân phá hủy a.” La Băng mấy ngày nay mà nói, không còn phải mang trên người trách nhiệm nặng nề nữa, vô luận là nói chuyện hay là hành động của nàng, đều ngày càng mang dáng dấp của một thiếu nữ duyên dáng.
“Hừ, nếu không có lũ ruồi vây quanh như vậy, thì lão Tôn đã giết cái tên rùa rút cổ kia từ lâu rồi!” Tôn Ngộ Không vừa thất vọng vừa phẩn nộ nói, đồng thời nhìn sang Huống Thiên Minh.
Huống Thiên Minh mặc dù trong lòng cũng là buồn bực, nhưng không có so đo với Tôn Ngộ Không, chỉ là nhàn nhạt cười cho xong việc.
“Chúng ta ba mươi bảy người chín cấp tiên đế, tham kiến Triệu tướng quân, từ nay về sau nguyện phục vụ tướng quân là việc chính, thề không phản bội!” Vốn ba mươi mấy tiên đế này đã nhìn thấy tình thế rõ ràng, lập tức quyết định phục tùng Triệu Vân Hưng.
Hồng Quân cùng Triệu Vân Hưng đối với hành động của ba mươi mấy người này không có chút kinh ngạc, vừa rồi những người này không động thủ, hai người đã hiểu được tâm tư của bọn họ, Hồng Quân cười nói với Triệu Vân Hưng, “Triệu tướng quân, ngài xem, ba mươi bảy tiên đế chín cấp này phục tùng ngài là việc tốt a!”
“A a, Hồng Quân, những người này có thể phản bội Mã Thiên Lý, một ngày nào đó cũng sẽ có thể phản bội ta, người như vậy, ta thật sự không dám nhận, sợ rằng bây giờ cũng chỉ có ngươi mới có thể khống chế bọn họ, không bằng ngươi thu đi a!” Triệu Vân Hưng đã từng là đại tướng quân, ghét nhất chính là kẻ phản bội, như thế nào có thể tiếp nhận bọn họ.
“Triệu tướng quân ngài nói đùa, Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh thực lực ngài cũng đã thấy được, hay là vị tiểu thư La Băng này, thực lực cũng không kém so với hai người bọn họ, ngài xem, ta còn cần thứ phế vật này nữa sao?”
Phế vật? Ba mươi mấy tiên đế nghe được trong lòng giận dữ, đây tuyệt đối là vũ nhục bọn họ, nhưng lại không dám tỏ vẻ gì, vừa rồi hai người kia đã giết hơn một trăm tiên đế chín cấp, đối với bọn họ, muốn giết cũng là quá dễ dàng.
Triệu Vân Hưng xoay người quay lưng về phía Hồng Quân, nói “Hồng Quân, ta có chút mệt mỏi, không thể so với mấy người tuổi trẻ các ngươi, ta phải trở về phòng nghỉ ngơi, còn lại bọn hắn giao cho ngươi a!” Nói xong liền trực tiếp đi thẳng, trở về thư phòng của mình.
Hồng Quân nhất thời hiểu được ý tứ của Triệu Vân Hưng, mỉm cười, đối với ba mươi bảy người nói, “Chúng ta thật lo lắng, không ai muốn nhận các ngươi, cho nên …” Nói đến đây, Hồng Quân xoay người hướng về phía Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh, “Ngộ Không, Huống huynh, không biết các ngươi có mệt hay chưa?”
Tôn Ngộ Không hắc hắc cười nói, “Mới đánh có chút xíu lão Tôn như thế nào đã mệt? Nhưng thật ra không biết Huống huynh thế nào?”
Huống Thiên Minh trả lời Tôn Ngộ Không không phải lời nói, mà là động tác, trong khi Tôn Ngộ Không nhìn về phía Huống Thiên Minh thì phát hiện thân ảnh đã sớm biến mất, sau một khắc đã nhập vào trong đám người ba mươi mấy tiên đế.
“A!” Một tiếng hét thảm vang lên, chỉ thấy hữu thủ của Huống Thiên Minh đã xuyên qua đầu của một người chín cấp tiên đế, chín cấp tiên đế kia chỉ kịp hét thảm một tiếng, rồi chân linh lập tức dung nhập vào không gian.
Ba mươi sáu tiên đế còn lại một trận hoảng loạn, bọn họ nghe rõ cuộc đối thoại của Hồng Quân, nhưng chưa kịp thương lượng đối sách, thì Huống Thiên Minh đã vọt tới, đồng thời trong khoảng thời gian ngắn ngủi trên đường bay tới đã trải qua hai lần biến thân.
“Hèn hạ!” Tôn Ngộ Không tức khí quát to một tiếng, vội vàng cầm kim bổng chạy đi.
“Bồng bồng bồng!” Tôn Ngộ Không vừa đuổi tới, lại tiếp tục nghe được ba thanh âm của nắm đấm và thân thể chạm vào nhau, chín cấp tiên đế, không thể phi hành, không thể thuấn di, nhưng luận về tốc độ thì rất nhanh, nhưng nếu so với Huống Thiên Minh thì vẫn là một trời một vực, lại không có chiến giáp hộ thể, những tiên đế này có thể nói là nhục thân cực kì yếu nhược, căn bản không thể chống cự với nắm đấm của Huống Thiên Minh, Huống Thiên Minh cứ như thế từng người từng người giải quyết gọn gẽ.
“Kinh Thiên liên hoàn tái liên hoàn côn!” Không bận tâm thể lực tiêu hao, Tôn Ngộ Không lại sử sụng Kinh Thiên côn pháp liên hoàn kích, Tôn Ngộ Không nóng nảy một bộ liên hoàn kích đánh tới đám người kia, căn bản không có quản trong đám người đó còn có Huống Thiên Minh.
La Băng có chút choáng váng khi thấy hành động Tôn Ngộ Không, kinh dị nói, “Nguyên lai Tôn Ngộ Không coi trọng thắng thua như vậy!”
“Đúng vậy, ngươi mới biết a!” Hồng Quân bên cạnh cũng sửng sốt, nghe được La Băng nói có chút cười cười.
“Bồng!” Huống Thiên Minh nắm đấm lại một lần nữa mang theo tính mạng của một người chín cấp tiên đế, nhìn côn khí khổng lồ bao phủ đầy trời, nhanh chóng chạy khỏi vòng chiến, đồng thời mắng, “Tôn Ngộ Không ngươi điên rồi, ngay cả ta cũng đánh?!”
Hậu Tinh Thần Biến - Quyển 6 -= Vô Danh Không Gian =-
Chương 23: Bạch Vạn Kiếm[tiếp theo]
Nguồn: 2T Dịch: NGDTH
Kinh Thiên côn pháp liên hoàn kích, trực tiếp nghiền nát mười mấy tiên đế chín cấp, chỉ có mấy tiên đế có thể tránh thoát, nhưng đều sửng sờ đứng tại chổ, vừa rồi đứng ở xa xa, mặc dù biết đây là Kinh Thiên côn pháp lợi hại của Tôn Ngộ Không, chỉ một thoáng đã giết hơn mười đế cấp tiên đế, nhưng giờ phút này đối diện với nó mới cảm nhận được thật sâu nỗi sợ hãi, đường đường là chín cấp tiên đế cũng chịu không nổi phải run rẫy.
Tôn Ngộ Không cười hắc hắc, “Ta đã biết ngươi có thể tránh thoát, cho ngươi hay, những người này đều là của ta!” Nói xong tiếp tục tiến lên, tùy ý đánh giết những tiên đế thoát chết còn sót lại.
Huống Thiên Minh sửng sốt, lúc này mới chịu đi, Tôn Ngộ Không có lĩnh vực đặc biệt có thể hạn chế động tác người khác, chỉ là vừa rồi chính mình không bị ảnh hưởng, hiển nhiên là vừa rồi Tôn Ngộ Không sử dụng Kinh Thiên côn pháp liên hoàn kích, nhưng vốn không có phát động cái lĩnh vực khống chế không gian pháp tắc kia.
“Xú hầu tử này cũng rất có tâm cơ a.” Huống Thiên Minh vừa mới hiểu được, lại muốn lên tiếp chiến, nhưng đã phát hiện Tôn Ngộ Không tay vác kim bổng đi trở về, trên vẻ mặt lộ một nụ cười đắc ý.
Lần này Tôn Ngộ Không xem như toàn thắng, Huống Thiên Minh chỉ giết không đến mười người, còn lại tất cả đều bị Tôn Ngộ Không giải quyết sạch, tình huống như vậy cho dù ai cũng không có nghĩ đến.
“Còn nói ta hèn hạ…” Huống Thiên Minh bất mãn nhìn thoáng qua Tôn Ngộ Không.
“Hắc hắc, ngươi hẹp hòi vậy sao, nhưng mà ngươi đã hai lần, nhân lúc ta còn chưa có chuẩn bị đã xuất thủ, chúng ta coi như hòa!” Tôn Ngộ Không cười trừ, hắn cũng biết lần này là mình không đúng.
“Quên đi, không cùng ngươi so đo.” Huống Thiên Minh vốn là người ít nói, cũng không am hiểu lí lẽ hơn thua, nên là không muốn cùng Tôn Ngộ Không so đo.
“Ngộ Không, ta thật sự là không nuốt nổi ngươi!” La Băng trên mặt nụ cười mang theo một tia tiếu ý, nhìn Tôn Ngộ Không nói.
Cái này là khen ngợi? Không đúng, trào phúng, cũng không đúng, có lẽ đây chính là kiểu trào phúng giữa bằng hữu với nhau a, Tôn Ngộ Không gãi gãi đầu, không đồng ý cũng không phản đối mà chỉ cười cười.
Hồng Quân còn lại là lắc đầu, nói đùa một câu, “xú hầu tử ngươi, thật sự là không có biện pháp với ngươi!”
Ngay lúc này, Triệu Vân Hưng đột nhiên từ trong phòng vọt ra, sắc mặt thâm trầm, “Hồng Quân, tình huống không ổn, binh lính Bạch Vạn Kiếm chia làm hai đường phân biệt tấn công thành chủ phủ cùng với tổng bộ của chúng ta, bọn họ muốn thừa nước đục thả câu.”
“Thật không?” Hồng Quân hỏi, đồng thời khóe miệng lộ ra một nụ cười tàn khốc, “Không muốn nghĩ sẽ giết nhiều người, nhưng mà Bạch Vạn Kiếm, ngươi chính là tự mình tìm tới!”
Liễu Nhất Minh, Lý Thanh Minh, Khâu Nhân cùng Lý Hoành bốn người đồng thời nhận được truyền tin từ Hồng Quân, bọn họ không có tham gia chiến đấu noi này chính là phòng ngừa Bạch Vạn Kiếm, bây giờ không nghĩ tới Lý Thanh Minh lúc trước đã đoán đúng.
“Triệu tướng quân yên tâm, ta đã phái người đi trợ giúp, những người này không hẳn có thể đối phó với Bạch Vạn Kiếm, nhưng tuyệt đối có thể cầm cự tới khi chúng ta chạy tới.”
Triệu Vân Hưng nghe Hồng Quân nói như vậy mới yên lòng, mặc dù đại bộ phận đều ở chổ này, nhưng tổng bộ như thế nào cũng có mấy vạn người, nếu như bị Bạch Vạn Kiếm giết chết, hắn thật sự có lỗi với những huynh đệ này.
Cao thủ thành chủ phủ tất cả đều bị Mã Thiên Lý điều động đi, ngoại trừ mấy trăm tiên đế chín cấp đào tẩu đã bị thủ tiêu, lúc này thành chủ phủ đối diện với thế lực cường đại của đông thành, căn bản một tia chiến đấu lực cũng không có, rất nhanh đã đầu hàng.
Bạch Vạn Kiếm cũng không có thấy cuộc giết chóc bên phía Triệu Vân Hưng, vừa mới có tin tức đã chiếm lĩnh thành công thành chủ phủ, một cảm giác cực kì hưng phấn ở trong lòng thật lâu không phai, đã bao nhiêu năm, rốt cuộc cũng thống nhất được Bạch Hổ Thành, mặc dù còn có viên đá cản đường nho nhỏ, Triệu Vân Hưng.
Về phần bốn người Hồng Quân xuất hiện, hắn căn bản không để vào mắt. Hắn không phải coi thường bốn người Hồng Quân, nhưng đối với thiên quân vạn mã mà nói, bốn người thực lực dù có cường đại đến đâu cũng không có tác dụng gì, đương nhiên nếu Bạch Vạn Kiếm được chứng kiến biểu hiện của Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh, nhất định sẽ không nghĩ như vậy.
“Cái gì? Có tới mấy vạn binh lính, còn có mấy người sở hữu tiên khí?” Đột nhiên Bạch Vạn Kiếm thu được tin tức, chính là một người thám thính thế lực tổng bộ của tây thành vừa mới trở về.
“Tiên khí! Tiên khí!” Bạch Vạn Kiếm hai mắt đều sáng lên, hai từ đó tất nhiên là rất hấp dẫn lòng người.
Có sự hấp dẫn của tiên khí, Bạch Vạn Kiếm càng thêm hưng phấn, đồng thời hoan hô chính mình quyết định quá sáng suốt, “Hừ, một lũ côn trùng, chết mà không yên, các ngươi cứ giữ vững, ta sẽ đích thân dẫn người tới!” Rất nhanh, Bạch Vạn Kiếm liền truyền tin trả lời.
“Hừ, cũng nên để cho những người đó động tay động chân một chút.” Bạch Vạn Kiếm muốn phái đi năm tiên đế chín cấp mà hắn đã lôi kéo mấy ngàn năm trước, sợ là họ cũng sắp phi thăng rồi.
“Kétttt!” cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, Bạch Vạn Kiếm cẩn thận cung kính đi vào một gian phòng tối đen, thấp giọng nói, “Bạch Vạn Kiếm kính mời năm vị tiền bối!”
“Có chuyện gì muốn chúng ta hổ trợ sao?” Trong phòng một thanh âm trầm trầm truyền đến, “Ngươi chắc còn nhớ kỹ, chúng ta nhiều nhất chỉ giúp ngươi ba lần, lần này ngươi xác định muốn chúng ra tay sao?”
“Đúng vậy, vãn bối bây giờ đã khống chế thành chủ phủ, thuộc hạ vãn bối đã xác định thế lực của đông thành Triệu Vân Hưng, rất mong các vị tiền bối ra tay giúp đỡ!”
“Được rồi!” Trong bóng tối người nọ hình như là thở dài một hơi, “chúng ta sẽ tự đi tới, trước tiên ngươi cứ lui ra.”
Bạch Vạn Kiếm trong lòng vui vẻ, dựa theo ước định lúc trước, Bạch Vạn Kiếm muốn bọn họ theo mình, bọn họ chỉ có ba lần ra tay, nếu chỉ có một người ra tay cũng tính là một lần, hơn nữa còn có đồng ý ra tay hay không, còn phải xem tâm tình của bọn họ, đây vốn là một điều ước không công bằng, nhưng nghĩ tới thực lực của năm người này, ngược lại đối với Bạch Vạn Kiếm là thập phần có lợi.
Tây thành Bạch Hổ Thành, giờ phút này ngoại trừ song phương thế lực, bất luận là người nào cũng tham gia chiến trường, sợ rằng ngay cả Hồng Mông vũ trụ ba vị Chưởng khống giả cũng chưa từng chứng kiến qua cảnh tượng như vậy, hơn mười vạn đế cấp chiến đấu, không có tiên khí, không có chiến y, đế cấp cao thủ chiến đấu với nhau càng thêm trực tiếp, đó là nắm đấm đối nắm đấm, thân thể va chạm với thân thể, hoàn toàn là nhục thân tác chiến.
Ở chỗ này, cấp bậc đã không còn có thể tạo được tính quyết định, mà trọng yếu chính là sự cường hãn của thân thể, sự cứng rắn của nắm đấm, với tình huống chiến đấu như vậy, có lợi nhất chính là yêu đế, cho dù là yêu đế có thân thể yếu nhất, cũng so với tiên đế bình thường cường hãn hơn vô số lần, đương nhiên Triệu Vân Hưng là ngoại lệ, dù sao có người như vậy trong số tiên đế cũng rất là ít.
Nên đó cũng là chuyện mọi người hối hận nhất, ở không gian này cái gì cũng không có, bọn họ mới phát hiện được tầm quan trọng của thân thể, mới phát hiện được công kích cự ly gần mới là có lợi, nhưng đã không còn cách nào có thể thay đổi.
“Phốc!” tại đây trên chiến trường, cũng là có ngoại lệ, một thanh trung phẩm tiên khí xuyên thấu qua thân thể của một tiên đế, lập tức thân thể người này bị cắn nuốt, một tia chân linh dung nhập vào bầu trời vật chất màu xám, kiếm tiên nọ cũng vừa về tới trong tay chủ nhân, Lý Thanh Minh chưa kịp lau vết máu trên kiếm lại lập tức nhập vào chiến trường tiếp tục chiến đấu, hắn đối với Hồng tiên sinh chưa có gì cống hiến, mà cũng được thưởng một kiện trung phẩm kiếm tiên, trong lòng đối với Hồng Quân thập phần cảm kích, nên trên chiến trường càng thêm tận lực.
Liễu Nhất Minh, Lý Hoành, Khâu Nhân ba người cũng đều hết sức tận lực, đều là đế cấp cao thủ như nhau, nên vũ khí quyết định hết thảy, những đế cấp cao thủ mà không có chiến y, căn bản không có cách nào chống cự với công kích của thượng phẩm tiên khí, bọn họ bốn người trong nháy mắt đã giết chết mấy trăm tiên đế.
“Oanh!” một tiếng nổ, chỉ thấy một đoàn hắc bạch năng lượng trong giây lát bay tới đám người thế lực của Triệu Vân Hưng, một sát na rơi xuống đất liền bạo nổ thành một cổ lực lượng kinh khủng, một chút liền lấy đi mấy trăm tính mạng cao thủ.
“Đây… đây là, tịch tĩnh thiên hỏa, cùng với bích yên hàn khí!” Trong đám người nhất thời sợ hãi kêu lên, vô luận là tịch tĩnh thiên hỏa hay là bích yên hàn khí, chỉ có đế cấp cao thủ mới có thể ngăn cản, nhưng một lượng lớn tịch tĩnh thiên hỏa cùng bích yên hàn khí hội hợp cùng một chỗ, sau khi bạo liệt xuất ra uy lực không phải đế cấp cao thủ có thể chịu được, hơn nữa những người này căn bản không có chiến y, nên một kích vừa rồi mới có thể mang đến đại uy lực như vậy.
Hậu Tinh Thần Biến - Quyển 6 -= Vô Danh Không Gian =-
Chương 24: Cường hãn Ám Tinh giới nhân
Nguồn: 2T Dịch: NGDTH
“Cái gì? Bạch Vạn Kiếm cũng có thể mời được người của Ám Tinh giới, lại còn có tới năm người?” Bọn người Hồng Quân đang trên đường tới, thần thức không ngừng quan sát chiến trường, Bạch Vạn Kiếm còn chưa có tới nhưng năm người được hắn mời xuất thủ đã tới chiến trường, vừa rồi làm cho mọi người rung động chính là năm người nọ.
Thần thức Hồng Quân phát hiện được rõ ràng cảnh giới của năm người, theo cấp bậc ở Ám Tinh giới mà nói, có bốn người đều là mười bảy tinh đế cấp cao thủ, khoảng cách tới mười tám tinh đế cấp cũng là không xa, còn có một người cường đại nhất, đương nhiên là mười tám tinh đế cấp cao thủ, hình như chính là Kim Hình Tông nhất mạch.
Mà một kích vừa rồi, rõ ràng chính là một người Hắc Viêm Tông cùng với Bạch Huyền Tông cao thủ liên hợp công kích.
“Chúng ta nhanh một chút, nếu chậm sợ rằng người của tiên ma yêu giới không cầm cự được nữa!” Hồng Quân nghiêm túc nói.
“Ám Tinh giới? Rất mạnh sao?” Tôn Ngộ Không liếm liếm môi hưng phấn hỏi, bên cạnh Huống Thiên Minh, La Băng, Triệu Vân Hưng cũng là vẻ mặt mơ hồ, tựa như nhận thức về cương thi, Ám Tinh giới đối với bọn họ mà nói, cũng mơ hồ y như vậy.
Hồng Quân đột nhiên tăng tốc, “Các ngươi nhanh lên, Ngộ Không, Huống huynh, Băng nhi, Triệu tướng quân, ta nhắc nhở các ngươi một câu, trên chiến trường đang có năm người Ám Tinh giới, trong đó bốn người là mười bảy tinh đế cấp cao thủ, độ cường hãn thân thể có thể so với trung phẩm thần khí, một người mười tám tinh đế cấp, thân thể lại không yếu hơn so với thượng phẩm thần khí, cái này cũng chưa tính, người của Ám Tinh giới am hiểu nhất chính là trọng lực lĩnh vực, trọng lực lĩnh vực này tuy không thể so với không gian pháp tắc, nhưng để chống lại đế cấp cao thủ thì tuyệt đối là một cơn ác mộng.”
Mấy người đang chạy rất nhanh đột nhiên sững lại, “Cường đại vậy sao?” Thượng phẩm thần khí? Nếu tính ra, Kinh Thiên côn pháp của Tôn Ngộ Không cùng lực công kích của Huống Thiên Minh sau ba lần biến thân mới có thể gây thương tổn cho bọn họ. La Băng cho dù dùng tới kiện Hồng Mông linh bảo phỏng chừng cũng không nắm chắc, lại nói Triệu Vân Hưng mặc dù đã có trung phẩm thần khí, đối mặt với người như vậy vẫn như cũ không hề có phần thắng.
Trên chiến trường, người của tiên ma yêu giới không ngừng giảm sút, mới ngắn ngủn trong chốc lát mà mấy ngàn nhân mạng đã tiêu tán, năm cao thủ Ám Tinh giới đến, không chỉ tăng thêm thực lực mà còn tăng thêm sĩ khí, người của Bạch Vạn Kiếm bên này nhìn thấy người mình cường đại như vậy, sức đánh giết cũng hăng lên, người của tiên ma yêu giới dần dần lâm vào tuyệt cảnh.
“Sưu!” Ngay lúc này, một thanh thượng phẩm kiếm tiên đột nhiên bay về phía một người, chính là lão giả của Ám Tinh giới, kiếm tiên xuất ra đạo ngân quang, âm thanh xé gió đặc hữu của tiên khí phát ra, trên chiến trường đặc biệt chói tai, hấp dẫn vô số ánh mắt chú ý tới.
“Hừ, không biết lượng sức mình!” Lão giả Ám Tinh giới này đúng là thủ lĩnh của năm người, tên là Lam Sam, Kim Hình Tông mười tám tinh đế cấp cao thủ, nhìn kiếm tiên nọ bay tới, chỉ là vung tay lên, một đạo kim sắc năng lượng cùng với kiếm tiên va vào nhau, nhất thời kiếm tiên bị đoạn liệt từng mảnh, rơi xuống mặt đất, cách đó không xa Lý Hoành đột nhiên phun ra một ngụm máu màu xám, vũ khí cùng với huyết nhục tương dung, vũ khí bị đoạn liệt lập tức thân thể bị trọng thương.
“Thượng phẩm kiếm tiên của ta…” bên ngoài chiến trường, Bạch Vạn Kiếm đang trố mắt nhìn cảnh tượng này một cách tiếc nuối, thượng phẩm kiếm tiên a, tại thế giới này có bao nhiêu cái tồn tại, lại bị năm người chính mình phái tới tùy ý phá gãy.
“Phá gia tử … phá gia tử a!” Bạch Vạn Kiếm khóc thầm, vốn kiếm tiên đã có thể dễ dàng tới tay, vậy mà đã bị phế đi.
“Hừ!” Lam Sam hừ lạnh một tiếng, một đạo kim sắc năng lượng một lần nữa bắn ra, trong chớp mắt đã tới trước mặt Lý Hoành, Lý Hoành vừa mới bị thương căn bản không có cơ hội tránh né, năng lượng màu vàng trong nháy mắt xuyên thấu thân thể Lý Hoành, hai mắt Lý Hoành chậm rãi mất đi thần sắc, tinh thần bay vào không trung, thân thể từ từ dung nhập vào lòng đất.
“Lý Hoành!” Cùng Lý Hoành tương giao đã mấy trăm ngàn năm, Khâu Nhân đang ở bên người Lý Hoành không xa, thấy nhân ảnh bên cạnh mình chậm rãi ngã xuống, nói cho hắn biết, lão bằng hữu đã kết giao mấy trăm ngàn năm này, đã thật sự rời khỏi chính mình.
“Sát!” Khâu Nhân con mắt đục ngầu sự giận dữ, ngự phi kiếm thượng phẩm kiếm tiên hướng tới Kim Hình Tông lão giả phóng đi.
“Bồng!” Thượng phẩm kiếm tiên bị một người dùng tay chộp lấy, “Khâu Nhân, đừng xúc động quá, mấy người này không phải là ngươi có khả năng đối phó, giao cho ta xử lý!”
Hậu Tinh Thần Biến - Quyển 6 -= Vô Danh Không Gian =-
Chương 24: Cường hãn Ám Tinh giới nhân[tiếp theo]
Nguồn: 2T Dịch: NGDTH
“Hồng tiên sinh…” người xuất hiện trước mắt chính là Hồng Quân, Lý Hoành chết, Hồng Quân cảm thấy trong lòng đau đớn, nhưng lại không kịp cứu viện, thấy Khâu Nhân xúc động không màn tới tu vi yếu tận lực báo thù, Hồng Quân một tay bắt được kiếm tiên cản Khâu Nhân lại.
Đưa kiếm tiên cho Khâu Nhân, Hồng Quân xoay người, cao giọng hỏi, “Mấy vị có phải là Ám Tinh giới bằng hữu?” Nói chuyện trong lúc còn ở xa xa, đợi nói xong thì Hồng Quân đã mang theo mấy người Tôn Ngộ Không tới đối diện với năm người bọn họ.
Năm người nọ đều là sửng sốt, đúng như lời Hồng Quân, bọn họ chính là người Ám Tinh giới, chỉ là chuyện này bọn họ căn bản giữ bí mật, bí mật này ngay cả Bạch Vạn Kiếm cũng không biết.
Đánh giá người đã mở miệng nói, tuổi còn trẻ tiểu tử, Lam Sam nhíu mày, phát hiện được mặc dù hắn đã mười tám tinh đế cấp thực lực nhưng lại không thể nhìn thấu tiểu tử trước mắt này, sau đó hướng tới mấy người còn lại, Triệu Vân Hưng bảy cấp tiên đế bọn họ đã biết, một thân hỏa y Tôn Ngộ Không chín cấp yêu đế, còn có một ma đế chín cấp, rồi một người … được bao phủ bởi một đoàn ngân quang, hắn cũng nhìn không thấu, lão giả suy nghĩ một chút, cũng không có trực tiếp trả lời Hồng Quân, mà hỏi lại, “Ngươi là người phương nào?”
“Ta là ai cũng không trọng yếu, tiên ma yêu giới cùng với Ám Tinh giới là người một nhà, bằng hữu vì sao lại trợ giúp người khác đến trấn áp tiên ma yêu giới một tộc?”
“Ta được người khác phân phó, cũng chỉ là làm việc cho người khác thôi!” Lam Sam thẳng thắng nói.
“Cha chả, xem lão Tôn một bổng giải quyết ngươi!” Tôn Ngộ Không ở một bên đã sớm không nhịn được, vừa hét lên vừa cầm kim bổng lao tới, mà Hồng Quân cũng không có ngăn trở, dù sao với tình huống hiện tại, đã không còn cơ hội để hòa hoãn.
Huống Thiên Minh, La Băng, thậm chí Triệu Vân Hưng cũng đều chuẩn bị trạng thái chiến đấu tốt nhất, tùy thời mà xuất thủ.
“Triệu tướng quân, nói ra có lẽ đắc tội với ngài, những người này không một ai là tướng quân có thể đối phó, nơi này giao cho chúng ta, ngài hãy đi giải quyết cái đám tạp chủng của đông thành a!” Hồng Quân thấy Triệu Vân Hưng muốn động thủ, hắn không dám để cho sư tôn đầu tiên của cha mình có một chút tổn thương nào, lập tức truyền âm cho Triệu Vân Hưng.
Triệu Vân Hưng suy nghĩ một chút, rồi thanh âm lại vang trong đầu của Hồng Quân, “thôi, sau này thiên hạ là của những người tuổi trẻ các ngươi, ta thật sự đã già rồi!” Nói xong liền chuyển thân nhập vào đám người đang hỗn chiến, quả nhiên là ‘hổ nhập dương quần’, có Hồng Quân đối phó với năm cao thủ Ám Tinh giới, hơn nữa lại có Triệu Vân Hưng gia nhập, tình hình chiến trường dần dần thay đổi.
“Bồng!” Một thanh âm kim loại chạm vào nhau vang lên, một bên nọ Tôn Ngộ Không đã cùng Lam Sam đánh nhau, kỳ lạ ở chỗ bốn người Ám Tinh giới còn lại không hề có ý tứ can thiệp, hiển nhiên đối với thực lực của lão giả này thập phần tin tưởng.
“Bốn tên còn lại so với lão gia hỏa kia yếu hơn một chút, không biết ngươi làm sao đối phó với bọn họ?” Hồng Quân nhìn Tôn Ngộ Không đã đi đối phó với kẻ địch mạnh nhất, âm thầm truyền âm cho Huống Thiên Minh.
“Bốn tên kia!” Huống Thiên Minh cũng không có truyền âm trả lời Hồng Quân, mà là trực tiếp hét ra, vừa dứt lời đã hoàn thành lần thứ hai biến thân, trong nháy mắt liền xong ra ngoài.
Tốc độ cương thi gây cho bốn người Ám Tinh giới một rung động quá lớn, họ còn chưa có phản ứng kịp thì nắm đấm Huống Thiên Minh đã oanh kích lên một người trong số họ.
“Bồng!” một thanh âm thật lớn vang lên, người nọ bị Huống Thiên Minh sau hai lần biến thân công kích bay ra xa mấy trăm thước, quần áo rách nát, nhưng mọi người mơ hồ có thể nhận thấy một quyền này chỉ làm người nọ bị xây xát một chút ngoài da mà thôi.
Kết quả này Hồng Quân đã đoán ra được, nhưng La Băng thì không nghĩ tới, cương thi hoàng lần thứ hai biến thân toàn lực công kích uy lực lợi hại bao nhiêu nàng đã quá rõ, nếu nàng không dựa vào truyền thừa linh bảo tuyệt đối sẽ không dám ngạnh kháng một quyền này.
Kỳ thật, rung động nhất chính là bốn người Ám Tinh giới nọ, mười bảy tinh đế cấp cao thủ, thân thể có thể so với trung phẩm thần khí, nếu nói chín cấp yêu đế siêu cấp thần thú chỉ sử dụng hai nắm đấm đều khó có thể rung chuyển thân thể của bọn họ, mà người trước mắt, không chỉ có tốc độ cực nhanh, hơn nữa chỉ sử dụng nắm đấm lại có thể làm một người bị thương, người nọ lại là người của Kim Hình Tông nhất mạch, có thân thể cường hãn nhất trong số họ, điều này quả thực khó có thể tin.
Kim Minh, chính là mười bảy tinh đế cấp thuộc Kim Hình Tông nhất mạch cao thủ, đang bị đánh văng ngoài mấy trăm thước, kinh dị nhìn thương thế trên người, từ khi tiến vào cảnh giới mười lăm tinh đế cấp, tại không gian này chưa người nào có thể làm cho hắn bị thương, đã bao lâu rồi chính mình bây giờ lại bị thương, thật không thể tin được.
“Tịch tĩnh thiên hỏa!”
“Băng phách hàn khí!”
Hắc Viêm Tông Hắc Thịnh, Bạch Huyền Tông Bạch Kình, hai người phân biệt xuất ra hai công kích cực mạnh, đồng thời Hắc Nham nãy giờ còn chưa nhúc nhích cũng đã phản ứng, lập tức hướng tới Huống Thiên Minh mà thi triển trọng lực lĩnh vực.
“Đông!” Đang di động rất nhanh, Huống Thiên Minh đột nhiên cảm giác được thân thể chính mình phảng phất nặng thêm gấp mười lần, động tác chợt chậm xuống, thậm chí so với mấy người Ám Tinh giới xung quanh còn muốn chậm hơn một chút.
Nhìn tác động của Tịch tĩnh thiên hỏa cùng Băng phách hàn khí, Huống Thiên Minh chỉ là một chút nhíu mày, cả người nổi lên một trận ngân quang, trong đó còn kèm theo một vệt nhàn nhạt màu vàng, thân thể vọt tới trước, dựa vào năng lượng hộ thân để giải khai tịch tĩnh thiên hỏa cùng với băng phách hàn khí công kích. Mà lúc này, mười bảy tinh đế cấp Kim Minh cũng chạy vội trở về, trực tiếp đánh một quyền đơn giản mang theo kinh khủng kim lực năng lượng, đột nhiên trên thân thể Huống Thiên Minh nổ vang, hắn không tin, Huống Thiên Minh công kích cường hãn, thân thể cũng sẽ cường hãn như hắn.
“Phá!” Huống Thiên Minh tốc độ chậm xuống, vôn không kịp tránh một quyền này, liền xông lênh nghênh tiếp, cùng với nắm đấm của Kim Minh đối kháng.
“Oanh!” thân thể hai người lập tức dội ngược trở lại, hai cổ công kích vô cùng cường hãn chạm nhau, chỉ lực lượng tiết ra ngoài thôi cũng khiến Hắc Thịnh, Hắc Nham cùng Bạch Kình không chịu được phải thối lui về phía sau.
Thân thể Huống Thiên Minh bị dội về bên cạnh Hồng Quân cùng với La Băng, ánh mắt không ngừng lóe sáng, không biết đang tự hỏi cái gì.
“Có cần hổ trợ không?” La Băng cũng đã thật sự nhận thấy mấy người này lợi hại, không dựa vào vũ khí gì cũng có thể đối chiến cùng Huống Thiên Minh hai lần biến thân, mà lại là không phân cao thấp, chuyện này nàng chưa từng thấy qua.