Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 770: Nhất Tuyến Thiên Lý. (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Mộ địa Tứ Cực Đại Đế di động đến Thiên Vũ vực?
Người trẻ tuổi hít sâu một hơi, khom lưng cung kính nói:
- Xin sư phụ chỉ giáo.
- Nhớ kỹ, Phá Hư Chỉ có tất cả bốn thức, chìa khóa mở ra mộ địa cũng có bốn thanh, ba cái khác có thể đã rơi vào tay người khác, có thể đoạt lấy thì ra tay đoạt, không thể đoạt, thì cùng hắn hợp tác, ta có dự cảm, bốn thức Phá Hư Chỉ và bốn thanh chìa khóa tập hợp lại mới thể tiến vào mộ địa Tứ Cực Đại Đế.
- Sư phụ yên tâm, bằng vào thực lực của ta, trừ phi là nửa bước vương giả và Vương giả Sinh Tử Cảnh, không ai có thể là đối thủ của ta cả.
Trong mắt người trẻ tuổi hiện lên một tia lãnh mang.
- Thực lực của ngươi, vi sư hiểu rất rõ ràng, nhưng Thiên Vũ vực là thánh địa thiên tài, người có thể chống lại có thể không có, nhưng nhất định có người ngươi không giết được.
- Ta không giết được?
Người trẻ tuổi thắc mắc.
- Được rồi, ngươi đi đi!
Nam tử trung niên phất phất tay.
- Sư phụ, đệ tử cáo từ.
Người trẻ tuổi không nói gì nữa, cáo từ, xoay người rời đi, bay lên trời, hướng Chân Linh đại lục lao đi, nháy mắt đã vô ảnh vô tung.
Sau khi người trẻ tuổi rời đi, nam tử trung niên chắp hai tay sau lưng.
- Mộ địa Tứ Cực Đại Đế xuất thế, ta cũng nên đi một chuyến, không biết nhân tài Chân Linh đại lục kia thực lực đến bực nào, hy vọng sẽ không làm ta thất vọng, Long Vương đang bế quan, có lẽ cũng nên xuất quan rồi.
Vung một tay lên, mô hình Chân Linh đại lục ẩn vào trong hư không, thân hình nam tử trung niên trong nháy mắt tiêu thất ở trung ương đại điện.
Đế Hoàng hạp cốc.
Diệp Trần đã sớm rời đi, dấu vết lưu lại trên Đế Ngân Bi, Tứ Cực Đại Đế loáng thoáng lóe lên, giống như ảo giác.
Một tháng sau đó, nhóm người Diệp Trần du lịch rất nhiều địa phương, có kỳ quan thiên nhiên tạo thành, có địa hình do vương giả thời cổ đại chiến mà tạo nên, .. nhiều không kể xiết.
Một tháng qua đi, mọi người tách riêng ra, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành chưa trở về Nam Trác Vực, lúc này đã là giữa tháng tám, từ giờ tới ngày mười tám tháng chín chỉ hơn một tháng, không đủ thời gian trở về, định lưu lại Thiên Vũ Vực.
Mà lúc này, tin tức Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm đánh bại Thiên Kiếm Tông truyền đi, cả sự tình ở Bạch Vân tửu lâu ngày đó cũng truyền ra ngoài, hai chuyện kết hợp lại, lập tức gây nên oanh động, ai ai cũng biết, một vị Tây Hải Kiếm Tông, gọi là Liễu Vô Kiếm, ngoại trừ đánh bại Thiên Kiếm Tông, còn thách đấu với tất cả thiên tài Chân Linh đại lục ở Cửu Long hồ, Cửu Long sơn, thời gian ước định là ngày mười tám tháng chín.
Tây Hải Kiếm Tông so tài với đại lục Kiếm Tông, quả thật đáng đặt cược.
Hơn nữa, cuồng ngôn của Liễu Vô Kiếm, khiến Cửu Long hồ sau hai năm, lại lần nữa nghênh đón một thời kì toàn thịnh, đến lúc đó, người tiến về Cửu Long hồ chỉ sợ sẽ vượt xa trước đây, bởi vì lần này khác với lần trước, lần này đại biểu cho tôn nghiêm của Chân Linh đại lục, nếu như tất cả cao thủ Chân Linh đại lục đều thua Liễu Vô Kiếm, chẳng khác nào thừa nhận Chân Linh đại lục không bằng Tây Hải, bắt đầu sa đọa rồi.
Thời gian ngày từng ngày trôi qua, đã sắp đến ngày mười tám tháng chín, mà theo thời gian chuyển dời, đại lượng đại năng Linh Hải Cảnh đều chạy tới các thành trấn phụ cận Cửu Long sơn, Tông sư Linh Hải Cảnh cũng thường xuyên nhìn thấy, đây là chuyện trước đây không thể nào tưởng tượng nổi.
Trong tửu lâu, trong trà lâu, tràn ngập tiếng thảo luận.
- Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm khí thế hung hãn, Thiên Kiếm Tông cũng thua trên tay hắn, ta hiện tại có chút bận tâm, thực lực hắn có thể hơn phần đông thiên tài Thiên Vũ vực hay không.
- Có lẽ không có khả năng a! Nói thế nào thì Chân Linh đại lục ta cũng là địa phương có nhân tài cường thịnh nhất, không phải tứ hải có thể so sánh.
- Không thể nói như vậy, ai nói địa phương khác sẽ không có thiên tài vô địch? Hơn nữa, Tây Hải trong tứ hải vốn cường thế từ trước đến nay, chỉ có Bắc Hải mới có thể so sánh cùng Tây Hải.
- Ai, xem ra đại thế này, so với tưởng tượng của chúng ta còn khủng bố hơn, trong quá khứ Tây Hải và Bắc Hải tuy nhân tài cường thịnh, nhưng không có khả năng xuất hiện siêu cấp thiên tài như Liễu Vô Kiếm, các ngươi nói xem, số Vương giả Sinh Tử Cảnh xuất hiện trong một trăm năm, có thể hơn xa trước kia không
- Rất có thể, trong quá khứ, một trăm năm ước chừng có mười Vương giả Sinh Tử Cảnh, tối đa không vượt quá hai mươi, còn bây giờ, chỉ sợ không hề dưới ba mươi, có lẽ còn hơn nữa…
Thời Thượng cổ, số Vương giả Sinh Tử Cảnh sinh ra mỗi một trăm năm là nhiều nhất, tuy nói không đến mức đâu đâu cũng thấy nhưng lại thập phần đồ sộ, thời Trung cổ, số Vương giả Sinh Tử Cảnh sinh ra mỗi một trăm năm thoáng cái lại giảm gấp đôi, thời Cận cổ lại giảm thêm gấp đôi nữa, đến thời đại bây giờ, đã giảm mạnh không ngớt, nếu như một trăm năm có thể sinh ra ngoài ba mươi Vương giả Sinh Tử Cảnh thì không sai biệt lắm với ngang với trình độ thời kỳ cuối thời Cận cổ.
Gia tộc Độc Cô.
Độc Cô Tuyệt từ Tà Ma động đi ra, thần sắc tự nhiên, không chật vật và sợ hãi như lúc trước, tựa hồ Tà Ma động không còn bất cứ hiệu quả nào đối với hắn.
Đi đến bên cạnh mộc bài cực lớn cách đó không xa, Độc Cô Tuyệt gỡ tờ giấy trắng ghim trên đó xuống.
Nguyên lai Độc Cô Tuyệt bế quan, sợ không biết đến những sự tình bên ngoài, cho nên phân phó người ghi lại những chuyện trong yếu của Thiên Võ Vực, thậm chí Chân Linh đại lục trên giấy, nhờ đó mà Độc Cô Tuyệt bế quan cũng có thể biết rõ sự tình thiên hạ như lòng bàn tay.
- Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm.
Độc Cô Tuyệt chứng kiến sự tình Liễu Vô Kiếm, con mắt dần dần nheo lại.
- Có ý tứ, đánh bại Thiên Kiếm Tông, địa vị có thể ngang với Diệp Trần, tất nhiên không yếu, cũng được, cho ta xem xem ngươi có bao nhiêu thủ đoạn, có tư cách trở thành đối thủ của Độc Cô Tuyệt ta hay không.
Trang giấy bị vò thành một cục, tiêu tán thành tro bụi.
- Tà Ma động đối với ta đã không còn hiệu quả, trừ phi có thể giải khai phong ấn tiến vào tầng kế tiếp, nhưng phong ấn quá yếu, chỉ sợ lũ tà ma sẽ thừa cơ trùng kích phong ấn, đào thoát ra ngoài, làm vậy thật sự không không ngoan, không vội, chờ ta bước vào cảnh giới Linh Hải Cảnh hậu kỳ rồi nói sau.
Cũng giống như Diệp Trần, Độc Cô Tuyệt cũng bị kẹt lại ở cảnh giới Linh Hải Cảnh trung kỳ đỉnh phong, bước vào hậu kỳ là điều tất nhiên, không có một tia lo lắng nhưng cần không ít thời gian.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 771: Thực lực của tùy tùng.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Nghĩ thông suốt, Độc Cô Tuyệt ly khai khỏi Tà ma động.
Bất tri bất giác, đã đến ngày mười sáu tháng chín.
Phụ cận Cửu Long sơn, đại lượng đại năng Linh Hải Cảnh tiến đến Cửu Long sơn, nối liền không dứt.
Ngày mười bảy tháng chín, những người nên đến đều đã đến, tại trung ương Cửu Long sơn, bốn phía Cửu Long hồ, người người tấp nập, thanh âm trùng thiên.
Bá bá bá bá…
Ngày hôm nay, có rất nhiều thiên tài đến, Bạch Vô Tuyết, Yến Phượng Phượng, Lục Thiếu Du, Tư Đồ Hạo, Bắc Minh Huy, Sở Trung Thiên, … Ngoại trừ một vài vị, các tuyệt đỉnh thiên tài danh chấn thiên hạ đều tới đây, muốn xem trình độ của Tây Hải Kiếm Tông tột cùng đến mức nào.
Bên cạnh Lục Thiếu Du, không ít người tụ tập, Bạch Vô Tuyết cũng ở trong đó.
- Lục huynh, nửa năm trước ngươi từng giao thủ cùng Tây Hải Kiếm Tông, thực lực của hắn như thế nào?
Bạch Vô Tuyết hỏi.
Lục Thiếu Du trầm mặc một lúc, chậm rãi nói:
- Rất mạnh!
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Vô Tuyết ngưng lại, mọi người đều biết Lục Thiếu Du rất mạnh, nhưng mạnh đến trình độ nào thì không ai biết, tương đương không có câu trả lời, nhưng Bạch Vô Tuyết hiểu rất rõ Lục Thiếu Du, nếu như Tây Hải Kiếm Tông so với hắn chỉ lợi hại hơn một điểm, hắn tuyệt sẽ không nói ra hai chữ “rất mạnh”, có thể làm hắn nói ra hai chữ ấy, như vậy Tây Hải Kiếm Tông này tuyệt đối là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
- Bất quá nửa năm nay ta không phải không có tiến bộ!
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên hào quang lạnh như băng.
Bạch Vô Tuyết gật gật đầu, không nói gì.
- Hắc hắc, Ngự Kiếm thuật của ta đã tu luyện đến cảnh giới đệ tam trọng, tuy chỉ có thể xuất ra tam kiếm, nhưng so với Ngự Kiếm thuật đệ nhị trọng thì mạnh hơn gấp đôi, lần trao đổi Linh Tê Nhất Kiếm với Diệp Trần, thì ta đã tìm hiểu đến Khoái chi áo nghĩa, kiếm ý nhanh chóng tăng lên, Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm, để ta nhìn xem ngươi mạnh bao nhiêu a!
Tư Đồ Hạo một mình một người đứng trên núi, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, hắn tự biết không phải là đối thủ của Liễu Vô Kiếm, bất quá đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể đấu với người này một thời gian ngắn đã là tự hào rồi, điều này có thể cho thấy tiềm lực hắn rất cao.
Ý niệm trong đầu chuyển động, Tư Đồ Hạo thầm nghĩ: "Diệp Trần đạt được Ngự Kiếm thuật của ta, cũng không biết tu luyện đến cảnh giới nào, đoán chừng tại đệ nhị trọng, không vượt qua đệ nhị trọng đỉnh phong, đến lúc đó so Ngự Kiếm thuật cùng hắn thoáng một phát, xem ai mạnh hơn ai.
Một đêm đi qua.
Ngày mười tám tháng chín đã đến.
- Ha ha!
Trời vừa mới tờ mờ sáng, ba đạo nhân ảnh phá không mà đến, người cầm đầu không phải Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm thì là ai.
- Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm.
- Liễu Vô Kiếm đến rồi!
Những người ở phụ cận Cửu Long hồ nhao nhao kinh động, mỗi người đều nhìn về phía ba đạo nhân ảnh đang lướt đến, sau đó ánh mắt tập trung trên người người cầm đầu.
Dáng người Liễu Vô Kiếm cũng không cường tráng, có chút gầy, bàn tay hắn nhỏ dài như ngọc trúc nhưng như có ma lực, gương mặt không tính là tuấn tú, đôi mắt hẹp dài sắc bén, cái mũi cao thẳng, liếc nhìn lại thì rất nhanh bị hấp dẫn.
Ánh mắt nhìn quét qua một vòng, Liễu Vô Kiếm không phát hiện ra thân ảnh Diệp Trần, khóe miệng nhấc lên một đường vòng cung.
- Hừ, đại lục Kiếm tông đâu? Chỉ sợ là sợ tới mức không dám tới rồi.
Thải y nữ tử cười lạnh một tiếng.
- Không vội, nơi đấy có không ít người làm ta hứng thú, có thể chơi đùa một phen.
Liễu Vô Kiếm thản nhiên nói.
- Có không ít cao thủ.
Ánh mắt thanh niên hùng tráng đờ đẫn dần dần trở nên lăng lệ ác liệt, nếu như nói trước kia hắn là một tảng đá thì hiện tại là một khối tinh thép, khí tức phát ra, so với Liễu Vô Kiếm thì rõ ràng không kém hơn bao nhiêu, nếu nói Liễu Vô Kiếm là hoa hồng thì hắn là chiếc lá xanh bắt mắt nhất.
- Ngươi là Liễu Vô Kiếm?
Đứng ra đầu tiên là Bắc Minh Huy, thiên tài thường không chịu thua ai, dù biết rõ mình không phải là đối thủ cũng muốn khiêu chiến một phát.
- Ngươi? Còn không làm ta có một chút hứng thú.
Liễu Vô Kiếm nhìn thoáng qua Bắc Minh Huy, lập tức lắc đầu.
- Có hứng thú hay không, ngươi sẽ biết rất nhanh, tiếp một thương của ta!
Bắc Minh Huy lấy ra Ngân Giao trường thương sau lưng, quét ngang một thương qua, khoảng cách vô hình thu hẹp lại, đúng là Thiên Nhai Chỉ Xích.
- Nạp Lan, ngươi tiếp hắn.
Liễu Vô Kiếm nhìn qua thải y nữ tử, nói.
- Được.
Thải y nữ tử nhảy dựng lên, một trường tiên Bảo khí xuất hiện trên tay, lăng không kích quất đến thương mang vô hình, một kích này nhanh đến không thể tưởng tượng, thương mang vô hình như lâm vào vũng bùn, tốc độ đại giảm, rồi sau đó bị tan thành phấn vụn.
- Thật là lợi hại, Bắc Minh này xếp trong hai mươi cao thủ Tông sư bảng, phát ra sát chiêu lại bị nữ tử bên người Liễu Vô Kiếm ngăn chăn.
- Đừng nóng vội, Thiên Nhai Chỉ Xích của Bắc Minh Huy còn có thức thứ hai.
Đối với sát chiêu của Bắc Minh Huy, mọi người hiểu rõ không ít, huống chi đã hơn một năm, không có khả năng Bắc Minh Huy không có tiến bộ, nói không chừng sớm đã nghiên cứu ra đệ tam thức rồi cũng nên.
- Thiên Nhai Chỉ Xích đệ nhị thức!
Quả nhiên, Thiên Nhai Chỉ Xích thức thứ nhất của Bắc Minh Huy bị phá, sắc mặt hắn khẽ biến, lập tức phát động thức thứ hai, sau một khắc, năm đạo ánh sáng màu bạc từ năm hướng khác nhau đồng loạt công kích thải y nữ tử, tốc độ nhanh hơn so với thức thứ nhất, mà lại ẩn ẩn bí mật hơn.
- Thị Huyết Tam Sát!
Thải y nữ tử cơ hồ ra tay đồng thời với Bắc Minh Huy, thi triển ra Thị Huyết Tam Sát ngày đó dùng với Mộ Dung Khuynh Thành, bảo khí trường tiên thi triển ra Thị Huyết Tam Sát, uy lực còn hơn vài thành, chỉ thấy trường tiên của thải y nữ tử rung lên, một Tam Thủ Xích Mãng lập thức thành hình, Tam Thủ Xích Mãng kích thẳng vào năm đạo ánh sáng màu bạc, PHỐC PHỐC PHỐC! Đầu mãng xà bị kích xuyên qua, nhưng ánh sáng màu bạc cũng tiêu tán dần.
- Nếu thực lực ngươi chỉ như thế này, vậy ngươi phải thua, không thể nghi ngờ gì.
Thải y nữ tử chịu thiệt trên tay Mộ Dung Khuynh Thành, không có nghĩa là nàng không bằng Mộ Dung Khuynh Thành, dù sao ngày đó là ở quán rượu, nàng cũng có chút coi thường, không phát huy thực lực đến mười thành.
Huống chi, thực lực của Mộ Dung Khuynh Thành vốn rất mạnh, tối thiểu cũng có thể xếp trong top 10 Tông sư bảng.
- Tức cười, thực lực chân chính của ta còn chưa thi triển ra.
Thần sắc Bắc Minh Huy ngưng trọng, ban đầu hắn còn có chút coi thường thải y nữ tử, cho rằng Liễu Vô Kiếm chỉ tùy tiện phái ra, bất quá hiện tại hắn không cho là vậy nữa rồi, thực lực của thải y nữ tử, so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn rất nhiều, không toàn lực ứng phó, rất có khả năng thua trận.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 772: Bá Đao. (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Đệ tam thức, Thiên Nhai Vĩnh Cách!
Thân hình hắn phân thành hai, hai Bắc Minh Huy đồng thời thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích thức thứ nhất, tuy là một thức, nhưng khí tức trái ngược hoàn toàn, phảng phất một cái ngoài sáng, một cái trong tối, hai cỗ khí tức dung hợp lại, Thiên Nhai Chỉ Xích thức thứ nhất lập tức sinh ra dị biến, vô cùng lăng lệ ác liệt, thương mang phóng đại vô hạn, trong nháy mắt bành trướng ra hơn mấy trăm ngàn lần, bay thẳng tới, nhiều đám mây thoáng cái tách ra.
- Bắc Minh Huy đã thật sự nghiên cứu ra đệ tam thức Thiên Nhai Chỉ Xích, chiêu này mà thành, uy danh tất nổi, có thể lên mấy cấp, nói không chừng còn có thể lọt vào top 10 cũng không biêt được.
Trong lòng mọi người thất kinh.
- Ân?
Đồng tử thải y nữ tử co rụt lại, chiêu thương này, thật đúng là ngoài dự liệu của nàng, làm nàng sinh ra ảo giác không cách nào ngăn cản.
- Phục Long Liệt Sát!
Dưới áp bách cực lớn, rốt cục thải y nữ tử thi triển ra át chủ bài mạnh nhất, một đạo hồng sắc quán chú quán chú lên trường tiên, trường tiên như một xiềng xích cực lớn, quấn quanh bên ngoài, thoáng cái bao lấy thế tới hung mãnh của thương mang, từng tiếng rít rít vang lên, hỏa tinh bắn tung tóe, trường tiên và thương mang điên cuồng đấu sức, không ai nhường ai, nhưng cuối cùng, thương mang như giao long bị giam khốn, thoáng cái tứ phân ngũ liệt.
- Bại!
Tận dụng thời cơ, thải y nữ tử hất trường tiên lên, cây roi hóa thành xích mãng, kích lên hộ thể chân nguyên của Bắc Minh Huy
PHỐC!
Bắc Minh Huy phun ra một ngụm máu tươi, bay ra ngoài.
- Bắc Minh Huy thất bại!
Mọi người hít một hơi lãnh khí, nếu Liễu Vô Kiếm đánh bại Bắc Minh Huy thì không nói làm gì, dù sao thực lực Liễu Vô Kiếm quá kinh khủng, đằng này Thải y nữ tử chỉ là một tùy tùng của Liễu Vô Kiếm, vậy mà thực lực lại đáng sợ như vậy, Bắc Minh Huy cũng không ngăn cản nổi, điều này làm bọn hắn kinh hãi không thôi.
- Quả nhiên là phong cách của Tây Hải.
Bạch Vô Tuyết đã từng đi qua Tây Hải, võ giả nơi đó, nặng nhất là tốc độ, có thể dùng một đao, liền tuyệt đối không dùng hai đao, thực lực của Bắc Minh Huy tuy rằng chỉ có thể bồi hồi ở thứ mười ba, nhưng là thương tốc, tối thiểu có thể được xếp vào Top 5, nhưng tốc độ ra chiêu của thải y nữ tử một chút cũng không kém cỏi hắn.
- Thật lợi hại, trường tiên kia quả thực xuất quỷ nhập thần, được sử dụng như cánh tay vậy.
- Nàng này đã lợi hại như thế, thật không biết Liễu Vô Kiếm lợi hại tới trình độ nào nữa?
- Xem ra, Liễu Vô Kiếm không định trực tiếp ra tay, muốn muốn khiêu chiến hắn, trước hết phải đánh bại nàng và thanh niên có khí tức bá liệt kia đã.
- Bắc Minh Huy cũng không được, muốn đánh bại nàng, ít nhất phải cần cao thủ xếp hạng cao hơn Bắc Minh Huy.
Mọi người nhao nhao nghị luận, hơi lo lắng.
- Sở Trung Thiên ta đến tiếp ngươi.
Trên một khối đất bằng cạnh Cửu Long Hồ, Sở Trung Thiên bay lên trời, lướt đến đối diện thải y nữ tử, một thân khí thế hùng hậu bá đạo bộc phát lên, nhấc lên từng đợt gió lốc.
- Sở Trung Thiên ra tay, bất quá bài danh của hắn so với Bắc Minh Huy còn thấp hơn a, Bắc Minh Huy 16, hắn là 18, có thể đối phó được nàng sao?
- Xem ra các ngươi còn không hiểu Sở Trung Thiên lắm, thực lực của hắn tuy rằng so ra chưa hẳn vượt qua Bắc Minh Huy, nhưng thân là cương linh thể, phòng ngự kinh người, nếu quyết tử chiến thì hoàn toàn có thể liều chết với Bắc Minh Huy, thậm chí liều chết với người có bài danh gần phía trước nữa.
Tông Sư Bảng sắp xếp chính là thực lực, nói cách khác, căn cứ vào thực lực chính thức của ngươi để tiến hành bài danh, chỉ là có vài lúc, thực lực không thể nói rõ hết thảy, ví dụ như dưới vài tình huống, người có năng lực sinh tồn mạnh, có thể sinh sinh hao tổn chết người thực lực cao, không hề nghi ngờ, phòng ngự của Sở Trung Thiên ở trong Tông Sư Bảng tuyệt đối số một số hai, liệt hắn vào thứ nhất cũng chưa hẳn là không thể.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta.
Nhãn lực của thải y nữ tử thập phần độc ác, nàng căn cứ khí tức trên thân Sở Trung Thiên, lập tức đoán ra được, thực lực của đối phương cũng không cao hơn Bắc Minh Huy, mà Bắc Minh Huy cũng bại trên tay nàng, người này đi lên cũng chả làm được gì, chỉ khiến nàng lãng phí thời gian thôi.
- Có phải là đối thủ của ngươi không, không phải ngươi nói là được.
Sở Trung Thiên thần sắc lạnh lùng, khí thế nhanh chóng kéo lên, hào quang màu đỏ sậm bên ngoài thân thể lập lòe bất định, phảng phất một mảng mỏng lóe sáng vậy.
- Ồ!
Liễu Vô Kiếm hơi kinh ngạc, nói với thải y nữ tử:
- Nạp Lan, cẩn thận một chút, người này thân phụ Cương Linh Thể, phòng ngự rất cao.
- Cương Linh Thể?
Thải Y nữ tử biển đổi thần sắc, lạnh lùng nói:
- Thì ra là thế, ra tay đi! Cho dù ngươi có Cương linh thể, ta cũng sẽ đánh bại ngươi!
- Hi vọng lát nữa ngươi còn có thể nói những lời này.
Bảo Khí năm đó của Sở Trung Thiên là một thanh bảo giản màu đỏ sậm, hôm nay, Bảo Khí của hắn sớm đã đổi thành bán cực phẩm Bảo Khí, nhan sắc hồng trong là màu bạc, vô cùng trầm trọng, đây là tông môn vì ban thưởng cho Sở Trung Thiên, đã tốn hao một cái giá cực lớn trong hội đấu giá mới có được.
Bảo giản nơi tay, cương nguyên cường hãn của Sở Trung Thiên quán chú vào, giản vây quanh người, lập tức nổi lơ lửng từng hạt hơi bụi màu đỏ, hơi bụi này lóe ra hào quang như mê huyễn, phảng phất như từng khỏa kim cương áp súc mà thành, ẩn chứa năng lượng khủng bố .
- Hồng trần toái vi giản!
Thân hình lóe lên, Sở Trung Thiên hóa thành một đạo ánh sáng đỏ sậm, ngay lập tức đi đên trước người thải y nữ tử mấy chục bước, một giản đánh đi.
- Thị Huyết Tam Sát!
Thải y nữ tử không lùi không tránh, trường tiên run lên, một đầu Tam Thủ Xích Mãng bạo xông mà ra, cái đầu ở giữa nghênh hướng công kích, đầu ở hai bên thì một trái một phải, giáp công bản thể Sở Trung Thiên, rất có ý tứ một kích miểu sát Sở Trung Thiên.
- Toái!
Sở Trung Thiên căn bản không quản cái đầu đánh về phía mình, một giản nện vào cái đầu ở giữa.
Phanh!
Mãng đầu bạo liệt, tan rả thành hư vô.
PHỐC PHỐC!
Sau đó, hai cái đầu mãng xà khác cũng đụng vào hộ thể cương nguyên của Sở Trung Thiên, chỉ là hộ thể cương nguyên của Sở Trung Thiên quá cường hãn, chỉ lõm xuống một mảng lớn, giống như thủy tinh vẫn còn vương vấn không dứt, đơn giản chỉ cần chống xuống dưới, từ khi tu vị tấn thăng đến Linh Hải Cảnh trung kỳ, Sở Trung Thiên đã thật lâu không có bị công phá qua hộ thể cương nguyên rồi, trên Tông Sư Bảng, người có thể công phá hộ thể cương nguyên của hắn, rải rác không có mấy.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 773: Bá Đao. (Hạ)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Cái gì, phòng ngự mạnh như vậy sao?
Thải y nữ tử sắc mặt kịch biến, nàng đến cùng vẫn đánh giá thấp cường độ cương nguyên của Sở Trung Thiên.
- Phá Sát bá Long giản!
Thời gian tu lực của trung giai áo nghĩa võ học hơi dài một chút, Sở Trung Thiên bắt lấy cơ hội khó được, dùng ra áo nghĩa võ học cấp thấp Phá Sát Bá Long giản, chỉ thấy một đạo hồng quang hiện lên, một đầu Ma Long khí lưu màu đỏ sậm trùng kích lền người thải y nữ tử.
Hô!
Thải Y nữ tử rút lui hơn mười bước, cũng không có bị thương, áo nghĩa võ học cấp thấp còn không cách nào uy hiếp được nàng, nhưng khí huyết của nàng cũng bị chấn cho có chút phù phiếm.
- Toái Vi Giản!
Phá Sát Bá Long giản qua đi là áo nghĩa võ học cấp thấp Toái Vi Giản, Hồng trần toái vi giản là hắn căn cứ vào Toái vi giản để sáng tạo ra, thuộc về áo nghĩa võ học trung giai, bất quá thải y nữ tử là người Tây Hải, tốc độ ra chiêu quá nhanh, muốn đoạt chiếm thượng phong, chỉ có dùng nguyên một đám áo nghĩa võ học cấp thấp tốc độ thi triển nhanh ngăn chặn đối phương, sau đó chậm rãi từ từ mài cho chết đối phương.
Ầm ầm!
Thải y nữ tử cưỡng ép đón đỡ chiêu này, lại lần nữa rút lui hơn mười bước.
Sở Trung Thiên từng bước ép sát, Toái vi giản và Phá Sát bá Long giản thay nhau sử dụng, chính giữa chừng từng dừng lại, cả người giống như đoàn gió bão màu đỏ sậm, không ngừng trùng kích đối phương.
Mọi người đang xem cuộc chiến trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn không nghĩ tới, thải y nữ tử đánh bại Bắc Minh Huy rõ ràng lại bị Sở Trung Thiên ngăn chặn, không thể nào phản kích nổi.
- Phòng ngự của tên này quả thực mạnh biến thái.
Lý Tiêu Vân và Tĩnh Ngạo Huyên cũng tới, Lý Tiêu Vân cười khổ nói.
- Ngươi có áo nghĩa võ học cấp thấp, ta cũng có.
Thải y nữ tử lần đầu tiên bị người khác làm cho không thể sử dụng áo nghĩa võ học trung giai, chỉ có thể dùng áo nghĩa võ học cấp thấp, trong nội tâm có chút biệt khuất.
- Phong Hỏa Tiên!
Từng đạo bóng roi hỏa hồng sắc quật tới, Thải Y nữ tử cuối cùng cũng chặn được công kích của Sở Trung Thiên, chậm rãi hòa nhau cục diện.
- Hỏa Sơn Giản!
Nhưng vào lúc này, Sở Trung Thiên chợt nhảy ra sau vài trăm mét, hai tay nắm lấy bảo giản, một giản đánh xuống dưới, một giản này, như đại địa rạn nứt, núi lửa bộc phát, tất cả lực lượng được kích phát ra trong nháy mắt, lực đạo vô cùng cuồng mãnh .
Áo nghĩa võ học trung giai dung hợp hỏa thổ - - Hỏa Sơn Giản.
- Đáng giận.
Thải Y nữ tử hai tay chống đỡ phía trước, ngưng tụ ra một mặt tinh thuẫn màu đỏ.
Cờ- rắc!
Tinh thuẫn màu đỏ vừa thành hình, đã bị giản lực giống như núi lửa bổ một vết rạn nứt, tia lửa bắn tung tóe, nham tương dịch thể bắn tứ tung
- Không cần quá đắc ý, xem Hỏa Vân Công của ta đây!
Thải y nữ tử triệt hồi tinh thuẫn màu đỏ, thân thể nhẹ như không có gì trôi đi ra, phảng phất một mảnh hỏa vân, tốc độ di chuyển của hỏa vân tốc cực nhanh, ngay lập tức liền đến trên không phía bên phải của Sở Trung Thiên, sau một khắc, một đạo bóng roi quấn quanh xuống, trói lấy thân thể Sở Trung Thiên.
Kẽo kẹt kẽo kẹt!
Hộ thể cương nguyên bị xiết ra vài đầu dấu vết, biên giới rạn nứt lan tràn.
Phanh!
Rốt cục, hộ thể cương nguyên của Sở Trung Thiên bị xiết vỡ, bóng roi thoáng cái quấn quanh mặt ngoài thân thể Sở Trung Thiên, tiếp tục quấn chặt.
- Vỡ cho ta!
Sở Trung Thiên bành trướng cơ bắp, hào quang ngoài thân trong nháy mắt lập loè vô số lần, chỉ nghe sụp đổ một tiếng, bóng roi đứt gãy từng khúc, tiêu tán trong vô hình.
- Cương linh thể sao lại mạnh như thế được.
Thải Y nữ tử cơ hồ tuyệt vọng, nàng chưa bao giờ gặp qua Cương linh thể, cho rằng Cương linh thể cũng chỉ mạnh gấp đôi thuộc tính linh thể bình thường thôi, nhưng sự xuất hiện của Sở Trung Thiên làm cho nàng biết rõ, sự mạnh mẽ của Cương linh thể, vượt quá tưởng tượng của nàng, theo trước mắt thì đây chỉ sợ là thể chất mạnh nhất.
- Nạp Lan, ngươi không thắng được hắn đâu, để ta đến!
Thanh niên hùng tráng trong nháy mắt liền đến bên cạnh thải y nữ tử.
- Cổ huynh!
Thải Y nữ tử có chút không cam lòng.
Liễu Vô Kiếm nói:
- Nạp Lan, trở về.
- Vâng.
Liễu Vô Kiếm nói chuyện, Thải Y nữ tử không thể không nghe.
- Ta gọi là Cổ Liệt, danh xưng Bá Đao Tông, ba đao, liền có thể giải quyết ngươi.
Thanh niên hùng tráng Cổ Liệt dùng ngữ khí bình tĩnh đến cực điểm nói.
Sở Trung Thiên căn bản không kịp trốn tránh, hộ thể cương nguyên vỡ ra một cái một khe lớn, đao mang trùng kích lên ngoài thân hắn, lộ ra từng tia máu.
- Quá nhanh, căn bản không thấy rõ hắn xuất đao thế nào.
Mọi người ở phụ cận Cửu Long Hồ chấn động.
- Đao thứ hai.
Cổ Liệt thờ ơ chém ra đao thứ hai, đao màn trùng trùng điệp điệp.
Thân thể kịch chấn động, hộ thể Chân Nguyên của Sở Trung Thiên lập tức sụp đổ, nội giáp hơi mỏng lõm xuống một mảnh, cốt cách đau nhức.
- Đao thứ ba
Lần này, cánh tay phải của Cổ Liệt phồng lên một vòng, chiến đao chém ra, trực tiếp lôi ra một dấu vết mãn nguyệt, Sở Trung Thiên vừa lúc ở biên giới mãn nguyệt.
Đ- A- N- G... G!
Sở Trung Thiên rốt cục chặn được trảm kích của Cổ Liệt, nhưng không đợi hắn thả lỏng một hơi, một cổ bàng bạc đại lực theo thân giản truyền đến thân thể hắn, một ngụm nhỏ máu tươi màu đỏ sậm cũng nhịn không được nữa, phun ra, cả người bay ngược ra ngoài.
Ba đao, Sở Trung Thiên bại.
- Thằng này chẳng lẽ cũng siêu cấp cao thủ nhất lưu như Độc Cô Tuyệt sao, quá kinh khủng, xem phòng ngự của Sở Trung Thiên như không có gì, đao tốc nhanh đến đáng sợ.
- Dự cảm của ta càng ngày càng không tốt rồi, địch nhân lần này quá mạnh mẽ, hơn nữa không phải chỉ một người.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, Liễu Vô Kiếm cười nhạt một tiếng, tự nhủ:
- Bá Đao của Cổ Liệt, ngay cả ta cũng phải cẩn thận ứng đối, muốn thắng hắn, phải ngoài ba trăm chiêu, một người chỉ có tu vị Linh Hải Cảnh trung kỳ sao có thể chống đở được hắn, dù là hắn là Cương linh thể cũng không được.
Rất nhiều thiên tài, kể cả Bạch Vô Tuyết đều thay đổi sắc mặt, Bá Đao tông Cổ Liệt, tuyệt đối là một nhân vật thập phần nguy hiểm, trong Tông Sư Bảng, phỏng chừng chỉ có Độc Cô Tuyệt có thể cùng hắn liều đao, về phần ai thắng ai thua, còn không biết được, bởi vì bọn hắn không biết thực lực trước mặt của Độc Cô Tuyệt như thế nào.
Đáng tiếc Độc Cô Tuyệt còn không có chạy đến, người có thể cùng Cổ Liệt liều mạng có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà phần thắng cũng không lớn, dù sao ở đây bài danh cao nhất chính là Bạch Vô Tuyết, Tông Sư Bảng thứ tư, Yến Phượng Phượng thứ năm, những người khác căn bản không thể nào là đối thủ của Cổ Liệt được, ngược lại là Đạm Đài Minh Nguyệt bài danh thứ ba chạy đến, có lẽ còn có một ít phần thắng, nhưng nàng này càng thêm xuất quỷ nhập thần, không dễ dàng ra tay.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Kiếm Đạo Độc Tôn Tác giả: Kiếm Du Thái Hư -----oo0oo-----
Chương 774: Sự cường thế của Độc Cô Tuyệt. (Thượng)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Bên ngoài mấy trăm dặm, hai đạo nhân ảnh sóng vai mà đến.
- Đao pháp thật bá đạo, khó trách Sở Trung Thiên không phải là đối thủ.
Linh hồn lực của Diệp Trần đã thấy được một màn trên không Cửu Long Hồ, hơi có chút giật mình.
Sở Trung Thiên thân phụ Cương linh thể, mỗi lần tăng lên một cảnh giới, thực lực đều tăng lên một bậc lớn, trước mắt, Sở Trung Thiên mặc dù chỉ là tu vị Linh Hải Cảnh trung kỳ, ngay cả Linh Hải Cảnh trung kỳ đỉnh phong cũng không có đạt tới, nhưng cương nguyên của cảnh giới Linh Hải Cảnh trung kỳ cũng không phải thường nhân có thể tưởng tượng được.
Ma lực của Mộ Dung Khuynh Thành so ra vẫn kém xa, đương nhiên, Mộ Dung Khuynh Thành là Nhân Ma huyết mạch hoàn mỹ, phối hợp thêm với ma lực, tương đương với người của Ma tộc, hơn nữa tu vị đã tăng lên tới Linh Hải Cảnh hậu kỳ, từng trải qua trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất một lần, áo nghĩa võ học đột nhiên tăng mạnh, chiến lực so với Sở Trung Thiên còn mạnh hơn.
Nếu như Sở Trung Thiên tăng lên tới Linh Hải Cảnh hậu kỳ, đây tuyệt đối là tồn tại top 3 Tông Sư Bảng, có thể chống lại Độc Cô Tuyệt, Đạm Đài Minh Nguyệt, ai mạnh ai yếu, cũng khó mà nói được, Sở Trung Thiên ngoại trừ Cương linh thể và Cương nguyên, những phương diện khác cũng kém không ít.
- Đại thế đến, mười năm về sau, ở đây có lẽ có không ít người tiến vào Sinh Tử Cảnh a.
Diệp Trần thở ra một hơi, trong mắt hiện lên hào quang không hiểu.
Huyền Hậu tiến vào Sinh Tử Cảnh ở vào tuổi 35, cái kỷ lục này, cho dù trong đại thế, cũng phi thường hiếm thấy, phỏng chừng người có thể vượt qua nàng rải rác không có mấy, Diệp Trần cũng không nắm chắc có thể trước 35 tuổi tiển vào Sinh Tử Cảnh, dù sao trên Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh còn có nửa bước vương giả, trên nửa bước Vương giả mới là Sinh Tử Cảnh, chỉ là người bị vây khốn ở cửa ải giữa nửa bước vương giả và Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong nhiều vô số, chứ đừng nói chi đến cửa ai Sinh Tử Cảnh, có thể nói, từ sau Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, mỗi một bước chính là một thâm uyên, mặc ngươi kinh tài kinh diễm, cũng có khả năng một bước thất bại.
Bất quá ở đây đều là do thế ít có đích thiên tài, mười năm về sau, có lẽ có một ít người có thể bước vào Sinh Tử Cảnh, ví dụ như Bạch Vô Tuyết các loại: đợi thanh niên một đời, cũng đã ba chừng mười lăm tuổi, thậm chí vượt qua, mười năm qua đi, khó không thể bước vào Sinh Tử Cảnh.
Mà mười năm sau, bản thân Diệp Trần cũng đã 37 tuổi rồi.
Tốc độ hai người cực nhanh, khoảng cách mấy trăm dặm chẳng qua chỉ trong mấy lần nháy mắt thôi.
- Diệp Trần đến rồi!
Phụ cận Cửu Long Hồ, ngàn vạn ánh mắt nhìn về Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành phía bay xẹt tới, trong nháy mắt, Diệp Trần liền trở thành tiêu điểm.
Hô!
Một ít người thả lỏng một hơi, vẻ lo lắng biến mất, trước đó, Diệp Trần không ở chỗ này, Độc Cô Tuyệt không ở chỗ này, Đạm Đài Minh Nguyệt cũng không ở chỗ này, nhân số mặc dù nhiều, nhưng người lợi hại lại không có mấy, khó tránh khỏi lực lượng chưa đủ, hiện tại Diệp Trần đệ nhất, nguyên một đám phảng phất như tìm được chỗ dựa, không hề bị khí thế của Liễu Vô Kiếm và Cổ Liệt áp bách nữa, vụng trộm thả lỏng một hơi.
- Có Diệp Trần ở đây, phần thắng của Chân Linh đại lục chúng ta tối thiểu cũng gia tăng ba thành, đã có sức liều mạng rồi.
- Đáng tiếc, Độc Cô Tuyệt và Đạm Đài Minh Nguyệt không ở đây, bằng không, phần thắng còn cao hơn nữa.
- Yên tâm, giờ mới là buổi sáng, qua chốc lát nữa, nói không chừng đều đến thôi.
Mọi người ngươi một lời ta một câu, nhao nhao nghị luận .
- Ngươi quả nhiên đến rồi!
Liễu Vô Kiếm nhìn về phía Diệp Trần.
Diệp Trần thản nhiên nói:
- Không cần lãng phí thời gian, ta và ngươi quyết một trận thắng bại đi.
- Không!
Liễu Vô Kiếm lắc đầu.
- Ta còn không biết ngươi có tư cách đánh với ta một trận hay không, muốn giao thủ với ta, trước tiên đánh bại Cổ Liệt đã rồi nói sau.
"Cuồng vọng! "
- Thật hung hăng càn quấy.
- Hắn cho rằng nơi này là Tây Hải sao?
Nghe vậy, người đang xem cuộc chiến lòng đầy căm phẫn.
- Diệp Trần, ta đến thay người đánh một trận
Ngay khi Diệp Trần muốn nói, Yến Phượng Phượng lướt đi ra.
Thực lực của Cổ Liệt, Yến Phượng Phượng đã thấy tận mắt qua, quả thật rất lợi hại, nàng không có năm thành nắm chắc, nhưng nàng có ưu thế tốc độ, cho dù không chiến thắng được đối phương, đối phương cũng rất khó làm thương tổn đến nàng, điểm này, những người khác không cách nào so với nàng được, đó là thiên phú của một người.
- Cẩn thận!
Diệp Trần không cự tuyệt, ưu thế và thực lực của Yến Phượng Phượng, hắn rất rõ ràng.
XÍU... UU!!
Đột ngột - -
Hướng Tây Bắc, một đạo lưu quang bay nhanh mà đến, đao khí tung hoành.
- Đều là dùng đao, để cho ta tới chiếu cố hắn đi.
Lưu quang tán đi, bóng người lăng không đứng trên bầu trời, đó là một người trẻ tuổi cao ngạo, không phải Độc Cô Tuyệt thì ai nữa, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Cổ Liệt, đạm mạc nói.
Yến Phượng Phượng chần chờ một chút, lui trở về, nếu Độc Cô Tuyệt đã đến, nàng cũng không cần phải giao thủ với Cổ Liệt nữa, quan trọng nhất là, nàng cảm giác phần thắng của mình không lớn, rất có thể sẽ thua.
- Độc Cô Tuyệt, là Độc Cô Tuyệt, không thể tưởng được hắn chỉ tới chậm hơn Diệp Trần một bước, ta còn đang lo lắng không biết lúc nào hắn sẽ đến đây.
- Ha ha, Diệp Trần đã đến, Độc Cô Tuyệt đã đến, còn gì phải lo lắng nữa.
Độc Cô Tuyệt đến khiến lòng tin của chúng nhân tăng mạnh, lúc trước bọn hắn còn đang lo lắng Diệp Trần người đơn lực mỏng, hiện giờ hết thảy vấn đề đều đã được giải quyết.
- Xuất đao đi!
Độc Cô Tuyệt lớn tiếng doạ người, dùng tư thế bao quát nhìn về phía Cổ Liệt.
- 99 đao, đánh bại ngươi.
Cổ Liệt ngưng trọng nhìn về phía Độc Cô Tuyệt, hắn có thể cảm nhận được, đao thế trên người đối phương, tuyệt không hề yếu hơn so với hắn, mà lại mang theo một cổ khí tức khiến người tuyệt vọng nữa.
- 99 đao, cho ngươi cả ngàn đao cũng không thể làm thương hại một cọng lông của ta.
Độc Cô Tuyệt cười lạnh.
- Đao thứ nhất.
Cổ Liệt cũng không nói nhảm, trường đao được rút ra, cơ bắp nơi cánh tay phải phồng lên, một đao chặt nghiêng mà ra, cái này vẫn chưa xong, một đao ra, đao thứ hai của Cổ Liệt theo sát mà đến, một đao lại một đao, tổng cộng ra chín đao, đao đao đều là góc chết, nhanh như tia chớp.
Bang bang bang bang. . .
Độc Cô Tuyệt rút ra bảo đao dài nhỏ, bắn tất cả trảm kích của Cổ Liệt ra ngoài, bộ dạng phong khinh vân đạm, tiện tay niết đến.
- Thật là lợi hại, Độc Cô Tuyệt so trước kia mạnh hơn, chín trảm liên tiếp của Cổ Liệt cũng không có biện pháp mang đến cho hắn một tia uy hiếp.
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế