15-09-2012, 11:42 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 131: Hoà ng háºu
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Trần Nguyên nhìn A Má»™c Äại: "A Má»™c Äại, ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm VÆ°Æ¡ng Luân, xem bá»n hắn còn nÆ¡i đó hay không, nếu nhÆ° tìm được, má»i hắn đến má»™t chuyến, ta có chuyện mua bán vá»›i là m cùng vá»›i hắn."
A Má»™c Äại rá»i Ä‘i.
Trần Nguyên nhìn A Má»™c Äại rá»i Ä‘i, má»›i nói vá»›i Bà ng Hỉ: "Bà ng huynh, ta nghÄ© chỉ có hai ngÆ°á»i chúng ta, trên nhân thủ là có chút thiếu, ý của ngÆ°Æ¡i thì sao?"
Bà ng Hỉ nhìn trong phòng, trừ bá»n há» ra, chỉ còn lại có Hồ TÄ©nh và DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, hai ngÆ°á»i kia Ä‘á»u là không cần hoà i nghi, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cả nhà trung liệt, ai Ä‘á»u có thể đầu hà ng ngÆ°á»i Liêu, chỉ có hắn không thể.
Vá» phần Hồ TÄ©nh, tuy lén gạt thân thế của mình Ä‘i, nhÆ°ng tổ tiên nà ng cÅ©ng là danh tÆ°á»›ng kháng Liêu, Bà ng Hỉ láºp tức gáºt đầu, con mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Văn Quảng và Hồ TÄ©nh, nói: "Trần huynh, ta cảm thấy không có vấn Ä‘á», ngÆ°Æ¡i nói cho bá»n hắn biết Ä‘i."
Hồ TÄ©nh và DÆ°Æ¡ng Văn Quảng Ä‘á»u có chút kinh ngạc, bá»n hắn biết rõ, Trần Nguyên có khả năng tiết lá»™ má»™t bà máºt rồi, vá» phần bà máºt nà y là cái gì, trong lòng bá»n hắn hết sức tò mò.
Trần Nguyên cháºm rãi nói: "Nhị vị đã lÆ°u lại, chúng ta không nên gạt các ngÆ°Æ¡i, nhÆ° váºy chỉ là m gia tăng hiểu lầm của các ngÆ°Æ¡i đối vÆ¡Ìi chúng ta, huống chi chúng ta hiện tại xác thá»±c cần giúp đỡ, các ngÆ°Æ¡i suy nghÄ© kỹ cà ng, hiện tại không đáp ứng, các ngÆ°Æ¡i rá»i Ä‘i còn kịp."
Hồ TÄ©nh không chút do dá»± nói: "Äại ca, ngÆ°Æ¡i là m cái gì, ta Ä‘á»u là m cùng ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên vá»— vá»— tay nà ng, rất là cảm Ä‘á»™ng, ánh mắt lại có nhìn DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng nhìn má»i nÆ¡i má»™t vòng, má»›i nói: "Chỉ cần ngÆ°Æ¡i không bắt ta đầu hà ng Liêu quốc, bán đứng Äại Tống, cứ nói nghe má»™t chút."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i, sau đó ho khan má»™t tiếng: "Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, ngÆ°á»i Äảng Hạng Ä‘ang có ý đồ thuyết phục Liêu quốc liên kết vá»›i bá»n há», cùng má»™t chá»— đánh Äại Tống, nhiệm vụ chúng ta Ä‘i má»™t chuyến nà y, chÃnh là để cho Liêu quốc và ngÆ°á»i Äảng Hạng đánh nhau."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng sững sá»: "Äây không phải nhiệm vụ của Tống Kỳ sao?"
Bà ng Hỉ chỉ má»™t tay ngón tay vá» hÆ°á»›ng gian phòng Tống Kỳ, há»i: "NgÆ°Æ¡i xem hắn là m được sao?"
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng rất rõ rà ng vá» tÃnh trá»ng yếu và tÃnh nguy hiểm của nhiệm vụ nà y, chỉ là , cà ng nguy hiểm, hắn lại cà ng có chút hÆ°ng phấn: "Tốt, chưởng quầy, ngÆ°Æ¡i nói xem chúng ta nên là m nhÆ° thế nà o!"
Trần Nguyên có hai ngÆ°á»i kia há»— trợ, cảm giác có thêm và i phần nắm chắc, bá»—ng nhúc nhÃch thân thể của mình, nói: "Muá»™i tá», ngà y mai ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm phòng ở, nhá»› kỹ, tìm phòng, phải dá»±a và o thà nh bên cạnh, không nên sợ xa, cà ng xa cà ng tốt, tốt nhất là dá»±a và o cá»a thà nh, nếu có cái gì ngoà i ý muốn, chúng ta chạy bắt đầu cÅ©ng thuáºn tiện hÆ¡n má»™t Ãt."
Hồ TÄ©nh gáºt đầu: "Tốt, ta hiểu được."
Trần Nguyên nói vÆ¡Ìi DÆ°Æ¡ng Văn Quảng: "Tiểu Hầu gia, ngà y mai tiểu nhị nà o Ä‘i, tiểu nhị nà o lÆ°u lại, ngÆ°Æ¡i là m chủ, nhá»› kỹ, tiểu nhị lÆ°u lại, có khả năng, trong phút cuối cùng, phải cùng chúng ta xông qua cá»a ải sinh tá», cho nên, không cần phải miá»…n cưỡng bá»n hắn, hi vá»ng ngÆ°Æ¡i chú ý bảo bá»n há»."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng gáºt đầu: "Tốt, chưởng quầy cứ yên tâm."
Trần Nguyên còn nói: "NgÆ°Æ¡i còn có má»™t nhiệm vụ, chúng ta ở tại cá»a thà nh nà o, ngÆ°Æ¡i liá»n má»—i ngà y Ä‘i tìm thủ vệ binh sÄ© cá»a thà nh đó uống rượu, là m tốt quan hệ cùng bá»n há»."
Hồ TÄ©nh và DÆ°Æ¡ng Văn Quảng gáºt đầu: "Hiểu rồi."
Trần Nguyên lại nói tiếp: "Thá»i Ä‘iểm là m việc, không phải sợ hao phà tiá»n của, không phải các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nói Bà ng Thái sÆ° là gian tặc sao? Ta nói cho các ngÆ°Æ¡i biết, chúng ta Ä‘i má»™t chuyến nà y, tiá»n tiêu phà đá»u là Bà ng Thái sÆ° ôm đồm, cho nên, nếu các ngÆ°Æ¡i háºn hắn, liá»n táºn tình hao phà cho ta."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng nhìn Bà ng Hỉ, cÆ°á»i lên ha hả, Hồ TÄ©nh cÅ©ng dùng lá»i thá» son sắt nói: "Äại ca, ta nhất định mua cho ngÆ°Æ¡i tòa nhà tốt nhất!"
Bà ng Hỉ nghe xong, cÆ°á»i má»™t tiếng, bốn ngÆ°á»i vừa má»›i nói xong, chợt nghe bên ngoà i có tiểu nhị hô: "Trần đại nhân có ở trên lầu không? Công Chúa đến thăm ngà i."
Bà ng Hỉ và Dương Văn Quảng vội và ng đứng lên, nói: "Chúng ta đi trước."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Ừm, chú ý má»™t Ãt, là m việc không cần phải quá vá»™i và ng, để ngừa bị ngÆ°á»i khác nhìn chằm chằm."
Hồ TÄ©nh lại vẫn ngồi ở chá»— kia nhÆ° cÅ©, bá»™ dạng vô cùng bình tÄ©nh, phảng phất căn bản không chuẩn bị rá»i Ä‘i, Trần Nguyên nhìn đến sững sá», há»i: "Là m sao ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a Ä‘i?"
Hồ TÄ©nh há»i lại má»™t câu: "Ta tại sao phải Ä‘i?"
Trần Nguyên láºp tức hiểu, tất nhiên là nà ng nghe nói Công Chúa đến thăm chÃnh mình, trong lòng rất không thoải mái, lúc nà y liá»n lấy tay Ä‘áºp mông nà ng hai cái, nói: "Ta nói nữ hiệp, đến hoạt Ä‘á»™ng chân, ta Ä‘á»u không nhúc nhÃch được rồi, ngÆ°Æ¡i xem ta còn có thể là m cái gì! Ta van ngÆ°Æ¡i, hiện tại ngÆ°Æ¡i vá» trÆ°á»›c, tránh Ä‘i má»™t hồi được không?"
Hồ Tĩnh lúc nà y mới rất không tình nguyện đứng lên, tiểu nhị kia lại hô một tiếng: "Trần đại nhân, Công Chúa đã tới!"
Tay Hồ TÄ©nh bá»—ng nhiên lại vặn má»™t chút trên cánh tay Trần Nguyên, gắt gá»ng nói: "Công Chúa tá»›i thăm ngÆ°Æ¡i rồi đó!"
Trần Nguyên vặn Ä‘au quá, nghẹn ngà o kêu lên, Hồ TÄ©nh lại quay ngÆ°á»i Ä‘i, lần nà y là thá»±c sá»± rá»i Ä‘i.
Trong lòng Trần Nguyên thầm nghÄ©, Ä‘Ã n bà , tháºt sá»± là ba ngà y không giáo huấn thì không được, khuya hôm nay, bá» mông không thể Ä‘á»™ng thì coi nhÆ° xong, đợi mấy ngà y nữa, chÃnh mình tốt rồi, lại từ từ thu tháºp nà ng.
Äang suy nghÄ© nên thu tháºp Hồ TÄ©nh nhÆ° thế nà o, Gia Luáºt LÅ© Linh nện bÆ°á»›c chân rất nhẹ Ä‘i đến, há»i: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i ngủ chÆ°a?"
Trần Nguyên quay đầu lại, nhìn nà ng má»™t cái, há»i: "NgÆ°á»i nhìn chá»— tổn thÆ°Æ¡ng của ta, có thể ngủ được sao?"
Gia Luáºt LÅ© Linh nhìn bá»™ dạng cháºt váºt của Trần Nguyên, không khá»i báºt cÆ°á»i, kéo cái ghế ra, ngồi ở bên cạnh, nói: "Phụ hoà ng ta đã nói qua, để cho thị vệ hạ thủ lÆ°u tình rồi, chỉ là m rách da thịt của ngÆ°Æ¡i, gân cốt Ä‘á»u không bị thÆ°Æ¡ng, qua và i ngà y, sẽ tốt hÆ¡n thôi."
Trần Nguyên nhếch miệng, nói: "Nát chÃnh là bá» mông của ta, các ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không biết Ä‘au."
Gia Luáºt LÅ© Linh thả má»™t bao gì đó trên mặt bà n, nói: "Äây là nhân sâm TrÆ°á»ng Bạch SÆ¡n, còn có công hiệu lÆ°u thông máu, ngÆ°Æ¡i bảo ngÆ°á»i ta luá»™c chúng lên, lấy má»™t Ãt ăn canh, để canh nguá»™i, bôi chút Ãt tại miệng vết thÆ°Æ¡ng, sẽ để cho vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i là nh nhanh hÆ¡n má»™t chút."
Trần Nguyên nói cám Æ¡n: "Äa tạ Công Chúa, chỉ là hiện tại, ta mang cái bá»™ dạng nà y, tháºt sá»± không thể thể hiện cấp báºc lá»… nghÄ©a, xin ngà i thứ lá»—i."
Gia Luáºt LÅ© Linh cÆ°á»i má»™t tiếng: "NgÆ°Æ¡i tháºt là , ta cuối cùng cÅ©ng hiểu, vì cái gì mà Cá»u ca nói không nhìn thấu ngÆ°Æ¡i rồi."
Trần Nguyên nhìn bá»™ dạng Gia Luáºt LÅ© Linh, trong lòng có chút phán Ä‘oán, nói tháºt, vị Công Chúa nà y chÆ°a từng nói chuyện nhiá»u nhÆ° váºy cùng mình, đây là má»™t Ä‘iá»m tốt, Trần Nguyên bắt đầu nổi lên tâm tÆ°, hắn biết rõ, cô gái nhÆ° Công Chúa, tất nhiên sẽ cà ng hiếu kỳ đối vÆ¡Ìi má»™t Ãt những thứ nà ng không nhìn thấu, hay mâÌy caÌi gì đó không lấy được.
Muốn cho nà ng mắc câu, biện pháp tốt nhất, chÃnh là là m cho nà ng vÄ©nh viá»…n không nhìn thấu chÃnh mình, nhÆ° váºy lòng hiếu kỳ của nà ng sẽ cà ng mãnh liệt, từ đó, nó sẽ dẫn dắt nà ng Ä‘i đến bên cạnh mình.
Thá»i Ä‘iểm Ä‘ang suy nghÄ© nên nói tiếp nhÆ° thế nà o, bá»—ng nhiên có và i tiếng tiếng Ä‘áºp cá»a vang lên, không đợi Trần Nguyên nói tiến và o, đầu Hồ TÄ©nh liá»n duá»—i từ bên ngoà i và o, nói: "Trần đại ca, ngÆ°Æ¡i có muốn ăn chút gì không?"
Sau khi há»i xong, còn cÆ°á»i rất thân máºt vá»›i Công Chúa.
Trần Nguyên méo miệng, phất phất tay, nói: "Không cần, ngươi đi mau lên."
Hồ Tĩnh lên tiếng: "À, ta sẽ đi xuống."
Công Chúa vẫn còn cÆ°á»i tủm tỉm mà nhìn Trần Nguyên, Trần Nguyên bá»—ng nhiên lại không nghÄ© ra, chÃnh mình vừa rồi muốn nói cái gì ấy nhỉ?
Công Chúa tiếp tục nói chuyện: "Hiện tại, ta cÅ©ng có chút không nhìn thấu ngÆ°Æ¡i, nói vá» ngÆ°Æ¡i, lúc lá gan nhá», so vá»›i cái gì cÅ©ng Ä‘á»u nhá» hÆ¡n, rõ rà ng khi đánh nhau, coÌ€n muôÌn trôÌn ở sau lÆ°ng Hồng CÆ¡, nhÆ°ng lúc gan lá»›n thức dáºy, lại dám cùng Hồng CÆ¡ Ä‘i gặp phụ hoà ng, liá»u mạng đến mức bị đánh."
Lúc nà y Trần Nguyên Ä‘á»™t nhiên há»i: "Äúng rồi, hoà ng thượng cuối cùng xá» trà hoà ng tá» nhÆ° thế nà o váºy?"
Gia Luáºt LÅ© Linh lắc đầu, nói: "Cứ nhÆ° váºy để cho Hồng CÆ¡ trở vá», không có gì tiếp theo diá»…n ra, ta cÅ©ng không biết trong lòng phụ hoà ng nghÄ© nhÆ° thế nà o."
…………………………………..
Gia Luáºt LÅ© Linh không biết Liêu Hứng Tông nghÄ© nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng LÆ°Æ¡ng tổng quản theo Liêu Hứng Tông gần hai mÆ°Æ¡i năm lại cá»±c kỳ rõ rà ng!
"Hôm nay hoà ng thượng vốn rất phiá»n não, nhÆ°ng giữa trÆ°a, tiểu hoà ng tá» tá»›i, hắn bá»—ng nhiên cao hứng lên." LÆ°Æ¡ng tổng quản đứng ở trÆ°á»›c mặt má»™t nữ nhân, rất cung kÃnh nói.
Nữ nhân nà y là mẫu thân của Gia Luáºt LÅ© Linh và Gia Luáºt Hồng CÆ¡, cÅ©ng là đương kim hoà ng háºu Liêu quốc, Tiêu Thát Na Mã Nai.
Tiêu Thát Na Mã Nai ba mÆ°Æ¡i bốn tuổi, nữ nhân tá»›i cái tuổi nà y, luôn lÆ°u lại má»™t chút Ãt dấu vết tuế nguyệt, không có má»™t ngÆ°á»i nà o, không có má»™t nữ nhân nà o trốn khá»i, chỉ có Ä‘iá»u, có chút nữ nhân bị những dấu vết nà y đánh bại, nam nhân gặp các nà ng, Ä‘á»u nhá»› tá»›i một từ: "Lão bà ."
NhÆ°ng có chút nữ nhân không giống, các nà ng có thể chuyển hóa loại dấu vết nà y thà nh má»™t loại mị lá»±c, má»™t loại mị lá»±c các thiếu nữ không thể sở hữu, loại nữ nhân nà y cÅ©ng có má»™t cái tên, gá»i là "mỹ nhân thà nh thục."
Tiêu Thát Na Mã Nai thuá»™c vá» loại đó, nếu nhÆ° trong gia đình, có má»™t vị thê tá» nhÆ° váºy, là sá»± tình đáng để kiêu ngạo của bất kỳ má»™t trượng phu nà o, đáng tiếc, nà ng ở trong hoà ng cung, nà ng là mỹ nhân thà nh thục, ở đằng kia, chút Ãt thiếu nữ thanh xuân, liên tục không ngừng bÆ°á»›c và o cái sân rá»™ng nà y, Ä‘i qua trÆ°á»›c mặt nà ng, cÅ©ng chỉ có thể ngẫu nhiên đổi lấy Liêu Hứng Tông xem mấy lần, vì váºy nà ng cÅ©ng rất nhạt nhòa.
Tiêu Thát Na Mã Nai đã từng lấy vì Liêu Hứng Tông thá» non hẹn biển, sẽ sống tá»›i thá»i gian lâu dà i, nhÆ°ng thá»i Ä‘iểm nà ng không còn thanh xuân, lá»i Liêu Hứng Tông đã từng thá», cÅ©ng giống nhÆ° là má»™t thứ đáng để chê cÆ°á»i.
Toà n bá»™ hi vá»ng của nà ng, Ä‘á»u ký thác và o trên ngÆ°á»i Gia Luáºt Hồng CÆ¡, nhÆ°ng nà ng lại thất vá»ng rồi.
Liêu Hứng Tông tình nguyện truyá»n giang sÆ¡n cho Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, cÅ©ng không muốn lÆ°u cho con của mình, cái nà y lại là m cho Tiêu Thát Na Mã Nai vô cùng phẫn ná»™, nhÆ°ng nà ng cái gì cÅ©ng không là m được, bởi vì cả Äại Liêu, không ngÆ°á»i nà o tình nguyện giúp nà ng.
Má»™t thá»i gian ngắn trÆ°á»›c, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c tháºt sá»± là tìm đến nà ng, hi vá»ng thà nh láºp tráºn tuyến thống nhất cùng nà ng, bồi dưỡng Gia Luáºt Hồng CÆ¡ là m hoà ng đế.
Tiêu Thát Na Mã Nai liếc thấy âm mÆ°u của cái lão hồ ly nà y, liá»n cá»± tuyệt ngay láºp tức.
Ngay tại thá»i Ä‘iểm nà ng cho là mình không có hi vá»ng, LÆ°Æ¡ng tổng quản lại mang đến hi vá»ng cho nà ng, cái hi vá»ng nà y chÃnh là , con của mình lại để cho Liêu Hứng Tông vui vẻ.
Äây là sá»± tình chÆ°a bao giá» xảy ra, Tiêu Thát Na Mã Nai rất là hÆ°ng phấn, há»i: "Hoà ng thượng vui vẻ?"
LÆ°Æ¡ng tổng quản nhá» giá»ng nói: "Uống má»™t cân rượu."
Tiêu Thát Na Mã Nai nở nụ cÆ°á»i, nà ng biết rõ cái nà y có ý vị nhÆ° thế nà o, LÆ°Æ¡ng tổng quản nhá» giá»ng nói: "Vốn, hoà ng tá» còn có thể để cho hoà ng thượng cà ng cao hứng má»™t Ãt, chỉ là có chút sá»± tình hắn không hiểu, nếu nhÆ° thá»i Ä‘iểm hoà ng thượng muôÌn đánh Trần Thế Mỹ kia, hắn có thể ra mặt cản trở, hoà ng thượng nhất định sẽ cà ng vui vẻ hÆ¡n."
Trong ánh mắt Tiêu Thát Na Mã Nai thả ra má»™t đạo sáng rá»i tháºt lâu, đó là dã tâm, là ý chà chiến đấu.
"Trần Thế Mỹ?" Nà ng nhắc lại cái tên nà y.
LÆ°Æ¡ng tổng quản nhìn sắc mặt của nà ng, cháºm rãi bÆ°á»›c lên nói: "Hoà ng háºu, có phải là nên để cho hắn tá»›i gặp thâÌy ngà i?"
LÆ°Æ¡ng tổng quản luôn luôn là ngÆ°á»i rất tinh mắt, hiện tại trên triá»u đình Äại Liêu, dùng Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c và Gia Luáºt Nguyên Trá»±c cầm đầu, hai đội ngũ Ä‘ang đấu túi bụi, bá»n hắn Ä‘á»u đã từng cá»±c lá»±c lôi kéo LÆ°Æ¡ng tổng quản, hy vá»ng có thể tìm được tin tức vá» hÆ°á»›ng Ä‘i của Liêu Hứng Tông trÆ°á»›c tiên.
NhÆ°ng LÆ°Æ¡ng tổng quản lại cÅ©ng không phản ứng đám bá»n há», hắn rất kiên định ủng há»™ nữ nhân trÆ°á»›c mắt, má»™t ngÆ°á»i má»›i nhìn qua có vẻ rất nhu nhược nà y, vì nữ nhân nà y có thể là m được tất cả.
Trong lòng LÆ°Æ¡ng tổng quản tin tưởng, nếu nhÆ° nữ nhân trÆ°á»›c mắt nà y nguyện ý, nà ng có thể nhấc lên soÌng gioÌ vô cùng to lÆ¡Ìn, bao phủ toà n bá»™ những đội ngũ má»™t má»±c kêu gà o bên ngoà i kia.
Tiêu Thát Na Mã Nai cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Không cần, vẫn chÆ°a tá»›i thá»i Ä‘iểm đó, bất kể nhÆ° thế nà o, Hồng CÆ¡ cuối cùng cÅ©ng cho ta nhìn thấy má»™t Ä‘iểm hi vá»ng, vì Ä‘iểm hi vá»ng ấy, ngÆ°Æ¡i nói ta có nên tranh thủ cÆ¡ há»™i trên chiến trÆ°á»ng cho hắn hay không?"
Liêu quốc không giống vá»›i Äại Tống, tại Liêu quốc, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn là m cho ngÆ°á»i ta phục ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nhất định phải có chiến công, cái nà y là nguyên nhân Liêu Hứng Tông muốn lập Gia Luáºt Niết Cô Lá»— là m thái tá», lại phải lại để cho hắn Ä‘i trÆ°á»›c, hoà n thà nh nhiệm vụ nguy hiểm hạng nhất.
Trên chiến trÆ°á»ng xác thá»±c rất nguy hiểm, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chỉ có cách khắc phục nguy hiểm, hÆ¡n nữa lấy được chiến tÃch kiêu ngạo, má»›i có thể để cho tất cả má»i ngÆ°á»i tâm phục khẩu phục, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ tháºt sá»± có thể sao? Tiêu Thát Na Mã Nai cÅ©ng không biết, chỉ là , nà ng muốn thá» má»™t lần.
LÆ°Æ¡ng tổng quản cúi đầu xuống: "Nô tà i ngu muá»™i, Ä‘oán không ra mấu chốt trong đó, kÃnh xin nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chỉ rõ?"
Tiêu Thát Na Mã Nai lại cÅ©ng không nói gì, phất phất tay: "Hiện tại, có má»™t số việc, chúng ta cần ngÆ°á»i há»— trợ, chỉ là ta và ngÆ°Æ¡i ra mặt, cÅ©ng không quá phù hợp, ngÆ°Æ¡i Ä‘i xuống Ä‘i, lại bảo quốc cữu buổi tối đến chá»— của ta má»™t chuyến." LÆ°Æ¡ng tổng quản gáºp ngÆ°á»i, lui ra ngoà i.
Gia Luáºt LÅ© Linh lúc nà y Ä‘Ã m luáºn rất là vui vẻ cùng Trần Nguyên, Trần Nguyên đã hoà n toà n mò thấu tÃnh tình nà ng, tăng thêm Gia Luáºt LÅ© Linh bây giá», đối vá»›i hắn cÅ©ng có má»™t chút hảo cảm, hắn kể mấy chuyện cÆ°á»i Ä‘á»i trÆ°á»›c ra, Gia Luáºt LÅ© Linh liá»n mỉm cÆ°á»i, trên mặt treo vẻ á»ng Ä‘á» rõ mồn má»™t.
Trần Nguyên cuối cùng lại đánh giá Gia Luáºt LÅ© Linh má»™t tý, rồi nói: "Công Chúa, tại hạ có má»™t yêu cầu quá đáng, không biết Công Chúa có thể đáp ứng hay không?"
Gia Luáºt LÅ© Linh thu hồi vẻ vui vẻ, há»i: "Có chuyện gì muốn ta há»— trợ sao?"
Trần Nguyên cÆ°á»i hắc hắc nói: "Tại hạ có ý định mở cái chi nhánh tại Yên kinh, chuyên môn là m má»™t Ãt trung chuyển mua bán, cần má»™t khối đất trống rất lá»›n để gá»i hà ng hóa, chỉ là ta chÆ°a quen cuá»™c sống tại Yên kinh, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng khó có thể tìm được chá»— phù hợp, không biết Công Chúa có thể giúp ta hay không?"
Gia Luáºt LÅ© Linh có chút khó hiểu: "Cái gì là trung chuyển mua bán?"
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút nói: "Cái nà y, giải thÃch rõ rà ng có chút phức tạp, trên đại thể mà nói, chÃnh là ta thà nh láºp một hiệu buôn, chuyên môn thu mua mâÌy caÌi gì đó, do chút Ãt thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i Äại Tống kia váºn đến, đồng thá»i cÅ©ng thu mua đặc sản Äại Liêu, hà ng hóa Äại Tống bán cho ngÆ°á»i Liêu, thu mua hà ng hóa Liêu quốc, bán cho thÆ°Æ¡ng nhân Tống triá»u, từ đó lợi nhuáºn một caÌi giá chênh lệch."
Gia Luáºt LÅ© Linh hiểu má»™t Ãt, chỉ là vẫn là còn có nghi vấn: "NgÆ°Æ¡i không phải đã là m Äông cung đồng Ä‘á»c rồi sao? Vì cái gì còn Ä‘i buôn bán?"
Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên Ä‘ang muốn giải thÃch, cá»a ra và o lại truyá»n đến má»™t tiếng cÆ°á»i, nói: "Ha ha, Trần huynh, ngÆ°Æ¡i nói những chuyện nà y cùng Công Chúa, chắc là nà ng không hiểu đâu."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— từ bên ngoà i lách mình tiến đến, vốn là nhìn bá» mông Trần Nguyên, sau đó nói: "Trần huynh đã chịu lÆ°u lại, mặc kệ ngÆ°Æ¡i là m việc buôn bán hay là là m quan, tại hạ Ä‘á»u toà n lá»±c ủng há»™. NhÆ° váºy Ä‘i, đất ở bên trong thà nh rất cháºt chá»™i, không có khả năng cho ngÆ°Æ¡i mở nhà kho, ra khá»i thà nh mÆ°á»i dặm, tùy ngÆ°Æ¡i chá»n má»™t mảnh đất, ta tá»›i thay ngÆ°Æ¡i Ä‘Ã m luáºn, nhÆ° thế nà o?"
Trần Nguyên lúc nà y má»›i nở nụ cÆ°á»i, nói: "Cái đó phải Ä‘a tạ Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» rồi! Quyết định nhÆ° váºy Ä‘i, chá» miệng vết thÆ°Æ¡ng tốt ta rồi, ta liá»n Ä‘i khai trÆ°Æ¡ng, kÃnh xin Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» tốn nhiá»u tâm tÆ° hÆ¡n má»™t Ãt."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— gáºt gáºt đầu, nói: "Trần huynh, trên mặt tà i chÃnh có vấn Ä‘á» gì không? Nếu nhÆ° rất cần tiá»n, đừng khách khà vá»›i ta."
Trần Nguyên vô cùng muốn thân thiết vá»›i tiểu tá» nà y, nhÆ°ng không ngá» là đã đạt đến má»™t trình Ä‘á»™ nà o đó rồi! Vốn còn muốn tìm ai đó để góp tiá»n là m ăn, không nghÄ© tá»›i, còn chÆ°a mở cá»a hà ng, hắn rõ rà ng đã Ä‘Æ°a tá»›i cá»a.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
15-09-2012, 11:45 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 132: Kế hoạch buôn bán
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Hắn hÆ¡i Ä‘Æ°a thân thể lên má»™t chút, nói: "NhÆ° váºy Ä‘i, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» cho ta má»™t Ãt tiá»n, tùy ngÆ°Æ¡i cho ta bao nhiêu, ta Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i tiá»n lãi hà ng tháng là được."
Cái Ä‘iểm quan trá»ng nà y, là Trần Nguyên bá»—ng nhiên nghÄ© ra được, cÅ©ng là má»™t con Ä‘Æ°á»ng cho tá»›i nay hắn vẫn xem nhẹ.
Äi vay có rất nhiá»u chá»— tốt, đặc biệt là đối vÆ¡Ìi tại Trần Nguyên hiện tại mà nói, không riêng gì việc nà y có thể kéo tá»›i tà i chÃnh, còn có thể kéo tá»›i má»™t Ãt quan hệ cho hắn.
Trần Nguyên chuẩn bị cho má»—i ngÆ°á»i má»—i tháng má»™t thà nh tiá»n lãi, thế nà o? Äủ cao chÆ°a? Có thể hấp dẫn ngÆ°á»i chứ? Tin tưởng những quan lại quyá»n quý trong nhà có tiá»n kia, nhất định không ngại tiá»n phá»ng tay, chỉ cần bá»n hắn cầm tiá»n của mình, chẳng khác nà o là lên thuyá»n của mình.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lắc đầu khẽ cÆ°á»i, nói: "Trần huynh, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i thiếu tiá»n, chỉ cần mở miệng ra, cần gì phải phân rõ rà ng nhÆ° váºy?"
Lá»i nói nà y lại khiến cho Trần Nguyên có chút xấu hổ, bởi vì trong kế hoạch của hắn, số tiá»n kia cuối cùng cÅ©ng bị chÃnh mình cuá»—m Ä‘i, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nà y trượng nghÄ©a nhÆ° thế, tháºt sá»± khiến Trần Nguyên có chút ngượng ngùng, chỉ là nghÄ© lại, dù sao hắn cÅ©ng không quan tâm đến tiá»n, coi nhÆ° là cứu tế Ä‘i.
Má»™t bên, Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng là nói: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± rất cần tiá»n mà nói, ta cÅ©ng có thể cho ngÆ°Æ¡i mượn má»™t Ãt, tuy không nhiá»u lắm, vẫn có thể giúp ngÆ°Æ¡i má»™t chút."
Lá»i nà y nói ra, con mắt Trần Nguyên lại cà ng nhìn thẳng, nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, hồi lâu không nói gì, tháºt sá»±, mặc dù hắn có hứng thú đối vÆ¡Ìi Công Chúa, nhÆ°ng cho tá»›i bây giá» chỉ tÃnh toán lừa gạt sắc, chÆ°a từng nghÄ© lừa gạt tiá»n, hiện tại sắc còn chÆ°a lừa gạt đến, tiá»n lại chủ Ä‘á»™ng đến thăm rồi, nên là m thế nà o cho phải đây?
Sau khi Gia Luáºt Niết Cô Lá»— và Gia Luáºt LÅ© Linh rá»i khá»i, A Má»™c Äại đã má»i VÆ°Æ¡ng Luân tá»›i.
VÆ°Æ¡ng Luân đã sá»›m nghe nói sá»± tình Trần Nguyên được vá»i và o hoà ng cung Liêu quốc là m đồng Ä‘á»c, lúc nà y thâÌy vết thÆ°Æ¡ng trên mông Ä‘Ãt Trần Nguyên, lắc đầu nói má»™t câu: "Trần huynh, cái quan Liêu quốc nà y, không dá»… laÌ€m nha?"
Ngón tay Trần Nguyên chỉ sang băng ghế bên cạnh, nói: "VÆ°Æ¡ng chưởng quỹ, má»i ngồi, tại hạ gá»i ngÆ°Æ¡i tá»›i, không phải cho ngÆ°Æ¡i xem vết thÆ°Æ¡ng, chỉ là có má»™t việc mua bán, muốn thÆ°Æ¡ng nghị cùng VÆ°Æ¡ng chưởng quỹ."
VÆ°Æ¡ng Luân rất có hứng thú, ngồi ở bên cạnh, há»i: "À? Trần chưởng quỹ đã mang cái dạng nà y, vẫn còn nhá»› mua bán? Chắc phải là đại mua bán?"
Trần Nguyên gáºt đầu: "Ta muốn là m ăn tại Yên kinh, chuyên môn thu mua hà ng hóa thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i Tống triá»u, lại thu mâÌy caÌi gì đó của ngÆ°á»i Liêu, là m sinh ý qua tay, VÆ°Æ¡ng chưởng quỹ nghÄ© nhÆ° thế nà o?"
VÆ°Æ¡ng Luân vừa nghe đã hà o hứng rồi, nói: "Cái nà y là mua bán rất tốt, chỉ là các cá»a ải phảu đả thông quá nhiá»u, hÆ¡n nữa phải có địa phÆ°Æ¡ng gá»i hà ng hóa, Trần huynh, mấu chốt ở chá»—, ngÆ°Æ¡i có thể mua được đất trống hay không."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Cái nà y không thà nh vấn Ä‘á», VÆ°Æ¡ng chưởng quỹ, nếu bắt đầu là m mua bán, bằng và o nhân thủ của ta, khẳng định không đủ, không biết chưởng quầy có hứng thú hay không."
VÆ°Æ¡ng Luân cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có hứng thú, chúng ta Ä‘i hà ng cÅ©ng biết, váºn chuyển hà ng hóa từ xa đến, muốn tìm ngÆ°á»i mua, vốn là không dá»… dà ng. Cà ng khó hÆ¡n chÃnh là mua đủ hà ng hóa, chở vá» Äại Tống, lợi nhuáºn phát sinh trong chuyện nà y cao dá»a ngÆ°á»i, nếu có một cá»a hiệu nhÆ° váºy, vừa thuáºn tiện cho thÆ°Æ¡ng nhân chở hà ng, vừa lợi nhuáºn cho chÃnh mình, Trần chưởng quỹ, nếu ngÆ°Æ¡i có phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý, tại hạ nguyện ý cùng ngÆ°Æ¡i là m."
Trần Nguyên duá»—i má»™t tay ra, nói: "Tốt, quyết định nhÆ° váºy, chúng ta chia hoa hồng theo nhÆ° tỉ lệ bá» vốn, thế nà o?"
Vương Luân cũng duỗi bà n tay ra, nói: "Công bằng!"
Trần Nguyên thá»a thuáºn vá»›i VÆ°Æ¡ng Luân, má»™t mặt là bởi vì kế hoạch nà y, hắn quả tháºt vô pháp hoà n thà nh má»™t mình, mặt khác, hắn biết rõ VÆ°Æ¡ng Luân có uy vá»ng rất cao trong đám thÆ°Æ¡ng nhân chở hà ng, có hắn gia nháºp liên minh, có thể để cho những thÆ°Æ¡ng nhân kia yên tâm giao dịch cùng mình.
Mặc kệ sau nà y thế nà o, Ãt nhất cÅ©ng phải là m tốt mặt tiá»n của cá»a hà ng trÆ°á»›c đã.
Chỉ hai ngÆ°á»i bá»n há», có lẽ là không đủ, tốt nhất sẽ kéo Tiêu Tô Na Mã Nai kia tá»›i, hắn là lão bản lá»›n nhất, cả Yên kinh Ä‘á»u công nháºn, dù cho hắn chỉ là tham dá»± thoáng má»™t tý trên danh nghÄ©a, đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên khởi Ä‘á»™ng cá»a hà ng, cÅ©ng rất có trợ giúp.
VÆ°Æ¡ng Luân há»i: "Trần chưởng quỹ, hiện tại chúng ta nên bắt tay và o là m từ nÆ¡i nà o?"
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Ta đã bảo ngÆ°á»i ta Ä‘i tìm tòa nhà , đồng thá»i cÅ©ng bắt đầu thà nh láºp địa phÆ°Æ¡ng là m nhà kho ở ngoà i thà nh, sẽ rất nhanh có tin tức, đợi là m tốt hai chuyện nà y, ta sẽ Ä‘i tìm VÆ°Æ¡ng chưởng quỹ, đến lúc đó, ta phụ trách xây nhà kho, ngÆ°Æ¡i phụ trách thu hà ng, nhất định phải cam Ä‘oan, thá»i Ä‘iểm chúng ta khai trÆ°Æ¡ng, hà ng hóa đã sẵn sà ng!"
VÆ°Æ¡ng Luân gáºt đầu: "Tốt, Trần chưởng quỹ yên tâm, tại hạ xin đợi tin là nh tại khách Ä‘iếm."
Trần Nguyên nằm sấp, ôm nắm tay thà nh quả đấm, xem nhÆ° đáp lá»…, sau đó lại để cho Bà ng Hỉ thay mình tiá»…n khách, cái cá»a hà ng nà y khai trÆ°Æ¡ng, Trần Nguyên Ä‘em bắt đầu hấp dẫn những quan lại quyá»n quý kia đến, chỉ cần cùng bá»n há» thà nh láºp mối rằng buá»™c vá» tiá»n vá»›i bá»n há», nhÆ° váºy chÃnh mình có thể tìm được rất nhiá»u ngÆ°á»i ủng há»™, trên triá»u đình cÅ©ng thuáºn lợi hÆ¡n nhiá»u.
NhÆ°ng, tất cả việc nà y, cách việc khÆ¡i mà o chiến tranh giữa Liêu quốc và ngÆ°á»i Äảng Hạng rất xa, hiện tại Trần Nguyên chỉ gõ cá»a, mà Äảng Hạng và Tống Kỳ lại đã bắt đầu hà nh Ä‘á»™ng, có biện pháp nà o có thể là m cho bá»n há» dừng lại chỠđợi mình không?
Một chiêu ám sát nà y, không thể dùng lại rồi, dùng lần thứ nhất thì hữu hiệu, dùng hai lần sẽ tự giẫm và o chân.
Suy nghÄ© tháºt lâu, trong đầu cÅ©ng không nghÄ© ra biện pháp, cuối cùng suy nghÄ© cà ng ngà y cà ng loạn, rõ rà ng là quên Ä‘au Ä‘á»›n, ngủ say li bì.
CÅ©ng không biết là kim sang dược của thị vệ tốt, hay là nhân sâm của Công Chúa có hiệu quả, không đầy ba bốn ngà y, Trần Nguyên đã muốn có thể xuống giÆ°á»ng, tá»± mình Ä‘i đứng.
Hắn đứng lên, chuyện thứ nhất là m, chÃnh là tranh thủ thá»i gian, Ä‘i nhìn phòng ở Hồ TÄ©nh tìm được má»™t chút, Bà ng Hỉ và DÆ°Æ¡ng Văn Quảng Ä‘i nhìn rồi, nói là rất hà i lòng, nhÆ°ng Trần Nguyên nhất định phải tá»± mình xem.
Cái kia là mặt tiá»n cá»a hà ng của mình, nếu nhÆ° bá»™ dáng kém, liá»n không lừa gạt được ngÆ°á»i nà o.
Phòng ở rất lá»›n, Bà ng Hỉ nói là có cá»a má»™t ná»a diện tÃch nhà Bà ng Thái sÆ°, nghe nói là phủ đệ một đại quan Liêu quốc trÆ°á»›c kia, bởi vì đại quan kia phạm tá»™i, phòng ở đã bị quan phủ bán của Ä‘i lấy tiá»n mặt.
NhÆ°ng quan viên má»›i nháºm chức, tá»± nhiên không muốn ở lại nÆ¡i nà y, mà những bình dân kia, lại có rất Ãt ngÆ°á»i có thể Ä‘Ã o được tiá»n đến mua nhà cá»a lá»›n nhÆ° váºy.
Tổng cộng ba sân lớn, hơn hai mươi phòng ốc.
Bố cục coi nhÆ° tạm được, hÆ¡i sá»a sang lại má»™t chút, cÅ©ng sẽ rất quý phái.
Trần Nguyên rốt cục cÅ©ng đồng ý, nói: "Tốt, chÃnh là nó, Tiểu Văn, tiểu nhị của chúng ta thế nà o rồi?"
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng láºp tức nói: "Phần lá»›n Ä‘á»u muốn Ä‘i trở vá», có bốn mÆ°Æ¡i tiểu nhị nguyện ý lÆ°u lại, chỉ là , chưởng quầy, nếu nhÆ° chúng ta bắt đầu là m mua bán, chỉ dá»±a và o bốn mÆ°Æ¡i tiểu nhị nà y, sẽ không đủ."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Ừm, nhÆ° váºy Ä‘i, ta tá»›i ghi và i tá» cáo thị tuyển ngÆ°á»i, bắt đầu từ ngà y mai, lại để cho bốn mÆ°Æ¡i tiểu nhị nà y chia là m mÆ°á»i tổ, bốn ngÆ°á»i má»™t tổ, đến đầu phố Yên kinh nháºn ngÆ°á»i, lại mua mấy quá pháo nổ, má»—i lần buổi sáng, thá»i Ä‘iểm Ä‘i nháºn ngÆ°á»i, treo pháo nổ trÆ°á»›c."
Bà ng Hỉ chÆ°a từng có nghe qua, nháºn ngÆ°á»i còn có nổ pháo, liá»n hổi: "Cái nà y có phải là quá rêu rao rồi hay không?"
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng: "Ta chÃnh là muốn rêu rao, để cho tất cả moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i trong Yên kinh, tại thá»i Ä‘iểm ta còn chÆ°a mở gia nghiệp, liá»n Ä‘Æ°a ánh mắt nhìn ta, nghe ngóng má»™t tý, xem tiá»n công Yên kinh hiện tại nhÆ° thế nà o, tiá»n công tiểu nhị của ta, nhất định cÅ©ng phải là cao nhất Yên kinh."
Hồ TÄ©nh ở sau ngÆ°á»i hắn, lại là nhẹ nhà ng véo hắn má»™t tý, nói: "Cây to đón gió đó! NgÆ°Æ¡i chú ý má»™t Ãt."
Trần Nguyên quay đầu lại, cũng nhẹ nhà ng vỗ mông nà ng một tý, nói: "Ta tự có chừng mực !"
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
damtacvuong ,
dietthankiem ,
freejack ,
MrVIIT ,
namplhn2 ,
quachtrinh ,
soidoihandoi ,
thaichinht ,
tieuma ,
tuantvnb ,
vinhphuc8703
16-09-2012, 12:13 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 133: Bà n vỠbiến pháp
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Äây là lần đầu tiên, Trần Nguyên Ä‘ang tại trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, cùng Hồ TÄ©nh là m loại cá» Ä‘á»™ng thân máºt nà y, tuy ba ngÆ°á»i nà y sá»›m đã biết quan hệ của hai ngÆ°á»i, nhÆ°ng trên mặt Hồ TÄ©nh, thoáng má»™t tý liá»n Ä‘á» bừng lên.
Trần Nguyên tiếp tục xem xét bốn phÃa, nói: "A Má»™c Äại, mấy ngà y nay ngÆ°Æ¡i mang theo công tượng, đổi mÆ¡Ìi toà n bá»™ nÆ¡i đây, nhá»› kỹ, cho ngÆ°Æ¡i tối Ä‘a mÆ°á»i ngà y, mÆ°á»i ngà y sau, ta muốn chuyển và o để ở."
A Má»™c Äại gáºt đầu: "Ừm, chưởng quầy yên tâm Ä‘i."
Trần Nguyên há»i Bà ng Hỉ: "NgÆ°Æ¡i thảo luáºn cùng Tiêu Tô kia, vá» việc buôn bán của chúng ta chÆ°a?"
Bà ng Hỉ tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Nói rồi, hắn rất có hứng thú, chỉ là tổn thÆ°Æ¡ng của ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a được tốt, hắn nói chá» thÆ°Æ¡ng thế ngÆ°Æ¡i tốt lên, liá»n tá»›i bái phá»ng ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c."
Khóe miệng Trần Nguyên lá»™ ra vẻ mỉm cÆ°á»i, nói: "Không cần, má»™t lát nữa, chúng ta cùng Ä‘i bái phá»ng hắn, thuáºn tiện kết toán hết tiá»n hà ng còn lại, chúng ta Ä‘ang cần tiá»n để dùng."
Bà ng Hỉ gáºt đầu: "Xác thá»±c nên nhÆ° thế, chá»— Gia Luáºt Niết Cô Lá»— truyá»n đến tin tức, nói là chá»— đất trống kia, đã thÆ°Æ¡ng lượng giá cả tốt cho ngÆ°Æ¡i rồi, chỉ cần đợi đến tiá»n, nhÆ°ng má»™t chút tiá»n trên tay chúng ta, đã hao phà hết và o phòng ở nÆ¡i đây, chưởng quầy, cho dù kết toán hết tiá»n hà ng, chúng ta cÅ©ng không đủ tiá»n mua đất, chênh lệch rất lá»›n."
Trần Nguyên lại không thèm để ý chút nà o, nói: "Không sao, Ä‘i tìm VÆ°Æ¡ng Luân mượn má»™t chút tiá»n trÆ°á»›c, hắn là đối tác của chúng ta, không thể xuất lá»±c không xuâÌt ra tiá»n, còn có, tiá»n mượn từ chá»— Gia Luáºt Niết Cô Lá»— và Công Chúa kia, đã tá»›i chÆ°a?"
Bà ng Hỉ lắc đầu: "Còn chÆ°a tá»›i, xem ra ngÆ°á»i ta muôÌn ngÆ°Æ¡i tá»± mình Ä‘i mượn."
Trần Nguyên thở dà i: "Ta đây liá»n Ä‘i xem thá», nói tháºt, ta tháºt sá»± không muốn cùng vay tiá»n Công Chúa kia."
Hắn nói lá»i nói tháºt trong lòng, đã định lừa gạt sắc rồi, nếu là ngay cả tiá»n của ngÆ°á»i ta, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng lừa gạt luôn, giống nhÆ° có chút quá không tá» tế, chỉ là , không có biện pháp, chÃnh mình không mở miệng, nà ng đã chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a tá»›i, cái nà y tháºt sá»± không thể trách được chÃnh mình.
Lá»i nà y rÆ¡i và o trong lá»— tai Hồ TÄ©nh, lại ngá»t ngà o nhÆ° máºt, trong lòng nà ng nghÄ©, Trần Nguyên khả năng là không có ý định có quá nhiá»u liên quan cùng Công Chúa kia, cho nên thá»i Ä‘iểm hiện tại, dù sốt ruá»™t cần tiá»n, cÅ©ng không muốn mượn của Công Chúa, chẳng lẽ là mình quá Ä‘a nghi?
NghÄ© tá»›i đây, Hồ TÄ©nh không khá»i có chút áy náy, dùng cánh tay nhẹ nhà ng kéo cánh tay Trần Nguyên má»™t chút, Trần Nguyên quay đầu lại, trông thấy thần sắc nà ng, cái miệng ngá»c muốn nói rồi lại dừng lại, láºp tức hiểu sai ý tứ, ghé và o bên tai Hồ TÄ©nh, nói: "Bá» mông ta còn chÆ°a khá»e."
Hồ Tĩnh rất quẫn bách, lại nhẹ nhà ng đánh cho Trần Nguyên một cái, gắt lên: "Ngươi nghĩ gì thế!"
Theo số lượng tiá»n Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cấp cho Trần Nguyên, cÅ©ng có thể thấy được, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tháºt sá»± rất coi trá»ng Trần Nguyên, vì lôi kéo hắn, quả nhiên là táºn dụng hết sức lá»±c.
Trà n đầy má»™t rÆ°Æ¡ng hoà ng kim, chừng hÆ¡n má»™t ngà n lượng, khoản tiá»n nà y, trong mắt Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, đã có thể để cho Trần Nguyên là m bất kỳ cái sinh ý gì.
"Trần huynh, chuẩn bị những số tiá»n nà y, ta đã hao phà mất mấy ngà y, không biết có là m cho ngÆ°Æ¡i đợi sốt ruá»™t hay không? Tiểu VÆ°Æ¡ng nghÄ©, những số tiá»n nà y, cÅ©ng đủ Trần huynh dùng, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần phải mượn ngÆ°á»i bên ngoà i chứ?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nói rất đúng, nếu quả tháºt chỉ buôn bán, số tiá»n kia đã là đủ rồi, nhÆ°ng mục Ä‘Ãch của Trần Nguyên, không phải buôn bán, cho nên, cho dù Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cho hắn má»™t rÆ°Æ¡ng nữa, hắn cÅ©ng vẫn phải dùng cách vay tiá»n nhÆ° ban đầu.
Láºp tức khách khà nói: "Ha ha, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» có khả năng không biết, lúc nà y đây, ta có ý định sống lâu tại Liêu quốc, có thể chuẩn bị thêm má»™t Ãt tiá»n đến, ta liá»n là m sinh ý lá»›n hÆ¡n má»™t chút, có phiá»n toái gì trên mặt sinh ý, còn hi vá»ng Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» có thể chiếu cố tại hạ nhiá»u hÆ¡n mÆ¡Ìi được."
Nghe nói Trần Nguyên có ý định là m việc buôn bán trÆ°á»ng kỳ tại Liêu quốc, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cá»±c kỳ cao hứng, lúc trÆ°á»›c, tÃnh toán của hắn là , nếu nhÆ° Trần Nguyên không đáp ứng sẵn sà ng góp sức cho mình, láºp tức liá»n hạ sát thủ, tuyệt đối không thể để cho má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy trở lại Tống triá»u.
NhÆ°ng hiện tại hắn không trở vá» Tống triá»u rồi, nhÆ° váºy cÆ¡ há»™i lôi kéo sẽ nhiá»u hÆ¡n nhiá»u, má»™t nhân tà i nhÆ° váºy, giết Ä‘i, quả thá»±c rất đáng tiếc.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nói: "Trần huynh yên tâm, chỉ cần má»™t ngà y ta còn, ngÆ°Æ¡i có thể an ổn là m chuyện ngÆ°Æ¡i muốn là m, chỉ là , Tiểu VÆ°Æ¡ng có chút lo lắng, Trần huynh đã là m đồng Ä‘á»c, còn phải tiến cung Ä‘á»c sách cùng thái tá», có thá»i gian chiếu cố tá»›i việc buôn bán của ngÆ°Æ¡i sao?"
Trần Nguyên rất là thoải mái, nói: "Cái nà y không sao, ta chỉ láºp phÆ°Æ¡ng án kế hoạch ra, lại để cho ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i lo liệu tất cả má»i chuyện là được rồi, à , đúng rồi, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», sá»± tình Gia Luáºt ThÆ° Bảo kia thế nà o?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lắc đầu, thở dà i má»™t tiếng.
Trần Nguyên vá»™i và ng suốt sắng há»i han: "NhÆ° thế nà o, có gì phiá»n toái sao?"
ChÃnh mình bây giá», còn trông cáºy và o Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, thay mình nói chuyện trên triá»u đình, mắt thấy song phÆ°Æ¡ng cà ng chạy cà ng gần rồi, lúc nà y nếu nhÆ° Gia Luáºt Niết Cô Lá»— xảy ra chuyện gì ngoà i ý muốn, đây không phải là kiếm củi ba năm thiêu má»™t giá» sao?
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— láºp tức nói: "Khá tốt rồi, chỉ là hoà ng bá phụ giống nhÆ° quên tranh chấp giữa ta và hắn, mấy ngà y nay trên triá»u đình cÅ©ng chÆ°a từng nhắc qua chuyện đó."
Trần Nguyên hiểu, Liêu Hứng Tông đây là muốn kéo dà i quyết định, cái nà y đủ để là m cho má»™t hồi tranh đấu kịch liệt trên triá»u đình giảm xuống, rồi hóa giải trong lúc vô hình.
Chỉ là , Ä‘iá»u Liêu Hứng Tông muốn, hiển nhiên có chút quá ngây thÆ¡.
Trần Nguyên ngoà i miệng nói: "Không Ä‘á» cáºp tá»›i cÅ©ng tốt, Ãt nhất, ta cho rằng, tại chuyện kia, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» cÅ©ng có địa phÆ°Æ¡ng chân đứng không vững."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lắc đầu: "Trần huynh có chá»— không biết, hiện nay Äại Liêu ta nhìn nhÆ° cÆ°á»ng đại, kỳ tháºt đã muốn nguy cÆ¡ trùng trùng, nếu không láºp tức biến pháp, mang xuống má»™t chút chá»— tốt đối vá»›i chúng ta, thì sẽ rất nguy nan. Ta biết rõ, lúc nà y đây, chúng ta cÅ©ng không nắm chắc tất thắng, nhÆ°ng chỉ cần có cÆ¡ há»™i quyết chiến, chúng ta liá»n tuyệt đối không buông tha."
Trần Nguyên giôÌng nhÆ° là bừng tỉnh đại ngá»™, nói: "À, nói nhÆ° váºy, chỉ cần Cá»u VÆ°Æ¡ng TỠđược lập là m thái tá», chuyện nà y coi nhÆ° là các ngÆ°Æ¡i thắng, hoà ng thượng hiện tại không nói lá»i nà o, khả năng chÃnh là cảm thấy ngÆ°Æ¡i không nắm chắc tất thắng."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— không lo nghÄ© gì ngoà i vấn Ä‘á» nà y, hắn biết rõ, cÆ¡ há»™i lần nà y đã mất Ä‘i, muốn là m thái tá», chỉ có thể đợi má»™t cÆ¡ há»™i sau nà y, má»™t cÆ¡ há»™i sau nà y, luÌc naÌ€o má»›i đến đây? Hắn cÅ©ng không biết.
"Trần huynh, ngÆ°Æ¡i ở bên ngoà i, cÅ©ng nghe đến má»™t Ãt vá» sá»± tình biến pháp của chúng ta, ta muốn biết, vì cái gì mà chúng ta suy nghÄ© cho Liêu quốc, váºy mà , sao trong suy nghÄ© của những dân chúng kia, bá»n hắn lại nói chúng ta Ä‘ang giaÌ€y voÌ€ há»? Chẳng lẽ là phÆ°Æ¡ng án của chúng ta sai rồi sao?" Gia Luáºt Niết Cô Lá»— há»i ra vấn Ä‘á» nà y, chá» Trần Nguyên đáp lá»i.
Äây là má»™t tÃn hiệu, nếu nhÆ° Trần Nguyên trả lá»i, hÆ¡n nữa trả lá»i chân thà nh, sau nà y sẽ là ngÆ°á»i má»™t nhà .
Trần Nguyên nói: "Hoà ng thượng quá nóng lòng, biến pháp là đại sá»± nhÆ° váºy, là m sao có thể má»™t lần là xong? Không bằng là m thà nghiệm tại một khu vá»±c nhá» trÆ°á»›c, nếu có thể để cho tất cả má»i ngÆ°á»i chứng kiến chá»— tốt, tất nhiên có thể thuáºn lợi hÆ¡n má»™t Ãt so vá»›i phổ biến tại Yên kinh."
Cái nà y là phÆ°Æ¡ng án cải cách thế ká»· hai mÆ°Æ¡i mốt, do Nháºt hoà ng Minh Trị nghÄ© ra, thá»i Ä‘iểm không chắc, cầm lấy Kyoto là m là m thà nghiệm má»™t tý, thà nh công rồi, tất cả Ä‘á»u vui vẻ, ngăn chặn miệng tất cả những ngÆ°á»i phản đối.
Thất bại, cÅ©ng chỉ ảnh hưởng đến má»™t vùng đất rất nhá», sẽ không ảnh hưởng đến nÆ¡i nà o.
NhÆ°ng phÆ°Æ¡ng pháp nà y, những ngÆ°á»i có ý định cải cách Liêu quốc lại vô pháp nghÄ© đến.
Trần Nguyên vừa dứt lá»i, má»™t ngÆ°á»i bá»—ng nhiên từ bên ngoà i tiến tá»›i, há miệng nói: "Lá»i ấy sai rồi, biến pháp chi đạo, từ xÆ°a đến nay, Ä‘á»u là đi từ trên cao xuống, nếu bắt đầu từ một địa phÆ°Æ¡ng, há lại có thể tạo được tác dụng thay đổi cả triá»u đình?"
Trần Nguyên xem xét, lại là Liêu Hứng Tông! Vá»™i và ng cùng Gia Luáºt Niết Cô Lá»— quỳ xuống: "Bái kiến hoà ng thượng!"
Trần Nguyên lại nói: "Tiểu nhân nói lá»i sai trái, kÃnh xin hoà ng thượng đừng nên trách!"
Liêu Hứng Tông mỉm cÆ°á»i, thần sắc trên mặt láºp tức đổi thà nh má»™t mảnh hòa ái, nói: "Ai, ta cÅ©ng là ngẫu nhiên nghe được lá»i của ngÆ°Æ¡i, tại đây cÅ©ng không phải triá»u đình, là m sao lại chỉ nói má»™t ná»a? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng đã biết, cái nà y tại Liêu quốc chúng ta, Ä‘á»u bị ngÆ°á»i xem thÆ°á»ng !"
Trần Nguyên không có nói cái gì nữa, trong đầu cÅ©ng tại sá»a sang mạch suy nghÄ©, chÃnh mình có nên nói má»™t bá»™ xếp đặt thiết kế của Nháºt hoà ng ra hay không? Nếu nói, nghÄ© đến việc sẽ phải chịu Liêu Hứng Tông coi trá»ng, đối vá»›i việc chÃnh mình muốn lấy được quyá»n phát biểu trên triá»u đình, sẽ rất có trợ giúp.
NhÆ°ng trên sách lịch sá», không ghi lại Liêu quốc cải cách thà nh công, vạn nhất chÃnh mình trợ giúp Liêu quốc cải cách thà nh công, để cho bá»n há» Ä‘i vá» hÆ°á»›ng phú cÆ°á»ng rồi, bá»n hắn lại diệt Tống triá»u, cái đó chẳng phải chÃnh mình sẽ là tá»™i nhân thiên cổ?
Do dá»± má»™t lúc, Liêu Hứng Tông đã muốn nói: "Cái sá»± tình biến pháp kia, ta cÅ©ng rất không rõ, từ từ là m một biện pháp thay đổi, vì cái gì không thể biến được? Trần Thế Mỹ, chi bằng ngÆ°Æ¡i can đảm nói rõ ý nghÄ© của ngÆ°Æ¡i ra, tại đây không có ngÆ°á»i ngoà i, chúng ta thÆ°Æ¡ng nghị là được."
Lúc nà y, Gia Luáºt Tông Nguyên cÅ©ng từ bên ngoà i tiến đến: "Không biết hoà ng thượng giá lâm, vi thần không tiếp đón từ xa, mong hoà ng thượng thứ tá»™i!"
Liêu Hứng Tông phất tay, để cho hắn đứng dáºy, nói: "Hoà ng đệ không cần Ä‘a lá»…, lần nà y ta đến, chỉ là muốn đến tìm tiểu Cá»u, không nghÄ© tá»›i, lại nghe được sá»± tình bá»n hắn Ä‘ang thÆ°Æ¡ng thảo biến pháp, Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i nói tiếp Ä‘i."
Trần Nguyên nghÄ© lại, chÃnh mình đối vÆ¡Ìi thiết kế của Nháºt hoà ng kia, cÅ©ng chỉ biết da lông mà thôi, nói ra, chắc là cÅ©ng không có trợ giúp gì đối vá»›i bá»n há», ngoà i ra, nếu nhÆ° bá»n hắn tham khảo là m theo mà nói, có thể sẽ sá»a lại đất nÆ°á»›c, có thể cà ng không thà nh bá»™ dáng gì, nghÄ© váºy, liá»n không có cố kỵ, nói: "Tại hạ cÅ©ng chỉ là má»™t kẻ thảo dân, Ä‘Ã m luáºn quốc chÃnh cÅ©ng không có ý phỉ báng, mong rằng hoà ng thượng đừng nên trách mÆ¡Ìi được."
Liêu Hứng Tông nói: "Ừm, ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i nhau, ta cÅ©ng chỉ là muốn nghe xem ngôn luáºn mà thôi, ngÆ°Æ¡i cứ việc yên tâm."
Trần Nguyên bắt đầu nói: "Tiểu nhân cho rằng, đã phải biến pháp, khẳng định sẽ có lực cản, chúng ta đầu tiên nên nghĩ đến việc biến như thế nà o, nếu như căn bản không có biện pháp biến, dù cho pháp hay đến mấy, cũng không có chỗ dùng."
Trong phòng, ba ngÆ°á»i đồng thá»i gáºt đầu, Liêu Hứng Tông nói: "Nói có lý! Ta má»™t má»±c nghÄ©, có phải là những chÃnh sách kia không tốt hay không, lại chÆ°a từng nghÄ© qua vấn Ä‘á» ngÆ°Æ¡i nói."
Trần Nguyên nÆ°Æ¡ng tá»±a theo bản kế hoạch to lá»›n của Nháºt hoà ng, chÃnh mình phân tÃch ra má»™t Ãt, nói: "Äiểm mấu chốt tại biến, nhÆ° váºy vì cái gì chúng ta lại phải cá»±c kỳ kiên trì, đổi từ trên xuống dÆ°á»›i? Chúng ta hoà n toà n có thể lá»±a chá»n mấy địa phÆ°Æ¡ng không còn gì nữa, đầu tiên là m thá» tân pháp má»™t tý. Nếu tân pháp có thể lấy được hiệu quả, lại để cho những địa phÆ°Æ¡ng kia bắt đầu biến thà nh già u có, dÄ© nhiên là có thể ngăn chặn miệng những ngÆ°á»i phản đối, cÅ©ng có thể lấy được cà ng nhiá»u ngÆ°á»i ủng há»™, nếu tháºt sá»± không được, cÅ©ng không sao cả, Ãt nhất cÅ©ng không nhúc nhÃch được triá»u đình..."
Trần Nguyên nói suốt má»™t canh giá», trong phòng im ắng, ngay từ đầu Liêu Hứng Tông còn ngẫu nhiên cắt ngang, nhÆ°ng sau đó, hắn đã biến thà nh má»™t ngÆ°á»i ngồi nghe, thẳng đến lúc Trần Nguyên cho rằng, chÃnh mình tháºt sá»± không thể nói quá nhiá»u, vạn nhất chỉ Ä‘iểm cho Liêu Hứng Tông, để hắn thông suốt má»™t Ä‘iểm khúc mắc cÆ¡ bản nà o đó, tháºt sá»± để cho hắn sá»a đổi thà nh công, sá»± tình tháºt đúng là có chút phiá»n phức.
Vì váºy, liá»n dừng lại tại địa phÆ°Æ¡ng mấu chốt, nói: "Hoà ng thượng, đây chỉ là cách nhìn nông cạn của tiểu nhân, không trải qua chải chuốt, có chá»— nói không đúng, mong rằng hoà ng thượng không trách tá»™i."
Liêu Hứng Tông kia vá»— vá»— bả vai Trần Nguyên, nói: "NgÆ°á»i Tống các ngÆ°Æ¡i có câu nói, gá»i 'nghe vua noÌi một buổi, hÆ¡n Ä‘á»c sách mÆ°á»i năm!' hôm nay, quả nhân thụ giáo, ha ha ha!"
Sau khi Trần Nguyên nói xong, chợt phát hiện trên trán của mình trà n ra đầy mồ hôi, vừa rồi nói chuyện cùng Liêu Hứng Tông, tất nhiên đã là m hắn có ấn tượng sâu sắc đối vá»›i chÃnh mình.
Theo phÆ°Æ¡ng diện tốt mà nói, cái nà y có khả năng có lợi cho việc mình nhanh tiến và o triá»u đình, tiếp xúc đến hạch tâm quyá»n lá»±c Liêu quốc, hoà n thà nh sứ mạng.
CÅ©ng có phÆ°Æ¡ng diện không tốt, nhÆ° là việc bị Liêu Hứng Tông chú ý, sau nà y mình phải gấp bá»™i chú ý mÆ¡Ìi được.
Liêu Hứng Tông nói tiếp: "Quả nhân hiểu, biến pháp cÅ©ng không phải có thể hoà n thà nh má»™t sá»›m má»™t chiá»u, nếu chúng ta không có ngÆ°á»i kế tục, tất cả thà nh quả Ä‘á»u phó mặc tÆ°Æ¡ng lai! Äến đây, Cá»u nhi, đến chá»— bá phụ."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— chạy và i bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Liêu Hứng Tông, quì xuống.
Liêu Hứng Tông mỉm cÆ°á»i: "Lần nà y ta không giúp ngÆ°Æ¡i, trong lòng ngÆ°Æ¡i sẽ không trách ta chứ?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lắc đầu: "Hoà ng bá phụ, chất chi biết rõ sá»± tình không dá»… là m, xin hoà ng bá phụ yên tâm, chất chi sẽ đợi má»™t cÆ¡ há»™i khác, nhất định khiến Liêu quốc chúng ta biến pháp thà nh công, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng phú cÆ°á»ng."
Liêu Hứng Tông rất là thoả mãn vá»›i đáp án nà y, nói: "Tốt! Biết rõ gian nguy mà không lùi bÆ°á»›c, quả nhiên là phong thái dÅ©ng sÄ© Khiết Äan ta!"
Nói xong, con mắt lÆ¡ đãng quét nhìn Trần Nguyên má»™t chút, nói: "Hôm nay, ta rất là vui vẻ, vốn chỉ muốn tâm sá»± cùng phụ tá» các ngÆ°Æ¡i, lại không nghÄ© tá»›i, có ngÆ°á»i cởi bá» phiá»n muá»™n trong lòng ta."
Lá»i nói Liêu Hứng Tông xoay chuyển, thân thể hÆ¡i nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t Ãt, nói: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i ở Tống triá»u, đã kiểm tra qua công danh chÆ°a?"
Trần Nguyên lắc đầu: "Không có."
Má»™t bên, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nói tại bên tai Liêu Hứng Tông: "Hoà ng bá phụ, hắn không muốn Ä‘i kiểm tra."
Trong đầu Trần Nguyên cÅ©ng rất tỉnh táo, liên tục phân tÃch các loại tin tức, chỉ là , cái nà y dù sao cÅ©ng chỉ là đầu ngÆ°á»i, không phải máy vi tÃnh, để cho Liêu Hứng Tông chú ý, có thể sẽ sinh ra má»™t Ãt phản ứng dây chuyá»n chÃnh mình không tưởng được.
Những sá»± tình không tưởng được kia, chÃnh mình ứng phó đến sao? Thá»i Ä‘iểm Trần Nguyên còn chÆ°a hiểu rõ rà ng, Liêu Hứng Tông lại há»i: "Trần Thế Mỹ, vì sao đến Äại Liêu ta, ngÆ°Æ¡i lại muốn là m quan?"
Trần Nguyên Ä‘au khổ cÆ°á»i má»™t tiếng: "Äây không phải là thảo dân muốn, tháºt sá»± là , nếu nhÆ° ta không là m quan, Công Chúa sẽ chém rÆ¡i đầu của ta."
Liêu Hứng Tông khẽ gáºt đầu, kỳ tháºt nguyên do trong đó, hắn sá»›m đã biết, vẩy tay vá» phÃa sau, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— vá»™i và ng Ä‘Æ°a đầu của mình lên, chỉ nghe Liêu Hứng Tông nhá» giá»ng nói: "NgÆ°á»i nà y, khả năng sẽ là TrÆ°Æ¡ng Tấm Lệ của ngÆ°Æ¡i, cần ta há»— trợ không?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— bị lá»i nói nà y là m cho mừng rỡ, TrÆ°Æ¡ng Tấm Lệ, là quan viên ngÆ°á»i Hán Liêu Hứng Tông trá»ng dụng nhất, luôn luôn được Liêu Hứng Tông và von nhÆ° phụ tá đắc lá»±c, hiện tại Liêu Hứng Tông nói Trần Nguyên có khả năng là TrÆ°Æ¡ng Tấm Lệ của mình, trong lá»i nói bao hà m ý tứ gì, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cá»±c kỳ rõ rà ng.
Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không cần Liêu Hứng Tông há»— trợ, nếu để cho Liêu Hứng Tông biết, ngay cả bổn sá»± thu phục chiếm được một TrÆ°Æ¡ng Tấm Lệ, mình cÅ©ng không có, váºy thì còn là m được cái gì sao?
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nhá» giá»ng nói: "Không dám là m phiá»n hoà ng bá phụ, chất chi tá»± có biện pháp."
Khóe mắt Liêu Hứng Tông liếc nhìn Trần Nguyên, dặn dò một câu: "Không phải sợ khó khăn."
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
damtacvuong ,
dietthankiem ,
freejack ,
MrVIIT ,
namplhn2 ,
quachtrinh ,
soidoihandoi ,
tieuma ,
tuantvnb ,
vinhphuc8703
16-09-2012, 12:16 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 134: Nữ chân
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Trần Nguyên biết rõ, hai ngÆ°á»i bá»n há» tất nhiên Ä‘ang thÆ°Æ¡ng lượng chuyện liên quan đến mình, tháºm hắn chà có thể Ä‘oán ra ná»™i dung đại khái, váºy mình nên là m nhÆ° thế nà o?
Kỳ tháºt, có má»™t số việc không cần nghÄ©, tá»±a nhÆ° Lăng Hoa và Hồ TÄ©nh, không cần cân nhăÌc ai là m thê ai là m thiếp, lần đầu tiên hắn chÃnh thức tham gia quan trÆ°á»ng, hắn rõ, quan trÆ°á»ng tá»±a nhÆ° giang hồ, có đôi khi, thân bất do ká»·.
Liêu Hứng Tông nhìn Gia Luáºt Tông Nguyên đứng ở má»™t bên, thở dà i má»™t tiếng, nói: "Hoà ng đệ, có đôi khi ngÆ°Æ¡i quá vá»ng Ä‘á»™ng rồi, ngÆ°Æ¡i kém cả Cá»u nhi, ngÆ°Æ¡i và Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c Ä‘oÌ£ sÆ°Ìc, cứng đối cứng, cho dù thắng, nguyên khà cÅ©ng sẽ đại thÆ°Æ¡ng!"
Gia Luáºt Tông Nguyên là Nam viện Äại vÆ°Æ¡ng Liêu quốc, nếu ngÆ°á»i bên ngoà i nói nhÆ° váºy, tất nhiên hắn sẽ giáºn tÃm mặt, nhÆ°ng Liêu Hứng Tông nói hắn nhÆ° váºy, hắn lại cao hứng tiếp nháºn.
Ca ca trách cứ đệ đệ là chuyện rất bình thÆ°á»ng, cÅ©ng không có phụ thân nà o, bởi vì ngÆ°á»i khác nói nhi tá» mạnh hÆ¡n hắn mà tức giáºn, cho nên Gia Luáºt Tông Nguyên rất cung kÃnh nói: "Vâng, hoà ng huynh giáo huấn rất đúng."
Liêu Hứng Tông tiếp tục nói: "Lần nà y ta đến, chÃnh là thÆ°Æ¡ng lượng cùng các ngÆ°Æ¡i má»™t việc, chút Ãt ngÆ°á»i Nữ Chân Äông Bắc lại bắt đầu là m loạn rồi, ta cần má»™t gã tÆ°á»›ng lãnh, mang binh Ä‘i bình định chiến loạn."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— ngay láºp tức tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nói: "Hoà ng thượng, mạt tÆ°á»›ng nguyện Ä‘i!"
Liêu Hứng Tông lại khẽ lắc đầu: "Không, lần nà y, ta định để cho Hồng Cơ."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— có chút hoà i nghi lá»— tai của mình, lại để cho Gia Luáºt Hồng CÆ¡ Ä‘i? Gia Luáºt Hồng CÆ¡ tại trong mắt tất cả đại thần Liêu quốc, chÃnh là má»™t đứa trẻ con không có chủ kiến! Nếu để cho hắn mang binh Ä‘i, không thua má»›i là lạ!
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— suy nghÄ© má»™t chút, lại tiếp tục chá» lệnh: "Xin hoà ng bá phụ cho phép ta là phó tÆ°á»›ng, phụ trợ Hồng CÆ¡, tất nhiên có thể bình định phản loạn!"
Sắc mặt Liêu Hứng Tông có chút không khoaÌi, nói: "Ta vừa má»›i khen ngợi ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nhÆ° phụ thân ngÆ°Æ¡i, quá hăn máu váºy? Những ngÆ°á»i Nữ Chân kia sống nÆ¡i lạnh giá, hung hãn dị thÆ°á»ng, tuy hiện tại chÆ°a ra hồn, là bởi vì boÌ£n hắn không có đầu lÄ©nh, má»™t khi có ngÆ°á»i dẫn đầu, bá»n hắn tất nhiên là mối há»a lá»›n nhất của Äại Liêu ta!"
Trong lòng Trần Nguyên không khá»i âm thầm bá»™i phục, ánh mắt Liêu Hứng Tông nà y quả tháºt không tệ, ngà y sau, chÃnh là tá»™c Nữ Chân bị bá»n hắn gá»i là "sống nÆ¡i lạnh giá" kia, sẽ cÆ°á»›p giang sÆ¡n Liêu quốc Ä‘i, còn diệt vong cả Bắc Tống.
Liêu Hứng Tông tiếp tục nói: "Hiện tại Äại Liêu chúng ta loạn trong giặc ngoà i, phải giải quyết tất cả, phải cam Ä‘oan phÃa sau chúng ta yên ổn trÆ°á»›c, những ngÆ°á»i Nữ Chân kia, tuyệt đối không thể để cho bá»n hắn nhảy ra."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— vẫn không rõ, nếu nhÆ° muốn chá»n tÆ°á»›ng quân đắc lá»±c, ngoại trừ những ngÆ°á»i thế hệ trÆ°á»›c, mình là chá»n lá»±a tốt nhất, vì cái gì mà má»™t cái cÆ¡ há»™i nhÆ° váºy, Liêu Hứng Tông không muốn cho mình là m?
Liêu Hứng Tông phảng phất xem thấu tâm tÆ° của hắn, vá»— vá»— bá» vai hắn, nói: "Cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i, chỉ có thể chứng minh ngÆ°Æ¡i phù hợp, để cho Hồng CÆ¡ Ä‘i, không riêng gì việc có thể chứng minh ngÆ°Æ¡i phù hợp, cà ng là m cho những ngÆ°á»i muốn dùng Hồng CÆ¡ để che con Ä‘Æ°á»ng của ngÆ°Æ¡i hiểu, Hồng CÆ¡ không thÃch hợp! Rõ chÆ°a?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— lúc nà y má»›i phản ứng, trong lòng cảm Ä‘á»™ng má»™t hồi, thoáng má»™t tý đã quỳ rạp xuống đất, nói: "Hoà ng bá phụ! Hồng CÆ¡ là con Ä‘á»™c nhất của ngà i, nếu để cho hắn gặp phải nguy hiểm, trong lòng tiểu chất khó có thể bình an!"
Liêu Hứng Tông lại lắc đầu nói: "Không có biện pháp khác, chúng ta phải nhanh má»™t Ãt, so sánh vá»›i tiá»n đồ Äại Liêu, cá nhân Hồng CÆ¡ không tÃnh toán là cái gì, hắn cÅ©ng là con cháu Khiết Äan chúng ta, nên váºy là m má»™t chút sá»± tình vì quốc gia chúng ta."
Trần Nguyên nghe đến đó, toà n thân đã nổi da gà , hắn hi vá»ng Liêu Hứng Tông không cần phải nâng chÃnh mình lên, bởi vì nếu nhÆ° theo mạch suy nghÄ© hiện tại của hắn để nói tiếp, phiá»n phức của mình liá»n quá lá»›n rồi!
Liêu Hứng Tông Ä‘em ánh mắt nhìn vá» phÃa Trần Nguyên, nói: "Trần Thế Mỹ, bây giá» ngÆ°Æ¡i là Hồng CÆ¡ đồng Ä‘á»c, ta xem ra, Hồng CÆ¡ rất tÃn nhiệm ngÆ°Æ¡i, hắn rất Ãt tÃn nhiệm ngÆ°á»i nà o, đặc biệt là các ngÆ°Æ¡i, má»›i ở cùng má»™t chá»— chỉ và i ngà y."
Trần Nguyên cảm giác hai tay của mình Ä‘ang run, lúc ôm quyá»n nói chuyện, giá»ng nói giống nhÆ° có chút biến dạng: "Äược hoà ng tá» yêu quý, trong lòng tiểu nhân vô cùng cảm kÃch."
Liêu Hứng Tông cÆ°á»i má»™t tiếng: "NgÆ°Æ¡i, Ä‘i cùng Hồng CÆ¡."
Trần Nguyên tá»± nói vá»›i mình, nhất định phải chống đỡ, nhất định phải chống đỡ! NhÆ°ng Liêu Hứng Tông vừa dứt lá»i, chân hắn có lẽ là má»m nhÅ©n, cả ngÆ°á»i thiếu chút nữa quỳ rạp trên mặt đất.
Miá»…n cưỡng vịn má»™t cái ghế mÆ¡Ìi dừng thân hình lại, sắc mặt đã tái nhợt.
NgÆ°á»i Nữ Chân! Cái danh xÆ°ng nà y lại là m cho Trần Nguyên có chút sợ hãi, bằng và o sá»± hiểu biết của hắn đối vÆ¡Ìi lịch sá», lúc nà y là m loạn tại Liêu quốc, là những ngÆ°á»i Nữ Chân kia, thì ra là những ngÆ°á»i sinh hoạt tại rừng sâu núi thẳm, chút Ãt gia há»a gần nhÆ° dã nhân.
Bá»n hắn cầm má»™t cây côn gá»—, dám Ä‘i giết má»™t con cá»p, dÅ©ng mãnh tuyệt đối có thể so vá»›i Võ Tòng!
Liêu Hứng Tông nhìn bá»™ dạng Trần Nguyên, không cần há»i cÅ©ng biết hắn không dám Ä‘i, lúc nà y liá»n cổ vÅ© Trần Nguyên: "NgÆ°Æ¡i yên tâm, quả nhân biết rõ ngÆ°Æ¡i không phải ngÆ°á»i thÃch chém giết, chỉ là , Liêu quốc không giống vá»›i Äại Tống, nếu nhÆ° muốn để ngÆ°Æ¡i tiến và o triá»u đình, phÆ°Æ¡ng pháp nhanh nhất chÃnh là cho ngÆ°Æ¡i lên trên chiến trÆ°á»ng."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cÅ©ng khai đạo cho Trần Nguyên, nói: "Trần huynh, hoà ng thượng sẽ không để cho Hồng CÆ¡ gặp nguy hiểm, má»™t khi các ngÆ°Æ¡i gặp tình thế bất lợi, ta láºp tức xuất binh, giải cứu ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên tá»± là m cho mình trấn định lại, thì thà o nói: "Hoà ng thượng, ta vừa khai trÆ°Æ¡ng việc mua bán tại Yên kinh, có thể đổi ngÆ°á»i khác Ä‘i hay không?"
Liêu Hứng Tông có chút không khoaÌi: "Mua bán? NgÆ°Æ¡i mua bán trá»ng yếu, hay là giang sÆ¡n Äại Liêu trá»ng yếu? Có muốn ta chá» ngÆ°Æ¡i là m xong mua bán, má»›i phái binh bình định phản loạn hay không?"
Lá»i nà y nói ra cá»±c kỳ quyết liệt rồi, Trần Nguyên biết rõ, không có bất kỳ Ä‘Æ°á»ng sống nà o nữa.
Chỉ có thể ôm quyá»n, nói: "Tại hạ tuân mệnh."
Liêu Hứng Tông và Gia Luáºt Niết Cô Lá»— đồng thá»i nở nụ cÆ°á»i, Liêu Hứng Tông nói: "Tốt, nhÆ° váºy là tốt rồi, chá» các ngÆ°Æ¡i đánh thắng má»™t tráºn trở vá», những ngÆ°á»i kia Ä‘á»u không lá»i nà o để nói, đến lúc đó, ta phong Cá»u nhi là m thái tá», Trần Thế Mỹ và o triá»u là m quan phụ tá Cá»u nhi, hi vá»ng Äại Liêu chúng ta, ngay tại trên thân ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên xoay Ä‘á»™ng con ngÆ°Æ¡i, nhá» giá»ng há»i má»™t câu: "Hoà ng thượng, nếu chúng ta dụng binh tại Äông Bắc quá nhiá»u, sẽ không khiến cho ngÆ°á»i Äảng Hạng hoặc là ngÆ°á»i Tống phản ứng chứ?"
Äây là sá»± tình Trần Nguyên lo lắng nhất, mình vừa Ä‘i, bên kia đã đánh nhau, nhÆ° váºy bất kể là ai đánh ai, Ä‘á»u không có má»™t chút quan hệ nà o vá»›i mình.
Liêu Hứng Tông cÅ©ng rất bình tÄ©nh nói: "Hiện tại chúng ta và Tống triá»u, còn có ngÆ°á»i Äảng Hạng, ai cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng trÆ°á»›c, ta bình định Nữ Chân, chÃnh là muốn giải trừ buồn phiá»n ở nhà , rồi má»›i là m tiếp ý định, Ä‘oạn thá»i gian nà y, chúng ta ngăn chặn sứ Ä‘oà n bá»n hắn, cÅ©ng để cho chúng ta suy nghÄ© kỹ cà ng, rốt cuá»™c tiếp theo nên là m nhÆ° thế nà o."
Trần Nguyên nghe xong lá»i nà y, trong lòng còn nói câu danh ngôn: “khá tốt, sá»± tình còn chÆ°a tÃnh toán quá tệâ€. Ãt nhất sau khi chÃnh mình trở vá», còn có cÆ¡ há»™i là m việc, đó là khi mình còn sống.
Chỉ là , đánh vá»›i những ngÆ°á»i Nữ Chân, cả ngà y chiến tranh cùng dã thú kia, lại để Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nắm giữ ấn soái, tháºt sá»± có mang trở vá» sao?
Không thèm nghÄ© nữa, có mạng để trở vá» hay không, phải Ä‘i qua má»›i biết được, và i tháng nà y tuyệt đối không thể lãng phÃ, sinh ý nhất định phải bắt đầu là m tốt, vay tiá»n cÅ©ng phải cà ng nhanh cà ng tốt.
ChÃnh mình rá»i Ä‘i rồi, sá»± tình vay tiá»n ai tá»›i là m má»›i phù hợp? Bà ng Hỉ không được, tiểu tá» nà y không đáng tin cáºy, nói không chừng hắn có thể há»›t tay trên, A Má»™c Äại cÅ©ng không được, đần Ä‘á»™n, ngÆ°á»i ta lừa gạt hắn quá dá»….
Hai ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Văn Quảng và Hồ TÄ©nh, có thể dá»±a và o, lại không tÃnh quá đần, nhÆ°ng bảo hai ngÆ°á»i Ä‘i gạt ngÆ°á»i, phá»ng chừng là không được.
NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, Trần Nguyên tháºt sá»± không tìm thấy ngÆ°á»i thÃch hợp.
Thẳng đến khi hắn trở lại khách Ä‘iếm, Bà ng Hỉ đã đợi hắn rất lâu, liá»n há»i: "Là m sao bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i vừa vá»? Chúng ta đã nói Ä‘i tìm Tiêu Tô Na Mã Nai, hiện tại cÅ©ng qua má»™t canh giá» rồi, nhanh thay quần áo Ä‘i."
Trần Nguyên lúc nà y mới nhớ tới, thì ra còn có chuyện chưa là m, thiếu chút nữa thì quên.
Hai ngÆ°á»i lên xe ngá»±a, thá»i Ä‘iểm Ä‘i và o nhà Tiêu Tô Na Mã Nai, trá»i đã hoà n toà n Ä‘en, Tiêu Tô Na Mã Nai kia đứng ở cá»a ra và o, có thể nhìn ra, hắn đã đợi rất lâu.
Trần Nguyên đi xuống, bỠmông cảm giác ẩn ẩn đau nhức, vẫn khách khà nói: "Tiêu đại nhân, để ngà i đợi lâu."
Ngữ khà Tiêu Tô Na Mã Nai có chút trách cứ: "Äá»u nói ngÆ°á»i Tống các ngÆ°Æ¡i đúng giá», vì sao lại muá»™n má»™t canh giá»? Nếu không phải ta có hứng thú đối vÆ¡Ìi việc buôn bán của các ngÆ°Æ¡i, ta đã sá»›m đã bảo ngÆ°á»i ta đóng cá»a."
Trần Nguyên ôm quyá»n tạ lá»—i: "Tháºt không phải, buổi chiá»u gặp phải má»™t sá»± tình, là m cháºm trá»…, mong Tiêu đại nhân đừng trách."
Tiêu Tô Na Mã Nai thở dà i: "Ai, tốt xấu cũng tới rồi, và o đi, ta bảo nhà bếp sẽ hâm rượu và thức ăn lại, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện." .
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
damtacvuong ,
dietthankiem ,
freejack ,
hahien24 ,
MrVIIT ,
namplhn2 ,
quachtrinh ,
tieuma ,
tuantvnb ,
vinhphuc8703
17-09-2012, 10:17 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 135: Tìm đến cá»a.
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Lách mình má»i Trần Nguyên và Bà ng Hỉ tiến đến, Tiêu Tô Ä‘i trÆ°á»›c, má»™t Ä‘Æ°á»ng dẫn hai ngÆ°á»i tá»›i chÃnh sảnh, sau khi phân chủ khách ngồi xuống, còn chÆ°a hà n huyên được và i câu, Tiêu Tô Na Mã Nai liá»n Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»: "Trần sÆ° gia, Bà ng tổng quản đã Ä‘em ý đồ của ngà i nói cùng ta, lợi nhuáºn việc mua bán nà y, tất nhiên không thể nghi ngá», ta chỉ muốn biết rõ, ý định thao tác cụ thể của ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o?"
Xem nét mặt của hắn, liá»n biết hắn rất có hứng thú đối vÆ¡Ìi việc trạm trung chuyển hà ng, Trần Nguyên nói: "Ta mua má»™t mảnh đất tại vùng ngoại ô, khoảng chừng gấp ba lần tòa nhà của ngà i, chuyên môn dùng để gá»i hà ng hóa, những ngÆ°á»i kia kéo hà ng tá»›i, có thể trá»±c tiếp bán cho chúng ta, chúng ta sẽ dá»±a theo giá thị trÆ°á»ng lúc ấy để thu mua."
Tiêu Tô Na Mã Nai vá»™i và ng cắt ngang: "Trần sÆ° gia, cái giá thị trÆ°á»ng nà y là có ý gì?"
Trần Nguyên bá»—ng nhiên ý thức được, lúc nà y còn chÆ°a có khái niệm giá thị trÆ°á»ng, lúc nà y giải thÃch: "Nếu nhÆ° trên thị trÆ°á»ng bán 100 văn, chúng ta chỉ giao chÃn mÆ°Æ¡i lăm văn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, má»—i váºt khác nhau, cần giá cả giao dịch cụ thể riêng, chúng ta tìm ngÆ°á»i chuyên môn ghi rõ rà ng, cam Ä‘oan không gạt ai."
Tiêu Tô Na Mã Nai gáºt đầu: "Ừm, cái nà y ta hiểu, những thÆ°Æ¡ng nhân kia vì mau chóng bán được hà ng, tất nhiên sẽ đến, chỉ là , hà ng hóa gá»i Ä‘i sẽ tháºt sá»± an toà n sao?"
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Tiêu đại nhân yên tâm, nhà kho chúng ta ở vùng ngoại ô, có má»™t chá»— quân doanh nằm ngay bên cạnh, áp dụng má»™t chút biện pháp, an toà n sẽ không thà nh vấn Ä‘á»."
Tiêu Tô Na Mã Nai há»i tiếp: "Có thể bởi vì không Ä‘ảm bảo an toà n được, mà tạo thà nh tổn thất cho chúng ta hay không?"
Cái nà y cà ng không cân nhăÌc, Tiêu Tô Na Mã Nai có nghi vấn, chủ yếu là vì phần lá»›n nhà niên đại kho nà y, là dạng nhà kho rất nhá», Trần Nguyên tượng tượng, caÌi chủng loaÌ£i nhà kho lá»›n nhÆ° của mình, căn bản không có trong ý nghÄ© của Tiêu Tô Na Mã Nai.
Trần Nguyên láºp tức lấy tay chấm nÆ°á»›c trà , bắt đầu vẽ lên trên mặt bà n: "Tiêu đại nhân, ngÆ°á»i xem, nhà kho của ta có hai cái cá»a và o, má»™t là chuyên môn nháºp hà ng, má»™t là chuyên môn bán hà ng. Tuyệt đối sẽ không tạo thà nh tình huống hà ng hóa Ä‘á»ng lại, hÆ¡n nữa ta sẽ để cho ngÆ°á»i má»—i ngà y kiểm kê, chủng loại nhà kho cÅ©ng bất đồng, có và i nhà kho kiến tạo hầm băng, chuyên tÃch trữ những váºt phẩm sợ nóng kia, có chút kho hà ng thiết kế tÆ°á»ng ấm, nhà kho khác nhau do ngÆ°á»i khác nhau đến Ä‘ảm bảo, nếu kho hà ng nà o xuất hiện tổn hại không bình thÆ°á»ng, ta sẽ khấu trừ tiá»n công của bá»n hắn."
Tiêu Tô Na Mã Nai nghe Trần Nguyên nói, có thể kiến tạo được nhà kho nhÆ° váºy, bá»™ dáng vốn là rất giáºt mình, nhÆ°ng kế tiếp cÅ©ng hiểu, nếu tháºt sá»± là là m sinh ý trung chuyển đại quy mô, váºy phải kiến tạo nhà kho, đó là cách tốt nhất.
Trong lòng vẫn có chút lo lắng, trên mặt lại lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, há»i: "NhÆ° thế, ta an tâm rồi, Trần sÆ° gia, nếu nhÆ° chúng ta hợp tác mà nói, ta phải chi ra bao nhiêu tiá»n? Chia hoa hồng thì tÃnh toán nhÆ° thế nà o?"
Trần Nguyên sá»›m đã suy nghÄ© kỹ vá» vấn Ä‘á» nà y, liá»n nói: "Cái nà y, chia hoa hồng là tÃnh toán từng quý, ngÆ°Æ¡i chi ra bao nhiêu tiá»n, có thể được chia theo tỉ lệ thiếu má»™t thà nh tiá»n lãi."
Tiêu Tô Na Mã Nai rất là khó hiểu, há»i: "Tại sao phải thiếu má»™t thà nh?"
Trần Nguyên cÆ°á»i nói: "Bởi vì sá»± váºt cụ thể là chúng ta đến thao tác, má»™t thà nh kia, chÃnh là trả thù lao cho chúng ta."
Tiêu Tô Na Mã Nai suy nghÄ© má»™t chút, mặc dù chÆ°a từng thấy cái quy củ nà y, nhÆ°ng suy nghÄ© má»™t chút, cÅ©ng cảm thấy công bằng, liá»n nói: "Äược rồi, ta ra mÆ°á»i vạn quan, nhÆ° thế nà o?"
Trần Nguyên biết rõ đây là má»™t địa chủ có tiá»n, mÆ°á»i vạn quan vá»›i hắn mà nói, tháºt sá»± không tÃnh toán là cái gì, lúc nà y liá»n lắc đầu: "Nếu hiện tại Tiêu đại nhân chỉ có thể xuất ra mÆ°á»i vạn quan, không bằng tiá»n nà y cho ta mượn, má»—i tháng ta giao ngà i má»™t vạn quan tiá»n lãi, nhÆ° thế nà o?"
Tiêu Tô Na Mã Nai là m sao lại quan tâm đến tiá»n lãi? Lúc nà y liá»n nhìn Trần Nguyên, há»i: "Váºy ngÆ°Æ¡i cần ta chi ra bao nhiêu?"
Trần Nguyên duá»—i năm ngón tay đầu ra, nói: "Ãt nhất năm mÆ°Æ¡i vạn."
Tiêu Tô Na Mã Nai có chút do dự, Trần Nguyên không thúc hắn, rượu và thức ăn đã đặt lên, Tiêu Tô Na Mã Nai vẫn còn đang suy tư, Trần Nguyên và Bà ng Hỉ cũng không động chiếc đũa.
Thá»i gian rất lâu trôi qua, Tiêu Tô Na Mã Nai rốt cục cÅ©ng gáºt đầu: "Tốt, năm mÆ°Æ¡i vạn, trong vòng năm ngà y, ta sẽ bảo Trần sÆ° gia Ä‘Æ°a hai mÆ°Æ¡i vạn qua, phần còn lại, sẽ thanh toán trong vòng má»™t tháng."
Trần Nguyên và Bà ng Hỉ Ä‘á»u nở nụ cÆ°á»i, ba ngÆ°á»i lúc nà y má»›i bắt đầu thoải mái chè chén.
Rượu má»™t má»±c uống đến giá» Tý, Trần Nguyên và Bà ng Hỉ má»›i rá»i Ä‘i, sau khi Tiêu Tô Na Mã Nai kia Ä‘Æ°a tiá»…n bá»n hắn rá»i khá»i, ánh mắt bá»—ng nhiên biến thà nh phức tạp, tiếp theo thở dà i má»™t tiếng, nhẹ nhà ng nói má»™t câu vÆ¡Ìi ngÆ°á»i phÃa sau cánh cá»a: "Chuẩn bị ngá»±a, chúng ta Ä‘i và o hoà ng cung."
Lúc nà y Tiêu Tô Na Mã Nai còn Ä‘i hoà ng cung, là bởi vì tá»· tá»· hắn còn Ä‘ang chá» hắn đáp lá»i, đây là nhiệm vụ rất trá»ng yếu Tiêu Thát Na Mã Nai giao cho hắn, xem xét con ngÆ°á»i Trần Nguyên.
Tráºn uống rượu nà y, Tiêu Tô Na Mã Nai đánh giá đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên là : tà i giá»i, thông minh, nhÆ°ng có chút nhìn không thấu.
"Cân nhắc không thấu ở đâu?" Thanh âm Tiêu Thát Na Mã Nai rất nhẹ, mang theo vẻ đặc biệt của nữ nhân, là m cho ngÆ°á»i ta nghe được, trong lá»— tai cócảm giác hết sức thoải mái.
Tiêu Tô Na Mã Nai luôn rất tùy ý trong gian phòng nà y, hắn ngồi ở trên mặt ghế uống nÆ°á»›c trà , con mắt nhìn sà n nhà , giống nhÆ° hồi tưởng cái gì đó, nói: "Ta cảm giác có chút không đúng, tá»· tá»·, ta là ngÆ°á»i là m ăn, nếu ta biết mình láºp tức sẽ bị hoà ng đế phái Ä‘i đánh giặc, suy nghÄ© đầu tiên đúng là cam Ä‘oan sinh ý, trong khoảng thá»i gian ta rá»i Ä‘i, có thể xuất hiện ra cái gì đứt Ä‘oạn hay không, táºn lá»±c thu nhá» lại, nhÆ°ng hắn rõ rà ng phải rá»i Ä‘i, lại còn có dám là m ăn lá»›n nhÆ° váºy, quả thá»±c là m cho ta không Ä‘oán ra."
Tiêu Thát Na Mã Nai mỉm cÆ°á»i: "NgÆ°Æ¡i muốn nói, hắn không giống ngÆ°á»i buôn bán sao?"
Tiêu Tô Na Mã Nai lắc đầu: "Không, ta dám dùng đầu đảm bảo, hắn tuyệt đối là ngÆ°á»i là m ăn, nếu không, hắn không thể có kế hoạch nhÆ° váºy. Tá»· tá»·, ta là m tại Yên kinh nhiá»u năm nhÆ° váºy, Ä‘á»u không nghÄ© tá»›i sinh ý trung chuyển nà y, hắn đến má»™t lần, liá»n nghÄ© ra, Ä‘iá»u nà y nói rõ, kinh nghiệm buôn bán của hắn không thể Ãt hÆ¡n so vá»›i ta, chỉ cần nhìn hắn kéo VÆ°Æ¡ng Luân kia nháºp bá»n, lại kéo ta nháºp bá»n, đủ để nhìn ra thủ Ä‘oạn của ngÆ°á»i là m ăn."
Tiêu Thát Na Mã Nai yên tâm: "Cái nà y là đủ rồi, vá» phần tại sao hắn biết rõ phải Ä‘i còn dám là m lá»›n nhÆ° váºy, có lẽ là ngÆ°á»i ta nắm chắc việc là m tốt sinh ý? Không nói những thứ nà y, việc ta bảo ngÆ°Æ¡i là m thế nà o rồi?"
Tiêu Tô Na Mã Nai nhìn má»i nÆ¡i, tiến đến cạnh Tiêu Thát, nói: "Tá»· tá»·, TrÆ°Æ¡ng Tấm Lệ đại nhân đã đáp ứng giúp chúng ta, hắn nói, ân cứu mạng của ngÆ°Æ¡i năm đó, luôn khắc ghi trong lòng, hiện tại tất nhiên phải báo đáp."
Tiêu Thát Na Mã Nai cau chân mà y lại, nói: "Ta biết rõ TrÆ°Æ¡ng Tấm Lệ không có vấn Ä‘á», ngÆ°á»i Äông Bắc bên kia nói nhÆ° thế nà o?"
Thanh âm Tiêu Tô Na Mã Nai thấp hÆ¡n nữa, nói: "Ta đã nói kế hoạch của hoà ng thượng cho bá»n hắn biết, nếu nhÆ° bá»n hắn thông minh, nhất định sẽ buông tha Hồng CÆ¡, trá»±c tiếp Ä‘i đánh Gia Luáºt Niết Cô Lá»—."
Tiêu Thát Na Mã Nai thoả mãn gáºt đầu: "Tốt, cá»±c kỳ tốt."
Nà ng từ từ Ä‘i đến phÃa trÆ°á»›c, nói: "NgÆ°Æ¡i trở vá» Ä‘i, những ngà y nà y sống nhÆ° bình thÆ°á»ng, là m nhiá»u mua bán, Ãt Ä‘i nha môn, laÌ€m tốt quốc cữu gia thái bình, đợi cho việc nà y thà nh công rồi, ngÆ°Æ¡i muốn là m Nam viện Äại vÆ°Æ¡ng hay là Bắc viện Äại vÆ°Æ¡ng?"
Tiêu Tô Na Mã Nai cá»±c kỳ hÆ°ng phấn, nhá» giá»ng há»i: "Tá»· tá»·, tháºt sá»± có thể nắm chắc nhÆ° váºy sao? Nếu nhÆ° Hồng CÆ¡ không bắt được cÆ¡ há»™i mà nói, chúng ta là có phải nên tìm ngÆ°á»i, Ä‘i nhắc nhở hắn thoáng má»™t tý hay không?"
Tiêu Thát Na Mã Nai cầm má»™t cái gÆ°Æ¡ng qua, tay kia sá» sá» nếp nhăn trên mặt mình, nói: "Nếu nhÆ° ngay cả cÆ¡ há»™i đến, hắn không nắm bắt được, ta cÅ©ng liá»n triệt để hết hy vá»ng."
Tiêu Tô Na Mã Nai gáºt đầu, nói: "Ta hiểu được, ta Ä‘i trÆ°á»›c."
Tiêu Thát Na Mã Nai đợi hắn Ä‘i rồi, vẫn còn Ä‘ang nhìn khuôn mặt của mình trong gÆ°Æ¡ng, rất lâu sau má»›i cháºm rãi buông, cuối cùng thì thà o nói: "Già rồi, không thể so vá»›i thá»i Ä‘iểm trẻ tuổi, chút Ãt nha đầu trong ná»™i cung không để ta và o mắt, những triá»u thần kia cÅ©ng không còn mấy ngÆ°á»i nhá»› rõ ta, con cá»p không kêu hai tiếng, ngay cả con lừa cÅ©ng dám Ä‘i và o trêu."
Sau khi nói xong, không biết vì cái gì, nà ng tá»± nhiên nhá»› tá»›i lá»i Tiêu Tô Na Mã Nai nói, cÅ©ng giống nhÆ° LÆ°Æ¡ng tổng quản, không Ä‘oán ra tâm tÆ° Trần Nguyên, thầm suy nghÄ©: "Äúng váºy, hắn biết mình phải Ä‘i lên chiến trÆ°á»ng rồi, vì cái gì còn buôn bán lá»›n nhÆ° váºy?"
"Äệ nhất gia", trong phòng Trần Nguyên, đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng, hắn nhìn bốn ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt mình, nhá» giá»ng nói: "Mấy ngà y nữa, ta liá»n Ä‘i ra chinh chiến cùng vá»›i Gia Luáºt Hồng CÆ¡ rồi, tất cả việc tại đây, xin nhá» chÆ° vị há»— trợ quản lý ."
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng láºp tức nói: "Chưởng quầy, ngÆ°Æ¡i vừa Ä‘i, chúng ta là m buôn bán, Ä‘á»u không giá»i!"
Trần Nguyên nhìn hắn má»™t cái, nói: "Không có ý định cho ngÆ°Æ¡i là m buôn bán, ngÆ°Æ¡i và A Má»™c Äại cùng theo ta Ä‘i, chuyện nÆ¡i đây giao cho Hồ TÄ©nh và Bà ng Hỉ là m.".
Lần nà y là đi chiến tranh, mang DÆ°Æ¡ng Văn Quảng theo, dù sao hắn cÅ©ng là ngÆ°á»i hầu của mình, hÆ¡n nữa, cuá»™c chiến tại Văn Cùng, đã biểu hiện ra tà i năng quân sá»± của hắn, mang hắn theo bên ngÆ°á»i, vạn nhất có cái gì ngoà i ý muốn, mình cÅ©ng không trở thà nh oan hồn, dÆ°á»›i Lang Nha bổng trong tay ngÆ°á»i Nữ Chân, những ngÆ°á»i gần nhÆ° dã nhân kia.
Bà ng Hỉ gáºt đầu: "Không có vấn Ä‘á»."
Trần Nguyên dùng hai tay nhấc cổ áo Bà ng Hỉ lên, Bà ng Hỉ kinh ngạc: "Ngươi là m gì? Muốn đánh nhau cùng ta?"
Trần Nguyên nhìn chằm chằm và o ánh mắt hắn: "Ta Ä‘i ra ngoà i, không được Ä‘á»™ng và o Hồ TÄ©nh, ngÆ°Æ¡i biết quan hệ giữa ta và nà ng, ta cÅ©ng rõ rà ng các ngÆ°Æ¡i từng có quan hệ, ta cho ngÆ°Æ¡i biết, nếu nhÆ° trong khoảng thá»i gian ta Ä‘i, nà ng có cái gì ngoà i ý muốn, bất kể là có phải ngÆ°Æ¡i là m hay không, ta Ä‘á»u ghi nhá»› ở trên đầu ngÆ°Æ¡i!"
Bà ng Hỉ nhếch miệng, nói: "Biết rồi! Ta coi nà ng là bà trẻ để nuôi, được hay không được?"
Trần Nguyên vá»— vá»— bả vai Bà ng Hỉ, nói: "Nhá»› kỹ, sá»± tình mua bán, phải nhanh khai trÆ°Æ¡ng má»™t chút, nếu nhÆ° ta có thể đợi đến ngà y đó là tốt nhất, nếu nhÆ° ta không đợi được, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải bắt đầu là m mua bán, ta biết rõ hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, ta nói cho các ngÆ°Æ¡i biết má»™t bà quyết là được rồi."
Hồ TÄ©nh và Bà ng Hỉ đồng thá»i há»i: "Bà quyết gì?"
Trần Nguyên mỉm cÆ°á»i: "Hà ng từ phÃa nam đến, các ngÆ°Æ¡i giao cho VÆ°Æ¡ng Luân Ä‘i qua há»i, sá»± tình thu hà ng Yên kinh, lại để cho Tiêu Tô Na Mã Nai xuất đầu. Hai ngÆ°á»i bá»n há» là ngÆ°á»i trong nghá», muá»™i tá», ngÆ°Æ¡i giúp ta đếm tiá»n là được rồi, Bà ng huynh, má»—i ngà y ngÆ°Æ¡i mang theo hai mÆ°Æ¡i cá»— xe ngá»±a, không ngừng ra ra và o và o là được, mặc kệ sinh ý chúng ta có được hay không, nhất định phải là m cho Ä‘oà n xe ra và o không ngừng, hiểu chÆ°a?"
Trần Nguyên nói hai chuyện nà y, chỉ có thể để chuyện vay tiá»n xuống, hắn tháºt sá»± lo lắng, giao sá»± tình vay tiá»n cho và i ngÆ°á»i trong nà y, bất kỳ má»™t ngÆ°á»i nà o, cÅ©ng Ä‘á»u khó có thể là m thà nh công, dù sao cái đó cÅ©ng là má»™t cái có Ä‘á»™ khó rất cao, nếu là m xong có thể gia tăng tá»· lệ thà nh công, là m há»ng, cả bà n kế hoạch liá»n bị Ä‘áºp phá.
Äang lặng lẽ nói, cá»a ra và o bá»—ng nhiên truyá»n đến tiếng gõ cá»a, năm ngÆ°á»i liếc mắt nhìn nhau, cÅ©ng không biết lúc nà y còn có ai tìm tá»›i táºn cá»a.
Trần Nguyên hoà i nghi nhìn má»™t vòng, sau đó há»i: "Ai váºy?"
Cá»a ra và o không ai trả lá»i, tiếng Ä‘áºp cá»a lại tiếp tục vang lên, Trần Nguyên Ä‘i qua mở cá»a ra, má»™t há»™ vệ Tống triá»u đứng ở cá»a ra và o.
Há»™ vệ kia đứng dá»±a và o tÆ°á»ng, sắc mặt có chút tái nhợt, xem xét cÅ©ng biết là tổn thÆ°Æ¡ng quá nặng.
Trần Nguyên nhìn hắn má»™t cái, há»i: "Vị quân gia nà y, có việc gì thế?"
Há»™ vệ cÆ°á»i má»™t chút, móc ra má»™t trang giấy, đặt trÆ°á»›c mặt ở Trần Nguyên, trên giấy viết má»™t hà ng chữ, Trần Nguyên táºp trung nhìn và o, khuôn mặt láºp tức tái nhợt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i há»™ vệ kia!.
Thoáng định thần, Trần Nguyên xông và o trong phòng, nói: "Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u Ä‘i vá» nghỉ ngÆ¡i, Bà ng huynh, ngÆ°Æ¡i lÆ°u lại, vị quân gia nà y có má»™t số việc tìm ngÆ°Æ¡i."
Má»i ngÆ°á»i rất ngạc nhiên, nhÆ°ng A Má»™c Äại, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng và Hồ TÄ©nh Ä‘á»u tá»± trở vá» phòng, chá» bá»n hắn Ä‘i , Bà ng Hỉ lúc nà y má»›i lÆ°á»i biếng há»i: "Chuyện gì?"
Trần Nguyên vá»t tiến lên, để giấy trong tay xuống trÆ°á»›c mặt Bà ng Hỉ, nói: "Chuyện gì? Không phải ngÆ°Æ¡i nói không có ngÆ°á»i nháºn ra ngÆ°Æ¡i sao? Không phải ngÆ°Æ¡i nói ngoa, cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng bị thua sao!"
Bà ng Hỉ hÆ°á»›ng xem xét tá» giấy kia, chỉ thấy trên đó viết: "Há»i Bà ng Hỉ, tại sao phải ám sát Tống đại nhân."
Bà ng Hỉ cÅ©ng ngây ngẩn cả ngÆ°á»i, đợi thị vệ kia lách mình tiến đến, hắn má»›i nháºn ra, ngÆ°á»i nà y chÃnh là DÆ°Æ¡ng NghÄ©a ngà y đó bị chÃnh mình đả thÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a ngồi và o trÆ°á»›c mặt Bà ng Hỉ, Trần Nguyên có ý đồ muốn thuyết phục hắn, rất khiêm tốn cÆ°á»i nói: "Quân gia, muốn uống trà hay không?"
Bà ng Hỉ lắc đầu nhìn Trần Nguyên, nói: "Chưởng quầy, ngÆ°Æ¡i không cần nhiá»u phà miệng lưỡi, hắn không nghe được ngÆ°Æ¡i nói chuyện, hắn là kẻ Ä‘iếc."
Trần Nguyên cá»±c kỳ giáºt mình: "Váºy mà còn có thể là m thị vệ?"
Bà ng Hỉ nhìn DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, nói: "Hắn không chỉ là thị vệ, có lẽ còn là thị vệ tốt nhất Tống triá»u, là thiếp thân thị vệ của hoà ng thượng!"
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a bá»—ng nhiên lấy giấy bút ra từ, Bà ng Hỉ đè lại, lấy tay múa hai cái tại ngá»±c trÆ°á»›c mình, ý tứ là : "NgÆ°Æ¡i không cần viết chữ, lá»i nói tay chân, ta hiểu."
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a thu hồi giấy bút, đánh và i thủ thế, Trần Nguyên cÅ©ng không hiểu có ý tứ gì, Bà ng Hỉ giải thÃch nói: "Hắn há»i vì cái gì ta Ä‘i ám sát Tống đại nhân, hắn biết rõ chúng ta không phải là ngÆ°á»i xấu, bằng không thì ngà y đó không biết giúp bá»n hắn đánh nhau, nhÆ°ng nếu nhÆ° chỉ là vì hãm hại ngÆ°á»i Äảng Hạng, giết ba huynh đệ của hắn là quá không nên, hắn muốn chúng ta giải thÃch."
Trần Nguyên hừ lạnh má»™t tiếng: "NgÆ°á»i là ngÆ°Æ¡i giết, ngÆ°Æ¡i giải thÃch cùng hắn Ä‘i."
Bà ng Hỉ giáºn dữ: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i không đến mức tuyệt tình nhÆ° váºy chứ? Hiện tại nếu nhÆ° hắn nói sá»± tình cho ngÆ°á»i khác biết, chúng ta sẽ xong hết!"
Trần Nguyên cÅ©ng cá»±c kỳ căm tức, nói: "Là ngÆ°Æ¡i là m việc không tốt! Không phải ngÆ°Æ¡i nói không có ngÆ°á»i nháºn ra ngÆ°Æ¡i sao? Là m sao hắn có thể sống sót?"
Bà ng Hỉ láºp tức đứng lên, kéo Trần Nguyên má»™t phát, nói: "Bây giá» không phải là thá»i Ä‘iểm nói những Ä‘iá»u nà y, ngÆ°Æ¡i phải giúp ta nghÄ© biện pháp ổn định hắn trÆ°á»›c đã!"
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a ngẩng đầu nhìn hai ngÆ°á»i tranh chấp, tuy không rõ rà ng bá»n hắn nói cái gì, nhÆ°ng cÅ©ng không nóng nảy, ngồi ở chá»— kia chá».
Con mắt Trần Nguyên đảo quanh, cũng không tìm thấy từ phù hợp, Bà ng Hỉ có chút lo lắng: "Nếu không được, thì hiện tại ta giết hắn luôn!"
Trần Nguyên kéo tay của hắn lại, nói: "Ngươi điên rồi! Hắn dám đến, nghĩa là không sợ ngươi giết hắn!"
Bà ng Hỉ há»i: "Váºy phải là m sao bây giá»!"
Trần Nguyên bá»—ng nhiên nghÄ© đến má»™t biện pháp, không nhất định có tác dụng, nhÆ°ng tốt xấu cÅ©ng nên thá» má»™t chút, hắn láºp tức nói: "Ta nói má»™t câu, ngÆ°Æ¡i phiên dịch má»™t câu."
Bà ng Hỉ gáºt đầu, ngồi xuống, Trần Nguyên cháºm rãi nói: "Chúng ta là được Äại Tống thị vệ Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nhắc nhở, đến trá»™m địa đồ, bản đồ quân sá»± Liêu quốc."
Thốt ra lá»i nà y xong, Trần Nguyên phát hiện sắc mặt DÆ°Æ¡ng NghÄ©a hòa hoãn hÆ¡n không Ãt, hắn biết rõ đáp áp đúng rồi, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nà y tất nhiên là liên hệ cùng bá»n Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, trÆ°á»›c khi rá»i khá»i Biện Kinh, Ãt nhất cÅ©ng đã biết rõ việc địa đồ
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh