12-06-2011, 06:24 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 6: Từ kinh ngạc tới vui mừng (1).
Dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh Ä‘i qua bà n bên kia kÃnh má»™t vòng rượu, thân hình xiêu vẹo chuếnh choáng quay trở lại, Thà nh An Lá»… vá»™i đỡ hắn ngồi xuống. Sở Tranh mặt đỠbừng bừng, lắc lắc đầu nói:
- Thiên Lý hương quả nhiên lợi hại, trong cấm vệ quân tá»u lượng cá»§a ta coi như cÅ©ng có hạng, không ngá» má»›i uống Ãt như váºy đầu đã quay quay.
Thà nh An Lễ nói:
- Tá»u lượng cá»§a công tá» Thà nh má»— từ thuở bình sinh tá»›i giá» quả hiếm thấy. Chúng ta ngà y thưá»ng uống rượu nà y toà n dùng chung nhá», nà o giống như công tá» dùng bát lá»›n như thế?
Sở Tranh ha hả cưá»i nói:
- Ở trong quân uống như váºy đã thà nh táºt.
Thà nh An Lá»… bất đắc dÄ© lắc lắc đầu. Sở Tranh miệng thở ra đầy mùi rượu, thình lình há»i Thà nh An Lá»…:
- Thế huynh, tha cho Sở Tranh mặt dà y, sau nà y nếu tiểu đệ muốn gặp mặt Tô cô nương, không biết thế huynh có giúp đỡ tiểu đệ được không?
Thà nh An Lá»… giá» hÆ¡i tỉnh táo lại, nghe Sở Tranh nói váºy bất giác có chút do dá»±. Công bằng mà nói gã cÅ©ng mê luyến Tô Xảo Äồng, thế nhưng Tô Xảo Äồng lại lãnh đạm đối vá»›i gã. Thà nh An Lá»… cÅ©ng không phải hạng không biết ngưá»i không biết ta, vô luáºn vá» tướng mạo hay há»c thức có thể miá»…n cưỡng xếp và o hạng trung bình, đằng nà y biểu muá»™i cá»§a gã má»›i đến kinh thà nh không quá ná»a tháng thanh danh đã nổi như cồn, cÅ©ng không biết ở Thương Nhạc SÆ¡n khỉ ho cò gáy kia là m thế nà o lại sản sinh ra được má»™t nữ tá» như thế. Nữ tá» giống như nà ng không phải là loại Thà nh An Lá»… hắn có thể tiêu thụ được, nà ng cÅ©ng không có khả năng coi trá»ng gã. Nếu bản thân không có hy vá»ng chiếm được Tô Xảo Äồng, chi bằng gã dùng nà ng đổi lấy lợi Ãch lá»›n nhất. Phụ thân Ä‘i theo Quách Hoà i tương lai tối tăm mù mịt, bản thân gã là con trai trưởng cÅ©ng nên vì Thà nh gia lo lắng. Sở Tranh nếu thá»±c cưới Tô Xảo Äồng, vô luáºn là thê hay thiếp, Sở gia ngà y sau đối phó vá»›i Thà nh gia có thể sẽ lưu thá»§ và i phần.
Thà nh An Lá»… bá»—ng nhiên cưá»i nói:
- Theo Thà nh má»— thấy, Sở công tá» và biểu muá»™i đúng là má»™t đôi ông trá»i tác hợp cho, biểu ca ta tất nhiên nên là m ngưá»i đứng giữa là m cầu nối tác hợp. Vá» phần gia phụ, chúng ta là tiểu bối không tiện lạm bà n, nhưng Thà nh má»— trong lòng đương nhiên có phần nắm chắc.
Sở Tranh hưng phấn nói:
- Tháºt tốt quá, việc nà y nếu thà nh công tiểu đệ tất không quên ân trá»ng cá»§a thế huynh.
Thà nh An Lá»… cưá»i nói:
- Sở công tỠquá khách sáo rồi.
Sở Tranh xoa xoa tay, ra vẻ nôn nóng ngồi đứng không yên, nói:
- Thế huynh không biết, ngà y đó tiểu đệ đưa Tô cô nương vỠđến quý phủ, sau khi trở vỠnhà thì nhớ nhung tương tư, cơm nước không thiết tới, nếu không phải lo lắng bên lệnh tôn Thà nh đại nhân, tiểu đệ đã đến quý phủ xin gặp mặt Tô cô nương. Nhưng cũng không biết Tô cô nương ngà y ấy đánh giá tiểu đệ như thế nà o? Ấn tượng có tốt không? Thế huynh có biết tà tin tức nà o không?
Thà nh An Lá»… cưá»i nói:
- Công tá» yên tâm, biểu muá»™i nếu vô tình vá»›i công tá» hôm nay sao lại thỉnh công tá» lên lầu gặp mặt? Còn phần ngà y đó sau khi công tá» rá»i Ä‘i, gia phụ tổ chức bữa tiệc gia đình chà o đón biểu muá»™i, biểu muá»™i ở trên bà n tiệc không há» nhắc tá»›i công tá». Khi tiệc kết thúc, phụ thân yêu cầu huynh muá»™i mấy ngưá»i chúng ta trở vá» phòng cá»§a mình, cho đến bữa cÆ¡m chiá»u má»›i thấy mấy ngưá»i từ trong phòng mẫu thân Ä‘i ra. Nhưng việc nà y cÅ©ng khó trách, da mặt nữ nhân thưá»ng rất má»ng, là m sao dám nói những chuyện đó vá»›i mấy ngưá»i biểu huynh muá»™i má»›i quen biết như chúng ta.
Sở Tranh trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị, nói:
- Thế huynh nói phải. ÄÆ°á»£c, tiểu đệ lần nữa ghi ân cá»§a huynh trong lòng.
Sau đó hai ngưá»i chén tạc chén thù thêm chục chén, Thà nh An Lá»… say ngất ngư té nằm xuống tại chá»—, Sở Tranh nói:
- Thế huynh, tiểu đệ đến phòng bên cạnh một chút.
Thà nh An Lá»… miá»…n cưỡng khoát tay, miệng lảm nhảm và i câu sau đó nằm im không nhúc nhÃch.
Sở Tranh Ä‘i ra tá»›i cá»a phòng hai mắt tức thì trở nên trong suốt tỉnh táo vô cùng, miệng cưá»i khẩy lẩm bẩm:
- Tô Xảo Äồng, chỉ có thể nói váºn khà cá»§a ngươi quá xấu, má»›i nháºp kinh liá»n gặp ngay bản công tá».
Nghe lá»i kể cá»§a Thà nh An Lá»… má»›i vừa rồi, Sở Tranh có thể khẳng định thân pháºn Tô Xảo Äồng tuyệt đối khả nghi, vợ chồng Thà nh Phụng Chi đương nhiên cÅ©ng không thoát được liên quan. Nhưng Sở Tranh đột nhiên cảm thấy chuyện trở nên tẻ nhạt vô vị, việc nà y rõ rà ng là vấn đỠhên xui may rá»§i, nếu không phải hắn nháºn ra Yến đại nương kia có tuyệt thế võ công, vá»›i công phu che dấu cá»§a nà ng, hắn không thể dá»… dà ng hoà i nghi cháu gái cá»§a má»™t Thị Lang như thế. Hiện giá» sinh tá» cá»§a Tô Xảo Äồng có thể nói đã hoà n toà n nắm ở trong tay, chức Lại bá»™ Thị Lang cá»§a Thà nh Phụng Chi không cách chi bảo vệ được nà ng, chỉ cần bịa ra má»™t tá»™i danh nà o đó đột nhiên xông thẳng và o Thà nh phá»§ Ä‘iá»u tra, Sở Tranh tá»± tin tuyệt đối có thể tìm được chứng cá»›.
Sở Tranh thở dà i, hai mắt lại trở nên lỠđỠmÆ¡ mà ng, ngưá»i xiêu vẹo Ä‘i đến má»™t gian phòng trang nhã khác.
Tình cảnh trong phòng náo nhiệt tưng bừng, ba trong bốn nữ nhân cưá»i đùa trên bà n. Ngoại trừ Sở Nghi hÆ¡i bị lạc lõng, ba nà ng còn lại uống Bách Hoa tá»u la hét ầm Ä© không ai phục ai, rượu và thức ăn đã được thu dá»n sang má»™t bên, trên bà n trải giấy trắng ba nà ng xắn tay áo Ä‘ang là m thÆ¡ kết bạn.
Sở Tranh đứng ở cá»a há hốc miệng sững sá» nhìn, chả trách kiếp trước có ngưá»i từng nói ngươi vÄ©nh viá»…n không thể tin được những gì nhìn thấy ở ký túc xá cá»§a nữ sinh, thế giá»›i cá»§a nữ sinh nam nhân không thể tưởng tượng được. Không chỉ có thế, ngay cả Liá»…u Khinh Như mắt hạnh cÅ©ng trợn lên, mồ hôi lấm tấm trên trán, cảnh tượng nà y là m Sở Tranh nhá»› lại hình ảnh quáºt cưá»ng cá»§a nà ng khi hắn má»›i gặp nà ng.
Sở Nghi ho nhẹ má»™t tiếng, ba nà ng kia má»›i phát hiện có nam nhân và o phòng, âm thanh khà thế tranh luáºn tức thì hạ xuống rất nhiá»u.
Sở Tranh Ä‘i tá»›i lÃu lưỡi há»i:
- Mấy ngưá»i Ä‘ang là m gì đó?
Sở Thiến ngá»i được mùi rượu gay gay mÅ©i từ ngưá»i cá»§a hắn, cưá»i lạnh nói:
- Nhị tá»· nói quả nhiên không sai, NgÅ© thiếu gia cá»§a Sở phá»§ uống rượu phải lấy và ng chi trả tiá»n rượu.
Liá»…u Khinh Như khôi phục lại vẻ ôn nhu bình thưá»ng, rót má»™t chung trà cho Sở Tranh rồi cưá»i nói:
- Tô cô nương quả nhiên danh bất hư truyá»n, thÆ¡ văn luáºn ngữ Ä‘á»u có cách kiến giải độc đáo, chẳng hạn như khi sáng tác thÆ¡ nà ng cho rằng nên trá»ng ý khinh hình, gieo vần chỉn chu cho đúng luáºt váºn chỉ là thứ yếu.
Sở Tranh không khá»i gáºt gáºt đầu nói:
- Nói đúng quá!
Sở Thiến thấy đệ đệ cá»§a mình thiên vị á»§ng há»™ ngoại nhân, hÆ¡i giáºn nói:
- Không có quy củ phép tắc là m sao đạt tiêu chuẩn, đệ có hiểu hay không, không biết đừng nói lung tung.
Liễu Khinh Như thấy Sở Thiến giáo huấn chê bai phu quân của mình, vội chuyển đỠtà i, cầm đưa qua một tỠgiấy nói:
- Tô cô nương sáng tác mấy bà i thÆ¡ tuyệt vá»i nà y trong lúc nhà m chán ẩn cư ở Thương Nhạc SÆ¡n, thiếp Ä‘á»c cho phu quân thưởng thức.
Kết lư tại nhân cảnh, nhi vô xa mã huyên.
Vấn quân hà năng nhĩ? Tâm viễn địa tự thiên
Thải cúc đông ly hạ, du nhiên kiến Nam Sơn.
...
Sở Tranh nghe được hai câu "Thải cúc đông ly hạ, du nhiên kiến Nam SÆ¡n" nước trà đang ngáºm trong miệng phun phá»t ra.
Liá»…u Khinh Như thấy tình cảnh như váºy không khá»i cả kinh, bước lên phÃa trước đỡ lấy Sở Tranh nói:
- Công tá» là m sao váºy?
Sở Tranh cúi gáºp ngưá»i, mặt sững sá» ngây ngốc, trong lòng thì bấn loạn. Bởi vì hắn ở thá»i đại nà y đã lâu cho nên không có ấn tượng gì vá»›i hai câu thÆ¡ đầu cá»§a Tô Xảo Äồng, nhưng hai câu "Thải cúc đông ly hạ, du nhiên kiến Nam SÆ¡n" hắn lại nhá»› rõ, đây chÃnh là má»™t câu thÆ¡ lưu truyá»n thiên cổ cá»§a Äà o Uyên Minh. Trong trà nhá»› cá»§a hắn Äà o Uyên Minh không tồn tại ở thế giá»›i nà y, chẳng lẽ Tô Xảo Äồng cÅ©ng giống như hắn, là ngưá»i không thuá»™c thá»i đại nà y?
Äà o Uyên Minh (CN 356-427): tá»± Nguyên Äình, là điá»n viên đại thi nhân nhưng năm cuối thá»i Äông Tấn.
饮酒
结åºåœ¨äººå¢ƒ, è€Œæ— è½¦é©¬å–§.
é—®å›ä½•能尔? 心远地自å.
采èŠä¸œç¯±ä¸‹, æ‚ ç„¶è§å—å±±;
山气日夕佳, 飞鸟相与还.
æ¤ä¸æœ‰çœŸæ„, 欲辨已忘言.
Ẩm tá»u
Kết lư tại nhân cảnh, nhi vô xa mã huyên.
Vấn quân hà năng nhĩ? Tâm viễn địa tự thiên.
Thải cúc đông ly hạ, du nhiên kiến nam sơn;
SÆ¡n khà nháºt tịch giai, phi Ä‘iểu tương dữ hoà n.
ThỠtrung hữu chân ý, dục biện dĩ vong ngôn.
Tạm dịch nghĩa:
Uống rượu
Xây dựng nhà , chỗ ở của mình trong chốn thế gian, nhưng lại nghe không được tiếng huyên náo của ngựa xe
Há»i ngưá»i vì sao như thế? Tâm tình xa lìa những cố chấp, lệ thuá»™c cá»§a Ä‘á»i thưá»ng
Vá»›t lấy bông cúc chá»§ nhân thả vợt xuống, khoan thai ngẩng đầu lên thấy Nam SÆ¡n (tú lệ Nam SÆ¡n chÃnh là Lư SÆ¡n)
Cảnh quan tá»± nhiên cá»§a ngá»n núi sáng sá»›m hay chiá»u tối Ä‘á»u đẹp, chim muông kêu đà n gá»i bầy cùng vá»
Ở trong cảnh có chân ý, hy vá»ng tá»± hiểu rõ chá»› đừng quên lá»i
Tạm dịch thơ:
Dựng nhà trong chốn thế gian
Ngựa xe huyên náo chẳng than vãn gì
Há»i ngưá»i báºn tâm là m chi?
Lòng đừng cố chấp thị phi Ä‘á»i thưá»ng
Thả vợt nhặt bông cúc thơm
Khoan thai ngước thấy Lư Sơn tuyệt trần
Sá»›m chiá»u sừng sững cảnh quan
Chim muông tÃu tÃt hợp tan gá»i bầy
Trong cảnh chân ý là đây
Thầm nhá»§ xin nhá»› lá»i nà y chá»› quên
o0o
Sở Tranh cảm giác được ba nà ng kia Ä‘ang đến gần bên cạnh, lại nghe Tô Xảo Äồng há»i:
- Liễu cô nương, Sở công tỠkhông có việc gì chứ?
Sở Tranh khôi phục lại tinh thần, mặc kệ nữ tá» nà y là ngưá»i cá»§a thá»i đại nà o, hầu như có thể xác định nà ng là gian tế cá»§a ngoại bang, hÆ¡n nữa Liá»…u Khinh Như và Sở Thiến Ä‘ang ở bên cạnh, cÅ©ng không tiện để hắn há»i thăm cho rõ rà ng. Sở Tranh nảy ra má»™t ý, nôn khan mấy tiếng, thanh âm khà n khà n nói:
- Khinh Như, nà ng nhanh Ä‘i lấy cái cháºu tá»›i đây.
Sở Nghi vá»™i chạy ra ngoà i, chỉ chốc lát sau dẫn theo **** tiểu nhị tay cầm cái cháºu gá»— tiến và o, đặt nó ở trước mặt Sở Tranh. Sở Tranh váºn khÃ, cố gắng thúc ép đồ ăn thức uống trong bụng má»a ra, trong phòng tức thì trà n ngáºp mùi vị chua nồng gay mÅ©i. Sở Thiến và Sở Nghi nhịn không được lấy tay áo che mÅ©i, Liá»…u Khinh Như lại không để ý chút nà o, tay nhẹ nhà ng vuốt lưng Sở Tranh.
Tô Xảo Äồng song hai tay chặt giấu trong tay áo, vẻ mặt khẩn trương nhìn Sở Tranh. Sở Thiến thấy váºy có chút kỳ quái, thầm nghÄ© hay là Tô cô nương nà y cÅ©ng có tình ý vá»› đệ đệ cá»§a mình? Khả năng nà y rất có thể, nếu không hai ngưá»i tại sao lại gặp nhau ở chá»— nà y?
Äiếm tiểu nhị đã quen vá»›i cảnh tượng nà y, cưá»i nịnh nói:
- Vị tướng quân nà y tá»u lượng tháºt sá»± rất cao, rượu "Thiên Lý hương" cá»§a tiểu **** rất mạnh, ngưá»i bình thưá»ng uống hai ba bình là say túy lúy, tướng quân lại uống má»™t mạch hÆ¡n má»™t vò, truyá»n Ä‘i ra ngoà i chỉ sợ không mấy ai tin là tháºt.
Sở Thiến bĩu môi nói:
- Chuyện nà y không phải là chuyện đáng khoe, truyá»n Ä‘i ra ngoà i ngưá»i khác còn tưởng ngÅ© công tá» cá»§a Sở gia chúng ta là hạng giá áo túi cÆ¡m vô tÃch sá»±.
Tô Xảo Äồng nghe tiểu nhị nói như thế, bất giác nhẹ nhà ng thở ra, cưá»i thầm bản thân đã quá nhạy cảm, Sở Tranh rõ rà ng uống rượu quá chén, bản thân sao lại nghÄ© đến phương diện kia.
Liá»…u Khinh Như nâng đỡ cánh tay Sở Tranh, nhẹ giá»ng nói:
- Công tỠnếu không khoẻ, chúng ta hay là vỠtrước đi.
Sở Tranh hà m hồ nói:
- Trước để ta nghỉ ngÆ¡i má»™t lát. Nà ng hÆ¡i động má»™t tà là ta lại ói má»a.
Nói xong nằm gục xuống bà n, không cục cá»±a động Ä‘áºy chi nữa.
Liá»…u Khinh Như cÅ©ng đà nh chịu, phân phó tiểu nhị đổ cái cháºu gá»— kia Ä‘i rồi mang tà nước sạch và o.
Sở Thiến thấy Sở Tranh vô sá»±, áy náy cưá»i nói vá»›i Tô Xảo Äồng:
- Tô cô nương, tiểu đệ cá»§a ta hà nh động cà n rỡ, khiến cho cô nương chê cưá»i.
Tô Xảo Äồng cưá»i nói:
- Sở tướng quân tá»u lượng cao như thế mà còn chịu không nổi, e rằng hai vị biểu huynh cá»§a tiểu nữ cÅ©ng không khá hÆ¡n là bao.
Sở Thiến nói:
- Äám nam nhân nà y uống rượu không biết kiá»m chế, sau nà y khó thà nh đại sá»±. Quên Ä‘i, không nói tá»›i chuyện nà y nữa, đừng vì mấy tên tá»u quá»· nà y là m mất hứng tá»· muá»™i chúng ta. Bà i thÆ¡ vừa rồi cá»§a Tô cô nương quả tháºt là tuyệt tác, đặc biệt câu "thải cúc đông ly hạ, du nhiên kiến Nam SÆ¡n" tháºt xuất sắc, sÆ¡ sÆ¡ và i nét, phong cảnh Ä‘iá»n viên sống động hiện ra trên giấy, tiểu muá»™i mặc dù suốt ngà y ở trong nhà , nhưng cÅ©ng có cảm giác như ngưá»i lạc và o cảnh giá»›i kỳ lạ.
Tô Xảo Äồng thầm than trong bụng, lại tá»›i nữa rồi. Sở Thiến và Liá»…u Khinh Như tuy là hai nữ tá», nhưng thân hoà i sở há»c tuyệt không thua bất cứ ngưá»i nà o nà ng từng gặp qua ở Tây Tần. Tô Xảo Äồng lấy má»™t chá»i hai, tâm tư trà lá»±c đã mệt nhoà i từ lâu, chỉ còn cách lái đỠtà i sang chuyện khác:
- Tứ cô nương quá khen, mấy bà i thÆ¡ kém cá»i cá»§a tiểu nữ sao sánh được vá»›i nhân váºt Sở cô nương sùng bái là Tà o Thá»±c Tà o Tá» Kiến.
Sở Thiến quả nhiên mắc mưu, nói:
- Tô cô nương quá khiêm nhượng. Tiểu muá»™i mặc dù khâm phục Tà o Tá» Kiến, nhưng chỉ yêu thÃch những áng văn chương giai Ä‘oạn sau nà y cá»§a y, nhìn tổng lược cả Ä‘á»i cá»§a Tá» Kiến, lấy thá»i Kiến An (niên hiệu vua Hiến Äế Ä‘á»i Äông Hán, CN 196 - 220) là m mốc, Ngụy Vương khi còn sống cá»±c kỳ sá»§ng ái y, y sống những ngà y tháng phú quý không lo nghÄ©, sáng tác những bà i thÆ¡ như "Bạch Mã Thiên", "Thị thái tá» tá»a"... toà n những bà i không theo kịp thế sá»±, tuổi trẻ khà thịnh nên sáng tác mang Ä‘áºm vẻ vênh váo tá»± đắc, giống y như tiểu đệ đệ nà y cá»§a ta.
Sở Thiến nói xong chỉ sang phÃa Sở Tranh, Tô Xảo Äồng suýt báºt cưá»i thà nh tiếng. Liá»…u Khinh Như nghe Sở Thiến chê bai phu quân cá»§a mình, bất mãn nhìn nà ng má»™t cái, thầm nghÄ©: công tá» vì Sở phá»§ ngà y đêm lo lắng vất vả, đổi lại là ngươi thá» có chịu nổi không? Lá»i nà y chÃnh là nói vá» ngươi đó.
- Sau khi Ngụy Vương mất Ä‘i, Tà o Phi đối vá»›i thân đệ đệ ngưá»i đã từng má»™t lần được chỉ định kế thừa vương vị hoạch há»e là m khó dá»… đủ Ä‘iá»u, tháºm chà còn bố trà biệt giam Tá» Kiến là m sứ giả ở má»™t nước, để ngừa Tá» Kiến nảy sinh uy hiếp đến vương vị cá»§a mình. Câu "Chá» Ä‘áºu nhiên Ä‘áºu ki" bảy bước thà nh thÆ¡ kia mặc dù ngưá»i khác cÅ©ng có thể sáng tác được, nhưng quả tháºt nó khắc há»a chân tháºt tình cảnh cá»§a Tá» Kiến lúc đó. Tá» Kiến lòng đầy hoà i bão không thể nà o thi triển, trong lòng buồn bá»±c, vì váºy trình độ văn há»c bước và o cảnh giá»›i đại thừa. Ba cha con Tà o thị Ä‘á»u có thể được xem là những ngưá»i nổi tiếng trong giá»›i văn chương thá»i đó, nhưng tháºt sá»± được lưu truyá»n rá»™ng rãi chỉ có những áng văn chương cá»§a Tá» Kiến.
*
**
Äà m luáºn văn há»c sá» Tô Xảo Äồng không e ngại chút nà o:
- Lá»i cá»§a Tứ cô nương quả tháºt bất công. Tiểu nữ tá» cho rằng trong ba cha con Tà o thị thà nh tá»±u cao nhất thá»i đó chÃnh là quân vương Tà o Mạnh Äức.
Sở Thiến cưá»i lạnh nói:
- Không thể ngỠđược Tô cô nương lại sùng bái má»™t gian tướng nổi tiếng má»™t thá»i đại như thế, tiểu muá»™i nguyện nghe lá»i kiến giải cá»§a cô nương.
Tô Xảo Äồng thầm nghÄ©, nếu nói Tà o Tháo là gian tướng váºy phụ thân ngươi Sở Danh ÄÆ°á»ng chẳng lẽ kém hÆ¡n sao? Lá»i nà y đương nhiên không thể nói ra ngoà i miệng:
- Äại tác phẩm cá»§a Tà o Tá» Kiến quả tháºt được lưu truyá»n rá»™ng rãi, nhưng Tô cô nương có từng để ý tá»›i thá»i kỳ sau đó thÆ¡ được sáng tác Ä‘á»u mang vẻ sầu não than vãn thảm thiết, trong "Thất ai thi" không thấy hình ảnh các cụ già bô lão cÅ© kỹ, nhưng lại thấy hình ảnh má»›i cá»§a thanh thiếu niên cùng "niệm ngã bình thưá»ng cư, khà kết năng bất ngôn" mấy câu nà y (chỉ muốn má»™t cuá»™c sống bình thưá»ng giản dị, chán nản không thể thốt nên lá»i), tháºm chà còn lấy lá»i ca thán cá»§a oán phụ là m ý chà cá»§a mình, trong khi đó Tà o Mạnh Äức hùng tà i đại lược, tà i hoa vÄ© đại vá»›i khà thế cho dù đến lúc tuổi già vẫn không giảm chút nà o, "thừa vân giá long, úc hà vụ vụ; ngao du bát cá»±c, nãi đáo Côn Luân chi sÆ¡n" hà o khà nà y (cưỡi mây đạp rồng, rạng rỡ đại nghiệp, rong chÆ¡i bát cá»±c, viếng núi Côn Luân), "lão ký phục lịch, chà tại thiên lý; liệt sÄ© má»™ niên, tráng tâm bất dÄ©" lại hà o hùng như thế! (tuổi già chà chưa già , chà ở ngà n dặm; ngưá»i có chà láºp công danh tuy tuổi đã già , nhưng chà vẫn rừng rá»±c không dứt)
- Mà loại văn phong nà y ảnh hưởng sâu sắc đến văn sÄ© thá»i Kiến An, tạo ra má»™t trà o lưu dấn mình tạo dá»±ng sá»± nghiệp trong giá»›i sÄ© tá», cho dù Tà o Tá» Kiến cÅ©ng từng viết trong bà i thÆ¡ "ÄÆ°Æ¡ng biên tráng sÄ© tịch" câu thÆ¡ "quyên khu phó quốc nan" (hy sinh thân mình cho quốc nạn) nhưng sao bì được. Tiểu nữ vẫn cho rằng văn thÆ¡ truyá»n tải chà hướng, Tà o Mạnh Äức vẻn vẹn má»™t câu thÆ¡ có thể khÃch lệ sÄ© tá» Ä‘á»n đáp nợ nước, đã đánh bại tất cả những ngưá»i nổi tiếng thá»i đó.
Tô Xảo Äồng nói tiếp:
- Tà o Tá» Kiến mặc dù cÅ©ng từng có hùng tâm tráng chÃ, chỉ tiếc Tà o Phi thá»§y chung chưa há» cho y má»™t cÆ¡ há»™i nà o để thể hiện, lòng đầy khát vá»ng không thể nà o thi triển, Tà o Tá» Kiến chán nản đà nh phải gá»i gắm trút tình cảm và o thÆ¡. Từ xưa đến nay, văn nhân chán nản thất vá»ng, hà o kiệt chà khà chưa thà nh như cá diếc ở sông Trưá»ng Giang, nhiá»u hÆ¡n không biết bao nhiêu lần so vá»›i má»™t số Ãt ngưá»i công thà nh danh toại; ý chà chán nản, lãnh đạm thá» Æ¡ trong thÆ¡ Tà o Tá» Kiến quả nói ra được tâm ý cá»§a những ngưá»i nà y, tạo được sá»± đồng cảm, do đó đương nhiên được lưu truyá»n rá»™ng rãi.
Tô Xảo Äồng nhẹ nhà ng cưá»i:
- HÆ¡n nữa mấy câu thÆ¡ nà y cùng tâm tình cá»§a những thâm cư khuê nữ như ta và cô nương có chút thÃch hợp, Tứ cô nương sùng bái Tà o Tá» Kiến cÅ©ng không có gì đáng trách.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
12-06-2011, 06:28 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 6: Từ kinh ngạc tới vui mừng (2).
Dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Thiến tức tối không phục nói:
- Theo như Tô cô nương nói, thà nh tá»±u cao nhất cá»§a Tà o Mạnh Äức là nắm quyá»n thống trị thiên hạ, nhưng vá»›i tà i hoa cá»§a Tá» Kiến, nếu y có thể kế thừa vương vị cá»§a phụ thân, nhất định thà nh tá»±u có thể hÆ¡n Tà o Mạnh Äức má»™t báºc.
Tô Xảo Äồng thản nhiên nói:
- Tứ cô nương nói chỉ là giả thiết, có thá»±c như thế hay không chẳng ai biết được, nhưng tiểu nữ có thể xác định, Tà o Tá» Kiến nếu quả tháºt có thể nắm vương vị, y chắc chắn sẽ không sáng tác được những áng thÆ¡ bi thương đẹp đẽ dương danh thiên hạ như thế.
Sở Thiến tức thì nghẹn lá»i, quay đầu lại nhìn Liá»…u Khinh Như, nhưng thấy nà ng Ä‘ang chăm chút dùng khăn ẩm lau mặt cho Sở Tranh không há» chú ý đến câu chuyện bên nà y, Sở Thiến đâm ra chán nản.
Tô Xảo Äồng trong lòng khó hiểu, má»›i vừa rồi khi bốn ngưá»i uống rượu, Sở Thiến có giá»›i thiệu nà ng kia há» Liá»…u nhưng vẫn chưa nói rõ là ai. Nay thấy hai ngưá»i Sở - Liá»…u thân máºt như thế, Tô Xảo Äồng nhịn không được há»i:
- Tứ cô nương, Liá»…u cô nương có quan hệ quả không tầm thưá»ng vá»›i lệnh đệ.
Sở Thiến tức giáºn nói:
- Äó là đương nhiên, Khinh Như vốn là thiếp thất cá»§a ngÅ© đệ, vốn do gia mẫu là m chá»§ hứa gả cho.
Tô Xảo Äồng rất ngạc nhiên, không ngá» cô nà ng há» Liá»…u nà y nhìn còn chưa quá hai mươi, theo lá»i đồn chẳng lẽ đúng là thị thiếp ngưá»i Nam Tá» cá»§a Sở Tranh? Tô Xảo Äồng ngay láºp tức có má»™t loại trá»±c giác, nữ tá» nà y tuyệt đối không phải là ngưá»i không có tiếng tăm gì theo như báo cáo trong máºt báo, vá»›i tà i trà cá»§a Sở Tranh, khẳng định ngưá»i ở bên cạnh hắn là nhân váºt trá»ng yếu.
Tô Xảo Äồng ra vẻ mê muá»™i không biết gì nhẹ giá»ng há»i:
- Nhưng tiểu nữ nghe nói Sở tướng quân cùng đương triá»u Mẫn công chúa tình đầu ý hợp, so ra Liá»…u cô nương nháºp môn trước, chẳng lẽ công chúa không thèm để ý đến việc nà y?
Sở Thiến thở dà i:
- Ai nói không thèm để ý a...
Äá»™t nhiên hình như tỉnh ngá»™ ra, Sở Thiến nói tiếp:
- Việc nà y quan hệ trá»ng đại, không nói được.
Không nói thì thôi, Sở Thiến nói váºy ngay cả Sở Nghi cÅ©ng nổi tÃnh tò mò, nói:
- Thiến muá»™i muá»™i, Mẫn công chúa rốt cuá»™c ra sao? Gần má»™t năm nay trong kinh thà nh không có chút tin tức gì cá»§a nà ng, nÆ¡i nà y lại không có ngưá»i ngoà i, nói cho tá»· tá»· nghe má»™t chút Ä‘i.
Sở Thiến lắc đầu nguầy nguáºy, như thế nà o cÅ©ng không chịu nói.
Chuyện xảy ra má»™t năm trước, và i ngà y sau khi Sở phá»§ tổ chức lá»… trưởng thà nh cho Sở Tranh, Liá»…u Khinh Như chÃnh thức được gả và o Sở gia. Theo ý cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, việc nà y cà ng là m gá»n nhẹ chừng nà o tốt chừng ấy, dù sao cÅ©ng chỉ là cưới má»™t tiểu thiếp, nhưng Sở Tranh nhất định không chịu, hắn muốn Liá»…u Khinh Như được nở mặt nở mà y khi gả và o Sở phá»§, má»i cho bằng được cấm vệ quan quân quen thân ở trong doanh đến dá»±. Lần hôn sá»± nà y mặc dù không xa hoa long trá»ng bằng đại hôn cá»§a Sở Hiên, nhưng náo nhiệt lại có thừa. Sở Danh ÄÆ°á»ng quả tháºt rất bất mãn vá»›i chuyện nà y, nhưng kỳ quái là Sở phu nhân hết sức á»§ng há»™. Äêm tân hôn sau khi khách khứa vá» hết, Sở Tranh Ä‘ang hoan hỉ phÆ¡i phá»›i chuẩn bị động phòng thì không ngá» Triệu Mẫn xông thẳng và o Äạp Thanh viên, chuyện tình vá» sau như thế nà o Sở Thiến cÅ©ng không biết chi tiết, nhưng ngà y hôm sau khi nà ng đến Äạp Thanh viên, trong viện ngổn ngang bừa bá»™n không tả nổi, còn mặt mÅ©i cá»§a Sở Tranh thì bầm dáºp te tua.
Mấy ngà y sau Sở Thiến má»›i biết, tất cả má»i việc Ä‘á»u do mẫu thân cá»§a nà ng má»™t tay gây ra. Sở phu nhân không có hảo cảm gì vá»›i Triệu Mẫn, huống hồ vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Sở gia có cưới được công chúa và o cá»a hay không cÅ©ng không quan trá»ng, vì thế bà liá»n tìm cách báo việc nà y cho Triệu Mẫn biết. à ban đầu cá»§a Sở phu nhân là nếu Triệu Mẫn có thể chịu nhưá»ng nhịn việc nà y, bà sẽ đổi ý bằng lòng cho Triệu Mẫn gả và o Sở gia, bằng không cưới phải má»™t bình dấm chua, lại có thân pháºn công chúa, Sở gia không bị quáºy tung lên má»›i là chuyện lạ.
Còn Sở Tranh lại bị chÃnh mẫu thân cá»§a mình giấu diếm nên không biết gì, hắn vốn định chá» hai ngà y sau khi gạo nấu thà nh cÆ¡m thì sẽ Ä‘i giải thÃch vá»›i Triệu Mẫn, không ngá» tÃnh toán cá»§a hắn tan thà nh mây khói, Triệu Mẫn trá»±c tiếp đánh thẳng tá»›i cá»a. Vì thể diện cá»§a hoà ng gia, Triệu Mẫn nhất định bắt hắn phải bá» Liá»…u Khinh Như, còn nếu muốn gả và o thì phải chá» và i năm sau tÃnh lại. Sở Tranh đương nhiên không đáp ứng, nói tháºt ở trong lòng hắn địa vị cá»§a Liá»…u Khinh Như quan trá»ng hÆ¡n Triệu Mẫn nhiá»u, Triệu Mẫn cà ng tranh cãi cÆ¡n giáºn cà ng bốc lên, cuối cùng nhịn không được vung quyá»n tung cước. Sở Tranh thẹn ở trong lòng ban đầu chỉ lo tránh né, nhưng sau khi trúng hÆ¡n mưá»i chiêu liá»n phát cáu, võ công cá»§a hắn không chỉ cao hÆ¡n Triệu Mẫn má»™t báºc, thưá»ng thưá»ng khi gặp nà ng cÅ©ng hay luáºn chiêu luáºn thế, đối vá»›i thân pháp "Như ảnh tùy hình" cÅ©ng khá quen thuá»™c, hắn liá»u mạng chịu ăn và i đòn chá»™p lấy Triệu Mẫn rồi quăng nà ng ra ngoà i tưá»ng cá»§a Sở phá»§. Sở phu nhân lén theo dõi ở gần đó lÃu lưỡi không thốt nên lá»i, lòng vui mừng thầm khen mình anh minh sáng suốt, nếu không Sở Tranh mà cưới Triệu Mẫn và o cá»a, cặp vợ chồng son nà y Ä‘á»u có võ công siêu đẳng, Sở phá»§ là m sao còn có những ngà y tháng bình yên!
Triệu Mẫn từ đó không thấy tá»›i Sở phá»§ nữa, Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng nghiêm lệnh má»i ngưá»i trong phá»§ không được xì xầm tiết lá»™ chuyện nà y ra ngoà i, nếu không xá» theo gia pháp. Sở Thiến tuy là con, thân pháºn khác vá»›i hạ nhân trong phá»§, nhưng cÅ©ng không dám vi phạm lệnh cấm cá»§a phụ thân, mặc cho Sở Nghi và Tô Xảo Äồng năn nỉ, nà ng cÅ©ng không dám hở miệng ná»a câu.
Tiếng cá»§a ba ngưá»i tuy nhá», nhưng Liá»…u Khinh Như đã luyện Thiên Mị Môn tâm pháp hÆ¡n ba năm, tai mắt linh mẫn hÆ¡n ngưá»i bình thưá»ng do đó nghe rõ rà ng câu chuyện. Nà ng không muốn Tô Xảo Äồng và Sở Nghi tiếp tục truy vấn chuyện nà y, Sở Tranh đã vì nà ng ngay cả công chúa cÅ©ng không mà ng, Liá»…u Khinh Như tá»± cảm thấy không có cách nà o báo đáp, do đó không muốn chuyện nà y tiếp tục mang lại cho Sở Tranh thêm phiá»n toái, vì thế Ä‘i tá»›i nói:
- Tô cô nương sáng tác mấy bà i thÆ¡ khi còn ở Thương Nhạc SÆ¡n, nhưng nghe Nghi tá»· tá»· nói, cô nương sau khi đến kinh thà nh cÅ©ng có không Ãt tác phẩm xuất sắc, sao không là m má»™t bà i cho chúng ta kiến thức má»™t phen?
Tô Xảo Äồng không biết vì sao lại có chút kiêng kỵ, không muốn đạo những bà i thÆ¡ nổi tiếng cá»§a "tiá»n nhân" má»™t lần nữa nên từ chối:
- Văn chương vốn tự nhiên, tuyệt tác do ngẫu hứng, tiểu nữ chẳng qua chỉ vô tình ngẫu hứng sáng tác, giỠsao dám múa rìu qua mắt thợ thêm một lần nữa?
Sở Tranh nằm sấp mặt trên bà n, trong bụng hồi há»™p, hai câu nà y rõ rà ng là do Lục Du Ä‘á»i Nam Tống sáng tác, Tô Xảo Äồng tại sao có thể sáng tác hai ba lần trùng hợp như thế? Sở Tranh thầm cảm thấy may mắn, may mắn chÃnh là hắn lại ở đây hôm nay lúc nà y, nếu không sau nà y sai ngưá»i giết chết nà ng, đó có thể là má»™t chuyện vô cùng đáng tiếc.
Ãnh mắt Sở Thiến sáng lên, nà ng liá»n nói:
- Lá»i vừa rồi cá»§a Tô cô nương tháºt sá»± nói lên suy nghÄ© trong lòng cá»§a tiểu muá»™i, tiểu muá»™i sáng tác thÆ¡ có khi phóng bút như hoà ng hà , nhưng sau đó má»™t lát suy nghÄ© hoà n toà n bế tắc, ngay cả má»™t chữ cÅ©ng viết không được.
Sở Nghi cưá»i nói:
- Tiểu nữ đần độn ngu dốt không bằng được Thiến muá»™i muá»™i để lÄ©nh há»™i sâu sắc, tuy nhiên Xảo Äồng từng tặng cho tiểu nữ mấy bà i thÆ¡ ngắn rất hay, tiểu nữ còn nhá»› rõ từng câu từng chữ.
Liá»…u Khinh Như cưá»i nói:
- Váºy còn không mau Ä‘á»c ra nghe má»™t chút? Tiểu nữ trong lòng ngứa ngáy khó chịu đã lâu.
Sở Nghi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, bà i nà y sau khi Xảo Äồng đến kinh thà nh nhá»› nhà nên sáng tác:
Sà ng tiá»n minh nguyệt quang,
nghi thị địa thượng sương.
CỠđầu vá»ng minh nguyệt,
đê đầu tư cố hương
Khi Sở Nghi ngâm vịnh bà i thÆ¡ "TÄ©nh dạ tư", Tô Xảo Äồng nhìn chằm chằm Sở Tranh, nhưng cho đến khi Sở Nghi Ä‘á»c xong, Sở Tranh vẫn không động Ä‘áºy tà nà o, Tô Xảo Äồng bá»—ng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm thoải mái trong lòng.
Trong khi đó Sở Tranh trong bụng cưá»i hắc hắc má»™t tráºn, đạo thÆ¡ giá»i tháºt! Tô Xảo Äồng nà y quả thá»±c cái gì cÅ©ng dám đạo, tiá»n nhân, à không, là háºu nhân nếu mà biết được e rằng tức đến ná»—i lăn đùng giãy đà nh đạch từ trong bụng mẹ! CÅ©ng không biết Tô Xảo Äồng rốt cuá»™c nhá»› bao nhiêu thi từ, nhưng cÅ©ng không cần phải đưa hết thảy những sáng tác nổi danh thiên cổ đến thá»i đại nà y chứ, nếu không văn há»c cả ngà n năm sau nà y chắc thảm thương ảm đạm chết mất!
Sở Tranh ở bên cạnh miên man suy nghĩ, chợt nghe Sở Thiến thở dà i:
- Tô cô nương, tiểu muá»™i thá»±c phục quá, bà i thÆ¡ đơn giản dá»… hiểu, lại trong sáng, ý cảnh vô cùng sâu sắc, cảnh giá»›i nà y tiểu muá»™i e rằng cả Ä‘á»i cÅ©ng không thể đạt tá»›i.
Sở Thiến có chút chán nản, nà ng vô cùng tá»± phụ vá»›i tà i há»c cá»§a mình, không ngỠở trước mặt Tô Xảo Äồng ngay cả lòng hiếu thắng cÅ©ng dần dần biến mất, tá»± nhá»§ bản thân chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Liá»…u Khinh Như cÅ©ng giống như Sở Thiến, mặt lá»™ vẻ chán nản không nói gì
Sở Tranh đột nhiên giáºt mình tỉnh dáºy thì thà o nói:
- Rượu ngon, cho thêm một bình nữa.
Sở Thiến nghe thế nổi cáu, không còn lòng dạ nà o tiếp tục ở lại, quay sang thi lá»… vá»›i Tô Xảo Äồng:
- Hôm nay có thể gặp Tô cô nương má»™t chốc, quả thá»±c là đại hạnh cuá»™c Ä‘á»i nà y, chỉ là đệ đệ nà y cá»§a ta nhân sá»± đã không còn biết gì, đà nh phải chá» ngà y khác đến xin chỉ bảo.
Liá»…u Khinh Như cuối đầu ghé sát bên tai Sở Tranh nhẹ giá»ng nói:
- Công tá», chúng ta hồi phá»§.
Sở Tranh đứng báºt dáºy, hai mắt nhìn thẳng nói:
- Tiểu nhị, tÃnh tiá»n!
Nói xong lấy ra một đĩnh và ng ném lên bà n:
- Không cần thối lại.
Äiếm tiểu nhị vừa mừng vừa kinh ngạc cầm đĩnh và ng cất và o trong áo. ÄÄ©nh và ng nà y dư trả thêm bảy tám bà n tiệc rượu nữa, hôm nay xem ra kiếm được má»™t món tiá»n lá»›n.
Sở Thiến và Liá»…u Khinh Như cá»± tuyệt Tô Xảo Äồng xuống đưa tiá»…n há», chỉ yêu cầu tiểu nhị dìu Sở Tranh lên xe rồi hồi phá»§.
Tô Xảo Äồng ngÆ¡ ngẩn nhìn xe ngá»±a Ä‘i xa, chợt thấy tâm trà rã rá»i, tay nâng chung rượu tà n trước mặt nhấp nhẹ má»™t ngụm, má»™t là n hương thÆ¡m dịu nhất thá»i thấm nháºp phế phá»§. Nà ng thầm nghÄ©, so vá»›i kiếp trước rượu nà y quả có phong vị cá»§a rượu ly bôi.
Tô Xảo Äồng nhìn chất dịch mà u đỠnhạt cá»§a rượu, thở nhẹ má»™t hÆ¡i.
Khấu đại nương đẩy cá»a Ä‘i và o. Lúc Tô Xảo Äồng gá»i Sở Tranh lên lầu, bà liá»n bá» Ä‘i không muốn gặp mặt Sở Tranh. Bà cảm thấy kiêng kỵ sâu sắc thiếu niên nà y. Trong tư liệu cá»§a Thiên CÆ¡ Các mặc dù từng đỠcáºp đến y võ giá»i lại dÅ©ng mãnh, nhưng Khấu đại nương còn tưởng đây là bản lãnh trên lưng ngá»±a ra tráºn giết địch, như thế nà o cÅ©ng không nghÄ© tá»›i hắn tu luyện chÃnh là Long tượng phục ma công, hÆ¡n nữa lại đạt tá»›i cảnh giá»›i thượng thừa như thế, không biết là ai có thể đà o luyện ra được má»™t đệ tá» như váºy, chắc là cao nhân đương thá»i. Ná»™i công bà tu luyện chÃnh là Yến gia tâm pháp, nhưng dung hòa trong chiêu thức có lẫn không Ãt võ công độc môn cá»§a Khấu gia, nếu thá»±c phải ra tay động thá»§, rất khó nói bà có để lá»™ ra dấu vết gì hay không, bởi váºy có thể tránh mặt được bao nhiêu thì cà ng tốt bấy nhiêu.
Nếu nói có má»™t ngưá»i mà Khấu đại nương nhìn không thấu đó chÃnh là Tô Xảo Äồng. Khấu đại nương nhá»› khi ở Tần quốc, sở trưá»ng cá»§a Tô Xảo Äồng chÃnh là hiến mưu láºp kế, cÅ©ng không nghe nói tá»›i tà i văn chương cá»§a nà ng tốt xấu thế nà o, nhưng khi đến kinh thà nh cá»§a Triệu quốc, tại sao danh tiếng cá»§a nà ng lại nổi lên như cồn? Khấu đại nương tuy văn thÆ¡ chữ nghÄ©a sÆ¡ sà i, nhưng cÅ©ng biết mấy bà i thÆ¡ Tô Xảo Äồng sáng tác tuyệt đối có thể xem là những tuyệt tác lưu truyá»n Ä‘á»i sau, chẳng lẽ nà ng vẫn thâm tà ng bất lá»™? Äến tá»™t cùng nà ng rắp tâm là m gì? Khấu đại nương biết Tô Xảo Äồng cÅ©ng khá lâu, lúc đó nà ng chỉ là má»™t đứa bé gái nhá», thông minh nhu thuáºn, là niá»m vui cá»§a Khấu đại nương. Bà vốn muốn thu nà ng là m truyá»n nhân giao lại y bát, không ngá» nà ng có quá nhiá»u phân tâm, không thể chuyên tâm luyện võ, trong đầu toà n nghÄ© ra âm mưu quá»· kế, đặc biệt kế sách kết bạn vá»›i Tần Vương, Ä‘iá»u nà y là m cho Khấu đại nương không vui, tình cảm dần dần há»i hợt xa lánh.
Sở Nghi tiá»…n Sở Thiến và má»i ngưá»i ra cá»a rồi trở lại trong phòng ngồi xuống cạnh Tô Xảo Äồng, nà ng vẫn còn sợ hãi vá»— vá»— ngá»±c nói:
- Xảo Äồng, muá»™i và tiểu NgÅ© cá»§a Sở gia là m sao lại quen biết nhau? Tá»· tá»· sao lại không biết gì hết, hôm nay dẫn Liá»…u Khinh Như đến đây thiếu chút nữa mang vạ và o thân.
Tô Xảo Äồng thản nhiên nói:
- Sao rồi, Nghi tỷ lại sợ Sở Tranh đến thế cơ à ?
Sở Nghi cưá»i khổ nói:
- Con cháu Sở gia ai ai mà không biết Thái Úy đại nhân muốn láºp y là m tông chá»§ Ä‘á»i kế, má»™t số Ãt ngưá»i thân cáºn á»§ng há»™ đại ca y ở trong phá»§ Ä‘á»u bị Ä‘iá»u Ä‘i trấn thá»§ Bắc cương. HÆ¡n nữa, năm xưa khi y má»›i gia nháºp cấm vệ quân, trong quân có mấy ngưá»i có quan hệ thân thiết vá»›i Sở gia kinh thà nh tất cả Ä‘á»u bị y chỉnh đốn Ä‘au khổ chịu hết thấu. Ôi dà o, đừng thấy tiểu NgÅ© lúc nà o mặt cÅ©ng cưá»i hi ha, nhưng sau lưng âm độc vô cùng...
Sở Nghi đột nhiên im re thầm nghÄ©, mình nói cái nà y là m gì váºy trá»i, nếu lỡ Tô Xảo Äồng và Sở Tranh thá»±c sá»± có tư tình, váºy chẳng khác nà o mình Ä‘ang rước há»a và o thân.
Tô Xảo Äồng Ä‘oán được tâm tư suy nghÄ© cá»§a Sở Nghi, cưá»i nói:
- Nghi tá»· không cần lo lắng, tiểu muá»™i cùng Sở tướng quân chỉ là có duyên vô tình gặp mặt, lúc trước khi tiểu muá»™i vừa má»›i tá»›i kinh thà nh lạ lẫm không biết gì, Sở tướng quân giúp đưa tiểu muá»™i vỠđến Thà nh phá»§. Hôm nay y dẫn binh Ä‘i tuần ngang qua đây, tiểu muá»™i má»i lên tán gẫu nhân tiện tá» lòng biết Æ¡n mà thôi.
Sở Nghi thoáng yên lòng, ngượng ngùng cưá»i nói:
- Tỷ tỷ là m gì có ý đó!
Tô Xảo Äồng nói:
- Tuy nhiên Liễu cô nương kia chung quy cũng là thị thiếp của Sở tướng quân, xuất hiện ở đây để y thấy được, lúc vỠkhông biết có chuyện gì không?
Sở Nghi cưá»i nói:
- Xảo Äồng có Ä‘iá»u không biết, Liá»…u Khinh Như tuy là thị thiếp nhưng tiểu NgÅ© lại sá»§ng ái nà ng vô cùng, lúc trước khi nà ng gả và o Sở phá»§, những thanh thiếu niên ở kinh thà nh có chút giao tình vá»›i tiểu NgÅ© Ä‘á»u nháºn được thiệp má»i. Nếu không phải Liá»…u Khinh Như có thân thế không rõ rà ng, tuổi tác không lá»›n hÆ¡n tiểu NgÅ© nhiá»u như thế, e rằng địa vị chÃnh thất đã thuá»™c vá» nà ng. Dù váºy, hạ nhân ở Sở phá»§ đối vá»›i nà ng cá»±c kỳ tôn trá»ng, tuyệt không dám đối đãi vá»›i nà ng như má»™t thị thiếp.
Tô Xảo Äồng nói:
- Nhưng nà ng nhìn trẻ quá, so với Ngũ công tỠcũng không lớn hơn bao nhiêu.
Sở Nghi thở dà i:
- Äúng váºy, tá»· tá»· từng nhiá»u lần gạn há»i Liá»…u Khinh Như rốt cuá»™c bảo dưỡng bằng cách nà o, nhưng nà ng nhất định né tránh trả lá»i. Xảo Äồng, muá»™i nghÄ© há»™ tá»· tá»· biện pháp, hôm nay coi như đã quen biết nà ng, hôm nà o đó chúng ta đến Sở phá»§ thăm, nhân tiện tìm cách để Liá»…u Khinh Như nói ra phương pháp giữ gìn sắc đẹp, bảo trì thanh xuân.
Nói đến vấn đỠtất cả phụ nữ Ä‘á»u quan tâm, hai nà ng thân thiện hẳn ra.
Thà nh An Lá»… đột nhiên lừ đừ xiêu vẹo Ä‘i đến, ngồi xuống bên cạnh Tô Xảo Äồng há»i:
- NgÅ© công tỠđâu? Sao không thấy ai hết váºy?
Tô Xảo Äồng ngán ngẩm cau mà y, ngưá»i ngồi xÃch ra ngoà i má»™t chút nói:
- Y uống hÆ¡i nhiá»u đã Ä‘i vá» trước.
Sở Nghi cÅ©ng không có ấn tượng tốt vá»›i Thà nh An Lá»…, thấy hắn Ä‘i đến liá»n lấy cá»› đứng dáºy cáo từ.
Thà nh An Lễ nhìn theo bóng lưng Sở Nghi xì một tiếng, khinh miệt nói:
- à gì đây. Biểu muá»™i, muá»™i có biết vì sao nà ng ấy thấy ta liá»n bá» Ä‘i không? Äừng nói bởi vì ta là ngưá»i cá»§a Thà nh gia không cùng má»™t đưá»ng vá»›i Sở gia bá»n há».
Tô Xảo Äồng nói:
- Biểu ca suy nghÄ© nhiá»u quá rồi, tiểu muá»™i cÅ©ng coi là ngưá»i cá»§a Thà nh gia, nhưng Nghi tá»· chưa bao giá» tá» ra bất mãn vá»›i tiểu muá»™i.
Thà nh An Lễ nói:
- Muá»™i không phải há» Thà nh, huống chi Tô tà i nữ nổi danh ở kinh thà nh không biết bao nhiêu quý công tá» ngưỡng má»™ tương tư muá»™i, nà ng ta đương nhiên sẽ không vô cá»› đắc tá»™i vá»›i muá»™i. Không phải biểu ca oán trách sau lưng phụ thân, lão nhân gia lá»›n tuổi quả hồ đồ, Thà nh gia chúng ta ở kinh thà nh không quyá»n cÅ©ng không thế, lão nhân gia không nên đối nghịch vá»›i Sở gia. Biểu muá»™i, sau nà y nếu biểu ca có gặp rá»§i ro gì muá»™i đừng quên giúp đỡ ta má»™t phen nhé.
Tô Xảo Äồng nói:
- Biểu ca say rồi, sao lại mê sảng ăn nói lung tung như thế? Huống chi Thà nh gia nếu quả thá»±c gặp phải khó khăn, tiểu muá»™i sao lại có may mắn thoát khá»i?
Thà nh An Lá»… cưá»i nói:
- Biểu muá»™i có Ä‘iá»u không biết, má»›i vừa rồi NgÅ© công tá» nói vá»›i ta, y vừa gặp biểu muá»™i đã yêu tha thiết, còn nhá» riêng biểu ca là m nhịp cầu nối cho hai ngưá»i. Thế nà o, ta thấy muá»™i đối xá» vá»›i y cÅ©ng khác hẳn vá»›i ngưá»i khác, khi nà o thì biểu ca thay muá»™i ước hẹn y gặp mặt đây?
Tô Xảo Äồng không khá»i cưá»i lạnh má»™t tiếng, loại ngưá»i như Sở Tranh ngươi mà cÅ©ng bà y đặt nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu)? Nếu quả như thế đúng là chuyện tiếu lâm, y nói như thế chẳng qua muốn cạy tin tức từ miệng Thà nh An Lá»…...
Tô Xảo Äồng đột nhiên phát lạnh từ táºn đáy lòng, mặt cứng đỠngưng hẳn nét tươi cưá»i, vá»™i há»i:
- Y vừa rồi nói gì với biểu ca?
Thà nh An Lá»… cưá»i nói:
- Biểu muá»™i tháºt muốn biết? NgÅ© công tá» nói, y muốn hẹn muá»™i ra ngoà i gặp mặt, sau đó còn há»i ngà y đó khi y rá»i khá»i Thà nh phá»§ muá»™i có nhắc gì tá»›i y hay không.
Tô Xảo Äồng há»i:
- Váºy biểu ca trả lá»i ra sao?
Thà nh An Lễ thấy nà ng khẩn trương như thế, có chút nghi hoặc nói:
- Ta nói, ngà y đó muá»™i và gia phụ gia mẫu ở trong phòng nói chuyện hÆ¡n ná»a ngà y, ta cÅ©ng không hiểu được chuyện nà y là chuyện gì.
Tô Xảo Äồng liếc nhìn Khấu đại nương, thấy Khấu đại nương sắc mặt đại biến, không ká»m được nở nụ cưá»i thê lương. Tháºt đúng là ngưá»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh, trên Ä‘á»i sao lại có kẻ ngu dốt như thế, nếu đã biết hai nhà Thà nh - Sở Ä‘ang ở thế đối địch, sao lại có thể là m ngưá»i tốt bụng xằng báºy Ä‘i giúp ngưá»i, kể toà n bá»™ chuyện xảy ra trong phá»§ cá»§a mình như thế. Thà nh Phụng Chi ẩn náu ở Triệu quốc hÆ¡n hai mươi năm, coi như là má»™t nhân váºt đặc biệt, sao lại dạy dá»— con trai thà nh như thế!
Thà nh An Lá»… thấy sắc mặt Tô Xảo Äồng tái nhợt, liá»n lo lắng há»i:
- Biểu muá»™i, muá»™i là m sao váºy?
Tô Xảo Äồng không muốn nhìn gã thêm má»™t chút nà o, vô lá»±c nói:
- Nghĩa mẫu, chúng ta hồi phủ.
Bụng thầm nghÄ© hay là trước nhất vá» thương nghị lại vá»›i Thà nh Phụng Chi, e là kế hoạch dá»± tÃnh trước đây phải thay đổi má»™t số Ä‘iá»u.
Hai ngưá»i Ä‘i ra khá»i tá»u lâu, Tô Xảo Äồng đột nhiên đứng khá»±ng lại, rồi xoay ngưá»i Ä‘i sang bên kia phố.
Khấu đại nương có chút khó hiểu, thấy Tô Xảo Äồng Ä‘i đến trước mặt hai mẹ con quần áo rách tả tÆ¡i, lấy ra và i đồng tiá»n đưa cho há». Ngưá»i mẹ cảm Æ¡n rối rÃt rồi dẫn đứa con táºp tá»…nh rá»i Ä‘i.
Tô Xảo Äồng Ä‘ang định lên xe ngá»±a thì nghe **** tiểu nhị nói vá»›i theo ở phÃa sau:
- Cô nương cho tiá»n hai mẹ con kia, tháºt sá»± là không đáng.
Tô Xảo Äồng đột nhiên quay đầu lại hÆ¡i giáºn gắt:
- Chẳng lẽ muốn nhìn thấy hai mẹ con đó đói chết ở đầu đưá»ng xó chợ? Ngươi không chạnh lòng thương hại chút nà o ư?
Äiếm tiểu nhị đáp:
- Cô nương có Ä‘iá»u không biết, từ khi Sở Thái úy chấp chưởng triá»u chÃnh, ba năm qua kinh thà nh không còn ngưá»i bị đói chết, hai mẹ con vừa rồi hết ăn lại nằm ở vùng nà y đã có tiếng, bằng lòng ăn xin ở đầu đưá»ng xó chợ nhất định không chịu đến những phân xưởng thá»§ công do triá»u đình mở ra để là m việc. Nếu không mặc dù không thể già u có khá giả gì, nhưng má»™t ngà y ba bữa thì dư. Cô nương cứ chá» xem, đợi lúc cô nương rá»i Ä‘i, hai mẹ con kia khẳng định sẽ trở lại đây, nhưng tiểu nhân nhất định không cho há» tá»›i gần cá»a cá»§a tá»u lâu.
Tô Xảo Äồng quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy hai mẹ con kia lấp ló tránh ở đầu góc phố, chỉ biết lắc lắc đầu.
Khấu đại nương ngồi ở trong xe thấy Tô Xảo Äồng chống cằm trầm tư, nói:
- Xảo Äồng, con Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?
Tô Xảo Äồng nói:
- Con Ä‘ang suy nghÄ© chuyện cá»§a hai mẹ con kia. Nếu lá»i cá»§a **** tiểu nhị là sá»± tháºt, chỉ dá»±a và o Ä‘iểm nà y, phải nói là công lá»›n cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, hÆ¡n nữa còn nháºn thấy Triệu quốc quả thá»±c già u có và sung túc hÆ¡n Äại Tần cá»§a ta. Thà nh Hà m Dương cô nhi quả phụ đầy rẫy, con từng nhiá»u lần tấu thỉnh Hoà ng Thượng mở kho cứu tế, nhưng đại thần trong triá»u chỉ đồng ý xuất ra má»™t Ãt, nói lương thá»±c dá»± trữ trong kho chỉ có thể đảm bảo đủ dùng cho thá»i chiến. Nếu Tần - Triệu tháºt sá»± giao chiến, Äại Tần ta chưa gì đã thua trước má»™t bước.
Khấu đại nương lần đầu tiên nhìn thấy Tô Xảo Äồng chán nản buồn rầu như thế, nghi hoặc trong lòng: nà ng có lòng xót thương đến cô nhi quả phụ, nhưng lại giúp Tần Vương diệt cả nhà quyá»n thần không nương tay chút nà o, nà ng rốt cuá»™c là dạng ngưá»i như thế nà o?
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:30 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 7: Váºn dụng tất cả tâm cÆ¡ (1).
Dịch: Hari_lama
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Cùng lúc đó trên má»™t chiếc xe ngá»±a khác, Sở Tranh Ä‘ang ngáy vang như sấm khiến cho Sở Thiến bá»±c mình không thôi. Nà ng không nhịn được há»i:
- Khinh Như, buổi tối ngá»§ hắn cÅ©ng ngáy to như thế à ? Váºy là m sao hai ngưá»i ngá»§ được?
Liá»…u Khinh Như đỠbừng mặt. Cô chị chồng nà y đúng là chưa muốn xuất giá, cái gì cÅ©ng không biết, chuyện khuê phòng sao có thể tùy tiện nói cho ngưá»i khác nghe. Nà ng đà nh phải hà m hồ nói:
- Hôm nay có thể công tá» uống hÆ¡i nhiá»u, ngà y thưá»ng công tá» không có như váºy.
Sở Thiến tháºt sá»± không chịu được nữa, dùng hai ngón trá» và ngón cái váºn hết sức nhéo mạnh má»™t cái và o đùi Sở Tranh, chỉ nghe tiếng Sở Tranh hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu rồi tiếng ngáy ngưng bặt. Sở Thiến hà i lòng cưá»i nói:
- Cuối cùng cũng yên tĩnh được một chút.
Liá»…u Khinh Như thấy váºy thì Ä‘au lòng, nhưng nà ng lại không tiện đôi co vá»›i Sở Thiến, dù sao nà ng ta cÅ©ng là tá»· tá»· cá»§a công tá», còn mình chẳng qua chỉ là má»™t thị thiếp. Nà ng lái sá»± chú ý cá»§a Sở Thiến sang chuyện khác, nói:
- Hôm nay gặp mặt, Tô cô nương nà y quả nhiên bất phà m, khó trách không tá»›i ná»a tháng nà ng ta đã nổi danh khắp kinh thà nh.
Sở Thiến gáºt đầu đồng ý, nói:
- Má»™t số ý cảnh trong câu chữ cá»§a nà ng ta từ trước tá»›i nay tiá»n nhân không thấy có, nay ngẫm lại quả tháºt có chút đạo lý.
Liễu Khinh Như trầm tư suy nghĩ, nói:
- Sao muá»™i cảm thấy hôm nay nà ng ta nói ra má»™t số luáºn Ä‘iểm có vẻ quen quen, hình như muá»™i đã từng nghe ai đó nói qua, là ... là ..., a, công tá»...
Nà ng đột nhiên nhá»› lại lúc mình má»›i hầu hạ Sở Tranh, hắn đã sáng tác má»™t ná»a bà i "Äại giang đông khứ", những lá»i giải thÃch lúc đó cá»§a hắn hao hao giống Tô Xảo Äồng.
Liễu Khinh Như chợt thấy Sở Tranh kéo mạnh áo sau lưng nà ng. Nà ng quay đầu nhìn lại, thấy hắn hai mắt mở lớn, lắc lắc đầu ý bảo nà ng đừng nói ra.
Tầm nhìn cá»§a Sở Thiến bị Liá»…u Khinh Như che khuất nên không thấy được vẻ mặt cổ quái cá»§a Sở Tranh, Sở Thiến liá»n há»i:
- Tiểu NgÅ© sao váºy?
Liễu Khinh Như ấp úng nói:
- Không... không có gì, hình như công tỠtỉnh rồi.
Sở Thiến cưá»i nhạt nói:
- Uống kiểu như hắn là m gì mà nhanh tỉnh rượu như váºy? Bá»™ không thấy tá»· tá»· vừa má»›i nhéo hắn như thế mà hắn cÅ©ng không có phản ứng gì sao?
Liễu Khinh Như cũng mù mỠkhông hiểu gì sất, mới vừa rồi nhìn mắt hắn không thấy có vẻ gì là say cả, tại sao hắn phải là m như thế?
Vừa vá» tá»›i Äạp Thanh viên, Âu Dương Chi Mẫn chạy ra đón. Liá»…u Khinh Như nói:
- Âu Dương, ngươi đến Minh Nguyệt Lâu dắt con ngá»±a cá»§a công tá» vá».
Âu Dương Chi Mẫn đáp:
- Vâng, phu nhân. Công tỠđâu rồi ạ? Phu nhân có muốn tiểu nhân đi đón luôn không?
Sở Thiến cưá»i nói:
- Công tá» nhà ngươi say khướt đến ná»—i không biết trá»i trăng là gì Ä‘ang nằm ở trong xe kia kìa.
Âu Dương Chi Mẫn tháºt sá»± rất ngạc nhiên, Ä‘i theo công tá» bao nhiêu năm nay, gã chưa bao giá» thấy Sở Tranh say quá chén, hôm nay đụng phải cao nhân phương nà o có thể chuốc rượu cho công tá» say bà tỉ như váºy?
Âu Dương Chi Mẫn dìu Sở Tranh vá» phòng. Sở Tranh thấy Sở Thiến không Ä‘i theo nữa liá»n trở mình bước ra khá»i giưá»ng. Vén ống quần lên nhìn, hắn thấy chá»— vừa má»›i bị nhéo tÃm bầm, tức nhịn không được chá»i ầm lên:
- Tứ nha đầu, ta chỉ trêu ngươi một chút mà ngươi lại hạ thủ ngoan độc như thế nà y?
Âu Dương Chi Mẫn cưá»i nói:
- Tiểu nhân biết ngay mà . Công tá» sao có thể bị ngưá»i khác chuốc say cho được!
Liá»…u Khinh Như thấy Sở Tranh vẫn như thưá»ng, mặt lá»™ vẻ khó hiểu há»i:
- Công tá»...
Sở Tranh vá»™i giải thÃch:
- Khinh Như, ta biết nà ng có nhiá»u Ä‘iá»u thắc mắc. Hôm nay ta bà y trò nà y ná» tất cả là vì Tô Xảo Äồng, nà ng ta rất có khả năng là gian tế cá»§a Tây Tần.
Liễu Khinh Như có vẻ không tin nói:
- Không thể nà o, má»™t nữ tá» như nà ng ta sao lại là gian tế được? Nếu quả đúng váºy thì Thà nh đại nhân chẳng phải cÅ©ng sẽ bị hiá»m nghi ư?
Sở Tranh nói:
- Ta có chứng cá»› vô cùng xác thá»±c. Khinh Như, nà ng cÅ©ng biết ta không phải hạng ngưá»i hay ăn nói linh tinh, ta tin chắc đến chÃn phần mưá»i nà ng ta là gian tế. Âu Dương, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Âu Dương Chi Mẫn khom ngưá»i đáp:
- Ưng đưá»ng đã là m theo lệnh cá»§a công tá» ngà y đêm giám sát Thà nh phá»§, nhưng cÅ©ng không phát hiện ra Ä‘iá»u gì khả nghi. Hôm nay tiểu nhân há»i thăm cặn kẽ những ngưá»i là m nhiệm vụ thì biết được có má»™t chuyện tương đối kỳ quái. Mấy ngưá»i canh gác ban đêm Ä‘á»u nói từng nhìn thấy má»™t bóng Ä‘en chợt lóe qua, nhưng khi hỠđịnh thần nhìn lại thì không thấy gì hết. Lúc đó bá»n há» cho là mình hoa mắt, đến hôm nay há» má»›i nói ra. Tiểu nhân Ä‘oán ngưá»i nà y có thể chÃnh là ngưá»i bên cạnh Tô cô nương, Khấu đại nương.
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- Không sai, vá»›i võ công cá»§a bà ta đám đệ tỠƯng đưá»ng dÄ© nhiên không là m gì được, chuyện nà y cÅ©ng khá hao tổn tâm trà rồi đây. Lát nữa ngươi Ä‘i tìm Ngô tiên sinh, thỉnh tiên sinh tối nay đến ngoà i Thà nh phá»§ trợ giúp.
Âu Dương Chi Mẫn nói:
- Vâng. Tiểu nhân còn có má»™t chuyện bẩm báo, hôm nay Thái TỠđến thăm Thà nh phá»§, cho đến bây giá» vẫn chưa rá»i Ä‘i.
o0o
Tô Xảo Äồng xuống xe ngá»±a, vừa Ä‘i và o cổng chÃnh cá»§a Thà nh phá»§ thì lão quản gia đã chạy ra đón, nhẹ giá»ng nói:
- Thái tỠtới thăm.
Năm xưa lão quản gia nà y và Thà nh Phụng Chi đến Triệu cùng má»™t lúc, trong Thà nh phá»§ ngoại trừ vợ chồng Thà nh Phụng Chi ra thì chỉ có lão ta biết thân pháºn tháºt cá»§a Tô Xảo Äồng.
Tô Xảo Äồng nghe thấy thế khẽ cau mà y. Bốn phÃa Thà nh phá»§ không biết có bao nhiêu tai mắt cá»§a Sở gia Ä‘ang nhìn chằm chằm, Thà nh Phụng Chi sao không máºt đà m vá»›i Thái TỠở trong cung, khi không lại dẫn đến phá»§ là m gì?
Thấy Tô Xảo Äồng hình như có vẻ bất mãn, lão quản gia Ä‘i ở phÃa sau nà ng nói:
- Là Thái Tá» tá»± muốn tá»›i bái phá»ng, nghe phu nhân nói ý như muốn gặp cô nương.
Äến phòng khách, Tô Xảo Äồng không thấy ai khác ngoà i trừ Thà nh Phụng Chi Ä‘ang ân cần tiếp chuyện má»™t thanh niên cưá»ng tráng khoảng trên hai mươi tuổi, ngưá»i nà y chắc là Thái tá» Triệu Khánh.
Quả nhiên, Thà nh Phụng Chi khi thấy Tô Xảo Äồng liá»n đứng lên nói:
- Xảo Äồng, mau tá»›i ra mắt Thái Tá» Ä‘iện hạ cá»§a Äại Triệu.
Tô Xảo Äồng vén vạt áo quỳ lạy, nói:
- Tiểu nữ Tô Xảo Äồng tham kiến Ä‘iện hạ.
Triệu Khánh hÃp mắt đánh giá Tô Xảo Äồng từ trên xuống dưới. Tô Xảo Äồng vẫn bình thản tá»± nhiên. Nà ng ở bên cạnh Tần Vương bao nhiêu năm, so sánh khà thế nà y cá»§a Thái Tá» Triệu quốc vá»›i sá»± oai vÅ© cá»§a Tần Vương quả tháºt cách biệt má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Triệu Khánh gáºt đầu nói:
- Không tệ, đúng là danh bất hư truyá»n, bổn vương không uổng công chuyến nà y.
Tô Xảo Äồng đứng dáºy, bất đắc dÄ© cưá»i nói:
- Äiện hạ quá khen.
Bụng nghÄ© thầm, trông dáng vẻ cá»§a y như váºy mà Thà nh Phụng Chi còn nói y rất có tiá»n đồ? ÄÆ¡n thuần là má»™t tên háo sắc không hÆ¡n không kém, không biết vẻ tráng niên sung sức nà y cá»§a y còn kéo dà i được tá»›i lúc nà o?!
Triệu Khánh nói với Thà nh Phụng Chi:
- Thà nh đại nhân, cháu gái cá»§a ông tháºt tốt quá, sau nà y bảo nà ng năng và o cung má»™t chút, ái phi Mị nương cá»§a bổn vương ở trong cung có hÆ¡i tịch mịch, cÅ©ng không có ai trò chuyện vá»›i, Xảo Äồng cô nương vá»›i há»c thức trứ danh có thể giúp ái phi giải buồn.
Tô Xảo Äồng hÆ¡i chấn động trong lòng vì nà ng vẫn lấn cấn vá» cô gái vá»›i cái tên Võ Mị Nương nà y, ngoại trừ cái tên trùng lặp ra nà ng ta cÅ©ng không có Ä‘iểm gì tương tá»± vá»›i vị nữ hoà ng kia. Nhưng vá»›i thân pháºn Thái Tá» phi, nà ng ta có thể đối phó vá»›i muá»™i muá»™i cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng là Lâm quý phi, chỉ má»™t Ä‘iểm nà y cÅ©ng đủ cho thấy nà ng ta có thá»§ Ä‘oạn không tầm thưá»ng. Tô Xảo Äồng quả tháºt rất muốn gặp mặt Võ Mị Nương, huống chi Sở Tranh đã có lòng ngá» vá»±c nà ng, nói không chừng lúc nà o đó hắn sẽ kiếm cá»› để đến Thà nh phá»§ lục soát, trốn tránh ở trong cung cÅ©ng có thể xem là má»™t kế thức thá»i ứng phó. Nà ng liá»n nói:
- Tiểu nữ ngưỡng mộ trữ phi đã lâu, rất vui lòng tòng mệnh.
Thà nh Phụng Chi cảm thấy rất lo lắng, chẳng lẽ Tô Xảo Äồng không nhìn ra dụng ý cá»§a Triệu Khánh? Nà ng là má»™t nữ tá» khi và o cung không phải là để cho Triệu Khánh muốn là m gì thì là m sao? Nà ng được Tần Vương sá»§ng ái, lại xinh đẹp như thế, nhất định có tình cảm máºp má» vá»›i Tần Vương, nếu nà ng bị áp bức hay lăng nhục gì đó ở Triệu quốc, Tần Vương là m sao tha cho lão được đây?
Triệu Khánh thấy Tô Xảo Äồng đồng ý, cao hứng nói:
- Thà nh đại nhân, hôm nay bổn vương đến đây má»™t là để gặp mặt Xảo Äồng cô nương, hai là muốn nhìn tuyệt thế cao thá»§ mà ông đỠcá» vá»›i ta, không biết y hiện Ä‘ang ở đâu?
Thà nh Phụng Chi liếc Khấu đại nương một cái. Khấu đại nương bất đắc dĩ bước tới nói:
- Dân phụ Yến thị tham kiến điện hạ.
Triệu Khánh trừng mắt nói:
- Thà nh đại nhân, tại sao lại là một nữ nhân hả?
Thà nh Phụng Chi sợ Khấu đại nương pháºt ý, bước lên phÃa trước má»™t bước nói:
- Äiện hạ, thuở nhá» vi thần sinh trưởng ở trong Thương Nhạc SÆ¡n, ngưá»i trong thôn Ä‘á»u là di dân cá»§a Háºu Hán, không Ãt ngưá»i là cao thá»§ thị vệ trong cung cá»§a Äông Hán năm xưa. Yến đại nương lại là ngưá»i xuất sắc nhất trong số đó. Thần má»™t lòng thần phục Hoà ng Thượng cùng Thái Tá». Hôm trước thấy Thái Tá» Ä‘iện hạ ưu phiá»n vì bên cạnh không có ngưá»i để dùng nên mạn phép tiến cá» Yến đại nương vá»›i Ä‘iện hạ.
Triệu Khánh suy nghĩ một chút rồi nói với Khấu đại nương:
- Ngươi là Yến phu nhân? Tuy ngươi được Thà nh đại nhân tiến cá», nhưng bổn vương dùng ngưá»i chỉ đáng giá coi trá»ng tà i năng cá»§a y. Như váºy Ä‘i, bên cạnh bổn vương có má»™t tùy tùng là cao thá»§ đại ná»™i, nếu ngươi đánh thắng hắn, bổn vương sẽ trá»ng dụng, thua cÅ©ng không sao, nể mặt Thà nh đại nhân bổn vương sẽ sắp xếp cho ngươi má»™t chức trong cung.
Cho dù hà m dưỡng cá»§a Khấu đại nương có cao hÆ¡n nữa cÅ©ng không ká»m được cÆ¡n giáºn, bà ta thầm nghÄ©, nếu không phải vì Äại Tần, chỉ vá»›i mấy câu vừa rồi cá»§a ngươi Khấu gia ta quyết không tha cho ngươi.
Tô Xảo Äồng cÅ©ng dở khóc dở cưá»i, thảo nà o Triệu quốc chỉ có hư danh, để cho má»™t kẻ dở hÆ¡i như váºy là m Thái Tá», thần tá» là m sao không lo lắng đỠphòng cho được? Sở Danh ÄÆ°á»ng có được quyá»n thế như ngà y hôm nay, e rằng trong đó có công cá»§a vị Thái Tá» nà y không Ãt.
Triệu Khánh sai Thà nh Phụng Chi gá»i má»™t gã thái giám và o rồi nói:
- Hà n Thượng, ngươi tỷ thà với vị phu nhân nà y, đừng để cho sư phụ ngươi là Hồ công công mất thể diện.
Tên thái giám vá»›i khuôn mặt hết sức nham hiểm trả lá»i "Dạ" má»™t tiếng, buá»™c gá»n lại áo bà o rồi Ä‘i tá»›i trước mặt Khấu đại nương ngạo nghá»… nói:
- Ra tay đi.
Thà nh Phụng Chi ở bên cạnh Tô Xảo Äồng nói nhá»:
- Gã Hà n Thượng nà y nguyên là tiểu thái giám thân cáºn cá»§a tổng quản thái giám Hồ Hữu Lâm trong cung, nghe nói Hồ Hữu Lâm và ba vị công công khác trong cung ná»™i được xưng là đại ná»™i tứ thánh vệ. Bá»n há» chuyên chịu trách nhiệm bảo vệ an toà n cho Hoà ng Thượng.
Tô Xảo Äồng khẽ mỉm cưá»i, tứ thánh vệ Ä‘á»u là thái giám, chẳng lẽ là Quỳ Hoa bảo Ä‘iển truyá»n nhân?
Khấu đại nương nhà n nhạt nói:
- Váºy ngươi xuất thá»§ trước Ä‘i, may ra còn có thể tiếp được ta mấy chiêu.
Hai hà ng lông mà y của Hà n Thượng nhướng lên, gã quát lớn:
- Cuồng vá»ng!
Nói xong hai tay thà nh trảo, tả trảo che ngá»±c, hữu trảo chụp thẳng tá»›i cổ há»ng Khấu đại nương.
Khấu đại nương vẫn đứng bất động. Hà n thượng cảm giác được đầu ngón tay sắp chạm và o yết hầu cá»§a đối phương, bụng không khá»i mừng thầm. Äá»™t nhiên gã thấy bụng Ä‘au nhức, má»™t luồng hÆ¡i tanh mùi máu tươi xá»™c thẳng lên cổ há»ng, cả ngưá»i gã bị Khấu đại nương đá bay ra ngoà i.
Khấu đại nương lắc đầu, nói:
- Chiêu thức không tệ, đáng tiếc ná»™i kình chưa đủ, tốc độ quá cháºm, nếu ngươi không phục có thể đấu lại.
Hà n Thượng lau vết máu trên miệng, gắng gượng ráng đứng dáºy, nhưng hắn vừa cỠđộng má»™t xÃu liá»n cảm thấy bụng Ä‘au như bị Ä‘ao cắt, miệng thét lên má»™t tiếng Ä‘au đớn rồi té nằm co quắp trên mặt đất.
Triệu Khánh trợn mắt nhìn, đột nhiên hắn vá»— tay bôm bốp, sai ngưá»i khiêng Hà n Thượng ra ngoà i, rồi nói:
- Rất tốt, Thà nh đại nhân, ông nói ở Thương Nhạc SÆ¡n có bao nhiêu cao thá»§ giống như Yến phu nhân đây? Ông cho má»i toà n bá»™ bá»n há» tá»›i đây giúp bổn vương, chỉ cần có thể là m được việc nà y, bất kể Ä‘iá»u kiện gì bổn vương cÅ©ng đáp ứng.
Thà nh Phụng Chi nói:
- Äiện hạ, võ công cá»§a Yến đại nương ở Thương Nhạc SÆ¡n đã là số má»™t số hai rồi. Lần nà y đại nương Ä‘i tá»›i kinh thà nh chỉ vì phải há»™ tống Xảo Äồng, nếu không cả kiếp nà y đại nương chắc sẽ không rá»i khá»i Thương Nhạc SÆ¡n ná»a bước.
Triệu khánh không nhịn được há»i:
- Có phải váºy không? Yến phu nhân là gì cá»§a Xảo Äồng cô nương?
Thà nh Phụng Chi nói:
- Yến phu nhân là nghÄ©a mẫu cá»§a Xảo Äồng, cả cha mẹ cá»§a Xảo Äồng Ä‘á»u đã khuất núi, Yến đại nương vô cùng thương yêu Xảo Äồng, bất kể nó tá»›i chá»— nà o đại nương cÅ©ng ở cùng bên cạnh.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:30 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 7: Váºn dụng tất cả tâm cÆ¡ (2).
Dịch: Hari_lama
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Triệu Khánh nghe váºy những ý đồ Ä‘en tối trong đầu tiêu tan bá»›t, y nghÄ© thầm nếu Yến phu nhân lúc nà o cÅ©ng ở bên cạnh Tô Xảo Äồng, quả tháºt y rất khó ra tay.
- Nhưng xin Ä‘iện hạ yên tâm, cao thá»§ ở Thương Nhạc SÆ¡n còn nhiá»u, Ä‘iện hạ có Æ¡n tri ngá»™ vá»›i vi thần, vi thần nhất định sẽ cố hết sức thỉnh cầu những vị đồng hương kia xuống núi.
Triệu Khánh nói:
- Tháºt vất vả cho Thà nh ái khanh. Ãi khanh má»™t lòng trung thà nh táºn tâm, bổn vương nhá»› kỹ trong lòng, sau nà y tuyệt đối sẽ không bạc đãi Thà nh gia các ngưá»i.
Thà nh Phụng Chi ra vẻ cảm kÃch nói:
- Äa tạ Ä‘iện hạ!
Triệu Khánh thấy sắc trá»i đã muá»™n liá»n chuẩn hồi cung. Y nhìn Tô Xảo Äồng, cuối cùng ra vẻ khó khăn nói:
- Xảo Äồng cô nương, có phải cô nương rất muốn gặp ái phi cá»§a bổn vương phải không? Hay là cô nương cùng bổn vương hồi cung?
Thà nh Phụng Chi kinh hãi Ä‘ang định kiếm cá»› ngăn trở thì chợt nghe thấy má»™t giá»ng nói uể oải vang lên:
- Cô nương nà y tháºt muốn gặp ta sao? Váºy không cần Ä‘iện hạ phải cá»±c khổ đưa nà ng và o cung đâu.
Lão thấy má»™t ná» tá» mặc đồ trong cung Ä‘ang uyển chuyển Ä‘i tá»›i, theo sau nà ng là hai ngưá»i vá»›i vẻ mặt khổ sở, má»™t là lão quản gia cá»§a Thà nh phá»§, còn ngưá»i kia nhìn trang phục giống như thái giám ở trong cung.
Triệu Khánh hết sức ngạc nhiên, hai mắt trợn trừng mồm há hốc ra, sau một lúc mới lắp bắp nói:
- Sao nà ng lại tới đây?
Nà ng kia liếc dà i y một cái, nói:
- Không phải điện hạ nói đến Lễ bộ để chuẩn bị việc tổ chức buổi săn thú cho Hoà ng Thượng sao? Tại sao lại đến nơi nà y? Thiếp đúng là đã không nhìn ra điện hạ lại thông đồng với Tiểu Lục TỠđó.
Triệu Khánh tức giáºn trợn mắt rồi lưá»m gã Tiểu Lục Tá». Nà ng kia nói:
- Äiện hạ lưá»m cái gì mà lưá»m? Lúc nãy Tiểu Lục Tá» có công khai báo, thiếp còn Ä‘ang định thưởng cho hắn nữa cÆ¡.
Thà nh Phụng Chi đánh mắt vá»›i Tô Xảo Äồng, hai ngưá»i cùng tiến lên vừa quỳ bái vừa nói:
- Tham kiến trữ phi nương nương.
Võ Mị Nương đỡ Tô Xảo Äồng dáºy, cầm tay quan sát nà ng má»™t hồi rồi nói:
- Äúng là khiến ngưá»i ta phải thương yêu, khó trách có ngưá»i vì má»™ danh mà vá»™i và ng chạy tá»›i đây.
Triệu Khánh miá»…n cưỡng nở nụ cưá»i không dám cãi lại tiếng nà o.
Võ Mị Nương ghé sát nói thầm và o tai Tô Xảo Äồng:
- Tá»· tá»· cÅ©ng rất thÃch ngươi đó, sau nà y tá»· tá»· sẽ thưá»ng tá»›i đây thăm ngươi có được không?
Tô Xảo Äồng cảm thấy hai tay cá»§a Võ Mị Nương má»m mại như không xương, đôi mắt phượng quyến rÅ© đến cá»±c hạn, mÅ©i loáng thoáng ngá»i thấy mùi hương cÆ¡ thể cá»§a nà ng ta lúc có lúc không, thân thể nà ng nóng ran lên, hai gò má á»ng hồng. Tô Xảo Äồng kinh hãi hết sức, kiếp nà y nà ng chưa bao giá» có cảm giác như váºy, cho dù Tần Vương thỉnh thoảng có cầm tay nà ng lòng nà ng vẫn tÄ©nh lặng như nước, không ngỠở trước mặt nữ nhân nà y nà ng lại cảm thấy trong lòng như dáºy cÆ¡n sóng tình.
Khấu đại nương ho khan má»™t tiếng, thanh âm mặc dù không lá»›n, nhưng nó như tiếng chuông buổi sá»›m, tiếng trống hoà ng hôn cảnh tỉnh kéo tâm trà cá»§a Tô Xảo Äồng trở lại thá»±c tại. Nà ng nhanh chóng rút hai tay vá», miá»…n cưỡng nghiêm mặt nói:
- Äa tạ nương nương khen ngợi.
Trong mắt Võ Mị Nương thoáng hiện ra vẻ kinh ngạc, nà ng há»i:
- Thà nh đại nhân, vị nà y là ...
Thà nh Phụng Chi có chút do dự chần chừ, thoáng nhìn tên thái giám Tiểu Lục TỠbên cạnh Võ Mị Nương. Triệu Khánh hiểu ý nói:
- Lục Phong, ngươi đi ra ngoà i chỠchút đi.
Tiểu Lục Tá» có vẻ không cam lòng nhìn nhìn Võ Mị Nương, Võ Mị Nương cưá»i nói:
- Äi ra ngoà i Ä‘i.
Mắt Lục Phong thoáng hiện vẻ quái lạ, gã khom ngưá»i lui ra.
Triệu khánh nói:
- Mị Nương, vị nà y chÃnh là cao thá»§ đến từ Thương Nhạc SÆ¡n mà Thà nh đại nhân đã nói, vừa rồi tên nô tà i Hà n Thượng không đỡ được dù chỉ là má»™t chiêu cá»§a phu nhân nà y.
Võ Mị Nương gáºt đầu nói:
- Thà nh đại nhân ánh mắt nhìn ngưá»i nhất định không sai rồi, Ä‘iện hạ có được trung thần như thế tương trợ thì còn lo gì đại sá»± không thà nh?
Thà nh Phụng Chi biến sắc, Triệu Khánh lại cưá»i nói:
- Mị Nương là ngưá»i thân cáºn nhất bên cạnh bổn vương, bổn vương cÅ©ng chẳng giấu nà ng Ä‘iá»u gì, huống chi đối phó vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng không phải là chuyện dá»… dà ng gì. Mị Nương túc trà đa mưu, quả thá»±c là má»™t trợ thá»§ đắc lá»±c nhất cá»§a bổn vương. Thà nh đại nhân, ông sẽ không ý kiến gì chứ?
Thà nh Phụng Chi bất đắc dĩ nói:
- Vi thần không dám, chẳng qua vi thần má»™t lòng ra sức vì Ä‘iện hạ, phó thác toà n bá»™ tánh mạng cá»§a mình và cá»§a ngưá»i thân trong gia đình cho Ä‘iện hạ, kÃnh mong Ä‘iện hạ đừng tiết lá»™ cho ngưá»i khác biết.
Triệu Khánh nói:
- Thà nh đại nhân yên tâm, bổn vương tự hiểu được.
Võ Mị Nương nói:
- Thà nh đại nhân má»™t lòng trung thà nh vá»›i Ä‘iện hạ, bổn cung rất kÃnh phục, nhưng vì sao Thà nh đại nhân lại vá»™i vã khuyên Ä‘iện hạ ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng ở buổi Ä‘i săn thú cá»§a Hoà ng Thượng? Bổn cung thấy chuyện nà y nên bà n bạc cho kỹ cà ng hÆ¡n.
Nếu Võ Mị Nương đã biết chuyện nà y, Thà nh Phụng Chi mắt nhìn thoáng qua Triệu Khánh không thể không hồi đáp:
- Nương nương nói như váºy cÅ©ng có lý, nhưng bây giá» chúng ta không còn thá»i gian, long thể cá»§a Hoà ng Thượng ngà y cà ng suy yếu, nói chung không còn sức để đối phó vá»›i tam đại thế gia trong triá»u. Thái tá» cÅ©ng thấy rõ Ä‘iểm đó, nhưng không có thá»±c quyá»n trong tay, nếu lỡ má»™t ngà y nà o đó Hoà ng Thượng băng hà , Sở Danh ÄÆ°á»ng chắc chắn sẽ mượn cÆ¡ há»™i nà y khuếch trương thế lá»±c. Nương nương cÅ©ng biết quan hệ cá»§a Ä‘iện hạ và Sở gia ở thế như nước vá»›i lá»a, chẳng lẽ Sở Danh ÄÆ°á»ng sẽ để Ä‘iện hạ thuáºn lợi lên ngôi sao? Tam đại thế gia từ trước đến nay Ä‘á»u do Sở Danh ÄÆ°á»ng nắm đầu, Phương Lệnh TÃn tà i đức không đủ để thu phục má»i ngưá»i, Sở Thiên Phóng và Vương Liệt thì đã cáo lão lùi ra sau mà n, chỉ cần Sở Danh ÄÆ°á»ng chết tức thì thế liên minh cá»§a tam đại thế gia trong nháy mắt sẽ sụp đổ tan tà nh.
Võ Mị Nương nói:
- Äại nhân nói cÅ©ng không sai, nhưng căn cÆ¡ trăm năm cá»§a Sở gia sao có thể khinh thưá»ng? Ngưá»i tà i giá»i cá»§a Sở gia đếm không xuể, chẳng lẽ chỉ dá»±a và o mấy thÃch khách là có thể giết được Sở Danh ÄÆ°á»ng ư? Nếu như thế Sở gia có thể truyá»n thừa cho tá»›i ngà y hôm nay quả là chuyện kỳ quặc quái gở.
Thà nh Phụng Chi nói:
- Chỉ dá»±a và o đám thÃch khách dÄ© nhiên không thể được, vì thế Ä‘iện hạ má»›i phải nhá» và o cÆ¡ há»™i Ä‘i săn lần nà y. Theo như tổ huấn cá»§a Äại Triệu, Hoà ng Thượng rá»i kinh tất cả má»i chuyện trong triá»u sẽ do Thái Tá» quyết định. Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn phải Ä‘i cùng vá»›i Hoà ng Thượng ra khá»i thà nh, gia tướng bên cạnh không được quá trăm tên. Chịu trách nhiệm há»™ vệ buổi Ä‘i săn nà y là hai vạn cấm vệ quân, trong đó có hai nghìn cảnh vệ thân tÃn cá»§a Ä‘iện hạ. Thống lÄ©nh cấm vệ quân Triệu Vô Kỵ lại là ngưá»i cá»§a hoà ng thất, đối vá»›i mệnh lệnh cá»§a thái tá» y không dám trái, chỉ cần y theo lá»i mà tương trợ, phối hợp chặt chẽ để cho Khấu đại nương và Chu công công dẫn đầu các cao thá»§ cá»§a Thương Nhạc SÆ¡n, cá»™ng thêm hai ngà n thân binh nà y , cho dù Sở Danh ÄÆ°á»ng có má»c cánh cÅ©ng bay không thoát.
Võ Mị Nương hừ một tiếng nói:
- Triệu Vô Kỵ nổi tiếng ở trong triá»u là cá» má»c đầu tưá»ng (má»™t loại cá» má»c trên bá» tưá»ng, gió thổi chiá»u nà o sẽ đổ vá» chiá»u đó. Äây là hình ảnh so sánh vá»›i ngưá»i không có ý chà kiên định, thấy bên nà o có lợi thì nghiêng vá» bên đó), nếu lỡ y đột nhiên đổi ý thì phải là m sao?
Triệu Khánh nói:
- Chuyện nà y không có khả năng, sau khi Triệu Vô Kỵ lãnh binh ra khá»i thà nh, bổn vương sẽ phái ngưá»i đưa cho y má»™t phong thư, trong đó cho y biết nếu y muốn giữ mạng cho sáu đứa con gái cùng má»™t trăm ba mươi hai cái mạng cá»§a cả nhà y ở trong phá»§, y nên biết Ä‘iá»u, ngoan ngoãn theo kế hà nh sá»±.
Võ Mị Nương nói:
- Có thể giết được Sở Danh ÄÆ°á»ng rồi là m sao? Ngưá»i cá»§a Sở gia rất đông đảo, má»™t khi là m phản sợ rằng sẽ dao động tá»›i căn cÆ¡ cá»§a Äại Triệu ta.
Thà nh Phụng Chi nói:
- Nương nương, trong khoảng thá»i gian nà y tam đại thế gia ở kinh thà nh như rắn mất đầu, chÃnh là thá»i cÆ¡ tốt nhất để động thá»§. Äiện hạ phà m vì bảo vệ quốc gia, ba vạn cấm vệ quân trong thà nh Ä‘á»u do Ä‘iện hạ nắm trong tay, còn gia tướng cá»§a tam đại thế gia lại không quá má»™t vạn ngưá»i, Sở gia nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ có năm ngà n gia tướng, phần thắng cá»§a chúng ta rất lá»›n.
Võ Mị Nương cưá»i lạnh nói:
- Thà nh đại nhân, đại nhân vá»ng tưởng hÆ¡i quá, trong kinh thà nh ai ai cÅ©ng biết tướng cá»§a cấm vệ quân thì con cháu tam đại thế gia chiếm gần má»™t ná»a, ba vạn cấm vệ quân nhiá»u nhất chỉ có hai vạn là có thể nghe theo sá»± Ä‘iá»u động cá»§a Ä‘iện hạ, nhưng nếu muốn tiến công Sở phá»§ có thể có má»™t vạn quân nghe lệnh đã là may lắm rồi, là m gì có chuyện phần thắng cá»§a chúng ta rất lá»›n. Kế hoạch sÆ¡ hở chồng chất như váºy, ngươi có phải muốn đẩy Ä‘iện hạ rÆ¡i và o hiểm cảnh, hay là có dụng ý gì khác?
Thà nh Phụng Chi kiên trì nói:
- Nương nương hiểu nhầm rồi. Lòng trung thà nh cá»§a thần đối vá»›i Ä‘iện hạ có nháºt nguyệt chứng giám. Con cháu cá»§a tam đại thế gia ở trong quân cÅ©ng chỉ là những thanh thiếu niên ngông cuồng, Ä‘iện hạ chỉ cần lấy cá»› chúc thá» Hoà ng Thượng mở tiệc khoản đãi bá»n chúng, sau đó mai phục trá»ng binh giết chết hoặc giam cầm bá»n chúng lại là xong. Quân sÄ© trong các quân doanh Ä‘á»u là con dân cá»§a Äại Triệu ta, há» không dám trái lệnh vua đâu. Chỉ cần hứa trá»ng thưởng tháºt háºu rồi mặc cho bá»n hỠđánh giết cướp bóc, ba vạn quân sÄ© nà y mà tiến và o Sở phá»§, cho dù gia tướng Sở gia có nhiá»u hÆ¡n nữa đệ nhất thế gia cá»§a Triệu quốc cÅ©ng không còn tồn tại. Sau khi trừ khá» Sở gia, Ä‘iện hạ có thể trấn an hai nhà Vương - Phương trước, sau đó tìm cách trừ Ä‘i.
Thà nh Phụng Chi đột nhiên đứng dáºy bái Triệu Khánh, nói:
- Äiện hạ, hà nh động lần nà y quả tháºt rất nguy hiểm, nhưng má»™t khi thá»i cÆ¡ trôi qua sẽ không quay lại nữa, cuối cùng Ä‘i con đưá»ng nà o thỉnh Ä‘iện hạ định Ä‘oạt.
Tô Xảo Äồng rụt rè nói:
- Dượng hiến kế nguy hiểm như váºy, Ä‘iện hạ lại là Thái Tá» cá»§a má»™t nước sao có thể dá»… dà ng tham gia, hay cứ cẩn tháºn là trên hết.
Triệu Khánh hà o khà bốc lên, nói:
- Äa tạ ý tốt cá»§a Xảo Äồng cô nương. Những ngà y tháng uất ức phải rụt đầu rụt Ä‘uôi bổn vương đã chịu hết nổi, bổn vương không muốn sau nà y vẫn là món đồ chÆ¡i trong tay cá»§a Sở gia nữa. Chuyện nà y cứ quyết định như váºy Ä‘i. Mị Nương, nà ng cÅ©ng đừng khuyên can nữa, thay vì bó tay chịu chết, bổn vương chi bằng ra tay đánh má»™t tráºn.
Võ Mị Nương thở dà i, đây chÃnh là bệnh cÅ© cá»§a Triệu Khánh, mặc dù nà ng đã khiến hắn Ä‘iên đảo thần hồn, nhưng khi thấy những cô gái xinh đẹp khác thì y lại là m ra vẻ anh hùng. Nà ng không ká»m được liếc nhìn Tô Xảo Äồng thầm nghÄ©, cô gái nà y quả không đơn giản, có thể nắm bắt chÃnh xác thá»i cÆ¡ như váºy, lúc trước còn tưởng nà ng chỉ là má»™t tà i nữ bình thưá»ng, xem ra mình đã Ä‘oán sai. Nhưng cô gái nà y đột nhiên xuất hiện tại kinh thà nh, mà lại không an pháºn như thế, chẳng lẽ có huyá»n cÆ¡ nà o khác? HÆ¡n nữa Thà nh Phụng Chi trong quá khứ là ngưá»i trầm ổn, sao mấy ngà y nay lại trở nên táo bạo như thế? Chẳng lẽ lão đã bị nà ng ta ảnh hưởng?
Võ Mị Nương hồ nghi trong lòng, nhưng trước mặt Triệu Khánh nà ng không tiện há»i thăm. Nà ng thầm nghÄ© dù sao cÅ©ng còn má»™t tháng thá»i gian nữa, cứ từ từ thăm dò tiếp xem sao.
Mấy ngưá»i thảo luáºn chi tiết kế hoạch; Triệu Khánh liên tục ngáp dà i, vì Võ Mị Nương đã có mặt ở đây, y cÅ©ng hết có hy vá»ng vá»›i Tô Xảo Äồng, không lâu sau liá»n đứng dáºy hồi cung.
Thà nh Phụng Chi và Tô Xảo Äồng tiá»…n đám ngưá»i Triệu Khánh xong liá»n quay trở lại trong phòng, Tô Xảo Äồng nhịn không được há»i:
- Nghĩa mẫu, trữ phi nương nương cứ là m sao ấy, vì sao khi con ở gần nà ng ta lại cảm thấy yếu đuối không thể cưỡng lại?
Khấu đại nương trầm giá»ng nói:
- Nếu lão thân không nhìn nhầm thì nà ng ta chÃnh là đệ tá» cá»§a Ma Môn.
Tô Xảo Äồng cả kinh nói:
- Ma Môn? Môn Chủ Ma Môn Hình Vô Phảng tuyệt không là m việc nà y, nếu có thì ông ta cũng sẽ không giấu diếm Thiên Cơ Các.
Khấu đại nương nói:
- Äây vốn là má»™t bà máºt cá»§a Ma Môn. Năm xưa Ma Môn bị bức lui ra khá»i Trung Nguyên, tổng đà n từ đó dá»i sang Tây Vá»±c, nhưng ở Trung Nguyên Ma môn vẫn còn hai chi nhánh, má»™t trong số đó ở ngay Triệu quốc nà y. Nghe nói môn phái nà y toà n nữ tá» vá»›i sở trưá»ng là mị công. Hôm nay thấy Võ Mị Nương, e rằng nà ng chÃnh là đệ tá» cá»§a môn phái đó.
Tô Xảo Äồng trầm tư, chẳng lẽ Ma môn ở Triệu cÅ©ng muốn thao túng triá»u chánh? CÅ©ng có thể lắm! Triệu Khánh bị Võ Mị Nương mê hoặc thần hồn Ä‘iên đảo, nói gì nghe nấy, dá»±a và o Ä‘iểm nà y có thể thấy Võ Mị Nương không há» kém Võ Tắc Thiên kia, hÆ¡n nữa nà ng ta lại rất Ä‘a mưu túc trÃ, sau nà y sẽ là má»™t đại kình địch.
Khấu đại nương nói:
- Còn có một chuyện lạ nữa, Võ Mị Nương hình như vẫn còn tấm thân xỠnữ.
Tô Xảo Äồng cà ng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nói:
- Có phải nghĩa mẫu nhìn lầm không? Tên Thái TỠkia háo sắc như thế, Võ Mị Nương là m sao còn giữ thân xỠnữ được? Trừ phi Triệu Khánh bị yếu sinh lý!
Khấu đại nương nhìn nà ng nghÄ© thầm, nha đầu mi cÅ©ng còn là thân xá» nữ, sao chuyện gì cÅ©ng biết váºy?!
Thà nh Phụng Chi la lên:
- Không thể nà o! Nghe ngưá»i trong cung nói Thái Tá» hằng đêm có quan hệ tình dục, ngà y thưá»ng thì ăn nhiá»u đồ bổ, là m sao yếu sinh lý được?
Khấu đại nương lắc đầu nói:
- Có lẽ mị công cá»§a nà ng ta đã luyện được cá»±c kỳ cao thâm, nghe nói khi luyện đến cảnh giá»›i nà y, nữ tá» nhìn thá»§y chung giống y như xá» nữ. Ngưá»i tà i giá»i ở Triệu quốc quả đông đảo không kém Äại Tần ta chút nà o.
Tô Xảo Äồng nói:
- Nói như thế thì nà ng ta có thể còn có dụng ý khác. Äáng tiếc Triệu Khánh cá»±c kỳ tÃn nhiệm nà ng ta, hiện giá» chúng ta cÅ©ng không còn biện pháp nà o khác, sau nà y hà nh động nên đỠphòng né tránh nà ng ta má»™t chút.
Thà nh Phụng Chi lưỡng lự nói:
- Xảo Äồng cô nương, có phải chúng ta hà nh động vá»™i và ng quá không? Chỉ cần lừa gạt Thái Tá» thì dá»… dà ng nhưng Võ Mị Nương lại tháºp phần khôn khéo đã có chút hoà i nghi, chúng ta có cần nghÄ© phương pháp khác không?"
Tô Xảo Äồng cưá»i khổ nói:
- Không kịp nữa rồi. Lệnh công tỠđã kể chuyện ta máºt đà m vá»›i vợ chồng ông ở trong phòng ngà y đó cho Sở Tranh nghe, nói không chừng hắn có thể đến phá»§ bắt ngưá»i bất cứ lúc nà o, nếu không vừa rồi ta đáp ứng gã Triệu Khánh kia và o cung thăm Trữ phi là m chi? Thà nh đại nhân, trong phá»§ ông có thư từ gì liên lạc vá»›i Tây Tần, bất kể quan trá»ng như thế nà o Ä‘á»u tiêu há»§y toà n bá»™ Ä‘i, không thể lưu lại bất cứ chứng cá»› nà o.
Thà nh Phụng Chi nghe xong kinh hãi tay chân lạnh toát.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:32 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 8: Äăng môn bái phá»ng (1).
Dịch: Ooppss
Biên: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
- Äối tá»u đương ca, nhân sinh ká»· hà ... (uống rượu ca hát, nhân sinh có là bao...)
Má»™t thiến niên ngồi ở trên nóc nhà , nhìn bầu rượu cầm tay ngâm xướng, bà i "Äoản ca hà nh" hay như thế không biết là m sao lại chuyển thà nh:
- Hạnh tháºm chà tai, ca dÄ© vịnh chÃ. (hy vá»ng trà n trá», lá»i ca trải chà hướng khát vá»ng)
Thiếu niên kia như không hỠđể ý đến việc nà y, ngá»a đầu dốc bầu rượu uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
Ngồi ở bên cạnh y là một lão giả bất mãn nói:
- Khuya khoắt thế nà y ngươi mang ta ra đây chỉ để nhìn ngươi lè nhè?
Thiếu niên "a" một tiếng rồi nói:
- Quả là hồ đồ, sao lại quên mất sư phụ thế nà y không biết?!
Vừa nói tay với lấy bầu rượu ở bên cạnh đưa cho lão giả kia:
- Sư phụ, ngưá»i uống và i hÆ¡i chống lạnh.
Lão giả cả giáºn nói:
- Ta không phải nói cái nà y. Nhìn lại ngươi xem, có giống đi ra ngoà i hà nh sự chút nà o không?
Thiến niên ra vẻ cây ngay không sợ chết đứng nói:
- Váºy sư phụ bảo con phải là m sao đây? Chẳng lẽ cứ nÃn thở ngưng thần không nói má»™t tiếng nà o? Phú há»™ không cần phải xuống ruá»™ng cà y bừa, bốn phÃa xung quanh Thà nh phá»§ có Ãt nhất trên má»™t trăm con mắt Ä‘ang theo dõi chằm chằm, hÆ¡i có động tÄ©nh má»™t chút Âu Dương láºp tức sẽ đến bẩm báo, hÆ¡n nữa đến đây đêm nay toà n là hảo thá»§ cá»§a Ưng đưá»ng, lại có thêm ba mươi hai tên đệ tá» do chÃnh tay sư phụ ngà i huấn luyện, Khấu đại nương kia cho dù võ công có cao tá»›i đâu, những ngưá»i nà y cÅ©ng có thể ngăn cản bà ta nhất thá»i ná»a khắc, chỉ cần sư phụ chân tay còn nhanh nhẹn, có thể bám theo gót đồ nhi, khẳng định có thể nhìn thấy truyá»n nhân cá»§a Yến gia.
Lão giả cùng tên đồ đệ nà y đấu võ mồm bao năm nay, cũng tìm được kế sách ứng phó với mồm mép của y, thở dà i than:
- Ta quả tháºt đã già quá rồi, ở đây cÅ©ng không thể giúp ngươi được Ä‘iá»u gì, chỉ tổ vướng tay vướng chân ngươi, ngươi đã nói váºy ta vá» nhà là tốt nhất.
Thiếu niên giả lả cưá»i là m là nh:
- Sư phụ, đồ nhi chẳng qua đùa má»™t chút thôi, ai chẳng biết "Ma tú sÄ©" Ngô An Nhiên cà ng già cà ng dẻo dai, Äại Triệu quốc có mấy ngưá»i có thể là đối thá»§ cá»§a lão nhân gia ngà i.
Ngô An Nhiên quở trách:
- Váºy câm cái miệng thối cá»§a ngươi lại, nếu ngưá»i ngợm ngứa ngáy ta so và i chiêu vá»›i ngươi.
Thiếu niên kia đương nhiên là Sở Tranh thản nhiên trả lá»i:
- Nếu sư phụ không sợ ngà y mai Lan nhi xoắn giá»±t râu cá»§a ngưá»i thì cứ việc ra tay động thá»§.
Ngô An Nhiên tức thì phát cáu, hai đứa con nhá» cá»§a ông không biết vì lý do gì tháºt sá»± thÃch Sở Tranh, đặc biệt đứa con gái Nhược Lan há»… thấy sư huynh liá»n bám dÃnh lấy không rá»i. Ngô An Nhiên thấy thế thì mà y chau mặt á»§, có thể bởi vì Sở Tranh hay thưá»ng chÆ¡i đùa, bà y ra những trò chÆ¡i quái lạ gây sá»± ngạc nhiên thÃch thú cho bá»n chúng. Sở Tranh ở trước mặt hai đứa nhá» nói chuyện lại có phân lượng hÆ¡n so vá»›i Ngô An Nhiên và Xuân Doanh.
Ngô An Nhiên ho khan một tiếng, nói:
- Ngươi đêm nay sao lại cao hứng như thế, lại còn bà y đặt ngâm thơ, ta nhớ là ngươi chả có tà hứng thú nà o tới vẻ trưởng giả nho nhã cả.
Sở Tranh tợp má»™t ngụm rượu, cưá»i ha hả:
- Hôm nay con được gặp mặt Tô "tà i nữ" nổi danh kinh thà nh nhất thá»i hứng chà ngâm và i câu thÆ¡ chÆ¡i.
Ngô An Nhiên cưá»i lạnh châm biếm:
- Äã hứng thế sao lại ngâm vịnh thÆ¡ cá»§a tiá»n nhân? Có bản lÄ©nh tá»± là m má»™t hai bà i ngâm chÆ¡i, hồi ngươi ở Äạp Thanh viên từng là m cho Khinh Như vui vẻ cao hứng lắm mà .
Sở Tranh cứng há»ng không nói gì, mặc dù hắn không nhá»› nhiá»u thÆ¡ cho lắm nhưng vẫn nhá»› được dăm ba bà i, Ä‘á»c ra hù thiên hạ thì dư sức. Tuy váºy đã nhiá»u năm trôi qua, thân pháºn cá»§a hắn cÅ©ng chẳng cần phải dùng đến thanh danh cá»§a tà i tỠđể nâng mình lên, bởi váºy Sở Tranh cÅ©ng không có ý định nà y trong đầu. Hôm nay bá»—ng nhiên nghe Tô Xảo Äồng Ä‘á»c ra những câu thÆ¡ quen thuá»™c, Sở Tranh kinh ngạc khi hồi ức cá»§a đủ má»i thứ kiếp trước trong nháy mặt hiện ra rõ rà ng. Nhìn dáng vẻ là m bá»™ là m tịch nghiêm trang cá»§a Tô Xảo Äồng, Sở Tranh buồn cưá»i đến lá»™n ruá»™t nhưng tháºt ra hắn mừng thì nhiá»u hÆ¡n, nếu không muốn nói mừng đến phát Ä‘iên lên, trá»i ạ, trên Ä‘á»i nà y còn có ngưá»i giống như mình tồn tại!
Sau khi trở lại Sở phá»§, Sở Tranh suy Ä‘i Ä‘oán lại không biết Tô Xảo Äồng đến từ thá»i đại nà o, tuy rằng hắn có má»™t dá»± cảm mãnh liệt là nà ng có thể đến cùng lúc vá»›i hắn, có trên má»™t trăm hà nh khách trên chiếc phi cÆ¡ thượng thừa kia, khả năng ngưá»i khác rÆ¡i và o vòng xoáy mà u Ä‘en trên chiếc máy bay cÅ©ng không phải không có, nhưng hắn không thể hoà n toà n khẳng định. Cá tÃnh cá»§a Sở Tranh không phải là ngưá»i dá»… bị kÃch động, hắn không vá»™i vã tìm Tô Xảo Äồng để chứng tháºt. Trong lúc nà y hai ngưá»i vẫn chưa ở thế đối địch, Sở Tranh mặc dù không biết nhiá»u vá» Tô Xảo Äồng, nhưng má»™t và i dấu vết hé ra toà n bá»™ sá»± váºt, tâm cÆ¡ thá»§ Ä‘oạn cá»§a nà ng tháºp phần cao minh, nếu nà ng quyết tâm cống hiến cho Tần quốc, sau nà y ắt sẽ là đối thá»§ nặng ký cá»§a hắn, tháºm chà cá»§a cả Äại Triệu. Nếu hắn không Ä‘i gặp nà ng chứng thá»±c, Ãt ra hắn còn có thể chiếm được thế chá»§ động. Nếu Tô Xảo Äồng không phải ngưá»i cùng má»™t thá»i đại vá»›i hắn, hai ngưá»i nháºn thức lẫn nhau cÅ©ng không có ý nghÄ©a quan trá»ng gì, còn nếu nà ng không chịu quy thuáºn, hắn vị tất phải hạ thá»§ lưu tình.
Ước gì nà ng đến từ cùng má»™t thá»i đại nhỉ? Sở Tranh không ká»m được trong lòng nóng lên. Hắn tá»± nhá»§, cho dù thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng phải giữ nà ng ở lại. Tâm sá»± bao nhiêu năm cá»§a hắn không thể kể cho ai nghe, ngay cả vá»›i Liá»…u Khinh Như cÅ©ng không thể, chỉ tìm đủ cách tránh né, bây giá», ở đây, tại thá»i đại nà y hắn cuối cùng có má»™t tri âm tri ká»· có thể tâm sá»±, huống chi nếu Tô Xảo Äồng bằng lòng ở bên cạnh giúp đỡ cho hắn, vá»›i năng lá»±c đó nà ng nhất định trở thà nh ngưá»i trợ thá»§ đắc lá»±c nhất.
Ngô An Nhiên bỗng nhiên nói:
- Tranh nhi, nghe Âu Dương nói Tô Xảo Äồng có thể xác định là gian tế cá»§a Tần quốc, nếu đã như váºy, cứ xông thẳng và o Thà nh phá»§ bắt ngưá»i cÅ©ng được, ta và ngươi tá»™i tình gì phải ná»a đêm ngồi đây chá» thế nà y?
Sở Tranh cưá»i khẽ nói:
- Bắt nhốt má»™t kỳ nữ dung mạo như hoa như nguyệt và o đại lao, là m như váºy chẳng có đẳng cấp tà nà o, đồ nhi quả không đà nh lòng!
Ngô An Nhiên khinh thưá»ng nói:
- Nói nhảm, chứ không phải ngươi đã ngắm trúng Tô Xảo Äồng, nếu đổi lại là má»™t nam tá», e rằng ngươi sá»›m đã láºt tung toà n bá»™t Thà nh phá»§ lên. Ta vẫn phải nhắc nhở ngươi, mê luyến nữ sắc là điá»u tối kỵ để thà nh đại sá»±, từ xưa đến nay bao nhiêu anh hùng hà o kiệt từng bị gục ngã ở cá»a nà y, ngươi còn nhá», cà ng không thể dá»… dà ng sa chân và o.
Sở Tranh gượng cưá»i bụng thầm nghÄ©, tháºt sá»± hiểu ta cÅ©ng chỉ có sư phụ, sư phụ quả thá»±c vốn luôn suy nghÄ© cho mình, nếu không phải vì hai bà i thÆ¡ cá»§a Tô Xảo Äồng, mình có thể dẫn binh xá»™c thẳng và o Thà nh phá»§, nà ng mà vẫn khăng khăng cá»± tuyệt...
Sở Tranh gãi gãi đầu, đà nh phải tìm cớ nói:
- Sư phụ có Ä‘iá»u không biết, Tần - Triệu tất sẽ có má»™t tráºn chiến, Tô Xảo Äồng chắc chắn đến đây để dò xét quân tình. Máºt thám cá»§a Tần quốc ở kinh thà nh không Ãt, nhưng ẩn núp kỹ quá không dá»… dà ng tìm được. Như Thà nh Phụng Chi chẳng hạn, nếu không phải đồ nhi may mắn gặp mặt Tô Xảo Äồng, Khấu đại nương lại lá»™ ra dấu vết, ai lại có thể nghÄ© má»™t ngưá»i là m quan ở kinh thà nh gần hai mươi năm leo lên tá»›i chức Lại bá»™ Thị Lang lại là gian tế cá»§a Tây Tần? Äồ nhi tạm thá»i không kinh động đến Tô Xảo Äồng, chÃnh là muốn lợi dụng nà ng ta dẫn ra nhiá»u đồng bá»n cùng loại như Thà nh Phụng Chi, nếu không khi chiến sá»± xảy ra, đám gian tế nà y tất mang lại há»a lá»›n.
Ngô An Nhiên suy nghĩ một lát rồi nói:
- Váºy ngươi cứ dứt khoát bắt lấy Tô Xảo Äồng và Thà nh Phụng Chi, rồi nghiêm hình khảo vấn, ta truyá»n cho ngươi "Äại sưu hồn thá»§" dùng để bức cung là có hiệu quả nhất.
Sở Tranh xoa xoa cằm, đầu tưởng tượng ra cảnh Tô Xảo Äồng ở bên dưới mình dáng vẻ uyển chuyển khóc lóc ỉ ôi, không khá»i có chút động tâm miệng nở nụ cưá»i dâm dáºt. Nhưng chung quy hắn cảm thấy không ổn, nếu muốn thu phục nà ng, dùng loại thá»§ Ä‘oạn như váºy hÆ¡i quyết liệt, cô nà ng cÅ©ng sẽ không tâm phục, hắn đà nh cưá»i gượng nói:
- Äồ nhi tháºt ra hạ thá»§ không được, hÆ¡n nữa nà ng ta tÃnh tình tương đối cương liệt, nếu lỡ ở trong ngục tá»± sát thì mất cả chì lẫn chà i. Sư phụ, đồ nhi đã tÃnh toán thiệt hÆ¡n, ngưá»i không cần lo lắng.
Ngô An Nhiên nhìn hắn má»™t cái, lý do cá»§a hắn quả tháºt rất gượng gạo, nhưng ông ta thấy Sở Tranh ý đã quyết nên nói:
- Nếu đã như váºy thì tùy ngươi, nhưng con bé kia xem ra cÅ©ng đã có cảnh giác, ngươi phải cẩn tháºn má»›i được, phòng nó rÆ¡i và o đưá»ng cùng quẫn lên thà nh ra ngá»c nát hương tan.
Sở Tranh gáºt gáºt đầu, chỉ chỉ Thà nh phá»§ trong mà n đêm nói:
- E là nà ng ta đã có chút kinh hoảng. Hôm qua Thái Tá» Triệu Khánh đến Thà nh phá»§ rồi lưu lại đó suốt năm canh giá». Trước đó má»™t khoảng thá»i gian, trong máºt báo cá»§a Ưng đưá»ng cÅ©ng từng nói qua, số lần Thà nh Phụng Chi bái kiến Triệu Khánh đột nhiên tăng vá»t. Căn bệnh trầm kha cá»§a Hoà ng Thượng xem ra không thể cứu vãn, thá»i gian chắc không còn bao lâu, Thái Tá» xem ra đã không chịu nổi tịch mịch muốn bắt tay và o chuẩn bị cho việc đăng cÆ¡. Hừ, bản thân gã cÅ©ng không chịu suy nghÄ© má»™t chút, Hoà ng Thượng đã chịu Ä‘au khổ như váºy bao năm, chỉ dá»±a và o sức gã mà muốn đối phó vá»›i tam đại thế gia ư?
Ngô An Nhiên cưá»i lạnh nói:
- Ngươi cÅ©ng đừng quên gã còn có má»™t hiá»n phi đắc lá»±c ở bên cạnh, tưởng cÅ©ng nên nhắc lại chÃnh ngươi tặng nà ng ta cho gã, tá»± là m thì tá»± chịu Ä‘i.
Sở Tranh khinh khỉnh đốp chát lại:
- Cũng không biết lúc trước là ai giới thiệu Võ Mị Nương và Thiên Mị Môn đây ta? Bây giỠthất bại quái sao quay lại đổ thừa.
Ngô An Nhiên cả giáºn nói:
- Là ta đó thì là m sao? Năm xưa ta không chỉ một lần nhắc nhở ngươi, con bé đó nó có dã tâm rất lớn, không nên đưa và o trong cung, nhưng ngươi cứ khư khư cố chấp là m theo ý mình!
Sở Tranh nói:
- ÄÆ°a Võ Mị Nương và o cung đúng hay sai bây giá» rất khó nói. Nà ng ta chẳng qua chỉ là má»™t thái tá» phi, ngà y thưá»ng chỉ ở bên trong tẩm cung chỠđợi, nếu không có quyá»n thần giúp đỡ căn bản cÅ©ng không tạo ra được sóng gió gì, huống chi quan viên thế gia trong triá»u quan Ä‘iểm rất cá»±c Ä‘oan, thân thế Võ Mị Nương là do Ưng đưá»ng giả tạo, sẽ chẳng có ai muốn á»§ng há»™ nà ng ta. HÆ¡n nữa trong cung còn có cô cô, năm xưa Võ Mị Nương có thể được Triệu Khánh ưu ái là do cô cô âm thầm trợ giúp má»™t tay, việc nà y do cô cô nể mặt nể mÅ©i con má»›i giúp nà ng đôi ba phần, nếu không Võ Mị Nương cÅ©ng không phải Thái Tá» chÃnh phi, có chuyện gì cứ việc tìm má»™t cái cá»› có thể giết chết nà ng, Thái Tá» cÅ©ng chả là m gì được cô cô. Tuy nhiên Võ Mị Nương cÅ©ng rất biết thân biết pháºn, chỉ so Ä‘o việc vặt vãnh, không dÃnh dánh hay tranh phong vá»›i cô cô trong những chuyện đại sá»±, hai ngưá»i vì thế má»›i sống yên ổn vá»›i nhau.
Sở Tranh ngẩng đầu nhìn bầu trá»i đêm trăng sáng vằng vặc thì thà o:
- Tháºt ra nếu Thái Tá» không có nà ng tương trợ, gã có thể nuốt giáºn chấp nháºn an pháºn thá»§ thưá»ng, đợi đến lúc kế thừa ngôi vị hoà ng đế... Con ngưá»i gã như thế mà là m hoà ng đế, má»™t khi Tần - Triệu khai chiến, con sao có thể an tâm cho được?
Ngô An Nhiên tóc gáy dá»±ng đứng há»i:
- Váºy ngươi phải như thế nà o?
Sở Tranh quay đầu lại cưá»i khẽ nói:
- Cái gì mà phải là m như thế nà o? Äồ nhi vừa rồi cái gì cÅ©ng chưa nói.
Ngô An Nhiên lạnh lùng nói:
- Ngươi đang thỠta đó à ?
Sở Tranh không đáp, đứng dáºy nói:
- Äã gần canh bốn, Khấu đại nương e là sẽ không ra khá»i phá»§, xem ra bá»n hỠđã có cảnh giác.
Ngô An Nhiên hừ một tiếng nói:
- Nếu bà ta ban đêm không há» rá»i phá»§, chúng ta hà ng đêm vẫn phải chỠư?
Sở Tranh thản nhiên nói:
- Cũng không nhất thiết phải như thế, đồ nhi chắc sẽ đổi biện pháp.
Sở Tranh trở lại Äạp Thanh viên rá»a mặt chải đầu sÆ¡ lại, Ä‘ang định Ä‘i ra ngoà i thì Liá»…u Khinh Như Ä‘i tá»›i, mặt có vẻ giáºn nói:
- Tối hôm qua nguyên má»™t đêm không ngá»§, sá»›m như váºy lại muốn Ä‘i ra ngoà i? Nghỉ ngÆ¡i má»™t lát cho khá»e Ä‘i.
Sở Tranh nắm tay nà ng cưá»i nói:
- Nà ng không cần lo lắng cho ta, phu quân cá»§a nà ng thân thể khá»e như trâu, má»™t hai đêm không ngá»§ có nhằm nhò gì. Nhưng nhìn nà ng kia, hai mắt thâm quầng, tối hôm qua chắc ngá»§ rất muá»™n, từ rà y vá» sau không cần đợi ta nữa.
Liá»…u Khinh Như ranh mãnh cưá»i nói:
- Không được, thiếp sẽ chá» chà nh trở vá» má»›i Ä‘i ngá»§, nhìn không thấy chà ng thiếp tháºt sá»± Ä‘au lòng.
Sở Tranh có chút khó nghĩ bất đắc dĩ nói:
- Thôi được rồi, được rồi, sau nà y tối tối ta không đi ra ngoà i nữa, ta ở nhà với nà ng.
Liá»…u Khinh Như nghe hắn như váºy, ngược lại trong lòng cảm thấy bất an, thưá»ng thưá»ng Sở Tranh không nói mấy lá»i vá»› va vá»› vẩn vá»›i nà ng như thế, liá»n nói:
- Công tá», thiếp chỉ nói giỡn chút thôi, không cần phải tưởng tháºt. Công tá» má»—i ngà y phải quan tâm nhiá»u chuyện quan trá»ng như váºy, thiếp sao có thể là m loạn thêm nữa.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Ta nói tháºt đấy chứ, vá» sau ta chỉ Ä‘i ra ngoà i ban ngà y, buổi tối sẽ trở lại, nà ng dặn Tá» Quyên và Thúy Linh mà cho ta mấy món ngon. Äúng rồi, vừa đúng lúc nà ng đến đây, ta có việc nà y muốn nói vá»›i nà ng trước má»™t tiếng.
Liễu Khinh Như nói:
- Không biết công tỠmuốn nói chuyện gì?"
Sở Tranh nói:
- Mấy ngà y tá»›i ban ngà y ta sẽ đến Thà nh phá»§ gặp mặt cô nà ng Tô Xảo Äồng kia.
Liá»…u Khinh Như ngẩn ra, cúi đầu giá»ng nhá» như muá»—i:
- Äi tìm nà ng ta ư?
Sở Tranh ôm vai Liễu Khinh Như nói:
- Äầu óc nà ng nghÄ© tá»›i đâu rồi? Yên tâm Ä‘i, Tô Xảo Äồng là gian tế nước khác, ta sao lại có thể...
Sở Tranh đột nhiên im bặt, bụng thầm nghÄ© nếu mình quả thá»±c giữ Tô Xảo Äồng lại bên ngưá»i, nói ra như váºy sau nà y có thể rất khó ăn nói hay không?
Sở Tranh chột dạ không dám nói thêm gì nữa.
Liá»…u Khinh Như vẫn chưa cảm thấy vẻ hÆ¡i khác lạ cá»§a Sở Tranh, ngược lại còn cảm thấy phu quân nói có lý, chẳng qua do bản thân mình Ä‘a tâm liá»n nói:
- Công tá» cứ Ä‘i Ä‘i, tuy nhiên Tô cô nương kia quả tháºt là má»™t kỳ nữ, thỉnh công tá» có thể hạ thá»§ lưu tình đôi chút.
Sở Tranh không khá»i lắc đầu, Tô Xảo Äồng chẳng qua trà nhá»› tốt thôi, nếu tháºt sá»± luáºn tà i văn chương, Liá»…u Khinh Như ăn đứt Ä‘uôi con nòng ná»c.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê