09-04-2008, 12:48 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: us
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 11 Times in 4 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 27 – Hồi 6
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
TÃnh Minh thấy hòa thượng câm Ä‘iếc ngang nhiên vứt ráºn trong phòng phương trượng, giết hại sinh mạng là m ô uế cá»a thiá»n, đúng là chẳng biết kiêng nể gì thì trong lòng ông ta cá»±c kỳ giáºn dữ, mở miệng định mắng thì lại kịp nhá»› ra ngưá»i nà y hai tai Ä‘iếc đặc, tÃnh nết đần độn, cho dù có sấm nổ bên tai, cuồng phong mưa trút thì đối vá»›i ông ta bất quá chỉ là gió mát mưa hòa, nhá» bé chẳng ướt ngưá»i. NghÄ© đến đó thì lại không phát tiết ra nổi nữa.
Lúc nà y bá»—ng nghe ngoà i phòng phương trượng truyá»n tá»›i má»™t trà ng ho đứt ruá»™t đứt gan. TÃnh Giác không khá»i hÆ¡i nhướng mắt lên, cưá»i nói:
- TÃnh Hải sư đệ phải không? Äã lâu không gặp, má»i và o đây mau.
Cùng theo tiếng ho, từ ngoà i phòng phương trượng có một tăng nhân tiến và o, râu tóc lưa thưa, gầy như que củi, mặt trắng bệch xanh mướt, ngực ông ta nhấp nhô một hồi rồi cố gắng chắp tay nói:
- TÃnh Hải, khục, chúc trụ trì mạnh khá»e.
TÃnh Giác ôn tồn cưá»i nói:
- Hai tháng nay ta báºn lo công việc trong chùa, không thăm há»i được đệ, bệnh cá»§a đệ đã khá hÆ¡n chút nà o chưa?
TÃnh Hải cưá»i khổ nói:
- Thế nà y lâu rồi, sợ là không khá hơn được.
TÃnh Giác cÅ©ng thở dà i má»™t tiếng, nói:
- Sư đệ không được nguá»™i lòng, má»i ngồi Ä‘i, đợi ta tra há»i mấy câu rồi sẽ nói chuyện vá»›i đệ.
Lúc TÃnh Hải ngồi xuống thì có ý hay vô ý lại liếc Lục Tiệm má»™t cái, sau đó cụp mắt xuống khẽ ho. TÃnh Giác cÅ©ng chăm chú nhìn Lục Tiệm hồi lâu rồi cháºm rãi nói:
- Tiểu thà chủ có quan hệ gì với Ngư hòa thượng?
Ngưá»i trong phòng phương trượng nghe câu nà y Ä‘á»u trong lòng chấn động mạnh, ánh mắt nhất tá» nhìn và o Lục Tiệm.
Lục Tiệm hÆ¡i cảm thấy ngạc nhiên kinh hãi, nhưng cÅ©ng tuyệt không quá bất ngá», gáºt đầu nói:
- Trụ trì cũng biết vị đại sư đó ư?
TÃnh Giác gáºt đầu nói:
- Kim Cương môn kể từ Hoa Sinh đại sÄ© trở xuống Ä‘á»u từng ở chùa nà y, soi sáng Tam Tổ đạo đình. Lão nạp thá»i trẻ đã từng được Ngư hòa thượng Ä‘iểm hóa, biết chút Ãt vá» thần thông Kim Cương. Vừa rồi tiểu đà n việt chế ngá»± đám ngưá»i Tâm Duyá»n đã dùng ra chÃnh “Äại Kim Cương thần lá»±câ€. Môn thần thông đó má»—i Ä‘á»i chỉ truyá»n cho má»™t ngưá»i, tiểu thà chá»§ đã há»c được thì tất có quan hệ rất lá»›n vá»›i Ngư hòa thượng?
Lục Tiệm rất không hiểu, thầm nghÄ©: “Ta bị thương bị bệnh trên ngưá»i, là m sao còn có thể sá» dụng ra ‘Äại Kim Cương thần lá»±c’? Cho dù là ‘Äại Kim Cương thần lá»±c’ thì ta cÅ©ng chỉ luyện thà nh mưá»i sáu tướng đầu tiên, là m sao có thế không đánh chiêu nà o mà chấn bay gáºy gá»™c cá»§a tăng nhân, phong bế huyệt đạo cá»§a hỠđược?†Y cà ng nghÄ© cà ng kinh hãi, ngẩn ra không nói năng gì. TÃnh Giác chăm chú nhìn y hồi lâu, lại há»i:
- Tiểu thà chủ, chẳng lẽ có nỗi khổ nà o trong lòng ư?
- Khổ tâm thì không có. – Lục Tiệm thở dà i, nói – Ngư hòa thượng đại sư với tôi đúng là có ơn lớn, trước lúc ông ấy mất đã nhỠtôi đưa xá lợi của ông vỠđến quý tự để đặt.
Nháy mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh hãi.
- Cái gì? – TÃnh Hải thất thanh nói – Ngư hòa thượng chết rồi ư…
Chợt hÆ¡i tức trà o lên, lại ho liên tục, khuôn mặt trắng xanh biến thà nh mà u tÃm. Trong mắt TÃnh Giác vẻ kinh ngạc lướt qua rồi biến mất, im lặng hồi lâu má»›i nói:
- Tâm Không, ngươi cởi khóa cho thà chủ.
Tâm Không và o chùa chưa lâu, không biết Ngư hòa thượng là thần thánh phương nà o, nhưng nhìn vẻ mặt cá»§a các tiá»n bối thì biết ngưá»i đó tất nhiên không phải tầm thưá»ng. Lục Tiệm nếu có quan hệ vá»›i ông thì là khách quý cá»§a chùa, mình gây sá»± vá»›i y là rất rất không tốt nên trong lòng kinh sợ không yên, vá»™i và ng mở dây sắt cho Lục Tiệm.
Lục Tiệm lấy từ trong ngá»±c áo ra túi gấm đựng xá lợi, đặt lên mặt ká»·. TÃnh Giác đưa năm ngón tay gầy guá»™c ra sá» lên túi gấm, cặp lông mi dà i khẽ run lên rồi bá»—ng nhắm nghiá»n hai mắt, thá» dà i má»™t hÆ¡i, nói:
- Vị thà chủ nà y xưng hô thế nà o?
Lục Tiệm nói:
- Tiểu tỠlà Lục Tiệm.
TÃnh Minh hừ lạnh má»™t tiếng, chợt cao giá»ng nói:
- Thần thông cá»§a Kim Cương môn má»—i Ä‘á»i chỉ truyá»n cho má»™t ngưá»i. Vá» lý mà nói Ngư hòa thượng mất rồi phải do đồ đệ cá»§a ông là Bất Năng hòa thượng Ä‘em xá lợi vá», tại sao lại là ngươi?
Các tăng nhân Ä‘á»u lá»™ vẻ nghi ngá».
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Bất Năng hòa thượng cũng đã chết rồi.
Sau đó Ä‘em việc Bất Năng hòa thượng phản Pháºt nháºp ma, cuối cùng bị tru diệt kể lại. Kể xong thì trong phòng phương trượng trầm lặng má»™t hồi, lâu sau TÃnh Giác khe khẽ thở dà i, liên tục lắc đầu rồi há»i:
- Lục thà chủ, trừ việc đem xá lợi vỠchùa nà y thì Ngư hòa thượng còn dặn dò gì nữa không?
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Không có gì nữa.
Ãnh mắt TÃnh Giác lóe lên rồi lại u tối. TÃnh Hải thì che miệng ho hắng không ngá»›t. Lục Tiệm nghe tiếng ho cá»§a ông ta thì trong lồng ngá»±c cÅ©ng lá» má» Ä‘au đớn, láºp tức đứng dáºy nói:
- Xá lợi đã đưa vỠđến nơi, di nguyện của Ngư hòa thượng đại sư đã xong, tiểu tỠcũng phải cáo từ rồi.
Nói rồi nhìn hòa thượng câm Ä‘iếc, thấy ông ta vẫn tìm kiếm chấy ráºn, bá» chét, vẻ cưá»i hà há»ng, tá»± tìm được niá»m vui thì trong lòng buồn bã, thi lá»… rồi nói:
- TÃnh Giác đại sư, tôi có má»™t việc muốn cầu xin, mong đại sư mở lòng từ bi chấp thuáºn.
TÃnh Giác mắt nhìn xá lợi lÆ¡ đễnh, nghe váºy thì ngẩng đầu lên, nói:
- Xin thà chủ cứ nói.
Lục Tiệm nói:
- Vị đại sư câm điếc nà y ăn trộm canh hạt sen hoa quế toà n là vì tôi, xin ngà i đừng trách phạt ông ấy. Nếu có muốn trách phạt thì tiểu tỠtình nguyện thay ông ấy chịu phạt ba mươi giới côn.
Lúc nà y thân thể y rất yếu á»›t, nếu chịu ba mươi giá»›i côn tất nhiên sẽ mất mạng, nhưng y đã biết bị chứng bệnh không thể cứu được nên tá»± coi nhẹ má»i thứ, không để việc sống chết ở trong lòng, vì váºy không tiếc tÃnh mạng cÅ©ng muốn thay vị lão tăng nà y chịu tá»™i.
TÃnh Giác thần sắc như kinh ngạc như không, chăm chú nhìn Lục Tiệm hồi lâu rồi chợt cưá»i nói:
- Äó chỉ là việc nhá» thôi. TÃnh Minh, Kim Cương môn đối vá»›i chùa chúng ta có Æ¡n, nể mặt Ngư hòa thượng, việc ăn trá»™m cá»§a hòa thượng câm Ä‘iếc từ giá» không truy xét nữa.
TÃnh Minh chắp tay nói:
- Xin tuân pháp chỉ.
Lục Tiệm rất mừng, lại thi lá»… rồi định cáo từ thì TÃnh Giác bá»—ng lại nói:
- Lục thà chá»§, ngươi có bệnh trên ngưá»i ư?
Lục Tiệm giáºt mình, gáºt đầu nói:
- Äúng là có chút bệnh vặt, nhưng cÅ©ng không có gì khẩn cấp.
Y tá»± biết bệnh nặng không chữa trị được nên ngược lại nói là bệnh vặt để tránh khiến ngưá»i khác lo lắng cho mình.
TÃnh Giác lại cưá»i cưá»i, nói:
- Äã là bệnh vặt dá»… chữa thì TÃnh Trà sư đệ thá»§ tá»a Dược Sư viện cá»§a chúng ta tinh thông y thuáºt, Lục thà chá»§ không ngại vạn dặm đưá»ng xa đưa xá lợi Ngư hòa thượng vỠđây khiến cho tăng nhân trong chùa vô cùng kÃnh trá»ng. Có câu rằng: “Äã đến rồi thì là m cho hếtâ€. Thà chá»§ đã tá»›i đây thì chi bằng ở thêm mấy ngà y để TÃnh Trà sư đệ xem xem, má»™t là dưỡng bệnh, hai là cÅ©ng ngắm ngôi chùa cổ nghìn năm, tổ đình cá»§a Thiá»n Tông nà y.
Lục Tiệm trong lòng lo lắng cho Diêu Tình, Ninh Ngưng, lại biết bản thân có bệnh không thể chữa trị, không muốn phà công nên láºp tức vòng tay nói:
- Tháºt là có lá»—i. Tiểu tá» có việc quan trá»ng không thể ở lại được.
- Việc quan trá»ng gì váºy? – TÃnh Giác nói – Không biết lão nạp có thể giúp đỡ không?
Lục Tiệm thầm nghÄ© việc cá»§a Diêu Tình có liên quan đến bát bá»™ Tây Thà nh, vô cùng nguy hiểm. Nếu TÃnh Giác can thiệp và o thì chỉ có hại chứ không có Ãch lợi gì. Còn việc cá»§a Ninh Ngưng lại liên quan đến bà ẩn vá» thân thế cá»§a cô, cà ng không thể cho ngưá»i ngoà i biết nên lắc đầu nói:
- à tốt cá»§a trụ trì, tiểu tá» xin ghi nháºn là được rồi.
TÃnh Giác nói:
- Thà chủ cớ gì phải chối từ, chỉ đến Dược Sư viện một lát để sư đệ ta xem qua, cho dù không thể có thuốc tiên uống và o nhưng lấy một hai thang thuốc cũng tốt mà .
Ông ta cà ng ân cần thì Lục Tiệm lại cà ng khó xá». Bản tÃnh y hòa nhã, không giá»i từ chối ngưá»i khác. TÃnh Giác lại là có ý tốt, nếu từ chối là vô lá»…. HÆ¡n nữa mình đã có chứng bệnh không thể chữa trị thì có xem bệnh hay không vốn cÅ©ng chẳng có gì khác. TÃnh Trà nếu tháºt sá»± giá»i y thuáºt thì tất có thể nháºn ra bệnh nà y không thể cứu, lúc đó lại cáo từ lên đưá»ng không cháºm trá»…. Liá»n gáºt đầu ưng thuáºn.
TÃnh Giác khẽ thở phà o má»™t hÆ¡i, gáºt đầu cưá»i nói:
- Tâm Không, ngươi đưa Lục thà chá»§ Ä‘i, truyá»n pháp chỉ cá»§a ta, vị Lục thà chá»§ nà y có quan hệ sâu xa vá»›i Ngư hòa thượng, bảo TÃnh Trà nhất định phải trị bệnh tháºt tốt cho y.
Tâm Không tuân lệnh, chắp tay là m lá»… rồi dẫn đưá»ng cho Lục Tiệm. Hòa thượng câm Ä‘iếc ngẩn ngÆ¡ chẳng hiểu có việc gì xảy ra, thấy Lục Tiệm đứng dáºy ra khá»i cá»a thì cÅ©ng Ä‘i theo.
Lục Tiệm nói:
- Äại sư, tôi Ä‘i xem bệnh, ông vá» trước Ä‘i.
Nói xong bá»—ng nghe Tâm Không cưá»i khà nh khạch thì láºp tức bừng tỉnh, vị lão hòa thượng nà y hai tai Ä‘iếc đặc, mình có nói gì ông ta cÅ©ng không thể nghe thấy, bất giác liá»n tá»± cưá»i chÃnh mình.
Lại Ä‘i mấy bước, Tâm Không thấy hòa thượng câm Ä‘iếc vẫn Ä‘i sát theo thì trở nên sốt ruá»™t, bá»—ng quay ngưá»i đặt tay lên đầu ông ta, ná»™i kình trà n tá»›i. Hòa thượng câm Ä‘iếc không tá»± chá»§ được văng ra hÆ¡n trượng ngã bịch xuống. Tâm Không dùng xảo kình, hòa thượng câm Ä‘iếc tuy không Ä‘au nhưng đã bị kinh hãi, bò dáºy trừng mắt nhìn hai ngưá»i, mắt đảo sòng sá»c rồi vấp vấp va va Ä‘i mất.
Tâm Không ha ha cưá»i nói:
- Lão đần độn đó không biết nghe lá»i, chỉ có cách đánh cho má»™t tráºn thì má»›i hiểu việc.
ÄÆ°a mắt nhìn qua thì thấy Lục Tiệm lông mà y nhÃu chặt, mặt có vẻ tức giáºn thì Tâm Không láºp tức im bặt, chỉ khẽ cưá»i nhạt không ngừng.
Nhất thá»i không ai nói năng, hai ngưá»i Ä‘i quanh co khoảng trăm bước thì xa xa truyá»n tá»›i mùi thuốc. Chuyển qua góc tưá»ng liá»n thấy má»™t ngôi viện, trong viện mấy gã sa di hoặc đứng hoặc ngồi, đảo thuốc, sao thuốc, là m viên thuốc, dáng vẻ rất chuyên chú, thấy hai ngưá»i Ä‘i và o cÅ©ng không há» ngẩng đầu lên. Tâm Không bá»—ng vang giá»ng gá»i:
- TÃnh Trà sư thúc, TÃnh Trà sư thúc.
Tà i sản của biga05
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 06:53 PM .
09-04-2008, 12:49 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: us
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 11 Times in 4 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 27 – Hồi 7
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
- Gá»i cái gì mà gá»i, gá»i cái gì mà gá»i?
Trong phòng vang lên má»™t âm thanh rất buồn phiá»n khó chịu, rồi sau đó má»™t lão tăng râu trắng vén rèm bước ra, nhìn lướt qua hai ngưá»i rồi ánh mắt bá»—ng ngừng lại trên mặt Lục Tiệm, hÆ¡i lá»™ vẻ kinh ngạc. Lục Tiệm thấy váºy thì cưá»i nhẹ, thầm nghÄ©: “Vị đại sư nà y bản lÄ©nh giá»i tháºt, liếc mắt là nhìn ra ngay.†Lại nghe Tâm Không nói:
- Trụ trì có lệnh yêu cầu sư thúc nhất định phải trị bệnh cẩn tháºn cho vị Lục thà chá»§ nà y.
- Nhất định phải chữa trị tốt?
Cặp lông mà y trắng cá»§a TÃnh Trà nhướng lên, vẻ mặt kinh hãi nghi ngá». Tâm Không lại nói:
- Trụ trì còn nói rằng vị Lục thà chủ nà y có quan hệ sâu xa với Ngư hòa thượng, không quản vạn dặm đem xá lợi của Ngư hòa thượng vỠchùa Tam Tổ.
TÃnh Trà nghe đến ba chữ Ngư hòa thượng thì thân mình hÆ¡i run lên, giáºt mình chốc lát rồi đổi sang gáºt đầu mỉm cưá»i vá»›i Lục Tiệm, chắp tay nói:
- Truyá»n nhân Kim Cương môn đại giá quang lâm, tháºt là thất kÃnh rồi.
Lục Tiệm vội trả lễ, nói:
- Äại sư hiểu nhầm rồi. Ngư hòa thượng đại sư tuyệt không thu tôi là m đồ đệ, mấy chữ truyá»n nhân Kim Cương môn tiểu tá» không gánh nổi đâu.
TÃnh Trà hÆ¡i ngẩn ra, rồi bá»—ng xua tay cưá»i nói:
- Không sao, không sao, năm xưa Ngư hòa thượng có Æ¡n vá»›i lão nạp, thà chá»§ đưa xá lợi cá»§a ngưá»i vá» thì chÃnh là ân nhân cá»§a TÃnh Trà ta rồi. Cho dù thế nà o lão nạp cÅ©ng phải chữa bệnh cho thà chá»§.
Lục Tiệm thở dà i nói:
- Äại sư, bệnh nà y cá»§a tôi…
TÃnh Trà không đợi y nói hết đã cầm tay y cưá»i nói:
- Trong phòng yên tÄ©nh, lão nạp sẽ xem xét cẩn tháºn.
Lục Tiệm không còn cách nà o, đà nh phải cùng tiến và o với ông ta.
Trong phòng bà y biện sạch sẽ, trên cái bà n vuông đặt má»™t chồng sách y, sau bà n là tá»§ thuốc, tuy nhiá»u bình nhiá»u lá» nhưng ngăn nắp có thứ tá»±. Hai ngưá»i ngồi xuống rồi, TÃnh Trà bảo Tâm Không lùi ra rồi đặt tay lên mạch môn Lục Tiệm, vuốt râu trầm ngâm hồi lâu không nói gì, chỉ có tiếng giã thuốc lá»™c cá»™c ngoà i phòng khoan thai truyá»n tá»›i.
TÃnh Trà bá»—ng thở dà i má»™t tiếng, ngước mắt chăm chú nhìn Lục Tiệm, nói:
- Nếu theo y lý tầm thưá»ng thì thà chá»§ bị thương ở phổi, thương thế tuy nặng nhưng cÅ©ng không phải không thể cứu chữa. Chỉ có Ä‘iá»u trong cÆ¡ thể thà chá»§ có má»™t luồng tiá»m lá»±c kỳ lạ, không ngừng ăn mòn sinh cÆ¡ cá»§a thà chá»§, nếu để tá»± phát triển tất sẽ trở thà nh mối há»a lá»›n.
Lục Tiệm thấy lá»i ông ta không sai chút nà o thì trong lòng bá»™i phục, thở dà i nói:
- Tháºt không dám giấu, tiểu tá» bất hạnh trở thà nh kiếp nô, cái mà đại sư nói chÃnh là triệu chứng “Hắc Thiên kiếp†phát tác.
- Hắc Thiên kiếp? – Lông mà y trắng cá»§a TÃnh Trà dá»±ng lên, cả kinh nói – Là thuáºt luyện nô bà máºt cá»§a Tây Thà nh ư?
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Äại sư cÅ©ng biết việc Tây Thà nh luyện nô ư?
Khóe miệng TÃnh Trà co giáºt mấy cái, lặng lẽ nói:
- Äúng váºy, nhiá»u năm trước ta đã từng gặp má»™t vị kiếp nô, nghe nói đến sá»± lợi hại cá»§a “Hắc Thiên kiếpâ€.
Lục Tiệm cưá»i khổ nói:
- Bốn luáºt chữ “vô†không cách nà o phá giải được, vì váºy đây là bệnh hiểm nghèo, đại sư cứu không được đâu.
TÃnh Trà như có Ä‘iá»u suy nghÄ©, đứng dáºy rảo mấy bước rồi lắc đầu nói:
- Cái đó chưa chắc, năm đó vị kiếp nô đã từng cho lão nạp biết, “Hắc Thiên kiếp†tuyệt không phải không có cách phá giải.
- Äiá»u đó có tháºt không? – Lục Tiệm bất giác nhảy dá»±ng lên, buá»™t miệng nói – Dám há»i, dám há»i đại sư, là , là cách gì váºy?
TÃnh Trà hé mắt nhìn y, mỉm cưá»i không nói.
Lục Tiệm vốn là trong lòng nguá»™i lạnh, đã không có ý muốn sống nữa, nhưng thấy vẻ mặt TÃnh Trà như váºy thì trong lòng không khá»i bùng lên má»™t niá»m mong ước, trong não như có Ä‘iện chá»›p, lướt qua bóng dáng bao ngưá»i… Lục Äại Hải, Diêu Tình, Cốc Chẩn, Ngư hòa thượng, Ninh Ngưng… Trong chá»›p mắt trong lòng y sinh ra má»™t sá»± khao khát đối vá»›i sá»± sống không lá»i nà o diá»…n tả được, run giá»ng nói:
- Äại sư, đại sư nếu có thể cho tôi biết cách thoát khá»i kiếp nạn, Lục Tiệm sẽ không bao giá» quên…
Còn chưa dứt lá»i thì đã khom ngưá»i xuống bái lạy.
- Thà chá»§ mau đứng lên, mau đứng lên Ä‘i. – TÃnh Trà vá»™i đỡ y dáºy, nói – Tổn thá» lão nạp mất.
Lúc đỡ Lục Tiệm dáºy thì chỉ thấy hai mắt y hÆ¡i đỠhoe, trong mắt ánh lệ rưng rưng, thân thể run lên từng tráºn, hiển nhiên là kÃch động không ngừng.
TÃnh Trà nhìn Lục Tiệm, khóe mắt chuyển động mấy lần rồi bá»—ng đưa mắt nhìn ra ngoà i cá»a sổ, thở dà i nói:
- Äáng tiếc, cách đó tuy thần diệu nhưng trên Ä‘á»i nà y đã thất truyá»n mất rồi.
Tâm thần Lục Tiệm vừa má»›i trá»—i dáºy thì lại trầm xuống. Vui mừng lá»›n rồi lại Ä‘au buồn lá»›n như váºy, đừng nói y trên ngưá»i có bệnh nặng mà cho dù là ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng khó mà chịu được. Lục Tiệm chỉ cảm thấy lồng ngá»±c Ä‘au đớn rồi phun òa ra má»™t ngụm máu tươi. TÃnh Trà vá»™i vã đỡ lấy y, dồn chân khà và o từ sau lưng y rồi liên thanh tá»± trách, nói:
- Tại ta, tại ta, câu đó nói tháºt quá lá»i.
Lục Tiệm hồi tỉnh lại, cưá»i khổ nói:
- Không phải tại đại sư, chỉ tại tôi mÆ¡ má»™ng hão huyện, lại đòi phá giải “Hắc Thiên thưâ€.
TÃnh Trà nghiêm mặt nói:
- “Hắc Thiên thư†quả tháºt có thể phá, trong thiên hạ vốn có má»™t môn võ công chÃnh là khắc tinh cá»§a nó.
- Võ công gì váºy.
Lục Tiệm lại vui mừng, cổ há»ng phát run lên. TÃnh Trà chằm chằm nhìn và o mắt y, vẻ mặt nghiêm trang, từng câu từng chữ nói:
- Thà chá»§ từng nghe nói tá»›i “Äại Kim Cương thần lá»±c†chưa?
Lục Tiệm tim như rơi xuống đánh bịch một cái, ngẩn ra tại chỗ, phải hồi lâu mới có thể ngần ngừ nói:
- Ngư hòa thượng đại sư đã từng biểu hiện “Äại Kim Cương thần lá»±c†ra, nhưng ông ấy chưa từng nói có thể phá được “Hắc Thiên thưâ€.
TÃnh Trà lắc đầu nói:
- Äó là kiếp nô Tây Thà nh cho lão nạp biết. Có lẽ Ngư hòa thượng có váºt báu mà không biết.
Lục Tiệm tim Ä‘áºp nhanh dần, thầm nghÄ©: “Ngư hòa thượng đúng là không biết nhiá»u việc vỠ‘Hắc Thiên thư’, hÆ¡n nữa nếu Äại Kim Cương thần lá»±c không có thần thông rất lá»›n thì là m sao có thể phong bế ‘Tam Viên đế mạch’ được?†NghÄ© đến đó bất giác cảm thấy thư thái.
TÃnh Trà thá»§y chung vẫn nhìn Lục Tiệm, thấy y lá»™ vẻ vui mừng thì nói:
- Lục thà chủ, trước khi Ngư hòa thượng mất đi thà chủ vẫn ở cùng với ông ấy ư?
Lục Tiệm gáºt gáºt đầu, TÃnh Trà lại nói:
- Váºy ông ấy có từng nói vá»›i thà chá»§ vỠ“Äại Kim Cương thần lá»±c†không?
- Äã từng nói qua. – Lục Tiệm nói – Ông còn truyá»n cho tôi mưá»i sáu loại thân tướng.
- Mưá»i sáu loại thân tướng. – TÃnh Trà ngạc nhiên nói – Không phải là ba mươi hai thân tướng sao?
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Lúc đó tình thế nguy hiểm, đại sư không kịp truyá»n cho tôi những thân tướng còn lại.
TÃnh Trà ồ lên má»™t tiếng, bá»—ng lại nói:
- Váºy mưá»i sáu thân tướng đó thà chá»§ có nhá»› được không?
Lục Tiệm nói:
- Nhớ chứ.
TÃnh Trà nói:
- Váºy thà chá»§ sá» ra cho lão nạp xem xem trong đó có chá»— nà o cao minh, vì sao có thể phá giải được Hắc Thiên Thư?
- Äại sư tha lá»—i. – Lục Tiệm nói – Tôi bị thương nặng, không cách nà o mượn lá»±c để biến tướng được.
Mặt TÃnh Trà lướt qua má»™t tia mỠảo, trầm mặc chốc lát rồi bá»—ng cưá»i nói:
- Không sao, không sao, thà chủ vẽ trên giấy cũng được.
Rồi hùng hục trải ra một tỠgiấy Tuyên Thà nh, chấm bút đẫm mực đặt và o tay Lục Tiệm.
Lục Tiệm chẳng bá»±c tức gì, thấy TÃnh Trà má»™t lòng hảo tâm thì láºp tức không nghi ngá» gì ông ta, bắt đầu vẽ lên trên giấy. Ai ngá» y xuất thân nghèo khó, chưa từng há»c vẽ nên đối vá»›i đạo bút lông chẳng hiểu biết gì, trong lòng suy nghÄ© nhưng ra đến bút thì lại biến dạng rất nhiá»u. Äầu ngưá»i vẽ như cái bánh nướng, mắt như hai cái hạt vừng trên bánh, tay chân như ngưá»i gá»—, dà i ngắn sai lệch, cuốn quýt loằng ngoà ng không phân biệt đâu ra đâu.
Vẽ xong mưá»i sáu tướng thì Lục Tiệm đã toát mồ hôi đầu. TÃnh Trà trịnh trá»ng đón lấy, ngưng thần nhìn ngắm hồi lâu rồi không sao nhìn ra được đầu mối gì, bất giác lá»™ vẻ nghi ngá» liếc Lục Tiệm nói:
- Lục thà chá»§, đây đúng là mưá»i sáu thân tướng sao?
Lục Tiệm nói:
- Äúng váºy.
TÃnh Trà hắc má»™t tiếng rồi bá»—ng bá» bức tranh quá»· quái đó xuống, cưá»i hi hi nói:
- Lão nạp lại quên mất rồi, thà chủ đã khát chưa, đợi ta đi pha chén trà nhé.
Dứt lá»i xăm xăm ra khá»i cá»a, bê và o má»™t chén trà , cưá»i nói:
- Chùa nhá» hòa thượng nghèo, má»™t chén trà thô xin đừng chê cưá»i.
Lục Tiệm vẽ xong thì giống như đã đánh nhau vá»›i ngưá»i ta má»™t tráºn, cả ngưá»i mệt má»i, mồm miệng khát khô, vì váºy cầm trà liá»n uống ngay, nhưng cảm thấy nước trà nồng Ä‘áºm không nháºn ra được mùi vị gì. Y xuất thân nghèo khó nên uống trà xưa nay chưa từng để ý Ä‘áºm nhạt, chỉ cần giải khát là được rồi, liá»n láºp tức má»™t hÆ¡i uống cạn. Không ngá» vừa bá» chén trà xuống liá»n cảm thấy chóng mặt, ngước mắt nhìn lên thì trước mắt biến thà nh mỠảo, trá»i xoay đất chuyển, TÃnh Trà đang cưá»i há»nh hệch nhìn mình.
Lục Tiệm thầm cảm giác thấy không ổn, vừa định há»i han thì mi mắt lại dần dần nặng trÄ©u rồi đột nhiên vẹo ngưá»i vá» bên trái mất hết tri giác.
HẾT CHÆ¯Æ NG 27
Tà i sản của biga05
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 06:55 PM .
09-04-2008, 12:49 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: us
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 11 Times in 4 Posts
CHÆ¯Æ NG 28: THIÊN SINH THÃP
(Tháp trá»i sinh ra)
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 28 – Hồi 1
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Trong lúc mÆ¡ hồ mÅ©i ngá»i thấy mùi thuốc, bên tai có tiếng ngưá»i thì thà o, từng chữ từng chữ lá»t và o tai. Lục Tiệm thần trà hÆ¡i tỉnh lại, mở mắt nhìn ra thì xung quanh tối Ä‘en, tưá»ng đá âm u loang loáng ánh nước, kẽ đá má»c rêu và ng vá»t, hÆ¡i ẩm dà y đặc bao bá»c quanh ngưá»i, từng chút từng chút thấm và o da thịt lạnh lẽo thấu xương, bất giác run lên cầm cáºp. Trong lúc run rẩy bá»—ng cảm giác thấy trên ngưá»i có váºt nặng, định thần nhìn kỹ thì trên ngưá»i Ä‘ang Ä‘eo má»™t cái gông sắt rất nặng ná».
Lục Tiệm vừa kinh hãi vừa tức giáºn nhưng không biết rốt cuá»™c đã xảy ra việc gì, liá»n định thần nghe ngóng. Tiếng ngưá»i nói đó rất quen tai, chÃnh là TÃnh TrÃ, trong giá»ng nói ấm ức còn có mấy phần tức giáºn:
- … Ä‘á»u ở đây cả, ngươi còn muốn gì nữa?
Chợt nghe má»™t ngưá»i khác hừ lên rồi nói:
- Äây mà là mưá»i sáu thân tướng? Ngươi không sợ khinh nhá»n Pháºt Tổ ư?
Trong giá»ng nói ôn hòa còn thêm và o mấy phần uy nghiêm, hiển nhiên chÃnh là TÃnh Giác.
Lục Tiệm trong lòng rất ngỡ ngà ng, lại nghe TÃnh Trì phì má»™t tiếng, háºm há»±c nói:
- Ngươi bá»›t nói Pháºt vá»›i Tổ gì gì vá»›i lão tá» Ä‘i. Lão tá» không tin cái đó.
TÃnh Giác nói:
- Tá»™i quá tá»™i quá, cẩn tháºn Pháºt Tổ bắt tá»™i, lấy mất tiá»n hương há»a năm nay cá»§a ngươi đấy.
TÃnh Trà ha ha cưá»i nói:
- Ngươi định lấy tiá»n hương há»a cá»§a ta để đến sau núi nuôi bà góa há» Lý ư?
Giá»ng TÃnh Giác chợt trầm xuống, quát lên:
- Bá»›t cãi cá» vá»›i ta Ä‘i, cẩn tháºn xuống địa ngục A Tỳ đấy.
TÃnh Trà hừ lạnh, nói:
- Muốn xuống địa ngục thì ngươi còn đi trước ta.
Lục Tiệm nghe mà tâm thần chấn động, mấy lần nghi ngá» còn Ä‘ang trong mÆ¡, mấy câu đối đáp cá»§a hai vị “cao tăng†nà y chẳng có lấy ná»a Ä‘iểm giá»ng Ä‘iệu cá»§a ngưá»i xuất gia. Trong lúc kinh hãi lại nghe TÃnh Giác trầm giá»ng nói:
- Bức tranh nà y loạn xạ lung tung, chẳng ai nhìn rõ được, tiểu tỠđó rốt cuá»™c là m cái trò gì váºy?
TÃnh Trà nói:
- Y Ä‘ang ở đây, há»i là biết ngay.
TÃnh Giác cưá»i nhạt, nói:
- Tiểu tỠđó mặt thì tháºt thà mà thá»±c ra vô cùng xảo quyệt. Rõ rà ng biết Äại Kim Cương thần lá»±c mà lại tá» vẻ bệnh táºt, ngay cả ta cÅ©ng không nhìn ra. Rõ rà ng biết ba mươi hai thân tướng nhưng lại nói chỉ biết mưá»i sáu tướng. Bảo y vẽ mưá»i sáu tướng thì y liá»n giả Ä‘iên giả ngốc, vẽ cái bức quá»· quái nà y, tháºt là chẳng còn đạo lý gì nữa.
TÃnh Trà im lặng hồi lâu rồi ngần ngừ nói:
- TÃnh Giác, năm xưa Ngư hòa thượng cÅ©ng đã cứu tÃnh mạng ngươi và ta, còn truyá»n “Trấn Ma Lục Tuyệt†cá»§a hà ng chữ TÃnh, đối vá»›i chúng ta cÅ©ng tÃnh là có Æ¡n, đối xá» vá»›i truyá»n nhân cá»§a lão thế nà y có chút quá đáng.
- Nói ngươi chẳng biết gì, ngươi còn không chịu nháºn. – TÃnh Giác âm hiểm nói – Nếu ngưá»i và ta biết “Äại Kim Cương thần lá»±c†thì cần gì Ngư hòa thượng lão cứu mạng? Còn “Trấn Ma Thất Tuyệt†gì đó bất quá chỉ là vá» ngoà i cá»§a “Äại Kim Cương thần lá»±c†thôi. Hừ, nghÄ© lại tháºt đáng háºn, thần thông cá»§a phái Kim Cương đó lợi hại mà cứ muốn má»—i Ä‘á»i truyá»n má»™t ngưá»i. HÆ¡n nữa, cho dù có truyá»n thì cÅ©ng phải truyá»n cho ta và ngươi, lão Ngư hòa thượng đó lại có mắt không tròng, truyá»n cho thằng giặc con Bất Năng đó, kết quả là tá»± là m tá»± chịu, vấp ngã trong tay thằng giặc con đó…
TÃnh Trà a a cưá»i, nói:
- Ta vừa nhìn thấy thằng giặc con đó là biết ngay chẳng ra gì. Ngư hòa thượng lại coi hắn như hòn ngá»c, tháºt là ngu xuẩn cùng cá»±c...
Lục Tiệm nghe đến đây thì quả tháºt không nhịn nổi nữa, chợt quát lên:
- Nói láo.
Còn chưa dứt lá»i đã nghe két má»™t tiếng, tưá»ng đá hở ra má»™t khe, TÃnh Giác, TÃnh Trà tay cầm nến Ä‘i và o. TÃnh Trà cưá»i há»nh hệch, hai mắt như hai kẽ hở dà i, lấp lóe ánh sáng. TÃnh Giác thì lại giữ vẻ trang nghiêm, chắp tay nói:
- Lục thà chủ tỉnh lại rồi ư?
Lục Tiệm thấy lão vẫn còn giả bá»™ thì sá»± tức giáºn trong lòng không kìm chế nổi, nhổ má»™t bãi nước bá»t, chỉ háºn sau khi bị thương không nhổ được xa, chỉ đến trước chân TÃnh Giác. TÃnh Giác khẽ cưá»i, thong thả thở dà i nói:
- Trước mặt ngưá»i đắc đạo không thể nói lá»i dối trá. Việc đã đến bước nà y, Lục thà chá»§ cÅ©ng đã hiểu rõ ý tứ cá»§a lão nạp. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nói ra bà quyết cá»§a “Äại Kim Cương thần lá»±c†thì lão nạp bảo đảm sẽ láºp tức thả ngươi ra.
Trong lòng Lục Tiệm má»™t luồng khà giáºn như lá»a cháy bùng bùng, thân mình nóng bừng như muốn nổ tung ra, nghe váºy thì phì má»™t tiếng, cao giá»ng quát:
- Äừng nói ta không biết “Äại Kim Cương thần lá»±câ€, cho dù có biết ngươi cÅ©ng đừng mong nghe được ná»a chữ.
TÃnh Giác lắc lắc đầu, cưá»i nói:
- Thà chá»§ còn nói dối vá»›i lão nạp ư? Nếu ngươi không biết Äại Kim Cương thần lá»±c thì là m sao có thể chấn văng gáºy gá»™c cá»§a đám Tâm Duyên rồi lại phong bế huyệt đạo cá»§a bá»n chúng?
Việc đó Lục Tiệm cÅ©ng nghÄ© trăm lần không ra, bây giá» bị há»i thì bất giác há mồm trợn mắt.
TÃnh Giác chăm chú nhìn y, tá»± cho rằng mưu kế thà nh công, mặt liá»n lá»™ nét cưá»i, ôn tồn nói:
- Thà chá»§ cÅ©ng nên nghÄ© lại. Pháºt cá»§a ta phổ độ chúng sinh, Äại Kim Cương thần lá»±c đã là pháp lá»±c cá»§a Pháºt môn thì phải không chia ná»™i ngoại thân sÆ¡, truyá»n cho tất cả má»i ngưá»i. Ngư hòa thượng giữ lại dùng riêng là phạm và o giáo lý cá»§a Pháºt…
Lục Tiệm trong lòng tức giáºn, lạnh nhạt nói:
- Hai ngưá»i các ngươi sá» dụng gian kế nhốt ta và o đây thì phù hợp Ä‘iá»u nà o trong giáo lý cá»§a Pháºt chứ?
TÃnh Giác cưá»i cưá»i, thản nhiên nói:
- Vốn là lão nạp cÅ©ng không muốn thế nà y, có trách thì chỉ trách thà chá»§ quá cố chấp, chá»— nà o cÅ©ng giả dối không chịu nói ra bà quyết thần thông. Lão nạp cÅ©ng là bất đắc dÄ© má»›i phải là m. Thà chá»§ yên tâm, Ngư hòa thương có Æ¡n vá»›i bổn tá»a, bổn tá»a tuyệt không là m hại thà chá»§, chỉ xin thà chá»§ nói ra bà quyết…
Lục Tiệm ngắt lá»i nói:
- Nếu ta không nói thì sao?
TÃnh Giác thở dà i, nói ra từng chữ má»™t:
- Nếu không nói ra thì má»i thà chá»§ ở lại chùa nà y. Mưá»i năm không nói thì ở lại mưá»i năm, má»™t trăm năm không nói thì ở lại má»™t trăm năm là được.
Nói rồi phất tay áo cùng TÃnh Trà song song Ä‘i ra rồi đóng cá»a đá lại.
Lục Tiệm cá»±c kỳ tức giáºn, hét lá»›n má»™t tiếng định lao tá»›i cá»a, không ngá» chân tay bị xiết lại tiến tá»›i không được. Lúc nà y y má»›i phát hiện ra những sợi dây sắt to lá»›n thô ráp ở gông cùm tay chân lại dÃnh chặt và o tưá»ng đá sau lưng, đừng nói y bị “Thiên Kiếp†bám theo ngưá»i, bệnh táºt không chịu được mà cho dù có khá»e mạnh như thưá»ng cÅ©ng đừng mong thoát thân. Chắc là TÃnh Giác, TÃnh Trà không hiểu rõ vá» y, sợ y tháºt sá»± có thần lá»±c cá»§a Pháºt môn nên đặc biệt có lòng dùng dây sắt nà y để giữ chặt.
Như thế Lục Tiệm cà ng không có hy vá»ng chạy thoát, chỉ còn cách há miệng mắng chá»i. Äáng tiếc từ nhá» y đã không chá»i ngưá»i khác nên chá»i Ä‘i chá»i lại Ä‘á»u không ngoà i mấy chữ: “Tặc hòa thượng, xú hòa thượng, cẩu hòa thượng…†Chá»i mắng má»™t hồi thì lồng ngá»±c lại Ä‘au đớn không chịu nổi, bất giác thân thể kiệt sức nằm lăn ra đất, mê man muốn ngá»§.
CÅ©ng không biết đã qua bao nhiêu thá»i gian, bá»—ng nghe tiếng cá»a mở ken két. Lục Tiệm mở mắt nhìn ra thì cá»a đá mở ra má»™t khe hở, TÃnh Trà tay bê má»™t cái mâm cưá»i hi hi tiến và o, mấy cái bát lÆ¡n trên mâm có cÆ¡m có thức ăn, còn có má»™t bình rượu trắng. TÃnh Trà cưá»i nói:
- Lục thà chủ, suy nghĩ thế nà o rồi.
Lục Tiệm nhắm mắt không thèm để ý. TÃnh Trà vẫn cưá»i nói như thưá»ng:
- Lục thà chá»§, ngươi không thể trách bần tăng. Bắt ngươi giam ngươi Ä‘á»u là ý cá»§a TÃnh Giác. Lão trông thì bá»™ mặt hiá»n là nh nhưng tháºt ra bụng dạ quanh co. Lão có ám hiệu vá»›i bần tăng, nếu nói “nhất định phải chữa trị tốt cho ai đó†thì đó là có ý bảo bần tăng đánh thuốc giữ lại. Bần tăng tuy cÅ©ng không muốn nhưng đáng háºn vì thân là ngưá»i trong chùa, không dám chống lại trụ trì, vì váºy có chá»— đắc tá»™i mong thà chá»§ thứ lá»—i cho.
Nói rồi trịnh trá»ng chắp tay bái.
Hòa thượng nà y vừa rồi còn a dua vá»›i TÃnh Giác, chá»›p mắt đã toà n nói xấu TÃnh Giác. Lục Tiệm lúc đầu ná»a tin ná»a ngá», nhưng vấp ngã má»™t lần thì khôn ra má»™t Ãt, ngưng thần suy nghÄ© liá»n Ä‘oán ra hòa thượng nà y định gièm pha TÃnh Giác để lừa mình có ấn tượng tốt, âm mưu trong đó vẫn nhắm và o “Äại Kim Cương thần lá»±c†thì bất giác trong lòng sinh ra khinh bỉ, cưá»i nhạt không nói.
TÃnh Trà nhìn vẻ mặt y liá»n biết mưu kế không thà nh, trong lòng rất thất vá»ng nhưng ngoà i mặt lại không lá»™ ra, thầm nghÄ© ngà y sau còn dà i, liá»n cưá»i đắc ý định lùi ra khá»i phòng đá thì đột nhiên má»™t luồng kình phong từ sau lưng xá»™c tá»›i đánh thẳng và o chá»— hiểm sau lưng lão.
TÃnh Trà kinh hãi hÆ¡i lách ngưá»i tránh qua chá»— hiểm, bả vai trúng má»™t đòn Ä‘au đớn táºn đầu não, thân thể ngã thẳng vá» phÃa trước hÆ¡n trượng, suýt xô và o ngưá»i Lục Tiệm. Lục Tiệm giương mắt nhìn thì trước cá»a phòng đá bóng ngưá»i chá»›p lên, má»™t ngưá»i bị mặt tiến và o, dưới khăn che mặt là đôi mắt sáng lấp lóe.
TÃnh Trà khóe miệng rá»›m máu, tức giáºn gầm lên rồi thân mình xoay chuyển, má»™t chưởng đánh vù vá» phÃa ngưá»i kia. Ngưá»i đó vẫy tay trái gạt chưởng cá»§a lão Ä‘i, quyá»n phải đánh thẳng ra. TÃnh Trà chỉ cảm thấy quyá»n phong kỳ lạ liá»n hạ chưởng xuống chặn đỡ. Quyá»n chưởng giao nhau, sắc mặt TÃnh Trà biến thảm, trừng mắt nhìn ngưá»i kia ấp úng nói:
- Ngươi, ngươi…
Còn chưa dứt lá»i thì đã không tá»± chá»§ được lịch bịch lùi ba bước, lưng chạm và o tưá»ng, xương kêu lách cách như tiếng rang Ä‘áºu. Ngưá»i bịt mặt thở ra má»™t hÆ¡i, quyá»n chưởng lại tống đến. TÃnh Trà phun ra má»™t ngụm máu như tên bắn, thân mình nhÅ©n ra như bùn, dá»±a theo vách tưá»ng trượt xuống.
Biến cố quá nhanh, Lục Tiệm còn chưa hiểu là phúc hay là há»a, còn Ä‘ang thấp thá»m thì bá»—ng thấy ngưá»i bịt mặt đó cúi ngưá»i lấy chìa khóa trên ngưá»i TÃnh Trà ra, rảo bước đến mở cùm sắt rồi đặt Lục Tiệm lên lưng chạy ra khá»i phòng đá.
Bóng đêm tối Ä‘en, ánh trăng xuyên qua khe cá»a sổ lá» má» chiếu sáng từng đống thuốc thang, thì ra ngoà i phòng đá chÃnh là phòng chứa thuốc cá»§a Dược Sư viện, thảo nà o Lục Tiệm luôn ngá»i thấy mùi thuốc. Y bất giác âm thầm phẫn ná»™: “Thuốc là váºt để cứu ngưá»i, ai ngỠđằng sau thuốc lại là phòng giam để giữ ngưá»i. Äám TÃnh Giác, TÃnh Trà nà y tháºt là đáng ghét cùng cá»±c…
Tà i sản của biga05
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 06:57 PM .
09-04-2008, 12:50 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: us
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 11 Times in 4 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 28 – Hồi 2
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Trong lòng y nghÄ© ngợi nhưng ngưá»i bịt mặt kia thì bước chân không ngừng, chạy thẳng ra khá»i phòng chứa thuốc. Lục Tiệm không nhịn được, há»i:
- Túc hạ là ai?
Ngưá»i kia xuỵt má»™t tiếng, có ý bảo Lục Tiệm im lặng.
Lục Tiệm ngó nghiêng bốn phÃa, chỉ thấy thiá»n phòng nhấp nhô, Ä‘en xì xì chẳng thấy đầu Ä‘uôi thì bất giác trong lòng cÅ©ng khiếp sợ, không nói gì nữa. Ngưá»i kia cõng y chạy quanh co trong chùa hoà n toà n không ngừng lại, hiển nhiên rất quen thuá»™c vá»›i địa hình trong chùa. Không bao lâu đã vượt qua tưá»ng cá»§a chùa, lại chạy thêm mấy chục dặm, bò lên má»™t sưá»n dốc cao rồi má»›i thả Lục Tiệm xuống, hai tay chống đất ho lên sù sụ, lưng run lên không ngá»›t, mưá»i đầu ngón tay bấu chặt xuống đất.
Lục Tiệm ngẩn ra, há»i:
- Ông vẫn khá»e chứ?
Ngưá»i kia xua xua tay, chân tay chống đất bò đến dưới má»™t cây đại thụ rồi dá»±a và o thân cây cháºm cháºm ngồi xuống, thở mấy tiếng nặng nỠđưa tay lên bá» khăn che mặt xuống.
Nhá» và o ánh trăng mông lung, Lục Tiệm nhìn rõ mặt ngưá»i đó liá»n chấn động trong lòng, thất thanh kêu lên:
- TÃnh Hải đại sư.
Ngưá»i che mặt kia chÃnh là TÃnh Hải, nghe váºy thì lá»™ vẻ từ ái, cháºm rãi thở dà i nói:
- Chùa nà y không may thu nạp bá»n xấu, là m liên lụy đến thà chá»§ chịu khổ rồi.
Lục Tiệm kinh hãi mừng rỡ, cảm động vô cùng, chắp tay nói:
- Æ n đại sư cứu vá»›t Lục Tiệm xin ghi tạc.
TÃnh Hải lắc lắc đầu, nói:
- TÃnh Giác, TÃnh Trà là đồng môn vá»›i ta, bá»n chúng gây nghiệt chướng, bần tăng cứu ngưá»i, công bù lấy tá»™i, có gì là ơn huệ?
Nói rồi lại ho má»™t tráºn.
Lục Tiệm thấy ông ta ho khổ sở thì không kìm được, nói:
- Äại sư bị bệnh ư?
TÃnh Hải thở dà i nói:
- Bệnh tuổi già thôi mà .
Lục Tiệm gáºt gáºt đầu, lại nghÄ© ngợi rồi há»i:
- Vị, vị TÃnh Trà đó thì sao rồi?
TÃnh Hải nói:
- Lão chịu má»™t chiêu cá»§a ta, trong vòng ba tháng quyết không thể động võ. Chỉ có Ä‘iá»u vừa rồi bị lão phát hiện được võ công cá»§a ta nên có chút phiá»n phức.
Lục Tiệm bừng tỉnh nói:
- Äại sư vừa rồi dùng võ công bản môn ư?
- Không phải. – TÃnh Hải lắc đầu nói – TÃnh Trà ngưá»i tuy không tốt nhưng võ công lại không kém, nếu đấu võ há»c cá»§a bản môn thì bần tăng chưa chắc đã thắng dá»… dà ng. Vừa rồi võ công mà bần tăng dùng ra thà chá»§ vốn cÅ©ng biết mà .
- Tôi cũng biết?
Lục Tiệm lá»™ vẻ nghi hoặc, lại thấy TÃnh Hải cháºm rãi đứng dáºy, hai tay Ä‘an chéo, tay trái đè lên nách phải, tay phải nắm đầu gối phải, thân thể uốn éo cổ quái. Lục Tiệm lại cảm thấy quen mắt, vừa nghÄ© má»™t chút chợt thất thanh kêu lên:
- Ngã tướng?
- Thì ra chiêu đó gá»i là “Ngã tướngâ€!
TÃnh Hải như nháºn ra Ä‘iá»u gì, chầm cháºm thu thế rồi hai mắt nhìn trá»i, lẩm nhẩm nói:
- Váºy còn cái nà y thì sao?
Nói rồi chân trái đã ngược ra sau đầy, tay phải chụp lấy mắt cá chân trái. Lục Tiệm nói:
- Cái đó gá»i là Nhân tướng, có Ä‘iá»u…
TÃnh Hải thu thế quay đầu lại, chăm chú nhìn y nói:
- Có Ä‘iá»u là m sao?
Lục Tiệm hơi do dự rồi nói:
- Hai lại thân tướng đó của đại sư tuy nói chung gần giống nhưng có một số chỗ rất không ăn khớp, và dụ như “Ngã tướng†tay trái ấn nách còn phải lùi vỠhai phân, tay phải phải nắm dưới đầu gối ba phân, đại sư lại ấn trên đầu gối.
TÃnh Hải gáºt đầu nói:
- Quả nhiên như váºy, quả nhiên như váºy.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Äại sư cÅ©ng biết không đúng ư?
TÃnh Hải nói:
- Bân tăng chỉ Ä‘oán như váºy chứ không dám chắc chắn. Hai câu cá»§a thà chá»§ đã giải khai những nghi ngá» bao năm cá»§a bần tăng.
Ông ta thấy Lục Tiệm vẻ mặt ngỡ ngà ng thì khẽ cưá»i rồi nói:
- Không giấu thà chá»§, ba mươi hai thân tướng đó chÃnh là năm xưa bần tăng nhất thá»i tham lam há»c trá»™m, không ngá» trúng phải cạm bẫy cá»§a đối phương nên hÆ¡n mưá»i năm nay bệnh táºt Ä‘eo bám, gần thà nh phế nhân.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Äại sư há»c trá»™m cá»§a ai? Ngư hòa thượng đại sư ư?
TÃnh Hải lắc đầu nói:
- Không phải.
Lục Tiệm lại cà ng cảm thấy nghi hoặc: “Äại Kim Cương thần lá»±c má»—i Ä‘á»i chỉ truyá»n má»™t ngưá»i, còn có ai nữa…†NghÄ© đến đó trong đầu lóe lên ý tưởng, buá»™t miệng nói:
- Chẳng lẽ là Thiên Thần Tông?
- Thiên Thần Tông?
TÃnh Hải hÆ¡i ngỡ ngà ng, Lục Tiệm nói:
- ChÃnh là Bất Năng hòa thượng, Thiên Thần Tông là danh hiệu sau nà y cá»§a ông ta.
TÃnh Hải khẽ cưá»i khổ, gáºt đầu nói:
- Thà chá»§ nói đúng lắm, thân tướng cá»§a ta chÃnh là há»c trá»™m cá»§a hắn.
Nói đến đây, TÃnh Hải lá»™ vẻ hồi tưởng, nhìn bóng đêm Ä‘en sịt cháºm rãi nói:
- HÆ¡n mưá»i năm trước đây có má»™t đêm và o cuối giá» Sá»u, ta trong lòng có táºm sá»± nên đến cánh rừng sau chùa Ä‘i bá»™ để khuây khá»a, ngẫu nhiên nghe có tiếng ngưá»i thở phì phò. Ta không biết đã xảy ra việc gì bèn len lén tìm tá»›i, từ sau thân cây nhìn ra. Chỉ thấy Bất Năng Ä‘ang uấn éo thân mình trên bãi đất trống giữa rừng, bá»™ dạng rất cổ quái. Thầy trò Ngư hòa thượng lúc đó Ä‘ang nghỉ lại chùa cá»§a ta, ngà y thưá»ng ta rất quen vá»›i Bất Năng hòa thượng, biết hắn là truyá»n nhân cá»§a Kim Cương môn, thấy bá»™ dạng cá»§a hắn như váºy thì bất giác nghÄ© đến ba mươi hai thân tướng trong truyá»n thuyết. Bần tăng má»™t lòng ngưỡng má»™ uy lá»±c thần kỳ cá»§a “Äại Kim Cương thần lá»±c†nhưng vì Kim Cương môn chỉ truyá»n cho má»™t ngưá»i nên không có duyên táºp được. Lúc đó bần tăng trông thấy Bất Năng luyện công thì bất giác bị ma quá»· mê hoặc đầu óc, cÅ©ng không lên tiếng mà ở trong bóng tối há»c trá»™m. Vì váºy bây giá» nghÄ© lại thì lúc đó ta cho rằng đã ẩn nấp rất kỹ mà tháºt ra sá»›m đã bị Bất Năng hòa thượng phát hiện ra. Nhưng hắn tâm tÃnh quá»· quyệt, sau khi phát hiện cÅ©ng không kêu lên mà ngược lại tương kế tá»±u kế, cố ý biến hóa sai thân tướng để dẫn dụ bần tăng Ä‘i và o sai lầm. HÆ¡n mưá»i năm nay bần tăng khổ không thể nói được, nhiá»u lần tÃnh mạng nguy hiểm, có Ä‘iá»u há»c trá»™m tuyệt kỹ cá»§a ngưá»i khác rốt cuá»™c vẫn là điá»u cấm kỵ trong võ lâm nên bần tăng cho dù khổ sở cÅ©ng không dám nói nguyên nhân bị bệnh cho ngưá»i khác.
Nói đến đó, ông ta thở má»™t hÆ¡i dà i, mắt nhìn Lục Tiệm chầm cháºm nói:
- Lục thà chủ, hôm nay kể lại cho thà chủ việc nà y cũng coi như kết thúc được một mối tâm sự của bần tăng.
Lục Tiệm nhất thá»i im lặng, thầm nghÄ© TÃnh Hải há»c trá»™m tuyệt kỹ cá»§a ngưá»i khác tất nhiên là không đúng, nhưng con ngưá»i ai cÅ©ng có lòng cầu tiến, ngưá»i há»c võ trông thấy võ công cao minh thì khó mà không nghÄ© đến việc táºp luyện. Còn Thiên Thần Tông cÅ©ng lòng dạ độc ác hiếm thấy, phát hiện có ngưá»i nhìn trá»™m lại không vạch trần mà ngược lại dùng thân tướng sai chỉ vẽ cho ngưá»i ta, rõ rà ng là rắp tâm lấy tÃnh mạng cá»§a TÃnh Hải.
Cùng có bệnh nặng trên ngưá»i, Lục Tiệm thấy TÃnh Hải ho húng khổ sở như chÃnh mình phải chịu thì nảy lòng thông cảm, không kìm được há»i:
- TÃnh Hải đại sư, chẳng lẽ không có cách nà o giải cứu được ư?
TÃnh Hải hÆ¡i trầm ngâm rồi lắc đầu nói:
- CÅ©ng có má»™t cách, chÃnh là táºp luyện ba mươi hai thân tướng chÃnh xác không có chá»— nhầm lẫn. Äúng sai khắc chế lẫn nhau, có lẽ có thể trị được ná»™i thương cá»§a bần tăng.
Lá»i nà y chÃnh hợp vá»›i Ä‘iá»u Lục Tiệm vẫn nghÄ©, liá»n nói:
- Những thân tướng đó tôi có biết má»™t chút, đại sư thá» Ä‘em thân tướng sai lầm thi triển ra cho tôi xem thá».
TÃnh Hải ngẩn ra rồi bá»—ng lá»™ vẻ tha thiết cảm kÃch, râu tóc rung lên hồi lâu má»›i chắp tay nói:
- Lúc đầu ở trước phòng chứa cá»§i bần tăng trông thấy thà chá»§ xả thân che đỡ cho hòa thượng câm Ä‘iếc thì đã biết thà chá»§ đầy lòng từ bi, chÃnh là ngưá»i cùng đưá»ng vá»›i bần tăng.
Lục Tiệm nghe váºy kinh hãi, buá»™t miệng nói:
- Ngưá»i ở trên cây chÃnh là đại sư sao?
TÃnh Hải gáºt đầu nói:
- Bần tăng ngẫu nhiên đi qua.
Lục Tiệm mừng rỡ nói:
- Váºy thì ra tay cứu tôi, khống chế bá»n Tâm Duyên hòa thượng cÅ©ng là đại sư sao?
TÃnh Hải ngẩn ra, chằm chằm nhìn Lục Tiệm giây lát rồi lắc đầu nói:
- Nhưng ngưá»i đó chẳng phải là Lục thà chá»§ đánh bị thương ư?
Lục Tiệm cá»±c kỳ mÆ¡ hồ, thầm nghÄ©: “TÃnh Hải đại sư đã là m thì vì sao lại không chịu thừa nháºn. Äúng rồi, chắc ông ấy là ngưá»i khiêm tốn, là m việc tốt nhưng không chịu để ngưá»i khác biết Æ¡n. Như váºy ông ấy quả nhiên là má»™t vị cao tăng, khác hẳn vá»›i TÃnh Giác, TÃnh TrÃ.†NghÄ© đến đó thì ấn tượng tốt đối vá»›i TÃnh Hải lại tăng thêm má»™t tầng, cÅ©ng không vạch trần ra mà khẽ cưá»i rồi nói:
- Äã như váºy thì xin đại sư biến hóa thân tướng để tiểu tá» xem.
TÃnh Hải nhún nhưá»ng mấy câu rồi Ä‘em thân tướng há»c sai nhất nhất sá» ra, trong đó quả nhiên đầy rẫy sai sót. Lục Tiệm quen thuá»™c mưá»i sáu biến tướng đầu, liá»n láºp tức nhất nhất sá»a lại. Nhưng thấy lúc TÃnh Hải biến tướng, giÆ¡ chân nhấc tay Ä‘á»u có kình lá»±c dồi dà o, Lục Tiệm nhìn má»™t lúc bất giác bừng tỉnh, thì ra cho dù thân tướng có sai nhưng TÃnh Hải theo đó táºp luyện vẫn luyện thà nh má»™t thân thần thông. Chỉ có Ä‘iá»u thần thông tăng lên má»™t phần thì ná»™i thương trong ngưá»i cÅ©ng tăng lên má»™t phần, hai cái cùng mạnh lên nên cuối cùng tÃch lại nặng ná» không chữa được.
Không bao lâu, TÃnh Hải biến đến “Hùng Trư tướngâ€, thân tướng đó lấy chân trái móc và o bắp chân phải, tay trái vòng quanh eo, tay phải sá» bụng, thân thể nghiêng vá» phÃa trước. TÃnh Hải lại dùng ngược lại, chân phải móc bắp chân trái, tay phải sá» bụng, thân mình không nghiêng vá» phÃa trước mà ngược lại hÆ¡i ngá»a ra sau.
Lục Tiệm trông thấy, Ä‘ang định sá»a lại thì bá»—ng thấy vệt cá» sau lưng TÃnh Hải động đầy rồi không má»™t tiếng động có má»™t ngưá»i tiến ra. Lục Tiệm cả kinh, định thần lại thì nhìn rõ ngưá»i kia chÃnh là hòa thượng câm Ä‘iếc, bất giác kinh hãi mừng rõ kêu lên:
- Äại sư.
TÃnh Hải chỉ cho là gá»i mình, liá»n ngẩn ra rồi há»i:
- Thà chá»§ muốn nói gì váºy?
Lục Tiệm vừa định nói ra thì bá»—ng thấy hòa thượng câm Ä‘iếc uốn éo thân mình, là m ra má»™t tư thế nghiá»…m nhiên chÃnh là “Hùng Trư tướngâ€, thân tướng biến hòa không sai chút nà o. Lục Tiệm giáºt mình, trợn mắt há miệng trừng trừng nhìn hòa thượng câm Ä‘iếc.
TÃnh Hải thấy vẻ mặt cổ quái cá»§a Lục Tiệm, còn chằm chằm nhìn mình thì bất giác ngạc nhiên, cúi đầu nhìn ngó bản thân nhưng không thấy gì khác lạ. TÃnh Hải hÆ¡i trầm ngâm rồi đột ngá»™t quay đầu lại nhìn, không ngá» hòa thượng câm Ä‘iếc tùy theo ông tay quay đầu mà thân tướng không thay đổi nhưng thân hình vẫn như má»™t phiến lá khô theo gió bay lượn, dịch sang mấy thước chuyển đến sau lưng TÃnh Hải. TÃnh Hải không thấy gì liá»n quay đầu vá», hòa thượng câm Ä‘iếc thấy ông ta quay đầu thì thân hình lại chuyển động, vẫn ở ngoà i tầm mắt cá»§a ông ta.
Tà i sản của biga05
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 06:58 PM .
09-04-2008, 04:22 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: us
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 1
Thanked 11 Times in 4 Posts
THÆ¯Æ NG HẢI – PHƯỢNG CA
Chương 28 – Hồi 3
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
TÃnh Hải trở nên mÆ¡ hồ, chằm chằm nhìn Lục Tiệm nói:
- Thà chá»§ nhìn gì váºy?
Lục Tiệm cÅ©ng như trong đám sương mù, vừa định mở lá»i thì lại thấy hòa thượng câm Ä‘iếc liên tục xua tay vá»›i y. Lục Tiệm trong lòng rất ngạc nhiên: “Ông ta từ đầu vẫn ngây dại, lúc nà y sao lại chẳng hồ đồ chút nà o? Thá»§ thế cá»§a ông ta chẳng phải là bảo ta không lên tiếng hay sao?†Thầm nghÄ© hòa thượng câm Ä‘iếc là m như váºy chắc có nguyên nhân, liá»n im lặng không nói nữa.
TÃnh Hải chăm chú nhìn Lục Tiệm hồi lâu, thấy vẻ mặt y lúc kinh ngạc, lúc ngỡ ngà ng rồi lại như hiểu ra Ä‘iá»u gì thì TÃnh Hải hết sức kinh ngạc, không nhịn được lại nhìn ra sau lưng mấy lần nhưng chẳng thấy gì, má»›i yên tâm nói:
- Thà chủ lưu ý nhé, xem thân tướng nà y của bần tăng thế nà o?
Lục Tiệm nghe tiếng thì như từ trong má»™ng tỉnh ra, thấy TÃnh Hải biến hóa ra “Äại Tá»± Tại tướng†nhưng tay trái lại đưa lên quá cao, tay phải hạ xuống quá thấp, hai đầu gối khuỳnh quá nhiá»u, đầu lại ngẩng quá cao, nói chung là sai sót không Ãt. Äúng lúc ông ta biến tướng thì hòa thượng câm Ä‘iếc cÅ©ng theo đó biến hóa, thân tướng giống hệt như Ngư hòa thượng truyá»n dạy không sai chút nà o.
Lục Tiệm hÆ¡i giáºt mình, lại Ä‘em những sai lầm trong biến tướng cá»§a TÃnh Hải nói ra. TÃnh Hải mừng rỡ không kìm được, phấn chấn tinh thần Ä‘em các thân tướng còn lại nhất nhất biến hòa ra. Nhưng ông ta biến ra loại thân tướng sai lầm nà o thì hòa thượng câm Ä‘iếc lại biến ra loại thân tướng chÃnh xác tương ứng. Hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau như bóng vá»›i hình, chỉ là đúng sai khác nhau nên tư thế cÅ©ng không giống. Những thân tướng ban đầu TÃnh Hải biến ra Lục Tiệm Ä‘á»u đã há»c, nhưng sau mưá»i sáu tướng thì Lục Tiệm lại trở nên lạ lẫm. May mà hòa thượng câm Ä‘iếc vẫn biến tướng, Lục Tiệm biết thân tướng cá»§a ông ta không sai sót gì nên liá»n nhìn kỹ rồi so sánh, chỉ Ä‘iểm cho TÃnh Hải.
TÃnh Hải theo lá»i Lục Tiệm biến tướng, gân xương mạch máu toà n thân trở nên hòa bình thông suốt, hoà n toà n không còn ứ Ä‘á»ng Ä‘au má»i như trước kia. Biến xong ba mươi hai thân tướng thì trên ngưá»i mồ hôi như tắm, như lá»™t da đổi thịt, thoát thai hoán cốt váºy. TÃnh Hải kinh hãi mừng rỡ cùng cá»±c, lại má»™t lượt Ä‘em các biến thái luyện thêm má»™t vòng, tinh lá»±c trong ngưá»i cà ng trở nên dồi dà o, cuồn cuá»™n sục sôi như muốn phá ngưá»i chui ra. TÃnh Hải trong lòng vênh váo tá»± đắc, chợt cưá»i dà i ầm Ä©, tiếng cưá»i chấn động rừng cây là m chim chóc bay loạn.
Cưá»i xong, TÃnh Hải quay đầu lại, mỉm cưá»i nói:
- Äa tạ Lục thà chá»§ chỉ Ä‘iểm.
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Äại sư đừng cám Æ¡n tôi, phải cám Æ¡n ngưá»i khác má»›i đúng.
TÃnh Hải giáºt mình rồi cưá»i cưá»i, nói:
- Không sai, không sai, phải cám Æ¡n Ngư hòa thượng, nếu không có ông ấy truyá»n thụ thần thông thì Lục thà chá»§ sao có thể truyá»n lại cho ta được.
Lục Tiệm vừa định nói ra việc cá»§a hòa thượng câm Ä‘iếc thì bá»—ng thấy hòa thượng câm Ä‘iếc đứng sau lưng TÃnh Hải xua tay, láºp tức ngừng lá»i. Lúc nà y bá»—ng thấy TÃnh Hải mắt liếc chéo qua, mặt lá»™ vẻ kinh hãi. Lục Tiệm bất giác theo ánh mắt ông ta nhìn sang, còn chưa nhìn rõ có việc gì thì bụng đã Ä‘au đớn, láºp tức ngã lăn ra. Lục Tiệm kinh hãi tức giáºn khó nén nổi, ngước mắt nhìn lên thì chỉ thấy TÃnh Hải mắt không chá»›p nhìn mình, nụ cưá»i quá»· quyệt lá»™ ra trên khuôn mặt.
Lục Tiệm trong lòng trầm xuống, kinh hãi tức giáºn nói:
- Äại sư, đại sư… tại sao…
TÃnh Hải cưá»i nói:
- Thà chá»§ đã là truyá»n nhân cá»§a Kim Cương môn thì chắc đã biết má»™t quy định.
Lục Tiệm nói:
- Quy định gì?
TÃnh Hải nói:
- Kim Cương thần lá»±c chỉ truyá»n má»™t ngưá»i, từ xưa tá»›i nay chưa từng thay đổi.
Lục Tiệm nói:
- Cái đó tôi đã nghe qua. Nhưng đại sư vì sao ám toán tôi?
Thà chá»§ còn chưa hiểu ư? - TÃnh Hải ha ha cưá»i, vuốt râu nói - Äã là chỉ truyá»n cho má»™t ngưá»i thì nhất định chỉ có má»™t truyá»n nhân. Bây giá» truyá»n nhân Kim Cương môn lại có hai ngưá»i, ngươi nói thế nà o má»›i được?
Lục Tiệm nhÃu mà y nói:
- Hai ngưá»i?
- Không sai. - TÃnh Hải gáºt gáºt đầu, chỉ Lục Tiệm rồi lại chỉ chÃnh mình, cưá»i nói- Má»™t ngưá»i là thà chá»§, má»™t ngưá»i là bần tăng, như thế có coi là là m há»ng quy định cá»§a Cá»u Như tổ sư, Hoa Sinh đại sÄ© lưu lại không?
Lão nói đến đó thì mắt lóe lên hung dữ, mặt dần dần nổi lên sát khà dà y đặc.
Lục Tiệm cho dù không muốn nghÄ© xấu vá» ngưá»i khác thì lúc nà y cÅ©ng vẫn hiểu rõ tÃnh toán cá»§a TÃnh Hải: hiện giá» Ngư hòa thượng đã chết, Thiên Thồng Tông bị tru diệt, nếu mình chết Ä‘i thì trên Ä‘á»i nà y ngưá»i biết “Äại Kim Cương thần lá»±c†chỉ còn má»™t mình TÃnh Hải, sau đó lão dá»±a và o thần thông thì có thể là m theo ý mình, chẳng ai khống chế được. Lòng dạ độc ác cá»§a ngưá»i nà y quả tháºt Ãt có. Lục Tiệm rất háºn mình có mắt không tròng, nhất thá»i cảm động lại Ä‘em thần thông cá»§a Pháºt môn truyá»n cho loại ác độc thế nà y, bất giác hối háºn không kịp, lá»›n tiếng nói:
- Ngư hòa thượng đại sư chưa từng thu ta là m há»c trò, ta không tÃnh là truyá»n nhân Kim Cương môn.
TÃnh Hải lắc lắc đầu, cưá»i nói:
- Ngươi há»c được ba mươi hai thân tướng thì chÃnh là ngưá»i cá»§a Kim Cương môn. Không nói nữa, đà nh phải để thà chá»§ chịu oan ức rồi. Thà chá»§ yên tâm, ngươi truyá»n cho ta thần thông, Æ¡n huệ không nhá», bần tăng quyết không để ngươi phải chịu nhiá»u Ä‘au khổ.
Nói rồi từ từ giơ tay phải lên nhắm thẳng và o đỉnh đầu Lục Tiệm.
Lục Tiệm căm uất ngước mắt nhìn lên, trăng sáng treo cao, xung quanh yên ắng, hòa thượng câm Ä‘iếc im lặng đứng sau lưng TÃnh Hải, lúc ẩn lúc hiện trong bóng đêm, cho dù hai mắt ông ta Ä‘iếc đặc nhưng hai mắt vẫn trong sáng, thế mà thân hình lại như gá»— đá vô tri, không hỠđộng Ä‘áºy.
Phút chốc má»™t tráºn gió cuốn tá»›i, cá» cây rạp xuống, chưởng cá»§a TÃnh Hải bá»—ng láºt lên rồi như Ä‘iện Ä‘áºp xuống. Lục Tiệm thở dà i trong lòng: “Hết rồi!â€
Lúc nà y, TÃnh Hải bá»—ng cảm thấy má»™t luồng lá»±c đạo hùng hồn từ quần áo truyá»n tá»›i, bà n tay bị kéo lại dừng giữa không trung. Luồng đại lá»±c đó như nước thá»§y triá»u trà n tá»›i, kéo lão thân hình không tá»± chá»§ được lá»™n nhà o bay vá»t ra, đầu hướng xuống đất ngã mạnh, lưng lại cà ng tê dại hÆ¡n.
TÃnh Hải vá»™i vã biến hóa, sá» ra “Äảo Tá»a Liên Hoa tướngâ€, hai khuá»·u tay chống vá» phÃa sau chặn thế rÆ¡i, eo lưng uốn và o phÃa trong, hai chân liên tục đá ra. Không ngá» mắt cá chân bị xiết chặt như Ä‘eo khóa sắt Ä‘au đớn không chịu nổi. TÃnh Hải bất giác kêu thảm, bị luồng lá»±c khổng lồ đó kéo vòng trên không trung rồi Ä‘áºp bùng má»™t cái xuống lún sâu và o trong lòng đất, từ đầu đến chân không chá»— nà o là không Ä‘au đớn.
TÃnh Hải liên tục bị thua thiệt nhưng vẫn không thấy được mặt mÅ©i đối thá»§ thì trong lòng kinh hãi đến cùng cá»±c, ngưá»i vừa rÆ¡i xuống đất lại uốn mình, thi triển “Äại Tá»± Tại tướng†muốn thoát khá»i ngưá»i kia. Ngưá»i kia lại không bị cuốn theo lão mà buông tay để lão lăn lá»™n. TÃnh Hải lăn mấy vòng rồi tung ngưá»i đứng dáºy, ngoảnh đầu tứ phÃa nhưng chẳng thấy ai, còn Ä‘ang khiếp sợ thì sau lưng lại nổi kình phong, TÃnh Hải vá»™i sá» ra “Nhân tướng†xoay chân đá ngược lại. Không ngá» chân má»›i đá được má»™t ná»a thì bắp chân bá»—ng trầm xuống, bị má»™t luồng lá»±c lá»›n thuáºn thế tống tá»›i, bùng má»™t tiếng đánh trúng sau gáy.
TÃnh Hải đầu muốn nứt ra, sống mÅ©i cay xè, mấy lần suýt ngất Ä‘i, chân còn lại nhún hai cái má»›i có thể mược được lá»±c cá»§a má»™t chân để nhà o vá» phÃa trước, dùng ra “Tước Mẫu tướng†thân thể cuá»™n tròn như quả trứng chim sẻ lăn tròn trên mặt đất. Thì ra lão tá»± biết không phải đối thá»§ cá»§a ngưá»i kia liá»n muốn trước khi thất bại cÅ©ng nhìn được mặt mÅ©i đối thá»§ thì thua cÅ©ng cam lòng.
Không ngá» ngưá»i kia chuyển động theo lão, trước sau vẫn ở ngoà i tầm mắt. TÃnh Hải quay liá»n mấy vòng nhưng chỉ thấy bóng dáng lay động chứ không thể thấy được mặt mÅ©i ngưá»i kia, trong lúc kinh hãi tức giáºn thì đầu vai lại ăn thêm má»™t cước. Lá»±c lượng khổng lồ đánh và o, TÃnh Hải như quả bóng da xuyên phá không khà bắn vù ra, răng rắc má»™t trà ng đã Ä‘áºp gãy ba cây đại thụ. Lúc rÆ¡i xuống đất tay chân TÃnh Hải đã má»m oặt, hai mắt trợn trắng, giãy giụa và i cái rồi hết động Ä‘áºy.
TÃnh Hải ở trong cuá»™c không phát hiện ra nhưng Lục Tiệm ở má»™t bên lại nhìn rất rõ rà ng. Ngưá»i Ä‘uổi đánh TÃnh Hải tất nhiên là hòa thượng câm Ä‘iếc rồi, ông ta ra tay nhẹ nhà ng mà như đùa nghịch vá»›i trẻ con, má»—i cái giÆ¡ tay nhấc chân Ä‘á»u khiến TÃnh Hải bay Ä‘i bay lại, bị nghịch đến xoay mòng mòng.
Lục Tiệm mắt thấy thần thông như váºy thì trợn mắt há miệng, trong lòng cà ng cảm thấy cá»±c kỳ nghi hoặc, không biết hòa thượng câm Ä‘iếc nà y từ lúc nà o đã biến thà nh lợi hại đến thế, so vá»›i trước đây như hai ngưá»i khác nhau.
Hòa thượng câm Ä‘iếc má»™t cước đá ngất TÃnh Hải rồi quay đầu lại ngoác miệng cưá»i, ánh trăng chiếu xuống, cái lưỡi đứt lúc ẩn lúc hiện tháºt là khiếp ngưá»i. Hòa thượng câm Ä‘iếc cưá»i rồi nhấc chân má»™t cái đã đến bên ngưá»i Lục Tiệm, khoảng cách mấy trượng chỉ như má»™t thước.
Lục Tiệm quá đỗi kinh hãi vui mừng, kêu lên:
- Äại sư…
Hòa thượng câm điếc lắc lắc đầu, giải khai huyệt đạo của y rồi cõng trên lưng, rảo chân chạy băng băng.
Gió núi Ä‘áºp và o tai sinh ra cảm giác mát mẻ. Cảnh váºt hai bên được ánh trăng nhuá»™m đầy, như má»™t dòng sông dà i phá»§ đầy sương mù nhẹ nhà ng trôi Ä‘i. Lục Tiệm như ở trong mÆ¡, nghÄ© lại những Ä‘iá»u gặp phải trong mấy ngà y qua tháºt là quái dị kỳ lạ, bình sinh chưa từng gặp. Ngước mắt nhìn tá»›i thì phÃa trước tối Ä‘en như má»±c, như mê cung trung Ä‘iệp không cách nà o nắm được, cÅ©ng không thể biết trước. Y nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, bất giác trở nên mÆ¡ hồ.
Hòa thượng câm Ä‘iếc chạy nhảy trên sưá»n núi như sao bay. Lục Tiệm tuy lá» má» Ä‘oán ra lai lịch cá»§a ông ta nhưng vẫn có nhiá»u nghi ngá» chưa giải được, định há»i thì lại nghÄ© tá»›i hòa thượng nà y vừa câm vừa Ä‘iếc, đã không nghe được cÅ©ng chẳng trả lá»i được, há»i cÅ©ng chỉ tống công nên đà nh thở dà i rồi tùy ông ta đưa Ä‘i.
Chạy được khoảng mấy chục dặm đưá»ng núi thì trá»i đã sáng dần, núi non cây cối cÅ©ng hiện rõ ra. Äá»™t nhiên trái tim Lục Tiệm nhảy vá»t lên, còn thân mình thì lại chợt tụt xuống, y quay đầu nhìn bất giác thất thanh kêu toáng lên.
Thì ra hòa thượng câm Ä‘iếc Ä‘ang như bay giữa không trung, trước sau Ä‘á»u là vách núi dá»±ng đứng cao nghìn thước sừng sững đối và o nhau, phÃa trên là má»™t khe ánh sáng mặt trá»i Ä‘ang dần sáng tá», phÃa dưới là hang sâu khổng lồ, tối Ä‘en không thấy đáy.
Lục Tiệm không hiểu hòa thượng nà y vì sao lại từ đỉnh núi nhảy xuống, tá»± tìm đưá»ng chết, còn Ä‘ang kinh hoà ng thì thân thể bá»—ng dừng lại, trái tim như nhảy vá»t lên cổ há»ng. Äịnh thần lại thì bá»—ng thấy há»a thượng câm Ä‘iếc nắm chặt má»™t cái rá»… cây to dà i, chân phải đạp và o vách đá, như Ä‘u dây dịch sang mưá»i trượng rồi không sai không lệch chui tá»t và o má»™t cá»a động trên vách đá.
Cá»a động đó cao bằng má»™t ngưá»i, rá»™ng không tá»›i năm thước, cà ng và o sâu bên trong lại cà ng cháºt hẹp, khà lạnh dà y đặc từ sâu trong động trà n ra, da thịt Lục Tiệm bất giác nổi gai ốc.
Tà i sản của biga05
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 06:54 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå