18-10-2012, 02:39 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 131: Ta khinh!
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Trong lòng hắn rất loạn, than vãn oán trách, mặc dù biết việc thẩm vấn Nhị Cẩu Tá» là má»™t sá»± lá»±a chon sai lầm, Ä‘Æ°a hắn và o thế đối láºp vá»›i bà con dân chúng, nhÆ°ng sá»± việc tiến triển đến nÆ°á»›c nà y, hắn không có Ä‘Æ°á»ng rút lui, mặc dù vẫn biết trên núi có hổ, cÅ©ng phải Ä‘i theo hÆ°á»›ng đó! Chỉ có cách duy nhất là lấy sá»± hèn nhát yếu Ä‘uối của thằng nhãi Nhị Cẩu Tá» nà y chế ngá»± lại, má»›i có thể biết được chân tÆ°á»›ng sá»± tháºt, khiến cho bách tÃnh nháºn thức sâu sắc vá» bá»™ mặt xấu xa của Chung Bân.
Hiện trÆ°á»ng má»™t tráºn cãi vã của dân chúng, không có vẻ uy nghiêm trang trá»ng, Tôn Khoa hung hăng Ä‘áºp miếng gá»— xuống, tay hắn run lên, dân chúng nghe thấy tiếng vang ấy, Ä‘á»u dừng lại không bà n tán nghị luáºn xôn xao nữa, nhÆ°ng thỉnh thoảng vẫn có tiếng cÆ°á»i vô duyên đâu đó vang lên, khiến cho bầu không khà của công Ä‘Æ°á»ng vừa má»›i quay trở lại trang nghiêm lại thấy có chút gì đó khôi hà i.
Hắn vẫn kiên trì, giả bá»™ hung dữ, chỉ và o Nhị Cẩu Tá» nói:â€Nhị Cẩu Tá», bản phủ vừa má»›i há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là vì dân trừ hại, hay là chiến đấu vì lợi Ãch riêng, là m Long Nhị tà n phế? Hãy khai tháºt ra cho ta! Nếu nhÆ° có lá»i nà o giả dối, xá» trảm trÆ°á»›c dân, bản quan quyết không dung thaâ€
Nhưng, cái mà n kịch của Tôn Khoa đã cũ lắm rồi
Lúc Nhị Cẩu Tá» nhát gan nhÆ° chuá»™t vừa má»›i bÆ°á»›c và o công Ä‘Æ°á»ng, cảm giác sợ sệt khi lúc đầu má»›i bÆ°á»›c và o má»™t hoà n cảnh xa lạ cá»±c kì mãnh liệt, tên nha dịch hung ác, sá»± nham hiểm của Tôn Khoa, sá»± uy nghiêm của chiếc gÆ°Æ¡ng treo cao, Ä‘á»u khiến hắn má»™t kẻ nhát gan yếu Ä‘uối chÆ°a được Ä‘i ra ngoà i nhiá»u hãi hùng khiếp vÃa, đôi chân vòng kiá»ng không giấu nổi sá»± run rẩy, chút dÅ©ng khà hắn có được trÆ°á»›c khi bÆ°á»›c và o công Ä‘Æ°á»ng thì đã bị bầu không khà áp lá»±c nà y là m cho tiêu tán hết, chỉ còn lại sá»± yếu Ä‘uối và bất lá»±c, thêm vá»›i sá»± Ä‘e dá»a của tiếng vang khi mà Tôn Khoa Ä‘áºp miếng gá»— xuống, Nhị Cẩu Tá» liá»n đánh mất sá»± uy nghiêm của đấng nam nhi không há» do dá»±, ngoan ngoãn khúm núm, cúi đầu xin tha mạng.
Tất cả Ä‘iá»u nà y,Tôn Khoa vốn suy diá»…n hoà n hảo nhÆ° thế, Nhị Cẩu TỠđã hoà n toà n bị khà thế hùng hổ của hắn là m cho sợ hãi, Ä‘ang định cúi đầu lắp ba lắp bắp đầu hà ng, thì ngay láºp tức có má»™t bà i vè dung tục vừa hay để cứu mạng hắn
Äó là má»™t bà i vè mê hoặc lòng ngÆ°á»i, vừa nghe đã có thể thuá»™c.
Nhị Cẩu Tá» cÆ°á»i gượng trong lòng, cái bà i vè khi ngÆ°á»i khác nghe thấy chỉ Ä‘Æ¡n thuần là má»™t bà i thÆ¡ tá»± do, nhÆ°ng khi đến tai hắn, thì lại rõ rà ng là sá»± kì vá»ng và cổ vÅ© cho chÃnh mình, má»™t loại cảnh báo và cảnh giác!
Trong sá»± ồn à o của nhân dân bách tÃnh, trong đầu của Nhị Cẩu Tá» lúc nà y bá»—ng chợt lóe lên, nghÄ© đến lá»i khuyên bảo ân cần của Trần Tiểu Cá»u, nghÄ© đến hoà n cảnh khó khăn mà Trần Tiểu Cá»u nói vá»›i hắn khiến khắn không tà i nà o hiểu được.
- Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tố cáo tên củi khô, ngÆ°á»i khác lại tố cáo ngÆ°Æ¡i, cuối cùng thì các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u phải chết chung vá»›i Long Nhị.
Hắn nhá»› lại nguyên văn lá»i nói của Trần Tiểu Cá»u, mặc dù vá»›i lá»i nói thâm nho, sâu xa cá»±c kì khó hiểu của Trần Tiểu Cá»u nhÆ°ng hắn lại dá»… dà ng nhá»› má»™t cách rõ rà ng. Sá»± cấu kết xấu xa của Tôn Khoa và Long Äại, lá»i của bá»n chúng quyết không thể tin, cho dù chúng có yêu sách gì, ép buá»™c hay là dụ dá»—, Ä‘á»u không được quan tâm đến, coi nhÆ° bá»,mặc cho gió thổi Ä‘i.
Nhị Cẩu Tá» nghÄ© đến đây, hai chân run bắn lên, vẫn có chút sợ hãi, nhÆ°ng cÅ©ng đã thÃch ứng được vá»›i môi trÆ°á»ng xa lạ, hắn cuối cùng cÅ©ng tìm lại được dÅ©ng khà đã mất, hắn nhân lúc hiện trÆ°á»ng Ä‘ang rối loạn, nhìn trÆ°á»›c ngó sau, đến khi chứng kiến tên củi khô Ä‘ang quỳ bên cạnh, thấy cái mông teo tóp khô quắt mặc dù máu tÆ°Æ¡i già n giụa chảy, nhÆ°ng cái thân hình gầy nhom ấy lại hiện ra má»™t vẻ rất kiên cÆ°á»ng, đôi mắt khô khan của hắn mặc dù ánh lến sá»± bất đắc dÄ©, nhÆ°ng trong ánh mắt đáng thÆ°Æ¡ng lại hiện lên má»™t ý chà kiên cÆ°á»ng không chịu khuất phục.
Khi Nhị Cẩu TỠthấy cảnh tượng nà y, mặt hắn đỠlên, bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ thẹn thùng.
Hà i…, tên củi khô là nhân váºt tà n phế nặng 30kg, còn có thể có lòng can đảm và nghị lá»±c nhÆ° thế, chịu Ä‘á»±ng được lần khảo nghiệm tà n khốc thế nà y, còn Nhị Cẩu Tá» ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t đấng nam nhi, cao to lá»±c lưỡng, lại phải sợ cái tên Tôn Khoa đê tiện tiểu nhân n, mẹ kiếp tháºt là mất mặt à !
Hắn nghÄ© tá»›i đây, dÅ©ng khà trong hắn lại tăng lên má»™t phần, hắn kiá»m chế được chút sợ hãi, quay đầu nhìn lại, lại thấy má»™t ánh mắt trong sáng khÃch lệ,và bốn mắt nhìn nhau, bắt tay, khà thế hừng há»±c.
Cây ngá»c đón gió, ngÆ°á»i có lông mà y lưỡi mác,không phải là Trần Tiểu Cá»u thì còn là ai và o đây được?
Nhị Cẩu Tá» Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i má»™t cách ngây ngô, mặc dù trên phÆ°Æ¡ng diện nà o đó Trần Tiểu Cá»u là kẻ thù của hắn, khiến cho hắn phải thảm bại thế nà y, nhÆ°ng khi hắn thấy được cái ánh mắt cÆ¡ trà của Trần Tiểu Cá»u, dÆ°á»ng nhÆ° vui mừng tìm thấy được ngÆ°á»i tâm phúc.
Hắn nhe răng nhếch mép, đối diện vá»›i Trần Tiểu Cá»u mạnh mẽ vá»— tay và o ngá»±c, rồi quay đầu Ä‘i, không quan tâm đến bất kì ai, đồng thá»i thầm tá»± cổ vÅ© mình.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘ang trong lúc cố tÃch góp năng lượng, giá»ng nói lạnh lùng của Tôn Khoa nhÆ° linh hồn truyá»n tá»›i.
Hừ…, có còn xem ta nhÆ° kẻ ngốc nữa không? Trong lòng Nhị Cẩu Tá» cÆ°á»i lên má»™t tiếng nhạt nhẽo, mặc dù hắn vẫn thấy sợ, nhÆ°ng trong bụng sá»›m đã tin và o chÃnh mình, cố lấy dÅ©ng khà nói:
- Äại...đại nhân, tiểu...tiểu nhân...
Nhị Cẩu Tá» vốn nghÄ© rằng mình đã mạnh mẽ lên rồi, sẽ không tiếp tục sợ hại Tôn Khoa nữa, nhÆ°ng nói thì vẫn cứ lắp ba lắp bắp, tháºt mất thể diện.
Hắn thầm trách mình vô dụng, Ä‘á»™t nhiên hạ quyết tâm, trÆ°á»›c mắt má»i ngÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay lên ,xoa tay, tà n nhẫn tá»± vả và o miệng mình má»™t cái tháºt Ä‘au..
Cái miệng rá»™ng của hắn, khiến Tôn Khoa nghẹn há»ng nhìn trân trối, Chung Bân không thể hiện ra gì, bà con dân chúng há mốc miệng ngẩn ngÆ°á»i, chỉ có duy nhất Trần Tiểu Cá»u lá»™ ra ánh mắt mừng rỡ, thầm kêu lên đại công cáo thà nh.
Cái hà nh Ä‘á»™ng nà y của Nhị Cẩu Tá» khiến cho má»i ngÆ°á»i không thể hiểu nổi, cà ng khiến ngÆ°á»i ta thấy hiếu kì, hắn lanh lợi nói:
- Äại nhân, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng trên công Ä‘Æ°á»ng, tiểu nhân không thể nói dối, Long Nhị là m nhiá»u việc ác, rõ nhÆ° ban ngà y, Củi khô má»›i là ngÆ°á»i vì dân trừ hại, có tấm lòng hiệp nghÄ©a, há»i xem mấy ai có được? Äại nhân tuyệt đối không thể nhẹ dạ, xá» oan cho ngÆ°á»i anh hùng.
Sau đó Nhị Cẩu TỠđã Ä‘em chuyện hắn và tên củi khô đã thÆ°Æ¡ng lượng thá»a thuáºn tối qua nói ra hết.
Lần nà y nói ra rất trôi chảy lÆ°u loát, khiến cho tên củi khô vui đến phát khóc, khiến cho Trần Tiểu Cá»u vừa mừng vừa kinh ngạc, cà ng khiến cho Tôn Khoa ngạc nhiên, rầu dÄ©.
Trong khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nghÄ© tại sao mồm mép Nhị Cẩu Tá» lại trở nên lanh lợi nhÆ° thế, thì Tôn Khoa lại nhÆ° sét đánh tai trâu, duá»—i dà i cổ, trong tay cầm miếng gá»— đứng Ä‘á» ra đó, không biết vì sao.
Trong lòng hắn có sá»± chua xót không nhÆ° bình thÆ°á»ng, có tháºt là Nhị Cẩu Tá» nhát gan nhÆ° trÆ°á»›c đây không? Có phải là thằng nhãi nhÆ° con chuá»™t qua Ä‘Æ°á»ng cái gì cÅ©ng sợ kia nữa không?
Lúc thấy Nhị Cẩu Tá» bất ngá» tá»± tát mình má»™t cái, Tôn Khoa đã ngẫm nghÄ© có gì đó không ổn, nhÆ°ng Ä‘iá»u hắn ta không nghÄ© đến đó là , cái tát mạnh giòn giã của Nhị Cẩu Tá» lại là thứ có giá trị là m mất Ä‘i sá»± yếu Ä‘uối hèn nhát và nhún nhÆ°á»ng trong hắn.
Mẹ nó chứ, đây đúng là cái tát thần kì a!
Tôn Khoa ngây ngô nhìn Nhị Cẩu Tá» hồi lâu, bá»—ng nhiên khẽ mỉm cÆ°á»i, quanh co nhÆ° sói Ä‘á»™i lốt cừu, má»m mại uyển chuyển, từ tốn nói :
- Nhị Cẩu Tá», ngÆ°Æ¡i đừng sợ! Chỉ cần ngÆ°Æ¡i nói ra sá»± tháºt, thẳng thắn thừa nháºn ngÆ°Æ¡i và tên củi khô có thông tÆ° riêng, là m Long Nhị tà n phế, bản quan sẽ ghi ngÆ°Æ¡i láºp công, không những không truy tá»™i, trái lại còn ban thưởng tháºt háºu hÄ©nh, ngÆ°Æ¡i cứ mạnh dạn mà nói, bản quan nhất ngôn cá»u đỉnh, quyết không nuốt lá»i.
- Äại nhân, có tháºt không? Ngà i có thế thưởng cho tiểu nhân bao nhiêu tiá»n?
Nhị Cẩu Tá» há»i má»™t cách ngạc nhiên, lá»™ ra cái bá»™ dạng cứ thấy tiá»n là sáng mắt ra của hắn!
Câu há»i nà y, là m cho tên củi khô sợ xám xịt mặt, thầm kêu lên mẹ Æ¡i, con không còn sống được bao lâu nữa rồi!
Chung Bân nghe xong câu nà y, nhÆ° sét đánh bên tai, trong lòng không ngừng thở dà i, than vãn chó suốt Ä‘á»i ăn *** không thay đổi được, tên tiểu tá» nà y mặc dùđối mặt vá»›i thÆ°Æ¡ng kiếm kÃch, Ä‘á»u không sợ hãi, nhÆ°ng lại không chống lại được sức hấp dẫn của tiá»n bạc.
Anh Má»™c háºn rằng tôi sắt không thà nh thép, quÆ¡ cánh tay, vuốt tay áo, là m bá»™ muốn lên công Ä‘Æ°á»ng đánh cho Nhị Cẩu Tá» má»™t tráºn.
Trẩn Tiểu Cá»u vá»™i và ng ngăn hắn lại, ánh mắt bà hiểm ám chỉ rằng:
- Chá»› nên ra tay, xem kịch quan trá»ng hÆ¡n, Cá»u ca ta,vá»™i gì chứ!â€
Tôn Khoa vừa nghe thấy lá»i nà y của Nhị Cẩu Tá», vui mừng khôn xiết.
Quả nhiên là đã rõ rà ng! Chung Bân à Chung Bân,đồ tiểu nhân, thua chắc rồi
Hắn vốn dÄ© thấy trò nà y quá bình thÆ°á»ng, không ôm nhiá»u hy vá»ng, không ngá» cái tên Nhị Cẩu Tá» nà y cho dù đã mất Ä‘i sá»± yếu Ä‘uối vô dụng, nhÆ°ng đối vá»›i tên tiểu tá» nà y và ng bạc quả tháºt là có sức hấp dẫn lá»›n.
Hắn vá»™i và ng chạy tá»›i bên Nhị Cẩu Tá», cÅ©ng không chê cái mùi hôi thối trên ngÆ°á»i hắn ta, còn nâng hắn dáºy:
- Nhị Cẩu Tá», ngÆ°Æ¡i chỉ cần thà nh tháºt tố giác tá»™i trạng của tên củi khô, bản quan không những không trừng phạt, trái lại 2 ngà n lạng bạc nà y sẽ thuá»™c vá» ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o?
- Äại nhân ngà i không lừa tiểu nhân chứ ạ?
Nhị Cẩu Tá» nịnh ná»t nói.
- Từng câu từng chữ của bản quan Ä‘á»u là tháºt, nếu có sai trái,sẽ bị trá»i đánh!
Tôn Khoa vênh mặt đắc ý nói
Nhị Cẩu Tá» vẻ mặtvui mừng, trong sá»± hoà i nghi của dân chúng, hắn lê mạnh chiếc gông sắt, lê tá»›i trÆ°á»›c mặt Tôn Khoa, bá»™ mặt cÆ°á»i cợt vá»›i Tôn Khoa, miệng khoác lác nói:
- Ta khinh, ta khinh, ta khinh khinh khinh...
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius Ão rách vai nhÆ°ng tâm hồn không nản chÃ
Quần rách Ä‘Ãt nhÆ°ng ý chà vẫn kiên cÆ°á»ng
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-10-2012, 02:39 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 132: Sự điên cuồng cuối cùng
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Tôn Khoa bị Nhị Cẩu Tá» nhổ nÆ°á»›c bá»t đầy mặt, hắn tức run ngÆ°á»i, quên luôn cả lau nÆ°á»›c bá»t trên mặt Ä‘i,t ay ru run chỉ và o Nhị Cẩu Tá» , lắp bắp nói:
- Ngươi…Ngươi….dám là m nhục bản quan?
Hắn cÅ©ng đã trải qua nhiá»u năm, trải qua vô số lần chém giết, mặc dù thắng có, bại có, nhÆ°ng vẫn không mất Ä‘i vẻ kiệt xuất, nhÆ°ng mà đối thủ thắng hắn, là m nhục hắn Ä‘á»u là danh gia vá»ng tá»™c, nhà cao cá»a rá»™ng, khiến hắn thua Ä‘á»u tâm phục khẩu phục!
NhÆ°ng Nhị Cẩu Tá» nà y là cái quái gì? Má»™t thằng nhãi thấp hèn, nhát nhÆ° thỠđế, chỉ là má»™t con cóc không dám cắn ngÆ°á»i mà thôi.
Cho đến hôm nay, con cóc nà y thực sự quá khủng khiếp, không những giẫm lên chân hắn, còn bất ngỠnhảy lên vai hắn, và lại còn đặt nụ hôn ghê tởm lên khuôn mặt khôi ngô cao quý của hắn!
Từ khi Tôn Khoa sinh ra chÆ°a từng phải chịu nhục nhã nhÆ° thế, đặc biệt là trÆ°á»›c mặt đông đảo quần chúng nhân dân, cà ng là m cho hắn không ngóc đầu lên được, đây là sá»± là m nhục bất nhân, tháºm chà còn là m cho hắn thấy khó chịu hÆ¡n cả khi bị má»™t tráºn.
Trá»i Æ¡i, ta đã tạo ra cái nghiệp gì à , hắn run rẩy, trong lòng có chút gì đó thấy bi thÆ°Æ¡ng, từ nay vá» sau, đã trở thà nh trò cÆ°á»i cho thiên hạ, trở thà nh câu chuyện phỉ bám thÆ°á»ng nháºt sau má»—i bữa cÆ¡m của bà con dân chúng.
Trong khi hắn đau khổ chán nản, con cóc Nhị Cẩu TỠnà y giống như được mùa, khà phách hiên ngang quát tháo:
- Cẩu quan, ngÆ°Æ¡i tháºt là thiếu đạo đức! ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Phủ Doãn đại nhân, bụng dạ thì lại dÆ¡ bẩn, thủ Ä‘oạn thì xấu xa, không ngá» ngay cả ta má»™t tên dân Ä‘en hèn nhát nhÆ° ta cÅ©ng không bằng. NgÆ°Æ¡i muốn dùng mua chuá»™c ta để ta là m chứng, giúp Lão Nhị thoát tá»™i và để vị anh hùng tốt nhÆ° Củi khô chết oan sao? Ta khinh, Nhị Cẩu Tá» ta tuy có nghèo tháºt, tuy cÅ©ng đã từng ăn trá»™m ăn cắp nhÆ°ng Nhị Cẩu Tá» ta cÅ©ng còn có lÆ°Æ¡ng tâm, muốn là m ta hổ thẹn, bạc tình bạc nghÄ©a,là m kẻ tiểu nhân sao? Hừm…tên cẩu quan kia, ngÆ°Æ¡i muốn ai cÅ©ng hiểm Ä‘á»™c xảo quệt giống ngÆ°Æ¡i sao? Ta khinh, ngÆ°Æ¡i cứ nằm mÆ¡ Ä‘i!
Tôn Khoa Ä‘ang lúc hoà ng loạn, lại thêm sá»± kÃch thÃch há»—n láo của Nhị cẩu tá», nhÆ° thêm dầu và o lá»a, khiến lục phủ ngÅ© tạng của hắn nhÆ° lá»a đốt váºy, hắn vô cùng tức giáºn, mặt mà y Ä‘á» bừng lên, chỉ thẳng và o mặt Nhị cẩu tá» nói:
- Ngươi nói cái gì, ngươi dám nói lại một lần nữa cho bản quan nghe được không?
- Hừ, nếu như ngươi muốn nghe, ta không ngại nhắc lại lần nữa.
Nhị Cẩu TỠhùng hồn nói:
- Ngươi muốn ai cũng xảo quyệt nham hiểm giống ngươi sao? Ta khinh, ngươi cứ nằm mơ đi!
Nhị Cẩu Tá» vừa nói, tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt ở đó Ä‘á»u hết sức kinh ngạc, ai ai cÅ©ng cố nhÆ°á»›n cổ lên, mắt chữa A mồm chữ O, mà n diá»…n đặc sắc đó khiến bá»n há» quên cả cổ vÅ©, quên cả tán thưởng, chỉ ngẩn ngÆ¡ Ä‘Æ°a mắt xem mà n trình diá»…n không thể đặc sắc hÆ¡n được nữa. Không ngỠđến Nhị Cẩu Tá» kẻ nhát gan nhÆ° chuá»™t nhÆ° cÅ©ng có thế là m được chuyện oanh liệt nhÆ° váºy.
Chung bân ngạc nhiên nhìn cái thân thể hôi hám cùng cái Ä‘iệu mặt vênh của Nhị Cẩu Tá», trong lòng không ngừng nhá»™n nhạo, hôm nay biểu hiện oai hùng của tên củi khô và Nhị Cẩu TỠđã thay đổi sá»± hiểu biết của hắn vá»›i kẻ thấp kém, ai nói kẻ hèn má»n không có chà khà chứ? Chỉ cần có lòng thiện, nhÆ° váºy có thể Ä‘á»™i trá»i đạp đất, hắn thầm tán dÆ°Æ¡ng khà chất anh hùng của Nhị Cẩu TỠđồng thá»i trách mình nhìn ngÆ°á»i không bằng Trần Tiểu Cá»u!
Trần Tiểu Cá»u cÅ©ng không ngá» rằng cái tên Nhị Cẩu Tá» nà y và o thá»i khắc quan trá»ng lại có thể bá»™c phát ra lá»±c lượng vô cùng to lá»›n nhÆ° thế, nhân tà i à nhân tà i, trong lòng hắn không ngừng khen ngợi, nếu nhÆ° từ nay vá» sau cái tên Nhị Cẩu Tá» nà y có thể rÅ© bỠđược cái bản tÃnh nhát gan, gặp chuyện gì Ä‘á»u có thể cứng cá»i cÆ°Æ¡ng quyết nhÆ° ngà y hôm nay, tÆ°Æ¡ng lai vá» sau của Nhị Cẩu Tá» vinh quang vô hạn!
Dân chúng cuối cùng trong niá»m vui sÆ°á»›ng mÆ¡ má»™ng tá»™t Ä‘á»™ đã thức tỉnh, Ä‘á»u lá»›n tiếng trầm trồ khen ngợi, vá»— tay ầm ầm. Tiếng vá»— tay nà y, nghe thấy Ä‘á»u khiến tâm trạng ai cÅ©ng tháºt thoải mái, đầy vui sÆ°á»›ng, khiến má»i ngÆ°á»i ủng há»™
NhÆ°ng tiếng vá»— tay nà y dÆ°á»ng nhÆ° tiếng sấm bên tai, nghe trong tai của Tôn Khoa, giống nhÆ° có hà ng ngà n cái mồm Ä‘ang rất khó chịu, trong lòng hắn chợt tuyệt vá»ng, chua ngá»t đắng cay, trong lòng chợt nhói Ä‘au.
Hôm nay tháºt là mất mặt, trÆ°á»›c nay chÆ°a từng bị nhÆ° váºy! Tôn Khoa hổn hển,Ä‘áºp bình Ä‘áºp cháºu nói:
- Äược lắm! Äược lắm ! Äược lắm! Nhị Cẩu Tá» ngÆ°Æ¡i nói hay lắm, không cần to mồm, ngÆ°Æ¡i đúng là chÆ°a thấy quan tà i chÆ°a nhá» lệ!
Tôn Khoa trở lại công Ä‘Æ°á»ng má»™c, thần thái uy nghiêm nói:
- Nhị Cẩu Tá», khéo mồm, bao che Củi Khô, đây là tá»™i thứ nhất, phát ngôn bừa bãi, giám là m nhục mệnh quan triá»u đình, đây là tá»™i thứ hai, ngÆ°á»i đâu, hai tá»™i nà y,hãy trói Nhị Cẩu Tá» lại cho ta, đánh 50 trượng,xem hắn còn dám không nháºn tá»™i.
Äám nha dich mặc dù tán thưởng hà nh vi dÅ©ng mãnh của Nhị Cẩu Tá», bá»n há» là m việc đã bao năm nay chÆ°a từng chứng kiến ngÆ°á»i nà o dám đứng trong công Ä‘Æ°á»ng lăng mạ Phủ Doãn đại nhân, nhÆ°ng mà hôm nay, hỠđã táºn mắt chứng kiến má»™t dÅ©ng mãnh chân chÃnh, dám đứng trÆ°á»›c mặt nhổ nÆ°á»›c bá»t và o mặt của Phủ Doãn đại nhân, hừ…,xem ra nÆ°á»›c bá»t của Nhị Cẩu Tá» rất dá»… ngá»i.
NhÆ°ng bá»n há» tán thưởng cÅ©ng chỉ là tán thưởng, bá»n há» cÅ©ng không có dÅ©ng khà nhÆ° Nhị Cẩu Tá» dám chống lại Phủ Doãn đại nhân, cả nhà bá»n há» còn phải dá»±a và o há» kiếm tiá»n nuôi cả nhà .
Bá»n há» thấy Tôn Khoa nổi giáºn,và đã bắt đầu phát Ä‘iên lên rồi, ngẩng đầu nhìn Chung Bân, nhÆ°ng Chung Bân không nói lá»i nà o, dÆ°á»ng nhÆ° là đang thừa nháºn hà nh Ä‘á»™ng của bá»n há».
Äám nha dịch ác ôn đạp Nhị Cẩu Tá» ngã xoà i ra đất, xé rách quần ra, để lá»™ ra bá»™ mông Ä‘en thui đầy là bùn, sau đó bá»n giÆ¡ cao cây gáºy lên, dùng sức đánh mạnh xuống.
Nhị Cẩu TỠthất thanh la lớn, mông của hắn bị đánh chảy máu.
Äám nha dịch trong lòng hiểu rõ tráºn đòn nà y chỉ là đánh để cho Tôn đại nhân thấy, hết giáºn thì thôi, nhÆ°ng cÅ©ng không dám ra tay quá mạnh, nếu không sẽ không tránh là m cho lòng dân phẫn ná»™, không thì sẽ bị bá»n há» dà y xéo cho đến chết.
Cách đánh của chúng Ä‘á»u có thủ Ä‘oạn và kinh nghiệm, mặc dù là đánh để dá»a uy, nhÆ°ng, khi đánh lên mồn của Nhị Cẩu Tá», chỉ đánh nhè nhẹ, sẽ không gây ra ná»™i thÆ°Æ¡ng, lại nói vết thÆ°Æ¡ng tà tẹo đối vá»›i má»™t vị anh hùng da thô thịt dà y thì có đáng kể gì.
Nhị Cẩu Tá» tuy ngoà i miệng thì ra oai nhÆ°ng vừa nghe nó đến dùng hình, có vết xe đổ của tên củi khô, nhìn thấy mông hắn bị thÆ°Æ¡ng nặng, trong lòng không khá»i sợ hãi, nhÆ°ng thấy mấy gã nha dịch có ý buông lá»ng, Nhị Cẩu Tá» không khá»i có chút đắc ý, nên có chút Ä‘au nà y, đối vá»›i anh hùng vô địch nhÆ° ta thì chẳng là gì cả!
Hắn bị đánh nhiá»u gáºy, uất ức nói:
- Cẩu quan, ngươi dám đánh ta, muốn vu oan giá hoạ à ? Nói cho ngươi biết, ông đây phú quý không mà ng, uy vũ bất khuất, ngươi đánh ông thịt nát xương tan, ông cũng không để cẩu quan như ngươi tạo chứng cứ giả đâu!
Bà con dân chúng nghe thấy nhÆ°ng lá»i nà y của Nhị Cẩu Tá», Ä‘á»u trầm trồ khen ngợi, khiến cho Trần Tiểu Cá»u không kìm được mình, cÆ°á»i phá lên, cái tên Nhị Tiểu Cẩu nà y, má»›i Ä‘Æ°a cho chút ánh xuân mà đã sáng lạng rồi..hừ, nếu nha dịch tháºt sá»± đánh ngÆ°Æ¡i 50 trượng thì ngÆ°Æ¡i đã chết rồi, ngÆ°Æ¡i hãy còn anh hùng nhÆ° thế nà y, coi nhÆ° Trần Tiểu Cá»u ta phục ngÆ°Æ¡i!
Chung Bân vẫn Ä‘ang thá» Æ¡ ngồi má»™t bên, Nhị Cẩu Tá» từ nãy tá»›i giá» anh dÅ©ng cÆ°Æ¡ng quyết khiến hắn có thể là m dịu lại trái tim nhÆ° Ä‘ang muốn nhảy ra khá»i lồng ngá»±c của hắn, nhÆ°ng dù sao Nhị Cẩu Tá» cÅ©ng nhục mạ quan triá»u đình, tá»™i danh có thể lá»›n nhá», truy cứu cẩn tháºn thì cÅ©ng nhiá»u khó khăn đấy, mà chỉ cần Tôn Khoa đánh Nhị Cẩu Tá» má»™t tráºn lá»›n, má»™t là coi nhÆ° đây là hình phạt dà nh cho Nhị Cẩu Tá» vá» tá»™i danh lăng nhục quan triá»u đình, tránh Ä‘Æ°á»ng háºu hoạ vá» sau, thêm má»™t Ä‘iểm hoà n toà n có thể mượn cá»› vu oan giá hoạ cho Tôn Khoa, khiến hắn tá»± mua dây buá»™c mình, không còn cách nà o thoát thân.
Tôn Khoa lấy tay áo lau sạch vết nÆ°á»›c bá»t trên mặt, trong lòng rất há»—n loạn, đã mất Ä‘i là trÃ, lại nghe thấy tiếng Nhị Cẩu Tá» cao giá»ng mắng nhiếc, hắn Ä‘áºp bà n, chỉ và o bá»n nha dịch nói
- Các ngươi giúp thằng nhãi nà y, còn dám trộm dở thủ đoạn với bản quan sao? Nếu các ngươi không đánh con chó đấy nát thịt cho ta? Ta sẽ cho các ngươi ngồi tù, mẹ kiếp đánh mạnh và o cho ta.
Bá»n nha dịch thấy Phủ Doãn đại nhân đã phát hiện ra sÆ¡ hở của bá»n há», cÅ©ng không dám gian láºn nữa, vá»™i nhanh chạy đến đánh cho cái tên Nhị Cẩu Tá» mông Ä‘en thui kia má»™t tráºn tÆ¡i tả.
Nhị Cẩu Tá» chá»i vô cùng hà o hứng, mấy ngà y nay bị cầm tù giỠđã được giải thoát ra, trong lòng thầm nghÄ© bị đánh 1 tráºn nhÆ° thế nà y cÅ©ng chẳng ăn nhằm gì! Äang lúc dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, thì bị bá»n nha dịch đánh cho nảy mông, ngay tức khắc mông của Nhị Cẩu Tá» bị đánh cho bầm dáºp!
Hắn Ä‘ang nghÄ© xem nên tiếp tục lăng nhục Tôn Khoa thế nà o, nhÆ°ng lại bá»n nha dịch hung hăng đánh, khiến hắn Ä‘au tá»›i mức không nói được gì, không kìm được lòng nói:
- Mẹ ơi...
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-10-2012, 02:39 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 133: Äại công cáo thà nh
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Vẻ mặt dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc lúc trÆ°á»›c của Nhị Cẩu Tá» giá» trở nên méo mó, hắn gà o lên má»™t tiếng rõ to phá tan bầu không khà trang nghiêm của chốn công Ä‘Æ°á»ng rồi, khiến cho bà con dân chúng thở dà i.
- Ôi mẹ Æ¡i!... Ai da... Äau chết Ä‘i mất... Ai da... Äau chết mất thôi!
Nhị Cẩu TỠkhông ngừng kêu gà o ầm ĩ.
Trần Tiểu Cá»u không khá»i lắc đầu cÆ°á»i khắc khổ, để tên tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đắc ý quên hình tượng, chỉ bị và i gáºy, đã khiến tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i kêu trá»i đất rồi, không biết chừng, lại phải má»i tên hát vè đến để giúp đỡ má»›i được, nhÆ°ng trong lòng Trần Tiểu Cá»u thầm nghÄ©, Tôn Khoa trong sá»± tức giáºn mà là m liá»u, dÆ°á»ng nhÆ° đánh mất lý trà rồi, không biết tên hát vè kia có tác dụng gì lá»›n lao không nữa.
Mà giá» chỉ có Chung Bân, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Tri phủ đại nhân, má»›i có thể dùng quyá»n uy của mình át lại Tôn Khoa, cứu Nhị Cẩu Tá» ra khá»i cảnh nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng. NhÆ°ng Chung Bân lúc nà y không gặp được thá» không giÆ°Æ¡ng được oai vÅ©, không để cho Tôn Khoa bức cung thì hắn sẽ không chịu để yên. Thôi thì Ä‘Ã nh phải để Nhị Cẩu Tá» chịu đòn oan váºy.
Trong tiếng kêu thảm thiết của Nhị Cẩu Tá», Ä‘á»™t nhiên âm thanh bà i hát vè kì lạ lại vang vá»ng tá»›i công Ä‘Æ°á»ng:
- Ngà n ngôn toái ngữ không cần nói, anh hùng hảo hán Nhị Cẩu Tá», thà chịu bị đánh cÅ©ng quyết không đầu hà ng, Phủ Doãn đại nhân tháºt đáng phỉ báng, á»· thế bắt nạt ngÆ°á»i, là m nhiá»u việc ác,sẽ bị quá»· dữ ăn thịt…quá»· tha ma bắt.
Dân chúng khi nghe được những lá»i đó nhao nhao đứng dáºy vá»— tay biểu tình.
Äầu óc Tôn Khoa quay cuồng tưởng nhÆ° bị nhồi máu, tim Ä‘áºp mạnh liên hồi.
Cái bà i vè đó tháºt là ác ý, từng câu từng chữ nhÆ° những mÅ©i dao đâm thẳng và o tim hắn. DÆ°á»ng nhÆ° lúc nà y hắn đã mất hết là trà rồi. TrÆ°á»›c những lá»i chỉ trÃch mạnh mẽ của dân chúng, hắn cảm thấy cổ há»ng mình nhÆ° nghẹn ứ lại, má»™t cảm giác bá»±c bá»™i, nôn nao tháºt khó tả, hắn tức giáºn, hắn Ä‘áºp mạnh xuống bà n nhÆ° để trút hết những bá»±c bá»™i rồi quát lá»›n:
- Không được dừng tay, phải đánh cho tới khi cái tên ngông cuồng kia chịu khai ra mới thôi. Ta muốn xem xem hắn gan lì, hay là ta lợi hại!
Äám ngÆ°á»i nha dịch vốn tưởng sá»± phản đối của dân chúng sẽ là m Tôn Khoa thu hồi mệnh lệnh, nhÆ°ng không ngá» hắn không những không thay đổi mà trái lại cà ng lúc cà ng trở nên táo tợn hÆ¡n. Bá»n há» chép miệng, vì sợ Tôn Khoa nên Ä‘Ã nh là m trái vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm, tiếp tục đánh.
Tôn Khoa nà y tháºt là điên mất rồi, không ngá» lại phạm phải sai lầm thế nà y. Chung Bân cÆ°á»i lạnh trong lòng, hôm nay đánh 2 tráºn kịch liệt nhÆ° váºy, hắn chỉ là m những việc cần nà o nên cuối cùng trở thà nh ngÆ°á»i thắng cuá»™c.
Chung Bân nhìn nha dịch và Nhị Cẩu Tá» ra sức diá»…n trò, đợi bá»n hỠđánh hết 20 trượng.Khi đám nha dịch vẫn đánh tiếp, Chung Bân liá»n tiến lên quát lá»›n: -- Dừng tay! Không ai được đánh nữa!
Nha dịch nghe thấy váºy, trong lòng ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhõm. Nhị Cẩu Tá» cÅ©ng nhá» có tiếng quát đó mà được miá»…n đòn, hắn ta vừa thở hổn hển vừa kêu rên:
- Ai da…Oan uổng quá! Äau chết mất thôi... Chung đại nhân, Ngà i…Ngà i cứu tiểu nhân vá»›i… Tiểu nhân chết mất!
Tôn Khoa thấy Chung Bân ngăn cản việc há»i cung nên giáºn dữ đến trÆ°á»›c mặt Chung Bân há»i:
- Bản quan Ä‘ang thẩm án, Ngà i có quyá»n gì mà can dá»±?
Nói rồi hắn quay lại phÃa nha dịch giáºn dữ hét:
- Không được dừng tay, đánh, đánh tiếp cho ta.
Nha dịch nhìn Tôn Khoa Ä‘ang nổi giáºn lôi đình rồi lại nhìn Chung Bân không biết nên là m thế nà o cho phải.
- Tôn đại nhân, ngà i hơi lỗ mãng rồi!
Chung Bân nhìn Tôn Khoa vá»›i vẻ mặt trịnh trá»ng nói:
- Tôn đại nhân đã quên rồi sao? Ta là Tri phủ Hà ng Châu, là quan phụ mẫu của muôn dân bách tÃnh, lẽ nà o ta không có quyá»n xỠán sao? Tôn đại
Nhân, hừ…Ngà i nói thì cần phải suy nghĩ trước sau chứ!
- ChÃnh Chung đại nhân muốn ta thẩm án, giá» lại chặn gánh giữa Ä‘Æ°á»ng, rốt cuá»™c là có ý gì váºy?
Tôn Khoa ngiêm nghị nói.
- Ta để Tôn đại nhân thay ta xỠán, nhÆ°ng ta không cho phép ngà i lạm dụng cá»±c hình để bức cung nhÆ° váºy!
Chung Bân hai mắt trừng trừng nhìn thẳng Tôn Khoa mà nói:
- Vụ án tên củi khô và Long Nhị đã rõ rà nh rà nh, bản quan đã thẩm vấn rõ rà ng và đã kết án. Váºy mà Tôn đại nhân còn nghi ngá» ta xỠán không minh bạch nên ta buá»™c phải để cho ngà i xét xỠđể tránh hiểu lầm.
Nói đến đây, Chung Bân có thêm chút tự tin, liếc nhìn dân chúng một cái rồi lại nhìn thẳng và o Tôn Khoa nói:
- Bản quan vốn nghÄ© Tôn đại nhân yêu dân nhÆ° con đẻ, có nhiá»u mÆ°u cao kế sâu, có thể là m rõ chân tÆ°á»›ng vụ án. NhÆ°ng tháºt không ngá», cháºc cháºc…, Tôn đại nhân, ngà i là m cho dân chúng thất vá»ng quá! Và cÅ©ng là m cho má»™t Tri phủ nhÆ° ta tháºt khó xá»!
- Ta là m sao mà khiến dân chúng thất vá»ng, là m sao mà là m cho ngà i khó xá» cÆ¡ chứ? Ngà i đừng có nghe nhìn lẫn lá»™n rồi phát ngôn hồ đồ nhÆ° váºy!
Tôn Khoa đến bên Chung Bân, vội và ng thanh minh.
- Hừ…, chẳng lẽ phải để bản quan nói rõ ra hay sao?
Chung Bân hừ lạnh một tiếng nói:
- Tên củi khô Lô Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t báºc nam tá» hán đại trượng phu, đã giúp cho nhân dân bách tÃnh khá»i cảnh cá»±c khổ lầm than. Ngà i là quan mà không là m tròn chức trách của mình, lại còn lấy tiá»n bạc để mua chuá»™c Nhị Cẩu Tá» là m chứng cứ giả. Tháºt không may hắn ta cÅ©ng là má»™t con ngÆ°á»i cÆ°Æ¡ng trá»±c, thẳng thắn, không xu nịnh. Bị hắn ta mắng và i câu, ngà i nổi giáºn. Nay lại lạm dụng cá»±c hình bức cung, thứ nhất là nhân cÆ¡ há»™i lấy việc công để trả thù riêng, thứ hai là cÅ©ng mÆ°u đồ vu oan giá há»a cho Nhị Cẩu Tá», bắt hắn ta nháºn tá»™i để che lấp những việc là m mỠám của mình.
Tôn Khoa nghe váºy giáºn tÃm mặt, hai má Ä‘á» á»ng, toà n than run rẩy, thằng nhãi Chung Bân nà y, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ném đã giấu tay, ngấm ngầm hại ngÆ°á»i, tháºt sá»± là m cho ngÆ°á»i ta không thể chịu nổi. Lẽ nà o trÆ°á»›c mặt bà n dân thiên hạ ta lại phải chịu sỉ nhục nhÆ° thế nà y?
Hắn vừa phản bác, Chung Bân đã đứng trước mặt hắn quát:
- Tôn đại nhân, ngà i và Long Äại vẫn thÆ°á»ng qua lại thân thiết, Ä‘iá»u nà y ai mà không biết. NhÆ°ng Tôn đại nhân Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Phủ doãn Hà ng Châu mà công tÆ° không phân minh, không thể vì chuyện riêng của mình mà lá» Ä‘i Äại Yến luáºt pháp, lại cà ng không nên vu oan giá há»a cho Nhị Cẩu Tá».
Chung Bân dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
- Tôn đại nhân, nói ra tháºt khó nghe, nhÆ°ng ngà i là m váºy, trên thì đắc tá»™i vá»›i ân Ä‘iển mênh mông của hoà ng thượng, dÆ°á»›i thì có lá»—i vá»›i bách tÃnh muôn dân, lại thẹn vá»›i liệt tổ liệt tông. Ngà i là m Phủ doãn thá» há»i còn ai tÃn phục nữa đây?
Tôn Khoa nghe những lá»i nà y, cảm thấy trong lòng rối bá»i, đầu óc quay cuồng, toà n thân run rẩy.
NghÄ© Tôn Khoa ta đã sống hÆ¡n 50 năm nay, trải qua bao sóng to gió lá»›n, Ä‘á»u thản nhiên nhÆ° không, Ä‘á»u biến nguy thà nh an. Váºy mà không ngá» trong vụ án nà y, thằng nhãi Chung Bân đã má»™t tay che cả bầu trá»i, là m cho hắn trở thà nh má»™t con rối. Tháºt không thể ngá» Chung Bân lại có thể ứng biến nhanh đến váºy. Tháºt không thể tưởng tượng được…â€
HÆ¡n nữa, kì dị là bởi vụ án Long Nhị đã khiến hắn mất hết uy tÃn, lại còn bị mất hết thể diện trÆ°á»›c mặt đân chúng. Äã bị con cóc ghẻ Nhị Cẩu Tá» nhổ má»™t bãi nÆ°á»›c miếng và o mặt rồi, lại còn bị con chó cái Chung Bân mặt xám mà y tro nà y là m cho tè ra quần. ChÃnh những Ä‘iá»u nà y là m cho ta thấy thẹn vá»›i liệt tổ liệt tông.
Tim hắn bá»—ng nhiên Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, đứng cÅ©ng không vững. Hắn Ä‘Æ°a tay đỡ ngá»±c rồi từ từ ngẩng đầu lên, thấy Nhị Cẩu Tá» và tên củi khô Ä‘ang nhìn mình vá»›i ánh mắt đầy oán háºn, lại thấy dân chúng Ä‘ang, hÆ°á»›ng vá» phÃa mình chỉ trá», châm biếm.
Bá»—ng chốc hắn cảm thấy hoa mắt, chóng mặt, sá»± phẫn ná»™ của dân chúng dÆ°á»ng nhÆ° hóa thà nh hà ng ngà n mÅ©i gÆ°Æ¡m sắc nhá»n đâm và o tim gan hắn, hắn chợt kêu lên má»™t tiếng rồi ngã lăn xuống đất.
Tôn Khoa, cứ nằm bất tỉnh nhÆ° váºy sao?
Chung Bân cảm thấy nhẹ lòng, không há» cháºm trá»…, hắn sai nha dịch mang Tôn Khoa và o trong ná»™i Ä‘Æ°á»ng nghỉ ngÆ¡i, đồng thá»i quay vá» phÃa công Ä‘Æ°á»ng vá»›i má»™t vẻ hân hoan tuyên bố:
- Nay bản phủ tuyên án, Củi khô vô tá»™i, được phóng thÃch, ta sẽ bẩm lại vá»›i triá»u đình để khen thưởng cho Củi khô vì hà nh Ä‘á»™ng cao đẹp, ta muốn má»i ngÆ°á»i dân hãy coi Củi Khô là má»™t tấm gÆ°Æ¡ng sáng vỠđại nhân, đại nghÄ©a, đại trÃ, đại dÅ©ng.
Những lá»i của quan Tri phủ khiến cho ngÆ°á»i dân ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u hết sức vui mừng. Anh Má»™c không đợi Trần Tiểu Cá»u chỉ huy đã đứng lên là m cho không khà sôi Ä‘á»™ng hẳn lên.
Chỉ lát sau, chiêng trống đã vang trá»i, tiếng pháo nổ rá»™, ngÆ°á»i dân hứng khởi kéo nhau vá» phÃa công Ä‘Æ°á»ng, tung hô tên củi khô và Nhị Cẩu Tá» nhÆ° những anh hùng vừa thắng tráºn trở vá». Chỉ còn Long Nhị giỠđã tà n phế, nằm đó nhÆ° ngÆ°á»i chết cô Ä‘á»™c không ai để ý.
Anh Má»™c ko biết từ lúc nà o đã chuẩn bị sẵn lá cá» thêu bốn chữ “ Thanh chÃnh khai minhâ€, giá» cho ngÆ°á»i treo lên cao. Dân chúng nhìn lá cá» và hô vang:
- Chung đại nhân thanh chÃnh, Chung đại nhân anh minh, Chung đại nhân thanh chÃnh, Chung đại nhân thanh liêm.
Chung Bân đứng ở cá»a công Ä‘Æ°á»ng, tai nghe những tiếng hô hà o, tán thưởng của bà con dân chúng, cảm kÃch đến rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, hắn nhắm mắt lại và táºn hưởng những lá»i ca tụng của ngÆ°á»i dân.
Trần Tiểu Cá»u chen đến bên hắn, cÆ°á»i xấu xa, huých má»™t cái và o ống tay hắn, nháy mắt nói:
- Chung đại nhân, chúc mừng ngà i, ngà i thà nh thần rồi!
Chung Bân nghe thấy tiếng Trần Tiểu Cá»u vá»™i mở mắt, lấy tay áo lau nÆ°á»›c mắt, sau đó không thèm để ý đến thân pháºn mình, vá»™i chạy lên vá»— vai hắn, lùi lại má»™t bÆ°á»›c, trịnh trá»ng cúi lạy Trần Tiểu Cá»u má»™t cái.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-10-2012, 02:39 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 134: Diệu kế
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i thả lá»ng hÆ¡n, vá»™i và ng Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c chặn Chung Bân lại :
- Chung đại nhân, ngÆ°á»i là m cái gì váºy? Ta vá»›i Tiểu Việt tâm đầu ý hợp, quý ở cái tâm, ngÆ°Æ¡i trang nghiêm nhÆ° váºy là m cho ta cÅ©ng có phần hÆ¡i ngại đó!
Nói xong hắn lại thì thầm và o tai Chung Bân:
- HÆ¡n nữa, Chung đại nhân,ở đây lắm kẻ mồm mép,nếu bà máºt bị truyá»n ra ngoà i e là sẽ ảnh hưởng đến uy danh của ngà i đó.
Chung Bân ý thức được quả tháºt lúc nà y, thái Ä‘á»™ có chút không đúng, mình thân là 1 chi phủ,nếu nhÆ° không để ý lá»… tiết thế tục, không ngá» lại phải hà nh lá»… má»™t tên áo thô hạ nhân, nhỡ bị loại ngÆ°á»i tiểu nhân nhÆ° Long Äại bắt được Ä‘iểm yếu, văn chÆ°Æ¡ng có giá»i đến mấy cÅ©ng chẳng phải là tìm đến phiá»n phức sao?
Chung Bân nhìn 4 chữa “ thanh chÃnh khai minh†mà Trần Tiểu Cá»u tâng bốc hắn, trong lòng vô cùng mãn nguyện, nghÄ© thầm Trần Tiểu Cá»u quả nhiên không phải là má»™t kẻ tục nhân.
Hắn vội và ng chỉnh đốn lại thái độ của mình, ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
- Tiểu Cá»u, lần nà y tháºt may nhá» có cáºu, chúng ta đã là ngÆ°á»i 1 nhà rồi, những lá»i cảm tạ Chung Bân ta cÅ©ng không muốn nói nhiá»u, nhÆ°ng ta có thể bảo đảm vá»›i cáºu, Chung Bân ta tuy rằng khồng dám nháºn mình là má»™t ngÆ°á»i thanh liêm, má»™t thân chÃnh khÃ, nhÆ°ng ta sẽ nghe lá»i cáºu là m má»™t ông quan thanh liêm, nghÄ© vá» dân, là m vì dân, đối vá»›i bách tÃnh là tÃn nhiệm, và cà ng phải là m đúng vá»›i 4 chữ cáºu viết “ thanh chÃnh khai minhâ€!
Trần Tiểu Cá»u nghe được câu đấy,chá»›p mắt vá»›i Chung Bân nói:
- Chung đại nhân, “ thanh chÃnh khai minh†4 chữ đấy Ä‘i và o lá»i nói của ngà i sao?
không đợi Chung Bân trả lá»i, Trần Tiểu Cá»u có vẻ tức giáºn nói:
- Những lá»i tâng bốc mình là quan thanh liêm, là m gÆ°Æ¡ng cho binh sÄ©, má»™t vị quân tá» táºn tâm táºn lá»±c có thể là m 1 vị quan tốt sao? còn không phải là mua danh chuá»™c tiếng, cầu được danh tiếng suốt Ä‘á»i sao? Những vị quan chỉ được nháºn bổng lá»™c nhÆ° nà y tháºt không đúng tà nà o? ta thấy không thể nà o nhÆ° thế được, không có ai là hoà n hảo cả, chỉ có công lý trong lòng, là m tốt pháºn sá»± của mình, không có gì phải hổ thẹn là được rồi, quản nhiá»u chuyện là gì? Cứ mạnh dạn mà là m má»›i là đúng!
Chung Bân là má»™t ngÆ°á»i vô cùng khôn khéo, đối vá»›i loại ngÆ°á»i thá» Æ¡ ra mặt nhÆ° Trần Tiểu Cá»u, vô cùng tán thưởng cái phÆ°Æ¡ng pháp chú ý ná»™i tâm, nhÆ°ng hắn không thể biểu hiện quá rõ, chỉ là cÆ°á»i mỠám vá»›i Trần Tiểu Cá»u, cái vẻ mặt kia, không thể nói ra được sá»± kỳ lạ và tán đồng
- Chung đại nhân, lúc nà y là lúc con Ä‘Æ°á»ng là m quan rá»™ng mở, tên tiểu tá» Tôn Khoa đã có thể bị ngà i là m cho tức chết rồi.
Trần Tiểu Cá»u tuý ý nói
- Ta chỉ là con rối mượn cái áo oai hùm, là m cho Tôn Khoa tức thà nh cái bá»™ dạng nà y chẳng phải là do Trần Tiểu Cá»u ngÆ°Æ¡i sao? sao lại đổ lên đầu ta? Tiểu Cá»u à , ngÆ°Æ¡i cÅ©ng quá khiêm tốn đấy.
Äôi mắt Chung Bân hÃp lại tá» vẻ khiêu khÃch
- Ta chỉ là má»™t tiểu gia Ä‘inh, thân pháºn thấp hèn, không dám nói bừa!
Trần Tiểu Cá»u vừa cÆ°á»i má»™t cách kỳ lạ, vừa nói:
- Mặc dù tráºn đấu nà y Chung đại nhân hoà n toà n già nh phần thắng, nhÆ°ng mà đại nhân chá»› có coi nhẹ.
hắn ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Tôn Khoa là má»™t tên Ä‘a mÆ°u túc trÃ, nhất định sẽ không từ bỠý đồ, mặc dù hắn bị là m cho tức chết, là m toà n chuyện hồ đồ ngốc nghếch, đó chỉ là nhất thá»i mất Ä‘i ranh giá»›i mà thôi, đợi sau nà y hắn thức tỉnh, nhất định sẽ bắt ngÆ°á»i là m chủ, vi phạm và o pháp luáºt Äại Yến,việc thả Củi khô là má»™t Ä‘iểm yếu, và hãy viết 1bà i tấu xoay quanh chuyện nà y, hừ…tá»›i lúc đó chá»c gáºy sau lÆ°ng, thì cÅ©ng tháºt ác Ä‘á»™c đó!
Chung Bân nghe những câu đó, biết Trần Tiểu Cá»u nhắc mình thừa thắng xông lên, vạn lần không được phá»›t lá» bá» qua thá»i cÆ¡, hắn vuốt râu, khuôn mặt trầm xuống nói:
- Tiểu Cá»u yên tâm, Chung Bân ta không phải là ngÆ°á»i tâm địa hiá»n từ gì, tuyệt đối không bá» qua cÆ¡ há»™i tốt nà y đâu! Cáºu có diệu kế gì,nói cho ta nghe xem nà o.
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i ha ha, khuôn mặt kia không thể nói nên được sá»± quá»· dị, hắn nói má»™t cách rõ rà nh:
- Vụ án Củi khô và Long Nhị, cÅ©ng đã chấm dứt rồi, hiện giá», Long Nhị sống không bằng chết, không còn chút lá»±c nà o, lúc phiá»n phức đến, hãy Ä‘Æ°a tá»™i hắn cho những phụ lão hÆ°Æ¡ng thân bị hắn ức hiếp, nhÆ° váºy, thứ nhất có trừ khá» Ä‘i được Long Nhị, Ãt Ä‘i 1 kình địch, thứ 2 có thể mượn cÆ¡ há»™i nà y mà tạo tiếng tăm, đến lúc đó, tiếng tăm của Chung Äại nhân sẽ truyá»n khắp bốn phÆ°Æ¡ng, nghÄ© 1 chút, đây tháºt là má»™t việc oai phong biết bao!â€
Chung Bân nhìn Trần Tiểu Cá»u không chá»›p mắt nói:
- Tiểu Cá»u, đây không phải là tất cả mấu chốt của việc nà y, có gì muốn nói cáºu hãy mau nói Ä‘i, đừng khiến ta sốt ruá»™t!
- Ừm, đây Ä‘á»u là ân huệ nhá» chứ cÅ©ng chẳng phải là chuyện gì to tát cả!
Trần Tiểu Cá»u nói:
- Quan trá»ng nhất là trÆ°á»›c mắt phải ngăn cản được việc Tôn Khoa lên triá»u buá»™c tá»™i ngà i, mà Chung đại nhân chỉ cần đổ hết sang cho Long Nhị, ngà i cứ chấp hà nh pháp luáºt, không sợ ác bá uy danh, bách tÃnh bị Long Äại ức hiếp nhất định sẽ đến tìm ngà i là m chủ, đến lúc đó ngà i phải nhân cÆ¡ há»™i tóm lấy Ä‘iểm yếu cuả Long Äại, trong khi Long Äại hoảng loạn ngà i phải Ä‘i cầu xin Tôn Khoa giúp đỡ,Tôn Khoa là lão hồ li, biết rõ được Ä‘iểm yếu của Long Äại Ä‘ang trong tay ngà i, tất nhiên sẽ ra tay giúp đỡ, ắt sẽ đến tìm tri phủ đại nhân cừu tình.
- Hừ…..đến lúc nà y ngà i và Tôn Khoa cũng tương trợ lẫn nhau tóm lấy điểm yếu của đối phương, chỉ cần tương trợ lẫn nhau không lùi 1 bước, cái chuyện cáo trạng mà tên Tôn Khoa kia cà ng giải quyết dễ dà ng, cứ như thế ngà i cứ yên tâm vị thế ở Hà ng Châu của ngà i sẽ cà ng vững chắc hơn.
Chung Bân ngghe đến đó 2 mắt sáng lên, gáºt đầu nói: - -- Tiểu Cá»u, cáºu nói đúng, chuyện nà y nên giải quyết nhanh chóng, không nên để lâu, vụ án Long Nhị phải dứt Ä‘iểm, đêm dà i lắm má»™ng, mai ta bắt tay là m luôn, tuyệt đối không để cho Tôn Khoa có thá»i gian chá»™p lấy cÆ¡ há»™i!
- Trước hết ta xin chúc đại nhân thiên thu vạn niên, thống nhất giang hồ!
Trần Tiểu Cá»u chắp tay cÆ°á»i nói, trong lòng vui sÆ°á»›ng vô cùng.
hắn cứ nhÆ° thể rất sốt ruôt diệt trừ Long đại, chỉ là Long Äại chết,bá»n tay sai của hắn chẳng khác nà o nhÆ° rắn mất đầu, Củi khô có thể thuáºn theo tá»± nhiên, mà danh chÃnh ngôn thuáºn thu phục đám vây cánh kia rồi.
Mà điá»u hắn lo nhất chÃnh là thằng nhãi Long Äại nà y ngáng chân hắn, ý đồ cÆ°á»›p lấy vị trà Long gia trưởng huynh đã già nh thắng lợi, Long Äại tiá»n tà i mạnh, hoà nh hà nh ở quê,cái ác nà y thì Củi khô còn lâu má»›i sánh bằng được.
Cái tên tay sai nà y côn đồ lâu rồi, biết rõ hắn lòng lang dạ sói, bất đắc dÄ© phải theo hắn, rồi sẽ rÆ¡i và o Ä‘Æ°á»ng cùng, không biết chừng sẽ phải nÆ°Æ¡ng nhá» và o hắn, nếu đúng là nhÆ° thế tháºt, thì sá»± tâm huyết của Trần Tiểu Cá»u chẳng phải là vô Ãch múc nÆ°á»›c và o giá» trúc, vô công là m lợi cho ngÆ°á»i khác sao?
mà chuyện nà y mấu chốt nằm ở Chung Bân, chỉ cần Chung Bân tiếp tay cho bách tÃnh cáo trạng Long Äại, Long Äại mệt má»i rã rá»i , trong lúc nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng, tá»± nhiên sẽ cuống, vá»™i và ng rá»a tá»™i của mình, lúc đó còn đâu tâm tÆ° nghÄ© đến việc hợp nhất Ä‘á»™i ngÅ© của Long Nhị chứ?
Lúc nà y, cÅ©ng không còn đối thủ cạnh tranh, Củi khô táºp hợp bá»n tay sai lại thuáºn tiện cho việc trình tấu, nÆ°á»›c chảy thà nh sông, không má»™t chút trở ngại, hay khó khăn gì.
Äại Long thông qua quan hệ vá»›i Tôn Khoa rá»a sạch tá»™i danh cho chÃnh mình, lại nghÄ© đến việc hợp nhất Ä‘á»™i ngÅ© của Long Nhị, đợi đến lúc đó thì đã muá»™n mất rôi, hừ…..nghÄ© đến lúc đó, Ä‘á»™i ngÅ© nà y trong tay mình, quân Ä‘oà n Anh Má»™c và đám tiểu yêu của Củi khô, sá»›m đã can tâm tình nguyện phục tục mình rồi, Long Äại à , ta còn sợ ngÆ°Æ¡i nữa sao!
Äây chỉ là tÃnh toán có cÆ¡ sở nhất, nếu nhÆ° Chung Bân thông minh tháo vát, có thể buông lá»ng Long Äại ra má»™t thá»i gian, hắn có thể nhân cÆ¡ há»™i nà y, tiến quân và o con Ä‘Æ°á»ng tà o váºn hà nh ở sông Tiá»n ÄÆ°á»ng, nhân cÆ¡ há»™i Long Äại Ä‘ang báºn tối mắt tối mÅ©i thì sẽ cÆ°á»›p luôn lãnh địa nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cái nà y là vá» sau, có cÆ¡ há»™i hay không là phải dá»±a và o bản lÄ©nh của Chung Bân.
NghÄ© đến đây, Trần Tiểu Cá»u bá»—ng nhiên nhanh trÃ, cÆ°á»i ha ha, nói vá»›i Chung Bân:
- Chung đại nhân, con ngÆ°á»i Long Äại nà y lòng lang dạ sói, nếu có thể Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng bắt hắn, chẳng phải là vì dân là m chuyện lá»›n sao? Dân chúng tá»± nhiên sẽ đối vá»›i ngà i đại ân đại đức, cho dù trăm năm sau, vẫn còn nhá»› đến công lao của ngà i, ngà i tin không?â€
- Sao ta lại không muốn là m má»™t ông quan lÆ°u danh muôn Ä‘á»i chứ?
Chung Bân ha ha cuá»i to nói:
- Ta tá»± cho rằng không có gì là không là m được, chÃnh trị nắm trong tay đã lâu, nhÆ°ng ta không thể đấu lại được tên hồ li Tôn Khoa, nhÆ°ng mà lần nà y, vá»›i sá»± giúp đỡ của cáºu, cuối cùng ta cÅ©ng tháºt hãnh diện, giết chết Long Äại, là m được chuyện ấp ủ trong lòng bấy lâu nay!
- Long Äại tuy là m nhiá»u việc ác, gấp 10 lần Long Nhị, nhÆ°ng tháºt đáng tiếc, giữa ta, Long Äại, Tôn Khoa cứ bắt lấy nhược Ä‘iểm của nhau, dù ta có bảo vệ mình nhÆ° thế nà o, cÅ©ng không có cách nà o Ä‘Æ°a ra được công lý, là m an lòng dân Hà ng Châu!
Chung Bân nói đến đây vạn lần thấy hổ thẹn, nhÆ°ng lại cÆ°á»i, trá»™m nhìn Trần Tiểu Cá»u, trong lòng hắn biết rõ, cái tên Trần Tiểu Cá»u thông minh lanh lợi, tuyệt đối sẽ không vô cá»› mà há»i những câu há»i vô bổ nhÆ° váºy!
Trần Tiếu Cá»u đảo mắt nhìn qua , lại nói 1 cách thâm Ä‘á»™c:
- Äại nhân, ta có 1 kế nà y, có thể khiến ngÆ°á»i tránh khá»i bị Tôn Khoa hãm hại, hoà n toà n có thể thoát khá»i vÅ©ng bùn, không bao giá» phải lo lắng xem thái Ä‘á»™ của Tôn Khoa mà hà nh sá»± nữa!
- á»? Äúng là diệu kế, cáºu nói luôn Ä‘i!
Chung Bân hÃp đôi mắt nói.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-10-2012, 02:40 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 135: Nhòm rau gắp thịt
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
- Kế nà y tuy tuyệt diệu song xem ra vô cùng nguy hiểm, chỉ sợ Chung đại nhân không dám thỠthôi.
Trần Tiểu Cá»u nhếch mép gáºt gù đắc ý nói
- Không sợ, ngươi cứ việc nói ra , chúng ra cùng bà n bạc.
Chung Bân vung tay áo lên, nghe phÆ°Æ¡ng pháp kÃch tÆ°á»›ng của Trần Tiểu Cá»u, vá»™i và ng há»i
- Kế nà y có tên là “ nhòm rau gắp thịt†là kế sống sót duy nhất.
Trần tiểu cá»u khẽ cÆ°á»i nói:
- Nếu nhÆ° đại nhân dám mạo hiểm, tá»± láºp tá»™i trạng, sau đó viết tấu sá»› lên triá»u đình, xin sá»± giải quyết của triá»u đình.
Chung Bân nghe xong kinh hãi, liá»n lắc đâu nói :
- Tiểu Cá»u, kế nà y vạn lần không thể được, tá»± tiện thả phạm nhân, trái vá»›i luáºt pháp Äại Yến, tá»™i nà y rất lá»›n, nếu bị kẻ khác tóm được Ä‘iểm yếu thì háºu quả khôn lÆ°á»ng đấy. Không dá»… gì chúng ta má»›i có thể dùng Long Äại dụ và o Ä‘á»™c kế của Tôn Khoa , tại sao lại tá»± Ä‘i mua dây buá»™c mình? Ta tháºt không hiểu!
- Chung đại nhân. NgÆ°á»i đừng vá»™i, nghe tôi nói đã.
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i 1 cách ranh mãnh nói:
- Thông qua việc Long Äại áp chế được Tôn Khoa, ngà i hãy âm thầm soạn 1 bức thÆ°, thượng tấu lên triá»u đìnhâ€
- Thứ nhất trong tấu soạn Long Nhị tá»™i ác tà y đình, cứ viết hắn giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p của, cưỡng hiếp dân là nh, là m nhiá»u việc tà n nhẫn.
- Thứ 2 nhiệt liệt biểu dÆ°Æ¡ng tinh thần của Củi khô , phải tuyên dÆ°Æ¡ng hắn là má»™t ngÆ°á»i trượng nghÄ©a hiếm có trong thiên hạ, ngoà i ra còn tuyên dÆ°Æ¡ng tinh thần vì dân trừa hại, được bách tÃnh tôn sùng.
- Thứ 3 ,thêm những cá» cáo biểu dÆ°Æ¡ng tinh thần Củi khô được bách tÃnh tán thưởng, không được quên Ä‘iá»u nà y.
Trấn Tiểu Cá»u dặn dò:
- Trên có huyết thÆ° của bách tÃnh, thì cứ thẳng thắn mà phát biểu những gì mình nghÄ©, mong triá»u đình quyết Ä‘oán, xá» trảm Long Nhị, biểu dÆ°Æ¡ng nghÄ©a cá» của Củi khô.
- Mà Chung đại nhân nà y, ngà i nhất định phải cho thấy chÃnh mình, Củi khô tà n nhẫn sát hại Long Nhị, đáng bị xá» hình, nhÆ°ng nghÄ© đến việc Củi khô được lòng dân nên ngÆ°Æ¡i không được tá»± mình quyết định, sợ kÃch Ä‘á»™ng sá»± phẫn ná»™ của dân chúng, việc nà y nên má»i triá»u đình là m chủ.
- Hừ...Chung đại nhân, có 3 Ä‘iá»u đó, ngÆ°Æ¡i nghÄ© triá»u đình sẽ quyết định nhÆ° thế nà o?
Trần Tiểu Cá»u tá»± đắc nhìn Chung Bân nói
Chung Bân kinh ngạc nhìn nhìn Trần Tiểu Cá»u, nghÄ© 1 hồi lâu, Ä‘á»™t nhiên vá»— tay lên trán nói :
- Tiểu Cá»u, ngÆ°Æ¡i nhÆ° là thần váºy, Chung Bân ta tá»± đáy lòng khâm phục ngÆ°Æ¡i đó.
- Vẫn là câu nói đó, nÆ°á»›c có thể là m nổi thuyá»n và cÅ©ng có thể là m láºt thuyá»n! Các đại quan trong triá»u, xem ra so vá»›i chúng ta còn hiểu hÆ¡n chúng ta, tá»± nhiên sẽ hiểu được lấy hay bá» dở, hÆ¡n nữa giang nam là vùng thuế má trá»ng địa, sẽ không cho phép có sá»± xuất hiện náo loạn của dân chúng, bức tấu nà y tấu lên triá»u đình , ắt sẽ nháºn được sá»± ủng há»™ của đại bá»™ pháºn các quan trong triá»u, đến lúc đó, việc xá» tá» Long Nhị, phóng thÃch Củi khô đã được quyết định, ngà i còn gì mà phải sợ?
Chung Bân bÆ°á»›c Ä‘i và i bÆ°á»›c , 2 mắt chợt sáng lên, liá»n vá»— tay nói :
- Rất tốt! rất tốt! kế nà y tuy có vẻ nguy hiểm, tháºt ra không có gì , trÆ°á»›c mắt thì triá»u đình Ä‘ang hết sức dụng binh, tuyệt đối sẽ không có ý kÃch Ä‘á»™ng khiến dân phẫn ná»™ đâu. ChÃnh vì thế chỉ cần triá»u đình hạ chỉ. Chúng ta sẽ không phải sợ tên Tôn Khoa kia nữa!â€
- Äại nhân! Kế nà y quý ở chá»— nhanh chóng, trá»ng ở bà ẩn, vạn lần không thể để cho Tôn Khoa biết, nếu không hối háºn không kịp!
Trần Tiểu Cá»u dặn dò nói:
- Chỉ cần đại sá»± thà nh thì không có gì mà phải sợ tên Tôn Khoa kia cả, đến lúc đó thì đại nháºn cứ thuáºn theo ý dân, Ä‘em Long Nhị kia ra quy án, lại có thể vì dân chúng trừ hại, dÆ°Æ¡ng uy Hà ng Châu.
- Hừ…..nếu Chung đại nhân hiểm độc hơn thì...
Khuôn mặt của Trần Tiểu Cá»u nở lên má»™t nụ cÆ°á»i nham hiểm.
- Thì là m sao?
Chung Bân vá»™i và ng há»i.
Trần Tiểu Cá»u Ä‘i quanh Chung Bân, vá»— tay hiểm Ä‘á»™c nói
- Nếu nhÆ° thủ Ä‘oạn của Chung đại nhân Ä‘á»™c hÆ¡n 1 chút, không cần giết Long Äại, lần theo đầu mối, đối vá»›i hắn ta tiến hà nh kế dụ dá»—, lần nà y để cho hắn nói ra những việc là m xấu xa của Tôn Khoa. Äên lúc đó, nói cho thô lá»— 1 chút tên Tôn Khoa ngốc đã nằm trong tay của đại nhân rồi, muốn giết thì giết, chẳng phải là đúng ý của đại nhân sao?
Chung Bân cúi đầu nghĩ một hồi, chợt nghiến răng 1 cái kêu lên :
- Không ác không phải là trượng phu, Tôn Khoa đã muốn vu hại ta , thì đừng có trách ta ác Ä‘á»™c, lúc nà y, ta phải tháºn trá»ng là m việc, chỉ cần diệt trừ được Tôn Khoa, ta má»›i có thể toà n tâm toà n ý vì dân mà là m việc được.
Trần Tiếu Cá»u nghe xong trong long mừng nhÆ° mở cá», chỉ cần Chung Bân có con mắt sáng suốt, dám dùng kế “ nhòm rau gắp thịtâ€, diệt trừ Long Äại, chỉ là chuyện sá»›m muá»™n mà thôi, còn vá» phần Tôn Khoa từ từ rồi sẽ bị Chung Bân hại chết. hừ….đến lúc đó Lý gia thế lá»±c tuy lá»›n., chỉ sợ ở Hà ng Châu cÅ©ng “ má»™t cây khó chống đỡ nổi!
Hắn nghÄ© đến đây, nhìn Chung Bân cÆ°á»i ha ha:
- Chung đại nhân, nếu ngÆ°Æ¡i đã quyết định rồi thì cứ thế mà là m Ä‘i, nếu còn muốn dùng đến Tiểu Cá»u, đại nhân xin cứ dặn dò, ta tuyệt không dám chối từ.
Chung Bân rất cảm kÃch nhìn Trần Tiểu Cá»u má»™t cái, rồi vẫy tay cáo từ, quay ngÆ°á»i Ä‘i giải quyết chuyện Long Nhị.
Trần Tiểu Cá»u tạm thá»i gác lại chuyện nà y, trở vá» trong tiếng hân hoan của bách tÃnh.
Anh Má»™c vừa thấy Trần Tiểu Cá»u và Chung Bân thân máºt nói chuyện vá»›i nhau, trong lòng không cầm được vui sÆ°á»›ng, âm thầm khâm phục, Cá»u ca đúng là giá»i tháºt, không ngỠđến đại quan nhÆ° Chung Bân cÅ©ng có thể kết giao, tháºt sá»± rất lợi hại.
Lần nà y thấy có má»™t mình Trần Tiểu Cá»u, liá»n vá»™i và ng chạy đến bên hắn, cháºm cháºm Ä‘Æ°a ngón tay cái lên nói:
- Cá»u ca, may mà có huynh má»›i đại công cáo thà nh đó!
- Nhảy nhót cái gì? Giống như khỉ ý!
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i ha ha, giÆ¡ chân đá cho Anh Má»™c má»™t cái rồi nói:
- Củi khô chạy đi đâu rồi?
- Chẳng ở đó thì ở đâu nữa.
Anh Mộc bĩu môi nói:
- Tên tiểu tỠnà y không biết là ai thắp hương cho hắn nữa, không ngỠphản Long Nhị, trong cái hoạ lại có cái phúc, lại còn nổi tiếng nữa chứ!
- NgÆ°Æ¡i ghen tị cái gì hả? nÆ¡i đầu sóng ngá»n gió không phải dá»… dà ng gì mà dừng chân lại đâu? Vá» sau ngÆ°Æ¡i sẽ biết hắn khổ nhÆ° nà o!
Trần Tiểu Cá»u vừa nói vừa suy nghÄ©.
Hắn nhìn theo hÆ°á»›ng chỉ của Má»™c Anh, nhìn thấy Củi khô bị vây quanh bởi sá»± thăm há»i ân cần của dân chúng, trong tâm không cầm nổi cái Ä‘iệu cÆ°á»i ngây dại, cái thằng Củi khô nà y ngà y hôm qua vẫn là tù nhân, thế mà trong nháy mắt đã biến thà nh anh hung vì dân mà trừ hại, hà i….chuyện thế gian, quả nhiên khó liệu!
Từ góc Ä‘á»™ nà y mà nói, Củi khô đúng là nhân váºt nháºn được nhiá»u lợi nhất trong chuyện nà y,từ má»™t kẻ thấp kém trở thà nh đại hiệp trong nhân gian , giữa 2 cá»±c nà y tháºm chà khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c, nhÆ°ng mà trên ngÆ°á»i Củi khô đã có sá»± thay đổi, đó tháºt là má»™t kỳ tÃch lá»›n!
Củi khô nháºn được sá»± nhiệt tình thăm há»i của phụ lão hÆ°Æ¡ng thân, khoé mắt hắn dÆ°á»ng nhÆ° muốn khóc, vẻ mặt xúc Ä‘á»™ng, 2 vai run lên nhè nhẹ, thá»i khắc đó, hắn hổ thẹn có, cảm Ä‘á»™ng có, pha lẫn Ä‘au khổ!
Dưới sự chú ý của vạn dân chúng, hắn nhớ đến những chuyện mà mình đã trải qua
Bởi mồ côi cha mẹ mà phải lÆ°u lạc đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, bị ngÆ°á»i ta phỉ nhổ, vì đói không chịu được, trá»™m cắp bị đánh Ä‘áºp tà n nhẫn, oán háºn mà lầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối
Từ đó, hắn bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng Ä‘en tối không lối quay đầu
Hắn trá»™m cắp, đánh giết, là m bao nhiêu chuyện xấu táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm, hắn sá»›m dá»± báo được háºu quả mình phải gánh, lại bị Anh Má»™c bắt được, hắn cảm thấy trong lòng má»i mệt, chán chÆ°á»ng.
NhÆ°ng sá»± tháºt luôn trà n đầy hà i hÆ°á»›c và biến số. Long Nhị tuy phải lấy máu trả giá, nhÆ°ng mà Củi khô không những không chết mà ngược lại tình cá» còn trở thà nh đại anh hùng trừ hại cho dân,đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng được.
Thì ra cái tâm hồn lÆ°Æ¡ng thiện hồn nhiên đã bị chôn chặt trong cái tâm niệm tà ác tăm tối, mà giá», hắn Ä‘ang bị dân chúng bao vây, cảm nháºn được sá»± thăm há»i nhiệt tình quan tâm , yêu thÆ°Æ¡ng của bách tÃnh, dÆ°á»ng nhÆ° cái tâm hồn lÆ°Æ¡ng thiện Ä‘ang má»c mầm,vô cùng nhanh chóng ngoi lên mặt đất,chiếm luôn cái sá»± Ä‘á»™c ác kia của hắn
Hắn Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra cái ý tưởng thá»i thÆ¡ ấu của mình tháºt là buồn cÆ°á»i, tháºt là hạn hẹp, thế nà o lại vì trá»™m 1 Ãt đồ, bị dân chúng đánh chá»i, bởi thế cho rằng tất cả má»i ngÆ°á»i trên thế giá»›i nà y Ä‘á»u là lÅ© khốn nạn !
Hắn lau mắt, giáºt mình nhìn thấy Trần Tiểu Cá»u Ä‘ang đứng bên cạnh nhìn mình, trong lòng hắn vô cùng mâu thuẫn
Äúng là Trần Tiểu Cá»u sai khiến Anh Má»™c bắt mình Ä‘em đến, và bắt buá»™c mình giết hại Long Nhị, cÅ©ng bởi váºy ngồi trong đại lao, thiếu chút nữa là mất mạng, có thể chÃnh là tên khốn nạn đã giúp mình vượt qua ải khó khăn nà y, hiến cái diệu kế nà y khiến hắn thay đổi váºn mệnh, trong nháy mắt biến thà nh đại anh hung trong mắt dân chúng.
Rốt cuá»™c thì ta nên háºn hắn hay cảm tạ hắn? nên sợ hắn hay nên tôn trá»ng hắn?
Củi khô suy nghÄ© hồi lâu, bá»—ng nhiên cảm thấy mấy câu nà y không đủ biểu đạt được cảm giác và ná»—i lòng vá»›i Trần Tiếu Cá»u.
Tái sinh phụ mẫu? Củi khô suy nghĩ hồi lâu bỗng nhiên trong đầu loé lên một từ, hừ…..có lẽ chỉ có nói hoa trương lên thà nh “ tái sinh phụ mẫu†mới có thể biểu đạt tâm tình của hắn?
Hắn đứng lên, run rẩy đôi vai gầy yếu, không để ý đến mình Ä‘ang ê mông, dùng sức rẽ đám ngÆ°á»i , chạy đến bên Trần Tiểu Cá»u , mở miệng , vô cùng chân thà nh gá»i má»™t tiếng:
- Cá»u ca…
Trần Tiểu Cá»u thấy Củi khô chạy đến, trong lòng cảm thấy rất buồn cÆ°á»i, nhÆ° váºy má»™t tên ăn trá»™m khốn khiếp lại được mình biến thà nh má»™t đại anh hung.
Hắn cÆ°á»i nhìn Củi khô nói:
- Củi khô, ngươi khóc gì chứ? Hôm nay là đại hỷ, ngươi phải vui mới đúng!
Lô Củi Bống vừa nghe, lấy thân hình yếu á»›t của mình Ä‘á»™t nhiên quỳ xuống, hÆ°á»›ng đến Trần Tiểu Cá»u dáºp đầu 3 cái.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full