15-01-2009, 09:30 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 125: Tri âm chi khúc
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 125: Tri âm chi khúc
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lăng Hạo Thiên ra khá»i địa Ä‘á»™ng, thấy trên đầu trá»i xanh mây trắng, gió nhẹ mÆ¡n man, quanh mình hoa cá» Ä‘Æ°a hÆ°Æ¡ng, chim chóc lÃu lo, trong lòng sung sÆ°á»›ng, hÃt sâu má»™t hÆ¡i không khà trong là nh, dang rá»™ng chân tay. Y tÃnh toán rằng mình ở trong Ä‘á»™ng chừng ngà y rưỡi, bây giá» trá»i Ä‘ang giữa ban ngà y, gần giữa trÆ°a ngà y thứ ba, lòng y đâm ra hoảng hốt, không biết những gì trải qua trong Ä‘á»™ng là ảo hay tháºt, ngầm váºn ná»™i tức, chỉ thấy khà mạch sung túc, hÆ¡n hẳn trÆ°á»›c kia. Y Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, nháºn ra mình Ä‘ang ở trong má»™t hoa viên, cạnh đó có má»™t tòa bát giác lÆ°Æ¡ng đình má»›i biết lúc trÆ°á»›c mình váºn kình nhấc cả tòa đình lên, đâm ra không dám tin. Y đến bên ao nÆ°á»›c rá»a mặt, nhìn cá lá»™i tung tăng, óc bất giác nghÄ© đến những chiêu thức má»›i, Ä‘á»u là những chiêu tuyệt diệu, tung mình nhảy lên diá»…n luyện, cảm thấy gân cốt thÆ° thái, kinh mạch thông thoáng má»›i thở phà o nhẹ nhõm. Ngoái nhìn thấy cạnh ao má»c nhiá»u cây táo, hái đầy vạt áo, ngồi xuống ăn tháºt no.
Y giải quyết nhu cầu cái dạ dà y xong, nằm xuống bãi cá», gối hai tay nhắm mắt, cảm giác ánh nắng ấm áp chiếu lên mặt vô cùng thÆ° thái. Äang lúc mÆ¡ mà ng chợt nghe ngoà i xa vang lên tiếng Ä‘Ã n cá»±c nhẹ mà phiêu diêu, trong vắt mà buồn bã, chợt chấn Ä‘á»™ng tâm thần, tá»±a hồ để mặc thân tâm hòa và o tiếng Ä‘Ã n, thầm nhủ: “Tiếng Ä‘Ã n nà y chấn Ä‘á»™ng tâm phách, siêu phà m tuyệt tục, không biết do ai tấu?†Tiếng Ä‘Ã n đến Ä‘i Ä‘á»u theo cÆ¡n gió, thoáng sau đã tiêu tan, y mở bừng mắt, chợt thấy hụt hẫng, ngẩn ngÆ¡ hồi lâu má»›i lần và o sâu trong hoa viên.
Äi má»™t chốc gặp ngay rừng phong, tiếng Ä‘Ã n từ trong rừng vang ra. Tiếng Ä‘Ã n nà y vang vang, quang minh lá»—i lạc, khác hẳn âm Ä‘iệu u nhã ai oán lúc trÆ°á»›c, chắc chắn do hai ngÆ°á»i khác nhau gảy lên. Y thầm nhủ: “Äây có lẽ là Ngân Bình sÆ¡n trang, không biết vừa nà y ai gảy Ä‘Ã n? Còn hiện tại ai gảy?†Lần theo tiếng Ä‘Ã n và o rừng, giữa vùng cây cối thâm u có má»™t tòa noãn các, bên ngoà i có hÆ¡n hai chục ngÆ°á»i, bao gồm cả quản gia ngoà i cá»a Chỉ Khách trang, trung niên nhân trên tiểu lâu, Diệp lão sÆ°, cao thủ khinh công trên vách đá Không Phi và Phi Thiên. Trong các có ba ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi, quay lÆ°ng lại là má»™t lão giả râu tóc bạc phÆ¡, hai ngÆ°á»i còn lại mÅ© áo ngay ngắn, chÃnh thị TrÆ°Æ¡ng Khiết và Liá»…u Thiếu Khanh. TrÆ°á»›c mặt má»—i ngÆ°á»i đặt má»™t chiếc ká»·, trên ká»· là cây Ä‘Ã n và cầm phổ, bạch phát lão giả múa tay, Ä‘ang đánh khúc “Quan SÆ°â€. TrÆ°Æ¡ng, Liêu ngÆ°ng thần lắng nghe, nhìn và o cầm phổ, có vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng. Lão giả Ä‘Ã n xong, vòng tay nói: “Má»i hai vị công tá» chá»n má»™t khúc Ä‘Ã n lên cho lão phu há»c táºp.â€
TrÆ°Æ¡ng Khiết hÆ¡i nhÃu mà y, vòng tay nói: “Vá» mặt cầm nghệ, vãn bối chÆ°a từng rèn giÅ©a, không nên bêu xấu thì hÆ¡n.â€
Liá»…u Thiếu Khanh lại nói: “TrÆ°Æ¡ng huynh khiêm hÆ° nhÆ° váºy, tiểu khả chỉ Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng thá» xem.†Äoạn ngồi xuống trÆ°á»›c cây Ä‘Ã n, cÅ©ng gảy khúc Quan SÆ° nhÆ°ng chỉ pháp sÆ¡ sà i, âm luáºt không chuẩn, tháºt khiến ngÆ°á»i khác không muốn nghe.
Lão giả nhÃu mà y, đợi gã Ä‘Ã n xong má»›i nói: “Tiểu thÆ° tinh thông âm luáºt, hết sức coi trá»ng mặt nà y. Lưỡng vị nhân tà i phẩm cách, võ công kiến thức Ä‘á»u thuá»™c hà ng nhân gian đệ nhất, đáng tiếc chÆ°a nghiên cứu kỹ âm luáºt. Tiểu thÆ° có lá»i má»i hai vị vá» sÆ¡n trang uống chén trà rồi cung kÃnh Ä‘Æ°a nhị vị xuất sÆ¡n.â€
TrÆ°Æ¡ng Khiết cÆ°á»i lạnh: “Lệnh tiểu thÆ° quả tháºt quá Æ° kén chá»n, cầm nghệ chẳng qua là chút tà i vặt, sao lại trá»ng thị nhÆ° váºy?â€
Lão giả hừ lên má»™t tiếng: “Ngân Bình sÆ¡n trang lấy âm luáºt là m đầu, những thứ khác Ä‘á»u coi nhẹ. Các hạ xuất ngôn xin hãy cẩn tháºn.†TrÆ°Æ¡ng Khiết cÆ°á»i lạnh, không nói gì.
Liá»…u Thiếu Khanh không muốn thất bại nhÆ° váºy, cÆ°á»i vuốt: “Tiểu khả tuy không tinh âm luáºt nhÆ°ng rất biết hân thưởng, hÆ¡n nữa lại còn trẻ, nếu được tiểu thÆ° dạy dá»—, mấy năm sau sẽ thà nh cao thủ, Xin tiá»n bối cân nhắc.â€
Lão giả lắc đầu: “Cầm nghệ thuá»™c vá» thiên tÆ°, không miá»…n cưỡng được. Xin hai vị vá» sÆ¡n trang.â€
TrÆ°Æ¡ng Khiết cÆ°á»i lạnh, đứng dáºy chuẩn bị cất bÆ°á»›c, Liá»…u Thiếu Khanh vẫn ngồi nguyên, tá»±a hồ muốn Ä‘Ã n thêm má»™t khúc, lão giả thở dà i: “ÄÆ°Æ¡ng thế đã không có ngÆ°á»i! Tiểu thÆ° Ä‘Ã nh thất vá»ng.â€
Chợt trong rừng cây có má»™t thanh niên y phục thuần phác, thần thái nhếch nhác tiến ra, vòng tay nói: “Vãn bối lá»›n máºt nhá»› đến má»™t khúc Tri Âm, xin quấy nhiá»…u tiá»n bối. â€
ChÃnh thị Lăng Hạo Thiên, những ngÆ°á»i quanh noãn các thấy y Ä‘á»u hô lên kinh hãi, lão giả quay lại nhìn, tá» vẻ ngạc nhiên rồi hà nh lá»…: “Các hạ chắc là Lăng tam công tá». Tại hạ há» Hồng tên Khúc, biết đôi chút cầm nghệ, phụng mệnh tiểu thÆ° thỉnh giáo các vị công tá». Từ lâu đã nghe Lăng tam công tá» gia há»c uyên nguyên, văn võ toà n tà i, lão hủ hôm nay được thấy tôn dung, tháºt vô cùng hoan há»·. Túc hạ vì cứu bằng hữu mà liá»u thân, cÅ©ng may được bình an thoát hiểm.â€
Lăng Hạo Thiên nói: “Không dám, xin há»i Thiên Long Thạch ÄÄ©nh có khá»e không?â€
Hồng Khúc đáp: “Lệnh hữu Thạch công tá» thụ thÆ°Æ¡ng nhẹ, được các sÆ° bá há»™ tống vá» nhà , công tá» không cần lo.â€
Lăng Hạo Thiên lúc đó má»›i yên tâm, vòng tay nói: “Äa tạ tiá»n bối cho biết.†Lại nhá»› đến Thái Äan bèn há»i: “Xin há»i thÆ° đồng theo vãn bối hiện ở đâu?â€
Hồng Khúc hÆ¡i sá»ng sốt rồi đáp: “Lúc đó bá»n lão hủ chỉ biết các hạ gặp hung hiểm, sai ngÆ°á»i báo cho lệnh thÆ° đồng, y hết sức Ä‘au lòng, khóc lóc váºt vã, lão hủ đã sai Ä‘Æ°a đến Chỉ Khách trang nghỉ ngÆ¡i.â€
Lăng Hạo Thiên gáºt gù.
Hồng Khúc nhÆ°á»ng chá»—: “Má»i Lăng tam công tá» ngồi. Cây Ä‘Ã n của lão phu tuy cÅ©, xin nhá» công tá» cho thưởng ngoạn đôi Ä‘iá»u.†Lăng Hạo Thiên cúi ngÆ°á»i hà nh lá»…, ngồi xuống chiếu, búng nhẹ hai, ba cái lên dây Ä‘Ã n, nghe rõ âm thanh chuẩn xác má»›i nhắm mắt lại.
Ba ngÆ°á»i trong các cùng nhóm áo gai bên ngoà i Ä‘á»u nhìn y, ai nấy thấy y ngã xuống nham huyệt mà lại ung dung xuất hiện, tá»±a hồ không tổn thÆ°Æ¡ng gì, Ä‘á»u lấy là m kinh ngạc, tuy có vô số nghi vấn nhÆ°ng không dám lên tiếng quấy nhiá»…u.
Lăng Hạo Thiên hÃt sâu má»™t hÆ¡i, mở bừng mắt, nhìn xuống dao cầm, cÆ¡ hồ không thấy bất kỳ ai bên cạnh, ngón tay khẽ Ä‘Æ°a, Ä‘Ã n khúc “Tri Âmâ€. Äó là má»™t khúc nhạc cổ, kể lại chuyện danh gia chÆ¡i Ä‘Ã n Du Bá Nha tÆ°Æ¡ng ngá»™ tÆ°Æ¡ng giao vá»›i Chung Tá» Kỳ, hai ngÆ°á»i gặp nhau trong núi, bà n luáºn vá» cầm nghệ hết sức hợp nhau, Du Bá Nha Ä‘Ã n má»™t khúc cho Chung Tá» Kỳ bình phẩm, trong lúc Ä‘Ã n nghÄ© đến non cao hay nÆ°á»›c chảy Ä‘á»u được Chung Tá» Kỳ nghe ra. Du Bá Nha coi là tri âm, hai ngÆ°á»i thà nh chà giao, hẹn ngà y gặp lại. Lúc đến hẹn, Chung Tá» Kỳ bất hạnh qua Ä‘á»i, Du Bá Nha khóc lá»›n mà nói: “Thế gian không còn tri âm, Ä‘Ã n nà y để là m gì nữa?†Äoạn bá» Ä‘Ã n mà đi.
Chúng nhân trong Ngân Bình sÆ¡n trang lắng nghe say mê, không ngá» má»™t thanh niên tÆ°á»›ng mạo không có gì đặc sắc lại Ä‘Ã n ra khúc nhạc kỳ diệu nhÆ° thế. Lăng Hạo Thiên Ä‘Ã n xong, đẩy ká»· đứng dáºy hà nh lá»… vá»›i Hồng Khúc: “Mong tiá»n bối chỉ giáo.â€
Hồng Khúc nghe đến mê mẩn tâm thần, má»™t lúc sau má»›i khúc khắc ho: “Xin há»i sÆ° thừa công tá»?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Vãn bối há»c loạn xạ, tháºt ra không có sÆ° phụ.†Cầm nghệ của y há»c từ Khang Tranh, má»™t trong Cá»u Lão, lúc Khang lão dạy y Ä‘Ã n, y không chịu chăm chỉ luyện táºp nên ông nổi giáºn, không cho y được xÆ°ng là đồ đệ của Cầm Tiên Khang lão.
Hồng Khúc nghe váºy, thở dà i nói: “Lão phu bá»™i phục. Lăng tam công tá», xin hay theo chân lão.â€
Lăng Hạo Thiên vòng tay vá»›i TrÆ°Æ¡ng Khiết, không thèm lý đến Liá»…u Thiếu Khanh. TrÆ°Æ¡ng Khiết đáp lá»… rồi quay Ä‘i, sắc mặt Liá»…u Thiếu Khanh lúc Ä‘á» lúc trắng, biết y chÆ°a quên việc mình đánh lén trên cầu, nhìn theo bóng y mà lòng dâng lên ná»—i phẫn háºn, ganh tỵ khôn tả, hồi lâu sau má»›i quay Ä‘i.
--- Xem tiếp hồi 126 ----
Tà i sản của livan
15-01-2009, 09:36 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 126: Bạt đắc đầu trù
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 126: Bạt đắc đầu trù
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Hồng Khúc dẫn Lăng Hạo Thiên rá»i khu rừng phong đến má»™t gian tiểu các bà y biện tinh tế, dá»n sẵn yến tiệc. Lăng Hạo Thiên cả ngà y đói ngấu nên không quá lá»… mạo, ngồi xuống ăn ngay. Hồng Khúc ngồi cạnh nhìn y mỉm cÆ°á»i: “Lăng tam công tá» tà i khà hÆ¡n ngÆ°á»i, thá»±c lượng cÅ©ng váºy.â€
Lăng Hạo Thiên mỉm cÆ°á»i: “Hồng lão sÆ°, tại hạ còn phải qua bao nhiêu cá»a nữa má»›i gặp được lệnh đại tiểu thÆ° của quý trang?â€
Hồng Khúc đáp: “Vốn còn hai cá»a nhÆ°ng các hạ đã ra khá»i được địa Ä‘á»™ng, cá»a cuối cùng không cần qua nữa. Bản trang còn vị Äoạn lão sÆ° từng dạy tiểu thÆ° đánh cá», không biết Lăng tam công tá» có biết vá» kỳ đạo?â€
Lăng Hạo Thiên cÆ°á»i: “Váºy má»i Äoạn lão sÆ° đến luôn, tại hạ vừa ăn vừa đánh cá» trợ hứng.â€
Hồng Khúc sá»ng sốt, sai tiểu đồng truyá»n lá»i. Má»™t lúc sau có má»™t lão đầu tóc hoa râm đến nÆ¡i, tay cầm má»™t bà n cá» bằng gá»—, hai há»™p quân cá». Lăng Hạo Thiên không đứng dáºy, chỉ vòng tay nói: “Äoạn lão sÆ°, má»i ngồi.â€
Äoạn lão sÆ° trừng mắt nhìn y, không đáp mà tiến qua má»™t bên, bà y bà n cá» trên ká»·, đặt hai há»™p quân cá», xếp bằng lại, im lặng má»™t hồi má»›i trầm giá»ng: “Má»i Lăng tam công tá».â€
Lăng Hạo Thiên cÆ°á»i: “Hà tất nghiêm túc nhÆ° váºy? Cầm kỳ thÆ° há»a Ä‘á»u ảnh hưởng đến tÃnh tình, lúc nà o cÅ©ng nên tÆ°Æ¡i cÆ°á»i. Hôm nay thấy tôn dung cá» chỉ của các hạ, tại hạ tháºt tiếc cho lệnh tiểu thÆ°.â€
Äoạn lão sÆ° hÆ¡i biến sắc: “Xin thỉnh giáo.â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Lệnh tiểu thÆ° còn trẻ, theo mấy lão há»c cứu lúc nà o cÅ©ng nghiêm túc, giữ kẽ nhÆ° các vị há»c táºp cầm kỳ thÆ° há»a, không phải buồn chết ngÆ°á»i sao? Cho các hạ biết, bản chất của mấy trò chÆ¡i đó không ngoà i má»™t chữ ‘nhã’ và má»™t chữ ‘thú’. Các vị Ä‘em mấy trò chÆ¡i nà y Ä‘i thá» ngÆ°á»i muốn lên núi, còn ‘nhã’ tà nà o nữa, lại coi mấy trò chÆ¡i thà nh thứ cố chấp, nghiêm túc quá đáng, còn gì là ‘thú’ nhỉ? Lệnh tiểu thÆ° có mấy sÆ° phụ thế nà y coi nhÆ° má»™t khối ngá»c thô thượng phẩm bị Ä‘iêu khắc há»ng mất rồi.â€
Äoạn lão sÆ° và Hồng Khúc nghe y lá»›n lối mắng vá»— mặt, Ä‘á»u hÆ¡i biến sắc. Lăng Hạo Thiên không buồn để ý, ăn thêm hai bát cÆ¡m má»›i vá»— bụng đến ngồi cạnh bà n cá»: “Chúng ta đánh thôi.â€
Äoạn lão sÆ° nói: “Äạo đánh cá», kẻ định lá»±c cao sẽ thắng, các hạ bá»™p chá»™p, lão phu nhÆ°á»ng năm con.â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Không cần. Cao thủ quá chiêu, nhÆ°á»ng nhịn ná»—i gì. Theo tại hạ, đạo đánh cỠắt kẻ công lá»±c cao thắng. Công lá»±c tại hạ hÆ¡n các hạ, dù cÆ°á»i cợt vẫn thắng nhÆ° thÆ°á»ng.â€
Äoạn lão sÆ° hừ má»™t tiếng, nhặt má»™t quân trắng đặt xuống bà n, Lăng Hạo Thiên không nghÄ© nhiá»u, cầm ngay má»™t con Ä‘en đặt xuống. Ba mÆ°Æ¡i con đầu tiên đánh rất nhanh, Äoạn lão sÆ° nháºn ra Lăng Hạo Thiên không phải tay mÆ¡ nên hạ thủ cháºm dần, Lăng Hạo Thiên nháºn rõ bố cục hình thế, cà ng lúc cà ng yên tâm, thầm nhủ: “Những biến hóa của y không ngoà i bảy mÆ°Æ¡i hai chiêu của đạo Lão.†Y nắm chắc Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nÆ°á»›c bÆ°á»›c của đối phÆ°Æ¡ng, đâm ra cà ng ung dung, không cần nghÄ© cÅ©ng đặt ngay xuống, ngược lại Äoạn lão sÆ° Ä‘i con nà o cÅ©ng ngẫm nghÄ© liên hồi, chần chừ ba lần, bốn lượt má»›i cháºm rãi đặt xuống.
Äến táºn lúc mặt trá»i gác xuống non tây má»›i thu cục, Lăng Hạo Thiên hÆ¡n ba con, thắng phụ phân minh. Äoạn lão sÆ° ngÆ°ng vá»ng và o bà n cá», chầm cháºm lắc đầu rồi gáºt đầu nói: “Hay lắm, hay lắm.â€
Lăng Hạo Thiên quay sang nói vá»›i Hồng Khúc: “Hồng lão sÆ°, trá»i không sá»›m nữa, xin Ä‘Æ°a tại hạ đến gặp tiểu thÆ°.â€
Hồng Khúc và Äoạn lão sÆ° nhìn nhau, tá» vẻ vui mừng nắm chặt tay nhau, cÆ°á»i vang: “Äại hỉ, đại hỉ!â€
Lăng Hạo Thiên thấy hai lão đầu Ä‘á»™t nhiên phát cuồng, cÆ°á»i đến chảy nÆ°á»›c mắt, bất giác ngây ngÆ°á»i: “Hai lão nà y bị chứng thất tâm phong sao?â€
Hồng Khúc cÆ°á»i má»™t hồi, quay lại hà nh lá»…: “Công tá» muốn gặp tiểu thÆ°, xin hãy theo lão phu.†Äoạn dẫn Lăng Hạo Thiên đến má»™t tòa tiểu lâu gần hồ, má»i y ngồi đợi trong khách sảnh. Gian sảnh mÆ°á»i phần trang nhã, quả nhiên có khà độ của báºc tiểu thÆ° đại gia. Lăng Hạo Thiên Ä‘i má»™t vòng. Thưởng ngoạn các loại thÆ° há»a, đồ cổ, thầm nhủ: “Gian sảnh nà y bố trà tinh tế, đủ thấy chủ nhân khà độ cao khiết, thanh linh tuyệt tục. Vừa nãy ta nói há» sa và o lối tục, mất Ä‘i lạc thú, đúng là hÆ¡i thiên kiến, tiểu thÆ° nhà nà y ắt không phải nhân váºt tầm thÆ°á»ng.â€
Y thấy bên tả có má»™t chiếc bà n đá, mặt khắc bà n cá», bèn bÆ°á»›c tá»›i chạm và o, nhá»› lại ván vừa đấu vá»›i Äoạn lão sÆ°, trÆ°á»›c mắt chợt hiện lên má»™t gÆ°Æ¡ng mặt quen thuá»™c: đôi mắt Ä‘en láy của nà ng ngÆ°ng thị và o bà n cá», là n mi khẽ nhÃu, mÃm chặt môi, tay cầm con cá» gõ nhẹ lên góc bà n; hình ảnh nà ng dốc hết tâm lá»±c ấy khiến ngÆ°á»i ta yêu mến, không thể quên nổi. Lúc y ở Hổ SÆ¡n, má»—i ngà y theo phụ mẫu luyện võ há»c y, nguyên bản không có mấy lúc nhà n rá»—i nhÆ°ng từ nhỠđã theo Cá»u lão há»c được má»™t Ãt cầm kỳ thi há»a, thÆ°á»ng nhân lúc đêm khuya vắng ngÆ°á»i ôn luyện lại, có lúc hứng trÃ, Ä‘ang đêm cÅ©ng kéo Bảo An dáºy ra háºu sÆ¡n đấu thá». Bảo An tuy không tà i khà tung hoà nh nhÆ° y nhÆ°ng cÅ©ng tháºp phần thông tuệ, kỳ nghệ không tệ, hai ngÆ°á»i luôn luôn ngang nhau. Y say mê mấy môn tạp há»c nà y, cả nhà chỉ có Bảo An đồng tình, thÆ°á»ng lặng lẽ ngồi cạnh nghe y đánh Ä‘Ã n thổi tiêu, hoặc cùng y ngâm thÆ¡ luáºn văn, đánh cá» thưởng trà , nói chuyện vu vÆ¡, có lúc còn giúp y lấy trá»™m má»™t hồ rượu, ra gốc tùng cạnh sÆ¡n nhai đối ẩm thá»a thuê.
Lăng Hạo Thiên Ä‘ang nhá»› lại nụ cÆ°á»i tiếng nói của Bảo An, chợt nghe giá»ng má»™t nữ tá» vang lên: “Tiểu Tam công tá», đại tiểu thÆ° có lá»i má»i.â€
Y quay lại, thấy ở cá»a có má»™t thanh y thiếu nữ, vẻ mặt ranh mãnh, chÃnh thị Lý Váºn. Y ngẩn ngÆ°á»i, buá»™t miệng: “A Váºn? Sao muá»™i lại ở đây?â€
Lý Váºn cÆ°á»i đáp: “Công tá» theo tiểu tì là biết.â€
Lăng Hạo Thiên không nén được, há»i: “Tháºt ra là chuyện gì? Dung Tình không sao chứ?â€
Lý Váºn đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên muá»™i ấy không sao. Công tá» mau đến, tiểu thÆ° Ä‘ang đợi.â€
Lăng Hạo Thiên nhất thá»i mÆ¡ hồ, chỉ biết mình Ä‘ang rÆ¡i và o má»™t cái bẫy, thuáºn miệng há»i: “Tiểu thÆ°?â€
Lý Váºn nói: “Là Tiêu đại tiểu thÆ°. Công tá» qua nhiá»u ải nhÆ° váºy, cuối cùng cÅ©ng gặp mặt được đại tiểu thÆ°, phải tháºt cao hứng má»›i đúng.â€
Lăng Hạo Thiên tiến lên, chá»™p tay cô, quát khẽ: “Mau cho ta biết, các ngÆ°á»i lừa ta, tháºt ra là vì sao?â€
Lý Váºn bÄ©u môi: “Tiêu đại tiểu thÆ° mở rá»™ng cá»a Ngân Bình sÆ¡n trang chiêu thân thiếu niên anh hùng trong thiên hạ, hiện tại công tá» còn chÆ°a biết sao?â€
Lăng Hạo Thiên đại ngá»™, hóa ra việc Dung Tình bị bắt, cần cầu tình Tiêu đại tiểu thÆ° Ä‘á»u do Phong Trung Tứ Kỳ bà y ra, để mình lên Ngân Bình sÆ¡n trang quá quan cầu thân, láºp tức vừa giáºn vừa buồn cÆ°á»i. Cùng lúc, rèm châu rung lên thánh thót, hai tì nữ từ trong bÆ°á»›c ra, khẽ khà ng hà nh lá»… vá»›i y: “Má»i Lăng tam công tá».â€
Lý Váºn nhăn nhó: “Tiểu thÆ° có lá»i má»i, công tá» còn không mau Ä‘i, đừng có nắm tay tiểu tì.â€
Hai tì nữ ngẩng lên, thấy Lăng Hạo Thiên Ä‘ang nắm tay Lý Váºn, Ä‘á»u tá» vẻ ngạc nhiên. Lăng Hạo Thiên Ä‘Ã nh buông Lý Váºn, giáºn dữ liếc cô rồi theo tiểu tì và o ná»™i thất.
Tiểu thất bên trong bố trà thanh nhã, trúc ká»· ở góc phÃa đông bà y má»™t cây cổ cầm, ống tiêu đặt cạnh. Mấy chiếc ká»· phÃa tây đặt má»™t lò hÆ°Æ¡ng, bốc lên là n khói nhè nhẹ, Ä‘ang đốt Thiên SÆ¡n trầm hÆ°Æ¡ng. Äồ đạc trong phòng tuy Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng tinh tế vô cùng, hiển nhiên ngÆ°á»i bà y biện khá mất công. Lăng Hạo Thiên thấy cây cổ cầm, bất giác tiến tá»›i, Ä‘Æ°a tay chạm và o dây Ä‘Ã n, bao nhiêu hồi ức trà n vá» tim.
Chợt nghe sau lÆ°ng vang lên giá»ng tì nữ: “Tiểu thÆ°, Lăng công tỠđã tá»›i.â€
Lăng Hạo Thiên quay lại, má»™t thiếu nữ từ sau bình phong bằng ngá»c bÆ°á»›c ra. Nà ng Æ°á»›c chừng mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy, hai mắt nhÆ° nÆ°á»›c hồ thu, gÆ°Æ¡ng mặt mịn mà ng khác nà o thủy tinh, lá»n tóc mai Ä‘en nhánh xõa qua vai xuống táºn vùng tiểu yêu, dáng vẻ lạnh lùng ẩn chứa nét tôn quý bất khả xâm phạm, phong váºn đượm đôi phần đáng thÆ°Æ¡ng. Y chÆ°a bao giá» gặp nữ tá» nà o xinh đẹp nhÆ° thế, mẫu thân y là thiên hạ tuyệt sắc, chị dâu sắp bÆ°á»›c và o nhà Vân Phi Phà m cÅ©ng là mỹ nữ hà ng đầu Ä‘Æ°Æ¡ng đại nhÆ°ng thiếu nữ nà y đẹp đến chấn Ä‘á»™ng, tá»±a hồ nà ng ta chỉ cần đứng yên ở đó cÅ©ng đủ khiến ngÆ°á»i thiên hạ si cuồng, liá»u mạng, tan nát trái tim.
Y nhất thá»i quên mất mình Ä‘ang ở đâu, đứng nhìn nà ng ta trân trân nhÆ° Ä‘ang nhìn má»™t kỳ cảnh thế gian khó gặp, lại nhÆ° Ä‘ang hân thưởng má»™t món thiên hạ chà bảo mong manh cá»±c Ä‘á»™, không dám nháy mắt. Thiếu nữ ná» ngẩng đầu, cất tay Ä‘á»u Æ°u nhã bất táºn, phong váºn không thể bắt chÆ°á»›c được, nếu thiên hạ có gÆ°Æ¡ng mặt nà o hoà n mỹ, thiên hạ vô song, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thuá»™c vá» nà ng.
Y ngÆ¡ ngẩn hồi lâu má»›i tỉnh lại, biết mình thất thái, ho khẽ má»™t tiếng: “Cô… cô là Tiêu đại tiểu thÆ°?â€
Thiếu nữ không ngồi xuống, chỉ đứng trÆ°á»›c bình phong, ngẩng lên nhìn y, ánh mắt thản nhiên, không há» hiện lên thần sắc há»· ná»™ ai lạc. Nếu y nhìn nà ng nhÆ° thấy thiên hạ kỳ cảnh, nà ng nhìn y nhÆ° thể má»™t đống bùn đất, tuy Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt mà không đỠđể trong mắt. Nà ng không đáp, chỉ quay sang nói vá»›i thị nữ: “Tiá»…n khách.†Giá»ng nói dịu dà ng, Ä‘á»™ng lòng khôn tả nhÆ°ng cá»±c kỳ lãnh đạm.
Lăng Hạo Thiên không đợi tì nữ bước tới, vòng tay nói luôn: “Mạo muội quấy nhiễu, mong thỉnh tội.†Rồi bước đi ngay.
--- Xem tiếp hồi 127 ----
Chú thÃch:
Bạt đắc đầu trù = NgÆ°á»i đầu tiên đạt được thà nh quả.
Tà i sản của livan
15-01-2009, 09:38 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 127: Chiêu thân duyên do
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 127: Chiêu thân duyên do
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lăng Hạo Thiên ra ngoà i cá»a, thấy LÆ°u Vân, Thái Äan, Lý Váºn, Dung Tình Ä‘ang đứng ở ngoại sảnh, bốn đôi mắt chăm chú nhìn y, bèn nổi giáºn, chống nạnh há»i: “Äược lắm, hóa ra là trò đùa. Không ngá» ta chạm phải bốn con tiểu cẩu. Thái Äan, ngÆ°Æ¡i lừa gạt ta, tháºt ra định là m gì? Nếu không nói tháºt, để xem ta trừng trị ngÆ°Æ¡i thế nà o?â€
Thái Äan Ä‘á» bừng mặt, cÆ°á»i xoa dịu: “Huynh qua ngần ấy cá»a, có tÆ° cách cÆ°á»›i Tiêu đại tiểu thÆ°, không phải nên cảm tạ chúng tôi sao?â€
Lăng Hạo Thiên phì má»™t tiếng, mắng lá»›n: “Tiểu tá» khốn kiếp, ngÆ°Æ¡i lừa ta đến chá»— quá»· quái nà y, suýt nữa mất mạng, sau cùng lại gặp má»™t cô nÆ°Æ¡ng lạnh nhÆ° băng, ngÆ°Æ¡i còn muốn ta cảm tạ chắc? Muốn ta lấy cô ta? Äừng có mÆ¡!â€
Thái Äan bị y mắng không thốt lên lá»i, Lý Váºn xen và o: “Trong tam đại mỹ nữ của võ lâm hiện nay, Tiêu đại tiểu thÆ° đứng đầu, lẽ nà o huynh thấy tiểu thÆ° không đẹp?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Nà ng ta đẹp lắm nhÆ°ng ta không phải kẻ phong lÆ°u lãng tá», không lẽ nà ng ta đẹp thì ta phải cÆ°á»›i?â€
Thái Äan thở dà i: “Lệnh trưởng huynh không chịu cÆ°á»›i Vân gia đại tiểu thÆ°, đến giỠđệ má»›i biết nguyên nhân.â€
Lăng Hạo Thiên trừng mắt: “NgÆ°Æ¡i biết gì?â€
Thái Äan đáp: “Hóa ra Lăng gia huynh đệ Ä‘á»u là kẻ mù.â€
Lăng Hạo Thiên vừa giáºn vừa buồn cÆ°á»i, lÆ°á»›t tá»›i chụp ống tay áo Thái Äan, LÆ°u Vân bÆ°á»›c lên khuyên: “Tiểu Tam đừng giáºn. A Äan miệng chó không má»c được ngà voi, đừng tranh hÆ¡i vá»›i y.â€
Lý Váºn nói: “Nói tháºt lòng, ngÆ°á»i võ lâm Ä‘á»u nói Tiêu Vân Văn là ba mỹ nhân, Tiêu đại tiểu thÆ°, Vân Phi Phà m, Văn XÆ°á»›c Ước được võ lâm công nháºn là ba cô nÆ°Æ¡ng đẹp nhất hiện nay. Huynh qua được thá» thách, Tiêu cô nÆ°Æ¡ng nhìn huynh vá»›i con mắt xanh, vì sao huynh không muốn cÆ°á»›i?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Ta nói rồi, dù nà ng ta là thiên tiên hạ phà m, cÅ©ng không ai ép ta phải cÆ°á»›i nà ng ta được.â€
Lý Váºn há»i: “Lẽ nà o trong lòng huynh đã có ngÆ°á»i khác?â€
Lăng Hạo Thiên tức giáºn: “Ta có ngÆ°á»i đó hay không, liên quan gì đến các ngÆ°Æ¡i? Các ngÆ°Æ¡i còn nhá» thế nà y mà định là m ông mai, bà mai cứ việc tìm ngÆ°á»i khác, đừng chạm đến Tiểu Tam nhi ta.â€
LÆ°u Vân, Thái Äan, Thần VÆ°Æ¡ng, Dung Tình nhìn nhau, LÆ°u Vân thở dà i: “A Äan, chủ ý của đệ khiến y nổi giáºn bá» Ä‘i rồi, bảo chúng ta ăn nói thế nà o vá»›i Tiêu cô nÆ°Æ¡ng?â€
Thái Äan Ä‘á» lá»±ng mặt: “Các vị cÅ©ng biết việc trên Hổ SÆ¡n, Lăng đại ca định cÆ°á»›i Trịnh gia cô nÆ°Æ¡ng, Tiểu Tam Ä‘au lòng má»›i hạ sÆ¡n, tiểu đệ vất vả lắm má»›i nghe được tin tức nà y, biết Tiểu Tam nhi nhất định rất khó chịu, nếu có Tiêu cô nÆ°Æ¡ng chia sẻ, tất hai ngÆ°á»i sẽ nảy sinh tình cảm, ai ngá»â€¦â€
Dung Tình cắt lá»i: “Lẽ nà o huynh không biết Tiểu Tam nhi không dá»… dà ng chuyển di tình cảm cho ngÆ°á»i khác? Huynh đệ há» Ä‘á»u không để tâm đến sắc đẹp, chỉ cần tình đầu ý hợp.â€
Thái Äan biện bạch: “Y và Tiêu đại tiểu thÆ° vốn tình đầu ý hợp. Muá»™i bao giá» gặp tà i nữ nà o cao ngạo tuyệt tục nhÆ° Tiêu cô nÆ°Æ¡ng, gặp công tá» nà o tà i khà tung hoà nh hÆ¡n Tiểu Tam nhi chÆ°a? Lúc đó các vị cÅ©ng bảo hai ngÆ°á»i há» xứng đôi, được rồi, sá»± tình đã đến nÆ°á»›c nà y, các vị lại đổ hết lên đầu ta.â€
Lý Váºn giáºm chân: “Äá»u bảo lúc nà o hả, toà n tại ngÆ°Æ¡i loi choi. Hiện tại là m khổ Tiêu cô nÆ°Æ¡ng. Lẽ… lẽ nà o cô nÆ°Æ¡ng lại khổ mệnh nhÆ° thế?†Bất giác tròng mắt Ä‘á» á»ng.
Dung Tình thở dà i: “Nếu nà ng ta phải gả cho thiếu gia chúng ta, muá»™i thà tá»± sát.â€
LÆ°u Vân than: “Nói cho cùng, Tiểu Tam nhi là bằng hữu, chúng ta không nên lừa y.â€
Thái Äan Ä‘á»™t nhiên khóc váng lên: “Äá»u do đệ sai, việc nà y mà không giải quyết được, bốn ngÆ°á»i chúng ta đừng mong sống tiếp. Vân ca, A Váºn, Dung Dung, đệ xin lá»—i.†Chợt rút ra má»™t cây tiểu Ä‘ao, cắt ngay và o yết hầu.
LÆ°u Vân, Lý Váºn, Dung Tình cả kinh thất sắc, cùng kêu lên: “Äịnh là m gì hả?†ChÆ°a dứt lá»i đã thấy cây Ä‘ao trên tay Thái Äan mất tăm, cạnh cáºu xuất hiện má»™t ngÆ°á»i mặt đầy giáºn dữ, chÃnh thị Lăng Hạo Thiên.
Lăng Hạo Thiên hừ má»™t tiếng: “Không sai, ta vẫn ở bên ngoà i lắng nghe, bị mấy tên khốn các ngÆ°Æ¡i phát hiện, giở trò kéo ra. Các ngÆ°Æ¡i lừa ta má»™t lần không đủ, định lừa mấy lần má»›i cam tâm?â€
Thái Äan cÆ°á»i hi hi: “Tiểu Tam ca, chúng tôi lừa huynh lên núi, đúng là không đúng đắn, tiểu đệ xin được tạ lá»—i. NhÆ°ng bá»n đệ không cố ý lừa, tháºt ra chuyện nà y còn có ná»—i khổ.â€
Lăng Hạo Thiên ngồi xuống há»i: “Ta trở lại nghe ná»—i khổ của các ngÆ°Æ¡i đây, các ngÆ°Æ¡i nói không hợp lý ta sẽ tặng cho má»—i ngÆ°á»i ba bạt tai, năm cú đá.â€
Phong Trung Tứ Kỳ Ä‘á»u ngồi xuống nhìn nhau, Lý Váºn vẫn là ngÆ°á»i lên tiếng đầu tiên: “Sá»± tình là thế nà y. Tiêu cô nÆ°Æ¡ng là con gái duy nhất của hai vị tiá»n bối Tiêu Sắt và Cầm Tâm, phụ mẫu nà ng ta mất sá»›m, mÆ°á»i tuổi đã thà nh chủ nhân Ngân Bình sÆ¡n trang, hà ng xóm của Thiên Phong bảo, tình nghÄ©a xÆ°a nay thâm háºu. Tiêu cô nÆ°Æ¡ng và Phong gia thiếu gia có thể coi là thanh mai trúc mã. Phong thiếu gia nhà chúng tôi là nhân váºt văn võ toà n tà i, hai nhà đã sá»›m định hôn sá»±.â€
Lăng Hạo Thiên lấy là m kỳ lạ: “Nếu Tiêu đại tiểu thÆ° và Phong thiếu gia môn đăng há»™ đối, tà i mạo tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, hà cá»› nà ng ta còn muốn chiêu thân?â€
Thái Äan thở dà i: “Không giấu gì huynh, thiếu gia nà y nhà chúng tôi phải nói là phong lÆ°u, phụ thân mất rồi, mẫu thân quá Æ° yêu chiá»u đâm ra phóng túng, không được quản giáo nên từ bé đã cà n quấy, lá»›n lên phẩm hạnh cà ng tệ, má»›i mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy tuổi mà có tá»›i hÆ¡n mÆ°á»i sủng thiếp. Phong phu nhân biết con bất thà nh khÃ, định quản giáo nghiêm ngặt nhÆ°ng đã muá»™n. Thiếu gia không chịu quản thúc, bá» nhà ra Ä‘i, cả năm không vá», ở ngoà i thoải mái tung hoà nh, phong lÆ°u khoái hoạt, cá» bạc rượu chè, chuyện mấy cây Thiên Phong lệnh bị thiếu gia đánh bạc thua lan truyá»n khắp giang hồ. NhÆ°ng những việc hoang Ä‘Æ°á»ng đó, Tiêu cô nÆ°Æ¡ng bị giấu giếm, hoà n toà n không hiểu gì.â€
Lý Váºn tiếp lá»i: “Lúc xÆ°a, phụ mẫu hứa gả Tiêu cô nÆ°Æ¡ng cho Phong thiếu gia, di mệnh đến lúc cô nÆ°Æ¡ng mÆ°á»i sáu tuổi sẽ thà nh hôn nhÆ°ng sau nà y Phong thiếu gia không thà nh ngÆ°á»i, ngay cả Phong phu nhân cÅ©ng thấy con trai mình là tên khốn kiếp, không muốn là m khổ Tiêu cô nÆ°Æ¡ng phải gả và o nhà mình. NhÆ°ng Tiêu cô nÆ°Æ¡ng lại má»™t má»±c thâm tình vá»›i thiếu gia chúng tôi, không chịu nghe khuyên can, má»™t lòng muốn gả cho thiếu gia. Phong phu nhân uyển chuyển Ä‘á» xuất ý thoái hôn, cô nÆ°Æ¡ng không chịu, nói trừ phi trên Ä‘á»i có ngÆ°á»i văn võ toà n tà i sánh được vá»›i Phong thiếu gia, bằng không sẽ quyết ý. Vì thế cô nÆ°Æ¡ng mở cá»a trang chiêu thân, thá» văn tà i võ công của ngÆ°á»i tá»›i dá»± để chứng minh trên Ä‘á»i không ai xứng đáng vá»›i mình nhÆ° Phong thiếu gia.â€
LÆ°u Vân nói: “Phong phu nhân thấy nà ng ta cố chấp, ngầm lệnh cho chúng tôi ra ngoà i tìm nhân tuyển thÃch hợp, để cùng Tiêu cô nÆ°Æ¡ng kết lÆ°Æ¡ng duyên.â€
Thái Äan thở dà i: “Äó vốn là món nợ hồ đồ oan nghiệt, không ai nhúng tay và o được. NhÆ°ng bá»n đệ thấy những kẻ lên núi không ai ra gì, Tiêu cô nÆ°Æ¡ng sắp phải và o Phong gia, tháºt không cam tâm nên má»›i Ä‘i tứ xứ tìm báºc giang hồ tuấn tú có tà i, khuyên y lên núi cầu thân.â€
Dung Tình nói: “Chúng tôi nghe nói gần đây trên giang hồ có má»™t thanh niên tên Giang Hạ diện mạo anh tuấn, võ công cao cÆ°á»ng, chÆ°a đầy hai mÆ°Æ¡i đã trở thà nh Ä‘Ã n chủ của Thanh Bang. NhÆ°ng lúc đến Hà ng Châu tìm, nghe nói y đã xuất thà nh, sau nà y nghe ngÆ°á»i ta bảo Giang công tá» nà y là kẻ phong lÆ°u hiếu sắc nên chúng tôi Ä‘Ã nh rút lui.â€
Thái Äan tiếp lá»i: “Sau nà y bá»n đệ gặp huynh, biết huynh siêu phà m xuất kỳ, nảy ra ý Ä‘Æ°a huynh lên núi quá quan. Biết nếu nói thẳng việc cầu thân ắt huynh không chịu, má»›i cùng Tùng Bách Mai tam lão an bà i, giả bá»™ Dung Tình bị bắt để huynh Ä‘i cứu.â€
--- Xem tiếp hồi 128 ----
Tà i sản của livan
16-01-2009, 08:35 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 128: Tiêu đại tiểu thư
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 128: Tiêu đại tiểu thư
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lăng Hạo Thiên nghe kể má»›i rõ ngá»n nguồn, hừ má»™t tiếng: “Vì thế Tiểu Tam nhi ta má»›i bị các ngÆ°á»i lừa cho quay cuồng, hùng hục chạy lên núi, qua năm ải chém sáu tÆ°á»›ng, suýt nữa mất mạng.â€
Lý Váºn nói: “NhÆ°ng huynh nhân há»a đắc phúc, rÆ¡i và o Thất Tinh Ä‘á»™ng của sÆ° phụ, chắc thu Ä‘Æ°Æ¡c lợi Ãch lá»›n.â€
Dung Tình không nén được, báºt lên tiếng há»i: “Tiểu Tam ca, huynh… huynh tháºt sá»± luyện thà nh bảy môn công phu trong đó?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Luyện thà nh thì không dám, chẳng qua dá»±a và o đó mà thoát ra.â€
Bá»n Lý Váºn nhìn nhau, ai nấy tá» vẻ kinh ngạc. Thái Äan nói: “Tiểu Tam ca, huynh là kỳ tà i trá»i sinh, thế gian hiếm có. Bao nhiêu may mắn trong thiên hạ Ä‘á»u bị huynh chiếm hết.â€
Lăng Hạo Thiên trừng mắt: “Không cần vá»— mông ngá»±a. Thạch Ä‘á»™ng đó là sao?â€
LÆ°u Vân đáp: “Thạch Ä‘á»™ng đó tên Thất Tinh Ä‘á»™ng, là nÆ¡i tiên sÆ° bố trà cho Thiên Phong môn nhân luyện công. Lão nhân gia gom hết tâm huyết cả Ä‘á»i, những võ công tinh diệu báºc nhất võ lâm hoặc rút tỉa tinh hoa hoặc lấy trá»n vẹn, chỉnh lý thà nh bảy pho tuyệt thế võ công. NgÆ°á»i nói háºu thế mà có ngÆ°á»i luyện thà nh cả bảy tất vô địch thiên hạ. Bao kẻ trong võ lâm xông và o Thiên Phong bảo để mÆ°u đồ mấy pho võ công đó, hÆ¡n mÆ°á»i năm nay Ä‘á»u bị Thiên Phong đệ tá» ngăn lại, có mấy kẻ và o được nhÆ°ng nà o biết võ công bà quyết giấu dÆ°á»›i vách đá Ngân Bình sÆ¡n trang, Ä‘Ã nh tay không quay vá».â€
Lăng Hạo Thiên thầm nhủ: “Lá»™ Nham má»™t lòng muốn lên Thiên Phong bảo, chắc cÅ©ng nhắm và o mấy pho võ công đó. Quả nhiên tất cả Ä‘á»u cao diệu, chả trách ngÆ°á»i võ lâm Ä‘á»u ham muốn.†Bèn gáºt đầu: “Hóa ra là thế. Các ngÆ°Æ¡i là Thiên Phong đệ tá», chắc đã luyện qua rồi.â€
LÆ°u Vân lắc đầu: “Nói ra hổ thẹn, công lá»±c chúng tôi không đủ nên chÆ°a luyện. Tiên sÆ° từng nói lúc chúng tôi ba mÆ°Æ¡i tuổi có thể thá» má»™t phen, nhÆ°ng lúc đó không có lão nhân gia chỉ Ä‘iểm, rất có thể luyện công bất thà nh mà mất mạng.â€
Lăng Hạo Thiên lấy là m kỳ lạ: “Sao lại nói váºy?â€
Thái Äan đáp: “Luyện công phu trong Thất Tinh Ä‘á»™ng đâu có dá»…? Dù là Thiên Phong đệ tỠđến nay cÅ©ng chỉ có ba ngÆ°á»i luyện thà nh. Má»™t là đại sÆ° huynh Phong Ảnh, lúc bắt đầu bốn mÆ°Æ¡i lăm tuổi, mất năm năm thà nh công xuất quan nhÆ°ng không đặt chân và o giang hồ, ẩn cÆ° luôn trên Thiên Phong sÆ¡n. Nhị sÆ° huynh Phong Diệp tá»± biết thiên tÆ° bình thÆ°á»ng nên không thá», tam sÆ° huynh Phong Cốt ba mÆ°Æ¡i tuổi nháºp Ä‘á»™ng nhÆ°ng công lá»±c không đủ, lúc luyện công bất hạnh tẩu há»a, may mà an toà n rút lui. Tứ sÆ° tá»· Phong TÆ° và o được má»™t năm liá»n ủ rÅ© quay vá».â€
Lăng Hạo Thiên bất giác hiếu kỳ: “Hai vị luyện thà nh còn lại là ai?â€
Lý Váºn đáp: “NgÆ°á»i thứ hai là độc tá» Phong Trung của tiên sÆ°, Phong lão gia thiên tÆ° siêu nhân, ở trong Ä‘á»™ng má»™t tháng đã luyện thà nh, lão gia mất sá»›m, cả Ä‘á»i chÆ°a xuất sÆ¡n. NgÆ°á»i thứ ba là Phong Bình Phong thiếu gia. Tiên sÆ° lúc còn sống có nói thiên tÆ° của thiếu gia trăm năm khó gặp, quả nhiên lúc mÆ°á»i bảy tuổi và o Ä‘á»™ng, chỉ mất bảy ngà y đã luyện thà nh công phu trong Thất Tinh Ä‘á»™ng.â€
Lăng Hạo Thiên lắc đầu: “Lẽ nà o công phu trong Ä‘á»™ng lại khó luyện đến thế?â€
LÆ°u Vân nói: “Luyện công dá»… hay khó toà n do tÆ° chất của ngÆ°á»i luyện. Tiên sÆ° từng nói ngÆ°á»i tÆ° chất tốt, nhiá»u cá»a sẽ qua rất dá»…, tÆ° chất kém sẽ liên tục khúc mắc. Tiểu Tam huynh, căn cÆ¡ của huynh tốt, tÆ° chất cÅ©ng cao nên qua ải dá»… dà ng. Huynh lại tÃnh tình cÆ°Æ¡ng chÃnh, khảng khái trá»ng nghÄ©a, tiên sÆ° trên trá»i biết có truyá»n nhân thế nà y chắc cÅ©ng được an ủi.â€
Lúc đó Lăng Hạo Thiên hết sức bá»™i phục võ công Thiên Phong lão nhân, đứng dáºy cung kÃnh hà nh lá»… vá»›i bốn ngÆ°á»i: “Võ công lệnh sÆ° truyá»n lại thâm sâu khó dò, tại hạ may mắn có được cÆ¡ duyên, há»c thà nh tuyệt nghệ của lão nhân gia, chỉ mong không là m há»ng uy phong của Thiên Phong lão nhân. Xin bốn vị thay tiên sÆ° nháºn của tại hạ má»™t lạy.â€
Phong Trung Tứ Kỳ vá»™i đứng dáºy đáp lá»…, Thái Äan nói: “Phong thiếu gia tÆ° chất có thể coi là tuyệt cao nhÆ°ng huynh còn lợi hại hÆ¡n. Tiêu cô nÆ°Æ¡ng mà biết, chắc sẽ tâm phục khẩu phục.â€
Lăng Hạo Thiên sầm mặt: “Việc các ngÆ°Æ¡i lừa ta lên núi coi nhÆ° cho qua nhÆ°ng việc của Tiêu đại tiểu thÆ° quyết không thể dá»… dà ng bá» qua. Äược rồi, dù trên Ä‘á»i có nhân váºt cao minh không kém Phong thiếu gia, lẽ nà o Tiêu đại tiểu thÆ° buá»™c phải cÆ°á»›i y?â€
Lý Váºn nói: “Tiểu Tam ca, đừng giáºn. Huynh qua ngần ấy ải, lá»i thá» của Tiêu cô nÆ°Æ¡ng coi nhÆ° bị phá, Phong gia có thể danh chÃnh ngôn thuáºn giải trừ hôn Æ°á»›c. Chúng tôi sợ việc nà y truyá»n ra, nam tá» nhÆ° thế lại không chịu cÆ°á»›i, Tiêu cô nÆ°Æ¡ng nhất định sẽ xấu hổ vô cùng.â€
Lăng Hạo Thiên cÆ°á»i ha hả: “Vị đại tiểu thÆ° nà y má»—i ngà y Ä‘á»u muốn gả cho ngÆ°á»i ta sao? Thiên hạ có bao nhiêu việc hay ho, sao nà ng ta không hạ sÆ¡n du ngoạn, xem ngÆ°á»i khác sống thế nà o, xem trên Ä‘á»i có cô nÆ°Æ¡ng nà o giống mình, chỉ muốn gả cho ngÆ°á»i ta nhanh nhanh không?â€
Tiếng cÆ°á»i chÆ°a dứt, chợt phát hiện Phong Trung Tứ Kỳ không cÆ°á»i nổi, cÅ©ng không nhìn mình, ánh mắt Ä‘á»u hÆ°á»›ng ra phÃa sau lÆ°ng, mặt lá»™ vẻ sợ hãi. Y cảm giác sau lÆ°ng có thêm má»™t ngÆ°á»i, tá»±a hồ cảm nháºn được hà n ý của ngÆ°á»i khác truyá»n tá»›i, chầm cháºm quay lại, thấy má»™t bạch y thiếu nữ an an tÄ©nh tÄ©nh ngồi cách mình hai trượng, mái tóc Ä‘en nhánh xõa qua vai, khuôn mặt trắng nhợt, nhãn thần băng lãnh, chÃnh thị Tiêu đại tiểu thÆ°. TrÆ°á»›c mặt nà ng ta có má»™t cá»— dao cầm, hoa văn nhòe Ä‘i, có vẻ là cổ váºt, đôi tay trắng nhÆ° bạch ngá»c Ä‘ang gảy lên dây Ä‘Ã n, cổ cầm phát ra tiếng tình tang khe khẽ.
LÆ°u Vân nhợt nhạt: “Tiêu đại tiểu thÆ°, Ä‘á»u là mình tại hạ sai, xin cô nÆ°Æ¡ng tha cho các đệ muá»™i.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° không đáp, ánh mắt lạnh lùng từ LÆ°u Vân nhìn sáng Thái Äan, rồi từ Lý Váºn nhìn sang Dung Tình. Lăng Hạo Thiên ngoái nhìn, nháºn ra bốn ngÆ°á»i mặt mà y trắng nhợt, tá»±a hồ sắp lâm đại há»a mà không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Tiêu đại tiểu thÆ° không nhìn há», cúi đầu xuống, bắt đầu gảy Ä‘Ã n.
Lăng Hạo Thiên biết nà ng ta sắp xuất thủ đối phó bốn ngÆ°á»i, nảy ra ý muốn đả kÃch, cÆ°á»i ha hả: “Nữ tá» cao ngạo ngang ngược nhÆ° cô, ta chÆ°a từng gặp qua, ngÆ°á»i dÆ°á»›i núi gặp cô chắc sợ đến Ä‘Å©ng quần Æ°á»›t sÅ©ng, tranh nhau bá» chạy. Cô nÆ°Æ¡ng kiểu nà y, ngay Tiểu Tam nhi ta không dám cÆ°á»›i, liệu còn ai dám chăng?â€
Tiêu đại tiểu thÆ° vẫn không ngẩng đầu, ánh mắt lá»™ ra ná»™ ý. Lý Váºn kêu lên: “Tiểu Tam nhi Ä‘i mau. Vốn không phải việc của huynh mà do chúng tôi liên lụy, huynh Ä‘i mau.â€
Cùng lúc, ngón tay Tiêu đại tiểu thÆ° cÅ©ng so dây, vang lên Ä‘Ã n cá»±c kỳ chói tai. Lăng Hạo Thiên cÆ°á»i bảo: “Cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp thế nà y, cổ cầm trân quý đến thế, sao lại Ä‘Ã n ra âm thanh khó nghe nhÆ° váºy?†Y nghe ra trong tiếng Ä‘Ã n của Tiêu đại tiểu thÆ° ẩn chứa sát ý, có thể chấn nhiếp tâm thần, thÆ°Æ¡ng tổn tạng phủ ngÆ°á»i khác, tiếng liên miên bất tuyệt, sát ý cÅ©ng tăng dần. Phong Trung Tứ Kỳ khinh công tuyệt cao nhÆ°ng ná»™i lá»±c không đủ, Ä‘ang dốc sức váºn ná»™i lá»±c chống lại tiếng Ä‘Ã n, trên trán Æ°á»›t đẫm mồ hôi. Dung Tình nhá» tuổi nhất, công lá»±c thấp hÆ¡n cả nên không chịu nổi, bịch má»™t tiếng ngã ngá»a luôn, Thái Äan kinh hãi đến đỡ, bản thân cáºu sắc mặt cÅ©ng nhợt nhạt. LÆ°u Vân và Lý Váºn Ä‘ang táºn lá»±c, toà n thân Æ°á»›t sÅ©ng mồ hôi.
Lăng Hạo Thiên thấy cả bốn sắp thụ ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng, không kịp nghÄ© nhiá»u, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i lên vang vá»ng, dùng ná»™i lá»±c hồn háºu ngăn trở ý định sát phạt trong tiếng Ä‘Ã n. LÆ°u Vân và Lý Váºn cá»±c kỳ kinh ngạc: “Tiêu đại tiểu thÆ° Ä‘Ã n ra Nhiếp tâm nhiếp phách khúc, không mấy cao thủ trong võ lâm chống nổi, ai ngá» Tiểu Tam nhi lại không sợ. Huynh ấy ở Thất Tinh Ä‘á»™ng má»›i hÆ¡n má»™t ngà y, lẽ nà o luyện thà nh Thất tinh ná»™i công của sÆ° phụ?â€
Tiêu đại tiểu thÆ° hÆ¡i nhÃu mà y, ngón tay phất lên, gia tăng sát ý trong tiếng Ä‘Ã n, Lăng Hạo Thiên váºn ná»™i công trong gian thạch thất thứ bảy, cÆ°á»i mãi không thôi, ná»™i tức nhÆ° sông biển mênh mang bất tuyệt, tạo thà nh má»™t tấm lÆ°á»›i bao lấy tiếng Ä‘Ã n, đẩy ngược sát khà trở lại. Ná»a tuần hÆ°Æ¡ng trôi qua, chợt tanh má»™t tiếng, dây Ä‘Ã n của Tiêu đại tiểu thÆ° đứt má»™t sợi, Ä‘oạn lại vang lên tanh tanh, thêm ba sợi đứt rá»i. Sắc mặt Tiêu đại tiểu thÆ° trắng nhợt nhÆ° tá» giấy, mồ hôi đầm đìa, định Ä‘Ã n tiếp nhÆ°ng đầu óc quay cuồng, thân hình má»m nhÅ©n, ngã xuống hôn mê.
Lăng Hạo Thiên thấy nà ng ngã xuống, láºp tức dừng cÆ°á»i, thần sắc nghiêm túc, đến đỡ nà ng dáºy. Bá»n LÆ°u Vân Ä‘ang toà n lá»±c váºn công chống lại tráºn đấu giữa tiếng cÆ°á»i và tiếng Ä‘Ã n, kiệt lá»±c hẳn, không thể đứng dáºy nổi. Trong bốn ngÆ°á»i, LÆ°u Vân ná»™i công khá nhất mà cÅ©ng toà n thân vô lá»±c, gần nhÆ° hÆ° thoát, cháºt váºt đứng dáºy nói: “Tiểu Tam nhi, Ä‘a tạ huynh cứu chúng tôi, nhÆ°ng… huynh không được vô lá»… vá»›i Tiêu cô nÆ°Æ¡ng.â€
Lăng Hạo Thiên nói: “Ta Ä‘Æ°a nà ng ta vá» phòng.†Y thuáºn tay cầm luôn cây cổ cầm, ôm Tiêu đại tiểu thÆ° Ä‘ang hÆ° nhược vá» khuê phòng.
Hai thị nữ thấy y ôm tiểu thÆ°, Ä‘á»u cả kinh thất sắc, kêu lên: “Tiểu thÆ° sao rồi?â€
“Bá» tiểu thÆ° xuống.†Cùng tuốt Ä‘oản kiếm chia ra tả hữu đâm Lăng Hạo Thiên nhÆ°ng thân hình y khẽ nhoáng lên, đã tiến và o phòng, cả hai bám theo: “Cuồng đồ lá»›n máºt, không được vô lá»… vá»›i tiểu thÆ°. Mau bá» tiểu thÆ° xuống.â€
Lăng Hạo Thiên cÆ°á»i bảo: “Ta sắp là cô gia của các ngÆ°Æ¡i, muốn nói mấy câu riêng tÆ° vá»›i tiểu thÆ°.†Hai thị nữ ngẩn ngÆ°á»i, nháºn ra là thanh niên vượt qua năm ải, bất giác lùi lại hai bÆ°á»›c.
Lăng Hạo Thiên lại dặn: “Ra ngoà i đợi cho ta, không ai được và o.†Hai thị nữ nhìn nhau, Ä‘Ã nh lui ra ngoà i cá»a. Lăng Hạo Thiên đóng cá»a cà i then.
Hai thị nữ lại nhìn nhau, không biết phải là m sao, Phong Trung Tứ Kỳ dìu nhau tá»›i nÆ¡i, Lý Váºn há»i: “Tiểu Tam nhi đâu?â€
Thị nữ đáp: “Y... y ôm tiểu thÆ° và o trong.â€
Dung Tình nóng ruá»™t: “Chúng ta xông và o.â€
Thái Äan ngăn lại: “Äể hai ngÆ°á»i ở riêng, có gì không ổn sao?†Dung Tình dừng bÆ°á»›c: “Ai, Tiểu Tam nhi biết tiểu thÆ° có ý lấy mạng chúng ta, nhất định không khách khÃ.â€
Lý Váºn nhÃu mà y: “Tiểu thÆ° vừa nãy hôn mê, không biết có đáng ngại không?â€
Má»™t thị nữ chảy nÆ°á»›c mắt: “Thân thể tiểu thÆ° xÆ°a nay yếu á»›t, lại ngất Ä‘i thì phải là m sao? Tiểu thư…†ChÆ°a dứt lá»i, trong phòng vang lên tiếng hô khẽ, là tiếng của Tiêu đại tiểu thÆ°.
Sáu ngÆ°á»i bên ngoà i thất sắc, Thái Äan nói: “Không phải, Tiểu Tam nhi không phải loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy. HÆ¡n nữa, đây là chốn nà o, hà cá»› huynh ấy là m loạn?â€
Lý Váºn trừng mắt: “Äệ nghÄ© cái gì hả? Tiểu Tam nhi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải loại ngÆ°á»i đó.†Cùng lúc, trong phòng lại vang lên tiếng kêu kinh hãi, ai nấy nghe rõ rà ng tiếng Tiêu đại tiểu thÆ° run rẩy: “Dừng tay! NgÆ°Æ¡i không được chạm và o ta, ta… ta giết ngÆ°á»i.â€
LÆ°u Vân không nhẫn nại được, Ä‘Æ°a tay định đẩy cá»a, Lý Váºn kéo tay gã, mặt lá»™ ra nụ cÆ°á»i: “Huynh quên mục Ä‘Ãch chúng ta Ä‘Æ°a y lên núi là m gì sao?â€
LÆ°u Vân lắc đầu: “Thế nà y không được. Chúng ta để y là m thế, biết ăn nói thế nà o vá»›i anh linh phu phụ Tiêu trang chủ trên trá»i?â€
Dung Tình nóng nảy: “TÃnh tình Tiêu cô nÆ°Æ¡ng cứng rắn, nếu mà xảy ra chuyện, có khi sẽ xấu hổ quá mà tá»± sát.â€
Thái Äan báºt cÆ°á»i: “Muá»™i xem, hiện tại ai cÅ©ng hoà i nghi mà vừa nãy còn mắng ta nghÄ© báºy bạ. Ta đã nói Tiểu Tam không phải ngÆ°á»i nhÆ° thế.â€
Lý Váºn há»i: “Sao đệ biết.â€
Thái Äan cÆ°á»i: “Các vị Ä‘á»u quên huynh ấy là con của Y Hiệp mất rồi.â€
Sáu thiếu niên thiếu nữ an tâm hẳn, ngồi đợi ngoà i cá»a. Trong phòng cá»±c Ä‘á»™ yên tÄ©nh, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng Ä‘Ã n khe khẽ, kéo theo những lá»i thì thầm, không biết ngÆ°á»i ở trong nói gì.
--- Xem tiếp hồi 129 ----
Tà i sản của livan
17-01-2009, 08:35 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 129: Nhu tình nhất lũ
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 129: Nhu tình nhất lũ
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Ná»a thá»i thần sau, cá»a Ä‘á»™t nhiên báºt mở, Lăng Hạo Thiên thong thả ra ngoà i, ngồi xuống báºc đá cạnh Thái Äan, thở dà i má»™t hÆ¡i: “Nóng, nóng quá! Mệt quá!â€
Phong Trung Tứ Kỳ cùng hai thị nữ nhìn y, ai nấy tỠvẻ cổ quái. Hai thị nữ nhìn nhau, vội và ng và o phòng thăm tiểu thư.
LÆ°u Vân tá» vẻ khó nói: “Tiểu Tam nhi, huynh…â€
Lăng Hạo Thiên xua tay: “Các vị không cần cảm Æ¡n. Ta không cÆ°á»›i nà ng ta.â€
LÆ°u Vân nhÃu mà y: “Tiểu Tam nhi, chúng tôi Ä‘á»u tin huynh, nhÆ°ng huynh cÅ©ng nên nghÄ© đến thanh danh cô nÆ°Æ¡ng nhà ngÆ°á»i ta.â€
Lăng Hạo Thiên nói: “Các vị tin ta, ta cÅ©ng tin các vị. Ta không là m việc gì khuất tất, có gì thanh vá»›i chả danh?â€
LÆ°u Vân thở dà i: “Tháºt ra huynh là m gì?â€
Lăng Hạo Thiên không đáp, mặt lá»™ vẻ thÆ°Æ¡ng cảm, lúc đó Dung Tình má»›i nháºn ra dấu nÆ°á»›c mắt. Y đứng dáºy: “Các vị mau cùng ta uống rượu, ta khát quá mức rồi.â€
Phong Trung Tứ Kỳ liá»n Ä‘Æ°a y vá» Thiên Phong bảo. Hóa ra cổ bảo tuy cách Ngân Bình sÆ¡n trang má»™t thâm cốc nhÆ°ng có cầu thông nhau, chỉ phải Ä‘i mấy chục trượng, bốn ngÆ°á»i Ä‘Æ°a y vá» nhà , Thái Äan lấy má»™t vò rượu ra, Lý Váºn má»i y và o bà n.
Y nhìn chén rượu, trầm mặc má»™t lúc má»›i lên tiếng: “Nà ng ta là má»™t cô nÆ°Æ¡ng tâm địa rất tốt.†Bá»n Lý Váºn Ä‘á»u nhìn y, đợi y kể.
Y lại nói tiếp: “Bệnh của nà ng ta rất nặng, lại là loại bệnh không có cách chữa, chỉ còn sống được hai năm nữa.â€
LÆ°u Vân và Thái Äan a lên má»™t tiếng, Lý Váºn lạc giá»ng: “Muá»™i chỉ biết tiểu thÆ° xÆ°a nay hÆ° nhược, không ngá»â€¦â€
Lăng Hạo Thiên ngá»a mặt uống má»™t ngụm rượu lá»›n: “Nà ng ta tá»± biết. Phụ mẫu di mệnh muốn nà ng ta thà nh hôn, nhÆ°ng biết mình không sống được bao lâu, không muốn khiến ngÆ°á»i khác Ä‘au lòng nên quyết tâm lấy Phong thiếu gia. Nà ng biết Phong thiếu gia không ra gì, cÅ©ng không chân tâm vá»›i mình, nếu nà ng ta có chết Ä‘i, Phong thiếu gia cÅ©ng không Ä‘au lòng nên má»›i muốn lấy y.â€
Dung Tình thở dà i: “Hóa ra tiểu thÆ° biết hết, chúng tôi còn tưởng tiểu thÆ° không biết gì nên má»›i là m theo ý mình.â€
Lý Váºn nhìn Lăng Hạo Thiên: “Tiểu Tam nhi, các vị ở trong phòng nói những gì?†Lăng Hạo Thiên ngẩng lên, ngẩn ngÆ°á»i, nhá»› lại Ä‘oạn đối thoại trong phòng.
Lúc y thấy Tiêu đại tiểu thÆ° lần đầu đã nháºn ra sắc mặt nà ng nhợt nhạt quá mức, thầm Ä‘oán nà ng mắc bệnh nên má»›i cÆ°á»i vang chống lại tiếng Ä‘Ã n, dùng ná»™i lá»±c khiến nà ng hôn mê, sợ sẽ là m nà ng bị thÆ°Æ¡ng nên má»›i ôm vá» phòng, định váºn khà giúp nà ng Ä‘iá»u hòa ná»™i tức. Y đặt Tiêu đại tiểu thÆ° lên giÆ°á»ng, bắt mạch, quan sát khà sắc, biết nà ng mắc chứng nan y, đâm ra kinh hãi cá»±c Ä‘á»™, nắm tay nà ng, dồn ná»™i lá»±c qua lòng bà n tay. Không lâu sau, Tiêu đại tiểu thÆ° tỉnh lại, phát hiện y nắm tay mình, gÆ°Æ¡ng mặt nhợt nhạt Ä‘á» lá»±ng, quát vang: “Dừng tay, không được chạm và o ta, ta… ta giết ngÆ°Æ¡i.â€
Lăng Hạo Thiên bá» tay nà ng, lùi lại mấy bÆ°á»›c đến bên bà n, ngoái nhìn cá»— dao cầm đứt mấy dây, nhẹ nhà ng vuốt ve: “Dây đứt còn nối lại được, ngÆ°á»i Ä‘i rồi sẽ không vá» nữa.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° thần sắc băng lãnh: “Ai cho ngÆ°Æ¡i chạm và o Ä‘Ã n của ta? Láºp tức Ä‘i ngay.â€
Y đáp: “Ta không đi.†Tiêu đại tiểu thư nhướng mà y, lạnh lùng nhìn y.
Lăng Hạo Thiên nói: “Cô nÆ°Æ¡ng nên nằm xuống nghỉ, tức giáºn chỉ tổ bệnh nặng thêm.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° biến sắc: “Bệnh gì?â€
Y ngoái nhìn, không đáp, nà ng nhìn và o mắt y, láºp tức hiểu ngay y biết nà ng mang tuyệt chứng bèn ngoảnh Ä‘i, vừa bá»±c mình, vừa bi ai pha lẫn tá»± hổ thẹn.
Y ngồi xuống bên bà n, lặng lẽ nối dây Ä‘Ã n lại, so khẽ Ä‘iá»u chỉnh âm thanh: “Cây Ä‘Ã n nà y rất tuyệt, mấy năm rồi tại hạ không được thấy nó.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° kinh ngạc, ngẩng lên há»i: “NgÆ°Æ¡i thấy cây Ä‘Ã n nà y rồi?â€
Y mỉm cÆ°á»i: “Lần đầu tiên tại hạ đánh Ä‘Ã n dùng chÃnh cây Ä‘Ã n nà y, đánh đứt ba sợi dây khiến chủ nhân giáºn suýt chết, định bắt tại hạ treo lên đánh má»™t tráºn nên thân.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: “NgÆ°Æ¡i có bị đánh không?â€
Y đáp: “Tại hạ chạy mất nên chủ nhân cây Ä‘Ã n không đánh được.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° dịu dà ng mỉm cÆ°á»i: “Hóa ra huynh là Lăng Tiểu Tam. Ngoại tằng tổ phụ thÆ°á»ng thÆ°á»ng nhắc đến huynh.â€
Lăng Hạo Thiên cÅ©ng cÆ°á»i: “Nhất định chê trách suốt.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° đáp: “Lão nhân gia vừa khen ngợi vừa nhức đầu vì huynh, nói nếu huynh chịu há»c Ä‘Ã n, ngÆ°á»i sẽ Ä‘em hết cầm nghệ truyá»n cho.â€
Lăng Hạo Thiên thở dà i: “Äáng tiếc tại hạ lúc đó quá nghịch ngợm, không chịu theo há»c, lúc lão nhân gia Ä‘i rồi má»›i hối háºn.â€
Tiêu đại tiểu thÆ° ồ má»™t tiếng, chợt nói: “Muá»™i tên Tiêu Nhu.â€
Lăng Hạo Thiên nói: “Tên đẹp lắm, giống nhÆ° ngÆ°á»i.â€
Tiêu Nhu cúi đầu: “Muá»™i ra tay Ä‘á»™c ác, hung hãn vá»›i ngÆ°á»i khác, huynh không cần lấy lòng.â€
Lăng Hạo Thiên nói: “Vì sao tại hạ phải lấy lòng? Vốn tại hạ không định cÆ°á»›i cô nÆ°Æ¡ng.â€
Tiêu Nhu Ä‘á» bừng mặt, không đáp. Y lại nói: “NgÆ°á»i tâm địa ôn nhu nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng nên biết quý bản thân, đừng cố má»™t mình chịu khổ.â€
Tiêu Nhu lắc đầu: “Huynh má»›i gặp, sao lại biết muá»™i tâm địa ôn nhu?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Nếu cô nÆ°Æ¡ng không tâm địa ôn nhu, hà tất má»™t lòng muốn gả cho Phong thiếu gia?â€
Tiêu Nhu hừ khẽ: “Muá»™n ôn nhu hay không có liên quan gì đến việc gả cho ai?â€
Lăng Hạo Thiên không quay đầu lại, bình thản ná»i: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên có quan hệ. Cô nÆ°Æ¡ng biết trên Ä‘á»i Ãt ngÆ°á»i không si cuồng mình, Phong thiếu gia chÃnh thị má»™t trong số đó, biết y không thÆ°Æ¡ng tâm vì mình nên má»›i định lấy y.â€
Tiêu Nhu ngây ngÆ°á»i nhìn y, hai dòng lệ chợt chảy xuống gÆ°Æ¡ng mặt trắng muốt nhÆ° trân châu đứt chỉ.
Lăng Hạo Thiên lần lượt nối dây Ä‘Ã n xong, khẽ so dây rồi má»›i đẩy cây Ä‘Ã n ra: “TrÆ°a nay, tại hạ thấy cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Ã n ở đình viện, tiếng Ä‘Ã n uyển chuyển, dịu dà ng nhÆ° tiên nhạc. Chỉ có những cô nÆ°Æ¡ng ôn nhu linh tuệ, cao ngạo thoát tục má»›i Ä‘Ã n được khúc nhạc Æ°u mỹ tuyệt diệu đến váºy. Sau nà y tại hạ lại nghÄ©, má»™t cô nÆ°Æ¡ng thông minh nhÆ° thế sao lại không nháºn ra Phong thiếu gia là ngÆ°á»i thế nà o? Vừa nãy bắt mạch, má»›i Ä‘oán ra, cô nÆ°Æ¡ng sợ mình Ä‘á»™ng chân tình, sợ ngÆ°á»i khác thÆ°Æ¡ng tâm nên má»›i quyết lấy y.â€
Tiêu Nhu ngây ngô lắng nghe, nÆ°á»›c mắt không cầm nổi, đợi y nói xong, đã khóc thà nh tiếng. Nà ng chÆ°a bao giá» ngá» trên Ä‘á»i có ngÆ°á»i dá»… dà ng nhìn thấu nà ng, biết được bà máºt trong sâu thẳm lòng mình. Nét lạnh lùng của nà ng chợt tan chảy, hóa thà nh nÆ°á»›c mắt chứa chan chảy ra.
--- Xem tiếp hồi 130 ----
Nhu tình nhất lũ = Một mối nhu tình.
Hình Kèm Theo
To view attachments your post count must be 1 or greater. Your post count is 0 momentarily.
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 19-01-2009 at 11:23 PM .