Con đưá»ng nhá» nhá», gió xiêu xiêu,
Lả lả cà nh hoang nắng trở chiá»á»¥
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,
Lần đầu rung động nỗi thương yêụ
Em bước Ä‘iá»m nhiên không vướng chân,
Anh đi lững đững chẳng theo gần,
Vô tâm -- nhưng giữa bà i thơ dịu,
Anh với em như một cặp vần.
Mây biếc vỠđâu bay gấp gấp,
Con cò trên ruộng cánh phân vân.
Chim nghe trá»i rá»™ng giang thêm cánh,
Hoa lạnh chiá»u thưa sương xuống dần.
Yêu là cái mà ta không tả được,
Một khi yêu là phải chuốt tình yêu,
Nó phảng phất khi ánh chiá»u và ng nhạt.
Nó hình dung trong ánh mắt đăm chiêu.
Nó uỷ mị như những đêm gió mát,
Nó lung linh trong ánh mắt trăng phai,
Nó mơ mà ng như tiếng nhạc bên tai,
Nó dồn dáºp như thác ngà n nước đổ.
Yêu là cái thưá»ng là m ta thắc mắc,
Lắm khi yêu mà không nói nên lá»i,
Là âm thầm trong câu nói giá»ng cưá»i,
Là cá» chỉ ... là răng cưá»i ... Ä‘iệu bá»™ .