28-11-2008, 08:19 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 130
Tin bại tráºn ở Narva đến tai vua Piotr và o lúc nhà vua Ä‘ang bước và o sân dinh tổng trấn Novgorod. Theo sau xe cá»§a Sa hoà ng, Pavel Yaguzinski, trên con ngá»±a chuệnh choạng, phóng qua chiếc cổng mở toang. Hắn nhảy xuống đất trước thá»m, cặp mắt long lanh chằm chằm nhìn Sa hoà ng.
- Nhà ngươi từ đâu tá»›i? - vua Piotr cau có há»i:
- Từ đó lại, thưa Ngà i pháo thủ.
- Thế sao? Có chuyện gì xảy ra?
- Tháºt là má»™t sá»± sỉ nhục, thưa Ngà i pháo thá»§!
Vua Piotr cúi gằm đầu xuống. Melsikov Ä‘ang dẫm chân cho hết tê cóng, vá»™i lại gần; hắn hiểu ngay cà câu há»i lẫn câu trả lá»i. Viên tổng trấn Laduzenski, má»™t lão già nhá» bé, mắt lồi, lúc đó Ä‘ang đứng ở chân thá»m, há hốc miệng là m gió buốt căm căm thổi bồng má»› tóc thưa cá»§a lão.
- Nà o… Nhà ngươi lại đây và kể cho ta nghe.
Vua Piotr đặt chân lên báºc thứ nhất, và đột ngá»™t quay lại nhìn chòng chá»c viên tổng trấn Novgorod như tuồng rất ngạc nhiên:
- Ở tỉnh nhà ngươi, công việc phòng thủ đã sẵn sà ng cả rồi chứ?
- Tâu đại đế… Äêm đêm thần không ngá»§, thần chỉ nghÄ© má»™t Ä‘iá»u: là m thế nà o để bệ hạ được hà i lòng. - Viên tổng trấn Laduzenski quỳ sụp xuống, cặp mắt chó như van lÆ¡n, mi mắt lá»™n ngưá»i chá»›p chá»›p - Tâu bệ hạ, là m thế nà o mà phòng thá»§ được? Thà nh phố thì đổ nát, hà o hố bị lấp kÃn, cầu bắc trên sông Volkhov mục hết… Mà chẳng có cách nà o lấy nông dân từ các xóm là ng tá»›i được, ngá»±a đã bị trưng thu cho việc chuyên chở hết cả rồi… Bệ hạ hãy rÅ© lòng thương
Viên tổng trấn không nói mà vừa gà o vừa nÃu lấy chân Sa hoà ng. Vua Piotr hất lão ra và chạy và o phòng ngoà i. Tu sÄ©, nữ tu sÄ©, giáo trưởng, những lão già đội mÅ© chóp Ä‘ang ngồi ở đó, vá»™i vã đứng dáºy. Má»™t ngưá»i, đầy xiá»ng xÃch loảng xoảng trên thân hình trần trụi, vá»™i bò bốn chân chui và o dưới gầm ghế.
- Những ai thế nầy?
Các tu sÄ© và các giáo trưởng cúi rạp xuống chà o. Má»™t tu sÄ© tư tế béo tốt, vẻ mặt nghiêm nghị, lên tiếng, mắt trợn ngưá»i.
- Tâu đại đế, xin bệ hạ đừng để cho các tu viện và các nÆ¡i thá» Chúa tà n tạ. Bệ hạ đã ký sắc chỉ ra lệnh cho má»—i tu viện phải ná»™p Ãt nhất là mưá»i cá»— xe và mưá»i ngưá»i vá»›i xẻng sắt, lương thá»±c cà ng nhiá»u cà ng tốt. Má»—i giáo khu cÅ©ng phải ná»™p ngưá»i và xe… Thá»±c ra, Ä‘iá»u đó vượt quá sức ngưá»i, muôn tâu đại đế… Chúng thần chỉ sống bằng cá»§a từ thiện mà vì Chúa ngưá»i ta bố thà cho thôi.
Vua Piotr đứng nghe, bà n tay đặt lên quá đấm cá»a; mắt trợn lên, nhà vua ngắm nhìn những con ngưá»i Ä‘ang chà o mình.
- Các ngưá»i từ tất cả các tu viện đến đây xin ta ư?
- Vâng ạ, cá»§a tất cả các tu viện - các tu sÄ© đồng thanh mạnh dạn trả lá»i. - Cá»§a tất cả các tu viện, muôn tâu hoà ng thượng, - các nữ tu sÄ© cất giá»ng trầm bổng.
- Danilys, không để má»™t ngưá»i nà o ra khá»i đây, đặt lÃnh canh gác ngay!
Nhà vua bước và o phòng ăn và ra lệnh cho Yaguzinski kể lại sá»± việc đã xảy ra. Nhà vua không ngồi, cứ Ä‘i Ä‘i lại lại trong căn phòng thấp ấm áp, rồi cầm lấy má»™t quả dưa chuá»™t muối ở trên bà n, vừa nhai vừa hối hả há»i. Năm ngà n quân chết trên chiếc cầu bị gãy đôi và số ngưá»i chết trong cuá»™c chiến đấu còn lá»›n hÆ¡n nữa. Bảy mươi chÃn tướng và sÄ© quan đầu hà ng - trong số đó có Vaide bị thương, cuá»™c rút lui Ä‘au khổ cá»§a đạo quân - không ngưá»i chỉ huy, không xe lương thảo - chỉ còn lại các sÄ© quan hạ cấp và các hạ sÄ© quan, chá»§ yếu là trong các trung Ä‘oà n cáºn vệ.
- Tên quáºn công đã hà ng đầu tiên. Cái tên anh hùng ngưá»i Ão nầy tháºt là chó đẻ! Và Blumbec đã hà ng cùng vá»›i y à ? Alexaska, nhà ngươi có thể hiểu được Ä‘iá»u đó không? Blumbec, má»™t kẻ ta coi như anh em, đã phi ngá»±a đến đầu hà ng bá»n Thuỵ Äiển. A thằng kẻ cướp thằng kẻ cướp! - Hạt dưa chuá»™t từ miệng nhà vua bắn ra - Bảy mươi chÃn thằng phản bá»™i! Golovin, Dolgoruky… Vanka Burtulin, ta đã biết nó là má»™t thằng ngu… nhưng bây giá» thì chÃnh nó là má»™t thằng kẻ cướp! Trubetxkoi, con lợn ỉ ấy! Chúng đã đầu hà ng ra sao?
- Tên đại uý Vrangen và quân giáp kỵ cá»§a hắn đã đến trước lá»u. Các tướng tá đã ná»™p kiếm.
- Và không có một tên nà o?
- Có ngưá»i khóc
- Khóc ư? Anh hùng là m sao chứ! Thế chúng mong muốn gì? Sau nỗi sỉ nhục nầy ta cầu hoà chăng?
- Cầu hoà bây giá» là chết, - Alexaska nói, không sao giá»ng.
Vua Piotr ngừng lại trước khung cá»a sổ nhá» gắn mica, dưới vòm trần thấp, chân giạng ra, bà n tay hết nắm chặt lại duá»—i ra sau lưng:
- Sá»± nhục nhã là má»™t bà i há»c tốt… Chúng ta không chạy theo hư vinh… Chúng còn thắng ba mươi lần nữa, rồi ta sẽ thắng chúng. Danilys… Ta giao thà nh phố cho nhà ngươi. Nhà ngươi sẽ bắt đầu tiến hà nh các công việc phòng thá»§, ngay từ hôm nay. Phải đà o hà o, dá»±ng rà o gá»—. Không thể để quân Thuỵ Äiển tiến qua Novgorod được. Chúng ta thà chết hết tất cả… Rồi cho Ä‘i tìmvà gá»i ngay Brovkin và Xvesnikov tá»›i đây. Bá»n thương nhân ở Novgorod, bá»n già u sụ cÅ©ng phải đến cả đây. Còn tên tổng trấn, ta cách chức nó… - Nhà vua quát theo Alexaska - Hãy cho nó mấy quả đấm tống cổ nó ra khá»i đây.
Melsikov vội vã bước ra. Vua Piotr nói với Yaguzinski:
- Nhà ngươi hãy lấy ba trăm xe, chất đầy bánh mì lên và và o lúc chiá»u tối, đưa Ä‘oà n xe đó đến gặp Ä‘oà n quân. Hiểu chưa?
- Xin tuân lệnh, thưa Ngà i pháo thủ.
- Gá»i các tu sÄ© và o đây
Nhà vua ngồi xuống má»™t chiếc ghế dà i, ngay trước cá»a ra và o, mặt hầm hầm dữ tợn, đúng là má»™t Quá»· vương. Các tu sÄ© bước và o. Không có há», không khà đã ngá»™t ngạt rồi, giỠđây quả là khó thở.
- Äây là điá»u ta muốn nói vá»›i các ngươi, những ngưá»i bảo vệ Chúa, - Vua Piotr bắt đầu. - Các ngươi hãy trở vá» tu viện và giáo khu cá»§a ngươi: ngay ngà y hôm nay tất cả các ngươi sẽ Ä‘i là m việc, đà o đất. - Nhà vua hăm doạ nói vá»›i viên tu sÄ© tư tế Ä‘ang mấp máy cặp lông mà y ráºm dưới chiếc mÅ© trùm đầu - Hãy câm miệng Ä‘i cha ạ. Không phải chỉ có những ngưá»i sÆ¡ tu má»›i phải Ä‘i là m vá»›i xẻng sắt và ngá»±a, mà tất cả các tu sÄ© kể cả các cha bá» trên, và tất cả các nữ tu sÄ©, tất cả các giáo trưởng và tất cả các trợ tế vá»›i vợ con há»â€¦ Hãy là m việc vì vinh quanh cá»§a Chúa… Câm Ä‘i, ta đã bảo nhà ngươi mà , ông tu sÄ© tư tế… Má»™t mình ta sẽ cầu nguyện cho tất cả má»i ngưá»i, giáo chá»§ ở Constantinop đã xức dầu thánh cho ta để là m việc nầy… Ta sẽ cá» má»™t trung uý Ä‘i khắp các tu viện và các nhà thá»: tất cả những ai không chịu là m việc sẽ bị dẫn tá»›i quảng trưá»ng, trói và o cá»™t nhục hình và đánh năm mươi trượng… Tá»™i lá»—i đó, ta cÅ©ng chịu trách nhiệm.
Chừng nà o các hà o đà o chưa xong, thì sẽ không có các buổi lẽ tại các nhà thá», trừ nhà thá» lá»›n Äức bà Sofia! Thôi, cho các ngươi vá»!
Hai bà n tay nhà vua nắm chặt lấy mép ghế, cổ vươn ra: má nhà vua tròn xoe tua tá»§a râu cứng, bá»™ ria vểnh lên. á»’! trông nhà vua tháºt là khá»§ng khiếp! Các tu sÄ© Ä‘i giáºt lùi, mông huých và o nhau, biến qua cá»a.
Vua Piotr hét lên:
- Nầy, ngoà i kia, ở phòng ngoà i, bá» lÃnh gác Ä‘i!
Nhà vua rót vodka và o cốc rồi lại Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng… ÄÆ°á»£c má»™t lát cánh cá»a phÃa ngoà i nặng ná» kêu cót két. Có ngưá»i khẽ há»i ở phòng chá»: "Nhà vua đâu? Giáºn dữ lắm à ? A, gay tháºt, gay tháºt…".
Brovkin, Xvesnikov - những ngưá»i nầy kinh hãi, cầm mÅ© trong tay chá»›p chá»›p mắt - bước và o. Vua Piotr không để cho há» hôn tay, nhà vua vui vẻ nắm lấy vai há», hôn và o trán há». Nhà vua hôn Brovkin và o miệng:
- Chà o Ivan Artemist, chà o Aleksey Ivanovich!
Vua nói với các thương nhân Novgorod:
- Chà o các vị thần hà o! Má»i các vị ngồi xuống… Các vị trông thấy các đồ nhắm, vodka , tất cả đã được dá»n lên bà n. Ta đã cho Ä‘uổi tên chá»§ nhà đi khá»i đây rồi… Nếu các vị biết được tổng trấn đã là m ta phiá»n lòng biết chừng nà o; ta cứ tưởng ở đây má»i việc đã xong xuôi, các chiến hà o và các hà ng rà o bất khả xâm phạm… Váºy mà chưa xúc được má»™t xẻng đất nà o
Nhà vua rót vodka cho tất cả má»i ngưá»i. Các thương nhân thà nh Novgorod cầm lấy cốc nhà vua đưa cho và đứng báºt dáºy. Vua Piotr uống trước tiên, khoái trá đằng hắng, cầm chiếc cốc đã cạn, Ä‘áºp mạnh lên bà n:
- Chúng ta đã cạn cốc mừng khởi đầu thắng lợi. - Nhà vua phá lên cưá»i - Nà o các vị thương gia, các vị đã nghe thấy chưa? Vua Thuỵ Äiển đã nện cho chúng ta má»™t tráºn khá Ä‘au. Äấy má»›i chỉ là bắt đầu, chẳng sao… Má»™t ngưá»i đã bị đánh sẽ bằng hai ngưá»i khác, rút cuá»™c lại có phải thế không nà o?
Các thương gia nÃn lặng. Ivan Artemist, hai môi mÃm chặt, mắt dán xuống bà n. Xvesnikov, nhÃu cặp lông mà y ráºm, cÅ©ng nhìn lảng Ä‘i chá»— khác. Các thương gia Novgorod khe khẽ thở dà i:
- Có thể quân Thuỵ Äiển sẽ tá»›i đây trong tuần nầy. Nếu ta ná»™p Novgorod thì ta sẽ phải ná»™p cả Moskva. Lúc đó, ta sẽ bị tiêu diệt hết.
- à la, la… - Brovkin thở dà i não nuá»™t. Bá»™ mặt Xvesnikov vá»›i bá»™ râu Ä‘en, trở nên và ng khè như dầu nhá»n để đốt.
- Nếu ta chặn được bá»n Thuỵ Äiển ở Novgorod thì đến mùa hạ, ta sẽ táºp hợp và huấn luyện được má»™t đạo quân mạnh hÆ¡n đạo quân trước… Ta sẽ đúc đại bác nhiá»u gấp đôi trước. Các khẩu đại bác ở Narva chẳng có ra gì cả… Ta sẽ không đúc những đại bác như váºy nữa… Các tướng lÄ©nh đã bị bắt. Ta rất hà i lòng vá» việc đó. Bá»n già chẳng khác gì những quả tạ buá»™c và o chân ta. Ta cần những tướng lÄ©nh trẻ, sung sức… Ta sẽ huy động cả nước… Ta đã bị nhục má»™t mẻ. ÄÆ°á»£c! Bây giá» ta má»›i bắt đầu chiến tranh… Ivan Artemist, Aleksey Ivanovich, hãy đưa cho ta má»™t rúp để chi phà và o chiến tranh, hai năm nữa, ta sẽ trả thà nh mưá»i.
Nhà vua ngả lưng và o tưá»ng, đấm mạnh xuống bà n:
- Thế nà o, được chứ, các vị thương gia?
- Piotr Alekseevich, - Xvesnikov nói, bệ hạ muốn chúng thần lấy đâu ra đồng rúp đó? Bệ hạ tưởng là trong hòm cá»§a chúng thần có tiá»n sao? Chỉ có chuá»™t thôi!
- Äúng sá»± tháºt là thế đấy ạ, a, là là , đúng sá»± tháºt là thế đấy ạ - các thương nhân Novgorod rên rỉ.
Vua Piotr quắc mắt nhìn há». Há» còng lưng xuống. Nhà vua nặng nỠđặt bà n tay lên cái lưng ngắn cá»§a Ivan Artemist.
- Còn nhà ngươi, nhà ngươi nói sao?
- Piotr Alekseyvich, Äức Chúa lòng là nh đã gắn chặt thần vá»›i bệ hạ như thể buá»™c dây. Bệ hạ Ä‘i đâu thần cÅ©ng xin theo.
Khuôn mặt đầy đặn cá»§a Brovkin nom tháºt cởi mở, lương thiện, Xvesnikov nhìn thấy mà há hốc cả mồm: hắn và Brovkin chẳng vừa thoả thuáºn vá»›i nhau là không nhả tiá»n ra đấy ư? Thế mà lão Vanka tinh quái nầy lại vá»™i tấn công ngay… Vua Piotr ôm lấy vai Brovkin, áp bá»™ mặt đẫm mồ hôi cá»§a lão và o ngá»±c mình, và o những chiếc khuy đồng cá»§a chiếc áo chẽn.
- Ivan Artemist, ta vẫn tin chắc là nhà ngươi sẽ không trả lá»i gì khác… Nhà ngươi thông minh, táo bạo, nhà ngươi sẽ được trá»ng thưởng… Các vị thương gia! Ta cần tiá»n ngay láºp tức. Trong má»™t tuần, thà nh Novgorod phải được cá»§ng cố vững và sư Ä‘oà n Anikita Repnin phải chuẩn bị chống lại cuá»™c bao vây.
"Ngưá»i ta đà o chiến hà o và phá các nhà thá»â€¦ dá»±ng các hà ng rà o và khoét lá»— châu mai, đắp cá» lên các bá» luỹ
"Tham gia và o công việc nầy có quân long kỵ binh và binh lÃnh, tất cả các loại viên chức và giáo trưởng, tất cả các loại tu sÄ© nam cÅ©ng như nữ
"Ngưá»i ta đắp đất lên các tháp rồi trồng cá» lên. Mái gá»— che các tháp và mái gá»— trên các tưá»ng Ä‘á»u bị dỡ Ä‘i hết… Cùng trong lúc đó, các buổi lá»… Ä‘á»u bãi bá» tại tất cả các nhà thá» cá»§a các giáo khu, trừ nhà thá» lá»›n
"Trung tá Sensin được lệnh phải là m việc ở tu viện Petsesk. Sa hoà ng đến tu viện không thấy Sensin, đã ra lệnh quất hắn bằng roi không tiếc tay ở ngay chân tưá»ng thà nh rồi tống hắn và o má»™t trung Ä‘oà n là m lÃnh thưá»ng.
"Tại Novgorod, viên chỉ huy Aleksey Poxkotsin đã bị treo cổ vì ăn của đút, cứ mỗi xe được miễn đem đến nơi là m việc, hắn lấy năm rúp".
Tà i sản của ngudoc
28-11-2008, 08:23 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 131
Viên sÄ© quan thưá»ng trá»±c trên thá»m lâu đà i Preobrazenskoe trả lá»i tất cả má»i ngưá»i:
- Có lệnh không cho má»™t ai và o. Má»i ngà i vá» cho!
Trong sân tụ táºp vô số xe trượt tuyết có mui kÃn và xe ngá»±a. Gió tháng chạp Ä‘em mưa đá nhỠđến lấp đầy các rãnh bánh xe Ä‘en ngòm. Cây cối bị giá phá»§ xà o xạc chong chóng xem chiá»u gió cót két trên các mái hư nát cá»§a lâu đà i. Các vị thượng thư và các quan đại thần ngồi trong xe trượt tuyết có mui và xe ngá»±a chỠđợi suốt ngà y ròng rã, từ sáng. Melsikov Ä‘i xe thếp và ng đóng sáu ngá»±a đến, muốn và o; nhưng cả hắn cÅ©ng bị bắt quay lại
Buổi tối, quá mưá»i giá», Romodanovski tá»›i. Viên sÄ© quan thưá»ng trá»±c run bắn cả ngưá»i khi thấy vị vương hầu chấp chÃnh mặc chiếc áo cầu lông gấu, lắc lư leo các báºc gạch đã mòn. Äể ông ta và o là trái lệnh Sa hoà ng; không để ông ta và o thì vị vương hầu chẳng cần thỉnh thị Sa hoà ng, sẽ lấy quyá»n lá»±c cá»§a mình sai ngưá»i quất cho hắn má»™t tráºn đến tan nát thịt da.
Romodanovski Ä‘i và o lâu đà i; tá»›i má»—i cá»a, lÃnh gác nghe thấy bước Ä‘i nặng ná» cá»§a lão Ä‘á»u lẩn tránh. Trước khi tá»›i phòng ngá»§ cá»§a Sa hoà ng, lão phải ngồi lại ba lần để thở. Lão lấy móng tay gãi cá»a rồi bước và o và cúi chà o nhà vua theo kiểu cổ.
- Ngươi đến có việc gì thế, ông chú cá»§a ta? - Vua Piotr, khói thuốc lá mù mịt kÃn ngưá»i, Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, mồm ngáºm tẩu; nhà vua quay lại, tá» vẻ không bằng lòng và không chà o lại. - Ta đã nói là không để ai và o kia mà ?
- Tâu bệ hạ, hỠđã là m đúng như thế: không ai dám và o cả. Nhưng thần đây, ngay thái thượng hoà ng cũng để thần và o mà không cần phải báo trước.
Vua Piotr nhún vai và lại tiếp tục đi lại, miệng nhấm nhấm cán tẩu.
- Bệ hạ nghÄ© gì suốt cả ngà y ròng rã như váºy? Thái thượng hoà ng và hoảng háºu đã căn dặn bệ hạ nghe lá»i khuyên bảo cá»§a thần. Ta cùng nhau suy nghÄ© chứ, bệ hạ? Có lẽ ta sẽ tìm được giải pháp nà o chăng?
- Thôi đừng nói suông nữa… Tự nhà ngươi cũng biết rõ… là ta đang nghĩ gì?
Fedor Yurievich không trả lá»i ngay; lão ngồi xuống phanh rá»™ng chiếc áo cầu - trong cái không khà ngá»™t ngạt nầy, lão thấy khó thở - rồi lấy chiếc mùi soa mà u thấm mồ hôi trên mặt:
- Có lẽ thần đến đây không phải là để nói suông.
- Biết đâu đấy, biết đâu đấy?
Bá»—ng nhiên, vua Piotr như thể không nghe thấy chÃnh tiếng nói cá»§a mình, hét to đến ná»—i tên lÃnh gác đứng trong phòng Ngai và ng tối om kỠđó, đánh rÆ¡i khẩu súng vì hoảng sợ.
- Bá»n già u sụ ở Há»™i đồng xã trưởng lý luáºn như sau: trước thà nh Narva, ta đã tá» ra là không thể đánh nhau vá»›i quân Thuỵ Äiển được… Cần phải ký hoà ước. Chúng không dám nhìn thẳng và o ta nữa… Ta đã nói vá»›i chúng như thế nầy… - Nhà vua túm lấy áo nẹp cá»§a Fedor Yurievich lắc mạnh - Chúng khóc thút thÃt: "Muôn tâu đại đế hãy chặt đầu chúng thần Ä‘i, nhưng chúng thần không có tiá»n, chúng thần đã bị phá sản…". Ta nghÄ© đến cái gì à ? Ta cần tiá»n! Suốt hai mươi bốn giỠđồng hồ qua, ta tá»± há»i không biết lấy đâu ra tiá»n. - Nhà vua buông Fedor Yurievich ra - Thế nà o? Ông chú?
- Thần đang nghe đây. Tâu bệ hạ, thần sẽ xin nói sau.
Vua Piotr chá»›p chá»›p mắt: "Hừ!" Nhà vua Ä‘i Ä‘i lại lại má»™t lát, liếc nhìn vương hầu, dịu giá»ng nói:
- Ta cần đồng… Có nhiá»u chuông thừa - chẳng cần gì đến má»™t tiếng kêu rá»—ng tuếch - ta sẽ tháo chuông xuống, Ä‘em đúc… Từ Ural, Demidov viết thư cho ta: đến mùa xuân sẽ có năm mươi nghìn pud gang thá»i
- Nhưng tiá»n? Lại moi tiá»n cá»§a dân các đại xã, cá»§a nông dân chăng? Liệu có được nhiá»u không? Ngay bây giá» hỠđã thở không được rồi, vả chăng má»™t năm nữa cÅ©ng chưa chắc đã thu thuế xong… Thế mà có và ng, có bạc, có cả đấy nhưng bị cất giấu, vô dụng…
Piotr Alekseevich chưa nói hết lá»i, cặp mắt cá»§a Fedor Yurievich đã trợn tròn xoe.
- Ta biết là nhà ngươi sẽ trả lá»i ta như thế nà o rồi ông chú cá»§a ta ạ. ChÃnh vì thế mà ta đã không cho ngưá»i Ä‘i tìm nhà ngươi… Nhưng chá»— tiá»n đó nhất định ta sẽ lấy.
- Tâu bệ hạ, và o lúc nầy, không thể chạm đến kho tà ng của các tu viện được!
- Tại sao? - vua Piotr thét lên như tiếng gà trống.
- Không phải lúc… Bây giá»â€¦ nguy hiểm đấy… Thần không nói vá»›i bệ hạ vá» những ngưá»i bị dẫn đến chá»— thần hà ng ngà y, hoặc gần như thế… - Các ngón tay múp mÃp cá»§a Fedor Yurievich, đặt trên đầu gối, động Ä‘áºy, có vẻ lo ngại - Bá»n thương gia Moskva là đà y tá»› trung thà nh cá»§a bệ hạ, trong lúc nầy… Narva đã là m chúng sợ… Mà kể ra ai mà chẳng sợ… Chúng lải nhải má»™t thá»i gian rồi chúng sẽ thôi… Chiến tranh có lợi cho chúng. Chúng sẽ bá» tiá»n ra, nhưng xin bệ hạ dừng bá»±c bá»™i… Còn nếu như ngay bây giá», bệ hạ đụng đến các tu viện, thà nh luỹ cá»§a chúng… Những tên dở ngưá»i sẽ la lên khắp nÆ¡i những Ä‘iá»u mà Griska Talitski(1) đứng trên mái nhà đã gà o lên hôm vừa qua ở chợ. Bệ hạ biết chứ? Bệ hạ thấy đấy… kho tà ng cá»§a các tu viện ta phải lấy dần dần, lặng lẽ.
- Nhà ngươi định mưu mẹo với ta đấy?
- Thần đã già , thần mưu mẹo là m gì?
- Ta phải có tiá»n ngay tức khắc. Nếu cần ta sẽ cướp!
- Bệ hạ cần nhiá»u không?
Fedor Yurievich đặt câu há»i đó, miệng thoáng mỉm cưá»i kÃn đáo. Nhà vua lại "hừ" má»™t tiếng rồi lồng lá»™n Ä‘i lại trong phòng ngá»§, châm tẩu và o cây nến, thở ra má»™t hÆ¡i khói, má»™t hÆ¡i nữa, và dằn giá»ng kiên quyết nói:
- Hai triệu!
- Có thể kém má»™t Ãt chăng
Vua Piotr bỗng ngồi thụp xuống trước Fedor Yurievich, lắc mạnh đầu gối lão.
- Äừng là m ta nóng lòng sốt ruá»™t nữa… Ta hãy thoả thuáºn vá»›i nhau: trong lúc nầy, ta sẽ không đụng đến kho tà ng cá»§a các tu viện… ÄÆ°á»£c chứ? Nhà ngươi có tiá»n không? Nhiá»u không?
- Äể mai xem sao?
- Không, ngay bây giá»â€¦ Nà o Ä‘i!
Fedor Yurievich cầm lấy mÅ©, nặng nỠđứng dáºy:
- Thôi được… Bệ hạ đã cần quá như váºy… - Vương hầu Ä‘i ra cá»a, dáng Ä‘i như má»™t con gấu - Nhưng đừng cho ai Ä‘i theo bệ hạ. Chỉ hai chúng ta Ä‘i thôi.
Trên tháp Xpaskaia, đồng hồ Ä‘iểm má»™t giá», chiếc xe trượt tuyết có mui cá»§a vương hầu chấp chÃnh chạy và o Ä‘iện Kreml, rẽ và o các ngõ cháºt hẹp và tối om, giữa những ngôi nhà cÅ© kỹ cá»§a các bá»™ và dừng lại trước má»™t toà nhà thấp bè bè, bằng gạch. Má»™t ngá»n đèn đặt ở báºc thá»m. Má»™t ngưá»i mặc áo lông cừu ngả mình và o cổng sắt Ä‘ang ngáy khò khò. Vương hầu từ trên xe trượt tuyết bước xuống sau Piotr Alekseevich, nhấc ngá»n đèn lên, cây nến mỡ bò chảy nước, khói um và lấy chân đá chiếc giầy gai thò ra ngoà i cái áo khoác lông cừu.
Ngưá»i kia còn ngái ngá»§ nói: "Anh muốn gì, anh muốn gì?". Hắn ngồi lên, bẻ cổ áo bằng lông cừu xuống, nháºn ra các vị khách vá»™i choà ng đứng dáºy.
Vương hầu chấp chÃnh gạt hắn ra, lấy chìa khoá cá»§a mình mở cá»a để vua Piotr Ä‘i qua, rồi bước và o theo và khoá cá»a lại. GiÆ¡ cao ngá»n đèn, lão lặc lè Ä‘i qua căn phòng ngoà i lạnh toát, qua má»™t phòng khác ấm áp, rồi má»™t phòng thấp trần hình vòm, tưá»ng đã tróc vôi vữa, cá»§a Bá»™ CÆ¡ máºt do Sa hoà ng Aleksey Mikhailovich láºp ra. Mùi bụi báºm, mùi mốc khô, mùi chuá»™t xông lên. Hai khung cá»a sổ nhá» có chấn song phá»§ đầy mạng nhện.
Má»™t cánh cá»a hé mở, đầu má»™t lão già sợ sệt ló ra; đó là ngưá»i gác bên trong, má»™t ngưá»i tin cẩn.
- Ai đấy? Ông là ai?
- Mitrits, đưa ta má»™t cây nến, - vương hầu chấp chÃnh nói.
Những tá»§ thấp bằng gá»— sồi, đóng bằng khoá sắt rèn, sắp thà nh hà ng sát bức tưá»ng bên trong cùng. Không những cấm không ai được sá» mó và o các tá»§ ấy, mà còn cấm cả tò mò dò há»i bên trong đựng những hồ sÆ¡ gì, trái lệnh sẽ bị xá» tá».
Ngưá»i gác Ä‘em đến má»™t cây nến cắm trên má»™t cái giá bằng sắt. Vương hầu chỉ và o chiếc tá»§ giữa:
- Kéo chiếc tá»§ nầy ra… - Ngưá»i gác lắc đầu - Ta ra lệnh cho ngươi… Ta chịu trách nhiệm
Ngưá»i gác đặt cây nến xuống đất. Hắn tì cái vai hom hem và o tá»§ rồi đẩy: chiếc tá»§ không nhúc nhÃch.
Vua Piotr vá»™i và ng cởi bỠáo cầu ngắn, bá» mÅ©, và ghé ngưá»i và o chiếc tá»§, lấy hết sức đẩy mạnh - cổ nhà vua đỠá»ng lên - và đẩy lùi chiếc tá»§. Má»™t con chuá»™t nhắt từ dưới gầm tá»§ vá»t ra. Bức tưá»ng có đục má»™t cánh cá»a nhá» bằng sắt, phá»§ kÃn mạng nhện bám đầy bụi báºm.
Fedor Yurievich vừa thở vừa rút trong túi ra má»™t chiếc chìa khoá nặng hai livrÆ¡(1) và nói: "Mitrits, soi cho ta, ta chẳng trông thấy gì hết". Lão vụng vỠđút chìa khoá và o lá»—. Äã ba mươi năm nay không mở, ổ khoá hoen gỉ, không vặn được. "Phải dùng đòn bẩy má»›i mở được; Mitrits, Ä‘i tìm cho ta má»™t cái đòn bẩy".
Vua Piotr cầm cây nến soi, xem xét cánh cá»a:
- Có cái gì trong đó?
- Bệ hạ sẽ thấy… Theo các bản kê khai cá»§a lâu đà i, những hồ sÆ¡ máºt được cất trong đó. Trong chiến dịch cá»§a vương hầu Golixyn ở Krym, bà chị Sofia cá»§a bệ hạ má»™t đêm có đến đây. Thần cùng Ä‘i vá»›i lệnh bà … Nhưng thần không mở được cá»a, cÅ©ng như bây giá»â€¦ - Lão khẽ cưá»i gằn dưới bá»™ ria kiểu Tarta - Lệnh bà Sofia đứng đó má»™t lúc rồi ra vá».
Ngưá»i gác Ä‘em đến má»™t cái đòn bẩy và má»™t cái rìu. Vua Piotr phá khoá - nhưng đánh gãy cán rìu và bị xước má»™t ngón tay. Nhà vua lấy chiếc đòn bẩy nặng nện mạnh và o cánh cá»a. Những tiếng nện vang lên choang choang trong căn nhà vắng lặng. Fedor Yurievich lo ngại, nhìn qua cá»a sổ. Cuối cùng, vua Piotr đút được đòn bẩy và o khe. Nhà vua ấn mạnh đòn bẩy, là m báºt ổ khoá - cánh cá»a sắt hé ra, rÃt ken két. Sốt ruá»™t, nhà vua nắm lấy cây nến và tiến lên trước, bước và o căn phòng xép, trần vòm, không có cá»a sổ.
Mạng nhện, bụi báºm. Trên các giá chạy quanh các tưá»ng, xếp những bình có quai chạm trổ từ thá»i Ivan Hung đế và Boris Godunov; những bình rượu lá»›n chân cao cá»§a Ã; những cháºu bạc nhỠđể Sa hoà ng rá»a tay trong những buổi chiêu đãi lá»›n; hai con sư tá» bạc bá»m bằng và ng và răng bằng ngà ; hà ng chồng đĩa và ng, những giá nến nhà thá» bằng bạc đã gãy, má»™t con công lá»›n bằng và ng khối, mắt ngá»c bÃch, đó là má»™t trong hai con công đặt bên ngai các hoà ng đế BizăngxÆ¡ thá»i cổ; bá»™ máy cá»§a nó đã há»ng. Trên các giá bên dưới có để những túi da: qua những đưá»ng khâu đã bục cá»§a nhiá»u túi, lòi ra những đồng florin Hà Lan. Dưới những ghế dà i, xếp hà ng đống lông hắc Ä‘iêu thá», nhung, lụa, tất cả Ä‘á»u bị mối nhấm, mục nát.
Vua Piotr cầm lấy những đồ váºt đó, nhấm nước bá»t và o ngón tay xoa xoa: "Và ng đây? Bạc đây?" Nhà vua đếm các túi tiá»n và ng, có bốn mươi lăm túi, có thể nhiá»u hÆ¡n… Nhà vua cầm lấy những bá»™ lông hắc Ä‘iêu thá», những bá»™ Ä‘uôi cáo, rÅ© mạnh.
- Nầy ông chú, nhưng những cái nầy mục nát cả rồi!
- Mục đấy nhưng không phải là bỠđi
- Tại sao trước đây nhà ngươi không nói với ta?
- Thần đã có lá»i hứa… Äức Thái thượng hoà ng Aleksey Mikhailovich má»—i lần Ä‘i chiến dịch Ä‘á»u giao cho thần giữ những kho dá»± trữ tiá»n bạc và châu báu cá»§a Ngưá»i. Äến cuối Ä‘á»i Ngưá»i, Ngưá»i có gá»i thần đến và dặn dò là không được Ä‘em cho má»™t ngưá»i kế vị nà o cá»§a Ngưá»i, trừ trưá»ng hợp Nhà nước tối cần thiết, trong thá»i chiến.
Vua Piotr vỗ mạnh và o đùi:
- A, quả thá»±c nhà ngươi đã giúp ta thoát khá»i cÆ¡n bÃ… Như thế là đủ rồi… Bá»n tu sÄ© sẽ cảm Æ¡n nhà ngươi! Hãy nhìn con công nầy? Äá»§ để mua giầy, quân phục, vÅ© khà cho các trung Ä‘oà n và nện cho vua Charles má»™t tráºn nên thân… Nhưng còn các chuông, ông chú ạ, dù thế nà o Ä‘i nữa ta cÅ©ng sẽ cứ lấy, không nên vì thế mà giáºn ta.
Chú thÃch:
(1) "Nhà chép sá»" razkonic, tác giả các "cuốn vở" trong đó Piotr đệ nhất bị gá»i là "Quá»· vương". Bị xá» tá» năm 1700. (Chú thÃch cá»§a tác giả).
(2) Một livrơ bằng 0,453kg.
Tà i sản của ngudoc
28-11-2008, 08:27 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 132
Ở châu Âu, ngưá»i ta chế diá»…u nhưng rồi cÅ©ng nhanh chóng quên vị Sa hoà ng cá»§a bá»n dã man suýt nữa đã là m cho các dân tá»™c vùng Baltic phải hoảng sợ - tá»±a những bóng ma, bầy khố rách áo ôm cá»§a ông ta đã tan tác. Sau tráºn Narva, vua Charles, ngưá»i đã dồn chúng vá» xứ Moskovi man rợ cá»§a chúng, nÆ¡i chúng sẽ phải sống vất vÆ¡ vất vưởng mãi mãi trong cảnh tối tăm ngu dốt từ ngà n xưa - vì qua lá»i tưá»ng thuáºt cá»§a các nhà thám hiểm nổi tiếng, ai cÅ©ng biết bản chất hèn hạ và bất lương cá»§a ngưá»i Nga, - chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn, vua Charles đã trở thà nh ngưá»i anh hùng lừng danh các thá»§ đô châu Âu. Ở Amsterdam toà Thị sảnh và Sở giao dịch chứng khoán kéo cá» mừng chiến thắng Narva; ở Paris, tại các hiệu sách, ngưá»i ta trưng bà y trong tá»§ kÃnh hai ká»· niệm chương bằng đồng - má»™t cái mang hình thần Vinh quang Ä‘ang đội mÅ© miện cho vua Thuỵ Äiển trẻ tuổi: "ChÃnh nghÄ©a đã chiến thắng!", còn chiếc kia ghi cảnh Sa hoà ng Piotr Ä‘ang chạy trốn, rÆ¡i cả chiếc mÅ© Kamys: tại Viên, Inhatiux Garien, cá»±u sứ thần Ão ở Moskva, cho xuất bản những ghi chép, hoặc nháºt ký riêng, cá»§a viên thư ký cá»§a ông ta là Johan George Kooe, tả lại má»™t cách hà o hứng những phong tục tức cưá»i và man, rợ cá»§a xứ Moskovi, cùng là cuá»™c hà nh hình bá»n xtreletz đẫm máu năm 1698. Tại triá»u đình Viên, ngưá»i ta công nhiên bà n tán vá» tin thất bại má»›i cá»§a quân Nga trước thà nh Pskov, vua Piotr phải chạy trốn chỉ có và i ngưá»i theo sau, vá» cuá»™c nổi loạn ở Moskva, vá» tin công chúa Sofia được giải thoát, đã từ tu viện ra nắm lại chÃnh quyá»n.
Nhưng tất cả những sá»± kiện nhá» nhặt đó liá»n bị lu má» ngay trước cÆ¡n bão táp chiến tranh rút cuá»™c đã bùng nổ. Vua Tây Ban Nha băng hà , - Pháp và Ão mưu đồ tranh nhau kế vị. Anh và Hà Lan nhúng tay và o.
Các vị tướng soái lừng danh: Jhon, Churchill, quáºn công Malbro, vương hầu Ogien xứ Xavoa, quáºn công Vangdom bắt đầu tà n phá các nước và đốt các thà nh phố. Tại Ã, tại Bavie, tại xứ Flandre xinh đẹp, trên tất cả các nẻo đưá»ng, bá»n cầu bÆ¡ cầu bất có vÅ© khà đi lang thang khá»§ng bố dân là nh, cướp bóc thá»±c phẩm và rượu. Những cuá»™c nổi loạn nổ ra ở Hungary và ở miá»n Xeven. Váºn mệnh các cưá»ng quốc đến lúc quyết định: nước nà o, hạm đội nà o sẽ là m bá chá»§ các đại dương? Do đó hỠđà nh bá» mặc các công việc cá»§a phương Äông.
Sau Narva, vua Charles say sưa vá»›i chiến thắng, muốn Ä‘uổi theo vua Piotr đến táºn cùng xứ Moskovi. Nhưng các tướng lÄ©nh van nà i nhà vua chá»› có cầu may đến hai lần.
Quân đội mệt má»i và bị tiêu hao được đưa vá» doanh trại mùa đông tại Laixa, gần Dorpat. Từ đó, nhà vua viết cho Thượng nghị viện má»™t lá thư ngạo mạn, đòi viện binh và tiá»n. Ở Stockholm, những ngưá»i trước đây không tán thà nh chiến tranh bây giá» Ä‘á»u im lặng. Thượng nghị viện ký pháp lệnh ban hà nh những thuế má»›i và đến mùa xuân, gá»i tá»›i Laixa hai mươi nghìn bá»™ kinh và kỵ binh. Má»™t cuốn sách bằng tiếng La tinh được xuất bản - nguyên nhân cuá»™c chiến tranh cá»§a Thuỵ Äiển chống Sa hoà ng xứ Moskvi. Tại các triá»u đình châu Âu, má»i ngưá»i khoái trá Ä‘á»c cuốn sách đó.
Hiện giá» vua Charles có má»™t đạo quân và o loại mạnh nhất châu Âu. Chỉ có quyết định xem nên đánh vá» hưởng nà o: vá» phÃa Äông - xứ Moskovi hoang vu, thà nh phố thưa thá»›t, cùng khổ, hứa hẹn những chiến lợi phẩm nghèo nà n và Ãt vinh quang - hay vá» phÃa Tây Nam, chống tên vua Auguste tráo trở, đánh và o táºn ná»™i địa nước Ba Lan, và o xứ Xăc, ngay trung tâm châu Âu?
Tiếng súng đại bác cá»§a các vị tướng soái lừng danh đã nổi vang ở đó. Vua Charles ngây ngất nghÄ© đến vinh quang cá»§a má»™t Cséza thứ hai. Binh lÃnh dá»™i cáºn vệ cá»§a vua Thuỵ Äiển, vốn dòng dõi trá»™m cướp, đã mÆ¡ tưởng đến lụa là lá»™ng lẫy xứ Florence, và ng bạc trong các hầm ở Excurian(1) những cô thiếu nữ xứ Flandre tóc và ng óng các quán rượu ở các ngã tư đưá»ng miá»n Bavie.
Äến mùa hạ, khi đưá»ng xá đã Ä‘i lại được dá»… dà ng, vua Charles cá» má»™t đạo quân mạnh tám nghìn ngưá»i do Slipenbac chỉ huy và ra lệnh tiến vá» biên giá»›i Nga.
ÄÃch thân nhà vua cầm đầu toà n đội binh mã, hà nh quân gấp, vượt qua xứ Livoni; cách Riga hai dặm vá» mé thượng lưu gặp địch, nhà vua vượt qua sông Dvina bằng thuyá»n và đánh tan đội quân xứ Xăc cá»§a vua Auguste. Trong tráºn nầy, xảy ra ngà y mồng tám tháng bảy, Johan Patkun bị thương: y chỉ vừa kịp lên ngá»±a chạy trốn, thoát khá»i tay quân giáp kỵ cá»§a vua Thuỵ Äiển Ä‘uổi theo; lần nầy y thoát được cảnh bị cầm tù và nhục hình.
Trước thà nh Riga, không phải là đám lÃnh Nga rách rưới mà là đội quân oai hùng cá»§a xứ Xăc nổi tiếng khắp châu Âu đã, bị đánh bại. Äôi cánh cá»§a Vinh quang như dng rá»™ng trên lưng vua Charles. "Vua Charles chẳng còn nghÄ© đến gì khác ngoà i chiến tráºn… - Tướng Xtenboc đã nói vá» vua Thuỵ Äiển như váºy trong những bức thư gá»i vá» Stockholm - Nhà vua không còn nghe những lá»i khuyên can khôn ngoan nữa… Nhà vua nói năng cứ như là chÃnh Chúa trá»i trá»±c tiếp truyá»n đạt cho mình má»i dá»± định. Nhà vua hết sức tá»± phụ và vô lý… Tôi cho rằng dù chỉ còn má»™t nghìn ngưá»i, nhà vua vẫn cứ cùng vá»›i há» lao và o cả má»™t đạo quân. Nhà vua chẳng há» báºn tâm vá» chuyện quân lÃnh ăn uống ra sao, khi má»™t ngưá»i trong chúng ta chết, nhà vua cÅ©ng chẳng há» má»§i lòng nữa…"
Từ Riga, vua Charles Ä‘uổi theo Auguste. Ở Ba Lan, má»™t cuá»™c ná»™i chiến đẫm máu bùng nổ giữa bá»n quý tá»™c: má»™t phe theo Auguste chống lại ngưá»i Thuỵ Äiển phe kia la lá»›n rằng chỉ có ngưá»i Thuỵ Äiển má»›i thiết láºp được tráºt tá»± và giúp ngưá»i Ba Lan lấy lại vùng hữu ngạn xứ Ukrain cùng vá»›i Kiev, và nước Ba Lan cần có vua má»›i.
Vua Auguste chạy trốn khá»i Warsawa. Không phải giao chiến, vua Charles tiến và o thá»§ đô. Tại Krakow, vua Auguste vá»™i vã táºp hợp má»™t đạo quân má»›i.
Má»™t cuá»™c săn Ä‘uổi kỳ lạ bắt đầu - má»™t ông vua rượt theo má»™t ông vua khác. Tại các triá»u đình châu Âu - má»™t lần nữa ngưá»i ta lại ca ngợi vị anh hùng trẻ tuổi tên vua Thuỵ Äiển được nêu lên bên cạnh tên vương hầu Ogien và quáºn công Maolbro. Ngưá»i ta nói rằng vua Charles không để má»™t ngưá»i đà n bà nà o tá»›i gần, tháºm chà để nguyên cả á»§ng mà ngá»§; trước cuá»™c chiến đấu, nhà vua ra mắt bá quan, - cưỡi ngá»±a, đầu không mÅ©, mặc chiếc áo chẽn mà u xám xanh muôn thuở cúc cà i đến táºn cổ, và miệng cầu Chúa, xông trước tiên và o kẻ thù, cuốn theo cả Ä‘oà n quân. Nhà vua đã giao nhiệm vụ cho tướng Slippenbac đánh bại Sa hoà ng Piotr ở miá»n Äông chán ngắt.
Suốt mùa đông, vua Piotr khi thì ở Moskva, khi thì ở Novgorod hoặc Voronez, nÆ¡i đây Ä‘ang ráo riết tiếp tục đóng tà u cho hạm đội Hắc Hải. Ngưá»i ta đã nấu các quả chuông, chở đến Moskva chÃn mươi ngà n pud đồng. Viniux, viên lục sá»± già cá»§a viện Duma vốn thông thạo vá» khoa luyện, được chỉ định là m quản đốc xưởng đúc súng đại bác má»›i. Viniux đã tổ chức, cạnh xưởng đúc ở Moskva, má»™t trưá»ng gồm hai trăm năm mươi há»c sinh: con các nhà quý tá»™c, dân các đại xã và thanh niên dòng dõi thấp hèn nhưng thông minh, há»c nghỠđúc, há»c toán, há»c cách xây dá»±ng đồn luỹ và sá» há»c. Thiếu đồng đỠđể pha và o đồng chuông. Vua Piotr cá» Viniux Ä‘i Siberi tìm quặng. Ở Liege, Andrey Artamonovich Matveev, con vị đại thần Matveev đã bị giết chết trên Thá»m Äá», mua mưá»i lăm ngà n khẩu súng trưá»ng kiểu má»›i, súng đại bác bắn nhanh, ống nhòm và lông đà điểu cho mÅ© sÄ© quan. Năm nhà máy sản xuất da và vải hoạt động ở Moskva; ngưá»i ta má»™ thợ cả ở khắp châu Âu vá»›i giá cao. Binh lÃnh táºp tà nh từ sáng đến tối. Việc khó khăn nhất là đà o tạo sÄ© quan.
Há» phải huấn luyện binh lÃnh và đồng thá»i tá»± huấn luyện cho mình; há»… được thăng cấp má»™t cái là quyá»n hà nh là m há» say sưa choáng váng; hoặc hỠăn chÆ¡i phè phỡn hoặc sinh ra rượu chè be bét
Hai tuần sau tráºn thất bại ở Narva, vua Piotr viết thư cho Boris Petrovich Seremetiev, Ä‘ang táºp hợp tà n quân cá»§a các trung Ä‘oà n kỵ binh ở Novgorod, ngưá»i thì mất ngá»±a, kẻ mất gươm, kẻ thì chẳng còn mảy may gì hết:
"Äể mất hết trong cảnh bất hạnh thì tháºt là vô lý. Vì váºy ta ra lệnh cho nhà ngươi tiếp tục nhiệm vụ ta đã giao phó, tức là chỉ huy kỵ binh. Trong tương lai, nhà ngươi sẽ giữ các miá»n kế cáºn, sẽ tiến lên đánh cho quân địch thiệt hại nhiá»u hÆ¡n. Nhà ngươi không có lý do gì để từ chối: nhà ngươi có đủ quân lÃnh; sông ngòi và đầm lầy đã đóng băng… Ta nhắc nhà ngươi má»™t Ä‘iá»u nữa; đừng có tìm cách lẩn tránh vá»›i bất cứ lý do gì ngay cả lý do bệnh táºt… Nhiá»u kẻ bá» trốn đã mắc bệnh đó. Tên thiếu tá Lobanov đã bị treo cổ vì lý do ấy đấy Nhưng vì đạo kỵ binh quý tá»™c chế ngoại không được chắc chắn, ngưá»i ta má»™ quân tình nguyện ở má»i tầng lá»›p - nông dân và nông nô: há» sung và o quân đội vá»›i lương mưá»i má»™t rúp má»™t năm kể cả ăn. Mưá»i trung Ä‘oà n long kỵ binh được thà nh láºp. Ngưá»i xin đăng và o kỵ binh để trốn tránh cuá»™c Ä‘á»i nông nô, đông quá đến ná»—i phải lá»±a chá»n những ngưá»i cao lá»›n khá»e mạnh nhất.
Các trung Ä‘oà n long kỵ binh vừa được huấn luyện xong được đưa ngay đến Novgorod: ở đó tướng Anikita Repnin táºp hợp và huấn luyện các sư Ä‘oà n đã tham tráºn Narva.
Trước ngà y năm má»›i, ngưá»i ta đã hoà n thà nh việc cá»§ng cố Novgorod, Pskov và tu viện Peseski. Ở phÃa Bắc, Khomogory và Arkhagensk cÅ©ng được xây thà nh đắp luỹ. Cách thà nh phố Arkhagensk mưá»i lăm dặm, tại cá»a sông Berezovski, má»™t thà nh trì bằng đá được xây dá»±ng cấp tốc, thà nh Novo-Dvinka. Äến mùa hạ, nhiá»u tà u buôn từ Anh và Hà Lan cặp bến Arkhagensk để dá»± há»™i chợ tháng sáu. Năm ấy, Ngân khố đã giữ độc quyá»n: những hà ng hoá má»›i vá» ngoại thương: hải sản, keo cá, hắc Ãn, bồ tạt, sáp ong. Thương nhân cá»§a Sa hoà ng vÆ¡ vét cho Ngân khố, các nhà buôn tư nhân chỉ con buôn bán các đồ da và ngà chạm. Ngà y 20 tháng sáu, hạm đội Thuỵ Äiển đột nháºp và o cá»a sông Dvina miá»n Bắc. Trước thà nh trì má»›i xây dá»±ng, hạm đội đó không dám vượt qua để tiến vá» phÃa Arkhagensk, chỉ nã hết súng trên tà u và o các pháo đà i cá»§a Novo-Dvinka.
Trong tráºn đánh ấy, má»™t trong bốn chiếc thuyá»n Thuỵ Äiển mắc cạn trên bãi cát trước thà nh; rồi đến lượt má»™t chiếc thuyá»n buồm. Quân Nga nhảy xuống xuồng và sau má»™t cuá»™c chiến đấu, đã chiếm được chiến thuyá»n và thuyá»n buồm các tà u khác liá»n quay đầu chạy và nhục nhã tiến ra Bạch Hải.
Suốt mùa hạ; luôn luôn có các cuộc giao chiến giữa các đơn vị tiên phong của Seremetiev và của Slipenbac.
Quân trinh sát Thuỵ Äiển tiến đến táºn tu viện Peseski nhưng chỉ đốt phá được các là ng mạc xung quanh, không chiếm được thà nh. Slipenbac lo lắng, đòi thêm tám ngà n quân nữa và viết thư cho vua Charles: "Quân Nga ngà y cà ng táo bạo hÆ¡n; tháºt không ngá», chúng có vẻ đã phục hồi nhanh chóng sau thất bại tại Narva, tháºm chà lại còn có nhiá»u tiến bá»™ trong nghệ thuáºt quân sá»± và vá» vÅ© khà là đằng khác; hiện nay khó mà đánh thắng được quân Nga vá»›i hai lữ Ä‘oà n…". Trong khi đó, vua Charles đã chiếm được Krakow, dồn vua Auguste vá» xứ Xăc cứ là m ngÆ¡ trước tiếng nói cá»§a lẽ phải.
Tình hình cứ như thế cho tới tháng chạp năm 1701.
Giữa mùa đông, qua lá»i khai cá»§a má»™t tù binh, Boris Petrovich Seremetiev được biết là tướng Slipenbac Ä‘ang đóng doanh trại mùa đông tại ấp Erexfe, gần Dorpat.
Ông liá»n nảy ra má»™t kế hoạch táo bạo mà ngay bản thân ông cÅ©ng phải kinh sợ: bất ngỠđột nháºp và o sâu trong đất địch để đánh úp kẻ thù Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i. CÆ¡ há»™i hiếm có. Xưa kia, chắc có lẽ Boris Petrovich chẳng ưa mạo hiểm như váºy: nhưng năm đó, Piotr Alekseevich trở nên khó tÃnh hÆ¡n bao giá» hết: nhà vua chẳng để cho ai yên ổn nghỉ ngÆ¡i, quở mắng vá» chuyện là m sai việc nầy việc ná» Ãt hÆ¡n là quở mắng việc bá» lỡ má»™t cÆ¡ há»™i tốt.
Cho nên Seremetiev buá»™c phải liá»u má»™t phen may rá»§i. Boris Petrovich cho mưá»i ngà n quân mặc áo cầu lông, Ä‘i á»§ng dạ - số quân má»›i má»™ nầy vừa má»›i được tổ chức - và bổ sung cho há» mưá»i lăm khẩu pháo nhẹ đặt trên xe trượt tuyết; ông tiến nhanh nhưng hết sức tháºn trá»ng, phái những trung Ä‘oà n kỵ binh nhẹ ngưá»i Cherkassy, Kalmys và Tarta Ä‘i tiên phong; sau ba ngà y, ông tá»›i Erexfe. Khi quân Thuỵ Äiển nhìn thấy trên bá» cao đầy tuyết cá»§a dòng sông nhá» Aa, những mÅ© chụp có tai cá»§a Ä‘oà n kỵ binh cầm cung và giáo đầu có buá»™c túm lông Ä‘uôi ngá»±a thì đã quá muá»™n. Trung tá Lieven chạy ra sông vá»›i hai đại đội và má»™t khẩu pháo. Bá» bên kia, những con ngưá»i man rợ, mắt xếch ngưá»i, giương cung lên, bắn ra má»™t tráºn mưa tên; má»™t tiếng hú như tiếng chó sói vang lên, má»—i lúc má»™t to hÆ¡n; từ bên phải và từ bên trái, quân Tarta mặc áo kẻ sá»c, cầm gươm cong và quân Cherkassy mặc áo nẹp xanh, tay cầm giáo và dây thòng lá»ng, lao xuống dốc lởm chởm những đống tuyết dà y, vượt qua dòng sông đóng băng trong bốc lên mù mịt, quân Kalmys thét lên những tiếng kêu chói tai, tấn công chÃnh diện. Ba trăm quân mang súng trưá»ng ngưá»i Estonia cá»§a Lieven và ngay cả viên trung tá Ä‘á»u bị chém chết, bị cắt cổ và lá»™t hết quần áo.
Toà n thể doanh trại Thuỵ Äiển chuyển động. Má»™t đơn vị má»›i, có sáu khẩu pháo yểm há»™, đẩy lui đám kỵ binh trinh sát sang bên kia sông. Slipenbac phi nước đại khắp trại, có lÃnh kèn chạy theo sau; quân Thuỵ Äiển mặc vá»™i quần áo, vá»› được gì mặc nấy, từ các ngôi nhà gá»— và các hầm trú ẩn nhảy ra, chạy vỠđơn vị trên lá»›p tuyết dà y. Toà n quân sắp hà ng trước ấp và đón quân Nga Ä‘ang tiến lại bằng má»™t loạt đạn đại bác. Boris Petrovich, chỉ mặc áo nẹp dạ thưá»ng, băng tam tà i quà ng chéo vai, phi ngá»±a giữa đội quân bà y tráºn theo hình vuông.
Hoả lá»±c cá»§a quán Thuỵ Äiển reo rắc sá»± rối loạn trong các đơn vị long kỵ binh tiến lên trước, các đơn vị nầy chưa há» biết mùi lá»a đạn. Quân Thuỵ Äiển tiến công. Nhưng mưá»i lăm khẩu khinh pháo trên xe trượt tuyết xông lên và khạc ra má»™t tráºn mưa đạn ghém dà y đặc và nhanh đến ná»—i quân Thuỵ Äiển kinh ngạc, ngần ngừ dừng lại. Các trung Ä‘oà n long kỵ binh cá»§a Krovotop, Zybin và Gulitxa đã trấn tÄ©nh lại, từ hai bên cánh xông và o.
- Anh em! - Seremetiev đứng ở giữa ô vuông thét lên, giá»ng khản đặc, - Anh em! Giã mạnh và o quân Thuỵ Äiển!
Quân Nga xông lên, lưỡi lê trên cắm đầu súng. Ãnh lá»a đạn chiếu sáng buổi hoà ng hôn Ä‘ang đổ xuống nhanh. Slipenbac ra lệnh lùi lại, nấp và o sau những ngôi nhà cá»§a ấp. Nhưng tiếng kèn não nuá»™t vừa vang lên báo hiệu rút lui thì từ tứ phÃa, quân long kỵ binh, Tarta, Kalmys, Cherkassy cà ng thêm phần hung dữ áºp tá»›i những ô vuông cá»§a quân Thuỵ Äiển lởm chởm gươm súng Ä‘ang lùi, đánh chúng tan vỡ hà ng ngÅ©, đè bẹp chúng. Cuá»™c tà n sát bắt đầu… NhỠđêm tối tướng Slipenbac chỉ vừa kịp phóng ngá»±a trốn thoát vá»›i ba ngưá»i Ä‘i theo và chạy vá» Revan.
Tại Moskva, nhân dịp chiến thắng đầu tiên nầy, ngưá»i ta đốt lá»a ăn mừng và thắp đèn lồng. Ở Hồng trưá»ng, hà ng thùng vodka và bia được đưa ra; ngưá»i ta quay cừu cả con trên lá»a, phân phát bánh cho dân chúng. Cá» Thuỵ Äiển được trưng bảy ở tháp Xpaskaia. Melsikov phi ngá»±a tá»›i Novgorod trao tặng Boris Petrovich bức chân dung cá»§a Sa hoà ng nạm kim cương lấp lánh và hÆ¡n nữa, chức đại nguyên soái, xưa nay vốn chưa há» có. Má»—i ngưá»i lÃnh tham gia tráºn chiến thắng Ä‘á»u được thưá»ng má»™t rúp bạc - những đồng rúp nầy đã được đúc lần đầu tiên ở nhà tiá»n Moskva, thay thế tiá»n bạc cÅ©.
Boris Petrovich ứa nước mắt cảm ơn và nhở Melsikov chuyển một bức thư đệ lên nhà vua, yêu cầu được phép trở vỠMoskva vì có công việc cấp bách.
"Cho đến nay - ông viết, - tiện nội không có nơi ở, thần phải tìm cho tiện nội một ngôi nhà nhỠnà o đó để tiện nội có được nơi ăn chốn nằm…"
Nhà vua trả lá»i: "Ngà i đại nguyên soái, nhà ngươi chẳng cần phải trở vá» Moskva. Nhưng trẫm để nhà ngươi suy nghÄ© và tá»± quyết định lấy việc đó… Và nếu nhà ngươi có vá» thì vá» trong tuần Khổ nạn để trở lại và o Tuần lá»… Thánh".
Sáu tháng sau, Boris Petrovich lại má»™t lần nữa gặp tướng Slipenbac trước thà nh Humenshop: trong tráºn đánh đẫm máu nầy, trong số bảy nghìn quân Thuỵ Äiển, năm nghìn đã bị tiêu diệt. Chẳng còn ai để bảo vệ xứ Livoni nữa: con đưá»ng dẫn đến các thà nh phố miá»n duyên hải đã thông suốt. Và Seremetiev cho quân tà n phá miá»n đó, tản phá các xóm là ng, các trại ấp, các lâu đà i cố cá»§a các hiệp sĩ… Và o khoảng mùa thu, ông viết cho vua Piotr:
"Äức thượng đế và Äức Bà Äồng trinh Rất Thánh đã thá»±c hiện ý muốn cá»§a bệ hạ: trên đất địch chẳng còn gì mà cướp nữa. Chúng thần đã cướp phá, huá»· hoại hết. Chỉ có các thà nh phố Marienburg, Narva, Revan và Riga là toà n vẹn. Và giỠđây, thần chỉ còn má»™t ná»—i lo âu: là m gì vá»›i bá»n tù binh? Các trại giam, các nhà tù đã cháºt nÃch cả rồi, tháºm chà phải nhốt chúng cả và o nhà các sÄ© quan… Bá»n nầy dữ tợn, nghÄ©a là nguy hiểm. Thần cúi xin bệ hạ ký má»™t sắc chỉ: trong số các tù binh, chá»n lấy những tên tốt nhất, những tên biết sá» dụng rìu, hoặc là nghệ sÄ©, và đưa chúng đến Voronez hoặc Azop, để có thể dùng chúng…"
Chú thÃch:
(1) Cung Ä‘iện cá»§a vua chúa Tây Ban Nha, gần Madrid (Chú thÃch cá»§a tác giả).
Tà i sản của ngudoc
28-11-2008, 08:31 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 133
Suốt mưá»i hai ngà y, ngưá»i ta nã pháo và o pháo đà i Marienburg cổ kÃnh. Không sao tá»›i, gần được: pháo đà i sừng sững trên má»™t hòn đảo nhỠở giữa hồ Poip, tưá»ng thà nh bằng đá xây ngay từ dưới nước nhô lên, chiếc cầu bắc từ cổng thà nh sang bá» - bên cạnh cổng có má»™t vá»ng lâu - đã bị chÃnh quân Thuỵ Äiển phá huá»·.
Trong má»™t pháo đà i có nhiá»u kho lá»›n dá»± trữ lúa mạch. Quân Nga đói ăn trong cái xứ Livoni đã bị tà n phá, rất cần đến những kho lúa nầy. Boris Petrovich ra lệnh táºp hợp quân tình nguyện; ông đến gặp há» và nói vá»›i há» như sau: "Trong pháo đà i có rượu vang và đà n bà . Cố gắng Ä‘i các anh em, ta sẽ cho phép các ngươi hai mươi bốn giá» hoan lạc". Binh lÃnh liá»n rỡ ngay nhiá»u ngôi nhà gá»— cá»§a xloboda bên sông, Ä‘em đóng thà nh những bè gá»— và khoảng má»™t nghìn quân tình nguyện chống sà o chèo vá» phÃa tưá»ng pháo đà i. Äạn trái phá cá»§a quân Thuỵ Äiển nổ tung giữa đám bè.
Boris Petrovich ra đứng ở thá»m ngôi nhà gá»— ông Ä‘ang ở và giÆ¡ ống nhòm lên quan sát. Quân Thuỵ Äiển Ä‘iên khùng, tức tối. Nếu chúng đẩy lùi được đợt tấn công thì sao? Bao vây ư? Không, bao vây nhất định sẽ dằng dai đến táºn cuối mùa thu. Bá»—ng nhiên má»™t ngá»n lá»a lá»›n từ mặt đất phụt lên; gần bên cổng pháo đà i ngá»n tháp nhá» bằng gá»— tròn bên trên vá»ng lâu nghiêng ngả. Má»™t phần tưá»ng sụp đổ. Các bè gá»— đã tiến đến gần lá»— hổng. Lúc bấy giá» má»™t lá cá» trắng xuất hiện ở má»™t cá»a sổ lâu đà i, treo lá»§ng lẳng ở đó. Boris Petrovich xếp ống nhòm lại, bá» mÅ© ra và là m dấu.
Dân trong pháo đà i leo qua những cá»c cá»§a chiếc cầu đã bị phá huá»·, chạy và o bá». Há» bồng bế con cái trên tay, kéo lê những bá»c áo quần, là n đồ. Äà n bà quay lại nhìn nÆ¡i ăn chốn ở há» phải bá» mà đi, nức nở khóc: há» kinh hoảng lấm lét nhìn quân Nga Ä‘ang kiểm kê chiến lợi phẩm. Nhưng những ngưá»i bị nạn cuối cùng vừa rá»i khá»i pháo đà i thì cánh cổng nẹp Ä‘ai sắt bá»—ng đóng sầm lại, từ những lá»— châu mai nhá» phụt ra những tia khói nhá» - viên trung uý Ä‘i thuyá»n và o để kéo cá» Nga lên trên thà nh bị bắn chết ngay trước tiên. Từ bá», súng cối bắn trả lại. Dân chúng Ä‘i ngang trên cầu hoảng hốt đánh rÆ¡i những bá»c quần áo, là n đồ xuống nước. Má»™t ngá»n lá»a khổng lồ hất tung mái lâu đà i lên không; tiếng nổ là m rung chuyển cả mặt hồ, đá từ trên không rÆ¡i xuống Ä‘áºp và o má»i ngưá»i. Thà nh và các kho tà ng bốc cháy. Sau nầy ngưá»i ta được biết là trung uý Wulf không kịp chạy thoát. Gã quý tá»™c bị bá»ng và máu me đầm đìa, xuất hiện ở lá»— hổng cá»§a bức tưá»ng thà nh và rÆ¡i xuống nước; ngưá»i ta vá»›t hắn lên thuyá»n.
Viên tư lệnh pháo đà i có các sÄ© quan Ä‘i theo, bước và o ngôi nhà gá»—, nÆ¡i đại nguyên soái Seremetiev Ä‘ang ngồi, vẻ quan trá»ng, lưng quay ra cá»a sổ, trước bà n đã dá»n sẵn bữa ăn chiá»u. Viên tư lệnh bá» mÅ©, lá»… phép cúi chà o và dâng kiếm. Các sÄ© quan cá»§a y cÅ©ng là m theo.
Boris Petrovich ném kiếm lên chiếc ghế dà i và quát mắng bá»n Thuỵ Äiển tại sao chúng không chịu đầu hà ng sá»›m, tại sao chúng đã là m hại bao nhiêu ngưá»i, tại sao chúng đã để bao nhiêu ngưá»i khác chết, và tại sao chúng đã thâm hiểm là m nổ tung thà nh? Các viên đại tá kỵ binh Nga can trưá»ng, da rám nắng, râu tóc rối bù, lúc đó Ä‘ang ở trong ngôi nhà gá»—, hầm hầm nhìn bá»n Thuỵ Äiển. Tuy nhiên, viên tư lệnh vẫn dÅ©ng cảm trả lá»i đại nguyên soái:
- Trong số ngưá»i cá»§a chúng tôi có nhiá»u ngưá»i đà n bà trẻ con, có cả viên binh lương tổng giám, mục sư Ecxte Gluc đáng kÃnh cùng vợ và các con gái… Tôi đỠnghị ngà i cho hỠđược tá»± do ra khá»i thà nh, đừng giao há» cho quân lÃnh… Phụ nữ và trẻ con chắc chẳng là m ngà i vinh dá»± gì.
- Ta không cần biết gì hết!- Boris Petrovich quát.
Trong cÆ¡n thịnh ná»™, bá»™ mặt ông ta nhẵn nhụi, ẻo lả, có lẽ quen vá»›i cuá»™c sống gia đình hÆ¡n, vã mồ hôi. Thót bụng lại, ông đứng dáºy rá»i khá»i bà n.
- Ngà i tư lệnh và các ngà i sĩ quan, tôi ra lệnh giam các ngà i!
Ông xốc lại tấm băng tam tà i, hùng dũng khoác lên vai chiếc áo choà ng ngắn bằng dạ mà u đỠsẫm rồi bước ra ngoà i để ra mắt ba quân, có các đại tá đi theo.
Khói Ä‘en từ pháo đà i cuồn cuá»™n bốc lên, che lấp cả mặt trá»i. Khoảng ba trăm tù binh Thuỵ Äiển đứng á»§ rÅ© bên bá» sông. Quân Nga chưa biết sẽ đối xá» vá»›i chúng ra sao, Ä‘i Ä‘i lại lại trước đám nông dân xứ Livoni quà u quạu - hai tuần trước đây, đám nông dân nầy đã rá»i bá» xóm là ng và o nương náu trong thà nh Marienburg Ä‘ang bị bao vây để tránh cuá»™c xâm lăng, - lên tiếng há»i đám phụ nữ Ä‘ang ngồi trên bá»c quần áo cá»§a há», buồn bã gục đầu và o đầu gối. Tiếng kèn vang lên. Äại nguyên soái trịnh trá»ng bước Ä‘i, vòng hoa thị ở đầu Ä‘inh thúc ngá»±a dà i hình sao kêu lách cách.
Từ phÃa sau má»™t nhóm long kỵ binh đã xuống ngá»±a, má»™t cặp mắt sáng rá»±c tá»±a than hồng nhìn ông chằm chằm: ông cảm thấy như tim mình cháy bá»ng… Trong thá»i chiến, má»™t cặp mắt đà n bà đôi khi còn sắc hÆ¡n cả má»™t lưỡi dao… Boris Petrovich nghiêm trang đằng hắng "hừm!". Äằng sau những bá»™ quân phục bụi báºm là má»™t chiếc váy mà u xanh da trá»i… - Seremetiev cáu mặt, nhô hà m ra phÃa trước và bắt gặp đôi mắt ấy: đội mắt âm thầm, long lanh giá»t lệ, má»™t lá»i cầu khẩn thiết tha, vẻ thanh xuân mÆ¡n mởn… Má»™t thiếu nữ khoảng mưá»i bảy tuổi đứng kiá»…ng trên đầu ngón chân, nhìn vị dại nguyên soái qua vai đám quân lÃnh. Má»™t gã long kỵ binh ráºm ria đã khoác lên lưng cô gái chiếc áo choà ng nhà u nát. Nà ng chỉ còn má»™t chiếc áo tà ng che thân và thá»i tiết tháng tám đã chá»›m lạnh; lúc nầy ngưá»i lÃnh cố lấy vai đẩy nà ng lùi lại để đại nguyên soái khá»i trông thấy. Cô gái chẳng nói chẳng rằng, cứ nghểnh cổ lên; khuôn mặt tươi tắn, bị ná»—i hoảng sợ dà y vò, cố gắng nhếch cặp môi mỉm cưá»i. Má»™t lần nữa, Boris Petrovich lại "hừm" má»™t tiếng và tiếp tục bước Ä‘i vá» phÃa đám tù binh.
Và o lúc hoà ng hôn, sau khi ngủ trưa, Boris Petrovich ngồi trên ghế, thở dà i. Trong ngôi nhà gỗ, chỉ có ông và Yaguzinski đang ngồi viết, ngòi bút sột soạt trên góc bà n:
- Cẩn tháºn không há»ng mắt đấy, - Boris Petrovich khẽ nói.
- Thưa đại nguyên soái, tôi viết xong rồi đây ạ.
- Ừ được được nếu thế thì viết cho xong Ä‘i… - Và tá»± nói vá»›i mình - Äấy bá»n ta thì bây giá» thư thế đấy! Hừ… A, lạy Chúa tôi?
Vừa nhẹ nhẹ gõ ngón tay xuống bà n, ông nhìn qua tấm kÃnh má» má» cá»§a cánh cá»a sổ nhá». Trên mặt hồ, lá»a còn cháy trong pháo đà i… Yaguzinski, đôi mắt giá»…u cợt liếc nhìn vị đại nguyên soái: chẳng hiểu ông ta là m sao váºy? Cổ ông bạnh ra, mặt mầy ngÆ¡ ngác.
- Anh Ä‘em lệnh nầy đến cho đại tá. - Boris Petrovich nói - Rồi anh tá»›i trung Ä‘oà n hai long kỵ binh. Ở đó anh sẽ gặp viên hạ sÄ© quan Oska Äemin, Hắn có giữ má»™t ngưá»i đà n bà trẻ, trong Ä‘oà n xe quân lương.
Bá»n long kỵ binh sắp Ä‘em cá» ta ra hà nh đấy. Như thế thì tháºt đáng tiếc… Dẫn cô ta vỠđây… Khoan… Äây cho Oska đồng rúp nầy, nói là ta thưởng cho hắn.
- Thưa đại nguyên soái, xin tuân lệnh!
Boris Petrovich ngồi lại má»™t mình trong ngôi nhà gá»— rầu, rÄ© lắc đầu. Là m thế nà o được: cố gắng giữ gìn cÅ©ng không thể nà o sống mà không phạm tá»™i… Năm chÃn mươi bảy, ông ta đã tá»›i Naple… Má»™t nà ng tóc nâu bé nhỠđã chiếm Ä‘oạt trái tim ông… Tháºt khóc lên được. Boris Petrovich đã leo lên ngòn núi Veguve, đã ngắm nhìn ngá»n lá»a địa ngục: ở đảo Capri, ông đã trèo lên những ngá»n núi đá kinh khá»§ng, đã tá»›i thăm Ä‘á»n các vị thần La Mã ô trá»c, và các tu viện Thiên Chúa giáo. Ông đã nhìn thấy và đã táºn tay sá» và o tấm ván xưa kia Äức Chúa đã ngồi để rá»a chân cho các tông đồ, miếng bánh sữa ăn cuối cùng cá»§a Chúa vá»›i các tông đồ má»™t cây tháºp ác gá»— trong đựng má»™t mẩu rốn và da bá»c quy đầu cá»§a Chúa, má»™t trong hai chiếc dép cá»§a Ngưá»i đã mòn nhẵn, đầu nhà tiên tri Zacari, thân sinh ra Thánh Jean ngưá»i Tiên khu, và nhiá»u váºt khác rất lạ lùng và kỳ diệu… Thế mà , không, nà ng Julia vá»›i đôi mắt lanh lợi đã là m lu má» tất cả; nà ng múa theo nhịp má»™t chiếc trống nhá» và hát… Ông muốn đưa nà ng vá» Moskva, ông đã lê gối dưới chân đứa con gái bé nhỠấy… A, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi!
Yaguzinski Ä‘i má»™t mạch trở vá» theo thưá»ng lệ, y khẽ đẩy và o trong ngôi nhà gá»— ngưá»i thiếu nữ trẻ tuổi lúc nãy, mình mặc áo mà u xanh da trá»i, Ä‘i đôi tất trắng sạch sẽ, má»™t chiếc khăn vuông buá»™c chéo trên ngá»±c, mấy cá»ng rÆ¡m vương trên mái tóc sẫm và quăn. Rõ rà ng là trong Ä‘oà n xe quân lương, bá»n long kỵ binh đã và y vò cô gái dưới gầm xe ngá»±a… Trên ngưỡng cá»a, ngưá»i con gái quỳ xuống, cúi rạp đầu, tá» rõ má»™t thái độ ngoan ngoãn, van nà i.
Yaguzinski láu lỉnh húng hắng ho và quay ra. Boris Petrovich ngồi im má»™t lát ngắm nhìn ngưá»i con gái. Thân hình cân đối, rõ rà ng là khéo chân khéo tay, cổ và cánh tay trắng nõn nà … Tháºt là gợi tình. Ông há»i nà ng bằng tiếng Äức:
- Tên em là gì?
Ngưá»i con gái khẽ thở dà i:
- Helen Catherine(1)
- Catherine… Tốt… Bố em là ai?
- Tiện tì là con mồ côi… hầu hạ ở nhà mục sư Ecxte Gluc.
- Em là ngưá»i hầu… Tốt lắm… Em giặt được quần áo chứ?
- Tiện tì biết giặt giũ… biết là m nhiá»u việc… Giữ trẻ
- Ra thế kia đấy… Thế mà ta thì chẳng có ai để giặt quần áo. Nầy, cho ta há»i em, em còn là con gái phải không?
Catherine nấc lên má»™t tiếng và không ngẩng đầu lên, trả lá»i:
- Không ạ… Tiện tì đã lấy chồng cách đây không lâu.
- A? Chồng em là ai?
- Johan Rap, lÃnh giáp kỵ cá»§a nhà vua.
Boris Petrovich sa sầm mặt. Ông há»i giá»ng khó chịu.
- Anh ta giỠở đâu? Có trong số các tù binh không? hay có lẽ anh ta bị giết chết rồi?
- Tiện tì đã trông thấy Johan và hai ngưá»i lÃnh bÆ¡i qua hồ… Từ đó tiện tì không thấy anh ấy nữa
- Äừng khóc, Catherine… Em còn trẻ… Rồi em sẽ tìm được má»™t ngưá»i khác… Em có muốn ăn không?
- Thưa có ạ - cô gái nhá» nhẻ đáp. Nà ng ngẩng khuôn mặt hốc hác lên, rồi lại mỉm cưá»i, má»™t nụ cưá»i kÃnh cẩn, tin cáºy.
Boris Petrovich bước tá»›i, nắm lấy vai nà ng, nâng nà ng dáºy và hôn lên mái tóc tÆ¡ ấm áp. Äôi vai nà ng cÅ©ng ấm, thanh tú.
- Ngồi và o ăn đi! Ta sẽ cho em ăn. Ta không là m hại gì em đâu. Em có uống rượu không?
- Tiện tì không biết có…
- Váºy thì uống Ä‘i!
Boris Petrovich gá»i ngưá»i lÃnh hầu; vẻ nghiêm nghị (để ngưá»i lÃnh đừng nghÄ© gì quá quắt, và lạy Chúa, để hắn đừng có nhăn răng ra cưá»i), ông ra lệnh dá»n bữa ăn tối. Trong bữa ăn, ông ăn thì Ãt mà nhìn Catherine thì nhiá»u. Trông cô ta má»›i đói là m sao chứ! Cô gái ăn má»™t cách gá»n ghẽ, khéo léo; đôi lúc, nà ng đưa đôi mắt ướt nhìn Boris Petrovich, hé mở đôi hà m răng trắng tá» lòng biết Æ¡n. Thức ăn và rượu đã tô hồng đôi má nà ng.
- Ta cuộc rằng quần áo của em đã cháy hết.
- Mất hết cả ạ, - nà ng trả lá»i, tá» vẻ không há» báºn tâm.
- Không sao, ta sẽ mua quần áo khác. Tuần nầy, ta sẽ rá»i đến Novgorod, ở đó em sẽ dá»… chịu hÆ¡n… Hôm nay, thá»i chiến đà nh phải ngá»§ ở ổ trên lò váºy…
Catherine ngưá»i đôi mắt á»§ rÅ© liếc nhìn ông; nà ng đỠmặt, quay Ä‘i và lấy tay che mặt.
- Nà o, sao lại thế… Em Catherine…
Boris Petrovich không kìm được nữa, ông thÃch cô bé hầu phòng nầy quá… Ông vươn tay qua bà n, nắm lấy cổ tay nà ng. Nà ng vẫn lấy tay che mặt, mắt long lanh má»™t cách tinh quái qua kẽ ngón tay.
- Nà o, nà o, ta sẽ không coi em như nông nô đâu, đừng sợ… Em sẽ sống ở trong phòng… Äã lâu ta cần má»™t ngưá»i quản gia.
Chú thÃch:
(1) Sau nầy là vợ thứ hai của Sa hoà ng Piotr và là nữ hoà ng Catherine đệ nhất kế vị chồng, trị vì nước Nga từ 1725 đến 1727.
Tà i sản của ngudoc
28-11-2008, 08:35 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 134
Trong khi Ä‘oà n quân bại trấn trước thà nh Narva trở vá» Novgorod, nhiá»u binh lÃnh đã bá» trốn - ngưá»i thì lên phÃa Bắc và o các tu viện razkonic , kẻ thì Ä‘i vá» phÃa các con sông lá»›n, miá»n sông Äông, phÃa bên kia sông Volga, miá»n hạ lưu sông Dniep… Cả Fetka Mõm bẩn, gã mugic lầm lì đã trải qua đủ mùi gian truân cÅ©ng bá» trốn… Nếu không hắn sẽ có thể bị xá» tá» vì tá»™i glết chết trung uý Mirsac - Hắn đã kéo cả Andriuska Golikov cùng chạy trốn: dù sao há» cÅ©ng đã cùng nhau là m nghá» kéo thuyá»n trên sông Sesna, đã ăn chung má»™t nồi trong má»™t thá»i gian dà i. Sau những ngà y khá»§ng khiếp ở Narva, Andriuska sẵn sà ng Ä‘i bất cứ đâu miá»…n là ngưá»i ta đừng bắt hắn lại cầm súng nữa.
Má»™t đêm, tại má»™t chá»— nghỉ, hỠđã đánh cắp má»™t con ngá»±a cái cá»§a trung Ä‘oà n, Ä‘em bán cho má»™t tu viện lấy năm mươi kopeik rồi chia nhau tiá»n, bá»c tiá»n và o những mảnh giẻ. Há» Ä‘i từ là ng nầy sang là ng khác, tránh các đưá»ng lá»›n; khi thì xin ăn, khi thì ăn cắp; trong sân nhà má»™t cha cố, hỠđã ăn cắp má»™t con gà giò; tại nhà xã trưởng Oxtaskov, hỠđã xoáy má»™t bá»™ yên cương khảm bạc, Ä‘em bán cho má»™t chá»§ quán. Hai lần hỠđã cạy được há»™p tiá»n quyên giáo ở nhà thá», nhưng má»™t há»™p thì rá»—ng không, còn má»™t há»™p thì chỉ có má»—i má»™t đồng kopeik .
HỠđã gặp chăng hay chá»› sống qua mùa đông ở miá»n Vandai, trong nhưng ngôi nhà gá»— bị vùi sâu dưới tuyết. Nhà không có ống khói, khói là m trẻ em nhiá»…m độc. Kèm theo tiếng trẻ sÆ¡ sinh khóc thét trong nôi là tiếng gió đêm hôm gà o thét bên ngoà i… Thưá»ng khi, Andriuska Golikov, giữa đêm tỉnh giấc ngồi dáºy hai tay ôm lấy đôi bà n chân để trần. Bên cạnh, trong má»™t góc nhà , má»™t con bê Ä‘ang nhai lại trên đống rÆ¡m hôi thối đến lá»™n má»a. Ngưá»i mugic nằm ngáy trên ghế dà i. Vợ anh ta nằm co con tôm, ngá»§ trên mặt đất, trước lò. Bá»n trẻ con nằm trên ổ, choáng váng vì khói, ú á»› trong giấc ngá»§. Gián cắn đầu ngón tay và má đứa bé sÆ¡ sinh Ä‘ang kêu trong nôi: u-a, i-a… Nó sinh ra là m gì? Tại sao gián lại nhấm tay nó? Bà hiểm…
- Mầy không ngá»§ à , Andrey? - Fetka há»i, hắn cÅ©ng không ngá»§, nằm nghÄ© ngợi miên man.
- Nầy, Fedia, ta đi thôi!
- Äi à ? Äi đâu hở thằng ngốc, Ä‘ang lúc bão tuyết đêm hôm thế nầy?
- Tao chán lắm, Fedia ạ!
- Ở đây sao mà hôi thối thế, không thở được. Há» sống bẩn hÆ¡n súc váºt. Äấy mầy xem lão chá»§ nhà ngáy. Khi đã ngáy no nê, hắn sẽ nốc hết má»™t gầu nước rồi Ä‘i là m như má»™t con ngá»±a, suốt ngà y… Hôm nay, tao sẽ há»i hắn - tất cả là ng Ä‘á»u phải Ä‘i phu. Tên lãnh chúa trẻ đã và o quân dá»™i, nhưng tên lãnh chúa già vẫn ở đây, trong lòng, đằng sau khe. Nó ở má»™t ngôi nhà đẹp đẽ. Nó là má»™t thằng già keo bẩn mà lại hay đánh ngưá»i. Nó vÆ¡ vét hết cả cá»§a nông dân chỉ để lại cho há» có rau lê… Mà đám nông dân cá»§a nó Ä‘á»u ngu cả. Có được đứa nà o thông minh, lanh lợi, là nó liá»n ném lên xe ngá»±a, Ä‘Ãch thân đưa ra Vandai Ä‘em bán ở chợ.
- Nó đã trừ tiệt đám mugic thông minh: như váºy nó yên tâm hÆ¡n. Äến cả trẻ em ở đây sinh ra cÅ©ng ngá»› ngẩn nhẫn nhục.
Andriuska vẫn ngồi váºy, tay nắm chặt đôi bà n chân để trần lạnh buốt, ngưá»i lắc lư. Tất cả những Ä‘iá»u Andrey đã chịu đựng trong hai mươi bốn năm ròng thừa đủ cho Ä‘á»i cá»§a mưá»i con ngưá»i. Hắn sống dai tháºt… Mà không phải nhỠở thân hình gầy còm cá»§a hắn mà nhỠở lòng khao khát thoát khá»i cảnh tăm tối, không gì dáºp tắt được. Như thể hắn len lá»i qua má»™t rừng cây đổ gãy, qua những nÆ¡i khá»§ng khiếp chầy da, tróc thịt, bụng đói meo, hết năm nầy qua năm khác, hết dặm nầy đến dặm khác - mà vẫn tin là ở đâu đó có má»™t đất nước kỳ diệu, má»™t ngà y kia trên đưá»ng Ä‘á»i nhất định thế nà o hắn cÅ©ng sẽ tá»›i. Äất nước đó ở đâu? Äất nước đó như thế nà o?
Ngay lúc nầy, lÆ¡ đãng ngồi nghe Fetka nằm bên cạnh trên ổ rÆ¡m Ä‘ang nói, Andrey cà ng mở mắt đăm đăm nhìn và o đêm tối. Hắn nhá»› tá»›i, hoặc hình như trông thấy: má»™t ngá»n đồi xanh rá»n, má»™t cây phong cà nh lá rung rinh dưới ngá»n gió ấm hiu hiu thổi… Ôi, khoan khoái là m sao! Nhưng cây phong đã biến mất.
Má»™t bá»™ mặt, má»™t bá»™ mặt hắn chưa há» trông thấy bao giá», bồng bá»nh tiến lại gần, sát ngay bên, mở mắt nhìn Andriuska, sống hÆ¡n cả má»™t bá»™ mặt sống… Nếu Andriuska có sẵn trong tay má»™t tấm ván, má»™t chiếc bút vẽ và thuốc vẽ, hắn sẽ vẽ chân dung nầy… Nhưng bá»™ mặt mỉm cưá»i rồi má» Ä‘i… Trong là n sương mù mà u lan nhạt, hắn tưởng như nhìn thấy má»™t thà nh phố. Lá»™ng lẫy kỳ diệu, ôi, má»™t thà nh phố má»›i đẹp là m sao!
Nhưng tìm đâu thấy thà nh phố nầy, tìm đâu ra cây phong cà nh lá rung rinh, bá»™ mặt tươi cưá»i, kỳ lạ?
- Sáng mai ta sẽ Ä‘i thẳng đến nhà chúa đất, ta sẽ kể chuyện lăng nhăng vá»›i lão ta, lão muốn nghe bao nhiêu thì ta cứ kể, còn lão sẽ cho ta ăn ở nhà bếp, - Fetka nói, giá»ng khà n khà n. Tại các nhà già u có, Fetka bao giá» cÅ©ng bắt đầu bằng tráºn thảm bại ở Narva; hắn kể những chuyện đã xảy ra và những chuyện chưa há» xảy ra bao giá»; và nhất là hắn là m cho ngưá»i nghe phải khóc. Có khi tên lãnh chúa, vì buồn, cÅ©ng và o bếp ngồi nghe, mặt rầu rầu, má»™t tay chống má, khi kể đến chá»— vua Charles sau khi đã tà n sát vô và n binh sÄ© theo đạo chÃnh thống, đã phi ngá»±a qua chiến trưá»ng như thế nà o: "Mặt nhà vua trong sáng, tay trái cấm quyá»n ttượng, tay phải cầm má»™t thanh kiếm sắc, mình mặc áo dát và ng dát bạc, cưỡi con ngá»±a trắng, hung hăng, bê bết máu ngưá»i tá»›i táºn bụng; hai vị tướng dÅ©ng cảm cầm cương dắt ngá»±a… Và đây, nhà vua Ä‘ang Ä‘i tá»›i. Lẽ dÄ© nhiên là tôi Ä‘ang nằm vá»›i má»™t viên đạn trong ngá»±c… Bên cạnh tôi, quân Thuỵ Äiển bị giết, chồng chất thà nh đống, như những túi hà ng. Nhà vua tiến vá» phÃa tôi, dừng lại và há»i các vị tướng: ngưá»i nằm dưới đất nầy là ai? Các tướng trả lá»i: đó là má»™t ngưá»i lÃnh Nga dÅ©ng cảm đã chiến đấu vì đức tin cá»§a đạo chÃnh thống; má»™t mình anh ta đã giết chết mưá»i hai lÃnh thá»§ pháo cá»§a ta. Nhà vua nói: "Anh ta đã chết như má»™t anh hùng". Các tướng bèn nói: "Không, anh ta hãy còn sống, bị má»™t viên đạn và o ngá»±c". HỠđỡ tôi dáºy, tôi cầm lấy khẩu súng và đứng nghiêm, đúng tư thế má»™t ngưá»i đứng trước mặt vua. Thế là nhà vua nói: "Hoan hô!" - và rút trong túi ra má»™t đồng tiá»n và ng. "Nầy, - nhà vua nói - anh lÃnh Nga dÅ©ng cảm hãy yên ổn trở vá» tổ quốc anh và nói vá»›i Nga rằng: đừng có chống lại Chúa, đừng có kiện cáo vá»›i ngưá»i già u, đừng có đánh nhau vá»›i ngưá»i Thuỵ Äiển".
Sau câu chuyện do Fetka kể, thế nà o ngưá»i ta cÅ©ng giữ hai gã ngá»§ lại ở bếp và cho ăn: chẳng sai lần nà o bao giá». Nhưng hiện nay, tháºt khó mà lá»t được và o nhà kẻ già u có. Ngưá»i ta đã trở nên Ä‘a nghi, lúc nà o cÅ©ng dè chừng. Số ngưá»i bá» trốn để tránh tòng quân và công việc phục dịch quân đội, phục dịch các zemstvo(1), má»—i năm má»—i tăng, há» trốn và o rừng Ä‘i ăn cướp lẻ tẻ từng ngưá»i má»™t, hoặc từng bá»n… Có những là ng chỉ còn lại các cụ già và trẻ con. Nếu há»i há», há» trả lá»i: anh nầy ở dá»™i long kỵ binh, anh kia được má»™ Ä‘i xây thà nh đắp luỹ hoặc bị đưa Ä‘i Ural, còn anh kia vừa đây còn đứng chá»§ má»™t cá»a hiệu ở chợ, được má»i ngưá»i kÃnh nể và biết sợ Chúa, thì bây giỠđã bá» vợ, bỠđà n con thÆ¡, cầm chuỳ đứng rình ngưá»i qua đưá»ng trong khe, bên bỠđưá»ng cái.
Äã nhiá»u lần, Fetka tá»± há»i: theo bá»n giặc Ä‘i ăn cướp chẳng phải tốt hÆ¡n ư? Fetka lý luáºn: là m gì, Ä‘i đâu? Không lẽ cứ lang thang dây đó mãi suốt Ä‘á»i, rồi cÅ©ng phải chán chứ… Nhưng Andrey không chịu nghe, hắn cứ khăng khăng: Ä‘i vá» miá»n Nam, hãy Ä‘i đến cùng trá»i cuối đất. Fetka vặn lại: "ÄÆ°á»£c, thì Ä‘i, nhưng ở đó cÅ©ng váºy thôi, chẳng ai cho ta ăn không cả; ta sẽ phải là m đầy tá»› cho bá»n chá»§ trại Cô-dắc hoặc trở thà nh nông nô cá»§a má»™t tên chúa đất, là m oằn lưng cho tên quá»· sứ đó. Còn như nếu Ä‘i ăn cướp má»™t thá»i gian, chẳng bao lâu má»—i đứa có thể sẽ có má»™t trăm rúp giấu trong lần lót mÅ©. Vá»›i số tiá»n như váºy, ta có thể Ä‘i buôn được. Bấy giá» thì chẳng thằng long kỵ binh nà o, chẳng thằng lục sá»± nà o, chẳng tên chúa đất nà o có thể là m gì được ta, ta sẽ là m chá»§ cái thân ta".
Có má»™t lần, hồi đó và o mùa hạ, hai gã Ä‘ang ngồi ở cánh đồng, trong buổi hoà ng hôn. Má»™t là n khói nhá» bốc lên từ đám phân bò khô Ä‘ang cháy, gió rÃt uốn cong các thân cây. Andriuska ngồi ngắm cảnh chiá»u tà : chỉ còn lại má»™t dải nhợt nhạt ở chân trá»i.
- Nầy Fedia, đây là điá»u tao muốn nói vá»›i mầy má»™t lần cho trót… Má»™t sức mạnh Ä‘ang sống trong lòng tao, má»™t sức mạnh hÆ¡n sức ngưá»i… Tao nghe gió rÃt trong cà nh lá, và tao hiểu, tao hiểu rõ quá đón ná»—i lòng tao Ä‘au như xé. Tao ngắm nhìn: đây là buổi chiá»u tà chạng vạng, buổi hoà ng hôn, và tao hiểu hết, niá»m vui và ná»—i buồn trong lòng tao lá»›n đến ná»—i tao những muốn bay bồng lên trá»i toả ra vá»›i ánh hoà ng hôn đó. Ở quê tao, ở là ng tao, có má»™t gã dở ngưá»i chăn ngá»—ng - Fetka vừa nói vừa cầm cà nh cây cá»i than Ä‘ang tà n. - Nó cÅ©ng váºy, nó kể cho tao nghe những chuyện như thế, tháºt chẳng còn hiểu ra là m sao… Nó thổi sáo rất giá»i, sáo nó là m bằng ống sáºy: cả là ng đến nghe nó thổi sáo… khi ấy, ngưá»i ta tìm nhạc công cho mồ ma Franx LÆ¡fo ấy, mầy có tin thì tuỳ, ngưá»i ta đã tuyển nó. Nầy Fedia, trước thà nh Narva, má»™t nông nô cá»§a Boris Petrovich có kể chuyện tao nghe vá» má»™t nước: nước Ã… Hắn nói vá»›i tao vá» những há»áº¡ sÄ© bên đó. Hắn nói cho tao biết há» sống ra sao, là m việc như thế nà o… Tao mong muốn là m má»™t tên nô lệ hạng bét cho má»™t hoạ sÄ© như thế, tao sẽ nghiá»n thuốc vẽ cho ông ta. Fedia, công việc đó tao là m được… Tao lấy má»™t tấm ván gá»— sồi nầy, Ä‘em xoa dầu nhá»n rồi phết lên ván má»™t lần ná»n… Tao nghiá»n thuốc vẽ trong những chén nhá», thứ thì hoà vá»›i dầu, thứ thì chế vá»›i trứng… Tao cầm lấy bút vẽ… - Golikov nói rất khẽ, tiếng nói cá»§a hắn không át được tiếng gió rÃt - Fedia, ngà y bừng sáng rồi lại tắt, nhưng trên tấm gá»— cá»§a tao, ngà y rá»±c rỡ sáng mãi mãi… Äây là má»™t ngá»n cây, má»™t cây phong, má»™t cây thông, có gì là kỳ lạ? Nhưng hãy nhìn và o cây tao vẽ trên gá»—, mầy sẽ hiểu, mầy sẽ khóc…
- Thế nước đó ở đâu?
- Tao không biết, Fedia ạ… Phải Ä‘i há»i thôi, ngưá»i ta sẽ giải thÃch cho.
- Ừ thì đi có sao đâu… Thế nà o cũng được.
Chú thÃch:
(1) CÆ¡ quan hà nh chÃnh địa phương ở Nga, do giai cấp quý tá»™c và các tầng lá»›p hữu sản bầu ra dưới chế độ Sa hoà ng.
Tà i sản của ngudoc