12-06-2011, 06:51 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 13: Ngõ nhỠTả gia (2) .
Dịch: Huyễn
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Chưởng quầy nhìn vẻ mặt không vui của Sở Tranh, biết mình lỡ miệng vội chữa:
- Tiểu nhân lúc còn trẻ hay Ä‘i đây Ä‘i đó khắp Trung Nguyên, khi Ä‘i qua má»™t vùng đất hoang dã ở Nam Tá» phát hiện ra má»™t cây lạ, dân địa phương gá»i là cây á»›t, há» thưá»ng dùng nó là m thuốc. Tiểu nhân ngẫu nhiên phát hiện nếu dùng nó là m gia vị sẽ ăn rất ngon miệng, tiểu nhân liá»n mang theo má»™t Ãt vá» Triệu, đồng thá»i mở quán ăn nà y, không ngá» lại được bá tánh trong kinh thà nh yêu thÃch, tiểu nhân giữ lại má»™t Ãt là m giống mang ra trồng ở các vùng phụ cáºn kinh thà nh, nếu như cô nương thÃch má»™t chút nữa tiểu nhân biếu cô nương má»™t Ãt mang vá».
Tô Xảo Äồng nghe mà như không nghe, tá»± thì thà o:
- Thì ra chỉ là trùng hợp.
Qua má»™t lúc lâu, Tô Xảo Äồng gượng cưá»i há»i chưởng quầy:
- Ngươi tên gì?
Chưởng quầy cúi đầu đáp:
- Tiểu nhân tên là Lưu Vô Kỳ.
Tô Xảo Äồng gáºt đầu nói:
- Ngươi ráng tiếp tục phát triển quán nà y, hÆ¡n nữa truyá»n bá á»›t nà y Ä‘i khắp nÆ¡i, tên tuổi Lưu Vô Kỳ cá»§a ngươi có thể sẽ được lưu truyá»n ngà n Ä‘á»i. ÄÆ°á»£c rồi, ngươi còn gia vị nà y không? Thịt nà y vẫn chưa đủ cay.
Tiểu Nguyệt lè lưỡi:
- Tiểu thư vẫn thấy chưa cay đủ à ? Hai hà m cá»§a tiểu tỳ tê cứng mất hết cảm giác rồi nè, nhưng công nháºn ăn ngon thiệt!
Tô Xảo Äồng nói:
- Ngươi ăn lần đầu tiên tất nhiên không quen.
Tiểu Nguyệt ngạc nhiên há»i:
- Trước đây tiểu thư đã từng ăn rồi à ?
Tô Xảo Äồng lắc đầu lặng lẽ không nói gì.
Sở Tranh đột nhiên há»i:
- Tô cô nương là ngưá»i nÆ¡i nà o?
Tô Xảo Äồng lúc nà y tâm thần hoảng hốt nên thuáºn miệng trả lá»i:
- Thượng Hải
Chợt thấy Sở Tranh vẻ mặt kỳ quái nhìn mình, Tô Xảo Äồng hối háºn không kịp vá»™i lấp liếm:
- Là tên má»™t địa phương nhá» không được nhiá»u ngưá»i biết tá»›i, sau nà y tổ tiên má»›i di cư đến Thương Nhạc SÆ¡n.
Sở Tranh chỉ mỉm cưá»i không tiếp tục truy vấn Tô Xảo Äồng. Hắn có thể khẳng định Tô Xảo Äồng đến từ cùng thá»i đại vá»›i hắn. Äất Thượng Hải thá»i bây giá» thuá»™c Äông Ngô, thức ăn ở đây nêm nếm chuá»™ng ngá»t, còn Tô Xảo Äồng lại ăn cay như vầy, Sở Tranh vẫn nhá»› như in mấy món cay Tứ Xuyên cùng các món cay Hồ Nam, Thượng Hải nổi tiếng khắp nÆ¡i ở thế ká»· 21. Kiếp trước khi hắn Ä‘i máy bay, hình như là hãng hà ng không Thượng Hải, toà n bá»™ nhân viên trên chuyến bay Ä‘á»u là ngưá»i Thượng Hải, chẳng lẽ cô nà ng nà y là má»™t ngưá»i trong đó?
Có lẽ đây là lúc thÃch hợp cho nà ng biết sá»± thá»±c. Nhưng Sở Tranh lại đắn Ä‘o do dá»±, Tô Xảo Äồng ở Tần quốc bao nhiêu năm nay, không Ãt thì nhiá»u cÅ©ng có tình cảm nhất định vá»›i Tây Tần, lần nà y Tây Tần phái ngưá»i tá»›i ám sát phụ thân, nhất định phải là cao thá»§ siêu hạng, hÆ¡n xa tên Lý Vạn SÆ¡n và Hách Liên Tuyết năm xưa, Ãt ra cÅ©ng phải cùng trình độ vá»›i Khấu đại nương, cho dù bị bao vây trong thiên quân vạn mã lá»±c sát thương vẫn không bị ảnh hưởng. Khó có cÆ¡ há»™i bá»n há» mò tá»›i táºn cá»a như vầy, Sở Tranh nhất quyết phải tiêu diệt toà n bá»™ bá»n hỠở Triệu quốc, nếu Tô Xảo Äồng trong lúc nhất thá»i má»m lòng để lá»™ ra tà tin tức, bao nhiêu công sức coi như đổ sông đổ biển.
HÆ¡n nữa Sở Tranh cÅ©ng không biết chắc Tô Xảo Äồng có biết thân pháºn tháºt cá»§a hắn hay không? Nà ng có can tâm tình nguyện ở lại bên cạnh hắn hay không? Quan hệ cá»§a nà ng và Tần Vương hắn chưa hiểu rõ hết, đà n bà nổi tiếng là sinh váºt hà nh động hoà n toà n theo cảm tÃnh, nếu tình cảm cá»§a nà ng đối vá»›i Tần vương quả tháºt sâu Ä‘áºm, hắn nói ra mà nà ng vẫn muốn quay lại Tần thì phải là m sao? Chẳng lẽ phải giết nà ng? Sở Tranh quả không muốn hạ thá»§ vá»›i ngưá»i duy nhất trên cuá»™c Ä‘á»i nà y có cùng cảnh ngá»™ vá»›i hắn, cùng lắm là giam lá»ng giữ nà ng ở bên cạnh, nhưng cá»±c chẳng đã hắn má»›i phải là m thế. Nghe Thà nh Phụng nói vụ ám sát phụ thân lần nà y là do Tô Xảo Äồng chá»§ trì, nếu như có thể má»™t mẻ bắt hết thÃch khách, võ lâm Tây Tần nhất định sẽ bị tổn hại nghiêm trá»ng, Tô Xảo Äồng là ngưá»i phải chịu trách nhiệm nhiá»u nhất, đến lúc đó nà ng sẽ không còn mặt mÅ©i quay lại Tây Tần, vả lại trở lại Tây Tần nà ng cÅ©ng không có chốn dung thân.
Sở Tranh sỠsỠcằm, có chút hổ thẹn thầm nghĩ, mình sao cà ng ngà y cà ng đê tiện thế nà y!
Tô Xảo Äồng thấy Sở Tranh không tiếp tục há»i tá»›i, không khá»i cưá»i khổ thầm nghÄ©, hắn tất nhiên đã biết thân pháºn tháºt cá»§a mình, đương nhiên không thèm truy cứu chuyện nguyên quán nhá» nhặt nà y. Tâm sá»± nặng ná», Tô Xảo Äồng cảm thấy miếng thịt dê nướng trong miệng tháºt vô vị.
Chợt nghe tiếng vó ngá»±a dồn dáºp vang tá»›i, Âu Dương Chi Mẫn Ä‘ang vá»™i vã phóng tá»›i. Thấy Tô Xảo Äồng Ä‘ang ngồi cạnh Sở Tranh, Âu Dương Chi Mẫn xoay ngưá»i xuống ngá»±a từ đà ng xa thi lá»… má»›i Sở Tranh.
Sở Tranh hiểu ý liá»n đứng dáºy nói:
- Tô cô nương, tại hạ có chuyện quan trá»ng cần vá» trước. Chưởng quầy, nếu ngươi không chiêu đãi Tô cô nương chu đáo, coi chừng bản công tá» Ä‘áºp tan cái quán nà y cá»§a ngươi.
Chưởng quầy luôn miệng vâng dạ nhưng bụng nghÄ© thầm, ngươi Ä‘áºp nát cái quán nà y cá»§a ta không phải là đáºp cá»§a ngươi sao?
Sau khi Sở Tranh ra khá»i quán, Âu Dương Chi Mẫn tiến lên nghênh đón, nói:
- Công tá», Võ Mị Nương và Thà nh Phụng Chi cùng đến cầu kiến, thỉnh công tỠđịnh Ä‘oạt.
Sở Tranh suy nghÄ© má»™t chút, cưá»i nói:
- Trước Ä‘i gặp Võ Mị Nương đã, dù sao nà ng cÅ©ng là trữ phi nương nương, nói không chừng sắp thà nh hoà ng háºu tương lai đó.
Âu Dương Chi Mẫn không biết rõ tưá»ng táºn chuyện cá»§a Võ Mị Nương, nghe Sở Tranh nói thế cưá»i nói:
- Tiểu nhân nghÄ© cÅ©ng chưa chắc, Dương phi đã có mang, nếu ngà y sau sinh hạ con trai, mẹ tất nương nhá» và o quý tá», vị trà hoà ng háºu chưa biết và o tay ai.
Sở Tranh nói:
- Âu Dương, ngươi quá coi thưá»ng Võ Mị Nương rồi, Thái tá» lúc trước cÅ©ng có hai phi tá», nay bị nà ng hà nh hạ sống không bằng chết, đủ thấy thá»§ Ä‘oạn cá»§a nà ng ra sao. Dương Thu Nhi kia chẳng là gì cả, chỉ là má»™t thị nữ cá»§a nà ng. Không có sá»± đồng ý cá»§a Võ Mị Nương, Dương Thu Nhi là m sao hoà i thai được. Nếu Thái tỠđăng cÆ¡, Võ Mị Nương tất nhiên sẽ là hoà ng háºu Äại Triệu.
Âu Dương Chi Mẫn nói:
- Có một chuyện tiểu nhân cảm thấy rất kì quái, Từ môn chủ không biết tại sao lại ra vẻ như vô ý nói cho tiểu nhân biết Võ Mị Nương vẫn còn là trinh nữ.
Sở Tranh run lên há»i:
- Chuyện nà y có tháºt không?
Tuy há»i thế nhưng Sở Tranh đã tin quá ná»a, Từ Cảnh Thanh là môn chá»§ Thiên Mị Môn tất nhiên biết rất rõ nên má»›i nói như thế, huống chi bà cÅ©ng không dám lừa hắn, chỉ không ngá» Võ Mị Nương tháºt sá»± giữ được lá»i hứa năm xưa ở Trần huyện. Cô nà ng nà y tÃnh tình tháºt cứng cá»i kiên cưá»ng, Sở Tranh không thể không phục. Năm xưa khi tu luyện “Mị hoặc chúng sinh†nà ng thà tá»± hại mình quyết không chịu trầm luân và o cảnh dâm ô thác loạn, hiện giá» tiến cung đã được ba năm nhưng vẫn có thể giữ được tấm thân trinh bạch, quả không dá»… chút nà o. Nhưng vì sao nà ng lại là m thế, không phải là vì Sở Tranh hắn chứ?
Vẻ mặt Sở Tranh thay đổi từ vẻ tá»± cưá»i giá»…u cợt mình dần dần chuyển sang đông cứng. Việc nà y đúng là khó nói trước.
o0o
Cùng lúc đó Võ Mị Nương Ä‘ang đợi trong máºt thất cá»§a Vạn Hoa Lâu, nà ng khá nôn nóng vì đã phải đợi khá lâu, dù gì nà ng cÅ©ng Ä‘ang lén lút trốn ra khá»i cung.
Thấy Sở Tranh tới, Võ Mị Nương đùa cợt:
- Sở công tỠđến Vạn Hoa Lâu coi như nhà của mình, chẳng lẽ không sợ Liễu cô nương ghen à ?
Sở Tranh không biết sao lại vô cùng nhẹ nhà ng với Võ Mị Nương:
- Là tại hạ đến cháºm, xin nương nương đừng trách.
Võ Mị Nương nghe Sở Tranh gá»i mình “nương nương†cảm thấy chói tai, liá»n nói:
- Công tá» cứ gá»i là Mị Nương được rồi, công tá» có coi Thái tá» ra gì đâu mà nương nương nà y ná».
Sở Tranh cÅ©ng không thèm hÆ¡n thua vá»›i nà ng cưá»i cưá»i nói:
- Chẳng hay Mị Nương đến đây tìm tại hạ có việc gì quan trá»ng?
Võ Mị Nương nhìn Sở Tranh nói:
- ThÃch khách Tây Tần sắp đến kinh thà nh rồi, công tá» tại sao vẫn chưa có động tÄ©nh gì?
Sở Tranh há»i:
- Nương nương nghe được tin nà y ở đâu?
- Sáng nay Thà nh Phụng Chi dẫn theo Lá»… bá»™ Lệnh lại Dư Thế Äồng bà máºt cầu kiến Thái tá», hai ngưá»i nói chuyện ngưá»i ở Thương Nhạc SÆ¡n ba ngà y nữa sẽ tá»›i kinh thà nh. Không ngá» Thà nh Phụng Chi ngoà i mặt có vẻ an pháºn thá»§ thưá»ng nhưng trong triá»u cÅ©ng có chút thế lá»±c.
Việc nà y Sở Tranh đã biết từ lâu, chÃnh hắn yêu cầu Thanh Phụng Chi cố ý để lá»™ thân pháºn thá»±c sá»± cho Dư Thế Dồng biết, rồi lệnh cho Dư Thế Äồng Ä‘Ãch thân sắp xếp vụ ám sát trong cuá»™c đại săn bắn. Dư Thế Äồng thấy tÃn váºt ám hiệu cÅ©ng không tá» vẻ khác lạ gì, đương nhiên vui vẻ phụng mệnh là m việc. Coi như Thà nh Phụng Chi không cần phải nhúng tay và o việc nà y nữa, đỡ gặp phải rắc rối bị liên quan khi gặp phải Ä‘iá»u tra sau nà y.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Nương nương không cần nóng vá»™i, tại hạ đã an bà i thá»a đáng, cứ để cho đám ngưá»i Tần tá»›i đây hết Ä‘i, bá»n chúng chỉ có Ä‘i mà không có vá».
Võ Mị Nương bán tÃn bán nghi nói:
- Như váºy rất tốt, hy vá»ng công tá» có thể sấm vang chá»›p giáºt đánh má»™t tráºn tiêu diệt gá»n đám ngưá»i Tần tá»›i đây, tránh cho kinh thà nh khá»i má»™t cÆ¡n biến loạn.
Sở Tranh liên tục gáºt đầu, nói:
- Nương nương giáo huấn rất phải, tại hạ nhất định ghi nhớ trong lòng.
Võ Mị Nương hừ một tiếng, nói:
- Vá»›i khả năng cá»§a Sở công tá», đương nhiên chẳng có gì phải nghi ngá», chỉ cần công tá» không nhân cÆ¡ há»™i nà y rồi lấy cá»› gây chuyện gì khác là tốt rồi.
Võ Mị Nương vẫn không yên tâm vỠSở Tranh, mị công của nà ng hoà n toà n chẳng có tác dụng gì đối với hắn, nà ng đà nh phải nói huỵch toẹt ra.
Sở Tranh cưá»i gượng nói:
- Nương nương sao lại nói như váºy? Tại hạ đâu có suy nghÄ© như thế.
Võ Mị Nương cưá»i lạnh nói:
- Không có? Ngươi đã sá»›m biết Tô Xảo Äồng là gian tế, thế mà đến bây giá» vẫn dây dưa tán tỉnh nà ng ta, hay là ngươi tháºt sá»± yêu thÃch cô gái nhá» nà y rồi? Äừng nói Sở Tranh ngươi không phải là đồ háo sắc.
Sở Tranh không thể cho ai biết chuyện cá»§a Tô Xảo Äồng, đà nh gãi gãi đầu nói:
- Nương nương nói oan cho tại hạ, tháºt ra tại hạ cÅ©ng vì quan tâm đến đại cục mà thôi.
Võ Mị Nương cũng cảm thấy thoải mái hơn, nói:
- Ừ, nếu ngươi là đồ háo sắc thì sao hết lần nà y tới lần khác...
Võ Mị Nương mặt đỠbừng, giá»ng nhá» như muá»—i kêu:
-... không hỠđộng tâm với Mị Nương chút nà o?
Sở Tranh nhìn trân trân Võ Mị Nương, nà ng lúc nà y trông còn hấp dẫn mê ngưá»i hÆ¡n lúc Ä‘ang toà n lá»±c thi triển mị công, tim hắn Ä‘áºp thình thịch, nói:
- Tại hạ hôm nay hối háºn rồi, liệu còn được không?
Võ Mị Nương trong lòng run lên nhưng cháºm rãi lắc đầu nói:
- Ngươi việc gì phải đùa ta như thế, Mẫn công chúa ngươi còn có thể nhẫn tâm cá»± tuyệt, là m gì tá»›i phiên ta. Huống chi Mị Nương bây giỠđã là trữ phi cá»§a Äại Triệu, Sở gia các ngưá»i cho dù có gan là m loạn, nhưng cÅ©ng không dám thu ta và o cá»a.
Nói xong, Võ Mị Nương đứng dáºy nói:
- Sở công tá», đừng quên việc công tá» vừa đáp ứng. Mị Nương xin cáo từ.
Mị công cá»§a nà ng đã có thể thu phóng tùy tâm, ngưá»i bình thưá»ng không há» chú ý đến nà ng, do váºy nà ng nghênh ngang rá»i Ä‘i.
Sở Tranh nhìn theo bóng Võ Mị Nương, bỗng nhiên nói:
- Âu Dương, cho má»i Thà nh đại nhân.
Má»™t tiếng "cách" nhá» vang lên, má»™t máºt đạo đột nhiên mở ra, Âu Dương Chi Mẫn cùng Thà nh Phụng Chi bước ra.
Thà nh Phụng Chi vẻ mặt kÃnh nể chắp tay nói:
- Hóa ra trữ phi nương nương là ngưá»i cá»§a công tá», thảo nà o công tá» nắm rõ việc cá»§a Thà nh phá»§ như lòng bà n tay, má»™t nước cá» quá cao siêu, Thà nh má»— bá»™i phục.
Sở Tranh nói:
- Thà nh đại nhân quá khen, Thà nh đại nhân ẩn náu ở Triệu quốc hÆ¡n hai mươi năm không má»™t ngưá»i biết được, tại hạ cÅ©ng bá»™i phục vô cùng.
Thà nh Phụng Chi có vẻ hÆ¡i mất tá»± nhiên, nhưng thấy Sở Tranh vẻ mặt cưá»i cợt, cưá»i khổ nói:
- Xấu hổ, xấu hổ quá!
Sở Tranh má»i Thà nh Phụng Chi ngồi rồi tá»± rót trà má»i:
- Hôm nay đại nhân đã là ngưá»i má»™t nhà , tốt nhất ta nên thẳng thắn vá»›i nhau, kể cả việc Võ Mị Nương tại hạ cÅ©ng không muốn giấu giếm, năm xưa tại hạ sắp xếp đưa nà ng ta và o cung, tình hình cụ thể Âu Dương đại khái đã nói vá»›i sÆ¡ qua cho đại nhân nghe rồi, chẳng hay đại nhân cảm thấy nữ nhân nà y như thế nà o?
Thà nh Phụng Chi vuốt nhẹ chòm râu, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Lão há»§ trước đây mặc dù không biết rõ tình hình trữ phi nương nương cho lắm, nhưng cÅ©ng có chút quan tâm đến nà ng ta. Trong háºu cung tranh chấp khốc liệt không thua gì trong triá»u, nà ng ta trong vòng mấy năm đã vững và ng ở vị trà trữ phi, chứng tá» thá»§ Ä‘oạn tâm kế quả tháºt rất cao, hÆ¡n nữa chắc chắn có dã tâm rất lá»›n. Nà ng ta máºt báo việc Thà nh phá»§ cho công tá», theo lão há»§ thấy Thái tá» không há» biết tà gì vá» việc nà y, trong khi đó trữ phi nương nương lại nói là đại diện cho Thái tá», chẳng qua là vì chÃnh bản thân nà ng ta, chỉ khi Thái tá» thuáºn lợi đăng cÆ¡, nà ng ta má»›i có hy vá»ng trở thà nh mẫu nghi thiên hạ, bởi váºy lão há»§ cho rằng không nên giữ nà ng ta, bằng không chÃnh là cái há»a Lữ Háºu sau nà y, cá»±c kỳ bất lợi cho công tá» và Sở gia.
Sở Tranh áºm ừ trầm ngâm má»™t lát rồi rồi nói:
- Thà nh đại nhân hôm nay đến tìm tại hạ có chuyện gì?
- Äã Ä‘iá»u tra ra ai được phái tá»›i lần nà y, tháºt sá»± là ...
Thà nh Phụng Chi cưá»i khổ lắc đầu, móc ra má»™t phong thư đưa cho Sở Tranh:
- Thỉnh công tỠxem qua.
Sở Tranh mở ra, vừa Ä‘á»c được và i chữ không ká»m được run lên, thở hắt ra nói:
- Có phải Tây Tần dốc toà n bộ lực lượng ra không?
Thà nh Phụng Chi đáp:
- Ngoại trừ Khấu gia, ai nên tá»›i Ä‘á»u đã tá»›i.
Sở Tranh cháºm rãi cất thư và o trong áo, nói:
- Äa tạ Thà nh đại nhân.
- Không dám. Lão phu còn có má»™t chuyện muốn xin chỉ thị cá»§a công tá».
Thà nh Phụng Chi nói tiếp:
- Lão há»§ theo lệnh công tỠđể cho Dư Thế Äồng toà n quyá»n phụ trách việc sắp xếp cho ngưá»i Tây Tần đến đây, nhưng còn má»™t ngưá»i lão há»§ thá»±c sá»± không yên lòng, xin công tá» sá»›m định Ä‘oạt.
Sở Tranh thản nhiên nói :
- Là Yến đại nương phải không?
Thà nh Phụng Chi gáºt đầu nói:
- Äúng thế. Tháºt ra phải gá»i là Khấu đại nương má»›i đúng, Khấu gia qua nhiá»u thế hệ cao thá»§ lá»›p lá»›p xuất hiện, quả xứng danh Tây Tần đệ nhất thế gia. Khấu đại nương Ä‘i vá» hà nh tung bất định, lão há»§ thá»±c sá»± bất lá»±c, nếu lỡ để bà ta nhìn ra sÆ¡ hở gì, sợ rằng đại loạn bất ngá» sẽ xảy ra.
Sở Tranh nhắm mắt nhẹ nhà ng nói:
- Ta biết rồi.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:53 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 14: Liên thá»§ phục kÃch (1) .
Dịch: htph
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Võ Mị Nương trở lại cung cá»§a Thái tá», vừa bước và o cá»a liá»n giáºt mình sá»ng sốt khi thấy Triệu Khánh mặt má»™t đống Ä‘ang ngồi ở đó, Tiểu Lục TỠđứng ở bên cạnh vẻ mặt bất đắc dÄ©.
Võ Mị Nương trong đầu suy nghÄ© liên tục tìm cách, cùng lúc tiến tá»›i nhẹ nhà ng quỳ xuống, cưá»i duyên nói:
- Mị Nương tham kiến Ä‘iện hạ. Äiện hạ không phải Ä‘i lo liệu chuyện đại săn bắn cho Hoà ng Thượng sao? Vì sao hôm nay lại trở vá» sá»›m như váºy?
Triệu Khánh không trả lá»i chỉ hừ má»™t tiếng rồi há»i:
- Nà ng Ä‘i đâu váºy?
Võ Mị Nương u oán đáp:
- Mị Nương cảm thấy buồn, trước kia còn có Thu Nhi bầu bạn nay nà ng ấy đã là phi tá», lại còn hoà i long thai, má»i ngưá»i trên dưới trong cung Ä‘á»u tụ táºp ở chá»— nà ng, ngoại trừ Tiểu Lục Tá» không má»™t ai chịu trò chuyện cùng Mị Nương, Mị Nương buồn chán quá nên đà nh phải tá»± mình dạo chÆ¡i khắp nÆ¡i ở trong cung.
Triệu Khánh nghe váºy lòng má»m nhÅ©n ra nhưng vẫn có chút hoà i nghi nên há»i:
- Nà ng tháºt sá»± ở trong cung à ? Bổn vương phái ngưá»i Ä‘i tìm ở chung quanh, tại sao không thấy bóng dáng nà ng đâu?
Võ Mị Nương đáp:
- Mị Nương không biết Ä‘iện hạ đã trở lại, còn đám hạ nhân nà y cÅ©ng là má»™t đám vô năng, Mị Nương cố ý tránh né bá»n chúng, bá»n chúng sao có thể tìm được Mị Nương?
Triệu Khánh lại tin thêm và i phần, thở dà i nói:
- Mị Nương, việc láºp Thu Nhi là m phi là ý chỉ cá»§a phụ vương, dù gì nà ng ta cÅ©ng Ä‘ang có thai, nà ng không cần phải buồn trong lòng, nhâm nhược thá»§y tam thiên, ngã chÃch thá»§ nhất biá»u ẩm, (nghÄ©a Ä‘en: có rất nhiá»u nước chỉ cần má»™t phần nhá» trong đó, nghÄ©a bóng là đối vá»›i tình yêu cá»§a bao nhiêu nữ tá», vẫn dà nh cho nà ng tình yêu chuyên nhất), trong lòng bổn vương chỉ có má»™t mình nà ng.
Võ Mị Nương nhìn Triệu Khánh, không ngá» trong lúc nhất thá»i con ngưá»i thô lá»— như hắn lại có thể nói được má»™t câu văn vẻ nho nhã như váºy, nà ng nhá»› lại tình cảnh vừa rồi má»›i gặp mặt Sở Tranh, bá»—ng nhiên cảm thấy ná»—i chua xót dâng lên, bụng thầm nghÄ©: chẳng lẽ ở trong lòng hắn chỉ có má»™t mình Liá»…u Khinh Như?
Triệu Khánh thấy mặt mà y Võ Mị Nương á»§ dá»™t cho rằng nà ng còn Ä‘ang phiá»n não vá» chuyện cá»§a Thu Nhi, y đứng dáºy ôm nà ng và o lòng, nhẹ giá»ng nói:
- Mị Nương, nà ng ráng sinh cho bổn vương má»™t hoà ng nhi Ä‘i, sau nà y bổn vương đăng cÆ¡, bất kể con cá»§a Thu Nhi là trai hay gái bổn vương nhất định vẫn láºp con cá»§a nà ng là m thái tá».
Võ Mị Nương mặt áp và o lồng ngá»±c Triệu Khánh, nghe giá»ng nói chân thà nh tha thiết, không chút hoa ngôn xảo ngữ cá»§a y, bá»—ng dưng cảm thấy y cÅ©ng không đáng ghét như thế. HÆ¡n nữa nà ng lại Ä‘ang cá»±c kỳ thất vá»ng đối vá»›i Sở Tranh, tuy Triệu Khánh bị nà ng dùng mị công mê hoặc, nhưng nhá»› tá»›i bá»™ dáng cá»§a y ngà y đó ở trước mặt Diệp tiên sinh sống chết cầu xin tha thứ cho nà ng, trong lòng nà ng có chút cảm động. Ba năm trôi qua, chÃnh nà ng cÅ©ng không hiểu lý do tại sao mình lại ngoan cố ráng gìn giữ tấm thân trinh bạch, rồi sai khiến Thu Nhi Ä‘iên đảo loan phượng vá»›i Triệu Khánh để là m gì. ÄÆ¡n giản mà nói tất cả là dối mình lừa ngưá»i, hÆ¡n nữa Sở Tranh lại không há» biết được việc nà y, còn chưa nói tá»›i lần đầu tiên gặp lại sau ba năm, hắn nói chuyện vá»›i nà ng giá»ng còn mang đầy sát khÃ. Còn nếu nà ng ở lại bên cạnh Triệu Khánh, má»™t ngà y là m trữ phi nương nương cả Ä‘á»i có danh pháºn, Sở Tranh cho dù có gan tà y trá»i cÅ©ng không dám liá»u lÄ©nh giữ nà ng ở bên ngưá»i, quan trá»ng hÆ¡n nữa là trong lòng hắn nà ng không đáng để hắn phải là m như thế.
Say má»™ng ba năm bây giá» là lúc nên tỉnh lại. Tuy rằng nam nhân nà y không hẳn là ngưá»i tà i giá»i, nhưng Ãt ra y tháºt tâm tháºt lòng, lỡ cÆ¡ há»™i nà y sẽ không có lại lần nữa.
Võ Mị Nương mắt rướm lệ, thì thà o như mê sảng:
- Äợi sau cuá»™c đại săn bắn cá»§a Hoà ng Thượng, Ä‘iện hạ, Mị Nương sẽ sinh cho Ä‘iện hạ má»™t đứa con.
Tiểu Lục TỠđứng ở bên cạnh ánh mắt đột nhiên lóe hà n quang, nhưng gã vẫn yên lặng cúi đầu.
Triệu Khánh vui mừng quá đỗi hét vang:
- Tháºt ư? Nếu váºy thì tốt quá!
Nhưng y lại gãi gãi đầu, nói:
- Nhưng ba năm rồi cũng không có kết quả gì, xem ra bổn vương cà ng phải cố gắng gấp bội.
Nước mắt Võ Mị Nương lã chã như giá»t nước rÆ¡i trên cánh hoa lê, hạt ngá»c rÆ¡i trong cháºu, nà ng nhoẻn miệng cưá»i nói:
- Và i ngà y nữa Mị Nương đến miếu đạo quán ở ngoà i thà nh thắp má»™t nén hương, cầu xin ông trá»i phù há»™, nghe nói nÆ¡i đó rất linh nghiệm.
Triệu Khánh gáºt đầu liên tục, hưng phấn nói:
- ÄÆ°á»£c. Chá» sau cuá»™c đại săn bắn cá»§a phụ hoà ng, việc cá»§a Sở gia đâu ra đó, bổn vương ắt không còn nhiá»u chuyện phải quan tâm, sẽ bầu bạn ở bên cạnh nà ng má»—i ngà y.
Võ Mị Nương thoát khá»i vòng tay Ä‘ang ôm ấp cá»§a Triệu Khánh, vẻ mặt ưu tư nói:
- Äiện hạ vẫn không quên việc diệt trừ Sở gia sao?
Triệu Khánh nói:
- Sao quên được, Sở gia kiêu ngạo ngang ngược không thèm coi hoà ng gia ra cái giống gì, không thể nhẫn nại chịu đựng thêm được nữa, nếu không bổn vương sau nà y là m sao có thể chấp chưởng triá»u chÃnh, chẳng lẽ trở nên giống như phụ hoà ng suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y?
Võ Mị Nương nói:
- Äiện hạ đã chuẩn bị việc nà y kỹ cà ng chưa?
Triệu Khánh trà n đầy tự tin nói:
- Bất ngá» táºp kÃch lần nà y có thể có sáu phần thắng, bổn vương cảm thấy đáng để đánh đố má»™t phen.
Võ Mị Nương lắc đầu nói:
- Äiện hạ, Mị Nương cho rằng má»™t phần thắng cÅ©ng không có.
Triệu Khánh nghi hoặc nói:
- Nà ng nói thỠxem.
Võ Mị Nương nói:
- Äiện hạ nắm chắc sáu phần thắng vá»›i Ä‘iá»u kiện Sở gia không biết tà tình hình nà o, nếu bá»n há» biết trước chuyện nà y thì sao?
Triệu Khánh ngạc nhiên nói:
- Chuyện nà y quanh quẩn có mấy ngưá»i là ta, nà ng và Thà nh Thị Lang biết được, bên Thà nh Thị Lang chắc không bất cẩn như váºy chứ?
Võ Mị Nương thở dà i đáp:
- Äiện hạ biết rất Ãt những chuyện xảy ra ở ngoà i cung, Ä‘iện hạ có biết mấy ngà y gần đây bá quan thượng triá»u bà n tán chuyện gì nhiá»u nhất không? Äó là chuyện NgÅ© công tá» cá»§a Sở gia và Tô Xảo Äồng, nghe nói hai ngưá»i Ä‘ang bà n chuyện cưới há»i.
- Rầm!
Triệu Khánh vỗ bà n cái rầm phẫn nộ quát:
- Lại có việc nà y? Thà nh Phụng Chi kia Ä‘ang toan tÃnh chuyện gì? Chẳng lẽ muốn giỡn mặt vá»›i bổn vương.
Võ Mị Nương đỡ Triệu Khánh ngồi xuống, nói:
- Bà n chuyện nguy hiểm như vầy Thà nh Phụng Chi nhất định không dám đùa Ä‘iện hạ đâu, là m váºy lão có Ãch lợi gì? Huống chi nếu bị Sở gia phát hiện, cái chức Lại bá»™ Thị lang nho nhá» cá»§a lão trong chá»›p mắt bị giáng xuống thà nh quan phá»§ thá»§ thà nh ở biên cương. Thà nh Phụng Chi vì sao xúi giục Ä‘iện hạ ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng? Äiện hạ có nghÄ© tá»›i việc nà y hay không?
Triệu Khánh ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Có thể là vì vinh hoa phú quý sau nà y, Thà nh Thị Lang trung thà nh và táºn tâm vá»›i phụ hoà ng, do đó á»§ng há»™ hà nh động cá»§a hoà ng gia chúng ta, tại sao bổn vương phải suy nghÄ©?
Võ Mị Nương không biết nói là m sao đà nh gượng cưá»i thầm nghÄ©, ngưá»i phu quân trên danh nghÄ©a nà y cá»§a mình suy nghÄ© đơn giản ngây thÆ¡ quá, có lẽ chỉ ở bên cạnh ngưá»i như vầy mình má»›i có cÆ¡ há»™i thi triển tà i năng, nếu đổi lại là cái tên đáng ghét kia, nhất cá» nhất động cá»§a mình Ä‘á»u không lừa được hắn, nhưng có thể có má»™t nam nhân mạnh mẽ tà i ba để nương tá»±a, cuá»™c sống có váºy má»›i vui vẻ.
Triệu Khánh thấy Võ Mị Nương suy nghÄ© đến xuất thần liá»n nói:
- Sao váºy? Bổn vương nói có chá»— nà o không đúng sao?
Võ Mị Nương kiên nhẫn giải thÃch:
- Nếu nói vì vinh hoa phú quý, có lẽ nói ngưá»i khác thì đúng chứ Thà nh Phụng Chi nhất định không phải. Ngưá»i nà y ở trong triá»u tháºn trá»ng có tiếng, lão chỉ có quan hệ cá nhân tốt vá»›i má»™t và i quan viên. Thà nh gia ở Triệu quốc không há» có căn cÆ¡, do váºy ngay cả má»™t tri phá»§ tầm thưá»ng Thà nh Phụng Chi cÅ©ng không thể là m mất lòng, từ trước tá»›i giá» lão là m việc theo khuôn phép, theo ná» nếp cÅ©, nghe nói ở Lại bá»™ lão có biệt hiệu là "Thà nh tá»§", ý ám chỉ lão ngà y thưá»ng giống y như má»™t cái tá»§ cất giữ hồ sÆ¡, ngưá»i nà o cần biết lý lịch thà nh tÃch cá»§a bất cứ quan viên nà o chỉ cần Ä‘i tìm lão, nhưng lão nhất quyết không nói ra cái nhìn cá»§a bản thân. Theo như Mị Nương thấy, lão dá»±a và o Hoà ng Thượng chỉ vì muốn tá»± bảo vệ thân mình, vì bãi chức quan nhất cấp Thị Lang thì cần phải được Hoà ng Thượng đồng ý.
Võ Mị Nương dừng một chút rồi tiếp tục:
- Nhưng dạo gần đây lão lại có thái độ khác thưá»ng, cố hết sức xúi giục Ä‘iện hạ đối phó vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng, việc nà y không cần biết thà nh bại ra sao Ä‘á»u không có lợi cho lão. Nếu sá»± việc thất bại, Sở Danh ÄÆ°á»ng đương nhiên sẽ không bá» qua cho lão, còn nếu sá»± việc thà nh công, lão có thể là m được gì? Hai nhà Vương - Phương còn đó, quan hệ cá»§a Vương gia vá»›i Sở gia không tầm thưá»ng, Phương Trung Thà nh cá»§a Phương gia lại là chồng cá»§a con gái Sở Danh ÄÆ°á»ng, bá»n há» không là m gì được Ä‘iện hạ nhưng chẳng lẽ không là m gì được má»™t Lại bá»™ Thị Lang cá»n con? Thà nh Phụng Chi ở trong triá»u lại không có thế lá»±c nà o chống lưng, Hoà ng Thượng nếu muốn trấn an hai đại thế gia, ngưá»i thứ nhất phải chịu tá»™i chÃnh là lão. Thà nh Phụng Chi cÅ©ng không phải là má»™t ngưá»i ngu xuẩn, tại sao lại không nhìn ra những Ä‘iểm nà y?
Triệu Khánh sững sá» gáºt gáºt đầu, nói:
- Mị Nương nói không sai, bổn vương cảm thấy mình có chút hồ đồ.
- Mị Nương cho rằng mấu chốt việc nà y không phải ở chá»— Thà nh Phụng Chi mà là ở chá»— Tô Xảo Äồng...
Triệu Khánh ngắt ngang lá»i nà ng, nói:
- Äúng rồi, nà ng má»›i vừa rồi có đỠcáºp chuyện cá»§a tên tiểu tá» Sở gia kia và Tô cô nương, đó là chuyện gì?
Võ Mị Nương không vui đáp:
- Mấy ngà y nay Sở Tranh không để ý tá»›i việc trong quân doanh, hầu như má»—i ngà y Ä‘á»u đến Thà nh phá»§ tìm Tô Xảo Äồng, Mị Nương cho rằng trong đó tất có gì khác lạ!
Triệu Khánh nói:
- Chuyện nà y có gì mà phải thắc mắc, Tô cô nương là quốc sắc thiên hương, Sở Tranh bị sắc là m mỠlý trà hãm và o lưới tình.
Äá»™t nhiên thấy mặt Võ Mị Nương sầm xuống, Triệu Khánh láºt Ä‘áºt giải thÃch:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, sắc đẹp cá»§a nà ng ta so vá»›i Mị Nương vẫn kém xa.
Võ Mị Nương không để ý tá»›i lá»i tâng bốc cá»§a y liá»n há»i:
- Thái tá», mấy năm qua có từng nghe nói tá»›i việc Sở Tranh phong lưu mê luyến sắc đẹp bao giá» không?
Triệu Khánh nói:
- Không có, bình thưá»ng rất Ãt khi nghe được tin tức cá»§a tiểu tỠđó.
Võ Mị Nương lại nói:
- Thái tá» nghÄ© Tô Xảo Äồng và Mẫn công chúa ngưá»i nà o có sắc đẹp xuất chúng hÆ¡n?
Triệu Khánh ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi thà nh tháºt trả lá»i:
- Hai ngưá»i Ä‘á»u không khác nhau cho lắm.
Võ Mị Nương nói:
- Äiện hạ nên nghÄ© lại, sắc đẹp cá»§a Mẫn công chúa không thua gì Tô Xảo Äồng, thân pháºn lại cao quý đáng tôn sùng hÆ¡n xa nà ng kia, Sở Tranh lại không phải là má»™t gã phong lưu, vì sao hắn lại đắc tá»™i vá»›i Mẫn công chúa cố tình Ä‘i tán tỉnh Tô Xảo Äồng kia? Mị Nương nghÄ© tá»›i nghÄ© lui chỉ thấy có má»™t khả năng, đó chÃnh là thân pháºn cá»§a Tô Xảo Äồng rất khả nghi, hÆ¡n nữa Sở Tranh cÅ©ng đã phát hiện ra từ lâu.
Triệu Khánh nhìn chăm chăm Võ Mị Nương, há»i:
- Rốt cuá»™c thân pháºn cá»§a Tô cô nương khả nghi ở chá»— nà o?
Võ Mị Nương quả thá»±c nghi ngá» hôm nay nà ng phà nhiá»u nước miếng như váºy có đáng giá hay không, nà ng hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i rồi nói:
- Nà ng ta rất có khả năng là gian tế cá»§a nước khác, nếu không nà ng ta và Thà nh Phụng Chi sẽ không nóng lòng đỠnghị Ä‘iện hạ ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng như thế, mục Ä‘Ãch chÃnh cá»§a há» là muốn Äại Triệu lâm và o cảnh ná»™i loạn.
Triệu Khánh thất thanh la lên:
- Váºy Thà nh Thị Lang cÅ©ng là gian tế à ?
Võ Mị Nương nói:
- Rất có thể. Nghe nói Tô Xảo Äồng lúc vừa má»›i tá»›i kinh thà nh được Sở Tranh đưa vỠđến táºn Thà nh phá»§, nói như váºy Sở Tranh đã nghi ngá» nà ng ta từ lúc đó.
Võ Mị Nương nhìn Triệu Khánh nói tiếp:
- Äiện hạ, những lá»i vừa rồi cá»§a Mị Nương tuy chỉ là những phá»ng Ä‘oán, nhưng Sở Tranh quả tháºt đã có cảnh giác. Cuá»™c đại săn bắn cá»§a Hoà ng Thượng sắp tá»›i, hiện giá» dứt ra vẫn còn kịp, Ä‘iện hạ chỉ cần khoanh tay đứng nhìn, đừng nhúng tay và o nữa, Tô Xảo Äồng và Thà nh Phụng Chi thà nh công hay thất bại, Ä‘iện hạ Ä‘á»u có thể là m ngư ông đắc lợi.
Triệu Khánh chán nản ngồi xuống, nói:
- Mị Nương nà ng nói cũng có lý, nhưng một ngà y không thể tiêu diệt Sở gia, lại thêm một ngà y bổn vương khó chịu trong lòng.
Võ Mị Nương khuyên giải an ủi:
- Từ cổ chà kim minh quân Ä‘á»u là ngưá»i hết sức nhẫn nhục, Ä‘iện hạ có lẽ nên đợi cÆ¡ há»™i sau nà y danh chÃnh ngôn thuáºn trừ bá» thế lá»±c cá»§a Sở gia, bây giá» gấp cÅ©ng gấp không được.
Triệu Khánh thở vắn than dà i, hiển nhiên hết sức không cam lòng.
Võ Mị Nương đột nhiên phát hiện Tiểu Lục Tá» vẫn Ä‘ang đứng ở má»™t bên, nà ng hÆ¡i kinh hãi thầm nghÄ©, má»›i vừa rồi trong lúc tâm tình kÃch động lại quên sai gã Ä‘i ra ngoà i, tuy nhiên tiểu thái giám nà y có vẻ trung thà nh và táºn tâm vá»›i mình và Triệu Khánh, chắc cÅ©ng không đáng ngại cho lắm.
Võ Mị Nương trầm giá»ng nói:
- Tiểu Lục Tá», bản cung và thái tá» vừa thảo luáºn việc cá»±c kỳ cÆ¡ máºt. Nếu có tà tin tức nà o bị tiết lá»™ ra ngoà i, ngươi cẩn tháºn cái đầu cá»§a ngươi.
Tiểu Lục TỠsợ hãi nói:
- Tiểu nhân không dám, Thái tỠvà nương nương nói cái gì tiểu nhân không nghe được một câu một chữ nà o.
Võ Mị Nương gáºt đầu nói:
- Váºy tốt rồi, ngươi lui ra Ä‘i.
Tiểu Lục Tá» cúi ngưá»i lui ra ngoà i, ra tá»›i cá»a vẻ mặt tiểu thái giám bá»—ng nhiên lá»™ ra nét cưá»i châm biếm lạnh lẽo
o0o
Khấu đại nương Ä‘ang Ä‘i trên má»™t con phố lá»›n, bá»—ng dưng cảm thấy có chút khác thưá»ng, đảo mắt quan sát chung quanh thấy rất nhiá»u cấm vệ quân Ä‘ang Ä‘i tá»›i, trong lòng không khá»i run lên thầm nghÄ©: chẳng lẽ Sở gia ra tay vá»›i Thà nh phá»§? Nhưng quan sát kỹ lại, bà thấy đám cấm vệ quân Ä‘i ung dung thoải mái, không giống như Ä‘ang có quân lệnh trong ngưá»i.
Một tên cấm vệ quân đột nhiên cản Khấu đại nương lại, nói:
- Phu nhân muốn đi đâu?
Ngõ nhá» phÃa trước Ä‘i thông tá»›i Thà nh phá»§, Khấu đại nương vẻ mặt thản nhiên nói:
- Lão thân là ngưá»i trong phá»§ cá»§a Lại bá»™ Thà nh đại nhân. Quân gia cho há»i, lân cáºn vùng nà y có chuyện gì xảy ra váºy?
Tên quân sĩ kia thi lễ nói:
- Hóa ra phu nhân là ngưá»i trong phá»§ cá»§a Thà nh đại nhân, xin lá»—i đã mạo phạm, tuy nhiên cấp trên có lệnh, chúng tôi thao luyện diá»…n táºp ở đây, con phố nà y đã bị phong tá»a, thỉnh phu nhân tìm lối khác Ä‘i vá».
Khấu đại nương ngạc nhiên há»i:
- Quân gia, sao không tìm nơi trống trải mà thao diễn mà lại tới đầu con phố nhỠnà y?
Tên quân sĩ nghiêm mặt nói:
- Chuyện quân quan cÆ¡ máºt, xin lá»—i không thể trả lá»i.
Chợt nghe má»™t ngưá»i kêu to:
- Yến phu nhân!
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:54 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 14: Liên thá»§ phục kÃch (2) .
Dịch: htph
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Khấu đại nương quay lại nhìn thì thấy gã thư đồng thân tÃn cá»§a Thà nh Phụng Chi Ä‘ang chạy vá»™i tá»›i, gã chà o:
- Tiểu nhân xin chà o Yến phu nhân. Tiểu nhân vâng lệnh lão gia chỠở đây đã lâu. Phố bên kia đã bị phong tá»a, xin phu nhân theo tiểu nhân sang bên nà y.
Khấu đại nương Ä‘i theo phÃa sau gã thư đồng, há»i:
- Äám cấm vệ quân vì sao lại có mặt ở đây?
Gã tiểu thư đồng quay đầu lại nhá» giá»ng đáp:
- Nghe lão gia nói trong buổi đại săn bắn, Hoà ng Thượng khi ra khá»i thà nh sẽ Ä‘i ngang qua đây, cấm vệ quân tá»›i đây khảo sát địa hình cho quen trước, toà n bá»™ ngưá»i cá»§a các há»™ gia đình trong vùng nà y hoà n toà n không thể ra và o ngoại trừ ngưá»i cá»§a Thà nh phá»§ chúng ta. Lão gia lo lắng phu nhân không thể trở vá» phá»§ nên đặc biệt sai tiểu nhân tá»›i chỠđón phu nhân ở đây rồi dẫn phu nhân theo ngõ khác vá» lại phá»§.
Khấu đại nương nghe Thà nh phá»§ không có việc gì nên yên tâm hẳn ra, thầm khen Thà nh Phụng Chi là m việc cẩn tháºn. Bà đến kinh thà nh không bao lâu, tình hình đưá»ng phố trong kinh thà nh vẫn chưa quen thuá»™c cho lắm.
Äi má»™t hồi lâu, Khấu đại nương cảm thấy có chút kỳ quái, há»i:
- Tại sao còn chưa tới?
Gã thư đồng thở hổn hển đáp:
- Sắp tá»›i rồi phu nhân, Ä‘i băng qua cái tháp cầu nhá» phÃa trước là tá»›i cá»a sau cá»§a Thà nh phá»§. Äám cấm vệ quân trá»i đánh nà y, Ä‘ang khi không lại Ä‘i chặn hết tất cả các Ä‘oạn đưá»ng ngắn, tiểu nhân đà nh phải dẫn phu nhân Ä‘i nguyên má»™t vòng lá»›n má»›i vỠđược phá»§.
Chốc lát sau hai ngưá»i Ä‘i tá»›i trước cái tháp cầu nhá». Má»™t trung niên văn sÄ© và má»™t lão giả râu bạc trắng Ä‘ang đứng trên cầu tay cầm cần câu cá. Khốn ná»—i cái cầu nà y rất hẹp chỉ vừa đủ cho má»™t ngưá»i Ä‘i qua, hai ngưá»i kẻ trước ngưá»i sau đứng đó, chiếm trá»n đưá»ng băng qua cầu.
Gã thư đồng thân tÃn cá»§a Thà nh Phụng Chi lầu bầu mắng:
- Hai ngưá»i nà y có bệnh chắc, khi không đứng trên cầu câu cá.
Nói xong gã Ä‘i tá»›i trước cầu lá»›n giá»ng quát:
- Hai ngươi mau mau tránh ra...
Gã còn chưa dứt lá»i thì cổ tay cá»§a trung niên văn sÄ© rung lên, cần câu trong tay giống như tia sét đánh xẹt xuống vai gã thư đồng. Không biết cần câu là m bằng chất gì nhưng cá»±c kỳ má»m dẻo, đầu cá»§a cần câu bá»—ng cong ngoằn Ä‘iểm liên tục ba cái trúng ba đại huyệt: "thần đưá»ng ", "thần đạo", và "linh đà i" trên lưng cá»§a gã thư đồng. Gã thét lá»›n má»™t tiếng, ngưá»i tức thì má»m oặt té xuống đất.
Khấu đại nương nhìn thấy rõ rà ng rà nh mạch nên hÆ¡i phát hoảng, trung niên văn sÄ© đứng đối mặt vá»›i gã thư đồng, nhưng lại có thể Ä‘iểm huyệt đạo sau lưng gã vô cùng chuẩn xác. Khấu đại nương tá»± nghÄ© mặc dù mình cÅ©ng có thể là m được, nhưng trên Ä‘á»i chỉ có má»™t số rất Ãt cao thá»§ có thể là m được như thế.
Trung niên văn sĩ ném cần câu trong tay, từ trên cầu bước xuống chắp tay nói:
- Tại hạ "Ma tú sĩ" Ngô An Nhiên xin chà o Khấu đại nương.
Lão giả râu bạc đứng ở trên cầu ôm quyá»n nói:
- Lão phu Long Kinh Thiên lâu nay nghe danh Khấu gia ở đất Tây Tần, hôm nay có thể gặp mặt, thá»±c là má»™t chuyện may mắn cá»§a Ä‘á»i ngưá»i.
Khấu đại nương thấy hai ngưá»i nêu Ä‘Ãch danh tên há» tháºt cá»§a mình, biết hôm nay chuyện nghiêm trá»ng chẳng là nh nên trầm giá»ng nói:
- Äại danh cá»§a hai vị, lão thân ngưỡng má»™ đã lâu, nhưng hôm nay vì sao lại không tá»± trá»ng thân pháºn Ä‘i đả thương má»™t tên sai vặt không biết tà võ công nà o?
Ngô An Nhiên mũi chân khảy nhẹ, gạt gã thư đồng sang một bên rồi nói:
- Cái nà y là lo cho tánh mạng của gã đó, nếu không đến lúc giao thủ e là sẽ là m gã bị thương một cách vô tội vạ.
Khấu đại nương bá»—ng nhiên giáºt mình tỉnh ra, há»i:
- Sở Tranh đâu? Sao hắn không cùng đến đây?
Chợt nghe tiếng cưá»i nói cá»§a má»™t ngưá»i vang lên:
- Ngà y đó vá»™i vá»™i và ng và ng gặp mặt rồi chia tay, không ngá» Khấu tiá»n bối lại có ấn tượng sâu như thế vá»›i vãn bối, tháºt sá»± vinh hạnh quá!
Ba bóng ngưá»i từ trong rừng cây cạnh bá» con sông nhá» Ä‘i ra, ngưá»i dẫn đầu miệng cưá»i mÃm chi đúng là Sở Tranh, Ä‘i theo sau hắn là hai vị nghệ nhân còn lại cá»§a Ưng đưá»ng: Lý Trưá»ng Tiếu và Lục Bá Xuân. Ba ngưá»i nhìn có vẻ thong thả ung dung nhưng thoắt má»™t cái đã ở trước mặt Khấu đại nương.
Sở Tranh chắp tay, nói:
- Tiá»n bối tìm trăm phương ngà n kế trà trá»™n và o Äại Triệu, không biết đã lừa bao nhiêu ngưá»i, hôm nay tiá»n bối bị hãm trong vòng vây ở đây, nên thúc thá»§ chịu trói thì hÆ¡n.
Khấu đại nương nghe váºy thì không hiểu gì cả thầm nghÄ©, bản thân chưa há» lừa ngưá»i bao giá», không biết sao Sở Tranh lại nói thế?
Bà ta là m sao mà biết được tâm tư suy nghÄ© cá»§a Sở Tranh, hắn từ lúc biết được Ma Môn và Pháºt môn phái nhiá»u cao thá»§ đến Triệu, liá»n hạ quyết tâm trước tiên diệt trừ Khấu đại nương, nếu không đến lúc đó chỉ má»™t mình bà cÅ©ng có thể kiá»m chế ba bốn cao thá»§ báºc nhất bên cạnh hắn. Sở Tranh biết rõ chỉ dá»±a và o thá»±c lá»±c bản thân hắn cùng vá»›i Ngô An Nhiên cÅ©ng không nắm chắc khả năng dồn Khấu đại nương và o con đưá»g chết, nếu lỡ bà ta đà o thoát thì háºu hoạn vô cùng. Hắn cá»±c chẳng đã đà nh phải má»i ba vị nghệ nhân cá»§a Ưng đưá»ng cùng tham gia.
Thà nh Phụng Chi nếu đã quyết định góp sức là m việc cho hắn, hÆ¡n nữa lại còn thêm Tô Xảo Äồng, thân pháºn tháºt sá»± là ngưá»i Tần cá»§a há» cà ng Ãt ngưá»i biết cà ng tốt, để sau nà y hắn còn có thể trá»ng dụng hai ngưá»i. Nhưng hắn cÅ©ng quên khuấy mất chỉ có hắn, Âu Dương Chi Mẫn, và sư phụ Ngô An Nhiên má»›i nắm được đại khái vụ việc, hắn hoà n toà n có thể tin tưởng Âu Dương Chi Mẫn và Ngô An Nhiên. Còn ba vị nghệ nhân cá»§a Ưng đưá»ng nhìn bên ngoà i thì như thế nhưng không biết tâm tư cá»§a há» ra sao, do đó hắn phải cẩn tháºn. Hắn tốn không biết bao nhiêu công sức biên soạn má»™t kịch bản để nói dối bá»n há» cho khá»›p.
Hắn phịa ra câu chuyện Khấu đại nương gặp cháu gái Thà nh Thị Lang là Tô cô nương trên đưá»ng nà ng đến kinh thà nh, đồng bá»n cá»§a bà ta cố tình giả là m đạo tặc cướp đưá»ng, nhân lúc Tô cô nương gặp nguy bà ta liá»n ra tay cứu giúp, gạt được sá»± tin tưởng cá»§a Tô cô nương. Nhưng may mắn thay Sở công tá» trong lúc theo Ä‘uổi Tô cô nương phát hiện ra sÆ¡ hở cá»§a Khấu đại nương, ngưá»i phụ nữ nà y chÃnh là ngưá»i cá»§a Khấu gia ở Tây Tần.
Long Kinh Thiên ba ngưá»i nghe xong câu chuyện cÅ©ng không nghi ngá» gì. Mấy năm qua bá»n há» cà ng ngà y cà ng ưng ý Sở Tranh, vị đưá»ng chá»§ nà y chẳng những võ công tiến bá»™ cá»±c nhanh, không Ãt thì nhiá»u đã có thể sánh vá»›i bá»n há», hÆ¡n nữa tÃnh tình chu đáo cẩn tháºn, là m được nhiá»u việc tốt cho ná»™i bá»™ Ưng đưá»ng. Theo như trước kia, ngưá»i trong Ưng đưá»ng ngoại trừ má»™t số vốn mang há» Sở, Ä‘a số những ngưá»i còn lại là ngưá»i thuá»™c bên nữ có mẹ mang há» Sở, chiếu theo tổ huấn những ngưá»i nà y cao lắm chỉ có thể giữ những chức vụ nhỠở ná»™i đưá»ng. Từ lúc Sở Tranh chấp chưởng Ưng đưá»ng, hắn liá»n cải cách đủ má»i thứ, tam đại chấp sá»± và má»™t và i chấp sá»± khác không phải là há» Sở. Há» cần phải có thá»±c tà i, há» cÅ©ng có thể được đỠcá» tòng quân hay đến các nÆ¡i là m quan, mặc dù cho tá»›i bây giá» chỉ có thể được đỠcá» là m phó tướng ngÅ© phẩm hay là m hạ quan, nhưng đám ngưá»i Long Kinh Thiên được như váºy đã cảm kÃch Sở Tranh vô và n. Hôm qua nghe Sở Tranh nói có ngưá»i cá»§a Khấu gia đất Tây Tần đột nháºp và o Triệu, ba ngưá»i đã nghe danh tiếng cá»§a Khấu gia trước đó liá»n không dám cháºm trá»… đến đây hôm nay.
Khấu đại nương là m sao có thể Ä‘oán được suy nghÄ© cá»§a Sở Tranh, nhưng bà biết hôm nay là nh Ãt dữ nhiá»u, chắc chắn má»™t hồi sinh tỠác chiến sẽ xảy ra, "Ma tú sÄ©" Ngô An Nhiên cùng "Lục thượng du long" Long Kinh Thiên Ä‘á»u là tông sư cao thá»§ thà nh danh đã lâu, còn hai ngưá»i phÃa sau Sở Tranh mặc dù không biết tên tuổi, nhưng khà trầm ổn, tinh thần táºp trung cao độ, trình độ võ công cao không thấy đỉnh, sâu không thất đáy, tuyệt không thấp hÆ¡n hai ngưá»i Long - Ngô chút nà o. Khấu đại nương cưá»i khổ trong lòng, hôm nay đây là lần đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i bà chưa đánh đã có chút lo sợ.
Sở Tranh thấy ánh mắt Khấu đại nương láo liên, hiển nhiên Ä‘ang tìm thá»i cÆ¡ bá» chạy liá»n cưá»i nói:
- Tiá»n bối không cần phải tÃnh toán cho nhá»c lòng, hôm nay vãn bối đã ra tay hà nh động, đương nhiên dùng không Ãt cao thá»§, nhất định phải giữ tiá»n bối ở lại.
Khấu đại nương nghe tiếng bước chân rầm ráºp từng đợt truyá»n đến, nhìn thẳng phÃa trước thì thấy bóng ngưá»i ẩn hiện trong rừng cây, không ká»m được liá»n cưá»i lạnh nói:
- Lão thân vốn tưởng Sở Tranh ngươi là má»™t thiếu niên anh hùng hà o kiệt, hóa ra cÅ©ng chỉ là má»™t tên vô sỉ lấy thịt đè ngưá»i.
Sở Tranh nghiêm nghị nói:
- Tiá»n bối nói váºy sai rồi. Nếu là võ lâm tranh phong, vãn bối định trở vá» khổ luyện thêm mưá»i năm rồi má»›i dám so tà i ngang tay vá»›i tiá»n bối, nhưng chuyện nà y liên quan đến tranh chấp cá»§a hai nước, là chuyện quốc gia đại sá»±, vì Äại Triệu Sở Tranh cho dù bị vạn ngưá»i thóa mạ cÅ©ng không lấy là m hối tiếc.
Äám ngưá»i Long Kinh Thiên mặc dù hôm nay đã quyết định cùng hợp lá»±c bắt giữ Khấu đại nương, nhưng vì ngại thân pháºn nên trong lòng vẫn có chút khúc mắc, khi nghe những lá»i hiên ngang lẫm liệt nà y cá»§a Sở Tranh, ba ngưá»i không khá»i gáºt đầu, chỉ có Ngô An Nhiên cưá»i thầm trong bụng, ông ta hiểu rõ đồ đệ cá»§a mình hÆ¡n ai hết, nghe lá»i cá»§a hắn tai nà y thì nên để cho lá»t sang tai kia. Tuy nhiên Ngô An Nhiên xuất thân Ma Môn, chuyện lấy thịt đè ngưá»i không phải chưa từng là m, chẳng qua ông ta không lấy cái cá»› đà ng hoà ng như Sở Tranh thôi.
Sở Tranh sau khi nói xong liếc mắt nhìn Ngô An Nhiên, Ngô An Nhiên biết tá»›i lúc mình phải xuất thá»§, Sở Tranh trước đó đã thương lượng qua vá»›i ông ta, không thể để cho Khấu đại nương có thá»i gian nói chuyện quá nhiá»u, tránh lá»™ ra chân tướng vụ việc trước mặt đám ngưá»i Long Kinh Thiên.
Ngô An Nhiên tiến lên trước nói:
- Khấu đại nương, Ngô má»— xin lÄ©nh giáo tuyệt há»c oai chấn biên thùy phÃa tây cá»§a Khấu gia.
Khấu đại nương hừ một tiếng nói:
- "Ma tú sÄ©", lão thân nếu nhá»› không lầm ngươi là tông chá»§ Huyết Ảnh tông cá»§a Ma Môn, chẳng lẽ đã quên tổng đưá»ng Ma Môn ở Tây Vá»±c sao?
Ngô An Nhiên thản nhiên đáp:
- Trên Ä‘á»i đã không còn cái danh Huyết Ảnh tông nà y, Ngô má»— bây giá» chỉ là má»™t ngưá»i nhà n rá»—i nhất trần gian.
Nói xong ông ta bổ ngay má»™t chưởng vá» phÃa Khấu đại nương.
Khấu đại nương nghiêng ngưá»i né tránh, giá»ng mỉa mai:
- Năm xưa khi ngươi nháºp môn đã từng láºp huyết thệ vá»›i Ma Môn, Ma Môn đối đãi vá»›i ngưá»i phản môn như thế nà o ngươi hẳn rõ rà ng hÆ¡n lão thân.
Ngô An Nhiên mỉm cưá»i nói:
- Khấu đại nương, nếu ngươi là ngưá»i trong Ma Môn Ngô má»— sẽ lý luáºn vá»›i ngươi việc thá»±c hiện lá»i hứa má»™t phen, nhưng không phải ngưá»i nhà thì đừng quản và o việc nhà cá»§a ngưá»i ta.
Ngô An Nhiên miệng nói nhưng tay không ngừng xuất chiêu, ông ta biết rõ ngưá»i trước mặt là kỳ phùng địch thá»§ từ trước đến nay cá»§a mình, huyá»…n thiên chưởng nhất chiêu nhất thức đánh ra chặt chẽ cẩn tháºn, không dám lÆ¡ là má»™t tà nà o.
Khấu đại nương thấy không thể nhiá»…u loạn tâm thần cá»§a Ngô An Nhiên, đà nh phải táºp trung tinh thần ứng chiến. Qua hÆ¡n mưá»i chiêu hai bên đã phân cao thấp, vẻ mặt Ngô An Nhiên chăm chú đông cứng lại, trong khi đó Khấu đại nương thân hình di chuyển vẫn tá»± nhiên thoải mái. Sở Tranh bây giá» không còn là Ngô Hạ A Mông (danh tướng Lữ Mông nhà Ngô thá»i Tam Quốc, nổi tiếng là ngưá»i dốt sách thiếu há»c nhưng tà i cán), mấy năm qua vẫn thưá»ng luáºn bà n võ công vá»›i nhiá»u cao thá»§ trong Ưng đưá»ng, sá»± nháºn xét và kinh nghiệm khi lâm địch đã khá hÆ¡n trước nhiá»u. Hắn nhìn ra Ngô An Nhiên mặc dù không giống như Ä‘ang ở thế hạ phong, nhưng tháºt ra Khấu đại nương chỉ Ä‘ang tìm má»™t cÆ¡ há»™i tung ra má»™t kÃch trà mạng hạ sát Ngô An Nhiên. Ngô An Nhiên nếu có Ä‘iá»u gì sÆ¡ xuất, lúc đó hắn và ba vị nghệ nhân muốn ngăn cản Khấu đại nương sẽ cà ng thêm khó khăn.
Sở Tranh lạnh lùng liếc mắt nhìn Long Kinh Thiên ba ngưá»i, Long Kinh Thiên, Lý Trưá»ng Tiếu và Lục Bá Xuân cưá»i khổ nhìn nhau rồi cùng cháºm rãi tiến lên.
Khấu đại nương thấy đối phương bắt đầu vây mình, tức thì thét lên má»™t tiếng dà i, thân hình chuyển động, trong tay không biết từ lúc nà o cầm má»™t thanh nhuyá»…n kiếm giống như má»™t con rồng bạc xoắn tá»›i Ngô An Nhiên. Ngô An Nhiên biết Khấu đại nương muốn đả thương mình trước khi đám ngưá»i Long Kinh Thiên vây công, ông ta không dám á»· y liên tục lui vá» phÃa sau. Má»™t loạt tiếng "xoét xoét xoét" vang lên, vạt áo trước cá»§a Ngô An Nhiên liên tiếp trúng và i vết kiếm.
Hướng lui cá»§a Ngô An Nhiên đúng ngay chá»— đứng chặn cá»§a "Trưá»ng sinh kiếm" Lục Bá Xuân, Lục Bá Xuân thấy tình thế nguy cấp không dám cháºm trá»… vá»™i rút trưá»ng kiếm ra khá»i vá», múa ra má»™t đợt kiếm hoa phút chốc xẹt xẹt đâm tá»›i ngá»±c và bụng Khấu đại nương. Khấu đại nương bất đắc dÄ© phải rút kiếm lùi ra sau, chợt nghe phÃa sau có má»™t tiếng hừ trầm mạnh, má»™t cá»— quyá»n phong ác liệt đánh áºp và o gáy cá»§a bà ta.
Khấu đại nương rÆ¡i và o tình huống tránh cÅ©ng không thể tránh, thân mình đột nhiên rùn xuống và i thước, hai chân rá»i khá»i mặt đất cả ngưá»i ở giữa không trung trượt vá» sau, nhuyá»…n kiếm trong tay quét xuống mặt đất, thân hình chợt vút lên cao mấy trượng.
Khấu đại nương mừng thầm trong bụng, đang định lựa thế bỠchạy, Long Kinh Thiên đột nhiên đứng chắn trước mặt bà ta, quát:
- ÄÆ°á»ng nà y không thông!
Khấu đại nương thấy không thể đà o thoát, nhẹ ngưá»i lách tránh phát chưởng cá»§a Long Kinh Thiên Ä‘ang chụp tá»›i, xoay ngưá»i lại nghiêm nghị nói:
- Tứ phương quyá»n, trưá»ng sinh kiếm? Các ngươi từ khi nà o ra sức phục vụ cho triá»u đình cá»§a Triệu quốc?
Lục Bá Xuân thản nhiên cưá»i nói:
- Khấu gia ở Tây Tần há»™ vệ Tần Vương qua các triá»u đại, đó chẳng phải là ra sức phục vụ cho triá»u đình sao?
Khấu đại nương không nói gì, ngẩng đầu nhìn cảnh váºt xung quanh, dòng nước vẫn lững lá» trôi dưới cầu nhá», rừng cây ráºm rì xanh biếc, phong cảnh trông như há»a, nhìn lại bên nà y tứ đại cao thá»§ Ä‘ang vây quanh má»—i ngưá»i chiếm má»™t góc, ngoà i vòng tròn Sở Tranh táºp trung tinh thần đỠphòng, Khấu đại nương không ká»m được thở dà i má»™t tiếng nghÄ© thầm: xem ra nÆ¡i nà y chÃnh là nÆ¡i vùi chôn thân xác cá»§a mình.
Khấu đại nương nhướng mà y, thanh nhuyễn kiếm trong tay đang đung đưa theo gió đột nhiên trở nên thẳng tắp, nói:
- Tốt, lão thân hôm nay liá»u mình lãnh há»™i bình sinh tuyệt há»c cá»§a chư vị.
Nói xong, cả ngưá»i và kiếm như cầu vồng vút tá»›i Lý Trưá»ng Tiếu.
"Tứ phương quyá»n" cá»§a Lý Trưá»ng Tiếu oai chấn Äại Triệu, bình thưá»ng lão rất Ãt khi gặp được đối thá»§ ngang tà i ngang sức, do đó cÅ©ng không mang theo vÅ© khà tùy thân, hôm nay đụng phải Khấu đại nương, lão cho dù có thể đỡ được cÅ©ng không muốn dùng thân thể tiếp kiếm, trong lúc nhất thá»i cháºt váºt xoay sở né tránh. May là Lục Bá Xuân và Long Kinh Thiên xông và o kịp, nhá» váºy má»›i giải vây được cho Lý Trưá»ng Tiếu.
Do ba ngưá»i cùng hợp lá»±c, Khấu đại nương trong chốc lát không chiếm được tà ưu thế nà o, song phương lá»±c lượng ngang nhau. Sở Tranh đứng ngoà i quan sát má»™t lúc, phát hiện ba vị nghệ nhân phối hợp rất ăn ý vá»›i nhau, cùng tiến thoái rất có quy cá»§, hắn nhịn không được hừ má»™t tiếng thầm nghÄ©, vừa má»›i ở trước mặt ta còn là m bá»™ là m tịch thoái thác, lấy cá»› ta đây là tiá»n bối cao nhân rất khó hợp công vá»›i nhau.
Ngô An Nhiên vẫn không nhảy và o tham chiến ngay, đứng ở bên cạnh quan sát chiêu số, cách thức hợp công cá»§a ba ngưá»i Long Kinh Thiên, sau má»™t lúc quan sát má»›i đạp thiên la bá»™ pháp tiến và o vòng chiến. Khấu đại nương láºp tức cảm thấy áp lá»±c tăng lên rất nhiá»u, sau hÆ¡n mưá»i chiêu tay chân luống cuống không thể tiếp tục cầm cá»±. Vừa lúc trưá»ng sinh kiếm cá»§a Lục Bá Xuân chá»›p lên, Ngô An Nhiên và Long Kinh Thiên cùng lúc tấn công và o những chá»— yếu hại trên ngưá»i Khấu đại nương. Khấu đại nương gắng gượng né tránh, nhưng rốt cuá»™c tránh không khá»i tứ phương quyá»n cá»§a Lý Trưá»ng Tiếu, trúng phải má»™t quyá»n mạnh như búa bổ và o cánh tay phải, tức thì nghe tiếng xương gãy, thanh nhuyá»…n kiếm trong tay bay Ä‘i.
Khấu đại nương biết không còn khả năng trốn thoát, bèn nương theo quyá»n thế cá»§a Lý Trưá»ng Tiếu vút bay lên, váºn toà n công lá»±c sấm sét lao vá» phÃa Sở Tranh miệng quát:
- Tiểu tỠchết đi!
Sở Tranh ở bên cạnh chá» thá»i cÆ¡ đã lâu, long tượng phục ma công váºn đến mức táºn cùng chỉ chá» cÆ¡ há»™i thuáºn tiện xuất ra má»™t kÃch trà mạng, không ngá» Khấu đại nương lại tìm tá»›i hắn trước. Sở Tranh không né tránh ngược lại tiến lên má»™t bước tung má»™t quyá»n vá» phÃa Khấu đại nương miệng quát:
- Äến tốt lắm!
Chỉ nghe má»™t tiếng nổ vang, cả hai ngưá»i Ä‘á»u lảo đảo lùi vá» sau bảy tám bước, mặt Sở Tranh đỠbừng bừng, khóe miệng máu hÆ¡i rỉ ra, còn Khấu đại nương mặt mà y trắng bệch, ngá»±c không ngừng pháºp phồng.
Ngô An Nhiên kinh hãi vá»™i phóng đến bên cạnh Sở Tranh tay nắm lấy mạch môn cá»§a hắn thăm dò rồi há»i:
- Ngươi cảm thấy thế nà o? Có bị chấn thương nội phủ hay không?
Sở Tranh lắc lắc đầu hà m hồ trả lá»i:
- Con không sao.
Ngô An Nhiên cẩn tháºn chẩn mạch cho Sở Tranh, thấy quả tháºt không có gì khác lạ, nhưng vết máu rỉ ra ở khóe miệng cá»§a hắn là do đâu?
Ngô An Nhiên vừa suy nghÄ© vừa đỡ cằm cá»§a Sở Tranh nhìn và o miệng cá»§a hắn, thấy đầu lưỡi cá»§a hắn loang lổ máu thịt, ông ta tức thì chá»i ầm lên:
- Ngươi muốn chết hả? Cùng ngưá»i khác đối chưởng mà còn rống cái gì? Cắn đầu lưỡi có đáng hay không?
Long Kinh Thiên ba ngưá»i nghe xong cÅ©ng dở khóc dở cưá»i. Lục Bá Xuân ho khan má»™t tiếng nói:
- Khấu đại nương, ngươi đã mất lực tái chiến, thúc thủ chịu trói đi.
HÆ¡i thở cá»§a Khấu đại nương dần dần ổn định, bà nhìn Sở Tranh bá»—ng nhiên cưá»i sằng sặc nói:
- Long tượng phục ma công khá lắm. Lão thân hôm nay gặp nạn, chỉ tiếc Khấu gia ta từ xưa đến nay không có ngưá»i buông tay bị bắt bao giá».
Nói xong, tiếng cưá»i láºp tức im bặt
Lý Trưá»ng Tiếu tiến tá»›i xem xét kỹ lưỡng, rồi quay lại nói vá»›i Sở Tranh:
- Äúng là má»™t nữ tá» cương liệt, bà ta đã tá»± Ä‘oạn tâm mạch.
Sở Tranh gáºt đầu, thầm nghÄ© như váºy cÅ©ng tốt, bà ta còn ở lại trên Ä‘á»i sẽ là má»™t đại phiá»n toái.
Long Kinh Thiên chỉ chỉ gã thư đồng đang nằm ở dưới chân cầu, nói:
- Gã sai vặt kia giải quyết là m sao?
Ngô An Nhiên Ä‘i tá»›i xách gã thư đồng lên, thuáºn tay giải khai huyệt đạo cá»§a gã rồi ném tá»›i trước mặt Sở Tranh. Gã thư đồng thét lá»›n má»™t tiếng rồi từ từ tỉnh dáºy ngỡ ngà ng nhìn xung quanh, đột nhiên lăn tá»›i trước mặt Sở Tranh vừa bái vừa nói:
- Xin tha mạng, các vị đại gia, tiểu nhân chỉ là má»™t gia nô, trên ngưá»i không có tiá»n...
Lý Trưá»ng Tiếu thấy lá»i nói cá»§a gã thư đồng ám chỉ cả đám ngưá»i mình là tiểu tặc cướp đưá»ng liá»n phẫn ná»™ quát:
- Câm mồm!
Sở Tranh cưá»i hì hì tiến đến trước mặt gã thư đồng, há»i:
- Ngươi nháºn ra ta không?
Gã thư đồng nhìn kỹ lại, tức thì thở phà o vui vẻ nói:
- Tiểu nhân bái kiến Sở công tá».
Sở Tranh nói:
- Nháºn được mặt ta là tốt rồi, ngươi theo ta qua đây.
Sở Tranh dẫn gã đến chỗ Khấu đại nương, vừa chỉ vừa nói:
- Bản công tỠtuần tra kinh thà nh, khi ngang qua đây phát hiện Khấu đại nương nằm phơi thây ở đây, ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì không?
Gã thư đồng sá»ng sốt cả ná»a ngà y, rồi nghẹn ngà o thốt:
- Khấu đại nương và tiểu nhân vốn Ä‘ang trên đưá»ng hồi phá»§, không ngá» gặp phải và i tên lưu manh vô lại chặn ở trên cầu đòi tiá»n lá»™ phÃ, Khấu đại nương nói lý lẽ vá»›i bá»n chúng, sau đó xảy ra ẩu đả đánh nhau, tiểu nhân bị bá»n chúng đánh hôn mê, nên sau đó chuyện gì xảy ra cÅ©ng không biết.
Sở Tranh gáºt gáºt đầu nói:
- Bản công tá» cÅ©ng Ä‘oán y như váºy. Mà Khấu đại nương cÅ©ng tháºt là , tiá»n tà i là váºt ngoà i thân, tá»™i tình gì để bị đánh mất mạng như thế. Bà ta là nghÄ©a mẫu cá»§a Tô cô nương, không biết Tô cô nương khi nghe được tin nà y có thương tâm quá hay không?
Gã thư đồng cũng đồng tình:
- Äúng váºy.
Long Kinh Thiên ba ngưá»i nghe xong đầu óc má» mịt, vừa rồi rõ rà ng là Ngô An Nhiên đánh cho gã thư đồng hôn mê, giá» sao lại biến thà nh lưu manh?
Sở Tranh cảm khái nói:
- Nếu xảy ra án mạng, tất nhiên sá»± vụ sẽ do quan phá»§ xá» trÃ, thi thể cá»§a Khấu đại nương tạm thá»i để ở lại đây, bản công tá» cùng ngươi Ä‘i gặp Tô cô nương.
Nói xong hắn quay lại nói vá»›i đám ngưá»i Ngô An Nhiên:
- Sư phụ và ba vị tiên sinh ở đây chá» quan phá»§ nha dịch đến xá» trÃ, đồ nhi Ä‘i trước má»™t bước.
Nói xong liá»n ung dung nhà n nhã bá» Ä‘i.
Ba vị nghệ nhân mặt mà y nghệt ra đứng yên tại chá»—. Long Kinh Thiên đột nhiên cưá»i nói:
- Lão phu hiểu rồi. ÄÆ°á»ng chá»§ vì Tô cô nương nên không so Ä‘o tÃnh toán vá»›i Thà nh Phụng Chi việc cá»§a Khấu đại nương. Chuyện nà y cÅ©ng khó trách, vá»›i võ công và tâm kế cá»§a Khấu đại nương, việc giấu giếm Thà nh Thị Lang là việc dá»… dà ng.
Ngô An Nhiên mặt ngây ra, nói:
- Äúng váºy. Sau khi Tranh nhi báo việc Khấu đại nương lại cho Thà nh Thị Lang, Thà nh Thị Lang không ngá»›t sợ hãi lo nghÄ©, gã sai vặt nà y theo lệnh Thà nh Phụng Chi dẫn Khấu đại nương đến táºn đây.
Lý Trưá»ng Tiếu ra vẻ hiểu được nói:
- Khấu đại nương nói cho cùng cÅ©ng chỉ là hạ nhân ở Thà nh phá»§, ý tứ cá»§a đưá»ng chá»§ cÅ©ng muốn chuyện nà y êm thắm cho qua.
Lục Bá Xuân vuốt râu cưá»i nói:
- Nhân không phong lưu uổng thiếu niên, ÄÆ°á»ng chá»§ còn trẻ, huống chi chuyện nà y cÅ©ng chẳng to tát gì.
Long Kinh Thiên há»i:
- Ngô lão đệ, thi thể nà y xá» trà như thế nà o? Không định báo quan tháºt à ?
Ngô An Nhiên nói:
- Khấu đại nương dù gì cÅ©ng là má»™t đại cao thá»§, sai ngưá»i tìm má»™t chá»— mai táng, chôn cất là m mồ mả cho yên ổn.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:58 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 15: Äúng là cố nhân (1).
Dịch: gaque
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Biệt viện của Thà nh phủ.
Tô Xảo Äồng chợt thấy tim Ä‘áºp nhanh liên hồi. Năm ngà y, đã năm ngà y qua Sở Tranh không bước chân và o Thà nh phá»§, nà ng tuyệt không e ngại đối mặt vá»›i hắn, bởi vì Ãt ra như váºy nà ng còn có thể nhìn vẻ mặt cá»§a hắn, nghe hắn nói mà đoán tâm tư suy nghÄ© hắn Ä‘ang muốn gì, là m gì, chá»› không bị động như bây giá» không có chút tin tức nà o. Nhá»› tá»›i lần trước gặp mặt tại ngõ nhá» Tả gia, Sở Tranh lúc đó vá»™i vã rá»i Ä‘i, Tô Xảo Äồng có thể Ä‘oán hắn Ä‘ang là m việc quan trá»ng gì đó, hÆ¡n nữa rất có khả năng việc đó liên quan tá»›i nà ng.
Tô Xảo Äồng đột nhiên ngẩng đầu há»i:
- Tiểu Nguyệt, nghĩa mẫu còn chưa vỠà ?
Tiểu Nguyệt Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn đến xuất thần, Tô Xảo Äồng phải há»i má»™t lần nữa nà ng ta má»›i giáºt mình tỉnh lại trả lá»i:
- Dạ chưa vá», đại nương Ä‘i ra ngoà i từ sáng sá»›m, tiểu tỳ vẫn chưa thấy quay lại.
Tô Xảo Äồng lắc đầu thầm nghÄ©, Tiểu Nguyệt nha đầu dù sao vẫn là má»™t đứa nhá», dưới áp lá»±c nặng ná» nên hoang mang lo sợ, phải chi có Khấu đại nương bên cạnh bây giá» thì tốt biết mấy, Ãt ra còn có thể bà n thảo nói chuyện nà y ná» vá»›i bà .
Bên ngoà i chợt có tiếng ngưá»i nói vá»ng và o:
- Tô cô nương có ở trong đó không? Tại hạ Sở Tranh xin cầu kiến.
Tiểu Nguyệt cả ngưá»i run lên bần báºt hoảng sợ quay ra nhìn Tô Xảo Äồng.
Tô Xảo Äồng bình tÄ©nh nói:
- Äi ra mở cá»a Ä‘i Tiểu Nguyệt.
Tiểu Nguyệt Ä‘i tá»›i phÃa sau cá»a, hÃt thở sâu mấy hÆ¡i cho bình tÄ©nh lại rồi má»›i mở cá»a. Nà ng kinh ngạc khi thấy Thà nh Phụng Chi đứng đó vá»›i Sở Tranh.
Tô Xảo Äồng cÅ©ng giáºt mình sá»ng sốt khi nhìn thấy Thà nh Phụng Chi, không phải lão ta từ trước tá»›i giá» vẫn tránh mặt Sở Tranh như tránh tà sao? Sở Tranh Ä‘ang đứng ngay trước mặt, Tô Xảo Äồng không dám cháºm trá»… vá»™i vén áo thi lá»…:
- Cháu chà o dượng.
Rồi nà ng quay sang Sở Tranh gáºt đầu chà o:
- Xin chà o Sở công tá».
Thà nh Phụng Chi vẻ mặt lạnh tanh nói:
- Äứng lên Ä‘i.
Sau khi ba ngưá»i an vị, Thà nh Phụng Chi ho khan má»™t tiếng, nói:
- Sở công tá», công tá» xem...
Sở Tranh tiếp nháºn chung trà Tiểu Nguyệt vừa bưng tá»›i, mà y vẫn không nhướng lên, nói:
- Hay là Thà nh đại nhân nói đi.
Thà nh Phụng Chi ừ má»™t tiếng, quay sang nói vá»›i Tô Xảo Äồng:
- Xảo Äồng, Sở công tỠđến đây là để thông báo má»™t chuyện. Hôm nay trong rừng Hoa Má»™c tại thà nh đông, cấm vệ quân Ä‘i tuần phát hiện thi thể cá»§a Khấu Äại Nương...
- Choang.
Chung trà trên tay Tiểu Nguyệt rÆ¡i xuống đất vỡ nát, còn Tô Xảo Äồng như bị sét đánh đứng báºt dáºy nghiêm mặt há»i lại:
- Thi thể?
Thà nh Phụng Chi gáºp đầu xác nháºn:
- Äúng váºy.
Thà nh Phụng Chi vẻ mặt nặng ná» như đưa đám nhưng trong bụng mừng như mở cá». Lão quả tháºt không ngá» má»›i đặt vấn đỠKhấu Äại Nương là má»™t tai há»a ngầm vá»›i Sở Tranh, không tá»›i má»™t ngà y má»™t đêm Sở Tranh đã giải quyết xong. Khấu gia tại Tần quốc như thần như thánh, Khấu đại nương lại là nhân tà i kiệt xuất cá»§a Khấu gia, không ngá» bị Sở Tranh loại bá» má»™t cách dá»… dà ng như thế. Thà nh Phụng Chi thầm cảm thấy may mắn đã lá»±a chá»n đúng đắn, nếu không Thà nh gia đã bị tịch thu tà i sản, trên dưới cả nhà đá»u bị mang ra chém từ lúc nà o.
Tô Xảo Äồng ngây ngốc má»™t lúc lâu má»›i quay sang há»i Sở Tranh:
- Công tỠcó biết nghĩa mẫu của ta bị ai giết chết không?
Sở Tranh đáp:
- Theo như suy Ä‘oán Ä‘iá»u tra ban đầu cá»§a cấm vệ quân, Khấu đại nương bị đám tiểu tặc cướp đưá»ng giết chết.
- Tiểu tặc?
Tô Xảo Äồng cưá»i lạnh thà nh tiếng:
- Công tỠkhi trước từng thỠqua võ công của nghĩa mẫu, công tỠcho rằng mấy tên tiểu tặc có khả năng giết chết bà ấy à ?
Sở Tranh thản nhiên nói:
- Tại hạ chỉ biết một chút công phu thô thiển, là m sao biết được võ công của Khấu đại nương cao thâm bao nhiêu?
Thà nh Phụng Chi vội nói:
- Xảo Äồng, Khấu đại nương dù gì cÅ©ng đã chết, việc truy tìm hung thá»§ giao cho nha môn và cấm vệ quân Ä‘i, cháu cần phải nén bi thương.
Tô Xảo Äồng trong lòng biết rõ, mặc dù không dám chắc Khấu đại nương là do Sở Tranh giết chết. Nhưng váºy thì sao? Chẳng lẽ nà ng có khả năng báo thù?
Tô Xảo Äồng gắng gượng hướng vá» phÃa Sở Tranh thi lá»…:
- Tiểu nữ vừa nghe tin dữ, Ä‘au lòng quá đỗi nên lá»i nói có nhiá»u mạo phạm, mong công tá» thứ lá»—i.
Sở Tranh cưá»i cưá»i, Ä‘ang muốn tiếp lá»i thì Tô Xảo Äồng lại nói:
- Tiểu nữ trong ngưá»i không khá»e, không thể tiếp tục tiếp chuyện dượng và Sở công tá». Tiểu Nguyệt, tiá»…n khách.
Nói xong nà ng liá»n Ä‘i và o ná»™i thất.
Tô Xảo Äồng vừa khép cá»a phòng nước mắt láºp tức trà o ra. Từ khi đến thế giá»›i nà y, Khấu đại nương là má»™t trong những ngưá»i quan tâm thương yêu nà ng nhất, tuy rằng sau nà y bởi vì má»™t số nguyên nhân mà xảy ra bất hòa, nhưng lần nà y chÃnh nà ng thỉnh cầu bà đi theo đến Triệu, bà không chút do dá»± đáp ứng Ä‘i cùng nà ng. Có thể nói chÃnh nà ng đã hại chết Khấu đại nương, nếu lúc má»›i tá»›i kinh thà nh nà ng nghe lá»i bà sá»›m quay trở lại, bà cÅ©ng không chết oan uổng như thế nà y.
Má»™t lúc lâu sau, Tô Xảo Äồng dần dần khôi phục lại bình tÄ©nh, Ä‘i tá»›i ngồi xuống giưá»ng. Không có Khấu đại nương bên cạnh, nà ng là má»™t ngưá»i con gái là m sao có thể thoát khá»i kinh thà nh? Tuy Tần Vương chịu phối hợp là m theo kế hoạch cá»§a nà ng, đã phái cao thá»§ Ma Môn và Linh SÆ¡n cổ tá»± đến Triệu, nhưng không có Khấu đại nương ở giữa liên lạc những ngưá»i nà y là m sao cứu viện cho nà ng được? Hiện giá» ngưá»i nà ng có thể dá»±a và o chỉ còn có Thà nh Phụng Chi, nhưng lão ta đáng tin sao?
Tô Xảo Äồng vạch ra mưá»i mấy kế sách trong đầu, nhưng cảm thấy không có má»™t kế hoạch nà o chắc chắn cả. Nà ng ká»m lòng không đặng chỉ biết thở dà i, ngẩng đầu nhìn ra ngoà i má»›i phát hiện trá»i đã tối, cả gian ná»™i thất chìm trong u ám tối tăm.
- Tiểu Nguyệt.
Lý ra lúc nà y Tiểu Nguyệt đã phải đến thắp đèn, Tô Xảo Äồng gá»i mấy tiếng cÅ©ng không thấy Tiểu Nguyệt trả lá»i.
Tô Xảo Äồng ra khá»i ná»™i thất thì thấy Sở Tranh Ä‘ang ngồi ngay ngắn giữa phòng, còn Thà nh Phụng Chi và Tiểu Nguyệt không biết đã Ä‘i đâu.
Sở Tranh thấy nà ng Ä‘i ra khẽ cưá»i nói:
- Tô cô nương khá»e chưa? Tại hạ đợi gần hai canh giá», uống hÆ¡n chục chung trà .
Tô Xảo Äồng hừ má»™t tiếng há»i:
- Tiểu Nguyệt đâu?
Sở Tranh trả lá»i:
- Tại hạ đã yêu cầu Thà nh đại nhân dẫn nà ng đi, Tô cô nương, cô nương và tại hạ nên nói chuyện một lần cho rõ rà ng.
Tô Xảo Äồng cảm thấy căng thẳng, nói:
- Công tỠmuốn nói chuyện gì với tiểu nữ?
Sở Tranh đứng dáºy lấy đá lá»a thắp từng ngá»n nến trong phòng, bá»—ng nhiên nói:
- Tô cô nương, cô nương cũng nên biết ta không thể không giết Khấu đại nương.
Tô Xảo Äồng rút tay phải và o trong tay áo, nắm chặt thanh chá»§y thá»§ có bôi thuốc kịch độc, gằn từng tiếng má»™t:
- Công tỠđang nói chuyện gì tiểu nữ không hiểu.
- Cô nương đương nhiên hiểu ta đang nói gì.
Sở Tranh quay ngồi trở lại, nói:
- Khấu gia má»™t lòng trung thà nh vá»›i Tần quốc, nếu Khấu đại nương vẫn ở bên cạnh, Tô cô nương tuyệt sẽ không cam tâm tình nguyện ở lại Äại Triệu.
Nếu Sở Tranh đã huỵch toẹt nói ra má»i việc, Tô Xảo Äồng cÅ©ng không cần tiếp tục che giấu:
- Công tỠđã biết thân pháºn cá»§a tiểu nữ, chẳng lẽ không sợ giữ tiểu nữ ở bên cạnh sẽ mang đến tai há»a cho Sở gia hay sao? Huống chi Xảo Äồng cÅ©ng chỉ là má»™t nữ tá» yếu Ä‘uối, có đáng cho Sở công tá» hao tổn tâm tư như váºy không?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên đáng chứ, Tô cô nương kỳ tà i ngút trá»i, vá» thi từ không có ngưá»i nà o sánh bằng.
Sở Tranh nói đến đây nhịn không được khẽ nhếch mép cưá»i:
- Nhân váºt kỳ tà i giống như cô nương đây, tại hạ là m sao cam lòng để cô nương quay vá» lại Tây Tần?
Tô Xảo Äồng thấy Sở Tranh giá»ng chá»›t nhả trêu đùa, cảm thấy xấu hổ đến phát cáu, nói:
- Mong công tá» tá»± trá»ng. Xảo Äồng không phải hạng ngưá»i bừa bãi.
Sở Tranh nhỠánh nến chiếu sáng đánh giá Tô Xảo Äồng tỉ mỉ từng li từng tà má»™t, từ trán cho đến lông mà y, từ mặt cho tá»›i eo khiến cho Tô Xảo Äồng sợ nổi cả da gà . Tưởng cÅ©ng nên nhắc lại Sở Tranh hôm qua má»›i thỉnh giáo Từ Cảnh Thanh phương pháp coi tướng và diện mạo cá»§a thiếu nữ, hắn thấy mi tâm (ấn đưá»ng - Ä‘iểm giữa hai đầu lông mà y) cá»§a Tô Xảo Äồng chưa tan, gương mặt có nhiá»u chấm đỠbừng giống y như lá»i cá»§a Từ Cảnh Thanh mô tả, hắn không khá»i thở phà o nhẹ nhõm, má»™t chút băn khoăn cuối cùng cÅ©ng biến mất, xem ra nà ng và Tần Vương cÅ©ng chưa có tình cảm sâu Ä‘áºm, cái nà y thì dá»… hÆ¡n rồi.
Tô Xảo Äồng tháºt sá»± ngồi không yên được nữa liá»n đứng dáºy nói:
- Tháºt không ngá» Sở công tá» lại là hạng ngưá»i khinh bạc phụ nữ như thế, tiểu nữ xin lá»—i không thể bồi tiếp công tỠđược nữa.
Sở Tranh thản nhiên nói:
- Tô cô nương, nếu ta là cô nương, khẳng định sẽ ngồi trở xuống.
Tô Xảo Äồng nói:
- Không sai, hôm nay công tá» là đao là thá»›t, tiểu nữ là thịt là cá, đương nhiên mặc cho công tá» chặt sao thì chặt, nhưng nếu công tá» tưởng có thể là m nhục tiểu nữ, tiểu nữ tuyệt không phải ngưá»i tham sống sợ chết...
Sở Tranh đột nhiên búng ngón tay bắn ra má»™t đồng tiá»n nhanh như chá»›p kÃch trúng vai phải Tô Xảo Äồng, ngưá»i Tô Xảo Äồng tức thì nhÅ©n ra, Sở Tranh bước tá»›i đỡ lấy nà ng, thuáºn tay lấy thanh chá»§y thá»§ giấu trong tay áo, đưa lên mÅ©i ngá»i ngá»i rồi lắc đầu nói:
- Thanh chá»§y thá»§ nà y độc quá! Tô cô nương, cô nương tá»™i tình gì phải là m như váºy? Tại hạ thá»±c ra không có ác ý vá»›i cô nương.
Tô Xảo Äồng bị Sở Tranh ôm gá»n trong lòng, nghe được từng hÆ¡i thở cá»§a hắn, trong lòng có chút bẽn lẽn bối rối. Cả Ä‘á»i nà y nà ng chưa từng tiếp xúc thân máºt vá»›i bất kỳ nam nhân nà o, lại nhá»› tá»›i thanh chá»§y thá»§ đã bị lấy mất, nà ng phát hoảng thu hết can đảm nói:
- Ngươi bất quá chỉ muốn ta là m món đồ chÆ¡i cá»§a ngươi, suy nghÄ© trong đầu xấu xa như váºy mà nói không có ác ý là sao?
Sở Tranh nhẹ nhà ng xoa vai khÆ¡i thông khà huyết cho Tô Xảo Äồng, miệng than thở:
- Tại hạ muốn giữ cô nương bên ngưá»i thá»±c ra là có nguyên nhân khác.
Tô Xảo Äồng vẫn không tin nói:
- Có nguyên nhân gì? Không ngại nói ta nghe một chút chứ?
Sở Tranh hÆ¡i do dá»±, nếu đã xác định Tô Xảo Äồng không phải là phi tá» cá»§a Tần Vương, hÆ¡n nữa Khấu đại nương cÅ©ng do mình giết chết, nên nói cho nà ng biết sá»± tháºt, nếu không cứ tiếp tục ém nhẹm xuống, Tô Xảo Äồng sẽ cà ng căm háºn mình hÆ¡n, sau nà y sẽ khó mà ở chung. Huống chi nà ng bắt đầu có ý định tá»± tá» trong đầu, khi mình Ä‘i rồi nà ng lại nghÄ© quanh nghÄ© quẩn rồi thắt cổ tá»± tá» chết thì có hối háºn cÅ©ng không kịp.
Sở Tranh đỡ Tô Xảo Äồng ngồi xuống, Ä‘i tá»›i án thư lấy bút viết lên giấy và i chữ rồi nói:
- Tại hạ có má»™t vế đối, nếu cô nương đối được tại hạ liá»n nói cho cô nương biết má»i chuyện.
Câu đối? Tô Xảo Äồng cảm thấy nghi ngá», lẽ nà o thá»i đại nà y đã có mục câu đối, tại sao cho tá»›i bây giá» nà ng chưa từng nghe nói tá»›i?
Tô Xảo Äồng Ä‘i tá»›i bên cạnh Sở Tranh nhìn và o tá» giấy, không khá»i sá»ng sốt khi thấy trên giấy viết năm chữ lá»›n: "Thiên vương cái địa hổ". Chữ "cái" được viết không phải là dạng phồn thể nà ng hay thưá»ng thấy mà là dạng giản thể.
Sở Tranh ở bên cạnh cưá»i ha hả nói:
- Äối được không, Tô cô nương?
Hắn nói câu nà y rõ rà ng dùng kiểu phát âm tiếng phổ thông tiêu chuẩn của kiếp trước.
Tô Xảo Äồng giáºt mình đánh thót, cả ngưá»i chết trân như tượng đá. Nà ng nhá»› lại cảnh Sở Tranh từng thất thố tại tá»u lầu, rồi xâu thịt dê nướng ở ngõ nhá» Tả gia, đột nhiên minh bạch hết má»i sá»±. Tình cảm cá»§a nà ng há»—n loạn như má»› bòng bong, vừa sợ, vừa vui, vừa tức, vừa thẹn, vừa giáºn, nà ng đột nhiên chụp lấy giấy và má»±c trên án ném à o vá» phÃa Sở Tranh, oán háºn mắng:
- Bỡn cợt ta như váºy ngươi vui lắm phải không?
Sở Tranh chụp từng món đồ váºt Tô Xảo Äồng ném tá»›i, miệng bai bải kêu lên:
- Giá»i lắm nha đầu dã man! Ngươi rốt cuá»™c có thể đối được hay không?
Tô Xảo Äồng thấy trên án đã hết đồ váºt để ném, lúc nà y má»›i dừng tay lại, cắn chặt răng suy nghÄ©, bá»—ng nhiên báºt cưá»i nói:
- Bảo tháp trấn hà yêu.
* Lâm hải tuyết nguyên - Rừng thẳm tuyết dà y
Thiên vương cái địa hổ, bảo tháp trấn hà yêu là câu nói nổi tiếng trong bộ phim điện ảnh "Lâm hải tuyết nguyên" ("Rừng thẳm tuyết dà y") được dựng từ tiểu thuyết cùng tên của Khúc Ba (giáo sư Vũ Khiêu mới dịch lại tiểu thuyết nà y).
Sở Tranh khoa trương bắt tay Tô Xảo Äồng nói:
- Chà o đồng chÃ!
Tô Xảo Äồng mặt đỠlên nói:
- Buông tay ra. Ngươi nghÄ© đây là thá»i đại nà o mà còn bắt tay hả?
Sở Tranh ngượng ngùng rút tay lại, bá»—ng nhiên hét to lên má»™t tiếng, Tô Xảo Äồng vừa nhéo mạnh và o gan bà n tay cá»§a hắn, nà ng há»i:
- Lúc đầu tại tá»u lâu ngươi đã biết lai lịch cá»§a ta, vì sao bây giá» má»›i chịu nói?
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Lúc đó ngươi lai lịch không rõ rà ng, sau lại Ä‘iá»u tra được ngươi Ä‘ang tìm trăm phương ngà n kế ám sát gia phụ, bảo ta là m sao có thể bừa bãi thừa nháºn chân tướng vá»›i ngươi?
Tô Xảo Äồng cắn răng nói:
- Váºy cho nên ngươi giết chết nghÄ©a mẫu cá»§a ta, dồn ta và o đưá»ng cùng rồi má»›i chịu nói?
Sở Tranh không trả lá»i lẳng lặng nhìn nà ng, Tô Xảo Äồng giáºn hắn má»™t hồi lâu, đột nhiên chán nản nói:
- Ở láºp trưá»ng cá»§a ngươi, ngươi nên là m như váºy.
Sở Tranh nói:
- Ngươi biết rõ như váºy là tốt rồi. Ta và ngươi kiếp trước Ä‘á»u đã sống ba bốn mươi năm, nên biết có má»™t số việc không thể hà nh động theo cảm tình.
Tô Xảo Äồng thở dà i há»i:
- Khi ngươi đến thế giới nà y, ở thế giới kia là ngà y tháng năm nà o?
Sở Tranh đáp:
- Ngà y ba mươi mốt, tháng Mưá»i, năm 2004, còn ngươi?
Tô Xảo Äồng kinh ngạc thốt:
- Ta cÅ©ng váºy. Chẳng lẽ ngươi cÅ©ng ở trên chiếc máy bay kia?
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- Không sai, hình như là chuyến bay của hãng hà ng không Thượng Hải, bay từ Los Angeles đến Thượng Hải.
Tô Xảo Äồng sá»a lại cho chÃnh xác:
- Là hãng hà ng không Äông Thượng Hải, chuyến bay MU583.
Sở Tranh ngạc nhiên há»i:
- Ngươi cònh nhá»› rõ như váºy à ? Chẳng lẽ ngươi là nhân viên cá»§a phi hà nh Ä‘oà n?
Tô Xảo Äồng đáp:
- Äúng váºy, ta là tiếp viên phục vụ trong khoang.
Sở Tranh cưá»i lá»›n, hò hét:
- Tốt lắm, cuối cùng cÅ©ng tìm được chÃnh chá»§, bồi thưá»ng, mau bồi thưá»ng tiá»n đây, ta có mua bảo hiểm trước khi lên phi cÆ¡.
Tô Xảo Äồng nói:
- Bảo hiểm khẳng định đã bồi thưá»ng cho thân nhân ngươi ở thế giá»›i kia, sao còn tìm ta đòi?
Sở Tranh lắc đầu cưá»i nói:
- TÃnh mạng cá»§a ta chẳng lẽ có thể dùng tiá»n bồi thưá»ng là được à ? Không được, ngươi là m việc cho công ty Hà ng Không Äông Thượng Hải , hẳn phải thay công ty phụ trách việc nà y.
Tô Xảo Äồng chán nản nói:
- Ta là m sao phụ trách đây?
Sở Tranh không cưá»i hi ha nữa, thà nh khẩn nói:
- Äừng quay vá» Tây Tần nữa, ở lại vá»›i ta Ä‘i!
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:59 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 15: Äúng là cố nhân (2).
Dịch: gaque
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Tô Xảo Äồng nhìn Sở Tranh, nói:
- Ngươi đã hao tổn nhiá»u tâm tư như váºy, bây giá» ta muốn lui cÅ©ng lui không được, huống chi nếu ta nói phải Ä‘i, ngươi sẽ để ta Ä‘i sao?
Sở Tranh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nói tháºt lòng ta sẽ không để ngươi Ä‘i, nhưng ta muốn ngươi cam tâm tình nguyện ở lại. Dù gì ta và ngươi cÅ©ng trải qua cảnh ngá»™ giống nhau, chúng ta không thuá»™c vá» thá»i đại nà y nhưng bị bắt buá»™c phải thÃch ứng.
Tô Xảo Äồng cưá»i cưá»i nói:
- Ngươi hÆ¡n nữa còn mong muốn nắm chắc thá»i đại nà y trong tay chứ gì?
Sở Tranh trầm ngâm một chút, nói:
- Nếu như Ä‘iá»u kiện cho phép ta sẽ thá» là m. Thá»i đại nà y tuyệt không phải thá»i đại chúng ta từng biết theo ký ức kiếp trước, má»i chuyện Ä‘á»u thay đổi. Ta luôn nghi ngá» Lưu Thiện có giống chúng ta hay không, cÅ©ng đến đây từ má»™t thá»i đại khác, nếu không là m sao y diệt được Ngụy, Ngô thống nhất thiên hạ? Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a chắc ngươi đã Ä‘á»c qua, Tà o Ngụy - Tôn Ngô nhân tà i đông đúc, đặc biệt Bắc Ngụy còn có Tư Mã ý, Gia Cát Lượng và i lần bắc phạt Ä‘á»u công cốc tay không trở vá», tại sao câu chuyện lại đổi thà nh Lưu Thiện dá»… dà ng thống nhất Trung Nguyên như thế?
Tô Xảo Äồng nói:
- Tuy váºy nhân váºt Lưu Thiện nà y coi như chết trẻ, sau khi bình định thiên hạ được và i năm thì chết, rồi mấy hoà ng tá» tranh nhau kế vị, Äông Hán truyá»n thừa không được trăm năm có thể nói là do ná»n móng không được xây dá»±ng vững chắc khi dá»±ng nước.
Sở Tranh nói:
- Không sai. Nhưng mặc dù triá»u Äông Hán chỉ tồn tại trăm năm quốc lá»±c vẫn hÆ¡n xa triá»u đại vốn là triá»u Tây Tấn theo lịch sá» kiếp trước. Tuy váºy Äông Hán cuối cùng vẫn bị ngưá»i Hồ tiêu diệt, nhưng ngưá»i Hồ sau khi đánh hạ được thà nh đô cá»§a Äông Hán thì như ná» mạnh hết đà , chỉ trụ được hÆ¡n mưá»i năm thì bị đánh báºt ra khá»i Trung Nguyên, di hại gây ra bởi NgÅ© Hồ Loạn Hoa cÅ©ng không lá»›n cho lắm. Cho đến ngà y nay, Hồ man chỉ có thể ở quanh quất bên ngoà i Vạn Lý Trưá»ng Thà nh, rốt cuá»™c chưa từng bước và o lại Trung Nguyên thêm ná»a bước, nguyên nhân trong đó quả thá»±c cÅ©ng vì Äông Hán. Nhưng từ trước tá»›i nay, đại thế thiên hạ phân chia má»™t thá»i gian dà i thì tất hợp, Trung Nguyên chia là m bốn phần giằng co vá»›i nhau đã gần hai trăm năm, ngươi và ta đến thá»i đại nà y lẽ nà o cam tâm cứ để cho tình hình tiếp tục duy trì như thế? Chỉ có thống nhất thà nh má»™t quốc gia cưá»ng mạnh má»›i có thể lâu dà i chống lại kẻ thù bên ngoà i. Hồ man ở phương bắc tuy đã bị Quách Hoà i đánh tan phải lui vỠđại mạc, nhưng ngươi cÅ©ng biết, nhìn tổng quát sá» sách thì hà ng nghìn năm qua dân tá»™c du mục phương bắc tầng tầng lá»›p lá»›p từ Hung Nô cho đến Äá»™t Quyết, sau lại có Nữ Chân, Mông Cổ, bất cứ lúc nà o cÅ©ng dòm ngó giang sÆ¡n Trung Nguyên tươi đẹp. Nếu Lưu Thiện có thể thống nhất tam quốc, vì sao ta lại không thể bình định thiên hạ?
Tô Xảo Äồng nhẹ nhà ng nói:
- Ta tin ngươi có thể. Nếu như Lưu Thiện giống như chúng ta, quả thá»±c ngươi và hắn ta có rất nhiá»u Ä‘iểm giống nhau.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Ta giống y ở chỗ nà o?
Tô Xảo Äồng buồn bã nói:
- Lưu Thiện khi sinh ra đã là hoà ng tá», kết hợp vá»›i tà i năng có sẵn cá»§a hắn đương nhiên như cá gặp nước, ngươi giống hắn là thế. Sở Danh ÄÆ°á»ng mặc dù không phải vua má»™t nước, nhưng thế lá»±c cá»§a Sở gia ở Triệu hiện giá» ngay cả hoà ng đế cÅ©ng không thể sánh bằng. Tà i năng cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng không kém hÆ¡n Lưu Bị, nếu không muốn nói giá»i hÆ¡n, ông ta coi trá»ng ngươi như váºy, hết lòng hết sức bồi dưỡng ngươi thà nh gia chá»§ Ä‘á»i kế cá»§a Sở gia. Còn như ta từ khi tá»›i thế giá»›i nà y, ngay khi tỉnh lại đã phải đấu tranh để sinh tồn, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Cha mẹ cá»§a ta kể ra cÅ©ng là ngưá»i tốt, chỉ tá»™i năm ta tám tuổi sÆ¡n tặc và o thôn xóm đánh cướp tà n sát hầu hết ngưá»i trong thôn, chỉ có má»™t mình ta giả chết má»›i có thể trốn thoát, nếu không phải được Äại nguyên soái Tiết Phương Trá»ng cá»§a Tây Tần Ä‘i qua bắt gặp, má»™t cô bé như ta lúc đó đã sá»›m chết đói trong rừng sâu núi thẳm.
Sở Tranh vẻ mặt kinh hãi, hắn tháºt không ngá» Tô Xảo Äồng đã phải trải qua tuổi thÆ¡ như váºy, lòng cảm thấy thương xót liá»n nhẹ nhà ng cầm lấy bà n tay má»m mại cá»§a nà ng.
Tô Xảo Äồng hoà n toà n chìm trong ký ức, thì thà o:
- Ta nhá»› có ngưá»i từng nói, thế gian có má»™t con đưá»ng tên là Hoà ng Tuyá»n, má»™t cây cầu gá»i là cầu Nại Hà , bên cạnh cầu có má»™t tảng đá gá»i là Tam Sinh Thạch, còn có loại canh gá»i là Mạnh Bà Thang, uống Mạnh Bà Thang có thể quên Ä‘i tam sinh (ba Ä‘á»i). Ta Ä‘i trên Hoà ng Tuyá»n, xuyên qua cầu Nại Hà , nhưng không được uống Mạnh Bà Thang, do đó Tam Sinh Thạch giữ lại trong lòng, trở thà nh áp lá»±c lá»›n nhất cá»§a ta. Là m sao ta có thể cam tâm là m má»™t ngưá»i bình thưá»ng sống má»™t cuá»™c sống nhạt nhẽo cho đến hết Ä‘á»i? Do váºy ta luôn tìm cách là m sao để trở nên nổi báºt, kết quả là trong Tiết phá»§ má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© ta là mầm mống gây há»a, hồng nhan há»a thá»§y, Tiết Phương Trá»ng háºn không thể đẩy ta và o chá»— chết...
Sở Tranh nói:
- Äó chÃnh là lý do vì sao ta mong muốn ngươi ở lại, Ãt ra ở Triệu có ta hiểu được ngươi, mà ngươi cÅ©ng hiểu được ta.
Tô Xảo Äồng ngán ngẩm than:
- Ta là gian tế của Tây Tần, ngươi có thể không truy cứu, nhưng chẳng lẽ Sở gia cũng nhắm mắt là m ngơ?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Ai nói như váºy? Ngươi là cháu gái cá»§a Lại Bá»™ Thị Lang, là ý trung nhân cá»§a NgÅ© công tá» cá»§a Sở gia, ai dám tá»›i tìm ngươi gây phiá»n phức?
Tô Xảo Äồng nhanh trà chợt vỡ lẽ ra:
- Thà nh Phụng Chi! Thà nh Phụng Chi cũng đã đi theo ngươi?
Sở Tranh vô cùng bá»™i phục khi thấy nà ng thông minh nhanh trà như váºy liá»n gáºt đầu xác nháºn:
- Không sai.
Tô Xảo Äồng cưá»i khổ nói:
- Thảo nà o Khấu đại nương bị giết chết má»™t cách dá»… dà ng như thế, hóa ra là lão ta tác oai tác quái giáºt dây theo lệnh ngưá»i ta.
Sở Tranh nói:
- Thà nh Phụng Chi là ngưá»i tà i giá»i thá»±c sá»±, nếu lão ta có thể toà n lá»±c giúp ta, lão sẽ là má»™t trợ thá»§ đắc lá»±c.
Tô Xảo Äồng biết Sở Tranh Ä‘ang ám chỉ nà ng không nên gây phiá»n phức cho Thà nh Phụng Chi liá»n cưá»i nói:
- Lão là tấm da hổ ngươi cho để che chở cho ta, thiếu lão ta tuyệt đối không thể ở lại Triệu.
Sở Tranh thấy Tô Xảo Äồng đã hiểu rõ ý cá»§a mình, láºp tức cảm thấy thoải mái trong lòng liá»n cưá»i nói:
- Ngươi vừa nói ngươi là tiếp viên phục vụ ở trong khoang? Ta ngồi ở khoang công vụ, kiếp trước chúng ta rất có khả năng đã gặp qua.
Tô Xảo Äồng nói:
- Thá»±c như váºy à ? Lúc đó ở khoang công vụ hà nh khách cÅ©ng không nhiá»u lắm, ngươi ngồi ở vị trà nà o?
Sở Tranh nói:
- Ghế G hà ng thứ nhất, hai ngưá»i ngồi bên cạnh ta Ä‘á»u lên máy bay trá»….
Tô Xảo Äồng trợn tròn mắt nói:
- Có phải ngươi là ngưá»i gá»i Ä‘iện thoại di động trước khi phi cÆ¡ gặp tai nạn không?
Sở Tranh cÅ©ng ngá»› ngưá»i ra, nói:
- Chẳng lẽ ngươi là cô nà ng tiếp viên ngồi ngay trước mặt?
Tô Xảo Äồng gáºt mạnh đầu, mắt lóng lánh lệ.
Hai ngưá»i ngây ngốc nhìn nhau, cảm thấy việc Ä‘á»i kỳ lạ cÅ©ng chỉ đến như thế.
o0o
Tá» má» sáng hôm sau, hai ngưá»i vẫn còn Ä‘ang trong phòng thì thầm to nhá».
- Tô Xảo Äồng là tên tháºt cá»§a ngươi ở kiếp trước?
- Ừm.
- Quả thực nghĩ lại kiếp trước ngươi không xinh đẹp bằng kiếp nà y.
Còn chưa dứt lá»i Sở Tranh chợt hÃt và o má»™t hÆ¡i:
- Véo nhẹ hộ cái nha, cả đêm ngươi nhéo ta không biết bao nhiêu lần rồi?
Tô Xảo Äồng đắc ý hừ má»™t tiếng, mệt má»i tá»±a đầu và o vai Sở Tranh.
Sở Tranh cúi đầu chăm chú nhìn nà ng, nói:
- Nói chuyện cả đêm rồi, ngươi nên ngủ một chút đi, đừng quên, nghỉ ngơi đầy đủ là phương pháp dưỡng da tốt nhất của phụ nữ đó.
Tô Xảo Äồng ngáp nhẹ má»™t cái lắc đầu nói:
- Chưa ngá»§ đâu, trá»i sáng rồi, chá» ngươi Ä‘i vá» rồi ta Ä‘i ngá»§.
Sở Tranh mỉm cưá»i tà quái ghé sát và o tai Tô Xảo Äồng khẽ nói gì đó. Tô Xảo Äồng láºp tức trợn tròn mắt, hai tay liên tục cấu nhéo khắp mình hắn. Sở Tranh sợ nà ng ngã nên không dám né tránh đà nh cắn răng cố chịu Ä‘au.
Hai ngưá»i đùa giỡn vá»›i nhau trong phòng, trong khi đó Thà nh Phụng Chi lại Ä‘ang Ä‘au khổ đợi ở bên ngoà i.
- Lão gia, tiểu thư có thể bị Sở công tỠức hiếp hay không?
Tiểu Nguyệt đứng bên cạnh lo lắng há»i.
Thà nh Phụng Chi bất đắc dÄ© nhìn nà ng, tiểu nha đầu ngu ngÆ¡ nà y cái gì cÅ©ng không hiểu, chỉ biết lo lắng cho tiểu thư nhà mình mà không chịu động não suy nghÄ©, mấy lần thúc giục lão Ä‘i và o nhà xem tình hình Tô Xảo Äồng, nếu Sở Tranh tháºt sá»± muốn ăn hiếp nà ng ta thì cả đêm đã ăn hiếp và i lần rồi, hiện tại Ä‘i và o chẳng phải là m mất hứng cá»§a Sở công tá» hay sao?
Thà nh Phụng Chi cÅ©ng không ngá» Sở Tranh ở lại cả đêm không vá» Sở phá»§. Äêm qua lão phải đợi ở cá»a đến canh ba, khi không chịu được nữa liá»n vá» thư phòng chợp mắt má»™t lúc. Lão chỉ phân phó hai hạ nhân tiếp tục đợi ở cá»a, nếu thấy Sở công tá» Ä‘i ra thì láºp tức bẩm báo. Trá»i lúc nà y đã sáng rõ, Sở công tá» sao vẫn đóng cá»a ở trong không ra?
Má»™t gia tướng trong phá»§ bá»—ng nhiên vá»™i vã Ä‘i tá»›i bẩm báo vá»›i Thà nh Phụng Chi thị vệ thân tÃn cá»§a Sở Tranh là Âu Dương Chi Mẫn Ä‘ang đợi ngoà i cá»a. Thà nh Phụng Chi không dám cháºm trá»… cho ngưá»i má»i Âu Dương Chi Mẫn và o. Lão biết rõ tuy hiện tại Sở Tranh tương đối coi trá»ng lão, nhưng ngưá»i tâm phúc cá»§a Sở Tranh như Âu Dương Chi Mẫn lão không thể là m mất lòng má»™t cách bừa bãi, dù sao bá»n há» má»›i tháºt sá»± là ngưá»i thân tÃn cá»§a Sở Tranh.
Âu Dương Chi Mẫn sắc mặt hầm hầm Ä‘i tá»›i, không đợi Thà nh Phụng Chi mở miệng liá»n há»i:
- Công tỠvẫn còn ở bên trong đó?
Giá»ng cá»§a y có vẻ không được thân thiện cho lắm.
Thà nh Phụng Chi sá»ng sốt rồi cưá»i xòa nói:
- Äúng váºy. Âu Dương thị vệ có việc gấp à ?
Âu Dương Chi Mẫn không trả lá»i, Ä‘i tá»›i trước cá»a Ä‘ang đóng dÆ¡ tay muốn gõ và o, nhưng lại có chút do dá»±, cuối cùng thở dà i bá» tay xuống.
Thà nh Phụng Chi thấy cá» chỉ kỳ quái cá»§a Âu Dương Chi Mẫn trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không hiểu chuyện gì nhưng không dám quấy rầy chỉ lui ra xa đứng ngó.
Má»™t lúc lâu sau vẫn không thấy Sở Tranh có động tÄ©nh gì, Âu Dương Chi Mẫn thá»±c sá»± không nhịn được nữa liá»n váºn ná»™i lá»±c ra sức ho khan má»™t tiếng.
- Âu Dương phải không? Và o đi.
Trong biệt viện truyá»n ra giá»ng nói cá»§a Sở Tranh.
Thà nh Phụng Chi khi còn ở Tây Tần cÅ©ng được ngưá»i cá»§a Khấu gia chỉ Ä‘iểm, võ công cÅ©ng hiểu sÆ¡ sÆ¡ đôi chút, lão biết khoảng cách từ trong nhà đến cá»a biệt viện Ãt nhất cÅ©ng phải mưá»i trượng, giá»ng Sở Tranh vừa rồi cÅ©ng không lá»›n lắm nhưng nghe rất rõ rà ng giống như ngưá»i nói Ä‘ang ở ngay bên cạnh, ná»™i lá»±c như váºy quả là m cho ngưá»i ta sợ hãi. Thà nh Phụng Chi thầm kinh hãi, thiếu niên nà y đến tá»™t cùng bản lãnh còn có những gì mà ngưá»i khác không biết.
Má»i ngưá»i Ä‘i và o trong nhà , Sở Tranh và Tô Xảo Äồng Ä‘ang ngồi ngay ngắn ở đó, vẻ mặt Tô Xảo Äồng có nét mệt má»i. Thà nh Phụng Chi thấy nhiá»u giá»t nến vương vãi xung quanh, trong lòng cảm thấy vô cùng kỳ lạ, chẳng lẽ hai ngưá»i vẫn chưa là m chuyện gì đó mà chỉ ngồi nguyên tại chá»— cả má»™t đêm?
Tiểu Nguyệt vừa bước và o liá»n chạy đến bên cạnh Tô Xảo Äồng nhá» giá»ng há»i:
- Tiểu thư, tiểu thư không sao chứ?
Tô Xảo Äồng lúc nà y má»›i nhá»› ra mình và Sở tranh là trai đơn gái chiếc, hai ngưá»i lại ở trong phòng vá»›i nhau cả đêm, trong mắt ngưá»i ngoà i danh dá»± cá»§a nà ng bị tổn hại nghiêm trá»ng. Nà ng mặt đỠbừng lên nói:
- Ta không sao.
Sở Tranh thấy vẻ mặt má»i ngưá»i quái quái cÅ©ng hiểu chuyện gì, nhưng chẳng qua da mặt hắn cá»±c dà y, nghe Tiểu Nguyệt há»i thế hắn giả vá» là m mặt giáºn nói:
- Có chuyện gì không Tiểu Nguyệt cô nương? Sở má»— tuyệt đối là chÃnh nhân quân tá», má»— và Tô cô nương vẫn trong sạch, trong lòng tuy có tình ý nhưng vẫn giữ lá»… nghÄ©a, nhìn cô nương còn nhá» tuổi nhưng không ngá» lại có những suy nghÄ© vá»› vẩn lung tung như thế.
Tiểu Nguyệt trước giá» vẫn sợ Sở Tranh, mặc dù không hiểu vừa rồi hắn muốn nói gì, nhưng thấy hắn nổi giáºn cÅ©ng có chút sợ. Tô Xảo Äồng ôm nà ng quay sang sẵng giá»ng vá»›i Sở Tranh:
- Không được ăn hiếp. Tiểu Nguyệt theo ta từ nhá», sau nà y nà ng ấy vẫn tiếp tục ở bên cạnh ta.
Sở Tranh suy nghĩ một chút rồi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, tuy nhiên cần phải đảm bảo có chừng có má»±c đó.
Tô Xảo Äồng liếc xéo hắn má»™t cái, cưá»i nói:
- Biết rồi, cảm ơn.
Rồi nà ng quay sang nói với Tiểu Nguyệt:
- Ngươi và o phòng trong trước đi.
Tiểu Nguyệt thắc mắc nghi vấn đầy một bụng nhưng vẫn "vâng†một tiếng rồi lui và o trong.
Thà nh Phụng Chi ở má»™t bên thấy Tô Xảo Äồng và Sở Tranh qua má»™t đêm trở nên vô cùng thân máºt vá»›i nhau, lão kinh nghiệm từng trải đương nhiên nhìn ra Tô Xảo Äồng không phải Ä‘ang là m vẻ, nhịn không được liếc mắt vá» phÃa Sở Tranh lòng cảm thán không thôi, chỉ mất má»™t đêm Sở Tranh đã khuất phục được loại phụ nữ như Tô Xảo Äồng, lão bá»™i phục vô cùng.
Âu Dương Chi Mẫn lông mà y nhăn tÃt, Sở Tranh thấy thế liá»n há»i:
- Âu Dương, có chuyện gì sao?
Âu Dương Chi Mẫn giá»ng buồn buồn nói:
- Phu nhân thấy công tá» cả đêm không vỠđặc biệt sai tiểu nhân Ä‘i tìm công tá».
Sở Tranh lác mắt nhìn Âu Dương Chi Mẫn vẻ như không hoà n toà n tin lá»i cá»§a gã, Liá»…u Khinh Như là ngưá»i hiểu biết lý lẽ, sẽ đợi khi gặp mặt má»›i há»i lại, tuyệt đối không phái Âu Dương Ä‘i tìm hắn như thế nà y, e là chuyện nà y tá»± ý Âu Dương Chi Mẫn Ä‘i là m. Âu Dương theo hắn đã lâu, Liá»…u Khinh Như lại coi gã như em ruá»™t, tình cảm cá»§a gã tất nhiên nghiêng vá» phÃa Liá»…u Khinh Như.
Sở Tranh vuốt vuốt cằm, cảm thấy có chút Ä‘au đầu. Thứ nhất đây là lần đầu tiên hắn ở bên ngoà i cả đêm, thứ hai hắn cÅ©ng có chút chá»™t dạ, chuyện Tô Xảo Äồng hắn chưa kịp nói vá»›i Liá»…u Khinh Như, hôm nay chuyện đã trở thà nh như thế nà y, huống chi Liá»…u Khinh Như là má»™t trong mấy ngưá»i biết Tô Xảo Äồng là gian tế cá»§a Tây Tần. Trước đây vì không biết lai lịch cá»§a Tô Xảo Äồng ra sao, Sở Tranh vui miệng nói cho Liá»…u Khinh Như nghe, còn nhá» nà ng liên lạc vá»›i phân đà cá»§a Ưng đưá»ng ở Tây Tần Ä‘iá»u tra, bây giá» muốn chữa lại quả tháºt khó.
Sở Tranh không nhịn được nhìn thoáng qua Tô Xảo Äồng, thấy nà ng mắt cụp xuống nghịch nghịch móng tay. Hắn thầm cưá»i khổ, cô nà ng nà y cÅ©ng không phải là đèn cạn dầu, tối hôm qua nói chuyện nguyên má»™t đêm nà ng không hỠđỠcáºp đến gia sá»± cá»§a hắn, vì thế cà ng là m hắn phiá»n muá»™n lo lắng. Theo như tÃnh tình cá»§a Tô Xảo Äồng, nà ng là má»™t cô gái cá tÃnh và rất độc láºp, Sở Tranh tuyệt không tin nà ng không quan tâm tá»›i chuyện Ä‘a thê.
Sở Tranh Ä‘oán quả không sai, Tô Xảo Äồng vẻ mặt bên ngoà i mặc dù bình tÄ©nh nhưng trong lòng dáºy sóng, hÆ¡n nữa còn pha lẫn cảm giác chua xót. Tuy nà ng chưa quyết định có lấy ai khác ngoà i Sở Tranh hay không, nhưng theo lý mà nói chuyện nà ng lấy Sở Tranh là chuyện tất nhiên. Nếu nà ng không chịu lấy hắn, hắn có cam tâm để má»™t ngưá»i đến từ tương lai giống như hắn Ä‘i cưới và ôm ấp ngưá»i khác không? Äà n ông Ä‘á»u Ãch ká»· giống nhau, trừ phi nà ng cả Ä‘á»i không lấy chồng. Dù như váºy, sá»± trong sạch cá»§a bản thân nà ng e là vẫn do hắn định Ä‘oạt. Nói Ä‘i thì phải nói lại, trên Ä‘á»i nà y còn ai thÃch hợp vá»›i nà ng hÆ¡n hắn?
Má»›i vừa rồi Âu Dương Chi Mẫn nói gì Tô Xảo Äồng Ä‘á»u nghe rõ rà ng, tháºm chà nà ng còn cảm giác được địch ý cá»§a gã đối vá»›i mình. Tô Xảo Äồng tuy chỉ má»›i gặp Liá»…u Khinh Như má»™t lần ở tá»u lâu ngà y ấy, nhưng nà ng cảm thấy Liá»…u Khinh Như rất độ lượng khoan dung, không phải là loại ngưá»i hùng hổ thÃch dá»a ngưá»i như Sở Thiến. Liá»…u Khinh Như bên ngoà i má»m má»ng nhưng bên trong cứng rắn cà ng là m cho Tô Xảo Äồng kiêng dè, bây giá» xem ra những hạ nhân nà y tháºt lòng tin phục nà ng ta, hÆ¡n nữa Sở Tranh còn vì nà ng mà không ngại là m mất lòng công chúa đương triá»u, do đó có thể thấy được địa vị cá»§a Liá»…u Khinh Như trong lòng Sở Tranh.
Tô Xảo Äồng là má»™t ngưá»i thông minh, tối hôm qua và i lần muốn đỠcáºp đến Liá»…u Khinh Như nhưng ráng dằn lòng nhịn xuống. Nà ng và Sở Tranh má»›i đặt quan hệ, song phương giúp đỡ lẫn nhau, nà ng không muốn chưa chi đã lá»™ ra bá»™ mặt ghen tuông. Tô Xảo Äồng đà nh phải tá»± dối lòng, mặc kệ như thế nà o ở bên cạnh Sở Tranh nà ng không còn phải lo lắng đến sợ hãi như trước, việc tranh chấp vá»›i Liá»…u Khinh Như coi như mâu thuẫn ná»™i bá»™ Ä‘i. Huống chi bên cạnh Sở Tranh giá» chỉ có má»™t mình Liá»…u Khinh Như, đà n ông như váºy ở thá»i đại nà y vô cùng quý hiếm, chả khác gì lông phượng sừng lân, nà ng nên cảm thấy đủ là được.
Bầu không khà trong phòng vô cùng nặng ná». Thà nh Phụng Chi ngước mắt nhìn lên trần, y như trên trần nhà có đầy hoa Ä‘ang nở, lão nhìn đến độ mê mẩn thất thần.
Tô Xảo Äồng bá»—ng cưá»i nói vá»›i Sở Tranh:
- Nếu Liá»…u tá»· tá»· Ä‘ang mong công tá», hay là công tá» vá» phá»§ trước Ä‘i. Tiểu nữ cả đêm chưa ngá»§, quả tháºt hÆ¡i mệt má»i.
Sở Tranh thở phà o một hơi, nói:
- CÅ©ng được, thỉnh Tô cô nương cứ Ä‘i nghỉ ngÆ¡i cho khá»e. Thà nh đại nhân, tại hạ xin cáo lui trước.
Thà nh Phụng Chi vá»™i và ng đứng dáºy nói:
- Äể lão phu tiá»…n công tá» ra cá»a.
Sở Tranh liếc mắt nhìn Tô Xảo Äồng, cưá»i nói:
- Thà nh đại nhân vừa rồi đã đợi ở ngoà i cá»a má»™t lúc lâu. Tô cô nương, Thà nh đại nhân thương yêu quan tâm tá»›i cô nương tháºt khiến ngưá»i ta ghen tị thèm muốn.
Tô Xảo Äồng mỉm cưá»i, Ä‘i tá»›i trước mặt Thà nh Phụng Chi thi lá»…:
- Cháu cảm ơn dượng.
Thà nh Phụng Chi đỡ lấy nà ng, cưá»i nói:
- Äá»u là ngưá»i nhà cả, hà tất phải khách sáo vá»›i nhau là m chi.
Hai ngưá»i Ä‘á»u biết rõ, váºn mệnh sau nà y cá»§a mình và đối phương vô hình trung gắn liá»n vá»›i nhau ở má»™t mức độ nà o đó.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê