Tự nhiên phẫn nộ, hình thành thiên tai tai kiếp, đây là lực lượng Dư Tắc Thành mới lãnh ngộ. Không cần sử dụng toàn bộ lực lượng của Thiên Đạo Tự Nhiên, chỉ cần sử dụng một phần trong đó, mô phỏng theo đủ các loại thiên tai đáng sợ trong thiên nhiên, đó chính là lực lượng hùng mạnh nhất của mình.
Lực lượng này chính mặt tàn bạo của tự nhiên, thiên tai hủy diệt hết thảy có nguồn gốc từ thiên nhiên. Dốc hết toàn lực của mặt tàn bạo này phá hoại toàn tự nhiên, đây cũng là pháp môn sử dụng của Thiên Đạo Tự Nhiên.
Lực lượng này là đáng sợ nhất, có thể khiến cho vạn vật tan biến, chúng sinh diệt vong.
Tuy nhiên hết thảy đều là một cảm giác mông lung mờ mịt,Dư Tắc Thành vẫn chưa thể lập tức sử dụng nó trên kiếm của mình. Nhưng Dư Tắc Thành biết rằng, đây sẽ là phương pháp ngự kiếm về sau của mình.
Dư Tắc Thành vừa hiểu ra được đạo lý này, tám mươi mốt loại pháp tắc Thiên Đạo của hắn đột nhiên gia tăng thêm bốn loại. Bốn loại pháp tắc Thiên Đạo mới này từ trước tới nay Dư Tắc Thành chưa từng tiếp xúc qua. không ngờ gia tăng chỉ trong một niệm.
Đáng tiếc những loại pháp tắc Thiên Đạo này, Dư Tắc Thành vẫn chưa thể lãnh ngộ hoàn hào, cần chậm rãi nghiên cứu thử luyện, mới có thể dần dần nắm giữ. Bất quá Thiên Đạo Tự Nhiên của mình lại hùng mạnh thêm một bước, đó là sự thật rành rành không thể nào thay đổi.
Ngoại trừ pháp tắc Thiên Đạo gia tăng, Dư Tắc Thành có linh cảm rằng lực Thần Uy thứ ba của mình sắp sửa sinh ra.
Lực Thần Uy này không cần sử dụng Hồng Mông tử quang, nó sinh ra một cách tự nhiên.
Đây là một thay đổi kéo theo thay đổi khác.
Lực Thần Uy này sinh ra vượt rất xa tưởng tượng của Dư Tắc Thành.
Kiếm Ý Hư Vô sinh ra lực Thần Uy thứ ba của Dư Tắc Thành, không ngờ lại là ban cho sinh mạng.
Đúng vậy, lực Thần Uy thứ ba này hết sức thần kỳ, có thể biến vật phẩm trở thành sinh linh.
Thật ra lực Thần Uy thứ ba mà Dư Tắc Thành đạt được cũng có nguyên nhân của nó.
Dư Tắc Thành lãnh ngộ được mặt tàn bạo của Thiên Đạo Tự Nhiên, thiên tai có thể hủy diệt hết thảy. Nhưng dù cho thiên tai đáng sợ tới mức nào, cũng sẽ có sinh linh còn sống sót.
Lửa cháy thiêu rụi đồng cỏ, vẫn còn mầm móng bên dưới, sang Xuân lại này mầm. Sóng thần nơi biển cả càn quét hết thảy, nhưng vẫn có cá tôm dưới đáy biển còn sống sót. Động đất lật nhào hết thảy, nhưng chim bay trên trời vẫn không ảnh hưởng.
Cho dù trời giáng thiên tai nặng nề tới mức nào, cũng sẽ có sinh linh kiên cường còn sống sót. Đây cũng giống như lời của bọn hủ nho thường hay nói, trời cao có đức hiếu sinh, lúc nào cũng chừa lại một đường sinh cơ.
Cho nên lực Thần Uy thứ ba của Dư Tắc Thành là ban cho sinh mạng.
Kiếm Ý Hư Vô của Dư Tắc Thành là do kiếm ý Băng Tuyết biến thành, khiến cho vạn vật đông cứng, đóng băng thiên địa, đông hết thảy thành hư vô.
Nhưng vật cực tất phản. Vô Trung Sinh Hữu, cho nên lực Thần Uy thứ ba do Kiếm Ý Hư Vô sinh ra chính là ban cho sinh mạng, từ hư vô sinh ra sinh mạng mới.
Đây là lực Thần Uy thứ ba mà Dư Tắc Thành lãnh ngộ được từ mặt tàn bạo của Thiên Đạo Tự Nhiên.
Nhưng cũng có một điều lúc nào cũng xảy ra, đó là chuyện sì có lợi ắt cũng có hại.
Dư Tắc Thành tiến vào cảnh giới Độ Kiếp, Thiên kiếp dần dần xuất hiện.
Vốn từ Nguyên Anh Chân Quân thăng tiến Phản Hư Chân Nhất, phải vượt qua một lần Thiên kiếp.
Dư Tắc Thành lãnh ngộ Thiên Đạo Tự Nhiên, chính là lực Thần Uy thăng tiến cảnh giới Thần Ngã. Đúng ra Thiên kiếp phải xuất hiện vào lúc ấy, đột nhiên tiêu tan một cách vô cùng khó hiểu.
Lần này Dư Tắc Thành nâng cao cảnh giới, tiến vào cảnh giới Độ Kiếp, Thiên kiếp trở nên mạnh mẽ vô cùng, cảnh giới Thần Ngã của Thiên Đạo Tự Nhiên Dư Tắc Thành không thể nào hóa giải. Cho nên Thiên kiếp xuất hiện, dần dần tụ tập trên đầu Dư Tắc Thành.
Thiên kiếp là ác mộng của người tu tiên, chủ yếu tồn tại dưới hình thức lôi kiếp oanh kích thăng vào người. Người tu tiên gặp phải Thiên kiếp, thành thì một bước lên trời, bại thì hồn bay phách lạc, vạn kiếp bất phục.
Trong ghi chép của Bất Ngôn tông, Thiên kiếp được chia làm chín loại, gọi là Cửu Cửu Thiên kiếp.
Nhất Cửu Thiên kiếp, Nhị Cửu Thiên kiếp, Tam Cửu Thiên kiếp...
Mỗi lần gia tăng một cửu, cường độ Thiên kiếp cũng gia tăng gấp mấy lần. Nhưng có thể xác định nhân gian chỉ có Tứ Cửu Thiên kiếp, bởi vì sau Tứ Cửu Thiên kiếp, người tu tiên đắc tiên vị, ắt sẽ phi thăng Tiên giới, không còn lưu luyến nhân gian, cho nên chỉ có thể xác định có Tứ Cửu Thiên kiếp.
Truyền thuyết Lục Cửu Thiên kiếp có thể thành quà vị Thiên Tiên, Cửu Cửu Đại Thiên kiếp, có thể thành Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, tung hoành hết thảy không gian thứ nguyên.
Phàm là người tu tiên đạt tới cảnh giới Phản Hư Chân Nhất, lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo của mình, thiên địa ắt sinh một lần Thiên kiếp, đây gọi là Nhất Cửu Thiên kiếp.
Nhất Cửu Thiên kiếp cũng không chỉ xuất hiện khi người tu tiên lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo lần đầu tiên. Chỉ cần ở thế giói Thương Khung, người tu tiên thi triển thực lực phía Nam. dốc hết toàn lực ra tay, vậy Nhất Cửu Thiên kiếp sẽ tự động sinh ra, giáng xuống người kẻ để lộ thực lực kia.
Lúc trước Già Lam đại chiến Thần Hà Thần Quân. Thiên kiếp xuất hiện khi đó chính là Nhất Cửu Thiên kiếp. Khi Dư Tắc Thành đại chiến Tư Đồ Nhã, Thiên kiếp mà hắn khống chế cũng là Nhất Cửu Thiên kiếp.
Thiên Cam Lão Tổ Tàng Tinh Tử của Thanh Hài phái, còn gọi là Bất Diệt lão tổ, chuyển thế vô số lần. nhưng không có lần nào vượt qua Nhất Cửu Thiên kiếp, cũng trở thành Phản Hư Chân Nhất.
Nhất Cửu Thiên kiếp sinh ra chính đạo kiếp lôi, nhưng cũng là yếu nhất trong các loại Thiên kiếp, hoàn toàn có thể che chắn.
Thuật che chắn Thiên kiếp như vậy, trận chiến năm xưa ở Thiên Mục tông, Dư Tắc Thành trải qua vài lần đại chiến môn phái, đã từng sử dụng pháp thuật Tị Kiếp, hoàn toàn có thể tránh đi Nhất Cửu Thiên kiếp.
Chân Nhất Thần Quân đạt tới cảnh giới Thần Ngã, dung hợp pháp tắc Thiên Đạo hoàn mỹ như Dư Tắc Thành. Nhất Cửu Thiên kiếp, không hề cảm ứng được, tuyệt đối không sẽ xuất hiện.
Rất nhiều người tu tiên đạt được pháp tắc Thiên Đạo, trở thành Phản Hư Chân Nhất, đều có thể sử dụng pháp thuật TỊ Kiếp để che chắn Thiên kiếp. Chỉ cần Chân Nhất Thần Quân không toàn lực ra tay, vậy Nhất Cửu Thiên kiếp sẽ không xuất hiện.
Hiện tại Dư Tắc Thành đối mặt Nhị Cửu Thiên kiếp. Bởi vì hắn tiến nhập cảnh giới Độ Kiếp, cho nên Thiên kiếp xuất hiện.
Cái gọi là cảnh giới Độ Kiếp, thật ra chính là bắt đầu Hóa Đạo. Theo sự hiểu biết về pháp tắc Thiên Đạo của Chân Nhất Thần Quân gia tăng, lực lượng càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nắm giữ pháp tắc Thiên Đạo mà mình lãnh ngộ.
Nếu miệng vết thương trên thân thể con người bị hư hoại, hệ thống miễn dịch trong cơ thể sẽ tự động tiến hành điều chinh, tiêu diệt mầm bệnh.
Huống chỉ là pháp tắc Thiên Đạo, Thiên Đạo vô thường dần dần cảm giác được kẻ lạ xâm nhập mình, tự nhiên phải có phản ứng thanh trừ Chân Nhất Thần Quân xâm nhập pháp tắc Thiên Đạo, chủ yếu chia làm hai phương diện đả kích.
Thứ nhất là nguy cơ Hóa Đạo trong âm thầm lặng lẽ. Nó khiến cho Chân Nhất Thần Quân đắm chìm trong lực lượng hùng mạnh, dần dần lạc mất bàn tâm, cuối cùng đồng hóa cùng pháp tắc Thiên Đạo, biến thành một phần tử của Thiên Đạo.
Thứ hai chính là Nhị Cửu, Tam Cửu Thiên kiếp, mạnh mẽ mà trực tiếp, đánh chết Chân Nhất Thần Quân lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo.
Chính là vì Thiên Đạo phát hiện ra Chân Nhất Thần Quân, bắt đầu phản kích, cho nên mới đạt tới giai đoạn Hóa Đạo, lúc này mới định ra cảnh giới Độ Kiếp.
Sở dĩ Nhị Cửu, Tam Cửu Thiên kiếp sinh ra, chính là vì kẻ lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo đột nhiên ngộ đạo. Giống như Dư Tắc Thành, lực lượng gia tăng rất nhiều, biến hóa tăng vọt đột ngột như vậy sẽ bị Thiên Đạo phát hiện ngay tức khắc, mới hình thành lôi kiếp đánh chết.
Chỉ cần vượt qua lôi kiếp, không xuất hiện tình huống đốn ngộ, thực lực gia tăng mạnh mẽ, Tam Cửu Thiên kiếp, sẽ không xuất hiện, mãi cho đến Tứ Cửu Thiên kiếp.
Tứ Cửu Thiên kiếp là Chân Nhất Thần Quân bắt buộc phải chịu đựng. Nếu không trải qua Thiên kiếp này, không đoạn được phàm căn. Chân Nhất Thần Quân sẽ không thể phi thăng, rời khỏi nhân gian.
Tứ Cửu Thiên kiếp trở thành Thiên kiếp phi thăng, năm xưa hai vị Thần Quân Chung Cực Vô Lượng nhốt Thiên Ma Ma Chủ lại, chống đỡ Thiên kiếp này, thuận lợi phi thăng.
Hữu Hùng sư tổ của Hiên Viên kiếm phái hóa thân Hoàng Long, phá giải Hỗn Độn kiếp đáng sợ nhất trong Tứ Cửu Thiên kiếp mà phi thăng. Lão bất tử lừa gạt Tứ Cửu Thiên kiếp, lão điên trực tiếp phá hủy Tứ Cửu Thiên kiếp, phi thăng Tiên giới.
Thông thường vượt qua Tứ Cửu Thiên kiếp phi thăng, được chia làm ba trạng thái. Thứ nhất chính là trạng thái nguyên thần rất phổ biến. Thân thể hồng hóa, hóa thành nguyên thần, phi thăng Tiên giới. Vô Lượng Thần Quân của Vô Lượng tông, lão bất tử, lão đông tây của Hiên Viên kiếm phái đều là như vậy.
Trạng thái thứ hai chính là thực lực hùng mạnh, có thể bảo vệ nhục thân, thân thể thành thánh, phi thăng Tiên Giới. Chung Cực Thần Quân của Vô Lượng tông chính là như vậy.
Trạng thái thứ ba chính là dị hóa phi thăng, hùng mạnh tới mức không cần tuân theo quy tắc tiếp dẫn của Tiên Giới, thiên địa do mình. Giống như Hữu Hùng sư tố hóa thân Hoàng Long, lão điên đánh tan cầu vồng tiếp dẫn. ta muốn đi là đi, tự do phi thăng.
Thật ra cái gọi là Nhị Cửu, Tam Cừu Thiên kiếp, khác với Tứ Cửu Thiên kiếp, cũng không phải là không thể nào tránh khỏi. Chỉ cần không ngộ đạo, tu luyện bình tĩnh, nước chày thành sông, giống như luộc ếch trong nồi, pháp tắc Thiên Đạo sẽ không thể nào phát hiện. Cái gọi là Nhị Cửu, Tam Cửu Thiên kiếp tự nhiên sẽ không xảy ra.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Ngoài ra trong lịch sử truyền thừa của Tu Tiên Giới, đã có vô số tu sĩ phát minh ra các loại pháp thuật tránh đi các loại Thiên kiếp này.
Thế nhưng Tứ Cửu Thiên kiếp là không thể tránh được.
Theo ghi chép của Bất Ngôn tông, Tu Tiên Giới có hai cách nhìn khác nhau về Thiên kiếp. Thứ nhất là tị kiếp, thứ hai là ứng kiếp.
Tị kiếp cho rằng Thiên Đạo vô thường, nhân định thắng thiên, hoàn toàn có thể tránh đi Thiên kiếp, âm thầm lặng lẽ làm cho mình hùng mạnh, lúc ấy mới phi thăng.
ứng kiếp cho rằng Thiên Đạo tự nhiên, nên đối mặt, ứng phó với Thiên kiếp, khiến cho mình hùng mạnh từng bước từng bước, sau đó phi thăng Tiên giới.
Lần này Dư Tắc Thành đốn ngộ, tu vi tăng mạnh. Thiên kiếp cũng theo đó giáng xuống.
Đây là Nhị Cửu Thiên kiếp, bất kể Dư Tắc Thành thân ở nơi nào, trốn tránh ở đâu, trên trời ắt sẽ có tầng tầng lôi vân tụ tập, chính là điềm báo Thiên kiếp xuất hiện.
Kỳ thật hiện tại ở Tu Tiên Giới này cũng có thể che chắn, nhưng lần này Dư Tắc Thành hiển lộ pháp tắc Thiên Đạo, lôi kiếp xuất hiện không phải là Nhất Cửu Thiên kiếp, mà là Nhị Cửu Thiên kiếp, Thiên kiếp này cảnh giới Thần Ngã không thể che chắn được.
Mặt khác Dư Tắc Thành cũng không nghĩ tới chuyện phải tránh đi Thiên kiếp này, cảnh tượng năm xưa lão điên vung kiếm chém tan Thiên kiếp vĩnh viễn lưu lại trong lòng Dư Tắc Thành, là giấc mộng trong lòng của hắn. Cho nên hiện tại đối mặt Thiên kiếp, Dư Tắc Thành không sợ mà mừng, hắn là điển hình cho trường phái ứng kiếp.
Bất quá cũng không thể độ kiếp tại nơi này. Đây là Hoa Đô, nếu mình ứng kiếp ở đây khó tránh khỏi lan đến phàm nhân. Một nơi phồn hoa như vậy không thể vì mình mà trở nên tan nát, như vậy mình sẽ hết sức có lỗi với Lạc Tĩnh Sơ trước nay vẫn một mực bảo vệ nơi này.
Mặt khác nơi này cũng không an toàn, thông thường người ta độ Thiên kiếp toàn là trong môn phái mình. Nếu độ Thiên kiếp ở bên ngoài, thông thường lúc tu sĩ vừa vượt qua Thiên kiếp là lúc yếu ớt nhất, lúc ấy hay có vô số hạng người nhân cháy nhà mà đi hôi của xuất hiện
Tàng Tinh Tử chính là tỷ dụ điển hình nhất, nhân phẩm của lão rất xấu, đắc tội vô số người, cho nên tối thiêu có hai lần độ kiếp thất bại vì người khác nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Đáng tiếc hiện tại không đủ thời gian để mình trở về Hiên Viên kiếm phái.
Dư Tắc Thành lập tức thi triển Súc Địa Thành Thốn, đi ra bên ngoài đại lục, một bước ngàn dặm. tiến tới Thương Khung hải, đi rất nhanh sâu vào trong biển.
Thiên kiếp dần dần dâng lên. vô số mây đen dần dần tụ tập trên đầu Dư Tắc Thành, chớp nháy lập lòe.
Dư Tắc Thành từng xem qua người khác độ kiếp rất nhiều lần, hôm nay rốt cục đến lượt mình.
Dư Tắc Thành không ngừng đi về phương xa, phía trước xuất hiện một hải đảo, kiếp vân trên trời chờ đợi đã lâu, dần dần thành hình. Được rồi, ở chỗ này đi...
Hài đào này rộng chừng năm dặm. lờm chớm vô cùng. Chỗ cao nhất là một vách núi cao trăm trượng, tuy rằng trên vách núi này cây mọc um tùm, nhưng nơi đây địa thế rất hiểm trở, cho nên cũng không có bóng người.
Dư Tắc Thành nháy mắt xuất hiện ở chỗ cao nhất trên hải đảo, độ kiếp tại đây.
Dư Tắc Thành dừng bước không tiến nữa, sắc trời đột biến, một trận gió biển lạnh thấu xương ào ào trỗi dậy, mây đen cuồn cuộn giống như phong ba trên biển, lại giống như vạn mã chạy chồm, quay cuồng một lúc đã kéo tới dày đặc chân trời. Mây đen như mực mang theo khí thế như trời giáng, ùn ùn xếp thành tầng tầng lớp lớp trên không.
Thiên địa dị tượng này vừa xuất hiện, Dư Tắc Thành cảm thấy hết sức khó hiểu, đây là Thiên kiếp hay sao?
Một tiếng sấm nổ vang giữa không trung, dường như là tiếng rên rỉ của không trung sụp đổ. Theo tiếng sấm này, mưa to tầm tã trút xuống, cuồng phong nổi lên bốn phía, phong vũ lôi điện giăng đầy, Thiên kiếp bắt đầu.
Dưới Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của Dư Tắc Thành, trong phạm vi ba trăm dặm toàn là lôi vân cuồn cuộn. Bên dưới lôi vân, tất cả sinh linh trong biển cả như tôm cua rùa cá đều điên cuồng chạy trốn ra xa.
Trên hải đảo vốn có hài điểu bay nhanh ra xa tránh né, nhưng dưới kiếp vân, chúng chỉ bay chưa được mười dặm đã bị tia chớp trên mây đánh trúng, hóa thành tro tàn, rơi vào lòng biển.
Năm xưa Hữu Hùng sư tổ phi thăng, phải đối mặt với Hỗn Độn Lôi Đình Diệt Thế Thiên
Kiếp lôi, lão đông tây đối mặt Thượng Huyền Diệt Dục Tử Khí thần lôi, lão bất tử đối mặt Tử Tiêu Diệt Thế Hạo kiếp lôi. Còn lão điên đối mặt loại kiếp lôi nào không ai biết, bởi vì kiếp lôi đã bị lão phá hủy.
Bất quá đó toàn là Tứ Cửu Thiên kiếp, Nhị Cửu Thiên kiếp này của Dư Tắc Thành yếu hơn chúng rất nhiều.
Nhưng Nhị Cửu Thiên kiếp này cũng sẽ có chín đợt kiếp lôi, mồi đợt kiếp lôi như vậy đều tiến hành biến hóa căn cứ theo pháp tắc Thiên Đạo của Dư Tắc Thành, công vào nhược điếm của hắn.
Nhìn kiếp lôi trên không, Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng. Lực Thần Uy thứ ba mình vừa đạt được vẫn chưa sử dụng lần nào, vừa khéo sử dụng thử xem sao.
Dư Tắc Thành xuất ra một kiếm, lực Thần Uy phun trào mà ra, hóa thành vô số hào quang chiếu sáng khắp hải đảo.
Dưới lực Thần Uy này, tất cả cây cối hoa cỏ trên hải đảo đều phát ra tiếng kêu xào xạc. Sau đó chúng tụ tập lại dần dần. bò lên cao, vô số cây cối hoa cỏ kết nối liền lại với nhau, hóa thành một loại sinh vật kỳ dị.
Dư Tắc Thành thi triển lực Thần Uy ban cho sinh mạng, rất nhanh cây cối hoa cỏ trên đào quấn quít lấy nhau, từ bên dưới hải đảo leo lên vách núi Dư Tắc Thành đang đứng. Rốt cục chúng hóa thành một gốc cây kỳ dị có hình cầu, là một loài thực vật mang sinh mệnh lực cường hãn.
Sau đó tốc độ sinh trường của nó tăng lên rất nhanh. Trong quá trình sinh trường của chúng, lúc thì khô héo, lúc thì tươi xanh, biến hóa không ngừng.
Theo biến hóa này, cuối cùng một gốc cổ thụ kỳ dị xuất hiện bên cạnh Dư Tắc Thành. Nó giống như thanh tùng đứng cạnh Dư Tắc Thành, bộ rễ lan tràn rộng khắp hải đảo. Cây này có lớp võ ngoài nửa tinh thể hóa, trong suốt, vân gỗ giống như ngọn lửa đang cháy bùng lên, khiến cho người ta nhìn thấy sinh lòng kính sợ.
Kỳ lạ thật... vốn Dư Tắc Thành muốn ban sinh mạng cho nham thạch đầy trên hải đảo, không biết vì sao lại trở thành ban sinh mạng cho cây cối hoa cỏ trên đảo, càng không hiểu vì sao chúng biến thành một loài cây kỳ dị như vậy.
Đúng lúc này, Thiên Lôi nổ vang, một đạo kiếp lôi giáng xuống, Dư Tắc Thành lập tức hiểu ra mục đích hình thành của loài cây này.
Kiếp lôi này chính là Tiên Đô Hậu Thổ Hư Không lôi, Dư Tắc Thành không cần ngăn cản. nó đã bị cây này hấp thu, lấy Mộc khắc Thổ.
Tiên Đô Hậu Thổ Hư Không lôi là lôi kiếp hệ Thổ, ẩn chứa lực Tiên Đô phá pháp, có thể xua tan hết thảy tà ma. phá giải trận pháp cấm chế. Trong đó lấy Hậu Thổ làm nguồn, hư không làm nền tàng, lôi kiếp hung tàn.
Mục đích chân chính của kiếp lôi này không phải là sát thương kẻ độ kiếp, mà mượn lực hủy diệt kiếp lôi của kẻ độ kiếp đê phát tán lực Tiên Đô ra khắp thiên địa.
Lôi kiếp này phóng xuất, cho dù kẻ độ kiếp vượt qua được, nhưng trong phạm vi lôi kiếp, tất cả công pháp, pháp trận, cơ quan đều hư hỏng, thậm chí cả linh mạch ngầm cũng bị quấy nhiễu. Như vậy khiến cho kẻ độ kiếp không thể dùng ngoại lục, coi như trước tiên chặt đứt nguồn ngoại lực của kẻ độ kiếp.
Trong ghi chép của quá khứ, Tiên Đô Hậu Thổ Hư Không lôi giáng xuống, lần nào cũng là sáu đạo, trước một, giữa ba, cuối cùng hai. Hai đạo cuối cùng chia làm hai loại Tiên Đô Âm Dương Hậu Thổ Hư Không lôi, khi gần tới kẻ độ kiếp sẽ va chạm vào nhau rồi nổ tung, như vậy sẽ gia tăng phạm vi phá hoại của lực Tiên Đô phá pháp lên rất nhiều.
Lôi kiếp giáng xuống có màu xanh đậm, trong đó mang theo Tiên Khí phiêu hốt khó tả bằng lời, lôi quang ngoằn ngoèo như rắn. từ trên trời giáng xuống.
Nháy mắt lôi kiếp này giáng tới trước mặt Dư Tắc Thành, nhưng thình lình gốc cây kỳ dị bên cạnh hắn hút mạnh một cái, hút đạo lôi quang này vào ngọn của nó.
Dư Tắc Thành chỉ thấy trước mất sáng ngời, không trung bất giác tối sầm lại, sau đó lại sáng rực lên. Lôi quang bùng nổ toát ra ánh sáng rực rỡ huy hoàng, khí thế ép xuống hết sức nặng nề. Trong lúc nhất thời, cả thiên địa này bị ánh sáng lôi quang chiếm cứ, thậm chí Dư Tắc Thành không kịp có chút phản ứng hay suy nghĩ gì.
Sau đó lôi quang biến mất, cây kia vẫn nằm yên không nhúc nhích, không hề có phản ứng gì nữa. Đạo kiếp lôi nay cứ như vậy tiêu tan không tiếng động, không thể tiết ra một chút lực Tiên Đô phá pháp nào, đã biến mất như vậy.
Dư Tắc Thành vẫn đang cầm phi kiếm trong tay đứng đó, đạo lôi kiếp này không có chút liên quan gì tới hắn. mọi tiên thuật chuẩn bị sẵn sàng không cần sử dụng, đạo Tiên Độ Hậu Thổ Hư Không lôi thứ nhất coi như đã qua.
Dường như Thiên kiếp đã bị chọc giận, thình lình Tiên Đô Hậu Thổ Hư Không lôi giáng xuống ba đạo kiếp lôi liên tiếp, đạo sau hùng mạnh hơn đạo trước, hình thành khí thế mênh mông cuồn cuộn. Tất cả đều đánh trúng gốc cây kỳ dị kia, hoàn toàn không đếm xia tới sự tồn tại của Dư Tắc Thành.
Sau ba đạo kiếp lôi này, đại thụ kia không có biến hóa. Thật ra không hẳn. mà lá cây, nhánh cây, thân cây, rễ cây, tất cả đều hiện ra bộ dạng lôi đình, càng ngày càng sáng.
Dường như một đám lôi vân sắp sửa nổ tung hóa thành gốc cây kỳ dị này, sau khi hấp thu bốn đạo kiếp lôi, hiện tại đã là cực hạn của nó. Dưới bốn đạo kiếp lôi oanh kích, cả gốc đại thụ dường như đang phóng lôi điện không ngừng, hào quang lấp lóe, không ngừng sinh trưởng, không ngừng diệt vong. Cuối cùng trở nên cứng như sắt thép, dường như thần thụ do lôi đình biến thành.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Lúc này Tiên Đô Hậu Thổ Hư Không lôi giáng xuống hai đạo kiếp lôi cuối cùng, đồng thời đánh trúng gốc cây này. Trong khoảnh khắc trước khi đánh trúng, hai đạo âm dương Tiên Đô Hậu Thố Hư Không lôi biến hóa, va chạm vào nhau, sau đó mới oanh kích đại thụ.
Đòn này đã vượt qua cục hạn đại thụ có thể hấp thu. Chỉ nghe một tiếng rắc giòn tan vang lên. từ ngọn đến chân đại thụ bắt đầu hóa thành lực lôi điện, khuếch tán ra bốn phía.
Đại thụ nhanh chóng héo úa, từ ngọn tới rễ tan nát thành mảnh vụn. Sau đó dần dần lan tràn xuống dưới vách núi, cả bộ rễ khổng lồ của nó trải rộng trên đào cũng tan nát.
Cả hải đảo vang lên những tiếng rắc giòn tan. sau đó là một tiếng nổ lớn. Nhìn lại chỉ thấy cả đào chìm xuống chừng mấy trượng, rễ cây kỳ dị bò trên nham thạch đã bị đánh thành bột mịn tung bay đầy trời. Cứ như vậy, cây kia hoàn toàn tan biến, mà kiếp lôi cũng tiêu tan.
Dư Tắc Thành lập tức mỉm cười, đây là diệu dụng của lực Thần Uy thứ ba ban cho sinh mạng của mình. Chỉ cần xuất ra một đòn tùy tiện, cây cối trên đào lập tức hóa thành thần thụ ngăn cản kiếp lôi. Mà trong đó, chỗ hùng mạnh nhất không phải là thần thụ càn kiếp lôi, mà là dưới lực Thần Uy thứ ba, cả đảo này chỉ sinh ra gốc cây kỳ dị, lấy Mộc khắc Thổ, ngăn cản kiếp lôi hệ Thổ.
Chuyện này có nghĩa là sinh mạng mà mình ban có một năng lực thần kỳ đoán trước tương lai. Tại sao nham thạch không hóa sinh, tại sao nước biến không hóa sinh, mà chỉ có cây cối hóa sinh? Bởi vì Mộc khắc Thổ là phương án tối ưu. Nhờ có lực Thần Uy này, sinh linh được ban sinh mạng có thể vì mình mà tiên đoán xem biện pháp nào hữu hiệu nhất đê áp dụng. Năng lực đoán trước nguy cơ tương lai như vậy mới chân chính là lực Thần Uy.
Thật ra điều này cũng bình thường, lực Thần Uy thứ ba là do Kiếm Ý Hư Vô hóa sinh ra, Vô Trung Sinh Hữu. Những kẻ may mắn còn sống sót trong hư vô đều có năng lực tiên đoán như vậy, cho nên cũng là bình thường.
Bất quá loại thần thụ kỳ dị như vậy có được sinh mạng không lâu. Thiên Đạo vô thường, sinh mạnh dũng mãnh như vậy trái với pháp tắc Thiên Đạo, e rằng chỉ có thể tồn tại trong thoáng chốc, đây cũng là chỗ thiếu sót của lực Thần Uy thứ ba.
Nếu muốn sinh linh mà lực Thần Uy của mình ban cho sinh mạng có thể tiếp tục tồn tại trên thế giới này, chỉ có cách mượn bản thân sinh linh tồn tại trên thế giới này, lấy chúng là cơ sở nhân giống, hoặc sinh ra sinh linh nho nhỏ có thực lực yếu ớt. Bởi vì sinh linh này bé nhỏ không đáng kể, lực Thần Uy trên người nó có thể chống lại chế ước của Thiên Đạo, khiến cho sinh linh này có thể tiếp tục tồn tại.
Hiện tại nhỏ yếu, không có nghĩa là tương lai cũng nhỏ yếu, theo thời gian, một mầm cây nhỏ có thể phát triển thành đại thụ rợp trời.
Chậm đã... Đây... đây không phải là yêu quái hay sao? Nếu mình tạo ra sinh linh có thể tồn tại, vậy mình có gì khác với Yêu tộc?
Không phải là Yêu tộc cũng sinh ra như vậy hay sao? Động vật, thực vật, chậm rãi sinh ra linh trí. trên nền tàng vốn có hóa thân thành yêu, ban đầu thực lực thấp kém, dần dần trở nên hùng mạnh.
Chẳng phải là lực Thần Uy của mình cùng loại với Đế Lưu Tướng, sinh linh mình tạo ra không phải là Yêu tộc sao?
Quả thật là giống như đúc, năm xưa Luyện Yêu Hồ của Đại Thần Nữ Oa phải chăng cũng có nguyên lý như vậy, cho nên mới chế tạo ra vô số Yêu tộc?
Lúc này Dư Tắc Thành bừng tỉnh ngộ, thì ra cái gọi là ban cho sinh mạng, thật ra chính là sản sinh Yêu tộc.
Lập tức Dư Tắc Thành quyết định, từ nay về sau tuyệt đối không thể để cho những sinh linh được mình ban cho sinh mạng tồn tại kéo dài trên thế gian này. Mà phải khiến cho chúng bạo phát lực lượng trong khoảnh khắc, sau đó tiêu tan.
Nếu không chỉ cần mình bất cẩn một chút, sẽ sinh ra một chùng tộc mới trên thế gian này, nói không chừng là Nhân tộc thứ hai, tương lai chúng sẽ xuất hiện anh hùng giống như Hiên Viên Hoàng đế, lật đổ nền thống trị của Nhân tộc hiện tại. Tuyệt đối không thể để cho chuyện như vậy xảy ra, Dư Tắc Thành thầm thể với lòng mình.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang nghĩ ngợi miên man. đợt kiếp lôi thứ hai trên trời đã sinh ra, ầm ầm giáng xuống.
Thanh Sát Canh Kim Phích Lịch lôi.
Kiếp lôi này ẩn chứa sát khí. phát huy lực Canh Kim đến cực hạn. Một tiếng sét đánh, khai thiên lập địa.
Đợt kiếp lôi này chỉ có một đạo duy nhất, một đòn phá tà, đánh chết hết thảy.
Kiếp lôi này là kiếp lôi tinh thuần đến cực điểm trong thiên địa, lực Canh Kim cực mạnh cực thuần khiết. Lôi này giáng xuống, kẻ nào ngăn cản là tan tác.
Chỉ trong khoảnh khắc, không trung trở nên tối mịt, đại địa dường như yên lặng, chỉ có một đạo lôi quang màu bạch kim óng ánh xuyên qua thiên địa.
Kiếp lôi này đánh xuống Dư Tắc Thành, nháy mắt hắn xuất kiếm, lần này hắn xuất ra một kiếm toàn lực, dốc hết thực lực của mình.
Trong nháy mắt, một trụ kiếm khí khổng lồ hiện ra sừng sững, đứng thẳng trên mặt đất. Giữa đất trời chỉ còn lại một kiếm này.
Kiếm này vừa xuất, phạm vi ba trăm dặm thiên địa thày đều hóa kiếm, thiên địa nhật nguyệt cũng hóa thành kiếm của Dư Tắc Thành, nghênh đón kiếp lôi kia.
Trong khoảnh khắc kiếp lôi công kích, thiên địa chấn động, sau đó nổ vang. Trong tiếng nổ này, vô quang vô ám, vô cận vô viễn, khắp noi toàn là lực Thanh Sát, hủy diệt hết thảy.
Đã vượt qua đợt kiếp lôi thứ hai.
Nhưng Dư Tắc Thành tức thì biến sắc. mình không sử dụng lực Thần Uy, mà sử dụng pháp tắc Thiên Đạo, chỉ có thể chống đỡ từng đợt lôi kiếp giáng xuống. Thế nhưng sau mỗi đợt như vậy, thiên địa trở nên hỗn loạn, thiên nhiên sụp đổ, lúc ấy muốn điều khiển pháp tắc Thiên Đạo là vô cùng gian nan. cứ mỗi đợt kiếp lôi giáng xuống chắc chắn sẽ càng thêm đáng sợ.
Mây đen cuồn cuộn, lôi quang tung hoành, lúc này trên không đã có một luồng lôi quang màu tím ngưng kết thành hình. Luồng lôi quang này to hơn trăm trượng, lôi vân cuồn cuộn, từng đạo lôi quang màu tím trông như điện xà bơi lội tung tăng. Những tiếng gầm vang lên không ngớt, thanh âm trầm thấp hùng hồn, chấn động khiến cho đại địa không ngừng run rẩy.
Đợt kiếp lôi thứ ba sắp sửa sinh ra, Tích Vân Băng Huyễn Thanh Minh lôi.
Đợt kiếp lôi này chính là Kim sinh Thủy, một tiếng sấm nổ vang, kiếp lôi bắt đầu giáng xuống. Đợt kiếp lôi này có tống cộng một ngàn lẻ một đạo, hóa thành lôi quang như hình trụ băng giáng xuống.
Thứ tự kiếp lôi giáng xuống ngầm mang theo ý Thiên Đạo, ngoài tròn trong vuông, chia làm hai phần. Phần thứ nhất là do Thiên Lôi tạo thành, trong Thiên Lôi này ân chứa lực Băng Huyễn vô hạn. VỊ trí chúng đánh xuống hình thành Thiên trận kỳ dị, chủ yếu là vì phần thứ hai.
Phần thứ hai chỉ có một đạo, đạo này đánh xuống sẽ kích nổ lực Thiên Lôi Tích Vân trước đó, hình thành trường lực Lôi Băng đáng sợ, từ bốn phương tám hướng oanh kích kẻ độ kiếp.
Trên bầu trời kiếp lôi cuồn cuộn, Băng Lôi giáng xuống, Dư Tắc Thành không muốn sử dụng lực Thần Uy, lòng thầm nghĩ dùng Thiên Đạo Tự Nhiên của mình để đối kháng kiếp lôi này.
Nháy mắt Dư Tắc Thành ngự kiếm xuất ra một kiếm, kiếm này không phải đánh vào kiếp lôi trên không, mà là đánh xuống mặt đất.
Thần thụ kia còn biết lấy Mộc khắc Thổ, vì sao mình không biết lấy Thổ khắc Thủy? Kiếm này đánh trúng hải đảo dưới chân Dư Tắc Thành, lập tức hải đảo vốn đã bị hai đợt kiếp lôi trước đó đánh cho lung lay nổ ầm một tiếng, hoàn toàn tan tác.
Rất nhanh Dư Tắc Thành bị chôn vùi dưới đống nham thạch vỡ vụn của hải đảo này. Trên mặt đất hiện tại toàn là đất đá. nham thạch vỡ nát.
Kiếp lôi giáng xuống, lúc này từng khối nham thạch trên mặt đất tung bay lên không, va chạm nghênh đón kiếp lôi.
Giờ phút này Dư Tắc Thành xuất ra Thiên Đạo Tự Nhiên của mình, tận dụng lãnh ngộ vừa rồi xuất ra một kiếm. Đại địa nổ vang, chấn động không ngừng, khiến cho đất đá, nham thạch bay lên không nghênh đón kiếp lôi.
Đây là lấy Thổ phá Thủy, băng kia dù lạnh tới mức nào cũng không thể thẩm thấu sâu vào lòng đất.
Nhất Thiên Tích Vân Băng Huyễn Thanh Minh lôi giáng xuống không hề tạo ra chút thương tổn nào với Dư Tắc Thành. Rất nhanh đã giáng xuống tới đạo cuối cùng, lực Thiên Lôi Tích Vân bị kích nổ tiếp tục tấn công Dư Tắc Thành từ bốn phương tám hướng.
Nhưng lúc này Dư Tắc Thành đang nằm sâu dưới đất, thoải mái tránh được. So với chống lại kiếp lôi chính diện, làm như vậy tiết kiệm được vô số sức lực, đây mới là phương pháp chân chính sử dụng Thiên Đạo Tự Nhiên.
Một pháp thông thì vạn pháp đều thông, sang đợt kiếp lôi thứ tư Thái Ất Chân Mộc Thiên Cương lôi, Dư Tắc Thành mượn lực đại địa hấp thu dung nham ngầm dưới lòng đất hóa thành Hỏa kiếm, lấy Hòa khắc Mộc, dễ dàng phá giải.
Đợt kiếp lôi thứ năm là Loạn Lâm Ly Hỏa Phần Hồn lôi, Dư Tắc Thành nhảy vào trong biên, hóa thành Thủy kiếm, một kiếm nhẹ nhàng, lập tức phá giải kiếp lôi này.
Thái Ắt Chân Mộc Thiên Cương lôi có tất cả mười tám đạo, mỗi đạo như vậy khiến cho không trung sinh ra lôi Át Mộc vô hạn. ầm ầm giáng xuống. Lực Thiên Cương ẩn giấu bên trong, có thể thật cũng có thể già. biến hóa khôn lường, vô cùng hung hiểm.
Loạn Lâm Ly Hỏa Phần Hồn lôi có tổng cộng một trăm lẻ tám đạo, giống như những ngôi sao băng cháy bừng bừng, tạo thành một đóa hoa sen lửa giữa không trung. Từ cánh hoa khổng lồ, từng ngôi sao băng đỏ rực bay xuống, lúc sinh lúc diệt, hóa thành mưa lửa ngập trời. Đây là Ly Hỏa, lửa mượn thế nước, chuyên môn đốt cháy chân hồn nguyên thần của Phản Hư Chân Nhất.
Hai loại kiếp lôi này hết sức hung hăng, nhưng bị Dư Tắc Thành mượn Ngũ Hành tương sinh tương khắc giữa Thủy với Hỏa phá giải nhẹ nhàng.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Sau khi hai đạo kiếp lôi này tiêu tan, kiếp vân trên không dường như đình trệ một chút, chuẩn bị cho đợt kiếp lôi kế tiếp oanh kích Dư Tắc Thành.
Đạo kiếp lôi kế tiếp, vạn đạo điện quang nổi lên giữa mây đen. chậm rãi ngưng kết giống như con tằm nhà tơ, vừa móng vừa dài, hung hiếm vô cùng.
Đạo kiếp lôi thứ sáu là Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi, lực Dần Thủy và lực Thất Sát tương hợp, lấy tinh hoa Dần Thủy làm hạch tâm, ngưng tụ lực lôi đình Thất Sát, có đặc tính ăn mòn vạn vật liên miên không dứt, là loại kiếp lôi tàn nhẫn âm độc nhất.
Kiếp lôi này có tổng cộng bảy đạo, giáng xuống thành hình bậc thang.
Dư Tắc Thành vô cùng quen thuộc loại kiếp lôi này, năm xưa trong số Thiên kiếp lôi mà hắn có được có loại thần lôi này, nhờ vào nó mà liên tiếp tránh được mấy lần đại nạn.
Lần này nhìn thấy loại kiếp lôi này, Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, hiện thân hình ra khỏi biển, chờ đợi kiếp lôi giáng xuống.
Một tiếng nổ rền vang, Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi bạo phát, Thất Sát hợp nhất, hủy diệt vạn vật. Chỉ thấy không trung bạch quang chợt lóe, kiếp lôi giáng xuống.
Giờ phút này Dư Tắc Thành nhanh chóng xuất ra Thiên Đạo Tự Nhiên của mình. Lần này hắn dốc hết toàn lực xuất ra lực Thần Uy, khiến cho lực khống chế Thiên Đạo Tự Nhiên gia tăng trên phạm vi rất rộng.
Gia tăng như vậy chính là gia tăng lực Thiên Đạo Tấn Lôi nằm trong Thiên Đạo Tự Nhiên của Dư Tắc Thành.
Cái gọi là kiếp lôi cũng là một phần của thiên địa tự nhiên, chỉ là hiếm thấy cộng thêm cuồng bạo mà thôi. Ngươi đã thuộc tự nhiên, vậy phải nghe theo mệnh lệnh của ta.
Năm xưa mình lợi dụng thần lôi này tránh được vô số nguy hiểm, hôm nay mình phải thu thập kiếp lôi này, cho nó vào trong lôi khố của Hiên Viên kiếm phái. Sau này đệ tử hậu bối cũng có thể nhờ vào lôi này vượt qua kiếp nạn giống như mình.
Cho nên giờ phút này Dư Tắc Thành dốc hết toàn lực, khởi động lực Thần Uy.
Tức thì thiên địa là ta, ta là thiên địa, kiếp lôi này cũng là một phần Đại Đạo của ta, sẽ bị ta sử dụng.
Lực Thần Uy bạo phát, thình lình Dư Tắc Thành mờ bừng Vạn Lôi tiên nhãn, lúc này trong đó vạn lôi quay cuồng.
Hắn chộp mạnh một cái, lập tức đạo Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi thứ nhất bị Dư Tắc Thành thu lấy. Sau đó lại chộp ra một trảo nữa, từng đạo Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi màu xanh nhạt cứ như vậy bị Dư Tắc Thành chộp lấy, thu phục.
Lôi quang giống như hàng trăm hàng ngàn điện xà uốn éo không ngừng. Dần dần điện xà tiêu tan. trở nên ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của Dư Tắc Thành. Chỉ trong thoáng chốc, bảy đạo Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi đã bị Dư Tắc Thành chộp lấy, cho vào thế giới Bàn Cổ.
Sau khi Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi thu được vào tay, hóa thành thần lôi, to chừng quà trứng ngỗng, giống như một đám tia chớp tụ tập lại, lôi quang nhỏ như kia. Nếu quan sát
thật kỹ, có thể thấy được chúng đang chuyển động với hình thức xoắn ốc kỳ dị.
Thần lôi này còn cao cấp hơn Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi năm xưa Dư Tắc Thành từng sử dụng rất nhiều lần. Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi mà năm xưa Dư Tắc Thành phóng xuất là do Nguyên Anh Chân Quân tế luyện, không phải được thu từ Thiên kiếp như hôm nay, tự nhiên kém xa.
Sau khi thu được bày quà Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi, Dư Tắc Thành cũng không ngừng tay lại, mà bay vọt lên không, nhắm kiếp vân trên trời.
Kiếp vân thấy hành động ngông cuồng của Dư Tắc Thành, dường như bị kích thích, đợt sau càng mạnh mẽ hơn. Lôi điện hùng mạnh vô cùng giáng xuống, dường như khoét ra một lỗ hổng giữa thiên địa.
Tiếng ma sát không khí rít lên chói tai, đan xen cùng tiếng sấm ầm ầm, tạo nên những thanh âm bén nhọn chói tai chẳng khác gì vạn quỷ thét gào. Mỗi lần bạo chấn có thể khiến cho tim. huyết mạch Dư Tắc Thành phát ra cộng hưởng nhè nhẹ.
Đạo kiếp lôi thứ bảy Thanh Dương Huyễn Quang Tử Tiêu lôi, những đạo kiếp lôi hình cầu màu xanh không ngừng giáng xuống, giống như mưa to, có tống cộng ba ngàn sáu trăm sáu mươi sáu đạo.
Thanh Dương Huyễn Quang Tử Tiêu lôi không có uy lực gì lớn, nhưng đặc điểm của nó chính là quang bạo, cường quang bạo phát nổ tung, giống như những lưỡi dao chói mắt. Khiến cho mất. thần thức, trực giác phán đoán của kẻ độ kiếp trở nên hoàn toàn vô dụng.
Vô số Thanh Dương Huyễn Quang Tử Tiêu lôi bắt đầu chèn ép, va chạm với nhau trên không, không ngừng nổ tung, hóa thành từng đạo hào quang chói mắt.
Dường như mặt trời vừa hạ xuống trên mặt đất, bạo phát hào quang vô tận. Hào quang này có thể ngăn cản tất cả thần thức dò xét, có thể giấu đi chủ lực sát thương Tử Tiêu lôi.
Thanh Dương Huyễn Quang Tử Tiêu lôi chia ra làm hai phần, một phần là ba ngàn sáu trăm sáu mươi sáu đạo Thanh Dương Huyễn Quang lôi, phần thứ hai Tử Tiêu lôi mới là sát chiêu đòi mạng.
Dùng Thanh Dương Huyễn Quang lôi làm chói mắt, lấy Tử Tiêu lôi sát thương phá hoại, đây mới là chỗ đáng sợ của Thanh Dương Huyễn Quang Tử Tiêu lôi.
Nhưng gặp phải Dư Tắc Thành lại không có hiệu quả gì, Dư Tắc Thành thi triển Thấu Không Đại Thần Niệm thuật. Thuật này vừa động, vô số thần niệm xuyên qua thiên địa, Thanh Dương Huyễn Quang không có chút tác dụng che mất nào.
Thấu Không Đại Thần Niệm thuật là tiên thuật trên Tiên Giới, cho nên Thanh Dương Huyễn Quang Tử Tiêu lôi không hề có ảnh hưởng với Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành lại bắt đầu vụ thu hoạch mới, lần này hắn thu được hai trăm mười bốn quả Thanh Dương Huyễn Quang Tử Tiêu lôi. Lôi này quá nhiều, rất dễ nổ, thu không tới một phần mười đã là rất khá.
Cuối cùng Tử Tiêu lôi nổ vang giáng xuống, nuốt chửng hết thảy lực lượng. Trên mặt đất đồng thời dâng lên một đạo kiếm quang màu vàng, nghênh đón kiếp lôi. Một tiếng nổ ầm vang, kiếp lôi tiêu tan.
Kiếp vân lại động, hình thành đợt kiếp lôi thứ tám.
Dư Tắc Thành cũng không có thời gian chờ nữa, hắn gầm to một tiếng, ngự kiếm bay lên.
Cửu Thiên Đạp Ca lúc này đã hóa thành phi kiếm thập giai. Dư Tắc Thành dùng toàn bộ lực Thần Uy thôi thúc, điều khiển kiếm này phóng về phía kiếp lôi trên không. Hắn muốn noi theo lão điên năm ấy, lấy kiếm phá lôi, phát động phản kích về phía kiếp lôi trên trời.
Trường kiếm ngang trời, tiếng ca vang vang, những tiếng sấm rền do kiếp lôi tạo ra như muốn hủy thiên diệt địa, bị tiếng ca vang này làm cho tiêu tan trong thoáng chốc.
Một đạo kiếm trụ ngút trời ẩn chứa lực Thần Uy vô tận xuất hiện. Dư Tắc Thành Nhân Kiếm Hợp Nhất, hóa thành một đạo kiếm quang bay lên cao, dường như muốn chọc thúng một lỗ trên bầu trời.
Đạo kiếm quang này huy hoàng tới cực điểm, Dư Tắc Thành đã dốc hết toàn lực của mình. Trong khoảnh khắc này, Thiên Đạo Tự Nhiên, lực Thần Uy của hắn đồng thời bạo phát, tụ tập thành một kiếm này, so ra khí thế còn hùng mạnh hơn cả kiếp lôi trên không.
Kiếm quang ngút trời, nháy mắt xuyên thấu kiếp vân, đột phá lôi kiếp, vọt tới trên chín tầng trời. Dưới một kiếm này, đợt kiếp lôi thứ tám còn chưa kịp sinh ra đã bị đánh tan tác.
Giờ phút này Dư Tắc Thành nhất kiếm xung thiên, xông lên tới chín tầng mây, vọt tới trên kiếp lôi.
Thình lình thân hình hắn trầm xuống, phát động một đòn về phía đợt kiếp lôi cuối cùng.
Thiên địa nguyên khí quay cuồng, hết tụ lại tán.
Lúc này kiếp vân cũng tụ tập đợt kiếp lôi cuối cùng, Tam Thanh Diệt Dục Tử Khí thần lôi, chỉ có một đạo, kiếp lôi sẽ chấm dứt.
Năm xưa lão bất tử phi thăng, đợt kiếp lôi cuối cùng cũng là Tam Thanh Diệt Dục Tử Khí thần lôi, đây là thần lôi tối cao trong hệ Lôi.
Vốn ra Tam Thanh Diệt Dục Tử Khí thần lôi chỉ xuất hiện trong Tứ Cửu Thiên kiếp, nhưng vì Dư Tắc Thành dễ dàng hóa giải tám đợt kiếp lôi trước đó, lại còn thu hoạch kiếp lôi, cho nên Thiên kiếp điều chinh, khiến cho kiếp lôi tối cao này xuất hiện trong Nhị Cửu Thiên kiếp. May là chỉ có một đạo, nếu là Tứ Cửu Thiên kiếp, sẽ có chừng ba mươi sáu đạo.
Đợt kiếp lôi cuối cùng lúc nào cũng có một điểm chung, chính là hết sức hùng mạnh. Bất cứ công pháp, pháp bảo, phi kiếm gì cũng không thể chống đỡ, không thể ngăn cản, không thể né tránh.
Một đạo lôi quang màu tím sẫm xuất hiện, Dư Tắc Thành nghênh đón, xuất ra một kiếm, hai bên va chạm làm nổ vang một tiếng rung trời.
Trong khoảnh khắc này, kiếm quang Dư Tắc Thành biến hóa liên tục, thay đổi năm thanh phi kiếm thập giai liên tiếp, phát ra chừng một ngàn lẻ một Trảm.
Trong khoảnh khắc này, một ngàn lẻ một Trảm kia va chạm cùng lôi quang lôi kiếp.
Lôi trụ Tam Thanh Diệt Dục Tử Khí thần lôi vắt ngang trời dưới kiếm quang của Dư Tắc Thành tấn công liên miên bất tuyệt dần dần tiêu tan. Cuối cùng chỉ còn sót lại không tới một phần mười đánh vào người Dư Tắc Thành.
Sau khi Dư Tắc Thành phát ra một ngàn lẻ một Trảm, lập tức cất phi kiếm đi, dùng thân thể của mình nghênh đón lôi quang này.
Lời đồn rằng Chân Nhất Thần Quân vượt qua kiếp lôi, tốt nhất là bị kiếp lôi đánh trúng. Nếu như không chết, vậy kiếp lôi sẽ hóa thành một loại lực lượng kỳ dị tiến hành cải tạo thân thể. Từ lực Tử tiêu diệt tu sĩ sẽ hóa thành lực Sinh hóa sinh vạn vật, đây là ích lợi của kiếp lôi.
Cho nên giờ phút này này Dư Tắc Thành từ bỏ không đánh tan nốt phần kiếp lôi còn sót. Lúc này trụ kiếp lôi đã ngắn lại rất nhiều lần, hắn dùng thân thể của mình đón đỡ kiếp lôi oanh kích.
Một tiếng nổ vang lên, lập tức Dư Tắc Thành bị đánh rơi vào biển cả, bọt nước bắn lên tung tóe, không thấy tung tích.
Sau đó kiếp lôi tiêu tán. trên không mây đen bất chợt hóa thành mây trắng, tàn mát khắp bầu trời.
Ánh thái dương từ trên không chiếu xuống, chiếu vào chỗ kiếp lôi vừa oanh kích khi nãy, thiên địa không có gì khác với trước kia, dường như kiếp lôi chưa từng giáng xuống.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Điểm khác duy nhất là hải đảo kia không còn thấy nữa, chỉ có đáy biển nơi đây không ngừng phun ra dung nham, hóa thành bụi khói mịt mù bay lên trên mặt biển. Tương lai có thể nơi này sẽ sinh ra một hải đảo khác.
Kiếp lôi qua đi, trên không dần dần xuất hiện mấy bóng người.
Đây toàn là tu sĩ trốn xa xa quan sát Dư Tắc Thành độ kiếp.
Đây là Thiên kiếp sinh ra do Chân Nhất Thần Quân thăng tiến cảnh giới Độ Kiếp. Phàm là có Thiên kiếp sinh ra, nếu ở địa vực khác mà không có đệ tử của mình bảo vệ, sẽ xuất hiện loại người thừa nước đục thà câu, hoặc tìm nhặt bảo vật bên thi hài kẻ độ kiếp xấu số.
Những người này nhìn thấy Dư Tắc Thành rơi xuống biển, lập tức xuất hiện, nhao nhao bàn tán:
- Đáng tiếc cho Diệt Độ Thần Quân này, không thể chịu được đạo kiếp lôi cuối cùng, thật là đáng tiếc.
- Đáng tiếc cái gì, mọi người mau tìm, trên người hắn có mấy món phi kiếm pháp bảo thập giai, nếu như nhật được, coi như chúng ta phát tài to.
- Tìm đi, mau tìm đi, để lát nữa có người khác tới, sẽ không còn gì cho chúng ta. Nếu hắn còn sống, mọi người hãy mau mau hạ thủ, thừa dịp hắn bệnh phải lấy mạng của hắn.
- Hãy xem Càn Khôn Đào Chuyển kính của ta, hãy xem Thấu Thị Thiên Địa của ta. Phi kiếm thập giai, ta tới đây...
Trong số những người này có một tên lấy ra pháp bảo lục giai, phát ra bạch quang sáng chói, thăm dò dưới đáy biên, tìm kiếm Dư Tắc Thành.
Pháp bảo kia chiếu tới chiếu lui, vô tình chiếu vào giữa bọn chúng, chợt phát hiện Dư Tắc Thành đang cười ha hà đứng giữa bọn chúng, ra vẻ đang tìm kiếm gì đó dưới đáy biển.
Bọn chúng thấy vậy giật mình kinh hãi, sợ tới nỗi thối lui về phía sau, có người lắp bắp nói:
- Xin... xin lỗi, ta... chúng ta...
Dư Tắc Thành thình lình kêu lớn:
- Tìm được rồi, tìm được rồi, ở đây...
Hắn giơ tay lấy ra một quà Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi, đột ngột kích hoạt giữa đám đông người, miệng kêu lớn:
- Vừa khéo mượn thân hình các vị một chút, để xem lôi này có tác dụng mạnh hay yếu, cảm tạ!
Rất nhanh Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi triển khai, vô số lôi quang tụ tập, bạo phát một tiếng nổ vô cùng đáng sợ.
- Chưởng sinh chỉ linh, thúc giục thần lôi, Dần Thủy Âm Lôi, sắc độ thân hình, tà tinh Trảm thủ. cấp tốc giáng sinh, cấp cấp như luật lệnh.
Trong thiên địa lập tức vang vọng chú ngữ không dứt. Năm xưa Dư Tắc Thành phóng xuất Dần Thủy Thất Sát Âm lôi, đã niệm chú ngữ này. Hiện tại sử dụng thần lôi này, pháp chú trời sinh, đại địa cộng hưởng.
Lập tức một lực lượng kỳ dị tàn mát bốn phía, tất cả tu sĩ trong phạm vi trăm dặm đều ngưng kết. Sau đó Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi bùng nổ trong âm thầm lặng lẽ.
Thất Sát hợp nhất, vạn vật tan biến, lôi quang chợt lóe, Dần Thủy Thất Sát Thiên Âm lôi phát ra lôi uy mạnh nhất. Chỉ thấy tu sĩ trong vòng trăm dặm trên không, dưới ánh lôi quang đều tan thành tro bụi.
Đây là thần lôi do Nhị Cửu Thiên kiếp sinh ra, Nguyên Anh Chân Quân cơ hồ không thể kháng cự. Sáu tên Nguyên Anh Chân Quân không chịu nối lôi quang trắng toát này, rất nhanh hóa thành tro bụi.
Dư Tắc Thành nhìn không trung thoáng đãng xung quanh, lắc lắc đầu:
- Muốn lấy mạng ta ư, khó lắm...
Sau đó xoay người đi về phía đại lục.
Dư Tắc Thành tránh đi kiếp lôi, độn vào Thương Khung hài. Nơi đây linh khí thưa móng, cơ hồ không có người tu tiên tồn tại. Những người tu tiên này là theo dõi dao động kiếp lôi của Dư Tắc Thành, từ xa chạy tới muốn kiếm chác lợi lộc.
Không có ích lợi gì có thể lấy không, muốn có thu hoạch sẽ phải chịu nguy hiểm. Muốn nhân nhà cháy mà hỏi của. vậy phải chuẩn bị tâm lý vì vậy mà mất mạng.
Dư Tắc Thành chạy tới Hoa Đô, mình tới đây còn chưa gặp được Lạc Tĩnh Sơ, còn mười sáu tháng nữa là nàng có thể sống lại.
Hoa Đô vẫn như trước đây, Dư Tắc Thành lặng lẽ mà tới, không muốn làm kinh động tới người khác, đặc biệt là Tô Uyển Ngôn.
Tô Uyển Ngôn ôm một mảnh tình si với hắn. thậm chí cam lòng hóa thành Khí Linh để được bầu bạn bên cạnh hắn. Chân tình nóng rực như vậy, khiến cho hắn khó lòng tiếp nhận ân huệ mỹ nhân.
Dư Tắc Thành đi vào vườn hoa Tô gia. Tuy rằng hiện tại Tô Uyển Ngôn đã biến vườn hoa này thành không gian thứ nguyên, bày ra vô số cấm chế trận pháp, nhưng đối với Dư Tắc Thành, chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề.
Sáu nguyên lực của hắn đều đã dung nhập vào trong Thiên Đạo Tự Nhiên. Trong đó Không Ma lực dưới Thiên Đạo Tự Nhiên của hắn. hết thảy pháp trận cấm chế đều là một phần tự nhiên đối với hắn. không thể ngăn cản bước chân hắn.
Tiến vào vườn hoa chỉ thấy chẳng khác năm xưa. Xuyên qua một cánh cửa tò vò là lá xanh hoa đỏ, suối nước già sơn, cầu nhỏ bên suối, hành lang thủy tạ, tất cả khiến cho vườn hoa này trở nên xinh đẹp vô cùng.
Tường bằng gạch xanh, cát đằng phủ kín. Dưới chân tường trồng lan. cúc, cúc trắng tỏa ra mùi hương thoang thoáng tao nhã. u lan tỏa mùi hương thơm ngát.
Muôn hoa đua thắm khoe hồng, đưa mất nhìn quanh chỉ thấy một biển hoa thơm ngát. Nhưng cảnh đẹp như vậy lại không có vết chân người, có vẻ thê lương tịch mịch vô cùng khó tà.
Dư Tắc Thành chậm bước giữa vườn hoa, ngắm đủ các loại hoa muôn màu muôn vẻ. Nhờ có pháp lực của Tô Uyển Ngôn, trong vườn hoa này không có Xuân Hạ Thu Đông, quanh năm hoa nỡ.
Cả hoa viên có phong cách cổ xưa tao nhã. giữa là một tòa lương đình hóng mát, ngói xanh biêng biếc, cột chạm tinh xào, trên mái còn khắc các loại đồ án vô cùng ti mỉ.
Dư Tắc Thành tiến vào lương đình, nền lát bằng đá xanh không một hạt bụi, trong góc có bộ bàn ghế bằng bạch ngọc, có vài chiếc phong linh treo dưới mái, hết thảy đều lộ vẻ tinh xào xa hoa.
Dư Tắc Thành ngồi xuống ngắm nhìn muôn hoa khoe sắc trong vườn, bất động giờ lâu.
Uyển Ngôn đã sai rồi, nét đẹp tự nhiên mới là đẹp nhất. Có sinh thì phải có tử, hoa tươi có lúc nỡ rộ xinh đẹp vô cùng, cũng có lúc phải héo tàn phai nhạt, đây mới là đạo Tự Nhiên, chân nghĩa Thiên Đạo.
Chính vì như vậy, chúng ta mới phải tu tiên. Không thể để cho mình úa tàn trong âm thầm lặng lẽ như hoa kia, phải vĩnh viễn trường tồn trên thế gian này, đây mới là động lực chân chính của người tu tiên.
Dư Tắc Thành ngồi giữa biển hoa không nhúc nhích, ngồi như vậy kéo dài bảy ngày.
Trong u minh, hắn có cảm giác khó tả bằng lời, giống như lần đầu tiên Lạc Tĩnh Sơ bầu bạn bên mình, dịu dàng lặng lẽ nhìn mình vậy.
Bảy ngày sau, Dư Tắc Thành đứng dậy, chậm rãi rời khỏi nơi này. Hãy chờ ta, Tĩnh Sơ, mười sáu tháng sau, ta sẽ thức tinh nàng...
Ra khỏi biển hoa, Dư Tắc Thành ngẩng đầu nhìn Tô Uyển Ngôn. Nàng đang ở trên lầu rất xa, đang cắm hoa với vẻ mặt vô cùng chăm chú, không biết Dư Tắc Thành tới nơi này.
Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua, lặng lẽ rời khỏi. Tới lặng lẽ, đi cũng lặng lẽ.
Lúc hắn ra đi, Tô Uyển Ngôn đang lẳng lặng cắm hoa đột nhiên bất động, một giọt nước mất lăn dài.
Tình lang ở gần mình lặng lẽ rời đi, vì sao như vậy?
Tuy rằng hiện tại mình đã hóa sinh thành người, có được hết thảy, nhưng thậm chí còn không bằng năm xưa mình hóa thân thành tiên điển được ở bên cạnh hắn. cảm thụ được niềm vui nỗi buồn của hắn.
Nước mất chày xuống, lặng lẽ không tiếng động, lòng Tô Uyển Ngôn như ai xé ai vò.
Nàng đứng nhìn theo hướng Dư Tắc Thành đi xa, trong lòng tan nát.
Đột nhiên nàng phát hiện trước mặt có thứ gì đó đang lóe sáng, bèn nhặt lên, thì ra là một đôi vòng tay bạch ngọc.
Vòng này được điêu khắc ti mỉ mà thành, trong sáng thuần khiết, thần quang nội uẩn, thỉnh thoảng có điểm hào quang bay phất phơ rồi diệt. Trên vòng này có hoa văn móng như tơ quấn quanh, giống như dùng bút khắc thật là tinh tế. Nhìn qua sâu lắng vô cùng, có một vẻ đẹp khó tả bằng lời.
Tô Uyển Ngôn lẳng lặng mang đôi vòng ngọc này vào, lập tức có cảm giác tâm linh tương thông với mình. Đây là lễ vật mà tình lang lưu lại cho mình, thì ra trong lòng chàng vẫn có mình, vẫn không bỏ mặc mình vô tình.
Tô Uyển Ngôn mỉm cười sung sướng, bao nhiêu nỗi chờ đợi, tương tư giày xé giờ phút này trở nên hoàn toàn xứng đáng. Chẳng qua chàng không muốn Lạc Tĩnh Sơ thức tinh nhìn thấy cảnh tượng này, thật ra trong lòng chàng vẫn có mình, bấy nhiêu là quá đủ.
Dư Tắc Thành nhanh chóng rời khỏi Hoa Đô, trở về Hiên Viên kiếm phái. Không biết vì sao hắn có linh cảm vô cùng khó tà, rằng Hiên Viên kiếm phái có đại sự phát sinh, mình phải nhanh chóng trở về.
Dư Tắc Thành bước nhanh như chớp, núi sông trôi vèo vèo qua trước mất, trở lại Hiên Viên kiếm phái.
Vừa tiến vào Hiên Viên kiếm phong, người mặt sắt chợt nhảy vọt tới ôm lấy cổ hắn. lớn tiếng kêu lên:
- Được rồi, rốt cục cũng được rồi. Hiên Viên kiếm phái đã có thể khai tông lập phủ, trở lại thời kỳ huy hoàng năm xưa.
Lúc này người mặt sắt không còn là một con rối nữa, hoàn toàn giống như người sống, vô cùng vui sướng.
Nghe nói như vậy, Dư Tắc Thành cũng hết sức vui mừng, cao hứng không thôi.
Năm xưa Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương tới đây mở ra Gò Hiên Viên, trong đó động phủ thiên địa chân chính của Hiên Viên kiếm phái cũng không phải là Ngũ Lĩnh Thập Nhị Phong, mà là Hiên Viên kiếm phong ở trung tâm.
Hiên Viên kiếm phong là động phủ thiên địa lớn nhất, những phong lĩnh khác bất quá chỉ là động phủ phụ thuộc, điểm xuyết thêm mà thôi.
Sau Hiên Viên kiếm phái gặp phải kiếp nạn Tâm Kiếm Thiền Tông, bị vô số thượng môn vây công, tinh anh môn phái tử vong gần như không còn, chỉ còn lại lão điên cùng vài Kim Đan Chân Nhân.
Đến giờ phút cuối cùng, Người Vệ Đạo khởi động Hiên Viên Thần Kiếm giấu trong Hiên Viên kiếm phong, chém ra một kiếm, tiêu diệt toàn quân địch, giải trừ nguy cơ cho Hiên Viên kiếm phái.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc