29-08-2008, 09:37 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 127 : Nhìn cảnh cũ đau lòng hà o kiệt
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Ban đầu Tiêu Phong thấy A Tá» là m Ä‘iá»u cà n rỡ, sai ngÆ°á»i móc mắt Chung Linh thì trong lòng tức giáºn vô cùng, nhÆ°ng ông thấy cặp mắt nà ng vô thần, lại nhá»› ngay tá»›i lá»i dặn của A Châu lúc lâm tá» mà không bao giỠông quên được. Thảm kịch dÄ© vãng lại hiện ra trÆ°á»›c mắt.
Hôm ấy trá»i Ä‘ang mÆ°a to gió lá»›n, A Châu bị ông đánh lầm má»™t đòn trà mạng bên cầu đá xanh. Nà ng nói: Tiểu Muá»™i chỉ có má»™t đứa em cùng cha khác mẹ sinh ra từ thuở nhá», hai chị em không được ở vá»›i nhau, khẩn cầu Kiá»u ca ca chiếu cố cho y. Tiểu muá»™i vẫn lo lắng là y Ä‘i theo má»™t Ä‘Æ°á»ng lối khác. Rồi ông bảo nà ng: Ãừng nói má»™t Ä‘iá»u, ngay trăm ngà n Ä‘iá»u, tiểu huynh cÅ©ng Æ°ng chịu. Thế mà A Tá» suốt Ä‘á»i chạy theo con Ä‘Æ°á»ng khác lại há»ng đến cả hai mắt.
Ông lẩm bẩm:
- Bất luáºn y là m nên tá»™i vạ gì mà mình không bảo vệ cho y được chu đáo cÅ©ng là trái vá»›i lá»i hứa trÆ°á»›c.
Tiêu Phong nghĩ tới đây, trong lòng chua xót, nét mặt ôn hòa trở lại.
A Tá» tuy không nhìn thấy mặt Tiêu Phong, nhÆ°ng nà ng ở vá»›i ông lâu ngà y nên đã hiểu rất rõ tÃnh tình ông, chỉ cần nhắc đến A Châu thì dù việc khó đến đâu, ông cÅ©ng thuáºn theo.
Nà ng căm háºn Chung Linh mắng mình là đứa Ä‘ui mù, nà ng rủa thầm:
- Ta phải cho mi nếm cái mùi vị là m kẻ đui mù mới được.
Nà ng liá»n mặt buồn rÆ°á»i rượi thở dà i, nhìn Tiêu Phong nói:
- Tỷ phu ơi! Mắt tiểu muội đui mù rồi, chẳng nhìn thấy chi hết. Thà là chết đi còn hơn.
Tiêu Phong an ủi nà ng:
- NgÆ°Æ¡i hãy theo gia gia quay vá» nÆ°á»›c Ãại Lý. ở nÆ¡i vÆ°Æ¡ng phủ cá»±c kỳ phồn hoa phú quý trăm, ngà n kẻ hầu ngÆ°á»i hạ thì dù Ä‘ui mắt tưởng cÅ©ng không đến ná»—i khó chịu cho lắm.
A TỠnói:
- Mẫu thân tiểu muá»™i không phải là má»™t vị vÆ°Æ¡ng phi chân chÃnh. Tiểu muá»™i vá» Ãại lý, cà ng xảy ra bo nhiêu sá»± bất ngá» phiá»n phức. Huống chi mình lại Ä‘ui mù thì khó lòng Ä‘á» phòng được kẻ khác âm mÆ°u ám hại.
Tiêu Phong thấy lá»i nà ng nói cÅ©ng có lý, liá»n bảo:
- Váºy ngÆ°Æ¡i theo ta vá» Nam Kinh, ta phái ngÆ°á»i phục thị ngÆ°Æ¡i, thì chẳng còn lo gì nữa, hÆ¡n là dấn thân và o những cuá»™c phong ba trên chốn giang hồ.
A TỠnói:
- Lại trở vá» vÆ°Æ¡ng phủ của tá»· phu Æ°? Trá»i Æ¡i! TrÆ°á»›c kia, tiểu muá»™i chÆ°a bị Ä‘ui mắt mà còn buồn đến sinh bệnh, bây giá» còn vỠđó là m chi nữa? Tá»· phu lại chẳng giống nhÆ° VÆ°Æ¡ng bang chúa. VÆ°Æ¡ng chưởng môn kia nhất thiết y Ä‘á»u phải nghe tiểu Muá»™i, không dám trái lệnh, váºy tiểu Muá»™i thà rằng chịu trôi nổi trên chốn giang hồ Ä‘iên đảo, còn có được má»™t chút sinh thú.
Tiêu Phong liếc mắt nhìn Du Thản Chi nghĩ bụng:
- Vụ nà y mình chẳng nên gây và o nữa. Xem chừng A TỠthân thiết với anh chà ng Vương bang chúa Cái Bang kia lắm.
Rồi ông chợt cảm thấy có Ä‘iá»u gì cà ng thêm chán ghét Du Thản Chi, quay nhìn ra phÃa khác há»i:
- NgÆ°Æ¡i đã há»i lai lịch vị VÆ°Æ¡ng huynh kia bao giá» chÆ°a?
A TỠđáp:
- DÄ© nhiên là tiểu muá»™i đã há»i rồi. Có Ä‘iá»u nói vá» lai lịch má»™t cá nhân nà o, chÆ°a chắc đã tin và o đó cả được. Ngay nhÆ° tá»· phu, trÆ°á»›c kia, là m Bang chúa Cái Bang có chịu nói cho ngÆ°á»i ngoà i biết mình là ngÆ°á»i Khất Ãan không?
Tiêu Phong thấy nà ng nói câu nà o cÅ©ng có châm chá»c mình thì rất là khó chịu. Ông chỉ đằng hắng má»™t tiếng rồi không nói gì nữa. Ông không quyết định được là có nên bá» mặc A Tá» Ä‘i theo VÆ°Æ¡ng Tinh Thiên nữa hay thôi.
A TỠlại nói:
- Tỷ phu! Tỷ phu không ngó ngà ng gì đến tiểu muội nữa ư?
Tiêu Phong chau mà y há»i lại:
- Ngươi muốn ta là m gì cho ngươi bây gi�
A TỠđáp:
- Việc nà y dễ lắm! Tỷ phu móc cặp mắt vị tiểu cô nương kia, là m mắt giả cho tiểu Muội.
Ngừng một lát nà ng nói tiếp:
- VÆ°Æ¡ng Bang chúa đã thuáºn theo tiểu muá»™i là m việc nà y. Nếu tá»· phu không đến phá đám thì đã ổn rồi. Hừ! Bây giá» tá»· phu là m cho cÅ©ng được. Tiểu muá»™i biết tá»· phu đối vá»›i tiểu Muá»™i rất tốt. TrÆ°á»›c kia, tá»· phu đánh gãy xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n tiểu muá»™i rồi liá»n ẵm tiểu muá»™i đến Quảng Ãông để Ä‘iá»u trị. Ngà y ấy tiểu muá»™i bảo gì tiểu phu cÅ©ng nghe theo và cÅ©ng là m cho. Chúng ta cùng ở trong lá»u, tá»· phu ẵm tiểu muá»™i suốt ngà y đêm không rá»i ra ná»a bÆ°á»›c. Thế mà bây giá» tá»· phu quên hết rồi Æ°?
Du Thản Chi nghe nà ng nói váºy thì dÆ°á»ng nhÆ° gã nổi cÆ¡n ghen, quắc mắt nhìn Tiêu Phong đầy vẻ hung dữ, oán há»n, tá»±a hồ nhÆ° bảo ông:
- A TỠcô nương là của ta. Ngươi đừng có đụng và o.
Tiêu Phong không để ý đến thái độ gã, thản nhiên đáp:
- Ngà y ấy, ngÆ°Æ¡i bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, ta phải Ä‘em chân khà mình để tiếp mạng sống cho ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i có sống thì má»›i tìm thầy chữa thuốc được, nên ta phải thuáºn theo lá»i ngÆ°Æ¡i. Vị cô nÆ°Æ¡ng đây là bạn của nghÄ©a đệ ta, khi nà o ta lại Ä‘i móc mắt cô để chữa cho ngÆ°Æ¡i? Huống chi trên Ä‘á»i chÆ°a có thứ y thuáºt nà y, chữa là m sao được? Váºy ngÆ°Æ¡i bỠý niệm đó Ä‘i.
Hư Trúc đột nhiên nói xen và o:
- Tiểu đệ xem ra cặp mắt Ãoà n cô nÆ°Æ¡ng chẳng qua bị hÆ° há»ng bá» ngoà i mà thôi, nếu được đôi mắt ngÆ°á»i sống thay và o, thì có khi cô lại trông rõ cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Nên biết, phái Thiên Diệp có nhiá»u tay y thuáºt thông thần, tá»· nhÆ° Diêm VÆ°Æ¡ng Ãịch Tiết Thần Y, sÆ° Ä‘iệt HÆ° Trúc chẳng hạn. HÆ° Trúc tuy không hiểu biết nhiá»u vá» y thuáºt, nhÆ°ng y từng Ä‘i theo Thiên SÆ¡n Ãồng Má»— mấy tháng, nên đã được nghe mụ nói vá» cách thay tay, nối chân.
A Tá» reo lên má»™t tiếng vui mừng há»i:
- HÆ° Trúc tiên sinh! Tiên sinh nói tháºt hay là lừa gạt ta?
Hư Trúc đáp:
- NgÆ°á»i xuất gia không nói dối...
Y chÆ°a dứt lá»i, sá»±c nhá»› ra hiện giá» mình không còn là ngÆ°á»i xuất gia nữa thì thẹn Ä‘á» mặt lên, nói tiếp:
- Tại hạ không lừa gạt cô đâu, nhưng...
A Tá» há»i ngay:
- NhÆ°ng là m sao? HÆ° Trúc tiên sinh! Tiên sinh đã cùng tá»· phu ta kết nghÄ©a kim lan. Váºy chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà . Tiên sinh vừa nghe lá»i tá»· phu ta nói đó. NgÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng xót ta lắm. Tá»· phu! Tá»· phu! Bất luáºn thế nà o tá»· phu cÅ©ng nhá» nghÄ©a đệ chữa mắt cho tiểu Muá»™i!
Hư Trúc nói:
- Tại hạ từng nghe sÆ° bá bảo: "Nếu mắt ai chÆ°a bị hÆ° há»ng hoà n toà n, thì có thể lấy tròng ngÆ°á»i sống thay và o cho sáng được." NhÆ°ng tại hạ lại không biết cách đổi mắt.
A TỠnói:
- Thế thì nhất định sư bá tiên sinh biết cách chữa. Xin tiên sinh năn nỉ lão gia đó chữa cho ta.
Hư Trúc thở dà i nói:
- SÆ° bá tại hạ bất hạnh đã qua Ä‘á»i rồi.
A Tá» dáºm chân la lên:
- Té ra tiên sinh nói váºy là cố ý là m cho ta mừng hụt.
Hư Trúc lắc đầu lia lịa đáp:
- Không phải thế! Không phải thế! Tại cung Linh Thứu núi Phiêu Diá»…u có rất nhiá»u sách thuốc. Tại hạ tin rằng, sách dáºy cách thay mắt cÅ©ng cất trong cung nà y. NhÆ°ng... nhÆ°ng...
A Tá» vừa mừng vừa băn khoăn há»i:
- Tiên sinh là báºc đại trượng phu thì ăn nói phải cho nhất má»±c, sao còn ấp úng hoà i? Là m gì mà phải nhÆ°ng thế ná» vá»›i nhÆ°ng thế kia mãi?
Hư Trúc đáp:
- NhÆ°ng ngÆ°á»i ta ai cÅ©ng chỉ có đôi mắt, còn ai chịu đổi cho cô nữa?
A Tá» cÆ°á»i hì hì đáp:
- Ta tưởng Ä‘iá»u gì khó khăn kia chứ? Cặp tròng mắt của ngÆ°á»i sống thì dá»… quá. Công tá» cứ móc cặp tròng của vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia là được.
Chung Linh thét lên:
- Không được! Không được! Các ngươi không thể móc mắt ta được.
Hư Trúc nói:
- Phải rồi! Suy bụng ta ra bụng ngÆ°á»i. Cô nÆ°Æ¡ng không muốn Ä‘ui mắt thì Chung cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không muốn mất tròng mắt. Ãức Khổng tỠđã nói: "Mình mà không muốn Ä‘iá»u chi thì đừng bắt ngÆ°á»i khác phải chịu." Huống chi Chung cô nÆ°Æ¡ng lại là bạn thân của tam đệ.
Y nói đến hai chữ bạn thân thì trong lòng thốt nhiên rung động, la thầm:
- Trá»i Æ¡i! Há»ng rồi! Ngà y nỠở cung Linh Thứu, mình cùng tam đệ uống rượu thổ lá»™ tâm tình. Té ra ý trung nhân của y lại là Má»™ng Cô của mình. Bây giá» xem chừng Chung cô nÆ°Æ¡ng nà y lại rất thân thiết vá»›i tam đệ. Chả thế mà A TỠđòi móc mắt nà ng, y lại bảo móc mắt y chứ đừng là m hại Chung cô nÆ°Æ¡ng. Trong ngÅ© quan con ngÆ°á»i thì mắt là trá»ng yếu hÆ¡n cả. Tam đệ đã vì Chung cô nÆ°Æ¡ng mà chịu hy sinh đôi mắt thì đủ biết mối tình của y đối vá»›i nà ng thắm thiết đến chừng nà o? Chả lẽ Chung cô nÆ°Æ¡ng lại là Má»™ng Cô đã đụng đầu vá»›i mình ba đêm trong thá»i kỳ ở nhà hầm nÆ°á»›c đá?
HÆ° Trúc nghÄ© tá»›i đây vừa kinh hãi vừa mừng thầm. NgÆ°á»i y run lên, quay lại ngó trá»™m Chung Linh, thấy nà ng tuy mặt đầy tà n tro bụi lem luốc, nhÆ°ng cÅ©ng không che dấu được vẻ xinh đẹp.
HÆ° Trúc cùng Má»™ng Cô tuy gặp nhau trong những quãng thá»i gian khá lâu, nhÆ°ng ở trong hầm nÆ°á»›c đá, ngà y cÅ©ng tối nhÆ° đêm, nên diện mạo Má»™ng Cô thế nà o, y chẳng biết má»™t tý gì. Trừ phi y đã Ä‘Æ°a tay ra sá» và o mặt ả má»›i cảm giác được chút. NhÆ°ng bây giá», giữa lúc thanh thiên bạch nháºt, bao nhiêu cặp mắt dòm và o, khi nà o y dám Ä‘Æ°a tay ra sá» mặt Chung Linh?
HÆ° Trúc ở và o tình trạng bà ng hoà ng không có chủ định. Y lắng tai nghe thanh âm thì Chung Linh và Má»™ng Cô có chá»— khác nhau. NhÆ°ng y lại nghÄ© rằng thanh âm nói trong nhà hầm nÆ°á»›c đá, huống chi, khi đó Má»™ng Cô lại nói nhá» bằng má»™t giá»ng cá»±c kỳ ôn nhu, má»m má»ng, mà bây giá» Chung Linh vì khủng khiếp thét lên thì dÄ© nhiên là thanh âm không giống trÆ°á»›c được. Vá» Ä‘iểm nà y chẳng có chi là lạ.
Hư Trúc chú ý nhìn Chung Linh. Lòng y tưởng chừng như mình đưa tay ra nhẹ nhà ng vuốt má nà ng. Chẳng hiểu có phải Mộng Cô hay không, xong mối tình ân ái khiến cho lòng rạo rực. Vẻ mặt y cũng tự nhiên biến thà nh ôn nhu, khả ái.
Chung Linh nhìn vẻ mặt HÆ° Trúc không khá»i lấy là m kỳ. Nà ng nghÄ© rằng con ngÆ°á»i đầu trá»c nà y (nguyên HÆ° Trúc đã hoà n tục nhÆ°ng tóc chÆ°a má»c dà i) vẻ mặt ôn hoà dịu chắc không đến ná»—i móc mắt mình. Nà ng nghÄ© váºy nên cÅ©ng tạm khoan tâm.
A TỠlại nói:
- HÆ° Trúc tiên sinh! Ta là em ruá»™t tam đệ của tiên sinh còn Chung cô nÆ°Æ¡ng đây bất quá là bạn y. Váºy em gái vá»›i bạn hữu đằng nà o thân hÆ¡n? Chắc là tiên sinh đã biết rồi.
Ãoà n Dá»± sau khi uống "Cá»u chuyá»n hùng xà hoà n" của cung Linh Thứu được má»™t lúc, thì vết thÆ°Æ¡ng không rỉ máu ra nữa. Thần trà chà ng dần dần hồi tỉnh nhÆ°ng chuyện đổi mắt gì đó chà ng chỉ nghe lá» má». Mãi mấy câu sau cùng của A Tá» chà ng hiểu rõ.
Chà ng không nhịn được hắng giá»ng rồi há»i:
- Té ra ngÆ°á»i đã biết trÆ°á»›c cùng ta là chá»— thân tình cốt huyết. Thế mà sao ngÆ°Æ¡i còn kêu ngÆ°á»i toan hại tÃnh mạng ta?
A Tá» cÆ°á»i đáp:
- Tiểu ca ca! Ca ca nấp và o trong buồng chứa củi, tiểu muá»™i có biết đâu? Vá» sau nghe thanh âm má»›i nháºn ra. Cặp mắt của tiểu muá»™i Ä‘ui mù rồi chẳng nhìn thấy chi. Nếu ca ca không lên tiếng thì là m sao tiểu muá»™i biết được?
Ãoà n Dá»± nghe nà ng nói đúng lý, liá»n bảo:
- Nếu nhị ca biết cách chữa mắt thì y sẽ tìm cách chữa cho ngươi. Còn bảo móc mắt Chung cô nương thì không được đâu!
A Tá» há»i:
- Vừa rồi ở bên kia núi Thiếu Thất, tiểu Muá»™i đã nghe ca ca liá»u mạng để lấy lòng VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, thế mà sao má»›i trong nháy mắt, đã lại thân thiết vá»›i Chung cô nÆ°Æ¡ng đến thế?
Ãoà n Dá»± nghe A Tá» nói, thẹn Ä‘á» mặt, gạt Ä‘i:
- Ngươi nói nhăng gì thế?
A TỠđáp:
- Giả tá»· Chung cô nÆ°Æ¡ng đây là chị dâu tiểu muá»™i thì dÄ© nhiên không thể đụng đến đã Ä‘Ã nh. NhÆ°ng nà ng không phải là chị dâu tại sao lại không đụng đến mắt nà ng được? Tiểu muá»™i xin há»i ca ca: Chung cô nÆ°Æ¡ng có phải là chị dâu tiểu muá»™i không?
HÆ° Trúc liếc mắt ngó Ãoà n Dá»±, trống ngá»±c đánh thình thình. Y chÆ°a biết rõ Chung Linh có phải là Má»™ng Cô không? Không phải thì chẳng nói là m chi, nhÆ°ng nếu đúng là tình nhân trong má»™ng của mình mà để Ãoà n Dá»± lấy là m vợ thì còn ra thế nà o?
Y đợi câu trả lá»i của Ãoà n Dá»± má»›i trong nháy mắt mà y tưởng chừng nhÆ° lâu đến hà ng giá». Chung Linh cÅ©ng nóng lòng chỠđợi câu trả lá»i của Ãoà n Dá»±. Nà ng nghÄ© thầm:
- Té ra cô bé Ä‘ui mù nà y là em gái Ãoà n lang. ChÃnh nà ng cÅ©ng bảo chà ng cố là m cho vừa lòng VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng thì ra đúng là chà ng khao khát VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng lắm. Thế mà vừa rồi chà ng còn bảo mình là sÆ° nÆ°Æ¡ng của Nhạc lão Tam. Sao chà ng chịu Ä‘em cặp mắt của chà ng để thay và o, cho gã kia khá»i móc mắt ta?
Bá»—ng nghe Ãoà n Dá»± đáp:
- Dù sao ta cÅ©ng không để ngÆ°Æ¡i là m hại Chung cô nÆ°Æ¡ng. NgÆ°Æ¡i còn nhá» tuổi thế mà đã là m bao Ä‘iá»u cà n rỡ hung tà n. Cả Lăng Thiên Lý ở nÆ°á»›c Ãại Lý chúng ta, cÅ©ng chÃnh ngÆ°Æ¡i là m cho y phải tức mà chết. Nếu ngÆ°Æ¡i còn có lòng dạ Ä‘en tối thì nhị ca ta không chữa mắt cho ngÆ°Æ¡i đâu.
A TỠbĩu môi nói:
- Ca ca lên mặt huynh trưởng giáo huấn ngÆ°á»i ta rồi đó!
Tiêu Phong thấy tinh thần Ãoà n Dá»± hãy còn má»i mệt, nhÆ°ng đã nói liá»n được mấy câu, tá» ra trung khà vÆ°Æ¡n lên khá nhiá»u, ông biết rằng"Cá»u chuyá»n hùng xà hoà n"của cung Linh Thứu thiệt là thánh dược, và tÃnh mạng chà ng không có gì đáng lo ngại nữa.
Ông liá»n nói:
- Tam đệ! Chúng ta hãy và o trong nhà nghỉ má»™t lúc rồi hãy tÃnh.
Ãoà n Dá»± đáp:
- Phải đấy! Rồi chà ng đứng dáºy.
Chung Linh vội la lên:
- Trá»i Æ¡i! Công tá» không nên cá» Ä‘á»™ng, cho vết thÆ°Æ¡ng lại vỡra. Giá»ng nói cá»±c kỳ quan thiết.
Tiêu Phong cả mừng nói:
- Nhị đệ! Thuốc trị thÆ°Æ¡ng của nhị đệ tháºt là thần diệu vô cùng!
HÆ° Trúc ầm ừ mấy tiếng trong tâm y còn Ä‘ang bâng khuâng vá» mấy câu nói của Chung Linh tá» vẻ rất quan hoà i đến Ãoà n Dá»±. Y chÆ°a biết nà ng có phải là Má»™ng Cô hay không mà trong lòng đã cay đắng hoảng hốt, tưởng chừng nhÆ° rá»›t má»™t bảo váºt cá»±c kỳ quý giá.
Má»i ngÆ°á»i tiến và o trong nhà .
Ãoà n Dá»± lên giÆ°á»ng ngồi.
Bá»n Tiêu Phong ngồi xuống trÆ°á»›c giÆ°á»ng.
Bốn chị em Mai, Lan, Cúc, Trúc, kẻ pha trà , ngÆ°á»i thổi cÆ¡m, đêm lên cho Tiêu Phong, Ãoà n Dá»±, Chung Linh và HÆ° Trúc, chứ không ngó gì đến Du Thản Chi cùng A Tá».
A Tá» trong lòng căm háºn vô cùng. Giả tá»· trÆ°á»›c kia gặp trÆ°á»ng hợp nà y, thì nà ng chẳng ám hại bốn cô hầu cung Linh Thứu cÅ©ng rÅ© áo bá» Ä‘i ngay. NhÆ°ng lúc nà y, nà ng nghÄ© tá»›i cặp mắt cho sáng lại là cá»±c kỳ quan hệ, cần phải cầu khẩn đến HÆ° Trúc, nên Ä‘Ã nh dẹp lá»a giáºn xuống không nói gì.
Tiêu Phong vốn là ngÆ°á»i hà o sảng, khi nà o ông còn để ý đến A Tá» có tức giáºn hay không? Tiện tay ông kéo cái ngăn bà n ở bên cạnh để xem trong có váºt gì. Bất giác ông lá»™ vẻ sá»ng sốt.
Du Thản Chi cùng HÆ° Trúc thấy ông vẻ mặt khác lạ Ä‘á»u để ý nhìn và o ngăn kéo thì bên trong thấy toà n đồ chÆ¡i của trẻ nÃt nhÆ° con cá»p đẽo bằng cây, con chó nặn bằng đất, hay cái lồng Ä‘á»±ng dế. Ngoà i ra còn mấy con dao nhá». Ãó là những váºt thÆ°á»ng thấy ở nhà nông, chẳng có chi kỳ dị.
Tiêu Phong cầm con hổ lên thộn mặt ra mà coi.
A Tá» không biết ông là m gì. Nà ng vốn tÃnh Æ°a được ngÆ°á»i ta chiá»u chuá»™ng và muốn ngÆ°á»i ta để ý nghe lá»i mình nói. NhÆ°ng Tiêu Phong và HÆ° Trúc có lòng chán ghét Du Thản Chi nên há» hững cả vá»›i nà ng, không nói gì đến. Nà ng tức quá, vung tay lên Ä‘áºp má»™t cái trúng và o chiếc xe bằng hoa bông gạo. Nà ng Ä‘Æ°a tay vá» sau lÆ°ng, rút kiếm ra chém chiếc xe nà y đứt là m đôi.
Tiêu Phong đột nhiên biến sắc quát lên:
- Ngươi... ngươi là m gì thế?
A TỠđáp:
- Cái xe nà y là m đau tay tiểu muội, nên chém nó vỡ ra thì đã sao?
Tiêu Phong tức giáºn thét lên:
- NgÆ°Æ¡i cút Ä‘i! Sao ngÆ°Æ¡i được phá huá»· đồ váºt trong nhà nà y?
A Tá» sẵng giá»ng:
- Ãi thì Ä‘i chứ cần gì?
Rồi nà ng hùng hục bÆ°á»›c Ä‘i. Không ngá» Ä‘ang lúc nóng giáºn nà ng Ä‘i lẹ quá, va đầu và o cá»a đánh "binh" má»™t tiếng. Nà ng vẫn không nói gì, sá» soạng tìm Ä‘Æ°á»ng rồi vẫn hấp tấp chạy Ä‘i.
Tiêu Phong thấy thế không khá»i Ä‘au lòng. Ông chạy lại nắm lấy vai nà ng ôn tồn há»i:
- A Tá»! NgÆ°Æ¡i có Ä‘au không?
A TỠquay lại, nhảy xổ và o lòng ông rồi khóc rống lên.
Tiêu Phong khẽ vá»— lÆ°ng nà ng nói nhá»:
- A Tá»! Ta đối vá»›i ngÆ°Æ¡i tà n bạo nhÆ° thế là không phải .
A TỠvừa khóc vừa nói:
- Tá»· phu biến tÃnh rồi! Tá»· phu biến tÃnh rồi! Tá»· phu đối vá»›i tiểu muá»™i không được nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Tiêu Phong nói:
- Ngươi hãy ngồi xuống đây uống trà đã.
Rồi ông cầm chén trà để và o bên miệng A Tá». Tay trái ông ôm lấy lÆ°ng nà ng. Ta nên nhá»› rằng, ngà y trÆ°á»›c A Tá» bị Tiêu Phong đánh gãy xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n, ông săn sóc nà ng hÆ¡n má»™t năm trá»i. Nà o bón cÆ¡m nÆ°á»›c, nà o thay quần áo, chải đầu rẽ tóc. Bất cứ việc gì cÅ©ng là m cho nà ng. Má»™t là ông nhá»› tá»›i lá»i dặn của A Châu, hai là nháºn mình quá nặng tay là m nà ng bị thÆ°Æ¡ng, nên ông táºn tâm phục thị, coi nà ng nhÆ° cô em út, tuyệt không nghÄ© đến tình trai gái.
Ngà y ấy A Tá» bị gãy xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n không thể ngồi được. Khi ông đổ thuốc cho nà ng, bao giá» cÅ©ng phải má»™t tay giữ ngÆ°á»i nà ng rồi thà nh thói quen. Bây giỠông cho nà ng uống trà cÅ©ng giữ nhÆ° váºy.
A TỠở trong tay Tiêu Phong uống trà trong lòng vui sÆ°á»›ng mỉm cÆ°á»i há»i:
- Tỷ phu! Bây giỠtỷ phu còn đuổi tiểu muội nữa không?
Tiêu Phong buông nà ng ra, quay lại đặt chén trà lên bà n.
Lúc nà y trá»i đã gần tối, Ä‘á»™t nhiên mắt ông chạm phải hai tia nhỡn quang hung dữ đầy vẻ oán há»n chiếu thẳng và o mặt ông.
Tiêu Phong cÅ©ng hÆ¡i rùng mình nhìn ra thì là Du Thản Chi Ä‘ang ngồi dÆ°á»›i đất góc nhà . Gã nghiến răng ken két, mÅ©i thở pháºp phồng, dÆ°á»ng nhÆ° muốn nhảy xổ lại cắn ông.
Tiêu Phong tá»± há»i:
- Không hiểu gã nà y lai lịch ra sao? Mà ở đâu gã cũng có thái độ cổ quái?
Bá»—ng nghe A Tá» lại há»i:
- Tá»· phu! Tiểu muá»™i phá vỡ cái xe là m gì mà tá»· phu cáu giáºn thế?
Tiêu Phong thở dà i đáp:
- Ãây là nhà nghÄ©a phụ, nghÄ©a mẫu ta. NgÆ°Æ¡i Ä‘áºp tan cái xe của nghÄ©a mẫu ta, khiến cho ta phải Ä‘au lòng.
Má»i ngÆ°á»i giáºt mình kinh hãi.
Ãoà n Dá»± há»i:
- Có phải đại ca đã cứu tiểu đệ đem vỠđây không?
Tiêu Phong gáºt đầu đáp:
- Phải rồi!
Ông cầm con cá»p bằng cây đặt lên bà n tay to tÆ°á»›ng.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
29-08-2008, 09:39 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 128 : Dá»i Pháºt địa Ä‘au lòng HÆ° Trúc
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Lúc nà y trá»i đã tối mịt.
Cúc kiếm thắp ngá»n đèn dầu lên ánh đèn lá»a và ng khè in bóng Tiêu Phong lá»›n nhÆ° ông Há»™ pháp và o bức tÆ°á»ng đất. Tay ông bóp khẽ má»™t cái, con cá»p nhá» bằng cây nát ra nhÆ° cám. Ông từ từ mở bà n tay ra, mặt lá»™ vẻ thÆ°Æ¡ng tiếc.
Mắt ông dịu hiá»n nói:
- NghÄ©a phụ nghÄ©a mẫu cho ta con cá»p nà y khi ta má»›i lên năm. Khi đó, ta kêu nghÄ©a phụ bằng gia gia... bên ngá»n đèn dầu nà y, gia gia ngồi đẽo con cá»p. Má má ngồi trong chiếc xe nà y. Ta ngồi dÆ°á»›i chân gia gia, nhìn thấy con cá»p đã có tai có mÅ©i, ta thÃch quá...
Bá»n Ãoà n Dá»± và HÆ° Trúc Ä‘á»u biết Tiêu Phong gặp cÆ¡n bất hạnh rồi được vợ chồng Kiá»u Tam Hoè nuôi nấng cho ông khôn lá»›n. NhÆ°ng cha ruá»™t ông là Tiêu Viá»…n SÆ¡n lại giết chết vợ chồng Kiá»u Tam Hoè. Lúc nà y, ông nhá»› tá»›i nguồn ân ái của cha mẹ nuôi đối vá»›i ông mà ông khôn xiết ngáºm ngùi thÆ°Æ¡ng cảm!
Nguyên lúc vị Thần tăng vô danh kia Ä‘ang thuyết pháp cho má»i ngÆ°á»i nghe thì CÆ°u Ma Trà đột nhiên hạ Ä‘á»™c thủ đả thÆ°Æ¡ng Ãoà n Dá»±.
Vô danh lão tăng liá»n phất tay áo bà o đẩy CÆ°u Ma Trà ra xa mấy trượng.
Cưu Ma Trà không dám chần chỠnữa, băng mình chạy xuống núi dông tuốt.
Tiêu Phong thấy Ãoà n Dá»± bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, vá»™i và ng lại cứu cấp.
Huyá»n Sinh đại sÆ° chùa Thiếu Lâm đã Ä‘Æ°a linh dược trị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Ãoà n Dá»± bị chiêu "Hoả diệm Ä‘ao" của CÆ°u Ma Trà cá»±c kỳ lợi hại. Giả tá»·, ná»™i lá»±c chà ng không được thâm háºu, ánh kình tá»± nhiên phát sinh Ä‘á» kháng thì thế nà o Ä‘ao nà y đã là m chà ng chết uổng mạng ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Lúc ấy, Tiêu Phong lại trị thÆ°Æ¡ng cầm máu, váºn khà để tiếp tục cho chà ng thì bên nà y Tiêu Viá»…n SÆ¡n cùng Má»™ Dung Bác đã sụp lạy Thần tăng xin là m đồ đệ và chÃnh thức quy y cá»a Pháºt.
Tiêu Phong thấy giữa nơi hoang dã, luồng gió núi thổi lên mãnh
(Thiếu 1/2 trang)
- Phụ thân mình đã cao niên, bây giỠkhông được tương kiến thì ngà y sau e rằng cũng khó lòng gặp kỳ trùng hội.
Ông lại nghÄ© đến mình Ä‘ang là m Nam Viện đại vÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c Ãại Liêu, nháºn trá»ng trấn giữ biên cÆ°Æ¡ng. Ông định bụng: Nếu nhà Ãại Tống dẫn quân xâm lấn Ãại Liêu thì mình Ä‘iá»u binh khiển tÆ°á»›ng, ngăn cản Nam quân không cho Bắc tiến. Còn hoà ng thượng Ãại Liêu có phát binh đánh Tống, mình cÅ©ng cá»±c lá»±c can ngăn.
Tiêu Phong còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»—ng nghe có tiếng chân ngÆ°á»i vang lên. Bảy tám vị lão tăng từ trong chùa Ä‘i ra.
ChÃnh là bá»n Thần Quang thượng nhân, Triết La Tinh mấy vị cao tăng bên ngoà i trở vá» bản tá»±. Bá»n Huyá»n Tịch, Huyá»n Sinh theo ra tiá»…n chân.
Ba La Tinh đứng ở phÃa sau Huyá»n Tịch. Ai nấy Ä‘á»u chắp tay tiá»…n khách.
Triết La Tinh nói:
- Sư đệ! Bữa nay ta từ biệt trở vỠThiên Trúc. Từ đây, quan san muôn dặm, biết ngà y nà o cho được trùng phùng? Sư đệ quyết ý không trở vỠcố hương nữa, định bỠmình ở Trung Nguyên hay sao?
Ba La Tinh cÆ°á»i đáp:
- Sao sÆ° huynh còn chÆ°a giác ngá»™? Thiên Trúc cÅ©ng là Trung Thổ mà Trung Thổ cÅ©ng là Thiên Trúc. TrÆ°á»›c kia Ãạt Ma tổ sÆ° cÅ©ng đã đông lai đấy thôi!
Triết La Tinh trong lòng rung động nói:
- Má»™t lá»i của sÆ° đệ chỉ Ä‘iểm là m cho ta tỉnh ngá»™. NgÆ°Æ¡i không phải là sÆ° đệ ta nữa mà là sÆ° phụ ta.
Ba La Tinh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Và o cá»a thiá»n, chẳng phân biệt kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau, cùng là giác ngá»™ sá»›m hay muá»™n. Sá»›m cÅ©ng hay mà muá»™n cÅ©ng hay, há»… giác ngá»™ là được.
Hai ngÆ°á»i trông nhau tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, mấy chục năm trá»i là sÆ° huynh sÆ° đệ, đến bây giá» má»›i chân chÃnh không trái tâm tÆ° của mình.
Tiêu Phong ẩn mình má»™t bên chá» cho bá»n Thần Quang, Ãạo Thanh, Triết La Tinh xuống núi rồi, ông má»›i từ từ theo sau.
Ông vừa Ä‘i được mấy bÆ°á»›c thì trong chùa lại có ngÆ°á»i nữa Ä‘i ra. ChÃnh là HÆ° Trúc.
HÆ° Trúc thấy Tiêu Phong thì cả mừng, bÆ°á»›c đến gần há»i:
- Ãại ca! Tiểu đệ Ä‘ang Ä‘i tìm đại ca đây. Tiểu đệ nghe nói tam đệ bị trá»ng thÆ°Æ¡ng mà không hiểu thÆ°Æ¡ng thế ra sao?
Tiêu Phong đáp:
- Hay lắm! Không sao đâu!
Hai ngÆ°á»i sóng vai mà đi chừng được hÆ¡n mÆ°á»i trượng thì bốn cô Mai, Lan, Trúc, Cúc cÅ©ng ở trong rừng chạy ra, Ä‘i theo sau HÆ° Trúc.
HÆ° Trúc há»i đến quần nữ cung Linh Thứu và quần hà o ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘á»™ng bảy mÆ°Æ¡i hai đảo, thì Ä‘á»u đã xuống núi Ä‘i cả rồi.
Bá»n võ sÄ© Khất Ãan mÆ°á»i tám tên cÅ©ng Ä‘i vá»›i má»i ngÆ°á»i, chắc quần hà o Trung Nguyên không dám Ä‘á»™ng đến.
Tiêu Phong ngá» lá»i cảm tạ, nghÄ© bụng:
- Vị nghĩa đệ nà y nhỠtam đệ thay mình kết nghĩa kim lan, không ngỠrất được việc cho mình trong cơn hoạn nạn.
HÆ° Trúc còn nói đã Ä‘em Ãinh Xuân Thu giao cho viện giá»›i luáºt chùa Thiếu Lâm quản cố. Cứ má»—i năm, nhằm và o hai ngà y tiết Ãoan Ngá» và tiết Trùng DÆ°Æ¡ng thì nhà sÆ° chùa Thiếu Lâm sẽ cho hắn uống thuốc của cung Linh Thứu để hắn khá»i khổ sở vì "Sinh tá» phù" phát tác. Sinh mạng hắn nhÆ° váºy là ở trong tay ngÆ°á»i, chắc hắn không dám là m Ä‘iá»u cà n rỡ nữa.
Tiêu Phong vá»— tay cả cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ! Nhị đệ đã trừ cho võ lâm được má»™t mối hại lá»›n. Ãinh Xuân Thu dÆ°á»›i sá»± rèn luyện của Pháºt pháp có lẽ rồi đây sẽ trừ khỠđược tệ khà cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Hư Trúc rầu rầu nét mặt nói:
- Tiểu đệ xuất gia tại chùa Thiếu Lâm bị sÆ° tổ, sÆ° phụ Ä‘uổi ra khá»i sÆ¡n môn, còn lão Ãinh Xuân Thu kia là m bao việc bạo thiên ngược địa, tá»™i ác ngáºp đầu, lại được ở chùa Thiếu Lâm thanh tu, nhÆ° váºy tháºt là bất công.
Tiêu Phong tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Nhị đệ! Nhị đệ ao Æ°á»›c được nhÆ° Ãinh lão quái, thì Ãinh lão quái lại cà ng ngưỡng má»™ nhị đệ chứ sao? Nhị đệ là m chủ nhân cung Linh Thứu cầm đầu ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘á»™ng chúa, bảy mÆ°Æ¡i hai đảo chúa, oai danh lừng thiên hạ còn gì tốt đẹp cho bằng.
Hư Trúc lắc đầu nói:
(Mất một trang.)
Khánh là kẻ đối đầu lợi hại với nhà tiểu đệ. Tiểu đệ sợ lão gia tìm đến gia phụ để sinh sự.
Tiêu Phong nói:
- Việc đó quả đáng lo thiệt. Ãể tiểu huynh Ä‘i tìm lão bá đặng tiếp ứng.
A TỠnói:
- Sao tá»· phu cứ kêu ngÆ°á»i bằng lão bá, tiểu bá, mà không gá»i là Ngoại phụ đại nhân?
Tiêu Phong thở dà i đáp:
- Ãó là má»™t Ä‘iá»u mà ta ân háºn suốt Ä‘á»i, chẳng biết nói thế nà o cho phải?
Tiêu Phong nói xong đứng dáºy Ä‘i ra khá»i phòng.
Giữa lúc ấy, Mai kiếm bÆ°ng cháo lên cho Ãoà n Dá»± ăn thì nghe má»i ngÆ°á»i bà n bạc, liá»n nói:
- Tiêu đại hiệp! Ãại hiệp bất tất phải tìm kiếm. Tỳ nữ xin chủ nhân ra lệnh cho bá»n thuá»™c hạ cung Linh Thứu tìm kiếm khắp nÆ¡i. Nếu Ãoà n Diên Khánh có ý hà nh hung lão gia thì láºp tức đốt cây bông là m hiệu, bá»n nô tỳ Ä‘i tiếp viện. NhÆ° váºy có được không?
Tiêu Phong cả mừng đáp:
- Thế thì hay lắm! Bá»n thuá»™c hạ cung Linh Thứu có đến dÆ° ngà n ngÆ°á»i, chia Ä‘i các ngả theo dõi thì mau chóng hÆ¡n mấy ngÆ°á»i chúng ta đây nhiá»u.
Mai kiếm liá»n Ä‘i phát hiệu lệnh.
Nguyên bá»n thuá»™c hạ cung Linh Thứu đã có cách liên lạc rất mau chóng. Từ lúc HÆ° Trúc và o nghỉ trong nhà Kiá»u Tam Hoè, quần nữ bá»™ Huyá»n Thiên đã được tin ngay. Bá»™ nà y dÆ°á»›i quyá»n Ä‘iá»u Ä‘á»™ng của Phù Mẫn Nghi đã tá»›i nÆ¡i và tản mát trong các khu phụ cáºn để bảo vệ cho y.
Ãoà n Dá»± yên tâm rồi lại nhá»› tá»›i VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến. Chà ng lẩm bẩm:
- Chuyến nà y VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng giáºn ta đến cá»±c Ä‘iểm, e rằng sau nà y có gặp nà ng, nà ng cÅ©ng không ngó ngà ng gì đến ta nữa.
Rồi chà ng thở dà i thÆ°á»n thượt.
Chung Linh rất Ä‘á»—i quan hoà i, há»i ngay:
- Vết thương công tỠđau lắm ư?
Ãoà n Dá»± đáp:
- Không đau mấy đâu!
A TỠnói xen và o:
- Chung cô nương! Xem chừng cô nương quan tâm đến ca ca ta lắm, nhưng cô chưa hiểu được tâm sự y. Ta xem chừng y đang có mối tương tư và lòng dạ hoang mang vô cùng!
Chung Linh nói:
- Ta có nói với ngươi đâu mà ngươi chõ miệng và o?
A Tá» cÆ°á»i nói:
- Ta chõ miệng và o cÅ©ng chả sao. Ta chỉ sợ còn có cô xinh đẹp và ôn nhu gấp mÆ°á»i ngÆ°Æ¡i chen và o thì ca ca ta sẽ bá» rÆ¡i ngay ngÆ°Æ¡i đó. Tại sao ca ca ta lại thở dà i ngÆ°Æ¡i có biết không? NgÆ°á»i ta thở dà i khi nà o trong lòng chÆ°a thoả mãn. Tá»· nhÆ° ngÆ°Æ¡i hầu hạ ca ca ta, trong lòng ngÆ°Æ¡i tá»± mãn tá»± túc nên ngÆ°Æ¡i không thở dà i. Còn ca ca ta thở ngắn, thở dà i là vì y nghÄ© tá»›i cô khác đó.
A Tá» không có cách nà o móc được mắt Chung Linh, nà ng vẫn ấm ức trong lòng. Bây giá» nà ng liá»n tìm cÆ¡ há»™i châm chá»c khiến đối phÆ°Æ¡ng phải Ä‘au lòng cho bõ ghét.
Nguyên Chung Linh rất căm háºn A Tá» nhÆ°ng nghe nà ng nói mấy câu nà y nghe rất có lý thì lòng tức giáºn đổi ngay ra lòng sầu muá»™n. Cô còn nhá» tuổi, vốn tÃnh hoạt bát. Tuy cô có chung tình vá»›i Ãoà n Dá»±, nhÆ°ng chÆ°a phải là mối tình quyến luyến, chép xÆ°Æ¡ng ghi dạ. Có Ä‘iá»u cô thấy mình quấn quÃt bên chà ng thì trong lòng được an ủi rất nhiá»u, vui mừng khôn tả. Ãoà n Dá»± mà đem lòng nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i khác, không hết lòng vì cô thì dÄ© nhiên cô rất lấy là m khó chịu, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng biết là m thế nà o.
Ãoà n Dá»± vá»™i nói:
- Chung cô nÆ°Æ¡ng! Cô nÆ°Æ¡ng đừng nghe lá»i láo khoét của đứa Ä‘ui mù.
A Tá» từ sau khi bị Ä‘ui mắt, nà ng căm háºn nhất là kẻ nà o nói tá»›i hai chữ Ä‘ui mù. Giả tá»· Ãoà n Dá»± chỉ bảo là nà ng nói nhăng, nói cà n thì cÅ©ng cÆ°á»i xoà . NhÆ°ng chà ng lại nói đến hai chữ Ä‘ui mù, nên A Tá» giáºn lắm, xẵng giá»ng há»i:
- Ca ca! Tiểu Muá»™i xin há»i tháºt ca ca yêu VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng hay là yêu Chung cô nÆ°Æ¡ng hÆ¡n? VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đã Æ°á»›c hẹn vá»›i tiểu muá»™i là ngà y mai sẽ cùng nhau há»™i kiến. Ca nói câu gì, tiểu muá»™i sẽ mách nà ng.
Ãoà n Dá»± nghe nói váºy liá»n ngồi dáºy há»i:
- Vương cô nương ước hẹn ngà y mai gặp ngươi ư? Gặp ở đâu? Có việc gì thương nghị?
Chung Linh thấy Ãoà n Dá»± hốt hoảng nhÆ° váºy thì không cần nói cÅ©ng biết ngay là chà ng thÆ°Æ¡ng nhá»› kẻ tình địch kia hÆ¡n mình nhiá»u. Cô là ngÆ°á»i tÃnh tình mau lẹ. Lúc đầu cô vừa nghe thấy rất lấy là m khó chịu, nhÆ°ng sau cÅ©ng nhạt dần.
Giả tá»· VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến ở và o địa vị Chung Linh, biết tin ý trung nhân của mình Ä‘em chia xẻ mối tình vá»›i ngÆ°á»i khác thì dù ngoà i mặt có thản nhiên mà trong lòng thê thảm đến muốn tá»± tá». Nếu là Má»™c Uyển Thanh thì láºp tức nà ng đã bắn Ãoà n Dá»± má»™t phát rồi. Nếu là A Tá» thì đã tìm cách hạ sát tình địch.
Chỉ có Chung Linh là thản nhiên bảo chà ng:
- Công tỠđừng ngồi dáºy. Phải cẩn tháºn kẻo vết thÆ°Æ¡ng lại vỡ ra chảy máu nữa.
HÆ° Trúc ngồi bên để ý quan sát tình trạng mấy ngÆ°á»i. Y nghÄ© thầm:
- Chung cô nÆ°Æ¡ng đối vá»›i tam đệ đã có má»™t mối tình sâu xa nhÆ° váºy thì chắc nà ng không phải là Má»™ng Cô của ta. Nếu nà ng đúng là Má»™ng Cô mà nghe tiếng ta nói thì không có lý nà o lại thản nhiên được.
Nhưng chà ng lại lẩm bẩm:
- À, không phải! Ãồng Má»— cùng Lý Thu Thủy sÆ° thúc cho đến DÆ° bà , Thạch tẩu, Phù cô nÆ°Æ¡ng, bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , há» Ä‘á»u có con mắt khác bá»n Ä‘Ã n ông mình. Biết đâu Chung cô nÆ°Æ¡ng chẳng phải là Má»™ng Cô. Nà ng nháºn ra ta rồi mà tuyệt không lá»™ vẻ gì má»›i che mắt được ta.
Ãoà n Dá»± vẫn há»i dồn A Tá» là ngà y mai nà ng Æ°á»›c định gặp VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến ở đâu? A Tá» thấy chà ng nóng nảy thì trong lòng tÃnh trêu chà ng má»™t phen chÆ¡i. Biết đâu chẳng thu lượm được má»™t kết quả gì?
NghÄ© váºy nà ng liá»n kéo dà i câu chuyện.
Giữa lúc ấy, Lan kiếm tiến và o bảo nói là bá»™ Huyá»n Thiên đã truyá»n hiệu lệnh Ä‘i rồi, xin Ãoà n Dá»± cứ yên lòng.
Ãoà n Dá»± nói:
- Ãa tạ tá»· tá»· đã nhá»c lòng. Tại hạ rất cám Æ¡n.
Lan kiếm thấy chà ng là báºc VÆ°Æ¡ng tá» nÆ°á»›c Ãại Lý, địa vị cao sang mà ăn nói tuyệt không báºc kiêu kỳ thì đối vá»›i chà ng có mối hảo cảm. ả nghe Ãoà n Dá»± gạn há»i A Tá» vá» cuá»™c Æ°á»›c hẹn ngà y mai, không nhịn được nữa cÅ©ng nói xen và o:
- Ãoà n công tá»! Lệnh Muá»™i nói đùa mà công tá» cÅ©ng cho là tháºt Æ°?
Ãoà n Dá»± há»i lại:
- Sao tỷ tỷ lại biết là tỠMuội nói đùa?
Lan kiếm cÆ°á»i đáp:
- Nô tỳ nói ra sợ Ãoà n cô nÆ°Æ¡ng trách mình lắm miệng. Không hiểu chủ nhân có cho phép chăng?
Ãoà n Dá»± vá»™i há»i HÆ° Trúc:
- Nhị ca! Nhị ca bằng lòng cho vị tá»· tá»· nà y nói tháºt chứ?
HÆ° Trúc gáºt đầu, quay lại bảo Lan kiếm:
- Vị nà y là anh em kết nghÄ©a vá»›i ta. Y cÅ©ng nhÆ° chÃnh ta đâu. Váºy có việc gì, các ngÆ°Æ¡i bất tất phải dấu giếm.
Lan kiếm cÆ°á»i nói:
- ChÃnh mắt chủ nhân cÅ©ng nhìn thấy rồi mà ! Má»™ Dung công tá» cùng Ä‘oà n tuỳ tùng của y, nói là sang nÆ°á»›c Tây Hạ để cùng công chúa cầu thân. Cả VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘i theo biểu ca nà ng. Hiện giá», có lẽ bá»n hỠđã Ä‘i xa đến mấy trăm dặm rồi. NhÆ° váºy có lý nà o lại Æ°á»›c hẹn cùng Ãoà n cô nÆ°Æ¡ng tÆ°Æ¡ng há»™i ngà y mai được?
A TỠchúm môi nói:
- Con nha đầu thối tha kia! Mi đã biết là ta mắng mi lắm miệng, sao mi còn nói ra? Bá»n mi bốn đứa, Ä‘á»u lẻo mép và hay nói leo. Chủ nhân mi Ä‘ang nói chuyện vá»›i bá»n ta mà tụi mi cÅ©ng dúng miệng và o?
Bá»—ng ngoà i cá»a sổ có thanh âm thiếu nữ nói vá»ng và o:
- Ãoà n cô nÆ°Æ¡ng! Sao cô nÆ°Æ¡ng lại mắng tá»· tá»· tại hạ? Cô nÆ°Æ¡ng nên biết rằng chÃnh tại hạ giữ chìa khoá Thần nông và cung Linh Thứu. Nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn chủ nhân tại hạ chữa mắt cho thì phải tay tại hạ vá» Thần nông các, tìm sách thì không xong.
NgÆ°á»i nói đó chÃnh là Cúc kiếm.
A TỠrun lên lẩm bẩm:
- Con nha đầu thối tha nà y chỉ sợ nói thá»±c. Nhà sÆ° chết băm chết bầm kia chÆ°a kịp chữa mắt cho mình, thì mình không thể là m mất lòng con nha đầu nà y được, vì nó có thể thá»c gáºy bánh xe bằng cách ngấm ngầm đổi thuốc là m hÆ° công cuá»™c chữa mắt cho mình. Chà ! Ãể bản cô nÆ°Æ¡ng chữa mắt xong rồi sẽ cho tụi mi biết thủ Ä‘oạn của ta. Ãoà n Dá»± nhìn Lan kiếm nói:
- Ãa tạ tá»· tá»· đã cho hay tin đó.
Rồi chà ng quay lại há»i vá»›i Tiêu Phong:
- Ãại ca! Có phải cả bá»n Má»™ Dung công tá» Ä‘á»u qua Tây Hạ cả không?
Tiêu Phong gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế! Tiểu huynh cÅ©ng nghe mong manh. Lúc Má»™ Dung cáo từ phụ thân, y có nói là đi Tây Hạ.
Ãoà n Dá»± trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
- Bá»n y Ä‘i Tây Hạ có việc gì?
Hư Trúc nói:
- Tam đệ! Vụ nà y tiểu huynh biết rõ. Tiểu huynh nghe Công Dã Cà n bảo trưởng lão Cái Bang: bá»n chúng giữa Ä‘Æ°á»ng gặp má»™t tên đệ tá» Cái Bang ở Tây Hạ quay vá» Trung Nguyên lấy được tấm bản văn của quốc vÆ°Æ¡ng Tây Hạ Ä‘em vá». Trong bản văn nói công chúa đã tá»›i tuần cáºp kê, định kén rể và o ngà y trung thu tháng tám, có má»i anh hùng hà o kiệt khắp thiên hạ thi văn, diá»…n võ, để kén kẻ sÄ© tà i mạo song toà n và o là m phò mã.
Trúc kiếm đứng ngoà i cá»a cÅ©ng nói chõ và o:
- Sao chủ nhân không qua Tây Hạ thá» coi. Nếu Tiêu đại hiệp cùng Ãoà n công tá» không tranh Ä‘oạt thì chủ nhân có thể trúng tuyển là m phò mã Tây Hạ nhÆ° trở bà n tay.
Bốn ả Mai, Lan, Cúc, Trúc tÃnh tình vui vẻ. Ãồng Má»— coi bốn cô nhÆ° con cháu. Tuy tiếng là chủ bá»™c mà thá»±c ra nhÆ° tình bà cháu. TrÆ°á»›c kia Ãồng Má»— nghiêm khắc, bốn chị em cô còn sợ hãi, không dám phóng túng. NhÆ°ng HÆ° Trúc rất ôn hoà , lại có vẻ kÃnh cẩn há», nên mấy cô không còn uý kỵ nữa.
HÆ° Trúc nghe Trúc kiếm nói váºy thì xua tay gạt Ä‘i:
- Không được! Không được! Ta là ngÆ°á»i xuất...
Y muốn nói là ngÆ°á»i xuất gia nhÆ°ng chÆ°a dứt lá»i thì trong phòng Lan kiếm, Trúc kiếm, ngoà i phòng Mai kiếm, Cúc kiếm đã đồng thá»i cùng cÆ°á»i ồ.
HÆ° Trúc thẹn quá Ä‘á» mặt lên, ngoảnh lại nhìn trá»™m Chung Linh thì thấy nà ng ngây ngÆ°á»i ra ngó Ãoà n Dá»±, dÆ°á»ng nhÆ° không để ý gì đến câu nói của mình.
Ãá»™t nhiên y Ä‘á»™ng tâm tá»± nghÄ©:
- Mình đã cùng Mộng Cô chạm mặt nhau tại nhà hầm nước đá, trong Vương cung nước Tây Hạ. Không chừng lúc nà y Mộng Cô còn ở Linh Châu cung. Tam đệ đã không chịu nói cho mình biết nà ng ở đâu? Chi bằng mình qua Tây Hạ để dò la tin tức.
HÆ° Trúc còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì Ãoà n Dá»± há»i:
- Nhị ca! Cung Linh Thứu của nhị ca ở gần nÆ°á»›c Tây Hạ. Nay nhị ca có trở vá» thì cÅ©ng nên qua nÆ°á»›c Tây Hạ má»™t chuyến xem sao. Nên chăng? Trúc kiếm tá»· tá»· muốn nhị ca Ä‘i là m phò mã. Tuy đó là câu nói đùa nhÆ°ng tiểu đệ tưởng ngà y trung thu tháng tám, hà o kiệt bốn phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u tá»›i tụ há»™i ở Linh Châu. Thiệt là má»™t cảnh náo nhiệt. Cả đại ca nữa. Ãại ca bất tất phải vá» Nam Kinh là m chi. Chúng ta cùng nhau đến chÆ¡i Tây Hạ má»™t chuyến. Ãồng thá»i trở vá» cung Linh Thứu để thăm phong cảnh thiên sÆ¡n, và thưởng thức thứ rượu của Ãồng Má»— đã cất trăm năm, thiệt là má»™t phen khoái lạc.
Tà i sản của nguoidoi123
29-08-2008, 09:47 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 129 : Ãoà n Dá»± qua Tây Hạ cầu hôn
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Khi Tiêu Phong từ Nam Kinh lên Ä‘Æ°á»ng xuống Nam để đến núi Thiếu Thất thì mÆ°á»i tám tên võ sÄ© Khất Ãan đã chứa rượu và o các bì để Ä‘em theo. NhÆ°ng lúc nà y bá»n võ sÄ© không ở bên mình thà nh ra gần hai bữa nay ông không được uống rượu. Ông vừa nghe Ãoà n Dá»± nói lên đến cung Linh Thứu để uống thứ rượu ngon đã trăm năm của Thiên SÆ¡n Ãồng Má»— để lại, bất giác ông thèm nhá» rãi, trên môi lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i.
A TỠđứng lên giục:
- Tỷ phu! Chúng ta đi thôi chứ.
Nà ng biết rằng muốn chữa cặp mắt Ä‘ui mù thì cần phải theo HÆ° Trúc đến Linh Thứu. NhÆ°ng dù Tiêu Phong đừng ngăn trở để HÆ° Trúc chịu chữa thì thủ hạ y có bốn tên nha đầu lẻo mép chuyên là m khó dá»…, lâu ngà y tất không khá»i phát sinh lắm chuyện, là m sá»›m ngà y nà o hay ngà y ấy.
Tiêu Phong trầm ngâm không trả lá»i thì nà ng nghÄ© bụng:
- Tá»· phu mình, tuy ngoà i mặt thô hà o mà trong lòng cá»±c kỳ tinh tế. Lúc nà y chắc biết được chá»— dụng tâm của mình đây. Chi bằng mình nói huỵch toẹt ra, có thể y cÅ©ng Æ°ng thuáºn.
NghÄ© váºy, nà ng liá»n đứng lên nắm tay áo Tiêu Phong khẽ dá»±t mấy cái năn nỉ ông:
- Tá»· phu! Nếu tá»· phu không Ä‘Æ°a tiểu muá»™i lên cung Linh Thứu thì e rằng cặp mắt tiểu muá»™i không còn hy vá»ng gì phục hồi được nữa và suốt Ä‘á»i không được thấy ánh mặt trá»i.
Tiêu Phong nghĩ bụng:
- Chữa mắt cho cô bé nà y được sáng tỠlại quả nhiên là việc cần.
Rồi ông lẩm bẩm:
- Mình ở nÆ°á»›c Ãại Liêu tuy địa vị cao quý nhÆ°ng không có lấy má»™t ngÆ°á»i bạn thân nà o để hà n huyên tâm sá»±. ở Trung Nguyên thì các báºc hà o kiệt Ä‘á»u thù nghịch vá»›i mình. May mà kết giao được vá»›i hai ngÆ°á»i anh em, hà o hiệp, khảng khái. Mình ở vá»›i há» và i ngà y nữa cho thoả chà bình sinh.
Ông liá»n nói:
- Phải đó! Nhị đệ cùng tam đệ! Chúng ta cùng đi Tây Hạ một chuyến rồi lên cung Linh Thứu cùng nhị đệ uống rượu mấy ngà y cho phỉ dạ.
Hôm sau, má»i ngÆ°á»i chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng.
HÆ° Trúc đến trÆ°á»›c má»™ phụ thân Huyá»n Từ và mẫu thân Diệp Nhị NÆ°Æ¡ng khấu đầu cáo biệt.
Ãoà n ngÆ°á»i nhằm vá» phÃa Tây mà đi.
Vừa xuống chân núi thì quần nữ cung Linh Thứu đã thuê xe lừa để Ä‘Æ°a Ãoà n Dá»± và Du Thản Chi nằm dưỡng bệnh được.
Du Thản Chi trong lòng rất Ä‘á»—i buồn phiá»n. NhÆ°ng dù sao gã cÅ©ng nhẫn nhục chịu Ä‘á»±ng còn hÆ¡n là phải chia lìa A Tá». Má»—i ngà y gã chỉ mong A Tá» ngẫu nhiên mở rèm xe, nói vá»›i gã má»™t và i câu là gã đã thoả lòng và khoan khoái được đến ná»a ngà y. NhÆ°ng A Tá» lại cưỡi ngá»±a, lúc nà o cÅ©ng Ä‘i bên cạnh Tiêu Phong thì trong lòng gã khó chịu vô cùng. Dù sao gã không dám hé răng lợi tỠý bất bình.
Ãoà n ngÆ°á»i Ä‘i được hai ngà y thì các bá»™ cung Linh Thúu đến há»™i há»p dần dần. Thủ lÄ©nh bá»™ Loan Thiên báo cho HÆ° Trúc cùng Ãoà n Dá»± hay rằng hỠđã gặp Trấn Nam vÆ°Æ¡ng và thÆ°Æ¡ng thế ông đã gần là nh hẳn không có gì đáng ngại.
Trấn Nam vÆ°Æ¡ng rất yên lòng nhá» bá»™ Loan Thiên chuyển lá»i Ãoà n Dá»± liệu mà sá»›m vá» Ãại Lý để ông khá»i mong chá».
Quần nữ bộ Loan Thiên còn nói thêm:
- Bá»n Trấn Nam vÆ°Æ¡ng Ä‘i vá» phÃa Ãông Bắc, Ãoà n Diên Khánh cùng Nam Hải Ngạc Thần lại rong ruổi rất mau vá» phÃa Nam. Thế thì hai phe không tà i nà o đụng đầu nhau được.
Ãoà n Dá»± cả mừng ngá» lá»i cảm tạ quần nữ bá»™ Loan Thiên.
Chung Linh há»i:
- Ãoà n công tá»! Lệnh tôn bảo công tá» mau trở vá» Ãại Lý mà sao ông lại Ä‘i vá» ngả Ãông Bắc?
Ãoà n Dá»± tủm tỉm cÆ°á»i, chÆ°a kịp trả lá»i thì A TỠđã cÆ°á»i nói:
- Gia gia ta nhất định bị má má lôi Ä‘i không cho vá» nÆ°á»›c Ãại Lý. Chung cô nÆ°Æ¡ng! Nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn nắm trái tim của ca ca thì phải há»c lấy nghá» của má má ta.
Chung Linh cÅ©ng biết rõ , Ãoà n Dá»± sở dÄ© muốn qua Tây Hạ là cốt dá»… há»™i kiến VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng! NhÆ°ng mấy bữa nay, nà ng đã được quanh quẩn bên mình Ãoà n Dá»±, tâm nguyện lấy là m mãn túc. Nà ng không cần biết sau nà y khi VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng cùng Ãoà n Dá»± há»™i kiến sẽ ra sao. Nên dù A Tá» cố ý nói móc nà ng, nà ng cÅ©ng không để ý.
Tiết trá»i mùa hạ cá»±c kỳ viêm nhiệt, giữa giá» ngá» mặt trá»i cà ng nóng nhÆ° lá»a. Vì tiết trung thu hãy còn xa nên má»i ngÆ°á»i chỉ ra Ä‘i và o hồi sáng sá»›m hay lúc xế chiá»u.
Mỗi ngà y đi chừng sáu bảy chục dặm lại nghỉ ngơi.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng, thÆ°Æ¡ng thế Ãoà n Dá»± là nh mạnh rất mau.
HÆ° Trúc tiếp chá»— chân gãy cho Du Thản Chi và xem chừng có nhiá»u hy vá»ng bình phục nhÆ° cÅ©.
Du Thản Chi chẳng nói vá»›i ai ná»a lá»i.
HÆ° Trúc chữa chân cho y mà trong lòng y vẫn có ý hằn há»c căm giáºn.
Má»™t hôm, má»i ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i Hà m DÆ°Æ¡ng.
Ãoà n Dá»± kể cho bá»n Tiêu Phong nghe sá»± tÃch LÆ°u Bang cùng Hạng Võ tranh bá đồ vÆ°Æ¡ng ở khu nà y.
Tiêu Phong cùng HÆ° Trúc Ä‘á»u Ãt Ä‘á»c sách, nghe Ãoà n Dá»± kể chuyện anh hà o ngà y trÆ°á»›c Ä‘á»u cảm thấy hứng thú.
Thốt nhiên có tiếng vó ngá»±a dồn dáºp.
Từ phÃa sau hai ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a Ä‘i nhanh đến.
Bá»n Tiêu Phong lái ngá»±a ra bên Ä‘Æ°á»ng để nhÆ°á»ng lối cho khách Ä‘i trÆ°á»›c.
A Tá» Ä‘á»™t nhiên đứng ra giữa Ä‘Æ°á»ng cản lối. Khi hai ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a đến sau lÆ°ng nà ng, nà ng liá»n giÆ¡ roi lên quất và o đầu ngá»±a Ä‘i sau.
NgÆ°á»i cưỡi ngá»±a đằng sau cÅ©ng vung roi ngá»±a lên đón lấy ngá»n roi của A TỠđánh tá»›i, rồi y cất tiếng gá»i:
- Ãoà n công tá»! Tiêu đại hiệp! Hãy dừng bÆ°á»›c đã!
Ãoà n Dá»± quay đầu nhìn lại. Té ra ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c là Bao Thiên Thạch và ngÆ°á»i Ä‘i sau là Chu Ãan Thần.
Lúc nà y, Ba Thiên Thạch cầm roi ngá»±a gạt ngá»n roi của A TỠđánh Chu Ãan Thần ra.
Ãoạn y xuống ngá»±a đến trÆ°á»›c Ãoà n Dá»± phục láºy, Ãoà n Dá»± tuy đối vá»›i y là chủ bá»™c, nhÆ°ng vẫn coi Ba, Chu hai ngÆ°á»i và o hà ng trưởng bối, cÅ©ng vá»™i và ng xuống ngá»±a đáp lá»… há»i:
- Gia gia ta vẫn bình yên chứ?
Bỗng một tiếng"véo"vang lên!
A TỠđã cầm roi ngựa quất xuống đầu Ba Thiên Thạch.
Ba Thiên Thạch vẫn chÆ°a đứng dáºy. Y né ngÆ°á»i Ä‘i má»™t chút và vẫn quỳ má»p.
Ngá»n roi của A Tá» vụt và o chá»— không.
Ba Thiên Thạch liá»n lấy đầu gối kê lên ngá»n roi.
A Tá» hết sức giáºt lại mà ngá»n roi không nhúc nhÃch. Nà ng biết rằng, nếu dùng ná»™i lá»±c để tranh chấp thì quyết nhiên mình không kịp đối phÆ°Æ¡ng. Nà ng liá»n buông tay ra cho ngá»n roi hất vá» phÃa Ba Thiên Thạch.
Ba Thiên Thạch căm háºn nà ng đã khà tá» Lăng Thiên Lý, nhÆ°ng y vẫn có ý dè dặt. NgỠđâu A Tá» tuy Ä‘ui mắt mà hà nh Ä‘á»™ng cá»±c kỳ cÆ¡ biến. Ãầu ngá»n roi của nà ng hất lại rất mau.
Ba Thiên Thạch vừa nghe tiếng gió vội né đầu đi để tránh.
Tuy y tránh được ngá»n roi không vụt và o đầu mà cÅ©ng vụt trúng vai đánh"chát"má»™t tiếng.
Ãoà n Dá»± quát lên:
- TỠmuội! Là m gì mà ngang ngược thế?
A TỠđáp:
- Tiểu muội có ngang ngược gì đâu? Y muốn lấy chiếc roi ngựa, nên tiểu muội hất lại cho y.
Ba Thiên Thạch là ngÆ°á»i nÃn nhịn trầm tÄ©nh cÆ°á»i hì hì nói:
- Ãa tạ cô nÆ°Æ¡ng đã cho ngá»n roi nà y.
Y không tiện nói gì vá» vụ nà y nữa, liá»n móc trong bá»c ra má»™t phong thÆ°, hai tay Ä‘Æ°a lên cho Ãoà n Dá»±.
Ãoà n Dá»± đón lấy thấy ngoà i phong bì Ä‘á» ba chữ: "Dá»± nhi lãm". Thì ra chÃnh là thÆ° của phụ thân. Chà ng liá»n hai tay nâng bức thÆ° lên cao, xốc lại xiêm áo, kÃnh cẩn mở coi. Té ra bức thÆ° nà y Ãoà n ChÃnh Thuần bảo chà ng Ä‘i Tây Hạ.
Trong thÆ° nói: "NÆ°á»›c Ãại Lý ta ở miá»n Nam CÆ°Æ¡ng hẻo lánh. NÆ°á»›c nhá» thế yếu, khó chống ngoại xâm. Nếu được cùng Tây Hạ kết nghÄ©a Chân Trần tức là thượng sách để giữ nÆ°á»›c yên dân. Hà i nhi phải lấy cÆ¡ nghiệp tổ tôn là m trá»ng, lấy xã tắc dân con là m quý, mà đem hết tâm lá»±c và o việc mÆ°u đồ nà y. Cuá»™c hôn nhân giữa hà i nhi và Cao thị, phụ thân sẽ có cách đối xá»."
Ãoà n Dá»± Ä‘á»c thÆ° xong, sắc mặt biến đổi, lúc á»ng hồng, lúc trắng bệch.
Chà ng lẩm bẩm:
- Cái nà y... cái nà y...
Ba Thiên Thạch lấy ra một phong thơ nói:
- Ãây là thủ bút của VÆ°Æ¡ng gia Ä‘Æ°a sang cho quốc vÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c Tây Hạ để cầu thân. Xin công tá» khi tá»›i Linh Châu thì đệ trình thÆ° nà y lên quốc vÆ°Æ¡ng bệ hạ.
Chu Ãan Thần cÅ©ng cÆ°á»i hì hì nói:
- Công tá»! Tại kÃnh chúc công tá» mã đáo thà nh công, lấy được nà ng công chúa nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng Ä‘Æ°a vá» Ãại Lý thì giang sÆ¡n nÆ°á»›c nhà sẽ vững nhÆ° bà n thạch.
Ãoà n Dá»± mặt bẽn lẽn há»i:
- Tại sao gia gia biết ta đi Tây Hạ?
Ba Thiên Thạch đáp:
- VÆ°Æ¡ng gia biết Má»™ Dung công tỠđến Tây Hạ cầu thân, ngà i chắc rằng công tá»... cÅ©ng đến đó để... tham dá»± cuá»™c náo nhiệt nà y... VÆ°Æ¡ng gia còn dặn công tá» nên lấy việc lá»›n quốc gia là m trá»ng và nên coi thÆ°á»ng chuyện nhi nữ tÆ° tình.
A TỠnói xen và o:
- Không trách ngÆ°á»i ta nói: "Biết lòng con chẳng ai bằng cha mẹ. Gia gia má»›i nghe nói Má»™ Dung Phục Ä‘i Tây Hạ tất có VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng theo Ä‘i. Nên ngà i biết cáºu quý tá» cÅ©ng mò mẫm Ä‘i theo. Hừ! Cha nà o con nấy mà bảo lấy việc quốc gia là m trá»ng, coi rẻ tÆ° tình nhi nữ Æ°? Thế sao gia gia bá» nÆ°á»›c ra Ä‘i bấy lâu vẫn không trở vá»?
Ba Thiên Thạch, Chu Ãan Thần cùng Ãoà n Dá»± thấy A Tá» thốt ra những lá»i bất kÃnh đối vá»›i phụ vÆ°Æ¡ng thì Ä‘á»u kinh hãi thất sắc.
Ta nên biết rằng A Tá» nói váºy tuy là tình thá»±c nhÆ°ng đạo là m thần tá» có lý đâu dám bà i bác đấng quân vÆ°Æ¡ng.
A TỠlại nói tiếp:
- Ca ca! Trong thÆ¡ gia gia nói váºy? Có nhắc gì đến tiểu muá»™i không?
Ãoà n Dá»± đáp:
- Gia gia không biết TỠmuội cùng ở với ta.
A TỠnói:
- Hừ! Phải rồi! NgÆ°á»i không biết. NhÆ°ng ngÆ°á»i có dặn ca ca Ä‘i kiếm tiểu muá»™i không? NgÆ°á»i có bảo ca ca chiếu cố cho đứa em Ä‘ui mù không?
Trong thÆ¡, Ãoà n ChÃnh Thuần không có Ä‘á» cáºp đến chuyện nà y, nhÆ°ng Ãoà n Dá»± lại nghÄ© rằng nếu nói thá»±c tình thì cô em phải Ä‘au lòng. Chà ng liá»n Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Ba Thiên Thạch và Chu Ãan Thần để bá»n há» thừa nháºn việc phụ thân có sai bảo há» Ä‘i tìm kiếm A Tá».
Nà o ngá» Chu, Ba hai ngÆ°á»i giả vá» không hiểu.
Chu Ãan Thần nói:
- Trấn Nam vÆ°Æ¡ng sai bá»n hạ Ä‘i tuỳ tùng công tá» trong công việc qua Tây Hạ cầu thân sao cho có kết quả. nếu không thì trở vá» Ãại Lý, tuy chẳng bị VÆ°Æ¡ng gia há»i tá»™i, nhÆ°ng chúng ta cÅ©ng phải má»™t phen mất mặt khó mà nhìn thấy ai.
Câu nói của Chu Ãan Thần tỠý vâng lệnh Ãoà n ChÃnh Thuần Ä‘i giám thị Ãoà n Dá»± và phải cố tranh thủ cho bằng được ngôi phò mã nÆ°á»›c Tây Hạ.
Ãoà n Dá»± nhăn nhó cÆ°á»i đáp:
- Ta vốn không hiểu võ nghệ, huống chi lại bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i, Ä‘á» khà không được, thì là m sao so bì được vá»›i anh hùng hảo hán trong thiên hạ?
Ba Thiên Thạch lại nói:
- Trấn Nam vÆ°Æ¡ng sai tiểu nhân đến bái kiến Tiêu đại hiệp cùng HÆ° Trúc tiên sinh, xin hai vị vì nghÄ©a chi lan giúp công tá» má»™t tay. Trấn Nam vÆ°Æ¡ng còn nói: Trong khoảng thá»i gian ngắn ngủi vừa qua trên núi Thiếu Thất, ngÆ°á»i chÆ°a được cùng hai vị chuyện trò nên sai tiểu nhân kÃnh dâng bạc lá»….
Ba Thiên Thạch nói xong, lấy ra má»™t chiếc ngá»c bÃch chạm sÆ° tá» hai tay dâng lên Tiêu Phong, còn Chu Ãan Thần thì lấy trong bá»c ra má»™t chiếc quạt ngà . Trên quạt có bút tÃch của Ãoà n ChÃnh Thuần Ä‘á» tặng HÆ° Trúc.
Hai ngÆ°á»i tạ Æ¡n, nháºn lá»… rồi nói:
- Công việc của tam đệ, dÄ© nhiên bá»n tại hạ phải hết sức giúp đỡ, hà tất Ãoà n Bá VÆ°Æ¡ng còn phải căn dặn. Bá VÆ°Æ¡ng ban cho báu váºt, bá»n tại hạ đâu dám lãnh thá».
A TỠnói:
- Các vị tÃnh gia gia có tốt bụng không? NgÆ°á»i bảo thế để hai vị đừng có tranh ngôi phò mã của ca ca. Hai vị mà nháºn lá»i tức là mắc mÆ°u gia gia đó.
Tiêu Phong thở dà i nói:
- Tá»· tá»· cô nÆ°Æ¡ng chết rồi khi nà o ta còn có ý nghÄ© Ä‘i lấy ngÆ°á»i khác nữa?
A TỠnói:
- Tá»· phu ngoà i miệng tuy nói váºy, nhÆ°ng ai biết được lòng dạ thế nà o? HÆ° Trúc tiên sinh trung háºu thá»±c thà , không giống tiểu ca ca, quen nết phong lÆ°u Ä‘Ã ng Ä‘iếm. Ta vẫn để ý thấy tiên sinh không giăng mắc tình duyên vá»›i má»™t cô nà o. Bây giá» qua Tây Hạ lấy công chúa, có phải tuyệt diệu không?
Hư Trúc thẹn đỠmặt lên, xua tay lia lịa nói:
- Không, không! Tại hạ quyết định không là m thế. Tại hạ sẽ cùng đại ca ráng giúp cho tam đệ trong cuộc cầu thân nà y.
Ba Thiên Thạch cùng Chu Ãan Thần Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho nhau, rồi phục lạy nói:
- Ãa tạ hai vị có lòng chiếu cố cho công tá» của bá»n tiểu nhân.
Nên biết rằng, những báºc hà o kiệt võ lâm đã nói câu gì là không bao giá». Tiêu Phong cùng HÆ° Trúc đã nháºn lá»i giúp đỡ rồi, Chu, Ba lại trịnh trá»ng nhắc thêm má»™t lần nữa, thế là không sợ hai ngÆ°á»i trở giá»ng hối tiếc, mà còn khiến cho Ä‘oà n Dá»± khó lòng thoái thác. Ãoà n ngÆ°á»i Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây.
Khi gần tá»›i Linh Châu, trên Ä‘Æ°á»ng má»—i lúc má»™t gặp thêm nhiá»u khách võ lâm.
Nên nhá»› rằng, nÆ°á»›c Tây Hạ tuy nhá» không bằng Ãại Tống, Ãại Liêu nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t nÆ°á»›c lá»›n miá»n Tây. NgÆ°á»i võ lâm mà lấy được vị công chúa nÆ°á»›c nà y thì thiệt là vinh hoa phú quý đến cùng cá»±c. Trên Ä‘á»i còn có việc nà o may hÆ¡n nữa. Có Ä‘iá»u những nhân váºt đã nổi tiếng trong võ lâm thì hầu hết đã có vợ con. Còn hạng thiếu niên tân tiến thì võ công chẳng mấy ngÆ°á»i rất má»±c cao thâm.
Trong bá»n hà o kiệt có cả những tay đại đạo ngoà i sông biển, số đông là hà o khách các bang há»™i, còn những ngÆ°á»i cô than thì chẳng có mấy.
Những ngÆ°á»i đến Linh Châu lại có cả những báºc anh hùng tuổi già dẫn con em cùng đồ đệ Ä‘i theo để cầu may. Số đông nghÄ© rằng:
- Cuá»™c nhân duyên ở ngoà i ngà n dặm Ä‘á»u do số pháºn tiên định. ChÆ°a chắc võ công giá»i hÆ¡n ngÆ°á»i khác mà được sánh duyên cùng công chúa. Há»… công chúa Æ°ng ý ai là ngÆ°á»i đó được là m phò mã.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng gặp không biết bao nhiêu là thiếu niên anh hùng, áo xiêm rá»±c rỡ, cả binh khà cÅ©ng rất tá» chỉnh.
Má»™t hôm, bá»n Tiêu Phong Ä‘ang buông tay khấu cho ngá»±a Ä‘i từ từ, bá»—ng nghe có tiếng vó ngá»±a dồn dáºp.
Má»™t ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a từ phÃa trÆ°á»›c Ä‘i tá»›i.
NgÆ°á»i kỵ mã mặc quần áo rách tÆ°Æ¡m, trên cổ Ä‘eo má»™t miếng vải trắng, ra vẻ cá»±c kỳ hoảng hốt.
Bá»n Tiêu Phong không để ý, chỉ cho là ngÆ°á»i nà y nếu không bị ngã thì bị đả thÆ°Æ¡ng, chẳng có chi là lạ. NgỠđâu, lát sau lại có ba ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a Ä‘i qua.
Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, sắc mặt xám ngắt, ra vẻ bẽ bà ng, cúi đầu xuống cho ngá»±a Ä‘i mau, không dám ngẩng nhìn mặt bá»n Tiêu Phong.
Mai kiếm lẹ miệng lên tiếng:
- Phải chăng phÃa trÆ°á»›c có cuá»™c ẩu đả? Không thì sao lại lắm ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng thế nà y?
Thị chÆ°a dứt lá»i lại có hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i. Hai ngÆ°á»i nà y Ä‘i chân chứ không cưỡi ngá»±a, mặt đầm đìa những máu. Má»™t ngÆ°á»i đầu trùm vải xanh, máu không ngá»›t thấm ra ngoà i.
Trúc kiếm la lên há»i:
- Úi chao! NgÆ°Æ¡i có cần thuốc chữa thÆ°Æ¡ng không? Là m sao mà bị thÆ°Æ¡ng? NgÆ°á»i nà y mặt mÅ©i hung dữ, trợn mắt nhìn nà ng rồi nhổ nÆ°á»›c miếng đánh toẹt má»™t cái cắm đầu Ä‘i ngay.
Cúc kiếm cả giáºn rút thanh trÆ°á»ng kiếm đánh soạt má»™t cái muốn chém theo ngÆ°á»i kia.
Hư Trúc lắc đầu nói:
- Mặc kệ ngÆ°á»i ta! Y bị thÆ°Æ¡ng nặng chẳng nên giáºn há» là m chi.
Mai kiếm nói:
- Trúc Muá»™i vì lòng tốt há»i y có cần thuốc trị thÆ°Æ¡ng không mà y lại tá» vẻ vô lá»…, để hắn Ä‘au chết Ä‘i là phải.
Giữa lúc ấy, bốn con ngá»±a chạy nhÆ° bay tá»›i nÆ¡i. Bên tả hai ngÆ°á»i, bên hữu hai ngÆ°á»i.
Bá»—ng nghe há» trá» tay và o mặt mà mắng chá»i nhau. Má»™t ngÆ°á»i nói:
- Tại ngÆ°Æ¡i là con cóc, chê thịt thá» mà muốn ăn thịt ngá»—ng trá»i. Sao không biết tá»± lượng bản lãnh được bao nhiêu mà đòi đến cung Linh Châu để là m phò mã?
NgÆ°á»i bên kia mắng lại:
- NgÆ°Æ¡i có bản lãnh gì, sao không qua được cá»a quan? Bây giá» bị thua rồi lại sừng sá»™ vá»›i ta?
NgÆ°á»i đối diện lại mắng:
- Giả tá»· không có kẻ phóng ám tiá»…n hại ngÆ°á»i, thì là m gì ta đến ná»—i bị thua? Bốn ngÆ°á»i nà y vừa phóng ngá»±a tháºt nhanh vừa nói nên không thể nghe rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện ra sao. Lát sau, bá»n ngÆ°á»i đãđi tá»›i trÆ°á»›c mặt, nhÆ°ng thấy bá»n Tiêu Phong nhiá»u ngÆ°á»i,không dám tranh Ä‘Æ°á»ng, liá»n kéo ngá»±a sang hai bên. NhÆ°ng há» vẫn giÆ¡ tay chỉ chá», mắng nhiếc nhau và còn nghe há» nói vá»ng lại. Thì ra, bốn ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u đến Linh Châu nhằm ngôi phò mã nÆ°á»›c Tây Hạ. NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t cá»a quan nà o phải Ä‘i qua mà bốn ngÆ°á»i nà y không qua được, lại bị trá»ng thÆ°Æ¡ng ở chân nên phải cụp Ä‘uôi chạy vá».
Ãoà n Dá»± nói:
- Ãại ca! Tiểu đệ xem ra...
Chà ng chÆ°a dứt lá»i thì trÆ°á»›c mặt lại có mấy ngÆ°á»i chạy bá»™ đến nÆ¡i.
Mấy ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u mặc đồ tÆ¡ lụa. Có ngÆ°á»i bị sứt đầu, có ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng ở tay chân.
Chung Linh không sao dằn được tÃnh hiếu kỳ, tung ngá»±a ra há»i:
- Úi chao! NgÆ°á»i giữ cá»a quan phÃa trÆ°á»›c ghê gá»›m lắm phải không?
Má»™t Ãại Hán trung niên hắng giá»ng, rồi đáp:
- Cô là má»™t thiếu nữ, Ä‘i qua thì không bị há» ngăn trở đâu, nếu là trai thì quay vá» Ä‘i là hÆ¡n. Y nói câu nà y khiến cho bá»n Tiêu Phong, HÆ° Trúc Ä‘á»u lấy là m kỳ, đồng thanh nói:
- Chúng ta thỠđi xem!
Rồi má»i ngÆ°á»i giục ngá»±a chạy tháºt nhanh.
Ãoà n ngÆ°á»i Ä‘i được chừng bảy, tám dặm thì thấy Ä‘Æ°á»ng núi gáºp ghá»nh mà chỉ lá»t má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a vòng vèo Ä‘i lên.
Bá»n ngÆ°á»i qua mấy khúc quanh thì thấy má»™t đám đầu ngÆ°á»i Ä‘en sì.
Bá»n Tiêu Phong ruổi ngá»±a lại gần thấy chá»— trên cao con Ä‘Æ°á»ng nà y có hai Ãại Hán sóng vai nhau mà đứng. Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cao đến hÆ¡n sáu thÆ°á»›c, to lá»›n dị thÆ°á»ng. Má»™t Ãại Hán, tay cầm cây thiết chữ, má»™t gã hai tay cầm cặp đồng chuỳ. Hai gã nét mặt hầm hầm nhìn má»i ngÆ°á»i đứng phÃa trÆ°á»›c.
Bá»n ngÆ°á»i tụ táºp ở đây Ãt ra có đến bảy tám chục. Há» bà n tán nhốn nháo. Má»—i ngÆ°á»i nói má»™t câu.
Có ngÆ°á»i nói:
- Chúng tôi lên Linh Châu. Xin hai vị mở Ä‘Æ°á»ng cho.
Có ngÆ°á»i há»i:
- Hai vị ở đây đòi tiá»n mãi lá»™ chăng? Không hiểu hai lạng má»™t ngÆ°á»i hay má»™t lạng má»™t ngÆ°á»i. Xin hai vị cứ nói Ä‘i, rồi chúng ta thÆ°Æ¡ng lượng.
Có ngÆ°á»i nói:
- Nếu hai ngÆ°á»i không mở Ä‘Æ°á»ng thì sẽ bị đại hoạ.
Lại có ngÆ°á»i nói:
- Coi hai vị tÆ°á»›ng mạo Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, oai phong lẫm liệt. Sao không đến Linh Châu để xin ứng tuyển là m phò mã, mà để nà ng công chúa nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng lá»t và o tay kẻ khác, há chẳng đáng tiếc Æ°?
Tha hồ cho bá»n ngÆ°á»i đứng ngoà i muốn nói gì thì nói, hai Ãại Hán thuá»· chung vẫn không nói gì.
Ãá»™t nhiên trong đám đông có tiếng quát:
- Các ngÆ°Æ¡i nói nhẹ không Æ°a, lại Æ°a nặng. Nà o có mở Ä‘Æ°á»ng không?
Hà o quang lấp loáng. NgÆ°á»i đó vung kiếm lên, đâm xéo tá»›i, nhằm và o gã Ãại Hán bên tả.
Ãại Hán bên nà y thân hình to lá»›n, lại mang khà giá»›i cá»±c kỳ trầm trá»ng. NgỠđâu, gã hà nh Ä‘á»™ng mau lẹ vô cùng. Gã múa tÃt cặp chuỳ đánh lại, ép hai quả chuỳ giữ chặt lấy thanh trÆ°á»ng kiếm. Má»—i quả chuỳ nặng tá»›i bốn chục cân Ä‘áºp mạnh má»™t cái, khiến cho thanh kiếm đứt là m hai Ä‘oạn.
Ãại Hán lại phi cÆ°á»›c đá ra đúng và o bụng đối phÆ°Æ¡ng.
NgÆ°á»i kia kêu to lên má»™t tiếng, bị hất tung ra xa bảy, tám trượng, nằm sóng sượt dÆ°á»›i đất. NgÆ°á»i nà y cố lổm ngổm bò dáºy mà không được.
Tà i sản của nguoidoi123
29-08-2008, 09:51 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 130 : Mộc Uyển Thanh xuất hiện
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Tiêu Phong quay lại bảo Hư Trúc:
- Nhị đệ! Ná»™i lá»±c gã nà y không phải tầm thÆ°á»ng.
Hư Trúc nói:
- Ãúng thế!
Bá»—ng lại thấy má»™t ngÆ°á»i, tay múa song Ä‘ao xông tá»›i. ánh Ä‘ao thà nh má»™t luồng bạch quang há»™ vệ toà n thân, tưởng chừng nhÆ° nÆ°á»›c mÆ°a cÅ©ng không rÆ¡i và o được.
Khi đến trÆ°á»›c mặt hai gã Ãại Hán, ngÆ°á»i nà y quát lên má»™t tiếng tháºt to rồi Ä‘á»™t nhiên biến đổi Ä‘ao pháp, vung song Ä‘ao nhằm chém và o đùi hai gã Ãại Hán.
Ãại Hán cầm thiết chá» không nhìn đến Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao chém tá»›i ra sao, hắn vung thiết chá» lên Ä‘áºp và o giữa là n bạch quang.
Bỗng nghe một tiếng rú:
- Úi chao!
Cặp Ä‘ao của ngÆ°á»i kia đã bị thiết chỠđánh gãy. MÅ©i Ä‘ao đâm và o trÆ°á»›c ngá»±c y. Máu chảy đầm đìa khắp ngÆ°á»i, y ngã lăn long lóc xuống chân núi.
Hai gã Ãại Hán đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i rồi.
Những ngÆ°á»i khác không dám tiến lên nữa.
Bá»—ng nghe có tiếng vó câu lá»™p cá»™p chạy đến. Má»™t ngÆ°á»i cưỡi lừa Ä‘i lên. NgÆ°á»i cưỡi lừa là má»™t thiếu niên thÆ° sinh má»›i Ä‘á»™ mÆ°á»i tám, mÆ°á»i chÃn tuổi, mình mặc áo bà o rá»™ng thùng thình, vẻ ngÆ°á»i nho nhã, tÆ°á»›ng mạo xinh đẹp phi thÆ°á»ng.
NgÆ°á»i cưỡi lừa chạy đến bên bá»n Tiêu Phong thì ai nấy Ä‘á»u nháºn thấy anh chà ng nà y khác hẳn những hà o khách giang hồ. Bất giác má»i ngÆ°á»i quay lại nhìn y.
Ãoà n Dá»± Ä‘á»™t nhiên la lên má»™t tiếng:
- Úi chà !
Rồi ấp úng:
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Nhưng chà ng thư sinh nà y không thèm đưa mắt nhìn chà ng cứ ngồi trên lưng lừa cho chạy qua.
Chung Linh lấy là m kỳ há»i:
- Ãoà n công tá»! Công tá» nháºn ra vị tÆ°á»›ng công nà y Æ°?
Ãoà n Dá»± Ä‘á» mặt lên tiếng đáp:
- Không! Ta nháºn lầm ngÆ°á»i. Y... là má»™t chà ng trai. Ta có biết y là ai đâu? Chà ng nói câu nà y tháºt ngá»› ngẩn.
A Tá» cÆ°á»i khì má»™t tiếng rồi nói:
- Ca ca! Té ra ca ca chỉ nháºn biết được con gái chá»› không nháºn được Ä‘Ã n ông.
Nà ng ngừng má»™t lát rồi há»i:
- Chẳng lẽ ngÆ°á»i vừa Ä‘i đó là chà ng trai Æ°? Rõ rà ng là gái đó chứ?
Ãoà n Dá»± há»i:
- Ngươi cũng bảo y là gái ư?
A TỠđáp:
- Ãúng là gái rồi! Mình cô ta tiết ra má»™t mùi thÆ¡m đúng là hÆ°Æ¡ng khà của nữ nhân.
Ãoà n Dá»± nghe nói đến chữ "hÆ°Æ¡ng" thì trống ngá»±c đánh thình thịch tá»± há»i:
- Phải chăng đúng là nà ng?
Lúc nà y ngÆ°á»i thÆ° sinh cưỡi lừa đã Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt hai gã Ãại Hán lá»›n tiếng quát:
- Tránh Ä‘Æ°á»ng cho ta Ä‘i!
Thanh âm rất trong trẻo, rõ rà ng là tiếng một cô gái.
Ãoà n Dá»± không còn nghi ngá» gì nữa cất tiếng gá»i:
- Má»™c cô nÆ°Æ¡ng! Uyển Thanh muá»™i tá»! NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Miệng chà ng ấp úng gá»i loạn lên và giục ngá»±a tiến lại.
Vết thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c ngá»±c chà ng chÆ°a khá»i hẳn, HÆ° Trúc sợ nó lại vỡ ra, vá»™i la lên:
- Tam đệ! Tam đệ phải cẩn tháºn kẻo vết thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c ngá»±c...
Ba Thiên Thạch, Chu Ãan Thần đồng thá»i phóng ngá»±a rượt theo.
Thiếu niên thÆ° sinh cưỡi trên lÆ°ng lừa vẫn trừng mắt nhìn hai gã Ãại Hán, không quay đầu lại.
Ba Thiên Thạch cùng Chu Ãan Thần nhìn chênh chếch thấy ná»a mặt nà ng đã nháºn ra con ngÆ°á»i xinh đẹp nà y đúng là ngÆ°á»i mà Ãoà n Dá»± đã Ä‘Æ°a vá» Trấn Nam vÆ°Æ¡ng phủ nÆ°á»›c Ãại Lý. Tên nà ng là HÆ°Æ¡ng Dược Xoa Má»™c Uyển Thanh.
Hai gã lẩm bẩm:
- Chúng ta tháºt có mắt nhÆ° mù, không bằng cô bé Ä‘ui mắt kia.
Nguyên A Tá» tuy mắt chẳng nhìn thấy gì, nhÆ°ng thÃnh mÅ©i hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Má»™c Uyển Thanh có má»™t mùi hÆ°Æ¡ng khác lạ, nà ng vừa Ä‘i qua, A TỠđã ngá»i thấy ngay. Còn má»i ngÆ°á»i thì mắt nhìn rõ rà ng là má»™t thiếu niên thÆ° sinh. Trong lúc thảng thốt chẳng ai để ý nhìn kỹ nà ng là trai hay gái.
Ãoà n Dá»± phóng ngá»±a đến bên mình nà ng vÆ°Æ¡n tay nắm lấy vai, dịu dà ng nói:
- Muá»™i tá»! Từ ngà y ấy đến nay Muá»™i tỠở đâu? Tiểu huynh nhá»› Muá»™i quá chừng.
Má»™c Uyển Thanh rụt vai lại tránh khá»i tay Ãoà n Dá»±.
Nà ng quay đầu nhìn chà ng hững há» há»i má»™t cách ngây thÆ¡:
- NgÆ°á»i nhá»› ta Æ°? Là m sao mà nhá»› ta? NgÆ°Æ¡i nhá»› ta tháºt không?
Ãoà n Dá»± ngẩn ngÆ°á»i ra. Trong ba câu há»i đó chà ng khó lòng trả lá»i được câu nà o.
Ãại Hán đứng đối diện báºt lên trà ng cÆ°á»i ha hả nói:
- Ồ! Té ra là một cô chiêu! Ta cho cô đi đấy!
Gã Ãại Hán kia cÅ©ng nói:
- Ãà n bà con gái thì chúng ta cho, còn bá»n Ä‘Ã n ông thối tha thì không được đâu. Thằng lá»i kia cút Ä‘i!
Hắn lại trá» và o mặt Ãoà n Dá»± nói tiếp:
- Cái loại mặt trắng bóng kia lão gia vừa nhìn thấy mặt đã ghét cay ghét đắng rồi. Nếu mi còn tiến thêm bước nữa thì lão gia bằm nát ra là m mắm, đừng có trách nghe!
Ãoà n Dá»± nói:
- Tôn huynh nói thế là sai. ÃÆ°á»ng cái ai Ä‘i chả được? Tôn huynh không cho Ä‘i là vì lẽ gì? Xin nói rõ cho nghe!
Ãại Hán đáp:
- Tôn Tản VÆ°Æ¡ng Tá» nÆ°á»›c Thổ Phồn có lệnh: ải nà y đóng lại trong mÆ°á»i ngà y. Chá» qua ngà y Trung thu sẽ mở trở lại. Còn trÆ°á»›c ngà y Trung thu thì chỉ có Ä‘Ã n bà con gái là qua được, còn Ä‘Ã n ông phải quay vá». Ngoà i ra tăng nhân Ä‘i được, ngÆ°á»i tục không Ä‘i được. Già đi được trẻ không Ä‘i được. NgÆ°á»i chết rồi Ä‘i được, kẻ sống không Ä‘i được. Vì thế mà kêu là "tứ quá tứ bất quá".
Ãoà n Dá»± há»i:
- NhÆ° váºy nghÄ©a là là m sao?
Ãại Hán lá»›n tiếng nói:
- NgÆ°Æ¡i há»i nghÄ©a lý Æ°? Chẳng có nghÄ©a lý gì hết. Cặp đồng chuỳ của lão gia và cây thiết chá» của lão nhị là nghÄ©a lý đó! Tôn Tản VÆ°Æ¡ng TỠđã nói ra tức là nghÄ©a lý rồi đó. Mi là má»™t chà ng trai, đã không phải là sÆ° cÅ©ng không phải lão già thì trừ phi ngÆ°Æ¡i có là xác chết má»›i qua cá»a quan nà y được.
Mộc Uyển Thanh nói:
- Chà chà ! Sao lại có hạng ngÆ°á»i nói nhăng nói cà n thế được?
Nà ng vung tay phải lên một cái.
Véo véo!
Hai mÅ©i tên đã nhằm bắn và o hai gã Ãại Hán, nghe "bà nh bạch" nhÆ° bắn và o da thuá»™c. Rõ rà ng hai mÅ©i ám tiá»…n bắn đúng trÆ°á»›c ngá»±c mà hai gã chẳng tổn thÆ°Æ¡ng chi hết.
Gã sá» dụng cây thiết chá» tức giáºn quát to:
- Cô bé kia tháºt không biết Ä‘iá»u! Sao lại phóng ám khà và o bá»n ta?
Má»™c Uyển Thanh giáºt mình kinh hãi nghÄ© bụng:
- Có lẽ hai tên nà y mặc má»™t thứ áo giáp má»m nhÅ©n, tên Ä‘á»™c của ta không bắn chết chúng được.
Ãại Hán cầm thiết chá» vÆ°Æ¡n bà n tay to bằng cái quạt lá bổ ra nắm lấy Má»™c Thanh. NgÆ°á»i gã cao lá»›n, Má»™c Thanh đã cưỡi lừa mà lão vÆ°Æ¡n tay ra đã tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c nà ng.
Ãoà n Dá»± vá»™i la lên:
- Tôn huynh không được vô lễ. Chà ng vội đưa tay trái lên chắn lại.
Ãại Hán xoay tay nắm chặt lấy cổ tay Ãoà n Dá»±.
Gã Ãại Hán sá» dụng cặp chuỳ reo lên:
- Hay lắm! Chúng ta hãy xé thằng lá»i mặt trắng nà y ra là m hai mảnh.
Gã Ä‘Æ°a cặp chuỳ sang trái. Tay phải nắm lấy cổ tay trái Ãoà n Dá»± kéo tháºt mạnh.
Mộc Uyển Thanh vội la lên:
- Không được hại ca ca ta!
Véo véo!
Mấy mũi ám tiễn phóng ra mất tăm như những viên đá chìm xuống biển cả.
Má»™c Uyển Thanh thấy phóng ám tiá»…n và o mình Ãại Hán không ăn thua gì. Nà ng muốn bắn và o mắt, mÅ©i chúng, nhÆ°ng ở giữa còn có Ãoà n Dá»±, nên lại sợ bắn phải chà ng.
Hai bên lối Ä‘i nà y là hai dãy núi BÃch láºp. HÆ° Trúc, Ba Thiên Thạch, Chu Ãan Thần bị Má»™c Uyển Thanh và Ãoà n Dá»± cưỡi ngá»±a ngăn mất lối Ä‘i, không còn cách nà o nhảy lên ứng cứu được.
HÆ° Trúc tung mình nhảy lên, rá»i khá»i yên ngá»±a, lao tá»›i tên Ãại Hán cầm thiết chá», toan giÆ¡ tay ra Ä‘iểm và o cạnh sÆ°á»n gã.
Ãoà n Dá»± bá»—ng cÆ°á»i ha hả nói:
- Nhị ca bất tất phải hoang mang. Bá»n chúng không hại tiểu đệ được đâu.
Bá»—ng thấy hai gã Ãại Hán, thân hình cao lá»›n dần dần lún thấp xuống. Hai cái đầu to tÆ°á»›ng lắc lÆ° không đứng yên lại được. Lát sau hai gã ngã huỵch xuống đất.
Nguyên ná»™i lá»±c "Chu Cáp Thần Công" trong mình Ãoà n Dá»± chuyên hút công địch nhân. Ná»™i lá»±c hai gã Ãại Hán bị "Chu Cáp Thần Công" hút hết, liá»n ngã lăn ra.
Ãoà n Dá»± nói:
- Các ngÆ°Æ¡i đã đánh chết và gây trá»ng thÆ°Æ¡ng cho bao nhiêu ngÆ°á»i, nên bây giá» phải chịu cuá»™c trừng phạt nà y. Từ đây không được thế nữa!
Chung Linh lúc đó cÅ©ng Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, liá»n cÆ°á»i nói:
- E rằng bá»n chúng không còn bản lãnh để đánh ngÆ°á»i nữa.
Nà ng quay đầu lại nhìn Mộc Uyển Thanh nói:
- Má»™c cô cô! Tại hạ không ngá» lại chÃnh là cô!
Má»™c Uyển Thanh lạnh lùng há»i:
- Ngươi là em gái ta, sao lại kêu ta bằng cô cô?
Chung Linh lấy là m kỳ há»i:
- Mộc cô nương! Cô nương nói giỡn rồi! Sao tiểu nữ lại là em gái cô được?
Má»™c Uyển Thanh trá» và o Ãoà n Dá»± nói:
- NgÆ°Æ¡i cứ há»i y sẽ rõ.
Chung Linh quay lại nhìn Ãoà n Dá»± để chá» chà ng giải thÃch.
Ãoà n Dá»± ngấm ngầm kinh hãi nghÄ© thầm:
- Chung phu nhân cùng gia gia ta tất có má»™t mối liên quan không phải tầm thÆ°á»ng.
Chà ng nhá»› tá»›i năm trÆ°á»›c, mình và o hang Vạn Kiếp. Khi Ä‘i qua cầu Thiên Nhân Ãá»™, và o tá»›i ngôi thứ bảy. Trên má»™ nà y có tấm bia khắc chữ: "Vạn Cừu Ãoà n chi má»™". Ai và o má»™ phải lấy gót chân nện mạnh và o chữ "Ãoà n" ba cái thì cá»a má»™ tá»± nhiên mở ra. Chà ng tá»± há»i:
- Cừu Ãoà n là nghÄ©a gì? Tại sao phải đá và o chữ "Ãoà n" ba cái? Chắc Chung Vạn Cừu, phụ thân Chung Linh, chủ nhân hang Vạn Kiếp, rất căm háºn ngÆ°á»i há» Ãoà n. Hôm ấy, mẫu thân Chung Linh vừa thấy mình đến đã lá»™ vẻ kinh hoà ng, run lên nói: "NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i há» Ãoà n phải không?" DÄ© nhiên dung mạo mình giống hệt tÆ°á»›ng mạo gia gia lúc còn nhá» tuổi. Chung Vạn Cừu vừa thấy mình đã tức nhÆ° Ä‘iên lên nói: "Quân chó má nà y dù có đốt thà nh than, ta cÅ©ng nháºn ra mi". Những tình trạng đó tháºt có nhiá»u chá»— khả nghi.
Rồi chà ng lại lẩm bẩm:
- Nếu Chung cô nÆ°Æ¡ng là con gia gia mình thì sao ngÆ°á»i lại bảo vá»›i Chung cốc chủ cho Chung cô nÆ°Æ¡ng là m tiểu thiếp mình? Dù ngÆ°á»i có ý trêu chá»c Chung cốc chủ đến đâu cÅ©ng không nên nói câu nà y. Hay là ... chÃnh gia gia cÅ©ng không biết?
Ãoà n Dá»± vẻ mặt cá»±c kỳ bẽn lẽn. Chà ng chÆ°a nói gì thì bao nhiêu ngÆ°á»i trÆ°á»›c bị hai gã Ãại Hán ngăn cản bây giá» rầm rá»™ Ä‘i qua để tiến và o Linh Châu.
Bá»—ng A Tá» cất tiếng há»i:
- Ca ca! Vị cô nÆ°Æ¡ng mùi thÆ¡m ngà o ngạt kia phải chăng cÅ©ng là ngÆ°á»i quen biết vá»›i ca ca từ lâu rồi? Sao ca ca không giá»›i thiệu nà ng vá»›i tiểu muá»™i?
Ãoà n Dá»± đáp:
- Ngươi đừng nói nhăng. Y là ... tỷ tỷ ngươi đó. Ngươi lại bái kiến đi!
Má»™c Uyển Thanh tức giáºn nói móc:
- Ta là m gì có phước lớn thế?
Rồi nà ng khẽ quất roi và o mông cho lừa chạy vá» phÃa trÆ°á»›c.
Ãoà n Dá»± Ä‘uổi theo há»i:
- Từ đấy đến nay, Muá»™i tỠở đâu? Muá»™i tá»... trông sút Ä‘i nhiá»u.
Má»™c Uyển Thanh tâm tÃnh cao ngạo mà hung hãn, há»… cất nhắc chân tay là giết ngÆ°á»i. NhÆ°ng nà ng nghe câu nói ôn nhu của Ãoà n Dá»± thì không khá»i chua xót trong lòng. HÆ¡n má»™t năm nay trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng phiêu lÆ°u, nà ng dạn dà y mÆ°a gió, trong lòng lại cá»±c kỳ Ä‘au khổ. Bao nhiêu thảm trạng trong chá»›p mắt lại hiện ra, khiến nà ng không thể ngăn đôi dòng luỵ nhá» xuống nhÆ° mÆ°a.
Ãoà n Dá»± lại nói:
- Muá»™i tá»! Bá»n chúng ta đông ngÆ°á»i, có đủ đồ cung ứng. Muá»™i tá» Ä‘i cùng vá»›i bá»n ta nghe!
Mộc Uyển Thanh vùng vằng nói:
- Ai cần ngươi chiếu cố? Chẳng có ngươi, dễ ta không sống được hay sao?
Ãoà n Dá»± nói:
- Tiểu huynh có nhiá»u chuyện muốn nói vá»›i tiểu Muá»™i. Muá»™i tá» có chịu Ä‘i theo tiểu huynh không?
Má»™c Uyển Thanh vẫn hằn há»c nói:
- Ngươi còn nói gì với ta nữa? Chẳng qua lại là mấy câu nói trăng nói cuội chứ gì?
Tuy miệng nà ng không ưng chịu, mà lòng nà ng đã nhũn ra rồi.
Ãoà n Dá»± thấy thế cả mừng nói:
- Muá»™i tá»! Tuy Muá»™i tá» có gầy Ä‘i đôi chút, nhÆ°ng cà ng lá»›n lên lại cà ng xinh đẹp.
Mộc Uyển Thanh sa sầm nét mặt nói:
- Ngươi là huynh trưởng ta. Từ giỠtrở đi không được nói thế nữa!
Hiện giá», lòng dạ Má»™c Uyển Thanh rối bá»i. Nà ng biết rõ Ãoà n Dá»± là ngÆ°á»i anh cùng cha, khác mẹ của mình, nhÆ°ng đối vá»›i chà ng nà ng vẫn có tình yêu mến nhá»› nhung, chẳng những không phai lạt mà trái lại, má»—i ngà y má»™t tăng thêm.
Ãoà n Dá»± cÆ°á»i nói:
- Tiểu huynh bảo Muội tỠcà ng lớn lên cà ng xinh đẹp, tưởng cũng chẳng có chi là sai lầm. Muội Muội! Tại sao Muội Muội lại cải dạng nam trang đến Linh Châu để dự cuộc chiêu phò mã nà y? Muội Muội trông rất giống một chà ng thư sinh, thiếu niên anh tuấn. Chắc chúa nước Tây Hạ nhìn thấy Muội Muội phải điên đảo thần hồn.
Má»™c Uyển Thanh há»i:
- Váºy ca ca đến Linh Châu là m chi?
Ãoà n Dá»± Ä‘á» mặt lên đáp:
- Tiểu huynh muốn đến dự cuộc náo nhiệt nà y xem thế nà o, chứ không có ý gì khác cả.
Mộc Uyển Thanh "hừ" một tiếng rồi nói:
- Ca ca đừng dối tiểu Muội nữa. Gia gia bảo ca ca đến ứng tuyển là m phò mã, lại sai gã hỠBa cũng gã hỠChu đưa ca ca đi. Ca ca tưởng tiểu muội không biết hay sao?
Ãoà n Dá»± là m kỳ há»i:
- Ô hay! Sao Muội Muội lại thế?
Mộc Uyển Thanh đáp:
- Mẫu thân tiểu muội gặp gia gia. Tiểu muội cùng đi với mẫu thân nên nghe nói hết.
Ãoà n Dá»± nói:
- Té ra là thế! Muội Muội biết tiểu huynh đi Linh Châu nên cũng đi coi phải không?
Má»™c Uyển Thanh Ä‘á» mặt lên vì Ãoà n Dá»± nói câu nà y đúng tâm sá»± nà ng. NhÆ°ng nà ng bÄ©u môi đáp:
- Tuổi Muội đi coi ca ca là m chi? Tiểu Muội muốn coi nà ng công chúa nước Tây Hạ xem đẹp đến thế nà o mà là m náo loạn cả thiên hạ?
Ãoà n Dá»± nghÄ© thầm:
- Công chúa nÆ°á»›c Tây Hạ chỉ đẹp bằng ná»a cô cÅ©ng là hay lắm rồi.
NhÆ°ng chà ng nháºn ra câu nói nà y vá»›i tình nhân thì được, nói vá»›i Muá»™i Muá»™i thì không nên. Rồi không nói gì nữa.
Mộc Uyển Thanh lại nói:
- Tiểu Muá»™i cÅ©ng muốn xem VÆ°Æ¡ng tá» há» Ãoà n nÆ°á»›c Ãại Lý liệu có thà nh công trong cuá»™c hôn nhân nà y chăng?
Ãoà n Dá»± khẽ nói:
- Tiểu huynh không là m phò mã nước Tây Hạ đâu. Nhưng Muội Muội chớ nên tiết lộ câu nà y với ai. Nếu gia gia bức bách tiểu huynh thì tiểu huynh sẽ trốn biệt.
Má»™c Uyển Thanh há»i:
- Chẳng lẽ gia gia ra lệnh mà ca ca dám phản đối ư?
Ãoà n Dá»± cãi:
- Tiểu huynh không kháng lệnh mà chỉ đi trốn thôi.
Má»™c Uyển Thanh cÆ°á»i nói:
- Trốn Ä‘i vá»›i kháng mệnh thì khác gì nhau? NgÆ°á»i ta là nà ng công chúa cà nh và ng lá ngá»c, sao ca ca lại không muốn?
Từ lúc thấy mặt chà ng, bây giá» Má»™c Uyển Thanh má»›i hé miệng cÆ°á»i.
Ãoà n Dá»± rất lấy là m mừng nói:
- Muội Muội tưởng tiểu huynh cũng giống gia gia hay sao? Bạ ai cũng yêu, rồi không dứt ra được!
Mộc Uyển Thanh nói:
- Hừ! Tiểu Muá»™i xem ca ca vá»›i gia gia chẳng có chá»— nà o khác nhau. Ãúng là cha nà o con ấy. Có Ä‘iá»u ca ca không được tốt phÆ°á»›c nhÆ° gia gia mà thôi.
Rồi nà ng thở dà i nói tiếp:
- Tỷ như mẫu thân tiểu muội, sau lưng thì ghét cay ghét đắng gia gia. Song hễ thấy mặt là lại tha thứ hết. Các cô tuổi trẻ bây giỠkhông rộng lượng như má má tiểu muội đâu.
Hai ngÆ°á»i sóng cÆ°Æ¡ng mà đi.
Lát sau Chung Linh, HÆ° Trúc và bá»n Tiêu Phong cÅ©ng Ä‘uổi kịp.
Ãoà n ngÆ°á»i Ä‘i được mấy dặm thì trá»i đã xế chiá»u.
Bá»—ng nghe mé tả có tiếng la hoảng vá»ng lại. NgÆ°á»i lá»›n tiếng réo lên chÃnh là thanh âm Nam Hải Ngạc Thần. DÆ°á»ng nhÆ° hắn Ä‘Æ°Æ¡ng gặp phải chuyện gì nguy nan.
Ãoà n Dá»± nói:
- Ãồ đệ ta rồi!
Chung Linh cũng la lên:
- Chúng ta mau tá»›i đó xem sao? Ãồ đệ công tá» rất tốt!
Hư Trúc cũng nói:
- Phải đó!
Nên nhá»› rằng, mẫu thân y là Diệp Nhị NÆ°Æ¡ng cùng má»™t tốp vá»›i Nam Hải Ngạc Thần nên y không khá»i có tình lân cáºn.
Mấy ngÆ°á»i giục ngá»±a lao vá» phÃa có tiếng la.
Ãi quanh mấy góc núi thì đến má»™t khu rừng ráºm.
Ãá»™t nhiên trên bá» vá»±c thẳm xuất hiện má»™t cảnh tượng kinh hồn, Ä‘á»™ng phách.
Bá» vá»±c thẳm có má»™t cây tùng Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c. Trên má»™t cà nh cây má»c ngang ra, có ngÆ°á»i lấy gáºy cà i và o rồi đứng lên đó. NgÆ°á»i nà y mình mặc áo thanh bà o. Lão chÃnh là Ãoà n Diên Khánh.
Tay trái lão cầm gáºy, tay mặt cÅ©ng cầm má»™t cái gáºy nữa. Ãầu cây gáºy nà y má»™t ngÆ°á»i nắm lấy. ChÃnh là Nam Hải Ngạc Thần. Tay kia, Nam Hải Ngạc Thần lại túm lấy má»› tóc dà i của ngÆ°á»i khác là Cùng Hung Cá»±c ác Vân Trung Hạc. Hai tay Vân Trung Hạc nắm giữ hai cổ tay má»™t thiếu nữ. Cả bốn ngÆ°á»i trông nhÆ° má»™t sợi dây dà i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không và ở và o tình trạng nguy hiểm vô cùng! Bất luáºn là ai trong mấy ngÆ°á»i nà y chỉ suểnh tay má»™t chút là rá»›t xuống vá»±c thẳm đầy đá tai mèo.
Ãoà n Dá»± thấy khe núi nà y đã má»c chi chÃt tá»±a cây rừng. Nhiá»u má»m đá nhá»n hoắt nhÆ° mÅ©i dao chÄ©a thẳng lên. Ai đã rá»›t xuống tất bị tan xác.
Lúc ấy má»™t cÆ¡n gió thổi Ä‘Æ°a Nam Hải Ngạc Thần, Vân Trung Hạc và thiếu nữ Ä‘u Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng hình bán nguyệt. Thiếu nữlúc trÆ°á»›c xoay lÆ°ng vá» phÃa má»i ngÆ°á»i. Bây giỠđãđổi vị trà thà nh ra nà ng xoay nghiêng mặt lại.
Ãoà n Dá»± vừa trông thấy đã la hoảng:
- Trá»i Æ¡i!
Suýt nữa chà ng từ trên lưng ngựa té xuống.
Nguyên thiếu nữ nà y chẳng phải ai xa lạ mà chÃnh là VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến mà chà ng ngà y đêm thÆ°Æ¡ng nhá»›.
Ãoà n Dá»± định thần lại ngẩng đầu nhìn lên thì thấy sÆ°á»n núi cá»±c kỳ nguy hiểm không có cách nà o tung ngá»±a lên được. Chà ng vá»™i và ng xuống ngá»±a, chạy lại trÆ°á»›c cây tùng thì thấy má»™t ngÆ°á»i lùn mà béo máºp Ä‘ang cầm búa lá»›n Ä‘ang chặt cây tùng nà y.
Ãoà n Dá»± kinh hãi quá la lên:
- Ôi! á»i! NgÆ°Æ¡i là m chi váºy?
NgÆ°á»i béo lùn lá» Ä‘i nhÆ° không nghe thấy gì, giÆ¡ búa tiếp tục chặt cây.
Ãoà n Dá»± giÆ¡ ngón tay ra váºn chân khÃ, muốn Ä‘em Lục mạch thần kiếm để hạ ngÆ°á»i kia. Không ngá» chà ng sá» dụng Lục mạch thần kiếm chÆ°a được linh hoạt, không phải lúc nà o muốn phát huy là được ngay. Chà ng phóng chỉ luôn mấy cái mà vẫn chẳng thấy kiếm khà vá»t ra.
Ãoà n Dá»± lại cà ng sợ hãi cuống cuồng, lá»›n tiếng la:
- Ãại ca! Nhị ca! Muá»™i Muá»™i! Chung cô nÆ°Æ¡ng! Mau lại cứu ngÆ°á»i!
Tiêu Phong, Hư Trúc vội chạy lại.
Nguyên ngÆ°á»i lùn kia được tảng đá lá»›n che Ä‘i nên ở dÆ°á»›i nhìn lên không thấy. Ãồng thá»i gió núi thổi mạnh, tiếng chặt cây cÅ©ng không nghe rõ. May mà cây tùng to lá»›n không chặt đứt ngay được.
Bá»n Tiêu Phong thấy tình trạng nà y Ä‘á»u vô cùng kinh hãi, không biết tại sao lại Ä‘Æ°a đến tình trạng nà y được?
Hư Trúc kêu lên:
- Lão béo lùn kia! Lão huynh đừng chặt cây nữa.
Lão lùn máºp nói:
- Cây nà y ta trồng nên. Ta muốn chặt đem vỠlà m quan tà i, ngươi giữ được ta sao?
Hắn vừa nói vừa tiếp tục chặt cây.
Nam Hải Ngạc Thần vẫn lớn tiếng la hoảng không ngớt miệng.
Ãoà n Dá»± nói:
- Nhị ca! NgÆ°á»i nà y không thể lấy lẽ phải trái mà bảo y được. Xin nhị ca kiá»m chế y rồi sẽ nói!
Hư Trúc đáp:
- Phải rồi!
Y toan chạy tá»›i thì Ä‘á»™t nhiên có má»™t ngÆ°á»i chống gáºy lÆ°á»›t qua bên má»i ngÆ°á»i mau lẹ phi thÆ°á»ng. Chỉ mấy cái tung lên hụp xuống đã đến trÆ°á»›c mặt gã béo lùn.
NgÆ°á»i nà y Ä‘i mau quá nhìn không rõ. Lúc hắn đứng yên má»›i biết là Du Thản Chi. Không biết gã ở trong xe lừa đã chuồn ra từ lúc nà o.
Mộc Uyển Thanh chưa biết mặt gã, đột nhiên thấy dung mạo khủng khiếp của gã, nà ng cả kinh thất sắc, khẽ la lên một tiếng:
- Úi chao!
Du Thản Chi, má»™t gáºy chống xuống đất má»™t gáºy giÆ¡ lên, lạnh lùng nói:
- Không ai được lại đây!
Tà i sản của nguoidoi123
29-08-2008, 09:52 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LỤC MẠCH THẦN KIẾM
Hồi 131 : Bên bá» hồ ngÆ°á»i ngá»c rÆ¡i châu
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Vnthuquan.net
Ãoà n Dá»± vá»™i nói:
- VÆ°Æ¡ng Bang chúa! Bang chúa mau ngăn trở vị nhân huynh béo máºp kia, đừng để y chặt đứt cây tùng.
Du Thản Chi lạnh lùng há»i lại:
- Ta ngăn trở y là m chi? Ngăn trở y thì được cái lợi gì?
Ãoà n Dá»± đáp:
- Cây tùng mà đổ xuống thì mấy ngÆ°á»i kia Ä‘á»u chết hết.
HÆ° Trúc thấy tình thế cá»±c kỳ nguy hiểm liá»n tung mình nhảy vá»t ra để ngăn trở không cho gã béo máºp chặt cây, đồng thá»i Ä‘em bá»n Ãoà n Diên Khánh, Nam Hải Ngạc Thần xuống.
Nên nhá»› rằng, ngà y ná» HÆ° Trúc giải thế cá» bà hiểm, y đã nhá» Ãoà n Diên Khánh chỉ Ä‘iểm cho. Váºy y há»c thà nh má»™t nhân váºt có bản lÄ©nh nhÆ° ngà y nay, cÅ©ng là mở đầu từ ngà y đó. Tuy vụ kia là kỳ duyên của y, nhÆ°ng đối vá»›i Ãoà n Diên Khánh y vẫn nhá»› Æ¡n.
Không ngỠDu Thản Chi cắm cây trượng xuống đất rồi phóng chưởng đánh luôn.
Một luồng khà âm hà n theo chưởng phong xô ra.
HÆ° Trúc, không sợ phát chưởng âm hà n, nhÆ°ng biết rằng chưởng lá»±c đối phÆ°Æ¡ng thâm háºu, không dám coi thÆ°á»ng, phải ngÆ°ng thần phóng chưởng chống lại.
Du Thản Chi lại phóng phát chưởng thứ hai nhằm đánh và o cà nh tùng.
Ãoà n Dá»± vá»™i la lên:
- Nhị ca! Ãừng ra đó nữa. Chúng ta nói chuyện tá» tế hay hÆ¡n. Hà tất phải Ä‘á»™ng thủ? VÆ°Æ¡ng Bang chúa! Bang chúa có thù vá»›i ai? Sao lại hại ngÆ°á»i khác?
Du Thản Chi há»i:
- Ãoà n công tá»! Công tá» bảo ta ngăn trở lão béo nà y thì chẳng có chi là khó. NhÆ°ng công tá» có Ä‘em lại mối lợi gì cho ta không?
Ãoà n Dá»± nói:
- Bang chúa... muốn gì... tại hạ cÅ©ng cho liá»n. Váºy Bang chúa muốn sao cứ nói ra, lẹ lên! Chỉ cháºm má»™t chút là lỡ việc.
Du Thản Chi đáp:
- Ta ngăn trở gã máºp nà y rồi láºp tức muốn cùng A Tá» cô nÆ°Æ¡ng dá»i khá»i nÆ¡i đây. Công tá» cùng bá»n Tiêu Phong, HÆ° Trúc không má»™t ai được ngăn trở. Các vị có Æ°ng thuáºn nhÆ° váºy không?
Ãoà n Dá»± vá»™i đáp:
- A TỠmuốn nhị ca tại hạ chữa mắt cho sáng lại. Nếu y đi theo Bang chúa thì là m thế nà o chữa được mắt y?
Du Thản Chi đáp:
- Hư Trúc tiên sinh có thể chữa mắt cho nà ng thì ta đây cũng có thể tìm cách chữa cho nà ng được.
Ãoà n Dá»± ngáºp ngừng nói:
- Cái đó... cái đó...
Chà ng thấy gã béo lùn vẫn tiếp tục chặt cây tùng thì nghÄ© ngay đến việc cứu ngÆ°á»i là gấp, liá»n đáp:
- Tại hạ Æ°ng chịu lá»i Bang chúa, Bang chúa...
Chà ng hoảng hốt lÃu lưỡi không nói được nữa.
Du Thản Chi đã vung tay lên đánh và o gã lùn máºp.
Gã nà y cÆ°á»i hÃch... hÃch... quẳng búa xuống, đứng thủ thế quát lên má»™t tiếng rồi vung song chưởng lên chống lại chưởng lá»±c của Du Thản Chi.
Chưởng phong rÃt lên veo véo, thanh thế cá»±c kỳ mãnh liệt.
Phát chưởng của Du Thản Chi đánh ra trái lại không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Ãá»™t nhiên gã béo lùn sắc mặt biến đổi. Gã Ä‘Æ°Æ¡ng tá» vẻ kiêu ngạo khinh ngÆ°á»i, bá»—ng ra chiá»u kinh hãi, dÆ°á»ng nhÆ° thấy má»™t sá»± rất kỳ dị mà gã không ngá». Tiếp theo, khoé miệng gã ứa máu tÆ°Æ¡i. NgÆ°á»i gã co rúm lại rồi nhÆ° má»™t quả banh, từ trên sÆ°á»n núi lăn xuống vá»±c thẳm.
Chỉ trong nháy mắt nghe đánh "uỳnh" má»™t tiếng, ngÆ°á»i gã Ä‘áºp và o những tảng đá lởm chởm dÆ°á»›i đáy hang.
Má»i ngÆ°á»i nghe tiếng hán tá» béo lùn rá»›t xuống thì tưởng tượng ra thảm trạng gã bị vỡ tan, đầu óc, thân thể nát nhừ mà không khá»i rùng mình.
HÆ° Trúc tung ngÆ°á»i lao lên cà nh tùng, thấy cây cÆ°Æ¡ng trượng của Ãoà n Diên Khánh cắm sâu và o cà nh cây thì biết là ná»™i lá»±c lão ghê gá»›m, má»›i có thể Ä‘eo được cả bốn ngÆ°á»i sức nặng thế mà không tuá»™t ra, nên y cá»±c kỳ khâm phục. Y Ä‘Æ°a tay trái ra nắm lấy cây cÆ°Æ¡ng trượng kéo lên.
Nam Hải Ngạc Thần lên tiếng oang oang khen ngợi:
- Tiểu hoà thượng! Ta đã biết tiểu hoà thượng là má»™t ngÆ°á»i tốt! Bữa nay, nếu không được tiểu hoà thượng đến cứu mạng thì tháºt là nguy quá. Chúng ta bị treo ở đây đã ba ngà y ba đêm rồi, không muốn nếm mùi cay đắng nà y mãi.
Vân Trung Hạc nói móc:
- Thôi đừng nói khoác nữa! Là m gì mà bị treo những ba ngà y ba đêm .
Nam Hải Ngạc Thần tức giáºn nói:
- Ta mà không chống nổi, buông đầu ngÆ°Æ¡i ra thì còn chi là đá»i. NgÆ°Æ¡i có muốn ta thá» buông tay không?
Hai ngÆ°á»i nà y tuy gặp lúc nguy hiểm mà vẫn gây gổ vá»›i nhau.
Chỉ trong nháy mắt, HÆ° Trúc đã kéo được Ãoà n Diên Khánh lên, rồi tiếp tục kéo đến Nam Hải Ngạc Thần cùng Vân Trung Hạc. Sau cùng là VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến. NhÆ°ng hai mắt nà ng nhắm chặt, hÆ¡i thở yếu á»›t dÆ°á»ng nhÆ° đã ngất Ä‘i từ lâu.
Ãoà n Dá»± thấy cứu được nà ng thì rất lấy là m vui. Tiếp theo chà ng nổi lòng thÆ°Æ¡ng xót. Hai cổ tay nà ng Ä‘á»u có quầng Ä‘en vì bị ngón tay Vân Trung Hạc nắm chặt. Chà ng nghÄ© tá»›i Vân Trung Hạc là con ngÆ°á»i hung tà n hiếu sắc. Hắn đã mấy lần toan phạm đến Má»™c Uyển Thanh và Chung Linh mà lần nà o cÅ©ng được Nam Hải Ngạc Thần cứu gỡ.
Bữa nay lại diá»…n ra tấn kịch nà y, chà ng tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm, liá»n nói:
- Ãại ca! Nhị ca! Gã Vân Trung Hạc nà y tháºt là khả ố! Chúng ta giết quách gã Ä‘i thôi!
Nam Hải Ngạc Thần vội la lên:
- Không nên! Không nên! Ãoà n...sÆ° phụ! Bữa nay hoà n toà n nhở ở lão tứ má»›i cứu được... sÆ° nÆ°Æ¡ng... nếu không có y thì sÆ° nÆ°Æ¡ng... đã bá» mạng rồi.
Lão nói mấy câu nà y ấp a ấp úng, má»i ngÆ°á»i nghe không rõ.
Má»™c Uyển Thanh thấy Ãoà n Dá»± vì VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến mà nóng nảy hoảng hốt đã rầu rầu nét mặt, tá»± thÆ°Æ¡ng thân mình. Bây giá» nà ng thấy dung mạo VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến tuyệt thế vô song thì trong lòng có má»™t cảm giác kỳ dị khôn tả.
VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến từ từ mở mắt ra, la lên má»™t tiếng rồi há»i:
- Ãây phải chăng là âm phủ? Ta... chết rồi Æ°?
Nam Hải Ngạc Thần nói:
- Cô nà y tháºt là hồ đồ! Nếu đây là âm phủ thì chẳng lẽ má»i ngÆ°á»i chúng ta Ä‘á»u chết cả rồi Æ°? Bây giá» cô chÆ°a là vợ sÆ° phụ ta. Ta nói mấy câu vô lá»…, cô đừng cho là phạm thượng. Ta nghÄ© rằng, ngà y giá» thấm thoát chẳng được bao lâu. Theo chá»— ta biết thì sá»›m muá»™n gì cô cÅ©ng là sÆ° nÆ°Æ¡ng ta. May còn cÆ¡ há»™i nà y, ta kêu cô mấy tiếng là cô nÆ°Æ¡ng tưởng cÅ©ng chẳng có chi là quá đáng! Ta xin há»i: cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang bình yên, sao lại Ä‘i tìm đất chết? Cô chết thì thoả nguyện vá»ng của cô, nhÆ°ng suýt nữa chết lây cả đến ta cùng tứ đệ Vân Trung Hạc. Vân Trung Hạc có chết cÅ©ng không sao, nhÆ°ng Ãoà n lão đại mà chết thì tháºt là đáng tiếc. Ãoà n lão đại chết hãy còn má»™t việc nhá» chá»› Nhạc lão nhị mà chết theo má»›i là việc lá»›n hÆ¡n hết.
Ãoà n Dá»± nói:
- Vương cô nương! Vụ nà y là thế nà o đây? Cô nương phải một phen kinh hãi, khiến tại hạ áy náy vô cùng! Thôi cô nương hãy ngồi tựa và o gốc cây mà nghỉ một lúc.
Chà ng nói bằng má»™t giá»ng nhẹ nhà ng để an ủi VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến.
VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến rú lên má»™t tiếng rồi khóc ròng.
Hai tay ôm lấy đầu khẽ nói:
- Các vị đừng nghĩ đến ta nữa! Ta không thể sống được đâu!
Ãoà n Dá»± giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm:
- Té ra nà ng tìm cách tá»± tá» tháºt! NhÆ°ng không hiểu tại sao? Chẳng lẽ...
Chà ng liếc mắt nhìn Vân Trung Hạc thấy vẻ mặt gã rất đỗi hung tà n bạo ngược, chà ng ngấm ngầm la lên:
- Trá»i Æ¡i! Phải chăng VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng đã bị gã nà y là m ô nhục mà toan tá»± tá»?
Ãoà n Dá»± còn Ä‘ang nghi ngá» thì Chung Linh chạy lại há»i Nam Hải Ngạc Thần:
- Nhạc lão tam! Lão tam bình yên chứ?
Nam Hải Ngạc Thần vừa thấy Chung Linh cả mừng đáp:
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng! Cô nÆ°Æ¡ng vẫn mạnh giá»i chữ? Bây giá» ta là Nhạc lão nhị chứ không phải Nhạc lão tam nữa.
Chung Linh cũng nói:
- Lão nhị cÅ©ng đừng kêu ta bằng tiểu ná», tiểu kia nữa, khó nghe lắm! Nhạc lão nhị! Vị cô nÆ°Æ¡ng kia tại sao lại toan tá»± tá»? Phải chăng thằng cha cao lênh khênh nà y đã gây ra tai vạ?
Nà ng vừa há»i vừa trá» tay và o Vân Trung Hạc.
Nam Hải Ngạc Thần vội xua tay đáp:
- Không phải! Không phải! Vụ nà y không hiểu tại sao hắn Ä‘á»™t nhiên biến tÃnh trở thà nh ngÆ°á»i tốt. Bá»n ta còn ba ngÆ°á»i, tiếc mất Diệp Nhị NÆ°Æ¡ng, trong lòng ai nấy Ä‘á»u Ä‘au buồn má»›i Ä‘i tản bá»™ lên đây thì thấy cô nÆ°Æ¡ng nà y đâm đầu nhảy xuống vá»±c thẳm. Vân lão tứ đại phát từ tâm, nhảy xuống nắm theo được tay cô. NhÆ°ng cô bé kia nhảy mạnh quá thà nh ra Vân lão tứ không nắm được tay cô kịp thá»i! Trá»i Æ¡i! Hắn là má»™t tên cùng hung cá»±c ác, Ä‘á»™t nhiên biến đổi tÃnh nết, là m má»™t việc thiện, mà không biết lượng sức mình.
Vân Trung Hạc tức mình ngắt lá»i:
- Mẹ kiếp! Có bao giá» Vân má»— lại đại phát từ tâm là m việc hảo sá»±? Vân má»— thấy cô nÆ°Æ¡ng đây chim sa cá lặn mà lại đâm đầu xuống vá»±c thẳm để tá»± tá». Vân má»— không tà i nà o bá» qua được, tưởng nắm bắt nà ng Ä‘em vá» là m má»™t vị phu nhân.
Nam Hải Ngạc Thần tức giáºn quát lên nhÆ° sấm, trá» tay và o mặt Vân Trung Hạc mắng:
- Quân khốn kiếp kia! Nhạc lão nhị tưởng mi biến tÃnh ra tay cứu ngÆ°á»i, má»›i nghÄ© tình hữu nghị ra tay nắm lấy tóc mi định lôi lên. Nếu Nhạc lão nhị sá»›m biết lòng lang dạ thú thì để mi chết quách cho rồi Ä‘á»i.
Chung Linh cÆ°á»i nói:
- Nhạc lão nhị! Lão có ngoại hiệu là hung thần ác sát chuyên là m việc hung ác. Lão biến đổi tÃnh nết tá»± bao giá»?
Nam Hải Ngạc Thần vò đầu vò tai đáp:
- Không biến tÃnh! Lão nhị không biến tÃnh nhÆ°ng trong bốn tay đại ác thiếu mất má»™t ngÆ°á»i thì sức mạnh không khá»i bá»›t Ä‘i má»™t phần, nên ta má»›i nắm đầu lão tứ định lôi lên. Không ngá» chẳng lôi được hắn mà chÃnh mình cÅ©ng bị té nhà o. May nhá» Ãoà n lão đại bản lãnh phi thÆ°á»ng, phóng đầu gáºy xuống cho lão nhị nắm lấy. NhÆ°ng ba ngÆ°á»i má»™t đầu nặng có tá»›i dÆ°á»›i bốn trăm cân. Má»™t đầu lôi xuống, má»™t đầu kéo lên. Rồi cả Ãoà n lão đại cÅ©ng bị kéo xuống. Lão đại liá»n phóng má»™t cây trượng lên móc lấy cà nh tùng, Ä‘ang tìm cách trèo lên. Không ngá» gặp thằng cha lùn máºp ngÆ°á»i nÆ°á»›c Thổ Phồn lại cầm búa đến chặt cây.
Chung Linh há»i:
- Gã lùn máºp đó ngÆ°á»i nÆ°á»›c Thổ Phồn Æ°? Sao gã lại toan ám hại các vị?
Nam Hải Ngạc Thần miệng phun nước miếng ra đáp:
- Các việc Ä‘á»u do lão tứ chẳng ra gì. Hắn đến hoà ng cung nÆ°á»›c Tây Hạ để nhìn trá»™m công chúa. Không ngá» hắn thấy mặt công chúa liá»n miệng đánh trống đánh phách nói huyên thiên vá»›i má»i ngÆ°á»i, nà o khen công chúa đẹp tá»±a thiên tiên, nà o ca ngợi dáng Ä‘iệu nà ng nhÆ° chim sa cá lặn. Vụ nà y đến tai vÆ°Æ¡ng tá» nÆ°á»›c Thổ Phồn. Bạn ta lại phải má»™t phen chiến đấu, đánh chết mÆ°á»i mấy tên võ sÄ© Thổ Phồn. Vì thế mà bá»n đại ác chúng ta thà nh ra cừu thù vá»›i ngÆ°á»i Thổ Phồn.
Má»i ngÆ°á»i nghe lão nói váºy thì đã hÆ¡i hiểu manh mối, nhÆ°ng còn việc VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến định tá»± tá» thì vẫn chÆ°a hiểu tại sao.
Nam Hải Ngạc Thần lại nói:
- VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng! SÆ° phụ ta đã đến đây. Hai ngÆ°á»i biết nhau từ lâu rồi, thôi kết nghÄ©a phu thê quách Ä‘i đừng tá»± tá» là m chi cho uổng!
VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến ngẩng đầu lên nghẹn ngà o nói:
- NgÆ°Æ¡i còn nói nhăng, nói cà n khinh mạn ta... ta sẽ Ä‘áºp đầu và o đây mà chết Ä‘i cho rồi.
Ãoà n Dá»± vá»™i nói:
- Không được! Cô nương là m thế không được!
Rồi chà ng quay lại bảo Nam Hải Ngạc Thần:
- Nhạc lão tam! Ngươi không được...
Nam Hải Ngạc Thần chẹn há»ng:
- Nhạc lão nhị chứ!
Ãoà n Dá»± nói:
- ừ, thì Nhạc lão nhị! NgÆ°Æ¡i không được nói nhăng nữa. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đã có công cứu ngÆ°á»i. Ta đây rất cảm kÃch.
Nam Hải Ngạc Thần giÆ°Æ¡ng cặp mắt ti hà lên nhìn VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến nói:
- Cô không chịu là m sÆ° nÆ°Æ¡ng ta thì chẳng thiếu gì ngÆ°á»i muốn là m. Vị nà y là đại sÆ° nÆ°Æ¡ng, vị kia là tiểu sÆ° nÆ°Æ¡ng. Ta kêu bằng sÆ° nÆ°Æ¡ng hết. Lão vừa nói vừa trá» Má»™c Uyển Thanh, rồi lại trá» sang Chung Linh.
Mộc Uyển Thanh đỠmặt lên, bĩu môi nói:
- Hừ! Lão nà y say rượu nói cà n!
Má»i ngÆ°á»i chú ý nhìn HÆ° Trúc cứu ngÆ°á»i, bây giá» ngó lại má»›i phát giác Du Thản Chi cùng A Tá» Ä‘i đâu mất rồi.
Ãoà n Dá»± há»i Tiêu Phong:
- Ãại ca! Há» Ä‘i cả rồi Æ°?
Chà ng biết Tiêu Phong là ngÆ°á»i rất tinh tế, cÆ¡ linh dị thÆ°á»ng.
Du Thản Chi và A TỠbỠđi tất không qua được mắt ông.
Tiêu Phong đáp:
- Há» Ä‘i cả rồi. Tam đệ đã chịu lá»i gã, nên ta không ngăn trở nữa.
Ông nói váºy mà trong lòng không khá»i bâng khuâng vì không hiểu A Tá» theo Du Thản Chi, rồi vá» sau số pháºn nà ng sẽ ra sao.
Nam Hải Ngạc Thần bỗng la lên:
- Lão đại! Lão tứ! Chúng ta vỠthôi chứ?
Lão thấy Ãoà n Diên Khánh cùng Vân Trung Hạc nhằm Ä‘Æ°á»ng Linh Châu trở gót, liá»n quay lại nói vá»›i Ãoà n Dá»±:
- Nhạc lão nhị cũng đi thôi!
Lão vừa nói vừa xoay mình lẹ bÆ°á»›c Ä‘i theo bá»n Ãoà n Diên Khánh.
Chung Linh nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến:
- VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng! Chắc cô nÆ°Æ¡ng mệt lắm. Váºy chúng ta ngồi xe cùng Ä‘i.
Rồi nà ng đỡ VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến lên ngồi và o chá»— A Tá» trên xe lừa.
Ãoà n ngÆ°á»i nhằm Ä‘Æ°á»ng Linh Châu thẳng tiến.
Và o lúc xế chiá»u, má»i ngÆ°á»i đến ná»™i thà nh Linh Châu.
Thá»i bấy giá», nÆ°á»›c Tây Hạ Ä‘ang mở mang bá» cõi. Có hai mÆ°Æ¡i hai châu. Khu vá»±c Hà Nam có Linh Châu, Hồng Châu, Ngân Châu, Hạ Châu. Khu Hà Tây có HÆ°ng Châu, LÆ°Æ¡ng Châu, Túc Châu (nay là tỉnh Cam Túc). Nguyên má»™t giải Ninh Hạ, Tuy Viá»…n đã có má»™t Ä‘oà n quân thiết giáp năm mÆ°Æ¡i vạn ngÆ°á»i. NgÆ°á»i Tây Hạ rất kiêu dÅ©ng mà lại thiện chiến.
Tống sá» chép rằng: NgÆ°á»i Tây Hạ dùng binh phần nhiá»u láºp những trái núi giả, đặt quân mai phục để bao vây bên địch. Há» lại dùng Ä‘á»™i thiết kỵ là m tiá»n quân. Ãá»™i nà y cưỡi ngá»±a và mặc hai lần áo giáp. GÆ°Æ¡m dao đâm không thủng. Quân thiết kỵ lại dùng dây lòi tói móc chặt và o yên ngá»±a nên ngÆ°á»i chết cÅ©ng không ngã ngá»±a. Lúc giao tranh, Ä‘á»™i thiết kỵ xông và o tráºn trÆ°á»›c là m cho mặt tráºn địch rối loạn rồi quân bá»™ má»›i tiến sau.
Tống sá» còn ghi: NgÆ°á»i Tây Hạ chịu Ä‘á»±ng được nóng lạnh, đói khát... dù phải trốn chạy, há» không lấy là m xấu hổ. Thua luôn ba ngà y, rồi há» quay lại không biết lúc nà o.
Quốc vÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c Tây Hạ tuy há» Lý nhÆ°ng là ngÆ°á»i rợ Hồ. ÃÆ°á»ng Thái Tôn ban cho Tây Hạ quốc vÆ°Æ¡ng được dùng há» Lý. NgÆ°á»i Tây Hạ di chuyển để đánh nhau khắp bốn phÆ°Æ¡ng. Vì váºy mà cÆ°Æ¡ng giá»›i nÆ°á»›c nà y biến đổi hoà i. Kinh đô cÅ©ng tùy thá»i mà dá»i Ä‘i, chứ không ở nguyên má»™t chá»—. Linh Châu tuy là thủ đô nÆ°á»›c Tây Hạ nhÆ°ng so vá»›i kinh đô ở Trung Nguyên thì hãy còn kém xa.
Tối hôm ấy bá»n Tiêu Phong không sao tìm được quán trá».
Nên biết rằng thà nh Linh Châu đã không phải là má»™t nÆ¡i phồn hoa đô há»™i, lại gần đến ngà y Trung thu, hảo hán bốn phÆ°Æ¡ng tá»›i đây không biết bao nhiêu mà kể. Mấy đại khách sạn cháºt nÃch những ngÆ°á»i.
Bá»n Tiêu Phong Ä‘Ã nh ra khá»i ná»™i thà nh tìm kiếm hồi lâu, đến má»™t toà miếu cÅ© là m chá»— nghỉ đêm. Ãà n ông tụ táºp ở đông phòng, còn Ä‘Ã n bà con gái ngủ ở tây hiên.
Ãoà n Dá»± vừa lúc gặp VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến rồi thì trong lòng vừa hoan hỉ lại vừa lo âu. Ãêm hôm ấy, chà ng trằn trá»c không sao ngủ được.
Chà ng tá»± há»i:
- Tại sao Vương cô nương lại toan tự t� Ta phải tìm cách khuyên giải nà ng mới được. Nhưng ta không biết nguyên nhân tại sao thì biết khuyên giải thế nà o?
Lúc đó, ánh trăng le lói và o trong cá»a sổ. Má»™t là n ánh sáng trong trẻo chiếu xuống mặt đất. Ãoà n Dá»± không sao ngủ được liá»n rón rén đứng dáºy ra sân. Chà ng thấy bên góc tÆ°á»ng có hai cây ngô đồng. Mảnh trăng khuyết từ từ Ä‘i lên từ ngá»n cây.
Tiết đại thá» vừa qua, nhÆ°ng má»™t giải Cam, LÆ°Æ¡ng đêm khuya, tiết trá»i đã lạnh, Ãoà n Dá»± quanh quẩn dÆ°á»›i gốc cây ngô đồng mấy lần. Chà ng thấy miệng vết thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c ngá»±c ngâm ngẩm Ä‘au, thì biết rằng ban ngà y Ä‘i nhiá»u quá là m Ä‘á»™ng đến vết thÆ°Æ¡ng.
Bất giác chà ng tá»± há»i:
- Tại sao VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng lại muốn tá»± tá»? Vụ nà y thiệt khó mà biết được. Chà ng thÆ¡ thẩn bÆ°á»›c ra cá»a miếu. DÆ°á»›i ánh trăng, chà ng nhìn thấy từ đằng xa bên bá» hồ có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng. DÆ°á»ng nhÆ° là má»™t nữ lang áo trắng mà bá»™ dạng lại hao hao giống VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến.
Ãoà n Dá»± giáºt mình kinh hãi la thầm:
- Nguy rồi... chắc nà ng lại đi tìm cái chết...
Chà ng liá»n thi triển khinh công chạy tá»›i. Bằng phép Lăng Ba Vi Bá»™, chà ng Ä‘i rất nhanh mà không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, chẳng khác ngÆ°á»i lÆ°á»›t trên mặt nÆ°á»›c. Chỉ trong chá»›p mắt, chà ng đã đến sau lÆ°ng bóng ngÆ°á»i áo trắng.
Là n nÆ°á»›c biếc trong suốt nhÆ° gÆ°Æ¡ng, phản chiếu dung mạo nữ lang áo trắng. Quả nhiên nà ng chÃnh là VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến.
Ãoà n Dá»± rụt rè chÆ°a dám tiến lại, chà ng nghÄ© thầm:
- Khi ở núi Thiếu Thất, nà ng căm háºn ta. Lần nà y lại gặp nà ng đây, mà vẫn chÆ°a lá»™ vẻ gì, nhÆ°ng chắc nà ng chÆ°a nguôi giáºn. Sở dÄ© nà ng tá»± tá», biết đâu chẳng vì giáºn ta mà ra. Than ôi! Ãoà n Dá»± hỡi Ãoà n Dá»±! NgÆ°Æ¡i đã Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t giai nhân để cho nà ng buồn thảm mà toan tá»± tá». Dù ngÆ°á»i muốn thác cÅ©ng không đủ chuá»™c tá»™i.
Chà ng nấp và o sau má»™t gốc cây lá»›n, tá»± than tá»± oán, cà ng nghÄ© cà ng thấy tá»™i mình thâm trá»ng.
Bá»—ng thấy mặt nÆ°á»›c hồ trong nhÆ° ngá»n biếc, tá»± nhiên lăn tăn sóng gợn. Mấy vÅ©ng nÆ°á»›c trÆ°á»›c nhá» sau lan rá»™ng ra.
Ãoà n Dá»± chú ý nhìn kỹ thấy mấy giá»t nhÆ° hạt châu rá»›t xuống mặt hồ. Nguyên đó là nÆ°á»›c mắt VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến.
Ãoà n Dá»± cà ng nghÄ© cà ng xót thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i ngá»c. Chà ng lắng tai nghe nà ng thở dà i mấy tiếng rồi nghẹn ngà o lẩm bẩm:
- Ta chết quách cho rồi để khá»i phải chịu những ná»—i khổ Ä‘au vô cùng, nó hà nh hạ, nó dà y vò ta.
Ãoà n Dá»± không nhịn được nữa, chà ng ở sau gốc cây chạy ra nói:
- VÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng! Trăm Ä‘iá»u ngang ngá»a vì tại hạ! Xin cô nÆ°Æ¡ng để tại hạ gánh chịu hết. Nếu cô nÆ°Æ¡ng... mà nổi giáºn thì tại hạ xin quỳ xuống đây!
Chà ng nói xong quả nhiên quỳ xuống tháºt.
VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến giáºt mình kinh hãi há»i:
- Công tá»! Công tá» là m chi váºy? Công tỠđứng lên Ä‘i. Nếu để ngÆ°á»i ngoà i trông thấy thì còn ra thế nà o?
Ãoà n Dá»± nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng có ngá» lá»i tha thứ thì tại hạ má»›i dám đứng dáºy.
VÆ°Æ¡ng Ngá»c Yến gắt lên:
- Ta tha thứ công tỠcái gì? Việc ta có can dự gì đến công t�
Ãoà n Dá»± đáp:
- Tại hạ thấy cô nÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng tâm thì chắc rằng Ä‘ang khi cô nÆ°Æ¡ng thoả mãn má»i Ä‘iá»u, vì tại hạ đắc tá»™i vá»›i Má»™ Dung công tỠđể y buồn phiá»n rồi gây phiá»n não cho cô nÆ°Æ¡ng. Lần sau gặp y, dù có bị y đánh giết, tại hạ Ä‘Ã nh trốn chạy, quyết không trả đòn.
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîñàëîí , àêâàðèóìíûå , âèðòóàëüíûå , çíàêîìñòâ , êèòàéñêèé , êîíòîðà , ìåðñåäåñ , ìîñýíåðãîñáûò , íóäèçì , ìóçûêà , luc mach than kiem , ñàëàòû , ñàéòîâ , ñëîâàðü , ñïîðòèâíûå , æèçíü , øêîëüíèöû