08-08-2011, 10:28 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 323: Chư vị cố nhân. (Thượng)
Chương 323: Chư vị cố nhân. (Thượng)
Hán tá» khôi ngô nghẹn ngà o nói không nên lá»i, hai vai không tá»± chá»§ được run run lên, má»™t lúc lâu sau má»›i cất tiếng:
“Äại ca, là ta A Mãnh đây, A Mãnh đây!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhìn xuống, nhãn thần lấp là nh kỳ quang, cao hứng nói:
“Ha Ha, tên Mãnh tá» to lá»›n nhà ngươi, hiện tại ta đã không nháºn ra ngươi rồi.â€
A Mãnh nhìn qua như má»™t gã trung niên sắp bước qua hà ng lão niên, nhưng lúc nà y lại không khác má»™t hà i tá», nước mắt ngắn nước mắt dà i nói:
“Äại ca, ta tưởng rằng Ä‘á»i nà y sẽ không còn được gặp lại ngươi nữa!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
“Äây không phải đã gặp được rồi sao!â€
A Mãnh liên tục gáºt đầu, bá»—ng nhiên xoay ngưá»i lôi ba vị thanh niên qua, không kìm được vui mừng giá»›i thiệu:
“Äại ca, ngươi Ä‘oán bá»n chúng là ai?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vừa nhìn vừa tá»± đánh giá nói:
“Nữ oa oa nà y lá»›n lên rất giống VÅ© Nhà n, ta Ä‘oán nhất định là háºu nhân cá»§a VÅ© Nhà n rồi!â€
Lâm TÄ©nh Hà m bị nhìn chằm chằm và o có chút không được tá»± nhiên. Sá»± tức giáºn trước đó đã sá»›m tiêu thất không thấy, thay và o là nét kinh ngạc và má» mịt khó hiểu, thoạt nhìn vị thanh niên nà y so vá»›i mình không quá bao nhiêu tuổi, tá»± nhiên không thể tiếp thu được việc hắn lại chÃnh là biểu cữu công cá»§a mình, chuyện nà y quá mức hoang đưá»ng rồi.
“Äại ca, ngưá»i vẫn tinh tưá»ng như trước a. Vị nà y chÃnh là Lâm TÄ©nh Hà m, ngoại tôn nữ cá»§a VÅ© Nhà n. Nà ng là má»™t trong những ngưá»i nổi báºt nhất trong đám tá»™c nhân Lâm gia Ä‘á»i nay. Hiện tại, niên ká»· chưa đến hai mươi đã có tu vi vệ giai háºu kỳ, chÃnh là đối tượng trá»ng Ä‘iểm gia tá»™c bồi dưỡng.â€
A Mãnh tự hà o giới thiệu.
Ãnh mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ôn hòa nhìn ba vị thanh niên, sống lưng cả ba ngưá»i Ä‘á»u má»™t tráºn lạnh toát, rõ rà ng vị thanh niên trước mặt bá»n há» tuổi Ä‘á»i nhìn như không hÆ¡n bá»n há» bao nhiêu, thế nhưng ánh mắt kia lại thâm Ä‘áºm như má»™t lão nhân tám mươi tuổi Ä‘á»i.
“Hắn nhất định là tôn tá» cá»§a Lâm Bình rồi!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rất khẳng định nhìn Lâm Hạo nói.
“Äúng, chÃnh xác. Hắn chÃnh là Lâm Hạo, tôn tá» cá»§a Lâm Bình, tu vi cÅ©ng đã tá»›i vệ giai háºu kỳ! Lâm Bình kia quản giáo rất chặt, không muốn thà nh tà i cÅ©ng khó a!â€
A Mãnh vừa nghÄ© đến phương pháp quản giáo cá»§a Lâm Bình, trong lòng không khá»i mỉa mai má»™t chút, gã đó căn bản là má»™t ngưá»i Ä‘iên mà .
Cuối cùng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhìn tá»›i Lâm Háºu SÆ¡n, Ä‘oán không ra là ai, trong lòng suy nghÄ© tá»›i má»™t và i cái tên nhưng rồi lại cảm giác không đúng.
A Mãnh chủ động giới thiệu nói:
“Cuối cùng là Lâm Háºu SÆ¡n, chÃnh là ngoại tôn cá»§a VÅ© Tuyá»n, tuổi tuy còn nhá» nhưng đã là quản sá»± gia tá»™c, tu vi cÅ©ng đã tá»›i vệ giai trung kỳ.â€
Trong lòng cả ba vị thanh niên tuy rằng vẫn còn có chút khó tiếp thu, nhưng cuối cùng vẫn xác định vị thanh niên trước mắt nà y chÃnh là vị biểu cữu công vẫn được kể lại như trong truyá»n thuyết cá»§a gia tá»™c.
Tu vi cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã tá»›i linh hồn giai trung kỳ, vô luáºn là ẩn dấu hay không, trong mắt bốn ngưá»i nà y vẫn là không thể thăm dò ra được ná»a phần chân thá»±c.
Ba vị thanh niên trước sau đã sá»›m dò xét qua nhiá»u lần, đáng tiếc Ä‘á»u là vô công, lại nghÄ© đến tu vi các vị trưởng lão trong gia tá»™c, chắc hẳn vị biểu cữu công nà y cÅ©ng có tu vi sÄ© giai háºu kỳ hoặc tu vi sư sai.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»± nhiên có thể thoải mái nhìn ra tâm tư cả ba ngưá»i, bất quá vá»›i má»™t ngưá»i tuổi tác đã gần trăm như hắn, sá»›m đã không còn sá»± xung động cá»§a ngưá»i thanh niên, đối vá»›i ánh mắt hoà i nghi cùng suy Ä‘oán cá»§a cả ba ngưá»i, chỉ khẽ cưá»i cho qua.
“VÅ© Tuyá»n vẫn là m tá»™c trưởng sao?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thuáºn miệng há»i.
“Ba mươi năm trước đã không rồi, hiện giữ chức tá»™c trưởng chÃnh là Lâm Mạn Thu, dì cá»§a TÄ©nh Hà m.â€
A Mãnh láºp tức trả lá»i.
“A!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cảm khái gáºt đầu. Má»™t tay bá»—ng nhiên nắm cổ tay A Mãnh dò xét má»™t hồi, nhÃu mà y nói:
“A Mãnh, ngươi bị trúng độc?â€
Sắc mặt A Mãnh nhất thá»i trầm xuống, cÅ©ng không có trả lá»i. Ngón tay Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i lướt qua, cắp tốc Ä‘iểm xuống hÆ¡n mưá»i chá»— trên ngưá»i A Mãnh.
Ộc!
Trong lồng ngá»±c A Mãnh nhất thá»i như phiên giang đảo hải, không khống chế được mà phun ra ngoà i má»™t búng máu.
Máu bị phun xuống mặt đất toà n má»™t mà u Ä‘en, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thấy rõ chÃnh là độc huyết, láºp tức nói:
“Hắc bức độc chướng? Mãnh Tá», trong ngưá»i ngươi như thế nà o lại có độc cá»§a cá»u giai yêu thú?â€
Nhố ra má»™t ngụm độc huyết, trên nét mặt sắp thà nh lão nhân cá»§a A Mãnh nhất thá»i khôi phục lại không Ãt khà sắc, má»™t hồi váºn chuyển nguyên khà thông sướng vô cùng, độc tố đã hoà n toà n giải trừ.
Nhãn thần A Mãnh sáng ngá»i, kéo lấy cánh tay Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng như có Ä‘iá»u vá»™i và ng muốn nói, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đưa tay ngăn cản, đầu ngón tay lại lướt tá»›i thăm dò, sau má»™t hồi thăm dò kỳ cà ng tá»±a hồ biết được đầu Ä‘uôi nguyên nhân, nói:
“Ngươi là vì Lâm Ngáºt Nhiên má»›i thụ hắc độc?â€
A Mãnh kinh ngạc lại kỳ quái nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, nhưng hồi tưởng lại má»™t thân y thuáºt ngà y trước cá»§a đại ca, lại cảm thấy không có gì kỳ quái nữa. Nghe được lá»i nói có phần lãnh đạm cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, A Mãnh hÆ¡i chút lo lắng gáºt đầu. Nói:
“Äại ca, chuyện đã qua rồi sao không cho qua Ä‘i, kỳ thá»±c lão tổ tông cÅ©ng là má»™t phen khổ tâm!â€
Nghe được ngưá»i thanh niên trước mắt đúng là hô thẳng tục danh cá»§a lão tổ tông, ba vị thanh niên nhân Ä‘á»u có chút khó tiếp thu nổi. Có thể là do Mãnh trưởng lão còn ở đây, còn không đến lượt bá»n há» lên tiếng mà chỉ có thể trợn mắt nhìn.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khẽ cưá»i nói:
“Chuyện quá khứ ta đã sá»›m quên Ä‘i rồi, đưa ta Ä‘i nhìn nà ng xem sao, không biết hiện tại còn bà hiểm như ngà y trước nữa không đây!â€
Sắc mặt A Mãnh nhất thá»i buông lá»ng, lần nà y lão tổ tông đúng là có thể cứu chữa rồi. Suy nghÄ© nà y cÅ©ng chỉ là lóe qua, láºp tức Ä‘i vá» phÃa trước dẫn đưá»ng, hướng bên ngoà i phòng nghỉ. Ba vị thanh niên nhân Ä‘i theo sau cùng, thấp giá»ng trao đổi.
“Vị biểu cữu công nà y sao lại trẻ tuổi như váºy?â€
Lâm TÄ©nh Hà m thể hiện sá»± hiếu kỳ cá»§a nữ nhân há»i.
“Ngu ngốc, không phải nói tam gia gia có được y thuáºt cao siêu sao, bảo trì được dung mạo tráng niên chỉ là cất tay mà thôi.â€
Lâm Hạo giương mà y nói.
Lâm Háºu SÆ¡n cÅ©ng không cho là đúng nói:
“Y thuáºt chỉ là kỹ năng phụ trợ, dù có cao siêu tá»›i đâu cÅ©ng không có tác dụng gì nhiá»u. Ta hiện tại có chút minh bạch nguyên do ngà y trước lão tổ tông lại muốn Ä‘em vị biểu cữu công nà y Ä‘uổi Ä‘i, thái độ là m ngưá»i quá mức kiêu ngạo!â€
Lâm TÄ©nh Hà m nhìn bóng lưng mặc thanh bà o phÃa trước, khẽ gáºt đầu nói:
“Äúng là có Ä‘iểm như váºy!â€
Lần nà y Lâm Hạo không có phản bác, hiển nhiên đối vá»›i việc vị tam gia gia nà y gá»i thẳng tục danh cá»§a lão tổ tông hắn cÅ©ng cảm thấy bất mãn, mặc kệ vị tam gia gia nà y bối pháºn có cao bao nhiêu nhưng so vá»›i lão tổ tông khẳng định là kém xa ngà n lần, phải biết thá» nguyên cá»§a lão tổ tông chà Ãt cÅ©ng đã ngoà i ba trăm năm.
Äi giữa ba vị thanh niên và A Mãnh, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»± nhiên nghe được rõ rà ng lá»i đối thoại cá»§a ba ngưá»i, nhưng chỉ lắc đầu, cÅ©ng không có bất luáºn cảm tưởng nà o. Có thể cÅ©ng có chút hoà i niệm, tuy rằng má»™t Ä‘oạn thá»i gian đó đối vá»›i Lâà m Khiếu ÄÆ°á»ng mà nói tháºt không lấy là m thoải mái gì cho lắm.
Trong má»™t gian phòng cá»±c kỳ yên tÄ©nh, bốn phÃa được bố trà kết tráºn, hiện tại, hầu như tất cả các vị trưởng lão thà nh viên cá»§a Lâm gia Ä‘á»u tụ táºp nÆ¡i đây. Tại chiếc giưá»ng kê trong phòng, nằm trên đó là má»™t nữ tá» bạch y trung niên, sắc mặt xanh Ä‘en, môi hồng tÃm, trên tay cà ng có những dấu hiệu bị hoại tá», hai mắt nhắm chặt.
“Mãnh trưởng lão sao lại Ä‘i lâu như váºy?â€
Má»™t vị hán tá» trung niên dáng ngưá»i cao gầy Ä‘ang cá»±c kỳ tức giáºn, lo lắng há»i.
“Vân Phi trưởng lão đừng quá lo lắng, không lầm thì Mãnh trưởng lão nhất định đã lấy được, hẳn là sẽ mau trở lại thôi!â€
Äứng bên cạnh là má»™t vị lam y thiếu phụ thản nhiên nói, bất quá trong ánh mắt nà ng cÅ©ng Ä‘ang lóe lên những tia lo lắng.
Má»™t vị nữ tá» tướng mạo Ä‘oan trang thương tiếc nhìn nữ tá» trung niên Ä‘ang nằm trên giưá»ng, thở dà i nói:
“Không biết tá»· tá»· có thỉnh được ngưá»i cá»§a Hiên Viên Tông tá»›i hay không, nếu như Hiên Viên Tông không chịu ra tay thì lần nà y lão tổ tông sợ là là nh Ãt dữ nhiá»u.â€
Má»™t gã trung niên nhân khuôn mặt cứng cá»i, diện trưá»ng bà o mà u xanh Ä‘en, biểu tình nghiêm túc khẳng định nói:
“VÅ© Nhà n, yên tâm Ä‘i, Hiên Viên Tông sẽ không mặc kệ đâu, cho dù những ngưá»i khác mặc kệ thì Uyển Nhi cÅ©ng sẽ không mặc kệ chúng ta.â€
Tà i sản của TiAnO
Chữ ký cá»§a TiAnO Ngưá»i Ä‘i má»™t ná»a hồn tôi mất
Má»™t ná»a hồn tôi đứng chá»i thá».
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a TiAnO
08-08-2011, 10:29 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 323: Chư vị cố nhân. (Hạ)
Chương 323: Chư vị cố nhân. (Hạ)
Nữ tá» tướng mạo Ä‘oan trang bá»—ng nhiên quay đầu lại, bất đắc dÄ© nhìn lên khuôn mặt cứng cá»i cá»§a vị trung niên nhân nói:
“Lâm Bình, ngươi cả ngà y chỉ biết trốn trong máºt thất tu luyện, ngoại trừ tu luyện ngươi còn biết những gì? Ta xem, ngươi nếu còn cứ như váºy sợ muốn luyện thà nh tảng đá mất. Lúc nà y Hiên Viên Tông Ä‘ang thá»i buổi rối loạn, cÆ¡ nguy bốn bá», Uyển Nhi muá»™i muá»™i má»™t lòng vì phụ thân báo thù, đâu còn Ä‘iểm nà o nhà n hạ. Tá»· tá»· lần nà y tá»›i Hiên Viên Tông sợ cÅ©ng không gặp được Uyển Nhi, chỉ hy vá»ng mấy vị ngoại sá»± trưởng lão trên Hiên Viên Tông có thể nháºn biết gia tá»™c chúng ta mà xuất thá»§ tương trợ.â€
Trung niên nhân mặc trưá»ng bà o xanh Ä‘en chÃnh là Lâm Bình, huynh đệ tốt nhất cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngà y trước khi còn tại Lâm gia. Hiện tại đã có được dáng dấp má»™t vị trung niên, không còn nữa cá tÃnh bốc đồng cá»§a má»™t gã thanh niên thân đầy nhuệ khà bốc đồng mà trầm ổn hÆ¡n rất nhiá»u.
Bốn ngưá»i trong phòng nà y Ä‘á»u là những nhân váºt cao cấp nhất trong má»™t Ä‘á»i hiện tại cá»§a Lâm gia, bá»n hỠđã đợi trong phòng nà y ba ngà y ba đêm. Lão tổ tông trúng phải loại độc cá»±c kỳ âm ngoan, lấy tu vi đại sư giai cá»§a ngưá»i vẫn còn bị độc tÃnh ăn sâu như váºy, có thể thấy được nó lợi hại cỡ nà o. Mấy ngưá»i không há» có được phương pháp bức độc, mắt thấy lão tổ tông ngà y cà ng suy yếu, chỉ có thể dùng tá»± thân tu vi, má»—i chốc thay phiên nhau hấp thu má»™t phần độc nguyên trong cÆ¡ thể lão tổ tông.
Có thể vá»›i tu vi bá»n há» cÅ©ng không hấp thụ được bao nhiêu, cÅ©ng không thể giải quyết được triệt để vấn Ä‘á», nhưng Ãt ra ở má»™t mức nhất định nà o đó, có thể là m cháºm lại quá trình độc nguyên khuếch tán, là m cho những ngưá»i khác có thể ra ngoà i tìm chút cứu binh.
Nghe xong lá»i Lâm VÅ© Nhà n, trên mặt Lâm Bình hiện lên nét xấu hổ, cố gắng ưỡn ngá»±c nói:
“Lâm gia chúng ta mấy năm nay dâng lên không Ãt lá»… váºt, tông phái nếu là không ra tay bang trợ, chẳng phải quá mất lòng ngưá»i.â€
Ba ngưá»i còn lại nghe được lá»i nà y, trên mặt cÅ©ng lá»™ chút hòa hoãn, hiển nhiên đối vá»›i câu nói nà y Ä‘á»u có chút đồng tình.
Lúc nà y, ngoà i cá»a có má»™t vị lão giả vá»™i và ng chạy đến, nhìn mấy ngưá»i trưởng lão nói:
“Äại trưởng lão từ Hiên Viên Tông đã trở vá»!â€
Bốn ngưá»i nhất thá»i nâng cao tinh thần, vẫn chưa mở miệng mà chá» lão giả kia. Lão giả thở hổn hển, nói tiếp:
“Äại trưá»ng lão vá»™i và ng trở vá», còn Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i tại đại đưá»ng tÄ©nh háºu, nói là Hiên Viên Tông sẽ phái hai vị trưởng lão xuống tá»›i bang trợ lão tổ tông bà i độc, rất nhanh sẽ Ä‘i ra, muốn chư vị trưởng lão ở đây chuẩn bị kỹ cà ng trước.â€
Nghe được lá»i nà y, bốn ngưá»i nhất thá»i vui vẻ. Trên tông phái cá» xuống hai vị trưởng lão, lần nà y lão tổ tông hẳn được cứu rồi.
Lão giả Ä‘ang muốn ly khai, bá»—ng nhiên Lâm VÅ© Nhà n mở miệng há»i:
“Äại trưởng lão có nói hai ngưá»i kia là hai vị trưởng lão nà o hay không? Có Lâm trưởng lão trong đó không?â€
Lão giả đỠđẫn lắc đầu lui xuống, bốn ngưá»i Ä‘á»u có chút thất vá»ng, đợi cho lão giả rá»i hẳn Ä‘i, láºp tức đóng cá»a phòng, chuẩn bị. Thế nhưng cá»§a phòng vừa má»›i đóng lại bị ngưá»i khác mạnh mẽ đẩy ra.
Quay lưng vá» phÃa cánh cá»a, Ä‘ang muốn tiến lại chăm sóc lão tổ tông, trong lòng Lâm VÅ© Nhà n đã hÆ¡i bốc há»a, quát khẽ:
“Ngưá»i nà o vô ý như váºy? Không biết gõ cá»§a sao?â€
Trong phòng yên lặng như tá», phảng phất như trong nháy mắt chỉ có má»™t ngưá»i Lâm VÅ© Nhà n váºy.
Lâm VÅ© Nhà n kỳ quái nhìn thoáng qua Lâm Bình Ä‘ang đứng gần mình nhất, chỉ thấy biểu tình cá»§a hắn cứng ngắc, trong mắt trà n ngáºp vẻ không thể tin tưởng, thân thể cà ng hÆ¡i run run, hô hấp cÅ©ng dần trở nên bất ổn. Lại xoay ngưá»i lại, trông thấy biểu tình cá»§a hai ngưá»i khác Ä‘á»u giống nhau, khi Lâm VÅ© Nhà n xoay ngưá»i hoà n toà n đối diện vá»›i cá»a và o thì má»™t khuôn mặt quen thuá»™c từ rất lâu vá» trước hiện lên trong mắt.
Trong sát na, cả ngÅ© vị trong lòng Lâm VÅ© Nhà n nhất thá»i toà n bá»™ áºp đến, sống mÅ©i cay cay, nước mắt ngáºp đầy đôi tú mục mà chảy xuống thà nh dòng.
A Mãnh đứng trước cá»a, chân chất nhìn bốn ngưá»i nói:
“Các ngươi xem, ta đưa ai trở vỠđây?â€
Ba vị thanh niên nhân đứng cạnh cá»a nhìn biểu tình kÃch động cá»§a bốn vị trưởng bối, không hẹn mà cùng lần thứ hai Ä‘em ánh mắt hướng vị thanh niên Ä‘ang có chút kiêu ngạo kia.
“Lãnh huyết vô tình như Lan trưởng lão cÅ©ng khóc như váºy sao?â€
Lâm TÄ©nh Hà m ngạc nhiên nhìn thiếu phụ áo lam lÃu rÃu nói.
Lâm Hạo và Lâm Háºu SÆ¡n cà ng thêm không thê tin tưởng được. Lan trưởng lão là đệ nhất mỹ nhân cá»§a Lâm gia trong mấy trăm năm qua, hÆ¡n nữa thiên phú lại cà ng hÆ¡n ngưá»i, từ hÆ¡n ba mươi năm trước đã tiến và o sư giai, chÃnh là đệ nhất nhân trong gia tá»™c ngoại trừ lão tổ tông. Tuy rằng ngưá»i theo Ä‘uôi đông đảo, nhưng bởi vì tÃnh cách lãnh đạm, chỉ cần ai hÆ¡i chút mạo phạm liá»n bị nà ng đánh cho má»™t tráºn tÆ¡i bá»i.
Nhiá»u năm gần đây đã không còn ai dám Ä‘i trêu chá»c đóa hoa hồng băng lãnh nà y, bất quá Lan trưởng lão có được tu vi sư giai cÅ©ng không rá»i gia tá»™c khiến cho tất cả má»i ngưá»i ai ai Ä‘á»u kÃnh trá»ng, dù sao vá»›i tu vi như váºy cÅ©ng đủ để tiến và o bất luáºn môn phái nà o tiến hà nh bước tu luyện cao thâm hÆ¡n.
Cho dù Lan trưởng lão băng lãnh như sương, cÅ©ng không nói chuyện tư tình nhi nữ, nhìn qua tuy giống má»™t thiếu phụ, tuổi tác cÅ©ng xấp xỉ lão tổ tông, nhưng cho dù là váºy trong lòng tất cả má»i nam nhân Ä‘á»u cảm nháºn được nà ng là má»™t đối tượng tình nhân hoà n mỹ.
TÃnh tình Lan trưởng lão đã sá»›m khắc sâu và o trong cảm nháºn má»—i Ä‘á»i nam sinh trẻ tuổi tại gia tá»™c. Bởi váºy khi Lâm Hạo cùng Lâm Háºu SÆ¡n thấy đôi gò má cá»§a Lan trưởng lão lăn xuống từng giá»t nước mắt, lá»±c trùng kÃch trong lòng mạnh hÆ¡n xa so vá»›i Lâm TÄ©nh Hà m nhiá»u lắm.
Lúc nà y, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đứng ở trước cá»a cÅ©ng cưá»i tá»§m tỉm, bình tÄ©nh nhìn sang bốn ngưá»i rồi má»›i mở miệng nói:
“Má»i ngưá»i trong những năm qua có tốt đẹp hay không?â€
Bốn ngưá»i khiếp sợ đứng ngẩn ngưá»i tại chá»—, trong lúc nhất thá»i tá»±a hồ không dá»i được ná»a bước, không biết như thế nà o cho phải, tháºm chà không thể tin tưởng tất cả Ä‘á»u là sá»± thá»±c, trong lòng bá»n há», ngưá»i nà y hẳn là đã mất Ä‘i rồi má»›i đúng.
“Lão đại, tháºt là ngươi sao?â€
Thiếu phụ áo lam rốt cuộc mở miệng nói, thanh âm nghẹn ngà o, còn mang thêm cảm tình phức tạp.
“Ngươi, ngươi là Tiểu Lan?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhìn nữ tá» trẻ tuổi phong váºn cá»±c kỳ là m cho ngưá»i ta hÃt thở không thông, không quá khẳng định nhá» giá»ng nói.
“Äúng váºy, là ta!â€
Thiếu phụ áo lam liên tục gáºt đầu, nước mắt à o à o chảy xuống, cố cÅ©ng không gạt được, lại cà ng không khống chế được cảm tình, liá»u lÄ©nh vá»t tá»›i.
“Lão đại, ta nhá»› ngươi ô ô ô...â€
Thiếu phụ áo lam hoà n toà n quên Ä‘i ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i, vừa nhà o và o lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã khóc lóc kể lể.
“Ngoan nà o, đừng khóc, lão đại không phải đã trở vá» rồi sao!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn như ngà y trước, nhẹ nhà ng trấn an, vén mái tóc Tiểu Lan. Lúc nà y, cả mái tóc dà i Ä‘en mượt đã trà n ngáºp ý vị thà nh thục, đã không còn vẻ ngây ngô ngà y nà o, thân thể má»m mại cÅ©ng không còn non ná»›t như xưa mà cà ng thêm đầy ắp kiá»u nhuáºn, má»›i chút động và o liá»n khiến cho ngưá»i ta miên man bất định.
Ba vị thanh niên há miệng ngạc nhiên hết mức, ná»a ngà y cÅ©ng không ngáºm lại được, cho tá»›i bây giá» Lan trưởng lão vẫn Ä‘á»u cao cao tại thượng cư nhiên lại kêu má»™t gã trẻ tuổi là lão đại, phải biết rằng ngoại trừ lão tổ tông, trong gia tá»™c nà ng chÃnh là ngưá»i có địa vị cao nhất, coi như là tá»™c trưá»ng cùng đại trưá»ng lão cÅ©ng không bằng.
Ba vị thanh niên nhân đứng ngay sát phÃa sau vị thanh bà o thanh niên, thấy Lan trưởng lão ngay trước mắt nương tá»±a và o trong lòng má»™t vị nam tá», không muốn xa rá»i. Mặc kệ là thế nà o, ánh mắt hay tâm lý cả ba ngưá»i Ä‘á»u bị trùng kÃch mạnh mẽ.
“Ngươi, ngươi tháºt là Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng?â€
Lâm Bình như khúc gá»— lại gần, nhéo nhéo khuôn mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mà nói.
“Xú tiếu tá», đừng động chân động tay, ta cÅ©ng không có ham mê biến thái đâu!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đột nhiên hét lên.
Lâm Bình sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức cưá»i lá»›n nói:
“Ha ha ha, vẫn câu nói nà y, ngữ Ä‘iệu không thể sai được!â€
Äi và o trong phòng, Tiểu Lan vẫn như cÅ© ôm chặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không chịu buông tay khiến ngưá»i kia cÅ©ng chỉ biết tùy ý tuân theo, khi Ä‘i qua bên ngưá»i Lâm VÅ© Nhà n, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng dừng lại vuốt cằm nói:
“VÅ© Nhà n muá»™i muá»™i, ngươi biến hóa cÅ©ng không Ãt a, ta không tưởng tượng ra được má»™t vị bảo bối bướng bỉnh lại biến thà nh má»™t quý phu nhân như hôm nay.â€
Cánh tay Lâm VÅ© Nhà n cÅ©ng vô thức mở ra, muốn như Tiểu Lan liá»u lÄ©nh xông tá»›i, thế nhưng ba vị thanh niên cạnh cá»a cùng vá»›i địa vị chÃnh mình, tất cả dưá»ng như má»™t cháºu nước lạnh giúp nà ng tỉnh táo lại. Khó khăn đưa đôi cánh tay hạ xuống, gạt Ä‘i khóe mắt đầy nước, rất chừng má»±c trả lá»i:
“Khiếu ÄÆ°á»ng ca ca, ngươi vẫn như trước, vẫn thÃch pha trò như váºy!â€
Tà i sản của TiAnO
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a TiAnO
08-08-2011, 10:29 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 324: Khứ độc, tin tức của Uyển Nhi. (Thượng)
Chương 324: Khứ độc, tin tức của Uyển Nhi. (Thượng)
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» e ngại khẽ vuốt đầu Lâm VÅ© Nhà n hai cái, tá»±a như vị huynh trưởng ưu ái vá»›i muá»™i muá»™i cá»§a mình, chỉ là động tác nà y trong mắt ba vị thanh niên có vẻ cá»±c kỳ không thÃch ứng, cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Phải biết rằng, hiện tại Lâm VÅ© Nhà n đã bước và o tuổi trung niên, nếu không phải lúc trước dưới sá»± trợ giúp cá»§a Lan Tinh Ngưng (tên đầy đủ cá»§a Tiểu Lan ) thà nh công trùng quan tiến nháºp sÄ© giai háºu kỳ, chỉ sợ hiện tại đã bước và o hà ng lão niên rồi.
Mà dáng vẻ hiện tại cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng so vá»›i lúc trước khi ly khai Lâm gia cÅ©ng không có nhiá»u biến hóa, vẫn là khuôn mặt tuấn lãng trà n đầy sức sống, so vá»›i trước tuy có thêm phần thà nh thục ổn trá»ng, cà ng thêm và i phần tang thương, nhưng chung quy lại vẫn là dung mạo như còn tráng niên.
Một thanh niên đưa tay vỗ nhẹ hai cái trên đầu một quý phụ đoan trang, hình ảnh nà y xác thực có điểm quái lạ.
Lâm VÅ© Nhà n không tránh không né, chỉ là trên mặt hÆ¡i phiếm hồng, nhãn thần cá»±c kỳ phức tạp. Ngoại trừ ba vị thanh niên, những naưá»i khác thấy hình ảnh nà y Ä‘á»u lá»™ vẻ vui mừng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng đẩy thiếu phụ áo lam ra, ôn nhu nói:
“Tiểu Lan, ngươi trưởng thà nh rồi!â€
Äôi con ngươi Ä‘en trong suốt cá»§a thiếu phụ áo lam lóe sáng, nhá» nhẹ nói:
“Trước mặt lão đại, Tiểu Lan vÄ©nh viá»…n là Tiểu Lan nhá» bé trước kia.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng khẽ nhéo chiếc mÅ©i Ä‘ang vểnh lên cá»§a thiếu phụ áo lam, cưá»i nói:
“Không trưởng thà nh sao được, còn muốn để lão đại nuôi ngươi mãi sao!â€
Sắc mặt thiếu nữ áo lam hồng lên, cúi đầu rồi lần thứ hai nhÃch và o lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, má»—i má»™t lá»i nói, má»™t cỠđộng Ä‘á»u toát nên vẻ không muốn xa rá»i cá»±c kỳ nồng Ä‘áºm.
Con mắt cá»§a Lâm Hạo cùng Lâm Háºu SÆ¡n Ä‘á»u mở lá»›n trợn trừng.
“Tháºt muốn cho những ngưá»i khác trong gia tá»™c chứng kiến dáng dấp cá»§a Lan trưởng lão hiện tại, nghÄ© đến nhất định rất đặc sắc a!â€
Lâm Hạo là m bộ ao ước nói.
Lâm Háºu SÆ¡n cÅ©ng bÄ©u môi nói:
“Ta xem bị cái tên Hoà ng Bách Chiến kia thấy má»›i là đặc sắc!â€
Lâm Hạo lắc đầu nói:
“Nếu như bị cái phần tá» hiếu chiến đó thấy, chỉ sợ muốn bạo tại chá»—, láºp tức hướng tam gia gia liá»u mạng không thôi.â€
Nét mặt Lâm Háºu SÆ¡n có chút giáºt mình, nghÄ© lại sá»± kiện tranh già nh tình nhân và i năm vá» trước vẫn còn thấy giáºt mình. Má»™t gã trá»±c hệ đệ tá» cá»§a má»™t gia tá»™c tu luyện hÆ¡i có chút háºu trưá»ng, là m trò trước mặt Hoà ng Bách Chiến hướng Lan trưởng lão cầu thân, Hoà ng Bách Chiến tại chá»— là m khó dá»…, trá»±c tiếp đánh ngưá»i đó tá»›i trá»ng thương, sau đó lại phát động Hoà ng gia khÆ¡i xướng chiến sá»± vá»›i gia tá»™c ngưá»i đó, trá»±c tiếp Ä‘em ma tá»™c kia diệt trừ sạch sẽ, từ đó vá» sau không còn gia tá»™c nà o dám theo bước như váºy nữa.
Nhá»› lại chuyện nà y, Lâm Háºu SÆ¡n liá»n cảm thấy nắm tay lá»›n tháºt là chá»— tốt.
Hoà ng gia chÃnh là má»™t trong ngÅ© đại gia tá»™c tại Nam Xuyên Giá»›i, ngoại trừ những đại tông phái thì thá»±c lá»±c bá»n hỠđã là cưá»ng đại nhất rồi, cho dù có má»™t Ãt tiểu môn phái cÅ©ng không không dám gây hấn.
â€œÄÆ°á»£c rồi, mấy ngà y nay Hoà ng gia không phải muốn phái ngưá»i qua đây giúp lão tổ tông giải độc sao? Hoà ng Bách Chiến nhất định sẽ tá»›i.â€
Lâm Háºu SÆ¡n đột nhiên nhá»› tá»›i nói.
“Äúng váºy, tam gia gia sợ là nguy hiểm rồi, bất quá chỉ cần Lan trưởng lão bảo há»™ tam gia gia, hẳn sẽ không có đại sá»± gì. Äừng xem Hoà ng Bách Chiến có thá»±c lá»±c mạnh mẽ, đã có tu vi sư giai háºu kỳ, nhưng nếu Lan trưởng lão phát há»a, Hoà ng Bách Chiến cÅ©ng không dám quá pháºn là m cà n.â€
Trên mặt Lâm Hạo hiện lên một tia lo lắng nói.
Hai vị thanh niên khe khẽ nói chuyện, cÅ©ng không có ngưá»i quan tâm, tất cả sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u là đang đặt trên ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Lúc nà y Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thá»±c vất vả má»›i đẩy Lan Tinh Ngưng từ trong ngưá»i mình rá»i ra, vẫn đứng sát má»™t bên là Lâm Bình cuối cùng cÅ©ng có khoảng trống, ánh mắt kỳ quái nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nói:
“Tiếu tá» thối, nhiá»u năm trôi qua, dáng vẻ cá»§a ngươi cÅ©ng không thay đổi chút nà o. Nói mau, có phải là lại luyện chế ra thứ gì tốt phải không?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cưá»i cưá»i, từ trong lòng lấy ra má»™t túi Ä‘an dược nhá», nói:
“Chá»— nà y có hÆ¡n mưá»i lạp 'Nhuáºn nhan Ä‘an', có thể bảo dưỡng dung nhan không già , còn có tác dụng tăng nguyên nhất định!â€
Lâm Bình không há» khách khÃ, đưa tay tiếp nháºn túi nhá», tá»± nhiên nói:
“Tiểu tá» ngươi nhất định là ăn cái loại nà y má»›i giữ được dáng vẻ tráng niên như váºy đúng không?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cưá»i cưá»i không nói, Lâm Bình tá»± nhiên coi như cam chịu, trên mặt những ngưá»i khác cÅ©ng dần hiện ra má»™t bá»™ dáng như có Ä‘iá»u lý giải, hiển nhiên vá»›i việc Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có thể bảo trì dung mạo tuổi trẻ nhất định Ä‘á»u cho rằng hắn dùng 'Nhuáºn nhan Ä‘an' má»›i có được.
Lâm VÅ© Nhà n nhìn túi nhá» trong tay Lâm Bình, cảm giác rất rõ rà ng bên trong tản mát ra dược lá»±c nồng Ä‘áºm, bá»—ng nhiên nói:
“Khiếu ÄÆ°á»ng ca ca, ngươi thá»±c sá»± trở thà nh luyện dược sư sao?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng từ chối cho ý kiến:
“Xem như là váºy Ä‘i!â€
“Tháºt tốt quá, váºy thì lão tổ tông được cứu rồi. Y thuáºt cá»§a Khiếu ÄÆ°á»ng ca ca từ ngà y trước đã không cần nói nhiá»u, hôm nay cà ng trở thà nh luyện dược sư, phương pháp giải độc tá»± nhiên có thà nh tá»±u.â€
Lâm Vũ Nhà n vui vẻ nói.
Những ngưá»i khác Ä‘á»u dùng má»™t loại nhãn thần chá» mong tá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, cÅ©ng giống như những ngà y trước váºy.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘i tá»›i trước giưá»ng, nhìn khuôn mặt biến thà nh xanh Ä‘en cá»§a vị Lâm Ngáºt Nhiên sau khi trúng độc đã già đi rất nhiá»u, má»™t tia nguyên thức lặng lẽ tiến và o ngưá»i đối phương, bắt đầu dò xét.
Má»i ngưá»i cùng ngưng thở, như rất sợ sẽ phát ra tiếng động là m ảnh hưởng đến quá trình Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chuẩn Ä‘oán bệnh. Thấy rõ trên mặt ngưá»i kia thần sắc bất định, hai hà ng lông mà y nhÃu lại, hy vá»ng trong lòng má»i ngưá»i vừa má»›i được dấy lên lại bị dáºp tắt xuống.
Sau má»™t hồi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng dò xét trong cÆ¡ thể Lâm Ngáºt Nhiên cÅ©ng đã lý giải được cÆ¡ bản tình huống, độc nà y chÃnh là 'Hắc bức độc chướng'. Vá»›i hắn mà nói cÅ©ng không có gì là khó khăn, chỉ là thá»i gian trúng độc đã quá dà i, vượt quá ná»a tháng, độc tố đã thâm nháºp và o trong tâm mạch cốt tá»§y. Muốn hoà n toà n giải độc sẽ tương đối phiá»n phức má»™t chút.
Kỳ thá»±c cho dù trúng độc sâu như váºy, lấy thá»±c lá»±c hiện tại cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mà nói cùng có thể nhanh chóng trục độc, thế nhưng nếu là m như váºy thì bản thân ngưá»i trúng độc sẽ không chịu nổi hấp nguyên lá»±c cá»±c mạnh, rất có thể giải trừ được độc nguyên xong lại thụ phải trá»ng thương vô cùng nghiêm trá»ng, tháºm chà còn ảnh hướng lá»›n đến nguyên linh.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng sau má»™t hồi tá»± đánh giá, lấy ra má»™t lạp 'Tinh độc Ä‘an', đưa và o trong miệng Lâm Ngáºt Nhiên, thông qua nguyên lá»±c Ä‘em dược Ä‘an đưa và o trong bụng. Ngón tay nhẹ hoa lên, trÃch má»™t lá»— nhá» trên cánh tay Lâm Ngáºt Nhiên, má»™t tia máu Ä‘en đặc sệt láºp tức từ miệng vết thương phun ra ngoà i.
Hai ngón tay Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mở rá»™ng vết thương đến chừng má»™t tấc thì dừng lại, chỉ thấy má»™t lÅ© hắc khà cấp tốc bị hút ra. Lợi dụng nguyên lá»±c trá»±c tiếp cách không hấp độc nguyên, đồng thá»i Ä‘i qua cánh tay phóng ra ngoà i, trên mặt đất rất nhanh liá»n bị má»™t mảng dịch thể cháy Ä‘en bao trùm, thỉnh thoảng còn bốc lên khói nhè nhẹ, đã Ä‘em mặt sà n bằng đá cẩm thạch cháºm rãi ăn mòn, có thể thấy được độc tÃnh mạnh đến dưá»ng nà o.
Ước chừng ná»a nén nhang thá»i gian, má»™t tiếng nấc rất nhỠđánh tan sá»± tình lặng trong phòng.
Thần tình tất cả má»i ngưá»i nhất thá»i trở nên căng thẳng, má»i ánh mắt Ä‘á»u nhìn chằm chằm và o Lâm Ngáºt Nhiên Ä‘ang nằm trên giưá»ng, chỉ thấy hai mắt vẫn nhắm chặt nhiá»u ngà y qua như ngưá»i chết cá»§a Lâm Ngáºt Nhiên Ä‘ang cháºm rãi mở ra.
“Mang nước tá»›i đây!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bá»—ng nhiên nói.
Những ngưá»i xung quanh vẫn không giúp được gì láºp tức lu bù công việc. Chỉ chốc lát, má»™t bát nước lá»›n được đưa tá»›i tay Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng. Nâng ngưá»i Lâm Ngáºt Nhiên, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mạnh mẽ đưa bát nước tá»›i trước miệng Lâm lão tổ tông hiện ý thức vẫn còn mÆ¡ hồ không tá», thẳng đến khi ngưá»i kia không chịu được phun ra má»™t ngụm lá»›n má»›i dừng lại.
“Khụ khụ...â€
Cả gian phòng vang lên từng tiếng ho khan cá»§a Lâm Ngáºt Nhiên.
Khi tiếng ho khan được dừng lại, ý thức cá»§a Lâm Ngáºt Nhiên đã hoà n toà n thanh tỉnh, sắc mặt không biểu tình, trong mắt cÅ©ng ánh lên tầng tầng rung động, nhìn vị thanh niên trước mắt, lẫn thanh âm suy yếu có chút không thể tin được, nhá» giá»ng nói:
“Ngươi đã trở vá»!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i gáºt đầu nói:
“Äá»™c còn chưa bà i hết, còn phải tÄ©nh dưỡng lâu dà i, không nên nhiá»u lá»i. Mấy ngà y nay ta sẽ đúng giá» tá»›i bà i độc cho ngươi.â€
Khi Lâm Ngáºt Nhiên lặng lẽ thăm dò tu vi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, nét mặt thá»§y chung không chút biểu hiện, má»™t hồi lại bà y ra bá»™ dáng ngạc nhiên, bất khả tư nghị nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, muốn nói cái gì nhưng lại không mở miệng, chỉ cưá»i khổ má»™t chút rồi cháºm rãi nhắm hai mắt, bắt đầu tiến hà nh Ä‘iá»u tức.
Tà i sản của TiAnO
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a TiAnO
08-08-2011, 10:29 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 324: Khứ độc, tin tức của Uyển Nhi. (Hạ)
Chương 324: Khứ độc, tin tức của Uyển Nhi. (Hạ)
Lúc nà y, má»i ngưá»i nÆ¡i đây Ä‘á»u hướng ánh mắt sang Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, bên trong ngoà i sá»± kinh há»· còn pha lẫn má»™t phần kÃnh trá»ng, đặc biệt là ba vị thanh niên.
Cuối cùng cũng đã tiêu trừ mây đen trong lòng. Chỉ với tà i giải độc nà y đã cực kỳ hiếm thấy.
Phải biết rằng lần nà y vì muốn bà i độc cho lão tổ tông, má»i phương pháp có thể Ä‘á»u đã thá» qua, các loại giải độc Ä‘an Ä‘á»u đã dùng tá»›i. Mấy ngà y nay cÅ©ng má»i qua không biết bao ngưá»i tà i ba đến cứu trị, Ä‘á»u đã hết đưá»ng xoay sở, chỉ còn lại má»™t đưá»ng cuối cùng là trông cáºy và o Hiên Viên Tông viện thá»§ mà thôi.
Huống chi bản thân luyện dược sư chÃnh là má»™t loại chức nghiệp phi thưá»ng nổi tiếng, vô luáºn là tông phái hay gia tá»™c Ä‘á»u muốn truy cầu mượn sức luyện dược sư, bởi có được luyện dược sư sẽ giúp đỡ rất lá»›n cho gia tốc tu luyện.
Ba vị thanh niên hổ thẹn trong lòng. HÆ¡n nữa, trong tất cả những ngưá»i có mặt nÆ¡i đây lại có bối pháºn thấp nhất, lúc nà y cả ba cùng nhìn nhau rồi đồng thá»i quỳ xuống, đồng thanh nói:
“Äa tạ biểu cữu công -tam gia gia!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thản nhiên nói.
“Äứng lên Ä‘i, ta mặc dù bị trục xuất khá»i tá»™c môn, nhưng chung quy vẫn là ngưá»i cá»§a Lâm gia, vì gia tá»™c xuất ra má»™t phần sức lá»±c cÅ©ng không có gì đáng nói, không cần phải khách khà như váºy.â€
Lâm Bình trừng mắt nói:
“Ba tên nau ngốc, còn không mau đứng lên!â€
“Dạ!â€
Cả ba Ä‘á»u đồng thá»i đứng dáºy.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trở vá», lão tổ tông được bà i độc thức tỉnh. Lâm gia nguyên bản Ä‘ang rÆ¡i và o nguy cÆ¡, bất quá chỉ ngắn ngá»§i trong ná»a canh giá» lại má»™t bước từ địa ngục trở vá» thiên đưá»ng.
Lâm Bình muốn gióng trống khua chiêng, mở tiệc rượu lá»›n khoản đãi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trở vá» lại bị hắn cá»± tuyệt, hắn chỉ hy vá»ng tất cả giản lược là được.
Bất quá không chá» mấy ngưá»i Lâm Bình kéo Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘i ôn lại chuyện cÅ©, Lâm VÅ© Tuyá»n đã dẫn theo hai ngưá»i trưởng lão Hiên Viên Tông qua đây, hai ngưá»i nà y Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng nháºn thức được, bất quá cả hai lại cÅ©ng không nháºn ra Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Ngà y trước tại, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bất quá chỉ là má»™t gã mao đầu tiểu tá», tá»± nhiên sẽ không ai chú ý tá»›i.
Hai ngưá»i nà y ngà y trước má»™t ngưá»i là chưởng môn NgÅ© Äạo Tông Hứa Khôn, ngưá»i còn lại là cốc chá»§ Hồng Diệp cốc cốc chá»§ Äà m Tuyết, nghÄ© không ra hai ngưá»i nà y hiện tại cÅ©ng đã bước và o đại sư giai, cÅ©ng có chút nằm ngoà i ý liệu cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, dù sao ngưá»i được cá» là m chưởng môn Ä‘á»u có tư chất tương đối bình thưá»ng, tu vi Ä‘á»u khó tiến bước được.
Dưới ánh mắt ra hiệu cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, mấy ngưá»i Lâm Bình vẫn chưa Ä‘em việc hắn xuất thá»§ bà i độc nói ra. Sau khi Hứa Khôn, Äà m Tuyết chuẩn Ä‘oán, trên mặt Ä‘á»u lá»™ ra vẻ kỳ dị.
Äà m Tuyết mặc má»™t thân hồng y, cẩn tháºn buông cổ tay Lâm Ngáºt Nhiên vui mừng nói:
“Lâm sư tá»· tuy trúng phải kịch độc, bất quá độc tố vẫn chưa thâm nháºp cốt tá»§y, hoặc là trong lúc vô ý chÃnh bản thân đã Ä‘em độc công chi tâm bức ra ngoà i cÆ¡ thể, cÅ©ng không có gì nguy hiểm, chư vị không cần lo lắng. Ta có mấy mai 'Hồng linh Ä‘an' là khứ độc Ä‘an đặc chế cá»§a Hồng Diệp cốc ngà y trước, cứ cách ba ngà y ăn và o má»™t hoà n, lại dùng nguyên lá»±c phối hợp dược lá»±c bà i trừ độc, ná»a năm là có thể Ä‘em độc nguyên bà i trừ sạch sẽ.â€
ÄÆ°á»£c Äà m Tuyết khẳng định cà ng nghiệm chứng cho việc Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bà i trừ độc thà nh công. Lâm VÅ© Tuyá»n từ lúc vừa tiến và o trong phòng liá»n cưỡng chế xúc động trong lòng, trước Ä‘em 'Hồna linh Ä‘an' nháºn lấy, đôi tú mục lại thỉnh thoảng nhìn vá» phÃa khuôn mặt Ä‘ang vô cùng bình tÄ©nh cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Chuẩn Ä‘oán bệnh vô sá»±, hai ngưá»i trưởng lão Hiên Viên Tông cÅ©ng không có ý lưu lại, liá»n cáo từ. Lúc hai ngưá»i vừa má»›i đứng dáºy rá»i Ä‘i, Lâm VÅ© Nhà n đột nhiên há»i:
“Hai vị tiá»n bối, xin há»i tình hình Lâm trưởng lão quý phái gần đây thế nà o?â€
Hứa Khôn thở dà i một hơi, nói:
“Cứ há»i tá»· tá»· cá»§a ngươi Ä‘i!â€
Nói xong, Hứa Khôn cùng Äà m Tuyết bay lên trá»i, trong chá»›p mắt liá»n biến mất nÆ¡i chân trá»i.
“Ngươi là Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng?â€
Là m VÅ© Tuyá»n ngÆ¡ ngác nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rồi đột nhiên há»i.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cúi đầu nhìn lại chÃnh mình nói:
“Ta biến hóa rất lá»›n sao? Thế nà o mà má»—i ngưá»i nhìn thấy ta Ä‘á»u há»i như váºy?â€
“Trở vá» là tốt rồi, trở vá» là tốt rồi!â€
Trong mắt Lâm VÅ© Tuyá»n lóe lên từng tia vui mừng rồi lại vừa khóc vừa lẩm bẩm nói, thế nhưng cÅ©ng không vui vẻ được bao lâu, thần sắc liá»n tối sầm xuống, lại nói:
“Ngươi thất tung mấy năm nay, Uyển Nhi Ä‘i tìm ngươi rất nhiá»u lần, nhưng cuối cùng Ä‘á»u không có kết quả, thẳng đến khi phụ thân nà ng tá» chiến má»›i dừng lại. Mấy năm nay ngươi đến tá»™t cùng là đến nÆ¡i nà o? Nếu không chết vì sao còn không sá»›m trở vỠđây?â€
Lá»i Lâm VÅ© Tuyá»n như mang phần trách ý, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cưá»i khổ nói:
“Nếu có thể trở vá», ta đã sá»›m trở vá» rồi, trong đó có nguyên do không cần vá»™i đỠcáºp trước cÅ©ng được, hãy nói má»™t chút tình hình gần đây cá»§a Uyển Nhi Ä‘i!â€
“Uyển Nhi đã bị tông phái nhốt giữ lại, trong vòng ba tháng nếu không chịu xuất ra bảo tà ng phụ thân lưu lại, tông phái sẽ Ä‘em nà ng chuyển giao cho Tháºp Quốc Minh đệ nhất cao thù là Thái Âm Thiên Quân!â€
Lâm VÅ© Tuyá»n vá»™i nói.
Nghe được tin tức nà y, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngược lại thoáng an tâm hÆ¡n má»™t chút, chà Ãt cÅ©ng có thể xác định Uyển Nhi hiện tại không có nguy hiểm, tuy rằng Ä‘oán được nguyên nhân, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vẫn nhÃu mà y há»i:
“Hiên Viên Tông vì sao lại nhốt giữ trưởng lão cá»§a phái mình, lại cùng vá»›i ma phái giao dịch đây?â€
Lâm VÅ© Tuyá»n thở dà i nói:
“Việc nà y nguyên do tháºt ra là bởi Uyển Nhi không tốt, Ä‘em Thái Âm Thiên Quân kia đùa bỡn má»™t hồi, kết quả khiến cho Thái Âm Thiên Quân giáºn tÃm mặt, chiêu táºp má»™t đám ma tu dá»± định đánh tá»›i Hiên Viên Tông, U Minh Lão Tổ đã từng nhiá»u lần ra sức bảo vệ Uyển Nhi nhưng lần nà y cÅ©ng đà nh bất lá»±c, há»a lần nà y quá lá»›n, liên quan đến rất nhiá»u mặt, cho dù U Minh Lão Tổ thân có là má»™t trong ba ngưá»i đứng đầu cá»§a Hiên Viên Tông cÅ©ng không thể đảm bảo. Không đáng ngạc nhiên khi không lâu sau đó, có hÆ¡n hai trăm thượng vị ma tu cá»§a Tháºp Quốc Minh Ä‘em Hiên Viên Tông bao vây lại, chuẩn bị đánh má»™t tráºn. Tránh cho chiến sá»± diá»…n ra, hai đại nguyên lão Hiên Viên Tông là NgÅ© Äạo Chân Nhân cùng Thánh VÅ© Thượng Tổ đứng ra cùng Thái Âm Thiên Quân đà m phán, cuối cùng đôi bên đồng ý để cho Uyển Nhi trong vòng ba tháng giao ra bảo tà ng do phụ thân nà ng lưu lại mà trước đó đã được đưa là m phần thưá»ng trong há»™i chiêu thân, bằng không liá»n Ä‘em Uyển Nhi chuyển giao cho Thái Âm Thiên Quân xá» trÃ.â€
“Nha đầu kia lần nà y chá»c phải ngưá»i không nên dây và o a!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lắc đầu nói.
“Thái Âm Thiên Quân chÃnh là đương đại thần nhân, không phải chúng ta có thể gây tá»›i, đến ngay cả Hiên Viên Tông cÅ©ng phải e ngại ba phần, huống chi là má»™t cái tiểu gia tá»™c vô danh tiểu tốt như chúng ta!â€
Lâm VÅ© Tuyá»n vô vá»ng nói.
â€œÄÆ°á»£c rồi, tá»· tá»·, ngươi cÅ©ng đừng suy nghÄ© nhiá»u nữa, Uyển Nhi muá»™i muá»™i tá»± nhiên sẽ do Hiên Viên Tông bảo há»™, chúng ta cho dù phiá»n não cÅ©ng là vô dụng thôi. Trong tu luyện giá»›i chân chÃnh, tùy tiện đến má»™t gã tán nhân tu luyện giả cÅ©ng Ä‘á»u có thể Ä‘em gia tá»™c chúng ta bóp chết, huống chi là những lão quái váºt đứng trên đỉnh tầng kim tá»± tháp. Khiếu ÄÆ°á»ng ca ca đại nạn không chết, cuối cùng đã trá» vá» gia tá»™c, chúng ta hẳn là vui vẻ má»›i đúng!â€
Lâm VÅ© Nhà n miá»…n cưỡng cưá»i gượng nói.
“ChÃnh là như váºy, gặp lại tiêu tá» nà y sau hÆ¡n tám mươi năm biến mất, buổi tiệc rượu ngà y hôm nay không thể bá» qua. Mấy lão già chúng ta cần phải hảo hảo ôn lại chuyện cÅ© Ä‘i, xem xem tiểu tá» nà y nhiá»u năm trôi qua như váºy là m cách nà o má»›i trở lại được gia tá»™c.â€
Lâm Bình cũng một bên ồn à o nói.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vui vẻ cưá»i, đôi con ngươi trong suốt cÅ©ng lấp lánh hướng phÃa đại môn Hiên Viên Tông, tâm niệm thầm nói:
“Uyển Nhi đừng nóng vá»™i, còn có ba tháng, cứ tiếp tục nhẫn nại, rất nhanh ta sẽ Ä‘i cứu ngươi ra.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ẩn dấu tâm ý cÅ©ng không muốn má»i ngưá»i trong Lâm gia biết, nếu là để cho bá»n há» biết, bá»n há» nhất định sẽ muốn tìm biện pháp tham gia bằng được trong đó, thế nhưng lấy tu vi thá»±c lá»±c bá»n há» căn bản không giúp được gì, chỉ tăng thêm phần thương vong mà thôi. Lâm gia chung quy vẫn là má»™t tu luyện gia tá»™c trong giá»›i phà m nhân, bá»n há» nên hưởng thụ sinh hoạt cá»§a phà m nhân, vá» phần chuyện tình trong tu luyện giá»›i, hãy cứ để ngưá»i trong tu luyện giá»›i xem xét giải quyết Ä‘i.
Dá»±a theo ý nguyện cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, cÅ©ng không muốn hướng bên ngoà i thông báo rá»™ng rãi, bất quá má»™t buổi tối tụ há»™i nhá» vá»›i và i ngưá»i tham dá»± hắn cÅ©ng không thể trốn tránh được.
Từ chạng vạng đã bắt đầu nâng cốc chúc mừng, khi nói đến má»™t Ãt chuyện cÅ© luôn truyá»n đến tráºn tráºn những tiếng cưá»i vang, mãi cho đến táºn khuya, mấy ngưá»i vẫn còn bừng bừng hăng hái như cÅ©.
“Khiếu ÄÆ°á»ng ca ca, ngươi thá»±c sá»± tá»›i đầu bên kia hải vá»±c?â€
Lâm VÅ© Nhà n đã ngấm hÆ¡i men nỉ non há»i.
A Mãnh, Tiểu Lan, Lâm Bình, Lâm VÅ© Tuyá»n, Lâm Vân Phi cÅ©ng Ä‘ang rất hiếu kỳ tá»›i vấn đỠnà y, Ä‘á»u dùng loại nhãn thần chá» mong nhìn tá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, mong muốn hắn có thể giảng thuáºt lại những kinh lịch trong mấy mươi năm vừa qua, thế nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»±a hồ không muốn nói đến những chuyện nà y, chỉ úp úp mở mở cho qua chuyện mà thôi.
Tà i sản của TiAnO
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a TiAnO
08-08-2011, 10:30 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 325: Mãnh phu Hoà ng Bách Chiến. (Thượng)
Chương 325: Mãnh phu Hoà ng Bách Chiến. (Thượng)
Má»™t đêm trò chuyện say sưa, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thá»§y chung không Ä‘em kinh lịch trong những năm gần đây nói ra, cÅ©ng không phải có ý che giấu, chỉ là Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không muốn đánh vỡ thứ tư tưởng đã ăn sâu trong đầu bá»n há», mấy ngưá»i nà y cứ sống như những ngà y trước má»›i thá»±c sá»± là tốt nhất.
Mấy ngưá»i Lâm Bình có ý định há»i và i lần, thấy Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không muốn đỠcáºp tá»›i nên thức thá»i không truy há»i đến cùng.
Trong tất cả má»i ngưá»i, hà i lòng và hưng phấn nhất phải kể tá»›i Lan Tinh Ngưng, uống má»™t chén lại má»™t chén, tá»›i cuối cùng trá»±c tiếp dá»±a và o ngưá»i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngá»§ vùi.
Nhìn Tiểu Lan đang ngủ say, Lâm Bình lắc đầu nói:
“Khiếu ÄÆ°á»ng a, những năm gần đây Tiểu Lan thá»§y chung không quên nhá»› tá»›i lão đại ngươi, má»™t lòng má»™t dạ ngóng trông ngươi trở vá», mấy lần nếu không có ta cùng A Mãnh liá»u mạng ngăn cản, chỉ sợ nà ng đã sá»›m má»™t mình má»™t ngưá»i ra ngoà i tìm ngươi rồi. Má»™t Ä‘á»i nà y cá»§a chúng ta đã là đệ tá» Lâm gia, hiện tại Ä‘á»u đã sá»›m kết thà nh sinh tá», chỉ có Tiểu Lan thá»§y chung không nói đến chuyện tư tình nhi nữ, toà n tâm tu luyện, chỉ bằng sá»± cố gắng cá»§a bản thân tiến và o sư giai.â€
Lâm Vũ Nhà n cũng yêu thương nhìn Tiểu Lan nói:
“Có má»™t lần ta há»i nà ng vì sao lại liá»u mạng như váºy, nà ng nói vá»›i ta rằng, chỉ có gia tăng được thá» nguyên má»›i có nhiá»u thá»i gian chá» lão đại trở vá», hoặc là ngà y sau tu vi đại thà nh sẽ xuất ngoại Ä‘i tìm ngươi.â€
A Mãnh cụng ly rồi hớp một ngụm rượu, cảm thán nói:
“Tháºt lâu rồi không được nhìn Tiểu Lan muá»™i tá» ngá»§ ngon như váºy, những năm gần đây hầu như là ngà y đêm tu luyện, chẳng bao giá» thấy đình chỉ.â€
Nghe xong những lá»i nà y, từng dòng nước mắt trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã bắt đầu chảy, ánh mắt nhu hòa nhìn xuống Tiểu Lan Ä‘ang say rượu, bất tỉnh ngá»§ trên đùi mình, hai tay nhẹ nhà ng vuốt ve mái tóc Ä‘en má»m mượt, cÅ©ng nghe được lá»i Tiểu Lan thì thà o nhá» nhẹ trong giấc ngá»§ say:
“Lão đại, Tiểu Lan rốt cuá»™c đã đợi được ngươi trở vá», Tiểu Lan tháºt là cao hứng.â€
“Äồ ngốc mà !â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng đưa hai tay đặt lên đôi vai má»m cá»§a Tiểu Lan, má»™t cá»— nguyên lá»±c nhu hòa dÅ©ng mãnh tiến và o cÆ¡ thể nà ng, khÆ¡i thông kinh mạch từ trong ra ngoà i, giúp thanh nguyên an thần, hô hấp cá»§a Tiểu Lan Ä‘ang cấp tốc dần bình ổn xuống, ná»™i nguyên cÅ©ng trong vô tri vô giác cháºm rãi váºn chuyến.
Sau má»™t đêm tâm sá»±, hầu như tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u trở vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, chỉ có Tiểu Lan là không dáºy nổi. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đà nh phải để nà ng ngá»§ trên chÃnh giưá»ng cá»§a mình, còn đối vá»›i Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mà nói, có ngá»§ hay không cÅ©ng không có gì khác biệt, bởi ngá»§ cÅ©ng không có tác dụng gì nhiá»u. Thu xếp tốt cho Tiểu Lan, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngồi trên ghế hÆ¡i chút Ä‘iá»u tức, đợi buổi chiá»u đến liá»n Ä‘i đến phòng cá»§a Lâm Ngáºt Nhiên, giúp nà ng giải độc.
Hai ngà y sau, Lâm Ngáºt Nhiên đã có thể xuống giưá»ng Ä‘i lại, khà sắc đã hồi lại rất nhiá»u. Trên dưới Lâm gia Ä‘á»u má»™t mảnh tưng bừng, so vá»›i không khà trầm lặng mấy ngà y trước đây có sá»± tương phản tháºt lá»›n, trước sau khác biệt không khác gì thiên đưá»ng so vá»›i địa ngục. Từ lâu Lâm Ngáºt Nhiên đã là chá»— dá»±a tinh thần cho toà n bá»™ Lâm gia, nếu là nà ng ngã xuống, chỉ sợ toà n bá»™ gia tá»™c cÅ©ng muốn suy sụp theo.
Toà n bá»™ Lâm gia hiện tại có Ä‘iá»u khác biệt, trạng thái nà y khiến cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng mÆ¡ hồ cảm thấy má»™t tia lo lắng, vô luáºn tu vi Lâm Ngáºt Nhiên có thâm háºu cỡ nà o, nhưng vẫn có ngà y phải ngã xuống, bảy tám mươi năm qua Ä‘i, tu vi cá»§a Lâm Ngáºt Nhiên cÅ©ng không tăng lên được bao nhiêu, vẫn còn giáºm chân tại đại sư giai sÆ¡ kỳ, thá» nguyên tá»± nhiên cÅ©ng không tăng thêm được nữa.
Cho dù hiện tại tình trạng thân thể Lâm Ngáºt Nhiên coi như không sai, nhưng là nhiá»u nhất chỉ sống thêm được và i chục năm, khi tá»›i má»™t ngà y nà o đó, vị lão tổ tông Lâm gia nà y ngã xuống, lẽ nà o muốn cho cả Lâm gia cùng chôn vùi theo hay sao?
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đối vá»›i Ä‘iá»u nà y không khá»i cảm thấy có chút thoáng buồn. Trên thá»±c tế, lấy tu vi như Lâm Ngáºt Nhiên, thì không nên lưu lại trong gia tá»™c, vô luáºn là gia nháºp và o môn phái hay là m má»™t tu luyện giả tán nhân cÅ©ng không nên lưu lại lâu dà i chốn phà m nhân giá»›i.
Cho dù đại gia tá»™c tu luyện, má»™t khi có ngưá»i đạt tá»›i tu vi sư giai cÅ©ng không nên trưá»ng kỳ lưu lại trong gia tá»™c, mà là lấy dáng dấp cá»§a má»™t thế ngoại cao nhân xuất hiện.
Lâm gia thì lại Ä‘em Lâm Ngáºt Nhiên trở thà nh vị thần cung phụng, chỉ cần thần tồn tại, gia tá»™c liá»n tồn tại, má»™t khi thần ngã xuống, gia tá»™c sẽ gặp há»a diệt vong. Loại ân há»a nà y đã ăn sâu thâm căn cố đế và o ý thức má»—i ngưá»i, đây chÃnh là điá»u cá»±c kỳ nguy hiểm.
Ngà y trước Lâm gia dá»±a và o 'Linh má»™c kết tráºn', tại chiến sá»± diệt vong Hiên Viên Quốc đã bị hư hao nặng ná» không thể tiếp tục sá» dụng, coi như là Lâm Ngáºt Nhiên cÅ©ng không thể chữa trị được. Hiện tại, gốc thượng cổ há»§ mục vẫn như trước được đặt tại máºt thất ngầm, thế nhưng cÅ©ng không thể phát ra má»™t chút tác dụng nà o.
Trong liên tục ba ngà y, má»—i ngà y và o thá»i gian cố định, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘á»u đúng hạn giúp Lâm Ngáºt Nhiên bà i trừ độc. Quá ngá» ngà y thứ tư, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng như thưá»ng lệ tá»›i bên ngoà i phòng cá»§a Lâm Ngáºt Nhiên chuẩn bị bà i trừ độc.
Nhưng mà má»™t mảnh sân bình thưá»ng Ä‘á»u rất an tÄ©nh đột nhiên lại trở nên cá»±c kỳ náo nhiệt. Tá»±a hồ khách nhân tá»›i có địa vị vô cùng trá»ng yếu, đến ngay cả Lâm Ngáºt Nhiên vẫn còn độc tố trong ngưá»i cÅ©ng phải đứng dáºy đón chà o.
Những thà nh viên trá»ng yếu cá»§a Lâm gia hầu như Ä‘á»u có mặt toà n bá»™, quy cách đón tiếp quả thá»±c rất long trá»ng. Trên mặt má»—i ngưá»i lại cà ng cá»±c kỳ cẩn trá»ng, trong đó còn có má»™t tia tá»± cảm yếu nhược nói không thà nh lá»i.
Má»™t đám ngưá»i mặc hoà ng bà o đứng tại chá»§ thÃnh đưá»ng, ngưá»i ngưá»i thần khà hiện ra như tháºt, con mắt ná»a hÃp, bá»™ dáng cao cao tại thượng, tá»±a hồ từ lúc được sinh ra đã quen được đứng trên đầu ngưá»i khác.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng Ä‘i và o sân, sắc diện không chút biểu tình nhìn qua toà n trưá»ng chỉ thấy vô vị. Äám ngưá»i mặc hoà ng bà o kia cÅ©ng không có chá»— nà o đặc biệt. Bên trong phòng có má»™t cá»— khà nguyên hÆ¡i quen thuá»™c khiến cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chú ý, ngưá»i nà y đã có tu vi đại sư giai nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhất thá»i cÅ©ng không nhá»› nổi là ai.
“Äại ca, lần nà y lão tổ tông có thể cứu chữa rồi!â€
A Mãnh đứng má»™t bên Ä‘ang thu xếp vừa nhìn thấy Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng xuất hiện liá»n cá»±c kỳ hưng phấn, chạy tá»›i nói.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngược lại có chút kỳ quái, không khá»i há»i lại:
“Nhữna gã mặc hoà ng bà o kia là ngưá»i phương nà o váºy?â€
A Mãnh ra vẻ thần bà nói:
“Bá»n há» chÃnh là Hoà ng gia, má»™t trong ngÅ© đại gia tá»™c tu luyện tại Nam Xuyên Giá»›i, cá»±c kỳ lợi hại. Äoạn thá»i gian trước khi gia tá»™c chúng ta phát Ä‘i cầu cứu tÃn. Hoà ng gia suốt đêm chạy tá»›i, cà ng má»i tá»›i má»™t vị cao nhân thuá»™c má»™t đại gia tá»™c tu luyện khác trong Vạn SÆ¡n Äạo Minh đến đây giúp lão tổ tông chữa thương, ngưá»i đó Ä‘ang khám chữa cho lão tổ tông. HÆ¡n nữa mấy ngà y nay lão tổ tông được đại ca trị liệu, hai bút cùng vẽ, lão tổ tông rất nhanh liá»n có thể sinh long hoạt hổ trở lại được rồi.â€
A Mãnh vừa má»›i nói như váºy, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại nhá»› tá»›i cá»— khà nguyên quen thuá»™c kia là ai, nếu là đại gia tá»™c tu luyện trong Vạn SÆ¡n Äạo Minh váºy nhất định là Hầu gia rồi.
Cho dù có là đại tu luyện gia tá»™c như Hầu gia thì ngưá»i đã ngoà i đại sư giai cÅ©ng chỉ như phượng mao lân giác, ngưá»i nà y tất nhiên là Hầu gia đệ nhất nhân và i ngà y trước đó tìm ngưá»i Ä‘i Thiên Hà Tông gây nháo sá»±, kết quả phải "ăn đắng" trở vá», không ai khác chÃnh là Hầu ÄÃnh Thiên trưởng lão Phi Tiên Môn.
Nếu là gia tá»™c má»i đến, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không muốn nói thêm gì, nghÄ© đến Lâm Ngáºt Nhiên cÅ©ng đã bà i độc được bảy tám phần, ngà y hôm nay chuẩn bị Ä‘em dư độc cuối cùng đẩy sạch, lại được Hoà ng gia xung phong đảm nháºn, váºy cứ để cho bá»n há» Ä‘i thôi, má»™t Ä‘iểm dư độc còn lại nà y cÅ©ng không có gì đáng gây nguy hiếm cả, coi như là chÃnh bản thân Lâm Ngáºt Nhiên cÅ©ng có thể bức ra ngoà i cÆ¡ thể, chỉ là rất tốn thá»i gian mà thôi, không có ba tá»›i năm tháng thá»i gian thì khó mà là m nổi.
Äã váºy, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng liá»n xoay ngưá»i rá»i Ä‘i. Trở lại phòng khách, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đỠbút viết, lưu lại má»™t phong thư, lần nà y cứu chữa cho Lâm Ngáºt Nhiên cÅ©ng coi như báo đáp má»™t phần ân huệ ngà y trước Lâm gia đã giúp đỡ song thân mình, chư vị cố nhân cÅ©ng đã gặp qua, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tại chốn phà m nhân cÅ©ng không còn gì phải lo lắng nữa.
'Äạo bất đồna bất tương vi mưu', Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngay từ ban đầu đã chá»n cho mình má»™t con đưá»ng khác, toà n bá»™ Lâm gia từ lâu kỳ thá»±c đã không còn gì liên quan vá»›i hắn, lần nà y quay trở vá» chỉ là cảm xúc ngẫu nhiên khÆ¡i động, muốn nhìn lại má»™t lần cuối cùng mà thôi.
Má»™t và i ngưá»i, má»™t và i sá»± tình chung quy vẫn là muốn quên Ä‘i hoặc hoà n toà n buông bá».
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bình tÄ©nh thong dong khép lại phong thư, cÅ©ng không mang theo bao nhiêu lưu luyến, liếc mắt nhìn lại khách phòng quen thuá»™c, từ nay vá» sau chÃnh mình cùng nÆ¡i đây cÅ©ng không còn gì liên quan nữa.
Ngay lúc Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chuẩn bị rá»i Ä‘i, má»™t cá»— u hương xông và o mÅ©i, Lan Tinh Ngưng vá»›i má»™t thân trù y lam sắc bá»—ng nhiên Ä‘i tá»›i, đôi mắt trong suốt lóe ra tia sáng bất định nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, lại nhìn phong thư trên bà n, nhất thá»i tâm tình có chút không khống chế được há»i:
“Lão đại, ngươi phải Ä‘i?â€
Tà i sản của TiAnO
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a TiAnO