một trong những truyện hay nhất mà ta xem.tư duy nhân vật cao,không có lảm nhảm như mấy bộ tân thời,đọc phát ngán.
chẳng có ai vào luận đàm có lẽ do tốc độ dịch thuộc loại bò lăn ra mặt đường,siêu khủng.
lão này hình như ra truyện "đồ đằng" hay sao ấy.
đọc cũng thú vị.mối tội,giống như người anh em song sinh,mấy anh sên cũng phải ngã mũ cúi đầu.chúng nó đi tới Hà Giang mà anh vẫn còn lang thang ở Hà Nội.
chán quá.